Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 909: Trần Bắc Huyền cười nói


Trước kia, ông ta nghe Lý Nguyên Hạo kể Lâm Phong là một thiên chỉ kiêu tử chính trực, thẳng thắn, bề ngoài sáng sủa, thiên phú cực cao không ai có thể sánh bằng!

Nhưng hôm nay nhìn lại, ông ta phát hiện Lâm Phong so với lời Lý Nguyên Hạo nói khác xa một trời một vực, Lâm Phong chỉ là một tên ngốc ngông cuồng,

tự cao tự đại, máu lạnh vô tình, chỉ số thông minh có khi còn âm!

Tên Vu Cửu Tiêu kia đang trêu chọc thôi, thế mà Lâm Phong cũng tin? Đây không phải là ngu thì là gì?

Nhưng những chuyện này cũng không liên quan đến ông ta.

Ông ta đã có ý tốt muốn giúp đỡ, nhưng Lâm Phong chẳng những không nghe, còn dám giết người trước mặt ông ta, có xem mặt mũi ông ta ra gì đâu!

Lát nữa mà cường giả Vu tộc đến thật, ông ta cũng kệ, không xen vào. chuyện nhà họ Trần nữa!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Sau khi Vu Cửu Tiêu cầm lệnh bài nói khoảng ba, bốn phút.

Vẻ mặt ông ta chợt trở nên hào hứng, kích động không thôi, đồng thời đem Vu Thần Lệnh cất vào túi.

Ông ta vừa liên lạc xong với mấy người trong tộc.

Nhận được tin tức, bọn họ rất tức giận, quyết định phái Vu Lôi dẫn người đến báo thùiI


Vu Lôi chính là một Đại Vu sư chân chính, danh tiếng vang dội khắp mười hai nhánh Vu tộc, là cường giả trong số các cường giả!

Hơn nữa

Lão ta từng cùng chưởng giáo Đạo môn thắp đèn trò chuyện thâu đêm, trao. đổi đạo học...

Lão ta đã đem Lôi Pháp của nhánh Lôi Vu và Lôi Pháp của Đạo môn dung nhập lại với nhau, sáng tạo ra Bôn Lôi Quyền của riêng lão ta...

"Lâm Phong, như cậu mong muốn, người có quyền ở trong tộc tôi lát nữa sẽ đến ngay!”

Vu Cửu Tiêu tươi cười nhìn về phía Lâm Phong.

Nhưng ngay lúc này.

Lâm Phong đột nhiên oanh một quyền, đấm về phía ông ta!

Ông ta hoàn toàn không kịp phản ứng, nhưng có phản ứng kịp cũng vô dụng! Bởi vì thực lực của ông ta kém Lâm Phong rất nhiều!

"Rầm!"

Dưới uy lực kinh khủng từ cú đấm của anh.

Cả người Vu Cửu Tiêu nổ tung...

Cho đến lúc chết.

Ông ta vẫn mang vẻ mặt hoang mang, ông ta thật sự không hiểu! Sao lại như vậy?

Rõ ràng Lâm Phong muốn hòa giải với ông ta, còn bảo ông ta gọi người trong tộc đến, ông ta cũng đã làm theo rồi, tại sao vẫn giết ông ta?

Mà chứng kiến cảnh tượng đột ngột này. Mấy người nhà họ Trần đều không nhịn được nuốt nước bọt, vẻ mặt kinh hãi!

Vô Cực Kiếm Thánh nhíu mày, không hiểu cái tên ngu Lâm Phong này định làm gì...

"Được rồi!" "Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết ông là ai rồi chứ?"

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé


Lúc này, Lâm Phong chuyển ánh mắt sang Vô Cực Kiếm Thánh, nhàn nhạt hỏi.

"Tôi là chưởng môn phái Thục Sơn, Lý Vô Cực! Có quen biết với Tam sư huynh của cậu!”

Vô Cực Kiếm Thánh trầm giọng đáp.

Lâm Phong nghe vậy, lấy điện thoại ra liên lạc với Tam sư huynh, đơn giản kể lại sự việc.

Sau khi nhận được câu trả lời của Tam sư huynh, anh mới cúp điện thoại, nhìn về phía Vô Cực Kiếm Thánh nói:

"Ông đã quen biết Tam sư huynh thì tôi cũng không tiện nặng lời."

"Nhưng ông phải nhớ, sau này khi tôi giết người, đừng có làm ra vẻ trước mặt tôi, đừng dùng tư duy kẻ yếu của ông áp lên người tôi... Tôi làm việc gì tự tôi biết,”

"Ông hiểu chưa?"

Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Vô Cực Kiếm Thánh nghe vậy, giật mình nhìn sâu vào mắt Lâm Phong, nói:

"Thế giới này không đơn giản như cậu nghĩ, sai một bước là sai cả đời, đến lúc đó hối hận cũng không kịp."

"Câu này tôi đã nghe rất nhiều người nói rồi." Lâm Phong dừng một chút, lại nhìn Vô Cực Kiếm Thánh nói:

"Nhưng những người nói mấy câu này với tôi, giờ có khi cỏ trên mộ bọn họ đã mọc xanh um rồi."

Chuyện lúc sáng dã báo trước răng đêm nay sẽ không yên bình!

Mấy người nhà họ Trần trằn trọc không ngủ được, trong lòng suy nghĩ, nếu ngày mai cao thủ Vu tộc đến, sẽ phải làm sao đây?

Lâm Phong có thể ngăn cản được không?

Nếu không ngăn cản được, thì bọn họ phải chết sao?

Trần Bắc Huyền suy nghĩ trái phải, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Vô Cực Kiếm Thánh trao đổi một chút, muốn Vô Cực Kiếm Thánh liên lạc với cao thủ đến giúp đỡi



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 909: Trần Bắc Huyền cười nói


Trước kia, ông ta nghe Lý Nguyên Hạo kể Lâm Phong là một thiên chỉ kiêu tử chính trực, thẳng thắn, bề ngoài sáng sủa, thiên phú cực cao không ai có thể sánh bằng!

Nhưng hôm nay nhìn lại, ông ta phát hiện Lâm Phong so với lời Lý Nguyên Hạo nói khác xa một trời một vực, Lâm Phong chỉ là một tên ngốc ngông cuồng,

tự cao tự đại, máu lạnh vô tình, chỉ số thông minh có khi còn âm!

Tên Vu Cửu Tiêu kia đang trêu chọc thôi, thế mà Lâm Phong cũng tin? Đây không phải là ngu thì là gì?

Nhưng những chuyện này cũng không liên quan đến ông ta.

Ông ta đã có ý tốt muốn giúp đỡ, nhưng Lâm Phong chẳng những không nghe, còn dám giết người trước mặt ông ta, có xem mặt mũi ông ta ra gì đâu!

Lát nữa mà cường giả Vu tộc đến thật, ông ta cũng kệ, không xen vào. chuyện nhà họ Trần nữa!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Sau khi Vu Cửu Tiêu cầm lệnh bài nói khoảng ba, bốn phút.

Vẻ mặt ông ta chợt trở nên hào hứng, kích động không thôi, đồng thời đem Vu Thần Lệnh cất vào túi.

Ông ta vừa liên lạc xong với mấy người trong tộc.

Nhận được tin tức, bọn họ rất tức giận, quyết định phái Vu Lôi dẫn người đến báo thùiI


Vu Lôi chính là một Đại Vu sư chân chính, danh tiếng vang dội khắp mười hai nhánh Vu tộc, là cường giả trong số các cường giả!

Hơn nữa

Lão ta từng cùng chưởng giáo Đạo môn thắp đèn trò chuyện thâu đêm, trao. đổi đạo học...

Lão ta đã đem Lôi Pháp của nhánh Lôi Vu và Lôi Pháp của Đạo môn dung nhập lại với nhau, sáng tạo ra Bôn Lôi Quyền của riêng lão ta...

"Lâm Phong, như cậu mong muốn, người có quyền ở trong tộc tôi lát nữa sẽ đến ngay!”

Vu Cửu Tiêu tươi cười nhìn về phía Lâm Phong.

Nhưng ngay lúc này.

Lâm Phong đột nhiên oanh một quyền, đấm về phía ông ta!

Ông ta hoàn toàn không kịp phản ứng, nhưng có phản ứng kịp cũng vô dụng! Bởi vì thực lực của ông ta kém Lâm Phong rất nhiều!

"Rầm!"

Dưới uy lực kinh khủng từ cú đấm của anh.

Cả người Vu Cửu Tiêu nổ tung...

Cho đến lúc chết.

Ông ta vẫn mang vẻ mặt hoang mang, ông ta thật sự không hiểu! Sao lại như vậy?

Rõ ràng Lâm Phong muốn hòa giải với ông ta, còn bảo ông ta gọi người trong tộc đến, ông ta cũng đã làm theo rồi, tại sao vẫn giết ông ta?

Mà chứng kiến cảnh tượng đột ngột này. Mấy người nhà họ Trần đều không nhịn được nuốt nước bọt, vẻ mặt kinh hãi!

Vô Cực Kiếm Thánh nhíu mày, không hiểu cái tên ngu Lâm Phong này định làm gì...

"Được rồi!" "Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết ông là ai rồi chứ?"

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé


Lúc này, Lâm Phong chuyển ánh mắt sang Vô Cực Kiếm Thánh, nhàn nhạt hỏi.

"Tôi là chưởng môn phái Thục Sơn, Lý Vô Cực! Có quen biết với Tam sư huynh của cậu!”

Vô Cực Kiếm Thánh trầm giọng đáp.

Lâm Phong nghe vậy, lấy điện thoại ra liên lạc với Tam sư huynh, đơn giản kể lại sự việc.

Sau khi nhận được câu trả lời của Tam sư huynh, anh mới cúp điện thoại, nhìn về phía Vô Cực Kiếm Thánh nói:

"Ông đã quen biết Tam sư huynh thì tôi cũng không tiện nặng lời."

"Nhưng ông phải nhớ, sau này khi tôi giết người, đừng có làm ra vẻ trước mặt tôi, đừng dùng tư duy kẻ yếu của ông áp lên người tôi... Tôi làm việc gì tự tôi biết,”

"Ông hiểu chưa?"

Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Vô Cực Kiếm Thánh nghe vậy, giật mình nhìn sâu vào mắt Lâm Phong, nói:

"Thế giới này không đơn giản như cậu nghĩ, sai một bước là sai cả đời, đến lúc đó hối hận cũng không kịp."

"Câu này tôi đã nghe rất nhiều người nói rồi." Lâm Phong dừng một chút, lại nhìn Vô Cực Kiếm Thánh nói:

"Nhưng những người nói mấy câu này với tôi, giờ có khi cỏ trên mộ bọn họ đã mọc xanh um rồi."

Chuyện lúc sáng dã báo trước răng đêm nay sẽ không yên bình!

Mấy người nhà họ Trần trằn trọc không ngủ được, trong lòng suy nghĩ, nếu ngày mai cao thủ Vu tộc đến, sẽ phải làm sao đây?

Lâm Phong có thể ngăn cản được không?

Nếu không ngăn cản được, thì bọn họ phải chết sao?

Trần Bắc Huyền suy nghĩ trái phải, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Vô Cực Kiếm Thánh trao đổi một chút, muốn Vô Cực Kiếm Thánh liên lạc với cao thủ đến giúp đỡi



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 910: Dù sao


"Giới trẻ bây giờ thật biết cách chơi!" Trần Bắc Huyền cũng là một kẻ lõi đời.

Sau khi nghe thấy mấy âm thanh kỳ lạ từ phòng ngủ truyền ra, ông ấy phát ra một tiếng cảm thán, sau đó ngồi qua một bên, định đợi thêm một lát.

Dù sao. Tối nay nhất định phải bàn bạc với Lâm Phong về chuyện ngày mai. Nếu có kế hoạch đối phó trước, ông ấy cũng sẽ yên tâm hơn một chút!

Nhưng không ngờ, đến ba giờ sáng, vẫn không có dấu hiệu dừng lại, ông ấy chỉ đành tiếc nuối rời

Quay lại với Lâm Phong.

Trong phòng ngủ.

Anh đang phải đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay! Sau khi ăn tối cùng nhà họ Trần.

Anh trở về phòng hấp thụ mấy chục quả cầu năng lượng, cùng với trái tim thiên sứ của thiên sứ bốn cánh!

Lúc trước.

Khi anh hấp thụ trái tim của thiên sứ hai cánh, cơ thể anh đã nóng như lửa, âm dương mất cân bằng, may mắn lúc đó có Trương Ly giúp đỡ, anh mới có thể hồi phục!


Còn lần này.

Năng lượng mà trái tim thiên sứ bốn cánh chứa đựng, đặm đặc hơn thiên sứ hai cánh rất nhiều!

Sự chênh lệch này không chỉ đơn giản là mười lần!!!

Cho nên ngay cả khi có Trần Y Nặc giúp đỡ, Lâm Phong cũng có phần không chịu nổi!

Dù sao Trần Y Nặc cũng là người thường, lại là mẹ của con anh, âm khí của Trần Y Nặc kém xa so với người tu luyện!

"Anh... anh tối nay rốt cuộc làm sao vậy?" Trần Y Nặc lo lắng hỏi.

Cô ấy và Lâm Phong ở bên nhau lâu như vậy, đương nhiên có thể cảm nhận được sự bất thường của anh!

"Không... không sao, anh tự điều trị, em nghỉ ngơi trước đi!"

Lâm Phong nhìn thấy mồ hôi trên trán Trần Y Nặc, cùng với vẻ đau đớn ẩn hiện trên mặt cô ấy, trong lòng không khỏi xót xa.

Vì vậy, anh đứng thẳng người dậy.

Đi ra một góc, khoanh chân ngồi xếp bằng, vận chuyển Cửu Thiên Tiên diễn pháp, cố gắng cân bằng năng lượng trong cơ thể!

Trần Y Nặc đương nhiên không thể nghỉ ngơi.

Cô ấy nằm bên cạnh, vẻ mặt lo lắng nhìn anh...

Cứ như vậy.

Theo thời gian trôi qua từng phút từng giây!

Vẻ mặt nghiêm trọng của Lâm Phong dần trở nên bình tĩnh hơn. Có thể thấy rõ bằng mắt thường.

Mồ hôi trên da anh đã khô, quanh người anh tỏa ra một luồng linh khí nhàn nhạt, bề mặt cơ thể như biến thành màu vàng nhạt, trông rất thần kỳ!

Trần Y Nặc chú ý đến những thay đổi này, đôi mắt đẹp của cô ấy ánh lên bảy phần vui mừng, ba phần thất vọng!

Vui mừng là.


Cô ấy biết người đàn ông của mình lại mạnh hơn rồi!

Thất vọng là.

Anh lại cách cô ấy ngày càng xa...

Vài năm nữa.

Sắc đẹp cô ấy phai tàn, nhan sắc không còn, Lâm Phong vẫn là tu tiên giả mạnh mẽ, luôn ở đỉnh cao cuộc đời, bên cạnh không thiếu gái đẹp vây quanh, thật là chói mắt.

Cô ấy rất muốn trở thành tu tiên giả, có thể mãi mãi ở bên cạnh Lâm Phong. và con gái.

Nhưng thực tế lại tàn khốc như vậy...

Khoảng sáu giờ sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên đã dần ló dạng.

Lâm Phong từ từ mở mắt, trong con ngươi lóe lên một tia sáng màu vàng, mắt anh càng thêm sâu thảm, như biển cả mênh mông, khiến người khác chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ chìm đắm trong đó.

Anh nhìn vào trong cơ thể mình.

'Trên mặt không khỏi thoáng qua một tia vui mừng!

Lần này.

Anh đã đột phá giới hạn cơ thể đến tận hai lần!

Điều này sẽ mang lại ý nghĩa to lớn thế nào?

Dù tu vi của Lâm Phong chỉ mới là Nguyên Anh Cảnh nhưng cơ thể của anh đã được tôi luyện đến sáu lần. Bây giờ, anh có thể dễ dàng giết chết cường giả Xuất Khiếu trung kỳ, thậm chí cường giả Xuất Khiếu hậu kỳ ở trước mặt anh cũng chả là gì!

Đồng thời.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 910: Dù sao


"Giới trẻ bây giờ thật biết cách chơi!" Trần Bắc Huyền cũng là một kẻ lõi đời.

Sau khi nghe thấy mấy âm thanh kỳ lạ từ phòng ngủ truyền ra, ông ấy phát ra một tiếng cảm thán, sau đó ngồi qua một bên, định đợi thêm một lát.

Dù sao. Tối nay nhất định phải bàn bạc với Lâm Phong về chuyện ngày mai. Nếu có kế hoạch đối phó trước, ông ấy cũng sẽ yên tâm hơn một chút!

Nhưng không ngờ, đến ba giờ sáng, vẫn không có dấu hiệu dừng lại, ông ấy chỉ đành tiếc nuối rời

Quay lại với Lâm Phong.

Trong phòng ngủ.

Anh đang phải đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay! Sau khi ăn tối cùng nhà họ Trần.

Anh trở về phòng hấp thụ mấy chục quả cầu năng lượng, cùng với trái tim thiên sứ của thiên sứ bốn cánh!

Lúc trước.

Khi anh hấp thụ trái tim của thiên sứ hai cánh, cơ thể anh đã nóng như lửa, âm dương mất cân bằng, may mắn lúc đó có Trương Ly giúp đỡ, anh mới có thể hồi phục!


Còn lần này.

Năng lượng mà trái tim thiên sứ bốn cánh chứa đựng, đặm đặc hơn thiên sứ hai cánh rất nhiều!

Sự chênh lệch này không chỉ đơn giản là mười lần!!!

Cho nên ngay cả khi có Trần Y Nặc giúp đỡ, Lâm Phong cũng có phần không chịu nổi!

Dù sao Trần Y Nặc cũng là người thường, lại là mẹ của con anh, âm khí của Trần Y Nặc kém xa so với người tu luyện!

"Anh... anh tối nay rốt cuộc làm sao vậy?" Trần Y Nặc lo lắng hỏi.

Cô ấy và Lâm Phong ở bên nhau lâu như vậy, đương nhiên có thể cảm nhận được sự bất thường của anh!

"Không... không sao, anh tự điều trị, em nghỉ ngơi trước đi!"

Lâm Phong nhìn thấy mồ hôi trên trán Trần Y Nặc, cùng với vẻ đau đớn ẩn hiện trên mặt cô ấy, trong lòng không khỏi xót xa.

Vì vậy, anh đứng thẳng người dậy.

Đi ra một góc, khoanh chân ngồi xếp bằng, vận chuyển Cửu Thiên Tiên diễn pháp, cố gắng cân bằng năng lượng trong cơ thể!

Trần Y Nặc đương nhiên không thể nghỉ ngơi.

Cô ấy nằm bên cạnh, vẻ mặt lo lắng nhìn anh...

Cứ như vậy.

Theo thời gian trôi qua từng phút từng giây!

Vẻ mặt nghiêm trọng của Lâm Phong dần trở nên bình tĩnh hơn. Có thể thấy rõ bằng mắt thường.

Mồ hôi trên da anh đã khô, quanh người anh tỏa ra một luồng linh khí nhàn nhạt, bề mặt cơ thể như biến thành màu vàng nhạt, trông rất thần kỳ!

Trần Y Nặc chú ý đến những thay đổi này, đôi mắt đẹp của cô ấy ánh lên bảy phần vui mừng, ba phần thất vọng!

Vui mừng là.


Cô ấy biết người đàn ông của mình lại mạnh hơn rồi!

Thất vọng là.

Anh lại cách cô ấy ngày càng xa...

Vài năm nữa.

Sắc đẹp cô ấy phai tàn, nhan sắc không còn, Lâm Phong vẫn là tu tiên giả mạnh mẽ, luôn ở đỉnh cao cuộc đời, bên cạnh không thiếu gái đẹp vây quanh, thật là chói mắt.

Cô ấy rất muốn trở thành tu tiên giả, có thể mãi mãi ở bên cạnh Lâm Phong. và con gái.

Nhưng thực tế lại tàn khốc như vậy...

Khoảng sáu giờ sáng, những tia nắng mặt trời đầu tiên đã dần ló dạng.

Lâm Phong từ từ mở mắt, trong con ngươi lóe lên một tia sáng màu vàng, mắt anh càng thêm sâu thảm, như biển cả mênh mông, khiến người khác chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ chìm đắm trong đó.

Anh nhìn vào trong cơ thể mình.

'Trên mặt không khỏi thoáng qua một tia vui mừng!

Lần này.

Anh đã đột phá giới hạn cơ thể đến tận hai lần!

Điều này sẽ mang lại ý nghĩa to lớn thế nào?

Dù tu vi của Lâm Phong chỉ mới là Nguyên Anh Cảnh nhưng cơ thể của anh đã được tôi luyện đến sáu lần. Bây giờ, anh có thể dễ dàng giết chết cường giả Xuất Khiếu trung kỳ, thậm chí cường giả Xuất Khiếu hậu kỳ ở trước mặt anh cũng chả là gì!

Đồng thời.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 911: Tôi muốn bàn bạc với cậu


“Càng về sau, năng lượng cần thiết để tôi luyện cơ thể càng nhiều, cũng đau

đớn hơn nữa...

“Lần này mình đã dùng hết sức để tôi luyện cơ thể đến lần thứ sau, suýt tí không chịu nổi, hộc máu mà chết! Sau này, lần thứ bảy, thứ tám, thậm chí là lần thứ chín, mình cũng không biết nó sẽ kinh khủng thế nào nữa, có khi là chín phần chết, chỉ có một khả năng sống!”

“Ngoài ra, mình vẫn phải nhanh chóng tìm cho được Sâm Tụ Hồn, luyện chế 'Thần Hồn Đan, song tu hồn thể, để linh hồn và cơ thể cùng nhau tiến bộ mới được!”

“Như vậy, một ngày nào đó, khi hồn thể của mình đạt đến viên mấn, đối mặt với kiếp nạn thành tiên, mình mới có thể nắm chắc phần thắng!”

Nghĩ đến đây. Lâm Phong cúi đầu nhìn Trân Y Nặc đang nằm bên cạnh. Đêm qua cô ấy đã quá vất vải!

Trần Y Nặc sau khi cố gắng giúp anh được một lát thì năm sấp trên giường ngủ thiếp đi, trên mặt vẫn còn một chút ửng hồng...

“Em cứ nghỉ ngơi cho khỏe, anh nhất định sẽ tìm cách để em cũng có thể tu luyện!”

Lâm Phong sao có thể không biết tâm sự của vợ mình chứ!

Anh lấy chăn mỏng đắp cho Trần Y Nặc, sau đó mới mặc quần áo ra khỏi phòng.


Không ngờ vừa mở cửa phòng, Lâm Phong đã nhìn thấy vẻ mặt đau đớn và ghen tị của Trần Bắc Huyền đang nhìn mình chăm chăm...

“Ông có sở thích nghe trộm chuyện vợ chồng người khác à?” Lâm Phong cau mày.

“Nói bậy, tôi mới đến thôi! Tối qua hai người làm gì, tôi không nghe thấy gì hết!”

“ồ... Vậy ông tìm con có gì không?”

“Tôi muốn bàn bạc với cậu về chuyện của Vu tộc, chúng ta có nên...”

“Ông không cần bận tâm đâu, chuyện của Vu tộc cứ để con lo đi, nếu họ biết điều thì con cũng không tàn sát bừa bãi, để cho họ một con đường sống, nếu không biết điều thì cũng không thể trách con độc ác.*

Lâm Phong ngắt lời Trần Bắc Huyền, thản nhiên nói.

“Vu tộc rất mạnh, không đơn giản như cậu nghĩ đâu!”

Trần Bắc Huyền thở dài.

“Con chỉ sợ cái đám đó không đủ mạnh...”

Lâm Phong tặc lưỡi.

Trần Bắc Huyền nghe vậy thì sửng sốt một chút.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Vẻ mặt ông ấy phức tạp nhìn Lâm Phong, người đàn ông này đã nhiều lần làm ra những chuyện mà không ai ngờ được, sáng tạo nên vô số kỳ tích!

Sau một hồi do dự, ông ấy hỏi: “Sao cậu lại mạnh như vậy?” “Ông hỏi mạnh là ở mặt nào?” “Thì... đấy, cậu hiểu mà!”

“Bẩm sinh con đã vậy, ông đừng ghen tị

Nói xong câu đó, Lâm Phong lặng lẽ rời đi.

Trần Bắc Huyền tiễn anh đi, trên mặt đầy vẻ cảm thán. Đúng là một người đàn ông xuất sắc toàn diện!


Ngay lúc này.

Vô Cực Kiếm Thánh bước ra từ góc tối.

Vừa rồi ông ta đã nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, trên mặt đầy vẻ chán ghét!

Ông ta thực sự không hiểu nổi. Làm sao một người có thể kiêu ngạo và tự tin mù quáng như vậy? So với Tam sư huynh Lý Nguyên Hạo của anh.

Thì Lâm Phong cho ông ta cảm giác như một kẻ không biết lượng sức mình...

“Sư thúc!” Trần Bắc Huyền nhìn thấy Vô Cực Kiếm Thánh, lập tức cung kính chào hỏi.

“Bắc Huyền, những người tu kiếm đạo như hai ta, phải chính trực, không được giống như Lâm Phong!”

“Người ta thường nói gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nếu muốn tiến bộ, tốt nhất là tránh xa cái tên đó đi!”

Vô Cực Kiếm Thánh nói.

“Sư thúc hiểu lầm Lâm Phong rồi, tính cách của cậu ấy vốn như vậy, hơn nữa cậu ấy cũng là một kiếm tu!”

Trần Bắc Huyền giải thích. “Ông còn dám bênh vực thăng đó!” “Xem ra ông cũng bị nó ảnh hưởng, đi sai đường rồi!”

Vô Cực Kiếm Thánh nhìn Trần Bắc Huyền, không nói thêm gì nữa, trực tiếp quay người rời đi.

Theo tính toán của ông ta. Muộn nhất là chiều nay, các cường giả của Vu tộc sẽ quay lại.

Đến lúc đó, Trần Bắc Huyền sẽ hiểu được ai mới là người mà ông ấy nên thân cận, ai mới là người có thể bảo vệ cho nhà họ Trần!

Chỉ có Vô Cực Kiếm Thánh ông ta mà thôi!

Thực ra lúc Vô Cực Kiếm Thánh đứng nghe lén, thần thức của Lâm Phong đã sớm phát hiện ra ông ta!

Nhưng anh chả thèm bận tâm.

Cũng không muốn giao lưu hay trò chuyện gì với Vô Cực Kiếm Thánh.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 911: Tôi muốn bàn bạc với cậu


“Càng về sau, năng lượng cần thiết để tôi luyện cơ thể càng nhiều, cũng đau

đớn hơn nữa...

“Lần này mình đã dùng hết sức để tôi luyện cơ thể đến lần thứ sau, suýt tí không chịu nổi, hộc máu mà chết! Sau này, lần thứ bảy, thứ tám, thậm chí là lần thứ chín, mình cũng không biết nó sẽ kinh khủng thế nào nữa, có khi là chín phần chết, chỉ có một khả năng sống!”

“Ngoài ra, mình vẫn phải nhanh chóng tìm cho được Sâm Tụ Hồn, luyện chế 'Thần Hồn Đan, song tu hồn thể, để linh hồn và cơ thể cùng nhau tiến bộ mới được!”

“Như vậy, một ngày nào đó, khi hồn thể của mình đạt đến viên mấn, đối mặt với kiếp nạn thành tiên, mình mới có thể nắm chắc phần thắng!”

Nghĩ đến đây. Lâm Phong cúi đầu nhìn Trân Y Nặc đang nằm bên cạnh. Đêm qua cô ấy đã quá vất vải!

Trần Y Nặc sau khi cố gắng giúp anh được một lát thì năm sấp trên giường ngủ thiếp đi, trên mặt vẫn còn một chút ửng hồng...

“Em cứ nghỉ ngơi cho khỏe, anh nhất định sẽ tìm cách để em cũng có thể tu luyện!”

Lâm Phong sao có thể không biết tâm sự của vợ mình chứ!

Anh lấy chăn mỏng đắp cho Trần Y Nặc, sau đó mới mặc quần áo ra khỏi phòng.


Không ngờ vừa mở cửa phòng, Lâm Phong đã nhìn thấy vẻ mặt đau đớn và ghen tị của Trần Bắc Huyền đang nhìn mình chăm chăm...

“Ông có sở thích nghe trộm chuyện vợ chồng người khác à?” Lâm Phong cau mày.

“Nói bậy, tôi mới đến thôi! Tối qua hai người làm gì, tôi không nghe thấy gì hết!”

“ồ... Vậy ông tìm con có gì không?”

“Tôi muốn bàn bạc với cậu về chuyện của Vu tộc, chúng ta có nên...”

“Ông không cần bận tâm đâu, chuyện của Vu tộc cứ để con lo đi, nếu họ biết điều thì con cũng không tàn sát bừa bãi, để cho họ một con đường sống, nếu không biết điều thì cũng không thể trách con độc ác.*

Lâm Phong ngắt lời Trần Bắc Huyền, thản nhiên nói.

“Vu tộc rất mạnh, không đơn giản như cậu nghĩ đâu!”

Trần Bắc Huyền thở dài.

“Con chỉ sợ cái đám đó không đủ mạnh...”

Lâm Phong tặc lưỡi.

Trần Bắc Huyền nghe vậy thì sửng sốt một chút.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Vẻ mặt ông ấy phức tạp nhìn Lâm Phong, người đàn ông này đã nhiều lần làm ra những chuyện mà không ai ngờ được, sáng tạo nên vô số kỳ tích!

Sau một hồi do dự, ông ấy hỏi: “Sao cậu lại mạnh như vậy?” “Ông hỏi mạnh là ở mặt nào?” “Thì... đấy, cậu hiểu mà!”

“Bẩm sinh con đã vậy, ông đừng ghen tị

Nói xong câu đó, Lâm Phong lặng lẽ rời đi.

Trần Bắc Huyền tiễn anh đi, trên mặt đầy vẻ cảm thán. Đúng là một người đàn ông xuất sắc toàn diện!


Ngay lúc này.

Vô Cực Kiếm Thánh bước ra từ góc tối.

Vừa rồi ông ta đã nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, trên mặt đầy vẻ chán ghét!

Ông ta thực sự không hiểu nổi. Làm sao một người có thể kiêu ngạo và tự tin mù quáng như vậy? So với Tam sư huynh Lý Nguyên Hạo của anh.

Thì Lâm Phong cho ông ta cảm giác như một kẻ không biết lượng sức mình...

“Sư thúc!” Trần Bắc Huyền nhìn thấy Vô Cực Kiếm Thánh, lập tức cung kính chào hỏi.

“Bắc Huyền, những người tu kiếm đạo như hai ta, phải chính trực, không được giống như Lâm Phong!”

“Người ta thường nói gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nếu muốn tiến bộ, tốt nhất là tránh xa cái tên đó đi!”

Vô Cực Kiếm Thánh nói.

“Sư thúc hiểu lầm Lâm Phong rồi, tính cách của cậu ấy vốn như vậy, hơn nữa cậu ấy cũng là một kiếm tu!”

Trần Bắc Huyền giải thích. “Ông còn dám bênh vực thăng đó!” “Xem ra ông cũng bị nó ảnh hưởng, đi sai đường rồi!”

Vô Cực Kiếm Thánh nhìn Trần Bắc Huyền, không nói thêm gì nữa, trực tiếp quay người rời đi.

Theo tính toán của ông ta. Muộn nhất là chiều nay, các cường giả của Vu tộc sẽ quay lại.

Đến lúc đó, Trần Bắc Huyền sẽ hiểu được ai mới là người mà ông ấy nên thân cận, ai mới là người có thể bảo vệ cho nhà họ Trần!

Chỉ có Vô Cực Kiếm Thánh ông ta mà thôi!

Thực ra lúc Vô Cực Kiếm Thánh đứng nghe lén, thần thức của Lâm Phong đã sớm phát hiện ra ông ta!

Nhưng anh chả thèm bận tâm.

Cũng không muốn giao lưu hay trò chuyện gì với Vô Cực Kiếm Thánh.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 912: Ngay lúc này


Ngay lúc này.

Trong sảnh tiếp khách của Dược Vương cốc, có một nhóm người tụ tập lại, nói cười rôm rả.

Cốc chủ Dược Tư Mạc ngồi ở vị trí cao nhất. Phía dưới bên trái là Hoa Vân Phi, Triệu Vô Cực, Dược Trần.

Có thể thấy khí sắc của Hoa Vân Phi bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, một thân áo trắng, trông nho nhã, cứ như công tử phong lưu...

Phía dưới bên phải cũng có hai người.

Một thanh niên và một lão già.

Thanh niên mặc trường bào đen, tay cầm quạt giấy Thanh Minh Thượng Hà Đồ, trong lúc trò chuyện với Hoa Vân Phi và những người khác, thanh niên sẽ luôn nở nụ cười rất thân thiện.

Còn lão già thì lạnh lùng hơn nhiều!

“Anh Hoa, điều kiện của tôi đã rất hậu hĩnh rồi, anh suy nghĩ thế nào?”

Thanh niên áo đen cười hỏi.

“Anh Triệu Vũ, chuyện này không cần phải nhắc lại nữa!”

“Hoa Vân Phi tôi từ nhỏ đã nghèo túng, thân thể có khuyết tật, không thể tu võ! May mắn được quốc gia che chở, đã thề phải cống hiến cho đất nước, dẫn dắt Đại Hạ trở thành quốc gia đứng đầu!”

“Nếu đi theo anh thì sự tồn tại của tôi có ý nghĩa gì nữa?”

Hoa Vân Phi lắc đầu, sau đó lại áy náy nói:

“Anh Triệu, gia tộc Phong Thiện của anh là thế gia lâu đời mấy nghìn năm của Đại Hạ, cũng từng có người ở trong hoàng thất, tôi nghĩ là anh hiểu ý của tôi.”

Lời này vừa nói ra.

Bầu không khí lập tức yên tĩnh lại.

Nụ cười trên mặt Triệu Vũ dần dần tan biến, khẽ lắc quạt giấy trong tay, đôi mắt sâu thẳm nhìn Hoa Vân Phi, không biết đang nghĩ gì!

Mà ngay lúc này. Lão già áo xám bên cạnh hắn ta đột nhiên hừ lạnh một tiếng nói:

“Hoa Vân Phi, thiếu chủ nhà tôi từ Thái Sơn xa xôi tới đây, ba lần đến mời, thành ý không hề thiếu! Cậu đáp lại như thế, có phải là hơi vô lý không!”

“Bình tĩnh! Bình tĩnh! Mọi người ngồi xuống nói chuyện tử tế.”

Dược Tư Mạc thấy tình hình không ổn, vội vàng đứng dậy cười hòa giải! “Nơi này còn chưa đến lượt ông nói chuyện!”


Lão già áo xám cười lạnh một tiếng.

Dược Tư Mạc nghe vậy sắc mặt biến ảo liên tục, nhưng lại không dám phản bác.

Đối phương lai lịch kinh người, được gọi là Phong Thiện thế gia, là một trong những gia tộc cổ xưa nhất của Đại Hạ, không phải thế lực mà Dược Vương cốc bọn họ có thể trêu chọc!

Thậm chí Bộ chấp pháp của Triệu Vô Cực, cũng phải kiêng dè vài phần...

Mà cách đây ba ngày.

Nhà họ Triệu của Phong Thiện thế gia trên Thái Sơn đột nhiên đến Dược 'Vương cốc, hứa hẹn điều kiện hậu hĩnh, muốn Hoa Vân Phi gia nhập vào nhà họ Triệu, vì nhà họ Triệu cống hiến...

Hoa Vân Phi được quốc gia che chở, đương nhiên không muốn.

Vì vậy mới có cảnh tượng như bây giờ.

“Bây giờ không phải thời đại hơn hai nghìn năm trước, bây giờ là Đại Hạ, Hoa Viện sĩ đã không muốn, mấy người sao cứ phải nói nhiều thế?”

Lúc này, Triệu Vô Cực cũng không nhịn được lên tiếng.

Ông ta là người của Bộ chấp pháp, phía sau có Đại Hạ chống lưng, nên cũng có chút khí thết



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 912: Ngay lúc này


Ngay lúc này.

Trong sảnh tiếp khách của Dược Vương cốc, có một nhóm người tụ tập lại, nói cười rôm rả.

Cốc chủ Dược Tư Mạc ngồi ở vị trí cao nhất. Phía dưới bên trái là Hoa Vân Phi, Triệu Vô Cực, Dược Trần.

Có thể thấy khí sắc của Hoa Vân Phi bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, một thân áo trắng, trông nho nhã, cứ như công tử phong lưu...

Phía dưới bên phải cũng có hai người.

Một thanh niên và một lão già.

Thanh niên mặc trường bào đen, tay cầm quạt giấy Thanh Minh Thượng Hà Đồ, trong lúc trò chuyện với Hoa Vân Phi và những người khác, thanh niên sẽ luôn nở nụ cười rất thân thiện.

Còn lão già thì lạnh lùng hơn nhiều!

“Anh Hoa, điều kiện của tôi đã rất hậu hĩnh rồi, anh suy nghĩ thế nào?”

Thanh niên áo đen cười hỏi.

“Anh Triệu Vũ, chuyện này không cần phải nhắc lại nữa!”

“Hoa Vân Phi tôi từ nhỏ đã nghèo túng, thân thể có khuyết tật, không thể tu võ! May mắn được quốc gia che chở, đã thề phải cống hiến cho đất nước, dẫn dắt Đại Hạ trở thành quốc gia đứng đầu!”

“Nếu đi theo anh thì sự tồn tại của tôi có ý nghĩa gì nữa?”

Hoa Vân Phi lắc đầu, sau đó lại áy náy nói:

“Anh Triệu, gia tộc Phong Thiện của anh là thế gia lâu đời mấy nghìn năm của Đại Hạ, cũng từng có người ở trong hoàng thất, tôi nghĩ là anh hiểu ý của tôi.”

Lời này vừa nói ra.

Bầu không khí lập tức yên tĩnh lại.

Nụ cười trên mặt Triệu Vũ dần dần tan biến, khẽ lắc quạt giấy trong tay, đôi mắt sâu thẳm nhìn Hoa Vân Phi, không biết đang nghĩ gì!

Mà ngay lúc này. Lão già áo xám bên cạnh hắn ta đột nhiên hừ lạnh một tiếng nói:

“Hoa Vân Phi, thiếu chủ nhà tôi từ Thái Sơn xa xôi tới đây, ba lần đến mời, thành ý không hề thiếu! Cậu đáp lại như thế, có phải là hơi vô lý không!”

“Bình tĩnh! Bình tĩnh! Mọi người ngồi xuống nói chuyện tử tế.”

Dược Tư Mạc thấy tình hình không ổn, vội vàng đứng dậy cười hòa giải! “Nơi này còn chưa đến lượt ông nói chuyện!”


Lão già áo xám cười lạnh một tiếng.

Dược Tư Mạc nghe vậy sắc mặt biến ảo liên tục, nhưng lại không dám phản bác.

Đối phương lai lịch kinh người, được gọi là Phong Thiện thế gia, là một trong những gia tộc cổ xưa nhất của Đại Hạ, không phải thế lực mà Dược Vương cốc bọn họ có thể trêu chọc!

Thậm chí Bộ chấp pháp của Triệu Vô Cực, cũng phải kiêng dè vài phần...

Mà cách đây ba ngày.

Nhà họ Triệu của Phong Thiện thế gia trên Thái Sơn đột nhiên đến Dược 'Vương cốc, hứa hẹn điều kiện hậu hĩnh, muốn Hoa Vân Phi gia nhập vào nhà họ Triệu, vì nhà họ Triệu cống hiến...

Hoa Vân Phi được quốc gia che chở, đương nhiên không muốn.

Vì vậy mới có cảnh tượng như bây giờ.

“Bây giờ không phải thời đại hơn hai nghìn năm trước, bây giờ là Đại Hạ, Hoa Viện sĩ đã không muốn, mấy người sao cứ phải nói nhiều thế?”

Lúc này, Triệu Vô Cực cũng không nhịn được lên tiếng.

Ông ta là người của Bộ chấp pháp, phía sau có Đại Hạ chống lưng, nên cũng có chút khí thết



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 913: Lời này vừa dứt


Hoa Vân Phi, Dược Tư Mạc, Dược Trần và những người khác đều đứng dậy khỏi ghế, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.

"Được rồi, mua bán không thành thì tình cảm vẫn còn! Mọi người không cần căng thẳng như vậy!"

Triệu Vũ cười hòa giải.

"Thiếu chủ, cậu quá mềm lòng rồi, đối phó với loại kiến hôi này, nên giết thì giết, tên nào không nghe lời thì cứ giết, rồi bọn chúng sẽ biết sợ thôi!"

Lão già áo xám nhàn nhạt nói.

"Ha ha..."

Triệu Vũ nghe vậy chỉ cười chứ không phản bác.

Dược Tư Mạc, Dược Trần và những người khác thấy bên đó kẻ xướng người hoạ, lời nói đầy khinh thường, sắc mặt ai nấy đều vô cùng khó coi nhưng bọn họ cũng chả làm được gì!

Đối phương vừa mềm dẻo khuyên răn, vừa cứng rắn đe doạ, muốn ép Hoa Vân Phi khuất phục!

"Triệu Vũ, anh việc gì phải làm khó tôi?”

Hoa Vân Phi đột nhiên thở dài. "Không phải tôi muốn làm khó anh, mà do anh không cho tôi mặt mũi!"

Vũ tôi là người như thế nào? Trên đời có mấy người đáng để tôi ba lần

"Anh Hoa, giờ này tôi còn ngồi đây, chứng tỏ tôi đã tôn trọng anh lắm rồi, nếu là người khác, nơi này đã sớm thành sông máu!”

Triệu Vũ từng chữ từng chữ nói.

Hoa Vân Phi im lặng một lát, hỏi:

"Anh muốn tôi gia nhập vào nhà họ Triệu để làm gì?"

"Khám phá con đường tu tiên!"

Triệu Vũ thâm ý nói.

Lời này vừa dứt.

Mọi người có mặt đều kinh ngạc.

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Hoa Vân Phi từ trước đến nay vẫn đang nghiên cứu cách hỗ trợ người bình thường tu võ đạo, điều này đã khiến họ cảm thấy rất khó khăn rồi!

Không ngờ nhà họ Triệu còn khoa trương hơn, nghiên cứu cả cách tu tiên! Tu tiên cần linh căn, đây là nhận thức chung của tất cả mọi người! Linh căn không phải vấn đề chỉ cần nghiên cứu là giải quyết được!

"Mục đích của anh tuyệt đối không đơn giản như vậy, nếu như tôi đoán không sai, anh muốn tôi giúp anh cấy ghép linh căn chứ gì?”

Hoa Vân Phi đột nhiên nói.

Triệu Vũ nghe vậy sửng sốt một chút, dường như không ngờ Hoa Vân Phi lại đoán ra mục đích của mình nhanh như vậy!

Không sail Muốn một người không có linh căn tu tiên, chắc chắn là chuyện viễn vông!

Nhưng nếu lấy linh căn của người khác cấy ghép cho người không có linh căn, khả năng thành công sẽ cao hơn nhiều!

Mà theo hắn ta thấy. Hoa Vân Phi có khả năng làm được! Hơn nữa cho dù thất bại, thử một lần cũng không thiệt!

"Anh Hoa, anh rất thông minh, người thông minh nên làm chuyện thông minh! Tôi hỏi anh lần cuối, anh có đồng ý không?”

Triệu Vũ chậm rãi hỏi.

"Chuyện hại người như vậy, tôi sẽ không làm!"

Hoa Vân Phi lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 913: Lời này vừa dứt


Hoa Vân Phi, Dược Tư Mạc, Dược Trần và những người khác đều đứng dậy khỏi ghế, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.

"Được rồi, mua bán không thành thì tình cảm vẫn còn! Mọi người không cần căng thẳng như vậy!"

Triệu Vũ cười hòa giải.

"Thiếu chủ, cậu quá mềm lòng rồi, đối phó với loại kiến hôi này, nên giết thì giết, tên nào không nghe lời thì cứ giết, rồi bọn chúng sẽ biết sợ thôi!"

Lão già áo xám nhàn nhạt nói.

"Ha ha..."

Triệu Vũ nghe vậy chỉ cười chứ không phản bác.

Dược Tư Mạc, Dược Trần và những người khác thấy bên đó kẻ xướng người hoạ, lời nói đầy khinh thường, sắc mặt ai nấy đều vô cùng khó coi nhưng bọn họ cũng chả làm được gì!

Đối phương vừa mềm dẻo khuyên răn, vừa cứng rắn đe doạ, muốn ép Hoa Vân Phi khuất phục!

"Triệu Vũ, anh việc gì phải làm khó tôi?”

Hoa Vân Phi đột nhiên thở dài. "Không phải tôi muốn làm khó anh, mà do anh không cho tôi mặt mũi!"

Vũ tôi là người như thế nào? Trên đời có mấy người đáng để tôi ba lần

"Anh Hoa, giờ này tôi còn ngồi đây, chứng tỏ tôi đã tôn trọng anh lắm rồi, nếu là người khác, nơi này đã sớm thành sông máu!”

Triệu Vũ từng chữ từng chữ nói.

Hoa Vân Phi im lặng một lát, hỏi:

"Anh muốn tôi gia nhập vào nhà họ Triệu để làm gì?"

"Khám phá con đường tu tiên!"

Triệu Vũ thâm ý nói.

Lời này vừa dứt.

Mọi người có mặt đều kinh ngạc.

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Hoa Vân Phi từ trước đến nay vẫn đang nghiên cứu cách hỗ trợ người bình thường tu võ đạo, điều này đã khiến họ cảm thấy rất khó khăn rồi!

Không ngờ nhà họ Triệu còn khoa trương hơn, nghiên cứu cả cách tu tiên! Tu tiên cần linh căn, đây là nhận thức chung của tất cả mọi người! Linh căn không phải vấn đề chỉ cần nghiên cứu là giải quyết được!

"Mục đích của anh tuyệt đối không đơn giản như vậy, nếu như tôi đoán không sai, anh muốn tôi giúp anh cấy ghép linh căn chứ gì?”

Hoa Vân Phi đột nhiên nói.

Triệu Vũ nghe vậy sửng sốt một chút, dường như không ngờ Hoa Vân Phi lại đoán ra mục đích của mình nhanh như vậy!

Không sail Muốn một người không có linh căn tu tiên, chắc chắn là chuyện viễn vông!

Nhưng nếu lấy linh căn của người khác cấy ghép cho người không có linh căn, khả năng thành công sẽ cao hơn nhiều!

Mà theo hắn ta thấy. Hoa Vân Phi có khả năng làm được! Hơn nữa cho dù thất bại, thử một lần cũng không thiệt!

"Anh Hoa, anh rất thông minh, người thông minh nên làm chuyện thông minh! Tôi hỏi anh lần cuối, anh có đồng ý không?”

Triệu Vũ chậm rãi hỏi.

"Chuyện hại người như vậy, tôi sẽ không làm!"

Hoa Vân Phi lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 914: Hơn nữa


Nghe người gác cổng nói. Dược Tư Mạc và những người khác đều vui mừng khôn xiết!

Tình hình hiện tại đang rất căng thẳng, sự xuất hiện của Lâm Phong chắc chắn sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho họ!

Hơn nữa.

Những việc làm trước đây của Lâm Phong cũng được lưu truyền trong một số gia tộc lâu đời của Đại Hạ.

Triệu Vũ và những người khác khi đến Vân Xuyên chắc chắn cũng đã nghe nói!

Nói cách khác.

Triệu Vũ chắc chắn sẽ kiêng dè vài phần khi gặp Lâm Phong, sẽ không hống hách như bây giờ, coi họ như kiến hôi!

Nghĩ đến đây, Dược Tư Mạc lớn tiếng nói:

“Thật là, lần sau cậu Lâm có đến, mấy cậu cũng đừng có cản cậu Lâm, cứ để cậu ấy vào thẳng là được! Mau mời cậu Lâm vào đi.”

“Vâng!”


Gác cổng cung kính gật đầu, quay người chuẩn bị đi mời người... Nhưng ngay lúc này.

“Không cần, tôi vào rồi đây!”

Lâm Phong tươi cười bước vào.

“Cậu Lâm, lâu ngày không gặp!”

Dược Tư Mạc nhiệt tình tiến lên đón tiếp.

Dược Trần, Triệu Vô Cực, thậm chí cả Hoa Vân Phi đều đứng dậy khỏi chỗ ngồi, mỉm cười.

Những người này trước tiên là khâm phục thực lực của Lâm Phong, Sau là muốn cảm ơn Lâm Phong trước đây đã giúp đỡ họ rất nhiều! Đặc biệt là Hoa Vân Phi!

Có thể nói nếu không có Lâm Phong ra tay.

Bệnh teo cơ của anh ta sẽ không khỏi, bây giờ có khi đã chết!

Sau khi trò chuyện vài câu với Dược Tư Mạc, Lâm Phong chuyển sang Hoa Vân Phi, cười nói:

“Hoa viện sĩ!”

“Chuyện trước đây, Dược Cốc chủ đã nói với tôi rồi! Ơn nghĩa của anh đối với tôi, một lời khó nói hết, tôi sẽ luôn khắc ghi trong lòng!”

Hoa Vân Phi khẽ gật đầu đáp lại.

“Cũng không có gì đâu, hôm nay tôi đến đây cũng có việc muốn nhờ anh đây. Lâm Phong trực tiếp nói rõ mục đích.

“Hửm? Anh nói đi! Nếu giúp được tôi nhất định sẽ không từ chối đâu!”

Hoa Vân Phi cười đáp.

Lâm Phong đang định lên tiếng,

Thế nhưng ngay lúc này.

Triệu Vũ đứng cạnh cất lời:


“Anh chính là người ép nhà họ Lận ở Côn Luân khuất phục?” “Anh là ai?”

Lâm Phong cau mày.

“Tôi là người của nhà họ Triệu thuộc Phong Thiện thế gia ở Thái Sơn!” “Nhà họ Triệu?”

Lâm Phong nhìn sâu vào Triệu Vũ.

Trước đây anh đã nghe Lục sư huynh nói qua.

Sau khi linh khí trời đất cạn kiệt, một số gia tộc tu tiên vẫn được lưu truyền, tập trung ở bốn nơi là Côn Luân, Thái Sơn, Hoàng Sơn và đảo Bồng Lai.

Côn Luân đăng thiên, Thái Sơn phong thiền, Hoàng Sơn thủ lăng, Bồng Lai thành tiên!

Hơn hai nghìn năm trước.

'Tần Thủy Hoàng đã từng phong thiền ở Thái Sơn, từ đó mới có danh xưng Tần Thủy Hoàng!

Mọi người đều nghĩ Tần Thủy Hoàng họ Doanh, thực ra họ thật của Tần Thủy Hoàng là Triệu, chẳng lẽ cái tên Triệu Vũ trước mặt này là hậu duệ của Tân Thủy Hoàng?

Triệu Vũ thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Lâm Phong, trong lòng hơi tự đắc!

Thực lực của nhà họ Triệu bọn họ là không thể xem thường!

Đừng nói Đại Hạ, cho dù là cả thế giới.

Ai có chút kiến thức nghe đến Phong Thiện thế gia ở Thái Sơn, đều sẽ lộ ra vẻ kính sợt

“Chắc là anh cũng đã từng nghe nói về nhà họ Triệu chúng tôi, tôi cũng không vòng vo tam quốc với anh nữa!”

“Hôm nay tôi muốn mang Hoa Vân Phi đi! Anh không có ý kiến chứ?” Triệu Vũ nhàn nhạt nói.

Lâm Phong nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, không hiểu ý tứ của câu này lắm...

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 914: Hơn nữa


Nghe người gác cổng nói. Dược Tư Mạc và những người khác đều vui mừng khôn xiết!

Tình hình hiện tại đang rất căng thẳng, sự xuất hiện của Lâm Phong chắc chắn sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho họ!

Hơn nữa.

Những việc làm trước đây của Lâm Phong cũng được lưu truyền trong một số gia tộc lâu đời của Đại Hạ.

Triệu Vũ và những người khác khi đến Vân Xuyên chắc chắn cũng đã nghe nói!

Nói cách khác.

Triệu Vũ chắc chắn sẽ kiêng dè vài phần khi gặp Lâm Phong, sẽ không hống hách như bây giờ, coi họ như kiến hôi!

Nghĩ đến đây, Dược Tư Mạc lớn tiếng nói:

“Thật là, lần sau cậu Lâm có đến, mấy cậu cũng đừng có cản cậu Lâm, cứ để cậu ấy vào thẳng là được! Mau mời cậu Lâm vào đi.”

“Vâng!”


Gác cổng cung kính gật đầu, quay người chuẩn bị đi mời người... Nhưng ngay lúc này.

“Không cần, tôi vào rồi đây!”

Lâm Phong tươi cười bước vào.

“Cậu Lâm, lâu ngày không gặp!”

Dược Tư Mạc nhiệt tình tiến lên đón tiếp.

Dược Trần, Triệu Vô Cực, thậm chí cả Hoa Vân Phi đều đứng dậy khỏi chỗ ngồi, mỉm cười.

Những người này trước tiên là khâm phục thực lực của Lâm Phong, Sau là muốn cảm ơn Lâm Phong trước đây đã giúp đỡ họ rất nhiều! Đặc biệt là Hoa Vân Phi!

Có thể nói nếu không có Lâm Phong ra tay.

Bệnh teo cơ của anh ta sẽ không khỏi, bây giờ có khi đã chết!

Sau khi trò chuyện vài câu với Dược Tư Mạc, Lâm Phong chuyển sang Hoa Vân Phi, cười nói:

“Hoa viện sĩ!”

“Chuyện trước đây, Dược Cốc chủ đã nói với tôi rồi! Ơn nghĩa của anh đối với tôi, một lời khó nói hết, tôi sẽ luôn khắc ghi trong lòng!”

Hoa Vân Phi khẽ gật đầu đáp lại.

“Cũng không có gì đâu, hôm nay tôi đến đây cũng có việc muốn nhờ anh đây. Lâm Phong trực tiếp nói rõ mục đích.

“Hửm? Anh nói đi! Nếu giúp được tôi nhất định sẽ không từ chối đâu!”

Hoa Vân Phi cười đáp.

Lâm Phong đang định lên tiếng,

Thế nhưng ngay lúc này.

Triệu Vũ đứng cạnh cất lời:


“Anh chính là người ép nhà họ Lận ở Côn Luân khuất phục?” “Anh là ai?”

Lâm Phong cau mày.

“Tôi là người của nhà họ Triệu thuộc Phong Thiện thế gia ở Thái Sơn!” “Nhà họ Triệu?”

Lâm Phong nhìn sâu vào Triệu Vũ.

Trước đây anh đã nghe Lục sư huynh nói qua.

Sau khi linh khí trời đất cạn kiệt, một số gia tộc tu tiên vẫn được lưu truyền, tập trung ở bốn nơi là Côn Luân, Thái Sơn, Hoàng Sơn và đảo Bồng Lai.

Côn Luân đăng thiên, Thái Sơn phong thiền, Hoàng Sơn thủ lăng, Bồng Lai thành tiên!

Hơn hai nghìn năm trước.

'Tần Thủy Hoàng đã từng phong thiền ở Thái Sơn, từ đó mới có danh xưng Tần Thủy Hoàng!

Mọi người đều nghĩ Tần Thủy Hoàng họ Doanh, thực ra họ thật của Tần Thủy Hoàng là Triệu, chẳng lẽ cái tên Triệu Vũ trước mặt này là hậu duệ của Tân Thủy Hoàng?

Triệu Vũ thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Lâm Phong, trong lòng hơi tự đắc!

Thực lực của nhà họ Triệu bọn họ là không thể xem thường!

Đừng nói Đại Hạ, cho dù là cả thế giới.

Ai có chút kiến thức nghe đến Phong Thiện thế gia ở Thái Sơn, đều sẽ lộ ra vẻ kính sợt

“Chắc là anh cũng đã từng nghe nói về nhà họ Triệu chúng tôi, tôi cũng không vòng vo tam quốc với anh nữa!”

“Hôm nay tôi muốn mang Hoa Vân Phi đi! Anh không có ý kiến chứ?” Triệu Vũ nhàn nhạt nói.

Lâm Phong nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, không hiểu ý tứ của câu này lắm...

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom