Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 836


Chương 836

Bên ngoài điện, đám học viên đều đang hiếu kỳ, nội các sẽ xử lý Diệp Quân thế nào?

Khiêu chiến quyền uy của nội các?

Chuyện đó chắc chắn không được, nội các e là sẽ giết gà dọa khỉ.

Lý bà bà nhìn Diệp Quân, trong mắt ngập tràn vẻ lo lắng, bà ấy cũng không xác định được thái độ của nội các!

Sau khi vào điện nội các, Diệp Quân phát hiện nội các rất rộng, nơi không xa có một chiếc bàn lớn, bên trên bày đầy bản tấu, phía sau bàn lớn có một người phụ nữ đang ngồi đọc gì đó.

Lúc này, người phụ nữ đặt cây bút trong tay xuống, bà ấy nhìn về phía Diệp Quân, khẽ cười nói: “Ngươi muốn cáo trạng nội các hả?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải!”

Người phụ nữ cười nói: “Trương Lão, lấy cho hắn một cái ghế đặt trước bàn sách!”

Trương Lão gật đầu, sau đó chuyển một cái ghế tới trước mặt người phụ nữ, người phụ nữ nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Ngồi đi!”

Diệp Quân hoài nghi, người của nội các cũng hiền lành quá nhỉ.

Không nghĩ gì nhiều, Diệp Quân đi tới trước mặt người phụ nữ rồi ngồi xuống, người phụ nữ nhìn Diệp Quân, trên mặt nở nụ cười, không nói gì cả.

Diệp Quân nghĩ ngợi, sau đó lấy Tháp gia ra, không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy có Tháp gia ở đây thì trong lòng bình tĩnh hơn.

Có việc thì Tháp gia gánh trước đã!

Tháp gia không gánh nổi thì bản thân gánh!

Tiểu Tháp: “…”

Nhìn thấy Diệp Quân lấy Tiểu Tháp ra ngoài, người phụ nữ lập tức bật cười, thật đúng là một kẻ tinh ranh.

Thấy người phụ nữ mỉm cười, Diệp Quân do dự một lát, sau đó hỏi: “Tiền bối quen với Tháp gia của ta sao?”

Người phụ nữ chớp mắt: “Quen chứ!”

Trong lòng Diệp Quân chấn động, vội vàng nói: “Quen thật à?”

Người phụ nữ gật đầu: “Thật đấy!”

Diệp Quân khẽ nói: “Tháp gia quan hệ rộng thật đấy!”

Người phụ nữ phá lên cười.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Trương Lão phía bên cạnh cũng bật cười, ông ta nhìn Diệp Quân, trong mắt ngập tràn vẻ dịu dàng.

Diệp Quân thấy hơi hoài nghi: “Tiền bối cười gì vậy?”

Người phụ nữ cười nói: “Không có gì, không phải ngươi muốn cáo trạng nội các sao? Bây giờ ngươi bắt đầu đi!”

Diệp Quân nghĩ ngợi, sau đó trầm giọng nói: “Tiền bối, Diệp Quan Chỉ cô nương sai ở đâu?”

Người phụ nữ cười nói: “Không sai!”

Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Vậy tại sao mấy người lại bắt cô ấy?”

Người phụ nữ nói: “Bắt nhầm rồi!”
 
Chương 837


Chương 837

Diệp Quân ngẩn ra, mẹ kiếp?

Người phụ nữ cười nói: “Bọn ta đã điều tra rõ ràng, cô ấy không sai, vậy nên bọn ta đang chuẩn bị thả cô ấy ra ngoài!”

Diệp Quân trầm mặc, mấy người nói chuyện nhanh gọn như vậy, ta thật sự không biết nên làm thế nào luôn đấy.

Người phụ nữ cười nói: “Ngươi còn gì muốn hỏi nữa không?”

Diệp Quân hỏi: “Lúc nào mấy người thả Diệp Quan Chỉ cô nương ra?”

Người phụ nữ khẽ cười: “Sẽ thả nhanh thôi, bọn ta đang thu thập chứng cứ tội ác lúc đầu của nhà họ An và tộc Chân Long, chỉ cần thu thập đủ thì bọn ta sẽ lập tức thả Diệp Quan Chỉ cô nương ra. Dù gì bọn ta cũng phải làm theo quy trình của thư viện, ngươi nói xem có phải không?”

Diệp Quân liếc nhìn người phụ nữ: “Không phải đang giở trò đấy chứ?”

Người phụ nữ cười nói: “Yên tâm, bọn ta sẽ không giở trò đâu!”

Nói xong, bà ấy mở lòng bàn tay ra, một trang pháp chỉ xuất hiện trước mặt Diệp Quân: “Ngươi xem, bọn ta đã ký xong pháp chỉ thả Quan Chỉ cô nương rồi. Chỉ cần hoàn thành quy trình thì sẽ lập tức thả cô ấy ra!”

Diệp Quân liếc nhìn tờ pháp chỉ đó, sau đó gật đầu: “Được!”

Có vẻ như nghĩ tới điều gì, hắn do dự một lát, sau đó nói: “Tiền bối, kiếm Thanh Huyên của Kiếm Chủ Nhân Gian ở trong thư viện sao?”

Người phụ nữ gật đầu: “Ừ!”

Diệp Quân nói: “Ta có thể mượn dùng được không?”

Người phụ nữ cười nói: “Được, nhưng phải đợi ngươi thắng trận tỉ võ!”

Thắng trận!

Diệp Quân trầm mặc hồi lâu, sau đó gật đầu: “Được!”

Người phụ nữ khẽ cười: “Còn chuyện gì nữa không?”

Diệp Quân đứng dậy, chắp tay: “Tiền bối làm việc tiếp đi, ta xin cáo từ!”

Nói xong, hắn quay người rời đi!

Người phụ nữ đột nhiên nói: “Chờ đã!”

Diệp Quân nhìn về phía người phụ nữ, vẻ mặt hoài nghi, người phụ nữ chỉ vào Tiểu Tháp, cười nói: “Ngươi không cần tháp này nữa sao?”

Tiểu Tháp: “…”

Nghe người phụ nữ nói vậy, Diệp Quân mỉm cười, xoay người đi tới trước bàn, cầm Tiểu Tháp lên, sau đó rời đi.

Không thể mất Tháp gia!

Trong những trận lớn, phải có Tháp gia mới chống đỡ được.

Thấy Diệp Quân rời đi, Trương Lão vội vàng đứng dậy tiễn hắn, vừa tiễn đến cửa, Trương Lão nói: “Cẩn thận bậc thềm, kẻo ngã!”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Trương Lão, ông nghiêm túc à?
 
Chương 838


Chương 838

Thấy Diệp Quân sững sờ, Trương Lão lấy ra một chiếc nhẫn không gian đặt vào túi Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Vấn đề ngươi nói ta đã hiểu rồi, ngươi yên tâm, nội các ta sẽ cải thiện, nhân viên nội các cũng sẽ tự kiểm điểm lại. Để cảm ơn ngươi đã đưa ra ý kiến quý giá như vậy, ta quyết định thưởng cho ngươi, đây là phần thưởng cho vấn đề của ngươi”.

Nói xong, không đợi Diệp Quân trả lời, ông ta quay người rời đi.

Diệp Quân nhìn Trương Lão biến mất ở phía xa, đầu óc còn đang ong ong, lúc định thần lại, hắn lấy chiếc nhẫn không gian ra, trong nhẫn có năm trăm vạn tiên tinh.

Năm trăm vạn!

“Mẹ kiếp!”

Diệp Quân ngây người tại chỗ.

Lúc này, hắn hoàn toàn chết lặng.

Năm trăm vạn tiên tinh, không phải kim tinh, mà là tiên tinh!

Đặt một câu hỏi đã cho năm trăm vạn tiên tinh?

Hắn không tin nổi.

Diệp Quân trầm mặc một lát rồi nói: “Tháp gia, bọn họ nể mặt ngươi mới làm vậy, phải không?”

Tháp gia nhanh chóng đáp: “Đúng!”

Không thể để tên nhãi này nghĩ nhiều được, suy nghĩ của hắn quá đáng sợ.

Diệp Quân suy tư hồi lâu rồi hỏi: “Tháp gia, bọn họ vừa đối xử với ta rất ôn hòa, đặc biệt là Trương Lão, không chỉ ôn hòa với ta mà còn tôn kính, nhưng lại hơi bình đạm với ngươi, ngươi chắc là nể mặt ngươi chứ không phải nể mặt cha ta à?”

Tiểu Tháp: “…”

Lúc này, Lý bà bà vội vàng chạy tới đón: “Diệp công tử, cậu không sao chứ?”

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, lắc đầu cười nói: “Không sao!”

Lý bà bà thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Không sao là tốt rồi, chúng ta đến Nam Uyển thôi!”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Gặp Diệp Quan Chỉ cô nương trước đã.

Chuyện của Tháp gia sau này từ từ xử lý cũng được.

Sau khi Diệp Quân và Lý bà bà rời đi, đám học viên của học viện Quan Huyên đều đầy vẻ nghi ngờ.

Diệp Quân đã nói chuyện gì trong nội các?

Nội các sẽ thả Diệp Quan Chỉ sao?

Mọi người đều nghi hoặc.



Trong nội các.

Trương Lão cung kính đứng bên cạnh Lý Bán Tri.

Lý Bán Tri nhẹ nhàng nói: “Ông thấy cậu ta thế nào?”

Trương Lão đáp: “Thiên tài hiếm có, trăm vạn năm có một!”

Lý Bán Tri bật cười không nói gì.

Trương Lão cười khổ: “Ta không có ý nịnh nọt gì, ta nói thật!”

Lý Bán Tri nhẹ nhàng nói: “Thật sự rất xuất sắc!”
 
Chương 839


Chương 839

Trương Lão gật đầu: “Đúng vậy!”

Lý Bán Tri nói: “Ám U viện chủ!”

Vừa dứt lời, một bóng người xuất hiện.

Lý Bán Tri hỏi: “Phía Tiên Bảo Các có động tĩnh gì không?”

Bóng người gật đầu: “Bọn họ đang điều động tiên binh, đạo binh, còn có một phần Võ Vệ của thư viện Quan Huyên nữa!”

Võ Vệ trong Võ Các!

Lý Bán Tri nheo mắt, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Theo dõi sát sao chút!”

Ám U gật đầu rồi lặng lẽ rời đi.



Nam Uyển.

Không lâu sau, Diệp Quân và Lý bà bà đã đến Nam Uyển.

Bên hồ nước, Diệp Quân nhìn thấy Diệp Quan Chỉ, hôm nay Diệp Quan Chỉ mặc một chiếc váy dài màu trắng, trông vô cùng trong sáng, trên eo buộc một chiếc dây màu tím, khiến cô ấy càng thêm thanh lịch và tao nhã.

Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân, miệng nở nụ cười, đôi mắt trong veo như mặt nước mùa thu, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ, dù là ở trong cả vũ trụ Quan Huyên thì cũng là tuyệt sắc.

Diệp Quan Chỉ mỉm cười: “Diệp công tử, lâu rồi không gặp!”

Diệp Quân cũng nhoẻn miệng cười: “Xin chào Quan Chỉ cô nương!”

Lý bà bà nhìn hai người họ, sau đó lùi lại.

Diệp Quan Chỉ quan sát Diệp Quân, khóe môi khẽ nhếch lên: “Kiếm Đế?”

Diệp Quân gật đầu.

Diệp Quan Chỉ chớp mắt: Bọn họ nói công tử đã đạt đến Đại Kiếm Đế rồi!”

Diệp Quân cười nói: “Chỉ cần muốn thì lúc nào cũng được!”

Nghe vậy, hai mắt Diệp Quan Chỉ sáng lên: “Thật lợi hại!”

Diệp Quân hơi do dự rồi nói: “Xin lỗi, liên lụy cô bị nhốt lâu như vậy!”

Diệp Quan Chỉ lắc đầu cười: “Không sao, ta chỉ làm những gì ta cho là đúng!”

Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ, thầm thở dài trong lòng, cô gái này thật tốt!

Diệp Quan Chỉ đặt cuộn sách cổ sang một bên, sau đó liếc nhìn xung quanh: “Thời gian này ở đây đọc sách, ta đã học được rất nhiều!”

Diệp Quân cười nói: “Ví dụ như?”

Diệp Quan Chỉ đáp: “Có một số chuyện thật sự khó mà thay đổi! Trước đây, rất nhiều chuyện ta đã suy nghĩ quá đơn giản! Đương nhiên…”

Nói đến đây, cô ấy khẽ mỉm cười: “Ta cũng sẽ không bỏ cuộc! Ta rất thích một câu nói của Tần các chủ trong Tiên Bảo Các, đó là ‘Tuy đường xa nhưng đi mãi sẽ tới, tuy việc khó nhưng làm ắt sẽ thành’ ”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Lúc nãy ta đã đến nội các, vị tiền bối trong nội các nói sẽ thả cô ra sớm thôi”.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Thật sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Nhìn bà ấy không giống đang nói dối!”

Diệp Quan Chỉ mỉm cười: “Đừng nói chuyện của ta nữa! Nói chuyện của công tử đi!”
 
Chương 840


Chương 840

Diệp Quân hơi tò mò: “Chuyện gì của ta?”

Diệp Quan Chỉ đáp: “Công tử trở thành Kiếm Đế nhanh như vậy thật không đơn giản! Trước đây công tử từng nói công tử có một vị Tháp gia, là người đó dạy công tử kiếm đạo sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Có thể coi là vậy!”

Diệp Quan Chỉ mím môi cười: “Ý công tử là sao?”

Diệp Quân đáp: “Quan Chỉ cô nương, chúng ta có nên đấu thử chút không?”

Trận đấu trước hắn đã thua thảm hại.

Lần này, hắn muốn đấu lại.

Diệp Quan Chỉ chớp mắt: “Ta không thích đánh nhau! Nhưng nếu công tử muốn thì trau dồi chút cũng được!”

Diệp Quân cười nói: “Được!”

Diệp Quan Chỉ nhìn xung quanh rồi nói: Chúng ta phải đổi địa điểm khác!”

Diệp Quân nói: “Có thể ra ngoài không?”

Diệp Quan Chỉ đáp: “Thử xem!”

Nói xong cô ấy đi ra ngoài, lúc này, một luồng khí tức đột nhiên khóa chặt cô ấy lại.

Diệp Quan Chỉ khẽ cười nói: “Ta và Diệp công tử đấu một trận rồi quay lại!”

Một lát sau, khí tức kia biến mất.

Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đi thôi!”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ!”

Chẳng mấy chốc, hai người thông qua trận pháp dịch chuyển đến một khoảng tinh không. Diệp Quan Chỉ nhìn xung quanh rồi nói: “Đây là nơi tu luyện của ta, sẽ không có ai phát hiện ra nơi này”.

Hiển nhiên, cô ấy không muốn cho người khác xem trận đấu giữa mình và Diệp Quân, dù sau hai tháng sau Diệp Quân cũng sẽ phải đấu với người mang thiên mệnh.

Diệp Quân nhìn Diệp Quan Chỉ: “Quan Chỉ cô nương, ta xuất kiếm nhé!”

Diệp Quan Chỉ gật đầu: “Được!”

Vụt!

Bỗng chốc, không gian trước mặt Diệp Quan Chỉ nứt lìa, một thanh kiếm phóng tới.

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Hơn nữa còn là một nhát kiếm phá quy tắc, nhát kiếm này không phải khí kiếm, mà là kiếm rồng kêu hay còn gọi là kiếm Long Ngâm!

Đối mặt với Diệp Quan Chỉ, hắn không dám khinh thường.

Nhưng khi thanh kiếm kia cách trước mặt Diệp Quan Chỉ hơn mười tấc, một luồng sức mạnh thần bí trấn áp kiếm Long Ngâm.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân khẽ híp mắt, hơi kinh ngạc. Lúc này, Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân, nâng tay phải lên, sau đó nhẹ nhàng áp xuống: “Trấn!”

Bùm!

Bỗng chốc, không gian xung quanh Diệp Quân chấn động kịch liệt, sau đó, một luồng sức mạnh thần bí bao quanh Diệp Quân, đồng thời, vô số văn tự màu vàng xuất hiện xung quanh, những văn tự màu vàng này giống như nòng nọc, trôi nổi trong không gian, chúng tỏa ra sức mạnh đáng sợ, trấn áp Diệp Quân.
 
Chương 841


Chương 841

Giờ phút này, Diệp Quân có cảm giác như có trăm ngọn núi đè lên, cả người không thể động đậy, hơn nữa, sức mạnh kia càng lúc càng mạnh.

Diệp Quân nắm chặt hai tay.

Bùm!

Một luồng kiếm thế mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn bộc phát, lúc này, tay phải của Diệp Quân Chỉ lại ấn xuống.

Rầm!

Kiếm thế Diệp Quân vừa phóng ra lập tức bị nghiền nát, nhưng vào lúc này, không gian xung quanh Diệp Quân Chỉ nứt lìa, vô số thanh phi kiếm chém nứt, tốc độ cực nhanh, mắt thường chỉ thấy kiếm quang, không nhìn rõ thanh kiếm.

Diệp Quan Chỉ hơi bất ngờ, Diệp Quân Lúc này không thể ngưng tụ phi kiếm, nhưng không gian xung quanh cô ấy lại có phi kiếm phóng tới.

Điều này có nghĩa là những thanh phi kiếm này đã được giấu trong bóng tối từ trước.

Không suy nghĩ nhiều, Diệp Quan Chỉ nhẹ nhàng phất tay.

Bùm!

Những thanh phi kiếm kia bị đánh bay trong nháy mắt,, nhưng đúng lúc này, Diệp Quân ở phía xa đột nhiên phóng kiếm ra.

Rắc

Vừa xuất kiếm, không gian trước mặt hắn nứt toác, trong khoảnh khắc không gian trước mặt Diệp Quan Chỉ nứt ra, một thanh kiếm lại phóng tới.

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Đối mặt với thanh kiếm đáng sợ này, Diệp Quan Chỉ chợt kẹp ngón tay lại, cái kẹp tay này không ngờ lại kẹp chặt thanh kiếm của Diệp Quân.

Rầm!

Không gian xung quanh Diệp Quan Chỉ chấn động kịch liệt sau đó nứt ra.

Không gian phía sau Diệp Quan Chỉ cũng nứt lìa, một thanh kiếm đột ngột bay tới.

Nhát kiếm này mới thật sự là sát chiêu!

Vẻ mặt Diệp Quan Chỉ vẫn rất bình tĩnh, cô ấy đột nhiên biến mất tại chỗ như ma quỷ, nhát kiếm đâm vào hư không.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân hơi nheo mắt, đột nhiên quay người lại, trong khoảnh khắc đó, sắc mặt hắn thay đổi kịch liệt, bởi một luồng sức mạnh thần bí đáng sợ lại bao vây lấy hắn, văn tự màu vàng thần bí lại xuất hiện trên không trung.

Lại bị trấn áp lần nữa!

Nhưng vào lúc sức mạnh đáng sợ kia xuất hiện, Diệp Quân đã tung nắm đấm.

Liệt Thế Thốn Kình!

Bùm!

Trong nháy mắt, một luồng sức mạnh đáng sợ nổ ra trước mặt Diệp Quân, luồng sức mạnh đáng sợ nghiền nát không gian xung quanh, cùng lúc đó, Diệp Quan Chỉ bị luồng sức mạnh đáng sợ đẩy lùi mấy chục trượng, nơi nào nó đi qua, không gian đều nứt lìa, sức mạnh vô cùng đáng sợ.

Trong lúc lùi lại, trong mắt Diệp Quan Chỉ đầy vẻ kinh ngạc, khi cô ấy lùi lại, một thanh kiếm đã phóng tới trước mặt cô ấy.
 
Chương 842


Chương 842

Diệp Quan Chỉ điểm vào phía trước, phía trên đầu ngón tay, một luồng sáng màu vàng phóng tới.

Bùm!

Một luồng ánh sáng vàng đột nhiên bộc phát, kiếm của Diệp Quân bị ấn chặt tại chỗ, nhưng lúc này, vô số thanh kiếm phi bay ra, chém về phía Diệp Quan Chỉ.

Diệp Quan Chỉ lùi lại mười trượng, hơn chục thanh kiếm phi kia chém vào không trung.

Lúc này, Diệp Quân lại biến mất tại chỗ.

Vụt!

Một tia kiếm quang xẹt qua.

Diệp Quan chỉ xòe bàn tay ra, sau đó nhẹ nhàng nâng về phía trước.

Ầm!

Ngay lập tức, khoảng không trước mặt cô ấy bị nâng lên.

Ầm ầm!

Diệp Quân cũng bị luồng sức mạnh đáng sợ đó đẩy lùi mấy trăm trượng, hắn vừa dừng lại, vô số văn tự màu vàng xuất hiện xung quanh hắn, sau đó, từng luồng uy lực phóng tới, áp chế hắn tại chỗ.

Diệp Quân vừa định ra tay, Diệp Quân Chỉ đã điểm nhẹ một cái: “Chính khí trời đất cuộn trào, lên!”

Bùm!

Đột nhiên, vô số sức mạnh thần bí tỏa ra giữa trời đất, những sức mạnh này đều phóng vào những ký tự màu vàng kia, trong nháy mắt, sức mạnh đáng sợ xung quanh Diệp Quân tăng lên.

Bùm!

Lúc này, Diệp Quân cảm thấy như có hàng vạn ngọn núi đè lên người.

Hắn cảm thấy cả người như sắp nổ tung.

Diệp Quân nắm chặt tay, hắn muốn rút kiếm ra nhưng không được.

Trừ phi tiến lên một bước, đạt đến Đại Kiếm Đế!

Lúc này, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một giọng nói thần bí: “Cô ấy dùng văn tự tạo thành vực, tại sao ngươi không dùng kiếm tạo thành vực?”

Đây không phải giọng Tháp gia!

Là giọng nữ!

Diệp Quân sững sờ.

Giọng nói đó lại vang lên: “Dùng kiếm hình thành vực có thể phá vỡ!”

Diệp Quân lắc đầu: “Không!”

Giọng nói bí ẩn ngừng lại.

Diệp Quân nắm chặt tay phải.

Rắc!

Một luồng sức mạnh đáng sợ tỏa ra từ nắm đấm của hắn.

Liệt Thế Thốn Kình!

Rắc!

Sức mạnh cường đại khiến xung quanh chấn động kịch liệt, nhưng ngay sau đó, Diệp Quân lại thi triển Liệt Thế Thốn Kình ba lần liên tiếp.
 
Chương 843


Chương 843

Bùm bùm bùm!

Không gian xung quanh Diệp Quân vỡ vụn.

Diệp Quân biến mất tại chỗ, rồi xuất hiện trước mặt Diệp Quan Chỉ. Diệp Quan Chỉ hơi nheo mắt, lùi về phía sau một bước, văn vực lại xuất hiện.

Nhưng lúc này, Diệp Quân lại chém liên tiếp mười nhát kiếm.

Rắc!

Một góc của văn vực bị xé rách.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quan Chỉ và giọng nói bí ẩn cùng nói: “Dĩ Điểm Phá Diện!”

Giọng nói bí ẩn nói: “Thiên tài hiếm có, kiếm tu trời sinh!”

Tiểu Tháp cười lớn: “Ta dạy tốt thật! Ta thật tài giỏi, ha ha ha…”

Giọng nói bí ẩn: “…”

“Dĩ Điểm Phá Diện”.

Diệp Quan Chỉ nhìn Diệp Quân, ánh mắt lóe lên vẻ kinh hoàng và ngạc nhiên, người đàn ông trước mặt này yêu nghiệt quá, quả là kỳ tài.

Diệp Quân ở một bên hít sâu một hơi, thật ra lúc nãy hắn cũng vừa nghĩ ra ý nghĩ kỳ quái, tốc độ của mình nhanh như vậy tại sao không tập trung sức mạnh lại một chỗ?

Thế nên hắn muốn thử xem.

Nhưng hắn lại không ngờ, vừa thử thì lại thấy uy lực mạnh như thế.

Tập hợp sức mạnh lại một chỗ, Dĩ Điểm Phá Diện.

Diệp Quan Chỉ bước đến trước mặt Diệp Quân, cô ấy cười nói: “Chiêu vừa rồi là người khác dạy cho công tử sao?”

Diệp Quân lắc đầu: “Chỉ là ta bỗng nghĩ ra thôi, thế là muốn thử xem”.

Nghe vậy, Diệp Quan Chỉ lập tức khen ngợi: “Diệp công tử, công tử đúng là kỳ tài”.

Diệp Quân khẽ cười, hơi ngượng sờ đầu, sau đó nghiêm túc nói: “Không có, cô mới lợi hại, văn vực của cô rất mạnh”.

Hắn không hề nói dối, văn vực đó của Diệp Quan Chỉ vô cùng đáng sợ, hắn cũng bị áp chế sau khi cô ấy xuất chiêu.

Mặc dù bị áp chế nhưng hắn cảm thấy càng phấn khích.

Đây mới là cường giả thật sự.

Đánh nhau với cô ấy đúng là sảng khoái.

Diệp Quân nhắm mắt lại, thầm nói: “Tháp gia, ta muốn…”

Muốn nói lại thôi.

Tiểu Tháp tò mò hỏi: “Ngươi muốn gì?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta muốn khoe khoang một chút”.

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Người có tài trong thế hệ trẻ này quá ít, ta muốn bị người khác áp chế để đánh, ta muốn bị treo đánh, ta rất muốn bị đánh bại, thật đấy”.

Tiểu Tháp lặng thinh không nói.

Nó nghĩ đến một người.

Tiêu Dao Tử bất khả chiến bại.
 
Chương 844


Chương 844

Tiểu Tháp thầm thở dài, tâm kiếm tu của tên này quá giống với kiếm tu Tiêu Dao, thảo nào lúc đầu lại có thể khiến kiếm ý mà Tiêu Dao Tử để lại ưng ý.

Diệp Quan Chỉ bỗng nói: “Diệp công tử, công tử khiến ta ngạc nhiên thật sự. Vừa là Kiếm Đế, vừa là Võ Thần, quả là quá lợi hại”.

Diệp Quân bỗng hỏi: “Quan Chỉ cô nương, lúc nãy chắc cô vẫn chưa đánh hết toàn lực, đúng chứ?”

Diệp Quan Chỉ chớp mắt, sau đó mím môi cười, không nói gì.

Diệp Quân lắc đầu cười, cô nương này đúng thật là không thi triển toàn bộ thực lực của mình.

Diệp Quan Chỉ khẽ cười nói: “Công tử và ta là bạn nên ta không thể có ý chém giết với công tử, nếu đã không có ý chém giết thì dĩ nhiên sẽ không đánh ra toàn lực, giống như công tử cũng không có ý chém giết với ta vậy, đúng chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Cũng đúng”.

Diệp Quan Chỉ nghiêm túc nói: “Diệp công tử, thực lực hiện giờ của công tử quả thật rất nghịch thiên, nhưng công tử cũng có điểm yếu”.

Diệp Quân vội nói: “Mong cô nương chỉ bảo”.

Diệp Quan Chỉ mỉm cười, giơ một ngón tay lên: “Thứ nhất là công tử có thể phá quy tắc, nhưng trên quy tắc là vực, mà hiện giờ công tử rất mất sức khi phá vỡ vực, nếu gặp phải vực mạnh thì công tử sẽ cực kỳ bị động”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta cảm nhận được”.

Diệp Quan Chỉ nói tiếp: “Thứ hai là cảnh giới của công tử, cảnh giới của công tử lại thấp, đây là khuyết điểm lớn nhất của công tử, giống như lúc nãy, ta chỉ cần dây dưa với công tử thêm một chút, sau nửa canh giờ, huyền khí của công tử sẽ cạn kiệt, không thể đánh tiếp được nữa”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quan Chỉ lại nói: “Thứ ba, tốc độ của công tử vẫn chưa đủ nhanh”.

Diệp Quân sửng sốt.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Rất bất ngờ nhỉ?”

Diệp Quân gật đầu: “Cô là người đầu tiên nói tốc độ của ta vẫn chưa đủ nhanh”.

Diệp Quan Chỉ mỉm cười: “Nếu tốc độ của công tử nhanh hơn gấp hai lần nữa thì vực của ta không thể tiếp được chiêu của công tử”.

Nhanh hơn gấp hai lần.

Diệp Quân cười khổ.

Bây giờ tốc độ của hắn đã rất khủng khiếp, muốn tốc độ tăng lên gấp đôi, bản thân hắn cũng cảm thấy bất thường.

Diệp Quan Chỉ bỗng nói: “Cảnh giới hiện giờ của công tử quá thấp, cơ thể công tử không phải là quá mạnh, muốn nhanh hơn gấp đôi quả thật hơi khó, nhưng công tử có thể sử dụng thân pháp kỹ. Nếu dùng đến thân pháp kỹ, tốc độ của công tử sẽ chắc chắn sẽ xảy ra biến chất thêm lần nữa”.

Diệp Quân sửng sốt: “Thân pháp kỹ?”

Diệp Quan Chỉ gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quan Chỉ nghiêm túc nói: “Tốc độ hiện giờ của công tử đã đạt đến cực hạn mà cảnh giới và cơ thể có thể chịu đựng được, cho nên muốn tăng tốc độ thì chỉ có hai cách, một là nâng cao cảnh giới và cơ thể của công tử, sau đó tăng tốc độ lên. Hai là sử dụng thân pháp kỹ”.
 
Chương 845


Chương 845

Cô ấy ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tốc độ bây giờ của công tử là tốc độ vật lý, còn thân pháp kỹ lại bằng với tốc độ ma pháp”.

Diệp Quan chỉ lắc đầu cười nói: “Từ vật lý này là do Tần các chủ truyền lại từ hệ Ngân Hà, lần đầu nghe nói đến ta cũng rất ngạc nhiên, sau này nếu có cơ hội nhất định phải đến hệ Ngân Hà xem thử, nghe nói người ở đó đều thích nói mấy từ kiểu hung bạo đó. Chẳng hạn như mấy từ “đệch”, “mẹ nó”… vậy đó”.

Cô ấy không khỏi bật cười, cô ấy đã đọc không ít sách về hệ Ngân Hà.

Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, sau đó nói: “Ta cũng từng nghĩ đến thân pháp kỹ mà cô nói nhưng ta không có võ kỹ”.

Diệp Quan Chỉ lập tức nói: “Ta có”.

Diệp Quân do dự một lát rồi nói: “Ờ thì… cô bán giá có đắt không?”

Diệp Quan Chỉ liếc Diệp Quân: “Nếu lấy tiền thì ta đâu muốn nói với công tử nữa”.

Diệp Quân nói: “Nếu lấy mà không đưa tiền như vậy, ta cũng cảm thấy ngượng lắm”.

Diệp Quan Chỉ nói: “Không sao”.

Nói rồi cô ấy bước đến trước mặt Diệp Quân, sau đó xòe bàn tay ra, một quyển trục màu đen xuất hiện trong tay cô ấy.

Diệp Quân: “Đây là?”

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Diệp Quan Chỉ nói: “Kinh Lôi, là thứ mạnh nhất trong thân pháp cấp Giản của thư viện”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Hôm đó ta cũng nhìn thấy Lục Thiên đó thi triển cái này”.

Diệp Quan Chỉ gật đầu: “Gã là người mang thiên mệnh, chắc chắn thư viện sẽ đưa cho gã những thứ tốt nhất”.

Diệp Quân hỏi: “Cấp Giản trong thư viện có cấp bậc cao nhất sao?”

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Tất nhiên không phải’.

Diệp Quân ngờ vực: “Vậy tại sao thư viện lại không đưa cho gã thứ có cấp bậc cao nhất?”

Diệp Quan Chỉ nói: “Vì gã không thể tu luyện được thứ có cấp bậc cao nhất”.

Diệp Quân càng khó hiểu: “Tại sao?”

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Xem ra công tử vẫn chưa quá hiểu về hệ thống cảnh giới này”.

Diệp Quân vội gật đầu: “Đúng là như thế”.

Diệp Quan Chỉ nói: “Công tử có biết trên Đăng Phong là cảnh giới gì không?”

Diệp Quân lắc đầu, bây giờ cảnh giới của hắn vô cùng thấp nên không quan tâm quá nhiều đến cảnh giới.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Ta giải thích cho công tử rõ, trên Đăng Phong là Tạo Cực, thật ra Đăng Phong và Tạo Cực có thể gọi là một cảnh giới, tức là Đăng Phong Tạo Cực, Đăng Phong Tạo Cực là gì? Tất cả cảnh giới trước đều đã đạt tới cực hạn của bản thân, nếu có thể làm được như vậy, tiến lên thêm một bước nữa chính là Chí Cảnh. Tất nhiên muốn đạt đến Chí Cảnh vô cùng khó, vì sau khi đạt tới Đăng Phong Tạo Cực sẽ phải trải qua thiên kiếp”.

Diệp Quân nhíu mày: “Thiên kiếp?”

Diệp Quan Chỉ gật đầu: “Đúng thế, đây là quy tắc do Tần các chủ đặt ra vào năm đó. Sau khi đạt tới Đăng Phong Tạo Cực, muốn lên thêm một bước thì phải trải qua thiên kiếp, thiên kiếp là do Thiên Đạo tự mình giáng xuống. Nơi này là một ranh giới, tiến lên thêm một bước đạt tới Chí Cảnh mới được xem là một người tu hành thật sự, những người này được gọi là người tu hành tinh anh ở vũ trụ Quan Huyên”.

Cô ấy ngừng lại một chốc, rồi nói: “Hai chữ tinh anh này cũng là do Tần các chủ truyền về”.

Diệp Quân lắc đầu, thầm hỏi: “Tháp gia, Tần các chủ của Tiên Bảo Các này là người tốt hay người xấu?”
 
Chương 846


Chương 846

Tiểu Tháp vội nói: “Người tốt! Là người rất tốt! Mặc dù Tiên Bảo Các hơi xấu xa nhưng bà ấy thật sự là người tốt, thật đấy”.

Nó không dám nói dối chuyện này.

Nếu không sẽ bị ăn đạn!

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Quan Chỉ, cô ấy cười nói: “Muốn đạt đến Chí Cảnh thì phải trải qua thiên kiếp, nếu trải qua thiên kiếp thì có thể nhận được Thiên Đạo, khống chế sức mạnh thiên kiếp. Thực lực của các cường giả nắm giữ sức mạnh thiên kiếp rất mạnh, họ có thể dễ dàng phá hủy một thành phố lớn chỉ trong một cái phẩy tay. Quan trọng nhất là thần hồn và cơ thể của họ cũng có thể đạt đến cấp độ thiên kiếp để có thể mạnh lên”.

Cô ấy dừng một chút, lại nói: “Các cường giả nắm giữ sức mạnh thiên kiếp mới có tư cách tu luyện võ kỹ công pháp từ cấp Giản trở lên, vì võ kỹ của cấp Giản trở lên đều có uy lực vô cùng đáng sợ, sự tồn tại hơn cả thiên kiếp chỉ có cường giả Chí Cảnh mới có thể nắm bắt được, có thể nói dưới Chí Cảnh và Chí Cảnh là một trời một vực”.

Diệp Quân bỗng hỏi: “Quan Chỉ cô nương, cô đang ở cảnh giới nào?”

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Chí Cảnh”.

Chí Cảnh!

Diệp Quân rơi vào trầm tư.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Hơn nữa ta cũng không phải Chí Cảnh bình thường. Vì ta nắm giữ Chí Cảnh của vực, có vực của riêng mình. Nếu ta không nắm giữ vực của riêng mình thì sẽ không có nhiều cơ hội đánh thắng công tử. Kiếm của công tử nhanh một cách bất thường”.

Diệp Quân hỏi: “Phải làm sao mới có thể nắm giữ được vực?”

Diệp Quan Chỉ nói: “Phải đạt đến Chí Cảnh thì công tử mới có thể nắm vững vực, vì chuyện này cần rất nhiều sức mạnh về thể chất và tinh thần. Cảnh giới bây giờ của công tử quá thấp, dù có nắm kiếm vực thì công tử cũng không thể thi triển được nó, vì muốn thi triển vực cần phải tiêu hao rất nhiều năng lượng. Bây giờ công tử không thể chịu được, nhất là còn phải đột phá đại đạo Thiên Địa, tự tạo nên vực của riêng mình, có thể nói với cảnh giới hiện giờ của công tử, dù có thi triển được vực e là cũng chỉ có thể kiên trì trong mấy giây thôi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Ta nghĩ bây giờ công tử có thể phát triển theo hai phương hướng, một là tu luyện thật tốt Kinh Lôi này để tốc độ có thể đạt tới một tầm cao mới, nếu công tử tu luyện thành công pháp Kinh Lôi này, chỉ cần không phải nắm giữ Chí Cảnh của vực thì công tử có thể giết chết trong tích tắc; hai là tu luyện Dĩ Điểm Phá Diện”.

Diệp Quân cau mày: “Dĩ Điểm Phá Diện?”

Diệp Quan Chỉ gật đầu, nghiêm túc nói: “Đúng thế, chỉ cần thành thục Dĩ Điểm Phá Diện thì công tử cũng không bị các cường giả về vực khống chế, đến lúc đó…”

Cô ấy vừa nói vừa vung tay phải lên: “Công tử sẽ vô địch trong Chí Cảnh, dưới Chí Cảnh thì có thể tùy ý giết”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một chút, sau đó nói: “Ta chỉ đột ngột nghĩ đến Dĩ Điểm Phá Diện nhưng phải làm sao để tu luyện đến cực hạn, bây giờ ta cũng không có ý nào khác, Quan Chỉ cô nương, cô có đề nghị gì hay ho không? Ta đều nghe theo cô”.

Ta đều nghe theo cô!

Diệp Quan Chỉ nở nụ cười động lòng người, nói: “Muốn nắm chắc Dĩ Điểm Phá Diện thì phải nắm vững một phương pháp đặc biệt, đó là giới hạn, mà bây giờ thư viện có hai người biết đến phương pháp này, người đầu tiên là Đại Võ Tông. Thực lực của người này rất cao, võ công rất cao thâm nhưng ông ta lại là thầy của người mang thiên mệnh, chắc chắn sẽ không dạy công tử”.
 
Chương 847


Chương 847

Diệp Quân vội hỏi: “Còn một người nữa?”

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Viện chủ Tăng Vô của Phật Viện, bây giờ trong số tất cả các viện, ông ta là viện chủ duy nhất ở trong thư viện, ông ta là người của hàng ngàn vạn năm trước. Nhưng ông ta thường ở tại ngôi chùa của mình, chưa từng hỏi han bất kỳ chuyện gì của thư viện cả”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ông ta sẽ dạy cho ta sao?”

Diệp Quan Chỉ lắc đầu: “Ta không chắc nhưng công tử có thể đi thử xem”.

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Công tử phải tự mình đi tìm ông ta, bây giờ ta vẫn còn bị giam giữ, không thể đi với công tử”.

Diệp Quân gật đầu: “Quan Chỉ cô nương, cảm ơn nhiều”.

Diệp Quan Chỉ cười nói: “Khách sáo rồi”.

Diệp Quân cười nói: “Hôm khác ta lại đến thăm cô”.

Diệp Quan Chỉ gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, không nói gì thêm, ngự kiếm bay lên, xoay người biến thành kiếm quang rồi biến mất ở chân trời.

Sau khi Diệp Quân đi, Lý bà bà xuất hiện bên cạnh Diệp Quan Chỉ, bà ấy nhìn xuống bên dưới khẽ nói: “Nếu lúc nãy con đánh hết sức thì kết cục sẽ thế nào?”

Diệp Quan Chỉ mỉm cười: “Nếu chỉ là tập luyện thì ta có thể đánh thắng hắn, nhưng nếu là cuộc chiến sinh tử thì ta đánh không lại hắn”.

Lý bà bà cau mày: “Tại sao?”

Diệp Quan Chỉ nhẹ giọng nói: “Nếu kiếm không có ý chém giết thì làm sao có uy lực? Vừa rồi trong lúc hắn đấu với ta, kiếm đều không có ý chém giết, uy lực đã yếu hơn rất nhiều, nhất là khi hắn thi triển võ kỹ đó, hắn sợ làm ta bị thương, đến thời khắc quan trọng lại thu lại mấy phần lực”.

Cô ấy lắc đầu cười: “Lần tập luyện này của bọn ta hệt như chơi trò chơi vậy”.

Lý bà bà bỗng nói: “Hắn là một thanh niên rất tốt”.

Diệp Quan Chỉ gật đầu: “Ừ”.

Lý bà bà nhìn Diệp Quan Chỉ, không nói gì.

Diệp Quan Chỉ bỗng hỏi: “Bên người mang thiên mệnh có động tĩnh đúng không?”

Lý bà bà gật đầu, trầm giọng nói: “Đúng thế, hơn nữa động tĩnh không nhỏ đâu. Theo ta được biết, trong khoảng thời gian này, ngày nào Đại Võ Tông cũng dẫn Lục Thiên đi chào hỏi khắp nơi, rõ là chúng đang cố gắng lôi kéo mấy thế gia và tông môn kia, con cũng biết gã có thân phận khá đặc biệt, mấy thế gia và tông môn kia chắc chắn sẽ không từ chối gã”.

Diệp Quan Chỉ khẽ nói: “Cuộc tỉ võ hôm đó, ta muốn đến núi Thanh Khưu”.

Lý bà bà ngạc nhiên nói: “Tại sao?”

Diệp Quan Chỉ bình tĩnh nói: “Nếu hôm đó có ai dám cả gan làm gì ngang ngược, đối xử bất công với Diệp công tử, dù có đánh mất cái mạng này, ta cũng phải đánh thức sư tỷ Thanh Khưu”.

“Không được!”

Lý bà bà vội nói: “Thanh Khưu cô nương từng để lại lời nhắn, ngoài Kiếm Chủ Nhân Gian thì không ai được quấy rầy cô ấy. Con cũng biết đấy, sau khi Kiếm Chủ Nhân Gian biến mất, viện chủ Thanh Khưu đã không còn quản lý thư viện nữa, một khi cô ấy nổi giận, hậu quả sẽ khó lường. Hơn nữa nơi đó có cường giả bí ẩn canh gác, nếu đi quấy rầy, cường giả bí ẩn ở đó chắc chắn sẽ giết con, mà con cũng biết ngay cả nội các cũng không dám ra lệnh cho những cường giả bí ẩn kia, con…”
 
Chương 848


Chương 848

Diệp Quan Chỉ lắc đầu: “Ta biết hết”.

Lý bà bà khó hiểu nói: “Vậy tại sao con còn có ý nghĩ này? Con…”

Diệp Quan Chỉ quay đầu nhìn xuống bên dưới, khẽ nói: “Thư viện năm lần bảy lượt đối xử như vậy với hắn quả thật không công bằng, thế gian này không có đạo lý này”.

Phật Viện.

Sau khi nghe ngóng, Diệp Quân nhanh chóng tìm được vị trí của Phật Viện.

Bây giờ, viện lớn nhất trong thư viện Quan Huyên là nội các, dưới nội các có cửu viện lần lượt là Võ Viện, Văn Viện, Thiện Viện, Yêu Viện, Thiên Đạo Viện, Ám Viện, Pháp Viện, Phật Viện, Thần Đạo Viện.

Dưới cửu viện là Trung Khu Viện.

Trong đó Võ Viện và Yêu Viện có thực lực mạnh nhất trong thư viện. Võ Viện năm nào cũng đào tạo ra nhân tài xuất chúng, là nhân vật được coi trọng trong các viện lớn.

Thực lực của Yêu Viện cũng rất mạnh, nhưng chủ viện của Yêu Viện không được xây trong nội viện của thư viện Quan Huyên, mà là ở Yêu Vực, vì vậy người của thư viện hơi xa lạ với Yêu Viện.

Nhưng không ai dám coi thường Yêu Viện.

Hàng ngàn năm qua, Yêu Viện mạnh hơn nhiều so với nhân tộc.

Bây giờ vũ trụ Quan Huyên đang đấu đá nội bộ.

Mà viện có ít cảm giác tồn tại nhất trong cửu viện là Phật Viện.

Bọn họ thật quá khiêm nhường!

Viện chủ của Phật Viện rất khiêm tốn, những người học phật trong Phật Viện cũng vậy, bọn họ đều là người xuất gia, làm việc gì đều dĩ hòa vi quý, rất ít khi đố kỵ với người khác.

Khi Diệp Quân đến Phật Viện, hắn nhìn thấy một ngôi chùa cổ kính, ở lối vào, có một tiểu hòa thượng đang lau chùi các bậc thang đá.

Diệp Quân tiến lên, chắp tay nói: “Xin chào tiểu sư phụ!”

Tiểu hòa thượng nhìn Diệp Quân, bình tĩnh hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Tại hạ là Diệp Quân, xin được gặp viện chủ Tăng Vô!”

Tiểu hòa thượng lắc đầu: “Sư tổ đang bế quan, không thể quấy rầy!”

Nói xong, y tiếp tục quét sàn.

Diệp Quân suy nghĩ một lát, rồi lấy ra một chiếc nhẫn không gian đặt vào tay tiểu hòa thượng: “Tiểu sư phụ, xin hãy giúp ta!”

Tiểu hòa thượng nhìn nhẫn không gian, hơi bất ngờ, do dự một chút rồi nói: “Cổng tử làm gì vậy? Ta… ta không phải người như vậy!”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chỉ cần thông báo một tiếng thôi, xin tiểu sư phụ giúp đỡ!”

Tiểu hòa thượng do dự rồi lặng lẽ cất chiếc nhẫn không gian đi: “Nhìn công tử mặt mày lương thiện, chắc cũng là người có tấm lòng nhân hậu, sư tổ thường nói lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, thôi được, cho dù bị sư tổ trách phạt, ta cũng sẽ giúp công tử thông báo một tiếng”.

Nói xong, y quay người rời đi.

Diệp Quân nói: “Tiểu sư phụ, đợi đã!”

Tiểu hòa thượng nhìn Diệp Quân, hỏi: “Sao thế?”
 
Chương 849


Chương 849

Diệp Quân lấy Tiểu Tháp ra rồi nói: “Ngươi hãy đưa tòa tháp này cho sư tổ của ngươi, nói có con của cố nhân đến bái kiến!”

Tiểu Tháp: “???”

Giọng nói bí ẩn trầm giọng nói: “Hắn biết điều gì rồi à? Hay là đoán mò?”

Tiểu Tháp đáp: “Ta không biết!”

Giọng nói bí ẩn nói: “Tên này có lúc rất đáng sợ!”

Tiểu Tháp khẽ thở dài.

Bây giờ đang thật sự hơi sợ tên khốn này.

Tiểu Tháp như nó thật khó sống!

Sống được ngày nào hay ngày đó!

Tiểu hòa thượng cũng không nghĩ nhiều, y cầm Tiểu Tháp, sau đó quay người đi vào chùa.

Diệp Quân lẳng lặng đứng tại chỗ.

Hắn đưa Tiểu Tháp cho tiểu hòa thượng là vì hắn biết viện chủ sẽ không gặp một tên vô danh tiểu tốt như hắn.

Vì vậy, hắn chỉ đành lấy Tháp gia ra.

Tháp gia chắc chắn đến từ ba nghìn vạn năm trước, hơn nữa lai lịch cũng không nhỏ, nói không chừng Tăng Vô sẽ quen Tháp gia, nếu vậy thì hắn sẽ có cơ hội.

Nếu không quen biết thì cũng không sao, dù sao hắn cũng không mất mát gì.

Hắn cũng từng cân nhắc đến sự an nguy của Tháp gia, nhưng trực giác nói cho hắn biết người bình thường không thể làm hại đến Tháp gia, huống chi bên trong tháp gia còn một vị nhân vật thần bí.

Đừng thấy Tháp gia bình thường không nghiêm túc mà lầm, hắn biết Tháp gia có thể xử lý mọi việc.

Bây giờ thực lực hắn còn yếu, vào thời khắc then chốt vẫn cần phải dựa vào Tháp gia.

Đúng lúc này, một vị lão hòa thượng nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Quân, vừa nhìn thấy Diệp Quân, ông ấy sững sờ tại chỗ.

Diệp Quân vội vàng nói: “Vãn bối tham kiến viện chủ Tăng Vô!”

Tăng Vô nhìn Diệp Quân một hồi lâu, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp: “Vào trong rồi nói!”

Diệp Quân đáp: “Được!”

Lúc này hắn mới cảm thấy nhẹ nhõm, quả nhiên người này quen Tháp gia, Tháp gia thật lợi hại.

Tăng Vô dẫn Diệp Quân vào một tiểu điện, ông ấy đặt Tiểu Tháp trước mặt Diệp Quân: “Ngồi đi!”

Diệp Quân do dự một lát rồi nói: “Ta đứng thì tốt hơn!”

Tăng Vô nhẹ nhàng nói: “Tháp gia đi theo ngươi sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy!”

Tăng Vô nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Ngồi đi! Không sao đâu!”

Diệp Quân hỏi: “Tiền bối quen biết Tháp gia sao?”

Tăng Vô gật đầu: “Quen biết!”

Diệp Quân hỏi tiếp: “Tiền bối quen biết cha mẹ ta không?”

Tăng Vô khẽ gật đầu: “Quen!”
 
Chương 850


Chương 850

Diệp Quân lại hỏi: “Tháp gia không chịu nói cho ta biết cha mẹ ta là ai, chắc tiền bối cũng sẽ không nói cho ta biết, đúng không?”

Tăng Vô cười nói: “Ngươi thật sự muốn biết sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên rồi. Lúc nhỏ ở Nam Châu, khi tranh đấu với người ngoại tộc, người ngoài thường mắng chửi ta không có cha mẹ, là con hoang… Loại cảm giác này thật khó chịu!”

Tăng Vô trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi sẽ biết họ nhanh thôi, đợi thêm chút đi, được không?”

Diệp Quân cười nói: “Tiền bối, các người làm chuyện này trở nên thật phức tạp!”

Tăng Vô mỉm cười: “Bọn ta không hề có ác ý!”

Diệp Quân nói: “Tháp gia nói cha mẹ ta là người tốt, đúng không?”

Tăng Vô gật đầu: “Rất tốt!”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta không hỏi thân phận của họ, ta chỉ hỏi họ có để lại thứ gì cho ta không… ví dụ như tài sản gì đó?”

Tăng Vô im lặng nhìn Diệp Quân.

Lúc này, ông ấy dường như nhìn thấy người đàn ông trước đây, người đàn ông có hàng trăm tâm tư.

Chàng trai trước mắt này cũng không phải một ngọn đèn tiết kiệm dầu.

Tăng Vô cười nói: “Hình như không có tài sản gì cả. Nhưng ta nhớ hình như cha ngươi nợ rất nhiều, ông ấu thường xuyên nói cha nợ con trả là điều đương nhiên, ngươi nghĩ sao?”

Mặt Diệp Quân lập tức tối sầm lại, trên đời này có người cha gian xảo vậy sao? Chắc không có đâu nhỉ! Hừ, vị tiền bối này chắc đang đùa ta, cha ta sao có thể làm ra chuyện vô nhân tính như vậy được.

Tăng Vô cười nói: “Ngươi đến tìm ta có chuyện gì?”

Diệp Quân thu suy nghĩ lại nói: “Tiền bối, lần này ta đến là muốn tiền bối dạy ta phương pháp Lâm Giới!”

Tăng Vô hơi bất ngờ, nói: “Lâm Giới ư?”

Diệp Quân gật đầu, sau đó kể cho Tăng Vô nghe cuộc trò chuyện giữa hắn và Diệp Quan Chỉ.

Tăng Vô nghe xong trầm mặc một lúc rồi nói: “Bây giờ ngươi đã có thể Dĩ Điểm Phá Diện rồi sao?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Đúng vậy!”

Tăng Vô đứng bật dậy, phất tay áo, trong nháy mắt, ông ấy và Diệp Quân đã xuất hiện trong một khoảng không gian.

Diệp Quân nhìn xung quanh, trong lòng chấn động, thực lực của hòa thượng này thật lợi lại, chỉ một động tác đã có thể dịch chuyển thời không, thật đáng sợ.

Tăng Vô cười nói: “Thử chút Dĩ Điểm Phá Diện của ngươi!”

Diệp Quân gật đầu, hắn xòe bàn tay ra, kiếm Long Ngâm xuất hiện trong tay hắn, lúc này, hắn đâm liên tiếp mười kiếm vào cùng một điểm.

Rắc!

Nơi kiếm đâm vào, không gian nứt lìa, sau đó nhanh chóng lan ra xung quanh.

Diệp Quân thu kiếm lại sau đó nhìn Tăng Vô, Tăng Vô cười nói: “Biết biết Lâm Giới là thế nào không?”

Diệp Quân cung kính đáp”

Xin tiền bối chỉ dạy!”

Diệp Quân cười nói: “Lâm Giới là khi sức mạnh đạt tới một trình độ nhất định, sẽ đạt đến biến hóa về chất, điều này gọi là Lâm Giới. Giống như ngươi vừa rồi, mặc dù sức mạnh của mỗi nhát kiếm của ngươi không mạnh lắm, nhưng nếu mười kiếm chồng lên nhau thì uy lực sẽ biến chất, phương pháp của ngươi rất tốt, nhưng ngươi vẫn chưa đạt được Lâm Giới thật sự!”
 
Chương 851


Chương 851

Diệp Quân hỏi: “Tốc độ của ta chưa đủ nhanh sao?”

Tăng Vô cười nói: “Không chỉ tốc độ không đủ nhanh, mà sức mạnh cũng không đủ mạnh!”

Diệp Quân suy nghĩ rồi hồi, sau đó lại đâm kiếm ra, nhát kiếm này được thêm kiếm ý và kiếm thế, nên uy lực tăng lên rất nhiều, có thể nói đã xảy ra sự biến chất.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân lắc đầu cười, trước đây lúc ngự kiếm, hắn rất ít khi dùng kiếm thế và kiếm ý, đương nhiên không phải hắn không muốn dùng mà là vì hao tốn quá nhiều kiếm thế và kiếm ý, vì vậy nếu không cần thiết thì hắn sẽ không dùng.

Hắn cũng biết ưu điểm của hắn là cảnh giới kiếm đạo cao, nhược điểm là cảnh giới tự thân thấp.

Tăng Vô nói tiếp: “Sau khi thêm kiếm ý và kiếm thế, uy lực kiếm của ngươi đã mạnh hơn, ngươi thử lại đi, xem thử có thể xuất mười kiếm liên tiếp hay không. Nhớ kỹ, phải nhanh lên, tốt nhất là lập tức xuất liên tiếp mười kiếm”.

Diệp Quân gật đầu, lại đâm kiếm ra, trong nháy mắt đã đâm mười nhát.

Rắc!

Không gian xung quanh lại nứt thành mạng nhện.

Sắc mặt Diệp Quân lại trầm xuống, uy lực tăng lên rất nhiều, nhưng hắn cũng phát hiện ra một vấn đề lớn, đó là kiếm thế ngày càng yếu đi, đặc biệt là mấy nhát cuối cùng, uy lực chỉ bằng sáu phần nhát kiếm đầu tiên.

Thấy vẻ mặt của Diệp Quân, Tăng Vô mỉm cười: “Đừng nản lòng, mới chỉ là bắt đầu là thôi. Ta vừa xem rồi, nếu ngươi có thể luyện chín nhát kiếm sau nhanh như nhát kiếm đầu và duy trì được sức mạnh thì sức mạnh của ngươi sẽ đạt tới Lâm Giới”.

Diệp Quân gật đầu, hắn lại đâm kiếm ra, lần này, thay vì đâm liên tiếp mười kiếm, hắn chỉ đâm ba kiếm, hắn phát hiện, ba kiếm đầu hắn có thể phát huy tốc độ và sức mạnh như nhau, nhưng từ nhát thứ tư, sức mạnh và tốc độ bắt đầu yếu đi.

Nhát kiếm thứ tư là then chốt.

Tiếp theo Diệp Quân bắt đầu điên cuồng tu luyện, hắn không vội vàng thành công, mà muốn từng bước lên trời, bắt đầu từ nhát kiếm thứ tư.

Vội vàng sẽ khó đạt, càng vội sẽ càng khó thành công.

Không lâu sau, nhát kiếm thứ tư của Diệp Quân đã duy trì được tốc độ và sức mạnh như nhát kiếm đầu tiên, vì vậy hắn bắt đầu tu luyện nhát kiếm thứ năm. Sau khi bước vào trạng thái tu luyện, Diệp Quân càng lúc càng phấn khích, hắn thích cảm giác điên cuồng tu luyện này.

Không lâu sau, hắn đã tu luyện nhát kiếm thứ năm thành công, nhưng càng về sau càng khó, đặc biệt là kiếm thứ sáu, hắn bắt đầu mất kiên nhẫn.

Thấy vậy, Tăng Vô đang định lên tiếng thì Diệp Quân bỗng buông kiếm xuống, hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Không được, không nên quá vội vàng, vội vàng sẽ không đạt được hiệu quả bản thân kỳ vọng, dễ dàng mất lý trí, ta phải bình tĩnh lại, bình tĩnh lại!”

Tăng Vô đứng bên cạnh nghe Diệp Quân nói vậy, ông ấy không nói nên lời.

Đại ca, ngươi đúng là không cần người dạy!

Đương nhiên ông ấy cũng rất hài lòng, cậu thanh niên trước mặt đúng là rất yêu nghiệt!

Lúc này, Diệp Quân nhìn Tăng Vô: “Tiền bối, sau Lâm Giới là Biến chất, sau Biến Chất có phải Biến Chất nữa không? Ví dụ như một trăm nhát kiếm của ta đều có thể đạt tốc độ và sức mạnh như nhát kiếm đầu tiên!”
 
Chương 852


Chương 852

Tăng Vô cười nói: “Biến Chất cũng được phân chia cấp bậc, cấp một là cơ bản nhất, phá thời không, chắc ngươi cũng biết thời gian và không gian tách biệt, người bình thường có thể dễ dàng phá không gian, nhưng rất khó phá vỡ thời không. Nếu ngươi có thể đạt Biến Chất thì có thể phá thời không. Cấp hai là Phá Giới, mười vạn dặm thời không là một giới, nếu ngươi có thể xuất một trăm nhát kiếm trong nháy mắt thì mười vạn dặm thời không sẽ hóa thành tro tàn trong chớp mắt.

Diệp Quân hỏi: “Cấp ba thì sao?”

Tăng Vô cười đáp: “Phá Vực!”

Diệp Quân nhíu mày: “Phá Vực?”

Tăng Vô gật đầu: “Đúng vậy, trăm vạn dặm là một vực, nếu ngươi có thể xuất ngàn nhát kiếm trong nháy mắt thì sức mạnh biến chất đủ để hủy diệt một thế giới nhỏ”.

Diệp Quân trầm mặc, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Tăng Vô cười nói: “Thứ để đo lường thực lực không chỉ có cảnh giới, bởi vì có nhiều người cảnh giới rất cao, hoặc có người cảnh giới tự thân không cao, nhưng những cảnh giới khác lại rất cao. Ví dụ như ngươi, cảnh giới tự thân không cao, nhưng cảnh giới kiếm đạo lại rất cao, vì vậy có một số người cảnh giới cao hơn ngươi, nhưng thực lực của họ kém xa ngươi”.

Ông ấy ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Mọi người có thể cảm thấy hơi bất thường, nhưng thực ra là bình thường mà thôi, bởi vì bọn họ chỉ nhìn vào cảnh giới tự thân của ngươi, mà không nghĩ tới cảnh giới đạo kiếm của ngươi! Ngươi là Kiếm Đế, cảnh giới này có thể so sánh với cảnh giới Đăng Phong, nếu cảnh giới của ngươi cũng đạt được đến cảnh giới Đăng Phong thì sức chiến đấu của ngươi sẽ càng thêm kinh khủng”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Tăng Vô mỉm cười: “Nếu còn chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi ta!”

Diệp Quân khẽ hành lễ: “Đa tạ!”

Tăng Vô chắp tay, đang định nói gì đó bỗng nhíu mày, sau đó nói: “Có người tới, ta đi xem thử, ngươi ở đây tu luyện tiếp đi”.

Diệp Quân đáp: “Được!”

Tăng Vô quay người biến mất tại chỗ.

Ở cổng chùa.

Tăng Vô nhìn thấy hai người, đó là Đại Võ Tông và Lục Thiên.

Đại Võ Tông nhìn thấy Tăng Vô lập tức cười nói: “Tăng Vô viện chủ, làm phiền ông rồi!”

Tăng Vô liếc nhìn hai người, cười nói: “Đại Võ Tông đến tìm ta có việc gì sao?”

Đại Võ Tông gật đầu: “Viện chủ Tăng Vô, ta có thể vào trong nói chuyện không?”

Tăng Vô gật đầu: “Đương nhiên có thể!”

Ba người họ đi vào đại điện, Đại Võ Tông nói thẳng: “Chắc viện chủ Tăng Vô cũng biết trận chiến giữa Lục Thiên và Diệp Quân!”

Tăng Vô gật đầu: “Ta biết!”

Đại Võ Tông nhìn thẳng vào Tăng Vô: “Tăng Vô viện chủ, hai người bọn ta cần sự hỗ trợ của Phật Viện!”

Tăng Vô nhìn Lục Thiên, sau đó cười nói: “Ý của Đại Võ Tông là gì?”

Đại Võ Tông nhìn Lục Thiên, Lục Thiên đi ra ngoài, sau đó kích thích tâm pháp, bỗng một vệt huyết mạch nhàn nhạt xuất hiện trên người gã.
 
Chương 853


Chương 853

Tăng Vô sững sờ nói: “Huyết mạch phong ma?”

Lục Thiên gật đầu: “Đúng vậy!”

Đại Võ Tông nhìn Tăng Vô: “Tăng Vô viện chủ, ông đã biết thân phận của Lục Thiên rồi chứ?”

Tăng Vô im lặng.

Hai tên yêu nghiệt!

Mẹ kiếp, hai tên khốn các ngươi lừa cả hòa thượng, thật không phải là người!

Thấy Tăng Vô không nói gì, Đại Võ Tông vội nói: “Tăng Vô viện chủ?”

Hai tay Tăng Vô chắp lại, giả vờ ngạc nhiên nói: “Hóa ra là hậu duệ của Kiếm Chủ Nhân Gian, thất lễ rồi”.

Lục Thiên mỉm cười: “Tăng Vô viện chủ không cần đa lễ như thế”.

Tăng Vô không nói gì, nhưng sâu trong tâm bỗng bùng lên sát khí, suýt nữa thì phá sát giới.

Đại Võ Tông cũng cười nói: “Tăng Vô viện chủ, trận chiến lần này của Lục Thiên và Diệp Quân e là có thay đổi nên bọn ta mong Tăng Vô viện chủ có thể giúp đỡ bọn ta”.

Tăng Vô nhìn Lục Thiên, sau đó nghiêm túc nói: “Phật Viện ta sẽ cố hết sức giúp đỡ Lục Thiên thiếu chủ”.

Nghe thế cuối cùng Lục Thiên cũng nở nụ cười.

Đại Võ Tông cũng lộ ra vẻ tươi cười: “Tăng Vô viện chủ, vậy bọn ta không làm phiền nữa”.

Hai tay Tăng Vô chắp lại: “Đại Võ Tông đi cẩn thận, Lục Thiên thiếu chủ đi cẩn thận”.

Lục Thiên mỉm cười: “Tăng Vô viện chủ không cần khách sáo như thế, sau khi xong việc, ta sẽ không quên Tăng Vô viện chủ và Phật Viện đâu, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ hỗ trợ hết mình cho Phật Viện”.

Tăng Vô vội nói: “Lão nạp cảm ơn thiếu chủ, thiếu chủ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”.

Nghe thế Lục Thiên sửng sốt, sau đó bật cười: “Tăng Vô viện chủ miễn lễ”.

Tăng Vô lặng thinh, các ngươi còn không đi nữa thì lão nạp sẽ phải siêu độ cho các ngươi đấy.

Lục Thiên bỗng nhìn Đại Võ Tông: “Thầy ơi, chúng ta đi thôi”.

Đại Võ Tông gật đầu, sau đó hai người rời đi.

Tăng Vô nhìn bầu trời, im lặng hồi lâu rồi lắc đầu thở dài: “Đầu óc này vẫn thua kém Diệp Quân và Vô Biên rất nhiều”.

Ông ấy nhíu mày: “Gã là người mang thiên mệnh thật sao?”

Lúc này ông ấy lại hơi ngờ vực.

Ông ấy từng tiếp xúc với người mang thiên mệnh hai đời trước, người sau có thể làm người trước lung lay.

Mà đời này…

Một lúc sau, Tăng Vô lắc đầu, người mang thiên mệnh chẳng có tác dụng gì cả, người của thiên mệnh mới là thần mãi mãi.

Ông ấy xoay người đi.

Ở tận chân trời.

Lục Thiên cười nói: “Thầy ơi, có vẻ đầu óc của Tăng Vô viện chủ này không được thông minh”.

Đại Võ Tông nói: “Đừng xem thường ông ta, ông ta có thể được Kiếm Chủ Nhân Gian chọn trúng, hơn nữa còn để ông ta tiếp quản Phật Viện chắc chắn là có nguyên nhân”.

Nụ cười trên môi Lục Thiên biến mất, khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
 
Chương 854


Chương 854

Đại Võ Tông lại nói: “Bây giờ đã có Phật Viện ủng hộ, phần thắng của chúng ta có thể cao hơn một chút rồi”.

Lục Thiên bình tĩnh nói: “Sư phụ yên tâm, hôm đó ta có thể dựa vào thực lực của mình để giết hắn, cho dù hắn là một Đại Kiếm Đế”.

Đại Võ Tông khẽ gật đầu: “Nếu là thế vậy thì tốt quá rồi, dù thế nào, có chuẩn bị trước là tốt”.

Lục Thiên gật đầu: “Vâng”.

Đại Võ Tông nói: “Đi thôi”.

Hai người biến mất ở đằng xa.

Sau khi hai người đi không lâu, không gian ở vị trí hai người đứng lúc nãy rung chuyển, một bóng người xuất hiện.

Chính là Ám U!

Ám U nhìn hướng hai người đi, sau đó biến mất.



Trong hư không, Diệp Quân tiếp tục tu luyện, bây giờ hắn đã có thể khống chế được tốc độ và sức mạnh của sáu kiếm cùng lúc.

Cùng lúc xuất ra nhát kiếm thứ sáu, uy lực giống hệt kiếm đầu tiên, phải nói là tiêu hao rất nhiều năng lượng nhưng uy lực lại vô cùng đáng sợ, uy lực này đã vượt xa Liệt Thế Thốn Kình của hắn.

Dĩ nhiên nếu hắn có thể xuất liên tục sáu lần Liệt Thế Thốn Kình thì vẫn là Liệt Thế Thốn Kình mạnh hơn, nhưng hắn không thể làm được như thế.

Liệt Thế Thốn Kình này là võ kỹ cấp Giản, cần thời gian thi pháp, hắn hoàn toàn không thể thi triển một cách thuận lợi, hơn nữa thi triển một lần sẽ tiêu hao một lượng năng lượng rất lớn.

Trong không gian tiếp theo, Diệp Quân chú trọng đến nhát kiếm thứ bảy.

Bây giờ hắn không thiếu tài nguyên tu luyện, dù sao Trương Lão mới cho hắn năm trăm vạn tiên tinh.

Nhưng bắt đầu tu luyện vẫn tốn khá nhiều kim tinh, chỉ mới mấy ngày mà hắn đã tiêu tốn hết nghìn vạn kim tinh.

Số tiền này đều dùng để mua Khôi Phục Đan.

Tăng Vô cũng không đi đâu cả, cả quá trình đều cùng tu luyện với Diệp Quân, khi Diệp Quân gặp phải vấn đề khó giải quyết, ông ấy sẽ chỉ bảo Diệp Quân.

Mười ngày trôi qua.

Diệp Quân đã có thể liên tục xuất ra chín nhát kiếm như một.

Một nhát kiếm bằng chín nhát kiếm.

Diệp Quân lặng lẽ đứng trong không trung, lòng hắn không có tạp niệm, tĩnh khí ngưng thần.

Không biết qua bao lâu, Diệp Quân bỗng xuất kiếm.

Liên tục đánh ra chín nhát kiếm.

Vèo!

Không gian trong vòng ba trăm trượng bỗng nứt ra, sau đó…

Ầm!

Không gian trong vòng ba trăm trượng bị phá tan.
 
Chương 855


Chương 855

Phá không gian!

Nhát kiếm này không chỉ phá vỡ không gian mà còn phá vỡ thời không.

Nhưng chỉ một giây sau, thời không đã tự động khôi phục lại như trước đó.

Tăng Vô ở một bên cười nói: “Được rồi đấy”.

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Vẫn còn thiếu một nhát kiếm cuối cùng”.

Tăng Vô trầm giọng nói: “Nhát kiếm cuối cùng sẽ rất khó”.

Phương pháp Lâm Giới này càng về sau sẽ càng khó.

Diệp Quân nhìn Tăng Vô, cười nói: “Ta nghĩ đây không phải là giới hạn của ta, ta vẫn có thể làm tốt hơn”.

Tăng Vô hơi sửng sốt, sau đó cười nói: “Vậy ngươi thử xem”.

Diệp Quân gật đầu, hắn lấy một viên Khôi Phục Đan ra rồi uống, sau đó hắn tiếp tục bắt đầu tu luyện.

Tăng Vô nhìn Diệp Quân đang tu luyện cách đó không xa, nở nụ cười, thanh niên này được đấy.

Bớt cái kiểu khoe khoang hơn cha hắn nhưng lại có được sự trầm tĩnh.

Diệp Quân tiếp tục xuất kiếm.

Phải nói là nhát kiếm cuối cùng này quả thật rất khó, nhưng hắn không bỏ cuộc vì hắn biết giới hạn của mình, nếu không làm được thật, hắn sẽ quả quyết bỏ cuộc, sẽ không cứng đầu một cách mất não.

Làm người phải tự biết mình.

Lúc này sở dĩ hắn muốn thử là vì hắn nghĩ vẫn chưa đến giới hạn của hắn.

Cứ thế, Diệp Quân chém hết nhát kiếm này đến nhát kiếm khác, không gian ở đó vỡ ra rồi lại khôi phục như ban đầu, sau khi khôi phục lại bị phá vỡ…

Thất bại hết lần này đến lần khác nhưng Diệp Quân chỉ cảm thấy phấn khích chứ không nản lòng, vì hắn nhận ra mình thực sự có thể tiến bộ hơn. Hắn đã có thể xuất ra liên tiếp mười nhát kiếm, chẳng qua uy lực của nhát kiếm cuối cùng chỉ bằng bảy mươi phần trăm so với nhát kiếm đầu tiên, mà lúc đầu nhát kiếm cuối cùng này của hắn chỉ bằng hai mươi phần trăm nhát kiếm đầu tiên mà thôi.

Nhưng bây giờ nhát kiếm cuối cùng đã có hiệu quả đến bảy mươi phần trăm.

Năm ngày trôi qua.

Xoẹt!

Một tiếng xé tan không khí vang lên, không gian trong vòng năm trăm trượng của tinh không này nứt ra, sau đó bị phá vỡ.

Ầm!

Sóng xung kích không gian mạnh mẽ mà không gian bị phá vỡ tạo ra lập tức lan rộng cả ngàn trượng, thoáng chốc không gian trong vòng ngàn trượng bị nứt thành hình mạng nhện.

Nhưng Diệp Quân lại gục ngay xuống.

Lúc này một lực dịu dàng kéo Diệp Quân.

Tăng Vô bước đến cạnh Diệp Quân, khoảng thời gian này, ông ấy vẫn luôn ở đây với hắn.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, cả người có cảm giác sắp không xong rồi, nhưng trên môi hắn lại xuất hiện nụ cười.

Thành công rồi!

Lúc này hắn mới cảm nhận được cực hạn thật sự.

Tăng Vô cười nói: “Thấy thế nào?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom