Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 676


Chương 676

Sau này phải nịnh nọt Tháp gia cho thật tốt, sau đó có chuyện gì gánh không nổi thì nhờ Tháp gia gánh giùm!

Diệp Quân đang định nói gì đó, người phụ nữ váy trắng bỗng điểm vào giữa trán hắn!

Ầm!

Diệp Quân trợn tròn hai mắt, trong tích tắc đã có vô số thông tin cuồn cuộn chảy vào đầu hắn.

Lúc này, Diệp Quân dường như đã xuyên không, hắn nhìn thấy tất cả trận chiến mà người phụ nữ váy trắng đã trải qua, đủ loại đại chiến…

Chấn động!

Diệp Quân hoàn toàn chấn động!

Thì ra còn có thể đánh nhau như thế này!

Võ Thần!

Dường như là vô địch trong cận chiến!

Truyền thừa Võ Thần!

Một lúc lâu sau, người phụ nữ váy trắng mới rút tay lại. Bà ấy nhìn Diệp Quân, khẽ nói: “Cậu đã lĩnh ngộ được ý chí Võ Thần, truyền thừa này có thể giúp cậu lĩnh ngộ ý thức Võ Thần, chỉ cần cậu lĩnh ngộ được ý thức Võ Thần thì sẽ vô địch trong cận chiến!”

Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, khẽ nói: “Tiền bối, người biết vãn bối là ai không?”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Biết!”

Diệp Quân do dự một chút rồi nói: “Vãn bối là kẻ thù của nhà họ An, người nhà họ An đã truy sát vãn bối, bây giờ… họ tiêu đời rồi!”

Người phụ nữ váy trắng khẽ gật đầu: “Cậu không sao là tốt rồi!”

Diệp Quân sửng sốt.

Nói gì vậy?

Người phụ nữ váy trắng: “Ta đi đây!”

Nói rồi, bà ấy bỗng trở nên hư ảo!

Diệp Quân vội hỏi: “Tiền bối, bây giờ vãn bối có được xem là Võ Thần không?”

Người phụ nữ váy trắng hỏi lại: “Cậu tự thấy thế nào?”

Diệp Quân suy nghĩ rồi đáp: “Vãn bối không nên quan tâm tới danh hiệu đó, tinh khí thần mới là điều vãn bối nên theo đuổi!”

Người phụ nữ váy trắng cười nói: “Không phải là theo đuổi, mà là giữ gìn, vì cậu đã có nó rồi! Bây giờ cậu chỉ thiếu thực chiến, những trận đấu kia đều ở trong đầu của cậu, cậu phải dùng chiến đấu thật để tiêu hóa chúng nó, sau đó sáng tạo ra võ đạo chỉ thuộc riêng về mình”.

Nói rồi bà ấy khẽ chỉ vào đầu Diệp Quân: “Nhớ kỹ, giai đoạn đầu ý thức là quan trọng nhất, giai đoạn giữa thì sức mạnh thuần túy và tốc độ thuần túy quan trọng nhất!”

Diệp Quân hỏi: “Vậy giai đoạn sau thì sao ạ?”

Người phụ nữ váy trắng mỉm cười: “Tới lúc đó nói tiếp!”

Diệp Quân gật đầu: “Vâng!”
 
Chương 677


Chương 677

Người phụ nữ váy trắng: “Cố lên!”

Nói xong bà ấy đã biến mất!

Không gian bỗng trở nên hư ảo, một giây sau, Diệp Quân đã xuất hiện trong thông đạo trận pháp dịch chuyển!

Diệp Quân nhắm mắt lại, không ngừng nhớ lại những trận đấu của Võ Thần kia!

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nhắc nhở: “Ngươi là kiếm tu!”

Nó vẫn sợ Diệp Quân đi chệch đường!

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết! Tháp gia đang lo lắng ta tu luyện nhiều loại thì hai bên sẽ dang dở, đúng không?”

Tiểu Tháp: “Đúng!”

Diệp Quân khẽ nói: “Nhưng ta lại thấy, dường như kiếm đạo và võ đạo không có gì khác nhau!”

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân cười nói: “Có thể bổ sung cho nhau, tốc độ của ta rất nhanh, nhưng hiểu biết về chiến đấu của ta lại có thiếu sót, ý thức Võ Thần có thể bổ sung điểm này. Thật ra, dù là kiếm đạo hay võ đạo, mục đích cuối cùng đều là để đánh bại đối thủ. Theo ta thấy, những đạo nào có thể đánh bại kẻ địch đều là đạo tốt!”

Tiểu Tháp không lên tiếng, không thể phản bác!

Diệp Quân khẽ nói: “Bây giờ ta chỉ mong có thể chiến đấu, sau đó dung hợp kiếm đạo và võ đạo của ta lại, sáng tạo ra một phương thức chiến đấu của riêng mình. Ta muốn theo đuổi đạo của chính mình, không bám vào bất cứ khuôn mẫu nào, phàm những thứ ta dùng đều là đạo của Diệp Quân ta!”

Lúc này, giọng nói bí ẩn bỗng lên tiếng: “Ta thấy thiên phú của hắn hơi quá đáng rồi đấy!”

Tiểu Tháp gật đầu như búa bổ, nó đồng ý với ý kiến này.

Giọng nói bí ẩn khẽ nói: “Có lẽ hắn đã thừa kế thiên phú tu luyện của cha mẹ một cách hoàn mỹ. Với thiên phú và tâm tính này của hắn, ta tin rằng một ngày nào đó hắn có thể đạt đến trình độ của Tứ Kiếm!”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Chúng ta vẫn phải trông nom cho tốt! Hắn rất ưu tú, nhưng còn trẻ quá, thế nên chúng ta phải để hắn chịu chút khổ cực của nhân gian, tránh về sau hắn hủy hoại tâm tính của mình, đi sai đường. Đúng vậy, phải để hắn chịu khổ, chỉ cần không chết là được!”

Giọng nói bí ẩn: “Tiểu Tháp, ngươi có mang chút tư thù cá nhân vào trong chuyện này đúng không!”

Tiểu Tháp: “…”

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng đứng lên, hắn nhìn phía xa, ở đó có một màn ánh sáng!

Đến rồi!

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nam Châu!

Ta về rồi!

Rất nhanh, Diệp Quân đã xuyên qua màn ánh sáng, tới trong một trận pháp dịch chuyển!

Căn cứ dịch chuyển của Tiên Bảo Các!

Diệp Quân vừa xuất hiện, một ông lão đã đến trước mặt hắn, ông lão nhìn Diệp Quân rồi ngẩn người ra, sau đó kinh ngạc nói: “Ngươi là Diệp Quân!”

Diệp Quân gật đầu.

Sắc mặt ông lão bỗng trở nên nghiêm trọng!
 
Chương 678


Chương 678

Ông ta là người của Tiên Bảo Các, đương nhiên biết được rất nhiều chuyện, lúc Diệp Quân gật đầu, ông ta bỗng trở nên cảnh giác hẳn!

Diệp Quân không để ý tới ông ta, ngự kiếm biến mất!

Diệp Quân không trở về thành Hoang Cổ mà tới phía sau thành Hoang Cổ, ở đó có một ngọn núi lớn. Nhìn ngọn núi đó, Diệp Quân phất tay áo, một thanh phi kiếm bay ra!

Vù!

Một đạo kiếm quang dài trăm trượng giáng từ trên trời xuống.

Ầm!

Ngọn núi lớn đó bị bổ làm hai!

Thấy cảnh này, Diệp Quân cười ngốc một tiếng, sau đó quay người rời đi!

Tiểu Tháp: “…”

Một lát sau, Diệp Quân đã tới trước cổng thành Hoang Cổ, nhìn thành Hoang Cổ trước mắt, Diệp Quân khẽ cười!

Mọi thứ quen thuộc!

Lúc này, một chàng trai trước cổng thành bỗng gọi: “Diệp… Diệp Quân?”

Diệp Quân nhìn chàng trai đó, cười hỏi: “Huynh biết ta sao?”

“Diệp Quân!”

Chàng trai đó rất kích động, y quay người chạy đi, vừa chạy vừa hét như điên: “Diệp Quân về rồi! Diệp Quân về rồi!”

Trong giây lát, cả thành chấn động, thế là vô số người chạy ra phía cổng thành!

Thấy tình thế này, Diệp Quân ngỡ ngàng.

Những người chạy đến đều mang tâm trạng phấn khởi và kích động!

Lúc trước, sau khi Diệp Quân đoạt được hạng nhất trong cuộc tỷ võ, cả thành Nam Châu đã chấn động, có thể nói Diệp Quân là anh hùng của cả Nam Châu!

Nghìn năm qua…

Nam Châu vẫn luôn đứng bét, người ta đã nhịn nhục cả nghìn năm qua rồi!

Bây giờ, Diệp Quân giành được hạng nhất, cuối cùng Nam Châu cũng đã được hả hê!

Mà những thiên tài trẻ tuổi từ Nam Châu đi ra ngoài cũng nhờ đó mà có thể diện hơn.

Hạng nhất cuộc tỷ võ!

Đó không chỉ là vinh quang của mình Diệp Quân, càng là vinh quang của cả Nam Châu. Đặc biệt là bây giờ, người ở khắp thành Nam Châu đều xem Diệp Quân như một vị thần.

“Diệp Quân!”

Vô số người đồng thanh hô lên.

Nhìn mọi người, Diệp Quân khẽ cười, hắn bỗng động thần niệm, ngự kiếm bay lên trời, xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ rồi tiêu sái rời đi trong ánh nhìn ngưỡng mộ và chấn động của mọi người!

Trong tháp, Tiểu Tháp bỗng cười nói: “Nói cho cùng thì vẫn còn là một cậu thiếu niên, hơi xốc nổi!”

 
 
Chương 679


Chương 679

Rất nhanh, Diệp Quân tới gia tộc họ Diệp, lúc này tất cả người trong gia tộc đều đã tập trung trước cửa.

Người dẫn đầu chính là Diệp Tiêu!

Thấy Diệp Quân về, tất cả mọi người trong gia tộc họ Diệp đều hứng khởi.

Diệp Tiêu cũng nở nụ cười xán lạn.

Kiếm Đế!

Tuy Nam Châu lạc hậu nhưng vì thư viện và Tiên Bảo Các nên một vài chuyện đã được truyền tới nơi đây!

Ví như chuyện Diệp Quân là một Kiếm Đế!

Mấy người Diệp Tiêu đương nhiên vui mừng khôn xiết. Kiếm Đế, nhà họ Diệp lại xuất hiện một vị Kiếm Đế cơ đấy, tổ tiên của nhà họ Diệp thật sự có thể an lòng yên nghỉ rồi!

Tuy Diệp Quân không phải là con cháu của nhà họ Diệp nhưng trong mắt người nhà họ Diệp, Diệp Quân chính là người nhà họ Diệp!

Diệp Quân bước nhanh tới trước mặt Diệp Tiêu, hắn khẽ hành lễ: “Tộc trưởng!”

Diệp Tiêu bỗng chộp lấy tay Diệp Quân rồi kéo hắn đi vào trong gia tộc họ Diệp, mọi người lần lượt nhường đường.

Diệp Tiêu dẫn Diệp Quân thẳng tới nhà thờ tổ nhà họ Diệp, những người khác thì đứng bên ngoài chờ.

Diệp Tiêu đốt một nén hương, sau đó quay người nhìn Diệp Quân: “Bây giờ ta tuyên bố, con chính là tộc trưởng gia tộc họ Diệp!”

Tộc trưởng!

Nghe thế, Diệp Quân sững sờ, vội nói: “Tộc trưởng…”

Diệp Tiêu lắc đầu: “Ta biết ý của con, cũng biết con không có thời gian quản lý nhà họ Diệp, con yên tâm, ta sẽ tiếp tục quản lý chuyện nhà họ Diệp, con cứ yên tâm làm chuyện của mình là được”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tộc trưởng, chuyện này hơi phức tạp!”

Bây giờ hắn không thể nào làm tộc trưởng gia tộc họ Diệp được, nếu làm tộc trưởng gia tộc họ Diệp, rất có thể hắn sẽ hại chết nhà họ Diệp.

Nghe Diệp Quân nói, Diệp Tiêu khẽ hỏi: “Vì vài nguyên nhân bên ngoài à?”

Diệp Quân gật đầu: “Tộc trưởng, chuyện này tạm thời không vội!”

Sau một thoáng im lặng, Diệp Tiêu gật đầu: “Nghe theo con cả!”

Diệp Quân chợt thở phào.

Hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Tiêu: “Tộc trưởng, trong nhẫn không gian có một nghìn vạn kim tinh và vài xác Chân Long, ngoài ra còn có một số bảo vật, ngài giữ lại chia cho các đệ tử trong tộc”.

Diệp Tiêu không từ chối, ông cất nhẫn không gian rồi nhìn Diệp Quân: “Bao giờ con đi?”

Diệp Quân: “Sắp rồi ạ!”

Diệp Tiêu sửng sốt: “Vội vậy sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Hắn không thể ở lại gia tộc họ Diệp lâu, tránh làm liên lụy gia tộc họ Diệp!

Ngoài ra, còn ba tháng nữa sẽ tới trận chiến với người mang thiên mệnh, bây giờ hắn buộc phải tìm nơi tu luyện, rõ ràng ở Nam Châu không có nơi này.

Phải tới Huyền tháp ở Huyền Giới!
 
Chương 680


Chương 680

Nhưng Tiên Bảo Các quản lý Huyền Giới, hắn cũng không chắc mình có thể vào được đó bằng cách nào khác hay không!

Tóm lại, cứ thử xem thế nào!

Nếu thật sự không được thì chỉ còn cách giở thói lưu manh thôi!

Diệp Tiêu khẽ nói: “Ở lại một đêm rồi hẵng đi!”

Diệp Quân do dự một lát rồi gật đầu: “Vâng!”

Lúc này, Diệp Tiêu bỗng nói: “Lấy tộc phổ lên đây!”

Trong sự chứng kiến của mọi người, Nhị trưởng lão vội dâng tộc phổ của gia tộc họ Diệp lên, Diệp Tiêu mở ra, xem một hồi lâu ông mới tìm thấy tên Diệp Quân, sau đó ông gạch tên Diệp Quân trong sự ngỡ ngàng của mọi người!

Mặt Diệp Quân biến sắc: “Tộc trưởng!”

Lúc này, Nhị trưởng lão lại lấy ra một quyển tộc phổ mới, Đại trưởng lão mở ra, bên trong toàn là giấy trắng.

Diệp Tiêu vung bút, viết lên hàng đầu tiên của mục đầu tiên: Diệp Quân!

Làm lại một quyển tộc phổ mới sao?

Tất cả mọi người đều ngơ ngác!

Diệp Tiêu giơ quyển tộc phổ trong tay lên, bình thản nói: “Từ hôm nay, nhà họ Diệp ta sẽ lấy quyển tộc phổ này làm quyển chính!”

Diệp Quân: “…”

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Ngầu đét! Cha với ông nội hắn còn không có được đãi ngộ thế này…”



Đêm khuya.

Diệp Quân nằm trên bậc thềm trước cửa phòng mình nhìn tinh không vời vợi, tiếng côn trùng kêu vang bốn phía.

Diệp Quân khẽ nói: “Tháp gia, người mang thiên mệnh là người chủ nhân Đại Đạo Bút đã chọn sao?”

Tiểu Tháp: “Đúng vậy!”

Diệp Quân hỏi: “Ta nhớ trước đây ngươi từng nói chủ nhân Đại Đạo Bút rất mạnh, đúng không?”

Tiểu Tháp: “Ngươi hỏi vào thẳng trọng điểm đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Chủ nhân Đại Đạo Bút với ngươi, ai lợi hại hơn?”

Tiểu Tháp muốn nói gì đó, giọng nói bí ẩn bỗng nhắc nhở: “Ngươi có chắc mình muốn làm màu ở câu hỏi này không?”

Tiểu Tháp chợt im lặng.

Diệp Quân đang định hỏi tiếp thì lúc này bỗng có một giọng nói hờn trách vang lên ở bên cạnh: “Về cũng không tới tìm ta, quên ta rồi à?”

Diệp Quân quay đầu nhìn, ở đó có một người phụ nữ!

Người phụ nữ mặc một bộ váy dài màu xanh, thân hình uyển chuyển, tóc dài phủ vai, gương mặt đẹp như tranh vẽ mang theo chút hờn trách và bất mãn.

Người này chính là Phí Bán Thanh.

Nhìn thấy người này, Diệp Quân vội đứng dậy, vui mừng gọi: “Sư phụ!”
 
Chương 681


Chương 681

Phí Bán Thanh tới trước mặt Diệp Quân, bà ấy nhìn chằm chằm hắn: “Sao không tới tìm ta?”

Diệp Quân vội giải thích: “Vốn con định mai sẽ tới thư viện gặp người mà!”

Phí Bán Thanh khẽ nói: “Chịu không ít khổ cực ở bên ngoài nhỉ?”

Diệp Quân cười: “Dạ cũng tạm!”

Phí Bán Thanh trợn hắn một cái: “Sao lại câu nệ thế, ta đáng sợ lắm à?”

Diệp Quân im lặng.

Lần đầu gặp mặt sư phụ hung dữ lắm, hở ra là đòi bóp nát trứng người ta!

Đương nhiên, đối với Phí Bán Thanh, hắn tôn kính nhiều hơn là sợ hãi!

Phí Bán Thanh bỗng cười: “Đi dạo với ta một lát!”

Diệp Quân gật đầu: “Vâng!”

Hai người đi trên con đường đá dẫn ra sau núi, Phí Bán Thanh không nói gì, Diệp Quân cũng không lên tiếng, chỉ nghe tiếng côn trùng kêu rít rít.

Lúc này, Phí Bán Thanh bỗng hỏi: “Tiểu Ca, con bé…”

Diệp Quân nói: “Con sẽ cứu sống muội ấy!”

Phí Bán Thanh gật đầu: “Vậy thì tốt!”

Nói rồi, bà ấy quay đầu nhìn Diệp Quân, khẽ cười: “Khi xưa con rất non nớt, bây giờ trông đã trưởng thành hơn nhiều rồi!”

Diệp Quân gật đầu: “Sư phụ, thời gian qua người ổn không?”

Phí Bán Thanh liếc hắn một cái, oán trách: “Con còn biết hỏi ta có ổn không cơ đấy, đi mà không có một lá thư nào gửi về, có phải đã quên ta từ lâu rồi không?”

Diệp Quân lắc đầu cười: “Con ở bên ngoài, việc hơi phức tạp!”

Phí Bán Thanh khẽ gật đầu, không nói thêm gì.

Hai người cứ tiếp tục đi như vậy, bất giác đã ra sau núi.

Phí Bán Thanh bỗng quay người nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tiểu Quân, ta hỏi con một câu, con phải trả lời thật cho ta biết!”

Diệp Quân gật đầu: “Vâng!”

Khóe miệng Phí Bán Thanh nhếch lên: “Cả đời này con chỉ thích một cô gái sao?”

Diệp Quân sững sờ.

Phí Bán Thanh nghiêm túc nói: “Ánh mắt đừng né tránh, trả lời đúng sự thật!”

Diệp Quân hỏi lại: “Sư phụ, nếu con cùng lúc thích hai cô gái thì có phạm pháp không?”

Phí Bán Thanh ngẩn người.

Phạm pháp không?

Hình như là không!

Phí Bán Thanh nhìn chằm chằm hắn: “Không phạm pháp, nhưng ngoài Tiểu Ca, con sẽ thích thêm một cô gái khác sao?”

Diệp Quân hỏi lại: “Vậy người có hy vọng con thích thêm một cô gái khác không?”

Phí Bán Thanh hơi giận: “Ta đang hỏi con! Sao con lại tránh né trả lời, có phải muốn tuyển cả dàn hậu cung không hả? Nói ngay!”
 
Chương 682


Chương 682

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: “Sư phụ, con nói là nếu, nếu con Thích Tiểu Ca, cũng thích người thì phải làm thế nào?”

Phí Bán Thanh ngây ra như phỗng.

Trong tháp, Tiểu Tháp nói: “Hắn đang nói thật hay là đang chuyển chủ đề đấy?”

Giọng nói bí ẩn: “Cô gái này đấu không lại hắn đâu!”

Tiểu Tháp im lặng.

Ở lâu với thằng nhóc khốn nạn này, nó phát hiện ra thằng nhóc này ngày thường trông thành thật ngoan ngoãn, thật ra trong lòng lắm mưu nhiều kế hơn cả cha hắn!

Tâm tư của cha hắn đều viết hết ra mặt!

Còn tâm tư của hắn thì luôn giấu sâu trong lòng.

Kết quả: Hai cha con đều không phải người tốt gì cho cam!

Phí Bán Thanh bỗng quay người, hai tay siết chặt, một lúc sau khẽ nói: “Ta là sư phụ của con!”

Diệp Quân nói: “Con nói là nếu mà! Nếu con thích Tiểu Ca, còn thích cả người, người có cảm thấy con rất xấu xa không?”

Phí Bán Thanh nhìn phía xa, không nói gì.

Diệp Quân kéo tay áo Phí Bán Thanh: “Sư phụ?”

Phí Bán Thanh nhẹ giọng hỏi: “Con tự cảm thấy có xấu xa hay không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Con không biết nên mới hỏi người mà!”

Sau một hồi im lặng, Phí Bán Thanh quay đầu nhìn Diệp Quân: “Thế con thật sự thích ta à?”

Diệp Quân sững sờ.

Phí Bán Thanh bỗng cười: “Thích không?”

Diệp Quân do dự một lát, đang định trả lời thì Phí Bán Thanh lắc đầu: “Thằng nhóc nhà con to gan lắm, dám lấy sư phụ ra để ví dụ, ta là sư phụ của con đấy…”

Nói đến đây, bà ấy bỗng nở nụ cười kỳ dị: “Có phải đôi lúc cảm thấy với sư phụ của mình sẽ k1ch thích hơn không?”

Diệp Quân toát mồ hôi lạnh: “Sư phụ, con không có tà niệm gì, con… Tháp gia có thể làm chứng cho con!”

Tiểu Tháp: “???”

Phí Bán Thanh cốc đầu hắn một cái, lắc đầu: “Xem con lúng túng kìa. Tóm lại con nghĩ thế nào ta cũng không quản được, đúng không?”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Con chưa từng suy nghĩ lệch lạc!”

Phí Bán Thanh chớp mắt, cười xinh đẹp: “Thế hay là con nghĩ thử đi? Nghỉ thử thôi, có phải k1ch thích lắm không?”

Mặt Diệp Quân cứng đờ.

Phí Bán Thanh chỉ vào trán Diệp Quân một cái: “Nhát gan!”

Nói xong, bà ấy lấy ra một chiếc nhẫn không gian rồi đặt vào tay Diệp Quân: “Cho con cái này!”

Diệp Quân nhìn nhẫn không gian, trong đó có ba nghìn vạn kim tinh!

Diệp Quân sửng sốt: “Sư phụ, người nhiều tiền vậy sao?”
 
Chương 683


Chương 683

Phí Bán Thanh cười nói: “Trong cuộc tỷ võ, ta dùng toàn bộ gia sản đặt cược con giành hạng nhất, kiếm được năm nghìn vạn đấy!”

Diệp Quân cười nói: “Thì ra là vậy!”

Nói rồi hắn đưa nhẫn không gian lại cho Phí Bán Thanh, sau đó lại lấy ra một chiếc nhẫn không gian khác, trong đó có mười cái xác Chân Long.

Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân: “Không cần tiền à?”

Diệp Quân gật đầu: “Bây giờ con không thiếu tiền nữa! Người giữ lại mà dùng!”

Phí Bán Thanh im lặng.

Diệp Quân mỉm cười rồi nói: “Trong nhẫn không gian còn có một số công pháp và vật phẩm để tu luyện, đều là đồ tốt ở vũ trụ Quan Huyên, con đã chọn rất nhiều cho người, chắc chắn sẽ có ích với người!”

Phí Bán Thanh khẽ nói: “Sắp đi rồi à?”

Diệp Quân gật đầu.

Phí Bán Thanh bước lên trước, Diệp Quân còn chưa phản ứng lại được thì bà ấy đã khẽ ôm hắn!

Cơ thể mềm mại thơm ngát!

Diệp Quân như bị sét đánh, đứng ngơ ra tại chỗ!

Lúc này, Phí Bán Thanh thả hắn ra, bà ấy nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đây chỉ là một cái ôm thuần khiết, đừng có suy nghĩ lệch lạc, biết chưa?”

Diệp Quân cười: “Sư phụ, con đi đây!”

Nụ cười của Phí Bán Thanh chợt tắt: “Còn quay về không?”

Diệp Quân gật đầu: “Còn ạ!”

Phí Bán Thanh khẽ nói: “Thế lần sau quay về phải tới tìm ta ngay, được không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được ạ!”

Phí Bán Thanh: “Đi đi!”

Diệp Quân: “Sư phụ bảo trọng!”

Nói rồi hắn quay người ngự kiếm, biến mất phía chân trời.

Trên đỉnh núi, Phí Bán Thanh nhìn tia kiếm quang biến mất phía xa, thất thần một hồi lâu rồi lắc đầu: “Cái gì cũng tốt, sao không háo sắc chứ?”

Nói xong, bà ấy quay người rời đi.



Diệp Quân không từ biệt với đám người Diệp Tiêu, hắn không thích lâm li bi đát.

Lần này, mục tiêu của hắn chính là tới Huyền Giới.

Ý thức Võ Thần!

Hắn phải chiến đấu, bây giờ hắn chỉ muốn đấu với cường giả thực thụ, loại cường giả cao hơn hắn ít nhất năm bậc cảnh giới ấy!

Cảnh giới quá thấp thì đánh cũng không có tác dụng gì!

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Thằng nhóc, ngươi có cảm thấy cô gái kia thích ngươi không?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Không!”

Tiểu Tháp: “Ngươi cứ ở đó mà giả ngốc đi!”
 
Chương 684


Chương 684

Diệp Quân im lặng.

Tiểu Tháp đang định nói gì đó, Diệp Quân bỗng lấy kiếm Hành Đạo ra, khẽ nói: “Phụ nữ chỉ sẽ làm ảnh hưởng tới tốc độ rút kiếm của ta thôi!”

Tiểu Tháp nói: “Ngươi cứ ở đây nói tào lao với ta đi!”

Diệp Quân hỏi: “Tháp gia, ngươi có thích ai chưa?”

Tiểu Tháp tức giận: “Ta chỉ là một cái tháp!”

Diệp Quân hỏi: “Thế ngươi từng thích một ‘cô tháp’ nào chưa?”

Tiểu Tháp: “…”

Rất nhanh, Diệp Quân đã tới Tiên Bảo Các lớn nhất Nam Châu, ở đây chỉ có một trận pháp dịch chuyển, hơn nữa chỉ có thể dịch chuyển đến Trung Thổ Thần Châu.

Chỉ ở những nơi lớn mới có trận pháp dịch chuyển tới tổng viện thư viện Quan Huyên!

Lúc Diệp Quân tới Tiên Bảo Các, một ông lão quản sự của Tiên Bảo Các bỗng như gặp kẻ địch mạnh, ông ta nhìn Diệp Quân với vẻ mặt đề phòng!

Đương nhiên ông ta biết Diệp Quân là một thành viên trong danh sách đen của Tiên Bảo Các!

Diệp Quân nhìn ông lão mà không nói gì, hắn bỗng phất tay, một thanh phi kiếm phóng ra, vách tường cách đó mấy mươi trượng sụp đổ!

Thấy thế, ông lão vội nói: “Diệp công tử, cậu muốn làm gì cứ làm, ta không thấy gì cả!”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Trận pháp dịch chuyển!”

Ông lão vội chỉ phía bên phải: “Bên kia!”

Diệp Quân gật đầu, lắc người biến mất.

Ông lão lau mồ hôi lạnh, đồng thời thở phào một hơi, may là Diệp công tử này không lạm sát người vô tội.

Sau khi Diệp Quân vào trận pháp dịch chuyển, hắn tới thẳng Trung Thổ Thần Châu, nhưng hắn không về Đạo Môn mà tới Huyền Giới.

Trước Huyền Tháp, Diệp Quân nhìn ông lão canh tháp trước mặt, mà ông ta cũng đang nhìn hắn.

Sắc mặt ông lão canh tháp cực kỳ đề phòng!

Diệp Quân hỏi: “Tiền bối, cần bao nhiêu thời gian để cường giả tổng các Tiên Bảo Các tới đây?”

Ông lão canh tháp nhìn Diệp Quân: “Nếu ta chết ở đây thì tổng viện chắc chắn sẽ truy cứu!”

Diệp Quân gật đầu: “Tiền bối so với nhà họ An và tộc Thiên Long thì thế nào?”

Ông lão canh tháp im lặng.

Diệp Quân xòe tay, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt ông lão, trong đó có ba trăm vạn kim tinh.

Diệp Quân nhìn ông lão canh tháp: “Tiền bối có thể xem như mình không biết gì cả!”

Ông lão canh tháp im lặng không nói gì.

Diệp Quân gật đầu, sau đó nói: “Vậy bây giờ tiền bối có thể thông báo với tổng các của Tiên Bảo Các rồi!”

Ông lão canh tháp cười khổ: “Diệp công tử, ta chỉ là một người canh tháp bình thường, sao cậu phải làm khó ta?”

 
 
Chương 685


Chương 685

Diệp Quân bỗng lấy ra một bình rượu, uống vài hơi, không trả lời ông lão.

Ông lão canh tháp sững sờ, sau đó nói: “Diệp công tử, cậu đang làm gì vậy?”

Diệp Quân lại uống thêm vài hớp rượu nữa, hắn bình tĩnh nói: “Sau khi uống rượu thì ta sẽ hơi say. Mà khi say, ta sẽ không nói đạo lý gì nữa đâu!”

Nét mặt ông lão canh tháp cứng đờ.

Diệp Quân thở dài: “Ta bị nhà họ An đối phó trước, sau đó là đến tộc Thiên Long, thư viện cũng đối phó với ta, Tiên Bảo Các cũng cho ta vào danh sách đen…”

Nói rồi hắn lắc đầu nhìn ông lão canh tháp: “Tiền bối, ông nói xem, ta sống còn có nghĩa lý gì? Ta sống còn có ý nghĩa gì?”

Nói đến đây hắn bỗng trở nên kích động, kiếm thế mạnh mẽ chấn động không gian xung quanh.

Ông lão canh tháp kinh hãi.

Diệp Quân uống thêm một ngụm rượu nữa, sau đó nhìn ông lão canh tháp: “Bây giờ ông cũng đối phó với ta, ta sống không có chút ý nghĩa nào hết, ta không muốn sống nữa! Ta…”

Ông lão canh tháp run giọng: “Diệp công tử, ngươi… ngươi đừng nghĩ quẩn, chưa có gì là chắc chắn cả, cả cậu và người mang thiên mệnh đều rất mạnh, cậu có cơ hội mà, cậu… chẳng phải cậu muốn tu luyện sao? Cậu vào đi! Ta không nhìn thấy gì cả, như thế… đã được chưa?”

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Có miễn phí không?”

Ông lão canh tháp chợt hơi do dự. Diệp Quân bỗng nhiên uống thêm ngụm rượu nữa, ông lão canh tháp vội nói: “Miễn phí! Miễn phí!”

Diệp Quân gật đầu: “Đa tạ!”

Ông lão canh tháp bất giác nói: “Không có gì…”

Nói xong thì ông ta bỗng ngẩn người ra!

Mẹ nó!

Tạo nghiệp mà!

Sau khi Diệp Quân vào Huyền Tháp, ông lão canh tháp đứng đó bỗng chìm vào suy tư.

Có cần phải thông báo cho tổng các không?

Ông ta rất do dự!

Nếu thông báo cho tổng các, chắc chắn tổng các sẽ cho người tới xử lý Diệp Quân, đây là điều không cần phải nghi ngờ. Nhưng trước khi tổng các tới, Diệp Quân có thể đã giết ông ta trước rồi, hơn nữa, nếu tổng các đánh giá thấp thực lực của Diệp Quân, người phái tới đây không mạnh thì có thể bị Diệp Quân giết hết.

Dù tổng các phái người rất mạnh tới đây, cũng có khả năng Diệp Quân sẽ không chết, dù sao thằng nhóc này cũng có Đại Kiếm Đế chống lưng!

Nhưng một người canh tháp như ông ta thì có lẽ sẽ chết đấy!

Có thể Diệp Quân không dám trả thù Tiên Bảo Các, nhưng chắc chắn hắn dám trả thù ông ta!

Nghĩ đến đên, ông lão canh tháp trầm giọng thở dài.

Thôi không báo cho tổng các nữa đâu!

Nguy hiểm lắm!

Mình chỉ là một người làm công, không cần phải liều mạng như thế. Hơn nữa, Diệp Quân này đã cho mình ba trăm vạn kim tinh rồi!
 
Chương 686


Chương 686

Thôi bỏ đi!

Coi như mình hồ đồ một lần!

Ông lão canh tháp cất nhẫn không gian vào, sau đó nhìn quanh bốn phía rồi quay người rời đi.



Trong Huyền Tháp, Diệp Quân tới thẳng tầng tu luyện chữ Đế. Ngoài tầng chữ Thần, đây là tầng tu luyện cao nhất của Huyền Giới tính đến nay.

Mà cái hắn chọn là thực chiến!

Bây giờ hắn cần phải thực chiến, loại thực chiến có thể khiến hắn cảm nhận được sự nguy hiểm của cái chết!

Sau khi vào trận pháp dịch chuyển, Diệp Quân tới một bệ đá vuông vức khổng lồ, dài rộng tầm vạn trượng, xung quanh bệ đá vuông vức là vực sâu không thấy đáy đầy sương mù. Phía xa xa, chốc chốc lại xuất hiện những đôi tiên hạc bay lượn, giống như tiên cảnh vậy!

Xa hơn chút nữa dường như có mười mấy đài tỉ võ.

Diệp Quân thu hồi ánh mắt, quay đầu thấy bên ngoài đài tỉ võ có một tấm bia đá trăm trượng, trên đó khắc ba chữ lớn: Đỉnh thí luyện!

Nhìn thấy nơi này, Diệp Quân thấy hơi kinh ngạc!

Trông đài tỉ võ này cao cấp thật!

Bên ngoài, sắc mặt ông lão canh tháp bỗng thay đổi: “Tầng Đế, cậu ta điên rồi sao?”

Nói xong, ông ta biến mất tại chỗ.

Trên đỉnh thí luyện, Diệp Quân đang nhìn ngó xung quanh, thấy phong cảnh ở đây rất đẹp thì đúng lúc này, không gian trước mặt hắn bỗng rung lên. Cùng lúc đó, một ánh sáng xanh lam thần bí lướt qua quanh người hắn, một giây sau, một hư ảnh xuất hiện trước mặt hắn, trong tay hư ảnh này cầm một thanh kiếm!

Thấy cảnh này, Diệp Quân nheo mắt lại, ấy vậy mà lại là một kiếm tu!

Lúc này, hư ảnh bỗng biến mất!

Mặt Diệp Quân biến sắc!

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Tên này lại thi triển được Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Hơn nữa một kiếm có thể trực tiếp phá quy tắc!

Diệp Quân chấn kinh, không kịp nghĩ nhiều, lắc người lùi sau. Nhưng hắn vừa lùi lại thì một thanh phi kiếm bỗng phóng tới!

Diệp Quân không lùi nữa, đâm một kiếm ra!

Ầm!

Tiếng nổ vang vọng, Diệp Quân và hư ảnh kia đồng thời liên tiếp lùi về phía sau!

Hai bên cùng lúc lùi mấy chục trượng, mà lúc cả hai cùng lùi, họ đều thi triển phi kiếm!

Vù!

Vù!

Hai thanh phi kiếm lướt qua, lúc hai phi kiếm va chạm với nhau, một đạo kiếm quang bùng nổ, kiếm khí phóng ra, không gian xung quanh nứt toác, đồng thời, hai người cũng biến mất!
 
Chương 687


Chương 687

Hai đạo kiếm quang lướt qua như sấm sét!

Rầm!

Bỗng chốc, một mảng kiếm quang bùng nổ!

Sau đó, đài tỉ võ xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ, hai đạo tàn ảnh không ngừng chớp tắt, phi kiếm tung hoành, kiếm khí bắn tung tóe xung quanh hai đạo tàn ảnh!

Duy trì được một khắc thì hai người cùng lúc lùi ra!

Trong lúc lùi ra, hàng loạt phi kiếm được phóng ra!

Lúc này, trên người Diệp Quân lại có đến mười mấy vết chém!

Diệp Quân nhìn hư ảnh kia với vẻ mặt nghiêm trọng.

Hắn phát hiện những thứ mình biết, hư ảnh kia đều biết, những thứ hắn không biết, hư ảnh kia cũng biết!

Ngoài ra, hư ảnh càng đánh càng mạnh, phản ứng và tốc độ cũng càng lúc càng nhanh!

Nếu không nhờ trước đây hắn từng nhận được truyền thừa Võ Thần, trong đầu có vô số hình ảnh chiến đấu thì hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của hư ảnh này!

Quan trọng nhất là, hư ảnh này không bị cạn kiệt huyền khí, có thể dùng phi kiếm vô số lần.

Còn hắn thì không được!

Đúng lúc này, hư ảnh kia biến mất!

Vù!

Không gian trước mặt Diệp Quân nứt ra, một thanh kiếm đâm tới!

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Diệp Quân nheo mắt, hắn bước tới một bước, một thanh phi kiếm phóng ra, nhưng hắn đã biến mất khỏi chỗ.

Trước mặt hắn, tay của hư ảnh kia cũng buông ra, hắn ta cũng biến mất khỏi chỗ. Mà ngay lúc hắn ta biến mất, Diệp Quân đã xuất hiện sau lưng hắn ta, nhưng sau khi Diệp Quân dừng lại, hư ảnh đã ở sau lưng hắn!

Vù!

Một thanh kiếm đâm sau lưng Diệp Quân!

Sắc mặt của Diệp Quân lại rất bình tĩnh, hắn quay phắt người lại. Cùng lúc đó, hư ảnh bỗng biến mất một cách kỳ lạ rồi lại xuất hiện sau lưng Diệp Quân. Diệp Quân bỗng quay người nhưng không xuất kiếm, hắn tiếp tục quay người một lần nữa rồi đâm kiếm ra!

Ngươi phán đoán hành động của ta!

Ta phán đoán hành động của ngươi!

Điên cuồng phán đoán!

Diệp Quân đâm kiếm ra nhưng nhát kiếm này vẫn đâm hụt!

Vì hư ảnh kia đã biến mất rồi.

Diệp Quân nheo mắt, hắn biết mình thua tồi.

Vừa nghĩ vậy, một thanh kiếm đã kê ngay sau ót của hắn.

Hư ảnh không đâm kiếm vào mà tránh sang một bên, hắn ta khẽ hành lễ với Diệp Quân rồi cầm kiếm đứng đó, như đang đợi Diệp Quân tiếp tục ra tay.

Diệp Quân nhìn hư ảnh, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại.
 
Chương 688


Chương 688

Tư duy của đối phương cao hơn hắn, dù hắn có làm thế nào, đối phương cũng dự đoán trước được!

Đây chính là đấu pháp dòng chảy ý thức!

Đấu pháp này mệt hơn đấu pháp bình thường rất nhiều, vì ngươi phải không ngừng phán đoán người khác, quan trọng nhất là, phản ứng và tốc độ kiếm của ngươi cũng phải theo kịp nhịp độ.

Cũng có nghĩa là, ý thức, phản ứng, tốc độ đều phải phối hợp nhịp nhàng với nhau, không được thiếu cái nào!

Diệp Quân càng lúc càng hưng phấn!

Cực hạn!

Tu luyện theo cách này, hắn không những có thể đạt tới cực hạn của mình mà còn có thể vượt qua được cực hạn của mình!

Diệp Quân lấy ra một viên đan dược uống vào, một lát sau, hắn đứng dậy rồi biến mất tại chỗ!

Rất nhanh, Diệp Quân và hư ảnh kia lại đấu với nhau.

Hai người đại chiến vô cùng kịch liệt, đâm qua chém lại, phi kiếm tung hoành, kỳ lạ nhất là nhiều khi hai người cùng xuất hiện tại một nơi nhưng không ra tay, sau đó lại cùng biến mất.

Ông lão canh tháp vào thấy cảnh này thì sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng!

Tầng chữ Đế!

Thật ra nơi này khá đặc biệt, vì nơi này được Võ Các vô cùng khủ.ng bố năm xưa tạo ra, một là để nghiên cứu, hai là để phát hiện nhân tài!

Tiên Bảo Các không chỉ để kiếm tiền, bọn họ cũng bồi dưỡng nhân tài của riêng mình!

Năm xưa Võ Các đã dùng rất nhiều tài nguyên để tạo ra một trận pháp vô cùng đặc biệt, trận pháp này quét người vào tu luyện để tạo ra một hư ảnh có cùng cảnh giới với người đó. Đương nhiên, không chỉ có vậy, hư ảnh này có hai năng lực đặc biệt cực kỳ đáng sợ. Thứ nhất là có năng lực học tập kinh người, hắn ta có thể học được hết tất cả kỹ thuật chiến đấu của ngươi trong thời gian ngắn nhất!

Thứ hai, hắn ta còn có thể dùng kỹ thuật chiến đấu của người khác, phàm những người từng tới đây chiến đấu thì hắn ta đều lưu lại kỹ thuật chiến đấu của họ.

Hư ảnh này đã học tập ở đây không biết bao nhiêu năm, tóm lại, trước khi ông lão canh tháp tới đây thì hư ảnh đã tồn tại rồi. Mà từ lúc ông ta tới đây, chưa có ai có thể kiên trì được một khắc ở nơi này!

Không một người nào!

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Những người vào đây đều bị đá ra ngoài trong vòng chưa tới một khắc!

Nhưng lúc này, Diệp Quân lại có thể duy trì đánh được với hư ảnh này!

Hơn nữa tốc độ chiến đấu của hai người rất nhanh, ông ta không thể nào nhìn rõ, càng không thể hiểu được!

Ông lão canh tháp nhìn Diệp Quân chằm chằm, trầm tư!

Người này yêu nghiệt đến như vậy, hay là mình cược một phen?

Nhưng vừa nghĩ tới người mang thiên mệnh, ông ta lại hơi bất lực.

Cả Tiên Bảo Các bây giờ đều đang đánh cược vào người mang thiên mệnh, mà người mang thiên mệnh và Diệp Quân lại là kẻ thù không đội trời chung, mình đặt cược ở Diệp Quân chẳng phải là đối đầu với Tiên Bảo Các sao?

Qua mạo hiểm!
 
Chương 689


Chương 689

Ông lão canh tháp thở dài.

Bên dưới, Diệp Quân vẫn đang đại chiến với hư ảnh đó. Trong lòng hắn lúc này không có một tạp niệm nào khác, hết sức chăm chú, tinh thần căng thẳng cao độ!

Vì hắn không dám lơ là!

Sức chiến đấu của hư ảnh này quá khủ.ng bố!

Cứ như vậy, ba ngày trôi qua!

Trong ba ngày này, ngày nào Diệp Quân cũng điên cuồng giao chiến với hư ảnh, nhưng hắn chưa từng chiếm được chút lợi thế nào, cũng may, hư ảnh kia cũng vậy!

Đến này thứ tư, lúc Diệp Quân đâm một nhát kiếm vào hư ảnh, tay phải hắn bỗng buông kiếm ra, hắn thì xông tới trước, đầu gối thúc về phía trước.

Diệp Quân bất chợt buông kiếm, hư ảnh bỗng sửng sốt, nhưng phản ứng của hắn ta cũng cực nhanh, vội lùi về sau, mà bây giờ tốc độ của Diệp Quân bỗng tăng nhanh, một quyền đấm thẳng về phía hư ảnh!

Còn phi kiếm của hắn cũng chém về phía hư ảnh với một góc độ quỷ dị.

Người kiếm chia tách!

Lúc này, hư ảnh bỗng trở nên mờ ảo. Bỗng chốc, mấy chục đạo kiếm quang từ bốn phương tám hướng chém về phía Diệp Quân!

Thấy vậy, Diệp Quân dừng lại, tay phải cầm kiếm vung lên mạnh mẽ!

Ầm ầm ầm!

Mấy chục đạo kiếm quang đều bị hắn cản lại!

Lúc này, hư ảnh kia bỗng hợp tay để giữa trán, một giây sau, hắn ta chỉ tay về phía Diệp Quân.

Xì xì xì!

Không gian xung quanh Diệp Quân nứt toác, bốn thanh phi kiếm chém ra.

Diệp Quân phất kiếm như mưa, bốn thanh phi kiếm bị cản lại hết, nhưng chớp mắt sau, càng lúc càng nhiều phi kiếm bay từ không gian xung quanh tới!

Vù vù vù!

Diệp Quân vừa vung kiếm vừa lùi lại, nhưng phi kiếm bay tới lại ngày càng nhiều. Dần dần, trên người Diệp Quân bắt đầu xuất hiện vết chém, bấy giờ, xung quanh hắn đã có đến gần một trăm thanh phi kiếm rồi.

Diệp Quân cứ lùi mãi, đến khi lùi ra sau gần trăm trượng thì hắn chợt dừng lại. Bấy giờ, trên người hắn có gần trăm vết chém, y phục cũng đẫm máu!

Hư ảnh kia không tiếp tục ra tay, sau khi nhìn Diệp Quân một hồi lâu thì hắn ta cầm kiếm quay người rời đi!

Rõ ràng, hắn ta cảm thấy tiếp tục đánh không còn ý nghĩa gì nữa!

Nhưng lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Đợi đã!”

Hư ảnh dừng bước, Diệp Quân bỗng chậm rãi bước về phía hư ảnh, hắn búng ngón tay…

Vù vù vù!

Bỗng chốc, không gian xung quanh hư ảnh xuất hiện bốn thanh phi kiếm chém về phía hắn ta!

Phản ứng của hư ảnh cực nhanh, cầm kiếm phất mạnh lên, bốn thanh phi kiếm bị cản lại, lúc đó lại có thêm bốn thanh phi kiếm nữa bay tới.

Diệp Quân chậm rãi đi về phía hư ảnh, mỗi một bước, xung quanh hư ảnh lại có thêm bốn thanh phi kiếm, cứ như vậy, phi kiếm ngày càng nhiều.
 
Chương 690


Chương 690

Lần này, hư ảnh cầm kiếm vung lên, không ngừng lùi sau!

Ông lão canh tháp nhìn cảnh này, vẻ mặt kinh hãi: “Vừa đánh vừa học?”

Trong tháp, giọng nói bí ẩn bỗng khẽ nói: “Tiểu Tháp, hay để ta dạy hắn đi! Ta thấy để hắn trong tay ngươi hơi bị phí của giời!”

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Chẳng phải ngươi nói trên đời này không ai đủ tư cách làm đồ đệ của ngươi à? Năm xưa ngươi còn chê cả tiểu chủ đấy!”

Giọng nói bí ẩn im lặng một lát rồi nói: “Hỏi ngươi một câu nhé, nếu đặt ba thế hệ người nhà họ vào cùng một thời, đều không có chỗ dựa, chỉ dựa vào thực lực thì ngươi thấy ai sẽ trở thành người mạnh nhất?”

Tiểu Tháp im lặng.

Ai mạnh nhất?

Tiểu Tháp im lặng một lúc lâu mới nói: “Ngươi cho rằng ta ngu ngốc đến mức trả lời câu hỏi của ngươi sao?”

Giọng nói bí ẩn: “…”

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Sau này ngươi đừng hỏi ta những câu hỏi chí mạng như vậy nữa! Ta không đắc tội nổi, cảm ơn!”

Giọng nói bí ẩn im lặng.

Bây giờ Tiểu Tháp đã trở nên thận trọng hơn!

Trên đài tỉ võ, hư ảnh lùi lại mấy trăm trượng, xung quanh hắn ta có hàng trăm thanh phi kiếm.

Những thanh phi kiếm này bay ra từ không gian xung quanh, nối tiếp nhau, chằng chịt vô cùng khó lường.

Hư ảnh liên tục lùi lại, cuối cùng sau khi lui lại khoảng trăm trượng, hư ảnh đột nhiên dừng bước, lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên chạm vào lông mày của hư ảnh!

Sắc mặt Diệp Quân tái nhợt, sức lực cả người cực kỳ suy yếu!

Lần ngự kiếm này đã tiêu hao toàn bộ huyền khí và sức lực của hắn, hơn nữa thuật ngự kiếm cũng tiêu hao một lượng lớn thần lực!

Nếu không có Khôi Phục Đan thì hắn căn bản không thể sống sót tới bây giờ!

Kiệt sức!

Diệp Quân nằm trên mặt đất, hắn tự uống một viên Trị Thương Đan và Khôi Phục Đan, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại!

Khuyết điểm vẫn còn rõ ràng!

Cảnh giới quá thấp!

Cảnh giới tự thân của hắn căn bản không cách nào chống đỡ được cảnh giới kiếm đạo của hắn, nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh, nếu không một khi trận chiến kéo dài càng bất lợi với hắn!

Nhưng hắn vẫn không có ý định nhanh chóng thăng cấp cảnh giới!

Hắn vẫn lựa chọn làm đâu chắc đấy!

Thà bây giờ chịu khổ còn hơn sau này chịu khổ!

Hư ảnh ở phía xa cũng không ra tay nữa, hắn ta đứng ở đó, im lặng không nói gì, dáng vẻ thắc mắc khó hiểu!

Hắn ta bị kiếm kỹ của bản thân đánh bại sao?

 
 
Chương 691


Chương 691

Trước đây đều là hắn ta học từ người khác, nhưng bây giờ người khác cũng đang học theo hắn ta!

Hư ảnh đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân, không biết đang suy nghĩ gì.

Diệp Quân lẳng lặng nằm trên mặt đất, trong đầu nghĩ đến trận chiến trước đó!

Phân tích sau cuộc chiến!

Đây là điều mà hắn thích làm nhất, vì điều đó giúp hắn tìm ra điểm yếu của mình và cải thiện nó!

Thời điểm này, hắn rất phấn khích!

Bởi vì kiếm kỹ của hư ảnh đã giúp hắn mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới!

Hóa ra phi kiếm có thể chơi như vậy!

Không thể không nói, thuật ngự kiếm này thật sự quá khủ.ng bố, người bình thường căn bản không có cách nào chống cự, khuyết điểm duy nhất chính là tiêu hao quá nhiều, mà còn là tiêu hao toàn diện.

Sau nửa canh giờ, Diệp Quân chậm rãi đứng lên, hư ảnh cũng không rời đi, mà đứng đó chờ hắn.

Rõ ràng, hắn ta vẫn không phục!

Diệp Quân quan sát hư ảnh: “Mời!”

Hư ảnh đột nhiên biến mất tại chỗ.

Xẹt!

Không gian trước mặt Diệp Quân đột nhiên nứt ra, một thanh kiếm đâm tới!

Sắc mặt Diệp Quân bình tĩnh, khi kiếm cách lông mày hắn mấy tấc, chân phải khẽ động, vào lúc này, hư ảnh đột nhiên xoay người, tung ra một nhát kiếm!

Xoẹt!

Nhát kiếm này đâm vào không khí!

Hư ảnh sững sờ.

Lúc này, một thanh kiếm chạm vào lưng hắn ta!

Hư ảnh trầm lặng, bàn tay cầm kiếm giơ trong không trung.

Lần này, Diệp Quân không giống trước.

Ngươi cho rằng ta sẽ đoán ý ngươi sao?

Không!

Bây giờ ta cũng không đoán nữa!

Cường giả tuyệt thế sẽ không đoán tâm tư của lính mới, bởi vì có thể hắn không nghĩ được nhiều như ngươi nghĩ!

Diệp Quân thu kiếm, khẽ cúi người hành lễ: “Cảm ơn!”

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Thật ra hắn có thể sớm kết thúc trận chiến, nhưng hắn muốn xem cực hạn của hư ảnh và bản thân đến đâu nên không sử dụng chiêu này.

Nhiều khi người thông minh rất dễ bị mắc sai lầm bởi sự thông minh của mình!

Ngay lúc này.

Hư ảnh đột nhiên nói: “Chờ đã!”

Nghe vậy, Diệp Quân sửng sốt, quay đầu nhìn hư ảnh: “Ngươi là người thật hả?”
 
Chương 692


Chương 692

Hư ảnh lắc đầu: “Không!”

Diệp Quân chớp mắt: “Vậy ngươi là cái gì?”

Hư ảnh nói: “Ta là ý thức của vô số võ giả ngưng tụ thành, nhiệm vụ chính là thu thập các tư liệu chiến đấu ở đây để Võ Các nghiên cứu!”

Diệp Quân nhíu mày: “Võ Các?”

Hư ảnh gật đầu, xòe bàn tay ra, một tấm huy hiệu màu vàng chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân, mặt ngoài huy hiệu là một lầu các, trên lầu các có ba chữ nhỏ: “Tiên Bảo Các! Ở mặt trái của huy hiệu có chữ “Võ”!

Diệp Quân không hiểu lắm: “Đây là gì?”

Hư ảnh nói: “Võ huân!”

Diệp Quân hỏi: “Có tác dụng gì?”

Hư ảnh nói: “Cầm huy hiệu này, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào đỉnh thí luyện để thí luyện, hơn nữa, ngươi có thể được hưởng miễn phí tất cả các địa điểm thí luyện trong Tiên Bảo Các và được ứng trước một khoản tiền ở bất kỳ đâu trong Tiên Bảo Các, hạn mức là ba nghìn vạn, mỗi năm một lần”.

Diệp Quân nhìn hư ảnh: “Nói cách khác, ta có thể lấy được ba nghìn vạn kim tinh ở Tiên Bảo Các mỗi năm sao?”

Hư ảnh gật đầu: “Đúng!”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta bị Tiên Bảo Các cho vào danh sách đen rồi!”

Hư ảnh sửng sốt.

Diệp Quân quan sát hư ảnh: “Ngươi có thể đưa tiền cho ta trước không? Ta sợ đến Tiên Bảo Các thì bọn họ sẽ không đưa cho ta!”

Hư ảnh lắc đầu: “Xin lỗi, ta không có tiền”.

Diệp Quân im lặng.

Hư ảnh nói: “Huy hiệu này là do Võ Các chế tạo, Tiên Bảo Các phải tuân theo nó”.

Diệp Quân hỏi: “Nếu không tuân theo thì sao?”

Hư ảnh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu không tuân theo thì ngươi có thể giết bọn họ, sau đó để Võ Các chịu trách nhiệm!”

Diệp Quân sửng sốt.

Hư ảnh đột nhiên nói: “Đánh với ngươi một trận, rất sảng khoái. Kiếm tu, ta rất chờ mong ngươi lại tới đây!”

Vừa nói hắn ta dần trở nên hư ảo!

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Gặp lại sau!”

Nói xong hắn xoay người rời đi.

Nhưng vào lúc này, ở bên cạnh đài tỉ võ phía xa, không gian chấn động, sau đó, một pho tượng chậm rãi bay lên từ dưới đất!

Bức tượng này trông giống hệt hắn!

Ở dưới pho tượng, có hai chữ lớn: Diệp Quân.

Diệp Quân khẽ cười, không thể không nói, Tiên Bảo Các thực sự rất giỏi nắm bắt tâm lý người khác.

Pho tượng này đặt ở đây thực sự thỏa mãn lòng hư vinh của con người.

 
 
Chương 693


Chương 693

Diệp Quân xoay người rời đi.

Lúc này, ông lão canh tháp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân quan sát ông lão không nói gì.

Ông lão canh tháp cười nói: “Chúc mừng Diệp công tử!”

Diệp Quân gật đầu: “Lần này, ta thu hoạch được rất nhiều!”

Hắn vừa nói vừa ôm quyền: “Cảm ơn ý tốt của tiền bối, nếu không có tiền bối giúp đỡ, ta không thể an tâm tu luyện ở đây! Diệp Quân ghi nhớ ân tình của tiền bối!”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt ông lão canh tháp càng thêm xán lạn.

Diệp Quân nói: “Tiền bối, ta muốn đến tầng chữ Thần!”

Tầng chữ Thần!

Vẻ mặt ông lão canh tháp lập tức trở nên nghiêm trọng: “Diệp công tử, ta biết thực lực của ngươi, nhưng tầng chữ Thần vô cùng đặc biệt, ta khuyên ngươi không nên đi vào lúc này!”

Diệp Quân không hiểu: “Là sao?”

Ông lão canh tháp trầm giọng nói: “Từ khi thành lập Huyền Tháp tới nay, chỉ có hai người tiến vào tầng này, hai người này đã từng là thiên tài yêu nghiệt ở Trung Thổ Thần Châu, hơn nữa một người trong đó còn là người đứng đầu trong cuộc tranh giành số mệnh đại đạo, nhưng hai người họ đều chết ở trong đó!”

Diệp Quân khẽ cau mày: “Đều chết hết sao?”

Ông lão canh tháp gật đầu với vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Đúng vậy! Thí luyện ở tầng chữ Đế vẫn là bình thường nhưng thí luyện tầng chữ Thần thì hoàn toàn không bình thường nữa!”

Diệp Quân hơi ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ông nói như vậy, ta càng cảm thấy kíc,h thí,ch!”

Khuôn mặt ông lão canh tháp cứng đờ.

Diệp Quân nói: “Tiền bối, ông có Khôi Phục Đan và Trị Thương Đan không? Ta muốn mua một ít!”

Ông lão canh tháp nhanh chóng lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Quân: “Trong đó có mười viên Khôi Phục Đan và Trị Thương Đan, Diệp công tử dùng trước đi, nếu không đủ ta có thể ra ngoài mua giúp ngươi!”

Diệp Quân gật đầu, sau đó định đưa tiền, ông lão canh tháp vội vàng xua tay: “Không cần tiền!”

Diệp Quân nhìn ông lão canh tháp, ông ta cười nói: “Chỉ là vài viên đan dược, cần gì phải trả tiền chứ?”

Vừa nói, ông lão vừa lấy ra một cái nhẫn không gian khác đưa cho Diệp Quân: “Diệp công tử, ta trả lại cái này cho ngươi, còn chuyện của Tiên Bảo Các, yên tâm, nơi này đều do ta quản lý, chỉ cần Diệp công tử không bị lộ thì chắc chắn người bên ngoài sẽ không biết, mà bị lộ cũng không sao, ta sẽ nói là không biết gì”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Như vậy sẽ không làm liên lụy đến ông chứ?”

Ông lão canh tháp cười nói: “Không sao!”

Diệp Quân ôm quyền, nghiêm túc nói: “Cảm ơn ông!”

Ông lão canh tháp ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Diệp công tử muốn đi tới tầng chữ Thần thật sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải!”

Ông lão canh tháp nói: “Được! Vậy ta sẽ đưa Diệp công tử đến tầng chữ Thần!”

Vừa nói, ông ta vừa lấy ra một lệnh bài màu đen, sau khi kích hoạt lệnh bài, ông ta và Diệp Quân biến mất tại chỗ.
 
Chương 694


Chương 694

Trong nháy mắt, hai người đi tới một khoảng tinh không, cách tinh không không xa có một cánh cửa màu đen, trên cánh cửa có một chữ “Thần” rất to.

Tầng chữ Thần.

Ông lão canh tháp trầm giọng nói: “Diệp công tử, ta không thể đi vào tầng này, ngươi hãy cẩn thận!”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong hắn đi về phía cánh cửa!

Ông lão canh tháp nhìn Diệp Quân rời đi, trầm mặc suy tư.

Ông ta không muốn nhúng tay vào chuyện của Diệp Quân, dù sao kẻ địch của Diệp Quân là người mang thiên mệnh, bây giờ Tiên Bảo Các đứng về phía người mang thiên mệnh, nhưng sau khi chứng kiến tài năng và thực lực đáng sợ của Diệp Quân, ông ta quyết định thử xem!

Nhỡ đâu Diệp Quân thắng người mang thiên mệnh thì sao?

Diệp Quân đang bị tất cả mọi người nhắm vào, bây giờ giúp hắn một chút, chẳng khác nào giúp người khi gặp nạn, sau này nếu Diệp Quân thật sự trở mình, nhất định sẽ nhớ kỹ người đã giúp hắn khi hắn gặp khó khăn!

Loại ân tình giúp người khi gặp nạn rất đáng quý!

Rủi ro rất lớn, nhưng lợi ích sau này cũng rất lớn!

Mẹ nó!

Thử xem!

Ngộ nhỡ đúng thì sao?

Hơn nữa, ông ta phát hiện Diệp Quân rất giống Tần các chủ, đặc biệt là lông mày, giống như đúc từ một khuôn!

Tần Quan?

Diệp Huyên?

Diệp Quân?

Một ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu ông lão canh tháp, lẽ nào Diệp công tử này là con trai của Tần các chủ và Kiếm Chủ Nhân Gian?

Nghĩ tới đây, ông lão canh tháp lắc đầu bật cười, sao có thể chứ?

Nếu đây thật sự là con trai của Tần các chủ, với tính cách bao che con cái của Tần các chủ, có lẽ sau này Tiên Bảo Các sẽ gặp rất nhiều tai ương.



Sau khi Diệp Quân bước vào cánh cửa đó, một luồng sáng trắng đột nhiên lóe lên trước mặt hắn, một giây sau, hắn xuất hiện trên trên một cánh đồng hoang vu, xung quanh vô tận không có điểm dừng.

Bầu trời xám xịt, cộng với cảm giác ngột ngạt nặng nề đè ép!

Lúc này, trời đất đột nhiên chấn động rung chuyển!

Sắc mặt Diệp Quân trở nên vô cùng nghiêm trọng, âm thầm phòng bị!

Sau một lúc, ở nơi cách Diệp Quân mười mấy trượng, một người phụ nữ chậm rãi bước ra, khi người phụ nữ xuất hiện, Diệp Quân sửng sốt: “Là tiền bối…”
 
Chương 695


Chương 695

Người phụ nữ bước ra không ai khác chính là người phụ nữ trong thương Võ Thần!

Người phụ nữ mặc một chiếc váy trắng dài như tuyết, vô cùng trong sáng, cực kỳ xinh đẹp, nhưng ánh mắt lại hờ hững, không chút cảm xúc.

Võ Thần!

Nhìn thấy người phụ nữ này, Diệp Quân hơi bất ngờ, hắn không ngờ vị tiền bối này lại xuất hiện ở đây!

Nhìn thấy Diệp Quân, người phụ nữ vẫn bình lặng như nước, trong đôi mắt không một tia gợn sóng, như không hề quen hắn.

Cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ, Diệp Quân chợt cảm thấy nghi ngờ và cảnh giác, hắn lùi lại phía sau.

Thấy chuyện chẳng lành, tránh xa trước đã!

Lúc này, giọng nói của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Quân: “Tên khốn, cô ta không phải bản thể, cũng không phải thần hồn, mà được phục chế từ Võ Các của Tiên Bảo Các, nên chỉ có ý thức chiến đấu, không có bất kỳ cảm xúc nào đâu!”

Nghe vậy, vẻ mặt của Diệp Quân trở nên nghiêm trọng.

Võ Thần!

Vị tiền bối này là Võ Thần!

Hắn không ngờ Võ Các nào đó của Tiên Bảo Các lại có thể phục chế ra một vị Võ Thần.

Đánh với Võ Thần ư?

Diệp Quân bỗng trở nên phấn khích, hắn rất thích cảm giác cận kề cái chết.

Bởi vì khi bên bờ vực của cái chết mới có thể phát huy tối đa tiềm lực của mình, khiến bản thân đạt đến cực hạn, hơn nữa còn có thể vượt qua cực hạn của bản thân.

Sống là phải cuồng nhiệt!

Diệp Quân cảm thấy máu mình đang sôi sục.

Tiểu Tháp nói: “Đừng kích động quá sớm, mặc dù cảnh giới của cô ta bị áp chế, nhưng vẫn có ý thức Võ Thần đáng sợ, hơn nữa cô ta không có cảm xúc, cô ta sẽ giết ngươi thật đấy”.

Diệp Quân gật đầu, run giọng nói: “Ta hiểu! Nhưng ra vẫn rất phấn khích, ta không khống chế được chính mình! Tháp gia, tại sao khi giết người hoặc chuyện kích động, ta đều không thể chống chế được bản thân? Đặc biệt là máu trong cơ thể ta như muốn tỉnh lại, Tháp gia, nhà ta… chẳng lẽ có bệnh di truyền sao?”

Tiểu Tháp không nói nên lời.

Bệnh di truyền!

Nhà các ngươi có bệnh thần kinh thì đúng hơn!

Tiểu Tháp suy nghĩ một lát rồi nói: “Đây chỉ là tinh thần kích động thuần túy mà thôi, hơn nữa, ngươi độc thân lâu quá rồi! Lâu lắm rồi không được làm chuyện kia… cho nên… ngươi hiểu không?”

Giọng nói bí ẩn: “…”

Diệp Quân hơi hoang mang.

Chuyện này liên quan gì đến độc thân?

Mẹ nó!

Tháp gia này đang chơi mình!

Tháp gia này không biết học từ ai, không trêu đùa thì cũng làm quá lên, không nghiêm túc chút nào.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom