Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3622: Long Khuynh Vũ cũng từ chối!


"Được!"

Mọi người gật đầu.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

"Tôi không thể chịu được nữa!"

"Không được, tôi không muốn mình bị loại..." "Thần Giới, tôi muốn tiến vào Thần Giới..."

Vô số người tu võ trên đài cao kêu rên, hiện thực vô cùng tàn khốc, một đám đều bị loại!

Chỉ mới qua khỏi một giờ, gân một nửa số người tu võ bị loại ngay tại chỗ!

Đột nhiên, giọng nói của Trần Vạn Lê vang lên: "Một canh giờ đã trôi qua, từ nay trở đi, các người có thể tìm người bảo vệt"

"Chỉ cần người bảo vệ nguyện ý giúp các người chịu đựng trọng lực gấp trăm lần, người bảo vệ của các người có thể trụ được bao lâu thì cũng chính là thành tích của các người!"

"Tuy nhiên, một khi tìm được người bảo vệ thì số điểm mà mọi người đạt được bằng mọi cách sẽ được chia một nửa cho người bảo vệt"

"Anh Trương, tôi không chịu đựng được nữa!"

"Anh Từ, xin hãy bảo vệ tôi!"

"Cô Thanh Từ, tôi bằng lòng chia một nửa số điểm cho có...

Xung quanh Trương Vân Phi, Từ Ngạo, Nguyễn Thanh Từ, rất nhiều người tu võ rối rít mở miệng.

Điểm khác biệt duy nhất là người tu võ bên cạnh Nguyễn Thanh Từ đều là nữ!

"Có thểi"

"Được!"

"Tôi bảo vệ các người!" Ba người rối rít gật đầu.

Một giây tiếp theo, người lên tiếng nhất thời cảm thấy thoải mái, áp lực đột nhiên biến mất.

Chớp mắt một cái, mấy trắm người đã được bảo vệt "Anh Diệp, xin giúp tôi....'

Bên phía Diệp Bắc Minh, mấy người trẻ tuổi của nhà họ Diệp, nhà họ Cổ đều không nhịn được mà mở miệng.

Diệp Bắc Minh cười nói: "Được, tôi sẽ bảo vệ các người!"

Trong phút chốc, Diệp Bắc Minh cảm nhận được áp lực trên người đột nhiên tăng vọt!

Nhưng anh vẫn không cảm thấy gì cả.

Anh thậm chí đã từng chịu đựng qua trong lực gấp mười ngàn lần!

Với hơn mười mấy người, trọng lực cũng chỉ nhiều thêm một ngàn lần thôi!

"Nhược Giai, Hầu Tử, cô Long, Đình Đình, cô Diệp, nếu như các người không chịu đựng nổi nữa thì hãy để tôi bảo vệ mọi người!", Diệp Bắc Minh mở miệng.

Chu Nhược Giai lắc đầu: "Không, em muốn tự mình thử xeml"

Hầu Tử đổ đầy mồ hôi, cười nói: "Anh Diệp, nếu như có thể kích thích tiềm năng thì tôi sẽ tự mình chịu đựng!"

Long Khuynh Vũ cũng từ chối!

Mặc Đình Đình nắm chặt năm tay lại, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng!

Diệp Vy Ny nhắm mắt lại, gắt gao mím môi.

Một bên khác, đám người Lê Mộng Ly, Chu Băng Dao, Chu Toàn, Hạ Nhân Kiệt, Mã Phi Vũ đều đã không chịu đựng nổi nữal
 
Chương 3623: Tại sao?


“Gì cơ?”

Trái tim của bọn họ lập tức chìm xuống đáy vực sâu. “Tại sao?”

Chu Toàn, Hạ Nhân Kiệt, Mã Phi Vũ đỏ hoe mắt.

Chu Băng Dao nức nở hỏi: “Anh Trương, chẳng phải ban đầu chúng ta đã thống nhất rồi hay sao?”

Lê Mộng Ly ngơ ngác: “Đúng vậy, anh Trương, anh đã đồng ý sẽ che chở cho chúng tôi rồi mài”

Trương Vân Phi cười tươi, lắc đầu không chút nể nang: “Cảnh giới của mấy người quá thấp, cảnh giới Đế thì là thứ rác rưởi gì chứ?”

“Liệu mấy người có thể kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy ở cửa thứ hai đây? Một đám rác rưởi thì có được tích sự gì?”

“Tôi che chở cho các người chẳng khác nào lãng phí sức mạnh của mình!”

Trong lòng bọn họ ngập tràn tuyệt vọng!

Cả nhóm không nhịn được đưa mắt nhìn về phía Diệp Bắc Minh!

Mười mấy người nhà họ Diệp, nhà họ Cổ đều đã được Diệp Bắc Minh che chở vô điều kiện!

Còn chỗ dựa mà bọn họ tìm được thì lại từ chối bọn họ vào thời khắc mấu chốt! Chẳng lẽ bọn họ sẽ bị loại thật ư?

“Lê Mộng Ly, tất cả là tại cô!”

Nét mặt Chu Toàn lộ vẻ không cam lòng: “Nếu không phải tại cô thì chúng tôi đã được Diệp sư đệ che chở rồi!”

Hạ Nhân Kiệt chửi ầm lên: “Con điếm, mày hại tao rồi... Ước mơ của đời tao là được lên Thần Giới!”

Mã Phi Vũ chỉ thẳng tay vào mặt Lê Mộng Ly: “Đù! Con khốn...”

“Không!”

Ba người hét lên một tiếng hết sức không cam lòng, không kiên trì nổi nữa, nằm rạp xuống đất.

Biến mất!

Hầu Tử nhổ nước bọt: “Mẹ kiệp, bọn phản bội, bị loại là đúng rồi!"

Chu Băng Dao thấy vậy lập tức lao tới chỗ Trương Vân Phi, quỳ mọp dưới chân anh ta: “Anh Trương, xin anh hãy giúp tôi!”

“Dao Nhi... Dao Nhi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho anhl”

Chu Băng Dao lo Trương Vân Phi không hiểu ý của mình. Cho nên cố ý nhấn mạnh: “Là bất cứ chuyện gì!” Trương Vân Phi ngẩn người.

Nhan sắc của Chu Băng Dao không thua gì Lê Mộng Ly, cả hai đều cực kỳ đẹp!

Nhưng rõ ràng trên người Lê Mộng Ly có thêm một chút kiêu ngạo!

Nếu như có thể, Trương Vân Phi thích Lê Mộng Ly quỳ gối dưới chân anh ta, cầu xin anh ta hơn!

“Tôi còn thiếu một người hầu, cô có bằng lòng làm người hầu của tôi không?”, Trương Vân Phi cười giả dối, hỏi xong còn liếc mắt nhìn Lê Mộng Ly một cái.
 
Chương 3624: Lê Mộng Ly cắn môi bật máu!


Cô ta quá đỗi vui mừng, lập tức dập đầu lia lịa: “Cảm ơn anh Trương!”

Trương Vân Phi cười “xùy” một tiếng: “Còn cô thì sao? Cô có bằng lòng làm người hầu của tôi không?”

Lê Mộng Ly vẫn cố cắn răng chịu đựng, hai chân không nhịn được run lên, cả người ướt đẫm mồ hôi!

Làm người hầu ư? Không đời nào!

Sao Lê Mộng Ly này có thể làm người hầu của người khác được!

“Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này nữa thì mình chẳng thể kiên trì nổi một trăm hơi thở! Chẳng lẽ mình thực sự sẽ bị loại ư?”

Người Lê Mộng Ly run rẩy.

“Hận! Mình hận quái”

“Vì sao mình không phải là Chu Nhược Giai? Không phải là Long Khuynh Vũ?”

“Thậm chí mình không phải là Mặc Đình Đình! Tại sao rõ ràng Lê Mộng Ly này vốn có cơ hội ở lại bên cạnh Diệp Bắc Minh nhưng chính tay mình lại hủy hoại nó!”

“Không, nhất định mình phải tới Thần Giới bằng được!”

Nghĩ tới đây, Lê Mộng Ly trực tiếp quay đầu.

Cô ta quỳ xuống trước mặt Diệp Bắc Minh, cam chịu nhục nhã, nhắm mắt lại: “Anh Diệp, xin hãy che chở cho tôi!”

Lúc này.

Toàn bộ lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh của cô ta đều đã bị nghiền nát!

Vù!!

Hiện tại, mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Diệp Bắc Minh, chờ đợi câu trả lời của anh.

Diệp Bắc Minh dường như không nhìn thấy, không hề đếm xỉa tới Lê Mộng Ly!

Hầu Tử không nhịn được mỉa mai: “Lê Mộng Ly, cô nghĩ anh Diệp của tôi là ai?”

“Hạng người phản bội năm lần bảy lượt, nay núi này mai núi nọ như cô mà cũng đòi được anh Diệp che chở cho ư?”

“Nếu tôi là cô thì tôi đã cởi quần ra, soi mặt vào bãi nước tiểu để soi lại nhân phẩm của mình rồi!”

“Có làm người hầu cho anh Diệp cô cũng không xứng!” Nói xong, Hầu Tử cười phá lên!

“Xùy... Haha!”

Lê Mộng Ly cắn môi bật máu!

Cơ thể mềm mại của cô ta không nén nổi run rẩy, đôi mắt bất giác nhìn về phía Diệp Bắc Minh!

Tiếc rằng Diệp Bắc Minh không hề định nhìn cô ta lấy một lần!

Lê Mộng Ly hoàn toàn tuyệt vọng!

Cô ta quay người lại, nhìn về phía Trương Vân Phi: “Anh Trương, xin anh che chở cho tôi...”

Trương Vân Phi không chút khách sáo nổi giận mắng một câu: “Đồ cá ươn tôm thối, cút!”

Nếu như Lê Mộng Ly cầu xin anh ta ngay từ đầu thì chắc chắn anh ta sẽ đồng ý!
 
Chương 3625: Cả ba người đều từ chối!


Lê Mộng Ly quay người, quỳ gối trước mặt Từ Ngạo. Từ Ngạo toét miệng cười một tiếng: “CútI”

“Cô Nguyễn... Tôi xin cô..., Lê Mộng Ly quỳ dưới đất, lê đầu gối tới chỗ Nguyễn Thanh Từ cầu xin.

Nguyễn Thanh Từ ngẫm nghĩ một chút rồi khế lắc đầu!

Cả ba người đều từ chối!

“Không...”

Lê Mộng Ly hoàn toàn tuyệt vọng, mái tóc xanh bỗng bạc trắng trong nháy mắt: “Tại sao? Tại sao các người lại đối xử với tôi như vậy?”

Không cam lòng!

Tuyệt vọng!

Bất lực!

Đủ loại cảm xúc ngập tràn trong đầu!

Bỗng nhiên, trong cơ thể Lê Mộng Ly vang lên một giọng nói lạnh lẽo, u ám: “Hahal Cô gái tội nghiệp, người đời đều nhục mạ cô, mắng chửi cô, hận cô, trách cô!”

“Cô đã bị cả thế giới ruồng rẫy rồi, giờ bản tọa cho cô một cơ hội!"

“Từ giờ trở đi, cô hãy làm kiếm nô của bản tọa, bản tọa đảm bảo cô sẽ vượt qua được ải này!”

Mọi người trên đài Phong Thần giật mình: “Ai đang nói vậy?”

Một giây sau.

Một luồng kiếm khí màu máu đáng sợ mang theo mùi máu tươi nồng nặc vút lên tận trời!

Một thanh kiếm gãy lơ lửng trước mặt Lê Mộng Ly.

Vết gỉ loang lổ!

“Một thanh kiếm gãy?”

Mọi người lại sửng sốt một lần nữa.

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục trở nên nặng nề: “Nhóc con, cậu có nhớ thanh kiếm này không?”

Diệp Bắc Minh nheo mắt: “Đương nhiên tôi nhớ, nó là thần khí đã bị hư tổn phần lớn trong vùng đất Thiên Tuyệt mà ông đã nuốt chửng!”

“Cuối cùng chỉ còn thừa lại hai món thần khí, một cái là tiêu ngọc, một cái là kiếm thần!”

“Tiêu ngọc nhận Thẩm Nại Tuyết làm chủ, còn thanh kiếm thần này nhận Lê Mộng Ly làm chủ...”

“Xem ra trong thanh kiếm thần này có một thần hồn đã bị hư tổn!", tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Chẳng trách trước đây nó lại chủ động nhận chủ, chắc chắn là vì sợ bị bản tháp nuốt mất!”
 
Chương 3626: Trần Vạn Lê vung tay lên!


“Đương nhiên!”

Kiếm hồn lạnh lùng nói: “Chẳng những bản tọa có thể giúp cô vượt qua cửa ải khó khăn này mà còn có thể đưa cô tới Thần Giới!”

“Được, tôi đồng ý!"

Lê Mộng Ly không chút do dự: “Tôi đồng ý làm kiếm nô của ông!”

Cô ta cắn đầu lưỡi, một búng máu mang theo ngập trời oán hận!

Phun lên trên thanh kiếm thần bị gãy đó!

Vù!

Huyết chú lập tức được hình thành!

Ầm!

Mùi máu xộc lên, trên đài Phong Thần, sấm sét vang rền!

Lúc này, Lê Mộng Ly thay đổi hẳn!

Chiếc váy dài bỗng chốc hóa thành màu đỏ máu, ngay cả mái tóc trắng cũng biến thành màu máu đỏ!

Hơi thở của Lê Mộng Ly đột phá cảnh giới Đế, lên thẳng cảnh giới Đế Tôn!

Áp lực trên đài Phong Thần hoàn toàn biến mất. Hiện giờ, đừng nói là kiên trì thêm một hơi thở, dù có phải đứng đây thêm một ngày hay mười ngày cũng đều là chuyện dễ như trở bàn tay với Lê Mộng Ly!

“Đột phá ngay trong cuộc thi ư?”

“Người phụ nữ này thật không đơn giản

Đám đông trên đài Phong Thần huyên náo ồn ào như ong vỡ tổ.

“Yên lặng!”

Trần Vạn Lê khẽ quát một tiếng, mọi người mới im lặng trở lại.

Thời gian trôi đi từng giây từng phút, phần lớn người tu võ đều không thể kiên trì tiếp được nữa.

Cuối cùng, trên đài cao chỉ còn lại khoảng mười phần trăm số người tu võ lúc đầu.

Đột nhiên, tất cả áp lực biến mất: “Ồ? Áp lực biến mất rồi! Tốt quá rồi!"

“Chúng ta vượt qua được vòng này rồi ư?”

Đúng lúc mọi người vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì...

Trần Vạn Lê lên tiếng: “Muốn tới Thần Giới thì bắt buộc phải có sức chịu đựng cao!”

“Cửa ải vừa rồi là để kiểm tra khả năng chịu đựng của mọi người!"

“Cửa ải thứ hai sẽ kiểm tra năng lực chiến đấu!”

“Tiếp theo, tất cả mọi người sẽ được truyền tống ngẫu nhiên tới một nơi được gọi là đại lục Ngũ Hành!”

“Đại lục Ngũ Hành có tổng cộng năm khu vực lần lượt đại diện cho Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổi”

“Mọi người chỉ cần làm duy nhất một việc, đó chính là săn giết các yêu thú, ma thú ở đại lục Ngũ Hành để nhận về điểm tích lũy!”

Dứt lời, Trần Vạn Lê vung tay lên!

Trên tay mỗi người bỗng có thêm một chiếc vòng tay.

Mọi người đang lấy làm lạ không biết nó là gì thì Trần Vạn Lê nói tiếp: “Vòng tay này được dùng để ghi điểm tích lũy, mỗi khi giết được một con ma thú hay yêu thú, điểm tích lũy trên
 
Chương 3627: Thời hạn là một tháng!


Trần Vạn Lê vừa dứt lời. Toàn bộ đài Phong Thần im phăng phắc!

Hơi thở giết chóc lan tràn!

Một khi tới đại lục Ngũ Hành, bất kỳ ai cũng đều có thể là kẻ thùi

“Thời hạn là một tháng!” “Giờ thì mọi người hãy lên đường đi!”

Trân Vạn Lê quát khẽ một tiếng, mười mấy vị thần sử đồng thời ra tay.

Khu vực trung tâm của đài cao bỗng xuất hiện một cửa truyền tống khổng lồ!

Một vài người tu võ thấy vậy lập tức xông thẳng vào trong cửa truyền tống.

Hầu Tử đi lại chỗ Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, lần này là truyền tống ngẫu nhiên, sau khi tới đó, chúng ta sẽ bị tách nhau ra phải không?”

Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu: “Ở đại lục Ngũ Hành, thứ nguy hiểm nhất không phải là các loại ma thú, yêu thú, mà là con người!”

“Sau khi mọi người tới đó, nếu thấy xung quanh có người thì phải lập tức trốn ngay!”

“Chuyện săn giết ma thú thì không cần phải vội, tôi sẽ đi tìm mọi người!”

“Được!” Mọi người gật đầu. Diệp Bắc Minh đưa mắt nhìn mọi người lần lượt đi vào trong cửa truyền tống, chợt cảm nhận được có ánh mắt lạnh lão sau lưng mình!

Anh quay lại nhìn!

Trần Vạn Lê đang mỉm cười nhìn anh! Diệp Bắc Minh nhướng mày, đi vào trong cửa truyền tống!

Một thanh niên đứng bên cạnh Trần Vạn Lê nhíu mày: “Cậu ta cảm nhận được ư?”

Ánh mắt Trần Vạn Lê chợt trở nên u ám: “Cảm nhận được thì sao nào? Chẳng lẽ người tu võ bỏ mạng ở đại lục Ngũ Hành còn ít hay sao?”

“Tên ranh này giết chết Giang Hiêu ngay trước mặt mọi người, nếu như cậu ta không chết thì Giang sư huynh sẽ làm gì chúng ta đây?”

Thanh niên đứng bên cạnh tái mét mặt!

“Tôi đã âm thầm liên hệ với bọn Trương Vân Phi và Từ Ngạo rồi, chỉ cần bọn họ hỗ trợ chúng ta giết chết tên rác rưởi này thì tôi đảm bảo sẽ khen ngợi bọn họ trước mặt các vị trưởng lão!”

“Giúp bọn họ gia nhập tông môn!”

“Tiếc là vì thân phận ràng buộc nên tôi không thể đích thân ra tay được! Nếu không, nhất định tôi phải lăng trì tên rác rưởi này!”

“Đù!”

“Nơi này chính là đại lục Ngũ Hành ư?”

Diệp Bắc Minh đặt chân lên mặt đất, xung quanh là rừng nguyên sinh um tùm!

Vù!!

Bỗng nhiên, một luồng gió sặc mùi tanh tưởi thổi tới từ sau lưng, Diệp Bắc Minh quay lại nhìn.

Một con mãng xà khổng lồ màu đen cực kỳ to lớn đang há to chiếc miệng đỏ lòm của nó chuẩn bị nuốt chửng Diệp Bắc Minh!
 
Chương 3628: Diệp Bắc Minh thắc mắc


Một giây sau, một tiếng “ting” lảnh lót vang lên từ vòng tay.

Diệp Bắc Minh cúi xuống xem thử, điểm tích lũy tăng từ 0 lên 1000.

“Xem ra giết chết một con mãng xà khổng lồ thì được 1000 điểm tích lũy!", Diệp Bắc Minh tự nói một mình, sau đó

bỗng dưng điểm tích lũy lại tăng thêm vài trăm nữa.

“Lễ nào người được mình che chở cũng vừa giết được yêu thú?”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Chẳng trách những người kia lại che chở cho những mấy trăm người một lúc, chắc điểm tích lũy của bọn họ sẽ tăng rất nhanh đúng không?”

Diệp Bắc Minh không nghĩ ngợi nhiều thêm nữa.

Anh trực tiếp hỏi: “Tiểu Tháp, ông có cảm ứng được vị trí của mọi người không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Cô Chu đang ở phía bắc, Hầu Tử ở phía đông bắc!”

“Cô Long ở phía tây, cô Mặc ở phía tây bắc!” “Nhóm của nhà họ Diệp ở phía tây nam...” “Còn đại sư tỷ của cậu thì chắc cũng đã tới đây rồi!”

“Nhưng dường như cô ấy có một thứ gì đó giúp che giấu hơi thở nên vị trí rất mơ hồ!”

Diệp Bắc Minh không chút do dự đi thẳng về phía bắc!

Trên đường đi, hễ gặp phải các loại yêu thú đánh lén, tất cả đều bị anh giết ngay tại trận!

Sau nửa ngày, trong tay anh đã có được năm mươi, sáu mươi ngàn điểm tích lũy!

Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh cảm thấy tay trái nóng bừng, bèn dừng chân đứng lại.

Anh cúi đầu nhìn về phía ngón giữa của mình, không ngờ chỗ đó đang lóe lên một luồng sáng thần thánh chói mắt:

“Xương Chí Tôn ư? Có chuyện gì vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mừng rỡ: “Trời ạ! Nhóc con, cậu thật may mắn!”

“Sao vậy?” Diệp Bắc Minh thắc mắc.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười to: “Haha, đây là hiện tượng xương Chí Tôn có cảm ứng đấy!”

“Nói cách khác, trên đại lục Ngũ Hành này có một mẩu xương Chí Tôn khác!”

“Gì cơ?”

“Nhanh lên, mau đi theo hướng mà xương Chí Tôn chỉ cho cậu, đi tìm mẩu xương Chí Tôn kia đi!”

“Được!”

Hai mắt Diệp Bắc Minh sáng lên, anh đi theo hướng mà luông sáng của xương Chí Tôn chỉ dẫn.

Cùng lúc này, ở nơi nào đó cách xa ngàn dặm, Nguyễn Thanh Từ vừa mới giết xong một con yêu thú.

Chỗ ngực chợt nóng bừng, khuôn mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ ửng đỏ, đảo mắt nhìn quanh, xác định xung quanh không có ai.

Bấy giờ, cô ấy mới chậm rãi cởi áo ngực ral Chỗ ngực của cô ấy gần như trong suốt, nhìn xuyên qua máu thịt, có thể trông thấy một chiếc xương sườn đang sáng lên: “Xương Chí Tôn có phản ứng ư?”
 
Chương 3629: Bao vây Nguyễn Thanh Từ!


Đôi mắt đẹp nhìn về một hướng nào đó! Vèo! Thân thể yêu kiều lập tức chạy đi!

Nguyễn Thanh Từ chạy liền một mạch tận mấy trăm dặm, phản ứng ở ngực càng ngày càng dữ dội!

Cô ấy đang định tăng tốc thì đột nhiên phát hiện ra có nguy hiểm đang ập tới!

Nguyễn Thanh Từ chúc mũi chân xuống đất, cơ thể khựng lại nửa nhịp!

Xoẹt!

Một luồng kiếm khí đáng sợ chém sượt qua người Nguyễn Thanh Từ, mặt đất nổ tung, tạo thành một hố sâu đáng sợi

Xung quanh Nguyễn Thanh Từ xuất hiện ba thanh niên đứng phân tán ở các góc khác nhau.

Bao vây Nguyễn Thanh Từ!

“Cô Nguyễn đi vội vã như vậy làm gì? Ba người chúng tôi đã ở đây cả ngày hôm nay, giờ đang rất cô đơn!”

Một trong ba thanh niên nở nụ cười ngả ngớn: “Mộ Dung Quang tôi đã để ý tới cô Nguyễn từ lúc ở đài Phong Thần rồi!

Không ngờ lại may mắn gặp được cô Nguyễn ở đây!”

“Bao Hữu Tài tôi vừa gặp đã sinh lòng cảm mến cô Nguyễn!”

“Vệ Đạo Sơn tôi cũng muốn biết hương vị đôi môi đỏ mọng của cô Nguyễn như thế nào!”

“Chi bằng cô Nguyễn ở lại đây chơi với ba người chúng tôi được không?”

Ba người cười xấu xa.

Ánh mắt bọn họ không chút kiêng dè quan sát cơ thể yêu kiều của Nguyễn Thanh Từ!

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ trở nên lạnh lùng: “Vô liêm sỉ!”

Mộ Dung Quang ưỡn hông về phía trước: “Cô Nguyễn à, chẳng những tôi vô liêm sỉ mà tôi còn có mang theo một cái cần câu nữa đấy!”

“Cô Nguyễn có muốn chơi thử không?”

“Tự đâm đầu vào chỗ chếtỊ”

Nguyễn Thanh Từ quát khẽ một câu rồi tuốt thanh trường kiếm màu trắng như tuyết ra khỏi vỏ, lạnh lùng như băng giá chém thẳng về phía Mộ Dung Quang!

Mộ Dung Quang cười phá lên: “Ồ, nói đùa mà cô Nguyễn làm thật đấy à?”

“Cút!”

Nguyễn Thanh Từ bổ kiếm, ánh sáng bạc trút xuống, lập tức bao trùm lên người Mộ Dung Quang!

“Âm!”, một tiếng nổ lớn vang lên, trên người Mộ Dung Quang xuất hiện một quầng sáng màu xanh triệt tiêu phần lớn sức mạnh của nhát kiếm!

Thế nhưng, Mộ Dung Quang vẫn bị đánh bay ra ngoài, xô gấy một thân cây to, mặt mày lấm lem đất cát: “ÐĐùi Cô Nguyễn nóng tính thật đấy! Không biết lát nữa bị tôi hàng phục rồi, liệu cô Nguyễn có nóng bỏng được như vậy hay không!”

“Mồm miệng bẩn thỉu, cút!”

Nguyễn Thanh Từ trợn mắt, liên tục vung thanh trường kiếm trong tay.

Vù!!

Vù!

Vù!

 Vù!
 
Chương 3630: Hai người bốn mắt nhìn nhau!


Sau mười mấy chiêu, Nguyễn Thanh Từ bị rơi vào thế bất lợi.

Càng đánh càng tốn sức!

Mộ Dung Quang hồi phục được một chút thể lực cũng gia nhập vào trận chiến.

Trong nháy mắt, tình thế thay đổi, dưới thế tấn công của ba người, “keng” một tiếng, thanh trường kiếm bị đánh bay!

Nguyễn Thanh Từ bị trúng đòn, ngã xuống đất!

Hự!

Cô ấy ho ra một búng máu, mất sạch sức chiến đấu!

Mộ Dung Quang lau khô máu tươi ở khóe miệng, cợt nhả nhìn Nguyễn Thanh Từ: “Cô Nguyễn nặng tay với tôi như vậy làm gì? Nếu không nhờ có anh Bao và anh Vệ hỗ trợ thì khéo tôi đã chết trong tay cô rồi!”

“Muốn giết thì cứ giết đi!”

Nguyễn Thanh Từ nhắm mắt lại.

“Giết cô ư?”

Mộ Dung Quang toét miệng cười một tiếng: “Giết chết một báu vật xinh đẹp như cô chẳng phải là đáng tiếc quá hay sao?”

“Tôi đã nói rồi, tôi muốn nếm thử hương vị của cô Nguyễn từ lâu rồi!”

Nói xong, Mộ Dung Quang bỗng giậm chân một phát, toàn

bộ quần áo trên người anh ta nổ tan tành!

“Ôi... Anh làm gì vậy?”

Nguyễn Thanh Từ nhanh tay che mắt lại: “Cút đi, anh cút đi!"

May mà cô ấy phản ứng nhanh, không nhìn thấy gì hết!

Lại hai tiếng nổ nữa vang lên.

Rõ ràng là Bao Hữu Tài và Vệ Đạo Sơn cũng đều đã cho nổ quần áo trên người bọn họi

Thân thể yêu kiều của Nguyễn Thanh Từ hơi run rẩy, cho dù có phải tự nổ tan xác, cô ấy cũng nhất định không để ba người này làm nhục mình!

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Nếu như tôi là các người thì hiện tại tôi sẽ cút ngay lập tức!”

“Ranh con, là mày à?”

“Mày nghĩ mày giết được Giang Hiêu thì có thể đánh thắng nổi bọn tao à?”

Gào! Tiếng rồng gầm vang lên!

Ngay sau đó, Bao Hữu Tài và Vệ Đạo Sơn hét lên hoảng loạn.

“Đừng..”

“Chạy maul” “Phập!”, “Phập!”, sau hai tiếng động này, tiếng hét im bặt! Có tiếng bước chân chậm rãi tới gần, Nguyễn Thanh Từ còn đang kinh ngạc thì giọng nói lạnh lùng vừa rồi lại vang lên một lần nữa.

Chỉ có điều lần này, giọng nói ấy pha lẫn đôi chút quan tâm: “Ổn rồi, cô Nguyễn, bọn họ đều đã chết cả rồi!”

“Hả?”

Nguyễn Thanh Từ bỏ hai tay xuống, trông thấy có một thanh niên đứng trước mặt mình.

Người này chính là Diệp Bắc Minh! “Anh Diệp... Cám ơn, cám ơn anhl”

Nguyễn Thanh Từ đang định đứng dậy nhưng vì bản thân bị trọng thương...

Cho nên chân trượt ngã, xem chừng sắp té ngã tới nơi!

Diệp Bắc Minh bước tới, đỡ lấy thắt lưng của Nguyễn Thanh Từi

Đột nhiên. Một luồng lực tác động lên tay trái của Diệp Bắc Minh, ngay cả anh cũng không kịp ý thức được có chuyện gì đang xảy ra.

Không hiểu sao, tay trái của anh lại áp lên ngực của Nguyễn Thanh Từt

Lại còn hơi bóp nhẹ một chút, làm ngực cô ấy biến dạng! Nguyễn Thanh Từ sững sờ.
 
Chương 3631: Không thể rút ra nổi!


Nguyễn Thanh Từ hơi hé cánh môi nhỏ xinh, con ngươi xinh đẹp thu nhỏ lại!

Cô ấy không tin nổi vào mắt mình!

Một giây sau, Nguyễn Thanh Từ hét lên với cường độ âm thanh hai trăm đề-xi-ben: “ÁI Anh... Anh... Anh ăn hiếp người khác!”

“Cô Nguyễn, tôi thật sự không...”

Diệp Bắc Minh đang định giải thích.

Đột nhiên, xương Chí Tôn run lên khe khất

Không ngờ nó lại chủ động nhúc nhích, kẹp nhẹ lấy một điểm nhô lên nào đó!

“Ưm..”

Thân thể yêu kiều của Nguyễn Thanh Từ run rẩy như có dòng điện xẹt qua người.

Không ngờ vừa thoát khỏi hang sói lại rơi vào miệng cọp! “Hức... Hức hức!”

Nguyễn Thanh Từ không nhịn nổi nữa, ôm đầu gối bật khóc!

Diệp Bắc Minh vốn luôn quyết đoán, tàn nhãn khi đối mặt với kẻ thù, lúc này lại lúng túng không biết phải làm thế nào!

Anh muốn rút tay ra nhưng không ngờ năm ngón tay lại như bị hút chặt vào ngực Nguyễn Thanh Từi

Không thể rút ra nổi!

“Thế này là sao?”, Diệp Bắc Minh lấy làm khó hiểu.

Ở trong mắt Nguyễn Thanh Từ thì hành vi vừa rồi của Diệp Bắc Minh chính là anh lại tranh thủ cơ hội bóp ngực cô ấy thêm một lần nữa: “Anh... Quá đáng, không ngờ anh lại là loại người này!”

“Tôi phải giết chết anh!”

Nguyễn Thanh Từ quát khẽ.

Bàn tay ngọc ngà bóp hờ giữa không trung, thanh trường kiếm rơi dưới đất lập tức quay trở lại trong tay cô ấy, chém về phía tay trái của Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh vội vàng giơ tay lên cản lưỡi kiếm lại, máu tươi lập tức chảy ra: “Cô Nguyễn nghe tôi giải thích đã, tôi thật sự không cố ý sàm sỡ côi”

“Là do tay của tôi bị mất kiểm soát!”

“Tôi cũng không biết thế này là thế nào nhưng nó cứ tự tóm lấy cô Nguyễn...”

“Anh còn nói nữa à! Hừ...” Nguyễn Thanh Từ tức bốc hỏal Mắt tối sầm lại, ngất xỉu.

Diệp Bắc Minh giần giật khóe môi: “Tiểu Tháp, phen này thì hiểu lầm to rồi!”

“Rốt cuộc chuyện này là sao? Mặc dù tôi không phải là người tốt nhưng cũng không phải là một tên râu xanh!”

“Haha!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không nhịn được phì cười: “Nhóc con à, mặc dù chuyện này không phải lỗi của cậu!”
 
Chương 3632: Đúng là báo hại tôi thê thảm rồi!


Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Đúng vậy! Khúc xương Chí Tôn của cô ấy nằm ngay ở vị trí trái timl”

“Hơn nữa, các khúc xương Chí Tôn có thể cảm ứng được nhau nên mới bị hút tới chỗ nhau!”

Diệp Bắc Minh cạn lời: “Đúng là báo hại tôi thê thảm rồi!”

Anh cúi đầu nhìn Nguyễn Thanh Từ đã ngất xỉu: “Phải làm sao mới tách chúng ra được đây?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười một tiếng: “Rất đơn giản, chỉ cần cậu điều khiển xương Chí Tôn là được”.

“Không cho nó có phản ứng quá mạnh nữa thì hai người lập tức có thể tách nhau rai”

Diệp Bắc Minh ra lệnh trong đầu, kiềm chế hơi thở của xương Chí Tôn lại.

Một giây sau. Quả nhiên tay anh đã buông lỏng ra được!

Cảm giác mềm mại biến mất, Diệp Bắc Minh vận động thử năm ngón tay.

Căm ngân châm vào người Nguyễn Thanh Từi

Một lát sau, Nguyễn Thanh Từ từ từ tỉnh lại, ngay khi trông thấy Diệp Bắc Minh, đôi mắt đẹp lập tức nổi giận: “Sao anh vẫn còn ở đây? Lễ nào sự trong sạch của tôi đã...”

“Huhu...”

Nguyễn Thanh Từ òa khóc.

Diệp Bắc Minh vội vàng giải thích: “Cô Nguyễn, tất cả mọi chuyện đều là do sự thu hút lẫn nhau giữa các đoạn xương Chí

Tôn mà ra!”

“Trong tay trái của tôi có một đoạn xương Chí Tôn, còn trong ngực của cô chắc là cũng có một đoạn!”

“Đôi bên thu hút lẫn nhau nên mới thành ra như vậy!”

“Tôi phải ngăn chặn sức mạnh của xương Chí Tôn mới có thể buông... Chỗ kia ra được...”

“Hơn nữa, tôi không hề động chạm gì tới sự trong sạch của cô hết!”

Anh giải thích liền một mạch xong.

Nguyễn Thanh Từ sửng sốt: “Xương Chí Tôn? Tôi không biết anh đang nói gì hết...”

Tại sao Diệp Bắc Minh lại biết được chuyện trong cơ thể cô ấy có một đoạn xương Chí Tôn?

Đây là bí mật lớn nhất của nhà họ Nguyễn!

Mấy chục triệu năm trước, thứ này đã rơi vào tay nhà họ Nguyễn!

Vô số thế hệ con cháu nhà họ Nguyễn đều không thể dung hợp được đoạn xương Chí Tôn này, mãi tới khi Nguyễn Thanh Từ chào đời, cuối cùng cô ấy mới nhận được sự đồng ý của xương Chí Tôn!

Dung nhập vào trong cơ thểt

Tại sao Diệp Bắc Minh lại biết trong ngực cô ấy có một đoạn xương Chí Tôn?

“Anh nói dối!" Nguyễn Thanh Từ lắc đầu.

Diệp Bắc Minh thở dài: “Cô Nguyễn, tôi có nói dối hay không thì cô cứ thử một lần là biết ngay!”

“Thử như thế nào?” Nguyễn Thanh Từ nhướng mày. Diệp Bắc Minh xòe năm ngón tay trái ra.

Nguyễn Thanh Từ bất giác lùi lại nửa bước: “Anh muốn làm gì?”
 
Chương 3633: Vừa vặn một cách hoàn hảo!


Một giây sau.

Nguyễn Thanh Từ kinh ngạc phát hiện ra bộ ngực của mình ưỡn lên!

Một lực hút rất mạnh hút cơ thể của cô ấy về phía Diệp Bắc Minh!

Vị trí của đoạn xương Chí Tôn ở ngực vừa hay rơi vào lòng bàn tay của Diệp Bắc Minh!

Vừa vặn một cách hoàn hảo!

“ÁI! Nguyễn Thanh Từ lại la lên thất thanh một lần nữa.

Diệp Bắc Minh cười: “Cô Nguyễn thấy rồi chứ? Tôi chỉ đứng yên ở đây, chẳng làm gì hết!”

“Tự thân thể của cô bay tới đây, rơi vào tay tôi, tôi..." “Anh còn nói nữa àI”

Nguyễn Thanh Từ suy sụp.

Cô ấy là gái còn son, hơn nữa còn đã có đính ước với người khác!

Sao cô ấy lại có thể tiếp xúc kiểu này với một người đàn ông khác chứ?

Diệp Bắc Minh vội vàng kiểm soát xương Chí Tôn rồi lùi lại mấy bước: “Cô Nguyễn, lần này thì đã có thể chứng minh sự trong sạch của tôi rồi chứ?”

“Anh...”

Gương mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ ánh lên lửa giận!

Nhưng lại chẳng biết phải trút giận vào ail

Xem ra vấn đề này đúng là do xương Chí Tôn gây ra, hơn nữa Diệp Bắc Minh còn cứu mạng cô ấy một lần!

“Nhớ giấu kĩ chuyện này, không được phép nói cho người khác biết!”

“Ngoài ra, nếu anh để cho người khác biết... Tôi...

Cuối cùng, Nguyễn Thanh Từ cũng không buông nổi lời đe dọa Diệp Bắc Minh.

Cô ấy giậm chân một cái: “Tôi sẽ cho anh biết tay!” Nguyễn Thanh Từ xoay lưng lại, tim đập rộn lên. Sau đó, cô ấy đi vội vàng như thể bỏ trốn!

Diệp Bắc Minh lắc đầu, ngón tay hơi nóng lên. Xương Chí Tôn lại có cảm ứng!

Lần theo chỉ dẫn của xương Chí Tôn, Diệp Bắc Minh cứ thế đi thẳng một mạch.

Cuối cùng, anh tới gần một đầm lầy, động tĩnh đánh nhau ở đăng trước cực kỳ dữ dội!

Thần niệm của tháp Càn Khôn Trấn Ngục thăm dò thử nơi đó, một người một tháp cùng chia sẻ hiểu biết với nhaul

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Sao cô Nguyễn cũng ở đây?” Trong đầm lầy.

Nguyễn Thanh Từ đang cầm một thanh trường kiếm trên tay, giao chiến với một con rồng đen dài chừng trăm trượng!
 
Chương 3634: Trứng rồng ư?


Gầm! Đuôi rồng màu đen quất tới!

Nện mạnh vào ngực Nguyễn Thanh Từ, “Ù” một tiếng, xương Chí Tôn sáng lên.

Đỡ hộ đòn đánh trí mạng này cho Nguyễn Thanh Từ!

 Hự!

Thế nhưng, Nguyễn Thanh Từ vẫn bị đánh bay ra ngoài, ho ra máu tươi trên không trung rồi rơi xuống đầm lầy.

Đôi mắt của rồng đen trở nên hung dữ hẳn lên, nó lao mình tới, chuẩn bị xóa sổ kẻ xâm nhập!

“Tiêu rồi... Chẳng lẽ mình sẽ phải bỏ mạng ở đây ư?”

Nguyễn Thanh Từ cười buồn bã.

Ngay khoảnh khắc rồng đen sắp nuốt chửng Nguyễn Thanh Từ, một hơi thở cực kỳ mạnh mẽ chợt bùng lên!

Tiếng rồng gầm thứ hai vang lên!

Con rồng đen nhanh chóng quay đầu lại, một thanh niên loài người tung năm đấm, một con Huyết Long xuất hiện!

“Gào!”

Con rồng đen gầm khế một tiếng, hung hăng lao về phía Huyết Long!

Sau tiếng nổ ầm ầm, cả đầm lầy đều bị bốc hơi!

Rồng đen bị bắn ra ngoài, ho ra máu, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh, sau đó xoay người bỏ chạy!

“Sao... Sao anh làm được vậyỊ”

Gương mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ tái nhợt, cô ấy tròn mắt nhìn chằm chăm Diệp Bắc Minh: “Con rồng đen này có thân thể Chân Thần, tôi dốc toàn lực đánh với nó nửa canh giờ cũng không thể làm nó bị thương mảy may!”

“Vậy mà anh chỉ đấm một phát đã đánh bại được nó rồi ư? Sao anh làm được điều đó?”

Diệp Bắc Minh không trả lời Nguyễn Thanh Từ. Mà đi sâu vào trong đầm lầy khô cạn. “Đây là..."

Diệp Bắc Minh sững sờ, hai trái trứng rồng to như hai vại nước hiện ra trước mắt anh.

“Đây là... Trứng rồng ư?”

“Chắc hẳn đây là tổ của con rồng đen kia, nó sinh được hai quả trứng rồng, giấu dưới đầm lầy này!", tháp Càn Khôn

Trấn Ngục nói.

Diệp Bắc Minh chợt nảy ra một ý tưởng: “Liệu trứng rồng có thể ấp nở ra rồng con được không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “E là không thể, bên trong hai trái trứng rồng này đã không còn sự sống nữa rồi!”

“Không tin thì cậu hãy chuyển trứng rồng qua chỗ khác, chắc chăn dưới mặt đất khoảng ba thước có thứ cậu đang tìm!"

Diệp Bắc Minh làm theo.
 
Chương 3635: Đoạn xương Chí Tôn


Chỉ bị thiếu mất một nửa lóng xương ở vị trí ngón giữa! “Đúng là xương Chí Tôn rồi!”

Nguyễn Thanh Từ kích động reo lên, lê cơ thể bị trọng thương, tập tễnh đi lại chỗ Diệp Bắc Minh.

Anh kinh ngạc: “Đoạn xương Chí Tôn mà tôi có chính là một phần ngón giữal”

“Tiểu Tháp, đây là trùng hợp ư?” Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục hơi trầm xuống: “Chỉ e đây không chỉ đơn giản là trùng hợp thôi đâu, chính

ngón xương Chí Tôn đã chỉ dẫn cậu tìm ra cả cánh tay hoàn chỉnh!”

Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ rồi nhìn về phía Nguyễn Thanh Từ: “Cô Nguyễn, đoạn xương Chí Tôn này..."

Anh còn chưa nói xong. Nguyễn Thanh Từ đã ngắt lời anh: “Anh Diệp, mặc dù xương Chí Tôn rất quý nhưng rõ ràng nó không có duyên với tôi!”

“Hơn nữa, anh Diệp đã cứu tôi tổng cộng hai lần, nếu như tôi còn nuôi ý đồ với thứ này thì đúng là không còn nhân tính”.

Diệp Bắc Minh cất xương Chí Tôn đi. Hai người đồng thời nhìn về phía hai quả trứng rồng!

Lần này, Nguyễn Thanh Từ tranh nòi trước: “Rồng là thần thú, vừa rồi con rồng đen kia đã có được thân thể Chân Thần!”

“Hai quả trứng rồng này vẫn còn chưa nở, nếu như chúng ta mang nó về ấp, chưa biết chừng sau này lại nuôi lớn được một con rồng thần!”

“Anh Diệp, Thanh Từ có thể xin anh một quả trứng rồng không?”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Cô có thể lấy một quả trứng rồng nhưng e là trứng này không thể nở thành rồng thần được!”

“Tại sao vậy?”

Nguyễn Thanh Từ thắc mắc.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Đoạn xương Chí Tôn này chôn sâu ba thước bên dưới trứng rồng đã hút sạch toàn bộ sức sống trong quả trứng!”

“Mặc dù trông thì có vẻ như tỉnh khí của quả trứng rồng này vẫn còn đồi dào nhưng thực ra sự sống bên trong đã chết rồi!"

“Hả? Không thể nào!”

Nguyễn Thanh Từ sửng sốt.

“Không tin thì mời cô Nguyễn xemI”, Diệp Bắc Minh đặt tay lên trên quả trứng rồng, ép nhẹ một chút.

“Rắc” một tiếng giòn tan, vỏ trứng nứt ra. Một luồng tinh khí đồi dào phả vào mặt.

Nhìn xuyên qua khe nứt của quả trứng, có thể trông thấy bên trong lòng trắng trứng có một con rồng con đã chết!

Đôi mắt đẹp của Nguyễn Thanh Từ giật mình: “Thật đáng tiếc...”

Đúng lúc này.

“Éc!”

Một tiếng kêu nghẹn ngào vang lên, hai người đồng thời ngẩng đầu lên.

Hai con rồng đen khổng lồ lao từ trên trời xuống, trông thấy một quả trứng rồng đã bị nứt vỏ, lập tức rít lên tiếng kêu của dã thú!
 
Chương 3636: Đó là ai vậy?


Một luồng hơi thở hủy diệt ập tới!

“Đù!”

Diệp Bắc Minh quát to rồi tiện tay ôm lấy vòng eo thon thả của Nguyễn Thanh Từ: “Cô Nguyễn, xin phép cô!”

“Ưm..”

Nguyễn Thanh Từ hừ khẽ một tiếng, bàn tay vốn ôm ở eo trượt lên trên!

Dừng lại ở ngực của cô ấy, cảm giác tê dại lại ập tới một lần nữa.

Gương mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ bỗng chốc đỏ lựng tới tận mang tail

Dường như Diệp Bắc Minh không hề phát hiện ra chuyện này, trước khi đi khỏi đây, anh vẫn không quên cất hai quả trứng rồng vào trong chiếc nhẫn chứa đồ.

Diệp Bắc Minh giậm mạnh chân một phát, lập tức chạy xa ngàn mét!

Quay đầu lại nhìn, anh không khỏi hít sâu một hơi: “Ôi!” Đầm lầy vốn đã khô cạn bỗng chốc cháy đen!

Ngay cả không khí cũng bị chôn vùi trong cơn mưa sét, hóa thành hư vôi

Nếu như bị cơn mưa sét đó đánh trúng thì chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều!

“Tiểu Tháp, đây là quái vật gì vậy?”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nặng nề: “Liệu ông có thể giết chúng không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “E là không thể! Nếu tôi ra tay thì sẽ bị người ta phát hiện ra ngay!”

“ĐùI Không phải ông nói là cách ngoài trăm thước thì dù có Thần Hoàng tới đây cũng không thể phát hiện ra ông hay sao?”, Diệp Bắc Minh phàn nàn.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tức giận trả lời: “Nhóc con, đó là khi ở bên ngoài!”

“Còn đây là đại lục Ngũ Hành, là thế giới nhỏ do Thần Giới †ạo ra để tuyển chọn nhân tài!"

“Nói cách khác, từng tấc đất ở đây đều nằm dưới sự giám sát của người điều khiển thế giới này!”

“Đương nhiên bản tháp không thể ra tay ở đây được nhưng bản tháp vẫn còn cách khác!”

Hai mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Cách gì?” Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bật ra một chữ: “Chạy!” Khóe môi Diệp Bắc Minh giần giật.

Ầm!

Mấy ngàn tia sét đã xuất hiện trên đỉnh đầu, điên cuồng giáng xuống!

Diệp Bắc Minh đành phải ôm Nguyễn Thanh Từ chạy tiếp!

Ròng rã suốt một ngày trời, Diệp Bắc Minh đều phải chạy trốn thục mạng!

“Đó là ai vậy?”

“Hình như là một người đàn ông ôm một người phụ nữ trong lòng..."

“Bọn họ chạy nhanh quá nên không nhìn rõ được, sao bọn họ lại bị hai con rồng đen truy sát vậy nhỉ?”

Vô số người tu võ đều chứng kiến cảnh tượng này!

Nhưng vì tốc độ của Diệp Bắc Minh quá nhanh nên mọi người hoàn toàn không nhìn thấy rõ mặt anh!

“Đi theo xem thử xem sao!”

“Chưa biết chừng là do người này ăn cắp báu vật của rồng đen, biết đâu chúng ta lại có thể ngư ông đắc lợi!”
 
Chương 3637: Bọn họ cũng vẫn sẽ qua ải!


Nói cách khác, cho dù hai người bọn họ chỉ ngồi ở đây suốt một tháng!

Bọn họ cũng vẫn sẽ qua ải!

“Trần Vạn Lê bảo chúng ta giết Diệp Bắc Minh, hứa hẹn sẽ cho chúng ta vào tông môn của ông ta, anh tính sao?”, Từ Ngạo lên tiếng.

Ánh mắt của Trương Vân Phi không rõ là buồn hay vui: “Thực lực của tên nhóc này khá mạnh, chúng ta cần phải lên kế hoạch cẩn thận!”

Từ Ngạo chợt nảy ra một ý: “Hay là lợi dụng những người ở bên cạnh cậu ta xem sao?”

“Đúng là một cách hay”, Trương Vân Phi khẽ gật đầu. Đột nhiên.

Tiếng xé gió rít lên trên đỉnh đầu, sau đó một bóng người nhanh chóng lướt qual

“Thứ gì vừa bay qua vậy nhỉ?”, Từ Ngạo ngẩn người.

Một giây sau, hai con rồng đen kéo theo những tia sét đáng sợ bay tới!

Thân thể cả hai người đồng loạt cứng đờ: “Đù...”

“Chạy mau!”

Hai người vừa mới chạy ra khỏi sơn cốc!

Ầm!

Trời sập đất nứt!

Toàn bộ sơn cốc sau lưng đều bốc hơi!

Trương Vân Phi hoảng sợ kinh hồn bạt vía nhìn vê hướng mà hai con rồng đen đang đuổi theo, nuốt ực một ngụm nước bọt: “Có chuyện gì vậy nhỉ?”

Từ Ngạo thở hổn hển: “Không biết! Đi nào, bám theo xem sao!"

Cùng lúc đó, ở cách nơi này mấy trăm dặm. Một cô gái mặc áo trắng cau mày, ngẩng đầu nhìn lên trời! Cô gái này chính là Lạc Khuynh Thành!

Đôi mắt cô gái khẽ chuyển động: “Có người chọc giận Giới Long Vương ư? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Con ngươi lóe lên một tia sáng màu vàng, nhìn về phía trước!

“Là cậu ta ư? Diệp Bắc Minh!”

Lạc Khuynh Thành ngẩn người, khóe môi không khỏi nở nụ cười bất đắc dĩ: “Đúng là chúa gây họa mài”

Lúc này, trên không trung của đại lục Ngũ Hành đang diễn ra một cảnh tượng kỳ dị.
 
Chương 3638: Vậy mà cậu ta lại dám động tới nó ư?


Những người tu võ đi theo hóng chuyện đã xếp thành cả một hàng dài, thậm chí quên luôn cả chuyện săn giết yêu thú, ma thú để kiếm điểm tích lũy!

“Tiểu Tháp, không thể cứ tiếp tục như thế này được!”

Con ngươi của Diệp Bắc Minh đỏ hồng.

Anh bị truy sát liên tục suốt bảy ngày, thậm chí không thể đánh trả lại!

Chưa bao giờ anh phải chịu cảnh ấm ức như thết Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Nhóc con, giờ chỉ còn cách là tìm ra một chỗ có thể ngăn cản đòn tấn công của rồng đen thôi!”

“Mấy ngày nay, bản tháp đã thăm dò toàn bộ đại lục Ngũ Hành rồiỊ”

“Nơi này là một mảnh vỡ của chiến trường Thần Giới năm xưal"

“Ở đây có một vài hang động do cuộc chiến giữa các vị thần gây ra, cậu trốn vào trong đó có thể tạm thời ngăn cản sự truy sát của rồng đen!”

Diệp Bắc Minh vui mừng: “Tốt quá, nó ở đâu?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Cách bảy trăm dặm về phía bắc!”

Diệp Bắc Minh không chút do dự.

Lập tức chuyển hướng, phóng thẳng về phía bắc! “Cậu ta đi về hướng bắc rồi!”

“Đi nào, tôi muốn xem xem rốt cuộc người này là ail”

Những người tu võ bám theo sau lập tức chuyển hướng.

Mười lăm phút sau, một ngọn núi tuyết đồ sộ hiện ra trước mắt.

Cuối cùng bóng người kia cũng dừng lại, mọi người tập trung nhìn thử.

Lập tức sửng sốt!

“Đùi Là Diệp Bắc Minhl”

“Là cậu ta ư?”

“Sao lại có thể là cậu ta được!”

Mọi người sửng sốt.

Trương Vân Phi và Từ Ngạo ngẩn người, không hẹn mà cùng đồng thanh thốt lên: “Diệp Bắc Minh ư? Chuyện này là sao?”

Hai người liếc nhìn nhau.

Lại không hẹn mà cùng đồng thanh đáp: “Tôi cũng không biết!”

Một giây sau, Từ Ngạo bật cười: “Mặc kệ chuyện này là thế nào, ít ra thì tình huống này cũng có lợi cho chúng ta, đúng không?”

Trương Vân Phi ngẩn người rồi sực hiểu ra.

Anh ta gật đầu, cười: “Đúng vậy!”

“Nếu như tên nhóc này bị rồng đen giết chết thì chẳng cần tốn sức cũng vẫn hoàn thành được nhiệm vụ mà thần sử Trần Vạn Lê giao chol”

“Tên nhóc này đúng là chán sống rồi, con rồng đen này là Giới Long Vương của đại lục Ngũ Hành, chịu trách nhiệm bảo vệ đại lục Ngũ Hành!”

“Vậy mà cậu ta lại dám động tới nó ư?”

“Chúng ta chỉ cần chờ ở đây xem rồng đen đánh sập ngọn núi tuyết, giết chết tên nhóc này là xong!”

Ở một hướng khác, Hầu Tử cũng đã nhận ra Diệp Bắc Minh.

Anh ta không khỏi trố mắt ra nhìn: “Mẹ kiếp... Người vừa rồi là... Anh Diệp ư?”
 
Chương 3639: Chị dâu à


Hầu Tử cười xấu xa: “Hê hê, anh Diệp không bị nguy hiểm gì đâu!”

“Tôi đoán là anh ấy cướp cô em Thanh Từ này nên mới làm rồng đen phẫn nộ thôi!”

“Hầu Tử, đừng nói lung tung!”

Long Khuynh Vũ và Chu Nhược Giai chạy tới, hai người cũng nhìn thấy rồng đen trên đường nên đuổi theo tới đây.

Hầu Tử thấy Chu Nhược Giai tới, lập tức không còn dám cười đùa nữa: “Chị dâu tới rồi đấy à, em chỉ nói đùa thôi!”

“Anh Diệp rất yêu chị, sao anh ấy lại để ý tới cô gái nào khác được chứ?”

“Chắc chắn là anh ấy chỉ chơi bời qua đường thôi!" “Được rồi!"

Chu Nhược Giai nhướng mày: “Tôi không quan tâm anh ấy có bao nhiêu người phụ nữ, hiện tại tôi chỉ lo lắng cho an nguy của anh ấy mà thôi!”

Hầu Tử bật ngón tay cái: “Chị dâu à, anh Diệp thật là hạnh phúc!”

Trong lòng Long Khuynh Vũ chợt nảy sinh tâm tư!

Khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng: “Long Khuynh Vũ à, mày đang nghĩ lung tung gì vậy? Sao mày và anh Diệp lại có thể có gì được chứ!”

“Mau nhìn kìa, anh Diệp đưa cô Thanh Từ vào trong một cái hang rồi, không phải là định động phòng đấy chứ!”, Hầu Tử còn châm thêm dầu vào lửa.

“Cậu ngậm miệng lại đi

Ba người Chu Nhược Giai, Mặc Đình Đình, Long Khuynh Vũ đồng loạt trừng mắt nhìn Hầu Tử!

Hầu Tử cười xấu hổ: “Tôi chỉ nói chơi chút thôi mà, nói chơi chút thôi mà!”

Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh ôm Nguyễn Thanh Từ đứng ở cửa vào một chiếc hang.

Hai con rồng đen thấy vậy không dám tới gần! Chỉ quanh quẩn trên không trung, điên cuồng gầm lên! Nhưng không dám xông tới!

Diệp Bắc Minh buông Nguyễn Thanh Từ ra: “Cô Nguyễn, xem ra chúng ta an toàn rồi!”

“Ồ!"

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ đỏ bừng, cô ấy gật đầu: “Cảm ơn anh Diệp, anh đã cứu tôi ba lần rồi!”

Bảy ngày qua.

Hai người liên tục bỏ chạy, hơn nữa, Diệp Bắc Minh còn ôm Nguyễn Thanh Từi

Dù cho trong bảy ngày này, hai người không hề xảy ra bất kỳ chuyện gì!

Nhưng. Tâm thái của Nguyễn Thanh Từ đã thay đổi rất nhiều!

Ít nhất là trong bảy ngày bỏ chạy thục mạng vừa qua, Diệp Bắc Minh chưa từng nghĩ đến chuyện vứt bỏ cô ấy!
 
Chương 3640: Hệt như một cô vợ vâng lời!


Nguyễn Thanh Từ mỉm cười, gật đầu.

Hệt như một cô vợ vâng lời!

Diệp Bắc Minh ném cho Nguyễn Thanh Từ hai viên đan dược, còn mình thì ngồi ở cửa hang, bắt đầu khôi phục chân nguyên!

Ở bên ngoài, trên đài Phong Thần.

Bọn Trần Vạn Lê đứng yên lặng trước một màn hình thủy tinh khổng lồ!

Trên màn hình đang hiển thị mọi chuyện xảy ra ở đại lục. Ngũ Hành!

Trần Vạn Lê sầm mặt lại: “Tên nhóc này thật may mắn, không ngờ cậu ta lại tìm được hang động có từ thời chiến tranh giữa các vị thần thời Thượng Cổi”

Đột nhiên.

Lạc Khuynh Thành chợt hoàn hồn: “Chết tiệt! Mình đang nghĩ gì vậy!”

“Cậu ta chỉ là sư đệ ở một kiếp luân hồi của mình mà thôi, mình quan tâm cậu ta như vậy làm gì?”

“Cứ hành động theo kế hoạch, chỉ cần tìm được thứ kia là đã không uổng công đi chuyến này rồi!”

Bóng dáng Lạc Khuynh Thành biến mất.

“Giới Long Vương sợ hơi thở của cuộc chiến giữa các vị thần nên không dám tới gần!”

“Nhưng bọn ta đã thăm dò hang động đó rất nhiều lần rồi, trong đó không có gì hết!”

“Sớm muộn gì mày cũng phải chui ra thôi, chờ tới ngày mày chui ra, ngày hôm đó sẽ là ngày chết của mày!”

Đằng sau đám đông, Vương Nguyên và Ngư Thất Tình nhìn về phía màn hình lớn: “Chị Thất Tình, lần này cậu Diệp lành ít dữ nhiều rồi phải không?”

“Nhưng dù cậu ta có vẫn lạc cũng không thiệt thòi gì, ít ra đã có một người đẹp như Nguyễn Thanh Từ chôn cùng cậu ta!"

“Dù có làm ma thì cậu Diệp cũng vẫn tha hồ phong lưu!”

Ngư Thất Tình hơi bực bội: “Anh đừng nói nữa! Im lặng đi"

Vương Nguyên rụt cổ lại. Đột nhiên. ÙI

Toàn bộ đài Phong Thần rung lắc dữ dội, một giây sau, một thế giới mở ra.

Hai thanh niên đi từ trong đó ra, một người sắc mặt bình thản.

Một người mắt đỏ hồng, hơi thở tàn bạo trên người bốc cao tới tận trời!

Giống như một ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào!

Khoảnh khắc nhìn thấy người này, tất cả thần sử đang có

mặt ở đây đều biến sắc như thể nhìn thấy thứ gì đó rất đáng sợi

“Em trai tôi chết thật rồi ư? Bị người ta giết chết ở đài Phong Thần ư?”

Giọng của người đàn ông có đôi mắt đỏ hồng khàn khàn, ánh mắt nhìn chăm chằm vào một vị thần sử: “Trần Vạn Lê, lúc đó ông cam đoan với tôi thế nào hả?”

Ầm!

Một đợt sóng khí màu đen ập tới, đập mạnh vào người Trần Vạn Lê!
 
Chương 3641: Điên cuồng dập đầu!


Trần Vạn Lê không nhịn được phun ra một búng máu tươi, bản ra ngoài như một con chó chết.

Ông ta đập “rầm” một tiếng thật mạnh xuống đất nhưng không dám chần chừ dù chỉ một giây, lập tức bò trở lại như một con chó chết!

Quỳ gối dưới chân người thanh niên kia!

Huych! Huych! Huychl

Điên cuồng dập đầu!

“Giang sư huynh, chuyện này thực sự không thể trách tôi được, là do Giang Hiêu giết người trước mặt mọi người ở trên

đài Phong Thần...”

“Vốn tôi muốn sai thần sử tạm thời bắt cậu ta lại rồi sau đó sẽ lén lút thả ral”

“Không ngờ tên phế vật Diệp Bắc Minh lại ra tay ngay trước mặt mọi người, thẳng tay giết chết Giang Hiêu...”, Trần

Vạn Lê vừa dập đầu vừa giải thích.

Khóe mắt Giang Nhiên giần giật: “Cho nên, ý ông là em trai tôi chết là đáng phải không?”

Trần Vạn Lê thầm than hỏng rồi!

Ngay khi ông ta ngẩng đầu lên, ông ta lập tức đối diện với đôi mắt có thể giết chết người khác của Giang Nhiên!

“Không... Không, không, không, ý tôi không phải vậy..”, Trần Vạn Lê điên cuồng lắc đầu.

Ầm!

Một luồng sóng khí nữa lại đập tới.

Cơ thể Trần Vạn Lê kêu “rắc” một tiếng vang giòn rồi lại bị bắn ra ngoài một lần nữa!

Ông ta la lên cực kỳ thảm thiết: Thần cốt của tôi...

Thần cốt nát rồi... Thần cốt của tôi nát rồi...

Cảnh giới của ông ta rơi thẳng từ trên cảnh giới Chân Thần đỉnh phong xuống cảnh giới Chân Thần sơ kỳ!

“Ông sủa thêm một câu nữa xem?”, Giang Nhiên nói. Trần Vạn Lê như bị bóp nghẹt cổ họng, không hít thở nổi!

Ông ta không dám trách cứ Giang Nhiên nên đành trút hết mọi nỗi oán hận lên đầu Diệp Bắc Minh!

“Nếu như không tại cậu thì sao tôi lại thê thảm như thế này?”

“Diệp Bắc Minh! Cậu sẽ không được chết tử tế đâu!” Lúc này, thanh niên đi cùng với Giang Nhiên tới đây thản

nhiên nói: “Giang sư huynh, người chết rồi không thể sống lại được!”

“Cho dù anh có giết chết tên phế vật Trần Vạn Lê này cũng chẳng ích gì, điều chúng ta cần làm bây giờ là báo thù cho em trai anh!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom