Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3662: Chắc chăn sẽ xấu hổ!


“Đáng tiếc, căn cốt màu trắng dung hợp với xương chỉ tôn, nếu anh ta có căn cốt màu xanh lục hay xanh lam trở lên, thì sau này thành tựu sẽ không kém!”

Tại sao lại là căn cốt màu trắng chứ?”

Một vài người vốn đang nghĩ cho dù mạo hiểm đắc tội với Vạn Thần Tông cũng phải đưa Diệp Bắc Minh đi.

Bây giờ xem ra hình như không cần thiết nữa!

Căn cốt màu trắng, cả đời cao nhất cũng chỉ là cảnh giới chân thần!

Thậm chí, tiến vào cảnh giới chân thần cũng khó hơn lên trời!

Diệp Bắc Minh cũng ngẩn người: “Tiểu tháp, sao căn cốt của tôi là màu trắng?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Ồ, căn cốt của cậu phải là màu đen!”

“Bản tháp sợ làm những người này sợ, cho nên tiện tay giúp cậu che giấu!”

“Màu đen?” Diệp Bắc Minh ngẩn người.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vẫn trả lời: “Trên màu vàng kim là màu đenl”

“Có điều, có lẽ đám người thần giới chưa từng nhìn thấy, cho nên nghĩ màu vàng kim là cực hạn”.

Diệp Bắc Minh hiểu ra: “Thì ra là vậy...” Đột nhiên.

Có người kinh hãi kêu một tiếng, chỉ về hướng nào đó nói: “Đợi đã, căn cốt màu tím, vậy là có một căn cốt màu tím!”

Soạt!

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn qua, ánh mắt lập tức di chuyển.

Chỉ thấy, trên người Chu Nhược Giai tỏa cả một cột sáng màu tím đỏ, nhập vào sâu hư không!

Tại sao nói là màu tím đỏ? Là vì căn cốt căn cốt màu tím của cô hơi phát ra màu đỏ!

Thậm chí Long Khuynh Vũ có căn cốt màu vàng, Hầu Tử căn cốt màu xanh lam, hoàn toàn bị bỏ qua.

Một người phụ nữ mặc cung trang kích động tiến lên: “Căn cốt màu tím, gần đến căn cốt màu đỏ!”

“Không đúng, theo lý mà nói thì cô phải là căn cốt màu đỏ! Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà cô rớt xuống màu tím?”

Liền sau đó.

Người phụ nữ mặc cung trang bước đến bên cạnh Chu Nhược Giai, tóm lấy cổ tay của cô!

Vẻ mặt biến sắc: “Cô... cô đã mất đi tấm thân trong trắng rồi ư?”

Nếu là cô gái bình thường, bị người khác nói mất đi tấm thân trong trắng trước mặt nhiều người.

Chắc chăn sẽ xấu hổ!

Chu Nhược Giai lại tỏ vẻ bình tĩnh, nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Tôi đã có chồng, mất tấm thân trong trắng thì rất kỳ lạ sao?”

Soạt!

Ánh mắt của tất cả mọi người lập tức nhìn sang Diệp Bắc Minh!

Ánh mắt hơi phức tạp.

Đố ky, oán hận, ngưỡng mộ, tiếc nuối!
 
Chương 3663: Đài Phong Thần lập tức xôn xao!


Dừng một chút, người phụ nữ mặc cung trang nở nụ cười: “Nhưng không sao, cho dù bây giờ chỉ là căn cốt màu tíml”

“Chỉ cần tu võ chăm chỉ, tương lai chắc chắn có thể tiến vào cảnh giới Thần Hoàng!”

Không đợi người khác phản ứng. Người phụ nữ mặc cung trang lập tức tự giới thiệu: “Cô gái, tôi tên là Thương Ty Cầm, trưởng lão của thần cung Lục Đạo!”

“Bây giờ tôi mời cô gia nhập thần cung Lục Đạo, lập tức trở thành đệ tử nội môn của thần cung Lục Đạo!”

“Nếu không có bất ngờ gì, sau khi gia nhập thần cung Lục Đạo sẽ trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền của một thái thượng trưởng lão cảnh giới Thần Hoàng!”

Lời vừa được nói ra.

Đài Phong Thần lập tức xôn xao!

Tiến vào thần giới, trở thành đệ tử nội môn?

Còn là đệ tử thân truyền của thái thượng trưởng lão của cảnh giới Thần Hoàng?

Vãi!

Muốn nghịch thiên ư!

“Cô Chu, nhà họ Vương tôi cũng cho cô đãi ngộ như vậy, có thể trở thành đệ tử thân truyền của lão tổ nhà họ Vương!”,

Vương Tư Đạo nhanh chóng lên tiếng.

Ngư Chính Dương hắng giọng nói: “Cô Chu gia nhập nhà họ Ngư đi, điều kiện của họ cho cô, chúng tôi cho cô gấp đôi!”

“Ngoài ra, tất cả tài nguyên của nhà họ Ngư tùy cô sử dụng!”

“Cô Chu, gia nhập Độn Thế Thần Tông, thế nào?”

“Cô Chu, Thất Tinh Các mới là phù hợp với cô nhất!”

“Cô Chu, gia nhập Trấn Hồn Tông chúng tôi đi... Mười mấy ông lão cùng ào lên như ong vỡ tổ. Chu Nhược Giai tỏ vẻ mặt khó xử: “Việc này...” Ánh mắt rời khỏi đám đông, nhìn sang Diệp Bắc Minh. Chạy thẳng qua đó: “Chồng tôi ở đâu thì tôi ở đóI” Mọi người cau mày.

Căn cốt màu trắng trên người Diệp Bắc Minh hiện ra hơi nhức mắt!

“Diệp Bắc Minh, đừng làm hỏng cơ duyên của người tai” Thương Ty Cầm cau mày: “Cô gái này vốn là căn cốt màu đỏ, đã bị cậu hủy rồi, chẳng lẽ cậu còn muốn hủy cả tương lai của cô ta sao?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn Chu Nhược Giai: “Nhược Giai, em muốn gia nhập vào tông môn nào?”

“Thần cung Lục Đạo cũng rất được, Thương tiền bối cho người ta cảm giác thân thiện”, Chu Nhược Giai suy nghĩ một lúc, trả lời.

Đại diện của các thế lực khác hơi nóng ruột.

Đều đưa ra điều kiện lớn hơn!
 
Chương 3664: Cũng thật có sức nặng quá!


“Cô Chu, nói như vậy là cô muốn gia nhập thần cung Lục Đạo phải không?”, Thương Ty Cầm vội vã hỏi.

Tìm được một thiên tài căn cốt màu tím cho tông môn, bà ta cũng là công thần!

Nói không chừng sau này Chu Nhược Giai còn là chỗ dựa của bà ta đấy!

Chu Nhược Giai gật đầu: “Tôi có thể gia nhập thần cung Lục Đạo, có điều các người phải đưa cả chồng tôi đi!”

“Cái gì?”

Nụ cười của Thương Ty Cầm cứng lại, cau chặt mày: “Cậu †a chỉ có căn cốt màu trắng, theo quy tắc...”

“Vậy tôi cũng không đi!”

Chu Nhược Giai quả quyết lắc đầu.

“Việc này...”

Thương Ty Cầm nóng ruột, nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, cậu không khuyên cô ta đi? Đây là cơ hội tốt ngàn năm có một với cô ấy!”

Diệp Bắc Minh thầm suy nghĩ.

Lý do anh tiến vào thần giới!

Thứ nhất, tìm kiếm Đông Phương Xá Nguyệt và con gái vừa ra đời!

Thứ hai, mấy sư tỷ hình như cũng tiến vào thần giới!

Thứ ba, Vạn Thần Tông chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho anh!

Sau khi suy nghĩ ba điều, Diệp Bắc Minh nhìn Thương Ty Cầm: “Thương tiền bối, nếu Nhược Giai gia nhập thần cung Lục Đạo, Vạn Thần Tông có thể ra tay với cô ấy không?”

“Hừt Thương Ty Cầm hừ một tiếng: “Thân phận của Lâm Trọng Sơn và Lục Duệ và tôi gần như nhau, chỉ là trưởng lão bình thường của Vạn Thần Tông thôi!”

“Nói cách khác, vì cô Chu, thần cung Lục Đạo tôi có thể trực tiếp trở mặt với Vạn Thần Tông!”

“Hiểu không?”

Lời vừa được nói ra, các võ giả khác không hẹn mà cùng nhìn Chu Nhược Giai một cái sâu sắc!

Cũng thật có sức nặng quá!

Diệp Bắc Minh quay đầu nhìn Chu Nhược Giai: “Nhược Giai, gia nhập thân cung Lục Đạo đi!”

“Ông xã, thế anh có đi cùng em không?”, Chu Nhược Giai gật đầu.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Anh không đi đâu, anh đến thần giới còn có chút chuyện cần làm, hơn nữa đã đồng ý với người khác lựa chọn gia tộc của cô ta rồi!”

Trong đám đông, Ngư Thất Tình khẽ rung động.

“Ông xã, em không thể chia tách anh...”, Chu Nhược Giai cúi đầu.

Diệp Bắc Minh an ủi nói: “Đừng sợ, đợi anh làm xong việc thì đến tìm em”.

“Em ở thần cung Lục Đạo tu võ chăm chỉ, nói không chừng đến lúc đó ông xã còn cần em bảo vệ đấy!”

Đôi mắt của Chu Nhược Giai đỏ bừng, không ngừng gật đầu: “Được được, em nhất định tu võ chăm chỉ!”

Diệp Bắc Minh xoa đầu cô!
 
Chương 3665: Họ đang ở đâu!


Long Khuynh Vũ được Độn Thế Thần Tông chọn, lúc rời đi, đôi mắt rưng rưng: “Cậu Diệp, chúng ta gặp lại ở thần giới!”

“Được!” Diệp Bắc Minh cười gật đầu.

Hầu Tử được Thất Tinh Các chọn: “Anh Diệp, lần sau anh gặp tôi, tôi sẽ khiến anh ngạc nhiên!”

“Nhưng đừng để tôi thấy anh bị người khác ức hiếp!” Diệp Bắc Minh cười vui vẻ.

“Vãi! Tôi sẽ không để người khác ức hiếp nữa!”, Hầu Tử vung nắm đấm hét lớn.

Cũng như vậy, Nguyễn Thanh Từ gia nhập Thất Tinh Tông với thiên phú màu vàng.

Ánh mắt của cô ta vẫn luôn trừng nhìn Diệp Bắc Minh, rơi đi mà hơi tức giận, lưu luyến.

Diệp Vy Ny đi đến, trên đầu cũng là thiên phú màu vàng: “Cậu Diệp, nhà họ Diệp chỉ có một mình tôi được chọn, có duyên thì gặp lại ở thần giới nhé!”

“Được!” Diệp Bắc Minh cười gật đầu.

Điều khiến người ta bất ngờ là Lê Mộng Ly cũng là thiên phú màu vàng!

Cô ta với mái tóc màu đỏ máu đã gia nhập Trấn Hồn Tông của Ngụy Vô Nhai!

Sau khi lướt nhìn Diệp Bắc Minh một cái, rồi rời đi với tốc độ nhanh nhất.

Lúc này, giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, vừa nãy cánh cửa truyền tống thông đến thần giới liên tục mở ra, thần niệm của bản tháp nhân cơ hôi tìm kiếm một phần mười gần thần giới!”

“Vừa hay, đã tìm được tung tích của Đông Phương Xá Nguyệt và con gái của cậu!”

“Trùng hợp hơn là, mấy sư tỷ của cậu cũng ở đó!” “Cái gì? Họ đang ở đâu!”, Diệp Bắc Minh liền kích động.

“Tự nhìn đi!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười, hai người ý thức cộng hưởng.

Một cảnh lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh. U tối, ẩm ướt, giống như một khu ổ chuột. Trong một căn phòng chưa đến mười mét vuông.

Một cô bé trắng ngần ôm một cái bát vỡ, đang ăn ngấu ăn nghiến.

Một người phụ nữ bên cạnh nhìn cô bé với vẻ mặt đầy yêu thương: “Nặc Nhi, ăn chậm thôi kẻo nghẹn”.

Người phụ nữ chính là Đông Phương Xá Nguyệt!

Cô bé bên cạnh có phần giữa đôi lông mày rất giống với Diệp Bắc Minh, hơi thất vọng nhìn Đông Phương Xá Nguyệt một cái: “Mẹ, con ăn no rồi...”

Vừa nói xong.

Trong bụng cô bé phát ra tiếng òng ọc.
 
Chương 3666: Đợi đã!


Đông Phương Xá Nguyệt từng muốn bón sữa, nhưng Diệp Nặc vừa uống sữa mẹ, cảnh giới và lực sinh mệnh của cô ta liền tiêu hao điên cuồng!

Một khi Tiểu Diệp Nặc đối bụng thì sẽ ngất xỉu!

Từng có một lần Diệp Lần đói ngất đi, mấy ngày liền cũng không tỉnh lại.

Thực sự sợ muốn chết!

Mấy vị sư tỷ liền đi khắp nơi tìm đồ ăn cho Diệp Nặc!

Chỉ là.

Cảnh giới của họ quá thấp, rất khó sinh tồn ở thần giới! Đông Phương Xá Nguyệt xót xa: “Nặc Nhị, là mẹ vô dụng”. “Ngay cả cho con ăn một bữa no cũng không làm được!”

Khóe mắt hơi ướt.

Tiểu Diệp Nặc nở nụ cười ngây thơ, đưa tay lau nước mắt của Đông Phương Xá Nguyệt: “Mẹ đừng khóc, Nặc Nhi không đói nữa”.

“Mẹ, Nặc Nhi buồn ngủ quá..."

Nói xong, đôi mắt to chớp chớp.

Thấy sắp ngất đi!

Đông Phương Xá Nguyệt kinh hãi: “Nặc Nhi, đừng ngủi”

Không màng đến tình trạng sức khỏe của mình, vội vàng bón sữa cho Diệp Nặc.

Tiểu Diệp Nặc ti sữa theo bản năng hai cái, Đông Phương Xá Nguyệt liền ngất xỉu!

“Hu hu hu... mẹ, mẹ làm sao thế?”

“Mẹ mau tỉnh lại đi, mẹ không cần Nặc Nhi nữa phải không, mẹ!”, Tiểu Diệp Nặc giật lắc Đông Phương Xá Nguyệt nằm ngã dưới đất.

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh đỏ bừng, sống mũi cay cay.

Không ngờ con gái ở thần giới khổ sở như vậy.

Một tiếng trầm bức vang lên, căn phòng tối tăm chưa đến mười mét vuông bị đạp mở.

Mấy người đàn ông đi vào.

Người đàn ông trung niên dẫn đầu cau mày: “Mẹ kiếp, chết rồi? Thật xui xẻol”

Một gã đàn ông râu cá trê ngồi xuống bên cạnh Đông Phương Xá Nguyệt, thăm dò hơi thở của cô ta: “Chủ nhân, cô †a còn có chút hơi thở, có lẽ không sống được bao lâu!”

“Đừng, mẹ, mẹ đừng chết... con sẽ đi tìm mấy cô cứu mẹt”

Diệp Mặc òa khóc lớn.

Trên người tỏa ra hào quang.

Không biết lấy sức lực ở đâu ra, lại bế Đông Phương Xá Nguyệt đi ra khỏi phòng!

“Đợi đã!”

Người đàn ông trung niên chặn Diệp Nặc: “Bé con, bây giờ mày tìm người cứu mẹ mày cũng muộn rồi!”

“Hay là chúng ta làm giao dịch, thế nào? Tao có cách cứu mẹ mày!”
 
Chương 3667: Tôi đổi


Vừa giơ tay, lòng bàn tay có thêm một viên đan dược màu đỏ!

“Vật này là đan hộ tâm, có thể bảo vệ chút hơi thở cuối cùng mẹ mày!”

“Có điều, tao cần mày đưa một số thứ để trao đổi!"

Diệp Nặc điên cuồng gật cái đầu nhỏ: “Tôi đổi, tôi đổi!"

“Tao muốn máu của mày cũng được?”, người đàn ông trung niên nụ cười lạnh lùng.

“Chỉ cần có thể cứu được mẹ, Nặc Nhi đồng ý!”,  Diệp Nặc trả lời.

“Được!”

Người đàn ông trung niên ném ra một con dao ra, rồi đưa cho Diệp Nặc một cái bình ngọc to bằng lòng bàn tay: “Chỉ cần mày trút máu tươi đầy cái bình ngọc này, tao sẽ cứu mẹ của mày!" “Vãi! Nặc Nhi, đừng!”

Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng,

Trên đài Phong Thần, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn sang Diệp Bắc Minh!

Chỉ thấy. Diệp Bắc Minh nhắm mắt, một hàng nước mắt trào ral

Hai tay nắm chặt nắm đấm, năm ngón tay vang lên răng rắc.

Không trung trên đỉnh đầu có một luồng huyết giang ngưng tụt

“Anh Diệp, anh làm sao thế?”, Ngư Thất Tình tỏ vẻ mặt kỳ lạ.

Trong hình ảnh trong đầu.

Diệp Nặc cầm con dao, trực tiếp cứ cổ tay.

Máu tươi chảy ra!

 Gru!

Một tiếng rồng gầm vang lên, trong căn phòng vốn tối tắm ẩm ướt.

Lập tức hào quang vạn trượng! Người đàn ông trung niên hiện ánh mắt rực lửa, vẻ mặt kích động nuốt nước miếng: “Quả nhiên là máu quý! Căn cốt của con bé này không đơn giản!”

“Bé con, cho thêm vài giọt đi, mày sắp cứu được mẹ mày rồi!"
 
Chương 3668: Cách gì?


Thực ra bên trong có càn khôn!

Cho dù Diệp Nặc chảy cạn máu, cũng không thể nào trút đầy bình!

“Sắp rồi, sắp ròi... nhóc con tiếp tục đi!”, ôn ta nói như mê hoặc: “Mẹ của mày sắp được cứu sống rồi!"

“Chẳng lẽ mày không muốn viên đan dược này sao?” “Ừm... được..”, Diệp Nặc gật đầu.

“Nặc Nhi, đừng! Mau dừng lại!", Diệp Bắc Minh gầm lên. Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Cuối cùng, trong cơ thể Diệp Nặc không chảy ra giọt máu tươi nào nữa.

Vẫn chưa đầy bình ngọc!

“Chú à, Nặc Nhi hết máu rồi... cầu xin chú cứu mẹ..”, Diệp Nặc ngẩng đầu.

Trong đôi mắt vốn ngây thơ rạng rỡ, toàn là tia máu và cầu xin.

Người đàn ông trung niên thở dài một tiếng: “Hết cách rồi, chúng ta đã nói là phải làm đầy bình ngọc!”

“Mày không trút đầy được, tao không thể cứu mẹ của mày!"

Nói xong, ông ta liền cất đan hộ tâm màu đỏ đi. Rồi cầm bình ngọc, quay người bỏ đi.

“Đừng!”

Diệp Nặc kêu thảm một tiếng, xông lên ôm lấy chân của người đàn ông trung niên: “Cứu mẹ tôi đi...”

“Cút ra, con bé chết tiệt!”

Người đàn ông trung niên đá bay Diệp Nặc, Phập” một tiếng va lên bức tường ẩm ướt.

Mấy người quay người định bỏ đi.

Diệp Nặc lại bò lên, tóm lấy mắt cá chân của ông ta: “Chú à, tôi cầu xin chú cứu mẹ tôi...”

“Ừm?"

Người đàn ông trung niên tỏ vẻ mặt kỳ lạ: “Con bé chết tiệt này đã chảy cạn máu tươi, lại có thể trụ được lâu như vậy?”

“Tiếc là con bé này chưa đến sáu tuổi, không thể kiểm tra căn cốt của nói”

“Nếu không tao thực sự muốn xem, rốt cuộc nó có căn cốt gì"

“He he, chủ nhân, tôi có một cách”, tên râu cá trê bên cạnh cười.

Người đàn ông trung niên nhìn hắn: “Cách gì?”

Tên râu cá chê cười nói: “Lực sinh mệnh của nó mạnh mẽ như vậy, hay là đưa nó về đào tạo thành một huyết nô!”

“Trước khi nó sáu tuổi, chúng ta cố thể lấy máu quý trong cơ thể của nó không giới hạn!”

“Đợi sau khi nó được sáu tuổi, rồi lại thử căn cốt!”

“Nếu căn cốt nghịch thiên, không chừng có thể trở thành lư đỉnh của mấy cậu ấm gia tộc đấy!”

“Ha ha ha!”

Người đàn ông trung niên cười lớn, vỗ vai của tên râu cá trê: “Vẫn là tên nhóc mày lắm quỷ kế, làm vậy đi!”

Tên râu cá trê lập tức tiến lên, tóm lấy Diệp Nặc. “Hu hu, đừng! Cầu xin các người cứu mẹ tôi...” “Nhóc con, đừng khóc nữa, mẹ này đã chết rồi!”

Người đàn ông trung niên hừ một tiếng: “Đoạn Bắc Minh †ao nhắc mày một câu!”

“Mạng người là thứ không đáng tiền nhất trong thành Vạn Tượng!”
 
Chương 3669: Sắp tẩu hỏa nhập ma rồi!


Nhìn thấy cảnh này, toàn thân Diệp Bắc Minh run lên! Trên trán nổi gân xanh, trái tim đập mạnh điên cuồng. Đôi mắt đỏ bừng gầm lên: “Vãi! Đáng chết!”

Bõng nhiên.

Hình ảnh biến mất, tất cả dừng lại.

“Vãi! Tiểu tháp, tại sao phải cắt mất hình ảnh!”

Diệp Bắc Minh gầm thét lên như thú hoang: “Con gái! Con gái của tôi đâu? Tiếp tục cộng hưởng ý thức cho tôi!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Cậu nhóc, cậu bình tĩnh chút, cậu xem cậu kìa?”

“Sắp tẩu hỏa nhập ma rồi!”

Lúc này.

Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng đầy tia máu, không trung trên đỉnh đầu ngưng tụ một tầng mây máu!

Trong không khí xung quanh tràn đầy khí tức chết chóc!

Những đại diện của các thế lực chưa rời đi trên đài Phong Thần toàn bộ đều nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt kỳ lại

“Ông muốn tôi phải bình tĩnh thế nào? Bây giờ tôi hận không thể lập tức xông đến trước hai mẹ con họ!”, Diệp Bắc

Minh ngửa cổ lên trời thét dài.

Liền sau đó, anh nhìn sang mọi người của các thế lực thần giới với ánh mắt đầy tia máu.

“Bất luận các người có thân phận gì! Là ail”

“Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần ai có thể đưa tôi đến thành Vạn Tượng của thần giới, thì chính là ân nhân của Diệp Bắc Minh!!”

Mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì!

Nhưng thấy Diệp Bắc Minh nghiêm trọng như vậy.

Tất cả nhỏ tiếng bàn tán xôn xao: “Thành Vạn Tượng? Hắn đến đó làm gì?”

“Thành Vạn Tượng hội tụ đủ mọi thứ trên đời, chẳng phải là khu ổ chuột của thần giới chúng ta sao? Ở đó thiếu thốn tài

nguyên, bẩn thỉu...

“Những võ giả lén vượt đến thần giới, không có thân phận đều ở thành Vạn Tượng”.

“Diệp Bắc Minh muốn đến đó làm gì?”

“Nhìn hắn, hình như rất gấp? Chẳng lẽ ở thành Vạn Tượng có người hắn quen?”

Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng: “Không ai chịu giúp hả?”

Toàn bộ mọi người sửng sốt.

Diệp Bắc Minh đã đắc tội với Vạn Thần Tông, tuy anh có xương Chí Tôn.
 
Chương 3670: Bốp!


Ngư Thất Tình thấy vậy, đang định lên tiếng: “Anh Diệp, nhà họ Ngư đồng ý...”

“Thất Tình, con đang làm gì hả?” Ngư Chính Dương gầm lên một tiếng, ngăn con gái. Ngư Thất Tình giải thích: “Bố, anh Diệp có vẻ rất gấp!”

“Anh ta đến thành Vạn Tượng chắc chắn có việc quan trọng, quan hệ giữa con và anh Diệp khá tốt!”

“Đưa anh ta đến thành Vạn Tượng chỉ là chuyện nhỏ,  con... “

Con im đi!

Ngư Chính Dương lớn tiếng quát: “Thành Vạn Tượng là khu ổ chuột của thần giới, còn là thiên đường của kẻ lén lút vượt biên!”

“Những kẻ không tham gia thần giáng tuyển chọn ở hạ giới, tất cả cá rồng lẫn lộn đều ở trong thành Vạn Tượng!”

“Chắc chắn tên nhóc này được biết thành Vạn Tượng có thể che chở những kẻ lén lút đi lên, cậu ta lại đắc tội với Vạn Thần Tông, biết chúng ta sẽ không cho cậu ta gia nhập thế lực của mình!”

Nói đến đây, Ngư Chính Dương dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Diệp Bắc Minh: Hừt”

“Cho nên, lão phu đoán cậu ta cố ý làm ra vẻ sốt sắng gấp gáp như vậy!"

“Mục đích là lừa lấy lòng tin của chúng ta, một khi cậu ta tiến vào thành Vạn Tượng thì cũng sẽ không ra nữa!”

“Đến lúc đó, chúng ta sẽ thành đồng bọn giúp cậu ta lén đến thần giới”

“Đến lúc đó Vạn Thần Tông gây áp lực, con gánh nổi không?”

Những lời này, không chỉ là nói cho con gái Ngư Thất Tình nghel

Mà còn là nói cho những người khác có mặt nghel

Chỉ cần không ai chịu chịu đắc tội với Vạn Thần Tông giúp đỡ Diệp Bắc Minh, Diệp Bắc Minh không thể tiến vào thần giới!

Diệp Bắc Minh không thể tiến vào thần giới, cũng không thể có được thanh kiếm đó, không uy hiếp được đến nhà họ Ngưt

Ngư Thất Tình sốt ruột: “Bố, anh Diệp không phải loại người đó!"

Bốp!

Ngư Chính Dương tất cô ta một cái: “Con làm phản hả, ăn nói với bố như vậy?”

“Quay về cấm túc một trăm năm, không được bố cho phép, thì không được ra!”

“Bối”

Ngư Thất Tình ôm mặt, vô cùng ấm ức.

Đúng lúc mọi người nghĩ sẽ không ai giúp Diệp Bắc Minh, thì một giọng nói vang lên: “Anh Diệp, nhà họ Vương tôi đồng ý giúp anh!”

Soạt!

Tất cả mọi người gần như cùng quay đầu, ánh mắt nhìn lên một cô gái!

Vương Yên Nhi! Vương Nguyên tỏ vẻ mặt quái dị: “Chị, chị...”

Vương Tư Đạo ở bên cạnh cau mày: “Yên Nhi, con làm sao thế?”
 
Chương 3671: Giờ đây


“Nếu không phải là Vạn Thần Tông ức hiếp anh Diệp, anh Diệp sẽ điên cuồng báo thù như vậy sao?”

“Giờ đây, bố cũng biết tình hình của nhà họ Vương, anh Diệp lại có xương Chí Tôn...”

“Nhưng...”, Vương Tư Đạo cau mày.

“Bố, bố tin con không?”, ánh mắt Vương Yên Nhi nghiêm lại.

Vương Tư Đạo ngẩn người một lúc, trước nay chưa từng thấy con gái như vậy.

Ông ta cũng ngưng trọng gật đầu với con gái: “Được, con quyết định chuyện này đi!”

Vương Yên Nhi quay người nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, nhà họ Vương đồng ý giúp anhI”

“Cảm ơn!”

Diệp Bắc Minh vui mừng, chắp tay bái lễ.

Vương Yên Nhi ngưng trọng: “Anh Diệp, chúng ta lễ trước binh saul”

“Nhà họ Vương có thể giúp anh Diệp lần này, nhưng sau này nếu nhà họ Vương cần đến anh Diệp...

Cô ta còn chưa nói hết. Diệp Bắc Minh đã cướp lời: “Chỉ cần Diệp Bắc Minh tôi còn sống ngày nào, thì sẽ không có bất kỳ ai có thể uy hiếp nhà họ Vương!”

“Nếu Diệp Bắc Minh tôi đứng vững ở thân giới, chắc chắn sẽ cho nhà họ Vương một căn cơ vạn thế!”

Hùng hồn mạnh mẽ! Trịnh trọng phí khách! Âm ầm!

Trên đài Phong Thần sấm sét ầm ầm!

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng ngẩng đầu, kinh sợ nhìn sấm chớp đột ngột xuất hiện!

“Vừa thốt ra thành lời thề?” Ngư Thất Tình há cái miệng, không thốt ra lời.

Không biết qua bao lâu mới không nhịn được cười khổ một tiếng: “Bố, có lẽ chúng ta đã bỏ qua một cơ hội to lớn...”

Ngư Chính Dương tỏ vẻ mặt khinh thương: “Hừ, một khi Vạn Thần Tông ra tay đối phó cậu tail”

“Cho dù cậu ta trốn ở thành Vạn Tượng cũng sẽ chết chắc, còn cơ hội? Bố thấy nhà họ Vương đang chuốc họa vào thân đấy!"

Vương Yên Nhi nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc.

Không nhiều lời!

Liền sau đó.

Cô ta trực tiếp giơ tay tạo ra một truyền tống trận vị diện, Diệp Bắc Minh không hề do dự bước vào trong!

Khoảnh khắc đi qua truyền tống trận!

Diệp Bắc Minh giống như một con cá, xông vào biển lớn bao lal

Pháp tắc càng thêm hoàn thiện!
 
Chương 3672: Ảnh Thuấn!


Rất nhiều ánh mắt kỳ dị nhìn qua, rất nhanh lại bình thường trở lại: “Lại một tên vượt biên!”

Diệp Bắc Minh không quan tâm đến ánh mắt mọi người: “Tiểu tháp, lập tức truy tìm khí tức của Đông Phương Xá Nguyệt và Nặc Nhi cho tôi!"

“Đông Phương Xá Nguyệt, tôi không cho phép cô chết!”

“Cậu nhóc, tìm được rồi, đi về phía Tây!”

Một người một tháp cộng hưởng ý thức.

Trước mặt Diệp Bắc Minh xuất hiện một con ngõ tối tăm, chính là khu ổ chuột nơi mà Đông Phương Xá Nguyệt ởI

“Đông Phương Xá Nguyệt, đợi tôi!"

Diệp Bắc Minh bước ra một bước, giống như ngôi sao đi về hướng Đông Phương Xá Nguyệt

Vô số võ giả trong thành Vạn Tượng ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn sang Diệp Bắc Minh.

Vừa xông ra mấy trăm mét, mười mấy bóng hình trên không ép về phía Diệp Bắc MinhI

Một người đàn ông mặc chiến giáp quát lên: “Hỗn xược, trong thành Vạn Tượng cấm bay trên không, không ai được bay hết!”

“Cậu thật to gan, lại dám mặc kệ lệnh cấm của thành Vạn Tượng, còn không đáp xuống!”

Diệp Bắc Minh đỏ bừng đôi mắt, không hề có ý dừng lại! “Muốn chết hả!”

Người đàn ông hạ lệnh một tiếng: “Bắt lấy, bất luận sống chết!”

Mười mấy bóng hình cùng xông về phía Diệp Bắc MinhI “Cút!”

Diệp Bắc Minh lo lắng cho an nguy của Đông Phương Xá Nguyệt, tay trái chí tôn đánh ra một quyền!

Gru!

Tiếng rồng gầm vang lên, một con long huyết bùng phát! Phập! Phập! Phập!

Mười mấy người xông đến lập tức nổ tung, hóa thành sương máu!

Người đàn ông mặc chiến giáp cùng bay ngược ra, chiến giáp nổ tung, ngã mạnh xuống đất như chó chết!

Kinh hãi nhìn theo bóng hình của Diệp Bắc Minh rời đi: “Hắn là ai..."

“Ảnh Thuấn! Ảnh Thuấn! Ảnh Thuấn!”

Diệp Bắc Minh không ngừng gầm lên, điên cuồng sử dụng Ảnh Thuấn!

Cuối cùng chạy đến bên ngoài căn nhà cũ kỹ của Đông Phương Xá Nguyệt, trực tiếp xông vào.

Chỉ thấy.

Đông Phương Xá Nguyệt nằm dưới đất, khuôn mắt trắng bệch.

Cơ thể gày trơ xương, không nhìn ra vẻ phong nhã tài hoa ban đầu, gần như không còn khí tức sinh mệnh!

“Đông Phương Xá Nguyệt!”

Diệp Bắc Minh đôi mắt đỏ bừng, bước lên ôm lấy Đông Phương Xá Nguyệt.

Một lúc lấy ra vô số đan dược trị thương, nhét vào trong miệng Đông Phương Xá Nguyệt như không cần tiền!
 
Chương 3673: Sao anh có thể chết chứ!


Sau đó, òa khóc lớn: “Hu hu hu, không nghĩ sẽ được gặp lại anh ở đây, sao anh cũng chết vậy?”

“Sao anh có thể chết chứ!”

“Con gái của chúng ta phải làm thế nào đây?”

“Hu hu hưu...”

Cô ta nghĩ mình đã chết, gặp được Diệp Bắc Minh ở địa phủ!

Diệp Bắc Minh cay sống mũi: “Đông Phương Xá Nguyệt, tôi chưa chết, cô cũng chưa chết!”

“Tôi chưa chết?” Đông Phương Xá Nguyệt ngẩn người, nhìn xung quanh. Quả nhiên, cô ta vẫn ở khu ổ chuột của thành Vạn Tượng.

Lập tức phản ứng lại, tóm lấy tay của Diệp Bắc Minh: “Bắc Minh, cứu... cứu Nặc Nhi! Mau đi cứu Nặc Nhi!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Bây giờ tôi đưa cô đi ngay!”

“Yên tâm, chỉ cần có tôi ở đây, tất cả sẽ không sao!”

Một câu nói này khiến Đông Phương Xá Nguyệt không ngừng rơi nước mắt, cô ta gật đầu mạnh.

Diệp Bắc Minh không nhiều lời.

Cống Đông Phương Xá Nguyệt lên, đi ra ngoài phòng.

Tiếng bước chân vang lên, ba ông lão đi đến với sắc mặt lạnh lùng: “Chính cậu đã phớt lờ lệnh cấm bay trên không của thành Vạn Tượng, hơn nữa còn giết mười mấy hộ vệ tuần tra phải không?”

“Cậu là ai? Lệnh bài thân phận ở đâu?”

Phía sau ba ông lão là hàng chục hộ vệ mặc chiến giáp!

Người nào cũng từ cảnh giới chân thần trở lên!

Lúc nhìn thấy đám người này, Diệp Bắc Minh cảm thấy Đông Phương Xá Nguyệt bỗng ôm chặt anh theo bản năng.

Tim đập nhanh hơn mấy phần!

Diệp Bắc Minh lạnh giọng nói: “Tôi không có lệnh bài thân phận, cũng không có thời gian lãng phí với các người!”

“Tránh ra!”

Trực tiếp đi ra ngoài.

Một ông lão ba mắt tiến lên một bước chặn Diệp Bắc Minh: “Không có lệnh bài thân phận? Nói như vậy cậu là kẻ lén vượt biên vừa vào thần giới!”

“Vừa vào thần giới đã dám giết hộ vệ tuần tra bừa bãi, còn dám ăn nói với chúng tôi như vậy!”

“Cậu thanh niên, bây giờ cậu chỉ có hai lựa chọn!”

“Thứ nhất, theo chúng tôi về, chúng tôi sẽ cho cậu một kết quả xử lý công bằng!”

“Thứ hai, chết!”
 
Chương 3674: Lập tức thông báo cho công tử


Đúng lúc ông ta sắp chạm vào Diệp Bắc Minh, một chưởng ập đến!

Cả người ông lão ba mắt bay đi, hóa thành một làn sương máu trong không trung!

Cảnh này khiến những người còn lại sợ phải lùi lại!

Người nào cũng mở to con mắt, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh như nhìn thấy ma!

Diệp Bắc Minh chẳng thèm để ý đến phản ứng của đám người, cõng Đông Phương Xá Nguyệt đi lướt qual

“Mau đuổi theo!”

Một ông lão quát nói.

Ông lão bên cạnh lắc đầu: “Còn đuổi cái gì? Cậu ta là kẻ vượt biên cao cấp, chúng ta không thể ngăn được!”

“Thành chủ không có ở trong thành, bây giờ tất cả mọi việc trong thành do công tử quản lý!”

“Lập tức thông báo cho công tử..."

Lầu Vạn Hoa, nơi phong hoa tuyết nguyệt lớn nhất thành Vạn Tượng.

Trên sân khấu của trung tâm đại điện, mấy cô gái tuyệt sắc đang nhảy múal

Dưới sân khấu, một thanh niên áo tím không thể rời mắt.

Nếu Diệp Bắc Minh có ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện bảy cô gái đang múa trên sân khấu chính là bảy vị sư tỷ của anh!

Hoàng hậu Hồng Đào, Liễu Như Khanh, Đạm Đài Yêu Yêu, Khương Tử Cơ, Chu Lạc Ly, Tiểu Độc Tiên,Thiên Nhận Băng!

“Công tử Độc Cô, bảy cô gái này là bảy hoa khôi hàng đầu của lầu Vạn Hoal”

Mtoj người cùng tuổi với thanh niên áo tím cười nói: “Nếu không phải hôm nay công tử Độc Cô đến thành Vạn Tượng làm khách, những người khác cũng không có cơ hội nhìn thấy bảy cô gái này cũng xuất hiện!”

Độc Cô Vấn Thiên gật đầu: “Rất tốt! Người nào cũng tuyệt sắc!”

Tuy giả bộ điềm tĩnh.

Nhưng vẻ rực lửa không thể che giấu sâu trong đôi mắt đã bán đứng hắn.

“Nếu công tử Độc Cô thích, tôi sẽ làm chủ tặng bảy cô gái này cho anh”, Tiêu Ngột cười.

Còn bổ sung một câu: “Tôi biết công tử Độc Cô thích hàng nguyên vẹn, bảy cô gái này đều là thân trong trắng”.

Độc Cô Vấn Thiên cũng không kiềm chế được ngọn lửa trong mắt!

Quay đầu nhìn Tiêu Ngột. Cười! “Được!”

Độc Cô Vấn Thiên hài lòng khen một câu: “Tiêu Ngột, anh muốn gì? Nói đi”.

Tiêu Ngột mừng thầm trong lòng: “Cuối cùng cơ hội cũng đến rồi! Mình đợi ngày này quá lâu rồi!

“Nếu không phải vì thử thách chư thần, mình đã sớm hưởng thụ bảy cô gái tuyệt sắc này rồi!"

"Vãi! Lợi cho Độc Cô Vấn Thiên mày rồi, nếu không phải bố của mày là Độc Cô thần hoàng của điện Thần Hoàng, tao có cần nịnh bợ mày vậy không?
 
Chương 3675: Có chút khó coi


Độc Cô Vấn Thiên trực tiếp gật đầu: “Được, bản công tử đồng ý cho cậu một suất!”

“Cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn công tử Độc Cô!”, Tiêu Ngột kích động đến toàn thân run lên, con mắt không ngừng co giật.

Thiếu chút nữa thì quỳ xuống trước Độc Cô Vấn Thiên!

Một khi có được thứ bậc trong thử thách chư trần thì có thể gia nhập điện Thần Hoàng!

Tiến vào điện Thần Hoàng, tương lai vô hạn!

“Bảy người các cô đừng múa nữa, xuống đây kính công tử Độc Cô một ly cho tôi!”, Tiêu Ngột quát nói.

Trên sân khấu, bảy sư tỷ dừng lại. Khẽế cau mày!

Thiên Nhận Băng nói với giọng lạnh lùng: “Cậu Tiêu, ban đầu đã nói rõ rồi”.

“Bảy chúng tôi chỉ bán nghệ, những việc khác không cần làm.

Lời vừa được nói ra, sắc mặt của Tiêu Ngột tối sâm lại!

Có chút khó coi.

Độc Cô Vấn Thiên khẽ cười một tiếng: “Tiêu Ngột, xem ra anh vẫn chưa dạy bảo tốt bọn họ? Vậy mà đã vội tặng cho tôi rồi?”

“Công tử Độc Gô, tôi...

Tiêu Ngột có chút nóng ruột, hằm hằm trừng nhìn bảy người một cái!

Rất muốn giết người! Không ngờ.

Độc Cô Vấn Thiên cười: “Vừa hay, bản công tử giỏi nhất là dạy bảo người khác!”

“Cô đấy, xuống đây, cởi giày cho bản công tử!”

Chỉ vào Thiên Nhận Băng: “Đúng rồi, dùng miệng của cô!”

Trong lúc đó, nhà họ Đoạn, thành Vạn Tượng.

Trong phòng luyện đan, Đoạn Bắc Minh và mấy ông lão đang bàn luận với vẻ mặt kích động: “Máu quý, quả nhiên là máu quý!”

“Cô bé này có lai lịch thế nào? Dùng máu của nó luyện đan, lại có thể nâng cao tỷ lệ thành công!”

“Vậy thì cũng thôi đỉi, lão phu chỉ thêm mấy giọt vào trong lò đan, đã nâng cao chất lượng của đan dược!”

“Toàn thân cô bé này đều quý giá!” Vừa dứt lời. Soạt!

Mấy người cùng quay đầu, đôi mắt đỏ bừng như thú hoang!
 
Chương 3676: Nhóc con


“Lực sinh mệnh kiên cường, chính là biểu hiện của thể chất nghịch thiên!”

Một ông lão một mắt khác vui mừng nói: “Mau để nó ký khế ước máu với nhà họ Đoạn chúng ta đi!”

“Chỉ cần để nó trở thành huyết nô của nhà họ Đoạn, máu của nó, chúng ta lấy không hết, dùng không cạn!”

“Nó sống một ngày, nhà họ Đoạn chúng ta sẽ được cung cấp máu quý liên tục không ngừng!”

“Sau này luyện máu quý của nó, còn có thể cải thiện thiên phú của con cháu nhà họ Đoạn chúng tal”

“Thậm chí, cho nó kết hợp với con cháu nhà họ Đoạn..." Ông lão một mắt nói xong, càng lúc càng hưng phấn!

“Vậy còn đợi gì nữa? Mau cho nó ký khế ước máu linh hồn đi!"

Mấy người thúc giục. “Được!”

Ông lão mặt rõ gật đầu, bước một bước đến trước Diệp Nặc: “Nhóc con, cháu muốn cứu mẹ cháu không?”

Diệp Nặc khó khăn mở đôi mắt, trong con người đều là nỗi sợ: “Là các người đã hại mẹ tôi, mẹ tôi chết rồi...hu hu hul”

“Nhóc con, mẹ cháu vẫn sống lành lặn đấy!”

Ông lão mặt rỗ nở nụ cười hiền từ: “Chúng ta đã cứu mẹ của cháu, nhưng nếu cháu muốn gặp mẹ thì nhất định phải làm theo lời của chúng tai”

Cháu có nghe lời không?”

Diệp Nặc liên tục gật đầu: “Nghe lời, Nặc Nhi nghe lời nhất”.

“Được”.

Ông lão mặt rõ cười nhẹ một tiếng: “Chỉ cần cháu đồng ý ký khế ước máu linh hồn với nhà họ Đoạn!”

“Chúng ta sẽ cho cháu gặp mẹ, hơn nữa cháu sẽ có đồ ngon ăn không hết”.

“Thật không? Được, Nắc Nhi muốn gặp mẹ”, Diệp Nặc ngoan ngoãn đến khiến người ta thương xót.

Cô bé mở to đôi mắt: “Mẹ, sau này không cần chịu đói nữa, mẹ vì Năc Nhi mà nhường hết cho Nặc Nhi rồi”.

“Ông à, cảm ơn ông!”

Ông lão mặt rõ gật đầu: “Bé ngoan, bây giờ làm theo lời ông nói”.

“Vâng vâng, được”. Diệp Nặc ngoan ngoãn gật đầu.

Ông lão mặt rỗ căn đầu lưỡi, vẽ ra một lá bùa màu máu trong hư không!

Cuối cùng điểm chỉ ngón tay, khế ước máu hình thành!”

Vừa giơ tay ném ra một con dao băng lạnh, choang' một tiếng rơi xuống bên cạnh Diệp Nặc!

“Nhóc con, lấy ra một giot máu!”

“Chỉ cần hoàn thành khế ước máu, cháu có thể được gặp mẹ cháu rồi!”

Diệp Nặc vui mừng: “Thật không? Tốt quá rồi!” Cầm lấy con dao cứa lên tay! Đợi hồi lâu cũng không có giọt máu nào.

Ông lão mặt rõ cau mày: “Chuyện gì vậy? Sao không có máu?”
 
Chương 3677: Khóc cái gì mà khóc!


Ông lão mặt rõ lạnh lùng hừ một tiếng: “Tôi không tin trong cơ thể con bé này không còn một giọt máu nào!”

“Ở tay không có thì tìm chỗ khác!”

Nói xong, giọng nói sầm xuồng trở nên hung dữ: “Nhóc con, nếu cháu không cho ra được máu thì mẹ của cháu sẽ chết chắc đấy!”

“A? Đừng... Nặc Nhi không muốn mẹ chết!”

Diệp Nặc nóng ruột đến phát khóc.

“Khóc cái gì mà khóc!”

Ông lão mặt rỗ tức giận quát một tiếng: “Lập tức nhỏ ra một giọt máu cho tai”

“Được! Nặc Nhi làm ngay! Đừng làm hại mẹ cháu..., Diệp Nặc run lên.

Cầm lấy con dao cứa một đường lên cổ tay lên người! Vết thương nứt ra, không có máu chảy ral “Máu đâu...mau ra đi!”

Trên khuôn mắt non nớt của Diệp Nặc tràn đầy lo lắng, rồi lại rạch một đường lên chân!

Vẫn không có máu chảy ral

Ông lão mặt rõ lạnh lùng quát: “Lão phu hết kiên nhãn rồi, mau lên!”

“Nếu không, tao sẽ cho chó hoang ăn thịt mẹ mày!”

“Hu hu hu... đừng làm vậy với mẹ cháu!”, Diệp Nặc rơi nước mắt.

Cầm con dao không ngừng rạch lên người. Xoet! Xoẹt! Xoẹt...

Một lát sau, trên tay, trên chân, lồng ngực, trên vai, sau lưng.

Thậm chí trên khuôn mặt non nớt, khắp chỗ đều là vết dao rạch!

Mỗi một vết thương đều kinh hãi! Nhưng vẫn không có giọt máu nào chảy ral Máu của cô bé đã chảy cạn thật rồi!

Diệp Nặc Nhi nóng ruột òa khóc lớn: “Hu hu hu... ông à, xin lỗi, Nặc Nhi thực sự không còn máu nữa...

“Cháu đau quá... cầu xin ông đừng giết mẹ cháu... hu hu hu...

“Vãi!”

Ông lão mặt rỗ tức giận mắng một tiếng: “Mẹ kiếp, đồ phế vật, lại không còn đến một giọt máu nào thật!”

“Thôi vậy, ném vào chuồng chó, đợi nó hồi phục hai ngày rồi tính!"

Ông lão một mắt hơi lo lắng: “Nó sẽ không chết chứ?”
 
Chương 3678: Hai người mau chóng xông đến!


“Phập!” một tiếng vang lên, cánh cửa của phòng luyện đan bị đạp mởi

“Là ai?”

Mấy người ông lão mặt rõ, ông lão một mắt, Đoạn Bắc Minh sầm mặt.

Một thanh niên cõng một cô gái đứng trước cửa phòng luyện đan, con mắt nhìn chằm chằm Diệp Nặc!

Lúc này, cơ thể hai người cứng đờ, không ngừng run lên!

“Mẹ của con bé này, cô lại có thể tìm đến đây?”, Đoạn Bắc Minh hơi ngạc nhiên.

“Nặc Nhi...”

Đông Phương Xá Nguyệt nhìn thấy trên người Diệp Nặc đầy vết thương, đôi môi tím ngắt.

Trên khuôn mặt còn đọng nước mắt, không ngừng run lập cập, suýt nữa ngất tại chỗ.

Diệp Bắc Minh xông đến bên cạnh Diệp Nặc: “Nặc Nhi, xin lỗi... bố đến rồi!”

Đau lòng đến toàn thân run lên! Lúc này, trên người Diệp Nặc đã đầy vết thương, trong tay vẫn cầm chặt con dao: “Bố là bố của con ư? Mẹ, đây là bố của con à?”

Đông Phương Xá Nguyệt ôm chặt con gái: “Đúng thế, Nặc Nhi!"

“Tốt quá rồi mẹ, con cũng có bố rồi”. Diệp Nặc vui mừng cười. “Mẹ, Nặc Nhi đói quá, lạnh quá... đau người quá...”

Nói xong, cái đầu nhỏ bất ngờ ngất xỉu trong lòng Đông Phương Xá Nguyệt.

Diệp Bắc Minh cay sống mũi, đau lòng đồng thời trong lòng nổi lên cơn lửa giận ngút trời: “Đây là con gái của tôi! Các người dám đối xử với con bé như vậy hả?”

Tuy Đoạn Bắc Minh không biết Diệp Bắc Minh tìm được đến đây bằng cách nào, nhưng nơi này là nhà họ Đoạn.

Hắn vốn không sợ: “Thế thì đã làm sao? Bọn tao không những đối xử với con gái mày như vậy!”

“Ngay cả máu tươi của nó cũng bị bọn tao rút cạn rồiỊ”

Nói xong, Đoạn Bắc Minh lấy ra chiếc bình ngọc, huơ lắc trước mặt Diệp Bắc Minh: “Máu trong này đều là của con gái mày đấy!”

“Vãi!”

Diệp Bắc Minhh hoàn toàn nổi khủng, lao đến như thú hoang!

Đoạn Bắc Minh ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, bị Diệp Bắc Minh trực tiếp bóp cổi

Cuối cùng trên khuôn mặt hiện lên vẻ sợ hãi: “Tứ thúc, lục thúc, cứu tôi!”

Ông lão mặt rỗ và ông lão một mắt trực tiếp ra tay: “Nhóc con, dám ra tay ở nhà họ Đoạn? Muốn chết hải!”

Hai người mau chóng xông đến!

“Cút!”

Diệp Bắc Minh vô cùng cuồng bạo, lật tay tấn công ra một quyền!

Phập! Phập!
 
Chương 3679: Chỉ thấy


Dao róc xương giáng xuống.

Đoạn Bắc Minh trực tiếp kêu thảm một tiếng: “A... mày đang cắt thịt của tao hả? Mày dám...”

Ông lão mặt rỗ và ông lão một mắt bò dậy, nhìn thấy một cảnh khó quên lúc cuối đời!

Chỉ thấy.

Diệp Bắc Minh một tay tóm chặt cổ của Đoạn Bắc MinhI Dao róc xương điên cuồng giáng xuống!

Xoet! XoẹtI Xoẹt...

Mỗi một nhát dao đều mang đi một miếng thịt của Đoạn Bắc Minh!

Một lát sau, Đoạn Bắc Minh chỉ còn lại cái đầu lâu, và cả một bộ khung xương hoàn chỉnh!

Điều khiến người ta kinh hãi là, tuy Diệp Bắc Minh đã cắt hết máu thịt của Đoạn Bắc Minh, nhưng dây thần kinh trên người hắn lại không bị đứt một cái nào!

Đây là khái niệm gì?

Cũng có nghĩa là, Đoạn Bắc Minh có thể cảm nhận được nỗi đau mỗi một miếng thịt bi cắt xuống!

“Suýt!” Mấy ông lão không hẹn mà cùng hít khí lạnh!

Tên nhóc này không những thủ đoạn kinh người, mà cũng nắm vững về cơ thể người đến cảnh giới xuất quỷ nhập thần!

Đoạn Bắc Minh vẫn sống, cúi đầu nhìn, mình chỉ còn lại một bộ xương trắng.

Và cả huyết quản dây thần kinh đáng sợ đó, sợ đến kêu thảm: “A... a... al”

“Rốt cuộc mày là người hay quỷ?”

“Làm hại con gái tao, đây là kết cục!”

Diệp Bắc Minh gầm quát một tiếng, bóp vỡ đầu của Đoạn Bắc MinhI

Máu tươi bắn ra!

“Tiểu tháp, sử dụng sức mạnh của ông, Huyết Mạch Chú Sát cho tôi!”

Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng: “Tôi muốn cho nhà họ Đoạn tuyệt chủng hoàn toàn!”

Mấy ông lão trong phòng luyện đan còn chưa phản ứng lại, trên người đã bùng lên ngọn lửa!

“A... chuyện gì thế này? Lửa! Lửa ở đâu raIl”

“Cứu tôi, cứu tôi với!”
 
Chương 3680: Chỉ bán nghệ


Ông lão mặt rõ nhìn ngọn lửa cháy trên lồng ngực, mấy người lập tức hóa thành tro bụi!

Lúc này Diệp Bắc Minh mới đến bên cạnh Đông Phương Xá Nguyệt và Diệp Nặc: “Nặc Nhi thế nào rồi?”

Đông Phương Xá Nguyệt làm động tác suyt, lắc đầu: “Nặc Nhi ngủ rồi”.

“Để tôi xem”. Diệp Bắc Minh nói rất khẽ.

Đông Phương Xá Nguyệt gật đầu, giao Diệp Nặc cho Diệp Bắc Minh.

Nhìn con gái trong lòng, toàn thân đều là vết thương, Diệp Bắc Minh cay sống mũi.

Lấy ra một ít bột thuốc, cẩn thận bôi lên người Diệp Nặc!

Rồi lại lấy ra đan dược, cẩn thận bón cho Diệp Nặc uống.

“Được rồi, cũng may đều là vết thương ngoài da, máu mất đi sẽ có thể phục hồi”, Diệp Bắc Minh nhìn Đông Phương Xá Nguyệt: “Ngược lại là cô, tinh khí sinh mệnh tổn thương nghiêm trọng!”

“Cần nghỉ ngơi cho tốt, đúng rồi, sao hai người lại tiến vào thần giới?”

“Các sư tỷ đâu, không phải là nên ở cùng hai người à?” “Chủ Luân Hồi đang ở đâu?”

Đông Phương Xá Nguyệt cắn môi: “Sư phụ tôi đã chết rồi”. “Cái gì?”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Chủ Luân Hồi đã chết rồi, đã có chuyện gì?”

Đông Phương Xá Nguyệt lắc đầu: “Chuyện này nói ra dài lắm, đợi anh gặp được các sư tỷ thì có thể biết tất cải!”

Trong lầu Vạn Hoa, Độc Cô Vấn Thiên vừa dứt lời.

Đạm Đài Yêu Yêu lập tức nổi giận: “Anh coi sư tỷ tôi là gì hả?”

“Ha ha”.

Độc Cô Vấn Thiên cười, lướt nhìn Tiêu Ngột: “Hình như bọn họ không nghe lời lắm hả?”

Trong giọng điệu có ý trách móc! Tiêu Ngột sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội giải thích: “Công tử Độc Cô, anh cho tôi một cơ hội, bây giờ tôi bắt cô ta cởi giày cho anh!”

Nói xong, bước lên sân khấu.

Con mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Thiên Nhận Băng: “Còn không mau đi?”

Thiên Nhận Băng cau mày: “Xin lỗi cậu Tiêu, ngày bảy chị em chúng tôi vào lầu Vạn Hoa đã nói rồi!”

“Chỉ bán nghệ, không bán thân!”

Tiêu Ngột tức giận: “Đã ra ngoài bán rồi, còn chú trọng nhiều thế làm gì?”

“Anh!"

Thiên Nhận Băng dựng ngược lông mày, lạnh lùng hừ một tiếng: “Hừ, đã như vậy, chúng tôi rời khỏi lầu Vạn Hoa là được!”

“Ban đầu đã nói trước, chúng tôi có thể rời đi bất cứ lúc nào!”

“Các sư muội, chúng ta đi!” Quay người định rời đi. Sắc mặt của Độc Cô Vấn Thiên đã rất khó coil

Tiêu Ngột nhìn thấy cảnh này, càng tức gần chết: “Vãi! Tiện nhân, tôi dễ với cô quá phải không?”

“Lầu Vạn Hoa là nơi các cô muốn đến thì đến, muốn đi thì đi hả?”

“Nếu không phải tôi thấy các cô đáng thương, giữ các cô ở lại lầu Vạn Hoa, thì các cô sớm đã chết ở bên ngoài rồi!”

“Bây giờ chỉ là bảo cô cởi giày cho công tử Độc Cô, cô giả bộ thanh cao cái gì?”
 
Chương 3681: Ai đang nói hả?


Thiên Nhận Băng phản ứng lại, quay đầu ngăn chặn!

Tiếc là khoảng cách cảnh giới quá lớn, Thiên Nhận Băng chỉ cảm thấy như có một tòa núi đụng đến bay ngược ra xal

Ngã dưới đất phun ra máu tươi! “Nhị sư tỷ!” Sáu người xông đến, dìu Thiên Nhận Băng đứng lên.

Liền sau đó, xung quanh xuất hiện hàng chục hộ vệ bao vây bảy người!

Tiêu Ngột âm lạnh lên tiếng: “Một đám đàn bà thối, cho thể diện mà không cần!”

“Còn không mau đi cởi giày cho công tử Độc Cô đi! Dùng miệng!”

“Nếu không, tôi sẽ cho các cô biết kết cục của việc phản bội lầu Vạn Hoal”

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên: “Tôi đề nghị, anh đi vặn đầu của công tử Độc Cô xuống!”

“Nếu không, tôi sẽ vặn đầu của anh xuống!”

“Ai đang nói hả?”

Tiêu Ngột sợ đến run lẩy bẩy, không nhịn được nhìn ra ngoài đại điện. Nụ cười trên mặt Độc Cô Vấn Thiên cứng lại, nhìn về phía giọng nói với ánh mắt vô cùng băng lạnh!

“Giọng này là...”

Hoàng hậu Hồng Đào ngẩn người.

Liễu Như Khanh vô cùng kích động: “Đây là giọng của tiểu sư đệt”

Đạm Đài Yêu Yêu bỗng quay đầu, nhìn ra ngoài đại điện: “Đúng là tiểu sư đệ!”

“Nhị sư tỷ, tiểu sư đệ đến rồi!"

Đám người Khương Tử Cơ, Chu Lạc Ly, Tiểu Độc Tiên kích động suýt nhảy lên!

Thiên Nhận Băng cũng vui mừng, kinh ngạc quay đầu, nhìn ra cửa đại điện.

Trong con mắt của mọi người, một thanh niên đa một cô gái, trong lòng bế một bé gái ngủ say chậm rãi đi đến!

“Tiểu sư đệ!”

Bảy vị sư tỷ thấy vậy, kích động nhào đến: “Đúng là đệ rồi, tốt quá rồi, cuối cùng cũng gặp được đệ!”

“Tiểu sư đệ, tất cả đều ổn chứ?” “Những năm nay đệ sống thế nào?” “Tiểu sư đệ, các tỷ nhớ đệ lắm...

Độc Cô Vấn Thiên nhìn thấy cảnh này, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Cười lạnh lùng một tiếng: “Tiêu Ngột, đây cũng là anh sắp xếp cho bản công tử xem hả?”

“Tôi... công tử Độc Gô, tôi...” Tiêu Ngột có trăm cái miệng cũng khó biện bạc!

Anh ta nằm mơ cũng không ngờ, sẽ đột ngột xảy ra chuyện như này!

Lập tức nổi giận gào một tiếng: “Tất cả ngây ra đó làm gì? Chém tên nhóc này thành bùn thịt cho tôi!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom