Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3642: Ôm liền suốt bảy ngày trời


Cừu Kiêu mỉm cười, nhắc nhở: “Có rất nhiều người đang nhìn đấy, cẩn thận một chút!”

Giang Nhiên đành phải nuốt cơn giận tột độ xuống, khẽ gật đầu: “Được!”

Con ngươi lạnh giá của anh ta nhìn Trần Vạn Lê: “Thăng ranh Diệp Bắc Minh đó đâu rồi? Cậu ta đang ở đâu?”

Trần Vạn Lê như thể được đặc xá, dẫn hai người tới trước màn hình thủy tinh.

Ông ta chỉ tay vào màn hình nói Tên phế vật này chính là Diệp Bắc Minh!”

Đôi mắt của Giang Nhiên lập tức khóa chặt thanh niên trên màn hình!

Cừu Kiêu đứng bên cạnh chỉ nhìn lướt qua Diệp Bắc Minh rồi đột ngột tập trung nhìn vào Nguyễn Thanh Từ đứng bên cạnh!

Con ngươi của anh ta đột ngột thu nhỏ lại: “Đùi Kia là vị hôn thê của tôi!”

Vị hôn thê?

Mọi người sững sờ.

Nguyễn Thanh Từ là vị hôn thê của Cừu Kiêu?

“Đùi Đù!"

“Đù má... Nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra ở đó?” “Tại sao vị hôn thê của tôi lại đi cùng với cậu ta?”

Cừu Kiêu như thể nổi điên, xông tới chỗ Trần Vạn Lê, túm chặt cổ ông ta!

Trần Vạn Lê gần như ngạt thở!

Đôi mắt Cừu Kiêu đỏ bừng, anh ta quát ầm lên: “Nói đi! Ông mau nói đi!"

“Tại sao vị hôn thê của tôi lại đi cùng với cậu ta? Hơn nữa còn trai đơn gái chiếc ở chung trong một hang?”

“Có phải bọn họ đã làm gì rồi không? Nói mau!” “Mẹ kiếp, ông mau nói đi!”

'Thấy Cừu Kiêu đột nhiên nổi điên!

Tất cả mọi người đều sợ điếng người!

Khóe môi Giang Nhiên giần giật!

Thế mà anh còn bảo tôi phải chú ý à? Thế anh thì sao?

Trần Vạn Lê trợn ngược mặt, thở không ra hơi: “Sư huynh Cừu Kiêu... Tôi... Khụ khụ...”

“Tôi không thở được...”

“Đù!"

Cừu Kiêu nhấc bổng Trần Vạn Lê lên rồi ném mạnh xuống đất: “Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Nếu như ông không giải thích rõ ràng!”

“Tôi sẽ giết cả nhà ông!”

'Tròng mắt của Cừu Kiêu gần như nổ tung!

Trần Vạn Lê nằm dưới đất thở thoi thóp trả lời: “Sư huynh Cừu Kiêu, tôi cũng không biết bọn họ đã làm gì hay chưa!”

“Điều duy nhất tôi biết là Diệp Bắc Minh ôm theo cô Nguyễn, bị Giới Long Vương truy sát!

“Ôm liền suốt bảy ngày trời...”

“Bảy ngày!”

Con ngươi của Cừu Kiêu thu nhỏ lại, ở trong mắt anh ta, ngoại trừ hung dữ và tàn bạo ra thì không còn gì khác!
 
Chương 3643: Cách gì?


Cùng lúc đó, trong hang động ở đại lục Ngũ Hành.

Diệp Bắc Minh đã gần như hồi phục hoàn toàn, anh ngẩng đầu lên nhìn con rồng đen ở bên ngoài: “Không thể cứ tiếp tục như thế này được, Tiểu Tháp, ông có cách gì đánh lại bọn chúng không?”

“Hiện tại tôi không phải là đối thủ của hai con rồng đen này, nếu như có kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ở đây thì tốt!”

“Ít ra còn có sức đánh với bọn chúng một trận!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Nhóc con, thực ra vẫn còn một cách!”

“Ồ? Cách gì?”, Diệp Bäc Minh ngạc nhiên, lập tức hỏi lại.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Nhóc con, cậu đừng quên trong tay cậu có một đoạn xương Chí Tôn!” “Hơn nữa, nó còn là một đoạn xương tay hoàn chỉnh!”

“Chỉ cần cậu dung hợp nó thì con rồng đen này không phải là đối thủ của cậu!”

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Làm luôn bây giờ ư?”

“Tôi chỉ dung hợp một đoạn xương Chí Tôn ngắn thôi cũng đã mất tới nửa năm, nguyên cả một cánh tay thế này chắc có nhanh cũng phải bốn, năm năm mới dung hợp được ấy chứ?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Chuyện này thì cậu không. cần phải lo, cậu đã dung hợp xương Chí Tôn một lần rồi!”

“Lần này dung hợp toàn bộ cánh tay sẽ xong nhanh thôi!”

Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ một chút, xem ra cũng chỉ còn cách này mà thôi.

Anh liếc nhìn bên ngoài, người tu võ tụ tập dưới chân núi tuyết càng ngày càng đông.

Anh nói cho Nguyễn Thanh Từ biết dự định của mình: “Cô Nguyễn, tôi muốn dung hợp xương Chí Tôn nhưng hiện tại ở đây có quá đông người!”

“Để tránh những rắc rối không cần thiết, tôi muốn tạm thời phong tỏa cửa hang!”

Nguyễn Thanh Từ gật đầu: “Được!”

Diệp Bắc Minh lập tức ra tay, khắc lên cửa hang mấy phù văn.

Sau đó, anh lăn thêm một tảng đá to ra bịt kín cửa hang lại.

Trong đám đông, Hầu Tử giật mình: “Ôi trời... Sao anh Diệp lại bịt cửa hang lại vậy?”

“Chẳng lẽ hai người họ định động phòng thật sao?” “Cậu ngậm miệng lại đi!”

Ánh mắt của ba người Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình gần như có thể giết người!

Cùng lúc này.
 
Chương 3644: Vậy chỉ có một cách


Nghĩ đến đây.

Cừu Kiêu không thể nín nhịn nổi nữa: “Mở đại lục Ngũ Hành ra cho tôi, tôi muốn vào đóI”

Giang Nhiên kéo anh ta lại, nói vội: “Cừu Kiêu anh bình tĩnh chút đi!"

“Anh bảo tôi phải bình tĩnh thế nào đây? Đó là vị hôn thê của tôi!", Cừu Kiêu gào lên.

Nếu như Nguyễn Thanh Từ xấu xí thì thôi, cùng lắm thì thay một người phụ nữ khác!

Nhưng.

Nguyễn Thanh Từ thật sự rất đẹp! Đẹp đến mức làm người ta ngạt thở!

Cho nên, khi nhà họ Nguyễn ngỏ ý thông gia với nhà họ Cừu, Cừu Kiêu nhìn thấy dung nhan của Nguyễn Thanh Từ trong lưu ảnh thạch xong lập tức đồng ý ngay!

Hiện tại, anh ta lại phải trơ mắt nhìn cô gái mình thích ở chung một phòng với người đàn ông khác!

Thử hỏi làm sao Cừu Kiêu chịu đựng được?

“Giết! Giết! Giết, tôi muốn giết cậu ta!”, Cừu Kiêu lẩm bẩm luôn miệng.

Giang Nhiên buông Cừu Kiêu ra, lạnh lùng nói: “Anh nhìn lại dáng vẻ của mình đi, vì một người phụ nữ mà anh thành ra như vậy thì sao có thể làm nên nghiệp lớn được!”

“Anh muốn tới đại lục Ngũ Hành chứ gì? Vậy anh đi đi, tôi không ngăn cản anh nữa!”

“Nhưng anh phải ghi nhớ ước định giữa các đại tông môn!"

“Nếu như anh làm trái với quy định, đi vào trong đại Ngũ Hành thì anh không cần tôi phải nói cho anh biế của anh sẽ là gì đâu đúng không?”

“Dù cho cô ta có đẹp đến đâu nhưng anh sẵn sàng chôn iền đồ của bản thân chỉ vì một người phụ nữ thôi ư?”

Giang Nhiên nói xong, quả nhiên Cừu Kiêu tỉnh táo lại!

Dù Nguyễn Thanh Từ rất đẹp nhưng vì cô ấy mà chôn vùi tiền đồ của mình thì đúng là thua thiệt!

Hơn nữa, chưa biết chừng Nguyễn Thanh Từ đã bị Diệp Bắc Minh...

Vì một món đồ rách nát mà chôn vùi tiền đồ của mình thì lại càng lỗ vốn!

Lúc này, Cừu Kiêu chỉ có một mục đích duy nhất, đó chính là bắt Diệp Bắc Minh phải chết!

“Có cách nào làm cậu ta chết không? Hay có cách nào. lập tức truyền tống người ở trong đại lục Ngũ Hành ra đây không?”, Cừu Kiêu bước tới trước mặt Trần Vạn Lê, túm cổ ông ta.

Trần Vạn Lê khóc không ra nước mắt! Ông ta run lẩy bẩy giải thích: “Sư huynh Cừu Kiêu, đại lục Ngũ Hành sẽ mở trong vòng một tháng, không thể kết thúc sớm hơn được!”

“Hiện tại, Diệp Bắc Minh trốn vào trong hang, rồng đen không dám vào trong đó...”

“Vậy chỉ có một cách, đó là ép cậu ta ra ngoài!”

Ánh mắt Cừu Kiêu u ám: “Phải làm sao mới có thể ép cậu †a ra ngoài?” Trần Vạn Lê ngẫm nghĩ một chút, nét mặt lộ vẻ mừng rỡ:

“Tôi nhớ ra rồi! Diệp Bắc Minh có rất nhiều đồng đội cùng nhau tới đại lục Ngũ Hành!”
 
Chương 3645: Thần sử Trần


Ông ta lấy từ trong ngực áo ra mấy viên thuốc rồi nuốt vào, sau đó lại lấy ra một miếng ngọc bội truyền âm: "Trương Vân Phi, Từ Ngạo! Hai người lập tức đi bắt tất cả những người có liên quan đến Diệp Bắc Minh!"

"Buộc cậu ta phải rời khỏi hang động kia!"

"Nếu như cậu ta không ra thì hãy giết chết tất cả những người có quan hệ với cậu tal"

Dưới ngọn núi tuyết, Trương Vân Phi và Từ Ngạo đều sửng sốt khi nhận được tin tức.

Hai người không hiểu tại sao Trần Vạn Lê lại đột nhiên tức giận như vậy!

Hai người còn hỏi một câu: "Thần sử Trần, ông chắc chắn chứ?"

Trần Vạn Lê nổi giận đùng đùng, trút hết cơn phẫn nộ lên hai người: "Đệt! Ông đây giống như đang đùa giỡn với các người sao?"

"Cho các người một giờ, nếu như các người không làm được!"

"Các người hãy đi chết cùng Diệp Bắc Minh đi!"

Giọng nói biến mất, liên lạc bị cắt đứt!

Đôi mắt của Trương Vân Phi và Từ Ngạo lập tức đỏ bừng!

Ánh mắt tối sầm lại, mang theo sát ý lạnh như băng nhìn chăm chằm Chu Nhược Giai, Hầu Tử, Long Khuynh Vũ, Mặc

Đình Đình: "Cùng nhau tấn công, bắt hết bọn họ!"

Hai người đột nhiên gây khó dễ, khí tức của cảnh giới Chân Thần đỉnh phong bùng nổ.

Những người tu võ gần đó giật mình, vội vàng lui về phía sau.

Hai luồng sát ý lạnh như băng phong tỏa bốn người Chu Nhược Giai, Hầu Tử, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình!

"Các người định làm gì?”

Hầu Tử nhanh chóng phản ứng lại, đứng ngăn trước mặt ba người phụ nữ.

Xoet

Trương Vân Phi trực tiếp ném cây thương dài ra, Hầu Tử căn bản không kịp tránh né!

Xuyên qua ngực và đóng đinh xuống đất!

Chu Nhược Giai và những người khác thấy vậy kêu lên một tiếng, vừa định ra tay giúp đỡ!

Từ Ngạo ném ba sợi xích sắt ra, như giao long quấn lấy nhau

Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình trong nháy mắt bị khống chết

“Làm sao bây giờ?", Trương Vân Phi nói.

Hai mắt Từ Ngạo đỏ lên: "Anh không nghe được Trần Vạn Lê nói sao? Nếu như Diệp Bắc Minh không rời khỏi hang động kial"
 
Chương 3646: Chờ một chút!


Một bước bay lên không trung, hướng về phía hang động hét lớn: "Diệp Bäc Minh, tôi biết anh có thể nghe được giọng nói của tôi!"

"Tôi cho anh thời gian một trăm hơi thở, nếu như anh không cút ra khỏi hang động này!"

"Tôi bảo đảm không chỉ ba người phụ nữ của anh chết vì nhục nhã, mà ngay cả anh em của anh cũng sẽ chết vô cùng thê thảm!"

“Một, hai, ba..."

Từ Ngạo bắt đầu đếm.

Bên trong hang động, sắc mặt của Diệp Bắc Minh lạnh như băng, chuẩn bị mở cửa đá đi ra ngoài.

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc. con, cho dù bây giờ cậu đi ra ngoài có thể cứu được bọn họ thì cũng không phải đối thủ của hai con hắc long liên thủ kia đâu!"

"Chẳng lẽ muốn thấy Nhược Giai và đám người Hầu Tử chết thảm sao?", Diệp Bắc Minh nắm chặt quả đấm.

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục suy nghĩ một chút: "Trước tiên đừng suy xét nhiều như vậy, cứ dung hợp xương Chí Tôn trước rồi nói sau!"

"Nếu bọn họ thực sự giết người, bổn tháp bảo đảm sẽ ra tay!"

"Được" Diệp Bắc Minh gật đầu đồng ý.

Ngồi xếp bằng xuống, trực tiếp bắt đầu dung hợp xương Chí Tôn!

"Chín mươi bảy, chín mươi tám, chín mươi chín, một trăm!"

Một trăm hơi thở trôi qua nhưng cửa hang vẫn không hề có động tĩnh gì.

Sắc mặt Trương Vân Phi trở nên khó coi: "Đệt! Anh thực sự cho rằng tôi không dám giết người sao?"

Giơ tay lên tung chiêu, cây thương dài đang ghim Hầu Tử rơi vào lòng bàn tay của Trương Vân Phi!

“Trước tiên giết chết anh em của anh, để xem anh có phản ứng hay không!"

Hầu Tử căn bản không sợ hãi, bật cười thành tiếng nói: "Hahahaha, anh Diệp, bên ngoài rất nguy hiểm, tuyệt đối đừng ra ngoài!"

"Nếu như tên này giết tôi thì sau này anh có thể báo thù cho anh em là được!"

"Đến đây, Vương Khinh Hậu tôi không sợ chết!" "Tự tìm cái chết!"

Vẻ mặt Trương Vân Phi đầy giận dữ, cổ tay run rẩy, chuẩn bị giết chết Hầu Tử!

Đột nhiên, Từ Ngạo ngăn cản nói: " " "Sao vậy?"

Trương Vân Phi dừng lại, hai mắt tràn ngập tơ máu nhìn về phía Từ Ngạo.

Vẻ mặt Từ Ngạo đầy nham hiểm: "Đừng giết thằng nhóc. này vội, còn có ích với tôi!"

"ồm Trương Vân Phi nghỉ hoặc nhìn anh ta. Chỉ thấy Từ Ngạo khoát tay, bốn viên thuốc màu đỏ lần lượt xuất hiện trong lòng bàn tay anh ta, chúng phóng ra và rơi

vào trong miệng đám người Chu Nhược Giai, Hầu Tử.

Một luồng sức mạnh đánh úp đến, ánh mắt của bốn người trong nháy mắt trở nên mơ hồ!

"Đây là thuốc mê hồn, nam hay nữ gì sau khi ăn xong thì trong cơ thể đều sẽ bùng nổ thú tính!"

"Để anh em của Diệp Bắc Minh chơi đùa với người phụ nữ của anh ta, chẳng lẽ anh ta còn có thể nhịn được sao?", Từ Ngạo nhếch miệng cười toe toét.
 
Chương 3647: Giờ phút này


"Người tu võ một khi sinh ra tâm ma thì con đường võ thuật cũng sẽ bị phá hủy!"

"Dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy, quả thực quá độc. ác!"

"Cho dù phải đối phó với Diệp Bắc Minh thì cũng không cần phải làm như vậy chứ?

Chẳng lẽ không thể sử dụng những thủ đoạn quang minh chính đại sao?"

Một số người tu võ cau mày.

Bọn họ đều là những đứa con kiêu ngạo của trời trong thế giới của từng người.

Niềm kiêu ngạo cơ bản nhất vẫn phải có! "Dám bàn tán về tôi? Tự tìm cái chết!" Trương Vân Phi cười lạnh.

Xông vào trong đám đông, cây thương dài trong tay đóng đỉnh những người vừa bàn tán về anh ta đến chết!

Những người tu võ còn lại hít một hơi khí lạnh, sợ hãi lui Về phía saul

Cùng lúc đó, Từ Ngạo lấy một cái lồng giam thật lớn ra rồi ném bốn người vào trong.

Đôi mắt của Hầu Tử tràn đầy lửa, dã thú trong cơ thể dường như sẵn sàng lao ra bất cứ lúc nào!

Sắc mặt của ba người Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình ửng đỏ, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ quái!

Bên trong sơn động, Nguyễn Thanh Từ nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, khuôn mặt xinh đẹp biến sắc: "Anh Diệp, không ổn rồi..."

Giờ phút này.

Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng!

Cơn giận dữ ngút trời trào dâng trong lòng!

Một đạo ánh sáng máu phun ra trên khoảng không của đỉnh đầu, ngưng tụ thành một một hộp sọ đẫm máu!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hét lớn một tiếng: "Nhóc con, giữ vững tâm trí, tuyệt đối đừng để tẩu hỏa nhập mail"

"Đệt! Tiểu tháp, hai người này đáng chết!", Diệp Bắc Minh gầm lên.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Xương Chí Tôn đã dung hợp được một nửa. Hiện tại những gì cậu có thể làm chính là tin tưởng vào ý chí của người anh em này!"

"Tuyệt đối không thể để thất bại trong gang tấc!"

"Nghe lời bổn tháp, tập trung tinh thần, dung hợp xương Chí Tôn!"

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
 
Chương 3648: Nhưng như vậy thì tính là gì?


Trương Vân Phi cau mày: "Đã qua mười lăm phút, thắng nhóc này thật có thể chịu đựng được sao?"

Từ Ngạo cười lạnh: "Không thể nào, không ai có thể chống lại uy lực của thuốc mê hồn!"

Một giây tiếp theo.

Hầu Tử gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt đỏ ngầu!

Đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chăm ba người Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình như con dã thú!

Miệng to thở hổn hển! Từng bước từng bước đi về phía ba người họ! Từ Ngạo khẽ cười: "Xem kìa, kịch hay sắp bắt đầu".

Trương Vân Phi chép miệng một cái: "Đáng tiếc, ba người phụ nữ này đều là cực phẩm, có lời cho thăng nhóc này rồi..."

Hầu Tử nhanh chóng lao tới trước mặt ba người! Đột nhiên. Anh ta gầm nhẹ một tiếng: "Tôi thực sự đáng chết!"

Anh ta giơ tay lên và đánh mạnh vào chân mình, có một âm thanh giòn dã vang lên, xương cốt của hai chân nổ tung!

Cơn đau đớn khiến Hầu Tử tạm thời tỉnh táo lại, anh ta dùng hết sức lực cuối cùng để leo lên mép của lồng giam!

Hai tay đâm xuyên qua khe hở trong lồng, lại vang lên tiếng “răng rắc” giòn dã!

"Là một người tàn nhẫn, vậy mà có thể phế đi hai tay hai chân của mình!"

"Nếu tôi có anh em như vậy thì có chết cũng không tiếc!"

Những người tu võ đang xem cuộc chiến đều sôi nổi cảm thán.

Ánh mắt nhìn về phía Hầu Tử càng thêm khâm phục! Vẻ mặt của Trương Vân cực kỳ khó coi: "Từ Ngạo, không phải anh đã nói không ai có thể chống đỡ được hiệu lực của thuốc mê hồn sao?"

Từ Ngạo cũng rất buồn bực: "Tôi cũng không ngờ thăng nhóc này lại tàn nhẫn như vậy!"

"Lại dám tự phế bản thân cũng không muốn chạm vào ba người phụ nữ kia!"

Sắc mặt của anh ta trở nên âm trầm: "Nếu đã như vậy thì chúng ta chỉ có thể dùng biện pháp khác thôi!"

Từ Ngạo trực tiếp mở cửa lồng giam ra. Xoay người nhìn về phía những người tu võ đang có mặt: "Mọi người, ai băng lòng tiến vào lồng giam để hầu hạ thật tốt

ba cô gái này thì từ nay về sau chính là bạn của Từ Ngạo tôi!"

"Chỉ cần Từ Ngạo tôi tiến vào Thần Giới thì ít nhất sẽ cho. các người thân phận người hầu của Thần!"

Bùm!

Vừa dứt lời, trong đám đông, ánh mắt của không ít người †u võ dưới cảnh giới Đế Tôn đột nhiên đỏ bừng!

Không bàn đến dung mạo và khí chất của Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình!

Quan trọng hơn là thân phận người hầu của Thần!

Chỉ cần Từ Ngạo tiến vào Thần Giới, bọn họ cũng có thể đi theo cùng tiến vào Thần Giới!

Nhưng hậu quả duy nhất chính là có thể sẽ đắc tội với Diệp Bắc Minh!

Nhưng như vậy thì tính là gì?

Diệp Bắc Minh đang núp trong sơn động, còn đắc tội với Giới Long Vương của đại lục Ngũ Hành!

Một khi rời khỏi sơn động thì đó sẽ là ngày chết của anh! "Tôi đến!"

“Còn tôi nữa!"
 
Chương 3649: Tôi muốn người này!


Bên trong lồng giam.

Ba người Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình nghiến chặt răng, run rẩy lui vào trong góc!

"Cho dù chết cũng không thể..."

Chu Nhược Giai đã quyết định, một khi có đàn ông bước vào lồng giam thì cô sẽ lập tức tự sát.

"Tôi muốn người này!"

"Người này của tôi!"

"Hahaha, tôi muốn tất cả..."

Mười mấy người tu võ lao đến, đã không kiềm chế được tâm trạng kích động của mình!

Từ Ngạo quay đầu nhìn về phía sơn động: "Thăng nhóc này quả thực có thể nhãn nhịn, thậm chí cũng không đi ra ngoài?"

Trương Vân Phi cười nhạt: "Xem ra anh ta đã chuẩn bị từ bỏ những người phụ nữ của mình!"

Đột nhiên.

Ầm!

Một tiếng động lớn chấn động trời đất truyền tới, trái tim mọi người đồng thời run lên, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn về phía ngọn núi tuyết!

Thoạt nhìn, con ngươi không khỏi co rút kịch liệt.

Chỉ thấy một vòng xoáy màu đỏ đáng sợ ngưng tụ trên đỉnh núi tuyết!

Năng lượng trong trời đất điên cuồng ngưng tụ lại!

Hoàn toàn chìm vào trong hang động, nơi mà Diệp Bắc Minh đang ở!

Một giây tiếp theo, có một tiếng nổ thật lớn vang lên, một luồng sáng máu đáng sợ nổ tung!

Sâu trong ánh sáng đẫm máu, một người đàn ông bước ra: "Các người thật đáng chết!"

Đặc biệt là tay trái của anh, đầy mạch máu nổi lên như những con giun đất!

Con ngươi của Trương Vân Phi co rút lại: "Diệp Bắc Minh, anh ta đi ra ngoài rồi sao?"

Mí mắt Từ Ngạo giật mạnh: "Sao lại thế này? Hơi thở của anh ta lại trở nên đáng sợ như vậy? Rốt cuộc anh ta đã trải qua chuyện gì?"

Trước khi hai người họ kịp phản ứng lại!

Vèo!

Một đạo huyết ảnh bay nhanh tới, kèm theo một tiếng “loảng xoảng” lớn vang lên!

Chiếc lồng giam Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình, Hầu Tử nổ tung.

Một người tu võ xông lên phía trước lập tức hóa thành một màn sương máu ngay tại chỗ!

"Chạy mau đi..."

Khi những người tu võ còn lại thấy vậy thì xoay người bỏ chạy.
 
Chương 3650: Đây chính là Giới Long Vương!


Mọi người cuối cùng cũng trở lại bình thường.

"Mau cứu Hầu Tử..."

Diệp Bắc Minh bước tới trước mặt Hầu Tử, chữa lành vết thương cho anh ta.

Hầu Tử nhếch miệng cười toe toét: "Anh Diệp, anh không cần mỗi lần đều chơi đến cực hạn đấy chứ?"

"Hù chết tôi rồi!"

Chỗ sâu trong đôi mắt Diệp Bắc Minh khế động, thở phào. nhẹ nhõm: "Hầu Tử, vết thương của anh sẽ không ảnh hưởng tới con đường võ đạo".

"Nói nhảm, tôi cũng không phải kẻ ngốc!"

Hầu Tử khế mỉm cười: "Tôi chỉ đánh gãy tay chân của mình nên không thể cử động được thôi!"

"Chẳng lẽ tôi thực sự sẽ hủy hoại bản thân sao?"

Hầu Tử càng mỉm cười nhẹ nhàng thì lửa giận trong mắt Diệp Bắc Minh càng thêm bộc phát!

Anh ta yên lặng gật đầu, xoay người nhìn về phía Trương Vân Phi, Từ Ngạo: "Các người đều đáng chết!"

Một khí tức tử vong tấn công tới! Hai người không hẹn mà cùng lùi về phía sau mấy bước! Vèol

Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, tấn công hai người họ như thần chết!

"Loài người, cuối cùng cậu cũng chịu ra tay, trả lại mạng sống cho đứa nhỏ của tôi!", một giây kế tiếp, trên bầu trời vang lên một giọng nói uy nghiêm và lạnh lùng.

Hai con häc long từ trên trời cao lao xuống, trực tiếp ra tay với Diệp Bắc Minh!

"Đuổi giết tôi lâu như vậy, thực sự cho rằng tôi dễ bị bắt nạt sao?”

"Giới Long Vương? Nổ tung đi!"

Diệp Bắc Minh đột nhiên hét lớn một tiếng!

Tung ra một cú đấm!

Trong khoảnh khắc tay trái tiếp xúc với Giới Long Vương. Bùm!

Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, máu tươi bay đầy trời!

Thân hình cao mấy trắm mét của Giới Long Vương lại... nổ tung!

Bị một cú đấm của Diệp Bắc Minh đánh bại! "Ông trời của tôi ơi..."

Những người tu võ có mặt ở đây sợ hãi đến mức không. nói nên lời, trái tim suýt chút vỡ tung!

Cảnh tượng này đáng sợ đến mức Trương Vân Phi và Từ Ngạo đều đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, không ngừng hít khí lạnh!

Tên này có còn là con người không?

Đây chính là Giới Long Vương!

Lại bị một cú đấm của anh đánh cho vỡ tung!

Lúc này, hai người hoảng sợ đến mức đôi mắt gần như muốn nổ tung, trong hai mắt tràn ngập tơ máu nhìn chằm chăm Diệp Bắc Minh: "Không thể nào... Tuyệt đối không thể nào!"

Đài Phong Thần, trước màn hình thủy tinh.

"Cái gì!"

"Sao thăng nhóc này có thể làm được vậy!"

Mấy chục vị thần sử gần như đồng thời nhảy dựng lên, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, kinh ngạc, không thể tin được!

Vương Nguyên không ngừng hít khí lạnh: "Chị Thất Tình, người đàn ông mà chị thích thực sự rất dũng mãnh!"
 
Chương 3651: Đỏ tươi như máu!


Đôi mắt của Câu Kiêu tanh đỏ, tràn đầy tia máu, cực kỳ đáng sợ: “Ông không cảm thấy tay trái của trên nhóc này có vấn đề sao? Không phải hẳn lợi hại, mà là cánh tay trái đó của cậu ta

“Trong thời gian ở trong động, chẳng lẽ cậu ta đã có được kỳ ngộ ư?”

“Tay trái?”

Lúc này Giang Nhiên mới chú ý đến tay trái của Diệp Bắc Minh.

Đỏ tươi!

Đỏ tươi như máu!

Hắn bỗng phản ứng lại: “Xương Chí Tôn, nhất định là xương Chí Tôn!”

“Nghe nói có một khúc xương Chí Tôn rơi xuống đại lục Ngũ Hành, chẳng lẽ tên nhóc này gặp được thật ư?”

“Chỉ trong chút thời gian vửa rồi, cậu ta đã dung hợp xương Chí Tôn?”

Các thần sử khác đều chấn kinh!

Ánh mắt đỏ bừng, nhìn chăm chăm cánh tay của Diệp Bắc Minh trong hình ảnh.

Câu Kiêu gật đầu mạnh: “Xem ra là đúng như vậy!”

“Có điều, có lẽ cậu ta không hoàn toàn dung hợp xương Chí Tôn!”

“Nếu hoàn toàn dung hợp thành công, thì không phải trạng thái này...”

Bỗng nhiên. Đài Phong Thần rung lên dữ dội, giống như động đất!

Cùng lúc đó, tất cả võ giả trong đại lục Ngũ Hành cảm thấy cơ thể mất thăng băng.

Cho đến khi mở mắt ra, lại đều bị truyền tống về đài Phong Thần!

“Có chuyện gì vậy?”

“Chẳng phải là một tháng ư? Sao chúng ta lại ra trước rồi?”

Mọi người nghĩ mãi mà không hiểu nổi.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Tiểu tháp, có chuyện gì vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngụcg giải thích: “Cậu nhóc, cậu đánh chết Giới Long Vương của đại lục Ngũ Hành!”

“Pháp tắc của đại lục Ngũ Hành mất liệu lực, đương nhiên các cậu bị đưa ra ngoài rồi!”

“Vậy ư?”

Diệp Bắc Minh hơi suy nghĩ.

Liền sau đó, một luồng năng lượng mạnh mẽ trên không trung đài Phong Thần dao động, xuất hiện từng cánh cửa truyền tống vị diện liên tiếp.
 
Chương 3652: Tuyệt đối không thể chấp nhận!


Còn có phụ nữ mặc cung trang!

Trên người mỗi một người đều mang theo khí tức cực kỳ đáng sợ.

“Tham kiến Cổ trưởng lão!” “Lão Khâu, sao ông lại đến đây!” Hàng chục thần sử đều tiến lên.

Vương Nguyên cắn đầu lưỡi, nhìn chằm chằm một người đàn ông trung niên và cô gái bên cạnh: “Cha, tỷ tỷ...”

Đôi mắt Ngư Thất Tình nghiêm trọng, nhìn người đàn ông khuôn mặt vuông chữ điền: “Bố!”

“Câu Kiêu, xương Chí Tôn đang ở đâu?”

“Giang Nhiên, các người không nói đùa chứ? Thực sự phát hiện ra xương Chí Tôn ư?”

Một ông lão khô gầy hốc mắt sâu hoảm, và cả một người đàn ông râu quai nón xong đến bên cạnh hai người Câu Kiêu và Giang Nhiên.

Vẻ mặt gấp gáp truy hỏi.

Câu Kiêu và Giang Nhiên quay sang nhìn nhau một cái, ánh mắt nhìn sang Diệp Bắc Minh!

Soạt!

Ánh mắt của những người còn lại cũng đều khóa chặt Diệp Bắc Minh!

Ông lão khô gày nhìn chăm chăm tay trái của Diệp Bắc Minh như nhìn thấy chí bảo: “Xương Chí Tôn chưa hoàn toàn được dung hợp, trực tiếp chém gãy cánh tay của kẻ này, lấy

xương Chí Tôn về!”

Người đàn ông râu quái nón cười lạnh lùng một tiếng: “Là một xương tay chí tôn hoàn chỉnh?”

“Giá trị thực sự quá lớn, cậu nhóc, lấy lại đây đi!” Người đàn ông râu quái nón tỏ vẻ mặt đầy bá đạo.

Bước một bước đứng phía trước Diệp Bắc Minh, thô bạo tóm về phía tay trái của anh!

Trong có vẻ hẳn như muốn trực tiếp giật đứt bàn tay của Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh lùi lại một bước, vừa hay né được đòn này! Người đàn ông râu quái nón tóm trượt, sắc mặt lập tức sầm xuống: “Nhóc con, trước mặt Lục Duệ tao, mày còn dám tránh?”

“Tao cho mày tránh này!”

Khí tiêu sát bùng phát! Lật cổ tay, trực tiếp tóm cổ họng của Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh sầm mặt, tay trái trực tiếp tung ra một quyền!

“Phập' một tiếng vang lên. Lục Duệ bị đánh bay đi, bàn tay trực tiếp nổ tung! “Đây chính là sức mạnh của xương Chí Tôn?”

Ông lão khô gày nheo mắt lại, không những không nổi giận, ngược lại còn vui mừng!

Sau đó, ánh mắt của những người từ thần giới giáng xuống cũng đều kích động đến nhìn lên tay trai của Diệp Bắc Minh!

“Mày, chết!”

Trên khuôn mặt Lục Duệ hiện lên vẻ giận dữ.

Tuy một quyền này không phải là sức mạnh của bản thân Diệp Bắc Minh, hắn bị thương do xương Chí Tôn đánh!

Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, hắn lại bị một người phàm hạ giới đánh thương!

Tuyệt đối không thể chấp nhận!

Lúc này, khí tức của Lục Duệ bùng phát toàn diện, phút chốc bao trùm cả đài Phong Thần!

Thụp! Thụp! Thụp!
 
Chương 3653: Lại còn muốn trực tiếp giết anh?


Giống như đao diệt thết

“Vãi"

Trong lòng Diệp Bäc Minh nổi lên lửa giận sôi sục: “Tiểu tháp, ra tay giết hắn cho tôi!”

Cái gì vậy?

Từ lúc Lục Duệ xuất hiện chưa đến một phút, không những muốn chém đứt tay trái đã dung hợp xương Chí Tôn của anh.

Lại còn muốn trực tiếp giết anh?

Người đến từ thần giới thì đã làm sao? Ức hiếp người quá rồi!

“Được, trong vòng trăm mét không có cấp thần hoàng, tôi sẽ trực tiếp lợi dụng xương Chí Tôn bùng phát!”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời dứt khoát nhanh gọn.

Đúng lúc tháp Càn Khôn Trấn Ngục chuẩn bị ra tay!

Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Lục Duệ, từ lúc nào đài Phong Thần do Vạn Thần Tông các người làm chủ vậy?”

Nghe thấy giọng nói này, đôi mắt của Lục Duệ bỗng mở †o.

Mười mấy người đám ông lão khô gày cùng quay đầu.

Phía sau xuất hiện một cánh cửa giới diện, một đôi thanh niên nam nữ mặc chiến giáp đi ra từ bên trong!

Lục Duệ vội vàng thu đao, lập tức lộ ra nụ cười nịnh bợ: “Thì ra là hai vị đại nhân Thanh Anh, Hồng AnhI”

Rồi quay đầu chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Kẻ này quá cuồng ngạo, lại dám ra tay với tôi

“Kẻ này không chết khó khiến người người phục, xin đại nhân minh xét!”

Thanh Anh cười lạnh lùng một tiếng: “Làm sao? Anh tưởng bản tọa không nhìn ra anh muốn xương Chí Tôn trong tay anh ta sao?”

“Kẻ này, điện Thần Hoàng tôi nhìn trúng rồi!”

“Cái gì?”

Lục Duệ sợ đến trừng mở to đôi mắt!

Ông lão khô gày tỏ vẻ mặt không dám tin!

Đôi mắt của hai người Giang Nhiên, Câu Kiêu bỗng trở nên vô cùng rực lửa, ánh mắt đó vừa ngưỡng mộ vừa đố ky,

hận không thể trực tiếp nuốt gọn Diệp Bắc Minh!

Trương Vân Phi trốn phía sau Trần Vạn Lê, không nhịn được hỏi: “Trần thần sử, điện Thần Hoàng là nơi nào?”

Trần Vạn Lê cất giọng run run: “Căn cơ của điện Thần Hoàng vô cùng đáng sợ, hơn nữa cực kỳ ít người có thể gia nhập điện Thần Hoàng!”

“Nhưng từ xưa đến nay, chỉ cần là người gia nhập điện Thần Hoàng, cuối cùng đều sẽ tiến vào cảnh giới Thần Hoàng!”
 
Chương 3654: Chẳng phải con nói cậu ta đã bị phế rồi sao?


Vương Nguyên nén thấp giọng: “Bố, chị, đây chính là Diệp Bắc Minh mà con nói với hai người!”

“Anh ta ở cảnh giới Hư Vương có thể đánh bại con, vốn dĩ còn muốn bảo hai người lôi kéo anh ta gia nhập nhà họ Vương!”

“Bây giờ xem ra hết cơ hội rồi!”

Từ đầu đến cuối ánh mắt của Vương Tư Đạo chưa từng rời khỏi Diệp Bắc Minh!

Vương Yên Nhi ở một bên cũng tỏ vẻ mặt chấn kinh.

Cảnh giới Hư Vương đã có thể đánh bại cảnh giới Chân Thần, đúng là không thể tưởng tượng nổi!

Ngư Thất Tình thở dài một tiến đã đồng ý gia nhập nhà họ Ngư...”

“Bố à, vốn dĩ cậu Diệp!"

“Bây giờ điện Thần Hoàng xen ngang giữa đường, sợ rắng...”

Ngư Chính Dương cau mày: “Chẳng phải con nói cậu ta đã bị phế rồi sao?”

“Nếu gia nhập điện Thần Hoàng, vậy thanh kiếm đó...” Trong lúc mọi người thể hiện thái độ khác nhau.

Thanh Anh nhìn sang Diệp Bắc Minh, mỉm cười nói: “Diệp. Bắc Minh, anh đồng ý gia nhập điện Thần Hoàng không?”

Cả hiện trường lập tức yên tĩnh! Tất cr mọi người nín thở, đợi Diệp Bắc Minh gật đầu!

Liền sau đó, một cảnh khiến tất cả mọi người không dám tin xảy a.

Diệp Bắc Minh thản nhiên lắc đầu: “Xin lỗi, tôi từ chối”. “Cái gì? Anh ta từ chối!”

Mọi người cùng ngẩng đầu, nhìn chăm chằm Diệp Bắc Minh!

Đúng là không dám tin vào tai mình! “Tốt, quá tốt rồi!", Lục Duệ kích động nhảy lên. “Tên nhóc này...”

Vương Tư Đạo suýt nữa cắn vào lưỡi.

Vương Yên Nhi véo tai của em trai Vương Nguyên: “Tiểu Nguyên, chẳng lế cậu Diệp này đầu óc có vấn đề?”

Vương Nguyên nuốt nước miếng: “Em... em cũng không biết...”

“Cậu Diệp...” Ngư Thất Tình thộn người!

Cho dù là cô ta, chỉ cần nhận được lời mời của điện Thần Hoàng cũng không hề do dự đồng ý!

“A???”

Trương Vân Phi và Từ Ngạo trực tiếp òa khóc, có một cảm giác sống sót sau kiếp nạn!

Chỉ cần Diệp Bắc Minh không gia nhập điện Thần Hoàng, họ còn có một cơ hội sống!

Nụ cười trên khuôn mặt Thanh Anh cứng lại. Cô gái Hồng Anh ở một bên không nhịn được lên tiếng: “Diệp Bắc Minh, anh biết gia nhập điện Thần Hoàng nghĩ là gì không?”

Diệp Bắc Minh cười: “Vừa nãy bọn họ bàn tán, tôi cũng biết đại khái rồi”.

“Vậy tại sao anh từ chối?”

Hồng Anh cau chặt mày.

Diệp Bắc Minh nhả ra ba chữ: “Tôi không thích”. “Anh...”

Thanh Anh, Hồng Anh cùng nghẹn lời!

Những người khác ở hiện trường, càng mở to đôi mắt trắng!
 
Chương 3655: Phụ nữ và anh em của tôi?


Tai của Thanh Anh, Hồng Anh khẽ động đậy. Như có người truyền âm!

Liền sau đó, hai người cùng gật đầu: “Được, anh đã lựa chọn như vậy, chúng tôi không cần nhiều lời”.

“Tùy anh, anh có thể gia nhập thế lực khác!” Nói xong, quay người bỏ đi. Cả đài Phong Thần tĩnh lặng!

“Đáng tiếc, tên nhóc này đã phí một lần cơ hội một bước lên trời!"

“Đó là điện Thần Hoàng đó, tôi ở thần giới bao nhiêu năm nay cũng không nghe nói có người từ chối gia nhập điện Thần Hoàng!”

“Ôi mẹ ơi, cơ hội mà bao nhiêu người cả đời cũng không có được, mà tên nhóc này lại từ chối?”

“Vãi.."

Đám thần sử này tức đến dậm chân!

Các võ giả khác, tuy không hiểu điện Thần Hoàng có nghĩa là gì!

Nhưng cũng biết Diệp Bắc Minh đã từ bỏ cơ hội một bước lên trời!

Trong lúc mọi người thấy đáng tiếc, hai giọng nói sợ hãi vang lên: “Anh... anh muốn làm gì...”

Soạt! Ánh mắt của mọi người đều dồn qua.

Chỉ thấy, Diệp Bắc Minh đã đứng trước người Trương Vân Phi, Từ Ngạo: “Nói đi, tôi không thù không oán với các anhl”

“Tại sao phải đối xử với phụ nữ của tôi và anh em của tôi như vậy?”

“Phụ nữ và anh em của tôi?”

Mặc Đình Đình sớm đã nghĩ mình là người phụ nữ của Diệp Bắc Minh, Long Khuynh Vũ thì khác.

Nghe thấy Diệp Bắc Minh nói như vậy, trong lòng xúc động: 'Chẳng lẽ anh ấy coi mình là người phụ nữ của anh ấy... nhưng...

“Mình và anh ấy vẫn chưa làm gì màI"

Rồi có chút xấu hổ nhìn trộm khuôn mặt nghiêng của Diệp Bắc Minh một cái!

Lúc này, trong mát hai người Trương Vân Phi và Từ Ngạo chỉ có tử thần đòi mạng!

Còn trong mắt Long Khuynh Vũ, thì anh quá đẹp trail “Không ai sai khiến...”

'Từ Ngạo muốn cứng miệng, nhưng vừa lên tiếng. Bốp!

Diệp Bắc Minh đã tát một cái qua, đánh cho Từ Ngạo bay đi!

Nửa bên mặt nứt ra, ba mươi hai chiếc răng rơi hết xuống đất, cả người thoi thóp thở!

Chỉ còn lại một hơi thở!

Trương Vân Phi sợ đến thụp môt tiếng quỳ xuống đất: “Cậu Diệp tha mạng... tôi cũng không muốn!”
 
Chương 3656: Khoan đã!


Diệp Bắc Minh gật đầu.

Bàn tay ép xuống dưới, hai người Trương Vân Phi và Từ Ngạo lập tức hóa thành sương máu!

Liền sau đó.

Chuyển ánh mắt, lên sang Trần Vạn Lê: “Quả nhiên là mày?”

Trần Vạn Lê sợ đến run lập cập, không nhịn được lùi lại mấy bước!

Rồi nghĩ lại, mẹ kiếp, mình là thần sử mà!

Hai vị trưởng lão của Vạn Thần Tông có ở đây, hắn sợ cái gì. Liền ưỡn ngực quát nói: “Diệp Bắc Minh, chỉ dựa vào lời

của hai người chết này, cũng có thể coi là chứng cứ hả?”

“Không băng không chứng mày đừng đổ oan cho người tốt!”

Diệp Bắc Minh cười: “Vậy sao?”

Bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện trước người Trần Vạn Lêt

Tay trái chí tôn bóp về phía cổ họng của hắn!

Trần Vạn Lê ra tay chống cự, lúc hai cánh tiếp xúc với tay trái chí tôn liền hóa thành sương máu, cổ họng bị Diệp Bắc Minh bóp chặt!

Hai chân rời khỏi mặt đất!

Cảm giác khó thở truyền đến!

Trần Vạn Lê đỏ rực con mắt gầm lên: “Hai vị trưởng lão cứu tôi... Ông lão khô gày quát lên: “Diệp Bắc Minh, cậu thật to gan, dám ra tay với đệ tử của cung Vạn Thần tôi?”

Lục Duệ âm lạnh nhìn chăm chằm Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, mày không sợ chết thật hả?”

“Câm miệng!”

Diệp Bắc Minh quay đầu, lạnh lùng nhìn hai người một cái: “Còn dám nhiều lời một câu, tôi giết cả hai người!”

“Vãit" Đám người Vương Tư Đạo, Vương Yên Nhi, Vương Nguyên, Ngư Thất Tình, Ngư Chính Dương và cả các thần sử khác của thàn giới.

Toàn bộ trưởng lão của các tông môn khác cũng không nhịn được mắng một câu!

Tên nhóc này quá to gan rồi! Lại dám uy hiếp hai vị trưởng lão của Vạn Thần Tông? “Cậu!”

Ông lão khô gày tức đến bờ vai run lên, đúng là sỉ nhục trần trụi!

Lục Duệ bước ra một bước, định ra tay với Diệp Bắc Minh.

“Khoan đã!”

Ông lão khô gày tóm Lục Duệ lại.

Lục Duệ quay đầu, ông lão khô gày nhìn trong đôi mắt của ông ta đầy tia máu tanh đỏ: “Lâm trưởng lão, chúng ta có

thân phận gì? Có thể bị hắn sỉ nhục như vậy sao?”

“Vãi! Hôm nay tôi không giết hẳn, sau này Lục Duệ tôi sẽ bị người ta chỉ trỏ sau lưng!”

Lâm Trọng Sơn cất giọng băng lạnh: “Đừng quên, vừa nấy điện Thần Hoàng đã đưa cánh tay hữu nghị với cậu ta”

“Bây giờ ông giết cậu ta, cũng là đánh vào mặt điện Thần Hoàng!”

“Việc này...”
 
Chương 3657: Diệp Bắc Minh cười!


Cho ông ta một vạn lá gan, cũng không dám đánh vào mặt điện Thần Hoàng!

Diệp Bắc Minh chẳng thèm để ý đến hai người, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Trần Vạn Lê: “Tôi và ông cũng không có thâm

thù đại hận gì, không đến mức đối phó tôi chứ?”

“Tôi cảm thấy chắc chẳn có người đãng sau ông đúng không?”

Trần Vạn Lê điên cuồng läc đầu: “Không... không có...” “Vậy sao?”

Diệp Bắc Minh cười!

Đồng tử của Trần Vạn Lê co lại.

Tiếng cười này giống như tử thần cười, sống chết khó đoán!

Liền sau đó.

Diệp Bắc Minh giơ tay, lòng bàn tay có thêm mười ba cây kim châm!

“Có lẽ ông còn chưa biết, tôi còn là một người hành nghề y! “

Huyệt vị của cơ thể con người rất đặc biệt, nếu đâm kim châm vào vài huyệt vị đặc biệt, sẽ có hiệu quả không ngờ đấy!"

Vừa dứt lời, mười ba cây kim châm cùng chui vào cơ thể của Trần Vạn Lê!

Tiện tay ném đi.

“A!"

Trần Vạn Lê phát ra tiếng gào thét như mổ heo, cơ thể cả người điên cuồng vặn vẹo!

Đầu càng không ngừng đập xuống mặt đất của đài Phong Thần!

Tiếng “Phập! Phập! Phập!” vang khắp cả đài Phong Thần!

Mười ba cây châm không những khiến Trần Vạn Lê chịu đau đớn không thể chống cự, còn phong tỏa tất cả thần lực trong cơ thể ông ta!

Bây giờ ngay cả tự vẫn cũng không làm được!

“Giết tôi đi, cầu xin cậu giết tôi đi... cậu Diệp...”

“Tôi không nên đối địch với cậu... cho tôi thêm một cơ hội đi...

Trần Vạn Lê phát hiện không thể tự vẫn. Chỉ đành cầu xinI “Suýt...”

Các võ giả khác thấy cảnh này, không nhịn được hít khí lạnh!

Trần Vạn Lê ngay cả chết cũng không sợ, lại sợ mấy cây châm nhỏ bé hành hạ?

Rốt cuộc thủ đoạn của Diệp Bắc Minh này đáng sợ đến mức nào?

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Nói đi, ai bảo ông đối phó tôi?”

“Câu Kiêu, Giang Nhiên! Là bọn họ!”, Trần Vạn Lê gào thét.

Diệp Bắc Minh gật đầu, giơ chân dẫm xuống!

Rắc rắc!
 
Chương 3658: Cũng không nể mặt Vạn Thần Tông?


“Tôi giết người, mà cần bằng chứng?” ụ

Diệp Bắc Minh cười: “Tôi chỉ cần biết cần giết ai là đủ rồi

Vừa dứt lời, Diệp Bäc Minh bước ra một bước trực tiếp đứng trước hai người!

Táy trái lướt ngang qua!

Lúc này, Câu Kiêu và Giang Nhiên thực sự hoảng sợi Tay trái chí tôn, vô địch đó!

“Vãi! Ức hiếp người quá đáng, cùng ra tay, giết!”

Câu Kiêu tức giận hét lên một tiếng, lập tức lấy ra một chiếc rìu thần chém về phía tay trái chí tôn.

Giang Nhiên vẻ mặt đầy tức giận cùng bùng phát, một thanh thần kiếm mang theo ngọn lửa chém về phía đầu của Diệp Bắc Minh.

Hai tiếng 'choang choang' vang lên tiếng tiếp!

Rìu thần và kiếm thần gãy nứt tại chỗ, một luồng sức mạnh trực tiếp đánh bay hai người ra dễ như trở bàn tay!

Nếu không phải binh khí của hai người đã giúp họ đỡ được phần lớn sức mạnh, sợ rắng sẽ bị tay trái chí tôn đập chết tại chỗ!

Cho dù là vậy, hai người cũng nằm dưới đất phun ra máu điên cuồng.

Toàn thần là vết thương xây sát, gân cốt kinh mạch, thần cốt, đan điền cũng vỡ toàn bộ!

“Ông Lâm, cứu tôi..”

“Ông Lục, tôi không muốn chết...”

Hai người Câu Kiêu, Giang Nhiên quay đầu.

Dùng sức mạnh cuối cùng nhìn sang đám người Lâm Trung Sâm và Lục Duật

Lâm Trọng Sơn giật khóe mắt, gầm hét nói: “Diệp Bắc Minh, cậu muốn đuổi cùng giết tận thật sao?”

“Đệ tử nội môn của Vạn Thần Tông bọn họ, cậu biết giết người như vậy sẽ có hậu quả gì không?”, Lục Duệ hãm häm uy hiếp.

Hai người vẫn không dám ra tay!

Điện Thần Hoàng, không đắc tội được!

Diệp Bắc Minh nhảy vút lên hai chân đạp mạnh lên đầu Câu Kiêu và Giang Nhiên!

Giọng nói lạnh lùng vang lên: “Nào, ông nói với tôi có hậu quả gì?”

Một cảnh cuồng ngạo như vậy, hoàn toàn khiến tất cả mọi người có mặt chấn hãi!

“Trời ơi...”

“Cũng không nể mặt Vạn Thần Tông?”

Một vài trưởng lão tông môn cùng kinh hãi đến há hốc miệng.

Vương Tư Đạo nuốt nước miếng: “Nếu tên nhóc này tiến vào thần giới, thần giới còn không bị cậu ta làm long trời lở đất ư?”

“Tiểu Nguyên, em thua cậu ta, không thiệt!”, Vương Yên Nhi mặt mặt, hơi thở dồn dập.

Vương Nguyên không nhịn được run run nói: “Nguy hiểm quá, đúng là nguy hiểm quái”
 
Chương 3659: Câu Kiêu


Tên nhóc này, nhà họ Ngư bọn họ không chọc vào được! Lâm Trọng Sơn tức đến toàn thân run lên: “Súc sinh, lão phu đã sống mấy chục vạn năm chưa từng thấy kẻ nào cuồng ngạo như cậu!”

“Nhiều lời với cậu ta làm gì? Cho dù đắc tội với điện Thần Hoàng, tên nhóc này cũng phải chết!”

Lục Duệ tức đến gần như sắp thổ huyết!

Câu Kiêu, Giang Nhiên đều là đệ tử nội môn của Vạn Thần Tông!

Diệp Bắc Minh trực tiếp đẫm nổ đầu hai người trước mặt nhiều người như vậy!

Cho dù có điện Thần Hoàng chống lưng cho Diệp Bắc. Minh, những người cấp cao của Vạn Thần Tông đang ở đây chắc chản sẽ lập tức giết Diệp Bäc Minh!

“Giết!"

Lâm Trọng Sơn gầm thét một tiếng, một thanh trường đao màu đen chém xuống.

Lục Duệ dậm chân, sóng khí cuồn cuộn, năm ngón tay trực tiếp thành vuốt tóm về phía đầu của Diệp Bắc Minh!

“Cút đi!”

Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng, tay trái chí tôn tóm về phía thanh trường đao màu đen của Lâm Trọng Sơn!

“Choang' một tiếng, trường đao màu đen trực tiếp nổ tung!

Năng lượng mạnh đánh bay Lâm Trọng Sơn ra xa, toàn bộ mảnh vụn chui vào lồng ngực của Lâm Trọng Sơn!

“Cẩn thận, uy lực của xương chí tôn có vấn đề...”

Một nỗi đau dữ dội xuyên tim truyền đến, Lâm Trọng Sơn không nhịn được lên tiếng nhắc nhở!

Lúc này.

Lục Duệ đã đứng trước người Diệp Bắc Minh, năm ngón tay dữ tợn tóm về phía đầu của Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, kẻ điên cuồng ắt có trời trị, chết đi!”

Tay trái chí tôn nghênh đón, va đập vào năm ngón tay của Lục Duệ.

Phập!

Một làn sương máu nổ tung!

Lục Duệ nhanh chóng lùi lại, sắc mặt trắng bệch thở hổn hển: “Sao lại như vậy... chẳng phải xương chí tôn chưa hoàn toàn dung hợp sao?”

“Vậy mà có uy lực như vậy?”

Mọi người trên đài Phong Thần đều thộn mặt!

Không ai ngờ được, Diệp Bắc Minh lại hoàn toàn nghiền áp hai vị trưởng lão của Vạn Thần Tông!

Còn không đợi mọi người phản ứng lại.

Diệp Bắc Minh bước một bước đến trước người Lục Duệ: “Không hiểu được cũng không sao, sau khi ông chết sẽ có thời gian để nghĩ!”
 
Chương 3660: Tốt quá rồi!


“Tôi không thể chết!”

Lục Duệ gầm thét lên một tiếng, giống như thú hoang phát cưồng.

Các loại công pháp, bí thuật thi triển cùng lúc! Tay trái chí tôn nghiền áp tất cả, giống như sấm sét!

Lục Duệ biến mất.

“Lục Duệ!”

Lâm Trọng Sơn hít khí lạnh, ánh mắt nhìn sang Diệp Bắc Minh hoàn toàn thay đổi: “Súc sinh, cậu đợi đấy cho tôi, Lâm Trọng Sơn tôi nhớ kỹ cậu rồi!”

“Vạn Thần Tông sẽ không tha cho cậu!”

Vừa dứt lời, ông ta liền bóp vỡ một tấm lệnh bài khäc đầy phù văn.

Một cánh cửa vị diện xuất hiện trước mặt, nhảy như lao vào trongl

“Muốn chạy?”

Diệp Bắc Minh lạnh lùng hừ một tiếng, tay trái chí tôn tấn công ra một quyền!

Gru!

Một con huyết long lại xông ra từ tay trái chí tôn, đập mạnh lên sau lưng của Lâm Trọng Sơn đang xông vào cánh cửa vị diện!

Phập!

Một làn sương máu nổ tung!

Cánh cửa vị diện biến mất!

Tất cả mọi người như Vương Tư Đạo, Vương Yên Nhi, Vương Nguyên, Ngư Thất Tình, Ngư Chính Dương đều giữ

trạng thái sửng sốt, đồng tử không ngừng co lại!

Những võ gải đến tham gia chọn thần giáng, càng chấn kinh không thể chấn kinh hơn!

Toàn hội trường tĩnh lặng như cái chết, không một tiếng. động!

Không biết qua bao lâu, giọng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Các vị, ngây ra đó làm gì?”

“Chỉ là sự cố nhỏ thôi, chẳng lẽ lựa chọn thần giáng không tiếp tục nữa sao?”

Lúc này mọi người mới phản ứng lại. Tất cả nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc!

Liền sau đó, một ông lão lên tiếng một bước: “Cậu Diệp, lão phu Ngụy Vô Nhai đến từ Trấn Hồn Tông”.

“Vốn dĩ vòng cuối cùng của tuyển chọn thần giáng là do hai vị trưởng lão Lâm Trọng Sơn và Lục Duệ phụ trách”.

“Giờ đã... khụ khụ, giờ họ đã chết, thì để tôi phụ trách đi?”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Mời”.

“Được”.

Ngụy Vô Nhai hăng giọng, rồi hướng mặt về phía võ giả trên đài Phong Thần: “Theo quy định của các lần trước, võ giả chỉ cần có thể sống đi ra từ đại lục Ngũ Hành đều có cơ hội vào thần giới!”

“Hoặc là trở thành thần bộc, hoặc là trở thành đệ tử ngoại môn của các đại thần tông!”

“Tuy cậu Diệp đã giết Giới Long Vương, khiến tất cả mọi người đều rời đại lục Ngũ Hành trước”.

“Nhưng chúng tôi vẫn làm theo quy định!”

“Cái gì?”

“Tốt quá rồi!"

“Cảm ơn cậu Diệp!”, cả hội trường sôi sục.
 
Chương 3661: Lên trên nữa


Ngụy Vô Nhai trầm giọng: “Trật tự, các người đừng vui mừng quá sớm!”

“Muốn được chúng tôi chọn, còn cần có đủ căn cốt!”

“Nói một cách dễ hiểu, nếu căn cốt của mọi người không đạt tiêu chuẩn thì cho dù tiến vào thần giới cũng không thể ngưng tụ thần cốt!”

Một thanh niên trong đám đông không nhịn được hỏi: “Nguy tiền bối, căn cốt là gì? Thần cốt là gì?”

Ngụy Vô Nhai giãn sắc mặt trả lời: “Căn cốt là thứ bẩm sinh của mỗi một người, ví dụ người phàm thì là căn cốt màu trắng!”

“Trên màu trắng là căn cốt màu xanh lục!”

“Lên trên nữa, căn cốt xanh lam, căn cốt màu vàng!”

“Màu tím, màu đỏ, màu vàng kiml”

“Kẻ có căn cốt màu xanh lam có tư cách trở thành thần bộc, căn cốt màu vàng có thể trở thành đệ tử ngoại môn của các thần tông!”

“Còn từ căn cốt màu vàng trở lên, ha ha... người như này ở thần giới cùng vô cùng hiếm có, chúng tôi cũng không hy vọng gặp được ở hạ giới!”

“Được rồi, không nói nhiều nữa!”

Ngụy Vô Nhai dậm chân.

Lập tức, đài Phong Thần chấn rung dữ dội!

Mọi người kinh ngạc phát hiện, sàn đá dưới chân lại sáng lên.

Các loại phù văn dưới gạch sàn nhanh chóng lấp lánh. Liền sau đó.

Trên người mỗi một võ giả đều vụt ra một cột sáng, vút lên không trung cao!

Rất nhiều võ giả vô cùng tuyệt vọng: “Màu trắng... tôi là căn cốt màu trắng! Không!”

Một vài thiên tài đại lục mặt xám như tro: “Tôi chỉ là màu xanh lục sao?”

“Tốt quá rồi, tôi là căn cốt màu xanh lam, có thể làm thần bộc rồi!”

“Màu vàng, tôi là căn cốt màu vàng!” Có người kích động, có người vui mừng điên cuồng.

“Không biết Diệp Bắc Minh đó có căn cốt gì?”, có người lên tiếng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom