Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2862: “Chưa chết hả?”


 

 “Kết cục của chúng ta là gì không cần tôi nói đâu nhỉ?”  

 

Người vừa nói chuyện chính là môn chủ của Quỷ Sát Môn.  

 

Vừa dứt lời, cả phòng họp yên lặng như tờ.  

 

Một lát sau.  

 

Sơn Quỷ bà bà cắn răng: “Không ngờ ả tiện nhân nhà họ Diệp kia còn chạy được, chết thật!”  

 

“Nếu không nhờ người anh em kết nghĩa của thằng oắt Diệp Bắc Minh kia nhảy vực cản lão!”  

 

“Thì cái đầu của Diệp Thanh Lam và đám đĩ kia đã bị lão chặt hết rồi!”  

 

Bỗng nhiên.  

 

Ầm!  

 

Tiếng nổ rung trời lệch đất truyền tới, cả phòng chấn động.  

  Advertisement

Như đã xảy ra động đất.  

 

Xoạt xoạt xoạt xoạt!  

 

Hàng trăm người đồng loạt đứng dậy, căn phòng tối đen bỗng sáng rực.  

 

Trong căn phòng ấy đều là những ông lão bà lão gầy trơ xương: “Chuyện gì thế?”  

 

Rầm!  

 

Cửa phòng bị người ta đánh bay, một người đàn ông trung niên hoảng sợ chạy vào: “Môn chủ, ở ngoài kia có một người đang xông vào đây...”  

 

“Cái gì?”  

 

Môn chủ Quỷ Sát môn sửng sốt, khó tin hỏi: “Một người? Đang xông vào Quỷ Sát Môn chúng ta ư?”  

 

Sơn Quỷ bà bà gầm lên: “Ai gan to vậy hả, chán sống rồi à?”  

 

“Đi, chúng ta lại đó xem thử!”  

 

Hàng trăm người kéo nhau đi ra khỏi cửa phòng.  

 

Vừa mới bước ra được khoảng hai bước.  

 

Tất cả mọi người đều dừng lại, nghi ngờ nhìn chằm chằm vào cửa vào phòng họp.  

 

Ở nơi ấy có một bóng người khuất sáng đang đứng đó.  

 

Môn chủ Quỷ Sát Môn nhướng mày: “Ai đó?”  

 

Vút!  

 

Một tia kiếm khí lao tới, môn chủ Quỷ Sát Môn còn chưa kịp hoàn hồn.  

 

Tia kiếm khí kia bay ngang qua cổ ông ta, nháy mắt đầu đã tiếp đất.  

 

“Ối! Môn chủ!”  

 

Mọi người kinh hãi, khiếp sợ nhìn cửa vào phòng họp.  

 

Ngay sau đó.  

 

Bóng người kia từ từ đi vào phong, ngọn đèn mờ ảo chiếu rọi gương mặt người nọ.  

 

“Diệp Bắc Minh?”  

 

“Chưa chết hả?”  

 

Người của Quỷ Sát Môn trừng mắt, hoảng sợ lùi ra sau như thấy quỷ.  

 

Diệp Bắc Minh hỏi một câu: “Ai là Sơn Quỷ bà bà?”  

“Này...”  

 

 

Mọi người sửng sốt, vô thức nhìn sang Sơn Quỷ bà bà.  

 

 

Diệp Bắc Minh nhìn sang bà ta rồi chạy tới.  

 

 

Anh vung kiếm chém ra.  

 

 

Sơn Quỷ bà bà còn chả có tư cách đỡ đòn, bà ta cảm thấy bụng đau đớn, nửa người dưới đã biến đâu mất tăm.  

 

 

“Á...”  

 
 
Chương 2863: "Mưa sao băng?"


 

 Huyết quang chợt lóe trong mắt Diệp Bắc Minh sưu hồn bà ta.  

 

Tất cả mọi thứ trong đầu Sơn Quỷ bà bà đều đã bị anh nắm rõ.  

 

Một vài hình ảnh xuất hiện trước mắt anh.  

 

Hầu Tử bóp nát mấy trăm viên Lôi Bạo Châu rồi nhảy xuống vực.  

 

Thập sư tỷ Vương Như Yên để ngăn cản truy binh đã dẫn người của Quỷ Sát Môn và Thiên Võ Tông vào Thiên Ma cốc, giờ hiện đang bặt vô âm tín.  

 

Cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào chiến đấu đến chết, chôn thây nơi đại dương.  

 

Thất sư tỷ Liễu Như Khanh thiêu đốt tuổi thọ, tự bạo đan điền.  

 

Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông liên minh ép Diệp Thanh Lam tới rìa Vạn Độc cốc.

Tam sư tỷ Tiểu Độc Tiên chảy khô máu độc toàn thân, dùng mạng đổi mạng giết mấy ngàn người!  

 

Từng tin tức đều nhìn thấy mà giật mình!  

  Advertisement

"Ha ha ha ha!"  

 

Biểu cảm của Diệp Bắc Minh dữ tợn đến cực điểm, chảy ra hai hàng huyết lệ: "Lão già, mày và cả Quỷ Sát Môn chúng mày nữa, thật là đáng chết!"  

 

"Tháp nhỏ, tế sống Quỷ Sát Môn cho tôi!"  

 

...  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giật nảy mình: "Nhóc, Quỷ Sát Môn ít nhất có hơn một triệu người, cậu..."  

 

Diệp Bắc Minh gào lên: "Đừng nói nhảm nữa, tế sống toàn bộ cho tôi!"  

 

"Tôi muốn khiến bọn họ chôn cùng sư tỷ tôi!"  

 

"Phần Thiên Chi Diễm, thiêu đốt!"  

 

Xèo!  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bộc phát hết sức lực, Phần Thiên Chi Diễm giáng từ trên trời xuống như mưa sao băng!  

 

Trong chớp mắt, toàn bộ Quỷ Sát Môn hóa thành một biển lửa!  

 

Mấy ngàn dặm bên ngoài, những người tu võ phát hiện ngọn lửa ngút trời trên không trung Quỷ Sát Môn đều sôi nổi chạy tới hiện trường.  

 

"Xảy ra chuyện gì vậy?"  

 

"Sao Quỷ Sát Môn lại hóa thành một biển lửa..."  

 

"Trời ạ..."  

 

Trong ngọn lửa, cả triệu bóng người điên cuồng giãy giụa, trông chẳng khác gì địa ngục Tu La!  

 

Vô số người tu võ trừng to mắt, cơ thể không ngừng run rẩy.  

 

Tin tức của Quỷ Sát Môn truyền về Thiên Vũ Tông, một lão già mặc đạo bào khiếp sợ nhảy dựng lên!  

 

Chính là Hùng Kim Phong!  

 

Khuôn mặt ông ta tràn ngập vẻ không dám tin: "Quỷ Sát Môn đột nhiên bị thiên hỏa giáng lâm, cắn nuốt hết thảy, hóa thành một đám tro bụi!"  

 

"Chuyện này sao có thể!"  

 

Mồ hôi lạnh của Hùng Kim Phong chảy ròng ròng trên trán.  

 

Trực giác nói cho ông ta biết, mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.  

 

Một giây sau.  

 

Gào rống!  

Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng rồng ngâm, mọi người Thiên Vũ Tông cảm thấy kỳ quặc: "Rồng ngâm? Chuyện gì xảy ra thế?"  

 

 

Một đệ tử xông vào đại điện: "Tông chủ, chư vị trưởng lão, bên ngoài rơi mưa sao băng!"  

 

 

"Mưa sao băng?"  

 

 

Đám người Hùng Kim Phong sững sờ, bên tai chợt truyền đến một tiếng vang thật lớn, đại điện ầm ầm nổ tung.  

 

 

"A..."  

 

 

Ngọn lửa dính lên người, hỏa thế lập tức lan tràn!  

 
 
Chương 2864: Cậu ta không chết!"


"Đừng... Đừng mà..."  

 

 

Đám cao tầng Thiên Vũ Tông vô cùng hoảng sợ, ngọn lửa này hoàn toàn không thể dập tắt!  

 

Chỉ có thể tuyệt vọng nhìn bản thân hóa thành tro tàn!  

 

Hùng Kim Phong sợ hãi kêu to: "Phần Thiên Chi Diễm, đây là Phần Thiên Chi Diễm!"  

 

"Diệp Bắc Minh, tên này không có chết..."  

 

Dứt lời, Hùng Kim Phong hoàn toàn bị Phần Thiên Chi Diễm cắn nuốt!  

 

...  

 

Tổng viện Giám sát, Vương Chỉ Dao vọt vào phòng: "Viện trưởng, lão Hoa, Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông bị diệt!"  

 

"Cái gì?"  

 

Hai người Vương Bình An và Hoa Côn Luân đồng thời đứng bật dậy.  

 

Bọn họ dồn dập hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"  

 

Gương mặt xinh đẹp của Vương Chỉ Dao trắng bệch: "Trên trời giáng xuống lửa lớn, Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông hóa thành tro tàn!"  

 

"Hơn hai triệu người đều chết trong biển lửa trời!"  

 

Hít hà!  

 

Vương Bình An hít sâu một hơi, hoảng sợ ngã ngồi trên mặt đất: "Trời ạ, hơn hai triệu người..."  

 

Đôi mắt Hoa Côn Luân hung hăng co rụt lại: "Tất cả chúng ta đều đánh giá thấp sát tâm của anh ta, anh ta quả là đáng mặt Sát Thần!"  

 

...  

 

Thánh Vực, Lâm Bách Hùng và một lão già bước vào phòng khách của nhà họ Tần.  

 

"Tần huynh, gấp gáp gọi chúng ta đến đây làm gì?", Lâm Bách Hùng nhướng mày.  

 

Tần Hồng Bân đang đi qua đi lại.  

 

Nhìn thấy hai người, đôi mắt ứa máu mở miệng: "Xảy ra chuyện lớn rồi!"  

 

Lâm Bách Hùng nghi hoặc: "Chuyện lớn gì mà có thể khiến anh phải đứng ngồi không yên thế này?"  

 

Giọng nói của Tần Hồng Bân run rẩy: "Quỷ Sát Môn, Thiên Vũ Tông bị diệt!"  

 

Lâm Bách Hùng sững sờ, chợt cười: "Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông? Đây chẳng phải là hai tông môn của thế giới Cao Võ sao?"  

 

"Bị diệt thì bị diệt, có gì ghê gớm đâu, đáng giá Tần huynh căng thẳng đến thế?"  

 

Tần Hồng Bân run run môi: "Cậu biết bọn họ bị diệt thế nào không?"  

 

"Ồ?"  

 

Lâm Bách Hùng hứng thú.  

 

Lão già nhà học Lục cũng tò mò hỏi: "Bị diệt như thế nào?"  

 

Tần Hồng Bân chật vật phun ra một câu: "Lửa lớn từ trên trời rơi xuống!"  

 

"Trời giáng lửa lớn, cộng lại cả hai tông môn, toàn bộ hai triệu người táng thân biển lửa!"  

 

Phòng khách rơi vào sự lặng ngắt như tờ!  

 

Lâm Bách Hùng và lão già nhà họ Lục khiếp sợ không nói nên lời!  

Tròng mắt suýt chút nữa nổ tung vì khiếp sợ!  

 

 

Một lúc lâu sau, Lâm Bách Hùng mới run rẩy hỏi ra một câu: "Anh... Anh nói cái gì?"  

 

 

Hô hấp của Tần Hồng Bân dồn dập, cánh tay run lẩy bẩy: "Tôi hoài nghi, tên kia... Cậu ta không chết!"  

 

 

Lâm Bách Hùng trực tiếp hô lên: "Không thể nào!"  

 

 

...  

 

 

...  

 
 
Chương 2865: Từ Biệt Vân, Thạch Trung Hà!


Ánh mắt Tần Hồng Bân cực kỳ rét lạnh: "Bất luận thế nào, chúng ta phải suy nghĩ đến tình huống xấu nhất!"  

 

 

"Nếu thằng kia đã chết thì tất nhiên là tốt nhất, chúng ta kê cao gối ngủ!"  

 

"Nếu anh ta chưa chết, dùng thủ đoạn giết người này, e rằng chúng ta không ngăn được!"  

 

Lão già nhà họ Lục nông nóng: "Vậy còn chờ gì nữa? Báo tin cho Phương công tử đi!"  

 

...  

  Advertisement

Lâm Bách Hùng không ngừng gật đầu: "Đúng đúng đúng, mau đi thông báo cho Phương công tử!"  

 

"Phương công tử vẫn luôn muốn diệt cỏ tận gốc nhà họ Diệp, nếu hắn ta biết thằng này không chết nhất định sẽ ra tay!"  

 

...  

 

Cùng lúc đó, ba ngàn thế giới nhà họ Phương.  

  Advertisement

Phương Nguyên ngồi xếp bằng, chân nguyên ngưng tụ.  

 

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lơ lửng trước người hắn ta, kiếm khí mạnh mẽ không ngừng rung động!  

 

Đột nhiên.  

 

Phương Nguyên khẽ mở hờ mắt, nhẹ nhàng nâng tay, từ trong nhẫn chứa vật bay ra một miếng ngọc bội: "Chuyện gì?"  

 

Ngọc bội truyền đến âm thanh dồn dập của Tần Hồng Bân: "Phương công tử, tôi là Tần Hồng Bân, việc lớn không xong rồi!"  

 

"Tên nhóc nhà họ Diệp kia rất có thể chưa chết..."  

 

Con ngươi Phương Nguyên hoàn toàn mở ra: "Ông nói cái gì! Tên kia không chết?"  

 

"Nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!"  

 

Tần Hồng Bân không dám giấu diếm, nói ra tin tức Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông bị tiêu diệt.  

 

Nghe được hơn hai triệu người bị thiêu sống, hai tông môn lớn hóa thành địa ngục Tu La.  

 

Ánh mắt Phương Nguyên trở nên cực kỳ sắc bén: "Tôi biết rồi!"  

 

Tần Hồng Bân lo lắng nói: "Ngoài tên này ra, ai sẽ hung tàn như vậy chứ?"  

 

"Phương công tử, cậu không thể không quản chúng tôi được!"  

 

"Trong khoảng thời gian này, ba nhà chúng tôi làm việc cho cậu, nếu như tên này tìm đến chúng tôi gây phiền phức, chúng tôi..."  

 

Phương Nguyên bình tĩnh trở lại, một con kiến không chết nhiều nhất là khiến hắn ta hơi kinh ngạc.  

 

Không đến mức tạo thành phiền toái quá lớn.  

 

Hắn ta lạnh nhạt lên tiếng: "Yên tâm, việc này tôi sẽ giải quyết".  

 

"Các ông sẽ không bị thương đến một sợi lông, tôi nói rồi!"  

 

Thấy Phương Nguyên tự tin như vậy, Tần Hồng Bân vô cùng vui mừng: "Cảm ơn, cảm ơn Phương công tử!"  

 

Phương Nguyên thu hồi ngọc bội.  

 

Nhìn thoáng qua kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, lông mày của hắn ta gắt gao xoắn lại với nhau: "Suốt hai năm rưỡi này, mày vẫn luôn không chịu nhận chủ, chẳng lẽ cũng bởi vì thằng này không chết?"  

 

Đôi mắt hắn ta hiện lên sát ý lạnh như băng: "Nếu như hắn ta hoàn toàn chết, hẳn mày sẽ nhận chủ chứ?"  

 

"Lão Hứa, lão Thạch!"  

Âm thanh vừa dứt.  

 

 

Không khí khẽ chấn động, hai bóng người cực kỳ già nua gần như là đột nhiên xuất hiện.  

 

 

Từ Biệt Vân, Thạch Trung Hà!  

 

 

Hai người đều là cảnh giới Siêu Phàm!  

 

 

Nhà họ Phương tốn cái giá cực lớn để phụng dưỡng!  

 

 

"Đi Thánh Vực một chuyến, nếu có người dám ra tay với nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục, giết anh ta!"  
 
Chương 2866: Hầu Tử còn có thể sống sót sao?"


 

 Không trung truyền đến giọng nói của Phương Vô Đạo: "Nguyên Nhi, cháu triệu hoán hai người này làm gì?"  

 

Phương Nguyên mỉm cười: "Lão tổ, cháu bảo bọn họ đi giẫm chết một con kiến!"  

 

Hắn ta không để chuyện này ở trong lòng, cho nên không hề nhắc đến việc con kiến này là Diệp Bắc Minh!  

 

"Những chuyện khác cháu vẫn nên bớt can thiệp đi, còn ba ngày nữa là ngày cháu và thần nữ Túc Hoàng kết hôn!"  

 

Phương Vô Đạo tiếp tục nói: "Mấy lão già chúng ta vận dụng tất cả mối quan hệ nhà họ Phương tích góp mấy năm nay, gần như mời đến người của tất cả các thế lực lớn!"  

  Advertisement

"Không chỉ như thế, Tổ Long điện, Thiên Đạo tông cũng có nhân vật lớn giáng lâm quan sát đám cưới của cháu!"  

 

Phương Nguyên kích động: "Lão tổ, sao phải làm ra trận địa lớn như vậy?"  

 

Dù ở trong ba ngàn thế giới, Tổ Long điện, Thiên Đạo tông cũng là một trong những thế lực đứng đầu!  

 

Thế mà Lão tổ có thể mời người của bọn họ đến?  

 

Có thể nghĩ phải tiêu tốn cái giá như thế nào!  

 

Phương Vô Đạo cười một tiếng: "Cháu là Chân Long của nhà họ Phương ta, mấy lão già chúng ta chuẩn bị đặt cược tất cả vào cháu!"  

 

"Sau đám cưới này, đại hội Chân Võ chính là sân khấu của cháu!"  

 

"Nguyên Nhi, đừng làm cho chúng ta thất vọng!"  

 

Khuôn mặt Phương Nguyên ngập tràn tự tin, nhìn thoáng qua kiếm Càn Khôn Trấn Ngục: "Lão tổ yên tâm, lần này Nguyên Nhi nhất định tỏa sáng rực rỡ!"  

 

"Trong ngàn năm tới, cháu muốn làm cho toàn bộ ba ngàn thế giới đều biết đến nhà họ Phương chúng ta!"  

 

...  

 

Sau khi hủy diệt Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông.  

 

Diệp Bắc Minh quay về thẳng Tổng viện Giám sát, Vương Bình An và Hoa Côn Luân biết Diệp Bắc Minh trở về thì vội vàng ra nghênh đón.  

 

"Cậu Diệp, cậu trở lại rồi".  

 

...  

 

Diệp Bắc Minh trực tiếp mở miệng: "Người của nhà họ Diệp ở đâu?"  

 

Hai người nhìn nhau: "Chúng tôi dẫn cậu đi!"  

 

Mười lăm phút sau, trong một sơn cốc cách Tổng viện Giám sát chưa đến trăm dặm.  

 

Xuyên qua một mảnh kết giới, Diệp Bắc Minh gặp được người nhà họ Diệp.  

 

Ông ngoại Diệp Nam Thiên tóc bạc phơ!  

 

Hai chân của cậu Diệp Thanh Dương biến mất, ngồi trên xe lăn gỗ, hoàn toàn biến thành người tàn phế.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh, con mắt đục ngầu của Diệp Nam Thiên lập tức đỏ lên: "Minh Nhi! Con... Con không chết!"  

 

Ông ta xông lại gần như phát điên, gào khóc như một đứa trẻ!  

 

"Chết rồi, tất cả mọi người đều chết rồi... Hu hu!"  

 

Hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ au: "Ông ngoại yên tâm đi, bất luận kẻ nào, chỉ cần trên tay nhiễm một giọt máu tươi của nhà họ Diệp!"  

 

"Con sẽ diệt toàn tộc của kẻ đó!"  

Khoảng nửa ngày sau, Thiên Uyên.  

 

 

Diệp Bắc Minh đứng trên vách núi, nhìn xuống phía dưới, Thần Ma chi nhãn lấp lóe.  

 

 

Đáy mắt một màu đen kịt, sâu không lường được, không thể nhìn thấu.  

 

 

"Tháp nhỏ, nơi này sâu bao nhiêu? Hầu Tử còn có thể sống sót sao?"  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Không gian nơi này vỡ vụn, bày ra trạng thái hỗn độn!"  

 
 
Chương 2867: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"


 

 Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười đầy thâm ý: "Người này không phải tướng đoản mệnh, anh ta nhảy vào Thiên Uyên chưa chắc đã là chuyện xấu!"  

 

"Có lẽ là một cơ duyên khác!"  

 

"Ồ?", Diệp Bắc Minh hơi kinh ngạc.  

 

Cuối cùng, anh rời khỏi Thiên Uyên.  

 

Bước ra ngoài Thiên Ma cốc!  

 

"Thập sư tỷ, em đến rồi!"  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh kiên định, nhìn thẳng vào sơn cốc bị khói đen che phủ, trông chẳng khác gì cửa Địa Ngục!  

 

Không hề do dự, anh nhấc chân bước vào trong đó!  

 

Trong nháy mắt vừa tiến vào Thiên Ma cốc, vô số yêu thú nhào lên như ác quỷ!  

 

Gào rống!  

 

Tiếng rồng ngâm vang lên, sau lưng anh xông ra chín con rồng đen!  

 

Ánh sáng đỏ như máu xông lên tận trời cao!  

 

Hồi lâu sau, bên trong Thiên Ma cốc truyền ra đủ loại tiếng kêu thảm thiết thê lương, thu hút vô số người tu võ!  

 

"Bên trong Thiên Ma cốc sao vậy?"  

 

"Yêu thú trong này con sau kinh khủng hơn con trước, rốt cuộc là thứ gì khiến bọn chúng phát ra loại âm thanh này?"  

 

"Những yêu thú này, hình như đang... Sợ hãi?"  

 

Càng ngày càng nhiều người tu võ tụ tập bên ngoài Thiên Ma cốc.  

 

Một ngày sau, một thanh niên toàn thân đẫm máu đi ra khỏi Thiên Ma cốc.  

 

Rồi nhanh chóng biến mất!  

 

"Hít hà! Người này là ai?"  

 

"Sát khí trên người anh ta thật nặng, chẳng lẽ yêu thú trong Thiên Ma cốc kêu thảm là bởi vì anh ta?"  

 

Người tu võ bên ngoài Thiên Ma cốc đồng loạt ngây dại!  

 

Sắc mặt một lão già không ngừng biến đổi: "Đi, tiến vào Thiên Ma cốc nhìn xem!"  

 

Rất nhiều người tu võ khác thì bị dọa lùi lại: "Ông lão này điên rồi!"  

 

"Đây là Thiên Ma cốc đấy, người tiến vào mười phần mười sẽ chết, có đi mà không có về!"  

 

Lão già lắc đầu: "Chỉ đừng ở cửa sơn cốc nhìn xem, nếu có nguy hiểm tôi sẽ lập tức lui ra ngoài!"  

 

"Ai bằng lòng lập đội với lão phu không?"  

 

Mấy người tu võ do dự bước lên, cùng nhau tiến vào Thiên Ma cốc, bọn họ lập tức bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ choáng váng!  

 

Trên mặt đất, khắp nơi toàn là thi thể, máu chảy thành sông, giống y như Địa Ngục!  

 

Ai ai cũng ngây dại: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"  

 

Sắc mặt lão già kia cực kỳ ngưng trọng: "Đi, đi chỗ sâu trong nhìn xem!"  

 

Lá gan mọi người lớn hơn, thẳng tiến lên.  

 

Dọc đường đều là thi thể của yêu thú, toàn bộ Thiên Ma cốc không còn một vật còn sống!  

 

Lão già kia bị dọa đến run cầm cập: "Trời ạ! Vừa rồi người kia giết xuyên qua Thiên Ma cốc!"  

"Hít hà!"  

 

 

Mọi người hít sâu một hơi!  

 

 

Diệp Bắc Minh rời khỏi Thiên Ma cốc, đi về hướng một vùng biển: "Tháp nhỏ, ông chắc chắn Thập sư tỷ của tôi không chết chứ?"  

 

 

..  

 

 

..  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kiêu ngạo mở miệng: "Nhóc, cậu đang hoài nghi bản tháp hả?"  

 
 
Chương 2868: "Người kia, cũng là cậu?"


 

 Diệp Bắc Minh thở dài.  

 

Nửa ngày sau, phía trước là một vùng biển.  

 

Nơi này là địa điểm Cửu sư tỷ ngã xuống, anh tìm kiếm hồi lâu.  

 

..  

 

Nhận được kết luận giống với giống như Thiên Ma cốc, có lẽ Cửu sư tỷ cũng chưa chết!  

 

Hô hấp của Diệp Bắc Minh trở nên dồn dập: "Đi, đi Vạn Độc cốc!"  

 

Thất sư tỷ Liễu Như Khanh tự kíp nổ đan điền bên ngoài Vạn Độc cốc!  

 

Tam sư tỷ Tiểu Độc Tiên chảy khô máu độc toàn thân tại Vạn Độc cốc!  

 

Bên ngoài Vạn Độc cốc, hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ lên: "Thất sư tỷ, Tam sư tỷ..."  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ quát một tiếng: "Nghịch chuyển càn khôn, tái hiện thời gian!"  

 

Một giây sau.  

 

Trước mắt Diệp Bắc Minh hiện lên một đoạn cảnh tượng, máu tươi trên người Liễu Như Khanh bùng cháy, cô ấy che chở cho mấy người Diệp Thanh Lam tiến vào Vạn Độc cốc!  

 

Mấy ngàn người cùng nhau vây đánh, cuối cùng Liễu Như Khanh lựa chọn tự nổ đan điền!  

 

Tam sư tỷ Tiểu Độc Tiên thấy thế, trực tiếp làm máu độc toàn thân mình chảy khô, độc chết mấy ngàn người kia!

Hai người kia thì thoi thóp.  

 

Những người tu võ còn lại bị máu độc tạm thời ép lùi lại!  

 

Lúc này, trong hình xuất hiện một bóng dáng mang đi hai người.  

 

Thân thể Diệp Bắc Minh run lên: "Nữ hoàng Tu La! Là cô ta?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục chợt cười: "Nhóc, vận may của cậu cũng không tệ lắm".  

 

"Nếu nữ hoàng Tu La đã bằng lòng ra tay, hai vị sư tỷ này của cậu dù có bị phế đi, nhưng đại khái sẽ không chết!"  

 

Diệp Bắc Minh gật gật đầu.  

 

Hai vị sư tỷ không có việc gì, thế mẹ anh thì sao?  

 

"Đi!"  

 

Không chút do dự, anh bước thẳng vào trong Vạn Độc cốc.  

 

Một tiếng sau, Diệp Bắc Minh an toàn đi ra khỏi Vạn Độc cốc: "Nhóm mẹ tôi cũng đều không chết ở Vạn Độc cốc, quả là một tin tức tốt!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: "Nhóc, lần này cậu yên tâm rồi chứ?"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Nhưng mà, các cô ấy ở đâu?"  

 

Đột nhiên.  

 

Ánh mắt của anh liếc nhìn về một phía nào đó: "Ra đây!"  

 

"Quả nhiên là cậu, cậu thật sự không chết!"  

 

Một cô gái cực đẹp bước tới, gương mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ kích động.  

 

Diệp Bắc Minh khá bất ngờ: "Là cô?"  

 

Diệp Nguyệt Thiền nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: "Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông hủy diệt, là do cậu làm phải không?"  

 

Diệp Bắc Minh không trả lời cô ta.  

Diệp Nguyệt Thiền hít sâu một hơi, lồng ngực kịch liệt phập phồng: "Bên trong Thiên Ma cốc, toàn bộ yêu thú đã chết, có người nhìn thấy một bóng người đi ra khỏi Thiên Ma cốc!"  

 

 

"Người kia, cũng là cậu?"  

 

 

Sau khi biết được những tin tức này, cô ta lập tức suy đoán Diệp Bắc Minh đã trở lại.  

 

 

Vậy nên cô ta trước một bước đi đến bên ngoài Vạn Độc cốc, không ngờ thật sự đụng phải Diệp Bắc Minh!  

 

 

Diệp Bắc Minh không thèm trả lời cô ta, xoay người rời đi.  

 

 

Diệp Nguyệt Thiền lập tức la lên: "Diệp Bắc Minh, tôi biết tung tích của mẹ cậu!"  

 
 
Chương 2869: "Diệp Bắc Minh cậu điên rồi!"


 

 Anh duỗi tay bóp lấy cần cổ mềm mại của cô ta!  

 

Cảm giác hít thở không thông đánh úp lại!  

 

"Nói! Mẹ tôi ở đâu?"  

 

Diệp Nguyệt Thiền đau đến suýt chảy nước mắt: "Cậu... Cậu quá đáng, tôi đã cứu mẹ cậu!"  

 

"Thế mà cậu dám đối xử với tôi như vậy!"  

 

Diệp Bắc Minh sững sờ, vội vàng buông tay: "Chuyện gì xảy ra vậy?"  

 

Diệp Nguyệt Thiền trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh.  

 

Mới vừa rồi, cảm giác bị sát khí khóa chặt trong nháy mắt khiến cô ta tưởng mình sẽ chết!  

 

"Đi một chuyến đến Thánh Vực với tôi thì cậu sẽ biết, có điều mặc dù tôi cứu được mẹ cậu, nhưng tình huống của bà ấy không hề lạc quan!"  

 

...  

 

Thánh Vực, nhà họ Diệp Thái Cổ.  

  Advertisement

Chỗ sâu trong một cấm địa.  

 

Nơi này cực kỳ lạnh lẽo, mang lại cảm giác như thể xương cốt bị nứt ra vì đóng băng!  

 

Diệp Nguyệt Thiền dẫn Diệp Bắc Minh đi vào trong một hầm băng, cảnh tượng trước mắt khiến toàn thân anh run lẩy bẩy!  

 

Bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ!  

 

Ngũ sư tỷ Khương Tử Cơ!  

 

Nhị sư tỷ Thiên Nhận Băng!  

 

Mẹ anh Diệp Thanh Lam!  

 

Bốn người bị hàn băng phong ấn, hơi thở vô cùng yếu ớt!  

 

Nhưng cũng may vẫn còn một hơi thở!  

 

Giọng nói của Diệp Bắc Minh khàn khàn: "Lục sư tỷ, Tứ sư tỷ và Đại sư tỷ của tôi đâu?"  

 

Diệp Nguyệt Thiền lắc đầu: "Không biết!"  

 

"Là tôi mang các cô ấy ra khỏi Vạn Độc cốc, lúc phát hiện ra các cô ấy, khắp người họ bò đầy độc trùng!"  

 

"Dù là thần y tốt nhất nhà họ Diệp cũng không thể hoàn toàn hóa giải hết kịch độc trên người các cô ấy!"  

 

"Tôi chẳng có cách nào, nên đành để lão tổ dùng huyền băng chục nghìn năm phong ấn các cô ấy, khiến độc tố lan tràn chậm hơn một chút..."  

 

Cô ta còn chưa nói xong.  

 

Lòng bàn tay Diệp Bắc Minh chợt bốc lên ngọn lửa hừng hực!  

 

...  

 

Xèo!  

 

Dưới tác dụng của Phần Thiên Chi Diễm, huyền băng chục nghìn năm lập tức hòa tan!  

 

Diệp Nguyệt Thiền vô cùng hoảng sợ: "Diệp Bắc Minh cậu điên rồi!"  

 

"Một khi huyền băng chục nghìn năm hòa tan, kịch độc trên người các cô ấy sẽ lập tức lan ra khắp người!"  

 

"Đến lúc đó dù là Đại La thần tiên tới cũng không cứu được bọn họ!"  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Đại La thần tiên không cứu được, nhưng Diệp Bắc Minh tôi có thể cứu sống!"  

 

Vừa dứt lời, Phần Thiên Chi Diễm ngưng tụ lại một chỗ, hóa thành vô số cây "châm lửa" chui vào trong cơ thể mẹ anh và mấy người sư tỷ.  

 

Sau đó, Diệp Nguyệt Thiền thấy được cảnh tượng suốt đời khó quên!  

 

Khí đen trên thân đám người Diệp Thanh Lam đang nhanh chóng biến mất!  

 

Ngắn ngủi mười lần hô hấp, thế mà tất cả các cô ấy đều tỉnh lại!  

 

"Trời ạ!"  

 

Diệp Nguyệt Thiền gắt gao che miệng: "Sao có thể chứ!"  

"Kịch độc đến cả thần y nhà họ Diệp mình cũng đành bó tay, cậu ta lại có thể hóa giải trong chớp mắt?"  

 

 

"Rốt cuộc tên này còn có thủ đoạn và bản lĩnh gì mà mình không biết?"  

 

 

Diệp Nguyệt Thiền chịu chấn động cực kỳ lớn!  

 

 

Một âm thanh suy nhược vang lên: "Minh Nhi..."  

 

 

Diệp Bắc Minh lập tức tiến lên, đỡ Diệp Thanh Lam ngồi dậy: "Mẹ!"  

 

 

"Tiểu sư đệ..."  

 
 
Chương 2870: Anh nói qua loa.


Diệp Nguyệt Thiền không quấy rầy bọn họ, lựa chọn lui ra ngoài!  

 

 

Diệp Bắc Minh vội vàng giải thích: "Ba vị sư tỷ yên tâm, các chị ấy đều không có việc gì!"  

 

"Gì cơ?"  

 

Lục Tuyết Kỳ vô cùng vui mừng: "Tiểu sư đệ, em nói thật hả?"  

 

Khương Tử Cơ nắm chặt lấy tay Diệp Bắc Minh: "Tiểu sư đệ, em đừng lừa gạt các chị!"  

 

Thiên Nhận Băng cắn môi: "Các chị tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ các chị ấy vẫn còn có đường sống khác?"  

 

"Đúng đấy, Minh Nhi, chuyện đó là thế nào?", khuôn mặt Diệp Thanh Lam tràn ngập nghi hoặc.  

 

Diệp Bắc Minh giải thích một lần, tự anh đã đi qua nơi mấy vị sư tỷ ngã xuống!  

 

Nhưng không ngoại lệ, anh không hề phát hiện hơi thở tử vong của các cô ấy.  

 

..  

  Advertisement

Diệp Nguyệt Thiền rời khỏi hầm băng, một lão già đi tới: "Thằng này thế mà thật sự không chết, khiến lão phu cực kỳ bất ngờ!"  

 

"Xem ra cậu ta quả là người mang thiên mệnh, đúng rồi, tình huống bên trong sao rồi?"  

 

Gương mặt xinh đẹp của Diệp Nguyệt Thiền ngưng trọng: "Lão tổ, cậu ta thuận tay giải kịch độc trên người đám Diệp Thanh Lam rồi!"  

 

Diệp Thương Thiên biến sắc: "Cái gì? Thứ kịch độc mà thần y nhà họ Diệp chúng ta không giải được, tên kia thuận tay liền giải?"  

 

"Dạ!"  

 

Diệp Nguyệt Thiền gật đầu.  

 

Diệp Thương Thiên yên lặng hồi lâu, mới nhả ra một câu: "Mẹ nó, cậu ta thật đúng là yêu nghiệt!"  

 

Khóe miệng Diệp Nguyệt Thiền hiện lên nụ cười: "Thật đúng là yêu nghiệt quá đáng, nhưng cậu ta là con trai của Dạ Huyền, rất bình thường!"  

 

"Dạ Huyền?"  

 

Diệp Thương Thiên sửng sốt, trong đầu hiện lên một bóng hình: "Lúc trước không giữ lại ông ta làm con rể nhà họ Diệp được, để Diệp Bắc Minh này ở rể nhà họ Diệp cũng không tệ!"  

 

Diệp Nguyệt Thiền nóng nảy: "Lão tổ, cậu ta cũng là họ Diệp!"  

 

"Chuyện này làm sao được!"  

 

Diệp Thương Thiên mỉm cười lắc đầu: "Cháu gấp cái gì?"  

 

"Vả lại, mặc dù cậu ta họ Diệp, nhưng đây cũng là họ của mẹ cậu ta!"  

 

"Chủng tộc chân chính của cậu ta hẳn là Thiên Ma tộc!"  

 

Hai mắt Diệp Thương Thiên tỏa sáng: "Nhưng mà... Trong số con cháu của nhà họ Diệp, không ai có thể so sánh được với mấy vị sư tỷ khuynh quốc khuynh thành của cậu ta!"  

 

"Thiền Nhi, chẳng phải cháu cũng là con cháu của nhà họ Diệp sao?"  

 

Diệp Thương Thiên nói ra lời kinh người: "Không bắt được bố cậu ta, vậy bắt lấy con trai ông ta!"  

 

"Thiếu hẳn ba mươi năm đường vòng, thắng đậm!  

 

...  

 

..  

 

"Hả?"  

 

Thân thể mềm mại của Diệp Nguyệt Thiền run lên, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng: "Lão tổ... Ngài... Ngài đừng nói giỡn thế..."  

 

"Cháu... Cháu không được..."  

 

Cô ta bụm mặt, nhanh chóng chạy đi!  

Trong hầm băng, mẹ và ba vị sư tỷ của anh cuối cùng cũng có chút máu.  

 

 

Diệp Thanh Lam bắt lấy tay Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, suốt hai năm qua con đã đi đâu?"  

 

 

Diệp Bắc Minh thuận miệng giải thích: "Sau khi Thần miếu nổ tung, nó tạo thành một vòng xoáy hỗn độn cực lớn".  

 

 

"Con bị vây ở trong vòng xoáy hỗn độn, dùng suốt hai năm mới thoát khỏi".  

 

 

Anh nói qua loa.  
 
Chương 2871: "Quả nhiên là ma tỷ!"


 

Trong đó chắc chắn hung hiểm vô cùng!  

 

"Đúng rồi Minh Nhi, hiện tại con là cảnh giới gì rồi?"  

 

Diệp Thanh Lam nghi ngờ đánh giá con trai: "Sao mẹ không nhìn thấu được thực lực của con?"  

 

Diệp Bắc Minh đáp: "Mẹ, bây giờ con là cảnh giới Giới Chủ đỉnh phong!"  

 

"Cái gì!"  

 

Diệp Thanh Lam ngây dại.  

 

Ba người sư tỷ Lục Tuyết Kỳ, Khương Tử Cơ, Thiên Nhận Băng cũng nghẹn họng nhìn trân trối: "Tiểu sư đệ, em đã là cảnh giới Giới Chủ đỉnh phong?"  

 

"Sao có thể chứ, cũng quá nhanh rồi đi!"  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Từ giờ trở đi, toàn bộ thế giới Cao Võ, thậm chí cả Thánh Vực cũng không ai có thể uy hiếp đến mọi người!"  

 

Diệp Thanh Lam kích động, không ngừng gật đầu: "Tốt!"  

 

"Con trai giỏi!"  

 

Bà hít sâu một hơi: "Minh Nhi, sau đó con đã có dự định gì chưa?"  

 

Diệp Bắc Minh trả lời: "Bố con vẫn còn ở trong Ma Uyên, con chuẩn bị cứu bố ra trước!"  

 

Sắc mặt Diệp Thanh Lam trong nháy mắt trở nên ngưng trọng: "Với thực lực hiện tại của con, đã đủ để cứu bố con ra rồi!"  

 

"Nhưng, một khi bố con rời khỏi Ma Uyên, Ma Uyên sẽ lập tức sụp đổ!"  

 

"Đến lúc đó, các chủng tộc khác của Ma Giới sẽ có thể thông qua Ma Uyên sụp đổ để tiến vào thế giới loài người!"  

 

"Với tính tình của bố con, trước khi tìm được biện pháp giải quyết, ông ấy sẽ không rời khỏi Ma Uyên!"  

 

Diệp Bắc Minh khoát tay: "Mẹ, mẹ xem đây là thứ gì?"  

 

Một cái ấn màu đen xuất hiện trong tay Diệp Bắc Minh.  

 

Trên thân nó quấn quanh chín con ma long màu đen, sinh động như thật!  

 

Diệp Thanh Lam giật nảy cả mình: "Đây là..."  

 

Diệp Bắc Minh phun ra hai chữ: "Ma tỷ!"  

 

"Cái gì?"  

 

Diệp Thanh Lam vô cùng khiếp sợ: "Quả nhiên là ma tỷ!"

"Minh Nhi, làm thế nào mà con có được nó?"  

 

Diệp Bắc Minh kể lại mọi chuyện, từ lúc anh lấy được ma tỷ ở trong Thần miếu, đồng thời ma tỷ nhận anh làm chủ.  

 

Diệp Thanh Lam không thực sự vui vẻ, ngược lại sắc mặt bà càng ngày càng khó coi.  

 

"Mẹ, mẹ sao thế?"  

 

Diệp Thanh Lam lắc đầu, dáng vẻ muốn nói lại thôi.  

 

Dưới sự truy vấn của Diệp Bắc Minh, Diệp Thanh Lam mới ngưng trọng mở miệng: "Minh Nhi, con cũng đã biết ma tỷ nhận chủ có ý nghĩa như thế nào rồi đúng không?"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đương nhiên là con biết, có nghĩa con có thể trở thành chủ nhân của Ma tộc!"  

 

"Đúng!"  

 

Diệp Thanh Lam cũng gật đầu: "Nhưng, đây chỉ là chủ nhân của Ma tộc trên danh nghĩa!"  

 

"Thứ này giống như ngọc tỉ truyền quốc của Hoa tộc, người nào được nó chính là người mang thiên mệnh!"  

"Con có thể ra lệnh cho Ma tộc cấp thấp thông thường, nhưng Ma tộc cấp cao thì sao?"  

 

 

"Bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào đuổi giết con, thứ này sẽ mang đến họa sát thân cho con!"  

 

 

Bà căng thẳng nắm chặt tay Diệp Bắc Minh.  

 

 

Diệp Bắc Minh đã sớm nghĩ đến chuyện này.  

 

 

Anh vỗ vỗ mu bàn tay Diệp Thanh Lam: "Mẹ, mẹ yên tâm, chính con có chừng mực!"  

 

 

"Được rồi".  

 
 
Chương 2872: Nhà họ Diệp tôi vẫn có chút mặt mũi!"


 

 Diệp Thanh Lam nhìn Diệp Bắc Minh: "Con muốn làm gì?"  

 

Một cơn ớn lạnh trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ hầm băng!  

 

Hai mắt Diệp Bắc Minh rét lạnh: "Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông dám đuổi giết mọi người, tất cả đều bởi vì nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục làm chỗ dựa sau lưng bọn chúng!"  

 

"Con muốn nói cho tất cả mọi người, Diệp Bắc Minh con đã trở lại!"  

 

"Bất cứ kẻ nào dám làm tổn thương đến mọi người, đều phải trả lại bằng máu!"  

  Advertisement

Diệp Thanh Lam có vài phần lo âu: "Minh Nhi, nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục đều là gia tộc Thái Cổ!"  

 

"Một mình con đối đầu với bọn họ, chẳng lẽ không cảm thấy áp lực sao?"  

 

"Con trở về là được rồi, những thứ khác mẹ không đòi hỏi!"  

 

Diệp Bắc Minh tự tin mỉm cười: "Mẹ, mẹ cứ chờ tin tức tốt của con đi!"  

  Advertisement

"Trong vòng một ngày, con sẽ hủy diệt bà gia tộc Thái Cổ lớn cho mẹ xem!"  

 

Để lại mẹ và sư tỷ tiếp tục tĩnh dưỡng, một mình anh đi ra hầm băng.  

 

...  

 

Diệp Thương Thiên tươi cười bước tới, như thể đã quen thuộc lâu: "Nhóc Diệp, cậu lại có thể sống sót trở về!"  

 

"Nếu những người kia biết cậu không chết, nhất định sẽ sợ đến chết khiếp!"  

 

Diệp Bắc Minh cười đầy thâm ý: "Lão Diệp ý chỉ người của nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục?"  

 

Nụ cười của Diệp Thương Thiên cứng lại.  

 

Chợt ông ta gật đầu.  

 

Giọng nói già nua vang lên: "Nhóc Diệp, tôi đã điều tra tất cả tư liệu của cậu!"  

 

"Dựa theo tính cách của cậu, cậu muốn hoàn toàn hủy diệt ba gia tộc này hả?"  

 

Diệp Bắc Minh không hề che giấu: "Chúc mừng ông đã đoán đúng!"  

 

Diệp Thương Thiên sững sờ, lắc đầu, giọng nói cũng lạnh hơn ba phần: "Đừng trách lão phu không nhắc nhở cậu, nội tình của nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục cực kỳ kinh khủng!"  

 

"Dù cậu có thủ đoạn cực kỳ nghịch thiên, cũng hoàn toàn không có khả năng một mình hủy diệt ba gia tộc Thái Cổ!"  

 

"Dù là trăm vị sư phụ Thái Cổ đại năng của cậu sống lại, cũng tuyệt đối không làm được!"  

 

Diệp Bắc Minh hỏi lại: "Vậy nên?"  

 

Diệp Thương Thiên thấy thái độ thờ ơ này của Diệp Bắc Minh thì hoàn toàn bị chọc tức, giận quá hóa cười!  

 

"Vậy nên? Ha hả!"  

 

Ông ta thất vọng lắc đầu: "Nhóc Diệp, lão phu cũng là vì tốt cho cậu!"  

 

"Bất luận hiện tại cậu có thủ đoạn gì, nếu cậu muốn hủy diệt ba gia tộc Thái Cổ lớn này, chỉ có một con đường chết!"  

 

"Bọn họ biết cậu trở về cũng sẽ không chịu giảng hòa, cho nên bây giờ cậu chỉ có một cơ hội!"  

 

"Ồ? Ông nói nghe xem nào", Diệp Bắc Minh thờ ơ.  

 

Diệp Thương Thiên nói thẳng: "Cầu hoà!"  

 

Diệp Bắc Minh cười: "Cầu hoà? Cầu hoà thế nào?"  

Diệp Thương Thiên quét mắt nhìn Diệp Bắc Minh: "Hôm nay chính là thời điểm bốn gia tộc Thái Cổ lớn, nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục, nhà họ Diệp cử hành cuộc họp hàng năm tại Nguyên Long thành!"  

 

 

"Lão phu dẫn cậu đến Nguyên Long thành, nhà họ Diệp tôi vẫn có chút mặt mũi!"  

 

 

"Đến lúc đó lão phu và mấy lão tổ nhà họ Diệp tự mình mở miệng, mọi người biến chiến tranh thành tơ lụa!"  

 

 

"Cậu thấy thế nào?"  

 

 

Diệp Bắc Minh tùy ý gật gật đầu: "Rất tốt".  

 

 

"Khá lắm!"  

 
 
Chương 2873: Chẳng khác gì nhấn nút thời gian dừng lại!


 

 "Như vậy cũng tốt, đợi đến lúc cậu ta gia nhập nhà họ Diệp rồi lại gõ thêm một phen sau!"  

 

"Cố gắng nỗ lực bồi dưỡng, vẫn là một mầm mống tốt!"

Nửa tiếng sau, trước một tòa truyền tống trận ở chỗ sâu trong nhà họ Diệp.  

 

Diệp Thương Thiên mang theo bốn lão già xuất hiện.  

 

Rõ ràng bọn họ đều là cảnh giới Chân Linh!  

 

Ngoài bọn họ ra còn có một đám con cháu của nhà họ Diệp.  

 

Trong đám người, Diệp Nguyệt Thiền liếc nhìn Diệp Bắc Minh, đối phương vừa vặn cũng nhìn qua.  

 

Bốn mắt nhìn nhau!  

 

Trong chớp mắt, gương mặt xinh đẹp của Diệp Nguyệt Thiền đỏ lên.  

 

Cô ta vội vàng cúi đầu xuống: "Sao mình lại sợ thằng nhóc hôi sữa này chứ, mình đâu có thật sự thích cậu ta!"  

 

"Đều do lão tổ nói bừa, gì mà để mình bắt lấy cậu ta, phì..."  

  Advertisement

Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Nguyệt Thiền càng đỏ mặt hơn!  

 

Diệp Thương Thiên bảo mọi người đứng trên truyền tống trận: "Xuất phát!"  

 

Ánh sáng trắng lóe lên.  

 

Đến khi mọi người mở mắt ra lần nữa, trước mặt bọn họ xuất hiện một tòa thành trì cổ xưa to lớn!  

 

Chỉ có một mặt tường thành mà đã có chín cổng thành cao chừng trăm mét xếp thành một hàng.  

 

Vô số người tu võ ra ra vào vào, nối liền không dứt!  

 

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc, phía dưới tòa cổ thành này có ba mươi sáu đầu long mạch!"  

 

...  

 

..  

 

"Long mạch?"  

 

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh sáng lên!  

 

Đúng lúc này.  

 

Mấy người trẻ tuổi mỉm cười đi tới: "Chư vị tiền bối, cuối cùng mọi người cũng tới, chúng ta chờ đợi ở đây đã lâu!"  

 

Đám người Diệp Thương Thiên khẽ gật đầu.  

 

Ánh mắt của thanh niên áo tím dẫn đầu rơi xuống người Diệp Nguyệt Thiền: "Em Nguyệt Thiền, đã lâu không gặp!"  

 

...  

 

Tần Huyền Nhất!  

 

250 tuổi!  

 

Cảnh giới Giới Vương!  

 

Người trẻ tuổi kiệt xuất nhất của nhà họ Tần!  

 

Diệp Nguyệt Thiền nhướng mày, theo bản năng nhìn thoáng qua Diệp Bắc Minh.  

 

Cử động rất nhỏ này đã khiến thanh niên áo tím nhận ra!  

 

Con ngươi hắn ta chuyển động, rơi xuống trên người Diệp Bắc Minh: "Em Nguyệt Thiền, vị này là ai?"  

 

"Gương mặt lạ thật đấy, sao tôi chưa từng gặp qua vậy?"  

 

Diệp Nguyệt Thiền do dự: "Cậu ta..."  

 

Diệp Bắc Minh chủ động trả lời: "Diệp Bắc Minh!"  

 

"Ồ, Diệp Bắc Minh..."  

 

Tần Huyền Nhất tùy ý gật gật đầu, đầu óc chưa kịp phản ứng lại!  

Một giây sau.  

 

 

Tròng mắt của hắn ta hung hăng co rụt lại: "Cậu... Cậu nói cái gì?"  

 

 

"Cậu là Diệp Bắc Minh!"  

 

 

Ba chữ Diệp Bắc Minh này như thể có ma lực!  

 

 

Cửa thành Nguyên Long thành vốn vô cùng náo nhiệt lập tức lặng ngắt như tờ!  

 

 

Tất cả người tu võ đồng loạt dừng bước lại, có người bước nửa bước lơ lửng giữa không trung!  

 
 
Chương 2874: Sương máu nổ tung!


 

 "Diệp Bắc Minh?"  

 

"Là Diệp Bắc Minh Hoa tộc kia sao?"  

 

"Cậu ta không phải là..."  

 

"Hai năm rưỡi trước chẳng phải cậu ta đã chết ở chiến trường Thái Cổ rồi sao?"  

 

"Cậu ta trở lại?"  

 

Toàn trường chấn động!  

 

Có người lắc đầu: "Hẳn là cùng tên cùng họ thôi, tên kia đã chết rồi, kẻ này không thể nào là cậu ta được!"  

 

"Đúng đúng đúng!"  

 

Một số người tu võ gật đầu lia lịa.  

 

Chỉ có mấy lão già trong đám người biến sắc, trong nháy mắt trở nên cực kỳ nghiêm nghị!  

 

Bờ môi run nhè nhẹ: "Là cậu ta... Cậu ta đã trở lại!"  

 

Tần Huyền Nhất chưa từng thấy gương mặt thật của Diệp Bắc Minh, còn tưởng rằng chỉ là cùng tên.  

 

Thằng kia sớm đã chết ở chiến trường Thái Cổ rồi!  

 

Hắn ta cười đầy hài hước: "Sao cậu lại cùng tên với một người chết chứ? Dọa tôi một hồi!"  

 

"Cũng không ngại xui xẻo!"  

 

"Ha ha ha!"  

 

Đồng bạn đi theo sau hắn ta cười to.  

 

Sắc mặt Diệp Thương Thiên biến đổi, thầm kêu không ổn!  

 

Ông ta đang muốn mở miệng.  

 

Giọng nói lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh vang lên: "Thật khéo, tôi chính là người chết trong miệng các người đấy!"  

 

Nụ cười của đám người Tần Huyền Nhất cứng đờ, dọa đến run cả người: "Cậu... Cậu nói cái..."  

 

Chưa kịp nói hết một câu, Diệp Bắc Minh bước lên trước, bóp lấy cổ Tần Huyền Nhất: "Tần Hồng Bân là gì của anh?"  

 

Tần Huyền Nhất chợt phản ứng lại: "Ông ấy là ông cố nội của tôi!"  

 

Diệp Thương Thiên quát lớn: "Diệp Bắc Minh, cậu đừng có mà làm loạn! Nơi này là Nguyên Long thành!"  

 

Tần Huyền Nhất bị dọa đến suýt nổ tung cả trái tim: "Đúng vậy, cậu..."  

 

Răng rắc!  

 

Tiếng răng rắc giòn giã truyền đến!  

 

Cổ Tần Huyền Nhất lập tức nổ tung, nghiêng đầu rơi trên mặt đất.  

 

Tròng mắt của hắn ta mờ mịt trừng lớn, tràn ngập tơ máu, quả thực không thể tin được mình cứ thế mà chết đi!  

 

Ầm!  

 

Một chân rơi xuống, đầu của Tần Huyền Nhất nổ tung!  

 

Mấy đồng bạn của Tần Huyền Nhất hoảng sợ biến sắc, xoay người chạy!  

 

Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng: "Nổ cho tôi!"  

 

Gào rống!  

Một con rồng đen xông ra từ trong cơ thể anh, trong nháy mắt xuyên thấu thân thể của mấy người kia!  

 

 

Sương máu nổ tung!  

 

 

Không chờ mọi người lấy lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ!  

 

 

Diệp Bắc Minh sải bước lên trước, tiếng rồng ngâm vang chín tầng trời: "Tất cả mọi người của nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục Thái Cổ cút ra đây nhận lấy cái chết!"  

 

 

"Hít hà!"  

 

 

Người tu võ bên ngoài Nguyên Long thành hít sâu một hơi, bị dọa sợ, không ngừng lùi lại!  

 
 
Chương 2875: “Xin hai đại nhân ra tay, chém chết hắn!”


 

“Mày… Thằng nhóc họ Diệp, mày…”  

 

Diệp Thương Thiên chỉ vào lưng Diệp Bắc Minh, hoảng sợ không nói nên lời!  

 

Mặt Diệp Nguyệt Thiền nóng lên, khiếp sợ nhìn những thứ này!  

 

…  

 

Sâu trong Nguyên Long thành, trong một đại điện có sức chứa một trăm ngàn người.  

 

Các đại tông mông, gia tộc đã đến từ lâu, chờ cuộc họp hằng năm!  

 

Ba người Lục Lâm Xuyên, Lâm Bách Hùng, Tần Hồng Bân đứng sau hai cái ghế thái sư.  

 

Thận trọng hầu hạ!  

 

Tần Hồng Bân tươi cười nói: “Hai vị đại nhân cần gì cứ nói ạ!”  

 

Lâm Bách Hùng cũng tỏ vẻ nịnh nọt: “Đại nhân, tiết mục hôm nay người có hài lòng không?”  

 

Lục Lâm Xuyên chỉ vào một ả đào trên sân khấu: “Đại nhân, năm nay cô ấy mới vừa mười sáu, nếu người thích, tối nay cô ấy sẽ là người của người!”  

 

Mặt Từ Biệt Vân và Thạch Trung Hà đầy hưởng thụ: “Các người biết điều đấy!”  

 

“Yên tâm, có hai chúng tôi ở đây, các người có thể không cần lo nghĩ!”  

 

Đột nhiên.  

 

Một tiếng rồng ngâm vang lên: “Nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà học Lục thái cổ, tất cả các ngươi cút ra đây nhận chết đi!”  

 

“Ai mà to gan thế!”  

 

Trong đại sảnh im phăng phắc!  

 

Nụ cười của Tần Hồng Bân, Lâm Bách Hùng, Lục Lâm Xuyên đều cứng lại, vẻ mặt cực kì sợ hãi!  

 

Lâm Bách Hùng phản ứng lại đầu tiên: “Hắn quay về rồi!”  

 

Giây tiếp theo.  

 

Một tiếng vang thật lớn, cửa đại điện nổ tung, mảnh vụn tung tóe!  

 

Một thanh niên cầm thanh kiếm gãy, chậm rãi đi vào đại điện: “Xem ra các người đều ở đây cả, đỡ cho tôi phải chạy đến từng nhà!”  

 

“Diệp Bắc Minh?”  

 

“Là hắn… Hắn vẫn chưa chết!”  

 

“Trời ơi, hắn lại không chết trong chiến trường thái cổ, có chuyện gì thế?”  

 

Mọi người trong đại điện xì xào bàn tán, còn náo nhiệt hơn ăn tết!  

 

Lúc này, Diệp Thương Thiên thở hổn hển chạy vào đại điện, chặn phía trước Diệp Bắc Minh!  

 

“Thằng nhãi nhà họ Diệp, mày làm gì vậy?”  

 

“Mau về với tao, đây không phải chỗ cho ngươi làm loạn!”  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng lên tiếng: “Hôm nay ai dám cầu xin cho nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục, đều giết không tha!”  

 

Diệp Thương Thiên bối rối!  

 

Mẹ nó đây là xin tha à? Tao đang cứu mày đấy!  

 

Một vị khách vỗ bàn: “Ha ha, thằng nhãi, mày mẹ nó không nhìn xem đây là chỗ nào mà dám ngang ngược…”  

 

Xẹt!  

Kiếm Đoạn Long xuất ra, kiếm khí màu đen lóe lên!  

 

 

“Phập” một tiếng, đầu người rơi xuống đất!  

 

 

Đùng! Tất cả người tu võ trong đại điện đều hoảng sợ!  

 

 

Sắc mặt Tần Hồng Bân rất khó coi, lão ta vội vàng đè thấp giọng xuống: “Hai vị đại nhân, thằng nhãi kia tới rồi!”  

 

 

“Xin hai đại nhân ra tay, chém chết hắn!”  

 

 

Lâm Bách Hùng liều mạng gật đầu: “Đúng đúng đúng, xin hai vị đại nhân ra tay!”  

 
 
Chương 2876: Ghế Thái sư lộn lại!


 

 Nhưng đào kép trên sân khấu lại ngừng lại!  

 

Từ Biệt Vân sầm mặt lại: “Các người ngơ ra làm gì? Tấu nhạc tiếp, múa tiếp đi!”  

 

 

Một cổ sát khí kinh khủng ngưng tụ lại!  

 

 

Màn trình diễn trên sân khấu tiếp tục!  

 

 

“Chuyện này…”  

 

 

Ba người trố mắt nhìn nhau!  

 

 

Họ chỉ có thể nhắm mắt, đi tới chỗ đám người phía trước.  

 

 

Giọng nói lạnh băng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Thất sư tỷ của tôi bị các ông ép tự bạo đan điền, tam sư tỷ chảy khô máu!”  

 

 

“Bây giờ tôi cho các ông một cái chết sảng khoái!”  

 

 

“Hoặc là tự bạo đan điền, hoặc là chảy khô máu!”  

 

 

Anh dứt lời.  

 

 

Bầu không khí trở nên tĩnh lặng.  

 

 

Nhưng mọi người nghe thấy lại không khác gì sấm giữa trời quang!  

 

 

Trong Nguyên Long thành, ngay trước mặt vô số tông môn và gia tộc, lại muốn lão tổ gia tộc thái cổ phải tự bạo đan điền?  

 

 

Hoặc là chảy khô máu?  

 

 

Đúng là ngạo mạn hơn trời!  

 

 

Tần Hồng Bân tức xanh mặt, dù lão ta đã thấy Diệp Bắc Minh chém chết cường giả ba ngàn thế giới!  

 

 

Nhưng lúc này cũng không kiềm được lửa giận trong lòng: “Thằng khốn kia, mày biết mày đang làm gì không?”  

 

 

Diệp Bắc Minh cười: “Các người không làm hả? Được!”  

 

 

Nói xong chữ “được”, Diệp Bắc Minh xuất hiện phía trước Tầng Hồng Bân giống như ma quỷ.  

 

 

Anh tóm lấy cổ lão ta!  

 

 

“Ông không tự ra tay được, tôi giúp ông!”  

 

 

Kiếm Đoạn Long đâm vào đan điền của Tần Hồng Bân!  

 

 

Ầm ầm nổ tung!  

 

 

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!  

 

 

Bốn kiếm liên tục chém xuống, tứ chi của Tần Hồng Bân hóa thành huyết vụ, máu tươi phun ra ngoài!  

 

 

“A… Cứu mạng, hai vị đại nhân cứu mạng…”  

 

 

Tần Hồng Bân sợ hãi khóc lóc, vùng vẫy đi về phía hai lão già như như chó chết!  

 

 

Diệp Bắc Minh giẫm lên lưng Tần Hồng Bân, nỗi sợ vô tận xông vào tim lão ta!

 

Anh còn nghiền ngẫm nhìn hai người Lâm Bách Hùng và Lục Lâm Xuyên: "Các ông thì sao?"  

 

"Mày. . ."  

 

 

Lâm Bách Hùng sợ hãi run lẩy bẩy.  

 

 

Lục Lâm Xuyên không ngừng lui về phía sau!  

 

 

Ngay lúc này.  

 

 

Một giọng nói bình thản đến mức không có chút tình cảm nào vang lên: "Nhóc con, thủ đoạn sắc bén lắm!"  

 

 

Giây tiếp theo.  

 

 

Ghế Thái sư lộn lại!  

 

 

Từ Biệt Vân làm như đã ăn chắc Diệp Bắc Minh rồi : "Nhóc con, lão phu khuyên cậu nên thả Tần Hồng Bân, nếu cậu muốn chết không đau khổ!"  

 

 

Răng rắc! ! !  

 

 

"Tiểu Tháp, nổ tung cho ông!"  

 

 

Vèo!  

 

 

Diệp Bắc Minh xuất hiện phía trước Từ Biệt Vân, hung hăng đạp một cái!  

 
 
Chương 2877: Đây chính là cảnh giới Siêu Phàm đó!


 

 Ngay sau đó.  

 

Một tiếng 'răng rắc' giòn dã, Từ Biệt Vân ở cảnh giới Siêu Phàm còn không có cả cơ hội phản ứng.  

 

Ngực ầm ầm nổ tung!  

 

Đan điền cũng nổ!  

 

Chỉ còn lại một hơi thở, thoi thóp!  

 

Anh rút chân lại, giẫm ở trên đất. Giọng nói như thần chất của Diệp Bắc Minh vang lên: "Cảnh giới Siêu Phàm? Hửm?"  

 

"Ông giả bộ cái gì? Tiếp tục xem kịch đi chứ!"  

 

Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh!  

 

Chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi người cũng không kịp phản ứng!  

 

Chỉ có Từ Biệt Vân mặt đầy kinh hoàng, một ngón tay chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Mày. . . Mày…"  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh nhìn xuống Từ Biệt Vân, khóe miệng cong lên thành một nụ cười lạnh nhạt: "Cảnh giới Siêu Phàm, cũng chỉ thế thôi!"  

 

Bộp!  

 

Anh nhấc chân lên giẫm một cái, cơ thể Từ Biệt Vân chia năm xẻ bảy!  

 

Lâm Bách Hùng kêu thảm: "Từ lão. . ."  

 

Lục Lâm Xuyên sợ hãi ngã ngồi trên đất: "Đây là nhân vật lớn của ba ngàn thế giới! Sao hắn dám chứ?"  

 

"A!"  

 

Diệp Nguyệt Thiền hét lên một tiếng rồi bịt chặt miệng lại!  

 

Diệp Thương Thiên và mấy lão tổ nhà họ Diệp hoàn toàn hóa đá tại chỗ, lẩm bẩm trong miệng: "Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy!"  

 

Thạch Trung Hà sợ hãi đứng bật dậy khỏi ghế thái sư.  

 

Lão ta không còn bình tĩnh như lúc đầu được nữa!  

 

Khóe miệng lão ta co rút, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt nghiêm túc, không ngừng lui về phía sau!  

 

"Thằng ranh. . . Mày thật sự là Diệp Bắc Minh sao?"  

 

Diệp Bắc Minh lãnh đạm lên tiếng: "Ông có hai cái lựa chọn!"  

 

"Thứ nhất, ra tay hoặc là chạy thoát thân, tôi bảo đảm sẽ giết chết ông trong vòng ba nhịp thở!"  

 

"Thứ hai, quỳ xuống, chờ tôi diệt nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục xong sẽ hỏi ông mấy vấn đề!"  

 

Bảo lão ta quỳ xuống?   

 

Đáng chết!  

 

Con ngươi của Thạch Trung Hà hung hăng co rút lại!  

 

Những người khác nghe được, như thấy sóng gió ập đến!  

 

Người này muốn tiêu diệt ba nhà Tần – Lâm – Lục sao?  

 

Đúng là nói vớ vẩn!  

 

Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: "Giờ nói lựa chọn của ông đi!"  

 

"Mày!"  

 

Trong lòng Thạch Trung Hà dấy lên một cơn giận ngút trời!  

 

Lúc lão ta đang chuẩn bị liều chết đánh một trận lại phát hiện Diệp Bắc Minh nở cười nhạt khinh thường!  

Lúc này, Thạch Trung Hà chỉ có một suy nghĩ!  

 

 

Nếu mình phản kháng, nhất định sẽ chết nhanh hơn cả Từ Biệt Vân!  

 

 

Rầm!  

 

 

Đầu gối Thạch Trung Hà mềm nhũn, lão ta quỳ xuống đất không chút do dự: "Cậu Diệp, tôi chọn quỳ xuống!"  

 

 

Cả đại sảnh tĩnh mịch!  

 

 

Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Thạch Trung Hà!  

 

 

Không ai nghĩ tới, lão ta lại quỳ thật!  
 
Chương 2878: "Ông lại là ai?"


 Diệp Bắc Minh đi tới trước mặt Tần Hồng Bân, dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn ông ta: "Là các người sai Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ tông đuổi giết mẹ và sư tỷ của tôi đúng không ?"  

 

 

Tần Hồng Bân nằm trên đất, cực kỳ oán độc ngẩng đầu lên: "Diệp Bắc Minh, lão phu một mình làm, một mình nhận!"  

 

"Không sai, là lão phu sai bọn họ làm!"  

 

"Mày giết tao đi! Nhưng đừng trách lão phu không nhắc nhở mày, nhà họ Tần thái cổ không dễ chọc đâu!"  

 

Lão ta biết mình nhất định phải chết, bây giờ xin tha cũng vô ích!  

 

Không bằng cứng rắn lên!  

 

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: "Đúng dịp!"  

 

"Tôi lại muốn thử xem gia tộc thái cổ không dễ chọc đến mức nào!"  

 

Anh đạp một cái, đầu Tần Hồng Bân nổ tung!  

 

"Đây. . ."  

 

Tim mọi người co thắt lại!  

 

Diệp Bắc Minh nhìn qua Lâm Bách Hùng và Lục Lâm Xuyên: "Các người chọn tự bạo đan điền, hay là chảy khô máu?"  

 

Sắc mặt Lâm Bách Hùng trắng bệch: "Cậu Diệp, chúng tôi chọn nhận sai!"  

 

Lục Lâm Xuyên len lén bóp vỡ một miếng ngọc bội: "Cậu Diệp, cậu đại nhân đại lượng, chúng tôi có thể bồi thường cho cậu!"  

 

"Bất kể cậu yêu cầu gì cũng được!"  

 

Diệp Bắc Minh cười nói: "Thật sự là yêu cầu gì cũng được sao?"  

 

Lâm Bách Hùng và Lục Lâm Xuyên mừng rỡ, vội vàng gật đầu: "Đúng đúng đúng, bất kể yêu cầu gì cũng được!"

"Chỉ cần cậu Diệp nói ra, chúng tôi đều đồng ý!"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi chỉ có một yêu cầu, các người lập tức hạ lệnh!"  

 

"Bảo tất cả người trong gia tộc nhà các người tự vẫn, tránh để tôi tự ra tay!"  

 

"Cái gì?"  

 

Lâm Bách Hùng và Lục Lâm Xuyên đều ngây người.  

 

Cả  đại điện lập tức yên tĩnh!  

 

Sắc mặt Lâm Bách Hùng trở nên cực kỳ khó coi, lão ta thấp giọng gào thét: "Diệp Bắc Minh, mày đang đùa chúng tao sao?"  

 

Diệp Bắc Minh cười một tiếng: "Ông đoán đúng rồi!"  

 

Anh bước tới trước mặt Lâm Bách Hùng, một quyền đánh vỡ đan điền của lão ta!  

 

Anh đạp chân lên đầu lão ta: "Tôi đùa bỡn các người đó, không được sao?"  

 

Cơn đau khiến Lâm Bách Hùng nằm trên đất, cơ thể không ngừng co quắp!  

 

Lão ta khuất phục khẽ gào lên: "Diệp Bắc Minh, mày ức hiếp người quá đáng!"  

 

Diệp Bắc Minh cười to: "Tôi ức hiếp người quá đáng đấy, không phải gia tộc thái cổ rất mạnh sao?"  

 

"Đuổi giết mẹ tôi, giết sư tỷ của tôi?"  

 

"Chết đi cho bố mày !"  

 

Anh đạp một cái!  

 

Lâm Bách Hùng sợ hãi kêu thảm thiết: "Đừng..."  

 

Một mảnh huyết vụ nổ tung!  

Xa xa, Lục Lâm Xuyên cất giọng trầm thấp: "Các vị, các người đều thấy rồi chứ?"  

 

 

"Người này đã hoàn toàn mê muội, hắn thật độc ác!"  

 

 

"Hôm nay người này muốn giết chúng tôi, ngày mai sẽ muốn giết các người!"  

 

 

Lão ta vừa dứt lời, mọi người trong đại điện bàn tán sôi nổi.  

 

 

Giây tiếp theo.  

 

 

Một người đàn ông trung niên đi ra khỏi đám người: "Diệp Bắc Minh, mày làm thế thật quá đáng!"  
 
Chương 2879: Điên cuồng thu hoạch!


 Người đàn ông trung niên ngẩng đầu ưỡn ngực, chắp tay nói: "Người đứng đầu Y Thần môn, Hồng Như Hải!"  

 

 

Diệp Bắc Minh tự cao tự đại liếc qua tất cả mọi người trong đại điện: "Còn có ai muốn nói giúp cho bọn họ không? Không sợ chết có thể đứng ra!"  

 

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều bị chọc giận!  

 

Người này quá kiêu ngạo!  

 

Giây tiếp theo.  

 

Mười mấy thế lực đại diện tiến lên một bước, rối rít lên tiếng!  

 

"Diệp Bắc Minh mày coi chỗ này là chỗ nào?"  

  Advertisement

"Sát tâm của mày quá nặng, ba nhà Tần – Lâm – Lục đều nói có thể bồi thường cho mày!"  

 

"Mày lại còn muốn đuổi tận giết tuyệt, chẳng lẽ không biết cái gì gọi là tha tha được thì nên tha sao?"  

 

"Ngươi tùy tiện giết người như thế, không tuân theo quy củ, ở đây không có ai đồng ý cả!"  

 

Những người này đều là cao thủ cảnh giới Chân Linh, thân phận tôn quý!  

 

Mười mấy người đại diện cho mười mấy thế lực!  

 

Bọn họ không tin, Diệp Bắc Minh dám một mình đắc tội nhiều thực lực đứng đầu như vậy!  

 

Cho nên, họ đứng lên không sợ hãi!  

 

Trong đám người, Diệp Thương Thiên vừa định nói chuyện.  

 

Một bên, Diệp Nguyệt Thiền vội vàng ngăn cản: "Lão tổ, đừng..."  

 

Cô ta điên cuồng lắc đầu!  

 

Diệp Thương Thiên nhướng mày: "Thiền Nhi, hắn làm như vậy rất quá đáng!"  

 

Diệp Nguyệt Thiền tỏ vẻ cầu khẩn: "Lão tổ, đừng nói!"  

 

"Tại sao?"  

 

Diệp Thương Thiên do dự.  

 

Nhưng vào lúc này, Diệp Bắc Minh bắt đầu hành động!  

 

Anh giống như ma quỷ, xuất hiện phía trước Hồng Như Hải.  

 

Anh túm lấy cổ lão ta!  

 

Cảm giác hít thở không thông truyền tới!  

 

Sắc mặt Hồng Như Hải thay đổi: "Mày... mày muốn làm gì?"  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Không phải tôi đã nói, ai dám xin tha cho họ, đều giết hết rồi sao?"  

 

"Hình như ông không nhớ?"  

 

"Đừng..."  

 

Hồng Như Hải bối rối!  

 

Ông ta là thần y, bao nhiêu người tu võ đều nịnh nọt ông ta!  

 

Lúc này rơi vào tay Diệp Bắc Minh, ông ta phát hiện mình không bằng một con kiến!  

 

Diệp Bắc Minh nắm chặt năm ngón tay, hai con Hắc Long cuốn tới!  

 

Hung hăng đụng vào nhau!  

 

Phụt!  

 

Giữa hai con Hắc Long, Hồng Như Hải hóa thành một mảnh huyết vụ!  

 

"Sư phụ!"  

 

"Môn chủ, không..."  

 

Người của Y Thần môn kêu to, oán độc nhìn Diệp Bắc Minh!  

 

"Đau lòng thế à? Vậy thì đi theo ông ta đi!"  

 

Diệp Bắc Minh giơ tay lên, một kiếm chém vào đám người, tất cả người của Y Thần môn đều hóa thành huyết vụ!  

 

Diệp Bắc Minh chuyển ánh mắt, nhìn về phía đám người còn lại: "Còn có các người, không phục thì chôn chung!"  

 

Giây tiếp theo.  

 

Anh lao về phía đám người kia như thần chết, kiếm Đoạn Long  xuất hiện ở trong tay!  

 

Điên cuồng thu hoạch!  

"A..."  

 

 

"Đừng!"  

 

 

"Thằng khốn kia, sao mày dám, tao là môn chủ Thiên Cực môn!"  

 

 

"Lưu Vân điện sẽ không bỏ qua cho mày..."  

 

 

Trong những tiếng kêu thảm thiết, đám người vừa mắng chửi đều hóa thành huyết vụ!  

 

 

"Hít!"  

 
 
Chương 2880: "Thiên Ma Cửu Biến, ma long giáng thế!"


Những người này đều là cảnh giới Chân Linh đó, lại bị Diệp Bắc Minh giết chết trong nháy mắt!  

 

 

Nếu như đổi lại là lão ta, Diệp Bắc Minh sẽ giết lão ta sao?  

 

Nghĩ đến đây, Diệp Thương Thiên thầm sợ hãi!  

 

Ánh mắt Diệp Nguyệt Thiền vô cùng kiên định, cô ta nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh!  

 

Trái tim cô ta đập thình thịch: "Quả nhiên, quả quyết sát phạt giống y như cha nó!"  

 

Cả đại sảnh im lặng!  

 

Không ai dám nói lời nào.  

 

Trong lòng họ chỉ có một suy nghĩ: "Người này quá kinh khủng, quả quyết sát phạt như thế, còn có ai có thể trị hắn?"  

 

Trong lúc mọi người im lặng!  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn Lục Lâm Xuyên: "Đến phiên ông đó, ông chọn tự bạo đan điền, hay là chảy khô máu?"  

  Advertisement

"Tao. . . Mày. . ."  

 

Lục Lâm Xuyên sợ hãi gần như tan vỡ!  

 

Bỗng nhiên, mấy giọng nói già nua truyền tới: "Thằng nhãi ranh, mày đúng là tàn nhẫn, những người khách này không thù không oán với mày, mày lại giết tất cả!"  

 

"Còn muốn tiêu diệt gia tộc thái cổ của bọn tao, mày cho rằng mày có thể làm xằng làm bậy sao!"  

 

"Diệp Bắc Minh, dù mày có chết trăm vạn lần, cũng không thể nào rửa sạch tội nghiệt trên người mày!"  

 

"Thằng nhãi nhà mày đến lúc chết rồi!"  

 

Lời nói vừa xong, chín chín người già nua xuất hiện ở cửa đại điện!  

 

Một cổ khí tức kinh khủng giống như vực sâu vậy tản ra!  

 

"Đây là?"  

 

Đồng tử của Diệp Thương Thiên hung hăng co rút lại: "Tần Long Đào, Lâm Đẳng Nhàn, Lục Lôi Vân!"  

 

"Những lão quái vật này! Bọn họ quả nhiên chưa chết!"  

 

Lục Lâm Xuyên thấy chín người đó, suýt chút nữa kích động mà khóc lên: "Lão tổ, các vị các tiền bối, mau. . . Mau giết thằng ranh này đi!"  

 

Các gia tộc thái cổ còn lại cũng kêu rên theo!  

 

"Lão tổ, hu hu hu rốt cuộc các vị cũng tới rồi!"  

 

"Thằng ranh này nói năng cuồng ngôn, lại còn nói muốn tiêu diệt gia tộc thái cổ của chúng ta!"  

 

"Giết! Giết! Giết hắn! Hu hu hu. . ."  

 

Diệp Bắc Minh quát lớn: "Đều khóc to lên cho tôi, chưa ăn cơm phải không?"  

 

"Mẹ nó. . ."  

 

Khách khứa trong điện hoảng sợ há to miệng!  

 

Ngang ngược!  

 

Thật mẹ nó ngang ngược!  

 

Tần Long Đào đen mặt lại, trán nổi lên gân xanh: "Đừng cho thằng ranh này bất kỳ cơ hội nào, dùng thủ đoạn mạnh nhất, trực tiếp đánh hắn thành huyết vụ!"  

 

"Giết!"  

 

Chín tiếng gào thét đồng thời vang lên, toàn bộ Nguyên Long Thành đều ảm đạm thất sắc!  

 

Ầm !  

 

Một cổ khí tức nghiền ép tới như núi lửa bùng nổ!  

Nếu là cảnh giới Giới Chủ thông thương, đã sớm bị cổ khí tức đó nghiền thành huyết vụ!  

 

 

Diệp Bắc Minh lại cười ngạo nghễ: "Tới thật đúng lúc, tôi đang chờ các ông đó!"  

 

 

"Thiên Ma Cửu Biến, ma long giáng thế!"  

 

 

Dứt lời, cuồng phong nổi lên, toàn bộ đại điện lập tức hóa thành địa ngục Tu La!  

 

 

Tiếng quỷ khóc sói tru vang lên!  

 

 

Cũng trong lúc đó, ma khí trên người Diệp Bắc Minh giống như là núi lửa phun trào, điên cuồng trào ra!  
 
Chương 2881: Tất cả khách ở đại điện đều sợ hãi cực độ!


 Tiếng rồng ngâm vang lên, chín con ma long màu đen xuất hiện!  

 

 

Chúng chia ra xông về phía chín lão già, một cổ uy áp vô địch bùng nổ!  

 

Trong chớp mắt, chính lão già của gia tộc thái cổ hoảng sợ phát hiện, khí tức của mình lại bị chín con ma long trấn áp!  

 

Giây.  

 

Chín con ma long lao xuống, long thân quấn quanh!  

 

"Làm sao có thể!"  

  Advertisement

"Đây là thế nào!"  

 

"Chân nguyên của tôi không dùng được. . ."  

 

Tròng mắt của chín lão già tràn đầy tia máu, cả người bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm!  

 

Xong rồi. . .  

  Advertisement

Dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người, Diệp Bắc Minh đi tới giống như thần chết: "Làm mẹ tôi bị thương, giết sư tỷ của tôi!"  

 

"Ba gia tộc thái cổ nhà các người đều bị diệt!"  

 

Giọng anh như truyền tới từ địa ngục Cửu U!  

 

Không cho phép người ta nghi ngờ!  

 

Anh giơ tay lên, hướng về phía chín lão già, nắm chặc!  

 

Trên người mỗi người đều bay ra một giọt máu tươi!  

 

Vù!  

 

Máu tươi cháy!  

 

Giây tiếp theo.  

 

Lục Lâm Xuyên hoảng sợ phát hiện, trên người mình đột nhiên bốc cháy!  

 

"A. . . Lão tổ, cứu con !"  

 

Chỉ trong phút chốc, Lục Lâm Xuyên bị ngọn lửa cắn nuốt!  

 

"Chuyện gì vậy?"  

 

Mọi người trố mắt nhìn nhau!  

 

Không ai ra tay với Lục Lâm Xuyên mà!  

 

Đột nhiên.  

 

Trong đại điện, những người khác của ba nhà Tần – Lâm – Lục cũng giống như vậy, trên người nổi lửa thiêu đốt cơ thể!  

 

Trong tiếng kêu thảm thiết, bọn họ hóa thành một mảnh tro bụi!  

 

Đồng thời, người chín lão già đều chảy và bốc cháy, trong ngọn lửa hiện lên hình vẽ!  

 

Lại đều là người của tam đại gia tộc thái cổ!  

 

Lúc này, lửa cháy trên người họ, bọn họ như rơi vào địa ngục Tu La!  

 

Diệp Thương Thiên hít một ngụm khí lạnh: "Đây là Huyết Mạch Chú Sát !"  

 

"Cái gì? Hắn dùng Huyết Mạch Chú Sát với các gia tộc thái cổ sao?"  

 

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng run rẩy!  

 

Phải chết bao nhiêu người chứ !  

 

"Hít !"  

Tất cả khách ở đại điện đều sợ hãi cực độ!

 

Tất cả đều ý thức được, không ngừng lui về phía sau, mãi đến khi lưng dán vào vách đại điện!  

 

Nỗi sợ hãi vô hình bao phủ tất cả mọi người!  

 

 

Đôi môi của Diệp Thương Thiên run rẩy: "Hắn. . . Hắn thật muốn tiêu diệt tam đại gia tộc thái cổ sao?"  

 

 

Cơ thể yêu kiều của Diệp Nguyệt Thiền run rẩy: "Lão tổ, đây. . . chuyện này chưa chắc không phải là chuyện tốt!"  

 

 

"Sau này chỉ còn một gia tộc thái cổ là chúng ta thôi. . ."  

 

 

"Nhưng mà. . . Nhưng mà. . ."  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom