Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 340


Chương 340

Giờ nghỉ giữa hiệp nhanh chóng kết thúc, nửa trận đấu còn lại nhanh chóng được bắt đầu.

Nửa sau của thi đấu, đương nhiên vẫn như thế, đám người Đỗ Khang cơ bản đã từ bỏ chống cự, tùy ý để đội

Hải Thành VBA dẫn bóng.

Nhìn thấy đám người Đỗ Khang bị ngược thành chó, gần 4000 sinh viên đứng xem và đám người Hoàng Luân giống như cần phải thuốc lắc.

Nửa sau của cuộc thi nhanh chóng kết thúc.

Cuối cùng, điểm số dừng lại ở 12:71.

Đây là một điểm số quá kinh khủng.

“Thằng rồi, thắng rồi”

Sau khi tiếng còi kết thúc vang lên, toàn bộ sân bóng vang lên những tiếng hoan hô, thật lâu không thể lắng lại.

Trước đó trường đại học Bảo Thạnh của bọn họ bị trào phúng, nhục nhã, giờ phút này, cơn giận trong lòng bọn họ được xả ra, bọn họ đương nhiên là kích động và hưng phấn.

Về phần đám người Đỗ Khang, tất cả đều co quắp ngồi dưới đất, sắc mặt tái nhợt.

Lúc này Lâm Vân dẫn theo đám người Hoàng Luân đi đến giữa sân, đi đến trước mặt Đỗ Khang.

Đám người Hoàng Luân ngẩng đầu ưỡn ngực.

Trên mặt ngập tràn sung sướng.

Trước đó bọn họ vẫn luôn phải kìm nén lửa giận hiện tại đã đến lúc nở mày nở mặt rồi.

“Đỗ Khang, các anh thua

Lâm Vân nhìn Đỗ Khang đang ngồi co quáp trên mặt đất.

“Không, tôi không phục, các anh dựa vào cái gì mà lại gọi người ngoài đến, còn gọi đội Hải Thành VBA tới đây, chuyện đó không công bằng, không công bằng!” Hai mắt của Đỗ Khang trừng to, liên tục gào thét, vẻ mặt tràn đầy không cam lòng.

“Đúng thế, các anh dựa vào việc gọi người ngoài đến!” Một đồng đội sau lưng Đỗ Khang cũng tức giận hét lên.

Lâm Vân lắc đầu cười một tiếng: “Dựa vào đâu ư? Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Dựa vào tôi có năng lực đó, nếu anh có năng lực đấy.

Anh đi mời cả tá đội NBA cũng được.”

Hoàng Luân cũng hát đệm: “Đúng đấy, anh Vân của chúng tôi có năng lực mời đội Hải Thành VBA đến đại diện, thi đấu cho chúng tôi, đây là bản lĩnh của anh Vân!”

Đỗ Khang nhất thời nghẹn họng không trả lời được, anh ta đương nhiên biết rõ, đối phương có thể mời đội Hải Thành VBA đến, đó là bản lĩnh của người ta.

“Được rồi, thực hiện lời hứa hẹn hôm qua đi.” Lâm

Vân lấy bản thỏa thuận đã ký với Đỗ Khang ngày hôm qua ra, sau đó ném ở trước mặt Đỗ Khang.

Hôm qua bọn họ đã thỏa thuận, nếu như đám người Đỗ Khang thua, bọn họ phải quỳ trên mặt đất, xin lỗi toàn bộ trường đại học Bảo Thạnh.

Đỗ Khang nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận trước mặt mình, sắc mặt của anh ta tái nhợt, “Muốn tôi quỳ xuống xin lỗi ư? Đừng có nằm mơ.

Đỗ Khang gầm lên một tiếng, sau đó anh ta nhặt tờ thỏa thuận dưới đất lên, điên cuồng xé rách, nhanh chóng xé nát tờ thỏa thuận..

Lâm Vân thấy thế, không khỏi vừa cười vừa nói.
 
Chương 341


Chương 341

“Đỗ Khang, anh cảm thấy xé rách thỏa thuận là có thể tránh thoát được một kiếp à? Anh mở to mắt ra nhìn xem, nơi này có bao nhiêu sinh viên trường đại học Bảo Thạnh chúng tôi, nếu như hôm nay anh không quỳ xuống xin lỗi, tôi có thể cam đoan với anh, hôm nay, anh tuyệt đối không ra được khỏi cổng trường trường đại học Bảo Thạnh chúng tôi.” “Anh dám! Tôi nói cho anh biết, trong đám người này, có người do tôi sắp xếp quay phim, nếu như các anh dám đánh, sẽ bị quay lại.

Đỗ Khang hung dữ nói.

Hai mắt Lâm Vân nheo lại: “Hiện tại còn dám phách lối với tôi à? Còn dám uy hiếp tôi? Tôi dạy dỗ anh còn chưa đủ à?”

Ngay sau đó, Lâm Vân lạnh lùng nói.

“Tôi nói cho anh biết, tôi có thể dễ dàng mới đội Hải Thành VBA đến đây, tương tự, tôi cũng có thể dễ dàng mời sát thủ đến.

Nếu như anh chọc giận đến tôi, cho dù tôi thả anh đi, nhưng tôi có thể cam đoan với anh, anh sẽ không còn sống để nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu.”

Sau khi Đỗ Khang nghe thấy thế, anh ta bị dọa đến mức toàn thân run lên, những lời Lâm Vân nói, anh ta đương nhiên hiểu rõ.

Ngay sau đấy, Đỗ Khang cắn răng hỏi.

“Anh là ai! Rốt cuộc anh là ai!”

Đỗ Khang rõ ràng, Lâm Vân có thể mời đội Hải Thành VBA đến đây, đủ để chứng minh Lâm Vân là người có thực lực lớn, không phải người anh ta có thể so sánh được.

Hoàng Luân đứng ra, kiêu ngạo nói: “Anh Vân của chúng tôi là chủ tịch của chi nhánh tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh này, các anh biết Liễu Chí Trung chứ? Liễu Chí Trung chính là ông ngoại của anh Vân.

“Cái gì? Lê…!Cháu trai của Liễu Chí Trung?”

Đỗ Khang ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt khiếp sợ, tuyệt vọng.

Liễu Chí Trung là một sự tồn tại như thế nào, Đỗ Khang hiểu rõ.

Những đồng đội sau lưng Đỗ Khang nghe thấy thân phận và bối cảnh khủng bố đó của Lâm Vân, bọn họ cũng bị dọa cho trợn mắt há mồm.

Sắc mặt trắng bệch.

Trời ạ, bọn họ thế mà lại đi đối đầu với một nhân vật trâu bò như vậy?

Đến bây giờ, cuối cùng bọn họ cũng có thể nghĩ thông suốt, vì sao Lâm Vân ngay cả đội Hải Thành VBA cũng có thể mời tới được.

Lâm Vân đứng chắp tay sau lưng, nhìn chằm chằm vào Đỗ Khang đang ngã ngồi dưới mặt đất, lại một lần nữa hỏi.

“Sao nào, hiện tại anh có đồng ý thực hiện theo thỏa thuận giữa chúng ta hay không?”

Đỗ Khang nghĩ đến thân phận và bối cảnh đáng sợ của Lâm Vân, cho dù anh ta có muôn vàn không cam lòng, đủ loại không muốn, anh ta cũng chỉ có thể cúi đầu, nói ra một câu.

“Tôi…!Tôi đồng ý!”

Ngay sau đó, dưới ánh mắt của gần 4000 sinh viên trường đại học Bảo Thạnh, Đỗ Khang trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Giờ phút này, những đồng đội sau lưng Đỗ Khang cũng rối rít quỳ xuống đất.
 
Chương 342


Chương 342

“Các bạn sinh viên trường đại học Bảo Thạnh, tôi…!Tôi là Đỗ Khang, tôi thay mặt toàn bộ thành viên của đội bóng rổ học viện kỹ thuật Bảo Thạnh, gửi lời xin lỗi đến trường đại học Bảo Thạnh” Đỗ Khang cắn rằng nói.

Mấy ngày trước, Đỗ Khang có bao nhiêu phách lối, lúc này đây anh ta có bấy nhiêu chật vật không chịu nổi.

Đỗ Khang vừa mới nói xong, gần 4000 sinh viên có mặt ở đây, tất cả đều hô vang thắng lợi, rất nhiều sinh viên còn lấy điện thoại ra quy chụp cảnh này.

“Nhìn Đỗ Khang quỳ xuống đất xin lỗi, thật sự là sung sướng” “Đúng thế đúng thế, con mẹ nó, thật đúng là thoải mái, không phải anh ta rất ngông cuồng à, hiện tại vẫn bị Lâm Vân trị cho ngoan ngoãn.”

Mở mày mở mặt.

Lần này tất cả sinh viên trường đại học Bảo Thạnh mới hoàn toàn mở mày mở mặt.

“Trước đó chúng ta còn hiểu lầm Lâm Vân, thậm chí còn trách Lâm Vân không nên đi gửi chiến thư với học viện kỹ thuật Bảo Thạnh, thật đúng là xấu hổ! “Đúng thế, nếu như không phải Lâm Vân, chúng ta đã mất sạch thể diện rồi, chỉ sợ là vĩnh viễn không lấy lại được thể diện, cơn tức trong lòng chúng ta cũng vĩnh viễn không xả được.

Những sinh viên trước đó đã trách tội Lâm Vân, lúc này đều cảm thấy rất áy náy, hiện tại rốt cuộc bọn họ cũng hiểu ra, Lâm Vân gửi thư khiêu chiến, quả thật là vì muốn giúp trường đại học Bảo Thạnh lấy lại thể diện, hơn nữa Lâm Vân thật sự làm được chuyện đó.

Sau khi Đỗ Khang xin lỗi xong.

“Được rồi, hiện tại các anh có thể biến đi, nhớ kỹ, sau này làm người phải biết khiêm tốn, thế giới này rộng lớn, quá kiêu căng phách lối sẽ chỉ gây ra họa mà thôi.” Lâm Vân nói với Đỗ Khang.

Nếu như Đỗ Khang không phách lối như thế, nếu như anh ta không chọc cho nhiều người tức giận, sẽ không ầm ĩ đến mức độ này.

Đỗ Khang chỉ có thể gật đầu, sau đó dẫn theo đồng đội của anh ta, sắc mặt xám xịt đi ra ngoài.

“Hay lắm!”

Gần 4000 sinh viên ở đây lại một lần nữa vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

“Lâm Vân, Lâm Vân, Lâm Vân!”

Không biết là do người nào dẫn đầu, gần 4000 sinh viên ở toàn trường, tất cả đều hô vang tên Lâm Vân, thanh danh vang dội.

Bởi vì tất cả mọi người đều biết, hôm nay trường đại học Bảo Thạnh có thể mở mày mở mặt, tất cả đều là công lạo của Lâm Vân.

Đồng thời trong lòng bọn họ cũng cảm thán, Lâm Vân quá trâu bò, vì đối phó với học viện kỹ thuật Bảo Thạnh, lại mời cả đội Hải Thành VBA đến đây, đây chính là dùng dao mổ trâu để giết heo.

Hôm nay, sau khi chuyện này kết thúc, diễn đàn trường học lại một lần nữa bùng nổ, đội bóng rổ hàng đầu Hải Thành VBA đích thân đến trường đại học Bảo Thạnh, đại diện cho trường đại học Bảo Thạnh thi đấu, đây là việc chấn động đến mức nào.

Mọi người đều biết đội Hải Thành VBA là do Lâm Vân mời đến, vì thế bên trong bài viết không ngừng khen ngợi, thổi phồng Lâm Vân.

Đương nhiên, mọi người chỉ biết Lâm Vân là cậu chủ giàu có, nhưng phần lớn các bạn học đều không biết cụ thể về thân phận và bối cảnh của Lâm Vân.

Vì thế bên trong bài viết này, có rất nhiều bạn học đang suy đoán về thân phận và bối cảnh của Lâm Vân, suy đoán xem Lâm Vân rốt cuộc là cậu chủ nhà nào.

Từ hôm nay trở đi, hai chữ Lâm Vân này đã hoàn toàn vang dội trong trường đại học Bảo Thạnh, trở thành nhân vật không ai không biết trong trường đại học Bảo Thạnh, một nhân vật làm mưa làm gió.

Một giảng đường nào đó trong trường đại học Bảo Thạnh.
 
Chương 343


Chương 343

Anh Giang cầm điện thoại di động, sắc mặt âm trầm.

“Móa nó chứ, thằng nhóc này đã trở thành ngôi sao trong trường chúng ta rồi.”

Nhất là khi anh Giang nhìn thấy bên trong bài viết, đủ loại khen ngợi, thổi phồng Lâm Vân, sắc mặt anh Giang càng khó coi.

Bởi vì chuyện của Tô Bảo Nhi, anh Giang đã sớm coi Lâm Vân là tình địch, anh ta nhìn thấy Lâm Vân nổi danh, được mọi người nâng lên, anh ta đương nhiên sẽ cảm thấy khó chịu.

“Anh Giang, anh nói xem, chẳng lẽ thắng oắt con này thật sự là cậu ấm của một gia đình nào đó?” Một tay sai của anh Giang lên tiếng.

Giọng điệu của anh Giang rất chắc chắn: “Không thể có khả năng đấy, toàn bộ con cháu nhà quyền quý ở cái đất Bảo Thạnh này, có ai mà tôi không biết chứ? Căn bản không có người như cậu ta, hơn nữa tư liệu về thẳng ranh con này, tôi đã đến phòng hồ sơ trong trường để điều tra qua, trong nhà cậu ta nghèo gần như ảng có gì, còn phải nhận học bổng để sống “Nhưng anh Giang, lần trước thẳng ranh con này lái xe thể thao đến trường, việc này có thể giải thích là do cậu ta đi thuê, lần này cậu ta mời đội Hải Thành VBA đến, việc này nên giải thích như thế nào đây?” Tên tay sai nói.

“Đúng thế, muốn mời đội Hải Thành VBA đến đây, tất nhiên sẽ phải tốn rất nhiều tiền, nếu như trong nhà cậu ta không có tiền, căn bản không mời được đội Hải Thành VBA đến đây!” Mấy tên tay sai khác cũng nhao nhao phụ họa.

“Chuyện này chỉ có thể lừa được mấy cậu, không lừa được tôi.” Anh Giang cười mỉa

Ngay sau đó, anh Giang tiếp tục nói.

“Chẳng phải cậu ta là bạn trai của Tô Bảo Nhi à, nói không chừng cậu ta đến tìm Tô Bảo Nhi, nhờ Tô Bảo Nhi giúp đỡ mời đội Hải Thành VBA đến đây, nhất định là như vậy “Thì ra là thế

Mấy tên tay sai gật đầu, cảm thấy lời anh Giang nói khá đúng.

“Móa nó chử, thăng oắt con này chỉ dựa vào một chiều đó, được cả danh và lợi, trở thành đối tượng cho toàn trường thổi phồng, là ngôi sao của toàn trường, là thần tượng, không được, ông đây nhất định phải vạch trần cậu ta! Không thể để mọi người bị lừa” Anh Giang cắn răng nói.

Anh Giang coi Lâm Vân là kẻ địch, anh ta đâu chịu ngồi yên để Lâm Vân trở thành ngôi sao sáng của toàn trường.

Ngay sau đó, anh Giang lấy điện thoại di động ra, anh ta quyết định viết bài lên diễn đàn trường, vạch trần bộ mặt giả tạo của Lâm Vân.

Rất nhanh, trên diễn đàn của trường xuất hiện một bài viết mới.

“Mọi người đừng để bị lừa, thằng ranh Lâm Vân kia, căn bản không phải cậu ấm nhà giàu gì, căn bản chính là một thằng nhóc nghèo”

Bên trong bài đăng có nội dung như sau: “Chào mọi người, tôi là Giang Vũ, tôi muốn vạch trần bộ mặt thật của tên khốn Lâm Vân cho mọi người rõ, thằng ranh con này căn bản không phải cậu ấm nhà giàu gì, mà chính là một tên nhà nghèo.

Tư liệu cá nhân của thằng nhóc này, tôi sẽ gửi kèm ở bên dưới, đây là tư liệu trong phòng hồ sơ của trường.

Bên dưới những dòng chữ này có kèm một bức ảnh, là một bức ảnh và hồ sơ cá nhân, bên trong là tư liệu của Lâm Vân, trên đó còn có con dấu của trường.

Trong tư liệu viết rõ về hoàn cảnh gia đình của Lâm Vân, thậm chí còn ghi chú về việc hai năm liền Lâm Vân xin học bổng.

Bên dưới bức ảnh còn viết thêm.

“Tôi biết, nhất định mọi người sẽ hỏi, nếu như trong nhà cậu ta nghèo như thế, vì sao còn có thể lái được xe đua? Bởi vì thằng nhóc này là bạn trai của Tô Bảo Nhi, cậu ta tiêu tiền của Tô Bảo Nhi, dùng nó để thuê xe.

“Còn có, vì sao thằng ranh con này có thể mời được đội Hải Thành BVA ư? Nguyên nhân rất đơn giản, chính là Tô Bảo Nhi giúp cậu ta mời đội Hải Thành BVA đến đây.
 
Chương 344


Chương 344

Sau cùng, anh Giang viết: “Nếu như không tin, mọi người có thể nghĩ cách đi đến phòng hồ sơ của trường học để xác minh.

Hôm nay tôi chính là muốn đâm thủng bộ mặt thật của thằng ranh này, cậu ta đừng nghĩ đến việc giả danh cậu ấm nhà giàu.

Vốn dĩ ở trên diễn đàn trường học đã có rất nhiều người đang thảo luận về bối cảnh và thân phận của Lâm Vân, sau khi bài viết này được đăng tải, khiến mọi người khiếp sợ không thôi.

Bởi vì mọi người phát hiện, trên tư liệu cá nhân của

Lâm Vân kia, có ảnh chụp của Lâm Vân, đồng thời còn có con dấu của nhà trường, đó là việc không thể nghi ngờ.

Bên trong viết rất rõ về hoàn cảnh của Lâm Vân, điều khiến mọi người khiếp sợ nhất chính là, Lâm Vân còn phải xin hai năm học bổng.

“Không phải chứ? Lâm Vân thế mà không phải là cậu chủ nhà giàu? Chân tướng lại là như thế ư?” “Nếu Lâm Vân là cậu chủ nhà giàu, anh ta không thể xin học bổng như vậy, một người giàu có sẽ không làm chuyện mất mặt như thế.” “Chẳng lẽ nói, Lâm Vân thật sự chỉ đang giả vờ giàu có?”.

Bài viết của anh Giang vừa được đăng tải, khiến cho thân phận của Lâm Vân càng thêm khó bề phân biệt.

Có một số bạn học vì muốn nghiệm chứng, còn nghĩ biện pháp chạy đến phòng hồ sơ của trường, nghĩ cách xem được tư liệu cá nhân của Lâm Vân, sau đó dùng điện thoại di động chụp lại.

Vì thế lại có thêm bài viết mới được đăng tải: “Tôi đã đi đến phòng hồ sơ của trường học để điều tra, phần tư liệu cá nhân mà anh Giang gửi lên kia là thật, phía dưới có kèm ảnh”

Bài viết này vừa mới xuất hiện, lại một lần nữa gây nên xôn xao.

Cuối cùng có một phần lớn bạn học tin tưởng lời anh Giang nói, cho rằng Lâm Vân thật sự đang giả bộ cậu chủ nhà giàu, bởi vì tư liệu cá nhân của Lâm Vân là thật.

Bọn họ cũng nhận định, Lâm Vân nhận hai năm học bổng, đủ để chứng minh gia cảnh nhà Lâm Vân không tốt.

Đương nhiên cũng có một bộ phận bạn học kiên trì cho rằng, Lâm Vân chính là cậu chủ nhà giàu.

Tuy hai bên có tranh luận, nhưng có một ý kiến, mọi người lại nhất trí, đó chính là Lâm Vân giúp trường đại học Bảo Thạnh rửa nhục, giúp trường đại học Bảo Thạnh lấy lại thể diện, công lao này không cần bàn luận.

Mặt khác, trên diễn đàn còn có một bài viết nặc danh.

Nội dung của bài viết đó là: “Mọi người đừng hiểu lầm, Lâm Vân không lừa đảo, anh ta không chỉ là cậu chủ nhà giàu, anh ta là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên, là cháu ngoại của Liễu Chí Trung.

Bời vì bên trong bài viết này không kèm theo chứng cứ gì, cho nên rất nhanh giống như đá chìm xuống đáy biển, không được người ta chú ý đến.

Chỉ biết chủ đề này là do một người dùng là nữ gửi ra.

Về phần cụ thể là người nào, không ai biết.

Trong phòng ngủ của Lâm Vân.

“Anh Vân, anh đọc đi, tên khốn Giang Vũ kia lại viết bài bôi nhọ anh trên diễn đàn trường, thật đúng là quá khinh người.

Hoàng Luân thở hổn hển đưa điện thoại di động cho Lâm Vân xem.

Trên màn hình di động chính là bài viết của anh Giang.

Sau khi Lâm Vân đọc xong, anh không khỏi lắc đầu cười nói.
 
Chương 345


Chương 345

“Anh Giang này đúng là không thể nhìn thấy tôi sống tốt, anh ta bịa ra lý do đúng là ra hình ra dáng, vậy mà lại nói tôi tìm Tô Bảo Nhi giúp đỡ mời đội Hải Thành VBA đến đây?” “Anh Vân, tên anh Giang này luôn đắc tội với anh, theo như em thấy nên xử lý anh ta.” Hoàng Luân tức giận nói.

“Em yên tâm, anh có tính toán của mình.

Lâm Vân lạnh nhạt nói.

Nhìn thấy anh Giang nhắc đến Tô Bảo Nhi, trong lòng Lâm Vân thầm nghĩ đến Tô Bảo Nhi.

“Cũng không biết hiện tại cô ấy như thế nào?” Lâm

Vân lẩm bẩm.

Chuyện kia đã xảy ra được mấy ngày, cũng không biết cảm xúc của cô ấy đã ổn định chưa.

Cho dù như thế nào, cô ấy đã đem lần đầu của mình giao cho Lâm Vân, Lâm Vân nhất định không bỏ mặc cô ấy, Lâm Vân quyết định đi thăm Tô Bảo Nhi.

Điều duy nhất khiến Lâm Vân cảm thấy áy náy, chính là cảm giác có lỗi với Như Tuyết, cảm giác phụ lòng Như Tuyết.

Nhưng việc đã đến nước này, Lâm Vân có cách nào đâu?

Giảng đường lớp anh Giang ở trường đại học Bảo Thạnh.

Anh Giang cầm điện thoại di động, vẻ mặt vui sướng.

“Cuối cùng cũng vạch trần được bộ mặt thật của thằng nhóc này, để xem thằng nhóc này còn có thể giả bộ được ở trong trường nữa hay không.

Anh Giang lộ ra sung sướng. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đúng vào lúc này, một tên tay sai của anh Giang vội vã chạy vào lớp học.

“Anh Giang, hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi tìm anh, cô ấy đang ở bên ngoài lớp chúng ta.

“Ồ, Tô Bảo Nhi chủ động đến tìm tôi à?” Anh Giang sững sờ.

Anh Giang theo đuổi Tô Bảo Nhi đã rất lâu, nhưng Tô Bảo Nhi cơ bản không để ý đến anh ta, càng thêm không chủ động đến tìm anh ta, lần này Tô Bảo Nhi chủ động đến đây, khiến cho anh Giang cảm thấy kích động.

Mang theo tâm trạng thấp thỏm, anh Giang vội vàng đi ra bên ngoài trường học.

Tô Bảo Nhi xinh đẹp động lòng người, duyên dáng yêu kiều đứng bên ngoài phòng học.

Nhìn thấy bóng lưng xinh đẹp của Tô Bảo Nhi, anh Giang không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.

Trong đầu anh ta không khỏi mơ mộng, cô gái xinh đẹp như thế, nếu như anh ta có thể chinh phục được thì tốt biết bao.

Anh Giang đã từng chơi rất nhiều gái xinh, về cơ bản, chỉ cần anh ta thích là được, chỉ có Tô Bảo Nhi là người anh ta muốn lại không có.

“Tô Bảo Nhi, em tìm tôi có chuyện gì không?” Anh

Giang mỉm cười đi đến trước mặt Tô Bảo Nhi.

Tô Bảo Nhi xoay người, nhìn về phía anh Giang.

“Anh Giang, chẳng phải anh vẫn luôn theo đuổi tôi, muốn tôi làm bạn gái của anh à?” Giọng điệu của Tô Bảo Nhi lạnh lùng, dáng vẻ công chúa băng giá chớ đến gần.

“Đúng thế, Tô Bảo Nhi, em đến tìm tôi, chỉ để hỏi chuyện này à?” Vẻ mặt anh Giang rất nghi hoặc.

“Tôi đồng ý làm bạn gái của anh.” Tô Bảo Nhi nói.
 
Chương 346


Chương 346

“Đồng…!Đồng ý? Tô Bảo Nhi, em nói…!Em đồng ý làm bạn gái của tôi ư?” anh Giang trừng to hai mắt nhìn chằm chằm Tô Bảo Nhi, lộ ra vẻ khó mà tin được.

“Tô Bảo Nhi, em nói, em đồng ý làm bạn gái của tôi đúng không? Tôi…!Tôi không nghe lầm chứ? Chẳng phải em đang nói chuyện yêu đương với thằng ranh con Lâm Vân kia à?” Vẻ mặt anh Giang lộ ra không dám tin.

“Đó là chuyện của lúc trước, hiện tại tôi và anh ta không là gì cả.

Tô Bảo Nhi trả lời anh ta một câu.

“Ha ha ha, Tô Bảo Nhi, em đá thắng oắt con kia chính là lựa chọn sáng suốt nhất, thằng nhóc kia chỉ là một tên nhà nghèo, ngoại trừ biết lừa gạt thì chẳng biết cái quái gì cả.” Anh Giang cười nói.

Anh Giang nghĩ đến việc Tô Bảo Nhi đá Lâm Vân, trong lòng của anh ta mừng thầm không thôi.

Tô Bảo Nhi cau mày, không nhịn được nói.

“Anh dài dòng như thế làm gì? Anh chỉ cần trả lời có đồng ý hay không?” “Đồng ý, đồng ý, đồng ý!” Anh Giang gật đầu như con gà mổ thóc, cả người đều vô cùng kích động.

Đối với anh Giang mà nói, đây luôn là giây phút anh ta ngóng trông.

Thậm chí anh Giang còn có cảm giác, mình đang nằm “Cục cưng, để ông xã ôm em nào.” Anh Giang kích động, trực tiếp nhào về phía Tô Bảo Nhi.

Có thể chạm vào Tô Bảo Nhi, đây là chuyện mà anh

Giang luôn mơ ước.

“Anh làm gì thế?”

Tô Bảo Nhi né tránh.

Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi nhíu mày, mang theo chán ghét nói.

“Tôi có thể đồng ý với anh, chẳng qua tôi có một yêu cầu, tuyệt đối không được chạm vào tôi, cho dù là động tay một xíu cũng không được, phải giữ một khoảng cách với tôi” “Chuyện này…!Chuyện này, tôi đã là bạn trai của em rồi, chẳng lẽ còn không thể chạm vào em ư?” Vẻ mặt của anh

Giang tràn đầy bất đắc dĩ.

“Nếu như anh không đồng ý, vậy không cần nói nữa.

Tô Bảo Nhi lạnh lùng nói.

“Được, được, được! Tôi đồng ý, cực cưng à, tôi đồng ý.

Anh Giang vội vàng trả lời.

Trong lòng anh Giang nghĩ thầm, để Tô Bảo Nhi đồng ý làm bạn gái anh ta, đây đã là một bước tiến lớn, về phần những chuyện khác, anh ta nghĩ, chờ sau này, chậm rãi nghĩ cách.

Hiện tại, tâm trạng của anh Giang, có thể nói là vô cùng tốt, đầu tiên anh ta vạch trần được Lâm Vân, lúc này lại thành đối với Tô Bảo Nhi, có thể nói là việc tốt thành đôi.

Một bên khác, trong phòng học của Lâm Vân.

Sau khi kết thúc một môn học.

Lớp trưởng Như Tuyết đứng dậy phát phiếu thời khóa biểu cho mọi người trong lớp.

Lúc đi đến trước mặt Lâm Vân.

“Như Tuyết, mấy ngày nay cậu có ổn không?” Lâm

Vân lên tiếng hỏi.

Như Tuyết ngây ra một lúc, sau đó ra vẻ kiên cường nói.

“Cảm ơn bạn học Lâm Vân đã quan tâm, tôi sống rất tốt, mặt khác, số tiền tôi nợ cậu, tôi sẽ từ từ trả lại cho cậu.
 
Chương 347


Chương 347

Sau khi nói xong, Như Tuyết không dừng bước nữa, trực tiếp đi về phía trước.

Nhìn theo bóng lưng của Như Tuyết, ánh mắt Lâm Vân phức tạp.

Buổi chiều, Lâm Vân lái Lamborghini đến căn biệt thự ở lưng chừng núi của gia đình Tô Bảo Nhi.

Sau khi vào cổng “Tổng giám đốc Tô, hiện tại Bảo Nhi thế nào?” Lâm Vân hỏi thăm.

“Mấy ngày nay con bé đã tốt hơn nhiều, chẳng qua cậu chủ Lâm đến không đúng lúc lắm, lúc này Bảo Nhi không có nhà, hôm nay con bé hẹn mấy người bạn của mình đi dạo phố.” Tổng giám đốc Tô nói.

“Tổng giám đốc Tô, ông thuyết phục sao rồi? Cô ấy đồng ý tiếp nhận sự thật này, đồng ý để tôi phụ trách chứ?” Lâm Vân nói.

“Haiz..

Tổng giám đốc Tô thở dài lắc đầu.

Lâm Vân nhìn thấy phản ứng của tổng giám đốc Tô, đương nhiên là hiểu kết quả.

“Vậy ngày khác tôi quay lại thăm cô ấy sau” Sau khi

Lâm Vân nói xong, lập tức xoay người chuẩn bị rời đi.

Đúng vào lúc này, cổng biệt thự lại đột nhiên bị mở ra.

Bốn bóng người từ bên ngoài biệt thự đi vào.

Lâm Vân tập trung nhìn, Tô Bảo Nhi đang đi cùng với hai cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, chắc hẳn là bạn của Tô Bảo Nhi.

Ở phía sau ba cô gái, còn có một bóng dáng một người đàn ông quen thuộc.

Người đàn ông này chính là anh Giang.

Anh Giang xách theo túi lớn túi nhỏ, xem ra đám người Tô Bảo Nhi đi dạo phố, để anh Giang này đi theo.

Lúc Lâm Vân nhìn thấy anh Giang, nhất thời nhưởng mày.

Đây là chuyện gì?

Vì sao anh Giang lại đi cùng với Tô Bảo Nhi?

Chẳng phải Tô Bảo Nhi vẫn luôn ghét anh Giang đó ư?

Hai người Tô Bảo Nhi và anh Giang nhìn thấy Lâm Vân, cả hai đều kinh ngạc.

“Nhóc con, đây là nhà của Tô Bảo Nhi, sao cậu lại ở chỗ này?” Anh Giang sắc bén quát Lâm Vân.

“Tôi lại rất muốn hỏi anh, vì sao anh lại ở chỗ này? Vì sao anh lại đi cùng với Tô Bảo Nhi.

Lâm Vân híp mắt, trong giọng nói mang theo chất vấn “Câu hỏi này của cậu chẳng phải là phí lời à? Hiện tại tôi là bạn trai của Tô Bảo Nhi, tôi đương nhiên phải ở bên cạnh Tô Bảo hi.” Anh Giang kiêu ngạo nói..

“Anh nói gì? Anh là bạn trai của Tô Bảo Nhi?” Sắc mặt Lâm Vân trầm xuống.

“Đúng thế Lâm Vân, hiện tại anh ta chính là bạn trai của tôi, anh có thể hoàn toàn tuyệt vọng được rồi.” Tô Bảo Nhi đứng ra nói.

“Tô Bảo Nhi, cô có lầm hay không, chẳng phải cô rất ghét anh ta à, cô thế mà lại để anh ta làm bạn trai của cô?

Cô làm như thế, chẳng lẽ là vì giận tôi?” Lâm Vân cau mày nói.

Theo như Lâm Vân suy đoán, Tô Bảo Nhi đột nhiên ở bên anh Giang Người mà cô ấy chán ghét nhất, 80% là vì làm cho anh xem, là vì giận anh.

“Đây là việc của tôi, không liên quan gì đến đến ai cả, liên quan gì đến anh chứ?” Tô Bảo Nhi nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ.
 
Chương 348


Chương 348

“Đúng đây, liên quan gì đến cậu?” Anh Giang cũng phụ họa theo.

Dừng một lúc, anh Giang lại cười nhạo.

“Ngược lại là cậu đấy, cậu đã bị Tô Bảo Nhi đá bay, còn chạy đến nơi này, làm sao cậu lại không biết xấu hổ như thế, chẳng lẽ cậu không biết, cậu chỉ là một thằng nhà nghèo, không xứng với Tô Bảo Nhi à?” “Anh Giang, anh có biết không, người dám nói chuyện với tôi như thế, đều không có kết cục tốt” Trong mắt Lâm Vân lóe lên sự lạnh lẽo.

Cha của Tô Bảo Nhi – Tổng giám đốc Tô cũng đứng ra quát lớn.

“Tô Bảo Nhi, con đừng quậy nữa.

Tổng giám đốc Tô vắt hết óc nghĩ cách, chính là muốn tác hợp Tô Bảo Nhi và Lâm Vân, kết quả Tô Bảo Nhi lại làm ra chuyện này, tổng giám đốc Tô đương nhiên tức giận.

Đừng nhìn gia đình anh Giang có tiền, nhưng trong mắt tổng giám đốc Tô, ông ta lại xem thường anh Giang này, bởi vì tổng giá trị tài sản trong nhà anh ta không khác nhà ông ta là mấy, tổng giám đốc Tô muốn tìm một người con rể có gia thế hơn nhà anh ta.

“Bác Tô, Tô Bảo Nhi rời khỏi một tên nhà nghèo như thế, bác nên vui mới đúng, loại người nghèo như cậu ta, căn bản không có khả năng đem lại hạnh phúc cho Tô Bảo Nhi” Anh Giang nói với tổng giám đốc Tô.

“Mẹ kiếp, cậu thì biết cái quái gì!” Tổng giám đốc Tôi hung dữ nói.

Lâm Vân cắt ngang lời của tổng giám đốc Tô: Tổng giám đốc Tô, đây là ân oán giữa tôi và anh Giang, chuyện này giao cho tôi xử lý.

Tổng giám đốc Tô nghe thấy vậy, lúc này mới không nói tiếp.

Tổng giám đốc Tô biết được thân phận thật sự của Lâm Vân, ông ta hiểu được, nếu như Lâm Vân muốn đối phó với anh Giang này, đó là chuyện dễ như trở bàn tay, cho nên ông ta không nói thêm gì nữa.

Chỉ là trong lòng tổng giám đốc Tô nghĩ thầm, anh Giang này thật đúng là không biết tự lượng sức mình, thể mà lại giảm khiêu chiến với chủ tịch Lâm, đây thật đúng là tìm đường chết, thậm có khả năng hại cho cha anh ta thế thảm.

Lâm Vân nhìn về phía Tô Bảo Nhi.

“Tô Bảo Nhi, hôm nay tôi đến thăm cô, chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?” Lâm Vân chân thành nói.

Ánh mắt Tô Bảo Nhi hơi do dự, ngay sau đó, Tô Bảo

Nhi dùng giọng điệu kiên định nói.

“Giữa hai chúng ta không có chuyện gì để nói.

Lúc này, anh Giang trực tiếp đứng ở trước mặt Tô Bảo Nhi, lớn lối nói.

“Ranh con, muốn nói chuyện với bạn gái của tôi ư? Chỉ sợ cậu phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không đã, hiểu không?”

Trên mặt anh Giang đều là phách lối, đắc ý, không chút nào che giấu, giống như anh ta đang khoe khoang với Lâm Vân, khoe khoang anh ta thành công cướp được Tô Bảo Nhi.

Nhìn dáng vẻ của anh Giang trước mặt, sắc mặt của Lâm Vân càng âm trầm, thậm chí trong mắt đã dấy lên lửa giận không cách nào ngăn chặn.

Trước đó anh Giang này viết bài trên diễn đàn trường để bôi nhọ anh, Lâm Vân còn có thể nhịn.

Nhưng Lâm Vân và Tô Bảo Nhi đã xảy ra quan hệ.

Lâm Vân đương nhiên coi Tô Bảo Nhi thành người phụ nữ của mình.

Dám động vào người phụ nữ của anh, đây tuyệt đối là cấm kị của Lâm Vân, đây tuyệt đối là việc không thể tha thú.
 
Chương 349


Chương 349

“Nếu đã như thế, tôi và anh nói chuyện riêng, được chứ?” Ánh mắt Lâm Vân nhìn chằm chằm anh Giang.

“Được, tôi cũng muốn nói với cậu mấy câu” Anh Giang vừa cười vừa nói, dáng vẻ xem thường.

Ngay sau đó, hai người trực tiếp đi ra khỏi biệt thự, đi đến chỗ hẻo lánh ngoài cửa.

“Muốn nói gì với tôi, nói nhanh lên.” Anh Giang khoanh tay trước ngực, vẻ mặt xem thường.

Dù sao ở trong mắt anh Giang, Lâm Vân chỉ là một kẻ nghèo không tiền, anh ta đương nhiên không coi Lâm Vân ra gì.

“Bài viết bịa đặt, cố tình hủy hoại danh dự tôi ở trên diễn đàn là do anh viết?” Lâm Vân lạnh lùng nói.

“Cái gì gọi là bịa đặt? Tôi chỉ vạch trần bộ mặt thật sự của cậu mà thôi, muốn giả danh lừa bịp à, muốn giả bộ làm cậu chủ nhà giàu để cho người khác sùng bái, tung hô ư? Cậu nằm mơ đi!” Giang Vũ đắc ý nói.

“Chuyện này tôi có thể dễ dàng tha thứ cho anh, nhưng chuyện của Tô Bảo Nhi thì xin lỗi nhé, sự khoan dung của tôi là không.

Tôi cho anh một cơ hội, anh ngoan ngoãn rời khỏi Tô Bảo Nhi, như vậy anh còn có một đường sống”

Giọng điệu của Lâm Vân lạnh lùng như cũ.

“Cái gì? Bảo tôi ngoan ngoãn rời khỏi Tô Bảo Nhi? Cậu ra lệnh cho tôi đấy à? Cậu là cái thá gì chứ? Cậu có tư cách gì?” Anh Giang ngạo nghễ nói.

“Dựa vào tôi là chủ tịch chi nhánh tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh này, đủ chưa?”

Lâm Vân lạnh lẽo nói.

“Cậu nói gì? Cậu nói cậu là chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên ư? Phụt! Ha ha ha.

Anh Giang trực tiếp cười nhạo.

“Oắt con, cậu thế mà lại giả danh làm chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên đến để dọa tôi? Cậu có thể giả mạo cậu ấm nhà giàu với người khác, nhưng muốn lừa tôi ư? Cậu cảm thấy tôi sẽ tin à?” Anh Giang cười nói.

Nghe thấy những lời Giang Vũ nói, trong mắt Lâm Vân dấy lên lửa giận.

Lâm Vân không dễ tức giận, nhưng một khi khiến Lâm Vân thực sự tức giận, hậu quả tuyệt đối khó có thể tưởng tượng được.

“Xem ra anh không biết quý trọng cơ hội mà tôi dành cho anh, tôi cam đoan, anh tuyệt đối sẽ vì quyết định bây giờ của mình mà cảm thấy hối hận, đến lúc đó, anh tuyệt đối sẽ phải quỳ trước mặt tôi, cầu xin tôi.” Lâm Vân lạnh lùng nói.

“Vậy ư, tôi chờ cậu đó, ha ha ha!” Giang Vũ ngửa đầu cười to.

Giang Vũ trực tiếp xoay người đi vào trong biệt thự, Lâm Vân cũng không ở lại nữa, xoay người rời đi.

Trước lúc này, Lâm Vân chỉ coi anh Giang như tôm tép nhãi nhép, không muốn chấp nhặt với anh ta.

Nhưng lần này, anh ta chọc giận đến Lâm Vân, Lâm Vân nhất định sẽ khiến anh ta phải trả giá đắt.

Vừa rồi, trong lúc Giang Vũ nói chuyện với Lâm Vân, trong biệt thự cũng diễn ra một cuộc nói chuyện.

“Con gái, con đang chơi trò gì thế, trước kia, chẳng phải con ghét nhất cậu Giang này à?” Vẻ mặt tổng giám đốc Tô tràn đầy không hiểu.

“Trước đó là trước đó, bây giờ là bây giờ.

Tô Bảo Nhi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Dừng một lúc, Tô Bảo Nhi tiếp tục nói.

“Hơn nữa, chẳng phải cha chỉ quan tâm đến gia cảnh của bạn trai con à, gia cảnh của anh Giang này mạnh hơn
 
Chương 350


Chương 350

Lâm Vân một nghìn lần, cha có gì mà không hài lòng.” “Con gái à, con thì biết gì chứ?” Tổng giám đốc Tô lắc đầu cười khổ.

Đúng vào lúc này, anh Giang đi đến.

“Cậu Lâm đâu?” Tổng giám đốc Tô lên tiếng hỏi.

“Bác Tô, thằng nhóc kia bị tôi dọa mấy câu, lập tức sợ hãi chạy đi.” Anh Giang làm ra vẻ thong dong.

Lời này của anh Giang, hiển nhiên là đang khoác lác.

Tổng giám đốc Tô cười mỉa, lắc đầu, lời này của Giang Vũ có thể lừa được người khác, nhưng không lừa được ông ta, bởi vì ông ta biết thân phận và bối cảnh của Lâm Vân, làm sao Lâm Vân có thể bị Giang Vũ dọa sợ?

Lúc này, anh Giang tiếp tục nói.

“Bác Tô, thằng nhóc này chỉ là một kẻ nghèo hèn, bác cần gì phải gọi cậu ta là cậu Lâm, quá đề cao cậu ta rồi.” Tổng giám đốc Tô vẫn lắc đầu như cũ: “Cậu Giang, cậu đắc tội với cậu ta, đây tuyệt đối sẽ sai lầm lớn nhất trong đời này của cậu, nhớ kỹ câu này của tôi” “Tổng giám đốc Tô, thẳng ranh này rất biết lừa người, chẳng lẽ bác cũng bị thằng nhóc này lừa?” Anh Giang nói.

“Được rồi, anh đi đi.” Tô Bảo Nhi xua tay với anh Giang, thậm chí còn chẳng nhìn anh ta.

“Nhưng Bảo Nhi, tôi còn chưa ăn tối đâu?” Anh Giang nói, hiển nhiên anh ta còn chưa muốn đi.

“Anh chưa ăn cơm, đó là chuyện của anh.” Tô Bảo Nhi vừa nói, vừa chạy lên lầu.

Anh Giang nhìn thấy Tô Bảo Nhi lạnh lùng với mình như thế, trong lòng anh ta nghĩ thầm.

“Bây giờ cô còn giả thanh cao với tôi, một ngày nào đó, tôi sẽ chơi nát cô!”

Một bên khác, sau khi Lâm Vân từ chỗ nhà Tô Bảo Nhi rời đi, anh trực tiếp lấy Lamborghini đi thẳng đến một biệt thự trong thành phố.

Lúc Lâm Vân đến biệt thự, ngoài cổng đã có một ông cụ tóc hoa râm đứng ở đó.

Ông cụ tóc hoa râm này chính là chủ tịch Doãn của hội doanh nhân thành phố Bảo Thạnh, trong buổi đấu giá lần trước, chủ tịch Doãn đã đến chào hỏi Lâm Vân, còn đưa danh thiếp cho Lâm Vân.

Trên đường đến đây, Lâm Vân đã liên lạc với chủ tịch Doãn.

Sau khi Lâm Vân xuống xe.

“Cậu chủ Lâm đến chơi nhà, thật đúng là rồng đến nhà tôm” Chủ tịch Doãn vội vàng tươi cười ra đón Lâm Vân.

“Chủ tịch Doãn, chào ông Lâm Vân bắt tay với chủ tịch Doãn.

Dưới sự dẫn đường nhiệt tình của Chủ tịch Doãn, Lâm Vân đi vào trong biệt thự của ông ta.

Phòng khách của biệt thự.

Chủ tịch Doãn sai người pha trà ngon nhất cho Lâm

Vân.

“Chủ tịch Doãn, hôm nay tôi đến tìm ông là có việc làm phiền ông giúp đỡ.

“Cậu chủ Lâm khách sáo, cậu có việc gì cứ nói ra, chỉ cần ông già này làm được, đương nhiên tôi sẽ giúp đỡ.

Chủ tịch Doãn cười nói, “Vậy tôi sẽ nói thẳng, tôi muốn nhờ ông giúp tôi mời tất cả người trong giới kinh doanh ở thành phố Bảo Thạnh, những người này phải có tổng tài sản từ ba trăm năm mươi tỷ trở lên, Lâm Vân tôi mời bọn họ một bữa cơm địa điểm là khách sạn Thanh Sơn, thời gian là trưa mai.

Lâm Vân nói..

“Chỉ là chuyện này thôi ư, không thành vấn đề!” Chủ tịch Doãn không chút nghĩ ngợi, lập tức đồng ý.
 
Chương 351


Chương 351

Đối với chủ tịch Doãn mà nói, đây chỉ là một việc nhỏ mà thôi, hơn nữa, ông ta chỉ thay người ta truyền lời, đối phương có đến hay không, đầu liên quan gì đến ông ta.

“Đúng rồi, Giang Minh Thành của tập đoàn Minh Thành kia, không cần thông báo cho ông ta.” Lâm Vân bổ sung thêm.

Giang Minh Thành của tập đoàn Minh Thành kia, chính là cha của anh Giang.

“Vâng.” Chủ tịch Doãn là một người thức thời, ông ta trực tiếp đồng ý, không hỏi gì

Chủ tịch Doãn làm hội trưởng hội doanh nhân của thành phố Bảo Thạnh, tất cả các ông chủ có giá trị tài sản từ ba trăm năm mươi tỷ trở lên, đương nhiên đều có liên lạc.

Vì thế, chủ tịch Doãn nhanh chóng truyền đạt tin tức này ra ngoài.

Tập đoàn Việt Hoàng thành phố Bảo Thạnh.

“Cậu chủ Lâm mời cơm? Chủ tịch Doãn, tôi biết rồi, trưa mai đúng không? Được, tôi nhất định sẽ đến.

Ông chủ của tập đoàn Việt Hoàng lập tức đồng ý.

Công ty thực phẩm Quang Hoa.

“Cái gì? Cậu chủ Lâm mời khách ư? Vậy tôi nhất định phải đi.”

Trong một ngôi biệt thự nào đó của thành phố Bảo Thạnh.

“Cậu chủ Lâm mời khách à? Đây nhất định là niềm vinh dự của tôi, chủ tịch Doãn, ông yên tâm, ngày mai tôi sẽ hủy hết lịch trình, nhất định sẽ đến

Cảnh tượng như thế này còn diễn ra ở rất nhiều nơi.

Trải qua buổi đấu giá lần trước, bọn họ đều đã thấy được năng lực của Lâm Vân.

Từ buổi đấu giá đó bọn họ cũng biết được, Lâm Vân chính là cháu trai của Liễu Chí Trung, chỉ dựa vào điểm này,

Lâm Vân mời khách ăn cơm, sao bọn họ có thể không cảm thấy hãnh diện à?

Hơn nữa, có thể nhận được lời mời ăn cơm của Lâm Vân, theo như suy nghĩ của bọn họ, đây là một chuyện rất vinh quang.

Chỉ là bọn họ không biết, Lâm Vân đột nhiên mời bọn họ đến ăn cơm là có chuyện gì.

Nhà Giang Vũ.

Cha của Giang Vũ là Giang Minh Thành đang ngồi trên ghế sofa.

“Tổng giám đốc Giang, nghe nói cậu chủ của tập đoàn Tỉnh Xuyên mời khách ăn cơm, cậu ta mời tất cả ông chủ có tổng giá trị tài sản từ ba trăm năm mươi tỷ trở lên ở thành phố Bảo Thạnh đến, thời gian là trưa mai, nhưng lại không có chúng ta.” Trợ lý ở bên cạnh nói, “Chuyện này thật đúng là kỳ lạ, tất cả ông chủ lớn đều được mời, nhưng lại không mời tôi? Chẳng lẽ cậu ta xem thường tôi? Giang Minh Thành tôi ở cái đất Bảo Thạnh này có phân lượng không thấp mà? Vẻ mặt Giang Minh Thành rất nghi ngờ.

Trưa ngày hôm sau.

Đủ loại xe sang trọng nối đuôi nhau lái đến khách sạn

Thanh Sơn.

Trong bãi đậu xe, chiếc xe Mercedes – Benz, Maserati, Porsche, Bentley.

Đủ khiến cho người ta hoa mắt.

Từng ông chủ lớn từ trên xe đi xuống.

“Ồ, ông chủ Lê, ông cũng đến à.

Hồ, ông chủ Trương, là ông ư, nào, chúng ta vào chung nhé”
 
Chương 352


Chương 352

Mấy ông chủ cùng nhau đi vào bên trong khách sạn, khí thế rầm rộ như vậy, không thua kém gì buổi đấu giả hôm trước.

Ở thành phố Bảo Thạnh này, ngoại trừ trên buổi đấu giả mỗi năm một lần, rất ít người có thể cùng một lúc gọi được nhiều ông chủ lớn đến như thế, dù sao mỗi một người đều bận rộn, nếu như mặt mũi không đủ lớn, ai sẽ đến tham dự một bữa cơm chứ? Lâm Vân chỉ nói một câu là đã có thể triệu tập được bọn họ tới, chỉ bằng điểm này, đủ để chứng minh phân lượng to lớn của Lâm Vân ở thành phố Bảo Thạnh.

Lưu Ba đại diện cho Lâm Vân đứng ở lối vào tăng hai, chào đón từng ông chủ

Trong phòng nghỉ VIP nào đó trên tầng hai, Chủ tịch Doãn đi vào phòng nghỉ.

“Cậu chủ Lâm, mặt mũi của cậu thật đúng là đủ lớn về cơ bản các ông chủ lớn đều đến, một vài người không tới, bọn họ hoặc là đang ở nước ngoài, không kịp quay về, hoặc là có chuyện vô cùng quan trọng, không dứt ra được.” Chủ tịch Doãn nói.

“Được, chúng ta ra ngoài thôi.” Lâm Vân đứng dậy.

Hội trường của bữa tiệc, các ông chủ ngồi xuống bốn bàn.

Hôm nay các ông chủ đều đến đây một mình, không dẫn theo bất kỳ người nhà nào.

“Cũng không biết, hôm nay cậu chủ Lâm mời cơm chúng ta, rốt cuộc là có chuyện gì nhỉ?”

Trên bàn cơm, mọi người bàn tán ầm ĩ, suy đoán mục đích của việc mời khách hôm nay của Lâm Vân.

“Cậu chủ Lâm đến rồi.”

Mọi người nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy Lâm Vân từ bên ngoài đi đến, chủ tịch Doãn đi theo bên cạnh Lâm

Vân.

Lâm Vân đi thẳng vào bên trong đại sảnh.

Lâm Vân vừa xuất hiện, toàn bộ trong phòng đều yên tĩnh lại.

Đây là uy áp do bối cảnh và thân phận của Lâm Vân mang đến.

“Chào mọi người, trước tiên, tôi xin gửi lời cảm ơn đến quý vị đã nể mặt, đến tham dự bữa tiệc của Lâm Vân tôi, hôm nay ngoài việc mời mọi người đến ăn cơm, chủ yếu là tôi có một việc muốn tuyên bố” Lâm Vân đứng trên bục nói.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Lâm Vân, muốn biết Lâm Vân có chuyện gì.

“Tôi trịnh trọng tuyên bố, ở trong giới kinh doanh thành phố Bảo Thạnh này, Lâm Vân tôi muốn đóng băng hoạt động của tập đoàn Minh Thành

Giọng nói của Lâm Vân vang lên.

Lâm Vân vừa mới nói ra những lời này, tất cả những người có mặt ở đây đều xôn xao.

“Câu chủ Lâm muốn đóng băng hoạt động của tập đoàn Minh Thành à?” “Rốt cuộc tập đoàn Minh Thành kia đã làm ra chuyện gì chọc giận cậu chủ Lâm vậy, cậu chủ Lâm thế mà lại muốn đóng băng hoạt động của ông ta?”

Một lúc sau, Lâm Vân xua tay, sau đấy tiếp tục nói.

“Tôi hy vọng tất cả ông chủ có mặt ở đây, chỉ cần có bất kỳ hợp tác gì với tập đoàn Minh Thành, lập tức cắt đứt tất cả hợp tác với bọn họ, nếu như người nào vẫn hợp tác với bọn họ, như vậy tôi sẽ coi người đó là kẻ địch, hậu quả thì tự các ông có thể ước lượng”

Tuy giọng nói của Lâm Vân không lớn, nhưng lại mang theo một khí thế không thể nghi ngờ.

Lâm Vân nhìn thoáng qua mọi người, sau đó hỏi.

“Các vị có ý kiến gì không?”

Sau một thoáng im lặng.
 
Chương 353


Chương 353

“Công ty thực phẩm Quang Hoa của tôi kiên quyết ủng hộ quyết định của chủ tịch Lâm, chúng tôi lập tức sẽ cắt đứt hợp tác với tập đoàn Minh Thành!” Một ông chủ đứng lên, lớn tiếng nói.

“Tập đoàn Việt Hoàng của tôi cũng kiên quyết ủng hộ quyết định của chủ tịch Lâm!” Lại một ông chủ nữa đứng ra bày tỏ thái độ.

“Tập đoàn Quang Vinh của tôi cũng cương quyết nghe theo quyết định của chủ tịch Lâm “Công ty trách nhiệm hữu hạn Minh Quang của tôi nữa.”

Trong lúc nhất thời, các ông chủ ở đây đều nhao nhao đứng lên bày tỏ thái độ, nhất là những ông chủ đang có hợp tác với tập đoàn Minh Thành đều bày tỏ thái độ vô cùng kiên định.

Đắc tội với tập đoàn Minh Thành hay là đắc tội với

Lâm Vân? Lựa chọn này quá dễ dàng.

Dù sao phía sau của Lâm Vân chính là ông cụ Liễu Chí Trung, là toàn bộ tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Chủ tịch Doãn đứng ở bên cạnh Lâm Vân, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, ông ta không nhịn được nhỏ giọng nói với Lâm Vân: “Cậu chủ Lâm, ở đất Bảo Thạnh này, còn chưa có ai, chỉ dựa vào một câu nói của mình, khiến cho giới kinh doanh của cả thành phố Bảo Thạnh này đều phải phục tùng quyết định của người đó, cậu chủ Lâm chính là người đầu tiên.

Chủ tịch Doãn giơ ngón tay cái lên.

Phần thực lực này, ngay cả chủ tịch Doãn đều cảm thấy khâm phục.

Lâm Vân gật đầu, sau đó cầm một ly rượu lên.

“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi, ly rượu này, Lâm Vân tôi xin kín mọi người.

Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp ngẩng đầu lên uống sạch.

“Rào rào!”

Phía dưới nhất thời vang lên tiếng vỗ tay,

Sau khi Lâm Vân tuyên bố xong, bữa tiệc chính thức bắt đầu.

Các ông chủ ở phía dưới vừa ăn uống, vừa bàn tán xôn “Ở thành phố Bảo Thạnh này của chúng ta, tập đoàn Minh Thành cũng được xem như là tập đoàn có tiếng tăm lẫy lừng, ngày thường rất nhiều người phải khách sáo với Giang Minh Thành, nhưng cậu chủ Lâm chỉ nói một câu, lại có thể tùy tiện đóng băng toàn bộ hoạt động của ông ta, phần thực lực này, ở Bảo Thạnh của chúng ta, chỉ sợ không ai so sánh được.

“Đúng thế, cũng không biết tập đoàn Minh Thành kia chọc vào chuyện gì, vậy mà khiến cậu chủ Lâm phải làm lớn như thế cũng muốn đóng băng hoạt động của bọn họ.” “Cho dù như thế nào, đây chính là một bài học, về sau ở thành phố Bảo Thạnh này, ngàn vạn lần không thể đắc tội với cậu chủ Lâm, nếu không, tập đoàn Minh Thành chính là một ví dụ

Ông chủ ở đây đều không thể không thừa nhận mặt mũi của Lâm Vân lớn, thực lực mạnh.

Cùng lúc đó, trong lòng mọi người âm thầm nhận định, ở thành phố Bảo Thạnh này, Lâm Vân chính là nhân vật không thể đắc tội.

Hôm nay cha của Tô Bảo Nhi là tổng giám đốc Tôi cũng được mời đến bữa tiệc.

Trong số những người ở đây, chỉ có duy nhất một mình tổng giám đốc Tô biết vì sao Lâm Vân lại phải đóng băng mọi hoạt động của tập đoàn Minh Thành.

“Cậu Giang này dám đắc tội với Lâm Vân, đây chẳng phải là tự đi tìm đường chết à, hôm qua mình đã nói cho cậu ta biết, cậu ta còn không tin, lần này xem như cậu ta đã đào hố cho cha mình rồi.” Tổng giám đốc Tô vừa cười vừa nói.
 
Chương 354


Chương 354

Hôm qua, tổng giám đốc Tô đã nghĩ đến Lâm Vân sẽ trả thù, nhưng ông ta không nghĩ đến, Lâm Vân lại làm ra chiến trận lớn như thể, gọi tất cả ông chủ lớn đến để đóng băng hoạt động của tập đoàn Minh Thành.

Chẳng qua tổng giám đốc Tô cảm thấy rất vui, bởi vì Lâm Vân làm vậy cũng là vì con gái của ông ta, điều này đủ để chứng minh, Lâm Vân rất vừa ý con gái ông ta.

Trong nhà Giang Vũ.

Vẻ mặt Giang Vũ vui sướng từ trên lầu đi xuống.

“Con trai à, mấy hôm nay, làm sao nhìn con vui thế, có chuyện tốt gì ư, nói cho cha nghe nào.” Giang Minh Thành lên tiếng hỏi.

“Ha ha, cha à, chẳng phải cha vẫn luôn nói con phải giải quyết xong Tô Bảo Nhi của nhà họ Tô à? Con đã cướp được Tô Bảo Nhi đến tay, hiện tại cô ấy chính là bạn gái của con đấy.” Giang Vũ vui vẻ nói.

“ồ? Đây chính là chuyện tốt, nếu như nhà chúng ta có quan hệ thống gia với nhà họ Tô, sự kết hợp mạnh mẽ sẽ khiến cho sự nghiệp nhà họ Giang chúng ta được nâng cao hơn một bước, giỏi lắm, nhóc con, con nhanh đem gạo nấu thành cơm, ăn chắc chuyện này cho cha!” Giang Minh Thành cười nói.

“Cha yên tâm đi, con sẽ nhanh chóng nghĩ cách.

Giang Vũ kích động gật đầu.

“Cha à, con còn có việc, con ra ngoài trước đây.” Sau khi nói xong, Giang Vũ lập tức chạy ra ngoài.

Giang Vũ vừa ra đến cửa, chuông điện thoại di động của Giang Minh Thành đổ chuông, ông ta nhìn màn hình hiển thị trên điện thoại di động, là ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa gọi điện thoại đến cho ông ta..

Công ty thực phẩm Quang Hoa này, là công ty hợp tác với Giang Minh Thành nhiều năm, cũng là đồng bọn hợp tác với ông ta nhiều năm rồi, cho nên ông ta vội vàng nghe điện thoại.

“Alo, ông chủ Lê, sao ông lại gọi điện cho tôi thế?” Trên gương mặt Giang Minh Thành là nụ cười vui vẻ.

“Ông chủ Giang Minh Thành, tôi gọi điện cho ông, là muốn chính thức thông báo với ông.

Công ty thực phẩm Quang Hoa của tôi, sẽ ngưng hẳn hợp tác với tập đoàn Minh Thành, sau này vĩnh viễn không hợp tác nữa.” Giọng nói ở trong điện thoại có chút lạnh lùng.

Giang Minh Thành vô cùng kinh ngạc nói: “Cái gì? Ngưng hẳn hợp tác với chúng tôi? Ông chủ Lê, ông không nhầm đấy chứ? Chúng ta hợp tác nhiều năm như vậy, ông nói ngưng hắn thì ngưng hẳn sao? Huống hồ các ông cùng ứng nguyên vật liệu cho tập đoàn Minh Thành tôi, một năm cũng kiếm được không ít mà!” “Tút tút tút…!

Nhưng mà, trong điện thoại truyền ra âm thanh điện thoại bị cúp máy.

“Mẹ kiếp! Cúp điện thoại của tôi”

Giang Minh Thành tức giận ném điện thoại di động lên ghế sofa.

Ngay sau đó, Giang Minh Thành ngồi trên ghế sofa, sau đó hung dữ nói: “Mẹ nó.

Công ty thực phẩm Quang Hoa ông, cũng dám chủ động từ bỏ hợp tác với tôi sao? Tập đoàn Giang Minh tôi không có các ông thì đổi một công ty cung ứng nguyên vật liệu khác, các người không có tập đoàn Giang Minh tôi, một năm không biết ít đi bao nhiêu tiền!”

Giang Minh Thành không nghĩ ra, vì sao công ty thực phẩm Quang Hoa đột nhiên ngưng hẳn hợp tác với mình.

Đúng lúc này, di động của Giang Minh Thành lại vang lên.

Giang Minh Thành tập trung nhìn vào, là ông chủ của tập đoàn Việt Hoàng gọi điện tới.

“Alo, ông chủ Trương, bình thường ông bận rộn như vậy, sao hôm nay lại nghĩ tới chuyện gọi điện cho tôi thế?”

Giang Minh Thành cười nói.
 
Chương 355


Chương 355

“Tổng giám đốc Giang, tôi gọi điện cho ông, là muốn nói cho ông biết, từ nay về sau tập đoàn Việt Hoàng tôi sẽ ngừng hẳn hợp tác với ông.

Trong điện thoại truyền ra giọng nói lạnh lùng.

“Cái gì?” Giang Minh Thành hoảng sợ, sao lại muốn ngưng hẳn hợp tác với ông ta?

Đang lúc Giang Minh Thành định hỏi vì sao, đối phương đã cúp điện thoại.

Đúng lúc này, một cuộc điện thoại lại gọi tới, Giang

Minh Thành vừa nhìn, là một ông chủ hợp tác khác gọi điện tới.

Còn ý đồ gọi điện thoại, vẫn là muốn ngừng hằn hợp tác với tập đoàn Minh Thành ông ta.

Thoáng cái buổi trưa, Giang Minh Thành không ngừng nhận được điện thoại, tất cả công ty hợp tác với ông ta, cho dù công ty đối phương to hay nhỏ, cho dù hợp tác lâu năm hay ít năm, vậy mà đều muốn ngừng hợp tác với tập đoàn Minh Thành.

Giang Minh Thành rất muốn hỏi bọn họ vì sao, nhưng sau khi những ông chủ này nói xong liền tắt điện thoại, căn bản không cho ông ta cơ hội hỏi vì sao.

Sau khi nhận mười mấy cuộc điện thoại.

“Rầm!” “Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc chuyện này là vì sao! Vì sao?” Giang Minh Thành vừa phẫn nộ gào thét, vừa ném vỡ cốc chén trên bàn, phát tiết lửa giận trong lòng ông ta.

Một công ty đột nhiên giải trừ hợp tác với ông ta, chuyện này không ảnh hưởng lớn đối với tập đoàn Minh Thành.

Nhưng nhiều công ty hợp tác như vậy, đột nhiên đều ngừng hẳn hợp tác.

Như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tập đoàn Minh Thành bọn họ, thậm chí có khả năng khiến tập đoàn Minh Thành bọn họ có nguy cơ phải đóng cửa.

“Tổng giám đốc Giang, nhiều công ty cùng ngừng hẳn hợp tác với tập đoàn chúng ta như vậy, đây tuyệt đối là có kế hoạch, có dự mưu!” Thư ký ở bên cạnh nói. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Đương nhiên là tôi biết! Nhưng tôi không nghĩ ra, ở thành phố Bảo Thạnh này, người nào có năng lực lớn như vậy, vậy mà có thể khiến nhiều công ty như vậy, cùng ngừng hẳn hợp tác với tập đoàn Minh Thành! Hơn nữa, gần đây tôi không đắc tội nhân vật lớn nào mà!” Gương mặt Giang Minh Thành xanh mét.

Trong đầu Giang Minh Thành luôn nghĩ, rốt cuộc là ai làm chuyện này, nhưng Giang Minh Thành không thể nghĩ ra được.

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây? Tất cả công ty hợp tác với chúng ta đều ngừng hẳn hợp tác, chỉ sợ chuyện này sẽ khiến tập đoàn Minh Thành chúng ta rơi vào nguy hiểm trước nay chưa từng có!” Thư ký nói.

“Tôi phải lập tức liên hệ với công ty có thể thay thế khác, lập tức tìm kiếm công ty hợp tác mới.

Vẻ mặt Giang Minh Thành nghiêm trọng.

Ngay sau đó, Giang Minh Thành lập tức gọi điện thoại, liên lạc với mấy công ty vẫn luôn muốn hợp tác với tập đoàn Minh Thành bọn họ.

khiến Giang Minh Thành không ngờ tới chính là, vậy mà đối phương từ chối.

“Mẹ nó, đảm khốn nạn này, bọn họ đã từng cầu xin tôi hợp tác với bọn họ.

Bây giờ tôi muốn hợp tác với bọn họ, vậy mà bọn họ không muốn nữa sao? Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là có chuyện gì hay không?” Gương mặt Giang Minh Thành xanh mét.

Giang Minh Thành biết rất rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy, vậy tập đoàn Minh Thành của ông ta sẽ xong đời rồi.
 
Chương 356


Chương 356

Nghĩ tới nghĩ lui, Giang Minh Thành lập tức gọi cho một ông chủ có giao tình tốt nhất.

Sau khi điện thoại kết nối.

“Alo, ông chủ Đinh, ông có thể nói cho tôi biết, vì sao tất cả công ty hợp tác với tập đoàn Minh Thành chúng tôi, đều muốn ngưng hẳn hợp tác với chúng tôi, ông có biết là ai đang làm chuyện này không?” Giang Minh Thành hỏi.

Ông chủ ở trong điện thoại im lặng một lát, mới nói: “Ông chủ Giang, nể mặt giao tình ngày xưa, tôi chỉ nói một câu, ông đắc tội cậu chủ Lâm chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, cậu ấy đã kêu gọi tất cả công ty ở thành phố Bảo Thạnh này đóng băng tất cả hoạt động của ông.

“Tôi đã nói hết rồi.

Tôi còn có việc bận, cúp máy trước đây.

Sau khi đối phương nói xong, lập tức trực tiếp cúp điện thoại, rõ ràng là ngay cả ông chủ Đinh này, cũng muốn phủi sạch quan hệ với ông ta.

“Rầm!”

Di động của Giang Minh Thành rơi xuống mặt đất, sắc mặt ông ta trở nên trắng xanh, rõ ràng là bị tin này dọa sợ không nhẹ.

“Vậy mà…!Thực ra là cậu chủ Lâm?”

Giang Minh Thành nuốt nước bọt, đương nhiên là ông ta biết rõ thân phận bối cảnh của Lâm Vân, ông ta biết Lâm Vân không chỉ là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh.

Khiến Giang Minh Thành sợ hãi và kiêng kỵ chính là, Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung!

Ông ta cũng biết rõ, dựa vào thân phận bối cảnh của Lâm Vân, muốn đóng bằng tất cả hoạt động của tập đoàn Minh Thành của ông ta, muốn diệt tập đoàn Minh Thành của ông ta, tuyệt đối có thể làm được.

Lúc này, bỗng nhiên Giang Minh Thành nghĩ tới, hôm nay Lâm Vân mời rất nhiều ông chủ ăn cơm, nhưng không mời ông ta.

“Tại sao lại là cậu ta? Mình…!Mình không đắc tội cậu ta mà!”

Giang Minh Thành nghĩ mãi mà không ra, vì sao Lâm Vân lại muốn làm như vậy với ông ta, ông ta tự nghĩ mình không đắc tội Lâm Vân, không đắc tội tập đoàn Tỉnh Xuyên! Sao có thể trêu chọc Lâm Vân không tiếc huy động tất cả công ty ở thành phố Bảo Thạnh, đóng băng tất cả hoạt động của ông ta!

Lúc này, phó tổng giám đốc của tập đoàn Minh Thành vội vàng chạy từ bên ngoài vào.

“Tổng giám đốc Giang, đã xảy ra chuyện rồi!” Phó tổng giám đốc vừa chạy, vừa kêu lên, có vẻ rất sốt ruột.

Lúc Giang Minh Thành nghe thấy bốn chữ “đã xảy ra chuyện”, trái tim lập tức thấp thỏm.

“Nói, có chuyện gì?” Giang Minh Thành lập tức truy hỏi.

“Tổng giám đốc Giang, có một đám người tới nhà hàng uống, có rất nhiều khách.” Phó tổng giám đốc nói.

ăn “Vậy đây là chuyện tốt mà.” Giang Minh Thành cảm thấy rất nghi ngờ.

“Tổng giám đốc Giang, những khách hàng này đều là người của công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên, sau khi bọn họ vào nhà hàng, đã gọi đồ ăn rẻ nhất, sau đó chiếm lấy tất cả vị trí ngồi cả ngày, còn không có ý rời đi, gọi điện thoại báo cảnh sát cũng vô dụng, bởi vì bọn họ gọi món trả tiền rồi.” Phó tổng giám đốc nói.

“Người của công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên sao? Đây…!Đây chắc chắn là Lâm Vân bày mưu đặt kế, đáng chết!” Giang Minh Thành hung dữ nói.

Tập đoàn Minh Thành của Giang Minh Thành làm giàu từ bán đồ ăn, đây cũng là một trong những dự án kinh doanh chính.

Giang Minh Thành biết rõ, nếu Lâm Vân phải người tới, đến nhà hàng của ông ta làm như vậy, vậy việc làm ăn của ông ta sẽ hoàn toàn thất bại.
 
Chương 357


Chương 357

“Chuẩn bị xe, tôi muốn đích thân đi thăm hỏi Lâm

Vân!” Giang Minh Thành quay đầu nói với thư ký.

Giang Minh Thành biết, con đường duy nhất hiện giờ, chỉ sợ chỉ có đi tìm Lâm Vân, hỏi cho rõ vì sao, sau đó cầu xin Lâm Vân tha thứ.

Nếu không, có lẽ tập đoàn Minh Thành của ông ta sẽ hoàn toàn xong đời.

Tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Trong văn phòng chủ tịch ở tầng cao nhất.

Lâm Vân nhận được điện thoại của nhân viên quầy lễ tân.

“Chủ tịch, Giang Minh Thành của tập đoàn Minh Thành xin gặp “Một mình ông ta sao? Con ông ta không tới à?” Lâm Vân hỏi.

“Chỉ có mình ông ta.” Nhân viên quầy lễ tân nói.

“Vậy cô nói với ông ta, dẫn theo con ông ta tới gặp tôi!” Sau khi Lâm Vân nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Chỗ quầy lễ tân ở tầng một công ty.

“Thế nào rồi?” Giang Minh Thành thấy nhân viên quầy lễ tân để điện thoại xuống, ông ta vội vàng hỏi.

“Chủ tịch Lâm bảo tôi chuyển lời với ông, bảo ông dẫn theo con trai của ông trở lại gặp anh ấy.” Nhân viên quầy lễ tân nói.

“Con trai tôi ư?” Giang Minh Thành ngẩn ra.

Ngay sau đó, Giang Minh Thành lập tức kịp phản ứng.

“Mình hiểu rồi, chắc chắn là tên súc sinh này đắc tội cậu chủ Lâm!.

Lúc trước Giang Minh Thành vẫn luôn cảm thấy khó hiểu, rõ ràng là mình chưa từng đắc tội với Lâm Vân, vì sao Lâm Vân lại tốn công tổn sức đóng băng tất cả hoạt động của ông ta? Thù hận phải lớn cỡ nào, mới làm như vậy?

Bây giờ, nếu Lâm Vân bảo ông ta dẫn theo con trai tới gặp, đủ để nói lên, chắc chắn là con trai ông ta chọc giận Lâm Vân.

“Thật sự không biết tên súc sinh này đã làm gì? Vậy mà trêu chọc tới cậu chủ Lâm, khiến cậu ta huy động mọi công ty ở thành phố Bảo Thạnh đóng băng tất cả hoạt động của tập đoàn Minh Thành!” Giang Minh Thành hung dữ nói.

Giang Minh Thành rời khỏi cao ốc Tỉnh Xuyên xong, lúc này gọi điện thoại cho con trai ông ta.

“Alo, cha à, có chuyện gì thế?” Ở đầu bên kia điện thoại, anh Giang có vẻ rất vui.

“Lập tức cút về nhà cho cha!” Giang Minh Thành phần nộ hét to.

Trong nhà của anh Giang.

Lúc này anh Giang đã trở về trong nhà.

Nhưng mà đến bây giờ vẻ mặt anh ta vẫn mơ hồ, vì sao cha anh ta đột nhiên tức giận với anh ta ở trong điện thoại.

Còn tập đoàn Minh Thành của nhà anh ta, bị các công ty hợp tác khác ngưng hẳn hợp tác, anh Giang cũng mới nghe được từ chỗ thư ký của cha anh ta.

“Rốt cuộc là có chuyện gì thế? Ai đang làm vậy với nhà họ Giang chúng tôi, chẳng lẽ cha tôi đắc tội nhân vật lớn nào đó?” Lúc này anh Giang cũng rất sốt ruột.
 
Chương 358


Chương 358

Anh Giang không phải là kẻ ngốc, anh ta không dám tưởng tượng, rốt cuộc là nhà anh ta đắc tội nhân vật lớn cỡ nào.

Vậy mà có thể liên hợp với tất cả công ty ở thành phố Bảo Thạnh đóng bằng mọi hoạt động của nhà anh ta.

Phải biết rằng, nhà họ Giang anh ta ở thành phố Bảo Thạnh có uy danh không thấp.

Anh Giang cũng rất sốt ruột, nếu nhà anh ta thực sự bị đóng băng tất cả hoạt động, như vậy cuộc sống giàu sang của anh ta sẽ sắp hết rồi.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, sắc mặt Giang Minh Thành cha của anh Giang xanh mét bước nhanh vào.

“Cha à, con nghe thư ký Lý nói, có người muốn đóng bằng tất cả hoạt động của tập đoàn Minh Thành chúng ta, rốt cuộc chuyện này là sao vậy ạ?” Anh Giang vội vàng đi tới chỗ Giang Minh Thành hỏi.

Anh Giang đâu biết, cha anh ta đi tới trước mặt anh ta xong, vậy mà tát mạnh vào mặt anh ta một cái.

Một cái tát này, trực tiếp đánh anh Giang mơ hồ.

Lúc này gương mặt Giang Minh Thành xanh mét, mở miệng mắng anh Giang: “Đồ ranh con này, con còn hỏi cha vì sao à? Con mẹ nó, cha hỏi con vì sao lại thế này? Đi theo cha!” Giang Minh Thành tiến lên véo lỗ tai anh Giang đi ra ngoài.

“Cha, đau đau đau! Cha hỏi con làm gì, con không biết mà!” Anh Giang cảm thấy rất mơ hồ.

Giang Minh Thành kéo anh Giang lên xe, sau đó đi về phía cao ốc Tỉnh Xuyên.

Bên trong xe.

“Cha, cha muốn dẫn con đi đâu?” Anh Giang không nhịn được hỏi.

“Con đắc tội với ai, chẳng lẽ trong lòng con không rõ sao? Ông đây không dễ dàng gì mới thành lập được tập đoàn Minh Thành, có phải là con muốn cha mất trắng hay không?” Giang Minh Thành lại mở miệng mắng to.

“Cha, con…!Con thật sự không biết sao lại thế này, thư ký Lý nói với con là có nhân vật trâu bò nào đó, muốn đóng bằng tất cả hoạt động của tập đoàn Minh Thành chúng ta.

Nhưng chuyện này đầu liên quan tới con.” Anh Giang lớn tiếng nói.

“Con còn nói dối sao? Vậy mà con dám đắc tội chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Bảo Thạnh, chẳng lẽ trong lòng con không biết?” Gương mặt Giang Minh Thành xanh mét.

“Chủ tịch của Tỉnh Xuyên sao? Cha, con thật sự không biết chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên mà, sao con có thể đắc tội anh ta được? Chắc chắn là cha nhầm rồi!” Anh Giang lớn tiếng nói,

Mới vừa nói xong câu này, bỗng nhiên anh Giang ngớ ra.

Bởi vì anh Giang đột nhiên nhớ tới, ngày hôm qua ở cửa nhà Tô Bảo Nhi, Lâm Vân nói với anh ta, nói mình là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, còn nói với anh Giang, chọc giận anh, hậu quả tuyệt đối vô cùng nghiêm trọng.

“Chẳng lẽ, cậu ta thật sự là chủ tịch của Tỉnh Xuyên?”

Anh Giang kinh hãi nói.

Nếu Lâm Vân là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên, vậy anh ta thật sự đắc tội tập đoàn Tỉnh Xuyên.

“Không! Tuyệt đối không có khả năng! Chỉ dựa vào tên nhóc này, tuyệt đối không có khả năng là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên! Tuyệt đối không thể!” Anh Giang kiên định nói.

Cho tới nay, anh ta đều kiên định cho rằng, Lâm Vân chỉ là một tên nhà nghèo.

Hơn nữa trên tư liệu cá nhân của Lâm Vân, anh ta từng đọc qua rồi, rõ ràng gia đình Lâm Vân rất nghèo khó, hơn nữa đang học đại học.

Sao có thể là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh được? “Không phải là tốt nhất, lát nữa gặp chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên, cha sẽ hỏi rõ ràng.” Giang Minh Thành bực bội nói.
 
Chương 359


Chương 359

Giang Minh Thành cũng hy vọng không phải, nếu chỉ là hiểu lầm, lát nữa cởi bỏ hiểu lầm có thể mọi việc lại thuận lợi.

“Cha, tuy chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên lợi hại, nhưng anh ta chỉ là chủ tịch một công ty chi nhánh, anh ta dựa vào cái gì có thể khiến cả thành phố Bảo Thạnh phải nghe lời anh ta? Anh ta dựa vào cái gì có thể liên hợp mọi người đóng bằng tất cả hoạt động của tập đoàn Minh Thành chúng ta?” Anh Giang không phục nói.

Giang Minh Thành lặc đầu: “Con có biết vị chủ tịch của Tỉnh Xuyên này còn có thân phận gì không?” “Thân phận gì a?” Anh Giang vội vàng truy hỏi.

Giang Minh Thành lắc đầu nói: “Vị chủ tịch này, là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, con nói xem thân phận này, có đủ khiến tất cả công ty ở thành phố Bảo Thạnh phải nghe lời hay không?” “Cháu…!Cháu ngoại của Liễu Chí Trung? Á!” Anh Giang hoảng sợ hít vào một hơi khí lạnh.

Anh Giang không nhịn được cảm thán nói: “Thật sự không ngờ tới, ở thành phố Bảo Thạnh chúng ta, vậy mà còn có một nhân vật khủng bố như thế”

Rất nhanh, xe tới cao ốc Tỉnh Xuyên.

Giang Minh Thành dẫn theo con trai ông ta anh Giang, thuận lợi tiến vào trong cao ốc Tỉnh Xuyên.

Hai người được nhân viên quầy lễ tân dẫn dắt, đi thẳng tới tầng cao nhất trong cao ốc.

“Hai vị, chủ tịch của chúng tôi ở bên trong

Sau khi nhân viên quầy lễ tân nói xong, lập tức xoay người rời đi.

Hai người đứng ở cửa.

“Con trai, nếu như thật sự hiểu lầm, vậy hiểu lầm sẽ được cởi bỏ, nhưng con phải nhớ lấy, đây là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, là người chúng ta không thể đắc tội nổi, con trăm ngàn lần đừng nói lung tung” Giang Minh Thành dặn dò anh Giang.

“Cha yên tâm đi, con chắc chắn sẽ không nói lung tung” Anh Giang cười nói.

Anh Giang tự cảm thấy mình không đắc tội nhân vật như chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Anh ta nhận định đây là hiểu lầm, cho nên anh ta không sợ hãi chút nào.

Giang Minh Thành gật đầu, sau đó đẩy cửa phòng ra, anh Giang theo sát phía sau.

Sau khi vào cửa, bọn họ chỉ nhìn thấy một bóng dáng rất trẻ tuổi, đang đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn phong cảnh bên ngoài, chỉ để bóng lưng đối với bọn họ.

Giang Minh Thành dẫn theo con trai ông ta anh Giang, đi tới giữa “Cậu chủ Lâm, tôi là Giang Minh Thành ông chủ của tập đoàn Minh Thành, đặc biệt tới thăm hỏi cậu chủ Lâm.

Giang Minh Thành cúi người chào.

Anh Giang cũng cúi người chào.

Đồng thời, hai bọn họ đều nhìn chằm chằm bóng lưng ở phía trước.

Ngay sau đó, bóng lưng này chậm rãi xoay người, mặt đối diện với bọn họ.

“Lâm…!Lâm Vân!”

Lúc anh Giang nhìn thấy Lâm Vân, anh ta lập tức kinh hãi trợn to mắt, đồng thời không nhịn được kinh ngạc kêu lên.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom