Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 360


Chương 360

Giọng nói của anh ta vì trong lòng rung động, cho nên vô cùng bén nhọn.

Trong lòng anh Giang lại lập tức dấy lên sóng to gió lớn.

Trời ạ, chủ tịch của Tỉnh Xuyên, cháu ngoại của Liễu Chí Trung, thực ra là…!Lâm Vân? “Không sai, là tôi!” Lâm Vân nhìn chằm chăm anh Giang nói.

“Tôi đã từng nói rồi, tôi là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên, xe thể thao Lamborghini là của tôi, đội Hải Thành VBA là tôi dùng tiền mời tới, chỉ tiếc anh không tin.” Lâm Vân híp mắt nói.

Lâm Vân vừa nói, vừa đi tới trước mặt anh Giang.

“Bây giờ, anh tin chưa?” “Tôi tôi tôi…!

Trái tim của anh Giang thấp thỏm, vẻ mặt mờ mịt nhìn gương mặt lạnh lùng trước mặt, mờ mịt không biết làm sao, đầu óc trống rỗng như một tờ giấy trắng.

Lâm Vân là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh? Lâm Vân còn là cháu ngoại của ông cụ Liễu Chí Trung?

Nghĩ tới đây, anh Giang chỉ cảm thấy giống như sấm sét giữa trời quang, lại giống như bị người ta dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân.

Trời ạ, người mà anh ta luôn đắc tội, vậy mà có thân phận bối cảnh khủng bố cỡ này? Nghĩ như vậy, trái tim của anh Giang giống như rơi vào trong vực sâu nghìn mét.

Giang Minh Thành đứng ở một bên, nhìn thấy tình huống như vậy, ông ta đã hiểu ra, xem ra con ông ta thật sự đắc tội Lâm Vân.

“Đồ khốn nạn này, lúc trước còn nói không biết cậu chủ Lâm! Ngay cả cậu chủ Lâm mà con cũng dám đắc tội! Còn không nhanh xin lỗi cậu chủ Lâm?

Giang Minh Thành vừa mằng, vừa xông lên đạp anh

Giang một cái, trực tiếp đạp anh Giang quỳ trên đất.

Anh Giang quỳ trên đất, toàn thân run cầm cập. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh ta nghĩ tới thân phận bối cảnh của Lâm Vân, còn nghĩ tới hành động việc làm của anh ta đối với Lâm Vân lúc trước, trong lòng anh ta vô cùng sợ hãi, “Con còn không nói chuyện à? Cha bảo con xin lỗi! Giang Minh Thành lại đánh một cái, đánh mạnh vào gáy anh Giang.

“Con…!Con xin lỗi! Cậu…!Cậu chủ Lâm, tôi biết sai rồi, cậu.

Cậu tha cho tôi đi!” Giọng nói của anh Giang run run liên tục cầu xin tha thứ.

Anh Giang biết được thân phận bối cảnh của Lâm Vân xong, anh ta còn dám cướp Tô Bảo Nhi với Lâm Vân sao?

Tuyệt đối không dám

Anh ta còn dám chống lại Lâm Vân nữa không?

Tuyệt đối không dám

Lâm Vân nhìn anh Giang quỳ trước mặt mình.

“Hôm qua tôi đã nói rồi, anh sẽ vì quyết định của anh mà hối hận, anh nhất định sẽ quỳ gối cầu xin tôi tha thứ, không phải là hôm qua anh cảm thấy rất buồn cười sao? Bây giờ tiếp tục cười đi, anh cầu xin tôi tha thứ làm gì?” Lâm Vân lạnh giọng nói..

“Tôi…!Tôi đảm bảo sẽ lập tức cách xa Tô Bảo Nhi!” Môi của anh Giang run run, trên trán đầy mồ hôi lạnh.

Lâm Vân lắc đầu cười mỉa: “Hôm qua tôi đã cho anh cơ hội, đáng tiếc anh không quý trọng, chọc giận tôi, anh cảm thấy câu này có thể làm lắng lại được lửa giận trong lòng tôi sao? Anh cảm thấy không cần trả giá lớn, việc này có thể kết thúc à?” “Cậu chủ Lâm, cậu nói xem, làm thế nào mới có thể làm lắng lại được lửa giận của cậu.” Giang Minh Thành ở bên cạnh vội vàng nói.

Lâm Vân xoay người sang chỗ khác, nhìn bên ngoài cửa sổ, chậm rãi nói: “Chém một ngón tay của con trai ông, để anh ta nhớ lâu!” “Cái gì?”
 
Chương 361


Chương 361

Giang Minh Thành và anh Giang nghe thấy vậy, đều hoảng sợ.

“Cậu chủ Lâm, như vậy…!Như vậy quá tàn nhẫn rồi?”

Giang Minh Thành nghiến răng nói.

“Nếu ông cảm thấy quá tàn nhẫn, vậy thì về đi, không ai mời hai người tới, là hai người tự mình tới cầu xin tôi.

Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Chuyện này.” Sắc mặt Giang Minh Thành càng khó coi.

Giang Minh Thành biết, ông ta thật sự không có tư cách nói điều kiện với Lâm Vân.

Hơn nữa, nếu ông ta không đồng ý với điều kiện của Lâm Vân, vậy tập đoàn Minh Thành bọn họ, thật sự xong đời rồi.

Nhưng ngón tay chém đứt còn có thể nối lại.

Giang Minh Thành chỉ có thể nghiến răng một cái, nói: “Được! Làm theo lời cậu chủ Lâm nói đi.” “Cha! Không thể!” Anh Giang nghe thấy vậy, lập tức kinh hãi mở to mắt.

“Kêu la cái gì, ai bảo con đắc tội với cậu chủ Lâm? Muốn trách thì trách chính con, đây coi như là một bài học cho con! Để cha tự mình làm!” Giang Minh Thành hung dữ nói.

Ngay sau đó, Giang Minh Thành nắm lấy con dao gọt trái cây trên bàn.

“Á!”

Cùng với tiếng kêu thảm thiết thê lương, ngón út của anh Giang bị cắt xuống.

Anh Giang đau tới mức hít vào một hơi lạnh, trên trán đầy mồ hôi.

Lâm Vân đi tới trước mặt anh Giang, cầm lấy ngón út bị cắt ra kia, ném thẳng vào trong thùng rác bên cạnh.

“Chuyện này.”

Giang Minh Thành và anh Giang đều đã mơ hồ, lúc trước bọn họ còn nghĩ, cầm lấy ngón tay bị cắt đứt kia đến bệnh viện nối lại.

“Ngón tay cũng đừng nghĩ tới việc nối lại, nếu không cho anh ta giáo huấn kiểu gì?” Lâm Vân chậm rãi nói.

Giang Minh Thành và anh Giang chỉ có thể giận mà không dám nói gì.

“Cậu chủ Lâm, chúng tôi đã làm theo lời cậu nói, chuyện đóng băng tất cả hoạt động của công ty tôi…!Giang Minh Thành vội vàng nói.

“Hai người đi đi, mệnh lệnh đóng băng tất cả hoạt động của tập đoàn Minh Thành ông, ba ngày sau tôi sẽ thu hồi” Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Ba…!Ba ngày sau? Cậu chủ Lâm, có thể thu hồi vào hôm nay được không?”

Giang Minh Thành biết, ba ngày sau mới thu hồi, trong thời gian ba ngày này đủ khiến tập đoàn Minh Thành bị tổn thất không nhỏ.

Đôi mắt Lâm Vân nheo lại, lạnh giọng nói: “Tôi nói ba ngày sau, thì là ba ngày sau, ông không có quyền mặc cả!”

Giang Minh Thành chỉ có thể gật đầu, sau đó dẫn theo con trai ông ta phẫn nộ rời đi.

Sau chuyện này, bài đăng bôi nhọ Lâm Vân do anh

Giang đăng trên diễn đàn trường, đột nhiên bị xóa sạch, rõ ràng là anh Giang tự mình xóa đi.

Còn nguyên nhân xóa đi, tất nhiên là không ai trong trường biết.
 
Chương 362


Chương 362

Sáng ngày hôm sau, đại học Bảo Thạnh.

Bên ngoài phòng học của Tô Bảo Nhi.

“Tìm tôi có chuyện gì?” Tô Bảo Nhi liếc mắt nhìn anh

Giang trước mặt.

Gương mặt anh Giang tái nhợt, giống như không còn chút máu nào, ngón út tay trái còn quấn băng gạc.

“Tô Bảo Nhi, tôi tới tìm em chia tay” Anh Giang trầm thấp nói.

Trong lòng anh Giang rất không cam lòng, nhưng anh ta không có biện pháp nào khác, nghĩ tới bối cảnh của Lâm Vân, anh ta đã cảm thấy sợ hãi.

“Cái gì? Anh tìm tôi chia tay?” Tô Bảo Nhi hoảng sợ.

“Anh Giang, anh đùa giỡn gì thế, anh theo đuổi tôi lâu như vậy, bây giờ tôi đồng ý với anh rồi.

Vậy mà anh lại nói chia tay với tôi sao?” Tô Bảo Nhi thở hổn hển trừng anh Giang.

“Không có nguyên nhân, dù sao từ hôm nay trở đi, tôi và em sẽ không còn quan hệ gì nữa, em bảo Lâm Vân đừng tìm tôi gây phiền phức nữa.”

Sau khi anh Giang nói xong, lập tức xoay người rời đi.

Trong lòng anh Giang tràn ngập không cam lòng, anh ta không dễ dàng gì mới theo đuổi được Tô Bảo Nhi, cứ thế thất bại rồi.

Nhưng nghĩ tới thân phận bối cảnh của Lâm Vân, anh ta không cam lòng tới mấy cũng chỉ có thể chịu đựng.

“Anh có lầm hay không?”

Nhìn bóng lưng anh Giang rời đi, Tô Bảo Nhi tức tới mức giậm chân.

Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi sửng sốt một lát, bỗng nhiên cô ấy nghĩ tới câu nói “em bảo Lâm Vân đừng tìm tôi gây phiền phức nữa” vừa rồi của anh Giang.

“Chẳng lẽ là Lâm Vân giở trò? Nhưng mà…!Sao tên kia có thể đấu lại được với anh Giang gia nghiệp rất lớn được?” Trong lòng Tô Bảo Nhi tràn ngập nghi ngờ.

Nhưng Tô Bảo Nhi nghĩ tới ngày hôm qua Lâm Vân đến nhà tìm cô ấy, nghĩ tới Lâm Vân để ý cô ấy, trong lòng cô ấy có cảm giác không nói nên lời.

Trong phòng học của Lâm Vân.

Lâm Vân nhìn bóng lưng của Như Tuyết ở phía trước, đang ngẩn người.

Lúc này, bỗng nhiên Hoàng Luân vỗ bả vai Lâm Vân: “Anh Vân, tên khốn nạn Giang Vũ kia đã xóa bỏ bài đăng trên diễn đàn trường rồi, là anh Vân tìm tên kia tính sổ đúng không?” “Xem như là vậy.” Lâm Vân gật đầu.

“Anh Vân, Giang Vũ này đúng là thiếu bị đánh, anh nên bảo anh ta đăng bài xin lỗi anh ở trên diễn đàn trường, như vậy mới xả giận” Hoàng Luân nói.

Lâm Vân chỉ cười, không nói gì.

Trải qua chuyện này, Lâm Vân tin tưởng, anh Giang này tuyệt đối không dám đối phó mình nữa.

“Đúng rồi anh Vân, em có chuyện cần nhờ anh giúp đỡ” Hoàng Luân cảm thấy nhức đầu.

“Có chuyện gì cứ nói, đừng khách sáo với anh như vậy.” Lâm Vân vỗ bả vai của Hoàng Luân.

“Anh Vân, em họ của em bị bạn gái đá, hiện giờ thắng bé đau lòng cả ngày, em có quan hệ tốt với cậu ấy, cho nên em muốn nhờ anh Vân giúp đỡ, giáo huấn người phụ nữ hám giàu đáng ghét kia” Hoàng Luân nói.

“Hả? Vì sao cô ta đá em họ của em?” Lâm Vân hỏi.

“Bởi vì cô ta ghét bỏ em họ em nghèo, tìm bạn trai có tiền” Hoàng Luân tức giận nói.
 
Chương 363


Chương 363

Lâm Vân nghe thấy những lời Hoàng Luân nói, lập tức nghĩ tới Phỉ Phỉ bạn gái cũ của anh.

Cô ta cũng vì một người nhiều tiền hơn mà đá anh.

Cho nên, loại chuyện này Lâm Vân cảm động lây.

“Được, em đã mở miệng, vậy anh chắc chắn sẽ giúp em.” Lâm Vân trực tiếp gật đầu đồng ý.

Buổi chiều, Lâm Vân lái xe Lamborghini, đi tới cửa trường cao đẳng nghề và kỹ thuật Bảo Thạnh.

Bởi vì cô gái kia, là sinh viên của trường cao đẳng nghề và kỹ thuật Bảo Thạnh.

Xe Lamborghini Aventador màu xanh đỗ ở cửa trường học.

Lâm Vân nhìn ảnh chụp trên di động một lát, ảnh chụp là Hoàng Luân gửi cho Lâm Vân, cô gái trên ảnh chụp, là bạn gái cũ của em họ Hoàng Luân.

Lâm Vân xem ảnh chụp xong, lập tức mở cửa xuống xe, sau đó dựa vào xe Lamborghini của mình, thảnh thơi chờ đợi.

Bởi vì bạn gái cũ của em họ Hoàng Luân nhận ra

Hoàng Luân, cho nên Hoàng Luân không tới đây.

Nhiệm vụ giáo huấn người phụ nữ hám giàu này, do một mình Lâm

Vân hoàn thành.

Lúc này đang là thời gian tan học.

“Oa! Xe thể thao kia thật ngầu!” “Oa, không biết đây là xe của cậu chủ nhà nào ?” “Nếu có thể ngồi vào trong chiếc xe này, muốn tôi làm gì tôi cũng nguyện ý!”

Sinh viên đi từ trong trường học ra, nhất là một số bạn học nữ.

Sau khi nhìn thấy xe Lamborghini, lập tức cuồng nhiệt thét chói tai.

Cũng có không ít bạn học nữ, chủ động chạy tới gần Lâm Vân đang dựa vào xe Lamborghini.

“Anh đẹp trai, có thể đưa em về nhà được không? Trong nhà em chỉ có mình em thôi…” Một người phụ nữ xinh đẹp mắt to trang điểm đậm, có chút xinh đẹp vừa nói, vừa liếc mắt đưa tình ra ám hiệu với Lâm Vân.

Lâm Vân liếc mắt nhìn cô ta một cái, sau đó lạnh nhạt nói: “Loại hàng công cộng như cô, tôi không có hứng thú.

Người phụ nữ xinh đẹp mắt to trang điểm đậm chỉ có thể phần nộ, sau đó xoay người rời đi.

Lâm Vân đứng ở đây khoảng chừng mười phút, có không dưới mười cô gái tới gần Lâm Vân, hơn nữa đều là người xinh đẹp.

Loại không xinh đẹp, có lẽ không có tự tin tới gần Lâm

Vân.

Nhưng tất cả đều bị Lâm Vân từ chối.

Lúc này, một nam một nữ đi tới cửa trường học.

Người phụ nữ kia cao khoảng một mét sáu, bộ dạng khá được, nhưng không thể tính là xinh đẹp, chỉ có thể coi là tạm được.

Lâm Vân nhìn thấy cô ta xong, lập tức lấy lại tinh thần.

Bởi vì, cô ta là mục tiêu hôm nay của Lâm Vân, người phụ nữ hám giàu đá em họ của Hoàng Luân

Người đàn ông đứng bên người phụ nữ hám giàu này, hẳn là bạn trai mới của cô ta, bên hông còn treo một chiếc chìa khóa xe Honda, so với đàn ông nghèo mà nói, người đàn ông như vậy xem như là kẻ có tiền rồi,
 
Chương 364


Chương 364

Bởi vì chỗ Lâm Vân đỗ xe, là con đường duy nhất phải qua, cho nên một nam một nữ nhanh chóng đi về nơi này.

Người phụ nữ hám giàu kia nhìn thấy xe Lamborghini, cô ta lập tức nhìn Lâm Vân và chiếc xe thể thao của anh nhiều vài lần.

“Cô gái xinh đẹp!”

Lúc cô ta đi qua bên cạnh Lâm Vân, Lâm Vân chủ động tiến lên, đi tới gần cô ta.

Lâm Vân vẫy chiếc chìa khóa xe Lamborghini trong tay lên, cười nói: “Không biết cô gái xinh đẹp này muốn đi đâu, tôi đưa cô một đoạn, thế nào? Xe của tôi ở ngay bên cạnh.”

Sau khi Lâm Vân nói xong, còn chỉ chiếc xe Lamborghini Aventador rất ngầu của mình.

Người đàn ông ở bên cạnh thấy Lâm Vân tới gần bạn gái của anh ta, anh ta muốn định trực tiếp xông lên nắm lấy áo Lâm Vân, đánh Lâm Vân một trận.

Nhưng lúc người đàn ông này nhìn thấy xe

Lamborghini Aventador màu xanh của Lâm Vân, anh ta ngay cả rắm cũng không dám đánh một cái..

 

 

Người phụ nữ hám giàu này nhìn thấy chiếc xe Lamborghini Aventador rất ngầu kia, đôi mắt càng tỏa ra cuồng nhiệt.

“Nhưng mà…!Nhưng mà tôi đã có bạn trai rồi.” Người phụ nữ hám giàu với Lâm Vân.

“Không sao, tôi không ngại.

Lâm Vân lộ ra bộ dạng không thèm để ý.

Im lặng một lát, Lâm Vân tiếp tục nói: “Tôi bận rộn nhiều việc, cô nhanh quyết định đi, nếu nguyện ý, thì lên xe với tôi.

“Tôi nguyện ý! Tôi nguyện ý!” Người phụ nữ hám giàu vội vàng đồng ý.

Người phụ nữ hám giàu biết, nếu cô ta không đồng ý, có khả năng cả đời này, cô ta cũng không thể tới gần cậu chủ nhà giàu lái xe Lamborghini, cơ hội tốt như vậy, đương nhiên là không thể bỏ qua rồi.

“Được, vậy lên xe đi.” Lâm Vân kéo cửa xe ghế phụ ra.

“Thúy Hằng, em…!Em có ý gì thế?” Người đàn ông kia thấy bạn gái mình muốn đi cùng Lâm Vân, đương nhiên là sắc mặt anh ta rất khó coi.

“Đương nhiên là có ý đi theo anh ấy rồi! Người ta lái xe Lamborghini, còn anh chỉ lái xe Honda.

Người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng nói đúng lý hợp tình.

Nếu bây giờ đã bám được người càng nhiều tiền hơn, người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng không sợ trở mặt “Em…!Em…!Em…” Người đàn ông kia tức tới mức mặt đã tái đi, đây là ngang nhiên cắm sừng anh ta.

Lúc này, Lâm Vân tiến lên nói với người đàn ông kia “Người anh em à, cậu có thể dựa vào tiền đoạt cô ta từ tay người khác.

Thì cậu nên hiểu rõ, người khác cũng có thể dựa vào tiền, cướp đi cô ta từ tay cậu

Lâm Vân từ chỗ Hoàng Luân biết được, người đàn ông này là dựa vào tiền cướp người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng, cho nên Lâm Vân mới không nương tay chút nào với anh ta.

Sắc mặt người đàn ông kia khó coi, nhưng anh ta nhìn

Lâm Vân lái xe Lamborghini, anh ta giận mà không dám nói gì.
 
Chương 365


Chương 365

Ngay sau đó, Lâm Vân trực tiếp xoay người lên xe, người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng cũng lên xe theo anh.

Lúc người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng ngồi vào xe Lamborghini, trái lại khiến không ít phụ nữ đi qua hâm mộ, đối với những ánh mắt hâm mộ này, Thúy Hằng vô cùng hưởng thụ.

Trên xe.

“Cô muốn đi đâu, tôi đưa cô đi.” Lâm Vân nói.

“Chuyện này còn cần phải hỏi sao, đương nhiên là phải đến khách sạn rồi.

Thúy Hằng lộ ra nụ cười quyến rũ.

Lúc này Thúy Hằng vô cùng vui vẻ, bởi vì chiếc xe mà cô ta đang ngồi, là chiếc xe Lamborghini có giá trị gần ba mươi lăm tỷ.

“Được rồi, cài dây an toàn vào.

Sau khi Lâm Vân nói xong, liền nhấn mạnh chân ga! “Brum brum!”

Tiếng xe gào thét vang lên, xe Lamborghini lái đi mất, chỉ để lại người đàn ông đứng ngây dại tại chỗ.

Mười lăm phút sau.

Lâm Vân lái tới cửa một khách sạn.

“Cô gái xinh đẹp tới nơi rồi, tiền xe tổng cộng là năm triệu hai trăm năm mươi nghìn.” Lâm Vân nhẹ nhàng bâng quơ nói.

“Cái gì? Tiền…!Tiền xe sao?” Người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng nghe thấy lời Lâm Vân nói, lập tức mơ hồ.

“Đúng vậy, tôi lái xe thể thao kiếm khách, mới đầu không phải là tôi đã nói rồi sao, hỏi cô đi nơi nào, tôi có thể đưa cô một đoạn, cô định không trả tiền xe đấy à?” Lâm

Vân giang tay nói.

“Lái…!Xe thể thao kiếm khách sao? Anh đẹp trai anh đừng đùa nữa, làm gì có ai lái xe Lamborghini kiếm khách” Thúy Hằng cười gượng nói. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Cô thấy tôi nghiêm túc như vậy, giống như đang đùa cô sao? Tôi thật sự lái xe thể thao kiếm khách, chiếc xe này của tôi hơi đắt, cho nên tiền xe là năm triệu hai trăm năm mươi nghìn, cô nhanh trả tiền đi.” Lâm Vân lộ ra bộ dạng nghiêm túc.

“Anh…!Anh thật sự lái xe thể thao kiếm khách sao? Mẹ kiếp!” Thúy Hằng không nhịn được chửi bậy.

Thúy Hằng vì lên xe của Lâm Vân, ngay cả bạn trai của mình đều đá, cô ta cho rằng mình bám được vào nhà giàu có, sắp bước lên con đường nhân sinh đỉnh cao, kết quả lại là như vậy?

Chuyện này đối với cô ta mà nói, tuyệt đối là thay đổi nhân sinh quá nhanh.

“Anh…!Tôi không có hứng thú chơi với anh.”

Thủy Hằng thở hổn hển, muốn mở cửa xuống xe, nhưng cửa xe bị Lâm Vân khóa lại rồi.

“Muốn xuống xe thì phải trả tiền, muốn ngồi xe không trả tiền, tuyệt đối không có khả năng.

Lâm Vân giang tay nói.

“Nhưng tôi không có tiền, nếu không tôi lấy thịt bồi thường nhé.” Thúy Hằng cổ nở nụ cười nói.

“Nhưng tôi không có hứng thú đối với đồ rác rưởi như cô.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
 
Chương 366


Chương 366

“Anh…!Thúy Hằng tức tới mức xanh mặt.

“Được, coi như tôi xui đi!” Thúy Hằng vì có thể xuống xe, chỉ có thể lấy tiền trong túi ra.

“Đây là ba triệu rưỡi, tôi chỉ mang có bằng này tiền thôi, không có nhiều hơn.

Thúy Hằng ném tiền lên trên đài điều khiển.

“Thôi, coi như là giảm giá cho cô.”

Sau khi Lâm Vân nói xong, lúc này mới mở cửa xe ra.

Anh để người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng này xuống

Lâm Vân lập tức không nhịn được bật cười.

Đây là kế hoạch Lâm Vân giáo huấn người phụ nữ hám giàu này thay em họ Hoàng Luân, khiến cô ta chủ động bỏ bạn trai đi theo mình, sau đó lại khiến mộng đẹp của cô ta mất đi.

Nếu Thúy Hằng không hâm giàu mà thật lòng yêu bạn trai của cô ta, cô ta sẽ không lên xe của Lâm Vân.

Muốn trách thì chỉ có thể trách cô ta hám giàu, mới có thể mắc muu.

Sau khi người phụ nữ hám giàu xuống xe, lập tức đi dọc theo con đường tiến về trước.

Người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng rất tức giận, bởi vì bây giờ trên người cô ta không có một đồng.

Lúc trước đã trở mặt với bạn trai, bây giờ chắc chắn không thể quay lại được rồi.

“Brum!”

Lâm Vân nhấn chân ga, lái xe tới trước mặt Thúy Hằng, sau đó hạ cửa kính xe xuống.

“Anh…!Anh còn muốn làm gì nữa?” Sắc mặt Thúy Hằng khó coi quay đầu nhìn về phía Lâm Vân.

“Cô thực sự tưởng rằng tôi hiếm lạ ba triệu rưỡi này của cô sao? Cô thực sự tưởng rằng tôi lái xe kiếm khách thật à? Vừa rồi tôi chỉ đùa giỡn với cô mà thôi.” Lâm Vân cười nói.

Sau khi nói xong, Lâm Vân lập tức ném ba triệu rưỡi ra ngoài, ném lên người Thúy Hằng.

Ngay sau đó.

“Brum brum!”

Cùng với tiếng động cơ gào rú, xe Lamborghini lập tức lái vụt đi, biến mất trong tầm nhìn, chỉ còn lại người phụ nữ hám giàu Thúy Hằng tức giận và mặt xám như tro tàn.

Lái xe Lamborghini, Lâm Vân gọi điện thoại cho Hoàng Luân, bày tỏ mình đã giáo huấn người phụ nữ hám giàu kia thành công.

Tất nhiên là Hoàng Luân cảm ơn Lâm Vân, cũng bày tỏ muốn bảo tin này cho em họ anh ta.

Lúc đi ngang qua một ngã tư đường đợi đèn xanh đèn đỏ, một ông cụ tóc bạc đầy đầu đột nhiên lao ra, leo lên trên nắp động cơ của Lâm Vân, dùng đầu đập vào xe của Lâm Vân.

“Người giả vờ bị đàm sao?” Lâm Vân nhưởng mày.

Xe này của Lâm Vân, đúng lúc không trang bị camera, gặp phải loại chuyện giả bị đâm này, thật sự khó mà nói,

Làm Vân trực tiếp mở cửa xuống xe.

“Tôi bảo này ông cụ, ông đã một đồng tuổi rồi, còn chạy ra ngoài giả bị đâm? Ông không sợ mình thực sự bị đâm chết à?” Lâm Vân nói.

“Cái gì mà giả bị đâm? Rõ ràng là cậu đâm trúng tôi.

Tôi thấy cậu là người có tiền, thời gian cũng rất quý giá, cho nên không bắt cậu đưa tôi tới bệnh viện, cậu cứ bồi thường cho tôi mấy chục triệu, để tôi tự tới bệnh viện khám là được.” Ông cụ nói,
 
Chương 367


Chương 367

Thông thường kẻ có tiền, gặp phải người như vậy, đều không muốn phiền phức, đồng thời còn đang vội, chắc chắn sẽ ném mấy chục triệu cho xong việc, tiêu tiền tránh tai họa, dù sao bọn họ cũng không thiếu chút tiền ấy,

Loại người giả bị đàm như bọn họ, cũng chính vì năm được điểm ấy, cho nên chuyện tìm xe sang giả vờ bị đâm

Ông cụ này cũng nghĩ như vậy, ông ta thấy chiếc xe này rất trâu bò, chủ xe chắc chắn có rất nhiều tiền.

Ông ta chắc chắn có thể kiếm được một khoản lớn, cho nên ông ta lập tức dùng công phu sư tử ngoạm, đòi mấy chục triệu

Theo ý ông ta có thể lại được chiếc xe trâu bò như vậy, chắc chắn không thiếu chút tiền đó, Lâm Vân lại lắc đầu cười: “Ông cụ à, tự ông leo lên xe của tôi, lại nói tôi đâm phải ông sao? Còn bắt tôi bồi thường ông mấy chục triệu? Thật có lỗi, chuyện này là chuyện không có khả năng.

Nếu ông thức thời, thì nhanh đi đi, tôi sẽ không so đo với ông, đừng có già mà không kính.

Nói thật, Lâm Vân rất ghét loại người giả bị đâm này, cho nên đương nhiên là Lâm Vân sẽ không đưa tiền cho ông ta.

Ông cụ thấy Lâm Vân không đưa tiền cho mình, ông ta lập tức dùng chiêu độc.

Không biết ông cụ lấy máu từ đâu ra, đổ lên trên đầu sau đó hét to: “Này này này, mau ra đây xem! Đâm chết người kìa! Ai Ôi! Ai ôi!”

Ông cụ kêu lên vài tiếng, lập tức hấp dẫn rất nhiều người vây xem.

“Á, bị đâm chảy máu như vậy, xem ra rất nghiêm trọng!” “Người có tiền như vậy rất hung hãn, lái xe không tuân thủ quy tắc, bây giờ đâm vào người ta, không gọi cấp cứu cũng không bồi thường tiền.

Trong lúc này, đám người vây xem đều chỉ trò, thậm chỉ có người còn lén lấy điện thoại ra quay lại.

Ông cụ thấy thế thì ngầm cười trộm trong lòng, đây là chiêu độc của ông ta, thông thường kẻ có tiền sẽ không để ý chút tiền đó, vì sợ bị chụp ảnh sẽ ảnh hưởng tới danh dự, vì ngại trêu chọc phiền phức, chỉ có thể bỏ tiền.

Lâm Vân nghe mọi người bản tán, sắc mặt chậm rãi âmu.

“Ông cụ, một khi đã như vậy, vậy chúng ta báo cảnh sát xử lý đi.” Lâm Vân nói.

Ngay sau đó, Lâm Vân trực tiếp lấy điện thoại ra bảo cảnh sát.

“Bảo cảnh sát sao?” Sắc mặt ông cụ thay đổi, bọn họ làm chuyện như thế này, hoàn toàn là vì tiền, tất nhiên là không muốn chủ xe báo cảnh sát.

Hơn nữa thông thường khi xảy ra chuyện như vậy, chủ xe sợ trêu chọc phiền phức, bình thường sẽ không chủ động báo cảnh sát, ông ta không ngờ Lâm Vân không sợ chút nào.

Lâm Vân nhanh chóng báo cảnh sát.

Ông cụ thấy Lâm Vân thật sự báo cảnh sát, trong mắt xuất hiện bối rối.

“Cậu…!Sao cậu lại như vậy, cậu lái xe xịn như thế, còn không thiếu tiền, cậu tùy tiện cho một chút không được sao? Cần gì phải ồn ào làm lớn chuyện như thế, đối với cậu cũng không có chỗ tốt gì” Ông cụ vội vàng nói..

“Tôi không sợ chuyện này quậy lớn.” Lâm Vân cười nói.

“Được lắm nhóc con, cậu đã muốn như vậy, vậy tôi cũng không sợ! Chúng ta xem là ai chịu thiệt!” Ông cụ kiên định nói.

Trong lòng ông cụ hạ quyết tâm, cho dù cảnh sát tới đây, ông ta cũng luôn chắc chắn là mình bị đâm, dù sao chết không đối chứng, hơn nữa, cho dù bị vạch trần chuyện ông ta giả đâm xe, cảnh sát cũng không thể làm gì ông ta.
 
Chương 368


Chương 368

Mấy phút sau, một chiếc xe cảnh sát lái tới.

Một cô gái trẻ tuổi và hai người đàn ông đi từ trong xe cảnh sát ra, Lâm Vân nhìn thoáng qua quân hàm cảnh sát trên áo cô gái, là cấp trung úy, bộ dạng rất thanh tú.

“Ai là người báo cảnh sát, chuyện này là sao đây?”

Người phụ nữ trẻ tuổi hỏi.

“Cô gái xinh đẹp, tôi là người báo cảnh sát.

Ông cụ này tự đâm vào xe tôi giả bị đâm, cô xử lý chuyện này đi.” Lâm

Vân nói.

Người phụ nữ trẻ tuổi nhìn về phía ông cụ.

Ông cụ vội vàng lộ ra vẻ đau đớn, hét to: “Ôi, vị cảnh sát này cần phải làm chủ cho tôi.

Người này ỷ vào mình có tiền, đầm trúng người ta còn hoành hành ngang ngược! Chẳng những không bồi thường tiền còn đổ oan cho tôi giả bị đâm, còn muốn đánh người ta nữa.

Sắc mặt Lâm Vân khó coi, giọng nói cũng to hơn: “Ông đừng có mà ngậm máu phun người.

Ông cụ vội vàng kêu lên: “Cảnh sát cô xem, cô đang ở đây, mà cậu ta còn ngang ngược như vậy” “Ông…!Sắc mặt Lâm Vân khó coi hơn.

“Anh câm miệng!” Người phụ nữ trẻ tuổi trừng Lâm Vân một cái.

Người phụ nữ trẻ tuổi nhìn chằm chằm Lâm Vân nói: “Tôi ghét nhất là loại người như anh, anh xem anh đã đâm người ta chảy máu rồi kìa, anh cho rằng có chút tiền dơ bẩn thì khá lắm à? Cho rằng có chút tiền dơ bẩn, thì có thể coi như không có pháp luật sao? Tôi ghét nhất bộ dạng này của anh! Tôi cũng không sợ các anh làm gì.

“Này, cô không làm rõ tình huống thì đừng ăn nói linh tinh có được không?” Lâm Vân lộ ra vẻ bất đắc dĩ, sao mình lại thành kẻ ác rồi? “Hãy bớt nói linh tinh đi, bồi thường tiền cho người ta, hoặc đưa người ta tới bệnh viện đi.

Người phụ nữ trẻ tuổi nói.

Ông cụ nghe thấy thể, trong lòng lập tức mừng thầm.

Sắc mặt Lâm Vân lại khó coi: “Nếu tôi không làm vậy thì sao?”

Tuy bây giờ Lâm Vân cho ông cụ này ít tiền thì có thể hóa giải phiền phức này.

Nhưng Lâm Vân tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước thế lực ác.

“Nếu anh không muốn, vậy thì theo chúng tôi về xử lý một chuyến đi, nên xử lý thế nào thì xử lý anh thế đó, tuyệt đối sẽ không nhân nhượng” Người phụ nữ trẻ tuổi lạnh giọng nói.

“Ông cụ, tôi đảm bảo, ông sẽ vì chuyện này mà trả giá rất đắt!” Ánh mắt Lâm Vân rét lạnh nhìn chằm chằm ông cụ giả vờ bị đâm này.

Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía cô gái trẻ tuổi, nheo mắt lại nói: “Cô bé, tôi đảm bảo, cô sẽ vì hành động, việc làm của cô mà nói xin lỗi tôi.” “Vậy tôi cũng đảm bảo, cho dù bối cảnh của anh lớn tới mấy, tôi cũng tuyệt đối không cúi đầu trước anh.” Người phụ nữ trẻ tuổi kiêu ngạo nói.

Cứ như vậy, Lâm Vân bị mang về cục cảnh sát điều tra.

Người đàn ông giả bị đâm kia, cũng được người phụ nữ phải người đưa tới bệnh viện chữa trị.

Lâm Vân vừa mới bị đưa đi, tin tức liền truyền tới tại ông cụ Liễu Chí Trung ở tỉnh lý.

“Ông chủ, theo như lời Thạch Hàn nói, cậu chủ Lâm bị người ta giả vờ đâm trúng, nhưng cậu chủ Lâm không muốn bị đổ oan bồi thường tiền, mới bị đưa đi.

Thư ký nói.
 
Chương 369


Chương 369

Liễu Chí Trung “rầm” một tiếng, đặt mạnh cái chén lên bàn, sau đó sắc mặt xanh mét nói: “Đúng là vô liêm sỉ, lập tức gọi điện tới trong tỉnh, bảo bọn họ cho cháu ngoại của tôi một công đạo!”

Liễu Chí Trung có thể được như bây giờ, ông ấy cũng có mạng lưới quan hệ và bối cảnh không đơn giản, chỉ là người ngoài ít biết được.

Trong cục cảnh sát nào đó ở khu quy hoạch, trong một căn phòng tạm giam.

Lâm Vân bị giam khoảng chừng nửa tiếng.

Lúc này cửa mở ra, một người đàn ông mặt chữ quốc đi tới.

Lâm Vân nhìn thoáng qua quân hàm cảnh sát của người cảnh sát này, là đại úy, cao hơn cô gái trẻ tuổi bắt Lâm Vân hai cấp.

Trên gương mặt người đàn ông xuất hiện tươi cười, chậm rãi đi tới trước mặt Lâm Vân.

“Cậu Lâm, chúng tôi đã kiểm tra camera trên đường, điều tra ra ông già kia thật sự giả bị đâm, thật là ngại quá, đây chỉ là hiểu lầm.

Người đàn ông trung niên cười nói.

Trên trán người đàn ông trung niên có chút mồ hôi, bởi vì trong tỉnh tự mình gọi điện xuống đốc thúc vụ án này, sau khi biết Lâm Vân bị đổ oan xong, lập tức mắng to với bọn họ, bảo bọn họ tự mình cho Lâm Vân một công đạo.

Người đàn ông trung niên nghe nói là cháu của ông cụ Liễu Chí Trung xong, ông ta vô cùng sợ hãi.

“Cô bé vừa mới bắt tôi về tên là gì thế?” Lâm Vân ngẩng đầu hỏi..

“Cô ấy tên là Mai Tường Vân, ông nội cô ấy là cán bộ về hưu.” Người đàn ông trung niên nói.

“Mai, Tường, Vân.” Lâm Vân đọc một lần.

“Cậu Lâm, tôi đã phê bình cô ấy rồi, thật sự là ngại quá.

Ngoài ra, bây giờ cậu Lâm có thể rời đi rồi.” Người đàn ông trung niên cười nói.

“Rời đi sao? Vì sao tôi phải rời đi? Muốn tôi đi vào thì dễ, nhưng ra ngoài thì chưa chắc dễ dàng như vậy, tục ngữ có câu, mời thần thì dễ tiễn thần thì khó.” Lâm Vân cười nói.

“Chuyện này.” Trên trán người đàn ông trung niên xuất hiện mồ hôi lạnh, tươi cười cũng hơi xấu hổ.

Lâm Vân liền xoay người nằm xuống: “Tôi cảm thấy nơi này rất thoải mái, tôi không muốn đi nữa.” “Cậu Lâm đừng giỡn nữa, cậu là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh.

Cậu còn rất nhiều việc phải làm” Người đàn ông trung niên cười gượng nói.

“Không sao, tổn thất sẽ do các ông phụ trách.” Lâm

Vân không để ý nói.

“Chuyện này.” Người đàn ông trung niên nuốt nước bọt.

Trong lòng người đàn ông trung niên đã mắng Mai Tường Vân mấy lần, sao lại bắt tôn thần về chứ?

Người đàn ông trung niên chỉ có thể nói: “Cậu Lâm, cậu có yêu cầu gì, cậu cứ việc nói ra.

“Đi gọi Mai Tường Vân kia tới đây, nếu cô ta đưa tôi vào, tất nhiên là phải để cô ta đưa tôi ra ngoài.” Lâm Vân nhắm mắt nói.

“Được, tôi sẽ đi ngay.

Người đàn ông trung niên gật đâu.

Mấy phút sau, người đàn ông trung niên dẫn theo Mai Tường Vân tới.

Mai Tường Vân cúi đầu, sắc mặt không được tốt lắm.
 
Chương 370


Chương 370

Lâm Vân liếc mắt nhìn Mai Tường Vân một cái, sau đó lạnh nhạt nói: “Mai Tường Vân, bây giờ cô đã biết ai là người tốt, ai là người xấu chưa?” “Tôi…!Tôi đã biết” Mai Tường Vân cúi đầu nhỏ giọng nói.

Camera ở hiện trường, Mai Tường Vân cũng nhìn rồi, cho nên cô ấy biết, quả thật là cô ấy đổ oan cho Lâm Vân.

“Lúc bắt tôi tôi đã nói rồi, cô sẽ vì hành động việc làm của mình mà xin lỗi, bây giờ cô thực hiện đi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Tôi..” Mai Tường Vân có chút không muốn.

Bởi vì từ trước tới nay cô ấy luôn kiêu ngạo, loại chuyện xin lỗi này, đời này cô ấy chưa từng làm.

Người đàn ông trung niên ở bên cạnh vội vàng nói: “Tường Vân, làm sai thì phải xin lỗi, cô không xin lỗi, cậu Lâm sẽ không đi, phía trên trách tội, ông nội cô cũng không gánh nổi đâu.”

Mai Tường Vân chỉ có thể cắn môi nói: “Tôi…!Tôi nhận lỗi với anh, rất xin lỗi” Tuy giọng nói của Mai Tường Vân rất nhỏ, nhưng cô ấy vẫn nói ra.

Lâm Vân nghe thấy vậy, lập tức đứng dậy, đi tới trước mặt Mai Tường Vân, cười nói: “Nói thật, trình độ của cô quá thấp, một chuyện như vậy mà có thể nhầm được, cô nên đổi nghề đi.” “Anh…!Anh…”

Gương mặt Mai Tường Vân lập tức đỏ bừng lên.

Bình thường trình độ phá án của Mai Tường Vân khá tốt, nhưng mà hôm nay cô ấy thấy Lâm Vân lái xe Lamborghini, phản ứng đầu tiên là nghĩ, Lâm Vân là một cậu ấm hung hãn ương ngạnh, cho nên cô ấy đã nhận định luôn.

Vì thế mà lúc Mai Tường Vân nghe Lâm Vân nói trình độ của cô ấy thấp, trong lòng cô ấy rất tức giận.

“Cậu Lâm, Mai Tường Vân đã xin lỗi, bây giờ cậu có thể đi chưa?” Người đàn ông trung niên nói.

“Còn có một việc, người giả bị đâm kia xử lý chưa?”

Lâm Vân nói.

“Chuyện này cậu Lâm cứ yên tâm, dựa theo điều lệ của luật pháp, chúng tôi sẽ tiến hành giam ông ta 10 ngày.

Người đàn ông trung niên nói.

“Không, tôi muốn đích thân gặp ông ta, dẫn ông ta tới trước xe tôi, tôi muốn gặp ông ta lần nữa.” Lâm Vân nói, “Được, Tường Vân, cô đi dẫn người đi.

Người đàn ông trung niên dặn dò.

Trong sân cục cảnh sát.

Xe Lamborghini của Lâm Vân đỗ ở đây.

Lâm Vân đi tới trước xe, đánh giá cẩn thận một vòng.

Mấy phút sau, Mai Tường Vân dẫn ông cụ giả bị đâm lúc trước tới, đi tới trước xe.

“Ông cụ, không phải là lúc ở trên đường ông kêu rất đắc ý sao? Bây giờ ông lại kêu đi?” Lâm Vân cười mỉa nhìn chằm chằm ông già này.

Tuy tuổi của ông già này đã lớn, nhưng hiện giờ Lâm Vân không vì ông ta lớn tuổi, mà tôn trọng ông ta.

Tôn trọng là dựa vào bản lĩnh của mình tranh được, hành vi, việc làm của ông cụ này, không có tư cách nhận được tôn trọng của người khác.

Nề mặt ông ta lớn tuổi, Lâm Vân đã cho ông ta cơ hội, ở nơi giả bị đâm, Lâm Vân từng nói rồi, có thể không so đo với ông ta, bảo ông ta nhanh rời đi.

Chỉ tiếc, ông ta không quý trọng cơ hội Lâm Vân cho..

“Nhóc con, cậu có gì mà đắc ý, cùng lắm là tôi bị nhốt mười ngày, coi như là thư giãn.

Ông cụ không cho là đúng.
 
Chương 371


Chương 371

Nhìn bộ dạng này của ông cụ, rõ ràng là một ông già lươn lẹo, từng làm chuyện này không ít lần.

“Nhốt mười ngày? Ông nghĩ là đơn giản như vậy sao? Ông nghĩ hay quá nhỉ” Lâm Vân cười mỉa.

“Cậu có ý gì?” Ông cụ nhìn Lâm Vân.

Người đàn ông trung niên và Mai Tường Vân ở bên cạnh, đều nghi ngờ nhìn Lâm Vân, bọn họ không rõ ý của

Lâm Vân lắm.

“Ý của tôi rất đơn giản, lúc ông giả vờ bị đâm xe, đã phá xe của tôi.

Ông phải bồi thường theo giá.” Lâm Vân cười nói.

Lúc Lâm Vân bị bắt, đã nói với người đàn ông giả bị đầm này, anh nhất định sẽ khiến ông ta phải trả giá thật nhiều, những lời này Lâm Vân không nói cho vui.

Còn cái giá là nhốt mười ngày, rõ ràng là không đủ.

Ngay sau đó, Lâm Vân nói với người đàn ông trung niên và Mai Tường Vân: “Hai vị có thể nhìn xem, chỗ nắp động cơ xe của tôi bị ông ta đụng méo một cái lỗ nhỏ, còn bong cả nước sơn nữa.

Lâm Vân chỉ một chỗ trên nắp động cơ.

“Nhóc con, một chút va chạm nhỏ như vậy mà cũng để mắt tới.

Không nhìn kỹ thì sẽ không nhìn ra, được thôi, bồi thường thì bồi thường, có thể bồi thường bao nhiêu tiền chứ.

Ông cụ lớn tiếng hét lên.

Người đàn ông mặt chữ quốc lắc đầu, ông ta biết, giá sửa chữa loại xe sang này rất cao, cho dù chỉ là một chút va chạm nhỏ, giá cả cũng tuyệt đối xa xỉ.

“Được rồi, tôi gọi người của Showro 4S tới đây kiểm tra định giá tổn hại.

Sau khi Lâm Vân nói xong, anh gọi điện thoại cho quản lý của Showro 4S.

20 phút sau, quản lý lập tức dẫn người tới đây.

Sau khi quản lý xem xong, lập tức mở miệng nói: “Cậu Lâm, giá sửa chữa khoảng gần một tỷ không trăm năm mươi triệu.” “Cái gì? Một tỷ…!Một tỷ không trăm năm mươi triệu?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Ông cụ giả vờ bị đâm kia nghe thấy con số này, lập tức mơ hồ.

“Cậu…!Cậu lừa gạt đúng không? Chắc chắn mấy người là tên bịp bợm, chút va chạm nhỏ đó, mà mất một tỷ không trăm năm mươi triệu sao? Không có khả năng!” Ông cụ giả bị đâm cao giọng nói.

“Nếu ông không tin, có thể tìm bất cứ một cửa hàng sửa chữa nào tới định tổn hại, giá cả tuyệt đối không kém

Quản lý nói.

Người đàn ông trung niên mặt chữ quốc cũng mở miệng nói: “Ông cụ à, loại xe sang cấp bậc này, cho dù tróc chút sơn thôi, giả sửa đã rất cao rồi.” “Chuyện này chuyện này.”

Ông cụ giả bị đâm ngã ngồi trên đất, trên gương mặt lộ ra tuyệt vọng.

Trời ạ, một tỷ không trăm năm mươi triệu.

Ông ta giả bị đâm nhiều năm, mới tích được gần một tỷ không trăm năm mươi triệu, bây giờ phải bồi thường hết sao?

Lâm Vân nhìn chằm chằm ông ta, cười mỉa nói: “Chỉ tại ông xui xẻo gặp tôi, tôi nói rồi, ông sẽ vì hành động của ông mà trả giá rất đắt.
 
Chương 372


Chương 372

Không phải là ông cụ giả bị đâm này muốn lấy tiền của Lâm Vân sao? Vậy Lâm Vân sẽ lấy ngược lại của ông ta một khoản tiền, đây gọi là lấy đạo của người, trả lại cho người.

“Lâm Vân, anh bắt nạt người ta quá rồi đấy, ông ấy đã nhiều tuổi như vậy, vậy mà anh còn lừa tiền của ông ấy.

Mai Tường Vân buồn bực nói.

Lâm Vân cười lạnh lùng: “Mai Tường Vân, cô là kỹ nữ thánh mẫu à? Trước khi làm người tốt, làm phiền cô xem ai là người tốt ai là người xấu được không? Ông già này, không biết giả bị đâm bao nhiều lần, không biết lừa gạt bao nhiêu người, không biết lúc còn trẻ làm bao nhiêu chuyện xấu, ông ta đáng được đồng tình sao?”

Lâm Vân phát hiện cô gái tên Mai Tường Vân này, nhìn có vẻ rất tốt bụng, nhưng không phân rõ phải trái, thậm chí là có chút quá thánh mẫu.

“Anh…!Anh.

Mai Tường Vân tức tới mức mặt đỏ lên.

“Tường Vân, im miệng!” Người đàn ông trung niên mặt chữ quốc trừng Mai Tường Vân một cái.

Lâm Vân đi tới trước cửa xe, mở cửa xe ra, sau đó quay đầu nói với Mai Tường Vân: “Ông ta bồi thường một tỷ không trăm năm mươi triệu, cô cầm giúp tôi, sau đó đưa tới tập đoàn Tỉnh Xuyên cho tôi là được, nếu cô không lấy lại giúp tôi, tôi sẽ tiếp tục ở đây làm khách của các cô.”

Sau khi nói xong, Lâm Vân ngồi vào trong xe.

“Rầm rầm!”

Xe khởi động, ngay sau đó tiếng động cơ nổ vang lên, xe Lamborghini Aventador màu xanh rất ngầu lái ra khỏi sân.

Chỉ để lại Mai Tường Vân tức tới mức giậm chân.

Lúc Lâm Vân trở lại cửa trường đại học Bảo Thạnh, màn đêm đã buông xuống.

Hoàng Luân đã ở cửa đợi Lâm Vân.

“Anh Vân, em họ em bảo em cảm ơn anh” Hoàng

Luân cười nói.

“Việc nhỏ mà thôi, lên xe đi, chúng ta đi ăn cơm tối.

Lâm Vân vẫy tay.

“Được!”

Hoàng Luân gật đầu, sau đó mở cửa xe ngồi vào trong

Lamborghini.

Gần trường học có một quán rất ngon, là nhà hàng Sen Vàng đã được Lâm Vân mua, đồ ăn ở nơi đó Lâm Vân ăn ngấy rồi, hôm nay Lâm Vân chuẩn bị tìm quán ven đường thích ăn lúc trước, ăn cơm tối

Trong một con phố đồ ăn vặt.

Trên đường có rất nhiều quán ăn vặt, tuy nhìn không vệ sinh lắm, nhưng ngửi mùi rất thơm.

Trước đây nhà Lâm Vân rất nghèo, chỉ có thể thỉnh thoảng xa xỉ một lần, tới phố ăn vặt này ăn một bữa cơm.

Trong phố ăn vặt có một quán mì ăn ngoài trời.

“Ông chủ, cho hai bát mì hải sản, mỗi bát thêm một quả trứng ốp la.

“Được rồi, mời hai vị ngồi.

Lâm Vân và Hoàng Luân đi tới bên cạnh bàn gỗ giản dị ngồi xuống.
 
Chương 373


Chương 373

Bàn gỗ rất cũ kỹ, cái bàn thậm chí còn đầy mỡ, thông thường cậu ấm nhà giàu chắc chắn sẽ không chịu ăn ở một nơi như vậy.

Nhưng đối với Lâm Vân lúc trước mà nói, có thể tới đây ăn một bữa cơm đã là chuyện vô cùng hạnh phúc.

Lâm Vân từng trải qua cuộc sống khổ cực, cho dù bây giờ có tiền, nhưng vẫn không ghét bỏ hoàn cảnh này như cũ.

“Hoàng Luân, trước đây anh rất thích hương vị của nhà này, nghĩ một lúc, đã lâu rồi chưa tới đây nếm thử.” Lâm Vân nói.

“Đúng vậy, trước đây em còn thường xuyên mời, dẫn anh tới đây ăn đó.

Hoàng Luân cười nói.

Khi đó Lâm Vân nghèo, tuy gia cảnh của Hoàng Luân không tốt, nhưng hơn Lâm Vân không ít.

Cho nên thường xuyên mời Lâm Vân ăn.

“Ha ha! Lâm Vân cười ha ha.

Đúng lúc này, một nam một nữ trẻ tuổi đi tới.

“Ông chủ, cho hai bát mì hải sản.” Cô gái trẻ tuổi mở miệng nói.

Lâm Vân nghe thấy giọng nói, thì cảm thấy hơi quen thuộc, vì thế ngẩng đầu lên nhìn.

“Là cô ấy!”

Lâm Vân kinh ngạc phát hiện, cô gái trẻ tuổi này, không phải là Mai Tường Vân bắt mình hôm nay sao?

Bên cạnh Mai Tường Vân là một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục, người đàn ông đeo kính viền vàng, tay cầm cặp công văn, nhìn rất hào hoa phong nhã.

Nhìn hai bọn họ như vậy, hình như là người yêu.

Lúc này Mai Tường Vân mặc thường phục, buộc tóc đuôi ngựa, gương mặt thanh tú rất đơn thuần, giá trị nhan sắc rất cao, dáng người thì cân đối.

Không thể không nói, Mai Tường Vân cởi đồng phục cảnh sát thay bằng quần áo bình thường, nhìn kỹ như vậy thật xinh đẹp.

Lúc này, Mai Tường Vân và người thanh niên đã gọi món xong, đi vào trong.

“Tường Vân, quán này thực sự không vệ sinh, hoàn cảnh lại tệ, vi khuẩn còn nhiều, ăn ít thôi.” Người đàn ông đeo kính viền vàng khịt mũi nói.

“Anh yêu, em biết rồi, chỉ ăn một lần thôi.

Em biết anh không thích nơi này, coi như là đi cùng em đi.

Mai Tường Vẫn cười nói.

“Em thích, đương nhiên là anh phải đi cùng em rồi.” Người đàn ông đeo kính viền vàng nói.

Mai Tường Vân và người kia ngồi xuống một bàn cạnh Lâm Vân.

Hai bọn họ nói chuyện với nhau, cho nên Mai Tường

Vân không nhìn thấy Lâm Vân.

“Mai Tường Vân, trùng hợp thật, vậy mà gặp được cô ở đây.” Lâm Vân quay đầu nói với Mai Tường Vân ở bàn bên cạnh.
 
Chương 374


Chương 374

Mai Tường Vân nghe thấy giọng nói, lập tức quay đầu nhìn.

“La anh!”

Lúc Mai Tường Vân nhìn thấy Lâm Vân, cô ấy lập tức rất tức giận.

“Tường Vân, anh ta là ai thế?” Người đàn ông đeo kính viền vàng nhìn Lâm Vân hỏi.

Người đàn ông đeo kính viền vàng nhìn cách ăn mặc của Lâm Vân xong, trong mắt anh ta lập tức lộ vẻ khinh thường.

“Một tên thật đáng ghét.

Mai Tường Vân thở hổn hển nói.

“Tôi rất đáng ghét sao? Cô nghĩ như vậy cũng được Lâm Vân cười nói.

Lúc này, người đàn ông đeo kính viền vàng đứng dậy, đi tới bên cạnh Lâm Vân, sau đó tươi cười vươn tay ra.

“Chào anh, xin tự giới thiệu, tôi tên là Mạc Danh Tùng Lâm Vân nhìn thoáng qua bàn tay trắng nõn của Mạc

Danh Tùng, sau đó vươn tay nắm lấy tay anh ta, rồi nói: “Lâm Vân.

Sau khi người đàn ông đeo kính viền vàng Mạc Danh Tùng rút tay về, lập tức lấy một tờ khăn ướt ra, lau sạch sẽ bàn tay mới bắt tay Lâm Vân.

Cùng lúc đó, anh ta còn nói: “Nói thật, tôi rất không quen hoàn cảnh nơi đây, tôi thật sự không hiểu sao các anh có thể thích ứng được với loại cuộc sống như vậy” “Ồ, xem ra anh Mạc Danh Tùng đây là người cao cấp.” Lâm Vân cười nói.

“Quá khen, tôi mới học xong tiến sĩ không lâu, vốn có thể tới tỉnh làm công việc nghiên cứu, nhưng vì Tường Vân mới trở lại viện nghiên cứu ở thành phố Bảo Thạnh, ngoài ra tôi mới được bình chọn là một trong mười thanh niên kiệt xuất ở thành phố Bảo Thạnh, các luận văn mà tôi làm cũng nhận được nhiều lời khen ngợi ở nước ngoài.

Người đàn ông đeo kính viền vàng thản nhiên nói.

Lâm Vân chỉ cười, người đàn ông đeo kính viền vàng này, là đang làm ra vẻ với mình sao?.

Có thể chắc chắn, Mạc Danh Tùng này cũng không biết thân phận bối cảnh của Lâm Vân.

Lúc này, Mai Tường Vân cũng mở miệng nói: “Lâm Vân, bạn trai của tôi là nhân tài kiệt xuất, so với người như anh, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Trái lại Mai Tường Vân biết thân phận bối cảnh của Lâm Vân, nhưng Mai Tường Vân ghét nhất, xem thường nhất là cậu chủ nhà giàu, đời thứ ba giàu có, cho nên cô ấy mới nói như vậy.

“Vậy sao?” Lâm Vân chỉ cười.

Lúc này, ông chủ bưng bốn bát mì hải sản tới.

“Ông chủ.

Lâm Vân gọi ông chủ.

“Thưa cậu, có chuyện gì sao?” Trên gương mặt ông chủ xuất hiện tươi cười.

“Tôi muốn bao hết quán này.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Bao hết sao?” Ông chủ ngẩn ra.

“Số tiền này, bao ông một ngày hẳn là đủ rồi chứ?” Lâm Vân lấy một xấp tiền trong túi ra, khoảng chừng ba mươi lăm triệu

Ông chủ nhìn thấy ba mươi lăm triệu xong, đôi mắt lập tức tỏa sáng.
 
Chương 375


Chương 375

“Đủ rồi! Đương nhiên là đủ rồi!” Ông chủ ngạc nhiên vui mừng gật đầu.

Nhiều tiền như vậy, là lợi nhuận mấy tháng của ông ta đấy, bao hết một đêm có thể kiếm được ba mươi lăm triệu, trừ khi ông ta là kẻ ngốc, nếu không không có lý do từ chối “Một khi đã như vậy, mì cho hai vị này, đừng đưa cho bọn họ nữa, cầm đi cho hai con chó ở ven đường ăn đi.

Lâm Vân chỉ hai con chó ở ven đường.

Cô nàng Mai Tường Vân khinh thường Lâm Vân, nếu bây giờ để Lâm Vân gặp được, không cho cô ấy chút ra oai phủ đầu sao được? “Anh…!Anh khinh người quá đáng!” Mai Tường Vân đứng dậy, trừng Lâm Vân nói.

“Cảnh sát Mai, tôi làm như vậy, hình như không phạm pháp đúng không?” Lâm Vân cười nói.

Mai Tường Vân kìm nén không nói nên lời, Lâm Vân có tiền bao hết, tất nhiên là hợp pháp.

“Tường Vân, để anh đối phó loại vô lại này cho

Người đàn ông đeo kính viền vàng Mạc Danh Tùng kéo Mai Tường Vân, sau đó tiến lên trước, rõ ràng là muốn lấy lại danh dự

Mới đầu Mạc Danh Tùng nhìn cách ăn mặc của Lâm Vân, anh ta cho rằng Lâm Vân là một tên nhà nghèo, lúc Lâm Vân lấy tiền ra, khiến anh ta vô cùng kinh ngạc.

“Ồ, nhân tài kiệt xuất muốn ra mặt à, nếu ngay cả chút việc nhỏ đó mà anh cũng không ứng phó được, vậy anh sẽ lãng phí hư danh này đấy.” Lâm Vân cười nói.

“Không phải là muốn bao hết sao? Anh nghĩ rằng tôi không trả nổi tiền à? Ông chủ, tôi trả năm mươi hai triệu năm trăm nghìn.

Đuổi hai tên vô lại kia đi!” Mạc Danh Tùng lấy một cái thẻ ra ném lên bàn.

Dưới cái nhìn của Mạc Danh Tùng, với cách ăn mặc của Lâm Vân tuyệt đối không nhiều tiền hơn anh ta, tiền lương một tháng của anh ta mấy chục triệu

HỒ, muốn so tiền với tôi sao? Tôi tùy tiện lấy ra chút tiền tiêu vặt, cũng có thể đập chết anh” Lâm Vân lộ ra tươi cười châm chọc.

Ngay sau đó, Lâm Vân lại lấy một cái thẻ ra vỗ lên bàn: “Ông chủ, tôi ra ba trăm năm mươi triệu.” “Đây…!Đây là thẻ đen sao?”

Lúc Mạc Danh Tùng thấy thẻ trong tay Lâm Vân, trong mắt lập tức hiện lên vẻ khiếp sợ.

Mạc Danh Tùng biết, thẻ màu đen này cần gửi ngân hàng ba mươi lăm tỷ trở lên, mới có tư cách lấy được thẻ này.

Mạc Danh Tùng tuyệt đối không ngờ tới, vậy mà Lâm

Vân có thể lấy ra được thẻ này, trong lòng anh ta khiếp sợ cỡ nào có thể nghĩ tới.

“Một tên đời thứ ba của nhà giàu thổi tha không có bản lĩnh mà thôi.” Mai Tường Vân khinh thường nói.

“Đời…!Đời thứ ba của nhà giàu sao?”

Trong lòng Mạc Danh Tùng ngầm kêu khổ, tuy anh ta không biết Lâm Vân là nhà giàu nào, nhưng anh ta có thể chắc chắn, anh ta chắc chắn không đấu lại được người ba đời giàu có.

“Vị nhân tài kiệt xuất này, tôi ra ba trăm năm mươi triệu, anh còn muốn tiếp tục ra giả không? Nếu muốn tiếp tục, tôi sẽ theo đến cùng…!Lương một năm của anh, có lẽ không nhiều bằng tiền tiêu vặt của tôi đầu.

Trên gương mặt Lâm Vân xuất hiện nụ cười nhìn chằm chằm Mạc Danh Tùng.

Tuy trong lòng Mạc Danh Tùng kêu khổ, nhưng mặt ngoài vẫn lộ ra bộ dạng trấn định.

“Hừ, một tên nhà giàu chỉ có thể sống bằng tiền dành dụm ba đời mà thôi.
 
Chương 376


Chương 376

Tường Vân, chúng ta đừng chấp nhặt với anh ta, chúng ta đi.

Chúng ta đổi nơi khác ăn cơm.

Mạc Danh Tùng nói.

“Mạc Danh Tùng, anh thật đúng là nhân tài kiệt xuất, không thể sánh bằng người ta, đều có thể nói ra tươi mát thoát tục, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ như vậy!” Lâm Vân lắc đầu cười đáp.

“Loại người như anh, không có bậc cha chủ của anh, anh không có gì hết.

Có gì mà phải đắc ý” Mạc Danh Tùng xanh mặt nói.

Mai Tường Vân cũng đứng dậy: “Lâm Vân, vẫn là câu nói đó, tôi coi thường loại cậu ấm nhà giàu, đời thứ ba nhà giàu như anh.”

Lâm Vân lắc đầu cười, mình là đời thứ ba nhà giàu không giả.

Nhưng Lâm Vân tự cảm thấy bản thân không làm chuyện gì xấu gì, cũng không làm chuyện độc ác mất tính người nào, nhưng Mai Tường Vân này chẳng phân rõ phải trái, biết mình là đời thứ ba nhà giàu xong, hoàn toàn nhận định mình là người xấu sao?

Sau khi Mai Tường Vân nói xong, lập tức xoay người định rời đi.

“Mai Tường Vân, đứng lại!” Lâm Vân gọi cô ấy lại.

“Mai Tường Vân, phí sửa chữa một tỷ không trăm năm mươi triệu kia, đừng quên lấy cho tôi…!Nhớ kỹ, trong vòng ba ngày, tự mình đưa tới tay tôi.” Lâm Vân lộ ra tươi cười nói.

“Anh…!Lông mày của Mai Tường Vân nhíu chặt lại.

“Nhìn thấy chưa, đời thứ ba nhà giàu mà cô khinh thường, có thể ra lệnh được cho cô.” Lâm Vân cười nói.

“Hừ, một tên đời thứ ba nhà giàu thối nát mà thôi.”

Mai Tường Vân giậm chân một cái, sau đó cùng rời đi với bạn trai Mạc Danh Tùng của cô ấy.

Sau khi hai người rời đi.

“Cậu này, chuyện cậu nói bao hết quán?” Vẻ mặt ông chủ tràn ngập chờ mong nhìn Lâm Vân.

“Lâm Vân tôi nói lời giữ lời, nếu đã đồng ý với ông, tất nhiên là sẽ chuyển ba trăm năm mươi triệu cho ông rồi.” Lâm Vân nói.

Chỉ cần Lâm Vân không muốn cho khoản tiền này, Lâm Vân hoàn toàn có thể không cho, nhưng Lâm Vân khinh thường loại chuyện bội bạc, nếu mình đã đồng ý, nhất định sẽ thực hiện.

Ngay sau đó, Lâm Vân thông qua di động, chuyển ba trăm năm mươi triệu cho ông chủ.

Ông chủ nhận được ba trăm năm mươi triệu xong, tất nhiên là vui tới mức cười toe toét, đây là thu nhập hai năm của ông ta đấy.

Ông chủ nhận tiền xong lập tức rời đi.

“Anh Vân, cái tên Mạc Danh Tùng kia đúng là giỏi giả vờ, bộ dạng tự cho là đúng xem thường người ta, nếu không phải anh Vân có tiền, chúng ta chắc chắn sẽ bị anh ta khinh bỉ.” Hoàng Luân nói.

Lâm Vân cười: “Đừng nhìn anh ta có vẻ hào hoa phong nhã, bộ dạng rất lịch sự, nói không chừng là một tên ra vẻ đạo mạo”

Sáng ngày hôm sau.

Tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Tổng giám đốc Lưu Ba đang báo cáo dự án mảnh đất số 1 ở khu bảo hộ với Lưu Ba, bày tỏ dự án đã định ra, rất nhanh sẽ khởi công, hơn nữa đã bắt đầu tuyên truyền trước rồi.

Lưu Ba mới báo cáo xong rời đi, thư ký đã đi tới nói: “Chủ tịch Lâm, bên ngoài có một cô gái tên Mai Tường

Vẫn muốn gặp anh.
 
Chương 377


Chương 377

“Mai Tường Vân sao?” Lâm Vân ngây ra một lúc.

Ngay sau đó, Lâm Vân vẫy tay: “Đi dẫn cô ấy vào đi.” Rất nhanh Mai Tường Vân đi theo thư ký đi vào, cô ấy mặc thường phục.

“Cảnh sát Mai, sao hôm nay có hứng thú tới tìm tôi thế?” Lâm Vân cười tươi nhìn Mai Tường Vân.

“Đây là một tỷ không trăm năm mươi triệu phí sửa chữa của anh, tự anh đếm đi!” Mai Tường Vân cầm một vali xách tay đặt trước mặt Lâm Vân.

HỒ, hiệu suất còn rất nhanh đấy, nhanh như vậy đã mang tới rồi.” Lâm Vân kinh ngạc nói.

“Nếu không có cục trưởng Lâm lên tiếng, anh nghĩ rằng tôi sẽ đưa cho anh sao?” Mai Tường Vân vẫn khinh thường Lâm Vân như cũ.

“Mai Tường Vân, làm phiền cô đừng nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ có được không?” Lâm Vân bất đắc dĩ nói.

“Anh cho rằng anh có chút tiền dơ bẩn, người nào cũng sẽ nịnh nọt anh sao? Thật có lỗi, tôi sẽ không” Mai Tường Vân lạnh giọng nói.

“Bạn trai kia của cô, chẳng lẽ không thích tiền sao?” Lâm Vân lắc đầu cười nói.

“Đừng lấy anh ấy ra so với anh, anh không xứng.

Mai Tường Vân trừng Lâm Vân một cái.

“Ha ha, xem ra ở trong mắt cô, anh ta rất thanh cao, rất tốt, cô có tin không, chỉ cần tôi ném một chút tiền, anh ta sẽ làm cấp dưới của tôi, ngoan ngoãn mặc tôi sai bảo hay không?” Lâm Vân lộ ra tươi cười châm chọc.

“Anh nằm mơ đi, anh ấy chắc chắn không có khả năng như vậy.” Mai Tường Vân kiên định nói.

“Xem ra ở trong lòng cô, anh ta rất thanh cao, nhưng rốt cuộc là anh ta có thanh cao hay không, chúng ta mỏi mắt chờ mong Lâm Vân cười nói.

“Tôi chẳng muốn nói lời vô nghĩa với anh.

Mai Tường Vân nói những lời này xong, lập tức xoay người rời đi.

Sau khi Mai Tường Vân rời đi, Lâm Vân liền gọi thư ký tới, bảo thư ký đi kiếm một phần tư liệu về Mạc Danh Tùng.

Rất nhanh, tư liệu được đưa tới tay Lâm Vân. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mạc Danh Tùng từng học đại học nào đó ở nước Mỹ, Lâm Vân điều tra ở trên mạng, phát hiện trường học này không có danh tiếng gì.

Ngoài ra dựa vào tư liệu, luận văn của Mạc Danh Tùng thật sự lấy được khen thưởng, là trường học của Mạc Danh Tùng trao tặng giải ba, nhưng dựa theo Lâm Vân tìm đọc, trường học này chỉ cần hoàn thành luận văn, đều nhận được giải ba do trường ban tặng.

Nói một cách đơn giản, giải ba này, giống như giấy khen ở mẫu giáo, mỗi người đều có, không có giá trị gì.

Kết quả, ở trong miệng Mạc Danh Tùng lại biến thành, luận văn của anh ta nhận được rất nhiều khen thưởng ở nước ngoài? Thành chuyện mà anh ta luôn khoác lác với người khác? “Mạc Danh Tùng này, quả nhiên không phải mặt hàng tốt.” Lâm Vân lắc đầu..

Viện nghiên cứu Bảo Thạnh.

Viện nghiên cứu được xây dựng vào thế kỷ trước, hiện giờ đã rất cũ kỹ.

Trong văn phòng của viện trưởng viện nghiên cứu.
 
Chương 378


Chương 378

Mạc Danh Tùng đang đứng trước bàn làm việc.

“Danh Tùng à, viện nghiên cứu Bảo Thạnh chúng ta, hiện giờ tài chính khan hiếm, không thể nuôi được quá nhiều người, cậu sớm tìm một nơi mới đi, tôi sẽ trả cho cậu hai tháng tiền lương” Viện trưởng nói.

Sau khi Mạc Danh Tùng nghe thấy vậy, đồng tử lập tức co rụt lại.

Nhưng anh ta vẫn giả bộ trấn định nói: “Viện trưởng, nếu mà tôi rời đi, nhất định là tổn thất đối với viện nghiên cứu Bảo Thạnh, ông hãy suy xét cân nhắc lại đi, bên viện nghiên cứu ở tỉnh đã ra giá bảo tôi tới đó, tôi vì bạn gái, mới ở lại thành phố Bảo Thạnh.

Viện trưởng đặt kính xuống, lạnh giọng nói: “Mạc Danh Tùng, cậu đừng giả vờ nữa, cậu có mấy cần mấy lượng, chẳng lẽ chính cậu không rõ sao? Tôi từng hỏi viện nghiên cứu ở tỉnh rồi, người ta chưa từng mời cậu

Cuối cùng sắc mặt Mạc Danh Tùng thay đổi, không có mặt mũi nói tiếp nữa.

“Tôi đã biết viện trưởng

Sau khi nói xong, Mạc Danh Tùng lập tức xoay người ra khỏi văn phòng.

Mạc Danh Tùng mới đi ra, một người đàn ông vội vàng chạy tới.

“Danh Tùng, thư ký của chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên tìm anh, bây giờ đang ở bên ngoài, hình như nói muốn ra giá cao thuê anh.” Người đàn ông nói.

Mạc Danh Tùng vốn ủ rũ, lập tức lộ ra vui mừng.

“Danh Tùng, tập đoàn Tỉnh Xuyên gia nghiệp lớn, có tiến lại có quyền, vậy mà bọn họ chủ động tới tìm anh, đúng là khiến người ta hâm mộ.” Người đàn ông nói.

“Tôi tài giỏi như vậy, không sợ không có nơi để đi.” Mạc Danh Tùng cười nói.

Rất nhanh, Mạc Danh Tùng đã gặp được thư ký.

“Anh Mạc Danh Tùng, chủ tịch của chúng tôi nói muốn gặp riêng anh, tự mình nói chuyện với anh.

Thư ký nói với

Mạc Danh Tùng.

“Được được được!” Mạc Danh Tùng vui sướng vội vàng gật đầu.

Đương nhiên là Mạc Danh Tùng biết tập đoàn Tỉnh Xuyên là tập đoàn lớn cỡ nào, có thể đi vào tập đoàn này làm việc, tuyệt đối là chuyện rất có mặt mũi.

Đương nhiên, lúc này Mạc Danh Tùng không biết, chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên là Lâm

Vân.

Cao ốc Tỉnh Xuyên.

Mạc Danh Tùng đi theo thư ký, đi tới trước văn phòng của chủ tịch.

Mạc Danh Tùng có vẻ vô cùng kích động, có thể khiến chủ tịch của Tỉnh Xuyên tự mình gặp anh ta, điều này khiến anh ta cảm thấy rất có mặt mũi.

“Anh Mạc, mời đi theo tôi.” Thư ký dẫn Mạc Danh Tùng, đi thẳng vào trong văn phòng.

Sau khi Mạc Danh Tùng tiến vào văn phòng của chủ tịch, liếc mắt một cái đã nhận ra Lâm Vân ngồi trước bàn làm việc.

“Là là…!Là anh

Đôi mắt Mạc Danh Tùng trợn to, trong mắt tràn ngập khiếp sợ và kinh ngạc.

Chuyện ngày hôm qua, Mạc Danh Tùng còn nhớ rất rõ, đương nhiên là anh ta nhận ra Lâm Vân.

“Không sai, là tôi.” Lâm Vân cười nói.
 
Chương 379


Chương 379

“Anh…!Anh là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên sao?” Giọng nói của Mạc Danh Tùng đã trở nên bén nhọn.

“Không phải là Mai Tường Vân nói, anh là đời thứ ba nhà giàu sao? Sao…!Sao anh có thể biến thành chủ tịch của Tỉnh Xuyên được?” Mạc Danh Tùng không nhịn được kinh ngạc nói.

“Không sai, tôi thật sự là đời thứ ba nhà giàu, ông ngoại tôi là Liễu Chí Trung.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Lê…!Liễu Chí Trung?”

Mạc Danh Tùng không nhịn được nuốt nước bọt, trong lòng anh ta dấy lên sóng to gió lớn.

Liễu Chí Trung là ai, Mạc Danh Tùng biết rất rõ.

Anh ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, người mà Mai Tường Vân bạn gái anh ta khinh bỉ, ngày hôm qua anh ta còn đấu lại, thực ra là cháu ngoại của Lê Chi Thành.

Nghĩ tới đây, chân Mạc Danh Tùng như nhũn ra.

Anh ta biết rất rõ, nhân vật như vậy, bóp chết anh ta dễ dàng như bóp chết con kiến.

Nhưng Mạc Danh Tùng vẫn cố gắng trấn định.

“Nói chuyện chính đi, hôm nay tôi tìm anh tới, là muốn thuê anh làm bảo vệ công ty chúng tôi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

Mạc Danh Tùng sửng sốt: “Bảo vệ sao? Chủ tịch Lâm, công việc của tôi rất tốt, cho nên ý tốt của anh tôi nhận rồi.”

Bảo anh ta làm bảo vệ sao? Đùa gì thế, nếu không phải sợ thân phận của Lâm Vân, anh ta đã mở miệng mắng rồi.

Hơn nữa, Mạc Danh Tùng nhìn thấy Lâm Vân xong, anh ta cũng đánh mất ý nghĩ tới Tỉnh Xuyên làm việc.

“Anh đừng vội từ chối, anh còn chưa nghe tôi nói giá mà, ba trăm năm mươi triệu một tháng, anh suy nghĩ một lần đi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Ba trăm năm mươi triệu?” Mạc Danh Tùng vô cùng giật mình.

Nghe thấy giá tiền xong, trong lòng Mạc Danh Tùng lập tức quay cuồng.

Công việc hiện giờ của Mạc Danh Tùng, một tháng một trăm linh năm triệu, quan trọng là công việc này của anh ta sắp không còn.

Ba trăm năm mươi triệu, số tiền này hơn gấp ba tiền lương của anh ta.

“Sao thế? Chế ít à, vậy thì tăng tới bảy trăm triệu.

Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Bảy trăm triệu sao?” “ừng ực! ừng ực!

Mạc Danh Tùng không nhịn được nuốt nước bọt.

“Đây là giá cao nhất tôi ra rồi, có đồng ý hay không, tự anh suy xét.” Lâm Vân xoay người sang chỗ khác.

“Đồng ý! Không cần suy nghĩ nữa.

Tôi đồng ý!” Mạc Danh Tùng không do dự đồng ý.

Tiền lương bảy trăm triệu, đây là số tiền Mạc Danh Tùng không thể từ chối.

Nói đùa, tiền lương bảy trăm triệu, lương một năm sẽ là tám tỷ bốn trăm triệu đó.

“Quả nhiên là đúng với câu nói kia, không có chuyện tiền không làm được, nếu không được, vậy chỉ có thể nói tiền không đủ nhiều.” Lâm Vân cười nói.

Ngay từ đầu lúc Lâm Vân đề xuất thuê anh ta, Mạc Danh Tùng đã kiên quyết từ chối.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom