Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1668: 1668: Chương 1667





Chiến tranh giữa anh ta và tam điện hạ đã càng ngày càng nghiêm trọng, dẫn đến mức độ căng thẳng nhất rồi.

Phương Nguyên có hơi bối rối nói, ba của bọn họ, cũng chính là quốc chủ của nước T nhìn thấy hai người con trai tàn sát lẫn nhau, vậy mà có thể thờ ơ, như này cũng không phải là người rồi.

“Anh không sao chứ?”
Thẩm Hạ Lan vô thức hỏi một câu.

Cô bây giờ ít nhiều có thể hiểu được lý do Phương Nguyên thiếu thốn yêu thương rồi.

Mẹ ruột đã rời xa anh ta từ nhỏ, ba ruột không quan tâm đến sống chết của anh ta, nhìn bọn họ anh em tương tàn, đứa trẻ lớn lên trong tình cảnh như vậy, tâm lý không vặn vẹo cũng xem như may mắn rồi.

Mà anh ta còn là anh họ của cô, chỉ một điểm này, Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình nên quan tâm anh ta.

Ở bên kia Phương Nguyên khẽ mỉm cười, nói: “Anh không sao, em yên tâm.


Em gọi điện đến là vì muốn báo cáo giám định ADN của Vu Linh và Vu Phong phải không?”
“Phải.”
Thẩm Hạ Lan cũng không nói gì khác, trực tiếp thừa nhận.

“Em đợi một lát, anh gửi số liệu cho em, em tự mình xem đi.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu.

Phương Nguyên bỗng hỏi: “Hải Thành tuyết rơi chưa?”
“Tuyết rơi rồi, không lớn, sao hả? Anh muốn đến ngắm tuyết sao?”
Thẩm Hạ Lan thật ra vẫn hy vọng anh có thể quay về đón tết, nhưng đương nhiên điều kiện tiền đề là không thể mang đến phiền phức cho ông cụ Tiêu.

Phương Nguyên dừng lại một chút.

Đến Hải Thành ngắm tuyết?
Đây là một ý tưởng rất hay nhưng đáng tiếc là anh ta không đi được.


“Nói cho anh ngheHải Thành đón năm mới là như thế nào đi?”
Phương Nguyên châm một điếu thuốc.

Tiếng bật lửa vang lên rõ ràng, truyền qua đường dây điện thoại, tự nhiên Thẩm Hạ Lan cảm nhận được một chút sự cô đơn.

Trong lòng cô cảm thấy hơi buồn.

“Bình thường anh đón năm mới thế nào?”
Thẩm Hạ Lan hỏi ngược lại.

Phương Nguyên nheo mắt nhớ lại, âm thanh hơi khàn khàn.

“Lúc còn nhỏ được vú nuôi đưa tới chỗ phụ vương chúc Tết, sau đó ai về tẩm cung của người đó, nghe tiếng pháo nổ của những nhà thường dân, mặc dù trong cung điện cũng có pháo nhưng cũng không thể loại bỏ được sự cô đơn và hiu quạnh trong lòng.”
Trong lòng Thẩm Hạ Lan càng thêm buồn bã.

“Năm sau có thời gian thì anh về đây đón năm mới, anh sẽ biết được ở Hải Thành đón năm mới như thế nào.”
“Được.”
Tự nhiên Phương Nguyên có một chút cảm giác mong chờ..

 
Chương 1669: 1669: Chương 1668





Cho dù thế nào cũng tốt hơn là đón Tết một mình nhỉ?
Lúc trước ở đây còn có Thành Lâm ở bên cạnh anh ta nhưng từ nay về sau trên đời này không còn Thành Lâm nữa.

Trong lòng Phương Nguyên càng cảm thấy khó chịu hơn.

“Thôi không nói nữa, anh gửi số liệu cho em.”
Nói xong, Phương Nguyên cúp điện thoại.

Nghe những tiếng tít tít báo máy bận từ bên kia vang lên, Thẩm Hạ Lan không rõ trong lòng mình cảm thấy thế nào.

Không bao lâu sau Phương Nguyên gửi số liệu tới.

Thẩm Hạ Lan vội vàng xem thử, mối quan hệ con ruột là 99%.

Mặc dù đã đoán ra được từ sớm nhưng khi con số này xuất hiện trước mặt Thẩm Hạ Lan vẫn ngẩn người ra.


Không ngờ Vu Phong thật sự là con trai của Vu Linh!
Chẳng trách vì Vu Phong mà Vu Linh có thể làm ra được những chuyện đó, thậm chí còn không tiếc gì mà làm hại đến Triệu Ninh.

Nói dễ nghe một chút thì là coi thường Triệu Ninh làm chồng của Diệp Tử, nhưng nếu đứng từ góc độ khác, không phải vì Vu Linh muốn giúp Vu Phong nên mới không quan tâm đến hạnh phúc hôn nhân của Diệp Tử sao?
Thẩm Hạ Lan xót xa trong lòng.

Cả đời Diệp Tử khát khao tình thân, nhưng đến cuối cùng tất cả mọi thứ đều là lợi dụng.

Mặc dù Vu Linh cũng đối xử tốt với Diệp Tử được mấy ngày, nhưng so với cả cuộc đời bi thảm của Diệp Tử thì rõ ràng là Vu Linh không hề thương xót cho cô.

Tất cả mọi sự nhẫn nhịn của Vu Linh ở chỗ của Diệp Tri Thu đều là để tạo điều kiện cho Vu Phong.

Nghĩ đến đây Thẩm Hạ Lan không khỏi lắc đầu.

Bên phía của Phương Nguyên lại gửi một tin nhắn đến.


“Anh đã điều tra ra ba ruột của Vu Phong, muốn biết kết quả không?”
“Có.”
Thẩm Hạ Lan rất tò mò.

Phương Nguyên lại gửi một cái mặt cười và nói một câu châm chọc: “Nhất định em không thể ngờ được ba ruột của Vu Phong là ai đâu.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cô vẫn hỏi một câu: “Là ai vậy?”
“Ba anh.”
Phương Nguyên vừa nói xong câu này, Thẩm Hạ Lan kinh ngạc đến mức cầm điện thoại không chắc, điện thoại rơi bốp một cái xuống nền nhà.

“Sao lại như vậy?”
Ông Tiêu nhìn qua Thẩm Hạ Lan, khi biết cô đang nói chuyện điện thoại ông Tiêu đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, đến khi quay về cô đã nói chuyện xong, đang ngồi nghịch điện thoại nên mới ngồi xuống đối diện cô.

Thẩm Hạ Lan nghịch điện thoại nhưng không ngờ lại để rơi xuống sàn nhà, điều này làm ông Tiêu cảm thấy hơi bất ngờ.

Ông nhìn lại sắc mặt Thẩm Hạ Lan thì hơi kinh ngạc, không kìm được hỏi một câu.

“Không có gì ạ.”
Thẩm Hạ Lan che giấu tâm tư của mình, cô vội vàng nhặt điện thoại lên, nhìn tin nhắn Phương Nguyên vừa gửi đến tới mức thẫn thờ..

 
Chương 1670: 1670: Chương 1669





Không ngờ Vu Phong và Phương Nguyên lại chung một người ba?
Chuyện này là thật hay là giả?
Nếu như vậy không phải Vu Phong, Phương Nguyên và người Tam điện hạ gì kia có mối quan hệ cùng cha khác mẹ sao?
Thẩm Hạ Lan nheo chặt mày.

Nếu Vu Phong là vương tử của nước T, Vu Linh có một chỗ dựa và xuất thân lớn như vậy, vì sao bà ta lại được Diệp Tri Thu đưa từ cô nhi viện ra?
Lẽ nào ngay từ đầu đây đã là một kế hoạch?
Một kế hoạch được sắp đặt riêng cho Diệp Tri Thu?
Nếu như Vu Linh là người phụ nữ của quốc chủ nước T, vậy thì việc bà ta được sắp xếp đến bên cạnh Diệp Tri Thu là nhằm mục đích gì?
Là vì thí nghiệm trong tay của Diệp Tri Thu sao?
Lúc ban đầu có thể Diệp Tri Thu không có nhiều đam mê lắm cho thí nghiệm này, nhưng sở dĩ ông ta lại điên cuồng như vậy hoàn toàn là do người phụ nữ tên Mạnh Vũ Kha kia.

Nếu như vậy, Mạnh Vũ Kha cũng là quân cờ do quốc chủ nước T sắp xếp sao?

Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan tự nhiên cảm thấy sau lưng đổ mồ hôi lạnh toát.

Nếu những suy nghĩ điên rồ của cô là chính xác, vậy thì không phải cả gia đình nhà họ Diệp đã bị người ta tính kế sao, cho dù Phương Thiến có dã tâm thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là người bị kẻ khác lợi dụng, làm bình phong cho người khác.

Huống hồ gì vẫn còn một Mạnh Vũ Kha.

Làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy được, một người phụ nữ bị bệnh lạ gặp được Diệp Tri Thu?
Hơn nữa còn là một người phụ nữ ở cô nhi viện.

Càng nghĩ Thẩm Hạ Lan càng cảm thấy hoảng sợ.

“Anh, anh có biết người phụ nữ tên Mạnh Vũ Kha không?”
Tiếng “anh” của Thẩm Hạ Lan làm Phương Nguyên cảm thấy rất ấm áp.


“Không quen, Mạnh Vũ Kha là ai vậy?”
Thẩm Hạ Lan suy nghĩ một lát rồi nói bệnh tình của Thẩm Vũ Kha cho Phương Nguyên biết.

Không còn cách nào khác, Diệp Tri Thu đã chết, Mạnh Vũ Kha cũng chết theo, hiện giờ muốn điều tra thông tin của Mạnh Vũ Kha cũng không thuận tiện lắm.

Phương Nguyên sau khi nghe phần miêu tả của Thẩm Hạ Lan, chau mày trầm tư suy nghĩ một lát rồi nói: “Người mà em nói hình như trước đây anh có nghe nói tới, là người của nước T chúng ta, có lẽ cũng là con gái của chú họ anh, nhưng người đó không tên là Mạnh Vũ Kha mà tên là Phương Hiểu Hi.

Bởi vì trên người có một căn bệnh lạ nên từ nhỏ đã bị chú anh đuổi ra khỏi gia tộc, sau này như thế nào thì cũng không ai biết nữa, chỉ nghe nói là rời khỏi nước T, không rõ tung tích ở đâu.”
Tự nhiên tim Thẩm Hạ Lan nấc lên một tiếng.

Quả nhiên!
Mạnh Vũ Kha là người nước T, chẳng lẽ Vu Linh cũng là người nước T?
Mạnh Vũ Kha cũng không tên là Mạnh Vũ Kha mà tên là Phương Hiểu Hi, vậy thì có khả năng Vu Linh cũng không phải tên là Vu Linh không?
Nếu tất cả mọi chuyện đều có liên quan đến nước T, vậy có phải là tất cả mọi thứ của nhà họ Diệpđều có liên quan đến nước T?
Mà Vu Phong là con trai của quốc chủ nước T, vậy có phải có thể nói tất cả mọi việc đều có liên quan đến ba ruột của Phương Nguyên không?.

 
Chương 1671: 1671: Chương 1670





Vừa nghĩ tới khả năng này, cả người Thẩm Hạ Lan đều cảm thấy không ổn.

Đương nhiên là Phương Nguyên biết Thẩm Hạ Lan nghĩ đến chuyện gì.

Thẩm Hạ Lan là người thông minh, nói một hiểu mười, hơn nữa anh ta còn đã tiết lộ cho cô nhiều thông tin quan trọng như vậy.

“Có phải có cảm giác thế giới quan đang vỡ vụn không?”
Lúc này là Phương Nguyên còn có tâm trạng để nói đùa.

Thẩm Hạ Lan cầm điện thoại rời khỏi phòng khách, đi tới ban công phòng ngủ, cô gọi một cuộc điện thoại đi.

Lần này Phương Nguyên bắt máy khá nhanh.

“Rất kỳ lạ đúng không?”
“Ba anh là người thế nào?”
Thẩm Hạ Lan hỏi thẳng.


Phương Nguyên nhìn điện chính ở bên ngoài, không kìm được cười khểnh một tiếng: “Ông ta là một người máu lạnh, ích kỷ, tâm tư cũng hết sức kỳ quặc, làm cho người khác không thể nào đoán được.

Ông ta không quan tâm đến việc sống chết của con trai, đối với ông ta, ông ta chỉ quan tâm đến việc ai có thể kế thừa được chiếc áo choàng của ông ta.

Ai có thể tranh đấu đến cuối cùng, người chiến thắng cuối cùng sẽ được ông ta truyền cho vương vị.

Ông ta không thiếu con trai, cũng không cần tình cảm cha con, có những lúc anh còn nghi ngờ không biết ông ta có phải một người máy không có cảm xúc không.

Đáng tiếc đó chỉ là những nghi ngờ của anh, ông ta vẫn là con người làm bằng máu thịt.”
Nói đến đây, Phương Nguyên không khỏi cười khổ.

Thẩm Hạ Lan không thể tưởng tượng được một người như vậy rốt cuộc làm sao để tồn tại được trên thế giới này?
Một người nếu như đến cả tình cảm cha con cũng không quan tâm thì không biết ông ta còn quan tâm được đến điều gì?
Lần đầu tiên Thẩm Hạ Lan cảm thấy hơi sợ.

Nếu những gì cô đoán là thật vậy thì đối thủ kia đúng là quá đáng sợ.


“Tam điện hạ biết thân phận của Vu Phong không?”
“Làm sao có thể được? Nếu chú ba biết thân phận của Vu Phong làm sao có thể giữ Vu Phong ở bên cạnh mình? Có lẽ người đầu tiên mà cậu ta muốn giết không phải là anh mà chính là Vu Phong.”
Phương Nguyên châm chọc.

“Anh sẽ không nói cho cậu ta chuyện này đâu, nếu không phải em bảo anh điều tra quan hệ của Vu Phong và Vu Linh thì anh cũng không rảnh rỗi đến mức đối chiếu huyết thống của mình với Vu Phong rồi biết được bí mật này.”
Tự nhiên Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút.

“Sao anh lại nghĩ đến chuyện làm giám định với Vu Phong?”
“Bởi vì anh cảm thấy anh ta có một số điểm giống anh.

Rất nhiều người nói anh có đôi mắt rất giống ba anh, mà Vu Phong cũng có một đôi mắt như vậy.

Khi gián điệp của em đến đưa tóc cho anh đã nói với anh chuyện đằng sau Vu Phong có một vết bớt, còn nói nó có hình dạng thế nào.

Mọi người có thể không biết trên người mấy anh em bọn anh đều có một vết bớt như vậy.

Nói đến cái bớt này thực ra đó là do ba anh tìm bác sĩ trong cung để tiêm vacxin cho bọn anh, đây là dấu vết để lại của lúc đó.

Ngoại trừ con ruột của ba anh ra, những người khác sẽ không có vết tiêm này.”
Câu nói của Phương Nguyên làm Thẩm Hạ Lan ngẩn người lần nữa.

“Khi mới ra đời tiêm vacxin không phải ở trên cánh tay sao?”.

 
Chương 1672: 1672: Chương 1671





“Câu hỏi này em không cần thắc mắc và hỏi đâu, chuyện này thuộc về bí mật của hoàng gia, em cũng đừng hỏi.”
Phương Nguyên đã nói như vậy, Thẩm Hạ Lan đành bớt tò mò lại.

“Được rồi, vậy nên bởi vì trên người Vu Phong có dấu vết đó nên anh mới phát hiện ra đúng không?”
“Ừm.”
“Vậy Tam điện hạ chưa từng nhìn thấy vết bớt đó của Vu Phong sao?”
Phương Nguyên cười lạnh: “Vu Phong là người tâm tư kín đáo, làm sao có thể để lộ mình trước mặt chú ba? Anh đang nghĩ anh ta cam tâm tình nguyện làm quân sư cho chú ba có thể là để tìm một sự bảo vệ.

Sự bảo vệ này có thể không phải là sự trừng phạt của pháp luật nước ta, bởi vì một khi thân phận của anh ta bị lộ ra ngoài, cho dù anh ta phạm pháp ở nước em nhưng với thân phận là vương tử của nước T và mối quan hệ ngoại giao giữa hai nước thì có thể thương lượng được.

Anh cảm thấy anh ta đang che giấu thân phận của mình, hơn nữa anh ta luôn mang dã tâm trong người, tâm tư cũng ác độc và kín đáo.

Vậy nên em và Diệp Ân Tuấn phải cẩn thận một chút, ngay từ lúc đầu mục tiêu của anh ta đã là nhà họ Diệp, về sau bởi vì cái chết của Vu Linh nên mới không buông tha cho hai người.

Anh đang nghĩ có phải nhà họ Diệp có thứ gì mà anh ta muốn không?”
Trái tim Thẩm Hạ Lan co rút.


“Nhà họ Diệp vẫn còn thứ mà Vu Phong muốn sao? Làm sao có thể được? Những thứ mà ba anh hay Vu Phong muốn đều đã hoàn toàn tan biến sau cái chết của Diệp Tri Thu.

Bây giờ nhà họ Diệp đừng nói đến nghiên cứu số liệu gì nữa, đến một chút đồ đạc lúc ban đầu cũng không còn.

Bây giờ bọn em chỉ kinh doanh bình thường, Vu Phong còn muốn lấy gì của nhà họ Diệp?”
“Anh cũng không biết, đây chỉ là suy đoán của anh, cũng không thể loại trừ khả năng Vu Phong vì cái chết của Vu Linh nên mới nhắm vào hai người.

Được rồi, cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, nếu như anh đã vô tình biết được bí mật của Vu Phong thì đương nhiên sẽ giúp em thôi, em tự cẩn thận một chút.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu nhưng trong lòng cảm thấy hơi nặng nề.

Những thông tin hôm nay cô biết được quá chấn động, cô vẫn chưa tiêu hóa được hết.

Tự nhiên lúc này Phương Nguyên lại hỏi cô một câu.


“Hạ Lan, em vẫn định để cho tên gián điệp kia sống mà quay về sao?”
“Anh có ý gì?”
Trong lòng Thẩm Hạ Lan tự nhiên nhói lên.

Đương nhiên Thẩm Hạ Lan rất luôn quan tâm đến thân phận của người gián điệp, hiện giờ nghe thấy Phương Nguyên nói như vậy, trong lòng cô không khỏi cảm thấy lo lắng.

Phương Nguyên lại nói bằng vẻ không quan tâm lắm: “Không sao, anh chỉ muốn hỏi thôi, nếu em cần anh ta sống để quay về thì anh sẽ giúp em để ý một chút.

Khi nào cần thiết anh sẽ ra tay để xử lý anh ta, đến lúc đó không để liên lụy đến em.”
“Đừng! Anh tuyệt đối đừng làm như vậy! Em mong anh ta được bình an.

Anh, anh ta là bạn của em.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng nói.

Phương Nguyên không quan tâm lắm, chỉ đồng ý qua loa, hai người nói chuyện một lát thì Phương Nguyên cúp điện thoại.

Thẩm Hạ Lan chau mày, tìm một số điện thoại bên trong máy.

Đây là phương thức liên lạc giữa cô và gián điệp.

Thẩm Hạ Lan tìm lại lịch sử trò chuyện trên Facebook, lướt lại nội dung nói chuyện giữa cô và Trương Vũ..

 
Chương 1673: 1673: Chương 1672





“Tôi muốn đối phó với Vu Phong nhưng gần như không ai có thể tiếp cận được với anh ta, anh có cách nào hay không?”
Đây là những gì rất lâu trước đây Thẩm Hạ Lan đã nói với Trương Vũ.

“Để tôi đi.

Khi chị tôi chết, tôi vẫn chưa biết được mọi chuyện phía sau, chị ấy thích Tống Dật Hiên mà Tống Dật Hiên lại thích chị.

Trong chuyện này, cái chết của chị tôi không liên quan gì đến chị nhưng nếu nghĩ kỹ hơn, với vị trí hiện tại của tôi, khó tránh được việc tôi sẽ bị người khác xúi giục tìm đến chị để báo thù cho chị tôi.

Tôi chính là đối tượng dễ được chọn để lôi kéo nhất.”
Trương Vũ trả lời thẳng thắn.


“Không được, cậu không thể đi được, con người Vu Phong độc ác tàn nhẫn, quan trọng nhất là tâm tư anh ta vô cùng kín đáo, chỉ một chút sơ hở cũng có thể lấy được mạng của cậu.

Tôi không thể để cậu xảy ra chuyện.

Con cháu của Trương Gia Trại không còn nhiều, cho dù là làm việc thiện tích đức thì tôi cũng không thể để cậu đi.”
Thẩm Hạ Lan thẳng thừng từ chối.

Nhưng Trương Vũ lại nói nhỏ: “Mợ chủ, chị đừng câu nệ như vậy, thực ra chị cũng biết tôi là sự lựa chọn tốt nhất đúng không? Chỉ cần giữa chúng ta xảy ra một mâu thuẫn rất lớn, tôi bắt đầu manh nha suy nghĩ muốn phản bội lại chị thì chắc chắn Vu Phong sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu.

Đến lúc đó việc tôi đánh vào nội bộ của Vu Phong sẽ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nếu chị chặt tay chặt chân tôi thì lời nói của tôi đương nhiên càng có sức thuyết phục.

Mợ chủ, đừng do dự nữa, Vu Phong đã hại chị tôi, cũng khiến chị cả đời không được yên ổn.

Cho dù là đại đội trưởng của Ám Dạ hay là em trai của Trương Mẫn thì tôi cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm này.”
“Nhưng nếu thật sự chặt tay chặt chân cậu thì phần đời về sau của cậu biết làm thế nào?”
Thẩm Hạ Lan chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy sợ hãi.

Nhưng Trương Vũ lại không hề quan tâm: “Tôi tin mợ chủ sẽ không bỏ mặc, không quan tâm phần đời còn lại của tôi đâu đúng không? Hơn nữa tôi cũng không yếu như vậy, nếu như được điều trị đúng cách, tay chân của tôi có lẽ vẫn hồi phục được.”

“Không được.”
Lịch sử nói chuyện của hai người dừng lại ở đây nhưng tâm tư của Thẩm Hạ Lan đã quay về ngày hôm đó.

Thực ra lúc Diệp Ân Tuấn đưa cô tới, cô không hề biết Trương Vũ đang ở đó.

Sau khi hai người đặt ra nhiệm vụ này, Trương Vũ bắt đầu cố gắng thể hiện thái độ của mình với cái chết của Trương Mẫn, lợi dụng quyền lực trong tay mình không ngừng đi điều tra chân tướng ban đầu.

Quả nhiên Vu Phong không bỏ qua cơ hội này để ly gián, anh ta bắt đầu tiếp cận với Trương Vũ.

Mỗi lần người của Vu Phong tiếp xúc, Thẩm Hạ Lan đều biết, Trương Vũ không hề che giấu cô một chút nào.

Nhưng cũng chính vì vậy mà Thẩm Hạ Lan mới càng cảm thấy đắn đo và buồn.

Lúc Trương Vũ tới Trương Gia Trại để tìm quyển sách cổ, Thẩm Hạ Lan đã biết là thời cơ đã tới nhưng không ngờ lại gặp được Trương Vũ ở đường biên giới nước T, thậm chí còn bị người của Kình Thiên Minh phát hiện.


Mọi chuyện phát triển như vậy càng có sức thuyết phục hơn những gì bọn họ đã tính toán.

Thẩm Hạ Lan còn nhớ khi cô tìm được để cắt đứt gân tay và gân chân của Trương Vũ, mặc dù lòng bàn tay cô rất run nhưng cuối cùng cô cũng kìm lại được.

Cô cho người đưa Trương Vũ vào bệnh viện cứu chữa kịp thời, người bên ngoài sẽ cảm giác là cô sợ Trương Vũ chết, muốn giữ lại tính mạng cho anh ta nhưng chỉ có một mình Thẩm Hạ Lan biết là cô sợ Trương Vũ trở thành một người tàn phế.

Nhưng cũng may là Vu Phong thích thân thủ của Trương Vũ, không nỡ để cho cậu ta rơi rụng như vậy nên sau khi Trương Vũ được đưa đến bệnh viện đã được người của Vu Phong bí mật đưa đi.

Khi Thẩm Hạ Lan nhận được tin đó, cô không biết trong lòng mình có cảm giác gì, chỉ là khóe mắt ửng đỏ lên.

Trương Vũ đã hi sinh vì cô như vậy, nếu như cô không thể diệt trừ được tận gốc Vu Phong thì làm sao có thể xứng đáng với Trương Vũ..

 
Chương 1674: 1674: Chương 1673





Trong lòng Thẩm Hạ Lan vô cùng nặng nề.

Ẩn mình bên cạnh Vu Phong vốn dĩ đã là một chuyện rất nguy hiểm, hiện giờ cậu ta còn phải đưa tin tức ra ngoài, như vậy càng tăng thêm khả năng bị lộ tẩy.

Phương Nguyên hỏi có cần để Trương Vũ sống không?
Làm sao Thẩm Hạ Lan lại không để cho cậu ta sống chứ?
Nếu như có thể cô chỉ muốn thay Trương Vũ đi qua đó.

Thẩm Hạ Lan đang khó chịu trong lòng tự nhiên điện thoại kêu lên một tiếng, là tin nhắn Triệu Ninh gửi tới.

“Chị dâu, thân phận xuất thân của Vương Cương rất sạch sẽ, không hề có quan hệ gì với Vu Phong, chỉ có điều là con trai ông ta tranh giành bạn gái với con trai của một nhà giàu.

Trong lúc tức giận, ông ta đã đánh vỡ đầu cậu kia.

Đối phương nói muốn lấy mạng của ông ta, vậy nên Vương Cương mới vội vàng đưa con trai ra nước ngoài lánh nạn.

Nhưng vì không có quá nhiều tiền, người của Vu Phong tìm tới ông ta, hơn nữa còn hứa sẽ giúp ông ta giải quyết công việc.


Nhưng ông ta nói mình không hề biết con chip nhỏ đó lại là một quả bom hẹn giờ.”
Câu nói của Triệu Ninh làm Thẩm Hạ Lan thừ người ra một lát.

Nói như vậy thì Vương Cương không phải là người của Vu Phong, ông ta chỉ bị đồng tiền của Vu Phong lợi dụng.

“Con chip?”
Thẩm Hạ Lan nắm bắt được điểm quan trọng nhất trong câu nói của Triệu Ninh.

“Đúng, là một con chip.

Máy kiểm tra mà ông ta đưa cho tôi chỉ là cái cớ, khi tôi nhận lấy, ông ta tiện thể gắn con chip đó lên người tôi.

Tôi cũng không biết, đến khi tôi đi vào bãi xe, con chip tự động cảm ứng được xe của chị, rồi lập tức hút lại gần giống như nam châm, vậy nên mới có chuyện sau đó.

Triệu Ninh vội vàng nói.

Lông mày Thẩm Hạ Lan hơi chau lại.


“Nói như vậy nghĩa là xe của tôi đã bị người khác động chân động tay vào từ trước đây rồi đúng không?
Mặc dù không phải là bom hẹn giờ nhưng có liên quan đến việc tiếp xúc với bom hẹn giờ, ít nhất thì cũng có thể khiến máy tính và con chip tìm được chính xác vị trí xe của tôi.

Nếu như nói cái này không được lắp từ trước thì đánh chết tôi cũng không tin.”
Triệu Ninh nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói vậy, lông mày cũng lập tức nhăn lại.

Nếu nói như vậy, đúng là không dễ để tìm ra người này.

Bởi vì hệ thống camera của nhà họ Diệp cũng không quay được kẻ đó làm những gì sau khi vào trong bãi đỗ xe.

Nhưng người giúp việc có thể vào bãi đỗ xe để bảo dưỡng xe cũng không phải là nhiều, cũng chỉ có ba bốn người đó.

Triệu Ninh vội vàng nói: “Tôi sẽ lập tức cho người giám sát bốn người bọn họ, một khi có ai có hành động bất thường, chúng ta cũng kịp thời phát hiện ra.”
“Được, làm như vậy cũng được.”
Thẩm Hạ Lan và Triệu Ninh lại nói thêm vài câu nữa với nhau rồi mới cúp máy.

Hàng loạt những thông tin này làm đầu cô đau như búa bổ.

Thẩm Hạ Lan xoa huyệt thái dương, định đi ngủ một lát.

Diệp Ân Tuấn và Diệp Minh Triết cũng không biết bao giờ mới về, cô thật sự cảm thấy hơi mệt.

Thẩm Hạ Lan ra khỏi ban công, nằm thẳng xuống giường, không bao lâu sau thì ngủ thiếp đi..

 
Chương 1675: 1675: Chương 1674





Cũng không biết cô ngủ được bao lâu thì tự nhiên bên dưới có tiếng nói chuyện, mặc dù âm thanh không lớn lắm nhưng cũng khiến cô tỉnh dậy.

Cô nhìn qua thời gian, cũng mới chỉ có nửa tiếng trôi qua.

Vậy nên lúc Diệp Ân Tuấn và Diệp Minh Triết không có ở đây, cô cũng không ngủ được ngon.

Thẩm Hạ Lan đứng dậy rửa mặt, mở cửa phòng ra thì nhìn thấy Hoắc Chấn Hiên dẫn Diệp Nghê Nghê đi tới, tâm trạng cô khó khăn lắm mới trở nên vui vẻ hơn một chút.

“Nghê Nghê về rồi sao?”
“Sắc mặt mẹ kém quá.”
Diệp Nghê Nghê nhìn Thẩm Hạ Lan rồi nói.

Nghe con bé nói như vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Thẩm Hạ Lan.

“Đúng là sắc mặt không được tốt, sao vậy? Cháu không nghỉ ngơi được sao? Hay là vụ nổ làm cháu bị thương?”

Hoắc Chấn Hiên nghĩ tới việc này xong, cả người lập tức trở nên căng thẳng.

Thẩm Hạ Lan vội vàng lắc đầu nói: “Cháu không sao, chỉ là không ngủ ngon thôi.

Sao vậy, chuyện vụ nổ mà chú cũng biết sao?”
“Chuyện này ồn ào như vậy, chú có thể không biết sao?”
Hoắc Chấn Hiên nhìn Thẩm Hạ Lan hơi trách móc: “Cháu đấy à, gần đây thì thu mình một chút đi, đừng đi khắp nơi như vậy.”
“Cháu biết rồi.”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng trả lời.

Diệp Nghê Nghê nói mình buồn ngủ, muốn về phòng ngủ nên Dũng đưa con bé đi.

Ông cụ Tiêu nhường lại phòng khách cho Thẩm Hạ Lan và Hoắc Chấn Hiên.

Hoắc Chấn Hiên đợi đến khi trong phòng khách không có ai mới thấp giọng nói: “Cháu thật sự không bị thương chứ?”

“Không có, không lẽ chú ba còn mong cháu bị thương sao?”
Thẩm Hạ Lan được thể trừng mắt nhìn Hoắc Chấn Hiên một cái.

Hoắc Chấn Hiên bị cô nói lại một câu cũng cảm thấy hơi ngại, xoa xoa mũi rồi nói: “Không phải chú quan tâm cháu sao?”
“Cảm ơn chú ba.”
Thẩm Hạ Lan cười tươi đáp lại.

“Chú ba, chú không bận việc chứ? Cháu pha cho chú ấm trà.”
Thẩm Hạ Lan hỏi xong, định pha trà luôn nhưng đã bị Hoắc Chấn Hiên ngăn lại.

“Chú không có thời gian để uống trà cháu pha đâu, nói đúng hơn thì tới cuối năm có thể chú sẽ càng bận hơn.”
“Vì sao ạ? Vì chuyện vụ nổ của cháu sao?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Hoắc Chấn Hiên nghi hoặc.

Hoắc Chấn Hiên lắc đầu nói: “Không phải, là chú phải đi tiếp quản vị trí và công việc của Trạm Dực.”
“Cái gì ạ?”
Thẩm Hạ Lan biết Trạm Dực là ai, không phải cô nói Hoắc Chấn Hiên không làm được vị trí của Trạm Dực mà cô chỉ không biết vì sao lại bất ngờ như vậy?
Hoắc Chấn Hiên nhìn thấy khuôn mặt ngạc nhiên của Thẩm Hạ Lan bèn hỏi một câu: “Cháu không biết Trạm Dực đã xảy ra chuyện rồi sao?”
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Thẩm Hạ Lan vội vàng hỏi..

 
Chương 1676: 1676: Chương 1675





Hoắc Chấn Hiên thấp giọng nói: “Xảy ra chuyện gì chú không nói với cháu được vì đây là bí mật quân sự, nhưng chuyện Trạm Dực bị đình chỉ công tác không nhận lương là thật, trước mắt đã bị đưa đi để thẩm tra rồi.”
“Đưa đi để thẩm tra ạ? Nghiêm trọng như vậy sao? Lúc cháu từ nghĩa trang liệt sĩ về anh ấy còn đến mà.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy không tiếp nhận nổi chuyện này.

Hoắc Chấn Hiên thở dài một hơi: “Vốn dĩ là cậu ấy đang ở trong thời kỳ quan sát, nghĩa trang liệt sĩ vốn dĩ thuộc phạm vi quản lý của cậu ấy, xảy ra một vụ lớn như vậy, đương nhiên phải có người đứng ra chịu trách nhiệm.

Diệp Ân Tuấn muốn gánh vác trách nhiệm này nhưng bên trên đã đình chỉ công tác của Trạm Dực rồi lập tức đưa đi rồi.

Hiện giờ nhà họ Trạm chắc đang rối tung lên rồi, Trạm Dương và Trạm Nguyệt Nhi đều đã bị giữ quân tịch, được đưa về nhà để điều tra.

Vợ Trạm Dực lại có vẻ yên ắng, không đề cập đến việc muốn gặp chồng, có lẽ cũng chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ, kiên cường.

Nghe Hoắc Chấn Hiên nói như vậy, trong lòng Thẩm Hạ Lan vô cùng sốt ruột.

Nhà họ Trạm xảy ra chuyện lớn như vậy, không ngờ lại có liên quan đến vụ nổ của cô, rất có khả năng đây là kế hoạch một mũi tên trúng hai đích.

Mọi người đều biết bốn cậu chủ ở Hải Thành có mối quan hệ rất tốt, hiện giờ kéo được Trạm Dực xuống đồng nghĩa với việc cắt đứt chỗ dựa của Diệp Ân Tuấn vào quân đội.


Tự nhiên Thẩm Hạ Lan ngẩng đầu lên hỏi: “Đơn xin chuyển ngành của Ân Tuấn đã được thông qua chưa ạ?”
“Tạm thời vẫn chưa, Trạm Dực vẫn chưa ký tên, chuyện đơn từ cứ bị giữ lại.

Nhưng hiện giờ cậu ấy bị đưa đi thẩm tra rồi, có lẽ đơn sẽ được phê chuẩn nhanh thôi.

Cho dù bây giờ Diệp Ân Tuấn có muốn hối hận thì cũng không kịp nữa.”
Câu nói này của Hoắc Chấn Hiên làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy một sự bất thường.

“Anh cả Trạm Dực thật sự nghiêm trọng lắm sao?”
Thẩm Hạ Lan theo bản năng hỏi một câu.

Hoắc Chấn Hiên thở dài một hơi, sờ lên đầu Thẩm Hạ Lan, khẽ nói: “Lần này e rằng sắp đổi thời rồi.

Chú đi trước, cháu cứ an ổn đợi, có chuyện gì tìm chú nhỏ của cháu, đừng để mỗi lần xảy ra chuyện thì nhà họ Hoắc đều được biết cuối cùng.

Đương nhiên, chú cũng hi vọng từ nay về sau cháu không còn xảy ra chuyện nữa, biết không?”

Giữa vầng trán của chú ta là lo lắng, ngưng trọng không thay đổi.

Thẩm Hạ Lan vội vã gật đầu một cái.

“Chú ba, tự chú cũng phải cẩn thận một chút.

Nếu như có thể mà nói, lúc thích hợp cũng có thể mượn nhờ sức mạnh của chúng cháu.

cháu luôn cảm thấy chuyện của anh Trạm Dực lần này không đơn giản, mặc dù chú không chịu nói, nhưng mà cháu vẫn có thể cảm nhận được, có lẽ có liên quan đến chúng cháu có đúng hay không?”
“Đừng thăm dò, bất kể như thế nào chú cũng sẽ không có chuyện gì, chắc chắn thủ trưởng Trạm Dựccũng không có chuyện gì đâu.”
Lời nói này của Hoắc Chấn Hiên không phải là dễ dàng như vậy, Thẩm Hạ Lan có thể nghe ra.

Anh ta vừa đi không bao lâu, Diệp Ân Tuấn đã trở lại.

Thẩm Hạ Lan vội vàng đón anh.

“Sao rồi? Minh Triết đâu?”
“Minh Triết là tổ trưởng nhỏ của Sasa, phải ở lại quân khu để xử lý một số việc ở tiếp theo, đoán chừng tối hôm nay không về được đâu.”
Diệp Ân Tuấn vừa nói vừa phủi xuống mấy bông tuyết trên vai.

“Bên ngoài tuyết rơi rất lớn, đoán chừng rất nhiều con đường với sân bay gì đó phải dừng hoạt động rồi.”.

 
Chương 1677: 1677: Chương 1676





Thẩm Hạ Lan một bên tiếp nhận chiếc áo khoác bị tổn hại của Diệp Ân Tuấn, một bên nghe Diệp Ân Tuấn nói.

Tâm trạng của cô rất nặng nề, hệt như gió tuyết ở bên ngoài vậy.

“Nhanh đến phòng ngủ tắm nước nóng một chút.

Lò sưởi cũng mở rồi đó.

Có đói bụng không? Em đi làm chút gì cho anh ăn, lúc này hầu như tất cả mọi người đều đã ăn rồi.”
Thẩm Hạ Lan đau lòng nhìn ánh mắt mệt lử của Diệp Ân Tuấn, nhưng lại không biết mở miệng an ủi như thế nào.

Trạm Dực là anh cả của anh, bây giờ bị nhà nước điều tra, người khó chịu nhất có lẽ là anh.

Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu, lập tức nhấc chân đi đến phòng.

Ông cụ Tiêu nghe thấy Diệp Ân Tuấn trở về, vội vàng kêu người chuẩn bị món ăn, tránh bớt Thẩm Hạ Lan bắt tay vào làm.


“Ân Tuấn đâu?”
“Đi tắm rồi.”
Thẩm Hạ Lan trả lời ông cụ Tiêu, trong lòng lại có vài suy nghĩ.

Nhà Trạm Dực xảy ra chuyện lớn như vậy, An Nhiên có thể chịu nổi không?
Sau khi Diệp Ân Tuấn đi ra, người làm đã chuẩn bị xong món ăn, nhưng anh lại không hề có khẩu vị.

Ông cụ Tiêu biết giữa hai vợ chồng bọn họ vẫn còn có lời gì đó bèn đuổi những người khác đi, bản thân mình cũng trở về phòng.

Lúc trong phòng bếp chỉ còn lại Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan khẽ nói: “Em biết trong lòng anh khổ sở, chú ba cũng đến rồi, em đã biết anh Trạm Dực bị nhà nước điều tra.

Chắc chắn bây giờ anh rất lo lắng phải không?”
“Ừm.”
Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu, thì thầm: “Tiêu Niệm Vi muốn qua chăm sóc chị dâu cả, nhưng mà thân phận của cô ta khá nhạy cảm, tạm thời qua đó không thích hợp.


Bạch Tử Đồng lại đang mang thai, không tiện đi lại.

Lần này anh cả cũng bị chúng ta liên lụy rồi.”
“Là chuyện của chúng ta sao?”
“Cũng coi như không phải.

Có người báo cáo anh cả dính líu quá sâu đến tiền bạc của giới hắc đạo, nói anh ấy làm ô dù cho hắc đạo.

Lần này anh cả bị nhà nước điều tra, Lương Tử ở bên kia cũng bắt đầu bị người bí mật điều tra rồi.”
Lời của Trạm Dực khiến cho Thẩm Hạ Lan có hơi giật mình một chút.

Mọi người vẫn luôn biết rõ mối quan hệ của tứ thiếu Hải Thành, lại lựa chọn làm như không thấy, đó là vì mặc kệ là Trạm Dực cũng được, Tô Nam cũng được, với Lương Tử cũng chỉ là anh em kết giao chứ không có dây dưa lợi ích gì khác của anh ta, sao đột nhiên lại bùng lên Trạm Dực làm ô dù cho Lương Tử nữa?
Lương Thiệu Cảnh dấn thân vào ngành sản xuất, mấy năm này đã sớm tẩy trắng rất nhiều, nhưng mà cũng không thiếu mấy chuyện giang hồ vụn vặt, nếu thật sự tra mấy chuyện này, cũng không nói được là có thể tra ra chuyện gì.

Hiển nhiên, đối phương đang nhắm vào tứ thiếu Hải Thành rồi, định tiêu diệt từng người của tứ thiếu Hải Thành, mà người dễ ra tay nhất chính là Lương Thiệu Cảnh với Trạm Dực.

Thẩm Hạ Lan nhanh chóng phân tích tình huống một chút, sau đó thầm nói: “Em đi cho, bây giờ anh vẫn còn quân hàm trong người, có phải là cũng bị kiểm tra không?”
Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan một chút, có hơi bất đắc dĩ.

Có một người vợ thông minh như vậy nên như thế nào cho phải?
Anh cũng không biết giấu cô như thế nào nữa..

 
Chương 1678: 1678: Chương 1677





Thẩm Hạ Lan nhìn ánh mắt của anh đã biết ngay.

Cô cười nói: “Vừa vặn em không hy vọng Minh Triết đi con đường của anh, quá nguy hiểm.

Có thể là em không đủ tư cách làm quân tẩu, cho nên chuyện lần này đối với em mà nói ngược lại em còn thấy đây là một chuyện tốt, không chừng còn có thể khiến cho Minh Triết mất đi con đường tham gia quân ngũ, sau này có thể an tâm muốn làm cái gì thì làm cái đó.

Anh đó, nhiều năm dãi nắng dầm mưa như vậy, vì quốc gia vì nhân dân cũng làm không ít, vốn chúng ta đã định rút lui rồi, nếu như bởi vì chuyện này mà có thể rút lui được thì đấy cũng không tệ.”
“Chỉ sợ không thể như em mong muốn.”
Diệp Ân Tuấn bất đắc dĩ xoa đầu Thẩm Hạ Lan: “Đơn xin giải ngũ của anh bị giữ lại rồi.

Chuyện này nổi lên, nếu như kí tên cho anh giải ngũ, sẽ nói rõ là anh chạy trốn hiềm nghi.

Đừng quên, Lương Tử không chỉ là anh em của mỗi anh cả, mà còn là anh em của anh.

Nhưng thật ra anh không hề bị nhằm vào, chỉ là kiểm tra theo thông lệ thôi, giữa anh với Lương Tử có rất nhiều buôn bán qua lại, có thể đều sẽ bị lục ra để điều tra.

Chỉ là khoảng thời gian này cũng không thể rời khỏi Hải Thành.


Anh thấy trận tuyết này càng rơi càng có dấu hiệu lớn thêm, vừa vặn cũng phủ kín con đường, anh cũng không đi đâu cả, chỉ ở nhà với em và bọn nhỏ thôi.”
Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ, có điều cũng nhẹ gật đầu.

Kết quả này cũng không có gì có thể tranh luận.

Mối quan hệ qua lại và buôn bán qua lại giữa Diệp Ân Tuấn với Lương Thiệu Cảnh đều rõ ràng, rành rành đấy, sợ là có người cố ý giội nước bẩn.

Nghĩ tới đây, Thẩm Hạ Lan đột nhiên nhớ đến một người.

Người phụ nữ ở thành phố A bị bản thân mình hiểu lầm cấu kết với Diệp Ân Tuấn, vừa bị ném vào trong biển chết đuối kia.

Lòng của cô không khỏi lộp bộp một cái, nhưng cũng không có dò hỏi Diệp Ân Tuấn gì nữa.

Chuyện này cô sẽ âm thầm giải quyết.

“Vậy lát nữa em sẽ dẫn Nghê Nghê qua nhà Trạm Dực nha.


Quan hệ giữa chúng ta người đời đều biết, thân phận với bối cảnh của chúng ta cũng không có gì có thể khiến cho người ta đồn đoán, lúc này em sợ chị dâu cả chịu không nổi.”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn có hơi vướng mắc.

Lúc này tốt nhất là không hi vọng Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài, nhưng mà Lam Dực cũng muốn mình giúp đỡ chăm sóc người nhà.

Tiêu Niệm Vi với Bạch Tử Đồng đều không hợp qua đó, cũng chỉ còn lại Thẩm Hạ Lan có thể thôi.

Nhưng là Phương Nguyên từng nói, Vu Phong định ra tay với Thẩm Hạ Lan, bây giờ rất có thể là thời cơ tốt nhất.

Diệp Ân Tuấn chưa từng vướng mắc như thế.

“Anh đi qua cho, em ở lại đi.”
Anh trầm tư một chút mới đưa ra quyết định.

Đương nhiên Thẩm Hạ Lan biết anh đang suy nghĩ gì, cô vươn tay ra cầm lấy tay của Diệp Ân Tuấn, nói: “Đừng lo cho em, nếu như Vu Phong thật sự muốn nhắm vào em, thế nào cũng sẽ tìm được cơ hội, chúng ta cứ một mực tránh né cũng không phải là cách.

Cứ nói chuyện vụ nổ lần này, chúng ta ai cũng không ngờ anh ta sẽ ra tay từ nhà chúng ta cộng thêm xưởng sửa xe bên cạnh, càng không ngờ đối phương có thể đoán được chính xác tâm tư của Triệu Ninh rồi lấy ra lợi dụng như vậy, vì thế nên đến thì tránh cũng không xong.

Chung quy em không thể vì tránh né âm mưu của Vu Phong mà không bao giờ bước ra khỏi cửa nữa? Huống hồ không cho anh ta cơ hội thì chúng ta làm sao có cơ hội đây?”
Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan nói đúng là rất chính xác, nhưng mà nghĩ đến dùng Thẩm Hạ Lan làm mồi nhử, trong lòng của anh vẫn cứ không thoải mái, hơn nữa vẫn lo lắng.

“Em đã điều tra rõ ràng chuyện vụ nổ rồi sao? Thật sự không có liên quan đến Triệu Ninh à?”.

 
Chương 1679: 1679: Chương 1678





Nghe thấy Diệp Ân Tuấn hỏi thăm chuyện này, Thẩm Hạ Lan vội vàng nói: “Không liên quan, em biết anh lo lắng cái gì, cũng sợ em hiểu lầm cái gì, dù sao thân phận của Triệu Ninh ở đó cũng khá xấu hổ, nhưng Diệp Ân Tuấn à, anh ta rất tốt, thật sự rất tốt.

Em vẫn có thể nhìn ra được một người có phải là đang nói dối hay không.

Đúng rồi, nhắc đến Triệu Ninh em nghĩ đến một chuyện, anh tặng cho trại giam quốc tế bên kia một ít tiền, để Triệu Ninh đi thăm Tử một chút đi.

Cho dù cô ta tội ác chất chồng nhưng trong bụng vẫn có mang cốt nhục của nhà họ Triệu, điều này chúng ta không thể không cân nhắc.”
Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu.

“Cũng đúng, sắp hết năm rồi, để vợ chồng bọn họ đoàn viên một chút thôi.

Chuyện này anh đi làm, nhanh nhất cũng chỉ một hai ngày thôi, chẳng qua nếu như có bão tuyết đến thì con đường sẽ bị phủ kín, không tiện để ra ngoài lắm.

Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, anh thấy anh nên sắp xếp rồi.”
Tiếng nói của Diệp Ân Tuấn vừa dứt, điện thoại của anh liền vang lên.

Lúc này chuông điện thoại thật sự khiến cho Thẩm Hạ Lan có một loại dự cảm không rõ ràng.


Diệp Ân Tuấn cúi đầu nhìn thoáng qua, sắc mặt có hơi khó coi.

“Sao vậy?”
Tim Thẩm Hạ Lan lập tức bắt đầu siết chặt.

“Điện thoại của trại giam quốc tế.”
Diệp Ân Tuấn nói xong cũng nghe điện thoại, anh sợ Thẩm Hạ Lan lo lắng nên mở chế độ rảnh tay.

“Sếp Diệp, chào anh, chúng tôi là trại giam quốc tế.”
“Anh nói đi.”
Giọng Diệp Ân Tuấn trầm ổn.

Đối phương khẽ nói: “Sếp Diệp, Diệp Tử có ý định vượt ngục không thành công, sau đó ở sau lưng chúng tôi đập vỡ bát đũa, cầm mảnh vỡ của bát cắt cổ tay tự sát.

Chúng tôi đã đưa đến bệnh viện cứu giúp rồi, nhưng mà tình huống có hơi nguy cấp, cô ta còn đang mang thai, bây giờ chỉ mới bảy tháng, chúng tôi sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nên mới lên tiếng gọi các anh, xem các anh có thể tới hay không để tôi ra quyết định.”
Thẩm Hạ Lan lập tức sửng sốt một chút.

Diệp Tử điên rồi sao?
Không biết mình đang mang thai sao?

Thế mà lấy mạng của mình ra đùa giỡn.

Cô biết Diệp Tử không muốn chết, cô ta làm như vậy chỉ là vì muốn tìm một cơ hội chạy trốn, hoặc là nói muốn tìm một cơ hội gặp Triệu Ninh.

Dù sao cô ta vẫn đang mang cốt nhục của nhà họ Triệu trong bụng.

Tình cảm của Triệu Ninh với Diệp Tử sâu nặng vô cùng, ai nấy cũng đều thấy được, một khi Diệp Tử vì chuyện này mà nói gì đó bên tai Triệu Ninh, khó đảm bảo Triệu Ninh sẽ không dao động tâm tư hiện giờ.

Diệp Tử thật sự đúng là con gái của Vu Linh mà, cái lòng dạ này, cái thủ đoạn tàn nhẫn này quả thực giống hệt như đúc với Vu Linh.

Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan vô cùng khó coi.

Lúc này cũng không thể nào không cho Triệu Ninh qua đó, dù sao trên luật pháp Diệp Tử vẫn là vợ của Triệu Ninh, trong bụng của cô ta lại còn có huyết mạch của nhà họ Triệu.

Diệp Ân Tuấn cũng nhíu chặt mày lại.

“Một mảnh bát có thể mất bao nhiêu máu?”
“Sếp Diệp, Diệp Tử rất chuyên nghiệp, cô ta cắt đúng động mạch chủ.”
Lời nói này lập tức khiến cho sắc mặt Diệp Ân Tuấn chìm xuống mấy phần.

Diệp Tử này đúng là có năng lực đó!
Nếu như cô ta ngoan ngoãn, nói không chừng đợi lúc cô ta sinh con, Diệp Ân Tuấn sẽ đón cô ta trở về, dù sao cũng là tình thân huyết thống.

Đáng tiếc anh vẫn xem thường dã tâm của Diệp Tử rồi..

 
Chương 1680: 1680: Chương 1679





Đáy mắt Diệp Ân Tuấn hiện lên một tia đau xót.

Người thân nhất vì sao lại không thể chung sống hoà bình với anh chứ?
Vì sao chứ?
Một đôi tay nhỏ mềm mại nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay của Diệp Ân Tuấn, cặp mắt trong veo lo lắng kia của Thẩm Hạ Lan lập tức khiến cho nội tâm khô cạn của anh có nhiều thêm một dòng nước ấm.

Cũng may, anh còn có Thẩm Hạ Lan, còn có bọn nhỏ.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp.”
Diệp Ân Tuấn cúp điện thoại, khẽ nói: “E rằng anh phải qua đó một chuyến.”
“Anh không thể đi!”
Thẩm Hạ Lan vội vàng ngăn cản, ánh mắt càng thêm lo lắng.

“Vì sao chứ?”
Diệp Ân Tuấn nhìn ánh mắt lo lắng của Thẩm Hạ Lan, có hơi ấm lòng.

“Bây giờ anh đang trong thời hạn bị điều tra, nếu như đến trại giam quốc tế, sẽ không thể nói rõ được rất nhiều chuyện.


Nếu như đây là âm mưu của Vu Phong, bây giờ anh đi không phải tự chui đầu vào lưới sao? Bây giờ anh ta đang ước gì anh có bất kì sơ hở gì để người ta tóm lấy đây.

Mặc dù nói em không quan tâm anh có giải ngũ hay không, nhưng hơn hết em vẫn không hy vọng nhìn thấy anh giải ngũ vì bị Vu Phong âm mưu nói mấy lời không vẻ vang.

Huống hồ nếu như anh rời đi, em cũng sẽ lo lắng cho sự an toàn của anh.

Diệp Tử tự sát lúc nào không được nhưng cứ hết lần này tới lần khác chọn thời cơ này, có thể thấy được cô ta vẫn liên hệ với Vu Phong.”
Thẩm Hạ Lan nói một hơi nhiều như vậy, không khỏi có chút khô miệng.

Diệp Ân Tuấn vội vàng đưa tới một ly nước ấm.

Thẩm Hạ Lan nhận lấy uống một ngụm, sau đó tiếp tục nói: “Vu Phong này đúng là một nhân vật, vậy mà đến ngay cả trại giam quốc tế cũng đưa được người vào.”
“Cũng không tính là lợi hại, trại giam quốc tế chỉ nhận tiền, chỉ cần anh ta có khả năng chi được tiền thì chuyện gì cũng có thể làm, muốn khiến Diệp Tử yên lặng không tiếng động chết ở bên trong cũng được, hơn nữa cũng không cần lo lắng phải trả giá gì về trách nhiệm pháp luật.”
Diệp Ân Tuấn nhàn nhạt nói, có vẻ như anh không có bất ngờ gì với kết quả này.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói chuyệnPhương Nguyên đã điều tra ra nói với Diệp Ân Tuấn.


Diệp Ân Tuấn hơi sững sờ.

“Vu Phong là con trai của chủ nước T?”
“Đúng, em cũng mới biết tin này, còn là tay trong của em liều chết đưa ra tin này.”
Thẩm Hạ Lan có hơi bận tâm nói: “Diệp Ân Tuấn, qua năm em định đưa tay trong Trương Vũ trở về.”
Được.

Có điều lần này đến trại giam quốc tế bên kia…”
“Để cho Triệu Ninh đi đi, là người của anh thì thế nào cũng sẽ là người của anh, không phải người của anh muốn giữ cũng giữ không được.

Lần này cũng coi như đá thử vàng một lần.

Nếu như Triệu Ninh thật sự có thể vì Diệp Tử mà phản bội lại lời của anh, không bằng cứ thành toàn cho bọn họ đi.

Cũng tránh cho Triệu Ninh khó xử.

Diệp Tử đối với chúng ta mà nói không có tính uy hiếp, chỉ là anh có cam lòng để cô ta rời đi không thôi?”
Thẩm Hạ Lan khiếp con ngươi của Diệp Ân Tuấn lướt qua một tia thương cảm.

Anh ôm lấy Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Chỉ cần bọn em an ổn ở bên cạnh anh, những người khác đối với anh mà nói không quan trọng như vậy.”.

 
Chương 1681: 1681: Chương 1680





“Ngoan.”
Thẩm Hạ Lan vỗ vỗ Diệp Ân Tuấn.

Tâm trạng của hai người có chút phức tạp.

Diệp Ân Tuấn dưới sự khuyên giải của Thẩm Hạ Lan đã ăn một vài thứ, sau đó quyết định đến nhà Trạm Dực bên kia.

Thẩm Hạ Lan nói đúng, nếu Vu Phong đã chĩa mũi nhọn vào muốn đối phó bọn họ, cứ luôn trốn tránh cũng không phải là cách.

“Đúng rồi, em luôn cảm thấy chắc chắn nhà họ Diệp còn thứ gì mà Vu Phong đang ngấp nghé, nếu không vì sao anh ta cứ hết lần này đến lần khác nhắm vào chúng ta chứ? Hơn nữa có vẻ như đối phó với nhà họ Diệp để nhất định lấy được nó.”
Lời của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn cũng không có cảm nhận được bao nhiêu.

Anh thấp giọng nói: “Không quan trọng, đi một bước nhìn một bước, lúc đầu dự định đón cái tết thật tốt, thay vào đó một số người thật sự không yên tĩnh mà.


“Đúng vậy đó, dẫn Nghê Nghê cùng đi chứ.


Trạm Dương đối với Nghê Nghê không tệ, lần này lại thêm chuyện của Trạm Dực, cũng không biết Trạm Dương thế nào nữa, Nghê Nghê qua có lẽ sẽ tốt một chút.

“Cũng được.”
Diệp Ân Tuấn nghe Thẩm Hạ Lan nói, dẫn theo Nghê Nghê với Thẩm Hạ Lan ra cửa.

Mặc dù ông cụ Tiêu có hơi lo lắng, nhưng mà có Diệp Ân Tuấn đi theo ông ấy cũng không tiện nói gì.

Trên đường Thẩm Hạ Lan đang phàn nàn chuyện mình bị Tống Dật Hiên đút đầy một miệng cơm chó, con ngươi của Diệp Ân Tuấn lóe lên, nhàn nhạt nói: “Không sao, chúng ta đã ngược anh ta trăm ngàn lần rồi, để anh ta phục thù một lần cũng không có gì.”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan hơi kinh ngạc.

Phong cách vẽ này không đúng!
Từ bao giờ Diệp Ân Tuấn dễ nói chuyện như vậy?
Có điều nghĩ đến Tống Dật Hiên là anh họ của mình, có lẽ Diệp Ân Tuấn nể mặt nên không so đo?
Thẩm Hạ Lan nghĩ như vậy, cũng liền buông chuyện này xuống.


Trên đường đi Diệp Nghê Nghê không nói lời nào, chỉ yên tĩnh nghe, ngoan ngoãn đến mức Thẩm Hạ Lan cảm thấy con nhóc này hôm nay giống như thay đổi tính tình vậy.

Lúc một nhà ba người đi vào nhà Trạm Dực, ở cổng có rất nhiều người đứng gác, mặc dù không có nói cái gì, nhưng nhìn quả thật khiến cho người ta vô cùng không thoải mái, cảm giác giống như ngồi tù vậy, có điều chỉ là nhà tù biến thành nhà mình mà thôi.

Nơi này là đại viện quân đội, đương nhiên càng đừng nghĩ đến việc ra ngoài.

Thẩm Hạ Lan nghĩ đến một người mạnh hơn người như Trạm Dực, bây giờ vợ con của mình lại bị người ta đối xử như thế, không khỏi có chút chua xót trong lòng.

Cô thoáng nhìn qua Diệp Ân Tuấn.

Chính mình cũng khó chịu thế này, huống chi là Diệp Ân Tuấn đây với Trạm Dực là anh em cùng nhau đồng sinh cộng tử chứ?
“Anh không sao mà.”
Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan đang nghĩ gì, nhẹ nhàng cầm lấy tay cô.

Diệp Nghê Nghê nhíu mày, nhưng lại không lên tiếng, khiến cho người ta nhìn không thấu cô đang suy nghĩ gì.

Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn bước tới, cũng không có ai ngăn cản lại, điều này khiến Thẩm Hạ Lan sửng sốt một chút.

Đều là lính anh cả dẫn ra, sẽ không làm khó dễ nhiều đâu..

 
Chương 1682: 1682: Chương 1681





Diệp Ân Tuấn thay Thẩm Hạ Lan giải nghi ngờ.

Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.

Lúc mấy người tiến vào nhìn thấy An Nhiên, hiển nhiên bọn họ đã nghe được tin tức trong nhà.

An Nhiên cũng không có thút thít như trong tưởng tượng của Thẩm Hạ Lan, cũng không cảm thấy tiều tụy lắm, ngược lại nhiều kiên nghị hơn một chút.

“Các người đã đến rồi? Ngồi đi.

Muốn uống cái gì?”
An Nhiên nhiệt tình chào hỏi bọn họ, giống như trạng thái trước đây.

Thẩm Hạ Lan vội vàng ngăn cản cô ta.

“Chị dâu cả, đừng vội, chúng tôi chính là tới xem một chút, chị không có chuyện gì chứ?”
An Nhiên cười nhạt một tiếng, rất có tác phong của người lớn, so với thân hình nhỏ bé lại khiến cho hai mắt người ta tỏa sáng.


“Tôi không sao mà.

Chuyện của anh Dương tôi đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi.

Làm nghề này như anh ấy, rất nhiều chuyện mẫn cảm đều phải thẩm tra xét duyệt, chỉ cần chúng tôi không thẹn với lương tâm, tôi tin tưởng phía trên cũng sẽ điều tra hợp lýrõ ràng.

Tình huống thế này chỉ là tạm thời, anh ấy sẽ trở lại.”
Nhìn thấy An Nhiên chắc chắn như thế, Thẩm Hạ Lan mới cảm nhận được rõ ràng đây mới là quân tẩu mẫu mực.

“Bác gái, cháu có thể đi xem anh Trạm Dương một chút không? Cháu có mang theo socola ngon cho anh ấy.”
Diệp Nghê Nghê đột nhiên mở miệng, lập tức thu hút sự chú ý của An Nhiên.

“Đương nhiên là có thể, nó đang ở sân sau luyện quyền, cháu có thể tự mình qua đó tìm nó.”
Vâng.

Diệp Nghê Nghê vô cùng thục nữ nhẹ gật đầu, sau đó chạy đến sân sau.


“Con nhóc này cũng thích ở cùng Trạm Dương, tôi thấy, không bằng hai nhà chúng ta nhà thông gia là tốt rồi.”
An Nhiên trêu ghẹo.

Thẩm Hạ Lan vô cùng bội phục cô ta, đã đến lúc này rồi mà An Nhiên còn có tâm tư nói đùa.

“Chuyện của con cái bây giờ chúng ta không thể làm chủ được, cứ thuận theo sự phát triển của tự nhiên đi, nếu như quả thật có thể trở thành thông gia với hai người, chúng tôi cũng rất vui, nhưng nếu như không thể, chúng ta cũng đừng nên tiếc nuối.”
Cuối cùng Diệp Ân Tuấn vẫn là nô lệ của con gái, mặc dù biết An Nhiên nói đùa, nhưng cũng không có thói quen làm chủ thay Diệp Nghê Nghê.

An Nhiên cũng không có so đo, dù sao cũng chỉ là lời nói đùa thôi.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy trạng thái của An Nhiên rất tốt, nhưng vẫn biết trong lòng cô ta lo lắng, không khỏi hỏi: “Không có cách gì có thể gặp anh cả sao?”
“Trong lúc nhà nước điều tra đúng là không có cách nào.

Tôi cũng nhớ anh ấy, nhưng tôi biết anh ấy sẽ nhanh trở về thôi.”
Thẩm Hạ Lan thấy An Nhiên chắc chắn như thế, không khỏi lo lắng nói: “Chị không sợ có người giở trò xấu sao?”
“Người xấu chỉ gây ra được một lúc thôi, không thể làm cả đời được.

Tôi biết cách làm người của anh Dương, cả đời anh ấy làm việc đều có ranh giới và nguyên tắc, đoán chừng chắc chắn bây giờ anh ấy lo lắng nhất chính là ba mẹ con chúng tôi.

Cái gì tôi cũng không làm được, điều duy nhất có thể làm chính là khiến cho anh ấy an tâm.

Tôi ngoan ngoãn ở nhà đợi anh ấy về, đó chính là sự giúp đỡ lớn nhất với anh ấy rồi.”
An Nhiên khiến cho Thẩm Hạ Lan rung động rất mạnh..

 
Chương 1683: 1683: Chương 1682





Đến cùng đây là tình cảm sâu nặng thế nào mới có thể để khiến cho người ta lúc đối mặt với khó khăn và nguy hiểm lại thản nhiên tin tưởng lẫn nhau như thế?
Cô vẫn cho rằng An Nhiên là một người phụ nữ nhỏ nhắn xinh xắn cần người bảo vệ, giờ khắc này lại phát hiện cô ta cao to hùng vĩ như vậy.

“Chị dâu, ban đầu tôi định đến an ủi chị, nhưng bây giờ chị kiên cường thế này khiến cho tôi cảm thấy ngượng.”
Thẩm Hạ Lan có hơi buồn bực nói.

An Nhiên lập tức nở nụ cười.

“Không thể nói như thế nha, quả thật tôi cần cô an ủi, không bằng hôm nay cô ở lại với tôi đi, vừa vặn tôi nằm một mình cũng khó ngủ.

Được không? Sếp Diệp?”
An Nhiên trêu ghẹo Diệp Ân Tuấn.


Diệp Ân Tuấn có hơi ngượng ngùng ho khan một tiếng, sau đó nói: “Hạ Lan muốn ở lại thì cứ ở lại, tôi không có ý kiến.”
“Ôi chao! Nhìn giọng điệu chua lè này đi.

Đi nhanh lên đi, tôi cũng không giữ cô ấy đâu.”
An Nhiên lập tức khiến Thẩm Hạ Lan bật cười.

“Chị dâu cả, không cho chị bắt nạt người đàn ông của tôi.”
“Đến cuối cùng là ai bắt nạt ai đây? Một người phụ nữ như tôi ở nhà một mình, hai người các người đến trước mặt tôi show ân ái như thế coi được không?”
An Nhiên cố ý oan ức lốp bốp nói, ngược lại khiến cho Thẩm Hạ Lan yên tâm không ít.

Xem ra An Nhiên vẫn còn tâm thái, đồng thời cô cũng âm thầm suy tư trong lòng, có phải là chuyện của Trạm Dực vốn không nghiêm trọng như vậy, sở dĩ làm lớn việc như thế khó tránh khỏi là vì muốn dụ rắn ra khỏi hang? Cố ý làm cho người khác nhìn?
Có điều lời này Thẩm Hạ Lan lại không hỏi.

Thấy An Nhiên không có chuyện gì, Thẩm Hạ Lan cũng muốn đứng dậy rời đi.


“Cứ để Nghê Nghê ở lại với Trạm Dương đi, tâm tư của đứa nhỏ này khá nặng, nó rất để ý chuyện của ba nó.”
An Nhiên mở miệng, đương nhiên Thẩm Hạ Lan sẽ không từ chối, huống hồ mặc dù bình thường Diệp Nghê Nghê là một đứa ăn hàng, nhưng vẫn có cách với chuyện lớn, lần này cũng là cô muốn đến xem Trạm Dương.

“Được, tôi đi nói một tiếng với Nghê Nghê.”
“Để anh đi.

Em tâm sự với chị dâu đi.”
Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan muốn đứng dậy, vội vàng đứng lên.

Thấy Diệp Ân Tuấn đi ra ngoài, Thẩm Hạ Lan mới cười nói: “Diệp Ân Tuấn là nô lệ của con gái, không còn cách nào.”
“Đều như thế, anh Dương nhà chúng tôi đối với Nguyệt Nhi cũng như thế.”
An Nhiên cười nhạt, có điều ở đáy mắt lại nhiều thêm một tia lo âu.

“Hạ Lan, tôi nghe nói Ám Dạ do phía trên xây dựng cho nhà họ Diệp sau khi bị Diệp Ân Tuấn giải tán thì cô lại thành lập Ám Dạ mới có đúng không?”
“Đúng vậy đó.”
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu, có hơi không rõ An Nhiên hỏi thăm chuyện này là có ý gì..

 
Chương 1684: 1684: Chương 1683





An Nhiên mấp mái môi mấy cái, nói: “Như vậy năng lực của Ám Dạ mới giống với trước kia không?”
“Chị dâu cả, chị muốn tôi làm cái gì? Chị cứ nói thẳng với tôi là được rồi, con người của tôi đầu óc đần độn lắm, có đôi khi không giải được ý của chị đâu, chị nói thẳng là tôi hiểu rồi.”
Giọng của Thẩm Hạ Lan không lớn, câu chữ rõ ràng, nhưng âm lượng chỉ có hai người có thể nghe được.

An Nhiên do dự một chút, ghé vào bên tai Thẩm Hạ Lan nói mấy câu, lập tức khiến cho sắc mặt Thẩm Hạ Lan thay đổi.

“Chị đây là…”
Thẩm Hạ Lan có hơi chấn kinh.

An Nhiên lại cười nhẹ như mây gió.

“Sao vậy? Sợ hả?”
“Vậy cũng không phải, chỉ là có chút kinh ngạc.”
Thẩm Hạ Lan trì hoãn tâm trạng vội vàng nói, kinh ngạc ở trong lòng chưa giảm một chút nào.

An Nhiên lại muốn lợi dụng người của Ám Dạ để điều tra cấp trên của Trạm Dực!

Nói cách khác An Nhiên nghi ngờ cấp trên của Trạm Dực có vấn đề?
Loại tin tức lớn thế này khiến cho Thẩm Hạ Lan có chút sợ hãi.

Nếu như An Nhiên đoán chính xác, vậy sự liên quan cũng quá rộng rồi.

An Nhiên cũng không ép Thẩm Hạ Lan, chỉ nhàn nhạt nói: “Chuyện này cô có thể giúp đỡ thì giúp một tay, không thể giúp đỡ thì cứ xem như tôi chưa nói gì cả.

Tôi có thể dùng tiền đến chợ đen mua tin tức.”
“Bây giờ chị ra mặt đến chợ đen mua tin, không phải vừa vặn cho người khác nắm thóp sap? Vẫn nên để tôi đi.”
Vài giây đồng hồ, Thẩm Hạ Lan đã trầm tĩnh lại.

Bọn Trạm Dực với Diệp Ân Tuấn đã sớm hỗ trợ lẫn nhau, hoàn toàn không thể cắt đứt được, hơn nữa, bây giờ chuyện nguy hiểm như vậy sao có thể để An Nhiên ra mặt được?
Dù sao cô với Diệp Ân Tuấn đã bị Vu Phong để mắt tới, làm cái gì cũng không đáng kể, nếu như có thể đánh lạc hướng giúp An Nhiên mà nói vậy không còn gì tốt hơn.

Nghe Thẩm Hạ Lan nói như vậy, dáng vẻ nhẹ như mây gió của An Nhiên cuối cùng cũng thay đổi.


“Hạ Lan, chuyện này rất nguy hiểm.”
Cô ta nắm thật chặt cánh tay của Thẩm Hạ Lan, có hơi xoắn xuýt nói: “Nhưng mà cũng chỉ có Ám Dạ của cô mới có thể làm chuyện như vậy.

Bây giờ Trạm Dực bị người ta trông chừng, bên này tôi cũng không được.

Tuy rằng cô với Diệp Ân Tuấn không ngừng gặp chuyện phiền toái, nhưng cũng đúng lúc chứng thực trong hỗn loạn.

Chuyện này hệ trọng rất lớn, phải nghiêm khắc giữ bí mật.

Một khi lấy được chứng cứ, Trạm Dực sẽ không có gì nữa, vấn đề của các người cũng có thể được giải quyết một chút.”
“Giải quyết? Chị biết bây giờ chúng tôi gặp vấn đề gì?”
An Nhiên lại thần bí cười cười, không nói gì nữa.

Diệp Ân Tuấn rất nhanh đã quay lại, nhìn thấy Thẩm Hạ Lan với An Nhiên trò chuyện rất tốt, không khỏi nói: “Nói chuyện phiếm xong chưa? Trò chuyện xong chúng ta quay về thôi.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan đứng lên, nhìn thoáng qua An Nhiên, thấp giọng nói: “Chị bảo vệ mình cho tốt.”
“Yên tâm đi, trước khi anh Dương chưa về, tôi sẽ không để cho mình với bọn nhỏ có chuyện gì đâu.”
An Nhiên kiên nghị khiến Thẩm Hạ Lan nhìn với cặp mắt khác.

Sau khi cô theo Diệp Ân Tuấn ra cửa, cảm thán nói: “Đúng là trước đây em coi thường chị dâu rồi.”
Diệp Ân Tuấn cười nhạt..

 
Chương 1685: 1685: Chương 1684





“Có thể gả cho anh cả nhiều năm như vậy, luôn giữ danh vọng cực cao trong quân khu, em thật cho rằng chị dâu cả là người phụ nữ nhu nhược sao? Chẳng qua bình thường anh cả bảo vệ chị ta vô cùng tốt, chị ta không cần làm gì mà thôi.

Chị dâu cả là loại phụ nữ trong mềm có cứng kia.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan đúng là hiểu rõ An Nhiên thêm mấy phần.

Hai người lái xe rời khỏi quân đội, Thẩm Hạ Lan đột nhiên nói: “Đến chỗ Lam Thần đi, em có việc bận tìm anh ta.”
“Gọi điện thoại là được rồi, tại sao phải tự mình qua đó?”
Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan có chút mệt mỏi, không khỏi nói.

Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Sắp hết năm rồi, qua xem một chút đi, còn có cha mẹ Phương Đình ở đó.

Hơn nửa năm Lam Thần vẫn một mực vất vả ngày đêm, còn không biết có chuẩn bị đồ tết không.

Bình thường anh ta kiệm lời ít nói, thiếu cái gì cũng sẽ không nói, ngoại trừ công việc thì vẫn là công việc, em làm chủ của anh ta, qua xem anh ta một chút không phải bình thường sao? Huống hồ Lam Thần một mình cũng quá khổ rồi, em muốn đến tác hợp anh ta với Khương Hiểu.


Anh cảm thấy thế nào?”
“Chuyện tình cảm người khác chen không lọt tay, để bọn họ phát triển theo tự nhiên đi.”
Mặc dù Diệp Ân Tuấn nói như vậy, nhưng vẫn nghe lời Thẩm Hạ Lan, lái xe về phía Lam Thần.

Bởi vì theo Thẩm Hạ Lan, Lam Thần đã sớm ứng một phần tiền với Thẩm Hạ Lan để đặt cọc một căn nhà, cho cha mẹ Phương Đình ở lại.

Căn nhà ở khu biệt thự, không lớn, hơn hai trăm mét vuông, trên dưới hai tầng lặp kiểu, một cửa một sân, có điều bởi vì cảnh vật xung quanh đẹp mắt nên giá phòng tương đối cao.

Tiền lương mỗi tháng của Lam Thần ngoại trừ tiền phòng thì trên cơ bản không thừa lại bao nhiêu.

Khu biệt thự này cách không xa nhà cũ của nhà họ Diệp, cho nên Diệp Ân Tuấn lái xe đi cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Trong lúc đó, Thẩm Hạ Lan mua một số thực phẩm dinh dưỡng với đồ tết ở cửa hàng, thuận tay mang tới.

Sau khi Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn xuống xe, Diệp Ân Tuấn muốn đi gõ cửa, đã nghe bên trong vang lên một tiếng “bang”, sau đó chính là tiếng thét chói tai của bà Phương.


“Lam Thần, tên khốn nạn nhà cậu! Cậu lại dám tránh!”
Thẩm Hạ Lan khẽ chau mày, trong lòng có chút phản cảm với cái tiếng thét bén nhọn này.

“Xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Hạ Lan muốn đến gõ cửa, lại bị Diệp Ân Tuấn ngăn lại.

Anh đánh cho Thẩm Hạ Lan một ánh mắt, sau đó thoải mái mở khóa điện tử của nhà Lam Thần ra.

Thẩm Hạ Lan nhất thời ngây ra một lúc.

“Ông xã, anh học mở khóa khi nào vậy? Nếu như sau này anh thất nghiệp, chúng ta có thể đi làm mở khóa đó.”
Diệp Ân Tuấn có hơi bất đắc dĩ nhìn Thẩm Hạ Lan một cái, duỗi ngón tay ra bắn một cái lên trán cô, thấp giọng nói: “Xem một chút tiền đồ này của em.

Cho dù nhà họ Diệp phá sản, cũng không trở thành người đi mở khóa.”
“Vậy anh học nó làm gì?”
Thẩm Hạ Lan có chút buồn bực sờ lên trán.

Diệp Ân Tuấn cười nói: “Đây là khóa điện tử, thứ có liên quan đến máy tính có thể làm khó được anh sao?”
“Thì ra là thế.”
Thẩm Hạ Lan bày ra dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ, quả thực ngốc manh đáng yêu, không khỏi khiến khóe môi của Diệp Ân Tuấn cong lên lần nữa..

 
Chương 1686: 1686: Chương 1685





Bên trong lần nữa truyền đến giọng hùng hùng hổ hổ của bà Phương.

“Tôi cho cậu tránh sao! Có phải cậu học được bản lĩnh rồi không? Cậu cho rằng bây giờ cậu là người phụ trách gì đó của Thẩm Hạ Lan thật sự cho mình là người có đúng không? Thế mà cậu còn dám tránh! Tôi cho cậu tránh! Cho cậu tránh!”
Nói xong, tiếng roi vạch phá không khí truyền đến, khiến cho sắc mặt của Thẩm Hạ Lan lập tức trầm xuống.

“Quá đáng!”
Cô bước nhanh đi vào.

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn nhìn cũng không được khá lắm.

Lúc hai người đi vào, vừa hay nhìn thấy Lam Thần đứng thẳng tắp ở đấy, quần áo trên người bị lột sạch, bà Phương cầm roi không chút nể tình quất lên người Lam Thần.

Trên cây roi mang theo vết máu.

Nửa người trên của Lam Thần gần như không có nơi nào ổn, vết thương mới với vết thương cũ chồng chéo vào nhau, nhìn vô cùng dữ tợn.


Thẩm Hạ Lan lập tức nổi giận.

“Bà dừng tay cho tôi!”
Cô muốn tiến lên ngăn cản, Diệp Ân Tuấn lại nhanh hơn cô một bước, trực tiếp một cước đá bay cây roi trong tay bà Phương.

Bà Phương ai dô một tiếng, bị dọa đến cả người vội vàng lui lại một bước, có điều chờ sau khi bà ta nhìn thấy người đến thì càng tức giận hơn.

.

ngôn tình sủng
“Tôi còn tưởng là ai đây.

Hóa ra là các người! Làm gì? Tôi dạy dỗ chó nhà chúng tôi, làm phiền các người chuyện gì?”
Lời nói này tương đối chói tai.

Mày của Lam Thần nhẹ nhíu lại một chút, nói với Thẩm Hạ Lan: “Sếp Diệp, bà chủ, hai người đi về trước đi, lát nữa tôi qua tìm các người.”

“Tìm cái gì mà tìm? Anh xem một chút bây giờ mình đã thành hình dáng gì rồi? Lam Thần, sao đến bây giờ anh cũng không nói với tôi anh ở nhà sẽ như thế này.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Lam Thần trước mắt, trên dung nhan tuyệt sắc hiện lên dáng vẻ lòng như tro nguội, không khỏi đau lòng vạn phần.

Cô trực tiếp cầm quần áo ở bên cạnh che lại người Lam Thần.

“Cô làm gì?”
Bà Phương đột nhiên lao đến, trực tiếp đẩy Thẩm Hạ Lan một cái, thậm chí còn ném quần áo trên người Lam Thần xuống dưới chân đạp hai lần.

“Đừng tưởng rằng cô chỉnh ra dáng vẻ con gái của tôi thì có thể biến thành con gái của tôi.

Thẩm Hạ Lan, cô là người ngay cả mặt mình cũng không có, còn muốn đến chỗ của tôi câu dẫn Lam Thần? Tôi cho cô biết, dù cho Lam Thần chết thì cũng phải chôn cùng Đình Đình nhà chúng ta! Đồ giả mạo như cô sớm cách xa cậu ta một chút.

Tôi đã cảm thấy giữa hai người các người có chuyện gì, bây giờ xem ra thật sự chính là có chuyện như vậy, bằng không tôi đánh cậu ta thì cô tỏ thái độ đau lòng làm gì? Cậu ta là cái gì? Cậu ta chính là một vật thí nghiệm! Một sao chổi.

Đừng nói tôi đánh cậu ta, tôi làm thịt cậu ta cũng được nữa là, cậu ta còn nợ Đình Đình nhà chúng tôi một mạng đây này.”
Lời này của bà Phương quả thực khiến cho người ta nghe không lọt tai.

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn lập tức trầm xuống, ngay tiếp theo trong nháy mắt không khí chung quanh cũng hạ xuống đến rét buốt.

“Bà cho rằng tôi chết rồi à?”.

 
Chương 1687: 1687: Chương 1686





Lời này của Diệp Ân Tuấn âm lượng không lớn, lại vô duyên vô cớ khiến cho bà Phương run rẩy một cái, có một luồng khí lạnh từ bên trong thẩm thấu ra khiến cho bà ta không tự chủ được mà co rúm lại một chút.

“Diệp Ân Tuấn, cậu còn là đàn ông sao? Người phụ nữ của cậu câu kết làm bậy với Lam Thần, cậu có quản hay không?”
Bất quá bà phương cũng là nói năng thô bạo, cũng xem như bị dọa đến co rúm lại một chút, nhưng miệng vẫn không buông tha cho người như cũ.

Thẩm Hạ Lan trực tiếp tát một bàn tay tới.

“Chúng tôi nể mặt Phương Đình mới xem bà là người, mẹ kiếp bà cũng quá không giống người rồi.”
Một bạt tay này của Thẩm Hạ Lan không nhẹ, toàn bộ tay đều tê rần cả.

“A, cô đánh tôi? Cô lại dám đánh tôi? Cô giả mạo gương mặt con gái tôi còn tới nhà chúng tôi đánh tôi!
Lam Thần, cậu là người chết sao? Cậu cứ nhìn tôi bị người khác đánh như vậy? Không phải cậu đã đồng ý với Đình Đình phải chăm sóc chúng tôi thật tốt sao? Cậu chăm sóc tôi thế này hả? Tôi biết Đình Đình chết, lời cậu nói cũng có thể không cần thực hiện.


Tôi đã biết mà, con gái số khổ của tôi!”
Bà Phương trực tiếp ngồi xuống đất gào khóc.

Trong nháy mắt sắc mặt của Lam Thần trắng bệch như tờ giấy.

Thân thể của anh ta lung lay sắp đổ.

Anh ta không rõ, anh ta vì cha mẹ nhà họ Phương đã làm nhiều như vậy, vì sao bà ta lại dùng lời nói ác độc như vậy để công kích anh ta, thậm chí còn luôn dùng cái chết của Phương Đình để kích động anh ta.

Có trời mới biết anh ta hy vọng người lúc trước chết đi là anh ta chứ không phải Phương Đình dường nào!
“Cậu còn khóc! Tôi thấy cậu bị đánh còn nhẹ đó.”
Thẩm Hạ Lan tức giận lần nữa tiến lên, lại bị Lam Thần cản lại.


“Bà chủ, bà ấy là mẹ của Đình Đình.”
Giọng Lam Thần khàn khàn.

Tròng mắt của anh ta xẹt qua một tia đau xót, trên thân vết thương chồng chất anh ta cũng đều không để ý, duy chỉ không chịu không nổi lời nói công kích này.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy có chút bất lực.

Diệp Ân Tuấn lại lạnh lùng nói: “Lam Thần đồng ý với bà cái gì tôi không biết, bà muốn đối xử với Lam Thần thế nào tôi cũng không rõ, nhưng bắt đầu từ bây giờ, tôi có thể khai trừ Lam Thần, một đồng tiền anh ta cũng đều không lấy được, đến lúc đó căn nhà bà ở sẽ bị ngân hàng thu hồi, cơm ngon áo đẹp bây giờ của bà cũng không còn nữa, nói không chừng đến ăn cơm đều trở thành khó khăn.

Đến lúc đó bà vẫn có thể mỗi ngày đánh Lam Thần như cũ, trực tiếp đánh chết anh ta cũng được.

Lúc đó tôi nhìn thấy các người thì làm sao bây giờ? A, không cần phải đến lúc đó, tôi đây sẽ gọi người móc gân tay gân chân của Lam Thần ra, ai bảo anh ta cấu kết làm bậy với vợ tôi chứ? Đây cũng là bà nói cho tôi biết.”
Nói xong, Diệp Ân Tuấn trực tiếp gọi một cú điện thoại, không bao lâu đã có mấy người vọt vào, lập tức giữ Lam Thần lại.

Mấy người bọn họ mỗi người đều hung thần ác sát, thậm chí trên tay cũng cầm dao găm sáng loáng, tia sáng lạnh lẽo khiến người ta nhìn thấy lạnh cả tim mật..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom