Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 701


Chương 701

Mà khoảnh khắc này, không cần nghi vấn, chắc là Phỉ Nhi!

Nhưng thế nào—

Trái tim của anh lại giống như sương mù bủa vây, tràn ngập phiền muộn như vậy chứ?

Bắc Minh Quân không lên tiếng, trên đời này, người hiểu rõ anh nhất, không ai ngoài Sở Dung Triết.

Bạch Điệp Quý không hiểu. Bởi vì lão Bạch yêu Tô Ánh Uyển, cho nên anh ta đứng ở phía đối lập với Bắc Minh Quân.

Sở Dung Triết chỉ biết thở dài—

“Bắc Minh Quân, cậu nói, nếu như không có sự xuất hiện của Dao Dao, bây giờ chúng ta nhất định sẽ không phiền não như vậy… đúng không?”

Ngón tay Bắc Minh Quân kẹp điếu thuốc cũng hơi run rẩy.

Đồng tử co rút, cau mày, trầm mặc một lúc, hỏi: “Sở Nhị, nếu như cậu là tôi, cậu sẽ làm thế nào?”

Sở Dung Triết hút một hơi cuối cùng, sau đó thở một hơi dài: “Nếu như tôi là cậu… một bên là hiện tại, lại là mẹ của các con cậu, một bên là quá khứ, lại nợ người ta… thật sự không dễ lựa chọn!”

Sở Dung Triết phiền muộn gãi đầu, rút hết điếu thuốc, anh ta dụi mẫu thuốc vào trong gạt tàn ở bệ cửa sổ…

Bắc Minh Quân không lên tiếng.

Sở Dung Triết tiếp tục nói: “Có điều Bắc Minh Quân, tôi nếu như là cậu, tôi sẽ lấy Dao Dao!”

Lời nói không kinh người chết không yên.

Bắc Minh Quân sững người.

Sở Dung Triệt mỉm cười quay sang, sau đó mở to mắt, nhìn ngón tay của Bắc Minh Quân: “Hêy, người anh em, đầu thuốc cháy đến nơi rồi, cậu không cảm thấy bỏng sao?”

Bắc Minh Quân cụp mắt, lúc này mới phát hiện, điếu thuốc ban đầu bất tri bất giác đã cháy hết, sắp cháy đến ngón tay của anh rồi…

Anh nhíu mày, không nhanh không chậm dịu đầu thuốc vào trong gạt tàn, động tác vẫn tao nhã như thế.

Sở Dung Triết líu lưỡi: “Bắc Minh Quân, xem ra Dao Dao đối với cậu mà nói, sức sát thương hiển nhiên không tầm thường.”

“Shit!” Bắc Minh Quân lại lạnh lùng nhả ra một chữ, ngón tay bóp đầu thuốc, nếu như có nội công, chắc bóp đầu thuốc thành bột phấn.

“Cậu thật cứng miệng!” Sở Dung Triết cười nói.

Chân mày của Bắc Minh Quân trùng xuống, liếc nhìn mặt mày nhăn nhở của Sở Dung Triết: “Vậy cậu nói, tại sao cậu chọn cô ấy? Mà không phải…”

“Mà không phải Phỉ Nhi?” Sở Dung Triết nói tiếp lời của anh, cố ý hất hất tóc: “Rất đơn gián, cậu rất dâm!”

Bắc Minh Thiện nóng rồi!

Nắm đấm nắm chặt nghe răng rắc!

Sau khi im lặng một hồi lâu, anh gần như rống lên: “Sở Nhị, mẹ kiếp, cậu nghiêm túc lại một chút cho tôi!”

“Tôi nghiêm túc lắm mà! Giữa Tịch Dao và Phỉ Nhi, làn da của Tịch Dao vừa mềm mại lại vừa mướt, sờ vào có cảm giác rất thích…” Sở Dung Triết vừa mới tỏ ra đắc ý đã bị Bắc Minh Quân đấm cho lệch mặt đi!
 
Chương 702


Chương 702

Sở Dung Triết rống lên: “Ê! Mặc gì cậu đánh tôi! Những gì tôi nói đều là sự thật! Cậu nghĩ rằng ai cũng biến thái như cậu à, vì giữ lời hứa năm xưa, vì trách nhiệm năm xưa mà chôn vùi hạnh phúc cả đời mình, ngoại trừ Bắc Minh Quân cậu ra, còn ai làm được nữa hả?”

“Đm thế mà cậu còn nói cho tôi biết Phỉ Nhi thê thảm đến chừng nào?!” Giọng nói lạnh lùng Bắc Minh Quân giống hệt như con dao băng.

Sở Dung Triết nhún vai, anh ta cách xa một thước, để tránh cho Bắc Minh Quân lại đánh mình…

“Là anh em tốt của cậu, là bạn thân của Phỉ Nhi, tại cậu luôn tỏ ra sẽ chịu trách nhiệm với Phỉ Nhi cả đời, rồi lạnh nhạt vô tình với những cô gái khác, chỉ biết bảo vệ Phỉ Nhi thật chu đáo thôi! Bắc Minh Quân, nhìn thái độ của cậu thì ai cũng nghĩ rằng cả đời này, người con gái mà cậu quan tâm nhất chính là Phỉ Nhi đấy! Huống hồ chi, cũng chính miệng cậu nói sẽ bồi thường cho người ta, không phụ bạc người ta, nhưng rồi lại vứt bỏ người ta trong viện mà không đoái hoài gì đến nữa. Cậu coi cô ấy là chó con hay gì? Nuôi cô ấy, vui thì đi thăm, buồn thì bỏ mặc! Cậu làm thế sẽ khiến cho Phỉ Nhi tổn thương lắm đấy biết không hả…”

“…” Bắc Minh Quân im lặng, lông mày của anh nhíu lại thật chặt, đôi mắt sâu thẳm lộ ra vẻ do dự.

Rồi sau đó, anh châm một điếu thuốc lá…

Sở Dung Triết thở dài rồi lắc đầu, anh ta làm liều đặt tay lên vai Bắc Minh Quân: “Được rồi, người anh em, tôi nhận sai! Tôi không nên lắm miệng nói cho cậu biết Phỉ Nhi thê thảm đến mức nào… Nhưng sớm muộn gì cậu cũng phải đối mặt với vấn đề này mà thôi! Với lại không phải cậu vẫn luôn muốn cưới Phỉ Nhi sao? Bởi thế đừng trốn tránh nữa, nếu như Phỉ Nhi cứ tiếp tục u uất thế này thì nói không chừng sẽ tự tử thật đấy, đến lúc đó cậu hối hận cũng chẳng kịp…”

“…” Bắc Minh Quân vẫn im lặng, thi thoảng lại hút thuốc.

“Được rồi được rồi…Tôi biết cậu đang chần chừ cái gì rồi, cậu lưu luyến Tịch Dao chứ gì…Quá lắm thì làm anh em của nhau, tôi chịu chút thiệt thòi, giúp cậu tha cô ấy đi…” Sở Dung Triết cười tít mắt.

Khiến cho Bắc Minh Quân nhìn anh ta với ánh mắt sắc lẻm như dao!

“Muốn tha thì cũng phải tha về ổ của tôi mới được!” Anh hừ lạnh: “Sở nhị, tốt nhất là cậu đừng có ý đồ gì với cô ấy, đến nằm mơ cũng không được phép!”

Sở Dung Triết bĩu môi: “Nếu như Phỉ Nhi chỉ là một con thỏ, lọt vào hang sói nhà cậu cũng đành, dù gì người ta cũng không phản kháng! Nhưng Tịch Dao là con nhím, có gai đấy, cậu muốn tha coi chừng đâm cậu chảy máu đầy miệng bất kỳ lúc nào…”

Sở Dung Triết vẫn còn chưa nói dứt lời, đột nhiên…

Một tiếng ầm vang lên.

Cánh cửa bị đá ra một cách thô bạo!

Hai người Bắc Minh, Sở nhị đều quay lại nhìn theo bản năng…

Một gương mặt xinh đẹp toát ra vẻ giận dữ, bỗng nhiên trong đôi mắt của hai người bọn họ.

“Hả, Tịch Dao…” Sở Dung Triết thốt lên, anh ta lập tức giang rộng hai tay, cười đến híp mắt lại, chuẩn bị ôm chầm lấy Cố Tịch Dao…

“…” Gương mặt Bắc Minh Hạo đen sì!

Cố Tịch Dao bụm miệng, mùi khói thuốc hôi rình xộc thẳng vào mũi: “Khụ khụ khụ…”

Thấy Sở Dung Triết muốn đi đến, cô vội vàng lách người đi: “Tránh ra…” Cô chẳng muốn để anh ta ôm mình!

“Hức hức…” Sở Dung Triết chỉ biết ôm không khí, anh ta lập tức tỏ vẻ tủi thân: “Tịch Dao, hai năm rồi chúng ta chưa gặp nhau, ôm một cái thôi mà cũng không được nữa à? Ôi…trời ạ, em còn quyến rũ hơn trước kia nữa đấy…”
 
Chương 703


Chương 703

“Sở Dung Triết!” Cố Tịch Dao đang bực mình, làm gì có tâm trạng tán gẫu với Sở Dung Triết.

Cô đẩy Sở Dung Triết ra, nhìn thẳng vào Bắc Minh Quân đang ngậm điếu lá, uể oải tì người vào cửa sổ!

Cho dù người đàn ông này mặc đồ bệnh nhân, quần áo rộng thùng thình trên người anh, trên trán vào trên cổ đều là băng gạc! Nhưng mà vẫn không tài nào cảm thấy người đàn ông này đáng thương!

Quá đáng hơn nữa là không ngờ anh ta lại hút thuốc trong phòng bệnh!

Cô chỉ muốn tặng cho anh ta bốn chữ: Tự làm tự chịu!

“Bắc Minh Quân…” Cô gằn giọng quát lên, xông đến trước mặt anh như con sư tử nhỏ, rồi giơ chiếc hộp trong tay lên đập vào người anh…

“Ưm…” Bắc Minh Quân rên rỉ vì đau, anh giữ chặt chiếc hộp đập vào ngực mình trong vô thức.

“Anh có ý gì thế! Tặng cho tôi một chiếc y như đúc thì có thể xem như hôm đó chưa từng xảy ra chuyện gì hay sao!”.

Cô trừng to mắt, đôi mắt như thể muốn bắn ra lửa, vành mắt ươn ướt những giọt châu bảo trong suốt, trông quyến rũ vô cùng…

Bắc Minh Quân khẽ híp mắt lại, thần kinh anh hơi cứng đờ

Vẫn còn chưa kịp mở hộp quà đã bị Sở Nhị tò mò giựt trước rồi.

Roạt roạt hai tiếng, Sở Dung Triết mở hộp quà, lấy ra một chiếc váy lộng lẫy đẹp đẽ: “Ồ…Bắc Minh Quân, cậu tặng cho Tịch Dao chiếc váy xinh đẹp đến thế này, ha ha, đúng thật là trong ngoài bất nhất.

Cố Tịch Dao siết chặt tay thành nắm đấm, móng tay cắm sâu vào trong da thịt cô…

Hình Uy đã nói với cô rằng sau khi Bắc Minh Quân nhập viện, cô không cần nghĩ cũng biết anh sẽ nằm trong phòng này!

Bởi vì hai năm trước, anh từng bị tai nạn giao thông, lúc ấy cô còn là thư ký của anh.

Cá cược bảy ngày ấy cũng xuất phát từ căn phòng bệnh này!

Căn phòng bệnh này chính là mộ sống của anh!

Chỉ cần anh bị gì thì chắc chắn sẽ nằm ở đây! Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Không phải anh ta tặng cho tôi! Đây là chiếc váy vốn dĩ thuộc về tôi, nhưng tôi phải mặt dày mày dạn giựt lấy, bây giờ cái trả cho tôi lại không phải là cái cũ!” Cô nghiến răng, nhìn Bắc Minh Quân trân trân nhưng lại nói chuyện với Sở Dung Triết.

“Ha…” Sở Dung Triết sững sờ, anh ta sờ đầu: “Bắc Minh Quân, cậu giành váy của Tịch Dao làm gì thế…Chúng ta quen nhau từng đấy năm, còn chưa thấy cậu có sở thích đặc biệt thế này đâu…”

Bắc Minh Quân lườm Sở Dung Triết, anh bỏ điếu thuốc xuống, giật lấy hộp quà trong tay Sở Dung Triết rồi ra lệnh đuổi khách: “Sở Nhị, ở đây không còn chuyện của cậu nữa, cậu có thể cút xéo rồi.”

“Hơ hơ hơ! Tịch Dao vừa đến là cậu đã đuổi tôi đi ngay. Cậu không có tính người…” Sở Dung Triết kêu than, chiếc váy trong tay anh ta bị Bắc Minh Quân giằng lấy, anh chỉ chỉ đành nắm tay Cố Tịch Dao.

“…” Cố Tịch Dao cúi đầu nhìn bàn tay đang nắm chặt tay mình của Sở Dung Triết, rồi liếc anh ta trong vô thức.

“Sở Dung Triết!” Rõ ràng Bắc Minh Quân cũng nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt của anh trở nên hung dữ.
 
Chương 704


Chương 704

“Hả!” Sở Dung Triết chợt nhớ ra chuyện gì: “Trước kia Phỉ Nhi nói cám ơn cậu đã tặng váy cho cô ấy… không phải… không phải cậu giành váy của Tịch Dao để tặng cho Phỉ Nhi đâu chứ?”

Đầu ngón tay của Cố Tịch Dao run run.

Sở Dung Triết cảm nhận được một cách rõ ràng, anh ta nắm chặt bàn tay của cô: “Trời ạ, Bắc Minh Quân, không ngờ cậu lại làm như vậy đấy! Rõ ràng là cậu thiên vị Phỉ Nhi! Thế cậu còn băn khoăn cái mông gì nữa hả? Dù gì chuyện cậu đính hôn với Phỉ Nhi đã chắc như đinh đóng cột rồi…”

Ầm.

Dường như có gì đó im bặt.

Sở Dung Triết buột miệng nói xong mới phát hiện mình lỡ lời.

Gương mặt Cố Tịch Dao cứng đờ!

Ánh mắt Bắc Minh Quân tối sầm.

“Sở Dung Triết, cậu cuốn xéo cho ông!”

Sở Dung Triết vội vàng bụm miệng lại…

“Không được phép đi!” Cố Tịch Dao gắt gỏng!

Cô lập tức quay người sang nhìn Sở Dung Triết, nói rõ ràng từng câu từng chữ: “Anh ta muốn đính hôn với người tình cũ đúng không?”

“…” Sở Dung Triết không dám nói gì, đôi mắt anh ta đảo qua đảo lại giữa Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao.

Thấy vẻ tránh né của anh ta, Cố Tịch Dao bèn hiểu ngay.

Dường như trái tim cô đang rơi thẳng xuống dưới vực thẳm…

Cô hít sâu một hơi khí lạnh, cố gắng kềm chế sự đau đớn đang tràn lan trong lòng mình, cô nhếch môi cười lạnh, rồi mới quay đầu lại nhìn sâu vào mắt Bắc Minh Quân…

“Chiếc váy này không phải là chiếc ban đầu! Cho dù anh mua cho tôi một trăm chiếc y hệt như thế thì cũng không có ý nghĩa gì cả! Có điều bây giờ cho dù anh trả lại chiếc cũ cho tôi thì tôi cũng chẳng cần nữa!”

Cô ngập ngừng một lúc, ánh mắt sáng sủa, giọng nói run rẩy trong vô thức: “Bộ lễ phục ấy xem như là quà đính hôn tôi tặng cho hai người! Anh Bắc Minh… tôi chúc hai người trăm năm cùng mộ (hạnh phúc), sớm sinh quỷ tử (quý tử), sức khỏe dần xốp (mạnh), vạn sự vây hãm (như ý)!”

*Các từ địa phương, đồng âm, chơi chữ.

Bắc Minh Quân nhíu mày lại, đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi trước sự lạnh lùng của cô…

“Wow!” Sở Dung Triết kinh ngạc! Ác thật nhỉ! Có điều anh ta thích, anh ta nhìn Cố Tịch Dao với ánh mắt sùng bái: “Tịch Dao, cô dữ (tài) quá…”

Cố Tịch Dao quay người đi, cô kéo Sở Dung Triết ra ngoài…

“Ê ê, Tịch Dao, chúng ta đi đâu đây?” Sở Dung Triết vừa để cô kéo ra ngoài, vừa quay đầu lại nhìn gương mặt đen như đít nồi của Bắc Minh Quân…

Bắc Minh Quân ra vẻ chỉ cần cậu dám đi theo cô ấy, cậu chết là cái chắc!

Nhưng nào ngờ giọng nói mềm mại của cô vang lên: “Dung Triết, đi thôi, bọn họ đính hôn, chúng ta đi hẹn hò…”

Bắc Minh Quân siết chặt nắm đấm!

Rắc… Sở Dung Triết nghe mà thấy tê dại.
 
Chương 705


Chương 705

“Ha ha ha, thật là, ha ha, không phải tôi đang nằm mơ chứ…”

Ngọn lửa giận trong lòng Sở Dung Triết đã bùng nổ, làm gì còn rảnh rỗi để ý đến Bắc Minh Quân?

Anh ta lập tức dính lấy Cố Tịch Dao như kẹo mè xửng, vừa cười cười nói nói vừa đi ra khỏi phòng bệnh, ném Bắc Minh Quân đen mặt ra tít ngoài trời cao…

Trong chớp mắt, phòng bệnh lại trở nên yên tĩnh.

Bắc Minh Quân cứng đờ người, anh nhìn bộ lễ phục nằm lăn lốc dưới dất, không biết bị giẫm lên từ bao giờ…

Thực chất anh nói là, hôm ấy nhìn thấy cô mặc bộ lễ phục này trong trung tâm thương mại, cô thật sự rất đẹp…

Nhưng mà…

Phỉ Nhi cũng thích.

Hôm ấy không phải cô ấy không thấy tình trạng của Phỉ Nhi, tại sao lại không chịu nhường nhịn Phỉ Nhi kia chứ?

Anh cứ nghĩ chắc cô không để ý đến chiếc váy này, bởi thế anh mới sai người giao một chiếc từ nước ngoài về đây.

Nhưng nào ngờ cô ấy lại không thích, thậm chí còn ghét bỏ!

Tại sao cô ấy không chịu nhường Phỉ Nhi?

Nếu như cô ấy hiểu anh thì nên biết rằng anh cho Phỉ Nhi một đám cưới, chỉ vì để thực hiện lời hứa năm xưa mà thôi.

Nhưng dường như mọi chuyện lại nằm ngoài tầm khống chế của anh, anh mệt mỏi tựa vào góc tường, cảm giác mất khống chế đủ để làm lòng tự tin của anh sụp đổ!

Vào giây phút đó, anh mới phát hiện tay của mình lại run rẩy…

Cố Tịch Dao kéo Sở Dung Triết ra khỏi bệnh viện.

“Ê ê, Tịch Dao em đi chậm một chút… em muốn dẫn anh đi đâu thế…” Sở Dung Triết luôn miệng hỏi cô.

Cố Tịch Dao lại không nói tiếng nào.

Lúc đi xuống bậc thang bệnh viện, bởi vì đi quá nhanh, đột nhiên…

Một tiếng rắc vang lên.

Đôi giày cao gót của cô bị trẹo, đế giày rơi ra.

Cô tức đến nỗi ném giày sang một bên!

Chỉ mang vớ giẫm trên nền đất lạnh buốt, nhưng cô không hề thấy đau, hay có thể nó là đau đến nỗi mất đi tri giác…

“A! Tịch Dao, em không thể làm thế được! Đang mùa đông kia mà, dễ bị lạnh lắm…”

Sở Dung Triết vội vàng khom lưng xuống trước mặt Cố Tịch Dao.

“Anh làm gì đấy?” Cô ngạc nhiên.

Anh ta quay đầu lại, nhìn cô rồi nói: “Cõng em đấy.”

Không biết vì sau ba chữ nhẹ bẫng của Sở Dung Triết lại khiến cho những giọt nước mắt mà cô ráng kềm chế rơi xuống.
 
Chương 706


Chương 706

Trong lòng cô thấy căng thẳng, cô hắng giọng: “Sở Dung Triết, tôi nói cho anh biết này, tôi nặng lắm đấy nhé! Với lại anh cõng tôi thì sau này phải chịu trách nhiệm với cuộc đời của tôi…”

“Hả?” Sở Dung Triết vừa nghe thấy thế, đôi chân của anh ta mềm nhũn ra ngay: “Hạnh, Tịch Dao… không phải em coi là thật đấy chứ…”

Khi nãy anh ta nghe cô nói bọn họ đang hẹn hò, chỉ nghĩ rằng cô đang nói đùa mà thôi.

Cô ấy sẽ không thật lòng đâu nhỉ?

Có nói thế nào thì Tịch Dao cũng là mẹ của hai đứa con nhà Bắc Minh, cho dù Sở Dung Triết anh vui vẻ đón cô về nhà, nhưng chắc chắn Bắc Minh Quân sẽ không chịu tha cho anh ta đâu…

“Sở Dung Triết! Không phải trước kia anh thích tôi lắm sao? Còn nói là bất kỳ lúc nào cũng có thể đến tìm anh… còn nói là để tôi đi làm bà chủ của câu lạc bộ đêm nhà anh… Sở Dung Triết, anh là người không có uy tín…” Cô gằn giọng quát anh ta rồi xách túi da lên đập mạnh người người anh ta vài cái!

Sở Dung Triết khó xử…

Đột nhiên hai vệ sĩ áo đen xuất hiện như quỷ, trông như thể muốn bảo vệ chủ của mình.

Sở Dung Triết xua xua tay, ra hiệu cho bọn họ lui xuống.

Thân là cậu hai trong gia tộc hắc đạo, bị một cô gái cầm túi da đánh giữa đường đúng là mất mặt quá…

“Phải phải phải! Đều là lỗi của tôi…xin lỗi Tịch Dao…tôi thừa nhận rằng mình có lỗi trong chuyện Bắc Minh Quân và Phỉ Nhi đính hôn… thật lòng xin lỗi cô, Tịch Dao…” Sở Dung Triết cầu xin tha.

Cố Tịch Dao sững sờ nhìn Sở Dung Triết, đến bây giờ cô mới ngừng đánh anh ta, chỉ hít sâu một hơi rồi híp mắt lại: “Anh ta đính hôn với ai thì liên quan quái gì đến tôi! Anh chẳng có lỗi gì với tôi cả! Anh là cái đồ thỏ đế, uổng cho anh là cậu hai nhà họ Sở! Rốt cuộc anh có dám hẹn hò với tôi không?”

“Dám…” Chữ dám của Sở Dung Triết được thốt ra một cách yếu ớt…

Vào lúc này, một chiếc xe ô tô đen sang trọng chạy về phía bệnh viện.

Rồi đỗ xịch trước mặt bọn họ.

Cánh cửa xe mở ra, để lộ một đôi chân nho nhỏ…

“Mẹ ơi…” Cơ thể của Trình Trình bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Cố Tịch Dao.

Cậu bé vẫn mặc đồ vest nhỏ theo phong cách nước Anh, mái tóc được chải chuốt gọn gàng.

Cố Tịch Dao giật mình, cô không quan tâm đến sự lạnh lẽo dưới chân mà sải bước chạy về phía con trai…

Rồi ôm chầm Trình Trình vào lòng mình…

“Bé cưng của mẹ…” Cô vùi đầu vào hõm vai của con trai mình, ráng sức hít hà mùi phấn trên người cậu bé, hàng nước mắt lập tức tuôn trào…

Cô không biết lúc mình ôm con trai, cơ thể run run rẩy rẩy, tâm trạng nặng nề, cổ họng thít chặt lại…

Dường như muốn khảm con trai vào trong cơ thể của mình vậy, cô ôm con rất chặt chẽ.

Cô nhớ con mình quá, nhớ đến mức xương cốt cũng cảm thấy đau đớn…

Nhất là vào giây phút biết được Bắc Minh Quân đính hôn với Phỉ Nhi, dường như máu trên người cô đều bị rút cạn…

Nghĩa là cô không chỉ mất đi một bộ lễ phục ánh trăng…

Mà còn cả hai đứa con trai của mình!
 
Chương 707


Chương 707

“Mẹ đừng khóc…” Trình Trình rất tinh tế, cậu bé ngẩng đầu lên, nhìn thằng vào đôi mắt trong trẻo của mẹ mình bằng cặp mắt sáng sủa, rồi duỗi cánh tay nhỏ nhắn ra, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên gò má của mẹ: “Mẹ đã đến thăm ba rồi, đúng không?”

“…” Cô lặng lẽ gật đầu.

“Thế mẹ cũng biết chuyện ba sắp cưới dì Phỉ Nhi rồi, đúng không?”

“…” Cô tiếp tục gật đầu.

“Mẹ đau lòng rồi đúng không?”

“…” Cô sững sờ, không gật mà cũng chẳng lắc đầu, cô không tài nào nói dối Trình Trình được…

Nhưng không ngờ rằng Trình Trình chỉ cười nhạt, nụ cười ấy vô cùng giống với Bắc Minh Quân, xán lạn, tươi tắn, chói mắt…

Trình Trình ngập ngừng một lúc rồi nhìn cô với vẻ nghiêm túc, cậu bé cười mỉm rồi nói…

“Con và Dương Dương đã thương lượng với nhau rồi. Ba đính hôn, mẹ kết hôn đi!”

Ầm…

Tiếng thốt lên đầy kinh ngạc của Sở Dung Triết!

Nếu như nói Dương Dương đâm Bắc Minh Quân chảy máu, thế thì Trình Trình còn ác hơn cả Dương Dương nữa!

Không ngờ lại ủng hộ mẹ mình kết hôn?!

Ông nội ơi, Bắc Minh Quân sẽ điên lên đấy…

Sở Dung Triết cảm thấy có thế nào thì cũng phải len lén báo cho Bắc Minh Quân biết chuyện này, chứ bằng không con trai dẫn mẹ nó làm phản, anh ta chỉ còn nước ôm Phỉ Nhi mà khóc ròng…

Cố Tịch Dao giật mình. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trong mùa đông tháng chạp lạnh giá, nụ cười của Trình Trình như ánh dương ngày dương, để hơi ấm lan tỏa vào trong trái tim của cô.

Khổ họng của cô khô khóc, nhìn con trai với vẻ bất ngờ: “Trình… con nói… mẹ đi kết hôn à? Kết hôn với ai?”

Trong lúc nhất thời cô phải đi đâu tìm người để kết hôn đây?

“Mẹ ơi, bây giờ Dương Dương đã đến nhà chú Chi Lâm rồi, nếu như không có gì bất ngờ thì chú Chi Lâm sẽ rất vui khi được làm chú rể của mẹ, làm ba mới của con và Dương Dương…”

Cố Tịch Dao trừng to mắt, khi nãy cô nghe tin Bắc Minh Quân muốn đính hôn, còn chưa kịp tiêu hóa, sao mà bây giờ hai đứa trẻ lại bắt đầu thay cô hành động rồi?

Nhưng mà… Chi Lâm? Cô mới từ chối Vân Chi Lâm mà…

Trình Trình gật đầu, gương mặt của cậu bé trở nên nghiêm túc: “Hai năm nay chú Chi Lâm hay len lén đến thăm con với Dương Dương lắm, con có thể nhận ra rằng chú ấy vẫn luôn chờ đợi mẹ” Trình Trình vừa mới nói dứt lời, đôi mắt trong trẻo của cậu bé đã đảo sang phía Sở Dung Triết, nhìn thấy anh ta lặng lẽ lôi điện thoại ra.

“Chú Sở Nhị!” Trình Trình ôn tồn gọi Sở Dung Triết một tiếng, mặc dù giọng nói của cậu bé rất bình tĩnh, ung ung dung dung, nhưng lại toát ra vẻ uy hiếp.
 
Chương 708


Chương 708

Bàn tay của Sở Dung Triết run lên, suýt nữa đã đánh rơi điện thoại: “Ha ha, nhóc con Trình, chú đây chú đây…”

Trình Trình vừa nhìn đã biết được ý đồ của Sở Dung Triết: “Cháu nghe chú Hình Uy nói sở dĩ ba và dì Phỉ Nhi đính hôn, kẻ đề xướng là chú Sở Nhị..”

Trình Trình vẫn còn nhỏ tuổi nhưng lại nói chuyện mạch lạc rõ ràng, giống hệt như người ba máu lạnh của cậu bé, giọng nói càng nhỏ nhẹ thì càng chứng tỏ được tầm quan trọng của vấn đề…

Sở Dung Triết biết mình đuối lý, hai giọt mồ hôi lạnh ứa ra, anh ta cười gượng rồi bảo: “Ha…ha ha…”

Biết ngay là cái tên Hình Uy kia không đáng tin cậy mà, từ sáng đến tối cứ kéo nhân chủ của anh ta thôi!

Cố Tịch Dao nhướn mày, cô nhìn Sở Dung Triết lau mồ hôi, đôi lông mày nhíu lại, rồi mới quay sang nhìn Trình Trình với vẻ dịu dàng: “Cưng ơi, cái tính cứng đầu cứng cổ của ba con ấy à, không phải ai nói gì thì anh ta cũng làm đâu. Huống hồ chi với ba con, đính hôn là một chuyện lớn… nếu như ba con không có ý định này từ sớm thì anh ta sẽ không quyết định như thế đâu…”

Không ai có thể biết được mức độ coi trọng chuyện kết hôn của Bắc Minh Quân hơn cô.

Anh đã từng có tiếng là một người đàn ông không yêu quyết không cưới, bây giờ rốt cuộc cũng tìm được người phụ nữ mà mình yêu thương da diết, thế thì cưới cô ta cũng là chuyện hiển nhiên mà thôi…

Cố Tịch Dao nghĩ đến đây, trái tim cô cũng đau tấy.

Sở Dung Triết lén dịch người đi, lùi về sau hai bước, chuyện nhà Bắc Minh Quân, anh ta ít can thiệp vào thì hơn, chứ bằng không sớm muộn gì người gặp xui xẻo cũng là anh ta…

“Dù có thế nào thì chú Sở Nhị cũng phải chịu trách nhiệm về chuyện này mới được.” Trình Trình tỏ vẻ khó chịu: “Nếu như chú Sở Nhị đứng về phía ba cháu, Trình Trình thề rằng sau này cháu trưởng thành chắc chắn sẽ tìm đủ mọi các tiêu diệt, nhà, họ Sở!”

Sở Dung Triết hít một hơi khí lạnh.

Anh ta nhìn gương mặt lạnh lùng của Trình Trình, khó lòng tin nổi một đứa trẻ mới lên bảy lúc nói ra câu này lại có mị lực đến thế!

Anh ta không hề xem thường thực lực của nhà họ Bắc Minh, cậu giống Bắc Minh Quân y như đúc, chỉ e rằng sau này con trai của anh ta sẽ còn hơn cả ba mình!

“Khụ khụ…” Sở Dung Triết đằng hắng, anh ta mất tự tin, chỉ biết nhìn dáo dác xung quanh: “Khi nãy mọi người nói gì thế? Ôi chao, sao đột nhiên chú lại không nghe thấy gì cả…Ôi trời, chú điếc rồi…”

Cố Tịch Dao thấy Sở Dung Triết giả vờ ngớ ngẩn, cô không biết nên tức hay nên cười.

Qủa nhiên anh ta giống hệt như Bắc Minh Quân!

Đều là đồ ngu ngốc!

Cô thở dài, chỉ đành duỗi tay xoa gò má của Trình Trình: “Cưng ơi, con đừng làm thế…chuyện của mẹ và ba con thì cứ để người lớn giải quyết, các con không cần phải bận tâm, được không nào? Mẹ không muốn các con còn nhỏ tuổi mà đã phải bận lòng nhiều như thế. Mẹ không muốn để lại bóng ma tâm lý trong lòng các con…”

Giống như Bắc Minh Quân vậy.

Huống hồ chi cô không hề muốn các con cũng giống hệt như mình hồi nhỏ, không hề có những giờ phút vui vẻ thoải mái…

“Vì mẹ không thích chú Chi Lâm sao?” Trình Trình khăng khăng không chịu thôi, cậu bé nói tiếp: “Nếu như mẹ không chịu chú Chi Lâm… thế thì chọn anh Khởi Hiên đi!”

Trình Trình vừa mới dứt lời, Sở Dung Triết đã há hốc miệng.

Má ơi, con trai của Bắc Minh Quân cũng ghê gớm quá nhi, Vân Chi Lâm ít nhiều gì cũng là em họ của Bắc Minh Quân, miễn cưỡng cũng cho qua được, nhưng còn Bắc Minh Khởi Hiên…
 
Chương 709


Chương 709

Cố Tịch Dao sững sờ, cô không ngờ Trình Trình lại nhắc đến Khởi Hiên!

“Mẹ ơi, thực ra trong hai năm nay, anh Khởi Hiên vẫn luôn gửi quà cho con và Dương Dương. Bây giờ nhà họ Bắc Minh đã công bố chuyện ba sắp sửa đính hôn rồi, chắc là không bao lâu sau anh Khởi Hiên sẽ về uống rượu mừng của ba…”

Sở Dung Triết hết chịu nổi rồi, anh vội vàng xen miệng vào: “Ôi trời… chú nói này Trình Trình, anh Khởi Hiên kia là cháu của ba cháu đó, nếu như mẹ cháu cưới cậu ta thì chẳng phải sẽ loạn lên hết hay sao?”

Nghe thấy thế, Trình Trình lườm anh ta một phát sắc lẻm, cậu bé lạnh giọng nói: “Không phải chú Sở Nhị điếc rồi sao?”

“Ồ ồ… chú điếc rồi điếc rồi… khi nãy chú trúng phong thôi…” Sở Dung Triết thở dài, trong lòng vô cùng sốt ruột, sống lưng anh ta lạnh ngắt, mọi việc đang phản ứng nghịch truyền, hình như gây ra họa lớn rồi…

Trình Trình nhíu mày lại, cậu bé tiếp tục quay sang nhìn mẹ mình: “Anh Khởi Hiên là người tốt, lần nào gửi quà cho bọn con đều kèm theo một tấm thiệp ấm áp. Trình Trình tin rằng chắc chắn anh ấy không quên nổi mẹ đâu, thế nên mới đi khắp chân trời góc biển, không dám gặp mặt bọn con.”

Cố Tịch Dao nhíu mày thật chặt, cô thấy Trình Trình nóng lòng tìm hạnh phúc cho mình, trong lòng vô cùng đau xót.

Trình Trình cứ ngỡ mẹ không chịu đồng ý, cậu bé ngập ngừng một lát rồi than thở: “Nếu như mẹ không chọn anh Khởi Hiên thì… chọn chú ba đi!”

Chú ba? Ngôi sao lớn Thiên Vương Anthony, Bắc Minh Đông?

Sở Dung Triết nghe không lọt lỗ tai, anh ta bèn xen miệng vào: “Ôi, nhóc Trình, người cháu chọn chắc chắn phải là người đàn ông có liên quan đến đến nhà họ Bắc Minh à?”

Trình Trình nhìn Sở Dung Triết: “Đả kích lớn nhất với ba là để cho mẹ cưới một người đàn ông gần gũi với ba, ngày nào cũng lắc đến lắc lui trước mặt ba, ân ân ái ái để cho ba không đụng đến được mà chỉ có thể trừng mắt, đó chẳng phải là cách báo thù hay nhất hay sao?”

Hít…

Sở Dung Triết hít một hơi khí lạnh, quả nhiên nhóc Trình ác thật!

Nếu như làm thế, Bắc Minh Quân thật sự sẽ nổi điên mất…

“Ha ha…”

Cố Tịch Dao không khỏi bật cười thành tiếng, nước mắt vẫn còn rưng rưng trên bờ mi, tâm trạng nặng nề ban nãy đã trở nên tươi sáng hơn khi nghe con mình nói thế.

Cô ôm con thật chặt: “Cục cưng, cảm ơn con đã nghĩ cho mẹ, mẹ cảm thấy có các con chính là niềm hạnh phúc lớn nhất…”

Còn có cả bé cưng nữa.

Cô nhớ đến bé con đang ở bên nước ngoài, khóe môi không khỏi cong cong, nở nụ cười mỉm.

Lúc cô thất vọng và buồn bã, chỉ cần nhớ đến ba đứa trẻ thì cảm xúc tiêu cực sẽ trôi đi, giống như bé cưng đi nặng mỗi khi nhìn thấy ‘Thần Toa Lét’ vậy, những thứ không sạch sẽ đều bị dội đi hết…

“Mẹ ơi…” Trình Trình nhìn cô, cậu bé buồn bã mím môi lại: “Nếu như ba và mẹ không thể ở bên nhau thì Trình Trình hy vọng mẹ sẽ hạnh phúc hơn ba gấp trăm lần!”

Hạnh phúc gấp trăm lần?

Câu nói của cậu bé có thể khiến cho tâm trạng con người trở nên tươi tỉnh hơn.
 
Chương 710


Chương 710

Cố Tịch Dao sụt sịt mũi, cô ôm Trình Trình thật chặt, nghẹn ngào không nói nổi nên lời, lòng cô cảm động sâu sắc…

Cô khựng lại đôi chút, rồi quay đầu sang nở nụ cười rạng rỡ với Sở Dung Triết.

“Có điều trước lúc tôi chưa chọn được người đàn ông nào, tôi hy vọng Dung Triết anh có thể hẹn hò với tôi như một đôi tình nhân!”

“Hả?” Sở Dung Triết sợ đến mức cằm cũng muốn rớt xuống!

Bắc Minh Quân đính hôn, cô hẹn hò.

Hai người này thật sự là…

Nhưng mà đừng có làm khó anh như vậy chứ… Sở Dung Triết khóc thầm trong lòng…

Trình Trình không sao hiểu nổi.

Cố Tịch Dao hít sâu một hơi khí lạnh, nụ cười của cô đầy ẩn ý: “Dung Triết, chỉ một yêu cầu nho nhỏ như thế sao mà anh cũng không chịu giúp tôi sao?”

“Không, đương nhiên là không phải…” Sở Dung Triết lắp bắp, nếu là trước đây thì anh ta còn mong được nắm tay Tịch Dao đi hẹn hò, nhưng bây giờ… khi nãy Bắc Minh Quân vừa mới nói như thế, khiến cho anh ta không dám mơ mộng gì đến Tịch Dao nữa…

“Nếu không phải thì cứ coi như chú Sở Nhị đã đồng ý với mẹ rồi! Huống hồ chi Trình Trình cảm thấy chú Sở Nhị nên bồi thường một chút cho chuyện này, chú Sở Nhị nói xem có phải không?” Trình Trình chợt nở nụ cười xán lạn, mặc dù cậu bé hiểu được ý đồ của mẹ, nhưng cậu bé sẽ ủng hộ quyết định của mẹ mình vô điều kiện!

“Trời ạ…” Sở Dung Triết nhìn nụ cười của nhóc Trình, sống lưng anh ta lạnh lẽo.

Cuối cùng, Sở Dung Triết không biết có phải mình đã bị quỷ vỗ ngực rồi hay không, thế mà anh lại bất chấp cái chết, đồng ý với yêu cầu của cô.

Thế là chuyện đáng sợ nhất trong mùa đông năm ấy sắp sửa xảy ra rồi…

Tuyết đã ngừng rồi.

Gần cuối năm, người đi mua đồ mới cũng nhiều hơn.

Rất nhiều đôi tình nhân trẻ tuổi xúm quanh trước cửa rạp chiếu phim, đang hưởng thụ cảm giác ngọt ngào trong làn gió lạnh lẽ trước khi năm mới đến.

Cố Tịch Dao mặc áo khoác lông, cô vùi đầu vào trong áo khoác của áo, đeo túi đeo chéo, trông rất giống với học sinh. Cô xoa xoa tay, đứng hứng gió trước rạp chiếu phim.

Cô đã đợi ở đây tròn hai mươi phút rồi!

Cho đến khi sắp sửa chiếu phim cô mới nhìn thấy bóng dáng một người mặc áo khoác đen, đội nón lưỡi trai, đeo cặp kính mát lén lúc đi về phía mình…

Cô nhíu mày lại, rồi bước lên túm cổ áo Sở Dung Triết: “Sở Dung Triết, anh làm gì đó? Đóng 007 hay là đóng đặc công Agent Smith?”

Sở Dung Triết sững sờ, anh ta cúi đầu xuống, tháo kính đen ra: “Tôi mặc kín thế này mà cô vẫn nhận ra tôi hả?”

Cố Tịch Dao lườm anh ta: “Kêu anh đi hẹn hò với tôi mà thôi! Anh có phải là ngôi sao lớn đâu, có cần phải đề phòng như vậy không?”

“Ôi trời, cô không biết đâu…” Sở Dung Triết lại đeo kính đen lên, anh ta nhìn dáo dác xung quanh, lỡ như bị tai mắt của Bắc Minh Quân nhìn thấy thì biết làm sao đây?

Hôm nay anh ta đã làm liều để đi xem phim với người phụ nữ của bạn mình…
 
Chương 711


Chương 711

Mọi người đều nói không thể đụng đến vợ bạn, tới lượt anh ta thì vợ bạn lại chẳng khách sáo gì với mình.

Nếu như bị Bắc Minh Quân phát hiện thì anh ta sẽ lóc xương anh mất!

“Đừng lề mề nữa. Sắp chiếu phim rồi kìa, tôi đã mua vé rồi, đi thôi, chúng ta vào đi…” Khó khăn lắm Cố Tịch Dao mới thoải mái như vậy, cô vừa cười nói, vừa duỗi tay nắm tay Sở Dung Triết…

“Má ơi…” Sở Dung Triết sợ đến mức rụt tay về, anh ta trừng mắt nhìn bàn tay của Cố Tịch Dao, hức hức, anh ta cũng muốn nắm lắm chứ, nhưng mà anh ta nào có dám đâu…

“Sao thế?” Cô liếc Sở Dung Triết, không phải người này được gọi là cậu hai trong giới hắc đạo hả? Không ngờ lại nhát cấy thế này?

“Ồ…không có gì, chúng ta xem phim gì đấy?” Sở Dung Triết nặn ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

Cô cúi đầu, lấy tấm vé xem phim ra đưa cho Sở Dung Triết: “Nè! Anh tự xem đi!”

Sở Dung Triết cầm tấm vé, vừa nhìn đã kinh ngạc.

Giọng nói của anh ta run run, tên là ‘Tôi lên giường với bạn gái của bạn thân rồi’?

Ha…

Tiếng nôn ra máu vang dội trong lòng Sở Dung Triết, có cần phải xem bộ phim đáng sợ đến mức này hay không… Bắc Minh Quân sẽ giết anh ta mất…

“Ừm, đây là bộ phim nước ngoài vừa mới được ra mắt đấy, nghe nói còn được nhận cả giải thưởng nữa. Đi thôi, vào trong mua ít đồ ăn…” Cố Tịch Dao nói, cô đẩy Sở Dung Triết vào trong rạp chiếu phim.

Trong rạp chiếu phim có bán thức ăn, cô hối Sở Dung Triết đi mua một ít mang về…

Sở Dung Triết miễn cưỡng bước đi, tránh tránh né né, trông giống hệt như tên trộm, anh sấn đến nói chủ quầy: “Cho ông hai phần bắp rang! Một ly coca!…” Anh ta khựng lại, rồi nói tiếp: “Một chai Whisky!”

Chủ quầy cảm thấy hơi ngạc nhiên: “Ồ, chào anh, anh xem phim mà lại uống Whisky?”

“Cô quan tâm lắm thế làm gì!” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“…Nhưng xin lỗi anh, chúng tôi không có bán Whisky, chỉ có bia Heineken thôi, có được không?”

“…” Sắc mặt Sở Dung Triết xanh như tàu lá: “Vậy thì lấy rượu Bordeaux thượng hạng!!”

“Tôi…xin lỗi, thưa anh, chúng tôi là rạp chiếu phim…chỉ có bia Thanh Đảo…” Có ai đi xem phim mà đòi rượu Bordeaux không? Huống hồ chi uống rượu rượu Bordeaux với bắp rang đó hả?

“…” Sắc mặt Sở Dung Triết sầm xuống, anh ta gắt lên: “Thế thì hai lon coca!!”

“Dạ được, thưa anh.”

Anh ta miễn cưỡng lấy hai phần bắp rang, hai lon coca bực dọc đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao.

Nhưng thấy cô cầm ipad, lướt lướt viết viết, không biết là đang làm gì.

“Cô đang viết gì đấy?” Sở Dung Triết sấn lại gần rồi hỏi cô.

“Ồ…” Cố Tịch Dao sững sờ, cô vội vàng nhét ipad vào túi, cười tươi tắn: “Không viết gì cả, mua xong rồi à? Đi thôi, vào trong rạp nào…”

Sau khi nói dứt lời, cô khoác cánh tay Sở Dung Triết, vừa cười vừa kéo anh ta vào trong rạp.

Cô sẽ không nói cho anh ta biết, sở dĩ cô muốn hẹn hò với anh ta là vì có liên quan đến cuốn sách thứ hai mà mình đang sáng tác.
 
Chương 712


Chương 712

Huống hồ chi, Bắc Minh Quân cũng sắp ăn ở với Phỉ Nhi của anh ta rồi.

Cô không cần phải đau lòng vì người đàn ông ấy nữa!

Vì ba đứa con của mình, cô bắt buộc phải quay về với cuộc sống bình thường, huống hồ chi, còn phải vui vẻ hơn trước kia nữa…

Khách hàng ngồi kín trong rạp chiếu phim tối om.

Thực chất, bản phim tiếng nước ngoài của ngoài của ‘Tôi và bạn gái của bạn thân lên giường rồi’ kể về chuyện tình của một thiếu niên và một thiếu nữ.

“Dung Triết, nơi này tối như thế mà anh còn không tháo mắt kính ra à?”

“…Không cần đâu, tôi thích đeo kính râm xem phim cơ…”

“Đồ điên!”

“…”

Bộ phim bắt đầu chiếu…

Sở Dung Triết nhấp nhổm như ngồi trên thảm đinh, anh ta cầm bắp rang, thỉnh thoảng lại hết dáo dác sang trái sang phải, trông cứ như ăn cướp vậy.

Trời ạ, cả đời này anh ta chưa từng hẹn hò trong khốn khó giống như vầy bao giờ đâu…

Nhất là, không phải bộ phim này phản ánh về anh ta à…

Vừa xem phim, Cố Tịch Dao vừa hậm hực: “Dung Triết, anh xem nam chính kìa, anh ta đúng là một tên khốn nạn, không hề xem trọng bạn gái một chút nào cả, bạn gái anh ta có lên giường với bạn thân anh ta cũng là đáng đời!”

Sở Dung Triết căng thẳng: “…”

Một lúc sau, cô lại nói tiếp: “Trời ạ, căng thẳng quá đi mất… nam chính đi bắt gian rồi…”

“…” Sở Dung Triết đầm đìa mồ hôi, trái tim anh ta đập thình thịch như thể nam chính trong bộ phim đến bắt gian mình vậy…

“Ôi ha ha… đúng rồi! Nữ chính đừng sợ, phải cắm sừng nam chính đi…”

“…”

Bàn tay cầm bắp rang bơ của Sở Dung Triết bắt đầu run lẩy bẩy, anh ta kéo nón xuống, hết nhìn trái rồi lại nhìn phải…

Đột nhiên!

Dây thần kinh của anh ta rung lên hệt như trông thấy cái gì vậy!

Hình như anh ta nhìn thấy có một người giống hệt như mình ngồi ở hàng ghế thứ ba bên trái, đã vào rạp chiếu phim mà vẫn còn đeo kính đen!!

Anh hít một hơi khí lạnh!

Anh tháo cặp kính đen xuống theo quán tính, muốn nhìn cho rõ mặt mũi của người đeo kính đen ấy…

Nhưng nào ngờ người đó lại nhìn bọn họ trân trân…

“Ối…”

Bộp.

Bắp rang đổ đầy đất.

“Sao thế? Dung Triết?” Cố Tịch Dao quay đầu lại nhìn bắp rang rơi vãi đầy sàn.

Sở Dung Triết nhanh chóng quay đầu đi, lần này xong đời
 
Chương 713


Chương 713

Anh ta nói, lá gan run run rẩy rẩy: “Ôi… đột nhiên tôi có nhu cầu gấp, tôi phải đi vệ sinh một chuyến, Tịch Dao, cô cứ từ từ mà xem ha…”

Sở Dung Triết vừa nói vừa nhảy dựng lên như lửa cháy sém mông, cơ thể cao ráo của anh ta khom lại, nhanh chóng chạy vụt ra ngoài…

Cố Tịch Dao sững sờ nhìn dáng người chạy biến nhanh như chớp ấy: “Ruột của người này bị sao thế? Gấp đến mức này à…”

Sở Dung Triết vừa chạy ra khỏi rạp chiếu phim…

Đột nhiên có vài gã vệ sĩ mặc quân phục bao vây anh ta lại!

“Cậu hai Sở, đắc tội rồi!”

Rồi kéo anh ta vào nhà vệ sinh…

“Á á! Mấy người lớn gan thật! Có biết tôi là ai hay không mà vô lễ thế…”

Sở Dung Triết hoang mang thốt lên, ôi, vệ sĩ áo đen của anh ta đâu rồi?

Cũng có thể nhìn thấy rõ ràng là…

A a a, một đám thùng cơm vô dụng đó không đánh lại vệ sĩ mặc quân phục

Sở Dung Triết bị những gã vệ sĩ mặc quân phục lôi vào trong nhà vệ sinh.

Lúc bây giờ, mấy bị khách đi vệ sinh đều bảo: “Ối… sợ đến muốn tè ra quần…”

“Cút ra ngoài hết!”

Chẳng bao lâu sau, một người đàn ông mặc áo khoác đen đi vào như quỷ hồn…

Ầm!

Cánh cửa nhà vệ sinh nam đã bị khóa lại rồi!

Sở Dung Triết cười gượng gạo, sống lưng anh ta lạnh buốt.

Người đàn ông áo đen lấy khăn tay trẳng ra, đôi mắt bên dưới lớp mắt kính thóang có vẻ lạnh lùng. Rõ ràng là người ấy không thích nơi này…

“Ha ha… Bắc Minh Quân…” Sở Dung Triết nhún vai: “Sao cậu lại ở đây?”

Bắc Minh Quân tháo kính đen xuống, nhìn Sở Dung Triết trân trân, ánh mắt trở nên hung ác.

Giọng nói của anh ta rất đỗi uể oải, nhưng lại có vẻ bình tĩnh trước khi giông gió kéo đến: “Cậu có thể đến đây thì sao tôi không thể?”

Trên thực tế, anh muốn nắm hành tung của Cố Tịch Dao là một chuyện hết sức dễ dàng!

Chỉ có điều không ngờ rằng cô ấy bảo hẹn hò với Sở Dung Triết, thế mà lại nói thật!

“Ôi, mọi chuyện không giống như những gì cậu nhìn thấy đâu…”

“Thế nào?” Bắc Minh Quân lạnh lùng.

“…Tôi, tôi có thể giải thích…” Sở Dung Triết cảm thấy chuyện oan nhất trên đời này, chính là chưa kịp làm gì đã bị bắt gian rồi!

“Giải thích sao cậu lại đi xem phim ba xu ‘Tôi và bạn gái của bạn thân lên giường rồi’ với bạn gái của bạn thân à?
 
Chương 714


Chương 714

Sở Dung Triết cười gượng: “Tôi… ha ha, Bắc Minh Quân, cậu đừng kích động… tôi thật sự bất đắc dĩ lắm mới phải làm thế… huống hồ chi vết thương của cậu còn chưa lành, tức giận không tốt cho sức khỏe…”

Sở Dung Khiết chỉ và băng gạc trên trán Bắc Minh Quân.

Bốp!

Một nắm đấm giáng mạnh vào bụng anh ta.

“Tôi nói cậu không được có ý đồ gì với cô ấy, cậu lại không nghe!” Bắc Minh Quân thật sự tức giận, trừng mắt nhìn người anh em không an phận, anh nổi giận, hận không thể đánh chết anh ta! “Vừa rồi tay nào nắm lấy tay cô ấy? Cậu tự ra tay hay để tôi đây?”

“A a…” Sở Dung Triết ôm bụng, đau đến nhe răng, tự biết mình đuối lý, ai bảo anh ta nhất thời lanh chanh cứu Phỉ Nhi, lại đẩy một người phụ nữ khác rơi vào dầu sôi lửa bỏng chứ?

“Tôi, tôi tự mình làm…” Anh bĩu môi, vẻ mặt tủi thân, ngơ ngác nhìn thoáng qua tay phải được Cố Tịch Dao dắt qua, thật là oan quá, rõ ràng cô nắm tay anh ta mà… “Vậy Bắc Minh Nhị, dù sao tay phải dùng để ăn cơm… A…”

Trong nhà vệ sinh lập tức truyền ra tiếng kêu thảm thiết…

Từng giây từng phút trôi qua, Cố Tịch Dao nhìn vị trí bên cạnh thì không khỏi có chút lo lắng.

Không lẽ Sở Nhị kia thật sự ăn bậy nên đau bụng chứ?

Vì thế, cô cầm lấy điện thoại gọi một dãy số…

Tiếng chuông vang lên một lúc lâu thì đối phương mới nghe máy——

“…Alo…” Giọng trầm thấp của Sở Dung Triết truyền đến, có vẻ rất yếu ớt.

Giọng nói kia rõ ràng không phải là táo bón cũng là chân mềm nhũn.

Cô nhíu mày lại: “Dung Triết, anh vẫn ổn chứ? Bộ phim sắp kết thúc rồi.”

“…” Sở Dung Triết ở đầu bên kia dừng một chút rồi cẩn thận nói, giống như đang chịu đựng sự đau đớn nào đó: “Chuyện đó… Tịch Dao… Tôi tạm thời có chút việc nên không thể đi với cô được, lát nữa tôi cho người đưa cô về được không…”

Cố Tịch Dao hạ vai xuống: “Dung Triết, anh thật sự không sao chứ? Có phải bị tiêu chảy không?”

“À… không, không phải…” Giọng Sở Dung Triết ở điện thoại bên kia giống như sắp khóc.

“Vậy sao?” Cố Tịch Dao cảm thấy Sở Dung Triết đang nũng nịu, hoàn toàn không giống như Sở Nhị nhìn thấy người đẹp lập tức đến gần như keo dính chuột. Bởi vì quan hệ của cô và Bắc Minh Quân cho nên anh ta không dám sao? Không thể không nói Sở Dung Triết vẫn rất coi trọng người bạn Bắc Minh Quân kia? Nếu vậy thì cô cũng không miễn cưỡng anh ta: “Vậy được rồi, anh có việc thì đi trước đi… tôi không cần anh cho người tới đón tôi, bởi vì tôi còn có cuộc hẹn tiếp theo…”

“Ồ…” Sở Dung Triết sửng sốt kêu to: “Hả? Cô, cô còn có có cuộc hẹn tiếp theo sao?”

Shhhh…

Dường như Cố Tịch Dao mơ hồ nghe thấy hai tiếng hít hơi ở đầu điện thoại bên kia.

Là ảo giác của cô sao?

“Ừ. Anh không thể đi với tôi nên tôi đành phải gọi người khác…” Cô trả lời rất nhẹ nhàng.

“…Vậy cô gọi ai đi với cô?” Sở Dung Triết chịu áp lực nào đó nhưng vẫn tò mò hỏi.

“Không biết, có lẽ là Vân Chi Lâm hoặc là Khởi Hiên… có lẽ là…”

Cô còn chưa nói xong thì nghe thấy Sở Dung Triết kêu thảm thiết: “A a a, cô đừng gọi cho bọn họ! Tôi lập tức tới…”

Tút tút tút tút, bên kia đã cúp máy.
 
Chương 715


Chương 715

Cố Tịch Dao ngơ ngác nhìn thoáng qua điện thoại thì không khỏi cong khóe miệng cười, lần đầu tiên cô cảm thấy tên Sở Dung Triết này có chút thú vị.

Cô không biết trong nhà vệ sinh nam Sở Dung Triết đang khóc lóc thảm thiết, chịu sự tra tấn của Bắc Minh Nhị…

“Bắc Minh, Bắc Minh Nhị… cậu thật sự muốn tôi tiếp tục hẹn hò với Tịch Dao…”

Bắc Minh Quân hung hăng trừng mắt nhìn Sở Dung Triết một cái: “Để cô ấy hẹn hò lộn xộn với mấy tên đàn ông, tôi tình nguyện người đó là cậu!”

Dù sao Vân Chi Lâm và Bắc Minh Diệc Long thật sự thích cô!

So với bọn họ thì Sở Nhị còn có thể khống chế một chút!

“Vậy hay là anh đi hẹn hò với cô ấy đi…”

“Mẹ nó, nếu cô ấy đồng ý thì cậu cho rằng tôi không muốn sao!” Bắc Minh Quân gầm nhẹ.

Sở Dung Triết run lên, chép miệng: “Thật sao… vậy anh muốn tôi làm thế nào…”

“Giả vờ như chưa xảy ra chuyện gì! Tiếp tục quay về xem phim!” Bắc Minh Quân cắn răng nói xong câu này, hận không thể dùng lựu đạn phá hủy rạp chiếu phim này!

Phóng hỏa rạp chiếu phim, nghe thôi cũng làm cho người ta không thở nổi!

“…Ồ.” Sở Dung Triết giống như cô vợ nhỏ, cụp đuổi đi ra khỏi nhà vệ sinh.

“Khoan đã!” Bắc Minh Quân gọi anh ta lại, nói từng chữ một: “Nếu cậu còn dám chạm vào cô ấy thì tôi sẽ chặt cậu ra!”

“…” Sở Dung Triết run lên: “Vậy… Cô ấy, cô ấy chạm vào tôi thì sao…”

“Vẫn chặt cậu ra!”

Phụt ——

Suýt nữa Sở Nhị phun một ngụm máu từ trong miệng ra… không nên chơi vậy đâu người anh em…

Sở Dung Triết kéo tay phải trật khớp, khập khiễng quay về chỗ ngồi trong phòng chiếu phim.

Cố Tịch Dao nhìn anh ta, xung quanh tối đen như mực nên không nhìn ra được gì, nhưng cô vẫn cảm thấy thằng nhóc này không đúng chỗ nào đó: “Anh thật sự không sao chứ?”

“Không có việc gì…” Sở Dung Triết đeo kính râm trên sống mũi, ra vẻ bình tĩnh.

Lúc này Cố Tịch Dao mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó cười nói: “Anh không biết vừa rồi anh đã bỏ qua bao nhiêu cảnh xuất sắc đâu! Tôi nói cho anh biết, nam chính thật sự bắt gian, còn đánh người bạn thân kia một trận…”

“…” Sở Dung Triết ngồi không nhúc nhích.

Anh ta vừa diễn trong nhà vệ sinh cũng rất xuất sắc, đúng là giống như trong phim.

“Ha ha, nhưng anh biết không, vì vậy nữ chính đã hoàn toàn chia tay với nam chính, nhào vào lòng người bạn thân…”

“…”

Sở Dung Triết luôn ngồi không nhúc nhích, cho đến khi bộ phim kết thúc, anh ta tháo kính râm trên mặt xuống, cuối cùng chảy hai hàng nước mắt…
 
Chương 716


Chương 716

Bởi vì tên của bộ phim là “Tôi lên giường với bạn gái của bạn thân rồi”

Cuối cùng nữ chính đá nam chính, ở bên cạnh người bạn thân kia…

Một kết thúc hài hước!

Nhưng trong lòng Sở Dung Triết tràn đầy đau lòng, thật là bi kịch…

Mà cách đó ba hàng phía sau bên phải, một người đàn ông áo đen ngồi như một pho tượng hoàn mỹ từ đầu đến cuối, nhìn kết thúc của bộ phim thì sắc mặt đen hơn cả than…

Mẹ nó, đạo diễn nào lại quay một bộ phim dở tệ, lại còn có kết thúc dở như vậy!

Anh ta thề, anh ta muốn làm cho đạo diễn kia không thể quay được nữa…

Bên ngoài rạp chiếu phim.

Khóe miệng Cố Tịch Dao vẫn luôn cười: “Dung Triết, kết thúc này đúng là hả lòng hả dạ! Anh có nhìn thấy dáng vẻ nam chính khóc lóc quỳ trước mặt nữ chính, cầu xin nữ chính đừng chia tay không… Ha ha ha, thật là vui! May là nữ chính vẫn không đồng ý quay lại với nam chính…”

Sở Dung Triết bước ra như cương thi, im lặng không nói gì.

Cố Tịch Dao quay đầu nhìn lại thì sửng sốt một cái: “Ôi! Dung Triết, khóe miệng anh chảy máu sao?”

Hai người đi tới chỗ sáng nên cô mới phát hiện trên mặt Sở Dung Triết bị thương từ khi nào.

Sở Dung Triết kéo khóe miệng, lạnh lùng nói: “Không sao, tôi không cẩn thận ngã một cái!”

Sắc mặt Cố Tịch Dao hiện lên ba đường đen: “Ngã trong nhà vệ sinh?”

Người đàn ông này đúng là quá vụng về…

Khuôn mặt Sở Dung Triết giật giật.

Vì thế cô đành đưa Sở Dung Triết đến một tiệm thuốc gần đó, mua thuốc chống viêm và băng keo cá nhân.

Cô định quan tâm giúp anh ta xử lý miệng vết thương: “Tôi, tôi tự mình làm…”

Cơ thể cứng ngắc của Sở Nhị giành lấy thuốc trong tay Cố Tịch Dao.

Anh ta mở túi ra, nhanh chóng xử lý xong miệng vết thương.

Để cô giúp anh ta làm thì anh ta còn có đường sống sao?

Cố Tịch Dao thở dài lắc đầu, cười nói: “Anh đi nhà vệ sinh mà cũng ngã như thế, Sở Nhị, lần sau làm phiền anh đừng nói mình là cậu chủ của gia tộc nào đó được không? Là đồ ngốc thì đúng hơn!”

“Tịch Dao…” Trong lòng Sở Dung Triết vô cùng tủi thân, suýt nữa không nhịn được nói thật, lại không cẩn thận nhìn thoáng qua hai vệ sĩ mặc quân phục cách đó không xa, anh ta đành phải xóa đi suy nghĩ này: “Hay là tôi đưa cô về nhà nhé…”

“Về nhà? Hiện tại mới chín giờ! Đi với tôi đến chợ đêm!”

Chợ đêm?

Sở Dung Triết mở to mắt, vẻ mặt hoảng sợ: “Chợ đêm có gì tốt chứ?”

“Anh sẽ không hiểu được đâu! Mỗi chợ đêm đều mang tính biểu tượng cho mỗi thành phố, đại diện cho văn hóa và cuộc sống ở thành phố này, đồng thời cũng là nơi rất tốt đẹp cho những người dân bình thường như chúng tôi. Anh không đi thì tôi gọi người khác…”

“Đi! Tôi đi!” Sở Dung Triết lập tức nhảy dựng lên, thầm nghĩ, tôi mẹ nó đi là được chứ gì…

Chợ đêm Hoàng Thành là chợ đêm nổi tiếng nhất ở thành phố A.

Ở đây từ đồ ăn vặt đến hàng tạp hoá xếp thành một hàng dài từ đầu đường đến cuối phố.
 
Chương 717


Chương 717

Mỗi khi màn đêm buông xuống là thời điểm những người bán hàng rong ở chợ đêm bắt đầu một ngày làm việc vất vả nhất.

“Hào chiên Đài Loan, hào chiên ngon tuyệt…”

“Cá viên chiên đây, vừa ngon lại giòn tan…”



Tiếng người bán hàng rong vang lên không ngừng.

Dòng người chen chúc xô đẩy trong chợ đêm, vô cùng náo nhiệt tạo nên không khí ấm áp trong đêm đông lạnh lẽo.

Cố Tịch Dao nhìn thấy những món ngon đó thì không ngừng thưởng thức.

Sở Dung Triết né tránh đi sau lưng cô…

Trên thực tế Sở Nhị tới chợ đêm đúng là ác mộng, bởi vì ——

“Ôi! Đây không phải là Sở Nhị sao? Hôm nay sao anh có tâm trạng tới chợ đêm vậy?”

“À, Sở Nhị tới sao? Ha ha, đậu hủ thúi mới đây, mời anh ăn một chén…”

“Sở Nhị, đừng khách sáo, chúng tôi còn có cá chiên…”



Cố Tịch Dao ngẩn người, quay đầu lại nhìn Sở Dung Triết một cái: “Sao những người bán hàng rong đó đều biết anh?”

“Biết chứ! Con đường này thuộc quyền quản lý của Sở Nhị, mỗi tháng chúng tôi nộp phí bảo kê không ít đâu…” Một người bán hàng rong trong đó giải thích thắc mắc của Cố Tịch Dao.

Sở Dung Triết giật khóe miệng, anh ta đã đeo kính râm lớn rồi, khóe miệng còn dán băng keo cá nhân, sao những người này còn nhận ra chứ? Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lúc này anh ta đã mất hết mặt mũi ở chợ đêm Hoàng Thành rồi…

Cố Tịch Dao mở to mắt, giống như mới biết được sự đời.

A, thì ra xã hội đen là như vậy…

Cô vội vàng hỏi những người bán hàng rong: “Sao các anh không nộp tiền cho cục Công Thương, lại nộp cho Sở Nhị?”

“Ha ha, cô là bạn gái của Sở Nhị sao? Chắc cô không biết buổi tối ở đây rất hỗn loạn, những tên côn đồ thường chạy tới gây sự, Sở Nhị phái người bảo vệ chỗ này, chúng tôi mới có thể yên tâm buôn bán, nộp phí bảo kê là chuyện bình thường…”

Cố Tịch Dao đã hiểu, thì ra Sở Nhị này không ngu ngốc giống như bề ngoài, thật sự có chút thế lực…

Sở Dung Triết cảm thấy mình xấu hổ muốn chết, nhanh chóng thúc giục Cố Tịch Dao: “Đi thôi, cô muốn mua cái gì thì mau lên, tôi trả tiền…”

Một nơi trong chợ đêm cũng có một người đàn ông khác vô cùng khó chịu!

Từ đầu đến cuối, anh lấy khăn giấy che mặt, trốn đông né tây lén đi theo sau lưng Cố Tịch Dao.

Lông mày nhíu chặt đến mức kẹp chết con ruồi…

“Tổng giám đốc Bắc Minh, Sở Nhị và cô Cố đã đi xa…” Vệ sĩ mặc quân phục nói.
 
Chương 718


Chương 718

“Vậy không mau đuổi theo đi!” Bắc Minh Quân gầm nhẹ!

Người phụ nữ nói đi hẹn hò với đàn ông lại không đến khách sạn cao cấp, mà chạy đến chợ đêm bình dân dơ bẩn này!!

Cô muốn làm anh phát điên sao!

Cô biết rõ bệnh sạch sẽ của anh nghiêm trọng thế nào!

Nhưng từ trước đến nay Bắc Minh Nhị cực kỳ kiêu ngạo, không ngờ làm chuyện này, hoàn toàn do anh tự tìm đến!

Cố Tịch Dao bị Sở Dung Triết thúc giục nên vội vàng đi dạo một vòng.

“Vẫn chưa thỏa mãn!” Cô chép miệng, cô muốn đi khắp chợ đêm, đi như vậy thì thú vị gì chứ?

“Thưa cô, dù sao tôi cũng là cậu hai nhà họ Sở, hôm nay tôi tự hạ thấp địa vị đi dạo chợ đêm với cô cũng đã cho cô mặt mũi rồi, cô làm ơn cũng chừa mặt mũi cho tôi một chút, OK?”

Sở Dung Triết thật sự có cảm giác phạm phải sai lầm!

Cố Tịch Dao trừng mắt nhìn anh ta: “Dung Triết, anh nói thật đi, có phải anh có tâm sự đúng không? Cả đêm đều mất tập trung…”

Sở Nhị làm gì dám nói có? Anh ta thở dài một hơi: “Tôi không có…”

Cô cong miệng cười: “Không có là tốt nhất! Đi thôi, chúng ta đi đến chỗ khác…”

Cô nói xong thì kéo tay phải trật khớp của Sở Dung Triết đi về phía hẻm nhỏ ở sâu bên trong…

“A này… cô lại muốn đi đâu? Trễ rồi, cô nên về nhà… Ôi, cô đừng nắm tay tôi… Đau đau đau…”

Sở Nhị không ngờ Cố Tịch Dao kéo mình tới một nơi, lại là ——

Khu đèn đỏ trong hẻm sâu phía sau chợ đêm Hoàng Thành!

Không sai, mỗi thành phố cũng có một chỗ bí mật, che giấu một nơi không cho người biết, làm một chút chuyện không muốn mọi người biết!

“Cô nói cái gì?!”

Sở Dung Triết khó tin hét lớn một tiếng: “Cô lại muốn tôi đưa cô đi chơi gái sao?”

“Xuỵt ——” Cố Tịch Dao vội vàng che miệng anh ta lại, nhìn xung quanh một cái: “Anh nhỏ tiếng thôi! Tôi nói anh dẫn tôi đi chơi gái lúc nào chứ? Tôi là phụ nữ đó! Tôi để anh đi vào chơi gái, sau đó tôi trốn ở góc phòng quan sát một chút…”

Sở Dung Triết hận không thể đập đầu mình!

Anh ta kéo tay Cố Tịch Dao xuống, thở hổn hển nói: “Ý cô là muốn nhìn tôi chơi gái?!”

“Nói nhỏ thôi, tôi nói anh nhỏ giọng một chút mà…”

Phụ nữ nhà lành giống như Cố Tịch Dao lần đầu tiên tới nơi không đứng đắn như vậy, tâm trạng khó tránh khỏi lo lắng sợ hãi.

Nhưng vì cuốn sách thứ hai nên cô liều mạng!

“Không được!” Sở Dung Triết kiên quyết không đồng ý, không phải chỉ là vấn đề mặt mũi mà còn liên quan đến tôn nghiêm của anh ta nữa!

Dù sao anh ta cũng là cậu hai nhà họ Sở, anh ta muốn phụ nữ nào mà không có?

Còn cần đi chơi gái sao?

Sau này anh ta còn có thể lăn lộn được nữa?
 
Chương 719


Chương 719

“Dung Triết…” Cố Tịch Dao giống như đã sớm đoán được anh ta sẽ có phản ứng này, nhưng đàn ông sống trong giới xã hội đen như Sở Dung Triết cũng không dễ tìm đâu, nhân cơ hội này cô phải trải nghiệm một chút mới được.

“Không được!”

“Dung Triết Triết…”

“…Không đi!”

“Tiểu Triết Triết…”

“Kiên quyết không đi…”

“Tiểu Triết, Triết ngọt ngào…”

“Haiz…” Sở Dung Triết nổi giận: “Cô còn buồn nôn hơn một chút được nữa không?”

“Anh đã đồng ý…” Cố Tịch Dao chép miệng: “Trình Trình nói anh phải chịu trách nhiệm với tôi…”

Sắc mặt Sở Dung Triết trắng bệch: “Cái gì, tên nhóc Trình Trình nói tôi chịu trách nhiệm với chuyện đính hôn của Bắc Minh Nhị, không phải với cô…”

“Hừ, rốt cuộc anh có đi hay không?” Cô không còn cầu xin nữa, sầm mặt xuống: “Anh không đi thì một mình tôi đi… cùng lắm là bị người ta chơi một chút…”

Cô cố ý nói nhẹ nhàng, giả vờ muốn đi.

Sở Dung Triết do dự ba giây, cuối cùng cắn răng: “Quay lại! Tôi đưa cô đi…”

Hu hu hu, Bắc Minh Nhị, vì người phụ nữ của anh mà ném cả nhân phẩm của mình đi…

Cố Tịch Dao được như mong muốn nên cười trộm.

Sở Dung Triết vùi nửa khuôn mặt vào cổ áo rồi mang theo Cố Tịch Dao, tránh tránh né né vào một tiệm gội đầu tên là Muội Ký.

Mặc dù tiệm treo bảng hiệu gội đầu, nhưng trong tiệm không hề có dụng cụ gội đầu.

Ngược lại có một chiếc ghế sô pha bằng da dài.

Trên sô pha có mấy cô gái xinh đẹp khác nhau ngồi ở đó…

Bà chủ cười ha ha đi tới đón khách.

“Ha hả, ông chủ, một người sao?” Bà chủ nhìn Cố Tịch Dao bên cạnh, dù sao cũng đã quen chuyện đời, ngay sau đó lại nhỏ giọng hỏi: “3P?”

Cố Tịch Dao ngẩn ra!

Sắc mặt Sở Dung Triết trầm xuống!

Anh ta lẩm bẩm rống lên một tiếng: “Đừng nói nhảm nữa! Cho một người vào!”

“Được! Ông chủ có một chọn không?” Bà chủ chỉ mấy cô gái đang ngồi ở đó, cười sâu xa: “Các cô gái đó có kỹ thuật cao nhất đó…”

Sở Dung Triết suýt nữa nôn ra.

Cố Tịch Dao nhìn phản ứng của anh ta thì không nhịn được cười.

Sở Dung Triết tùy tiện chọ một cô gái khá trẻ tuổi, cũng yên tĩnh, hơi ngại ngùng, cô gái dễ khống chế, sau đó anh ta kéo Cố Tịch Dao nhanh chóng đi lên phòng nhỏ ở lầu hai…
 
Chương 720


Chương 720

Đến khi Bắc Minh Quân và mấy vệ sĩ mặc quân phục đuổi tới hẻm nhỏ——

Bắc Minh Quân trơ mắt nhìn Sở Dung Triết kéo tay nhỏ của người phụ nữ của anh vào một tiệm gội đầu tên là Muội Ký…

“Khốn nạn! Sở Nhị dám đưa cô ấy tới nơi bẩn thỉu xấu xa này… thuê phòng?!!!”

“Á… Bắc Minh tổng… hình như đến nơi này thường là để chơi gái…” Bảo tiêu vừa nói nói.

“Vậy… chúng tôi có phải đi vào hay không…” Vệ sĩ thứ hai hỏi.

Bắc Minh Quân nắm chặt tay lại!

Dưới bầu trời đêm, quai hàm tuấn tú cứng rắn hiện lên gân xanh…

Anh cắn răng mở miệng nói: “Đi! Tôi muốn nhìn xem bọn họ muốn làm cái quỷ gì!”

Thế là mấy người lực lưỡng lần lượt đi vào tiệm gội đầu Muội Ký

“Ôi ông chủ…” Bà chủ vừa thấy mấy người cao to đi vào thì vui vẻ ra mặt đến tiếp đón, việc làm ăn đêm nay đúng là quá tốt…

“Cút ngay!” Bắc Minh Quân lạnh giọng mắng, lấy khăn giấy màu trắng che miệng lại, vẻ mặt ghét bỏ!

Bà chủ hoảng sợ.

Bắc Minh Quân cố nén giận, gầm nhẹ: “Đôi nam nữ khốn kiếp ban nãy ở phòng nào? Tôi muốn phòng bên cạnh! Hơn nữa không được cách âm!!!”

“Không được cách âm?” Bà chủ sợ hãi cười, lập tức phản ứng lại đây, bà ta cũng gặp qua không ít chuyện bắt gian: “Được! Ông chủ đi theo tôi…”

Vì thế bà chủ đưa đám người Bắc Minh Quân đi lên lầu hai, vào phòng bên cạnh Sở Dung Triết——

Dùng gỗ ván ép ngăn cách.

Vách tường rất mỏng,

Hiệu quả cách âm vô cùng kém.

Trong phòng chật hẹp…

Bắc Minh Quân ghét bỏ nhìn xung quanh một cái, điều kiện tồi tệ đến mức muốn mở cửa đi ra!

Không ngờ anh vừa ngồi xuống ghế đã lót khăn giấy thì bên cạnh truyền đến tiếng Cố Tịch Dao trêu chọc——

“…Ôi trời… Tiểu Dung Triết, anh đừng xấu hổ… anh cứ coi tôi là không khí… anh nhìn chỗ kia của cô gái này lớn chưa kìa… anh mau phát biểu một chút đi, anh là đàn ông, lúc chơi gái sẽ có suy nghĩ gì… yên tâm, tôi không phải lần đầu tiên nhìn thấy đàn ông trần truồng… wow… Dáng người của anh và tên khốn Bắc Minh Quân kia đúng là một chín một mười…”

Sắc mặt Bắc Minh Quân lập tức xanh mét!

Ở phòng bên cạnh, mặt Sở Dung Triết hồng trắng đan xen nhau.

Anh ta trừng mắt Cố Tịch Dao, người phụ nữ này ngồi ở góc tường, bình chân như vại bắt chéo chân, còn cầm máy tính bảng không e dè mở camera quay video…

Trong lòng Sở Dung Triết đang khóc, vô cùng đau khổ.

Cô là người phụ nữ của Bắc Minh Nhị, anh ta không dám đánh cũng không dám mắng, không thể nghe theo cô, không nghe theo cô cũng không được…

“…Không thể cởi được nữa…” Sở Dung Triết chép miệng, lúc này cả người anh ta chỉ còn một chiếc quần đùi, sống chết cũng không chịu chịu cởi…
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom