Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1794


Chương 1794

Sau khi Mạc Cẩm Thành tán thưởng một phen, thân thể dựa trên ghế sofa, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng: “Mặc kệ bản thiết kế này là của Bắc Minh Khởi Hiên hay là Bắc Minh Quân, đã làm ra đều có thể được gọi là một tác phẩm xuất sắc. Tịch Dao, con đi xuống dưới tuyên bố kết quả đi, sau đó mang người thắng cuộc đến chỗ của ba, ba muốn gặp người đó.”

Cố Tịch Dao nhẹ gật đầu, cô cẩn thận xếp hai bản thiết kế lại rồi bỏ vào trong thùng.

“Ba nuôi, vậy con đi xuống dưới trước nha, ba nghỉ ngơi một lát đi, con lập tức trở về ngay.” Nói xong, cô rời khỏi phòng tổng thống.



Tất Hòa tiếp đãi Bắc Minh Quân và Bắc Minh Khởi Hiên ở trong phòng họp, bọn họ cũng chỉ là ngồi ở chỗ đó, bầu không khí rất nặng nề và ngột ngạt.

Nhất là Bắc Minh Quân, anh lấy điện thoại di động ra nhàn nhã lướt lướt, mặc dù là anh không nghiện phần mềm nhắn tin tức thời nhưng mà ngẫu nhiên cũng sẽ xem mấy video hài hước với facebook.

Anh cũng không phải là một người thành thạo, nhưng mà cũng không tính như là một người khô khan, cũng không phải là loại người quê mùa cũng chỉ biết gọi điện thoại.

Video hài hước có thể để cho anh thư giãn một chút, facebook để cho anh có thể kết nối với những người bạn ở nước ngoài, luôn giữ ở vị trí hàng đầu thế giới từng giây từng phút.

Mà Bắc Minh Khởi Hiên thì lại khác biệt với anh, anh ta cầm điện thoại thì cũng chỉ dừng lại ở trên các trang web chuyên nghiệp trong một chút thời gian, nhưng mà anh ta lại nguyện ý chơi mấy loại như là trò chơi trong khoảng thời gian mà anh ta gọi là rác rưởi.

Thời gian xói mòn từng chút một, thật sự không biết sau khi Cố Tịch Dao trở về thì sẽ mang đến cho bọn họ tin tức như thế nào.

Sau đó bọn họ đều đặt điện thoại di động ở trên bàn làm việc, yên lặng chờ Cố Tịch Dao.

Lúc này cửa phòng họp vang lên một tiếng, Cố Tịch Dao bước vào từ bên ngoài, cầm thùng bản vẽ ở trong tay.

Bắc Minh Khởi Hiên không khỏi nhìn về phía cô, hi vọng là có thể nhìn ra được tin tức mà mình muốn đạt được từ trên mặt của cô.

…Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Bắc Minh Quân vô cùng ổn trọng ngồi trên vị trí của mình, trên mặt của anh vẫn không hiện ra bất cứ biểu cảm gì như cũ, giống như là một cái tượng gỗ.

Dưới trường hợp như thế này, giống như là một cuộc thi, không thể chỉ dựa vào việc ai có mối quan hệ tốt hơn thì có thể nắm chắc phần thắng.

Tất cả đều được dựa trên năng lực, nếu không thì anh ta cũng không cần phải loại bỏ mọi thứ có liên quan đến ký hiệu của nhà thiết kế.

Cố Tịch Dao trở lại ở bên cạnh của Tất Hòa với gương mặt nghiêm túc, cô nhẹ nhàng gật đầu với anh ta.

Trải hai bản thiết kế ở trong thùng bản vẽ lên trên bàn hội nghị.

“Để tôi thưởng thức bản thiết kế của Bắc Minh tổng một chút.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói xong thì thăm dò rướn người qua, mang theo vài phần tò mò.

Bắc Minh Quân quay đầu lại nhìn anh ta một chút, đưa tay làm một tư thế mời với anh ta, một bên lông mày nhẹ nhàng nhếch lên: “Mong là chủ quản Bắc Minh sẽ chỉ dạy nhiều hơn.”

“Bắc Minh tổng, hai chữ “chỉ dạy” này tôi không đảm đương nổi đâu, học tập chú thì còn tạm được.” Bắc Minh Khởi Hiên cầm bản thiết kế qua nhìn cho thật kỹ.

Trạng thái nghiêm túc đó hình như là còn dụng tâm hơn so với lúc mà anh ta thiết kế.

Trong mấy phút ngắn ngủi, Cố Tịch Dao có thể nhìn thấy được biểu cảm ở trên mặt của Bắc Minh Khởi Hiên từ loại ngoài cười nhưng trông không cười đến kinh ngạc, sau đó là trầm mặc.

Anh ta bỏ bản thiết kế xuống, hai mắt hơi nheo lại, anh ta mím môi thật chặt, nhưng mà có thể nhìn thấy được cơ bắp ở hai bên gò má của anh ta đang kéo căng.

Lúc mà Cố Tịch Dao nhìn thấy Bắc Minh Khởi Hiên cầm bản thiết kế đó, là bản thiết kế được cô với ba nuôi tán thành, cô đã biết được người thắng chính là Bắc Minh Quân.
 
Chương 1795


Chương 1795

Thật ra thì ở trong lòng của cô, đối với việc Bắc Minh Quân và Bắc Minh Khởi Hiên người nào có thể thắng thật sự rất mâu thuẫn, nhưng mà lại không quan trọng.

“Luật sư Cố, bây giờ cô tuyên bố kết quả đi.” Lúc này Tất Hòa mở miệng nói.

Cố Tịch Dao nhẹ nhàng gật đầu: “Lúc nãy đã trải qua sự lựa chọn của tổng giám đốc, tôi tuyên bố kết quả thay cho ông ấy, phương án được tuyển chọn để trở thành phương án cuối cùng của cao ốc tập đoàn GT đó chính là…”

“Em không cần phải nói nữa, tôi nhận thua!” Bắc Minh Khởi Hiên giơ tay lên ngăn cản Cố Tịch Dao lại.

Anh ta là thật lòng không muốn nghe thấy từ trong miệng của Cố Tịch Dao nói ra tên của Bắc Minh Quân.

Lúc này khóe miệng của Bắc Minh Quân hơi cong lên, thắng lợi như vậy đối với anh mà nói giống như là người lớn chơi đùa với trẻ nhỏ, dễ như trở bàn tay.

Cố Tịch Dao dừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “Bắc Minh tổng, tổng giám đốc mời anh đi đến chỗ của ông ấy một chuyến, thương lượng vấn đề khởi công.”

Bắc Minh Quân đứng dậy khoác tay nói: “Trò chơi đến đây là kết thúc, tôi không có thời gian trao đổi bất cứ chuyện gì với ông ta, nếu như ông ta có hứng thú, vậy thì cứ nói với trợ lý đặc biệt của tôi đi.”

Nói xong, Bắc Minh Quân quay người đi ra khỏi chỗ ngồi, sau đó vỗ vỗ vào bả vai của Hình Uy: “Cậu ở lại thương lượng với bọn họ chút đi, tôi đi về trước nhà.”

“Bắc Minh tổng…” Tất Hòa cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ, trừ cái đó ra thì còn mang theo tức giận.

Mặc dù là tên tuổi của tập đoàn GT không vang dội như là Bắc Minh thị ở đây, nhưng mà dù sao cũng là một công ty lớn xuyên quốc gia, là nhân viên của tập đoàn GT, đương nhiên là anh ta phải đứng ở bên phía tổng giám đốc của anh ta. Đối với việc Bắc Minh Quân coi thường tổng giám đốc của bọn họ, anh ta thấy không vừa mắt.

“Giám đốc Tất.” Cố Tịch Dao nhẹ lắc đầu với anh ta, ý là kêu anh ta không nên tức giận.

Sau đó lại nói với Bắc Minh Quân: “Bắc Minh tổng, chẳng lẽ là trao đổi với tổng giám đốc của chúng tôi thì sẽ làm anh mất giá à? Cứ như vậy thì chuyện hợp tác sau này giữa hai tập đoàn của chúng ta sẽ mang theo rất nhiều tai họa ngầm.”

Bắc Minh Quân quay người lại nhìn Cố Tịch Dao, mỉm cười nói: “Luật sư Cố, thật ra thì tôi cũng không phải không đồng ý tiếp tục trao đổi với ông ta, chẳng qua là tôi không muốn nhìn thấy người khác mà thôi.”

Câu nói này làm cho Tất Hòa và Bắc Minh Khởi Hiên lập tức cảm thấy kinh ngạc, ở đây có mấy người đâu chứ, hơn nữa chẳng qua chỉ là cuộc nói chuyện giữa hai tổng giám đốc mà thôi, làm gì còn có người thứ ba?

Cho dù là Cố Tịch Dao có mặt, đó cũng không phải là một chuyện bình thường à.



Chỉ có Cố Tịch Dao mới là người hiểu câu nói này của Bắc Minh Quân, người không muốn gặp nhất đó chính là người mẹ đã từng tổn thương anh, Dư Như Khiết.

Hợp tác với tập đoàn GT đã xem như là anh lùi một bước.

Anh biết là Mạc Cẩm Thành cũng không phải cố ý muốn để anh gặp Dư Như Khiết, bởi vì chỉ dựa vào hai bản vẽ thiết kế không có ký hiệu, nếu như ông ta cố ý chọn bản thiết kế của mình thì khả năng cũng chỉ có 50% mà thôi.

Anh cũng đã liếc qua bản thiết kế của Bắc Minh Khởi Hiên, quả thật có rất nhiều sai sót và khuyết điểm, tất nhiên đây cũng chỉ là vấn đề mà người trong nghề mới có thể biết được.
 
Chương 1796


Chương 1796

Phần lớn những người ngoài nghề chỉ nhìn thấy được vẻ bề ngoài và tính thực dụng.

Lúc trước Bắc Minh Quân thiết kế thì đã cân nhắc đầy đủ những điểm này.

Bắc Minh Khởi Hiên cũng có thể suy nghĩ đến những chuyện này, vậy thì xem như phương diện khác có khuyết điểm đi nữa thì đoán chừng Mạc Cẩm Thành cũng sẽ chọn.

Cố Tịch Dao nhíu mày suy nghĩ một chút, sau đó nói với Bắc Minh Quân: “Bắc Minh tổng, nếu không thì anh chờ tôi đi lên thương lượng với tổng giám đốc của chúng tôi một chút, cho anh một câu trả lời chắc chắn.”

Trong lòng của Tất Hòa thì lại vô cùng không vui, dựa vào cái gì và tổng giám đốc của mình phải bày ra tư thế khúm núm như vậy.

Nhưng mà dù sao chức vị của mình cũng thấp, nói dễ nghe thì là người phụ trách, nói không dễ nghe thì bất quá cũng chỉ là một người chạy việc vặt cho cấp cao mà thôi.

Hình Uy cũng không muốn để cho Bắc Minh Quân phải thất lễ như vậy, dù sao anh cũng đại diện cho hình tượng của tập đoàn Bắc Minh thị.

“Ông chủ, anh chờ câu trả lời chắc chắn của cô đi.”

Bắc Minh Quân nhìn Hình Uy một chút, lại nhìn về phía Cố Tịch Dao một chút, lông mày nhíu chặt lại suy nghĩ: “Được rồi, cô trở về nhanh một chút.”

Cố Tịch Dao không dám trì hoãn, cũng không thể vì anh không chịu gặp dì Như Khiết mà làm trễ nải chuyện hợp tác của hai tập đoàn.

Lúc Cố Tịch Dao gõ cửa phòng của Mạc Cẩm Thành một lần nữa, cửa mở ra cô đi vào trong.

Mạc Cẩm Thành vẫn ngồi ở trên ghế sofa như cũ, tư thế ưu nhã khoan thai, ở trên bàn trà trước mặt đã đặt ba tách trà, một đĩa hoa quả, cùng với hai đĩa bánh ngọt tinh tế.

Ông ta nhìn thấy Cố Tịch Dao đã trở về, lại nghiêng đầu qua nhìn sau lưng của cô một chút: “Tịch Dao, sao có một mình con đến vậy, tại sao nhà thiết kế được chọn bản thiết kế lại không đến?”

“Ba nuôi, thật ra người mà ba chọn trúng chính là Bắc Minh Quân, chỉ có điều là anh ta không muốn lên đây gặp ba.” Cố Tịch Dao nói xong, trên mặt lộ ra chút lúng túng.

Hình Uy gật đầu, ông ta là một người thông minh, sao không hiểu rõ được chứ. Thật ra thì cuộc nói chuyện giữa bọn họ Dư Như Khiết ở trong phòng ngủ cũng đã nghe được.

Bà bước ra từ trong phòng ngủ: “Cẩm Thành, chắc là Quân không muốn nhìn thấy em, đã như vậy rồi, vì để không thể làm chậm trễ chuyện chính, em tránh đi một chút là được rồi, em ở trong phòng ngủ đóng cửa lại là được.”

Mạc Cẩm Thành nghe thấy Dư Như Khiết nói như vậy, ông ta cũng chỉ đành gật đầu, sau đó nói với Cố Tịch Dao: “Được rồi, gọi cậu ta lên đây đi.”

Cố Tịch Dao gật đầu quay người đi ra ngoài, trở lại phòng họp một lần nữa: “Bắc Minh tổng, tổng giám đốc của chúng tôi đã đồng ý và yêu cầu của anh, bây giờ anh có thể đi lên với tôi rồi.”

Bắc Minh Quân do dự một chút, nhưng mà vẫn gật đầu, nói: “Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Sau đó anh lại nói với Hình Uy: “Cậu với chủ quản Bắc Minh chờ tôi ở sảnh dưới lầu, một chút nữa tôi xuống đây.”

Hình Uy gật đầu.

“Không cần đâu, tự tôi trở về cũng được.” Lúc này Bắc Minh Khởi Hiên không có tâm trạng để chờ anh.

Bắc Minh Quân nhìn Bắc Minh Khởi Hiên một chút, âm thầm thở dài, vẫn là một đứa bé không chịu lớn.

Gặp phải một vài trở ngại liền bày ra bộ dạng giống như là toàn thế giới này đều nợ anh ta.
 
Chương 1797


Chương 1797

Thôi mặc kệ cậu ta đi.

“Vậy cậu chờ tôi ở dưới sảnh một lát.” Bắc Minh Quân dặn dò Hình Uy, sau đó đi theo Cố Tịch Dao đến cửa phòng tổng thống của Mạc Cẩm Thành.

Cố Tịch Dao nhẹ nhàng ấn chuông cửa, một lát sau cửa liền mở ra.

Mạc Cẩm Thành liếc mắt liền nhìn thấy Bắc Minh Quân đi theo sau lưng của Cố Tịch Dao.

“Quả nhiên Bắc Minh tổng đã ra tay.” Mạc Cẩm Thành vừa đi vừa mở miệng nói với bọn họ.



Cố Tịch Dao quay người đóng cửa kỹ lại, sau đó kéo một cái ghế ra ngồi ở bên cạnh.

Bắc Minh Quân và Mạc Cẩm Thành ngồi đối diện nhau.

“Mạc tổng, không biết là ông gọi tôi lên đây là có vấn đề gì?” Bắc Minh Quân nói chuyện cũng không hề khách khí.

Mạc Cẩm Thành nở nụ cười nhìn Bắc Minh Quân, chỉ tách trà ở trên bàn rồi nói: “Đã đến lâu rồi, uống chút nước ăn chút bánh đi.”

Bắc Minh Quân khoác tay nói: “Mạc tổng, tôi không có thời gian dư dả giống như ông đâu, trên tay tôi còn có rất nhiều chuyện chờ tôi trở về để xử lý.”

“Nếu Bắc Minh tổng là một người luôn bận rộn, vậy thì tôi nói ngắn gọn thôi. Tôi công nhận phương án thiết kế của cậu, trừ cái đó ra thì tôi còn hi vọng Bắc Minh thị của các cậu có thể biến bản thiết kế này trở thành sự thật.” Mạc Cẩm Thành nói, sau đó nâng tách trà lên uống một ngụm, nhưng mà từ nãy đến giờ ánh mắt đều không hề rời khỏi Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân cũng nhìn Mạc Cẩm Thành, anh thờ ơ cười cười: “Cảm ơn sự ưu ái của Mạc tổng, là một cá nhân, tôi cũng không muốn tham gia vào chuyện này.”

Lúc nãy Cố Tịch Dao nghe thấy ba nuôi nói muốn giao công trình này cho Bắc Minh thị, cô liền nghĩ đến Bắc Minh Quân chắc chắn sẽ không đồng ý.

Quả nhiên là anh lại từ chối ngay trước mặt.

Đối với câu trả lời chắc chắn như thế này, Mạc Cẩm Thành cũng không cảm thấy bất ngờ gì.

Chỉ có điều là ông ta vẫn ôm theo một hi vọng như lúc trước: “Bắc Minh tổng, tôi cảm thấy tập đoàn của hai chúng ta đã bắt tay với nhau rồi, vậy thì chuyện này đối với Bắc Minh thị của các người hay là tập đoàn GT của chúng tôi mà nói đều xem như là cả hai cùng có lợi.”

Bắc Minh Quân gật đầu: “Tôi vô cùng tán thành lời nói này của Mạc tổng, chỉ có điều là ông chỉ nghe nửa câu đầu của tôi.”

Anh trầm mặc một hồi rồi nói tiếp: “Là một tổng giám đốc của một tập đoàn, không thể đặt ân oán cá nhân ở bên trong, nên tôi vẫn đưa ra quyết định đồng ý tiếp tục hợp tác với tập đoàn của các người.”

Mạc Cẩm Thành nhìn thấy Bắc Minh Quân đã gật đầu đồng ý, trên mặt của ông ta cũng hiện ra chút ý cười, cầm lấy tách trà: “Ở chỗ của tôi không có rượu, chúng ta cứ lấy trà thay rượu, uống cạn tách này.”

Vừa nói vừa ra hiệu cho Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, chúng ta cạn ly với nhau đi.”

Sau khi uống trà xong, Bắc Minh Quân đứng dậy: “Mạc tổng, tôi còn có chuyện khác, xin đi trước.” Nói xong thì quay người rời đi.

Cố Tịch Dao quay người lại nhìn bóng lưng của Bắc Minh Quân rời đi, anh thật sự không muốn ở đây lâu thêm một giây nào.
 
Chương 1798


Chương 1798

Lúc này cửa phòng ngủ nhẹ nhàng mở ra, Dư Như Khiết đi ra từ bên trong.

Ánh mắt của bà không mất mát hay là đau lòng giống như là một Cố Tịch Dao đã tưởng tượng, mà nhìn rất thản nhiên.

Những năm gần đây bà cũng đã rất quen thuộc rồi.

Nhìn thấy Dư Như Khiết đi ra, Cố Tịch Dao cũng vội vàng đứng dậy: “Ba nuôi, dì Như Khiết, nếu như không còn chuyện gì thì con cũng đi xuống đây.”

Nói xong thì cũng gấp gáp vội vàng rời đi.

Mạc Cẩm Thành không khỏi cảm thấy có chút nghi hoặc, không biết đứa con gái nuôi của ông rốt cuộc là có chuyện gì, bây giờ vừa nhìn thấy Dư Như Khiết thì cảm xúc trở nên không giống bình thường.



Bắc Minh Quân bước xuống lầu, lúc đi qua đại sảnh thì Hình Uy đang ở nơi đó chờ anh.

Anh quét mắt nhìn ở trong góc của đại sảnh, quả nhiên không nhìn thấy bóng dáng của Bắc Minh Khởi Hiên.

Thôi bỏ đi, cậu ta cũng không phải là một đứa con nít, không cần phải đi quản lý cậu ta, anh lên xe trở về Bắc Minh thị.

Lúc anh vừa mới trở lại phòng làm việc thì Hình Uy lại nhận được cuộc gọi, là của Tất Hòa tập đoàn GT gọi tới, hẹn sáng ngày mai sẽ tổ chức một buổi lễ ký kết tại khách sạn Daredevil Empire, mời Bắc Minh tổng đến tham gia.

Sau khi Hình Uy đồng ý thì báo cho Bắc Minh Quân.

Sau khi Bắc Minh Quân nghe xong cũng chỉ nhẹ gật đầu: “ Bọn họ muốn xử lý như thế nào thì cứ làm như thế đó đi.”



Bắc Minh Khởi Hiên ngồi xe taxi trở về Bắc Minh thị, vừa về đến phòng làm việc trong bộ phận thiết kế, sắc mặt của anh ta lập tức trở nên rất khó coi.

Anh ta thừa nhận bản thiết kế của mình không bằng Bắc Minh Quân, nhưng mà anh ta tức giận cái là anh ta không tỏ thái độ muốn tham gia vào trong lần thiết kế này.

Lần này đã không dốc ra hết tất cả tâm tư, từ đó đã làm cho anh ta có chỗ hở.



Tập đoàn GT và tập đoàn Bắc Minh thị lại hợp tác với nhau một lần nữa để xây dựng tòa trụ sở của tập đoàn GT ở thành phố A.

Chuyện này đối với Cố Tịch Dao mà nói, sẽ có rất nhiều tài liệu muốn cô chuẩn bị.

Không riêng gì như thế, Mạc Cẩm Thành đã kêu Tất Hòa bố trí phòng họp trở thành hội trường của buổi họp báo, thông báo cho tất cả các tạp chí lớn sáng ngày mai nhất định phải đến đây đồng đủ.

Từ khi Cố Tịch Dao trở thành luật sư đại diện cho tập đoàn GT, Mạc Cẩm Thành mướn một phòng cho cô ở trong khách sạn, làm phòng làm việc của cô.

Ngày mai sẽ tổ chức buổi họp báo, chiều ngày hôm nay Cố Tịch Dao liền nhốt mình ở trong phòng làm việc chỉnh sửa lại các loại tài liệu ngày mai còn phải sử dụng.

“Cốc cốc…” Tiếng gõ cửa nhẹ nhẹ làm cho Cố Tịch Dao đang bận rộn túi bụi tạm dừng công việc của cô lại.

Lúc cô mở cửa ra thì nhìn thấy Vân Chi Lâm đang đứng ở cửa, trong tay còn cầm theo một túi đồ ăn.

“Sao anh lại đến đây?” Cố Tịch Dao có hơi kinh ngạc.
 
Chương 1799


Chương 1799

Vân Chi Lâm nhìn cô, mỉm cười đi vào trong phòng, đặt đồ ăn ở cạnh khay trà mà bên cạnh đó là các loại tài liệu được xếp chồng lên nhau: “Em xem xem bây giờ đã là mấy giờ rồi.”

Cố Tịch Dao cũng bước tới theo.

Nghe anh ta hỏi như vậy, cúi đầu nhìn đồng hồ ở trên cổ tay, bây giờ kim đồng hồ đã chỉ sáu giờ tối.

Cô không khỏi nhíu mày một cái, hít một hơi thật dài: “Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh, không nghĩ đến bất tri bất giác đã bận rộn cả một buổi chiều rồi.”

Sau đó giống như là nhớ ra cái gì đó, ánh mắt của cô siết chặt lại: “Chi Lâm, trước tiên anh ngồi ở đây một lát đi, để em đi đón Trình Trình tan học.”

“Ha ha, không cần đâu, anh đã đi đón thằng bé tan học rồi, hơn nữa cũng đã đưa đến Lạc Kiều. Trình Trình cũng không giống như em đâu, lúc thằng bé tan học không nhìn thấy em liền biết chắc có lẽ là em đang bận làm việc, thằng bé sợ làm chậm trễ công việc của em cho nên đã gọi điện thoại cho anh, chờ sau khi anh đưa thằng bé đến Lạc Kiều rồi vẫn còn chưa nhận được điện thoại của em, anh biết là em chắc chắn còn đang bận làm việc. Em chính là như vậy đó, lúc nào bận rộn thì em không quan tâm đến bất cứ cái gì khác.” Vân Chi Lâm giống như là người lớn ở trong nhà.

Nói xong, anh liền muốn đưa tay di chuyển tài liệu ở trên bàn trà đi.

“Nè, anh đừng có làm lộn xộn mấy tài liệu em vừa mới điều chỉnh xong, mấy cái phần này em phải sắp xếp cả một buổi chiều đó.” Cố Tịch Dao nghe lời răn dạy của Vân Chi Lâm, nhưng mà cũng không quên nhắc nhở anh một câu.

Vân Chi Lâm nhìn thoáng qua: “Em chiếm hết cả cái bàn trà rồi vậy thì ăn cơm ở đâu đây, không có việc gì đâu, anh di chuyển bọn nó đi, đợi đến lúc ăn xong rồi thì lại dời trở về, cùng lắm thì anh sẽ cố gắng làm lại giúp cho em.”

Đợi đến lúc bàn trà trống không, Vân Chi Lâm bày thức ăn mình đem đến lên trên bàn.

Mở nắp hộp ra, nhìn là hai phần cơm trứng chiên thơm ngào ngạt, ngoài ra còn có rau xanh với lại thịt kho tàu.

“Anh đoán chắc là em ăn không quen thức ăn ở chỗ này, cho nên anh đã tùy tiện mua ở bên ngoài mang vào, đừng có ghét bỏ nha.” Vân Chi Lâm nói xong thì đưa cho Cố Tịch Dao một đôi đũa.

Cố Tịch Dao mỉm cười ngửi ngửi: “Mùi thật là thơm, sao em lại ghét bỏ phần tâm ý này của anh được chứ, tốt xấu gì thì chúng ta cũng là người thân mà.”

“Sau này đừng có nói chúng ta là người thân nữa, nếu em nói thì anh sẽ tức giận với em đó.” Vân Chi Lâm cố ý giả vờ như là tức giận.

Đúng là anh ta cũng không muốn lấy phương thức như vậy để duy trì quan hệ với Cố Tịch Dao, cái này sẽ làm cho anh ta cảm thấy cứ kỳ lạ, cả người không được tự nhiên.

“Biết rồi, ăn nhanh đi, ông chủ.” Cố Tịch Dao nghịch ngợm nháy nháy mắt với anh ta, sau đó tự mình ăn cơm.

Vân Chi Lâm bất đắc dĩ lắc đầu.

Nửa tiếng đồng hồ sau, bọn họ để hộp cơm trống ở trong tay lên trên bàn trà.

“Bữa cơm này ăn thật là ngon. Được rồi, đã ăn uống no đủ rồi, tiếp tục làm việc thôi.” Cố Tịch Dao dọn dẹp sạch sẽ bàn trà một lần nữa, lại sắp tư liệu lên trên rồi tiếp tục chỉnh sửa.

Sao Vân Chi Lâm có thể nhìn một mình cô làm những chuyện này, thế là cũng bắt tay vào làm việc giúp cho cô.

Hai người phối hợp lại với nhau làm việc không mệt, sau ba tiếng, rốt cuộc cũng đã xem như chỉnh sửa xong hết.
 
Chương 1800


Chương 1800

Vân Chi Lâm đứng dậy duỗi hai tay, duỗi cái lưng mệt mỏi: “Cuối cùng cũng làm xong rồi.”

Cố Tịch Dao xếp những phần tài liệu đã được xử lý xong bỏ vào trong rương đã được chuẩn bị từ trước.

“Hôm nay nhờ có anh đến đây, nếu không thì chắc có lẽ những công việc này cũng đủ để khiến em bận rộn đến nửa đêm.”

Vân Chi Lâm nhìn đồng hồ đeo tay: “Bây giờ cũng không còn sớm nữa, em nhìn xem cũng đã sắp mười giờ rồi, em dọn dẹp lại một chút đi, anh đi vào tắm một cái cho tỉnh táo, sau đó đưa em trở về.”

Anh ta nói xong thì đi vào trong phòng tắm.

Anh ta vừa mới đi được một lát thì lại nghe thấy có tiếng người gõ cửa.

Đã giờ này rồi còn có thể là ai đến nữa chứ? Bây giờ ba nuôi cũng đang nghỉ ngơi, cho dù là Tất Hòa thì chắc cũng đã về nhà lâu rồi.

Cố Tịch Dao vừa suy nghĩ vừa đi ra mở cửa.

Đợi đến lúc cửa vừa mới mở ra liền nhìn thấy hai người mặc đồng phục cảnh sát, một nam một nữ đang đứng ở cửa.

“Xin hỏi hai người tìm ai vậy?” Cố Tịch Dao nhìn bọn họ rồi hỏi.

Hai người cảnh sát mang theo vẻ mặt nghiêm túc, đầu tiên là xuất trình giấy tờ tùy thân của mình, sau đó nghiêm túc nói: “Cô là người sống ở đây hả?”

Cố Tịch Dao mông lung nhẹ gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói: “Thật ra thì nơi này cũng không phải là chỗ của tôi ở, mà là…”

Cô chưa kịp nói xong thì nữ cảnh sát đó liền nói tiếp: “Chúng tôi nhận được báo cáo có người tiến hành giao dịch vô đạo đức ở chỗ này, giơ hai cánh tay lên trên đầu, ngồi xổm xuống góc tường.”

“Tôi, tôi không phải như các người nghĩ, nơi này chính là chỗ làm việc của tôi.” Cố Tịch Dao cố gắng giải thích cho mình.

Nữ cảnh sát cũng không thèm nghe cô: “Kêu cô ngồi thì cô ngồi xuống đi, còn nói nhảm nhiều như vậy. Mấy người bọn cô quả thật có rất nhiều lý do để làm công việc này, lúc này lại trở thành chỗ làm việc, đây là công việc gì hả? Đây chính là hoạt động vi phạm với đạo đức!”

Cảnh sát nam còn lại không nói lời nào, đẩy cửa ra bước vào trong, anh ta nghe được âm thanh nước chảy, liền trực tiếp đi tới phòng tắm, sau đó dùng cây gậy cảnh sát gõ gõ ở cửa phòng tắm.

Vân Chi Lâm đang rửa mặt, còn không biết là ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, anh ta còn tưởng rằng là Cố Tịch Dao gõ cửa.

Anh ta còn trêu ghẹo nói: “Sao vậy, em cũng muốn đi vào tắm hả Cố Tịch Dao, một lát nữa anh tắm xong thì tới em.”

Vừa dứt lời, cửa phòng tắm liền bị đẩy ra từ bên ngoài, bước vào là một cảnh sát nam còn mặc đồng phục.

“Anh là ai vậy?” Vân Chi Lâm dừng tay lại, nhìn thấy cảnh sát bước vào thì cảm thấy có chút kinh ngạc.

“Tôi còn chưa có hỏi anh đâu đó, anh lại hỏi tôi trước rồi. Nói đi, anh đến đây lúc nào.” Sau khi cảnh sát nam xuất trình giấy tờ tùy thân, anh ta bắt đầu hỏi Vân Chi Lâm.

“Tôi đến đây khoảng sáu giờ tối, đồng chí cảnh sát, có vấn đề gì không vậy?” Vân Chi Lâm vẫn không hay biết gì như cũ.

“Tắt vòi hoa sen đi, đi ra ngoài cùng với tôi.” Cảnh sát nam một mặt nghiêm túc cứ đứng đó nhìn anh ta tắt vòi hoa sen rồi đi ra ngoài.

Sau khi Vân Chi Lâm đi ra ngoài thì không nhìn thấy Cố Tịch Dao, xoay mặt qua hỏi cảnh sát nam ở bên cạnh: “Cô gái ở chỗ này đi đâu rồi.”
 
Chương 1801


Chương 1801

Cảnh sát nam trừng mắt: “Hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống đất cho tôi, chúng tôi đã tới đây rồi mà anh còn muốn tìm tiểu thư nữa hả, quả thật là không xem cảnh sát nhân dân như bọn tôi ra cái gì!”

Vẫn là đầu óc của Vân Chi Lâm xoay chuyển nhanh: “Đồng chí cảnh sát, tôi nghĩ là các người đã hiểu lầm rồi đó, tiểu thư tôi nói không phải là “tiểu thư”(*) mà các người nghĩ. Tôi là luật sư, đến đây có công việc.”

“tiểu thư”(*) gái mại dâm

Nói xong, anh vội vàng lấy ra chứng cứ mình là luật sư từ trên người ra đưa cho cảnh sát xem.

Cảnh sát nam xem xét, người đàn ông ở trước mắt thật sự chính là luật sư, nhưng mà nét mặt của anh ta đối với Vân Chi Lâm cũng không tốt được bao nhiêu.

“Đừng có giả vờ nữa, lần trước chúng tôi càn quét tệ nạn ở trong một cái khách sạn khác gặp được một người cùng loại giống như anh, tên phóng viên đó nói dối anh ta chính là nội ứng, kết quả bị bắt về thẩm vấn chính là đi tìm gái mại dâm. Trước khi anh muốn nói dối chúng tôi thì anh nên đọc báo trước đi.”

Lần này thì hay rồi, Vân Chi Lâm đã bị cảnh sát nam này xem như là đến đây để tìm tiểu thư, cái này anh ta có miệng cũng khó mà cãi lại.



Cảnh sát nam trừng lớn mắt, cầm cây gậy cảnh sát ở trong tay đung đưa nó rồi ra lệnh kêu Vân Chi Lâm giơ tay ra sau đầu.

Sau đó dùng cây gậy cảnh sát chống ở trên lưng của anh ta, cưỡng ép anh ta đi ra từ trong phòng.

Lúc Vân Chi Lâm đi ra khỏi cửa phòng, anh quay đầu lại, biểu cảm rất kinh ngạc khi nhìn thấy ở bên cạnh cửa chính là Cố Tịch Dao đang hai tay ôm ót ngồi xổm xuống ở trên hành lang.

Ở bên cạnh cô có một cảnh sát nữ đang đứng đó, đứng đó nhìn cô chằm chằm.

Lúc này thân thể của Cố Tịch Dao đang hơi phát run, giống như là một con mèo con bị ném vào trong mưa gió, không có người nào để ý đến con mèo đáng thương này.

Cô cúi đầu xuống nên không nhìn thấy rõ gương mặt, nhưng mà từng giọt từng giọt nước mắt như là trân châu đã thấm ướt thảm lót sàn màu sáng ở phía dưới.

“Tịch Dao, em không sao đó chứ?” Vân Chi Lâm ân cần hỏi một câu, anh ta nhìn thấy bộ dạng này của Cố Tịch Dao thì trong lòng cũng giống như bị một cái tay nhéo chặt.

“Ai cho các người nói chuyện hả, đều thành thật một chút cho tôi!” Cảnh sát nữ quát Cửu Cửu một câu.

Vân Chi Lâm không khỏi trừng mắt nhìn cảnh sát nữ kia một chút.

Cảnh sát nữ đó nhìn thấy có người trang trừng mình, lần này cô ta càng nổi giận hơn: “Anh nhìn cái gì vậy hả? Làm ra loại chuyện như vậy có phải là còn cảm thấy quang vinh không, trong xã hội bây giờ chính là có rất nhiều người bình thường ăn mặc đàng hoàng sáng loáng giống như anh, thật ra trên thực tế thì đều là trai trộm cắp gái mại dâm.”

Cảnh sát nữ nói Vân Chi Lâm xong, lại cúi đầu cầm cây gậy cảnh sát của mình chạm vào Cố Tịch Dao: “Này cô, đừng có khóc nữa, đứng lên đi theo chúng tôi. Bây giờ biết khóc rồi à, trước đó đã làm cái gì hả, chính là có mấy người phụ nữ không biết tự trọng như các người cho nên mới làm ô nhiễm không khí của xã hội.”

“Tiểu Lưu, thời gian cũng không còn sớm, đừng có nói nữa. Trước tiên chúng ta bắt bọn họ trở về cục đi rồi từ từ thẩm vấn sau.” Cảnh sát nam kịp thời ngăn cản cảnh sát nữ tên là Tiểu Lưu này lại.

“Đội trưởng Lý, không phải là tôi muốn nói bọn họ, mà chuyện này quả thật làm cho người khác phải tức giận.” Tiểu Lưu oán trách một câu.
 
Chương 1802


Chương 1802

Sau đó bọn họ cầm cây gậy cảnh sát ở trong tay áp giải Vân Chi Lâm và Cố Tịch Dao đi dọc theo hành lang đến thang máy, bước vào thang máy đi xuống lầu.

Giờ phút này, mặc dù thời gian đã rất muộn,

Nhưng mà khách sạn Daredevil Empire là một khách sạn năm sao, ở trong đại sảnh vẫn đèn đuốc sáng trưng, khách ra vào không dứt.

Thậm chí còn có một đoàn khách du lịch vừa mới xuống máy bay liền được xe buýt của sân bay đưa đến nơi này để nghỉ ngơi.

Đám người này đã làm xong thủ tục đăng ký, đang đi về phía thang máy.

Nhìn thấy phía đối diện có hai cảnh sát đi tới, hơn nữa bọn họ còn đang bắt một nam một nữ.

Mọi người nhìn thấy đôi nam nữ đang ôm đầu, mấy cái này đã được nhìn thấy ở trên tivi hết rồi, chắc chắn là lại đang tiến hành mua bán không đạo đức.

Ở trong nhóm đó còn có mấy người nhiều chuyện, là mấy người phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi.

Bọn họ chỉ chỉ trỏ trỏ Cố Tịch Dao rồi nói: “Nghìn xem đi, loại phụ nữ bại hoại như này đã làm ô nhiễm tập tục của xã hội, làm chuyện gì không được hay sao mà phải làm hoạt động như thế này, quả thật mất mặt mà! Chúng ta chụp hình đôi cẩu nam nữ này đăng lên trên mạng đi, để cho đám cư dân bạn vào chửi bọn họ.”

Nói xong thì bọn họ cầm điện thoại, có chụp ảnh, có quay phim.

Lời nói của bọn họ giống như là một cây kim thép cắm vào trong tim của Cố Tịch Dao một cách mãnh liệt.

Cô ước gì giờ phút này mình trở thành một con sâu tìm được chỗ để chui vào, suốt đời này không bao giờ chui ra nữa.

Cách nhóm người đang chụp ảnh không xa có một người phụ nữ đứng lẻ loi trơ trọi ở đó.

Cô ta mặc một cái áo khoác dài màu cà phê sữa, cái mũ che chắn toàn bộ gương mặt vào trong bóng tối, chỉ lộ ra khóe miệng hơi nhếch lên cùng với cái cằm thon gọn.

Cô ta cũng dùng điện thoại di động quay lại toàn bộ quá trình.

Cô ta tận mắt nhìn thấy Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm bị cưỡng ép ra khỏi đại sảnh đi vào xe cảnh sát trong lời chửi rủa của tất cả mọi người.

Lúc này cô ta mới cất điện thoại vào.

Không tiếng động đi ra khỏi khách sạn, tan vào trong màn đêm tăm tối.

Cô ta đi trên đường phố chẳng có mục đích.

Màn hình điện thoại không ngừng chiếu lại một màn chật vật của Cố Tịch Dao ở trong khách sạn vừa mới được cô ta quay lại.



Cuối cùng người phụ nữ này đã tháo nón xuống.

Trên bầu trời là ánh trăng lơ lửng, ánh trăng lạnh lẽo chiếu lên người cô ta tạo ra một cái bóng rất dài.

Khuôn mặt che kín sẹo của cô ta lộ ra khoái cảm được trả thù.



Cùng lúc đó, Anna đang ngồi một mình ở trong phòng khách, đã mười giờ rưỡi rồi, tất cả mọi người đã ngủ thiếp đi, nhưng cô vẫn đang chờ Cố Tịch Dao trở về.
 
Chương 1803


Chương 1803

Nhưng mà gọi mấy cuộc điện thoại thì đều là âm thanh máy bận, cô hơi lo lắng có phải là Cố Tịch Dao đã xảy ra chuyện gì rồi không.

Cô ta muốn kêu Lạc Kiều hỏi Hình Uy một chút, có lẽ là anh ta sẽ biết, nhưng mà lại suy nghĩ hiện tại Lạc Kiều là phụ nữ mang thai, việc nghỉ ngơi lại vô cùng quan trọng.

Mà lúc bọn họ ăn cơm xong xuôi, Trình Trình nhận được tin nhắn của Cố Tịch Dao, trên đó nói là bây giờ cô phải bận rất nhiều việc, sẽ trở về hơi trễ.

Anna thở dài, đành phải tiếp tục chờ một mình.



Ở nhà cổ nhà họ Bắc Minh, buổi chiều Bắc Minh Quân liền nhận được thông báo của Mạc Cẩm Thành nói là sáng sớm ngày mai sẽ mở một buổi họp báo ở khách sạn Daredevil Empire, mời anh đến tham gia.

Lúc này Bắc Minh Quân đang ngồi trong thư phòng của mình, đồng hồ cũng gõ mười tiếng

Nhưng anh không biết làm thế nào, vẫn không cảm thấy buồn ngủ.

Đúng vào lúc này, điện thoại của anh vang lên.

Anh cầm lên xem, là một dãy số lạ, sau đó là một đường link đến một video trên trang web nổi tiếng trong nước.

Bắc Minh Quân click mở ra.

Nhanh chóng xuất hiện một hình ảnh trong khách sạn, anh nhanh chóng nhận ra đây là đoạn quay ở hành lang của khách sạn Daredevil Empire.

Trên video còn có một tiêu đề rất to: “Giao dịch bẩn trong màn đêm.”

Chỉ thấy hai cảnh sát đè một nam một nữ ra khỏi thang máy.

Anh phóng to màn hình lên, lúc này anh có thể nhìn thấy rõ hai người kia.

Người đàn ông Bắc Minh Quân rất dễ dàng nhận ra, là Vân Chi Lâm. Như vậy anh cảm thấy có chút bất ngờ, theo sự hiểu biết của anh đối với Vân Chi Lâm, anh ta sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Sau đó anh chuyể tầm mắt sang người phụ nữ cúi đầu kia. Mặc dù mặt của cô bị tóc che lại rồi, nhưng nhìn từ quần áo, làm thế nào cũng nhớ đến cả bộ Cố Tịch Dao mặc sáng hôm nay.

Lại cẩn thận nhìn nhận lại một chút, không sai, đúng là Cố Tịch Dao!

Điều này làm Bắc Minh Quân có chút không dám tin, quan hệ giữa Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm tốt, điểm ấy anh không phủ nhận.

Thậm chí lúc trước Vân Chi Lâm vẫn còn kết hôn không thành với cô.

Mặc dù hôm nay hai người bọn họ quan hệ vẫn tốt đẹp như trước nhưng cũng chỉ là bạn thân bên ngoài mà thôi.

Nhất là Cố Tịch Dao vẫn luôn giữ khoảng cách thích hợp với Vân Chi Lâm.

Bọn họ tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy, có lẽ trong này có gì đó hiểu lầm.

Bắc Minh Quân lại chuyển ánh mắt sang dãy số vừa nhắn tin cho anh.

Đây là một dãy số lạ, hơn nữa anh rất nhanh hiểu được, đây tám phần chính là người gửi video đến cho mình bày ra..

Nếu không tại sao chuyện có thể trùng hợp như vậy, để anh ta chụp được Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm, hơn nữa còn gửi video rất chính xác cho mình.

Số điện thoại này của Bắc Minh Quân không phải ai cũng có.
 
Chương 1804


Chương 1804

Nhất định là một người rất quen thuộc của anh làm ra.

Phản ứng đầu tiên của Bắc Minh Quân, không phải là Đường Thiên Trạch chứ.

Anh lúc anh bắt đầu chuẩn bị làm sao đưa Cố Tịch Dao từ cục cảnh sát ra, điện thoại của anh vang lên.

Là một số lạ.

Bắc Minh Quân ổn định tâm trạng: “Alo…”

Bên kia nhanh chóng truyền đến tiếng một người đàn ông: “Là anh Bắc Minh đúng không? Tôi là cục trưởng phân cục thành Nam, tôi họ Hoàng. Hôm nay động nghiệp của chúng tôi bắt người đang mờ mờ ám ám thực hiện giao dịch không đạo đức trong khách sạn Thiện của anh, trong đó có người phụ nữ tên Cố Tịch Dao, xin hỏi anh có biết người này không?”

Bắc Minh Quân khẽ híp mắt lại một cái: “Ông ở đó đợi tôi, tôi sẽ đến ngay.”

Nói xong anh để điện thoại xuống, đứng lên, đi qua bàn công tác, vội vàng ra khỏi phòng làm việc.

Anh không gọi Hình Uy mà là tự mình lái xe, dưới màn đêm bao phủ nhanh chóng chạy đến phân cục Thành Nam.

Bắc Minh Quân lái xe rất nhanh, đúng là làm anh không ngờ được, một người không phiền phức như Cố Tịch Dao, trong thời gian ngắn đã làm anh đến cục cảnh sát cứu cô hai lần.

Ở cục cảnh sát, vì phòng ngừa hai người Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm khớp cung, trực tiếp nhốt bọn họ ở hai phòng khác nhau.

Do đội trưởng Lý đưa bọn họ đến và nữ cảnh sát Tiểu Lưu phỏng vấn.

Vân Chi Lâm vẫn luôn biện hộ vì trong sạch của mình, mà Cố Tịch Dao không nói lời nào, vì cô biết dưới tình huống thế này, bản thân đã khó lòng giải bày rồi.

Sau một vòng thẩm vấn không hề tiến triển, để bọn họ gọi người nhà của mình hoặc là luật sư đến.

Vân Chi Lâm cảm thấy có sự châm chọc, mình làm luật sư bây giờ lại cần phải tìm một luật sư khách đến bảo vệ mình, anh từ chối.

Mà sau khi Cố Tịch Dao suy nghĩ mấy người, cuối cùng báo tên của Bắc Minh Quân ra.

Chuyện này làm nữ cảnh sát Tiểu Lưu có chút kinh ngạc.

Lúc đầu cô ta còn tưởng rằng đây là Cố Tịch Dao thích nói đùa, nên nói chuyện này với cục trưởng bọn họ.

Lúc này mới có một màn cục trưởng phân cục Thành Nam gọi điện thoại cho Bắc Minh Quân.

Lúc Bắc Minh Quân vội vàng lái xe đến phân cục Thành Nam, anh không trực tiếp tìm Cố Tịch Dao mà lại đi vào phòng cục trưởng.

Vốn nghĩ một vụ án nhỏ như vậy, làm cục trưởng một phân cục không đáng để ý đến.

Nhưng mang cái tên Bắc Minh Quân ra thì đã khác rồi.

Vốn ông ta đã ở nhà nghỉ ngơi, nhưng sau khi nhận báo cáo của nhân viên cảnh sát, vì ổn thỏa ông vẫn quay lại phân cục.

Lúc Bắc Minh Quân gõ cửa phòng cục trưởng thì ông ta đang ở bên trong đi qua đi lại nghĩ đối sách.

Ông ta vội vàng mở cửa, chỉ thấy Bắc Minh Thiên một mình đứng trước cửa.

Ông ta lập tức nở nụ cười nói: “Bắc Minh tổng, thật ngại quá đã muộn thế này rồi còn làm phiền cậu nghỉ ngơi.”

Bắc Minh Quân nghiêm mặt, nhưng anh cũng không chút nể mặt cục trưởng mặt mũi dữ tợn trước mắt này: “Người ở đâu tôi đi xem xem.”
 
Chương 1805


Chương 1805

“Đang ở phòng thẩm vấn bên dưới, hai người một nam một nữ. Sau khi cậu xem qua, nếu như không quen biết bọn họ, vậy chúng tôi sẽ nghiêm khắc xử lý.” Trên đường đi xuống lầu, cục trưởng Hoàng cả đường nịnh hót nói.

Bắc Minh Quân nặng nề nói một câu: “Nếu như tôi quen biết thì sao?”

“Cái này…” Trên mặt cục trưởng Hoàng lộ ra nụ cười khổ: “Đó chính là sai lầm của nhân viên cảnh sáy chúng tôi, đến lúc dó tôi nhất định sẽ xử phạt bọn họ.”

Bọn họ vừa nói xong, đã đi đến cửa phòng thẩm vấn.

Bắc Minh Quân được đưa đến phòng bên cạnh phòng thẩm vấn, ở đây có cái gương lớn, có thể thấy được tình hình trong phòng thẩm vấn, nhưng trong phòng thẩm vấn lại không thể nhìn thấy tình hình bên này.

Đây là chuyên dành để lấy chứng cứ từ tội phạm.

Bắc Minh Quân nhìn qua, người bị bắt trong phòng thẩm vấn đúng là Vân Chi Lâm.

Vừa nhìn thấy trong lòng anh đã có một cơn tức khó hiểu dâng lên, nếu như không phải anh ta xuất hiện ở trong khách sạn, cũng sẽ không có chuyện hỏng bét như hôm nay.

Anh không tỏ thái độ mà trực tiếp hỏi: “Vậy người nữ nhốt ở đâu?”

“Bắc Minh tổng đi theo tôi.”

Bắc Minh Quân đi theo Hoàng cục trưởng đến một phòng bên cạnh phòng thẩm vấn khác.

Anh liếc mắt nhìn thấy Cố Tịch Dao đang ở trong phòng thẩm vấn, cô đơn độc ngồi trên bàn, đôi tay bỏ dưới mặt bàn, không biết có phải là cho cô đeo còng tay hay không.

Cặp mắt làm anh động lòng kia, bây giờ đã khóc đỏ lên. Gương mặt lại hơi trắng bệch, còn lưu lại vết nước mắt.

Thoạt nhìn cảm xúc và trạng thái của cô bây giờ vô cùng không tốt.

Bắc Minh Quân nhìn vào mắt, trong lòng càng thêm khó chịu. Anh nặng nề phun một hơi thở từ trong lỗ mũi ra, ánh mắt khẽ híp lại: “Tôi muốn vào đó.”

“Tiểu Lưu nhanh, mở cửa phòng thẩm vấn cho Bắc Minh tổng vào.” Cục trưởng Hoàng vội vàng sắp xếp.

Đối mặt với sự biến hóa bất thình lình, sắc mặt nữ cảnh sát Tiểu Lưu hơi thay đổi, trong lòng cô ta cũng căng thẳng một hồi.

Không ngờ Bắc Minh Quân thật sự quen biết người phụ nữ này.

Chẳng lẽ đúng là bắt nhầm người?

Cô ta vội vã dẫn Bắc Minh Quân đến của phòng thẩm vấn, vội vàng lấy chìa khóa treo bên hông ra, run rẩy mở cửa.

Cố Tịch Dao ngây người trong phòng thấm vấn một mình hơn một tiếng, bốn phía yên tĩnh lặng lẽ, chỉ đối mặt với cái gương.

Điện thoại bị cảnh sát lấy đi, cũng không biết đã qua bao lâu. Chỉ biết là trong này – – phòng thấm vấn lạnh băng không người, mỗi một giây một phút trôi qua đều cảm thấy dài dằng dặc và bất lực như vậy.

Rốt cục, lần nữa nghe được tiếng mở cửa, làm cho Cố Tịch Dao lại lần nữa dấy lên một tia hi vọng, có lẽ là bọn họ rốt cục đã điều tra rõ ràng tình huống, đến thả mình ra.

Cửa mở ra, Cố Tịch Dao nhìn thấy nữ cảnh sát áp giải mình đến trước, ánh mắt của cô ta có chút căng thẳng.

Lúc cô ta nhìn mình, trong ánh mắt mang theo một loại uy nghiêm quét qua, trong con mắt chỉ có khủng hoảng và sợ hãi.
 
Chương 1806


Chương 1806

Sau lưng nữ cảnh sát, cuối cùng cũng xuất hiện một bóng người cô quen thuộc.

Dáng người cao gầy, bộ tây trang thủ công tinh xảo và vừa người, trên gương mặt tuấn lãng không chút biểu cảm.

Ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chằm vào Cố Tịch Dao, giống như muốn nuốt chửng cô vào bụng.

Điều này làm cho cơ thể Cố Tịch Dao không khỏi run lên. .

Đây giống như nằm mơ vậy, tiếp theo đó cô không nhớ rõ gì nữa, chỉ nghe được một câu nói của Bắc Minh Thiên: “Thả cô ấy ra đi, cô ấy là mẹ của con tôi.”

Cục trưởng Hoàng vừa nghe, vội vàng nói với nữ cảnh khác: “Còn không nhanh thả bà Bắc Minh ra.”

Sau đó gương mặt vô cùng áy náy nói: “Bắc Minh tổng, thật xin lỗi đều là hiểu lầm. Tôi cũng là vì nhận được tin báo của quần chúng nói trong khách sạn của cậu có giao dịch không đứng đắn, nên chúng tôi mới lựa chọn hành động .”

Bắc Minh Quân không nghe lời giải thích của ông ta, bước mấy bước đến bên người Cố Tịch Dao, lúc này còng tay của cô đã được mở ra.

Anh tự tay nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng chạm đến dấu hằn đỏ để lại trên làn da trắng nõn.

Sau đó không nói hai lời cởi áo khoác mình ra, khoác lên người cô.

Cho đến khi Bắc Minh Quân đưa cô ra khỏi cục cảnh sát, lên xe rồi Cố Tịch Dao mới khôi phục lại tinh thần.

Cô không nghe Bắc Minh Quân trách cứ gì mình, điều này làm cô cảm thấy bất ngờ.

Nhưng mà lúc xe khởi động, cô vẫn là nói một câu: “Có thể đưa cả Chi Lâm ra không.”

Chỉ có điều giọng nói rất nhỏ, như là tiếng muỗi bay trong xe.

Không biết Bắc Minh Quân có nghe thấy không, dù sao Cố Tịch Dao cũng tự nghe thấy.

Bắc Minh Quân lạnh lùng nhìn kính chiếu hậu, nhìn Cố Tịch Dao ngồi đằng sau, anh không tắt động cơ, mà lại đạp chân ga ra khỏi cục cảnh sát.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Bắc Minh Quân trực tiếp lại xe đưa Cố Tịch Dao về biệt thự của Hình Uy, anh không tắt động cơ hay xuống xem chỉ là sau khi cô xuống xe, chỉ chỉ một túi giấy đặt ở chỗ ghế phụ: “Đây là đồ của cô, lấy đi.”

Cố Tịch Dao mím môi cầm đồ từ ghế phụ, sau đó đóng cửa.

“Cô không cần phải lo lắng cho anh ta, có lẽ bây giờ anh ta đã về rồi.” Bắc Minh Quân xuyên qua cửa sổ xe nói mấy chữ này xong rồi phóng xe đi.

Cố Tịch Dao ngơ ngác nhìn Bắc Minh Quân lái xe đi xa, lúc này của biệt thự mở ra, Anna từ bên trong đi ra: “Dao, sao bây giờ cô mới về, sao không lái xe? Quần áo của ai vậy?”

Một chuỗi câu hỏi của Anna, mới làm Cố Tịch Dao nhớ đến, áo khoác của Bắc Minh Quân còn ở trên người cô, trên quần áo còn tản ra hương vị đặc biệt của Bắc Minh Quân.

Cố Tịch Dao cúi đầu mở túi giấy ra, bên trong là những thứ trên người cô giao nộp cho cảnh sát.

“Dao, bây giờ cũng không còn sớm nhanh quay về nghỉ ngơi đi.” Anna vỗ vỗ vai cô.

Cô gật nhẹ đầu, lúc này chuông điện thoại vang lên.

Cố Tịch Dao cúi đầu nhìn, đúng là Vân Chi Lâm gọi đến.

Vốn Vân Chi Lâm cũng bị nhốt trong phòng thẩm vấn một mình, thời gian của anh dài hơn Cố Tịch Dao không ít.

Anh ngây ngốc ở bên trong, vẫn giữ tinh thần không kiêu ngạo không siểm nịnh.

Không biết qua bao lâu, cửa phòng thẩm vấn lại lần nữa mở ra.
 
Chương 1807


Chương 1807

Còn chưa đợi Vân Chi lâm nói gì, bên cạnh nam cảnh sát áp giải anh đến cục cảnh sát, một người đàn ông vô cùng quan liêu, tươi cười rạng rỡ vươn hai tay đón tiếp: “Luật sư Vân, đúng là một hiểu lầm, một hiểu lầm thôi.”

Ông ta nói xong muốn bắt tay Vân Chi Lâm, nhưng lại lập tức nhìn thấy còng tay bóng loáng trên cổ tay anh ta.

Ông ta quay lại nghiêm khắc nói với nam cảnh sát kia: “Còn không nhanh thả luật sư Vân ra.”

Nam cảnh sát vội vàng tháo còng tay của Vân Chi Lâm ra.

Còng tay được tháo ra, Vân Chi Lâm vận động cổ tay một lần, sau đó đứng lên, anh ta vẫn luôn nghẹn tức xem như có đối tượng phát ti3t rồi, duỗi ngón tay ra quở trách hai người trước mắt: “Đúng là không như lời nói, lúc ấy tôi thể hiện thân phận, nhưng mà mấy người nhất quyết không nghe! Tôi nhất định sẽ bảo lưu quyền lợi khởi tố mấy người! Sao có thể không phân tốt xấu dẫn người đến cục cảnh sát, nữ đồng nghiệp cùng với tôi bị bắt đến đây, nhanh chóng thả cô ấy ra. Nếu có gì sơ xuất, xem tôi tính sổ với mấy người thế nào.”

Gương mặt cục trưởng Hoàng có ý cười làm lành: “Luật sư Vân xin bớt giận, vừa rồi tôi cũng nghe các đồng nghiệp phá án giải thích tình hình, có người báo cáo trong phòng hai người đang tiến hành giao dịch không đạo đức, bọn họ mới ra quân. Nghiêm khắc mà nói cũng không phải là vấn đề của một mình chúng tôi. Nữ đồng nghiệp mà cậu nói đến, là phu nhân Bắc Minh sao, cô ấy đã được Bắc Minh tổng đón đi rồi.”

Phu nhân Bắc Minh, xưng hô này của cục trưởng Hoàng đối với Cố Tịch Dao, làm cho Vân Chi Lâm cảm thấy trong lòng không tự nhiên.

Nhưng mà bây giờ cũng không có thời gian so đo nhiều với bọn họ như vậy, Bắc Minh Quân đã ra mặt, xem như là mình dính ánh sáng của anh ta.

Nếu không dựa vào hiệu suất xử lý của nhân viên cảnh sát này, ngay mai có thể làm rõ mọi chuyện đã không tệ rồi.

Vân Chi Lâm lấy lại đồ đạc của mình, ra khỏi cục cảnh sát. Vốn cục trưởng Hoàng còn muốn cho người đưa anh ta về khách sạn Daredevil, nhưng lại bị anh ta từ chối.

Trước mặt bao người, mình ở đó bị mang lên xe cảnh sát. Nếu lại ngồi xe cảnh sát đến đó lần nữa, đúng là vứt mặt mũi đi, có nhà không thể về.

Nhưng mà trước khi đi, Vân Chi Lâm thể hiện rất nghiêm túc muốn bọn họ công khai xin lỗi anh và Cố Tịch Dao trên TV và báo chí, trả lại danh dự.

Ra khỏi cục cảnh sát, đứng ven đường chặn một chiếc taxi đến khách sạn Daredevil, lái xe về nhà mình.

Sau khi về nhà, anh ta mới gọi điện thoại cho Cố Tịch Dao.

Sau khi nghe thấy Cố Tịch Dao nói mình đã về đến nhà, Vân Chi Lâm lại an ủi cô mấy câu, bảo cô nghỉ ngơi thật tốt không cần phải nghĩ nhiều..

*

Bắc Minh Quân cũng nhanh chóng về đến nhà, sau khi xuống xe, gió lạnh thổi qua, mới nhớ đến áo của mình trên người Cố Tịch Dao.

Cũng không sao, anh lại quay lại thư phòng của mình, lấy tay xoa xoa huyệt thái dương.

Đúng là nửa đêm còn làm ra một màn kịch như vậy, thật sự làm anh có chút đau đầu.

Vốn ở cửa biệt thự muốn nói Cố Tịch Dao, nhưng nhìn dáng vẻ cô đáng thương, chính mình cuối cùng vẫn không mở miệng.

Anh cầm điện thoại di động trong tay, đột nhiên nhớ đến trên website còn có đoạn phim Cố Tịch Dao bị quay được.
 
Chương 1808


Chương 1808

Chuyện đã giải quyết xong, vậy cũng không cần mở rộng ra ngoài nữa, phim ngắn trên web nhất định phải sớm xóa bỏ.

Bắc Minh Quân nghĩ đến đây, quyết đoán mở trang web nổi tiếng kia ra.

Làm anh cảm thấy bất ngờ là: Trên tiêu đề Video này đột nhiên xuất hiện tên của Cố Tịch Dao.

Hơn nữa trong phần comment bên dưới, cũng đầy các loại chửi rủa, đúng là làm người ta khó coi.

Bắc Minh Quân nắm chặt nắm tay, khớp xương răng rắc vang lên. Lúc trước anh đã từng nghi ngờ là Đường Thiên Trạch gây nên, nhưng bây giờ xem cái này cũng không phải phong cách của anh ta.

Mặc dù anh ta sẽ lợi dụng Cố Tịch Dao để uy hiếp mình, nhưng cũng có thể nhìn ra được anh ta chỉ đơn giản là áp bách mình mà thôi.

Trên thực tế anh ta không có ác ý với Cố Tịch Dao, ít nhất đến bây giờ là như vậy.

Như vậy, còn có ai muốn nhắm vào Cố Tịch Dao video này là vì muốn bôi đen cô mà đưa lên mạng.

Chẳng lẽ là Tô Ánh Uyển? Cô ta đã từng không vui với Cố Tịch Dao, nếu như Tô Ánh Uyển muốn bôi đen cô, dùng phương pháp như vậy đúng là thuận lợi hơn.

Không nghĩ cái khác, bây giờ cần phải xóa gấp video này.

Nghĩ đến đây, anh cầm điện thoại lên gọi cho Hình Uy.

Lúc này Hình Uy đang chuẩn bị nghỉ ngơi, anh ta và Bắc Minh Quân bây giờ đều thành cú đêm, không đến 12h là không ngủ được

Anh ta đang còn ngồi trước máy tính nỗ lực học tập đủ các loại chăm sóc phụ nữ có thai cùng với các tin tức liên quan đến chăm sóc em bé.

Sau khi quan hệ với Lạc Kiều chuyển biến tốt đẹp, anh ta cũng bắt đầu hăng hái học tập chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.

Điện thoại bên cạnh vang lên, Hình Uy vội vàng cầm lên: “Ông chủ, có gì cần phân phó.”

Bắc Minh Quân gửi địa chỉ của đoạn video kia cho Hình Uy, sau đó nói rằng anh muốn tiêu hủy nó với tốc độ nhanh nhất, hơn nữa không thể xuất hiện trên internet nữa.

Hình Uy không dám lề mề, vội vàng mở ra, nhìn tiêu đề video anh ta cũng sững sờ.

Biết vấn đề này liên quan đến danh dự của Cố Tịch Dao, vội vàng vận dụng quan hệ và người trong tay, nhanh chóng làm video này biến mất trên web.

Nửa tiếng sau, Bắc Minh Quân cuối cùng cũng không nhìn thấy video này trên trang web nổi tiếng nữa, mới thở dài một hơi.

*

Ngay lúc Hình Uy và Bắc Minh Quân giúp Cố Tịch Dao dọn dẹp mọi thứ.

Cố Tịch Dao cũng không chìm vào giấc ngủ, thời gian trong cục cảnh sát kia bây giờ trở thành ám ảnh trong đầu cô, làm phiền cô, không thể ngủ được.

Đến hơn ba giờ sáng, cuối cùng cũng không thắng được cơn buồn ngủ.

*

Sáng hôm qua, là buổi họp báo ký kết hợp đồng giữa tập đoàn GT và tập đoàn Bắc Minh.

Cố Tịch Dao sau khi ngủ mấy tiếng, cũng dậy rất sớm, sau khi rửa mặt xong chạy đến khách sạn Daredevil Empire.

Cô đưa tài liệu đã sửa sang xong hôm qua cho Tất Hòa cũng đến rất sớm.

Đối với chuyện xảy ra xen giữa đêm hôm qua, dường như anh ta không hề phát hiện.
 
Chương 1809


Chương 1809

Điều này làm trong lòng Cố Tịch Dao thả lỏng không ít.

Đi theo Tất Hòa bận rộn chuyện buổi họp báo, hội trường.

Lúc này, các phóng viên nhận được lời mời đều lục tục đi vào trong này.

Tập đoàn GT và tập đoàn Bắc Minh cường cường liên thủ. Không chỉ thế, mà tổng giám đốc tập đoàn GT chưa từng lộ mặt, vào buổi họp báo ngày hôm nay cũng muốn đến dự đây chính là tin tức nóng hổi.

Không chỉ các phóng viên truyền thông đến đây, ngay cả phía chính phủ cũng phái đại biểu đến, đây cũng là cơ hội tốt để bọn họ tạo chiến tích.

Người trong hội trường dần dần nhiều hơn, tiếng người huyên náo.

Lúc Hình Uy lái xe đưa Bắc Minh Quân đến đây, còn cách thời gian bắt đầu buổi họp báo không đến nửa tiếng.

Lúc này, Cố Tịch Daog ở trong hội trườg vừa nhìn đồng hồ, vừa lo lắng đợi Bắc Minh Quân đến. Cuối cùng cô cũng không nhịn được, cầm điện thoại lên gọi cho Hình Uy.

“Thưa cô, tôi và ông chủ đã ở bãi đổ xe dưới lầu rồi, chúng tôi lên ngay đây.” Hình Uy nhận được điện thoại của Cố Tịch Dao vội vàng trả lời.

Cố Tịch Dao nói với Hình Uy, để anh ta đưa Bắc Minh Quân đến phòng nghỉ trước, đến lúc buổi họp báo bắt đầu rồi mới đến hiện trường.

Hình Uy theo chỉ thị, đi đến phòng nghỉ cách hội trường không xa.

“Bắc Minh tổng anh đã đến rồi.” Nói chuyện là Mạc Cẩm Thành, một mình anh ta ngồi trong phòng nghỉ, không có một ai, không một nhân viên nào đi theo.

Bắc Minh Quân gật đầu với anh ta: “Mạc tổng đến sớm.” Sau đó tìm một vị trí ngồi xuống.

Lát sau Cố Tịch Dao cũng đến phòng nghỉ.

Cô chào hỏi với Mạc Cẩm Thành trước, sau đó gật gật đầu với Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân cũng không nhắc đến chuyện video hôm qua. Hôm qua anh nhìn thấy Cố Tịch Dao như thế, quyết định để chuyện này từ từ giảm đi trong tình huống cô không biết, đây là tốt nhất, cũng tổn thương cô ít nhất.

Rất nhanh, đến giờ rồi, Tất Hòa là người phụ trách phòng làm việc bên này, chủ trì tiến hành buổi họp báo..

Tất cả phóng viên tạp chí lớn cùng với quan khách được mời đều vào chỗ rồi.

Sau một hồi nhạc dạo, Mạc Cẩm Thành và Bắc Minh Quân được lễ tân dẫn đến bàn bên cạnh bục.

Trên bàn để hai bộ hiệp nghị hợp tác.

Tất Hòa tuyên bố hội nghị bắt đầu, Mạc Cẩm Thành và Bắc Minh Quân ngồi xuống.

Đầu tiên là Mạc Cẩm Thành lên tiếng.

Làm tổng giám đốc sau màn của tập đoànn GT, hôm nay lần đầu lộ diện, các phóng viên cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, ánh sáng lóe lên không ngừng..

Mạc Cẩm Thành mỉm cười nhìn về phần đông truyền thông bên dưới, giải thích đơn giản tại sao tập đoàn GT lại đưa tổng bộ đến thành phố này.

Sau đó lại thể hiện một chút bản thiết kế tổng bộ mới.

Đến cuối cùng, anh ta tươi cười rạng rỡ nói: “Sở dĩ chúng tôi quyết định đến đây, hoàn toàn là vì tập đoàn Bắc Minh, tôi cảm thấy sau này chúng tôi sẽ càng liên lạc mật thiết hơn. Được rồi, tôi nói vậy cũng đủ rồi, sau đây mời Bắc Minh tổng nói vài lời.”
 
Chương 1810


Chương 1810

Mạc Cẩm Thành đưa tay ra làm dấu mời, sau đó dẫn đầu vỗ tay.

Mọi người lại chuyển ống kính về bên phía Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân rất nghiêm túc ngồi sau bàn, mặc dù anh không có chuẩn bị gì, nhưng vẫn cố gắng đơn giản đàng hoàng nói mấy câu, xem như là ứng phó qua đi. .

Sau đó là giai đoạn ký tên hiệp nghị.

Mấy mục này tiến hành vô cùng thuận lợi.

Nhìn thấy sắp kết thúc hoàn mỹ, đột nhiên bên dưới có phóng viên đứng lên.

Sau đó lấy một ảnh chụp màn hình video hỏi Bắc Minh Quân: “Bắc Minh tổng, đêm qua ở đây, trong khách sạn Daredevil Empire, xảy ra một chuyện rất chướng tai gai mắt, không biết anh có nghe chưa?”

Nhưng lời này vừa ra, những người ở đây đều hít một hơi.

Sắc mặt Bắc Minh Quân lập tức trầm xuống, không ngờ chuyện video này lại bị lộ ra ngoài rồi.

Anh quay đầu nhìn Cố Tịch Dao đứng ở cửa hội trường, lúc cô nghe được vấn đề này thì sắc mặt lập tức trắng bệch.

Anh không thể để chuyện này lại tổn thương Cố Tịch Dao nữa, giọng điệu của anh cũng trở nên phẫn nộ: “Chuyện này tôi cho rằng cậu không cần phải nhắc lại, đây hoàn toàn là một hiểu lầm, đến lúc đó mọi người sẽ biết là xảy ra chuyện gì.”

Nhưng mà người phóng viên kia dường như không muốn bỏ qua: “Bắc Minh tổng, anh trả lời như vậy có phải quá gượng ép không? Theo tôi được biết, sau khi chuyện này xảy ra, đã có người đưa video cảnh sát bắt người lên web. Nhưng mà rất trùng hợp là đoạn video này trong một đêm đã mất tích không dấu vết. Không biết hành động như vậy, có phải là các hạ vì cứu vãn hình tượng của khách sạn Daredevil Empire hay không? Hơn nữa trên tiêu đề của video còn nhắc đến tên một người phụ nữ Cố Tịch Dao, hình như trong việc tranh giành con mấy năm trước, anh và người phụ nữ Cố Tịch Dao này cùng ra tòa.”

Phóng viên vừa dứt lời, chợt nghe thấy một tiếng loảng xoảng ở cửa hội trường.

Bắc Minh Quân theo tiếng nhìn lại, Cố Tịch Dao không thấy đâu.

Cùng lúc đó, ánh mắt mọi người cũng dừng lại ở cửa hội trường.

Dừng lại một chút, bọn họ lại quay đầu lại. Tất cả tinh thần của bọn họ đều tập trung trên người Bắc Minh Quân ngồi ở bục trên hội trường.

Căn bản chưa từng có ai chú ý đến người phụ nữ đứng ở cửa.

“Bắc Minh tổng, anh muốn đi đâu?”

Chỉ thấy Bắc Minh Quân dưới ánh mắt của mọi người, chạy từ trên bục xuống ra khỏi hội trường.

Bắc Minh Quân là một hình tượng bình tĩnh tỉnh táo, lúc này hành động của anh làm phóng viên cũng rất giật mình.

Lúc này trong hội trường chỉ còn Mạc Cẩm Thanh.

Anh ta cũng kinh ngạc nhìn phóng viên đặt câu hỏi. Ngay dưới mí mắt mình xảy ra chuyện lớn như vậy, mà mình lại là người cuối cùng biết được.

Bắc Minh Quân chạy ra khỏi hội trường, ngay sau đó Hình Uy cũng theo ra ngoài.

Bắc Minh Quân liếc mắt là nhìn thấy được cơ thể mỏng manh của Cố Tịch Dao cách mình không xa..

Hơn nữa chớp nhoáng đã không thấy.

Anh bước đến nhanh hơn, giương mắt lên nhìn, nơi Cố Tịch Dao biến mất là trong thang máy.

“Ông chủ, có phải là không thấy tiểu thư đâu.” Lúc này Hình Uy đã chạy đến.
 
Chương 1811


Chương 1811

Bắc Minh Quân nhìn thang máy, lúc này đang dừng ở tầng một, nói rõ Cố Tịch Dao không dùng thang máy đi xuống.

Cô hẳn là đi theo lối đi bộ, vì vậy anh vội vàng mở lối đi bộ đi vào.

Trong lối đi an toàn trống rỗng không có ai, nhưng có thể nghe được tiếng người chạy ở bên trong truyền đến.

Nhất định là Cố Tịch Dao.

Bắc Minh Quân lo lắng cô xảy ra chuyện gì, dặn dò Hình Uy: “Cậu xuống thang máy, chặn cô ấy lại, tôi ở đây đuổi theo cô ấy.”

Nói xong chạy nhanh xuống dưới.

Lúc này có thể nói là lòng anh nóng như lửa đốt.

Vốn cho rằng thừa dịp nửa đêm, có thể nhanh chóng xử lý tốt chuyện này, sẽ không có nhiều người biết, nhưng người tính không bằng trời tính, vẫn bị lộ ra.

Chuyện tối ngày hôm qua đối Cố Tịch Dao mà nói, tạo thành thương tổn với cô, lúc này có người có rắc muối lên vết thương của cô, cô thật sự có chút không chịu nổi.

Dần dần, từ bên dưới cầu thang truyền đến tiếng động càng rõ hơn, dường như còn nghe thấy tiếng khóc.

Nhất định phải ngăn cô lại trước khi cô rời khỏi khách sạn, bằng không với tâm trạng như vậy, cô rất dễ gặp chuyện.

Bắc Minh Quân nghĩ đến đây, bước nhanh hơn.

Cuối cùng anh ở tầng năm ngăn Cố Tịch Dao lại.

“Chuyện này không phải đã làm rõ rồi sao, em là bị oan, em còn để ý làm gì?” Bắc Minh Quân giữ ngữ khí ôn hòa, lúc này không thích hợp hô to gọi nhỏ với cô.

Cố Tịch Dao ch ảy nước mắt nhìn Bắc Minh Quân, cuối cùng vẫn nhịn không được nhào vào ngực anh.

Vào lúc này cô cần nhất đúng là có một người đến dỗ dành cô, từ hôm qua đến nay, Bắc Minh Quân hai lần đều xuất hiện vào lúc cô bất lực nhất.

Mặc dù bình thường anh đúng là một tên làm cô chán ghét, nhưng thế như lúc này có thể cho cô cái ôm ấm áp.

Bắc Minh Quân ôm chặt Cố Tịch Dao, giọng nói rất ôn hòa: “Dao Nhi, cho anh một chút thời gian anh sẽ giải quyết tốt chuyện này.”

“Anh muốn làm gì!” Cố Tịch Dao hô lên một tiếng, sau đó cả người treo lên.

Sau đó cô có thể làm được là vòng tay ôm cổ Bắc Minh Quân thật chặt.

Bắc Minh Quân không nói gì, bế ngang cô lên, từng bước đi xuống lâu.

Hình Uy canh của ra tầng 1 của lối an toàn, vốn đang muốn nghe tiếng tiếng xuống lầu, nhưng rất lâu không nghe được gì cả..

Không lâu sau thấy Bắc Minh Quân đang ôm ngang Cố Tịch Dao, bước từng bước vững vàng đi từ bên trên xuống.

Anh ta cũng rất lo lắng cho an nguy của Cố Tịch Dao, nhìn thấy cảnh này trong lòng anh ta cũng thả lỏng.

Sau đó Bắc Minh Quân ôm Cố Tịch Dao ra ngoài.

Sau khi Bắc Minh Quân phóng ra khỏi hội trường, bên này đã bắt đầu rối loạn.

Mặc dù tổng giám đốc giấu mình của tập đoàn GT hiện thân là một tin nóng, nhưng bấy kỳ chuyện gì có liên quan đến Bắc Minh Quân càng có điểm sáng hơn.
 
Chương 1812


Chương 1812

Rất nhiều phóng viên sau một lúc chần chờ ngắn ngủi, đều ra khỏi hội trường.

Lúc này, trong hành lang đã không còn bóng dáng của Bắc Minh Quân, nhưng bọn họ không buông tha cho bất kỳ cơ hội tìm tin nào, cũng có ý định ngồi thang máy xuống lầu.

Bọn họ biết trong thời gian ngắn như vậy, Bắc Minh Quân nhất định không đi xa.

Lúc Bắc Minh Quân ôm Cố Tịch Dao xuất hiện ở sảnh khách sạn, ở đây đã tụ tập không ít ký giả.

Đoàn người thấy Bắc Minh Quân đi ra, hơn nữa trong ngực còn ôm một người phụ nữ.

Lập tức ánh đèn flash không ngừng nháy lên.

Cố Tịch Dao ôm chặt cổ Bắc Minh Quân, giống như là một con chó nhỏ run rẩy trong mưa gió, cuối cùng cũng tìm được một cái ổ ấm áp.

Chỉ là, lúc cô nhìn thấy súng ngắn thương dài của truyền thông đồng loạt nhắm vào mình, cô vội vàng dụi đầu vào trong ngực Bắc Minh Quân.

Cô không muốn lúc này bị người chụp được dáng vẻ này.

Bắc Minh Quân cũng phối hợp chống hai tay ra trước, như vậy có thể cho cô thêm nhiều không gian ẩn mình.

Hình Uy cũng vội vàng chạy đến bảo vệ hai người sau đó bảo bảo vệ khách sạn và nhân viên dọn dẹp phóng viên chừa ra một con đường cho bọn họ.

Bắc Minh Quân thừa dịp cùng với Hình Uy mở vòng vây, đến xe của mình.

Hình Uy vội vàng mở cửa xe, sau khi Bắc Minh Quân nhẹ nhàng thả Cố Tịch Dao vào trong xe, tự mình cũng theo vào đóng chặt cửa.

Hình Uy quay về ghế lại, khởi động xe, nhanh chóng rời khỏi khách sạn Daredevil.

Các phóng viên nhìn thấy Bắc Minh Quân rời đi, đều có chút ảo não.

Nhất là khi bọn họ nhìn đến ảnh và clip đã chụp được, ngoại trừ dáng vẻ Bắc Minh Thiên có thể rõ ràng thấy được, dáng vẻ người phụ nữ anh ôm trong ngực kia thế nào, không một ai rõ.

*

Mạc Cẩm Thành nhìn hội trường trống không, đấy là một kết quả bất ngờ.

Sở dĩ anh mở cuộc họp báo này là một mạo hiểm rất lớn.

Đây là vì bối cảnh hắc đạo của mình. Nhưng sở dĩ anh làm ra quyết định như vậy là vì muốn hoàn thành việc Bắc Minh Quân đoàn tụ với mẹ con Dư Như Khiết bọn họ, quân cờ này nhất định phải đi ra.

Để mọi người đều biết bọn họ đã trở thành đối tác, sẽ có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với Bắc Minh Quân, anh ta không tin Bắc Minh Quân là người tâm địa sắt đá, một ngày nào đó anh sẽ tiếp nhận mẹ một lần nữa.

Cái này, kỳ thật lúc ở Sabah đã có chút manh mối. Chỉ là Bắc Minh Quân không muốn biểu lộ cảm xúc của mình ra.

“Mạc tổng, đây là túi của Luật sư Cố, có thể là lúc cô ấy rời khỏi đây làm rơi.” Tất Hòa đưa túi tùy thân của Cố Tịch Dao cho Mạc Cẩm Thành.

Mặc dù anh ta không biết tổng giám đốc và luật sư Cố mới đến này có quan hệ thế nào, nhưng anh ta có thể mơ hồ cảm thấy quan hệ giữa bọn họ không hề giống cấp trên cấp dưới bình thường.

Sau khi cô đến, khi tiếp xúc với tổng giám đốc có thể nhìn ra được.

Mình là người phụ trách tập đoàn GT ở thành phố A, sau khi tổng giám đốc đến đây còn chưa từng gặp anh ta.
 
Chương 1813


Chương 1813

Mà vị luật sư Cố vừa vào công ty này, có thể dễ dàng gặp được tổng giám đốc. Hơn nữa trong cuộc trò chuyện bình thường giữa cô và tổng giám đốc, cũng có thể mơ hồ thấy khác biệt.

Mạc Cẩm Thành nhận lấy túi tùy thân của Cố Tịch Dao: “Được, đợi lần sau cô ấy đến tôi sẽ đưa cho cô ấy.”

“Mạc tổng, buổi họp báo lần này xảy ra chuyện như vậy, tôi thật lòng xin lỗi, ngài về nghỉ ngơi trước, chuyện nơi này để tôi xử lý.”

Tất Hòa rõ ràng vô cùng áy náy, hơn nữa còn có chút e ngại. Dù sao mình là người chịu trách nhiệm, xảy ra chuyện phải một mình gánh vác.

“Cẩm Thành, họp báo hôm nay thế nào?” Dư Như Khiết đang ngồi ở trên ghế sofa xem tv, thấy Mạc Cẩm Thành trở về, ấn nút tắt trên điều khiển, TV tắt ngúm.

Biểu cảm của Mạc Cẩm Thành vào lúc này rất phức tạp, anh ta thở dài một hơi: “Thật sự là một lời khó nói hết.”

Sau đó kể lại chuyện trên buổi họp báo cho Dư Như Khiết nghe, Dư Như Khiết có vẻ cũng là rất kinh ngạc: “Sao có thể như vậy. Vậy Dao thế nào?”

Mạc Cẩm Thành lắc đầu: “Dao cô ấy chạy rồi, Quân cũng đuổi theo. Buổi họp báo cũng xem như xong. Nhìn đi, lúc cô ấy chạy đi ngay cả túi cũng không mang theo.”

Nói xong Mạc Cẩm Thành thả túi lên bàn trà.

Nhưng như vì không cẩn thẩn, túi rơi xuống đất, miệng túi là khóa cài, sau khi rơi xuống mấy thứ trong túi đổ ra.

“Cẩm Thành, sao con không cẩn thận vậy, nhanh cho đồ vào, đến lúc đó cho người đưa qua.” Dư Như Khiết vội vàng trước túi.

Mạc Cẩm Thành biết Dư Như Khiết không tiện nhặt những thứ này, vội vàng đến gần ngồi xổm xuống, bỏ từng món từng món rơi lả tả vào trong túi.

“Ấy, sao cô ấy lại có tấm hình này?” Mạc Cẩm Thành sau khi dọn phần lớn đồ vào túi nhìn thấy một tấm ánh ngả màu trên đất.

Sở dĩ anh ta cảm thấy có nghi hoặc, là vì tấm hình này năm đó Dư Như Khiết và Lục Lộ còn có Giang Tuệ Tâm cùng nhau chụp.

Tấm hình này mạc Cẩm Thành đã từng thấy, hơn nữa trong nhà ở Sabah, Dư Như Khiết cũng trưng một tấm.

“Con lấy ra mẹ xem một chút.” Dư Như Khiết vội vàng nói.

Mạc Cẩm Thành đứng lên đưa ảnh chụp cho bà xem.

Tấm hình này làm Dư Như Khiết chấn động, bà biết rõ tấm hình này chỉ có ba người các bà mới có.

Cố Tịch Dao có tấm hình này, vậy là nói cô hẳn là có tồn tại quan hệ nào đó với Lục Lộ và Giang Tuệ Tâm.

Sau này Giang Tuệ Tâm gả cho Bắc Minh Chính, hẳn là không có quan hệ gì với cô.

Nhưng mà Lục Lộ…

Vừa nghĩ đến bà ấy, trong lòng Dư Như Khiết lập tức áy náy, đoạn chuyện cũ không muốn nhớ lại đấy, không khỏi hiện lên trong đầu.

*

Cố Tịch Dao ngồi trong xe, cô lập tức cảm thấy an toàn hơn không ít.

Cô giống như chú sóc thoát khỏi nguy hiểm, ló đầu nhìn ra ngoài.

Lúc này xe của bọn họ đã lẫn vào trong dòng người xe đông đúc trên đường rồi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom