Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1361


Chương 1361

“Ha ha, cậu chủ Bắc Minh có chuyện gì muốn làm à?” Giờ phút này, người đàn ông mũ lưỡi trai đang ở trên sân đánh golf, anh ta vừa mới vung một gậy, chỉ nhìn thấy quả cầu nhỏ bay lên, sau đó rơi xuống chỗ cách một ngọn cờ nhỏ.

“Có phải là ngày hôm nay anh lại đi tìm ba của tôi không? Không phải là tôi đã nói chuyện của ba để tôi giải quyết à, các người có cái gì thì cứ nhằm vào tôi, đừng tìm ba của tôi gây sự.” Khởi Hiên thật sự rất tức giận.



Ngược lại là người đàn ông mũ lưỡi trai lại lộ ra phong thái thong dong bình tĩnh, anh ta đặt cây gậy lên vai, chậm rãi đi về phía cái cờ nhỏ: “Cậu chủ Bắc Minh, lời cậu vừa mới nói ra tôi có thể hiểu thành tôi tìm ba của cậu gây phiền phức không? Nếu như là như vậy, tôi có thể chịu trách nhiệm mà nói cho cậu biết, bây giờ chúng tôi không có thời gian đâu.”

Khởi Hiên chau mày lại: “Các người không đi tìm ông ấy, vậy tại sao trên mặt ông ấy lại bầm tím một mảnh?”

Người đàn ông mũ lưỡi trai nhún vai: “Tôi cũng đâu có biết, có lẽ là do ba của cậu té, có lẽ ba của cậu lại trêu chọc phải người khác, chuyện này cũng khó nói lắm đó. Cậu chủ Bắc Minh, nếu như chúng tôi làm việc thì chắc chắn sẽ không ra tay nhẹ như vậy. Thôi được rồi, nếu như cậu không còn chuyện nào khác, thế thì tôi cúp điện thoại đây.”

Khởi Hiên không nhận được đáp án mà anh ta muốn, dứt khóa tắt điện thoại.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đi đến phía trước quả bóng nhỏ, lá cờ đã bị người lấy bóng lấy đi rồi, để lại một cái lỗ nhỏ, anh ta nhắm một chút rồi giơ gậy golf lên, nhẹ nhàng đặt nó lên trên quả bóng.

Quả bóng nhỏ rất nghe lời mà lăn về hướng cái lỗ đó, nhưng mà lúc sắp đến thì quả bóng nhỏ lại dừng lại.

Lông mày của người đàn ông đội mũ lưỡi trai hơi nhíu lại.

Khởi Hiên chạy xe không có mục đích trong các con phố lớn ngõ nhỏ ở thành phố A, lông mày của anh ta nhíu chặt từ đầu đến cuối, vẫn không đoán ra được cuối cùng còn có ai là đối với ba của mình.

Cuối cùng vẫn lái xe trở về trụ sở của mình.



Anna bắt đầu chuẩn bị cơm tối, Trình Trình đang chơi đùa với Cửu Cửu ở trong phòng khách.

Lúc này điện thoại di động của Trình Trình vang lên, cậu lấy nhìn, là Dương Dương gọi tới.

Cậu mới kết nối điện thoại, còn chưa mở lời thì đã nghe thấy âm thanh vô cùng lo lắng của Dương Dương ở bên kia điện thoại: “Mẹ đã trở về chưa vậy, ngày mai lão ba chim chết phải kết hôn với cái người kỳ quái đó rồi.”

Trình Trình hơi cau mày lại, nhìn thoáng qua Cửu Cửu ở bên cạnh, nói với cô em gái có diện mạo giống như thằng nhóc: “Em ơi, anh phải nhận một cuộc điện thoại, em ở đây chơi một mình đi, có được hay không?”

Cửu Cửu mở đôi mắt to nhìn Trình Trình: “Anh ơi, là ai gọi tới vậy ạ?”

“Là của anh béo gọi tới, anh ấy tìm anh có một số việc.” Trình Trình nói xong thì rời khỏi phòng khách, đi đến trong phòng ngủ của Cố Tịch Dao.

Trình Trình nói với Dương Dương: “Mẹ vẫn còn chưa về nhà, anh vừa mới nói cái gì chứ, ngày mai ba sắp kết hôn rồi hả?”
 
Chương 1362


Chương 1362

Dương Dương ngồi ở bên giường cuộn chân lại, một bộ dạng sốt ruột. Mặc dù là cậu ghét lão ba chim chết, nhưng mà bây giờ lại có người mới thay thế vị trí của mẹ, việc này rất khẩn cấp đó.

Vẫn là Trình Trình xem như bình tĩnh hơn cậu, nói với Dương Dương: “Em nghe tin tức này ở đâu vậy?”

“Lúc nãy em chuẩn bị đi xuống lầu uống nước, nghe thấy bà nội với chú ba đang nói tới chuyện này, hình như còn nói là vị trí ở sân vườn của nhà riêng. Haiz, sân vườn của nhà riêng ở đâu vậy chứ?” Cho đến bây giờ, Dương Dương còn không biết là có một chỗ như vậy.

Cũng khó trách, mặc dù sân vườn nhà riêng này cách khách sạn Empire rất gần, nhưng mà Trình Trình lớn như thế rồi cũng chỉ mới đi đến đó có một lần, toàn là bị Bắc Minh Quân khóa lại không cho bất cứ người nào của nhà họ Bắc Minh bước vào.

Trình Trình nói: “Anh cũng chỉ mới đi đến chỗ đó có một lần thôi, hình như ba rất ít khi cho người khác vào.”

Lần này Dương Dương lại kinh ngạc cực kỳ, lần trước hình như ở chỗ của bà cô có một cái tầng hầm chứa đầy đồ chơi, lúc này lại là một cái sân vườn cho đến bây giờ cũng không dẫn người khác vào.

Không ngờ đến là lão ba chim chết lại còn có nhiều nơi bí mật như vậy.

Dương Dương nhíu mày: “Có cần phải nói chuyện này cho mẹ biết không đây, nếu như mẹ biết lão ba chim chết muốn kết hôn, vậy thì mẹ sẽ suy nghĩ như thế nào đây, đến lúc đó chúng ta lại có thêm một người mẹ quái dị.”

So với Dương Dương thì Trình Trình trầm ổn hơn rất nhiều, cậu kêu Dương Dương cúp điện thoại trước, không nên gấp gáp, chờ cậu suy nghĩ lại xem có cách gì không.



Trình Trình lo lắng bước ra từ trong phòng ngủ.

Lúc này, Anna đã chuẩn bị bữa tối xong rồi, cô ta ôm Cửu Cửu, nhìn thấy bộ dạng này của Trình Trình: “Trình Trình, đã xảy ra chuyện gì hả?”

Trình Trình lắc đầu, cậu không biết là có nên nói chuyện này cho Anna biết không nữa.

Đúng lúc này, cửa nhà bị gõ vang.

Anna ôm Cửu Cửu đi ra mở cửa.

Cửu Cửu nằm úp sấp ở bên tai của Anna, nhỏ giọng nói: “Dì Anna ơi, mẹ nói lúc có người khác gõ cửa thì phải nhìn xem người ta là ai, nếu như không phải là người xấu thì mới có thể mở cửa được.”

Tay của Anna sờ lên cái mũi nhỏ của con bé một chút: “Rồi, cái đứa nhóc này, lúc ở nhà của dì Anna sao lại không nói như vậy chứ, bây giờ ở nhà của mẹ con mới chú ý có đúng không. Nào, chúng ta xem xem người đó là ai.”

Anna nói xong rồi thì nhìn vào mắt mèo, chỉ nhìn thấy ở bên ngoài có hai người đang đứng đó, người phía trước không biết là ai, nhưng mà người đang đứng ở đằng sau không khỏi dọa cô ta hít vào một ngụm khí lạnh.

“Anna dì ơi, cho con xem với…” Cửu Cửu lắc lắc thân thể nhỏ bé lại gần, nhưng mà không tới một lúc thì thiếu chút nữa đã khóc kêu lên: “Quỷ nhà vệ sinh đã tới rồi, dì Anna ơi, con muốn đi nhà vệ sinh…”

Giờ phút này, Anna cũng lập tức nghĩ tới không thể để cho Bắc Minh Quân ở bên ngoài nhìn thấy Cửu Cửu được, nếu không có thể sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Cô ta nhìn thoáng qua Trình Trình mơ màng ở bên cạnh của mình: “Dì dẫn em gái vào nhà vệ sinh nha, con đừng để cho ba con biết chúng ta đang ở đây, con có nghe hay không?”

Mặc dù là Trình Trình vẫn còn có chút mông lung, nhưng mà cậu cũng hiểu được không thể để cho ba biết em gái đang ở đây được, cậu nhẹ gật đầu: “Dì Anna, dì cứ yên tâm đi.”

Đợi đến lúc bọn người Anna đã đi vào nhà vệ sinh rồi, Trình Trình mới mở cửa ra, chỉ nhìn thấy Hình Uy, đang đứng ở cửa đằng sau lại là Bắc Minh Quân.
 
Chương 1363


Chương 1363

Hình Uy nhẹ gật đầu với Trình Trình: “Cậu chủ nhỏ Trình Trình.”

Trình Trình thì ngoan ngoãn gọi Bắc Minh Quân ở sau lưng Hình Uy một tiếng: “Ba.”

Giờ phút này, sắc mặt của Bắc Minh Quân vẫn rất khó coi như cũ.

Mặc dù đây là nhà của Cố Tịch Dao, nhưng mà Bắc Minh Quân cũng không coi mình như là người ngoài, anh trực tiếp đi vào trong phòng khách.

Đi được mấy bước thì ngồi xuống ở trên ghế sofa, anh nhìn quanh bốn phía một hồi, giống như là đang tìm cái gì đó.

Hình Uy thì đứng ở bên cạnh của anh.

“Mẹ của con đâu rồi?” Bắc Minh Quân hỏi Trình Trình.

Trình Trình cũng đi đến bên cạnh của Bắc Minh Quân: “Mẹ đi thi rồi ạ.”

Bắc Minh Quân hơi nhíu lông mày lại: “Thi à?”

Lúc này Hình Uy lại phản ứng rất nhanh, anh ta hơi khom người xuống tiến đến bên tai của Bắc Minh Quân rồi nói: “Đoán chừng ngày hôm nay cô chủ tham gia cuộc thi “kiểm tra năng lực luật sư”.

Lúc này Bắc Minh Quân mới nhớ đến.

Mấy ngày nay có quá nhiều chuyện phải xử lý, suýt chút nữa đã quên mất Cố Tịch Dao đang làm việc ở văn phòng luật sư của Vân Chi Lâm.

Thi được chứng chỉ luật sư cũng là mục tiêu của cô.

Lúc này có một mùi thức ăn thơm thoang thoảng bay ra từ trong phòng ăn.

“Sao vậy, mẹ của con không ở đây, những món ăn này…” Bắc Minh Quân nói xong, ánh mắt khác thường lạnh lẽo nhìn con của mình.

Trình Trình còn nhỏ, không có khả năng nấu cơm, người còn lại cũng chỉ có Cố Tịch Dao. Rõ ràng là cô đã trở về rồi, sao còn phải kêu con cái nói dối để lừa gạt mình chứ?

Trình Trình bị ánh mắt của Bắc Minh Quân nhìn chằm chằm, thân thể nhỏ bé liền run rẩy một chút, trong lòng thầm than không tốt rồi, nhưng mà cũng không còn cách nào khác.

Cùng lúc đó, sau khi Anna ôm Cửu Cửu trốn vào nhà vệ sinh, đột nhiên nghĩ đến đồ ăn do mình làm vẫn còn đang để ở trên bàn, nếu như Trình Trình nói ra khỏi miệng…

Hậu quả đó thật sự rất khó tưởng tượng.



Anna đặt Cửu Cửu ngồi ở trên bồn cầu, ra dấu im lặng với con bé, sau đó dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ mới nghe được mà nói với Cửu Cửu: “Dì Anna đi ra ngoài cứu anh Trình Trình nha, con trốn ở chỗ này đừng có lên tiếng, nếu không thì ma nhà vệ sinh cho đến bắt Cửu Cửu đó.”

Bắc Minh Quân trừng to đôi mắt hoảng sợ, dùng sức gật đầu.

Anna cười khẽ với con bé: “Dì Anna sẽ mang theo anh Trình Trình bình an trở về.” Nói xong, cô ta nhấn bồn cầu xuống.

Lúc Trình Trình đang phát sầu xem xem phải ứng phó với ba như thế nào.

“Rào…” Một tiếng nước truyền ra từ trong phòng vệ sinh.

Bắc Minh Quân khẽ nhíu mày lại, quay đầu nhìn về phía phòng vệ sinh.

Chỉ nhìn thấy cửa vừa mới mở ra, Anna bước ra từ bên trong.
 
Chương 1364


Chương 1364

Cô ta giống như không phát hiện ở trong nhà lại có thêm hai người, lúc quay đầu lại đóng cửa thì nói với Trình Trình: “Trình Trình, lúc nào Tịch Dao có trở về đây? Nếu không thì con gọi điện thoại cho cô ấy, nói cơm đều đã làm xong hết rồi.”

Câu nói này cũng là đang ám chỉ Trình Trình nhanh chóng thông báo cho Cố Tịch Dao.

Nhoáng một cái Trình Trình đã hiểu rõ ý của Anna, cậu vội vàng cầm điện thoại di động lên, quay người đi đến phòng ngủ của Cố Tịch Dao.

Anna đóng cửa thật kỹ, vừa quay đầu lại nhìn thì thấy Bắc Minh Quân đang ở trong phòng khách, bên cạnh của anh là Hình Uy đang đứng đó.

Cô ta giả bộ trưng ra gương mặt rất kinh ngạc: “À, các người đến rồi à.”

Hình Uy nhẹ gật đầu với Anna.

Bắc Minh Quân vẫn nhíu mày nhìn cô ta: “Tại sao cô lại ở đây?”

Anna đi đến phòng khách, trên mặt lộ ra biểu cảm mất mát: “Tôi không đến đây thì ở bên đó làm cái gì đây? Công việc cũng không còn, nhà cũng mất rồi…”

Hình Uy nghe thấy cũng đúng là như vậy, không khỏi nói một câu: “Đúng đó, một cô gái còn mang theo một đứa bé sống không dễ dàng gì.”

Vừa nhắc đến đứa bé, Bắc Minh Quân đột nhiên lại nhớ đến cuộc trò chuyện lần đó, cô bé nhỏ ở trong điện thoại cũng làm cho anh cảm thấy cực kỳ thú vị.

Chỉ là hình như anh không nhìn thấy cô nhóc đó ở đây, thế là lại hỏi Anna: “Con gái của cô đâu rồi, sao lại không có ở đây?”



Trình Trình trốn ở trong phòng ngủ, nhanh chóng bấm điện thoại gọi cho Cố Tịch Dao.

Giờ phút này Cố Tịch Dao đang ở trong xe của Vân Chi Lâm, đang trên đường trở về nhà.

Hôm nay cuộc thi cũng được tính là thuận lợi, cho nên tâm trạng của cô xem như không tệ.

Lúc này điện thoại di động của cô vang lên, cô cúi đầu nhìn, là của Trình Trình gọi tới.

Cô vội vàng nghe: “Alo, cục cưng, có phải là nhớ mẹ rồi không, mẹ đang ở trên xe của ba Chi Lâm đây, lập tức tới nhà ngay.”

Trình Trình đang ở trong phòng ngủ, đè âm thanh rất nhỏ, sợ bị ba ở bên ngoài nghe thấy: “Mẹ ơi, ba đến rồi.”

Lúc đầu tâm trạng của Cố Tịch Dao rất tốt, sau khi nghe xong thì trong lòng lập tức siết chặt lại, sắc mặt cũng thay đổi. Cục cưng nhỏ đang ở trong nhà, nếu như để lộ ra…

Trán của cô lập tức toát ra một tầng mồ hôi lạnh, cô ngồi thẳng người dậy: “Ba của con có phát hiện ra em gái chưa?”

Trình Trình lắc đầu: “Bây giờ vẫn còn chưa phát hiện, dì Anna đang ở bên ngoài ứng phó ba kìa.”

Cố Tịch Dao nghe thấy Anna đang đối phó với Bắc Minh Quân, trong lòng nhất thời yên tâm không ít: “Cục cưng, bọn mẹ lập tức về đến nhà ngay, bây giờ con ra ngoài với dì Anna đi, cô ấy biết nên làm thế nào. Con nhớ kỹ phải biểu hiện giống y như là bình thường, không được lộ ra chân tướng gì.”

Trình Trình dùng sức gật đầu: “Mẹ, mẹ yên tâm đi.” Cậu nói xong thì thu điện thoại lại.

Sau khi hít sâu một hơi, làm ổn tâm trạng rồi bước ra khỏi phòng.

Cố Tịch Dao cũng cúp điện thoại.

Vân Chi Lâm đang lái xe, anh ta cũng nghe được một vài câu trong cuộc trò chuyện: “Sao vậy, Bắc Minh Quân đến nhà của em à?”
 
Chương 1365


Chương 1365

Cố Tịch Dao nhẹ gật đầu.

Chuyện này đối với cô mà nói thật sự rất bất ngờ, cô nghĩ từ đó về sau có thể sẽ không cần gặp Bắc Minh Quân nữa, thật sự không ngờ đến mới mấy ngày mà anh lại đến nhà của mình.

Anh đột nhiên thay đổi ý định, muốn mang Trình Trình đi luôn à?

Bây giờ ở trong nhà còn có một cục cưng nhỏ nữa…

“Chi Lâm, lái xe nhanh lên đi.” Cố Tịch Dao sợ những chuyện cô không dám tưởng tượng sẽ xảy ra.



Lúc này Bắc Minh Quân đang ngồi ở trên ghế sofa hỏi Anna sao con của cô ta lại không có ở đây.

Anna đã sớm chuẩn bị ở trong lòng, cô ta cười một cái rồi nói: “Cô nhóc vừa mới trở về, không quen với khí hậu, cho nên đang bị tiêu chảy.”

Bắc Minh Quân nhíu mày: “Vậy à? Vậy cô cần phải đưa con bé đến bệnh viện khám đi.”

“Cảm ơn anh, ngày hôm nay tôi đã đưa con bé đi khám rồi, bác sĩ kê cho một ít thuốc. A! Suýt chút nữa thì quên mất tôi đang chuẩn bị tắm rửa cho con bé, tôi xin lỗi nha, không thể đón tiếp được.” Anna nói xong thì quay người đi đến nhà vệ sinh.

Trình Trình bước ra từ trong phòng: “Ba, mẹ sẽ trở về rất nhanh thôi.”

Bắc Minh Quân nhìn Trình Trình từ trên xuống dưới, cậu đã không còn giống như lúc ở nhà họ Bắc Minh, ngày nào cũng ăn mặc cứ như là một cậu chủ nhà giàu, bây giờ trên người cậu chỉ mặc quần áo mộc mạc rẻ tiền.

Anh vẫy tay gọi ra hiệu Trình Trình đi đến bên cạnh của mình.

Trình Trình ngoan ngoãn đi tới đứng ở trước mặt của Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân bắt chéo chân lại nhìn cậu: “Con ở đây có quen không?”

Trình Trình nhẹ nhàng gật đầu: “Con ở chỗ của mẹ rất quen, Bắc Minh Tư Dương ở bên kia có quen không ạ?”

Câu hỏi này hỏi làm cho Bắc Minh Quân lúng túng, suốt ngày anh đều không có ở nhà, sao có thể biết được con trai ngốc của mình có khỏe không.

Anh suy nghĩ một hồi rồi nói: “Chắc có lẽ là thằng bé cũng quen thuộc, ba đã tìm một gia sư dạy học ở nhà cho nó.”

Hai ba con trò chuyện với nhau câu được câu không được một lúc.

Thật ra thì đối với Trình Trình mà nói, đây là lần đầu tiên cậu nói chuyện phiếm với ba trong khoảng thời gian dài như vậy.

Trước kia lúc ở nhà cổ nhà họ Bắc Minh, ba đều đi sớm về trễ, có đôi khi dứt khoát ngay cả về cũng không về nhà, làm gì có thời gian nói chuyện phiếm với mình.

Mười mấy phút trôi qua thì nghe thấy ở bên ngoài truyền đến tiếng xe hơi.

Sau đó là tiếng chìa khóa mở cửa.

Bắc Minh Quân quay đầu nhìn ra cửa.

Chỉ thấy cửa vừa mới mở ra, Cố Tịch Dao mang theo một cái túi đi vào.

Ở sau lưng của cô còn có Vân Chi Lâm.

Hình Uy nhẹ gật đầu với Cố Tịch Dao: “Cô chủ.”
 
Chương 1366


Chương 1366

Lông mày của Bắc Minh Quân nhướng lên một cái, thật ra anh vẫn rất để ý khi thấy Vân Chi Lâm xuất hiện ở đây.

“Ôi chao, tổng giám đốc Bắc Minh đến đó à.” Vân Chi Lâm nở một nụ cười giả lã.

Cố Tịch Dao bỏ cái túi ở trong tay xuống, quan sát tình huống ở trong nhà, sau đó nghe thấy tiếng nước ào ào truyền ra ở trong nhà vệ sinh.

Cô hỏi Trình Trình: “Cục cưng, dì Anna đâu rồi?”

Trình Trình đi đến bên cạnh của Cố Tịch Dao rồi nói: “Dì Anna mang theo em gái nhỏ đi tắm rồi ạ.”

Cô quay đầu lại nhìn Bắc Minh Quân, lạnh lùng nói: “Anh tới đây để làm cái gì vậy, không phải đã nói sau này hai người chúng ta có thể không gặp nhau thì cũng đừng có gặp nhau rồi ư.”

Câu nói này của Cố Tịch Dao vừa mới nói ra, nhất thời trong lòng của Bắc Minh Quân cảm thấy khó chịu.

Nhưng mà trên mặt của anh vẫn duy trì vẻ lạnh lùng như cũ: “Hôm nay tôi đến đây là để đón Trình Trình.”

“Đón Trình Trình?” Cố Tịch Dao lập tức trừng mắt lên nhìn Bắc Minh Quân, sau đó cô cười lạnh một tiếng: “Ồ, có phải là anh đã đổi ý rồi không, chúng ta còn có hiệp nghị với nhau.”

Bắc Minh Quân nhìn bộ dạng tức giận của Cố Tịch Dao, khóe miệng của anh hơi vểnh lên.

Nụ cười này của anh, ngược lại làm cho Cố Tịch Dao bối rối, cô cứ nhìn vào Bắc Minh Quân: “Anh cười cái gì hả?”



Hình Uy ở bên cạnh của Bắc Minh Quân đi đến trước mặt của Cố Tịch Dao, nói: “Cô chủ, là như vầy. Ngày mai ông chủ sẽ tổ chức hôn lễ với cô Phỉ Nhi, lần này cũng không phải là vì cái gì khác, chỉ là muốn mang theo cậu chủ nhỏ Trình Trình đến đó thôi.”

Ngày mai Bắc Minh Quân sắp kết hôn rồi…

Đối với chuyện này, thật ra Cố Tịch Dao cũng đã sớm chuẩn bị ở trong lòng.

Lúc đầu cũng là như thế, anh từng nói ở trước mặt của ông cụ nhà họ Bắc Minh sẽ không lấy mình làm vợ.

Nhưng mà giờ phút này, trong lòng của Cố Tịch Dao vẫn có cảm giác không thoải mái.

“Ha ha, không ngờ tới là ngày mai tổng giám đốc Bắc Minh đám cưới rồi. Anh nhìn đi, tôi với Tịch Dao còn chưa chuẩn bị quà cáp cho anh, hơn nữa ngày mai chúng tôi còn có chuyện quan trọng hơn, làm phiền anh đưa Trình Trình của chúng tôi về nhà.” Vân Chi Lâm nói, giống như cười mà không phải cười đi đến trước mặt của Bắc Minh Quân.

Vân Chi Lâm mở miệng ngậm miệng thì đều là “chúng tôi”, để cho Bắc Minh Quân nghe thấy rất không thoải mái.

Không riêng gì anh, ngay cả Hình Uy nghe thấy mà cũng bực mình, anh ta lạnh lùng nhìn Vân Chi Lâm: “Anh Vân, điểm đó không cần anh phải quan tâm đâu, cậu chủ nhỏ Trình Trình là con trai ruột của ông chủ, sau khi tham gia hôn lễ xong thì tôi sẽ đưa cậu ấy trở về nhà bình yên vô sự.”

Một câu “con trai ruột” làm cho Vân Chi Lâm phải nghẹn họng.

“Thật sự không nhìn ra, bản lĩnh ăn nói của thủ hạ đi theo bên cạnh anh cũng trở nên khéo léo rất nhiều.” Trợn mắt nhìn Hình Uy một chút, nói với Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân cười nhạt một tiếng: “Chúng ta cũng như nhau cả thôi, chẳng phải là anh cũng đã bồi dưỡng miệng lưỡi của cô ấy điêu luyện à.” Nói xong lại nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao.

 
 
Chương 1367


Chương 1367

Cố Tịch Dao nhìn hai người đàn ông đang đánh võ mồm ở trước mắt, trong lòng cô phiền đến không chịu nổi: “Hai người các anh nói đủ chưa hả.”

Câu nói này quả là có tác dụng, Vân Chi Lâm và Bắc Minh Quân đều không lên tiếng.

Sau khi cô trừng mắt nhìn hai người bọn họ thì đi đến trước mặt của Trình Trình, đưa tay vuốt v e tóc của cậu, thu hồi lại giận dữ ở trên mặt, hiện ra một nụ cười: “Cục cưng, hôm nay con trở về với ba đi, để mẹ đi lấy hai bộ quần áo cho con nha.”

Nói xong, cô quay người lại muốn đi vào trong phòng ngủ.

“Không cần đâu, một lát nữa tôi sẽ mang Trình Trình đi mua hai bộ quần áo ngày mai cần dùng.” Bắc Minh Quân nói xong thì hung dữ trợn mắt nhìn Vân Chi Lâm một chút, sau đó quay người đi ra ngoài cửa.

Hình Uy đi đến trước mặt của Trình Trình, duỗi bàn tay to ra: “Cậu chủ nhỏ Trình Trình, chúng ta đi thôi.”

Trình Trình đưa tay ra nắm chặt lấy bàn tay của Hình Uy, quay người phất tay với Cố Tịch Dao: “Mẹ ơi, con đi cùng với ba nha, ngày mai con sẽ trở lại, mẹ nói tạm biệt với dì Anna và em gái nhỏ giúp con với.”

Sau đó, cậu lại liếc mắt nhìn Vân Chi Lâm: “Ba Chi Lâm, con đi trước nha, ngày mai mẹ còn phải thi nữa, con muốn nhờ ba đưa mẹ đi.”

Vân Chi Lâm cúi đầu xuống mỉm cười với Trình Trình: “Con yên tâm đi, ba sẽ chăm sóc cho mẹ con thật tốt, đến đó nói với Dương Dương một tiếng, có rảnh thì trở lại thăm nhà ở đây mới là mẹ ruột của các con.”

Trình Trình dùng sức nhẹ gật đầu: “Ba Chi Lâm, ba yên tâm đi ạ.” Sau đó cậu nhìn thoáng qua Hình Uy: “Chúng ta đi thôi.”

Cố Tịch Dao đứng nguyên tại chỗ nhìn bóng lưng nhỏ bé của Trình Trình được Hình Uy nắm tay rời khỏi.

Vân Chi Lâm nhẹ nhàng đi đến bên cạnh của Cố Tịch Dao, vỗ vỗ vào vai của cô: “Em yên tâm đi, chẳng qua là Trình Trình trở về với ba của thằng bé một ngày mà thôi, tối ngày mai thằng bé sẽ về nhà mà.”

Lúc này tiếng nước ở trong phòng tắm dần dần dừng lại, cửa nhẹ nhàng được mở ra.

Anna ló đầu ra, trước tiên cô ta cẩn thận nhìn xung quanh một chút.

Sau đó dùng giọng nói rất nhỏ mà nói với Cố Tịch Dao ở cách đó không xa: “Bắc Minh Quân đi rồi hả?”

Cố Tịch Dao gật đầu với cô ta.



Vân Chi Lâm lo lắng là Bắc Minh Quân sẽ chơi chiêu “hồi mã thương”, anh ta đi đến cửa nhìn ở bên ngoài một lát, anh ta có nghe thấy âm thanh xe khởi động được truyền tới, sau đó là âm thanh càng ngày càng xa.

Lúc này anh ta mới quay người lại, đóng kỹ cửa.

Báo động đã được giải trừ, lúc này Anna mới yên tâm ôm Cửu Cửu từ trong nhà vệ sinh ra.

Cửu Cửu vừa nhìn thấy Cố Tịch Dao thì liền rưng rưng nước mắt, vươn bàn tay nhỏ ra: “Mẹ ơi, ôm một cái.”

Cố Tịch Dao nhìn thấy cục cưng nhỏ như thế này, trong lòng không khỏi run lên.

Cô mỉm cười vươn tay ra, vội vàng ôm Cửu Cửu từ trong tay của Anna, sau đó hôn một cái trên cái trán nhỏ bé của con bé: “Cửu Cửu, có phải là đã bị dọa sợ rồi không?”
 
Chương 1368


Chương 1368

Cửu Cửu lắc đầu: “Mẹ ơi, lúc nãy “ma nhà vệ sinh” lại tới nữa đó, thật là nguy hiểm, xém chút nữa là Cửu Cửu bị bắt luôn rồi, vẫn may là có anh Trình Trình với dì Anna ở đây.”

Nói đến đây, cái đầu nhỏ lại nhìn bốn phía một vòng, cái miệng nhỏ thì thầm nói: “Ủa, anh Trình Trình đi đâu rồi…”

Nói xong, Cửu Cửu không có dấu hiệu nào mà “òa…” lên một tiếng, khóc lớn.

Chuyện này khiến cho những người ở đây đều cảm thấy bất ngờ.

Cố Tịch Dao vội vàng cầm khăn lau nước mắt cho Cửu Cửu, dỗ dành con bé: “Cục cưng nhỏ, con làm sao vậy? Ma nhà vệ sinh không phải đã đi rồi sao, không cần phải sợ, không cần sợ.”

Cửu Cửu nức nở nói: “Anh Trình Trình đã bị ma nhà vệ sinh bắt đi rồi, sau này con không gặp được anh Trình Trình nữa…”

Lúc này mọi người mới biết đã xảy ra chuyện gì.

Thật không nghĩ tới, thời gian ở chung của Trình Trình và Cửu Cửu cũng không tính là dài, nhưng mà sự khắng khít giữa mối quan hệ huyết thống đã làm cho hai đứa nhanh chóng làm quen với nhau và biết quan tâm lẫn nhau.

Cố Tịch Dao thật sự cảm thấy rất là vui mừng, con cái quan tâm với nhau, đoàn kết với nhau, đây chính là điều mà các bậc làm cha làm mẹ hy vọng được nhìn thấy nhất.

Bởi vì chỉ có như vậy, cái nhà này mới gọi là một căn nhà hoàn chỉnh.

Cô mỉm cười nói với Cửu Cửu: “Cục cưng nhỏ, không cần phải lo lắng cho anh trai đâu, anh trai không có bị ma nhà vệ sinh bắt đi, là mẹ đã kêu anh ấy ra ngoài làm giúp cho mẹ, tối ngày mai con đã có thể nhìn thấy anh trai của con rồi.”

“Thật hả mẹ?” Lúc này Giang Tuệ Tâm mới dừng khóc lại, nhưng mà cơ thể nhỏ vẫn còn đang di chuyển theo từng nhịp thở.

“Có lúc nào mẹ lừa con không, nào, chúng ta ăn cơm đi.” Cố Tịch Dao ôm Cửu Cửu đi vào trong phòng ăn, Vân Chi Lâm và Anna cũng đi theo ở phía sau.



Trình Trình đi theo Bắc Minh Quân lên xe, bọn họ không trực tiếp trở về nhà cổ nhà họ Bắc Minh, mà là đi đến tòa cao ốc Tân Đô.

Ở trong đây có một cửa hàng chuyên làm trang phục cao cấp cho trẻ em, cũng là nơi mà bọn họ thường xuyên vào xem.

Vừa bước vào cửa thì chủ cửa hàng liền mang theo khuôn mặt tươi cười đi đến chào đón: “Tổng giám đốc Bắc Minh, đã lâu không gặp.”

Bắc Minh Quân gật đầu với anh ta.

Chủ cửa hàng nói tiếp: “Chọn quần áo cho cậu chủ nhỏ mà còn cần anh phải tự mình đến đây à, chỉ cần một cú điện thoại, tôi đã có thể mang theo toàn bộ quần áo trong cửa hàng của chúng tôi đến chỗ của anh, để cho cậu chủ nhỏ tùy ý chọn.”

Hình Uy tiếp lời: “Vậy thì không cần đâu, hôm nay chúng tôi đến đây để chọn mấy bộ lễ phục mặt trong hôn lễ.”

“Ồ, chuyện lại như vậy à, tham gia hôn lễ là một chuyện vui lớn. Hôm nay mọi người đến đúng lúc lắm đó, hôm nay có mấy bộ lễ phục có kiểu dáng mới đến từ Jacadi của Pháp và IPP của Ý.” Chủ cửa hàng vừa nói vừa đưa tay chỉ vào một cái tủ quần áo gỗ lim cách bọn họ không xa.

Bắc Minh Quân đi đến trước tủ quần áo, đưa tay chọn mấy món rồi đưa cho Hình Uy ở bên người: “Cậu dẫn Trình Trình đi thử đi.”

Hình Uy nghe lời, sau đó cầm lấy quần áo, dẫn theo Trình Trình đi vào trong phòng thử quần áo.
 
Chương 1369


Chương 1369

Chỉ chốc lát sau, Trình Trình mặc một bộ lễ phục nhỏ bằng vải len sẫm màu được chế tác cực kỳ tinh xảo đứng ở trước mặt của Bắc Minh Quân.



Bắc Minh Quân ngồi ở trên ghế sofa trong cửa hàng, sau khi nhìn một chút thì gật gật đầu nói với chủ cửa hàng: “Lấy cái này đi, gói hai bộ này cùng một số đo.”

Ngoài ra anh lại chỉ tay một lần nữa, một đôi giày khác được nằm ở trong tủ trưng bày, một đôi giày da màu nâu sẫm được làm thủ công của ý: “Cái này cũng lấy hai đôi cùng một số đo.”

Mấy thứ còn lại như là đồ lót, nơ… đều chọn hai bộ cùng một kiểu dáng, cùng một số đo.

Mua đồ cho hai đứa con trai sinh đôi có thể bớt việc như thế đó.

Sau khi mua xong quần áo cho Trình Trình và Dương Dương, anh lại đến cửa hàng áo cưới lần trước Phỉ Nhi đã tới.

Tiện tay chỉ vào một vật phẩm mới nhất trong tủ trưng bày, chiếc váy cưới màu trắng được tô điểm pha lê và kim tuyến.

Bởi vì lần trước Cố Tịch Dao đến đây, ngẫu nhiên gặp phải Tô Ánh Uyển.

Vốn là đến đây chọn áo cưới, kết quả mang theo gương mặt đau khổ và hai tay trống trơn trở về nhà.

Lần này chính là mượn cơ hội mua quần áo cho con trai, thuận tiện đến đây chọn áo cưới cho Phỉ Nhi.

Hình Uy để tất cả túi lớn túi nhỏ vào trong cốp sau xe hơi, sau đó ngồi vào ghế điều khiển, chuẩn bị nổ máy xe.

“Ông chủ, có cần mua cái gì nữa không?” Hình Uy quay đầu lại hỏi.

Bắc Minh Quân và Trình Trình ngồi ở hàng ghế sau, anh ngửa đầu dựa lưng trên ghế ngồi, một tay xoa xoa huyệt thái dương: “Không cần đâu, không có người ngoài, không cần phải có những đồ để chiêu đãi khách khứa.”

“Vậy thì bây giờ chúng ta về nhà đúng không?” Hình Uy thăm dò hỏi.

“Ừm.” Bắc Minh Quân lên tiếng.

Xe rời khỏi tòa cao ốc Tân Đô trong màn đêm, chạy về phía nhà cổ nhà họ Bắc Minh.



Giờ phút này ở nhà cổ nhà họ Bắc Minh, cả nhà trên dưới đang chuẩn bị hôn lễ của Bắc Minh Quân vào ngày mai.

Nói là chuẩn bị, bất quá cũng chỉ là đám người giúp việc quét dọn nhà cho sạch sẽ, không có bầu không khí vui mừng như là phải tổ chức việc vui.

Bắc Minh Đông đang xem tivi ở trong phòng khách với Giang Tuệ Tâm, còn có Phỉ Nhi đang ngồi ở một bên.

Ngày mai cô ta là nhân vật chính, nhưng mà cũng không nhìn thấy được nửa điểm vui vẻ trên gương mặt của cô ta.

Có lẽ là bởi vì từ sau khi bọn họ biết được hôn lễ không được tổ chức ở khách sạn Empire, mà là tổ chức ở trong sân vườn trong nhà riêng của nhà họ Bắc Minh.

Vốn dĩ nó là một bữa tiệc cưới đầy đủ bạn bè, nhưng lại biến thành một hôn lễ giản dị không có người ngoài tham dự.

Lúc này xe của Bắc Minh Quân chạy vào nhà cổ nhà họ Bắc Minh.
 
Chương 1370


Chương 1370

“Trình Trình, con về rồi đó à, đến đây bà nội xem một chút xem, để cho bà nhìn kỹ con một chút.” Giang Tuệ Tâm vừa nhìn thấy Trình Trình thì lập tức vui mừng.

“Bà nội.” Sau khi Trình Trình gọi một tiếng thì chạy chậm đến trước mặt của Giang Tuệ Tâm.

Giang Tuệ Tâm ôm lấy Trình Trình: “Cháu trai ngoan của bà, mới đi có mấy ngày, bà thấy cháu gầy đi trông thấy rồi.”

“Mẹ, cũng không có khoa trương như mẹ nói đâu, Trình Trình đi theo mẹ của thằng bé sẽ chỉ có tốt hơn mới đúng.” Bắc Minh Đông sửa lại.

Giang Tuệ Tâm đưa tay ra đánh lên đầu của Bắc Minh Đông một cáu: “Cái thằng nhóc thối này, rốt cuộc là con nhà ai vậy hả, mẹ đang đau lòng cho Trình Trình, cho nên mới nói như vậy, mẹ thằng bé có thương thằng bé đi nữa thì điều kiện cũng không tốt hơn ở chỗ của chúng ta.”

Bắc Minh Đông che đầu: “Được rồi, được rồi… mẹ nói cái gì cũng có lý.”

Lúc này Bắc Minh Quân dẫn theo Hình Uy đi vào.

Anh nói với Trình Trình: “Con mang theo quần áo của con với Dương Dương lên lầu thử một chút đi.”

Trình Trình nhẹ nhàng gật đầu, tránh khỏi cái ôm của Giang Tuệ Tâm, đi đến trước mặt của Hình Uy chuẩn bị lấy quần áo.

“Cậu chủ nhỏ Trình Trình, không cần cậu phải xách đâu, cái này để tôi mang lên cho cậu với cậu chủ nhỏ Dương Dương cho.” Hình Uy vội nói.

Bắc Minh Quân lại liếc mắt nhìn Phỉ Nhi, sau đó quay đầu nói với Hình Uy: “Mang áo cưới của Phỉ Nhi lên luôn đi.”

Hình Uy vội vàng nhẹ gật đầu, sau đó đi lên lầu cùng với Trình Trình.

Phỉ Nhi nhìn thấy Bắc Minh Quân đã trở về, lập tức đổi thành một gương mặt tươi cười, vội vàng đứng dậy đi đến bên cạnh của anh, cởi áo khoác ra giúp cho anh rồi móc lên giá đỡ.



Hình Uy mang quần áo đi lên lầu, Trình Trình và Dương Dương đi theo sau lưng.

Anh ta bước vào phòng của Trình Trình, vừa đặt quần áo của Trình Trình lên trên giường thì chuẩn bị rời đi.

Dương Dương bước nhanh về phía trước mấy bước, đưa tay kéo vạt áo của Hình Uy lại.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Hình Uy dừng bước lại, quay người không hiểu nhìn Dương Dương: “Cậu chủ nhỏ Dương Dương, có chuyện gì à?”

Dương Dương cười hắc hắc: “Chú đầu bếp ơi, chú không cần phải đi đến chỗ của cháu đâu, cứ để đồ của cháu ở đây là được rồi.”

“Được rồi.” Hình Uy nhẹ gật đầu, dựa theo ý của Dương Dương mà cũng đặt quần áo ở chỗ này.

“Hai cậu chủ nhỏ, tôi đi ra ngoài trước đây, mời hai người thử quần áo.” Hình Uy nói xong thì quay người đi ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại từ bên ngoài.

Trình Trình ngồi ở trên giường của mình, nhìn căn phòng mà cậu đã sinh sống nhiều năm.

Giống như Dương Dương đã nói, bà nội vẫn giữ phòng ốc của mình lại, hơn nữa cũng không hề chạm vào những vật dụng được đặt ở trong phòng.

Thậm chí trên tủ đầu giường cũng không hề có một chút bụi, xem ra ngày nào bà nội cũng cho người giúp việc quét dọn nơi này một lần.

Dương Dương lấy quần áo từ trong túi ra, ném lên trên giường của Trình Trình.
 
Chương 1371


Chương 1371

Sau đó lại quay người chạy đến cửa, kéo cửa ra, rồi lại giống như là một tên trộm thò đầu ra ngoài nhìn xung quanh một lượt, sau khi xác nhận ở bên ngoài không có ai rồi thì cậu mới đóng cửa kỹ càng một lần nữa, cũng khóa trái cửa lại.

Lúc này mới yên tâm đi đến bên người của Trình Trình, ngồi lên trên giường.

“Lúc lão ba chim chết đi đón anh, không có phát hiện ra em gái đâu chứ.” Dương Dương đi đến bên cạnh của Trình Trình, giọng nói đè nén rất nhỏ.

Trình Trình nhẹ nhàng gật đầu, sau đó kể chuyện ở chỗ của mẹ đơn giản cho Dương Dương nghe một lần.

Dương Dương vừa nghe thấy cũng nhiệt huyết sôi trào, cậu búng tay một cái: “Ha ha, thật là k1ch thích.”

Trình Trình dùng cánh tay thọc vào Dương Dương: “Giáo viên mà ba mời cho em như thế nào, cậu có học hành đàng hoàng hay không vậy, cẩn thận đến lúc cuối kỳ không đạt được mục tiêu, ba sẽ xử lý em đó.”

Vừa nhắc đến giáo viên Lạc, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Dương lộ ra một mặt đắc ý: “Chuyện đó thì anh cứ yên tâm đi, có giáo viên Lạc ở đây, em có thể nói là vấn đề khó cũng không cần phải sợ, thầy ấy đều có thể giải quyết cho em.”

Trình Trình xem thường nhìn Dương Dương: “Không phải là em để cho giáo viên làm bài thay cho em đó chứ.”

Dương Dương nhìn cậu rồi bĩu môi một cái: “Mới không cần phải làm thay cho em đâu, bây giờ có rất nhiều đề bài đối với em cũng giống như là trò trẻ con thôi.”

“Em đừng có nói khoác nữa, đến lúc đó thi cuối kỳ rồi thì thấy rõ ràng thôi.” Trình Trình nói xong, cầm lấy quần áo của mình bắt đầu mặc thử.

Dương Dương vừa mặc quần áo vừa thao thao bất tuyệt khen thầy Lạc: “Anh không biết đó chứ, thầy Lạc lợi hại biết bao nhiêu, thầy giải đề cho em căn bản cũng không giống như mấy giáo viên ở trong trường học đâu, hơn nữa còn chơi game rất lợi hại, thầy ấy còn đã từng nhận giải thưởng thi đấu quốc tế nữa đó. Em đã nói với thầy ấy rồi, đến lúc đó có đi thi đấu thì dẫn em đi theo với.”

Chỉ một chốc lát sau, Trình Trình và Dương Dương đều mặc quần áo mới, hai đứa nắm tay nhau đi xuống lầu.

Giang Tuệ Tâm nhìn thấy, lập tức mở miệng khen: “Nhìn hai đứa cháu trai này của ta đi, mặc quần áo này, phong thái này so với Quân lúc còn nhỏ không hề kém cạnh đâu. Con cháu nhà họ Bắc Minh của chúng ta nên ăn mặc như thế này, không thể ăn mặc giống như là một người bình dân.”

Trình Trình và Dương Dương nghe xong lời này, cũng hơi nhíu mày lại, mặt ngoài thì bà nội đang khen bọn họ, nhưng mà bên trong thì lại đang dèm pha mẹ của mình.

Trình Trình hơi nghiêng đầu qua bên cạnh, dùng một vẻ nhìn thấu mà nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn của Dương Dương đang căng chặt lại, cái lỗ mũi nhỏ đang mở ra thật to.

Cậu lo lắng là Dương Dương sẽ mạnh miệng với bà nội, dùng sức bóp lấy tay của Dương Dương một chút, ám chỉ cậu không nên xúc động.



Thật ra thì Dương Dương cũng hiểu ý của Trình Trình, muốn để cậu nói lời xin lỗi với bà nội thì vấn đề này xem như qua đi.

Nhưng mà mấy ngày nay Dương Dương ở trong nhà họ Bắc Minh, chính là không quen nhìn bà nội thỉnh thoảng tìm lý do để nói xấu mẹ của mình.
 
Chương 1372


Chương 1372

Bà lại chưa từng ở chung với mẹ, sao có thể tùy tiện bình luận mẹ mình không tốt.

Bắc Minh Đông cũng cảm thấy lời này của mẹ mình hơi quá.

Hơn nữa nhìn biểu cảm nhỏ của Dương Dương, quả thật là có chút không vui.

Một bên là người mẹ mà anh ta yêu quý, một bên là đứa cháu trai mà anh ta khá thích.

Xung đột của hai người đó, xem ra mình phải đến giảng hòa rồi.

Nghĩ đến đây, anh ta vội vàng nâng ly trà ở trên bàn đưa cho Giang Tuệ Tâm: “Mẹ, mẹ nói chuyện đủ nhiều rồi đó, uống nước thôi nào.”

Giang Tuệ Tâm cười cười với Bắc Minh Đông rồi nói: “Vẫn là con ngoan nhất, biết thương mẹ.”

Lúc này Dương Dương cũng thuận miệng mà nói một câu: “Bà nội nói đúng đó, chỉ có con trai mới có thể đối tốt với mẹ ruột của mình.”

Nói xong thì cậu buông lỏng tay của Trình Trình ra, quay người chạy lên lầu.

Một câu nói này để cho những người ở đây đều cảm thấy có chút xấu hổ, nhất là Giang Tuệ Tâm và Phỉ Nhi, hai người này là nhân vật đại diện cho mẹ kế ở nhà họ Bắc Minh

Bắc Minh Quân nhìn bóng lưng nho nhỏ của Dương Dương đang chạy lên lầu, anh cũng hơi nhíu mày lại, anh cũng biết là Dương Dương sẽ có phản ứng như thế, quả thật là nghe thấy lời nói của Giang Tuệ Tâm anh cũng thấy chói tai.

Lúc này Giang Tuệ Tâm giận đến đỏ bừng cả mặt, đặt ly trà mạnh lên trên bàn trà: “Thật là không ra gì, đây là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe đó à? Quân, cậu nói xem, tôi có từng đối xử tệ bạc với anh em của các cậu ở nhà họ Bắc Minh hay không hả?”

Sau đó lại nhìn Trình Trình: “Trình Trình, bà nội có đối xử tệ bạc với con không?”

Nói đến đây, hai mắt của bà ta đã đỏ lên: “Từ khi mẹ đến nhà họ Bắc Minh, làm trâu làm ngựa hơn nửa đời người, kết quả lại rơi vào tình trạng bị cháu trai trách móc.”

Bắc Minh Quân đi đến trước mặt của Giang Tuệ Tâm: “Dì Tâm, dì bớt giận, đều là do cháu không có cách dạy con.”

Giang Tuệ Tâm nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài một tiếng: “Haiz… con nít ấy mà, đương nhiên là thường xuyên ở cùng với ai thì sẽ thân với người đó, sẽ cảm thấy ai đối tốt với mình.”

Nói xong, bà ta vẫy vẫy tay với Phỉ Nhi, Phỉ Nhi bước tới.

Sau đó nói với cô ta: “Con cũng đừng có để ý nha, sau này đối xử tốt với bọn nhỏ một chút, bọn nhỏ đương nhiên sẽ thích con.”

Phỉ Nhi dùng sức gật đầu.

Cục diện bị Dương Dương làm cho xấu hổ cứ trôi qua như vậy.



Lúc ăn cơm tối, Dương Dương không có đi xuống, Bắc Minh Quân kêu Hình Uy lên kêu Dương Dương xuống.

Dương Dương mang theo khuôn mặt nhỏ căng cứng đi vào phòng ăn, ngồi xuống chỗ trống ở bên cạnh của Trình Trình.

Bắc Minh Quân ngồi ở vị trí chủ vị, liếc nhìn cậu một cái: “Còn không nói xin lỗi với bà nội đi.”

Dương Dương giương mắt lên nhìn Bắc Minh Quân một chút, lại nhìn Giang Tuệ Tâm ở phía đối diện, giật giật khóe miệng, từ đầu đến cuối đều không nói lời nào.

Bắc Minh Quân hơi nhíu mày lại, đang muốn nổi giận thì Giang Tuệ Tâm lại khoát tay với anh.
 
Chương 1373


Chương 137

Chương 1373

Sau đó lại mỉm cười nói: “Quân à, chuyện này cứ cho qua đi, đều là người một nhà, cần gì phải nói xin lỗi chứ.”

Nói xong, bà ta cầm cái đũa gắp một miếng thịt gà kho bỏ vào trong chén của Dương Dương, sau đó lại lộ ra bộ mặt hiền từ mà nói: “Dương Dương, thật ra thì bà nội cũng không phải nói mẹ của con không tốt. Đây là thịt gà mà con thích ăn này, con nhanh ăn đi.”

Lúc này Trình Trình mới đá Dương Dương một cái ở dưới bàn, kêu cậu nói một câu thì việc này sẽ xem như xong.

Dương Dương nhìn Trình Trình, rồi lại nhìn Giang Tuệ Tâm, sau đó dùng giọng nói rất nhỏ mà nói một câu: “Cảm ơn bà nội.” Sau đó liền cắm đầu ăn cơm.

Giang Tuệ Tâm mỉm cười, tiếp tục nói với mọi người: “Được rồi, mọi người dùng cơm đi, dùng cơm đi. Tối nay nghỉ ngơi tốt một chút, phải giữ vững tinh thần, ngày mai chính là chuyện mừng của nhà họ Bắc Minh chúng ta.”



Ăn cơm tối xong, đám người giúp việc của nhà họ Bắc Minh vẫn đang vội vàng chuẩn bị cho hôn lễ vào ngày mai.

Hôn lễ lần này không thể coi thường được, cái này không thể so sánh với hôn lễ lần đó của Bắc Minh Triều Lâm.

Bây giờ Bắc Minh Quân đã thay thế địa vị của ông cụ Bắc Minh ở nhà Bắc Minh, mặc dù hôn lễ của anh không được làm long trọng, nhưng nhà cổ nhà họ Bắc Minh cũng phải được chuẩn bị tươm tất.

Trình Trình chạy lên lầu nhanh như chớp, gõ cửa phòng của Dương Dương, sau đó chui vào.

Bắc Minh Quân dẫn theo Hình Uy vào phòng làm việc của mình.

Phỉ Nhi cũng trở về phòng ngủ của mình.

Giang Tuệ Tâm tiếp tục coi phim cùng với Bắc Minh Đông.

Lúc này bà ta không khỏi thở dài một hơi: “Ngày mai là ngày vui của nhà họ Bắc Minh, nhưng mà Quân lại tổ chức khiêm tốn như vậy, hơn nữa nói là chỉ có người trong nhà tham gia, cũng không có thông báo cho ba của nó, còn có một nhà của anh cả con, mẹ nghĩ là bọn họ cũng sẽ không có mặt.”

Bắc Minh Đông ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa: “Mẹ à, quyết định của Bắc Minh Quân mà, mẹ cứ thuận theo ý của anh ấy là được rồi, từ nhỏ đến lớn anh ấy có làm chuyện gì dựa theo sắp đặt đâu chứ, lần trước tổ chức đính hôn lớn quá lại có thể như thế nào đây, còn không phải là bị bêu xấu à.”

Giang Tuệ Tâm nhìn con trai của mình, lời nói xoay chuyển: “Đông Đông à, tới lúc nào thì con mới có thể để cho mẹ thật sự thả lỏng được chứ, cưới cho mẹ một nàng dâu tốt, sau đó lại sinh ra một đứa cháu ngoan.”

Bắc Minh Đông nghe xong thì cũng không kiên nhẫn được nữa: “Mẹ ơi, mẹ xem xem, hễ nói tới chuyện kết hôn thì mẹ lại lôi kéo tới chỗ của con rồi. Con nói với mẹ bao nhiêu lần, bây giờ sự nghiệp của con đang trong thời kỳ phát triển, con không muốn suy nghĩ những chuyện này đâu.”



Phỉ Nhi vừa mới trở về phòng của mình, liếc mắt liền nhìn thấy được túi giấy đừng áo cưới mà Hình Uy đã đặt ở trên giường của mình.

Cô ta đi đến trước giường mở túi giấy ra rồi lấy áo cưới từ bên trong ra, nó được tô điểm bởi kim tuyến lóa mắt, pha lê lấp lánh, dưới ánh đèn đang chiếu xuống cực kỳ chói mắt.
 
Chương 1374


Chương 1374

Cô ta đã từng tưởng tượng đến thời khắc vào ngày hôm nay không dưới một lần, cô ta đã chờ đợi nhiều năm như vậy, phí nhiều năm như vậy bởi vì thời khắc này.

Cũng bởi vì lần này mà mình phải trả giá thê thảm nhất…

Rốt cuộc cũng đã chờ đợi được ngày hôm nay.

Cô ta đang cảm thấy vui vẻ vì cuối cùng cô ta cũng đã đạt được Bắc Minh Quân, đồng thời có một chuyện khác không khỏi làm cho cô ta bắt đầu cảm thấy khủng hoảng.

Lúc mà cô ta đột nhiên biết được Bắc Minh Quân đã sớm đổi nơi cử hành hôn lễ là khách sạn Empire thành sân vườn của nhà riêng, trong lòng của cô ta không khỏi run lên.

Đột nhiên đổi địa điểm là có ý gì chứ, trước đó cô ta bị người đó dồn ép ở khách sạn Empire mà làm ra mọi chuyện đó, sẽ hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Không được, cô ta phải nhanh chóng gọi điện thoại cho người điên kia mới được, nếu không thì ngày mai có thể sẽ xảy ra chuyện lớn hơn nữa, chuyện bị bại lộ thì mình cũng sẽ không thể thoát khỏi liên quan.

Nghĩ đến đây, cô ta vội vàng cầm điện thoại di động của mình lên gọi qua cho người kia, nhưng mà cô ta nghe thấy ở trong điện thoại không phải là âm thanh mấy bận thì lại là đường dây bận.

Vậy phải làm sao bây giờ đây, chuyện này không thể xảy ra được, cái người điên kia có thể để cho Bắc Minh Quân biết được chuyện của cô ta trong cơn tức giận hay không đây.

Nếu như là như vậy, Quân sẽ không chỉ không kết hôn với mình, mà còn thêm hận mình, hơn nữa thậm chí…

Cô ta có chút không dám tưởng tượng được.

Cái áo cưới này cứ im lặng đặt ở trên giường của Phỉ Nhi, cô ta đã không còn bất cứ tâm trạng gì để mặc nó vào.

Tối ngày hôm nay trôi qua dài dằng dẵng, Phỉ Nhi nằm ở trên giường, hai mắt nhìn chằm chằm vào trần nhà.

Lúc này cô ta đã hoàn toàn không có loại cảm giác hạnh phúc và hưng phấn khi sắp kết hôn.

Bây giờ đầu óc của cô ta cũng chỉ có lo lắng và bất an, còn lại là cảm giác sợ hãi đối với những chuyện sắp xảy ra mà mình không có cách nào ngăn cản được, thật sự rất sợ hãi…



Mặt trời bình minh cuối cùng cũng đã nhô lên khỏi đường chân trời, thành phố A chào đón một ngày mới.

Ngày hôm nay, cả trong và ngoài của nhà cổ nhà họ Bắc Minh đều tản ra bầu không khí việc vui nồng đậm.

Đám người giúp việc bỏ ra một đêm đổi mới diện mạo cho nhà cổ nhà họ Bắc Minh, chữ hỉ màu đỏ thật lớn được dán ở trên mỗi cái cửa sổ và còn cửa ra vào.

Tay vịn cầu thang được trang trí bằng bóng bay và vải đỏ.

Ngay cả cả cổng lớn ở bên ngoài và tường vây nhà họ Bắc Minh cũng được dùng màu đỏ để trang trí.

Bà Bắc Minh đã dậy từ rất sớm, giờ phút này bà ta cũng cũng đổi một bộ sườn xám màu đỏ viền vàng, hoa văn phượng hoàng sặc sỡ.

Bà ta dẫn theo hai người giúp việc đi đến trước cửa phòng ngủ của Phỉ Nhi, nhẹ nhàng gõ cửa.

“Cốc cốc…”

Gần như cả một đêm Phỉ Nhi đều không ngủ, chỉ là lúc trời sắp sáng thì cô ta lại đột nhiên cảm thấy tất cả cũng không sao nữa.

Cô ta khóa điện thoại di động của mình.
 
Chương 1375


Chương 1375

Cũng mặc kệ sau này người điên đó sẽ đối xử với mình như thế nào, giờ phút này cô ta cũng chỉ cần nghĩ đến việc làm một cô dâu thật tốt, cho dù là trong mấy giây ngắn ngủi, đối với cô ta mà nói cũng đã rất đáng rồi.

Lúc nghe thấy tiếng vang ở cửa phòng ngủ của mình, cô ta biết Giang Tuệ Tâm dẫn người đến để chải đầu trang điểm cho cô ta.

Thế là cô ta đứng dậy kéo lấy cơ thể mệt mỏi đi đến trước cửa, chậm rãi mở cửa ra.

Mấy người giúp việc mà Giang Tuệ Tâm mang theo bước vào trong cùng với chậu và hộp trang điểm.

Bà ta vừa bước vào vừa nói: “Phỉ Nhi, theo lý thuyết thì cô dâu phải chải đầu và trang điểm ở nhà của mẹ đẻ, mặc dù bây giờ cô cũng không còn người thân nữa, nhưng mà lễ nghĩa này vẫn phải làm như vậy, không phải là cái gì khác, cái này cũng chỉ là vì ý tốt thôi.”

“Cảm ơn dì Bắc Minh.” Phỉ Nhi đi theo đằng sau của Giang Tuệ Tâm.

Giang Tuệ Tâm cho người giúp việc chuẩn bị đồ đạc xong, quay đầu nhìn Phỉ Nhi, lập tức giật mình: “Cô làm sao vậy, sao sắc mặt lại khó coi như thế, còn có quầng thâm mắt nữa, cả tối cô đều không nghỉ ngơi cho tốt hả.”

Phỉ Nhi nhẹ nhàng gật đầu.

Lúc này người giúp việc đã chuẩn bị nước: “Cô Phỉ Nhi, mời cô rửa mặt.”

Đợi sau khi rửa mặt xong rồi, Giang Tuệ Tâm kêu cô ta thay áo cưới, bắt đầu cho người hầu ở bên cạnh của mình trang điểm cho cô ta



Hai tên nhóc Trình Trình và Dương Dương đều ngủ ở trong phòng ngủ của Trình Trình.

Sáng sớm liền bị Hình Uy gõ cửa đánh thức dậy.

Mở mắt ra nhìn, bây giờ mới có sáu giờ sáng.

Dương Dương mơ mơ màng màng mở cửa ra: “Chú đầu bếp, không phải là chín giờ mới xuất phát hả, bây giờ mới có sáu giờ thôi mà, cũng không cần phải đến gọi bọn cháu sớm như vậy.”

Hình Uy thì lại cảm thấy bất ngờ, anh ta còn tưởng rằng là Trình Trình sẽ ra mở cửa.

“Cậu chủ nhỏ Dương Dương, đây là ý của ông chủ, muốn hai người dậy sớm để chuẩn bị.” Hình Uy nói.

“Được rồi, chúng cháu dậy ngay đây.” Dương Dương nói xong thì quay người lại, sau đó đưa chân ra sau đóng cửa lại.

“Cạch…” Cánh cửa đóng lại.

Dương Dương lại ngã đầu xuống trên giường, nhắm mắt lại lẩm bẩm: “Lão ba chim chết kết hôn, giày vò chúng ta làm cái gì chứ, cũng không phải là chúng ta kết hôn mà.”

Lúc này Trình Trình cũng đã thức dậy, cậu nhảy xuống giường.

Vừa thay quần áo vừa nói: “Em cũng đừng có oán trách nữa, còn không phải là do tối ngày hôm qua em chơi game mãi cho đến hai giờ đêm hả.”

Dương Dương duỗi cánh tay nhỏ ra chống người ngồi dậy: “Còn không phải là bởi vì em tức bà nội à, cậu cứ xem dáng vẻ ngày hôm qua của bà ấy đi. Lúc anh không ở đây, sắc mặt của bà ấy giống như là em thiếu bà ấy mấy trăm nghìn vậy đó.”

“Được rồi, ai biểu em nghỉ hết cách tới đây cơ chứ, bây giờ biết nhà của ông nội không phải tốt như vậy rồi chứ gì.” Trình Trình thờ ơ nói.
 
Chương 1376


Chương 1376

Vốn di Dương Dương còn có chút uể oải, lập tức lên tinh thần không ít, cậu giật mình nhìn Trình Trình: “Sao anh biết được là do tôi nghĩ cách tới đây vậy?”



Trình Trình giống như là một thám tử nhỏ bắt đầu phân tích “tình tiết vụ án”: “Thật ra thì rất đơn giản, ngay từ đầu anh lấy được chữ “ở lại” này thì cũng cảm thấy đây có lẽ là do ý trời.”

Nói đến đây, cậu duỗi ngón tay ra chỉ về phía của Dương Dương: “Nhưng mà kỹ thuật diễn xuất lúc em lúc rời đi ấy có thể kém hơn một chút so với trên sân khấu, anh có thể nhìn thấy được trên mặt của em lộ ra một tia mừng thầm, hơn nữa em cũng không mở tờ giấy ra xem, từ giây phút đó anh đã bắt đầu cảm thấy em có vấn đề rồi.”

Dương Dương bỗng chốc ngơ ngác cả người, sau đó cãi chày cãi cối mà nói: “Sao em có thể mừng thầm được chứ, em lớn lên ở bên cạnh của mẹ mà, làm sao có thể nỡ rời khỏi mẹ được chứ. Còn nữa, anh cảm thấy có vấn đề, vậy tại sao không vạch mặt ngay lúc đó đi.”

Lúc này Trình Trình đã thay quần áo xong: “Thật ra thì anh rất muốn vạch trần em đó, nhưng mà tại sao em lại muốn đến nhà của ông nội thì anh không biết được, hơn nữa anh cảm thấy ở lại bên cạnh mẹ tốt hơn, em xem xem đây là cái gì đây?”

Nói xong, cậu lấy một tờ giấy đã bị nhàu nát, ở trên đó được viết chữ “ở lại” từ trong túi áo ra đưa cho Dương Dương.

“Cái này là cái gì đây?” Dương Dương nhận lấy tờ giấy, mở ra xem, sắc mặt lập tức thay đổi, đồng thời cậu cũng không tự chủ mà “ể” một tiếng.

Tờ giấy này vẫn luôn được cậu cẩn thận cất ở trong tủ đầu giường, sao lại ở chỗ của Trình Trình vậy. Cậu đột nhiên nhớ đến tối ngày hôm qua, lúc cậu đang chơi game, Trình Trình đang ngồi ở trên giường dùng máy vi tính của cậu để viết chương trình.

Mà lúc đó hình như cậu lại đến tủ đầu giường tìm thứ gì đó, sẽ không phải là bị cậu phát hiện đó chứ…

Sau đó lại trưng ra một gương mặt tươi cười mà nhìn Trình Trình: “Ồ, cậu phát hiện ra rồi hả, thật ra em làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho anh.”

Trình Trình nhướng nhướng mày: “Vì muốn tốt cho anh à?”

Dương Dương đi đến bên cạnh của Trình Trình, đưa tay chạm vào vai của cậu, nhìn cậu rồi dùng sức gật đầu: “Giống như là em đã nói, thật ra em vẫn luôn lớn lên ở bên cạnh của mẹ, em rất không nỡ rời khỏi mẹ. Nhưng mà anh cũng là con của mẹ, em muốn anh cũng có thể được lớn lên ở bên cạnh mẹ.”

Trình Trình nói tiếp: “Cho nên lúc rút thăm thì em đã động tay động chân, hai cái đều viết chữ ở lại giống như nhau.”

Dương Dương cười hắc hắc: “Có phải là cách của em rất hay không, như thế này có thể đảm bảo được anh nhất định có thể ở lại bên cạnh của mẹ.”

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Dương Dương sợ Trình Trình vẫn còn nghi ngờ mình, tiếp theo lại lộ ra một bộ mặt khổ sở mà nói: “Anh cũng đã nhìn thấy tình cảnh em ở đây rồi đó, ngoại trừ nhiều người giúp việc hơn ở chỗ của mẹ, mấy chuyện khác thì một chút tự do cũng không có nữa, ngày nào cũng phải học bù hết.”

Trình Trình thấy cậu nói cũng rất gì và này nọ, tạm thời tin cách nói của cậu.

“Bắc Minh Tư Dương, cảm ơn em vì đã cho anh và mẹ ở cùng nhau, lại phải hy sinh lớn như thế.” Trình Trình cũng đưa tay khoác lên trên vai của Dương Dương

Dương Dương thấy Trình Trình tin tưởng như vậy, nhất thời trong lòng liền vui mừng: “Được rồi được rồi, anh cứ ở bên cạnh của mẹ mà chăm sóc cho mẹ đi, chỉ là…” Muốn nói rồi lại thôi.

“Chỉ là cái gì chứ?” Trình Trình nghi hoặc nhìn Dương Dương

“Chỉ tiếc là ngày hôm nay là hôn lễ của lão ba chim chết với người quái dị, mặc dù lần trước chúng ta đã thành công quấy rối buổi lễ đính hôn của bọn họ, nhưng mà lần này chúng ta cũng không thể làm gì được rồi.” Dương Dương buông tay ra, quay người cầm lấy quần áo của cậu đang được đặt ở trên tủ đầu giường.
 
Chương 1377


Chương 1377

Trình Trình cũng nhẹ giọng thở dài một hơi: “Thật ra thì anh cũng rất muốn sau này ba và mẹ có thể sống cùng với nhau, đến lúc đó còn có em, anh và em gái, xem ra nguyện vọng này phải tan vỡ rồi.”

Hai cậu nhóc nghĩ đến chuyện này thì lập tức ỉu xìu.

“Cốc cốc…” Lại truyền đến tiếng gõ cửa một lần.



Chỉ nghe thấy ở bên ngoài truyền đến giọng nói của Hình Uy: “Hai cậu chủ nhỏ, hai người đã thay quần áo xong chưa?”

“Đã sắp xong rồi.” Dương Dương lên tiếng nói, sau đó tay chân nhanh nhẹn thay quần áo.

Một lát sau.

Dương Dương và Trình Trình kéo cửa bước ra từ trong phòng ngủ, ngẩng đầu lên nhìn Hình Uy một chút: “Chú đầu bếp, chúng ta xuất phát thôi.”

Ba người bọn họ đi xuống dưới lầu, chỉ nhìn thấy hai người Bắc Minh Quân và Bắc Minh Đông đang ngồi ở trên ghế sofa trong phòng khách.

Bắc Minh Quân mặc một bộ lễ phục được may tinh xảo, Bắc Minh Đông thì mặc một bộ đồ vest giản dị.

Tivi đang được mở, Bắc Minh Đông đang cầm điều khiển từ xa không ngừng đổi kênh.

Bắc Minh Quân cau mày nhìn thoáng qua Bắc Minh Đông: “Cậu có thể chọn một kênh rồi coi cho đàng hoàng được không hả?”

Bắc Minh Đông quay đầu lại, ngoài cười nhưng trong không cười với Bắc Minh Quân rồi nói: “Bắc Minh tổng à, bây giờ là mấy giờ rồi chứ, sáng sớm kêu bọn em phải dậy sớm chính là để ngồi ở đây với anh đó hả? Anh xem thử xem, đài truyền hình người ta còn chưa đi làm nữa kìa.”

“Ba.” Trình Trình ngoan ngoãn kêu một tiếng, Dương Dương cũng nhỏ giọng kêu theo Trình Trình: “Ba.”

Bắc Minh Quân nhìn hai anh em, nhẹ gật đầu.

Bắc Minh Đông ném điều khiển từ xa của tivi ở trong tay qua bên cạnh, đứng dậy đi đến trước mặt của hai bạn nhỏ, cười hì hì nhìn Trình Trình, lại đưa tay vuốt vuốt tóc của Dương Dương: “Ôi trời Dương Dương làm sao vậy, mắt đỏ ngầu luôn này?”

Dương Dương ngẩng đầu lên cười vui vẻ với Bắc Minh Đông: “Chú ba, không phải chú cũng vậy à, chúng ta cùng giống nhau.”

Tối ngày hôm qua Bắc Minh Đông ngủ rất trễ, không phải là bởi vì cái gì khác.

Máy chơi game của anh ta và Dương Dương đều được kết nối mạng, anh ta tham gia lượt chơi miễn phí của Dương Dương đến tối muộn rồi mới đi ngủ.

Bắc Minh Đông ra hiệu cho Dương Dương, kêu cậu đừng có nói nhiều thêm nữa.

Bắc Minh Quân lườm hai chú cháu “cấu kết với nhau làm việc xấu” này một chút, quả thật có chút bó tay.

Lúc này chuông cửa nhà cổ nhà họ Bắc Minh vang lên, Hình Uy lập tức đi ra ngoài.

Một lát sau anh ta bước vào cùng với một vài người mang theo giỏ trái cây và một vài hộp rượu vang đỏ với những chữ hỷ to lớn.

Hình Uy chỉ huy cho bọn họ đặt những món quà này qua một bên, sau đó móc trong người ra mấy cái bao lì xì chia cho bọn họ, những người kia vui sướng hài lòng nói cảm ơn rồi sau đó thì đi ngay.

Hình Uy đi đến bên cạnh của Bắc Minh Quân: “Ông chủ, đây là lễ vật của cậu Sở và cậu Bạch phái người đưa tới.”
 
Chương 1378


Chương 1378

Bắc Minh Quân nhẹ nhàng gật đầu, lúc này điện thoại di động của anh lại vang lên.

Anh cầm lên nhìn, là của Sở Dung Triết gọi tới.

“A lô, có chuyện gì vậy?”

Chỉ nghe thấy ở đầu dây bên kia của Sở Dung Triết truyền đến âm thanh ầm ỉ, anh ta cười haha, lớn tiếng nói: “Bắc Minh Quân, cậu không đáng làm anh em nha, tổ chức đám cưới là chuyện lớn như vậy, vậy mà cũng chỉ có người trong nhà của cậu tham gia, tốt xấu gì thì cậu cũng là một người nổi tiếng, có cần phải làm giống như không thể gặp người khác không vậy? Cậu làm mất mặt tôi với lão Bạch quá đi thôi, cho nên chúng tôi cũng không có ý định mặt dày mày dạn đến đó, mặc dù là chúng tôi không đi, quà thì đã đến nơi rồi, về phần có thích hay không thì đừng có kiếm chuyện với chúng tôi đó. Chờ cậu kết hôn rồi thì nhanh chóng mang chị dâu đến mời rượu hai người chúng tôi là được rồi.”

Bắc Minh Quân hơi cau mày lại, chắc là cái tên nhóc này lại đến quán bar của lão Bạch suốt cả đêm.

Cậu ta dám nói mình như vậy, chuyện này nói rõ nhất định đã uống say rồi.

Thế là Bắc Minh Quân lạnh lùng nói: “Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ chuốc say các cậu đến chết.”

Bắc Minh Quân vừa mới cúp điện thoại, ở trên lầu liền truyền đến âm thanh của Giang Tuệ Tâm: “Quân, con xem ai đến đây.”

Đám người quay đầu lại nhìn về phía trên lầu, chỉ nhìn thấy bà ta dẫn theo Phỉ Nhi dưới sự chen chúc của mấy người giúp việc chậm rãi bước xuống lầu.

Trên người của Phỉ Nhi mặc bộ áo cưới màu trắng vào ngày hôm qua anh đã mua, cộng thêm việc người giúp việc trang điểm tỉ mỉ cho cô ta, giống như là thay đổi thành một người khác.



Bắc Minh Đông giống như một tên trộm mà đi đến bên người của Bắc Minh Quân, dùng cùi chỏ thọc vào người anh: “Chị dâu hai trang điểm như vậy thật sự không nhìn ra được là lạ ở chỗ nào.”

Bắc Minh Quân lạnh lùng nói: “Ý của cậu là nếu như cô ấy không trang điểm thì chỗ nào cũng không bình thường à?”

Bắc Minh Đông cười hắc hắc nói: “Em chỉ nói đùa một chút mà thôi, anh đừng có xem là thật nha. Thật ra cũng không phải nói là chị dâu xấu, em chỉ nghĩ rằng ngày hôm nay chị ấy vô cùng xinh đẹp.”

Bắc Minh Quân lườm anh ta một cái: “Nếu như không phải ngày hôm nay là thời điểm đặc biệt, tôi đã sớm đánh cậu rồi.”

Bắc Minh Đông xám mặt cách xa Bắc Minh Quân một chút, anh sợ là cái người này bất cứ lúc nào cũng sẽ cho anh ta một bạt tay, từ nhỏ đến lớn anh ta chịu thiệt như vậy cũng không ít.

Lúc này Phỉ Nhi được Giang Tuệ Tâm dẫn tới trước mặt của Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân nhìn Phỉ Nhi, chỉ nhìn thấy cô ta cúi đầu.

Anh vươn tay ra nhẹ nhàng chạm vào cằm của cô ta, sau đó nâng đầu của cô ta lên.

Chỉ nhìn thấy trên mặt của cô ta không có một nụ cười nào, ngược lại lại lộ ra một bộ dạng vừa mệt mỏi lại vừa lo lắng.

Bắc Minh Quân hơi nhíu mày lại: “Có phải là ngày hôm qua em nghỉ ngơi không tốt không?”

Phỉ Nhi cũng phát giác ra mình không ổn, nặn ra một nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Quân, không có gì đâu, có thể là bởi vì phải làm cô dâu của anh, cho nên em hơi khẩn trương.”

Dương Dương nghe xong thì bĩu môi rồi lôi kéo Trình Trình đi.

Giang Tuệ Tâm thấy như vậy, cười ha ha.

Bà ta nói với Phỉ Nhi và Bắc Minh Quân: “Con xem xem, bọn nhỏ đều xấu hổ né tránh hết kìa.”
 
Chương 1379


Chương 1379

Thật ra thì có nơi nào giống như bà ta đã nói, Dương Dương lôi kéo Trình Trình đi tới bên cạnh của Bắc Minh Đông, nhỏ giọng nói: “Người quái dị đâu phải là khẩn trương ngủ không được đâu, chắc có lẽ là buổi tối cười trộm cả một đêm không ngủ đó chứ.”

Bắc Minh Đông đưa tay nhẹ nhàng búng lên trên trán của Dương Dương: “Cẩn thận bị ba của con và mẹ kế tương lai của con nghe được đó, nếu không thì cuộc sống sau này của con coi như thảm rồi.”

Dương Dương dùng hai tay che đầu, nhíu mày phồng má, một mặt ai oán nhìn Bắc Minh Đông.

Buổi sáng trải qua rất nhanh, đảo mắt liền tới chín giờ.

Hình Uy nhìn đồng hồ đeo tay một cái: “Ông chủ, mời ông chủ và cô Phỉ Nhi lên xe.”

Bắc Minh Quân gật gật đầu, Phỉ Nhi đứng ở bên cạnh của anh, đưa tay khoát lên cánh tay của anh.

Hai người bọn họ chậm rãi đi ra khỏi phòng khách, giờ phút này ở trong sân của nhà cổ nhà họ Bắc Minh vang lên âm thanh pháo nổ “lốp ba lốp bốp”.

Trong tiếng pháo nổ, Bắc Minh Quân dẫn theo Phỉ Nhi bước lên chiếc xe rolls-royce phantom đã được trang trí hoàn Quân.

Giang Tuệ Tâm kéo cánh tay của Bắc Minh Đông, Trình Trình và Dương Dương đi theo ở phía sau, cùng bước lên xe của lão Lý.

Bởi vì hiện tại ông cụ Bắc Minh đang ở bệnh viện, mặc dù bệnh tình đã có chuyển biến tốt đẹp, nhưng mà cử động vẫn bất tiện, cho nên cũng không thể đến bệnh viện đón ông ấy được, càng không thông báo cho ông ấy biết.

Trong lòng của Bắc Minh Quân rất rõ ràng, ba không đồng ý cho anh và Cố Tịch Dao ở bên nhau, nhưng càng không đồng ý để anh và Phỉ Nhi ở bên nhau.

Mặc dù là ông không nói ra, nhưng mà trước kia lúc ở nhà ông đã biểu đạt ý tứ ở phương diện này.

Hình Uy khởi động xe, Bắc Minh Quân hỏi anh ta: “Hôm nay có cho người đến bệnh viện không vậy?”

Hình Uy gật đầu nói: “Ông chủ, lúc nãy em đã phái hai người đến chỗ của ông Bắc Minh rồi, chắc có lẽ là sắp đến rồi đó.”

Bắc Minh Quân nhẹ gật đầu.

Cứ như vậy, hai chiếc xe đơn giản rời khỏi nhà cổ nhà họ Bắc Minh, lái xe đến sân vườn nhà riêng của nhà họ Bắc Minh.

Vừa lái xe ra ngoài không bao xa, điện thoại di động của Hình Uy vang lên.

Anh ta đưa tay ấn một cái nút ở trên tai nghe rồi trả lời: “Có chuyện gì vậy?”

Chỉ nghe thấy người ở bên kia điện thoại mang theo giọng điệu như có chút khẩn trương mà nói: “Chúng tôi đã đến bệnh viện rồi, nhưng mà tôi nghe thấy bác sĩ trực ban nói ông Bắc Minh muốn tham gia hôn lễ của ông chủ, cho nên được người của nhà họ Bắc Minh đón đi rồi.”



Hình Uy nghe xong, thầm than một tiếng không hay rồi.

Chuyện ông chủ tổ chức hôn lễ đều giấu diếm ông Bắc Minh, càng không thể nào để ông Bắc Minh tham gia được.

Chuyện này chắc chắn có điểm kỳ lạ.

Anh ta nhíu mày, tiếp tục hỏi: “Cậu đã hỏi bác sĩ trực ban chưa, những người muốn đón ông Bắc Minh đi đâu vậy?”

Người ở bên kia điện thoại nói: “Chúng tôi vừa mới hỏi bác sĩ rồi, ông ta nói là đến khách sạn Empire của ông chủ.”
 
Chương 1380


Chương 1380

Hình Uy hơi cau mày lại, anh ta vẫn luôn nghi ngờ cái này giống như là một vụ bắt cóc.

Nhưng mà nhìn như vậy thì lại không hề giống.

Chẳng lẽ là giống như chuyện lúc trước ở nông trường, có người tiết lộ tin tức cho ông Bắc Minh lần nữa.

“Ông chủ, lúc nãy người mà em phải đến nói với em rằng ông chủ Bắc Minh đã bị người của chúng ta đón từ bệnh viện đến khách sạn Empire rồi.” Hình Uy nói.

Bắc Minh Quân ngồi ở phía sau, lộ ra vẻ trầm ổn như cũ, chỉ là nhăn mày suy tư một hồi, sau đó nói với Hình Uy: “Đi đến khách sạn xem xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.”

Hình Uy nhẹ nhàng gật đầu, tăng tốc độ nhanh chóng chạy về phía khách sạn Empire.

Phỉ Nhi nghe thấy ông Bắc Minh được người khác đón đi, trong lòng của cô ta hơi run lên.

Không phải là chuyện gì khác, mà là trong nội tâm của cô ta biết rõ ràng, người kia đã bắt đầu ra tay.

Cô ta rất muốn nói chuyện này cho Bắc Minh Quân biết.

Nhưng mà trong lòng của cô ta lại hiểu rất rõ, nếu như nói thì Bắc Minh Quân sẽ lập tức đuổi mình xuống xe, sau đó vĩnh viễn không gặp nhau nữa, nếu như ông Bắc Minh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hậu quả đó cũng không dám tưởng tượng.



Xe của Bắc Minh Quân đột nhiên tăng tốc độ để những người ở trong chiếc xe đi theo phía sau cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Giang Tuệ Tâm hơi nhíu mày lại, nói với Bắc Minh Đông ở bên cạnh: “Minh Đông, có cần phải gọi điện thoại cho Quân không đây, hỏi xem xem có phải là đột nhiên xảy ra chuyện gấp gì không.”

Bắc Minh Đông thì lộ ra dáng vẻ bình tĩnh, anh ta an ủi Giang Tuệ Tâm: “Mẹ ơi, anh ấy có gì mà cần phải lo lắng đâu chứ, nếu như mẹ muốn biết chuyện gì xảy ra cứ để lão Lý chạy theo sau, chẳng phải là biết rồi à.”

Giang Tuệ Tâm nghĩ lại cũng đúng vậy, vội vàng nói với tài xế lão Lý: “Ông cũng tăng nhanh tốc độ đuổi theo xe của Quân đi.”

“Vâng bà Bắc Minh.”

Trên đường phố thành phố A, hai chiếc xe nhanh chóng chạy vút qua dòng xe cộ.



Hơn nửa tiếng đồng hồ sau, Bắc Minh Quân dừng xe ở một ngã tư đường cách với khách sạn Mặc Đại khoảng chừng năm mươi mét.

Ở đây có thể nhìn thấy được rõ ràng mái hiên và cửa của khách sạn Empire ở bên kia đường.

Tay của Hình Uy đang cầm vô-lăng, hồi hộp chờ đèn đỏ, trong khi anh ta vẫn còn cẩn thận quan sát cửa của khách sạn, có cái gì đó khác thường.

Lúc này anh ta mới phát hiện có một chiếc xe thương vụ màu đen chạy qua ngã tư đường ở bên kia, tạt đầu xe vào trong cổng khách sạn.

Một lát sau chiếc xe này lại lái đi, chỉ để lại một chiếc xe lăn, ở trên đó còn có một người.

Lúc này ở trong khách sạn có mấy nhân viên phục vụ bước ra, còn có quản lý sảnh của khách sạn.

Bọn họ giống như là ngôi sao xoay quanh mặt trăng, mời người ngồi trên xe lăn này vào trong.

Hình Uy hơi nhíu mày một cái, mặc dù anh ta chỉ nhìn thấy có đằng sau của xe lăn, nhưng mà vẫn có thể nhận ra được người ngồi ở trên xe lăn chính là ông cụ nhà họ Bắc Minh.

“Ông chủ, ông Bắc Minh thật sự bị người đưa đến đây.” Hình Uy vội vàng nói với Bắc Minh Quân.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom