Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1660: 1660: Chương 1658


“Thứ ba, là dưới góc độ của một quân sư, tôi phải đảm bảo chắc chắn thắng! Không thể có bất cứ điều gì sơ sót, lúc hắn đánh trên cả đoạn đường trước sẽ bộ lộ ra toàn bộ khuyết điểm của hắn, hơn nữa cũng làm tiêu hao đi sức lực của hắn, đến lúc đó chỉ cần một đòn là giết được!”
Nói trắng ra là Đỗ Thiên Nhất nhất định phải giết được Diệp Lâm Quân.

Cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì đi nữa!
Ông ta không phải một võ sĩ, không cần để tâm có công băng hay không.

Xuyên Kỳ Trảm Đạo cũng không có ý kiểu gì với những thủ đoạn đê tiện của Đỗ Thiên Nhất.

Trong mắt của ông ta, Diệp Lâm Quân mạnh hơn một chút hay yếu hơn một chút cũng như nhau cả.

Ông ta đều một đao giết chết…
“Tôi lại hy vọng anh ta có thể đến được chỗ này!”
Xuyên Kỳ Trảm Đạo rất hy vọng có thể đánh nhau với hậu bối, để xem xem tài năng của giới trẻ nước Lạc Việt.

Nếu không ông ta xuất sơn vô ích rồi! “Không có gì bất ngò xảy ra, chắc không qua nửa tiếng nữa, tin tức sẽ nổ tung mà làm kinh hãi toàn cầu! Võ đạo Đảo Đông Ca chúng ta sẽ trở lại đỉnh cao!”
Thời khắc mà Đỗ Thiên Nhất chờ đợi bao lâu đã đến.


Giết chết Diệp Lâm Quân ở Đảo Đông Ca, đó tuyệt đối là vinh quang vô cùng to lớn.

Trong phủ Quân Sư.

Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương bị mấy nghìn người bao quanh, hơn nữa số người đang ngày càng tăng lên.

Số người bên ngoài phủ quân sư đã tăng lên vượt năm nghìn võ sĩ.

Mỗi người đều hít sâu một hơi.

Vì năm năm trước bị Diệp Lâm Quân xỉ nhục nên phải tìm mặt mũi trở lại – phải giết được Diệp Lâm Quân.

“Bắt đầu đi!” Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương nhìn lẫn nhau, hai người bắt đầu ra tay.

“Äm”” Bắc Thiên Vương giống như thiên hạ vô song mà nhảy thẳng vào đám người.

Trong nháy mắt một làn khí cao đến một trăm mét bốc lên.


“Xì xì” “Xì xì” Đám người đông đúc kia đã bị anh ta xé nát.

Hàng trăm người đang đứng tụ tập đã bị đánh bay, rất nhiều người chết nằm trên mặt đất.

“Người nào cản đường tao, đều phải chết!” Diệp Lâm Quân cũng di chuyển.

‘Âm” Một quyền đánh thẳng một người đi ra ngoài.

“Bịch bịch bịch…
Người này giống như viên đạn bắn ra khỏi pháo mà đâm thẳng vào đoàn người.

Ngay tức khắc, hơn một trăm người đều bị đánh bay ra ngoài.

Không biết có bao nhiêu chiếc đầu đã bị đánh vỡ, đang năm trên mặt đất mà co giật.

“Xi” “Xi” “Xì’ Hơn mười chiến đao của mười người cao thủ nổi tiếng đôn dập chém về hướng Diệp Lâm Quân.

“Rắc!” “Rác!” “Rắc!” Giây tiếp theo, một hiện tượng không thể tin được đã xảy ra.

Những chiếc chiến đao này vừa chém đến người Diệp Lâm Quân, toàn bộ lại bị gãy đoạn..

 
Chương 1661: 1661: Chương 1659


Cơ thể anh cứng như sắt, vô cùng kiên cố! Diệp Lâm Quân dùng ngón tay kẹp lấy đao của một người võ sĩ, nhẹ nhàng hất một cái, đao của võ sĩ đã bị gấy thành hai nửa.

“Xoet!” Tay để sau lưng vung lên, liền chọc vào cơ thể bọn họ, máu tươi bắn tung tóe.

Bị dọa cho ngơ rồi! Toàn bộ mọi người đều bị dọa cho ngơ rồi! Mười mất cao thủ cấp thần còn chưa kịp hít vào một hơi đã không thể chống cự được.

Này là đang làm kiểu gì vậy?
Phía bên kia, dáng vẻ của Diệp Lâm Quân dửng dưng bước qua sân vắng.

Từng bước anh đi, xung quanh anh chất đầy thi thể.

Còn về Bắc Thiên Vương lại như một con thú hoang mà xung kích.

Đánh cả đội quân hàng nghìn người trở nên tán loạn.

Phong cách của hai người hoàn toàn khác nhau.

Một tĩnh lặng, một động.


Nhưng đều vô cùng kinh khủng.

Giống y hệt như Ma Vương vậy.

Đã ra tay thì không chết cũng bị thương.

Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, xác đã chết thành đống trong phủ quân sư.

Năm nghìn người nhưng không thể ngăn cản được hai người Diệp Lâm Quân.

Rất nhanh, hai người đã đi ra khỏi phủ quân SƯ.

Người đang ngăn cản trước một họ, đã chỉ còn ít hơn hai nghìn rồi.

Nhưng mà tinh thần của những người võ sĩ tuyệt đối không lùi bước.

“Giết!”
Bắc Thiên Vương lại xông lên một lần nữa.


Diệp Lâm Quân theo sát phía sau.

Sau một hồi chiến đấu thì vẫn đang ở kèo trên.

Sau gần năm phút đồng hồ.

Một nghìn người đều đã nằm bẹp trên mặt đất, không ai có thể đứng được dậy.

Có không ít người phun một đống máu tươi từ miệng ra nhưng vẫn muốn ngăn cản không cho hai người Diệp Lâm Quân rời di.

Nhưng mà bọn họ vật lộn cả nửa ngày, bò cũng không thể bò được nữa.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người Diệp Lâm Quân rời đi…
Đây là kinh khủng đến mức nào cơ chứi Hơn nữa năm nghìn người này đều là cao thủ của cao thủ, mạnh hơn nhiều so với ba vạn người đánh với Diệp Lâm Quân ba năm trước!
Chỉ có thể chứng minh Diệp Lâm Quân đã mạnh hơn cả ba năm trước rồi!
Bên cạnh còn có một người trợ thủ vô cùng mạnh mất Thự sự là quá vô địch rồi.

“Đi, đi đến tháp Dương Anh!”
Trong mắt Diệp Lâm Quân lóe ra một tia sáng.

Đều làm cho Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương không thể ngờ tới được chỉ mới là bắt đầu mà thôi.

Mặc dù năm nghìn người của phủ quân sư đều là cường giả nhưng số người lại ít..

 
Chương 1662: 1662: Chương 1660


Bên ngoài mới là thứ thực sự ngăn cản Diệp Lâm Quân…
Phủ Quân sư cách tháp Dương Anh không xa.

Tầm trên mười cây số.

Nhưng trên dọc đường đi hơn mười cây số này lại ẩn chứa đầy cao thù.

Vẫn đang đứng chợi Diệp Lâm Quân xuất hiện.

Bọn họ đều là những võ sĩ đến để bảo vệ Đỗ Thiên Nhất…
Những người đó đều nằm trong tính toán của Đỗ Thiên Nhất.

Chỉ sợ đám ô hợp kia không giết được Diệp Lâm Quân thì cũng làm tiêu hao được thể lực của anh!
Cho dù không mệt chết, cũng phải đạt được đến độ cạn kiệt hết thể lực của anh.

Đắc tiếng là Đỗ Thiên Nhất không nghĩ đến được Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương quá mạnh!
Các võ sĩ trên đường đi không hề làm tổn hai nhiều sức lực của Diệp Lâm Quân bọn họ!

Hai người vẫn đang trên đà đàn áp, quét sạch cả dọc đường.

Cho dù là ai đang cản đường đều đã nằm bẹp xuống dưới đất…
Không thể có khả năng đứng dậy được!
Nhưng mà có một điểm chỉ sợ Đỗ Thiên Nhất cũng không thể đoán được— Hơn mười cây số, vậy mà lại có mười ngàn võ sĩ ngăn cản: Bọn họ đều là những võ sĩ sùng đạo.

Vừa nghe nói Đỗ Thiên Nhất gặp nạn, còn có cơ hội để xưng danh cho Đảo Đông Ca.

Toàn bộ các võ sĩ ở xung quanh đều đến rồi…
Mục tiêu duy nhất là giết được Diệp Lâm Quân.

Không đến một tiếng đồng hồ.

Lại cứ như là đã trôi qua một thế kỷ…
Cuối cùng hai người Diệp Lâm Quân cũng đến được dưới tháp Dương Anh.

Trên người cả hai đều ướt đẫm máu tanh.


Bị máu tươi tưới thành người máu.

.

Chương mới nhất tại { t rumtruyen.

VN }
Nhưng mà máu cũng không phải là của họ!
Trên một đoạn đường ròng ra toàn bộ mười ngàn người từ phủ quân sư đến tháp Dương Anh, xác đã chết thành núi, máu đã chảy thành sông.

Nơi nơi tràn ngập tiếng kêu rên của võ sĩ.

Nỗi sỉ nhục!
Là một nỗi sỉ nhục vô cùng lớn!
Đây càng là một nỗi sỉ nhục vô cùng lớn đối với võ đạo của Đảo Đông Ca!
Mười vạn võ sĩ lại không thể ngăn cản được hai người…
Trận đánh này mà được đồn ra, tuyệt đối là một trận đánh phong thần!
Chủ nhân của Trấn Thiên Điện và chưởng võ Bắc Thiên Vương đã đánh bại mười vạn võ sĩ Đảo Đông Cal Việc này đồng nghĩa với hai người đã giãm nát mười vạn võ sĩtrên mặt đất!
Tôn nghiêm của bọn họ bị xé nát không còn một mảnh!
Thậm chí trận chiến này sẽ làm cho võ đạo Đảo Đông Ca thụt lùi lại cả mười năm!.

 
Chương 1663: 1663: Chương 1661


Đây là một nỗi sỉ nhục!
Đó là một sự chà đạp!
Mọi người chỉ có thể giương mắt mà nhìn nhưng không có cách nào có thể ngăn lại.

Hy vọng của toàn bộ võ đạo Đảo Đông Ca đều đặt trên người Đỗ Thiên Nhất.

Đây là hy vọng của hơn mười vạn người, thậm chí là hy vọng của toàn bộ Đảo Đông Cal “Nhất định phải đánh bại Diệp Lâm Quân!
Giương oai của Đảo Đông Ca chúng tai”
Mấy vạn người đang quỳ rạp trên mặt đất nhìn chằm chằm về phía tháp Dương Anh.

Đó chính là nơi hy vọng duy nhất!
Nhìn thấy tháp Dương Anh cao ngất khuất trong mây, Diệp Lâm Quân nở nụ cười: “Đỗ Thiên Nhất cho dù mày lên trời hay xuống đất, tao cũng sẽ giết mày!”
Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương đi vào trong tháp Dương Anh.

Tháp Dương Anh cao hơn hai trăm mét và có hơn hai trăm tầng, Đỗ Thiên Nhất cũng đã sắp xếp hết.


Ông ta cũng đã bố trí vô số cao thủ đang chờ đợi.

Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương đánh từng tầng từng tầng mà đi lên!
Hơn hai trăm tầng đối với bọn họ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Bá đạo có một không hai!
Thần cản giết thần, phật cản giết phật!
Đá chính là Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương!
Lúc Đỗ Thiên Nhất đang đứng trên trên tầng cao nhất của tháp Dương Anh vẫn chú ý đến thông tin ở bên dưới.

“Gì cơ? Diệp Lâm Quân đã đánh xong mười vạn người mà đi vào tháp Dương Anh rồi, đang đánh lên đây sao?”
Vẻ mặt Đỗ Thiên Nhất đầy sự sợ hãi.

“Tên đó có bị thương không?”
Đỗ Thiên Nhất vội vàng hỏi.


“Cả người đều là máu, nếu như đã đến được chỗ này, chắc cũng đã sức cùng lực kiệt rồi!”
Thuộc hạ báo cáo.

“Ha ha ha, thực sự là mạnh đấy! Nhưng chúng ta lại càng mạnh hơn!”
Đỗ Thiên Nhất cười.

Khuôn mặt Quỷ Kiếm lạnh lùng.

Không thèm quan tâm.

Một đao liền giết chết.

Ông ta đã đánh thì Diệp Lâm Quân tuyệt đối không nhìn thấy được đao của ông ta.

Rất nhanh hơn hai trăm tầng đã bị hai người Diệp Lâm Quân đánh xong.

Tầng nào trong hai trăm tầng cũng tràn đầy tiếng người đang kêu rên: Hơn nữa bọn họ đều là cường giả cấp thần…
Căn bản không thể ngăn được..

 
Chương 1664: 1664: Chương 1662


Đây gần như là toàn bộ người của võ đạo Đảo.

Đông Ca rồi.

Toàn bộ người của Đảo Đông Ca đều xông lên những không thể ngăn cản được quá một phút đồng hồ.

Quá mạnh rồi!
Hai người đã đạp dí võ đạo Đảo Đông Ca xuống đấy!
Còn có mỗi một chỗ là tầng cao nhất của tháp Dương Anh.

Bỗng dưng trước mắt xuất hiện sáu người.

Con át chủ bài của Đỗ Thiên Nhất – lục đại tông sư.

Không đến thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, ông ta tuyệt đối sẽ không dùng đến sáu người này.

“Diệp Lâm Quân mày sẽ chết tại tầng này!”
Lục đại tông sư sống chết nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm Quân.

Ánh mắt Bắc Thiên Vương lạnh lùng nhìn chòng chọc sáu người: “Điện chủ, giao bọn họ cho tôi!”

“Được!”
Diệp Lâm Quân đi thẳng đến chỗ cao nhất.

Lục đại tông sư muốn ngăn cản Diệp Lâm Quân lại bị Bắc Thiên Vương nhing chòng chọc vào.

Bảy người nhanh chóng đánh nhau ở trong một không gian nhỏ hẹp.

Chỗ cao nhất của tháp Dương Anh; có Quỷ Kiếm đang ngồi xổm.

Hai mắt nhắm chặt.

Đỗ Thiên Nhất đứng ở bên cạnh.

Hôm nay thời tiết của Thành phố Giang Bộ rất xấu, mây đen dày đặc.

Đến nỗi nửa tháp Dương Anh đều đã bị mây đen che phủ.

Ở nơi cao nhất chỉ có tiếng gió rít và mây đen bao phủ.

Giữa trời đất là một mảng xơ xác tiêu điều.


Một cơn bão đang tiến đến…
“Cạch cạch cạch..”
Đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến.

Vẻ mặt của Đỗ Thiên Nhất liền thay đổi.

Tên đó đến rồi…
Rất nhanh, bóng dáng của người cả thân đang nhuốm máu kia xuất hiện.

“Rầm!”
Bỗng dưng Quỷ Kiếm mở to hai mắt, hình như bên trong đang ở tia chớp chạy quanh.

.

Truyện Điền Văn
Lại xuất hiện một luồng khí vô cùng đáng sợ xuất hiện, phát ra âm thanh ầm ầm vang động.

Cả người đều là máu…
Nhưng Đỗ Thiên Nhất nhìn cả nửa ngày trời, phát hiện máu kia đều không phải là của Diệp Lâm Quân.

Đáng sợi Đánh nhau với mười vạn người, anh lại không hề bị thương một chút nào.

Hơn nữa khí tức của Diệp Lâm Quân rất vững vàng, nhẹ nhàng bước đến.

Không hề giống như một người đã trải qua một cuộc chiến ác liệt.

Đỗ Thiên Nhất vừa thấy liền cảm thấy khủng bố..

 
Chương 1665: 1665: Chương 1663


Nhưng Quỷ Kiếm lại lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Diệp Lâm Quân có mạnh thì ông ta mới có hứng thú chứ!
Nếu không thì giết người yếu quá thì không thú vị rồi.

Ông ta đã ở ẩn năm mươi năm mới ra khỏi núi là một chuyện rất lớn.

Sau khi Diệp Lâm Quân đi vào, liếc mắt sang xung quanh nói: ‘Không †ồi, tìm cho mình được một chỗ đẹp để chết đấy!”
“Kiêu ngạo!”
Quỷ Kiếm ngẩng đầu nhìn Diệp Lâm Quân một cái.

Vẻ mặt của Đỗ Thiên Nhất vô cùng ung dung: “Diệp Lâm Quân mày thực sự rất mạnh! Nếu như không có vấn đề về lập trường, tao cũng rất muốn làm bạn của mày!”
“Mày xứng sao? Chết cho tao!”
Diệp Lâm Quân mạnh mẽ lao về phía ông ta.


“Tao biết quyết tâm giết chết tao của mày!
Nhưng người đang đứng trước mặt mày là đệ nhất tông sư của Đảo Đông Ca, Quỷ Kiếm!”
“Năm năm trước, một mình có thể áp chế được toàn bộ tông sư Đông Phương Chân, ai dám chọc vào? Mày tuyệt đối không vượt qua được ngọn núi của ông ấy đâu!”
Đột nhiên ánh mắt của Đỗ Thiên Nhất trở nên sắc bén: ‘Diệp Lâm Quân, cường giả tông sư cả trăm năm muốn giết mày, mày phô trương thế là đủ rồi!”
“Vậy tao vẫn giết mày thôi!”
Diệp Lâm Quân không thèm để ý.

“Người trẻ tuổi, mày quá cuồng vọng rồi đấy, có tao ở đây, mày còn muốn giết ông ấy?”
Quỷ Kiếm lên tiếng.

Diệp Lâm Quân cười lạnh: “Không cuồng vọng sao gọi là người trẻ tuổi được?”
“Được, được, được! Năm năm trước mày đả kích nghiêm trong đến Đảo Đông Ca bọn tao, trực tiếp đánh lui năm mươi năm, trở thành ác mộng của bọn tao, cũng tạo thành nỗi ô nhục lớn nhất của bọn tao!”
“Hôm nay, Quỷ Kiếm tao đùng một đao giết mày để lấy lại danh sự cho Đảo Đông Cal”
Quỷ Kiếm chậm rãi đứng dậy.

“Âm ầm”

Luồng khí đáng sợ trong cơ thể của ông ta lộ ta, làm ra tiếng sấm nổ mạnh.

Càng kêu càng đáng sợ.

“Người trẻ tuổi chú ý này, tao chỉ ra một đao, mày sẽ phải chết.”
Khi mà Xuyên Kỳ Trảm Đạo nói ra những lời này, giọng điệu của ông ta vô cùng bình thản, không mang theo một chút sự kiêu ngạo nào cả.

Như thể ông ta chỉ vừa mới tường thuật lại một sự thật đã xảy ra mà thôi.

Một khi mà ông ta rút dao ra thì đối phương chỉ có một con đường duy nhất, đó là chết mà thôi.

Đây không còn là sự tự tin của ông ta về sức mạnh của mình nữa, mà nó đã vượt ra khỏi sự tự tin đó và trở thành một chuyện thường tình đối với ông ta như đang ăn cơm bữa vậy.

Thậm chí còn có thể nói, đó là một sự việc mà tất nhiên sẽ xảy ra vậy! Chỉ cần ông ta rút đao ra, Diệp Lâm Quân chắc chắn sẽ phải chết.

Đỗ Thiên Nhất lúc này cũng vô cùng tin vào điều đó, không mang theo một chút sự hoài nghỉ nào cả.

Năm mươi năm trước, ông ta đã có thể như thể này rồi! Vậy thì, năm mươi năm sau, ông ta cũng chỉ có thể mạnh hơn như thế này mà thôi! “Ồ, thế cơ à?” Diệp Lâm Quân mim cười.

Hiện tại anh đã hoàn thành xong toàn bộ phương pháp tu luyện cổ truyên nhất, đó là phép Nghịch Thiên tu luyện, có trời mới biết anh ta của lúc này đã mạnh đến mức nào mà thôi! Trận chiến máu lửa giữa hai người ngay lập tức liên bắt đâu!!! Đột nhiên, toàn bộ khí thế của Xuyên Kỳ Trảm Đạo đều thay đổi hẳn đi..

 
Chương 1666: 1666: Chương 1664


Một ông già tóc bạc già nua trông có vẻ vô cùng yếu đuôi, nhưng trong mắt ông ta lại bắn ra một tia sáng lấp lánh.

Khí huyết của ông ta dâng trào liên tục, hệt như một cơn sóng biển, cứ như thế mà ào ạt không dừng lúc nào cũng không hay.

Khí thế trên người của ông ta còn hơn cả sóng biển nữa, không ngừng dâng trào lên! Dâng trào lên! Vẫn đang tiếp tục đâng trào lên! “Vù vù!” “Vù vùi” Ở điểm cao nhất của Tháp Dương Anh, ngay lập tức có những cơn gió giật mạnh thổi đến, vang dội như thể sắp có một cơn mưa bão dữ đội đang kéo đến.

Vốn đi, địa hình ở đây đã rất cao rồi, luồng khí lưu thông tại đây cũng vô cùng mạnh, thường xuyên có gió mạnh quét qua.

Lúc này, khí thế của Xuyên Kỳ Trảm Đạo vừa lên một cái, còn đáng sợ hơn thế nữa! “Oanh oanh, rầm rầm…
Sức mạnh của ông ta tăng lên gấp bội, hòa quyện vào cùng với luông không khí xung quanh ông †a.

Không ngò, xuất hiện cả tiếng sấm vang đội.

Như thể một tiếng sấm nổ tung ra vậy!
Nếu là Đỗ Thiên Nhất và những con người bình thường khác, thì giờ đây họ đã bị loại sấm sét gần ngay tầm mắt này đánh cho máu chảy trào ngược, máu tươi phun ra từ miệng rồi.


“Rắc rắc!”
“Rắc rắc!”
“Oanh oanh, rầm rầm..”
Điều đáng sợ hơn nữa đó là toàn bộ phần trên của tòa thành Thành phố Giang Bộ đều xuất hiện cái tiếng oanh oanh rầm rầm vang dội đó, đây là dấu hiệu cho việc sắp xuất hiện phong ba bão táp rồi!
Nhưng chỉ có tiếng sấm kinh hồn đó mà không hề nhìn thấy tia chớp xuất hiện.

Điều này khiến cho mọi người đều cảm thấy vô cùng tò mò.

Làm sao mà bọn họ có thể biết được, đây vốn dĩ không phải là sấm sét!
Chỉ mới là khí lực của thanh Quỷ Kiếm đó toát ra, đứng trên đỉnh cao nhất của Tháp Dương Anh thôi mà đã có uy lực lớn đến như vậy rồi!
Vì vậy mà một bậc thầy tông sư có tuổi đời hàng trăm năm được người đời gọi là thần cũng không có gì là quái!
Dù sao thì có thể tạo ra hiệu ứng sấm sét kinh hồn như vậy!
Trên đỉnh cao nhất của Tháp Dương Anh, Đỗ Thiên Nhất phải nhanh chóng uống một viên thuốc đặc trị vào, có như thế mới có thể ổn định lại được.


Anh ta biết rất rõ, Quỷ Kiếm sắp rút kiếm ra đòn rồi!
Với một nhát kiếm quỷ quái đó – chỉ cần một nhát dao đi xuống mà thôi, con người nhất định sẽ phải chết.

“Vèo vèo!”
Đột nhiên một tia chớp đỏ rực vụt qua trên không của ngọn tháp Dương Anh!
Thật là bắt mắt!
Lại mang theo một chút dấu vết của yêu dã!
Màu sắc của tia chớp đó như thể là màu của máu tươi đang chảy ra vậy…
Ngay sau khi xuất hiện tia chớp đỏ đó, ngay lập tức tiếng sấm ầm ầm lại vang dội lên.

Những người trong tòa thành Thành phố Giang Bộ đều ngước đầu đầu lên, nhìn lên trên bầu trời đầy sấm đó.

Lúc này trong đầu của mọi người chỉ có một suy nghĩ duy nhất mà thôi, đó là – tia chớp này thật là kỳ lạ.

Nhưng mọi người làm sao mà biết được – đó căn bản không phải là tia chớp, mà nó là một con daol Năm mươi năm sau, Quỷ Kiếm của Xuyên Kỳ Trảm Đạo lại một lần nữa xuất thế rồi.

Vừa rút dao ra thôi là đã kinh thiên động địa đến như vậy rồi.

Kết hợp giữa vị trí địa lý và thời tiết của tự nhiên, không ngờ lại có thể tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng đến vậy….

 
Chương 1667: 1667: Chương 1665


Tại đỉnh cao nhất của tháp Dương Anh.

Khoảnh khắc thanh Quỷ Kiếm được rút ra ngay lúc đó, bầu trời đen tối khi ấy lập tức bừng sáng như thể đang vào ban ngày vậy.

Một tia sáng đỏ thẫm kỳ lạ chiếu thẳng vào mắt anh.

Khiến anh trong vô thức phải lấy tay che lại mắt ngay lập tức!
Đỗ Thiên Nhất trong tiềm thức suy nghĩ nhanh như một dòng điện chợt vụt qua đầu anh ta.

Anh ta sắp trở thành người đầu tiên được nhìn thấy tận mặt thanh Quỷ Kiếm đó rồi!
Diệp Lâm Quân cũng sẽ nhìn thấy được chúng.

Nhưng mà anh ta cũng sẽ ngay lập tức liền trở thành một người chết…
Vô cùng vinh dự!
Đỗ Thiên Nhất cũng đã tưởng tượng ra được cảnh tượng vô cùng bi thảm của Diệp Lâm Quân, khi mà anh ta bị nhát dao ấy chặt cho đầu lia khỏi thân!

Khoảnh khắc khi mà Xuyên Kỳ Trảm Đạo rút dao ra ngay lúc đó, ông ta ngay lập tức đã xuất hiện đến ngay trước mặt của Diệp Lâm Quân.

Con dao quỷ đó mang theo màu sắc đỏ tươi nằm trong tay ông ta, ngay lập tức đã chém ra một nhát…
Tốc độ của ông ta quá mức nhanh, quá mức nhanh đi…
Tuyệt đối là đối thủ nhanh nhất mà Diệp Lâm Quân trước giờ được gặp qua.

Không còn một ai có thể hơn cả ông ta.

Không hổ danh là cấp bậc tông sư có tuổi đời hàng trăm năm!
“Xèo!”
Một mũi tên máu đỏ bắn vút qua.

Có khi nào là do anh ta đến từ nơi đó hay không?
“Leng keng!”
Theo sau đó là âm thanh va chạm của kim loại vang lên.


Một mũi tên màu đỏ máu bay tới ngay tại chỗ.

Xeẹt qua một bên gò má của Đỗ Thiên Nhất!
Một dòng máu tươi nóng ngay lập tức liền chảy ra, làm cho Đỗ Thiên Nhất phải kích động một hồi, khiến anh ta trở nên tỉnh táo hơn.

“Ha ha ha…
Anh ta chạm vào vết máu trên gương mặt của mình và ngay lập tức liền mỉm cười.

Diệp Lâm Quân đã chết rồi!
Diệp Lâm Quân cuối cùng cũng đã chết rồi!
Lần này là do anh ta tận mắt chứng kiến, Diệp Lâm Quân tuyệt đối không thể nào còn sống được nữa.

Bây giờ, anh ta chắc chắn đã đầu lìa khỏi thân, máu tươi bắn tung tóe rồi.

Quả nhiên, Quỷ Kiếm đúng là Quỷ Kiếm, một khi rút dao ra thì nhất định phải thấy máu!
Nhưng ngay khi anh ta nhìn về phía chiến trường thì nụ cười trên gương mặt của anh ta liền biến mất, thay vào đó là một biểu cảm đứng hình.

Bởi vì Diệp Lâm Quân căn bản là không có bị làm sao cả, cái đầu của anh ta vẫn đang ở đó..

 
Chương 1668: 1668: Chương 1666


Chỉ là Xuyên Kỳ Trảm Đạo, người đang đứng đối diện với Diệp Lâm Quân, ngay khóe miệng của ông ta đã chảy ra một vệt máu tươi, thanh Quỷ Kiếm đỏ tươi trên tay của Xuyên Kỳ Trảm Đạo cũng đã bị gấy ra làm đôi.

Một nửa còn lại của thanh Quỷ Kiếm bị gấy đó đâm xuyên vào lồng ngực của Xuyên Kỳ Trảm Đạo…
Máu tươi đang không ngừng ào ạt chảy ra…
Diệp Lâm Quân không chỉ nhìn thấy được sự xuất hiện của thanh Quỷ Kiếm đó, mà anh ta còn có thể khiến nó bị gãy ra làm đôi, đã vậy còn làm cho cả Xuyên Kỳ Trảm Đạo bị thương nữa.

Chỉ có mỗi Xuyên Kỳ Trảm Đạo mới biết được.

cả quá trình này đã xảy ra như thế nào mà thôi.

Khi nấy, ngay khi ông ta rút dao ra đâm về phía của Diệp Lâm Quân, thì con dao quỷ đã được truyền qua hàng nghìn năm này cứ như vậy mà bị một cú đấm của Diệp Lâm Quân đánh gấy ra làm đôi.

Không thể nào tin được!
Thật sự là không thể nào mà tin được!

Diệp Lâm Quân tuổi còn trẻ như vậy mà đã có được sức mạnh đáng kinh sợ đến như vậy rồi hay sao?
Không hổ danh là người lợi hại nhất ở Lạc Việt, được phong danh là chiến thần của Côn Luân!
Lạc Việt là một nơi vô cùng kỳ diệu!
Có khi nào là anh ta đến từ nơi đó hay không hả?
Vừa nghĩ đến đây thôi, Xuyên Kỳ Trảm Đạo sớm đã không thể nào cầm cự được nữa rồi.

Rầm một tiếng, ông ta đã ngã lăn ra ngay trên mặt đất và nằm thẳng cảng, bất động tại chỗ.

Vị tông sư có tuổi đời hơn trăm năm, cuối cùng cũng không thể bảo vệ được tôn nghiêm của Đảo Đông Cal Càng không thể bảo vệ được Đại Quân Sư!
Hôm nay, võ đạo của Đảo Đông Ca đã thất bại hoàn toàn!
Năm năm trước, bọn họ đã bị người đàn ông này giãm đạp dưới chân!
Năm năm sau, bọn họ vẫn tiếp tục bị người đàn ông này giãm đạp dưới chân, căn bản là không thể nào ngẩng đầu lên được!
Lúc này, Bắc Thiên Vương cũng đã xử lý xong sáu tên đại tông sư kia và bước lên đỉnh tháp Dương Anh.

Anh ta liếc nhìn một cái và nói: “Nhanh hơn là tôi nghĩ đấy chứi”

Trên sân chỉ còn lại một mình Đỗ Thiên Nhất.

Anh ta đứng đó ngây người ra, sững sờ nhìn Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương.

Anh ta có đủ mưu mô, gần như được xem là một yêu thần.

Anh ta đem tất cả mọi thứ có thể tính toán, đều đã tính toán hết cả rồi.

Nhưng ngàn tính vạn tính, cũng chỉ có thể trách, tại vì Diệp Lâm Quân mạnh quá đi thôi…
Diệp Lâm Quân hít sâu vào một hơi và nói một cách lạnh lùng: “Tất cả anh em đã nhìn thấy chưa? Kẻ chủ mưu lớn nhất đang ở ngay đây, tôi sẽ báo thù cho các anh eml”
Anh đã làm được những gì mà anh đã hứa với các anh em của mình.

Đem tất cả những ai có liên quan đến chuyện này, từng tên một tóm ra hết.

“Đợi chút đất”
Đỗ Thiên Nhất vội vàng hét lên: “Diệp Lâm Quân, tôi thừa nhận là tôi đã thua cậu rồi!”
“Nhưng mà trước khi chết thì tôi còn có một nghi hoặc muốn hỏi cậu!”
“Được, nói cho ông biết thì có là gì đâu chứ?”
Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói..

 
Chương 1669: 1669: Chương 1667


Câu hỏi của Đỗ Thiên Nhất vô cùng đơn giản, căn bản cũng chỉ là muốn hỏi tại sao Diệp Lâm Quân không có chết, tại sao anh lại có thể hồi phục được, Trấn Thiên Điện tại sao lại có thể…
Diệp Lâm Quân đã trả lời hết tất cả những gì mà ông ta hỏi rồi.

Sau khi nghe xong tất cả những nghi vấn này thì Đỗ Thiên Nhất liền nở một nụ cười vô cùng hài lòng.

“Tuy nhiên, Diệp Lâm Quân à, cậu hãy nhớ lấy một điều, hôm nay cậu đã mang đến cho võ đạo Đảo Đông Ca của chúng tôi một nỗi nhục lớn đến như vậy! Sau này, chắc chắn sẽ có người đến đòi lại tất cả những nỗi nhục mà cậu đã gây ra cho võ đạo Đảo Đông Ca của chúng tôi!”
Diệp Lâm Quân vô cùng chế nhạo mà nói: “Đệ nhất tông sư cũng đã bị đánh bại rồi, còn có ai dám đến nữa hả?”
“Đảo Đông Ca của chúng tôi sở dĩ có thể lớn mạnh đến như vậy, tất cả là bởi vì có ý chí kiên cường không bao giờ chịu khuất, là bởi vì có tinh thần võ sĩ đạo của chúng tôi!”
“Tôi tin rằng, sớm muộn một ngày nào đó, cũng sẽ có một võ sĩ đứng lên để khiêu chiến với cậu và nhất định sẽ đánh bại được cậu!”
Đỗ Thiên Nhất gần như là hét banh họng lên.

Diệp Lâm Quân cười một cách hờ hững và nói: “Được thôi, tôi sẽ đợi!”
“Nhưng mà trước khi để cậu chết thì tôi cũng có một vấn đề cần phải hỏi ông!”

“Tại sao Huyết Vương Điện lại khôi phục trở lại hả? Bọn họ rõ ràng là đã bị tiêu diệt sạch sẽ rồi không phải hay sao?”
Diệp Lâm Quân nói ra những nghỉ hoặc của mình.

Nghe vậy, Đỗ Thiên Nhất liền mỉm cười và nói: “Cậu có muốn biết tại sao hay không?”
“Muốn, nói ngay!”
“Chắc chắn bí mật này cậu không biết!”
“Vụt vụt!”
Đột nhiên Đỗ Thiên Nhất nở nụ cười biến thái, đâm con dao vào bụng.

“Phụt!”
Ông ta ngã quỳ trên đất, lao về phía trước hô lên: “Võ sĩ đạo bất diệt!”
Trên con dao ngắn này chứa đầy độc, trong nháy mắt khi đâm vào, Đỗ Thiên Nhất đi đời nhà ma.


Hoàn toàn không có cơ hội cứu được…
Diệp Lâm Quân vẫn muốn biết bí mật Huyết Vương Điện trở lại…
Lần này manh mối đã bị cắt đứt.

Nhưng không cần gấp gáp!
Anh sẽ báo thù vì các anh eml “Thù lớn phải trả, các anh em, tiếp theo sẽ đưa mọi người về nhà!!!”
Diệp Lâm Quân hô lớn.

Anh đã ra lệnh cho người thu thập tất cả thi thể của ba trăm năm mươi bảy người đám Diệp Trung Lâm lại, nhưng có những thi thể quá thê thảm.

Do đó Diệp Lâm Quân quyết định hỏa thiêu toàn bộ.

Toàn bộ đặt ở trong hộp tro cốt.

Các anh em không thể chôn cất nơi đất khách quê người, bọn họ muốn về đất mẹ, về Lạc Việt!
Lá rụng về cội!.

 
Chương 1670: 1670: Chương 1668


Bọn họ là những người đàn ông của Lạc Việt, là anh hùng của Lạc Việt!
Diệp Lâm Quân muốn dựng bia mộ cho bọn họ trên đất của Lạc Việt!
Ngay sau đó, Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương rời khỏi tháp Dương Anh.

Khoảnh khắc mười vạn người nhìn thấy hai người bước ra khỏi tháp Dương Anh, bọn họ đều khóc.

Hai người này ra ngoài nguyên vẹn.

Ý nghĩa là Quỷ Kiếm thua rồi!
Võ đạo Đảo Đông Ca lại thua rồi!
Lần này sinh lực tổn thương nặng, sợ là lùi lại trăm năm cũng không ngừng.

Sỉ nhục!
Một ngày này sẽ khiến võ đạo ở Đảo Đông Ca nhớ kỹ mãi mãi!
Nỗi nhục này ngày nào không rửa sạch thì ngày đó võ đạo Đảo Đông Ca không thể ngóc đầu dậy được.

Tin tức được truyền ra rất nhanh.


Hai người điện chủ Trấn Thiên Điện và Bắc Thiên Vương nắm giữ võ thuật tự mình giết đến Đảo Đông Cal Đầu tiên chém hai bậc thầy lớn là Đồng Tử Kiện và Mai Nhất Đao.

Sau đó chèn ép mười vạn võ sĩ Đảo Đông Ca.

Cuối cùng với bảy bậc thầy lớn thua ở tòa tháp cao nhất phương Đông, chém chết quân sư Đỗ Thiên Nhất.

Nhất là bậc thầy hàng đầu Đảo Đông Ca – Quỷ Kiếm cũng thua rồi.

Tin tức này vừa được truyền ra, cả thế giới đều bùng nổ.

Mạnh!
Trấn Thiên Điện quá mạnh rồi!
Mạnh hơn rất nhiều so với Huyết Vương Điện lúc trước.

Hoàn toàn không cùng một cấp đội!
Huyết Vương Điện lúc trước là thế lực duy nhất quá khó tiêu diệt, thế nên được đánh giá là tổ chức đen tối nhất thế giới.


Bây giờ Trấn Thiên Điện lại chủ động tấn công, gây nên sóng gió lớn ở nước ngoài.

Nhất là sau trận chiến thành thần ở Đảo Đông Ca lần này đã hoàn toàn giữ được địa vị.

Nhanh chóng bị đánh giá là thế lực nguy hiểm nhất trên thế giới, nguy hiểm cấp SSSSS.

Thực ra Trấn Thiên Điện và Huyết Vương Điện hoàn toàn không phải là một chuyện.

Huyết Vương Điện có sở trường là ám sát, phá hoại, đe dọa người khác.

Trấn Thiên Điện chỉ là vì báo thù mà thôi.

Nhưng hành vi báo thù này, trong mắt mọi người còn tàn nhãn và kinh khủng hơn cả Huyết Vương Điện.

Trong nháy mắt, khắp mọi nơi trên thế giới đều bàn tán về Trấn Thiên Điện.

Nhất là ở Lạc Việt.

Những người bảo vệ của Diệp Lâm Quân đều sôi nổi nói: “Nếu chiến thần Diệp còn ở đây, sợ là chỉ có anh ấy mới có thể tiêu diệt Trấn Thiên Điện nhỉ?”
“Đúng vậy, Trấn Thiên Điện còn kiêu ngạo hơn cả Huyết Vương Điện lúc đầu nữa! Nếu Chiến thần Diệp ở đây, chắc chắn sẽ không thể nhìn nổi: “Chiến thần Diệp ở đây thì cũng không có phần cho Trấn Thiên Điện kiêu ngạo!
Đúng lúc Trần Hữu Đạo nghe được những lời bàn luận này..

 
Chương 1671: 1671: Chương 1669


Anh ta rất tức giận!
Rõ ràng bây giờ người ngồi ở vị trí chiến thần là anh ta.

Người mà mọi người mong nhớ lại là Diệp Lâm Quân.

Ai cũng muốn Diệp Lâm Quân còn sống đi tiêu diệt Trấn Thiên Điện.

Trần Hữu Đạo anh ta không được sao?
Lần đó anh ta đã đánh bại Diệp Lâm Quân mà.

“Tôi muốn động đến Trấn Thiên Điện!”
Trần Hữu Đạo nói suy nghĩ của mình ra.

“Nhưng Vệ binh Viêm Long không cho chúng ta…
Thất Sát vừa nói được một nửa thì bị ánh mắt nghiêm khắc của Trần Hữu Đạo ngăn lại.

Tham Lang và Phá Quân cũng vội vàng giữ Thất Sát lại.

Tìa hiệu cho anh ta đừng nói nữa.


Bọn họ nhìn ra được, Trân Hữu Đạo bức thiết muốn chứng tỏ bản thân mình.

Không đến mức cứ sống mãi dưới cái bóng của Diệp Lâm Quân.

Thất Sát vội vàng đổi lời: “Muốn động đến Trấn Thiên Điện cũng không phải là không thể, chỉ có thế..

“Cái gì?”
Trần Hữu Đạo lập tức hỏi.

“Chiến thân ngài có thể lấy thân phận người bình thường để gây chiến với Trấn Thiên Điện, không xen lẫn lập trường nào khác!
Thất Sát đưa ra ý kiến.

“Được, cái này có thể! Quan trọng là tôi chiến thăng được Trấn Thiên Điện thì tôi có thể chỉnh ll phục được lòng của mọi người “Để đảm bảo thắng lợi trăm phần trăm! Tôi quyết định bế quan một thời gian!
Trân Hữu Đạo muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu mà Phó Thần Minh đã truyên lại cho anh ta.

Sau khi rèn luyện thành công, anh ta sẽ đi gây chiến.

Như thế xác suất sẽ lớn hơn một phân.

Dù Trần Hữu Đạo xuất thân từ nhà có tiếng, nhưng sau khi ra đời vẫn chưa gặp được đối thủ.


Thế nên trong quan niệm của anh ta, thế giới bên ngoài không có kẻ mạnh.

Đây là một tin tức sai lầm.

Khiến anh ta cảm thấy được trái tim mình.

Đến nỗi từ trước đến nay Phó Thần Minh luôn là thân long thấy đầu không thấy đuôi, thế nên tin anh ta chết, Trần Hữu Đạo cũng không biết.

Giang Bắc.

Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh vừa mới gọi điện thoại với Diệp Lâm Quân.

“Mẹ, Hạo Quân nói anh ấy sẽ quay về ngay lập tức”
Lý Từ Nhiệm vui vẻ nói.

Thời gian này, ngày tháng trôi qua rất bình thường.

Cũng không có ai đến giết Hạo Quân nữa.

Nhưng các cô vẫn luôn giả vò.

Tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Lâm Quân chất rồi.

Bọn họ còn phải giả vờ diễn cảm giác cực kỳ đau lòng..

 
Chương 1672: 1672: Chương 1670


Dẫu sao thì còn có người lạ đến thăm hỏi, đường như là để xác định xem rốt cuộc Diệp Lâm Quân đã chết hay chưa.

Về phần tiểu nhân thì còn nhiều hơn.

Không lâu trước đây, nhà họ Diệp ở Kinh Thành còn có người đến chế giễu.

Đến nỗi tin tức hai nhà Lý Trịnh nghe được là Diệp Lâm Quân rõ ràng bị nhà họ Diệp đánh chết.

Lại thêm việc ông Lâm cắt đứt quan hệ với Lý Từ Nhiệm, hai nhà Lý Trịnh vẫn luôn thúc giục Lý Từ Nhiệm tìm chỗ dựa mới.

Tốt nhất là tìm ông chồng mới có quyền thế, thế mới có thể giữ được tài sản khổng lồ.

Nhưng đề xuất của hai nhà Lý Trịnh thực sự không tệ.

Từ sau khi mất đi chỗ dựa lớn như nhà họ Lâm này, có không ít người đã nhìn chằm chằm vào miếng thịt lớn là tập đoàn Minh Cường.


Nguy hiểm vẫn lặng lẽ cận kề bên mấy người Lý Từ Nhiệm.

Rất khó để cô giữ được!
Diệp Lâm Quân lúc này đang trên đường về Lạc Việt.

Ở đẳng sau xe có tổng cộng ba trăm năm mươi bảy hộp tro cốt.

Trong đó chiến thần Diêm La được để riêng biệt ra.

Dấu sao thì anh ta cũng là của Nước Lâu.

Trước tiên Diệp Lâm Quân thu xếp cho các anh em ở Lạc Việt ổn định xong, rồi lại đưa chiến thần Diêm La đến đất của Nước Lâu.

Vừa nấy Diệp Lâm Quân đã tổ chức tang lễ tại một thôn nhỏ không có tên ở Bắc Minh, hỏa táng trăm người của thôn nhỏ.

Những người này vô tội!

“Phía trước các anh em chính là Lạc Việt! Tôi đưa mọi người về nhà!”
Thấy lãnh thổ Lạc Việt, Diệp Lâm Quân cao giọng hô.

Nếu không phải lúc trước có những người “thô kệch” này, chắc chắn anh không thể sống được!
Là bọn họ đã cho anh cơ hội sống lại!
Cũng may anh không chịu thua kém, báo thù giúp những người anh em này!
Những người đó không tha cho một ail Lúc đến biên giới, Diệp Lâm Quân chủ động xuống xe.

Tay ôm hộp tro cốt của Diệp Trung Lâm, anh đi bộ vào lãnh thổ Lạc Việt.

Đẳng sau mới là đội xe đi theo.

Anh muốn dùng nghi lễ cao nhất đưa bọn họ về nhà!
Trong chớp mắt bước vào lãnh thổ Lạc Việt, Diệp Lâm Quân có nhiều cảm xúc lẫn lộn.

Có cảm giác hoàn thành sứ mệnh!
Anh thở phào một hơi!
Cuối cùng đã đưa bọn họ về nhà rồi.

Không thể cho mọi người danh hiệu liệt sĩ, nhưng cuối cùng cũng có thể lập bia một!
Lúc này sắc mặt Tây Thiên Vương khó coi bước đến trước mặt Diệp Lâm Quân: “Điện chủ, có tin tức xấu nói cho ngài biết….

 
Chương 1673: 1673: Chương 1671


“Nói!”
Tây Thiên Vương do dự nói: “Lạc Việt có người ra lệnh cấm, tất cả nghĩa trang đều cấm những người của ngài Diệp Trung Lâm vào, chứ đừng nói đến lập bia mộ!”
Tây Thiên Vương nói xong liên cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Cô ta vô ý thức lùi về sau hai bước.

Diệp Lâm Quân hỏi: “Cũng chính là nói bọn họ chỉ xứng chôn ở nơi đồng không mông quanh?
“Không sai, bây giờ có rất nhiều lời đồn nói hơn ba trăm người của ngài Diệp Trung Lâm cũng là kẻ phản bội Lạc Việt! Kẻ phản bội không thể chôn ỏ lãnh thổ Lạc Việt, bởi vì không xứng!”
“Thậm chí có người tệ hơn còn nói bọn họ chết là đáng đời! Ai bảo bọn họ đi bảo vệ một kẻ phản bội Tây Thiên Vương run lẩy bẩy nói.

Ai cũng có thể cảm nhận được Diệp Lâm Quân đã tức giận rồi.

Chất bi tráng lại thê thảm! Sau khi chết rồi cũng không thể quay về đất mẹ nữa, ngay cả bia mộ cũng không có cách dựng.

Diệp Minh Thiên anh còn là người sao? “Tôi không quan tâm là ai ngăn cản! Chắc chắn tôi phải cho các anh em một căn nhà! Phải tự mình lập bia mộ cho bọn họ, tổ chức tang lễt”

“Mục tiêu, nghĩa trang Thanh Sơn thành phố Bắc An! Toàn bộ ba trăm năm mươi sáu anh em phải được thanh thản!”
Diệp Lâm Quân trâm giọng hô lên.

Đội xe tiếp tục đi về phía trước! Đi về phía thành phố lớn nhất biên giới phía Bắc – thành phố Bắc An.

Diệp Lâm Quân muốn thu xếp cho các anh em ở đây! Bắc Thiên Vương lặng lẽ hỏi Tây Thiên Vương: “Ai hạ lệnh cấm thế?”
“Diệp Minh Thiên, nhà họ Diệp ở Kinh Thành!”
Tây Thiên Vương nhỏ giọng nói.

Ai ngăn cản thì giết người đói Cuối cùng, Diệp Lâm Quân ôm hộp tro cốt bước đến một sân bay ở biên giới Lạc Việt.

Một chuyển bay đến thành phố Bắc An, hành khách cũng không nhiều.

Thế nên Diệp Lâm Quân mua hết tất cả chỗ trống, để sắp chỗ cho các anh em.

Không ký gửi những hộp tro cốt này là sự tôn trọng đối với bọn họ.


Dĩ nhiên đầu tiên là đủ chỗ, không ảnh hưởng đến những người khác.

Những cái hộp đều được bọc lại, thế nên từ phía ngoài không thể nhìn ra cái gì.

Lúc này có ba nữ hai nam bước đến, nam thì cao lón đẹp trai, nữ thì tươi trẻ xinh đẹp.

Nhất là cô gái đi đầu có gương mặt chỉ nhỏ bằng bàn tay, da dẻ như ngọc, đẹp đến say đắm lòng người.

Mặc áo sơ mi và quần ngắn, lộ ra đôi chân thon dài trắng trẻo, vô cùng mê người.

Gương mặt cô gái còn có nét ngây ngô, càng thêm sức sống thanh xuân.

Chắc chắn là cỡ hoa khôi trường.

Cô gái tên Lâm Hiểu Hàm hơi nhíu mày, nhìn vé máy bay một cái, không hài lòng nói: “Đoàn Kim Hạo, sao cậu mua vé muộn thế chứ? Bây giờ chúng ta phải ngồi hạng phổ thông!”
Cậu trai bên cạnh mang sắc mặt khổ sở: “Hiểu Hàm, đều tại tớ đặt vé muộn chậm quá, đợi lát nữa tớ nhìn xem có thể đổi không”
Năm người Lâm Hiểu Hàm đến từ thành phố Giang Điệp, kỳ nghỉ hè cùng nhau đến biên giới phía Bắc du lịch.

Đoàn Kim Hạo cầm vé máy bay đến trước mặt Diệp Lâm Quân ở khoang hạng nhất, lạnh lùng nói: “Này, đổi chỗ chút đi! Không những tôi sẽ bù giá chênh lệch cho anh, mà còn thêm mười bảy triệu cho anh nữa!”.

 
Chương 1674: 1674: Chương 1672


Giọng điệu của Đoàn Kim Hạo hoàn toàn là ra lệnh.

Diệp Lâm Quân không ngẩng đầu nói: “Không đổi!”
“Ba mươi lăm triệu!”
Đoàn Kim Hạo tức giận nói.

“Không đổi!”
“Một trăm bảy mươi lăm triệu được chưa?”
Đoàn Kim Hạo cắn răng.

“Không đổi!”
Lúc này Lâm Hiểu Hàm cũng tức giận, không nhịn được nói: “Này, anh có ý gì đấy? Không thèm nhìn chúng tôi một cái? Không lịch sự gì cả!”
Các bạn học của Lâm Hiểu Hàm cũng cười khẩy nói: “Đúng thết Còn giả vờ là người có tiền?
Một cái vé máy bay cũng đã hơn ba triệu rưỡi rồi!
Tiền một bữa cơm của tôi cũng đắt hơn tiền vé may bay của anhl”
“Hơn nữa nhìn đồ anh mặc, hoàn toàn không đáng mấy tiến, sợ là giả vờ làm nhà giàu mua vé hạng nhất nhỉ?”
Bắc Thiên Vương bên cạnh lạnh lùng nói: “Rời đi ngay lập tức!”

Anh ta đã thấy Diệp Lâm Quân rất tức giận tồi.

“Đi, không đổi thì không đổi!”
Lâm Hiểu Hàm tức giận rời đi.

“Không được! Trước giờ chúng ta không ngồi khoang phổ thông!”
Ánh mắt Đoàn Kim Hạo nhìn đến mấy chỗ ngồi khác ở khoang hạng nhất.

Không có hành khách, trên chỗ ngồi lại xếp đầy đồ.

“Tiếp viên, những chỗ này không có người phải không?”
Đoàn Kim Hạo lập tức hỏi.

“Không có người, nhưng…”
Tiếp viên hàng không vừa định giải thích, Đoàn Kim Hạo đã đá một hộp tro cốt được cột trên ghế xuống.

“Được, vậy chúng tôi muốn mấy chỗ ngồi này!

Thêm tiền cũng được!”
Đoàn Kim Hạo là cậu ấm dòng họ hạng nhất ở thành phố Bắc An.

Làm việc luôn ỷ thế làm bậy, vô cùng ngang ngược.

Nhất là nữ thần Lâm Hiểu Hàm ở trước mặt, cậu ta càng muốn tỏ vẻ.

Bọn họ đang định ngồi xuống, lại thấy những đôi mắt tản ra ánh sáng lạnh đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Khiến sau lưng bọn họ phát lạnh, không nhịn được rùng mình một cái.

Diệp Lâm Quân, Bắc Thiên Vương cùng với Tây Thiên Vương lạnh lùng nhìn bọn họ.

“Lượm đồ lên để lại trên chỗ ngồi, tôi tha cho cậu tuổi trẻ không biết gì!”
Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.

“Đúng vậy, những đồ này đều là của ngài đây!
Những chỗ ngồi này đã được anh ấy mua cả rồi!”
Tiếp viên hàng không vội vàng giải thích.

“Cái gì? Những chỗ ngồi này mua rồi là để đặt mấy cái đồ nát này? Không biết bên trong để cái gì nữa?”
Đoàn Kim Hạo lại đá thêm một cái, suýt nữa thì đá mở cái hộp..

 
Chương 1675: 1675: Chương 1673


“Rầm!”
Trong thoáng chốc, một luồng sát ý vô cùng lớn dâng lên.

Mấy người Đoàn Kim Hạo, Lâm Hiểu Hàm đều bị sát ý đáng sợ này làm cứng người lại.

Bắc Thiên Vương đã không thể nhịn nổi nữa TÒI.

“Rầm!”
Anh ta cáu kỉnh đánh, trong nháy mắt nhấc Đoàn Kim Hạo lên đè thẳng xuống đất.

“Bốp!”
Thân thể Đoàn Kim Hạo đập trên đất, đau đến cậu ta hít một ngụm khí lạnh.

“Mấy người làm gì đấy?”
Lâm Hiểu Hàm gào lên: ‘Mau thả người ra đi!”
Tiếp viên hàng không cũng gấp gáp hô lên.


“Thả người ra!”
Nghe thấy giọng nói của Diệp Lâm Quân, Bắc Thiên Vương mới thả lỏng tay.

Nhưng ánh mắt Diệp Lâm Quân vẫn nhìn chằm chằm Đoàn Kim Hạo: “Lượm đồ dưới đất lên đặt về chỗ cũ, xin lỗi thì không có chuyện nữa!”
Lâm Hiểu Hàm chỉ mấy người Diệp Lâm Quân tức giận nói: “Mấy người có chuyện gì thế?”
“Rõ ràng là mấy người sai trước, mấy người đánh người không nói, còn muốn chúng tôi xin lỗi? Có thể sao?”
Lâm Hiểu Hàm là hòn ngọc quý trong tay dòng họ Lâm to lớn ở thành phố Bắc An, thân phận không thấp.

Gặp phải chuyện này thì không sợ chút nào.

“Chúng tôi sai trước? Nói xeml”
Diệp Lâm Quân hỏi.

“Mấy người bỏ tiền mua chỗ ngồi, không để người khác ngồi, lại đặt mấy đồ linh tinh.


Chỗ ngồi là để người ngồi chứ không phải để đặt đồi “Đồ vật có thể đi ký gửi! Hơn nữa đặt ở đây cản trở chúng tôi ngồi!”
Lâm Hiểu Hàm tức giận hô lên.

“Đúng vậy! Đây là chỗ người ngồi! Không phải để đặt đồ vật! Tại sao không cho chúng tôi ngồi?”
Những người khác hỏi.

Bọn họ dùng đạo đức ép buộc Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân lạnh lùng cười nói: “Bởi vì những chỗ ngồi này tôi đã bỏ tiền ra mua rồi, thế nên người ngồi hay để đồ vật tôi nói là được!”
“Liên quan mẹ gì đến mấy người!!!”
“Anh..”
Mấy người Lâm Hiểu Hàm bị một câu nói của Diệp Lâm Quân làm cho á khẩu không nói được gì.

“Vậy hôm nay tôi muốn ngồi chỗ này thì sao?”
Đoàn Kim Hạo tức giận nói.

“Cậu thử xem? Cậu dám ngồi thì tôi dám đánh gấy chân cậu!”
Bắc Thiên Vương tức giận nói.

“Anh..”
Đoàn Kim Hạo vẫn còn rất sợ Bắc Thiên Vương..

 
Chương 1676: 1676: Chương 1674


“Ngoan ngoãn cút về chỗ ngồi của mình đi!
Nể tình mấy người còn là trẻ con, tôi không tính toán với mấy người, nếu không đánh gãy hết chân mấy người!”
Bắc Thiên Vương hô lên.

Những người này đều bị dọa.

Nhao nhao lui về sau.

Dù bọn họ đến từ những dòng họ lớn, nhưng bên người không có vệ sĩ, bọn họ vẫn không dám gấp gáp.

Nhưng trước khi Đoàn Kim Hạo rời khỏi khoang hạng nhất, chụp một tấm ảnh mấy người Diệp Lâm Quân, “Cậu muốn làm gì?”
Bắc Thiên Vương tức giận nói.

“Hừ, không phải mấy người trâu lắm à? Đợi lát nữa hạ cánh rồi, mấy người có bản lĩnh thì đừng có đi! Tôi đợi anh ở thành phố Giang An!”
Đoàn Kim Hạo đe dọa.

Đến thành phố Giang An chính là địa bàn của cậu ta.


Chắc chắn cậu ta sẽ không tha cho ba người Diệp Lâm Quân.

Làm cho cậu ta mất mặt trước mặt nữ thần.

“Dám không? Có dám đến thành phố Giang An động vào chúng tôi không?”
Đoàn Kim Hạo lạnh lùng nói.

“Được!”
Điều khiến Bắc Thiên Vương ngạc nhiên là Diệp Lâm Quân lại đồng ý.

Anh ấy tức giận rồi!
“Được, vậy mấy người xong rồi!”
Đoàn Kim Hạo đắc ý rời khỏi khoang hạng nhất, đến khoang phổ thông.

Trước khi máy bay cất cánh, cậu ta gửi mấy tấm ảnh đã chụp cho quản gia ở nhà, để ông ta điều tra xem những người này có bối cảnh gì không.

Dù Đoàn Kim Hạo là cậu chủ dòng họ lớn, nhưng suy nghĩ vẫn rõ ràng.

Trước khi động đến một người thì phải tra rõ bối cảnh của người đó, đỡ đạp phải định.


Rất nhanh, quản gia đã trả lời lại tin.

Mấy người trong ảnh hoàn toàn không có thân phận, bối cảnh gì, chỉ là người bình thường mà thôi.

Không phải thế sao.

Thân phận của Diệp Lâm Quân vốn không thể điều tra được.

Thân phận của mấy người Bắc Thiên Vương lại càng trống trơn.

Sau khi nhận được tin tức, Đoàn Kim Hạo cười: “Được, một đám người bình thường à, xem sau khi máy bay hạ cánh rồi, làm sao để chơi chết bọn họ!”
“Phải dạy cho bọn họ một bài họ, không biết trải phái gì cả!”
Lâm Hiểu Hàm cũng tức giận nói.

Trong quan niệm của cô ta, Diệp Lâm Quân sai rồi.

Cô ta hoàn toàn không ý thức được mình đã ép buộc đạo đức người khác.

Đồ mà Diệp Lâm Quân đã mua, anh muốn làm gì cũng được.

Cô ta không thể quản được!
“Ừ, Hiểu Hàm, tớ đã báo cho dòng họ rồi, bên ngoài sân bay đều là người nhà họ Lý của tớ, bọn họ chỉ đợi chết thôi!”
Đoàn Kim Hạo đắc ý nói..

 
Chương 1677: 1677: Chương 1675


Lâm Hiểu Hàm khen ngợi nhìn cậu ta, khiến cậu ta rất kích động.

Khoảng một tiếng rưỡi sau.

Máy bay từ từ đáp xuống sân bay thành phố Giang An.

Đám người Diệp Lâm Quân cầm hộp tro cốt của các anh em xuống máy bay.

Sau khi ra khỏi sân bay, mấy người Diệp Lâm Quân lập tức bị đám người Đoàn Kim Hạo ngăn lại.

“Muốn chạy trốn sao? Không có khả năng!”
Đoàn Kim Hạo cười khẩy.

“Đưa người đến đây!”
Đoàn Kim Hạo ra lệnh.


Mười chiếc xe lái đến từ đằng xa.

Hàng trăm tên đàn ông vạm vỡ bước xuống từ trên xe, một mạch xông đến bao vây mấy người Diệp Lâm Quân lại.

Những người này đều là vệ sĩ nhà họ Lý, từng người đều có bản lĩnh mạnh mẽ.

“Biết tôi là ai không? Tôi là cậu chủ lớn dòng họ Lý hạng nhất thành phố Giang An, Đoàn Kim Hạo! Mấy người đắc tội tôi, chính là tìm chết!
Đến địa bàn của mình rồi, Đoàn Kim Hạo cực kỳ kiêu căng.

Không thèm để mắt đến ai.

“Tên đó dám chọc vào cậu chủ nhà họ Lý chúng tôi! Đáng chết!!!”
Hơn trăm tên vệ sĩ đồng thanh nói.

Khiến những người đi đường xung quanh đều nhao nhao trốn đi, sợ rước xui vào người.

Lâm Hiểu Hàm nghĩ đến cái gì, không khỏi nhắc nhở: “Ra tay nhẹ một chút, đừng gây ra án mạng!”

Đoàn Kim Hạo cười nói: “Hiểu Hàm, yên tâm đi, tớ có chừng mực! Nhiều nhất là đánh gấy tứ chỉ của bọn họ, dạy cho bọn họ một bài học mà thôi!”
“Mấy người quỳ xuống dập đầu, tôi sẽ suy nghĩ tha cho mấy người một lần!”
Đoàn Kim Hạo cực kỳ đắc ý nhìn mấy người.

Dám làm mất mặt cậu ra? Đáng chết! Lâm Hiểu Hàm cũng tức giận nói: “Tôi còn tốt bụng, chỉ cân mấy người xin lỗi vì chuyện lúc nãy, chuyện này coi như cho qua, cũng không để bọn họ làm khó mấy người!”
Cô ta còn đang vướng mắc vấn đề trước đó.

Cảm thấy bản thân không sai! Là bọn Diệp Lâm Quân sai! Cô ta canh cánh trong lòng.

“Đúng vậy, xin lỗi đi! Chỉ cần xin lỗi, tôi sẽ tha cho mấy người!” Đoàn Kim Hạo nói theo.

“Chúng tôi không sai, xin lỗi cái gì?”
Diệp Lâm Quân hỏi ngược lại.

Buồn cười quá nhỉ? Cảm thấy bản thân có chút quyền lực là có thể ép người khác xin lỗi? Nếu đây là ở nước ngoài, Diệp Lâm Quân đã tát chết từ lâu rồi.

Dẫu sao cũng là người dân Lạc Việt.

Anh mở một mắt nhắm một mắt vậy.

“Con mẹ nó anh không uõng rượu mời mà thích uống rượu phạt à? Còn không sai?”.

 
Chương 1678: 1678: Chương 1676


Đoàn Kim Hạo trực tiếp tức giận.

“Tôi hỏi lân cuỗi cùng mấy người có xin lỗi không? Nếu không xin lỗi thì tôi không quan tâm mấy z người nữa Lâm Hiểu Hàm tức giận nói.

Theo cô ta thấy, là đang cho mấy người Diệp Lâm Quân một cơ hội.

Chỉ cần bọn họ xin lỗi là xong chuyện rồi! Này thì có gì chứ? Xin lỗi thì cô ta sẽ bảo Đoàn Kim Hạo đừng ra tay, bọn họ đều rời đi an toàn.

Chỉ là bọn họ không cảm kích! Vậy thì cô ta không quan tâm nữa.

Tùy cho Đoàn Kim Hạo dạy bọn họ một bài học! Diệp Lâm Quân cười: “Xin lỗi thì không thết Hơn nữa đợi lát nữa mãy người sẽ phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi!
“Cái gì? Dập đầu xin lỗi anh? Sao có thể chứ?”
Một câu nói khiến Đoàn Kim Hạo bị kích thích tức giận.

Lâm Hiểu Hàm và các bạn học cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bây giờ người đang ở thế khó là mấy người Diệp Lâm Quân mà? Sao lại bắt bọn họ xin lỗi ngược lại? Nhưng câu này khiến Lâm Hiểu Hàm hoàn toàn tức giận.


Cô ta quyết định không quan tâm đến chuyện này nữa.

“Mấy người không tin sao?”
Bắc Thiên Vương cười khẩy.

“Sao có thể bảo chúng tôi tin được? Mấy người nên biết rõ, bây giờ nên quỳ xuống xin lỗi chính là mấy người đấy!”
Đoàn Kim Hạo tức giận nói.

“Được, không xin lỗi phải không? Đoàn Kim Hạo, cậu cứ việc làm, tớ không quan tâm nữal”
Lâm Hiểu Hàm tức giận đi sang bên cạnh, phấn nộ nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân.

Loại người này thiếu đánh, bị đánh vài lần là được rồi.

Bây giờ cô ta lại nghĩ muốn nhìn Đoàn Kim Hạo dạy cho anh ta một bài học thật ác!
Khóe miệng Đoàn Kim Hạo lộ ra nụ cười dữ tợn: “Nào, các an em, đánh cho tôi, đừng đánh chết người là được!”
“Cạch cạch cach…”

Lúc khoảng trăm người muốn ra tay, đột nhiên có một âm thanh truyền đến.

“Rầm rầm..”
Mặt đất bắt đầu rung chuyển theo nhịp, như thể thiên quân vạn mã đang lao đến.

Mọi người đều bị tiếng động lớn này dọa sợ.

Những vệ sĩ nhà họ Lý sôi nổi dừng lại động tác ra tay, đồng loạt nhìn về phía sau.

Khi vừa nhìn thấy cảnh phía sau.

Lâm Hiểu Hàm trợn tròn mắt.

Đoàn Kim Hạo trợn tròn mắt.

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt!
Bởi vì đằng sau đầy người đứng đen kịt.

Mỗi người đều mặc đồ đen.

Trên mặt mang mặt nạ, nửa là thiên sứ, nửa là ác ma..

 
Chương 1679: 1679: Chương 1677


Bọn họ đều mang một thanh đao dài sau lưng!!!
Trên người lộ ra sự hung ác sâu đâm.

Như thể tới từ địa ngục…
Cái chính là số lượng người của bọn họ quá nhiều.

Thấy khí thế này khoản chừng hơn nghìn người!!!
“Cung nghênh điện chủ Trấn Thiên Điện đến Giang An Người cầm đầu hô lên.

“Cung nghênh điện chủ Trấn Thiên Điện!!
Những người khác cũng sôi nổi hô lên.

Âm thanh này long trời lở đất.

Vô cùng chấn động!

Đám người Bắc Thiên Vương, Tây Thiên Vương bên này cũng từ từ lấy mặt nạ ra đeo lên.

Cùng là một nửa thiên sứ, một nửa ác ma.

“Rầm!!”
Trong đầu tất cả mọi nười đều như nổ tung.

Trấn Thiên Điện?
Trấn Thiên Điện đã đánh bại võ đạo Đảo Đông Ca đó sao???
Kí hiệu Trấn Thiên Điện – mặt nạ nửa là thiên thần nửa là ác quỷ.

Bọn họ chính là Trấn Thiên Điện! Trấn Thiên Điện thao túm cả thế giới mà giò lại xuất hiện ở Lạc Việt! Chuyện này…làm sao có thể xảy ra? Lại còn gặp được bọn họ! “Người nào dám xỉ nhục chủ điện, giết không that”
Hơn mấy nghìn thành viên Trấn Thiên Điện đồng loạt hô to.

Cái khí thế kinh khủng vô cùng lấn át bầu trời, một sự uy nghiêm mang sát khí bao trùm tất cả nơi này.


“Cộc cộc!”
“Cộc cộc!”
Đám hộ về họ Lý nối tiếp nhau quỳ sụp xuống đất, cơ bản là bọn họ không chống cự lại được cái khí thế đè ép quá mạnh kia.

Như có một cơn gió sắc bén thổi thấu người bọn họ làm bọ họ sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, mô hôi lạnh chảy ra liên tục.

Dưới đầu gối ai cũng ướt thành một mảng.

Toàn là mồ hôi! Ai ai cũng run rẩy sợ hãi! Kinh khủng! Quá đáng sợi Toàn bộ thành viên Trấn Thiên Điện đi tới gần! Bọ họ như ma quỷ dưới địa ngục chui lên vậy.

Khi bọn họ xuất hiện là báo trước sẽ có thảm họa hay có gì đó bị hủy diệt.

Cực kì kinh khủng! Thấy cái cảnh này, Lâm Hiểu Hàm trợn tròn hai mắt! Đoàn Kim Hạo cũng trọn mắt như thết Chuyện này…
Trấn Thiên Điện? Cái tên lạ lâm và kinh hoàng! Mới đây đã bao trùm nắm thóp cả thế giới! Biến thành một cơn ác mộng cho tất cả các nhà tổ chức lớn nước ngoài và nhiều người khác nữa.

Thế mà bọn họ muốn người đúng đầu Trấn Thiên Điện đứng ra nói xin lỗi…
Hàng đông không khác gì đang tìm đến cái chết! Cả gia tộc bọn họ cũng không cứu nổi bọn họ nữa rôi! Ai cũng không thể cứu nổi bọn họ! Cả người bọn họ đầy mô hôi lạnh chảy đầm đề! Bọn họ đã gây ra chuyện lớn! Bắc Thiên Vương chậm rãi bước từng bước tới chỗ đám người Đoàn Kim Hạo.

“Bộp!”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom