Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1620: 1620: Chương 1621


“Ai dám mắng tôi không biết xấu hổ hả? Cao Khánh Dư mỉm cười.

Bây giờ anh ta có sức mạnh và thân phận cao quý nên anh ta cũng không cần phải đóng vai một quân tử nữa.

Dù sao thì muốn nuốt chứng tập đoàn Minh Cường đã giúp anh ta như hổ mộc thêm cánh.

Cho dù người khác biết bộ mặt thật của anh ta đi nữa thì ai đám nói anh ta vô liêm sỉ chứ? Chẳng lẽ không muốn sống nữa? “Là tôi!”
Một giọng nói lạnh lẽo truyền đến.

Họ chỉ nhìn thấy hai bóng người đang đi ở lối vào của hội trường.

Đối với một trong số họ thì mọi người đều vô cùng xa lạ, chưa từng thấy nó trước đây! Nhưng một người khác…
“Anh anh anh anh…”
“Ma…
“Là ma…
Nhiều người ồ lên ngạc nhiên khi nhìn thấy gương mặt thân quen.


Những người phía sau không nhìn thấy, vẫn còn đang thắc mắc chuyện gì xảy ra.

Tại sao tất cả mọi người chạy xung quanh và la hét.

Cao Khánh Dư đưa mọi người đi qua nhìn xem.

Từ cái nhìn này, Cao Khánh Dư gần như sợ chết khiếp.

“Diệp…
Diệp Lâm Quân…
tại sao…
lại là anh…
“Anh…
anh anh anh anh…
tại sao anh lại còn sống?”
Cao Khánh Dư loạng choạng, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất.


Nhiều người ở Kinh Thành đã nhìn thấy Diệp Lâm Quân.

Mọi người muốn phát điên khi nhìn thấy Diệp Lâm Quân vẫn còn sống.

Diệp Lâm Quân chưa chết sao? Làm thế nào anh ta có thể sống? Hơn nữa cơ thể còn trở lại bình thường? Làm thế nào có thể như thế được? Một người chết đột nhiên xuất hiện ở Lạc Việt? Mọi người đều nghĩ tin tức là sự thật.

Đội quân Côn Luân cũng đặc biệt tổ chức tang lễ cho anh, thi thể của anh cũng được hỏa táng ngay tại chỗ.

Tin tức từ tất cả các nơi đều cho biết Diệp Lâm Quân đã chết.

Tuyệt đối không thể sống được.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ đến mức chân mềm nhũn, bọn họ muốn chạy nhưng đều không thể chạy được…
Nhìn thấy một người chết xuất hiện, chuyện này kinh khủng như thế nào chứ…
Diệp Lâm Quân bước về phía Cao Khánh Dư: “Ai nói tao đã chết? Không phải tao đây vẫn sống tốt sao?”
“Chát chát chát..” Diệp Lâm Quân vỗ mấy cái vào mặt anh ta.

“Tôi..

ừng ực..” Cao Khánh Dư nuốt nước bọt dữ dội, anh ta sợ hãi té ngã xuống đất.

Anh ta kinh hãi nhìn Diệp Lâm Quân..

 
Chương 1621: 1621: Chương 1622


Dù mặt hơi đau nhưng vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm trong lòng bàn tay…
Đây là Diệp Lâm Quân còn sống!
“Anh… anh thực sự vẫn còn sống sao?” Dù anh ta không tin nhưng đó là sự thật.

Cao Khánh Dư sắp nôn ra máu.

“Cái gì?”
“Diệp Lâm Quân vẫn còn sống?”
Tất cả mọi người có mặt đều náo động.

Đây sẽ là một tin tức làm bùng nổ toàn bộ Lạc Việt và thậm chí toàn thế giới.

“Anh… anh đến đây để làm gì vậy?” Cao Khánh Dư lộ ra sợ hãi lắp bắp hỏi.

“Trong lúc tao đi vắng, mày đã làm một số hành vi không biết xấu hổ, hãm hại danh dự và tài sản của vợ tao, nên hôm nay tao đến đây tất nhiên là muốn giết mày!” Sát khí khát máu lóe lên trong mắt Diệp Lâm Quân.

“Giết tôi? Anh không thể giết tôi! Còn nữa, dù Diệp Lâm Quân anh còn sống thì sao? Anh là kẻ phản bội Lạc Việt, anh đã bị trục xuất khỏi Lạc Việt rồi.


Nếu anh để Chiến thần Côn Luân Trần Hữu Đạo biết, anh có biết chuyện gì sẽ xảy ra không với anh không?”
“Anh không chỉ phải trả giá bằng mạng sống của mình mà gia đình của anh cũng sẽ bị trục xuất khỏi Lạc Việt”
Mặc dù Tây Phương và những người khác đã cải chính danh dự của Diệp Lâm Quân, nhưng chỉ những người trong giới quân sự mới biết điều đó.

Người bình thường vẫn không biết.

Diệp Lâm Quân vẫn là kẻ phản bội trong mắt mọi người.

Nói đến đây, Cao Khánh Dư đã không còn sợ hãi.

“Diệp Lâm Quân, như vậy đi tôi sẽ cho anh một cơ hội, chỉ cần anh yên lặng rời khỏi Lạc Việt thì tôi sẽ coi như chưa từng thấy anh, cũng sẽ không vạch trần anh với Chiến Thần Trần Hữu Đạo!”
Cao Khánh Dư trịch thượng nhìn Diệp Lâm Quân, và anh ta cảm thấy rằng Diệp Lâm Quân sẽ từ bỏ.

Diệp Lâm Quân cười nói: “Được rồi, đi vạch trần tôi với Trần Hữu Đạo đi! Chỉ cần nói rằng Diệp Lâm Quân tao đã trở lại Lạc Việt bất chấp lệnh cấm! Để anh ta đuổi tao ra ngoài Thái độ bình tĩnh của Diệp Lâm Quân khiến Cao Khánh Dư ngạc nhiên.

Anh không sợ sao?
“Mặc dù tôi không biết tại sao anh còn sống, cơ thể của anh cũng đã trở lại bình thường.


Nhưng một khi để cho Trần Hữu Đạo biết chuyện thì anh sẽ gặp phiền phức lớn! Dù sao thì cũng là do đích thân anh ta đã áp đặt lệnh cấm không cho anh đặt chân đến Lạc Việt một lần nữa.

Một khi đã đặt chân, là coi thường Chiến Thần Trần Hữu Đạo và coi rẻ lệnh cấm!” Cao Khánh Dư hắng giọng và hét lên.

Diệp Lâm Quân bật cười.

Chỉ là một Trần Hữu Đạo nho nhỏ thôi mà anh cần phải để trong lòng à?
Thật sự rất thú vị!
“Diệp Lâm Quân, anh chỉ là thủ hạ bại tướng của Chiến Thần Trần Hữu Đạo mà thôi: Anh ta sinh ra là đã trở thành khắc tinh của anh, anh ta có thể đánh bại anh một lần thì sẽ có thể đánh bại anh lần thứ hail”
“Một khi anh gây rắc rối ở Lạc Việt và để anh ta bắt được thì anh nghĩ rằng anh vẫn có thể sống được nữa sao?” Cao Khánh Dư cười lạnh.

Đây cũng là suy nghĩ của tất cả mọi người có mặt tại đây.

Dù sao thì nhiều người ở Kinh Thành đã chứng kiến Trần Hữu Đạo đánh bại Diệp Lâm Quân.

Trong suy nghĩ của mọi người, Trần Hữu Đạo mạnh hơn Diệp Lâm Quân rất nhiều!
Sự xuất hiện của Diệp Lâm Quân lúc này sẽ chọc giận Trần Hữu Đạo, một khi bị phát hiện, hậu quả sẽ rất tai hại.

“Cút ngay! Tôi sẽ tha cho các người một mạng!” Cao Khánh Dư lạnh lùng nói.

“Đánh!” Diệp Lâm Quân ra lệnh..

 
Chương 1622: 1622: Chương 1623


“Chát!” Bắc Thiên Vương bước tới, tát vào mặt Cao Khánh Dư một cái.

Đột nhiên, da thịt bong ra, vết máu xuất hiện.

“AI” Cao Khánh Dư kêu thảm thiết không ngừng.

“Chát!”
Bắc Thiên Vương lại tát một cái, máu thịt trên mặt Cao Khánh Dư đã be bét.

Tiếng la hét thảm thiết như mổ heo vang vọng khắp toàn trường.

“Chát!” Lại thêm một cái tát khác.

Cao Khánh Dư hoàn toàn thay đổi, đau đến mức lăn lộn trên mặt đất.

Bắc Thiên Vương lại kéo anh ta lên, từng đấm từng đấm vung ra như vũ bão.

Những hố máu xuất hiện ở trên người Cao Khánh Dư.


Cuối cùng, Cao Khánh Dư sống không bằng chết!
“Dám bắt nạt vợ con tôi? Ha ha, muốn tìm chết!” Trong mắt Diệp Lâm Quân bắn ra từng tia điện lạnh lão.

Nghe thấy giọng nói này, mọi người toát mồ hôi lạnh, thở cũng không dám.

Thật quá đáng sợ.

Không ai nghĩ rằng Diệp Lâm Quân sẽ trở lại theo cách này.

Thật mạnh mất!
Như thể trở về từ địa ngục!
Ngày thứ hai.

Lý Từ Nhiệm đã rất nghi hoặc.

Tập đoàn Minh Cường đã trở về tay của chính mình một lần nữa.

Cao Khánh Dư bị sao vậy?

Điên rồi?
Phải nỗ lực rất nhiều để cướp công ty từ tay cô, nhưng rồi bây giờ lại trả lại cho cô?
“Không bình thường! Hẳn là có người đã giúp đỡI”
Giang Bắc bên này tạm thời an toàn.

Nhưng mà trong giới thế giới ngầm đã bùng Tất cả những sát thủ nhận lệnh ám sát nhóm người Lý Từ Nhiệm đều biến mất.

Điều này khiến mọi người rất hoang mang.

Những sát thủ kia đi đâu rồi?
Họ đã cẩn thận điều tra nhiều lần.

Nhiều lần khẳng định rằng không có ai xung quanh Lý Từ Nhiệm để bảo vệ cô.

Làm thế nào những sát thủ có thể biến mất?
Ai đó đã bảo vệ họ?
Điều này là hoàn toàn không thể!
Ngay sau đó, thế giới ngầm lại ban hành một lệnh ám sát khác.

Tiền thưởng đã tăng từ 200 tỷ lên đến 2000 tỷ!
Tiền thưởng tăng gấp mười lần!
Đây là để lôi kéo một tổ chức ám sát mạnh hơn!
Chắc chắn rồi, lần này lệnh ám sát được đưa ra và lần lượt từng tổ chức giết người đệ nhất ra tay..

 
Chương 1623: 1623: Chương 1624


Người chết vì tiền, chim chết vì ăn.

Tiền đủ nhiều thì tức nhất là có thể dẫn đến nhiều tổ chức giết người ẩn giấu trong nhiều thập kỷ.

Một mặt cũng có thể thấy quyết tâm giết người thừa kế của Diệp Lâm Quân mạnh đến như thế nào!
Nhất định con của Diệp Lâm Quân phải chết!
“Lệnh ám sát lại phát ra, tra nguồn cho tôi!
Xem ai ra lệnh!” Diệp Lâm Quân, liên tục nhìn quan sát cuối cùng đã tìm thấy một cơ hội.

Lần này, quá nhiều người đã hy sinh vì anh.

Họ không thể chết một cách vô ích!
Anh muốn trả thù cho họ!
Anh phải tìm ra kẻ đã phát lệnh ám sát!
“Thật đáng tiếc, tôi hồi phục quá chậm, nếu như tôi hồi phục sớm hơn thì bọn họ sẽ không chết!”
Nhớ lại những cảnh khốn cùng, Diệp Lâm Quân nắm chặt tay.


Bắc Thiên Vương không khỏi hỏi: “Điện chủ, tôi luôn luôn có một câu hỏi..”
“Anh muốn hỏi tôi làm thế nào để khôi phục, đúng không?”
Diệp Lâm Quân nói.

“Đúng, đúng vậy, thân thể của ngài thành như vậy mà không đến một tháng đã có thể khôi phục.

Hơn nữa, tôi cảm thấy được ngài so với trước kia mạnh mẽ hơn nhiều! Hiện tại, tôi không thể nhìn thấu ngài rồi!” Bắc Thiên Vương vẻ mặt kinh ngạc.

Diệp Lâm Quân nhớ lại: “Tám năm trước, tôi bị hãm hại và bị giam cầm trong tù.

Lúc đó, chân tay tôi bị đứt lìa, là lúc bi thảm nhất.

Nhưng tôi may mắn gặp được một ân nhân trong tù, tôi muốn gọi người đó là sư phụ hơn”
“Người đó đã dạy tôi một bộ công pháp tu luyện cổ, mặc dù nó chưa hoàn thiện, nhưng công pháp tu luyện này lại phù hợp với tôi Bắc Thiên Vương khó hiểu: “Hả?”
“Bởi vì bộ phương pháp tu luyện này nhấn mạnh là không phá không lập nên nếu thân thể của tôi bình thường thì tôi không thể sử dụng nó được.”
Bắc Thiên Vương lập tức hiểu ra: “Cho nên lúc đó tứ chỉ của ngài bị gấy, vừa vặn phù hợp với bộ công pháp này?”
“Đúng vậy! Không lâu sau khi tôi vào tù, cơ thể tôi đã trở lại bình thường.


Hơn nữa tôi đã tạo được danh tiếng trong nhà tù, và đây là lý do tôi được chọn” Diệp Lâm Quân đã kể một bí mật mà không ai biết.

“Lần này, điện chủ cơ thể của ngài bị phá vỡ và tổn thương nghiêm trọng hơn, vì vậy nó càng phù hợp với công pháp tu luyện này hơn trước!”
Bắc Thiên Vương lập tức nghĩ đến nguyên nhân khôi phục lần này của Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân gật đầu: “Ừ, đúng vậy”
“Hơn nữa, lần này tôi càng hiểu sâu hơn về phương pháp luyện công này.

Thậm chí, tôi còn tự mình tạo ra tất cả những phần chưa hoàn chỉnh của công pháp tu luyện này!
“Cái gì?” Ánh mắt của Bắc Thiên Vương như sắp bay ra ngoài.

Diệp Lâm Quân chỉ mới sử dụng công pháp tu luyện chưa hoàn chỉnh mà đã trở thành Chiến Thần Côn Luân, bất khả chiến bại trên chiến trường.

Bây giờ anh đã hoàn thành toàn bộ công pháp tu luyện thì có trời mới biết anh đã mạnh như thế nào.

Vừa nhìn liền biết thiên phú của Diệp Lâm Quân đã tốt đến mức nào!
Anh thậm chí còn hoàn thành công pháp tu luyện cổ…
Không phải ai đã cắt bỏ chân tay đều có thể tu luyện công pháp này.

Chỉ những người có thiên phú kinh người và những người đã chịu hết mọi nỗi khổ đau mới có thể làm được!
Bắc Thiên Vương thay đổi sắc mặt nói: “Điện chủ, tôi thật sự rất tò mò sư phụ của ngài… có thực lực như thế nào lại có công pháp kinh thiên động địa như vậy?”.

 
Chương 1624: 1624: Chương 1625


“Người đó là một tồn tại cực kỳ bí ẩn.

Rõ ràng là nhà tù đó không thể giam giữ nổi, nhưng người đó vẫn muốn chờ ở đó suốt đời.”
Diệp Lâm Quân cười nói: “Người đó còn không cho phép tôi gọi là sư phụ, huống chỉ là tiết lộ cho người ngoài biết chuyện tôi đã gặp người đói”
“A? Tại sao? Nhà tù đó còn có thể giam giữ một cao nhân như vậy?” Bắc Thiên Vương vẻ mặt khó hiểu.

“Tôi không biết, không chỉ có như vậy, ngay cả trong tù, người đó cũng giả bộ không biết tôi.

Không cho tôi tới gần, nói không chừng người đó là tội nhân, tiếp xúc với người đó sẽ mang tai họa!” Diệp Lâm Quân nói.

Điều này khiến Bắc Thiên Vương càng thêm khó hiểu.

“Tại sao nghe rồi lại có vẻ rất mơ hồ nhỉ?”
Diệp Lâm Quân lắc đầu: “Lúc đầu, tôi cũng cảm thấy rất bí ẩn, nếu có tiếp xúc với người đó thì sẽ gây ra rắc rối lớn cho mình.

Nhưng mà sau khi tiếp xúc tôi mới biết chuyện liên quan đến thân phận của người đó, dường như tộc của người đó bị liệt vào điều cấm.


Ai sinh ra cũng mang thân phận tội lỗi, những người tiếp xúc với họ cũng sẽ bị trừng phạt.”
“Hả? Còn gì nữa không?” Bắc Thiên Vương hô lên.

Bọn họ cũng được coi là người có kiến thức rộng rãi.

Ví dụ, các thành viên của Trấn Thiên Điện tương đương với việc không tôn tại trên thế giới này.

Anh ta vẫn ngạc nhiên khi biết chuyện vê ân sư của Diệp Lâm Quân.

Một gia tộc được liệt vào danh sách cấm? Sinh ra đã là người mang tội?”
Tiếp xúc với họ cũng sẽ bị trừng phạt? Dòng họ này đã phải phạm phải sai lầm lớn đến như thể nào mới bị trừng phạt đến mức như vậy chứ! “Tôi chưa nói với ai bí mật này khi ở trong tù.

Bây giờ nghĩ lại, sư phụ của tôi đã cứu tôi hai lân”
Diệp Lâm Quân thở dài.

Thể giới vẫn rất đẹp.


Có nhiều người xấu, nhưng càng nhiều người tốt hơn.

Có rất nhiều người tốt với anh.

Có một số người là những người xa lạ.

Vì những người này, anh phải sống sót và báo đáp họ đến cùng.

“Sau đó, ngài sẽ không gặp người đó nữa sao? Bắc Thiên Vương hỏi.

“Lúc đó tôi được chọn, người đó căn dặn tôi là từ đó vê sau ân đoạn nghĩa tuyệt, hai người coi như không quen biết nhau”
Diệp Lâm Quân tỏ vẻ bất lực: “Vì vậy, tôi chỉ có thể gọi hai từ sư phự’ trong lòng thôi!
“Hiện tại ngài mạnh bao nhiêu?”
Bắc Thiên Vương hỏi.

“Đối với thế chất hiện tại của tôi thì độc dược của Huyết Vương Điện hẳn là không ảnh hưởng gì đến tôi”
“HíH”
Bắc Thiên Vương hít một hơi.

Chất độc của Huyết Vương Điện đã mất hàng chục năm và vô số tài nguyên và nhân lực để chế tạo.

Vậy mà bây giò nó lại không thế tạo thành mối đe dọa đối với Diệp Lâm Quân….

 
Chương 1625: 1625: Chương 1626


Vậy Diệp Lâm Quân bây giò mạnh đến mức nào? Sợ rằng Trần Hữu Đạo thậm chí không thể giơ một ngón tay trước mặt anh nữa chứ đừng nói đến việc đánh bại anh tai Thật nực cười khi Trân Hữu Đạo luôn cảm thấy mình mạnh mẽ, lại muốn đấu với Diệp Lâm Quân.

Ngày xưa anh đã mạnh hơn Trân Hữu Đạo mấy lần, bây giò anh lại càng mạnh hơn.

Anh ta vẫn có một cơ hội sao? Lúc này Trần Hữu Đạo cũng không nhàn rỗi.

Sự chú ý của anh ta đã đổ đồn về Trấn Thiên Điện.

Mặc dù Vệ binh Viêm Long nói rằng anh ta không được phép động đến Trấn Thiên Điện.

Nhưng Trân Hữu Đạo không khỏi tò mò.

Anh ta là một người ham mê võ thuật đến mất trí, anh ta cũng là một kẻ điên cuồng chiến đấu hết mình.

Nơi có những cao thủ hàng đầu là có thể thu hút anh ta.


Đặc biệt là khi nghe nói có một vị Bắc Thiên Vương cai quản võ thuật ở Trấn Thiên Điện là người bất khả chiến bại.

Trần Hữu Đạo luôn muốn chiến đấu với anh ta.

“Tôi muốn đánh bại anh ta và sau đó để anh †a dưới sự chỉ huy của tôi”
Lúc này Thất Sát đi tới báo tin: “Chiến Thần, bên ngoài có một người trung niên gọi điện thoại đến gặp ngài!”
“Được rồi, ra ngoài xem một chút!” Trần Hữu Đạo nhanh chóng đi ra ngoài.

Bên ngoài, có một người đàn ông trung niên mặc quần áo màu trắng.

Ông ta có khuôn mặt tuấn tú và khí chất thanh tao, có cảm giác tách biệt khỏi thế giới.

“Sư phụ!”
Nhìn thấy ông ta, Trân Hữu Đạo lập tức kinh hãi.


Người đàn ông trung niên vỗ vỗ vào vai Trần Hữu Đạo: “Làm tốt lắm, vậy mà có thể ngồi trên ghế Chiến Thần!”
“Hữu Đạo không làm mất mặt sư phụ!” Trần Hữu Đạo khom người xuống và nói.

Sư phụ của Trần Hữu Đạo gật đầu: “Ừ, tốt lắm.

Diệp Lâm Quân có xuất thân kém cỏi, làm sao có thể so sánh với người có xuất thân danh môn như con? Nếu con thua thì sẽ làm danh môn chúng ta rất mất mặt!”
“Người đời nói người nghèo sinh ra quý tử, danh môn sinh ra con trai vô dụng nhưng điều sư phụ muốn chứng minh là ở thời đại này, người nghèo không thể sinh ra quý tử! Người không có xuất thân chính thống thì không thể bằng người có xuất thân danh môn được”
Giọng điệu của sư phụ Trần Hữu Đạo đầy sục sôi, dường như đang chứng minh một sự thật cho thế giới.

“Cho nên khi biết được địa vị của Chiến Thần Côn Luân đã bị người không có xuất thân chính thống cướp đi thì sư phụ đã vô cùng tức giận! Sư phụ đã yêu cầu con thách đấu nhiều lần! Lần này rốt cuộc có cơ hội!”
Trần Hữu Đạo cười và nói: “Đúng vậy, mọi người đều nghĩ rằng Diệp Lâm Quân sinh ra trong đệ nhất thế gia của Lạc Việt.

Nhưng mà họ lại không biết đệ nhất thế gia ở Lạc Việt không là gì đối với thân phận và xuất thân của conI”
Người đàn ông trung niên mỉm cười vui vẻ.

Điều quan trọng nhất là ông ta họ Phó.

Đúng vậy! Sư phụ của Trần Hữu Đạo là ông Phó mà Diệp Lâm Quân đang tìm kiếm.

Tên thật Phó Thần Minh! Mặc dù là một người trong giang hô nhưng ông ta đã lên hàng loạt âm mưu để giết Diệp Lâm Quân..

 
Chương 1626: 1626: Chương 1627


Bao gồm cả việc hợp tác với Đỗ Thiên Nhất sử dụng Huyết Vương Điện để thu hút Diệp Lâm Quân đi, rồi dùng thuốc độc để đối phó với Diệp Lâm Quân…
Cho đến thời điểm hiện tại, hai lệnh ám sát đã được ban ra để giết chết Đoàn Lê Quân đều do ông ta ban ra.

Tất cả mọi thứ đều là đo ông ta điều khiển từ phía sau.

Hôm đó Diệp Thần đã đấu với Diệp Lâm Quân, và nhà họ Diệp liên tục gian lân để không cho Diệp Thần thua.

Họ không biết rằng so với Phó Thần Minh thì ông ta chẳng khác nào là sư phụ của họ.

Để cho Trần Hữu Đạo chiến thắng, Phó Thần Minh đã thực sự làm hết sức mình, cuối cùng còn bốn người giúp đỡ anh ta trong bí mật.

Diệp Lâm Quân bị “đánh bại”
vì sự gian lận của họ.

Mục tiêu của Phó Thần Minh rất đơn giản, Diệp Lâm Quân không đủ tiêu chuẩn để ngồi vào vị trí này, và vị trí này chỉ có đệ tử của ông ta mới có tư cách để ngôi.

Danh hiệu Chiến Thần Côn Luân của Diệp Lâm Quân đang cản đường Trân Hữu Đạo.


Từ khi còn nhỏ họ đã lót đường cho Trân Hữu Đạo.

Vị trí “Chiến Thân Côn Luân”
này vốn thuộc vê Trân Hữu Đạo, vậy mà Diệp Lâm Quân đã cướp đi.

Đây là những gì họ không muốn thấy nhất.

Bởi nơi sinh ra của Trân Hữu Đạo luôn được giấu kín ở phía sau chứ đừng nói đến những người bình thường, thậm chí là những người thuộc tâng lớp thượng lưu.

Đó chính là môn phiệt trong truyên thuyết.

Trăm năm hào môn, ngàn năm thể gia.

Nhưng mà môn phiệt càng có lịch sử lâu đời thì càng khổng lồ.

Nó không chỉ đơn thuần là một dòng gia tộc hoặc giáo phái.


Nó bao gôm nhiều thị tộc và giáo phái cổ xưa.

Các gia tộc môn phiệt thường tôn tại từ hai đến ba nghìn năm và chúng thực sự ổn định theo thời gian.

Mạnh đến không thể tưởng tượng nổi! Ví dụ, rất khó để tìm được một cao thủ cấp thần, trong 18 nước thì chỉ có khoảng 100 người.

Các cao thủ ở cấp tông sư thậm chí còn khó tìm hơn, giống như Thân Chết, chỉ cân dùng một tay là có thể đánh nổ tất cả cấp thần.

Tuy nhiên, ở trong các môn phiệt thì cao thủ cấp thân có ở khắp nơi, cao thủ tông sư thì mây trên trỜi.

Đây chính là chênh lệch! Nếu cứ đơn giản so sánh về sức mạnh, thì các gia tộc ẩn thân của Lạc Việt mạnh hơn bất kỳ nước ngoài ngoài nào.

Phó Thần Minh có giới riêng của mình và có các quy tắc riêng của họ.

Bọn họ cao cao tại thượng, giống như các vị thần.

Những người trong thế giới này đều là những người bò trên mặt đất.

Giới sinh hoạt của những người bình thường sống là có cấp bậc thấp nhất trên thế giới.

Những người như Phó Thần Minh vô cùng khinh thường những người bình thường..

 
Chương 1627: 1627: Chương 1628


Cương 1628:
Người tệ nhất trong số gia tộc môn phiệt khi đặt chân đến thế giới bên ngoài này là một sự tồn tại chí cao vô thượng.

Trần Hữu Đạo là người duy nhất đặt chân đến thế giới bên ngoài tầm thường này.

Khi đến đây, anh ta đại diện cho người lính mới đã mãn cấp.

Theo thuật ngữ của người bình thường thì có thể hiểu là sinh viên đại học đến trường tiểu học để học lại, chính là ăn ngược lại.

Không chỉ sức mạnh, mà còn có huy Chương danh dự ở các khía cạnh khác nhau.

Lý do họ để Trần Hữu Đạo ra khỏi núi là để cho thiên hạ biết các gia tộc ẩn thế khủng khiếp như thế nào!
Nó hoàn toàn nằm trên những người người thuộc thế giới tầm thường này.

Trần Hữu Đạo, người bắt đầu từ con số không, quả thực rất đáng sợ, anh ta nhanh chóng xây dựng quân đội Tu La và có ba người đệ tử khủng bố.

Vốn dĩ anh ta là người có triển vọng nhất được mệnh danh là Chiến Thần Côn Luân, nhưng mà Diệp Lâm Quân đã xuất hiện và ngăn trở Trần Hữu Đạo.


Vì vậy, Phó Thần Minh và nơi sinh ra Trần Hữu Đạo kiên quyết không đồng ý.

Trần Hữu Đạo là con cháu của danh môn thì làm sao có thể thua một người có xuất thân không chính thống như vậy?
Vì lẽ đó họ luôn tìm kiếm cơ hội.

Nhưng Diệp Lâm Quân đã bất khả chiến bại trong những năm gần đây.

Cuối cùng, sau khi Diệp Lâm Quân cởi giáp về nhà thì ông ta đã tìm thấy cơ hội.

Diệp Thần lúc trước không thể bị đánh bại.

Họ càng không thể bị đánh bại!
Đây là vấn đề của thể diện!
Nếu bị đánh bại, họ sẽ rất mất mặt.

Vì vậy, họ phải làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo rằng Trần Hữu Đạo không thể bị đánh bại để có thể giành lấy vị trí Chiến Thần Côn Luân!

Sau những nỗ lực không ngừng, họ đã làm được.

Ông ta cũng đã giết Diệp Lâm Quân, và bây giờ anh ta muốn giết luôn cả Đoàn Lê Quân để ngăn chặn hậu hoạn về sau.

Điều đáng thương chính là Trần Hữu Đạo vẫn cho rằng mình đã đường đường chính chính hạ gục Diệp Lâm Quân.

Làm thế nào anh ta có thể hiểu rằng tất cả những điều này là do sư phụ của mình sắp xếp…
Cuối cùng thì hãy gạt tất cả những yếu tố gian lận khiến Diệp Lâm Quân thua trận sang một bên thì chuyện Trần Hữu Đạo đã đánh bại Diệp Lâm Quân, chỉ 30% trong số đó là của anh ta.

“Sư phụ, tại sao sư phụ lại xuống núi?” Trần Hữu Đạo tỏ vẻ khó hiểu.

Bởi vì trong môn phiệt đã giữ thứ lâu đời và quan trọng nhất chẳng hạn như võ thuật, y thuật…
€ó quá ít thứ thu hút họ trong thế giới bên ngoài này.

Anh ta không thể nghĩ ra tại sao ông ta lại xuất hiện.

Kể từ khi được sinh ra đến năm mười lăm tuổi, anh ta chưa bao giờ gặp lại sư phụ của mình.

Thực ra, Phó Thần Minh đã ra khỏi núi từ lâu và đang tính kế Diệp Lâm Quân.

“Sư phụ chỉ đến để xem con một chút thôi!.

 
Chương 1628: 1628: Chương 1629


Người Chiến Thần Côn Luân duy nhất, oai phong nhất trong lịch sử Lạc Việt!” Phó Thần Minh nặng nề võ vai Trần Hữu Đạo.

Trần Hữu Đạo thở dài: “Đáng tiếc, Diệp Lâm Quân là người đầu tiên.”
“Không, anh ta đã chết.

Con là người duy nhất!”
“Sư phụ, con không gạt người, mặc dù con đã đánh bại Diệp Lâm Quân, nhưng nhiều người vẫn không chịu thừa nhận con, ngược lại họ còn ngưỡng mộ Diệp Lâm Quân!” Trần Hữu Đạo tỏ ý nghỉ ngờ.

Nhiều người nói rằng anh ta có lợi thế, còn Diệp Lâm Quân thì luôn luôn chinh chiến ở bên ngoài.

.

truyện ngôn tình
Bất cứ khi nào nghe thấy những lời nhận xét như vậy, Trần Hữu Đạo đều khó chịu.

Phó Thần Minh hừ lạnh: “Hừ, một lũ ngu dốt!
Đây là thời đại cá lớn nuốt cá bé! Chiến thắng và vinh quang chỉ thuộc về kẻ mạnh, kẻ thất bại chẳng đáng là gì!”
“Nếu họ không chấp nhận con thì con hãy chinh phục mọi thứ bằng vũ lực!” Khắp người Phó Thần Minh đều là sát khí âm u.


Trần Hữu Đạo thở dài: “Nếu Diệp Lâm Quân còn sống thì tốt rồi, con có thể đánh bại anh ta lần nữa, vậy là có thể chặn miệng của mọi người!”
“Không thể nào, Diệp Lâm Quân sẽ không sống” Phó Thần Minh và Đỗ Thiên Nhất đã liên tục xác nhận cái chết của Diệp Lâm Quân.

“Thật đáng tiếc, nếu không con có thể đánh anh ta lần thứ hai!” Trân Hữu Đạo cực kỳ tự tin vào sức mạnh của bản thân.

Điều anh ta quan tâm là cái nhìn của người khác.

Sau khi thăm Trần Hữu Đạo thì Phó Thần Minh cũng rời đi, sau đó ông ta muốn xác nhận rằng Lê Quân đã chết hay chưa.

Diệp Lâm Quân và những người khác đã theo dõi các tổ chức sát thủ sát sao, lúc này có tin tức từ Tây Thiên Vương.

Cô ấy nhận được lệnh ám sát dưới danh nghĩa của một tổ chức sát thủ, và cô ấy đã tìm được nguồn tin.

Người ra lệnh ám sát này là Long Thanh Tình!
Vì quá đau đớn khi mất con trai, Long Thanh Tình muốn giết cả gia đình Diệp Lâm Quân.

Đúng lúc ông Phó đã lợi dụng điểm này của bà ta.


Trên thực tế, chính ông Phó là người đứng sau chỉ huy, nhưng ông ta vô cùng cẩn trọng, tất cả mọi việc đều qua tay người khác.

Diệp Lâm Quân cũng hiểu rằng Long Thanh Tình chỉ đang phát tiết, đằng sau vẫn có người.

Anh muốn dùng Long Thanh Tình để tìm người đứng saul Sau khi đối phó với hàng loạt sát thủ đang tiếp cận Đoàn Lê Quân, Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương lại trở về Kinh Thành một lần nữa.

Long Thanh Tình không phải ở nhà tổ của nhà họ Diệp mà ở trong một trang viên sang trọng khác.

Trong phòng, bà ta đi đi lại lại.

Dáng vẻ vô cùng gấp gáp.

Dù sao thì lệnh ám sát đầu tiên đã thất bại, tất cả các sát thủ đã phái đi đều biến mất.

Lần này mặc dù sát thủ được phái đến còn đáng sợ hơn.

Nhưng bà ta lại có một cảm giác bất an mờ nhạt.

“Lần này nhất định phải thành công, Diệp Thần, mẹ nhất định phải trả thù cho con! Không chỉ diệt trừ Diệp Lâm Quân mà cả gia đình nó cũng phải chôn cùng!” Long Thanh Tình khẩn cầu.

“Đừng lo lắng, mấy tổ chức ám sát được phái tới lần này rất đáng sợ.

Bất kể là ai đang canh giữ, bọn họ đều phải vào đường chết!” Một giọng nói vang lên, không biết lúc nào, Phó Thần Minh đã đến nhà bà ta..

 
Chương 1629: 1629: Chương 1630


Long Thanh Tình thở phào nhẹ nhõm, bà ta hỏi: “Ông Phó, lúc trước đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao những sát thủ lại biến mất?”
Phó Thần Minh không quan tâm đến vấn đề này lắm.

Long Thanh Tình đột nhiên hỏi làm ông ta không biết trả lời như thế nào.

“Có lẽ là có vài cao thủ bên cạnh Lý Từ Nhiệm! Yên tâm đi tổ chức sát thủ nhận việc lần này chính là tổ chức mấy chục năm không xuất hiện!”
Phó Thần Minh trông có vẻ tự tin.

Dù sao thì những người đảm nhận nhiệm vụ này đều chưa từng nghe đến các tổ chức ám sát.

Một khi ra tay là hoàn toàn bất khả chiến bại.

Long Thanh Tình tò mò hỏi: “Ông Phó, ông đến từ nơi chí cao vô thượng moon phiệt Bắc an thì tại sao ông lại có hứng thú với một Diệp Lâm Quân nho nhỏ như vậy?”
Bên trên thế gia chính là môn phiệt! Theo hiểu biết của Long Thanh Tình thì Lạc Việt có tổng cộng bốn nhà môn phiệt! Môn phiệt Bắc Lương.


Môn phiệt Nam Hàn.

Môn phiệt Đông Thiên.

Môn phiệt Tây Đường.

Phó Thần Minh trước mặt bà ta là người đến từ môn phiệt Bắc An.

Môn phiệt là một thế lực mạnh mẽ kết hợp giữa thế gia và tông phái.

Nắm trong tay những thứ cổ xưa của Lạc Việt…
Đơn giản nhất chính là các kỹ năng võ thuật và y học.

Không nói đến người bình thường, ngay cả đối với nhà họ Diệp đệ nhất thế gia cũng bị bọn họ nghiền ép đê như trở bàn tay.

Vì vậy, ngay cả một nhân vật chính phái như ông cụ Lâm cũng chỉ có thể bó tay mà cắt đứt với Lý Từ Nhiệm.


Họ thực sự không dám đắc tội với các thế lực môn phiệt.

Phó Thần Minh cười nói: “Bởi vì Diệp Lâm Quân đã phá võ một số quy tắc!
“Ông Phó, Chiến Thần Trần Hữu Đạo có quan hệ với ông đúng không?”
Long Thanh Tình rất thông minh nên bà ta đã hỏi chuyện của Trần Hữu Đạo trước khi Phó Thần Minh gặp bà ta.

Phó Thần Minh thẳng thắn thừa nhận: “Đúng vậy, cậu ấy là học trò của tôi!”
“Nhưng cậu ấy không phải là thiếu gia hàng đầu trong môn phiệt Bắc An, cậu ta chỉ có thể coi là bậc trung lưu”
Phó Thần Minh nói thêm.

“HíH”
Long Thanh Tình hít một hơi.

Môn phiệt Bắc An khủng bố đến mức nào chứ? Trần Võ Đạo như vậy mà chỉ là bậc trung lưu thôi mà đã có thể giành được vị trí Chiến Thân? Những thế lực lánh đời này quá đáng sợ đúng không?
Quả nhiên là những người hoặc thế lực đáng sợ và mạnh mẽ nhất đều ẩn ở nơi sâu nhất…
Hoặc có thể nói rằng cấp độ không đủ cho nên không thể tiếp xúc đến.

Bà ta cho rằng con trai Diệp Thần của mình là người trẻ tuổi ưu tú nhất trên thế giới..

 
Chương 1630: 1630: Chương 1631


Bây giờ nhìn lại thì chỉ là ch ngồi đáy giếng.

Đối với các thế gia, hoàng tộc và vương tộc, để đo lường độ mạnh yếu của họ thì dựa trên các yếu tố như quyền lực hoặc sự giàu có và địa vị xã hội..

Nhưng trong phạm trù của những người thuộc môn phiệt lánh đời thì thước đo độ mạnh yếu của họ lại dựa vào võ thuật.

Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé!
Chỉ cần có võ thuật cao cường, có địa vị xã hội, cùng với sự giàu có và quyền lực, thì sẽ có mọi thứ mọi người cần.

Hay là nói theo cách này, nếu võ thuật đủ mạnh thì mọi người sẽ không cần màng đến những chuyện thế gian này.

Mượn Trần Hữu Đạo làm ví dụ, anh ta hoàn toàn không có chút kinh doanh nào cả, cũng không có chút bối cảnh nào.

Anh ta chỉ dựa vào một đôi nắm đấm sắt thì đã bất ngờ chiếm được vị trí Chiến Thần Tu La.

Đây là định nghĩa của võ thuật!
Ở trước mặt vũ lực thì mọi thứ đều phải đầu hàng.


Vì vậy, ở những môn phiệt cường đại này, mọi người đều chủ trương chuộng võ thuật, tu thân từ nhỏ chính là luyện võ, cố gắng trở nên cường tráng.

Vì lẽ đó nên mới có chuyện trong môn phiệt thì cao thủ cấp thần thấy khắp nơi, cấp tông sư thì như mây trên bầu trời.

Họ sống trong giới của riêng mình và không ngại lạc lõng với xã hội hiện đại.

Chỉ có siêu sức mạnh và xuất hiện trong xã hội hiện đại mới là vua.

Sự xuất hiện của Trần Hữu Đạo đã chứng minh điều này.

“Người bình thường giống như con kiến ở trong mắt tôi!” Phó Thần Minh chế nhạo.

Long Thanh Tình không dám phản bác.

“Am”
Đúng lúc này, cánh cửa trang viên bị nổ tung.


“Long Thanh Tình lăn ra đây!”
Một tiếng hét lạnh lùng truyền đến.

Hàng trăm vệ sĩ bảo vệ trong trang viên lập tức lao ra ngoài.

“Râm rầm rầm..”
Kèm theo đó là những tràng âm thanh răng rắc, từng người một bay ra.

Hai bóng người đi phòng khách của trang viên, hai bên đầy người nằm la liệt.

Các vệ sĩ cấp cao của nhà họ Diệp hoàn toàn không thể ngăn cản được.

Trong phòng khách.

Sắc mặt Long Thanh Tình thay đổi rõ rệt.

Ngay cả Phó Thân Minh và vài người phía sau ông ta cũng thay đổi sắc mặt.

Ai? Ai dám gây rắc rối ở đây? Một lúc sau, trong phòng khách xuất hiện hai bóng người.

“Hả? Sao mày…mày…
“Diệp…Hạo Quân…sao mày vẫn còn sông chứ?”.

 
Chương 1631: 1631: Chương 1632


Sự xuất hiện đột ngột của Diệp Lâm Quân khiến Long Thanh Tình và Phó Thần Minh hoảng SƠ.

Dù sao thì một người đã chết đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người thì chắc chắn không hù được người ta mới là chuyện lại Long Thanh Tình sợ tới mức hai mắt sắp bay ra ngoài.

“Tôi chết thật oan ức nên tôi tới đây báo thù!”
Diệp Lâm Quân cười lớn.

“Đừng…tao không giết mày…không phải tao, là bọn họ…”
Long Thanh Tình gần như sụp đổ.

Bà ta không thể tin răng Diệp Lâm Quân còn sống.

Ngay cả Phó Thần Minh, người xuất thân từ tông giáo cũng sững sờ gần một phút trước khi thở hổn hển và hỏi một cách khó tin: “Anh…anh chưa chết?”
Diệp Lâm Quân giễu cọt nhìn ông ta: “Ông Phó?”

“Anh vậy mà biết tôi? Không tốt…trúng kế rồi…Ông Phúc là người thông minh, ông ta liên tưởng lại tất cả mọi thứ, ngay lập tức đã phản lại.

“Làm sao có khả năng? Ban đầu rõ ràng là anh không thể động đậy.

Tất cả mọi người hộ tống anh đều đã chết hết, anh làm sao có thể sống? Nếu như hồi phục rồi thì lúc đó nên động thủ…”
Phó Thân Minh ngạc nhiên.

Khi nói đến vấn đề này, đó là nỗi đau của Diệp Lâm Quân.

Biết bao anh em đã chất vì anh…
Anh hận! Nếu anh có thể nhấc lên chiến đao sớm hơn thì tốt biết bao? Mọi người sẽ không chết…
Thật không may, sự hồi phục của anh phải mất rất nhiều thời gian! Phó Thần Minh liếc nhìn Bắc Thiên Vương bên cạnh nói: “Không phải, có người đã cứu anh!
Do đó anh đã tạo ra một loạt bằng chứng giả về cái chết của mình và ngay cả thuộc hạ cũ của anh cũng bị lừa!”
“Nhưng anh đã khôi phục như thế nào?
Không thể nào!”

Phó Thần Minh đã cử người đến kiểm tra cơ thể của Diệp Lâm Quân nhiều lần rồi, việc phục hồi là điều không thể.

Cả đời này anh ta chỉ có thể nằm trên giường.

Đùng nó là Diệp Lâm Quân, trong trường hợp này, ngay cả những người cao thủ nghiên cứu y thuật cổ xưa của môn phiệt Bắc An cũng không thể làm gì được.

Anh đã hồi phục như thế nào?
Không chết thì cũng thôi đi nhưng mà trong một thời gian ngắn mà anh ta đã được khôi phục lại như vậy.

Có vô số sách cổ trong kho sách của môn phiệt Bắc An, mà ông ta cũng đã đọc rất nhiều thì cũng chưa bao giờ nghe nói về một tình huống như vậy.

Ông ta biết rõ về y học hiện đại, nó cũng bó tay hết cách với tình hình của Diệp Lâm Quân.

Làm sao anh làm được điều đó?
Diệp Lâm Quân mặc kệ Phó Thần Minh, nhưng ánh mắt lại rơi vào bốn người phía sau ông ta.

“Lúc đầu nhà họ Diệp tôi và Trần Hữu Đạo đánh nhau đến thời khắc mấu chốt là do các người ra tay giúp đỡ anh ta đúng không?
Diệp Lâm Quân hỏi..

 
Chương 1632: 1632: Chương 1633


“AI” Bốn người đều sửng sốt, vô thức cúi đầu.

Thật vậy, bốn người họ đã bí mật hỗ trợ Trần Hữu Đạo gian lận để đánh bại chiến thần Diệp Lâm Quân.

Dù sao thì bọn họ là đệ tử của môn phiệt Bắc An nên khi Diệp Lâm Quân vạch trần bọn họ ngay tại chỗ khiến họ có chút mất mặt.

Bọn họ kiêu ngạo từ trong xương.

“Quả nhiên là các người!” Diệp Lâm Quân cười lạnh.

“Nói hươu nói vượn! Đệ tử Trần Hữu Đạo của tôi là đường đường chính chính đánh bại anh, chuyện đó đã được hàng ngàn người đã tận mắt chứng kiến, làm sao có người bí mật giúp đỡ?
Nực cười!”
“Đồ đệ của môn phiệt Bắc An cao quý như chúng tôi sẽ làm những thủ đoạn thấp hèn này sao?” Lúc này, Phó Thần Minh làm sao có thể thừa nhận chuyện này?
Phó Thần Minh chế nhạo Diệp Lâm Quân: “Diệp Lâm Quân thật sự không nhìn ra được rằng z anh vẫn còn một mặt như vậy “Anh muốn tìm một cái cớ cho sự thất bại của mình?”
Diệp Lâm Quân cười không nói gì.


Không thừa nhận nó? Da mặt thật dày! Phó Thần Minh nói tiếp: “Anh không phải là còn muốn nói lúc đầu anh đã bị trúng độc, lại liên tục chiến đấu với Huyết Vương Điện và các cao thủ của nhà họ Diệp.

Sau đó vì chúng tôi gian lận nên đệ tử của tôi may mắn thắng được anh đi?”
Phó Thần Minh ném tất cả các câu hỏi cho Diệp Lâm Quân.

Phản công! Ngược lại thì nó thất sự trở thành cái cớ cho sự thất bại của Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân cười nói: “Đúng vậy, những gì ông nói đều đúng hết.

Còn một điểm nữa, thực ra lúc đó tôi đã cố tình thua Trần Hữu Đạo để muốn xem ai đang đối phó với tôi!”
“Ha ha ha…
Phó Thần Minh lập tức bật cười.

“Cố ý thua đồ đệ của tôi? Thật là nực cười! Người thua chắc chắn sẽ chỉ biết viện có! Anh sẽ không z bao giờ có thể so sánh với đồ đệ của tôi Phó Thần Minh chế nhạo.


Lúc đầu thực lực của Diệp Lâm Quân còn mạnh hơn Trần Hữu Đạo rất nhiêu, nếu không thì ông ta cũng sẽ không gian lận.

Nhưng Diệp Lâm Quân lại nói rằng cuối cùng là do đã cố tình thua, đây là một sự sỉ nhục đối với Phó Thần Minh! Ông ta đã bỏ một cái giá quá lớn, tính toán rồi gian lận nhưng mà cuối cùng, Diệp Lâm Quân cho biết anh đã cố tình thua cuộc.

Ông ta có thể chịu được không? “Đừng nói gì nữa, không có sự công bằng tuyệt đối trên thế giới này, đặc biệt là anh hay là người đứng đầu các chiến sĩ của Lạc Việt, anh phải thích ứng với mọi tình huống và hoàn cảnh bất ngờ có thể xảy ra.

Nếu anh thua thì chính là anh thua, anh đừng có tìm lý do để bào chữa cho mình nữa!”
Phó Thần Minh tức giận nói.

Phó Thần Minh đã đảo ngược đúng sai, thậm chí Long Thanh Tình còn tin rằng Diệp Lâm Quân đã ngụy biện cho sự thất bại của anh.

“Loại quý tộc thượng đẳng như các người vậy mà không biết xấu hổ?”
Diệp Lâm Quân hỏi.

Từng người một luôn miệng tự cho mình là bề trên, chảy trong mình dòng máu thiêng liêng và cao quý.

Nhưng mà bây giò những gì họ làm đều là những thứ bẩn thiu và vô liêm sỉ nhất thiên hạ.

“Làm càn! Dám…
xúc phạm sư phụ của tôi như thể này!”.

 
Chương 1633: 1633: Chương 1634


“Muốn chết sao?”
Bốn người phía sau Phó Thân Minh lập tức măng mỏ, đằng đẳng sát khí nhìn Diệp Lâm Quân.

Bọn họ có thân phận hiển hách.

Đặc biệt là sư phụ của bọn chúng có uy nghiêm tối cao.

Tuyệt đối không cho phép người thường khiêu khích!
“Anh biết chúng tôi là ai sao? Chúng tôi là người người của môn phiệt Bắc An! Cai trị thế giới bên trên.”
“Sư đệ Trần Hữu Đạo của tôi chỉ có thể coi là tầng trung trong môn phiệt ở Bắc An, anh có biết sự khủng bố của chúng tôi không?”
Một số người ngay lập tức lộ ra thân phận của mình.

Môn phiệt Bắc An đúng là vô cùng kinh người.


Nhưng những người giống như Trần Hữu Đạo thì Diệp Lâm Quân có thể bóp chết bằng một ngón tay.

Liệu anh có để họ vào mắt không?
Thật là nực cười!
“Môn phiệt Bắc An? Nếu chọc tới ông đây thì ông đây cũng sẽ hủy diệt nó!” Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.

Ngay cả Long Thanh Tình cũng không nghe nổi nữa.

Diệp Lâm Quân này có điên quá không?
Ngay cả môn phiệt Bắc An mà cũng không thèm để vào mắt?”
Anh có biết có bao nhiêu cao thủ cấp thần trong môn phiệt Bắc An không?
Toàn bộ môn phiệt Bắc An có 100 hay 200, hay là mấy trăm?

Các cao thủ của tông sư thậm chí còn hơn thết Có thể có hơn hàng chục người…
Một mình Thần Chết có cấp bậc tông sư là có thể tùy tiện quét sạch đám cao thủ của Diệp Lâm Quân rồi!
Môn phiệt Bắc An lại có thể xuất ra hàng chục người cao thủ có cấp bậc tông sư cùng một lúc!
Đó sẽ là điều không thể tưởng tượng được!
Xuất hiện trên chiến trường và thống trị tuyệt đối mọi thứ.

Không ai có thể địch lại!
Tại sao một Diệp Lâm Quân nho nhỏ này lại dám xem thường môn phiệt Bắc An như vậy?
“Diệp Lâm Quân đừng nói những lời hoang đường đó nữa! Tôi không quan tâm anh hồi phục tốt như thế nào, nhưng đây không phải là lý do để anh khinh thường môn phiệt Bắc An!” Phó Thần Minh điên cuồng quát lên.

Diệp Lâm Quân giễu cợt nhìn ông ta chằm chằm: “Ông là sư phụ của Trần Hữu Đạo đúng không?”
“Đúng vậy!”
“Vậy ông hẳn là mạnh hơn anh ta nhiều nhỉ?”
“Chắc chắn rồi!”
“Hừ, nếu ông nói tôi không phải đối thủ của Trần Võ Đạo, vậy tôi sẽ đánh bại sư phụ của anh tai”
Đồ đệ Trần Hữu Đạo, Diệp Lâm Quân đã không còn hứng thú..

 
Chương 1634: 1634: Chương 1635


Vậy thì cứ đánh bại sư phụ của anh ta đi! “Ha ha ha…”
Tất cả mọi người đều cười vui vẻ.

Diệp Lâm Quân này bị điên rôi phải không? Thực lực của anh nhiều lắm là chỉ mạnh hơn Trân Hữu Đạo thôi, vậy mà thậm chí còn dám khiêu khích Phó Thần Minh.

Hai mươi năm trước Phó Thần Minh chính là một cao thủ cấp bậc tông sư! Thực lực hiện tại còn kinh khủng hơn! Thách thức ông ta chính là đang tìm cái chết! “Chi bằng anh mà muốn thách đấu sư phụ tôi? Anh thậm chí còn không thể đánh lại bốn người chúng tôi!
Bốn đồ đệ phía sau Phó Thần Minh chế nhạo.

Không chi có Phó Thần Minh là một cao thủ đã thành danh từ lâu mà bốn người bọn họ cũng đều là tông sư! Bốn người họ là những đệ tử giỏi nhất của Phó Thần Minh, và họ hơn hẳn Trần Hữu Đạo về sức mạnh và tài năng.

Ngày hôm đó, họ đã bí mật gây nhiêu cho Diệp Lâm Quân.

Nên họ có sự hiểu biết nhất định về sức mạnh của Diệp Lâm Quân.


Chưa kể anh vừa bình phục sau chấn thương nặng.

Làm thế nào để chống lại bọn họ được? Họ là ngũ đại tông sư! Một cao thủ tông sư là có thể chống đỡ được vạn quân.

Ngũ đại tông sư trên chiến trường tuyệt đối bất khả chiến bại! Một sát khí khát máu lóe lên trong, mắt Diệp Lâm Quân: “Vậy tôi sẽ giết các người trước, sau đó là sư phụ của các người!”
“Ngông cuồng!”
“ồn ào!”
“Chết đi!”
“Quỳ xuống!”
Bốn đồ đệ của Phó Thần Minh vừa ra tay đã dùng sát chiêu của mình! “Âm!”
z Bốn người mang theo cuồn cuộn sát khí đâm vê phía Diệp Lâm Quân.

Nói chung ở Lạc Việt thì một cao thủ cấp thần đã là người có thành tựu cao nhất việc tu luyện khí công.


Sức mạnh dâng trào như biển cả, khí huyết đồi dào hơn người thường rất nhiều.

Cơ thể giống như những thanh cốt thép.

Đây là do to tu luyện kình khí để tăng cường cơ bắp và tĩnh mạch của chính mình, tăng hiệu quả chiến đấu và tăng cường phòng thủ.

Điểm khác biệt lớn nhất của cao thủ cấp tông sư là nó có thể giải phóng kình khí ra bên ngoài cơ thể và gây sát thương cho kẻ địch.

Theo thuật ngữ của tông giáo thì đó là nó giải phóng năng lượng…
Nó giống như một vụ nổ của một quả đạn đại bác và những làn sóng không khí phóng ra có sức sát thương cực kỳ cao.

Vì vậy, ngày hôm đó, khi Diệp Lâm Quân và Trần Hữu Đạo đánh nhau, quảng trường trước nhà họ Diệp đã sụp đổ.

Bốn đại cao thủ cùng nhau xông ra chém giết, nhưng mà người chưa kịp tới thì bốn cỗ năng lượng vô hình bộc phát.

Giống như một gió núi đang rít lên, hay một cơn sóng thần đang ập đến!
Xung quanh bọn đều có một cơn gió lớn, làm vỡ tan mọi đồ vật trong cả phòng khách!
“Răng rắc… tinh tinh….

 
Chương 1635: 1635: Chương 1636


Các cửa sổ kính suốt trong phòng đều từng cái từng cái vỡ nát, cả phòng khách rung chuyển, như thể có một trận động đất sắp tới, và cả trang viên này có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!
Long Thanh Tình sợ ngây người.

Đây là người trẻ tuổi của các môn phiệt Bắc An sao?
Quá mạnh mẽt Thật sự là không thể tưởng tượng được!
Cái gọi là đệ nhất thế gia ở Lạc Việt chẳng qua là ếch ngồi đáy giếng.

“Diệp Lâm Quân sắp chết rồi!”
Tứ đại cao thủ từ bốn phương tám hướng giết chóc thẳng đến chỗ Diệp Lâm Quân.

Khi Bắc Thiên Vương chuẩn bị bắt đầu, Diệp Lâm Quân lắc đầu.

Đây là mối hận của anh nên anh muốn tự mình đến để làm việc đó.


Chỉ là Diệp Lâm Quân cứ ngây ngốc đứng tại chỗ, không có động tĩnh gì.

Vẻ ngoài này rơi vào trong mắt Phó Thần Minh, ông ta cho rằng anh đang sợ hãi đến ngẩn người.

“Ha ha ha..” Phó Thần Minh bật cười.

Ngay cả đồ đệ của ông ta cũng không thể ứng phó nổi vậy mà còn mạnh mồm muốn khiêu chiến với ông ta?
Đúng là tự tìm đường chết mài!
“Nếu Diệp Lâm Quân anh chưa chết thì hãy để các đệ tử của tôi cho anh chết một lần nữa Phó Thần Minh nhếch lên một nụ cười đắc thắng ở khóe miệng.

Trong phút chốc, các sát chiêu của bốn người đồ đệ của Phó Thần minh đã chuẩn bị đánh vào người của Diệp Lâm Quân.

Họ tin chắc rằng Diệp Lâm Quân chắc chắn sẽ gục ngã với một cú đánh.

“Âm “Âm”

“Am Bốn chiêu tức hung hăng đập nát cơ thể Diệp Lâm Quân, phát ra âm thanh chói tai, giống như tiếng sấm.

“Âm!
Nhưng trong một giây tiếp theo, Diệp Lâm Quân đột nhiên bùng phát sức mạnh đáng sợ.

“Phụt!”
“Phụt!”
Bốn đại cao thủ đều bị lực lượng đáng sợ đánh bay ra ngoài, nôn ra máu dữ dội, ngã xuống đất không có động tĩnh gì.

Có một sự im lặng chết chóc…
Hai mắt Long Thanh Tình sắp bay ra ngoài.

Bất đông? Ngay cả bốn đại tông sư cũng không thể động đậy? Diệp Lâm Quân cũng không di chuyển có phải không? Vậy mà bốn người họ lại bay ra ngoài…
Diệp Lâm Quân này phải mạnh đến mức nào chứ? Không phải anh đã chết rồi sao? Không phải anh đã bị tàn phế rồi sao? Tại sao anh lại mạnh mẽ như vậy? Phó Thần Minh cũng chết lặng.

Ông ta biết bốn đồ đệ giỏi nhất của mình mạnh như thế nào.

Vậy mà họ lại bị Diệp Lâm Quân đánh bay đi? Điều này này này…
Không thể chấp nhận sự thật này! “Anh không chỉ khôi phục thân thể, mà ngay cả thực lực của anh cũng đã hồi phục rồi sao?”.

 
Chương 1636: 1636: Chương 1637


Sắc mặt Phó Thần Minh thay đổi rõ rệt.

Làm thế nào mà có thể được? Diệp Lâm Quân bị trúng độc của Huyết Vương Điện, lại bị thương như vậy.

Nếu không chết thì cũng thôi vậy, nhưng mà làm thế nào mà anh lại có thể khôi phục cả thực lực?
Ngay cả đối với một thế lực cổ xưa như môn phiệt Bắc An thì điều này cũng không thể xảy ra.

Thật sự là hai ba nghìn năm qua cũng chưa từng nghe thấy có chuyện như vây! Làm sao ai đó trong xã hội hiện đại có thể làm được? Biết rằng những kỹ thuật y học cổ đại đều bị bọn họ làm cho lũng đoạn.

Có rất ít phương pháp y học cổ xưa được truyên lại cho đến thời hiện đại…
Diệp Lâm Quân đã làm như thế nào? Phó Thân Minh vô cùng tò mò.

Nếu ông ta thành thục phương pháp này, nhất định sẽ được môn phiệt Bắc An trọng dụng! Một khi phương pháp này xuất thế thì chắc chắn sẽ gây chấn động thế giới! Nó thực sự là như vậy! Xét cho cùng thì phương pháp tu luyện của Diệp Lâm Quân này quá mức nghịch thiên rồi! Sự không hoàn thiện đã tạo nên Chiến Thần Côn Luân! Sức ảnh hưởng của nó là không thể tưởng tượng được! “Diệp Lâm Quân, anh mau ngoan ngoãn nói cho tôi cách hồi phục thì tôi sẽ tha cho anh một mạng!”
Phó Thần Minh bắt đầu đánh chủ ý lên những công pháp nghịch thiên của Diệp Lâm Quân.


Một khi để cho những người hoặc thế lực khác biết rằng Diệp Lâm Quân có tuyệt kỹ kinh thiên động địa này thì nhất định sẽ bị mọi người tranh giành cướp đi! Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Đạo lý này ai cũng hiểu cải Phó Thần Minh đã dám nói ra điều này, điều đó đủ để chứng tỏ ông ta đủ tự tin vào thực lực của mình như thế nào.

Dù cho Diệp Lâm Quân đã đánh bại tứ đại cao thủ nhưng khi đối mặt với Phó Thần Minh thì anh chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó chính là trả thù!
“Ông đã thông đồng với người ngoài làm cho Huyết Vương Điện xuất hiện lại để ép tôi rời đi?”
Diệp Lâm Quân hỏi.

“Đúng, thật đáng tiếc, đồ đệ của tôi được phái tới để bảo vệ vợ con của anh! Thật là đáng tiếc Phó Thần Minh tỏ vẻ tiếc nuối.

“Ông cùng Huyết Vương Điện hạ độc tôi?”
“Đúng!”
“Có phải ông đã phái người bí mật phá rối cuộc chiến đấu của tôi với Trần Hữu Đạo không?”

“Chính xác!”
“Ông là người phái người tới ám sát tôi?”
“Đúng!”
“Có phải ông đã vu oan cho tôi phản bội Lạc Việt và trục xuất tôi ra khỏi đây không?”
“Tôi làm đó!”
“358 vị ân nhân đưa tôi rời Lạc Việt chính là bị ông thông đồng với người ngoài giết chết?” Nói đến đây thì hai mắt Diệp Lâm Quân đã đỏ hoe, giọng nói khàn khàn nghẹn lại.

Trận chiến bi thảm ở Bắc Minh vẫn còn sờ sờ trước mắt.

80 người vô danh ở Tây Cảnh…
Một số gia tộc lớn ở Kinh Thành..

Diệp Trung Lâm, người luôn mạnh mẽ đã nỗ lực đến hơi thở cuối cùng!
Tứ Đại Thiên Vương chết rồi nhưng vẫn ôm đùi Thần Chết!
Chiến thần Diêm La, thân thể tan nát cũng quyết không bỏ cuộc!
Những khuôn mặt quen thuộc và xa lạ thoáng qua trong tâm trí Diệp Lâm Quân.

Giết giết giết!.

 
Chương 1637: 1637: Chương 1638


Hãy trả thù cho họ!
Họ không thể chết một cách vô ích như vậy!
Máu không thể chảy vô ích!
Phó Thần Minh nhìn anh cười nhạo nói: “Đúng vậy, là tôi đã lên kế hoạch hết thảy! Chỉ là một đám bò sát và kiến đã chết! Thật đáng tiếc tôi không giết được anh!”
Phó Thần Minh hoàn toàn không coi mạng sống của những người này là đồng bào của ông ta.

Cho dù những người này là đồng hương của ông tat “Diệp Lâm Quân, tôi vừa phát hiện ra rằng có rất nhiều người hận anh và muốn giết anh! Ha ha ha… chúng tôi suýt nữa là có thể ăn nhịp với nhau rồi!” Phó Thần Minh cười một cách tàn nhẫn.

“Tên khốn kiếp Phó Thần Minh! Trong lòng ông còn có Lạc Việt sao? Họ đều là đồng bào của ông mà ông lại nhẫn tâm giết hết bọn họ?”
Phó Thần Minh cười nói: “Tôi thường dạy các đệ tử một đạo lý là người yếu và người thất bại không đáng sống!”
“Chỉ là bọn họ quá yếu, nhưng nếu mạnh hơn thì có chết không? Không! Nói trắng ra, bọn họ chết vì yếu, không thể trách ai!”
Lời nhận xét của Phó Thần Minh khiến Diệp Lâm Quân bị sốc.


Kẻ yếu có khiêu khích ông ta không?
Tại sao họ không đáng sống?
Đây là thời đại mà mọi người đều bình đẳng!
Thời đại phân chia cấp bậc giai cấp đã qua!
Vậy mà môn phiệt Bắc An của ông ta vẫn còn tuân theo nguyên tắc này.

Vậy thì tôi Diệp Lâm Quân, sẽ đánh ông ta cho đến khi ông ta nhận ra thực tế và thừa nhận sai lầm của mình!
Phó Thần Minh nhìn Diệp Lâm Quân cười: “Chuyên cuối cùng này thật sự không liên quan gì đến tôi, là do các người quá yếu thôi!”
“Cho dù là tôi đã gian lận thay đồ đệ thì làm sao? Còn tính toán hạ độc anh thì làm sao? Anh có thể báo thù sao? Lần này tôi giết anh rồi thì có ai biết được chứ?” Phó Thần Minh mỉm cười.

Giữa môn phiệt đều có nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé để tồn tại, vì mạng sống họ phải làm bất cứ điều gì có thể.


Đó cũng là lý do khiến những thế lực tiềm ẩn này tách rời với xã hội bên ngoài.

Mặt khác, các ràng buộc đối với bọn họ không có tác dụng, dù sao thì những người này quá mạnh.

Một khi bị chọc giận là có thể tàn sát hết thảy!
Ai có thể hạn chế họ?
“Ông có để Lạc Việt trong mắt không?”
Diệp Lâm Quân đã rất đau lòng.

Mấy trăm anh em đều chịu oan mà chết đi.

Phó Thần Minh thậm chí còn không hối hận.

Phó Thần Minh giễu cọt: “Trong mắt tôi chỉ có chính mình! Thế giới này thuộc về kẻ mạnh! Đừng nói mấy lời chó má đó với tôi nữa!”
“Vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà ông đã hãm hại tôi và biết bao nhiêu người như thế này?
Ông đúng là giỏi lắm) “Các anh em đang nhìn sao? Hôm nay, tôi, Diệp Lâm Quân, sẽ báo thù cho mọi người! Tôi sẽ giết tên gian ác này!” Diệp Lâm Quân nhìn lên trời rồi hô to lên..

 
Chương 1638: 1638: Chương 1639


“Ha ha ha.” Phó Thần Minh bật cười.

“Tôi lại cho anh một cơ hội chỉ cần anh giao ra phương pháp giúp bản thân hồi phục thì tôi sẽ tha mạng cho anh!”
Phó Thần Minh cảnh báo một lần nữa.

“Tặc nhân, chết đi!” Diệp Lâm Quân nghiến răng và bất ngờ đánh tới.

“Âm!” Một đấm của anh khí thế dữ đội.

Phó Thần Minh xứng đáng là cao thủ cấp bậc tông sư trong hai mươi năm.

Nâng cánh tay phải lên, vậy mà ông ta đã thực sự đỡ được cú đấm.

“Rắc rắc!” Nhưng dưới chân ông ta nứt ra từng mét, vết nứt nhanh chóng lan rộng vài km.

“Cú đấm này là của tiền bối Diệp Trung Lâm!”
Chỉ với một cú đấm, mà khuôn mặt của Phó Thần Minh thay đổi dữ dội.


Mạnh!
Quá mạnh mết!
Trước khi ông ta có thể phản ứng, cú đấm thứ hai đã đến…
“Bùm!”
Diệp Lâm Quân lại tung cú đấm thứ hai.

Chân của Phó Thần Minh cắm sâu xuống đất, mắt cá chân của ông ta không còn có thể nhìn thấy nữa.

“Cú đấm này là của Diêm Lai”
“Âm!”
Cú đấm thứ ba trúng đích.

Phó Thần Minh chìm sâu hơn xuống đất, lún xuống đến bắp chân.

“Cú đấm này là của anh em Hải Phòng!”
“Âm”
Cú đấm thứ tư hạ xuống.

Phó Thần Minh tiếp tục cắm người xuống đất cho đến đầu gối.


“Cú đấm này là của anh em ở Kinh Thành!”
“Bùm!”
Cú đấm thứ năm lại tiếp tục hạ xuống.

Cơ thể của Phó Thần Minh nhấn sâu vào đất hơn.

“Cú đấm này là của 80 người vô danh ở Tây Cảnh!”
“Âm”
Cú đấm thứ sáu hạ xuống.

Phó Thần Minh bị ấn chìm nửa người xuống đất.

“Cú đấm này là của bốn anh em Lục Khấu Trọng!”
“Âm!”
“Quả đấm này là của anh em ở Bắc Cảnh!”
“Âm!”
“Cú đấm này dành cho những người đã chết thảm thương ở thị trấn Bắc Minh!”
Diệp Lâm Quân đứng lên ngửa mặt lên trời gầm thét, nuốt chửng núi sông.

Cả chục cú đấm liên tiếp.

Về phần Phó Thần Minh thì đã biến mất tại chỗ…
Bởi vì ông ta đã bị Diệp Lâm Quân dùng nắm đấm như đóng đỉnh mà đóng sâu xuống đất, ngay cả đầu cũng không lộ ra: Toàn bộ con người ơi vào đó, hòa vào đất..

 
Chương 1639: 1639: Chương 1640


“Hu hu..”
Long Thanh Tình đã chứng kiến tất cả, và bà ta tận mắt chứng kiến Diệp Lâm Quân đấm Phó Thần Minh chìm xuống đất: Bàn tay anh giống như một cái búa, cảm giác lần lượt đóng đinh vào tường.

Kinh khủng!
Quá kinh khủng!
Đây không phải là một người bình thường!
Đó là một cao thủ tông sư hai mươi năm!
Nếu để ông ta trên chiến trường thì ông ta chống lại sự tồn tại của một đội quân 100.000 người!
Nhưng mà bây giờ ông ta đã bị đánh như thế này?
Anh mạnh đến mức nào chứ?
Làm thế nào mà Diệp Lâm Quân lại có thể trở nên mạnh mẽ như vậy?
Anh niết bàn trọng sinh?

Anh ta còn mạnh hơn trước đúng không?
“Hu hu..”
Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy, Long Thanh Tình hoàn toàn sợ hãi.

“Đừng tới đây, đừng tới đây…”
Tiếp xúc với ánh mắt kinh hãi của Diệp Lâm Quân, bà ta hoàn toàn mất tự chủ.

Bà ta đã trở thành một người điên…
Bắc Thiên Vương hừ lạnh một tiếng: “Ngũ đại tông sư mà không đỡ nổi một đoàn!”
Anh ta lại càng sợ hãi sức mạnh của Diệp Lâm Quân hơn.

Diệp Lâm Quân nhìn về phía xa và hét lên một cách điên cuồng: “Các người có nhìn thấy không? Tôi đã giết chết kẻ xấu xa này rồi!”
“Không chỉ như vậy, tôi cũng sẽ tiêu diệt từng kẻ địch ở nước ngoài! Để an ủi vong linh của mọi người trên trời!”

Cuối cùng, Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương rời đi.

“Ầm!”
Toàn bộ trang viên sụp đổ…
Chỉ một chục cú đấm liên tiếp của Diệp Lâm Quân đã phá hủy hoàn toàn nền móng của toàn bộ trang viên…
Đêm nay mưa gió lay động, ngũ đại tông sư đã ngã xuống!
Gia chủ phu nhân của đệ nhất thế gia phát điên!
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Thanh Tình, bà bị sao vậy?”
Khi Diệp Minh Thiên tìm thấy Long Thanh Tình thì bà ta đã phát điên.

“Mai Mai Mai”
Đồng tử Long Thanh Tình giãn ra và kinh hoàng hướng về phía trước.

“Mau đi gọi bác sĩ! Mời thêm đại sư đến xem một chút!”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom