Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1680: 1680: Chương 1678


Đoàn Kim Hạo sợ quỳ sụp xuống.

“Hu hu hu…tôi sai rồi…tôi xin lỗi! Là tôi ngu ngốc!.

Ủng hộ chính chủ vào ngay ( t r u m t r u y e n .V Л )
Đoàn Kim Hạo bị dọa sợ đến nỗi bật khóc.

Anh ta đập đầu liên tục xuống nền.

Trên trán bầm dập đầu máu.

Mấy người bạn học cùng Lâm Hiểu Hàm cũng bị họa đến nỗi hồn bay khỏi xác, vội vã quỳ xụp ngay xuống.

“Chúng tôi sai rồi! Tất cả mọi chuyện đều là nỗi của chúng tôi, xin tha mạng, tha mạng..


Bọn họ gấp gáp xin lỗi.


Cuối cùng Lâm Hiểu Hàm cũng quỳ xuống.

Ngay lúc này, cô ta cũng đã nhận ra rằng mình đã gây ra chuyện!
Khi con người rơi vào tình huống ngàn câm treo sợi tóc rồi, lúc đó đầu óc sẽ tỉnh táo.

Cô ta đã nhận ra rõ ràng tất cả mọi chuyện.

Đã nghĩ ra được bản thân mình mắc sai lầm ở chỗ nào?
Biết mình đã vô đạo đức đi bắc cóc người khác!
“Tôi sai rồi.:.cầu xin các người rộng lượng bỏ qua cho chúng tôi! Chúng tôi không dám có lần sau! Hu hu hu…”
Lâm Hiểu Hàm bị dọa sợ khóc như mưa.

Dù gì thì cô ta cũng là một tiểu thư trong gia tộc lớn nhất nhì…
Nhưng ở trước mặt Trấn Thiên Điện, tất cả đều là rác rưởi!
Diệp Lâm Quân chẳng cảm xúc gì quét mắt nhìn tất cả mợi người.


Những người này ở trong mắt anh, chỉ như con kiến hôi, ngay cả ý muốn ra tay xử lí anh cũng không hứng thú.

Bọn họ phải mừng vì mình là người Lạc Việt…
“Cút ral”
Thành viên của Trấn Thành Điện quát đám người đang quỳ trước mặt, dẹp gọn bọn họ sang hai bên tạo thành một lối đi cho Diệp Lâm Quân.

Đám người Diệp Lâm Quân rời đi.

Nhưng Lâm Hiểu Hàm và đám người Đoàn Kim Hạo vẫn quỳ ở đó, không dám đứng dậy.

Chỉ cần Trấn Thiên Điện muốn, cả gia tộc nhà bọn họ có thể bị diệt bất cứ lúc nào.

Rất nhanh sau đó, người nhà họ Lý, người nhà họ Lâm, những gia tộc có tiếng ở thành phố Bắc An rối rít kéo nhau tới.

Đi tới chỗ đám người Đoàn Kim Hạo ẩu đả đấm đá…
Ai xúi dại bọn họ đi trêu chọc Trấn Thiên Điện cơ chứt Cùng lúc đó, chuyện Trấn Thiên Điện xuất hiện ở Lạc Việt, thành phố Bắc An đã lan truyền rộng rãi.

Những người ở Lạc Việt ai ai cũng hoang mang…
Vì không biết Trấn Thiên Điện tới nơi này làm gì.

Ngay cả Trần Hữu Đạo cũng biết được chuyện này..

 
Chương 1681: 1681: Chương 1679


Trấn Thiên Điện tới Lạc Việt, vừa may đúng ý muốn của anh ta.

Lúc này, Diệp Lâm Quân đưa người đi tới nghĩa trang Thanh Sơn của thành phố Bắc An.

Ngay lúc vừa định đi vào thì có người chặn lại.

“Xin lỗi! Tro cốt của những người phản bội tuyệt đối không thể đưa vào nghĩa trang Thanh Sơn, bọn họ là nỗi sỉ nhục!”
Nhân viên làm việc bảo vệ nghĩa trang Thanh Sơn có giọng nói rất khách sáo.

Nhưng từ ngữ vô cùng sắc bén!
Nói thẳng mặt đám người Diệp Lâm Quân là những kẻ phản bội!
Những chuyện này đều là do nhà họ Diệp ở Kinh Thành sắp xếp!
Bọn họ đã sử dụng hết tất cả những gì đã có, tung tin đám người Diệp Lâm Quân là kẻ phản bội.

) Bây giờ mọi người ai ai cũng coi hơn ba trăm người này là kẻ phản bội!

Không những vậy, ngay cả người nhà bọn họ cũng bị mang tiếng lây.

Ví dụ như Thiên phủ hoàng tộc họ Diệp bị Diệp Minh Thiên kìm chế, hoàn cảnh rất khó khắn.

Căn bản là Diệp Minh Thiên không quan tâm và cũng không có tình người, cũng chỉ vì Diệp Trung Lâm tiễn Diệp Lâm Quân một đoạn đường mà đã khiến thiên phủ họ Diệp sụp đổ.

Còn những người khác cũng bị Diệp Minh Thiên áp chế.

Hôm nay nghe được chuyện đám người Diệp Lâm Quân đưa tro cốt về Lạc Việt, ngay lập tức Diệp Minh Thiên đã dùng mưu kế.

“Ai là kẻ phản bội?”
Giọng nói Diệp Lâm Quân trầm thấp, ánh mắt lạnh như băng nhìn mấy người đang chặn trước mặt kia.

“Anh cứ đi hỏi đại một vài người Lạc Việt xem có người nào không biết, những người này là kẻ phản bội?”
“Vì những tên phản bội này đi tiễn chiến thần Côn Luân, những người này lại may mắn thoát mạng! Đáng hận đời, tất cả chết hết đi!
“Một đống kẻ phản bội chết lưu lạc ở bên ngoài mà muốn chôn ở đất nghĩa trang Lạc Việt?

Nằm mơ đi! Đi mà tìm mỗi bãi nghĩa địa mà lấp tạm đống tro cốt này!”
Một đám nhân viên cười nhạo báng nói.

Thấy Diệp Lâm Quân và mấy người theo anh vân còn đứng đó, bọn họ tức giận nói: “Nhanh cút đi chỗ khác! Đất Lạc Việt không có nghĩa trang nào muốn thu nhận tro cốt những tên phản bội này!”
“Hôm nay, tôi chắc chắn sẽ vào nghĩa trang này, xây bia mộ, hoàn thành lễ tang!”
Trong mắt Diệp Lâm Quân lóe lên từng tia sáng.

Lần này, Diệp Lâm Quân đã hạ tuyết tâm.

Sẽ không kiêng ky bất kì những thứ gì.

Người nào đứng ra ngăn cản đều sẽ có hết cục là chết!
“Ai dám lớn tiếng thế? Giọng ai lớn vậy?”
Cùng một lúc, giọng nói này vang lên, trong sân nghĩa trang xuất hiện khoảng hơn một trăm người có võ thuật cao siêu.

Trong đó còn có không ít người thuộc cao thủ cấp thần.

Một người khá trẻ tuổi là người đứng đầu.

Tên là Diệp Tư Mãnh..

 
Chương 1682: 1682: Chương 1680


Cậu chủ lớn của nhà họ Diệp nhánh Cảnh Bắc ở Lạc Việt.

Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắc nghe theo lệnh của Diệp Minh Thiên nên đã tới ngăn cản quấy nhiễu!
“Thằng kia, taø nói cho các người biết! Đừng nói là ở Cảnh Bắc, mỗi chỗ ở nghĩa trang Lạc Việt, các người đừng hòng bước chân vào!”
Diệp Tư Mãnh nhìn hộp đựng tro cốt trên tay Diệp Lâm Quân, anh ta nói: “Anh em đâu, cướp lấy tro cốt của những kẻ phản bội này cho tôi! Đổ tất cả xuống cống thoát nước!”
“Tro cốt của những kẻ phản bội chỉ thích hợp dưới cống thoát nước, hòa chung một chỗ với phân, nước tiểu đi”
Diệp Tư Mãnh vừa nói xong, nhưng người ở phía sau đã chuẩn bị ra tay.

Muốn cướp hộp tro cốt trong tay Diệp Lâm Quân.

“Anh…”
Một giây sau đó, tiếng bước chân vang lên.

“Rầm!”
Một cơn gió bao quanh lấy người, lá rụng bị gió cuốn lên.


Một khoảng không gian trống trải xơ xác bao trùm.

Bỗng nhiên trước mặt xuất hiện bóng người.

Mặc quần áo đen.

Thanh kiếm của chiến binh.

Mặt nạ nửa ma quỷ, nửa thiên thần.

Trấn Thiên Điện!
Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắcvà những cao thủ phía sau đều hoảng hốt.

Bọn họ cảm thấy như núi Thái Sơn đang đè lên người vậy.

Diệp Tư Mãnh thấy mấy trăm người từ từ xuất hiện, anh ta thầm nuốtực một ngụm nước miếng.


Đúng lúc này, điện thoại di động của Diệp Tư Mãnh rung lên.

Theo bản năng, anh ta nhấn nút trả lời.

Anh ta chưa kịp mở miệng nói chuyện thì bên kia đã nói một lèo: “Con trai, vừa thấy tin tức là Trấn Thành Điện đã tới Lạc Việt, thành phố Bắc An! Con cẩn thận nhé, cố gắng đừng gặp bọn họ!
Nếu không may có gặp thì đừng có nói mình là Nhà họ Diệp ở Cảnh Bắc, nếu mà nói có thể dẫn đến chuyện họ Diệp ở Kinh Thành bị diệt vong!”
“Người của Trấn Thiên Điện rất dễ nhận ra…bọn họ đều đeo mặt nạ, nửa ma quỷ, nửa thiên thần..”
“Bộp!
Nghe đến đây, Diệp Tư Mãnh không cầm nổi điện thoại làm rơi xuống đất.

“Con trai…con trai…con sao vậy? Nói gì đi…”
Từ trong điện thoại truyền ra những tiếng thúc giục trả lời.

Đoán chừng bọn họ sẽ không nghĩ tới Diệp Tư Mãnh vừa vặn đến Trấn Thiên Điện.

Diệp Tư Mãnh nhìn đám người đông nghìn nghịt, hoàn toàn há hốc mồm.

Gần đây Trấn Thiên Điện tàn sát hải ngoại, chuyện lớn như thế ai mà không biết? Không khoa trương chút nào, phố lớn ngõ nhỏ đều bàn luận về Trấn Thiên Điện.

Ở trong lòng mỗi người trở thành tồn tại như địa ngục..

 
Chương 1683: 1683: Chương 1681


Loại sợ hãi này là xâm chiếm vào lòng người.

Nghe thấy là sợ hãi! Những người trong tâng lớp thượng lưu này càng biết Trấn Thiên Điện đáng sợ như thế nào…
Hết lần này tới lần khác, thời khắc nguy hiểm nhất trong đời anh ta chính là lúc này gặp Trấn Thiên Điện.

“Xùy!” “Xùy!” “Xùy!”…
Hơn một ngàn người của Trấn Thiên Điện đều rút ra đao Đường – Lưỡi đao hướng tới phía trước, khiến quỷ thân cũng phải kinh hãi.

“Giết!”
“Giết “Giết!”
Tiếng gào thét trâm thấp, khí thế hùng hổ, sát ý lãnh liệt.

Lá cây đột nhiên bay tứ tung, ngay sau đó nhiệt khí toát ra, còn kèm theo mùi gay mũi.

Anh ta bị đọa tè ra quân! Những người khác cũng không khá hơn là bao.

Cho dù là cao thủ thuộc cấp cũng bị dọa đến run lẫy bẩy…

Âm! Đột nhiên Bắc Thiên Vương cử động ra tay, tấn công giống như một con thú.

“Bộp…
Hơn trăm cao thủ trước mắt một người đính chiêu là y rằng một người bay ra ngoài.

Trăm đại cao thủ mà không chống lại được nổi một chiêu! “Đừng giết tôi!”
Diệp Tư Mãnh sợ tới mức quỳ rạp xuống đất.

“Ầmf”
“Bộp…
“Ầmf”
“Bộp..”
Bắc Thiên Vương giẫm hai chân xuống, đầu gối đau như vỡ nát, cả người quỳ rạp trên mặt đất.

Am.

Diệp Lâm Quân bưng bình tro cốt giẫm lên.


Âm Lại một người giãm lên.

Âm Tiếp theo, cổng nghĩa trang Thanh Sơn mỏ rộng.

Mặc cho đoàn người Diệp Lâm Quân tiến vào.

Không một người nào dám đứng ra ngăn cản.

Thậm chí tất cả mọi người quỳ rạp ở hai bên nghênh đón Diệp Lâm Quân tiến vào.

Sau khi vào nghĩa trang Thanh Sơn.

Rất nhanh, từng khối bia mộ được chuyển vào trong.

Diệp Lâm Quân tự mình cầm con đao nhỏ khắc bia mộ.

Anh ta muốn nhớ kỹ ba trăm bảy mươi lăm người, tên của mỗi người!
Một lễ tang long trọng được tổ chức ngay sau đó.

Các anh em yên tâm an nghỉ!
Diệp Lâm Quân ném một chén rượu.

Ngàn người phía sau đồng loạt hô lên..

 
Chương 1684: 1684: Chương 1682


Sau khi giải quyết xong xuôi chuyện này, tất nhiên Diệp Lâm Quân sẽ không rời khỏi Lạc Việt nữa.

“Sau khi tôi gặp nạn, những kẻ chơi chui chạy tới gây sự thật đúng là không ít!”
“Diệp Lâm Quân tôi là người có thù tất báo, tôi đã trở lại!”
Trong mắt Diệp Lâm Quân phát ra từng tia sáng.

Lúc này Lạc Việt khắp nơi đều truyền tin tức Trấn Thiên Điện đã tới Lạc Việt.

Đại gia tộc cùng với các thế lực lớn lòng người bàng hoàng.

Sợ Trấn Thiên Điện sẽ tìm tới mình.

Dù sao đột nhiên đến Lạc Việt mục đích không rõ.

Diệp Minh Thiên còn đang buồn bực, vì sao gia tộc nhà họ Diệp phía Bắc lại để cho đám người Diệp Trung Lâm chôn cất ở phố Bắc An.

Hỏi nguyên nhân, Gia tộc nhà họ Diệp phương Bắc không nói.

Còn có tình huống của Long Thanh Tình vẫn không có chuyển biến tốt.


Một mực quỷ dị kêu lên.

Nhưng đại sư nói Long Thanh Tình vẫn chưa trúng tà.

Hảẳn là đã bị kích thích nào đó.

Mặt khác, Diệp Minh Thiên còn nghe nói môn phiệt Bắc An đã xảy ra chuyện.

Dường như có người đã chết trong thế tục, môn phiệt Bắc An đang điều tra.

Một loạt sự tình có vẻ đặc biệt loạn, anh ta căn bản không nghĩ ra một đầu mối nào.

Hơn nữa Trấn Thiên Điện đến Lạc Việt, anh ta cũng sợ hãi.

Dù sao nhà họ Diệp cũng là đệ nhất thế gia bên ngoài.

Dễ bị nhằm vào nhất.


Diệp Minh Thiên ngủ không ngon.

Có điều Trấn Thiên Điện tới, có một người đặc biệt vui vẻ.

Đó chính là Trần Hữu Đạo.

Anh ta cũng là võ học kỳ tài, lấy thời gian ngắn nhất học được chiến kỹ Phó Thần Minh truyền cho anh ta.

Hiện tại cả người tràn đầy tự tin.

“Nhanh đi điều tra Trấn Thiên Điện ở đâu, tôi muốn lấy danh nghĩa người bình thường khiêu chiến Trấn Thiên Điện!”
Trần Hữu Đạo đã không thể nhịn được, nóng lòng muốn chứng minh bản thân.

Trấn Thiên Điện nhận được thư khiêu chiến của Trân Hữu Đạo! Ba ngày sau, Trần Hữu Đạo sẽ khiêu chiến với Trấn Thiên Điện ở Giang Bắc! Đương nhiên là lấy danh nghĩa người học võ bình thường! Tây Thiên Vương nhận được tin tức liên thông báo lại cho Diệp Lâm Quân: “Thưa Điện chủ, chúng ta có nhận lời khiêu chiến không ạ?”
“Nhận chứ, tại sao lại không!”
Diệp Lâm Quân liếc nhìn Bắc Thiên Vương: “Đến lúc đó anh đi ứng chiến!”
“Rðl”
Bắc Thiên Vương mặc dù trong lòng đầy nghỉ hoặc nhưng vẫn đồng ý.

Những người khác nhìn nhau.

Theo lý mà nói, Diệp Lâm Quân phải đích thân đi nghênh chiến, đánh bại Trần Hữu Đạo, để chứng minh bản thân mình.

Tại sao lại để Bắc Thiên Vương ra tay? [ Trận quyết chiến đến rất nhanh..

 
Chương 1685: 1685: Chương 1683


Mặc dù cuộc chiến này Trần Hữu Đạo lấy danh nghĩa của chính bản thân mình.

Nhưng nó cũng thu hút được sự chú ý của rất Diệp Lâm Quân cùng lắm có thể chiếm lấy được Huyết Vương Điện, nhưng Trần Hữu Đạo có thể chiếm được cả thứ đáng sợ hơn, đó là Trấn Thiên Điện! Ai mạnh ai yếu chỉ cần nhìn một cái là biết! Vì vậy, đối với Trân Hữu Đạo, đây là một trận chiến nhất định phải thắng! Nó không chỉ để chứng minh bản thân, mà còn là một vinh dự để bảo vệ Lạc Việt! Người dân Lạc Việt đương nhiên hy vọng rằng Trần Hữu Đạo sẽ thắng! Nâng cao danh tiếng của đất nước Lạc Việt! Tuy nhiên, các thế lực và quốc gia ở nước ngoài đều hy vọng Trấn Thiên Điện có thể giành chiến thắng! Họ mong muốn nhìn thấy Lạc Việt thân bại danh liệt!
Lạc Việt càng thất bại thảm hại bao nhiêu, họ càng vui mừng bấy nhiêu.

Bởi vì họ bị Lạc Việt chèn ép đã quá lâu! Đều muốn trả thù! Một khi Trần Hữu Đạo thua trận, các thế lực ở nước ngoài sẽ tìm mọi cách để thừa cơ hãm hại! Trần Hữu Đạo cũng không ngò đến điều này.

Cho dù lấy danh nghĩa cá nhân để khiêu chiến, nhưng cuối cũng vẫn đại diện cho cả Lạc Việt.

Trận chiến này được diễn ra tại một câu lạc bộ chiến đấu tại Giang Bắc.

Không có nhiều người của Trấn Thiên Điện.

Nhưng mỗi người đều đeo một chiếc mặt nạ nửa thiên thần và nửa ác quỷ.

Ngay cả Diệp Lâm Quân cũng đeo mặt nạ.


Dù sao, anh cũng không thể thể mặt mộc xuất hiện trước công chúng.

Bắc Thiên Vương cười lạnh lùng, nói: “Một mình Trần Hữu Đạo mà muốn khiêu chiến với Trấn Thiên Điện?”
Anh ta thấy có vẻ thật nực cười.

Đừng nói đến anh ta, Diệp Lâm Quân đã đánh bại cả sư phụ, sư huynh, những người mạnh hơn anh ta nhiều, thậm chí còn đánh bại cả tôn sư Quỷ Kiếm gần trăm năm.

Trong mắt những người này, Trần Hữu Đạo chẳng là gì cả.

Bắc Thiên Vương có chút không muốn chiến đấu với anh tal “Hãy chiến đấu hết mình! Người ta đã khiêu chiến thì chúng ta phải chấp…”
Sau đó Diệp Lâm Quân dặn dò thêm một hai câu vào tai Bắc Thiên Vương.

Bắc Thiên Vương trợn tròn mắt, nhưng cũng gật đầu đồng ý.

Chẳng mấy chốc, Trần Hữu Đạo đã đến.

Phía sau có ba người Thất Sát đi theo.


Nhưng bọn họ đều mặc quần áo bình thường.

Hôm nay, tất cả mọi người ở đây đều mang thân phận của những người bình thường.

Hàng nggìn người đã đến xem trận chiến!
Cổ vũ hỗ trợ cho Trần Hữu Đạo!.

Đam Mỹ Sắc
Dù sao, Trấn Thiên Điện đột nhiên đến Lạc Việt với mục đích không rõ ràng, tất cả mọi người đều hoảng sợ.

Nếu Trần Hữu Đạo đánh bại Trấn Thiên Điện, sự hoang mang và sợ hãi của mọi người sẽ được giải tỏa.

Sau khi nhận được sự cổ vũ từ mọi người, Trần Hữu Đạo trở nên phấn khích tột độ.

Tôi nhất định không thể thua trận!!
“Điện chủ của Trấn Thiên Điện đâu?”
Trần Hữu Đạo hỏi những người của Trấn Thiên Điện.

“Hôm nay sẽ do Bắc Thiên Vương nghênh chiến!”
Diệp Lâm Quân nói.

“Được! Người ta nói Bắc Thiên Vương là đại diện cho quan võ mạnh nhất trong Trấn Thiên Điện, vậy để Trần Hữu Đạo tôi thử sức xem sao!”
Trận chiến giữa Trần Hữu Đạo và Bắc Thiên Vương sắp bắt đầu..

 
Chương 1686: 1686: Chương 1684


Có một võ đài lớn trong câu lạc bộ chiến đấu để hai bên quyết chiến.

“Äm” Người ra tay đầu tiên là Trân Hữu Đạo.

Các chiêu thức di chuyển của anh ta rất nhanh và mạnh.

Đông tác của Bắc Thiên Vương cũng như vậy! Trận chiến giữa hai người khiến người xem vô cùng kinh ngạc, cảm giác như đang chứng kiến trận đấu giữa hai vị thân.

Khiến mọi người xung quanh không khỏi bàng hoàng! Sức công phá còn đáng kinh ngạc hon, võ đài được đặc chế trong phút chốc vỡ thành nhiều mảnh.

Trần Hữu Đạo đã vận dụng những kỹ năng chiến đấu vừa học được đến mức cực hạn.

Nhưng một lúc lâu sau, vẻ mặt của Trân Hữu Đạo đã thay đổi.


Bắc Thiên Vương sao có thể mạnh như vậy? Chiến đấu với mình mà không hề hãn gì.

Nhưng anh ta đâu biết được Bắc Thiên Vương vẫn luôn nhường anh ta…
Điêu này cũng khiến Bắc Thiên Vương cảm thấy rất buồn bực! Cảm giác không được dùng hết sức lực thật khó chịu! Ngay khi vào trận đấu, Bắc Thiên Vương đã biết Trân Hữu Đạo không phải đối thủ của mình, huống chỉ là đối thủ của Diệp Lâm Quân.

Bắc Thiên Vương rõ ràng có thể hạ qục Trần Hữu Đạo trong tích tắc, nhưng tại sao Bắc Thiên Vương phải nhường Trân Hữu Đạo? Tất cả đều là nghe theo lời sắp đặt của Diệp Lâm Quân!
Trước trận đấu, Diệp Lâm Quân đã bảo Bắc Thiên Vương hãy chiến đấu hết mình, nhưng cuối cùng lại để Trần Hữu Đạo thắng! Bảo anh ta diễn cho thật một chút…
Tại sao lại cố tình để thua? Không có lý đo nào khác, Diệp Lâm Quân muốn duy trì hình tưọng của đất nước Lạc Việt! Vị trí hiện tại của Trần Hữu Đạo khiến anh ta không thể làm một người bình thường, mọi lời nói và hành động của anh ta đều ảnh hưởng đến danh tiếng của Lạc Việt! Đặc biệt nếu lần này thua trận! Các thế lực nước ngoài sẽ trực tiếp đào bới vào thất bại của nước Lạc Việt! Không ai thèm quan tâm đến sự sống chết của Trần Hữu Đạo, nhưng danh tiếng và tương lai của Lạc Việt sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.

Đây sẽ là một đòn đả kích khôn lường! Danh tiếng mạnh mẽ và bất khả chiến bại của Lạc Việt được xây dựng trên máu và nước mắt của vô số người.

Nhưng nó có thể bị hủy hoại vì thất bại trong trận chiến cỏn con này! Trong tương lai, Lạc Việt có thể sẽ không thể ngóc đầu lên và danh tiếng sẽ bị sa sút…
Các nước và các thế lực lớn ở nước ngoài sẽ coi đây là một trò cười!
Hậu quả không thể tưởng tượng nổi!

Vì vậy, nói Trần Hữu Đạo lỗ mãng, sở hữu sức mạnh tuyệt vời, nhưng lại không biết quan sát cục diện.

Anh ta háo hức muốn chứng tỏ bản thân, và không nghĩ về những hậu quả sâu xa có thể xảy ral Diệp Lâm Quân không muốn nhìn thấy tất cả những điều này!
Vì vậy, để bảo vệ danh tiếng và hình ảnh của Lạc Việt, Diệp Lâm Quân chỉ có thể thua trong trận chiến này, chứ không được thắng.

Dù diễn kịch cũng phải để Trần Hữu Đạo thăng!
Tất nhiên, Trấn Thiên Điện cũng như Lạc Việt.

Đều không quan tâm đến những danh tiếng này.

Vào lúc này, trận chiến trên sàn đấu càng trở nên khốc liệt, và Trần Hữu Đạo sử dụng kỹ năng chiến đấu càng lúc càng nhanh chóng và mãnh liệt.

Nhưng Bắc Thiên Vương lờ mờ có chút đuối sức…
“Binhl”
Cuối cùng, Bắc Thiên Vương bị đánh bay ra ngoài võ đài.

Bắc Thiên Vương vật lộn trong một khoảng thời gian dài và dường như không đứng dậy được nữa..

 
Chương 1687: 1687: Chương 1685


Điều này có nghĩa là Bắc Thiên Vương đã thua, và nó cũng có nghĩa là Trấn Thiên Điện đã thuat Diệp Lâm Quân nở nụ cười bất lực.

Để Bắc Thiên Vương diễn kịch đúng là làm khó anh ta.

Nhưng anh ta diễn rất tốt.

Không có sai sót gì.

“Sư phụ thẳng rồi! Chúng ta thẳng rồi!!!”
“Sư phụ của chúng ta mới là người mạnh nhất Lạc Việt!”
“Sư phụ là người duy nhất có thể xưng danh Côn Luân!”
Ba kẻ Thất Sát phấn khích chạy lên võ đài và hét lên.


Đây là vinh quang của họ!
“Râm râm!”
Cả ba người quỳ xuống trước mặt Trần Hữu Đạo và cùng nhau hét lên: “Côn Luân Chiến Thần vô địch! Lạc Việt bất khả chiến bại!”
“Côn Luân Chiến Thần vô địch! Lạc Việt bất khả chiến bại!”
Hàng nghìn người xem cũng hét lên.

Đánh bại Trấn Thiên Điện là một điều vô cùng vinh quang!
Các thế lực nước ngoài không cách nào đánh lại được Trấn Thiên Điện.

Nhưng một mình Trần Hữu Đạo đã làm được điều đó, và Bắc Thiên Vương bất khả chiến bại cuối cùng lại bại trận dưới chân anh tat Khoảnh khắc này tuyên bố rằng Trần Hữu Đạo đã chinh phục Cbpyen Điện!
Trần Hữu Đạo gầm tôi? Tôi chắc chắn mạnh hơn anh! Nào, những ai cảm thấy chưa phục thì lên đây?”
Trân Hữu Đạo quát âm lên với tất cả mọi người.

Mặc dù trong khoảng thời gian này anh ta đã thăng Diệp Lâm Quân, nhưng rất nhiêu người đều nói anh ta kém hơn Diệp Lâm Quân.


Anh ta rất hy vọng Diệp Lâm Quân vẫn còn sống, anh ta muốn đánh một trận với Diệp Lâm Quân, nói cho người đời biết rằng anh ta có thể đánh bại Diệp Lâm Quân một lần nữa và rằng anh ta mạnh hơn Diệp Lâm Quân! Tuy không đợi được Diệp Lâm Quân nhưng anh ta có thể đợi được Trấn Thiên Điện.

Dù sao gần đây Trấn Thiên Điện cũng rất hống hách, không một ai có thể trấn áp được.

Nếu đánh bại được Trấn Thiên Điện thì sẽ lập được chiến tích rất lớn! Đủ để chứng minh anh ta mạnh hơn Diệp Lâm Quân và anh ta có tư cách phong tước Côn Luân! “Cái đám độc mồm độc miệng này, mấy người có thích cào phím không? Kẻ nào không phục tôi thì mở to mắt ra mà nhìn Bắc Thiên Vương của Trấn Thiên Điện thua dưới chân tôi! Rôi thử hỏi xem có còn ai nghĩ là tôi thua kém Diệp Lâm Quân nữa không! Hả? Ai hả? Đứng ra đây xem nào!”
Trân Hữu Đạo gào thét về phía mấy người kia.

Bởi vì đã kìm nén chuyện này quá lâu rồi nên giờ phút này Trân Hữu Đạo đã hoàn toàn bùng phát ra! Nghe thấy thế, toàn bộ những người từng coi thường Trần Hữu Đạo và ủng hộ Diệp Lâm Quân đều cúi đầu im lặng.

Từ giò trở đi, không còn một ai dám nói Trần Hữu Đạo bất tài! Chiến tích đánh bại Trấn Thiên Điện quá cao! Mọi người hoàn toàn bị Trần Hữu Đạo thuyết phục và hoàn toàn ủng hộ anh ta! “Từ nay về sau Chiến Thân Côn Luân duy nhất trong lòng tôi chính là Trần Hữu Đạo!”
Chỉ với một trận chiến phong thần, Trần Hữu Đạo đã hoàn toàn ngôi vững lên vị trí Lạc Việt!
Đồng thời, việc đánh bại Trấn Thiên Điện cũng sẽ nâng cao sự uy nghiêm của Lạc Việt và củng cố lại vị trí của Lạc Việt thêm một lân nữal Đông Thiên Vương run lên.

Tức! Tức chết mất! Nhất là câu có thể nghiền nát Bắc Thiên Vương! Liệu ai có thể thấu được nỗi phiền muộn này chứ? Sao lại không phải là Diệp Lâm Quân chứ? Anh ta cũng muốn đánh bại Trân Hữu Đạo và tạo cho mình một niêm an ủi.

Thế nhưng ở trước mặt Lạc Việt, anh ta có được coi là gì đâu? Vì Lạc Việt, anh ta có thể nhẫn nhịn..

 
Chương 1688: 1688: Chương 1686


Trần Hữu Đạo thắng.

Nhóm thế lực nước ngoài trợn tròn mắt.

Tất cả đều nhao nhao, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Trong suy nghĩ của mọi người, chắc chắn Bắc Thiên Vương mạnh hơn Trần Hữu Đạo.

Nhưng mọi chuyện lại hơi bất thường.

Không ngờ Trần Hữu Đạo lại thắng.

Quả là bất ngời Bọn họ đã viết xong mấy bài báo đưa tin về trò hề này từ lâu, chỉ chờ Bắc Thiên Vương thắng là sế tung ra, nhưng bây giờ mọi chuyện lại rơi vào bế tắc!
Ngược lại, Lạc Việt đã chứng minh sự lớn mạnh và kiên cố của mình thêm một lần nữa với thế giới.

Các thế lực lớn ở nước ngoài đều rất tức giận, kế hoạch nhắm vào Lạc Việt của bọn họ đã chết từ trong trứng nước!
Đây chính là thứ mà Diệp Lâm Quân muốn thấy!
Anh đã đạt được mục đích của mình!

Có thể nói, bây giờ, con đường thăng quan tiến chức của Trần Hữu Đạo đã rộng mở.

Anh ta nhìn sự khinh thường tràn đầy trong mắt của mấy người Trấn Thiên Điện.

“Một đám chưa trải sự đời!” Trần Hữu Đạo hừ một cái rồi nói.

Anh ta đã tự đánh bại Trấn Thiên Điện.

Nếu bọn họ được gặp sư phụ tộc trưởng Bắc An thì cảnh tượng này sẽ càng tuyệt vời hơn rất nhiều.

“Trấn Thiên Điện nghe đây, tôi cho phép các người hoạt động tại Lạc Việt, nhưng nếu có bất kỳ ai làm chuyện gì bất thường thì Trần Hữu Đạo tôi sẽ lập tức tiêu diệt các người Trần Hữu Đạo nhìn mấy người Diệp Lâm Quân và cảnh cáo.

“Mày thật sự nghĩ là mình giỏi lắm đấy à?”
Bắc Thiên Vương lập tức nổi giận.

Trần Hữu Đạo nhìn anh ta rồi cười khẩy và nói: “Sao hả đồ thua cuộc? Không phục à? Thế thì đánh một trận nữa đi!”
“Đánh thì đánh!” Bắc Thiên Vương không chịu thua, quát.

“Được, đến! Tôi sẽ đánh bại anh một lân nữa, để cho anh thua tâm phục khẩu phục! Trần Hữu Đạo quết định đánh bại đối thủ lần thứ hai, để anh ta hoàn toàn tâm phục khẩu phục.


“Không cần, thua chính là thua, tài nghệ không bằng người!”
Âm thanh của Diệp Lâm Quân vang lên, lúc này Bắc Thiên Vương mới coi như thôi.

Trần Hữu Đạo nhìn chằm chằm vào anh, cười nhạo nói: “Chỉ là tên bại tướng mà thôi, về sau gặp tôi nhớ đi đường vòng!”
“Tôi không hy vọng thấy chuyện Trấn Thiên Điện sẽ gây chuyện ở Lạc Việt!
Sau đó Trân Hữu Đạo rời đi, hơn nghìn người đi theo.

Bắc Thiên Vương tức giận.

Đây chắc chắn là một ngày sỉ nhục nhất đối với anh ta.

Rõ ràng anh ta có thể thắng! Nhưng lại phải giả vờ thua! Nhưng vì Lạc Việt, anh ta nhịn! Mặc dù anh ta không có bất kỳ tin tức gì nhưng chung quy anh ta cũng là một phần của Lạc Việt.

“Điện chủ, khi nào tôi có thể đánh thằng nhãi kia?” Bắc Thiên Vương hỏi.

“Có lẽ phải một khoảng thời gian nữa, nhưng mà anh yên tâm, sẽ không còn xa đâu.

„ Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.

Tạm thời anh còn phải đóng vai nhân vật này.

Bởi vì một số nguyên nhân sâu xa! Anh vẫn chưa thể lộ diện, dùng hình thức Trấn Thiên Điện đi lại trong bóng tối..

 
Chương 1689: 1689: Chương 1687


Nhưng mà Bắc Thiên Vương cũng tin tưởng vững chắc rằng sẽ có một ngày, bọn họ sẽ khôi phục lại mọi thứ.

Đến lúc đó anh ta sẽ giã nát Trân Hữu Đạo.

“Sư phụ, tiếp theo chúng ta đi đâu?”
Thất Sát không thể không hỏi.

“Đã đến Giang Bắc, thì nên đến thăm con của Diệp Lâm Quân một chút!”
Trần Hữu Đạo nhếch miêng, lộ ra một vòng cung.

Đám người Lý Từ Nhiệm đã biết tin tức về Trần Hữu Đạo.

Tin tức anh ta vừa mới chiến thắng Trấn Thiên Điện đã càn quét toàn thế giới.

Trở thành vị vua không ngai chân chính! Trần Hữu Đạo xuất hiện, ai đám cạnh tranh? Lý Từ Nhiệm và Chí Oánh đang cám thán rằng những cái này vốn thuộc về Diệp Lâm Quân.

Không ngò ngay sau đó Trần Hữu Đạo lại tìm đến tận cửa.


“Là anh, anh tới đây làm gì?”
Lý Từ Nhiệm cảnh giác nhìn anh ta.

Quân không có tư cách so sánh với sư phụ! Sự chênh lệch giữa bọn họ quá lớn “Không cho phép các người nói xấu bai”
Bé Quân nghe thấy âm thanh thì chạy tới, nhìn chằm chằm vào đám người Trần Hữu Đạo.

Trong tay cô bé cầm một chiếc súng đồ chơi đang chỉ vào mấy người Trần Hữu Đạo.

Khuôn mặt nhỏ quật cường, bên trong ánh mắt là một cỗ kiên định.

Thấy thế, Trần Hữu Đạo cười: “Nhìn đứa bé này quả thực không khác gì Diệp Lâm Quân! Cái tính cách này chắc chắn là của ba nó rồi!”
“Đáng tiếc, là con gái! Nếu là con trai, Lý Từ Nhiệm cô có thể để nó luyện võ công từ nhỏ, lớn lên tìm tôi báo thù, có thể thay ba nó đánh bại tôi!”
“Ha ha ha ha…”
Anh ta lớn tiếng cười nói.

Lý Từ Nhiệm nghe mấy lời này, càng nghe càng cói tai.


Lý Từ Nhiệm ôm lấy bé Quân, cô lạnh lùng nhìn Trần Hữu Đạo: “Yên tâm đi, cho dù là con gái thì sau này cũng sẽ chinh chiến sa trường được!
Trần Hữu Đạo anh tốt nhất hãy cầu xin mình có thể ngồi lâu một chút, không bị con gái tôi cầm đầu đi!”
Trần Hữu Đạo cười to nói: “Được được được, tôi chời”
“Nhưng mà tôi muốn nói cho các người là, từ giờ rở đi, tất cả người trong thiên hạ đều phục ta!
Diệp Lâm Quân đã trở thành quá khứ! Đây chính là thời đại thuộc về Trần Hữu Đạo tôi!”
Nói xong, Trần Hữu Đạo rời đi.

Lý Từ Nhiệm tức giận muốn chết.

Nếu như Diệp Lâm Quân không bị thương.

nếu như thân thể anh không tàn phế, đứng ở đỉnh cao chắc chắn là anh.

Lý Từ Nhiệm luôn lấy Diệp Lâm Quân làm niềm kiêu ngạo!
Đáng tiếc bây giờ thân thể Diệp Lâm Quân đã tàn phế, càng đừng nói đi so sánh với Trần Hữu Đạo như mặt trời ban trưa!
Anh bị hãm hại!
Đáng tiếc sẽ không ai nghe điều này!
Hơn nữa người đời đều cho rằng Diệp Lâm Quân chết rồi.

Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Hữu Đạo diễu võ dương oai..

 
Chương 1690: 1690: Chương 1688


Sau khi Trần Hữu Đạo chiến thắng ở Trấn Thiên Điện, người đời tung hô anh ta rất thần kỳ.

Anh ta chính là thần linh đến Trái Đất, là trời sanh cứu thế.

Thế gian chỉ biết Trần Hữu Đạo, không ai hỏi tới Diệp Lâm Quân!
Nhắc tới anh chỉ có những từ như đồ phản bội.

Diệp Lâm Quân vẫn là câu nói kia, vì Việt Nam, chịu chút nhục nhã này tính là gì?
Hiện nay Lý Từ Nhiệm đã kinh doanh tập đoàn Minh Cường rất tốt, mặc dù hai nhà Lý Trịnh không tạo bao nhiêu áp lức cho cô.

Cô vẫn lo lắng sẽ có người cố ý cản đường!
Trong lòng cô rất rõ ràng, sau khi Diệp Lâm Quân gặp sự cố, kẻ thù của anh sẽ từng tên tìm tới cửa.

Ví dụ như gần đây tập đoàn Tam Tinh đã tái xuất giang hồ, tới Việt Nam phát triển.

Lúc đầu Diệp Lâm Quân đuổi họ ra ngoài.


Hiện tại không có Diệp Lâm Quân, họ lập tức nhảy vào.

Miếng thịt thị trường Việt Nam, sao họ có thể buông that Có người nói lần này thái tử gia Lý Chính Quy nhà họ Lý ở Tinh Quốc của tập đoàn Tam Tỉnh sẽ tới Việt Nam chủ trì đại cuộc!
Tập đoàn tư bản nhà họ Lý ở Tinh Quốc là sự tồn tại một tay che trời!
Chỉ với xưng hộ thái tử gia, có thể biết được địa vị của tập đoàn tư bản của nhà họ Lý.

Lý Chính Quy là đại biểu cho quyền thế và phú quý!
Tập đoàn Tam Tinh để chiếm lại thị trường lần nữa, đã phái cả anh ta ra, đủ thấy coi trọng nhường nào.

Tập đoàn Tam Tỉnh lấy khả năng kinh tế dồi dào, mạng lưới giao thiệp rộng nhanh chóng đặt chân vào.

Thậm chí nghe nói còn hợp tác với nhà họ Diệp ở Kinh Thành.

Phùng Ngọc Hân lập tức tổ chức hội nghị cấp cao: “Tiếp theo tập đoàn Tam Tỉnh có khả năng sẽ đối phó với chúng ta! Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng!”
Lý Từ Nhiệm cũng bắt đầu lo lắng.

Mặc dù tập đoàn Minh Cường tập đoàn nửa giang sơn phía Nam, nhưng so với tập đoàn Tam Tỉnh thì vẫn kém xe.


Nếu như luận về khả năng tài chính, tập đoàn Tam Tinh có thể còn vượt cả nhà họ Diệp ở Kinh Thành.

Dù sao nhà họ Diệp ở Kinh Thành có phát triển thế nào, cũng chỉ là một gia tộc.

Nhưng tập đoàn Tam Tinh là tập đoàn tài chính siêu cấp có tầm ảnh hưởng quốc tết Trước đây nếu không phải e ngại thân phận của Diệp Lâm Quân, tập đoàn Tam Tinh cũng sẽ không rời đi!
Diệp Lâm Quân ngã xuống rồi, bọn họ xuất hiện là điều không thể bình thường hơn.

Dù sao người trên toàn thế giới đều biết tập đoàn Tam Tỉnh là tập đoàn không biết xấu hổi Điều này đơn giản là cực kỳ ấu trĩI “Chúng ta chỉ có thể chuẩn bị hết khả năng chứ không có cách nào khác!”
Một bên khác.

Trong sơn trang nhà họ Diệp ở Kinh Thành.

Diệp Minh Thiên tiếp đón khách với tiêu chuẩn cao.

Đoàn xe Rolls-Royce của đối phương cùng một màu sắc, vệ sĩ đều là người phương Tây.

Trong lúc di chuyển, phô trương rất lớn, không thua gì Diệp Thần khi còn sống.

Nhưng nhà họ Diệp biết người ta so với Diệp Thần còn phô trương hơn!
Dù sao vệ sĩ của người ta có vài người là cường giả cấp tông sư!
Phóng mắt khắp Đông Phương, ai có thể có vệ sĩ là cường giả cấp tông sư?
Chỉ có Lý Chính Quy!
Tập đoàn tư bản nhà họ Lý ở Tinh Quốc thật sự là quá có tiền!.

 
Chương 1691: 1691: Chương 1689


Có tiền có thể ma xui quỷ khiến, tông sư cũng không ngoại lệ.

Hôm nay Lý Chính Quy tới nhà họ Diệp để thương lượng với Diệp Minh Thiên, để có một dự án hợp tác.

“Hai năm trước Diệp Lâm Quân đuổi tập đoàn Tam Tinh của tôi ra khỏi Việt Nam, trọn đời không được bước vào một bước!”
“Nhưng bây gờ Diệp Lâm Quân chết rồi, tập đoàn Tam Tinh của tôi lại trở lại!”
“Tập đoàn Tam Tinh của chúng tôi luôn là có thù tất báo! Vợ con và mẹ của Diệp Lâm Quân một người cũng trốn không thoát!”
Trong đôi mắt Lý Chính Quy bắn ra từng tia sáng lạnh.

Khuôn mặt đẹp trai kia bởi vì tức giận mà trở nên vô cùng méo móiI Lần này tập đoàn Tam Tinh tiến vào Lạc Việt, thứ nhất là vì kiếm tiền, thứ hai là để báo thù.

“Ngài Diệp sẽ không ngăn cả tôi chứ?”
Lý Chính Quy nhìn về phía Diệp Minh Thiên.


“Tất nhiên là không rồi! Mọi người đều biết tôi chưa thừa nhận thân phận của đứa con hoang kia, còn cùng nó không đội trời chung!”
“Chỉ là do thân phận bị hạn chế, không dám nhắm vào người nhà của nó! Nhưng tôi cũng hận nó không kém gì các người! Tôi còn rất mong các người nhắm vào vợ con của nó!”
Diệp Minh Thiên cười to nói.

Từ trên xuống dưới nhà họ Diệp đều coi Diệp Lâm Quân là kẻ thù không đội trời chung!
Diệp Lâm Quân suýt nữa diệt cả tộc của bọn họ!
Mang đến cho nhà họ Diệp sỉ nhục lớn nhất.

Người người có thể tru diệt!
“Được, có câu nói này của Ngài Diệp là tôi yên tâm rồi! Toi cam đoan sẽ tra tấn vợ và con gái anh ta độc ác nhất!”
Khóe miệng Lý Chính Quy nở một nụ cười biến thái.

“Không muốn, không muốn, không muốn…”
Lúc này Long Thanh Tình đột nhiên xông vào, mơ hồ nói.


“Hửm?”
Diệp Minh Thiên sững sờ.

Cho tới nay, Long Thanh Tình chỉ lặp lại có quỷ quỷ quỷ quỷ, chưa từng nói cái khác.

Hôm nay là thế nào?
Nói như vậy là có ý gì?”
“Đây là cái gì? Cái tên điên này từ đâu chui ra vậy?”
Vẻ mặt Lý Chính Quy không vui.

Diệp Minh Thiên không kịp nghĩ cái khác, vội vàng kêu người mang Long Thanh Tình đi, quá mất mặt.

Thật ra nếu Long Thanh Tình nói thêm vài tiếng nữa, Diệp Minh Thiên sẽ cảnh giác.

Diệp Minh Thiên giải thích, Lý Chính Quy tiếp tục nói kế hoạch của mình.

“Mẹ của Diệp Lâm Quân nghe nói vô cùng già nua, nhưng mà tôi có thể đưa bà ta đến khu ổ chuột ở Phương Tây, cái lũ biến thái đến cả động vật cũng không bỏ qua kia chắc là sẽ rất thích Lý Chính Quy phát ra một trận cười lớn vô cùng biên sthais.

Trong lòng Diệp Minh Thiên xúc động không nhỏ, dù sao đây cũng là Chí Oánh..

 
Chương 1692: 1692: Chương 1690


Nhưng vẻ mặt ông ta nhanh chóng bị sự lạnh lùng thay thế.

Người muốn hoàn thành việc lớn thì phải tuyệt tình!
“Được, cứ làm theo như lời cậu nói đi!”
Lý Chính Quy cười to nói: “Lý Từ Nhiệm nổi danh là người đẹp! Cho dù có có con hay chưa thì tôi đều muốn nếm thử hương vị!”
“Nhưng mà tôi biết ở Phương Tây có một cái lão già biến thái hơn bảy mươi tuổi, ông ta là một tên háo sắc, gần đây mới cưới người vợ thứ hai mươi chín, tôi cảm thấy Lý Từ Nhiệm cũng không tê, trực tiếp bán cho ông ta! Ông ta có thể chơi chết Lý Từ Nhiệm!”
Diệp Minh Thiên lập tức hô lên: “Cái này tốt!
Vừa nghĩ đến chuyện Lý Từ Nhiệm bị một cái lão già sắp xuống lỗ cưới, trong lòng tôi vô cùng thoải mái!”
Ngay sau đó ông ta hỏi: “Vậy con gái nó thì phải làm sao?”
Lý Chính Quy cười lạnh: “Chuyện này càng dễ làm hơn! Hiện tại có rất nhiều kẻ biến thái thích trẻ con! Nhất là con gái Diệp Lâm Quân chính là một người đẹp bại hoại, lớn lên chắc chắn sẽ khuynh quốc khuynh thành!”
“Dạng người như vậy chắc chắn sẽ có kẻ biến thái thích! Mấy cái lão già biến thái trọc đầu kia sợ rằng vừa nhìn thấy hai mắt đã sáng rực như đèn pha!”
“Đến lúc đó, tôi sẽ tổ chức một buổi tiệc đấu giá, để dấu giá con gái Diệp Lâm Quân! Ai ra giá cao, tôi sẽ cho người đó!”
Vừa nghĩ tới mấy cái lão già hèn mọn biến thái điên cuồng đoạt con gái Diệp Lâm Quân, Diệp Lâm Quân cười ra tiếng.


“Còn mấy người phụ nữ như Tiêu Thấm, Phương Tử Tinh, Khương Di Quân, Chí Nam Yến, †oi sẽ để cho bọn họ vĩnh viễn trở thành nô lệ, mặc cho người ta chà đạp! Sống không bằng chết!
Lý Chính Quy lộ ra nụ cười tàn nhẫn khát máu, cả người đầy sát khí.

Làm cho đám người nhà họ Lý không nhịn được rùng mình một cái! Tập đoàn Tỉnh Quốc nhà họ Lý thủ đoạn thực sự vô cùng tàn nhẫn, rất nhiêu người không dám trêu chọc đến.

Kết quả của việc trêu chọn đến bọn họ sẽ rất thảm! Cho nên ở châu Á, tập đoàn nhà họ Lý là một sự tồn tại vô cùng khủng bố.

Lý Chính Quy võ võ bả vai Diệp Minh Thiên: “Chúng ta hợp tác thật tốt với nhau, lợi ích 2 không thể thiếu các người được Nguyện vọng lớn nhất của Diệp Minh Thiên chính là vượt ra khỏi Lạc Việt, hướng ra quốc tế.

Nhà họ Lý có thế giúp anh ta thực hiện được.

Cho nên anh ta tâm can tình nguyện sở thành chó săn của những người ngoài tập đoàn Tam Tinh này, hỗ trợ tất cả mọi chuyện ở Lạc Việt.

Tập đoàn Tam Tĩnh động tác mạnh mẽ, danh tiếng to lớn.


Việc xâm nhập thị trường, có một vị trí vững chắc đê như bẻ cành cây khô, như đếo gỗ mục.

Làm cho người khác bội vàng không kịp chuẩn bị.

Đầu tiên là phía bắc.

Sau đó chính là phía nam.

Bước chân rất nhanh đã đến một vùng Hải Phòng, Giang Bắc.

Tập đoàn Minh Cường thê thảm dưới sự trừng phạt của tập đoàn Tam Tỉnh.

Mỗi lần đấu trực tiếp, tập đoàn Minh Cường đều thua trận.

Đối phương quá mạnh! Đó là tập đoàn Minh Cường bây giờ, còn tập đoàn Vận Đình trước kia, sợ là cũng bị người nhà một ngụm nuốt sạch.

Cùng lúc đó, tập đoàn Lăng Thiên cũng bắt đầu thực hiện trừng phạt..

 
Chương 1693: 1693: Chương 1691


Dưới sự hợp tác công kích của hai tập đoàn lớn, tập đoàn Minh Cường tổn thất nặng nề.

Toàn bộ con đường tài nguyên bị chặt đứt, giá trị thị trường bỗng bốc hơi nghiêm trọng.

Càng bi thảm hơn chính là nhân viên tập đoàn Minh Cường cũng phải chịu rất nhiều lệnh cấm, việc ăn ngủ nghi cũng đều trở thành vấn đề.

Thậm chí thỉnh thoảng còn lọt vào đủ loại đe dọa.

Các công nhân viên đều nhao nhao nửa đường bỏ cuộc.

Không nói trước được vấn đề tiền tài, làm việc mà đe dọa đến vấn đề sinh tôn, mất mạng lúc nào không biết.

Trong ba ngày ngắn ngủi, đội ngũ quản lý cao cấp đã hơn trăm người, nhân viên thì còn nhiều vô số kể.

Tập đoàn Minh Cường bị trọng thương nặng rề nhất từ trước đến nay.

Nội bộ tập đoàn ồn ào náo động không ngừng.


Bên ngoài áp bách trừng phạt.

Cả tập đoàn tràn ngập nguy hiểm.

Tập đoàn Tam Tinh còn quang minh chính đại đến đào người, trong nháy mắt đã không ít người rời đi.

Diệp Minh Thiên sợ đến ngây người.

Tập đoàn Tam Tinh thật sự rất nhiều thủ đoạn tỉ tiện.

Bọn họ thật sự không quan tâm đến thanh danh.

Dùng đủ loại thủ đoạn hèn hạ thấp kém để áp bách tập đoàn Minh Cường.

Các giám đốc điều hành cao cấp như Phùng Ngọc Hân thường xuyên bị quấy rối.

Cửa nhà bị cạy ra, chỗ nào trong phòng cũng đều bị lục lọi.


Quần áo của cô rơi đầy khắp nơi trên đất.

Những người khác so với cô còn thảm hại hơn.

Vật nuôi trong nhà bị giết, máu tươi bị vẩy khắp nơi.

Cái này không chỉ ảnh hưởng đến công việc mà còn ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày, thậm chí còn uy hiếp đến tính mạng.

Ai mà chịu nổi!
Cuối cùng tập đoàn Minh Cường phải họp ban giám đốc.

“Tổng giám đốc Đoàn, chúng ta đấu không nổi tập đoàn Tam Tinh! Nói trước mắt thì chúng ta không có bất kỳ các nào, tiếp tục như vậy tất cả mọi người đều sắp phát điên!”
Người của ban giám đốc ai cũng đều sợ hãi.

Phùng Ngọc Hân cũng cắn răng nói: “Chúng †a chênh lệch quá xa,khoảng cách này không phải chỉ cần cố gắng là có thể bù đắp! Huống chi bọn họ là cố tình nhắm vào! Lê Nguyên, tôi cũng sắp không chịu nổi rồi!”
Lý Từ Nhiệm không lo lắng ư?
So với những người khác cô là người sốt rượt nhất!
Cô là người bị ảnh hưởng nhiều nhất khi một công ty lớn như thế ngừng hoạt động.

“Mọi người có đề nghị gì không?”
Lý Từ Nhiệm hỏi.

“Chúng ta thương lượng qua rồi tìm tập đoàn Tam Tinh thương nghị cầu hoàn đi!”.

 
Chương 1694: 1694: Chương 1692


“Đúng, chúng ta đáp ứng ngay điều kiện của tập đoàn Tam Tinh đi, dù là điều kiện gì thì cũng tốt hơn hiện tại!”
Đây là ý kiến thành viên hội đồng quản trị nhất trí nói ra.

Lý Từ Nhiệm suy nghĩ một chút rồi nói: “Được, vậy chúng ta tìm tập đoàn Tam Tỉnh nói chuyện đi Sau đó thư ký liên hệ với tập đoàn Tam Tỉnh.

Đối phương đồng ý.

Lý Chính Quy muốn đích thân trao đổi với Lý Từ Nhiệm.

Toàn bộ đều năm trong tay của Lý Chính Quy.

Anh ta muốn làm cho Lý Từ Nhiệm chủ động làm hòa.

Thật sự đã đạt được hiệu quả.

Diệp Minh Thiên lại một lần nữa cảm thấy khâm phục khả năng làm việc của tập đoàn Tam Tỉnh, trước đây anh ta đã ngăn chặn tập đoàn Tam Tình một lần.


Nhưng làm gì có kết quả như hiện tại? Đây là một thời đại thối nát.

Vô cùng hiển nhiên rằng tập đoàn nhà họ Diệp lại càng “thối nát”
„ càng vô liêm sỉ, hèn hạ hơn nữa.

Đó mới thực sự là không từ thủ đoạn! Về việc này, Diệp Minh Thiên cũng chỉ có thể bội phục.

Phát hiện được bản thân còn phải học rất nhiều.

Địa điểm thương lượng là ở trụ sở chính của tập đoàn Minh Cường.

Lý Chính Quy vẫn tràn đầy sự phô trương như trước.

Mấy chục chiếc xe thêm cả máy bay tư nhân hộ tống đến.

Mấy vị cường giả cấp tông sư ở bên cạnh, toàn bộ mặc đồng phục đều là cường giả cấp thân.

Ở trên chiến trường cũng không gặp được cường giả như vậy, nhưng lại gặp được nhiều cường giả bên cạnh Lý Chính Quy.


Chỉ có thể chứng tỏ được sức mạnh của tập đoàn nhà họ Lý! Chuyện mà cả mười tám nước ngoài cũng không làm được, tập đoàn nhà họ Lý lại có thể làm được I Khi đoàn người của Lý Chính Quy xuất hiện, tất cả mọi người ở tập đoàn Minh Cường đều bị dọa sợ.

Hóa ra người đấu với bọn họ lại kinh khủng như vậy.

Trong phòng hội nghị rộng lón.

Đám người Lý Từ Nhiệm đã đứng đợi từ sớm.

Yêu câu của bọn họ rất đơn giản – có một cuộc sống và công việc ổn định là được rồi.

Hy vọng trong lòng mọi người đã rất thấp rồi.

Cho dù tập đoàn Tam Tinh đưa rất bất cứ điều kiện khắc nghiệt gì, đều sẽ đồng ý hết.

Sau khi đi vào trong phòng hội nghị, ánh mắt Lý Chính Quy rơi lên người Lý Từ Nhiệm: “Quả nhiên là sắc nước hương trời nhỉ, đáng tiếc ghê!” Nếu như Lý Từ Nhiệm chưa kết hôn, chưa sinh con, Lý Chính Quy có thể thử xem.

Sau khi hai bên ngồi xuống, Lý Từ Nhiệm bộc lộ ý kiến: “Anh Đoàn, hình như chúng tôi không có mâu thuần gì với tập đoàn Tam Tinh đúng không? Vì sao lại cứ chía mũi dùi vào chúng tôi?”
Lý Chính Quy ngắm nghĩ cây dao găm một kiêng nể gì.

Lý Từ Nhiệm nắm chặt đôi bàn tay, cô lạnh lùng nói: “Nếu như chồng tôi ở đây, các người tuyệt đối không dám bước vào Lạc Việt một bước!”
Những lời này của Lý Từ Nhiệm nhắm thẳng vào giữa người của tập đoàn Tam Tỉnh..

 
Chương 1695: 1695: Chương 1693


Toàn bộ bọn họ đều tức giận.

“Im mồm! Diệp Lâm Quân đã không còn rồi, không thể cản bước của bọn tao nữa rồi?”
Ngược lại Lý Chính Quy không tức giận mà còn cười: “Ha ha, đáng tiếc ghê, Diệp Lâm Quân chết rôi! Có bản lĩnh bảo anh ta sống dậy mà đánh tôi này!?”
Lý Chính Quy bày ra bộ dáng thiếu đánh.

Lý Chính Quy vô cùng kiêu ngạo!
Bộ dạng thực sự là vô cùng thiếu đánh.

Sắc mặt của tập đoàn nhà họ Lý vô cùng khó ưal Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân đều cảm thấy ghê tởm.

Trước đây lúc Diệp Lâm Quân làm chiến thần Côn Luân, sao lại không thấy bọn họ dám làm gì cơ chứ?
Còn không phải là do sợ hãi ư!
Bây giờ Diệp Lâm Quân không còn nữa, một đám người lại đến làm loạn.


Lý Chính Quy cười cười nói: “Xem đi, đã nửa ngày, Diệp Lâm Quân có đến đâu!”
“Có thể anh ta đang cắn răng tức giận dưới địa ngụ đấy?”
“Ha ha ha…”
Mọi người đều bật cười.

“Các người đã đến đây rồi, chúng ta nói chuyện đi?”
“Nói đi! Phải làm như thế nào mới bỏ qua cho tập đoàn Minh Cường?”
Lý Từ Nhiệm trực tiếp hỏi.

Tầng cao nhất của của tập đoàn Minh Cường liền trở nên căng thẳng.

Thời khắc quyết định vận mệnh của bọn họ cuối cùng cũng đến rồi.


Ánh mắt Lý Chính Quy đặt lên người Lý Từ Nhiệm: “Được, điều kiện của tôi vô cùng đơn giản—cô nhường chức chủ tịch cho tôi là được.”
‘Am”
Một câu nói giống như sấm sét giữa trời quang, mọi người ở đó đều ngây ngẩn.

Ai cũng không ngờ đến được Lý Chính Quy lại đưa ra điều kiện này.

“Vậy ý của anh là bảo tổng giám đốc Đoàn từ chức, anh chiếm lấy? Vậy chúng tôi không thể đáp ứng được!”
Phùng Ngọc Hân lập tức bày tỏ sự bất mãn của chính mình.

Lý Chính Quy lắc đầu: “Không không không, tôi không có hứng thú với tập đoàn Minh Cường! Tôi chỉ muốn Lý Từ Nhiệm rút lui, ai làm cũng được! Tôi không quan tâm!”
“ôm Nghe đến đó, toàn bộ mọi người của tập đoàn Minh Cường đều thở phào ra một hơi.

Lý Chính Quy nhìn chằm chằm Lý Từ Nhiệm cười lạnh nói: “Để xem xem cô có thể hy sinh bản thân vì nhân viên của mình không nào!”
Có vài người quản lý cao cấp lập tức nói: “Tổng giám đốc Đoàn, chúng tôi cũng không muốn như vậy! Nhưng cô nghĩ mà xem đây chính là sự sống còn của hơn trăm nghìn nhân viên đó!”
“Yên tâm đi, tổng giám đốc Đoàn cho dù là cô có rút lui, công ty trong tay chúng tôi cũng có thể kinh doanh được!”
Ý nằm ngay ngoài mặt chứ, chính là bảo Lý Từ Nhiệm nhanh chóng đồng ý đi.

Đừng dây dưa với bọn họ!.

 
Chương 1696: 1696: Chương 1694


Lý Từ Nhiệm nhìn mọi người, do dự một lát, đồng ý: “Được, tôi đồng ý rút lui! Chỉ cần anh buông tha cho tập đoàn Minh Cường là được!”
“Được! Bên phía tôi có thể ký giấy cam đoan với cô, cô có thể yên tâm.

Lý Chính Quy cười lớn.

Anh ta thực sự không có hứng thú với tập đoàn Minh Cường.

Mở rộng sang thị trường Lạc Việt, thì anh ta đã đạt được mục đích tồi.

Việc tiếp theo chính là giày vò đám người Lý Từ Nhiệm.

“Được, tôi ký với anh!”
Lý Từ Nhiệm nhanh chóng đồng ý ký giấy cam đoan, cô cũng sẽ rút lui, nhường lại chức chủ tịch.

Sau này cô không hề có bất cứ quan hệ gì với tập đoàn Minh Cường nữa!
“Còn có cô! Cô! Cả cô nữa…

Lý Chính Quy chỉ vào Phùng Ngọc Hân, và cả nhóm người Lâm Ngọc Lan.

Bắt toàn bộ bọn họ từ chức!
Làm việc thì cần phải đuổi cùng giết tận!
Không được lưu lại bất cứ con đường nào.

Đây chính là phong cách làm việc của tập đoàn Tam Tinh!
“Được, bây giờ các người vừa ý rồi chứ?
Chúng tôi đã thực hiện theo yêu cầu của anh rồi!”
Lý Từ Nhiệm nhớ ra gì đó: “Đúng rồi, còn có một việc!”
“Tập đoàn Minh Cường? Tôi nhớ là để kỷ niệm tình anh em của Diệp Lâm Quân và Lê Minh Cường đúng không?”
“Đổi tên lại cho tôi!”
Lý Chính Quy nói.

“Không được!”
Lý Từ Nhiệm lập tức từ chối.


Mấy người Phùng Ngọc Hân cũng không đồng ý.

Đây là tâm huyết của Diệp Lâm Quân, cũng là tâm huyết của bọn họ.

Làm sao mà sửa tên được cơ chứ?
Lý Chính Quy lạnh lùng quét mắt đến mọi người, nói: “Liên quan gì đến các người? Các người đã không liên quan đến tập đoàn Minh Cường nữa rồi!”
“Ngoài ra, các người mau chóng cút đi! Nơi này không phải nơi các người được phép đến!”
Lý Chính Quy ra lệnh, mấy người Lý Từ Nhiệm bị người đuổi ra khỏi công ty.

.

Ngôn Tình Ngược
Nhìn vào tòa nhà làm việc, vẻ mặt mọi người đều buồn bã.

Nhưng vì mười vạn công nhân của tập đoàn Minh Cường, Lý Từ Nhiệm đành phải nhượng bộ.

Cô có thể đấu với tập đoàn Tam Tĩnh.

Trước mắt cô vẫn làm được.

Nhưng sẽ làm cho hơn mười vạn người thất nghiệp, không ít gia đình sẽ tan vỡ, thậm chí còn nguy hiểm đến cả tính mạng..

 
Chương 1697: 1697: Chương 1695


“Thực sự là ức hiếp người quá đáng rồi, nếu như Diệp Lâm Quân còn sống thì tốt rồi!” Phùng Ngọc Hân cảm thán nói! Lý Từ Nhiệm phức tạp mà nhìn cô một cái.

Diệp Lâm Quân vẫn còn sống.

Nhưng anh đang sống không bằng chết.

Chỉ có thể nằm liệt trên giường suốt đời.

Nếu như cho cô ấy biết chuyện này, chỉ có thể lo lắng mà thôi.

Thậm chí còn bị tức đến khóc ấy chứ? Chỉ có thể trơ mắt nhìn, bất lực không thể làm gì được.

Loại cảm giác bất lực này làm cho người ta phát điên lên! Vì vậy Lý Từ Nhiệm sẽ không nói chuyện của Diệp Lâm Quân ra.

Nói ra cũng không có tác dụng gì hết, chỉ có thể ấm ức mà thôi.

Mặc dù Lý Chính Quy đã nói sẽ bỏ qua cho tập đoàn Minh Cường, hơn nữa cũng sẽ không chiếm đoạt.

Nhưng yêu cầu của anh ta là muốn tập đoàn Minh Cường phát triển theo ý mình.


Tương đương với việc lệ thuộc vào anh ta.

Lý Chính Quy còn cho truyền tin tức— Tập đoàn Minh Cường sẽ đổi tên thành Tập Lý Chính Quy.

Sau khi mấy người Lý Từ Nhiệm nghe được tin này, đều vô cùng tức giận.

Có một cảm giác đã bị lừa gạt vậy.

Lý Chính Quy thật là vô liêm sỉ! Quá vô liêm sỉ rồi! Rõ ràng đã nói sẽ bỏ qua cho tập đoàn Minh Cường, còn đã ký cả giấy cam đoan rồi.

Nhưng vẫn làm ra chuyện như vậy.

Lại còn đổi tên thành tập Lý Chính Quy, đây không phải là đặt theo tên của anh ta hay sao?
Không phải là của anh ta rồi à? Thật vô liêm si! Nhưng mà đây chính là phong cách làm việc của tập đoàn Tam Tinh! Không vô liêm si thì không phải làm tập đoàn Tam Tỉnh nữa rồi.

Ngày hôm đó, tập đoàn Minh Cường tổ chức mở cuộc họp tuyên bố – Công ty chính thức đổi tên thành tập Lý Chính Quy, chức chủ tịch do Đoàn Hoành Nghị đảm nhiệm.

Đoàn Hoành Nghị là một người Tỉnh Quôc, vốn chỉ là một nhân viên kỹ thuật cho tập đoàn Minh Cường.


Trực tiếp vượt bảy tám cấp, ngồi lên vị trí đứng đầu tập đoàn.

Đây không phải là do Lý Chính Quy đang điều khiển thì là gì nữa.

Anh ta không quan tâm đến các quyết sách nội bộ tập đoàn Minh Cường, nhưng anh ta lại đưa một con rối lên.

Bây giờ chủ tịch đều nghe lời anh ta.

Tương đương với việc công ty đang nằm trong tay anh ta.

Bọn Lý Từ Nhiệm rất tức giận, nhưng lại không làm được gì.

Chỉ duy nhất một chỗ được lợi đó chính là bảo vệ được công ty, không làm rối loạn mười vạn người.

Nhưng mà đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Tiếp tục đây, việc chĩa mũi nhọn của Lý Chính Quy mới chính thức bắt đầu.

Ở Kinh Thành Tiêu Thấm và Khương Di Quân đã ngơ ngác mà để cho người khác bắt đi, chủ yếu là nhà họ Khương chỉ dám tức giận chứ không dám nói gì.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Không những thế, bạn học của Diệp Lâm Quân, Huynh Gia Mẫn cũng bị bắt đi..

 
Chương 1698: 1698: Chương 1696


Thậm chỉ cả Chí Nam Yến nhà họ Chí ở Hải Phòng cũng bị bắt đi.

Ngay cả nhà họ Chí cũng không dám tìm.

Nghe nói đã bị cảnh cáo rồi…
Lúc bọn Tiêu Thấm, Khương Di Quân tình lại, đã phát hiện bọn họ bị bắt đi mất rồi.

Trước mặt bọn họ có một người đàn ông cao lớn, vô cùng khôi ngô tuấn tú, khóe miệng vẽ lên một độ cong.

Lý Chính Quy ra tay với bọn họ.

“Dựa theo điều tra của tôi, trừ Lý Từ Nhiệm ra thì các người chính là những người phụ nữ có quan hệ tốt nhất với Diệp Lâm Quân”
“Nếu như có ai động vào các người, Diệp Lâm Quân tuyệt đối sẽ đi cứu các người!”
Lý Chính Quy cười lạnh nói.


“Anh muốn làm gì?”
Khương Di Quân lạnh lùng nói.

“Từ hôm nay trở đi, mấy người các người chính là nô lệ của tôi, chỉ cần đánh dấu lên cơ thể, cả đời này các người cũng không thể thoát đi được!”
Phùng Ngọc Hân vừa định chửi, giọng nói của Lý Chính Quy đã vang lên: “Còn có bọn Lý Từ Nhiệm cũng không chạy thoát được đâu!”
“Chí Oánh tôi sẽ bán đến một khu ổ chuột ở châu Âu! Sẽ bị một đám người dã man chia sẻ!”
“Còn Lý Từ Nhiệm tôi sẽ gả cô ta cho một ông già thô tục!”
“Con gái của Diệp Lâm Quân tôi sẽ bán đấu giá cho mấy gã biến thái!”
Lý Chính Quy sắp xếp cho mỗi người phụ nữ ở gần Diệp Lâm Quân ai ai cũng có một kết cực thê thảm! Nghĩ đến đây, Lý Chính Quy lộ ra một nụ cười đầy hưởng thụ.

“Hèn hạ vô liêm si!”
“Tại sao anh không đám đến lúc anh rể tôi ở đây?”
Tiêu Thấm nhìn anh ta chằm chằm tức giận nói.

“Đúng, tóm lại thì anh là một tên nhỏ mọn! Vĩnh viễn không là gì cả!

“Vâng, tập đoàn Tam Tinh không hổ là một công ty thấp kém, chỉ có những cái này! Đúng là buôn cười!”
Mọi người giễu cọt nói.

Không biết những cái này căn bản không có bất kỳ tác dụng nào với Lý Chính Quy.

Ngược lại Lý Chính Quy càng ngày càng cười cực kỳ càn rỡ.

“Các người nói những cái này có tác dụng chắc? Đúng, tôi tiểu nhân thế đấy? Đáng tiếc là Diệp Lâm Quân chết rồi, tôi tra tấn người phu nữ của anh ta, con gái anh ta, mẹ anh ta, anh ta có thể làm gì được tôi?”
Lý Chính Quy hỏi ngược lại.

“Anh.

„ Tất cả mọi người cùng nhau sững sờ.

Người không cân mặt mũi đến mức này, còn có thể có cách nào sao? “Kể cả anh rể tôi không có ở đây, nhưng anh cuối cùng cũng sẽ bị báo ứng thôi!
Tiêu Thấm nhìn chòng chọc vào Lý Chính Quy.

“Có một ngày chính nghĩa sẽ rơi từ trên trời xuống thôi!”
Mấy người phụ nữ cùng nói..

 
Chương 1699: 1699: Chương 1697


“Dù sao các người đều phải ở lại bên cạnh tôi làm nô lệ, vậy các người cứ nghĩ mà xem làm sao tôi có thể bị chính nghĩa trên trời rơi xuống trúng!”
Lý Chính Quy cười lạnh nói.

Lúc này đàn em của anh ta chạy tới nói: “Cậu chủ, bên phương Tây đã liên hệ được rồi! Có thể đem Chí Oánh bán đến khu ổ chuột rồi!”
“Không cân chúng ta ra tay cô ta cũng sẽ bị giày vò đến mức sống không bằng chết!
Tên đàn em cười hắc hắc nói.

“Mặc khác, khoảng đêm nay ngài Williams chủ tịch tập đoàn Hắc Đồng nước Hùng Ô sẽ đến Giang Bắc!”
“Ngài Williams đã không dằn nổi mong muốn cưới Lý Từ Nhiệm về!”
Lý Chính Quy sau khi nghe được, cười lạnh: “Tên háo sắc này! Nhiều năm như vậy, gây họa cho bao nhiêu người phụ nữ rồi? Không phải mấy trăm thì cũng mấy nghin rôi?”
2 “Đúng vậy, vợ cũng lấy mấy người rồi? Hành hạ chết cũng không ít nha Đối với tên này, Lý Chính Quy cứ nghĩ đến là buồn nôn.

“Được rồi, ban đêm còn phải đón tiếp ông ta!”
Lý Chính Quy nhốt mấy người Tiêu Thấm lại, chờ buổi tối đến.


Buổi tối, Lý Chính Quy tự mình đến sân bay đi đón Williams tập đoàn Hắc Đồng.

Địa vị của ông ta ở nước Hùng Ô ngang bằng với địa vị của tập đoàn nhà họ Lý ở Tỉnh Quốc.

Cho nên anh ta cũng không dám lạnh nhạt.

Rất nhanh chóng, anh ta đã gặp được một đoàn người tập đoàn Hắc Đồng ở sân bay.

Williams cần mấy người đi cùng xuống lúc máy bay hạ cánh.

Mặt mũi ông ta hèn mòn, vẫn để kiểu tóc Địa Trung Hải, đôi mắt tam giác sắc mị vừa đi vừa đánh giá mọi thứ.

Há miệng ra là thấy răng vàng làm cho người ta thấy buồn nôn.

Đây chắc chắn là người xấu nhất, bỉ ổi nhất mà Lý Chính Quy từng gặp!

Nhưng quản gia và đàn em của anh ta từ đầu đến cuối đều phải tươi cười chào đón.

Ai bảo ông ta quyền thế ngập trời, giàu nứt đô đổ vách đâu?
“Ngài Williams!”
Lý Chính Quy chào hỏi.

“Đúng rồi, cậu Đoàn! Tôi không chỉ muốn vợ của Diệp Lâm Quân, tôi còn muốn cả mẹ và con gái cậu ta! Còn có cả em gái cậu ta! Tôi muốn cùng tất cả ở một chỗ chơi đùa “Cậu cứ ra điều kiện đi! Tôi muốn tất cải”
Williams cười hắc hắc, cả người đã vội vã không nhịn nổi.

Nghe nói Lý Chính Quy còn muốn xử lý những người phụ nữ khác, ông ta nghĩ muốn chiếm toàn bộ làm của riêng.

Williams nói lên yêu cầu này, Lý Chính Quy không cảm thấy kỳ quái.

Ông ta vẫn luôn như thết Loại chuyện này anh ta cũng không thể đồng ý dễ dàng được!
“Được thôi! Nhưng con gái Diệp Lâm Quân thì tôi muốn tổ chức một buổi đấu giá! Tin tức thả ra rồi cần làm hình thức!”
Lý Chính Quy nói.

“Được thôi! Đến lúc đó tôi tham gia đấu giá!”
Williams cười to nói..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom