Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2164


Chương 2164:

Thậm chỉ ngay cả tin tức cũng không biết vì sao lại lộ ra ngoài.

Nhất thời toàn bộ thành Vô Song đều trở nên u ám.

Tất cả mọi người đều trậm mặc.

Bé Quân bị Hắc Thần Giáo bắt đi, cho dù là bồi dưỡng thành cường giả tuyệt thế hay là dùng để tu luyện võ công tà đạo thì cũng là một đả kích lớn cho thành Vô Song.

Trái tim Phó Phong Thu như bị chảy máu.

“Bé Quân! Bé Quân sao rồi?” Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên sau khi biết chuyện thì lập tức tới.

“Câu xin thành chủ, cầu xin sư phụ cứu bé Quân đi!” “Tôi chỉ có một đứa con gái, bé Quân mà xảy ra chuyện thì tôi biết sống thế nào!”

Lý Từ Nhiệm khóc đến khàn cả giọng.

Chí Nam Yên cũng cầu xin thành Vô Song cứu người.

Nhưng mọi người trong thành đều im lặng không nói.

Bao gồm cả thành chủ Phó Phong Thu.

“Cầu xin các người! Mau cứu bé Quân đi, thiên phú của nó tốt như Vậy, các ngài nhẫn tâm nhìn nó-bị người khác bắt-đi sao?”

Lời nói của Lý Từ Nhiệm làm cho lòng mỗi người đều nhói đau.

Nhưng mọi người cũng không thể bớt sợ hãi được.

“Cô vốn không biết Hắc Thần Giáo là thế nào đâu: “Trong Hắc Thần Giáo, cấp Chí tôn tầng thứ tư có trọn vẹn bảy vị cao thủ, cấp Chí tôn tầng thứ năm có hai vị, đáng sợ nhất là giáo chủ, nghe nói sắp bước vào hàng ngũ cấp Chí Tôn tầng thứ sáu trong truyền thuyết.

Cấp Chí Tôn tầng thứ sáu đấy! Đối với cường giả cấp Chí Tôn mà nói giống như là đứng đầu thiên hạ rồi! Thành Vô Song lấy ai ra mà cứu?”

Khương Tử Hào nói xong, đám người liền hít sâu một hơi.

Đối với cường giả cấp Chí Tôn mà nói, tầng thứ sáu giống như khoảng cách giữa trời và đất vậy.

Đã bao nhiêu năm trôi qua, Phó Phong Thu không qua được, vẫn luôn kẹt ở cấp Chí tôn tầng thứ năm.

Giáo chủ Hắc Thần Giáo bước vào cấp chí tôn †ầng thứ sáu là chuyện sớm muộn, cho nên Phó Phong Thu địch không lại.

“Còn nữa, người của Hắc Thần Giáo cực kỳ tàn bạo, có lẽ con gái của cô đã sớm chết rồi.”

“Chỉ có thể trách con gái cô không may, trong số mệnh đã định có một kiếp nạn này.”

Mấy người Khương Tử Hào nói.

Bịch!

Lý Từ Nhiệm không chịu nổi ngất đi.

“Haiz!”

Phó Phong Thu chỉ có thể thở dài.

Loại tình huống này anh ta bất lực.

Diệp Lâm Quân ở nơi Giang Bắc xa xôi.

“Tít tít tít…

Đột nhiên điện thoại của anh phát ra âm thanh báo động chói tai.

“Nguy rồi, bé Quân xảy ra chuyện!”

Trong lòng Diệp Lâm Quân thắt lại.

Bé Quân xảy ra chuyện chỉ hai ngày sau khi anh trở về! May mắn thay là bé Quân có một khí cụ câu cứu trên người.

Nếu không thì anh thậm chí còn không biết.

Theo vị trí mà khí cụ cầu cứu gửi lại, con bé đã cách thành Vô Song hơn ba trăm cây.

“Ai đụng vào con gái của tôi, tôi sẽ cho kẻ đó chết!” “Nhanh, nhanh, đến với tốc độ nhanh nhất!”

Diệp Lâm Quân liền đi tới Hắc Thần Giáo để cứu bé Quân.
 
Chương 2165


Chương 2165:

Trong thành Vô Song.

Bầu không khí vẫn u ám như cũ.

Mọi người thậm chí không có đủ dũng khí để đi cứu người.

Khương Tử Hào và đám sư đệ muội rất hạnh phúc.

Cuối cùng trừ được mối họa trong lòng.

Lúc này Lý Từ Nhiệm cũng tỉnh dậy.

Lại lân nữa cầu xin sư phụ và những người khác đi cứu người “Mọi người mau đi cứu bé Quân đi, không phải các người nói bé Quân là hy vọng cho tương lai sao?” “Các người sợ Hắc Thần Giáo đến vậy sao?” Lời nói của Lý Từ Nhiệm khiến Phó Phong Thu nhói lòng.

“Cứu! Chúng ta nhất định phải cứu!” “Tại sao không cứu chứ!” Phó Phong Thu hét lên.

“Làm thế nào để cứu?” Bốn vị trưởng lão và những người khác đều bu lại.

“Hắc Thần Giáo mạnh hơn chúng ta, chúng ta thừa nhận! Nhưng vì tương lai của thành Vô Song, chúng ta phải liêu mạng!” “Nhưng thành Vô Song sẽ không hành động một mình.

Tôi sẽ tập hợp tất cả các cường giả chí tôn ở Tây Đường và liên hợp với bọn họ để đối phó với Hắc Thần Giáo!” Phó Phong Thư nói.

“Được rồi, đây là một con đường tốt! Chúng ta đi nhanh lên!” Giải pháp đã có, mọi người bắt đầu thực hiện nó.

Lý Từ Nhiệm đã nhìn thấy hy vọng.

Vui đến phát khóc “Chị dâu, chị có muốn nói với anh trai em không? Xem anh ấy có cách nào làm được không? Như vậy tỉ lệ sẽ lớn hơn một chút!” Chí Nam Yên hỏi.

Lý Từ Nhiệm lập tức lắc đâu: “Không, không! Đừng nói với Hạo Quân!” “Bây giờ anh ấy là người bình thường, có thể làm cái gì?” “Pháp luật và quy tắc của Lạc Việt vô dụng với đám cường giả này, cho anh ấy biết không những không giúp được, ngược lại khiến anh ấy lo lắng sốt ruột!”

“Nam Yên, tuyệt đối đừng nói với anh trai em về chuyện này, cho dù bé Quân được cứu trở về, em cũng đừng nhắc đến chuyện này! Cũng như nó chưa từng xảy raf”

Lý Từ Nhiệm nói.

Chu;Nam Yên liền gật đầu: Bây giờ tình huống này thực sự không thích hợp để cho Diệp Lâm Quân biết.

Biết rồi anh ấy cũng sẽ chỉ lo lắng mà sẽ không giúp ích gì.

Thời đại hiện nay thật bất công với những người bình thường.

Chẳng bao lâu, thành Vô Song đã tập hợp đầy đủ bảy thế lực lớn Trong số đó, có mấy vị cường giả cấp Chí Tôn tầng thứ tư.

“Phó thành chủ, ngài đã gọi chúng tôi ra là có chuyện gì vậy?”

€ó người hỏi.

Phó Phong Thu không nói sự thật.

Nói với bọn họ rằng mình muốn đoàn kết tất cả mọi người để tiêu diệt Hắc Thần Giáð.

“Hắc Thần Giáo? Ngài điên rồi à?”

“Tôi không dám!”

“Tôi cũng không dám!”

“Đi đi đi…”

Điều mà tất cả mọi người đều không ngờ tới là vừa mới nhắc tới Hắc Thần Giáo.

Mọi người đều bị dọa sợ mà bỏ đi.

Trên thực tế, tất cả mọi người đều sợ Hắc Thần Giáo.

Loại ôn thần này tránh còn không hết, Lại chủ động đi tiêu diệt?
 
Chương 2166


Chương 2166:

Sao mà được chứt!

Nhất thời, tất cả mọi người trong thành Vô Song đều chết lặng.

Phó Phong Thu ngồi đó trong tuyệt vọng.

Anh ta không ngờ những người này còn sợ Hắc Thần Giáo hơn cả mình.

Đám người Khương Tử Hào thì che miệng cười trộm…

Hắc Thần Giáo mà các người cũng có thể ứng phó được à?

“Sư phụ, nhìn nhận thực tế đi! Rốt cuộc thì thành Vô Song của chúng ta không có duyên với bé Quân. Chúng ta không thể thua lớn chỉ vì sai lầm nhỏ, lỡ như thành Vô Song bị phá hủy thì sẽ thành phiền phức lớn”

Khương Tử Hào nói.

“HaizI”

Phó Phong Thu lại thở dài.

Nhìn dáng vẻ ti Phó Phong Thù cũng bó tay rồi Để giữ cho thành Vô Song được an toàn, Phó Phong Thu đành phải từ bỏ.

“Không! Bé Quân còn có thể cứu!”

“Làm ơn, mọi người thử một lần đi.

Lý Từ Nhiệm điên cuồng hét lớn.

Chỉ là không ai quan tâm đến cô…

Mặt khác.

Diệp Lâm Quân đã phóng đến Hắc Thần Giáo với tốc độ nhanh nhất.

Tốc độ của Diệp Lâm Quân nhanh đến mức nào? Ngay khi cao thủ của Hắc Thần Giáo bắt được bé Quân đưa đến hang ổ của Hắc Thân Giáo, Diệp Lâm Quân đã đến ngay sau đó.

Tất nhiên cũng là do tín hiệu cấp cứu của bé Quân kịp thời nổ ra.

Khi bị đe dọa, tín hiệu cấp cứu sẽ được phát ra trước tiên.

Bên trong Hắc Thần Giáo âm trâm kinh khủng.

Sàn nhà đầy những bộ xương, có của người và cả động vật.

Toàn bộ khu vực được bao trùm trong một bầu không khí u ám.

Hang ổ của Hắc Thần Giáo nằm sâu trong núi, nhìn từ xa trông chẳng khác gì địa ngục.

Trong hang ổ của Hắc Thần Giáo Hàng trăm người đang đứng đó.

Có một người đang ngồi trên đầu, mặc áo choàng đen, xung quanh là sương mù đen bao phủ Trong mắt màu xanh đục Gã là giáo chủ của Hắc Thần Giáo, Hắc Báo.

Cấp chí tôn tầng thứ năm, không, hẳn là sắp tiến tới tầng thứ sáu rồi.

Đó cũng là bóng ma tồn tại trong lòng Phó Phong Thu.

So với sự thịnh vượng của thành Vô Song, Hắc Thần Giáo lộ ra vẻ rất bình lặng.

Tổng cộng có khoảng tám trăm người.

Mặc dù là tà môn ma đạo, nhưng phương pháp tu luyện và công pháp của Hắc Thân Giáo vô cùng khắc nghiệt.

Không phải ai cũng tập được.

Có rất nhiầu người đã tự nổ tung mình trong quá trình tu luyện.

Nhưng lưu lại đều là tỉnh anh.

Mỗi người đều tàn bạo và đáng sọ.

Có hai cấp chí tôn tầng thứ năm, và mười bảy cấp chí tôn tầng thứ bốn.

Thành Vô Song không so được.
 
Chương 2167


Chương 2167:

Đây cũng là lý do khiến người khác sợ hãi.

Có lẽ một trăm vạn võ sĩ cũng không dám khiêu khích mấy trăm người này.

Sau khi bé Quân bị cướp về, mọi người trong Hắc Thần Giáo đều tập hợp lại.

Ngay cả giáo chủ Hắc Báo cũng tới.

Gã cẩn thận nhìn bé Quân một lượt từ trên xuống dưới, trong miệng phát ra một giọng khàn khàn khó chịu như lưỡi đao xuyên qua kính: “Tên nhãi đó không nói đối ta, quả nhiên là một tài năng có một không hai! Là tài năng mạnh nhất mà ta từng thấy Mọi người bắt đầu hò reo.

“Chủ nhân, ngài định làm gì?” “Thiên phú cao như vậy mà được bồi dưỡng thì tuyệt đối là bất khả chiến bại” “Tương lai có thể đột phá thành cấp chí tôn tầng thứ bảy…”

Có tên thủ hạ hỏi.

Hắc Báo lại lắc đầu: “Không, không.”

“Thứ nhất, huấn luyện quá tốn thời gian.”

“Thứ hai, chúng ta không thể kiểm soát con bé sau khi con bé trở nên mạnh mẽ.”

Hắc Báo liếc nhìn bé Quân một cách thèm thuồng: “Chỉ có bản thân mạnh mẽ mới là quan trọng nhất! Nếu ta đào móc ra được võ mạch của con bé, lại ăn thịt con bé! Ta có thể trở thành cường giả cấp chí tôn tầng thứ sáu chỉ trong nháy mắt, đột phá đến tầng thứ bảy cũng không phải không có khả năng”

Hắc Thần Giáo bắt đầu mong chờ.

Nếu như Hắc Báo thật sự đột phá tới chí tôn †ầng thứ sáu, như vậy Hắc Thần Giáo sẽ có thể tung hoành ngang dọc không sợ ai.

Bởi vì cấp chí tôn tầng thứ sáu thực sự là quá hiếm.

Ngay cả ở Ước hẹn chúng thần lần trước, số lượng cũng rất ít, tồn tại trong truyền thuyết.

Hắc Báo xoa đầu bé Quân: “Yên tâm ngủ đi, không có đau đâu!”

Gã muốn thực hành tà thuật thông qua bé Quân để khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn.

“Giáo chủ, ngài nói rằng bên thành Vô Song chắc sẽ không sao đúng không? Đứa trẻ này là tương lai mà thành Vô Song đã dành hết tài nguyên để bồi dưỡng! Ngài cứ ăn như vậy chẳng phải là…

Một số người lo lắng rằng thành Vô Song sẽ đến cướp người.

Hắc Báo hừ lạnh một tiếng: “Ta cho Phó Phong Thu một trăm lá gan, anh ta cũng không dám tới! Anh ta chỉ là một bại tướng dưới tay ta mà thôi”

“Đúng vậy! Có bao nhiêu người đến từ thành Vô Song, thì chúng ta sẽ giết.bấy nhiêu người!

Nếu Phó Phong Thu dám tới, chúng ta sẽ giết Phó Phong Thu!”

“Đừng 1ö lằng, sẽ không có/ai đứú đứa nhỏ này đâu! Việc thăng cấp của ta lên tầng thứ sáu đã như ván đã đóng thuyền rồi!”

Ngay khi giọng nói của Hắc Báo vừa dứt.

Một âm thanh giống như tiếng gầm của Thần Sấm vang vọng xung quanh Hắc Thần Giáo.

Vang lên ong ong…

“Ai nói sẽ không có người tới cứu?”

Một tiếng vang như sấm sét này.

Khiến cho Hắc Thần Giáo bốn phía lắc lư, cát bay đá chạy.

Tám trăm giáo đồ của Hắc Thân Giáo đều kinh hãi.

“Bùm!” Đáng sợ hơn nữa là cánh cổng bằng đá to lớn của Hắc Thần Giáo cao mười thước đã bị một cước đập nát.

Một bóng người đứng ngược sáng xuất hiện.

Tám trăm người của Hắc Thần Giáo đều ngẩn ra.

“Có phải là Phó Phong Thu không?”
 
Chương 2168


Chương 2168:

“Thành Vô Song đã tấn công rồi à?” Mọi người đều nghĩ răng quân của thành Vô Song đã đến.

Nhưng nhìn hồi lâu, chỉ có một người.

“Không, không phải Phó Phong Thu!” Khi nhìn rõ bóng người này.

Mọi người đều nghi ngờ Một khuôn mặt xa lạ.

Nhưng sự thủ địch trên người anh ta thì ngập trời.

Nó còn đáng sợ hơn so với giáo chủ Hắc Báo của bọn họ.

Người đàn ông này dường như đến từ địa ngục.

“Con gái của tôi đâu?” Diệp Lâm Quân bước từng bước tới, khuôn mặt lạnh lùng cất tiếng hỏi.

Mỗi bước đi của anh, Hắc Thân Giáo đều phải run sợ.

“Hóa ra là ba của cô bé này! Giết!” “Sau đó ta sẽ ăn thịt con gái mi, còn lột ra võ mạch của nó sử dụng cho tai” Hắc Báo khàn giọng nói.

Gã vừa ra lệnh.

Hơn chục cao thủ Hắc Thần Giáo đã đến bên cạnh Diệp Lâm Quân.

“Từ sau khi các người đám có ý đồ với con gái tôi thì các người đều phải chết!” “Giết!” Nhìn đám người của Hắc Thân Giáo đang tới.

Diệp Lâm Quân động sát khí Hôm nay, anh muốn san phẳng Hắc Thần Giáo.

“Phụt” “Hộc!” “Hộc!” Khi hơn chục thành viên của Hắc Thần Giáo bị xé thành từng mảnh nhỏ, toàn trường lập tức im lặng.

“Lên! Người này không tầm thường!” Mọi người đều thấy có gì đó không ổn.

Hàng trăm người lao lên ngay lập tức.

Trong đó không thiếu các cường giả cấp bậc chí tôn, bọn họ đã bắt đầu ào ạt kéo đến.

Diệp Lâm Quân bước từng bước một.

Chỉ dựa vào hai nắm đấm của mình, anh đã đánh bay từng cường giả cấp chí tôn.

Trong tích tắc, thi thể đầy đất, máu chảy lênh láng.

Thịt vựn ÿà xương vụn bản tung tóe khắp nơi…

“Giết giết giết!”

Diệp Lâm Quân gầm lên, giống như tử thần giáng xuống, thu hoạch sinh mệnh.

Người của Hắc Thần Giáo tàn nhãn vô tình, nhưng Diệp Lâm Quân còn độc ác và vô tình hơn họ.

Xé xác cơ thể họ, đánh nổ đầu họ…

Một luồng khí đánh tới, cả sáu trăm người của Hắc Thần Giáo đều ngã xuống đất.

Không ai trong số họ còn sống!

“Giết nó!”

“Giết nó!”

Sau đó, cường giả cấp:chí tôn tầng thứ hai và cường giả cấp chí tôn tầng ba bắt đầu diệt trừ Diệp Lâm Quân.

Nhưng trong tay Diệp Lâm Quân, họ không khác gì kẻ yếu đuối.

Ngay sau đó hàng trăm người đã ngã xuống đất.

Hầu hết mọi người đều bị Diệp Lâm Quân đánh thành bã vụn.

“Lên!”

Mười bảy cường giả cấp chí tôn tầng thứ tư đi tới.

Mỗi người đều có trình độ tương đương với bốn trưởng lão của thành Vô Song.

Mười bảy người bắt đầu tung ra sát chiêu lợi hại nhất của mình.
 
Chương 2169


Chương 2169:

Nơi này đều bị san bằng.

Tiếng nổ vang lên không ngừng, Điều này hoàn toàn có thể so sánh với cảnh hàng trăm ngàn binh sĩ ra trận.

Nhưng Diệp Lâm Quân quá mạnh mẽ!

“bùm!”

“bùm!”

Anh chắc chắn làm nổ tung cơ thể của ai đó một khi ra tay.

Cường giả cấp Chí tôn tầng thứ bốn lần lượt rơi xuống.

“bùm!”

Sau cú đấm của Diệp Lâm Quân, một người đã bị đánh tan thành sương máu.

Mười bảy vị cường giả cấp chí tôn tầng thứ tư toàn bộ ngã xuống.

Hơn tám trăm rigười của Hắc Thần Giáo đều bị giết sạch.

Chỉ còn lại hai người.

Giáo chủ và phó giáo chủ.

Hai vị cường giả cấp chí tôn tầng thứ năm.

Cả hai đều tròn mắt nhìn Chỉ trong một cái chớp mắt, người trong Hắc Thần Giáo đều chết rồi?

Nguồn gốc của người này là gì?

Làm sao anh ta có thể mạnh đến vậy?

“Anh… anh là ai?”

Hắc Báo và phó giáo chủ đều không thể ngồi yên.

“Tôi là ba của đứa nhỏ;các người đừng có mà có ý đồ xấu gì với nó!”

Giọng nói của Diệp Lâm Quân vang lên, lạnh lùng và u ám.

“Hai người các người cũng phải chết!”

Diệp Lâm Quân-không nói nhảm, trực tiếp tiến thẳng về phía hai người.

Quả nhiên, cấp chí tôn tâng.thứ năm đủ mạnh.

Hai vị giáo chủ và phó giáo chủ đồng loạt ra tay.

€ó thể xưng là kinh thiên động địa.

Ngọn núi lớn này của Hắc Thần Giáo nhanh chóng bị san bằng.

Hiểu quả này chỉ có bom đạn của máy bay tuần tra mới làm được.

Thế mà hai người lại làm được.

Đây cũng là chỗ đáng sợ của cường giả cấp Chí Tôn…

Có điều, công pháp và thuật pháp của họ vô dụng với Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân có thể chống đỡ hết cả.

Ngay cả sợi tóc cũng không bị hao tổn gì.

Am!

Anh nện một quyền lên đầu phó giáo chủ, đánh nát…

Ngay sau đó, một quyền đánh bay Hắc Báo ra ngoài.

Da trên người Hắc Báo bị nứt ra, từng vệt máu xuất hiện.

Vừa rồi Diệp Lâm Quân mà dùng thêm một phần lực, gã tuyệt đối sẽ bị nổ tung.

Gã quỳ rạp trên đất cầu xin tha thứ: “Không phải tôi, đại sư, không phải tôi làm!”

“Là đại đồ đệ Khương Tử Hào của Phó Phong Thu làm lộ tin tức, bảo tôi tới bắt con gái ngài”

“Cầu xin ngài tha cho tôi một mạng, sau này cái gì tôi cũng nghe theo ngài!”

Diệp Lâm Quân cũng không ngờ đây lại là kế hoạch của đại đồ đệ của Phó Phong Thu.
 
Chương 2170


Chương 2170:

“Được, tôi biết rồi.”

“Nhưng mà ông vẫn phải chết!”

Nói xong, Diệp Lâm Quân dùng một quyền đánh nát Hắc Báo.

Đến đây, toàn bộ Hắc Thần Giáo đều bị diệt sạch.

Hắc Thần Giáo tội ác tày trời, dọa đến núi Thập Phương không dám thở lại cứ như vậy bị một người diệt.

Nếu truyền đi thì sẽ có ai tin chứ?

Quan trọng là giáo chủ Hắc Thần Giáo sắp đạt được tầng thứ sáu củạ-cấp chí tôn.

Ngay cả loại nhân vật này mà cũng có thể bị tiêu diệt; Quá mạnh!

Chỉ vì động đến con gái của Diệp Lâm Quân, cho nên bị diệt trong tích tắc.

Rồng có vảy ngược, chạm vào là chết.

Bé Quân là điểm giới hạn của Diệp Lâm Quân, cũng là điều cấm ky mà kẻ địch không được đụng vào.

Hắc Thần Giáo bị diệt, có điều bé Quân vẫn đang ngủ say.

“Ngủ đi con, coi như là một giấc mơ.

Diệp Lâm Quân ôm lấy bé Quân, bước từng bước rời khỏi Hắc Thần Giáo.

Một bên khác.

Toàn bộ trợ lực mà thành Vô Song tìm được đều chạy bay vì sợ Hắc Thân Giáo.

Phó Phong Thu cũng hết cách.

Lý Từ Nhiệm vẫn còn đau khổ cầu xin.

Thậm chí còn muốn thành Vô Song cho cô xin cái địa chỉ, cô tự mình đi cứu.

“Đúng rồi, thành chủ, còn một cách!”

Tam trưởng lão đột nhiên nghe ra một kế.

“Cách gì?”

Phó Phong Thu hỏi.

“Cầu xin lão thành chủ rời núi.”

Tam trưởng lão nói.

Sắc mặt Phó Phong Thu lập tức thay đổi: “Ông đang nói đùa ựTLão thành chủ đã chết từ mấy chục năm trước rồi! Ông còn bảo tôi cầu xin ngài ấy rời núi?”

Tam trưởng lãp nói.

“Đúng, tôi cũng nghe qua, tôi cảm giác lão thành chủ không chết!”

“Đúng vậy, tôi cảm giác lão thành chủ tuyệt đối còn sống”

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão cùng nói.

Phó Phong Thu do dự một chút, thở dài: “Được rồi, vậy mà các người lại nghe được bí mật này!”

“Vậy tôi nói thật cho các người biết, đúng là lão thành chủ còn sống! Ông ấy tu luyện một môn công pháp! Cố ý dặn dò tôi không được quấy rầy ông ấy, khi nào xuất quan thì tự khắc ông ấy sẽ ra.”

Đây là bí mật lớn nhất của thành Vô Song.

Chỉ có mình Phó-Phong Thu biết.

Những người khác cũng chỉ là nghe qua thôi.

“Nhựn6rñà đã đến lúc này fồi,thänh chỉ còn nghĩ nhiều như thế làm gì? Bé Quân là hi vọng của thành Vô Song đấy!”

“Được”

Phó Phong Thu lập tức dẫn theo đám người đến trước phần mộ của lão thành chủ khẩn cầu ông rời núi.
 
Chương 2171


Chương 2171:

“Bé Quân về rồi!”

Đúng lúc này lập tức có tin tốt truyền đến.

Phó Phong Thu vui mừng: “Là lão thành chủ ra tay rồi, tuyệt đối là ông ấy!”

“Đúng vậy, chắc chăn là lão thành chủ! Nếu không, ai có khả năng cứu bé Quân ra khỏi Hắc Thân Giáo chứ?” “Lão thành chủ đã xuất thủ vào thời khắc quan trọng!” “Trời phù hộ cho thành Vô Song của chúng ta rôi!” Mọi người hô lên.

Mọi người nhìn nhau.

Mọi người đều ngây ngất.

Tất cả đều quỳ xuống, muốn thỉnh lão thành chủ xuống núi.

Không ngờ, lão thành chủ sẽ ra tay trước.

Hóa ra là lão thành chủ biết tất cả mọi việc trong thành Vô Song! Họ không lo lảng gì cả.

“Thật sự quá tốt khi bé Quân được cứu về!” Mọi người đều vui đến phát khóc.

Đặc biệt là Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên…

Mọi người đến phòng của bé Quân.

Lúc này bé Quân đang ngủ ngon lành, khóe miệng nở một nụ cười, thì thâm: “Ba ơi! Ba ơi!” Mọi người đều mim cười.

Lý Từ Nhiệm càng ôm chặt bé Quân hơn.

“Thật tuyệt! bé Quân vẫn ổn!” Phó Phong Thư cười lớn.

Thành Vô Song tràn ngập niêm vui.

Không khí lễ hội như tràn vê.

“Báo cáo!” Đúng lúc này, thám tử thành Vô Song chạy tới.

“Xảy…

xảy ra chuyện lớn!” “Hắc Thần Giáo đã bị tiêu diệt! Hơn tám trăm giáo chúng cùng giáo chủ và phó giáo chủ đều bị giết! Ngọn núi nơi Hắc Thần Giáo đóng quan đã bị san bảng”

“Hắc Thần Giáo toàn bộ bị diệt?” Cái gì? Nghe tin xong, mọi người đều trợn tròn mắt.

Hóa ra không phải chỉ có bé Quân được cứu vê.

Mà cả Hắc Thần Giáo cũng bị tiêu diệt.

Không ai trong số hơn tám trăm người sống sót! Điều này…

điều này quá khủng khiếp rôi! Phải có thực lực thế nào mới tiêu diệt được Hắc Thần Giáo khét tiếng? “Là lão thành chủ “Chỉ có lão thành chủ mới có khả năng này!” “Hồi đó, lão thành chủ đang bế quan, khi tin tức về cái chết của ông ấy đượ báo ra, ông ấy đã gần đột phá đến cấp chí Tôn tàn thứ sáu rồi.

Bây giờ nhiều năm trôi qua, nhất định là lão thành chủ đã đạt tới cấp sáu rồi!” Phó Phong Thu phấn khích hô lên.

“Đúng! Chỉ có cường giả cấp chí tôn tầng thứ sáu mới có thể tiêu diệt toàn bộ Hắc Thần Giáo!”

“Nhất định là Lão thành chủ!”

“Thành Vô Song của chúng ta sắp bay lên ngọn rồi. Có một cường giả cấp chí tôn tầng thứ sáu bảo vệ, có mấy người ở Lạc Việt địch được”

Đây là một tin vui chữa từng có đối với thành Vô Song: Bé Quân, vị thiên tài đã được giải cứu.

Lại có lão thành chủ bảo vệ.

Trong tương lai, thành Vô Song chắc chắn sẽ nhòm ngó đến ngôi báu của Lạc Việt.

Nhưng Khương Tử Hào và những người khác hoàn toàn chết lặng.

Họ đã làm rất nhiều, không phải chỉ đang cố gắng đuổi bé Quân đi thôi sao?

Tại sao nó lại trở lại rồi?

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Hắc Thần Giáo cũng đã bị tiêu diệt…
 
Chương 2172


Chương 2172:

Thất bại trong gang tấc!

Sắc mặt bọn họ trắng bệch.

Cực kỳ khó coi.

Lý Từ Nhiệm và Chí.Nam Yên cũng vui mừng trong lòng.

Thành Vô Song càng mạnh, bé Quân càng an toàn.

Tốt cho tất cả mọi người.

“Đi, cùng ta đi cảm ơn lão thành chủ!”

Phó Phong Thu lại dân mọi người đến lăng mộ của lão thành chủ.

Tất cả mọi người đều quỳ xuống, cùng nhau hô lên: “Cảm ơn ông lão thành chủ đa ra tay bảo vệ tương lai của thành Vô Song!”

Phó Phong Thu thậm chí còn nói: “Con cũng hy vọng rằng lão thành chủ có thể ra mặt chỉ đạo!

Tất cả đều rất nhớ ngài!”

Tuy nhiên, nơi tử huyệtchậm chạp không có hồi âm.

Mọi người quỳ trước mộ nửa tiếng.

Vẫn không có phản hồi.

Điều mà họ không ngờ là vị lão thành chủ đã tiêu diệt Hắc Thần Giáo trong miệng họ đang nằm trong lăng mộ vào giờ phút này.

Ông ta đã trở thành một cái xác khô.

Năm đó ông ta luyện võ thất bại, sớm chết thảm.

Vì vậy, cho dù có gọi cả nữa ngày cũng không có bất kỳ phản hồi nào.

Cho dù quỳ mười ngày nửa tháng nữa, lão thành chủ cũng sẽ không leo ra ngoài!

“Chúng ta rời đi thôi! Hắn là lão thành chủ cần phải yên tĩnh!” “Bây giò chúng ta chỉ cân lão thành chủ còn sống, với cả tu vi cũng đạt cấp chí tôn tâng thứ sáu là được rồi!” Phó Phong Thu cười lón.

Hoàn toàn tin tưởng vào sự phát triển trong tương lai của thành Vô Song.

Trong lòng mấy người Khương Tử Hào như tro nguội.

Lần này là hoàn toàn kết thúc! Không thể rung chuyển địa vị của bé Quân.

Ngay cả lão thành chủ cũng muốn bảo vệ.

Bé Quân nhanh chóng tỉnh lại.

Tất cả mợi người, bao gồm Phó Phong Thu để xúm lại.

Đây chính là bảo bối của thành Vô Song.

“Mẹ ơi, ba đâu rôi?” Bé con nhìn ngắm chung quanh, người đầu tiên tìm chính là ba mình.

“Ba con ở nhà mà, không có ở chỗ này!” lqn xoa đầu nhỏ của cô bé.

Bé Quân lắc đâu: “Không, ba đến rôi! Con nhìn thấy ba ban nãy mà, là ba cứu con vê!” Cho dù bé Quân ngủ đến mơ mơ màng màng, nhưng trong thoáng chốc cô bé biết là ba cứu mình.

Trước đó cô bé còn phát tín hiệu câu cứu cho ba.

“Ha ha ha…”

Kết quả lời này của bé Quân làm cho tất cả mọi người đều cười.

“Đứa nhỏ ngốc này! Chuyện vừa xảy ra liền nghĩ ngay đến ba của mình!” Lý Từ Nhiệm lúng túng cười.

“Không sao, dù sao trong suy nghĩ của trẻ con, ba đều rất giỏi giang”

Phó Phong Thu nhìn bé Quân, cười nói: “Bé Quân, sư phụ nói cho con biết, người cứu con vê không phải là ba con, mà là lão thành chủ, chính là sư phụ của sư phụ cứu con về.

“Không thể nào, là ba cứu con về! Con biết mà!!” Bé Quân hô lên.

“Bé Quân có nhìn thấy ba con không? Có phải con vẫn luôn mê man không?” Phó Phong Thu liên tục hỏi.
 
Chương 2173


Chương 2173:

“Con…

Bé Quân ngậm miệng, lắc đầu.

Cô bé chỉ cảm thấy là Diệp Lâm Quân.

Nhưng lại không tận mắt thấy.

“Cho nên là, bé Quân, con đừng nói mò, là lão thành chủ cứu được con!” “Huống chỉ ba con là người bình thường, sao có thể cứu con ra khỏi Hắc Thần Giáo được?” Vì Phó Phong Thu truyền bá tư tưởng, cho nên bé Quân chỉ có thể nghe theo bọn họ.

Có điều cô bé vẫn duy trì ý kiến.

Chính là ba cứu mình ra.

Đứng trong chỗ tối, Diệp Lâm Quân nhìn hết Nhất là ánh mắt của đám người Khương Tử Hào.

Khiến cho mấy kẻ đó cảm giác lạnh gáy.

Có hơi tê da đầu.

Bé Quân được cứu về.

Diệp Lâm Quân là người vui vẻ nhất.

“Nam Yên, em có nói chuyện này cho anh của em không đấy?”

Chí Nam Yên lắc đầu.

“Em xem đi, chẳng phải bé Quân được cứu về rồi sau? Không cần phải nói cho anh của em, chỉ thêm phiền phức.

Hôm sau, Phó Phong Thu triệu tập tất cả mọi người lại.

Anh ta muốn tra xem ai tiết lộ chuyện thiên phú của bé Quân ra ngoài.

Chuyện này anh ta đã cho người ta nghiêm ngặt giữ bí mật.

Bí mật bồi dưỡng bé Quân.

Vậy mà Hắc Thần Giáo biết: Nói rõ nhất định là có người để lộ bí mật.

Anh ta nhất định phải điều tra ra được người này.

“Bây giờ thừa nhận, ta còn xử phạt nhẹ! Nếu để ta điều tra ra, vậy thì phiền phức lớn rồi!”

Phó Phong Thu nhìn về phía tất cả mọi người trong thành Vô Song, nói.

Đám người Khương Tử Hào liền bị dọa sợ.

Đương nhiên bọn họ không ai dám thừa nhận.

“Sư phụ, con nghĩ là do môn phiệt Tây Đường và hai nhà Lý Trịnh làm lộ rồi!”

“Đúng, bọn họ là eó.khả năng nhất!”

Đám người Khương Tử Hào thành công chuyển lực chú ý.

Phó Phong Thu lập tức dẫn đám người đi về phía Giang Bắc.

Anh ta muốn điều tra rốt cuộc kẻ gian để lộ tin tức là ai.

Kêu gọi tất cả mọi người tụ tập chung một chỗ.

Phó Phong Thu bắt đầu phát biểu.

Lúc này Diệp Lâm Quân đứng dậy.

“Kẻ gian chính là mấy tên đồ đệ của anh!”

Lời nói làm cho người ta kinh ngạc muốn chết.

Diệp Lâm Quân-vừa nói.điều này xong.

Sấm sét cuồn cuộn.

Bầu không khí lặng ngắt nhữ tờ: Mọi người đều vô thức nhìn đám đồ đệ bên cạnh Phó Phong Thu.

Không ai ngờ đến điều này.

Lúc đầu tâm trạng của đám người Khương Tử Hào không tệ.
 
Chương 2174


Chương 2174:

Họ thành công chuyển lực chú ý đến mấy kẻ râu ria kia.

Nhưng Diệp Lâm Quân lại trực tiếp vạch trần bọn họ!

Mấy người đều trợn tròn mắt nhìn.

Theo bản năng run rẩy lên.

“Anh đang nói gì đó?’ Ngay cả Phó Phong Thu cũng ngơ ra.

“Đồ đệ của tôi.là kẻ gian? Sao có thể?”

Đương nhiên Phó Phong Thu không tin do đồ đệ của mình gây ra.

Bốn đồ đệ này bình thường anh ta bảo gì nghe nấy.

Giống như học sinh ngoan trong trường vậy, sao có thể là kẻ gian?”

“Đúng, anh ngậm máu phun người.”

“Làm sao chúng tôi lại là gián điệp được?

Chúng tôi là đệ tử yêu quý nhất của Sư phụ, là niềm hy vọng của thành Vô Song trong tương lai.

Chúng tôi sẽ không làm những việc như tự bắn vào chân mình được!”

Lời lẽ phân tích của Khương Tử Hào rất rõ ràng.

Mọi người đều cảm thấy có lý.

Ngay-cả Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên cũng thấy rất kỳ lạ, vì sao Diệp Lâm Quân lại chỉ mấy người Khương Tử Hào chứ?

Diệp Lâm Quân ười nói: “Lý do rất đơn giản!

Bởi vì bé Quân đến mà địa vị của cậu tụt dốc không phanh! Vốn dĩ thành Vô Song rất sủng ái các người, nhưng bây giờ tất cả chuyện này thuộc về bé Quân. Các người ghen tị với bé Quân nên muốn loại bỏ con bé lúc này mới lộ ra tin tức…”

Nghe vậy, Khương Tử Hào và những người khác vô cùng kinh hãi.

Diệp Lâm Quân quá đáng sợ.

Lập tức phân tích được ra tất cả các yếu điểm.

Nói rõ ràng cáchïTà và suy nghĩ của bọn họ.

Sau khi nghe Diệp Lâm Quân phân tích, mọi người chỉ cảm thấy khiếp sợ khi nghĩ kỹ lại.

Dường như thật sự là vậy!

Khi bé Quân đến, người chịu tổn thất nhiều nhất là mấy người đó.

Ngay cả Phó Phong Thu và tứ đại trưởng lão cũng đều cảm thấy có lý.

“Sư phụ, oan quá, chúng con một lòng trung thành với thành Vô Song, trời đất chứng giám!”

“Huống chỉ chúng con vẫn luôn đối xử tốt với sư muộn Lê Quân, mọi người cũng nhìn được mài”

Mấy người Khương Tử Hào lập tức quỳ xuống đất, bắt đầu giải thích.

“Đúng vậy, từ khi bé Quân nhập môn đến nay, bọn họ cực kỳ quan tâm tới bé Quân, khắp nơi biểu hiện giống như-anh-chị ruột trong nhà, tôi không có cách nào tưởng tượng được là họ xuống tay với bé Quân!”

Phó Phong Thu nói ra.

Tất cả mọi người đều trắng trợn gật đầu.

Đúng là như thế.

Sau lưng mấy người làm sao biết.

€ó thể bề ngoài họ đối xử tốt với bé Quân.

Thấy thế nào cũng không giống dáng vẻ là đang đối phó với bé Quân.

Ngay cả Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên cũng lên tiếng: “Hạo Quân anh nhầm rồi, mấy người họ đặc biệt tốt với bé Quân, có người nói xấu bé Quân, bọn họ còn đi dạy dỗ người ta ấy”
 
Chương 2175


Chương 2175:

“Đúng vậy, người của thành Vô Song làm sao lại đi đối phó với ngứời củathánh Vô Song chứ?”

“Bọn họ ghen tị như vậy sao? Bọn họ đã là cường giả cấp chí tôn rồi, không cần thiết phải đi ghen ghét với một được trẻ”

Mọi người có mặt đều bắt đầu bênh vực mấy người Khương Tử Hào.

Trong lúc mấy người kia thở phào nhẹ nhõm, Khương Tử Hào đột nhiên nói: “Sợ là chính anh tiết lộ tin tức ra ngoài đi”

Cậu ta đột nhiên chỉ tay về phía Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân mỉm cười: “Tôi bị ngu sao mà đi đối phó với con gái của tôi?”

“Anh không ngốc, anh rất thông minh! Ngay từ đầu, anh đã coi thường thành Vô Song và cảm thấy rằng thành Vô Song không xứng đáng để nuôi dưỡng con gái của mình. Điều này có đúng không?”

Khương Tử Hào hỏi.

“Đúng vậy”

Điểm này thì Diệp Lâm Quân thừa nhận.

“Cho nên anh mới muốn tìm một nhân vật lợi hại hơn tới bôi dưỡng cho con gái mình, lấy thân phận trước kia của minh đi tìm Hắc Thần Giáo, còn muốn dẫn con gái mình đến Hắc Thần Giáo bồi dưỡng, do đó mới tạo ra vỏ hài kịch thế này.”

Khương Tử Hào phân tích rất rõ ràng hợp lý.

Nhưng phân tích của Khương Tử Hào rất có lý!

Vì lựa chọn tốt hơn, Diệp Lâm Quân thật sự có thể làm như vậy.

“Cậu nói bậy bạ! Cho.dù Hạo Quân có thể nào.

đi chăng nữa, anh ấy cũng sẽ không đẩy con gái mình xuống hố lửa, đúng không?”

Lý Từ Nhiệm hỏi ngược lại.

“Cũng không hẳn.

Đột nhiên một giọng nói vang lên.

Không phải Khương Tử Hào, mà là Phó Phong Thu.

Phó Phong Thu bước nhanh về phía Diệp Lâm Quân, anh ta kêu lên: “Trên người anh ta có hơi thở của Hắc Thần Giáo!”

“Cái gì?”

Lời vừa dứt.

Sắc mặt của đárfñ người trong hiện trường đột ngột thay đổi.

Phó Phong Thu đã có giao lưu khá nhiều với Hắc Thần Giáo và tjuen thuộc với moïí tứ yề Hắc Thần Giáo.

Luồng khí tức này không thể sai được!

Một trăm phần trăm là của Hắc Thần Giáo.

Tứ đại trưởng lão và các cao thủ khác trong thành Vô Song toàn bộ lao tới.

Họ quan sát Diệp Lâm Quân một cách cẩn thận.

“Đúng, đúng vậy, hơi thở của Hắc Thần Giáo vẫn ở trên người anh ta, tôi chắc chắn!”

“Đúng! Nhất định anh ta đã tới Hắc Thần Giáo!”

Mọi người đều chắc chắn rằng Diệp Lâm Quân từng tới Hắc Thần-Giáo; Ai cũng trợn mắt nhìn.

Có thậtlà Diệp Lâm Quân không?

Bốn người đám Khương Tử Hào vừa ngạc nhiên vừa mừng rõ.

Cậu ta đã hết kế, liền vội vàng dội nước bẩn lên người Diệp Lâm Quân.

Ai ngờ rằng Diệp Lâm Quân thực sự đã từng đến Hắc Thần Giáo.

Thật đúng là bị cậu ta nói trúng.
 
Chương 2176


Chương 2176:

Đúng là muốn cái gì thì cái đó tới.

“Diệp Lâm Quân, anh có dám thừa nhận trước công chúng rằng mình đã từng tới Hắc Thần Giáo không?”

Phó Phong Thu lạnh lùng hỏi.

Diệp Lâm Quân không thể tin, run rẩy hỏi: “Hạo Quân, anh có đi qua Hắc Thần Giáo không?”

“Tôi đã tới Hắc Thần Giáo.

Diệp Lâm Quân thừa nhận.

Toàn trường đều xôn xao.

Không ngờ lại thật là Diệp Lâm Quân.

“Bây giờ sự thật đã sáng tỏ, bản thân anh ta cũng thừa nhận mình từng tới Hắc Thần Giáo!

Chuyện của bé Quân đều do anh ta lên kế hoạch!”

Khương Tử Hào cười nói.

Ba người còn lại cũng vui mừng khôn xiết.

Sự nghỉ ngờ đối với bọn họ đã hoàn toàn biến mất.

Sắc mặt Lý Từ Nhiệm thay đổi trầm trọng, thất vọng nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm Quân, hét lên một cách điên“cuồng: “Anh có biết anh đang làm gì không? Suýt chút nữa anh đã giết chết bé Quân rồi! Hắc Thần Giáo chính là hố lửa, mà anh thĩlại đấy con gái mình vào!”

Lý Từ Nhiệm tức phát điên.

Cô thực sự nghĩ rằng chính Diệp Lâm Quân đã thông đồng với Hắc Thần Giáo để đưa bé Quân đi.

“Anh, anh sao có thể như vậy? Hắc Thần Giáo là tà môn ma đạo. Bọn họ sẽ không bồi dưỡng bé Quân đâu, mà là dùng bé Quân để tu luyện!”

Chí Nam Yên cũng tức giận.

“Đồ ngul”

“Anh thật sự cho rằng Hắc Thần Giáo sẽ giúp anh huấn luyện con gái sao? Tà môn ma đạo như bọn họ chỉ suy nghĩ cho chính mình! Không để ý tới sống chết của con gái mình, anh tự dâng con gái mình cho bọn hợ chẳng khác này mang đi chịu chết”

“Đúng là người bình thường, tâm nhìn quá hạn hẹp|”

Mọi người bắt đầu chỉ trích Diệp Lâm Quân.

Nhìn anh giống như kẻ ngu vậy!

“Được rồi, bây giờ vụ việc đã khép lại! Chính ba của bé Quân là người đã tiết lộ tin tức về tài năng của con bé ra ngoài.”

“Nếu là người khác, tôi nhất định sẽ giết chết, nhưng đây là ba của bé Quân, tôi sẽ tha cho anh ta một lần. Nếu có lần nữa, tôi sẽ xử lý nghiêm túc!”

Phó Phong Thu tổng kết chuyện này.

“Diệp Lâm Quân, chúng tôi thực sự rất thất vọng về anh! Nếu không phải có lão thành chủ ra tay, có lẽ bé Quân đã không còn trên đời này rồi!”

“Anh suýt hại chết bé Quần đấy!”

Lý Từ Nhiệm khóc không thành tiếng.

Nếu là người khác cổ có thể hiểu được.

Nhưng liên quan đến an nguy của bé Quân, cô không nhịn được.

Nổi đóa với Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân bất đắc dĩ mím môi, cười nói: “Sao các người không hỏi tôi đi làm gì?”

“Anh đi làm gì?”

“Đương nhiên là tới cứu bé Quân!”
 
Chương 2177


Chương 2177:

Diệp Lâm Quân vừa nói điều này.

Toàn trường lại lần nữa xôn xao.

Mợi người nhìn Diệp Lâm Quân tức giận nói: “Anh không đi hại bé Quân? Còn đi cứu bé Quân à?

Sẽ không ai tin điều đó.

“Là một mình tôi đi tới Hắc Thần Giáo, giết chết tất cả mọi người trong Hắc Thần Giáo, bao gôm cả giáo chủ và các phó thủ lĩnh, sau đó cứu bé Quân!” “Và chính người đứng đầu Hắc Thần Giáo đã nói với tôi răng gián điệp là đồ đệ của anh!” Diệp Lâm Quân nói một cách nghiêm túc.

Chỉ là lời nói này quá khó tin.

Không có bất kỳ sức thuyết phục nào.

“Con khi mốc!” “Rõ ràng bé Quân là do lão thành chủ rời núi cứu về! Còn liên quan gì đến anh!”

“Anh còn tiêu diệt toàn bộ Hắc Thần phái? Anh là người bình thường, có năm mơ cũng không nên nghĩ vậy chứ?” “Tiêu diệt Hắc Thần Giáo chỉ có lão thành chủ cấp chí tôn tầng thứ sáu mới có thể, một người bình thường như anh lại nói mạnh môm như thế, không sợ trúng gió méo mồm à?”

Không ai có thể tin rằng một người bình thường có thể hủy diệt được thế lực khổng lồ của Hắc Thần Giáo.

Điều đó là không thể nào! “Được rồi, cuối cùng thì lão thành chủ xuống núi ra tay, bé Quân cũng không sao, cứ để chuyện này qua đi! Anh ta là ba của bé Quân, chúng ta không thể làm gì được!”

“Rút thôi, mọi việc cứ vậy đi!” Phó Phong Thu nói.

Lúc này mọi người mới không tiếp tục truy cứu nữa.

“Diệp Lâm Quân, về sau bịa chuyện thì bịa thật một chút.”

Lý Từ Nhiệm cực kỳ thất vọng với Diệp Lâm Quân.

Anh suýt nữa đã giết chết bé Quân thì thôi, thậm chí còn bịa ra một lời nói đõi giả trân như Vậy.

Mọi thứ đến hồi kết thúc.

Không ai vưi vẻ hơn đám người Khương Tử Hào.

Hoàn toàn tránh khỏi sự nghỉ ngờ, còn kết tội được Diệp Lâm Quân.

“Ôi đúng là trong hiểm có phúc!” “Nhưng con bé đáng chết này đã trở lại, thân phận của chúng ta vẫn bị đe dọa! Chúng †a phải nghĩ cách khác!” Khương Tử Hào sò cằm suy nghĩ.

“Đúng vậy, ngay cả lão thành chủ cũng đang bảo vệ nó, tương lai thành Vô Song còn không phải đo nó định đoạt hay sao?” Mấy người khác cũng một mặt ưu sầu.

Đúng lúc này, trước mặt bọn họ xuất hiện một người.

Diệp Lâm Quân!

“Anh… anh đến từ khi nào?”

Khương Tử Hào bị hù đến hung hăng nuốt một ngụm nước bọt.

Sao Diệp Lâm Quân này tới mà không gây ra tiếng động nào vậy?

Đúng lúc bọn họ đang bàn về cách đối phó với con gá[añlí ta thì anh ta xuất hiện.

Đây cũng quá dọa người rồi.

“Nể tình các người từng chăm sóc con con gái tôi, tôi cho các người một tuần để thừa nhận, đồng thời xin lỗi.”

Diệp Lâm Quân trực tiếp bày tỏ ý định của mình.

“Anh bị bệnh à? Bảo chúng tôi thừa nhận chuyện gì? Xin lỗi ai?”

Khương Tử Hào hỏi.

“Trong lòng cậu tự biết rõ!”

“Hãy nhớ rằng, con người có thể mắc sai lầm.

Các người tuổi còn nhỏ, có thể hiểu được. Nhưng nếu biết sai thì có thể sửa đổi!”

“Còn không biết sai thì các người chỉ còn một con đường chết thôi.”
 
Chương 2178


Chương 2178:

Đám người Khương Tử Hào hai mặt nhìn nhau, đều thấy buồn cười.

“Tên điên này nói gì vậy? Chuyện của con gái anh không liên quan gì đến chúng tôi!”

“Mau cút khỏi đây đi!”

Diệp Lâm Quân liếc mắt nhìn đám người: “Dù sao tôi nói rồi đấy. Nếu không thừa nhận trong vòng một tuần, thì tự gánh lấy hậu quả!”

Bỏ lại câu nói này, Diệp Lâm Quân liền rời đi.

“Tự gánh lấy hậu quả? Được rồi, chúng tôi sẽ chờ, chúng tôi cũng thật muốn xem anh có thể gây ra hậu quả gì cho chúng tôi trong một tuần?”

Mấy người cười nhạo nói.

Có điều đương phân nộ, đám người Khương Tử Hào có hơi hoang-mang:.

Tại sao Diệp Lâm Quân lại khẳng định là họ?

Không có lửa thì sao có khói.

Chẳng lẽ Diệp Lâm Quân biết điều gì rồi?”

“Liệu có phải thật sự là Diệp Lâm Quân đã cứu bé Quân và tiêu diệt Hắc Thần Giáo không?”

Có người thắc mắc.

“Làm sao… làm sao có thể?”

“Rõ ràng là lão thành chủ ra tay!”

“Đoán chừng anh ta có thể phân tích được! Dù sao cũng chỉ có mấy người chúng ta có động cơ đối phó với con gái anh ta thôi!” Khương Tử Hào cũng cảm thấy phân tích này đáng tin nhất.

“Tôi cũng cảm thấy thế!” “Vậy đại sư huynh, một tuần này phải làm sao?” Có người hỏi.

“Các người quản chuyện này làm gì?” “Anh ta là một người bình thường sao có thể làm chúng ta bị thương được?”

Không ai coi trọng chuyện này trong lòng cả.

Hắc Thân Giáo bị diệt không chỉ gây nên sóng to gió lớn ở thành Vô Song, ở Lạc Việt, mà thật chí tạo tiếng vang đến cả thế giới.

Từ khi ước hẹn chúng thần bỏ đi đến này.

Nhóm cường giả siêu cấp đều rất yên tĩnh.

Nhưng lúc này đâu Hắc Thần Giáo bị diệt cả tộc, đúng là động tác quá lớn.

Đâu tiên, Hắc Thần Giáo quá mạnh! Đứng hàng đầu trong các thế lực lớn của Lạc Việt.

Nhất là giáo chủ bên đó đứng hàng cường giả cấp chí tôn tâng thứ năm, cực kỳ hiếm thấy trên thế giới.

Nhưng Hắc Thần Giáo lại trực tiếp bị tiêu diệt, một người cũng không sống sót được.

Hành động này thực sự quá lớn.

Nhất là Vệ binh Viêm Long, trên dưới thần kinh đều căng cứng.

Cảnh nội Lạc Việt xảy ra chuyện như vậy, bọn họ lại hoàn toàn không biết gì cả.

Nếu là kẻ địch thì hoàn toàn xóng đời rồi.

Bọn họ cần đẩy nhanh kế hoạch.

Vệ binh Viêm Long thả ra điều kiện hậu hĩnh, đạt thành hợp tác với thế gia y vương.

Bao gồm quyền thế, tiền tài, thậm chí là đất đai.

Chỉ cần thế gia y vương muốn, bọn họ đều thỏa mãn.

Còn cung cấp dược liệu cực kỳ quý báu, các nguồn tài nguyên phong phú cho thế gia Y vương.
 
Chương 2179


Chương 2179:

Lúc này thế gia Y vương mới đồng ý, trợ giúp Lạc Việt tạo ra năm tên cường giả cấp chí tôn.

Mặt khác cũng trợ giúp Diệp Lâm Quân chữa trị võ mạch…

Đương nhiên, chuyện chữa trị võ mạch, thế gia Y Vương không có chút chắc chắn nào, chỉ là muốn kéo dài thời gian kiếm hời.

Quả nhiên, dưới thần dược và y thuật cổ của thế gia Y vương, đã trợ giúp Lạc Việt chế tạo ra năm tên cường giả cấp chí tôn.

Mặt khác, sáu người nhóm Tiêu Phong cũng nhờ hỗ trợ mà trở thành cường giả cấp Chí Tôn.

Còn có rất nhiều người đạt chuẩn bị đột phá cường giả cấp chí tôn, hoặc là tiếp cận.

Lần này thực lực của Lạc Việt được tăng mạnh.

Lạc Việt cố ý sắc phong thế gia Y Vương là Hộ quốc Y Vương.

Địa vị của thế gia Y vương nhanh chóng được kéo lên.

Đại sự Vương Không được Vệ binh Viêm Long hộ tống; cố ý tới tìm Diệp Lâm Quân, giúp anh chữa trị võ mạch.

“Nể mặt Vệ binh Viêm Long, anh không cần đập đầu cầu xin tôi.”

Nghe nói đám người này muốn chữa trị võ mạch cho mình, Diệp Lâm Quân có chút sửng sốt.

Nếu như họ chữa trị, lỡ sau này mình có thể hiện thực lực ra, nói không chừng bọn họ sẽ vô sỉ nói là do mình trị khỏi.

“Tôi không cần”

“Thần dược của các người tôi không uống, thần châm của các người tôi không châm! Làm người bình thường có gì mà không tốt chứ?”

Diệp Lâm Quân nói.

“Anh…

“Cứng đầu!”

Đại sư Vương Không tức muốn nổ phổi.

“Hạo Quân, tốt xấu gì anh cũng cho chút thể diện đi, để đại sư chữa trị võ mạch cho anh, lỡ như có hiệu quả thì sao?”

“Bây giờ anh làm người bình thường, lỡ như Lạc Việt có gặp nguy nan, hoặc là người nhà anh gặp nguy hiểm, thì anh chỉ có thể đứng nhìn thôi!”

Mọi người tận tình khuyên bảo.

Diệp Lâm Quân cười: “Yên tâm, người nhà của tôi sẽ không có nguy hiểm gì cả!”

“Đúng là quên mất, con gái anh được thành Vô Song thu nhận là đệ tử, có lão thành chủ cấp chí tôn tâng thứ sau che chở cho cô bé rồi!”

“Ngay cả vợ anh-cũng được trưởng lão thành Vô Song nhận làm đồ đệ, bọn họ đương nhiên không có nguy hiểm gì”

“Nhưng mà ngày xưa anh từng là vương giả, có thể trơ mắt nhìn con gái và vợ mình từng chút mạnh lên, còn mình thì chỉ làm người bình thường thôi sao?”

“Chẳng lẽ anh muốn ăn cơm chùa của con gái và vợ mình?”

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh bi nhìn anh.

Diệp Lâm Quân cười: “Ăn bám có gì không tốt? “Nếu như các người có vợ và con như vậy, các người cũng có thể ăn bám!” Tất cả mọi người đều muốn hộc máu.

Lần đầu tiên thấy có người thoải mái tự nhận mình ăn bám như thế.

“Cảm ơn ý tốt của các người! Tôi đã không còn tâm tư đi chém chém giết giết, các người tìm người khác đi”

Diệp Lâm Quân nói.

“Anh ấy, đúng là không thấy rõ tình thế!” “Đi thôi!” Đám người Vệ binh Viêm Long tức đến thở hốn hển rời đi.

Diệp Lâm Quân không trách bọn họ.
 
Chương 2180


Chương 2180:

Vệ binh Viêm Long cũng vì muốn tốt cho Lạc Việt.

Tăng cường thêm lực lượng phòng hộ cho Lạc Việt.

Dù sao bây giò cũng là thời kỳ quan trọng.

Loạn trong giặc ngoài, chưa chừng ngày nào đó đột nhiên bạo phát.

Diệp Lâm Quân chỉ muốn mẹ, em gái và vợ con mình bình an.

Nhưng Hắc Thần Giáo lại trực tiếp bị tiêu diệt, một người cũng không sống sót được.

Hành động này thực sự quá lón.

Nhất là Vệ binh Viêm Long, trên dưới thần kinh đều căng cứng.

Cảnh nội Lạc Việt xảy ra chuyện như vậy, bọn họ lại hoàn toàn không biết gì cả.

Nếu là kẻ địch thì hoàn toàn xong đời rồi.

Bọn họ cần đẩy nhanh kế hoạch.

Vệ binh Viêm Long thả ra điều kiện hậu hĩnh, đạt thành hợp tác với thế gia y vương.

Bao gồm quyền thế, tiền tài, thậm chí là đất đai.

Chỉ cần thế gia y vương muốn, bọn họ đều thỏa mãn.

điêu không ăn được một miếng!” “Người Lạc Việt không chủ động gây sự, nhưng họ rất ngoan cường.

Ai đụng vào đồ của họ, thì họ sẽ đánh kẻ đó!” Một người trong số họ mặc áo gió dài, đeo kính râm, gã cười và nói: “Được rồi, tôi hiểu ý của các vị rồi.

Nếu như có cơ hội ra vào tự đo ở Lạc Việt, mọi người có muốn không?”

“Muốn, đương nhiên là muốn rồi!” Những cường giả cấp chí tôn này liên tục gật đầu.

Bọn họ đương nhiên muốn.

“Tôi có cách!” Người đàn ông mặc áo khoác cười.

“Cách gì?”

Tất cả mọi người đều hỏi.

“Rất đơn giản, công chiếm Lạc Việt, đánh bại sau đó chia thuộc địa.”

“Chỉ cần Lạc Việt là của chúng ta, đến lúc đó các người muốn thế nào thì thế đó!”

Biện pháp mà người đàn ông mặc áo khoác nói ra khiến cho tất cả mọi người đều khiếp sợ.

“Cái gì?0ông chiếm… công chiếm Lạc Việt?”

“Biến Lạc Việt thành của chúng ta…”

Tất cả đều không nhịn được mà rùng mình một cái.

“Không được, Lạc Việt quá mạnh! Từ xưa đến nay, người khiêu khích tiến đánh Lạc Việt không hề ít, nhưng có mấy ai chiếm được tiện nghi?”

“Đúng vậy, Lạc Việt quá kiên cường, thậm chí có thể nói là bất khả chiến bại”

Có thể nhìn ra được các cường giả cấp Chí tôn e ngại đối với Lạc Việt.

Nếu như chúng ta liên hợp với nhiều cường giả cấp Chí tôn khác, cộng thêm các thế lực lớn ở các nước lớn ủng hộ. Tạo thành một đại quân trước nay chưa từng có thìsao?”

Người đàn ông mặc áø khoác lại nói.

“Hả? Việc này.:. muốn-tập hợp lực lượng toàn thế giới tiến đánh Lạc Việt?”

Tròng mắt của mọi người đều muốn bay ra ngoài.

“Toàn thế giới? Không khoa trương như vậy!

Chỉ cần tập hợp những thế lực và cường giả muốn chia cắt Lạc Việt lại, tôi nghĩ kẻ thù của Lạc Việt không ít, người bằng lòng hợp tác sẽ có rất nhiều.
 
Chương 2181


Chương 2181:

“Việc này thì được, kẻ thù của Lạc Việt không hề ít, nếu như tập hợp toàn bộ những lực lượng này lại, tiến đánh Lạc Việt là hoàn toàn có thể”

Người đàn ông mặc áo khoác nói: “Thực ra không dám giấu diếm, trong khoảng thời gian này, tôi đang triệu tập quân liên minh đánh bại Lạc Việt! Không bao lâu/Sau; đại quân liên minh thành lập, lập tức đánh vào Lạc Việt, chia cắt tất cả!”

“Chẳng trách thời gian này lại an tĩnh như thế, bây giò tôi đang tò mò, ước hẹn chúng thân bị phá vỡ, cái đám kia cũng có thể nhìn được? Hóa ra là vì anh thao túng!” Nghỉ ngò trong lòng mọi người được giải quyết.

Người đàn ông mặc áo khoác gật đầu: “Đúng, không sai, là chúng tôi an bài! Trước tiên liên hệ với các cao thủ, bảo bon họ án binh bất động, đợi đến khi đại quân liên minh được thành lập!” “Tính cảnh giác của Lạc Việt cũng cực kỳ cao, nghe nói đang tích cực chuẩn bị cho chiến đấu! Nhưng mà bọn họ có thể nghĩ đến việc võ giả chúng ta liên minh sao? Bọn họ đỡ nổi chắc?” “Ha ha ha.

” “Tôi nguyện ý gia nhập đại quân liên minh!” “Tôi cũng nguyện ý!” Tất cả mọi người đều cười.

Toàn bộ đều gia nhập đại quân minh.

Mọi người đều mơ ước tới cảnh được chia cắt Lạc Việt.

Theo như bọn họ nghĩ, Lạc Việt tất sẽ bại! Thế gian đều là địch, đánh thế nào được? Người đàn ông mặc áo khoác lôi kéo các cường giả cấp chí tôn gia nhập đại quân liên minh.

Họ tập hợp những người mạnh nhất từ khắp nơi trên thế giới với trình độ cao nhất để đối phó với Lạc Việt.

Quân đội Liên minh đang được thành lập.

Cuộc khủng hoảng của Lạc Việt lặng lẽ đến gần.

Điều quan trọng nhất của Lạc Việt là loạn trong giặc ngoài.

Họa ngoài không nói đến, nỗi lo trong nước chính là các cường giả cấp Chí Tôn, không một ai lê thuộc Vệ binh Viêm Long cả.

Không giống như những người bình thường, họ không có lòng cảm mến với đất nước.

Trong mắt họ, họ chỉ sống trên vùng đất của Lạc Việt, chứ họ không thuộc vê Lạc Việt.

Họ có quyền tự do tuyệt đối.

Không bao giò tuân theo Vệ binh Viêm Long.

Thậm chí một số cường giả cấp chí tôn còn có ý nghĩ khác, đe dọa Lạc Việt bất cứ lúc nào.

Các bọn họ hợp tác với cường giả cấp chí tôn, nhiều lắm là giống như hợp tác với thế gia Y vương.

Sự hợp tác đi kèm với một cái giá rất đắt.

Vì vậy, Lạc Việt sẽ rất khó khăn.

May mản thay, Vệ binh Viêm Long đã tích cực chuẩn bị.

Sẽ mất một thời gian để quân đội liên minh được thành lập, điều này cũng cho Vệ binh Viêm Long đủ thời gian để chuẩn bị.

Tuy nhiên, Vệ binh Viêm Long không ngò các cường giả cấp chí tôn trên thế giới yên tĩnh như vây, thì ra là muốn cho Lạc Việt một bất ngò lón.

Diệp Lâm Quân ở nhà cũng không nhàn rỗi, tiếp tục tu luyện thứ mà âu sư đưa cho anh.

Anh vẫn còn một chặng đường dài phía trước.

Anh còn có thể trở nên mạnh hơn.

Chẳng bao lâu, bảy ngày đã đến.

Diệp Lâm Quân đến thẳng thành Vô Song.

Diệp Lâm Quân và Chí Nam Yên thấy anh thì đều tò mò hỏi: “Sao/anh.lại tới đây?”

“Không có việc gì, anh:đi tìm mấy người Khương Tử Hào.”

Diệp Lâm Quân lập tức đi tìm Khương Tử Hào.
 
Chương 2182


Chương 2182:

“Anh điên rồi à?”

Lý Từ Nhiệm biết tình Diệp Lâm Quân, biết anh muốn tới gây sự.

Nhưng Diệp Lâm Quân vẫn nhanh một bước, tìm được đám người Khương Tử Hào.

Mấy người đều ngừng tay, nhìn qua.

“Còn nhớ rõ tôi nói gì với các người không?”

Diệp Lâm Quân hỏi.

“Lời gì? Chúng tôi chẳng nhớ”

Mấy người Khương Tử Hào cười.

Đúng là bọn họ đã quên rồi.

Vốn không có coi lời cảnh cáo của Diệp Lâm Quân ra gì.

“Tôi nói rồi, cho các người một tuần lễ để nhận sai và sửa chữa, bây giờ kỳ hạn đã tới”

Diệp Lâm Quân nhắc nhở.

Khương Tử Hào võ ót một cái, cười to nói: “Đúng đúng đúng, nhớ ra rồi, nếu như chúng tôi không nhận sai, thì phải tự gánh lấy hậu quả đúng không?”

“Ha ha ha…

Mấy người nhìn về phía Diệp Lâm Quân, cười khiêu khích: “Rốt cuộc là hậu quả gì nào?Chúng tôi thật muốn nhìn xem!”

“Các người đi theo tôi thì biết!”

Diệp Lâm Quân quay người rời đi.

“Ha ha ha, được, đúng hợp ý tôi!”

Mấy người lập tức đuổi theo.

Nếu như ở thành Võ Sóng, bọn họ không dám ra tay.

Nhưng rời thành Vô Song, bọn họ có làm gì Diệp Lâm Quân cũng không sao cả.

Vốn đĩ, họ vẫn đang cố gắng tìm lý do để dẫn Diệp Lâm Quân đến một chỗ hẻo lánh và dạy cho anh một bài học.

Kết quả anh tự mình dâng đến cửa.

Những nụ cười điên cuồng xuất hiện trên khuôn mặt của đám người.

Trên đời lại có một kẻ ngốc như vậy! Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên chạy đến, cổ gắng khuyên can họ.

“Đây là chuyện giữa chúng ta, hai người đừng xen vào!” “Hơn nữa, là anh ta tìm chúng tôi, còn khiêu khích chúng tôi” Khương Tử Hào liếc mắt nhìn Lý Từ Nhiệm.

“Cái này nên làm như thế nào mới tốt?” “Chúng ta đi tìm thành chủ đi?” Lý Từ Nhiệm bước nhanh đi, vẻ mặt sốt ruột.

“Đừng lo lắng, không sao đâu! Dù nói thể nào thì Diệp Lâm Quân cũng là ba của bé Quân.

Đám người Khương Tử Hào đó có chừng mực, không đám làm gì Diệp Lâm Quân đâu!” Có người khuyên.

Chí Nam Yên gật đầu: “Cũng đúng, ngay cả thành chủ cũng không làm gì được, huống chỉ là mấy người này.

Chị dâu, chị vẫn đừng nên xen vào, rât đễ làm cho mọi chuyện trỏ nên tôi tệ hơn.” Bên cạnh thậm chí còn nói: “Đúng, đúng, đúng, còn chưa nói tới chuyện này là do Diệp Lâm Quân cố tình gây sự! Rõ ràng là anh ta tiết lộ tin tức cho Hắc Thần Giáo, còn đổ cho bọn họ.

Tôi cảm thấy dạy cho một bài học cũng tốt.” Lý Từ Nhiệm căn môi, thở phì phò nói: “Diệp Lâm Quân, anh trước giờ không hê nghe em! Vấn đề này nên sớm kết thúc rồi, anh còn dây dưa, gây ra hậu quả gì thì tự đi mà gánh chịu!” Biết Diệp Lâm Quân nhiều lắm cũng chỉ bị dạy dỗ một trận, Lý Từ Nhiệm cũng miễn cưỡng yên lòng.
 
Chương 2183


Chương 2183:

Theo cô, nên dạy cho Diệp Lâm Quân một bài học.

Ai bảo anh cứng đầu như vây.

Diệp Lâm Quân dẫn đám người Khương Tử Hào đến một vùng núi sâu gân thành Vô Song.

Nó nằm gần cấm địa của Thành Vô Sơn, cũng là nơi chôn cất lão thành chủ vã những người khác.

Diệp Lâm Quân đánh giá hoàn cảnh, cười nói: “Diệp Lâm Quân, nơi này đủ vắng vẻ đấy, đoán chừng anh có chết cũng không ai có thể phát hiện ” “Ha ha ha..

” Mấy người khác cười theo.

Bọn họ đã bàn luận cách đối phó với Diệp Lâm Quân.

Giết? Hay là đánh cho anh tàn phế.

Ra bên ngoài, bọn họ liền có thể làm gì thì làm.

Cho dù có kết quả gì, thành chủ biết, nhiều lắm cũng chỉ mắng bọn họ vài câu, không có thực sự trừng phạt.

Dù sao bé Quân quan trọng chứ không phải là Diệp Lâm Quân.

Nói không chừng thành chủ và những người khác cũng ghét Diệp Lâm Quân, muốn diệt trừ, chỉ là ngại mặt bé Quân.

Vài người quay đầu lại, nhìn chăm chằm vào Diệp Lâm Quân như thể họ đang nhìn con mồi của mình.

“Tôi sẽ cho các người một cơ hội nữa, chỉ cần các người nhận lỗi và xin lỗi, tôi sẽ tha cho mấy người!”

Diệp Lâm Quân quay lại và nhìn đám người.

Mọi người nhìn nhau.

Giống như nghe một trò đùa.

Diệp Lâm Quân vẫn không hiểu tình hình hiện tại sao?

Người gặp nguy hiểm chính là anh chứ không phải bọn họ.

Ai cũng nhao nhao cười nói: “Anh không phải nói tự gánh lấy hậu quả sao? Chúng tôi ngược lại muốn xem hậu quả là gì?”

Mọi người nhìn Diệp Lâm Quân như một kẻ ngốc.

Họ thực sự không thể tưởng tượng được một người bình thường có thể mang đến cho họ những hậu quả gì?

Hơn nữa, bốn người họ đều là cường giả cấp chí tôn.

Khương Tử Hào còn là cường giả cấp chí tôn tầng thứ ba…

Diệp Lâm Quân lấy gì đòi dạy dỗ cậu ta?

“Được rồi, đây là các người tự tìm!”

Diệp Lâm Quân đã lần lượt cho bọn họ cơ hội.

Họ không trân trọng.

“Đến đi, anh muốn đánh tôi sao? Đến đánh đi, chỗ này nhiều máu này!”

Đồ đệ thứ tư của Phó Phong Thu, Vu Đình Hạo còn cố ý giơ mặt mình ra.

Cậu ta là cường giả cấp chí tôn, cơ thể cứng rắn như sắt thép, đạn bắn đều không thủng.

Một đấm của người bình thường sẽ chỉ làm tổn thương chính người đó thôi.

Rầm!

Nhưng một giây sau, một tiếng nổ vang lên.

Một luồng lực có thể lật tung núi Thái Sơn đè xuống.

Ẩm!

Vu Đình Hạo bị giáng một đòn nặng nề, bay ra ngoài.

Bầu không khí lập tức lặng ngắt như tờ…
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom