Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3687


Chương 3687

Nhưng bây giờ, họ chợt phát hiện, cho dù thiếu Lệ Trần, Ma Tông vẫn rất mạnh, hình như còn mạnh hơn họ nghĩ nhiều.

Nếu cao thủ ma đạo chưa đầy 30 tuổi kia đến từ Trung Giới của giới Cổ Võ thật, Thần Hành Tông sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.

Bởi vì họ còn không dám nảy ý giết người của Trung Giới giới Cổ Võ, đừng nói là Trung Giới, cho dù là cao thủ của Hạ Giới, họ cũng không dám có ý đồ với đối phương.

Nếu họ nhắm đến người kia, thế lực phía sau cao thủ ma đạo trẻ đó sẽ bỏ qua cho Thần Hành Tông à?

Chỉ cần cử mấy cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh là đã có thể san bằng cả Ma Sơn, về phần Thần Hành Tông, thế lực đó có thể dễ dàng tiêu diệt họ.

Đây chính là chỗ đáng sợ của thế lực hàng đầu giới Cổ Võ.

Một lúc lâu sau, một cao thủ hàng đầu của Thần Hành Tông cắn răng: “Tông chủ, nếu đối phương đến từ Trung Giới của giới Cổ Võ thật thì chúng ta nên làm gì? Với ân oán giữa chúng ta và Ma Tông, chắc chắn đối phương sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chẳng lẽ khi đó chúng ta chỉ có thể chịu đòn? Chứ không thể đánh trả à?”

Ứng Thiên Hành nhìn về phía đối phương với vẻ mặt phức tạp, trầm giọng nói: “Đó chỉ là suy đoán xấu nhất, mọi thứ bây giờ mới là phân tích của chúng ta mà thôi, còn sự thật là gì thì không ai biết”.

“Bảy ngày sau là hội ma đạo mười năm một lần của Ma Tông, khi đó Tàng Thư Các của Ma Tông sẽ mở ra, Ma Tông sẽ tổ chức một cuộc đấu võ”.

“Nếu Lệ Trần bước vào Thiên Cảnh thật, chắc chắn ông ta sẽ rời đi sau khi hội ma đạo kết thúc, nếu chúng ta muốn giải quyết Ma Tông, bây giờ chỉ có một cách”.

Có người vội hỏi: “Cách gì vậy?”

Ứng Thiên Hành hơi híp mắt, lạnh lùng nói: “Trước khi hội ma đạo bắt đầu, tung tin Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh”.

“Thủ Hộ Minh vẫn đang giám sát thế tục, nếu họ biết Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh nhưng vẫn ở thế tục, chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ rất tức giận”.

“Theo quy định của Thủ Hộ Minh, họ sẽ không dễ dàng tha cho Lệ Trần, nếu cao thủ ma đạo trẻ kia đến từ Trung Giới của giới Cổ Võ thật, chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ không dám đắc tội cậu ta, đương nhiên sẽ không làm khó Lệ Trần”.

Nói đến đây, lão ta nhếch môi rồi nói tiếp: “Như thế thì chúng ta có thể biết được cao thủ ma đạo trẻ đó có lai lịch khó lường thật không, nếu ngay cả Thủ Hộ Minh cũng không nể mặt cậu ta, vậy chắc chắn cậu ta chẳng có bối cảnh gì ở Trung Giới của giới Cổ Võ, cũng không thể uy hiếp đến Thần Hành Tông”.

“Không những thế, Ma Tông còn mất một cao thủ hàng đầu như Lệ Trần, nếu Ma Tông không có ai chèo chống, ngày Ma Tông xuống dốc cũng không xa, sau này càng không đáng lo ngại”.

“Về phần Hồng Ma, Cao Hùng, Nhiếp Thu, trước khi bước vào Thiên Cảnh, tôi sẽ giết họ!”

Nghe Ứng Thiên Hành nói xong, vẻ sợ hãi trên mặt các cao thủ Thần Hành Tông dần biến mất.

Trong lúc các cao thủ Thần Hành Tông đang kích động, một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bỗng nghiêm nghị nói: “Tông chủ, ông mới nói đến tình huống cao thủ ma đạo trẻ kia không có bối cảnh ở Trung Giới của giới Cổ Võ thôi, nhỡ cậu ta có bối cảnh ở Trung Giới của giới Cổ Võ thì sao nào? Khi đấy, chúng ta nên đối phó với sự trỗi dậy của Ma Tông kiểu gì đây?”

Câu nói này như một chậu nước lạnh, dập tắt nhiệt huyết vừa dâng trào của các cao thủ Thần Hành Tông.

Ứng Thiên Hành hơi híp mắt, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, lão ta im lặng một lúc lâu rồi mới lạnh lùng nói: “Nếu thanh niên kia có bối cảnh ở Trung Giới của giới Cổ Võ thật, một khi chúng ta tính kế Ma Tông, chắc chắn đối phương sẽ không bỏ qua cho chúng ta”.
 
Chương 3688


Chương 3688

“Đã vậy, tôi không thể làm gì khác ngoài việc đích thân ra tay giết cậu ta!”

Nghe thấy Ứng Thiên Hành nói thế, các ông lớn của Thần Hành Tông đều sững sờ, Ứng Thiên Hành điên rồi à?

Nhưng nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng sau khi Thần Hành Tông tính kế Ma Tông, họ lại có thể hiểu được nguyên nhân khiến Ứng Thiên Hành làm thế.

Lúc này, Dương Thanh ở Ma Tông đã được Mã Siêu dẫn đến mật thất trong Tàng Thư Các của Ma Tông.

Theo lời Lệ Trần, Mã Siêu phải thừa kế chức tông chủ Ma Tông rồi mới được dẫn Dương Thanh vào mật thất ngầm ở Tàng Thư Các, nhưng không hiểu sao Lệ Trần bỗng đổi ý, cho phép Dương Thanh bước vào mật thất từ bây giờ.

“Linh khí nồng đậm quá!”

Vừa tiến vào mật thất, Dương Thanh đã không nhịn được mà thốt lên kinh ngạc.

Anh lớn thế này rồi mà đây là lần đầu tiên cảm nhận được linh khí nồng đậm như thế, nếu tu luyện trong hoàn cảnh này, chắc chắn cảnh giới sẽ bỗng dưng tăng vọt nhỉ?

Mã Siêu mỉm cười, giới thiệu về mật thất cho Dương Thanh.

Khi biết dưới mật thất có long mạch, Dương Thanh vô cùng kinh ngạc, đương nhiên anh đã nghe nói đến long mạch, nhưng đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với long mạch ở khoảng cách gần như thế.

Dương Thanh cứ tưởng long mạch chỉ tồn tại ở giới Cổ Võ, cho dù nó có ở thế tục thì cũng đã bị cao thủ của giới Cổ Võ cướp đi từ lâu rồi.

Bởi vậy có thể thấy, việc Lệ Trần cho phép anh vào đây tu luyện thể hiện thành ý lớn tới đâu.

Nếu Dương Thanh tiết lộ tin tức về long mạch ra ngoài, cho dù cao thủ giới Cổ Võ làm trái quy định thì cũng phải tới Ma Sơn, khi đó, Ma Tông sẽ xong đời.

Không ngờ Lệ Trần lại đồng ý cho Dương Thanh biết tin tức quan trọng như thế, không hề coi Dương Thanh như người ngoài.

“Anh Thanh, việc tu luyện sẽ tiến bộ rất nhanh ở đây, hôm nay em mới tu luyện tại đây một buổi chiều mà đã cảm nhận được thành quả gấp mười lần khi em tu luyện ở thế tục!”

Mã Siêu kích động nhìn Dương Thanh: “Anh Thanh, chi bằng anh ở Ma Sơn một khoảng thời gian với em đi, với thiên phú của anh, nếu tu luyện tại chỗ này, chắc chắn võ công sẽ tiến bộ rất nhanh, không chừng sau khi tu luyện ở đây mười ngày nửa tháng, anh sẽ đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đấy”.

“Tốt nhất là đột phá Thiên Cảnh trước 30 tuổi! Khi đó, cho dù là ở giới Cổ Võ, anh cũng là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ”.

Dương Thanh cười khổ: “Đâu thể nói đột phá là đột phá ngay, nếu dễ thế thì trên đời đã không có kẻ yếu rồi”.

Mã Siêu nói với vẻ bất đắc dĩ: “Anh Thanh, chẳng lẽ anh không biết anh chính là kiểu đột phá rất dễ, nói đột phá là đột phá ngay à?”

Dương Thanh cười nói: “Chúng ta tu luyện thôi!”

“Vâng!”

Hai anh em nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện.

Cả đêm yên bình, sáng sớm hôm sau, khi Dương Thanh kết thúc việc tu luyện, mở mắt ra thì không thấy Mã Siêu đâu nữa.

Dương Thanh cảm nhận cảnh giới của mình rồi kinh ngạc nhận ra, chỉ sau một đêm tu luyện, cảnh giới của anh lại có chỗ tiến bộ, tuy chưa đột phá nhưng đã tăng lên so với cảnh giới vừa đột phá hôm qua rồi.
 
Chương 3689


Chương 3689

Với tốc độ tu luyện này, có lẽ chẳng mấy nữa, anh sẽ đột phá.

Đúng lúc này, anh chợt nhớ ra một chuyện lớn, lập tức biến sắc: “Không ổn rồi!”

Anh đứng phắt dậy rồi vội vàng rời khỏi mật thất.

“Cậu Thanh, có chuyện gì mà vội thế?”

Thấy Dương Thanh vội vàng bước đến, Lệ Trần đang ăn sáng cười ha hả: “Ngồi xuống ăn với tôi đi!”

Mã Siêu đang đứng sau lưng Lệ Trần, bưng trà rót nước cho lão, đã vào vai đồ đệ của tông chủ Ma Tông.

Dương Thanh vội nói: “Tiền bối, tôi không ăn đâu, giờ tôi có việc gấp phải về Võ Tông, phiền tiền bối sắp xếp giúp tôi một chiếc xe, đưa tôi về Võ Tông ngay ạ”.

Lệ Trần vẫn chưa biết tin Dương Thanh đã đồng ý gia nhập Võ Tông, sau khi nghe Dương Thanh nói rằng phải về Võ Tông, lão kinh ngạc nói: “Tôi nghe nói hôm nay Võ Tông sẽ tổ chức một trận đấu để tranh giành suất tiến vào từ đường Võ Tông, cậu định tham gia trận đấu này à?”

Dương Thanh cũng không giấu giếm, gật đầu: “Không giấu gì tiền bối, tôi đã đồng ý gia nhập Võ Tông, thật ra trận đấu tranh giành suất tiến vào từ đường được tổ chức cho tôi, dù sao tôi cũng vừa gia nhập Võ Tông, nếu vào từ đường Võ Tông ngay thì sẽ khiến rất nhiều cao thủ Võ Tông bất mãn”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Lệ Trần rất kinh ngạc, suýt phun cả trà mà mình vừa uống ra: “Cậu nói sao cơ? Cậu gia nhập Võ Tông rồi à?”

Dương Thanh gật đầu.

Nét mặt Lệ Trần vô cùng đặc sắc, lão ta đã muốn lôi kéo Dương Thanh vào Ma Tông từ lâu, nhưng lại nghĩ người như Dương Thanh vốn không thuộc thế tục, cũng sẽ không gia nhập thế lực ở thế tục.

Nào ngờ Dương Thanh lại gia nhập Võ Tông.

Nếu biết sớm thì lão đã ra tay sớm, để Dương Thanh thừa kế chức Ma Tử của Ma Tông mới là kế sách vẹn toàn.

Dương Thanh hơi sốt ruột: “Tiền bối Lệ, tôi đang vội thật, tiền bối có thể mau chóng sắp xếp cho tôi về Võ Tông không?”

Dù sao anh cũng đã đồng ý với Đỗ Bá, hơn nữa trận đấu hôm nay cũng được tổ chức vì anh, nếu anh không thể về Võ Tông đúng giờ, người Võ Tông sẽ nghĩ sao chứ?

Quan trọng nhất chính là anh không còn cách nào khác để tiến vào từ đường Võ Tông, mà nếu không vào được từ đường Võ Tông thì không thể giúp Đỗ Trọng.

Lúc này Lệ Trần mới hoàn hồn, vội nói: “Người đâu, dùng xe của tôi, đưa cậu Thanh về Võ Tông đi!”

“Vâng!”

Một chiếc xe việt dã nhanh chóng chạy tới, Dương Thanh lập tức chào từ biệt.

Mãi đến khi Dương Thanh đi rồi, Lệ Trần mới rầu rĩ nói: “Sao mình không sớm mời cậu ấy gia nhập Ma Tông nhỉ?”

Lão nói rồi bỗng nhìn về phía Mã Siêu, vội hỏi: “Con có cách nào khiến Dương Thanh gia nhập Ma Tông không?”

Mã Siêu lắc đầu với vẻ cay đắng: “Sư phụ, với hiểu biết của con về anh Thanh, chắc chắn anh ấy không gia nhập Võ Tông vì lý do cá nhân, nếu anh ấy đã vào Võ Tông thì sẽ không đổi ý”.

Lệ Trần nói với vẻ mong chờ: “Ta đồng ý để cậu ấy gia nhập Ma Tông khi đã gia nhập Võ Tông, hay nói cách khác, chỉ cần cậu ấy gật đầu, cậu ấy sẽ được coi là người của cả Ma Tông lẫn Võ Tông”.

Mắt Mã Siêu lập tức sáng lên, Ma Tông hay Võ Tông cũng thế, đều là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, nếu Dương Thanh trở thành người của hai thế lực đỉnh cao này thì không có hại gì cho anh hết.

Anh ta suy tư một lát rồi nói: “Con sẽ nói chuyện này với anh Thanh”.
 
Chương 3690


Chương 3690

Lúc này, Dương Thanh đang ở trên đường đã vô cùng sốt ruột, anh là người rất giữ chữ tín, nếu đã đồng ý với người ta thì phải làm cho bằng được.

Anh đã đồng ý sẽ gia nhập Võ Tông, vì anh, Võ Tông tổ chức hẳn một trận đấu để tranh giành suất tiến vào từ đường Võ Tông, nhưng anh vẫn đang trên đường, nhỡ bỏ lỡ thì anh biết ăn nói thế nào với Võ Tông chứ?

Xung quanh sân đấu võ rộng lớn của Võ Tông, các cao thủ Võ Tông đứng kín.

Mấy ngày nữa từ đường của Võ Tông sẽ mở ra, Võ Tông đang tổ chức một trận đấu tranh giành suất tiến vào từ đường.

Theo quy tắc lúc trước, tông chủ Võ Tông sẽ nắm giữ một suất tiến vào từ đường, còn hai suất khác sẽ được trao cho hai cao thủ có thiên phú xuất sắc nhất trong số các cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Võ Tông.

Nếu Dương Thanh không tham gia, Võ Tông cũng không tốn công để tổ chức một trận đấu tranh giành suất tiến vào từ đường như thế, mà sẽ quyết định luôn.

Lúc này, trên sân đấu võ, hai cao thủ đang đứng đối diện nhau, khí thế vô cùng mạnh mẽ lan ra từ hai người.

“Sư đệ, chịu thua đi!”

Một người trung niên nhìn cao thủ trước mặt mình, nói.

Đối phương có vẻ không cam lòng, vẫn hừng hực ý chí chiến đấu, khí thế của ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nhưng vẫn không bằng được đối thủ.

Cao thủ đứng quanh sân đấu võ đều có vẻ bình tĩnh, họ đã đoán trước kết quả của trận đấu này.

“Kim Huy không hổ là đệ tử thân truyền của tông chủ, đúng là lợi hại, tuy cùng cảnh giới với Lưu Khánh nhưng sức chiến đấu lại hơn xa ông ta”.

“Lưu Khánh cũng không yếu, có thể đánh với Kim Huy đến tận bây giờ, đúng là không dễ dàng”.

“Cho dù thế nào, thực lực của hai người này đều rất mạnh, nhất là Kim Huy, ông ta mới 40 tuổi mà đã có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, thiên phú đúng là quá mạnh, Lưu Khánh đã 45 tuổi, so với Kim Huy, thiên phú của Lưu Khánh vẫn kém hơn không ít”.

…Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Các cao thủ Võ Tông bàn tán ầm ĩ.

Đỗ Bá ngồi ở ghế chính, nhìn đệ tử sắp thắng trên sân đấu võ, nhưng không hề vui vẻ chút nào.

“Vẫn chưa gọi được cậu Thanh ư?”

Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng bên cạnh, hỏi nhỏ.

Đỗ Trọng lắc đầu, thản nhiên lườm Đỗ Bá, lạnh lùng nói: “Giục gì mà giục? Cậu Thanh đã đồng ý tham gia thì chắc chắn sẽ đến, chẳng phải vẫn chưa kết thúc à?”

Đỗ Bá có vẻ cay đắng, khắp Võ Tông, chỉ có hai người dám nói chuyện với lão ta như thế, một người là Đỗ Thất có vai vế cao nhất Võ Tông bây giờ, người kia chính là Đỗ Trọng.

Đỗ Minh Viễn bên cạnh thấy bố kinh ngạc, cũng mỉm cười bất đắc dĩ.

Đúng lúc này, khí thế của Lưu Khánh trên sân đấu võ bỗng tiêu tan, ông ta nhìn về phía Kim Huy đứng đối diện mình, nói: “Em chịu thua!”

Ông ta biết cho dù đánh tiếp thì cũng không thể thay đổi kết quả thua cuộc của mình.

Tuy ông ta vẫn còn sức đánh một trận, nhưng ông ta đã phát huy thực lực mạnh nhất, còn Kim Huy vẫn chưa dốc toàn lực, nếu Kim Huy dốc toàn lực, ông ta sẽ thua nhanh hơn.

Kim Huy chắp tay với Lưu Khánh, hơi mỉm cười: “Cảm ơn!”

 
 
Chương 3691


Chương 3691

Lưu Khánh gật nhẹ đầu, lập tức bước xuống sàn đấu.

Ở Võ Tông, mỗi người chỉ có một cơ hội tiến vào từ đường, những cao thủ từng tiến vào từ đường đều đã lớn tuổi, hoặc đã đột phá Thiên Cảnh rồi rời khỏi Võ Tông.

Trong số các cao thủ chưa tiến vào từ đường, Kim Huy có thực lực mạnh nhất.

Mà trong trận đấu lần này, có tổng cộng ba suất, trừ suất do tông chủ nắm giữ ra thì còn hai suất, thực lực của Kim Huy quá mạnh, chắc sẽ dễ dàng đạt được một suất thôi, hay nói cách khác, còn một suất để những người khác tranh giành.

“Tông chủ, giờ là lúc nào rồi, tại sao Dương Thanh vẫn chưa đến chứ? Cậu ta từ bỏ việc tranh giành à?”

Trên khán đài, Đỗ Thất nhìn về phía Đỗ Bá, lạnh lùng hỏi.

Lão ta là người phản đối việc Dương Thanh tiến vào từ đường nhất, cho dù Đỗ Bá miêu tả Dương Thanh ưu tú ra sao, lão ta cũng chẳng buồn ngó ngàng.

Giọng Đỗ Thất rất lớn, vừa nói đã khiến mọi người thi nhau nhìn về phía Đỗ Bá.

Tin Đỗ Bá muốn cho Dương Thanh tiến vào từ đường luôn đã được truyền ra ngoài, rất nhiều người đều bất mãn trước chuyện này, nhưng cũng chỉ nói sau lưng mà thôi, còn riêng Đỗ Thất thì có vai vế cao nên mới không quan tâm gì hết.

Đỗ Bá nhìn Đỗ Trọng rồi nhìn về phía Đỗ Thất với vẻ bất đắc dĩ: “Chú Thất, chú cứ yên tâm, chắc chắn Dương Thanh sẽ tham gia trận đấu này”.

“Hừ!”

Đỗ Thất lạnh lùng nói: “Trận đấu sắp kết thúc rồi, cháu nói cho chú biết, cậu ta đến được không? Chú nói trước, nếu không có thêm ai khiêu chiến, trận đấu xem như kết thúc, trước khi trận đấu kết thúc, chỉ cần Dương Thanh không đến, cậu ta sẽ không có tư cách tiến vào từ đường”.

Tuy Đỗ Bá muốn cho Dương Thanh tiến vào từ đường, nhưng cũng biết nếu Dương Thanh không thể tham gia trận đấu này, cho dù lão ta là tông chủ thì cũng không được làm trái quy tắc, cho Dương Thanh vào từ đường của Võ Tông.

Lão ta vội gật đầu, trầm giọng nói: “Chú cứ yên tâm, nếu Dương Thanh không kịp tới trước khi trận đấu kết thúc thì xem như cậu ấy bỏ quyền!”

“Được!”

Đỗ Thất gật đầu.

Lúc này, trên sàn đấu chỉ còn mình Kim Huy.

Sau khi Lưu Khánh thua, không ai lên sàn đấu nữa.

Kim Huy là cao thủ chưa bước vào từ đường có thiên phú và thực lực mạnh nhất, ông ta đã lên sàn đấu rồi, còn ai dám đánh đây?

Đúng lúc này, lại có một người đàn ông khoảng 40 tuổi bước từng bước lên sàn đấu.

“Đỗ Khắc!”

“Ở Võ Tông, trong số các cao thủ chưa tiến vào từ đường Võ Tông, trừ Kim Huy ra, chắc Đỗ Khắc có thực lực và thiên phú mạnh nhất nhỉ?”

“Chắc chắn suất cuối cùng sẽ là của Đỗ Khắc”.



Đám người bàn tán ầm ĩ.

Đỗ Khắc còn có thân phận rất đặc biệt, là cháu ruột Đỗ Thất.

Nhưng Đỗ Thất có không ít cháu ruột, Đỗ Khắc là người có thiên phú kém nhất, cũng như Kim Huy, ông ta mới 40 tuổi mà đã có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
 
Chương 3692


Chương 3692

Đỗ Thất rất phản đối việc để Dương Thanh tiến vào từ đường, cũng vì lão ta cho rằng Dương Thanh sẽ chiếm suất của Đỗ Khắc nên mới phản đối.

“Sư đệ, đã bắt đầu được chưa?”

Kim Huy nhìn về phía Đỗ Khắc đã chuẩn bị xong, hỏi.

Đỗ Khắc thản nhiên nói: “Vẫn nên chờ thêm một lát, thế mới công bằng”.

Kim Huy vừa đánh với Lưu Khánh, tuy ông ta chưa dốc toàn lực, nhưng thực lực của Lưu Khánh rất mạnh, cũng khiến ông ta tiêu hao rất nhiều.

Nghe thấy Đỗ Khắc nói thế, Kim Huy mỉm cười, lắc đầu: “Cảm ơn ý tốt của sư đệ, nhưng anh không cần, vẫn nên bắt đầu thôi!”

“Nếu vậy thì em ra tay đây!”

Sau khi Đỗ Khắc dứt lời, khí thế của ông ta bỗng tăng vọt, sau thoáng chốc đã đạt đến trạng thái đỉnh cao của Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, hay nói đúng hơn, ông ta đã bước nửa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

“Mạnh quá!”

“Đỗ Khắc sắp bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi à?”

“Lần này Kim Huy còn có thể dễ dàng thắng Đỗ Khắc như trận trước ư?”

Trong mắt rất nhiều người tràn ngập vẻ mong chờ.

Các khía cạnh của hai người này rất tương tự nhau, lại có thực lực mạnh nhất trong số các cao thủ Võ Tông chưa tiến vào từ đường, rất nhiều người đều muốn xem trận chiến giữa họ.

Trận đấu này cũng sẽ quyết định người có thực lực mạnh nhất trong số các cao thủ chưa tiến vào từ đường của Võ Tông.

Cảm nhận được khí thế tăng vọt của Đỗ Khắc, Kim Huy lặng lẽ nhíu mày, nét mặt cũng nghiêm nghị hơn.

Từ khi còn trẻ, Kim Huy và Đỗ Khắc đã là đối thủ cạnh tranh, một người là đệ tử thân truyền của tông chủ, người kia là cháu ruột của Đỗ Thất, nhưng Kim Huy luôn hơn Đỗ Khắc một bậc.

Nhưng bây giờ, Đỗ Khắc sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, còn Kim Huy thì vẫn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, không thể biết được thắng thua sẽ thuộc về ai.

“Ha ha, tốt lắm!”

Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Đỗ Thất đang quan sát trận chiến xuất hiện nụ cười.

Lão ta có rất nhiều cháu trai, tuy Đỗ Khắc cũng không phải người có thiên phú mạnh nhất, nhưng cũng xem như đứng hàng đầu trong số đó, bây giờ cảnh giới của ông ta có thể vượt qua Kim Huy, Đỗ Thất rất mừng.

Đỗ Bá đang ngồi ở ghế chính cười nói: “Không ngờ Đỗ Khắc sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi, sau bao năm so đấu với Kim Huy, chênh lệch giữa hai người ngày càng bé”.

Nụ cười trên mặt Đỗ Thất lập tức biến mất, lão ta bất mãn nói: “Gì mà chênh lệch ngày càng bé? Chẳng lẽ anh không cảm nhận được, tuy hai bên đều có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng Đỗ Khắc gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ hơn à?”

Với tư cách là sư phụ của Kim Huy, Đỗ Bá biết rõ thực lực của đồ đệ mình cũng mạnh, lão ta cười nói: “Nền tảng của Kim Huy rất vững, thật ra nó có thể đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ lâu rồi, nhưng nó theo đuổi sự hoàn mỹ, muốn củng cố cảnh giới vững chắc hơn rồi mới đột phá”.

“Tuy Đỗ Khắc gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ hơn, nhưng nếu bàn về tích lũy của hai người khi ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, Kim Huy vẫn hơn một bậc, nếu Đỗ Khắc định đánh bại Kim Huy chỉ với ưu thế yếu ớt về cảnh giới thì xa vời lắm”.
 
Chương 3693


Chương 3693

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, vẻ không vui trên mặt Đỗ Thất lập tức trở thành vẻ tức giận, lão ta vỗ bàn cái “rầm”, giận dữ nói: “Đồ đệ anh tích lũy ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nhiều hơn ư? Tôi nói cho anh biết, cháu tôi mạnh hơn đồ đệ anh nhiều!”

“Cháu tôi mới hơn 40 tuổi mà cảnh giới đã tiếp cận Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, khắp Võ Tông, mấy ai sánh bằng thiên phú như thế chứ?”

“Nếu Dương Thanh kia tới, có lẽ còn không chịu nổi một chiêu của Đỗ Khắc đâu”.

“Ha ha!”

Đúng lúc này, Đỗ Trọng đang ngồi cạnh Đỗ Bá bỗng cười lạnh: “40 tuổi vẫn chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà dám nói là thiên phú xuất sắc à? Trước mặt cậu Thanh, đó chỉ là rác rưởi! Cậu Thanh còn chưa đầy 30 tuổi mà đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ rồi, thực lực còn sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

Đỗ Trọng đã thấy Đỗ Thất chướng mắt từ lâu, trước đó ông ta vẫn nhịn được, nhưng giờ Đỗ Thất chửi Dương Thanh, ông ta không nhịn được nữa.

“Hỗn xược!”

Đỗ Thất tức giận quát rồi tung chưởng về phía Đỗ Trọng.

“Ầm!”

Trong chớp mắt, Đỗ Bá lập tức giơ tay chặn đòn tấn công của Đỗ Thất lại.

Khí thế cuồng bạo lan ra xung quanh, những cao thủ ngồi gần hai người đều bị khí thế mạnh mẽ này đẩy lùi.

Đám đông đang nhìn về phía sân đấu võ lập tức chuyển sự chú ý sang trận đánh giữa Đỗ Thất và Đỗ Bá.

Ai cũng ngơ ngác, hai người này đại diện cho sức chiến đấu mạnh nhất của Võ Tông, giờ lại đánh nhau à? Có chuyện gì vậy?

Lúc này, nụ cười trên mặt Đỗ Bá đã hoàn toàn biến mất, lão ta nhìn Đỗ Thất với vẻ u ám, nét mặt lạnh tanh.

Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, còn Đỗ Thất lại là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ hàng thật giá thật, chênh lệch giữa hai người vô cùng to lớn.

Nếu hồi nãy Đỗ Thất đánh trúng Đỗ Trọng, có lẽ Đỗ Trọng sẽ bỏ mạng ngay.

Đỗ Bá tức giận vì lão ta biết Đỗ Thất không hề nương tay, mà đã ra đòn hiểm, định dồn Đỗ Trọng vào chỗ chết.

Đỗ Trọng nhìn chằm chằm vào Đỗ Thất, đương nhiên ông ta cũng cảm nhận được vừa rồi Đỗ Thất định lấy mạng mình, nếu Đỗ Bá không ra tay, ông ta đã thành một cái xác.

Đỗ Thất tức giận nhìn Đỗ Bá: “Anh định ngăn tôi à?”

Đỗ Bá nén giận, lạnh lùng nói: “Chú Thất có thể ra tay với người mình ác như thế, chú định làm gương cho người của Võ Tông kiểu gì?”

Khí thế của Đỗ Thất vẫn không giảm, lão ta tức giận nói: “Ở Võ Tông, tôi có vai vế cao nhất, sao có thể để một bề dưới sỉ nhục tôi? Chẳng lẽ tôi không nên giết cậu ta à?”

“Hừ!”

Đỗ Bá tức giận nói: “Đỗ Trọng chỉ nói thật thôi, thế đã là sỉ nhục chú á? Nếu một câu thuận miệng của Đỗ Trọng đã là sự sỉ nhục với chú, vậy giờ chú định giết nó thì là kiểu gì?”

“Bây giờ tôi cũng muốn nói, Dương Thanh còn trẻ mà đã có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, thực lực sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, so với Dương Thanh, đừng nói là Đỗ Khắc, ngay cả tôi cũng chỉ là rác rưởi, sao nào? Chú Thất có định giết cả tôi không?”

Nét mặt Đỗ Thất thay đổi liên tục, không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào Đỗ Bá.
 
Chương 3694


Chương 3694

Bao năm qua, đây là lần đầu tiên Đỗ Bá hùng hổ trước mặt lão ta như thế, trước kia Đỗ Bá luôn kính trọng lão ta.

Dù sao ở Võ Tông bây giờ, Đỗ Thất cũng có vai vế cao nhất, tính ra còn là chú của Đỗ Bá.

Nhưng lần này, Đỗ Bá không hề kính trọng Đỗ Thất chút nào, trong mắt Đỗ Bá tràn ngập sự lạnh lẽo.

Cao thủ Võ Tông nhìn mà sững sờ.

Một lúc lâu sau, Đỗ Thất mới nghiến răng nghiến lợi: “Tôi cũng muốn xem xem, rốt cuộc Dương Thanh mà anh bảo mạnh đến đâu đấy? Chỉ sợ cậu ta không dám tới thôi”.

Đỗ Trọng bỗng nói với vẻ kiên định: “Nếu cậu ấy đã nói sẽ tham gia trận đấu tranh giành suất tiến vào từ đường Võ Tông, chắc chắn cậu ấy sẽ tới!”

Đỗ Thất cười khẩy: “Trận đấu sắp kết thúc rồi, cậu ta vẫn chưa đến, hay cậu ta không dám tới vì sợ để lộ chân tướng về thực lực yếu ớt của mình nếu tham gia, nên đã rời Võ Tông trước rồi?”

“Chỉ mấy đứa ngu xuẩn các anh mới bằng lòng tin một thằng lừa đảo, chưa đầy 30 tuổi mà đã tự nhận mình có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

Đỗ Trọng tức giận nói: “Cậu ấy không phải kẻ lừa đảo!”

“Hừ!”

Đỗ Thất cười lạnh, nói với vẻ khinh thường: “Có phải lừa đảo hay không, chẳng mấy nữa sẽ biết”.

“Nếu hai anh đã khẳng định rằng cậu ta không phải lừa đảo, chi bằng chúng ta cược nhé?”

Đỗ Bá nhìn về phía Đỗ Thất: “Chú định cược gì? Cược như thế nào?”

Đỗ Thất nói: “Cược vị trí tông chủ! Nếu Dương Thanh mà các anh nhắc đến có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ khi chưa đầy 30 tuổi, còn có thực lực sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong như các anh đã nói thì xem như tôi thua, ngược lại thì các anh thua! Sao nào?”

Nghe thấy thế, ai cũng kinh hãi.

Không ai ngờ Đỗ Thất lại nhòm ngó chức tông chủ.

Đỗ Trọng cười lạnh: “Thì ra là muốn làm tông chủ Võ Tông, cứ nói thẳng ra là được rồi, sao phải dùng thủ đoạn này chứ?”

Đỗ Bá nhìn về phía Đỗ Thất: “Được, nếu chú đã muốn cược chức tông chủ, vậy tôi cũng theo! Nhưng tôi vốn là tông chủ, nếu thắng, tôi vẫn là tông chủ, không nhận được gì, tôi dùng chức tông chủ làm tiền cược, còn chú thì sao? Chú định cược gì với tôi thế?”

Đỗ Thất cười lạnh, hỏi: “Chẳng phải anh nhòm ngó viên Phá Kiếp Đan kia của tôi à?”

Lão ta nói rồi lấy một cái lọ ngọc rất tinh xảo ra.

Thứ trong lọ ngọc chính là Phá Kiếp Đan.

Đỗ Thất nói tiếp: “Tôi dùng viên Phá Kiếp Đan này để cược với anh, đủ tư cách chưa nào?”

Đỗ Bá vẫn bình tĩnh, không hề kích động khi thấy đối phương lấy Phá Kiếp Đan ra.

Lão ta nói: “Nếu muốn đột phá Thiên Cảnh, bất kỳ cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào cũng phải trải qua thiên kiếp, Phá Kiếp Đan có thể tăng sức chịu đựng của bản thân trước thiên kiếp rất nhiều, là đan dược vô cùng quý giá với những cao thủ sắp đột phá Thiên Cảnh”.

Một số cao thủ thực lực yếu đang có mặt không rõ tác dụng của Phá Kiếp Đan, nhưng họ đều biết khi đột phá Thiên Cảnh, cao thủ Siêu Phàm Cảnh sẽ phải trải qua thiên kiếp.

 
 
Chương 3695


Chương 3695

Người vượt qua thiên kiếp mới xứng đáng được gọi là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng rất nhiều cao thủ đã chết vì thiên kiếp khi đang vượt qua nó rồi.

Nếu sở hữu Phá Kiếp Đan thì cũng như có thêm một thủ đoạn giữ mạng khi đột phá Thiên Cảnh.

Có thể tưởng tượng được một viên Phá Kiếp Đan quý giá đến mức nào.

Bây giờ, Đỗ Thất lại dùng viên Phá Kiếp Đan quý giá như thế để cược với chức tông chủ của Đỗ Bá.

Trong lúc mọi người đang kinh ngạc nhìn về phía Đỗ Bá, chờ Đỗ Bá chấp nhận đánh cược, rốt cuộc Đỗ Bá cũng mở miệng: “Đúng là Phá Kiếp Đan rất quý giá, nhưng cũng vô dụng với tôi”.

Đỗ Thất nhíu mày: “Anh không dám cược à?”

Đỗ Bá cười nhạt: “Nếu chú cứ phải đưa tôi một viên Phá Kiếp Đan, tôi không cần thì cũng không ổn lắm, nếu chú muốn cược, tôi theo là được!”

“Tốt lắm!”

Hai người lập tức quyết định đánh cược.

Những người đang có mặt đều có vẻ mong chờ, họ đang chờ Dương Thanh xuất hiện.

Chứ họ không mong chờ nhiều như vậy đối với trận đấu giữa hai cao thủ có thiên phú cao nhất Võ Tông ở trước mắt.

Kim Huy và Đỗ Khắc đứng giữa sân đấu võ, ai cũng nhìn về phía đối phương với thái độ thù địch.

Một người là đệ tử của Đỗ Bá, người kia là cháu ruột Đỗ Thất, đều có địa vị rất cao ở Võ Tông.

Bây giờ họ lại căm thù nhau vì ân oán giữa sư phụ và ông mình.

“Kim Huy, lần này tôi sẽ đánh bại anh! Để người của Võ Tông biết ai mạnh hơn giữa chúng ta!”

Đỗ Khắc nhìn chằm chằm vào Kim Huy, nói.

Sau khi dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người ông ta, nhưng thế vẫn chưa hết, khí thế của Đỗ Khắc không ngừng tăng vọt, chỉ sau chớp mắt, ông ta đã đạt đến trạng thái đỉnh cao ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.

“Sắp đột phá rồi!”

Có người khiếp sợ nói.

“Đỗ Khắc mới 40 tuổi mà sắp đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi ư?”

“Nếu tôi không nhớ nhầm, người đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi mới 40 tuổi lần trước chính là thiếu tông chủ Đỗ Minh Viễn nhỉ?”



Đỗ Bá đang ngồi ở ghế chính nhíu mày.

Không phải là lão ta không vui trước việc Đỗ Khắc sắp đột phá, mà lão ta đã cảm nhận được khí thế khác thường từ Đỗ Khắc, hình như đó không phải khí thế có được do công pháp tu luyện của Võ Tông.

Quan trọng nhất chính là còn lâu Đỗ Khắc mới đột phá, giờ tự dưng đột phá, chắc chắn có vấn đề.

Kim Huy trên sân đấu võ cũng nhíu mày, nếu Đỗ Khắc đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thật, chắc chắn ông ta cũng phải đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ để đánh bại Đỗ Khắc.

Nưng ông ta vẫn chưa sẵn sàng đột phá.

Trong số các đệ tử quan môn của Đỗ Bá, ông ta là người có tốc độ tu luyện chậm nhất.

Thực lực của một số sư đệ của ông ta đã vượt xa ông ta từ lâu, thậm chí còn từng tiến vào từ đường rồi.
 
Chương 3696


Chương 3696

Tốc độ tu luyện của ông ta rất chậm, cũng không phải vì thiên phú của ông ta yếu, mà cảnh giới nào của ông ta cũng rất vững chắc.

Nếu muốn đột phá, ông ta có thể đột phá bất cứ lúc nào, nhưng ông ta tự thấy cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ này của mình còn chưa đủ vững chắc.

“Ầm!”

Đúng lúc này, khí thế của Đỗ Khắc bỗng dưng tăng vọt, lập tức đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

“Đột phá rồi!”

Các cao thủ Võ Tông đều sững sờ.

Không ngờ Đỗ Khắc lại đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi mới 40 tuổi thật, tốc độ tu luyện này đúng là cực nhanh.

“Kim Huy, anh tự nhận thua hay để tôi mời anh xuống sân đấu võ nào?”

Đỗ Khắc vênh váo nhìn chằm chằm vào Kim Huy, nói bằng giọng điệu vô cùng khinh thường.

Kim Huy không nói gì, chỉ nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Đỗ Khắc, lập tức phóng khí thế ra.

Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ!

Giữa hai người còn một cảnh giới nhỏ, có lẽ thắng thua đã rõ.

Nhưng Kim Huy không nản lòng.

Ông ta hơi nhích chân, lao về phía Đỗ Khắc.

“Hừ!”

Đỗ Khắc cười lạnh, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, ông ta dồn khí thế về nắm tay phải, bỗng đấm về phía trước.

“Ầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, trước sự khiếp sợ của mọi người, Đỗ Khắc đấm mạnh vào ngực Kim Huy.

Kim Huy hộc máu, liên tục lùi về sau bảy, tám bước rồi mới ngừng.

Khi dừng lại, mặt ông ta tái mét, khóe miệng còn rỉ máu.

Khí thế của ông ta cũng yếu đi rất nhiều.

Còn khí thế của Đỗ Khắc thì rất dồi dào, ý chí chiến đấu bùng nổ.

Đỗ Khắc cười khẩy, nhìn Kim Huy: “Kim Huy, cho anh thêm một cơ hội, bây giờ tự chịu thua, cút khỏi sân đấu võ, tôi có thể xem như không xảy ra chuyện gì, bằng không, tôi sẽ nghĩ anh vẫn còn sức đánh với tôi, tiếp đến, tôi sẽ không kiêng nể gì, dốc toàn lực ra đánh một trận với anh đấy”.

Giọng Đỗ Khắc tràn ngập ý uy hiếp.

Sắc mặt của Đỗ Bá đang quan sát trận chiến hết sức khó coi, Đỗ Khắc đang cố tình ép Kim Huy chịu thua.

Nếu Kim Huy chịu thua, chắc chắn tâm cảnh sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, tạo thành ảnh hưởng tiêu cực đối với sự phát triển võ thuật của ông ta trong tương lai.

Không những thế, chuyện này còn khiến người thầy là Đỗ Bá chịu nhục.

Nhưng nếu Kim Huy dốc sức đánh một trận thì cũng sẽ thua!

Trừ khi Kim Huy cũng đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
 
Chương 3697


Chương 3697

Nhưng cảnh giới nào của Kim Huy cũng vô cùng vững chắc, nếu bây giờ đột phá, mọi cố gắng của ông ta trước kia đều uổng phí.

Đỗ Thất rất hài lòng với kết quả này, lão ta cười lớn: “Đỗ Khắc, tốt lắm! Nếu Kim Huy chịu thua, cháu không cần ra tay nữa đâu!”

Lão ta nói rồi vẫn không quên nhìn Đỗ Bá với vẻ khiêu khích.

Đỗ Bá không quan tâm, nghiêm nghị nhìn về phía Kim Huy giữa sân đấu võ.

Kim Huy siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Đỗ Khắc, cắn răng: “Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng chỉ có thế!”

Ông ta nói rồi bỗng lao tới chỗ Đỗ Khắc.

Kiên trì lâu như thế, cũng không thể từ bỏ vào lúc này, Kim Huy không lựa chọn đột phá, mà sẽ đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.

“Hừ!”

Thấy Kim Huy vẫn dám xông về phía mình, Đỗ Khắc lạnh lùng nói: “Nếu anh muốn chết, vậy tôi sẽ giúp anh!”

Sau khi dứt lời, “ầm” một tiếng, Đỗ Khắc cũng di chuyển, lao về phía Kim Huy.

“Cút cho tôi!”

Đỗ Khắc bỗng hét lớn, giơ tay đấm về phía trước.

“Ầm!”

Trong nháy mắt, Kim Huy vung tay lên, tay của hai người va vào nhau, lập tức tạo thành khí thế vô cùng khủng khiếp, lan ra khắp xung quanh.

“Mạnh quá!”

Những người đang ngồi xem trận chiến xung quanh đều sững sờ, đây đúng là trận chiến giữa một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và một cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ư?

Cho dù nói hai người đều đã đắm chìm ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ nhiều năm thì cũng không ai nghi ngờ hết.

Hai người điên cuồng tấn công, Đỗ Khắc không hề nương tay, đòn đánh nào cũng dốc toàn lực, hoàn toàn nhắm đến việc khiến Kim Huy tàn phế.

Kim Huy liên tục lùi bước, tuy ông ta rất mạnh, nhưng dù sao thiên phú đối thủ cũng không kém ông ta bao nhiêu, hơn nữa đối phương đã đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi.

Kim Huy có thể chịu được lâu như thế đã là rất khó.

Nếu cứ tiếp tục, kết quả chỉ có một, đó chính là Kim Huy thua.

Một khi Kim Huy thua, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, với sự điên cuồng của Đỗ Khắc lúc này, hoặc Kim Huy sẽ chết, hoặc võ công sẽ bị hủy đi.

Sắc mặt của Đỗ Bá đang ngồi giữa khán đài u ám tới cực điểm, từ sau khi trở thành tông chủ Võ Tông, rất nhiều năm rồi lão ta không tức giận đến thế.

Theo quy tắc của Võ Tông, khi so đấu với nhau, đồng môn không được dùng đòn chí mạng, nhưng đòn tấn công nào của Đỗ Khắc với Kim Huy cũng ẩn chứa chiêu giết người, chỉ cần Kim Huy hơi bất cẩn là sẽ bị thương nặng ngay, mà sau khi bị thương nặng, nếu Đỗ Khắc không nương tay, Kim Huy sẽ chết.

“Đúng là chiêu thức ác độc!”

Đỗ Trọng bên cạnh Đỗ Bá tức giận nói: “Đối xử với đồng môn như thế mà cũng có tư cách ở lại Võ Tông ư?”

“Ha ha!”
 
Chương 3698


Chương 3698

Đỗ Thất cười nhạt, không hề bận tâm, nói: “Đây chỉ là cuộc đấu võ mà thôi, Đỗ Khắc có ưu thế về cảnh giới, hơn nữa nó cũng không ra đòn chí mạng, sao có thể là chiêu thức tàn nhẫn được?”

“Hơn nữa, theo quy tắc đấu võ, hoặc một bên chịu thua, hoặc một bên bị đánh bại, Kim Huy vẫn chưa chịu thua, chẳng lẽ Đỗ Khắc không nên tiếp tục ra tay chắc?”

Nghe thấy Đỗ Thất nói thế, Đỗ Trọng càng tức giận hơn, ông ta trừng mắt nhìn Đỗ Thất, cắn răng: “Ông đừng vội mừng, sau khi cậu Thanh tới, chắc chắn ông sẽ hối hận vì đã dùng Phá Kiếp Đan để cược với Đỗ Bá thôi”.

Đỗ Thất lạnh lùng nhìn Đỗ Trọng, không nói gì.

Đỗ Trọng lo lắng nhìn về phía Kim Huy trên sàn đấu, trầm giọng nói: “Rõ ràng thực lực của Kim Huy không bằng Đỗ Khắc, Đỗ Khắc lại luôn ra đòn chí mạng, chẳng lẽ anh cứ nhìn Kim Huy chết trên lôi đài hoặc mất hết võ công ư?”

Đỗ Bá hít sâu một hơi, bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, hỏi ngược lại: “Vậy em nói cho anh biết, anh phải làm gì bây giờ? Cho ngừng trận đấu giữa họ ư?”

“Nếu anh cho ngừng trận đấu giữa họ, Kim Huy sẽ đồng ý à? Còn bao nhiêu người của Võ Tông đang nhìn, anh biết giải thích với họ kiểu gì chứ?”

Đỗ Trọng tức giận nói: “Chẳng lẽ mạng sống của đồ đệ anh còn không bằng ánh mắt của người khác à?”

Đỗ Bá cũng hơi tức giận, nhưng vẫn kiềm chế: “Kim Huy đã 40 tuổi, không còn là trẻ con nữa, nếu nó không thắng được đối phương thật thì nên chịu thua, chứ không nên bỏ mạng trên sàn đấu vì chiến thắng”.

“Nếu nó liều mạng trên sàn đấu vì chiến thắng thật, nó cũng không xứng làm đệ tử của anh!”

Đỗ Trọng lập tức im lặng.

Ông ta biết Đỗ Bá nói không sai, Kim Huy là người lớn 40 tuổi, chứ không còn là trẻ con nữa.

Giữa sân đấu võ, hai người vẫn đang đánh toàn lực.

Kim Huy liên tục bị đẩy lùi, nhưng lần nào ông ta cũng có thể kiên trì đánh tiếp.

Cùng với sự kéo dài của trận chiến, người Kim Huy đầm đìa máu tươi, trông vô cùng thê thảm.

Nhưng ông ta như không thấy gì, vẫn dốc toàn lực.

Tuy Đỗ Khắc chiếm ưu thế rất lớn, nhưng cũng tiêu hao rất nhiều, lúc này ông ta đang thở hổn hển, cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Rõ ràng ông ta đã đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nhưng trước Kim Huy chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, ông ta lại không thể đánh bại Kim Huy trong thời gian cực ngắn, chuyện này đúng là mối nhục với ông ta.

Thông thường, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ có thể giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ với một đòn, nhưng điều đó lại không đúng với Kim Huy.

“Ầm!”

Đỗ Khắc đánh mạnh, Kim Huy bay ra xa, nặng nề rơi xuống nơi cách đó mấy mét.

Đây đã là lần bị đánh trúng thứ ba của ông ta, ông ta hộc máu, mặt trắng bệch.

Trước sự kinh ngạc của mọi người, ông ta lại run rẩy bò dậy.

“Tôi không thua đâu!”

Kim Huy cắn răng, đứng im, chân hơi run rẩy.
 
Chương 3699


Chương 3699

Nhưng ông ta vẫn duy trì khí thế, ông ta hít sâu một hơi, cố gắng giữ trạng thái mạnh nhất của mình bây giờ.

Đỗ Khắc đứng ở phía đối diện, cách ông ta mấy mét, thở hổn hển, tức giận nhìn Kim Huy, nghiến răng nghiến lợi: “Kim Huy, đừng ép tôi! Nếu bây giờ anh chịu thua rồi rời sân đấu võ, tôi có thể xem như không xảy ra chuyện gì, bằng không, chắc chắn tôi sẽ không nương tay đâu!”

“Ha ha!”

Kim Huy cười khẩy, lạnh lùng nói: “Hồi nãy cậu có nương tay à?”

Đỗ Khắc lập tức thẹn quá hóa giận: “Nói nhảm! Nếu tôi không nương tay, với thực lực của tôi bây giờ, sao anh có thể trụ được đến giờ chứ?”

Thật ra hồi nãy ông ta đã dốc toàn lực, nhưng Kim Huy rất giỏi chịu đòn, chẳng khác gì con gián đánh mãi không chết, bị ông ta đánh bay liên tục mà vẫn đứng dậy đánh tiếp, đúng là quái vật.

Đỗ Khắc thầm sợ hãi, ông ta chợt nghĩ, Kim Huy vẫn chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà đã mạnh đến thế, nếu Kim Huy đột phá, chẳng phải sẽ có thể giết ông ta ngay ư?

Nghĩ tới đây, Đỗ Khắc càng thêm tức giận.

Ông ta nói với vẻ mặt dữ tợn: “Tôi mới là người mạnh nhất! Anh chỉ là sâu kiến bị tôi giẫm lên mà thôi!”

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người ông ta.

“Giết!”

Đỗ Khắc hét lớn, lao tới chỗ Kim Huy.

Lần này, Kim Huy cũng có vẻ kinh hãi.

Bởi vì thực lực của Đỗ Khắc vừa tăng vọt, đang định giết ông ta.

“Cậu dám!”

Cảm nhận được sát khí của Đỗ Khắc với Kim Huy, Đỗ Bá lập tức giận dữ đứng phắt dậy, định xông lên cứu người nhưng đã muộn.

Đỗ Khắc đã xông tới trước mặt Kim Huy, vung tay đấm vào đầu Kim Huy, nếu ông ta đánh trúng, chắc chắn Kim Huy sẽ chết.

Ngay cả Kim Huy cũng không ngờ Đỗ Khắc lại bất ngờ phát huy thực lực mạnh mẽ đến vậy, còn định giết ông ta.

Đúng lúc này, một người thanh niên bỗng chắn trước mặt Kim Huy như bóng ma, giơ tay đấm về phía trước.

“Ầm!”

Tiếng xương gãy và tiếng va chạm vang lên, nắm đấm của Đỗ Khắc lập tức vỡ vụn, người Đỗ Khắc cũng như diều đứt dây, bay ra xa mười mấy mét, nặng nề rơi xuống trước mặt Đỗ Thất đang quan sát trận chiến.

Sau khi ngã xuống đất, Đỗ Khắc còn không có sức để bò dậy, nắm tay phải ông ta be bét máu, nát đến mức không thể nát hơn.

“A… Tay tôi… tay tôi gãy rồi…”

Đỗ Khắc rú lên thảm thiết, giọng ông ta vang vọng khắp sân đấu võ của Võ Tông.

Các cao thủ đang có mặt đều vô cùng kinh hãi, bởi người đang đứng giữa sân đấu võ lúc này chính là Dương Thanh, trông anh trẻ thế mà chỉ cần một đấm để đánh bay Đỗ Khắc.

Kim Huy đứng im, trong mắt cũng tràn ngập vẻ kinh hãi.
 
Chương 3700


Chương 3700

Ông ta biết rõ đòn tấn công vừa rồi của Đỗ Khắc mạnh đến đâu, thậm chí ông ta còn không có cả cơ hội né tránh, không ngờ Dương Thanh bỗng xuất hiện, ngăn đòn tấn công của Đỗ Khắc thay ông ta.

Tức là người thanh niên trước mặt ông ta đã có thực lực đánh bại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi à?

“Cậu Thanh!”

Lúc này, Đỗ Trọng cũng hoàn hồn, lập tức hô lên kinh ngạc, trên mặt tràn ngập vẻ kích động.

Đỗ Bá cũng dần hoàn hồn, mỉm cười nhìn Dương Thanh: “Rốt cuộc cháu cũng về tới Võ Tông, nếu vẫn không về, suất của cháu sẽ bị hủy đấy”.

Dương Thanh áy náy nhìn về phía Đỗ Bá: “Xin lỗi bác, cháu tới muộn!”

Đỗ Bá cười lớn: “Tới vừa đúng lúc!”

Lão ta nói rồi nhìn về phía Đỗ Thất với vẻ nghiền ngẫm, cười ha hả: “Chú Thất, có phải ván cược giữa chúng ta đã có kết quả rồi không?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Đỗ Thất không trả lời Đỗ Bá, chỉ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt.

Áp lực khủng khiếp ập tới chỗ Dương Thanh.

Ngay sau đó, Dương Thanh cảm thấy như có một ngọn núi lớn đè lên mình.

Dương Thanh không chịu yếu thế, đối mặt với đối phương, không hề chịu thua trước áp lực từ đối phương.

Đỗ Thất cao giọng quát: “Nếu cậu đã gia nhập Võ Tông thì chính là người của Võ Tông, thế mà lại đi đánh lén, đồng thời ra tay ác độc như thế với đồng môn, cậu biết tội của cậu chưa?”

Dương Thanh cười khẩy: “Tội á? Tôi có tội gì? Đánh lén ra sao?”

Đỗ Bá tức giận nói: “Đỗ Thất, chú đừng khinh người quá đáng! Hồi nãy khi Đỗ Khắc định giết Kim Huy, sao không thấy chú ngăn cản? Chú nhớ chú vừa trả lời tôi ra sao chứ? Chú bảo vì Đỗ Khắc có ưu thế về cảnh giới nên cứ theo quy tắc đấu võ, hoặc một bên chịu thua, hoặc một bên bị đánh bại, Kim Huy không chịu thua, nên Đỗ Khắc có thể ra tay tiếp”.

“Bây giờ, Dương Thanh chỉ tung một đòn bình thường mà đã đánh gãy tay Đỗ Khắc, thế cũng là ra tay độc ác với đồng môn ư?”

Đỗ Trọng cũng vô cùng tức giận: “Lão già, thua chính là thua, sao phải nói nhảm nhiều thế chứ? Ông không đồng ý chấp nhận ván cược vừa rồi à?”

Đỗ Thất hít sâu, cố gắng nén giận.

Cháu ruột bị người khác đánh gãy tay ngay trước mặt, đây đúng là sự sỉ nhục với lão ta.

Nét mặt Đỗ Khắc méo mó vì căm hận, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Ông à, giết cậu ta đi!”

Khi nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt Đỗ Thất tràn ngập sát khí.

Áp lực từ lão ta cũng liên tục ập về phía Dương Thanh, Kim Huy đứng cạnh Dương Thanh chỉ cảm nhận uy thế còn sót lại từ áp lực này thôi mà đã hơi khó chịu nổi rồi.

Nhưng Dương Thanh vẫn đứng vững, như không bị ảnh hưởng gì.

“Đỗ Thất, chú định làm gì?”

Đỗ Bá cảm nhận được sát khí của Đỗ Thất với Dương Thanh, lập tức giận dữ quát, đứng phắt dậy, cũng phóng khí thế về phía Đỗ Thất.

Vào giây phút này, trong Võ Tông tràn ngập khí thế vô cùng khủng khiếp, khiến rất nhiều cao thủ cảm nhận được áp lực cực lớn, chẳng khác gì tận thế cả.
 
Chương 3701


Chương 3701

Còn Dương Thanh vẫn bình tĩnh đứng đó, người không biết còn tưởng anh chỉ là người bình thường.

Đỗ Trọng cũng vô cùng căng thẳng, Đỗ Thất là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu Đỗ Thất định ra tay với Dương Thanh, Dương Thanh có thể trốn được chắc?

“Cậu đã vi phạm quy định của Võ Tông, ra đòn chí mạng với đồng môn, đáng tội chết!”

Đỗ Thất bỗng nói lớn rồi chậm rãi đứng dậy.

Đỗ Bá hơi nhích chân, lập tức chắn trước mặt Dương Thanh, tức giận nhìn Đỗ Thất: “Chú tưởng tôi không dám ra tay với chú thật đấy à?”

Đỗ Bá và Đỗ Thất đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu hai người giao chiến thì có thể tưởng tượng được sẽ náo động đến mức nào.

Các cao thủ Võ Tông nhìn mà choáng váng.

Đúng lúc này, Dương Thanh cười lạnh, hỏi Đỗ Thất: “Ông bảo tôi ra đòn chí mạng với tên vô dụng đấy thì tính là tôi đã ra đòn chí mạng à?”

Đỗ Thất lạnh lùng nói: “Đó là sự thật mà tất cả người trong Võ Tông vừa tận mắt chứng kiến, sao lại không tính đây?”

“Vớ vẩn!”

Đỗ Bá giận dữ quát: “Dương Thanh chỉ tiện tay tung một đòn, Đỗ Thất đã bị đánh gãy tay, nếu Dương Thanh định ra đòn chí mạng thật, Đỗ Thất còn mạng sống chắc?”

“Đỗ Thất, chú đừng ỷ vào việc mình có vai vế cao để gán bừa tội cho Dương Thanh, đừng quên, tôi mới là chủ Võ Tông đấy!”

Đỗ Thất tức giận nói: “Cho dù anh là tông chủ thì sao? Tôi là chú anh đấy! Tôi còn có vai vế cao nhất Võ Tông, anh định ra tay với tôi vì một người ngoài à?”

Đỗ Bá nhìn chằm chằm vào đối phương, cắn răng: “Dương Thanh không phải người ngoài mà đã gia nhập Võ Tông, tức là Dương Thanh cũng là người của Võ Tông, nếu chú định ỷ lớn hiếp nhỏ thì đừng trách tôi không khách sáo”.

Đỗ Thất trừng mắt, quát lớn: “Anh còn định ra tay với tôi à?”

Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Chỉ cần chú ra tay với Dương Thanh, tôi cũng sẽ ra tay! Không tin thì chú cứ thử!”

Hai bên lập tức đứng đối diện nhau.

Hai người đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu đánh nhau thì đúng là chuyện xấu với Võ Tông.

Cho dù bên nào bị thương nặng thì cũng tạo thành tổn thất lớn với Võ Tông.

Trong lúc mọi người đang chú ý đến Đỗ Bá và Đỗ Thất, Dương Thanh chợt nói: “Nếu ông đã cho rằng tôi vừa ra đòn chí mạng với tên vô dụng kia thì cứ tính thế đi!”

Sau khi dứt lời, anh bỗng di chuyển.

“Cậu dám!”

Đỗ Thất lập tức biến sắc, tức giận quát, định xông tới.

Nhưng đã muộn.

Trong lúc lão ta định xông tới, Dương Thanh đã xuất hiện trước mặt Đỗ Khắc, giẫm một chân lên ngực ông ta.

“Để tôi cho ông xem thế nào mới là ra đòn chí mạng!”

Dương Thanh chợt thản nhiên nói.
 
Chương 3702


Chương 3702

“Rắc!”

Sau khi anh dứt lời, tiếng xương gãy giòn giã vang lên.

Chỗ mà Dương Thanh vừa giẫm lên trên ngực Đỗ Khắc đã lõm xuống.

Đỗ Khắc lập tức trợn trừng mắt, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ, nét mặt ông ta cũng cứng đờ.

Đỗ Khắc chết rồi!

Chết không nhắm mắt!

Thấy Đỗ Khắc bị Dương Thanh giẫm chết, xung quanh lặng ngắt như tờ, ai cũng tròn mắt với vẻ không dám tin.

Một cao thủ vừa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ lại bị một thanh niên chưa đầy 30 tuổi giẫm chết, có lẽ đây là lần đầu tiên xảy ra cái chết uất ức như thế ở Ma Sơn!

Đỗ Bá cũng sững sờ, lẩm bẩm: “Giết thật à?”

Với tư cách là chủ Võ Tông, đương nhiên lão ta sẽ có kiến thức sâu rộng, nhưng cũng chưa từng thấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nào mạnh như thế.

À không, là Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Vào khoảnh khắc Dương Thanh ra tay, cảnh giới thật sự của anh đã bị lộ, là Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Mắt Đỗ Thất đỏ ngầu, nét mặt méo mó cả đi, lão ta cúi đầu nhìn cháu ruột chết không nhắm mắt, ngã xuống dưới chân mình, tức giận tới cực điểm.

Khí thế cuồng bạo lan ra từ người lão ta.

Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, khí thế của lão ta đã tăng đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Xung quanh sân đấu võ như bị đóng băng, nhiệt độ chợt giảm đi rất nhiều, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng không khỏi rùng mình.

“Cậu chán sống rồi!”

Đỗ Thất lạnh lùng nói.

Lão ta ngẩng đầu nhìn về phía Dương Thanh bằng ánh mắt lạnh lùng đằng đằng sát khí, nếu ánh mắt có thể giết người, lão ta đã giết Dương Thanh mấy lần rồi.

“Đỗ Thất!”

Đỗ Bá hét lớn, lập tức chắn trước mặt Dương Thanh, thậm chí còn bỏ cả cách gọi chú Thất.

Sân đấu võ rộng lớn của Võ Tông bị áp lực khủng khiếp bao trùm, thậm chí cao thủ dưới Siêu Phàm Thất Cảnh còn thấy ngạt thở.

Dương Thanh vẫn đứng vững, híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Thất: “Lão già lỗ m ãng, ông đang định đích thân ra tay à?”

Trước một trong những ông lớn mạnh nhất Võ Tông, Dương Thanh không hề kính nể, vì Đỗ Thất không xứng.

Từ khi Kim Huy bắt đầu đánh với Đỗ Khắc, Dương Thanh đã đến, đương nhiên anh cũng biết rõ đã xảy ra chuyện gì, cũng biết ván cược giữa Đỗ Thất và Đỗ Bá, nếu anh có thực lực sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì xem như Đỗ Thất thua, Đỗ Thất sẽ phải đưa viên Phá Kiếp Đan kia cho Đỗ Bá như tiền cược.

Khi còn ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, Dương Thanh đã có thực lực đánh một trận với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, bây giờ anh đã đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, càng không e ngại cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
 
Chương 3703


Chương 3703

Trước đó, khi đối mặt với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, anh còn cảm thấy rất áp lực, phải dốc toàn lực, thậm chí tiêu hao cường độ cao thì mới miễn cưỡng đánh được với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Bây giờ anh lại đột phá, anh đang rất mong muốn được đánh với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ hàng thật giá thật để thử sức chiến đấu của mình.

Đỗ Thất căm tức nhìn Đỗ Bá chắn trước mặt Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi: “Anh định bao che cho hung thủ giết đồng môn này à?”

Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Tự chú nói trên sân đấu võ, hoặc một bên chịu thua, hoặc một bên bị đánh bại thì mới tính là trận đấu kết thúc”.

“Dương Thanh chỉ phát huy thực lực bình thường của mình, có trách thì chỉ có thể trách Đỗ Khắc quá yếu mà thôi, còn không đỡ nổi một đòn từ Dương Thanh mà đã bị giẫm chết rồi, đúng là ăn hại”.

Các cao thủ Võ Tông đều sững sờ vì kinh ngạc.

Đỗ Bá nói thế, rõ ràng đang gây sự với Đỗ Thất.

Quả nhiên Đỗ Thất hoàn toàn bị chọc giận, lão ta nghiến răng nghiến lợi: “Nếu anh đã định cản tôi, tôi sẽ giết anh trước! Rồi mới giết cậu ta!”

Sau khi Đỗ Thất dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người lão ta.

Mặt đất xung quanh lão ta lập tức rạn nứt, khí kình mạnh mẽ lan ra khắp xung quanh.

Mấy cao thủ hàng đầu của Võ Tông vội bước lên, phóng khí thế ra thì mới ngăn được khí thế từ Đỗ Thất.

Bằng không, chỉ riêng khí thế của lão ta đã khiến mấy cao thủ Võ Tông có cảnh giới thấp bị thương nặng rồi.

Đỗ Bá cũng phóng khí thế rất mạnh ra.

Điều khiến Dương Thanh bất ngờ chính là khí thế của Đỗ Thất không hề yếu hơn Đỗ Bá.

Tức là thực lực của Đỗ Thất ngang với Đỗ Bá.

Nếu hai người liều mạng với nhau thì chưa biết mèo nào cắn mỉu nào.

“Bác à, để cháu lên cho!”

Đúng lúc hai người sắp đánh nhau, Dương Thanh chợt bước đến, nói.

Đỗ Bá thoáng sững sờ, nhìn về phía Dương Thanh: “Chắc cháu có thể cảm nhận được thực lực của ông ta rất mạnh, có lẽ cũng cách Thiên Cảnh không xa”.

Lão ta đang nói bóng gió để nhắc Dương Thanh, thực lực của đối phương đã đạt đến đỉnh cao dưới Thiên Cảnh, chỉ với thực lực của Dương Thanh bây giờ, rất khó để đánh bại Đỗ Thất.

Dương Thanh mỉm cười tự tin, thản nhiên liếc Đỗ Thất, cười nói: “Chẳng phải giữa bác và ông ta còn một ván cược ư? Vừa hay dùng trận đấu này để chấm dứt ván cược đó”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Đỗ Bá mỉm cười, khí thế của lão ta lập tức tan biến, lão ta nhìn Dương Thanh: “Đã vậy thì ta sẽ giao cơ hội này cho cháu”.

Dương Thanh mỉm cười: “Cảm ơn bác!”

Đỗ Bá gật đầu rồi dặn: “Nếu không đánh lại thì nhận thua, cháu còn trẻ, tương lai còn dài, nếu cháu nhận thua, ta có thể bảo vệ tính mạng của cháu”.

Dương Thanh nói: “Vâng!”

Lúc này Đỗ Bá mới đi xuống khỏi sân đấu võ.

Xung quanh đã sớm sôi trào vì việc Dương Thanh định đánh với Đỗ Thất.
 
Chương 3704


Chương 3704

Ai cũng vô cùng kinh hãi, không ai tin Dương Thanh có thực lực đánh với Đỗ Thất một trận.

Có thể nói khắp Võ Tông, chỉ mình Đỗ Trọng tin có lẽ Dương Thanh sẽ có thể đánh bại Đỗ Thất.

Đỗ Thất cũng rất kinh ngạc, lão ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi vốn định giải quyết Đỗ Bá rồi giết cậu sau, không ngờ cậu vội đi tìm cái chết như thế, đã vậy, tôi sẽ cho cậu chết ngay!”

Dương Thanh cười lạnh: “Không biết rốt cuộc ai sống ai chết đâu, chờ lát nữa rồi mạnh miệng!”

Dương Thanh nói rồi phóng khí thế ra.

Ầm!

Khắp sân đấu võ bị khí thế cuồng bạo bao phủ.

Cảm nhận được áp lực mạnh mẽ từ Dương Thanh, sắc mặt Đỗ Thất hết sức khó coi.

Lão ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng không ngờ Dương Thanh có thể mạnh tới mức đó, tuy chưa đánh nhưng với áp lực mà Dương Thanh phóng ra, nó đã đủ để chứng minh thực lực của Dương Thanh đã đạt tới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi.

Đỗ Bá sững sờ rồi mỉm cười xán lạn, nhìn về phía Đỗ Trọng bên cạnh: “Em đã tìm cho Võ Tông một bảo vật đấy!”

Đỗ Trọng lạnh lùng nhìn Đỗ Bá, nói: “Nhớ kỹ giao kèo giữa tôi và anh, cậu Thanh có thể gia nhập Võ Tông, nhưng Võ Tông không được làm khó cậu ấy, cũng không được hạn chế tự do của cậu ấy”.

Đỗ Bá cười khổ: “Với thực lực của Dương Thanh bây giờ, ở Võ Tông còn ai hạn chế nổi ư?”

Trong mắt Đỗ Thất tràn ngập sát khí mãnh liệt, đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ khi còn trẻ như thế, hơn nữa còn có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, cho dù là ở giới Cổ Võ, loại người này cũng là yêu nghiệt hàng đầu.

Nếu bây giờ lão ta không giết được Dương Thanh, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.

Nhất là sau khi đến giới Cổ Võ, với thiên phú của Dương Thanh, chắc chắn anh sẽ là người mà rất nhiều tông môn đều muốn có được, một khi Dương Thanh gia nhập bất kỳ thế lực nào ở giới Cổ Võ, đó cũng là đường cùng với Đỗ Thất.

Thế nên hôm nay, Dương Thanh phải chết!

Đỗ Thất đã thầm tuyên án tử hình cho Dương Thanh.

“Náo nhiệt thật!”

Đúng lúc Đỗ Thất và Dương Thanh chuẩn bị ra tay, một giọng nói đầy dí dỏm bỗng vang lên.

Vào lúc này, mọi người đều nhìn về phía chủ nhân giọng nói, chỉ thấy một ông lão mặc áo vải xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Đối phương đang tươi cười nhìn về phía Dương Thanh trên sân đấu võ.

“Lệ Trần!”

Đỗ Bá nhìn về phía Lệ Trần, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng nghiêm nghị.

Rất nhiều cao thủ Võ Tông đang có mặt mới nhìn thấy Lệ Trần lần đầu tiên, khi biết tông chủ Ma Tông Lệ Trần đích thân tới Võ Tông, mọi người đều sững sờ.

Bên cạnh Lệ Trần còn có một thanh niên mặc trang phục ma đạo truyền thống.

Quanh người thanh niên này toàn hơi thở ma đạo, khí thế vô cùng bá đạo lan ra từ người anh ta.

Sau khi cảm nhận cảnh giới của thanh niên này, mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Võ Tông đều có vẻ kinh ngạc.
 
Chương 3705


Chương 3705

“Cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh sơ kỳ!”

Một cao thủ hàng đầu của Võ Tông nói với vẻ chấn động.

“Từ khi nào thiên phú của thanh niên thế tục lại yêu nghiệt đến thế? Có vẻ thanh niên kia mới 26, 27 thôi đúng không?”

“Cậu ta đi theo tông chủ Ma Tông, chắc chắn địa vị ở Ma Tông sẽ rất lớn, chẳng lẽ đó là cháu Lệ Trần à?”

“Chẳng phải ở Ma Tông vừa xuất hiện Ma Tử vào hôm qua ư? Chẳng lẽ chính là thanh niên trước mặt?”



Các cao thủ Võ Tông bàn tán ầm ĩ.

Lúc này, trong mắt người thanh niên bên cạnh Lệ Trần tràn ngập sát khí, anh ta nhìn chằm chằm vào Đỗ Thất bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, khí thế ma đạo cũng điên cuồng lan ra từ người anh ta.

Lệ Trần mỉm cười nhìn người thanh niên bên cạnh: “Ông ta là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, với thực lực của con bây giờ, nếu xông lên thì chỉ có chịu chết thôi, nhưng con còn trẻ, với thiên phú của con, không đầy năm năm, con sẽ giết được lão già lỗ m ãng đó”.

Người thanh niên cắn răng: “Ông ta muốn giết anh Thanh, vậy chính là kẻ thù sống còn của con, nếu anh Thanh không giết ông ta, một ngày nào đó, con sẽ giết ông ta”.

Người thanh niên này không phải ai khác, chính là Mã Siêu.

Nghe thấy lời Mã Siêu nói với Lệ Trần, các cao thủ Võ Tông đều ngơ ngác.

Anh Thanh mà anh ta nhắc đến là Dương Thanh à?

Lúc này, Dương Thanh cũng nhìn về phía Mã Siêu, mỉm cười: “Sao hai người lại tới đây thế?”

Mã Siêu nói: “Sư phụ dẫn em tới, nói rằng Võ Tông có kịch vui, muốn em mở mang tầm mắt”.

Dương Thanh cạn lời, tới Võ Tông để xem kịch vui hả?

Xem ra Lệ Trần nắm rõ mọi chuyện xảy ra ở Võ Tông, nói là xem kịch vui, thật ra là tới xem anh đánh với Đỗ Thất.

“Nếu ông dám ra tay với anh Thanh, tôi cam đoan sẽ không bỏ qua cho con cháu của ông đâu!”

Mã Siêu bỗng nhìn về phía Đỗ Thất, lạnh lùng nói.

Đỗ Thất sắp tức điên, lão ta là cao thủ có vai vế cao nhất Võ Tông, cháu ruột bị Dương Thanh giết mất, bây giờ lại bị một thanh niên uy hiếp, đúng là sự sỉ nhục với lão ta.

Đỗ Thất tức giận quát: “Cậu dám uy hiếp tôi à?”

Mã Siêu không sợ hãi chút nào, đối mặt với đối phương, lạnh lùng nói: “Tôi đang uy hiếp ông đấy!”

Đỗ Thất tức giận nói: “Cậu là cái thá gì? Dám uy hiếp tôi ở Võ Tông ư?”

Lúc này, Lệ Trần bên cạnh Mã Siêu bỗng nhíu mày, áp lực khủng khiếp ập về phía Đỗ Thất.

Ngay sau đó, Đỗ Thất cảm thấy lạnh thấu xương như rơi xuống hố băng.

Lệ Trần lạnh lùng nói: “Đây là đệ tử quan môn cuối cùng của tôi, cũng là Ma Tử của Ma Tông, ông nói thằng bé không có tư cách uy hiếp ông à?”

Quả nhiên, rốt cuộc các cao thủ Võ Tông vừa vô cùng tò mò về thân phận của Mã Siêu cũng xác định, thanh niên trước mặt là Ma Tử của Ma Tông.

Nhưng điều khiến họ kinh ngạc chính là Ma Tử của Ma Tông lại gọi Dương Thanh là anh Thanh, còn uy hiếp Đỗ Thất vì Dương Thanh nữa.

 
 
Chương 3706


Chương 3706

Đỗ Thất giận không để đâu cho hết, nhưng Lệ Trần đang đứng cạnh Mã Siêu đã khiến lão ta cảm nhận được áp lực nặng nề.

Tuy lão ta đang tức giận nhưng cũng không làm gì được Mã Siêu, chỉ có thể nhớ kỹ Mã Siêu.

Lúc này, Đỗ Bá nói: “Chẳng biết tông chủ Lệ đến Võ Tông vì chuyện gì?”

Lệ Trần mỉm cười, lập tức áy náy nói: “Rất xin lỗi vì đã không mời mà tới! Hôm nay tôi đến đây vì cậu Thanh”.

“Ồ?”

Đỗ Bá hơi kinh ngạc.

Vừa rồi lão ta còn đang suy đoán mục đích của Lệ Trần khi tới Võ Tông, không ngờ lại là vì Dương Thanh.

Quan trọng là lão ta vừa nghe thấy Lệ Trần dùng kính ngữ với Dương Thanh.

Lệ Trần là ai? Lão vốn vô cùng kiêu ngạo, không mấy ai lọt được vào mắt lão.

Cho dù là Đỗ Thất, Lệ Trần cũng chẳng coi ra gì, nhưng lão lại dùng kính ngữ với Dương Thanh, tức là trong mắt Lệ Trần, Dương Thanh có tư cách để lão tiếp cận hơn Đỗ Thất.

Nhưng nghĩ lại cũng đúng, Dương Thanh còn trẻ mà đã yêu nghiệt như thế, đừng nói là chủ của những thế lực hàng đầu Ma Sơn ở thế tục như họ, cho dù là ở giới Cổ Võ, có lẽ cũng có rất nhiều ông lớn muốn lôi kéo Dương Thanh.

Dương Thanh hơi bất ngờ, rõ ràng sáng nay vừa gặp Lệ Trần xong, sao giờ Lệ Trần lại chạy tới Võ Tông tìm anh thế?

Đỗ Bá hỏi: “Chẳng biết tông chủ Lệ tìm người thừa kế của Võ Tông tôi vì chuyện gì?”

Giọng Lệ Trần đã khiến lão ta cảm nhận được áp lực.

Nghe thấy lão ta nói thế, người của Võ Tông lập tức kinh hãi.

Không ngờ Đỗ Bá lại nói Dương Thanh là người thừa kế Võ Tông, nhưng Dương Thanh mới gia nhập Võ Tông hai ngày thôi mà!

“Đỗ Bá, anh biết mình đang nói gì không?”

Đỗ Thất vô cùng tức giận, căm tức nhìn Đỗ Bá.

Đỗ Bá thản nhiên nhìn Đỗ Thất, lạnh lùng nói: “Tôi là tông chủ? Hay chú là tông chủ?”

Đỗ Thất cắn răng: “Cho dù anh là tông chủ thì cũng không thể chỉ định ai là người thừa kế Võ Tông”.

“Hừ!”

Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Chú Thất sống lâu quá nên hồ đồ rồi, ngay cả quy định suốt trăm năm của Võ Tông cũng quên”.

Sắc mặt Đỗ Thất hết sức khó coi, đương nhiên lão ta sẽ không quên quy định của tông môn, lão ta cũng hiểu quy định mà Đỗ Bá nhắc đến cho phép tông chủ quyết định người thừa kế Võ Tông.

Đương nhiên, nếu tông chủ chọn ra người thừa kế, mọi người có thể nêu ý kiến phản đối, nhưng quyền quyết định cuối cùng vẫn thuộc về tông chủ.

Một lúc lâu sau, Đỗ Thất mới nghiến răng nghiến lợi: “Được, nếu anh đã muốn để cậu ta trở thành người thừa kế Võ Tông, tôi sẽ giết cậu ta trước, sau khi cậu ta chết, người thừa kế Võ Tông cũng không phải cậu ta nữa nhỉ?”

Lệ Trần hào hứng quan sát cảnh tượng này, trong số những người đang có mặt, lão là người duy nhất biết thực lực thật sự của Dương Thanh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom