Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3647


Chương 3647

Nếu chuyện này được lan truyền thì chắc chắn sẽ khiến cả thế giới chấn động.

Trong trận chiến giữa một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, chỉ riêng khí thế từ cuộc va chạm giữa hai bên đã khiến cao thủ dưới Siêu Phàm Bát Cảnh không chịu nổi.

Đây không phải là chuyện chính, quan trọng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ kia cũng có sức chiến đấu hàng đầu dưới Thiên Cảnh.

Trong sân đấu võ, trừ Mã Siêu đang được Lệ Trần bảo vệ ra, những cao thủ còn lại đều trên Siêu Phàm Bát Cảnh.

Ai cũng có vẻ kinh hãi.

Dương Thanh mới 28 tuổi mà đã có thực lực hàng đầu dưới Thiên Cảnh, nếu anh đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thì sao? Hay đỉnh phong thì sao chứ?

Khi đó, Dương Thanh sẽ mạnh đến mức nào?

“Tông chủ, Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ mà đã có sức chiến đấu hàng đầu dưới Thiên Cảnh, nếu cậu ta đột phá lần nữa thì có thể đánh với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ không?”

Một trưởng lão của Ma Tông bỗng nhìn về phía Lệ Trần, hỏi.

Lệ Trần lắc đầu, nói: “Chênh lệch giữa Thiên Cảnh và Siêu Phàm Cảnh rất lớn, trong Siêu Phàm Cảnh, tôi có thể đánh bại kẻ địch vượt cảnh giới, trong Thiên Cảnh cũng có thể vượt cảnh giới để đánh bại kẻ địch, nhưng không thể đánh bại Thiên Cảnh khi ở Siêu Phàm Cảnh”.

“Đúng là thực lực của Dương Thanh rất mạnh, nhưng khi phát huy thực lực hàng đầu dưới Thiên Cảnh ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, cậu ấy cũng phải chịu tổn thương rất lớn, nếu không đến lúc sống còn thì không nên làm vậy”.

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, trưởng lão Ma Tông kia mới thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu Dương Thanh phát huy thực lực hàng đầu dưới Thiên Cảnh khi ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, sau khi bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong thì lại có thể đánh bại Thiên Cảnh, những cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh như họ còn sống làm gì chứ?

“Sắp phân rõ thắng thua rồi!”

Lệ Trần bỗng nhìn về phía hai người đang chiến đấu trên sân đấu võ, có vẻ chờ mong.

Ở giữa sân đấu võ của Ma Tông, khí thế của Dương Thanh đã đạt đến cực hạn dưới Thiên Cảnh, ngay cả Lệ Trần cũng không thể không thừa nhận, khi ở bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, lão cũng không thể phát huy khí thế mạnh như Dương Thanh.

Nhiếp Thu không còn niềm tin chiến thắng nữa, bây giờ lão ta chỉ muốn cố gắng bảo vệ bản thân trước đòn chí mạng mà Dương Thanh sắp tung ra.

Lúc này, không riêng gì Dương Thanh bị thương đầy người, Nhiếp Thu cũng thế, trông lão ta càng thê thảm hơn, quần áo trên người lão ta đã rách mướp, mái tóc dài màu bạc rũ rượi.

Mã Siêu đang được Lệ Trần bảo vệ hết sức lo lắng, tuy anh ta biết chắc chắn Nhiếp Thu sẽ thua, nhưng vẫn không kìm lòng được.

“Giết!”

Dương Thanh bỗng hét lớn, lập tức biến mất với tốc độ nhanh như chớp.

Nhiếp Thu lập tức cảm nhận được áp lực khổng lồ, lão ta đã hoàn toàn từ bỏ việc tấn công, chỉ dốc toàn lực để đón đỡ đòn đánh này.

Đúng lúc Dương Thanh lao tới chỗ lão ta, lão ta lập tức dồn hết khí thế về phía ngực.
 
Chương 3648


Chương 3648

“Ầm!”

Ngay sau đó, một bóng người bay xa mấy mét như đạn pháo, máu tung tóe trong không trung.

“Rầm!”

Nhiếp Thu nặng nề rơi xuống đất, mặt bê bết máu, quần áo đã rách tan trước sức mạnh cuồng bạo này.

Trên ngực lão ta có một dấu nắm tay khiến người khác nhìn mà giật mình.

Lúc này, xung quanh lặng ngắt!

Ai cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhiếp Thu đang nằm dưới đất, định đứng dậy nhưng không làm nổi.

Một lúc lâu sau, một giọng nói kinh ngạc mới vang lên từ đám đông.

“Dương Thanh thắng rồi à?”

“Cậu ta mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, sao có thể đánh bại một cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh chứ?”

“Ai có thể nói cho tôi biết, đây là sự thật ư?”



Những cao thủ vẫn ở lại sân đấu võ đều là cao thủ hàng đầu của Ma Tông, ít nhất đã 40, 50 tuổi, thậm chí còn có cả cao thủ lớn tuổi hơn nữa.

Lúc này, họ đều không nhịn được mà suýt xoa.

Tuy họ đã đoán được Dương Thanh sẽ đánh bại Nhiếp Thu, nhưng khi sự thật bày ra trước mắt họ, họ đều cảm thấy vô cùng khó chấp nhận.

Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, Dương Thanh bước từng bước tới chỗ Nhiếp Thu, nhìn đối phương từ trên cao, lạnh lùng nói: “Ân oán lúc trước được xóa bỏ!”

“Nhưng tôi muốn ông biết, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu sau này ông dám làm hại anh em của tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho ông”.

Anh nói rồi bỗng giậm mạnh vào nền đất cạnh đầu Nhiếp Thu.

“Rầm!”

Một tiếng động lớn vang lên, mặt đất như rung chuyển, nền đất cạnh đầu Nhiếp Thu cũng lõm xuống thành hình dấu chân rất lớn.

Nếu Dương Thanh muốn giết Nhiếp Thu, anh cũng không giẫm xuống đất đâu.

Nhiếp Thu biết Dương Thanh đang cảnh báo mình.

Lão ta nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp, trong mắt không hề có vẻ căm hận, lão ta chật vật nói: “Tôi là người bảo vệ cậu ấy, trước khi thực lực của cậu ấy vượt xa tôi, nếu gặp phải kẻ địch mạnh, trừ khi tôi chết, bằng không, cậu ấy không bao giờ chết trước tôi!”

Nét mặt Nhiếp Thu hết sức nghiêm túc, giọng nói vô cùng kiên định.

Đây là lời hứa của lão ta với Dương Thanh, cũng là với Mã Siêu.

Lúc này dây thần kinh đang căng lên của Dương Thanh mới hoàn toàn thả lỏng, khí thế của anh lập tức biến mất.

Lĩnh vực ma đạo quanh người anh cũng tan thành mây khói.

Cảm giác mệt mỏi ập tới, khiến Dương Thanh thấy như sắp bất tỉnh.
 
Chương 3649


 

Chương 3649

Anh cố ép bản thân không được gục ngã, anh vừa thắng Nhiếp Thu, nếu ngã xuống lúc này thì những chuyện mà anh làm trước đó đều trở nên vô ích.

“Anh Thanh!”

Mã Siêu nhận thấy Dương Thanh không ổn, định chạy tới, nhưng lại bị Lệ Trần giữ lấy tay.

Lệ Trần nhìn về phía Mã Siêu đang tức giận, nói nhỏ: “Nếu bây giờ cậu chạy qua, những gì mà cậu ấy vừa làm cho cậu đều uổng phí”.

Nét mặt Mã Siêu lập tức cứng đờ, anh ta càng khó hiểu hơn.

Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh với vẻ nghiêm nghị, nói nhỏ: “Cậu ấy liều mạng đánh một trận, không chỉ vì trước đó Nhiếp Thu suýt giết cậu, mà còn định ra oai thay cậu”.

“Sau hôm nay, Nhiếp Thu sẽ không khinh thường cậu nữa, không riêng gì ông ta, người của Ma Tông cũng không dám coi thường cậu”.

Nghe Lệ Trần giải thích xong, Mã Siêu hiểu ngay, mũi anh ta chua xót, suýt rơi nước mắt.

Lệ Trần nói tiếp: “Chắc chắn bây giờ cậu ấy rất mệt, nhưng cậu cứ yên tâm, đây là tình huống bình thường, dù sao hồi nãy cậu ấy cũng vừa mở lĩnh vực ma đạo khoảng năm phút, ngay cả tôi bây giờ cũng chỉ chịu được năm phút thôi, nhưng tôi đã bước vào Thiên Cảnh, còn cậu ấy mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ”.

“Cậu ấy cũng hiểu mình vẫn chưa thể ngã xuống, nếu ngã xuống, người khác sẽ nghĩ cậu ấy thế nào? Cho dù họ vẫn thừa nhận sự mạnh mẽ của cậu ấy, nhưng không chấn động như khi cậu ấy không ngã xuống, cậu ấy muốn tất cả người trong Ma Tông biết cậu là anh em của cậu ấy, nếu ai dám làm hại cậu, chắc chắn cậu ấy sẽ không bỏ qua”.

Trước ánh nhìn chăm chú của các cao thủ ma đạo, Dương Thanh bước tới trước mặt Mã Siêu, mỉm cười: “Sau này, đừng ai hòng ức hiếp cậu nữa!”

Mắt Mã Siêu lập tức đỏ hoe, hét lớn: “Anh Thanh!”

Dương Thanh cố giữ cho mình không ngã xuống, nhìn về phía Lệ Trần bên cạnh: “Tiền bối Lệ, giờ có thể cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?”

Lệ Trần cười ha hả, nhìn Dương Thanh: “Vẫn nên để anh em của cậu kể cho cậu biết đi!”

Lão nói rồi quay người rời đi.

Mười phút sau, tại một căn phòng trong biệt thự cổ xa hoa ở Ma Tông.

Dương Thanh sững sờ nhìn Mã Siêu, hồi nãy Mã Siêu đã kể qua mọi chuyện.

Mã Siêu giải thích: “Nhưng đây đều là ý của tiền bối Lệ, em vẫn chưa đồng ý gia nhập Ma Tông, lần này em tới Ma Sơn để rèn luyện, nếu gia nhập Ma Tông, kế hoạch của em sẽ rối loạn mất”.

Anh ta nói rồi đứng dậy: “Anh Thanh, bây giờ em sẽ đi tìm tiền bối Lệ để nói cho rõ ràng”.

“Khoan đã!”

Dương Thanh vội gọi Mã Siêu đang định đi tìm Lệ Trần lại, hỏi ngược lại: “Sao cậu lại muốn đến Ma Sơn?”

Mã Siêu thoáng sửng sốt, nói: “Để rèn luyện, cố gắng khiến thực lực có sự đột phá mang tính thực chất trong nửa năm, em cũng không muốn trở thành gánh nặng của anh, mà muốn theo kịp bước tiến của anh”.

Dương Thanh nói: “Nếu đã vậy, sao cậu không gia nhập Ma Tông? Ma Tông là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, nếu cậu gia nhập Ma Tông, với sự coi trọng của tiền bối Lệ với cậu, chắc chắn ông ấy sẽ hết lòng bồi dưỡng cậu”.
 
Chương 3650


Chương 3650

“Chẳng lẽ cậu tự rèn luyện một mình, còn tiến bộ nhanh hơn cả khi được thế lực hàng đầu Ma Sơn bồi dưỡng à?”

“Nghe tôi nói, cậu cứ ở lại Ma Tông đi!”

Mã Siêu sững sờ, anh ta cứ tưởng chắc chắn Dương Thanh sẽ vô cùng bài xích việc anh ta gia nhập Ma Tông, không ngờ chẳng những anh không bài xích mà còn ra sức thuyết phục anh ta gia nhập Ma Tông.

Mã Siêu thoáng im lặng rồi nói: “Anh Thanh, danh tiếng của Ma Tông rất xấu”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh cười khẩy, lạnh lùng nói: “Ở Ma Sơn, làm gì có thế lực nào có danh tiếng tốt? Đây vốn là vùng đất hỗn loạn, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có thể chết bất cứ lúc nào”.

“Thần Hành Tông cũng được, Võ Tông cũng thế, hoặc hai thế lực hàng đầu khác sẽ có danh tiếng tốt hơn Ma Tông, nhưng điều này có thể chứng minh Thần Hành Tông và Võ Tông không làm việc ác gì à?”

“Với sự hiểu biết của tôi về Ma Sơn, có rất nhiều người giả vờ đạo mạo, tự xưng là bên chính thống của võ đạo, nhưng lại lén làm rất nhiều chuyện ác không muốn để ai biết”.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Ma Tông có danh tiếng không tốt, vì người của Ma Tông đều tu luyện công pháp ma đạo, công pháp ma đạo vô cùng bá đạo, khi đánh với người cùng cảnh giới, cao thủ tu luyện công pháp ma đạo rất dễ khiến kẻ địch bị thương nặng, chính vì thế nên rất nhiều người gọi công pháp ma đạo là bàng môn tả đạo”.

Dương Thanh cũng không nói bừa, hồi trước khi tới Ma Sơn, anh đã thấy và nghe nói rất nhiều chuyện.

Anh từng tận mắt chứng kiến, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến từ Thần Hành Tông tự nhận là bên chính thống của võ đạo bị giết bởi một cao thủ còn chưa bước vào Siêu Phàm Cảnh, chỉ vì ông ta mới bị một cao thủ cùng cảnh giới của Ma Tông đánh bại nên tâm trạng không tốt.

Anh còn từng thấy một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông cứu một cao thủ Vương Cảnh bị cao thủ Độc Tông đuổi giết.

Ở Ma Sơn có vô số cao thủ, có thể nói, người dưới Siêu Phàm Cảnh đều là giun dế, mà dưới Siêu Phàm Cảnh là Thần Cảnh, dưới Thần Cảnh là Vương Cảnh.

Ai mà ngờ một cao thủ hàng đầu Ma Sơn lại chiến đấu vì một con kiến hôi đây?

Nếu không tận mắt chứng kiến, có lẽ Dương Thanh cũng không tin.

Năm đó, khi rèn luyện ở Ma Sơn, Dương Thanh đã chứng kiến quá nhiều, có lẽ vì anh đã tận mắt thấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong kia cứu một cao thủ Vương Cảnh, nên anh không có thành kiến gì với Ma Tông hết.

Dương Thanh nói: “Hơn nữa, tiền bối Lệ đã cứu mạng cậu tận hai lần!”

Lần đầu tiên là khi Mã Siêu bị Thị Huyết Châu cắn trả, trong lúc Dương Thanh chỉ có thể trơ mắt nhìn anh em tốt của mình sắp chết, Lệ Trần đã xuất hiện, phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu.

Lần này, Lệ Trần lại cứu Mã Siêu khi Nhiếp Thu định giết Mã Siêu.

Mã Siêu là anh em tốt của Dương Thanh, Lệ Trần đã cứu Mã Siêu hai lần, Dương Thanh không muốn quan tâm tới chuyện khác, chỉ biết rằng anh em tốt của mình đã nợ ơn cứu mạng của Lệ Trần, như vậy Lệ Trần cũng chính là ân nhân của anh.

“Anh Thanh, em hiểu rồi!”

Rốt cuộc Mã Siêu cũng hạ quyết tâm, gật đầu: “Như vậy, em sẽ gia nhập Ma Tông!”

Dương Thanh mỉm cười: “Tốt lắm!”

Đúng lúc này, cảm giác mệt mỏi dữ dội ập tới, Dương Thanh trợn trắng mắt, lập tức hôn mê.
 
Chương 3651


Chương 3651

“Anh Thanh!”

Mã Siêu lập tức biến sắc, hét lớn.

Khi đánh với Nhiếp Thu trước đó, Dương Thanh đã tiêu hao quá nhiều, anh đã đánh bại cao thủ bước một chân vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, đúng là kỳ tích.

Huyết mạch cuồng hóa và Huyết Chủy đã khiến cơ thể anh phải chịu gánh nặng rất lớn, kết quả anh lại mở lĩnh vực ma đạo, điều này đã khiến cơ thể anh bị tổn thương nặng nề.

Lệ Trần nhanh chóng chạy tới, thấy Dương Thanh đã hôn mê sâu, lão nhíu mày.

Sau khi Lệ Trần kiểm tra cho Dương Thanh xong, Mã Siêu căng thẳng hỏi: “Tiền bối Lệ, anh Thanh sao rồi?”

Lệ Trần mỉm cười, lắc đầu: “Cứ yên tâm, cậu ấy không sao, chỉ là cậu ấy tiêu hao quá nhiều trong trận chiến trước đó, còn mở lĩnh vực ma đạo lần đầu nên mới hôn mê sâu”.

“Nhưng không sao hết, sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn, cậu ấy sẽ khôi phục bình thường”.

Tuy Lệ Trần đã nói thế, Mã Siêu vẫn hết sức lo lắng.

Lệ Trần chợt hỏi: “Cậu bàn với Dương Thanh xong chưa?”

Mã Siêu gật đầu: “Anh Thanh bảo tôi gia nhập Ma Tông”.

“Tốt lắm!”

Lệ Trần mỉm cười, nói: “Sau khi Dương Thanh tỉnh, tôi sẽ tổ chức nghi thức thừa kế chức Ma Tử cho cậu”.

Mã Siêu có vẻ khó xử, định nói rồi lại thôi.

Lệ Trần hỏi: “Cậu không muốn làm Ma Tử của Ma Tông à?”

Mã Siêu nói: “Không giấu gì tiền bối, lần này đến Ma Sơn, tôi chỉ định rèn luyện trong nửa năm, nửa năm sau, cho dù tu luyện đến cấp bậc nào, tôi cũng phải rời khỏi Ma Sơn”.

“Vợ con tôi đang chờ tôi ở nhà”.

Lệ Trần lập tức im lặng, lão hiểu ý Mã Siêu.

Nếu Mã Siêu trở thành Ma Tử của Ma Tông, anh ta cũng chính là chủ tương lai của Ma Tông, nên nhất định phải trấn giữ ở Ma Tông, trừ khi một ngày nào đó, Mã Siêu bước vào Thiên Cảnh thì mới có thể rời đi.

Lệ Trần im lặng một lúc lâu rồi nói: “Để tôi kể cho cậu một câu chuyện nhỏ”.

Lão nói rồi ngồi xuống ghế mây, chậm rãi lên tiếng: “Có một bé trai, từ nhỏ đã sống ở giới Cổ Võ, hơn nữa còn có bối cảnh không tệ, từ nhỏ cậu ta đã không thích tu luyện, trong lúc người đồng trang lứa đang cố gắng tu luyện, cậu ta lại lười biếng”.

“Khi đó cậu ta nghĩ mình có gia thế mạnh mẽ, có bố mẹ mạnh mẽ, còn có cả anh chị em mạnh mẽ, thế là đủ rồi”.

“Mãi cho đến một ngày, một nhóm kẻ địch bí ẩn vô cùng hùng mạnh ập đến, vì thực lực của cậu ta yếu nên chỉ có thể trơ mắt nhìn người thân của mình liên tục ngã xuống trong vũng máu”.

Nói đến đây, mắt Lệ Trần đỏ hoe, ma uy như có như không tràn ra từ người lão.

Mã Siêu cảm nhận được áp lực khổng lồ, sắc mặt lập tức tái mét.

Nhưng anh ta cũng không nói gì, cố gắng chịu ma uy từ Lệ Trần.

Lệ Trần siết chặt nắm tay: “Sau cùng, chị cậu ta liều mạng đẩy cậu ta lên khỏi vách núi, cậu ta mới may mắn giữ được mạng”.
 
Chương 3652


Chương 3652

“Cũng kể từ đó, cậu ta thầm thề, một ngày nào đó sẽ phải báo thù rửa hận cho gia tộc, mà cậu ta cũng bắt đầu điên cuồng tu luyện, nhưng trước đó cậu ta đã bỏ lỡ thời điểm tu luyện tốt nhất, cho dù cố gắng đến mấy thì cũng không thể theo kịp bố mẹ năm đó”.

Nói đến đây, lão nhìn về phía Mã Siêu, nghiêm nghị nói: “Tu luyện là con đường tàn khốc nhất trên đời này, từ khi bước lên nó, cậu đã bước lên con đường không lối về”.

“Nếu cậu muốn bảo vệ người nhà của mình, nhất định phải không ngừng mạnh lên, không có mạnh hơn, chỉ có mạnh nhất!”

“Chỉ khi cậu đứng ở đỉnh cao võ thuật thì mới có tư cách nói rằng mình bảo vệ được họ”.

Mã Siêu vô cùng chấn động, anh ta biết cậu bé trong câu chuyện mà Lệ Trần vừa kể chính là bản thân Lệ Trần.

“Chỉ khi ở lại Ma Tông thì cậu mới bước lên đỉnh cao võ thuật nhanh hơn!”

Lệ Trần chậm rãi đứng dậy, nghiêm nghị nói: “Cho dù cậu không thể bước vào Thiên Cảnh, ít nhất cũng phải đạt tới đỉnh cao của Siêu Phàm Cảnh thì mới có tư cách nói mình có thể bảo vệ người nhà, nhưng đó mới chỉ là ở thế tục”.

Lời Lệ Trần nói khiến Mã Siêu có cảm giác bỗng dưng hiểu rõ.

Bây giờ anh ta rất muốn bảo vệ vợ con, muốn bầu bạn với họ, nhưng đúng như Lệ Trần vừa nói, khi bước lên con đường tu luyện, anh ta đã bước lên con đường không lối về.

Để khỏi liên lụy người thân của mình, Dương Thanh đã dùng cách lừa gạt để đưa người thân tới nơi an toàn, định chờ giải quyết phiền phức bên cạnh xong rồi đón họ về nhà.

Nhưng anh không ngờ kế hoạch không theo kịp biến đổi, khi thực lực của anh mạnh dần, kẻ địch mà anh gặp phải cũng ngày càng mạnh hơn.

Bây giờ Mã Siêu cũng cảm thấy như thế, lần này đến Ma Sơn, anh ta vốn định khiến mình mạnh hơn trong vòng nửa năm, sau đó về bên vợ con.

Nhưng anh ta và Dương Thanh cũng có rất nhiều mối lo, có rất nhiều chuyện phải làm.

Chẳng hạn như mẹ của anh ta vẫn đang bị giam lỏng ở gia tộc Bách Lý tại giới Cổ Võ, trừ khi anh ta từ bỏ việc cứu mẹ, bằng không, anh ta nhất định phải bước tiếp trên con đường tu luyện.

Nhưng trong khoảng thời gian này, chắc chắn anh ta sẽ gặp phải những kẻ địch mạnh khác.

Mã Siêu im lặng một lúc lâu rồi mới nhìn Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Tiền bối Lệ, tôi hiểu rồi!”

Lệ Trần mỉm cười: “Cậu còn trẻ, thiên phú cũng vô cùng xuất chúng, bây giờ nghĩ thông cũng không muộn”.

Lão nói rồi nhìn Dương Thanh vẫn đang hôn mê, nói: “Với trạng thái bây giờ của Dương Thanh, có lẽ ít nhất 1 tuần nữa cậu ấy mới tỉnh lại, hồi trước khi mở lĩnh vực lần đầu, tôi hôn mê 10 ngày mới tỉnh”.

“Sau khi tỉnh lại, thực lực của tôi đã tăng vọt, chờ Dương Thanh tỉnh lại, có lẽ cậu ấy sẽ càng mạnh hơn”.

Lúc này Mã Siêu mới yên tâm, thầm mừng cho Dương Thanh.

“Tốt quá rồi!”

Anh ta kích động nói: “Anh Thanh đã có thực lực sánh ngang bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu thực lực của anh ấy lại tăng nữa, có lẽ sẽ rất gần với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ”.

Trong mắt Lệ Trần cũng có vẻ mong chờ, lão cười nói: “Tuy tôi chưa từng nghe nói đến ai có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ dưới Thiên Cảnh, nhưng tình trạng của Dương Thanh rất đặc biệt, sức chiến đấu vốn vô cùng mạnh mẽ, có lẽ sẽ có khả năng này thật, chúng ta cứ chờ xem”.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, một cao thủ Ma Tông bước vào, nhìn về phía Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Tông chủ, người của Thần Hành Tông đến, nói rằng muốn đưa Nhiếp Thu đi”.
 
Chương 3653


Chương 3653

“Hừ!”

Lệ Trần hừ lạnh, trên mặt xuất hiện sát khí, lão nói với thuộc hạ: “Bảo họ tới từ đâu thì cút về nơi đó, chưa có sự đồng ý của tôi, nếu cao thủ Thần Hành Tông còn dám bước vào Ma Tông thì đừng trách tôi không khách sáo”.

“Vâng!”

Thuộc hạ vội đáp rồi quay người rời đi.

Sau khi thuộc hạ rời đi, trên mặt Lệ Trần xuất hiện vẻ lo lắng, lão nhìn về phía Mã Siêu: “Nếu có ngày tôi bắt buộc phải rời Ma Tông, cậu phải chèo chống Ma Tông nhé”.

Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Lệ Trần, Mã Siêu rùng mình, bỗng có linh cảm không lành.

Anh ta vội hỏi: “Tiền bối Lệ, có phải sắp xảy ra chuyện lớn gì không?”

Lệ Trần lắc đầu, cười khẩy: “Mỗi Thần Hành Tông thì có thể khiến Ma Tông gặp chuyện lớn gì chứ? Với thực lực của tôi bây giờ, cho dù Ứng Thiên Hành đích thân tới thì cũng không làm gì được tôi”.

Ứng Thiên Hành là tông chủ Thần Hành Tông, đã bước một bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Ở Ma Sơn có năm người mạnh nhất, lần lượt là tông chủ Lệ Trần của Ma Tông – Đông Vực, tông chủ Nhậm Kinh Luân của Độc Tông – Tây Vực, tông chủ Ứng Thiên Hành của Thần Hành Tông – Nam Vực, tông chủ Đỗ Bá của Võ Tông – Bắc Vực, cung chủ Bùi Thiên Âm của Thánh Cung – Trung Vực.

Trong năm người này, trừ Lệ Trần đã bước vào Thiên Cảnh ra, những người khác đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đương nhiên, đây chỉ là điều mà người ngoài nghĩ thế.

Có lẽ chỉ mình họ biết trong số họ đã có ai bước vào Thiên Cảnh hay chưa.

Chẳng hạn như Lệ Trần, trừ mấy ông lớn của Ma Tông thân cận nhất với lão biết chuyện lão đã bước vào Thiên Cảnh ra, không còn ai khác biết.

Trừ họ ra, tuy vẫn còn những cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ khác, nhưng năm người này vẫn có thực lực mạnh nhất.

“Mấy ngày nữa Dương Thanh mới tỉnh, cậu cũng không cần trông chừng cậu ấy mọi lúc đâu, mấy ngày tiếp theo, cậu ở chung với tôi, tôi sẽ đích thân dạy cậu tu luyện”.

Lệ Trần hiểu rõ, lão đã bước vào Thiên Cảnh, tuy lão đã che giấu tin tức nhưng cũng không thể tu luyện, bởi vì một khi tu luyện, cao thủ Thiên Cảnh cần tiêu hao rất nhiều linh khí, chắc chắn sẽ khiến Thủ Hộ Minh chú ý, khi đó lão sẽ bị đưa đến giới Cổ Võ ngay.

Bây giờ lão còn mấy chuyện chưa hoàn thành ở thế tục, sau khi làm nốt những việc này, lão mới có thể yên tâm rời đi.

“Vâng!”

Mã Siêu vội đáp.

Chủ Ma Tông là Lệ Trần bằng lòng dạy anh ta tu luyện, đây là phúc của anh ta, anh ta phải trân trọng nó.

Cùng lúc đó, ở Võ Tông, Ma Sơn.

Các ông lớn của Võ Tông đang ngồi với nhau, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

Một cao thủ oán trách: “Không ngờ cả Nhiếp Thu lẫn Mã Siêu đều được đưa đến Ma Tông, để chúng ta mất công tìm!”

Một cao thủ khác nói: “Tôi không quan tâm đến Nhiếp Thu và Mã Siêu, mai là trận đấu tranh giành suất bước vào từ đường của Võ Tông, Dương Thanh đi đâu rồi? Cậu ta có thể về tông môn trước khi trận đấu ngày mai bắt đầu không thế?”

Một cao thủ khác nói: “Nếu cậu ta không thể về đúng giờ, tôi đề nghị hủy bỏ tư cách tham gia trận đấu của cậu ta. Võ Tông không dành cho những bề dưới không có thiên phú xuất chúng”.
 
Chương 3654


Chương 3654

Đỗ Bá để mặc đám người nói, mãi đến khi mọi người đều nói xong, lão ta mới lạnh lùng lên tiếng: “Tôi có thể nói rõ cho mọi người biết, trong số các vị, nếu bất cứ ai đánh với Dương Thanh thì cũng chỉ có kết quả thất bại mà thôi”.

“Từ đường Võ Tông đã mở khá nhiều lần, nhưng vẫn không có thiên tài nào đạt được truyền thừa Võ Thần, sự xuất hiện của Dương Thanh đã cho tôi thấy hy vọng, một khi cậu ấy nhận được truyền thừa Võ Thần, Võ Tông sẽ có thêm một thiên tài võ thuật nữa”.

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, một ông lớn của Võ Tông nói với vẻ bất mãn: “Chú không tin, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ như cậu ta lại có thực lực đánh bại cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ à?”

Người nói là một trong số các cao thủ hàng đầu của Võ Tông, tuổi lão ta rất lớn, cũng đã tu luyện rất lâu, đã kẹt ở cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ tận chín năm.

Nhưng lão ta vẫn chưa bước vào Thiên Cảnh, trong số các cao thủ cùng lứa với lão ta, đã có người bước vào Thiên Cảnh rồi.

Ở Võ Tông bây giờ, danh vọng của lão ta cũng rất cao.

Về vai vế, lão ta còn là chú của Đỗ Bá.

Đỗ Bá thở dài, nhìn về phía đối phương: “Chú Thất, chú đừng không tin, nếu có cơ hội, chắc chắn chú sẽ biết rốt cuộc thiên phú của Dương Thanh yêu nghiệt đến mức nào”.

Đỗ Thất hừ lạnh: “Chỉ cần cậu ta chạy về Võ Tông trước khi trận đấu bắt đầu, chú sẽ cho cậu ta cơ hội khiêu chiến chú, nếu cậu ta có thể thắng chú, chú sẽ xin lỗi, đồng thời nhận cậu ta làm thầy”.

Ma Tông, Ma Sơn.

Trong một biệt thự cổ kính, Dương Thanh đang nằm trên giường lớn, nét mặt anh hết sức điềm tĩnh, hơi thở vô cùng yếu ớt, nếu sắc mặt anh không bình thường, chắc chắn người không biết sẽ tưởng anh chết rồi.

Trong phòng chỉ có mình anh, ở cửa là hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông được Lệ Trần cử đến bảo vệ anh.

Mã Siêu được Lệ Trần đưa tới Tàng Thư Các của Ma Tông.

“Đây chính là Tàng Thư Các của Ma Tông ạ?”

Trong Tàng Thư Các, Mã Siêu ngẩng đầu, nhìn giá sách cao khoảng 6, 7 mét ở xung quanh và vô số sách trên đó với vẻ chấn động, khiếp sợ hỏi.

Lệ Trần cười ha hả: “Đây chính là Tàng Thư Các mà Ma Tông đã tích lũy mấy trăm năm, ở nơi này, chẳng những có đủ loại công pháp tu luyện mà còn có một số cảm nhận do tiền bối đã đột phá Thiên Cảnh của Ma Tông để lại”.

“Nơi này cũng là chỗ quan trọng nhất của Ma Tông, chỉ con cháu Ma Tông mới có thể tiến vào, chúng ta đang đứng ở chỗ để sách cơ bản nhất của Ma Tông, con cháu nào của Ma Tông cũng có tư cách vào đọc”.

“Chỗ mà tôi sắp dẫn cậu đến mới là nơi mà cậu nên đi”.

Lệ Trần vừa nói vừa bước về phía trước, Mã Siêu vội đi theo, cảm thấy vô cùng chấn động.

Anh ta cứ tưởng đây đã là cả Tàng Thư Các của Ma Tông rồi, nào ngờ Lệ Trần lại đi thẳng đến chính giữa sảnh, bỗng phóng khí thế ra, sau tiếng “ầm ầm”, một lối vào xuất hiện dưới chân lão.

Mã Siêu sững sờ: “Nơi này còn có không gian khác ạ!”

Lệ Trần chỉ cười chứ không nói gì, dẫn Mã Siêu tiến vào.
 
Chương 3655


Chương 3655

Mã Siêu nhanh chóng nhận ra họ đang đi xuống lòng đất.

Con đường này rất dài, cứ hướng về phía trước, Mã Siêu thử áng chừng, chắc phải đi sâu xuống tầm mười tầng thì họ mới đến nơi thấp nhất.

“Linh khí nồng nặc thật!”

Vừa bước vào không gian dưới lòng đất, Mã Siêu đã cảm nhận được linh khí vô cùng nồng đậm.

Lệ Trần cười nói: “Tàng Thư Các là nơi quan trọng nhất của Ma Tông, còn về vùng đất bí mật nhất trong Tàng Thư Các, khắp Ma Tông, chỉ có tông chủ và Ma Tử mới có tư cách bước vào, ngay cả mấy trưởng lão trong Ma Tông cũng chưa bao giờ đến đây”.

“Nơi này là mật thất tu luyện được Ma Tông lưu truyền mấy trăm năm, ngay dưới chân chúng ta có một long mạch, mấy trăm năm trước, tổ tiên của Ma Tông thành lập Ma Tông ở đây cũng vì tìm thấy long mạch này”.

“Tổ tiên của Ma Tông còn bày trận pháp che giấu, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh tới Ma Tông thì cũng không cảm nhận được long mạch ở nơi này”.

Nghe Lệ Trần nói xong, Mã Siêu vô cùng kinh hãi.

Với tư cách là người luyện võ, anh ta biết long mạch có ý nghĩa thế nào, đây là vật thần kỳ chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Nghe nói mấy trăm năm trước, khi võ đạo đang thịnh vượng, hơn trăm cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh từng chiến đấu với nhau vì một long mạch, cuối cùng bỏ mạng hơn phân nửa.

Nếu tin Ma Tông có long mạch bị truyền ra ngoài, có lẽ sẽ khiến cả thế giới kinh hãi, đến khi đó, e rằng ngay cả thế lực ở giới Cổ Võ cũng không nhịn được mà ra tay.

Không ngờ Lệ Trần lại tiết lộ bí mật quan trọng như thế cho anh ta, Mã Siêu vừa cảm động, vừa cảm nhận được trọng trách trên vai mình.

Bây giờ anh ta là Ma Tử của Ma Tông, cũng là tông chủ tương lai của Ma Tông, anh ta nhất định phải bảo vệ Ma Tông.

“Chính vì có long mạch nên linh khí ở đây mới nồng nặc như thế, ngay cả giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã có linh khí nồng đậm thế này”.

Lệ Trần nói tiếp: “Long mạch này cũng không phải long mạch cực phẩm, sau mấy trăm năm, năng lượng của long mạch đã yếu đi rất nhiều, bằng không linh khí ở đây sẽ càng đậm đặc hơn”.

“Nếu cậu đã đồng ý trở thành Ma Tử của Ma Tông, vậy từ hôm nay trở đi, cậu hãy tu luyện ở đây, có long mạch hỗ trợ, chắc chắn việc tu luyện của cậu sẽ tiến bộ cực nhanh”.

Mã Siêu lo lắng nhìn Lệ Trần: “Tiền bối Lệ, làm vậy không ổn lắm nhỉ? Cho dù tôi sẽ tu luyện ở đây thì ít nhất cũng phải chờ đến khi tôi chính thức trở thành Ma Tử của Ma Tông đã chứ?”

Lệ Trần cười lạnh: “Ở Ma Tông, ai mạnh thì người đó quyết định, tôi là người mạnh nhất nên tôi sẽ quyết định, tôi bảo cậu tới đây tu luyện, ai dám nói không?”

Mã Siêu cười khổ, tuy anh ta cảm thấy hơi không ổn, nhưng vẫn rất muốn tu luyện ở đây.

Lần này anh ta rời khỏi Yến Đô, theo Dương Thanh đến Ma Sơn vốn là để rèn luyện, cố gắng tăng thực lực của mình.

Giờ anh ta đã gia nhập Ma Tông rồi, còn được tu luyện ở nơi có linh khí nồng đậm như thế, đương nhiên anh ta sẽ vô cùng vui lòng.

Lệ Trần bỗng nghiêm nghị nói: “Từ hôm nay trở đi, cậu hãy tu luyện ở đây, tôi sẽ đích thân dạy bảo cậu, truyền mọi thứ mà mình biết cho cậu”.

Thấy nụ cười trên mặt Lệ Trần biến mất, Mã Siêu cũng nghiêm túc hẳn lên, vội nói: “Vâng!”

Lệ Trần nói: “Tiếp đến, tôi sẽ dạy công pháp tu luyện hàng đầu của Ma Tông là Ma Tâm Quyết cho cậu, cậu nghe cho kỹ!”
 
Chương 3656


Chương 3656

Ma Tâm Quyết là công pháp tu luyện hàng đầu Ma Tông, chỉ chủ của Ma Tông mới có tư cách tu luyện.

Ngay cả Ma Tử cũng không có tư cách đó, nhưng bây giờ, Lệ Trần lại định dạy công pháp tu luyện hàng đầu của Ma Tông cho Mã Siêu, có thể tưởng tượng được lão coi trọng Mã Siêu đến mức nào.

Trong lúc Lệ Trần đang dạy Ma Tâm Quyết cho Mã Siêu, tại phòng Dương Thanh.

Lúc này, hơi thở yếu ớt của Dương Thanh đang nằm trên giường bệnh bỗng mạnh dần, quay về trạng thái bình thường.

Không những thế, lĩnh vực ma đạo như có như không cũng tràn ra từ người anh.

“Có chuyện gì thế?”

Cảm nhận được lĩnh vực ma đạo liên tục tràn ra từ người Dương Thanh, hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ở cửa phòng đều có vẻ kinh hãi.

Một người khiếp sợ nói: “Cậu ta sắp tỉnh rồi à?”

“Sao có thể chứ?”

Người kia có vẻ không tin, trầm giọng nói: “Tông chủ đã bảo Dương Thanh phải hôn mê ít nhất 1 tuần nữa mới tỉnh lại, bây giờ cậu ta mới hôn mê chưa đầy nửa tiếng, sao có thể hồi phục nhanh như thế được?”

Người kia lại hỏi: “Vậy nên giải thích thế nào về lĩnh vực ma đạo tràn ra từ người cậu ta đây?”

Hai người nhìn nhau rồi đồng loạt nhìn về phía Dương Thanh trong phòng.

Nhưng Dương Thanh vẫn nằm im trên giường, trừ lĩnh vực ma đạo đang tràn ra từ người anh, những thứ khác vẫn y hệt lúc trước.

Một người nói: “Chúng ta cứ chờ một lát xem sao, nếu tình hình không ổn thì đành đi tìm tông chủ”.

Nhưng người này vừa dứt lời, áp lực vô cùng khủng khiếp bỗng giáng xuống Ma Tông.

Hai người lập tức biến sắc.

“Ai đấy?”

Họ đều cảm nhận được khí thế này vô cùng mạnh mẽ, có lẽ đã đạt đến đỉnh cao dưới Thiên Cảnh, hơn nữa nó rất giống với khí thế của Lệ Trần.

Hay nói cách khác, người đến là cao thủ cùng cấp bậc với Lệ Trần.

“Ứng Thiên Hành!”

Mấy cao thủ của Ma Tông bước ra, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

Ứng Thiên Hành – chủ của Thần Hành Tông ở Nam Vực, là một trong năm cao thủ đứng đầu Ma Sơn.

Tại Ma Sơn, cao thủ của Thần Hành Tông có mặt ở khắp nơi, đây cũng là thế lực có hệ thống tình báo mạnh mẽ nhất.

Bây giờ, không ngờ Ứng Thiên Hành lại đích thân đến Ma Tông.

Tuy chỉ có mình lão ta, nhưng mình lão ta đã tương đương với cả nghìn người rồi.

Lúc này, Ứng Thiên Hành đang đứng chắp tay sau lưng, áp lực vô cùng khủng khiếp bao phủ cả Ma Tông.

Một số cao thủ có tu vi thấp của Ma Tông đều có cảm giác muốn quỳ rạp ra đất, dưới khí thế mạnh mẽ này, cao thủ dưới Siêu Phàm Ngũ Cảnh phải chịu áp lực rất nặng nề.

“Ứng Thiên Hành tới thăm!”

Ứng Thiên Hành bỗng nói lớn.
 
Chương 3657


Chương 3657

Giọng lão ta như sấm sét rền vang trên bầu trời Ma Tông.

Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông bước ra, nhìn về phía Ứng Thiên Hành, nghiêm nghị quát: “Ứng Thiên Hành, nơi này là Ma Tông, không phải Thần Hành Tông của ông, đừng hòng gây rối!”

“Hừ!”

Ứng Thiên Hành hừ lạnh, khoát tay, khí thế cuồng bạo lập tức lao về phía đối phương.

Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong kia của Ma Tông lập tức cảm thấy trên vai như có một ngọn núi lớn, áp lực này quá mạnh, khiến ông ta sắp quỳ đến nơi.

Dù sao Ứng Thiên Hành cũng là một trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, sao một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có thể chống nổi lão ta chứ?

“Ứng Thiên Hành!”

Các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác của Ma Tông đều nổi giận, ai cũng bước lên trước một bước, phóng khí thế ra.

Trong lúc nhất thời, một mình Ứng Thiên Hành phải giằng co với tám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, hai luồng áp lực khủng khiếp như muốn xé toang cả khu vực này.

Trên bầu trời Ma Tông, mây đen giăng kín, sấm sét rền vang.

Như thể ông trời đang định trừng phạt mấy cao thủ hàng đầu của thế tục không biết trời cao đất dày này.

Ứng Thiên Hành đứng chắp tay sau lưng, quần áo bay phấp phới.

Lão ta hết sức ngạo nghễ, không hề quan tâm đ ến áp lực mà tám cao thủ Ma Tông phóng ra, mà chỉ lạnh lùng nhìn về phía Tàng Thư Các của Ma Tông.

Bởi vì lão ta đã cảm nhận được hơi thở của Lệ Trần ở đó.

“Ầm!”

Ngay sau đó, một người mặc áo đỏ bỗng đáp xuống từ trên trời, sau một tiếng động rất lớn, đối phương đã đứng vững trên mặt đất, nền đất dưới chân ông ta cũng lõm xuống.

“Hồng Ma!”

Nhìn thấy người tới, Ứng Thiên Hành nhíu mày.

Hồng Ma lạnh lùng nói: “Cút khỏi Ma Tông trong mười giây, bằng không, giết!”

Ở Ma Tông có bốn cao thủ từng lập công lớn cho Ma Tông, được Lệ Trần phong làm bốn Ma Tướng.

Bốn Ma Tướng có địa vị cực cao ở Ma Tông, rất gần với tông chủ và Ma Tử.

Hồng Ma chính là người mạnh nhất trong số bốn Ma Tướng.

Quan trọng là trái ngược với ba Ma Tướng kia, ông ta trẻ tuổi nhất, mới 49 tuổi mà đã có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Rất nhiều người đều nghĩ Ma Tướng Hồng sẽ trở thành Ma Tử của Ma Tông.

Cao thủ của Ma Tông cũng hết sức kỳ vọng vào Hồng Ma, tuy ông ta không phải Ma Tử, nhưng trong mắt cao thủ Ma Tông, ông ta chính là Ma Tử.

Ứng Thiên Hành chăm chú nhìn Hồng Ma, đây là cao thủ đầu tiên mà lão ta nhìn sau khi tiến vào Ma Tông.

Khắp Ma Tông, cũng chỉ có Lệ Trần và Hồng Ma có thể lọt vào mắt xanh của Ứng Thiên Hành.

 
 
Chương 3658


Chương 3658

Lão ta nhìn Hồng Ma, hừ lạnh: “Bảo tôi cút khỏi Ma Tông á? Chờ cậu trở thành Ma Tử của Ma Tông rồi tính sau!”

“Hết mười giây rồi!”

Hồng Ma chỉ nói một câu rồi biến mất.

“Rầm!”

Ngay sau đó, tiếng va chạm vang trời vang lên, trước sự khiếp sợ của các cao thủ Ma Tông, Hồng Ma vừa chủ động lao tới chỗ Ứng Thiên Hành đã bị đẩy lùi năm bước.

Còn Ứng Thiên Hành vẫn đứng chắp tay tại chỗ cũ, như thể chưa từng nhúc nhích.

Nhưng cao thủ Ma Tông đều biết, Ứng Thiên Hành đã ra tay một lần, bằng không, Hồng Ma vừa chủ động tấn công cũng không bị đối phương đẩy lùi năm bước.

Hai người đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng giữa họ vẫn có chênh lệch rất lớn.

Dù sao Ứng Thiên Hành cũng là một trong năm cao thủ mạnh nhất Ma Sơn, đã bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rất nhiều năm, còn Hồng Ma mới đạt đến cảnh giới này cách đây không lâu.

Cả nền tảng lẫn tích lũy của hai người đều chênh nhau rất nhiều.

Sau khi bị đẩy lùi, Hồng Ma không hề bất ngờ, ý chí chiến đấu trong mắt ông ta càng rõ hơn, khí thế mạnh mẽ hơn cũng lan ra từ người ông ta.

“Rầm!”

Mặt đất dưới chân ông ta lập tức nứt toác, ngay sau đó, ông ta lại xuất hiện trước mặt Ứng Thiên Hành.

“Rầm rầm rầm!”

Hai người điên cuồng tấn công, khí thế đáng sợ như sóng âm không ngừng lan ra bốn phía.

Mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông lập tức bước lên, phóng khí thế ra để bảo vệ cao thủ Ma Tông có thực lực yếu.

Hai cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh đã phát huy sức mạnh như hủy diệt, cao thủ bình thường không thể chịu nổi.

Nhưng trận chiến giữa hai người trông giống đợt tấn công đơn phương của Hồng Ma hơn.

Từ đầu đến cuối, Ứng Thiên Hành đều không nghiêm túc, hời hợt hóa giải từng đợt tấn công dữ dội của Hồng Ma.

Tuy lão ta cũng tiêu hao rất nhiều, nhưng Hồng Ma không thể khiến lão ta bị thương nặng.

Trái lại, nếu lão ta nghiêm túc, cho dù không giết được Hồng Ma thì cũng có thể dễ dàng khiến Hồng Ma bị thương nặng.

Nhưng hôm nay lão ta đến đây không phải để đánh trọng thương Hồng Ma, tuy lão ta rất muốn giết thiên tài hàng đầu này của Ma Tông, nhưng dù sao đây cũng là Ma Tông, nếu lão ta giết Hồng Ma, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

“Đủ rồi!”

Ứng Thiên Hành chợt quát, bỗng tung chưởng, đánh mạnh vào ngực Hồng Ma, Hồng Ma lập tức lùi bảy, tám bước.

Ứng Thiên Hành lạnh lùng nói: “Hồng Ma, chắc cậu cũng hiểu rõ, nếu tôi dốc toàn lực, cậu sẽ chết ngay! Nếu cậu còn dám khiêu khích tôi, đừng trách tôi không khách sáo, hôm nay tôi chỉ đến tìm Lệ Trần!”

Hồng Ma siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng.
 
Chương 3659


Chương 3659

Ông ta biết Ứng Thiên Hành nói đúng, tuy hai người cùng cảnh giới nhưng vẫn chênh nhau rất nhiều, Ứng Thiên Hành sắp bước vào Thiên Cảnh, còn ông ta vừa đạt đến giai đoạn này thôi.

Đúng lúc này, ma uy mạnh mẽ bỗng giáng xuống người Hồng Ma.

Hồng Ma rùng mình, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin, khắp Ma Tông, chỉ mình Lệ Trần có thể phóng lĩnh vực ma đạo, nhưng ma uy bây giờ không phải của Lệ Trần, mà là của người thanh niên đã đánh bại Nhiếp Thu ở cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ trước đó.

Đây không phải chuyện chính, quan trọng là ma uy này mạnh hơn hẳn ma uy mà Dương Thanh phóng ra khi đánh với Nhiếp Thu.

Thậm chí Hồng Ma còn có ảo giác, Dương Thanh đã bước vào Thiên Cảnh.

“Sao có thể chứ?”

Ông ta không dám tin, ông ta bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ khi mới 49 tuổi, thế đã là yêu nghiệt trong số yêu nghiệt rồi.

Nghe nói Dương Thanh mới 28 tuổi, khoảng một tiếng trước, anh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thôi, mà giờ đã bước vào Thiên Cảnh rồi á?

Không riêng gì Hồng Ma, Ứng Thiên Hành cũng có vẻ kinh hãi.

Với thực lực của lão ta, đương nhiên lão ta có thể cảm nhận được Lệ Trần đang ở Tàng Thư Các của Ma Tông, mà lúc này, ma uy đáng sợ kia lại đến từ hướng ngược lại với Tàng Thư Các.

Tức là cao thủ phóng ma uy này không phải Lệ Trần, mà là một người khác hẳn.

Ma Tông có thêm cao thủ Thiên Cảnh từ bao giờ vậy?

Cả Ma Tông bị lĩnh vực ma đạo đáng sợ này bao phủ, trong lĩnh vực ma đạo mạnh mẽ này, cao thủ Ma Tông chỉ muốn quỳ rạp ra đất.

Sắc mặt của Ứng Thiên Hành u ám tới cực điểm, lão ta biết Ma Tông có rất nhiều cao thủ, chẳng hạn như Hồng Ma trước mặt lão ta – một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông, thực lực đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu lão ta không chìm đắm trong cảnh giới này rất nhiều năm, có lẽ đã không phải đối thủ của Hồng Ma.

Bây giờ, ở Ma Tông lại có thêm một cao thủ có thể phóng lĩnh vực ma đạo.

Nghe nói chỉ cao thủ Thiên Cảnh tu luyện công pháp ma đạo mới có thể phóng lĩnh vực ma đạo thôi.

Tức là cao thủ bí ẩn đang phóng lĩnh vực ma đạo đã bước vào Thiên Cảnh rồi à?

“Không đúng!”

Hồng Ma chợt lên tiếng, nhíu chặt mày, trầm giọng nói: “Lĩnh vực ma đạo này không phải do cao thủ Thiên Cảnh phóng ra, rõ ràng lĩnh vực ma đạo này yếu hơn lĩnh vực của cao thủ Thiên Cảnh thực thụ mấy lần”.

Đây đúng là sức mạnh của lĩnh vực ma đạo, nhưng cảm giác lại khác.

Dù sao Hồng Ma cũng đã bước một chân vào ngưỡng cửa Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đương nhiên cũng hiểu rõ lĩnh vực ma đạo do cao thủ Thiên Cảnh thực thụ phóng ra sẽ mạnh tới đâu.

“Ầm!”

Đúng lúc này, khí thế của một cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cảnh bỗng tăng vọt, từ Siêu Phàm Nhất Cảnh sơ kỳ lên thẳng tới Siêu Phàm Nhất Cảnh trung kỳ, nhanh chóng đạt tới hậu kỳ, cuối cùng dừng ở Siêu Phàm Nhất Cảnh đỉnh phong.

“Tôi… tôi đột phá rồi à?”

Cao thủ kia khiếp sợ nói: “Tôi chỉ thử tu luyện một chút dưới ma uy này, nào ngờ lại dễ dàng đột phá thế? Hơn nữa còn liên tục đột phá đến Siêu Phàm Nhất Cảnh đỉnh phong từ Siêu Phàm Nhất Cảnh sơ kỳ!”
 
Chương 3660


Chương 3660

Nghe thấy thế, mọi người đều có vẻ kinh hãi, các cao thủ Ma Tông khác thi nhau tu luyện.

“Ầm!”

“Ầm!”



Trong lúc nhất thời, khắp Ma Tông đều có cao thủ đột phá.

Cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cảnh đều liên tục đột phá đến Siêu Phàm Nhất Cảnh đỉnh phong trong thời gian ngắn.

Còn cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh sơ kỳ và trung kỳ thì có thể đột phá một cảnh giới nhỏ.

Thậm chí ngay cả một số cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh cũng có thể đột phá một cảnh giới nhỏ.

Rất ít cao thủ đã vượt qua Siêu Phàm Tam Cảnh đột phá dưới ma uy này, chỉ ai sắp đột phá mới có thể đột phá nhân cơ hội này thôi.

Nhưng việc tu luyện dưới ma uy này cũng đem lại lợi ích lớn lao cho các cao thủ Ma Tông.

Rất nhiều người cảm nhận con đường tu luyện ma đạo sâu sắc hơn, thậm chí ngay cả các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng cảm nhận được rõ ràng.

Dù sao chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thể phóng ma uy, mà bước vào Thiên Cảnh xong lại bắt buộc phải rời thế tục, nên cao thủ ở thế tục rất khó cảm nhận được ma uy.

Ở Ma Tông, cũng chỉ có một số cao thủ đã sống rất lâu mới từng cảm nhận được lĩnh vực ma đạo khi có cao thủ Ma Tông đột phá Thiên Cảnh.

“Ma Tông đúng là đầm rồng hang hổ! Một cao thủ còn chưa tu luyện đến Thiên Cảnh mà đã có thể phóng lĩnh vực ma đạo, đáng kinh ngạc thật đấy”.

Ứng Thiên Hành chợt nói với vẻ mặt u ám.

Hồng Ma hơi biến sắc, Ứng Thiên Hành là tông chủ Thần Hành Tông, Thần Hành Tông có hệ thống tình báo mạnh nhất Ma Sơn, chỗ nào cũng có tai mắt của họ.

Nếu Ứng Thiên Hành định lan truyền tin này, Ma Tông sẽ bị mọi người nhắm đến.

Đây không phải chuyện chính, quan trọng là tình cảnh của Dương Thanh sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.

Trừ khi Dương Thanh có thể ở lại Ma Tông mãi, bằng không, một khi anh rời đi, chắc chắn sẽ có người định giết anh.

Hoặc biến đối phương thành người bên mình, còn không thì đành giết, đây là suy nghĩ của rất nhiều thế lực hàng đầu, dù sao cũng không ai muốn có thêm một cao thủ mạnh mẽ gia nhập phe kẻ địch.

Hồng Ma quát lớn: “Ứng Thiên Hành, có dám đánh lại không?”

Ứng Thiên Hành hừ lạnh, nhìn Hồng Ma với vẻ khinh thường: “Cậu không có tư cách đánh lại với tôi, nên để cao thủ bí ẩn có thể phóng lĩnh vực ma đạo kia xuất hiện đi! Tôi rất muốn xem xem, rốt cuộc là ai mà có thể phóng lĩnh vực ma đạo dưới Thiên Cảnh đấy”.

“Ầm!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Khí thế của Hồng Ma bỗng tăng vọt, ông ta tức giận quát một tiếng, lao tới chỗ Ứng Thiên Hành.

Ứng Thiên Hành nhíu mày, giơ tay tung chưởng về phía trước.

“Rầm!”

Ngay sau đó, một nắm đấm giáng mạnh vào lòng bàn tay lão ta.
 
Chương 3661


Chương 3661

“Bịch bịch bịch!”

Lần này Ứng Thiên Hành không đứng im được nữa, mà liên tục lùi về sau ba bước.

Hồng Ma cũng bị đẩy lùi bảy bước dưới đòn đánh này.

Một đòn này đã cho thấy sự chênh lệch giữa hai người.

Đương nhiên, rõ ràng thực lực của Hồng Ma lúc này đã mạnh hơn, hồi nãy khi họ giao chiến, Hồng Ma đã dốc toàn lực mà vẫn không thể đẩy lùi Ứng Thiên Hành nửa bước.

Lần này, ông ta lại khiến Ứng Thiên Hành lùi ba bước.

Tuy chỉ có ba bước, nhưng đối phương là một trong năm ông lớn đứng đầu Ma Sơn, còn Hồng Ma chỉ là người bề dưới.

Hồng Ma cũng thấy hơi bất ngờ, khi thấy cao thủ Ma Tông liên tục đột phá dưới ma uy này, ông ta đã nảy ra ý mượn ma uy để chiến đấu.

Do đó ông ta đã thử một lần, không ngờ khi đánh dưới ma uy này, thực lực của ông ta tăng lên thật.

Đương nhiên Ứng Thiên Hành cũng nghĩ đến chuyện này, khí lạnh quanh người lão ta càng đậm hơn, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm về phía phát ra ma uy, lạnh lùng nói: “Lĩnh vực ma đạo có thể giúp cao thủ ma đạo tu luyện nhanh hơn, còn tăng thực lực cho cao thủ ma đạo, lợi hại thật đấy!”

Trong mắt lão ta lóe lên sát khí mãnh liệt.

Lão ta hiểu rõ, sau khi Ma Tông có thêm một cao thủ như thế, thực lực của cả Ma Tông sẽ tăng mạnh.

Thử nghĩ xem, lúc Ma Tông đánh với thế lực hàng đầu khác của Ma Sơn, nếu có cao thủ đỉnh cao phóng lĩnh vực ma đạo ra, trong lĩnh vực ma đạo này, thực lực của cao thủ Ma Tông bỗng tăng vọt, đúng là buff thực lực cho cả đám.

Hồng Ma vốn không thể đẩy lùi lão ta, nhưng dưới ma uy này lại có thể khiến lão ta lùi ba bước, nếu Lệ Trần đánh với lão ta dưới ma uy này, lão ta còn phần thắng à?

Lão ta không biết Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh từ lâu.

Trong lúc Ứng Thiên Hành đang định giết Dương Thanh, ma uy vẫn liên tục tràn ra từ người Dương Thanh đang nằm trên giường.

Khí thế của anh cũng nhanh chóng tăng lên.

Hai cao thủ Ma Tông trông chừng ở cửa phòng nhìn mà hoa cả mắt.

Lúc này khí thế của Dương Thanh rất mạnh mẽ, như sắp đột phá Thiên Cảnh tới nơi rồi.

Ý chí chiến đấu của Hồng Ma dâng trào, trong lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh, ông ta cảm nhận được có năng lượng không ngừng tràn vào cơ thể mình, giúp ông ta liên tục chiến đấu.

Ý muốn giết người trong lòng Ứng Thiên Hành càng rõ hơn, lão ta đang thầm tính toán, liệu lão ta có thể bình an rời khỏi Ma Tông nếu giết Hồng Ma rồi xóa sổ cao thủ bí ẩn kia của Ma Tông không.

Ma Tông và Thần Hành Tông vốn là thế lực đối đầu, thực lực của Ma Tông càng mạnh thì mối đe dọa với Thần Hành Tông cũng càng lớn.

Nhưng thực lực của Hồng Ma đã tăng mạnh trong lĩnh vực ma đạo, đủ tư cách đánh một trận sống còn với lão ta, trừ khi lão ta dốc toàn lực, bằng không không thể dễ dàng giết Hồng Ma được.

Lão ta không thể giết Hồng Ma trong thời gian ngắn, nhưng bây giờ cao thủ bí ẩn kia của Ma Tông đang trong giai đoạn quan trọng nhất, nếu lão ta ra tay, có lẽ đối phương sẽ bị cắn trả nặng nề nhỉ?

Nghĩ đến đây, Ứng Thiên Hành đã có kế hoạch.

Lão ta nhìn về phía Hồng Ma, lạnh lùng nói: “Hồng Ma, cậu đúng là lỗ m ãng, cậu tưởng tôi không dám giết cậu thật à? Nếu tôi muốn giết cậu thì dễ như trở bàn tay!”
 
Chương 3662


Chương 3662

Hồng Ma lập tức bị chọc giận, hét lớn rồi xông tới chỗ Ứng Thiên Hành.

Tính cách của Hồng Ma rất cực đoan, rất dễ bị kích động bởi lời Ứng Thiên Hành nói.

“Ầm ầm ầm!”

Những đòn tấn công điên cuồng của Hồng Ma giáng xuống, Ứng Thiên Hành liên tục chặn lại.

Thực lực của Hồng Ma lúc này đã tăng vọt, nhưng vẫn không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành.

Tuy cảnh giới của hai người có vẻ giống nhau, nhưng thật ra vẫn chênh lệch rất nhiều.

Cảnh giới được đặt ra dựa trên thực lực trung bình của cao thủ bình thường, giữa cao thủ cùng cảnh giới luôn có khoảng cách, chỉ là chênh nhau nhiều hay ít mà thôi.

Khắp Ma Sơn, chỉ có năm cao thủ cỡ Ứng Thiên Hành.

Ở Ma Sơn vẫn còn một số cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ khác, tuy cảnh giới của họ giống năm người này, nhưng vẫn chênh nhau rất nhiều.

Trước đợt tấn công điên cuồng của Hồng Ma, Ứng Thiên Hành liên tục lùi bước, nhưng lão ta cũng không dốc toàn lực, chỉ đỡ đòn.

“Ầm!”

Ứng Thiên Hành bỗng tung chưởng về phía trước, Hồng Ma vội thu nắm đấm lại, trong khoảnh khắc này, Ứng Thiên Hành đã đánh trúng ngực Hồng Ma.

Hồng Ma lập tức lùi mấy bước, họng ngòn ngọt, suýt hộc máu.

Nhưng ngay sau khi đẩy lùi Hồng Ma, Ứng Thiên Hành cũng biến mất.

Tất cả cao thủ của Ma Tông đều tròn mắt nhìn theo hướng Ứng Thiên Hành rời đi.

“Không ổn! Ông ta định giết Dương Thanh!”

Hồng Ma bỗng hoàn hồn, lập tức biến sắc, hô lên kinh hãi rồi xông tới chỗ ở của Dương Thanh.

Nghe thấy Hồng Ma nói thế, các cao thủ Ma Tông mới hoàn hồn.

Cùng lúc đó, Lệ Trần đang ở Tàng Thư Các bỗng nhíu mày, trong mắt lóe lên sát khí lạnh lẽo.

Mã Siêu đang tu luyện cạnh lão không khỏi rùng mình.

Mã Siêu không hay biết gì về những chuyện xảy ra bên ngoài, sau khi Lệ Trần dẫn anh ta vào Tàng Thư Các của Ma Tông, anh ta bắt đầu tu luyện.

Nơi này đúng là vùng đất tuyệt vời để tu luyện, linh khí vô cùng nồng đậm, khiến Mã Siêu chỉ muốn tu luyện mãi.

Còn Lệ Trần thì nắm rõ những chuyện xảy ra bên ngoài, sau khi biết Ứng Thiên Hành đã xông tới chỗ ở của Dương Thanh, lão chỉ hơi tức giận chứ không hề lo lắng.

Ở bên ngoài, Ứng Thiên Hành đã đến chỗ Dương Thanh.

Sau khi thấy Ứng Thiên Hành, hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông đều biến sắc.

Một người nhìn về phía Ứng Thiên Hành, lạnh lùng nói: “Tông chủ Ứng, nơi này là khu vực cấm của Ma Tông, mong tông chủ Ứng mau chóng rời đi!”

“Hừ!”

Ứng Thiên Hành hừ lạnh, lập tức phóng khí thế ra, áp lực khổng lồ đẩy lùi hai người mấy bước.
 
Chương 3663


Chương 3663

Đến khi hai người kịp phản ứng, Ứng Thiên Hành đã xông vào phòng rồi.

“Sao có thể chứ?”

Ứng Thiên Hành vừa xông vào phòng đã thấy một thanh niên rất trẻ đang nằm trên giường, lập tức sững sờ.

Khí thế rất gần với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ kia là do người thanh niên này phóng ra.

Lão ta chưa từng thấy thanh niên nào còn trẻ mà đã có thực lực mạnh đến thế.

Lúc này, Dương Thanh đang nằm im trên giường lớn, nhưng xung quanh anh có lĩnh vực ma đạo cực mạnh.

Ngay cả Ứng Thiên Hành cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ.

Ứng Thiên Hành đang định ra tay với Dương Thanh bỗng hơi do dự.

Không phải lão ta quý trọng nhân tài, thanh niên này còn trẻ mà lại có thiên phú yêu nghiệt như thế, chắc chắn lai lịch cũng không tầm thường.

Lão ta cứ tưởng Dương Thanh là người của Ma Tông, nhưng sau khi thấy khuôn mặt trẻ trung của Dương Thanh, lão ta không tin Dương Thanh là người của Ma Tông.

Chắc chắn kiểu người này sẽ có địa vị rất cao, hơn nữa lão ta khẳng định, chắc chắn phía sau thiên tài yêu nghiệt thế này sẽ có người bảo vệ vô cùng mạnh mẽ.

Nếu lão ta ra tay với Dương Thanh, chắc chắn người bảo vệ Dương Thanh sẽ xuất hiện, với thực lực của Dương Thanh, người bảo vệ anh phải là cao thủ Thiên Cảnh.

Tuy có quy định của Thủ Hộ Minh, cao thủ Thiên Cảnh không được ra tay với cao thủ dưới Thiên Cảnh, nhưng Dương Thanh yêu nghiệt như thế, cho dù người bảo vệ anh vi phạm quy định của Thủ Hộ Minh thì cũng phải bảo vệ anh nhỉ?

Giết?

Hay không giết đây?

Ứng Thiên Hành đấu tranh tư tưởng.

Trong lúc lão ta do dự, Hồng Ma đã dẫn người xông vào.

Mấy cao thủ hàng đầu của Ma Tông bao vây quanh Ứng Thiên Hành, ai cũng giận dữ nhìn chằm chằm vào lão ta.

Ứng Thiên Hành nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, hỏi cao thủ Ma Tông: “Rốt cuộc đây là ai? Tại sao cậu ta còn trẻ mà lại có thực lực mạnh đến thế?”

Một cao thủ hàng đầu của Ma Tông lạnh lùng nói: “Ông chưa có tư cách biết cậu ấy là ai, nhưng tôi khuyên ông, nếu muốn ra tay với cậu ấy, tốt nhất vẫn nên cân nhắc, một khi ông ra tay với cậu ấy, Thần Hành Tông có thể chịu nổi lửa giận từ thế lực phía sau cậu ấy ư?”

Sắc mặt của Ứng Thiên Hành càng thêm khó coi.

Nếu cao thủ trước mặt cùng tuổi với lão ta, lão ta sẽ ra tay ngay mà không hề do dự.

Nhưng vấn đề là người này lại quá trẻ, khiến lão ta vô cùng kiêng dè.

Từng giây từng phút trôi đi, Ứng Thiên Hành vẫn chưa quyết định được.

Tuy lão ta đang bị mấy cao thủ hàng đầu của Ma Tông bao vây, nhưng lão ta tự tin ở khoảng cách gần thế này, lão ta có thể giết Dương Thanh trong nháy mắt.

Cho dù lão ta giết Dương Thanh, chỉ cần người bảo vệ Dương Thanh không xuất hiện, trước những cao thủ Ma Tông này, lão ta vẫn có thể dễ dàng rời đi.
 
Chương 3664


Chương 3664

Nhưng lão ta không dám đánh cược, vì nếu thua, lão ta sẽ phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Đúng lúc này, ma uy trên người Dương Thanh tăng vọt, khí thế của anh cũng tăng theo.

“Ầm!”

Khí thế của Dương Thanh lan ra bốn phía như dời non lấp biển.

Cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ của anh lập tức đột phá, đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Các cao thủ Ma Tông đều sững sờ.

Ứng Thiên Hành trợn mắt há hốc mồm, nói với vẻ không dám tin: “Cậu ta vừa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ à?”

Không ai trả lời câu hỏi của Ứng Thiên Hành, nhưng Ứng Thiên Hành đã biết đáp án từ biểu cảm của những người khác.

Lão ta nhìn người thanh niên đang hôn mê trên giường lớn, cảm thấy vô cùng chấn động.

Đây là lần đầu tiên lão ta thấy một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ trẻ đến thế, cũng là lần đầu tiên lão ta thấy một cao thủ còn trẻ thế mà đã có thể phóng lĩnh vực ma đạo.

Tuy lão ta không biết sức chiến đấu của Dương Thanh, nhưng lão ta biết, chắc chắn thực lực của người thanh niên có thể phóng lĩnh vực ma đạo khi ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ này sẽ rất mạnh.

Đúng lúc này, Dương Thanh vốn đã hôn mê sâu bỗng mở mắt.

Vừa mở mắt, anh đã thấy căn phòng chật ních người, tất cả đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Thậm chí còn có cả một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nữa, ai cũng nhìn anh với vẻ kinh ngạc.

Anh giật mình, bỗng nhảy phắt xuống giường, cảnh giác nhìn đám người xung quanh.

Dương Thanh hỏi: “Các người định làm gì?”

Ngay cả anh cũng không phát hiện mình đã đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, hơn nữa còn có thể nhận ra Ứng Thiên Hành là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ từ cái nhìn đầu tiên.

“Cậu Thanh, người này định giết cậu!”

Lúc này, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bỗng bước lên trước, chỉ vào Ứng Thiên Hành rồi nói.

Nghe thấy đối phương nói thế, Dương Thanh lạnh lùng nhìn về phía Ứng Thiên Hành.

Anh không biết thân phận của đối phương, chỉ có thể cảm nhận được thực lực của đối phương rất mạnh.

Khi Dương Thanh nhìn về phía Ứng Thiên Hành, Ứng Thiên Hành lập tức sững sờ, không hiểu sao, lão ta bỗng cảm nhận được nguy cơ lớn lao khi bị Dương Thanh để mắt đến.

Lão ta có cảm giác mình đang đối mặt với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ, chứ không phải người vừa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Sao có thể chứ?

Thông thường, chỉ kẻ yếu mới cảm nhận được nguy cơ từ kẻ mạnh thôi.

Rõ ràng lão ta sắp đột phá Thiên Cảnh rồi, tại sao lại cảm nhận được nguy cơ từ một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ chứ?

“Cậu Thanh, ông ta là tông chủ Thần Hành Tông – Ứng Thiên Hành!”
 
Chương 3665


Chương 3665

Lúc này, một cao thủ khác của Ma Tông cũng lạnh lùng nói: “Nhiếp Thu – người định giết anh em tốt Mã Siêu của cậu trước đó chính là hội viên cấp S trên app Thần Hành Tông”.

“Tôi nghi ngờ, Nhiếp Thu chính là sát thủ do Thần Hành Tông cử đi để giết Mã Siêu”.

Ứng Thiên Hành lập tức nổi giận, quát lớn: “Vớ vẩn! Tông chủ Thần Hành Tông như tôi làm chuyện hèn hạ trơ trẽn thế bao giờ?”

Sau khi quát cao thủ Ma Tông kia, lão ta lại nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Nếu tôi đoán không nhầm, cậu chính là Dương Thanh đúng không?”

Không ngờ Ứng Thiên Hành lại biết tên anh, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí không dễ cảm nhận được, nhưng vẫn bị Ứng Thiên Hành phát hiện.

Ứng Thiên Hành nhíu mày, dù sao lão ta cũng là một trong năm cao thủ mạnh nhất Ma Sơn, vậy mà lại bị một bề dưới mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ gây áp lực.

Lão ta bỗng cảm thấy nhục nhã, nhưng bực mà không dám nói ra.

Lão ta không dám, không phải vì lão ta sợ Dương Thanh, mà vì e ngại người bảo vệ Dương Thanh.

Nếu lão ta dám giết Dương Thanh, chắc chắn người bảo vệ Dương Thanh sẽ ra tay.

Nghĩ đến đây, lão ta chỉ có thể nén giận.

“Hôm nay tôi đến Ma Tông vì nghe nói Nhiếp Thu – kẻ định giết Mã Siêu đang ở Ma Tông”.

Ứng Thiên Hành bỗng nhìn về phía Tàng Thư Các của Ma Tông, nói lớn: “Mong tông chủ Lệ giao Nhiếp Thu ra, tôi sẽ đưa ông ta về Thần Hành Tông để trừng phạt”.

Giọng lão ta chứa đựng khí thế cuồng bạo, ập tới chỗ Tàng Thư Các.

“Hỗn xược!”

Một cao thủ Ma Tông tức giận quát: “Ma Tông là nơi để ông hò hét ư?”

“Ầm!”

Cao thủ Ma Tông này vừa dứt lời thì đã bị Ứng Thiên Hành đánh trúng ngực, lập tức bay ra xa.

Ứng Thiên Hành ngạo nghễ nhìn về phía đối phương, lạnh lùng nói: “Sâu kiến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng dám to tiếng trước mặt tôi à?”

Thấy Ứng Thiên Hành ra tay với cao thủ Ma Tông kia, những cao thủ Ma Tông khác đều có vẻ tức giận.

Ý chí chiến đấu của Hồng Ma dâng trào, ông ta nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành.

Lần này ông ta không ra tay, bởi vì ông ta biết, cho dù ông ta ra tay thì cũng không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành.

Trước đó, Ứng Thiên Hành vẫn chưa dốc toàn lực, lão ta ngại nơi đây là Ma Tông nên không giết ông ta.

Nếu Ứng Thiên Hành định giết ông ta, cho dù ông ta là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thì cũng không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành.

Ứng Thiên Hành là một trong năm cao thủ mạnh nhất Ma Sơn, đó không phải danh hão.

Dương Thanh cũng không nhúng tay vào, Ứng Thiên Hành muốn tìm Nhiếp Thu, tuy Nhiếp Thu đã trở thành người bảo vệ Mã Siêu, nhưng bây giờ Nhiếp Thu cũng là người của Ma Tông.

Chỉ cần không liên lụy Mã Siêu, chuyện này không liên quan gì tới anh hết.

Anh không ngu ngốc đến mức giúp người của Ma Tông đối phó Ứng Thiên Hành, đương nhiên cũng không giúp Ứng Thiên Hành đối phó với người của Ma Tông.

Đúng lúc này, một bóng người mờ ảo bỗng xuất hiện trong phòng.

Người vừa tới không phải ai khác, chính là tông chủ Ma Tông, Lệ Trần.
 
Chương 3666


Chương 3666

Lúc này quanh người Lệ Trần không hề có khí thế tràn ra ngoài, lão đứng đó, như đã hòa làm một với trời đất.

Lần đầu nhìn thấy Ứng Thiên Hành, Dương Thanh đã có thể cảm nhận được Ứng Thiên Hành là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng bây giờ, anh không thể cảm nhận nổi thực lực của Lệ Trần.

Khong hổ là cao thủ đã bước vào Thiên Cảnh, đúng là mạnh mẽ.

Ứng Thiên Hành cũng cảm nhận được điều không ổn, sự xuất hiện của Lệ Trần như dịch chuyển tức thời, ngay cả lão ta cũng không biết Lệ Trần xuất hiện ra sao.

Lệ Trần híp mắt nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành, lạnh lùng nói: “Chẳng biết tông chủ Ứng đến Ma Tông tôi vì chuyện gì?”

Lúc này Ứng Thiên Hành mới hoàn hồn, lạnh lùng đáp: “Giao Nhiếp Thu ra đây, tôi sẽ xem như chưa xảy ra chuyện gì”.

“Hừ!”

Lệ Trần hừ lạnh, sát khí tràn ra từ người lão, lão nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành: “Ông là cái thá gì? Ông dám ép tôi giao người tại Ma Tông của tôi ư?”

“Nếu bây giờ ông rời đi, tôi có thể xem như chưa xảy ra chuyện gì, còn nếu để tôi ra tay, tốt nhất tông chủ Ứng nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất”.

Sau khi lão dứt lời, áp lực khổng lồ lập tức ập tới chỗ Ứng Thiên Hành.

Sắc mặt Ứng Thiên Hành tái nhợt, lời Lệ Trần nói đúng là sự sỉ nhục với lão ta.

Lão ta đã cảm nhận được áp lực rất lớn từ người Lệ Trần, khí thế này đã vượt xa lão ta.

Chẳng lẽ Lệ Trần đã đi đến bước đó rồi à?

Nếu đúng thế thật, Lệ Trần có thể dễ dàng giết lão ta.

Ứng Thiên Hành cảm thấy vô cùng uất ức, không ngờ lão ta lại bị đe dọa hai lần trong cùng một ngày.

Một lần là do Lệ Trần, còn lần khác là do cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ kia.

Ứng Thiên Hành cảm thấy vô cùng nhục nhã, sắc mặt cũng hết sức u ám, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Tông chủ Lệ, ông che giấu kỹ thật, không sợ Thủ Hộ Minh biết chuyện ông đột phá ư?”

Nghe thấy thế, trong mắt Lệ Trần lóe lên sát khí rõ rệt.

Lệ Trần lạnh lùng nói: “Ứng Thiên Hành, ông không cần thăm dò, nếu tôi đi đến bước kia thật, chắc chắn tôi sẽ tới Thần Hành Tông của ông một chuyến”.

Sao lão lại không biết Ứng Thiên Hành đang thăm dò lão, trong tình huống này, chắc chắn lão sẽ không để lộ chuyện mình đã bước vào Thiên Cảnh.

“Hừ!”

Ứng Thiên Hành lạnh lùng nhìn Lệ Trần rồi nói: “Vậy tôi chờ ông ở Thần Hành Tông!”

Lão ta nói rồi quay người rời đi, chỉ sau mấy bước đã biến mất khỏi tầm mắt của các cao thủ Ma Tông.

Hồng Ma nhìn về phía Lệ Trần: “Tông chủ, lần này Ứng Thiên Hành đến Ma Tông, chắc chắn là để thăm dò thực lực thật sự của Ma Tông, không nên để ông ta đi mới đúng”.

Lệ Trần cười khẩy, lạnh lùng nói: “Thế thì đã sao? Cho dù bây giờ Ma Tông không có tôi thì vẫn đủ tư cách chiếm một chỗ trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn”.

“Còn nếu Thần Hành Tông không có Ứng Thiên Hành, không biết Thần Hành Tông có giữ nổi địa vị là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn không nữa”.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom