Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3727


Chương 3727

“Anh Thanh, em đi trước nhé!”

Anh ta chào Dương Thanh rồi rời đi với Lệ Trần.

Lúc này, Đỗ Thất đã hóa thành cái xác cháy đen, trận đấu võ cũng hoàn toàn kết thúc, người của Võ Tông đều có vẻ cảm khái.

Võ Tông có hai cao thủ được công nhận là mạnh nhất, một người là tông chủ Đỗ Bá, còn người kia là Đỗ Thất.

Có thể nói Đỗ Thất vô cùng quan trọng với Võ Tông, nhưng giờ Đỗ Thất chết rồi, thực lực của Võ Tông cũng sẽ giảm mạnh.

Còn Dương Thanh có tiếp tục bằng lòng ở lại Võ Tông không thì không biết, dù sao mới hồi nãy, rõ ràng Đỗ Bá đã thiên vị Đỗ Thất rồi.

Giữa sân đấu võ, Dương Thanh nhíu mày, không ai biết anh đang nghĩ gì.

Trong lúc mọi người đang ngờ vực, Dương Thanh bỗng hơi nhích chân, lập tức biến mất.

“Cậu Thanh đâu rồi?”

Đỗ Minh Viễn hỏi nhỏ.

Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh biến mất, sắc mặt hơi khó coi, Đỗ Thất đã chết, nếu Dương Thanh cũng rời khỏi Võ Tông thì đúng là cú sốc nặng nề với Võ Tông.

Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, nói với vẻ cầu khẩn: “Đỗ Trọng, cho dù thế nào thì cũng phải để cậu Thanh ở lại Võ Tông, chỉ cần cậu ấy đồng ý gia nhập Võ Tông, anh có thể nhường lại vị trí tông chủ Võ Tông”.

“Cút!”

Đỗ Trọng tức giận quát rồi quay người rời đi.

Ông ta chẳng muốn nói nhảm nữa, trước đó khi Dương Thanh đánh với Đỗ Thất, thái độ của Đỗ Bá khiến ông ta vô cùng thất vọng, bây giờ chỉ muốn rời khỏi Võ Tông.

Bảo ông ta thuyết phục Dương Thanh ở lại Võ Tông á, không thể nào.

Chỉ với thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện, tông chủ Võ Tông đáng gì chứ?

Nếu anh đồng ý, ngay cả những thế lực hàng đầu của giới Cổ Võ cũng rất chào đón anh.

Đỗ Bá nhìn theo bóng lưng Đỗ Trọng, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh, lão ta và Đỗ Trọng là anh em ruột, đã xích mích với nhau bao năm, mãi mới đến lúc Đỗ Trọng về Võ Tông, lão ta không muốn có ngăn cách gì với Đỗ Trọng.

Nhưng hôm nay, ngăn cách giữa hai người còn lớn hơn, có lẽ Đỗ Trọng sẽ không về Võ Tông nữa.

“Bố, lần này bố sai rồi!”

Đỗ Minh Viễn nhìn Đỗ Bá bằng ánh mắt thất vọng, nói rồi quay người rời đi.

Trên mặt Đỗ Bá có vẻ đau khổ, nhưng lão ta cũng không nói gì, chỉ nhìn về phía xác Đỗ Thất rồi nói: “Chôn cất Đỗ Thất đi!”

“Vâng, thưa tông chủ!”

Cho dù thế nào, Đỗ Thất cũng là người của thế hệ trước ở Võ Tông, tuy lão ta đã chết, nhưng không thể phủ nhận rằng lão ta từng lập công lao to lớn cho Võ Tông.

Ở Đông Vực của Ma Sơn, trong mật thất ngầm tại Tàng Thư Các của Ma Tông.

Lúc này, một thanh niên đang ngồi xếp bằng.

Trong mật thất ngầm tràn ngập ma uy đáng sợ, ma uy quanh người thanh niên này càng mạnh mẽ hơn.

Khí thế khủng khiếp liên tục bùng nổ từ người thanh niên ấy.
 
Chương 3728


Chương 3728

“Sư phụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao anh Thanh lại ở đây?”

Ở bên cạnh, Mã Siêu nhìn Dương Thanh đang ngồi xếp bằng giữa mật thất với vẻ kinh hãi.

Lệ Trần nghiêm nghị nhìn về phía Dương Thanh: “Hồi nãy ở Võ Tông, có cao thủ bí ẩn đã ngăn cản cậu ấy vượt thiên kiếp bằng cơ thể, sau đó truyền âm cho ta, bảo ta dốc toàn lực để giúp cậu ấy vượt thiên kiếp bằng cơ thể”.

Nghe thấy thế, Mã Siêu trợn tròn mắt.

Có cao thủ bí ẩn ngắt ngang thiên kiếp ư?

Trên đời này còn có cao thủ lợi hại đến thế à? Ngắt ngang thiên kiếp bằng sức mình.

Mã Siêu không nhịn được mà hỏi: “Ai mà lợi hại thế ạ? Có thể ngắt ngang cả thiên kiếp”.

Đến giờ Lệ Trần vẫn chưa hoàn hồn từ nỗi khiếp sợ hồi nãy, lão ta khẽ lắc đầu: “Ta không cảm nhận được rốt cuộc đối phương mạnh đến mức nào, có lẽ đối phương đã đạt đến đỉnh của Thiên Cảnh, thậm chí vượt xa Thiên Cảnh”.

Mã Siêu bỗng không biết nói gì.

Đối với anh ta, một cao thủ vừa bước vào Thiên Cảnh đã đủ để khiến anh ta ngước nhìn rồi, không ngờ bây giờ lại xuất hiện một cao thủ đứng ở đỉnh cao của Thiên Cảnh, thậm chí vượt xa Thiên Cảnh.

Cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đã rất mạnh, vậy cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong sẽ mạnh tới mức nào đây?

Cao thủ vượt xa Thiên Cảnh sẽ có cảnh giới cỡ nào?

Mã Siêu bỗng không dám nghĩ nữa.

Anh ta bỗng nghĩ tới điều gì đó, bèn kinh ngạc hỏi: “Đối phương ngắt ngang việc anh Thanh vượt thiên kiếp bằng cơ thể, lại bảo sư phụ dốc toàn lực để giúp anh ấy đột phá, tức là đối phương đang cố tình giúp anh Thanh giấu giếm việc vượt thiên kiếp bằng nhục thân ư, đối phương đang giúp anh Thanh à?”

Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh, trầm giọng nói: “Người anh em tốt này của con có địa vị vô cùng không đơn giản, bối cảnh của cậu ấy vô cùng đáng sợ, cho dù là ở giới Cổ Võ, có lẽ gia tộc phía sau cậu ấy cũng đứng ở đỉnh cao”.

“Nếu con muốn bắt kịp cậu ấy thì rất khó, cho dù có long mạch giúp đỡ thì vẫn vô cùng khó khăn”.

Vẻ kích động của Mã Siêu dần biến mất, anh ta siết chặt nắm tay, nhìn về phía Dương Thanh, kiên định nói: “Cho dù khó, con cũng muốn dốc toàn lực để đi theo anh Thanh”.

Lệ Trần nhìn dáng vẻ kiên định của Mã Siêu, chợt nói: “Có một con đường có thể giúp con tu luyện nhanh hơn, thực lực cũng mạnh hơn, nhưng con đường này vô cùng gian khổ, cũng cực kỳ nguy hiểm, miêu tả bằng từ cửu tử nhất sinh cũng không ngoa…”

Lệ Trần còn chưa nói xong, Mã Siêu đã đáp một cách dứt khoát: “Con muốn đi con đường này!”

Anh ta nhìn chằm chằm vào Lệ Trần với vẻ cầu khẩn: “Sư phụ, con không sợ chết, chỉ sợ mình quá yếu, không thể đi theo anh Thanh, không thể bảo vệ vợ con mình, con muốn mạnh lên!”

Lệ Trần rất hài lòng trước phản ứng của Mã Siêu, lão ta nói: “Con đừng vội lựa chọn, tốt nhất con nên nghĩ cho kỹ xem có chọn con đường này không”.

“Với thiên phú của con, nếu tiếp tục tu luyện ở đây, không đầy nửa năm, con sẽ có thể đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thế đã là rất lợi hại ở thế tục, chỉ cần con không trêu vào mấy cao thủ hàng đầu thì đã có thể dễ dàng bảo vệ vợ con con”.

“Nhưng chênh lệch giữa con và Dương Thanh sẽ ngày càng lớn, chẳng mấy chốc cậu ấy sẽ đột phá Thiên Cảnh, tiến vào giới Cổ Võ, hai người sẽ cách nhau ngày càng xa”.
 
Chương 3729


Chương 3729

“Ngược lại, nếu con chọn con đường cửu tử nhất sinh kia, không biết được con có sống sót không, nếu may mắn sống sót, con vẫn rất khó bắt kịp Dương Thanh, không những thế, con còn gặp phải rất nhiều kẻ địch vì việc này, người bên cạnh con sẽ trở thành gánh nặng của con, có thể bị kẻ địch của con giết bất cứ lúc nào”.

“Bây giờ con vẫn khẳng định rằng sẽ chọn con đường này ư?”

Lời Lệ Trần nói khiến Mã Siêu lập tức bình tĩnh lại.

Đúng như Lệ Trần nói, nếu đi con đường kia, cho dù Mã Siêu sống sót thì cũng sẽ phải đối mặt với rất nhiều kẻ địch mạnh hơn mình.

Nếu anh ta từ bỏ, chỉ với long mạch trong mật thất ngầm của Ma Tông, anh ta cũng có thể nhanh chóng tu luyện tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu không bước vào Thiên Cảnh, anh ta có thể sống ở thế tục một cách thoải mái.

Mã Siêu siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng.

Anh ta và Dương Thanh là anh em tốt cùng vào sinh ra tử, bây giờ anh em ngày càng mạnh lên, còn chênh lệch giữa anh ta và đối phương thì ngày càng lớn.

Nhưng nếu anh ta đi theo con đường kia thì sẽ phải đối mặt với rất nhiều kẻ địch mạnh, đẩy vợ con anh ta vào chỗ nguy hiểm.

Càng nghĩ, anh ta càng đau khổ.

Lệ Trần thở dài, nói: “Con đừng vội nói cho ta biết lựa chọn của con, trước khi ta rời khỏi Ma Tông, nói lựa chọn của con cho ta là được”.

Đúng lúc này, ma uy vô cùng cuồng bạo bỗng tràn ra từ người Dương Thanh.

Lệ Trần hơi nhích chân, vội chắn trước mặt Mã Siêu, đỡ ma uy thay anh ta.

Lệ Trần trầm giọng nói: “Thiên kiếp của Dương Thanh sắp giáng xuống lần nữa, con bắt đầu tu luyện đi, việc tu luyện dưới thiên kiếp sẽ mang lại lợi ích lớn lao cho con”.

Mã Siêu không nghĩ linh tinh nữa, vội ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.

Lệ Trần cũng không thể ngăn cản hết ma uy, vẫn có một phần ma uy giáng lên người Mã Siêu, thực lực của Mã Siêu còn quá yếu, có thể miễn cưỡng chịu được.

Lệ Trần đã dạy Ma Tâm Quyết – công pháp tu luyện hàng đầu của Ma Tông cho Mã Siêu, nếu tu luyện Ma Tâm Quyết dưới ma uy thì sẽ đạt được hiệu quả to lớn.

Lúc này, vùng trời của Ma Tông bị mây đen bao phủ, áp lực khủng khiếp bao trùm cả Đông Vực của Ma Sơn.

Các cao thủ Đông Vực đều nhìn về phía Ma Tông với vẻ kinh hãi.

Không riêng gì cao thủ Đông Vực, ngay cả cao thủ Tây Vực, Nam Vực, Bắc Vực của Ma Sơn cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ đến từ Ma Tông.

“Đó là Ma Tông ở Đông Vực Ma Sơn!”

“Ai nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì ở Ma Tông được không? Sao lại có khí thế đáng sợ thế chứ?”

“Đây là thiên kiếp sắp tới! Có người sắp vượt thiên kiếp ở Ma Tông”.

“Chẳng lẽ tông chủ Ma Tông – Lệ Trần sắp đột phá Thiên Cảnh à?”



Vô số cao thủ hàng đầu đều có vẻ kinh hãi và hâm mộ.

Là người luyện võ, có ai không muốn bước vào Thiên Cảnh chứ?
 
Chương 3730


Chương 3730

Chỉ khi bước vào Thiên Cảnh thì mới có thể tiến vào giới Cổ Võ, đó mới là thánh địa tu luyện thực sự của người luyện võ, linh khí dồi dào, tốc độ tu luyện tiến bộ cực nhanh.

Ở Võ Tông, Bắc Vực Ma Sơn.

Đỗ Bá đứng trên một đỉnh núi, chắp tay sau lưng, nhìn về phía Ma Tông ở Đông Vực với vẻ nghiêm nghị.

Đỗ Bá trầm giọng nói: “Không ngờ ông vẫn bước vào Thiên Cảnh trước tôi”.

Nhưng lão ta không biết rằng thiên kiếp này đến vì Dương Thanh chứ không phải Lệ Trần.

Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh từ lâu, nhưng đến giờ vẫn không có mấy ai biết.

“Có lẽ Ma Tông sắp náo nhiệt rồi”.

Đỗ Bá nói rồi hơi nhích chân, biến mất.

Ở Thần Hành Tông, Nam Vực Ma Sơn.

Ứng Thiên Hành cũng đứng trên đỉnh núi, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

Lão ta nhìn về phía Ma Tông ở Đông Vực, nói với vẻ tàn nhẫn: “Lệ Trần, ông tưởng thiên kiếp dễ vượt thế à? Không chuẩn bị đầy đủ, ông chỉ có thể chết trong thiên kiếp thôi!”

“Tôi cũng muốn xem xem ông có thể sống sót trong thiên kiếp không đấy”.

Lão ta nói rồi nhanh chóng đi về phía Ma Tông.

Trong lúc nhất thời, có vô số cao thủ hàng đầu Ma Sơn đi tới Đông Vực, họ đều muốn chứng kiến phong thái vượt thiên kiếp của cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh.

Nhưng tất cả mọi người đều nghĩ cao thủ sắp vượt thiên kiếp là Lệ Trần.

Lúc này, trên vùng trời Ma Tông tràn ngập mây đen nặng trĩu, như định nghiền nát cả Ma Tông.

Thỉnh thoảng lại có tia chớp chói mắt lóe lên giữa mây đen.

Các cao thủ Ma Tông đều có vẻ nghiêm nghị, rốt cuộc tông chủ của họ cũng sắp vượt thiên kiếp à?

Chỉ mấy cao thủ hàng đầu thân tín nhất của Lệ Trần mới biết thiên kiếp do một người hoàn toàn khác dẫn tới, chứ không phải Lệ Trần.

Điều khiến họ ngờ vực chính là, rốt cuộc ai đang vượt thiên kiếp ở Ma Tông đây?

Trong đám người, Hồng Ma như đoán được đáp án, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía mây đen trên vùng trời Ma Tông, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Thiên kiếp sẽ kéo dài một khoảng thời gian, bây giờ mới chỉ là bắt đầu, khi thiên kiếp thực sự giáng xuống, vô số tia sét sẽ cùng giáng lên người mục tiêu.

Rất nhiều cao thủ tu luyện đến Siêu Phàm Cảnh đỉnh phong đã tan thành tro bụi khi vượt thiên kiếp.

Nếu không chuẩn bị đầy đủ, ngay cả cao thủ hàng đầu thế tục như đám người Lệ Trần cũng không dám tùy tiện vượt thiên kiếp.

“Ứng Thiên Hành tới thăm hỏi, mong tông chủ Lệ ra gặp mặt!”

Đúng lúc này, tiếng cười sang sảng vang lên, ngay sau đó, Ứng Thiên Hành xuất hiện ở Ma Tông.

Thấy Ứng Thiên Hành đến, cao thủ Ma Tông đều có vẻ tức giận.

Ở Ma Sơn, Ma Tông và Thần Hành Tông vẫn luôn bất hòa, không ngờ khi Lệ Trần sắp vượt thiên kiếp, Ứng Thiên Hành bỗng đến, còn gọi Lệ Trần ra gặp.
 
Chương 3731


Chương 3731

“Cút!”

Hồng Ma tức giận quát, ý chí chiến đấu dâng trào, nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành.

Ứng Thiên Hành lạnh lùng nhìn Hồng Ma, trong mắt lóe lên sát khí.

Trước đó hai người từng giao chiến, khi ấy Hồng Ma đã mượn lĩnh vực ma đạo do Dương Thanh phóng ra để đánh với Ứng Thiên Hành, tuy hai người cùng cảnh giới nhưng vẫn chênh nhau rất nhiều, Hồng Ma không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành.

Bây giờ không còn lĩnh vực ma đạo mà Dương Thanh phóng ra nữa, nếu Hồng Ma muốn đánh bại Ứng Thiên Hành thì càng khó hơn.

Hồng Ma tự biết mình không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành, bèn quát: “Tất cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông có dám theo tôi đánh một trận không?”

“Đánh! Đánh! Đánh!”

Mười mấy cao thủ bước ra, ai cũng hừng hực ý chí chiến đấu, quát lớn.

“Đánh! Đánh! Đánh!”

Trong lúc nhất thời, tất cả cao thủ của Ma Tông đều hô lớn.

Sắc mặt Ứng Thiên Hành càng u ám hơn, trong mắt lão ta, những người này đều là sâu kiến, chỉ cần lão ta giải quyết Hồng Ma, những người khác chỉ là đám ô hợp.

Nhưng nếu lão ta giết họ, một khi đột phá, chắc chắn Lệ Trần sẽ tiêu diệt Thần Hành Tông.

Hôm nay lão ta đến đây, chủ yếu để ngăn Lệ Trần đột phá.

Chỉ cần Lệ Trần không vượt qua thiên kiếp, Ma Tông cũng chẳng đáng sợ gì.

Ứng Thiên Hành không quan tâm đ ến cao thủ Ma Tông, nhìn về phía Tàng Thư Các Ma Tông, hô lớn: “Lệ Trần, nếu ông vẫn không ra, tôi sẽ ra tay đấy!”

Nhưng vẫn không có ai trả lời.

Sắc mặt Ứng Thiên Hành càng thêm khó coi.

Mây đen trên vùng trời Ma Tông càng dày hơn, sấm sét cũng ngày càng nhiều, thiên kiếp có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.

Một khi thiên kiếp chính thức bắt đầu, Ứng Thiên Hành sẽ không còn hy vọng ngăn cản nữa, khi đó lão ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Lệ Trần thành công vượt qua thiên kiếp, hoặc chết dưới thiên kiếp.

“Nếu ông vẫn không ra, tôi không thể làm gì khác ngoài việc thăm hỏi mấy cao thủ của Ma Tông”.

Trong mắt Ứng Thiên Hành lóe lên ánh sáng sắc bén, lão ta hơi nhích chân, định ra tay.

“Ha ha!”

Đúng lúc này, tiếng cười đầy mỉa mai bỗng vang lên, một áp lực khủng khiếp ập tới chỗ Ứng Thiên Hành.

“Ứng Thiên Hành, ông đúng là ngày càng hèn hạ, nếu ông muốn đánh, tôi đánh với ông!”

Một ông lão tóc bạc mặc áo vải bỗng xuất hiện, xông tới chỗ Ứng Thiên Hành rồi tung chưởng.

Không ai ngờ lúc này vẫn có người ngoài đến giúp Ma Tông.

Ông lão tóc bạc không phải ai khác, chính là Đỗ Bá vừa chạy từ Võ Tông tới.

Lão ta tung chưởng về phía Ứng Thiên Hành.

Ứng Thiên Hành biến sắc, không kịp nghĩ nhiều, lập tức đáp trả, cũng tung chưởng ra.

“Ầm!”

Ngay sau đó, bàn tay hai người va vào nhau, tạo thành tiếng nổ rung trời.
 
Chương 3732


Chương 3732

Một luồng sức mạnh cuồng bạo lập tức lan ra bốn phía.

“Ầm ầm ầm!”

Mặt đất dưới chân hai người nứt toác trước sức mạnh hủy diệt này.

Các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông như vừa bị đánh mạnh, lập tức lùi mấy chục mét.

Ngay cả mấy cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của Ma Tông cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ, vội phóng khí thế ra để chống lại khí thế mạnh mẽ từ cuộc va chạm giữa Ứng Thiên Hành và Đỗ Bá.

Hai người này đều thuộc năm cao thủ đứng đầu Ma Sơn, khi họ chạm trán nhau, có thể tưởng tượng được sức mạnh đó lớn đến mức nào.

“Đỗ Bá! Ông điên rồi à?”

Lúc này Ứng Thiên Hành mới nhìn về phía Đỗ Bá, tức giận quát.

Đỗ Bá cười lạnh: “Ứng Thiên Hành, ác giả ác báo, ông biết rõ ở Ma Tông có người sắp đột phá, lại đến gây sự vào lúc này, không sợ đối phương đột phá rồi tiêu diệt Thần Hành Tông luôn dưới cơn nóng giận ư?”

Ứng Thiên Hành giận dữ nói: “Đỗ Bá ông tốt bụng như thế từ bao giờ? Ông sẵn sàng đối đầu với Thần Hành Tông tôi vì Ma Tông hả?”

Đỗ Bá thản nhiên nói: “Chuyện này không liên quan đến ông, nếu ông vẫn dám ra tay với người của Ma Tông thì đừng trách tôi không khách sáo”.

Đỗ Bá nói rồi bước về một phía.

Sắc mặt Ứng Thiên Hành khó coi tới cực điểm, lúc này, nếu lão ta vẫn chưa nhận ra điều gì thì đúng là đồ ngu.

Rõ ràng Ma Tông và Võ Tông đã âm thầm hợp tác gì đó, bằng không, tại sao Đỗ Bá lại giúp Ma Tông?

Phải biết rằng ở Ma Sơn, giữa năm thế lực hàng đầu cũng không có hiện tượng liên minh, phe nào cũng đề phòng đối phương.

Nhưng bây giờ, Đỗ Bá lại ra tay với lão ta vì Ma Tông.

“Cảm ơn tông chủ Đỗ!”

Hồng Ma bước đến trước mặt Đỗ Bá, nhìn về phía Đỗ Bá.

Đỗ Bá mỉm cười, nói: “Có qua có lại thôi! Không cần cảm ơn!”

Câu nói này của lão ta đã thể hiện rằng giữa Võ Tông và Ma Tông có giao dịch.

Các cao thủ Ma Tông đều vô cùng kinh ngạc, họ không hề biết giữa Ma Tông và Võ Tông có giao dịch đấy.

Trong mắt Ứng Thiên Hành bỗng xuất hiện vẻ lo lắng.

Bây giờ giữa năm thế lực hàng đầu Ma Sơn vốn không có hiện tượng liên minh, nếu Ma Tông và Võ Tông hợp tác với nhau, các thế lực khác sẽ gặp nguy hiểm, nhất là Thần Hành Tông – bên có quan hệ gay gắt với Ma Tông.

Nếu Võ Tông và Ma Tông cùng hợp sức để đối phó Thần Hành Tông, Thần Hành Tông sẽ không chịu nổi.

Ứng Thiên Hành nói lớn: “Đỗ Bá, Võ Tông cấu kết với Ma Tông để làm gì? Định hợp sức để đi tiêu diệt thế lực khác hả?”
 
Chương 3733


Chương 3733

Đỗ Bá khinh thường nhìn Ứng Thiên Hành, mỉa mai: “Ứng Thiên Hành, ông không cần thăm dò tôi, tôi có thể nói rõ cho ông biết, Võ Tông và Ma Tông không hề hợp tác, mà giữa tôi và tông chủ Lệ có một giao dịch, theo nhu cầu của mỗi bên mà thôi!”

“Trước khi ông ấy vượt qua thiên kiếp, ai muốn động vào Ma Tông, tôi sẽ động vào người đó!”

Sau khi lão ta dứt lời, ý chí chiến đấu mạnh mẽ lan ra từ người Đỗ Bá.

Lão ta đứng chắp tay, ý chí chiến đấu dâng trào, như chiến thần giữa trời đất, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Không những thế, trong tay lão ta còn xuất hiện một cây thương linh khí bóng loáng, đang lóe lên ánh sáng bạc.

“Võ Thần Thương!”

Có người hoảng sợ nói.

Võ Thần Thương là thương thần trấn giữ Võ Tông, là linh khí cấp cao, từng được Võ Thần trong truyền thuyết sử dụng.

Có Võ Thần Thương trong tay, sức mạnh khổng lồ hơn nữa lan ra từ người Đỗ Bá.

Sắc mặt Ứng Thiên Hành khó coi tới cực điểm, Đỗ Bá vốn là một trong năm cao thủ đứng đầu Ma Sơn, bây giờ lão ta đã lấy cả Võ Thần Thương ra, điều này khiến Ứng Thiên Hành có cảm giác mình đang đối mặt với cao thủ Thiên Cảnh hàng thật giá thật.

Đỗ Bá đứng đó, như hòa làm một với đất trời, vô cùng mạnh mẽ.

“Hừ!”

Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh bỗng vang lên, đồng thời, một áp lực khổng lồ giáng xuống Ma Tông.

Một bóng đen bỗng xông về phía Đỗ Bá như bóng ma.

Đỗ Bá không hề biến sắc, cũng không dùng Võ Thần Thương, lão ta giơ tay đánh về phía bóng đen.

“Ầm!”

Sau tiếng va chạm nặng nề, Đỗ Bá và bóng đen kia liên tục lùi về sau, không nhiều không ít, hai người đều lùi ba bước.

Bóng đen kia cũng xuất hiện trước mắt mọi người.

“Nhậm Kinh Luân!”

Đỗ Bá lạnh lùng nhìn về phía đối phương, trầm giọng nói: “Tông chủ Nhậm, ông cũng muốn góp vui à?”

Nhậm Kinh Luân – tông chủ của Độc Tông ở Tây Vực, một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn!

Cũng được coi là nhân vật nguy hiểm nhất Ma Sơn, không còn ai khác.

Nhậm Kinh Luân dùng độc để bước vào võ đạo, tu luyện độc công vô cùng khủng khiếp, có thể lặng lẽ giết người.

Lúc này, bàn tay phải vừa đỡ đòn từ Nhậm Kinh Luân của Đỗ Bá đã chuyển sang màu đen.

Rõ ràng trong cuộc va chạm vừa rồi, Đỗ Bá đã trúng độc từ Nhậm Kinh Luân.

Cũng không phải Nhậm Kinh Luân hạ độc Đỗ Bá, mà Nhậm Kinh Luân đã có sẵn độc trên người, những người tiếp xúc tay chân với lão ta đều sẽ trúng độc.

Đỗ Bá vẫn bình tĩnh nhìn về phía Nhậm Kinh Luân, trên tay phải Đỗ Bá có máu đen chảy xuống, nó đang quay về màu da ban đầu với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Với thực lực của lão ta, không khó để hóa giải độc của Nhậm Kinh Luân.
 
Chương 3734


Chương 3734

Nhậm Kinh Luân cười khẩy, nói: “Tôi không hứng thú với sự náo nhiệt ở Ma Tông, chỉ thấy hứng thú với giao dịch giữa ông và Lệ Trần”.

“Hay tông chủ Đỗ nói luôn đi, để mọi người yên tâm nhé?”

Đỗ Bá thản nhiên nói: “Chẳng lẽ tông chủ Nhậm cũng sợ Võ Tông và Ma Tông liên minh ư?”

“Sợ á?”

Nhậm Kinh Luân cười khẩy: “Đừng nói là hai tông môn các ông liên minh, cho dù tất cả các tông môn liên minh, Độc Tông cũng không sợ!”

Vừa ngông cuồng vừa tự tin!

Đây chính là tông chủ Độc Tông!

Lão ta cũng có vốn liếng để nói như thế, nếu Độc Tông đánh với các thế lực khác, trừ mấy cao thủ hàng đầu ra, những cao thủ còn lại đều sẽ bị Độc Tông giết.

Độc của Độc Tông có thể giết người trong vô hình.

Ở Ma Sơn, Độc Tông cũng là thế lực khiến người ta kiêng dè nhất.

Đỗ Bá hỏi: “Nếu tông chủ Nhậm đã không sợ, tại sao lại muốn biết về giao dịch giữa tôi và tông chủ Lệ?”

Nhậm Kinh Luân không trả lời, mà bỗng nhìn về phía Ứng Thiên Hành bên cạnh, híp mắt hỏi: “Tông chủ Ứng có hứng thủ hợp sức với Độc Tông tôi để tiêu diệt Võ Tông trước không?”

Không ai ngờ Nhậm Kinh Luân lại nói sẽ tiêu diệt Võ Tông ngay trước mặt Đỗ Bá.

Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ.

Ngay cả Ứng Thiên Hành cũng thoáng sửng sốt rồi mới hoàn hồn, cười sang sảng, đáp: “Cầu còn không được!”

Lời Nhậm Kinh Luân nói khiến tất cả mọi người khiếp sợ.

Nếu Độc Tông và Thần Hành Tông hợp sức, rất có thể sẽ tiêu diệt được Võ Tông, đương nhiên, dù sao Võ Tông cũng là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, đến lúc Võ Tông sắp bị tiêu diệt thật, chắc chắn Độc Tông và Thần Hành Tông cũng phải trả giá nặng nề.

Sắc mặt Đỗ Bá u ám tới cực điểm, không nói năng gì, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhậm Kinh Luân.

Nhậm Kinh Luân lại nhìn về phía Đỗ Bá, cười híp mắt: “Tông chủ Đỗ, bây giờ ông đã đồng ý nói cho tôi biết giao dịch giữa ông và Lệ Trần chưa?”

“Hừ!”

Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Nếu tông chủ Nhậm tưởng tôi dễ ức hiếp, có thể dễ dàng chèn ép, cứ thử!”

Sau khi lão ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người lão ta.

Nhậm Kinh Luân không cười nữa, có vẻ nghiêm nghị.

Khí thế của Đỗ Bá rất gần với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu phải đánh thật, chưa biết ai thắng ai thua.

Quan trọng là lão ta và Đỗ Bá đều là cao thủ đỉnh cao ở Ma Sơn, nếu họ lưỡng bại câu thương, để những người khác có cơ hội gây rối, không ai chịu nổi hậu quả.

Chẳng hạn như Ứng Thiên Hành trước mặt, chắc chắn lão ta sẽ ra tay với họ.

Nhưng Đỗ Bá đã thể hiện ý chí chiến đấu mạnh mẽ, nếu lão ta không đánh, chẳng phải người khác sẽ nghĩ lão ta sợ à?

Trong lúc nhất thời, Nhậm Kinh Luân bỗng có cảm giác đâm lao phải theo lao.
 
Chương 3735


Chương 3735

Đúng lúc này, Ứng Thiên Hành chợt nói: “Đỗ Bá, nếu ông đã mạnh miệng như thế, hay tôi và tông chủ Nhậm cùng đánh với ông một trận?”

Đương nhiên lão ta biết rõ nỗi lo của Nhậm Kinh Luân, nếu lão ta hợp sức với Nhậm Kinh Luân, chẳng những họ sẽ không bị thương nặng mà còn có thể giết được Đỗ Bá.

“Ứng Thiên Hành, ông đúng là ngày càng trơ trẽn”.

Đúng lúc này. Hồng Ma bỗng bước lên trước, lạnh lùng nhìn Ứng Thiên Hành.

Khí thế bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ tuôn ra từ người ông ta.

Không riêng gì Hồng Ma, ba vị Ma Tướng khác của Ma Tông cũng bước ra, bốn Ma Tướng của Ma Tông đều phóng khí thế.

Trong lúc nhất thời, cả Ma Tông bị mấy luồng khí thế bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bao phủ.

Sắc mặt Nhậm Kinh Luân vô cùng khó coi, chỉ muốn ra tay với Ứng Thiên Hành, đồ ngu, lão ta chỉ thuận miệng nói thế, không ngờ Ứng Thiên Hành lại muốn hợp sức với lão ta để đối phó Đỗ Bá, giờ thì hay rồi, Ma Tông cũng gia nhập.

Nếu phải đánh thật, bốn Ma Tướng hợp sức với nhau đủ để chống lại Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành, huống hồ bên đối phương còn có Đỗ Bá và Lệ Trần chưa xuất hiện nữa.

Ứng Thiên Hành quát lớn: “Ma Tông tưởng Thần Hành Tông và Độc Tông không có ai à? Nếu đánh thật, có cần gọi cả cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bên chúng tôi đến không?”

“Tùy ông!”

Hồng Ma hống hách nói, ý chí chiến đấu dâng trào, hình như không hề lo rằng Ứng Thiên Hành sẽ gọi cao thủ hàng đầu của Thần Hành Tông đến.

Nếu họ đánh ở nơi khác, có lẽ Hồng Ma sẽ hơi lo, nhưng ở Ma Tông, ông ta không hề sợ hãi.

Người khác không biết nhưng ông ta hiểu rõ, Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh từ lâu, bây giờ người sắp đột phá thiên kiếp trong mật thất ngầm ở Tàng Thư Các là một người hoàn toàn khác.

Tuy ông ta cũng không biết là ai, nhưng ông ta biết, chắc chắn người được Lệ Trần đưa đến mật thất ngầm trong Tàng Thư Các để tu luyện sẽ không phải kẻ địch.

Hay nói cách khác, nếu đối phương cũng đột phá Thiên Cảnh, bên Ma Tông lập tức có hai cao thủ Thiên Cảnh.

Tuy cao thủ Thiên Cảnh không được ở lại thế tục, nhưng trước khi Thủ Hộ Minh đến, nếu Lệ Trần giết mấy cao thủ dưới Thiên Cảnh thì cũng được thôi.

Đương nhiên, chắc chắn Lệ Trần sẽ phải trả giá đắt vì điều đó, nhưng Thủ Hộ Minh sẽ không giết Lệ Trần.

Trong mắt Thủ Hộ Minh, cao thủ dưới Thiên Cảnh đều là giun dế, giết một cao thủ vừa đột phá Thiên Cảnh tới từ thế tục vì con kiến hôi như thế không phải ý hay.

Cao thủ có thể đột phá Thiên Cảnh ở nơi thiếu linh khí như thế tục đều có thiên phú cực cao, Thủ Hộ Minh cũng sẽ không dễ dàng đắc tội họ.

Không riêng gì bốn Ma Tướng của Ma Tông, những cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác của Ma Tông đều phóng khí thế ra, ý chí chiến đấu dâng trào, tỏ vẻ muốn đánh thì cứ việc.

Đỗ Bá có vẻ cảm khái, không thế lực nào bằng được Ma Tông về việc này, một khi Ma Tông gặp nguy hiểm, không có ai tham sống sợ chết, mọi người đều tham gia chiến đấu, cho dù thực lực yếu hơn thì cũng sẽ liều mạng.

Ứng Thiên Hành cũng trợn tròn mắt, lão ta không ngờ người của Ma Tông lại hiếu chiến như thế, ban đầu lão ta đang uy hiếp Ma Tông và Võ Tông, giờ thì hay rồi, bị Ma Tông uy hiếp lại.

Nhậm Kinh Luân cũng lạnh lùng nhìn Ứng Thiên Hành: “Nếu tông chủ Ứng muốn đánh thì gọi cao thủ Thần Hành Tông tới đi, tôi đứng xem là được”.
 
Chương 3736


Chương 3736

Ứng Thiên Hành cố nén giận, không quan tâm đ ến Nhậm Kinh Luân, căm tức nhìn Đỗ Bá: “Đỗ Bá, đây đều là âm mưu của ông, ông cố tình khơi mào mâu thuẫn giữa chúng tôi và Ma Tông, sau đó Võ Tông sẽ ngồi hưởng lợi, tôi không mắc lừa đâu”.

“Hừ!”

Đỗ Bá hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành: “Ứng Thiên Hành, người khác đều không ngu, tôi có âm mưu không, người của Ma Tông thấy rất rõ”.

“Chẳng phải ông luôn mồm đòi khai chiến ư? Tôi cũng không làm khó ông, không cần ông gọi người tới đánh, ông và tôi đánh một trận, ông dám không?”

Sau khi nói xong, khí thế của Đỗ Bá càng mạnh.

Lão ta nắm chặt Võ Thần Thương sáng loáng, có món linh khí cấp cao này trong tay, khí thế của Đỗ Bá mạnh đến mức đáng sợ.

Sắc mặt Ứng Thiên Hành hết sức khó coi, nếu đánh với Đỗ Bá có Võ Thần Thương, lão ta chỉ có kết cục thua trận.

Thần Hành Tông cũng có linh khí trấn giữ tông môn, nhưng lão ta không mang theo.

Một lúc lâu sau, Ứng Thiên Hành mới giận dữ nói: “Tôi không chấp ông!”

Lão ta nói rồi không quan tâm đ ến Đỗ Bá nữa.

Nhưng Đỗ Bá không định bỏ qua cho Ứng Thiên Hành.

“Ầm!”

Sau một tiếng vang lớn, mặt đất dưới chân Đỗ Bá lập tức nổ tung, lão ta cầm Võ Thần Thương, xông tới chỗ Ứng Thiên Hành nhanh như chớp.

Ứng Thiên Hành không ngờ Đỗ Bá lại ra tay thật.

“Đỡ đòn này của tôi trước đi!”

Đỗ Bá hét lớn, đâm Võ Thần Thương về phía Ứng Thiên Hành, Võ Thần Thương tạo ra vô số ảo ảnh trên không trung, như có thêm vô số thương thần đồng loạt tấn công Ứng Thiên Hành.

Ứng Thiên Hành hoảng hồn, không dám đỡ đòn từ phía chính diện, trừ khi lão ta chán sống.

Lão ta bỗng hơi nhích chân, lập tức rời khỏi vị trí cũ.

“Ầm!”

Trong khoảnh khắc lão ta rời đi, chỗ lão ta vừa đứng lập tức bị Võ Thần Thương đâm liên tục mấy chục nhát, khiến mặt đất thủng trăm ngàn lỗ.

Có thể tưởng tượng được, nếu đòn này giáng lên người Ứng Thiên Hành thì Ứng Thiên Hành sẽ bị thương đến mức nào?

Nhậm Kinh Luân nghiêm nghị nhìn Võ Thần Thương trong tay Đỗ Bá, món linh khí cấp cao này quá mạnh, Đỗ Bá có cây thương này thì sẽ vô địch dưới Thiên Cảnh.

Ứng Thiên Hành bị Đỗ Bá đẩy lùi, suýt bị Võ Thần Thương đâm trúng, lập tức nổi giận: “Đỗ Bá, ông điên rồi à?”

Đỗ Bá không muốn nói nhảm, không hề đáp lời Ứng Thiên Hành, lão ta hơi nhích chân, lại lao tới chỗ Ứng Thiên Hành.

Đỗ Bá đang cầm Võ Thần Thương như một chiến thần Thiên Cảnh, vô cùng mạnh mẽ.
 
Chương 3737


Chương 3737

Thấy Đỗ Bá lại xông về phía mình, Ứng Thiên Hành giận không để đâu cho hết, nhưng lão ta không thể thay đổi quyết tâm đánh một trận với lão ta của Đỗ Bá, tránh cũng không được, chỉ có thể đỡ đòn.

Nhậm Kinh Luân vừa muốn lôi kéo Ứng Thiên Hành cùng đối phó Đỗ Bá lại đứng nhìn với vẻ xem kịch vui, không hề định giúp Ứng Thiên Hành.

“Ầm ầm ầm!”

Võ Thần Thương liên tục giáng xuống, lần nào cũng như sắp hủy diệt cả đất trời, những nơi mà Võ Thần Thương lướt qua đều hóa thành bụi.

Ứng Thiên Hành không dám đỡ đòn từ phía chính diện, chỉ có thể không ngừng né tránh, trừ khi có cơ hội thì mới tấn công Đỗ Bá, nhưng cơ hội đó ít đến mức đáng thương.

Trong mắt các cao thủ, Ứng Thiên Hành không có chút phần thắng nào, hoàn toàn bị Đỗ Bá áp đảo.

“Đỗ Bá! Dù sao ông cũng là một trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, sao lại hèn hạ trơ trẽn thế? Nếu có bản lĩnh thật thì bỏ Võ Thần Thương xuống đánh với tôi”.

Ứng Thiên Hành né tránh mấy lần, đến khi tránh ra xa thì mới nói lớn.

“Hèn hạ á?”

Đỗ Bá cười lạnh: “Hồi nãy khi tuyên bố sẽ hợp sức với tông chủ Nhậm để đánh với tôi, sao ông không tự biết mình là kẻ tiểu nhân hèn hạ trơ trẽn? Bây giờ tôi dùng Võ Thần Thương để đánh với ông, ông lại bảo tôi hèn hạ trơ trẽn à?”

“Hay tôi không phản kháng nữa, cứ đứng im, mặc cho ông tấn công nhé?”

Ứng Thiên Hành cứng họng, hồi nãy đúng là lão ta định hợp sức với Nhậm Kinh Luân để giết Đỗ Bá.

Hồng Ma cười khẩy: “Xem ra tông chủ Ứng sợ rồi, chỉ biết trốn tránh thôi, ngay cả dũng khí đánh chính diện với tông chủ Đỗ cũng không có, người như ông cũng xứng là một trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn à?”

Sắc mặt Ứng Thiên Hành càng thêm khó coi.

Nếu không thể bắt Đỗ Bá trả giá nặng nề trong trận chiến hôm nay, sau này lão ta sẽ trở thành trò cười của cả Ma Sơn mất.

Không những thế, có lẽ sức ảnh hưởng của Thần Hành Tông ở Ma Sơn cũng sẽ giảm nhiều.

Lão ta rất muốn giết Đỗ Bá, nhưng Đỗ Bá đang cầm Võ Thần Thương không khác gì chiến thần vô địch, lão ta còn không thể tới gần.

Ứng Thiên Hành cũng không màng tới thể diện, bỗng nhìn về phía Nhậm Kinh Luân, nói lớn: “Tông chủ Nhậm, Đỗ Bá khinh người quá đáng, ỷ vào uy lực của Võ Thần Thương, hay tôi và ông hợp sức để bắt ông ta trả giá nặng nề!”

Nhậm Kinh Luân cười lạnh: “Cho dù muốn đánh bại Đỗ Bá, tôi cũng sẽ tự đánh với ông ta, hợp sức với ông để đánh bại ông ta làm gì? Nếu chuyện bị truyền ra ngoài, người khác sẽ mắng tôi là kẻ tiểu nhân hèn hạ trơ trẽn mất”.

Trong giọng Nhậm Kinh Luân tràn ngập vẻ mỉa mai.

Câu nói này khiến nét mặt Ứng Thiên Hành lập tức cứng đờ.

Phải biết rằng hồi nãy, Nhậm Kinh Luân đã gây sự trước, cũng chính Nhậm Kinh Luân đề nghị sẽ hợp sức với Ứng Thiên Hành để đối phó Đỗ Bá, nhưng bây giờ, Nhậm Kinh Luân lại đổ tiếng xấu cho Ứng Thiên Hành.

Nhậm Kinh Luân nhìn về phía Đỗ Bá, nói lớn: “Đỗ Bá, ông cứ yên tâm đánh với tông chủ Ứng, tôi không nhúng tay đâu”.

Lão ta nói rồi vẫn giữ thái độ xem trò vui, hình như rất mong chờ trận chiến giữa hai người.
 
Chương 3738


Chương 3738

Đỗ Bá không hề quan tâm đ ến Nhậm Kinh Luân, chỉ nắm chặt Võ Thần Thương, khí thế mạnh mẽ như có như không liên tục tràn ra từ Võ Thần Thương.

Linh khí trấn giữ Võ Tông đúng là danh bất hư truyền.

“Đỗ Bá, ông đừng khinh người quá đáng!”

Ứng Thiên Hành biết Nhậm Kinh Luân sẽ không giúp mình, lão ta căm tức nhìn Đỗ Bá: “Nếu ép quá, ông đây sẽ kéo cả ông xuống địa ngục!”

“Ầm!”

Lão ta vừa dứt lời, Võ Thần Thương đã giáng xuống từ trên trời, nặng nề đập trúng chỗ lão ta vừa đứng.

Nơi đó hoàn toàn nát vụn, sức mạnh cuồng bạo liên tục tràn ra từ Võ Thần Thương.

Ứng Thiên Hành đứng bên, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, nếu hồi nãy lão ta phản ứng chậm thì đã bị Võ Thần Thương đánh trúng rồi.

Nếu bị Võ Thần Thương đánh trúng, cho dù lão ta không chết thì cũng sẽ bị thương nặng, không có duyên với Thiên Cảnh nữa.

Đến giờ Ứng Thiên Hành mới nhận ra, Đỗ Bá định giết lão ta thật.

Lúc này, Ứng Thiên Hành hết sức hối hận, nếu có thêm cơ hội, lão ta sẽ không bao giờ khiêu khích Đỗ Bá, bây giờ lỡ rồi thì phải đánh thôi.

Các cao thủ Ma Tông đều rất thản nhiên, hành vi của Ứng Thiên Hành đã khiến họ vô cùng căm giận, nếu được, họ cũng muốn giết Ứng Thiên Hành.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Đúng lúc này, vô số tia sét bỗng giáng từ trên trời xuống, đáp xuống quanh Tàng Thư Các.

Tàng Thư Các lập tức tỏa ra ánh sáng vàng, giống như thần khí tránh sét, không tia sét nào giáng trúng Tàng Thư Các.

Còn mặt đất xung quanh Tàng Thư Các thì cháy đen.

Mây đen dày đặc trên vùng trời của Ma Tông, sấm sét vang dội, gió rít gào.

“Thiên kiếp sắp tới!”

Các cao thủ đều có vẻ kinh hãi.

Đỗ Bá cũng ngừng tấn công Ứng Thiên Hành, cầm Võ Thần Thương đứng đó, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị.

Nhậm Kinh Luân cũng ngẩng đầu nhìn, áp lực từ bầu trời khiến người ta không khỏi muốn quỳ rạp xuống đất.

Cao thủ hàng đầu có thể phóng khí thế, còn ông trời có thể giáng thiên uy.

Tất cả cao thủ Ma Tông cũng nhìn lên trời.

Cùng lúc đó, trong mật thất ngầm ở Tàng Thư Các.

Dương Thanh vẫn ngồi xếp bằng, khí thế vô cùng mạnh mẽ vẫn liên tục tăng lên, như sắp đột phá Thiên Cảnh.

Trên người anh lóe lên ánh chớp.

Anh ngồi xếp bằng trên bệ đá, có vô số tia sét di chuyển khắp người anh.

Sấm sét không ngừng tiến vào người Dương Thanh, trên mặt Dương Thanh cũng xuất hiện vẻ đau đớn, nhưng anh vẫn cắn răng chịu đựng.
 
Chương 3739


Chương 3739

Lệ Trần và Mã Siêu đứng cạnh, hai người đều có vẻ nghiêm nghị.

Mã Siêu không nhịn được mà hỏi lại: “Sư phụ, anh Thanh sẽ không sao chứ?”

Lệ Trần nghiêm nghị nói: “Cậu ấy định vượt thiên kiếp bằng cơ thể như Ma Thần trong truyền thuyết, thế nên uy lực của thiên kiếp mà cậu ấy phải đối mặt sẽ càng mạnh hơn, mạnh hơn cả lúc ta vượt thiên kiếp”.

“Nếu bệ linh khí này không ngăn cản rất nhiều uy lực của thiên kiếp giúp cậu ấy, thiên kiếp mà cậu ấy phải chịu sẽ càng mạnh hơn”.

Bệ đá mà Dương Thanh đang ngồi cũng không phải vật bình thường, mà là linh khí.

Tuy họ đang ở trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, nhưng bệ đá lại hấp thu thiên kiếp bên ngoài rồi truyền cho Dương Thanh.

Dương Thanh vốn phải vượt thiên kiếp bằng cơ thể, chỉ khi trải qua sự gột rửa của thiên kiếp, cơ thể anh mới mạnh mẽ hơn, nếu không chịu chút thiên kiếp nào, cho dù vượt qua thiên kiếp thì cũng chỉ là kẻ vô dụng.

Tác dụng của bệ đá chính là giảm bớt uy lực của thiên kiếp, để Dương Thanh có thể quen với cơn đau khi tiếp nhận thiên kiếp.

“Thiên kiếp vừa bắt đầu, đang yếu nhất, có lẽ ngay cả Dương Thanh cũng không biết liệu cậu ấy có chịu nổi không, bây giờ chúng ta chỉ có thể tiếp tục chờ đợi”.

Lệ Trần nghiêm nghị nói, lại nhìn về phía Mã Siêu: “Nhưng con yên tâm, nếu cậu ấy không chịu nổi thiên kiếp thật, ta sẽ ra tay cứu cậu ấy khỏi thiên kiếp”.

“Nhưng một khi cứu cậu ấy khỏi thiên kiếp, cảnh giới của cậu ấy sẽ ngừng ở Siêu Phàm Cảnh, kiếp này không thể bước vào Thiên Cảnh nữa”.

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, nét mặt Mã Siêu lập tức cứng đờ.

Anh ta hiểu rất rõ, để đi tới ngày hôm nay, Dương Thanh đã gặp khó khăn đến mức nào, thậm chí để đối phó với kẻ địch mạnh, anh còn dùng lời nói dối có thiện ý để lừa vợ con mình rời đi.

Nếu cảnh giới của Dương Thanh chỉ ngừng ở Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn mất võ công nữa, sao anh có thể chấp nhận nổi?

Mã Siêu hỏi với vẻ không cam lòng: “Sư phụ, không còn cách nào khác ạ?”

Lệ Trần lắc đầu, trầm giọng nói: “Đấy là cách duy nhất, hoặc cậu ấy tự vượt qua thiên kiếp bằng cơ thể, để thiên kiếp rèn luyện cơ thể cậu ấy, từ đó cơ thể sẽ đột phá Thiên Cảnh trước, hoặc trước khi thiên kiếp sắp giết cậu ấy, ta sẽ cứu cậu ấy ra, nhưng cái giá đắt phải trả sẽ khiến cậu ấy khó mà chịu được”.

Mã Siêu không nói gì nữa, lo lắng nhìn về phía Dương Thanh.

Lúc này, bệ linh khí như một thiết bị hấp thu và chuyển đổi thiên kiếp, tia sét di chuyển quanh nó, sau đó truyền vào người Dương Thanh.

Nét mặt Dương Thanh trông rất đau đớn, nhưng anh vẫn im lặng ngồi xếp bằng trên bệ linh khí, không nhúc nhích, để mặc cơ thể hấp thu hấp thu tia sét trên bệ.

“Ầm ầm ầm!”

Tàng Thư Các đã hóa thành biển sét, vô số tia sét không ngừng giáng xuống, các cao thủ Ma Tông đều có vẻ lo lắng.

Không nhiều cao thủ biết chuyện Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh, những cao thủ Ma Tông khác đều nghĩ người đang vượt thiên kiếp chính là Lệ Trần.

Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều có vẻ nghiêm nghị.

“Thiên kiếp mạnh quá!”

Ứng Thiên Hành trầm giọng nói.
 
Chương 3740


Chương 3740

Nhậm Kinh Luân cũng nói: “Đây là thiên kiếp mạnh nhất mà tôi từng thấy, không hổ là chủ Ma Tông, ngay cả thiên kiếp mà ông ta phải vượt cũng mạnh như thế”.

Ứng Thiên Hành hừ lạnh: “Cho dù thiên kiếp mạnh hơn nữa thì sao? Lệ Trần sống sót đi ra khỏi thiên kiếp thì mới tính là giỏi, bằng không, chỉ có thể bị thiên kiếp chôn vùi thôi”.

Người của Ma Tông đều lạnh lùng nhìn Ứng Thiên Hành.

Hồng Ma lạnh lùng nói: “Chắc ông quên một chuyện, thiên kiếp càng mạnh thì thực lực của người vượt thiên kiếp cũng càng mạnh hơn”.

“Tông chủ của chúng tôi đã sắp bước vào Thiên Cảnh trước ông, còn ông vẫn quẩn quanh dưới Thiên Cảnh, chưa bàn đến việc ông có thể vượt qua thiên kiếp không, cho dù vượt được thật, chênh lệch giữa ông và tông chủ của chúng tôi sẽ ngày càng lớn hơn, khi đó, nếu tông chủ muốn giết ông thì chẳng khác gì giết chó!”

Nghe thấy thế, Ứng Thiên Hành lập tức sầm mặt, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Ma: “Nếu cậu ăn nói xằng bậy thêm, đừng trách tôi không khách sáo!”

Hồng Ma cười lạnh, ý chí chiến đấu dâng trào, ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành: “Tôi sẵn sàng đánh với ông bất cứ lúc nào!”

Tuy ông ta không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành, nhưng Ứng Thiên Hành cũng rất khó giết ông ta.

Ứng Thiên Hành giận không để đâu cho hết, hít sâu một hơi, cố nén giận.

Lão ta biết bây giờ vẫn chưa phải lúc ra tay với Ma Tông.

Cho dù lão ta muốn ra tay với Ma Tông thật thì cũng phải chắc chắn rằng Lệ Trần đã chết dưới thiên kiếp, hoặc đã rời khỏi Ma Tông.

Nếu bây giờ ra tay, nhỡ Lệ Trần thành công vượt thiên kiếp rồi muốn giết lão ta thì đúng là chẳng khác gì giẫm chết một con kiến.

Ứng Thiên Hành đe dọa: “Cậu cứ chờ đấy, một ngày nào đó, tôi sẽ đích thân lấy mạng cậu!”

Lão ta nói rồi không quan tâm đ ến Hồng Ma nữa, nhìn lên trời.

Từ nãy tới giờ, Đỗ Bá vẫn cầm Võ Thần Thương, canh chừng ở gần Tàng Thư Các, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Lão ta đã thấy rất nhiều người vượt thiên kiếp, nhưng chưa từng thấy thiên kiếp nào khủng khiếp thế này, ngay cả lão ta cũng cảm nhận được uy lực vô cùng mạnh mẽ từ thiên kiếp đó.

Lão ta chợt nghĩ, nếu lão ta sắp vượt thiên kiếp trước mặt, với sự chuẩn bị bây giờ, liệu lão ta có thành công vượt qua không?

“Đoàng đoàng đoàng!”

Mấy tia sét bỗng xẹt qua bầu trời, như muốn xé toang cả vùng trời này.

Ngay sau đó, vô số tia sét lại giáng xuống Tàng Thư Các.

Cả Tàng Thư Các đều bị sấm sét bao trùm.

Trước thiên kiếp khủng khiếp như thế, cho dù cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ ở đây cũng không dám tới gần, có lẽ vừa tới gần, họ sẽ tan thành tro bụi.

Một cao thủ Ma Tông cầu nguyện cho Lệ Trần: “Cho dù thiên kiếp mạnh hơn! Chắc chắn tông chủ vẫn có thể thành công vượt qua thiên kiếp!”

Hồng Ma và các cao thủ hàng đầu đều có vẻ hướng tới.

Sau thiên kiếp chính là Thiên Cảnh, có cao thủ thế tục nào không muốn bước vào Thiên Cảnh đâu?

Trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, Dương Thanh đã hoàn toàn đắm chìm trong biển sấm sét, từng tia sét xuyên qua cơ thể anh, như muốn xé nát người anh.
 
Chương 3741


Chương 3741

Sức mạnh Thủ Hộ đã được anh kích hoạt từ lâu, không ngừng chữa trị vết thương trên người anh.

Nhưng vết thương do thiên kiếp gây ra quá nặng, chỉ mình sức mạnh Thủ Hộ rất khó chữa lành cơ thể của anh, chỉ có thể cố gắng giảm bớt vết thương mà thiên kiếp tạo thành.

“Thiên kiếp mạnh quá, có lẽ Dương Thanh rất khó chịu được!”

Lệ Trần chợt nghiêm nghị nói.

Lão ta phóng khí thế ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Lúc này trên người Dương Thanh đầy vết thương cháy đen, trong không khí tràn ngập mùi tanh nồng cháy khét.

Nét mặt Dương Thanh méo mó vì đau đớn, huyết mạch cuồng hóa đã được anh kích hoạt, mái tóc đen của anh không ngừng tung bay, khóe miệng rỉ máu.

“A…”

Anh chợt hét lớn, bỗng mở đôi mắt đỏ ngầu ra, giận dữ quát: “Tới đi!”

Anh đứng dậy khỏi bệ đá, dang tay ra, để mặc sấm sét xuyên qua người mình thông qua bệ.

Khí thế đáng sợ tràn ra từ người anh.

Trong mắt Lệ Trần xuất hiện vẻ kinh ngạc: “Khí thế mạnh thật! Đây mới là thực lực mạnh nhất của cậu ấy à? Chỉ với thực lực mà cậu ấy thể hiện lúc này, có lẽ đã vô địch dưới Thiên Cảnh, ngay cả cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng chưa chắc đã có thể đánh bại cậu ấy”.

Mã Siêu siết chặt nắm tay, nhìn về phía Dương Thanh, nói nhỏ: “Vì mạnh lên, anh Thanh vẫn luôn rất khó khăn, nếu không thể vượt qua thiên kiếp, chắc chắn anh ấy sẽ không chịu nổi, con tin anh ấy, chắc chắn anh ấy sẽ thành công vượt thiên kiếp bằng cơ thể!”

Tuy lo lắng, nhưng anh ta vô cùng tin tưởng Dương Thanh.

Trong lúc nhất thời, thiên kiếp bên ngoài ngày càng mạnh, như bị khiêu khích, điên cuồng giáng xuống, như muốn xé toang cả Tàng Thư Các, sau đó tiêu diệt Dương Thanh đang trốn bên dưới Tàng Thư Các.

Trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, tia sét lóe lên quanh người Dương Thanh, người anh như một cái xác chết cháy, nếu trên người anh không có khí thế mạnh mẽ thì chẳng khác gì cái xác cả.

“Không ổn rồi, Lệ Trần sắp đột phá!”

Đúng lúc này, ngoài Tàng Thư Các, Ứng Thiên Hành bỗng biến sắc, hô lên kinh hãi.

Sắc mặt Nhậm Kinh Luân cũng thay đổi, lão ta đã cảm nhận được dưới mặt đất ở Tàng Thư Các, một sức mạnh hết sức đáng sợ đang thức tỉnh, chắc chắn Lệ Trần sắp thành công vượt thiên kiếp rồi.

Một khi Lệ Trần vượt qua thiên kiếp, lão sẽ là cao thủ Thiên Cảnh, khi đó lão sẽ bỏ qua cho họ ư?

Ứng Thiên Hành nhìn về phía Nhậm Kinh Luân, không hề giấu giếm, nói lớn: “Tông chủ Nhậm, nếu không ra tay nữa, chúng ta sẽ không còn cơ hội đâu, ông và tôi hợp sức để ngừng thiên kiếp này, sao nào?”

Trong lúc cao thủ đang vượt thiên kiếp, nếu thiên kiếp bị ngắt ngang, nhẹ thì mất võ công, nặng thì bỏ mạng!

Lúc này đang là lúc thiên kiếp mạnh nhất, một khi vượt qua thời điểm này thì sẽ là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ.

Mà Ứng Thiên Hành lại muốn hợp sức với Nhậm Kinh Luân để ngừng thiên kiếp vào lúc này.

Trên mặt Ứng Thiên Hành tràn ngập vẻ lo lắng, lão ta đã làm mất lòng Ma Tông từ lâu, nếu giờ để Lệ Trần đột phá Thiên Cảnh, chắc chắn Lệ Trần sẽ không bỏ qua cho lão ta.

Bây giờ chỉ còn cách hợp sức với Nhậm Kinh Luân để ngăn thiên kiếp này.

 
 
Chương 3742


Chương 3742

Một khi thiên kiếp bị ngừng, cao thủ đang đột phá sẽ bị thiên kiếp cắn trả, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Nhậm Kinh Luân ngẩng đầu nhìn thiên kiếp dày đặc trên trời, sắc mặt nghiêm nghị tới cực điểm, lão ta cũng đang nghĩ xem có nên hợp sức để ngừng thiên kiếp không.

Nếu ngừng thiên kiếp, Lệ Trần sẽ bị thương nặng, Ma Tông cũng không còn đáng sợ nữa, nhưng nếu không ngừng được thiên kiếp, nhỡ Lệ Trần thành công đột phá, khi đó nên giải quyết thế nào đây?

Tuy ngừng thiên kiếp sẽ khiến người đang vượt thiên kiếp bị thương nặng, nhưng sức mạnh của thiên kiếp đâu phải thứ mà người thế tục có thể dễ dàng ngăn cản chứ?

Huống hồ, Đỗ Bá vẫn đang cầm Võ Thần Thương, nhìn chằm chằm vào họ, Hồng Ma và các cao thủ Ma Tông cũng thế, chỉ cần họ dám ra tay, chắc chắn những người này cũng sẽ tung đòn.

Cao thủ Ma Tông không có gì đáng sợ, nhưng Đỗ Bá đang cầm Võ Thần Thương thì mạnh quá.

Trừ khi bên họ có thêm một người đến giúp.

Ứng Thiên Hành sốt ruột giục: “Tông chủ Nhậm, đừng do dự nữa, Lệ Trần sắp đột phá rồi!”

“Các người dám!”

Hồng Ma bước lên một bước, phóng khí thế ra, nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành với vẻ mặt đằng đằng sát khí.

Nếu Ứng Thiên Hành dám ra tay, dù có chết, ông ta cũng phải đánh trọng thương Ứng Thiên Hành.

Các cao thủ Ma Tông cũng thi nhau phóng khí thế ra, giận dữ nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành.

Đỗ Bá thản nhiên nhìn về phía Ứng Thiên Hành, lạnh lùng nói: “Tốt nhất các người đừng hành động thiếu suy nghĩ, bằng không, chắc chắn các người sẽ phải hối hận!”

Võ Thần Thương tỏa ra sát khí đáng sợ, như có thể rời khỏi tay Đỗ Bá để phóng lên trời bất cứ lúc nào.

Ứng Thiên Hành giận không để đâu cho hết: “Đỗ Bá, ông tưởng chúng tôi dễ ức hiếp thật à? Chỉ với Võ Thần Thương mà đòi ngăn tôi và tông chủ Nhậm ư?”

“Ầm!”

Võ Thần Thương nặng nề đập lên mặt đất, chỗ mà nó giáng xuống lập tức nát vụn.

Khí thế cuồng bạo lan ra xung quanh.

Chỉ riêng khí thế của Võ Thần Thương đã áp đảo cả không gian này rồi, chuyện này khiến sắc mặt của Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân càng thêm khó coi.

Dù sao Võ Thần Thương cũng là linh khí trấn giữ Võ Tông, còn từng là vũ khí của Võ Thần trong truyền thuyết, trong mắt những cao thủ đứng đầu thế tục như Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân, nó vẫn là linh khí đỉnh cao vô cùng đáng sợ.

“Tinh!”

Đúng lúc này, tiếng đàn thanh thúy bỗng vang lên.

Tiếng đàn dẫn theo một vòng xoáy năng lượng, ập về phía Tàng Thư Các.

Nghe thấy tiếng đàn, mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía nơi phát ra tiếng đàn.

Chẳng biết từ bao giờ, một người phụ nữ mặc đồ đỏ đã ngồi xếp bằng ở đó, trước mặt bà ta là một cây đàn cổ đang tỏa ra khí thế mạnh mẽ.

“Cung chủ Thánh Cung – Bùi Thiên Âm!”

Có người hô lên kinh hãi, nhận ra người phụ nữ áo đỏ chính là Bùi Thiên Âm – chủ Thánh Cung, một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn.
 
Chương 3743


Chương 3743

Nét mặt Bùi Thiên Âm lạnh tanh, mười ngón tay của bà ta không ngừng bay múa trên đàn cổ.

“Tình tính tang…”

Tiếng đàn không ngừng vang lên, nốt nhạc nào cũng như một đòn đánh mạnh giáng về phía Tàng Thư Các.

Thiên kiếp như bị k1ch thích, lập tức điên cuồng hơn, liên tục giáng xuống Tàng Thư Các.

Tiếng đàn và tiếng sấm hòa vào nhau, mãi không ngớt!

Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân thấy thế, lập tức mừng rỡ.

Trong số những người đứng đầu năm thế lực đỉnh cao ở Ma Sơn, trừ Lệ Trần đang trong trong Tàng Thư Các ra, bốn người khác đều đã có mặt.

Trừ Đỗ Bá, những người khác đều cùng một phe, muốn đối phó Lệ Trần.

Ứng Thiên Hành không nhịn được mà cười lớn: “Ha ha, có cung chủ Bùi giúp, chắc chắn thiên kiếp của Lệ Trần sẽ bị ngừng!”

Lão ta nói rồi nhìn về phía Nhậm Kinh Luân bên cạnh: “Tông chủ Nhậm, chắc giờ không còn lo ngại gì nữa nhỉ? Nếu chúng ta hợp sức, chắc chắn sẽ ngừng được thiên kiếp này, khiến Lệ Trần cảm nhận sự đau đớn khi bị thiên kiếp cắn trả”.

“Được!”

Nhậm Kinh Luân gật đầu đồng ý.

Bây giờ, trong số năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, đã có ba người cùng phe với nhau, Lệ Trần lại đang vượt thiên kiếp, chỉ còn mình Đỗ Bá thì sao có thể ngăn nổi họ?

“Ầm!”

Võ Thần Thương giáng mạnh xuống trước mặt Ứng Thiên Hành.

Đỗ Bá lạnh lùng nhìn về phía Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành, nói: “Nếu các người dám ngừng thiên kiếp, tôi bảo đảm sẽ không nương tay đâu!”

Đỗ Bá cũng không ngông cuồng, khi cầm linh khí cấp cao Võ Thần Thương, lão ta có tư cách nói thế.

Nếu Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành cũng mang linh khí trấn giữ tông môn ra ngoài, Đỗ Bá sẽ kiêng dè, nhưng bây giờ, trước hai người tay không tấc sắt, Đỗ Bá không hề sợ hãi.

“Đỗ Bá, ông định một mình đối phó với hai người chúng tôi thật à?”

Ứng Thiên Hành tức giận nói: “Ngay cả cung chủ Bùi cũng muốn ngừng thiên kiếp của Lệ Trần, sao ông vẫn cố bảo vệ Lệ Trần thế? Ma Tông đã hết hy vọng, sao chúng ta không nhân cơ hội này để tiêu diệt Ma Tông, sau đó Ma Sơn chỉ còn bốn thế lực hàng đầu thôi”.

Đỗ Bá vẫn đứng im, lạnh lùng nhìn đối phương.

Các cao thủ Ma Tông giận không để đâu cho hết, giờ Bùi Thiên Âm đang dùng Phượng Cầm để ảnh hưởng đến thiên kiếp, còn Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân cũng đang nhìn chằm chằm vào họ, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào, Ma Tông gặp phải áp lực rất lớn.

Đàn cổ mà Bùi Thiên Âm đang đánh cũng là linh khí cấp cao như Võ Thần Thương trong tay Đỗ Bá, tên Phượng Cầm.

Phượng Cầm vừa có thể tấn công kẻ địch, vừa có thể khiến kẻ địch rơi vào ảo giác.

Bây giờ, trong số các cao thủ đang có mặt, có lẽ chỉ mình Đỗ Bá có thể ngăn cản Bùi Thiên Âm thôi.

Nhưng nếu Đỗ Bá đi ngăn cản Bùi Thiên Âm, chắc chắn Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân sẽ ra tay.
 
Chương 3744


Chương 3744

Tuy Ma Tông vẫn còn mấy cao thủ hàng đầu, có thể miễn cưỡng đối phó được một người, nhưng họ không đối phó nổi hai cao thủ đỉnh cao.

Đỗ Bá lo lắng nhìn về phía Tàng Thư Các, lập tức quay sang Bùi Thiên Âm: “Cung chủ Bùi, dù sao bà cũng là cao thủ một phương, sao lại ra tay lúc này thế?”

“Tinh…”

Tiếng đàn vẫn vang lên, Bùi Thiên Âm căm tức nhìn về phía Tàng Thư Các, quát Đỗ Bá: “Im miệng! Ông không biết ân oán giữa tôi và Lệ Trần thì đừng nói nhảm nữa, bằng không, tôi sẽ tiêu diệt cả Võ Tông!”

Đỗ Bá nhíu chặt mày.

Bùi Thiên Âm được gọi là ma nữ, cũng không phải vì bà ta có quan hệ với Ma Tông, mà bà ta vui buồn thất thường, thủ đoạn tàn nhẫn, lại vô cùng căm hận đàn ông.

Trong Thánh Cung, người nắm quyền toàn là phụ nữ.

Cùng lúc đó, đúng lúc tiếng đàn vang lên, nét mặt của Dương Thanh đang ở mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các lập tức méo mó vì đau đớn.

Việc vượt thiên kiếp bằng cơ thể đã khiến anh có cảm giác sống không bằng chết, bây giờ lại thêm sự tấn công từ tiếng đàn, khiến anh càng khó chịu đựng hơn.

“A…”

Mã Siêu hét lên đau đớn, thất khiếu lập tức chảy máu.

Lệ Trần vội ra tay, chạm lên người Mã Siêu mấy lần, Mã Siêu mới thấy đỡ.

“Sư phụ, có chuyện gì vậy?”

Mã Siêu nhìn về phía Lệ Trần, hỏi với vẻ yếu ớt.

Sắc mặt Lệ Trần vô cùng nghiêm nghị, lão nói với vẻ phức tạp: “Bà ta tới rồi!”

Lão nói rồi lại nhìn về phía Dương Thanh đang chịu cơn đau từ thiên kiếp, trầm giọng nói: “Nếu không gắng gượng được thì từ bỏ, tôi sẽ ngăn thiên kiếp giúp cậu, bảo đảm cậu không chết!”

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, nét mặt anh trông hết sức đau đớn.

Ngoài Tàng Thư Các, Bùi Thiên Âm vẫn đang không ngừng đánh đàn, các nốt nhạc như hóa thành lưỡi dao, tấn công Tàng Thư Các.

Các cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong còn không tới gần nổi, thất khiếu của những người đứng quá gần đều chảy máu, vô cùng thê thảm.

Các cao thủ Ma Tông đều giận không để đâu cho hết, nhưng không ai có thể thực sự ngăn cản Bùi Thiên Âm.

“Ngừng tay!”

Hồng Ma bỗng căm tức nhìn về phía Bùi Thiên Âm, quát lớn.

Nhưng Bùi Thiên Âm không hề quan tâm đ ến Hồng Ma, tiếp tục đánh đàn, tiết tấu cũng ngày càng nhanh, các nốt nhạc đều hóa thành đòn tấn công vô hình, giáng mạnh về phía Tàng Thư Các.

Thiên kiếp trên bầu trời Tàng Thư Các càng thêm điên cuồng, không ngừng giáng xuống.

“Ầm ầm ầm!”

Sấm sét điên cuồng thét gào.

Cả Ma Tông bị uy lực đáng sợ bao trùm.
 
Chương 3745


Chương 3745

Thấy Bùi Thiên Âm ngó lơ mình, Hồng Ma càng thêm giận dữ, ông ta quát lớn, xông tới chỗ Bùi Thiên Âm.

“Tinh…”

Ông ta còn chưa đến gần Bùi Thiên Âm thì tiếng nhạc đáng sợ đã ập về phía Hồng Ma.

“Phụt!”

Hồng Ma còn chưa đến gần thì đã bị tiếng đàn tấn công, như bị thương nặng, lập tức bay ra xa.

“Mạnh quá!”

Cảnh tượng này khiến mọi người sững sờ.

Người của Ma Sơn đều biết rõ, Bùi Thiên Âm là một trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, thực lực sẽ vô cùng mạnh mẽ, nhưng không ngờ Bùi Thiên Âm lại mạnh đến mức này, chỉ riêng tiếng đàn đã đánh bay Hồng Ma có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Phải biết rằng, cho dù thực lực của Bùi Thiên Âm mạnh hơn nữa thì cũng chưa đột phá Thiên Cảnh, hay nói cách khác, cảnh giới của bà ta ngang với Hồng Ma, đều là bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Trong cùng cảnh giới, chỉ dùng tiếng đàn đã đánh bay Hồng Ma, có thể tưởng tượng được Bùi Thiên Âm mạnh đến mức nào.

Sau khi đẩy lùi Hồng Ma bằng tiếng đàn, Bùi Thiên Âm không hề quan tâm đến Hồng Ma, như thể trong mắt bà ta, Hồng Ma chỉ là sâu kiến có thể bị bà ta nghiền ép một cách dễ dàng.

Nhưng sự thật đúng là như thế!

Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều có vẻ nghiêm nghị, hai người đều là một trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn giống Bùi Thiên Âm, nhất là Ứng Thiên Hành, trước đó lão ta mới đánh với Hồng Ma, tuy Hồng Ma thua, nhưng chênh lệch giữa lão ta và Hồng Ma cũng không quá lớn, chỉ cần cho Hồng Ma thêm một khoảng thời gian nữa, chắc chắn thực lực của Hồng Ma cũng sẽ đứng vào nhóm hàng đầu Ma Sơn.

Nhưng dưới tay Bùi Thiên Âm, người mạnh như Hồng Ma lại bị tiếng đàn đánh bại.

Bởi vậy có thể thấy Bùi Thiên Âm còn mạnh hơn cả Ứng Thiên Hành.

Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân nhìn nhau, trong mắt hai người đều có vẻ kinh hãi.

Họ biết rõ, có lẽ thực lực của Bùi Thiên Âm chỉ cách Thiên Cảnh một bước cuối cùng, chỉ cần Bùi Thiên Âm muốn, bà ta có thể bước vào Thiên Cảnh bất cứ lúc nào.

Đỗ Bá cầm Võ Thần Thương, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Bùi Thiên Âm: “Tông chủ Bùi, bà quá đáng rồi!”

Sau khi lão ta dứt lời, Võ Thần Thương bỗng rời khỏi tay lão ta.

“Ầm!”

Ngay sau đó, Võ Thần Thương lập tức cắm trên Tàng Thư Các, như Định Hải Thần Châm, vô số sấm sét giáng lên Võ Thần Thương rồi mới tràn vào Tàng Thư Các.

Đương nhiên, cũng có một phần thiên kiếp bị Võ Thần Thương ngăn cản.

Tiếng đàn của Bùi Thiên Âm đã tăng thêm uy lực của thiên kiếp, còn Võ Thần Thương lại làm giảm uy lực của thiên kiếp, do đó thiên kiếp lại như bình thường.

Dương Thanh dưới Tàng Thư Các bỗng cảm nhận được áp lực giảm hẳn.

Nhưng thiên kiếp vẫn rất mạnh, vẫn là lằn ranh khó vượt qua với anh.

Trong mắt Bùi Thiên Âm tràn ngập sát khí mãnh liệt, bà ta căm tức nhìn Đỗ Bá: “Ông dám ngăn cản tôi, đã nghĩ tới hậu quả chưa hả?”
 
Chương 3746


Chương 3746

Đỗ Bá hừ lạnh: “Có gì thì bà cứ nhắm vào tôi, đừng hòng uy hiếp tôi, bà có thể ra tay với người của Võ Tông tôi, tôi cũng có thể ra tay với người của Thánh Cung đấy”.

Thái độ của Đỗ Bá vô cùng mạnh mẽ, họ đã đạt đến bước này, sao có thể bị uy hiếp đây?

Sắc mặt Bùi Thiên Âm càng thêm u ám, bà ta nhìn chằm chằm vào Đỗ Bá, quát: “Nếu ông đã muốn chết, tôi sẽ giúp ông!”

“Ầm!”

Ngay sau khi dứt lời, Bùi Thiên Âm bỗng giậm mạnh lên đất, lao đi.

Đúng lúc Bùi Thiên Âm hành động, Đỗ Bá cũng di chuyển.

Võ Thần Thương lập tức quay về tay lão ta.

“Ầm!”

Ngay sau đó, đòn tấn công của hai người va vào nhau.

“Ầm ầm ầm!”

Dưới sự va chạm mạnh mẽ này, khí thế vô cùng khủng khiếp lan ra khắp xung quanh, mặt đất quanh hai người lập tức rạn nứt, hóa thành bột.

Các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Võ Tông cũng bị khí thế kia đẩy lùi mấy chục bước.

Lúc này, chỉ còn cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ có thể đứng im.

Sau đòn tấn công này, không ai trong hai người lùi lại, có thể thấy thực lực họ ngang nhau.

Chuyện này khiến sắc mặt Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều vô cùng khó coi, tuy họ và Bùi Thiên Âm không có mâu thuẫn, nhưng đã đối đầu với Đỗ Bá rồi.

Bây giờ, Đỗ Bá lại cho thấy mình có thực lực ngang với Bùi Thiên Âm, chẳng phải là Đỗ Bá cũng đã đến bước cuối, có thể bước vào Thiên Cảnh bất cứ lúc nào à?

Tuy họ đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng chênh lệch trong cùng cảnh giới vẫn vô cùng to lớn.

Có người sẽ cách Thiên Cảnh gần hơn một bước, chẳng hạn như Đỗ Bá và Bùi Thiên Âm, cũng có người mới chỉ vượt qua Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, vẫn chưa thể thực sự nắm giữ thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, lĩnh ngộ về đạo cũng nông hơn, thực lực yếu, chẳng hạn như Hồng Ma và Cao Hùng trong bốn Ma Tướng của Ma Tông.

Về phần Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân, thực lực của họ đã vượt xa người như Hồng Ma, nhưng không bằng Đỗ Bá và Bùi Thiên Âm.

Giờ thấy thực lực của Đỗ Bá mạnh như thế, hai người đều cảm thấy nặng nề, nếu hôm nay không thể ngăn Lệ Trần thì cũng phải đánh trọng thương Đỗ Bá, bằng không sau này, thực lực của Độc Tông và Thần Hành Tông sẽ bị suy yếu rất nhiều.

Bên này mạnh thì bên kia yếu đi chính là như thế.

Hai người nhìn nhau, Ứng Thiên Hành trầm giọng nói: “Đỗ Bá đã bị cung chủ Bùi ngăn cản, tôi và ông hợp sức ngừng thiên kiếp của Lệ Trần nhé?”

“Được!”

Lần này, Nhậm Kinh Luân không từ chối nữa, đồng ý một cách dứt khoát.

“Ra tay!”

Ứng Thiên Hành quát lớn, giậm mạnh chân, lao tới chỗ Tàng Thư Các.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom