Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3072


Chương 3072:

Ảnh Tử không dám coi thường, chính lão ta cũng chưa từng thấy hiện tượng tương tự như sự thay đổi khác lạ của Dương Thanh lần này. Lão ta chỉ biết, con dao găm trong tay Dương Thanh vô cùng đáng sợ, nó có thể thúc đẩy thực lực của Dương Thanh tăng mạnh vài cảnh giới.

“Uỳnh!”

Giây tiếp theo, đòn tấn công của hai người va vào nhau, lần thứ hai, Ảnh Tử lại bị thương nặng, bay ra hơn chục mét nữa.

Tuy người bị đánh bay là Ảnh Tử nhưng nối lo âu trong mắt lão Cửu không hề giảm bớt, ngược lại, ông lão càng thêm lo lắng.

Bản thân Dương Thanh chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nay lại phát huy được thực lực ngang với bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, biên độ tăng quá lớn.

Một linh khí có thể làm tăng thực lực của cao thủ sử dụng nó, nhưng biên độ tăng càng lớn thì độ phản phệ của linh khí với người sử dụng lại càng mạnh.

Đúng lúc này, Ảnh Tử lại nảy ýđịnh bỏ cuộc, lão ta căng thẳng nhìn chằm chằm Dương Thanh, nói: ‘Mới chừng ấy tuổi, thiên phú võ thuật lại xuất chúng đến thế, thậm chí còn có thể sử dụng linh khí khi mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, quả đúng là yêu nghiệt, nhưng loại yêu nghiệt này nhất định phải chết!”

Vừa dứt lời, chân lão ta di động, quay người chạy khỏi đó.

Lão Cửu lập tức biến sắc, hô lên: “Dương Thanh, mau giết ông ta! Một khi chuyện cậu có linh khí bị tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!” ị Một linh khí có lực hấp dẫn cỡ nào, lão Cửu biết rất rõ, có thể nói, ngay cả các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng sẽ ao ước thứ này.

Dương Thanh không nói một lời, chân lập tức chuyển động, lao thẳng về phía Ảnh Tử.

Lúc này, tay anh nắm chặt con dao găm linh khí kia, cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực, một cảm giác khát máu cực mạnh lan tỏa khắp thân mình.

Anh chỉ thoáng di động, thân hình đã như hóa thành một lưồng gió, đuổi theo Ảnh Tử.

Ảnh Tử mới chạy được vài trăm mét, chợt có cảm giác sau lưng có một mối nguy hiểm cực lớn đang lại gần mình, lão ta tái mặt, thầm nghĩ, mình trốn không thoát sao?

Vừa nghĩ tới mình đường đường là Ảnh Tử của thành chủ Hoài Thành, nay lại bị một thăng ranh chưa đầy ba mươi đuổi giết, lòng lão ta hậm hực vô cùng, nhưng Dương Thanh có được một linh khí, thực lực quá khủng bố, lão ta hoàn toàn không thế đấu nổi. Vừa rồi, hai người chỉ giao đấu một chiêu, lão ta đã bị thương nặng, nếu còn tiếp tục đánh với Dương Thanh, tình hình sẽ càng trở nên bất lợi hơn thôi.

Vì thế, lão ta phải trốn ngay!

Ảnh Tử cắn răng, khí thế trên người lại lần nữa tăng vọt, tốc độ lập tức tăng cao, người lao thẳng về phía Hoài Thành.

Chỉ tiếc, Dương Thanh đuổi theo sau lưng lão ta, khoảng cách ngày càng được rút ngắn.

Một trăm mét!

Bảy mươi mét!

Ba mươi métI Mười mét!

Thấy đã sắp bát kịp Ảnh Tử, đôi mắt đỏ rực của Dương Thanh lóe lên ý niệm giết chóc mãnh liệt, hoàn toàn không có chút tình cảm gì.

Đột nhiên, chân anh tăng tốc, thân mình như hóa thành một tia sét, vọt về phía Ảnh Tử.

Con dao găm trong tay anh nhẹ vẽ một đường vòng cung trong không khí, đâm thẳng vào thân thể Ảnh Tử.

“Phụt!”
 
Chương 3073


Chương 3073:

Gon dao vừa cắm ngập vào ngực Ảnh Tử, một nguồn lực khủng khiếp mang tính hủy diệt tràn ra †ừ miệng vết thương, khuếch tán đi khắp thân thể lão ta.

Thân thể Ảnh Tử cứng đờ tại chỗ như vừa hóa đá, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

Lão ta có thể cảm nhận rất rõ, sự sống đang dần rời khỏi cơ thể mình.

Thương tổn do linh khí tạo thành khủng khiếp đến vậy sao?

“Thành chủ sẽ không tha cho mày đâu!”

Ảnh Tử hung ác nhìn Dương Thanh, giây tiếp theo, một sức mạnh hết sức đáng sợ chợt tràn ra từ trên người lão ta.

“Không ổn rồi, ông ta định tự phát nổi”

Lão Cửu vừa chạy tới, chứng kiến cảnh này, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi, vội hét lên: “Lùi lại maul”

Dương Thanh đang ở trong trạng thái cuồng bạo nhưng dường như cũng cảm nhận được một áp lực cực khủng khiếp đang kéo tới, anh không chút do dự, đạp mạnh chân xuống mặt đất.

“Uỳnh!”

Mặt đất vỡ nát, nương theo lực đẩy này, thân thể anh lùi lại mấy chục mét.

“Oành!”

Nhưng ngay khi anh vừa lui lại, thân thể Ảnh Tử đã nổ tung, một khí thế võ thuật khủng bố mang theo uy lực hủy diệt đất trời cuốn về bốn phương tám hướng.

Dương Thanh chưa lui xa, bị lưồng khí thế này lan tới người, lập tức hộc máu, bay vèo ra sau hơn chục mét nữa, sau đó mới rơi thịch xuống đất.

Ảnh Tử đã biến mất, trong không khí nông nặc mùi máu tanh.

Lão Cửu thấy Dương Thanh bị luồng sóng xung kích do Ảnh Tử tự phát nổ đánh bay như thế, lập tức sững sờ, hét to một tiếng: “Dương Thanh!”

Ông lão được Miêu thành chủ cử tới bảo vệ Dương Thanh, nếu Dương Thanh gặp trắc trở gì, ông lão biết ăn nói sao với Miêu thành chủ?

Lão Cửu chạy vội đến chỗ Dương Thanh, thấy khí thế võ thuật trên người anh đã biến mất hoàn †oàn, mặt anh dính đầy máu tươi, trông vô cùng thảm hại, cũng may, Dương Thanh chỉ bị thương nặng, vẫn còn sống sót.

“Dương Thanh, cậu sao rồi?”

Lão Cửu lo âu hỏi.

Dương Thanh căn mạnh đầu lưỡi, cơn đau kích thích dây thần kinh, không để anh hôn mê.

Anh nhìn lão Cửu, run rẩy hỏi: “Ông ta chết rồi chứ?”

Lão Cửu vội gật đầu: “Thực sự chết hẳn rồi”.

Dương Thanh thoáng nhếch miệng cười nhẹ: “Chết là được rồi!”

Lúc này, Hoài Lam cũng đã chạy tới, thấy Dương Thanh như tắm trong máu tươi, cô ta khiếp sợ, vội nói nhanh: “Tôi đã mua được ba vé máy bay rời khỏi Thiện Thành, chừng mười phút nữa máy bay sẽ cất cánh, chúng ta mau rời khỏi nơi này thôi”.

Lão Cửu gật đầu: “Được”.

Nói xong, ông lão đỡ Dương Thanh dậy, chuẩn bị đi ra sân bay.

BA…

Nhưng đúng lúc này, Dương Thanh chợt cứng người lại, ngây ra như bị sét đánh, một cảm giác đau đớn mãnh liệt lan khắp người anh, như đang muốn xé nát thân thể anh ra. Dương Thanh không nhịn nổi, buột miệng gầm lên một tiếng như dã thú, säc mặt trắng bệch ra, mồ hôi lạnh tuôn khắp người.
 
Chương 3074


Chương 3074:

“Anh Thanh, anh sao thế?”

Hoài Lam lập tức tái mặt, thấy Dương Thanh đột nhiên lộ vẻ đau đớn tột cùng, cô ta cuống cả lên.

Lão Cửu trâm mặt xuống, nghiến răng nói: “Hẳn là vì vừa rồi cậu ấy găng gượng dốc sức khống chế linh khí, giờ bị phản phệ, trông cậu ấy như vậy, hẳn cường độ phản phệ phải mạnh lắm, dù sao cậu ấy cũng mới chỉ tới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, không biết có thể vượt qua nổi không nữa’.

“Cái gì?”

Hoài Lam ngây người.

Bấy giờ, cơn đau tột cùng đã trải khäp người Dương Thanh, anh nằm co quäp trên mặt đất, mặt mũi vặn vẹo vì đau đớn.

Trước đây, khi anh dùng liều thuốc Siêu Phàm của Black Doctor, tác dụng phụ của nó cũng không khủng khiếp như thế này.

Anh lờ mờ đoán được, lần này nếu mình không vượt qua nổi, có lẽ sẽ đau đớn mà chết.

Thấy Dương Thanh đau đớn đến như vậy, lão Cửu và Hoài Lam đều luống cuống không biết phải làm sao.

Hoài Lam lo lằng nói: ‘Ông Cửu, giờ chúng ta phải làm thế nào? Anh Thanh như thế này, chắc chản chúng ta không thể lên máy bay kịp rồi”.

Lão Cửu không nói gì, chỉ lo âu nhìn chăm chằm vào Dương Thanh.

Hồi lâu sau, ông lão mới căn răng nói: ‘Sợ là chúng ta đã không còn hi vọng rời khỏi đây hôm nay, vậy thì chúng ta chỉ có thể tiếp tục trốn, đợi khi Dương Thanh tỉnh táo lại rồi tính tiếp”.

Hoài Lam vội nói: “Ông Cửu, chúng ta phải tìm cách rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, chuyện Ảnh Tử tự phát nổ sẽ nhanh chóng truyền tới tai Hoài thành chủ thôi, đợi khi ông ta giải quyết xong Dược Vương Cốc, nhất định ông ta sẽ đích thân đuổi giết anh Thanh, khi đó chúng ta sẽ thật sự không còn đường trốn nữa đâu”.

Lão Cửu cau mày, lạnh lùng nhìn Hoài Lam, hỏi: “Vậy cô nói thử coi, chúng ta làm thế nào để rời khỏi đây?”

Nghe vậy, Hoài Lam cũng trầm mặc.

Sắc mặt cô ta trở nên rất khó coi, có thể nói, chuyến bay mười phút sau chính là cơ hội tốt nhất để bọn họ rời khỏi đây, nếu bỏ qua cơ hội này, tình cảnh của bọn họ sẽ càng trở nên nguy hiểm.

Theo như tính toán của cô ta, một khi thành chủ Hoài Thành biết tin Ảnh Tử tự phát nổ, tối đa là hai tiếng sau, lão ta sẽ đích thân tới đây.

Nhưng tình trạng của Dương Thanh thế này, có cho thêm hai giờ nữa cũng không thể tỉnh táo trở lại được.

Qua hai tiếng này, bọn họ còn muốn rời khỏi đây, chỉ sợ rất khó.

Hoài Lam từ từ lấy lại bình tĩnh, đầu óc điên cuồng tính toán các biện pháp rời đi.

Lát sau, cô ta trầm giọng bảo: “Thành chủ Hoài Thành muốn tới được nơi này, cần tối thiểu hai giờ xe, nay tình trạng của anh Thanh ra sao còn chưa rõ, chúng ta không thể cứ một mực chờ ở đây được”.

“Tình trạng của anh ấy như thế này, chúng ta hoàn toàn không thể lên máy bay rời khỏi đây, bởi vì một khi thành chủ phát hiện ra, ông ta có thể lấy quyền lực của mình để ra lệnh cho máy bay quay đầu, như vậy quá nguy hiểm”.

“Ảnh Tử đã tìm tới chỗ chúng ta, chứng tỏ tin tức chúng ta đang ở Thiện Thành rất có khả năng đã bị lộ, dù thành chủ tạm thời không thể bỏ lại cuộc chiến để tới đây nhưng có lẽ ông ta sẽ sai cao thủ khác tới bắt giết chúng ta”.

Lão Cửu lạnh nhạt nhìn Hoài Lam: “Cho nên?”
 
Chương 3075


Chương 3075:

Hoài Lam nói: “Chúng ta không thể ngồi đây chờ chết, vậy thì phải nghĩ cách rời khỏi Thiện Thành, nếu đã không thể dùng máy bay thì có thể đổi phương tiện khác, giờ hẳn chỉ còn ô tô là lựa chọn tốt nhất”.

Lão Cửu nói ngay: ‘Không cần nói những lời thừa thãi làm gì nữa, chúng ta cần tìm ngay một chiếc xe, rời khỏi nơi này”.

“Được!”

Hoài Lam vội đáp. Chưa đây mười phút sau, cô ta đã tìm được một chiếc xe thương vụ từ đâu đó.

Lúc này, Dương Thanh vẫn đang giấy giụa trong cơn đau đớn, toàn thân nổi đầy gân xanh, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

“Đi thôi!”

Lão Cửu vực Dương Thanh dậy, đưa lên xe, Hoài Lam dẫm chân ga, xe phóng vút đi.

Cùng lúc đó, tại phủ Hoài Thành, thi thể các cao thủ rải rác khắp chốn. | Dược Vương đang đối đầu với thành chủ Hoài Thành, bên cạnh hai người, đám cao thủ Dược Vương Cốc và cao thủ phủ Hoài Thành đang chém giết nhau.

Nhìn cao thủ bên mình liên tục ngã xuống, säc mặt Dược Vương trở nên cực kì khó coi, lão †a nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Năm quái vật này rốt cuộc là thứ gì?”

Tất cả các cao thủ đứng đầu Dược Vương Cốc đều đã được huy động tới phủ Hoài Thành này, vốn tưởng dù không địch lại phủ Hoài Thành, bọn họ cũng có thể an toàn quay về, nhưng hiện tại Dược Vương mới nhận ra, mình đã đánh giá quá thấp phủ Hoài Thành rồi, nay có muốn rời khỏi nơi này cũng sẽ gian nan lắm.

Đặc biệt là năm quái vật đeo mặt nạ nửa người nửa máy móc này, bọn chúng có sức chiến đấu cực mạnh, mỗi kẻ đều đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nhìn chằm chăm Dược Vương, nói: “Ông nghĩ tôi sẽ nói cho ông biết sao?”

Dược Vương siết chặt nắm tay, mặt mũi dữ tợn.

Dường như thành chủ Hoài Thành cũng đã cảm nhận được sát khí của Dược Vương đang tập trung vào đám quái vật nửa người nửa máy móc này, bèn lạnh lùng nói tiếp: “Chỉ cần ông dám tấn công bọn họ, tôi bảo đảm sẽ diệt sạch toàn bộ cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh của Dược Vương Cốc”.

Hai người đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, đối với họ, những kẻ có thực lực dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đều chỉ là con sâu cái kiến, một khi bọn họ gia nhập cuộc chiến, chỉ sợ không một ai có thể giữ được tính mạng, trừ hai người bọn họ.

Dược Vương không ra tay thì may ra Dược Vương Cốc còn có thể giữ được một ít cao thủ, nhưng nếu lão ta cũng ra tay, toàn bộ cao thủ của Dược Vương Cốc đều sẽ mất mạng.

“Tôi chịu thuat”

Dược Vương đột nhiên lên tiếng. Khi lão ta nói ra câu này, lão ta trông như vừa già thêm chục tuổi.

Lão ta đã ở Hoài Thành này bao lâu nay, ngạo nghễ quen rồi, cho nên chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, mình phải chịu thua thành chủ Hoài Thành.

Nhưng nay phủ Hoài Thành lại có thêm năm quái vật bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh, Dược Vương Cốc hoàn toàn không có hi vọng thắng trận này, nếu còn tiếp tục, chỉ e người của Dược Vương Cốc còn bị giết nhiều hơn.

Năm quái vật này không có cảm giác đau đớn, không đề bị thương, sức chiến đấu còn ngang ngửa cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, loại quái vật này có thể nói là dạng vô địch trong quần thể cùng cấp bậc võ thuật, nếu cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh không ra tay, không ai làm gì được họ.

Nào ngờ, thành chủ Hoài Thành lại cười lạnh một tiếng, nói với Dược Vương: “Tôi và ông đấu với nhau bao năm nay vẫn không có kết quả, nay ông chủ động dẫn người tấn công nơi này, ông còn tưởng rằng chỉ một câu nhận thua của ông thì tôi sẽ bỏ qua cho ông chắc?”
 
Chương 3076


Chương 3076:

Dược Vương cả giận: ‘Ông đừng có được đà lấn tới! Nếu tôi liều mạng đánh một trận thì dù không giết được ông cũng có thể khiến phủ Hoài Thành của ông máu chảy thành sông”.

Thành chủ Hoài Thành cười khẩy: “Ông đang dọa tôi đấy à?”

Dược Vương trợn trừng mät, nhìn chòng chọc thành chủ Hoài Thành, một khí thế võ thuật cực mạnh đang tràn ra từ trên người lão ta.

Thành chủ Hoài Thành cũng nhanh chóng tản ra khí thế võ thuật của mình, lạnh lùng nói: “Muốn đánh thì cứ thử xem! Nhưng tôi bảo đảm với ông, chỉ cần ông dám ra tay, sau ngày hôm nay, Dược Vương Cốc sẽ không còn một mống”.

Dược Vương không nói gì, hai mắt ghim chặt vào thành chủ Hoài Thành, lão ta biết, thành chủ Hoài Thành không nói chơi.

Một khi hai người bọn họ thực sự đánh với nhau, tuy không dễ phân thăng bại ngay nhưng năm tên quái vật nửa người nửa máy móc của phủ Hoài Thành có thể tàn sát sạch sẽ Dược Vương Cốc.

Không biết giăng co bao lâu, cuối cùng, khí thế võ thuật trên người Dược Vương tản đi, lão ta siết chặt nắm tay, nhìn chăm chăm vào Hoài thành chủ: “Rốt cuộc phải làm thế nào ông mới chịu cho kết thúc cuộc chiến này?”

Thành chủ Hoài Thành lạnh giọng bảo: “Trừ khi ông chết!”

Dược Vương bỗng nở nụ cười, tiếng cười tràn ngập bất đắc dĩ.

Lão ta đường đường là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong lại bị dồn đến bước đường này, chỉ khi lão ta chết, Dược Vương Cốc mới có đường sống.

Nhưng, lão ta chết rồi, thành chủ Hoài Thành sẽ bỏ qua cho Dược Vương Cốc thật sao?

Trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, Dược Vương mới nói: “Tha tôi một mạng, sau này tôi làm việc cho ông!”

Thành chủ Hoài Thành cau mày, không lập tức từ chối, chỉ nheo mắt nhìn Dược Vương.

Lão ta cùng Dược Vương đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Gảnh đỉnh phong, nếu hai người quyết chiến, khó lòng phân thắng bại nhanh chóng.

Nhưng nếu lão ta thật sự có thể khống chế Dược Vương, đây sẽ là một trợ lực cực lớn cho phủ Hoài Thành, và thực lực của phủ Hoài Thành sẽ tăng mạnh.

Chỉ có điều, một khi lão ta không thể khống chế được Dược Vương nữa, người này chắc chắn sẽ không bỏ qua cho lão ta đâu.

Đúng lúc này, một cao thủ khoác áo choàng đen chợt lặng lẽ xuất hiện cạnh thành chủ Hoài Thành, cười ha hả nói với lão ta: “Tôi có cách này có thể khiến ông ta hoàn toàn quy phục ông!”

Thành chủ Hoài Thành nhìn sang gã mặc áo choàng đen kia, giọng điệu lộ vẻ mừng rỡ: ‘Black Doctor, cậu nói thật chứ?”

Black Doctor cười cười gật đầu, lấy ra một ống thuốc, đưa cho thành chủ Hoài Thành, nói: “Đây là thành quả nghiên cứu mới nhất của tôi, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh dùng thứ này cũng sẽ phải chết vì ngộ độc”.

“Đương nhiên, điều thành chủ Hoài Thành muốn không phải là hạ độc giết chết ông ta mà là giữ ông ta lại bên cạnh mình, nhưng phải nắm chäc được sự sống chết của ông ta trong tay”.

“Tôi lại có thuốc giải cho thứ độc này, chỉ cần Dược Vương không phản bội ông, mỗi tháng tôi có thể cho ông ta dùng thuốc giải độc một lần”.

Nghe Black Doctor nói đến đó, sắc mặt Dược Vương lập tức thay đổi, tuy lão ta không biết Black Doctor là ai nhưng vẫn có thể cảm nhận được một mối đe dọa cực khủng khiếp từ lời nói của người này.
 
Chương 3077


Chương 3077:

Một khi lão ta uống thứ thuốc này, tương lai coi như đã nằm trong tay thành chủ Hoài Thành rồi.

Thành chủ Hoài Thành không nói gì, ánh mät bình tính nhìn thẳng vào Black Doetor.

Black Doctor dường như hiểu được những lo âu của Thành chủ Hoài Thành, bèn cười bảo: “Thành chủ Hoài Thành, hai ta đang hợp tác, cho nên ông cứ yên tâm, tôi sẽ không hại ông đâu”.

“Đương nhiên, nếu ông không tin tôi thì đành thôi”.

Thành chủ Hoài Thành lúc này cũng đang hết sức băn khoăn, Dược Vương cũng là hạng cao thủ Siêu Phàm Cửu Gảnh đỉnh phong, giết chết thì thật lãng phí, nếu có thể lợi dụng, thực lực của Hoài Thành sẽ tăng vọt.

Chỉ có điều, lão ta không có cách nào khống chế được Dược Vương, nay xem ra, dường như chỉ Black Doctor mới có khả năng này.

Sau một hồi trầm mặc suy tư, thành chủ Hoài Thành bồng nhìn về phía Dược Vương, nói: “Ông có bảng lòng uống thứ thuốc này không?”

Dược Vương phân nộ ra mặt, lão ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi có thể thấy, ông cũng không hoàn toàn tín nhiệm người này, ông không sợ tôi uống thứ thuốc độc cậu ta nghiên cứu rồi sẽ bị cậu ta khống chế chứ không phải ông, sau đó người này sẽ dùng tôi để cướp Hoài Thành của ông à?”

Black Doctor cười ha hả, nói ngay: “Dĩ nhiên thành chủ Hoài Thành rất tin tưởng tôi rồi, bằng không ông ấy đã không hợp tác với tôi”.

Nói xong, ông ta nhìn sang thành chủ Hoài Thành, cười bảo: “Thành chủ Hoài Thành, ông cũng biết đấy, điều tôi muốn hoàn toàn không giống thứ ông cần, giữa hai ta phải hợp tác chặt chẽ mới có thể cùng thắng”.

“Dĩ nhiên đó cũng chỉ là đề nghị của tôi thôi, nếu ông không tin được thì thôi”.

Nói xong, ông ta cất ống thuốc kia đi, dường như hoàn toàn không lo lắng đến chuyện thành chủ Hoài Thành sẽ từ chối.

Thành chủ Hoài Thành nhìn Dược Vương, nói: “Chỉ cần ông uống thứ thuốc này, tôi có thể tha cho Dược Vương Gốc”.

Dược Vương biết, thành chủ Hoài Thành đã lựa chọn tin Black Doctor, lão ta cắn răng nói: “Nếu thế, tôi cũng không còn gì để nói”.

Sau đấy, lão ta quay sang phía Black Doctor, lạnh lùng bảo: ‘Đưa thuốc đây!”

Black Doctor ném ống thuốc cho Dược Vương, Dược Vương hung ác liếc nhìn thành chủ Hoài Thành thêm một lần: “Hi vọng ông có thể tuân thủ giao ước!”

Dứt lời, lão ta không do dự dốc sạch ống thuốc vào miệng.

Uống xong, Dược Vương vung tay ra lệnh: “Người của Dược Vương Cốc dừng lại, không phản kháng nữa! Từ nay, chúng ta là một phần của phủ Hoài Thành!”

Lão ta vừa thốt ra những lời này, toàn bộ người của Dược Vương Cốc đều khiếp sợ ra mặt.

Dược Vương, vị thần luôn đứng ở vị trí cao nhất trong lòng bọn họ lại vừa nhận thua!

Nhưng ngay vào lúc này, sắc mặt Dược Vương chợt thay đổi, một cơn đau mãnh liệt truyền khắp thân thể lão ta, trong nháy mắt, lão ta đã co quắp cả người lại.

Dược Vương nhăn nhúm mặt lại vì đau, căm tức nhìn Black Doctor, hét lớn: ‘Mày đã cho tao uống thứ gì?”

Thành chủ Hoài Thành cũng nhíu chặt mày, nhìn Black Doctor, ánh mắt tỏ vẻ rất khó chịu.

Black Doctor cười ha hả, nói: “Nếu là thuốc độc thì đương nhiên phải đau một chút, nhưng ông yên tâm, đợi dược hiệu hết thì không sao nữa đâu’.

Nói xong, Black Doctor lại quay sang phía thành chủ Hoài Thành: “Tôi đưa Dược Vương đi trước đãi”
 
Chương 3078


Chương 3078:

Thành chủ Hoài Thành không ngăn lại, để mặc Black Doctor mang Dược Vương đi.

Người của Dược Vương Cốc đều không cam lòng, nhưng vừa rồi Dược Vương đã tuyên bố đâu hàng, dù bọn họ không cam lòng cũng chẳng ích gì.

“Chuyện còn lại giao cho con xử lít”

Thành chủ Hoài Thành bỗng nhìn sang một người đàn ông trung niên, nói.

Người kia vội đáp ngay: “Vâng, thưa bố”.

Sau khi rời khỏi chiến trường, thành chủ Hoài Thành nhanh chóng tới trụ sở bí mật bên trong ngọn núi sau phủ Hoài Thành.

Đó chính là phòng thí nghiệm của Black Doctor.

Lúc này, Dược Vương đã bị Black Doctor đưa tới một gian phòng thí nghiệm, bị xích chặt tay chân vào một chiếc bàn lớn bằng hợp kim.

“Rầm rầm rầm!”

“Thả tao ra! Thả tao ra ngay!”

Tiếng hét giận dữ của Dược Vương vang khắp phòng.

Lão ta bị xích chặt vào bàn nhưng vẫn điên cuồng giãng kéo, vị trí bị xích trên tay chân đã nhầy nhụa máu thịt từ bao giờ.

Con ngươi Dược Vương đã đỏ bừng màu máu, cùng lúc đó, một khí thế cực kì cuồng bạo bùng nổ từ trong cơ thể Dược Vương.

“Cậu đang làm gì thế này?”

Đúng lúc này, chợt có một giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng Black Doctor.

Black Doctor cười cười, nhìn Dược Vương bị xích trên chiếc bàn hợp kim kia, nói: “Đây chính là một thân thể Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, một khi thí nghiệm này thành công, thành chủ sẽ có thêm một cao thủ vượt trên cả Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong phục vụ ngài”.

“Bộp”

Thành chủ Hoài Thành bỗng vươn tay chộp ngay cần cổ Black Doctor, giây tiếp theo, cả người ông ta đã bị nhấc bổng lên.

Thành chủ Hoài Thành nhìn Black Doctor, ánh mắt tràn đầy ý muốn giết người, lão ta nói: “Thứ tôi muốn là một tên cấp dưới có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cậu lại dám lấy ông †a ra làm vật thí nghiệm cho mình?”

Black Doctor bị thành chủ Hoài Thành bóp cổ nhấc lên nhưng sắc mặt vẫn thản nhiên như cũ, còn cười ha hả, nói: “Xin thành chủ Hoài Thành bớt giận, ông nghe tôi giải thích đất”

Bấy giờ Thành chủ Hoài Thành mới buông tay, Black Doctor đứng xuống đất.

Black Doctor bị thành chủ Hoài Thành bóp cổ nhấc lên nhưng sắc mặt vẫn thản nhiên như cũ, còn cười ha hả, nói: “Xin thành chủ Hoài Thành bớt giận, ông nghe tôi giải thích đãt”

Bấy giờ Thành chủ Hoài Thành mới buông tay, Black Doctor đứng xuống đất.

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: “Tôi muốn nghe thử xem, cậu định giải thích thế nào?”

Black Doctor cười bảo: “Trong tình huống khi đó, nếu tôi nói thẳng là cần thân thể Dược Vương làm thí nghiệm, ông nghĩ xem ông ta có đồng ý không? Dù ông ta đồng ý quy phục ông nhưng ông cũng sẽ không tin tưởng ông ta, đúng không?”
 
Chương 3079


Chương 3079:

“Khi đó, chỉ có một kết quả, đó chính là ông sẽ giết Dược Vương. Nếu như thế, tôi chỉ nhận được một thi thể của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong làm thí nghiệm thôi”.

“Nhưng giờ đây, tôi lại có một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chân chính làm vật thí nghiệm, một khi thí nghiệm này thành công, ông không chỉ có thể an tâm sử dụng Dược Vương mà ông ta còn có thể trở thành một cao thủ có thực lực vượt trên cả Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

“Khi đó, khắp Chiêu Châu này, liệu còn ai có thể làm gì được thành chủ Hoài Thành ngài đây?”

Nghe Black Doctor nói thế, lửa giận trong mắt thành chủ Hoài Thành dần tắt, lão ta nheo mắt nhìn chăm chằm Black Doctor, nói: ‘Nhưng khi đó, người thực sự điều khiển được Dược Vương lại không phải tôi mà là cậu, phải không?”

Black Doetor lắc đầu cười: “Thành chủ, hai ta hợp tác cũng khá lâu rồi, ông cũng biết tôi chỉ là một kẻ cuồng khoa học, tôi không có hứng thú với quyền thế, chỉ có hứng thú với việc nghiên cứu khoa học thôi”.

Đúng lúc này, Dược Vương đang bị xích trên bàn hợp kim đã vặn vẹo sắc mặt trông vô cùng đáng sợ, cơ bắp trên người phập phồng như sắp nổ tung, một khí thế khủng khiếp tràn ra từ trên người lão ta.

Black Doctor thấy thành chủ Hoài Thành không nói gì, bèn cười cười sai bảo nhân viên cấp dưới: “Tiêm mũi thứ hai cho Dược Vương đi!”

“Vâng!”

Nhân viên lập tức tiến lại gần, nhanh nhẹn cắm một ống thuốc, bơm vào người Dược Vương.

Ngay lập tức, Dược Vương càng trở nên điên cuồng, giấy giua cật lực, nhưng mặc lão ta giấy giua cỡ nào vấn không thể thoát khỏi xiềng xích trên bàn.

Black Doctor nhìn thành chủ Hoài Thành, nói: “Chí ít ba ngày nữa mới có kết quả, thành chủ cứ yên tâm đi, nhất định tôi sẽ không để ngài thất vọng đâu!”

Nói xong, ông ta lại chuyển đề tài: ‘À đúng rồi, tôi nghe nói có một gã thanh niên tên là Dương Thanh từng xuất hiện ở Hoài Thành? Trong cơ thể người này có huyết mạch cuồng hóa, nếu lấy được thân thể cậu ta về đây, tôi có thể chế tạo ra một tiểu đội cao thủ Siêu Phàm Cảnh có huyết mạch cuồng hóa cho thành chủ đấy!”

Nghe Black Doctor nói thế, con ngươi thành chủ Hoài Thành đột nhiên co rút lại, quay phắt sang phía ông ta: “Có thật thế không?”

Black Doctor cười cười: “Thành chủ, chúng ta hợp tác lâu như vậy rồi, tôi đã lừa ông bao giờ chưa? Lần này nếu ông để Dương Thanh chuồn mất, cậu ta sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung của ông”.

“Chắc hẳn ông cũng đã biết thiên phú võ thuật của cậu ta cao cỡ nào, nếu để mặc cậu ta lớn mạnh, chỉ sợ chẳng bao lâu nữa, cậu ta sẽ đủ sức gây nguy hiểm cho ông đấy”.

“Huống chỉ, sau lưng cậu ta còn có một người thầy cực mạnh, thù hận giữa hai người đã buộc các người phải đứng ở thế đối lập nhau, nếu sớm muộn gì cũng phải trở thành kẻ thù, sao không nhân cơ hội giữ Dương Thanh lại?”

Thành chủ Hoài Thành không nói gì, sắc mặt khó coi vô cùng, dĩ nhiên lão ta cũng hiểu vừa rồi Black Doctor không hề nói quá, chính vì kiêng nể người thây sau lưng Dương Thanh nên lão ta mới không dám hành động liều lĩnh.

Nhưng nay, lão ta và Dương Thanh đã hoàn toàn trở mặt với nhau, một khi chuyện này lọt vào tai Vô Danh, phủ Hoài Thành này chắc chản sẽ lâm vào nguy hiểm.

Black Doctor không khuyên bảo thêm, chỉ cười hỉ hả nhìn thành chủ Hoài Thành, chờ lão ta quyết định.

Tròn ba phút sau, ánh mắt thành chủ Hoài Thành lóe lên sắc lạnh, lão ta hí mắt nhìn Black Doetor chòng chọc, hỏi: ‘Cậu dám chắc, cậu có thể dùng máu Dương Thanh chế tạo cho tôi một nhóm cao thủ Siêu Phàm Cảnh có huyết mạch cuồng hóa?”

Black Doctor gật đầu: “Hiện nay cảnh giới của Dương Thanh là Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, dùng máu của cậu ta, tôi có thể chế tạo ra một đám cao thủ có thực lực tối thiểu là Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ”.
 
Chương 3080


Chương 3080:

“Nhưng đám cao thủ này còn có cả huyết mạch cuồng hóa trong người nữa, thành chủ Hoài Thành hẳn đã biết rõ Dương Thanh mà kích phát huyết mạch cuồng hóa thì sức chiến đấu mạnh đến cỡ nào”.

“Ông có thể tưởng tượng, nếu tôi chế tạo cho ông vài chục cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ nhưng lại có lực chiến đấu ngang cỡ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, thậm chí là Siêu Phàm Bát Cảnh, thì sẽ mang đến cho phủ Hoài Thành của ông lợi thế lớn cỡ nào?”

Thành chủ Hoài Thành vẫn cực kì bình tĩnh, không bị mờ mắt trước viễn cảnh tươi sáng mà Black Doctor vẽ ra.

Lão ta nhìn chăm chằm vào Black Doctor, nói: “Cậu muốn thứ gì?”

Lão ta không tin Black Doctor thật sự chỉ muốn nghiên cứu khoa học nên tự nguyện chế tạo cho lão ta một nhóm cao thủ mạnh như vậy.

Ánh mắt Black Doetor bỗng trở nên hãn học dữ tợn, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Nay tôi phải rơi vào tình cảnh nửa người nửa máy móc thế này, đều tại sư phụ của Dương Thanh! Chỉ cần là kẻ thù của thầy trò Dương Thanh thì sẽ là bạn bè của tôi, tôi chỉ muốn thầy trò bọn họ chết đi!”

Một khí thế tàn độc khủng bố từ trên người Black Doctor lan ra.

Thành chủ Hoài Thành nhìn ông ta chòng chọc một lát rồi nói: “Vậy được, tôi sẽ hợp tác với cậu!”

Nói xong, thành chủ Hoài Thành rời khỏi căn cứ thí nghiệm trong lòng núi của Black Doctor, cùng đi với lão ta còn có năm tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, năm người này đều là người của Black Doctor.

Cùng lúc đó, tại Thiện Thành, có một chiếc xe thương vụ màu đen đang phóng vun vút trên đường.

Hoài Lam đích thân lái xe, lão Cửu ngồi ở hàng ghế sau, lo âu nhìn Dương Thanh đang liên tục co rút người vì đau đớn.

Bọn họ rời khỏi Thiện Thành đã tròn một tiếng đồng hồ, cũng tức là Dương Thanh đã đau đớn như thế suốt một tiếng.

Lão Cửu trầm giọng nói: “Sức mạnh trong con dao găm này quá đáng sợ, thực lực của Dương Thanh hiện này hoàn toàn không đủ để khống chế nó, một khi cưỡng ép khống chế sẽ chỉ khiến bản thân cậu ấy phải nhận lấy phản phệ không thể tưởng nổi”.

Hoài Lam đang lái xe cũng nhăn mặt chua xót: ‘Nhưng trong tình huống đó, nếu anh Thanh không cưỡng ép khống chế con dao này, chúng ta đều sẽ chết hết”.

Đúng lúc này, thân thể Dương Thanh lại dần ngừng co rút, người anh đã ướt sũng mồ hôi lạnh, như vừa được vớt lên từ trong nước vậy.

Anh hổn hển thở dốc từng hồi, sắc mặt nhợt nhạt vô cùng, loại phản phệ này quả thật khủng khiếp như bị xé nát thân thể.

“Dương Thanh, cậu thế nào rồi?”

Lão Cửu lo âu nhìn Dương Thanh, hỏi thăm.

Dương Thanh hơi mấp máy môi: “Nước!”

Lão Cửu vội đưa cho anh một lọ nước khoáng, Dương Thanh nhận lọ nước, ừng ừng uống cạn, lão Cửu lại đưa thêm một lọ nữa.

Liên tục uống hết ba lọ nước khoáng, Dương Thanh còn định uống thêm lọ thứ tư, lão Cửu vội ngăn anh lại: “Thân thể cậu vừa mất nước trầm trọng, nhưng nếu bù nước quá nhiều cùng lúc thì sẽ khiến cơ thể bị thương tổn đấy, cậu từ từ hãng uống thêm”.

Dương Thanh gật đầu, không lăng nhằng nhiều lời, vận hành Chiến Thần Quyết trong cơ thể, thể lực vốn đã bị tiêu hao gần hết cũng dần dần hồi phục.

Thời gian thong thả trôi qua, chừng khoảng nửa giờ sau, một hơi thở khủng bố từ trên người anh tràn ra.
 
Chương 3081


Chương 3081:

Lão Cửu vui vẻ kêu lên: “Chuẩn bị đột phá!”

Hiện giờ Dương Thanh chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nhưng lại đã có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi, nếu cảnh giới võ thuật của Dương Thanh đột phá lên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, đĩ nhiên thực lực chiến đấu cũng sẽ tăng vọt.

Nháy mắt, hơi thở trên người Dương Thanh đã đạt tới một ngưỡng cực đáng sợ, nhưng vần lừng khừng không đột phá được.

Sắc mặt lão Cửu trở nên cực kì nghiêm nghị: “Khí thế trên người cậu ấy đã vượt qua Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, vì sao vẫn chưa đột phá?”

Theo lí mà nói, khi một cao thủ muốn đột phá lên cảnh giới tiếp theo, hơi thở võ thuật trên người sẽ không vượt qua cảnh giới sắp đạt tới.

Dương Thanh chỉ đang ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu có đột phá thì cũng chỉ đột phá lên tới Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ thôi, nhưng bây giờ, khí thế trên người Dương Thanh đã vượt trên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, gần như sắp chạm tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.

Không chỉ có thế, khí thế của anh còn đang không ngừng mạnh mẽ thêm.

Sắc mặt Hoài Lam biến đổi kịch liệt, cô ta vội nói: “Ông Cửu, chúng ta phải tìm cách che giấu hơi thở võ thuật của anh Thanh ngay, tuy chúng ta đã cách Hoài Thành ba giờ xe nhưng một khi tung tích của chúng ta bị lộ, phủ Hoài Thành có thể sử dụng quyền uy của mình để dễ dàng tìm ra chúng ta, nếu chúng ta lại bị cao thủ của phủ Hoài Thành đuổi giết thì sẽ nguy hiểm vô cùng”.

Lão Cửu căng thẳng hỏi: “Tới sân bay gần nhất còn bao lâu?”

Hoài Lam đáp: “Chí ít cũng phải hai giờ xe nữa.

Sắc mặt lão Cửu trở nên khó coi vô cùng: “Vậy tức là Hoài Thành cách chúng ta chừng ba giờ xe, chúng ta phải tìm cách lên máy bay rời xa nơi này trong vòng ba giờ đồng hồ’.

Hoài Lam lại nói: ‘Nếu phủ Hoài Thành muốn đuổi bắt chúng ta thì tốc độ của bọn họ sẽ nhanh hơn nữa, một khi bọn họ nắm được tung tích của chúng ta, tất nhiên sẽ huy động máy bay tư nhân đến địa điểm gần chúng ta nhất, phát hiện được chúng ta rồi, cao thủ bên ngoài của Hoài Thành sẽ tìm mọi cách để cản chân chúng ta lại”.

“Dù những cao thủ này không ngăn được chúng ta nhưng cũng sẽ làm lãng phí thời gian của chúng ta, cao thủ của phủ Hoài Thành không khó bắt kịp chúng ta đâu”.

Nghe Hoài Lam nói xong, sắc mặt lão Cửu càng thêm khó coi.

Đúng lúc này, khí thế võ thuật trên người Dương Thanh đã tăng mạnh, chạm tới ngưỡng Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

“AmF Một luồng khí thế khủng khiếp bùng nổ từ trên người Dương Thanh, sau đó nhanh chóng bình ổn trở lại, đôi mắt đang nhảm nghiền cũng dần hé mở.

Lão Cửu vui mừng khôn xiết: ‘Đột phá rồi sao?”

Dương Thanh chậm rãi mở mắt, nhìn lão Cửu, gật đầu cười nói: “Đột phá rồi!”

Lão Cửu bèn hỏi: “Cảnh giới của cậu hiện giờ đã là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong rồi? Đột phá hai cảnh giới liên tục?”

Dương Thanh lại gật đầu lần nữa, anh cúi xuống nhìn con dao găm linh khí trong tay, trâm giọng nói: “Trong con dao này có ẩn chứa một nguồn sức mạnh vô cùng khủng khiếp, trước đây, khi huy động nó, tôi đã cảm thấy thân mình như bị xé nát ra”.

Lão Cửu cũng nhìn về phía con dao kia, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: “Sau này, nếu chưa tới đường cùng thì tuyệt đối không nên sử dụng nó nữa’.

“Tôi nghe nói, chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới có khả năng khống chế được linh khí, cậu dùng thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ khống chế nó đã là kỳ tích rồi”.
 
Chương 3082


Chương 3082:

“Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là, thanh linh khí này là một bảo vật cực kì giá trị, có người nói, ngay cả các gia tộc Cổ Võ hàng đầu may ra cũng chỉ có một hai thanh, nếu tin tức cậu sở hữu một thanh linh khí bị lan truyền ra ngoài, chắc chăn cậu sẽ biến thành mục tiêu đuổi giết của nhiều cao thủ”.

“Sau này, đừng để người khác nhìn thấy con dao này nữa'”.

Dương Thanh nhẹ nhàng gật đầu, anh cũng ý thức được giá trị của con dao này lớn thế nào.

Thật may đã kịp giết tên Ảnh Tử của thành chủ Hoài Thành, nếu không, tin tức anh sở hữu một thanh linh khí đã bị lộ rồi.

Lúc này, Hoài Lam mới nặng nề nhắc nhở: “Ban nãy, khi anh Thanh đột phá, khí thế võ thuật tiết ra ngoài quá mạnh, chỉ sợ chúng ta đã bị lộ tung tích, ông Cửu, anh Thanh, tốt nhất là hai người hãy chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu”.

Nghe Hoài Lam nói thế, sắc mặt Dương Thanh và lão Cửu lập tức trở nên căng thẳng cực kì.

Thực lực của phủ Hoài Thành quá mạnh, tuy nơi này không thuộc địa bàn Hoài Thành nhưng phủ Hoài Thành có sức ảnh hưởng lớn như thế, tất nhiên nơi này cũng có cao thủ của bọn họ.

Dù không có, chỉ cần thành chủ Hoài Thành nói một câu, các cao thủ Siêu Phàm Cảnh nơi này cũng sẽ đồng tâm đuổi giết Dương Thanh.

Hoài Lam bỗng lên tiếng: “Không ổn rồi, đảng sau có xe đang theo dõi chúng ta”.

Vừa dứt lời, cô ta đã đạp chân ga, chiếc xe lao vút đỉ.

Chiếc xe đằng sau cũng lập tức tăng tốc đuổi theo.

Lão Cửu cau mày, lạnh lùng nói: “Thật đúng là có kẻ không sợ chết!”

Dương Thanh nheo mắt bảo: “Không ngờ phủ Hoài Thành có sức ảnh hưởng mạnh như vậy, nơi này đã cách phủ Hoài Thành rất xa rồi mà vẫn có thể sai khiến người ở đây”.

“Két!”

Đúng lúc này,Hoài Lam bỗng đạp phanh gấp, xe trôi đi một đoạn rồi vững vàng dừng ngay giữa đường.

Hoài Lam nhìn mấy chiếc xe chản ngay phía trước, säc mặt nhợt nhạt đi, cô ta nói: “Trước sau đều đã bị chặn rồi”.

Ánh mắt Dương Thanh lóe lên một tia sáng lạnh, anh nói: “Nếu đám người này đã thích xía vào việc của người khác như thế thì hãy khiến cho bọn họ trả một cái giá thật đắt”.

Vừa dứt lời, anh đã mở cửa xe bước xuống.

Lão Cửu cũng xuống xe theo, bám sát sau Dương Thanh, cảnh giác quan sát tình hình xung quanh.

Lúc này, trong đoàn xe chăn phía trước mặt bọn họ có đến mười mấy cao thủ mang hơi thở võ thuật cực mạnh, sau lưng bọn họ cũng có mười mấy cao thủ như thế.

Tất cả đều là những cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đặc biệt, tên cao thủ cầm đầu nhóm người chăn trước còn là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.

Trong đám người này, tuy kẻ mạnh nhất chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng bọn họ rất đông, còn bên Dương Thanh, Hoài Lam chỉ có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, còn chưa đủ tư cách tham dự trận chiến này.

Chỉ với Dương Thanh và lão Cửu mà muốn nhanh chóng giải quyết hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thật không phải chuyện dễ dàng gì.

“Mày chính là Dương Thanh, kẻ bị thành chủ Hoài Thành phát lệnh đuổi giết?”

Lúc này, tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ cầm đầu nhóm trước mặt nhìn chăm chăm vào Dương Thanh, hỏi.
 
Chương 3083


Chương 3083:

Dương Thanh cũng nhìn đối phương, nghiêm túc nói: “Tôi và ông đây không thù không oán, ông làm thế này là có ý gì?”

Tên cao thủ cầm đầu cười nhạt: ‘Mày nói xem bọn tao có ý gì?”

Khí thế võ thuật trên người lão Cửu lập tức tràn ra, ông lão lạnh lùng nói: ‘Không muốn chết thì cút khỏi mắt tôi ngay, bằng không, tôi không ngại diệt sạch các người!”

Chỉ có điều, hơn hai chục tên cao thủ không một kẻ lùi bước.

Tên cao thủ cầm đầu kia nhìn chòng chọc vào lão Cửu, cười lạnh một tiếng, nói: “Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong? Thú vị đây! Đinh Xương này đang muốn thử xem, chênh lệch giữa Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ với Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lớn đến đâu”.

Vừa dứt lời, khí thế trên người lão ta cũng bùng nổ.

Những cao thủ khác đều thả hơi thở võ thuật của mình ra, giây lát, toàn bộ không gian tràn ngập những luồng uy lực võ thuật vô cùng khủng khiếp.

Ngay cả lão Cửu cũng phải cực kì căng thẳng, ông lão có thể cảm nhận được áp lực đến từ trên người Đinh Xương, điều này chứng tỏ, tuy kẻ trước mắt kia chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng lại có thể phát huy sức chiến đấu ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, bằng không, kẻ này sẽ không thể khiến ông lão cảm nhận được áp lực.

Dương Thanh cũng nhìn Đinh Xương, nói: ‘Tôi thấy các người cũng không phải cao thủ của Hoài Thành, vậy thì vì sao phải ngăn cản chúng tôi?

Hản các người cũng biết, ngay cả thành chủ Hoài Thành cũng chưa thể giữ chân chúng tôi được, các người có chắc muốn giữ chúng tôi lại không?”

Đinh Xương cười lạnh một tiếng, nhìn Dương Thanh nói: “Này ranh con, mày không cần đe dọa bọn tao, nếu bọn tao dám tới thì đã không nghĩ đến thất bại, thành chủ Hoài Thành đã tuyên bố, ai bắt sống được mày sẽ được thưởng mười tỷ”.

“Tao đoán, giờ không chỉ có bọn tao mà còn rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác cũng đang tìm kiếm bọn mày, đầu của mày rất đáng giá đấy”.

Sắc mặt Dương Thanh lập tức trầm xuống, mười tỷ đổi lấy mạng anh, thật đúng là cái giá lớn đấy.

Anh lạnh nhạt nói: “Tôi cho các ông mười tỷ để các ông rời khỏi nơi này, được chứ?”

Đỉnh Xương lắc đầu: “Không được!”

Dứt lời, lão ta vung tay lên: “Ra tay đi!”

Lão ta vừa ra lệnh, hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh đồng loạt xông về phía Dương Thanh và lão Cửu.

Đỉnh Xương lớn tiếng bảo: “Tôi chặn lão già kia, các vị bắt sống Dương Thanh cho tôi!”

“Vâng!”

Một đám cao thủ lao về phía Dương Thanh, bên kia chỉ có mình Đinh Xương xông tới chỗ lão Cửu.

Ánh mắt Dương Thanh lóe lên đầy sắc bén, anh lạnh lùng nói: ‘Vừa lúc để các người thử xem sức chiến đấu hiện giờ của tôi”.

Anh không hề sợ hãi, chân nhẹ di chuyển, sẵn sàng nghênh chiến.

Khi anh còn ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, thực lực chiến đấu đã ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, vậy thì lúc này, khi cảnh giới võ thuật của anh đã đạt tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu thực sự của anh lại đã lên đến cảnh giới nào?

Chiến Thần Quyết nhanh chóng vận hành trong người, huyết mạch cuồng hóa cũng được anh kích hoạt trong nháy mắt, một khí thế cuồng bạo chợt bùng nổ trên người anh.

“Uỳnh!”

Một đòn hạ xuống, một gã Siêu Phàm Ngũ Cảnh bị giết chết trong khoảnh khác.
 
Chương 3084


Chương 3084:

Các cao thủ khác đều khiếp sợ ra mặt, dường như không ai ngờ được thực lực của Dương Thanh đã mạnh đến mức chỉ một quyền đã có thể giết chết một gã cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh trong nháy mắt.

Bên kia, cuộc chiến giữa Đinh Xương và lão Cửu cũng đã bắt đầu, quả đúng như dự đoán, tay Định Xương này có thực lực cực mạnh, Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà có thể cầm chân một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong như lão Cửu.

“Các người lui ra sau đi, để tôi!”

Lúc này, một tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ bước ra khỏi đám người, nhìn về phía Dương Thanh, gương mặt tràn đầy ý chí chiến đấu.

Vừa nhìn kẻ kia, sắc mặt Dương Thanh lập tức trầm xuống, đối phương là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.

Mặc dù cảnh giới võ thuật của anh đã đột phá nhưng cũng chỉ mới tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong thôi, nếu muốn đánh bại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, chỉ e sẽ rất gian nan.

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Thực lực của ông vốn đã phi phàm, hẳn không phải hạng người vô danh, chẳng lẽ thật sự vì mười tỷ bạc mà muốn giết tôi?”

Đối phương cũng lạnh giọng đáp: ‘Tôi là Mục Hoa, cậu hản nên hiểu rõ, cậu không phải là đối thủ của tôi, tôi khuyên cậu, tốt hơn hết nên ngoan ngoãn đầu hàng đi, chúng tôi sẽ đưa cậu tới phủ Hoài Thành”.

Dương Thanh thoáng nheo mắt: “Nói vậy có nghĩa là ông không định thả chúng tôi đi?”

Nói đến đó, một ý niệm giết chóc cực kì cuồng bạo chợt bùng phát từ trên người anh.

Khi anh còn ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, bộc phát toàn lực đã có thể đánh ngang tay với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi. Mà nay, võ thuật của anh đã liên tục tăng thêm hai cảnh giới, đạt tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, không biết liệu có thể đánh bại được cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ chăng.

Lúc này, Dương Thanh đã ở trong tình trạng hừng hực ý chí chiến đấu.

Phía bên kia, lão Cửu đã bắt đầu giao đấu với tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ Đinh Xương. Lão Cửu vốn đang bị thương nặng, cho nên mặc dù cảnh giới võ thuật của đối thủ không băng ông lão nhưng sức chiến đấu của kẻ này vẫn mạnh hơn, lão Cửu dường như đã rơi vào thế yếu.

Bên phía Dương Thanh, ngoại trừ một tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ cầm đầu, còn có hơn hai mươi cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác, tuy thực lực không bằng tay Mục Hoa này nhưng cũng không thể coi thường.

Nếu đám cao thủ này nhào vào quần ẩu, anh thấy mình hoàn toàn không có phần thäng.

“Nào nhóc, chiến thôi!”

Mục Hoa đạp mạnh chân xuống mặt đất, nền đường dưới chân lão ta lập tức vỡ nát, giây tiếp theo, thân thể lão ta nương theo phản lực cực mạnh, lao vút về phía Dương Thanh.

Dương Thanh không dám coi thường, chân cũng khẽ di động, người xông về phía trước.

“Uỳnh!”

Chớp mắt tiếp theo, hai bóng người va vào nhau, một luồng khí thế cực kì cuồng bạo bùng phát, lan tỏa về bốn phương tám hướng.

Mục Hoa bị đẩy lùi bảy, tám bước, Dương Thanh lại chỉ lùi về sau ba bước. Vừa so một chiêu đã phân được cao thấp.

Hiệu quả của một chiêu này khiến chính Dương Thanh cũng phải kinh ngạc, bởi vì anh đã dùng sức mạnh thân thể đẩy lùi Mục Hoa đến bảy, tám bước, điều đó chứng tỏ, độ mạnh của cơ thể anh đã vượt trên cả cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.

Một chiêu vừa rồi, anh chỉ dùng thực lực vốn có để giao đấu với Mục Hoa, chưa hề kích hoạt huyết mạch cuồng hóa hay vận hành Chiến Thần Quyết.
 
Chương 3085


Chương 3085:

Mục Hoa bị Dương Thanh đẩy lùi, sảc mặt căng thẳng tột cùng, ánh mät nhìn về phía Dương Thanh đã không còn vẻ khinh miệt như trước.

Người này chỉ dùng sức mạnh thân thể đã đủ : để đánh lui lão ta, thật là đáng sợ.

“Không thể không thừa nhận răng thực lực của cậu quả rất mạnh, mới ngần ấy tuổi đã có được thân thể mạnh ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, cậu đúng là không đơn giản”.

Mục Hoa nghiêm nghị nhận xét, ánh mắt mang theo đôi chút kiêng dè.

Sự kiêng dè này không dành cho Dương Thanh mà dành cho thế lực sau lưng Dương Thanh. Mục Hoa lại hỏi: ‘Rốt cuộc cậu là ai?”

Dĩ nhiên Dương Thanh cũng hiểu ý lão ta ngay, anh nheo mắt nhìn chằm chằm vào lão ta, nói: “Tôi là ai, ông còn chưa có tư cách biết, ông chỉ cần biết một điều này, khi tôi còn ở phủ Hoài Thành, thành chủ Hoài Thành đã muốn giết tôi, nhưng lại không thể giết được, tôi đã thuận lợi trốn khỏi nơi đó’.

“Thực lực của ông thật sự phi phàm, nếu tôi đoán không sai thì các người hẳn đều đến từ cùng một gia tộc, đúng chứ?”

“Tôi và ông vốn không có thù hận gì đến độ không đội trời chung, tôi cho rằng, hai bên chúng ta không cần phải liều chết với nhau như thế. Nếu ông đồng ý thả chúng tôi đi thì coi như tôi nợ các vị lần này, tương lai có gì cần tôi giúp, tôi nhất định sẽ không để các vị phải thất vọng”.

Nếu đối phương đã kiêng ky “thân phận có thể có’ nào đó của mình, Dương Thanh dĩ nhiên phải tận dụng hết ưu thế của thân phận đó rồi.

Mục Hoa cũng bất đầu do dự, đúng như Dương Thanh nói, Dương Thanh và bọn họ vốn không có thù hận gì, thực ra không cần phải liều mạng đánh nhau.

“Uỳnh!”

Đúng lúc này, lão Cửu và Đinh Xương vừa tung một đòn đối chiến, sau đó hai người đều lùi lại.

Mục Hoa chăm chú nhìn Dương Thanh một cái rồi thoáng di chuyển, lướt đến bên cạnh Đinh Xương, trầm giọng bảo: “Tên nhãi ranh kia có lai lịch không nhỏ đâu, tôi cho rằng chúng ta không cần phải liều chết liều sống với bọn họ chỉ vì mười tỷ”.

Định Xương cau chặt mày, nheo mắt nhìn Dương Thanh, đáy mắt lóe lên một tia sắc bén, lão ta lạnh lùng nói: ‘Ranh con, nếu mày thật sự có lai lịch gì thì nói thẳng cho tao biết, có lẽ tao sẽ cân nhắc đến chuyện tha cho mày một lần”.

Dương Thanh cười nhạt: “Sao hả? Nếu tôi cho ông biết thế lực sau lưng tôi là bên nào, ông sẽ đánh giá thử, nếu mạnh hơn các ông, các ông sẽ cho chúng tôi đi, còn nếu không bằng các ông, các ông sẽ đuổi giết bằng được, dùng tính mạng tôi đổi lấy mười tỷ từ phủ Hoài Thành?”

Đỉnh Xương hí mắt, nhìn chăm chăm Dương Thanh, nói: “Sao? Mày không muốn nói à?”

Dương Thanh lắc đầu: ‘Tôi là ai, ông còn chưa có tư cách biết, tôi chỉ biết một điều, nếu ông nhất quyết muốn đánh, tôi đây chơi theo đến cùng. Hơn nữa, tôi có thể nói thẳng cho các ông biết, tốt nhất là các ông phải giết chết tôi, nếu không làm được điều này, tôi bảo đảm sẽ không bao giờ bỏ qua cho các ông đâu”.

“Tuyệt đối đừng coi thường tôi, tôi có thể đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong khi chưa tới ba mươi tuổi, điều này đủ để chứng tỏ thiên phú võ thuật của tôi không kém, chỉ cần có thêm thời gian, tôi sẽ trở nên mạnh hơn rất nhiều”.

“Hiện giờ, các ông có hai lựa chọn, một là để chúng tôi đi, coi như kết một thiện duyên với tôi, sau này có cơ hội, tôi sẽ trả lại cái ơn hôm nay, hai là liều mạng đánh một trận với chúng tôi, nhưng liệu các ông có dám chäc mình đủ khả năng giữ tôi lại nơi này?”

Vừa dứt lời, một luồng khí thế võ thuật vô cùng khủng khiếp bỗng tràn ra từ trên người Dương Thanh.

Huyết mạch cuồng hóa đã được anh kích hoạt!

Đồng thời, Chiến Thần Quyết cũng điên cuồng vận chuyển trong người anh!
 
Chương 3086


Không chỉ có thế, trong tay Dương Thanh chợt xuất hiện một con dao găm lóe sáng. Khi anh vừa lấy con dao này ra, một khí thế càng cuồng bạo hơn nữa nhanh chóng tràn ra.

Giây phút đó, tất cả mọi người đều tái mặt.

Ngay cả Đinh Xương cũng phải dè chừng nhìn chăm chằm vào Dương Thanh.

Lão ta vừa cảm nhận được một luồng uy lực mạnh phi thường từ trên người Dương Thanh, uy lực này khiến lão ta vô cùng khó chịu.

Sắc mặt của Mục Hoa cũng trở nên cực kì căng thẳng, vừa rồi Dương Thanh chỉ sử dụng sức mạnh thân thể đã đẩy lùi lão ta đến bảy, tám bước, lão ta vốn tưởng đó đã là trạng thái mạnh nhất của Dương Thanh, nhưng giờ phút này, lão ta mới nhận ra, người thanh niên trước mắt kia đáng Sợ cỡ nào.

Chỉ riêng khí thế trên người anh đã cho thấy, thực lực chiến đấu của anh có thể ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ rồi.

Quan trọng nhất là,Dương Thanh còn rất trẻ, mới chưa đầy ba mươi tuổi.

Ngay cả ở các gia tộc Cổ Võ cũng rất hiếm thấy nhân tài yêu nghiệt cỡ đó.

Lão Cửu đã về tới bên cạnh Dương Thanh, lạnh lùng cất giọng: “Theo như tôi thấy, các vị cũng không phải cao thủ của phủ Hoài Thành, chặn giết chúng tôi ở đây chủ yếu là vì tiền thôi”.

Dứt lời, lão Cửu lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, ném về phía Đỉnh Xương.

Ông lão nói: “Trong này có mười tỷ, coi như phí đi lại của các vị, giữa chúng ta vốn không có ân oán gì, hãy để chúng tôi rời khỏi đây, được chứ?”

Lão Cửu dứt khoát ném ngay một tấm thẻ ngân hàng cho Đinh Xương, Đỉnh Xương nheo mặt, không nói một lời, ánh mắt trước sau vẫn nhìn chòng chọc vào lão Cửu.

Lão Cửu cũng nhìn Đinh Xương, chờ lão ta đưa ra lời hồi đáp.

Những cao thủ khác không tiếp tục đánh nữa mà đều dán chặt mắt theo dõi lão Cửu và Dương Thanh.

Trầm mặc suốt hai phút, Đinh Xương mới lên tiếng: “Ông nói đúng, giữa chúng ta không có thù oán gì, vậy thì hôm nay có thể tha cho ông một lần”.

Nghe Đinh Xương nói vậy, lão Cửu nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“Vậy cảm ơn các vị!”

Lão Cửu nói xong, quay sang bảo Dương Thanh: “Đi thôi!”

“Khoan đất”

Nhưng ngay khi hai người vừa nhấc chân định đi, Đinh Xương bỗng quát lớn.

Hai người dừng bước, quay nhìn Đỉnh Xương.

Đinh Xương hí mắt nhìn chằm chăm vào Dương Thanh, chậm rãi lên tiếng: “Tao chỉ nói đồng ý thả ông ta đi, chứ chưa nói mày cũng được đi”.

Lão ta vừa nói đến đó, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.

Đáy mắt Dương Thanh thoáng lóe lên một ý niệm giết chóc mãnh liệt, anh lạnh lùng nhìn thẳng vào Đinh Xương hỏi: ‘Vậy có nghĩa là ông không định để tôi rời khỏi đây?”

Lão Cửu cũng lạnh giọng bảo: “Ông làm vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”

Đỉnh Xương lạnh nhạt liếc nhìn lão Cửu, châm chọc nói: “Ông tưởng mình là ai mà dám nói tôi quá đáng? Thiện Thành này chính là địa bàn của tôi”

Ánh mắt lão Cửu lóe lên sắc bén, ông lão lạnh lùng: “Đã thế thì liều mạng đánh một trận xem saol”

Ông lão vừa dứt lời, người đã lao vút về phía Đỉnh Xương.
 
Chương 3087


Đỉnh Xương cười nhạt: ‘Đúng là đồ không biết tự lượng sức mình!”

Nói xong, lão ta cũng vọt về phía lão Cửu.

Cùng lúc đó, Dương Thanh xông về phía đám Mục Hoa.

Đối phương nhận tiền lại không định thả bọn họ đi, điều này cho thấy giữa hai bên đã không còn đường thương lượng, nếu vậy thì chỉ còn một cách, liều mạng đánh.

“Uỳnh!”

Dương Thanh di chuyển, nhằm thẳng về phía một gã cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, vung tay đánh xuống một đòn.

Sau một tiếng vang cực lớn, gã cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh kia bay vèo ra sau, thân thể còn đánh bay hai gã cao thủ khác.

Lần này, Dương Thanh không chỉ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa trong cơ thể mà còn vận hành cả Chiến Thần Quyết, kết hợp nhiều phương pháp, thực lực của anh tăng vọt, lực chiến đấu đã ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.

Trừ gã Đỉnh Xương đang đấu với lão Cửu, trong hơn hai mươi cao thủ còn lại, chỉ có mình Mục Hoa có thực lực đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, những cao thủ khác đều ở dưới cảnh giới này.

Mục Hoa và Dương Thanh giao chiến, cuộc chiến ngày càng kịch liệt, những cao thủ khác thậm chí còn không có cơ hội nhúng tay.

Cả đám cao thủ đều vô cùng khiếp sợ nhận ra, Mục Hoa đang bị Dương Thanh đè ép, điều đó chứng tỏ thực lực của Dương Thanh đã vượt trên Mục Hoa.

Nhưng ai cũng biết, Dương Thanh mới chỉ là một thanh niên chưa đầy ba mươi, thiên phú cao không khác gì yêu nghiệt!

Cuộc chiến càng kéo dài, Mục Hoa càng thêm khiếp sợ, lão ta có thể cảm nhận được, thực lực của Dương Thanhkhông hề yếu bớt, trái lại, anh càng chiến đấu càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Cứ tiếp tục như thế, lão ta nhất định phải bại dưới tay cậu thanh niên này mất thôi!

Nghĩ tới đây, Mục Hoa bỗng hối hận vì đã tham gia vụ này. Hai bên đối chiến một kích, Mục Hoa nhanh chóng bị đẩy lùi bảy, tám bước.

“Khoan đãi”

Thấy Dương Thanh đang định xông về phía mình lần nữa, Mục Hoa vội cất tiếng hô.

Đôi mất Dương Thanh đã hóa thành một màu đỏ máu, đây là dấu hiệu kích phát huyết mạch cuồng hóa, toàn thân anh đang tản ra một luồng uy lực võ thuật cực kì khủng bố.

Đôi mắt đỏ rực của anh ghim chặt lấy Mục Hoa.

Mục Hoa căng thẳng nhìn Dương Thanh, nói: “Nếu chúng tôi dừng tay và rời khỏi đây thì ân oán ngày hôm nay có thể được xóa bỏ chứ?”

Lão ta vừa thốt lên lời này, các cao thủ khác đều sửng sốt.

Thực lực của Mục Hoa tuy chưa băng Đinh Xương nhưng trong đội cao thủ này, Mục Hoa cũng đã là người mạnh thứ nhì, chỉ sau Đinh Xương. Hiện giờ, Mục Hoa lại dò hỏi Dương Thanh, nếu dừng tay thì vụ việc ngày hôm nay có thể xóa bỏ chăng.

Ngay cả Dương Thanh cũng phải sửng sốt mất một giây, sau khi định thần lại, anh chợt hiểu, người này vẫn đang rất kiêng dè thế lực sau lưng mình, cho nên không dám nhúng sâu vào chuyện giữa anh và phủ Hoài Thành.

Dương Thanh bèn nói: “Chỉ cần các ông rời khỏi đây, tôi có thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, sau này không chỉ không báo thù mà ngược lại, tôi còn sẽ cảm kích vì hành động này của các ông, coi như tôi nợ các ông một lần’.
 
Chương 3088


Nghe Dương Thanh nói thế, Mục Hoa không do dự, nói thẳng: “Nợ ơn thì không cần, chỉ cần có thể xóa bỏ chuyện này là đủ rồi”.

Dứt lời, Mục Hoa lập tức quay đầu: “Chúng ta đi thôi!”

Những cao thủ khác đều lũ lượt đi theo lão ta.

“Uỳnh!”

Đỉnh Xương vừa đối chiến với lão Cửu một chiêu, hai người tách ra, lão ta căm giận quát Mục Hoa: “Mục Hoa, ông có biết ông đang làm gì không hả?”

Mục Hoa lạnh lùng nhìn về phía Đinh Xương, nói: “Tôi đã quyết định không nhúng tay vào chuyện của họ với phủ Hoài Thành, có vấn đề gì sao?”

Đỉnh Xương cả giận nói: “Tôi sắp giết được lão già này rồi, các ông chỉ cần cầm chân thằng ranh kia thêm một lát là tôi có thể rảnh rang sang giúp các ông bắt nó”.

“Nếu giờ các ông bỏ đi, đợi đến khi thành chủ Hoài Thành hỏi tội, các ông gánh được chắc?”

Mục Hoa cười nhạt: “Chúng tôi chỉ không muốn nhúng tay vào việc giữa bọn họ, thành chủ Hoài Thành sẽ lấy cớ này đối phó với chúng tôi sao? Nếu quả đúng như vậy thì cứ tùy, nhưng ông chớ quên, nơi này là địa bàn của Thiện Thành chúng ta, thành chủ Hoài Thành không có tư cách xen vào, nếu ông ta muốn thò tay qua đây, chúng tôi sẽ đấu với ông ta đến cùng!”

Dứt lời, Mục Hoa không hề dây dưa thêm nữa, lập tức quay đầu rời đi, những cao thủ khác cũng đi theo lão ta.

Chỉ chốc lát sau, nơi này còn trơ trọi Đinh Xương đối đầu với Dương Thanh và lão Cửu.

Đinh Xương sa sầm mặt, đáy mắt lóe lên ý niệm giết chóc mãnh liệt.

Lão Cửu nhìn chằm chăm Đinh Xương, nói: “Bọn họ đã đi rồi, không ai muốn xen vào việc của chúng tôi với phủ Hoài Thành nữa cả, ông có chắc vẫn muốn tiếp tục đấu với chúng tôi?”

Dương Thanh thoáng di chuyển, chớp mắt sau đã xuất hiện sau lưng Đinh Xương, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu với lão ta.

Đăng trước có lão Cửu, sau lưng có Dương Thanh, tình cảnh của Đinh Xương quả thật rất nguy hiểm.

Ánh mắt Dương Thanh lóe lên một ý định giết chóc đáng sợ, nếu bọn họ không vội vã rời khỏi đây thì anh nhất định sẽ không bỏ qua cho tên Đỉnh Xương này, anh cùng lão Cửu liên kết với nhau, nhất định sẽ giết chết được lão ta.

Chỉ có điều, thực lực của Đỉnh Xương rất mạnh, dù bọn họ liên hợp lại cũng phải hao phí rất nhiều sức lực mới có thể hạ gục kẻ này, mà lúc này, trên người lão Cửu cũng đã chăng chịt các loại vết thương, hơi thở trong người đã cực kì hỗn loạn.

Ánh mät Đinh Xương ghim chặt lấy lão Cửu, nghiến răng nói: ‘Các người thật sự tưởng rằng các người có thể làm gì được tôi sao?”

BI Chi Ngay khi Đinh Xương nói xong, lão Cửu đã xông về phía Đinh Xương, đồng thời hét lớn một tiếng.

Lão Cửu vừa di chuyển, Dương Thanh cũng lao đến theo.

Hai người, một trước một sau tấn công về phía Đinh Xương.

Định Xương cản chặt răng, dậm mạnh chân xuống đất, thân hình lao về phía lão Cửu như một tia sét.

“Uỳnh!”

Giây tiếp theo, đòn tấn công của Đỉnh Xương và lão Cửu chạm nhau.
 
Chương 3089


Nhưng khi lão Cửu đón đòn tấn công của Đinh Xương, ông lão bỗng nhận ra điều bất thường, bởi vì thế tấn công của đối phương thoạt nhìn rất mãnh liệt nhưng thực tế chưa hề vận toàn lực, một đòn của lão Cửu đánh xuống, Đinh Xương bay vèo ra ngoài.

Ngay lúc lão Cửu phát giác ra điều bất thường, ông lão chợt nhận ra, Đinh Xương vừa nhếch mép nở một nụ cười tàn nhẫn.

Giây tiếp theo, nắm tay phải của Đinh Xương ngưng tụ một khí thế võ thuật cực kì khủng bố, lão ta vung mạnh nắm tay về phía Dương Thanh đang ở sau lưng: “Chết đi cho tao!”

Bấy giờ, lão Cửu mới ý thức được, mục tiêu thực sự của Đinh Xươngkhông phải ông lão, mà là Dương Thanh.

Vừa rồi Đinh Xương không hề dốc sức đấu với ông lão mà chỉ mượn lực công kích của chính ông lão để bay ra sau, nương tốc độ này, tung một chiêu hiểm ác muốn lấy mạng Dương Thanh.

Nhận ra mục đích của Đinh Xương, lão Cửu muốn ngăn cản cũng đã quá muộn, ông lão vội hét to: “Tránh ra mau!”

Dương Thanh cũng không ngờ, mục tiêu thực sự của Đinh Xương lại chính là mình.

Anh biết Đinh Xương rất mạnh, vậy nên khi tấn công Đinh Xương, anh cũng đã đưa bản thân về trạng thái mạnh nhất, lúc này thấy Đinh Xương đột ngột chuyển hướng xông về phía mình, anh có bất ngờ nhưng lại không hề sợ hãi.

Ánh mắt anh lóe lên một ý muốn giết chóc mãnh liệt, ý chí chiến đấu hừng hực khắp người.

“Uỳnh!”

Một giây sau đó, Đinh Xương võ một chưởng ngay giữa ngực Dương Thanh, đồng thời, Dương Thanh cũng đánh một quyền vào lồng ngực lão ta.

Hai người đồng loạt bị đầy lùi về sau.

Đinh Xương bị đẩy lùi năm, sáu bước, còn Dương Thanh lùi lại bảy, tám bước mới dừng, sắc mặt Đinh Xương trắng nhợt như giấy, một quyền của Dương Thanh đánh trúng lồng ngực khiến lão †a cũng phải trọng thương.

Phía bên Dương Thanh còn tệ hơn, khóe miệng anh đã ứa máu tươi, hai mắt nhìn chằm chăm vào Đinh Xương, ý chí chiến đấu đã bao phủ toàn thân.

Lão Cửu lướt tới cạnh Dương Thanh, lo lắng hỏi: “Cậu có sao không?”

Dương Thanh lắc đầu, khóe miệng nhếch lên một độ cong tàn nhãn, ánh mắt ghim chặt lấy Đỉnh Xương, nói: “Ông ta còn sống thì sao tôi xảy ra chuyện gì được?”

Cảm nhận được sát khí cực kì mãnh liệt từ ánh mắt Dương Thanh, Đinh Xương bỗng rùng mình sợ hãi.

Đến khi nhận ra mình vừa mới cảm thấy sợ hãi trước Dương Thanh, lão ta liền nổi giận đùng đùng, nghiến răng nói: “Thật không ngờ, mày lại có thể ép tao đến mức này, tao không thể phủ nhận một điều, mày quả thật rất yêu nghiệt!”

“Nhưng mày càng yêu nghiệt thì tao càng không thể bỏ qua cho mày, nếu để mày sống sót rời khỏi đây, chẳng bao lâu nữa, ngay cả tao cũng sẽ mất mạng về tay mày thôi, vậy nên hôm nay mày phải chết!”

Dương Thanh hung hăng nghiến răng nói: ‘Chỉ dựa vào ông à?”

“Đúng thết”

Mặt mũi Đinh Xương trở nên dữ dän, không biết lão ta làm gì đó mà khí thế võ thuật trên người đột nhiên tăng vọt.

Định Xương vốn chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng lúc này, hơi thở trên người lão ta đã đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Bản thân lão ta lại có khả năng chiến đấu vượt cấp, nay thực lực tăng lên tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, vậy thì thực lực chiến đấu sẽ mạnh đến cỡ nào?
 
Chương 3090


Ngay cả lão Cửu cũng hết sức căng thẳng, mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, nói với Dương Thanh: “Tôi cầm chân ông ta, cậu tìm cơ hội rời khỏi nơi này đi!”

Nếu còn đang ở trạng thái mạnh nhất, có lẽ lão Cửu còn có cơ hội đánh bại Đinh Xương, nhưng lúc trước ở Hoài Thành, ông lão đã từng bị thương nặng, suýt bị thành chủ Hoài Thành giết chết.

Khi thực lực của Đinh Xương mới chỉ ở cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, lão Cửu đã không thể đánh bại được đối phương, huống chỉ hiện tại, thực lực của Đinh Xương đã tăng vọt.

Dương Thanh lắc đầu, mắt cũng nhìn chằm chăm vào Đinh Xương, anh nói với lão Cửu: “Nếu có người cần phải đi thì người đó là ông, ông Cửu ạ, tất cả mọi chuyện vốn đều do tôi gây nên’.

Nghe vậy, lão Cửu rơi vào trầm mặc.

Tuy ông lão chưa tiếp xúc nhiều với Dương Thanh nhưng chỉ đồng hành cùng anh mấy ngày ở Hoài Thành, ông lão đã biết anh là người thế nào.

Lúc này muốn Dương Thanh bỏ lại mình để rời khỏi đây, thực sự không có khả năng.

Lão Cửu hạ quyết tâm, nói: “Nếu vậy, chúng ta liều mạng đánh một trận đi, tôi cũng muốn xem xem, ông ta có thể mạnh đến đâu”.

“Giết!”

Dương Thanh quát lớn, chân nhanh chóng di chuyển, xông thẳng về phía Đinh Xương.

Hiển nhiên Đỉnh Xương đã dùng bí pháp nào đó để cưỡng chế tăng cao thực lực của mình, phải tìm cách ngăn cản lão ta lại, bằng không, một khi để lão ta sử dụng bí pháp thành công, dù Dương Thanh và lão Cửu liên hợp lại cũng khó lòng giết chết đối phương.

““Uỳnh!”

Giây tiếp theo, Dương Thanh đã vọt tới trước mặt Định Xương, anh vung một quyền, đánh mạnh vào người lão ta.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Dương Thanh chợt thay đổi, anh trừng mắt như không thể tin được.

Bởi vì, một đòn dốc toàn lực của anh đánh vào người Đinh Xương mà thân thể lão ta không hề suy suyển.

“Uỳnh!”

Cũng vào lúc này, đòn tấn công của lão Cửu rơi xuống người Đỉnh Xương, kết quả cũng không thể làm lão ta lùi lại nửa bước.

Lão Cửu lập tức biến sắc, vội vàng kéo Dương Thanh lùi lại phía sau.

“Chỉ bằng các người mà đòi phá được Kim Chung Tráo của tôi à?”

Đỉnh Xương khinh miệt nhìn về phía Dương Thanh và lão Cửu, ngạo nghễ nói: ‘Bây giờ tôi là vô địch, các người cứ tùy ý tấn công đi!”

Lão Cửu đã tái nhợt mặt mày: “Bí pháp của ông là Kim Chung Tráo! Ông là người của nhà họ.

Đinh, thế gia võ thuật của Thiện Thành!”

Hiển nhiên, lão Cửu đã đoán được thân phận của Định Xương.

Đỉnh Xương cười nhạt: ‘Không ngờ ông cũng biết tôi là người của nhà họ Đinh đấy, nếu ông đã biết thì hản nên rõ ràng, một khi bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh chúng tôi được sử dụng thì cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh tuyệt đối không làm gì được”.

Lão Cửu không nói gì, ánh mắt tràn đầy kiêng ky.

Tuy Dương Thanh không biết nhà họ Đinh là thế nào nhưng anh có thể phân tích ra nhiều thông tin từ những lời vừa rồi của lão Cửu. Đinh Xương trước mắt này đang sử dụng một bí pháp tên là Kim Chung Tráo, trừ khi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh ra tay, bằng không, không một ai có thể phá vỡ chiêu phòng ngự này của lão ta.
 
Chương 3091


Lão Cửu bỗng nhìn sang phía Dương Thanh, nặng nề nói: “Dương Thanh, tôi cầm chân ông ta, cậu rời khỏi đây ngay đi!”

Dương Thanh lắc đầu: “Nếu đi thì phải cùng đi! Phải chết thì cùng chết!”

Lão Cửu lập tức nổi giận: “Tôi bảo cậu đi ngay! Ngay lập tức!”

Dương Thanh lắc đầu, anh nghiến răng hỏi: “Chỉ vì ông ta sử dụng bí pháp Kim Chung Tráo này mà ông định liều chết cầm chân ông ta cho tôi chạy?”

Lão Cửu cả giận nói: “Bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh vô cùng mạnh, một khi người này sử dụng Kim Chung Tráo, cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh không làm gì được ông ta đâu, cậu còn nấn ná ở đây thì cũng chỉ làm tăng thêm số người chết mà thôi”.

“Tôi đã sống đủ rồi, cũng không còn gì vướng bận trên đời này nữa, chết thì chết thôi. Nhưng cậu không giống tôi, cậu còn trẻ, còn có người thân, thiên phú võ thuật của cậu cao như thế, chỉ vài năm nữa là có thể lên đến cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

“Nhưng nếu hôm nay cậu mất mạng ở chỗ này thì chẳng còn gì cả! Nghe tôi đi, rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt, tôi sẽ cầm chân ông tai”

Dương Thanh căn chặt răng, không đáp, bảo anh bỏ lại lão Cửu ở đây, một mình chạy trốn, anh không làm được.

“Muốn trốn à? Đã hỏi ý tôi chưa?”

Đinh Xương cười lạnh một tiếng, chân khẽ di chuyển, nháy mắt đã biến mất khỏi vị trí cũ.

“Uỳnh!”

Ngay sau đó, một tiếng động lớn vang lên, lão Cửu bị đánh văng ra xa như một quả bóng cao su.

“Ông Cửu!”

Dương Thanh lập tức hét lớn.

Anh biết Đỉnh Xương lúc này rất mạnh, nhưng vần không ngờ, sau khi sử dụng bí pháp, không chỉ lực phòng ngự của ông ta mạnh lên mà cả thực lực cũng tăng vọt.

Một đòn đã có thể đánh trọng thương lão Cửu, vậy thì thực lực của lão ta hẳn phải đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi?

“Tôi sẽ giết ông trước rồi giết thăng ranh kia saul”

Đỉnh Xương bước một bước, mặt đất đều như rung chuyển.

Gần như trong nháy mắt, bóng Đinh Xương lại một lần nữa xuất hiện trước mặt lão Cửu, lão ta nhấc chân, hung hăng đạp mạnh xuống đầu lão Cửu.

Lão Cửu trợn trừng mắt, vẻ mặt dữ tợn, ông lão muốn né tránh nhưng không cách nào né được, đành đồn sức vung hai tay lên đỡ.

“Huychl”

Đinh Xương dẫm một đạp xuống hai tay đang bắt chéo của lão Cửu, lão Cửu lập tức có cảm giác lục phủ ngũ tạng đều đã bị đánh rách tơi tả.

Mặc dù vậy, ông lão vẫn gắng gượng chống hai tay đỡ đòn.

“Thật không biết tự lượng sức mình!”

Đỉnh Xương cười nhạt, lực giãm xuống đột nhiên gia tăng, hai tay lão Cửu dần bị đè xuống, dường như đã không thể chống lại lực đạp của Đỉnh Xương nữa rồi.

Lão Cửu gắng gượng chống hai tay ngăn cản chân Đỉnh Xương, hai cánh tay đã nổi đầy gân xanh, mặt mũi vặn vẹo dữ tợn.

Chân Đinh Xương dẫm mạnh lên tay lão Cửu, thấy lão Cửu vẫn gắng gượng chống đỡ, lão ta giận dữ hét: ‘Chết đi!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom