Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1206


Chương 1206

“Hổ Ma Chi Thuật, Thăng Linh Chi Pháp!”

Cơ bắp trên người hắn trở nên cứng cáp hơn giống như có thể tự sinh trưởng vậy, vô cùng mạnh mẽ. Mỗi một thớ thịt giống như lớp giáp sắt cứng cáp phát ra ánh sáng lấp lánh. Khí tức của hắn cũng bạo phát, hai bàn tay cũng tạo thành hình vuốt như hổ vồ.

Người thủ lĩnh của đoàn lính đánh thuê Bloody cuối cùng cũng đã phải để lộ ra vẻ mạnh nhất.

“Đây chính là hình thái thật sự của Nicolas sao?”

Vương Trọng Xuân nhìn Nicolas, đôi mắt đanh lại. Ông ta lại quay qua nhìn Gaudreau với đôi cánh dơi bay trên trời thì cảm thấy kinh hãi.

Những người khác cũng tái mặt. Sự đáng sợ của Gaudreau, phần lớn các cao thủ trong bảng xếp hạng chưa từng thấy. Hôm nay hắn lại xuất ra đôi cánh của mình, hóa mình trong thân phận của Huyết tộc, che kín bầu trời thì đúng là vô cùng đáng sợ.

“Mật pháp luyện thể của Huyết tộc sao?”

Diệp Thiên khẽ nheo mắt nhưng không hề bất ngờ. Với tu vi của Gaudreau thì đã sớm đạt tới cực đỉnh của siêu phàm thần phẩm rồi. Còn Nicolas cũng đã là một vi siêu phàm thần phẩm.

Sức mạnh và thần thông của họ một khi thi triển, thực lực sẽ tăng bạo và sức chiến đấu cũng trở nên kinh người.

Gaudreau và Diệp Thiên bất phân cao thấp, Nicolas nhân cơ hội đó gầm lên, nhảy vọt lên không trung, lao như một vòng xoáy và tung ra một cú đấm.

Khi cú đấm được tung ra, hắn còn cách Diệp Thiên tầm chục mét nhưng sức mạnh đó chỉ sượt qua và đấm trúng và đồi núi xung quanh khiến chúng nứt toát.

Diệp Thiên với khuôn mặt điềm nhiên, thu nắm đấm lại. Cú đấm của cậu đã đánh trúng vào trung tâm của luồng sức mạnh.

“Vụt!”

Sức mạnh phát ra từ Nicolas điên cuồng tập trung lại tạo thành một điểm. Diệp Thiên đáp trả nhưng phải lùi lại ba bước.

Đám đông tái mặt. Đây là lần đầu tiên họ thấy Diệp Thiên bị đánh lui.

“Vụt!”

Nicolas lại tung nắm đấm đẩy lùi Diệp Thiên. Lúc này đôi cánh dơi đen xì trong không trung bắt đầu lao xuống. Tay hắn giống như dao cào về phía cổ của Diệp Thiên.

“Vụt!”

Diệp Thiên đưa tay phải lên va chạm với bàn tay như móng vuốt của Gaudreau. Âm thanh nặng nề vang lên một lần nữa. Diệp Thiên giống như không đỡ được bị đập qua một bên, chân không ngừng đạp trong không trung.

“Vụt vụt!”

Nicolas và Gaudreau giống như hai chiến hữu phối hợp ăn ý. Nicolas tấn công tới tấp, Gaudreau ở bên cạnh trợ giúp, tấn công mỗi lúc một ác liệt, hiểm hóc hơn.

“Đê tiện, dám hai đánh một!”

Vương Trọng Xuân và Song Hùng Giáp Thiết tức giận. Bọn họ khong ngờ, Gaudreau lại thật sự mặt dày ra tay cùng lúc với Nicolas như vậy.

“Dù gì Gaudreau đứng vị trí số một trong bảng xếp hạng vậy mà chơi trò hai đánh một, hắn còn sự tôn nghiêm của một cao thủ không?”
 
Chương 1207


Chương 1207

Vương Trọng Xuân tức giận chất vấn.

“Hừ!”

Gaudreau không hề trả lời chỉ hừ giọng lạnh lùng. Hắn là con lai của loài người và Huyết tộc. Mặc dù là kẻ mạnh thế giới nhưng hắn chẳng buồn quan tâm cái gọi là tôn nghiêm và thể diện.

Thứ mà hắn muốn chỉ là sự chiến thắng, là kết quả. Dùng cách đơn giản nhất để đạt được mục đích của mình.

Hắn thừa nhận Diệp Thiên vô cùng mạnh. Nếu như để hắn đơn phương đối đầu với Diệp Thiên, muốn thắng thì ít nhất cũng phải trải qua một trận chiến kịch liệt.

Nếu có thêm Nicolas giúp đỡ thì đương nhiên là dễ dàng hơn gấp bội. Hắn có thể tiết kiệm được sức lực của mình nhiều hơn để đối đầu với cuộc tranh đoạt dị bảo sắp tới.

Trong không trung, Diệp Thiên không ngừng bị đẩy lùi bởi sự kết hợp tấn công của hai người bọn họ. Mỗi lúc cậu lùi lại một xa hơn, rõ ràng là chỉ chống đỡ chứ không hề có cơ hội đánh trả.

“Khốn khiếp!”

Hai anh em nhà Thiết Thị tách ra. Lúc này đối diện với mật pháp của của Gaudreau và Nicolas thì đế vương bất bại cũng chẳng là gì.

Hai người nhìn nhau, định ra tay trợ giúp thì một tia lửa đột nhiên quét qua chặn bọn họ lại.

“Sao, đám các người mà cũng đòi ra tay à? Đúng là không biết tự lượng sức mình!”

Hailey Ince lạnh lùng liếc nhìn khiến cả hai người bọn họ kinh hãi.

Đúng là cấp bậc chiến đầu như này không phải là thứ mà bọn họ có thể can dự vào.

Trong không gian, Diệp Thiên lùi lại hàng chục mét. Khi lùi lại tới bước thứ 50 thì cậu đạp mạnh chân và bay vọt lên.

“Ầm!”

Một âm thanh hầm hố vang lên, Diệp Thiên nâng tay phải, luồng sáng xanh lam hiện ra. Cậu tung nắm đấu dội về phía Nicolas một lần nữa.

Lần đối kháng này, cậu đứng bất động, Nicolas thì bị đánh bay về sau, quét một đường dài trắng xóa hàng chục mét trong không trung.

“Hả?”

Nicolas kinh hãi nhìn nắm đấm của mình. Hắn không hiểu, trước đó Diệp Thiên toàn bị đánh, phải lùi lại liên tiếp vậy mà cú đấm này hắn lại có thể cảm nhận được sức mạnh kinh hồn của cậu. Giống như là sức mạnh toàn bộ mà trước đó Diệp Thiên chưa từng tung ra vậy.

Gaudreau lạnh mặt. Ánh sáng màu đỏ máu chiếu rọi, đôi cánh dơi dang rộng, đầu cánh giống cây đao sắc bén của thần binh. Khi hắn bay qua, không gian như bị cứa rách. Dù có là núi đồi dày hàng chục mét thì cũng ngay lập tức bị cứa đổ.

“Rầm!”

Hàn quang lóe sáng, đôi cánh dơi quét qua trước mặt Diệp Thiên, còn cậu thì đưa tay ra chộp lấy đôi cánh.

“Bùm bùm!

Trong nháy mắt, tia lửa bắn ra, đám đông kinh hãi, đến cả Gaudreau cũng phải hết hồn.

Đôi cánh của hắn là một thứ sắc bén nhất trong thiên hạ này, có thể cắt cả sắt thép như cắt đậu phụ. Dù có là xe tăng thì cũng bị chém thành hai mảnh. Nếu như thi triển, chỉ cần tốc độ nhanh thì còn có thể đấu được với cả máy chiến đấu.
 
Chương 1208


Chương 1208

Vậy mà Diệp Thiên lại dùng tay chộp lấy đôi cánh của hắn, hơn nữa bộ dạng của cậu còn giống như không hề hấn gì.

Hắn nhìn thấy đôi mắt lạnh như băng của Diệp Thiên thì khẽ giật mình.

“Vị trí số một bảng xếp hạng cao thủ chỉ thế này thôi sao?”

Đồng tử Gauderau co lại. Diệp Thiên chộp lấy cánh của hắn và lúc này giứt mạnh xuống.

“Roẹt”

Đôi cánh vững chắc lúc này dần biến hình và hằn lên năm ngón tay.

“Á!”

Gauderau hét lên. Đôi cánh gắn liền với cơ thể hắn, nối liền với các mạch máu. Hơn nữa hắn đã bỏ ra rất nhiều công sức cho nó, vậy mà giờ đây nó đã bị nát bươm dưới bàn tay của Diệp Thiên khiến hắn cảm thấy đau đớn vô cùng.

“Hự!”

Gaudreau bừng tỉnh, luồng sáng màu đỏ máu trong tay bùng lên tạo thành hình một con dao sắc bén đâm thẳng vào ngực Diệp Thiên.

Bàn tay đâm vào ngực Diệp Thiên chỉ phát ra tiếng kêu như kim loại va chạm. Áo của Diệp Thiên bị cứa một đường, còn lại thì không bị hề hấn gì.

“Da thịt của tên này sao có thể mạnh tới mức này chứ? Lẽ nào hắn đã tu thành Thần Ma Chi Thể rồi sao? Không thể nào?”

Gaudreau vô cùng kinh ngạc. Diệp Thiên đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lùng của cậu khiến hắn cảm thấy sợ hãi.

“Soạt!”

Diệp Thiên cử động hai tay, một trước một sau và phát lực.

Trong không gian, cơn mưa máu bùng nổ, sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Gaudreau. Đôi cánh mà hắn tự hào nhất, đôi cánh nguy hiểm, tà ma nhất cuối cùng đã bị Diệp Thiên xé mất mất một nửa.

Những người có mặt nhìn thấy cảnh tượng đó đều kinh hãi.

Trước đó Diệp Thiên rơi vào thế hạ phong, nhưng tình thế đã thay đổi. Không chỉ có Nicolas bị đánh lui mà đến đôi cánh của Gaudreau cũng bị xé rách.

“Rầm!”

Diệp Thiên không hề có ý ngương tay. Một nắm đấm dội thẳng vào ngực của Gaudreau không chút nể năng khi hắn đang vô cùng tuyệt vọng và kinh hãi.

Một ngọn lửa từ ngực của Gaudreau phóng ra, sau đó lan rộng khiến cơ thể của hắn bùng cháy, tạo thành một quả cầu lửa hừng hực. Chỉ thấy hắn gào thét, tất cả đám đông thì nín thở.

Cú đấm vừa rồi đã mang theo lực phá họai của Phệ Thiên Long Diệm và cũng là lần đầu tiên Diệp Thiên thi triển thần thông quyền pháp ngoài Tam Tuyệt Quyền.

Phệ Thiên Diệm Long Quyền!

Một cái lỗ trống hốc ngay ngực của Gaudreau. Một ngọn lửa bốc thẳng lên trời, sau đó hóa thành một dải lửa hình con rồng lao từ trên không xuống dưới nuốt gọn lấy Gaudreau.

Ngọn lửa cháy ngợp trời. Nicolas và những người xung quanh bàng hoàng, không dám tin.

Gaudreau là cao thủ số một trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới mà lại bị chết như vậy sao.
 
Chương 1209


Chương 1209

Vương Trọng Xuân và Thiết Giáp Song Hùng cũng nín thở, không dám tin vào cảnh tượng trước mặt.

Bọn họ cũng từng nghĩ tới việc có khả năng Diệp Thiên sẽ chiến thắng, nhưng sẽ phải là một trận chiến vô cùng ác liệt. Nào ngờ, trận chiến lại kết thúc một cách gọn gàng như vậy.

Đó là Gaudreau cuồng ngạo nhất thất giới.

Nicolas vừa kinh hãi vừa tức giận vội quay đầu lại thì phát hiện Diệp Thiên đã đứng bên cạnh hắn từ lúc nào không hay.

“Chủ nhân đã chết, là con chó trung thành thì cũng nên đi theo đi!”

Hắn còn chưa kịp phản ứng thi năm ngón tay của Diệp Thiên đã thò ra bóp chặt đầu hắn. Năm ngón tay khẽ chuyển động, đầu của Nicolas lúc này giống như một cái trứng gà trong tay cậu, bị bóp vỡ vụn trông vô cùng rợn người.

Vài giây sau, thống lĩnh của đoàn lính đánh thuê Bloody đã đổ gục ra đất, đầu bị biến dạng và tắt thở.

Giết chết năm cao thủ đứng đầu trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, Diệp Thiên trông vô cùng điềm nhiên. Giọng cậu vang vọng khắp núi rừng.

“Còn ai dám ra tay với tôi không?”

Gaudreau bị Diệp Thiên đấm thủng ngực, nổ thành một quả cầu lửa ngay tại chỗ.

Khi ánh mắt của Diệp Thiên đảo qua, mọi người ở đây đều khẽ giật mình, sau đó lặng ngắt như tờ.

“Cú đấm thật đáng sợ!”

Hailey Ince đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt ánh mắt đều thay đổi.

Bà ta hiểu rất rõ sức mạnh của Gaudreau, bà ta tự thấy dựa vào tu vi của bản thân mà muốn chiến thắng Gaudreau là chuyện xa vời vô vọng.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Gaudreau luôn đứng ở vị trí thứ nhất, còn bà ta thì chỉ có thể cam chịu đứng ở vị trí thứ hai.

Gaudreau là con lai giữa Huyết Tộc và loài người, sở hữu một nửa sức mạnh của Huyết Tộc, sử dụng năng lực của Huyết tộc để mở ra đặc thù cơ thể Huyết tộc – cánh dơi cứng rắn sắc bén, nhưng như vậy cũng không thể làm Diệp Thiên bị thương, hơn nữa còn bị Diệp Thiên tay không xé rách, cuối cùng bị đấm cho nổ tung.

Bà ta không thể tin nổi, rốt cuộc Diệp Thiên đã làm như thế nào, trong nắm đấm kia ẩn chứa ngọn lửa mênh mông hủy diệt, cho dù bà ta là người dị năng nguyên tố hỏa tự nhiên cũng kém hơn rất nhiều.

Ánh mắt Diệp Thiên quét nhìn xung quanh, không ai dám đáp lời, mấy cao thủ cảnh giới siêu phàm cũng sợ hãi lùi về sau một bước.

Hơn hai mươi người, trong đó có mười mấy cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới ở đây đều câm như hến!

Gaudreau hung hãn cùng với thống lĩnh luyện thể Nicolas của đội lính đánh thuê Huyết Sắc, hai người hợp sức không chỉ đơn giản là một cộng một, nhưng cuối cùng vẫn bị Diệp Thiên giết chết.

Còn có ai ở đây dám bước lên khiêu chiến oai nghiêm rung chuyển đất trời của Diệp Thiên chứ?

Mặc dù dị bảo là thứ tốt, nhưng sao có thể quan trọng bằng tính mạng?

“Thế mà một người lại có thể áp đảo tất cả mọi người trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới?”

Vương Trọng Xuân hít sâu một hơi, không kìm được than thở.

Song Hùng Thiết Giáp liếc nhau, sau đó đều mất sạch kiêu ngạo mà cúi thấp đầu.

Trước đó Diệp Thiên đã từng xung đột với Ám Bộ một lần, mặc dù hai vị bộ trưởng, thứ trưởng của Ám Bộ đều muốn giấu nhẹm chuyện này đi nhưng những cao thủ còn lại trong Ám Bộ đều không cam lòng.
 
Chương 1210


Chương 1210

Bọn họ cho rằng Diệp Thiên quá mức ngông cuồng, rất nhiều người trong Ám Bộ đều bất mãn với Diệp Thiên, trong đó có hai anh em họ.

Nhưng bây giờ, bọn họ lại không thể không nén suy nghĩ đó xuống, trên thế giới này, sức mạnh lớn hơn tất cả, thực lực của Diệp Thiên hoàn toàn đủ để coi nhẹ Ám Bộ, coi nhẹ những cao thủ còn lại, cho dù hành động có kỳ lạ có kiêu ngạo đến đâu, cũng không ai đủ tư cách khoa tay múa chân trước mặt cậu.

Đây chính là thực lực, thực lực là trên hết!

Một ánh mắt của Diệp Thiên, hoàn toàn nghiền ép tất cả mọi người ở đây, cậu quay đầu nhìn về phía Nữ Thần Lửa – Hailey Ince.

“Hailey Ince, bà còn muốn thử nữa không?”

Sắc mặt Hailey Ince cứng ngắc, một lúc lâu sau, bà ta miễn cưỡng nở một nụ cười.

“Đế Vương nói đùa rồi, cậu dùng một đấm đánh chết Gaudreau, thủ đoạn cương quyết như vậy, chúng tôi nào dám chống đối cậu chứ?”

Mặc dù câu nói này của bà ta mang theo nịnh nọt thấp kém, nhưng chính là sự thật rành rành.

Diệp Thiên đánh cho Gaudreau nổ tung, lúc này đã đưa chính mình lên vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, chắc chắn nơi này đã không còn người nào có thể đánh với Diệp Thiên.

“Bà rất thông minh, biết gió chiều nào theo chiều nấy!”

Diệp Thiên cười mỉa, sau đó nhìn về phía Vương Trọng Xuân.

“Tôi với thứ trưởng Cố của các ông cũng coi như là quen biết, nếu hôm nay tôi đã ra tay, thế thì nể mặt Ám Bộ các ông vậy!”

Cậu đột nhiên cất cao giọng, một luồng sát khí tràn ngập bốn phía.

“Từ nay về sau, bất luận kẻ nào ở đây cũng không được phép giương oai ở Hoa Hạ!”

“Nếu có ai làm xằng làm bậy bên trong Hoa Hạ, chỉ cần tôi gặp được, chắc chắn giết không tha, nghe rõ chưa?”

Cậu vừa nói những lời này ra, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi, câu nói này, chẳng khác gì ra lệnh cấm với tất cả người trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, không thể nghi ngờ chính là một loại ràng buộc to lớn đối với những cao thủ luôn đứng ở trên cao này, ai sẽ cam tâm?

Nhưng dưới sức mạnh ngút trời của Diệp Thiên, không ai dám đứng ra phản bác, chỉ có thể im lặng đứng nguyên tại chỗ, bầu không khí chìm trong ngột ngạt.

“Ha ha, hay cho Đế Vương Bất Bại – Diệp Lăng Thiên!”

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một tràng cười xuyên thủng mây xanh, từ chân trời truyền đến.

Mọi người kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy trên không trung xa xa, ba vệt sáng màu đen đang nhanh chóng lại gần.

“Đó là…”

Trong đám người, Hailey Ince có địa vị cao nhất, hiểu rõ về các cao thủ trên thế giới nhất, đôi mắt xinh đẹp của bà ta nheo lại, cuối cùng hoảng sợ thốt lên.

“Ba vị trưởng thẩm phán của viện trọng tài?”

Trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới có không ít lão quái vật hiểu sâu biết rộng, bọn họ cũng nhận ra người đến này, sắc mặt ai ai cũng đều trở nên hoảng hốt.

Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, chậm rãi nghiêng đầu, hai mắt hơi nheo lại.

“Xoẹt!”

Gần như chỉ trong nháy mắt, ba vệt sáng đã bay đến đỉnh núi, là hai nam một nữ, chân ba người đạp vào hư không, nhìn xuống toàn bộ khe núi.
 
Chương 1211


Chương 1211

Người đàn ông ở giữa đứng chắp tay, dứt khoát bỏ qua những người còn lại ở đây, nhìn thẳng vào Diệp Thiên.

“Diệp Lăng Thiên, ngưỡng mộ đã lâu, cuối cùng hôm nay đã có thể gặp mặt!”

Những cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới ở đây, ai mà không phải là người đứng đầu trấn giữ một phương, nhưng giờ phút này, bọn họ lại không hề được ba người để vào trong mắt, giống như gà đất chó sành vậy.

Trong mắt ba người chỉ có Diệp Thiên!

Diệp Thiên đút một tay vào túi, vẻ mặt lạnh lùng.

“Người của viện trọng tài đúng là âm hồn không tan!”

Sau lần đầu tiên đánh với người của viện trọng tài, Diệp Thiên chưa từng quên hơi thở của sức mạnh thẩm phán trên người bọn họ, chỉ cần người của viện trọng tài vừa xuất hiện là cậu có thể lập tức nhận ra.

Trên mặt người đàn ông ở giữa mang theo nét cười, dang hai tay ra

“Diệp Lăng Thiên, cậu có thể nhiều lần chống lại viện trọng tài chúng tôi, quả thật là có vài phần bản lĩnh, không ngờ ngay cả con lai Huyết Tộc Gaudreau này cũng chết trong tay cậu!”

“Đến bây giờ, cuối cùng tôi cũng tin Francis là do cậu giết chết rồi!”

Sắc mặt Diệp Thiên không đổi, thản nhiên lên tiếng.

“Nhìn dáng vẻ này của các ông, là đến báo thù cho hắn?”

Người đàn ông khẽ cười một tiếng.

“Không, nói thật lòng, hôm nay chúng tôi đến đây là vì dị bảo của đồi núi Bắc Áo!”

“Chỉ là không ngờ sẽ gặp được cậu ở nơi này, trái lại cũng tiết kiệm thời gian cho chúng tôi, không phải chạy đến tận Hoa Hạ – Trung Nguyên để tìm cậu!”

Ông ta nói đến đây, ánh mắt đột nhiên nghiêm lại, trong mắt lóe lên sát ý.

“Trải qua mấy trăm năm, ngoại trừ Long Hoàng của sáu mươi năm trước, nhìn khắp Hoa Hạ, vẫn không có bất kỳ cao thủ nào khiến cho viện trọng tài chúng tôi phát động lệnh Tất Sát vây giết, cậu chính là người đầu tiên trong sáu mươi năm này!”

“Có thể khiến cho ba trưởng thẩm phán chúng tôi đích thân hành động, cậu vẫn nên lấy làm kiêu ngạo!”

Ông ta vừa dứt lời, xung quanh trở nên lạnh buốt, sắc mặt các cao thủ cảnh giới siêu phàm đều thay đổi, toát ra sợ hãi.

Dù là ba thành viên của Ám Bộ cũng khiếp sợ không thôi, trong lòng cuộn trào sóng lớn.

Đây chính là trưởng thẩm phán đó!

Trong viện trọng tài, đẳng cấp từ dưới lên cao nhất được xác định rõ ràng, theo thứ tự là trọng tài viên, trọng tài viên tinh anh, sau đó là trưởng thẩm phán, cuối cùng là thẩm phán vương chí cao vô thượng.

Trong giới võ đạo này, chỉ cần là cao thủ có chút lai lịch thì đều có thể biết được điều này.

Có thể nói, ngoại trừ mười sáu thẩm phán vương thì trưởng thẩm phán chính là sức chiến đấu tối cao của viện trọng tài.

Nghe đồn trong viện trọng tài có hai mươi vị trưởng thẩm phán, dựa theo thực lực mạnh yếu mà được xếp từ vị trí thứ nhất đến vị trí thứ hai mươi, tu vi của mỗi người đều đủ để áp đảo tất cả cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, ngay cả cường quốc cũng phải rung chuyển vì nó.

Ba mươi năm trước, bá chủ Hợp chúng quốc lúc đó đã từng điều động một binh đoàn mang vũ khí hạng nặng đi sâu vào sa mạc Takla, vây giết bốn vị trưởng thẩm phán, cuối cùng lại bị bọn họ càn quét, hơn nghìn binh lính chỉ còn một người sống sót trở về, cuối cùng tin tức này truyền ra khiến mọi người khiếp sợ.
 
Chương 1212


Chương 1212

Mà bây giờ, ba vị trưởng thẩm phán lại xuất hiện ở nơi này, đội hình như vậy đã đủ để hủy diệt một đất nước nhỏ rồi.

Kinh ngạc qua đi, trên mặt Hailey Ince chợt toát ra vui mừng đắc chí.

Diệp Thiên dùng hung ác áp đảo mọi người, dự định độc chiếm dị bảo, bà ta không cam lòng, bây giờ ba vị trưởng thẩm phán của viện trọng tài xuất hiện, dựa vào ân oán của Diệp Thiên với viện trọng tài, chắc chắn ba người sẽ ra tay với Diệp Thiên.

Như vậy, nói không chừng trong lúc hỗn loạn bà ta có thể đục nước béo cò!

Nghĩ đến đây, bà ta không nhịn được nhìn về phía Diệp Thiên, ánh mắt lạnh lẽo mang theo nét cười trên nỗi đau của người khác.

“Diệp Lăng Thiên, e rằng hôm nay chính là ngày chết của cậu!”

“Ba vị trưởng thẩm phán đều vì cậu ta mà đến?”

Bờ môi Vương Trọng Xuân run rẩy, sắc mặt biến đổi kịch liệt.

Trưởng thẩm phán, cũng chính là cấp bậc có sức chiến đấu đứng hàng thứ hai, chỉ đứng đứng sau thẩm phán vương trong viện trọng tài. Lúc này ba vị trưởng thẩm phán cùng xuất hiện, vậy cũng tương đương với sức chiến đấu có thể càn quét một quân đoàn nghìn người của Hợp chúng quốc.

Cho dù mạnh như Long Hoàng Hoa Hạ, trước khi trưởng thành cũng từng bị sáu vị trưởng thẩm phán chặn đường đuổi giết đến mức phải chật vật chạy trốn.

Nếu như ba người có mặt ở đây, sao Diệp Thiên có thể chống đỡ?

Ba vị trưởng thẩm phán xuất hiện, Diệp Thiên đút một tay vào túi, hơi ngẩng đầu, sắc mặt vẫn phẳng lặng như cũ.

Cậu đã từng gặp phải hoàn cảnh như này, đó là ma nữ Hỏa Mị Evelyn dẫn theo sáu vị trọng tài viên đến vây giết cậu. Mà lần này, đội hình còn khủng bố hơn.

“Viện trọng tài tiến hành đuổi giết tôi nhiều lần như vậy, nhưng tôi vẫn yên bình đứng ở nơi này!”

“Dựa vào ba người các ông mà có thể giết tôi sao?”

Cậu thản nhiên lên tiếng, trong mắt lóe lên ý cười nhàn nhạt khó có thể nhận ra.

Khi vừa đến đồi núi Bắc Áo, cậu cũng đã mơ hồ cảm nhận được ba hơi thở cực kỳ mạnh ẩn núp trong rừng rậm phía đông, nhưng ba người không có hành động khác thường gì nên cậu cũng không để ý đến.

Lại không ngờ bọn họ sẽ tự tìm đến cửa.

“Diệp Lăng Thiên, cậu quá coi thường viện trọng tài rồi!”

Ba vị trưởng thẩm phán, Rivers cầm đầu cười thành tiếng.

“Những thẩm phán vương đã từng muốn mời cậu gia nhập viện trọng tài, đào tạo cậu trở thành một vị thẩm phán vương mới, chứ chưa từng thật sự có ý muốn giết cậu nên cậu mới có thể sống đến bây giờ!”

“Nhưng bây giờ, mười sáu Vương đã mất hết kiên nhẫn rồi!”

“Hôm nay, cậu chắc chắn phải chết!”

Ông ta vừa dứt lời, quanh người nổi lên gió lốc, sức mạnh cuồng bạo trút xuống khiến mặt đất bên dưới chấn động chia năm xẻ bảy, ánh mắt hai trưởng thẩm phán khác cũng lóe lên sắc lạnh, đánh ra một chưởng, vách đá xung quanh vỡ vụn!

Sức mạnh của ba vị trưởng thẩm phán làm chao đảo cả trời đất, nơi này lập tức tràn ngập sát ý.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là cao thủ mạnh nhất hiện giờ, nếu một đấu một, tôi quả thật không đánh lại cậu, chỉ tiếc rằng, cậu đắc tội với quá nhiều người!”
 
Chương 1213


Chương 1213

Hailey Ince nhếch miệng nở nụ cười lạnh lẽo, nơi khóe miệng mang theo mỉa mai trào phúng.

Bà ta từng đánh một trận với Diệp Thiên, dù rất ngắn nhưng cũng đã cảm nhận được sức mạnh sâu như biển cả của Diệp Thiên, bản thân tự biết khó mà một mình đánh với Diệp Thiên, cho dù sử dụng siêu năng lực của mình đến mức độ cao nhất cũng không chắc có thể chống lại Diệp Thiên.

Mà bây giờ, ba vị trưởng thẩm phán xuất hiện ở đây, quả thật giống như thần linh trợ giúp bà ta!

Một khi Diệp Thiên bị ba người giết chết, chắc hẳn bà ta sẽ có cơ hội rất lớn được chia một phần dị bảo của đồi núi Bắc Áo này!

Xung quanh lặng ngắt như tờ, ngay cả một cây kim rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe thấy rõ ràng, giây phút ba vị trưởng thẩm phán xuất hiện, tất cả mọi người đã mất đi quyền lên tiếng, chỉ ngơ ngác đứng nhìn Diệp Thiên.

Cấp bậc chiến đấu này đã không phải là thứ mà bọn họ có thể nhúng tay!

“Thật sao?”

Diệp Thiên cười nhạt một tiếng, trong mắt dần dần bùng lên ý chí chiến đấu.

“Vậy các người còn chờ gì nữa?”

Cậu dang hai tay, nhếch miệng nở nụ cười nham hiểm.

“Diệp Lăng Thiên, cậu liên tục chém giết cao thủ của viện trọng tài chúng tôi, ngay cả con trai của thẩm phán cũng bại trong tay cậu, vậy hôm nay hãy để tôi đến lĩnh hội võ đạo tuyệt thế của cậu!”

Người đàn ông tóc vàng bên cạnh Rivers vung tay, ánh mắt sắc bén chợt lóe, vừa sải bước đã lướt được hơn mười trượng giữa không trung, bàn tay dần dần ngưng tụ ánh sáng thành một cây thương ánh sáng.

Ông ta tên là Jessifer, từng là một nô bộc của giáo triều phương tây, về sau thức tỉnh sức mạnh ánh sáng, nắm giữ sức mạnh ngưng tụ ánh sáng thành thương, được giới võ đạo phương tây gọi là ‘Thánh Thương’.

Thương ánh sáng trong tay ông ta bị nhấc lên, xem như trường mâu mà ném từ không trung xuống.

“Vụt!”

Thương ánh sáng xuyên thủng hư không, phát ra tiếng nổ mãnh liệt, hóa thành một vệt sáng sắc nhọn, đâm mạnh về phía Diệp Thiên.

Thương ánh sáng còn chưa đến đích đã có một cơn gió lốc mạnh mẽ ngăn chặn, mấy cao thủ cảnh giới siêu phàm cách gần đó đều không tự chủ lùi về phía sau.

Trong lòng Vương Trọng Xuân và Song Hùng Thiết Giáp bất chợt trở nên nặng nề, trong tầm mắt của bọn họ, Diệp Thiên vẫn đứng yên tại chỗ, cây thương ánh sáng này đã bay đến đỉnh đầu Diệp Thiên.

“Hừ!”

Diệp Thiên cười mỉa, lộ ra hàm răng trắng tinh, nhanh như chớp đánh ra một đấm.

“Keng!”

Thương ánh sáng và nắm đấm đụng vào nhau phát ra tiếng va chạm của sắt thép, vang vọng toàn bộ nơi đây.

Mọi người khiếp sợ nhìn theo, chỉ thấy một vệt sáng bắn ngược trở về, cuối cùng hóa thành một cây thương dài, bị Jessifer nắm chặt trong tay.

Mà Diệp Thiên thì không hề nhúc nhích, ánh sáng còn vương trên nắm đấm dần dần tan biến.

“Sức mạnh thật lớn!”

Thương ánh sáng trong tay Jessifer vẫn đang rung động kịch liệt, trong lòng ông ta thầm sợ hãi thán phục.
 
Chương 1214


Chương 1214

Rivers và người phụ nữ tóc vàng chưa từng ra tay nãy giờ cũng nheo mắt lại, trở nên nghiêm túc hơn lúc trước rất nhiều, bọn họ cũng mới nghe nói chứ chưa từng được cảm nhận sức mạnh của Diệp Thiên. Bây giờ Diệp Thiên chỉ dùng một cú đấm đã đánh Thánh thương của Jessifer quay trở về, bọn họ đã không còn chút nghi ngờ nào nữa.

“Dựa vào chút tài mọn thấp kém này mà muốn giết tôi ư, vẫn chưa đủ đâu!”

Diệp Thiên dùng một cú đấm đánh lui Thánh thương, cậu cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Jessifer.

Ánh mắt Jessifer híp lại, trong nháy mắt phản ứng kịp, một nắm đấm tựa bạch ngọc đã đánh đến trước mặt ông ta.

Hai cánh tay ông ta đan vào nhau, che ở trước người, Diệp Thiên trực tiếp đấm lên hai tay ông ta.

“Rầm!”

Jessifer từ trên không trung ngã xuống, hai chân lún vào trong lòng đất, sau đó sượt ra xa mười trượng, tạo thành hai khe rãnh sâu đến nửa thước trên mặt đất.

Cú đấm của Diệp Thiên đã đánh bay một vị trưởng thẩm phán ra xa, mọi người khiếp sợ không thôi!

“Diệp Lăng Thiên, hôm nay là chính là ngày chết của cậu!”

Nhìn thấy Jessifer bị đánh lui, rốt cuộc người phụ nữ tóc vàng bên cạnh cũng hành động.

Bà ta tên là Orianna, giống như Jessifer, cũng từng là người của giáo triều phương Tây, đi theo giám mục tiền nhiệm của giáo triều nên học được rất nhiều thuật pháp. Về sau giáo triều ở ẩn, lúc này bà ta mới gia nhập viện trọng tài, dùng thực lực mạnh mẽ để trở thành một trong những trưởng thẩm phán.

Trong mắt Orianna lóe lên tức giận, sau đó giơ tay hóa ra một phù văn ánh sáng.

“Phiên Thiên Ấn!”

Hai tay bà ta đánh ra, ấn phù nhanh chóng mở rộng, giống như một ngọn núi nặng nề đè xuống đỉnh đầu Diệp Thiên.

Ánh mắt Diệp Thiên không sầu không lo, khẽ giơ ngón tay, nhẹ nhàng điểm một cái vào nơi ấn ánh sáng đánh xuống.

“Uỳnh!”

Dao động tản ra, ấn ánh sáng run rẩy, khi cách đỉnh đầu Diệp Thiên ba tấc, rầm rầm vỡ tan thành những chấm sáng bay khắp trời.

“Trưởng thẩm phán cũng chỉ như vậy thôi sao?”

Diệp Thiên dùng một chiêu đánh nát ấn ánh sáng, sau đó dậm chân hóa thành luồng sáng bất ngờ lao ra, mà một cú đấm cũng theo đó đánh về phía Orianna!

Orianna đã cảm nhận được từ sớm, bước chân khẽ di chuyển, cơ thể lùi nhanh về phía sau.

Nhưng bà ta lùi nhanh, Diệp Thiên đuổi lại càng nhanh, cũng chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Diệp Thiên đã đuổi đến gần, cú đấm đánh vào lồng ngực bà ta.

Vẫn là một cú đấm không hề hoa lệ, nhưng giờ phút này sức mạnh trong cơ thể Diệp Thiên đột nhiên bùng nổ!

Orianna không ngờ tốc độ của Diệp Thiên lại nhanh như vậy. Khi bà ta nhận ra thì đã không kịp phòng ngự, chỉ có thể ngưng tụ chân khí trong cơ thể vào trước ngực, hóa thành ba lá chắn ánh sáng, ý đồ ngăn cản phần lớn sức mạnh trong cú đấm của Diệp Thiên.

Cú đấm của Diệp Thiên rơi xuống, chân khí che chở trước người bà ta hệt như cửa sổ giấy, lập tức bị chọc thủng.
 
Chương 1215


Chương 1215

Ba lá chắn ánh sáng chỉ còn một lá chèo chống đến cuối cùng, một giây sau, lá chắn cuối cùng cũng vỡ vụn trước mắt bao người nơi đây.

Nắm đấm của Diệp Thiên vẫn không lùi bước, mắt thấy sắp đánh trúng Orianna, nhưng trong mắt bà ta lại tràn đầy lạnh giá, còn có thêm nét mỉa mai.

“Hả?”

Ánh mắt Diệp Thiên hơi nghiêm lại, khi nắm đấm của cậu sắp đánh trúng Orianna, một vòng sáng tựa đất trời lặng yên xuất hiện trước người bà ta!

Một quyền của Diệp Thiên đánh vào vòng sáng cứ như đánh vào bông, sức mạnh tiêu tan.

Trong mắt Orianna bùng lên sát ý, nhân kẽ hở này, hai tay bà ta kết ấn, đẩy ngang một chưởng, một dấu ấn ánh sáng vô cùng cô đọng đánh vào ngực Diệp Thiên.

Diệp Thiên lập tức lùi lại, bị một chiêu đánh bay ngược ra sau mấy chục trượng. Khi cậu ổn định thân mình, mọi người đều có thể nhìn thấy nơi ngực cậu có một dấu vết hình bầu dục rõ rệt, một lớp áo đã bị thiêu đốt thành hư vô.

Độ mạnh xác thịt của Diệp Thiên có thể dễ dàng giết chết hai cao thủ cảnh giới siêu phàm luyện thể, nhưng giờ phút này, nơi ngực cậu lại xuất hiện dấu vết màu trắng mờ nhạt, có thể thấy đòn đánh của Orianna đáng sợ đến thế nào.

Cậu đứng trên hư không, vỗ ngực, ngẩng đầu nhìn về phía Rivers. Khí tức trên người Rivers ẩn hiện, tay đang tạo ấn quyết, trên đỉnh đầu có vòng sáng, nhìn cậu với ánh mắt rực cháy.

“Diệp Lăng Thiên, đối thủ của cậu là ba người bọn tôi, cậu tưởng là đánh tay đôi sao?”.

Trong đôi mắt Rivers mang ý cười lạnh lùng, hai tay kết ấn biến đổi lần nữa, vàng sáng hình tròn rời khỏi đỉnh đầu, hóa thành một lưỡi đao ánh sáng hình bán nguyệt.

“Soạt!”.

Ông ta vung một tay ra, ánh mắt Diệp Thiên trở nên nghiêm nghị.

Một lưỡi đao khí hình bán nguyệt bỗng nhiên xuất hiện, bỏ qua lực cản của không khí, giống như xuyên qua hư không, chém vào ngực Diệp Thiên.

“Xoẹt!”.

Lưỡi đao khí hình bán nguyệt khổng lồ đột ngột xuất hiện sau cái vung tay của Rivers, cực kì bất ngờ, khi Diệp Thiên cảm nhận được thì đã bị lưỡi đao khí chém trúng ngực.

Một bóng người lùi ra sau mấy chục trượng, chính là Diệp Thiên. Mỗi bước chân cậu đạp lên hư không đều làm lan ra sóng khí, cậu lùi liên tục bảy bước mới có thể đứng vững.

Quần áo cậu đã bị cắt rách, lộ ra làn da trắng trẻo rắn chắc, nơi ngực có một vệt trắng, hiển nhiên là do nhát chém lúc nãy gây ra.

“Nhất Niệm Thành Nhận?”.

Diệp Thiên nhìn chăm chú, vô cùng bất ngờ. Vừa rồi chỉ với một ý nghĩ của Rivers, cậu đã bị tấn công, thậm chí không có cả thời gian phản ứng, đòn tấn công đó lại không dưng xuất hiện.

Cao thủ như thế nhất định là một kẻ giỏi về sức mạnh tinh thần, mà tu vi của ông ta còn mạnh hơn con của thẩm phán Francis, khả năng khống chế sức mạnh tinh thần đã đạt đến trình độ tuyệt đỉnh.

Cậu có thể cảm nhận được tu vi sức mạnh tinh thần của Rivers đã đạt đến cảnh giới Quy Nguyên, hơn nữa còn là đỉnh cao của cảnh giới Quy Nguyên, tiến thêm một bước là có thể vượt qua Quy Nguyên, bước vào cấp bậc mạnh mẽ khó dò hơn nữa.

Với đẳng cấp thực lực như vậy, ngay cả cậu lúc này cũng còn chênh lệch cực lớn. Chỉ xét trên cảnh giới sức mạnh tinh thần, tu vi sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên lúc này vẫn còn thua ông ta hai cảnh giới nhỏ.

“Diệp Lăng Thiên, mùi vị thế nào?”.
 
Chương 1216


Chương 1216

Trên mặt Rivers hiện lên vẻ vô cùng tự tin.

Ông ta sinh ra ở Ai Cập, là người truyền thừa của pháp thuật Ai Cập cổ. Ông ta dùng pháp thuật vào giới, tu vi tiến bộ từng ngày, cuối cùng ngộ ra bí mật của siêu phàm, thành công tiến vào cảnh giới siêu phàm. Tu vi sức mạnh tinh thần của ông ta và khả năng kiểm soát nó càng không thể so sánh, là thiên tài trong vạn người chưa chắc có một.

Sau đó, ông ta được sự giúp đỡ của mười sáu Thẩm phán vương, thành công thay da đổi thịt, dùng tu vi sức mạnh tinh thần khám phá cảnh giới cao hơn, thực lực vô cùng đáng sợ.

Mặc dù giọng điệu có vẻ giễu cợt, nhưng thật ra trong lòng Rivers cũng hơi kinh ngạc. Sức mạnh tinh thần của ông ta đã đạt đến trình độ tùy tâm tùy ngộ, có thể huyễn hóa đòn tấn công vô hình, chỉ cần một ý nghĩ là có thể giết người.

Với đòn tấn công vừa rồi, ông ta vốn có thể bất ngờ đánh Diệp Thiên bị thương nặng, nhưng không ngờ chỉ chém được một vệt trắng ở trước ngực cậu, còn bản thân Diệp Thiên lại như không chịu thương tổn thực chất nào, khí tức vẫn hùng hậu kéo dài.

“Nếu đã muốn giết cậu ta thì còn đợi gì nữa, mỗi người sử dụng thủ đoạn của mình đi!”.

Jessifer từ mặt đất bay vọt lên, vừa rồi bị Diệp Thiên đánh lùi khiến ông ta tức giận vô cùng.

Chỉ nghe ông ta hét lớn một tiếng, thương ánh sáng trong tay đâm vào hư không.

“Xoẹt!”.

Một luồng sấm sét to lớn từ trên trời giáng xuống, xé rách màn đêm, chém lên người Diệp Thiên.

Ông ta không phải là một võ giả, cũng không phải người có siêu năng lực, sinh ra đã nắm giữ năng lực có thể khống chế sấm sét, có thể điều khiển sấm sét trong phạm vi nhỏ. Năng lực của ông ta cực kì tương tự với lôi pháp của Thiên Sư Phủ.

Diệp Thiên bị sấm sét đánh trúng chính diện, áo quần trên người hoàn toàn rách nát, nửa thân trên để trần. Sức mạnh sấm sét quá mạnh, chỉ một đòn đã khiến cậu lùi lại mười mấy trượng, trên người vẫn còn tia sét không ngừng chớp nháy.

Diệp Thiên vừa bị đánh lùi, một bóng người đã xuất hiện sau lưng cậu như ma quỷ, chính là Orianna.

Đôi mắt quyến rũ của bà ta giống như mắt ưng, phóng ra hai luồng sóng xung kích bốc lửa.

Diệp Thiên đột ngột quay người lại, đánh ra một quyền. Hai luồng sức mạnh sóng xung kích càng thêm cuồn cuộn đáng sợ, Diệp Thiên bị đẩy trượt về phía sau, trong không khí không ngừng vang lên tiếng nổ, giống như nửa bầu trời bị đốt cháy.

“Vù!”.

Không khí chấn động, sau dư âm của hai luồng sóng xung kích, một dấu tay tỏa sáng từ trên trời giáng xuống, cùng lúc đó, tám luồng công kích mạnh mẽ khác ập đến.

“Ầm!”.

Trên bầu trời truyền đến tiếng nổ đáng sợ, một đám mây hình nấm chậm rãi dâng lên cao. Ảnh hưởng dư lại của sức mạnh tràn từ trên không trung xuống, khiến cả đồi núi Bắc Âu rung chuyển kịch liệt, giống như tận thế.

“Đây chính là Trưởng thẩm phán của viện trọng tài sao?”.

Mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên, ai nấy ngửa đầu nhìn trời, chấn động trong lòng.

Trước kia, uy thế của Diệp Thiên hung ác đến thế nào, cậu chèn ép bọn họ không ngẩng đầu lên được, nhưng bây giờ lại không có sức đánh trả trước sự tấn công của ba người Trưởng thẩm phán.

Trong lúc bọn họ cảm khái, một bóng người đột nhiên rơi thẳng xuống từ trên tầng mây, chính là Diệp Thiên.
 
Chương 1217


Chương 1217

“Rầm!”.

Vách núi kiên cố bị đè sập, tạo thành một cái hố với đường kính mấy trượng, còn bóng dáng của Diệp Thiên đã biến mất ở trong đó.

Vương Trọng Xuân và Song Hùng Thiết Giáp đứng sững tại chỗ, hai tay không ngừng run rẩy, nhất thời mất đi dũng khí ra tay.

Ba vị Trưởng thẩm phán xuất hiện, hoàn toàn đánh nát sự tự tin và kiêu ngạo của các thành viên Ám Bộ bọn họ.

Đối mặt với sức mạnh mang tính áp đảo chân chính, thân phận, địa vị, quyền thế gì đó đều chỉ là phân chó. Cho dù là người đứng đầu của một nước, e rằng cũng chỉ có thể tan tành mây khói chỉ trong một ý niệm của kẻ đó.

Hailey Ince mỉm cười, càng cảm thấy hả hê.

“Diệp Lăng Thiên đúng là kẻ mạnh thời nay, nhưng lúc này đối mặt với sự tấn công của bao nhiêu cao thủ tu vi siêu việt hợp lại, làm sao cậu ta có thể chống đỡ được chứ?”.

Ba vị Trưởng thẩm phán điều khiển quầng sáng, khống chế lửa, Thánh Thương càn quét, sức mạnh tinh thần bao phủ toàn bộ nơi này, còn Diệp Thiên chỉ bị động chịu đòn, ngay cả phòng thủ cũng cực kì tốn sức. Trong tình huống này, Diệp Thiên không hề có phần thắng nào.

“Chẳng trách mạnh như Long Hoàng của Hoa Hạ năm xưa cũng phải trốn chạy sự vây giết của viện trọng tài, ở ẩn mấy chục năm không xuất hiện. Lai lịch và thực lực của viện trọng tài quả thật sâu không thể lường được!”.

Các cao thủ âm thầm cảm khái, càng cảm thấy sợ hãi viện trọng tài, thế lực hắc ám mạnh nhất thế giới này.

“Diệp Lăng Thiên được xưng tụng là vô địch Hoa Hạ, xem ra cũng chỉ vậy mà thôi!”.

“So với Long Hoàng năm xưa, cậu ta còn kém quá nhiều!”.

Trên bầu trời, Jessifer đưa cây thương thánh quang ra sau, ánh mắt hờ hững, liếc xuống bên dưới.

“Hừ, ba người Trưởng thẩm phán chúng ta hợp sức, thế gian có mấy ai có thể chống lại?”.

Rivers cười nhạt lên tiếng, giọng nói chứa đầy sự ngạo mạn.

Orianna khoanh tay trước ngực, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị. Bà ta thậm chí còn cảm thấy ra lệnh phải giết với Diệp Thiên đúng là chuyện bé xé to.

“Keng!”.

Trong lúc ba người nói chuyện với nhau, một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang vọng chân trời, cả đồi núi Bắc Âu cũng chấn động kịch liệt vào lúc này.

Tiếp đó, một luồng sáng kiếm màu xanh lam chém ra từ trong đất hoang với uy thế phá trời.

Kiếm quang xanh lam phát ra từ trong đống đổ nát, vẻ mặt ba người kinh ngạc.

Ánh mắt Thánh Thương Jessifer chợt nghiêm trọng: “Chuyện gì vậy?”

Trong lúc ông ta đang ngờ vực, trên mặt đất lại có tiếng nổ vang dội, cái hố bị Diệp Thiên đánh vỡ kia đột nhiên nổ tung, một bóng người từ trong đó bay ra, phóng thẳng lên trời, một đôi mắt chợt lóe lên, chính là Diệp Thiên.

Trên người cậu vẫn trắng nõn sạch sẽ, vết thương trên ngực dường như đã biến mất, toàn thân từ trên xuống dưới, ngay cả một vết thương cũng không tìm thấy.

“Sao lại như vậy?”

Ba trưởng thẩm phán hoàn toàn biến sắc, vô cùng hoảng sợ.

Mới vừa nãy mỗi một đòn tấn công của bọn họ đều đánh trúng Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại không bị tổn thương gì?
 
Chương 1218


Chương 1218

“Ba vị trưởng thẩm phán, đòn tấn công của mọi người quả là phối hợp không tệ, độ chính xác và thời gian đều rất phù hợp!”

Diệp Thiên ngẩng đầu nhìn trời, khẽ lắc ngón tay.

“Đáng tiếc, sức lực vẫn không đủ!”

Jessifer nhìn thấy Diệp Thiên không hề bị thương, vẻ mặt không tin được, ông ta bước ra một bước, ánh sáng Thánh Thương chợt lóe lên, lại chuẩn bị đâm xuống.

Ánh hào quang trong mắt Rivers lại hiện lên, trước người lại có đao khí ngưng tụ lại.

“Vù!”

Trước người Diệp Thiên lại hiện ra đao khí hình bán nguyệt khổng lồ, muốn chém vào ngực cậu.

“Cạch!”

Một bàn tay đột nhiên vươn đến nắm lấy lưỡi đao khí ấy.

“Cạch cạch!”

Bàn tay Diệp Thiên trong suốt như ngọc phát lực, năm ngón tay nắm lại, đao khí hình bán nguyệt kia đã bị một tay cậu lập tức nắm vỡ.

“Cái gì?”

Vẻ mặt Rivers chấn động, trước đó Diệp Thiên vẫn không thể cản được đòn tấn công của ông ta, thậm chí còn không kịp phản ứng nhưng bây giờ lại dùng một tay nắm vỡ?

Trong khi ông ta đang kinh ngạc thì ánh mắt Diệp Thiên lạnh nhạt quét qua.

“Lúc trước, tôi nhận lấy đòn tấn công của ba người, bây giờ, ba người nên nhận lấy một kiếm của tôi rồi!”

Diệp Thiên vừa dứt lời, đột nhiên vung tay.

“Vù!”

Một luồng kiếm quang lóe lên trong không trung, mang theo cả một cơn mưa máu.

Vẻ mặt Rivers kinh ngạc, khó tin nhìn sang bên cạnh mình.

Thánh Thương Jessifer ở bên cạnh, cánh tay phải đã bị đứt ở ngang vai, máu tươi đầm đìa, vết cắt nhẵn nhụi như gương, một cánh tay đã bị đứt lìa!

“Không tốt!”

Trong lúc Rivers và Orianna kinh ngạc, chỉ cảm thấy kiếm ý trước người bắt đầu khởi động, thì vội vàng lùi ra sau với tốc độ nhanh nhất.

Một luồng kiếm quang xanh lam lướt nghiêng chém đến, không có quá nhiều uy lực, chỉ nhẹ nhàng bình thản, nhưng lại tựa như có thể cắt đứt mọi thứ, ngay cả đám mây trên trời cũng bị tách làm hai, không gian chia cắt.

Một ngọn núi nhỏ trong phạm vi hơn mười trượng lập tức bị kiếm này cắt đứt!

“Cái này…”

Rivers và Orianna nhìn nhau, chỉ cảm thấy trong lòng kinh sợ, vừa nãy nếu không phải bọn họ lùi nhanh thì e là kiếm này đã chém đứt chân, tổn hao sức chiến đấu rồi.

“Vù!”

Một trận mưa tuyết từ bầu trời đêm rơi xuống, Jessifer nhìn cánh tay phải của mình, gần như chưa kịp phản ứng lại, chỉ mới chớp nhoáng, cánh tay ông ta lại lập tức bị chặt đứt, khoảnh khắc khi Diệp Thiên đánh kiếm, ông ta chỉ cảm nhận được cảm giác bị đe dọa đến cực hạn, theo bản năng bèn nghiêng người qua.
 
Chương 1219


Chương 1219

Nếu không, kiếm này của Diệp Thiên cũng đã chém đứt đầu ông ta rồi.

“Sao có thể?”

Hàng loạt cao thủ bảng xếp hạng sức mạnh thế giới đang xem trận đấu, vẻ mặt mọi người đều thay đổi, nhất là Hailey Ince, hoàn toàn hốt hoảng.

Trước đó Diệp Thiên bị ba vị trưởng thẩm phán dồn dập tấn công trấn áp mà không hề có sức đánh trả, nhưng bây giờ, cậu chỉ tùy tiện đánh ra một chiêu cũng đã chém đứt cánh tay Jessifer. Nếu lúc trước Diệp Thiên cũng đánh ra một kiếm này với bà ta, vậy chẳng phải kết cục bà ta cũng cũng giống như Jessifer sao, thậm chí có khả năng lập tức tử vong?

“Có thể né tránh được chiêu thức cỡ Quy Nguyên của tôi, ông cũng đủ kiêu ngạo rồi!”

Diệp Thiên cười nhạt, đây là một trong những đòn sát thủ mà cậu chưa từng dùng đến – cảnh giới Quy Nguyên!

Quy Nguyên chính là dùng suy nghĩ để cầm đao, sử dụng kiếm ý hóa thành kiếm chiêu vô ảnh, giết người không thấy bóng, cho dù là thần phẩm siêu phàm cũng có thể một chiêu chém hạ được ba, bốn người.

Quy Nguyên Cảnh cần dùng sức lực tinh thần để kiểm soát, với tu vi sức lực tinh thần của Diệp Thiên, trước mắt mà nói chỉ có thể đủ để sử dụng một hai lần, cậu cũng rất ít dùng tới.

Nhưng hôm nay ba vị trưởng thẩm phán liên thủ, ngoại trừ Phệ Thiên Chi Thể, cậu bắt buộc phải dùng thêm biện pháp mạnh hơn, khiến người người biết lai lịch thật sự của cậu, để uy hiếp được viện trọng tài.

Cảnh giới Quy Nguyênvừa đánh ra, tất phải có thương vong, một kiếm này vốn muốn trực tiếp giết chết Jessifer, nhưng Jessifer không hổ là cựu sứ giả của tòa thánh, ngay khi cậu xuất kiếm thì ông ta cũng đã cảm nhận được, tránh được chỗ hiểm.

Nếu không một kiếm này đã đủ khiến Jessifer bị trọng thương hay thậm chí là chết tại chỗ.

“Vù!”

Ngay lúc này, hàng loạt cơn gió mạnh quét đến, từng bóng người xuất hiện xung quanh đồi núi Bắc Áo, đó đều là những cao thủ võ đạo ngoại vực hay nội vực lân cận, tu vi thấp nhất cũng là võ tôn, bọn họ đều cảm nhận được sức mạnh dao động mạnh mẽ vừa nãy bên này mà đồng loạt vội đến.

Khi nhìn thấy Diệp Thiên và ba vị trưởng thẩm phán trong trên trời, vẻ mặt ai cũng kích động.

“Đây là… Ba vị trưởng thẩm phán của viện trọng tài? Với cả kia là… Diệp Lăng Thiên?”

Ánh mắt mọi người kinh ngạc, mặc dù rất ít người từng gặp Diệp Thiên, nhưng chỉ dựa vào tuổi tác và khí thế, bọn họ cũng đoán ra được thân phận của Diệp Thiên.

“Trời đất, ba vị trưởng thẩm phán liên thủ muốn đối phó với Diệp Lăng Thiên?”

Mọi người ồn ào bàn tán.

“Ba vị trưởng thẩm phán, còn có nhiều cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới như vậy, lại thêm Diệp Lăng Thiên vô địch Hoa Hạ, đây chắc chắn là trận chiến quy mô lớn nhất kể từ khi Long Hoàng bị viện trọng tài vây giết năm đó!”

Những cao thủ võ giả cao cao tại thượng này bình thường đều tự có địa bàn riêng của mình, đều dừng lại nhìn chăm chú, ánh mắt ngập tràn tôn sùng và kính sợ.

Trận chiến này, cho dù thắng thua thế nào, chắc chắn cũng sẽ giúp tạo lợi thế cho bọn họ, quan sát trận giao đấu cấp bậc như vậy có thể khai sáng một chút cho con đường võ đạo sau này của bọn họ.

“Diệp Lăng Thiên, cậu chém đứt tay tôi, hôm nay tôi nhất định phải chôn cùng cậu!”

Mắng chửi xong, cuối cùng Jessifer cũng định thần lại, ánh mắt ông ta hừng hừng sát ý và hung tợn, một tay cầm ngang quang thương, hóa thành cây giáo dài.

Ông ta đang định ra tay thì một tiếng quát lớn vang lên!

“Jessifer, tránh ra!”
 
Chương 1220


Chương 1220

Jessifer quay đầu, chỉ nhìn thấy Rivers với ánh mắt ngưng tụ thần quang.

Vòng sáng trên đầu ông ta tách làm đôi, một bên là mặt trời, một bên là mặt trăng, vòng sáng nhật nguyệt cao vút chọc trời, chiếu rọi thánh quang, chiếu sáng cả nửa bầu trời.

Khoảnh khắc ông ta ra tay, Jessifer lập tức ngừng tấn công, lập tức lùi về sau cùng với Orianna, ánh mắt vô cùng e dè, rõ ràng đòn tấn công này uy lực vô cùng mạnh, ngay cả bọn họ cũng buộc phải tạm thời lánh đi.

“Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân!”

Ánh mắt Rivers lạnh băng, bàn tay nâng lên.

Vòng sáng nhật nguyệt đè ngang xuống, hóa thành một vòng tròn khổng lồ dồn dập đè xuống đầu Diệp Thiên.

Vòng sáng khổng lồ đã hoàn toàn bao trùm Diệp Thiên, vẻ mặt Diệp Thiên không hề đổi, thời khắc vòng sáng đè xuống, đột nhiên cậu nâng tay phải.

“Bốp!”

Bàn tay cậu đánh vỡ thánh quang trên vòng sáng, lập tức đè trực tiếp vào đáy vòng sáng.

Vòng sáng lớn khoảng chừng hơn mười trượng, bị cậu mạnh mẽ giữ lại, vậy mà không thể đè xuống được dù chỉ nửa phân.

“Tấn công như vậy, còn không bằng nhập lưu!”

Diệp Thiên đè vào vòng sáng, cười châm chọc, giọng điệu chế giễu.

Diệp Thiên dùng một tay cản vòng sáng kia lại, trong đôi mắt sáng tựa sao như nổi bão.

Đồng tử Rivers thoáng lóe lên, Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân này của ông ta được kết hợp giữa sức mạnh tạo hóa cùng với sức mạnh tín ngưỡng giáo triều, kèm theo cả mặt trời lẫn những vì sao.

Ông ta không ngờ Diệp Thiên lại có thể chính diện cản được nó.

Kinh ngạc qua đi, ông ta thoáng bình tĩnh lại, đồng thời khóe miệng cũng khẽ cong lên.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đừng tự đại quá mức, cậu tưởng Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân của tôi chỉ có mỗi thế thôi ư?”

Lời vừa dứt, hai tay ông ta liền kết ấn.

“Nổ!”

Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân này của ông ta được chia thành hai tầng công kích, tầng thứ nhất là Trấn, tầng thứ hai là Nổ!

Bên trong Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân ẩn chứa sức mạnh ánh sáng cực kỳ tinh khiết, một khi bị ông ta thúc đẩy cho nổ, có thể nói khả năng hủy hoại lên đến mức nghiền nát tất thảy, ngay cả một siêu phàm thần phẩm đỉnh cao, nếu như bị bắn trúng thì cũng sẽ trọng thương, còn nếu tiếp xúc gần với vụ nổ, ông ta tin chắc, kể cả có là sự tồn tại siêu phàm thần phẩm cực kỳ mạnh kia cũng có khả năng cực lớn sẽ bị tiêu diệt.

Giờ phút này, tay Diệp Thiên vẫn đang chặn lấy vòng sáng kia, một khi Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân bị ông ta cho nổ tung, vậy thì nhóc con đó sẽ bị uy lực của vụ nổ nuốt chửng.

“Hử?”

Thế nhưng, dù chữ “Nổ” kia đã được thốt ra, mà Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân lại chẳng có chút phản ứng nào. Rivers nheo mắt, cảm thấy khó hiểu, ông ta chợt nhận ra mình đã mất đi quyền điều khiển Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân mất rồi.
 
Chương 1221


Chương 1221

“Tôi bảo chứ, công kích của ông còn chưa thấy đâu kìa”.

Diệp Thiên khẽ cười nhạt, đột nhiên dồn lực đẩy tay ra.

Chiếc vòng khổng lồ kia lập tức bay ngược về sau, tốc độ còn nhanh hơn cả trước đó, đánh thẳng về phía ba vị trưởng thẩm phán.

“Cái gì?”

Sắc mặt của cả ba hoàn toàn thay đổi, không một ai ngờ tới chuyện Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân của đại sư tinh thần lực số một Jessifer lại bị Diệp Thiên nắm trong tay, đối phó ngược lại bọn họ.

“Hừ!”

Thánh Thương Jessifer hừ lạnh một tiếng, thương ánh sáng liền được phóng ra, chỉ trong giây lát, ông ta đã đâm tổng cộng 36 nhát. Mỗi thương đâm ra đều ẩn chứa sức mạnh cường hãn, chúng hiển hiện trong không trung, ấn chặt Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân vào chỗ vách tường.

Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân chỉ khẽ rung nhẹ, sau đó lại một lần nữa lao về phía bọn họ, cứ như thể chưa từng chịu chút ảnh hưởng nào.

Orianna bên cạnh cũng chuẩn bị xuất thủ chặn Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân kia lại, nhưng đúng lúc này, Rivers lại chú ý tới động tác của Diệp Thiên.

“Không ổn, rút mau!”

Ông ta hô to, cả người lùi nhanh lại, hai kẻ kia cũng nhanh chóng phản ứng mà lùi thật nhanh, nhưng suy cho cùng vẫn chậm mất một bước.

“Nổ!”

Diệp Thiên khẽ cất lời, thu tay lại, Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân đã ầm ầm nổ tung ngay lúc đám người kia còn chưa kịp rút lui.

“Ầm!”

Luồng sóng nhiệt phát ra từ chiếc vòng khuếch tán khắp xung quanh, không trung vang lên một tiếng nổ cực lớn, khiến đất đai rung chuyển.

Cả ba trưởng thẩm phán đều chịu ảnh hưởng của dư chấn sau cú nổ, ai ai cũng thét lên đau đớn, bị đẩy lui mấy chục trượng.

Sóng nhiệt thánh quang bao phủ khắp đất trời chừng một phút mới từ từ tản đi. Mọi người liền ngẩng đầu nhìn lên, ai cũng lộ ra vẻ mặt hãi hùng.

Ba vị thẩm phán vương, những sự tồn tại có tu vi còn hơn cả siêu phàm thần phẩm, vậy mà lúc này khóe miệng ai ai cũng rỉ máu. Nhất là Jessifer – người lớn tuổi nhất và vừa nãy cũng cách Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân gần nhất thì gần như nửa người đầy máu tươi, ông ta bị thương nặng nhất.

Ở bên dưới, một đám người ai ai cũng kinh ngạc sững sờ, trước đó bọn họ còn cảm thấy Diệp Thiên kiểu gì cũng sẽ phải bị động nhận đòn từ phía nhóm cao thủ, nên giờ đây ai ai cũng chấn động, ánh mắt mang theo vẻ khó tin.

Đôi mắt xinh đẹp của nữ thần lửa Hailey Ince mở to, gần như chỉ chú ý đến mỗi Diệp Thiên, trong lòng trào dâng cảm giác hoảng sợ.

“Chỉ một chiêu mà có thể khiến cả ba vị trưởng thẩm phán bị thương, thực lực này của Diệp Thiên rốt cuộc đã đạt đến mức độ nào rồi vậy?”

Bà ta không khỏi cảm thấy rét lạnh, sắc mặt biến đổi cực lớn.

“Lẽ nào trước giờ cậu ta chưa bao giờ đánh hết sức?”

So với sự kinh ngạc của những người còn lại thì nhóm ba người Rivers lại càng không thể tin nổi vào mắt mình trước những gì vừa diễn ra.
 
Chương 1222


Chương 1222

Xét về thân phận, địa vị, cả ba bọn họ đều không phân cao thấp, thường ngày chẳng ai phục ai, không bằng lòng về chuyện người khác hơn mình một bậc, nhưng trong lòng bọn họ đều rõ ràng, nếu như thật sự đánh nhau thì chắc chắn Rivers chính là người có sức chiến đấu mạnh nhất trong số họ.

Trong tổng 24 vị trưởng thẩm phán, ông ta cũng có thể được coi là một trong những người đứng đầu.

Thánh Quang Nhật Nguyệt Luân của ông ta có uy lực mạnh đến không thể nào tả nổi, nhưng Diệp Thiên vẫn chẳng hề có động tĩnh gì, cậu chỉ hời hợt đón lấy rồi chuyển hóa nó, trong thoáng chốc đã kích ngược lại khiến cho bọn họ bị thương, thực lực này là thứ mà trước giờ bọn họ chưa từng lường tới được.

“Đây mới chính là thực lực thật sự của Diệp Lăng Thiên!”

Thánh Thương Jessifer chính là người trẻ nhất trong số ba trưởng thẩm phán, chỉ mới tám mươi tuổi mà đã lên đến chức trưởng thẩm phán có địa vị khá cao của viện trọng tài.

Ông ta cho rằng khắp cả đất trời này, ông ta chính là thiên tài võ đạo có tài năng xuất chúng nhất, không ai có thể bì kịp, nhưng hôm nay nhìn thấy Diệp Thiên, ông ta mới hay thế nào là thiên tài yêu nghiệt thực thụ.

“Ba vị trưởng thẩm phán hợp sức cũng chỉ có thế mà thôi!”

Diệp Thiên khẽ lắc đầu, trưởng thẩm phán được coi là đội chiến lực đứng thứ hai của viện trọng tài, trước giờ cậu luôn rất tò mò về thực lực của bọn họ, nhưng đến hôm nay thì không khỏi cảm thấy thất vọng.

Tu vi của cả ba người họ cũng phải mạnh hơn Francis đến mấy lần, đã vượt ngoài cấp bậc siêu phàm thần phẩm, nhưng vẫn chưa tiến vào tầng kế kiếp, vậy mà lại không thể uy hiếp được cậu?

Sở dĩ toàn bộ hành trình trước đó cậu bị áp chế, chẳng qua là vì cậu muốn thử coi chiêu thức của ba kẻ trưởng thẩm phán kia mà thôi, nếu không sao đối phương có thể ép cậu đến tình trạng này cơ chứ?

“Diệp Lăng Thiên, cậu quá cuồng vọng rồi đấy!”

Orianna cảm nhận được vết thương bên trong cơ thể mình, lửa giận trong mắt càng lúc càng ngút ngàn. Gần cả trăm năm nay, đây là lần đầu tiên bà ta bị thương.

Bà ta chắp tay trước ngực, giữa hai lòng bàn tay hiện rõ một chùm sáng.

“Thánh Quang Hồi Âm Ba!”

Ở khoảng không giữa hai bàn tay, một cột sáng cực lớn bị nén lại, thế rồi nó đột nhiên bật ra, bắn thẳng về phía Diệp Thiên.

“Lôi Thần Quyền!”

Jessifer bị thương nặng nhất cũng quát lớn một tiếng, cơ bắp khắp người nở bung, ngay cả quần áo cũng bị xé rách, để lộ cơ bắp cuồn cuộn của chính mình.

Cho dù ông ta đã mất đi một cánh tay, thế nhưng khí thế lại rợp trời, mang theo khí thế chiến đấu sôi sục. Vừa mới sải bước thì lôi quang trên nắm tay đã lấp lóe, đánh ra một quyền. Sức mạnh sấm chớp cuồn cuộn phá không lao vụt đi, trong không trung lúc này ngập tràn thứ năng lượng cuồng bạo.

Lôi Điện Pháp Vương xếp thứ tám trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới ở trước mặt cậu cũng chỉ như nhóc con non nớt, lúc này đây, một con rồng được tạo thành từ lôi điện bao phủ khắp đất trời.

“Chỉ có vậy thôi sao?”

Khóe miệng Diệp Thiên nhếch lên thành một nụ cười nhạt, tay trái của cậu quơ ra, cột sáng kia liền nằm gọn trong lòng bàn tay.

Cùng lúc đó, tay phải của cậu đánh ra một chưởng, sức mạnh chân nguyên được nén kết từ trước giờ phút này đột nhiên bộc phát, quyền kình bị bao phủ bởi vô số sấm chớp cứ thế xuyên qua, bắn thẳng về phía chân trời xa xa.
 
Chương 1223


Chương 1223

“Phụt!”

Jessifer lập tức phun ra một ngụm máu tươi, nắm đấm của Diệp Thiên đã phá vỡ toàn bộ lực lượng trong người ông ta, chỉ chớp mắt đã khiến ông ta trọng thương đến cả phủ tạng.

Khóe miệng Orianna cũng chảy đầy máu, cột sáng mà bà ta bắn ra đã nổ tung trong tay Diệp Thiên từ lâu rồi.

“Cẩn thận!”

Nhưng đúng lúc này, Rivers ở phía xa bỗng nhiên hét lên một tiếng, bà ta liền nghi hoặc quay đầu lại nhìn, mới hay rằng Diệp Thiên vốn ở cách bà ta hơn trăm trượng đã tiến tới bên cạnh mình từ bao giờ.

“Bà là người đầu tiên!”

Ánh mắt Diệp Thiên vẫn lạnh băng như cũ, bàn tay hóa thành chưởng đao cắm thẳng về phía trái tim bà ta.

“Phụt!”

Mưa máu tuôn rơi, bàn tay Diệp Thiên giống như dao sắt băm nát đậu phụ, trực tiếp cắm vào lồng ngực Orianna, xuyên thủng trái tim bà ta.

Sau đó, ngọn lửa trong tay cậu lan rộng, hoàn toàn bao phủ cơ thể vị nữ trưởng thẩm phán này, cả người bà ta hóa thành một quả cầu lửa bốc cháy hừng hực. Cũng chỉ trong khoảnh khắc, cơ thể Orianna – một trong những cao thủ mạnh nhất hiện giờ đã tan biến trong hư không, ngay cả thần hồn cũng bị bốc hơi sạch sẽ.

Ngay lập tức, đám người đứng ngoài xem đều chấn động, trong ánh mắt mỗi người có hoảng sợ, có rung động, cũng có e ngại. Ai cũng không ngờ đến, một vị trưởng thẩm phán có thực lực vượt xa cảnh giới siêu phàm thần phẩm lại chết đi như vậy?

Jessifer và Rivers cũng vô cùng khiếp sợ, trong lòng tràn đầy lạnh lẽo, lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được như thế nào là sợ hãi.

Từ trước đến giờ, bọn họ vẫn luôn cảm thấy bản thân có địa vị cao cấp vượt xa mọi người, là nhân vật mạnh mẽ đứng trên đỉnh cao thế giới, đến tận khi chứng kiến đồng bọn có thực lực tương tự mình chết đi, bọn họ mới nhận ra hiện thực tàn khốc.

Cho dù có thân phận địa vị như thế nào thì khi đối mặt với cao thủ mạnh mẽ hơn, bọn họ cũng chỉ là một áng mây trôi, còn Diệp Thiên thì chính là người nắm giữ sức mạnh vượt xa bọn họ kia.

“Sau ngày hôm nay, viện trọng tài sẽ mất đi ba trưởng thẩm phán!”

Diệp Thiên dùng một chiêu giết chết Orianna, lạnh nhạt thốt ra, sau đó cơ thể lại chợt lóe, giống như ma quỷ hòa vào trong bóng đêm.

“Nguy rồi!”

Thánh Thương Jessifer nhạy bén cảm nhận được, mặc dù lúc này trên người ông ta đang bị thương nặng, nhưng vẫn lập tức hành động, thương ánh sáng trong tay hóa thành một con rồng ánh sáng, bay nhanh như chớp đến trước người Rivers.

Trong màn đêm, một bóng người hiện ra, chính là Diệp Thiên, cậu đang đối mặt với Rivers, giống như Tử Thần buông xuống.

Trong lòng Rivers run lên, sức mạnh tinh thần giống như một tấm lưới lớn đang dần dần mở rộng, muốn lùi về phía sau tránh né, nhưng động tác của Diệp Thiên còn nhanh hơn, một nắm đấm được ngọn lửa bao phủ đã đi đến bờ vai ông ta.

“Rầm!”

Thương ánh sáng của Jessifer từ bên cạnh đánh đến, ngăn ở trước mặt River, chặn cú đấm vừa rồi của Diệp Thiên, có thể nói là nghìn cân treo sợi tóc.

“Keng!”

Tiếng sắt thép va chạm vang lên, sau đó ánh sáng nổ tung bao phủ khắp trời, trước mắt bao người, cây thương ánh sáng được xưng là thánh vật có một không hai của Giáo Đình đã bị Diệp Thiên đấm nổ tung.
 
Chương 1224


Chương 1224

“Phụt!”

Jessifer lại phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bay ngược ra xa, hơi thở lập tức yếu đi. Phần lớn áo trước ngực bị ngọn lửa đỏ thẫm đốt cháy.

“Khốn kiếp!”

Rivers bất chợt quát lên một tiếng, tung chưởng đánh ra, một lưỡi đao gió vô hình bổ đến sau lưng Diệp Thiên.

“Keng!”

Một chùm tia lửa bắn ra, Diệp Thiên đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, trái lại là Rivers, chỉ cảm thấy cánh tay run lên bần bật, lưỡi đao gió vừa ngưng tụ bị đánh thành vụn phấn.

“Ông cho rằng ông tu luyện sức mạnh tinh thần là có thể đánh tôi bị thương sao?”

Trong biểu cảm khiếp sợ của Rivers, Diệp Thiên đã quay đầu lại.

“Không hay rồi!”

Rivers hoảng sợ xanh mặt, gần như không chút do dự mà dứt khoát lùi về phía sau, vừa lùi đã là trăm trượng.

Diệp Thiên cũng không đuổi theo, chỉ khẽ cười khẩy rồi giơ bàn tay lên, một lưỡi đao gió ngưng tụ ở trong tay.

“Nên đổi thành ông tiếp một chiêu của tôi rồi!”

Giọng nói của Diệp Thiên lạnh nhạt, lưỡi đao gió trong tay chém ra.

“Vút!”

“Vèo!”

Lưỡi đao gió giống như một mâm tròn cỡ nhỏ, xuyên qua không khí, dùng một loại tư thế vô cùng ngang ngược xé rách hư không, tiếng nổ rầm vang không dứt.

Lưỡi đao gió mà Diệp Thiên tùy tiện ngưng tụ ra này sắc bén, mạnh mẽ hơn của Rivers không biết bao nhiêu lần, mà tốc độ cũng không gì sánh được.

Rivers chỉ có thể trơ mắt nhìn một ánh sáng trắng bắn lên không trung, ông ta muốn tránh cũng không thể tránh thoát, chỉ có thể hét lớn một tiếng, chân khí trong cơ thể phun trào tuôn ra, kết hợp với sức mạnh tinh thần của mình, hình thành một lá chắn bao quanh bên ngoài cơ thể.

“Phụt!”

Lưỡi đao gió lao nhanh đến, không coi ai ra gì mà xé rách lá chắn bao quanh bên ngoài cơ thể, sau đó quét qua cần cổ của ông ta rồi bắn về nơi xa.

“Không… thể nào!”

Bờ môi Rivers hơi nhếch lên, cơ thể cứng lại giữa không trung, ánh mắt lập tức chìm vào bóng tối.

Trong khoảnh khắc mất đi tính mạng, ông ta vẫn chưa kịp nhận ra Diệp Thiên đã ra tay như thế nào.

“Xảy ra chuyện gì?”

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, ai nấy đều rất ngạc nhiên.

Cơ thể Jessifer chợt dừng lại, đang chuẩn bị lắc mình xông đến, nhưng vào lúc này, ông ta nhìn thấy một vệt máu xuất hiện giữa cổ Rivers.

Vệt máu dần dần lan rộng, cuối cùng vòng quanh cần cổ Rivers, đầu lâu tách rời, rơi từ trên không trung xuống.

“Rivers!”
 
Chương 1225


Chương 1225

Jessifer không thể tin nổi nhìn cảnh tượng trước mắt, đồng tử đột nhiên co rụt lại.

Trong hai mươi tư vị trưởng thẩm phán, ông ta là đại sư sức mạnh tinh thần duy nhất, không ngờ lại bị Diệp Thiên giết chết như vậy?

Mãi lâu sau ông ta mới ngượng ngập quay đầu, giống như gặp phải kẻ địch lớn, ánh mắt nhìn Diệp Thiên như nhìn thấy ma quỷ đang đến thu lượm tính mạng mình.

Giờ phút này ngọn lửa trên người Nữ Thần Lửa vốn kiêu ngạo đã hoàn toàn dập tắt, biến thành một người bình thường, cũng không dám có bất kỳ hành động nào nữa, hoàn toàn chìm trong im lặng.

“Ôi chúa ơi, không ngờ lúc trước mình lại ra tay với cao thủ như vậy? Mình đúng là điên rồi!”

Diệp Thiên đứng ở phía chân trời, một tay thả lỏng sau lưng, chỉ vào người sống sót cuối cùng Jessifer.

“Tôi đã không còn chút hứng thú nào với ông!”

Diệp Thiên khẽ ngoắc ngoắc ngón tay.

“Sử dụng con át chủ bài cuối cùng của ông đi, đây chính là cơ hội cuối cùng của ông!”

Cậu vừa dứt lời, đồng tử Jessifer co rụt lại.

Ông ta đứng nguyên tại chỗ, im lặng hồi lâu, cuối cùng trong mắt lóe lên tàn nhẫn.

“Diệp Lăng Thiên, cậu sẽ phải hối hận cả đời vì tất cả những gì cậu đã làm ngày hôm nay!”

“Cậu đã ép tôi đến bước này, vậy dù thịt nát xương tan, tôi cũng phải khiến cậu xuống địa ngục chôn cùng!”

Ông ta vừa nói xong, một tiếng thét lớn vang vọng núi rừng, toàn bộ đồi núi Bắc Áo giống như chìm trong tiếng gào khóc thảm thiết.

“Hãy lấy máu của tôi, hãy thiêu đốt hồn tôi!”

Trên đỉnh đầu ông ta bốc lên một luồng khói xanh, đó là thần hồn đặc thù của người tu luyện có thực lực lớn mạnh.

Jessifer không phải người tu luyện sức mạnh tinh thần, nhưng giờ phút này lại tách thần hồn ra khỏi cơ thể, quả thật đáng sợ.

“Vù!”

Trong nháy mắt thần hồn tách ra khỏi cơ thể, ông ta cắn vào đầu lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết, sau đó tinh huyết và thần hồn hợp nhất, trong hư không bùng lên lửa lớn.

“Thiêu đốt thần hồn, thuật triệu hoán thẩm phán!”

Câu nói cuối cùng của ông ta từ trong quả cầu lửa truyền ra, trời đất chợt trở nên xơ xác tiêu điều.

Mọi người run sợ ngẩng đầu, không trung phía trên khe núi, một con đường không gian hình tròn rộng mấy chục trượng bất chợt hiện ra, bóng tối bên trong phun trào, giống như mực nhớt sền sệt, khiến người ta không thể nhìn thấy sâu bên trong.

“Không gian di động?”

Hai mắt Diệp Thiên nheo lại, nhìn chằm chằm con đường không gian màu đen kia, cuối cùng trên mặt cũng toát ra vẻ kinh ngạc.

Con đường không gian từ từ xoay tròn, sau đó, chỉ thấy một thanh trường kiếm được ánh sáng bao phủ từ trong con đường bay ra, tiếp sau đó, một bóng, hai bóng, ba bóng… mười hai bóng, trọn vẹn mười hai bóng hình đột ngột xuất hiện trong không trung, họ giống như thần linh giáng thế nhìn xuống mọi người bên dưới.

Mười hai người từ con đường không gian truyền tống đến này, ai cũng mang khí tức hơn đứt đám người Rivers, hơi thở mỗi người đều mạnh mẽ tựa như có thể đội trời đạp đất. Dưới sức ép của họ, không gian nơi đây không chịu nổi gánh nặng mà phát ra tiếng ‘kèn kẹt’, mơ hồ xuất hiện vết nứt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom