Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1226


Chương 1226

Đôi mắt xinh đẹp của Hailey Ince chớp chớp, đã không biết phải nói lời gì, xung quanh đều chìm trong yên lặng.

Không ngờ mười hai vị trưởng thẩm phán lại đột nhiên đến tận nơi này?

Đám người Vương Trọng Xuân ngửa đầu nhìn trời, những cao thủ trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới bình thường ở tít trên cao, bây giờ ai nấy đều tỏ vẻ sợ hãi.

Dù là người kiêu ngạo như Hailey Ince cũng tránh thật xa, nép sát vào bên vách núi, không dám lên tiếng.

Cả khe núi bị bao trùm bởi cảm giác bức bách cực kì mạnh mẽ, mười hai bóng người đứng trên không trung, uy lực ngút trời.

Mười hai Trưởng thẩm phán là đội hình đáng sợ đến mức nào?

Trong viện trọng tài, Trưởng thẩm phán có tổng cộng hai mươi tư người, ngoài Rivers và Orianna vừa bị Diệp Thiên chém chết, cộng thêm Jessifer tự thiêu thần hồn, thì còn lại hai mươi mốt người.

Bây giờ thoáng chốc đã có hơn một nửa xuất hiện ở đây.

Mười hai người Trưởng thẩm phán, đội hình này cho dù là ở các nước lớn hiện nay cũng không dám chậm trễ mà trịnh trọng đối đãi. Bây giờ mười hai người cùng lúc hiện thân, đồng nghĩa đội ngũ chiến đấu thứ hai của viện trọng tài đồng thời ra trận!

“Soạt!”.

Một ánh lửa lướt qua đầu tiên, có vẻ là người dẫn đầu. Ánh lửa hóa thành một mảng lửa nóng cháy, hừng hực thiêu đốt trên không trung. Điều khiến mọi người sợ hãi là trong mảng lửa đó có một bóng người xinh đẹp, toàn thân tỏa ra hơi thở quyến rũ lười nhác.

Ngọn lửa quanh người bà ta còn sáng chói, ngưng tụ thực thể hơn cả Nữ Thần Lửa Hailey Ince, tỏa ra nhiệt độ đáng sợ, lan tràn khắp đất trời.

Khi bà ta nhìn quanh, dường như có ma lực hút lấy thần hồn con người. Khoảnh khắc bà ta xuất hiện, dù là những cao thủ trên bảng xếp hạng thế giới lòng cứng như đá cũng cảm thấy tinh thần dao động, gần như thất thủ.

“Đó là Diệm Linh Cơ?”.

Hailey Ince nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp đó, sắc mặt thay đổi.

Diệm Linh Cơ là biệt danh của người phụ nữ này, còn bà ta được gọi là Nữ Thần Lửa, nghe có vẻ như bá đạo mạnh mẽ hơn Diệm Linh Cơ, nhưng bà ta hiểu rõ dù có mười người như mình cũng không phải là đối thủ của Diệm Linh Cơ.

Diệm Linh Cơ cũng là người có siêu năng lực nguyên tố lửa như bà ta, nhưng hai thứ lại khác nhau về bản chất.

Lửa trên người Diệm Linh Cơ là một loại dị hỏa thiên địa tìm được từ trăm nghìn ngọn núi lớn ở phương Tây, được gọi là “Lửa Mê Hoặc”, bất kể uy lực hay năng lực đều hơn xa bà ta.

Diệm Linh Cơ ngước mắt lên, nhìn lướt qua Diệp Thiên, giọng nói non mềm, nhưng nụ cười lại lạnh lẽo.

“Là cậu đã giết chết đám Rivers phải không?”.

Diệp Thiên không đổi sắc mặt, ánh mắt vẫn lạnh nhạt như trước.

Cậu không trả lời, chỉ thản nhiên cười: “Hóa ra vừa nãy Jessifer thiêu đốt thần hồn nhằm mục đích dùng linh hồn làm vật dẫn, xây dựng nên lối đi không gian này, để các người có thể đến đây bằng tốc độ nhanh nhất”.

“Để giết tôi, ông ta đúng là không tiếc bất cứ giá nào!”.

Cậu mỉm cười, đối mặt với mười hai vị Trưởng thẩm phán, nhưng cậu lại không có chút dao động nào.
 
Chương 1227


Chương 1227

“Ồ?”.

Diệm Linh Cơ nghe vậy, con ngươi chợt co lại.

“Cậu là Diệp Lăng Thiên?”.

Bà ta vừa nói xong, mười một Trưởng thẩm phán khác cũng sững người, nhìn chằm chằm Diệp Thiên, sát khí giữa đất trời càng dày thêm.

“Là tôi thì sao?”.

Diệp Thiên tùy ý trả lời, hai tay chắp sau lưng, đối diện với mười hai Trưởng thẩm phán.

“Cậu lại có thể giết chết ba người nhóm Rivers?”.

Hai con người trong mắt Diệm Linh Cơ co lại, hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Danh tiếng của Diệp Thiên trong viện trọng tài không thua kém bất cứ ai trong bọn họ, hầu như các cao thủ của viện trọng tài đều nghe danh Diệp Thiên như sấm đánh bên tai.

Điều này không phải chỉ vì Diệp Thiên là kẻ địch nhất định phải giết chết của viện trọng tài, mà còn là vì cậu quá mạnh.

Trong lịch sử mấy trăm năm của viện trọng tài, bọn họ đã chứng kiến sự hưng suy của mấy thời đại, thậm chí đằng sau chiến tranh thế giới thứ nhất và thứ hai đều có bọn họ thúc đẩy ở phía sau.

Mạnh như giáo triều ở Tây Âu từng kéo dài đến đại lục Âu – Á, nắm giữ chính quyền của mấy quốc gia, cuối cùng cũng bị cưỡng chế đóng cửa dưới sự áp bách của viện trọng tài. Giáo hoàng nhiệm kì trước đã bị một trong mười sáu Thẩm phán vương giết chết trước mặt ba nghìn môn đồ của giáo triều.

Từ đó, viện trọng tài đã trở thành thế lực bá chủ cấp bậc thế giới, đủ để sánh ngang với các nước lớn đương thời. Trong mấy trăm năm viện trọng tài kiểm soát thế giới, chưa từng có cao thủ nào có thể bình an vô sự dưới sự vây giết của bọn họ.

Ngay cả Long Hoàng từng đứng trên đỉnh cao Hoa Hạ, một mình đánh bại vô số anh hào, cũng bị các Thẩm phán vương hợp sức vây giết, buộc ông ta phải trốn đi.

Trong mười năm trở lại đây, Diệp Thiên lại là nhân vật khó giải quyết nhất đối với viện trọng tài.

Viện trọng tài đã lần lượt cử đi ít nhất là ba bốn nhóm người đến giết Diệp Thiên, nhưng cuối cùng lại bị cậu quét sạch, chiến đấu là thắng. Đến bây giờ Diệp Thiên vẫn đứng sừng sững giữa đất trời, còn viện trọng tài thì lại tổn thất vô số cao thủ dưới tay cậu, thậm chí ngay cả con của thẩm phán cũng không tránh khỏi cái chết.

Bởi vì những chuyện này, viện trọng tài đã xem Diệp Thiên là kẻ dị giáo, giết chết không tha. Những người Trưởng thẩm phán chức cao như bọn họ cũng phải nghiêm túc đối đãi với cậu.

Nhưng bọn họ không ngờ Diệp Thiên lại có thể sở hữu thực lực giết chết Trưởng thẩm phán, hơn nữa còn giết hết ba người.

“Diệp Lăng Thiên, là viện trọng tài bọn ta xem thường cậu rồi!”.

Một người đứng bên cạnh Diệm Linh Cơ đeo kiếm lớn sáng trắng, vóc dáng to cao, lạnh lùng liếc nhìn Diệp Thiên.

“Trước kia, bọn ta chỉ xem cậu là võ giả thiên tài mới xuất hiện, không sử dụng sức mạnh chân chính để đối phó cậu, nhưng không ngờ trì hoãn hết lần này đến lần khác lại để cậu trưởng thành đến mức này”.

“Ba người nhóm Rivers hợp lại cũng bị cậu giết chết, Long Hoàng năm xưa cũng chưa chắc có thể làm được đến thế. Cậu đúng là thiên tài võ thuật xuất sắc nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của Hoa Hạ!”.

“Nhưng cậu yên tâm, bọn ta sẽ không phạm phải cùng một sai lầm!”.

Ông ta vừa dứt lời, đưa ngang kiếm ánh sáng trước mặt, khí tức quanh người cô đọng dày đặc, đã có sát ý ngưng tụ.
 
Chương 1228


Chương 1228

“Kiếm Quang Minh? Người này là Thần Tử Tây Âu của trước kia, Seuss”.

Vương Trọng Xuân lẩm bẩm, giọng nghiêm trọng vô cùng.

“Diệp Lăng Thiên, Jessifer thiêu đốt thần hồn của mình, mở ra lối đi không gian triệu tập mười hai người bọn ta tới đây, có thể thấy quyết tâm phải giết chết cậu của ông ta!”.

“Hôm nay, trừ khi thần tiên tới đây, nếu không cậu chắc chắn sẽ chết!”.

Sau lưng Seuss, lại một người nữa bước ra. Ông ta khoác một chiếc áo thật dài, khóe miệng khẽ nhếch, để lộ cặp răng nanh, hai mắt giống như hố đen, con ngươi hẹp thẳng.

“Điện chủ Thí Thần Điện, Douglas?”.

Lúc nhìn rõ gương mặt người này, một số cao thủ trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới đã kinh ngạc kêu lên.

Thí Thần Điện cũng từng là một thế lực võ thuật lớn cấp bậc thế giới, hoành hành không kiêng dè ở phương Tây, sau lưng có giáo triều làm chỗ dựa, ngay cả Đế quốc Đại Anh lúc đó cũng phải lấy họ làm đầu, không dám chọc giận.

Sau khi giáo triều bị viện trọng tài lật đổ, Thí Thần Điện cũng mai danh ẩn tích theo, mấy chục năm nay không nghe thấy tung tích của họ nữa.

Nhiều người trong giới võ thuật đều đoán rằng Thí Thần Điện đã bị viện trọng tài tiêu diệt, nhưng không ngờ điện chủ của Thí Thần Điện trước kia lại xuất hiện ở đây.

“Hóa ra Thí Thần Điện không tan rã mà là đầu quân cho viện trọng tài, Douglas cũng trở thành một vị Trưởng thẩm phán trong viện trọng tài?”.

Song Hùng Thiết Giáp nuốt nước bọt, biểu cảm hoàn toàn cứng đờ.

Mười hai vị Trưởng thẩm phán đến đây, trong đó có những anh hùng hào kiệt cực mạnh từng hoành hành Tây Âu như Thần Tử Tây Âu, điện chủ của Thí Thần Điện. Với đội hình thế này, Diệp Thiên chắc chắn chỉ có đường chết.

“Diệp Lăng Thiên, cơ hội cuối cùng, tự phong ấn tu vi, theo chúng tôi về viện trọng tài tiếp nhận lễ rửa tội của Sức mạnh thẩm phán, trở thành đứa con của thẩm phán tiếp theo!”.

“Chỉ có như vậy mới có thể rửa sạch tội nghiệt, và đây cũng là đường sống suy nhất của cậu!”.

Diệm Linh Cơ khoanh hai tay trước ngực, ngọn lửa quanh người cháy hừng hực, đã tiến sát đến bước cuối cùng.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Diệp Thiên, đối diện với sức mạnh chèn ép của mười hai Trưởng thẩm phán, dù là một đất nước nhỏ cũng có thể bị tiêu diệt.

Diệp Thiên có thể chiến đấu với ba vị Trưởng thẩm phán, đánh bại ba người, nhưng bây giờ đối mặt với mười hai người, không ai trông chờ vào Diệp Thiên cả.

Theo bọn họ thấy, bây giờ Diệp Thiên chỉ có một lựa chọn, đó là đầu tiên nhận lỗi đồng ý điều kiện của bọn họ, sau đó mới từ từ tính kế.

Nếu không vừa ý nhau, mười hai người nọ hợp sức tấn công, e rằng chỉ trong chốc lát là có thể trấn áp Diệp Thiên.

Ba người và mười hai người, đây không chỉ là chênh lệch về số lượng, mà còn là chệnh lệch về thực lực thật sự.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, mười hai vị Trưởng thẩm phán đứng giữa trời, cùng nhau nhìn chằm chằm Diệp Thiên, chỉ đợi câu trả lời của cậu.

“Gia nhập với các người?”.

Diệp Thiên nghe vậy, đột nhiên khẽ cười lên tiếng.
 
Chương 1229


Chương 1229

“Đáp án của câu hỏi này tôi đã cho các người không chỉ một lần!”.

“Trên khắp thế giới, không có thế lực nào có thể khiến Diệp Lăng Thiên tôi hạ mình gia nhập!”.

“Trước nay tôi chỉ chiến đấu vì cá nhân tôi, vì đất nước tôi, bảo tôi gia nhập viện trọng tài, cùng các người làm xằng làm bậy, làm mưa làm gió trên thế giới, các người đang nằm mơ giữa ban ngày mà thôi!”.

Ánh mắt sắc bén lạnh lùng của cậu nhìn thẳng về phía mười hai người kia, khóe miệng nhếch lên đường cong quỷ quyệt.

“Không cần dong dài nữa, nếu Jessifer đã thiêu đốt thần hồn, mở ra lối đi không gian cho các người, để các người tề tựu ở nơi đây, sao tôi có thể khiến ông ta thất vọng chứ?”.

Cậu giơ tay lên, khẽ cười khinh bỉ mười hai người nọ.

“Các người cùng lên đi!”.

“Đều là đến để dâng mạng, không ngại người ít hay nhiều!”.

Câu nói này của cậu khiến tất cả mọi người ở đây sững sờ, vẻ mặt chấn động.

Diệp Thiên lại định một mình chiến đấu với mười hai vị Trưởng thẩm phán sao?

Hành động điên cuồng như vậy đúng là khiến người ta kinh hãi.

Không chỉ như vậy, nhìn thái độ và giọng điệu của Diệp Thiên không hề để mười hai người này vào mắt, còn nói bọn họ đều đến để “dâng mạng”, ngông cuồng đến mức nào?

“Diệp Lăng Thiên, xem ra cậu muốn chết rồi!”.

Ánh mắt của Diệm Linh Cơ trở nên lạnh lẽo vô cùng, bà ta đứng trên mây lửa, quần áo cả người lay động, đôi mắt giống như được điêu khắc từ băng.

Điện chủ Thí Thần Điện Douglas đứng ở bên cạnh, áo khoác bay phần phật, nắm đấm thò ra từ trong tay áo, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo nguy hiểm.

Thần Tử Tây Âu Seuss giơ ngang Kiếm Quang Minh trước người, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Chín người khác khí tức ai nấy như vực sâu, vận chuyển chân khí, chỉ cần có cơ hội là đánh một quyền chấn động đất trời, xé xác Diệp Thiên thành từng mảnh vụn.

Câu trả lời của Diệp Thiên đã khiến bọn họ mất hết kiên nhẫn.

“Nhiều lời quá!”.

Diệp Thiên hờ hững nhìn lại, vừa rồi lúc giao đấu với ba người Rivers, cậu đã cảm nhận được linh khí của Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa trong dòng suối sắp phun trào.

Một khi linh khí của loại thiên tài địa bảo thế này đạt đến trạng thái bão hòa, hiệu lực và công dụng của nó sẽ giảm đi nhiều. Nếu cậu còn kéo dài thời gian thì sẽ bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để hái nó.

Cậu đã không còn thời gian để lãng phí với đám người này nữa, cho dù trước mắt là mười hai vị Trưởng thẩm phán, cậu cũng phải tốc chiến tốc thắng.

“Vù!”.

Vừa dứt lời, không đợi mười hai vị Trưởng thẩm phán ra tay trước, cậu đã hành động.

Cậu di chuyển thân mình, làm dấy lên cơn gió cực mạnh, bay lên khỏi mặt đất, hóa thành ánh sáng xanh lam chọc trời, phóng về phía Trưởng thẩm phán ở trước nhất.

“Hừ!”.

Người ở phía trước nhất mặc áo ngắn tay, lộ ra cơ bắp hai tay màu đồng cổ. Tu vi ông ta còn mạnh hơn ba người Rivers một ít. Nhìn thấy Diệp Thiên chủ động tấn công, ông ta lập tức cười khẩy một tiếng, không lùi không tránh, đánh xuống một quyền.

Ông ta đánh ra một quyền, không khí xuất hiện cả vết nứt. Một dấu nắm tay to hơn mười trượng hiện ra giữa trời, kèm theo uy thế núi Bất Chu đổ sụp, đè xuống vầng sáng màu xanh lam.
 
Chương 1230


Chương 1230

“Phong Thiên Ma Quyền? Đó là môn chủ của Thần Quyền Tông Thái Bang, Quyền Vương Poru?”.

Một quyền đánh ra, không ít người kinh ngạc kêu lên.

Năm xưa Thần Quyền Tông của Thái Bang trấn áp một nước, thao túng triều chính Thái Bang, có thể nói là hoành hành một thời. Vua của Thái Bang còn phải dùng lễ đệ tử cúi chào môn chủ Thần Quyền Tông.

Nghe đồn Quyền Vương Poru từng ra mặt khiêu chiến với cao thủ của viện trọng tài, sau đó mai danh ẩn tích, mấy chục năm không thấy xuất hiện, không ngờ ông ta cũng đã trở thành một trong những Trưởng thẩm phán.

Nghĩ đến đây, mọi người đều hít sâu sợ hãi, có thể hội tụ cao thủ mạnh nhất trên thế giới dùng cho mình, đây chính là chỗ đáng sợ chân chính của viện trọng tài. Chẳng trách bọn họ có thể tung hoành thế giới mấy trăm năm không đổ, ngay cả những nước lớn đương thời như Hợp chúng quốc, Hoa Hạ, Sa Nga cũng phải kiêng dè.

“Soạt!”.

Một quyền mạnh mẽ đánh tới, Diệp Thiên ở bên dưới chỉ điểm ngón tay ra.

“Vù!”.

Gió tạo thành từ chỉ tay xuyên thủng không gian, chạm vào nơi yếu nhất bên dưới quyền ấn, một chỉ một quyền đối chọi nhau trên không trung, đồng loạt đình trệ.

Nhìn thấy chỉ một người ra tay mà thế tấn công của Diệp Thiên đã bị chặn lại, Diệm Linh Cơ lập tức cười nhạt.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là không biết trời cao đất dày!”.

Bà ta xòe tay ra, lần lượt chỉ vào từng bóng người đứng bên cạnh.

“Bất cứ ai trong mười hai người bọn ta cũng đủ để ngự trị bảng xếp hạng sức mạnh thế giới. Tuy trước kia cậu đã giết chết Rivers và Orianna, nhưng trong hai mươi tư Trưởng thẩm phán, bọn họ cũng chỉ ở cấp bậc hạng trung và thấp. Cậu chẳng qua chỉ đánh thắng bọn họ mà mơ có thể một mình đối địch với bọn ta hay sao?”.

“Đối địch với các người?”.

Diệp Thiên hờ hững lắc đầu, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

“Bà nói sai rồi, không phải tôi muốn đối địch với các người!”.

“Cái tôi muốn là giết chết tất cả các người!”.

Tất cả mọi người im lặng, kinh ngạc nhìn Diệp Thiên. Chốc lát sau, trong mắt mười hai vị Trưởng thẩm phán đều ánh lên lửa giận.

“Diệp Lăng Thiên, hôm nay bọn ta sẽ cho cậu biết sự đáng sợ chân chính của viện trọng tài!”.

Poru thay đổi ánh mắt, đạp chân, một quyền nữa đánh xuống. Quyền sau đẩy quyền trước, chồng điệp lên nhau, đè xuống Diệp Thiên.

Diệp Thiên đạp chân ra sau nửa bước, vẫn dùng một ngón tay đón đỡ. Hai luồng sức mạnh hung hãn đối chọi giằng co, xé rách hư không.

Đúng lúc đó lại có một người bay ra, áo quần trên người bị sức mạnh thổi tung lên, từ bên sườn đánh về phía Diệp Thiên với tốc độ vượt trên tốc độ âm thanh.

“Thiếp Sơn Kháo!”.

Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên, không gian xuất hiện những gợn sóng. Ông ta nghiêng một bên người tông đến, giống như một bức tường khổng lồ vô hình hiện lên trên không trung.
 
Chương 1231


Chương 1231

Đây cũng là một cao thủ luyện thể, tên là Ike, rất lâu về trước đã thành danh ở vùng Bắc Phi, từng dùng xác thịt chặn một xe chuyên dùng chở hàng chạy nhanh như tên bắn. Mỗi một bộ phận trên người ông ta đều hóa thành vũ khí cứng rắn, với cú tông này đủ khiến một vị siêu phàm thần phẩm nát người.

“Thú vị!”.

Diệp Thiên khẽ cười thành tiếng, bỗng giơ bàn tay lên, chỉ lực của cậu tăng vọt, nâng hai luồng quyền kình lên từ xa.

Cơ thể cậu được giải phóng lập tức giậm chân, cũng nghiêng bả vai về phía trước, đâm về phía Ike.

Hai người vai đối vai, va chạm trực diện với nhau.

“Ầm ầm!”.

Tiếng động rung trời vang lên, giống như núi Bất Chu đổ sụp. Vô số vách núi xung quanh khe núi nổ tung bay lên trời, một gợn sóng năng lượng vô hình lan ra, hình thành dị tượng tầng mây chuyển động.

Cách xa xa đồi núi Bắc Áo, vô số người dân bản địa nhìn thấy bầu trời xuất hiện dị tượng, thế là đồng loạt quỳ xuống một cách thành kính, tưởng rằng thần núi hiển linh.

Ở trên đồi núi Bắc Áo, trận chiến kịch liệt giữa Diệp Thiên và mười hai Trưởng thẩm phán chỉ vừa mới bắt đầu.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Diệp Thiên, đối diện với sức mạnh chèn ép của mười hai Trưởng thẩm phán, dù là một đất nước nhỏ cũng có thể bị tiêu diệt.

Diệp Thiên có thể chiến đấu với ba vị Trưởng thẩm phán, đánh bại ba người, nhưng bây giờ đối mặt với mười hai người, không ai trông chờ vào Diệp Thiên cả.

Theo bọn họ thấy, bây giờ Diệp Thiên chỉ có một lựa chọn, đó là đầu tiên nhận lỗi đồng ý điều kiện của bọn họ, sau đó mới từ từ tính kế.

Nếu không vừa ý nhau, mười hai người nọ hợp sức tấn công, e rằng chỉ trong chốc lát là có thể trấn áp Diệp Thiên.

Ba người và mười hai người, đây không chỉ là chênh lệch về số lượng, mà còn là chệnh lệch về thực lực thật sự.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, mười hai vị Trưởng thẩm phán đứng giữa trời, cùng nhau nhìn chằm chằm Diệp Thiên, chỉ đợi câu trả lời của cậu.

“Gia nhập với các người?”.

Diệp Thiên nghe vậy, đột nhiên khẽ cười lên tiếng.

“Đáp án của câu hỏi này tôi đã cho các người không chỉ một lần!”.

“Trên khắp thế giới, không có thế lực nào có thể khiến Diệp Lăng Thiên tôi hạ mình gia nhập!”.

“Trước nay tôi chỉ chiến đấu vì cá nhân tôi, vì đất nước tôi, bảo tôi gia nhập viện trọng tài, cùng các người làm xằng làm bậy, làm mưa làm gió trên thế giới, các người đang nằm mơ giữa ban ngày mà thôi!”.

Ánh mắt sắc bén lạnh lùng của cậu nhìn thẳng về phía mười hai người kia, khóe miệng nhếch lên đường cong quỷ quyệt.

“Không cần dong dài nữa, nếu Jessifer đã thiêu đốt thần hồn, mở ra lối đi không gian cho các người, để các người tề tựu ở nơi đây, sao tôi có thể khiến ông ta thất vọng chứ?”.

Cậu giơ tay lên, khẽ cười khinh bỉ mười hai người nọ.

“Các người cùng lên đi!”.

“Đều là đến để dâng mạng, không ngại người ít hay nhiều!”.
 
Chương 1232


Chương 1232

Câu nói này của cậu khiến tất cả mọi người ở đây sững sờ, vẻ mặt chấn động.

Diệp Thiên lại định một mình chiến đấu với mười hai vị Trưởng thẩm phán sao?

Hành động điên cuồng như vậy đúng là khiến người ta kinh hãi.

Không chỉ như vậy, nhìn thái độ và giọng điệu của Diệp Thiên không hề để mười hai người này vào mắt, còn nói bọn họ đều đến để “dâng mạng”, ngông cuồng đến mức nào?

“Diệp Lăng Thiên, xem ra cậu muốn chết rồi!”.

Ánh mắt của Diệm Linh Cơ trở nên lạnh lẽo vô cùng, bà ta đứng trên mây lửa, quần áo cả người lay động, đôi mắt giống như được điêu khắc từ băng.

Điện chủ Thí Thần Điện Douglas đứng ở bên cạnh, áo khoác bay phần phật, nắm đấm thò ra từ trong tay áo, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo nguy hiểm.

Thần Tử Tây Âu Seuss giơ ngang Kiếm Quang Minh trước người, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Chín người khác khí tức ai nấy như vực sâu, vận chuyển chân khí, chỉ cần có cơ hội là đánh một quyền chấn động đất trời, xé xác Diệp Thiên thành từng mảnh vụn.

Câu trả lời của Diệp Thiên đã khiến bọn họ mất hết kiên nhẫn.

“Nhiều lời quá!”.

Diệp Thiên hờ hững nhìn lại, vừa rồi lúc giao đấu với ba người Rivers, cậu đã cảm nhận được linh khí của Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa trong dòng suối sắp phun trào.

Một khi linh khí của loại thiên tài địa bảo thế này đạt đến trạng thái bão hòa, hiệu lực và công dụng của nó sẽ giảm đi nhiều. Nếu cậu còn kéo dài thời gian thì sẽ bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để hái nó.

Cậu đã không còn thời gian để lãng phí với đám người này nữa, cho dù trước mắt là mười hai vị Trưởng thẩm phán, cậu cũng phải tốc chiến tốc thắng.

“Vù!”.

Vừa dứt lời, không đợi mười hai vị Trưởng thẩm phán ra tay trước, cậu đã hành động.

Cậu di chuyển thân mình, làm dấy lên cơn gió cực mạnh, bay lên khỏi mặt đất, hóa thành ánh sáng xanh lam chọc trời, phóng về phía Trưởng thẩm phán ở trước nhất.

“Hừ!”.

Người ở phía trước nhất mặc áo ngắn tay, lộ ra cơ bắp hai tay màu đồng cổ. Tu vi ông ta còn mạnh hơn ba người Rivers một ít. Nhìn thấy Diệp Thiên chủ động tấn công, ông ta lập tức cười khẩy một tiếng, không lùi không tránh, đánh xuống một quyền.

Ông ta đánh ra một quyền, không khí xuất hiện cả vết nứt. Một dấu nắm tay to hơn mười trượng hiện ra giữa trời, kèm theo uy thế núi Bất Chu đổ sụp, đè xuống vầng sáng màu xanh lam.

“Phong Thiên Ma Quyền? Đó là môn chủ của Thần Quyền Tông Thái Bang, Quyền Vương Poru?”.

Một quyền đánh ra, không ít người kinh ngạc kêu lên.

Năm xưa Thần Quyền Tông của Thái Bang trấn áp một nước, thao túng triều chính Thái Bang, có thể nói là hoành hành một thời. Vua của Thái Bang còn phải dùng lễ đệ tử cúi chào môn chủ Thần Quyền Tông.

Nghe đồn Quyền Vương Poru từng ra mặt khiêu chiến với cao thủ của viện trọng tài, sau đó mai danh ẩn tích, mấy chục năm không thấy xuất hiện, không ngờ ông ta cũng đã trở thành một trong những Trưởng thẩm phán.
 
Chương 1233


Chương 1233

Nghĩ đến đây, mọi người đều hít sâu sợ hãi, có thể hội tụ cao thủ mạnh nhất trên thế giới dùng cho mình, đây chính là chỗ đáng sợ chân chính của viện trọng tài. Chẳng trách bọn họ có thể tung hoành thế giới mấy trăm năm không đổ, ngay cả những nước lớn đương thời như Hợp chúng quốc, Hoa Hạ, Sa Nga cũng phải kiêng dè.

“Soạt!”.

Một quyền mạnh mẽ đánh tới, Diệp Thiên ở bên dưới chỉ điểm ngón tay ra.

“Vù!”.

Gió tạo thành từ chỉ tay xuyên thủng không gian, chạm vào nơi yếu nhất bên dưới quyền ấn, một chỉ một quyền đối chọi nhau trên không trung, đồng loạt đình trệ.

Nhìn thấy chỉ một người ra tay mà thế tấn công của Diệp Thiên đã bị chặn lại, Diệm Linh Cơ lập tức cười nhạt.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là không biết trời cao đất dày!”.

Bà ta xòe tay ra, lần lượt chỉ vào từng bóng người đứng bên cạnh.

“Bất cứ ai trong mười hai người bọn ta cũng đủ để ngự trị bảng xếp hạng sức mạnh thế giới. Tuy trước kia cậu đã giết chết Rivers và Orianna, nhưng trong hai mươi tư Trưởng thẩm phán, bọn họ cũng chỉ ở cấp bậc hạng trung và thấp. Cậu chẳng qua chỉ đánh thắng bọn họ mà mơ có thể một mình đối địch với bọn ta hay sao?”.

“Đối địch với các người?”.

Diệp Thiên hờ hững lắc đầu, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

“Bà nói sai rồi, không phải tôi muốn đối địch với các người!”.

“Cái tôi muốn là giết chết tất cả các người!”.

Tất cả mọi người im lặng, kinh ngạc nhìn Diệp Thiên. Chốc lát sau, trong mắt mười hai vị Trưởng thẩm phán đều ánh lên lửa giận.

“Diệp Lăng Thiên, hôm nay bọn ta sẽ cho cậu biết sự đáng sợ chân chính của viện trọng tài!”.

Poru thay đổi ánh mắt, đạp chân, một quyền nữa đánh xuống. Quyền sau đẩy quyền trước, chồng điệp lên nhau, đè xuống Diệp Thiên.

Diệp Thiên đạp chân ra sau nửa bước, vẫn dùng một ngón tay đón đỡ. Hai luồng sức mạnh hung hãn đối chọi giằng co, xé rách hư không.

Đúng lúc đó lại có một người bay ra, áo quần trên người bị sức mạnh thổi tung lên, từ bên sườn đánh về phía Diệp Thiên với tốc độ vượt trên tốc độ âm thanh.

“Thiếp Sơn Kháo!”.

Chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên, không gian xuất hiện những gợn sóng. Ông ta nghiêng một bên người tông đến, giống như một bức tường khổng lồ vô hình hiện lên trên không trung.

Đây cũng là một cao thủ luyện thể, tên là Ike, rất lâu về trước đã thành danh ở vùng Bắc Phi, từng dùng xác thịt chặn một xe chuyên dùng chở hàng chạy nhanh như tên bắn. Mỗi một bộ phận trên người ông ta đều hóa thành vũ khí cứng rắn, với cú tông này đủ khiến một vị siêu phàm thần phẩm nát người.

“Thú vị!”.

Diệp Thiên khẽ cười thành tiếng, bỗng giơ bàn tay lên, chỉ lực của cậu tăng vọt, nâng hai luồng quyền kình lên từ xa.

Cơ thể cậu được giải phóng lập tức giậm chân, cũng nghiêng bả vai về phía trước, đâm về phía Ike.

Hai người vai đối vai, va chạm trực diện với nhau.
 
Chương 1234


Chương 1234

“Ầm ầm!”.

Tiếng động rung trời vang lên, giống như núi Bất Chu đổ sụp. Vô số vách núi xung quanh khe núi nổ tung bay lên trời, một gợn sóng năng lượng vô hình lan ra, hình thành dị tượng tầng mây chuyển động.

Cách xa xa đồi núi Bắc Áo, vô số người dân bản địa nhìn thấy bầu trời xuất hiện dị tượng, thế là đồng loạt quỳ xuống một cách thành kính, tưởng rằng thần núi hiển linh.

Ở trên đồi núi Bắc Áo, trận chiến kịch liệt giữa Diệp Thiên và mười hai Trưởng thẩm phán chỉ vừa mới bắt đầu.

Đám người Vương Trọng Xuân ngửa đầu nhìn trời, những cao thủ trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới bình thường ở tít trên cao, bây giờ ai nấy đều tỏ vẻ sợ hãi.

Dù là người kiêu ngạo như Hailey Ince cũng tránh thật xa, nép sát vào bên vách núi, không dám lên tiếng.

Cả khe núi bị bao trùm bởi cảm giác bức bách cực kì mạnh mẽ, mười hai bóng người đứng trên không trung, uy lực ngút trời.

Mười hai Trưởng thẩm phán là đội hình đáng sợ đến mức nào?

Trong viện trọng tài, Trưởng thẩm phán có tổng cộng hai mươi tư người, ngoài Rivers và Orianna vừa bị Diệp Thiên chém chết, cộng thêm Jessifer tự thiêu thần hồn, thì còn lại hai mươi mốt người.

Bây giờ thoáng chốc đã có hơn một nửa xuất hiện ở đây.

Mười hai người Trưởng thẩm phán, đội hình này cho dù là ở các nước lớn hiện nay cũng không dám chậm trễ mà trịnh trọng đối đãi. Bây giờ mười hai người cùng lúc hiện thân, đồng nghĩa đội ngũ chiến đấu thứ hai của viện trọng tài đồng thời ra trận!

“Soạt!”.

Một ánh lửa lướt qua đầu tiên, có vẻ là người dẫn đầu. Ánh lửa hóa thành một mảng lửa nóng cháy, hừng hực thiêu đốt trên không trung. Điều khiến mọi người sợ hãi là trong mảng lửa đó có một bóng người xinh đẹp, toàn thân tỏa ra hơi thở quyến rũ lười nhác.

Ngọn lửa quanh người bà ta còn sáng chói, ngưng tụ thực thể hơn cả Nữ Thần Lửa Hailey Ince, tỏa ra nhiệt độ đáng sợ, lan tràn khắp đất trời.

Khi bà ta nhìn quanh, dường như có ma lực hút lấy thần hồn con người. Khoảnh khắc bà ta xuất hiện, dù là những cao thủ trên bảng xếp hạng thế giới lòng cứng như đá cũng cảm thấy tinh thần dao động, gần như thất thủ.

“Đó là Diệm Linh Cơ?”.

Hailey Ince nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp đó, sắc mặt thay đổi.

Diệm Linh Cơ là biệt danh của người phụ nữ này, còn bà ta được gọi là Nữ Thần Lửa, nghe có vẻ như bá đạo mạnh mẽ hơn Diệm Linh Cơ, nhưng bà ta hiểu rõ dù có mười người như mình cũng không phải là đối thủ của Diệm Linh Cơ.

Diệm Linh Cơ cũng là người có siêu năng lực nguyên tố lửa như bà ta, nhưng hai thứ lại khác nhau về bản chất.

Lửa trên người Diệm Linh Cơ là một loại dị hỏa thiên địa tìm được từ trăm nghìn ngọn núi lớn ở phương Tây, được gọi là “Lửa Mê Hoặc”, bất kể uy lực hay năng lực đều hơn xa bà ta.

Diệm Linh Cơ ngước mắt lên, nhìn lướt qua Diệp Thiên, giọng nói non mềm, nhưng nụ cười lại lạnh lẽo.

“Là cậu đã giết chết đám Rivers phải không?”.

Diệp Thiên không đổi sắc mặt, ánh mắt vẫn lạnh nhạt như trước.
 
Chương 1235


Chương 1235

Cậu không trả lời, chỉ thản nhiên cười: “Hóa ra vừa nãy Jessifer thiêu đốt thần hồn nhằm mục đích dùng linh hồn làm vật dẫn, xây dựng nên lối đi không gian này, để các người có thể đến đây bằng tốc độ nhanh nhất”.

“Để giết tôi, ông ta đúng là không tiếc bất cứ giá nào!”.

Cậu mỉm cười, đối mặt với mười hai vị Trưởng thẩm phán, nhưng cậu lại không có chút dao động nào.

“Ồ?”.

Diệm Linh Cơ nghe vậy, con ngươi chợt co lại.

“Cậu là Diệp Lăng Thiên?”.

Bà ta vừa nói xong, mười một Trưởng thẩm phán khác cũng sững người, nhìn chằm chằm Diệp Thiên, sát khí giữa đất trời càng dày thêm.

“Là tôi thì sao?”.

Diệp Thiên tùy ý trả lời, hai tay chắp sau lưng, đối diện với mười hai Trưởng thẩm phán.

“Cậu lại có thể giết chết ba người nhóm Rivers?”.

Hai con người trong mắt Diệm Linh Cơ co lại, hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Danh tiếng của Diệp Thiên trong viện trọng tài không thua kém bất cứ ai trong bọn họ, hầu như các cao thủ của viện trọng tài đều nghe danh Diệp Thiên như sấm đánh bên tai.

Điều này không phải chỉ vì Diệp Thiên là kẻ địch nhất định phải giết chết của viện trọng tài, mà còn là vì cậu quá mạnh.

Trong lịch sử mấy trăm năm của viện trọng tài, bọn họ đã chứng kiến sự hưng suy của mấy thời đại, thậm chí đằng sau chiến tranh thế giới thứ nhất và thứ hai đều có bọn họ thúc đẩy ở phía sau.

Mạnh như giáo triều ở Tây Âu từng kéo dài đến đại lục Âu – Á, nắm giữ chính quyền của mấy quốc gia, cuối cùng cũng bị cưỡng chế đóng cửa dưới sự áp bách của viện trọng tài. Giáo hoàng nhiệm kì trước đã bị một trong mười sáu Thẩm phán vương giết chết trước mặt ba nghìn môn đồ của giáo triều.

Từ đó, viện trọng tài đã trở thành thế lực bá chủ cấp bậc thế giới, đủ để sánh ngang với các nước lớn đương thời. Trong mấy trăm năm viện trọng tài kiểm soát thế giới, chưa từng có cao thủ nào có thể bình an vô sự dưới sự vây giết của bọn họ.

Ngay cả Long Hoàng từng đứng trên đỉnh cao Hoa Hạ, một mình đánh bại vô số anh hào, cũng bị các Thẩm phán vương hợp sức vây giết, buộc ông ta phải trốn đi.

Trong mười năm trở lại đây, Diệp Thiên lại là nhân vật khó giải quyết nhất đối với viện trọng tài.

Viện trọng tài đã lần lượt cử đi ít nhất là ba bốn nhóm người đến giết Diệp Thiên, nhưng cuối cùng lại bị cậu quét sạch, chiến đấu là thắng. Đến bây giờ Diệp Thiên vẫn đứng sừng sững giữa đất trời, còn viện trọng tài thì lại tổn thất vô số cao thủ dưới tay cậu, thậm chí ngay cả con của thẩm phán cũng không tránh khỏi cái chết.

Bởi vì những chuyện này, viện trọng tài đã xem Diệp Thiên là kẻ dị giáo, giết chết không tha. Những người Trưởng thẩm phán chức cao như bọn họ cũng phải nghiêm túc đối đãi với cậu.

Nhưng bọn họ không ngờ Diệp Thiên lại có thể sở hữu thực lực giết chết Trưởng thẩm phán, hơn nữa còn giết hết ba người.

“Diệp Lăng Thiên, là viện trọng tài bọn ta xem thường cậu rồi!”.

Một người đứng bên cạnh Diệm Linh Cơ đeo kiếm lớn sáng trắng, vóc dáng to cao, lạnh lùng liếc nhìn Diệp Thiên.

“Trước kia, bọn ta chỉ xem cậu là võ giả thiên tài mới xuất hiện, không sử dụng sức mạnh chân chính để đối phó cậu, nhưng không ngờ trì hoãn hết lần này đến lần khác lại để cậu trưởng thành đến mức này”.
 
Chương 1236


Chương 1236

“Ba người nhóm Rivers hợp lại cũng bị cậu giết chết, Long Hoàng năm xưa cũng chưa chắc có thể làm được đến thế. Cậu đúng là thiên tài võ thuật xuất sắc nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của Hoa Hạ!”.

“Nhưng cậu yên tâm, bọn ta sẽ không phạm phải cùng một sai lầm!”.

Ông ta vừa dứt lời, đưa ngang kiếm ánh sáng trước mặt, khí tức quanh người cô đọng dày đặc, đã có sát ý ngưng tụ.

“Kiếm Quang Minh? Người này là Thần Tử Tây Âu của trước kia, Seuss”.

Vương Trọng Xuân lẩm bẩm, giọng nghiêm trọng vô cùng.

“Diệp Lăng Thiên, Jessifer thiêu đốt thần hồn của mình, mở ra lối đi không gian triệu tập mười hai người bọn ta tới đây, có thể thấy quyết tâm phải giết chết cậu của ông ta!”.

“Hôm nay, trừ khi thần tiên tới đây, nếu không cậu chắc chắn sẽ chết!”.

Sau lưng Seuss, lại một người nữa bước ra. Ông ta khoác một chiếc áo thật dài, khóe miệng khẽ nhếch, để lộ cặp răng nanh, hai mắt giống như hố đen, con ngươi hẹp thẳng.

“Điện chủ Thí Thần Điện, Douglas?”.

Lúc nhìn rõ gương mặt người này, một số cao thủ trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới đã kinh ngạc kêu lên.

Thí Thần Điện cũng từng là một thế lực võ thuật lớn cấp bậc thế giới, hoành hành không kiêng dè ở phương Tây, sau lưng có giáo triều làm chỗ dựa, ngay cả Đế quốc Đại Anh lúc đó cũng phải lấy họ làm đầu, không dám chọc giận.

Sau khi giáo triều bị viện trọng tài lật đổ, Thí Thần Điện cũng mai danh ẩn tích theo, mấy chục năm nay không nghe thấy tung tích của họ nữa.

Nhiều người trong giới võ thuật đều đoán rằng Thí Thần Điện đã bị viện trọng tài tiêu diệt, nhưng không ngờ điện chủ của Thí Thần Điện trước kia lại xuất hiện ở đây.

“Hóa ra Thí Thần Điện không tan rã mà là đầu quân cho viện trọng tài, Douglas cũng trở thành một vị Trưởng thẩm phán trong viện trọng tài?”.

Song Hùng Thiết Giáp nuốt nước bọt, biểu cảm hoàn toàn cứng đờ.

Mười hai vị Trưởng thẩm phán đến đây, trong đó có những anh hùng hào kiệt cực mạnh từng hoành hành Tây Âu như Thần Tử Tây Âu, điện chủ của Thí Thần Điện. Với đội hình thế này, Diệp Thiên chắc chắn chỉ có đường chết.

“Diệp Lăng Thiên, cơ hội cuối cùng, tự phong ấn tu vi, theo chúng tôi về viện trọng tài tiếp nhận lễ rửa tội của Sức mạnh thẩm phán, trở thành đứa con của thẩm phán tiếp theo!”.

“Chỉ có như vậy mới có thể rửa sạch tội nghiệt, và đây cũng là đường sống suy nhất của cậu!”.

Diệm Linh Cơ khoanh hai tay trước ngực, ngọn lửa quanh người cháy hừng hực, đã tiến sát đến bước cuối cùng.

Đám người Vương Trọng Xuân ngửa đầu nhìn trời, những cao thủ trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới bình thường ở tít trên cao, bây giờ ai nấy đều tỏ vẻ sợ hãi.

Dù là người kiêu ngạo như Hailey Ince cũng tránh thật xa, nép sát vào bên vách núi, không dám lên tiếng.

Cả khe núi bị bao trùm bởi cảm giác bức bách cực kì mạnh mẽ, mười hai bóng người đứng trên không trung, uy lực ngút trời.

Mười hai Trưởng thẩm phán là đội hình đáng sợ đến mức nào?
 
Chương 1237


Chương 1237

Trong viện trọng tài, Trưởng thẩm phán có tổng cộng hai mươi tư người, ngoài Rivers và Orianna vừa bị Diệp Thiên chém chết, cộng thêm Jessifer tự thiêu thần hồn, thì còn lại hai mươi mốt người.

Bây giờ thoáng chốc đã có hơn một nửa xuất hiện ở đây.

Mười hai người Trưởng thẩm phán, đội hình này cho dù là ở các nước lớn hiện nay cũng không dám chậm trễ mà trịnh trọng đối đãi. Bây giờ mười hai người cùng lúc hiện thân, đồng nghĩa đội ngũ chiến đấu thứ hai của viện trọng tài đồng thời ra trận!

“Soạt!”.

Một ánh lửa lướt qua đầu tiên, có vẻ là người dẫn đầu. Ánh lửa hóa thành một mảng lửa nóng cháy, hừng hực thiêu đốt trên không trung. Điều khiến mọi người sợ hãi là trong mảng lửa đó có một bóng người xinh đẹp, toàn thân tỏa ra hơi thở quyến rũ lười nhác.

Ngọn lửa quanh người bà ta còn sáng chói, ngưng tụ thực thể hơn cả Nữ Thần Lửa Hailey Ince, tỏa ra nhiệt độ đáng sợ, lan tràn khắp đất trời.

Khi bà ta nhìn quanh, dường như có ma lực hút lấy thần hồn con người. Khoảnh khắc bà ta xuất hiện, dù là những cao thủ trên bảng xếp hạng thế giới lòng cứng như đá cũng cảm thấy tinh thần dao động, gần như thất thủ.

“Đó là Diệm Linh Cơ?”.

Hailey Ince nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp đó, sắc mặt thay đổi.

Diệm Linh Cơ là biệt danh của người phụ nữ này, còn bà ta được gọi là Nữ Thần Lửa, nghe có vẻ như bá đạo mạnh mẽ hơn Diệm Linh Cơ, nhưng bà ta hiểu rõ dù có mười người như mình cũng không phải là đối thủ của Diệm Linh Cơ.

Diệm Linh Cơ cũng là người có siêu năng lực nguyên tố lửa như bà ta, nhưng hai thứ lại khác nhau về bản chất.

Lửa trên người Diệm Linh Cơ là một loại dị hỏa thiên địa tìm được từ trăm nghìn ngọn núi lớn ở phương Tây, được gọi là “Lửa Mê Hoặc”, bất kể uy lực hay năng lực đều hơn xa bà ta.

Diệm Linh Cơ ngước mắt lên, nhìn lướt qua Diệp Thiên, giọng nói non mềm, nhưng nụ cười lại lạnh lẽo.

“Là cậu đã giết chết đám Rivers phải không?”.

Diệp Thiên không đổi sắc mặt, ánh mắt vẫn lạnh nhạt như trước.

Cậu không trả lời, chỉ thản nhiên cười: “Hóa ra vừa nãy Jessifer thiêu đốt thần hồn nhằm mục đích dùng linh hồn làm vật dẫn, xây dựng nên lối đi không gian này, để các người có thể đến đây bằng tốc độ nhanh nhất”.

“Để giết tôi, ông ta đúng là không tiếc bất cứ giá nào!”.

Cậu mỉm cười, đối mặt với mười hai vị Trưởng thẩm phán, nhưng cậu lại không có chút dao động nào.

“Ồ?”.

Diệm Linh Cơ nghe vậy, con ngươi chợt co lại.

“Cậu là Diệp Lăng Thiên?”.

Bà ta vừa nói xong, mười một Trưởng thẩm phán khác cũng sững người, nhìn chằm chằm Diệp Thiên, sát khí giữa đất trời càng dày thêm.

“Là tôi thì sao?”.

Diệp Thiên tùy ý trả lời, hai tay chắp sau lưng, đối diện với mười hai Trưởng thẩm phán.

“Cậu lại có thể giết chết ba người nhóm Rivers?”.

Hai con người trong mắt Diệm Linh Cơ co lại, hiện lên vẻ ngạc nhiên.
 
Chương 1238


Chương 1238

Danh tiếng của Diệp Thiên trong viện trọng tài không thua kém bất cứ ai trong bọn họ, hầu như các cao thủ của viện trọng tài đều nghe danh Diệp Thiên như sấm đánh bên tai.

Điều này không phải chỉ vì Diệp Thiên là kẻ địch nhất định phải giết chết của viện trọng tài, mà còn là vì cậu quá mạnh.

Trong lịch sử mấy trăm năm của viện trọng tài, bọn họ đã chứng kiến sự hưng suy của mấy thời đại, thậm chí đằng sau chiến tranh thế giới thứ nhất và thứ hai đều có bọn họ thúc đẩy ở phía sau.

Mạnh như giáo triều ở Tây Âu từng kéo dài đến đại lục Âu – Á, nắm giữ chính quyền của mấy quốc gia, cuối cùng cũng bị cưỡng chế đóng cửa dưới sự áp bách của viện trọng tài. Giáo hoàng nhiệm kì trước đã bị một trong mười sáu Thẩm phán vương giết chết trước mặt ba nghìn môn đồ của giáo triều.

Từ đó, viện trọng tài đã trở thành thế lực bá chủ cấp bậc thế giới, đủ để sánh ngang với các nước lớn đương thời. Trong mấy trăm năm viện trọng tài kiểm soát thế giới, chưa từng có cao thủ nào có thể bình an vô sự dưới sự vây giết của bọn họ.

Ngay cả Long Hoàng từng đứng trên đỉnh cao Hoa Hạ, một mình đánh bại vô số anh hào, cũng bị các Thẩm phán vương hợp sức vây giết, buộc ông ta phải trốn đi.

Trong mười năm trở lại đây, Diệp Thiên lại là nhân vật khó giải quyết nhất đối với viện trọng tài.

Viện trọng tài đã lần lượt cử đi ít nhất là ba bốn nhóm người đến giết Diệp Thiên, nhưng cuối cùng lại bị cậu quét sạch, chiến đấu là thắng. Đến bây giờ Diệp Thiên vẫn đứng sừng sững giữa đất trời, còn viện trọng tài thì lại tổn thất vô số cao thủ dưới tay cậu, thậm chí ngay cả con của thẩm phán cũng không tránh khỏi cái chết.

Bởi vì những chuyện này, viện trọng tài đã xem Diệp Thiên là kẻ dị giáo, giết chết không tha. Những người Trưởng thẩm phán chức cao như bọn họ cũng phải nghiêm túc đối đãi với cậu.

Nhưng bọn họ không ngờ Diệp Thiên lại có thể sở hữu thực lực giết chết Trưởng thẩm phán, hơn nữa còn giết hết ba người.

“Diệp Lăng Thiên, là viện trọng tài bọn ta xem thường cậu rồi!”.

Một người đứng bên cạnh Diệm Linh Cơ đeo kiếm lớn sáng trắng, vóc dáng to cao, lạnh lùng liếc nhìn Diệp Thiên.

“Trước kia, bọn ta chỉ xem cậu là võ giả thiên tài mới xuất hiện, không sử dụng sức mạnh chân chính để đối phó cậu, nhưng không ngờ trì hoãn hết lần này đến lần khác lại để cậu trưởng thành đến mức này”.

“Ba người nhóm Rivers hợp lại cũng bị cậu giết chết, Long Hoàng năm xưa cũng chưa chắc có thể làm được đến thế. Cậu đúng là thiên tài võ thuật xuất sắc nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của Hoa Hạ!”.

“Nhưng cậu yên tâm, bọn ta sẽ không phạm phải cùng một sai lầm!”.

Ông ta vừa dứt lời, đưa ngang kiếm ánh sáng trước mặt, khí tức quanh người cô đọng dày đặc, đã có sát ý ngưng tụ.

“Kiếm Quang Minh? Người này là Thần Tử Tây Âu của trước kia, Seuss”.

Vương Trọng Xuân lẩm bẩm, giọng nghiêm trọng vô cùng.

“Diệp Lăng Thiên, Jessifer thiêu đốt thần hồn của mình, mở ra lối đi không gian triệu tập mười hai người bọn ta tới đây, có thể thấy quyết tâm phải giết chết cậu của ông ta!”.

“Hôm nay, trừ khi thần tiên tới đây, nếu không cậu chắc chắn sẽ chết!”.

Sau lưng Seuss, lại một người nữa bước ra. Ông ta khoác một chiếc áo thật dài, khóe miệng khẽ nhếch, để lộ cặp răng nanh, hai mắt giống như hố đen, con ngươi hẹp thẳng.

“Điện chủ Thí Thần Điện, Douglas?”.
 
Chương 1239


Chương 1239

Lúc nhìn rõ gương mặt người này, một số cao thủ trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới đã kinh ngạc kêu lên.

Thí Thần Điện cũng từng là một thế lực võ thuật lớn cấp bậc thế giới, hoành hành không kiêng dè ở phương Tây, sau lưng có giáo triều làm chỗ dựa, ngay cả Đế quốc Đại Anh lúc đó cũng phải lấy họ làm đầu, không dám chọc giận.

Sau khi giáo triều bị viện trọng tài lật đổ, Thí Thần Điện cũng mai danh ẩn tích theo, mấy chục năm nay không nghe thấy tung tích của họ nữa.

Nhiều người trong giới võ thuật đều đoán rằng Thí Thần Điện đã bị viện trọng tài tiêu diệt, nhưng không ngờ điện chủ của Thí Thần Điện trước kia lại xuất hiện ở đây.

“Hóa ra Thí Thần Điện không tan rã mà là đầu quân cho viện trọng tài, Douglas cũng trở thành một vị Trưởng thẩm phán trong viện trọng tài?”.

Song Hùng Thiết Giáp nuốt nước bọt, biểu cảm hoàn toàn cứng đờ.

Mười hai vị Trưởng thẩm phán đến đây, trong đó có những anh hùng hào kiệt cực mạnh từng hoành hành Tây Âu như Thần Tử Tây Âu, điện chủ của Thí Thần Điện. Với đội hình thế này, Diệp Thiên chắc chắn chỉ có đường chết.

“Diệp Lăng Thiên, cơ hội cuối cùng, tự phong ấn tu vi, theo chúng tôi về viện trọng tài tiếp nhận lễ rửa tội của Sức mạnh thẩm phán, trở thành đứa con của thẩm phán tiếp theo!”.

“Chỉ có như vậy mới có thể rửa sạch tội nghiệt, và đây cũng là đường sống suy nhất của cậu!”.

Diệm Linh Cơ khoanh hai tay trước ngực, ngọn lửa quanh người cháy hừng hực, đã tiến sát đến bước cuối cùng.

Diệp Thiên chỉ chỉ tay mà đã khiến trán của Douglas bị đâm xuyên. Người từng là điện chủ của Thí Thần Điện, giờ là trưởng thẩm phán lúc này cũng tái mặt và cảm thấy trống rỗng.

Lúc này giữa trán ông ta là một cái lỗ trống hốc xuyên từ trước ra sau. Thế nhưng ông ta bỗng nở nụ cười lạnh lùng.

Diệp Thiên hơi khựng người. Cái lỗ trên trán của Douglas không hề có máu chảy ra mà trống không. Có thể nhìn thấy cả những dãy núi thông qua cái lỗ đó. Giống như nhát đâm của Diệp Thiên khiến cho vị trí trán trở nên trong suốt vậy.

“Ha ha, Diệp Lăng Thiên. Tôi thừa nhận cậu có sức chiến đấu cực mạnh nhưng muốn giết chết tôi thì cậu không làm được đâu!”

Lỗ trống trên trán ông ta từ từ liền lại. Douglas cười điên cuồng, nhảy về phía sau biến thành một lớp màng hư vô giống như cơn gió.

“Người có năng lượng siêu nhiên hệ nguyên tố gió sao?”

Diệp Thiên khẽ lầm bầm và cảm thấy hơi kinh ngạc.

Douglas hóa ra cũng là một người có năng lực siêu nhiêu. Hơn nữa còn là nguyên tố quỷ dị nhất trong các nguyên tố – nguyên tố gió.

Khác với những người có năng lực siêu nhiên như Diệm Linh Cơ và Hailey Ince là nguyên tố lửa thì Douglas là người có năng lực siêu nhiên nguyên tố gió. Có thể biến bản thân thành gió, vô hình vô tướng, không thể bắt được.

Chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua thì cũng có thể là nơi để ông ta ẩn nắp, trốn theo cơn gió, căn bản không biết là ông ta đang ở đâu.

“Diệp Lăng Thiên, rồi sẽ có một ngày tôi báo thù. Nỗi nhục hôm nay, Douglas tôi đã ghi nhớ rồi!”

Cảnh tượng quỷ dị khiến cho đám đông há mồm trợn mắt. Họ nổi da gà, chỉ có tiếng nói oán độc của Douglas vang vọng trong không gian và dường như mỗi lúc một xa.

Diệp Thiên đứng bất động trong không gian. Đôi mắt bỗng đanh lại và cậu nở nụ cười quỷ dị.

“Người mà tôi muốn giết thì chưa có ai mà thoát khỏi tay tôi cả. Dù ông có là nguyên tố gió thì cũng vậy thôi!”
 
Chương 1240


Chương 1240

“Soạt!”

Một giây sau, lửa bùng lên trên tay Diệp Thiên và cháy mỗi lúc một lớn tạo thành một cây roi lửa cháy rừng rực.

Diệp Thiên dùng một tay điều khiển, cây roi lửa dài hàng trăm mét đang quét ngang trong không trung. Vung lên mang theo ngọn lửa gầm gừ uốn lượn.

“Á!”

Trong không gian truyền tới tiếng kêu tuyệt vọng. Vô số tàn dư trong không khí bị ngọn lửa hút lại và dần dần tập trung lại thành một bóng người.

Bộ dạng ông ta vô cùng kinh hãi giống như nhìn thấy quỷ vậy

Mọi người đều biết, muốn đối phó với người có năng lực siêu hệ nguyên tố thì một là người đó cũng phải là người có năng lực siêu nhiên, hoặc là phải dựa vào huyền lực đặc biệt.

Thế nhưng riêng người có năng lực siêu nhiên nguyên tố gió thì dù có là cao thủ huyền lực cũng chưa chắc có thể tóm được. Muốn giết được người này, trừ khi có một binh khí có lực sát thương với diện tích cực lớn hoặc là phải sử dụng tuyệt kỹ thần thông để tấn công.

Nếu không người có năng lực siêu nhiên thuộc nguyên tố gió sẽ hóa thành vô số ngọn gió, biến mất trong không gian. Cơ thể cũng có thể phân ra làm rất nhiều phần, muốn khiến người như vậy bị thương thì thật khó không khác gì bắc thang lên trời chứ đừng nói tới việc muốn giết chết.

Trước đó Diệp Thiên hạ gục Diệm Linh Cơ, Douglas tưởng rằng Diệp Thiên hiểu cách sử dụng huyền lực nhưng với tình hình hiện tại thì ông ta biết rằng đó không hề đơn giản chỉ là huyền lực.

Lửa cuồn cuộn dâng ngập trời, mang theo lực liên kết cực mạnh khiến cho dòng gió lưu xung quanh bị cuốn vào trung tâm của ngọn lửa. Dù ông ta có hóa thành gió và thoát đi từ bốn phương tám hướng thì cũng đều bị hút lại và không thể thoát ra được.

Bốn bề lửa cháy ngùn ngụt, hơn nữa còn không ngừng thu hẹp lại, siết ông ta vào chính giữa. Lúc này ông ta đã cảm nhận được tứ chi bắt đầu tan ra.

“Diệp Lăng Thiên, tha cho tôi một lần, từ hôm nay tôi sẽ là nô lệ của cậu, làm chó làm ngựa cho cậu, để cậu sử dụng, tuyệt đối không phản bội!”

Tiếng gào thét tuyệt vọng của Douglas vang lên trong vùng lửa. Lúc này, ông ta chẳng còn cái gọi là tôn nghiêm nữa, chỉ muốn giữ được mạng sống.

“Tiếc quá, tôi lại không cần nô bộc!”

Diệp Thiên không hề thương tiếc. Hai tay cậu hợp thành chữ thập, đặt cố định, ngọn lửa lập tức siết lại giống như một cái lồng lửa đốt cháy Douglas ở bên trong. Tiếng kêu của ông ta không còn vang lên nổi nữa.

Sau khi cậu thu bàn tay lại thì ngọn lửa cũng tan biến. Không gian trở nên tĩnh lặng giống như chưa từng xảy ra điều gì. Chỉ có sự tan hoang trên mặt đất là có thể nói cho người khác biết ở đây vừa xảy ra một cuộc chiến đấu vô cùng tàn khốc.

Trong không trung, Diệp Thiên đứng sừng sững, khẽ siết bàn tay, ngẩng lên nhìn trời, biểu cảm vô cùng điềm nhiên. Huyền khí trong cơ thể cậu điên cuồng chuyển động.

Hiện trường chấn động. Từng ánh mắt kinh sợ, hoảng loạn, hoang mang nhìn lên không trung, tập trung vào bóng hình cao lớn ở nơi đó.

Một trận đại chiến, ngoài lớp quần áo có phần rách rưới ra thì toàn thân cậu không có lấy nửa vết thương. Mái tóc đen bay trong gió, trông tiêu sái ung dung với khuôn mặt tuấn tú như thần tiên.

Hailey Ince, người phụ nữ mưu ma vốn không còn bất kỳ hứng thú gì với đàn ông thì lúc này trong lòng như dậy sóng. Bà ta không thể bình tĩnh được nữa, trong mắt chỉ còn lại duy nhất hình ảnh tuyệt thế nghịch thiên kia.
 
Chương 1241


Chương 1241

“Sau hôm nay, e rằng đến cả viện trọng tài cũng không thể nào chèn ép được uy danh của Diệp Thiên trong thiên hạ nữa rồi.

Bà ta lầm bầm, càng lúc càng cảm thấy kinh động.

Những kẻ mạnh trong bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới lúc này đều im phăng phắc. Trước đây, khi Diệp Thiên được xếp vào vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng thì những người xếp sau cậu đều không cảm thấy phục. Họ cho rằng Diệp Thiên có thể leo lên được vị trí thứ năm là do may mắn.

Vì trận chiến ở vùng biển phía Nam, ngoài những thanh niên của Hoa Hạ ra thì chỉ có người của bốn gia tộc được chứng kiến. Thông tin cũng được truyền ra từ bốn gia tộc đó, còn lại những người khác đều không thể làm chứng.

Diệp Thiên có thật sự có năng lực để xếp vào bảng xếp hạng hay không vẫn còn là một sự nghi ngờ.

Thế nhưng đến hôm nay, khi Diệp Thiên ở vùng Bắc Áo này, đánh bại Hailey Ince, sau đó giết chết ba vị cao thủ trong bảng xếp hạng, trong đó còn đánh bại cả Gaudreau

Rồi khi cao thủ viện trọng tài xuất hiện thì một mình cậu cũng tiêu diệt sạch, giết chết mười lăm vị trưởng thẩm phán. Sức chiến đấu không thể so sánh và đã đạt tới trình độ mà cảnh giới siêu phàm không thể với tới.

Cuối cùng thì đám đông cũng không còn nghi ngờ về thực lực của Diệp Thiên nữa. Lúc này Diệp Thiên không còn đại diện cho vị trí số năm trong bảng xếp hạng nữa mà đại diện cho toàn bộ bảng xếp hạng luôn rồi.

Trong lịch sử bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới chưa từng xuất hiện cao thủ nào như vậy.

Người xếp vị trí thứ sáu, già nhất là Gaudreau đột nhiên bước ra, chắp tay trước Diệp Thiên đưa ra một sự kết thúc.

“Chúc mừng đế vương đã bước lên vị trí số một trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới!”

“Từ nay về sau, vương cấp bất xuất, đế vương vô địch thiên hạ!”

Cùng với cái cúi mình của Gaudreau thì những người mạnh, kể cả những người có năng lực siêu nhiên như Hailey Ince xung quanh cũng đều cúi đầu

“Chúc mừng đế vương!”

Bên trong núi, âm thanh vang vọng không ngớt. Cả vùng Bắc Áo, trước đó gió bão cuồn cuộn, tranh đấu ác liệt thì lúc này chỉ còn một âm thanh đồng loạt vang lên, đó chính là tiếng hô dành cho Diệp Thiên.

Đôi mắt Diệp Thiên sáng như sao. Cậu không có biểu cảm gì nhiều, chỉ xoay một tay, khiến dòng nước dâng lên, một luồng sáng màu vàng phóng ra và bị cậu chộp lấy.

Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa, chỉ có kẻ mạnh mới có được.

Cậu nhìn thần thảo tuyệt thế sáng lấp lánh trong tay và nở nụ cười. Sau đó cậu nhìn xuống và nói với giọng thản nhiên.

“Sau này, mọi người truyền thông tin ra giới võ thuật quốc tế. Bất kỳ ai cũng không được ngang ngước trong nước Hoa Hạ. Hoa Hạ do tôi trấn thủ!”

“Kẻ vi phạm ắt bị giết!’

Cùng với câu nói này thì từ nay Hoa Hạ đã trở thành cấm địa của những người có năng lực siêu nhiên và những kẻ mạnh trên thế giới!

Một câu nói của Diệp Thiên khiến vô số cao thủ trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới khiếp sợ, hễ là người có mặt tại đây thì đều khắc sâu câu nói này vào trong lòng, không dám quên dù chỉ một chút.

Lúc trước Long Hoàng uy chấn Hoa Hạ, một người rung chuyển toàn bộ thế giới, khiến rất nhiều thiên tài tuấn kiệt phải cúi đầu, thậm chí rất nhiều cao thủ của thế hệ trước cũng phải sợ hãi cúi mình, không dám có bất kỳ đụng chạm gì.

Ông ta cũng từng đưa ra lệnh cấm với rất nhiều cao thủ trên thế giới, để họ không được phép đến Hoa Hạ giương oai, mặc dù lúc đó có rất nhiều người nghe theo, nhưng cũng có rất nhiều người không chịu nể mặt, dù sao thành tựu của Long Hoàng cũng là tích lũy nhiều lần mới đạt được đến thời điểm cường thịnh nhất kia.
 
Chương 1242


Chương 1242

Hôm nay, Diệp Thiên dùng phong thái ngút trời giết chết cao thủ đứng thứ nhất, thứ hai trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, lại dùng sức mạnh phá trời, một mình càn quét mười lăm vị trưởng thẩm phán, uy nghiêm rung chuyển đất trời.

Mọi người ở đây, không ai không kính phục, lời của Diệp Thiên giống như bộ luật thép, người nào dám không nghe?

Những tiếng xé gió vang vọng tận chân trời, đông đảo các cao thủ muốn đoạt bảo đều rối rít lùi bước, biểu cảm tràn đầy hứng khởi ban đầu đã biến thành ủ rũ xám xịt, không còn chút ham muốn nào đối với dị bảo ở nơi này nữa.

Váy dài đỏ rực của Hailey Ince tung bay theo chiều gió, lộ ra làn da trắng nõn như tuyết.

Bà ta can đảm hơn những người còn lại một chút, bước lên trước đối mặt với Diệp Thiên, lộ ra nụ cười điên đảo chúng sinh.

“Diệp Đế Vương, hôm nay coi như tôi đã được chứng kiến người đàn ông chân chính trên thế giới này là như thế nào, từ giờ trở đi, tôi tuyệt đối không dám làm chuyện xằng bậy trong đất Hoa Hạ!”

“Nhưng mà, tôi nhất định sẽ nhớ kỹ cậu!”

Nụ cười của bà ta mang theo ủ rũ chán nản, vừa nói xong lời cuối cùng, bà ta lập tức hóa thành ngọn lửa, tan biến ở phía chân trời.

Trong nháy mắt, hơn hai mươi vị cao thủ cảnh giới siêu phàm chỉ còn lại Vương Trọng Xuân và Song Hùng Thiết Giáp vẫn kinh ngạc ngẩn người đứng đó.

Ba người ngơ ngẩn hồi lâu, rốt cuộc lấy lại tinh thần, trịnh trọng cúi đầu với Diệp Thiên.

“Cảm ơn Đế Vương giúp đỡ!”

Trước đây, bọn họ cũng chỉ có vài phần kiêng kị đối với Diệp Thiên, cho rằng Diệp Thiên là cao thủ cảnh giới siêu phàm có thể uy hiếp đến bọn họ. Nhưng bây giờ, trong lòng bọn họ Diệp Thiên giống như thần linh bất bại, xứng đáng được người người ca ngợi.

Diệp Thiên cũng không để ý đến, ánh mắt của cậu dừng lại trên người họ một lát, bỗng nhiên giơ tay lên, mặt suối nước nóng lại bốc lên cuồn cuộn, một cột nước bay vút lên trời, hóa thành bốn tia sáng màu vàng không ngừng bắn ra.

“Đây là…”

Ba người thấy vậy, ai nấy đều trợn mắt há hốc miệng.

Chỉ thấy lúc này Diệp Thiên cong ngón tay búng ra, một thanh kiếm nước từ trong cột sáng màu vàng này bắn ra, bay về phía đỉnh đầu ba người họ.

Ba người kinh hãi muốn né tránh, nhưng ngay sau đó lại cảm nhận được một dòng nước nóng từ trên đỉnh đầu chảy xuống, chạy khắp toàn thân, thoải mái thông thuận, giống như có được sinh mạng mới, mỗi một tế bào đều đang vận động nhảy nhót, chân khí trong cơ thể cũng theo đó mà ngày càng lớn mạnh, ngày càng ngưng tụ.

Khi ba người đang nghi ngờ không biết là chuyện gì, giọng nói tùy tiện của Diệp Thiên truyền đến.

“Lần này cho dù Ám Bộ muốn dị bảo của đồi núi Bắc Áo, tôi cũng không thể nào nhường ra!”

“Nhưng ngoại trừ dị bảo tôi cần, nơi này còn có một bảo vật tự nhiên vô giá khác, đó chính là Linh Tuyền Sinh Mệnh do hoa Bích Huyết Ngọc Diệp thai nghén tạo thành!”

“Ám Bộ là một ngành đặc biệt của quốc gia, lần này tôi giành được dị bảo, nhưng cũng sẽ không để các ông tay không trở về!”

“Ba cột nước này ẩn sâu dưới đáy suối nước nóng, là nòng cốt của Linh Tuyền Sinh Mệnh! Các ông mang nó trở về, có thể tăng cường thể lực và tu vi của bản thân, nếu sử dụng trên người bình thường thì có thể khai phá tiềm năng của họ, để một người bình thường có thể bước vào hàng ngũ cổ võ giả, tu luyện ra nội kình.”
 
Chương 1243


Chương 1243

Ba người nghe vậy đều mừng rỡ không thôi.

Diệp Thiên đã đạt đến cảnh giới nhường này, tất nhiên sẽ không nói bừa. Dựa vào kích thước của Linh Tuyền Sinh Mệnh nơi này, dù là tạo ra chiến đội đặc chủng gồm một trăm cổ võ giả thì cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Không thể nghi ngờ, đây là trợ giúp cực lớn đối với quân sự quốc gia, có thể tăng cường sức mạnh quốc gia lên một trình độ nhất định.

Hơn nữa tác dụng lớn nhất của Linh Tuyền Sinh Mệnh là tạo điều kiện cho võ giả nâng cao tu vi, vừa rồi bọn họ mới chỉ được Diệp Thiên rót một luồng hơi nước lên người thôi mà chân khí trong cơ thể đã có xu hướng tăng cao dữ dội, nếu như bọn họ mang ba dòng Linh Tuyền Sinh Mệnh này trở về, không biết có thể tạo điều kiện cho bao nhiêu cao thủ trong Ám Bộ rèn luyện cơ thể.

“Cảm ơn Đế Vương, cảm ơn Đế Vương!”

Ba người lần nữa khom lưng cúi mình với Diệp Thiên, trong giọng nói mang theo cảm kích.

Diệp Thiên chỉ thản nhiên xua tay, không hề có ý muốn kể công.

Cậu từ trên không trung bay xuống, ánh mắt mang theo dao động nhìn thẳng vào ba người.

“Có một chuyện, tôi muốn lấy được đáp án từ chỗ ba người các ông!”

Tiếng nói thăm thẳm mà nhẹ nhàng của cậu truyền đến.

“Tôi muốn biết vương cấp là gì?”

Ba người nghe vậy, đồng tử lập tức co rụt lại, sắc mặt thay đổi kịch liệt.

“Vương cấp?”

Vương Trọng Xuân khẽ thì thầm, giữa lông mày mang đầy kính sợ và sùng bái, một lát lâu sau ông ta mới hỏi ngược lại.

“Chẳng lẽ Diệp Đế Vương không biết vương cấp sao?”

Diệp Thiên khẽ lắc đầu, cậu cũng chỉ mới nhìn thấy từ ‘vương cấp’ này trong một vài quyển sách cổ ghi chép lại, nhưng cụ thể là đạt đến trình độ như thế nào, cậu vẫn chưa thật sự hiểu rõ. Kể từ khi cậu luyện thành võ thuật, đã trải qua biết bao trận chiến trong thiên hạ, nhưng chưa từng gặp phải vương cấp.

Hôm nay nghe thấy Cuồng Thần Gaudreau và Hắc Long nhắc đến, cậu mới có hứng thú tìm hiểu một chút!

Cậu cũng rất muốn biết, rốt cuộc thế giới này còn bao nhiêu điều cậu chưa biết, và bây giờ sức chiến đấu của cậu đang ở vị trí nào trong thế giới này?

Mặc dù cậu cực kỳ tự tin với thực lực của bản thân, nhưng vẫn chưa đến mức kiêu căng tự đại, cho rằng mình là vô địch thế giới.

Vương Trọng Xuân khẽ gật đầu, mặc dù Diệp Thiên có tu vi kinh người, nhưng dù sao tuổi tác vẫn còn rất nhỏ, mà vương cấp lại là khái niệm của thế hệ trước.

Ông ta lên tiếng: “Thật ra vương cấp chính là một cảnh giới sức mạnh ở trên cảnh giới siêu phàm, cảnh giới này vượt xa cảnh giới siêu phàm, cho dù xưng là thần tiên dưới đất liền cũng không quá đáng!”

“Trong cảnh giới siêu phàm có bốn phẩm cấp lớn, mà vương cấp lại hoàn toàn vượt xa bốn phẩm cấp cảnh giới này. Dù là siêu phàm thần phẩm đỉnh cao thì đứng trước mặt vương cấp cũng chỉ non nớt giống như trẻ sơ sinh mà thôi!”

“Nghe đồn cảnh giới vương cấp có thể khơi dậy sức mạnh đất trời, chỉ một cái giơ tay nhấc chân cũng có thể tạo ra sóng thần lũ lụt, chấn động núi rừng, vây nhốt thiên địa!”

“Ồ?”, Diệp Thiên khẽ thầm thì: “Chấn động núi rừng, vây nhốt thiên địa?”

Chỉ tám chữ ngắn ngủi, lại miêu tả hoàn mỹ sức mạnh của vương cấp.

Trong cảnh giới siêu phàm, bắt đầu từ siêu phàm lương phẩm thì đã có thể sử dụng sức mạnh của đất trời trong phạm vi nhỏ, chính là dùng sức mạnh của bản thân huy động nguyên khí tinh hoa trong đất trời, sau đó biến hóa để bản thân sử dụng, thu vào thì phòng ngự, thả ra thì tấn công.
 
Chương 1244


Chương 1244

Nhưng đây cũng chỉ là phương thức thô sơ nhất, còn xa lắm mới thật sự đạt đến trình độ có thể huy động đất trời, mà nghe Vương Trọng Xuân nói, vương cấp lại thật sự có thể biến sức mạnh của sông núi đất trời thành của mình.

Lấy non nước độ dân, lấy đất trời xưng vương, đây vốn là hình thái sơ khai nhất của sức mạnh, sở dĩ Phệ Thiên Cửu Chuyển của cậu mạnh mẽ chính là bởi vì tất cả đều quy nạp thành đạo lý tự nhiên, không hình không dạng, không thể nắm bắt, tiềm lực vô hạn không thể nhìn đến điểm cuối.

Mà hiển nhiên, cao thủ vương cấp nắm giữ sức mạnh mà ngay cả cậu cũng không thể không ghé mắt trông theo.

Cậu đứng chắp tay nhìn ra phía xa xa khe núi, bỗng nhiên cất lời: “Các ông đã từng gặp vương cấp chân chính chưa?”

Ba người Vương Trọng Xuân nhìn nhau, gần như là đồng thời lắc đầu, chỉ nghe thấy giọng điệu nặng nề mang theo vài phần nghiêm túc của Vương Trọng Xuân.

“Gần một trăm năm nay, vương cấp chân chính chưa từng xuất hiện!”

“Ồ?”

Diệp Thiên im lặng đứng tại chỗ, ánh mắt nghiêm túc.

“Gần trăm năm nay chưa từng xuất hiện?”

Cậu cảm thấy rất kỳ lạ, mặc dù Vương cấp là cảnh giới sức mạnh hoàn toàn mới, nhưng nếu đã tồn tại trên thế giới này thì chắc chắn còn có người có thể đạt được bước này, giống như Tiêu Ngọc Hoàng và Kiếm Thánh Watanabe từng là siêu phàm, vì để đạt được bước này cũng dốc hết toàn lực.

Nhưng bây giờ, toàn bộ những cảnh giới Siêu phàm cậu từng gặp đều đã vượt qua con số mười người.

Mà Vương cấp so với cảnh giới siêu phàm còn mạnh hơn nhiều, chắc chắn lại càng thần bí khó lường nhưng gần trăm năm nay chưa từng xuất hiện, điều khiến cậu cảm thấy vô cùng khó tin!

Vương Trọng Xuân đứng một bên, nặng nề gật đầu.

“Quả thật như vậy!”

“Ám Bộ được xem như là một trong những ngành đặc thù thành lập sớm nhất của Hoa Hạ, nhưng cho dù là bộ trưởng chúng tôi, về Vương cấp cũng chỉ nắm giữ một phần tư liệu, thành viên Ám Bộ chúng tôi cũng biết được Vương cấp từ trong những tư liệu đó!”

“Căn cứ theo tư liệu ghi chép, trong phạm vi thế giới này, vị Vương cấp cuối cùng xuất hiện đang ở Hoa Hạ chúng ta!”

“Được các võ giả đỉnh cao thế giới xưng là Long Hoàng!”

Con ngươi Diệp Thiên khẽ co lại, ánh mắt chợt dừng lại.

“Ông nói, là Long Hoàng – Hoa Hạ? Ông ấy là Vương cấp xuất hiện cuối cùng trên thế giới sao?”

Đối với Long Hoàng – Hoa Hạ, từ lâu Diệp Thiên đã nghe qua rất nhiều, thậm chí ở thủ đô chiến đấu với Trương Chí Lăng, Long Hoàng còn khiến chấp chưởng viện Cổ Thiếu Lâm Đạt Ma, đại sư Trí Đức đến gặp ông ấy trước.

Nhưng đối với Long Hoàng, thông tin của cậu cũng không nhiều, chỉ biết đây từng là truyền kỳ vô địch của Hoa Hạ, là cao thủ siêu cấp trải qua nhiều thời đại, ở cuối thời Thanh đầu Dân Quốc, đã nổi danh tuyệt thế khắp thiên hạ.

Nhưng cậu lại không biết, Long Hoàng còn có một thân phận đặc biệt như vậy.

Vương cấp cuối cùng trên thế giới này, đây là danh hiệu uy nghi đến nhường nào?

Vẻ mặt ba người Vương Trọng Xuân cũng tôn kính, chỉ nghe ông ta nói tiếp: “Về Vương cấp, chúng tôi cũng không biết có thật sự tồn tại hay không, cứ cho là Long Hoàng đi nhưng chúng tôi cũng chỉ là nghe đồn mà thôi. Chỉ có bộ trưởng và thứ trưởng mới có thể nắm được tư liệu của Long Hoàng từ trong tài liệu cơ mật cấp cao nhất của Ám Bộ!”
 
Chương 1245


Chương 1245

“Nhưng từ lần Long Hoàng xuất hiện trước đó, cũng đã là chuyện gần trăm năm rồi, có thể bắt đầu từ chiến tranh thứ nhất, còn về hiện tại Long Hoàng có còn sống hay không, trên đời có Vương cấp thật sự hay không thì chúng tôi cũng không biết được!”

Diệp Thiên chắp hai tay sau lưng, đôi mắt sâu xa sáng rỡ như ánh sao trời.

Cậu vẫn không đáp lại, gì, ngược lại khoé miệng khẽ nhếch lên khẽ cười thâm sâu.

Lời của Vương Trọng Xuân khiến cậu nhớ đến đại sư Đức Trí, người từng đấu với cậu một chiêu.

Cậu biết rõ, lúc đó đại sư Đức Trí chưa dùng hết toàn lực, tu vi vô cùng thâm sâu nhưng trong cảm nhận của cậu, đại sư Đức Trí lại mạnh hơn mười lăm vị thẩm phán mà cậu được gặp hôm nay rất nhiều.

Cho dù là mười lăm người liên thủ, cậu cũng chắc chắn, tuyệt đối không thể làm gì được đại sư Đức Trí, nếu đại sư Đức Trí dùng hết sức ra tay giết, thì mười lăm người cũng có thể đều bị giết sạch.

Mà mười lăm vị thẩm phán này đều được xem đã đặt chân vào cảnh giới thần phẩm siêu phàm đỉnh cao, nếu tính như vậy, thì đại sư Đức Trí có lẽ là một trong những Vương cấp trong truyền thuyết kia.

Mà Long Hoàng là bạn bè kết giao với đại sư Đức Trí, chắc chắn cũng là Vương cấp!

Thế gian này quả thực có Vương cấp tồn tại, dù sao con đường sức mạnh cũng vô tận, cho dù là kiêu ngạo như cậu, cũng không dám nói có thể nhìn thấy đến tận cùng.

“Vương cấp sao?”

Cậu nhẹ giọng lầm bầm, lại nghĩ đến viện trọng tài đã hoàn toàn ở phe đối lập với mình.

Trước đó, cậu giết chết Jessifer, phân thân ngưng tụ từ thần hồn chính là sức mạnh tinh thần đạt đến cảnh giới Quy Nguyên tạo ra, nói như vậy, trong viện trọng tài chắc chắn cũng có Vương cấp tồn tại.

Nếu không phải như vậy thì ban đầu Long Hoàng cũng đã không bị viện trọng tài vây giết nhiều lần, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn ẩn nấp!

Tính ra, trong hai mươi tư trưởng thẩm phán của viện trọng tài thì chỉ còn có chín người chưa từng xuất hiện, nếu nói chín người này mạnh hơn mười lăm người vừa nãy,vậy chắc chắn bọn họ chính là cao thủ Vương cấp trong truyền thuyết.

Chưa kể, bên trên bọn họ còn có mười sáu thẩm phán vương đứng trên đỉnh nữa?

Càng ở vị trí cao, Diệp Thiên càng có thể cảm nhận được thế giới này rộng lớn vô hạn, nhưng chính vì như vậy, máu huyết mạnh mẽ trong cậu mới có thể sôi sục thêm.

“Cho dù là Vương hay Hoàng, rồi sẽ có một ngày sẽ gặp tôi!”

Một lúc sau, cậu khẽ cười, hoàn toàn quảng chuyện Vương cấp này ra sau đầu.

Đến được cấp bậc của cậu hiện tại, bất kỳ đối thủ mạnh nào cũng không còn khiến cậu e dè nữa rồi, chuyện cậu muốn làm chính là dùng sức phá vạn vật.

Cho dù là siêu phàm, hay là Vương cấp trăm năm chưa từng gặp, nếu đứng chắn trước mặt cậu thì nhất cậu sẽ nghiền nát tất thảy.

“Truyền thuyết Vương cấp quá mơ hồ, vẫn nên tìm một nơi trước, luyện hoá Bỉ Huyết Ngọc Diệp Hoa và kết tinh long nguyên, cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất phá vỡ cảnh giới quy nguyên!”

Tu vi sức lực tinh thần đối với Diệp Thiên mà nói thì quan trọng cũng như tu vi võ đạo, nếu tu vi sức mạnh tinh thần của cậu đạt đến cảnh giới quy nguyên, giống như mười lăm thẩm phán hôm nay, thì cậu cũng sẽ không hao tổn sức lực nhiều như vậy để giải quyết.

Cảnh giới quy nguyên, cậu chỉ cần dùng suy nghĩ, ý niệm sẽ như đao, có thể chém cả một vùng không gian, có thể diệt gọn được cả đội hình này.

Điều cậu muốn là không phải nhìn thấy ba người Vương Trọng Xuân nữa, vừa điểm mũi chân, hoá thành một luồng sáng phóng lên trời, bây về nơi xa.

Ba người Vương Trọng Xuân lẳng lặng đứng tại chỗ, nhìn tia sáng xanh bay xa, thoáng chốc đều không biết nói gì.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom