Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 941: Hiểu lầm (7)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


Nguyên nhân hắn tiếp nhận Sở Vận chính là vì tình cảm nàng dành cho Mộ Như Nguyệt khiến hắn cảm động, cho nên hắn muốn chiếu cố nàng....

Dần dần, hắn đối với Sở Vận không yêu sâu đậm gì nhưng cũng có chút tình cảm.

Nàng đơn thuần, nàng thiện lương, làm trái tim hắn mềm mại...

Nữ tử trọng tình trọng nghĩa như vậy sao có thể là hung thủ.

"Đủ rồi!" sắc mặt Mộ Tranh xanh mét, lạnh lùng nhìn Thẩm Mặc, "Thẩm công tử, nơi này là Mộ gia, mời ngươi trở về đi, Mộ gia ta... không chào đón ngươi!"

Thân thể Thẩm Mặc chấn động, nắm tay run lên, hắn đột nhiên ngửa đầu cười to, tiếng cười tràn ngập trào phúng.

"Ta có nên cảm thấy bi ai thay Nguyệt Nhi không? Một người là em trai nàng, một người là ông nội nàng, kết quả thì sao, hung thủ hại chết nàng đứng ngay trước mắt, bây giờ còn bắt cóc người bạn thân nhất của nàng, các ngươi còn bênh vực nàng ta như thế, Nguyệt Nhi dưới cửu tuyền biết được sẽ bi phẫn, thương tâm cỡ nào, các ngươi không muốn báo thù cho nàng, nhưng Thẩm Mặc ta tuyệt đối không chịu đựng, nếu không thì uổng phí tình cảm ta dành cho Nguyệt Nhi rồi!"

Thẩm Mặc nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, trên người bùng lên lửa giận kịch liệt: "Sở Vận đã nói, nếu như có người làm lộ tin tức của Nguyệt Nhi ra ngoài, người kia nhất định là ngươi, ngươi còn chỉnh dung mình thành bộ dáng của Nguyệt Nhi đến câu dẫn ta, còn ghen ghét bắt cóc vợ ta, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ngươi! Ta cảnh cáo ngươi, ngươi nên vứt bỏ tâm tư này đi, cho dù ngươi có làm gì đi nữa, Thẩm Mặc ta cũng không thích ngươi!"

(Ọe....ọe.... *đầy xô rồi bà con*)

Giờ phút này, Thẩm Mặc không hề phát hiện nam nhân bên cạnh Mộ Như Nguyệt đã tản ra hơi thở âm lãnh.
 
Chương 942: Hiểu lầm (8)


Tối hôm đó, Thẩm Mặc không đến tham gia dạ tiệc, hơn nữa trong thời gian tân hôn hắn chưa từng tìm hiểu tin tức về các thế lực khác, dĩ nhiên không biết những chuyện đã xảy ra tối hôm đó....

"Thẩm Mặc, Vô Trần đại ca nói đúng, hắn là nam nhân của Tiêu tỷ tỷ, ngươi cho rằng có một nam nhân như hắn ở bên cạnh, Tiêu tỷ tỷ còn coi trọng ngươi sao? Quan trọng hơn là, trong dạ tiệc hôm đó, Tiêu tỷ tỷ đã giúp ông nội ta trực tiếp đột phá từ thiên phúc cao cấp lên cảnh giới địa nguyên, ngươi có tư cách gì mà nói Tiêu tỷ tỷ câu dẫn ngươi? Ánh mắt nàng còn không kém đến mức đó đâu."

Sắc mặt Thẩm Mặc tái nhợt, thân thể run rẩy.

Làm Mộ Tranh đột phá từ thiên phú cao cấp lên cảnh giới địa nguyên? Nàng có năng lực mạnh đến mức này?

Giờ phút này, hắn cỡ nào hi vọng điều mình nghe không phải sự thật....

Thẩm Mặc chậm rãi nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, đáy mắt hiện lên vẻ kiên định: "Nhưng nếu không phải các ngươi làm thì Sở Vận đã đi đâu? Nàng mất tích mấy ngày rồi, tìm khắp nơi trong Thẩm gia cũng không tìm thấy, người có năng lực và động cơ làm chuyện này cũng chỉ có Mộ gia! Mộ Hạo Thiên, nếu ngươi không chịu giao Sở Vận ra, từ nay về sau, ta và ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt!"

Mộ Hạo Thiên thất vọng thở dài, có lẽ đối với Thẩm Mặc, tia hi vọng cuối cùng trong lòng hắn cũng đã biến mất...

Hiện giờ Thẩm Mặc đã hoàn toàn bị Sở Vận mê hoặc, còn vứt bỏ tình nghĩa của bọn họ.

"Ha ha ha!"

Thời điểm hắn còn muốn nói thêm gì đó, một tiếng cười dài đột nhiên truyền vào tai mọi người....

Mộ Hạo Thiên ngẩn ra, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một nam một nữ đang đi về hướng này, sắc mặt hắn trầm xuống.

"Ai cho các ngươi vào đây!"

Hạ Thụy cười tàn khốc, lạnh lẽo: "Ta nghe nói Thẩm Mặc đang ở đây cho nên cũng tới, hơn nữa, còn có một tin tức muốn nói cho các ngươi biết..."

Lúc nói chuyện, hắn quét mắt về phía Thẩm Mặc.

Lúc này, vẻ mặt Thẩm Mặc từ kinh ngạc biến thành khiếp sợ, nhìn chằm chằm Sở Vận, nói: "Sở Vận, sao ngươi lại đi cùng Hạ Thụy của Hạ gia?"

Sở Vận cắn chặt môi, căn bản không dám đối diện với ánh mắt tràn ngập nghi ngờ của Thẩm Mặc.

"Thẩm Mặc, ngươi không biết sao?" Hạ Thụy cười lạnh, "Sở Vận là nữ nhân của ta, lần đầu tiên của nàng cũng trao cho ta, ngay cả đêm tân hôn của các ngươi nàng cũng lên giường cùng ta, buồn cười ngươi bị đội nón xanh mà chẳng hay biết gì."

Thẩm Mặc ngây ngẩn, không dám tin nhìn chằm chằm gương mặt tái nhợt của Sở Vận, giọng khàn khàn nói: "Sở Vận, nói cho ta biết, đây không phải sự thật, lúc trước, ta say rượu đã xảy ra quan hệ với ngươi, rõ ràng trên ga trải giường có lạc hồng, lần đầu tiên của ngươi sao có thể cho Hạ Thụy?"

Thân thể Sở Vận chấn động, khẽ nhấp môi: "Thẩm Mặc, ta..."

"Hừ!" Hạ Thụy hừ lạnh, cầm chặt cánh tay Sở Vận, ánh mắt lãnh khốc từ từ đảo qua khuôn mặt trắng bệch của Sở Vận.

Sở Vận sợ đến phát run, nước mắt lưng tròng nói: "Thẩm Mặc, thật xin lỗi, điều Hạ Thụy nói đều là sự thật..."

Thẩm Mặc lui về phía sau hai bước, khẽ nhắm mắt lại.

Thì ra trong lúc bất tri bất giác hắn đã đội một cái nón xanh lớn như thế, lại là Hạ Thụy nổi tiếng giàu có phong lưu nhất giới cổ võ...

"Ha ha!" Thẩm Mặc cười khẽ, "Sở Vận, vì ngươi mà ta đoạn tuyệt tình nghĩa với Mộ Hạo Thiên, nhưng cuối cùng ngươi đối với ta như vậy..."
 
Chương 943: Hiểu lầm (9)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


"Đừng dùng thân thể dơ bẩn của ngươi đến gần ta!" thần sắc Thẩm Mặc lạnh nhạt, trong  mắt tràn ngập hàn ý.

Sở Vận như rơi vào hầm băng, toàn thân lạnh lẽo, trong lòng nam nhân này, nàng đã ô uế như thế....

"Thẩm Mặc!" Sở Vận rưng rưng, tuyệt vọng, bi thống nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của nam nhân, trong lòng máu tươi đầm đìa, "Ngươi phải tin tưởng ta, trong lòng ta chỉ có ngươi mà thôi, hơn nữa... hơn nữa, ta là người bạn quan trọng nhất của Nguyệt Nhi, nếu Nguyệt Nhi nhìn thấy ta như thế, nàng sẽ rất thương tâm..."

Mặc dù không cam lòng, nhưng Sở Vận biết, Mộ Như Nguyệt là nơi mềm mại nhất trong lòng hắn.

Quả nhiên, nghe vậy sắc mặt Thẩm Mặc dịu đi một chút, vừa định nói gì đó thì một bàn tay từ phía sau vươn đến, ôm chặt Sở Vận...

"Sở Vận, xem ra ngươi không để ta vào mắt, hay là, ngươi đã quên lời ta nói?" Hạ Thụy cười tàn nhẫn, lãnh khốc nhìn mọi người.

Từ đầu đến cuối, Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần đều không nói một lời, chỉ đứng một bên xem trò hay...

Bất quá, hiển nhiên sự xuất hiện của Hạ Thụy đã tạm thời cứu mạng Thẩm Mặc, nếu không phải vì Hạ Thụy xuất hiện, chỉ sợ hiện tại Thẩm Mặc đã máu tươi đương trường...

"Hạ Thụy, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" Sở Vận đè thấp giọng nói, tức giận quát, "Cầu xin ngươi, buông tha ta đi, đúng là trước kia ta và ngươi ở bên nhau nhưng bây giờ ta đã không còn yêu ngươi, ta yêu Thẩm Mặc, nếu như ngươi thật sự từng yêu ta, cầu xin ngươi thả ra đi..."

Nhìn Sở Vận đau khổ cầu xin, Thẩm Mặc mềm lòng.

Dù nàng phạm phải sai lầm hắn cũng có thể tha thứ cho nàng một lần, huống chi nàng là bạn thân của Nguyệt Nhi, nể mặt Nguyệt Nhi, hắn cũng sẽ cho nàng một cơ hội...

"Thẩm Mặc, nàng cho ngươi đội nón xanh, ngươi còn muốn nàng?" Hạ Thụy cười lạnh, dời mắt nhìn Thẩm Mặc.

Thần sắc Thẩm Mặc lạnh nhạt, ngữ khí lại vô cùng kiên quyết: "Có ai mà chưa từng phạm sai lầm? Nếu nàng nguyện ý sửa đổi, ta có thể cho nàng cơ hội!"

"Ha ha!" Hạ Thụy cười phá lên, "Nếu ta nói cho ngươi một chuyện, không biết ngươi có còn tiếp nhận nàng hay không, sau khi nghe chuyện này mà ngươi vẫn tha thứ cho nàng, vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"

Vẻ mặt Thẩm Mặc châm chọc: "Cho dù nàng phản bội ta ta vẫn chịu đựng được, còn có chuyện gì mà ta không thể chịu đựng..."

"Chuyện ta muốn nói chính là..." Hạ Thụy ngừng lại một chút, tàn nhẫn nói, "Nguyên nhân cái chết của Mộ Như Nguyệt!"
 
Chương 944: Ngươi là mộ như nguyệt (1)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thẩm Mặc ngẩn ra, trong mắt có chút nghi hoặc, hiển nhiên không biết Hạ Thụy nói vậy là có ý gì.

"Hạ Thụy!" sắc mặt Sở Vận trắng bệch, vội vàng la lớn, "Đừng nói nữa!"

Nếu như Thẩm Mặc biết nàng làm những chuyện như vậy, hắn sẽ không tha thứ cho nàng...

"Sở Vận, có phải ngươi có chuyện gạt ta hay không?" Thẩm Mặc khẽ cau mày, lạnh lùng nhìn Sở Vận, trong lòng trầm xuống.

"Thẩm Mặc, ta..."

Trong lòng Sở Vận quýnh lên, muốn mở miệng giải thích, nhưng khi đối diện với ánh mắt nghi ngờ của nam nhân, lại không nói được lời nào.

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


Nhưng lúc nàng muốn biện giải, Thẩm Mặc đã nhìn thấy tia hoảng loạn chợt thoáng qua trong mắt nàng.

"Cút ngay!"

Chát!

Một cái tát mạnh mẽ đánh vào mặt Sở Vận, nàng ngã văng ra, tóc tai hỗn độn, khóe môi tràn ra máu tươi...

Trái tim đau đớn như bị xé rách, Sở Vận chậm rãi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt lạnh lùng của nam nhân, trên môi nở nụ cười nhạo báng.

"Thẩm Mặc, chúng ta quen nhau bao nhiêu năm, chẳng lẽ trong lòng ngươi ta thật sự không có chút địa vị nào sao?"

Hiện tại, nam nhân kia đã không còn dịu dàng ôn nhu nữa, mà giống như một con sư tử cuồng nộ, bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên xé xác con mồi.

"Ta nể tình Nguyệt Nhi mới cưới ngươi, nếu không phải tình bạn của ngươi đối với nàng làm ta cảm động, ta cũng không có khả năng tiếp nhận ngươi! Sở Vận, ngươi tốt nhất nên hiểu rõ bản thân mình, trong lòng ta, ngươi căn bản chẳng là gì cả!"

Thân thể Sở Vận cứng đờ, thống khổ nhắm mắt lại.

Thì ra, cho dù nàng có hại chết nữ nhân kia, nàng vẫn không hề có chút địa vị nào trong lòng Thẩm Mặc...
 
Chương 945: Ngươi là mộ như nguyệt (2)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khí thế trên người Mộ Tranh bạo nộ, khuếch tán ra khắp không trung.

"Sở Vận, thì ra là ngươi hại chết cháu gái ta, hôm nay, ta nhất định phải giết báo thù cho nàng!"

Hai mắt lão nhân đỏ như máu, lóe ra tia sáng thị huyết, vẻ mặt dữ tợn khủng bố vạn phần, khí thế uy áp kinh thiên động địa trên người hắn tản ra khắp Mộ gia.

"Không!" Sở Vận biến sắc, vội vàng nói, "Hạ Thụy, mau cứu ta, ta không muốn chết!"

Lão nhân kia thật sự muốn giết nàng!

Nhưng mà, nàng còn chưa muốn chết!

Hạ Thụy khẽ cau mày, lạnh lùng liếc Sở Vận, cười nói: "Hôm nay ta tới đây, còn có một chuyện nữa muốn nói, không biết ngươi có muốn biết tin tức về hai vợ chồng Mộ Nguyên và Vân La không?"

Thân thể Mộ Tranh cứng đờ, một thân uy áp đột nhiên biến mất, hắn siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn lãnh khốc của Hạ Thụy: "Con trai và con dâu của ta đang ở đâu?"

"A", Hạ Thụy cười khẽ, nói: "Mộ Tranh, con dâu Vân La của ngươi sắp trở thành mẹ của ta, vài ngày nữa bà ấy sẽ cử hành hôn lễ với cha ta, ha ha ha! Đến lúc đó, còn hi vọng ngươi có thể đến tham gia!"

Mộ Tranh ngây ngẩn, hắn biết rất rõ tình cảm giữa Mộ Nguyên và Vân La, bọn họ trải qua sinh tử, vượt qua bao nhiêu khó khăn mới đến được với nhau. Vân La muốn tái giá? Tuyệt đối không có khả năng!

Chẳng lẽ bọn họ đã xảy ra chuyện gì?

Oanh!

Đột nhiên, một cỗ khí thế cường đại kéo đến, thiên địa biến sắc, bầu trời u ám.

"Ngươi vừa nói cái gì?"

Thanh âm nữ tử lạnh băng mang theo nồng đậm sát khí, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hạ Thụy: "Ngươi lặp lại lần nữa?"

"Ta đã nói rất rõ ràng, Vân La sắp gả cho cha ta, còn Mộ Nguyên, a... bất quá là một người hoạt tử mà thôi! Vừa rồi, trước khi đến Mộ gia ta đã báo cho cha ta biết, nếu ta không an toàn trở về, vậy..."

Hạ Thụy khẽ nheo mắt, tươi cười tàn nhẫn nói: "Mộ Nguyên sẽ không phải là người hoạt tử nữa mà sẽ biến thành người chết, ha ha!"

Oanh!

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


____________________________________________________
 
Chương 946: Ngươi là mộ như nguyệt (3)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ha ha ha!"

Hạ Thụy cũng không tức giận, ngược lại còn cười to, hắn lau chùi vết máu ở khóe miệng, từ trên mặt đất bò dậy, cười lạnh nói: "Ngươi quả nhiên không phải Tiêu tiểu thư gì, Mộ cô nương, đã lâu không gặp, tính tình ngươi vẫn y hệt như hai năm trước..."

Lời này làm mọi người ngây dại, vẻ mặt không dám tin nhìn nữ tử tuyệt sắc kia.

Nàng là Mộ Như Nguyệt? Sao có thể? Không phải Mộ Như Nguyệt đã chết rồi sao? Thi thể của nàng cũng đã được hỏa táng, làm sao có thể xuất hiện trước mắt bọn họ?

Trong lòng Mộ Tranh căng thẳng, nhìn chằm chằm nữ tử phía trước.

Nữ nhân này làm hắn có cảm giác rất thân thuộc, chẳng lẽ nàng thật sự là cháu gái hắn sao?

"Không!" Sở Vận gào lên, run rẩy nói, "Chuyện này không có khả năng, làm sao nàng có thể là Mộ Như Nguyệt? Nữ nhân Mộ Như Nguyệt kia đã chết, người chết sao có thể sống lại?"

Nàng càng không muốn tin nữ nhân mà mình hao tổn tâm cơ diệt trừ, bây giờ lại sống sờ sờ trước mắt, nàng không thể chịu đựng nổi đả kích này...

Sở Vận cắn chặt môi, thần sắc tái nhợt, trong lòng còn ôm một tia hi vọng.

Nhưng so với nàng, Thẩm Mặc còn hối hận hơn.

Hắn vì Sở Vận mà vũ nhục nữ nhân này, nếu nàng thật sự là người mà hắn vẫn luôn tưởng niệm, vậy hắn nên làm thế nào đây?

"Đoạt xác trọng sinh!" Thân thể Mộ Hạo Thiên chấn động, run rẩy nói, "Không sai, Tiêu tỷ tỷ đã từng nói với ta chuyện đoạt xác trọng sinh, lúc ấy ta còn không tin tưởng, chẳng lẽ tỷ tỷ thật sự đoạt xác trọng sinh, linh hồn bám vào một thân thể khác?"

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nhìn về phía khuôn mặt già nua kích động của lão giả: "Ông nội..."

"Trở về thì tốt, trở về thì tốt rồi."

Mộ Tranh lau nước mắt, trong lòng tràn ngập vui sướng, trời biết, lúc hắn người đầu bạc tiễn người đầu xanh đã bi thống cỡ nào, vì thế mà bệnh nặng hai năm trời, nếu không có cháu gái xuất hiện đúng lúc, chỉ sợ hắn đã không còn trên đời này nữa...

"Sở Vận", Mộ Như Nguyệt chậm rãi ngước mắt nhìn Sở Vận, nở nụ cười lạnh lẽo thấu xương, "Năm đó người giúp bọn người kia đối phó ta, có từng nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay hay không? Vận khí ta tương đối tốt, nếu không, chỉ sợ hôm đó ta thật sự đã chết rồi..."
 
Chương 947: Ngươi là mộ như nguyệt (4)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khí thế trên người Mộ Tranh bạo nộ, khuếch tán ra khắp không trung.

"Sở Vận, thì ra là ngươi hại chết cháu gái ta, hôm nay, ta nhất định phải giết báo thù cho nàng!"

Hai mắt lão nhân đỏ như máu, lóe ra tia sáng thị huyết, vẻ mặt dữ tợn khủng bố vạn phần, khí thế uy áp kinh thiên động địa trên người hắn tản ra khắp Mộ gia.

"Không!" Sở Vận biến sắc, vội vàng nói, "Hạ Thụy, mau cứu ta, ta không muốn chết!"

Lão nhân kia thật sự muốn giết nàng!

Nhưng mà, nàng còn chưa muốn chết!

Hạ Thụy khẽ cau mày, lạnh lùng liếc Sở Vận, cười nói: "Hôm nay ta tới đây, còn có một chuyện nữa muốn nói, không biết ngươi có muốn biết tin tức về hai vợ chồng Mộ Nguyên và Vân La không?"

Thân thể Mộ Tranh cứng đờ, một thân uy áp đột nhiên biến mất, hắn siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn lãnh khốc của Hạ Thụy: "Con trai và con dâu của ta đang ở đâu?"

"A", Hạ Thụy cười khẽ, nói: "Mộ Tranh, con dâu Vân La của ngươi sắp trở thành mẹ của ta, vài ngày nữa bà ấy sẽ cử hành hôn lễ với cha ta, ha ha ha! Đến lúc đó, còn hi vọng ngươi có thể đến tham gia!"

Mộ Tranh ngây ngẩn, hắn biết rất rõ tình cảm giữa Mộ Nguyên và Vân La, bọn họ trải qua sinh tử, vượt qua bao nhiêu khó khăn mới đến được với nhau. Vân La muốn tái giá? Tuyệt đối không có khả năng!

Chẳng lẽ bọn họ đã xảy ra chuyện gì?

Oanh!

Đột nhiên, một cỗ khí thế cường đại kéo đến, thiên địa biến sắc, bầu trời u ám.

"Ngươi vừa nói cái gì?"

Thanh âm nữ tử lạnh băng mang theo nồng đậm sát khí, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hạ Thụy: "Ngươi lặp lại lần nữa?"

"Ta đã nói rất rõ ràng, Vân La sắp gả cho cha ta, còn Mộ Nguyên, a... bất quá là một người hoạt tử mà thôi! Vừa rồi, trước khi đến Mộ gia ta đã báo cho cha ta biết, nếu ta không an toàn trở về, vậy..."

Hạ Thụy khẽ nheo mắt, tươi cười tàn nhẫn nói: "Mộ Nguyên sẽ không phải là người hoạt tử nữa mà sẽ biến thành người chết, ha ha!"

Oanh!

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


______________________________________________________

CHƯƠNG 946: NGƯƠI LÀ MỘ NHƯ NGUYỆT (3)

"Ha ha ha!"

Hạ Thụy cũng không tức giận, ngược lại còn cười to, hắn lau chùi vết máu ở khóe miệng, từ trên mặt đất bò dậy, cười lạnh nói: "Ngươi quả nhiên không phải Tiêu tiểu thư gì, Mộ cô nương, đã lâu không gặp, tính tình ngươi vẫn y hệt như hai năm trước..."

Lời này làm mọi người ngây dại, vẻ mặt không dám tin nhìn nữ tử tuyệt sắc kia.

Nàng là Mộ Như Nguyệt? Sao có thể? Không phải Mộ Như Nguyệt đã chết rồi sao? Thi thể của nàng cũng đã được hỏa táng, làm sao có thể xuất hiện trước mắt bọn họ?

Trong lòng Mộ Tranh căng thẳng, nhìn chằm chằm nữ tử phía trước.

Nữ nhân này làm hắn có cảm giác rất thân thuộc, chẳng lẽ nàng thật sự là cháu gái hắn sao?

"Không!" Sở Vận gào lên, run rẩy nói, "Chuyện này không có khả năng, làm sao nàng có thể là Mộ Như Nguyệt? Nữ nhân Mộ Như Nguyệt kia đã chết, người chết sao có thể sống lại?"

Nàng càng không muốn tin nữ nhân mà mình hao tổn tâm cơ diệt trừ, bây giờ lại sống sờ sờ trước mắt, nàng không thể chịu đựng nổi đả kích này...

Sở Vận cắn chặt môi, thần sắc tái nhợt, trong lòng còn ôm một tia hi vọng.

Nhưng so với nàng, Thẩm Mặc còn hối hận hơn.

Hắn vì Sở Vận mà vũ nhục nữ nhân này, nếu nàng thật sự là người mà hắn vẫn luôn tưởng niệm, vậy hắn nên làm thế nào đây?

"Đoạt xác trọng sinh!" Thân thể Mộ Hạo Thiên chấn động, run rẩy nói, "Không sai, Tiêu tỷ tỷ đã từng nói với ta chuyện đoạt xác trọng sinh, lúc ấy ta còn không tin tưởng, chẳng lẽ tỷ tỷ thật sự đoạt xác trọng sinh, linh hồn bám vào một thân thể khác?"

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nhìn về phía khuôn mặt già nua kích động của lão giả: "Ông nội..."

"Trở về thì tốt, trở về thì tốt rồi."

Mộ Tranh lau nước mắt, trong lòng tràn ngập vui sướng, trời biết, lúc hắn người đầu bạc tiễn người đầu xanh đã bi thống cỡ nào, vì thế mà bệnh nặng hai năm trời, nếu không có cháu gái xuất hiện đúng lúc, chỉ sợ hắn đã không còn trên đời này nữa...

"Sở Vận", Mộ Như Nguyệt chậm rãi ngước mắt nhìn Sở Vận, nở nụ cười lạnh lẽo thấu xương, "Năm đó người giúp bọn người kia đối phó ta, có từng nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay hay không? Vận khí ta tương đối tốt, nếu không, chỉ sợ hôm đó ta thật sự đã chết rồi..."

______________________________________________________

CHƯƠNG 947: NGƯƠI LÀ MỘ NHƯ NGUYỆT (4) 

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


Toàn thân Sở Vận run rẩy, vẻ mặt tuyệt vọng...

"Nguyệt Nhi!" trong lòng Thẩm Mặc tràn ngập hối hận và áy náy, ánh mắt lưu luyến nhìn Mộ Như Nguyệt, "Tại sao ngươi trở lại mà không nói cho ta biết? Nếu ta sớm biết là ngươi, ta đã..."

"Thẩm Mặc", Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nói, "Biết vì sao ta chưa từng chọn ngươi không? Bởi vì ngươi kém xa chồng ta, nếu đổi lại là hắn, trong biển người mênh mông, hắn chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhận ra ta."

"Không thể nào!" Thẩm Mặc biến sắc, "Nếu hắn là ta, hắn cũng sẽ lựa chọn giống ta, ta tận mắt nhìn thấy thi thể ngươi bị hỏa táng, làm sao có thể xuất hiện lần nữa?"

"Biết không?" Mộ Như Nguyệt cười cười, "Hắn tuyệt đối sẽ không tin là ta đã chết, nếu có một ngày thi thể ta nằm trước mặt hắn, hắn cũng sẽ tin rằng ta đang tồn tại ở một nơi nào đó, hoặc là lần nữa tìm thấy ta trong dòng người đông đúc..."

Giống như kiếp này, trong biển người mênh mông, hắn đã tìm thấy nàng...

"Ta quả thật đã chết, nhưng linh hồn ta không biến mất mà đi đến một nơi khác, bám vào thân thể nữ tử này, điều ta thấy may mắn nhất chính là gặp được nam nhân này."

Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn Dạ Vô Trần, tươi cười sáng lạn.

Thẩm Mặc chưa từng nhìn thấy nàng cười vui vẻ, hạnh phúc như vậy, trong lòng bất giác ghen ghét, cảm thấy nụ cười kia thật chói mắt, giống như một thanh kiếm hung hăng đâm vào lòng hắn...

"Hắn chưa từng nói chữ "yêu" với ta, nhưng tình yêu của hắn lại thể hiện trong từng hành động, vì ta, hắn không tiếc bại lộ thân phận, đối kháng với cường địch, vì không muốn ta bị thương, hắn không tiếc tự hủy đi thực lực của mình, hai đời hai kiếp, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra đối phương, cho dù có người mang dung mạo giống hệt ta đứng trước mặt hắn, hắn cũng biết người đó không phải ta, ta cũng giống hắn, mặc kệ là ai giả mạo hắn tiếp cận ta, ta cũng có thể thông qua cảm giác mà phát hiện được..."

Lúc này, Mộ Như Nguyệt bất giác phát hiện, qua nhiều năm như vậy, nam nhân này đã trở thành tồn tại không thể thiếu trong tim nàng. Cả hai kiếp, chỉ có hắn mới là người bạn đời nàng sẽ nắm tay đến già.

Thẩm Mặc siết chặt nắm đấm, trong mắt tràn đầy thống khổ, nhưng nhiều hơn là hoài nghi...
 
Chương 948: Ngươi là mộ như nguyệt (5)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


Trong lòng Thẩm Mặc trầm xuống: "Các ngươi đã kết hôn? Còn có hai đứa con? Không thể nào! Ngươi chỉ mới mất tích hai năm, sao có thể kết hôn nhanh như vậy?"

"Ta có nói với ngươi là ta ở Trung Hoa sao?" Mộ Như Nguyệt cười lạnh, "Nơi này hai năm, ta ở bên kia đã qua mười mấy năm, con trai nhỏ của chúng ta đã 6 tuổi rồi, huống chi..."

Nàng hơi ngừng lại, dời mắt nhìn về phía Sở Vận.

"Ngươi đã cưới Sở Vận."

Nắm tay Thẩm Mặc chợt buông lỏng, vội vàng nói: "Ta không ngại ngươi đã có con, chỉ cần ngươi nguyện ý gả cho ta, ta có thể lập tức ly hôn với Sở Vận, sau đó cưới ngươi!"

"Thẩm Mặc!" Sở Vận gào lên, không dám tin nhìn nam nhân trước mắt.

Thẩm Mặc lạnh lùng nhìn nàng, nói: "Sai lầm mà ngươi phạm phải, ta còn chưa tính toán với ngươi đâu, bây giờ ngươi còn muốn làm vợ ta? Chuyện này căn bản không có khả năng, sau khi trở về ta sẽ lập tức ly hôn với ngươi!"

Sở Vận rõ ràng nghe được âm thanh trái tim mình tan vỡ, đau đến tê tâm liệt phế...

Dạ Vô Trần cười khẽ, nói: "Nguyệt Nhi là thê tử của ta, ngươi nghĩ mình có tư cách gì cướp nàng từ tay ta?"

Sắc mặt Thẩm Mặc trắng bệch, cắn răng nói: "Ta quen biết nàng trước, ngươi chẳng qua chỉ nhân mấy năm nàng mất tích mà cháy nhà hôi của thôi."

"Ha ha..." Dạ Vô Trần cười khẽ, chậm rãi nâng mắt lên, đáy mắt xẹt qua hàn ý, "Ngươi quen biết nàng trước sao? Đáng tiếc, ta đã quen nàng từ kiếp trước, hơn nữa, còn là một đôi phu thê..."

"Kiếp trước? Ha ha!" Thẩm Mặc cười phá lên giống như nghe thấy chuyện gì buồn cười lắm, "Các ngươi đang đóng phim truyền hình sao? Cái gì mà kiếp trước kiếp này! Dù thế nào đi nữa, ta nhất quyết không buông tay!"

Dạ Vô Trần khẽ híp mắt, nở nụ cười nguy hiểm: "Nếu không buông tay thì chỉ còn một con đường, đó chính là... chết!"

Vừa dứt lời, quanh người nam nhân bắt đầu nổi lên khí thế băng hàn, ánh mắt âm trầm nhìn Thẩm Mặc.

Trong mắt Thẩm Mặc rốt cuộc hiện lên vẻ kinh sợ, thực lực nam nhân này quá cường đại, cường đại đến mức khủng bố, giờ phút này, Thẩm Mặc cảm thấy sinh mệnh không còn nằm trong tay mình nữa....

Dưới khí thế uy áp của Dạ Vô Trần, hai chân Thẩm Mặc mềm nhũn, quỳ "phịch" xuống, mồ hôi lạnh ứa ra...
 
Chương 949: Ngươi là mộ như nguyệt (6)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi


"Độc dược", khóe môi Mộ Như Nguyệt cong lên, thản nhiên nói, "Yên tâm, độc dược này tạm thời sẽ không lấy mạng ngươi, nếu ngươi muốn có thuốc giải thì phải cam đoan cha mẹ ta an toàn, bọn họ mà xảy ra chuyện gì, ta chắc chắn sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!"

Đây chính là cơ hội Hạ Thụy tự dâng tới cửa cho nàng.

Trong một gia tộc lớn như Hạ gia, trước nay chỉ có đạo lý ai lo phần người nấy, cho nên dùng tính mạng Hạ Thụy uy hiếp Hạ gia là chuyện không thể, nếu hạ độc Hạ Thụy trước mắt công chúng, Hạ gia biết được thì tình cảnh của cha mẹ càng thêm nguy hiểm.

Nhưng hiện tại thì khác.

Sẽ không có ai biết nàng hạ độc Hạ Thụy, mà Hạ Thụy cũng không ngu ngốc nói ra chuyện này, nếu không, ngươi chịu thiệt chỉ có hắn....

Như vậy, nàng có thể dùng Hạ Thụy để ứng phó một số tình huống khẩn cấp, ít nhất, vì bảo toàn tính mạng mình, Hạ Thụy sẽ không để cha mẹ nàng bị thương....

"Ngươi..." thần sắc Hạ Thụy càng thêm lãnh khốc, ánh mắt thị huyết tàn nhẫn, "Mộ Như Nguyệt, ngươi cho rằng Mộ Tranh đột phá tới cảnh giới địa nguyên thì có thể thoải mái không cần lo lắng sao? Ngươi sai rồi, rồi sẽ có một ngày ngươi sẽ hối hận vì hành động hôm nay!"

"Cũng thế", Mộ Như Nguyệt nhếch môi nói, "Bất quá, ta có thể nhắc nhở ngươi một câu trước, mỗi khi màn đêm buông xuống, trái tim ngươi sẽ đau đớn như bị hàng vạn con kiến gặm cắn, ngươi hảo hảo hưởng thụ đi, đây là cái giá mà Hạ gia các ngươi phải trả!"

Hạ Thụy siết chặt nắm đấm, lạnh lùng nhìn Mộ Như Nguyệt: "Ta muốn mang Sở Vận đi!"

Bất luận thế nào, hắn vẫn có tình cảm với nữ nhân kia...

Hai mắt Sở Vận sáng lên, nhìn Thẩm Mặc đang đứng một bên, tim nàng trầm xuống, so với Thẩm Mặc, xem ra Hạ Thụy vẫn yêu nàng hơn...

"Ta từ chối!" Mộ Như Nguyệt lạnh lùng nhìn khuôn mặt xanh mét của Hạ Thụy, "Ngươi có thể đi, nàng... không thể."

"Mộ Như Nguyệt, đừng quên cha mẹ ngươi còn nằm trong tay Hạ gia ta!" Nắm đấm của Hạ Thụy khẽ run, đè thấp giọng, giận dữ hét lên.

"Nếu ngươi không cần mạng thì có thể dùng bọn họ uy hiếp ta."

Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt liếc hắn một cái, chỉ cần một ánh mắt đã khiến Hạ Thụy nuốt hết những lời định nói vào...

Hắn yêu Sở Vận, nhưng so với Sở Vận, hắn càng yêu bản thân mình hơn...

"Hừ!" 

Hạ Thụy hung hăng phất tay, đảo mắt qua khuôn mặt tái nhợt của Sở Vận, sau đó không quay đầu lại rời khỏi Mộ gia...

"Thụy!"

Sở Vận biến sắc, tê tâm liệt phế thét lên, nàng bất chấp tất cả nhào tới, nhưng còn chưa đến gần Hạ Thụy đã bị một thiếu niên chặn đường.
 
Chương 950: Ngươi là mộ như nguyệt (7)


"Sở Vận, ngươi hại tỷ tỷ ta, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ngươi!"

Mộ Hạo Thiên nhìn Sở Vận, thanh âm lạnh lẽo đầy sát khí.

"Không, Thẩm Mặc, cứu ta, cầu xin ngươi, cứu ta!", Sở Vận nhào về phía Thẩm Mặc, khàn giọng cầu xin: "Cầu xin ngươi nể tình chúng ta từng là vợ chồng, cứu ta một lần!"

Nhưng đối với sự khẩn cầu của Sở Vận, Thẩm Mặc chỉ lạnh lùng nhấc chân đá nàng bay ra ngoài.

Sở Vận chật vật ngã trên mặt đất, không chỉ là thân thể nàng mà còn cả trái tim nàng cũng đồng thời bị vứt bỏ...

Hạ Thụy bỏ nàng mà đi, Thẩm Mặc cũng vứt bỏ nàng, vì sao nam nhân trên đời này đều vô tình như vậy?

Không!

Nàng không cam lòng!

Không cam lòng thua Mộ Như Nguyệt, không chấp nhận được nam nhân nàng yêu lại đi yêu nữ nhân kia...

"Mộ Như Nguyệt, tiện nhân này! Ngươi sẽ không được chết tử tế!!!"

Sở Vận phẫn hận gào thét, ánh mắt ghen ghét nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt: "Loại nữ nhân như ngươi nên bị thiên đao vạn quả, chết không toàn thây! Ha ha ha!"

Dứt lời, Sở Vận cười điên cuồng.

Đột nhiên, một hơi thở âm lãnh đánh tới, Sở Vận phun ra một ngụm máu tươi, hoảng sợ nhìn đôi mắt tím tà khí nghiêm nghị của nam nhân phía trước.

Trong đôi mắt ấy, nàng chỉ nhìn thấy sự tàn nhẫn, coi rẻ mạng người, còn có... sát phạt như tu la!

"Ngươi muốn chết thế nào?" Khóe môi Dạ Vô Trần khẽ nhếch, thanh âm âm trầm như địa ngục, "Ngũ mã phanh thây? Nghiền xương thành tro? Hay là... đi qua mười tám tầng địa ngục?"

"Không!!!"

Sở Vận nhích thân thể về phía sau mấy bước, điềm đạm đáng yêu nói: "Cầu xin ngươi, cầu xin ngươi tha cho ta, ta không muốn chết, ta càng không muốn đi 18 tầng địa ngục, ta..."

Phụt!

Còn chưa nói xong, nam nhân đã đạp lên ngực nàng, đau đến mức hộc máu, càng thêm hoảng sợ...

Bang!

Dạ Vô Trần túm lấy cánh tay Sở Vận, hơi dùng sức, tiếng xương cốt gãy nát vang lên, ngay sau đó là tiếng thét tê tâm liệt phế của Sở Vận...

Nhưng rất nhanh, tiếng la hét kêu đau im bặt!

Dạ Vô Trần từng chút từng chút bẻ gãy xương cốt toàn thân Sở Vận, trong bầu không khí im ắng chỉ có tiếng xương gãy liên tục vang lên...

Dù Mộ Hạo Thiên thống hận Sở Vận cũng bị thủ đoạn của Dạ Vô Trần dọa sợ, xương cốt toàn thân bị bẻ gãy, đó là thống khổ cỡ nào? Nam nhân này đúng là ác ma, nhưng hắn lại xứng đôi với tỷ tỷ đến thế....

"Đủ rồi!" Thẩm Mặc rốt cuộc không thể nhìn nổi nữa, "Muốn giết thì để nàng chết thống khoái một chút, cần gì phải tra tấn nàng như thế?"

Tuy trong lòng hắn hận Sở Vận nhưng cũng không cách nào chấp nhận được hành vi của Dạ Vô Trần, thủ đoạn không thương hoa tiếc ngọc như vậy, bất cứ ai nhìn cũng hãi hùng, khiếp vía...

Dạ Vô Trần cười lạnh: "Đây là cái giá nàng phải trả! Tổn thương thê tử ta, ta tất nhiên sẽ khiến nàng sống không bằng chết!"

Tàn nhẫn thì sao? Trên đời này, ngươi có thể làm hắn mềm lòng chỉ có một nữ nhân, những người khác trong mắt hắn bất quá chỉ là con kiến hôi...

"Ngươi không sợ bị người đời thóa mạ sao?" Ánh mắt Thẩm Mặc trầm xuống, thanh âm lãnh lệ hỏi.

Dạ Vô Trần nhìn Thẩm Mặc, âm trầm nói: "Ngươi còn chưa rõ một điều, nàng là thê tử của ta, cũng là tất cả của ta, cho dù vạn người thóa mạ, tiếng xấu muôn đời, trong lòng ta, xả giận cho nàng mới là quan trọng nhất!"
 
Chương 951: Đi hạ gia (1)


Dù để lại tiếng xấu muôn đời, bị vạn người thóa mạ cũng không quan trọng bằng nàng?

Sắc mặt Thẩm Mặc tái nhợt, trái tim như bị đập một búa, đau đớn đến mức làm hắn hít một hơi.

"Nguyệt Nhi", Dạ Vô Trần nhìn Mộ Như Nguyệt, nói: "Chúng ta nên xuất phát."

"Tốt." Mộ Như Nguyệt cười khẽ, cũng không thèm để ý đến Thẩm Mặc, quay qua phía Mộ Tranh, nói: "Ông nội, Hạo Thiên, chờ sau khi ta cứu được cha mẹ ra, ta sẽ trở về..."

"Tỷ!" Mộ Hạo Thiên nhào về phía Mộ Như Nguyệt, đôi mắt to sáng ngời: "Ta ở đây chờ ngươi về..."

Mộ Như Nguyệt khẽ rũ mắt, nhàn nhạt nói: "Ta đã khống chế Hạ Thụy, không cần lo lắng ra tay với mấy môn phái kia sẽ làm cha mẹ gặp nguy hiểm, cho nên sau khi ta rời đi, các ngươi có thể lập tức tiêu diệt ba thế lực kia... Ta tin Hạ Thụy sẽ tìm cho chúng ta một lý do hợp lý."

Nói tới đây, Mộ Như Nguyệt nở nụ cười, lộ ra hàn ý lạnh lẽo.

"Mau chóng trở về." Thần sắc Mộ Tranh nhu hòa, nhìn Mộ Như Nguyệt, "Ta cùng Hạo Thiên ở nhà chờ các ngươi..."

Nhìn khuôn mặt từ ái của lão giả, trong lòng Mộ Như Nguyệt ấm áp, nàng chậm rãi xoay người, cười nhạt nói: "Vô Trần, chúng ta xuất phát..."

Dạ Vô Trần cười tà mị, động lòng người. Sau đó, hai thân ảnh biến mất dưới ánh nắng mặt trời...

Nhìn hai người dần dần đi xa, nắm tay Thẩm Mặc run run, sự ghen ghét và không cam lòng chiếm cứ toàn bộ trái tim hắn.

Thời điểm hắn không chịu đựng được nữa, một cỗ khí thế từ phía trước truyền đến, hung hăng hất văng hắn ra ngoài, chật vật ngã xuống...

"Thiếu gia, ngươi đã trở lại? Gia chủ đang chờ ngươi ở thư phòng."

Trong khu nhà cao cấp của Hạ gia ở Mỹ, Hạ Thụy vừa bước vào, một hầu gái đã đến trước mặt hắn, cung kính nói.

Hạ Thụy cau mày, lạnh lùng nói: "Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi."

"Vâng, thiếu gia!"

Hầu gái hơi khụy gối, rồi chậm rãi lui xuống.

Hạ Thụy trầm ngâm nửa ngày, sau đó đi về phía thư phòng...

Thư phòng Hạ gia có phong cách thư hương của Trung Hoa cổ điển. Lúc này, một người đàn ông trung niên khoanh tay đứng trong thư phòng, thân hình cao lớn được bao phủ trong nắng sớm, dường như nhận ra có người vào phòng, hắn chậm rãi xoay người, ánh mắt lãnh khốc nhìn Hạ Thụy.

"Ngươi đã trở lại?"

Hạ Thụy đáp: "Vâng! Cha có chuyện gì muốn phân phó?"

"Còn hai ngày nữa ta sẽ cưới Vân La, hi vọng ngươi có thể chuẩn bị tốt, còn nữa, gần đây có phải ngươi đắc tội người Tử gia hay không?"

"Tử gia?" Hạ Thụy hơi sửng sốt, "Ta chưa từng đắc tội Tử gia."

"Phải không?" Nam nhân trung niên khẽ cau mày, lạnh giọng nói, "Thời gian gần đây, người Tử gia thường quanh quẩn ở chỗ này, hơn nữa, bất kì ai là người Hạ gia thì đều bị Tử gia đánh cho thương tích đầy mình! Bọn họ còn nói..."

Hạ Minh lạnh lùng nhìn khuôn mặt anh tuấn của Hạ Thụy, gằn từng chữ một: "Nói là ngươi trêu chọc thiếu chủ Tử gia, còn có ý đồ với thiếu phu nhân Tử gia!"

Tử gia là một thế lực mới nổi lên cách đây không lâu, nghe nói ngay cả các môn phái cổ võ cũng phải nể mặt vài phần, nhưng không ai biết Tử gia rốt cuộc nằm ở đâu, cũng không biết thực lực của Tử gia mạnh cỡ nào....
 
Chương 952: Đi hạ gia (2)


Nhưng hiển nhiên, tất cả những người đắc tội Tử gia, ngay ngày hôm sau đều hoàn toàn biến mất. Đừng nhìn hiện tại Hạ gia rất mạnh, nói thật, Hạ Minh tuyệt đối không dám đối địch với Tử gia.

"Không có khả năng!" Hạ Thụy biến sắc, "Ta trêu chọc thiếu phu nhân Tử gia lúc nào? Hơn nữa, ta còn không biết mặt mũi thiếu phu nhân Tử gia thế nào, làm sao trêu chọc được?"

Nếu hắn biết, có cho hắn một trăm lá gan, hắn cũng không dám làm chuyện như vậy....

"Ngươi nghĩ kỹ lại xem, rốt cuộc có hay không!" Hạ Minh khẽ cau mày, thanh âm càng thêm lãnh khốc: "Nếu đã phạm sai lầm thì chính ngươi phải đến Tử gia nhận lỗi, đừng liên lụy cả Hạ gia vào."

Hạ Thụy muốn nói gì đó, nhưng nhìn khuôn mặt lãnh khốc của Hạ Minh, hắn bất giác lại nuốt hết những lời muốn nói xuống...

Trong một căn phòng kín, một nữ tử lặng lẽ ngồi trên giường, sắc mặt lạnh lẽo. Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, nhìn nam nhân trung niên bước vào, trên người nàng lập tức nổi lên sát khí băng hàn.

"Ngươi lại tới làm gì?" Vân La lạnh lùng nhìn nam nhân, thanh âm rét lạnh thấu xương: "Cho dù ngươi dùng mạng của chồng ta để uy hiếp ta, ngươi cũng không thể đạt được mục đích!"

Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử, Hạ Minh cười lạnh nói: "Vân La, hiện tại ngươi không có cơ hội lựa chọn, chỉ có thể gả cho ta, hoặc trơ mắt nhìn Mộ Nguyên chết! Ngươi yên tâm, Hạ gia là thế gia đan dược, chỉ cần ngươi gả cho ta, sinh con cho ta, ta sẽ làm hắn tỉnh lại..."

"Ngươi..." Vân La biến sắc, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo: "Hạ Minh, ngươi quá vô sỉ!"

"Đúng, ta vô sỉ, nhưng cũng không còn cách nào khác, vị đại nhân kia đã đáp ứng ta, chỉ cần giao con của chúng ta cho hắn, hắn sẽ để ta đi đến một thế giới khác, thế giới kia mới là nơi mà võ giả chúng ta thiết tha mơ ước, ha ha!"

Hạ Minh cười to, nói tiếp: "Hơn hai mươi năm trước, ngươi cự tuyệt tình yêu của ta, lựa chọn Mộ Nguyên, ta đã thề sau này nhất định phải tra tấn ngươi, không ngờ ta đã chờ được cơ hội này, ta vốn muốn nhốt các ngươi lại, từ từ tra tấn đến chết, nhưng không ngờ ngươi còn có tác dụng như vậy, vì tiền đồ của ta, ta chỉ có thể cưới ngươi...."

"Như vậy, Vân La, cũng coi như ngươi vẫn còn tác dụng!" Hạ Minh ngước mắt nhìn Vân La, tươi cười lãnh khốc.

Có lẽ khi còn trẻ, hắn đã từng yêu nữ nhân này, nhưng nhiều hơn yêu là sỉ nhục, hắn mãi mãi không quên cảnh tượng nữ nhân này lựa chọn Mộ Nguyên...

Từ ngày đó, tất cả tình yêu của hắn biến thành hận, hắn không còn cảm giác với nàng nữa, chỉ muốn phá hủy hai người kia, khiến nàng hối hận vì đã chọn Mộ Nguyên...

"Hạ Minh, ta thề sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Vân La hét lên, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ và thù hận.

Hận ý trong mắt nàng làm lửa giận trong lòng hắn bùng lên: "Vân La, ngươi không muốn cũng phải gả! Nếu không, ngươi cứ chờ nhặt xác cho hắn đi!"

Dứt lời, hắn không nhìn nữ nhân biểu tình yếu ớt trên giường lần nào nữa, đi thẳng ra khỏi phòng...

Vừa bước ra khỏi cửa, Hạ Minh liếc hai người giữ cửa, thanh âm lãnh lệ: "Không cho bất kì ai vào!"

"Vâng!" Hai người cung kính đáp.

Hạ Minh phất tay áo, rời đi...
 
Chương 953: Đi hạ gia (3)


Sau khi Hạ Minh rời đi không lâu, một làn hương thơm mát xộc vào mũi, hai nam nhân giữ cửa sửng sốt, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một thiếu nữ tuyệt sắc.

Đây là một thiếu nữ khoảng 17, 18 tuổi mang vẻ đẹp lai, nhưng cách ăn mặc hở hang khiến nàng ta nhìn như hơn hai mươi tuổi.

"Đại tiểu thư." Hai người bất giác cúi đầu, cung kính nói.

Thiếu nữ này là con gái của Hạ Minh và vợ hai người Mỹ, là em gái cùng cha khác mẹ của Hạ Thụy, từ nhỏ đã bị chiều hư, tính tình kiêu căng, không đặt bất kì ai vào mắt.

"Hừ!" Hạ Lộ Lộ hừ lạnh, cao ngạo hất cằm, "Nghe nói cha ta muốn cưới con hồ ly tinh kia, ta muốn nhìn xem hồ ly tinh kia có cái gì mà quyến rũ được cha ta!"

"Nhưng mà, tiểu thư, gia chủ nói bất kì ai cũng không được đi vào!"

"Láo xược!" Hạ Lộ Lộ tát một cái vào mặt nam nhân, phẫn nộ quát: "Ta là đại tiểu thư Hạ gia, ta muốn vào, ai dám ngăn cản? Cút ngay!"

Nàng giơ tay đẩy hai nam nhân kia ra, đá văng cửa phòng, đảo mắt nhìn nữ tử ngồi trên giường.

Lần đầu tiên Hạ Lộ Lộ có cảm giác ảm đạm thất sắc.

Dung mạo của nàng không tính là tuyệt thế vô song thì cũng là độc nhất vô nhị, nhưng đứng trước mặt nữ nhân này, nàng rõ ràng ảm đạm hơn rất nhiều.

Trong lòng ghen ghét, Hạ Lộ Lộ cười lạnh nói: "Ngươi chính là hồ ly tinh Vân La quyến rũ cha ta? Đúng là không tệ, đáng tiếc tuổi quá già, không biết sao có rất nhiều tiểu cô nương 17, 18 trẻ đẹp mà cha không chọn, cố tình muốn cưới hồ ly tinh như ngươi?"

Vân La lạnh lùng nhìn Hạ Lộ Lộ, nói: "Đi ra ngoài!"

"Ngươi..." Hạ Lộ Lộ biến sắc, "Ngươi dám đuổi ta ra ngoài? Đừng quên đây là nhà của ta, ngươi chỉ là một người ngoài, dựa vào cái gì mà chiếm chỗ trong nhà ta? Ngươi cho rằng ngươi có thể thay thế vị trí của mẹ ta sao? Nói cho ngươi biết, đừng nằm mơ, loại người không quyền không thế như ngươi căn bản không xứng làm chủ mẫu Hạ gia!"

"Đi ra ngoài!" Ánh mắt Vân La trầm xuống, lặp lại câu nói vừa nãy.

"Tiện nhân!" Hạ Lộ Lộ giương nanh múa vuốt đánh về phía Vân La.

Nếu là trước đây, Hạ Lộ Lộ tuyệt đối không phải đối thủ của Vân La, nhưng hiện tại Vân La đã bị Hạ Minh phế bỏ đan điền, chẳng khác nào một phế vật, làm sao có thể là đối thủ của Hạ Lộ Lộ?

"Không tốt!"

Nhìn thấy động tác của Hạ Lộ Lộ, hai người canh cửa tái mặt, nếu Vân La xảy ra chuyện gì, gia chủ sẽ không tha cho bọn họ...

"Hạ Lộ Lộ, ngươi đang làm gì?"

Thời điểm Hạ Lộ Lộ đánh về phía Vân La, một thanh âm lãnh trầm từ phía sau truyền đến, ngay sau đó, người kia xuất hiện trước mặt nàng, giơ tay bắt lấy cánh tay thiếu nữ.

"Cha!" Hạ Lộ Lộ bất mãn dậm chân, căm giận nói: "Nữ nhân này câu dẫn cha, ta tuyệt đối không cho phép nàng bước vào Hạ gia chúng ta!"

"Đủ rồi!" sắc mặt Hạ Minh trầm xuống, "Chuyện của ta không cần ngươi quản, ngươi tự lo cho mình là được rồi, đừng suốt ngày tụ tập cùng đám hồ bằng cẩu hữu (bạn xấu)!"

"Cha", Hạ Lộ Lộ ủy khuất nói, "Ngươi vì nữ nhân này mà giáo huấn ta? Ta không tụ tập với người vô dụng, đám bằng hữu đó đều có tác dụng rất lớn, cách đây không lâu ta còn kết bạn với một người Tử gia..."
 
Chương 954: Đi hạ gia (4)


"Tử gia?" tim Hạ Minh khẽ run lên, túm chặt cánh tay Hạ Lộ Lộ, "Ngươi vừa nói gì? Tử gia?"

Hắn không nghe lầm? Hạ Lộ Lộ quen biết người Tử gia?

"Đương nhiên!" thiếu nữ ngẩng cao đầu, đắc ý cười nói: "Hắn tên là Tử Dự, hắn còn nói muốn kết hôn với ta."

"Lộ Lộ, tên Tử Dự kia có thân phận gì ở Tử gia?"

"Cái này..." Hạ Lộ Lộ trầm mặc nửa ngày, lắc lắc đầu nói: "Ta không rõ lắm, nhưng nghe khẩu khí của hắn, hình như rất có địa vị ở Tử gia, nói không chừng còn là thiếu gia Tử gia ấy chứ."

Tử gia quá thần bí, cho nên rất nhiều người chưa từng gặp người Tử gia.

Có điều, vẫn có rất nhiều người tò mò về Tử gia thần bí kia...

"Lộ Lộ, lần này ngươi làm rất tốt, cha muốn gặp hắn!" ánh mắt Hạ Minh chợt lóe, có lẽ hắn có thể thông qua người kia để biết rốt cuộc Hạ gia đã trêu chọc Tử gia lúc nào.

Tuy nói Hạ Lộ Lộ được cưng chiều từ nhỏ nhưng đây là lần đầu tiên được Hạ Minh khích lệ, nàng bất giác thụ sủng nhược kinh, vội vàng gật đầu nói: "Được, vậy ta sẽ mời hắn đến gặp ngươi."

"Ha ha ha!" 

Có lẽ nghĩ đến chuyện mình sắp kết thân với Tử gia, Hạ Minh cười phá lên, hắn quay đầu nhìn Vân La bằng ánh mắt sắc lạnh, nói: "Vân La, ngươi thấy không, đây là cái giá phải trả vì đã không chọn ta! Nếu Lộ Lộ là con gái chúng ta, đến lúc đó ngươi cũng có thể kết thân với Tử gia rồi, đáng tiếc, cơ hội tốt như vậy mà ngươi lại từ bỏ!"

Vân La cười lạnh, chậm rãi nhắm mắt lại, không thèm nhìn khuôn mặt khiến người khác chán ghét kia nữa...

Trong đại sảnh kim bích huy hoàng, nam nhân lẳng lặng ngồi trên ghế sofa, toàn thân lộ ra khí thế không giống người thường.

Hạ Minh cảm thán, không hổ là người Tử gia, chỉ nhìn khí thế đã mạnh hơn người thường rồi.

"Tử công tử, hôm nay ta mời ngươi tới, có một việc muốn hỏi ngươi, không biết thiếu phu nhân Tử gia rốt cuộc là ai?"

"Thiếu phu nhân?" Tử Dự cau mày, "Tử gia chúng ta có thiếu phu nhân khi nào? Sao ta không biết?"

"Không có thiếu phu nhân?"

Hạ Minh ngây ngẩn, những người đó rõ ràng đã nói vì Hạ Thụy nhòm ngó thiếu phu nhân Tử gia nên bọn họ mới tức giận như thế, nhưng Tử Dự nói không biết là ý gì?

"Hạ bá phụ, thiếu chủ Tử gia chúng ta mới trở về cách đây không lâu, chỉ trở về một mình, căn bản không có ai đi cùng, lấy đâu ra thiếu phu nhân? Phỏng chừng ngươi bị người khác lừa rồi!"

Phanh!

Hạ Minh đập mạnh lên bàn, xanh mặt nói: "Buồn cười! Bọn chúng lại dám lừa gạt ta, nhưng mà, người của Tử gia vì sao muốn lừa ta?"

"Tử gia?" Tử Dự không thèm để ý, nói: "Tử gia chúng ta sẽ không làm chuyện nhàm chán như vậy, nhất định là có người giả mạo thân phận Tử gia, muốn lừa gạt tống tiền ngươi, may mắn ta nhắc nhở sớm, nếu không ngươi thật sự bị bọn họ lừa rồi!"

Nghe vậy, lửa giận trong lòng Hạ Minh càng cao, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, âm trầm.

Nhưng hắn làm sao biết được, Tử Dự ở Tử gia chỉ là một hạ nhân quét rác, hơn nữa, Tử gia có quy định, bất kì ai vào Tử gia đều sửa thành họ Tử.

Cho nên Tử Dự mới có thể dùng cái họ này để tác oai tác quái khắp nơi. Nhưng xét cho cùng, ông nội hắn chỉ là một hạ nhân của Tử gia mà thôi, rất nhiều chuyện không có tư cách biết, dĩ nhiên cũng không biết sự tồn tại của Mộ Như Nguyệt...
 
Chương 955: Đi hạ gia (5)


"Tử công tử, lần này đa tạ ngươi."

Sau khi biết mình không thật sự đắc tội Tử gia, trong lòng Hạ Minh thở phào nhẹ nhõm, cung kính nói.

Nhìn thái độ Hạ Minh cung kính với mình, Tử Dự cười đắc ý, ở Tử gia hắn bị người ta khinh thường, đến đây lại được tôn kính như thế, làm sao có thể không hưng phấn?

"Tử công tử, mấy ngày nữa là tới hôn lễ của ta, không biết Tử công tử có thời gian tới tham gia hay không?"

"Được", Tử Dự đứng lên, "Đến lúc đó bản công tử nhất định sẽ đến dự, có điều, Lộ Lộ mới là bảo bối của Tử gia, ta không hi vọng ngươi vì một nữ nhân mà xúc phạm tới Lộ Lộ, nếu không Tử gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Hai mắt Hạ Minh sáng lên, Tử Dự có thể đại biểu cho toàn bộ Tử gia? Xem ra địa vị của hắn ở Tử gia không thấp, lần này bọn họ thật sự nhặt được bảo bối rồi, nếu Mộ Nguyên mà tỉnh lại nhất định sẽ ghen ghét vạn phần.

Mộ Nguyên sinh được một đứa con gái tuyệt sắc thì thế nào? Làm sao so được với tâm can bảo bối của hắn? Phỏng chừng nếu con gái Mộ Nguyên còn sống thì Tử gia cũng chướng mắt nữ tử thanh cao như vậy!

Nàng, ngay cả tư cách xách giày cho Lộ Lộ cũng không có...

"Tử công tử, ta tiễn ngươi ra ngoài." Hạ Minh cung kính khom người làm tư thế mời, bộ dáng kia giống như hận không thể cúi xuống liếm giày cho Tử Dự.

"Vậy làm phiền."

Tử Dự ôm quyền, đắc ý cười nói, sau đó được Hạ Minh tiễn ra cổng Hạ gia, rời khỏi khu biệt thự cao cấp...

Hạ gia được xem là một đại thế gia, cho nên các phương tiện truyền thông đều đưa tin gia chủ Hạ gia tái hôn.

Có điều, vì Hạ Lộ Lộ ở sau lưng âm thầm giở trò, cánh truyền thông đều đưa tin thành Vân La chuyên môn câu dẫn đàn ông đã có vợ, hơn nữa, còn là nữ nhân không sạch sẽ từng làm ở hộp đêm.

Mọi người lập tức đổ xô đi thóa mạ Vân La, cho rằng nàng không xứng với Hạ Minh...

Lúc này, trên đường phố Washington nhộn nhịp, một đôi nam nữ dắt tay nhau thu hút ánh mắt mọi người xung quanh.

"Nguyệt Nhi", Dạ Vô Trần tươi cười, kéo Mộ Như Nguyệt vào ngực, ôn nhu nói: "Hôn lễ của nhạc mẫu sắp diễn ra rồi, chúng ta cần phải đến đó trước hôn lễ, bất quá, lần này ta có một kinh hỉ dành cho nàng..."

"Cái gì?" Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn về phía Dạ Vô Trần, nhướng mày hỏi.

"Có hai người muốn gặp nàng", đáy mắt Dạ Vô Trần xẹt qua tia tà khí, "Còn người đó là ai, nàng sẽ biết nhanh thôi..."

Tin tức bọn họ đến Mỹ đã được công bố, không bao lâu nữa hai vị Tử gia kia sẽ chạy đến gặp con dâu của bọn họ...

Nhưng mà Mộ Như Nguyệt còn chưa biết Tử gia tồn tại ở thế giới này, cho nên, lần này hắn sẽ cho nàng một kinh hỉ....

Trên giáo đường trang trọng, mọi người đứng hai bên lẳng lặng ngóng nhìn đôi tân nhân đang tiến vào.

Hạ Minh tươi cười, nắm chặt tay Vân La, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe thấy, cảnh cáo: "Vân La, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn phối hợp với ta, nếu không, không chỉ có chồng ngươi gặp nguy hiểm, mà cả Mộ gia cũng sẽ bị hủy hoại!"

Thân thể Vân La run lên, trong mắt dâng lên lửa giận mãnh liệt, nhưng lại không thể làm gì, vì chồng mà Mộ gia, bất luận bị vũ nhục thế nào, nàng đều chỉ có thể nhịn xuống!

"Cha!" Hạ Lộ Lộ nhịn không được hô lên, phẫn nộ trừng mắt Vân La: "Ngươi thật sự muốn cưới nữ nhân này sao?"
 
Chương 956: Đi hạ gia (6)


"Đúng vậy!" Hạ Minh mỉm cười nói, "Ta nhất định phải cưới nàng!"

"Vì sao!" Thân thể Hạ Lộ Lộ run lên, "Mẹ ta có điểm nào không tốt, tại sao ngươi muốn vứt bỏ mẹ ta mà cưới nữ nhân này? Cha, chẳng lẽ nàng còn quan trọng hơn mẹ con chúng ta sao?"

Xôn xao!

Đám người nghị luận ầm ĩ, các phóng viên tập trung hết về phía đôi tân nhân, đèn flash chớp nháy không ngừng.

Thì ra nữ tử tuyệt mỹ này là tiểu tam! Bọn họ còn tưởng rằng sau khi Hạ Minh ly hôn mới có quan hệ với nữ tử này, không ngờ bọn họ ly hôn là vì nàng.

"Lộ Lộ, ngươi không hiểu", Hạ Minh quay đầu nhìn Vân La, tình thâm như biển nói, "Từ nhiều năm trước, ta đã quen biết nàng và chồng trước của nàng, Mộ Nguyên, lúc đó thế lực Mộ gia còn rất mạnh, nàng lựa chọn vứt bỏ ta mà kết hôn với Mộ Nguyên, trải qua nhiều năm ta đã phát triển Hạ gia được như bây giờ, nhưng vẫn không quên được mối tình đầu! Hiện tại, chồng trước của nàng đã trở thành người thực vật, nàng chỉ là một nữ nhân, cuộc sống thật không dễ dàng. Cho nên nàng tìm đến ta, muốn ở bên ta, ta vốn băn khoăn vợ mình, không muốn đáp ứng nàng, nhưng có một đêm ta say rượu, xảy ra quan hệ với nàng, trong bụng nàng đã có con của ta, ta không thể không chịu trách nhiệm với nàng..."

Giờ phút này, mọi người không bình tĩnh được nữa, ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Vân La.

Thì ra nữ nhân này là loại người thực dụng như thế, đã từng vì quyền thế mà vứt bỏ Hạ Minh, bây giờ chồng nàng trở thành người thực vật thì bị nàng vứt bỏ, hơn nữa, vì muốn có được thân phận chủ mẫu Hạ gia mà làm ra chuyện vô sỉ như thế.

Nếu không, nàng làm sao có thể xuất hiện trong phòng Hạ Minh? Tất cả đều do một tay nàng tính kế!

Còn Hạ Minh đúng là một nam nhân trọng tình nghĩa, bao nhiêu năm qua vẫn nhớ mãi không quên mối tình đầu, lại băn khoăn mình đã kết hôn mà khắc chế tình cảm của mình, ai ngờ nữ nhân này vô sỉ tính kế, hắn chỉ có thể rơi vào cái bẫy của nàng.

"Hạ Minh!"

Vân La tức run cả người, tên hỗn đản này rõ ràng ăn nói bậy bạ!

"Ngươi cố ý đúng không? Cố ý trả thù ta?"

Hạ Minh cười cười, kề sát vào tai Vân La, nhỏ giọng nói: "Nếu muốn giữ lại mạng cho chồng ngươi... tốt nhất là phụ họa lời ta nói, thừa nhận ngươi là một kỹ nữ vô sỉ ti tiện!"

Đúng vậy, là hắn cố ý.

Vị đại nhân kia có lệnh, chỉ cần giao con của hai người cho hắn là đủ, còn Vân La, hắn muốn cho nàng thân bại danh liệt...

Đây chính là cái giá nàng phải trả khi năm đó đã lựa chọn Mộ Nguyên!

"Thế nào?" Hạ Minh cười lạnh nói: "Không phải ngươi rất yêu Mộ Nguyên sao? Kêu ngươi thừa nhận chuyện này khó đến vậy sao? Vân La, nếu năm đó ngươi không chọn Mộ Nguyên, những chuyện này đã không xảy ra, cho nên, ngươi muốn hận cũng chỉ có thể hận quyết định của mình lúc trước, chẳng trách được ai..."

Lông mi Vân La khẽ run lên, nhắm mắt lại, thời điểm nàng muốn mở miệng, đột nhiên, một thanh âm truyền đến mang theo tiếng cười nhạt...

"Mẹ ta muốn câu dẫn ngươi? Chỉ sợ, ngươi còn chưa đủ tư cách để nàng đặt vào mắt!"

Dưới ánh nắng sớm, một thân ảnh trắng như tuyết tiến vào, xuất hiện trước mắt Vân La...

Thân thể Vân La chấn động, bụm chặt môi mình, vẻ mặt không dám tin nhìn nữ tử phía trước, hai hàng nước mắt chảy xuống: "Nguyệt Nhi, không phải ngươi đã...."
 
Chương 957: Đi hạ gia (7)


Không phải ngươi đã chết rồi sao?

Hai năm trước, nếu không phải vì nghe được tin tức này, phu quân cũng không bị Hạ Minh ám toán, rồi trở thành một người thực vật.

Nhưng hiện tại, con gái lại sống sờ sờ đứng trước mặt nàng...

"Mộ Như Nguyệt!" Hạ Minh biến sắc, "Ngươi đã chết, sao có thể xuất hiện ở đây?"

Người của hắn đã tận mắt nhìn thi thể nàng bị hỏa táng, còn chụp hình lại đưa cho vợ chồng Mộ Nguyên xem, vì sao một người chết lại có thể xuất hiện ở đây?

Điều này căn bản không khoa học!

"Ta không muốn chết, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ta?" Mộ Như Nguyệt cười lạnh, dời mắt về phía Vân La, sắc mặt dịu xuống, "Mẹ, ta tới đón ngươi và cha về nhà."

Đúng vậy, nàng tới đón bọn họ về nhà...

"Không! Ta không thể trở về!" Vân La đã hồi phục tinh thần, lắc lắc đầu, kiên định nói.

Nguyên ca còn ở trong tay bọn họ, cho nên nàng tuyệt đối không thể trở về....

"Mẹ, yên tâm đi, ta đã phái người đi đón cha rồi", Mộ Như Nguyệt chậm rãi đi về phía Vân La, đáy mắt lóe lên tia sáng khác thường, "Cho nên, một nhà chúng ta rốt cuộc có thể đoàn tụ rồi, không còn ai có thể uy hiếp ngươi nữa..."

Đoàn tụ?

Vân La trợn tròn mắt không dám tin, một nhà bọn họ rốt cuộc có thể đoàn tụ sao?

"Ngươi nói bậy bạ cái gì?" Hạ Lộ Lộ phẫn nộ nhìn Mộ Như Nguyệt, "Là mẹ ngươi câu dẫn cha ta, ngươi còn nói chúng ta uy hiếp nàng? Rõ ràng là nàng ta làm chuyện hạ tiện, vọng tưởng muốn gả vào hào môn thế gia, hơn nữa còn vứt bỏ người chồng trước! Chuyện này rất nhiều người đều biết, ngươi cho rằng ngươi có thể biện minh cho nàng sao?"

Trong mắt Hạ Lộ Lộ hiện lên tia ghen ghét, so với Vân La, Mộ Như Nguyệt còn tuyệt sắc khuynh thành hơn rất nhiều. Nhưng như vậy thì sao chứ? Mình sẽ nhanh chóng gả vào Tử gia, ngược lại, thân phận nàng ta vĩnh viễn thua kém mình...

Mộ Như Nguyệt lạnh lùng nhìn Hạ Lộ Lộ, chỉ một cái liếc mắt đã làm Hạ Lộ Lộ như rơi vào hầm băng, lạnh thấu xương, bờ môi khẽ run rẩy...

"Ngươi đừng quá coi trọng Hạ Minh, nói thật, mẹ ta còn chướng mắt hắn", Mộ Như Nguyệt nhìn Vân La, nhẹ giọng nói: "Chúng ta trở về thôi."

"Tốt." Vân La khẽ gật đầu, ánh mắt dịu dàng, nói: "Chúng ta về nhà...."

Đám người vừa yên tĩnh được một chút, hiện tại lại xôn xao náo nhiệt lên.

Không phải Vân La này muốn gả vào Hạ gia sao? Vì sao bây giờ lại muốn rời đi, chẳng lẽ đúng như lời nữ nhân này nói, nàng bị bức bách?

"Vân La!" Hạ Minh biến sắc, siết chặt nắm đấm, phẫn nộ nói, "Ngươi vừa nói cái gì?"

Xoẹt!

Vân La giơ tay xé lễ phục xuống, hung hăng ném trên mặt đất, thần sắc lạnh băng nhìn Hạ Minh.

"Hạ Minh, con gái ta tới đón ta, chúng ta sẽ lập tức trở về Mộ gia! Hơn nữa, những lời ngươi vừa nói, toàn bộ đều là giả dối! Ta và Nguyên ca là thanh mai trúc mã, ở bên nhau là chuyện đương nhiên, là chính ngươi muốn xen vào giữa chúng ta, nhưng mọi mặt người đều không so được với Nguyên ca, ta tất nhiên không chọn ngươi! Ngươi vì trả thù mà bắt chúng ta tới đây, còn lừa gạt chúng ta là Nguyệt Nhi đã chết, làm Nguyên ca rơi vào quỷ kế của ngươi, trở thành người thực vật, sau đó lại dùng tính mạng hắn uy hiếp ta phải gả cho ngươi! Đáng tiếc, ta không muốn làm bạn với ác ma, nếu ta thật sự phải gả cho ngươi, ta thà chết cũng sẽ không thất thân cho ngươi!"

Nghe những lời Vân La nói, có vài người nhịn không được chửi ầm lên.
 
Chương 958: Đi hạ gia (8)


Bọn họ vốn cho rằng nữ nhân này là tiểu tam, không ngờ sự thật là thế này, mà nam nhân bọn họ cho là trọng tình trọng nghĩa, thật ra là người âm hiểm ngoan độc, vì mục đích của mình mà không tiếc hủy hoại một đôi uyên ương....

"Cha!"

Thân thể Hạ Lộ Lộ run lên, kinh hô một tiếng, đây không phải là sự thật, cha ưu tú như vậy, muốn dạng nữ nhân gì mà không có, tại sao phải tính kế người khác chỉ vì có được nữ nhân này?

Nhưng thời điểm nàng quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Hạ Minh.

Lúc này, hắn tức đến run người, sắc mặt xanh mét, phẫn nộ quát: "Vân La, đừng quên ngươi đã đáp ứng ta!"

Xôn xao!

Mọi người lại bàn luận ầm ĩ.

Hắn nói lời này cũng tương đương thừa nhận hành động của mình, không ngờ gia chủ Hạ gia lại vô sỉ, âm hiểm như thế!

"Nguyệt Nhi", Vân La quay đầu nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, lo lắng nói, "Cha ngươi, hắn..."

"Hắn không sao." Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu, nói.

Vừa rồi, Vô Trần đã nói với nàng, người của hắn đã tìm được chỗ cha bị nhốt, sẽ nhanh chóng cứu hắn ra, còn nàng đến đây ngăn cản hôn lễ này.

"Không sao thì tốt rồi."

Vân La thở phào nhẹ nhõm, biết Mộ Nguyên sẽ không gặp nguy hiểm, nàng quay đầu nhìn Hạ Minh: "Ta không đáp ứng ngươi bất cứ điều gì, là người dùng tính mạng hắn uy hiếp ta, đáng tiếc, mưu kế của ngươi nhất định không thực hiện được..."

Hạ Minh cười điên cuồng: "Vân La, ngươi cho rằng các ngươi có thể rời đi sao? Hiện tại ngươi chỉ là một phế vật mà thôi, muốn rời khỏi Hạ gia? Không chỉ là ngươi, ngay cả con gái ngươi cũng không thể rời khỏi nơi này!"

"Phế vật?" Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, quay đầu nhìn Vân La.

Lúc đầu nàng không để ý, hiện tại lại phát hiện, đan điền của Vân La bị tổn hại, không thể ngưng tụ nguyên khí.

"Mẹ, ăn đan dược này vào."

Nàng vung tay lên, ném một viên đan dược cho Vân La.

Vân La sửng sốt, dứt khoát ăn đan dược vào, giờ phút này, nàng rõ ràng cảm nhận được đan điền dần dần khôi phục lại như cũ.

Cảm giác bất ngờ xảy ra khiến Vân La ngây ngẩn, không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt, biểu tình như gặp quỷ: "Đan điền của ta đã khôi phục?"

Này... cũng quá biến thái đi!

"Cái gì?" Hạ Minh ngẩn ra, lẩm bẩm: "Đan điền đã khôi phục? Làm sao có thể?"

Nhưng mà, sự thật bày ra trước mắt, hắn không thể không tin....

"Đan dược!" Tử Dự nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt thèm nhỏ dãi nói: "Vị tiểu thư này, không biết ngươi còn đan dược không? Ta muốn mua đan dược của ngươi!"

Mộ Như Nguyệt nhíu mày, lạnh lùng nhìn Tử Dự: "Xin lỗi, ta không bán đan dược."

"Ngươi không bán?" Tử Dự biến sắc, "Ngươi biết ta là ai không? Ta là người Tử gia, ngươi dám cự tuyệt ta, không sợ đắc tội Tử gia sao? Đến lúc đó, không ai bảo hộ được ngươi!"

Ở Tử gia, Tử Dự chỉ là một hạ nhân quét rác, không có tư cách nhìn thấy những người phía trên, hơn nữa Dạ Vô Trần chỉ mới trở về Tử gia không lâu, cho nên lúc này, dù Tử Dự nhìn thấy nam nhân đứng bên cạnh Mộ Như Nguyệt, hắn cũng không biết đó là thiếu chủ Tử gia...

"Tiểu thư", Tử Dự đắc ý hất cằm, nói: "Chỉ cần ngươi bán đan dược cho ta, ta có thể cam đoan từ nay về sau, ngươi chính là minh hữu của Tử gia, không ai dám khi dễ ngươi!"
 
Chương 959


Là một vài lời tâm sự của tác giả, skip luôn nhé!
 
Chương 960: Một nhà đoàn tụ (1)


Cả giáo đường bất giác trở nên yên tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần, nhỏ giọng nghị luận, còn một số người không phải võ giả thì châu đầu ghé tai, không rõ bọn họ đang nói cái gì...

Lúc này, Tử Dự không hề phát hiện sắc mặt Dạ Vô Trần đã trầm xuống, quanh người dần dần nổi lên cuồng phong mãnh liệt....

"Các ngươi quyết định thế nào?" Tử Dự cười lạnh, vẻ mặt không cho là đúng nhìn hai người phía trước, hắn cho rằng, dù những người này có cường đại thế nào thì cũng không phải là đối thủ của Tử gia.

"Tử gia?"

Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, đáy mắt xẹt qua tia nghi hoặc.

Tử gia này và Tử gia ở đại lục Trung Châu của Vô Trần có quan hệ gì? Là trùng hợp, hay là...

"Không sai, ta chính là người Tử gia!" Tử Dự cao ngạo hất cằm, "Nếu sợ thì chấp nhận điều kiện của ta đi."

Oanh!

Hắn vừa dứt lời liền một cỗ khí thế âm lãnh hất văng ra xa, phun một ngụm máu tươi, rồi hung hăng ngã mạnh xuống đất.

Dạ Vô Trần nhấc chân dẫm lên ngực Tử Dự, từ trên cao nhìn xuống, thanh âm lạnh lẽo mang theo sát khí: "Bất cứ kẻ nào cũng không có tư cách lấy danh nghĩa Tử gia làm xằng làm bậy!"

"Ngươi nói cái gì?"

Tuy Tử Dự bị khí thế của Dạ Vô Trần dọa sợ nhưng vẫn ỷ mình có hậu thuẫn cường đại, lập tức phẫn nộ trừng mắt nhìn Dạ Vô Trần: "Ngươi nói ta giả mạo người Tử gia? Ta nói cho ngươi biết, ta là hàng thật giá thật, ngươi đừng mơ bôi nhọ ta trước mặt mọi người!"

Ngay thời điểm hắn còn đang cực lực biện minh, một thanh âm từ ngoài cửa truyền vào: "Xem ra nơi này rất náo nhiệt, gia chủ Hạ gia, không biết ngươi làm thế nào trả lại công đạo cho ta đây?"

Một đoàn người từ bên ngoài đi vào giáo đường.

Dẫn đầu là một đôi tuấn nam mỹ nữ.

Nữ tử dung mạo đoan trang, thần thái ưu nhã, nam nhân nắm tay nàng vô cùng tuấn mỹ, mơ hồ có thể thấy gương mặt có nét tương tự Dạ Vô Trần.

Ánh mắt Hạ Minh xuyên qua đôi nam nữ dẫn đầu, nhìn về phía lão giả phía sau, sắc mặt đột nhiên trầm xuống: "Tử Phong trưởng lão, hiện tại các ngươi tới quấy rầy hôn lễ của ta, có phải hơi quá đáng không? Ta đã nói Hạ Thụy không có ý đồ gì với thiếu phu nhân của các ngươi! Huống chi, các ngươi có phải là người Tử gia hay không còn chưa biết."

Tử Dự đã nói với hắn mấy người này nhất định là giả mạo, vậy hắn cũng không cần lo lắng sẽ đắc tội Tử gia nữa....

"Hôn lễ của ngươi?"

Nghe vậy, nữ tử cười châm chọc nói: "Nàng là thông gia của Tử gia chúng ta, từ khi nào mà trở thành vợ ngươi rồi?"

"Ha ha!" Hạ Minh ngửa đầu cười to, không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của Tử Dự, nói: "Ngươi là người Tử gia? Hừ, đừng cho là ta sẽ tin tưởng mấy lời hồ ngôn loạn ngữ của các ngươi! Tử Dự là con rể của Hạ gia ta! Hắn nói không quen biết các ngươi, các ngươi làm sao có thể là người Tử gia?"

Nữ tử hơi sửng sốt, hỏi: "Tử Dự? Tử Dự này là ai vậy?"

"Hừ!" Hạ Minh hừ lạnh, "Ngay cả Tử Dự công tử cũng không biết, các ngươi còn không biết xấu hổ tự xưng là người Tử gia? Đừng ở chỗ này chi cho mất mặt xấu hổ, loại nữ nhân như Vân La, còn chưa đủ tư cách kết thông gia với Tử gia!"

Nếu đã xé rách mặt, Hạ Minh cũng không cần che giấu bộ mặt thật của mình trước truyền thông nữa, thần sắc kiêu căng ngạo mạn nhìn đôi nam nữ kia, trên môi là nụ cười trào phúng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom