Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1840


“Anh chắc chắn?”

Ông ta nhìn Giang Ninh: “Gặp lão tổ…anh nhất định sẽ chết!”

Giang Ninh quay đầu liếc nhìn mấy vị trưởng lão: “Phương Thu, dẫn bọn họ đi tìm người.”

Nghe vậy, Phương Thu vẫy tay, Tư Mã Tuyền và các trưởng lão khác lập tức xông vào nhà Phương Uy, tìm kiếm người của mấy dòng họ lớn, Phương Uy nhìn theo mà không có cách nào ngăn cản.

Giang Ninh hôm nay ở đây, ngoại trừ hai lão tổ đại trưởng lão, e rằng không ai có thể ngăn cản được.

Chưa kể, thuộc hạ của Giang Ninh điên cuồng như hổ rình mồi!

“Anh cả.”

Anh Cẩu đi tới chỗ Giang Ninh, cảnh giác liếc nhìn Phương Uy, lo lắng bên †rong sẽ có một vụ nổ.

Nhà họ Phương có thể tấn công những gia tộc khác rõ ràng là do hai trưởng lão rất giỏi sử dụng độc dược.

“Dọn sạch nhà họ Phương một lần nữa.”

Giang Ninh nhìn anh Cẩu, giọng điệu tràn đây uy nghiêm: “Tôi đi vào nói chuyện với bọn họ, sau đó sẽ trở lại.”

“Vâng!”

Anh Cẩu lập tức hét lên và vẫy tay chào, mấy chục anh em phía sau giống như là cả một tổng thể, thoạt nhìn không giống mấy chục người, mà giống như một người duy nhất đang hành động.

Phương Uy nhìn cảm thấy hơi sửng sốt.

Giang Ninh thật kiêu ngạo!

Anh thậm chí còn muốn dọn sạch nhà họ Phương một lần nữa.

Khi đại trưởng lão và nhị trưởng lão giết anh, những người khác vần muốn rời khỏi nhà họ Phương sao?

Hay vấn muốn tự tay tước bỏ vị trí chủ nhân nhà họ Phương?

“Giang Ninh, cái giá phải trả cho sự kiêu ngạo là chết!”

Phương Uy khit mũi không nói gì, hai †ay buông thống xuống, anh Cẩu và những người khác vào nhà Phương, anh †a cùng Giang Ninh trực tiếp đi về phía sân sau.

Trong sân sau u ám, dưới những cây long não già côi, những chiếc lá rụng bay phấp phới.

Vừa đi vào sân sau, Giang Ninh liền ngửi được, nhàn nhạt mùi máu.

Mũi anh khẽ giật giật và khi đi vào bên trong có một vệt sáng lóe lên trong mắt anh.

“Đại trưởng lão, nhị trưởng lão, Phương Uy vô dụng, không ngăn được những người này!”

Phương Uy đứng trước cửa nhà gõ, cúi đầu hét lên.

“Kẽo kẹt”

Một lúc sau, cửa căn nhà gỗ mở ra.

Hai bóng người một bên trái một bên phải đứng ở cửa nhìn Giang Ninh dưới cây long não, ánh mặt bình tĩnh, không có biểu hiện vui mừng hay tức giận.

“Trưởng lão, mười hai hộ vệ đều đã bị giết…”

Phương Uy giọng nói có chút khàn khàn, liếc nhìn đôi tay đang buông thống của mình: “Tay của tôi cũng bị anh ta đánh gấy.”

“Giang Ninh: “
 
Chương 1841


Đại trưởng lão ngẩng đầu liếc mắt nhìn Giang Ninh: “Cậu thật có năng lực.”

Anh xua tay, Phương Uy lập tức đứng sang một bên, vẫn cúi đầu, nhưng khóe miệng lại nở một nụ cười ranh mãnh.

Giang Ninh tiến vào sân sau này…anh còn muốn sống sót thoát ra sao?

“Cám ơn đại trưởng lão khen ngợi.”

Giang Ninh không nhìn ra có chút gì khẩn trương: “Đã lâu rồi không có người khen tôi như vậy.”

Anh bước tới, chỉ cách hai vị trưởng lão mười bước!

Hai đôi mắt, nhìn chằm chằm Giang Ninh, nhìn chằm chăm dưới chân Giang Ninh, dường như đang tính toán, phát động công kích từ khoảng cách này, có thể giế t chết Giang Ninh chỉ bằng một đòn!

Nhưng hai người họ vân không nhúc nhích.

Nhị trưởng lão không nói lời nào, chắp tay đứng ở nơi đó, chỉ nhìn Giang Ninh.

“Đúng là tuổi trẻ tài cao.”

Đại trưởng lão thở dài nói: “Ở tuổi này mà đã có năng lực cỡ này, xem ra Hà đạo nhân rất có năng lực, có thể luyện ra một cao thủ như vậy, thật đáng khâm phục.”

“Không biết thầy của cậu Hà đạo nhân hiện tại thế nào? Tôi với ông ấy khi đó có có duyên gặp mặt, nói đến có thể coi như là bạn cũ.”

Đại trưởng lão cười, chậm rãi nói.

Ông ta giống như không biết Hà đạo nhân đã chết, vẻ mặt lộ ra vẻ lo lắng, còn lộ ra một tia quan tâm, ánh mặt nhìn về phía Giang Ninh, rõ ràng muốn nhìn rõ sắc mặt thay đổi của Giang Ninh.

“Ông ấy vẫn tốt.”

Nhưng mà, ông ta cái gì cũng không nhìn thấy, vẻ mặt Giang Ninh không hề tức giận, thậm chí không có biểu cảm, bình tính như một mảnh nước đọng!

“Ông ấy nói với tôi rằng nhà họ Phương muốn truyền lại toàn bộ công việc kinh doanh của gia đình cho con cháu. Ông ấy còn nói rằng hai lão tổ của nhà họ Phương sẽ đến tìm ông ấy, uống rượu và chơi cờ với ông ấy.”

Giang Ninh đột nhiên cười cười: “Không sai, tôi hôm nay tới đây là vì hai việc này.”

Nghe vậy, sắc mặt của Đại trưởng lão Phương Kim chợt trầm xuống.

Giang Ninh có ý gì!

“Tôi muốn đoạt đi vị trí đứng đầu của nhà họ Phương. Về phần hai vị, có thể không biết thây của tôi ở đâu, cho nên tôi phải vất vả một chuyến tiên hai người lên đường.”

Bầu không khí đông cứng ngay lập tức!

Ngay cả không khí dường như cũng đông cứng không còn lưu chuyển, lời nói của Giang Ninh đơn giản là phản nghịch!

Phương Uy tim đập nhanh, không ngờ Giang Ninh lại dám nói lời ngạo mạn như vậy trước mặt hai vị lão tổ một vàng một bạc.

“Gậu ta không thể di chuyển.”

Đột nhiên, nhị trưởng lão mở miệng, giọng nói bình tính, nhưng lại có một loại khống chế vận mệnh của người khác.

Ông ta nhìn chằm chằm Giang Ninh, ngoắc ngoắc ngón tay, trong không khí dường như lập tức có mùi thơm nhàn nhạt.

“Bùm!”

Giọng nói vừa dứt, sắc mặt đại trưởng lão trầm xuống, sát ý trong mắt bộc phát ra: “Giang Ninh!”
 
Chương 1842


Ông ta gầm lên: “Đến đây còn dám nói những lời ngông cuồng đó! Nếu đã tìm tới cửa tìm chết, tôi liền chiều ý cậu!”

Âm.

Đại trưởng lão quét ra, cách xa mười bước, nhưng trong nháy mắt đã chạm tới Giang Ninh, một tay, hung hăng đâm vào cổ họng Giang Ninh!

Bàn tay đưa ra, giống như một thanh kiếm sắc bén, chạm tới cổ họng Giang Ninh gần như ngay lập tức, có thể dễ dàng xuyên thủng cổ họng Giang NinhI t0 Nhưng đột nhiên, ngay khi Đại trưởng lão Phương Kim tiến đến chỗ Giang Ninh, ông ta lập tức cảm thấy lưng mình tê dại!

Một cảm giác khủng hoảng ập đến trong tim ông ta, khiến ông ta như thắt lại trong phút chốc.

Ông ta ngẩng đầu liếc mắt nhìn, Giang Ninh trước mặt tuy rằng bất động thanh sắc, nhưng là ông ta cảm thấy mình càng đến gần, loại cảm giác khủng hoảng nồng đậm kia, càng ngày càng mãnh liệt!

Không thể nào, anh không thể di chuyển được mà.

Độc của nhị trưởng lão đến bây giờ chưa có ai có thể thoát khỏi được, đại trưởng lão của mấy gia tộc khác đều bị độc này xử lý.

Giang Ninh, cũng sẽ có kết cục như vậy!

Ngón tay của Phương Kim gần như chạm vào cổ họng của Giang NinhI Phương Uy ở cách đó không xa, vẻ mặt hưng phấn, dường như đã nhìn thấy cổ họng của Giang Ninh bị đại trưởng lão Phương Kim trực tiếp bóp nát, chết ngay tại chỗ.

Nhưng mà.

“Bùm…

Ngay lúc đó, Giang Ninh đột nhiên chuyển động!

Nắm đấm của anh, từ dưới lên trên, đập vào cằm của Phương Kim với một đường nhìn giống như là tùy ý.

Bùm! Cả nhà tải app truyện hola về đọc nhiều nhé!

Với một tiếng động lớn, Phương Kim bay ra ngoài, căm nghiêng và máu băn tung tóel Còn hai chiếc răng nữa, cả hai đều văng ra và rơi xuống đất, máu me đầm đìa.

Âm!

Phương Uy đang đứng đó chỉ cảm thấy đầu óc trống rồng.

Làm thế nào mà có thể được?

Làm thế nào mà Giang Ninh có thể di chuyển được? Điều này là không thể nào!

Độc của nhị trưởng lão Phương Ngân…anh vừa vào sân đã phát hiện ra rồi, nếu không có chuẩn bị trước, anh cũng sẽ không thể động đậy vào lúc này.

Giang Ninh…làm sao Giang Ninh có thể phát hiện ral Không chỉ ông ta, Phương Ngân cũng rất ngạc nhiên và khó tin.

Ông ta nhìn chằm chằm Giang Ninh, Giang Ninh cũng nhìn chằm chằm lại ông ta.

“Hỗn hợp độc dược, cái loại này, mười năm trước tôi cũng chơi chán rồi.”

Giang Ninh nhẹ nói.

Anh đã ra ngoài chiến trường, trải qua hàng chục nghìn trận chiến và thậm chí đã chiến đấu với những bậc thây hàng đầu thế giới. Còn có điều gì mà anh chưa trải qua?

Loại phương pháp dùng độc hại này còn không bằng mấy người phụ nữ nước ngoài.

Giang Ninh liếc mắt nhìn đại trưởng lão máu tươi rơi đầy đất, cười nói: “Đại trưởng lão, mùi vị nắm đấm của tôi thế nào?”
 
Chương 1843


“Giết!”

Đại trưởng lão rống lên, từ thẹn quá hóa giận.

Giờ phút này, ông ta làm gì còn suy nghĩ nhiều như vậy.

Vốn tưởng rằng Giang Ninh trúng độc, dễ dàng giế t chết anh, nhưng nghĩ lại như thế nào cũng thấy xấu hổ.

Cú đấm này…

Cả đời này ông ta chưa bao giờ bị sỉ nhục như thế này!

Phiul Không chút do dự, hai trưởng lão nhà họ Phương một vàng một bạc cũng không phải là loại người lương thiện, nếu không giết được Giang Ninh một chiêu thì tiếp tục ra tay.

Hai người lao tới Giang Ninh, một trái một phải, sức mạnh mạnh nhất của bọn họ lập tức bộc phát!

Bọn họ nghe Phương Uy nói Giang Ninh rất mạnh, nhất là khi Giang Ninh có trong tay vài trang quyền thuật, anh càng mạnh hơn, vượt qua cao thủ cấp bậc tông sư.

Âm ầm!

Năm đấm, ầm ầm!

Phương Kim xuất ra nắm đấm, mơ hồ cảm giác được không khí bị dồn nén dữ dội, từng đợt khí tức bùng lên khiến màng nhĩ gần như đau đớn.

Nhưng Giang Ninh không có chút nào lui lại, ngược lại còn đấm ra ngoài.

Nắm đấm của anh trông bình không có gì đặc biệt cả, thậm chí còn có cảm giác như trước đây và hơi vụng về.thường, Nhưng với một cú đấm, nó đập vào nắm đấm của Phương Kim và Phương Kim đột nhiên cảm thấy một sức mạnh áp đảo, trào lên!

Bùm!

Lực lượng như thủy triều đó trực tiếp đẩy Phương Kim văng ra ngoài, phải lùi lại mấy bước mới đứng vững được.

Vẻ mặt Phương Kim ngạc nhiên.

Trông rất đơn giản!

Nắm đấm của Giang Ninh không có bất kỳ thủ đoạn nào, thậm chí còn không có vẻ đẹp mắt, nhưng chỉ riêng sức mạnh đã là kinh ngạc.

“Đây là Cực Đạo Quyền Pháp sao?”

Vẻ mặt Phương Kim ngưng trọng, sau đó lại lắc đầu: “Không thể nào! Đó chỉ là quyền pháp cơ bản, làm sao có thể có sức mạnh như vậy? Không thể nào!”

Vừa dứt lời, Phương Ngân đã đi tới trước mặt Giang Ninh, lòng bàn tay đánh mạnh, giữa ngón tay vẫn còn sót lại một ít kim bạc cực nhỏiI Ở tốc độ cực hạn đó, nó gần như không thể nhìn thấy được.

“Chịu chết đi!”

Phương Ngân rống lên, dùng lòng bàn tay võ võ Giang Ninh mặt, nhanh như chớp!

“Bốp!”

Giang Ninh cũng đấm ra, trong mắt Phương Ngân lóe lên vẻ nham hiểm.

Bằng năm đấm lòng bàn tay, những kim bạc này xuyên qua năm đấm của Giang Ninh, không nghỉ ngờ gì nữa, Giang Ninh sẽ chết!

Âm!

Nhìn thấy nắm đấm của Giang Ninh sắp đánh ra, Phương Ngân một lần nữa cực nhanh, hung hăng võ vào lòng bàn †ay của ông ta!
 
Chương 1844


Đang lúc tiếp xúc, Giang Ninh nắm đấm đột nhiên nắm chặt, đột nhiên tăng tốc!

Tốc độ nắm đấm nhanh, mạnh nén không khí nổ tung trong chốc lát, thật kinh khủng!

Bùm!

Khí tức khủng khiếp đánh ra mãnh liệt khiến ngón tay Phương Ngân run lên, vài đạo kim quang màu bạc bay ngược, đâm thẳng vào vai Phương Ngân.

Một trong số chúng thậm chí còn đâm vào tai ông ta.

“Âm!”

Phương Ngân hét lên, vặn vẹo bay đi, Giang Ninh thuận thế đuổi theo.

Tung một quyền dài!

Bùm!

Bùm!

Cú đấm này đập mạnh vào cơ thể Phương Ngân, đập ông ta lại phun ra máu lần nữa.

“Tôi nói này những chiêu của ông quá thấp kéml”

Giang Ninh hét lên.

Nắm đấm của anh rung lên khiến Phương Ngân thở gấp, máu trong người sôi lên, chất độc chỉ ngấm vào máu trong chốc lát.

Phương Ngân đột nhiên bị rối tung lênm Độc của mình nên ông ta hiểu rõ nhất.

Ông ta chỉ cần áp chế độc tính, nhưng cú đấm của Giang Ninh rõ ràng là làm cho máu của ông ta lưu thông nhanh hơn, không thể áp chế độc tính.

BI2HUIL Phương Ngân nhanh chóng lấy ra thuốc giải, nhét vào miệng, rồi dùng sức ép xuống không cho máu trào ra.

Cuối cùng cũng có dấu vết của sự sợ hãi trong đôi mắt đó.

Giang Ninh, thật là khủng khiếp!

“Được rồi, đưa mấy người lên đường!”

Giang Ninh chuyển động!

Anh đã chủ động xuất chiêu!

Anh nói anh sẽ đưa hai người đi trên đường thì anh sẽ không khách sáo.

Hai nắm đấm, giống như lưỡi liềm của tử thần, đúng vậy, Phương Kim Phương Ngân sợ hãi khi nhìn thấy.

Bọn họ khó mà tin được ở thời đại này lại có người cường đại như vậy, ngoài sức tưởng tượng!

Ngay cả tông sư ở trước mặt Giang Ninh cũng chịu không nổi cú đấm của anhI Cao thủ cấp bậc tông sư, Giang Ninh…anh mạnh đến mức nào?

“ĐI:  Đột nhiên, Phương Kim gầm lên và bước tới chặn Giang Ninh, giống như một con sư tử điên.

Bọn họ đã mắc sai lầm.

Cứ tưởng giết Giang Ninh dễ dàng, nhưng không ai nghĩ rằng thực lực của Giang Ninh lại vượt xa dự đoán của bọn họ.

Quyền pháp bên trong quyển sách võ thuật sao có thể lợi hại như vậy, không phải là rác rưởi từ nơi đó lan tràn ra sao?

Làm sao nó có thể lợi hại được!
 
Chương 1845


“Bùm!”

Nắm đấm của Giang Ninh đập vào nắm đấm của Phương Kim, răng rắc…

Âm thanh giòn giã khiến sắc mặt của Phương Kim thay đổi rất nhiều và cảm giác như xương gãy thành từng khúc là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được trong đời.

“AI”

Phương Kim hét lên và quay lại nhìn Phương Ngân: “Đi maul”

Vừa dứt lời, cả người ông ta ngã xuống đất, năm đấm của Giang Ninh đã đâm trúng ngực của ông ta, lực đấm xuyên qua cơ thể ông ta lập tức tan nát trái timI “Oanhl”

Phương Ngân sợ hãi, quá mạnh!

Giang Ninh quá mạnh!

Chẳng dám nói thêm gì, ông ta quay người lao thẳng vào nhà gõ.

Giang Ninh lập tức đuổi theo, xông vào nhà gõ, lại không thấy tung tích của Phương Ngân.

Giường bị vén lên, một đường ngâm xuất hiện trong tâm mắt Giang Ninh.

Chạy rồi.

Anh không nghĩ tới nhị trưởng lão nhà họ Phương lại là thỏ khôn đào ba hang, vậy mà còn để lại cho mình đường thoát thân, quả thật là lão hồ ly quá mức giảo hoạt.

Loại người này không giết, hậu hoạn vô cùng!

Giang Ninh đi ra khỏi nhà gõ, Phương Uy đã bị dọa cho choáng váng.

Ông ta đứng ở đó, không nhúc nhích, phảng phất bị nhị trưởng lão độc hạn chế hành động, nhìn thi thể của Đại  trưởng lão thẳng đứng trên mặt đất, Phương Uy hít sâu, cũng như trước không thể thở nổi.

Đầu ông ta trống rỗng!

Đại trưởng lão, chết rồi?

Âm! Tải ứng dụng truyện hola về đọc ủng hộ nhóm nhé cả nhà!

Phương Uy cảm giác có chút ù tai, vẻ mặt màu xám tro, phảng phất như linh hồn bị rút ra.

Thi thể Phương Kim cách ông ta không quá mười mét, ông ta còn có thể nhìn thấy đôi mắt mở to, ông ta là đang chết không nhắm mắt!

Còn có thể nhìn thấy trên mặt Phương Kim vẻ không cam lòng cùng khó tin.

Ông ta chết rồi!

Dĩ nhiên bị Giang Ninh một quyền oanh giết!

Đó chính là lão tổ nhà họ Phương bọn họ, đại trưởng lão mài Giang Ninh đi tới trước mặt Phương Uy, Phương Uy mạnh mẽ bừng tỉnh, thân thể run lên, cảm thấy mạng của mình đã không còn trong tay mình nữa.

Giang Ninh cường đại vượt xa tưởng tượng của mình, ông ta cảm thấy Giang Ninh có lẽ không phải người trên thế giới này.

Giới hạn của anh ở đâu?

Anh mạnh đến mức nào?

Ai có thể đẩy ra giới hạn của mình?

“Giết tôi đi”

Phương Uy run rẩy thanh âm.
 
Chương 1846


Nhà họ Phương vốn có thể trở nên không giống nhau, nhưng hiện tại, tất cả đều đã kết thúc, đại trưởng lão đã chết, ngay cả nhị trưởng lão cũng hoảng sợ mà chạy trốn, nhà họ Phương ông ta từ khi nào chật vật như vậy.

Càng không cần nói đến mình, đã sớm bại dưới tay Giang Ninh, làm sao còn có thể ngăn cản anh?

“Phốc…”

Giang Ninh trực tiếp cắt vào cổ họng Phương Uy, Phương Uy trong nháy mắt mất mạng!

“Ông sớm nên chết.”

Giang Ninh xoay người rời đi, nhìn cũng không có nhìn thoáng qua, tùy ý thi thể Phương Uy chậm rãi ngã xuống, nặng nề đập xuống đất.

Trong khi đó.

Đại sảnh nhà họ Phương!

Giương cung bạt kiếm!

Phương Đông mang theo người, đối kháng với đám người Phương Thu.

Anh ta đứng trước vị trí chủ nhân nhà họ Phương, tựa như chủ nhân nhà họ Phương, híp mắt, tràn đầy hàn khí: “Phương Thu, anh thật là người to gan, lại dám dẫn người đến nhà chúng ta gây sựt”

Ở phía sau anh ta là mấy trưởng lão Phương Hồng Sơn, giờ phút này toàn bộ đều đứng về phía Phương Đông.

Bọn họ vừa mới nghe nói, Phương Uy bị Giang Ninh đánh trọng thương, chỉ sợ hôm nay khó thoát chết.

Mà Giang Ninh dĩ nhiên còn không biết sống chết, dám đi gặp đại trưởng lão bọn họ, nhất định cũng phải chết không thể nghi ngờ.

“Phương Thul Bó tay chịu trói đi! Tôi có thể cho anh con đường sống!”

Phương Đông quát.

Anh ta nhìn chằm chằm Phương Thu, tràn đầy khí thế từ trên cao nhìn xuống.

Trong mắt anh ta, Phương Thu từ trước đến nay chưa bao giờ là anh trai của anh ta, chỉ là một người ngoài mà thôi.

Anh ta ngay cả Phương Hạ là anh trai ruột cũng dám giết, càng không cần nói đến Phương Thu.

Nếu không phải hôm nay Phương Thu mang đến nhiều người, anh ta đã sớm trực tiếp động thủ!

“Ít nói nhảm, mấy người dòng họ lánh đời bị nhà họ Phương các người nhốt ở đâu!”

Tư Mã Tuyền không thể chờ đợi được người muốn tìm được người nhà, giận dữ rống lên.

“Tư Mã Tuyền!”

Phương Hồng Sơn quát: “Đây là nhà họ Phương! Không phải nơi ông có thể giở mấy trò ngang ngược!”

“Tôi khuyên các người, hiện tại nhanh chóng đầu hàng, đừng tưởng rằng một Giang Ninh có thể dẫn các người làm cái gì, anh ta đi gặp đại trưởng lão bọn họ, chỉ có một con đường chết.”

Anh ta cười lạnh, tựa như nhìn chê cười, nhìn đám người Phương Thu.

Cuối cùng, sự cân bằng của chiến thăng vẫn còn ở phía họ, tất cả mọi thứ thật là tốt.

Đại trưởng lão bọn họ tự mình động thủ, đột nhiên phát động tập kích, trực tiếp áp chế tất cả bảy nhà khác, hiện tại núi Chung Nam này chính là do nhà họ Phương bọn họ tính toán.

Tương lai lấy được tất cả quyền phổ, tất cả quyền nói chuyện đều ở nhà họ Phương bọn họ!
 
Chương 1847


Thậm chí tốt hơn, Phương Uy trọng thương, tuyệt đối sẽ không thể tiếp tục ở vị trí chủ nhà làm việc.

Tất cả những điều này, quả thực chính là ý trời mài “Anh đánh rắm! “

Phương Thu chửi bới: “Sư phụ tôi mới không chết, chết, chỉ là các người!”

“Tôi cảnh báo anh hãy thả người ngay lập tức, nếu không ngay cả ông trời xuống cũng không thể cứu các người”

“Hahaha, thật là chuyện nực cười!”

Phương Đông cười to: “Anh nhìn chung quanh, đều là người nhà chúng tôi, chỉ bằng các người, thật sự cho rằng có thể trốn thoát? “

“Vân là ngoan ngoãn bó tay chịu trói, nếu không…”

“Nếu không thì sao?”

Đột nhiên, một thanh âm truyền đến, phảng phất như sấm sét, làm cho hiện trường trong nháy mắt an tĩnh lại.

Phương Đông ngẩng đầu nhìn lại, Giang Ninh ngoài cửa bước vào, ánh mắt nhìn chằm chằm mình, làm cho anh ta có một loại cảm giác bị tử thần nhìn chằm chằm!

Một cơn ớn ạnh chạy dọc sống lưng!

“Anh chưa chết sao?”

Phương Đông kinh ngạc không thôi.

Phương Hồng Sơn càng không thể tin được, Giang Ninh đi gặp đại trưởng lão bọn họ làm sao có thể còn sống.

Vậy Phương Uy đâu?

Chẳng lẽ đã chết rồi!

Thật không thể tin được!

“Hahaha, thật là chuyện nực cười!”

Phương Đông cười to: “Anh nhìn chung quanh, đều là người nhà chúng tôi, chỉ bằng các người, thật sự cho rằng có thể trốn thoát? “

“Vân là ngoan ngoãn bó tay chịu trói, nếu không…”

“Nếu không thì sao?”

Đột nhiên, một thanh âm truyền đến, phảng phất như sấm sét, làm cho hiện trường trong nháy mắt an tĩnh lại.

Phương Đông ngẩng đầu nhìn lại, Giang Ninh ngoài cửa bước vào, ánh mắt nhìn chằm chằm mình, làm cho anh ta có một loại cảm giác bị tử thần nhìn chằm chằm!

Một cơn ớn ạnh chạy dọc sống lưng!

“Anh chưa chết sao?”

Phương Đông kinh ngạc không thôi.

Phương Hồng Sơn càng không thể tin được, Giang Ninh đi gặp đại trưởng lão bọn họ làm sao có thể còn sống.

Vậy Phương Uy đâu?

Chẳng lẽ đã chết rồi!

Thật không thể tin được!

“Người chết là đại trưởng lão của các người: “
 
Chương 1848


Giang Ninh thản nhiên nói, một câu nói, làm cho cả người Phương Đông như rơi xuống hầm băng, căn bản cũng không thể tin được: “Chỉ là không nghĩ tới, nhị trưởng lão các người chạy rất nhanh, nếu không, hôm nay hai người bọn họ đều phải chết! “

Âm ầm!

Phảng phất như một đạo kinh lôi, hung hăng bổ vào đầu Phương Đông.

“Không thểi”

Anh ta hét lên: “Làm thế nào anh có thể giết đại trưởng lão? Không thể nào!”

Giang Ninh không để ý tới sự cuồng loạn của anh ta.

Giết một người, chẳng lẽ còn muốn cắt đầu người đó, chứng minh mình thật sự giết người đó sao?

Anh đi thẳng đến trước mặt đám người Phương Đông, cường thế vô cùng!

“Anh, lăn xuống.”

Giang Ninh nói.

Thân thể Phương Đông run rẩy, anh ta mở miệng muốn nói cái gì, muốn phản bác, muốn quát lớn, nhưng cái gì cũng không nói nên lời, chỉ riêng bị ánh mắt Giang Ninh nhìn chằm chằm anh ta liền cảm giác đây là chuyện đáng sợ nhất trên đời.

Ngay cả Phương Hồng Sơn cũng không dám nói thêm một câu nữa!

Giang Ninh ở đây, ông ta dám nói cái gì?

Ông ta rất rõ ràng Giang Ninh đáng sợ đến mức nào, nhất là nghe Giang Ninh nói, chết chính là đại trưởng lão, nhị trưởng lão chạy, trong đầu ông ta phảng phất hiện lên hình ảnh mơ hồ.

Lực trùng kích mãnh liệt, làm cho hô hấp của ông ta trở nên dồn dập, cơ hồ muốn đình trệt “Anh, lăn xuống! “

Thanh âm Giang Ninh đột nhiên lớn lên, thấy Phương Đông không có phản ứng, giơ tay lên chính là một cái tát, trực tiếp đem Phương Đông bay ra ngoài lăn trên mặt đất vài vòng kêu thảm thiết liên tục.

Mấy trưởng lão nhà họ Phương muốn động thủ, ánh mắt Giang Ninh lướt qua bọn họ không nhúc nhích được!

“Phương Thuil”

Giang Ninh không để ý tới mấy trưởng lão kia, quay đầu nhìn Phương Thu: “Đi lên!”

Phương Thu lập tức đi lên.

“Bắt đầu từ hôm nay, anh sẽ là chủ nhân nhà họ Phương!”

Âm!

Tất cả mọi người, đầu trống rỗng.

“Ai nói vậy?”

Phương Hồng Sơn cắn răng nói.

“Là tôi nói.”

Giang Ninh nhìn ông ta một cái, chỉ vào vị trí chủ nhân, thản nhiên nói: “Ai đồng ý, ai phản đối?”

Ánh mắt của anh ở trên người mấy người trưởng lão nhà họ Phương quét qua, như đao phong sắc bén có thể cắt thân thể mấy trưởng lão thành từng mảnh nhỏ.

Ai dám nói không đồng ý?

Họ thậm chí không dám thả một cái răm!
 
Chương 1849


“Ngồi lên đi.”

Giang Ninh nói.

Phương Thu hít sâu một hơi, xoay người, ngồi vào vị trí chủ nhân, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén, tựa hồ thoáng cái, thay đổi một người, khí thế kinh người!

“Bắt đầu từ hôm nay: “

Giang Ninh cao giọng nói: “Phương Thu, chính là chủ nhân mới của nhà họ Phương!”

Ánh mắt của anh như ngọn đuốc, nơi đi đến, tựa hồ có thể đốt người sống đốt đến chết!

“Nếu ai có ý kiến, hiện tại người đó có thể đứng lên rời khỏi đây ngay bây giờ “

Ai dám có ý kiến?

Phương Đông ngã xuống đất?

Hay là Phương Hồng Sơn đang vẻ mặt không cam lòng đến nghiến răng nghiến lợi?

Hoặc là, là mấy người đứng ở đó, cả người căng thắng ngay cả hô hấp cũng không dám thở hổn hển nhất là mấy vị trưởng lão nhà họ Phương.

Giang Ninh chính là cho bọn họ mười lá gan bọn họ cũng không dám có ý kiến!

“Nếu không có ý kiến, vậy thì cứ quyết định như vậy.”

Giang Ninh giống như tự nói chuyện, hoàn toàn không để ý ý kiến của những người nhà họ Phương này.

Bọn họ đích xác có thể đưa ra ý kiến, nhưng Giang Ninh chỉ có một lựa chọn chính là cự tuyệt ý kiến của bọn họ.

Anh nhìn Phương Thu một cái, Phương Thu lập tức hiểu được ý tứ của Giang Ninh.

Thân là chủ nhân, từ giờ khắc này trở đi, anh ta chính là chủ nhân nhà họ Phương!

Thân là dòng họ lánh đời, chủ nhân nhà họ Phương, Phương Thu có quyền lợi của mình, càng phải thực hiện trách nhiệm của mình.

“Phương Đông!” Cả nhà tải ứng dụng truyện hola đọc tiếp nhé!

Anh ta nghiêm chỉnh nói: “Quỳ xuống! “

Mặt Phương Đông nhất thời trở nên đỏ lên.

Tân quan nhậm chức có ba ngọn lửa, ngọn lửa đầu tiên này, liền thiêu đốt trên đầu mình?

“Phương Thu, anh…”

“Tôi là chủ nhân!”

Phương Thu quát: “Gọi thẳng tên chủ nhân, Phương Đông, cậu thật to gan! “

“AnhI “

Phương Đông mặt đỏ tai hồng, tức giận đến mức muốn nhảy dựng lên, Phương Thu thật lớn uy phong mà, vừa mới lên chức chủ nhân, phì, mình còn chưa thừa nhận anh ta chính là chủ nhân, dựa vào cái gì!

“Cậu có quỳ không?”

Ánh mắt Phương Thu liếc nhìn chằm chằm Phương Đông, thanh âm lạnh lùng.

“Chủ nhân là anh, tôi không chấp nhận!”

Phương Đông nhìn Phương Thu một cái, lại nhìn Giang Ninh, căn răng, cơ hồ là rống ra: “Cho dù anh có giết tôi, tôi cũng không thừa nhận!”

Không cam lòng?
 
Chương 1850


Anh ta thực không cam lòng.

Phí hết sức chu đáo, khi thấy sắp lên chức chủ nhân nhưng cứ như vậy bị một câu nói của Giang Ninh bị tước đoạt.

Làm thế nào anh ta có thể cam lòng.

“Được rồi!”

Phương Thu cười lạnh một tiếng: “Tôi sẽ không giết cậu, cậu không phải không nhận sao? Vậy từ giờ trở đi, cậu bị đuổi ra khỏi nhà họ Phương, cậu cũng không còn là người của nhà họ Phương! “

“Anh…”

Phương Đông nhất thời kinh hãi.

Phương Thu lại dám đuổi mình ra khỏi cửa?

“Còn có ai không phục tôi, không nhận tôi, đều có thể đứng ra, chủ động rời khỏi nhà họ Phương, tôi sẽ không giữ lại các người.”

Anh ta nhìn lướt qua một vòng, ánh mắt lạnh lẽo.

Ai dám đứng ra?

Bọn họ hiện tại đang đắc tội với bảy đại dòng họ lánh đời khác, ở lại nhà họ Phương tốt xấu gì còn có một mạng sống, nhưng nếu bị trục xuất khỏi nhà họ Phương, vậy thật sự là chỉ có một con đường chết!

Không nói Giang Ninh có thể tìm bọn họ phiền toái hay không, chính là mấy trưởng lão khác tuyệt đối sẽ dùng hết tất cả biện pháp muốn tính mạng bọn họ.

Không ai đứng ra, kể cả Phương Hồng Sơn cho dù sắc mặt có khó coi hơn nữa, nhưng vẫn không dám lên tiếng.

Đi ra khỏi nhà họ Phương, chính là một cái chết!

Làm sao ông ta dám?

“Được rồi, không ai có ý kiến gì nữa phải không?”

Phương Thu gật đầu: “Vậy thì có nghĩa là các người đều chấp nhận tôi là chủ nhân mới, từ giờ trở đi, gia quy, quy củ của nhà họ Phương phải thay đổi, bất luận kẻ nào chống lại chủ nhân, đều là tọi chết!”

“Làm bất cứ điều gì gây thiệt hại cho nhà họ Phương, tội chết!”

“Bất cứ điều gì khiêu khích thẩm quyền của chủ nhân, tội chết!”

Anh ta một loạt lời nói, làm cho mấy trưởng lão không khỏi run rẩy.

Mạnh mết Phương Thu vừa mới làm chủ nhân, liền cường thế như vậy, còn không phải là bởi vì sau lưng anh ta đứng chính là Giang Ninh sao.

Mấy người quay đầu, nhìn thoáng qua Giang Ninh đứng kia, nào dám nói thêm một câu.

Ngay cả đại trưởng lão cũng chết trong tay anh ta, Nhị trưởng lão hoảng sợ mà chạy trốn, còn có ai là đối thủ của Giang Ninh?

“Phương Đông: “

Phương Thu thản nhiên nói: “Xem ra, chỉ có một mình cậu là không phục tôi thôi.”

Sắc mặt của Phương Đông rất khó coi, liếc mắt nhìn đám người Phương Hồng Sơn, trong lòng thâm mắng, nhưng mà anh ta càng ngày càng căng thẳng, chỉ có duy nhất một mình anh ta phản đối, Phương Thu bây giờ muốn tống cổ anh ta ra khỏi nhà họ Phương.

Chỉ cần anh ta rời khỏi nhà họ Phương, đó chắc hẳn sẽ là một con đường chết.

“Phương Thu…”
 
Chương 1851


“Hả?”

“Gia chủ!”

Phương Đông hít một hơi thật sâu, giọng nói có chút run rẩy: “Em sai rồi!

Em sai rồi! Anh đại nhân không chấp nhặt kẻ tiểu nhân, tha thứ cho em đi có được không?”

Phương Đông trực tiếp quỳ xuống, đầu gối đi tới trước mặt Phương Thu, ôm lấy chân của anh ta, vẻ mặt cầu xin.

“Gia chủ! Anh tha thứ cho em đi!”

Phương Đông hét lên: “Chúng †a…chúng ta là anh em mài”

“Bịch!” Phương Thu một chân đá bay anh ta ra.

“Anh em?”

“Chúng ta từ trước đến nay chưa bao giờ là anh eml”

Phương Thu khịt mũi một tiếng, không chút mảy may khách sáo: “Cút ngay! Cút ra khỏi nhà họ Phương, đừng để tôi nhìn thấy cậu thêm một lần nữa!”

Anh ta sẽ không nhân từ mà nương tay.

Phương Đông là người như thế nào, anh ta hiểu rõ hơn ai hết, hôm nay anh †a sẽ không bỏ qua, ngày khác Phương Đông có cơ hội, thì tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ qua cho anh ta.

Để đạt được vị trí gia chủ, anh ta ngay cả người thân của mình còn dám giết, huống chỉ là mình?

Loại bất nhân bất nghĩa này, tuyệt đối không thể giữ lại.

“Gia chủ!”

Phương Đông hét lên, nhưng Phương Thu đã không thèm nhìn anh ta nữa, một vài nhân viên bảo vệ của nhà họ Phương, ngay lập tức bước tới, kéo Phương Đông đi.

Ở trước mặt gia chủ mới, phải biểu hiện thật tốt bản thân.

“Gia chủ! Gia chủ! Phương Thul Phương Thu đồ khốn nạn nhà anh! Tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

Giọng nói của Phương Đông, càng ngày càng nhỏ…

Trong đại sảnh, yên tĩnh không một tiếng động.

Giang Ninh đứng ở đó, không nói lời nào, nhưng mà anh ở đó, chính là sức mạnh lớn nhất của Phương Thul “Trưởng lão Hồng Sơn.”

Phương Thu nhìn chăm chằm vào Phương Hồng Sơn, Phương Hồng Sơn ngay lập tức bước lên phía trước một bước, chắp tay nói: “Gia chủ!”

“Vị trí trưởng lão của nhà họ Phương này, không biết ông có nguyện ý đảm nhiệm không?”

“Được gia chủ tin tưởng, Hồng Sơn quyết sẽ không phụ lòng tin tưởng của cậu.”

Phương Hồng Sơn cúi đầu, cung kính nói.

“Tôi biết, ông khi còn trẻ, cũng muốn làm gia chủ, nhưng bây giờ, có lẽ vị trí thích hợp hơn với ông, chính là trưởng lão, hy vọng rằng trưởng lão Hồng Sơn có thể làm việc công minh.”

Phương Thu nói: “Ông cố găng dốc hết sức lực để giúp đỡ tôi và xây dựng nhà họ Phương thành một dòng họ lánh đời thực sự, đây mới là việc mà chúng ta phải làm, có vấn đề gì không?”

“Gia chủ dạy bảo phải ạ.”

Phương Hồng Sơn gật đầu: “Trước đây Hồng Sơn không hiểu chuyện, hy vọng gia chủ thứ lỗi.”

“Chuyện của quá khứ, tôi không trách lỗi xưa, tương lai của nhà họ Phương có thể đi đến đâu, trưởng lão Hồng Sơn, điều đó phần lớn, quyết định ở ông”
 
Chương 1852


Nghe vậy, thân thể của Phương Hồng Sơn đột nhiên run lên, không khỏi ngẩng đầu, nhìn Phương Thu, nhìn thấy trong đôi mắt của anh ta, tràn đầy chân thành, không kiềm nổi tim theo đó mà đập loạn lên.

Ông ta từ trong đôi mắt của Phương Thu, có thể nhìn ra được sự tin tưởng của Phương Thu, là thật, không phải là giả tạo.

Có Giang Ninh ở đây, Phương Thu căn bản không cần phải như vậy, anh ta thậm chí có thể, đem nhà họ Phương, triệt để dọn sạch sẽ một lượt, muốn giết ai thì giết người đấy, suy cho cùng, người có mặt ở đây, sợ rằng, không có được mấy người, lễ độ đối với Phương Thu.

Nhưng mà Phương Thu, đã không tận dụng cơ hội này, để xử Lý tất cả mọi người!

“Nhà họ Phương là một trong tám dòng họ lánh đời, quá khứ đã mắc sai lầm, phải thay đổi! Tương lai cần phải phát triển, càng phải thay đổi nhiều hơn nữa, mà muốn phát triển thành như vậy, có thể thay đổi thành như thế, thì tất cả mọi người phải cùng nhau nỗ lực!”

Phương Thu cao giọng nói: “Tôi hy vọng rằng, mọi người ở lại đây, là vì thực sự muốn làm điều gì đó cho nhà họ Phương, mà không phải vì lợi ích của riêng mình, Phương Thu tôi có thể đảm bảo rằng, sẽ dành cho mọi người, đủ sự tôn trọng, nhưng mà nếu như ai còn muốn, phá hoại trật tự của nhà họ Phương…”

Anh ta không nói tiếp, nhưng ai cũng đều biết, nhà họ Phương bây giờ, đã không còn là nhà họ Phương của ngày xưa nữa.

Nhà họ Phương của bây giờ, sau lưng đã có một nhân vật đáng sợ đến cực điểm!

Giang Ninh!

“Tôi xin tuân theo giáo huấn của gia chủ, nguyện vì nhà họ Phương cúc cung tận tụy đến lúc chết mới thôi!”

Một nhóm người, từng người từng người một khom mình cúi đầu, đồng thanh hét lên.

Việc nhà họ Phương cải cách, đã là một sự thật không có cách nào có thể thay đổi, việc Phương Thu trở thành gia chủ của nhà họ Phương, đây cũng là điêu mà bọn họ không thể thay đổi.

Chỉ cần sư phụ của Phương Thu là Giang Ninh vẫn còn ở đó, vậy thì trên thế giới này, không có người nào có thể lay chuyển được vị trí của Phương Thul Phương Thu liếc nhìn Giang Ninh, thấy Giang Ninh gật đầu.

Anh ta từ từ đưa tay lên.

Phương Hồng Sơn và những người khác, mới dám ngẩng đầu lên.

“Trưởng lão Hồng Sơn.”

Phương Thu tiếp tục: “Người của bảy gia tộc khác, bị bắt nhốt ở đâu?”

Thời đại một vàng một bạc của nhà họ Phương, đã qua rồi.

Bây giờ Phương Thu mới là người có tiếng nói, Giang Ninh lại càng có tiếng nói hơn, Phương Hồng Sơn biết rõ điều này, tất cả mọi người cũng đều biết rõ.

“Trong địa lao của nhà họ Phương.”

Phương Hồng Sơn nói.

“Thả người!” Phương Thu không có nói nhiều lời.

“Vâng!”

Phương Hồng Sơn gật đầu, lập tức dẫn người, đến địa lao thả người.

Đám người Tư Mã Tuyền, không biết đợi ở đâu, liền vội vàng đi theo.

Nhưng mà một lúc sau, người của bảy dòng họ, đầy đủ hơn một trăm người, tất cả đều là thành viên quan trọng của các gia tộc lớn, đều đến trong đại sảnh của nhà họ Phương.

Bọn họ toàn thân đều không có sức, rõ ràng là độc trên người của bọn họ, vân chưa được giải.
 
Chương 1853


Nhị trưởng lão giữ lại mạng của bọn họ, chính là vì để bẻ khóa bí mật của quyền phổ, tra hỏi sách quý của mỗi gia tộc bọn họ năm giữ, chỉ là không ngờ được rằng, bọn họ có thể bị Giang Ninh đánh bại, kế hoạch bị vỡ tan.

Tư Mã Như, gia chủ nhà họ Tư Mã, được Tư Mã Tuyền dìu đỡ, đi đến trước mặt Giang Ninh.

“Giang Ninh, mọi chuyện tôi đều biết rồi, thật sự cảm ơn cậu đã cứu Tư Mã Như tôi, tôi nợ cậu một ân huệ.”

Tư Mã Như nghiêm túc nói: “Về phần chuyện mà Tư Mã Tuyền đã hứa, đem sách quý của nhà họ Tư Mã nắm giữ, giao cho cậu, xin cậu cứ yên tâm, nhà họ Tư Mã tôi, lời đã nói ra thì nhất định sẽ làm, chỉ là đại trưởng lão đã chết, sách quý ở đâu, tôi cần một chút thời gian để tìm ra.”

Giang Ninh gật đầu: “Được.”

Tư Mã Như không nói nhiều, gật đầu, dẫn một số thành viên quan trọng của nhà họ Tư Mã rời đi.

Ông ta còn phải đi tìm những người khác trong gia tộc đang đi rải ra, lần này, nhà họ Tư Mã đã chịu tổn thất quá lớn, cần phải giữ gìn và gia cố cho lớn mạnh.

Người của mấy gia tộc khác, từng người từng người một cũng cùng đi đến trước mặt của Giang Ninh nói lời cảm ơn.

Đại trưởng lão của mấy dòng họ, sắc mặt trắng nhợt, vẫn chưa hồi phục, đối với chuyện đã xảy ra, bọn họ đều rất rõ, cũng kinh hãi Giang Ninh vậy mà lại có thực lực đáng sợ như vậy.

Đã giế t chết đại trưởng lão của nhà họ Phương, đánh trọng thương Nhị trưởng lão, khiến cho Nhị trưởng lão của nhà họ Phương vội vàng hoảng hốt mà chạy trốn, đây không phải chuyện mà người thường có thể làm được.

“Chuyện mà tôi đã hứa, đương nhiên sẽ làm được, sách quý đáng ra phải đưa cho cậu Giang, đương nhiên sẽ được chuyển đến tận tay của cậu Giang, vần xin cậu hãy yên tâm.”

Tất cả mọi người đều biết, Giang Ninh không thể đắc tội.

Đặc biệt là Giang Ninh của bây giờ, ngay cả gia chủ của nhà họ Phương, cũng là đồ đệ của anh, núi Chung Nam này bây giờ là nhà họ Phương có quyền quyết định, trên thực tế, cũng là Giang Ninh quyết định.

Càng không cần nói, vì đánh úp hai vị trưởng lão nhà họ Phương, mấy gia tộc khác đều tổn thất vô cùng nặng nề, cho dù có thể thu thập được Quyền Phổ, bọn họ cũng không có đủ thực lực, đi tranh đoạt tài nguyên.

Mấy đại trưởng lão của dòng họ, chúc mừng Phương Thu, nói vài câu, rồi cũng dẫn người rời đi.

Không nghỉ ngờ gì, lần này là một ân huệ lớn!

Nếu không phải Giang Ninh, bọn họ kịp thời đuổi đến, có thể nói mấy gia tộc lớn khác, nhất định sẽ bị tra hỏi ra sách quý ở đâu, sau đó sẽ bị giết hết sạchI Đây là tai họa giết cả họI Ân huệ mà Giang Ninh đã cho, bọn __ họ nhất định phải trả.

Không chỉ là vì Giang Ninh quá mạnh, so với nhà họ Phương còn mạnh hơn rất nhiều, anh hoàn toàn có năng lực, có thể cưỡng chế thi hành từ trong †ay của bọn họ, cướp đi sách quý.

Bọn họ biết rằng Giang Ninh sẽ không làm như vậy, không bằng trả ân huệ này thật tốt.

Nhà họ Phương, yên tĩnh trở lại.

“Các đại trưởng lão của mấy gia tộc lớn, đều đã về rồi.”

Phương Thu vẫn có chút cảm giác như đang mơ: “Sư phụ, tôi đã trở thành gia chủ nhà họ Phương rồi.”

Cho tới bây giờ, bản thân anh ta vẫn có chút khó mà tưởng tượng được, anh ta bây giờ đã trở thành gia chủ của nhà họ Phương rồi!

“Đây đều là việc anh xứng đáng.”

Giang Ninh nói: “Ngồi ở vị trí này, hi vọng anh sẽ dẫn dắt dòng họ lánh đời, làm những việc đúng đắn.”
 
Chương 1854


“Sự tồn tại của dòng họ lánh đời, có vai trò và giá trị của nó, cần cậu đi khai phá và dân dắt, hiểu rõ chưa?”

“Vâng, tôi sẽ không phụ lòng của sư phụ.”

Phương Thu nghiêm túc gật đầu.

Anh ta dừng lại, lại sờ sờ đầu, cười nói: “Nhưng mà nhà họ Phương bây giờ, không có đại trưởng lão, cần phải có một người trấn giữ, anh nói tôi nên tìm ai?”

Đôi mặt của Phương Thu, nhìn chằm chằm Giang Ninh, ý không thể rõ ràng hơn.

Nhưng Giang Ninh khit mũi một tiếng.

“A Phi.”

Anh liếc nhìn Phương Thu một cái: “Để A Phi đến, trên người của anh ta có rất nhiều thứ, đáng để anh học tập, anh ta đến đảm nhiệm vị trí đại trưởng lão của nhà họ Phương của anh, là nhân tài không được tận dụng rồi.”

Phương Thu mím môi, muốn nói Giang Ninh không thể làm sao, nhưng vẫn là không dám mở miệng.

“Tôi nói cho anh biết, nhà họ Phương của hiện tại, vẫn là một ao bùn lây, cần phải điều chỉnh, không chỉ là khiến người ta khiếp sợ, mà còn phải thu mua được lòng người, duy trì một dòng họ lớn, không phải là một chuyện đơn giản.”

“Mà những điều này, không có người nào giỏi hơn A Phi, anh đã hiều rõ chưa.”

“Vâng!” Tải ứng dụng truyệnhola đọc khích lệ nhóm nhé!

Phương Thu gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi sẽ xin anh ta chỉ bảo thật tốt.”

Anh ta biết, một nhà họ Phương không quan trọng, Giang Ninh không có để ở trong mắt.

Anh ta còn biết rằng, tâm tư của Giang Ninh, mãi mãi chỉ có thể ở trên người của Lâm Vũ Chân.

Đối với những thứ khác…e rằng rất khó để Giang Ninh tiêu tốn quá nhiều tinh thần và thể lực.

Trải qua lần này, không còn nghi ngờ gì nữa, nhà họ Phương đã trở thành người phát ngôn của núi Chung Nam, bảy gia tộc khác, nguyên khí bị thương nặng, không còn đủ thực lực để cạnh tranh với nhà họ Phương.

Bọn họ cũng sẽ không nguyện ý, trở thành kẻ thù của một người đáng sợ như Giang Ninh.

Điều mà Phương Thu cần làm bây giờ, chính là dưới dự trợ giúp của A Phi, nhanh chóng điều chỉnh nhà họ Phương, tạo ra một gia tộc lớn mạnh thực sự!

Giang Ninh không ở lại lâu, chỉ để lại A Phi và một số người khác, trợ giúp Phương Thu, điều chỉnh thật tốt nhà họ Phương, tiện thể sắp xếp tốt trật tự của núi Chung Nam.

Anh không cần ở đây, chỉ riêng tên của anh ở đây, là đủ rồi.

Mà khi đó.

Ở núi Chung Nam.

Phương Đông nhếch nhác mà bỏ chạy, cậu ta muốn trốn khỏi núi Chung Nam, cho dù thế giới bên ngoài, cũng nguy hiểm như nhau, nhưng mà ít nhất, so với ở núi Chung Nam, thì tốt hơn nhiều.

Nhưng những người ở phía sau, không muốn bỏ qua cho anh tai Roạtl Roạt!

Roạt!

Vài bóng người, tốc độ cực nhanh, trong chốc lát, đã đuổi đến phía sau của Phương Đông.

“BichI”

Tư Mã Tuyền dùng lòng bàn tay võ mạnh vào sau lưng của Phương Đông, tức giận hét lên: “Cậu còn muốn chạy sao?”

Sau một tiếng hét, cả người Phương Đông bay ra ngoài, mở miệng phun ra một ngụm máu.
 
Chương 1855


Không đợi anh ta kịp phản ứng, chân Tư Mã Tuyền, đã giãm lên đầu của anh ta ở trên đất.

“Cậu đã giết tám người của Mã Tư Tuyên tôi!”

Tư Mã Tuyền gầm lên, trong giọng nói, tràn đầy sát khí sục sôi: “Còn muốn sống sao!”

“Trưởng lão Tư Mã…tha chết…”

Phương Đông thở hổn hển, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi: “Là ba tôi bảo tôi giết, chuyện không liên quan đến tôi, chuyện không liên quan đến tôi…”

“Mấy người phụ nữ đó, chẳng lẽ cũng là ba của cậu bảo cậu làm nhục saol”

Tư Mã Tuyền vô cùng tức giận, càng biết được nhiều sự thật, ông ta càng như muốn phát điên.

Anh ta bây giờ, là đại trưởng lão của nhà họ Tư Mã, ông ta có trách nhiệm, bảo vệ tất cả mọi thứ của nhà họ Tư Mãt “Rắc rắc!”

Không chút do dự nào, Tư Mã Tuyền một chân hung hăng đạp xuống, ngay lập tức đầu của Phương Đông, bị giãm vỡ nát!

Nhìn thi thể của Phương Đông, Tư Mã Tuyền khịt mũi một tiếng, vẻ mặt khinh thường.

“Đáng chết!”

Ông ta mắng chửi một câu, không thèm liếc mắt nhìn một cái, lập tức dẫn người về nhà Tư Mã.

Trong đại sảnh, Tư Mã Như đã hồi phục không ít, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.

Độc của Phương Ngân quả thực lợi hại, khiến cho tứ chi của người ta không còn chút sức lực nào, không còn sức chống cự, gân cốt đều giống như bị tách ra, đau đớn không thôi.

“Đại trưởng lão, nhà họ Tư Mã chúng ta, thật sự sẽ giao sách quý cho Giang Ninh sao?”

Ông ta quay đầu, nhìn Tư Mã Tuyền.

Tư Mã Tuyền của hiện tại, là đại trưởng lão của nhà họ Tư Mã, là người Tư Mã Như tín nhiệm.

Nhưng mà quyết định này, ông ta vấn có chút do dự.

“Phải giao cho anh ta.”

Tư Mã Tuyền gật đầu, biểu tình trên mặt, vô cùng nghiêm túc.

“Anh ta quá mạnh, chúng ta có thể đắc tội nổi sao?”

Tư Mã Như nói.

“Đây chỉ là một phương diện?”

Tư Mã Tuyền không có phủ nhận.

Thực lực của Giang Ninh, không cần nghỉ ngờ, cho tới nay e rằng không có ai, có thể khiến cho Giang Ninh đạt tới cực hạn, không ai biết anh mạnh đến mức nào.

Nhưng điều quan trọng hơn, không phải là thực lực của Giang Ninh.

Trong những ngày ở lại Đông Hải, Tư Mã Tuyền đã nhìn thấy rất rõ, điều đáng sợ nhất của Giang Ninh, không chỉ là võ nghệ thiên bẩm, mà còn là tấm lòng của anh!

Tấm lòng sonl “Anh ta là người thay đổi quy tắc.”

Tư Mã Tuyền nói: “Bất kể là phạm vi nào, quy tắc của xã hội thế tục bọn họ, hoặc phạm vi võ nghệ khắp bốn phương, thậm chí, là núi Chung Nam của chúng ta, phạm vi dòng họ lánh đời, anh ta muốn thay đổi, liền có thể thay đổi”

“Loại năng lực này, trong triệu người mới có một người.”

Ông ta hít một hơi thật sâu, trong đầu vang vọng, Tư Mã vừa đến Đông Hải liền muốn giết Giang Ninh, nhưng lại bị toàn bộ người của Đông Hải bao vây, chính là một cảnh tượng chấn động!
 
Chương 1856


Đời này, ông ta không muốn trải qua thêm một lần nào nữa.

“Hơn nữa, nhà họ Tư Mã bây giờ, còn có đủ thực lực, đi tranh đoạt quyền nói sao?”

Tư Mã Tuyền tự giêu cười một tiếng: “Cao thủ cấp bậc trưởng lão, chỉ còn có ba người, cho dù có thể may mắn, đạt được một trang quyền phổ, có thể tìm đến nơi đó, chúng ta muốn lấy được tài nguyên, sợ rằng vấn phải dựa vào Giang Ninh, dựa vào nhà họ Phương.”

“Vậy nên, hợp tác chính là sự lựa chọn tốt nhất, hoặc nói, gọi là phụ thuộc đi”

Ông ta không cảm thấy nhục nhã gì.

Đây là việc theo tình thế mà làm, bọn họ không còn lựa chọn nào khác, thậm chí, đây có thể còn là một cơ hội, một cơ hội để nhà họ Tư Mã, thoát khỏi diện mạo của quá khứ, đi trên một con đường khác.

Không phải đoạn thời gian ở lại Đông Hải, Tư Mã Tuyền không có loại cảm giác này, nhưng mà ông ta đã thực sự nhìn thấy thực lực và tính cách hấp dẫn của Giang Ninh, trong lòng ông ta đột nhiên có loại cảm giác này.

Điều ông ta lo lắng nhất bây giờ chính là, Phương Ngân đó đã trốn thoát…

Tên này đáng sợ thế nào, Tư Mã Tuyền biết rất rõ, đám người Tư Mã Cương lớn mạnh đó, đều chết ở dưới tay bọn họ, mấy vị đại trưởng lão của các gia tộc khác, cũng tương tự bọn họ, đủ thấy được, tên Phương Ngân này không phải người bình thường.

Chỉ cần ông ta vẫn còn sống, từ đầu đến cuối là là một biến sốt Hai người Tư Mã Như và ông ta, hai bên nhìn đối phương, đều từ trong mắt của đối phương, thấy được một tia lo lắng.

Không chỉ lo lắng cho tương lai của nhà họ Tư Mã, mà còn lo lắng cho tương lai của tám dòng họ lánh đời ở núi Chung Nam, trước mắt, dường như có bóng tối, nhưng trong u tối đó, dường như có một luồng ánh sáng, chiếu sáng đường ở phương xa.

Khi Giang Ninh trở về Đông Hải, việc đầu tiên anh làm không phải là đi gặp Lâm Vũ Chân, mà là đi tìm quản gia Triệu.

Trung tâm tình báo to lớn, đầy đủ với hơn một trăm màn hình điện tử, chuyển động phát hình một số quản chế quan trọng trong hai mươi tư tiếng đồng hồ.

“Mấy lối ra lớn bên ngoài núi Chung Nam, tôi đã sớm bố trí camera, nhưng không có bất kỳ tung tích nào của Phương Ngân, không biết cái hầm ngầm đó của anh ta, có thể đào ở đâu.”

Quản gia Triệu biết thừa Giang Ninh phải đi tìm Phương Ngân kia, nhưng ông ta lại không nghĩ rằng bây giờ đã mất đi dấu vết của Phương Ngân.

Phương Ngân đã trốn qua đường hầm đăng sau nhà họ Phương, nhưng những nơi gần núi Chung Nam, đều không có vết tích nào cả, e rằng, chỉ có một khả năng.

“Đúng là gian xảo.”

Giang Ninh nói: “Có thể tên đó vẫn đang ở trong núi Chung Nam, cố tình đợi chúng ta rời đi mới dám ra.”

“Bây giờ quay lại, còn kịp sao?”

Triệu quản gia nói: “Bọn A Phi vẫn còn đang ở trong núi Chung Nam, nếu trong ngoài phối hợp thì…

“Không kịp.

Giang Ninh cau mày, có cảm giác chẳng lành: “Gái lão cổ hủ này, hình như năng lực chống bị truy tìm vẫn còn mạnh lắm, không đơn giản đâu.”

Đúng là anh đã đánh giá thấp Phương Ngân.

Hai lão tổ của nhà họ Phương, Phương Kim và Phương Ngân, vẻ ngoài gần như giống hệt nhau, sức mạnh cũng không kém nhau là bao, Phương Kim chết nhưng Phương Ngân đã trốn thoát được, sẽ nhiều tai hoạ sau này.
 
Chương 1857


Không phải anh cũng lo lắng Phương Ngân sẽ quay về nhà họ Phương bây giờ sao? Núi Chung Nam đã không còn là chốn yên ổn cho Phương Ngân nữa.

Chỉ cần ông ta xuất hiện, nhất định sẽ không thể thoát được, chưa kể ông †a đang bị thương nặng.

“Ông Triệu, mau nghĩ cách để tìm những Quyền phổ khác, đây mới thứ quan trọng nhất.”

Giang Ninh nói.

Cuốn sách quý về Quyền phổ của nhà họ Phương chỉ sợ cũng ở trên người Phương Ngân kia, chỉ cần tìm được tất cả Quyền phổ thì tự nhiên Phương Ngân sẽ xuất hiện.

“Được, tôi hiểu rồi.”

Quản gia Triệu gật đầu rồi lập tức làm theo.

Giang Ninh nhìn những hình ảnh không ngừng thay đổi trên màn hình lớn, hơi nheo mắt lại.

“Phương Ngân, tốt nhất là ông đừng xuất hiện, nếu không, tôi sẽ không để cho ông trốn thoát đâu.

Anh nhìn chằm chằm vào màn hình, sắc mặt thay đổi, sát khí trong mắt bổng lộ ra, rồi lập tức thu lại như không có gì xảy ra.

Giang Ninh không biết, ngay lúc anh nhìn lên màn hình, một khuôn mặt lạ lãm chợt hiện lên!

Chủ nhân của khuôn mặt đó, đang núp trong một cái miếu vắng vẻ.

TẠI: bụ Ông ta gầm lên, đổ rượu mạnh lên trên vết thương, nhất là mấy chõ bị kim đâm vào, đau đến mức toàn thân co quấp lại.

Khí huyết bị chấn động bởi một cú đấm của Giang Ninh, giờ đây mới từ từ bị áp chế đi, nếu chậm một bước nữa thì ông ta đã tự hạ độc bản thân.

Còn gì đáng mất mặt hơn chuyện này chứ?

“Giang Ninh…” Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhiều chương nhé!

Gương mặt đó từ từ bị xé rách xuống, vứt bừa sang một bên, lộ ra gương mặt già nua của Phương Ngân.

Nếp nhăn sâu như những khe rãnh, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm rồi.

“Mày dám làm hỏng chuyện của tao thì sẽ phải trả giá rất đắt!”

Phương Ngân thét lên, âm thanh không lớn, nhưng trong lòng tràn đầy phẫn nộ, còn nhớ lại cú đánh của Giang Ninh, từng chiêu thức đều hiện lên trong đầu.

Quyền thuật không quan tâm đ ến hình thể, Giang Ninh đã hiểu hết các chiêu thức bên trong sách võ thuật, điều này cũng khiến cho Phương Ngân không thể tin nổi.

“Thật không ngờ tin đồn kia là thật, những ghi chép bên trong sách võ thuật, chỉ là Quyền ý, vậy mà cậu ta có thể hiểu được.”

Phương Ngân hít sâu một hơi, miệng vết thương lại nhức lên, khiến cho cơ thể ông ta không chịu được mà co lên.

Đến giờ ông ta không thể hiểu được, làm thế nào mà Giang Ninh có thể tự chống cự để lấy độc, hơn thế, làm thế nào mà Giang Ninh hiểu được về Quyền ý trong Quyền phổ, đã vận dụng Quyền kình đến mức hoàn mỹ.

“Nếu như không lợi dụng được nhà họ Phương nữa…”

Ông ta dựa vào bức tượng đá đã vỡ, đưa tay lên vành tai, nhẹ nhàng kéo kéo ra, lại là một lớp da nhỏ bị ông ta lột ra: “Cuối cùng cũng vứt được thân phận nhị trưởng lão của nhà họ Phương…”

Một gương mặt mới tinh.

Nhìn kiểu gì cũng không thấy vết tích của năm tháng, gương mặt trẻ như vậy, chỉ sợ người nhà họ Phương ở đây cũng không dám tin đây là lão tổ của bọn họ, nhị trưởng lão.
 
Chương 1858


Phương Ngân đưa tay lên sờ vào mặt mình, giọng khàn khàn, vẫn là cảm giác tang thương như cũ.

Ngón tay của ông ta hơi run khi di chuyển, da mặt hơi cứng nhắc, co rúm.

“Giang Ninh, cậu có hơi ngoài dự đoán của tôi, đạo nhân có thể phát hiện bí mật của tôi thì có lẽ cậu cũng nhìn ra được.”

Phương Ngân từ từ nhắm mắt lại, khóe miệng lộ ra điệu cười khiêu khích: “Nhưng sao thế được? Ai cũng không thể ngăn cản tôi!”

Ông ta nhìn ra ngoài, ánh mắt sâu xa, không biết trong đầu vừa nhớ ra gì đó, ánh mắt phức tạp, khi thì sắc cạnh, khi thì hung ác tràn đầy sự thô bạo, khi thì, hơi mê man…

Phương Ngân rất rõ, khi dùng khuôn mặt thật của mình để ra ngoài, trong biển người rộng lớn, đều không có ai nhận ra ông ta.

Ngoại trừ Giang Ninh kial Mặt thì có thể đổi, thuật ngụy trang của ông ta từ xưa đến nay vẫn luôn cao siêu, nhưng khí tức trên người, một khi bị cường giả như Giang Ninh nhắm vào, thì căn bản không giấu nổi.

Nhưng chỉ cần ngồi câu giờ, đợi đến lúc toàn bộ chín trang Quyền phổ xuất hiện, vậy là đủ rồi.

Lúc đó.

Đông Hải!

Tâm trạng Giang Ninh vô cùng chán nản.

Ở mọi mặt, đều sắp xếp người giỏi thích hợp để xử lý việc.

Anh rất kiên trì, đào tạo nhiều nhân tài, không chỉ vì nhà họ Lâm, cũng vì giảm bớt gánh nặng cho Lâm Vũ Chân.

Vợ của mình, anh một mặt luôn muốn cho Lâm Vũ Chân cơ hội phát triển, một mặt lại không muốn cô quá mệt, đôi khi Giang Ninh cảm thấy, tương lai nên sinh con gái.

Dù sao, bây giờ đang dần có kinh nghiệm nuôi dạy con gái.

Giang Ninh lúc này nằm trên ghế sô pha ở văn phòng Lâm Vũ Chân, cô đi họp, anh cũng chẳng muốn tham dự.

Những thuật ngữ chuyên môn kia, anh nghe xong đã muốn ngủ rồi.

“Rầm rầm rầm!” Nhóm tập trung lên truyện tại app truyện hola nhé cả nhà!

Đột nhiên cửa văn phòng vang lên, theo đó, tay cầm ở cửa bị người ta vặn ra.

“Tôi vào được…”

Nói được một phần ba thì bỗng dừng lại, có thể thấy, người tiến vào phòng không nghĩ rằng, Lâm Vũ Chân không ở trong phòng làm việc, mà trên ghế sô pha còn có một người.

Thoạt nhìn, dáng người không tệ, chẳng qua là lười biếng, khiến cô không khỏi kinh ngạc.

Ai mà lại hỗn như vậy, dám ngủ trong văn phòng của tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị!

Giang Ninh ngẩn ra một lúc, nghiêng đầu nhìn lướt qua người đứng ở cửa.

Hình như cũng khá ưa nhìn, nhưng không phải là kiểu ưa nhìn giống Lâm Vũ Chân, lúc này đang nhìn mình chăm chằm như là nhìn quái vật.

TÌ TH Bên ngoài truyền đến một giọng nói, là thư kí Tiểu Triệu, vội vàng tiến vào văn phòng với vẻ áy náy: “Xin lỗi anh!

Anh Ninh, tôi quên mất là anh ấy đã về rồi!”

Không thấy A Phi, cô ấy tưởng Giang Ninh chưa trở lại nên mới bảo đối tác đợi ở phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, bỗng cô ấy nhớ ra Giang Ninh đang ngủ trong văn phòng của Lâm Vũ Chân, làm Tiểu Triệu hú hồn.
 
Chương 1859


“Cô Lý, thật ngại quá, vị này chính „ là…

Tiểu Triệu liếc sang Giang Ninh: “Đây là anh cả của tôi.”

“Mời cô sang phòng khách bên cạnh nghỉ ngơi, thật sự là tôi không cố ý đâu.”

“Ừm, không sao.”

Trên mặt cô Lý hiện lên một tia kinh ngạc.

Dám ngủ trong văn phòng của Lâm Vũ Chân, mặc dù bây giờ cô còn đang đứng ở đây, nhưng Giang Ninh không có ý đứng dậy, thậm chí không thèm nhìn mình.

Trừ lúc mình đẩy cửa tiến vào, đánh thức Giang Ninh, thì anh mới liếc ra bên ngoài.

Lý Thiên Tú vẫn luôn tự tin về ngoại hình lẫn khí chất của mình, nhưng ánh mắt trống rỗng của Giang Ninh kia, nhìn mình mà như nhìn tờ giấy trắng, thậm chí là giấy vệ sinh, khiến trong lòng cô †a có hơi không thoải mái.

Chẳng qua, cô ta không biểu hiện ra ngoài, trước thì gật đầu, lên tiếng chào lễ phép, nhưng lại lập tức rời khỏi văn phòng.

“Anh Ninhl”

Tiểu Triệu hạ giọng, thè lưỡi: “Vì thể diện của A Phi, tạm thời tha cho anh một mạng!”

Nói xong, âm thầm bỏ chạy như kẻ trộm.

Giang Ninh nhắm hờ mắt.

“Thể diện của A Phi sao? Anh ta thì có thể diện đếch gì!”

Nói anh không thèm để tâm, nhắm mắt lại, trong đầu liên tục hiện ra những chiêu thức trên những trang Quyền phổ kia.

Chiêu thức đơn giản, thậm chí chỉ có một động tác, nhưng Giang Ninh biết rõ, thật ra những chiêu thức này không  phải là chiêu thức Quyền thuật chính thức, mà chỉ là một quan niệm nghệ thuật.

Một loại ý thức!

Luyện quyên mà không luyện ý thì chẳng khác nào không luyện.

Gốc rê của Quyền ý là gặp chiêu phá chiêu.

Bất kể là nâng nặng càng nhẹ, hay nâng nhẹ càng nặng, thì đều thay đổi không ngừng theo chiêu thức của đối – phương một cách tự nhiên, vào sau trong cốt tủy mà ứng biến mới là quan trọng nhất.

Hết lần này tới lần khác, rất nhiều người đã hiểu lầm, những chiêu thức trong quyển sách võ thuật, chẳng qua là động tác Quyền Pháp cơ bản, không có ý thâm sâu nào.

Một quyền!

Lại một quyên!

Mỗi lần một trang Quyền ý trong Quyền phổ là có thể đánh ra một quyền.

Sáu quyền liên tiếp!

Trong lúc đó, Giang Ninh bỗng mở bừng mắt, cả người cứ như con khỉ, bật dậy, đứng thẳng, đánh ra một quyền!

“Bụp!”

“Bụp!”

“Bụpl”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom