Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1640


Một cao thủ giỏi đến không thể đo đếm được, hôm nay cũng thiếu chút chết ở chỗ này.

Hiện trường có thể nhìn thấy rõ ràng có dấu vết của trận đánh nhau kịch liệt, bọn họ không cần nghĩ cũng biết, vừa mới nơi này xảy ra một trận chém giết điên cuồng cỡ nào.

“Đem ông ta đi”

Anh Cẩu nhẹ giọng nói.

Mấy người lập tức nâng chủ thượng, yên lặng rời đi.

Mưa gió của việc quyền phổ Đông Hải bị trộm rất nhanh đã lắng xuống.

Dù là có người nghi ngờ danh tiếng của cấm địa Đông Hải có còn như cũ hay không, nhưng không có một người dám tự mình đi xem thử.

Bởi vì, cái tên Giang Ninh này, vẫn như cũ có sức mạnh uy hiếp của Thủy tổi Võ quán Cực Đạo, gỡ xuống tất cả lớp bảo vệ, bên trong phòng trưng bày, đặt quyền phổ, cũng công khai nói rõ chỉ là đồ giả.

Thì còn có người nào sẽ đặt mình vào nguy hiểm, vì một chút đồ giả mà gây sự ở Đông Hải, tự tìm đường chết.

Lúc này bên trong võ quán, trong một gian phòng, cửa phòng đóng chặt.

Bên ngoài, mười mấy người của anh Cẩu người đứng tại đấy, sắc mặt nghiêm túc, không dám có chút lười biếng.

“Đại ca, người ở bên trong”

Giang Ninh tới, anh Cẩu lập tức tiến lên: “Không chết, nhưng cách cái chết cũng không xa”

Anh ta nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Giang Ninh, không dám nói lời nào.

Thân phận thật sự của Chủ Thượng, anh Cẩu không biết, nhưng anh ta biết được rằng chắc chắn Giang Ninh có quan hệ với người này, vì anh ta có thể nhìn ra được.

Tâm trạng của Giang Ninh có hơi không vui.

“Ừ, mọi người vất vả rồi”

Giang Ninh chỉ gật đầu, võ vai anh Cẩu, sau đó kéo cửa rồi đi vào.

Cửa lần nữa được đóng lại.

“Anh Cẩu, Chủ Thượng này có phải là người quen của đại ca…? Ông già này từ đâu xuất hiện ra vậy…?”

“Chuyện này, đổi lại nếu ai đã từng gặp chuyện này thì cũng đều rất khó chịu, người làm nhiều điều ác, kết quả lại là người thân thiết với mình”

Anh Cẩu nhíu mày, hừ một tiếng: “Cho dù có ra sao thì em cũng không quan tâm, nếu đại ca quyết định làm chuyện gì thì em cũng đều sẽ nghe theo đại cal”

Anh quay đầu lại trong phòng khách tất cả những người khác đều gật đầu.

Giang Ninh đi đến đầu giường, anh nhìn thấy có người nằm ở đó, khuôn mặt làm anh thấy rất lạ lẫm.

“Đến lúc này rồi, còn không cho mọi người thấy khuôn mặt thật của sư phụ sao?”

Vẻ mặt của anh có chút phức tạp, hơi khó tin được hoặc là không muốn tin tưởng.

“Ha ha”

Nghe thấy âm thanh, Chủ Thượng nằm trên giường mở mắt ra, ông ta đưa tay sờ nhẹ lên vành tai của mình, xé ra một miếng mặt nạ bằng da mỏng!
 
Chương 1641


“Giang Ninh, lâu rồi không gặp”

Nhìn thấy bộ mặt quen thuộc đó, trong lòng Giang Ninh bỗng nhiên run lên: “Rốt cuộc bây giờ ngài là Hà đạo nhân hay vẫn là Chủ Thượng vậy?”

“Tôi là Hà đạo nhân.”

Hà đạo nhân nhìn Giang Ninh, nở một nụ cười, giống như trước đây ở trên phố, y như lúc cứu Giang Ninh.

“Tại sao?”

Giang Ninh hít sâu một hơi: “Gạt tôi ngài vui lắm sao?”

Trong đầu anh hiện lên những hình ảnh mà Hà đạo nhân bảo vệ anh, dạy bảo anh, coi anh như con ruột quan tâm lo lắng, bảo vệ hình tượng cho anh…

Nhưng ông ta, tại sao lại phải lừa anh chứ?

Sau mấy năm truy lùng thì người nắm giữ Ẩn Môn chính là Chủ Thượng, cũng là sư phụ của anh!

Người đó làm trọng thương sư phụ của anh, thậm chí là người muốn giết sư phụ của anh, nhưng anh hiểu ra, tất cả những chuyện này đều là lời bịa đặt!

“Đời người có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ, tôi cũng luôn cảm thấy mình xoắn xuýt bên trong”

Hà đạo nhân nhìn Giang Ninh với ánh mắt dịu dàng, dường như biết nguy hiểm đang đến gần mình, ngược lại cũng không thể buông xuôi: “Cậu không cần cảm ơn vì năm đó tôi đã cứu cậu đâu.”

“Thực ra là năm đó cũng không phải năm đó tôi muốn cứu cậu, chỉ là tôi…”

Ông ta cười chế giễu: “Chỉ là tôi muốn dùng cậu để uy hiếp Giang Đạo Nhiên giao Cực Đại Quyền Phổ của nhà họ Giang ra: “Sau khi lấy được Quyền Phổ, tiếp đó sẽ giết cậu, đây mới là kế hoạch ban đầu của tôi, tiếc là tôi không nỡ ra tay”

Giang Ninh không nói gì.

Anh càng không tin chân tướng sự việc năm đó chính là như vậy.

Anh lắc đầu: “Tôi không tin”

“Bây giờ ngài còn muốn lừa tôi nữa sao?”

Mặc dù Hà đạo nhân biết phía sau người anh có một tờ Quyền Phổ, ông ta vẫn sẽ không giết mình, ngược lại sẽ toàn tâm chỉ bảo anh, tìm hiểu Quyền Phổ.

Nếu ông ta muốn giết anh, thì hầu như bất cứ lúc nào cũng đều có thể lấy đi tính mạng của anh!

“Đồ đệ ngốc, tôi cũng không phải là người tốt lành gì, số người tôi giết còn chưa đủ hay sao?”

Hà đạo nhân cười trong đau khổ, khóe miệng tuôn trào ra máu ngay tức khắc: “Tôi giết nhiều người như vậy, tôi hại chết bao nhiêu là người vô tội, những việc này cũng là một điều tội lỗi, tôi là người như vậy, có gì mà cậu không thể tin chứ?”

Ông ta thở dài một tiếng, không hề quan tâm đ ến vết thương của mình một chút nào.

Dù rằng nhất định sẽ chết ngay sau đó, ông ta cũng không coi trọng việc đó đã làm quá nhiều chuyện xấu rồi, chết chưa đền hết tội, sớm muộn cũng sẽ phải đền mạng thôi, nhưng tôi không hối hận, chỉ là tôi cảm thấy tiếc nuối khi không thể cứu cô ấy…”

Chết thì có gì đáng sợ chứ?

Nếu không phải muốn cứu cô ấy, bản thân có thể đã chết từ lâu rồi!

Hà đạo nhân đau khổ cười một tiếng, lúc này ông ta mới hiểu ra rằng vết thương chí mạng này của mình cách cái chết không xa, chỉ là bản thân không có cách nào để cứu cô ấy ra, thậm chí có lẽ cô ấy đã chết rồi.
 
Chương 1642


Ở địa lao của nhà họ Phương mà có thể sống được đến hai mươi năm sao?

Tâm trạng Giang Ninh sao? Nhị Nhiễm Ái Giả Nhiễm Nhiễm Thị Lục? Phức tạp thật.

Anh nhìn Hà đạo nhân, toàn thân run rẩy.

Anh khó mà chấp nhận rằng người mà mình đang luôn theo dõi lại là sư phụ của mình.

Lúc đó anh biết sư phụ của mình là Hà đạo nhân bị Chủ Thượng làm trọng thương đến chết, cả người Giang Ninh như sắp phát điê Anh thề, phải báo thù vì sư phụ, phải giết Chủ Thượng, phải tiêu diệt toàn bộ Ẩn Môn.

Nhưng bây giờ…

“Cậu không cần phải khó xử”

Hà đạo nhân nhìn Giang Ninh, thấy đồ đệ của mình, ông ta đã quá hiểu Giang Ninh.

Ông ta biết chắc chắn Giang Ninh sẽ báo thù vì mình, biết được mình bị Chủ Thượng đánh trọng thương mà chết, nhất định sẽ báo thù vì mình, nhất định sẽ không màng bất cứ thứ gì để giết Chủ Thượng, giết… Mình!

Chỉ tiếc, chung quy bản thân không phải chết ở dưới tay thuộc hạ của Giang Ninh.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?”

Giang Ninh không chịu được, hét lớn lên: “Ngài nói cho tôi biết! Nói cho tôi biết đi!”

Ân huệ mười mấy năm nuôi dưỡng và dạy dỗ, ân tình của Hà đạo nhân so với của nhà họ Giang đối xử với anh còn sâu nặng hơn, sao Giang Ninh có thể chấp nhận được.

Sư phụ tôn kính của mình đã trở thành một người bá đạo và kiêu ngạo, Chủ Thượng còn làm rất nhiều việc xấu xa?

“Cái gì cũng không có.”

Giọng nói của Hà đạo nhân dần dần nhỏ lại, ông ta nhìn vào ánh mắt của Giang Ninh, càng hiện ra sự dịu dàng: “Giang Ninh, cả đời này tôi vô cùng thất bại, không thể bảo vệ người mình yêu, tôi không được coi là một thằng đàn ông, tôi…”

“Tôi vẫn còn tốt, có đồ đệ như cậu, có chết cũng không đáng tiếc.”

“Sư phụ!”

Giang Ninh căn răng: “Ngài nói cho tôi biết, ai đã dồn ép ngài thành ra như thế này?”

Anh cầm lấy tay của Hà đạo nhân, viền mắt bắt đầu ửng đỏ.

Anh cũng không chịu tin là sư phụ của mình lại làm nhiều chuyện xấu xa như vậy.

Hết cảnh này đến cảnh khác ở trong đầu Giang Ninh, khiến anh càng tin tưởng, nhất định mọi chuyện có điều bí ẩn. Người như Hà đạo nhân tuyệt đối không thể là Chủ Thượng, không thể nào!

Hà đạo nhân cười, không nói gì cả, ông ta dùng hết sức lực toàn thân, đưa tay ra vỗ nhẹ vào mu bàn tay của Giang Ninh.

“Hi vọng cậu… Có thể bảo vệ tốt người con gái mình yêu, sư phụ, không thể giúp cậu nữa rồi”

Hà đạo nhân chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Ông ta rất mệt mỏi.

Dù cho còn có chuyện chưa làm xong, chưa quay về cứu người phụ nữ của mình. Ông ta biết, mình không còn cơ hội nữa rồi.

Ông ta cũng không mong gây thêm phiền phức cho Giang Ninh, không hy vọng để Giang Ninh mạo hiểm vì mình, không hy vọng Giang Ninh vì mình mà… Lại gặp chuyện.
 
Chương 1643


Kết thúc rồi, vậy là kết thúc cả rồi nhỉ?

Giang Ninh đứng ở đó, cả người giống như một pho tượng, không hề nhúc nhích, mãi đến khi anh cảm thấy tay của Hà đạo nhân đã trở nên lạnh như băng.

Không có một chút độ ấm của người sống nữa.

Cơ thể của Giang Ninh nhẹ nhàng run lên.

“Không nói với tôi một cái gì sao?”

Anh nhìn Hà đạo nhân: “Ngài cho rằng tôi sẽ không điều tra ra sao?”

Đâu phải Giang Ninh không biết, Hà đạo nhân vẫn có quan hệ với dòng họ lánh đời, càng biết rằng, cô gái trong lời ông ta nói, chắc chăn cũng có quan hệ với dòng họ lánh đời.

Ông ta không nói với anh một điều gì là lo lắng anh sẽ xung đột với người nhà dòng họ lánh đời sao?

Đến giây phút cuối cùng vẫn còn quan tâm anh, vẫn còn bảo vệ anh…

“Ngài không nói, tôi cũng sẽ làm rõ, tôi mặc kệ ngài là ai, ngài chính là sư phụ của tôi và đã cho tôi sinh mạng mới này”

Giọng nói của Giang Ninh dần dần bình tĩnh trở lại.

Nhưng trong ánh mắt của anh loáng thoáng ẩn chứa một giọt nước mắt mờ nhạt.

Tin tức tạm thời bị phong tỏa.

Ngoại trừ nhóm người Đàm Hưng ra, không ai biết Hà đạo nhân chính là Chủ thượng, cũng không ai biết rằng ông ta đã bị thương nặng mà chết trước mặt Giang Ninh, không hề để lộ bất cứ điều gì ra ngoài.

“Chuyện hậu sự cứ làm đơn giản thôi”

Giang Ninh căn dặn.

Trước kia Hà đạo nhân từng nói với anh, nếu như có một ngày ông ta chết, chỉ cần đem tro cốt rải xuống biển là được, đừng bao giờ để một đám người ồn ào đến tiễn ông ta đi.

Giang Đạo Nhiên đến, đi theo ông ta còn có Hạ Lâm Bắc cùng Yến Xích Nam.

Ba người bọn họ đã biết được thân phận của Hà đạo nhân từ sớm, thậm chí chính Giang Đạo Nhiên còn nhờ vả ông ta đi cứu Giang Ninh.

Chẳng qua bọn họ cũng không ngờ tới mọi chuyện lại xảy ra thế này.

“Tôi cũng đoán được nhưng không dám chắc chắn”

Hạ Lâm Bắc nhìn Giang Ninh, nói: “Trước đây tôi thế nào cũng không nghĩ ra, ông ta làm như vậy có ý gì, nhưng giờ phút này tôi đã biết”

Giang Ninh quỳ trước linh cữu, chậm rãi ngẩng đầu lên.

“Ông ta đã kéo dài tận hai mươi năm”

Hạ Lâm Bắc thở dài, nị ng ta đấu tranh đến thế, chính là chờ cậu lớn lên, đợi cậu đủ mạnh mẽ để có thể ngăn cản và gi ết chết ông ta!”

“Ông ta đã từng nói chỉ muốn chết dưới tay cậu. Lúc ấy nghe xong, chúng tôi còn tưởng ông ta đã uống nhiều rồi nên mới nói bậy bạ. Không nghĩ đến…”

Yến Xích Nam lắc đầu một cái, nói: “Bây giờ tôi đã hiểu hết rồi”

Tay Giang Ninh nắm chặt lại thành quả đấm, không nói lời nào.

Anh im lặng hồi lâu rồi mở miệng.
 
Chương 1644


“Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng ra cho tôi: “Bất kể ông ta là ai, bất kể ông ta là Hà đạo nhân hay là Chủ thượng, thì ông ta đều là sư phụ của tôi!”

“Ông ta đã làm rất nhiều chuyện sai lâm, đúng là đáng chết, nhưng người khiến ông ta trở nên như vậy còn đáng chết hơn gấp nhiều lần!”

Trên người Giang Ninh tỏa ra sát khí ngút trời!

Điên cuồng mà mãnh liệt!

Ngay cả Hạ Lâm Bắc và Yến Xích Nam cũng không khỏi run lên.

“Giang Ninh … Sư phụ của cậu không muốn cậu biết quá nhiều.”

Hạ Lâm Bắc nói.

Bọn họ có thể cảm giác được, Hà đạo nhân chọn chết theo cách này mà không phải chết trong tay Giang Ninh giống như trước đó ông ta đã nói, sợ rằng vẫn còn có ẩn tình khác.

Chỉ là, Hà đạo nhân không nói, hiển nhiên chính là không muốn Giang Ninh biết quá nhiều.

Ai có thể dồn ép ông ta thành như vậy, sao có thể dễ dàng dùng thế lực của mình buộc ông ta từ một đạo nhân trở thành chủ thượng được cơ chứ?

“Tôi phải biết!”

Giang Ninh siết chặt năm đấm, khớp xương vang lên răng rắc, nói: “Bất kể là ai đem bức bách sư phụ tôi thành ra thế này, tôi phải biết rõ!”

“Có ân sẽ trả, có thù phải báo!”

Sát khí lạnh lẽo làm cho không khí cả linh đường bỗng chốc hạ thấp xuống!

Hạ Lâm Bắc còn muốn nói điều gì đó nhưng Giang Đạo Nhiên liền ngăn ông ta lại, lắc đầu một cái.

Giang Đạo Nhiên biết vị trí của Hà đạo nhân trong lòng Giang Ninh.

Một ngày làm thầy, suốt đời làm cha.

Trong mười mấy năm đó, người sớm chiều ăn ở cùng Giang Ninh chính là Hà đạo nhân, đối xử với anh như con ruột mình, dạy anh võ nghệ, dạy anh làm người.

Bây giờ ông ta chết thảm như vậy, Giang Ninh không thể nào không điều tra ra chân tướng của chuyện này được.

“Tôi cảm thấy mọi thứ rất kỳ lạ”

Giang Đạo Nhiên đem hai người kia kéo ra ngoài cửa, không quấy rây đến Giang Ninh.

“Nếu muốn lấy được quyền phổ, năm đó ông ta có thể trực tiếp giế t chết Giang Ninh, nhưng ông ta lại không…”

Sắc mặt của hai người Yến Xích Nam và Hạ Lâm Bắc đều vô cùng nghiêm trọng.

Tất cả những chuyện này đến quá đột ngột, cho dù bọn họ cũng có chút suy đoán, nhưng khi mọi chuyện thật sự xảy ra trước mắt vẫn khiến bọn họ có chút bất ngờ.

Bọn họ khó mà tin được rằng, người vốn sống tích đức làm việc thiện như Hà đạo nhân lại bị đồn ép trở thành nắm vặn cửa trong tay của người khác.

“Chẳng lẽ là vì cô ta?”

Sau một lúc im lặng, Hạ Lâm Bắc khẽ cau mày, ngẩng đầu lên nhìn hai người còn lại.
 
Chương 1645


Ngay lúc đó!

Dưới núi Chung Nam!

Trong toà đạo quán đổ nát kia.

Có vài người đứng đó nhìn thi thể của Hắc Sơn và Ngôn Đường, vẻ mặt nghiêm trọng nói.

“Đại nhân Hắc Sơn vậy mà lại bị người ta giế t chết”

Tên cầm đầu hừ một tiếng, dường như không mấy quan tâm lắm đối với cái chết của Hắc Sơn.

Khi ông ta biết tin Hắc Sơn rời khỏi gia tộc, ngay lập tức dẫn người đuổi theo đến đây.

Không nghĩ tới Hắc Sơn lại chết.

“Trái tim của đại nhân Hắc Sơn đã bị vỡ nát rồi, đây đúng thật là một chiêu thức tàn độc!”

Ông ta ngồi xổm người xuống, cẩn thận kiểm tra một lúc, trên mặt không khỏi thoáng qua một chút kinh ngạc, nói: “Đây là … Cực Đạo Quyền Pháp?”

Nghe thấy vậy, biểu cảm của những người xung quanh cũng đều hơi chấn động một chút.

Mọi người liếc nhìn nhau.

“Đại nhân Hồng Sơn, ý của ông là đại nhân Hắc Sơn đã bị người ta dùng Cực Đạo Quyền Pháp để đập vỡ tim sao?”

“Cực Đại Quyền Phổ không phải đã biến mất rồi sao, đại nhân Hắc Sơn đã tìm kiếm nó suốt hai mươi năm nay nhưng không có một manh mối nào cơ mà”

Phương Hồng Sơn đang ngồi xổm ở kia, ánh mắt dần trở nên hung tợn.

Ông ta ngay lập tức nhận ra rằng, chắc chắn có ẩn tình gì đó đẳng sau chuyện này.

Cực Đại Quyền Phổ…

Nhà họ Phương cùng những dòng họ lánh đời khác vẫn luôn cố gắng tìm kiếm về sự tồn tại của nó. Nhưng bọn họ cũng không bỏ ra nhiều công sức như nhà họ Trương, dòng họ này đã nghiên cứu từ đời này qua đời khác trong nhiều thập kỷ.

Mặc dù cuốn quyền phổ này rất đơn giản, chẳng qua chỉ là những nội dung cơ bản nhất của quyền pháp, nhưng bản đồ phía sau cuốn quyền phổ đó mới báu vật thực sự!

“Mang về”

Phương Hồng Sơn nói.

“Vâng!”

Bọn họ nhanh chóng mang thi thể của Hắc Sơn và Ngôn Đường đi.

Phương Hồng Sơn đứng trước lối vào của núi Chung Nam, nhìn cảnh vật xung quanh.

Ông ta vẫn luôn biết Hắc Sơn muốn làm gì, cho đến bây giờ ông ta chưa bao giờ buông tha cho vị trí chủ nhân. Nhưng ông ta không nghĩ tới Hắc Sơn vậy mà sẽ chết, hơn nữa còn chết dưới Cực Đạo Quyền Pháp!

Người nhà họ Phương của ông ta lại bị người khác giế t chết!

“Hắc Sơn ơi là Hắc Sơn, rốt cuộc ông đã làm gì sau lưng nhà họ Phương đây”

Phương Hồng Sơn hừ một tiếng, dậm chân một cái, trong nháy mắt cả người nhanh chóng vọt vào rừng rồi biến mất không dấu vết.

Mà lúc đó.

Tại nhà họ Phương.
 
Chương 1646


Trong núi Chung Nam không có nhiều khuôn viên ẩn mình ở nơi rừng núi sâu thẳm giống như thế này.

Diện tích khoảng hơn cả nghìn mét vuông, một tòa nhà quy mô như vậy không biết đã tốn bao nhiêu nhân lực và vật lực mới xây dựng nên nó.

Giờ phút này, tại đại điện nhà họ Phương.

Một người đàn ông đầy uy nghiêm đang ngồi trên vị trí cao nhất của chủ nhận!

Phương Uy!

Dòng họ lánh đời, chủ nhân của nhà họ Phương!

Vẻ tức giận trên gương mặt đó khiến cả đại điện trở nên ngột ngạt.

Không một ai dám nói chuyện.

Thi thể của Hắc Sơn được đặt trên mặt đất.

“Không phải Hắc Sơn nói Cực Đại Quyền Phổ không có tung tích sao!”

Người đàn ông ngồi phía trên trông vô cùng oai phong, mang theo vẻ tức giận cực độ, ông ta gầm lên một tiếng làm người khác phải sợ hãi run lẩy bẩy!

“Chủ nhân”

Phương Hồng Sơn bước tới trước một bước, chắp tay nói: “Tôi vừa mới điều tra được, gần đây, có người vi phạm gia quy tự ý đi ra ngoài.”

“Ai”

Phương Hồng Sơn không do dự nhìn chằm chằm vào.

Phương Uy đáp: “Phương Thu”

Nghe thấy cái tên này, sắc mặt của Phương Uy liền thay đổi, hai mắt nheo lại tỏa ra sát khí.

“Phương Thu đang ở đâu “Mang Phương Thu tới đây.

Phương Hồng Sơn ngoảnh lại, các thuộc hạ lập tức xoay người đi tìm anh ta.

Bầu không khí trong đại điện trở nên vô cùng nghiêm túc.

Đây là một trưởng lão đã chết chứ không phải loại tôm tép gì.

Đối với dòng họ lánh đời như nhà họ Phương, ngoại trừ chủ nhân Phương Uy ra, còn có một số trưởng lão chịu trách nhiệm về kỷ cương của gia tộc, đào tạo võ thuật, quản lý tài chính ….

Hắc Sơn chính là một trưởng lão về luật giới, bất cứ việc gì vi phạm nội quy của gia tộc đều bị ông ta xử lý.

Nhưng Phương Uy lại không ngờ rằng, Hắc Sơn lại tự mình bỏ trốn, vi phạm nghiêm trọng nội quy của gia tộc, hơn nữa còn nhiều lần lừa gạt ông ta!

Ông ta từng hỏi Hắc Sơn ít nhất không dưới mười lần rằng, liệu có bất cứ tung tích nào của Cực Đại Quyền Phổ hay không, vậy mà hai mươi năm nay Hắc Sơn lại nói không có!

Phương Uy biết Cực Đại Quyền Phổ rất khó tìm, phải có duyên mới gặp được, vì vậy ông ta cũng không quá coi trọng nó, nhưng bây giờ rõ ràng Hắc Sơn đã nói dối.

“Hồng Sơn!”

Phương Uy hét lên.
 
Chương 1647


“Cót “Bất kể phía sau chuyện này có ẩn tình gì, cậu cũng phải điều tra ra bằng được cho tôi! Cho dù có liên quan đến ai thì cũng phải bắt về đây cho tôi!”

“Một trưởng lão nhà họ Phương bị gi ết chết, dù vì lý do gì đi chăng nữa cũng phải bắt cho được tên sát nhân này, nghe rõ chưa?”

“RõI”

Phượng Hồng Sơn cung kính hô to.

Ông ta biết rằng Phương Uy đang bày tỏ trước thái độ của mình.

Ông ta không nghĩ tới Phương Thu sẽ dính líu đến chuyện này. Là một trong bốn người con của Phương Uy, Phương Thu chưa bao giờ được coi là người ưu tú nhất. Nhưng dù vậy, Phương Uy lại thật sự muốn trừng phạt Phương Thu thật nghiêm khắc, điều này khiến mọi người có chút run sợ.

“Chủ nhân, Phương Thu đến rồi”

Ngoài cửa đại điện, sắc mặt của Phương Thu tái mét.

Anh ta đã nghe nói về cái chết của Hắc Sơn!

Nghe thấy tiếng gọi mình từ bên trong, yết hầu của Phương Thu lên xuống liên tục, toàn thân đều cảm thấy sợ hãi.

Mặc dù người đàn ông ngồi trên kia là ba ruột của mình, nhưng anh ta vẫn nơm nớp lo sợ.

Bởi vì anh ta biết, đối với người nghiêm khắc như Phương Uy, dù người thân có là ai cũng sẽ không nhận!

Anh ta run rẩy bước vào đại điện, ngẩng đầu cung kính hô †o: “Chủ nhân!”

Ở nơi này, anh ta thậm chí còn không dám gọi là ba.

“Hừ”

Phương Uy vỗ một cái thật mạnh vào tay ghế, nói: “Phương Thu, cậu thật là to gan!”

Rầm một tiếng!

Phương Thu ngay lập tức quỳ xuống.

“Xin chủ nhân tha mạng!”

“Tha mạng?”

Phương Uy đứng lên, từ trên cao nhìn chằm chằm về phía Phương Thu ở dưới, nói: “Cậu nghĩ rằng mình là con trai tôi thì tôi sẽ tha mạng sao? Không tuân theo gia quy nên phạt như thế nào thì cứ phạt như thế đấy!”

“Cậu tự đi ra ngoài nhận tám mươi gậy đi!”

Trưởng lão về luật giới của nhà họ Phương là Hắc Sơn đã chết, vì vậy hiển nhiên Phương Uy sẽ trực tiếp quản lý chuyện này.

Ông ta không hỏi về những chuyện liên quan đến Hắc Sơn, mà ngay từ lúc bắt đầu đã tiến hành trừng phạt, không một chút khách khí nào, trực tiếp gọi người đem Phương Thu kéo ra khỏi cửa.

Chỉ một lúc sau, liền vang lên từng trận kêu la thảm thiết!

Trong đại sảnh, không ai dám mở miệng nói gì cả.

Mọi người đều biết tính tình của Phương Uy, từ trước đến nay luôn luôn là như thế. Không ai dám đứng ra can ngăn, vì nếu thế thì Phương Thu sẽ chỉ bị đánh càng nặng hơn mà thôi!

Tiếng hét dần dần nhỏ lại, Phương Thu bị kéo trở lại, nằm trên mặt đất, sau lưng đầy máu!
 
Chương 1648


“Chủ nhân, hình phạt đã xong”

Phương Hồng Sơn liếc nhìn Phương Thu, trên mặt không có chút cảm thông nào.

Bốn người con của Phương Uy, Phương Thu có thể xem là người tầm thường nhất, cơ hội thừa kế vị trí chủ nhân trong tương lai vô cùng mong manh.

Những kẻ chưa trưởng thành như vậy, e rằng đều đã bị Hắc Sơn giật dây lợi dụng, mới dám bất chấp gia quy mà tự bỏ trốn ra ngoài!

“Phương Thu.”

Phương Uy kêu lên một tiếng.

Mà Phương Thu đang nằm ở đó, cả người đều run lên, cắn răng, giọng điệu run rẩy nói: “Có”

“Ai bảo cậu ra ngoài hả?”

“Cậu đi ra ngoài làm gì? Đem tất cả mọi chuyện nói hết ra đây cho tôi, biết chưa?”

Trong giọng nói của Phương Uy không thể nghe ra chút cảm xúc nào, lạnh lùng mà vô tình!

Phương Thu cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Phương Uy, làm sao còn dám che giấu điều gì.

“Dạ … Là Ngôn Đường!”

Anh ta vùng vẫy, chỉ vào thi thể của Ngôn Đường đang được đặt sang một bên, nói: “Chính ông ta đã nói với con rằng, Cực Đại Quyền Phổ xuất hiện ở bên ngoài, con…con muốn lấy được nó cầm rồi về dâng lên cho chủ nhân…

Phương Thu thê lương cười khổ một tiếng, nói: “Con muốn…con muốn vì nhà họ Phương mà làm chút chuyện gì đó…

“Cực Đại Quyền Phổ?”

Phương Uy không quan tâm đ ến việc cậu ta đang nói cái gì mà vì nhà họ Phương làm chút chuyện, ông ta chỉ nghe được mấy chữ Cực Đại Quyền Phổ, sắc mặt liền thay đổi trong chớp mắt.

Cực Đại Quyền Phổ quả nhiên đã xuất Tên khốn kiếp Hắc Sơn này rốt cuộc đã giấu mình bao nhiêu chuyện?

“Cực Đại Quyền Phổ sao?” Phương Uy quát lên: “Hiện giờ Cực Đại Quyền Phổ đang ở nơi nào? Mau nói rõ ràng ra cho bai”

“Giang Ninh!” Phương Thu lập tức đáp lại một tiếng.

“Có một người tên là Giang Ninh đã lấy được mấy trang của Quyền phổ, sau đó anh ta đã mở một Võ quán Cực Đạo ở Thành phố Đông Hải, sau đó thậm chí còn công khai những trang Cực Đại Quyền Phổ mà anh ta đã lấy được!”

Phương Thu cắn răng nói ra hết những chuyện mà mình đã biết được.

Trong nháy mắt, dường như toàn bộ không gian và thời gian ở nơi này đều trở nên yên tĩnh và cô đọng lại, yên lặng đến mức có thể nghe thấy được cả tiếng cây kim rơi xuống nền đất!

Công khai Cực Đại Quyền Phổ sao?

Ngay đến chính Phương Uy cũng nói không nên lời.

Không có bất kỳ người nào có thể hiểu được rõ ràng hơn về sự quý giá của Cực Đại Quyền Phổ so với những dòng họ lánh đời giống như là dòng họ Phương của bọn họ.

Tuy nói rằng những chiêu thức được ghi chép lại ở bên trong Quyền phổ không được coi là đặc biệt hay cao siêu gì, nhưng mà ý nghĩa thật sự của những trang Quyền phổ này làm sao có thể chỉ đơn giản là những chiêu thức giản đơn đã được ghi chép lại kia?

Tấm bản đồ ở phía sau của Quyền phổ mới thật sự là vật có giá trị chân chính!
 
Chương 1649


Cái người có tên gọi là Giang Ninh kia vậy mà lại công khai những trang Quyền phổ đó với bên ngoài?

“Con nói là cậu ta đã công khai Quyền phổ mà cậu ta đang nắm giữ trong tay ra ngoài sao?”

Sau khi yên lặng một hồi lâu, Phương Uy cuối cùng cũng mở miệng: “Cái tên Giang Ninh này… là một kẻ điên sao?”

Phương Thu nghe xong thì lập tức gật đầu: “Anh ta… Anh †a chính là một kẻ điên”

Thực tế, Phương Thu vẫn còn có điều muốn nói, anh ta muốn nói cho Phương Uy biết được là thực lực của Giang Ninh rất mạnh, cho dù là ở trong bậc cao thủ của cấp độ Tông sư đi chăng nữa thì trình độ của Giang Ninh vẫn tuyệt đối có thể được coi như là cao thủ hàng đầu, nhưng mà cơn đau đớn kịch liệt đã khiến cho anh ta phải trợn trắng mắt, sau đó không thể duy trì tỉnh táo được nữa, ngay tức khắc rơi vào hôn mê bất tỉnh.

“Ném vào nhà lao dưới lòng đất đi, để cho nó đối mặt với bốn bức tường tự mình suy ngẫm lại chính mình ba tháng!”

Khi Phương Uy nói ra lời này, hoàn toàn không thấy được một chút mềm lòng nào từ trên khuôn mặt của ông ta, thật giống như là người mới vừa bị phạt nặng kia trên thực tế cũng không phải là con trai của ông ta vậy.

“Hồng Sơn!”

Phương Uy hét lớn lên một tiếng, ngay sau đó Phương Hồng Sơn lập tức tiến lên phía trước hai bước.

“CóI”

“Đi điều tra cho rõ ràng xem là rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, nếu như có được tung tích của Cực Đại Quyền Phổ, vậy thì hãy lập tức mang Quyền phổ về cho tôi!”

“Còn một điều nữa..” Phương Uy hé mắt: “Việc giết Trưởng lão của nhà họ Phương chúng ta chính là đã phạm vào tội chết!”

“Dạ!” Phương Hồng Sơn lập tức đáp lời.

Nhà họ Phương đã lánh đời, ẩn dật trong núi Chung Nam từ rất lâu rồi, không thấy Cực Đại Quyền Phổ cũng tuyệt đối không cho phép nó bị truyền bá ra bên ngoài, đây là quy tắc của dòng họ Phương, cũng là quy tắc chung của tất cả các dòng họ lánh đời khác.

Nhưng bây giờ, Cực Đại Quyền Phổ lại xuất hiện.

Sợ rằng các dòng họ lớn cũng sẽ bắt đầu xuất đầu lộ diện, ai ai cũng muốn tìm hiểu được bí mật đang ẩn chứa trong tấm bản đồ ở đằng sau cuốn Cực Đại Quyền Phổ kia, muốn biết được rốt cuộc cánh cổng lớn mà nó đang ám chỉ nằm ở phương hướng nào.

Bọn họ là người đầu tiên nhận được tin tức, cho nên bọn họ cũng nhất định phải lấy được Quyền phổ đầu tiên!

Phương Uy đứng ở nơi đó thế nhưng từng người trong số những người thuộc nhà họ Phương ở phía trước mặt đều không dám lên tiếng, thậm chí ngay cả số người dám nhìn thẳng vào ông ta thôi cũng không có được mấy người.

“Hắc Sơn âm thầm chiếm đoạt tài sản chung được giao cho ông ta quản lý, thân là Trưởng lão giới luật thế nhưng lại không chút kiêng dè, không biết tuân theo quy tắc của dòng họ, tội đáng phải chết vạn lần!”

Phương Uy cất cao giọng quát lên: “Kể từ hôm nay trở đi, tước đoạt chức vị Trưởng lão giới luật của Hắc Sơn, cũng không cho phép an táng thi thể của Hắc Sơn vào trong nhà thờ họ của nhà họ Phương!”

Nghiêm nghị tới cực điểm!

Vẻ mặt của mấy người đang đứng ở nơi đó cũng không khỏi ngẩn ra.

Bọn họ vốn dĩ cũng đã biết được rằng từ trước cho đến nay, Phương Uy vẫn luôn nói một không hai, ông ta vẫn luôn một mực để cho Hắc Sơn phụ trách việc thu thập những thông tin có liên quan đến tung tích của Cực Đại Quyền Phổ, nhưng lại không nghĩ tới được, Hắc Sơn vậy mà lại chiếm lấy những thông tin đó làm thành của riêng.

Từ đầu đến cuối đều giấu giếm hết toàn bộ tin tức!
 
Chương 1650


Đây không phải là chuyện mà Phương Uy có thể cho phép xảy rat “Mấy người cũng nhớ cho rõ, gia quy của nhà họ Phương không thể bị bôi nhọ, nếu như ai dám hủy hoại gia quy của nhà họ Phương chúng ta, tôi tuyệt đối sẽ không cho qua một cách nhẹ nhàng!”

“Dạt”

Phương Uy quét mắt nhìn xung quanh một vòng, sau đó hừ một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo như vực sâu không thấy đáy của ông ta khiến cho mỗi một người nhìn thấy đều không ngừng cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Lúc đó.

Đông Hải.

Đối với việc hậu sự của Hà Đạo Nhân, Giang Ninh cũng không hề làm quá mức linh đình.

Một ngày làm thầy, suốt đời là cha, cho nên đối với Giang Ninh mà nói, việc Hà Đạo Nhân chết đi chính là một chuyện rất khó để chấp nhận được trong thời gian ngắn.

“Đừng quá đau lòng, nếu như Hà Đạo Nhân đã không bằng lòng nói cho anh biết bất kỳ một chuyện gì, vậy thì chắc chắn cũng chỉ là vì ông ấy không hy vọng anh cảm thấy đau lòng vì chuyện của bản thân ông ấy” Lâm Vũ Chân nắm lấy tay của Giang Ninh, không biết chính mình phải an ủi anh như thế nào mới phải.

Đây cũng là lần đầu tiên mà cô trải qua một chuyện giống nhưng thế này.

Tâm quan trọng của một người có công ơn nuôi dưỡng, có ơn dạy dỗ đối với Giang Ninh mà nói thì cho dù không dùng lời để miêu tả thì cũng có thể biết được.

Lâm Vũ Chân rất hiểu Giang Ninh, anh là một người trọng tình trọng nghĩa, nếu không anh cũng sẽ không bởi vì một viên kẹo của mười lăm năm trước mà tìm đến mình.

Càng không cần phải nói, Hà Đạo Nhân có thể nói chính là người đã đem đến cho Giang Ninh sinh mạng thứ hai!

Giang Ninh không nói gì, ngay cả việc cố nhào nặn ra một vẻ mặt vui vẻ yếu ớt và méo mó cũng không thể làm được.

Anh tĩnh lặng quỳ ở nơi đó, không nói một lời, vẻ mặt mất mát khiến cho Lâm Vũ Chân nhìn thôi cũng thấy đau lòng cho anh.

Từng người từng người một trong đám người Giang Đạo.

Nhiên lần lượt tiến đến dâng hương cho Hà Đạo Nhân.

“Giang Ninh, hãy nén đau thương” Giang Đạo Nhiên đi lên trước, sau đó ngồi xổm xuống: “Ba tin tưởng rằng Hà Đạo.

Nhân tuyệt đối không phải là loại người như vậy, ông ta biến thành Chủ Thượng nhất định là vì có nỗi niềm nào đó khó nói, ông ta là sư phụ của con, chắc hẳn con cũng là người hiểu rõ ông ta nhất “Không sai, cứ coi như là ông ấy đã trở thành Chủ Thượng đi chăng nữa, nhưng dường như ông ấy cũng chưa từng giết người vô tội”

Hạ Lâm Bắc nói: “Cho dù ông ấy biến thành Chủ Thượng, cho dù ông ấy bị buộc làm người bán mạng…”

Ông ta nói được một nửa sau đó đột nhiên cắn răng nghiến lợi: “Những kẻ khốn kiếp kia đã nắm được chiếc xương sườn mềm của Hà Đạo Nhân, buộc ông ấy phải làm những chuyện mà ông ấy không muốn làm nhất, đám súc sinh này!”

“Bọn họ là ai?”

Giang Ninh nghe đến đây thì ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Lâm Bắc: “Là dòng họ lánh đời, nhà họ Phương kia sao? Có đúng hay không?”

Hạ Lâm Bắc cắn môi, gật đầu một cái.

“Người phụ nữ kia gọi là Phương Nhiễm, sư phụ của cậu nói rằng đến cuối cùng ông ấy cũng không cứu được bà ấy, vậy chắc hẳn là… đang nói đến Phương Nhiễm”
 
Chương 1651


Năm đó, Hà Đạo Nhân và người tự mình trốn nhà chạy ra ngoài là Phương Nhiễm vừa mới gặp mà đã như quen thân từ lâu, dù cho là thế đời cũng không thể nào cản trở được hai người bọn họ, nhưng mà gia quy của nhà họ Phương… lại cứng rắn ép buộc hai người phải tách ra, Hắc Sơn bắt Phương Nhiễm quay về, sau đó dùng gia quy của nhà họ Phương để xử phạt Phương Nhiễm, giam Phương Nhiễm vào trong nhà tù dưới lòng đất của nhà họ Phương!

Tiếp đó Hắc Sơn lại dùng tên họ của Phương Nhiễm để bức ép Hà Đạo Nhân phải bán mạng cho ông ta, truy tìm tung tích của Cực Đại Quyền Phổ cho ông ta.

Nếu không vì như thế thì làm sao mà Hà Đạo Nhân lại có thể đi lên trên con đường này được chứ?

Con ngươi của Giang Ninh càng lúc lại càng tỏa ra sự lạnh lếo, tựa như tảng băng cô đọng ngàn năm, khiến cho người khác nhìn vào đều kinh hồn bạt vía.

“Bịchl”

Đột nhiên, một bóng người bay từ bên ngoài vào, sau đó nặng nề rơi xuống nền đất, thiếu chút nữa đã lật ngược nắp quan tài gỗ của Hà Đạo Nhân lên.

Trong sảnh lớn, tất cả mọi người ngay lập tức thay đổi sắc mặt.

Trong con ngươi của Giang Ninh lại đang tràn ngập sát khí!

“Nghe nói, Cực Đại Quyền Phổ đã bị người đang nằm ở trong quan tài kia đoạt đi mất, tôi tới đây xem thử một chút, xem nó có còn ở trên người của ông ta hay không.”

Một bóng người đi vào, tư thế và giọng điệu đều không hề khách sáo một chút nào.

Trên mặt của Phương Hồng Sơn thậm chí còn mang theo vẻ vênh váo của kẻ bề trên, không để bất cứ ai vào trong mắt!

Khi ông ta nghe thấy được bốn chữ Võ quán Cực Đạo thì chỉ cảm thấy rất buồn cười, chỉ là một người trần mắt thịt nhỏ nhoi mà thôi, vậy mà lại không biết xấu hổ mà dùng đến bốn chữ này, ông ta cũng càng không nghĩ tới được, người cướp đi Cực Đại Quyền Phổ giờ khắc này thế nhưng lại đang nằm trong linh đường.

Hắc Sơn chết rồi, Ngôn Đường cũng đã chết, mà người đang nằm ở trong chiếc quan tài gỗ trước mắt này rõ ràng cũng chính là người đã gi ết chết Hắc Sơn đấy nhỉ.

“Ông là ai?” Sắc mặt của Hạ Lâm Bắc trở nên âm u, nghiêm nghị quát lên: “Vậy mà lại quấy rối linh đường, ông có còn chút tôn trọng nào đối với người đã mất nữa hay không?”

“Tôn trọng? Chỉ là con kiến hôi thôi mà, cần gì tôn trọng.”

Phương Hồng Sơn bật cười một tiếng lạnh lùng, sau đó quét mắt nhìn mọi người một lượt, ánh mắt của ông ta chỉ ở dừng lại ở trên người của Hạ Lâm Bắc cùng Yến Xích Nam trong chốc lát, trên mặt vẫn là vẻ khinh thường như cũ: “Bớt nói nhảm lại đi, cái xác chết này và cả Quyền phổ nữa, tôi đều phải mang đi”

Phương Hồng Sơn vãy tay, mấy người ở đằng sau lưng vừa thấy đã ngay lập tức tiến về phía chiếc quan tài bằng gỗ, muốn vươn tay khiêng chiếc quan tài đi.

“Bịchl”

“Bịch!”

Trong lúc bất chợt…

Một bóng người lao nhanh đến như cơn gió xoáy cuồn cuộn, một luồng sát khí đáng sợ cũng đã được ngưng tụ lại chỉ trong nháy mắt!

Mấy tiếng r3n rỉ vang lên, chỉ thấy mấy người đang đến gần chiếc quan tài gỗ kia đã bị đánh cho bay thẳng ra bên ngoài, nặng nề đập xuống mặt đất, tức thì chết ngay tại chỗ!

Giang Ninh đứng ở phía trước của chiếc quan tài gỗ, nhìn chăm chằm vào Phương Hồng Sơn, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

“Ai dám động đến di hài của sư phụ tôi, tôi sẽ gi ết chết kẻ ấy”
 
Chương 1652


Giang Ninh đứng ở phía trước linh cữu của Hà Đạo Nhân, cả người tản ra sát khí đẳng đẳng!

Vậy mà lại vẫn có người dám đi tới nơi này quấy rối!

Nhà họ Phương cái gì đó hay bất kể là thứ chó má gì cũng không được!

“Thật là ngông cuồng!”

Phương Hồng Sơn vừa nhìn thấy được Giang Ninh thế nhưng lại dám ra tay đánh người, hơn nữa còn không kiêng dè gì mà trực tiếp đánh chết người của nhà họ Phương thì sắc mặt ngay tức khắc trở nên u tối: “Không biết điều!”

Ông ta vẫy tay, mấy người phía sau lại lập tức xông ra.

“Vũ Chân, con đi vào trước đi”

Giang Đạo Nhiên nhìn thấy đám người kia muốn ra tay thì ngay lập tức muốn đưa Lâm Vũ Chân rời đi trước, nhưng mà Lâm Vũ Chân lại lắc đầu từ chối.

“Con muốn ở chung một chỗ cùng với Giang Ninh, cùng nhau túc trực ở bên linh sàng, không cho phép người khác đến quấy rối ở nơi này!”

Lúc Lâm Vũ Chân vừa dứt lời cũng là lúc Giang Ninh bắt đầu di chuyển.

Đồng thời khi anh vừa di chuyển thân người, toàn bộ đám người Hạ Lâm Bắc, Yến Xích Nam, Diệp Sơn, Đàm Hưng…cũng đều di chuyển!

Từng luồng khí tức mạnh mẽ dao động trong không khí, không hề do dự mà xông thẳng về phía mấy người kia.

Đặc biệt, Giang Ninh thật sự là quá nhanh!

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốn!”

Anh tựa như một con rồng đang mạnh mẽ uốn lượn trong khoảng trời riêng, giờ phút này, cả người anh thật giống như đang được một tấm áo giáp màu bạc bao trùm, không chút sợ hãi nào, quả đấm lại càng bá đạo đến cực điểm.

Giải phóng ra chiêu thức lớn, tư thế hùng dũng không hề cất giữ lại chút nào!

Chẳng qua cũng chỉ là đối mặt một lần mà thôi, thế nhưng tất cả mấy người kia đều bị anh dùng một cú đấm đánh bay!

“Cực Đạo Quyền Pháp?”

Phương Hồng Sơn vừa mới nhìn thấy chiêu thức này, trong nháy mắt, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, ông ta bất chấp những thứ khác, nhấc tay một cái sau đó lập tức lướt qua: “Cái chết của Hắc Sơn có quan hệ như thế nào với cậu?”

Quyền pháp bá đạo đến bực này, chính là hung thủ đã gi ết chết Hắc Sơn.

Không phải là Hà Đạo Nhân đã chết kia mà chính là Giang Ninh đang đứng trước mắt này!

Phương Hồng Sơn không nghĩ tới, một người tập võ thông thường thế mà lại có thể hiểu và nắm bắt được Cực Đạo Quyền Pháp.

Trên người của Giang Ninh này nhất định là có Quyền phổ.

Dưới chân của Phương Hồng Sơn chỉ mới dịch chuyển một chút, nhưng mà chỉ trong chốc lát, ông ta đã nhanh như tia sét đến được bên cạnh của Giang Ninh.

Một tay giơ cao, một tay vươn về phía trước, như hạc bay giương cánh, khí thế dọa người, trong nháy mắt sau đó, bàn tay của ông ta đã hóa thành một cây đao lớn, hung hăng chém về phía cổ họng của Giang Ninh!
 
Chương 1653


Mà Giang Ninh lại không hề lùi lại chút nào, tựa như không thấy nhìn được bàn tay kia vậy, một cú đấm đánh ra, là một cú đấm thẳng tắp không hề có chút do dự…

Trong nháy mắt, Phương Hồng Sơn hơi thay đổi sắc mặt, ông ta phát hiện mình không thể nào tiếp tục duy trì đòn tấn công đối với Giang Ninh, cho nên ngay lập tức rút tay của chính mình quay trở lại.

Phương Hồng Sơn đã dự đoán được rằng bản thân ông ta có thể đánh trúng Giang Ninh, nhưng mà trước khi đến giây phút đó, quả đấm của Giang Ninh đã đánh lên trái tim của ông †a mất rồi!

Hắc Sơn cũng chính là vì đã bị một cú đấm nện thẳng lên tim, khiến cho trái tim vỡ nát mà chết, cho nên ông ta không dám mạo hiểm!

“Lịch bịch!”

Phương Hồng Sơn lui về phía sau mấy bước, trên mặt hiện lên thêm nhiều vẻ kiêng ky.

Mà giờ phút này, đám người Diệp Sơn đã nhanh chóng tiến đến vây xung quanh Phương Hồng Sơn.

“Trước khi muốn tới Đông Hải gây chuyện, ông cũng không thử đi hỏi thăm một chút xem nơi này là vùng đất như thế nào sao?” Giang Ninh quát lên.

Càng không cần phải nói, nơi này còn là linh đường của Hà Đạo Nhân, là linh đường của sư phụ anh!

Giang Ninh anh không cho phép bất kỳ một người nào quấy rối ở nơi này!

Bên ngoài, đoàn người ước chừng trên trăm người của anh Cẩu đã bao vây toàn bộ đám người của Phương Hồng Sơn lại, mà ở phía bên ngoài nữa, vẫn còn có đến chừng hơn một nghìn người…

Giang Ninh nổi giận, toàn bộ Đông Hải cũng sẽ tức thì nổi giận!

Không chỉ là những người bên phía anh Cẩu, mà ngay cả là những đệ tử thông thường còn lại cũng sẽ nổi giận giống như anh!

Người chết là lớn nhất, nhưng nếu ngay cả sự tôn trọng tối thiểu mà cũng không có, vậy thì bọn họ sẽ không dễ dàng tha thứ cho những loại người như vậy!

Phương Hồng Sơn chợt cảm thấy áp lực đang trở nên lớn dần.

Một mình Giang Ninh thôi cũng đã đủ để khiến cho người †a phải kiêng dè, ông ta không nghĩ tới được, thực lực của Giang Ninh vậy mà lại mạnh đến như vậy, mới chỉ đánh qua đánh lại một chiêu, nhưng mà ông ta đã có thể cảm giác được, thực lực của Giang Ninh quả thực là cực mạnh!

Cú đấm mang sức mạnh ác liệt và bá đạo kia, tuyệt đối không phải là thứ tầm thường.

Càng không cần phải nói, mỗi một người trong số đám người Diệp Sơn đang vây xung quanh ông ta lúc này đều là những cao thủ đang che giấu tài nghệ thực sự của bản thân.

Giới giang hồ đã sa sút nhiều năm, lại không nghĩ tới, vậy mà vẫn còn ẩn giấu không ít cao thủ.

Mà cố tình trùng hợp làm sao, những cao thủ này lại đều tập trung hết ở Võ quán Cực Đạo này!

Con ngươi của Phương Hồng Sơn hơi co lại, dường như ông ta đã ngay lập tức kịp phản ứng lại được vì sao Giang Ninh phải công khai Quyền phổ, chính là vì muốn thu hút những cao thủ chân chính đang giấu mình ở trong giới giang hồ!

Ai có thể không cảm thấy hứng thú đối với Quyền phổ chứ?

“Tôi là người của nhà họ Phương!” Phương Hồng Sơn lạnh lùng cười một tiếng, sau đó lại quét mắt nhìn mọi người: “Mấy người có biết, ba chữ “Nhà họ Phương” này có ý nghĩa như thế nào hay không?”

Giang Ninh nhìn chăm chằm vào Phương Hồng Sơn, từng bước từng bước đi tới.

Bước chân của anh rất nhẹ, giống như là đang sợ sẽ làm quấy rầy đến Hà Đạo Nhân đã ngủ say, nhưng mà mỗi một bước chân ấy lại đều như một cú nện búa nặng nề, hung hăng đập vào trên ngực của Phương Hồng Sơn!

“Thình thịch!”

“Thình thịch!”
 
Chương 1654


Ánh mắt của Giang Ninh khiến cho Phương Hồng Sơn có cảm giác tim mình đập nhanh hơn!

“Là một dòng họ lánh đời có phải không?” Giang Ninh nhìn chăm chằm vào Phương Hồng Sơn, đồng thời anh cũng không hề dừng bước chân của chính mình lại: “Nhà họ Phương phải không?”

“Cái chết của sư phụ tôi, chính là do bị các người ép buộc mà tạo nên!”

Trong nháy mắt, khí tức hung ác và tàn bạo lấp đầy con ngươi của anh!

Chỉ có người hiểu nhiều về Giang Ninh như A Phi mới biết được, Giang Ninh của thời phút này mới là Chiến thần người ngăn giết người, ma cản giết ma ở trên chiến trường lúc ban đầu!

“Rầm!”

Giang Ninh bất chợt nhấc chân đạp xuống nền đất một cái, trên chỗ đất bị đạp xuống hiện ra một dấu giày sâu và rõ nét, ma sát làm phát ra một mùi hôi nồng của cao su bị thiêu đốt.

Quá nhanh!

Sức mạnh kinh khủng bùng nổ, Phương Hồng Sơn cũng hoảng sợ cực kỳ.

Về cơ bản, ông ta không nhìn thấy rõ được bóng người của Giang Ninh, chỉ thấy được duy nhất một quả đấm đang không ngừng hung hăng đập tới, Phương Hồng Sơn lập tức đưa hai tay lên ngăn cản theo bản năng.

Nhưng mà…

Rõ ràng là nắm đấm kia đã bị ông ta chặn lại rồi, nhưng mà không ngờ rằng vẫn còn một quả đấm khác từ phía dưới lao ngược lên, là một cú đấm móc!

“Bốp!”

Toàn bộ cơ thể của Phương Hồng Sơn đều bay lên.

“Đại nhân Hồng Sơn, cẩn thận!”

Không đợi cho Phương Hồng Sơn rơi xuống, một tên đàn em của ông ta đã kinh ngạc và bàng hoàng hét to lên, nhưng tên đó còn chưa kịp nói cho hết một câu thì đã tức khắc bị Phi Đao bay nhanh như tên bắn lao đến gọn gàng cứa rách cổ.

Mà khi Phương Hồng Sơn kịp phản ứng, ông ta quay đầu nhìn thế nhưng lại không thấy được bóng người nào.

“Bất kể là ai, đã ép sư phụ của tôi phải chết thì tôi cũng đều sẽ bắt các người phải đền mạng!”

Đột nhiên, giọng nói của Giang Ninh vang lên ở bên tai của Phương Hồng Sơn!

Sau đó bất ngờ có một cánh tay vươn đến, túm lấy bả vai của Phương Hồng Sơn, hung hăng kéo ông ta xuống, cuối cùng nặng nề va đập với mặt đất.

“Phụt…”

Phương Hồng Sơn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ xương khớp ở phần cằm cũng đều đã bị sai lệch.

Ông ta muốn đánh trả, nhưng mà căn bản là không thấy được thân người của Giang Ninh đang ở đâu!

Gương mặt của Phương Hồng Sơn bây giờ đã tái nhợt đến cực điểm, từ trước đến nay ông ta cũng đều chưa từng phải rơi vào trạng thái tuyệt vọng giống như thế này, bởi vì dựa vào việc ông ta là Trưởng lão của nhà họ Phương, cộng thêm thực lực mạnh mẽ, đủ để cho ông ta có thể xếp được vào hàng đầu trong những cao thủ, thậm chí, ông ta cũng có một chút sự hiểu biết đối với Cực Đại Quyền Pháp.

Nhưng mà cho tới hôm nay Phương Hồng Sơn cũng chưa từng được nhìn thấy một cao thủ nào có thực lực kinh khủng giống như Giang Ninh thế này!
 
Chương 1655


Làm thế nào mà Cực Đạo Quyền Pháp của Giang Ninh lại đáng sợ đến như vậy được chứ?

“Bốp!”

Là nắm đấm của Giang Ninh!

“Bụp!”

Là cú đá của Giang Ninh!

“Rắc!

Là tay của Phương Hồng Sơn!

Ở trước mắt của Giang Ninh, Phương Hồng Sơn giống như một con chó chết không còn chút sức lực đánh trả nào, vậy nên chỉ trong chốc lát, hai cánh tay của ông ta đã bị Giang Ninh đánh gãy!

SẠ. PP Phương Hồng Sơn kêu thảm, ngã nhào xuống đất, chật vật đến mức giống như một con chó, không còn có bất kỳ sức lực phản kháng nào.

Mà Giang Ninh đứng ở trước mặt của Phương Hồng Sơn, hung hăng nhấc chân đá vào trên đầu gối của ông ta, một tay nắm tóc của ông ta, sau đó kéo lê cả người Phương Hồng Sơn bò đến quỳ xuống trước quan tài của Hà Đạo Nhân!

“Đã quấy rầy đến sự yên nghỉ của sư phụ tôi rồi thì mau nói xin lỗi đi!”

Lạnh lẽo!

Bá đạo!

Uy nghiêm!

Sát khí ngập tràn!

Không nói tới Phương Hồng Sơn và những người của nhà họ Phương kia, ngay cả nhóm người Diệp Sơn cũng chưa từng nhìn thấy một Giang Ninh điên cuồng và hung ác đến như vậy.

Thân người của Lâm Vũ Chân cũng có chút run rẩy.

Lâm Vũ Chân chưa từng nhìn thấy một Giang Ninh như thế này, nhưng cô biết được, giờ phút này trong lòng của Giang Ninh nhất định là đang rất khó chịu, rất tức giận, thậm chí là rất hối hận, tuy nhiên cô lại không thể giúp được bất cứ điều gì cho anh.

“Mày… Mày tự mình tìm chết!”

Phương Hồng Sơn không chịu cúi đầu, gắng gượng nghiêng đầu sang, nhìn chăm chằm vào Giang Ninh: “Mày đang có ý muốn hại chết tất cả những người đang ở bên mày lúc này hay sao?”

“Bốpt”

Giang Ninh vừa giơ tay lên thì cùng lúc một cái tát đã giáng xuống, sau đó hiển nhiên anh cũng không nói nhảm nhiều lời: “Nói xin lỗi!”

“Mày…”

“Bốpt”

Phương Hồng Sơn vẫn còn muốn nói thêm lời gì đó, nhưng mà Giang Ninh không hề nể tình chút nào, liên tiếp giáng mấy cái tát mạnh mẽ xuống, đánh thẳng tay đến mức khiến cho khuôn mặt của Phương Hồng Sơn bầm đỏ và sưng vù lên.

Mỗi một người trong số những tên tay chân và đệ tử của nhà họ Phương nhìn thấy cảnh này thì đều bị dọa cho ngây người!

Đó là Trưởng lão của nhà họ Phương đấy!

Vào giờ phút như thế này Phương Hồng Sơn làm sao còn giữ được uy nghiêm của Trưởng lão nhà họ Phương nữa.
 
Chương 1656


Đâu còn có uy nghiêm của một cao thủ thuộc dòng họ lánh đời có tiếng tăm nữa, bây giờ mỗi một cái tát của Giang Ninh giáng xuống đều khiến cho khóe miệng của ông ta máu tươi đầm đìa!

“Bốp!”

Đến cái tát cuối cùng, cả người Phương Hồng Sơn cũng không giữ vững được nữa, đổ ập xuống nền đất, đầu bị va đập vang lên một tiếng “Bịch”, toàn bộ người trong chỗ này cũng đều có thể nghe thấy.

Trên sàn nhà, nên gạch ngay tức khắc bị máu tươi nhuộm đỏ.

Không khí ở nơi linh đường này càng thêm trở nên tĩnh lặng.

Nhất là mấy người trong đám người nhà họ Phương kia, giờ phút này cả người bọn họ đều chết lặng, tựa như là đã bị sấm sét đánh trúng vậy, đứng im không nhúc nhích.

Cho dù có như thế nào thì bọn họ cũng sẽ không nghĩ tới được, Phương Hồng Sơn mạnh mẽ và hùng hổ dẫn theo bọn họ đi tới nơi này, nhưng mà kết quả là có mấy người đã bị Giang Ninh nhẹ nhàng g iết chết, thậm chí ngay cả trưởng lão Phương Hồng Sơn của bọn họ vào giờ phút này cũng đang ngã quy xuống đất, không có một chút sức lực phản kháng nào!

Giang Ninh… Người này còn là con người sao?

Làm thế nào mà trong giới giang hồ hiện nay vẫn còn một cao thủ đáng sợ đến như vậy được chứ?

“Mày…”

Phương Hồng Sơn Căn răng, hơi thở dồn dập: “Giang Ninh!

Bọn mày xong đời rồi!”

Phương Hồng Sơn muốn ngẩng đầu lên nhưng mà lại bị một bàn chân của Giang Ninh đang đạp thẳng lên đầu của ông †a ghì xuống, khiến cho ông ta phải tiếp tục nằm ở trên nền đất.

“Không phải là mấy người muốn có được Cực Đại Quyền Phổ sao?”

Giang Ninh cúi đầu, nhìn chăm chằm vào Phương Hồng Sơn: “Vậy mang người tới đây mà đổi!”

“Nghe cho rõ cái tên này, Phương Nhiễm! Trong vòng hai ngày, đưa người lành lặn không chút hao tổn lông tóc nào đến Đông Hải, nếu không…”

Dưới chân của Giang Ninh âm thầm tăng thêm sức mạnh, Phương Hồng Sơn ngay lập tức bật lên những tiếng kêu thảm thiết.

Ông ta có cảm giác rằng đầu của chính mình đã gân như vỡ tung ra. Da đầu của mấy người nhà họ Phương còn lại kia cũng đều trở nên tê dại!

“Bụp!”

Giang Ninh đột ngột tung ra thêm một cú đá, không do dự mà đá bay Phương Hồng Sơn ra khỏi linh đường giống như là đá một con chó chết đi vậy.

“A Cẩu, ném hết tất cả bọn họ ra khỏi địa phận của Đông Hải cho tôi!”

“Dạt”

Anh Cẩu rống to, sau đó ngay lập tức dẫn theo một đám người, cùng nhau kéo hết đám người của Phương Hồng Sơn ra ngoài.

Ở phía trước của linh đường ở phía lại yên lặng như tờ.

Một Giang Ninh điên cuồng và tàn bạo khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ.

Bọn họ biết Giang Ninh lợi hại, nhưng không nghĩ tới, Giang Ninh của ngày hôm nay thậm chí đã mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta khó mà tin được.

Với trình độ thực lực như thế này ắt hẳn đã vượt qua cấp bậc Tông sư từ lâu rồi!
 
Chương 1657


Dòng họ lánh đời cái gì chứ, nhà họ Phương cái gì chứ, rõ ràng là Giang Ninh cũng chưa từng coi bọn họ ra gì.

Hốc mắt của Giang Đạo Nhiên có chút ướt át, ông ta cũng biết, là bởi vì Hà Đạo Nhân chết, cho nên Giang Ninh mới trở nên điên cưồng và tàn bạo đến như vậy.

Ở trong lòng của Giang Ninh, Hà Đạo Nhân giống như là một người cha vậy, không có người nào có thể thay thế được vị trí của Hà Đạo Nhân!

Cho dù là chính bản thân Giang Đạo Nhiên ông ta.

Ông ta biết Giang Ninh của bây giờ đã gột rửa đi hơi thở chém giết đáng sợ khi trước từ lâu, nhưng mà hết lần này tới lần khác lại có người muốn tìm tới chọc giận anh.

“Phịch”

Giang Ninh không nói gì, lại lân nữa quỳ xuống phía trước quan tài của Hà Đạo Nhân, tiếp tục túc trực ở bên linh sàng của ông ta, dáng vẻ cố chấp mà yên tĩnh, tựa như mới vừa rồi không hề xảy ra bất cứ một chuyện gì vậy.

Lâm Vũ Chân cũng quỳ xuống theo anh, tiếp đó cô nhẹ nhàng nắm lấy tay của Giang Ninh.

Ánh mắt của hai người cùng nhìn thẳng vào mắt của đối phương, Lâm Vũ Chân muốn Giang Ninh biết, bất kể có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì cô cũng vẫn sẽ ở lại bên cạnh của anh.

“Hãy nâng cao cấp bậc phòng thủ của Đông Hải!”

Hoàng Ngọc Minh nhỏ giọng căn dặ Phương này… sẽ không từ bỏ ý đồ đâu”

“Chúng ta không gây chuyện, hơn nữa cho tới bây giờ chúng ta cũng không sợ phải đối mặt với vấn đề!”

“Bọn họ dám đến Đông Hải tung hoành ngang ngược, chúng ta sẽ khiến cho những kẻ không biết liêm sỉ là gì đó chỉ có đến mà không có về!”

Có lẽ là nhà họ Giang Ninh túc trực bên cạnh linh sàng của Hà Đạo Nhân không rời nửa bước.

Từ đầu đến cuối anh đều yên lặng không nói, Lâm Vũ Chân cũng không hề quấy rầy đến anh, chỉ nhẹ nhàng và tĩnh lặng quỳ ở bên cạnh anh.

Giang Ninh ở đâu thì Lâm Vũ Chân cô sẽ ở đó, Giang Ninh quỳ, cô cũng sẽ quỳ.

Giang Ninh phải làm gì, cô cũng sẽ làm theo như vậy.

Cùng trong lúc đó.

Phương Hồng Sơn đã bị Giang Ninh đánh gãy hai cánh tay, hết sức yếu ớt phải nhờ đến những người khác che chở và chăm sóc quay trở về núi Chung Nam.

Bọn họ không nghĩ tới, chuyện vậy mà lại biến thành như vậy.

Đã chết mất một Trưởng lão là Hắc Sơn rồi, bây giờ ngay cả Hồng Sơn cũng thiếu chút nữa bị người ta đánh cho tàn phế cả đời!

Nhà họ Phương còn mặt mũi nào mà nói mình là dòng họ lánh đời nữa đây?

Phải là dòng họ lánh đời bị người ta giết, bị người ta đánh, bị người ta làm nhục mới đúng!

Bên trong núi Chung Nam, nhà họ Phương.

Phương Uy nhìn đoàn người do Phương Hồng Sơn dẫn đầu khi quay về đã bị ít đi một nửa, bản thân Phương Hồng Sơn cũng đang vô cùng chật vật được người đưa về, nhất thời ông ta không thể nói được ra nửa lời.

Gương mặt đó… dường như là đang muốn ăn thịt người!

“Vô dụng!”
 
Chương 1658


Một hồi lâu sau đó, Phương Uy tức giận há miệng mắng †o: “Phương Hồng Sơn, mặt mũi của nhà họ Phương chúng ta đều đã bị ông làm mất sạch cả rồi!”

Cho dù trong lòng Phương Hồng Sơn có đang cảm thấy không thoải mái đến thế nào đi chăng nữa, nhưng mà ông ta vẫn im lặng như cũ, không dám mở miệng phản bác lại.

Phương Hồng Sơn căn chặt hai hàm răng, hít sâu vào một hơi, cố đè nén cơn tức giận ở trong lòng của chính mình xuống.

“Chủ nhân, Đông Hải… Không phải là một địa phương bình thường!”

Phương Hồng Sơn không hề nhắc đến chuyện thực lực của Giang Ninh vô cùng mạnh mẽ, ông ta không muốn phải thừa nhận rằng ở trên phương diện thực lực, bản thân ông ta không phải là đối thủ của Giang Ninh: “Đông Hải được gọi là cấm địa, nơi đó tụ tập toàn bộ cao thủ đang ẩn mình ở trong giới giang hồ, hơn nữa bọn họ còn đang nắm trong tay tất cả thế lực của thế giới ngầm, đoàn người bọn tôi.. “

Phương Hồng Sơn liếc mắt nhìn về mấy người đang đứng ở phía đăng sau một cái, dùng ánh mắt để ra hiệu cảnh cáo rằng bọn họ không nên ăn nói bậy bạ.

“Ngay cả những tên tầm thường như vậy mà mấy người các người cũng không giải quyết được hay sao?” Phương Uy nở nụ cười lạnh lùng.

“Chủ nhân, tôi đã điều tra ra được, Đông Hải cấm địa này đúng thật là không bình thường, Giang Ninh cũng chính là vì có được một vùng cấm địa như Đông Hải này mà càn quét sạch những dòng họ lớn ở phương Bắc, thậm chí còn tiêu diệt cả nhà họ Bàng!”

Phương Uy nhíu mày.

Nhà họ Bàng?

Đương nhiên là ông ta có biết đến nhà họ Bàng này, chẳng qua là bọn họ chưa từng coi trọng hay thậm chí là chưa từng để những thứ được gọi là dòng họ lớn giống như thế này vào mắt, bọn họ chỉ cần tùy tiện phái một Trưởng lão ở cấp bậc cao thủ ra thôi thì cũng đều đã đủ để khiến cho toàn bộ dòng họ lớn đó bị diệt sạch!

Nói về cơ bản, đối với ba chữ “Dòng họ lớn” mà nói thì dòng họ lánh đời như bọn họ chỉ có… khinh thường mà thôi.

Từ lâu, bọn họ đã không còn sự đam mê và theo đuổi mù quáng đối với quyền lực địa vị và tiền vàng bạc trắng, bởi vì chỉ cần bọn họ muốn thì bọn họ sẽ có được những thứ này một cách dễ như trở bàn tay.

Chỉ cần có được đầy đủ thực lực, có được thực lực mạnh mẽ đến vô cùng!

Chỉ là một nhà họ Bàng nho nhỏ thôi thì có thể coi như cái gì chứ?

Năm đó, chỉ riêng một mình Ẩn Môn đơn độc do Hà Đạo Nhân dẫn dắt cũng đã đủ để có thể tiêu diệt hoàn toàn một dòng họ số một, số hai trong nhóm những người giàu sang quyền thế nhất.

Phương Hồng Sơn liều mạng giải thích, ông ta chỉ không muốn để cho Phương Uy cảm thấy rằng là do năng lực của ông ta chưa đủ, cho nên mới dẫn đến sự thất bại lần này.

“Giang Ninh mở Võ quán Cực Đạo, công khai Cực Đại Quyền Phổ, thu hút rất nhiều cao thủ đang ẩn mình trong giới giang hồ, trong đó có không ít cao thủ ở cấp bậc Tông sư”

Phương Hồng Sơn tiếp tục vội vàng nói: “Một mình tôi không có cách nào để đối đầu với nhiều người như vậy được”

“Thế còn Quyền phổ thì sao?” Phương Uy đè nén cơn giận.

Phương Uy có thể tạm thời gạt chuyện Phương Hồng Sơn đã làm mất sạch mặt mũi của nhà họ Phương sang một bên chờ nói sau, nhưng mà Quyền phổ kia thì sao?

Thứ mà Phương Uy muốn chính là Quyền phổ!

“Theo những gì mà tôi được biết, Quyền phổ ở trên tay của Giang Ninh đã bị người ta cướp đi rồi, mấy trang Quyền phổ đang ở Đông Hải bên kia hiện nay cũng chỉ là đồ giả mà thôi, nhưng mà rất có khả năng là đồ thật đang ở..” Phương Hồng Sơn ngẩng đầu, nhìn Phương Uy: “…Trên người của Hà Đạo.

Nhân đã chết kial”
 
Chương 1659


Chương  1659:

Đông Hải thực sự có Quyền phổ hay không cũng chưa xác định được sao?

Sau khi nghe xong lời này, Phương Uy ngay lập tức cảm thấy căm giận không thôi.

Phương Hồng Sơn chạy đi một chuyến, nhưng mà ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng không làm xong!

Nhà họ Phương nuôi ông ta còn có tác dụng gì nữa đây!

Mắt thấy Phương Uy đang sắp nổi giận, Phương Hồng Sơn lập tức nói thêm: “Thế nhưng Giang Ninh nói, nếu như muốn lấy Quyền phổ thì cậu ta có thể cho, nhưng cậu ta cũng muốn chúng ta đưa người đến trao đổi!”

“Đưa người đến trao đổi?”

Phương Uy hừ một tiếng, ông ta không thích trả giá, nhất là việc phải trả giá cùng với một người căn bản không có đủ tư cách để ngã giá với ông ta.

“Muốn đưa ai ra đổi?”

“Phương Nhiễm”

Cục xương ở cổ họng của Phương Hồng Sơn liên tục hoạt động lên xuống: “Giang Ninh nói, trong vòng hai ngày, phải đưa Phương Nhiễm lành lặn, không tổn hao chút lông tóc nào đến Đông Hải, vậy thì cậu ta sẽ lập tức giao Quyền phổ lại cho chúng ta, nếu không…”

“Bộp!”

Phương Uy đập bàn một cái, lửa giận ngút trời, đôi mắt dữ tợn, dáng vẻ dường như muốn ăn thịt người!

“Tự cao tự đại!”

Phương Uy rống to: “Hóa ra là vì con đàn bà hèn mạt Phương Nhiễm kia! Người phụ nữ bôi xấu nề nếp gia đình, làm mất hết mặt mũi và thể diện của nhà họ Phương chúng ta như vậy, tôi không gi ết chết con đàn bà đó đã là nhân từ rồi!”

“Cái tên Giang Ninh kia thì được coi là thứ gì, vậy mà lại dám muốn tôi phải giao người?”

Vẻ tức giận tràn lan trên gương mặt của Phương Uy, không chừa lại chút chỗ trống nào cho việc thương lượng.

“Nếu như cái tên Giang Ninh kia đã muốn chết đến thế, vậy thì người đầu tiên chúng ta giết sau khi nhà họ Phương này xuống núi sẽ chính là cậu ta!”

Nhà họ Phương muốn xuống núi?

Thân người của Phương Hồng Sơn bất chợt run lên, ông ta có chút kinh ngạc đưa mắt nhìn Phương Uy.

Cực Đại Quyền Phổ xuất hiện trăm phần trăm sẽ thu hút ánh mắt của những dòng họ lánh đời khác giống như bọn họ, hôm nay nhà họ Phương bọn họ chính là người đầu tiên biết được tình huống này, vậy thì chắc chắn không thể bỏ qua cơ hội tốt đến như vậy được.

Thế nhưng mà Giang Ninh kia…

Nghĩ đến thực lực kinh khủng của Giang Ninh, nhịp tim của Phương Hồng Sơn ngay lập tức không kìm được mà nhảy lên kịch liệt.

“Chủ nhân…”

Phương Hồng Sơn đang suy nghĩ, có phải là ông ta không nên giấu giếm chuyện này hay không? Nói cho cùng thì, việc bị Phương Uy trừng phạt vẫn còn tốt hơn là để cho những người khác phải đi chịu chết, đúng chứ?

“Ông im miệng lại cho tôi!” Phương Uy tức giận quát lên: “Đồ vô dụng!”

“Thân là Trưởng lão của nhà họ Phương, thế nhưng từng người từng người một trong số mấy người đều chỉ biết khiến cho nhà họ Phương phải mất thể diện thôi sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom