Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1860


Rõ ràng chỉ đánh có một quyên mà đã có sáu âm thanh Đạo khí liên tiếp vang lên, hơn nữa môi lần vang lên, cứ từng lớp từng lớp vang lên, đến tiếng cuối thì cứ như một vụ nổi Rầm!

Tay anh nắm thành quả đấm, đặt ở †rước mặt, các ngón tay từ từ mở ra với ánh thâm thúy.

“Quốc thuật truyền võ, còn chưa từng nghe, nhà nào lại có ý nghệ thuật sâu sắc như vậy: “

Giang Ninh hơi nhíu mày: “Quyển sách võ thuật này, rốt cuộc là đến từ đâu?”

Cho dù Lục Kính có nghiên cứu về chữ viết của các gia tộc ẩn, hay sách võ thuật, thì đều đây những chiêu thức và Quyền ý thần bí, càng làm cho Giang Ninh có cảm giác, lai lịch của Quyền phổ này không đơn giản.

Sư phụ của mình là đạo nhân nào, đã phát hiện ra cái gì, nhưng lão này, hình như trước khi chết, đều không nói bất cứ cái gì với mình.

Ông ấy không nói, thì chính là hy vọng mình tự phát hiện ra, cũng có thể là… ông ấy không thể nói?

M20 Cửa văn phòng lại mở.

Lâm Vũ Chân đi tới, nhìn Giang Ninh đang cúi đầu ở thế trung bình tấn, ngơ ngác nhìn nắm đấm của mình, phụt một tiếng, không nhịn được liền bật cười.

“Ông xã, anh đang làm gì vậy?”

Giang Ninh tỉnh táo lại, thu hồi Quyền phổ.

“Anh vừa nằm mơ thấy nhiều người khác, nhưng không phải em, cho nên mới tự phạt mình.”

Lâm Vũ Chân hừ một tiếng, chẳng lẽ lúc nằm mơ cứ phải mơ đến mình sao?

“Vậy anh mơ thấy ai? Em muốn xem xem ai có thể quan trọng hơn eml”

Cô không phục, liền nói.

“Mơ tới mẹ anh, đang làm một bàn thức ăn ngon…”

Lâm Vũ Chân không nói nữa.

Trong nhà của lão Phật, đừng nói là con gái của cô, cho dù là ba của cô cũng không dám nói trái nửa câu.

Lâm Vũ Chân liếc Giang Ninh một cái, không phải đang nói giỡn với anh.

“Công ty Đông Á bên kia đến đây bàn chuyện hợp tác, anh có đi cùng không?”

Cô trở lại chuyện chính: “Chúng ta chưa khai thác thị trường lớn này vì tình hình bên đó phức tạp, xem ra bây giờ có thể thử tiếp xúc một chút.

Khu Đông Á sao?

“Ông Triệu nói rồi, đề xuất hướng phát triển của Lâm thị.”

Nghe đến tên của lão Triệu, trong lòng Giang Ninh khế động, lão già này, đúng là hiểu mình mà…

Đối với Giang Ninh mà nói, điều quan trọng nhất, không nghi ngờ gì nữa đó chắc chắn là Lâm Vũ Chân.

Trên đời này, không có gì quan trọng hơn cô.

Nhưng để bảo vệ cô và loại bỏ tất cả các mối đe dọa và các yếu tố bất an, cực đạo quyền là một vấn đề quan trọng khác.

Đặc biệt là bây giờ, nhị trưởng lão của nhà họ Phương, Phương Ngân, vẫn đang ở nơi nào đó không rõ ràng.

Một người đàn ông mạnh mẽ như vậy ẩn mình trong bóng tối không phải là chuyện tốt, cho dù là anh đã sắp xếp để Trần Hoang Đường bí mật bảo vệ Lâm Vũ Chân, hay ngay cả bản thân Lâm Vũ Chân cũng bắt đầu học kỹ năng võ thuật.

Nhưng trước một cao thủ như Phương Ngân, điều đó vẫn là chưa đủ.
 
Chương 1861


Có vấn đề gì thì phải giải quyết, nếu không thì phải giải quyết người gây ra vấn đề, đây là cách thức làm việc của Giang Ninh.

Quản gia Triệu biết rất rõ điều này, cho nên ông ta hiểu việc tìm những quyển sách võ thật là khẩn cấp như thế nào.

Dựa trên những manh mối hiện tại, có thể tìm thấy manh mối của quyển sách võ thuật ở mọi nơi trên thế giới, khu vực Đông Á cũng như vậy, thậm chí quản gia Triệu có thể đã phát hiện ra điều gì đó.

Chỉ là tính tình của ông ta, Giang Ninh hiểu được, nếu không phải chuyện chắc chắn một trăm phần trăm thì ông †a chắc chắn sẽ không nói rõ.

Nhìn thấy Giang Ninh ngẩn người, Lâm Vũ Chân gọi anh một tiếng: “Thế nào, anh cùng em đi qua đó sao?”

“Anh sẽ không đi đâu.”

Giang Ninh mỉm cười nhéo nhéo mặt Lâm Vũ Chân: “Em có đủ năng lực để đối phó chuyện này rồi, anh theo qua đó tác dụng chỉ để làm bình hoa thôi.”

Lâm Vũ Chân ngây ra một lúc.

Cô nhẹ nhàng bĩu môi rồi nói thầm: “Ông xã, da mặt anh càng ngày càng dày, còn làm bình hoa…”

“Em nói cái gì cơ?”

“À, em nói là, ông xã của em đẹp trai như vậy, quả thật không thể dễ dàng xuất đầu lộ diện, bằng không em rất dễ cảm thấy có mối nguy hiểm đó nhai”

Lâm Vũ Chân vẻ mặt nghiêm túc nói.

Ông xã của cô là một người bá đạo thì đúng là có một chút bá đạo, thế nhưng cũng rất tự phụ, Lâm Vũ Chân đã nắm được tính cách đó.

Cô nhẹ nhàng xoa xoa mặt mình: “Vậy anh ở đây nghỉ ngơi cho tốt, em đi rồi sẽ về.”

“Ú” Cả nhà tải app truyenhola về đọc khích lệ nhóm lên app nhé!

Giang Ninh ngồi trở lại trên ghế sô pha với vẻ mặt lười biếng.

Đàm phán kinh doanh?

Anh không có hứng thú, điều quan trọng trong sự phát triển của nhà họ Lâm vẫn là để Lâm Vũ Chân chính mình điều khiển nó, cho dù đi lâm đường hay đi sai đường thì đến lúc đó tự bản thân mình điều chỉnh lại lần nữa cho đúng là được.

Giá trị và ý nghĩa sự tồn tại của anh đối với Lâm Vũ Chân chính là để bù đắp lại tất cả sai lâm, giải quyết tất cả những trở ngại của cô.

Phòng tiếp tân cuối khu làm việc.

Lý Thiên Tú đang ngồi ở đó, đoan †rang mà tao nhã, toát lên hơi thở của một người phụ nữ trưởng thành.

“Thật xin lỗi cô Lý, để cô đã đợi lâu `: rồi.

Lâm Vũ Chân bước vào với nụ cười trên môi và gật đầu nhẹ chào hỏi.

Lý Thiên Tú lập tức đứng lên, lễ phép nói: “Tổng giám đốc Lâm khách sáo rồi, cô có việc bận, tôi đợi một lát là việc nên làm mà.”

“Mời ngồi.”

Lâm Vũ Chân đưa tay ra mời Lý Thiên Tú ngồi xuống.

Hai người phụ nữ mặt đối mặt như thế này, không giống như đàm phán công việc, ngược lại giống như ở nhà tán gấu, tùy ý nói chuyện phiếm vậy, bầu không khí rất thoải mái.
 
Chương 1862


Là một người được Đông Hàn Lý Thị phái đến, Lâm Vũ Chân đương nhiên biết rất rõ mục đích chuyến đi này của Lý Thiên Tú, nhưng dù cô biết rằng nhà họ Lâm bây giờ là một con quái vật khổng lồ, không chỉ ở trong nước, mà còn ở vị trí hết sức quan trọng, cho dù là phát triển ở nước ngoài thì cũng là bay với tốc độ bình thường.

Nhưng so sánh với của Đông Hàn Lý Thị, vẫn có một sự khác biệt rất lớn.

Trên phương diện quốc tế, ai mà không biết rằng dòng họ Đông Hàn Lý Thị gần như là kiểm soát mạch máu của Đông Hàn, các công ty con sản xuất nhiều ngành nghề, nắm vững quyền kiểm soát của tất cả nguồn lực xã hội, lớn mạnh khiến người khác phải kinh ngạc!

Bọn họ chủ động tìm đến nhà họ Lâm hợp tác, nếu là trước kia Lâm Vũ Chân thật sự sẽ cảm thấy được nhà họ Lâm công nhận và được người khác nhìn thấy được tiềm năng.

Nhưng bây giờ, được Giang Ninh chỉ dạy càng ngày càng nhiều, cô đã học  được một câu nói, khi không mà tự nhiên ân cần như vậy thì không gian cũng là trộm!

Nhất định là có ý đồ khác!

“Sự phát triển của nhà họ Lâm thật khiến cho người ta ngưỡng mộ. Tôi đã tìm hiểu qua về lịch sử phát triển của nhà họ Lâm, quả thật làm cho người ta phải ngạc nhiên. Tổng giám đốc Lâm có thể làm đến được bây giờ thật sự rất giỏi!”

Bước đầu tiên, đưa ra những lời khen hoa mỹiI Giang Ninh quả nhiên nói đúng!

Lâm Vũ Chân trong lòng nghĩ, vẻ mặt vẫn ung dung thản nhiên, vẻ mặt vui cười y nguyên như trước, khách sáo nói: “Cô quá khen rồi. Đây là kết quả làm việc chăm chỉ của toàn thể công ty và sự cố găng của tất cả nhân viên, không phải công lao của một mình tôi đâu.

“Tổng giám đốc Lâm thật khiêm tốn. Nếu không có một người quản lý giỏi, làm sao chúng ta có thể đem tất mọi người đoàn kết thành sức mạnh được chứ?”

Lý Thiên Tú mỉm cười, giọng điệu nhẹ nhàng, nghe một chút cũng không giống lời khen chút nào, ngược lại mang theo một chút kính trọng, được một người phụ nữ xinh đẹp dùng giọng điệu lấy lòng để khen, đối với một người phụ nữ mà nói, lực sát thương là rất lớn!

Nhưng Lâm Vũ Chân thực là không cảm thấy như vậy.

Bởi vì Giang Ninh đã nói, đây là bước thứ hai, làm cho người ra cảm thấy bản thân mình ưu việt mà thả lỏng cảnh giác!

“So với nhà họ Lý, con đường của nhà họ Lâm còn rất dài. Dù hai công ty chúng ta đi theo những lộ trình khác nhau nhưng trong kinh doanh, nhà họ Lâm vấn cần học hỏi ở nhà họ Lý rất nhiều. Cô Lý chính là đại diện cho văn hóa doanh nghiệp của nhà họ Lý nên tôi rất để ý đến cô.”

Lâm Vũ Chân thật sự nở nụ cười, _ trên mặt nhìn không ra có chút đắc ý  nào, ngược lại là khiêm tốn và khiêm nhường.

Giống như cô căn bản không có nghe thấy người phụ nữ xinh đẹp là Lý Thiên Tú khen ngợi mình vậy.

Trên thực tế, lời khen của một người phụ nữ đẹp đối với phụ nữ có hiệu quả hơn rất nhiều so với đàn ông.

Bởi vì đàn ông chỉ thỏa mãn những h@m muốn thấp kém, còn với phụ nữ, đó là sự xâm nhập sâu trong tận xương tủy, rất dễ dàng đã bị dụ dỗ.

Lý Thiên Tú rất ngạc nhiên vì Lâm Vũ Chân còn trẻ như vậy, nhưng lời nói và hành động đều vô cùng cẩn thận, không chút nào bị ảnh hưởng bởi lời nói của chính mình.

Cô ta căn bản không biết rằng Giang Ninh đã sớm tiêm phòng cho Lâm Vũ Chân từ rất lâu rồi, hơn nữa còn tiêm rất nhiều.

“Đúng vậy, hai công ty khác nhau, và văn hóa doanh nghiệp cũng khác nhau, nhưng từ góc độ kinh doanh, xét cho cùng vẫn có một số điểm tương đồng.”
 
Chương 1863


Lý Thiên Tú biết rằng nếu lại một lần nữa dùng lời nói để nịnh bợ cũng không có tác dụng gì quá lớn nên liền cười và nói: “Tôi lần này đến đây, trước tiên là để tìm hiểu văn hóa doanh nghiệp của nhà họ Lâm, thứ hai là để đại diện cho nhà họ Lý xem có cơ hội nào để hợp tác cùng nhà họ Lâm hay không.”

“Tôi biết rằng kế hoạch ở nước ngoài của nhà họ Lâm không chỉ ở khu vực Bắc Mỹ, mà còn ở khu vực Đông Á, đó cũng là trọng tâm phát triển của cô.

Mà thực lực của nhà họ Lý chúng tôi ở khu vực Đông Á thì tổng giám đốc Lâm hẳn là đã biết rất rõ.”

Lâm Vũ Chân cười cười, chỉ gật đầu mà không nói gì.

“Dưới danh nghĩ tập đoàn Lâm thị có ngành công nghiệp mỹ phẩm, còn có công nghiệp giải trí, khoáng sản kim loại, nghiên cứu và phát triển thuốc, và nhà họ Lý có tất cả những thứ này. Sự hợp tác của chúng ta có thể nói là một liên minh bền chặt.”

Lý Thiên Tú nói xong, bưng chén trà lên và uống một ngụm.

Cô ta càng ngày càng cảm thấy Lâm Vũ Chân trước mặt thật sự rất lợi hại, nhất là ở độ tuổi này, lại có thể điềm  tĩnh như vậy, quả nhiên là hiếm thấy.

Cô ta biết nói quá nhiều cũng vô dụng, sự hiểu biết của cô ta đối với nhà họ Lâm cùng với sự hiểu biết của Lâm Vũ Chân về nhà họ Lý chắc chắn không giống nhau, cho dù là khi cô ta chủ động đến để tìm kiếm sự hợp tác.

Đối với nhà họ Lâm mà nói, đây là cơ hội được gửi tới, nhưng trên thị trường, cơ hội thường đi kèm với khủng hoảng!

“Ngành công nghiệp giải trí của Đông Hàn nổi tiếng trên thế giới. Mà công ty con về ngành giải trí của nhà họ Lâm quả thật là cần phải hướng ra phía ngoài để phát triển, còn có ngành sản xuất mỹ phẩm, Đông Hàn là nhân tài xuất chúng trên thế giới về lĩnh vực này.”

Lâm Vũ Chân nói: “Trong trường hợp đó, sự hợp tác giữa hai nhà chúng †a thật đúng là một liên minh mạnh mẽ nhỉ?”

Nghe vậy, Lý Thiên Tú mỉm cười.

Câu nói này của Lâm Vũ Chân cuối cùng cũng thoáng đi một chút, liên minh mạnh mẽ, thân là đại diện của nhà họ Lý cô ta có thể nói, nhưng Lâm Vũ Chân nói như vậy không thích hợp.

Nụ cười của Lý Thiên Tú rất đẹp, cực kỳ dịu dàng mà hơi nheo lại, giống như là một vầng trăng khuyết.

Sau khi nghe những lời này của Lâm Vũ Chân, cô ta biết rằng lời khen của mình vẫn còn tác dụng.

Liên minh mạnh mế?

Nhà họ Lý cũng đủ mạnh mẽ, không nghỉ ngờ gì khi nó đóng vai trò nòng cốt ở Đông Hàn, thậm chí có thể kiểm soát toàn bộ huyết mạch phát triển kinh tế của tập đoàn lớn!

Nhưng nhà họ Lâm vẫn còn kém không ít.

“Nhà họ Lý là muốn cùng nhà họ Lâm hợp tác sao?”

Lâm Vũ Chân vẫn như cũ mỉm cười còn thật sự hỏi một cách nghiêm túc, trong giọng nói có một chút mong đợi.

Những thứ này đều bị Lý Thiên Tú  nhìn thấy.

“Đương nhiên, đều nói là liên minh mạnh mẽ, hợp tác là điều tất yếu, nhưng mà phương thức hợp tác thì tổng giám đốc Lâm có thể đưa ra yêu cầu của cô.”

Không biết bao nhiêu người muốn cùng nhà họ Lý hợp tác, cho tới bây giờ đều là do nhà họ Lý đưa ra yêu cầu, nhưng hiện tại thì Lý Thiên Tú chính là muốn để Lâm Vũ Chân đề cập tới.

“Cô Lý thật đúng là rất có thành ý!”

Lâm Vũ Chân cười nói: “Nhà họ Lâm không từ chối hợp tác với bất kỳ ai. Chỉ cần là cơ hội, chúng tôi đều muốn nắm bắt, yêu cầu của tôi sẽ không quá cao.”
 
Chương 1864


Cô liền thay đổi tư thế của mình.

“Hiện tại đây cũng không phải là một cuộc đàm phán chính thức. Chúng †a cứ coi như là tâm sự thôi. Nếu hai công ty cùng nhau hợp tác, tôi chỉ có một yêu cầu nhỏ…”

Lâm Vũ Chân nói, trước khi nói câu đầu tiên, khuôn mặt của Lý Thiên Tú đã ngẩn ra.

Dường như cô ta nghĩ rằng chính mình nghe lầm.

Lâm Vũ Chân nói cái gì cơ, cái này gọi là một yêu cầu nhỏ?

Đây quả thật là một yêu cầu quá đáng!

Thế nhưng ở phần chia lợi nhuận, trực tiếp mở miệng đòi tỉ lệ ba bảy, mà phần bảy lại là của nhà họ Lâm, dựa vào cái gì chứ?

“Nhà họ Lâm có sản phẩm, có kỹ thuật. Điều nhà họ Lâm cần chính là một nền tảng, mà nền tảng ở đây chính là nhà họ Lý. Có thể coi nó như một khoản tiên hoa hồng nhưng tỷ lệ không được vượt quá ba mươi phần trăm, đây là yêu cầu cơ bản nhất”

Lý Thiên Tú vẫn duy trì mỉm cười, nhưng trong lòng hừ lạnh một tiếng.

Lâm Vũ Chân đúng là người có lòng tham mà, thật sự nghĩ rằng nếu như chủ động tìm tới cửa thì nhà họ Lâm còn có tư cách đưa ra nhiều yêu cầu như vậy sao?

“Còn có sao?”

Cô ta cười hỏi.

Lâm Vũ Chân một mạch nói ra năm sáu yêu cầu, có thể nói cái sau khät khe _ hơn cái trước một chút, cái sau nghiêm khắc hơn cái trước một chút, thật sự là được chính mình nịnh bợ một câu, cái đuôi liền vểnh lên tận trời cao mà.

Cô thực sự cho rằng nhà họ Lâm bây giờ đã có khả năng để nhà họ Lý hạ thấp lập trường cầu xin hợp tác rồi sao?

Nếu không phải có người có kế hoạch khác và cần tiếp xúc với nhà họ Lâm thì bọn cô ta khinh thường chẳng thèm đến Đông Hải!

“Còn có nghĩa vụ của nhà họ Lý.”

Lâm Vũ Chân nhấp một ngụm trà: “Với tư cách là nền tảng, hẳn là nên làm những nghĩa vụ cơ bản này, ví dụ như những điểm này…”

Cô lại nói tiếp rõ ràng rành mạch, gần như không ngừng lại, nói xong Lý Thiên Tú da cũng không nhịn được mà co rúm lại, cũng không dám tin đây là lời nói của Lâm Vũ Chân.

Trong tư liệu điều tra của cô ta, Lâm Vu thật sự còn rất trẻ, thời gian dốc sức làm việc ở thương trường lại càng không quá dài, nhưng sao lại có thể nói những lời đanh đá chua ngoa như thế này.

Đúng là cô dễ dàng sao?

Vấn là cô cảm thấy rằng địa vị của mình đủ để cùng nhà họ Lý đưa ra những yêu cầu như vậy ư?

Sắc mặt Lý Thiên Tú càng ngày càng khó coi, khóe miệng giật giật, chỉ có thể dùng trà để xoa dịu cảm xúc.

“Không còn chứ?”

Nhìn thấy Lâm Vũ Chân sự nói xong, Lý Thiên Tú vẫn có thể duy trì phong thái, cười hỏi.

“Còn cói”

Nghe vậy, Lý Thiên Tú không khỏi bàng hoàng, còn gì nữa?

Lâm Vũ Chân này, đang đùa đấy ư?
 
Chương 1865


Nhưng Lâm Vũ Chân thực sự không đùa, còn đưa ra thêm vài yêu cầu, mỗi yêu cầu đều khiến lông mày của Lý Thiên Tú cau lại ngày càng sâu hơn.

Cô ta thực sự không thể tin được, Lâm Vũ Chân thật sự dám đưa ra yêu cầu.

“Hai bên muốn hợp tác là chuyện lâu dài, ngay từ đầu nên thương lượng về quyền lợi và nghĩa vụ tương ứng.

Việc này phải bình đẳng.”

Lâm Vũ Chân thật sự nghiêm túc nói: “Tôi có lòng tin với thực lực của nhà họ Lý, tôi cũng có lòng tin với sức mạnh của nhà họ Lâm. Nếu không, cô Lý cũng sẽ không tới cửa tìm kiếm sự hợp tác?”

“Các yêu cầu tạm thời là như vậy.

Nếu còn nghĩ ra yêu cầu gì khác thì đợi đến khi chúng ta chính thức nói chuyện hợp tác thì chúng ta sẽ một lần nữa thảo luận.”

Lâm Vũ Chân đứng dậy và mỉm cười: “Tôi xem thời gian cũng không còn nhiều lắm, cô Lý không bằng buổi trưa nay cô cùng tôi ở đây ăn một bữa cơm thì thế nào?”

Lý Thiên Tú đứng lên theo.

“Không được rồi, cảm ơn tổng giám đốc Lâm”

Cô ta cố nặn ra một nụ cười, duy trì khí chất tao nhã: “Yêu cầu mà tổng giám đốc Lâm vừa đưa ra, tôi cần phải mau chóng trở về văn phòng chính. Hợp tác quan trọng hơn chuyện ăn uống, sau này còn có nhiều cơ hội.”

“Đã như vậy thì tôi đây cũng không giữ cô Lý lại.”

Lâm Vũ Chân cười nói.

Cô tiên Lý Thiên Tú đến tận cửa: “Tôi mong đợi cùng nhà họ Lý hợp tác, và tôi cũng hy vọng có thể làm bạn với cô Lý đây.”

“Chắc chắn rồi.”

Lý Thiên Tú không nói nhiều, xoay người đi vào thang máy.

Khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại, sắc mặt cô ta bỗng trở nên u ám.

Nắm chặt lấy nắm đấm, hít một hơi thật sâu, cố nén cơn tức giận của mình.

Cô ta từ trước đến bây giờ chưa bao giờ thấy một người không biết tốt xấu _ như Lâm Vũ Chân!

Bọn họ là nhà họ Lý!

Nhà họ Lý, thế lực lớn nhất Đông Hàn, không biết có bao nhiêu người muốn hợp tác với bọn họ, cho dù trả giá rất lớn cũng không chắc có được một cơ hội.

Lâm Vũ Chân này thì tốt rồi, chính mình tìm tới cửa, cô còn thật sự tham lam, rất không hiểu quy tắc!

“Xem ra Lâm Vũ Chân thực sự là không có đầu óc, ngược lại thật không dễ đối phó.”

Lý Thiên Tú cau mày nghĩ thầm: “Không biết tên khốn đó muốn gì, nhà họ Lâm rốt cuộc có cái gì để phải giao thiệp qua lại chứ!”

Cô ta căn bản chướng mắt với nhà họ Lâm, là một thế lực lớn mạnh như nhà họ Lý, đối tượng để bọn họ để mắt tới phải là những công ty đa quốc gia hùng mạnh, nhà họ Lâm còn kém rất xa.

Nhưng đã có mệnh lệnh từ bên trên, cô ta không thể không làm, dù không biết bên trên muốn gì từ nhà họ Lâm thì cô ta cũng phải hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Nhưng Lâm Vũ Chân rõ ràng là không muốn hợp tác, nếu không đã không đưa ra nhiều yêu cầu phi thực tế như vậy chứ?

“Người đàn ông đó?”
 
Chương 1866


Đồng tử của Lý Thiên Tú co lại, và cô ta ngay lập tức nhớ đến người đàn ông mà cô ta nhìn thấy trong văn phòng của Lâm Vũ Chân.

Làm sao một người đàn ông có thể ngủ lại trong văn phòng của Lâm Vũ Chân lại là một người thường?

Cô ta hít sâu một hơi, trong mắt dần dần sáng lên.

Là một phụ nữ, lớn lên xinh đẹp hơn nữa còn rất thông minh, Lý Thiên Tú luôn biết khả năng tồn tại của mình là gì và cần làm gì để duy trì địa vị và thân phận của mình.

Lúc đó.

Lâm Vũ Chân đang ở trong văn phòng.

Giang Ninh vấn lười biếng dựa vào ghế sô pha, nhìn Lâm Vũ Chân vẻ mặt lo lắng đi vào.

“Ông xã, em học điều xấu rồi.”

Lâm Vũ Chân hạ giọng, dường như  có chút lo lắng Giang Ninh sẽ trách cô, cố ý bày ra bộ dáng đáng thương, đi tới bên cạnh Giang Ninh, siết chặt bàn tay nhỏ bé của mình, thậm chí đầu cũng không dám ngẩng lên.

“Học điều xấu?”

Giang Ninh híp mắt, nhướng mị, liếc mắt nhìn Lâm Vũ Chân, đột nhiên cười nói: “Đó là chuyện tốt mài”

“Phụ nữ không xấu, đàn ông không yêu, đến đây!”

Anh duỗi tay ra kéo Lâm Vũ Chân vào trong lòng, ánh sáng trong mắt, thấy khuôn mặt của Lâm Vũ Chân nhất thời đỏ lên: “Nói cho ông xã biết một chút, em xấu đến mức nào?”

Lâm Vũ Chân đem tất cả những gì cô nói với Lý Thiên Tú đều nói hết toàn bộ cho Giang Ninh nghe.

Cô nhìn chằm chằm biểu cảm của Giang Ninh, muốn xem phản ứng của anh như thế nào.

Giang Ninh cũng vô cùng cẩn thận nghe, không bỏ sót một chữ nào.

“Em đã phát hiện được điều gì?”

Sau khi nghe xong, Giang Ninh vẫn bình tĩnh, nghiêm túc hỏi trong khi nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lâm Vũ Chân.

“Phát hiện ư? Em cảm thấy không bình thường.”

Lâm Vũ Chân nói.

Cô thay đổi tư thế và giữ vững khoảng cách an toàn hai mươi em với Giang Ninh, để tránh lát nữa chuyện công còn chưa nói xong đã làm chuyện khác.

“Em đã nhờ Tiểu Triệu kiểm tra qua Lý Thiên Tú này. Vị trí của cô ta trong nhà họ Lý không vững vàng và cũng không có thực quyền, nhưng cô ta có thể thay mặt nhà họ Lý đến để xin hợp tác với nhà họ Lâm. Điều này thực sự không bình thường.”

“Em nói tiếp đi.”

“Ÿị trí của nhà họ Lý ở Đông Hàn không người nào có thể sánh bằng. Đây có thể coi là công ty tập đoàn nội địa lớn nhất ở đó, độc quyền nhiều loại sản xuất công nghiệp. Bọn họ không cần thiết phải tìm đến nhà họ Lâm để hợp tác.”

“Thị trường ở khu vực Đại Đông Hoa rất lớn. Bọn họ thực ra đã thâm nhập và chiếm thị phần lớn, đặc biệt là trong ngành công nghiệp điện tử. Họ có lợi thế lớn trong các ngành công nghệ cao như vậy.”

Nói đến đây, Lâm Vũ Chân có chút mất hứng.
 
Chương 1867


Dựa vào cái gì mà tài nguyên trong nước lại bị người nước ngoài bóc lột và bị bọn họ cướp đoạt theo cách này?

Nhà họ Lâm bây giờ chưa làm công nghệ điện tử nhưng điều đó không có nghĩa là sẽ làm không tốt, thậm chí cô còn có một kế hoạch thu mua một công ty công khoa học kỹ thuật điện tử, công ty đó đang được tổ chức lại.

Nhà họ Lý đến vào thời điểm này, nhưng lại nhắc nhở cho Lâm Vũ Chân răng khoa học kỹ thuật mới là lực lượng sản xuất chính, đặc biệt là trong loại ngành khoa học công nghệ cao này, nhà họ Lâm càng nên nắm vững.

“Lý Thiên Tú chủ động tìm đến cửa để xin hợp tác, bản thân điều này không bình thường. Sau khi kiểm tra thông tin của cô ta, em càng chắc chắn rằng cô †a không thực sự đến đây để thảo luận về việc hợp tác.”

Giang Ninh gật đầu, nhìn thấy phân tích của Lâm Vũ Chân rất tốt, không khỏi bật cười: “Vậy em nghĩ cô ta đến đây làm gì?”

“Điều tra tình hình quân sự.” Lâm Vũ Chân nói.

Cô nhìn Giang Ninh, mím môi nhẹ: “Về phần do điều tra cái gì về tình hình quân sự thì em không biết, nhưng xét theo trực giác của phụ nữ, chắc chắn là có dụng ý xấu.”

“Cho nên em cố tình đưa ra những yêu cầu quá đáng đó chính là để từ chối yêu cầu hợp tác của cô ta?”

“Vâng, để cho cô ta biết khó mà rút ra lui.

Lâm Vũ Chân gật gật đầu: “Chỉ có điều em cảm thấy làm như vậy có chút không tốt?”

“Đặc biệt là em thấy biểu hiện của cô †a từ đầu đến cuối không có gì thay đổi. Người phụ nữ này cũng rất lợi hại, hỉ nộ ái ố đều không hiện ra bên ngoài, em cảm thấy chính mình còn phải luyện tập thêm.”

Giang Ninh không khỏi tức giận mà quát một tí rồi nhìn thoáng qua mũi của Lâm Vũ Chân.

“Luyện tập thêm? Em đã là yêu tinh rồi còn muốn biến thành cái gì nữa hải”

Anh hừ một tiếng, khích lệ nói: “Nhưng mà chuyện này em không làm gì sai hết. Khu vực Đông Á quả thật là chiến trường tiếp theo mà anh cân nhắc đến. Những gì lão Triệu nói với em cũng không có sai. Chỉ là nhà họ Lý này, vì sao đột nhiên lại tìm tới cửa, thật là có chút kỳ quặc.”

Lâm Vũ Chân rất vui khi nghe thấy Giang Ninh khen ngợi.

Cô biết mình cần phải học hỏi thêm nhiều, đặc biệt là trong lĩnh vực kinh doanh.

Những gì cô có thể làm chính là đem nhà họ Lâm phát triển thật tốt, và sử dụng lực ảnh hưởng của nhà họ Lâm để giúp đỡ Giang Ninh.

Chỉ cần có thể giúp đỡ Giang Ninh, cho dù chỉ là một sự giúp đỡ nhỏ thì đối với Lâm Vũ Chân mà nói đều là chuyện tốt đẹp, vì cô muốn trở thành một nữ nhân có thể đứng thẳng bên cạnh Giang Ninh mà ngẩng cao đầu!

“Vậy thì em không làm gì sai hết đúng không?”

“Đúng vậy.” Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!

Giang Ninh gật đầu: “Trực giác kinh doanh của em đã rất lợi hại rồi.”

Anh đột nhiên trở nên dịu dàng, ôm mặt Lâm Vũ Chân: “Nếu cứ tiếp tục tiến bộ như thế này, mấy ông già như Hướng Cao không có việc gì làm chắc bị cho nghỉ việc mất.”

Anh nhẹ nhàng bóp mặt Lâm Vũ Chân, nhìn thấy sự tiến bộ của cô, nhìn thấy vẻ mặt vui mừng vì sự tiến bộ của cô, đây là điều hạnh phúc nhất của Giang Ninh.

“Vậy còn vấn đề bên Lý Thị…”“Đừng lo, trước mắt họ không thể chiếm được thị trường nội địa của chúng ta. Một trong những ý nghĩa để Lâm Thị tồn tại chính là giành lại vị trí đã mất!
 
Chương 1868


“Hơn nữa, họ không chỉ phòng thủ, mà còn tấn công, họ muốn cầm cự lại vốn xoay vòng giành nê hiện tại thị trường vấn thuộc về chúng tai”

Giang Ninh nghiêm túc nói.

“Ừm!”

Lâm Vũ Chân gật đầu đồng ý, đột nhiên cô trở nên vô cùng phấn khích.

Trong công việc ở Lâm Thị từ trên xuống dưới, từ sếp đến nhân viên cấp dưới, hầu như ngày nào cũng đều cảm giác giống như có một ống máu gà được tiêm vào người vào người, cực kỳ phấn khích.

Khu vực Đông Á, một thị trường lớn như vậy, chắc chăn sẽ bị hạ gục.

Đây không chỉ là một kế hoạch kinh doanh, mà còn là một lĩnh vực mà Giang Ninh cần kiểm soát khi muốn tìm kiếm những quyển sách võ thuật khác.

Mà đối với một con quái vật khổng lô như Lý Thị, nắm được nhiều thông tin tình báo và những manh mối trong tay họ là điều rất quan trọng.

Sau khi hai người được thông khí, trong lòng Lâm Vũ Chân có chút tâm sự.

Ở bên ngoài, cho dù cô có tài giỏi hay quyền lực đến đâu, thì trước mặt Giang Ninh, cô vẫn là cô gái nhỏ đó, cô vẫn cần Giang Ninh bảo vệ và nâng đỡ.

Cả hai đã mệt mỏi được một lúc nhưng Lâm Vũ Chân không thể không đi làm.

Đối với một công ty lớn như Lâm Thị, Giang Ninh không bao giờ can thiệp vào chuyện công việc riêng của cô, quả thực cô có rất nhiều việc phải lo.

Tại thời điểm đó.

Lý Thiên Tú đã trở về khách sạn, lập tức bấm gọi số điện thoại kia.

“Lâm Vũ Chân của nhà họ Lâm thực sự không phải là người đơn giản, có lẽ cô ta đã nghi ngờ thân phận thật của tôi.”

Lý Thiên Tú trực tiếp nói.

Trong giọng điệu của cô ta có vài phần bất mãn, thậm chí có chút tức giận: “Anh không cho tôi một thân phận đàng hoàng thì ở bên trong Lý Thị, tôi không có tư cách nói chuyện.”

Cô ta biết rất rõ khả năng của mình, cô ta càng biết rõ hơn địa vị và thân phận của mình.

Trong mắt của nhóm người đó, bản thân cô ta không gì khác ngoài một công cụ.

Đôi khi nó là một công cụ trên giường, đôi khi nó chỉ là một công cụ họ sử dụng để chạy việc vặt mà thôi.

Nếu như có thể tận dụng cơ hội này để có thêm địa vị, đây có thể không phải là một công việc vô ích.

“Đúng vậy, Lâm Vũ Chân đưa ra điều kiện như vậy, những chuyện này rõ ràng là chúng ta không có cách nào đáp ứng được, cô ta đang từ chối hợp tác, thậm chí cô ta còn không cho tôi cơ hội tiếp †ục đàm phán.”

Nghe những lời hứa hẹn qua loa trong đầu dây điện thoại bên kia, Lý Thiên Tú đương nhiên sẽ không tin: “Còn muốn tôi tiếp tục nữa hay sao?”

Điều công bằng nhất trên đời này chính là sự công bằng không bao giờ có được, cho đến ngày hôm nay Lý Thiên Tú mới hiểu sâu sắc câu nói này.

Nếu cô ta muốn có được một cái gì đó, cô nhất định cô ta phải mất nhiều thứ hơn thế nữa, cho dù cô ta chỉ lại nhận lại một chút lợi ích.

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Lý Thiên Tiếu có hơi bất mãn.

Cô ta biết thân phận của mình ở đâu, nhưng khi cô ta bị ép buộc dùng mọi cách tốt nhất để hoàn thành nhiệm vụ, cô ta vẫn cảm thấy có hơi buồn nôn.
 
Chương 1869


“Đúng là đàn ông, rốt cuộc cũng không thể thoát được những thứ đó.”

Lý Thiên Tú hừ lạnh một tiếng, khẽ cắn môi, nhìn chính mình xinh đẹp quyến rũ trong gương, một lúc sau liền trở nên thuần khiết, đôi mắt trong veo không đáy, một lúc sau lại trở nên thuần thục như một nữ tử đế vương, quyến rũ mê người.

Khí chất và phong cách của cô ta luôn luôn thay đổi, bất kể là loại đàn ông nào, cô ta đều có thể dễ dàng làm chủ và dễ dàng chinh phục!

Mỹ nhân kế chính là kỹ năng tốt nhất của cô taI “Mặc dù thực sự tôi không biết người đàn ông đó và Lâm Vũ Chân có quan hệ như thế nào, nhưng tôi nghĩ mọi chuyện cũng không quá tệ. Nếu như có thể thắng anh ta, lập tức sẽ có cơ hội tiếp cận được Lâm Vũ Chân!

Giang Ninh là kiểu người cực kỳ yêu thích một cuộc sống đơn giản.

Đặc biệt là việc có Lâm Vũ Chân bên cạnh, mỗi ngày phục vụ cô đi làm, ăn ngủ cùng cô.

Ngay cả khi không nói lời nào, hai người lặng lẽ dựa vào ghế sô pha xem TV cũng khiến người ta cảm thấy ấm áp và hạnh phúc.

Về phương diện là một người chồng, có thể nói Giang Ninh đã thực hành thành thạo.

Đương nhiên Lâm Vũ Chân chịu trách nhiệm chuyện của nhà họ Lâm cũng không phải là vấn đề gì lớn, không cần anh phải lo lắng.

Trên võ quán Cực Đạo đã có mấy cao thủ như Đàm Hưng, không cần Giang Ninh bận tâm nhiều.

Ngay cả sự phát triển và hoạt động của toàn bộ thành phố Đông Hải, cũng đã có Hoàng Ngọc Minh và ông Trương phụ trách.

Về phần gia tộc ở ẩn ở núi Chung Nam, bây giờ Phương Thu đã có thể tự mình chống đỡ, còn có A Phi ở lại giúp anh ta lập lại trật tự, cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Giang Ninh chỉ cần ra mặt giải quyết những vấn đề mà họ không thể giải quyết mà thôi.

Liên tiếp mấy ngày nay, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân như hình với bóng không thể tách rời, mong muốn sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau.

Nguồn năng lượng đó, hai lão già cảm thấy có chút choáng ngợp, Tiểu Triệu và những người khác trong công ty cũng cảm thấy mấy ngày nay được ăn cẩu lương, vừa ước ao vừa ghen ty.

Đối với Lý Thiên Tú mà nói, cô ta không thể tìm thấy một chút cơ hội nào.

Nhưng khi nhìn thấy Giang Ninh và Lâm Vũ Chân thành đôi, cô ta càng biết rõ Giang Ninh và Lâm Vũ Chân thực sự có một mối quan hệ đặc biệt.

Nhiệm vụ mà cô ta được giao là điều tra Lâm Thị, tiếp cận với các nhân viên cấp cao ở Lâm Thị. Vì vậy mà Giang Ninh chính là bước đột phá duy nhất của cô ta lúc này.

Chỉ là cô ta không thể có một cơ hội nào cả.

Cô ta cũng không thể hấp tấp xuất hiện trước mặt Giang Ninh và Lâm Vũ Chân được, ngay ở trước mặt Lâm Vũ Chân làm sao tiếp cận Giang Ninh được chứ.

Đó chắc chắn là con đường chết.

“Thời gian của tôi không có nhiều.”

Lý Thiên Tú ngồi trong quán cà phê đối diện với Lâm Thị, đeo kính râm màu đen, che gần như toàn bộ khuôn mặt.

Cô ta muốn nhìn thấy Giang Ninh xuất hiện một mình, nhưng liên tiếp mấy ngày nay, Giang Ninh ở đâu, chắc chắn sẽ ở đó sẽ có Lâm Vũ Chân, hai người chưa từng tách ra đi riêng.

“Không biết rốt cuộc Lý Văn Sinh là muốn cái gì đây?”

Lý Thiên Tú có hơi không hiểu.
 
Chương 1870


Chỉ là Lâm Thị, làm sao có thể thu hút được sự chú ý của Lý Thị, cô ta muốn hỏi nhưng không dám.

“Hả?”

Đột nhiên, khi cô ta nhìn thấy cửa lớn của Lâm Thị mở ra, Giang Ninh bước ra.

Một mình!

Lý Thiên Tú không nhịn được hít sâu một hơi, cuối cùng cũng đợi được!

Cô ta nhìn Giang Ninh đi về phía quán cà phê, lập tức ngồi thẳng người, nghĩ mọi cách để có thể tiếp cận với Giang Ninh.

Những thứ này, trong đầu cô ta không biết đã luyện tập bao nhiêu lần, trước đây cũng có kinh nghiệm thực tế, nhất định sẽ không để lộ bất cứ sơ hở nào!

Giang Ninh một mạch đi thẳng về phía quán cà phê.

Thể hiện tình cảm trong công ty là quá đáng, khi các cô gái trong công ty cùng nhau phản đối, không mời họ uống cà phê, bọn họ lập tức cảm thấy vô cùng oan ức.

Chăm chăm nhìn anh còn hung hăng yêu cầu Lâm Vũ Chân phát đối tượng cho các cô gái trong công ty.

Anh đi đâu để tìm nhiều đối tượng như vậy cho bọn họ được chứ?

Giang Ninh bước vào quán cà phê, đi thẳng đến quầy lễ tân.

“Năm mươi ly cà phê xay.” Tải app truyệnhola đọc khích lệ nhóm nhé!

Giang Ninh từ trong túi lấy ra một tờ giấy, trên đó ghi tất cả mọi thứ mọi người muốn uống, nhân viên mà dám đưa ra yêu cầu cho ông chủ như vậy thực sự rất hiếm thấy.

Nhưng ông chủ chiều chuộng nhân viên của mình đến thế cũng rất hiếm thấy.

“Được rồi, vui lòng chờ một chút.”

Nhân viên bán hàng nhìn thấy khách hàng mua năm mươi ly, liền vội vàng gọi vài người qua giúp, kêu Giang Ninh ngồi đợi một lát.

“Ô trời!”

Đột nhiên, một âm thanh nũng nịu vang lên, mùi thơm xông vào mũi lập tức khiến Giang Ninh không nhịn được nhíu mày.

Anh nhìn thấy một người phụ nữ cầm cốc giấy cà phê trên tay, cô ta vấp phải thứ gì đó dưới chân, cô ta định lao vào mình, theo bản năng anh lùi chân một chút, khéo léo tránh sang một bên.

Âm!

Cà phê bị đổ trên mặt đất, trên kính râm đen toàn là màu xám cà phê, trông vừa xấu hổ vừa buồn cười!

“AI”

Lý Thiên Tú không khỏi mắng một tiếng, vội vàng tháo kính xuống, trong lòng không nhịn được thầm rủa, quả nhiên Giang Ninh thật sự tránh raI Cô ta định vồ tới, người bình thường đương nhiên nên đưa tay ra đỡ, phong thái quý ông tối thiểu này Giang Ninh không có.

Anh ta thực sự đã tránh, hơn nữa…còn tránh quá nhanh, quá linh hoạt.

“Cô không sao chứ?”

Giang Ninh cúi đầu liếc nhìn Lý Thiên Tú: “Đi cẩn thận một chút.”

Lý Thiên Tú đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Giang Ninh, cố nén lại sự bất mãn trong lòng, trên mặt cố ý lộ ra vẻ lúng túng và xấu hổ.

“Xin lỗi, cà phê của tôi không đổ vào người anh chứ?”
 
Chương 1871


Khi cô ta nói, cô ta cố ý đưa tay ra chạm vào những ngón tay mảnh khảnh như hành lá của Giang Ninh.

“Không có.”

Vẻ mặt Giang Ninh không chút thay đổi, cũng không để cho Lý Thiên Tú chạm vào mình, ngón tay của anh đẹp đến cỡ nào, chỉ có Lâm Vũ Chân mới được chạm vào, những người khác thì đừng nghĩ đến chuyện sẽ chạm được vào anh.

Khóe miệng Lý Thiên Tiếu co giật một chút, cô ta không biết mình làm không tốt ở đâu, hay giả bộ không giống ở chỗ nào, không phải Giang Ninh phải vui vẻ đón nhận màn kịch này hay sao chứ.

“Ô! Có phải chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi phải không?”

Lý Thiên Tú nhìn thấy Giang Ninh không nhận ra mình, cố ý ra vẻ vô cùng nghỉ ngờ, sau đó vẻ mặt từ từ trở nên ngạc nhiên vui mừng, sau đó kinh ngạc nói: “Anh chính là người của Lâm Thị!

Chúng ta đã gặp nhau trong phòng làm việc của tổng giám đốc Lâm vào ngày hôm đói”

“Tôi không nhớ rõ”

Giang Ninh lắc đầu: “Chúng ta đã gặp nhau rồi sao?”

Lý Thiên Tú cảm thấy trong lòng mình có một ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào!

Không thể nhớ rõ?

Khuôn mặt này của cô ta đã có biết bao nhiêu người đàn ông sau khi nhìn thấy một lần đều không thể quên được, nhưng Giang Ninh không nhớ ra được, còn hỏi ngược lại cô ta đã gặp nhau hay chưa.

Chắc chắn là anh đang cố tình, cố tình giả vờ như không biết.

“Bây giờ không phải chúng ta đã biết nhau rồi hay sao?”

Lý Thiên Tú mỉm cười nói: “Cũng may là tôi chưa làm bẩn quần áo của nha, nếu không tôi thực sự cảm thấy rất áy náy.”

Khuôn mặt tươi cười của cô ấy như làn gió xuân, ánh mắt e lệ ẩn sâu mà bất cứ người đàn ông nào cũng có thể bắt lấy.

“Tên tôi là Lý Thiên Tú.”

Lý Thiên Tú đưa tay ra, cười tươi như hoa, má lúm đồng tiên hiện lên khiến người khác mê đắm.

Cô ta nhìn Giang Ninh, tự tin rằng mình có cách để người đàn ông này căn câu từ từ, cô ta đã làm loại chuyện này rất nhiều lần, cô ta chưa thất bạ một lần nào cả.

Không biết đã có bao nhiêu người khi được cô ta bắt tay, lúc đó cô ta sẽ lén lút gãi lòng bàn tay của bọn họ.

“Ừm”

Nhưng mà, Giang Ninh chỉ ậm ừ một tiếng, hoàn toàn không có ý duõi †ay ra, thậm chí, anh còn không nhìn Lý Thiên Tú một chút.

Đôi mắt ấy trong như nước hồ, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhìn thấy đáy!

Lý Thiên Tú giật mình, trong lòng cô †a lập tức hiện lên một loại cảm giác vô cùng thất bại.

Cô ta còn chưa kịp phản ứng lại, Giang Ninh đã đi qua cô ta, đi tới quây lê tân, cầm lấy cà phê đóng gói từ người phục vụ, xoay người rời đi.

Giống như có một cơn gió mát thổi qua, khiến lòng người lạnh lẽo.

Là nhiệt độ máy lạnh quá thấp sao?

Lý Thiên Tú khế run lên, sau đó chậm rãi xoay người, nhìn bóng lưng Giang Ninh đã đi xa, lúc này, cô ta đột nhiên cảm thấy bản thân mình thật rẻ mạt!
 
Chương 1872


Đặc biệt là trong nội tâm, đôi mắt Giang Ninh trong veo dường như nhìn thấu chính mình, để cho trước mặt anh, ngay cả sự tự tin tối thiểu của cô ta cũng lập tức bị dập nát!

Cảm giác thất bại mãnh liệt khiến cả người Lý Thiên Tú đứng ngây ở đó, nửa ngày cũng vân chưa lấy lại được tinh thần.

“Thưa cô?”

Bên tai truyên đến thanh âm của phục vụ bàn, Lý Thiên Tú mới có phản ứng lại.

“Tôi đến quét dọn một chút.”

Ngừời phục vụ cười cười nói.

“Cám ơn”

Lý Thiên Tú không nói gì, lập tức tránh ra, bất chấp giày cao gót của mình, còn dính không ít cà phê vừa rơi xuống, như vậy liền vội vàng rời đi.

Thất bại.

Đây là lần đầu tiên cô ta thất bại, hơn nữa cô ta đã thất bại hoàn toàn.

Thậm chí, Lý Thiên Tú rất rõ ràng hiểu được, kế hoạch này của cô ta đối với Giang Ninh căn bản cũng không có bất kỳ tác dụng gì!

Cô ta vội vã trở về khách sạn, đầu óc có chút hoảng hốt, nhiều hơn là một loại cảm giác mất mát mãnh liệt, cái loại mất mát ngay cả lòng tự trọng và sự tự tin, đều bị băm nghiền đến mức tan nát.

“Đàn anh Lý Văn Sinh!”

Điện thoại được kết nối, Lý Thiên Tú có chút nhịn không được khi nghe thấy bên kia thanh âm dồn dập: “Tôi không làm được!”

Giọng điệu bức xúc nói vang trực tiếp vào điện thoại.

“Đồ vô dụng!”

Từ bên kia đầu dây điện thoại truyền đến một câu quát mắng giận dữ như vậy. Lý Thiên Tú không có chút tức giận nào, chỉ nhẹ nhàng hừ một tiếng: “Anh cho tôi thân phận và chức vị, Lâm Vũ Chân hoài nghỉ, anh lại bảo tôi đi tiếp cận người đàn ông bên cạnh Lâm Vũ Chân, nhưng cái người đàn ông đó…”

“Đàn anh, tôi nghĩ, vẫn là anh tự mình ra mặt.”

Cô ta cố gắng nén lại sự tức giận vì cô ta biết rằng cô ta không có tư cách tức giận lúc này.

Ở trước mặt loại người như Lý Văn Sinh, mình nên tỏ thái độ gì, phải duy trì thái độ như thế nào.

“Gô có thể thông báo cho nhà họ Lâm, nhà họ Lý chúng ta sắp tới sẽ có đoàn đại biểu đi đến Đông Hải nhà họ Lâm khảo sát, về phần nhà họ Lâm đưa ra điều kiện, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng đàm phán thương lượng.”

Bên trong điện thoại, trong giọng nói của Lý Văn Sinh, mang đến cảm giác mệt mỏi, mà cũng mang theo một cảm giác khinh thường.

Lý Thiên Tú mơ hồ nghe được thanh âm của những người phụ nữ khác, không khỏi nhíu mày, chỉ là vẫn không dám nói thêm nửa câu.

Loại đồ chơi trên giường đó, Lý Văn Sinh đối với loại người như bọn họ, muốn đổi liền đổi, làm sao còn cần phải hỏi đồ dùng trên giường đó bọn họ vui hay không vui, băng lòng hay không bằng lòng chứ?

Cúp điện thoại, Lý Thiên Tú bất lực ngồi trên giường, hai mắt đờ đẫn.

Cảm giác mất mát mãnh liệt vừa rồi, làm cho cô ta cảm thấy cuộc sống của mình, dường như trong nháy mắt trở nên trống rỗng Cách đó không xa, thấy chính mình trong gương trang điểm, làm sao còn có khí chất lúc trước, có chăng, chỉ còn lại một chút xíu quyến rũ…
 
Chương 1873


Cô ta lập tức đứng dậy, đi tới trước bàn trang điểm, nghiêm túc trang điểm thật cẩn thận, để cho ánh mắt của mình, từ từ chậm rãi khôi phục lại sự tự tin và quyến rũ.

Cũng đồng thời lúc này.

Khu vực văn phòng cấp cao nhất của nhà họ Lâm.

“Anh Ninh mời cà phê, đúng là không phải loại tâm thường, thật ngon đặc biệt “Cái cốc này tôi phải lưu giữ lại để kỷ niệm chiến công vừa rồi của chúng ta chống trả lại bọn cẩu tặc đó!”

“Nếu mỗi ngày đều có cà phê ngon như thế này, thì dù có phải chịu ấm ức, vậy tôi cũng cam lòng.”

Mấy nữ nhân viên, líu ríu, trong tay ôm cốc cà phê, hận không thể nhét nó vào lòng giữ ấm, đây chính là thứ Giang Ninh đã tự mình đi mua.

“Nhìn mấy người không có tiền đồ các cô kìal”

Tiểu Triệu nhịn không được mắng: “Yêu thích cái đẹp thì có vấn đề gì liên quan đến anh? Hãy tranh thủ thời gian làm công việc và sống cuộc sống của anh đi!”

Cô ấy vừa nói, vừa đem cốc cà phê đã uống xong, cẩn thận lạu rửa sạch sẽ, bỏ vào dưới bàn làm việc của mình, trong ngăn kéo kín đáo nhất.

Một nhóm người thấy vậy nhịn không được cười.

Ai cũng không dám có ý kiến với chủ ý của Giang Ninh, và cũng đều hiểu rất rõ ràng, ai cũng không thay đổi được chủ ý của Giang Ninh.

Đừng nói là bọn họ, nhà họ Long ở Miền Bắc, công chúa của gia tộc Slanka ở nước ngoài, đều là mỹ nữ khí chất nhất đẳng, ưu tú đến mức khiến người khác nhịn không được, phụ nữ nhìn cũng tự thấy tự tỉ.

Nhưng Giang Ninh chưa khi nào nhìn nhiều hơn một cái?

Từ xưa vốn là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhưng ở chỗ Giang Ninh, có thể tính ngược lại là mỹ nhân khó qua ải, giờ phút này ngồi trong văn phòng nghiêm túc làm việc chỉ có một người.

Giang Ninh tựa vào sô pha, nhìn biểu hiện của Lâm Vũ Chân, nhịn không được có chút buồn cười.

“Bọn họ nói có thể thương lượng?”

Lâm Vũ Chân vừa mới nhận được điện thoại, nhà họ Lý bên Đông Hàn, lại nói yêu cầu lúc trước của cô, có thể thương lượng, Lâm Vũ Chân đều ngây ngẩn cả người.

Cô vốn làm vậy dự định đuổi Lý Thiên Tú, cho nên cố ý đưa ra một yêu cầu, có thể nói là vô cùng quá đáng tới mức khó mà chấp nhận được.

Nhưng không nghĩ tới, Lý Thiên Tú vừa mới gọi điện thoại, lại là nói, nhà họ Lý bên kia có thể cân nhắc, hơn nữa sẽ có đoàn đại biểu đến Đông Hải, cùng tập đoàn Nhà họ Lâm tiếp tục liên lạc gặp mặt để thương lượng.

“Chẳng lẽ bọn họ không nhìn ra, là em rõ ràng cũng không muốn hợp tác với bọn họ?”

Lâm Vũ Chân nói.

“Khẳng định nhìn ra được, nhưng vân là câu nói kia, không có việc gì mà tỏ ra ân cần, không phải gian cũng là trộm.”

Giang Ninh híp mắt lại.

Vừa rồi ở quán cà phê, anh đương nhiên nhận ra Lý Thiên Tú, chỉ bằng trí nhớ vốn có anh nhìn qua sẽ không quên, đến nốt ruồi dưới khóe mắt Lý Thiên Tú, anh đều có thể nhớ rõ ràng, huống chi khuôn mặt đó còn có chút đặc biệt.

Đối với loại mỹ nhân kế này, Giang Ninh không biết đã từng gặp qua bao nhiêu lần, không nói đến yêu cầu, chỉ riêng tâm mắt của anh, đã cao đến mức không có bạn bè, huống chỉ chỉ là Lý Thiên Tú, loại mỹ nữ nhân tạo ở Đông Hàn này, anh đương nhiên không có chút hứng thú nào.

“Vợ à, chuẩn bị sẵn sàng đi, đối phương tới đều là những người không phải lương thiện gì.”

Giang Ninh cười nói.
 
Chương 1874


Ngoài miệng vừa nói người sắp tới không tốt, nhưng trên mặt lại nhìn không ra có chút lo lắng nào, hoàn toàn là bộ dáng không vấn đề gì cả.  “Em biết rồi.”

Lâm Vũ Chân gật gật đầu, tự nhiên nghe được ý tứ trong lời nói của Giang Ninh.

Nhà họ Lý này thật sự luôn quan sát nhà họ Lâm, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua, đưa Lý Thiên Tú đến dò xét, chỉ là bước đầu tiên của họ mà thôi, bọn họ thực ra cũng không hiểu được, chỉ dựa vào một Lý Thiên Tú cỏn con, thì sao có thể từ chỗ Nhà họ Lâm lấy được thứ gì.

Bây giờ nhà họ Lâm đã trở thành một công ty lớn, cũng không giống như trước đây, sao có thể nào dễ dàng bị lừa gạt và gây khó dễ như vậy.

Binh sĩ đến có tướng ngăn chặn, nước đến có đất cản trở.

Đây là chiến lược đối phó thực sự của Lâm Vũ.

Cô ngay lập tức gọi một số giám đốc điều hành cấp cao, phân phó công việc cần phải chuẩn bị trước.

Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Ngày hôm sau.

Lý Thiên Tú vẫn chờ đợi ở khách sạn như trước, địa chỉ cô ta đã sớm gửi cho Lý Văn Sinh, giờ phút này cô ta, chỉ có thể kiên nhãn chờ đợi.

BIÌHHG Sẽ Điện thoại di động vang lên, Lý Thiên Tú lập tức bắt máy.

“Đàn anh, các anh đã tới chưa?

“Tôi sẽ xuống ngay bây giời”

Cô ta hít sâu một hơi, ở trước gương nghiêm túc nhìn lại lớp trang điểm của mình, xoay một vòng, xác định không có khuyết điểm gì, mới xuống lầu, đi tới cửa khách sạn.

Xa xa, liền nhìn thấy một chiếc xe chậm rãi đi đến, Lý Thiên Tú lập tức đi tới, mở cửa xe, một người đàn ông trung niên, tóc chải bóng mượt, cất bước đi xuống, phía sau còn có mười bảy tám người.

“Đàn anh!”

Lý Thiên Tú cúi đầu, cung kính chào.

“Các anh thuê phòng nghỉ ngơi trước, nghỉ ngơi dưỡng sức, chuyện ngày mai, nhất định không được để tôi thất vọng.”

Lý Văn Sinh quay đầu, nhìn người phía sau: “Trước tiên tôi cùng trợ lý Lý trao đổi thêm tình hình cụ thể, không ai được đến làm ảnh hưởng chúng tôi, hiểu không?”

“GÓI”

Mười bảy, mười tám người cầm hành lý kéo ra, còn Lý Văn Sinh không nói một lời, đi thẳng vào thang máy, Lý Thiên Tú lập tức đi theo.

Sắc mặt cô có chút căng thẳng, nhìn liếc mặt Lý Văn Sinh, bộ dáng không nói một lời, trong lòng càng thêm bối rối.

Không hoàn thành nhiệm vụ, cô ta không biết Lý Văn Sinh sẽ trừng phạt cô ta như thế nào!

“Bang!”

Vào phòng, cửa đóng lại, Lý Văn Sinh chậm rãi dang hai tay ra, Lý Thiên Tú giống như được huấn luyện tốt, đã hình thành phản xạ có điều kiện, lập tức tiến lên, cởi áo khoác âu phục của anh †a ra.

Lại ngồi xổm xuống, quỳ ở đó, đem giày da của Lý Văn Sinh, từng chiếc một cởi ra, thay dép lê cho anh ta.

Cả người lúc này giống như người giúp việc, quỳ xuống đó, đặt tay lên đầu gối, chờ chỉ thị tiếp theo?

“Chủ nhân.”

Lý Thiên Tú cung kính gọi, cúi đầu, căn bản cũng không dám ngẩng lên.
 
Chương 1875


Cô ta quỳ ở nơi đó, chờ chỉ thị bước tiếp theo, thân này như một công cụ, nên có thái độ như thế nào, đều là Lý Văn Sinh bao năm huấn luyện cô ta, yêu cầu cô ta bắt buộc phải làm được.

“Cô biểu hiện rất không tốt.”

Lý Văn Sinh cúi đầu, trong giọng nói thể hiện ra vẻ không vui: “Tôi rất thất vọng.”

“Thực sự xin lỗi chủ nhân!

Lý Thiên Tú vẫn quỳ ở đó, đầu cúi thấp hơn.

“Lâm Vũ Chân của Nhà họ Lâm vốn cũng không đơn giản, cô ta thấy tôi lần đầu tiên cũng đã hoài nghỉ tôi, thân phận chủ nhân cho, cô ta căn bản cũng không tin.”

“Còn có cái người kia…người tên là Giang Ninh, là chồng của Lâm Vũ Chân, anh ta đối với tôi cũng không có chút mảy may hứng thú nào.”

Cô ta căn răng, tức giận và không cam tâm.

“Bốp!”

Lý Văn Sinh tát một cái, trút lên mặt Lý Thiên Tú, ngay lập tức, năm ngón tay đỏ in hằn hiện lên trên mặt Lý Thiên Tú.

“Tôi bảo cô gây khó dễ mấy trưởng ban cùng tổ trưởng kia, cô đều hoàn thành rất tốt, lý do vì sao lần này lại thất bại?”

Anh ta lạnh lùng nói: “Nhiều năm như vậy, tôi đã tốn bao công sức bồi dưỡng cô nhiều năm như vậy, chính là không cho phép cô thất bại.”

“Chủ nhân, tôi xin lỗi!” Tải app truyệnhola đọc nhiều chương khích lệ nhóm nhé!

Hốc mắt Lý Thiên Tú đỏ lên, cúi đầu, trên mặt nóng bỏng đau đớn, cô ta lúc này không dám nói thêm bất cứ lời nào khác.

Cô ta chỉ là một công cụ.

Từ sau khi bị Lý Văn Sinh phát hiện,  cũng vấn luôn là một công cụ, vì lợi ích của anh ta, mà điều đến những người khác nhau, đến bây giờ cô ta cũng không nhớ rõ, rốt cuộc đã có bao nhiêu người.

“Cô biết nhà họ Lâm đối với tôi mà nói, có tâm quan trọng như thế nào không?

Lý Văn Sinh nói: “So với cái mạng của tôi còn quan trọng hơn!”

Thân thể Lý Thiên Tú bỗng nhiên run rẩy.

Là như thế nào có thế? So với cái mạng của Lý Văn Sinh còn quan trọng hơn?

Lý Văn Sinh chính là trưởng phòng thương mại của tập đoàn nhà họ Lý, là một trong những người phụ trách hợp tác đối ngoại của nhà họ Lý, càng là hậu duệ dòng chính trong gia tộc nhà họ Lý, tương lai là thành viên nằm ở tầng cao của tập đoàn nhà họ Lý mài Cả nhà họ Lý, tương lai đều có thể bị anh ta năm trong tay phần lớn, nhưng anh ta nói, nhà họ Lâm so với mạng của anh ta còn quan trọng hơn?

Làm thế nào điều này có thể được!

Cả người Lý Thiên Tú run rẩy, căn bản cũng không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy, chỉ là nhà họ Lâm tính toán là cái gì, có thể lọt vào được mắt nhà họ Lý, cũng coi như không tệ, Lý Văn Sinh đại nhân vật cấp bậc cao như vậy, vậy sao có thể nói những lời như thế.

“Chủ nhân, tôi…”

Giọng nói của cô ta run rẩy, cô ta sợ rằng chính cô ta sẽ bị bỏ rơi.

“Nhà họ Lâm, Đông Hải, võ quán Cực Đạo!”

Mắt Lý Văn Sinh bao trùm vẻ tối tăm †oan tính, giọng nói càng lúc càng trầm thấp, khiến Lý Thiên Tú cảm thấy da đầu tê dại.
 
Chương 1876


Cô ta đi theo Lý Văn Sinh nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy qua vẻ mặt đáng sợ như vậy của anh ta.

Lòng tham lam, càng mang đến sự điên cuồng cực hạn!

“Bỏ đi, chỉ trông cậy vào cô có thể nuốt chửng toàn bộ nhà họ Lâm, bắt được toàn bộ Đông Hải, đúng là không có khả năng đó mà”

Lý Văn Sinh xoay người, tiếng bước chân vang lên bên tai Lý Thiên Tú, tiếng vang dần dần chậm rãi trở nên nhỏ hơn, hướng phía phòng ngủ đi tới, Lý Thiên Tú mím môi, lập tức đứng dậy đi theo.

Cô ta còn có cơ hội, còn có thể làm hài lòng Lý Văn Sinh, còn có thể để Lý Văn Sinh không vứt bỏ mình, liền xem bản thân mình biểu hiện có đủ hay không vì lần này mà ra sức.

Tập đoàn Nhà họ Lý, đoàn đại biểu thăm quan chính thức, đã liên lạc trước với Nhà họ Lâm.

Là tổng giám đốc của nhà họ Lâm, Lâm Vũ Chân đương nhiên cũng nghiêm túc đối xử với mỗi vị khách đến thăm, đặc biệt là loại tập đoàn lớn nổi tiếng quốc tế này.

Lý Văn Sinh tinh thần phấn chấn, sắc mặt phơn phớt đỏ tựa như đã trải qua cái gì giống như cấp bậc tôn quý hưởng thụ, cả người như được rửa sạch một thân khí thế phong trân mệt mỏi mới có thể toát ra khí chất phong thái như lúc này.

Ở phía sau anh ta, Lý Thiên Tú ngẩng đầu lên, duy trì đoan trang cùng †ao nhã.

Ai có thể nghĩ đến, mới hôm qua bộ dạng của cô ta lại hoàn toàn khác bây gIƠ.

“Hoan nghênh giám đốc Lý đến Lâm Thị chúng tôi!”

Lâm Vũ Chân cùng Lý Văn Sinh bắt †ay vui vẻ cười nói.

“Cô Lý Thiên Tú có nói với tôi rằng giám đốc Lý muốn đích thân đến Lâm Thị khảo sát một chuyến, điều này làm tôi cảm thấy thật vinh hạnh, hy vọng trong một trong thời gian không xa, hai công ty chúng ta có cơ hội hợp tác cùng nhau.”

“Tổng giám đốc Lâm quá khách sáo rồi!”

Lý Văn Sinh thản nhiên nói.

“Hợp tác với Lâm Thị là một việc làm thực đáng giá hiện giờ. Chính vì thế nên hôm nay tôi đã đích thân đến đây để tỏ ra thành ý mong muốn được hợp tác, trước đây cô Lý Thiên Tú có làm gì không tốt, xin tổng giám đốc Lâm rộng lòng bỏ qua.”

Nói đến đây, Lý Thiên Tú vội vàng gật đầu, mỉm cười nói.

“Cảm ơn tổng giám đốc Lâm đã rộng lòng bỏ qua.”

Lâm Vũ Chân còn chưa nói cái gì, nhưng cô làm sao mà không nhìn ra được, những lời bọn họ nói vừa rồi chỉ là những lời nói khách sáo và lịch sự mà thôi.

“Lần này tôi đến Đông Hải không chỉ vì hợp tác mà sẵn tiện cũng muốn tìm hiểu đôi chút về phong thổ của nơi này.”

Lý Văn Sinh nói.

“Tôi nghe nói Đông Hải là một thành phố rất đặc biệt, tổng giám đốc Lâm, vậy lát nữa cô có thể dẫn tôi đi tham quan một vòng thành phố được không?”

“Đương nhiên là được chứ!”

Đến nói chuyện hợp tác kinh doanh nhưng lại mang theo nhiều vệ sĩ như thế, Lâm Vũ Chân có thể dễ dàng nhận ra thân phận của những người này không chỉ đơn giản như vậy, hiện tại cô cùng đám người Diệp Sơn có luyện qua đôi chút võ thuật nên cũng tỉnh ý nhận ra thân thủ của những người này cũng không phải dạng tâm thường.

Lâm Vũ Chân đã sắp xếp người ổn thỏa dân bọn họ đi tham quan khảo sát công ty, nhà máy và những công xưởng sản xuất nhỏ lẻ khác của Lâm Thị.
 
Chương 1877


Mọi thứ đều được tiến hành theo kế hoạch đã đề ra từ trước nên diễn ra đều rất thuận lợi, không xảy ra trục trặc gì, quả thật những người quản lý ở Lâm Thị đều là những người dày dạn kinh nghiệm trận mạc, không cần sự chỉ đạo của Lâm Vũ Chân mà vẫn sắp xếp được một lịch trình chu đáo và hoàn hảo như thế.

Lý Văn Sinh tỏ ra vô cùng kiên nhân, đi đến đâu cũng kiểm tra kỹ lưỡng, hỏi han, thậm chí tự mình lấy giấy bút ra ghi chép lại rất cẩn thận dường như muốn thể hiện thái độ vô cùng xem trọng cơ hội hợp tác lần này với Lâm Thị.

Một tập đoàn đa quốc gia lớn nhất nhì cả nước tỏ ra thái độ xem trọng như vậy, nếu đổi thành người khác, e rằng đã sớm bị tấm chân tình đó làm cho cảm động.

Trong văn phòng của Lâm Vũ Chân, trên màn hình điện tử truyền tới hình ảnh bọn người Lý Văn Sinh đang khảo sát ở nhà máy, còn có hình ảnh anh ta thân thiết trò chuyện với mấy người công nhân ở trong xưởng.

“Bọn họ rốt cuộc đang suy tính điều gì?

Lâm Vũ Chân âm thầm tự hỏi.

Cô hiện tại đã hình thành một cái thói quen, trong hợp tác kinh doanh, trước hết không phải là nhìn vào hợp tác mình thu được những gì, mà là nhìn sang đối phương bon họ muốn nhân lần hợp tác này mong muốn đạt được điều gì, có như thế mới có thể thuận lợi đàm phán để giành phần lợi về phía mình.

Nhưng lần này Lý Thị đến đây mong muốn được hợp tác, cô vẫn không nhìn ra được mục đích hợp tác lần này của bọn họ.

“Đừng lo lắng, sớm muộn gì bọn họ cũng để lộ ra thôi.”

Giang Ninh đứng dậy, nhưng ánh mắt vẫn dán vào màn hình nhìn chăm chăm vào đám người đi sau Lý Văn Sinh.

Đánh giá từ tư thế đi đứng của họ, sự nhạy cảm và thận trọng với mọi phương hướng, Giang Ninh có thể dễ dàng nhận định răng những người này không chỉ đơn thuần là vệ sĩ như thế.

“Lâm thị chúng ta có thể không có điều bọn họ muốn, nhưng Đông Hải chắc chăn là có.”

Giang Ninh nhẹ nói.

Lý Thị là một tập đoàn đa quốc gia nổi tiếng ở Đông Hàn, sở hữu khối tài sản khổng lồ và thế lực vô cùng to lớn, danh tiếng lan rộng ra cả thế giới, hiện tại đem Lâm Thị so sánh với bọn họ chỉ như một hạt cát vô cùng nhỏ bé, thật sự là không đáng để bọn họ bày ra biểu hiện chân thành như vậy.

Không có gì mà bày ra vẻ lịch sự như thế chắc chắn là có mục đích, nếu Lâm Thị rõ ràng không có những gì mà họ muốn thì khẳng định mục tiêu của bọn họ chỉ có thể là Đông Hải.

Giang Ninh mỉm cười nắm lấy tay Lâm Vũ Chân, ghé vào lỗ tai cô nhẹ giọng nói vài câu.

Lâm Vũ Chân nghe xong liên đỏ mặt, lập tức kinh ngạc nhìn Giang Ninh.

“Không được! Làm như vậy không tốt lắm đâu.”

Lâm Vũ Chân còn chưa nghĩ ra đám người Lý Văn Sinh đó muốn gì ở Đông Hải này mà Giang Ninh đã chuẩn bị động thủ rồi sao?

Lâm Vũ Chân nhìn Giang Ninh nghĩ ngợi điều gì đó.

Cô biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra những chuyện gì, nhất là chuyện của Võ Quán Cực Đạo bên đó, vì thế nên cô đã không đến đó một khoảng thời gian dài.

“Họ đến đây vì chuyện của Võ Quán Cực Đạo?”

“Có lẽ là thế”

Giang Ninh lãnh đạm nói.

“Bất kể là có mục đích gì, chúng ta nhất định không để cho bọn họ đạt được như ý.”
 
Chương 1878


“Lấy đức thu phục lòng người là đạo lý đãi khách ở Đông Hải chúng ta, anh tất nhiên sẽ không thay đổi điều này.”

Anh ta đưa tay trêu chọc cái mũi của Lâm Vũ Chân.

“Đây cũng là văn hóa doanh nghiệp của Lâm Thị chúng ta.”

“Vậy thì, như anh đã nói, nếu bọn họ…”

“Họ sẽ.

Lâm Vũ Chân còn chưa nói xong, Giang Ninh đã nhanh chóng xen vào.

Nhìn thấy điều này, Lâm Vũ Chân cũng im lặng không nói gì nữa.

Bởi cô biết ánh mắt của Giang Ninh vượt xa người thường, anh luôn có thể nhìn thấy rất nhiều thứ mà người khác không thể quan sát được.

Chỉ cần anh nói điều gì sẽ xảy ra, điều đó chắc chắn sẽ xảy ra.

Vì vậy, bọn họ luôn có thể chuẩn bị trước để đề phòng nên ít khi nào thua cuộc!

Sau hai ngày liên tục đi kiểm tra và khảo sát, Lý Văn Sinh luôn tỏ ra thái độ rất nghiêm túc, khác hoàn toàn với thái độ cao ngạo thường thấy của những người đại diện cho các tập đoàn lớn.

Ngược lại, anh ta rất khiêm tốn, thậm chí còn rất chăm chú học hỏi về những chỗ anh ta không hiểu, cũng không bận tâm đ ến ánh mắt của mọi người đánh giá anh ta ra sao.

“Lâm Thị có được như ngày hôm nay quả thật là khâm phục!”

Lý Văn Sinh ngồi trước mặt Lâm Vũ Chân không ngừng cảm khái.

“Từ một thành phố nhỏ, mới qua một năm ngắn ngũi mà đã có thể phát triển vượt bậc như thế! Đây quả là một điều kỳ diệu!”

“Nếu Lâm Thị đặt tại Đông Hàn thì công ty của cô chắc chắn là một đối thủ đáng gờm của Lý Thị chúng tôi!”

Lời nói tuy có chút khoa trương, nhưng nó cũng có thể được coi như một lời khen tốt nhất.

“Giám đốc Lý quá khen rồi!”

Lâm Vũ Chân cười nói.

“Lâm Thị chúng tôi vẫn còn nhiều thiếu sót cần phải học hỏi thêm nhiều từ Lý Thị của mọi người. Chúng tôi mới chỉ đang trong giai đoạn phát triển ban đầu, vẫn còn một chặng đường dài gian nan ở phía trước.”

Cô nhìn Lý Văn Sinh, sau đó lại nhìn thoáng qua Lý Thiên Tú đang ngồi phía sau anh ta, rồi chủ động mở miệng đưa ra ý kiến về việc hợp tác.

“Trước đây cô Lý Thiên Tú có đến tìm tôi nói muốn cùng Lâm Thị chúng †ôi cùng nhau hợp tác, kêu chúng tôi cứ đưa ra các yêu cầu, vậy không biết hôm nay anh nhìn thấy những yêu cầu bên chúng tôi có ý kiến gì không?”

Khảo sát cũng khảo sát xong rồi, từ văn hóa doanh nghiệp của Lâm Thị, các bộ phận sản xuất và thậm chí cả nhà máy của Lâm Thị đều đã xem qua một lần và nắm rõ trong lòng bàn tay. Nếu đã tới đây còn nói không hợp tác thì nghe có buồn cười không cơ chứ?

“Những yêu cầu bên công ty của cô tôi đã nộp lên tổng bộ chờ xem xét.”

Lý Văn Sinh mỉm cười.

“Tôi chỉ là một giám đốc bộ phận nho nhỏ chưa có quyền quyết định một chuyện hệ trọng như thế, chỉ là tôi có hơi bất ngờ khi thấy điều kiện bên cô muốn mời bên phía công ty chúng tôi qua đây khảo sát, đã nhiều năm như vậy, Lâm Thị là người đầu tiên dám đưa ra yêu cầu với công ty chúng tôi.”

Lời này của anh ta cũng không biết có ý tứ gì.
 
Chương 1879


Lâm Vũ Chân ngoài mặt vẫn đang mỉm cười, nhẹ nhàng lên tiếng.

“Đúng vậy, mục tiêu của Lâm Thị mới là thứ quan trọng nhất.”

“Hahaha, tổng giám đốc Lâm thực sự rất hài hước.”

Lý Văn Sinh nhấp một ngụm trà, dừng lại, thoáng có vẻ do dự một lúc, nhưng Lâm Vũ Chân lại rõ ràng cảm nhận được anh ta sớm đã chuẩn bị tốt một cái lý do để thay đổi đề tài.

“Tổng giám đốc Lâm, tôi nghe nói ở Đông Hải này có một võ quán vô cùng nổi tiếng, hơn nữa cùng Lâm Thị của cô có quan hệ không tồi, không biết chúng tôi có vinh dự đến nơi đó xem thử một chút hay không?”

Đến rồi!

Lâm Vũ Chân thầm nghĩ, Giang Ninh thật là lợi hại, cái này mà anh có thể đoán được!

Những người này đích xác là đối với nhà họ Lâm không có hứng thú gì cho nên cho dù mình đưa ra loại yêu cầu quá đáng này bọn họ ngoài mặt cũng nói đang suy nghĩ, nhưng trên thực tế tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Mục đích bọn họ tới Đông Hải không phải là hợp tác với nhà họ Lâm, mà là võ quán Cực Đạo, võ quán có quan hệ rất nhiều với nhà họ Lâm!

“Điều này có lẽ là một chút bất tiện.”

Lâm Vũ Chân có chút bất đắc dĩ nói: “Nhà họ Lâm cùng võ quán Cực Đạo có chút quan hệ, thậm chí có thể nói võ quán Cực Đạo chính là nhà họ Lâm đầu tư, nhưng nơi đó tương đối đặc thù, bọn họ độc lập vận hành, tôi không có mặt mũi lớn như vậy đâu.”

Tiểu Triệu đứng một bên, mặt không chút thay đổi, cố nén không cười.

Ở Đông Hải này, Lâm Vũ Chân nể mặt chỉ sợ so với trời đều lớn hơn!

Càng không cần nói, quán chủ võ quán Cực Đạo lại chính là Giang Ninh, đó là người đàn ông của Lâm Vũ Chân đấy.

Đám người này muốn hố võ quán Cực Đạo, chính là muốn hố Giang Ninh, đối với Lâm Vũ Chân mà nói vậy phải thêm tiền!

“Không phải chứ?”

Lý Văn Sinh hơi kinh ngạc: “Uy vọng của nhà họ Lâm ở Đông Hải chẳng lẽ võ quán Cực Đạo lại dám không nể mặt?”

Anh ta dừng một chút, tựa hồ ý thức được giọng điệu của mình không đúng, vội vàng nở nụ cười.

“Không gạt tổng giám đốc Lâm, tôi đối với võ đạo rất hứng thú, trong nhà họ Lý chúng tôi cũng có không ít cao thủ”

Anh ta đưa tay chỉ vào phía sau mình, mấy người đàn ông mặc âu phục: “Bọn họ đều rất hy vọng có thể cùng cao thủ Đông Hải luận bàn, tôi cũng không có biện pháp.”

Lý Văn Sinh vẻ mặt khó xử, nhìn Lâm Vũ Chân, tựa hồ đang chờ Lâm Vũ Chân đáp lại.

Võ quán Cực Đạo, anh ta nhất định phải đi xem, có thể mượn danh nghĩa tham quan mà đi vậy tự nhiên là tốt nhất.

“Nhưng thực sự là có một chút khó xử: “

Lâm Vũ Chân ngượng ngùng nói: “

Quán chủ võ quán Cực Đạo tính tình cổ quái, nhưng anh ta ngược lại có đặc điểm…”

“Hoạt động võ quán cần không ít tiên, nhà họ Lâm chúng tôi cũng cho không ít phí tài trợ mới có quan hệ hợp tác với võ quán Cực Đạo.”“Tôi hiểu rồi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom