Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Quang Vinh Đế Phong Lưu

Chương 60


Sau khi lượn vài vòng và nhờ Ly vẽ lại bản đồ đồng thời hắn cũng nhớ kĩ những đợt tuần tra canh gác của lính canh thì sắc trời cũng tối nên hắn quay về. Thành thật mà nói tuy Trịnh phủ chỉ chiếm một diện tích nhỏ của Thanh Hương thành nhưng là một tam phẩm thế gia nó cũng không bé (» 10ha) nên để bay vòng quanh do thám hắn tốn cũng không ít thời gian.

Cùng giới thiệu với mọi người về ba loại thế gia của Đấu Tinh đại lục như sau:

+ tam phẩm thế gia phải có một tiềm lực tài chính nhất định và quan trọng trong gia tộc cần tối thiểu một tướng cấp và mười tá cấp

+ Nhị phẩm thế gia cần có một vương cấp và năm tướng cấp còn kinh tế không phải nói.

+ nhất phẩm thế gia cần một Đế cấp và mười vương cấp thường các hoàng tộc đều là nhất phẩm thế gia. Tất nhiên họ không có gì ngoài điều kiện vượt người.

Trở về nhà trọ thì nhóm người Nhiếp Ly cũng vừa mới trở về đang chuẩn bị ăn cơm. Thấy hắn trở lại ( tất nhiên là đi bộ) mọi người cũng chờ hắn tắm rửa rồi cùng ăn cơm. Trong bữa ăn, mọi người ăn uống vui vẻ. Đỗ Trạch hắn còn vỗ ngực khẳng định là mình trắc chắn sẽ là lão đại nếu không hắn nguyện làm lão tứ luôn. Thấy hắn tự tin như vậy Quang chỉ cười rồi tiếp tục uống rượu. Ngoài nói về bài thi mọi người cũng bàn tán rất nhiều sự việc mà họ thấy trong thành phố và tất nhiên rất nhiều mũi công kích đổ dồn về chuyến hẹn hò của Nhiếp lỷ.

Về phòng sau khi khóa cửa hắn cẩn thận triệu hồi huyết tu la thay thế mình nằm trên giường rồi tiến vào Thủy Tinh thành để chuẩn bị kế hoạch hành động trong hai ngày nghỉ chờ điểm tiếp theo. Để chuẩn bị cho kế hoạch của mình hắn không tiếc tiền mua sắm trang thiết bị vì Trịnh gia là một tam phẩm thế gia mà hắn cũng chỉ một tên kiếm khách mà thôi. Trong lần này hắn mua cũng phải hơn 3M TDB. Bây giờ hắn lại trở về một thanh niên nghèo rồi. Thật sót sa mà.
 
Chương 61


Hôm nay một đêm không trăng, các đám mây đen lượn lờ trên bầu trời dường như sắp có mưa. Màn đêm tối đen như mực rất thích hợp làm nhiều việc với nhiều người. Thanh Hương thành 21h hầu như cả thành đang chìm trong màn đêm chỉ còn một vài khu phố đêm còn rực rỡ ánh đèn cùng tiếng ồn ào vang lại trong đêm tối. Trịnh phủ, những tòa kiếm trúc vẫn lừng lững nằm ngủ trong sự canh gác nghiêm ngặt lính canh và sự giám sát chặt chẽ của tinh cầu giám sát.

Từ trên trời bỗng một tiếng vèo giống như cơn gió mạnh lướt qua, Quang mặc đồ đen sử dụng thiết bị tàng hình ( nó mất hiệu quả khi gặp nước hay tấn công hoặc bị tấn công) sử dụng 250 TDB để nâng cấp bản đồ. Hắn nhẹ nhàng đáp xuống mái nhà của một tòa nhà hai tầng nhờ geppou. Hơi xác định lại phương hướng trên bản đồ rồi hắn lại tiến tục sử dụng geppou lướt đi. Nhờ vào bản đồ hắn thuận lợi tránh đi các tốp linh canh cùng với ẩn thân hắn nhẹ nhàng di chuyển trong Trịnh phủ như chốn không người. Và tất nhiên mỗi lần lướt qua một viên tinh cầu giám sát hắn lại để lại cho nó một món quà nho nhỏ rồi rời đi. Nhẹ nhàng vượt qua các tầng an ninh hắn tiếp cận một căn phòng ở trong một tòa nhà hai tầng được bảo vệ " nghiêm ngặt ". Nhìn cánh cửa được làm bằng hợp kim rắn chắc cùng hệ thống khóa cửa tân tiến giống như trong các bộ phim kiếp trước hắn biết mình đanh đứng trước một trong các bảo khố của Trịnh gia. Tự biết mình không thể làm theo những kiểu đạo trích tầm thường đập cửa phá khóa hắn chơi chội đi sang bức tường bêtông rắn chắc bên cạnh. Nhờ một mũi khoan axit mua được từ cửa hàng hắn đục được một cái lỗ nhỏ trên bức tường. Thả ra một con nhện thu thập hắn lại rời đi. Cứ như vậy hắn trộm sạch ba bảo khố của Trịnh gia.

Rời khỏi các ngôi nhà phía sau hắn tiếp cận một chiếc chòi canh ở khu vực cổng chính. Nhẹ nhàng và êm ái hắn ru bốn em lính canh vào giấc ngàn thu với thanh đoản đao giắp ngang eo. Thay đồ tiếp tục đảo đảo chiếc đèn pha như thật một lúc thì mấy con nhện của hắn cũng lần lượt trở về. Khi vừa tiến nhận các con nhện hắn lấy một chiếc nỏ bắn ra một mũi tên khá lớn nhưng nó không được móc dây. Không có dây móc ngay lập tức mũi tên dần phồng lên trở thành một chiếc khí cầu trôi đi trong màn đêm.

Khi thấy khí cầu bay được một đoạn hắn lấy ra một cái kíp nổ rồi ấn. Tức thì trong Trịnh phủ hàng loạt tiếng nổ vang lên như ai đang đốt pháo mừng năm mới sớm vậy. Cùng lúc ấy các linh uý trong phòng giám sát phát hiện các màn hình giám sát gần như biến mất hơn một nửa số lượng. Vài phút sau thì Trịnh phủ trở nên nháo loạn. Các tốp linh canh nhốn nháo đi tìm kẻ trộm to gan. Vì tính chất nghiêm trọng gần như toàn bộ lực lượng của Trịnh gia đều xuất động. Thấy cảnh nháo nhào này Quang chỉ cười khẩy rồi làm bộ đảo đảo cái đèn pha vài phát rồi trực tiếp rọi thẳng vào chiếc khí cầu phía xa rồi hét vào loa thông báo:

- Tìm thấy rồi mau bắt lấy hắn mau mau

Khi chiếu khí cầu đồng loạt bị các đèn pha thì nó bỗng dưng tăng tốc đột ngột lao vút đi trong màn đêm. Bằng haki quan sát hắn phát hiện hàng loạt các khí tức cường đại cưỡi tật phong mã( một loại dị linh thú giống với ngựa nhưng tốc độ nhanh hơn nhiều) rời khỏi Trịnh phủ. Nhận thấy điều này hắn cười khẩy rồi lẳng lặng rời khỏi tháp canh.
 
Chương 62


Sau khi phát hiện đám người kia đi sa, hắn cũng rời khỏi tháp canh tiến tới thư các của Trịnh gia. Biết mình không có nhiều thời gian vì rất nhanh thì đám người Trịnh gia kia sẽ phát hiện ra chiếc khí cầu kia là giả nên hắn sử dụng luôn cả soru để di chuyển. Trên đường đi hắn không gặp qúa nhiều chở ngại vì phần lớn binh lính đã ra ngoài đuổi theo chiếc khí cầu. Khi tới gần thư các hắn phát hiện một bóng đen vác một bao tải lớn hướng tới thư các. Tò mò về vị " đồng đạo" kia hắn đi theo. Hắn phát hiện ra vị này trong Trịnh phủ khá có máu mặt vì vừa tới cửa hắn đã đuổi luôn mấy tên lính canh cùng vị trưởng lão trong thư các đi.

Thuận lợi theo chân tên kia vào thư các hắn ẩn vào sau môt giá sách lớn. Lúc này hắn phát hiện tên kia sau khi tiến vào liền mang chiếc bao đặt lên một chiếc bàn đọc rồi hướng tới một thanh niên duy nhất trong phòng hướng đi. Thanh niên này tầm mười lăm mười sáu tuổi thân mặc một chiếc aó sơ mi trắng quần âu. Thân hình cao gầy gò. Khuôn mặt hắn dâm tiện vàng vọt tái nhợt điển hình cho loại người tửu sắc quá độ. Theo Quang đây hắn là một tên siêu cấp hoàn khố vì nhìn kiểu hắn đọc xuân đồ trong thư các là biết rồi. Tên" đồng đạo"kia cung cung kính kính hướng tới tên công tử kia nói:

- Trịnh thiếu việc ngài giao tôi cũng làm xong rồi không biết bây giờ công tử còn có gì dặn dò.

Nghe tên kia nói, Trịnh thiếu khẽ cười một nụ cười sảo chá rồi nói:

- Không hổ là báo ca của hỏa kì đường làm việc rất nhanh gọn. Cứ yên tâm làm việc cho ta ngươi sẽ không thiệt thòi. Bên kia ta sẽ tác động bây giờ thì về đi ở đây có ta được rồi.

Không quan tâm tới việc tên kia rời đi,Quang tiến thẳng đến lấy được Thiên địa quyết tàn quyển ( vốn đây là một quyển sách mà Trịnh gia có được trong một di tích cổ nhưng về sau hễ ai tu luyện đều tẩu hỏa nhập ma,ném đi thì tiếc nên chứa ở đây). Sau khi thu được thông báo nhiệm vụ hoàn thành đang định rời đi thì Quang lại bị thu hút bởi hành động của Trịnh công tử.

Lúc này hắn đã mở ra chiếc bao và nhét cho cô gái trong bao một viên thuốc. Cô gái vô cùng xinh đẹp. Khuôn mặt trái xoan mái tóc dài toán loạn. Đôi lông mày thanh tú cùng lông mi dài điểm xuyết cho đôi mắt sây thẳm đang căm phẫn nhìn tên khốn kiếp trước mặt. Theo chiếc bao rời đi thân hình nẩy nở đầy mị hoặc xuất hiện trong bộ đồng phục học sinh. Đôi gò bồng đang căng tròn trong chiếc aó sơ mi trắng. Tuy không qúa to nhưng kết hợp với vòng eo thon gọn thì lại hoàn hảo không thừa mà cũng không thiếu. Đôi chân thon gọn mịn màng miên man được phô diễn trước ánh mắt của Quang và tên sói đói kia. Nếu như tên Trịnh thiếu kia đang hoocmon sôi trào trước vẻ đẹp của cô gái thì Quang lại sững sờ rồi hoảng hốt cuối cùng là căm phẫn. Tại sao ư? Đơn giản khi nhìn thấy cô gái hắn đã thốt lên Xuân.

Trong lúc Quang tâm tư hỗn loạn thì tên kia đã cởi trói cho cô gái. Khi dây chói vừa được nới lỏng thì cô gái tầm mười ba mười bốn tuổi này đã tung một cú đá thoát khỏi mặt bàn rồi đứng dưới đất giận dữ nói:

- Trịnh Sản ngươi đã cho ta uống thuốc gì mau đưa ra thuốc giải nếu không ta sẽ báo lên học viện dẹp các ngươi Trịnh gia.

Nghe cô gái đe dọa Trịnh Sản chỉ cười lớn một tiếng:

-Mộng Cầm a Mộng Cầm nàng nói gì nghe lạ vậy? Ta chỉ cho vợ mình uống chút xuân dược mà thôi sao học viện lại dẹp ta Trịnh gia được chứ. Nói luôn cho nàng biết từ giờ nàng là vợ ta, dượng nàng đã gả nàng cho ta rồi. Hahaha

Nghe Trịnh Sản nói không biết có phải do thuốc hay không cô gái khuỵ xuống khóc nức nở:

- Tại sao? Tại sao các người lại đối sử với tôi như vậy?
 
Chương 63


Nhìn thấy Mộng Cầm khuỵ xuống Trịnh Sản cười lên khoái trá rồi cởi aó mình xuống:

- há há có phải bây giờ nàng đang cảm thấy trong người rất nóng rất rạo rực và khó chịu đúng Không?. ngoan ta sẽ..

Trịnh Sản vừa đi vừa thoát y vừa cười khoái trá đồng thời cũng hướng tới Mộng Cầm đang khóc lóc mà tới gần. Nhưng hắn chưa đi được mấy bước thì nụ cười đã cứng đờ trên môi. Lúc này hắn cảm thấy tất cả các khối cơ của mình cứng ngắc không thể cử động được. Đồng thời hắn cũng cảm thấy trên người mình như đang có hàng trăm con kiến bò qua bò lại. Lúc này ngay cả khép miệng lại cũng là một ước mơ sa vời với hắn.

Sau khi cơn tức giận đến tột đỉnh, Quang đã sử dụng luôn soru lướt ra đằng sau Trịnh Sản điểm vài huyệt đạo cơ bản rồi bình tĩnh lấy ra chiếc khăn che mặt bịt kín hai mắt của Trịnh thiếu rồi hắn hướng tới chỗ Mộng Cầm bước tới.

Lúc này nàng đang khóc thật nhiều,nước mắt dàn dụa. Nàng cảm thấy mình thật bất hạnh. Nhớ tới những tháng ngày hạnh phúc khi xưa cùng cha mẹ rồi những tháng ngày đau đớn sống cùng cậu mợ khi ba mẹ qua đời. Lúc bơ vơ sau khi chạy chốn khỏi móng vuốt của người anh họ giả tạo. Cả bây giờ khi nàng may mắn gia nhập vào học viện Hoa sen cứ ngỡ cuộc đời sẽ tươi sáng nhưng vẫn không thoát khỏi kiếp số. Đang khóc bỗng nàng cảm nhận được ai đó ôm mình vào lòng- một cái ôm thật chặt và ấm áp. Ngẩng đầu lên nàng bắt gặp một khuôn mặt điểm trai,tuấn tú có chút già dặn so với độ tuổi. Nếu là bình thường nàng sẽ đẩy mạnh thanh niên này ra nhưng nhìn vào ánh mắt của thanh niên kia nàng cảm thấy ấm áp và bình yên. Nàng chui đầu vào ngực thanh niên này rồi bật khóc nức nở.

Sau khi ôm Mộng Cầm vào lòng, Quang thấy con tim mình lại thổn thức. Trong lòng anh lúc này đang nhớ tới một người con gái mà mình đã bỏ lại địa cầu. Nhìn cô gái đang rúc trong lòng mình khóc, Quang trong lòng khao khát được có sức mạnh để bảo vệ nàng để nàng không khóc nữa. Theo mệnh lệnh của con tim hắn ôm nàng chặt hơn rồi thì thầm vào tai nàng:

-Nàng hãy yên tâm ta sẽ đưa nàng rời khỏi nơi đây,bảo vệ nàng và yêu nàng suốt đời này.

Nghe được tiếng thì thầm của Quang, Mộng Cầm không biết tại sao nhưng nàng chỉ "ưm " một tiếng Đồng ý đi ngược hoàn toàn lý trí của nàng mọi ngày. Tận sau này nàng mới hiểu lúc này là do con tim nàng mách bảo.

Nhận được sự đồng ý của Mộng Cầm, Quang nhẹ nhàng bế nàng lên rời khỏi thư các của Trịnh gia. Khi ra khỏi thư các, hắn bế Mộng Cầm chạy như bay trên các hành lang. Sau khi đến một góc vườn cây cảnh khá rậm rạp hắn lấy ra một tấm phù lục rồi bóp nát. Bạch quang lóe lên rồi biến mất mang theo đôi tình nhân rời khỏi Trịnh phủ. Không biết là trùng hợp hay ngẫu nhiên mà khi Quang vừa rời đi thì trong Trịnh phủ vang lên tiếng giận dữ của Trịnh gia chủ - Trịnh Kiểm. Cũng lúc đó hai lão già hôm trước chơi cờ vua lúc này cũng nhìn nhau qua bàn cờ rồi nói:

- Xem ra chúng ta bỏ lỡ một màn kịch hay rồi.
 
Chương 64


Trong một con ngõ nhỏ của Thanh Hương thành xuất hiện một làn bạch quang léo lên rồi chợt tắt. Sau khi bạch quan tản đi hai thân ảnh xuất hiện. Bế Mạc Cầm trong tay Quang khẽ hỏi nàng:

- Nàng có thể cho ta biết nhà nàng ở đâu ta sẽ mang nàng về nhà.

Vừa nghe thấy Quang nói tới tiếng " nhà"cô gái đang im lặng trong lòng Quang bỗng rùng mình một cái. Cô nhớ lại những khoảng thời gian địa ngục tại nơi gọi là nhà rồi cô lại bật khóc:

- Làm ơn hãy mang tôi theo tôi không muốn trở về đó nữa,.làm ơn

Nhìn biển hiện của cô gái trong lòng trái tim Quang bỗng nhói đau. Sốc lên cô gái Quang nhảy lên trên đỉnh nóc tòa nhà gần đó bằng geppou rồi nói với Mộng Cầm:

- Nàng hãy nghín khóc đi. Ta xin thề với cả trái tim mình rằng ta không bao giờ không bao giờ để những người con gái tôi yêu phải khóc thêm bất cứ một lần nào nữa. Bây giờ ta sẽ đưa nàng đi rời khỏi nơi tối tăm này.

Nói rồi hắn bế nàng lên cân đẩu vân bay đi. Ngồi trong vòng tay ấm áp và chắc nịch của Quang, Mộng Cầm cảm thấy thật ấm áp và yên bình. Nhớ tới lời thề vừa rồi của Quang bỗng nàng cảm thấy thật ngọt ngào. Len lén nhìn lên khuôn mặt người thanh niên lạ mặt này thì ngay lập tức nàng phát hiện hắn cũng đang nhìn mình và bốn mắt trạm nhau. Giật mình khi phát hiện việc nhìn trộm của mình bị phát hiện nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ và lại rúc vào ngực Quang để chốn.

Trở về tới nhà chọ, Quang đặt Mộng Cầm xuống giường rồi nói:

- Tối nay cô tạm thời nghỉ tại đây tôi sẽ sang phòng bên cạnh ngủ. Nếu đói thì điểm tâm trên bàn có thể ăn tạm.

Nói rồi Quang định quay đi thì bất ngờ tay hắn bị lôi lại và một nụ hôn được dâng hiến. Sau khi cướp đi nụ hôn đầu của Quang, Mộng Cầm hai tay ôm lấy cổ Quang hai mắt nàng nhìn thẳng vào mắt Quang rồi nói:

- Chàng ở lại với thiếp được không?

Nghe được câu nói của Mộng Cầm cùng với hơi thở nhẹ nhàng ấm áp của nàng phả nhẹ vào mặt Quang không có lấy một giây do dự Quang chủ động chao cho nàng một nụ hôn nồng thắm. Cả hai ngả ra giường trong khi ngoài trời bắt đầu đổ mưa sầm sập.

Sáng ngày hôm sau, sau một đêm mưa gió thì bình minh lại lên chiếu sáng những giọt nước mưa chiết sạ ra những ánh sáng long lanh. Ngoài trời những chú chim đang bay nhảy cất tiếng hót vèo von trào ngày mới. Không quan tâm đến khung cảnh tươi đẹp của ngày mới,lúc này Quang đang say sưa nhìn ngắm một thứ khác còn đẹp gấp vạn lần. Đó là vẻ đẹp yên lành của một cô gái xinh đẹp đang ngủ cạnh hắn. Phải nói đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất từ trước đến nay của hắn. Trên đời này với một người đàn ông còn gì hạnh phúc hơn khi được nhìn ngắm người mình yêu ngủ vào mỗi sớm trong vòng ngực mình. Hắn không muốn mà cũng không dám cựa quậy sợ sẽ phá tan cảnh đẹp trước mắt đánh thức vật thể 37 °c bên cạnh mình thức giấc. Cuộc đời chỉ đơn giản vậy thôi.
 
Chương 65


Hôm nay-một ngày hạnh phúc nhất mà Quang có từ trước tới giờ. Lúc này Mộng Cầm-người khiến hắn hạnh phúc đang ngủ say trong vòng tay hắn. Đang ngắm nhìn người đẹp bỗng nàng mở mắt. Bốn mặt chạm nhau. Hai người cứ như vậy nhìn thẳng vào mắt nhau hơn một phút thì Quang cũng lên tiếng. Nhìn thẳng vào mắt nàng Quang chậm rãi cất giọng trầm ấm:

- Nàng có muốn làm vợ của ta không?

Vừa nhìn thẳng vào đôi mắt của Quang, Mộng Cầm vừa suy ngẫm về câu hỏi của Quang rồi nhớ tới đêm qua nàng ôm Quang rồi nói nhẹ như gió thoảng nhưng vẫn đủ Quang nghe được:

- Thiếp đồng ý.

Nghe Được sự đồng ý của Mộng Cầm, Quang ôm chặt nàng rồi bế nàng vào nhà tắm. Sau khi tắm xong, Quang đi chuẩn bị bữa sáng để cho Mộng Cầm ở trong phòng trang điểm cùng trải tóc. Chỉ một lát sau Quang đẩy một chiếc xe chứa đầy những món ăn đang bốc hương thơm nghi ngút. Bên ngoài mà phải nói là trong bếp của quán trọ các đầu bếp đang liên tục bình phẩm cãi nhau về cách nấu ăn của Quang. Chỉ mượn bếp của nhà trọ một lát hắn khiến cho các đầu bếp quán trọ phải hoài nghi nhân sinh. Quay lại chuyện chính lúc này sau khi chuẩn bị song bàn ăn hắn phát hiện lúc này Mộng Cầm đã thay một bộ váy mới màu hồng phấn dài tới qúa gối. Lúc này nàng đang ngồi trước gương chải tóc. Mái tóc nàng đen mượt vẫn còn hơi ướt. Nhẹ nhàng tới bên cạch cầm lấy chiếc lược trong tay nàng hắn nói thầm vào tai nàng:

- Ta chải tóc cho nàng nhé vợ yêu.

Nghe câu nói của Quang mặc dù bên ngoài đỏ mặt xấu hổ nhưng nàng vẫn để hắn chải tóc. Qua gương nhìn thấy cách trải tóc nhẹ nhàng ân cần của Quang nàng cảm thấy thật ngọt ngào và hạnh phúc. Vừa trải tóc hắn vừa nhận được thông báo của Ly:

- chúc mừng chủ nhân, qua đánh giá hệ thống nhận thấy Mạc Mộng Cầm đạt 100 điểm giá trị tình cảm ( yêu sâu đậm) tiến hành cưỡng chế khóa lại giá trị tình cảm. Ký chủ có muốn chế tạo ̉tín vật vào thành không?

Sau khi xác nhận chế tạo tín vật vào thành, Quang vừa chải tóc vừa nói chuyện với Mộng Cầm:

- Vợ của ta nàng có thể nói cho ta tên nàng không? Chỉ cần tên thôi còn những thứ khác ta không quan tâm vì chỉ cần nàng là vợ ta vậy là đủ.

Nghe Thấy Quang nói bỗng nàng quay lại ôm lấy rồi chao cho Quang một nụ hôn nồng thắm rồi nói:

- Thiếp là Mạc Mộng Cầm thiếp là.. ưm..

Đang định nói tiếp thì Quang đã hôn chặt lấy đôi môi nàng rồi nói:

- Vậy là đủ rồi ta đi ăn.

Đặt Mộng Cầm vào bàn ăn, nửa quỳ dưới đất,hắn lấy trong hệ thống ra một cặp nhẫn. Đem một chiếc đeo lên tay mình rồi cầm chiếc còn lại đưa về phía Mộng Cầm nói:

-Một lần nữa nàng làm vợ ta nhé!

Nhìn chiếc nhẫn tinh sảo trạm khắc hoa văn một con phượng hoàng trên thân nhẫn với đôi mắt là một viên hồng ngọc rồi lại nhìn Quang nước mắt nàng bỗng tuôn rơi hạnh phúc. Nghẹn ngào nàng nói thiếp đồng ý. Sau khi đeo nhẫn cưới cho vợ mình hắn trở lại bàn ăn và gắp thức ăn cho nàng.

Với Mộng Cầm,nàng mặc dù vẫn khá tò mò về người thanh niên trước mắt nhưng nàng tin đến lúc thích hợp chàng sẽ nói cho nàng tất cả. Chấp niệm này đi ngược lại với tất cả những quan niệm của nàng trước đây nhưng nàng vẫn tin phải chăng đây là sức mạnh của tình yêu?

Sau khi cho Mộng Cầm ăn kha khá Quang bắt đầu giới thiệu về mình:

- Mộng Cầm nàng có thể tin có thể không nhưng những lời sau đây là sự thật. Nó là bí mật của ta nhưng nếu như nàng đã gả cho ta ta cũng không giấu nàng. Ta là Trần Ngọc Quang con trai thứ chín của vua Trần Hữu Đạo. Tu vi hiện giờ của ta là luyện huyết đỉnh phong đồng thời ta cũng là một kiếm khách.

Nói rồi hắn rút ra thanh đoản kiếm, hàng loạt những ngọn kiếm khí lượn lờ chung quanh hắn. Bên kia Mộng Cầm lúc này miệng xinh đã mở lớn nhưng rất nhanh nàng hiểu sao Quang lại nói những chuyện này là bí mật. Tuy không sống trong hoàng tộc nhưng nàng cũng biết sự tranh chấp không khoan nhượng trong quyền lực. Nàng đứng dậy tới ôm cổ Quang rồi nói:

- Chàng yên tâm đã là vợ chàng thì cho dù ra sao thì thiếp vẫn là vợ chàng không bao giờ thay lòng đổi dạ đời đời kiếp kiếp.

Nhận được khẳng định của Mộng Cầm, hắn quay đầu lại lấy tay bịt mắt của Mộng Cầm rồi thì thầm với nàng: " Đây là ta thể giới ". Nghe thấy câu nói của Quang Mộng Cầm mở mắt và lần này nàng triệt để ngã ngửa vì ngạc nhiên.
 
Chương 66


Sau khi giới thiệu về Thủy Tinh thành, tiểu Ly cho Mộng Cầm Quang đưa nàng đi dạo phố buổi sáng. Khi dạo phố hắn hiểu thêm nhiều điều về Mộng Cầm. Hắn thấy nàng tu vi đã là linh uý cấp 3. Theo như nàng nói thì năm nay nàng mới là học sinh năm hai của học viện. Còn theo tiểu Ly cung cấp hắn cũng bất ngờ khi biết nàng cũng là một tư chất đỏ cùng thuỷ hệ nguyên tố cũng như khá sốc khi nghe Ly nói về quá khứ đau thương của nàng. Biết được những điều này càng khiến hắn mạnh mẽ hơn để mang lại hạnh phúc cho nàng. Biết vậy hắn nói với nàng về việc mua nhà. Mới đầu nàng cũng không đồng ý nhưng khi hắn cho nàng xem tài khoản của mình thì nàng cũng chấp nhận và nhắc nhở hắn chỉ nên mua một căn hộ bình thường thôi vì bây giờ thân phận của hắn khá nhạy cảm không tiện để thể hiện ra ngoài. Sau cả buổi sáng lựa chọn cả hai quyết định mua một căn nhà nhỏ ở vùng ngoại ô.

Sau khi chọn được nhà, đôi vợ chồng son lại dắt tay nhau về quán trọ. Tất nhiên là bữa trưa Quang lại nấu và lần này các đầu bếp của quán trọ đã ngoan ngoãn đứng một bên với mong muốn học hỏi. Một số người mạnh dạn còn muốn bái Quang làm thầy nhưng bị hắn từ chối. Ngay cả chủ quán trọ mời hắn ở lại làm việc với nhiều ưu đãi cũng bị từ chối. Mang thức ăn lên phòng cả hai ăn trưa. Với khả năng nấu nướng của Quang cùng khả năng đặc biệt của chức nghiệp linh thực sư, Mộng Cầm ăn đến tròn cả bụng lúc này đang nằm dài trên gế so pha gối đầu lên đùi của Quang mà ngủ.

Đầu giờ chiều, Quang đánh thức con mèo lười đang ngủ trên đùi mình rồi cả hai cùng đi xem điểm. Tại quảng trường thời đại lúc này đã niêm yết mười tấm bảng lớn trên gián danh sách các thí sinh cùng điểm số bài thi kiến thức cùng tổng điểm. Đang lượn lờ ở quảng trường vì khu xem điểm khá đông thì hai người gặp nhóm người Nhiếp Ly. Nhóm người Nhiếp Ly thì tới đây từ sáng song vẫn không thể nào chen vào đám người kia. Đơn giản chiều công bố điểm thì không it́ mà phải nói là rất nhiều người có tâm lý tới sớm nên mới sáng mà quảng trường đã kín người. Giới thiệu Mộng Cầm với mọi người xong hắn lập tức bị Đỗ Trạch lôi đi hỏi han và đòi hắn chuyền thụ kinh nghiệm cho. Còn Mộng Cầm thì bị Tử Vân kéo đi chỗ khác tâm sự.

Sau khi lòng vòng vài chỗ thì tới gần tối thì quảng trường cũng thưa người. Lúc này nhiều người vui vẻ không ít người thì oán hận,buồn bã,.... Trên đường đi xem điểm và cả chiều nay Đỗ Trạch luôn tự tin mười phần đe:

- Các chú cứ chuẩn bị gọi ta một tiếng đại ca đi là vừa hahaha.

Nhìn thấy thái độ chưa đỗ quan nghè đã đe hàng tổng của Đỗ Trạch mọi người chỉ biết lắc đầu cho qua. Rồi kết quả cũng sáng tỏ. Lần này cả nhóm được một phen chấn kinh. Đầu tiên là đầu gỗ Đỗ Trạch lại được tận 300 đ bài kiến thức tiếp theo là màn kinh ngạc của Đỗ Trạch khi thấy Nhiếp Ly được 425 điểm tổng lại nhiều hơn hắn đúng 25 điểm. Lục Phiêu và Tử Vân không có gì bất ngờ khi cả hai đều được 850 điểm. Còn khi nhìn thấy số điểm 1100 điểm của Quang mọi người cảm thấy thế giới quan của mình bị phá vỡ. Đáp lại sự kinh ngạc của mọi người thì Quang chỉ cười nói:

- Mọi người nên nhớ sư phụ ta là một đại sư.
 
Chương 67


Trong học viện Hoa sen, trong một căn đình nhỏ giữa hồ sen hai lão giả đang đánh cờ vua. Một lão giả râu tóc bạc phơ thân hình lảnh khảnh gầy nhom nhưng đôi mắt lại sáng ngời ánh sáng chi thức. Con một người khác thì có khuôn mặt chữ điền tóc cắt ngắn hoa râm. Thân hình cao lớn đủ để thấy lúc trẻ hẳn phải có một thân thể vô cùng cường cháng. Hai người vừa đánh cờ vừa chuyện phiếm với nhau.

- Ngô lão vụ Trịnh gia sao rồi. Tôi nghe nói tổn thất không nhỏ nhỉ.

- Tin tức của ông cũng linh thông nha Lý lão. Tôi tưởng loanh quanh mấy phòng học như ông cũng quan tâm tới ak. Theo như điều tra sau khi cuỗm sạch sẽ ba bảo khố của Trịnh gia trị giá không nhỏ còn cụ thể trắc bên Trịnh gia cũng không khai báo đầy đủ nên chịu. Tại hiện trường hắn chỉ để lại một chiếc khăn vẽ một cành hoa mai đang nở mà thôi. Ngoài ra cũng tra ra một số manh mối khác cũng tìm được như dấu vết của trận pháp dịch chuyển ở hoa viên nhưng không xác định được đầu bên kia. Cái xác giả cũng bị huỷ khi nhóm hộ vệ Trịnh gia tấn công. Hiện tại Trịnh gia tổn thất cũng phải một thời gian mới có thể khôi phục.

- Xem ra bên các ông gặp phải nan đề a. Trịnh gia lần này tự dưng nghẹn một cục tức rõ to rồi. Hahaha

- Ông thôi đi đã rất lâu rồi bên tôi mới bắt gặp một chuyện oái ăm như vậy. Mà nghe nói lần này tuyển sinh trường ông hút không ít nhân tài a. Có thể giới thiệu cho tôi một ít hồng nhân được không.

- Thôi đi, ta cũng chưa biết gì mà ông cũng thông ra phết nhỉ. Bây giờ ta vẫn đang chờ bên giáo dục báo cáo đây này. Đấy vừa mới nhắc đến.

Lúc này một cô gái xinh đẹp, mặc một bộ đồ công sở với aó sơ mi trắng cùng quần đen tôn lên thân hình nhỏ nhắn đầy quyến rũ thành thục của mình. Đeo một cặp kính cận nhỏ cùng khuôn mặt trái xoan cô trở thành đối tượng được không ít nam giáo viên theo đuổi. Nhưng đừng nhìn bề ngoài nàng đã là một đại tá rồi. Chẳng bao lâu nàng sẽ đột phá linh tướng. Cầm tài liệu trên tay nàng hướng tới tiểu đình bước đi. Đến nơi nàng chào hỏi lễ phép:

- Chào Ngô thành chủ, Lý viện trưởng.

-ưm Đào giáo quan cứ báo cáo thành tích của lần tuyển sinh này đi kệ hắn. Ta có cho hắn thêm mười cái tay cũng chả đào được góc tường của ta đâu mà lo.

- Vậy tôi xin thông báo về đợt tuyển sinh của phân khu 7 như sau. Nhìn chung số lượng thí sinh chúng tuyển năm nay có đông hơn năm trước. Tất cả có 2476 thí sinh tham gia khảo hạch thì có 1769 thí sinh trúng tuyển. Về mặt bằng chung thì hơi kém một chút. Nhưng số lượng tinh anh thì khá ổn. Tư chất vàng 23 người, song hệ có 7 người,hai tư chất đỏ, 12 người được « 500 bài thi kiến thức. Đặc biệt năm nay nổi trội có ba người. Thứ nhất là Thôi Kết Thạch tư chất đỏ tu vi hiện giờ là võ sĩ cấp hai khi mới 12 tuổi. Tiếp theo là con gái thành chủ Sài Thành -Hồ Như Nguyệt cũng là tư chất đỏ nhưng cũng mang hai hệ mộc và Phong. Cuối cùng là một thí sinh tư chất lam thức tỉnh thuỷ hệ nhưng được max điểm bài thi kiến thức 800 điểm tròn

- Cái gì?

- Phụt...

Nghe thấy được 800 điểm kiếm thức max lv cả hai lão giả đều sốc nặng. Ngô thành chủ đang uống cốc trà cũng phụt sạch quét ngang bàn cờ.
 
Chương 68


Sau khi sem điểm cả nhóm dủ nhau đi ăn mừng. Theo đề nghị cả nhóm sẽ tổ chức một bữa tiệc nướng ngoài trời và người phụ trách nấu nướng tất nhiên sẽ là Quang. Đi đường vài tháng luôn được ăn những món nướng thơm ngon của Quang nhóm Nhiếp Ly mấy hôm lại thấy thèm thèm. Bên bếp lửa bập bùng cháy,những tiếng lách tách phát ra từ những giọt mỡ rớt xuống đống lửa. Bên trên con nai vàng đang được quay đều đều. Bên cạnh đó là nhóm Nhiếp Ly cùng Mộng Cầm đang chuẩn bị hoa quả và nướng ngô,khoai. Sau khi cùng Tử Vân chuẩn bị bát đĩa sẵn sàng thì hai nang dắt tay nhau đi vào bìa rừng mà theo phương hướng hình như là khe suối thì phải. Ngồi quay thịt thấy hai nàng đi Quang cũng muốn đi theo những nghĩ việc nhìn lén Mộng Cầm thì thích thật đấy nhưng nhìn lén Tử Vân thì ôi mày đúng không còn là người mà. Đến đây hắn cũng thôi nghĩ vớ vẩn rồi tập chung vào con hươu. Quét thêm một lần nước sốt Quang nhấc cả con hươu ra khỏi bếp lửa. Ngay lập tức Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu tiến tới đợ giúp hắn một tay. Được người đỡ hộ hắn rút ra thanh đoản kiếm cắt từng miếng thịt vàng ươm thơm phức của con hươu ra một cái mâm lớn rồi đặt vào giữa tấm thảm mà nhóm chị em đã trải.

Khi sẽ thịt xong thì Nhiếp Ly cũng ôm vài vò rượu lớn vẫn con nguyên niên phong nhưng cũng bốc mùi rượu nồng nàn. Khi đó, hai cô gái xinh đẹp cũng tới. Nhìn mái tóc vẫn còn ươn ướt của hai nàng thì Quang càng khẳng định dự đoán của mình là đúng. Có mặt đông đủ mọi người cùng nhau ăn mừng vì tất cả đều đỗ. Mọi người vừa ăn uống vừa trò chuyện với nhau. Mọi người được Mộng Cầm giới thiệu cho nhiều điều về học viện Hoa Sen. Đại khái là như thế này.

Tân sinh viên khi nhập học sẽ được cung cấp mọi điều kiện tu luyện cơ bản như đan dược,công pháp và tự rèn luyện trong trường dưới sự hướng dẫn của các giáo quan. Sau sáu tháng sẽ tổ chức một đợt khảo hạch để đánh giá kết quả rèn luyện ban đầu. Cũng trong đánh giá kết quả này một số thí sinh có biểu hiện tốt sẽ được cất nhắc vào nội môn và được chuyển tới trụ sở chính ở vùng đất thánh để học tập. Và hiện tại nàng cũng là nội môn đệ tử. Khi kỳ nghỉ đông kết thúc nàng sẽ phải trở lại vùng đất thánh để tiếp tục học tập.

Cũng trong cuộc vui Quang quyết định chọn ngày không bằng gặp ngày ngay hôm nay bọn họ sẽ kết nghĩa anh em. Lấy đầu hươu làm vật tế thần linh bốn người Quang, Nhiếp Ly,Đỗ Trạch và Lục Phiêu bắt đầu cắt máu ăn thề. Cầm bát rượu máu trong tay Quang dõng dạc tuyên thệ:

- Tôi Trần Ngọc Quang

-Tôi Nhiếp Ly

-Tôi Đỗ Trạch

-Tôi Lục Phiêu

- Hôm nay lấy trời đất chứng giám chúng tôi nguyện kết làm anh em một nhà. Yêu thương nhau hơn cả anh em ruột thịt,có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.

- Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia x3

- Cạn chén này ta là anh em. CẠN x4

Hôm đó cả nhóm ai cũng uống đến say mền. Vui nhất hôm nay là Quang vì hắn có thêm ba người anh em 100 điểm giá trị tình cảm. Còn người ai oán nhất là Đỗ Trạch. Cứ ngỡ mình làm lão đại chắc mà lại thành lão tam mà chỉ thua một tẹo mà hắn không thể làm lão nhị. Tối về hôm đấy hắn cùng Mộng Cầm lại chiến đấu vài hiệp. Hắn cũng chả để ý việc nhị đệ mình có biết tận dụng cơ hội kế hoạch hắn vạch ra hồi chiều hay không? Mà làm một giấc tới sáng sau khi cả hai đều thỏa mãn.
 
Chương 69


Một hòn đảo tại tây hải, ta cũng méo biết hòn đảo này tên là gì nhưng đây là một hòn đảo yên bình. Tại sao ư? Đơn giản nhìn không khí lễ hội ở đây là biết. Trên đường phố, một ông lão ngoại hình tầm sáu mươi mái tóc hoa dâm,khuôn mặt hiền từ chân đi guốc mộc. Ông mặc một bộ trang phục màu tím bằng len. Tay ông đang cầm một cây gậy đang không ngừng dò đường. Những người tham gia lễ hội có vẻ biết ông bị mù nên thân thiện nhượng ra một lối đi cho ông mặc dù đường rất đông. Nhận được sự thân thiện của mọi người ông lão cũng mỉm cười vẫy tay với mọi người:

- Cảm ơn mọi người đã nhượng đường cho lão. Không biết ở đây có ai rảnh giúp ta làm hướng dẫn viên không. Ta sẽ chả cho người đó 1000£.

Nghe ông lão cảm ơn mọi người cũng không để ý lắm mà tiếp tục tham gia lễ hội. Lúc này một cô bé tầm tám chín tuổi cô bé tay cầm một chiếc chong chóng, mái tóc vàng buộc túm một bên rất đáng yêu chạy tới nắm lấy cây gậy của ông lão nói:

- Cháu sẽ giúp ông tham quan lễ hội nhưng tiền thì cháu không lấy đâu. Annan bảo là khi giúp đỡ người khác thì khá nên để ý đến vật chất vì giúp đỡ người khác không phải vì tiền.

- Ưm cháu bé rất ngoan ta cho cháu vài chiếc kẹo ngọt.

Nghe thấy lời cô bé, ông lão nở một nụ cười hiền từ rồi xao đầu cô bé khen đồng thời cũng lấy trong túi ra vài chiếc kẹo ngọt. Nhận lấy kẹo cô bé lễ phép cảm ơn ông lão rồi cầm gậy dẫn ông lão đi tham quan lễ hội. Trên đường đi cô gái dẫn ông lão đi thưởng thức những món ăn đặc sản của hòn đảo cùng nhiều chỗ thăm quan khác. Đồng thời cô bé cũng giới thiệu cho ông về lễ hội.

- Ông rất may mắn khi tới đây vào đúng dịp lễ hội huyết nguyệt được tổ chức 50 năm một lần vào mỗi dịp vầng trăng chuyển thành màu đỏ theo chu kỳ 50 năm. Theo như bà con kể từ rất lâu rồi đảo ta có một vị nữ tế vô cùng xinh đẹp sống trong ngôi đền của thần Asuka- vị thần thất tinh. Nàng được sự yêu mến của ba vị hoàng tử. Cả ba người này đều muốn có được nàng nên đã đồng thời chuẩn bị binh lính cùng lễ vật đến hỏi cưới nàng. Không may là cả ba cùng đến một lúc. Họ lao vào đánh nhau tạo nên một cuộc chiến tranh thảm khốc trên đảo. Rất nhiều người dân,binh lính đã chết trong đêm hôm đó. Trùng hợp đêm đó mặt trăng cũng hóa đỏ. Trong ngôi đền, Thất Tinh Kiếm-thanh kiếm thần Asuka đã sử dụng hấp thu những oan hồn trong cuộc chiến và thức tỉnh con quái vật trong nó. Nhận thấy cần ngăn cản điều này vị nữ tu đã tự sát để cảnh tỉnh ba vị hoàng tử kia. Sau khi tự sát, ba vị hoàng tử nhận ra sai lầm của mình nhưng họ không thể ngăn cản được Thất Tinh Kiếm nên đã cầu xin sự giúp đỡ của thần Asuka. Thần ban cho họ ba viên ngọc và họ cần mang ba viên ngọc đó tới ba ngôi đền để phong ấn Thất Tinh Kiếm. Và họ đã thành công. Cuộc chiến kết thúc, mỗi năm mơi năm mọi người trên đảo lại tổ chức ăn mừng và mang ba viên ngọc thần tới ba ngôi đền để ngăn chặn việc Thất Tinh Kiếm hấp thụ năng lượng từ huyết nguyệt sống dậy.
 
Chương 70


Phía đông của hòn đảo, lúc này nhiều người dân đang vui vẻ nhảy múa xung quanh đống lửa trại. đặc biệt một thanh niên tuổi tầm 12 đang một mình ngồi ở một gốc dừa uống rượu. một cô gái tóc dài quá lưng khuôn mặt trái xoan mặc một chiếc váy thổ cẩm mang một ít hoa quả lại chỗ thanh niên kia mỉm cười nói:

- Saga cậu ăn chút trái cây đi. Hôm nay là lễ hội nên cậu hãy vui lên và lại đây nhảy múa cùng mình nào. tớ biết cậu vẫn buồn về bài kiểm tra tư chất nhưng cậu vẫn là một kiếm sĩ cơ mà.

Nghe được lời của cô bé thanh niên kia thôi không nhìn bình rượu mà ngẩng đầu lên nhìn cô bé:

-Annan... Cậu thực sự không quan tâm tớ là một phế vật sao?

- Làm sao cậu là một phế vật được. Cậu thực sự là một thiên tài. mười hai tuổi kiếm sĩ cậu nghĩ trên đời này còn có ai có thể làm được điều tương tự?

Nghe được lời an ủi của cô bé Annan, Saga cảm thấy rất vui. Không biết tự bao giờ Saga nhận ra mình yêu Annan và khi kiểm tra tư chất phát hiện ra mình là một tên phế vật tư chất trắng cậu đã rất tự ti và không dám đối diện với Annan. Nay được nàng chấp nhận cậu cảm thấy cuộc đời thật tươi sáng. Cùng Annan hòa nhập vào lễ hội, cậu và mọi người không hề biết rằng ngoài khơi một băng hải tặc đang tiến vào bờ đông của hòn đảo.

Kéo theo Annan rời khỏi bữa tiệc, Saga đưa nàng tới ngôi đền cũ - nơi hai người thường xuyên tới ngắm trăng. Đang ngắm trăng hai người bỗng nghe thấy tiếng pháo laze oanh tạc ở bờ biển phía đông. Từ trên ngôi đền hai người có thể nhìn rõ khung cảnh chém giết hỗn loạn tại bờ biển phía đông. Biết mình không có khả năng bảo vệ mọi người cùng tiêu diệt nhóm hải tặc nên Saga kéo Annan vào trốn trong một góc của ngôi đền.

Thật không may cho hai thanh niên này. Số họ nhọ tới mức mặc dù trốn trong ngôi đền nhưng bọn hải tặc thế méo nào vẫn tìm tới. Bà tên hải tặc mò đến ngôi đền và ngay lập tức họ phát hiện ra hai người. Bị phát hiện, ngay lập tức Saga rút ra thanh đoản kiếm đứng ra bảo vệ người yêu. Nhưng không hề giống với một số kịch bản ngôn tình mà anh em đã biết nam chính của chúng ta bị hành sấp mặt. Anh bị một tên hải tặc võ úy cấp 8 cho một nhát ngang ngực văng ra bệ thờ. lúc này ngực anh chảy rất nhiều máu và hiển nhiên anh căm tức và bất lực nhìn na tên hải tặc dơ bẩn tiến về phía bạn gái mình - Annan.

Cứ ngỡ mình sẽ phải để bạn gái mình bị hấp diêm thì ông trời đã mở mắt cho anh diễn nốt vai anh hùng. Máu của anh sau khi chảy lênh láng trên bàn thờ thì ngấm vào bên trong. Bàn đá bỗng bật mở. trong chiếc bàn xuất hiện một thanh kiếm dài có hai lưỡi. Thân kiếm rộng ở giữa trang trí nhiều hoa văn tinh sảo. Nổi bật là bảy viên pha lê đính dọc thân kiếm tỏa ra ánh sáng màu xanh huyền bí, chuôi kiếm khắc khắc hai chữ " Thất Tinh ". Cầm lên thanh kiếm Saga thấy trong mình tràn đầy sức mạnh. Nhát chém ở ngực lấy mắt thường đang khôi phục. Cầm thất tinh kiếm trong tay Saga như một chiến thần anh chém ba tên hải tặc đang chuẩn bị hấp diêm cô bạn gái xinh đẹp của mình như chém ba cái bắp cải. Ba tên hải tặc còn chưa biết mình chết nụ cười khả ố của chúng vẫn còn đọng lại trên những chiếc đầu lâu.
 
Chương 71


Vô cùng hoảng sợ khi nhìn thấy ba tên hải tặc hung tợn nhưng hơn hết Annan đang lo lắng cho Saga đang bị thương ở kia. Lúc này nàng rất muốn có được sức mạnh để ngay lập tức tới bên Saga. Nhưng đối mặt với nàng lúc này là ba tên hải tặc hung ác. Không để ý tới nguy hiểm trước mặt ánh mắt của nàng vẫn hướng tới Saga đang nằm trên bàn thờ. Bỗng nàng phát hiện bàn thờ bỗng phát ra ánh sáng xanh kì dị. Và rồi Saga người hùng của nàng cầm lên một thanh trường kiếm đang tỏa ra một luồng sức mạnh khổng lồ. Sau khi được giải cứu nàng vô cùng vui sướng định bay tới ôm Saga thì nàng phát hiện người thanh niên trước mặt nàng thật đáng sợ.

Đúng vậy khí tức của Saga lúc này vô cùng đáng sợ. Cả người anh lúc này tỏa ra sát khí vô cùng khủng bố. đôi mắt của anh đỏ ngầu. Ngoảnh lại nhìn Annan một lần Saga lạnh nhạt lao đi như một cơn gió. Trong ngôi đền lúc này chỉ còn lại một mình Annan. lúc này cô đang che mặt khóc. Nhưng chỉ một lát sau cô vùng dậy đuổi theo Saga. Cô quyết tâm nhất định mình phải mang anh ấy trở lại.

Trở về bãi biển phía đông, sau vài phút hoảng loạn người dân đã bình tĩnh trở lại. Những người có tu vi khá thì đi sau bọc hậu đồng thời đốt pháo hiệu thông báo cho hải quân trên đảo. Không bao lâu sau, hải quân đã có mặt và giúp đỡ người dân rút lại nơi an toàn. Đồng thời một cuộc chiến cũng xảy ra ở bờ bieenrgiuwax hải quân và hải tặc. Khi hai bên đang giao chiến quyết liệt, từ trong khu rừng một bóng đen lao ra. Saga với thất tinh trong tay, anh lao vào cuộc chiến. Bất hạnh cho tên hải tặc nào gặp anh, ngay lập tức hắn sẽ bị xẻ làm hai. với sự giúp sức của Saga phe hải quân dần thắng thế.

Từ trên thuyền thuyền trưởng của băng hải tặc râu hồng- Renta vô cùng tức giận khi nhìn thấy thủ hạ của mình từng người bị một tên tiểu tử giết đi. Biết rằng nếu mình không nhanh chóng ra tay thì băng của hắn sẽ hoàn toàn thua cuộc khi tri viện của hải quân tới. Vận hồn lực, với tu vi võ tá cửu cấp hắn cũng là một tên hải tặc khét tiếng trong vùng nên hắn cũng khá tự tin về sức mạnh của mình. Nhưng khi lên đảo hắn mới biết một khi nam chính được buf thì nó kinh khủng như thế nào. Vừa mới đặt chân lên đảo, hắn chưa kịp làm gì thì một cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng hắn. Hắn cảm giác được mình đang ở trong một nghĩa địa tử vong khí tức tràn ngập không gian. Dường như hắn còn nghe được tiếng than khóc của các oan hồn. Phía trước một thanh niên cầm kiếm giống như thần chết đang đến đòi mạng vậy.

Với kinh nghiệm hải tặc lâu năm hắn ngay lập tức nhận ra đây là kiếm ý. Đúng vậy có thể tạo ra cảm giác chân thực như vậy chỉ có kiếm ý mà thôi. Theo bản năng hắn quyết định bỏ chạy nhưng khi vừa quay đầu chạy thì cảm giác đau đớn cũng chuyền tới. Nhìn xuống hắn thấy cơ thể mình đã bị chém làm hai khúc mà chết đi.
 
Chương 72


Tại ngôi đền trung tâm, nơi các viên ngọc được cất giữ và bảo vệ. Trưởng lão của hòn đảo đang cầu nguyện trước đại nữ tế bạn sức mạnh cho ba viên ngọc trong ngày mai. bỗng nhiên cả ba viên ngọc cùng phát sáng. Nhận được dấu hiệu bất thường của ba viên ngọc, vị trưởng lão khẽ cau mày rồi trong đầu ông hiện lên một giả thiết vô cùng kinh khủng: "Thất Tinh hồi sinh ". Ngay khi ý nghĩ ấy lóe lên, ông lập tức gọi binh sĩ canh gác ngôi đền vào hỏi chuyện. Biết hải tặc tấn công bờ biển phía đông, đại trưởng lão biết chuyện không may đã xảy ra. vội vã ông cho triệu tập toàn bộ nữ tế của ba ngôi đền lại. Đồng thời ông cũng lao về phòng khách phía sau ngôi đền. Ông biết chỉ người này mới có thể cầm chân được thất tinh.

Lúc này tại ngôi đền trung tâm đã có ba nữ tế tập trung tại đây. Khi nhận được lệnh triệu tập của trưởng lão mọi người vô cùng ngạc nhiên vì đúng ra sáng ngày mai họ mới phải tới đây nhận ba viên ngọc mang về ba ngôi đền để thực hiện nghi lễ.Đang thắc mắc thì trưởng lão cũng xuất hiện cùng ba viên ngọc đang phát sáng trong tay. Nhìn thấy sự có mặt đầy đủ của các nữ tế trưởng lão tỏ ra rất hài lòng. Sau khi phát cho mỗi người một viên ngọc trưởng lão thận trọng nhắc nhở ba người:

-Như các ngươi đã thấy ba viên ngọc sáng lên chứng tỏ Thất tình đã thư giấc. Điều bất thường này tám phần là do bọn hải tặc gây ra. Vì vậy ngay bây giờ các ngươi hãy trở về và lập tức cử hành nghi lễ phong ấn sức mạnh của Thất tinh. Còn bên kia ta đã nhờ đô đốc Sigan giúp đỡ cầm chân rồi. Bây giờ các ngươi mau chóng rời đi tranh thủ thời gian.

Nhận được lời dặn dò của trưởng lão ba vị nữ tế nhanh chóng rời đi ba ngôi đền. Trong ngôi đền chỉ còn lại một mình trưởng lão. Ông sầu muộn nhìn về bờ biển phía đông và trong lòng thầm cầu nguyện cho Sigan tới kịp lúc.

Bờ biển phía đông, lúc này nhân số của nhóm hải tặc đang giảm mạnh. Trong cuộc chiến Saga như sói vào chuồng gà. Anh lần lượt trẻ đôi từng tên hải tặc trong tầm mắt mình. Không một tên hải tặc nào có thể nghĩ tới việc chạy trốn vì trong tâm linh của họ lúc này chỉ còn sợ hãi tột cùng. Còn Saga càng giết nhiều anh càng hăng máu và khó điều khiển cơn hiếu sát của bản thân mình. Đồng thời anh cũng cảm thấy thực lực của mình tăng lên. Thật vậy sau khi giết tên thuyền trưởng và vài tên thuyền phó anh đã là kiếm hoàng rồi. Giết bọn hải tặc yếu xìu khiến hắn cảm thấy nhàm chán. Lúc này cặp mắt đỏ ngầu của hắn hướng về tên võ tá trong hải quân. Đưa thất tinh lên nhấm nháp vị máu còn đọng lại hắn cười một tiếng rồi triển khai kiếm vực lao tới vị hải quân kia. Ngay khi hắn tưởng mình sắp chém đôi tên hải quân kia thì "keng " một tiếng một ông lão chân đi guốc mộc đôi mắt nhắm nghiền tay cầm một thanh katana tỏa ra nguồn hồn lực khổng lồ đang cản lại mọi công kích từ hắn. Sau khi cứu mạng vị hải quân kia ông lão thâm trầm nói:

- Ngươi mau đưa tất cả binh sĩ rời khỏi đây giúp người dân sơ tán tới nơi an toàn tránh xa nơi đây.

Nhận được lệnh, người hải quân kia mới nhận ra ông lão trước mặt mình là đô đốc Sigan. Lúc này anh vội vã ra lệnh cho mọi người rút lui. Còn Saga hắn cũng chẳng quan tâm lắm về việc hải quân rút đi hắn chỉ quan tâm đến đối thủ trước mặt mình. Việc ông lão đỡ được đòn vừa rồi khiến hắn cảm thấy hứng thú. Lúc này hai người vẫn đang ghì lấy nhau. Mặc dù bị mù nhưng Sigan vẫn có thể cảm nhận được sự điên loạn của Saga. Mở ra đôi mắt trắng dã ông nói với Saga:

- Chàng trai trẻ hãy bình tĩnh lại và kiểm soát con quỷ trong lòng mình. Anh phải kiểm soát thanh kiếm này chứ đừng để nó ngự trị tâm hồn anh. Hãy từ bỏ nó đi, điều đó sẽ tốt cho anh.

Nghe được lời của ông lão Saga cười lên một tiếng sau đó dùng lực đẩy mạnh về phía trước rồi lui về phía sau để kéo khoảng cách với ông lão. Sau khi tách ra một lần nữa mở ra kiếm vực anh điều khiển kiếm khí tấn công ông lão. Vừa đánh anh vừa hét lên:

- Im đi một lão già như ngươi thì biết cái gì? Thanh kiếm này mang cho ta sức mạnh mà ta mong muốn cớ gì ta phải bỏ nó đi để trở thành một tên yếu đuối một tên phế vật. Có sức mạnh này ta có thể làm những gì ta muốn tại sao ta phải từ bỏ nó hay là ngươi ganh tị ta mạnh hơn ngươi.

Nghe được những lời điên loạn của Saga, Sigan vô cùng tức giận. Hồn lực trong ông bùng nổ phá tan những thanh kiếm khí kia. Ông cũng tức giận gầm lên:

-Vậy ta cũng không cần phải nương tay với tên điên loạn như ngươi làm gì
 
Chương 73


Sau khi gầm lên sức mạnh của Sigan tăng đột biến, luồng hồn lực tỏa ra từ ông mạnh hơn trước không chỉ ba lần có hơn. Nhìn thấy vậy Saga cũng không hề sợ hãi, hắn còn tỏ ra sung sướng:

- Tốt tốt lắm. Mau tới đây cho ta xem sức mạnh của ngươi đi nào. Hahaha

Không cần Saga khiêu khích đô đóc Sigan lao vào Saga hai người giao tranh phát ra những tiếng va chạm chói tai. Ở khoảng cách gần và tốc độ cao hai người đều sử dụng những đòn đánh vô cùng đơn giản ( vì thời gian tung chiêu cũng đủ để đối thủ kết liễu ngươi rồi) nhưng không kém phần uy lực. Hai người đại khai đại hợp liên tục không nghỉ trên không trung. Với những người bên ngoài họ chỉ nghe được những âm thanh nhói tai của binh khí va chạm vào nhau cùng những ánh sáng chớp lóe trên bầu trời.

Trở lại với ba vị nữ tử, lúc này họ đã mang ba viên ngọc trở về ba ngôi đèn và bắt đầu nghỉ lễ. KHI cả ba viên ngọc về đúng vị trí cũng là lúc cuộc chiến ở bãi biển cũng dần vào hồi kết khi cả hai dần kiệt sức. Lúc này cả hai người một già một trẻ đứng đối diện nhau và gườm nhau từng chút một. Lúc này cả hai người đều thở hồng hộc và bảo trì khoảng cách như vậy. Lúc này thắng bại chỉ còn một chiêu cuối mà thôi.

Khi hai người đang giữ khoảng cách thì ba tia sáng màu tím từ ba ngôi đền phóng thẳng lên trời tụ họp với nhau rồi cùng hướng tới bờ biển phía đông. đang xúc thế bỗng dưng Saga bị một luồng ánh sáng màu tím chiếu thẳng vào hắn. Khi bị ánh sáng màu tím chiếu vào Saga cảm thấy giống như mình đang bị một sợi dây trói buộc vậy còn thất tinh thì quang mang phủ quanh nò đã suy yếu đi nhiều. Trong khi hắn đang vùng vẫy thì Sigan đã chớp lấy thời cơ tung ra một kiếm cuối cùng.

- Đi chết đi " lãng nguyệt kiếm pháp - trảm sơn "

Một luồng kiếm khí khổng lồ được Sigan tung ra. Trên đường bay của mình, luồng kiếm khí quét ngang tất cả những gì cản đường nó. Nó còn vạch trên mặt đất một cái rãnh thật sâu. Dính kiếm này Saga không chết cũng tàn. Tung ra kiếm này Sigan đô đốc cũng kiệt sức mà khụy xuống đất vì kiệt sức. Nhìn ngọn kiếm bán nguyệt khổng lồ kia Saga cũng vô cùng hoảng hốt. Hắn không cam tâm chết như vậy.

Rồi việc gì đến thì nó cũng xảy ra, ngọn kiếm khí va vào Saga rồi nổ tung. Khói bụi mù mịt bốc cao cả chục mét che hết mọi tầm nhìn của mọi người. những tên hải quân gần đó nhìn thấy cảnh này thì reo hò mừng chiến thắng. Trái lại với tinh thần thoải mái của những vị lính hải quân kia đô đốc Sigan vẫn nhìn chằm chằm vào vị trí của Saga. Trực giác của ông bao năm qua cho ông biết cuộc chiến vẫn chưa kết thúc và trong lòng ông thì mong rằng đây chỉ là do ông tưởng tượng mà thôi. Phía xa Annan nhìn thấy cảnh Saga bị chém thì vô cùng đau lòng, bước chân của cô loạng choạng. Cô vừa đi vừa khóc. Vấp ngã cô lại đứng dậy tiếp tục tiến lại phía Saga trong lòng đau đớn tột cùng.

Một lát sau khi khói bụi tan đi, xuất hiện trong làn khói là một bóng người đang lắc lư. Đúng vậy bóng người đó chính là Saga. Một lần nữa anh đã chứng minh rằng nhân vật chính mà đã được buf thì đừng hỏi tại sao anh bá. Lúc này anh vô cùng tàn tạ ( quần áo rách tả tơi vẫn còn vết cháy lưu lại máu chảy dọc cánh tay nhỏ xuống đất dáng người lắc lư như sắp ngã tia sáng màu tím vẫn trói buộc lấy anh) nhưng thất tinh trong tay anh thì không hề có dấu hiệu suy yếu mà còn quang mang đại thịnh có khác thì màu của nó không còn màu xanh nữa mà đã chuyển sang màu đỏ của mặt trăng lúc này khi sắp lặn. Đúng vậy số anh rất may khi sắp dẹo thì mặt trăng lại trở thành màu máu và cứu anh một mạng. Ở ngôi đền trung tâm đại trưởng lão chỉ biết thở dài:" ý trời a ý trời a "

Lúc này khi có lại sức mạnh từ huyết nguyệt, Saga rút kiếm lao về phía Sigan tung đòn kết liễu. Nhìn Saga lão đến ( síu quên ông này mù nên những lần "nhìn" của ông mọi người cứ coi là gương cặp mắt trắng dã dọa người là được) Sigan chỉ thở dài nhận mệnh vì ông đã kiệt sức rồi. Khi đang chuẩn bị tung đòn kết thúc trận đấu thì anh bỗng dừng lại. Tại sao? Lúc này Annan đang đứng trước ông lão và điều này khiến cho anh không thể xuống tay. Buông đôi tay che trước người mình xuống Annan nhìn vào mắt saga lúc này cô chỉ thấy một đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí chứ không phải đôi mắt tràn đầy nghị lực mà cô từng thấy.

Còn Saga thấy Annan cản đường mình anh hết lên:

- Đừng cản đường tôi nếu không đừng trách tôi vô tình.

Nghe thấy tiếng quát của Saga Annan đôi mắt dưng dưng ngấn lệ vì từ trước tới nay Saga chưa từng nặng lời với cô bao giờ cả. Cố nén lại cảm xúc cô nghẹn ngào:

- Tỉnh lại đi Saga em xin anh đó hãy trở về là Saga mà em yêu. Xin anh hãy mạnh mẽ chống lại con quái vật trong lòng anh. Anh có nhớ anh từng nói anh sẽ cố gắng trở thành một thanh gươm chính nghĩa để bảo vệ em và mọi người không. Em xin anh hãy trở về.

Nói rồi bất chấp cô ôm anh vào lòng. Lúc này Saga trực tiếp bất động một lúc lâu. Rồi "keng" một tiếng thất tinh rơi xuống đất và ngay lập tức bị cường đại ánh sáng tím bao lấy. Còn Saga thì đưa tay ôm lấy Annan rồi thì thầm vào tai cô:" đừng khóc anh đây " rồi ngã gục ngất đi.
 
Chương 74


Ngày hôm sau, tại ngôi đền trung tâm, lúc này Saga đang được trưởng lão chữa trị. Lúc này anh cũng tỉnh táo hơn rồi. Bên cạnh anh lúc này là Annan cô đang chăm sóc anh vô cùng ân cần và chu đáo. Không hiểu sao, sau trận chiến bây giờ anh đã là một kiếm khách. Điều này khiến nhiều người bất ngờ trong đó có cả Sigan đang ngồi ăn mì ở đằng kia. Trên người ông cũng quấn không ít bang trắng và chẳng kém Saga là bao nhưng ông ta vẫn thản nhiên ăn mì đen như không có chuyện gì sảy ra.

Còn thất tih kiếm thì sao? Sau cuộc chiến nò biến mất mà không để lại dấu vết gì khiến cho mọi người cuống cuồng một phen. Thậm trí lệnh phong tỏa đảo cũng được ban bố để tìm kiếm thất tinh. Nhưng khi Saga tỉnh lại thì đại trưởng lão suyt nũa thì giết luôn cả anh nếu không bị Annan và sigan ngăn cản. Vì đơn giản khi anh được hỏi về thất tinh anh vô cùng hồn nhiên trước mắt mọi người triệu hồi ra thất tinh từ trong cơ thể mình. Mới đầukhi thấy thất tinh đại trưởng lão đã vô cùng hoảng hốt ông ngay lập tức vận hồn lực tấn công Saga nhưng bị Sigan cản lại. Mãi tận khi Saga giải thích về thất tinh bị ba quả cầu phong ấn sức mạnh và nhận anh làm chủ thì trưởng lão mới bình tĩnh lại ít nhiều. 

Khi được Sigan hỏi thêm về sức mạnh của thất tinh hiện tại, Saga cũng không giấu giếm mà khai hết mọi chuyện mình biết ra:

-Theo như tôi cảm nhận được thì bây giờ sức mạnh của thất tinh mười phần không còn một. Bây giờ nó bị ba quả cầu phong ấn tạo thành nhều tầng xích chói buộc sát khí cua thất tinh. khi tôi tang thực lực lên thì phong ấn cung lỏng dần khiến cho việc khống chế nò hiệu quả hơn và phù hợp với tôi. Hiện giờ tôi là một kiếm khách nên hai tầng xích đàu tiên của thất tinh đã mở ra va tôi vừa lấy được truyền thừa trong ngôi sao thứ nhất.

Nói rồi anh tập chung ý niệm Thất tinh sang lên và tầng tầng xích đỏ xuất hiện quanh thân kiếm tỏa ra ánh sang màu xanh lục. 

]

Trầm ngâm quan sát cảnh tượng này bỗng đô đốc Sigan lên tiếng:

-Này Saga người có muốn theo ta vào học tập ở học viện hải quân không? Ở đó ta sẽ dạy ngươi một chút kiếm đạo giúp ngươi tang lên thực lực để kiểm soát thất tinh. Đồng thời ta có thể giúp ngươi thực hiện ước mơ.

Nghe thấy lời mời của Sigan, Saga ngay lập tức nắm lấy cành ô lui trước mắt mình. Sau vài ngày nghỉ ngơi anh cùng Annan theo Sigan tiến về học viện hỉa quân nhập học ( annan đỗ trong cuộc kiểm tra tư chất).

Trở lại Cần Thơ, sau vài ngày hạnh phúc ngắn ngủi thì Quang cũng phải chia tay cô vợ chưa cưới trên danh nghĩa của mình vì lúc này Mộng Cầm phải trở lại Thánh địa vì cô là học sinh ưu tú nên được học tập tại thánh địa. Trước khi đi, Quang hứa với cô rằng nhất định anh sẽ vượt qua kì thi đánh giá sáu tháng sau để gặp lại cô ở Thánh địa.

Chia tay Mộng Cầm, Quang đi chuấn bị cho học kì mới của mình vì chỉ vài ngày sau là bắt đầu khai giảng rồi. Đầu tiên là việc tu luyện. Sauk hi hoàn thành nhiệm vụ, Quang đã chính thức học tập Thiên Địa quyết và hoàn hảo tấn thăng linh võ song sĩ cấp1 ( ở đây có hai hệ tu luyện chính là tu linh và tu khí, mấy cấp độ đầu thường người ta sẽ tu cả hai hệ vì độ khó chưa cao và để tìm xem mình phù hợp với dạng nào hơn. Và tất nhiên có cả dam cả phép thì cũng phũ mà. Nhưng hiếm gặp linh võ song tá trở lên vì càng lên cao càng khó tu luyên nên hầu hết mọi người sẽ tập chung vào chuên tu). Từ lúc đột phá, kinh nghiệm của hắn lại tiếp tục tang nhưng không phải một thanh mà vhia đều cho cả hai thanh theo như ý nguyện của hắn ( hắn cũng có thể tập chung hết kinh nghiệm vào một thanh nhưng hắn không thiếu nhất chính là exp).

NGuồn exp của hắn lúc này phải nói là cuồn cuộn không dứt. Đầu tiên là Thiên Địa quyết với tác dụng tự hấp thu kinh khí thiên địa mỗi phút hắn tằn năm kinh nghiệm ( mặc dù 5 exp không thấm gì so với thanh kinh nghiệm khổng lồ nhưng nếu cứ để cả tháng cũng là không ít) đã thế nó còn tang gấp hai mươi lần khoảng 100 exp) khi hắn tu luyện và nó có thể thay đổi tùy vào nồng độ linh khí. Thứ hai là từ thối thể quyền. Thời gian qua tuy tu luyện Thối thể quyền không giúp hắn đột phá nhưng thân thể và lv của thối thể quyền tang cũng không ít. Bây giờ mỗi lần tập thối thể quyền lượng kinh nghiệm hắn thu được đã là gấp ba lần so với trước. Và cối cùng là nguồn kinh nghiệm tới từ huyết tu la. Vài ngày trước sau khi hỗ trợ huyết tu la tăng lên cấp úy hắn đã bỏ lại huyết tu la trong khu rừng để tiếp tục soát quái train lever cho cả hai. Ngoài ra hắn cũng được giao nhiều nhiệm vụ ghé thăm nhiều nhà tam đẳng thế gia cùng một số phú hộ quanh vùng. Bây giờ đạo tặc hoa mai vô cùng nổi tiếng trong long người đân bởi lẽ cứ nhà nà ngày cướp của dân thì ban đêm đạo tặc hoa mai sẽ mang trả tận tay người đó không chỉ gấp hai. Điều nay khiến người dân vui sướng còn quan lại đau đầu còn những nhà quyền thế vô cùng lo lắng và ức chế. Nhiều lần giăng bẫy vây quét nhưng chưa một lần nao họ có thể nhìn được chân thân của hao mai đạo trích mà chỉ bắt được vài kẻ tay mơ giả danh mà thôi.
 
Chương 75


Thanh Hương thành, học viện Hoa Sen,hôm nay vô cùng nhộn nhịp, cờ hoa ngập trời chào đón tân sinh viên. Trên các tầng nhà những cựu sinh viên đang tranh nhau nhìn những tân sinh đang tập chung dưới sân chuẩn bị cho lễ khai giảng.

-oa tên kia thật soái ca 

- đâu soái bằng công tử aó đen đằng kia

- đâu chỉ coi....

-em ƠI anh Thắng lớp hai yêu em

- em xinh đẹp ơi làm vợ anh nhé

Và nhiều nhất là

- anh chị em ơi nam thần bảng và tiên nữ đình cập nhật rồi vào bình chọn đê ông ơi.

Tương tự, dưới sân các tân sinh cũng đánh giá những cựu sinh và cũng nô nức truy cập vào nam thần bảng và tiên nữ đình qua thẻ học sinh của mình. Về thẻ học sinh Quang cũng có nghiên cứu qua. Nó là một một loại pháp bảo giúp cho sinh viên có thể liên hệ,tương tác chia sẻ tgông tin trong phạm vi năng lươ liên kết là Thanh Hương thành. 

Khi các tân sinh đang nháo nhác thì một đoàn giáo viên tiến tới sân khấu. Đi đầu là một lão giả cao gầy râu tóc bạc phơ đạo mạo tiên phong. Vị lão giả kia tiến tới bục phát biểu còn những vị giáo quan kia thì lần lượt ngồi vào từng chiếc ghế được đặt ở hai bên sân khấu. Khi vị lão giả kia đứng ở bục giảng thì các học viên đều tự giác ngồi vào ghế ở khán đài. Một tầng uy áp vô hình xuất hiện khiến các học viên không dám ho he nửa lời. Khi toàn trường trở nên yên tĩnh lão giả bắt đầu phát biểu:

-Hỡi những tân sinh viên đầu tiên ta chúc mừng các đã trúng tuyển vào học viện Hoa Sen. Các em bây giờ là niềm tự hào của cha mẹ nhưng ở đây các em là tầng đáy thực lực trong trường vì vậy các em sẽ cần cố gắng rất nhiều nếu như muốn thông qua lên lớp. Tại đây các em sẽ được cung cấp đầy đủ tài nguyên để tu luyện. Và ta muốn nói với các em luật lệ trong trường chính là thực lực nên không muốn uất ức thì phải mạnh. Ngày mai các em sẽ đăng kí lớp học nhớ đó còn giờ giải tán
 
Chương 76


Sau khi hiệu trưởng hô giải tán các tân sinh vẫn không có như ong vỡ tổ một dạng mafrowif khỏi buổi lễ mà ngồi im chờ các thầy cô rời đi hết mới giám rời đi. Không phải họ không muốn làm vậy mà là không dám. Trên người mỗi học viên lúc này vẫn tồn tại một tầng áp lực khiến họ không giám vọng động. Nhưng vẫn có những người chẳng hề bị tầng áp bách một xíu nào đó là nhóm Nhiếp Ly và một số thành viên khác nữa. 

Sau khi khai giảng xong mọi người cũng giải tán có người đi ăn,đi chơi, có người về nhà,... Còn nhóm người của Quang thì lại tiến tới khu rừng U Minh Hạ. Theo quang nói thì bây giờ không phí thời gian nghỉ ngơi vì mục tiêu của họ không phải là đỗ vào Hoa Sen mà tiến vào vùng Đất thánh tăng lên tu vi đưng ở đỉnh cao nhân sinh. Trong đầu nhó người Nhiếp Ly vẫn nhó như in câu nói của Quang đêm kết bái đã từng nói với họ:

-Mục tiêu của ta là đứng ở trên đỉnh nhân sinh. Ta mong muốn khi ta đứng ở đỉnh cao nhaan sinh thì anh em của ta cũng đứng cạnh ta và khi anh em của ta ở đó ta cũng muông ở cạnh họ. Vì vậy chúng ta hãy cố gắng tu luyện để không ai bị bỏ lại phía sau. Cạn.

Sau khi tiến vào bìa ngoài khu rừng kiếm một chỗ vắng vẻ Quang tập chung mọi người nói:

-Mọi người thấy khu rừng nay sao?

-Lão đại không cần coi chugs ta là kẻ ngu chứ. Dù gì chúng ta cũng không phải bọn mặt trắng công tử kia. Theo ta thấy khu rừng này bên ngoài có khá nhiều dấu vết của linh/ma thú thích hợp cho chúng ta tu luyện sau này. Đỗ Trạch quệt mũi nói.

Nghe được lời nhận định của Đỗ Trạch khiến Quang khá hài lòng vì trong nhóm có Đỗ trạch là não cơ nhất nên hắn nhận ra thì những nguwif khác không cần phải nói. Hắn lại tiếp lời:

-Đúng vậy nhưng không phải sau này mà là bây giờ. 

Nhìn sự thắc mắc của mọi người hắn cũng cười xòa:

-Đã là người một nhà ta cũng không giấu mọi người nữa. Thực ra thân phận của ta là cưu hoàng tử nhưng ta trốn đi học nên có nhiều lý do ta không thể bại lộ thân phận của mình. Bây giờ ta sẽ tìm cho mọi người một môn công pháp phù hợp để đột phá. Việc lựa chọn công pháp phù hợp là rất quan trọng nó ảnh hưởng rất lớn đến sức mạnh và tốc độ tu luyện của mỗi người vì vậy bây giờ ta sẽ đọc khẩy quyết công pháp cho mọi người. Tranh thủ thời gian nàu hãy đột phá luôn để có thể bắt đầu luyện tập. Mỗi người hãy ăn một viên tẩy tủy đan này nó sẽ giúp việc đột phá của mọi người.

Nói rồi Quang lấy ra một chiếc bình ngọc đưa cho mỗi người một viên đan dược màu đỏ. Cầm viên đan dược trog tay Tử Vân thốt lên: “cực phẩm đan dược “. Đúng vậy là ccj phẩm đan dược loại dan dược trong đó không tồn tại độc đan. Đây là hàng hiếm đó ngay cả thế gia như Tử Vân cũng không có nhiều vì nó rất khó luyện chế có chỉ một ba loại cấp thấp tồn tại ở thị trương mà thôi. Nhận lấy đan dược mọi người vô cùng xúc động. Nhưng giây phút xúc động đó nhanh tróng bị Quang dập tắt:

-CÁc người còn ngây người ra làm gì vậy không mau luyện hóa. Đầu tiên Nhiếp Ly ngươi trời sinh song hệ lôi hỏa phù hợp với lôi viêm quyết. Lôi viêm quyết thuộc tính cường đại như lôi như hỏa nó sẽ giup người có hai thuocj tính này có tốc độ tu luyện khủng khiếp, tỉ lệ đột phá bình cảnh cao hơn nhờ thuộc tính bá đạo, cũng nhờ thuộc tính của hai hệ nó cũng tăng thêm hai thành công kích cho người sử dụng. Đây là khaaur quyết................... Còn Đỗ Trạch tuy ngươi cũng là hỏa thuộc tính nhưng ngươi lại phù hợp với khống hỏa quyết. Vốn dĩ ngươi là người ham chơi nhưng lại là tư chất hoàng kim tuy tocf độ tu luyện khong bằng tư chất đỏ nhưng không kém hơn nũa khống hỏa quyết không cần tu luyện nhiều mà chỉ cần hấp thu hỏa thuộc tính trực tiếp từ ngọn lưa là được............... Lục Phiêu ngươi phong thuộc tính bản tính tham trầm quyết đoán phù hợp chỉ có thần phong kiếm quyết cụ thể khẩu quyết....... Còn Tử Vân cô cứ tu luyện theo công pháp của gia tộc cô cho nhưng tới tầng thứ hai ta sẽ giúp cô bổ khuyết một chút còn giờ tu luyện đi ta cảnh giới cho. 

Sau đó bốn người cùng ngồi tu luyện đột phá còn quang đã lấy ra khẩu cheytac-408cal của mình tiến hành cảnh giới xung quanh đồng thời cung kêu gọi huyết tu la chuyển vùng hoạt động tới gần đây có gì còn có thể tiếp ưng nếu cần. Trải qua thời gian buổi sáng thì mọi người cũng lần lượt đột phá. Người đột phá đầu tiên lại là Lục Phiêu khiến Quang không khỏi bất ngờ. Xem ra hắn đã xem thương thần phông kiếm quyết và ngộ tính của Lục Phiêu rồi. Những người tiếp theo là Nhiếp LY Tử Vân cuối cùng là Đỗ Trạch họ đều đột phá sớm hơn dự kiến của hắn. Việc là người cuối cùng khiến Đỗ Trạch kêu gào không ít.
 
Chương 77


Sau khi từng người đột phá, Quang để cho từng người một thích ứng với sức mạnh mới của mình một lát sau đó mới cùng mọi người đi săn. Mới đầu họ chỉ chọn những con linh/ma thú cấp 1 để từng người thể hiện sức mạnh của mình. Trong lúc chiến đấuthì mỗi người lại có vũ khí riêng của mình. Quang sử dụng một thanh katana dài ở lưng và một thanh ngắn giắp ở ngang eo. Nhiếp Ly sử dụng một thanh kiếm hai lưỡi làm bằng sắt thông thường không có gì đặc biệt. Đỗ Trạch thì thích dùng trủy thủ. Lục Piêu thì dùng một thanh kiếm tên là hắc long là vật gia truyền của gia đình. Thanh kiếm có vỏ được làm từ sừng của yêu thú lưỡi kiếm sắc bén tỏa ra sát khí nhàn nhạt. Chuôi kiếm trạm một con rồng đang uốn lượn ôm lấy thân và lưỡi kiếm. Tử Vân thì lại là cung thủ. 

Tóm lại nhóm người chỉ có Lục Phiêu là có vũ khí tốt nhất còn chiến lực thì khỏi nói. Nhờ công pháp phù hợp cùng phẩm chất khá tốt nên chiến lực của họ thì ít nhất cũng phải gấp hai lần những người đồng cấp. Về không gian linh hồn và kinh mạch thì đều gấp ba những người cùng cấp chứng tỏ thiên tư không tệ. Điều này thể hiện ở việc họ có thể nhẹ nhàng đơn đấu những con linh/ma thú cùng cấp thậm chí họ có thể giết cả cấp 2 họ cũng có thể chếm xuống mà không gặp khó khăn gì. Sau một ngày đơn đấu để làm quen với sức mạnh mới họ quyets định nghỉ ngơi sớm để khôi phục cho hôm sau đi đăng kí lớp học.

Thanh Hương thành, Học viện Hoa Sen hôm nay tổ chức nhận lớp cho các học sinh mới. Hôm nay các lão sư sẽ nhận hồ sơ của các tân sinh nộp vào lớp mình. Tùy theo ý nguyện của mình thí sinh sẻ nộp hò sơ vào lớp học mình mong muốn. Sau khi nộp hồ sơ các lão sư sẽ phỏng vấn những thí sinh này nếu đạt tiêu chuaanr của lớp thì thí sinh sẽ được nhận.

Lúc này trên sân trường đã đặt mười hai chiếc bàn lớn của mười hai vị lão sư đại diện cho mười hai lớp học. Trên bàn đặt những thông báo về điều kiện tiên quyết của lớp như điểm đầu vào, tu vi, thuộc tính,... Lúc này những chiếc bàn đã đông nghịt học sinh xếp hàng đặc biệt là một số lão sư có tiếng thì có thêm một người phụ giúp kiểm tra hồ sơ vì thí sinh đăng ký vào lớp quá đông và tất nhiên là tiêu chuẩn chọn lọc cũng rất khó khăn qua nửa số đăng ký vào những chỗ này bị loại và phải tìm sang các vị lão sư khác. 

Nhưng điều đó lại không đúng với một vị lão sư cũng nổi tiếng khắp trường. Trương Văn Chiến lão sư lớp 7. Ông nổi tiếng toàn trường với cách đào tạo tàn khốc và đã có rất nhiều học viên trong lớp của ông đã phải cầu xin hiệu trưởng giúp đỡ để được chuyển lớp vì không chịu nổi. Giờ trong lớp của ông chỉ còn chưa đến mười học sinh và ba năm liền không có thêm một học viên mới nào. Lúc này tại bàn của lớp 7 một tráng hán đang ngồi ngủ ông có cơ thể to lớn cơ bắp cuồn cuộn mái tóc hoa dâm cắt ngắn khuôn mặt sắc cạnh với một vết sẹo khá dữ tợn chạy từ thái dương tới giữa má. Trên bàn tuyển sinh chẳng có quy luật hay chỉ tiêu điều kiện gì nhưng cũng chẳng có ai muốn đăng ký vào cả vì họ thà tham gia lớp số 13 ( lớp dành cho những học viên không vào lớp nào trong 12 lớp trên) còn hơn sống những ngày tháng địa ngục lớp 7. Nhưng hôm nay lại có một nhóm học viên dừng lại trước bàn tuyển sinh của lớp 7. Họ đứng đó mà không đánh thức Văn Chiến dậy mà cũng không bỏ đi nơi khác mà cũng không bàn luận. Khi họ đứng được 15 phút thì bỗng dưng Văn Chiến giáo sư lên tiếng:

-Các ngươi muốn đăng ký vào lớp của ta?

- Vâng thưa lão sư. Cả năm người cùng đáp lại. Trong tiếng đáp còn mang cả ý trí của mọi người trong đó khiến Văn Chiến phải mở mắt ra để nhìn lũ tiểu yêu này. Đã lâu rồi ông không nhìn thấy những ánh mắt quả quyết và kiên định như vậy. Nhìn những đứa nhóc trước mặt tự dưng ông thấy sống mũi cay caynhuwng rất nhanh bình ổn cảm xúc ông bắt đầu đánh giá những đứa trẻ trước mắt mình từng đứa một rồi nói: 

-Các ngươi tư chất cũng không tệ tại sao không đi đăng ký những lớp khác tốt hơn mà lại chạy tới chỗ ta lớp bảy địa ngục làm gì? Chẳng nhẽ các ngươi chưa nghe tới cái tên lớp bảy địa ngục hay sao?

Nghe thấy Văn Chiến lão sư nói vậy nhóm Quang nhìn nhau rồi Quang đại diện cho mọi người bước lên thưa:

-Thưa lão sư không phải chúng con chưa nghe danh lão sư nhưng người có nghe câu kiến tốt phải rèn qua than hồng chưa. Chúng con muốn mượn lò rèn của người để hun đúc bản thân thành một thanh kiếm báu. Vì vậy xin lão sư hãy tiếp nhận chúng con. 

Nghe thấy Quang nói Trương Văn Chiến bỗng cười vang khiến cả hội trường chú ý:

-Ha ah ahha hay cho câu kiếm tốt phải qua than hồng ha ahaha tốt tót các ngươi theo ta. Cuộc sông bịnh yên của các ngươi từ giờ sẽ kết thúc.

Nói rồi hắn một đấm đánh sập cái bàn tỏ ý không thu học sinh nữa rồi dẫn theonăm người Quang, Nhiếp Ly, Tử Vân, Đỗ Trạch, Lục Phiêu đi về phía học chính lấy đồ dùng rồi đưa họ tới khu của lớp 7.
 
Chương 78


Sau khi nhận được đồng phục nhóm Quang theo Văn Chiến lão sư tới khu của lớp bảy. Trong học viện Hoa Sen có mười ba phân khu riêng biệt dành cho mười ba lớp. Mỗi phân khu sẽ có đầy đủ phòng học nhà ăn, bếp, sân tập, và ký túc. Tùy theo quy mô lớp học mà phân chia độ lớn nhỏ phân khu của từng lớp cũng như một số thứ khác như lượng tài nguyên cũng như nhân viên trong các phân khu. Ví dụ như trong lớp một có hơn một nghìn học sinh ( tất cả khọc sinh các khóa đều học chung một lớp chỉ phân chia theo năm để phân biệt còn nội dung giảng dạy tu luyện gần như là giống nhau còn các môn khác học viên đăng ký với giáo viên bộ môn đó để thành lập lớp học gần giống với đăng ký tín chỉ của đại học vậy) sẽ có diện tích phân khu và diều kiện hơn hẳn lớp bảy như có nhà ăn, đầu bếp nhân viên quét dọn còn lớp bảy thì tự túc nhà trường chỉ cung cấp nguyên vật liệu cùng công cụ mà thôi.

Khi về tới khu vực của lớp bảy nhóm người gặp một thanh niên tay cầm hai khẩu súng ngắn( từ giờ nói tới súng mọi người ngầm hiểu là súng năng lượng đạn nhé trừ súng của main cùng một số loại đặc biệt khác sẽ chú thích sau) bị bịt mắt hai chân cố định vào nền đất đang bị một chiếc máy bắn bóng không ngừng sả đạn vào người. Nhưng anh ta chỉ bị một nữa số bóng bắn ra gây thương tích còn số còn lại bị né và bắn nổ. Còn phía xa một thanh niên cao lớn trên người mang rất nhiều phụ tải đanh hùng hục chạy vòng quanh sân. Còn phía xa một thanh niên khác khôn mặt ôn hòa cùng với đôi kính cận đang sử dụng ma pháp để điều khiển dòng nước từ một cái hồ gần đó vào trong những chiếc chum nước trong khu nhà bếp. Nhìn tu vi của họ thì Quang thấy tất cả họ đều là đại úy trong đó hai võ úy và một linh úy. Tuy nhiên cách luyện tập cùng thao tác của họ Quang khẳng định thực lực của họ phải tầm tá cấp 3 cúng là ít. Đến sân tập, Văn Chiến lão sư lên tiếng:

-Các người lại đây ta giới thiệu người mới.

Nghe thấy tiếng gọi ba người đều đến thầy Văn Chiến tiếp tục nói:

-Đây là học viên mới các ngươi dẫn họ đi sắp xếp chỗ ở rồi nghỉ sớm chuẩn bị một chút coi như tiệc trào mừng cho họ.

Nói rồi thấy đi tới nhà của giáo viên gần đó để lại nhóm người tự làm quen. Thanh niên đeo kính xem như đứng đầu bắt đầu giới thiệu:

-Chào các em anh là Thân Văn Thiện là học sinh năm bốn tư chất lam linh uý cấp 9.

Thanh niên to lớn thì cười hì hì nói:

-anh là Nguyễn Văn Hòa là học sinh năm bốn tư chất lam võ úy cấp 9.

Sau đó thanh niên kia vác một khẩu súng lên vai rồi nói:

-Còn anh là La Chiến Ngạo học sinh năm bốn tư chất tím võ úy cấp 9 chỉ vài hôm nữa ta có thể đi đột phá. Ta chính là lớn nhất ở đây vậy nên các em có việc gì cứ nói ta ta sẽ giải quyết hết.

Sau khi giới thiệu xong nhóm Quang cũng tự mình giới thiệu và khiến cho mọi người miệng há xuýt cạm đất. Từ trước tới nay những thiên tài như vậy chẳng phải sẽ bị các lớp khác chặn hết rồi hay sao mà thầy vẫn có thể kiếm được vậy chẳng nhẽ những người này có sở thích tự ngược. Sau vài phút đứng hình thì ba người cũng dẫn nhốm người đi thăm quan phân khu. Tuy nói phân khu nhỏ nhưng với vài người ở thì phải nói nó vô cùng rộng rãi. Đặc biệt sân tập đầy đủ các loại hình dụng cụ tập luyện. Trên đường đi mội người cũng rất thân thiện dễ gần. Bắt đầu là Văn Thiện, anh ấy giới thiệu đầy đủ chi tiết vè phân khu cũng như những nội quy của trường:

-Các em nên cảm thấy may mắn khi được theo thầy vì tuy bên ngoài thầy có vẻ lạnh nhạt nhưng thtj ra thầy là người ngoài cứng nhưng trong mềm. Thầy luôn qua tâm tới học sinh mọi việc thầy làm đều là vì chúng ta. Thầy không có gia đình nên thây xem chúng ta như người nhà bất kể chúng ta có khó khăn gì thầy đề gia mặt. Nhưng thầy nghiêm khắc với chúng ta cũng là vì chúng ta tuy nhiên dó cũng chỉ trong lúc tu luyện mà thôi còn bình thường thầy rất dễ tính. Các em có thể thấy khi cá em bỏ ra công sức xứng đáng thì thành quả cũng không phải tần thường. Thôi bây giờ các em nghỉ ngơi đi ta đi chuẩn bị một chút cho bữa trưa.

Sau khi dọn dẹp xong nhóm Quang cũng xuông bếp giúp một tay. Qua sinh hoạt mọi người càng hiểu nhau hơn. Và ba người kia alij một lần nữa rớt mắt ra ngoài vì ký năng nấu nương của Quang. Ngay cả thầy Chiến cũng bị mùi thơm ở bếp kéo xuống. Hôm đó mọi người ăn uống vô cùng vui vẻ họ uống đến ai cũng say khướt chỉ còn lại Tử Vân, Quang, anh Thiện còn tỉnh táo để dọn dẹp. Qua bữa tiệc họ cũng dõ về nhau hơn. Thầy là một người chất phác dễ tính nhưng khá nghiêm khắc khi không phải lúc đùa. Anh Thiện thì tính tình hòa nhã tử tế lịch sự. Anh Hòa thì tốt bụng tuy không sắc sảo nhưng lại là người thật thà nên chiếm được không ít hảo cảm của mọi người. Còn Chiến Ngạo thì là người thích trang buwcsvaf là người nói nhiều như đạn của anh ta vậy. Tóm lại họ ddeuf là những người tốt.
 
Chương 79


Sáng hôm sau mới năm giò sàng khi mọi người còn đang ngủ ( đấy là nhóm Quang thôi) thì họ bị gọi dậy một cách tàn bạo ( trừ Tử Vân) – đổ nước vào đầu. Nước lạnh dội vào đầu nhóm Quang rét run cầm cập bước ra sân tập. Lúc này tất cả nhửng người còn lại đã tập chung đầy đủ từ sớm rồi. Thấy người gặp nạn Chiến Ngạo cười sặc sụa như xem xiếc thú vậy nhưng khi thầy Chiến lườm hắn một cái thì hắn lại im như thóc thối. Thấy mọi người đã tập chung đông đủ thầy Chiến cũng bắt đầu:

-Hôm nay buổi đầu tạm tha cho các ngươi lần sau còn dậy sau bố giờ sáng thì xác định đi. Bây giờ thì chào cờ trước đã còn lý do là do ta yêu cầu thế thôi. Và tất nhiên là các ngươi nên nghiêm túc trong lúc này.

Cứ vậy nghi lễ chào cờ diễn ra nghiêm túc trang nghiêm. Sau khi trà cờ thầy Chiến có vẻ hài lonhf với thái độ của nhóm khi chào cờ nên cũng ôn hòa hơn nhiều:

-Các trò hãy khắc ghi cảm xúc này vào tim vì nó là niềm kiêu hãnh của đất nước ta cũng là kết quả của bao hi sinh. Còn bây giờ sẽ là bài tập của các ngươi. Ba người các ngươi cứ như hôm qua mà luyện tập. Còn các ngươi hãy thể hiện cho ta xem.

Nghe thầy nói vậy nhóm nanh Thiện cũng rời đi luyện tập. Còn nhóm Quang được dẫn tới một hàng mộc nhân ở góc sân. Đến đây không cần thầy nói nhóm Quang từng người công kích vào mộc nhân cho thầy xem. Bắt đầu là Nhiếp Ly hắn vận hồn lực cánh tay của hắn bốc cháy xem trong đó còn có lôi điện chạy quanh. Mỗi công kích của hắn cuồng mãnh oanh tạc vào các mộc nhân nhưng khi khói bụi tan đi thì kỳ lạ laftaats cả các mộc nhân đều không xây sát gì. Nhìn cảnh này mọi người chợn mắt há mồn còn thầy thì vấn vậy:

-khá lắm song heejlooi hỏa nhưng cách kiểm soát thì chưa cao. Nếu như vừa rồi nếu như công kích tập chung một chút thì may ra có sát thương. Bây giờ ngươi ra tập luyện với Thiện hắn sẽ dạy ngươi khống chế hồn lực. Ta cấm ngươi hingf thành tinh tú khi chưa làm chủ được hồn lực. Nhớ đó. Tiếp

Sau Nhiếp Ly là Lục Phiêu. Với thần phong kiếm quyết tầng một hắn đã có thể phụ phong vào kiếm cùng học được trọc và lốc gió rồi. Nhìn thấy kĩ năng của Lục Phiêu thầy vỗ tay tán thưởng và ưu ái sau sẽ hắn tập riêng với thầy. Ưu tiên này cũng được ban cho Đỗ TRạch sau khi nhìn thấy khả năng dùng dao của hắn. Tiếp sau là cung thủ củ Tử Vân. Nàng được thầy khen là có năng khiếu trở thành một cung thủ tốt và viết giấy giới thiệu cho nagf tới một giáo viên khacsvif thầy không có khả năng chỉ dậy cho nàng. Và hôm sau sẽ có người tới đón nàng đi phân khu khác để huấn huấn luyện. Khi thầy nói vậy Quang nhìn thấy ánh mắt thất thần của Nhiếp Ly thoáng suất hiện rồi thay thế bằng ánh mắt của sự quyết tâm. 

Bây giờ tới lượt Quang hắn trước mắt mọi người lấy ra khẩu cheytac-408 cal (c408c). không chọn mục tiêu là các hình nhân hắn hướng thẳng tới phía Chiến Ngạo đang bắn bóng. Lên đạn chíu một phát bắn chuẩn xác cản phá một quả bóng sắp bay vào mặt Chiến Ngạo. Lại lên đạn hắn lại giúp Chiến Ngạo một phát cứ như vậy hết mười viên không trượt viên nào. Bắn hết mười viên hắn thay băng mới rồi tiếp tục. Hết hai băng hắn mới dừng lại. Nhìn thấy kĩ năng của Quang thầy Chiến hơi chầm ngâm một chút rồi nói:

-Thứ trong tay ngươi từ hình dáng đều giống súng nhưng lại không hề tiêu hao một chút hồn lực nào và nhưng viên đạn kim loại kia sát thương với tá cấp đổ xuống thì không phải hạng xoàng xem ra tám trăm điểm lý thuyết không phải ngẫu nhiên ak. Kỹ năng sử dụng sungd của ngươi cũng không phải thường nhỉ? Theo ta ước đoán nếu có địa lợi thì hai mươi tên đại sĩ chưa chắc đã làm gì được tên lính mới như ngươi.

Nghe thấy thầy nói vậy nhóm Nhiếp Ly cũng không ngạc nhiên nhưng khi thầy đang trầm ngâm thì Quang đã lên tiếng:

-Không phải hai mươi đâu thầy ít nhất cúng phải ba mươi.

Cùng lúc ấy thân hình của Quang lao vào đấm mộc nhân. Lúc này hai thanh katana một ngắn một dài đã trang bị lên người hắn. Tả xung hữu đột trong đám mộc nhân cùng sừ khéo léo và uyển chuyển traong việc sử dụng hai thanh kiếm khiến cho thầy chiến phải ngạc nhiên không thôi. Khi quang dừng lại thì thầy Chiến cũng vỗ tay khen thưởng không ngớt:

-tốt tốt lắm, rất lâu rồi ta mới gặp một tên biến thái như em. Khả năng dùng súng ưu tú, kĩ năng dùng kiếm tuyệt vời( đùa hắn học cách dùng kiếm không biết bao lâu đâu chưa nói hắn còn là kiếm khách) xem ra nước ta sắp có một tuyệt thế xuất hiện rồi. Bây giờ em sẽ theo cách huấn luyện đặc biệt do chính ta giám sát. Vì vậy em cứ chuẩn bị tinh thần bị mài đi. Bây giờ em qua mang phụ tải bằng với hòa không được kém hơn chạy hết mười vòng sân cho ta không xong không nghỉ không ăn cơm. Ha aha ah

Nghe thấy vậy Quang nhanh héo. Đùa gì thế số tải trognj kia ít cũng phải hơn tạ, mười vong quanh sân trời ơi. Thây khuôn mặt thống khổ của Quang nhóm người Nhiếp Ly cũng cười bò ra đặc biệt là Đỗ Trạch hắn cười chẳng biết trời trăng mây gió gì và ăn luôn vài đấm cục súc cảu Quang khiến hắn kêu oai oái.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom