Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Quang Vinh Đế Phong Lưu

Chương 20


Biển đông,trên một chiếc du hạm đang lướt như bay trên biển,một c gái chừng mười,mười một tuổi thân mặc một chiếc váy màu hồng,tóc búi hai bên,khuôn mặt tinh xảo nhìn rất xinh đẹp. Đúng vậy nàng chính là Uyển Như công chúa. Lúc này nàng đang đứng trên bong tàu,tay chống cằm nhìn về phía xa. Nàng đang nhớ tới những điều mình chải qua đêm hôm trước. Đặc biệt là lúc nhảy vực.

A a a a a. A...aa mẹ ơi con chưa muốn chết.aaaa

-chết cái đầu cô ấy mau bám chặt vào tôi mau lên.

Sau khi hắn nói bất giác nàng xiết chặt tay. Bên tai nàng nghe thấy tiếng"Rắc"một làn bạch quang bao phủ hai người

. Một lát sau,nàng phạt hiện hai người đang đứng trong một căn nhà trúc,trước mắt nàng là bốn người. Ba vị nữ tử xinh đẹp cùng một nam nhân có chút phong vị đang nhìn nàng với ánh mắt soi mói kiểu như cha mẹ chồng đang nhìn nàng dâu mới vậy. Bất giác hai má nàng đỏ lên ngượng ngùng.ko chỉ nàng,Quang cũng nhìn thấy ánh mắt đấy,hắn vội vã giải thích:

-Sư phụ,sư mẫu đừng có hiểu lầm ko phải như mọi người nghĩ đâu con và cô ấy ko có gì ak mà cô ấy còn đang bị thương nữa,Hoa sư mẫu người giúp con được chứ.

Vừa nói hắn vừa đỡ Uyển Như xuống,vết thương của nàng phát tác chảy khá nhiều máu nhuộm đỏ cả băng. Nhận thấy thương thế nghiêm trọng,ngay lập tức nàng được Hoa sư mẫu đưa đi trị thương.

Lúc này nàng được Hoa sư mẫu đưa vào một căn phòng nhỏ. Đặt nàng xuống giường,Hoa Nguyệt Nhi cho nàng ăn một viên thuốc rồi lấy kéo cắt đi phần băng bên ngoài để lộ vết thương bên trong. Nhìn vào vết thương nàng ko khỏi thốt lên:

-Ngươi là long tộc?

Nghe thấy Hoa sư mẫu thốt lên,nàng khá bất ngờ vì nàng chưa lộ ra thân phận long tộc của mình với nàng mà Quang cũng chưa nói lên thân phận của mình. Nhìn thấy sự ngạc nhiên của Uyển Như, Hoa sư mẫu vừa lau vết máu vừa giải thích:

-Máu của long tộc khác với các loài khác,nó tuy nhìn sơ qua thì cũng giống với máu thường nhưng nếu để ý sẽ thấy được sự khác biệt. Mà huyết mạch của ngươi cũng thuần khiết đó. Chắc cô cũng phải tầm công chúa mới có thể có huyết mạch thuần khiết như vậy đúng không?

Nghe Hoa sư mẫu nói nàng cũng gật đầu thừa nhận. Thấy nàng thừa nhận thân phận thì Hoa sư mẫu mỉm cười thắt lại dây băng và nói:

-Như vậy ngươi phải gọi ta bằng cô đó. Mẹ ngươi với ta là hai chị em kết nghĩa. Gần đây sức khỏe của mẹ ngươi cũng khỏe chứ? Cũng lâu rồi ta cũng không ra Đông Hải nên ko thăm chị ấy được.

Vừa nói nàng vừa từ trên cổ kéo ra một sợi dây chuyền có treo một miếng ngọc bội hình con rồng đang cuộn mình. Nhìn thấy Hoa sư mẫu lấy ra chiếc ngọc bội thì Uyển Như hoàn toàn tin những lời nói của Hoa sư mẫu vì mẹ nàng từng nói rằng nàng có một người em kết nghĩa cũng sở hữu một chiếc ngọc bội hình rồng khi Uyển Như hỏi mẹ nàng về chiếc ngọc bội mà mẹ vẫn đeo ở cổ. Nghĩ tới mẹ nàng không cầm được nước mắt mà khóc lóc kể lại mọi chuyện từ lúc mẹ nàng ốm đau ra sao thống khổ thế nào rồi phụ hoàng mời danh y.....vv..Cả việc Thành Ngưu phản bội nàng cũng nói nốt.

Nghe câu chuyện của Uyển Như,Hoa sư mẫu cũng trầm ngâm một lúc rồi nàng nói:

-Uyển nhi có vẻ ta phải cùng con về đó một chuyến ta nghĩ phía sau hẳn có một âm mưu khủng khiếp nên ta cần tới đó. Thế rồi nàng cùng với Uyển Như về nước và tất nhiên cả Chính Long cũng đi theo vì hắn ko thể để vợ mình gặp nguy hiểm.

"Chuyện là thế đấy. "
 
Chương 21


Quay trở lại với Quang, lúc này hắn vừa mới tỉnh dậy,sau khi vệ sinh cá nhân,hắn cùng Lục sư nương đang chuẩn bị bữa sáng. Với chức nghiệp đầu bếp đạt lv17 tài nấu ăn của hắn ko thể dùng từ giỏi để hình dung mà phải dùng từ điêu luyện thì mới có thể lột tả hết những gì hắn có thể làm. Lục Niệm Từ lúc này đang há hốc nhìn người thiếu niên trước mắt mình,mặc dù biết Quang có thiên phú nấu nướng nhưng mới nữa năm ko gặp cậu tiến bộ qúa nhanh. Nhìn cách hắn dùng dao,cách hắn nấu,cách trình bày các món ăn,cùng mùi hương ngây ngất từ các món ăn.Ngay cả Tiêu sư nương cũng bị hấp dẫn bởi các món ăn của cậu mà mò vào bếp.

Nhưng những thứ đó cũng chẳng có gì là đáng chú ý khi ở trong sân tập thì trong đầu hắn vang lên âm thanh của hệ thống:

Binh chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cấp A nhận được một hộp quà cấp A, 50k exp,10k TDB.

Nghe thông báo của hệ thống về phần thưởng nhiệm vụ hắn cười nhàn nhạt nhớ tới lúc mới nhận nhiệm vụ mình còn tưởng vớ bẫm ai dè thiếu điều bỏ mạng. Hắn tự hỏi nếu không phát hiện chiếc giới chỉ cùng thuấn di phù của sư phụ ko biết lúc này hắn có còn sống ko nữa. Bình ổn tâm trạng hắn muốn mở hộp quà của mình. Kích mở hộp quà hắn hồi hộp chờ đợi hộp quà mở ra.

Binh chúc mừng kí chủ nhận được:« thẻ truyền thừa cấp A »,5k exp,1500 TDB

Nhìn những gì mình nhận được hắn vui mừng muốn ngất. Hắn không chú ý tới exp cùng TDB vì có một thứ vô cùng quý giá khác đó là« thẻ truyền thừa cấp A». Theo như hắn được biết thì thẻ truyền thừa giúp cho hắn có thể chải qua cuộc đời cùng chuyền thừa của một nhân vật cấp A trở xuống.Ngay lập tức hắn chọn sử dụng thẻ truyền thừa. Hiện lên trước mắt hắn lúc này là hàng loạt các khung hình của rất nhiều nhân vật được phân chia theo các cấp độ từ F tới S. Ko cần chú ý tới cấp độ dưới hắn sử dụng bộ lọc để lọc ra các nhân vật cấp A trong hệ thống. Lúc này xuất hiện trước mặt hắn là hàng loạt các nhân vật thân quen như Tiêu Phong, Hoa Đà, pocolo, mabư, mắt diều hâu, genji,yashu, lesin,...Nhưng hấp dẫn ánh mắt của hắn chỉ có một và chỉ một là zoro. Zoro là nhân vật kiếp trước hắn vô cùng ưa thích từ tính cách đến năng lực trừ mỗi việc hắn ta mù đường. Không chần chừ ngay lập tức hắn chọn nhận truyền thừa của zoro. Ngay lập tức hắn ngất đi và hắn được nhập vào zoro sống cuộc đời của anh từ lúc nhỏ phấn đấu luyện kiếm đạo,thất bại nhiều lần trước một người con gái, rồi tiếc hận khi nàng chết,nỗ lực ko ngừng, trở thành thợ săn hải tặc, gặp luffy,......

Không biết qua bao lâu hắn tỉnh dậy. Sau khi nhận được truyền thừa,lúc này hắn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất về tâm lý, kinh nghiệm sống và chiến đấu. Việc sống thêm một lần từ đầu đến cuối mang lại cho hắn ko ít lợi ích. Trước mắt là hắn có được truyền thừa tam kiếm đạo của zoro thứ hắn khao khát cả hai kiếp. Lúc trước hắn định dùng TDB mua nhưng bây giờ hắn ko cần nữa. Lúc này hắn mới để ý xung quanh thì nhận ra mình đang ở trong phòng ngủ của mình,sắc trời cũng đã tối. Lúc này, Lục sư nương cũng đẩy cửa mang cho hắn chút cháo rồi dặn hắn nghỉ ngơi sớm và cấm hắn lần sau ko được qúa sức như vậy nữa. Với lời trách móc của sư nương hắn chỉ cười khổ nhận lỗi rồi tiến vào cõi mộng.
 
Chương 22


Sáng hôm sau tại bờ hồ gần nhà,Quang đang ngồi thiền. Lúc này hắn đang tập trung cảm nhận xung quanh. Tối hôm qua sau khi nhận được truyền thừa hắn quyết định rèn sắt khi còn nóng,hôm nay hắn sẽ đột phá kiếm sĩ. Về kiếm đạo thì các cảnh giới không được phân chia rõ ràng lắm vì kiếm đạo là dựa vào lĩnh hội về kiếm nên việc phân chia khá mập mờ. Rõ ràng nhất là các cảnh giới lớn. Kiếm sĩ có thể cảm nhận được thế giới xung quanh hay là khả năng sử dụng kiếm chém được sắt thép ( các trường hợp dựa vào lợi khí hay hồn lực ko được tính). Kiếm khách ngộ kiếm khí. Kiếm tôn ngộ kiếm ý. Kiếm hoàng tạo kiếm vực. Còn các cảnh giới cao hơn thì chưa thấy có ai cũng như ko có mấy điều ghi chép nhưng theo một ít thông tin google cung cấp thì để đột phá kiếm trung đế quân thì cần xưng quân trong kiếm. Còn cái gì là quân trong kiếm thì hắn cũng có tìm kiếm nhưng kết quả là "ko thể truy cập thông tin do cấp độ ko cho phép ".

Quay trở lại với Quang, lúc này sau có được truyền thừa từ zoro hắn có được khá nhiều cảm nhận về kiếm đạo. Lúc này sau khi ngồi nhập định hắn bắt đầu cảm nhận xung quanh từng hòn đá gợn sóng bông hoa,mặt đất,...vvv.. Hắn cảm giác mọi thứ dường như có nhịp thở nhưng cảm nhận của hắn khá mờ ảo. Cứ như thế hắn ngồi như vậy tới chưa. Lúc này hai vị sư nương đang ngồi dưới giàn thiên lý quan sát mà ko làm phiền hắn.

Ko biết bao lâu, bỗng hắn rút thanh đoản kiếm được giắp ngang eo. Hắn chém ngang qua bông hoa bên cạnh rồi bổ một phát về khối đá xanh trước mặt. Điều kỳ lạ là cùng bị chém nhưng bông hoa bình yên vô sự còn hòn đá thì bị trẻ làm đôi. Nhìn thấy cảnh này Tiêu sư nương cũng mỉm cười, nàng đưa tay hướng vào căn bếp vẩy một cái khoảng năm sáu chiếc dao làm bếp hướng tới Quang bay đi. Khi những chiếc dao bay cách Quang còn khoảng gần 2m thì hắn cũng động. Đoản kiếm trong tay hắn chém vài phát rồi đứng thẳng tra kiếm vào vỏ. "Xoẻng,xoẻng,xoẻng..," cả mấy con dao đều bị hắn chém đứt dơi trước mặt hắn. Đến đây hẳn mới ngẩng đầu nhìn hai vị sư nương cười nói:

-Lục sư nương,Tiêu sư nương con đột phá,con đột phá hahaha..

-ưm Quang nhi giỏi mau vào ăn cơm đi ko con lại ngất xỉu ra đấy thì đừng trách sư nương mặc kệ con.

Nói xong ba người cùng tiến vào bếp ăn chưa. Lúc đó,trong đầu hắn cũng vang lên âm thanh trúc mừng của hệ thống:

Binh chúc mừng kí chủ đột phá kiếm sĩ chín thức bước vào con đường kiếm tu hệ thống ban thưởng một vé rút thưởng, miễn phí mở ra chức nghiệp thợ rèn,10k exp 2500 TDB.

Vui vẻ nhân đôi hắn mở ra thông tin cá nhân.

Tên: Trần Ngọc Quang

Chức nghiệp: + đầu bếp lv17 (18393/20k)

+y sư lv2( 20/200)

+ thợ rèn lv1(0/100)

Tu vị: + luyện huyết trung kì (62498/70k)

+ kiếm sĩ

Công pháp: luyện thể quyền lv19(14897/20k)
 
Chương 23


Sau khi nhận được phần thưởng của hệ thống, hắn quyết định chiều hôm nay sẽ rút thưởng cũng như thăng cấp. Bước vào hệ thống,mở ra rương đồ hắn chọn sử dụng phiếu rút thưởng. Ngay lập tức hai vòng tròn hiện lên trước mặt hắn. Một vòng tròn có các mục: cbmmls, công pháp, binh khí,thú nuôi, chức nghiệp,truyền thừa. Trong đó cbmmls chiếm 1/3 hình tròn còn truyền thừa thì nhỏ chỉ tầm 1/5 của cbmmls mà chúng lại ở cạnh nhau mới chết chứ. Các phần khác thì cũng tạm. Kế bên là hình tròn chứa các ký tự cbmmls,F,E,D,C,B,A,S. Diện tích của chúng cũng giảm dần từ cbmmls tới S.

Lúc này hệ thống hỏi hắn: " kí chủ xác nhận bắt đầu rút thưởng? "

Ngay khi hắn xác nhận các vòng tròn bắt đầu xoay tròn. Khi các vòng tròn bắt đầu quay hắn cảm thấy thật hồi hộp,tim hắn đập mạnh liên hồi. Khi vòng quay bắt đầu chậm lại hắn càng khẩn trương hơn. Khi cả hai vòng tròn dừng lại thì vòng thứ nhất kim chỉ vào ô truyền thừa khiến hắn vui bao nhiêu thì ô cbmmls ở vòng tròn thứ hai làm hắn thất vọng bấy nhiêu. Điều này khiến hắn ngây ngốc nửa ngày mới bình tĩnh được.

Sau khi lấy lại tinh thần hắn ghé vào cửa hàng dùng 15k TDB mua hai vé x2 exp. Không chờ đợi hắn dùng luôn cả hai vé x2. Với x4 exp chiều tối hôm đó hắn đột phá luyện huyết cao cấp. Đồng thời luyện thể quyền cũng thăng cấp 20. Lúc này thông báo của hệ thống vang lên:

Binh chúc mừng kí chủ đột phá luyện huyết cao cấp thưởng 10k exp,5000 TDB

Binh chúc mừng luyện thể quyền đạt lv20, kí chủ có muốn sử dụng 10000TDB để luyện thể quyền tiến hóa hay ko?

Nghe hệ thống thông báo hắn vui mừng khôn xiết. Vì sao ư?. Thử nghĩ đến từ một môn công pháp hạng xoàng chỉ cần bỏ ra chút vốn là có thể tiến hóa thành cao cấp công pháp-thứ vô cùng đắt tiền trong cửa hàng. Ko cần nghĩ hắn đáp ứng. Ngay lập tức tài khoản của hắn bớt đi 10k TDB đồng thời âm thanh hệ thống vang lên: " chúc mừng kí chủ có được thối thể quyền lv1. Thối thể quyền là bài quyền giúp rèn luyện thân thể tăng lên độ cứng cáp của da thịt, mở rộng kinh mạch,củng cố căn cơ." Nhận được thối thể quyền hắn rất vui muốn tập thử thì phát hiện mình qúa mệt mỏi và trời cũng tối nên hắn quyết định trở về nhà.

Trở lại với Lê công chúa. Lúc này nàng đang đứng trên bong tàu tì tay vào lan can mà ngẩn ngơ nghĩ về thời gian trong rừng. Nghĩ tới cảnh hắn xé aó trị thương cùng lúc được hắn cõng chạy trong rừng bất giác nàng cảm thấy thật ngọt ngào. Trên mặt nàng cũng xuất hiện hai áng mây hồng.

-Bị đồ đệ của ta hốt mất hồn rồi hả?

Giật mình nàng phát hiện không biết từ lúc nào mà Hoa Nguyệt Nhi đã đứng cạnh mình. Hốt hoảng như kẻ gian bị bắt quả tang nàng vội vã thanh minh:

- Làm gì có.. chẳng qua con nhớ tới mẹ của con thôi người đừng hiểu nhầm.. con và Quang ko có gì hết.

- thật chứ,thôi thế nào cũng được nhưng con phải giữ sức khỏe vài ngày nữa sẽ có chuyện lớn đó.
 
Chương 24


Thủy thành-Đông Hải đế quốc,hôm nay cả thành mang một không khí u ám nặng nề tràn ngập tử khí. Hôm nay, vị hoàng hậu-người được nhân dân ca tụng là mẫu nghi thiên hạ. Lúc sinh thời nàng làm rất nhiều việc tốt lành cho dân chúng nên rất được lòng dân. Nay nàng ra đi để lại niềm sót thương vô hạn trong lòng người dân. Sau khi nàng mất quốc vương tổ chức tang lễ long trọng cho nàng. Tất cả người dân hôm nay đều tới trước cung điện để tiễn đưa nàng. Tới giờ, đoàn xe tang gồm một chiếc xe lớn tám đầu bạch phong mã kéo quan tài ra khỏi cung điện hướng tới lăng mộ hoàng gia. Dọc hai bên đường người dân đứng, người khóc người dâng hoa lên hai chiếc xe bay là là bên cạnh xe chính. Bình thường bầu trời Thuỷ thành luôn nhộn nhịp các loại xe bay qua lại nhưng hôm nay không một ai giám bất kính. Hôm nay tiễn đưa đức vua của họ không đi cùng nghe nói là ngài vì tiếc thương người vợ nên thổ huyết hiện còn hôn mê.

Trong khi đoàn xe rời khỏi hoàng cung thì một đội quân khoảng nghìn người được trang bị tận răng đang tiến vào cung cấm. Trên đường đi cấm vệ quân hoặc đầu hàng hoặc bị tiêu diệt. Đúng vậy, tể tướng Đào Trạch Trọc tạo phản. Lúc này hắn đang mặc long bào đi đầu,theo sau là hàng loạt bá quan được tướng sĩ hộ tống tiến tới Cung Cấm nơi quốc vương nghỉ ngơi.

Trong cấm cung, quốc vương Đông Hải đế quốc đang ngồi uống rượu một mình. Đối diện với ông là một chiếc ghế,một bộ bát đũa. Uống cạn chén rượu ông vẫy tay ra hiệu cho toán lính đang đứng trước mình lui về phía sau. Toán lính hơi ngập ngừng lùi từng chút một rồi lui về phía sau đứng sau quốc vương thế nhưng súng năng lượng cùng cung tiễn vẫn chằm chằm hướng vào địch nhân phía trước. Thấy Trạch Trọc tiến tới,Lê Đạt Thành vươn tay rót rượu vào chiếc chén đối diện rồi ngẩng đầu nhìn Trạch Trọc nói:

-Tới rồi thì cùng ta uống một chén đi.

Nghe thấy lời mời Trạch Trọc cũng tiến tới ngồi đối diện với Đại Thành vì trước mặt hắn chỉ là một tên quân vương mà hắn sắp phế thì hắn sợ gì chứ. Ngồi xuống ghế hắn nhìn Đại Thành nói:

-Ta thật khâm phục ngươi đó Đại Thành ạ. Con gái mất tích, vợ mới chết, ngai vị sắp mất. Tan nhà nát cửa rồi mà ngươi vẫn có thể bình tĩnh ngồi đây uống rượu được Ta bội phục ngươi về phần định lực này đó...hahaha...

Cạn thêm một chén quốc vương bệ hạ nhìn thẳng vào mắt vị tể tướng trước mặt và nói:

- Từ khi nào vậy?, Từ khi nào người anh em Trạch Trọc của ta lại phản bội ta vậy?

Nghe thấy Đại Thành hỏi vậy, Trạch Trọc ngẩng đầu cười như gặp được một chuyện gì đó vô cùng hài hước vậy:

- hahaha..Từ khi nào ư....haha... Ngươi hỏi từ khi nào ư?.. Ta nói cho ngươi biết Đại Thành à ngay từ đầu ta và ngươi đã không thể làm bạn. Ngày ấy ta cái gì cũng giỏi hơn ngươi nhưng ngươi cần gì thì có cái đó trong khi ta phải bán cả mạng chỉ đủ sống. Mặc dù thế nhưng ta vẫn vui vì ta còn có Thanh Thanh bên cạnh. Từ cái ngày ngươi cướp cô ấy khỏi ta. Đúng từ cái ngày ngươi sắc phong cho nàng ta đã thề phải lật đổ ngươi, hành hạ ngươi....hahaha..

Nghe thấy những lời của tể tướng Đại Thành hắn chỉ biết cười khan và nốc cả chai rượu. Nhìn thấy hành động của đối phương Trạch Trọc đứng dậy hướng tới binh lính phía sau và nói:

-Ai giết được hắn trẫm phong tướng quân, một lần yêu cầu với trẫm bất kì nguyện vọng.

Nghe thấy treo thưởng binh sĩ phản loạn hò hét xông lên đụng độ với cấm quân trước mặt.
 
Chương 25


Nhìn hai quân giao tranh, Đại Thành uống cạn chén rượu,thở dài một hơi sau đó chắp tay hướng lên trên nói:

-Hoa muội cùng Sở đệ có thể giúp ngu huynh một tay không.

Nhìn thấy hành động của Đại Thành, Trạch Trọc hoảng hốt bật lùi một bước ngẩng đầu nhìn lên sà nhà. Hắn thấy gì. Hắn thấy trên xà nhà một nam nhân cùng một nữ tử xinh đẹp đang cùng nhau uống rượu. Nam tử tu vị bất qúa chỉ võ Tướng nhưng nữ tử khiến hắn không nhìn thấu tu vị. Một tên đại vương ( thông thường cấp bậc cửu phẩm người ta sẽ gọi là " đại" +" tu vị"VD: đại sĩ, đại tá,đại uý,...) như hắn mà không nhìn ra thì chỉ có hai trường hợp nhưng hắn có thể khẳng định nàng là cấp đế vì người đối phương nhờ vả không phải dạng vừa. Thận trọng cúi người hướng tới Hoa Nguyệt Nhi cung kính:

-Vãn bối Đào Trạch Trọc gặp qua tiền bối. Tuy không có ý mạo phạm xin tiền bối nhớ tới Thiên luật mà không nhúng tay vào vũng nước đục này được không ạ.

Nghe thấy Trạch Trọc nói vậy Hoa Nguyệt Nhi cũng che miệng cười:

-không hổ danh Đào tể tướng miệng lưỡi cũng sắc sảo chứ. Ngươi yên tâm Thiên luật ta sẽ không phạm nhưng Đại Thành là anh rể ta nên chỉ cần anh ấy không bị nguy hiểm thì ta cũng sẽ không nhúng tay như vậy cũng không phạm phải Thiên luật đúng chứ tể tướng đại nhân.

Nghe nàng nói vậy mặt hắn đen lại. Quả như nàng nói thì cũng không sai vì cứu anh rể cũng không phải can thiệp cái gì chính sự nên cũng không có phạm Thiên luật nhưng Đại Thành không chết thì hắn sẽ chết. Lúc này hắn cắn răng lấy ra một tấm phù lục từ giới chỉ bóp nát rồi cung kính hướng ngoài cung điện bước tới.Khi hắn tới cửa thì một đạo bạch quang cũng bay tới. Bạch quang tán đi hiện ra một lão giả mặc bố y râu tóc bạc phơ tiên phong đạo cốt. Lúc này Đào Trạch Trọc cúi người hướng tới lão giả cung kính nói:

- Tiểu bối Đào Trạch Trọc mạo muội nhờ Hoàng lão tiền bối ra tay giúp đỡ. Còn đây là huyết băng chu quả hai ngàn năm vãn bối biếu tiền bối.

Nói rồi hắn lấy từ trong túi ra một chiếc hộp làm bằng bạch ngọc, bên trong ẩn chứa hồng quang cùng hàn khí đang tản ra ngoài lượn lờ thành từng làn khói nhẹ phiêu phất trong không gian. Nhận lấy hộp quà lão giả ngay lập tức cất nó vào giới chỉ rồi bước vào trong điện vận hồn lực hét lớn:

-Đại Thành cẩu đế còn không nhượng ngôi còn để ta phải nhọc sức sao?

Âm thanh mang hồn lực cộng hòa với không gian vang vọng khiến cho cung điện rung lên nhè nhẹ. Hầu hết binh sĩ ngất xỉu tại chỗ.
 
Chương 26


Sau khi nói xong cậu đó, từ trong cung một nhát kiếm khí bay ra hướng thẳng tới Hoàng lão. Nhìn thấy nhát kiếm,Hoàng lão ngay lập tức khuôn mặt trở nên nghiêm túc. Hắn vận hồn lực vào hai tay, nguồn hồn lực ầm ầm thoát ra tạo cho hắn một tầng kình khí bao quanh tựa như songoku biến hình sayda vậy. Hắn vận lực tung một quyền về nhát kiếm.

VÔ ĐỊCH THIẾT LIỆT QUYỀN

Cú đấm móc va chạm với nhát kiếm tạo thành các tiếng nổ mạnh khiến cho cung điện lung lay muốn sập, ngay cả Đào tể tướng đứng cách sa cả chục mét vẫn phải thổ huyết lùi lại. Sau khi va chạm vài giây, Hoàng lão tay kia bồi thêm một cú đấm móc bất nhát kiếm lên trời. Kiếm khí bay thẳng lên trời nổ tung như xé rách cả bầu trời. Lúc này một nam tử gác kiếm trên vai bước ra hướng Hoàng lão nói

- này Hoàng lão ngươi bức người ta thoái vị là phạm phải thiên điều đó chẳng nhẽ ngươi thấy mình sống qúa lâu rồi sao?

Mọi người nhìn lại thì phát hiện nam tử đó chính là người có tu vị cấp tướng ngồi trên xà nhà. Nghĩ lại nhát kiếm vừa rồi họ thấy thế giới quan của mình sắp sập. Đùa gì chứ cấp tướng mà lực chiến ngang cấp đế không thể nào, tuyệt đối kiếm vừa rồi không phải của hắn, tuyệt đối không phải. Nhưng không hổ tể tướng một nước, chỉ chốc lát sau Trạch Trọc đã hướng tới thủ hạ quát:

-Thôi đi lũ đần hắn là Sở Chính Long người duy nhất trên thế giới đạt tới kiếm hoàng, một người cân cả hai vị võ đế của Bạch hổ đế quốc lấy đi bốn trái vĩnh hằng sinh quả từ hoàng cung cấm địa của Bạch hổ đế quốc đó lũ ngốc.

Nhận ra thân phận của Sở Chính Long, tể tướng đại nhân của chúng ta biết đại sự không thành vì một mình Hoàng lão không thể áp chế được cả hai vị chiến lực cấp đế kia để hắn giải quyết Đại Thành được. Mà Đại Thành không chết hắn ắt phải chết. Mới đầu hắn định giết vua giả thánh chỉ truyền ngôi nhưng mọi chuyện không thể ngờ Đại Thành lại có hậu trường lớn như vậy. Là người quyết đoán ngay lập tức hắn hướng Hoàng lão nói:

-Thưa Hoàng lão, vãn bối biết với người thì nếu đánh nhau thì không chắc bên nào thắng nhưng giờ chí vãn bối đã nản xin Hoàng lão tiền bối giúp vãn bối rời khỏi kinh thành ân này đời đời không quên.

Nghe thấy Trạch Trọc nói vậy, Hoàng lão cũng nhìn qua Sở Chính Long cùng Hoa Nguyệt Nhi lúc này cũng đang đứng ở cửa rồi phất tay túm lấy aó của Đào tể tướng bay đi.

Việc Đào Trạch Trọc đào thoát đã kết thúc cuộc chiến. Những kẻ còn lại nhanh chóng đầu hàng. Gia quyến của tể tướng thì đã đào thoát từ vài hôm trước trong dinh thự xa hao của hắn cũng chỉ còn vài tên lâu la. Các quan viên khác thì bị tống giam chờ xét sử.

Trở lại với đám tang, đoàn đưa vẫn tiếp tục hướng về lăng mộ hoàng gia. Người dân đưa tiễn cũng đi theo đông nghịt. Hôm nay tất cả các công ty xí nghiệp, trường học đều nghỉ để tiễn đưa vị hoàng hậu kính yêu của họ. Dọc đường người dân khóc như mưa. Rất nhiều người dân khóc quá kiệt sức mà nhập viện. Khi đoàn người đang đi thì một đám người lao ra và hét lớn:

-Tất cả dừng lại, mau dừng lại,mẹ tôi còn sống.
 
Chương 27


Nghe thấy tiếng gọi tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về Uyển Như công chúa. Lúc này nàng đang chạy như bay hướng về đoàn xe. Vừa chạy nàng vừa lên tiếng cản đoàn xe lại. Nhìn thấy cảnh này, người dân chỉ biết cảm thông với công chúa. Nàng rời đi tìm thuốc cứu mẹ nhưng thuốc chưa về kịp thì mẹ nàng đã qua đời rồi. Nghĩ vậy mọi người cũng chỉ thở dài. Một vài người tiến lên cản công chúa:

- Công chúa, tuy sự thật đau lòng nhưng hoàng hậu nàng cũng đi rồi xin công chúa hãy để người yên nghỉ.

-Các người mau tránh ra, mẫu hậu ta chưa chết ta sẽ cứu người.

- Công chúa xin người hãy để người yên nghỉ. Xin người.

Thấy người dân đứng ra cản mình không còn sự lựa chọn nào khác nàng rút dao kề lên cổ và nói:

-Các người mau tránh ra nếu không ta tự sát.

Thấy hành động quyết liệt của nàng, mọi người cũng tránh ra mặc dù việc làm của công chúa không hay lắm nhưng nó cũng bắt nguồn từ lòng hiếu thảo nên mọi người cũng tránh đường.

Sau khi tiếp cận quan tài, Uyển Như dùng hết sức của một luyện huyết sơ kì mở nắp quan tài băng. Không chần chừ, nàng lấy ra không gian giới chỉ cho người phụ nữ trong quan tài ăn một viên thuốc, không ngại ngần này cắt đứt cổ tay mình. Một dòng máu đỏ tươi chảy ra rơi lên đôi môi của hoàng hậu,đồng thời dòng máu cũng chảy vào một cuộn giấy cổ xưa mà nàng lấy ra. Sau khi hấp thu kha khá máu cuộn giấy tỏa ra những ánh sáng ma mị, một đồ áng màu máu xuất hiện xoay quanh quan tài băng. Cùng với đó từng làn hắc vụ xuất hiện, che khuất tầm nhìn mọi người. Trên trời mây đen ùn ùn kéo đến, sấm sét oanh liệt, cuồng phong gào thét. Bên trong, Uyển Như vẫn không ngừng cung cấp máu cho cuộn giấy. Không biết sau bao lâu cuộn giấy mòn dần rồi hóa thành một làn khói nhập vào hoàng hậu. Khi cuộn giấy vừa nhập vào hoàng hậu,ngay lập tức Uyển Như lấy ra một bình nước giúp hoàng hậu uống vào. Vẫn gắng gượng nàng cho hoàng hậu uống thêm một viên thuốc rồi mới ngất đi.

Bên ngoài,thiên địa dị tượng diễn ra khiến mọi người hoảng sợ. Nhưng chỉ chốc lát làn khói cùng đồ áng biến mất thì tất cả mọi thứ lại trở nên yên ả. Không biết là ai phát hiện ra trước nhưng rất nhanh tiếng hô hào kêu gọi bác sĩ vang lên nháo nhác vì lúc này người dân phát hiện công chúa đang bất tỉnh bên quan tài và máu của nàng đang chảy xuống mặt đường. Khi các bác sĩ chạy tới cấp cứu cho công chúa thì bỗng một vị bác sĩ hô lên:

- Hoàng Hậu... Hoàng Hậu Người vẫn còn thở....Người vẫn CÒN SỐNG..Mau cấp cứu, đưa người cấp cứu mau lên...

Tiếng hét của vị bác sĩ khi khiến mọi người sững sờ. Khi tỉnh lại thì xe tang do tám con bạch phong mã đã phóng như bay về hoàng cung.
 
Chương 28


Trở lại với ba ngày trước,trong nhà Sở Chính Long. Lúc này Quang đang bị sư phụ cùng hai vị sư nương nhìn chằm chằm với ánh mắt ngươi giỏi quá ha mới 10 tuổi đầu đã biết anh hùng cứu mĩ nhân ha. Đối diện với ánh mắt của mọi người khiến hắn bối rối. Sau khi kể lại mọi chuyện sảy ra ( ngoài sự thật hẳn cũng phét một chút để che đậy google hệ thống), thì Hoa sư nương cùng Uyển Như tiến vào. Khi ấy nhờ tác dụng của đan dược sắc mặt nàng đã tốt hơn không ít. Khi vào phòng ngay lập tức Hao sư mẫu hướng tới Sở Chính Long hỏi:

-Chính Long chàng có nhớ Mộc Hồng tỉ không?

Sau khi trầm ngâm một lúc, sư phụ hắn cũng trả lời:

-Chẳng lẽ là hoàng hậu Đông Hải đế quốc-Trân Mộc Hồng tỉ tỉ kết nghĩa của mội năm đó.

Gật đầu xác nhận Hoa sư mẫu tiếp lời:

-Đúng vậy, Uyển Như chính là con của tỉ ấy và Lê Đại Thành. Hiện giờ,nàng đang ốm nặng cần có sinh linh tủy mới có thể cải tử hoàn sinh. Chính vì vậy Uyển Như mới tới đây cầu lão già Trung Hiền một ít sinh linh tủy. Chuyện sau này sảy ra ta đoán Mộc Hồng nàng đang gặp nguy hiểm ta cũng nên giúp nàng. Chàng sẽ không để thiếp đi một mình chứ?

Nói xong nàng nhìn thẳng vào mắt sư phụ hắn. Không để nàng thất vọng, sư phụ hắn nhận lời giúp đỡ.

Nhưng khi mọi người chuẩn bị đi thì bị Quang cản lại, hắn nói:

- Sư phụ, sư nương có thể nghe con nói một lần không?

-Quang nhi có gì con cứ nói.

- vâng sư phụ. Theo con thấy bây giờ mọi người tới đó thì cũng chẳng giải quyết được việc gì nhiều. Theo con thấy, thuộc hạ của Uyển Như phản bội và giết nàng hẳn là có kế hoạch từ trước. Nay nhờ việc nhảy vực ta đã khiến kẻ địch bị mù. Vì vậy sao ta không thuận nước đẩy thuyền dụ rắn ra khỏi hang. Mà lại với chiến lực cấp đế ở Đông Hải thì chỉ cần sư phụ và Hoa sư nương là đủ đi nhiều chỉ thừa mà dễ bị lộ.

Mọi người ai cũng chẳng phải người ngu nên vừa nghe Quang giải thích thì hiểu ngay và mọi việc cứ thế diễn ra. Họ lặng lẽ tiến về Thuỷ thành và tất nhiên là tới sớm để chuẩn bị hành động. Và mọi chuyện cứ thế diễn ra và thành công.

Lúc này,tất cả mọi người tại Thủy thành nói riêng và cả Đông Hải đế quốc nói chung đều đang vỡ oà trong hạnh phúc khi chứng kiến vị hoàng hậu muôn vàn kính yêu của họ đang đứng trước quảng trường cảm ơn người dân. Tối hôm đó khi tất cả mọi người đang vui vẻ ăn mừng, trong hoàng cung đáng ra nhà vua cùng hoàng hậu phải vui mừng nhưng lúc này họ đang buồn bã cực kì vì theo bác sĩ thì mặc dù Uyển Như chỉ bị hôn mê do mất máu quá nhiều nhưng sinh mệnh của nàng đã bị rút ngắn tức là nàng chỉ sống thêm năm năm nữa là nhiều. Không sai, nàng đã tìm tới Trung Hiền độc tà thần y để xin cứu hoàng hậu và nàng đã được phương pháp là sử dụng 90% thọ nguyên còn lại của mình kết hợp với sinh linh tủy để đánh đổi lấy sự sống cho mẹ mình. Cuộn giấy cùng sinh linh tủy đều được Trung Hiền độc tà thần y phá lệ cho nàng.
 
Chương 29


Ps: Mọi người đọc thì bình luận xuống dưới để tác biết mình thiếu sót chỗ nào để sửa lấy kinh nghiệm có được không. Tác xin cảm ơn mọi người ủng hộ.

Rời khỏi Đông Hải đế quốc trở về núi rừng bạch Mã. Trong rừng lúc này Quang đang chiến đấu với một thiết giáp tê linh thú cấp 4. Nếu hắn chỉ là luyện huyết cao cấp thì thách kẹo hắn trả giám tới gần nhưng giờ hắn đã là kiếm sĩ nên việc chém giết linh thú dưới tứ cấp cũng không mấy khó khăn. Lúc này thanh đoản kiếm trong tay hắn không ngừng chém vào lớp vỏ cứng như sắt bao chùm toàn thân con tê tê này. Nếu đổi lại là võ sĩ,hay linh sĩ cùng cấp 4 thì phải rất khó khăn mới có thể có được tổn thương với lớp giáp sắt này nhưng với hắn thì khác. Với tu vị kiếm sĩ,hắn có thể nhẹ nhàng chém thủng lớp giáp này gây tổn thương bên trong cho con tê tê này. Ngoài ra hắn còn vận dụng kết hợp các động tác kiếm cơ bản( đâm,lướt,chém,....) rất khéo léo và thành thục.

Tại sao tới giờ hắn vẫn chưa học bất kì một kiếm chiêu nào?. Đơn giản là vì sư phụ hắn đã từng nói với hắn rằng các chiêu thức được xây dựng trên sự phối hợp của các động tác cơ bản vì vậy thay vì bỏ gốc lấy ngọn thì hắn nên tập chung vào các động tác cơ bản thì hơn. Và hiệu quả là đây, chỉ trong chốc lát con thiết giáp tê đã hét thảm mà ra đi trong khi góc aó của Quang nó cũng ko chạm vào được. Đó là do hắn luôn sử dụng các động tác đúng lúc và hiệu quả chứ nhìn bãi chiến trường tang hoang nơi đây ( cây cối đổ gãy, mặt đất bị lật tung)thì ai ai có thể cho rằng lực công kích tàn phá của linh thú cấp 4là yếu ớt cả.

Sau khi tiêu diệt con tê tê này hắn nhận được hơn 2k exp. Phất tay xác con tê tê biến mất. Bình thường thì mọi người sẽ cho rằng hắn cất xác con tê tê vào không gian giới chỉ nhưng sự thật lại khác. Con tê tê âý biến mất là do hắn bán nó cho cửa hàng để đổi lấy TDB. Đúng vậy,chức năng này hắn mới phát hiện khi hắn tiêu diệt được linh thú thì cửa hàng thông báo đề nghị thu mua.

Theo nhiều lần thí nghiệm thì hắn phát hiện cửa hàng chỉ thu mua linh thú trở lên và giá cả cũng khác nhau tùy từng cá thể. Ngoài ra cửa hàng cũng thu mua cả các loại linh thảo cũng như các vật phẩm có chất lượng tốt mà các chức nghiệp hắn tạo ra.

Khi tìm ra chức năng này hắn vui như nhặt được vàng vì hắn đang đau đầu về việc mình quá nghèo. Hắn thật nghèo vì các vật phẩm trong cửa hàng theo hắn phải gọi là hắc điếm vì khả năng chặt chém của cửa hàng là vô cùng kinh khủng. Nhiều vật phẩm tiêu hao giá tăng dần theo lượng mua. Đơn giản như thẻ x2 exp càng mua càng đắt. Các loại vật phẩm có tác dụng kha khá thì giá toàn tính theo hàng trăm ngàn cùng tiền triệu trong khi lúc này hắn chỉ có sỉn tiền mà thôi.

Bây giờ với chức năng này việc kiếm tiền của hắn cũng khá giản đơn. Ngày nắng cầm bản đồ vào rừng soát quái lấy exp rồi bán lấy tiền đồng thời thu hoạch hàng loạt các linh thảo trong rừng. Tối đến bắt vài con dã thú lấy ít nguyên liệu nấu ăn rồi bán cho cửa hàng. Ngày mưa thì luyện rèn đúc cùng nấu ăn cũng bán cho cửa hàng. Từ đó hắn bắt đầu tích lũy được không ít TDB và bắt đầu suy nghĩ về tương lai. Không chỉ vậy hắn cũng có kha khá exp đấy. Đây là thông tin của hắn sau ba tuần cày cấy tích cực:

Tên: Trần Ngọc Quang

Chức nghiệp: +đầu bếp lv24 ( 16578/40k)

+y sư lv2(20/200)

+ thợ rèn lv7 (1273/2k)

Tu vị: + luyện huyết cao cấp(54986/100k)

+ kiếm sĩ

Công pháp: thối thể quyền lv6 ( 582/4k)
 
Chương 30


Sau ba tuần cày cuốc hắn có hơn 1M TDB, lúc này nhìn vào cửa hàng hắn đã có thể mua được kha khá thứ hữu ích nhưng hắn nghĩ hiện tại mình vẫn chưa thực sự cần tới sự hỗ trợ lớn từ cửa hàng nên vẫn chưa mua sắm gì mà vẫn tích ở đó.

Trở lại việc tập luyện thì tuần trước sư phụ hắn đã trở về. Nhìn thấy cảnh hắn chiến đấu trong rừng ông vô cùng kinh ngạc với khả năng kết hợp các động tác kiếm cơ bản. Nhưng khi nhận ra hắn đột phá kiếm sĩ thì mắt ông muốn rớt ra ngoài luôn. Đùa gì chứ, 10 tuổi kiếm sĩ, ôi hắn có còn là người không vậy. Nhớ năm âý tư chất của mình phải nói là thiên tài luyện kiếm mà tận 22tuổi trong một trận ác chiến mới đột phá kiếm sĩ mà nay tên này 10 tuổi,10tuổi kiếm sĩ. Đúng là người so với người tức CHẾT người mà. Nhìn hắn nhẹ nhàng hạ sát một con yêu cóc linh thú cấp 3 hắn cười tà lấy trong giới chỉ ra một thanh kiếm,bịt mặt hắn lao vào tấn công Quang và hắn áp chế tu vị ở kiếm khách. Tại sao lại là kiếm khách thì đơn giản hắn muốn bán hành ngập mặt cho thằng học trò này chỉ vì bây giờ hắn vẫn còn ganh tị với người trước mặt.

Còn Quang thì hắn đã phát hiện ra ông thầy của mình từ sớm qua bản đồ nên anh ta đã trổ hết tài ra để khoe với thầy của mình. Nếu như anh ta biết việc khoe khoang của mình khiến anh ta bị bán hành ngập mặt thì hắn sẽ khóc không ra nước mắt.Và điều gì tới cũng phải tới,anh Quang nhà ta khi đi quần là aó lượt anh tuấn bảnh bao khi về thì quần áo tả tơi mặt mày tím tái tóc tai nham nhở bị kiếm khí cắt đứt lung tung. Trên đường về thầy vui vẻ trò đau khổ.

Trong tối hôm đó, sư phụ hắn bị các sư nương mắng cho một trận vì cái tội cậy mạnh hiếp yếu. Đã áp chế tu vị thì phải ngang hàng đằng này lại kiếm khách đánh kiếm sĩ. Tuy bị mắng te tua nhưng sư phụ hắn vẫn nghiên ngang với cái cớ là giúp đỡ hắn làm quen với kiếm khí để tăng cảm ngộ. Mỗi lần sư phụ hắn lấy cái cớ đó để chống chế thì hắn lại hỉ mũi khinh thường. Nhưng nói đi thì phải nói lại hắn tiếp xúc với kiếm khí kết hợp với truyền thừa thì hắn cũng có phần nào cảm ngộ. Cứ như vậy mỗi tuần hắn đánh nhau với sư phụ te tua lại giận dỗi bỏ vào rừng tham ngộ những gì mình cảm ngộ được. Cứ như vậy một năm qua đi.
 
Chương 31


Một năm sau, trước một hồ nước,trong căn tiểu đình nằm cạnh khu nhà trúc, bốn người đang ngồi chơi. Chính sác là hai nữ tử ngồi chơi cờ với nhau còn một nam một nữ khác đang câu cá. Họ trò chuyện với nhau rất vui vẻ.

- Chính Long hình như tuần này Quang nhi cũng không trở lại thì phải?

- Đúng vậy tuần này là tuần thứ ba rồi liệu nó có sao không,thiếp thấy lo lo liệu ta có nên tìm nó không?

-Lục muội không phải lo cho nó đâu,ta thấy khéo nó vướng phải cô nương nhà ai rồi,không khéo lần này về nó cho ta kinh hỉ cũng nên.

-Hoa muội đừng nói linh tinh, mặc dù khu vực này thỉnh thoảng vẫn có người vào núi săn thú và tìm thuốc nhưng hầu hết là nam nhân còn gần như không có nữ tử. Mặt khác Quang nhi cũng không phải người tùy tiện.

- Tiêu tỉ đừng bênh nó như thế lũ nhỏ ngày nay không còn như trước nữa đâu với lại tỉ không nhớ lần trước mới đi nữa năm nó đã bắt được một vị công chúa rồi à.

-Hoa tỉ nói linh tinh gì vậy? Muội tin Quang nhi không phải người như thế. Mà chàng đã nói cho nó về hôn sự của nó và Uyển Như chưa?

- Nhắc mới nhớ Hao muội, muội có chắc trong 5 năm à 3 năm mới đúng chứ đứa bé ấy có thể tu luyện đến cấp tướng không? Mặc dù ta biết nó có thiên phú bất phàm nhưng liệu nó có thể không?

-Tiêu tỉ yên tâm. Sang năm muội sẽ tới giúp nó một chút, nếu có thể thì cả chúng ta qua cũng được. Với trợ lực hùng hậu như vậy thì tới 9 thành là có thể. Lúc ấy khéo chúng ta lại có diệu mừng cũng nên phải không Chính Long?

....

Lúc này cả ba nữ tử đều nhìn về phía nam nhân nhưng nam nhân vẫn ngồi im như phỗng, nón lá nghiêng nghiêng giống như một ngư phủ đang tập trung câu cá. Nhưng khi nhìn kĩ thì phát hiện vị ngư dân này tập chung tới mức cá cắn câu lôi cần cong tớn mà vẫn không phản ứng gì. Thấy cảnh này cả ba nữ tử mặt đều đen lại.

SỞ CHÍNH LONG

Tiếng gọi đồng thanh ba nữ tử khiến nam nhân kia giật mình tay cầm cần câu thoát lực khiến cho chiếc cần bị con cá lôi đi mất. Chưa hết người đàn ông cũng bị hụt nghiêng nghiêng sắp ngã. Không để chạm tới mặt nước người đàn ông thuận thể búng tay phóng ra một chỉ xuống nước mượn đà lộn lên không rồi đáp xuống bờ đình. Quay lại, đối mặt với ba nữ tử kia đang nhìn chằm chằm hắn cảm thấy không rét mà run. Mồ hôi đã lấm tấm trên chán. Hắn vội vàng giải thích:

- Các nàng yên tâm Quang nhi đã đột phá kiếm khách rồi nên không sao,thời gian qua ta luôn theo dõi nó mà yên tâm đi. À mà nó đang trở về đó.

Nghe hắn giải thích chúng nữ cũng hòa hoãn phần nào. Lúc này Tiêu sư nương mới bước lên hướng tới hắn băng lãnh nói:

-Quang nhi đang trở về thì cái phân thân kia cũng nên biến mất đừng để thiếp biết chàng dùng thuật phân thân để làm gì sấu nếu không chúng thiếp cũng không tiếc mà.....

Nói tới đó cả ba người cùng làm dấu hiệu cây kéo. Nhìn thấy hành động mô phỏng đầy sát khí của chúng nữ Chính Long hắn cũng thấy lành lạnh nơi.....
 
Chương 32


Từ cổng, một thanh niên vai đeo một thanh kiếm dài,ngang eo giắp một đoản kiếm,khuôn mặt tuấn tú,sắc cạnh,thần hình cân đối tóc dài búi gọn gàng chạy tới. Vừa chạy thanh niên vừa hét ầm lên:

- Sư phụ người đâu rồi mau ra đánh với con, lần này con quyết không thua người nữa đâu, lần này con sẽ cho người ăn hành.

Chưa chạy tới cổng thì hàng loạt các kiếm khí vờn quanh hắn, không khi quanh hắn nóng rực như có hỏa diễm thiêu đốt vậy. Nhìn từng ngọn kiếm khí sắc bén lượn lờ trước mắt thanh niên đứng hình tại chỗ im lặng vì hắn biết chỉ cần hắn động thì từng đàn kiếm khí sắc bén đang bay lung tung kia ngay lập tức sẽ tấn công hắn. Nhưng đứng im thì hắn cũng vô cùng khó chịu vì không khí lúc này cực nóng,thỉnh thoảng còn có vài ngọn lửa bốc lên khiến hắn có cảm giác mình đang đừng trong một cái lò lửa vậy. Đứng chịu trận một lúc,từ trong nhà sư phụ hắn lững thững bước ra tay phải cầm một thanh kiếm hai lưỡi điển hình của người phương đông. Thân kiếm đang bốc cháy hừng hực, hoa văn hình rồng trên thân kiếm bốc cháy hừng hực tưởng chừng như một con hỏa long đang uốn lượn trên thanh kiếm vậy. Bước tới gần, sư phụ hắn cười nhìn hắn và nói:

-sao rồi hả Quang kiếm sĩ hình như vừa rồi ngươi lớn lối lắm mà, kiêu ngạo lắm mà. Nghe kĩ đây Quang nhi con phải nhớ thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân cho nên khi hành tẩu giang hồ con phải nhớ rằng không bao giờ được kiêu ngạo, khinh địch làm việc gì cũng cần cẩn thận,dứt khoát và luôn ẩn dấu thực lực của bản thân. Nhớ lấy,còn vừa rồi chính là kiếm vực thứ con cần để đột phá kiếm hoàng. Thôi vào nhà đi.

Sau khi nhận được lời chỉ bảo của sư phụ hắn có cảm giác không tốt vì trước đây sư phụ hắn chưa từng như vậy. Sau khi thoát khỏi kiếm vực,hắn ngồi phịch xuống đất, hắn bị nội thương khá nhiều lục phủ ngũ tạng vẫn còn đang nóng rát nhưng hắn vẫn cố bước vào trong nhà lúc này Lục sư mẫu đã đợi ở cửa chuẩn bị thuốc cho hắn. Uống thuốc vào thì hắn cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Trong khí hắn trị thương thì sư phụ hắn cũng nhận được sự trách móc từ hai sư nương khác.

Tối hôm đó,sau khi cùng Lục sư nương chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn, Hoa sư nương lấy ra một bình rượu lớn và tất cả mọi người cùng ăn uống vui vẻ. Trong bữa tiệc mọi người chủ yếu hỏi về việc hắn biến mất ba tuần qua. Hắn cũng thành thật trả lời là hắn vừa rồi có dấu hiệu đột phá nên đi hơi lâu. Khi tiệc sắp tàn sư phụ hắn nói với hắn:

-Quang nhi con có biết vì sao hôm nay ta xuất toàn lực chấn áp con ở cổng không?

- con vẫn đang thắc mắc bởi thường ngày sư phụ không có như vậy.

-Đúng vậy ta làm vậy là cố tình. Con nay đã đột phá kiếm khách tạo kiếm khí ta biết nhưng kiếm tu là phải dựa vào lĩnh hội của chính con về kiếm nên ta chỉ có thể hỗ trợ con tới đây thôi. Bởi sau kiếm khách là kiếm tôn ngộ kiếm ý mà kiếm ý mỗi người một khác tùy cảnh ngộ cùng cơ duyên nên ta không thể nhúng tay vào được. Ta nghĩ đã tới lúc con cần xông pha giang hồ rồi ở lại đây không có lợi cho việc phát triển của con. Mà giang hồ hiểm ác nguy hiểm trùng trùng vì vậy chiều nay ta bắt buộc phải làm vậy để nhắc nhở con thế giới này thực lực vi tôn, con cần mạnh hơn nữa và không bao giờ được tự mãn với bản thân vì ra ngoài kia sẽ không có ai nương tay với con vì vậy con hãy nhớ đừng để bị lừa và thật cẩn thận. Vài hôm nữa con sẽ xuất sơn nên vài ngày tới hãy chuẩn bị thật kỹ.
 
Chương 33


Vài ngày sau, trong căn nhà trúc,Quang đang quỳ lạy Sở Chính Long để rời đi. Lạy xong, hắn không vội đứng dậy mà vẫn quỳ tại chỗ nghe lời dặn dò của sư phụ cùng với sư nương. Bắt đầu là sư phụ hắn:

-Quang nhi sau ngày hôm nay con đã phải tự quyết định con đường của mình rồi. Ta ủng hộ mọi quyết định của con. Con nên nhớ giang hồ hiểm ác chính tà hỗn loạn. Con hãy nhớ chỉ cần trong tim con có chính nghĩa thì người đó là chính chứ thân phận một người không nói lên điều gì. Việc trị quốc cần lấy dân làm gốc thì mới là đạo quân vương. Trước khi đi ta tặng cho con một món quà nhỏ.

CÂN ĐẨU VÂN MAU TRÌNH DIỆN

Sau tiếng kêu gọi,một đám mây khổng lồ hạ xuống kín mặt sân. Thấy đám mây hạ xuống sư phụ hắn chỉ ra ngoài sân và nói:

-Đó là cân đẩu vân một loại mây trên đỉnh cao hấp thụ tinh hoa tu thành linh tính năm đó ta tình cờ có được một cụm tốc độ phi hành của nó khá tốt nên giữ tới giờ nó "phì"ra như vậy ta cho con một cụm coi như món quà nhỏ trước khi đi. Còn nữa có chuyện này ta định nói với con từ lâu rồi nhưng vẫn chưa có dịp. Hoa Nguyệt Nhi nàng nói đi.

Nói xong người với lấy chén trà uống một hơi trong khi đó Hoa sư nương cũng lấy ra một cuộn giấy hồng đưa cho hắn và nói:

-Quang nhi đừng trách ta tự quyết nhưng ta thấy con và Uyển Như cũng xứng lứa vừa đôi mà con bé cũng xinh đẹp đảm đang với lại con bé cũng có tình cảm với con nên sư thầy thay cha mẹ đã định hôn ước cho con và Uyển Như. Hôn ước này cha mẹ con cũng đồng ý rồi. Còn đây là hôn ước của con hãy giữ cẩn thận đó. Ta biết hơi bất ngờ nhưng chuyện tình cảm vẫn còn thời gian để bù đắp nên con cứ nhận lấy.

Nhận lấy hôn ước mà hắn vẫn ngẩn tò te ra vì mọi chuyện quá đột ngột. Nhưng nghĩ tới cô bé xinh đẹp mình cõng trên lưng hắn cũng tặc lưỡi cất hôn thư vào giới chỉ. Sau khi hắn cất hôn thư LỤC sư nương cũng đưa cho hắn một cái giới chỉ và nói:

-Đây là quà của các sư nương tặng con trong này là một số đan dược phụ giúp tu luyện sau này. Mặc dù con là kiếm tu nhưng có thể con vẫn nên tu luyện việc đó sẽ mang lại cho con không ít chỗ tốt.

Sau khi nhận được quà cùng lời dặn dò của mọi người hắn lạy thêm chín lạy rồi ra sân theo hướng dẫn của sư phụ tách lấy một cụm cân đẩu vân rồi cưỡi mây rời núi.
 
Chương 34


Ngồi cân đẩu vân,hắn hướng thẳng tới Long thành. Vài ngày trước hắn đã quyết định lần này hắn sẽ trở về hoàng cung gặp mẹ với hai lý do. Thứ nhất hắn nhớ mẹ thứ hai thực lực hắn chưa đủ để xông pha giang hồ và hắn cần rèn luyện thêm. Chính vì vậy hắn quyết định trở về hoàng cung gặp mẹ và rèn luyện tại đây thêm một thời gian.

Long thành,hoàng cung. "Các cận vệ chú ý có vật thể không xác định đang hướng tới hoàng cung. Tất cả chuẩn bị sẵn sàng tiêu diệt. Nhắc lại sẵn sàng tiêu diệt." Sau thông báo hàng nghìn binh sĩ tay cầm súng năng lượng hướng lên trời chỉ cần cái vật thể kia xuất hiện là cho nó ăn đạn ngay. Lúc này các cận vệ đang chăm chú quan sát bầu trời thì bỗng một tên hô lên:

-mọi người mau nhìn hướng ba giờ phía trên.

Tên đó vừa la lên thì ngay lập tức hàng chục phát súng bắn về hướng đó như mưa. Bắn xong mọi người nhìn lại họ thấy một con sẻ ngô rơi xuống người bốc cháy khét lẹt. Và không phải nói thêm tên lính kia ăn đấm ngập mồm. Nhưng chỉ lát sau một tên lính khác lại la lên:

- mọi người mau nhìn một đám mây đang bay về phía ta

Nghe vậy vài người đã quay ra định tung đấm vào mồm ̣thằng kia thi "vèo"một tiếng đám mây ấy bay vượt qua họ hướng vào cung. Sau vài giây đứng hình tại chỗ toán lính ầm ầm kéo nhau đuổi theo. Nhưng dễ gì mà đuổi kịp cân đẩu vân. Mỗi nơi nó bay qua gây náo loạn khắp nơi.

Hắn cũng không muốn gây náo loạn như vậy đâu nhưng hắn biết nếu không làm vậy hắn chẳng bao giờ vào cung được. Vì đơn giản nếu hắn tới cổng và nhận mình là cửu hoàng tử thì không phải nghĩ ngay lập tức hắn sẽ bị bắt vì tội khi quân ngay lập tức. Chỉ có gặp trực tiếp mẹ hắn thì thân phận của hắn mới được chứng thực mà thôi.

Quay trở lại,lúc này hắn đã tiến vào cung Mẫu Đơn và ngay sau hắn là hành trăm binh linh đang đuổi theo. Ngay khi vào trong cung hắn đã bắt đầu gọi mẹ:

-Mẹ ơi,mẹ,mẹ ở đâu Quang nhi về rồi này Mẹ ơi...

Trong khi đó tại căn tiểu đình gần đó, mẹ hắn đang được hoàng thượng ôm trong lòng. Khuôn mặt nàng tiều tụy,buồn rầu. Từ ngày Quang đi theo sư phụ,lúc nào nàng cũng nhớ tới đứa con bé bỏng của mình rồi lo lắng xem nó có khỏe không,nó ăn có no mặc có ấm hay không. Rồi sinh bệnh khiến cho hoàng thượng lo lắng không thôi thường xuyên phải tới an ủi nàng. Nhưng đang yên tĩnh bỗng nhiên nàng ngẩng đầu hỏi:

-người có nghe thấy tiếng của Quang nhi hay không?

- Đó là ảo giác của nàng thôi chứ ta có nghe gì đâu

- không thiếp chắc chắn Quang nhi đang gọi thiếp thiếp phải đi gặp nó,thiếp phải gặp nó.

Nói rồi nàng chạy vụt ra ngoài. Càng chạy nàng càng nghe rõ ràng,nàng chạy thêm một chút thì thấy một cậu bé đang cưỡi mây gọi mẹ. Hai người nhìn thấy nhau.

MẸ ƠI.....

QUANG NHI CON TÔI

Ngay khi nhìn thấy mẹ ngay lập tức hắn lao tới ôm mẹ. Hai mẹ con ôm nhau khóc.
 
Chương 35


Sau khi hai mẹ con gặp mặt mừng mừng tủi tủi thì tối hôm đó họ tổ chức tiệc mừng cửu hoàng tử trở về.

Lúc này Quang đang mặc một chiếc áo tân thời màu đỏ,đầu đội khăn xếp cùng màu,quần lụa trắng nhìn bảnh bao phong độ kết hợp với thân hình cao ráo gần như không ai nghĩ hắn chỉ mới 11tuổi.Khi buổi tiệc vừa mới bắt đầu thì ngoài cung tầm chục quan viên bước tới nửa quỳ xuống và đồng thời nói:

- Mong Hoàng Thượng Minh Xét

Nghe thấy tiếng của mấy vị đại thần,tất cả mọi người đều hướng ra ngoài cửa. Khuôn bao lâu hoàng thượng tay cầm một ly rượu bước ra ngoài cửa nhìn thấy đám người do Vũ thừa tướng-một vị lão tiền bối đi theo hoàng thượng từ khi người còn là một vị thái tử rất được nể trọng trong chiều thì nói:

- Các vị ái khach tới rồi thì mau vào đây chung vui cùng trẫm cớ sao lại quỳ ở đây?

Nghe hoàng thượng nói vậy, Vũ thừa tướng đại diện cho bá quan chắp tay thưa:

-Bẩm hoàng thượng lão thần không có ý gì khác nhưng để cho chắc chắn lão thần to gan xin hoàng thượng cho kiểm tra lại cửu hoàng tử tránh kẻ gian lợi dụng. Mong Hoàng Thượng Minh Xét

-Mong Hoàng Thượng Minh Xét

Nghe thấy vậy lông mày hoàng thượng hơi nhíu lại sau đó trầm giọng nói:

-Các khanh nói cũng có lý nhưng các khanh định thử bằng cách nào?

Lúc này một vị tướng quân đang quỳ ở dưới mới ngẩng đầu thưa:

-Hoàng thượng người có còn nhớ sinh nhật của cửu hoàng tử năm đó thần có tặng người một cặp tử mẫu tinh ngọc không? Chỉ cần cửu hoàng tử nhỏ một giọt huyết chứng minh là được không phiền phức mà lại chắc chắn 100%.

Nghe vậy hoàng thượng vuốt cằm vài cái rồi nói:

-được rồi các khanh vào đây.

Nhận được lệnh các vị đại thần lần lượt đi vào trong cung. Trong cung lúc này hoàng hậu vẫn đang giữ lấy cửu hoàng tử để hỏi han hắn về cuộc sống trong vài năm qua và đặc biệt là những việc phát sinh với Uyển Như công chúa. Từ việc hắn phải trả lời những câu hỏi của mẹ về Uyển Như hắn thấy mình có ấn tượng khá sâu về cô bé này. Khi đang trò chuyện cùng mẹ thì hoàng thượng bước vào. Người nói:

-Quang nhi con có còn giữ viên tử tinh ngọc không? Có vài vị đại thần thắc mắc về con.

Nghe vậy Quang còn chưa nói gì thì hoàng hậu đã đứng dậy:

- sao lại như thế? Các vị đại thần nói vậy là có ý gì chẳng nhẽ các ngài cho rằng ánh mắt của bổn cung không tốt ngay cả con mình cũng không nhận ra. Đúng không?

Nghe hoàng hậu vặn vẹo Vũ thừa tướng vuốt mồ hôi trên trán rồi thưa:

- Bẩm hoàng hậu chúng thần không có ý đó nhưng vì cửu hoàng tử cũng như vì quốc gia mong người hiểu cho nỗi khổ tâm của chúng thần.

Nghe Vũ thừa tướng nói,hoàng hậu đang định nói gì thì đã bị Quang cản lại:

-Mẹ cứ bình tĩnh,dẫu sao thì đây cũng không phải việc gì to tát cả. Với lại sau khi kiểm tra thì cũng giúp con chánh được những phiền phức không đáng có. Mặt khác cũng chỉ là một giọt máu thôi có gì to tát đâu chẳng nhẽ con trai mẹ lại sợ bọn họ à.

Nói rồi hắn cũng lấy ra viên tử tinh ngọc từ không gian của hệ thống. Thấy vậy,hoàng hậu cũng lấy ra viên mẫu tinh ngọc ra đặt gần viên tử tinh ngọc. Không chần chừ,hắn lấy một con dao nhỏ khứa vào tay nhỏ máu lên viên tử tinh ngọc đồng thời hoàng hậu cũng nhỏ một giọt máu lên viên mẫu tinh ngọc. Dưới sự quan sát của mọi người hai viên đá hơi rung lên rồi cùng tỏa ra huyết quang yêu dị.
 
Chương 36


Sau khi nhìn thấy dị tượng của hai viên đá,các bá quan ông nhìn tôi tôi lại nhìn ông một lúc rồi Vũ thừa tướng chắp tay thưa:

-Bẩm hoàng thượng việc này đã vậy thì chúng thần cũng không có ý kiến. Chúng thần xin lỗi vì đã làm phiền.

Nói rồi các bá quan cũng cúi mình lui ra nhưng gần ra đến cửa thì

-CHẬM ĐÃ CÁC VỊ ĐỊNH CỨ VẬY MÀ ĐI SAO?

Tiếng gọi khiến các quan giật mình rồi khựng lại. Ngẩng đầu lên thì các quan đã thấy cửu hoàng tử đi tới gần bọn họ rồi. Một số người lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi vì sợ bị trách phạt. Không nhanh không chậm Quang tiến tới gần các bá quan nở một nụ cười như nắng xuân nói:

-Các người đã tới đây thì cũng ở lại chung vui làm gì mà phải vội vàng vậy. Nào nào mời.

Thấy hắn mời khách các bá quan mới thở ra một hơi. Hóa ra chỉ là mời khách làm ta hết hồn. Đại diện bá quan Vũ thừa tướng thưa:

-Ý tốt của hoàng tử chúng thần xin nhận nhưng người vừa trở về nên dành nhiều thời gian cho hoàng hậu thì hơn. Thời gian qua hoàng hậu đã nhớ thương người rất nhiều đó.Vậy chúng thần cũng không làm phiền người nữa.

Nói rồi chúng quan định quay đầu bỏ đi thì hắn đã gọi lại:

-Này mọi người làm gì mà vội thế. Các người đã tới không ăn thì cũng phải để lại chút gì để chúc mừng cũng như để bù lại cho lúc nãy chứ nhỉ. Dù gì thì ta và mẹ ta cũng phải đổ máu đó. Các người bỏ đi như vậy ta thấy không hay chút nào.

Nghe hắn nói vậy khuôn mặt các quan ai cũng tai tái. Đùa tặng quà cho hoàng tử đâu phải là kim tài địa bảo. Mà kim tài địa bảo thì ai chả quý như tay chân. Giờ thì lỗ nặng a. Mặc dù tiếc đứt ruột nhưng các quan ai cũng cắn răng chịu đựng. Khi các quan lui về thì Quang đã có kha khá bảo vật. Trừ một ít linh thảo còn đâu hắn thanh lý hết cho cửa hàng thu về hơn 1triệu TDB. Sau khi cắn một miếng lớn của các quan hắn lững thững bước về bàn tiệc. Về đến nơi hoàng thượng nhấp một ngụm diệu rồi nói:

-Quang nhi con làm thế là hơi quá đó. Như vậy con có thể kết thù với họ đó. Mà điều đó thì không tốt chút nào. Chẳng nhẽ sư phụ con không dậy con rằng tham thì thâm sao.

Nghe hoàng thượng nói vậy. Hoàng hậu hơi nhíu mày nói:

-Sao chàng lại nói vậy, bọn họ ăn hiếp Quang nhi thì họ bồi tội là đúng rồi. Chẳng nhẽ chúng ta lại để họ trèo lên đầu lên cổ hay sao?

-Phụ hoàng người đừng nghĩ con hám lợi,số đó với họ chỉ là muỗi đốt inox mà thôi. Với lại con để họ thiệt thòi một chút để chứng tỏ con không phải người dễ trọc coi như đòn cảnh cáo.

Nghe hắn nói,hoàng thượng nhấp một ngụm rượu nữa rồi cười nói:

-Tốt lắm Quang nhi. Ta rất hài lòng với con. Sau này con phải nhớ làm việc phải mạnh tay thì mới hiệu quả. Thôi ta tiếp tục, tiếp tục.
 
Chương 37


Vài ngày sau,lúc này hắn đang cùng Đức Cường đại sư học tập về giả kim thuật. Về giả kim thuật thì lấy sản phẩm được tạo ra để định phẩm cấp:

+ tập sự —các vật dụng bình thường như xong nồi dao kiếm bình thường không thể sử dụng hồn lực

+Thuật sĩ— linh bảo từ cấp 1»5

+Tông sư—linh bảo cấp 6»9

+Đại Tông sư— pháp bảo cấp 1»9

+Đại sư—thánh bảo cấp 1»9

+ thần sư— thần bảo ( trên thế giới chỉ còn tồn tại hữu hạn một vài món mà thôi còn thần sư thì không còn một ai)

Trong xã hội chức nghiệp này có địa vị rất cao. Họ luôn luôn được các thế lực mời chào. Họ còn tạo cho mình một thế lực gọi là giả kim công hội lấy tổng bộ là giả kim thành—thiên đường giả kim.

Trở lại hiện tại,lúc này hắn đang cùng đại sư Đức Cường học tập rèn đúc và sử lý các nguyên liệu giả kim. Bình thường để học giả kim cần học tập một lượng kiến thức khổng lồ rồi mới được thực hành nhưng với hắn lượng kiến thức đó hắn đã học hết trong huyễn mộng rồi nên sau khi được kiểm tra về kiến thức trước sự kinh ngạc của mọi người hắn được học thực hành.

Trở về vài ngày trước,sau khi đoàn tụ với cha mẹ hắn đã đề nghị với cha tạo cho hắn một căn nhà nhỏ nằm cách biệt với hoàng cung và một người hầu để quét dọn vì hắn muốn yên tĩnh để tu luyện và học tập đồng thời tránh phiền phức. Đồng thời hắn cũng mong muốn được học tập y thuật, giả kim thuật. Ngoài ra hắn cũng muốn học nấu ăn từ các đầu bếp hoàng cung. Mới đầu thì tất cả đều được đáp ứng trừ việc học nấu ăn nhưng sau khi ăn vài món hắn làm thì không ai phản đối:).

Thế là cửu hoàng tử một tuần học y một tuần học giả kim. Một ngày hắn thức dậy từ rất sớm ra sân rèn luyện thể lực với thối thể quyền cùng một số môn thể thuật mà hắn mua được từ cửa hàng như lục thức gepqou,soru ( mỗi loại giá 250k TDB), tam sắc haki (haki vũ trang-1,5M TDB, haki quan sát-1,5M TDB, haki bá vương- 5M TDB). Tất nhiên để tránh sự nhòm ngó của các thế lực khác hắn không tiếc tay dùng 3,7M TDB để mua một cái phòng tập dán tường để tạo một không gian luyện tập bí mật( vậy là gần 15M TDB mà hắn gầy công tích góp cực khổ mà chỉ tiêu nhằng cái đã bốc hơi nhưng hắn cũng hài lòng với những gì mình mua được.) Sau khi tập luyện, hắn ăn sáng rồi đi học. Trưa học nấu ăn rồi chiều lại tiếp tục học. Tối lại vô huyễn mộng như thường lệ.
 
Chương 38


Cuộc sống của cửu hoàng tử cứ như vậy trôi đi. Hiện tại,hắn đang tập luyện trong phòng tập dán tường. Mỗi ngày hắn ở trong này 10 tiếng nhưng thực tế bên ngoài cũng chỉ hai tiếng mà thôi( từ 4»6h). Chính vì phòng tập này có công năng điều chỉnh thời gian độc lập nên hắn mới không tiếc tiền mà mua nó với giá 3,7M TDB. Lúc này hắn miệng ngậm một quả tạ tay 5 cân hai tay mỗi tay một quả 30 cân một chân mang phụ tải hơn 10cân ( 1cân«»1kg) đang không ngừng tập các động tác trong tam kiếm phái của zoro. Hắn hiện tại đang uyển chuyển vung vẩy mấy quả tạ theo từng chiêu thức mà hắn có được từ truyền thừa. Lúc này thân thể hắn hiển lộ ra những khối cơ khỏe mạnh vô cùng hoàn mỹ. Với thối thể quyền cùng cách tập luyện thể lực điên cuồng từ thánh zoro và hàng tháng quai búa học rèn đúc lúc này lực lượng thân thể của hắn phải nói là vô cùng kinh khủng. Nếu so sánh với những người cùng tu vi ( luyện huyết cao cấp đỉnh phong) thì hắn phải khỏe gấp mười mấy lần có hơn.

Ngoài ra nhờ sự nỗ lực học tập và rèn luyện hắn thu được không ít quả ngọt. Đầu tiên là geppou và soru. Lúc này hắn có thể sử dụng chúng một cách linh hoạt tương đương một đại tá trong one piece. Còn tam sắc haki thì hắn cũng tiến bộ rất nhiều. Haki vũ trang đã đạt cấp A( có thể bao phủ toàn thân, dung nhập vào vũ khí và rất cứng chắc còn cấp độ thì hệ thống bảo cấp A chắc nó cũng chẳng sai). Haki quan sát thì đã cấp S. Hiện giờ hắn có thể sử dụng nó để nhìn thấy mọi việc trong bán kính 7km,sự thay đổi nhỏ nhất trong lò rèn. Còn haki bá vương thì kém hơn chỉ cấp B cũng đủ để khiến mấy " con kì đà"kia ngất xỉu. Thỉnh thoảng hắn vẫn luyện tập với chúng. Hiện nay hắn đang có kiểm soát haki bá vương của mình ( kiểm như tập chung haki vào một mục tiêu cụ thể mà người khác không hay biết).

Ngoài thành tựu từ thể thuật thì những thành tựu của các chức nghiệp cũng vô cùng to lớn. Đơn cử là nghề rèn của hắn sau thời gian dài mệt mỏi học tập thì hắn đã rèn ra được sản phẩm vô cùng hoàn mỹ. Những con dao bếp hắn rèn khiến không ít đầu bếp linh thực sư khắp thiên hạ thèm muốn. Hắn cũng đã từng rèn cho Thiên Hằng tướng quân một cây đại đao dùng để tập luyện. Lúc nhận đao Trần Thiên Hằng vô cùng tiếc rẻ vì một cây đao tốt như vậy mà không thể sử dụng chiến đấu được ( nó không thể tiếp nhận hồn lực phụ vào để chiến đấu). Chức nghiệp rèn của hắn hiện giờ đã max cấp ba mươi rồi và nó trợ giúp hắn rất nhiều trong hai tháng học tập chế tạo linh bảo của hắn vừa qua( điều đó có nghĩa là hắn đã qua mức học đồ và đang học tập trở thành thuật sĩ). Về y học sau khi theo học ở thái y viện hắn đã chính thức trở thành y sư được các thái y trong thái y viện công nhận. Trong thời gian ở thái y viện hắn đã nhiều lần cùng các thái y ra ngoài trị bệnh nên kinh nghiệm của hắn không phải là ít. Y sư chức nghiệp đã lv12 rồi. Thành tựu lớn nhất trong các chức nghiệp chính là đầu bếp chức nghiệp. Nói vậy cũng không phải vì bây giờ nó đã thành linh thực sư. Điều đó khiến hắn vô cùng ngạc nhiên và vui sướng. Hắn không ngờ rằng chức nghiệp cũng có thể tiến bậc như vậy. Tuy nhiên khi chức nghiệp ́́́thợ rèn cũng max cấp ba mươi thì hắn mới biết không phải chức nghiệp nào cũng có thể tiến bậc.

Bỏ qua các thành tựu trên hiện giờ hắn đang vô cùng phấn khích vì vài ngày nữa thôi là sinh nhật lần thứ 12 của hắn.
 
Chương 39


Rồi sinh nhật lần thứ 12 của hắn cũng tới. Hôm nay hoàng cung vô cùng nhộn nhịp. Một bữa tiệc theo kiểu buffê được tổ chức tại hoa viên của cung Mẫu Đơn. Hôm nay hắn không mặc lễ phục như trước mà hắn mặc âu phục. Một bộ vét đen quần đen dầy da thắt calavat sang trọng. Lúc này nhìn hắn vô cung phong độ và cuốn hút ánh nhìn của rất nhiều người trong bữa tiệc. Đặc biệt là các tiểu thư con nhà các vương công đại thần thường tới bắt truyện,liếc mắt đưa tình. Đứng giữa một rừng váy áo phấn son khiến hắn no cả mắt. Mặc dù các nàng mới 12 nhưng do rèn luyện ba tầng tu vị cơ sở nên cơ thể phát triển khá nhanh thân hình lồi lõm đầy đủ điện nước. Không chỉ các tiểu thư hầu hết các nữ tử ở thế giới này tuổi 12 mà đã như gái mười tám ở địa cầu rồi. Nhưng nhìn kĩ thì hắn chưa thấy ai đẹp bằng Uyển Như cả. Mới lại hắn cảm thấy có sự giả tạo ở trong các cô gái này nên hắn không mấy hứng thú. Nhưng dù sao hôm nay hắn vẫn vui mà cười không ngậm miệng được.

Tại sao hắn lại vui ư? Đơn giản cứ nhìn đống quà mà hắn được tặng ở kia là hắn lại thấy làm hoàng tử thật sung sướng. Đống quà ấy nếu đổi hết thành TDB thì bằng hă cầy cuốc nữa năm là ít. Với lại trong số đó có nhiều thứ hắn cần.

Nguyên nhân khác khiến hắn cười không ngậm được miệng là vì hệ thống của hắn đang nâng cấp. Nguyên lai là phải kể đến sáng nay:

Lúc đó hắn đang chìm đắm trong huyễn mộng để tìm hiểu và nghiên cứu y thuật thì bỗng nhiên bụp một phát khung cảnh bỗng thay đổi thành một căn phòng trúc, trước mắt hắn là hai ông lão đang nhìn chằm hắn giống như người vợ nhỏ đang săm soi người chồng về vào lúc nữa đêm vậy. Nhìn thấy hai ánh mắt ấy hắn rùng mình một cái rồi đập tay xuống bàn giận dữ:

-Này hai lão già kia hai người nhìn tô như vậy là có ý gì? Mà sao tôi lại ở đây? Chẳng nhẽ......?

Nói tới đây mặt hắn tái đen lại đổi màu như tắc kè. Nhìn sắc mặt hắn một lát God hét lên:

- tôi thắng rồi nhé mặc dù trê người hă có khí tức phụ nữ nhưng hắn vẫn là trai tân. Ha ha ha ha

Nghe thấy tiếng la của God, Ala mặt buồn thiu còn hắn thì ngẩn ra không hiểu cái đéo gì. Nhìn thấy tình trạng như chó xem thời sự của hắn, God mới nén súc động một chút:

-Quang à, cậu sống rất tốt không ham mê sắc đẹp là rất tốt,tửu và sắc là hai thứ mà con người cần hạn chế. Cậu biết giữ thân như vậy là rất tốt ta có lời khen.

Nghe God nói hắn lại chẳng hiểu cái mô tê gì hết, lúc này hắn lại ngoảnh mặt sang nhìn Ala. Nhìn thấy ánh mắt của hắn thì Ala cũng hiểu nên giải thích:

- Chuyện là vầy vừa rồi ta và hắn có tò mò mà cược với nhau về trinh tiết của ngươi va hắn thắng. Nhưng đó chỉ là chuyện phụ. Chuyện chính là ta muốn gọi ngươi lên để chao cho ngươi món quà tiếp theo cũng như kích hoạt món quà đầu tiên ta tặng ngươi.

Nói rồi Ala đưa tay lên,trong tay hắn xuất hiện một quả cầu pha lê trong suốt. Bên trong quả cầu là những tòa cung điện,kiến trúc ẩn hiện trong là sương khói mờ ảo. Đưa quả cầu ra phía trước để nó lơ lửng trong không chung, Ala không ngừng kết ấn và quả cầu bay vào đầu hắn lúc này hệ thống vang lên âm thanh:

Binh thông báo hệ thống sẽ dừng hoạt động trong 24 h để nâng cấp mong ký chủ lưu ý.

Sau khi kết ấn Ala chỉ một chỉ vào mi tâm của hắn rồi nói:

- Hiện tại những gì nên làm ta đã lâm xong rồi bây giờ ngươi trở về đi có gì sau này hỏi hệ thống không thì có thể liên lạc với chúng ta qua số máy 1900 1 tông 1 dép tông bay vào mép dép bay vào mồm.

Nói xong câu đó hắn thấy Ala cười gian một cái rồi hắn phát hiện mình đã trở về căn nhà của mình và hệ thống đang nâng cấp.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom