Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 561: Thế giới tiểu thuyết toàn lừa đảo


Edit:Linhlady

Bình tĩnh thoát ly khỏi vị diện cũ, Mạc Vân Quả rất vui vẻ.

Một nhiệm vụ nữa lại được hoàn thành, khoảng cách lên cấp mười lại gần hơn một bước.

Mạc Vân Quả còn nhớ rõ, người trong phòng phát sóng trực tiếp nói, khi phòng phát sóng trực tiếp tới cấp mười, còn có thể giao dịch trao đổi đồ vật.

Còn có Âm Dương Nhãn cô từng mượn, cũng yêu cầu cho người khác.

Mạc Vân Quả vẫn luôn nhớ tất cả, còn thiếu nợ ai  những thứ gì.

Đoàn Tử nhìn thế thực chất lại là người tùy tiện, nó thấy Mạc Vân Quả lại hoàn thành một nhiệm vụ, vui vẻ ở trên vai Mạc Vân Quả nhảy tới nhảy lui.

"Ký chủ, nhiệm vụ lần này lại hoàn thành một cách hoàn mỹ nha ~"

Đoàn Tử hưng phấn nói, ngón tay bụ bẫm lại tự chọc chọc mặt mình.

Khuôn mặt lún xuống lại bật ra, nhìn vô cùng đáng yêu.

Mạc Vân Quả vươn tay ôm Đoàn Tử đặt ở trong lòng bàn tay mình, sau đó dùng một ngón tay chọc bụng nhỏ mềm mại của Đoàn Tử.

"Ừm." Mạc Vân Quả dừng một chút, mới tiếp tục nói, "Thế giới sau nhiệm vụ là gì?"

"Ừm...... Để ta nhìn xem ~" Đoàn Tử nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: "Nhiệm vụ thế giới sau có chút khó ~"

"Nói." Mạc Vân Quả tiếp tục chọc bụng nhỏ của Đoàn Tử.

"Thế giới sau có tận hai nhiệm vụ á ~ sau thế giới là cái thế giới, nhiệm vụ thứ nhất là làm Boss vai ác Doãn Diễn Trạch cải tà quy chính, nhiệm vụ thứ hai là khiến nam phụ thứ nhất Đường Nhất Hàng trở thành người chiến thắng nhân sinh ~"

Đoàn Tử rất nhanh công bố nội dung hai nhiệm vụ.

Mạc Vân Quả gật đầu nói lại: "Ừm...... Vậy ngươi đem bối cảnh chuyện xưa truyền sang cho ta đi."

"Ừm...... Không được đâu, ký chủ phải tiến vào trong thế giới, sau đó mới có thể tiếp thu nội dung bối cảnh được ~" Đoàn Tử lắc lắc đầu nói.

"À." Mạc Vân Quả nằm xuống, nhắm hai mắt lại, không hề để ý tới Đoàn Tử.

Đoàn Tử thấy như vậy, nhảy đến chỗ ngực Mạc Vân Quả cọ cọ, sau đó cảm thấy mỹ mãn nhắm hai mắt lại.

Chờ đến khi Mạc Vân Quả tỉnh lại, Đoàn Tử đang muốn dò hỏi ý kiến của Mạc Vân Quả lúc sau quyết định truyền tống.

"Đường Nhất Hàng! Cậu thật ghê tởm! Nếu như cô ấy có xảy ra chuyện gì, tôi muốn cậu cùng toàn bộ Đường gia chôn cùng!" Giọng nói cao vút đầy phẫn nộ vang lên bên tai Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả nhạy bén bắt được cái tên "Đường Nhất Hàng" này, cô còn nhớ, đây là mục tiêu nhiệm vụ Đoàn Tử nói với cô.

Mạc Vân Quả nỗ lực mở to mắt, đập vào mắt là một căn phòng trắng xóa.

Hiển nhiên, đây là một căn phòng trong bệnh viện.

Mạc Vân Quả nhìn xung quanh căn phòng, phía chân giường có hai người đàn ông đang đứng.

Một người mặc tây trang vẻ mặt tức giận nhìn người đàn ông mặc trang phục thoải mái đối diện.

Mạc Vân Quả giật giật ngón tay, hộc ra một chữ "Nước".

Hai người đàn ông nhạy bén nghe được câu mỏng manh này, trong đó người đàn ông mặc tây trang vội vàng đi rót nước, sau đó đưa tới trước mặt Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả uống nước xong, lúc này mới cảm thấy giọng nói dễ chịu một ít.

Cô ngước nhìn hai người đàn ông, sau đó nhanh chóng xác định thân phận hai người này.

Ngược mặc tây trang kia là nam chủ của thế giới này -- Lãnh Thuần.

Mà người đàn ông còn lại hiển nhiên là nam phụ thứ nhất  -- Đường Nhất Hàng.

Lãnh Thuần khẩn trương nhìn Mạc Vân Quả, trên mặt tràn đầy lo lắng, hắn thật cẩn thận hỏi: "Tiểu Quả, hiện tại trên người có cảm giác gì không?"

Mạc Vân Quả lắc đầu nói: "Tôi không có việc gì."

Nói xong câu đó sau, cô dừng một chút, lại tiếp tục nói: "Tôi muốn nghỉ ngơi."

Lãnh Thuần sửng sốt một chút, sau đó nói: "Bọn anh lập tức rời đi."

Mạc Vân Quả gật đầu, theo sau, Lãnh Thuần kéo Đường Nhất Hàng ra khỏi phòng bệnh.

- -------------------

*Nguyên văn tên thế giới này là

"世界小说局中局: Cục trung cuộc tiểu thuyết thế giới"

Cục trung cuộc: Bẫy trong bẫy, bẫy liên hoàn, hết cái bẫy này đến cái bẫy khác, hết trò lừa này đến trò lừa khác.

Mình để tên trên cho ngắn gọn, phần dưới này giải thích thêm cho mn hiểu sát nghĩa tên thế giới.
 
Chương 562


Edit: Linhlady

Sau khi hai người đó rời khỏi đây, lúc này Mạc Vân Quả mới có thời gian chải chuốt lại nội dung bối cảnh vị diện này.

So với thế giới trước bối cảnh vị này tương đối phức tạp.

Bởi vì thế giới này, là kiểu thế giới trong thế giới.

Ngay từ đầu thế giới này nguyên bản là vị diện hiện đại cao đẳng do nột vị đại thần viết nên tên là 《 trái cấm 》, nội dung nói về tình yêu giữa Lãnh Thuần và Đường Nhất Hàng.

Có lẽ bộ truyện này quá nổi danh, cho nên không ít người viết đồng nhân của nó, nhằm mục đích thỏa mãn trí tưởng tượng của mình.

Trong đó nổi danh nhất thuộc về một cô gái viết bộ 《 lưu luyến si mê 》, nội dung nó về một cô gái xuyên qua vào lúc tình cảm của Lãnh Thuần cùng Đường Nhất Hàng đang còn trong sáng chưa kịp chớm nở, do đó đem toàn bộ thế giới này xoay chuyển thành bộ ngôn tình tình yêu nam nữ.

Vốn dĩ là nam chính ở thế giới này lại bị đẩy xuống thành nam phụ thứ nhất, Lãnh Thuần vẫn như cũ danh chính ngôn thuận làm nam chủ, còn cô gái xuyên qua lại trở thành nam chính.

Mà Mạc Vân Quả lúc này đây, lại xuyên qua vào cô gái được nhận định làm nữ chủ.

Đồng thời, trước mắt tiến độ đã tiến triển tới chỗ Lãnh Thuần đã yêu nguyên chủ, bắt đầu cùng người anh em Đường Nhất Hàng trở mặt thành thù.

Còn nguyên do vì sao trở mặt thành thù, đương nhiên là do vị nữ chủ xuyên qua này rồi.

Làm một kẻ xuyên qua, cô ta biết trên triển câu chuyện ra sao, đương nhiên sẽ dễ như trở bàn tay nhúng tay vào cốt truyện nguyên bản.

Cô gái xuyên qua cũng là kẻ tâm cơ thâm trầm, có lẽ là trước khi xuyên qua cô ta có hơi tự ti, cho nên khi xuyên qua thế giới này, việc cô ta muốn làm nhất đó là ôm đùi Lãnh Thuần, đi lên đỉnh cao nhân sinh.

Bởi vì đây là một bộ, làm vai chính nữ xuyên qua đương nhiên là mộng tưởng trở thành sự thật.

Tuy rằng vai nữ xuyên qua tam quan bất chính, nhưng bút pháp tã giả qua tốt, khiến cho tính kia của nữ chủ mọi người đều thích, đây cũng là nguyên nhân khiến thế giới này có thể duy trì tới bây giờ.

Mà trong toàn bộ biến hóa của câu chuyện, duy nhất có một nhân vật không thay đổi là vai ác boss Doãn Diễn Trạch.

Làm một boss vai ác, tác dung lớn nhất đó là xúc tác hình cảm cho nam nữ chủ, sau đó liền ngỏm củ tỏi.

Trước mắt Doãn Diễn Trạch còn chưa xuất hiện, nguyên chủ cũng vừa mới mới vừa mới thực hiện kế hoạch của mình, có thể nói, thời điểm khi Mạc Vân Quả bám vào người này, vừa vặn là thời cơ tốt nhất.

“Oa! Thế giới này, lợi hại!”

“Này chẳng lẽ chính là liên hoàn kế trong truyền thuyết?”

“Tấm tắc, khó có thể tưởng tượng hình tượng nữ chủ như vậy mà cũng có người thích.”

“Ai, không phải trong bối cảnh đã nói rồi sao? Bút phát của vị đại thần ngôn tình trong vị diện hiện đại vao đẳng kia quá xuất sắc, hơn nữa khiến người đọc, khẳng định dễ dàng chấp nhận, sẽ cuốn người ta vào hoàn cảnh đó rồi tự tưởng tượng sinh ra đồng cảm, cho nên à, chuyện nữ chủ như vậy mà có người thích thì cũng bình thường thôi!”

“Chậc chậc, cho nên ta nói, thứ YY* này, thật đáng sợ.”

*YY là một từ láy của trung quốc, ý nghĩa là ảo tưởng, tự sướng.

“Ha ha ha! Dù sao đại đa số con gái đều muốn ôm cao phú soái vào trong vòng tay

“Lầu trên nói không sai chút nào!”

“Ta ở đây lót dép xem lần này tiểu Quả Quả nhà ta làm so để hoàn thành nhiệm vụ 2333333333333”

“So với Đường Nhất Hàng cùng Lãnh Thuần, thì ta tương đối thích boss vai ác Doãn Diễn Trạch kia hơn ấy ~”

“Ta cũng thế 233333333333”

“Hằng ngày biểu đạt với tiểu Quả Quả nhà ta! Tiểu Quả Quả, lần này ta cũng ở canh chừng ngươi phát sóng trực tiếp nha ~ ( so tâm)”

Mạc Vân Quả nhìn đến phòng phát sóng trực tiếp thi nhau thảo luận, đối với thế giới xa lạ này cuối cùng cũng tìm được một cảm giác quen thuộc.

Lúc này đây, cũng nên chuẩn bị để hoàn thành nhiệm vụ cho tốt mới được~
 
Chương 563


Edit: Linhlady

Nói đến thân thể hiện tại Mạc Vân Quả đang bám vào đây, tâm cơ thì thâm trầm, nhưng bên ngoài lại rất thích giả ngốc bạch ngọt.

Lấy dáng vẻ “Tôi đáng yêu tôi dễ thương tôi thuần khiết” lừa bịp rất nhiều người, trong đó bao gồm cả nam chủ Lãnh Thuần.

Về phần tính cách này của nguyên chủ Mạc Vân Quả cũng không có nhận xét gì, cô chỉ suy nghĩ, làm cô lại đến bệnh viện được?

Hình như là nguyên chủ tự thiết kế bản thân, để cho Lãnh Thuần thấy được Đường Nhất Hàng đẩy nguyên chủ từ trên cầu thang xuống?

Mạc Vân Quả nhìn chân, chỉ là vết thương nhỏ, không ảnh hưởng gì đến gân cốt.

Nhưng ngẫm lại thái độ của Lãnh Thuần, không lẽ trên người mình còn có chỗ nào bị thương?

Mạc Vân Quả sờ trái sờ phải, cũng không tìm thấy vết thương nào khác.

Mà lúc này, bác sĩ chủ trị của cô vừa vặn đi vào thấy một loạt hành động kia.

“Xì, cô đang làm cái gì?” Bác sĩ chủ trị hỏi.

“Sờ sờ xem mình còn chỗ nào bị thương không.” Mạc Vân Quả đúng sự thật trả lời.

Vị bác sĩ chủ trị kia cười đến càng vui vẻ, nước mắt cũng sắp kìm nén không được.

Mạc Vân Quả:……

“Nếu đơn giản như thế đã tìm ra được vết thương, như vậy cần đến bác sĩ làm gì?” Bác sĩ chủ trị nói xong câu kia, cũng ngừng cười.

“À.” Mạc Vân Quả chỉ lãnh đạm đáp lại một câu.

“Khụ khụ, thôi, thật ra cô cũng không bị thương nghiêm trọng gì, ngày mai có thể xuất viện.” Vị kia nhìn tình huống của Mạc Vân Quả, bói xong câu đó cũng rời đi luôn.

Ừm…… Mạc Vân Quả còn có thể nghe thấy tiếng cười của vị bác sĩ chỉ trị kia sau khi ra khỏi phòng bệnh.

“Cái tên bác sĩ này có độc 233333333333”

“Ha ha! Ta cảm thấy vị bác sĩ chủ trọ này đáng yêu a!”

“Ta cũng cảm thấy, thực manh 23333333333”

“Nếu đơn giản như thế mà chẩn ra bệnh, thì còn cần bác sĩ làm cái gì? Ha ha ha ha! Cười chết bảo bảo.”

“Nội tâm tiểu Quả Quả: Cười chết các ngươi!”

“Tiểu Quả Quả nhà ta sẽ không suy nghĩ như vậy, cô ấy sẽ nghĩ là: Cười người chết không đền mạng 233333333”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả biết ngày mai mình có thể xuất viện, sau đó, không rối rắm vấn đề kia, nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ.

Không được bao lâu, Lãnh Thuần từ bên ngoài đi vào.

“Tiểu Quả, hiện tại em cảm thấy thế nào?” Lãnh Thuần còn chưa tới gần Mạc Vân Quả đã gấp không chờ nổi hỏi, ở phía sau hắn, còn có Đường Nhất Hàng đi theo.

“Ừm…… Khá tốt.” Mạc Vân Quả mở to mắt nhìn thoáng qua Lãnh Thuần nói.

Lãnh Thuần lập tức liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó đó là quay đầu quát lớn với Đường Nhất Hàng.

“May mắn lần này tiểu Quả không có việc gì, nói cách khác……” Lãnh Thuần âm lãnh cười một tiếng, ánh mắt khi nhìn Đường Nhất Hàng hoàn toàn không có ý tốt.

Đường Nhất Hàng nhéo nhéo nắm tay, sau đó lại chậm rãi buông ra, bờ môi của cậu giật giật, nhưng sau đó vẫn không nói câu nào.

Lãnh Thuần cực kỳ bất mãn với thái độ trầm mặc của Đường Nhất Hàng, hắn gần như nhịn không được muốn đi lên tẩn cậu một trận.

Cũng may, lúc này Mạc Vân Quả nói chuyện.

“Chuyện không liên quan đến anh ta.” Ừ…… Tất cả đều do nguyên chủ thiết kế.

Lãnh Thuần nghe được lời này, không thể tin tưởng nhìn Mạc Vân Quả.

“Tiểu Quả, đến lúc này, em vẫn muốn bảo vệ cậu ta? Anh tận mắt nhìn thấy em……”

“Không phải.” Mạc Vân Quả đánh gãy lời Lãnh Thuần đang nói dở.

Lãnh Thuần sửng sốt, hít sâu một hơi, nhéo nhéo nắm tay, đè nặng giọng nói nói: “Được, tiểu Quả nói cái gì chính là cái đó.”

Ánh mắt Đường Nhất Hàng không rõ nhìn thoáng qua nằm Mạc Vân Quả đang nằm trên giường, không biết lúc này cô lại muốn chơi đùa kiểu gì.
 
Chương 564


Edit: Linhlady

Đường Nhất Hàng vẫn luôn biết, Mạc Vân Quả cực kỳ ghét cậu, loại ghét mà không có lý do gì, cậu cũng không biết vì sao mình lại bị ghét.

Nhưng sau cậu suy nghĩ một chút, trên thế giới này, làm gì có nhiều lý do như vậy?

Rất nhiều chuyện, căn bản không cần bất kể lý do gì.

Mà vừa lúc cái loại thương tổn không có lý do này, mới khiến người khác càng thêm đau đớn.

Giống như Lãnh Thuần bảo vệ Mạc Vân Quả mà không có lý do gì bôi nhọ thương tổn cậu vậy……

Đường Nhất Hàng xiết chặt nắm tay, cụp mi xuống, che dấu cảm xúc trong đáy mắt.

Mà bên kia, Lãnh Thuần cũng có chút không dễ chịu.

Vì sao người hắn để ý lại bảo vệ Đường Nhất Hàng? Rõ ràng là Đường Nhất Hàng làm cô bị thương không phải sao?

Nội tâm Lãnh Thuần cùng Đường Nhất Hàng vô cùng phức tạp, mà Mạc Vân Quả lại ngược lại cực kì thanh thản.

Cô trái nhìn Lãnh Thuần, phải nhìn Đường Nhất Hàng, sau đó nói: “Bác sĩ nói ngày mai tôi có thể xuất viện.”

Lãnh Thuần nghe giọng nói của cô vang lên mới phục hồi lại tinh thần, hắn sửng sốt, sau đó mới gật đầu nói: “Được, ngày mai anh tới đón em.”

“Ừm.” Mạc Vân Quả gật đầu, dừng một chút nói: “Tôi đói bụng.”

“Bây giờ anh lập tức đi mua đồ ăn cho em!” Nói xong câu đó, Lãnh Thuần nnhanh chóng đi ra ngoài, chỉ để lại Mạc Vân Quả cùng Đường Nhất Hàng hai mặt nhìn nhau.

Mạc Vân Quả:……

Ánh mắt Đường Nhất Hàng phức tạp nhìn Mạc Vân Quả, trầm mặc.

Phòng bệnh trong lúc nhất thời trở nên im ắng, bầu không khí dần trở nên xấu hổ.

Một lúc lâu sau, Đường Nhất Hàng mở miệng khá vỡ bầu không khí im ắng: “Vì sao?” Vì sao muốn bảo vệ tôi?

Mạc Vân Quả nghiêng đầu nhìn cậu, chớp chớp mắt, từ xoang mũi phát ra một tiếng “Hả?”.

Đường Nhất Hàng nuốt nuốt nước miếng nói: “Vì sao cô lại nói không phải do tôi đẩy cô xuống?”

“Bởi vì vốn dĩ không phải do anh.” Mạc Vân Quả trả lời, nguyên bản là do nguyên chủ tự thiết kế chuyện này.

Mạc Vân Quả cảm thấy có chút đói, thật ra cô cũng không muốn nói chuyện, bất đắc dĩ Đường Nhất Hàng lani mãi rối rắm chuyện này.

“Nhưng mà rõ ràng tôi là người đẩy cô xuống.” Đường Nhất Hàng nói ra câu đó.

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả cảm thấy, Đường Nhất Hàng nhất định là một kẻ ngốc, trong nội dung bối cảnh chuyện xưa, rõ ràng là nguyên chủ nắm lấy tay Đường Nhất Hàng rồi tự mình ngã xuống, vì sao Đường Nhất Hàng lại còn muốn nói là hắn tự mình đẩy xuống đây?

“Không phải, là tôi tự ngã xuống.” Mạc Vân Quả sờ sờ bụng, cảm giác nó giống như bẹp rồi.

Đường Nhất Hàng nhìn động tác của Mạc Vân Quả, ánh mắt lóe lóe, cậu buông nắ vừa nắm chặt ra, thấp giọng “Ừ” một tiếng.

Mạc Vân Quả thấy Đường Nhất Hàng không nói chuyện nữa, sau đó cô cũng không có ý muốn nói chuyện gì, phải nói hiện tại cô rất đói đó.

Cũng may, hiệu suất làm việc của Lãnh Thuần rất cao.

Khi Mạc Vân Quả còn không tới mức đói quá, hắn đã trở lại, đồng thời còn mang theo rất nhiều đồ ăn ngon.

Mạc Vân Quả tiếp nhận đống đồ ăn trong tay Lãnh Thuần, bắt đầu ăn uống.

Một bên Lãnh Thuần nhìn Mạc Vân Quả ăn ngon miệng như vậy, nuốt nuốt nước miếng, sờ sờ bụng của mình, hình như hắn cũng hơi đói.

Đường Nhất Hàng nhìn Mạc Vân Quả trước mặt, đột nhiên cảm thấy cô có gì đó không giống trước.

Trước kia Mạc Vân Quả, cũng sẽ không tham ăn thế này, bởi vì muốn bảo trì dáng người gì đó, chỉ có bảo trì dáng người, mới có thể bắt trái tim đàn ông. Đường Nhất Hàng nhớ rõ, đây là cô từng nói với cậu.

Nhưng mà hiện tại……

Đường Nhất Hàng nhìn Mạc Vân Quả, trong lòng nghi ngờ.

Chẳng lẽ, sau khi đi vào bệnh viện, con người ta cũng sẽ có sự thay đổi sao?

Đường Nhất Hàng còn chưa kịp làm rõ ý nghĩ này, đã bị Lãnh Thuần đáng gãy.
 
Chương 565


Edit: Linhlady

“Đường Nhất Hàng, nhanh xin lỗi tiểu Quả đi!”

Lãnh Thuần báo đạo yêu cầu Đường Nhất Hàng, hoàn toàn quên luôn việc lúc trước Mạc Vân Quả đã nói việc này không hề liên quan đến Đường Nhất Hàng.

Đường Nhất Hàng vốn dĩ đàn còn hòa nghi Mạc Vân Quả, suy nhĩ này liền bị câu nói của Lãnh Thuần đánh gãy, xong việc cậu cũng không nghỉ lại, do đó bỏ lỡ mất cái gọi là chân tướng.

Đường Nhất Hàng nhấp môi, nhìn thoáng qua Lãnh Thuần, ánh mắt kia, bao hàm đau lòng cùng bất đắc dĩ, nhưng nhiều hơn, đó là thất vọng.

Lãnh Thuần nhìn thấy ánh mắt của Đường Nhất Hàng, không biết vì sao, trái tim đột nhiên run rẩy.

Hắn cảm giác mình giống như đang dần dần mất đi thứ gì đó, hơn nữa, khả năng cả đời này, cũng không lấy về được nữa.

Dù vậy, Lãnh Thuần vẫn cậy mạnh lại cứng rắn nói: “Nhanh xin lỗi tiểu Quả!”

Mạc Vân Quả đang ăn ngon lành, nghe Lãnh Thuần nói như thế, phồng quai hàm lên, hàm hồ nói: “Không giống hắn quá oa……”

Lãnh Thuần còn tâm trí đâu mà để ý nghe rõ lời Mạc Vân Quả nói, hắn cường điệu thêm một lần nữa.

“Nhanh xin lỗi tiểu Quả Quả!”

Đường Nhất Hàng nhắm mắt lại  tay nắm lại lại buông lỏng, nắm lại buông.

Lặp đi lặp lại vài lần lúc sau, hắn mới chậm rãi mở to mắt, nhìn sang Mạc Vân Quả đang nổ lực nuốt đồ ăn, nói: “Thật xin lỗi.”

“Ừm, không giống bùn chọc……” Mạc Vân Quả phồng quai hàm lên vẫn cứ đọc từng chữ không rõ.

Đường Nhất Hàng đứng thẳng lưng, ánh mắt khi nhìn về phía Lãnh Thuần, trên mặt là một mảnh hờ hững.

“Như vậy, cậu vừa lòng không?” Đường Nhất Hàng hỏi.

Lãnh Thuần hừ lạnh một tiếng, xem như vừa lòng với biểu hiện của Đường Nhất Hàng.

Đường Nhất Hàng thấy Lãnh Thuần như thế, trong lòng lại lạnh thêm vài phần.

Cậu cũng không muốn nói thêm dây dưa nữa, nhàn nhạt nói một câu: “Nếu vừa lòng, như vậy tôi đi trước.”

Nói xong câu đó, hắn cũng mặc kệ Lãnh Thuần có cảm nhận gì, lập tức rời khỏi phòng bệnh.

Ở nơi này, một chút cậu cũng không muốn nán lại.

Lãnh Thuần, cậu cũng không muốn nhìn thêm chút nào.

Lãnh Thuần nhìn theo bóng dáng của Đường Nhất Hàng, muốn ngăn lại, nhưng suy nghĩ nửa ngày, cũng nghĩ không ra lý do gì để giữ người.

Cứ như vậy sau một hồi ngẩn người, Đường Nhất Hàng đã đi xa.

Lãnh Thuần lắc đầu, bỏ xuống cảm giác không thoải mái trong lòng, sau đó quay đầu nói với Mạc Vân Quả đang ăn vui vẻ kia: “Ăn ngon hả?”

“Ừm!” Mạc Vân Quả mạnh mẽ gật gật đầu, hương vị xác thật không tồi.

“Vậy ăn nhiều một chút.” Lãnh Thuần mất đi dáng vẻ nghiêm túc lúc trước, ngược lại thập phần ôn nhu nói, phận chí trên mặt còn có tươi cười nhàn nhạt.

“Ừm!” Trả lời hắn chỉ là thanh âm.phát ra từ xoang mũi của Mạc Vân Quả.

Lãnh Thuần để Mạc Vân Quả ăn nhiều một chút, Mạc Vân Quả một chút cũng không cô phụ kỳ vọng của hắn, ừm…… Ăn rất nhiều.

Lãnh Thuần mang ít nhất là hai phần ăn tối, đều bị Mạc Vân Quả ăn hết rồi, ừm…… Rất tốt!

Lãnh Thuần sờ sờ bụng mình, nhận mệnh thu dọn đồ đạc, sau đó mới nói với Mạc Vân Quả: “Em nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai anh đến đón em.”

“Ừm.” Mạc Vân Quả nửa nằm ở trên giường, cảm giác ăn no, thật là thoải mái.

Lãnh Thuần vừa thấy dáng vẻ này của Mạc Vân Quả cảm giác càng đói bụng.

Hắn vội vàng dọn sạch sẽ, nhanh chóng đi khỏi đây, hắn cũng muốn đi ăn vái gì đó, bằng không sẽ bị đói chết!

Lãnh Thuần rời đi, toàn bộ phòng bệnh lại chỉ còn lại một mình Mạc Vân Quả.

Ồ, không, Mạc Vân Quả còn có cả một phòng phát sóng trực tiếp bồi cô.

Ăn no Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp bình luận nói đủ chuyện, xem như tiểu khiển sau bữa ăn đi ~
 
Chương 566


Edit: Linhlady

“Ai, nếu tiểu Quả Quả nhà ta ở thế với này cứ đà ăn như vậy, không bao lâu, lại sẽ biến thành béo Quả Quả.”

“【 béo Quả Quả 】【 béo Quả Quả 】【 béo Quả Quả 】 xem! Đây là dáng vẻ trước kia của béo Quả Quả, để chúng ta đoán xem, thế giới này tiểu Quả Quả có thể ảnh chụp siêu việt nào không!”

“Ta cảm thấy dựa theo sức ăn như vậy của tiểu Quả Quả nhà ta, cũng có khả năng rất lớn!”

“Ha ha ha ha! Tha thứ cho ta không phúc hậu cười, trời ạ, tiểu Quả Quả nhà ta mà lị có lúc béo như vậy ~”

“Các ngươi đừng nói, khi tiểu Quả Quả biến thành béo Quả Quả, cả người nhìn qua tròn vo mềm mụp, thấy đáng yêu!”

“Đương nhiên, sắp đi không nổi luôn, còn không phải tròn vo sao?”

“Các ngươi đừng quên, tiểu Quả Quả có thể nhìn thấy phòng phát sóng trực tiếp, các ngươi nói như vậy, không sợ cô ấy tẩn các ngươi sao?”

“Ha ha ha! Ta đây ở vị diện cao đẳng, dựa theo tiếp độ thăng cấp trước mắt của tiểu Quả Quả, muốn tiến vào vị diện cao đẳng, còn cần một khoảng thời gian thật dài đấy!”

“Hắc hắc hắc, ta cũng là cao đẳng vị diện, chờ đến khi tiểu Quả Quả có thể tiến vào vị diện cao đẳng, hắc hắc hắc ~ cô ấy nhất định sẽ quên lời chúng ta nói!”

Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, cực kỳ nghiêm túc ở trong đầu nói: “Trí nhớ của ta rất tốt.”

“Phốc ha ha ha ha ha ha!”

“Ha ha ha ha! Vả mặt đi?”

“Ai nha, tiểu Quả Quả thật là quá đáng yêu!”

“Hu hu hu hu…… Tiểu Quả Quả ngươi thay đổi, trước kia ngươi rất nhân nhượng ta, hu hu hu……”

“Hu hu hu…… Tiểu Quả Quả ngươi thay đổi, ngươi trước kia rất sủng ái ta, hu hu hu……”

“Lầu trên các ngươi đủ rồi nha! Hừ! Tiểu Quả Quả nhà ta đang nói sự thật.”

“Tiểu Quả Quả, câu nói này của ngươi, ta cho một trăm điểm! Không sợ ngươi kiêu ngạo!”

Mạc Vân Quả nghiêm túc gật đầu, cô vốn dĩ nói sự thật, trí nhớ của cô vốn dĩ rất tốt, cho nên cô có thể nhớ rõ những người trong phòng phát sóng trực tiếp nói những gì, tỷ như cái gì mà tròn vo mềm mụp, béo Quả Quả gì đó……

Phòng phát sóng trực tiếp bởi vì Mạc Vân Quả chen vào nói trở nên càng thêm náo nhiệt lên, Mạc Vân Quả nhìn một lúc sau, cảm thấy có chút mệt nhọc.

Sau đó, cô cứ như vậy ngủ rồi……

Chờ đến khi cô tỉnh lại, đã là ngày hôm sau.

Vừa vặn, Lãnh Thuần cũng đến đón cô xuất viện.

Mạc Vân Quả đi theo Lãnh Thuần xuất viện, sau đó về nhà của mình.

Gia thế của nguyên chủ cũng không tồi, nguyên chủ muốn thuận tiện cho việc tiếp cận Lãnh Thuần cho nên mới dọn ra ngoài ở một mình.

Cô ta cũng thông minh, không lựa chọn căn biệt thự gì, mà chọn một tiểu khu kín đáo chất lượng bình thường, ở trước mặt Lãnh Thuần sắm vai một cô gái không dựa vào người nhà, nỗ lực vươn lên.

Sự thật chứng minh, kế sách này làm thật sự thành công, Lãnh Thuần hoàn toàn nghĩ cô ta là người như vậy.

Nói trở về, sau khi Lãnh Thuần đưa Mạc Vân Quả nhà, liền vội vàng rời đi.

Thân là gia chủ Lãnh gia, ngày thường hắn đều cực kỳ bận rộn, đặc biệt là gần đây giới tài chính đang rung chuyển có nhiều bất ổn, sản nghiệp của gia tộc hoặc nhiều hoặc ít đều bị ảnh hưởng, lúc này có thể đến đón Mạc Vân Quả, cũng gấp gáp rút ra một ít thời gian.

Việc này cũng đủ thấy Lãnh Thuần coi trọng Mạc Vân Quả như thế nào, nếu đổi lại là nguyên chủ, hẳn là nên chủ mừng một bữa.

Nhưng mà Mạc Vân Quả lại không hề cảm thấy có gì vui sướng, cô còn đang suy nghĩ, nên làm gì để hoàn thành nhiệm vụ.

Mục tiêu đầu tiên là Đường Nhất Hàng cô đã gặp qua, khiến một người trở thành người chiến thắng trên đỉnh nhân sinh vô cùng đơn giản, huống chi, Đường Nhất Hàng cũng xem như là nhân trung long phượng teong một đám người.

Mà một mục tiêu nhiệm thứ hai Doãn Diễn Trạch cô lại không biết tình huống của anh thế nào, khiến boss vai ác cải tà quy chính, nhiệm vụ này, giống như có chút khó?
 
Chương 567


Edit: Linhlady

Cho tới bây giờ, nguyên chủ còn chưa gặp mặt Doãn Diễn Trạch lần nào, dựa theo bối cảnh vị diện này mà xem xét, vớ vai ác sẽ là người lên sân khấu cuối cùng, cái này cũng nói lên, Mạc Vân Quả vô cùng có khả năng đến cuối cùng mới có thể nhìn thấy Doãn Diễn Trạch.

Mà cho đến lúc này, nhiệm vụ đã thất bại rồi!

Ở trong hai quyển sách, số câu chữ miêu ta Doãn Diễn Trạch cực ít.

Cả hai tác giả, gần như không muốn tốn quá nhiều bút mực để miêu tả anh, giống như là như vậy mới duy trì được cảm giác thần bí.

Hiện tại, cảm giác thần bí là có, nhưng mà làm sao Mạc Vân Quả mới có thể tìm được Doãn Diễn Trạch?

Phòng phát sóng trực tiếp đối với boss vai ác Doãn Diễn Trạch cảm.thấy cực kỳ hứng thú, ở trong phòng phát sóng trực tiếp thảo luận không ngừng.

“Các ngươi nói, cái tên Doãn Diễn Trạch này là người như thế nào?”

“Đều nói boss vai ác, nhất định cũng thuộc top nhân trung long phượng!”

“Ừm…… Ta đoán xem, hẳn một người so với thiên địa quỷ thần còn soái hơn!”

“Không cần nói nhiều lầu trên nhất định là fan nhan khống, ta cảm thấy boss vai ác sao ~ đầu tiên, nhất định phải có một thân thế thê thảm, tiếp theo, nhất định có quan hệ khăn khít với nm nữ chủ.”

“Lầu trên nói có đạo lý, còn có còn có! Trên mặt tính cách nhất định có khuyết điểm, như vậy mới có thể khiến cho vai chính làm quang minh chính đại đánh bại hắn!”

“Còn có a, tính cách nhất định cũng có thảo hỉ địa phương, như vậy mới có thể làm một ít vai ác khống thích!”

“Không tật xấu!”

“Nói nhiều như vậy, đều chỉ là suy đoán mà thôi!”

“Nếu không, tiểu Quả Quả chúng ta đi tìm tìm Doãn Diễn Trạch đi?”

“À? Tiểu Quả Quả ngươi có thể lên mạng tìm tên Doãn Diễn Trạch, vạn nhất có thể tìm được thì sao?”

“Hắc hắc, cái này cũng coi như là một biện pháp tốt.”

Thật ra, nếu phòng phát sóng trực tiếp không đề cử biện pháp này, Mạc Vân Quả cũng sẽ lên mạng tìm.

Mạc Vân Quả mở máy tính, trực tiếp bắt đầu tìm tòi.

“Doãn Diễn Trạch” ba chữ này, rất nhanh đã cho đáp án tìm kiếm.

Lại nói tiếp, ở thế giới này, người có tên này quả thật không ít.

Mạc Vân Quả đọc nhanh như gió, xem qua một lượt cũng không có thông tin hữu ích.

Mạc Vân Quả gõ gõ bàn, âm thầm phỏng đoán.

Nếu là người có thể tạo ra chướng ngại cho nam nữ chủ, nhất định phải cí thực lực cường đại, như vậy ở đây cũng loại trừ được không ít người.

Đồng thời, nếu đã tạo được chướng ngại cho nam nữ chủ, như vậy nhất định sẽ có quan hệ với nam nữ chủ, lại vô dụng, cũng có khả năng có quan hệ với Đường Nhất Hàng, loại trừ được một bộ phận.

Lầm lượt đặt ra các khả năng, số người còn lại ở đây cũng không nhiều.

Sau đó lại tiếp tục loại trừ một số người đang ở nước ngoài, số còn lại cùn còn tầm mười ba người.

Nói tiếp, Doãn Diễn Trạch chắc hẳn khoảng tầm hai lăm tuổi trở lên, sao đó loại tiếp những người không phù hợp, dư lại cũng chỉ có ba người.

Teong ba người này, loại đi người có vẻ ngoài khó coi, ừm…… Cái này là rất nghiêm túc, dù sao đa số độc giả đều là nhan khống.

Như vậy cũng chỉ dư lại một người……

Mạc Vân Quả nhìn người dư lại cuối cùng, tay phải chống cằm, đọc thông tin của anh.

Tin tức của Doãn Diễn Trạch ở trên mạng rất ít, đại khái cũng chỉ có hai ba tin.

Cái thứ nhất, đại ca xã hội đen ở thành phố S.

Cái thứ hai, là người tàn nhẫn độc ác, không có tình cảm.

Cái thứ ba, hai chân giống như tàn tật.

Hai cái trước không có gì khó hiểu, nhưng cái vấn đề thứ ba lại khiến người ta nghi ngờ.

Hai chân, giống như? Tàn tật?

Tàn tật còn có thể giống như? Mạc Vân Quả cảm thấy, cái tên Doãn Diễn Trạch này, cũng rất lợi hại, ừm…… Rất lợi hại.
 
Chương 568


Edit:Linhlady

“Ầy? Doãn Diễn Trạch lớn lên cũng thật đẹp trai!”

“Lầu trên cũng thật lợi hại nha, ảnh chụp mờ như vậy mà ngươi có thể thấy rõ cho được.”

“Đó là chuyện đương nhiên, ta là người có đôi mắt nhìn thấy mỹ nam trên thế gian!”

“Doãn Diễn Trạch là người tàn tật sao?”

“Không có khả năng? Thân là đại boss, thế mà lại là người tàn tật được ư?”

“Tin tức trên mạng cũng có nhiều lúc không chính xác mà?”

“Nhưng ta cũng cảm thấy,  nhiều lúc tin tức trên mạng, cũng không phải là tin đồn đâu.”

“Tiểu Quả Quả, muốn đi tìm Doãn Diễn Trạch hay không, hắc hắc hắc ~”

“Ta cảm thấy vẫn là có thể, hắc hắc hắc ~”

“Tiểu Quả Quả ~~~”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả đóng máy tính, tự hỏi có khả năng tìm được Doãn Diễn Trạch hau không.

Nếu Doãn Diễn Trạch là lão đại hắc bang thành phố S, như vậy ngày thường đại đa số thời gian hắn đều ở thành phố S đi.

Nếu tạm thời xem tin tức Doãn Diễn Trạch là người tàn tật là sự thật, như vậy nơi ở của anh cũng phải là nơi thích hợp để an dưỡng.

Nếu thân là đại boss của thế giới này, nhất định sẽ dây dưa không ít với nhân vật chủ chốt, nơi ở sẽ không cách quá xa với nhân vật chủ chốt.

Cứ như vậy xác định ra, Mạc Vân Quả rất nhanh khoanh vùng được một khu vực.

Đó là khu biệt thự xa hoa ở khu vực ngoại thành, nơi này thích hợp cho việc nghe ngơi an dưỡng.

Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, quyết định qua bên kia nhìn xem.

Tiếp theo, Mạc Vân Quả thu thập một chút, liền ra cửa.

Đi một vòng lớn, lúc sau Mạc Vân Quả cuối cùng cũng đi tới khu biệt thự tên là “Kim sơn biệt thự”.

Mạc Vân Quả cũng không đi vào từ của chính, loại biệt thự này, không phải người quen hoặc là người không có thân phận, không thể vào được.

Mạc Vân Quả vòng tới phía sau, tìm một cái nơi dễ dàng ẩn nấp, sau đó đi vào.

Ừm…… Là trèo tường vào.

Sau đó, Mạc Vân Quả bắt đầu tìm kiếm căn biệt thự có vị trí tốt nhất.

Đang lúc Mạc Vân Quả nỗ nỗ lực lực tỉ mỉ tìm thời điểm, từ phía sau truyền đến một cái giọng nói tràn ngập từ tính.

“Vị tiểu thư này, xin hỏi cô đang tìm cái gì?”

Mạc Vân Quả quay đầu, bình tĩnh nhìn người trước mặt, thế mà cô lại không nhận ra sự tồn tại của người này.

“Người.” Mạc Vân Quả trả lời như thế.

“À? Người nào?” Người nọ nhướng mày, tựa hồ đối việc Mạc Vân Quả muốn tìm người cảm thấy hứng thú.

Mạc Vân Quả nhìn người đàn ông trước mắt, hắn ngồi trên xe lăn, hai tay để trên đùi, mà trên đùi còn đắp một tấm thảm, giống như đang sợ lạnh.

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua thời tiết, mặt trời lên cao, hiện giờ đúng là mùa hè, người đàn ông này, không nóng sao?

Doãn Diễn Trạch chú ý tới ánh mắt Mạc Vân Quả, cũng không động tác, chỉ thoải mái hào phóng tùy ý cô nhìn chằm chằm mình.

“Doãn Diễn Trạch?” Tuy rằng là câu hỏi, nhưng ngứ khí lại là khẳng định.

Doãn Diễn Trạch nghe thế, nhấp miệng, nở nụ cười.

“Mạc tiểu thư, lần đầu gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Mạc Vân Quả đối với Doãn Diễn Trạch biết tên cô cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn, thân là một đại boss, không biết tên của cô, mới là chuyện kỳ quái đi?

“Không biết Mạc tiểu thư tìm tôi có chuyện gì?” Doãn Diễn Trạch đánh đòn phủ đầu hỏi.

Mạc Vân Quả:……

“Không có việc gì.” Mạc Vân Quả đương nhiên sẽ không nói ra chân tướng cho Doãn Diễn Trạch.

Doãn Diễn Trạch thấy Mạc Vân Quả rõ ràng từ chối trả lời câu hỏi của anh, cũng không giận cũng không tiếp tục truy vấn đến cùng.

Anh sờ sờ xe lăn, sau đó ngẩng đầu hỏi: “Không biết Mạc tiểu thư có nguyện ý đẩy tôi một đoạn đường không?”
 
Chương 569


Edit:Linhlady

Mạc Vân Quả gật đầu, đi đến phía sau anh, đẩy xe lăn, đi dạo ở khu biệt thự rộng lớn này.

Doãn Diễn Trạch cũng không mở miệng nói chuyện, anh chỉ nhắm mắt lại, giống như đang hưởng thụ an nhàn hiếm hoi này.

Thời gian thoảng qua, trong nháy mắt một giờ trôi qua.

Trước sau Doãn Diễn Trạch đều không có mở miệng nói chuyện với Mạc Vân Quả biểu hiện thực vừa lòng, đương nhiên, anh không biết đó là, thật ra Mạc Vân Quả đang xem phòng phát sóng trực tiếp không ngừng suy đoán về anh mà thôi.

Doãn Diễn Trạch vừa lòng, đương nhiên sẽ nguyện ý cùng trò chuyện Mạc Vân Quả.

Tỷ như hiện tại, anh bảo Mạc Vân Quả đẩy anh đến một chỗ râm mát, sau đó bắt đầu cùng cô trò chuyện.

“Mạc tiểu thư tự nhiên tới, đương nhiên là có mục đích, nếu Doãn mỗ có thể giúp đỡ, là đạo nghĩa tôi không thể chối từ.” Doãn Diễn Trạch chân thành nói, giống như chỉ cần Mạc Vân Quả đưa ra yêu cầu gì, anh đều có thể thỏa mãn.

Ngữ khí của anh vô cùng chân thành, cả người nhìn qua cũng không có bất kỳ chỗ nào không thích hợp.

Nhưng đây mà boss ai ác nha! Boss vai ác có thể có hảo tâm sao?

Mạc Vân Quả không biết, nhưng người trong phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi tỏ vẻ khẳng định sẽ không đơn giản như vậy ~

“Tiểu Quả Quả, ngươi trước nên thử hắn một chút đi ~”

“Ta ngẫm lại xem nên thử như thế nào…… Ừm…… Ngươi nói ngươi đi tìm hắn chơi ~”

“…… Cái lý do của lầu trên này, cũng thật tuyệt 2333333”

“Sao có thể như vậy không đâu vào đâu được!”

“Ừm…… Ta nghĩ đến một cái tốt hơn, tiểu Quả Quả ngươi nói ngươi yêu hắn!”

“…… Lại là một cái chủ ý ngu ngốc.”

“Ai, cái này cũng không được kia cũng không được, cho nên các ngươi muốn thế nào đây?”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả không có ý nói theo lời phòng phát sóng trực tiếp nói, cô cũng có chủ ý của mình, sau đó nhìn Doãn Diễn Trạch nói: “Lãnh Thuần bảo tôi tới.”

Doãn Diễn Trạch nghe được Mạc Vân Quả nói như vậy, ngón tay giật giật, trên mặt không có biểu cảm gì.

“Mạc tiểu thư nói đùa, ta cùng Lãnh tiên sinh không quen biết, làm sao anh ta lại muốn tìm thôi?”

“À……” Mạc Vân Quả dừng một chút, mới tiếp tục nói, “Tôi nhớ nhầm, là Đường Nhất Hàng bảo tôi tới.”

Doãn Diễn Trạch vừa nghe đến tên “Đường Nhất Hàng”, ngón tay vốn đang mở ra đột nhiên co lại, ngón tay bởi vì nhanh chóng chặt lại, móng tay còn không cẩn thận xoẹt qua thành xe lăn, tạo ra âm thanh chói tai.

Nửa người trên của Doãn Diễn Trạch hơi hướng về trước, nhìn kỹ mà nói, bờ vai của anh còn run rẩy rất nhỏ.

Anh cúi đầu, làm Mạc Vân Quả không thấy rõ được vẻ mặt của anh.

“Phải không……”

Trong giọng nói của Doãn Diễn Trạch có một tia nghẹn ngào, giống như đang cố đè nén cái gì đó.

“Ây? Cái phản ứng này, chậc chận, có chuyện xưa ý!”

“Xem ra, giữa Doãn Diễn Trạch và Đường Nhất Hàng có một câu chuyện rất dài nha!”

“Oa ~ tiểu Quả Quả quá ngưu bức! Biểu hiện thật là xuất sắc!”

“Oa ~ tiểu Quả Quả rốt cuộc không hề là xuẩn manh Quả Quả nữa mà là thông minh tiểu Quả Quả ~”

“Oa ~ tiểu Quả Quả ở thế giới này bật hack sao 2333333333”

“Nói bậy bạ gì đó! Tiểu Quả Quả vẫn luôn thông minh nhé!”

“Oa! Thật muốn biết chuyện xưa giữa Doãn Diễn Trạch cùng Đường Nhất Hàng!”

“Ta cũng muốn biết! Muốn biết!”

“Tiểu Quả Quả, hỏi mau hỏi đi ~”

“Hỏi một chút! ┗|`O′|┛ ngao ~~ kích động!”

“Mở ra hình thức ngồi chờ kể chuyện xưa! ( dáng vẻ ngoan ngoãn)”

Mạc Vân Quả:…… Hôm nay phòng phát sóng trực tiếp vẫn náo nhiệt như cũ……

Edit: Đột nhiên tui ngửi thấy mùi đam thoảng đâu đây (~‾▽‾)~
 
Chương 570


Edit:Linhlady

Mạc Vân Quả nhìn tâm tình Doãn Diễn Trạch dao động khá lớn lắc đầu nói: “Không phải, là tự tôi muốn tới.”

Doãn Diễn Trạch vừa nghe lời này, thân thể vốn đang căng chặt cũng thả lỏng.

Anh buông lỏng nắm tay, một lần nữa để lên trên đùi, hai tay đan lại, anh ngẩng đầu nhìn Mạc Vân Quả, khóe miệng phác hoạ ra một nụ cười.

“Như vậy, Mạc tiểu thư tìm tôi có chuyện gì?”

Doãn Diễn Trạch tỏ ra bình thường không hề nhắc gì đến việc mình khác thường vừa rồi, chỉ nhìn Mạc Vân Quả hỏi cô.

“Không có việc gì.” Mạc Vân Quả đúng sự thật trả lời, thật sự cô cũng không có việc gì quan trọng cần tìm anh.

Doãn Diễn Trạch cũng chỉ cười cười, không truy hỏi đến cùng.

Không khí lập tức trở nên trầm mặc, Doãn Diễn Trạch cận thận nâng tay phải cẩn thận sợ vị trí ngực của mình, bất kể bao nhiêu năm trôi qua, chỉ cần nghe thấy tên người kia, trái tim của hắn, vẫn nhịn không được rung động.

“Sợ nhất không khí đột nhiên an tĩnh~”

“Ai, kết quả không hỏi ra được!”

“Khụ khụ, xin cho phép ta lớn mật đoán một cái, Doãn Diễn Trạch này, khụ khụ…… Không phải là thích Đường Nhất Hàng đi?”

“Σ(⊙▽⊙ “a!! Ta kinh hoảng trượt từ băng ghế xuống!”

“Không biết vì sao, ta lại cảm thấy phỏng đoán này có lý!”

“Oa! Làm anh em tốt! Cả đời đi![1]”

“Doãn Diễn Trạch thật lợi hại!”

“Nếu như đây là sự thật, như vậy Doãn Diễn Trạch là người yêu thầm đơn phương?”

“Vô cùng có khả năng á! Nói cách khác, vì sao hắn lại không đi tìm Đường Nhất Hàng!”

“Ta là một đứa bé ngoan ngoãn, thế giới này thật xuất sắc! (p≧w≦q)”

“Ta còn là hy vọng phỏng đoán là sai lầm, nói cách khác, luôn cảm thấy đây là một câu chuyện người luyến!”

“Ta cũng cảm thấy thế, ta tỏ vẻ chỉ muốn ăn cẩu lương, cũng không muốn ngược luyến tình thâm đâu quăng ngã!”

Trong phòng phát sóng trực tiếp mọi người bên nào cũng cho là mình đúng, giao lưu phi thừng náo nhiệt.

Bên kia, Mạc Vân Quả cho rằng mình đã biết quan hệ giữa Đường Nhất Hàng và Doãn Diễn Trạch, đến nỗi là cái quan hệ gì, hiện tại cô chưa thể xác định, còn phỏng đoán của phòng phát sóng trực tiếp đưa ra, theo bản năng cô xem nhẹ nó.

Doãn Diễn Trạch ổn định lại tâm tình, lúc này mới buông lỏng tay phải mình xuống.

“Mạc tiểu thư, có đẩy tôi trở về không?”

Doãn Diễn Trạch nói ra một câu thỉnh cầu.

Mạc Vân Quả gật đầu, đi ra phía sau anh, đẩy xe về phía trước.

Đương nhiên, đường gì đó, vẫn là Doãn Diễn Trạch chỉ cho cô.

Nửa giờ sau, Mạc Vân Quả đưa Doãn Diễn Trạch về nhà, sau đó cô cũng tạm biệt anh.

Doãn Diễn Trạch cũng không ngăn cản Mạc Vân Quả rời đi, đối với anh mà nói, việc cô đến đây cũng chỉ là một đoạn nhạc đệm nhỏ mà thôi.

Mà Mạc Vân Quả không biết đó là, ở khi cô rời đi, Doãn Diễn Trạch thông qua camera thấy được động tác cô trèo tường.

Ừm…… Thân thủ thật lưu loát, hẳn không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy.

Mạc Vân Quả sau khi rời khỏi, Doãn Diễn Trạch đi vào trong phòng của mình, trên tường dán hàng loạt ảnh chụp, từ nhỏ đến lớn, tư thế nào cũng có.

Doãn Diễn Trạch mở máy tính, mật mã chính là sinh nhật của Đường Nhất Hàng.

Anh click mở một văn kiện, văn kiện, là việc Mạc Vân Quả từ nhỏ đến lớn trải qua, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, đều ở bên trong.

Từ hôm nay ánh mắt đầu tiên khi nhìn Mạc Vân Quả, Doãn Diễn Trạch đã nhạy cảm phát hiện vị đại tiểu thư này có gì đó không giống, vì đảm bảo anh toàn, anh vẫn quyết định xem lại tue liệu về cô.

Đối với việc Doãn Diễn Trạch làm, Mạc Vân Quả cũng không biết.

Mạc Vân Quả khi đi khỏi chỗ Doãn Diễn Trạch, xem xét thời gian, vừa vặn là buổi trưa.

Cô vui sướng quyết đi đi ăn cơm trưa, sau đó hảo xảo bất xảo[2] đó là, cô gặp Đường Nhất Hàng……

- --------------------

[1] Nguyên văn: Hảo cơ hữu! Cả đời đi!

Chữ hán: 基友

“Cơ hữu” là một từ đa nghĩa trong ngôn ngữ internet, khi sử dụng xin cẩn thận:v

Giải nghĩa và nguồn gốc:

“Cơ hữu” là cách gọi bạn bè thân thiết trong nam giới. Cơ hữu có thể hiểu và dùng theo hai cách:

1. Đồng tính: trong tiếng anh, nam đồng tính là “gay”, đọc lên cùng âm với từ “cơ” (基) trong tiếng Quảng Đông. Cho nên trong tiếng Quảng Đông, “cơ lão” (基佬) nghĩa là gay, còn có “cảo cơ” (搞基) nghĩa là làm gay, từ “cơ hữu” theo nghĩa này là bạn gay, có thể là người yêu đồng tính hoặc bạn bè trong giới gay.

2. Chiến hữu, huynh đệ chí cốt, bạn bè thân thiết, bạn tốt, bạn từ thuở bé, bạn trên mạng, đồng đội ở ngoài đời hoặc trong game: đối với người trẻ tuổi thế hệ mới, “cơ hữu” cũng thường chỉ người bạn cùng phái mà mình rất hợp ý và thân thiết hoặc nhịp bước sinh hoạt cùng một tiết tấu. Thế hệ mới thường có những câu như: "hảo cơ hữu, nhất bối tử" (好基友,一辈子: làm bạn tốt với nhau cả đời), "hảo cơ hữu, nhất sinh nhất thế nhất khởi tẩu" (好基友,一生一世一起走: bạn tốt cùng song hành với nhau cả đời)…vv

[2]
 
Chương 571


Edit: Linhlady

Đường Nhất Hàng một mình tới nhà hàng này ăn cơm.

Trước khi Mạc Vân Quả nhìn thấy cậu, cậu đã nhìn thấy Mạc Vân Quả trước.

Nhưng mà khi nhìn thấy Mạc Văn Quả, Đường Nhất Hàng cũng không có ý định tiến lên chào hỏi.

Mạc Vân Quả luôn luôn chán ghét cậu, cậu vẫn luôn biết.

Cho nên khi Mạc Vân Quả đi đến trước bàn cậu, cậu vẫn rất kinh ngạc.

Thật ra Mạc Vân Quả cũng không có ý nghĩ gì, nhưng mà nhà hàng này cũng quá đông khách,đã không có chỗ ngồi, cho nên người phục vụ mới hỏi cô có đồng ý ghép bàn không, sau khi nhận được câu trả lời thì đưa cô đến trước mặt Đường Nhất Hàng.

Đương nhiên, tất cả mọi chuyện này Đường Nhất Hàng không biết.

Đường Nhất Hàng còn tưởng rằng Mạc Vân Quả cố tình muốn ghép bàn với cậu.

Mạc Vân Quả ngồi xuống, gọi vài món ăn, sau khi phục vụ rời đi, cô mới chuyển lực chú ý sang Đường Nhất Hàng.

Mạc Vân Quả cũng không mở miệng nói chuyện trước, cô biết Đường Nhất với boss vai ác Doãn Diễn Trạch có quan hệ, nhưng cô thật sự quá đói bụng, đói đến nổi hoàn toàn không nghĩ đến việc nói chuyện.

Đường Nhất Hàng thấy Mạc Vân Quả không có mở miệng, cậu cũng trầm mặc, cậu thật sự không nghĩ ra đề tài gì để nói chuyện với cô.

Cứ như vậy, hai người hiếm thấy trầm mặc, thẳng đến khi đồ ăn của Đường Nhất Hàng gọi trước được đưa lên, trầm mặc mới bị đánh vỡ.

Mạc Vân Quả nhìn đồ ăn đầy bàn, nuốt nuốt nước miếng, thật là đói......

Đường Nhất Hàng cầm đũa lên, gắp một miếng khoai tây, sau đó ánh mắt Mạc Vân Quả liền dừng lại trên miếng khoai tây đó.

Đường Nhất Hàng gắp một miếng thịt gà, ánh mắt Mạc Vân Quả liền bình tĩnh dừng ở trên miếng thịt gà.

Đường Nhất Hàng:......

Bị Mạc Vân Quả dùng ánh mắt "Cực nóng" nhìn chằm chằm, Đường Nhất Hàng cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Cậu giật giật thân thể, thử tính hỏi một câu "Muốn cùng nhau ăn không?"

Mạc Vân Quả nghe được lời này, ánh mắt sáng lên, nói một tiếng "Cảm ơn" lúc sau, liền cầm đũa bắt đầu ăn.

Đường Nhất Hàng:......Σ(°△°|||)

Đường Nhất Hàng chưa bao giờ biết, một người vẫn luôn nghiêm khắc với bản thân giữ dáng người lại có lúc ăn như vậy, ừm..... Xem tốc độ này, hiển nhiên là luyện qua!

Đường Nhất Hàng vươn đức tính gắp một miếng thịt kho tàu. Ơ, thịt kho tàu đâu rồi? Thịt kho tàu đâu?!

Mạc Vân Quả cắn thịt, hai cái quai hàm phình phình, hình như chú ý đến động tác của Đường Nhất Hàng, cô nhìn cậu, nhưng không ngừng động tác nhai nuốt.

Mạc Vân Quả:?

Mạc Vân Quả thấy Đường Nhất đưa đứa ra không trung nhưng không gắp miếng đồ ăn nào, hảo tâm nói một từ, "Này!"

Đường Nhất Hàng:......

Đường Nhất Hàng buông đũa, bất đắc dĩ nói: "Cô ăn đi."

Cũng không biết Mạc Vân Quả có nghe thấy lời Đường Nhất Hàng nói hay không, đôi đứa trong tay cô vẫn không ngừng gắp đồ ăn.

Vì thế khi đồ ăn mà Mạc Vân Quả gọi được đưa lên, cô cũng đã ăn lửng dạ.

Đương nhiên, một chút đó thôi cũng không ảnh hưởng đến việc cô gắp đồ ăn.

Ở trong quá trình này, Đường Nhất Hàng cầm lấy đũa lại buông, buông lại cầm lấy.

Đến cuối cùng, cậu vẫn phải để đức sang một bên, sau đó cứ như vậy nhìn Mạc Vân Quả ăn.

Thật vất vả chờ đến khi Mạc Vân Quả ăn no, buông đũa xuống, trên bàn đồ ăn đã không còn bao nhiêu.

Đường Nhất Hàng nhìn bàn đầy hỗn độn, không biết sao, chỉ cảm thấy có chút buồn cười.

Tay cậu chống cằm, mang theo một tia ý cười hỏi: "Ăn no?"

Mạc Vân Quả sờ sờ bụng, cực kỳ nghiêm túc gật gật đầu nói: "Ừm!"

Đường Nhất Hàng:......
 
Chương 572


Edit: Linhlady

“Xong rồi xong rồi, tiểu Quả Quả thật sự muốn biến thành béo Quả Quả ~”

“Chậc chậc, vừa rồi các ngươi có nhìn thấy động tác của Đường Nhất Hàng không? Cầm đức rồi lại buông, yên tâm lại bắt lấy, ai da, như kiểu rất rối rắm ~”

“Ta phỏng đoán nội tâm Đường Nhất Hàng là: Ăn ngon ăn nhiều! Làm sao có thể ăn nhiều như vậy! Xin ăn ít một chút!”

“Ta cảm thấy hắn hẳn nghĩ là: Để lại cho tôi một ít a a a a!”

“Ha ha ha! Cũng có khi là như vậy, mong là Đường Nhất Hàng không có bóng ma tâm lý.”

“Chậc, nếu ta nhìn thấy tiểu Quả Quả ăn như vậy, cũng hành động thế thôi.”

“Ai, tiểu Quả Quả nhà ta nhất định đói lả, ngày thường cô ấy ăn rất ít! Ừm! Nhất định do vậy! ( tự mình lừa gạt)”

“Lầu trên không cần tự lừa mình dối người, tiểu Quả Quả nhà ta có khi nào ăn ít?”

“【 ảnh chụp ăn cơm 】【 tiểu Quả Quả an cơm 2】【 tiểu Quả Quả ăn đồ ăn vặt】 nhìn xem xem! Đây là chứng cứ!”

“Chậc, ta cũng phục lầu trên, ngươi đúng là kẻ si hán! Hừ hừ hừ!.”

“Oa ác ~ cầu chia sẻ chia sẻ ~ hắc hắc hắc ~”

Phòng phát sóng trực tiếp đối với việc Mạc Vân Quả ăn tỏ vẻ: Muốn thành béo Quả Quả!

Đương nhiên, Mạc Vân Quả cũng không thèm để ý chuyện đó, cô quả thật rất đói bụng mà, hơn nữa, những món ăn kia, thật sự ăn rất ngon!

Nói trở về, Đường Nhất Hàng thấy Mạc Vân Quả ăn no, lúc sau, sờ sờ cái bịt cò chưa ăn no của mình, không biết suy nghĩ cái gì.

Mạc Vân Quả nhìn động tác của Đường Nhất Hàng, nghiêng nghiêng đầu nói: “Cậu còn đói?”

Đường Nhất Hàng sửng sốt, lắc đầu nói: “Không đói bụng.”

“À.” Mạc Vân Quả lên tiếng, không có ý định đi rối rắm vấn đề này.

“Đúng rồi, cô tới nơi này làm cái gì?” Đường Nhất Hàng hỏi, ngữ khí nhẹ nhàng giống như hắn chỉ vừa hay nghĩ đến hỏi vấn đề này.

“Ăn cơm.” Mạc Vân Quả nói, tới nhà ăn, ngoại trừ ăn com ra còn có thể làm gù khác sao?

Đường Nhất Hàng:……

Đường Nhất Hàng đáng giá Mạc Vân Quả từ trên xuống dưới, thử tính hỏi: “Thật sự chỉ là ăn cơm?”

Mạc Vân Quả gật gật đầu, vuốt vuốt cái bụng, vô cùng nghiêm túc nói: “Ừ, tôi đói bụng, cho nên tới ăn cơm.”

Đường Nhất Hàng:……

Giờ khắc này, Đường Nhất Hàng mới nhận ra một điều, miên man suy nghĩ cũng không phải thói quen chỉ thuộc về phái nữ.

Đường Nhất Hàng khẽ cười một tiếng, trong tiếng cười kia hỗn loạn có một tia bất đắc dĩ, nhiều hơn, còn lại là châm chọc.

Đúng vậy, làm sao cậu lại có thể nghĩ, cô chủ động đến tìm cậu đây?

Người cô thích, cô yêu, vẫn luôn là Lãnh Thuần không phải sao?

Đường Nhất Hàng nắm tay, nét mặt biểu lộ một nụ cười nói: “Hắn đối xử với cô có tốt không?”

“Ai?” Mạc Vân Quả hỏi ngược lại.

“Lãnh Thuần.” Đường Nhất Hàng không chớp mắt nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, ý đồ muốn từ trên khuôn mặt cô tìm ra một tia dao động, chứng tỏ hắn đói xử với cô không tốt, nói như vậy, cậu liền có lý do đem cô đoạt lại!

Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, Lãnh Thuần đối xử với cô cũng xem như không tồi?

“Ừ, cũng tốt.”

Cuối cùng, Mạc Vân Quả quyết định trả lời như thế.

“Thật sự?” Đường Nhất Hàng vẫn chưa có ý định từ bỏ, hỏi lại lần nữa.

“Ừ.” Lúc này, Mạc Vân Quả trả lời cực nhanh, gần như không có gì do dự.

Nắm tay Đường Nhất Hàng hơi hơi buông ra, câu sau nói nhỏ gần như không phát ra tiếng: “Như vậy thì tốt.”

“Ừ.”

Đường Nhất Hàng mím môi, khiến đôi môi hơi khô khốc trở nên mềm mại ướt át.

“Hắn đối xử tốt với cô thì tốt.”

Đường Nhất Hàng thấp giọng nói, cũng không biết những lời này là nói cho Mạc Vân Quả nghe, hay là nói cho chính cậu nghe.

Edit: Ôi mối tình tay tay ba đầy máu chóa ♪~(´ε`)
 
Chương 573


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả nhìn chằm chằm Đường Nhất Hàng nửa ngày, khi ăn ni, đầu óc chuyển động có chút chậm.

Cô nhớ tới nhiệm vụ của mình, một trong số đó đó là làm Đường Nhất Hàng trở thành người chiến thắng nhân sinh.

Vì thế, cô quyết đoán hỏi: “Anh muốn thành người đứng trên đỉnh nhân sinh sao?”

Đường Nhất Hàng sửng sốt, đối với Mạc Vân Quả đột nhiên xoay đề tài 180 độ có chút ngây ngốc không theo kịp.

Cũng may cậu nhanh chóng phản ứng lại, bất quá đối với vấn đề này của Mạc Vân Quả, cậu có chút dở khóc dở cười.

“Làm gì thì có thể xem như là người đứng trên đỉnh nhân sinh?”

Cậu hỏi Mạc Vân Quả như vậy, đồng thời, cũng hỏi chính mình.

Mạc Vân Quả nghe thấy cái vấn đề này, nhanh chóng nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp.

“Người chiến thắng nhân sinh sao, đơn giản chính đó là kiếm thật nhiều tiền, yên tâm hưởng lạc ~”

“Không không không, ta cảm thấy người chiến tháng nhân sinh chính là trở thành Đại Ma Đạo Sư!”

“Thật không theo nổi lầu trên!”

“Người chiến thắng nhân sinh là mỗi ngày đều học tập, mỗi ngày hướng về phía trước!”

“Các ngươi không cần dạy hư tiểu Quả Quả ta và các ngươi nói chuyện!”

“Tiểu Quả Quả, ngươi nói với hắn thế này, người chiến thắng nhân sinh đó là có thể thực hiện ước mơ ban đầu của bản thân.”

“Lầu tên nói đúng đó, ta giơ hai tay jai chân tán thành!”

“Ta cũng đồng ý! Đồng thời tỏ vẻ, lầu trên là con rùa sao! Còn đòi giơ hai tay hai chân? Ta thấy ngươi lật ngửa ra được đi?”

“Hừ hừ, lầu trên tiến hành công kích nhân sinh!”

“Không nên ồn ào, hài hòa ở chung 2333333333”

Nội dung phía sau Mạc Vân Quả không tiếp tục nhìn, bởi vì cô đã tìm được đáp án.

“Người chiến thắng nhân sinh đó là, kiếm được nhiều tiền, yên tâm hưởng thụ, đồng thời còn thực hiện được ước mơ ban đầu.”

Mạc Vân Quả cảm thấy câu trả lời của mình thật hoàn mỹ ~

Đường Nhất Hàng nghe thấy cô nói như vậy, thiếu chút nữa phun ra, giống như gần đây phong cách của cô càng trở nên kỳ quái?

Cũng may, nửa câu sau cứu hình tưởng của Mạc Vân Quả ở trong cảm nhận của cậu lại.

Đường Nhất Hàng lựa chọn bỏ qua hai câu không đáng tin cậy phía trước, trực tiếp đem định nghĩa người chiến thắng nhân sinh là “Thực hiện ước mơ lúc ban đầu”.

Cái này cũng giống như cái Đường Nhất suy nghĩ, mà những lời này, thật ra cũng đánh sâu vào tâm khảm của cậu.

“Đúng vậy, thực hiện ước mơ lúc ban đầu……”

Đường Nhất Hàng lẩm bẩm, ánh mắt trở nên xa xăm, ước mơ ban đầu của cậu, là cái gì đây?

“Ước mơ của anh là cái gì?” Mạc Vân Quả hỏi.

Đường Nhất Hàng sửng sốt, cậu nhìn chằm chằm chính đôi tay, thật lâu sau mới nói nói: “Thật lâu thật lâu trước kia, tôi giống như……”

Nói tới đây, cậu dừng một chút, mới tiếp tục nói: “Giống như hứa hẹn với một người, tôi muốn trở thành bác sỹ ưu tú nhất trên thế giới này.” Sau đó chữa khỏi chân cho người đó……

Một câu cuối cùng, Đường Nhất Hàng không có nói ra.

“À.” Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, ở teong bối cảnh chuyện xưa, Đường Nhất Hàng cũng là một bác sỹ ngoại khoa ưu tú, đương nhiên, khoảng cách với “Ưu tú nhất” còn kém một chút.

Nhưng với thời gian như bây giờ, bằng trình độ thiên tài của Đường Nhất Hàng, sớm hay muộn hắn cũng sẽ trở thành bác sỹ ngoại khoa ưu tú nhất.

“Co thì sao? Ước mơ của cô là gì?”

Đường Nhất Hàng buông nghi ngờ tron gồng mình xuống, mỉm cười hỏi.

Mạc Vân Quả nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: “Ừm…… Có được tất cả đồ vật có màu hoàng hoàng kim trên thế giới, ăn hết toàn bộ mỹ thực trong thiên hạ.”

Đường Nhất Hàng:……

Giờ khắc này, Đường Nhất Hàng bừng tỉnh cảm thấy, cậu giống như chưa từng chân chính hiểu cô.

Giờ khắc này, Đường Nhất Hàng không thể không cảm thán, người, quả nhiên là không thể nhìn tướng mạo, mà người, cũng sẽ thay đổi.

Đường Nhất Hàng không biết loại thay đổi này đối với Mạc Vân Quả là tốt hay xấu, thế nhưng trước mắt thấy, đối với cậu mà nói, loại thay đổi này, thật ra rất tốt.
 
Chương 574


Edit: Linhlady

Tuy rằng Đường Nhất Hàng luôn tỏ vẻ cạn lời với ước mơ của Mạc Vân Quả, nhưng cái đó cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của cậu.

“Ừ, khá tốt.”

Cuối cùng, Đường Nhất Hàng cắn răng nói ra một câu trái lương tâm như vậy.

Đương nhiên Mạc Vân Quả không hề phát hiện ra, cô chỉ nghiêm túc gật đầu nói: “Tôi cũng cảm thấy vậy.”

Đường Nhất Hàng:…… Phảng phất thấy một ngốc tử.

“Ai nha nha, ước mơ tiểu Quả Quả cũng thật là đặc biệt!”

“Nhớ ước mơ trước đâu của ta, chậc~”

“Tò mò không biết lầu trên ước mơ cái  gì~”

“Khụ khụ, ước mơ trước đây của ta là trở thành siêu nhân vũ trụ, đánh bại quái thú 233333333”

“A ha ha, ước mơ của ta là cưa đổ nam thần!”

“Vậy ước mơ của lầu trên là thực hiện được chưa?”

“Hắc hắc, hiện tại ta đang nằm trong ngực nam thần đây ~”

“Đột nhiên không kịp phòng ngừa ăn một ngụm cẩu lương!”

“Cẩu lương này tự ta làm, các ngươi tùy ý!”

“Chậc, nhớ trước đây ước mơ của ta là sinh khỉ con cho nam thần, hiện tại…… Ha hả! Không ngừng lại một con!”

“…… Làm gì làm gì! Khi dễ chúng ta là độc thân cẩu sao!”

“Hừ hừ, cái này khiến ta không vui!”

“Ngao một tiếng liền khóc, ma ma nơi này có người ngược cẩu hu hu hu……”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả cảm thấy, nhóm người phòng phát sóng trực tiếp này, ước mơ thật phi thường!

Đường Nhất Hàng nhìn Mạc Vân Quả phát ngốc, bật cười, cậu dơ bàn tay trước mặt Mạc Vân Quả quơ quơ nói: “Nghĩ cái gì vậy? Nhập thần như thế?”

“Cẩu lương.” Mạc Vân Quả nói.

Đường Nhất Hàng:……

Ánh mắt Đường Nhất Hàng phức tạp lại nhìn thoáng qua bàn ăn hỗn độn, sau đó lại nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, cuối cùng cực kỳ bất đắc dĩ cẩn thận nói: “Nếu cô còn muốn ăn thì cứ gọi.”

Cậu dừng một chút, sau đó mới do do dự dự mở miệng nói: “Thức ăn chó (cẩu lương) không thể ăn.”

“Phốc ha ha ha! Trời ạ, Đường Nhất Hàng sao lại có thể đáng yêu như thế!”

“Ha ha ha ha! Ăn cẩu lương?”

“Cẩu lương này không phải cẩu lương a ha ha ha ha!”

“Đột nhiên chọc trúng chỗ đáng yêu!”

“Chậc, Đường Nhất Hàng cũng thật đáng yêu ~”

“Tiểu Quả Quả, mau giải thích cho hắn đi ~”

“Ngươi xác định tiểu Quả Quả nhà ta có thể giải thích rõ ràng sao 23333333”

“Không xác định ha ha ha ha ~”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua bàn ăn đầy hỗn độn, sau đó lại nhìn thoáng qua Đường Nhất Hàng nói: “Tôi không đói bụng, chỉ là ăn hơi nhiều.”

Đường Nhất Hàng: Ha hả…… Đã nhìn ra!

Đường Nhất Hàng sắc mặt phức tạp gật đầu, quyết định không tiếp tục cái  đề tài này nữa.

Mạc Vân Quả thấy Đường Nhất Hàng không có ý nói nữa, nghĩ nghĩ nói: “Anh nhất định sẽ trở thành người chiến thắng nhân sinh.”

“Cảm ơn.” Đường Nhất Hàng mím môi nói.

Chỉ là đáy lòng cậu cuối cùng nghĩ như thế nào, chỉ có chính bản thân cậu hiểu rõ.

Mạc Vân Quả nói xong câu này, lại tiếp nghĩ nghĩ, giống như mình cũng không còn chuyện gì.

Lại nói tiếp, sau khi ăn no, lại có hơi buồn ngủ……

Nếu đã biết ước mơ  của Đường Nhất Hàng, kế tiếp sẽ trợ giúp cậu thực hiện  ước mơ, nhưng mà vấn đề này chưa quá gấp.

Vì thế, Mạc Vân Quả tạm biệt Đường Nhất, đương nhiên trước khi đi cô không quên thanh toán.

Đường Nhất Hàng vốn dĩ nghĩ sẽ đưa Mạc Vân Quả về, nhưng nhìn đến khuôn mặt lạnh nhạt của cô, vại nghĩ có khi cô cũng không muốn cậu đưa về, cho dù khi ăn cơm hai người ở chung cũng không tệ lắm.

Trong lúc Đường Nhất Hàng đang do dự, Mạc Vân Quả đã rời đi.

Chờ đến khi Đường Nhất Hàng đi thanh toán mới phát hiện ra rằng thì ra Mạc Vân Quả đã trả xong rồi.

Trong một khắc kia, trong lòng Đường Nhất Hàng cũng không nói rõ là tư vị gì.
 
Chương 575


Edit:Linhlady

Mạc Vân Quả về đến nhà, dọn dẹp sơ qua một chút, sau đó đi ngủ.

Một giấc ngủ này, ngủ hết cả buổi chiều.

Thẳng đến bảy tám giờ tối Mạc Vân Quả mới khó khăn tỉnh dậy.

Khi tỉnh lại, Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua điện thoại bên cạnh, thấy có mười cuộc gọi nhỡ, mà tất cả chỉ có một người, đó là Lãnh Thuần.

Mạc Vân Quả lắc lắc đầu, quyết định gọi lại.

“Alo.”

Giọng nói của Mạc Vân Quả còn anh theo vẻ ngái ngủ khi mới tỉnh dậy, ngược lại với bộn thói thanh thoát nhẹ nhàng thường ngày, mang theo dáng vẻ lười biếng.

Bên kia điện thoại Lãnh Thuần nghe thấy giọng nói này, thân thể run lên, hắn mân mân môi, cũng “Alo” một tiếng.

“Chuyện gì?” Mạc Vân Quả trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Ở trong nhiệm vụ của cô, mục tiêu cũng không có Lãnh Thuần, gọi điện thoại lại, cũng là do sợ có việc gì mà thôi.

Lãnh Thuần nghe được Mạc Vân Quả nói chuyện lãnh đạm, trong lòng có một chút khó chịu.

Nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra ngoài, mà ho nhẹ một chút, sau đó mới ôn nhu nói: “Mạc tiểu thư xinh đẹp, anh có vinh hạnh mời em đi ăn cơm không?”

Mạc Vân Quả sờ sờ bụng, giống như có chút đói bụng.

“Ừ……” Mạc Vân Quả nghiêng đầu suy nghĩ một chút, “Không được.”

Lãnh Thuần:……

Lãnh Thuần cứng rắn nuôi câu nói tên nhà ăn ra, chỉnh đốn tâm tình nửa ngày mới nói: “Anh có thể biết vì sao không?”

“Tôi đói đi không nổi.” Mạc Vân Quả nói như vậy, sau đó liền chuẩn bị cúp điện thoại.

Lãnh Thuần:…… Cái quỷ gì?!

Lãnh Thuần nhìn thoáng qua tên hiển thị trên điện thoại, thật là Mạc Vân Quả không có sai.

Nhưng sao hắn lại có cảm giác, đêm nay Mạc Vân Quả có chút không thích hợp?

“Anh tới đón em?” Lãnh Thuần thử tính hỏi.

“Ừm, không cần.” Mạc Vân Quả quả quyết trả lời, “Tôi tự mình đi ăn.”

Nói xong câu đó, lúc sau, Mạc Vân Quả liền cắt đứt điện thoại.

Lãnh Thuần nhìn điện thoại bị cúp, vẻ mặt mê man.

Mạc Vân Quả cúp điện thoại, sau đó sử dụng hai chân, chậm rì rì bò xuống giường, lại chậm rì rì đi đến tủ lạnh, cầm sữa chua bên trong ăn.

Sau đó cô lấy di động ra, nhanh chóng gọi cơm hộp, thời gian tiếp theo, đó là chờ đợi.

Không tới mười phút cơm hộp đã được giao đến.

Mạc Vân Quả ăn xong cơm hộp, ngồi trên sô pha vuốt bụng cho tiêu cơm.

Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp một màn này, sôi nổi tỏ vẻ bọn họ cũng muốn sờ bụng nhỏ của tiểu Quả Quả ~

Đương nhiên, những lời này đều bị Mạc Vân Quả trực tiếp xem nhẹ.

Mạc Vân Quả nghĩ đến chiều nay cùng Đường Nhất nói chuyện, cậu muốn trở thành bác sỹ ưu tú nhất, cái “Tốt nhất” thật đúng là một cái tiêu chuẩn khó có thể bình luận.

Cái tiêu chuẩn gì mới có thể coi là tốt nhất?

Mạc Vân Quả ở phòng phát sóng trực tiếp hỏi như vậy, được rất nhiều đáp án.

“Tốt nhất? Đại khái chính là lực lượng đệ nhất toàn thế giới?”

“Liếc lầu trên một cái xem thường, đây là một vị diện hiện đại nhá! Còn lực lượng đệ nhất ~”

“Ừm…… Nếu như Đường Nhất Hàng muốn trở thành bác sỹ tốt nhất, dựa theo ý nghĩ của ta, có phải là chữa khỏi cho ca bệnh khó nhất thế giới hay không, sẽ trở thành tốt nhất?”

“Lầu trên nói có đạo lý đấy ~”

“Nhưng mà ca bệnh khó nhất trên thế giới này là ai mới được?”

“Cái này phải nhờ tiểu Quả Quả tra ra rồi ~ dùng internet vạn năng~”

“Hừ hừ, ta phản đối! Thật danh phản đối! Tốt nhất khẳng định là trở thành người mười hạng toàn năng!”

“Phản đối không có hiệu quả, cái tiếp theo!”

“Ta cảm thấy trên lầu nói có đạo lý, tiểu Quả Quả tra xem trên thế giới này ai là ca bện khó nhất~”

“Hì hì, ta cũng tò mò, tiểu Quả Quả mau tra đi ~”
 
Chương 576


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả cảm thấy bọn họ nói có lý, lập tức mở máy tính lên  bắt đầu tìm kiếm.

Sau một hồi tìm kiếm, quả thật cô đã tìm được mục tiêu.

Mà vừa lúc đó là, người trước mắt này vừa hay ở bệnh viện của Đường Nhất Hàng, hơn nữa giống như người này do Đường Nhất Hàng chủ trị.

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua người bệnh kia, cái gì tổng hợp các loại triệu chứng kinh tinh, quả thật không cần nói quá đáng sợ.

Trước mắt người kia đã do Đường Nhất Hàng chủ trị một năm, bệnh tình hiện tại như thế nào còn không biết.

Bởi vì người bệnh này có cũng có danh, cho nên rất nhiều người đều chú ý đến ca bệnh này, đây cũng là lý do vì sao Mạc Vân Quả có thể dễ dàng tìm được tư liệu của người kia.

Đương nhiên, đương nhiên vì tính bảo mật, cho nên hàu hết bệnh án đều lưu trữ dạng giấy, hơn nữa là do tự tay Đường Nhất Hàng bảo quản, ở trên mạng cũng không có bản sao.

Mạc Vân Quả suy nghĩ một chút, quyết định ngày mai đi tìm Đường Nhất Hàng, sau đó xem xét tình huống bệnh của người kia.

Sau khi nghĩ thông suốt, Mạc Vân Quả quyết định đi ngủ.

Lúc này, ngủ đúng là chuyện tốt nên làm.

Mạc Vân Quả đi rửa mặt, tiếp theo, ngoan ngoãn nằm ở trên giường, chuẩn bị ngủ.

Trước khi đi ngủ, theo thói quen cô sẽ nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp một chút, lại phát hiện phòng phát sóng trực tiếp giông như đang thảo luận một vấn đề kỳ quái?

“Ai, lại bị mosaic, vĩnh viễn không nhìn thấy tiểu Quả Quả nhà chúng ta tắm rửa……”

“Ai, nhớ năm đó, nhớ năm đó chúng ta còn đơn thuần, chúng ta thế nhưng có một ngày nhìn mosaic thành thói quen.”

“Bị mosaic chi phối sợ hãi, run bần bật……”

“Ai, mỗi ngày đều bị mosaic một lần, tỏ vẻ đã quen.”

“Kỳ thật xem nhiều, mosaic vẫn là khá xinh đẹp ha ha ha ha!”

“Chậc, lầu trên thật biến thái!”

“Lầu phía trên trên nữa, thật biến thái a thật biến thái ~”

“Tiểu Quả Quả à, ngươi biết tâm tình của chúng ta khi mỗi ngày nhìn chằm chằm một tảng lớn mosaic thế nào không?”

“Ta biết ta biết! Giống như là ăn một đống cứt chó, nhưng mà, lại luyến tiếc phun ra ~”

“…… Cái so sánh này của lầu trên, thật sự tuyệt……”

“Cái so sánh của lầu phía trên nữa…… Là đem tiểu Quả Quả nhà ta so thành cứt chó sao……”

“Đại đao của ta đã cơ khát khó nhịn từ lâu!”

“Ngủ!”

“Ngủ ngon! ╭(╯^╰)╮”

Mạc Vân Quả suy nghĩ một chút về thứ gọi là “Mosaic”  này, hình như lâu rồi cô không thấy.

Mạc Vân Quả ngáp một cái, dần dần chìm vào mộng đẹp, đến nỗi mosaic gì đó, cô mới sẽ không để ý đâu ~

Dù sao ấy, người bị mosaic chi phối, không phải là cô!

Phòng phát sóng trực tiếp cũng theo Mạc Vân Quả an tĩnh xuống dưới.

Khắp thiên địa, toàn bộ thế giới, đều lâm vào một loại an tĩnh.

Yên tĩnh trân quý như thế, ấm êm biết bao.

Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả tỉnh dậy từ sớm, một đêm không mộng mị tỉnh dậy thật thoải mái.

Mạc Vân Quả đã quyết định hôm nay đi tìm Đường Nhất Hàng, rồi xem tình huống của người bệnh kia.

Trước đó Mạc Vân Quả cũng không gọi trước cho Đường Nhất Hàng, cô ăn sáng xong thì trực tiếp đi đến bệnh viện Đường Nhất Hàng làm việc.

Ngày thường Đường Nhất Hàng vô cùng bận rộn, thế nhưng hôm nay lại hiếm khi nhàn rỗi.

Bởi vì Phạm Tư Đặc, cũng chính là người bệnh kia có chuyển biến tốt lên, cho nên cậu không cần phải đi chăm sóc, theo dõi.

Cậu chỉ cần sửa sang lại tư liệu về Phạm Tư Đặc sau đó lên đơn, tiếp theo là nghiên cứu từng giai đoạn điều trị.

Đang lúc cậu ở văn phòng sửa tài liệu, Mạc Vân Quả vào được……
 
Chương 577


Edit: Linhlady

Hỏng nháy mắt khi nhìn thấy người mở cửa vào là Mạc Vân Quả, theo bản năng Đường Nhất Hàng lật tư liệu lại, sau đó bỏ vào trong ngăn kéo.

Động tác của Đường Nhất Hàng cực nhanh, nhưng lại bị Mạc Vân Quả vừa vặn bắt gặp.

“Cô…… Sao cô lại tới đây?”

Cũng không biết là bởi vì khẩn trương hay vì hoảng loạn, khi Đường Nhất Hàng nói chuyện, hơi thở có chút gấp gáp.

“Ừm, tới tìm anh.” Mạc Vân Quả nói.

Đường Nhất Hàng:……

Đường Nhất Hàng đột nhiên cảm thấy huyệt thái dương nhảy thình thịt đau đớn, vì sao hiện tại cậu lại cảm thấy Mạc Vân Quả không bắt được trọng điểm đây?

Cô cũng đã đi vào đây rồi, không để tìm vậy thì có thể tìm ai?!

Nơi này chính là văn phòng riêng của cậu mà!

Ý của cậu rất rõ ràng là hỏi cô tới tìm cậu có việc gì!

Đường Nhất Hàng giật giật khóe miệng, xoa xoa huyệt thái dương nói: “Cô tới tìm tôi làm gì?”

“Anh có một người bệnh.” Mạc Vân Quả dừng một chút, mới tiếp tục nói, “Tên là Phạm Tư Đặc.”

Đường Nhất Hàng theo bạ năng sờ vị trí ngăn tủ, nơi đó đặt tài liệu theo dõi tiến độ điều trị của Phạm Tư Đặc.

“Hắn làm sao vậy?” Đường Nhất Hàng thử tính hỏi.

“Ừm…… Hắn điều trị khỏi rồi sao?”

Hiển nhiên, lời này Mạc Vân Quả hỏi ra là dư thừa, nếu như đã điều trị khỏi, như vậy làm sao có nhiều người chú ý như vậy.

Đường Nhất Hàng nhấp môi, đứng lên đi đến trước cửa mặt, sau đó đóng cửa lại, lại khóa chết.

Làm xong một loạt động tác này, Đường Nhất Hàng mới đi về chỗ ngồi, nhìn Mạc Vân Quả hỏi.

“Sao đột nhiên cô lại cảm thấy hứng thú với hắn?”

Đường Nhất Hàng quả thật khá tò mò, không phải cô chỉ thấy hứng thú với mỗi Lãnh Thuần sao?

Đương nhiên Mạc Vân Quả sẽ không nói ra nội dung nhiệm vụ, cô nghĩ nghĩ, ngồi xuống, sau đó lựa chọn im lặng.

Đường Nhất Hàng:……

Đường Nhất Hàng cảm thấy huyệt thái dương của mình càng đau, không nói lời nào là cái cái quỷ gì!

“Nếu cô muốn hỏi thăm bệnh tình của hắn, vậy thật xin lỗi, tạm thời tôi không thể nói cho cô được.”

Đường Nhất Hàng ôn nhu uyển chuyển từ chối cô.

Cậu biết, tình huống của người đàn ông này có chút đặc thù, nhiều chứng bệnh với đời tư khiến không ít người chú ý đến ca bệnh này.

Đường Nhất Hàng gặp không ít người đến đây hỏi chuyện của người kia, còn có người muốn trực tiếp mang hắn đi.

Nhưng những người đó đều bị một thế lực bí ẩn giải quyết, đây cũng là nguyên nhân vì sao cậu có thể an ổn ngồi ở bệnh viện điều trị cho Phạm Tư Đặc.

Thế lực kia vì cậu, vì Phạm Tư Đặc giải quyết rất nhiều phiền toái, đáng tiếc đó là, trước sau cậu không biết, mục đích của thế lực kia là gì.

Lại thêm hiện tại Mạc Vân Quả muốn hỏi thăm tình huống của Phạm Tư Đặc, Đường Nhất Hàng lo cô bị người khác xúi giục.

Đám người kia cũng thông minh ra, biết không thể tiếp cận cậu, không thể tiếp cận Phạm Tư Đặc, cho nên mới để Mạc Vân Quả tới.

Nghĩ đến đây, ngay cả thế lực thần bí kia cũng không thể ngờ được, người bên cạnh cậu, cũng bị người ta sai sử đi?

Mạc Vân Quả nghe được Đường Nhất Hàng không muốn nói bệnh tình của Phạm Tư Đặc cho cô, mím môi hỏi: “Vì sao?”

Đường Nhất Hàng thở dài một hơi nói: “Cái người bệnh kia tình huống tương đối đặc thù.”

Nói xong câu đó, lúc sau, cậu giống như còn cảm thấy không hài lòng, nói tiếp: “Tôi không biết ai bảo cô tới đây, nhưng tôi muốn nói là cô đừng để bị lừa.”

Mạc Vân Quả: Σ(°△°|||)

Chẳng lẽ, anh ta phát hiện tồn tại của phòng phát sóng trực tiếp? Thậm chí đã biết nhiệm vụ của mình?

“Hắn phát hiện phòng phát sóng trực tiếp?” Mạc Vân Quả lập tức liền ở trong đầu hỏi đám người trong phòng phát sóng trực tiếp.
 
Chương 578


Edit:Linhlady

“Không…… Không có khả năng đi?”

“Lầu trên nói đúng, không thể xác định được 233333”

“Khẳng định không có khả năng bị phát hiện á! Đường Nhất Hàng chỉ là kẻ hèn một phàm nhân mà thôi ~”

“Nhưng mà có một vài phàm nhân cũng khá lời hại nha ~”

“Lại lợi hại cũng phát hiện không được ấy! Nếu như ở thế giới tu tiên ngươi nói bị phát hiện ta còn tin.”

“Phòng phát sóng trực tiếp là thứ gì? Kia chính là từ ###### á!”

“…… Lầu trên nói gì đó? Thế mà bị che chắn.”

“Chậc, không được nói bậy, nếu không sẽ bị cấm ngôn  ~”

“Tiểu Quả Quả, ngươi không cần lo lắng, phòng phát sóng trực tiếp hẳn là sẽ không phát hiện, cái Đường Nhất Hàng nói cũng không phải chỉ phòng phát sóng trực tiếp.”

“Ta tỉ mỉ phân tích một chút, ý Đường Nhất Hàng muốn ám chỉ có lẽ là những người muốn gây bất lợi cho Phạm Tư Đặc?”

“Nói như vậy, cũng có thể giải thích vì sao Đường Nhất Hàng lại nói thế, có lẽ hiểu nhầm Quả Quả do những người đó phái tới.”

“Tiểu Quả Quả, nhanh lên nói cho hắn biết nình không phải do bọn họ phái tới!”

Đương nhiên Mạc Vân Quả cũng biết nên giải thích một chút,  dù sao nếu như không chứng minh được không phải những người đó phái tới, nhất định Đường Nhất Hàng sẽ không nói cho cô.

“Tôi là tự mình tới.” Mạc Vân Quả nói, “Không có quan hệ với mấy người kia.”

Đường Nhất Hàng:……

Cho nên nói, Mạc đại tiểu thư thật sự đối với một người bệnh, à không, đối với một người đàn ông đang bị bệnh vó hứng thú?

Đường Nhất Hàng gõ gõ bàn, sau đó một tay chống cằm, tò mò hỏi: “Sao đột nhiên cô lại cảm thấy hứng thú với hắn? Không cô chỉ cảm thấy……” Hứng thú với Lãnh Thuần thôi sao?

Đường Nhất Hàng thở dài, cũng không  nói xong cuối cùng.

Mạc Vân Quả không nghe được hàm ý bên trong câu nói của Đường Nhất Hàng, cô nói thẳng: “Tôi giúp anh cùng nhau, chữa khỏi hắn.”

Đường Nhất Hàng:…… Cậu giống như xuất hiện ảo giác!

Đường Nhất Hàng xoa xoa lỗ tai, sau đó lắc lắc l đầu, lại nhéo nhéo cánh tay, tê ~ thật đau.

Ở xác định không phải ảo tưởng mà là sự thật, lúc sau, Đường Nhất Hàng vẫn mang theo một tia không thể tin tnói: “Cô vừa rồi nói cái gì?”

“Tôi giúp anh cùng nhau chữa khỏi cho hắn.” Mạc Vân Quả không có chút nào ngập ngừng, lặp lại một lần nữa.

Lúc này, Đường Nhất Hàng cũng xác định bản thân không nghe nhầm.

Nhưng mà, cũng bởi vì không nghe nhầm cho nên cậu lại có cảm giác cạn lời.

Cuối cùng cô có tâm thái[1] gì mới có thể nói ra những lời này?

Là nghĩ…… Y khiến hắn chết sao?

Đường bị ý tưởng này của mình chọc cười, nhưng tinh tế nghĩ lại, giống như không có gì không đúng?

Vì thế, cậu bị ý nghĩ của mình làm cho hoảng sợ.

Nếu thật nói như vậy, vậy cậu ngàn vạn lần không thể để Mạc Vân Quả tiếp xúc với Phạm Tư Đặc.

Mạc Vân Quả không biết trong lòng Đường Nhất Hàng suy nghĩ gì, nếu để cô biết, cô nhất định sẽ nói: Cô thật sự chỉ là đơn thuần muốn chữa khỏi cho hắn mà thôi.

Đường Nhất Hàng nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, phát hiện khuôn mặt cô lạnh nhạt, giống như thật sự không phải nói giỡn?

“Cô không có nền tảng y học, không được.” Đường Nhất Hàng quả quyết từ chối.

Mạc Vân Quả nghe thế, cô cái gì cũng không có nói, chỉ cầm lấy bút đang để một bên, dưới ánh mắt khó hiểu của Đường Nhất Hàng, nhanh chóng chọc vào vị trí nào đó trên bụng của cậu.

“Mỗi người có 24 cái xương sườn, nhưng anh, chỉ có 23 cái rưỡi.”

Đường Nhất Hàng kinh ngạc nhìn Mạc Vân Quả, cậu dám khẳng định, về chuyện xương sườn, cậu không hề nói cho ai biết, cũng không có bất kỳ ai biết chuyện này, ngoại trừ cậu.

Như vậy, cô làm sao mà biết được đâu?

Hơn nữa, vị trí ngòi bút cô chọc, vừa đúng là vị trí cái xương sườn có một nửa kia, tuy rằng, nơi đó bởi vì tế bào tái sinh trường đã lớn lên không khác lắm, nhưng mà, so với những cái khác lại không cứng rắn bằng……

- --------------

[1]: Một loại cho rằng năng lực và tài năng của mình là bẩm sinh, là mãi mãi, tất cả những khó khăn chỉ là để thử thách bản thân, không vượt qua được nghĩa là năng lực của mình có vấn đề, loại này được gọi là "tâm thái".
 
Chương 579


Edit: Linhlady

Giờ khắc này, Đường Nhất Hàng không còn gì nghi ngờ về trình độ của Mạc Vân Quả nữa.

Tuy rằng không biết cô đã học từ khi nào, hơn nữa nhìn dáng vẻ, cô cực kì hiểu rõ cấu tạo cơ thể người.

Đường Nhất Hàng biết, mỗi người đều sẽ có bí mật của riêng mình, không cần thiết phải truy cứu nhiều như vậy làm gì.

“Cô giết người kia bị bệnh gì sao?”

Đường Nhất Hàng thuận thế hỏi chuyện cô.

Mạc Vân Quả gật đầu, đem tin tức cô thu thập ở trên mạng nói lại cho cậu nghe.

Đường Nhất Hàng càng nghe càng cảm thấy kinh ngạc, thì ra trong lúc không ai biết, Mạc Vân Quả đã hiểu biết tới loại tình trạng này rồi?

Trong đầu Đường Nhất Hàng có hàng ngàn hàng vạn câu hỏi, nhưng tất cả cũng chỉ hóa thành một câu.

“Tôi dẫn cô đi xem hắn.”

Cậu im lặng không hề có ý nhắc tới tài liệu ghi chép quá trình điều trị của Phạm Tư Đặc, chỉ đứng lên, mang theo Mạc Vân Quả đi tới phòng bệnh đặc thù.

Mạc Vân Quả theo sau đuổi kịp, tuy rằng không biết Đường Nhất Hàng có chủ ý gì, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của cô.

Đại khái đi hơn mười phút, Mạc Vân Quả cuối cùng cũng cùng Đường Nhất Hàng tới phòng bệnh đặc thù.

Phòng bệnh thuộc là loại vô khuẩn, muốn vào trong phải mặc đồ bảo hộ vô trùng, suy tắc cực kỳ nghiêm khắc.

Sau khi Mạc Vân Quả đổi quần áo, cùng Đường Nhất Hàng đi vào trong phòng bệnh.

Trong phòng, Phạm Tư Đặc ngủ say, trên người cắm không ít dụng cụ, máy míc xung quanh đều trong trạng thái hoạt động.

Đường Nhất Hàng đi đến vị trú cách hắn một mét thì dừng lại, sau đó đè thấp thanh âm nói với Mạc Vân Quả: “Cô cảm thấy tình huống hiện tại của hắn như thế nào?”

Mạc Vân Quả nhìn Phạm Tư Đặc, nói thật, tình huống không thế nào tốt được, chứng bệnh phực tạp như thế, không thể dùng một liều thuốc là hết được.

Cho dù trị hết, thân thể cũng bị hao tổn không sống được bao lâu.

Đương nhiên, Mạc Vân Quả cũng không nói với Đường Nhất Hàng như thế.

“Ừm, cũng có bộ phận chuyển biến tốt đẹp.” Đích xác, so với nàng ở trên mạng tra được tình huống, phạm tư đặc tình huống đích xác có một tia chuyển biến tốt đẹp.

Khóe miệng Đường Nhất Hàng hơi cong lên, giọng nói của cậu trước sau như một đều hơi trầm thấp.

“Ừm, đây là kết quả một năm điều trị của tôi.”

Khi Đường Nhất Hàng nói lời này, còn mang theo một chút kiêu ngạo nho nhỏ cùng tự hào.

Mạc Vân Quả gật đầu, quả thật Đường Nhất Hàng khá lợi hại.

“Giống loại này bệnh à, chỉ cần một viên hoàn hồn đan, hoàn toàn có thể giải quyết.”

“Lầu trên quên mất thế giới này là vị diện gì rồi sao, làm sao có thể có đồ vật như hoàn hồn đan?”

“Thế giới này không có, nhưng tiểu Quả Quả có ~”

“Đúng nha, ta nhớ rõ tiểu Quả Quả không phải có một cái động phủ sao? Bên trong động phủ hẳn là có rất nhiều hoàn hồn đan?”

“Chậc, ta cảm thấy ngữ khí của các ngươi có chút quái lạ!”

“( xem thường) có cái gì không đúng? Chỉ sợ là ngươi suy nghĩ nhiều ~”

“Ai nha nha, không cần cãi nhau, chúng ta xem tiểu Quả Quả giải quyết như thế nào đi ~”

“Đúng thế đúng thế ~ mọi người đều là vì muốn tốt cho tiểu Quả Quả thôi mà ~”

Đương nhiên Mạc Vân Quả thấy được đoạn nhạc đệm nhỏ này trong phòng phát sóng trực tiếp, nhìn mấy cái tên không quá quen thuộc, trong đầu Mạc Vân Quả lướt qua hình ảnh gì đó, nhưng nhanh quá cô không kịp bắt lấy.

Mạc Vân Quả tình thần, nhìn vào trong động phủ của mình.

Bên trong kia quả thật có không ít đồ vật, đại đa số thời gian cô đều không đi quản chúng.

Hôm nay nếu thật sự lấy đan dược ra, không biết có ảnh hưởng đến nhiệm vụ không?

Trong lòng Mạc Vân Quả mang theo nghi vấn, ở trong đầu hỏi Đoàn Tử.

Edit: Hôm nay tui tính ra mấy chương luôn á, nhưng người tính không bằng trời tính, hôm nay ba con mồn lèo quấn tui cả tối đòi chơi cùng, đúng là kiếp con sen mà vừa phải nuôi quàng thượng, hốt shit lại còn bồi quàng thượng chơi ┐(‘~";)
 
Chương 580


Edit: Linhlady

Đương nhiên, khi hỏi Đoàn Tử, cô sử dụng tinh thần lực đệ nhỉ để hỏi, tương đương với việc phòng phát sóng trực tiếp sẽ không biết nội ding câu chuyện giữa cô và Đoàn Tử, thậm chí họ còn không biết việc hai người các cô đang đang nói chuyện với nhau.

“Đoàn Tử, nếu ta dùng hàn hồn đan chữa bệnh cho Phạm Tư Đặc, như vậy có ảnh hưởng đến nhiệm vụ hay không?”

Đoàn Tử nhìn Mạc Vân Quả trong phòng phát sóng trực tiếp, thật ra nó muốn nói cho cô, trọng điểm của nhiệm vụ cũng không nằm trên người Phạm Tư Đặc, mà nằm trên một người khác kìa.

Cho nên, cho nên có điều trị khỏi cho Phạm Tư Đặc hay không cũng không hề ảnh hưởng đến nhiệm vụ.

Nhưng bởi vì nguyên tắc cua hệ thống, nó không có cách nào nói cho Mạc Vân Quả.

Chỉ cần không có quan hệ với nhiệm vụ, như vậy Mạc Vân Quả có thể lấy ra đồ vật không thuộc về thế giới này, thật ra cũng có thể được, tuy nhiên chỉ được lấy ra một số lượng nhỏ.

Đoàn Tử rối rắm một chút, vẫn quyết định nói cho Mạc Vân Quả: “Ký chủ, không có ảnh hưởng.”

Mạc Vân Quả nghe được lời này, yên lòng.

Lúc này, nàng ánh mắt của cô khi nhìn về phía Đường Nhất Hàng tràn ngập sung sướng.

Bởi vì chỉ cần một viên hoàn hồn đan là có thể giải quyết vấn đề, quả thật quá đơn giản!

Mạc Vân Quả từ động phủ lấy ra một bình sứ, trong đó có hoàn hồn hồn đan.

Cô đẩy bình sứ đến trước mắt Đường Nhất Hàng nói: “Cho hắn ăn cái này.”

Đường Nhất Hàng:……

Đường Nhất Hàng có chút bất đắc dĩ, cho nên nói, cuối cùng cô lấy đâu ra loại tự tin này?

“Đồ vật không thể ăn bậy.”

Mạc Vân Quả chỉ là đem bình sứ lại đẩy về phía trước một chút, sau đó nói: “Tin tưởng tôi.”

Đường Nhất Hàng đỡ trán, cái bày không phải vấn đề tin hay không nha!

“Không được hồ nháo.” Đường Nhất Hàng vẫn như cũ đè thấp âm thanh.

Mạc Vân Quả mím môi, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, ánh mắt cô đảo qua viên hoàn hồn đan, sau đó nó: “Cho hắn, ăn đường.”

Đường Nhất Hàng:……

Đường Nhất Hàng nhìn viên đường trong tay Mạc Vân Quả, một viên tròn tròn nho nhỏ, tản ra mùi hương tươi mát, thật là đường sao?

“Hắn không thể ăn đường.” Vì đảm bảo an toàn, Đường Nhất Hàng vẫn uyển chuyển từ chối Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Tôi biết, hắn có thể ăn.”

Đường Nhất Hàng:……

Đường Nhất Hàng lúc này mới nhớ tới, Mạc Vân Quả cũng vô cùng hiểu rõ tình huống của Phạm Tư Đặc.

Đường Nhất Hàng giật giật khóe miệng nói: “Cô mua đường này ở đâu?”

Mạc Vân Quả không nói gì, cô cũng không có cách nào nói ra nguồn gốc của viên “Đường hoàn” này.

Đường Nhất Hàng nhìn thấy Mạc Vân Quả trầm mặc, không biết sao, từ sâu trong nội tâm dâng lên một loại cảm giác bất đắc dĩ.

Cậu xoa xoa huyệt thái dương nói: “Cô xem, hiện tại hắn đang ngủ, không thể ăn đường.”

Vừa vặn, khi Đường Nhất Hàng nói xong câu đó, Phạm Tư Đặc vừa hay tỉnh lại.

Đường Nhất Hàng:……

Phạm Tư Đặc khi mới tỉnh lại đã thấy bác sĩ chủ trị quen thuộc, theo bản năng kêu lên một tiếng.

Vừa vặn bạch bạch đánh vào mặt Đường Nhất Hàng.

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Phạm Tư Đặc nói: “Hắn tỉnh.”

Đường Nhất Hàng: Ha hả!

Đường Nhất Hàng cảm thấy đầu mình càng đau, cậu cực kỳ đồng tình nhìn thoáng qua Phạm Tư Đặc, sau đó nhìn như vô cùng thành khẩn hỏi: “Phạm Tư Đặc, anh muốn ăn đường không?”

Ánh mắt Đường Nhất Hàng nhìn về phía Phạm Tư Đặc ra hiệu, ý bảo hắn nói không muốn ăn, như vậy cậu sẽ có lý do cự tuyệt Mạc Vân Quả.

Nhưng mà, Phạm Tư Đặc không hề thấy ánh mắt kia, hơn nữa hắn còn vô cùng cao hứng hỏi chuyện Đường Nhất Hàng.

Cậu hỏi như vậy, có phải nói ý là hiện tại mình có thể ăn đường? Quả thật  quá kinh hỉ!

Vì thế, hắn đặc biệt vui vẻ nói: “Muốn!”

Đường Nhất Hàng:……
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom