Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 310: C310: Ông tân dẫn tân lãng đi gặp bạn bè cũ


Biểu cảm của bọn nhỏ rất nghiêm túc, chọc cho Tô Thi Hàm cười, nói: “Cái này ăn rất ngon! Bây giờ các con không ăn về sau cũng phải ăn thôi.”

Thế nhưng ba đứa nhỏ đều là không muốn ăn.

Tô Thi Hàm cũng không tiếp tục cưỡng ép bọn nhỏ nên cô cùng Bà Tân, hai người cầm ba bát cháo ăn hộ.

Nhìn thấy người lớn ăn đồ mình không ăn, bà Tần lại còn ăn đến rất ngon miệng. Huyên Huyên nhìn lại, đôi mắt đen tinh khôi nhìn chằm chằm bà Tần, bộ, dạng có chút cẩn thận.

Bà Tần cầm muỗng cuối cùng đưa đến miệng của thằng bé.

Thắng bé nhìn về phía bà Tân sau đó miệng nhỏ nhấm nháp nếm thử một miếng.

Rất giống với vị sữa bình thường hay uống, nên cũng không nhả cháo ra. Bà Tần than lớn một tiếng: "A! Thi Hàm! Cháo gạo thật sự ăn rất ngon nha”

“Đúng vậy mẹ!"

Hai người ăn ý phối hợp cùng nhau.

Thắng bé thấy vậy, không phun ra mà thăm dò nuốt xuống.

Đây là lần đầu tiên Huyên Huyên ăn, nên Tô Thi Hàm cùng bà Tân nói chuyện nhưng vẫn chú ý tới thắng bé.

Thấy thẳng bé ăn xong mà không xuất hiện tình huống khó nuốt, hai người thở phào một c:

“Ăn ngon không Huyên Huyên?” Bà Tần đi tới cười hồi.


Mới vừa hỏi xong, Huyên Huyên phun ra, trực tiếp phun vào mặt của bà Tần.

Trên mặt, trên tóc, trên quần áo đều bị dính cháo gạo mà Huyên Huyên ngậm trong miệng không chịu nuốt.

Lúc đầu bà Tân có hơi sửng sốt một chút sau đó bất đắc dĩ mà cười.

Tô Thi Hàm vội vàng căm khăn giấy qua cho bà Tân lau. Bà Tân bảo cô đi lau miệng cho thằng bé trước, còn bà đi xuống lầu tắm rửa thay bộ quần áo rồi lại lên.

Bà Tần đi rồi, Tô Thi Hàm lau xong miệng Huyên Huyên nói: "Huyên Huyên! Lần sau phun ra không được phun vào người khác. Phun đây nước bọt vào mặt ông nội, giờ lại phun vào mặt bà nội một mặt toàn cháo gạo, con đúng là một đứa trẻ nghịch ngợm.”

“Phốc phốc” Thắng bé cười híp mắt tiếp tục phốc phốc. Có lẽ thấy bà nội không mắng nó, mẹ cũng không bày một mặt giận dỗi, nó tưởng đây là cùng nó chơi đùa.

Tô Thi Hàm là một người mẹ trẻ nhìn con trai làm chuyện xấu còn bày ra dáng vẻ hưng phấn. Vẻ mặt cô thể hiện sự bất đắc dĩ.

Nhưng nhìn thấy vẻ đáng yêu khả ái của thắng bé, cô không đành lòng bày ra bộ mặt giáo huấn.

Chỉ có thể nói tiếp: “Huyên Huyên! Lúc con phun vào người ông bà nội, làm ông bà nội phải đi rửa mặt gội đầu, còn phải thay quần áo, thay quần áo còn phải giặt quần áo.”

“Lúc con phun phốc phốc thì tuyệt đối không được phun về phía người lớn có biết chưa?”

“Huyên Huyên của chúng ta là ngoan nhất, đúng không nào?"

....

Buổi trưa, Tô Thỉ Hàm nhận điện thoại của Tần Lãng. Hắn nói đã đem tiền bảo hiểm xã hội đóng bổ sung đến 16 tuổi. Năm nay nộp xong nữa là trả xong bảo hiểm xã hội 5 năm, vậy là điều kiện mua nhà đã đủ.

Chỉ cần chờ đến tháng mười năm sau, hẳn đủ hai mươi hai tuổi cùng Tô Thi Hàm đi làm giấy kết hôn Cầm đến phòng phiếu là có thể đi mua nhà.

Tô Thi Hàm hưng phấn nói: “Tốt! Vậy trưa anh có trở về ăn cơm không?”

Nộp xong bảo hiểm xã hội, cô lập tức yên tâm.

Bằng không dù có giấy kết hôn, muốn cầm đến phòng phiếu Thượng Hải còn phải đợi nhiều năm, làm như vậy vừa mệt vừa tốn thời gian.

Tần Lãng nói cho Tô Thi Hàm trưa nay không ăn cơm. Lúc trưa cha hắn mời Tiền Hải Lượng, chính là người đã dẫn bọn họ đến phòng bảo hiểm xã hội nộp phí đi ăn.

Còn nói buổi tối mời một vài người quen đến để giới thiệu với Tân Lãng.

Mở rộng quan hệ giao tiếp của hẳn ở Thượng Hải.

“Phải buổi tối mới trở vẽ sao?” Tô Thi Hàm có chút nhớ Tần Lãng hỏi.


“Ừm! Ngoan, ở nhà đợi anh về” Đi ra ngoài cả một buổi sáng, Tân Lãng cũng nhớ vợ con vô cùng.

Nhưng làm đàn ông trụ cột trong gia đình, có một số việc hắn phải đi.

Không thể ở nhà với vợ con mãi được.

Nhưng nghĩ đến chính mình ở bên ngoài ăn cơm uống rượu là vì để gia đình mình ngày càng thêm tốt. Hắn cảm thấy xứng đáng cùng với tràn ngập nhiệt tình.

Buổi tối, Tần Lãng cùng bạn của ông Tân ăn cơm nói chuyện trời đất. Ông Tần giới thiệu một người bạn của mình tên Ngô Bác, từng làm đầu gội đầu mà sản phẩm lại không được ưa chuộng, cho nên tài chính bị hao hụt không thể tiếp tục sản xuất, dẫn đến phá sản.

Tại thời điểm kiếm tiền khó khăn, thời đại thì thay đổi liên tục, việc buôn bán sản phẩm trực tiếp cũng dần đổi sang bán trên mạng

Những nhà kinh doanh đầu gội đầu khác đều đã chuyển sang bán hàng online. Nhưng ông ta lại cho rằng bán đầu gội online không phải kế lâu dài nên vẫn lựa chọn bán trực tiếp. Mở nhiều chỉ nhánh hoặc là cùng các siêu thị trung tâm thương mại hợp tác, vân vân.

Thế nhưng việc bán hàng online ngày càng phổ biến, mà giá cả so với siêu thị lại còn rẻ hơn, dẫn đến việc nhiều người lựa chọn đặt hàng trên mạng. Vừa không tốn thời gian lại còn giao tận nhà, tiện nghĩ, nhanh chóng.

Dẫn đến lượng tiêu thụ sản phẩm của ông ta càng ngày càng thấp. Thêm việc sản phẩm không có gì đặc sắc lại càng không có tiền chạy và thị trường giá cả cạnh tranh đè ép nhau, một đạp trực tiếp gạt ông ta ra khỏi thị trường.

Hiện tại đang chuẩn bị đem nhà xưởng cùng phân xưởng máy móc thiết bị đi gán nợ.

Ông Tần uống mấy ngụm rượu rồi hỏi Ngô Bác nơi xuất xứ của những thiết bị máy móc đó cùng với vấn đề của phân xưởng

Phân xưởng của Ngô Bác là xưởng không bụi theo tiêu chuẩn GMPC 10.000, thiết bị toàn toàn được làm bằng inox hơn nữa còn được nhập khẩu nguyên bộ từ nước Đức.

Uy tín an toàn như thế vậy mà vẫn không tránh được cảnh phá sản.

Ông Tân bảo ngày mai dẫn ông đi xem một chút.

Trong đầu Ngô Bác lập tức nhạy bén, hỏi ông Tân không lẽ định mở cửa hàng đầu gội?

Ông Tần gật đầu.


Ngô Bác lập tức nói với ông Tân lời thật lòng, nói thiết bị của mình là đồ tốt, phân xưởng cũng rất tốt Ông ta không ngại ông Tân bước vào nghề này, nhưng mà...

"Anh Tân! Đúng là hiện tại em đang rất cần tiền trả nợ nên mới bán những thiết bị đó nhưng em không thế qua loa với anh. Mặc dù nói thị trường đầu gội đầu rất lớn nhưng muốn ở chỗ này kiếm tiền thì rất khó khăn. Procter & Gamble và Unilever là hai công ty kinh doanh lớn của nước ngoài. Đã chiếm 70% thị phần và còn có các nguồn khác vô tình tạo thành rào cản vô hình cho ngành này. Bước vào một cái, đều là bị bọn họ ép đến không còn gì”

“Anh nhìn xem, em chính là một ví dụ điển hình”

“Cũng may, em mở công ty trách nhiệm hữu hạn. Nếu công ty phá sản cũng sẽ không thanh lý toàn bộ. rên đầu em, chỉ thanh lý số vốn góp ban đầu."

“Anh Tần! Nếu anh muốn mở lại công ty trách nhiệm hữu hạn, đừng mở công ty như lần trước. Nếu không anh phải chịu trách nhiệm toàn bộ, trả toàn bộ tiền đó”

Ông Tần sờ đâu cười nói: “Ừm! Lần này khẳng định thành lập công ty trách nhiệm hữu hạn”

Bởi vì thời điểm mở quán ăn chỉ có hai cố đông, một cái là của ông một cái là của bà Tân, mỗi người 50% cổ phần.

Không thêm nhiều người vào.

Bọn họ từng bước đem công ty phát triển, có tiền lập tức mở chi nhánh sau đó tiếp tục kiếm tiền, mở chỉ nhánh.

Không có cho ai vào đầu tư góp vốn.

Bởi vì hai người cảm thấy an toàn hơn khi tự tay mình quản lý.

Thế nhưng, khi phá sản thì hai người họ mới biết, Cho dù công ty là do vợ chồng hai người mở nhưng chịu trách nhiệm thì chỉ có một người, chịu toàn bộ trách nhiệm liên quan.
 
Chương 303: C303: Chuẩn bị tết trung thu


Sau khi đến Thượng Hải, bà và dì Hạ sẽ ngõi tàu cao tốc trở về.

Từ Thượng Hải đến thành phố Thiệu có tàu cao tốc, chỉ cần ngồi bảy tiếng là đến.

Tần Lãng hỏi vậy cha hắn thì làm thế nào bây giờ?

Vốn dĩ bà Tân muốn bảo ông Tần đến nhà cô cả của Tăn Lãng ở mấy ngày, bà và dì Hạ đưa mấy người Tân Lãng đi Thượng Hải xong sẽ quay về.

Nhưng ông Tần không đồng ý, ông cũng muốn đi cùng đến Thượng Hải, muốn đi xem chỗ ở của con trai và cửa hàng mới mở.

Với cả đến lúc đó ông muốn mang Tần Lãng đi gặp người quen trước đây của ông, sẽ giúp Tân Lãng làm việc ở Thượng Hải thuận tiện hơn.

Dĩ nhiên chủ yếu chính là ông không muốn bị bỏ ở nhà một mình. Bà xã, con trai con dâu và cháu nội đều đi, trong nhà hoàn toàn trống không.

May mà vết thương trên đầu gối của ông Tân đã lành tốt, chỉ là vết thương ở cổ tay thì chưa khỏi hoàn toàn, không có cách nào làm việc nặng. Nhưng mà ngồi xe đường dài đi Thượng Hải thì không thành vấn đề.

Bà Tân hỏi Tân Lãng, Tân Lãng nói có thể.

Nhân tiện mang cha mẹ đi xem cửa hàng của hắn một chút, cùng với phòng ở trong khu nhà mà hắn và Tô Thi Hàm đang chuẩn bị mua.

Cả nhà cùng đi xem càng tốt hơn.

Mặc dù năm nay chưa mua được nhà nhưng mà sang năm thì có thể.

Chọn phòng ở cũng là một chuyện tốn thời gian.

Không chỉ muốn xem hướng nhà, bố cục, diện tích vườn hoa, hàng xóm bên cạnh, khu công nghiệp xung quanh, v.v... quan trọng nhất là còn phải xem phong thủy.

Nếu như chọn được chỗ có phong thủy tốt, vậy thì chính là tài lộc đồi dào, gia đình hòa thuận, thân thể khỏe mạnh, mọi việc đều thích hợp.


Mặc dù xem phong thủy có chút mê tín phong kiến, nhưng nếu tin thì có, không tin thì không có.

Thứ này thuộc về huyền học.

Bởi vì bà Tân và ông Tân chỉ ở mấy ngày nên hai người chỉ mang theo một chút quần áo, cho vào một cái túi. Không xách theo vali bởi vì vali chiếm quá nhiều chỗ.

Cốp sau còn phải để xe đẩy trẻ em. Bà Tân còn chuẩn bị cho Tần Lãng các loại trứng gà ta, gà vịt nhà, còn cả các loại quà tặng của cô ba cô năm đưa tới, tất cả đều để trong cốp.

Cốp sau đều bị nhét đầy.

Còn rất nhiều thứ không mang được, nhưng mà không sao, nhà họ Tần mở chỉ nhánh chuyển phát nhanh, không đựng được hết thì trực tiếp gửi đi trước.

Gửi đến nhà Tân Lãng ở Thượng Hải.

Dì Hạ chỉ mang theo hai bộ quần áo để thay lúc tắm rửa, để trong cốp xe.

Xe bắt đầu xuất phát đi Thượng Hải.

Trùng hợp là dì Hạ cũng muốn đi Thượng Hải thăm con trai, nhân tiện hối thúc hẳn kết hôn.

Để con trai của bà nhìn thấy ba bé nhỏ đáng yêu nhà Tân Lãng, con trai bà mà nhìn thấy chắc chắn cũng muốn sinh mấy đứa.

Lái xe từ thành phố Thiệu đến Thượng Hải mất 14 tiếng đồng hồ, Tân Lãng tính sẽ đi trong vòng hai ngày, như vậy thì cả người lớn và bọn nhỏ đều thoải mái hơn.

Nửa đường sẽ dừng chân ở huyện Niên Niên.

Bây giờ ba đứa nhỏ đã hơn 4 tháng tuổi, lớn hơn một chút so với lúc trước bọn họ lái xe về Quảng Châu, thân thể cũng tốt hơn nên không quấy khóc gì


Tô Thi Hàm dán mấy chiếc chong chóng lên cửa số, lúc xe chạy thì chong chóng nhỏ sẽ quay, thu hút sự chú ý của ba đứa nhỏ.

Làm cho chúng nhìn không rời mắt.

Trên đường đi, dì Hạ và bà Tân đang tán gẫu thì ông Tân dặn bà Tân yên lặng vì sợ quấy nhiễu đến Tần Lãng đang lái xe trên đường cao tốc.

Bởi vì tốc độ lái xe trên đường cao tốc rất nhanh, thỉnh thoảng còn có container đi qua nên phải hết sức chăm chú.

Tần Lăng nói không có sao, kỹ thuật lái xe của hắn rất tốt.

Tiếng nói chuyện cũng không ảnh hưởng đến hắn.

Nhưng mà dì Hạ và bà Tần cũng không định nói chuyện phiếm nữa.

Hai người đang cao hứng cho nên mới có nhiều lời muốn nói.

Nhưng mà nghe ông Tần nói sẽ ảnh hưởng đến việc lái xe của Tân Lãng, cho dù Tân Lãng nói không sao thì bọn họ vẫn không định nói nữa.

Ngày đầu tiên phải lái xe 7 tiếng đồng hồ, lúc đến huyện Niên Niên đã là 5 giờ chiều. Bởi vì trên đường họ phải dừng lại nghỉ ngơi 2 tiếng ở trạm dừng chân.

Đến khách sạn, Tô Thi Hàm nói với Tần Lãng rằng sau khi về đến Thượng Hải thì cô sẽ chuẩn bị đi thi bằng lái xe.

Những lúc phải lái xe đường dài như vậy thì cô cũng có thể chia sẻ một chút với Tân Lãng, cô và Tân Lãng có thể thay phiên nhau lái.

Nếu để Tân Lãng lái xe liên tục, sợ rằng cả tinh thần và cơ thể hẳn đều sẽ mệt mỏi.


Cô thật sự không nỡ.

Tần Lãng nói tạm thời không căn phải vội, chờ qua thời kỳ cho con bú thì lại

Hắn còn nói mình không mệt, cơ thể và tinh thần đều rất tốt.

Nghĩ ngơi một buổi tối thì ngày mai có thế tiếp tục lái xe.

Bà Tần và đì Hạ ôm ba nhóc con đi chỗ khác để Tần Lãng và Tô Thi Hàm nghỉ ngơi, tối nay hai người sẽ chăm sóc ba đứa nhỏ.

"Tránh trường hợp ba đứa nhỏ không ngủ được sẽ ồn ào làm cho Tăn Lãng không nghỉ ngơi được, vậy thì ngày mai tinh thần của hẳn sẽ không được tốt.

Bởi vì ngày mai còn phải lái xe gần 7 tiếng đồng hồ.

Hai ngày liên tục lái xe 7 tiếng trên đường cao tốc, tinh thần rất mệt mỏi.

Trước đây mỗi khi ông bà Tần về nhà. Không lái xe, không ngồi máy bay thì chính là ngồi tàu cao tốc.

Cho dù phải lái xe về nhà thì cũng mang theo hai tài xế, để tài xế thay phiên nhau lái xe.

Lúc trước bà Tân nghe Tăn Lãng nói lái xe đến Quảng Châu, bà chỉ cảm thấy hắn vất vả nhưng bà không nghĩ là lại vất vả nhiều như vậy.

Lần này tự mình cảm nhận mới biết, mang theo ba đứa nhỏ lái xe hai ngày trên đường thì không chỉ người lớn mệt mỏi, mà tụi nhỏ cũng không thoải mái.

Nhìn là thấy, lúc mới ra khỏi nhà thì ba nhóc đều phấn chấn tinh thần, nhưng mà bây giờ thì đứa nào cũng ỉu xìu.

Tinh thần không tốt lắm.

Thật là tội nghiệp.

Bà Tần rất đau lòng.

Lúc ăn cơm tối ở khách sạn, bà Tần nói với Tần Lãng lúc nào về nhà ăn tết thì chọn phương tiện khác, có thể đi tàu cao tốc về nhà.


Đến lúc đó ba đứa nhỏ cũng được mười tháng rồi, có thể ngồi tàu cao tốc.

Tần Lãng nói lái xe về nhà vẫn tốt hơn, thứ nhất là có thể mang nhiều thứ hơn, thứ hai là an toàn.

Người trên tàu cao tốc quá nhiều.

Bọn họ mang theo ba bé nhỏ, chính là đối tượng mà lũ buôn người hay nhắm đến.

Bà Tân sửng sốt một chút, nghĩ đến cái này cũng. thận trọng gật gật đầu, lại mắng bọn buôn người vài câu.

Nói bọn chúng đáng chém ngàn đao sau đó xử bắn, v.v.

Ngồi máy bay cũng không ổn lắm, khi máy bay cất cánh và hạ cánh ảnh hưởng rất lớn đến màng nhĩ trong tai của trẻ nhỏ, bà Tăn cũng không đề nghị cái này.

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là lái xe tốt nhất.

Nghĩ tới đây, bà Tần lại nhìn về phía ông Tân, ánh mắt dừng trên tay của ông Tân.

Ông Tân rụt rụt tay lại, sau đó hai mắt sáng lên giống như nghĩ tới cái gì, nói: "Trước tết thì tay của tôi cũng khỏi rồi, có thể lái xe. Đến lúc đó, tôi sẽ ngồi tàu cao tốc đến Thượng Hải, sau đó lại về cùng Lãng Lãng. Như vậy tôi và Lãng Lãng có thể thay nhau lái xe!"

Bà Tân nghe ông nói như thế mới thoải mái híp híp mắt, nói với Tăn Lãng: "Đề nghị của cha con rất tốt.”

Thật ra sau khi Tần Lãng kích hoạt kỹ năng chiến đấu thì năng lực chịu đựng của cơ thế tăng lên rất nhiều, hai ngày liên tục lái xe 7 tiếng đồng hồ trên đường cao tốc cũng không sao cả. Nhưng trên đời có một thứ được gọi là tình yêu của cha mẹ, hẳn không thể từ chối tiếp nhận.

“Vâng” Cho nên hắn đồng ý.

Sau đó nói đến chuyện tết Trung thu, Tô Thi Hàm đề nghị đến tết Trung thu thì cha mẹ hai bên đều đến Thượng Hải, tất cả mọi người cùng nhau ăn tiệc.

Hôm qua cô nhận được tin của dì Vương, căn hộ phía dưới căn hộ của cô và Tân Lãng thuê cũng đang muốn tìm người thuê.

Lần này bọn họ trở về thì có thể thuê luôn căn hộ này, sau đó dọn dẹp lại một chút. Đến khi cha mẹ hai bên tới thì đều có chỗ nghỉ ngơi, không cần ngủ trên ghế sofa học là thuê khách sạn.
 
Chương 310: C310: Ông tân dẫn tân lãng đi gặp bạn bè cũ


Biểu cảm của bọn nhỏ rất nghiêm túc, chọc cho Tô Thi Hàm cười, nói: “Cái này ăn rất ngon! Bây giờ các con không ăn về sau cũng phải ăn thôi.”

Thế nhưng ba đứa nhỏ đều là không muốn ăn.

Tô Thi Hàm cũng không tiếp tục cưỡng ép bọn nhỏ nên cô cùng Bà Tân, hai người cầm ba bát cháo ăn hộ.

Nhìn thấy người lớn ăn đồ mình không ăn, bà Tần lại còn ăn đến rất ngon miệng. Huyên Huyên nhìn lại, đôi mắt đen tinh khôi nhìn chằm chằm bà Tần, bộ, dạng có chút cẩn thận.

Bà Tần cầm muỗng cuối cùng đưa đến miệng của thằng bé.

Thắng bé nhìn về phía bà Tân sau đó miệng nhỏ nhấm nháp nếm thử một miếng.

Rất giống với vị sữa bình thường hay uống, nên cũng không nhả cháo ra. Bà Tần than lớn một tiếng: "A! Thi Hàm! Cháo gạo thật sự ăn rất ngon nha”

“Đúng vậy mẹ!"

Hai người ăn ý phối hợp cùng nhau.

Thắng bé thấy vậy, không phun ra mà thăm dò nuốt xuống.

Đây là lần đầu tiên Huyên Huyên ăn, nên Tô Thi Hàm cùng bà Tân nói chuyện nhưng vẫn chú ý tới thắng bé.

Thấy thẳng bé ăn xong mà không xuất hiện tình huống khó nuốt, hai người thở phào một c:

“Ăn ngon không Huyên Huyên?” Bà Tần đi tới cười hồi.


Mới vừa hỏi xong, Huyên Huyên phun ra, trực tiếp phun vào mặt của bà Tần.

Trên mặt, trên tóc, trên quần áo đều bị dính cháo gạo mà Huyên Huyên ngậm trong miệng không chịu nuốt.

Lúc đầu bà Tân có hơi sửng sốt một chút sau đó bất đắc dĩ mà cười.

Tô Thi Hàm vội vàng căm khăn giấy qua cho bà Tân lau. Bà Tân bảo cô đi lau miệng cho thằng bé trước, còn bà đi xuống lầu tắm rửa thay bộ quần áo rồi lại lên.

Bà Tần đi rồi, Tô Thi Hàm lau xong miệng Huyên Huyên nói: "Huyên Huyên! Lần sau phun ra không được phun vào người khác. Phun đây nước bọt vào mặt ông nội, giờ lại phun vào mặt bà nội một mặt toàn cháo gạo, con đúng là một đứa trẻ nghịch ngợm.”

“Phốc phốc” Thắng bé cười híp mắt tiếp tục phốc phốc. Có lẽ thấy bà nội không mắng nó, mẹ cũng không bày một mặt giận dỗi, nó tưởng đây là cùng nó chơi đùa.

Tô Thi Hàm là một người mẹ trẻ nhìn con trai làm chuyện xấu còn bày ra dáng vẻ hưng phấn. Vẻ mặt cô thể hiện sự bất đắc dĩ.

Nhưng nhìn thấy vẻ đáng yêu khả ái của thắng bé, cô không đành lòng bày ra bộ mặt giáo huấn.

Chỉ có thể nói tiếp: “Huyên Huyên! Lúc con phun vào người ông bà nội, làm ông bà nội phải đi rửa mặt gội đầu, còn phải thay quần áo, thay quần áo còn phải giặt quần áo.”

“Lúc con phun phốc phốc thì tuyệt đối không được phun về phía người lớn có biết chưa?”

“Huyên Huyên của chúng ta là ngoan nhất, đúng không nào?"

....

Buổi trưa, Tô Thỉ Hàm nhận điện thoại của Tần Lãng. Hắn nói đã đem tiền bảo hiểm xã hội đóng bổ sung đến 16 tuổi. Năm nay nộp xong nữa là trả xong bảo hiểm xã hội 5 năm, vậy là điều kiện mua nhà đã đủ.

Chỉ cần chờ đến tháng mười năm sau, hẳn đủ hai mươi hai tuổi cùng Tô Thi Hàm đi làm giấy kết hôn Cầm đến phòng phiếu là có thể đi mua nhà.

Tô Thi Hàm hưng phấn nói: “Tốt! Vậy trưa anh có trở về ăn cơm không?”

Nộp xong bảo hiểm xã hội, cô lập tức yên tâm.

Bằng không dù có giấy kết hôn, muốn cầm đến phòng phiếu Thượng Hải còn phải đợi nhiều năm, làm như vậy vừa mệt vừa tốn thời gian.

Tần Lãng nói cho Tô Thi Hàm trưa nay không ăn cơm. Lúc trưa cha hắn mời Tiền Hải Lượng, chính là người đã dẫn bọn họ đến phòng bảo hiểm xã hội nộp phí đi ăn.

Còn nói buổi tối mời một vài người quen đến để giới thiệu với Tân Lãng.

Mở rộng quan hệ giao tiếp của hẳn ở Thượng Hải.

“Phải buổi tối mới trở vẽ sao?” Tô Thi Hàm có chút nhớ Tần Lãng hỏi.


“Ừm! Ngoan, ở nhà đợi anh về” Đi ra ngoài cả một buổi sáng, Tân Lãng cũng nhớ vợ con vô cùng.

Nhưng làm đàn ông trụ cột trong gia đình, có một số việc hắn phải đi.

Không thể ở nhà với vợ con mãi được.

Nhưng nghĩ đến chính mình ở bên ngoài ăn cơm uống rượu là vì để gia đình mình ngày càng thêm tốt. Hắn cảm thấy xứng đáng cùng với tràn ngập nhiệt tình.

Buổi tối, Tần Lãng cùng bạn của ông Tân ăn cơm nói chuyện trời đất. Ông Tần giới thiệu một người bạn của mình tên Ngô Bác, từng làm đầu gội đầu mà sản phẩm lại không được ưa chuộng, cho nên tài chính bị hao hụt không thể tiếp tục sản xuất, dẫn đến phá sản.

Tại thời điểm kiếm tiền khó khăn, thời đại thì thay đổi liên tục, việc buôn bán sản phẩm trực tiếp cũng dần đổi sang bán trên mạng

Những nhà kinh doanh đầu gội đầu khác đều đã chuyển sang bán hàng online. Nhưng ông ta lại cho rằng bán đầu gội online không phải kế lâu dài nên vẫn lựa chọn bán trực tiếp. Mở nhiều chỉ nhánh hoặc là cùng các siêu thị trung tâm thương mại hợp tác, vân vân.

Thế nhưng việc bán hàng online ngày càng phổ biến, mà giá cả so với siêu thị lại còn rẻ hơn, dẫn đến việc nhiều người lựa chọn đặt hàng trên mạng. Vừa không tốn thời gian lại còn giao tận nhà, tiện nghĩ, nhanh chóng.

Dẫn đến lượng tiêu thụ sản phẩm của ông ta càng ngày càng thấp. Thêm việc sản phẩm không có gì đặc sắc lại càng không có tiền chạy và thị trường giá cả cạnh tranh đè ép nhau, một đạp trực tiếp gạt ông ta ra khỏi thị trường.

Hiện tại đang chuẩn bị đem nhà xưởng cùng phân xưởng máy móc thiết bị đi gán nợ.

Ông Tần uống mấy ngụm rượu rồi hỏi Ngô Bác nơi xuất xứ của những thiết bị máy móc đó cùng với vấn đề của phân xưởng

Phân xưởng của Ngô Bác là xưởng không bụi theo tiêu chuẩn GMPC 10.000, thiết bị toàn toàn được làm bằng inox hơn nữa còn được nhập khẩu nguyên bộ từ nước Đức.

Uy tín an toàn như thế vậy mà vẫn không tránh được cảnh phá sản.

Ông Tân bảo ngày mai dẫn ông đi xem một chút.

Trong đầu Ngô Bác lập tức nhạy bén, hỏi ông Tân không lẽ định mở cửa hàng đầu gội?

Ông Tần gật đầu.


Ngô Bác lập tức nói với ông Tân lời thật lòng, nói thiết bị của mình là đồ tốt, phân xưởng cũng rất tốt Ông ta không ngại ông Tân bước vào nghề này, nhưng mà...

"Anh Tân! Đúng là hiện tại em đang rất cần tiền trả nợ nên mới bán những thiết bị đó nhưng em không thế qua loa với anh. Mặc dù nói thị trường đầu gội đầu rất lớn nhưng muốn ở chỗ này kiếm tiền thì rất khó khăn. Procter & Gamble và Unilever là hai công ty kinh doanh lớn của nước ngoài. Đã chiếm 70% thị phần và còn có các nguồn khác vô tình tạo thành rào cản vô hình cho ngành này. Bước vào một cái, đều là bị bọn họ ép đến không còn gì”

“Anh nhìn xem, em chính là một ví dụ điển hình”

“Cũng may, em mở công ty trách nhiệm hữu hạn. Nếu công ty phá sản cũng sẽ không thanh lý toàn bộ. rên đầu em, chỉ thanh lý số vốn góp ban đầu."

“Anh Tần! Nếu anh muốn mở lại công ty trách nhiệm hữu hạn, đừng mở công ty như lần trước. Nếu không anh phải chịu trách nhiệm toàn bộ, trả toàn bộ tiền đó”

Ông Tần sờ đâu cười nói: “Ừm! Lần này khẳng định thành lập công ty trách nhiệm hữu hạn”

Bởi vì thời điểm mở quán ăn chỉ có hai cố đông, một cái là của ông một cái là của bà Tân, mỗi người 50% cổ phần.

Không thêm nhiều người vào.

Bọn họ từng bước đem công ty phát triển, có tiền lập tức mở chi nhánh sau đó tiếp tục kiếm tiền, mở chỉ nhánh.

Không có cho ai vào đầu tư góp vốn.

Bởi vì hai người cảm thấy an toàn hơn khi tự tay mình quản lý.

Thế nhưng, khi phá sản thì hai người họ mới biết, Cho dù công ty là do vợ chồng hai người mở nhưng chịu trách nhiệm thì chỉ có một người, chịu toàn bộ trách nhiệm liên quan.
 
Chương 311: C311: Uống rượu xong về nhà nhìn thấy vợ cùng con thật ấm áp


Ông Tân cùng Ngô Bác nói chuyện rất lâu, bày tỏ ý định quả thật là quyết tâm muốn tiến quân vào thị trường dầu gội để Ngô Bác đừng lo lắng.

Ngõ Bác thấy không ngăn được ông Tân cũng không tiếp tục khuyên bảo. Chỉ đem kinh nghiệm hơn mười năm làm đầu gội của mình nói hết ra. Đến lúc cần sẽ đem một số nhân mạch giới thiệu cho ông Tần.

Ví dụ như nhà nào đóng chai tốt, vật liệu nào đóng gói chất lượng hay những công nhân, người bán hàng lành nghề, vân vân.

Phân xưởng thì ông Tân không định mua bởi vì ông tính chuẩn bị xây một nhà máy khác ở thành phố Thiệu. Còn những máy móc của Ngô Bác ông đều mua lại toàn bộ.

Vì mấy cái máy đó chỉ mới dùng được hai năm, tất cả lại đều được làm bằng inox có xuất xứ từ Đức. So với việc tự mình đi tìm mua rồi lại phải chờ vận chuyển về nước thì tốt hơn rất nhiều.

Bởi vì ông Tân bị thương nên không thể uống rượu, Tân Lãng thay ba mình cùng các chú bác uống.

Uống đến chín giờ tối, cả buổi đều nói chuyện rất vui vẻ, ông Tần là người vui vẻ nhất.

Bởi vì trước đây không phải là không có cơ hội cùng bạn bè tụ họp, chỉ là những lúc ngồi cùng ăn cơm với những người bạn thành đạt mà bản thân lại phá sản thì cảm giác như mình không có một giá trị nào cả, ngượng ngùng vô cùng.

Hiện tại thấy con trai ngày càng ưu tú, trong nhà cũng có hi vọng đông sơn tái khởi. Ông Tân ba bữa cơm đều ăn đến đặc biệt vui vẻ.

Nếu như không phải Tân Lãng dặn dò ông không được uống rượu. Ông đây cũng muốn cùng đám bạn già uống đến trời xoay đất chuyển, cảm khái một phen.

Bởi vì Tân Lãng uống rượu nên không thể lái xe, bọn họ đành tìm tài xế đưa họ trở về.

Lúc về đến nhà đã là hơn mười hai giờ tối. Ba đứa nhỏ đều đã tắm xong và ngủ rồi. Huyên Huyên ở dưới lầu cùng bà Tần còn Vũ Đồng với Khả Hinh thì Tô Thi Hàm chăm.

Tân Lãng đưa ông Tân vào trong nhà, đánh thức bà Tân để bà mở cửa.


“Uống rượu?” Bà Tân vừa mở cửa phòng lập tức ngửi được mùi rượu nồng, nhíu mày nhìn về phía ông Tần.

Tần Lãng nói: “Mẹ! Cha không uống rượu, là con uống”

Thấy con trai uống mà không phải là ông Tân, sắc mặt bà Tần mới dịu xuống. Bà nói với Tăn Lãng tối nay Huyện Huyên ngủ cùng bà với ông Tần, còn nói về chuyện hôm nay Huyên Huyên ăn cháo gạo.

Kể về phản ứng của ba đứa nhỏ lúc ăn cháo gạo ra sao, tồi còn cả việc bà bị Huyên Huyên phun cho cả người đầy cháo nữa.

Nghe xong Tân Lãng muốn lập tức đi xem con trai.

Đi tới phòng ngủ chính, ở trong để một cái nôi. Bởi vì phòng ngủ chính không gian không rộng nên để cái nôi vào thì không gian có vẻ nhỏ hẹp đi còn phòng ngủ thứ hai thì không có cách nào để nôi vào được.

Tân Lãng nghĩ về sau nhất định phải mua một căn nhà thật lớn, mỗi gian phòng đều phải thật rộng rãi.

Ở trong một không gian rộng rãi thì mới không có cảm giác bị đè nén.

'Đi đến bên cạnh cái nôi, nhìn gương mặt thiên sứ của đứa nhỏ, trong miệng lại còn đang cần gặm nướu, hai cái tay nhỏ đặt ở cạnh đỉnh đầu bên cạnh còn có búp bê nhung.

Cực kỳ đáng yêu!

Đáng yêu đến mức Tân Lãng nhịn không được mà cúi đầu hôn con trai một cái.

Thăng bé đưa tay vuốt vuốt mặt, dùng lực rất lớn thiếu chút cào xước mặt. Tần Lãng bất lấy tay nhỏ của thắng bé

Tay nhỏ lập tức tóm lấy bàn tay to của hắn.

Hình ảnh thật ấm áp.

Một cảm giác ấm lòng chảy toàn thân Tần Lãng.

Bà Tần lấy bấm móng tay dành trẻ nhỏ đưa cho Tần Lãng. Tân Lãng cẩn thận từng li từng tí ôm thắng bé ra khỏi nôi. Đi tới giường lớn, sau đó ngồi xuống ở bên giường cắt móng tay cho con trai.

Móng tay của trẻ con mọc rất nhanh, không chú ý một chút là móng tay của Huyên Huyên đã dài ra rồi.

So với Vũ Đồng và Khả Hinh thì Huyên Huyên rất thích vuốt mặt. Không cẩn thận là gương mặt sẽ bị móng dài của thằng bé cào xước mất.

Tần Lãng cắt móng tay cho con trai xong thì lên lầu. Vào đến nhà, thấy trong phòng khách có để một cái đèn ngủ nhỏ. Hắn rón rén đóng cửa, khóa lại rồi đổi giày.

Tần Lãng không đi vào phòng ngủ mà ghé qua phòng tắm để tắm sơ qua, rồi mới vào phòng với vợ và các con.

Đem mùi rượu trên miệng và trên người tỏa bớt đi xong mới vào phòng.


Khi hẳn tâm rửa xong đi ra, nhìn thấy đèn phòng khách sáng trưng. Tìm một vòng thì thấy Tô Thi Hàm rong phòng bếp nấu gì đó.

“Vợ à! Em đang nấu cái gì thế?”

“Anh tắm xong rồi hả? Mẹ nói tối nay hai người uống rượu nên em nấu cho anh canh giải rượu. Bây giờ em đang hâm nóng lại”

Nghe được câu nói ấm lòng của vợ, Tần Lãng lau đi cái đầu ẩm ướt của mình rồi đem khăn treo ở nắm cửa. Ba bước đi đến phía sau Tô Thi Hàm ôm cô một cách ôn nhu. Cúi đầu nhìn hơi nóng đang bốc lên ở trên kệ bếp, ôn nhu nói: “Vợ à! Em thật tốt!"

Tô Thi Hàm khế đẩy đầu hẳn ra, nhíu mày: “Anh tối nay uống không ít rượu đó nha."

Mở miệng là toàn thấy mùi rượu.

Bởi vì Tân Lãng vẫn còn chưa đi súc miệng.

"Uống không nhiều, không đến mức say xin đâu.” Sau đó Tần Lãng nói với Tô Thi hàm một số việc tối nay, bao quát cả việc bạn cũ của cha hẳn mở công ty đầu gội rồi phá sản, còn trang thiết bị muốn bán, vân vân.

Tô Thi Hàm thấy nước canh đã nóng thì tắt bếp. Trên mặt đều là ôn nhu: “Anh nhanh đi súc miệng đi! Bằng không lát nữa Vũ Đồng cùng Khả Hinh, hai đứa đều bị mùi rượu của anh hôn tỉnh”

“Được” Trước khi đi, Tân Lãng hôn trộm gò má Tô Thi Hàm một cái, cô thẹn thùng quay đầu trừng hắn.

Tô Thi Hàm làm cho Tân Lãng canh giải rượu Cát Hoa.

Đây là bà Tân dạy cho cô làm, bởi vĩ trước đây ông Tân thường xuyên phải đi uống rượu xã giao. Bà Tần lo lắng gan của ông không chịu được, cho nên đặc biệt tìm người xin phương pháp nấu canh giải rượu này.

Bởi vì uống rượu gây tổn thương gan.

Nên nhất định phải dùng đúng liều lượng, vừa có thể bảo vệ chức năng gan vừa giải rượu tốt.

Tần Lãng súc miệng rửa mặt xong đi ra, Tô Thi Hàm đã đem canh nóng bê ra bàn ăn.


Để lát nữa Tân Lãng uống, giờ còn khá nóng.

Hỏi Tân Lãng có đói bụng không, có muốn cô làm cho hắn bát mì không.

Nếu Tô Thi Hàm không hỏi thì Tân Lãng cũng không phát hiện bản thân quả thật có chút đói bụng.

Hắn cười nói với Tô Thi Hàm: “Được, nếm thứ tài nghệ của vợ.”

Tô Thi Hàm hình như nghe lầm thành gì đó, gương mặt đỏ lên, ngượng ngùng đi vào bếp.

Tần Lãng ngẩn người, cô vợ của mình thật sự là ngày càng đáng yêu. Nói với cô muốn ăn tô mì lại có thể thẹn thùng đỏ mặt đến như thế.

Chờ Tô Thi Hàm làm mì và cho canh giải rượu nguội bớt. Tần lãng đi vào phòng ngủ chính, xem hai đứa con gái.

Phòng ngủ chính đang mở một chiếc bóng đèn vàng áp tường, ánh sáng của đèn dìu dịu, rơi xuống thân hai đứa nhỏ nằm trên giường.

Nhìn thấy dáng ngủ của Khả Hinh, Tần Lãng không nhịn được nhếch môi cười.

“Đứa nhỏ nghịch ngợm này, đến cả đi ngủ cũng không thành thật mà nằm cuối giường, có phải là muốn chiếm hết cả cái giường này không hả?”

Tân Lãng cưng chiều ấn nhẹ vào trán con gái, sau đó ôm bé lên.

Con bé giống như ngửi thấy mùi của ba ba, hừ hừ hai tiếng, thoải mái trong ngực Tân Lãng như tìm vị trí thoải mái an toàn, thở phì phò tiếp tục ngủ.
 
Chương 304: C304: Trở lại thượng hải


Bà Tân hỏi ba mẹ Tô Thi Hàm có đồng ý không?

Tô Thi Hàm nói có, đến lúc đó cô sẽ nói với cha mẹ mình một tiếng.

Bà Tân nghe vậy cũng đồng ý, bên phía nhà bà cũng không có vấn đề gì, tết Trung Thu thì dịch vụ chuyển phát Cainiao cũng được nghỉ.

Đến lúc đó người lớn hai nhà đều đến Thượng Hải, như vậy thì Tân Lãng cũng không cần lái xe đường dài vất vả chở theo ba đứa nhỏ.

Đến Tết Nguyên Đán thì các bé cũng được mười tháng, cơ thể sẽ tốt hơn một chút nên có thể ngồi xe đường dài.

Bởi vì ngày tết mọi người đều thích cùng nhau quây quần tụ họp, người một nhà ăn mừng vui vẻ.

Ông Tần cũng mong chờ đến tết, ngày tết họ hàng trong nhà sẽ đều trở về. Lễ đính hôn lần này của Tân Lãng và Tô Thi Hàm có một ít họ hàng vì công việc bận mà không đến dự được.

Ngày tết thì ai cũng được nghỉ.

Hơn nữa, tết năm nay ông sẽ tu sửa lại phần mộ của ông bà nội Tăn Lãng.

Nói đến chuyện ngày tết, Tân Lãng lập tức chuyển cho bà Tăn 500 ngàn, chờ bà về nhà thì có thể trang trí lại nhà cửa một chút, mua thêm một ít đõ dùng, như là sửa chữa lại nhà vệ sinh trên tầng 5.

Hay là thay mới một số đồ điện gia dụng trong nhà với cả đổi sang tay vịn cầu thang bằng gỗ.

Lúc trước vì tiết kiệm tiền nên trong nhà vẫn dùng tay vịn cầu thang bằng sắt.


Cầu thang sắt rất dễ bị rỉ sét.

Mặc dù bên ngoài được phủ một lớp sơn nhưng mà cũng không được lâu, vẫn có vài chỗ bị bong tróc sơn sau đó rỉ sét.

Đổi sang cầu thang gỗ thì tốt hơn, nhìn tổng quan trong nhà cũng có cảm giác ấm áp hơn nhiều.

Trước đây trong nhà hẳn không dư tiền để trang trí nhà, nhưng bây giờ Tân Lãng có tiền nên cũng muốn tân trang lại nhà một chút.

Bà Tần vừa nhận được tiền đã tức giận, nói như vậy không được. Nhà họ cũng không cần trang trí lại, nếu muốn là thì cứ chờ Tân Lãng mua nhà ở Thượng Hải rồi lại nói.

Bây giờ không vội, đồ dùng trong nhà cũng đầy đủ, gần đây nhà họ cũng đã mua thêm một mớ đồ đạc.

Ông Tần nói sửa cầu thang hoặc nhà vệ sinh cũng được, còn những thứ khác thì không cần sửa.

Sửa nhà vệ sinh cũng được, ngày tết trong nhà có nhiều khách đến nên cũng thuận tiện cho khách đi WC, không cần chạy xuống tầng dưới.

Còn sửa cầu thang cũng được. Đến tết mấy đứa nhỏ cũng được 10 tháng, là khoảng thời gian bò nhiều nhất nên sẽ hay túm tay vịn. Nếu chẳng may túm phải chỗ bị rỉ, sợ là sẽ nguy hiểm.

"Vậy cũng được! Nhưng mà Lãng Lãng, sửa cầu thang hay nhà vệ sinh thì cũng không tốn nhiều tiền, chỉ 50, 60 ngàn là đủ rồi. Tiền lần trước con cho cha mẹ vẫn còn nhiều, đủ để làm. Con không cần phải chuyển thêm 500 ngàn nữa” Nói xong, bà Tần muốn chuyển lại 500 ngàn cho Tần Lãng.

Nhưng lúc chuyển khoản bà lại phát hiện tài khoản của mình không đủ, không chuyển lại được 500 ngàn.

Bà cuống lên.

Tần Lãng đè tay bà Tần lại, nói: "Mẹ! Chuyện mua nhà phải đợi tới sang năm lận, đợi sau khi con và Thi Hàm đã có giấy đăng ký kết hôn thì mới đủ điều kiện mua, cho nên chuyện sang năm mẹ cũng không cần lo lằng đâu, con trai của mẹ có đủ năng lực kiếm tiền.

"Đúng lúc chúng con không ở nhà, hai người bắt đầu trang trí sửa sang nhà cửa. Chờ đến tết chúng con về thì cũng được bốn tháng, mấy đứa Huyên Huyên ở nhà cũng tiện”

"Nhưng mà tạm thời không dùng sơn hay là sơn tường vội, những thứ này có nhiều khí fooc-man-đê-hít"

"Sửa cầu thang thì ba mẹ cứ dùng luôn gỗ thô, để thợ quét đầu nến lên là được, chưa căn quét sơn."

Bà Tần nhìn về phía ông Tần, thấy ông cũng gật đầu mới nói: "Được! Nghe lời con."

Bà Tăn là phụ nữ, lúc trước trong nhà có tiền thì bà đã làm quý bà giàu có xa hoa một thời gian, bình thường cũng thích mua sắm.

Nhưng cuộc sống sinh hoạt dần trở nên khó khăn nên bà bắt đầu tiết kiệm tiền, không mua sắm gì cả.

Giờ con trai đã nói như vậy, sau khi bà và ba Tần Lãng về nhất định sẽ sớm sửa sang lại thật tốt, bởi vì làm những thứ này phải mất mấy tháng.

Làm xong thì con trai bà và vợ con nó cũng trở về, ở sẽ tiện nghĩ hơn.


Dì Hạ ngồi bên cạnh nghe Tân Lãng và ông bà Tần nói chuyện thì rất ghen tị, cảm thán. Không biết đến bao giờ con trai bà mới có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, một lần cho ba mẹ mấy trăm ngàn.

Bà Tân cầm lại điện thoại, nói với đì Hạ rằng Hướng Bằng nhà dì rất nhanh cũng sẽ kiếm được nhiều tiền.

Ngày hôm sau, Tần Lãng tiếp tục lái xe vẽ Thượng Hải.

Bởi vì trên đường đi Vũ Đồng không thoải mái nên bọn họ phải dừng lại nghỉ ngơi vài tiếng đồng hồ. Lúc về đến Thượng Hải đã 8 giờ tối.

Ba đứa nhỏ đều đã ăn no nhưng mà người lớn vẫn chưa ăn tối

Lâm Tiêu đến.

Lâm Tiêu mời mọi người đi ăn cơm, cô ấy đã đặt trước một phòng riêng trong nhà hàng, nhà hàng này lúc nào cũng mở cửa.

Trùng hợp là ông Tân cũng quen biết ông chủ của nhà hàng này, ông chủ tên là Tiền Hải Lượng. Vừa nhìn thấy ông Tân lập tức tới chào hỏi

Lúc ông ấy nhìn thấy Tân Lãng còn mang theo ba đứa nhỏ thì rất ngạc nhiên.

"Chớp mắt mới mấy năm mà Lãng Lãng đã lớn như vậy rồi, vợ con cũng đã có! Lại còn là sinh ba ư!"

Ông Tần cười cười ôn chuyện với Tiền Hải Lượng, còn bà Tần thì dẫn mọi người vào bên trong phòng để ăn cơm.

Sau khi Tiền Hải Lượng nghe ông Tân nói vẽ Tần Lãng thì trên mặt càng kinh ngạc hơn, cuối cùng giơ ngón tay cái lên nói: "Ông Tân! Ông có một đứa con trai tốt đấy! Đúng là quá tuyệt vời

"Sang năm Lãng Lãng nhà ông đến tuổi đăng ký kết hôn, lúc ấy có thể mua nhà ở Thượng Hải rồi nha!”

Nói đến chuyện mua nhà, ông Tần lập tức hỏi thăm Tiền Hải Lượng về chuyện bảo hiểm xã hội của Tần Lãng.

Ông biết Tiền Hải Lượng quan hệ rất rộng, vốn dĩ ông tính là sau khi đến Thượng Hải thì sẽ đi tìm Tiền Hải Lượng. Không ngờ hôm nay Lâm Tiêu lại mời nhà bọn họ đến nhà hàng do Tiền Hải Lượng mở.


"Chuyện này không thành vấn đề! Tôi có người quen chuyên xử lý những việc này. Ông sắp xếp thời gian một chút, đến lúc đó tôi dẫn ông và Lãng Lãng nhà ông đi bổ sung bảo hiểm xã hội cho nó. Chờ qua sinh nhật năm sau, Lãng Lãng nhà ông kết hôn xong thì có thế mua nhà." Tiền Hải Lượng vô cùng hào phóng nói.

Ông Tần cũng là người hào phóng, ông nói lúc đó sẽ mời cả nhà Tiền Hải Lượng ăn cơm.

Sau khi ăn tối xong, ông Tần và Tần Lãng đã sắp xếp thời gian với Tiền Hải Lượng, 8 giờ sáng ngày kia sẽ đi bổ sung bảo hiểm xã hội.

Nhà hàng của Tiền Hải Lượng là nhà hàng tư nhân, chủ yếu hoạt động vào buổi trưa và buổi tối, cho nên buổi sáng ông ấy có nhiều thời gian.

Hẹn thời gian xong, Tần Lãng lái xe chở mọi người về nhà.

Lâm Tiêu biết nhà Tân Lãng vừa đến sẽ có rất nhiều việc phải làm nên cô không quấy rầy, cô và mấy người nhà họ Tần tạm biệt luôn lúc ở nhà hàng. Thật ra cô có rất nhiều chuyện muốn nói với Tô Thi Hàm và thăm mấy đứa Huyên Huyên.

Nhưng mà không sao, chờ vài hôm nữa cô lại đến cũng được.

Về đến nhà, mang bọn nhỏ lên lầu, sáng sớm hôm nay dì Vương đến giúp dọn dẹp nên đã giúp họ mở luôn điện nước trong nhà.

Tô Thi Hàm mệt mỏi nắm nghỉ trên ghế sofa.

Ba đứa nhỏ thì đang nằm trên tấm đệm ở dưới đất.

Bà Tần và dì Hạ thăm phòng ở xong thì đều kinh ngạc.

Bọn họ tưởng rằng Tân Lãng chỉ thuê hai phòng trang trí đơn giản, không nghĩ đến trong nhà hẳn dù chỉ là nhà thuê nhưng trang trí còn tốt hơn người ta trang trí nhà mua.
 
Chương 311: C311: Uống rượu xong về nhà nhìn thấy vợ cùng con thật ấm áp


Ông Tân cùng Ngô Bác nói chuyện rất lâu, bày tỏ ý định quả thật là quyết tâm muốn tiến quân vào thị trường dầu gội để Ngô Bác đừng lo lắng.

Ngõ Bác thấy không ngăn được ông Tân cũng không tiếp tục khuyên bảo. Chỉ đem kinh nghiệm hơn mười năm làm đầu gội của mình nói hết ra. Đến lúc cần sẽ đem một số nhân mạch giới thiệu cho ông Tần.

Ví dụ như nhà nào đóng chai tốt, vật liệu nào đóng gói chất lượng hay những công nhân, người bán hàng lành nghề, vân vân.

Phân xưởng thì ông Tân không định mua bởi vì ông tính chuẩn bị xây một nhà máy khác ở thành phố Thiệu. Còn những máy móc của Ngô Bác ông đều mua lại toàn bộ.

Vì mấy cái máy đó chỉ mới dùng được hai năm, tất cả lại đều được làm bằng inox có xuất xứ từ Đức. So với việc tự mình đi tìm mua rồi lại phải chờ vận chuyển về nước thì tốt hơn rất nhiều.

Bởi vì ông Tân bị thương nên không thể uống rượu, Tân Lãng thay ba mình cùng các chú bác uống.

Uống đến chín giờ tối, cả buổi đều nói chuyện rất vui vẻ, ông Tần là người vui vẻ nhất.

Bởi vì trước đây không phải là không có cơ hội cùng bạn bè tụ họp, chỉ là những lúc ngồi cùng ăn cơm với những người bạn thành đạt mà bản thân lại phá sản thì cảm giác như mình không có một giá trị nào cả, ngượng ngùng vô cùng.

Hiện tại thấy con trai ngày càng ưu tú, trong nhà cũng có hi vọng đông sơn tái khởi. Ông Tân ba bữa cơm đều ăn đến đặc biệt vui vẻ.

Nếu như không phải Tân Lãng dặn dò ông không được uống rượu. Ông đây cũng muốn cùng đám bạn già uống đến trời xoay đất chuyển, cảm khái một phen.

Bởi vì Tân Lãng uống rượu nên không thể lái xe, bọn họ đành tìm tài xế đưa họ trở về.

Lúc về đến nhà đã là hơn mười hai giờ tối. Ba đứa nhỏ đều đã tắm xong và ngủ rồi. Huyên Huyên ở dưới lầu cùng bà Tần còn Vũ Đồng với Khả Hinh thì Tô Thi Hàm chăm.

Tân Lãng đưa ông Tân vào trong nhà, đánh thức bà Tân để bà mở cửa.


“Uống rượu?” Bà Tân vừa mở cửa phòng lập tức ngửi được mùi rượu nồng, nhíu mày nhìn về phía ông Tần.

Tần Lãng nói: “Mẹ! Cha không uống rượu, là con uống”

Thấy con trai uống mà không phải là ông Tân, sắc mặt bà Tần mới dịu xuống. Bà nói với Tăn Lãng tối nay Huyện Huyên ngủ cùng bà với ông Tần, còn nói về chuyện hôm nay Huyên Huyên ăn cháo gạo.

Kể về phản ứng của ba đứa nhỏ lúc ăn cháo gạo ra sao, tồi còn cả việc bà bị Huyên Huyên phun cho cả người đầy cháo nữa.

Nghe xong Tân Lãng muốn lập tức đi xem con trai.

Đi tới phòng ngủ chính, ở trong để một cái nôi. Bởi vì phòng ngủ chính không gian không rộng nên để cái nôi vào thì không gian có vẻ nhỏ hẹp đi còn phòng ngủ thứ hai thì không có cách nào để nôi vào được.

Tân Lãng nghĩ về sau nhất định phải mua một căn nhà thật lớn, mỗi gian phòng đều phải thật rộng rãi.

Ở trong một không gian rộng rãi thì mới không có cảm giác bị đè nén.

'Đi đến bên cạnh cái nôi, nhìn gương mặt thiên sứ của đứa nhỏ, trong miệng lại còn đang cần gặm nướu, hai cái tay nhỏ đặt ở cạnh đỉnh đầu bên cạnh còn có búp bê nhung.

Cực kỳ đáng yêu!

Đáng yêu đến mức Tân Lãng nhịn không được mà cúi đầu hôn con trai một cái.

Thăng bé đưa tay vuốt vuốt mặt, dùng lực rất lớn thiếu chút cào xước mặt. Tần Lãng bất lấy tay nhỏ của thắng bé

Tay nhỏ lập tức tóm lấy bàn tay to của hắn.

Hình ảnh thật ấm áp.

Một cảm giác ấm lòng chảy toàn thân Tần Lãng.

Bà Tần lấy bấm móng tay dành trẻ nhỏ đưa cho Tần Lãng. Tân Lãng cẩn thận từng li từng tí ôm thắng bé ra khỏi nôi. Đi tới giường lớn, sau đó ngồi xuống ở bên giường cắt móng tay cho con trai.

Móng tay của trẻ con mọc rất nhanh, không chú ý một chút là móng tay của Huyên Huyên đã dài ra rồi.

So với Vũ Đồng và Khả Hinh thì Huyên Huyên rất thích vuốt mặt. Không cẩn thận là gương mặt sẽ bị móng dài của thằng bé cào xước mất.

Tần Lãng cắt móng tay cho con trai xong thì lên lầu. Vào đến nhà, thấy trong phòng khách có để một cái đèn ngủ nhỏ. Hắn rón rén đóng cửa, khóa lại rồi đổi giày.

Tần Lãng không đi vào phòng ngủ mà ghé qua phòng tắm để tắm sơ qua, rồi mới vào phòng với vợ và các con.

Đem mùi rượu trên miệng và trên người tỏa bớt đi xong mới vào phòng.


Khi hẳn tâm rửa xong đi ra, nhìn thấy đèn phòng khách sáng trưng. Tìm một vòng thì thấy Tô Thi Hàm rong phòng bếp nấu gì đó.

“Vợ à! Em đang nấu cái gì thế?”

“Anh tắm xong rồi hả? Mẹ nói tối nay hai người uống rượu nên em nấu cho anh canh giải rượu. Bây giờ em đang hâm nóng lại”

Nghe được câu nói ấm lòng của vợ, Tần Lãng lau đi cái đầu ẩm ướt của mình rồi đem khăn treo ở nắm cửa. Ba bước đi đến phía sau Tô Thi Hàm ôm cô một cách ôn nhu. Cúi đầu nhìn hơi nóng đang bốc lên ở trên kệ bếp, ôn nhu nói: “Vợ à! Em thật tốt!"

Tô Thi Hàm khế đẩy đầu hẳn ra, nhíu mày: “Anh tối nay uống không ít rượu đó nha."

Mở miệng là toàn thấy mùi rượu.

Bởi vì Tân Lãng vẫn còn chưa đi súc miệng.

"Uống không nhiều, không đến mức say xin đâu.” Sau đó Tần Lãng nói với Tô Thi hàm một số việc tối nay, bao quát cả việc bạn cũ của cha hẳn mở công ty đầu gội rồi phá sản, còn trang thiết bị muốn bán, vân vân.

Tô Thi Hàm thấy nước canh đã nóng thì tắt bếp. Trên mặt đều là ôn nhu: “Anh nhanh đi súc miệng đi! Bằng không lát nữa Vũ Đồng cùng Khả Hinh, hai đứa đều bị mùi rượu của anh hôn tỉnh”

“Được” Trước khi đi, Tân Lãng hôn trộm gò má Tô Thi Hàm một cái, cô thẹn thùng quay đầu trừng hắn.

Tô Thi Hàm làm cho Tân Lãng canh giải rượu Cát Hoa.

Đây là bà Tân dạy cho cô làm, bởi vĩ trước đây ông Tân thường xuyên phải đi uống rượu xã giao. Bà Tần lo lắng gan của ông không chịu được, cho nên đặc biệt tìm người xin phương pháp nấu canh giải rượu này.

Bởi vì uống rượu gây tổn thương gan.

Nên nhất định phải dùng đúng liều lượng, vừa có thể bảo vệ chức năng gan vừa giải rượu tốt.

Tần Lãng súc miệng rửa mặt xong đi ra, Tô Thi Hàm đã đem canh nóng bê ra bàn ăn.


Để lát nữa Tân Lãng uống, giờ còn khá nóng.

Hỏi Tân Lãng có đói bụng không, có muốn cô làm cho hắn bát mì không.

Nếu Tô Thi Hàm không hỏi thì Tân Lãng cũng không phát hiện bản thân quả thật có chút đói bụng.

Hắn cười nói với Tô Thi Hàm: “Được, nếm thứ tài nghệ của vợ.”

Tô Thi Hàm hình như nghe lầm thành gì đó, gương mặt đỏ lên, ngượng ngùng đi vào bếp.

Tần Lãng ngẩn người, cô vợ của mình thật sự là ngày càng đáng yêu. Nói với cô muốn ăn tô mì lại có thể thẹn thùng đỏ mặt đến như thế.

Chờ Tô Thi Hàm làm mì và cho canh giải rượu nguội bớt. Tần lãng đi vào phòng ngủ chính, xem hai đứa con gái.

Phòng ngủ chính đang mở một chiếc bóng đèn vàng áp tường, ánh sáng của đèn dìu dịu, rơi xuống thân hai đứa nhỏ nằm trên giường.

Nhìn thấy dáng ngủ của Khả Hinh, Tần Lãng không nhịn được nhếch môi cười.

“Đứa nhỏ nghịch ngợm này, đến cả đi ngủ cũng không thành thật mà nằm cuối giường, có phải là muốn chiếm hết cả cái giường này không hả?”

Tân Lãng cưng chiều ấn nhẹ vào trán con gái, sau đó ôm bé lên.

Con bé giống như ngửi thấy mùi của ba ba, hừ hừ hai tiếng, thoải mái trong ngực Tân Lãng như tìm vị trí thoải mái an toàn, thở phì phò tiếp tục ngủ.
 
Chương 312: C312: Ngọt ngào


Nhìn thấy dáng vẻ dễ thương như thiên thần của con trai thì lòng Tần Lãng cũng mềm ra

Hắn nhẹ nhàng đặt bé vào trong nôi, rồi để đầu bé gối lên gối định hình đầu để ngủ ngon hơn.

Sau đó thì đặt Vũ Đồng vào một cái nôi khác, rồi cũng để đầu bé nằm lên trên cái gối định hình đầu cho ngủ ngon hơn.

Sau gần chục ngày nằm gối định hình thì đầu của bọn nhỏ đang dần thay đổi và phát triển theo hướng đầu tròn.

Càng ngày càng đẹp hơn.

Sau khi hôn hai cô con gái nhỏ và đắp chăn bông mỏng lên người thì Tần Lãng mới nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, rồi đóng cửa phòng lại.

Lúc này Tô Thi Hàm đã nấu xong mì, tắt máy hút mùi rồi mang mì đi ra khỏi bếp.

Hai người ngồi đối diện nhau, Tô Thi Hàm hỏi hắn xem bọn nhỏ đã tỉnh chưa. Tân Lãng nói chưa, hiện giờ bọn nhỏ ngủ rất ngon. Chỉ là Khả Hinh khi ngủ rất nghịch, con bé ngủ từ đầu giường đến cuối giường nên hẳn đều đã bế hai đứa vào trong nôi ngủ rồi.

Bên trong nôi đều có gối định hình đầu nên có thể để bọn nhỏ ngủ thoải mái hơn mà không bị xê dịch.

Vì nếu tư thế ngủ thoải mái thì chúng sẽ không di chuyển lung tung.

Tô Thi Hàm gật gật đầu.

Tân Lãng uống canh giải rượu trước, sau đó nói chuyện với Tô Thi Hàm về hình dạng đầu của bọn nhỏ.

Hắn nói ngủ cũng có thể làm đầu tròn lại, như vậy mới đẹp. Hiện tại đầu của bọn nhỏ cũng đã có chiều hướng tròn lại rồi.


Nói đến chuyện này thì Tô Thi Hàm cong mắt lại cười: “Vâng, may mà hôm sinh nhật của em mẹ có tới đây. Ngoài ra còn mua thêm gối định hình cho bọn nhỏ. Em tìm ở trên mạng thì thấy rất nhiều bà mẹ nói trẻ em sinh được 3 tháng thì đầu đã cố định rồi, lúc đấy muốn đổi cũng khó."

“May mắn là chúng ta vẫn có thể thay đổi hình dạng đầu cho bọn nhỏ”

“Ừ? Tân Lãng gật gật đầu, bắt đầu ăn mì mà Tô Thi Hàm làm cho.

"Anh thấy mì như thế nào? Ăn có ngon không?

Em dùng thịt gà mà tốt qua còn thừa làm canh cho anh. Ngoài ra em còn làm thêm một quả trứng ốp la nữa, anh thấy như thế nào?"

Trong khi hỏi câu này thì Tô Thi Hàm đặt hai tay lên bàn, để hai bàn tay chống vào má rồi chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp nhìn Tần Lãng.

Giống như là rất mong được Tần Lãng khen ngợi Lúc này, Tân Lãng dường như nhìn thấy hai cái tai thỏ mềm mại trắng nõn đang lắc lư ở trên đầu của Tô Thi Hàm, rất đáng yêu.

Hắn đưa tay cưng chiều xoa xoa đầu nhỏ của cô nói: “Ngon hơn trước rồi! Nước súp rất ngon, sợi mì đã thấm vị, nêm muối cũng vừa miệng”

Tô Thi Hàm được khen ngợi thì cười tủm tỉm nói “Lần này em thông minh hơn rồi. Em nấu mì xong thì cho vào nước lạnh rồi cho súp vào, đun lửa nhỏ khoảng 5 phút là súp gà và trứng đã ngấm vào mì, có ăn ngon không? Cho em ăn với một miếng với.”

Nói xong, Tô Thi Hàm nghiêng người, đôi môi hồng mở ra, Tân Lãng đút cho cô ăn một miếng.

Hai người anh một miếng, em một miếng, chẳng bao lâu tô mì sợi này đã ăn xong.

Khi chỉ còn một sợi mì thì mỗi người ăn một bên đầu sợi mì rồi cuối cùng hôn nhau một cái


Ngọt ngào, rất ngọt ngào.

Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Phương Nhã Nhàn đã gọi video tới.

'Đầu tiên là do bà nhớ bọn nhỏ. Thứ hai là ngày mai trường học của Tô Thi Hàm sẽ chính thức khai giảng nên Phương Nhã Nhàn có không ít lời muốn nói với con gái.

Học kỳ này bắt đầu thì Tô Thi Hàm đã là sinh viên năm ba.

Đối với sinh viên năm ba thì đã phải bắt đầu nghĩ đến năm tư sẽ tốt nghiệp rồi tìm việc làm hay là sẽ thi thạc sĩ.

Nếu mà thi thạc sĩ thì bây giờ có thể bắt đầu tìm kiếm trường học, quyết định ngành học rồi hỏi thông tin về các khóa học chuyên môn mà trường mình chọn cần thi

Bởi vì kỳ kiểm tra đầu vào sau đại học bắt đầu vào khoảng ngày 23 tháng 12 của học kỳ đầu tiên, thuộc năm cuối cấp và kết quả của kỳ kiểm tra sơ bộ sẽ được công bố vào tháng 2 năm sau. Sau đó sẽ chuẩn bị cho việc kiểm tra lại hoặc điều chỉnh, v.v..

Tô Thi Hàm và Phương Nhã Nhàn trò chuyện với nhau, sau đó thì bà xem ba bé cưng và đặc biệt cô còn cố ý cho bà xem hình dạng đầu của bọn nhỏ.

Trong phòng khách, ông Tần và bà Tần trò chuyện với nhau.

Bởi vì bà Tần chuẩn bị về nhà nên lúc 2 giờ trưa nay bà đã mua vé tàu cao tốc.

Vốn bà cũng mua cho ông Tần, nhưng bởi vì tối hôm qua ông Tân và Ngô Bác trò chuyện vấn đề nhà máy đầu gội. Cho nên sáng nay Ngô Bác gọi điện tới, mời ông Tần đến nhà máy của ông ấy để xem các loại thiết bị.

Nhà máy của Ngô Bác không phải ở Thượng Hải mà là ở Quảng Châu là nơi giao thông thuận tiện.


Ông Tần đồng ý.

Nên lúc này Tần Lãng đang hủy vé tàu cho ông

Tần và thay ông mua vé máy bay bay đến Quảng Châu.

Từ Thượng Hải đến Quảng Châu thì ngồi xe lửa cần tới bảy giờ. Nhưng nếu đi máy bay chỉ căn hai giờ 48 phút mà thôi. Hơn nữa vé tàu găn 800 tệ, nếu đi máy bay mà có thêm phụ phí xăng đầu thì cũng chưa đến 600 tệ.

Ông Tần và Ngô Bác chuẩn bị ra sân bay.

Ông Tần để cho Tân Lãng giúp ông và Ngô Bác mua về máy bay để hai người có thể ngồi gần nhau.

Ngô Bác muốn trả tiền vé máy bay cho ông Tân nhưng ông Tân nói không cần.

Ngô Bác không chỉ bán máy móc cho ông mà còn giới thiệu cho ông nhiều cửa hàng, đại lý bán lẻ sản xuất phụ liệu. Chẳng khác nào đem toàn bộ các mối quan hệ của ông ấy trong hơn mười năm làm trong ngành đầu gội này đều cho ông.

Đây chính là một tài sản vô hình rất lớn, cho nên việc mua vé máy bay cho Ngô Bác với giá dưới 600 tệ hoàn toàn không phải là vấn đề gì

Khi Tần Lãng mua vé máy bay thì Tô Vĩnh Thẳng đang video call với Tô Thi Hàm, cho nên đã nghe được cuộc nói chuyện giữa Tân Lãng và ông Tân.

Nên ông yêu cầu Tô Thi Hàm đưa điện thoại cho ông Tần.

Sau đó ông Tô và ông Tân trò chuyện với nhau. Ông Tô hỏi ông Tân có phải là muốn đến Quảng Châu Không.

“Đúng vậy! Tôi đến đó gặp một người quen cũ. Do Lãng Lãng chuẩn bị mở một nhà máy sản xuất đầu gội đầu, mà trùng hợp là tôi có một người bạn có một số máy móc cần bán nên tôi sẽ đi xem một chuyến. Vừa hay nhà máy của ông ấy cũng ở Quảng Châu.

Tô Vĩnh Thẳng cười ha hả nói: “Vậy thì tốt quá! Hai ngày nay tôi cũng vừa hay không có việc gì, ông ngày nào thì tới? Để tôi đi với ông một chuyến. Tôi rất quen thuộc Quảng Châu”

Sau bao nhiêu ngày ở nhà của ông bà Tần ăn nhiều bữa ăn ngon như vậy, cuối cùng ông Tần cũng có dịp đến tới Quảng Châu. Vì vậy ông phải làm tốt vai trò là một người chủ nhà để ông Tân có thể ăn uống, ngủ, nghỉ vui vẻ rồi


Trong lúc Ông Tần và ông Tô nói chuyện quên trời quên đất thì Tân Lãng đã hủy vé tàu và mua xong vé máy bay cho ông Tân. Vé máy bay khởi hành lúc 6 giờ chiều, vừa hay lúc đến Quảng Châu là khoảng 9 giờ tối

Tô Vĩnh Thẳng nói đến lúc đó thì ông Tân hãy gọi điện cho ông để ông đến đón.

Nhà thông gia nhiệt tình như vậy thì đĩ nhiên ông Tân không có cách nào từ chổi nên mỉm cười đồng ý.

Sau khi tắt điện thoại thì bà Tân nhận được điện thoại của đì Hạ, đì Hạ và bà Tần đồng ý gặp nhau ở cửa nhà ga cao tốc. Lúc đó con trai Dì ấy sẽ trực tiếp đưa đến nơi.

Bà Tần đồng ý.

Vé xe của bà Tần và đì Hạ mua sẽ rời bến từ lúc 2 giờ chiều.

“Tần Lãng lái xe đến nhà ga cao tốc cần 40 phút.

Nên buổi trưa 12 giờ rưỡi Tần Lãng đã chuẩn bị đưa bà Tân đi đến nhà ga cao tốc.

Vào buổi sáng, ông bà Tần dự định sẽ đi đến khu. chung cư mà Tân Lãng định mua.

Khu chung cư đấy ở khu Tĩnh An, cách khá xa so. với khu chung cư mà họ đang ở, lái xe đến đấy phải mất đến 1 giờ đồng hồ.

Chỉ là khu Tĩnh An cũng ở gần nhà ga cao tốc, họ chỉ cần 20 phút là có thể đến nơi

Vì vậy ông bà Tần mang đồ dùng trong nhà đặt lên xe, đến khi xem phòng xong là họ có thể trực tiếp đi nhà ga cao tốc.

Đi tới hoa viên Vân Hinh ở Tĩnh An.

Đây là nơi lúc trước Thi Hàm chụp ảnh và đăng lên mạng, ở đây không chỉ có những căn hộ lớn mà còn có cả biệt thự.
 
Chương 305: C305: Đến nhà tân lãng ông bà tần và dì hạ đều sợ ngây người


Nhất là trang trí trong phòng bếp và phòng giặt ở ban công.

Cả hai đều làm cho bà Tần và dì Hạ kinh ngạc. không nói lên lời.

“Đẹp quá đi mất!”

"Lãng Lãng! Nồi trên kệ bếp trong nhà bếp kia là nồi gì vậy? Trước giờ đì chưa thấy cái nồi nào đẹp như thế?" Dì Hạ là một người chú ý vệ sinh, kệ bếp trong nhà bếp, tối nào dì Hạ cũng dùng khăn ướt lau sạch sẽ, đáy nồi cũng lau.

Nhưng mà dù sao cũng nấu trực tiếp trên bếp ga nên bên ngoài nồi vẫn bị đen, làm mất mỹ quan phòng bếp.

Còn kệ bếp trong nhà thuê của Tân Lãng thì khác, nhìn bao quát toàn bộ phòng bếp có cảm giác rất đẹp.

Giống như phòng bếp mà tiên nữ dùng.

Cực kỳ đẹp!

Nấu ăn trong nhà bếp như thế này, tâm trạng tốt hơn, đồ ăn nấu ra cũng ngon hơn.

Tân Lãng nói với bọn họ đây là nồi gang, trên mặt bàn hẳn đặt một chiếc chảo lòng sâu 26cm và một chiếc nồi tròn 22cm, hẳn mua đều là màu hoa hồng.

Đặt dưới ánh đèn ở trong phòng bếp làm chúng nhìn rất nổi bật, rất phù hợp với thẩm mỹ của phái đẹp.

Chảo lòng sâu bình thường đều dùng để xào rau, còn nồi tròn thì dùng để nấu canh.

Dì Hạ thử nâng cái nồi này lên một chút, sau đó phát hiện: "Ai da! Má ơi, cái nồi này thật là nặng! Ít nhất cũng phải 5kg đó nhai"

Tần Lãng nói: "Đúng rồi dì, rồi gang đều khá là nặng."


"Có bị rỉ sét không?" Bà Tân hỏi.

Trong nhà bà dùng rồi sắt, nhà người khác dùng đều dễ bị rỉ sét nhưng mà ba Tân Lãng là đầu bếp, có cách riêng khi dùng mồi sắt. Cho nên rồi sắt trong nhà bà không bị rỉ, nhưng mà nồi sắt thì nhìn không đẹp.

Phụ nữ đều thích cái đẹp, bà Tân hiển nhiên đã bị chiếc nồi gang xinh đẹp này hạ gục, nhưng mà bà lo lắng về vấn đề rỉ sét

Tại vì bọn họ chưa dùng loại nồi này bao giờ nên không biết cách xử lý như thế nào.

Tuy nồi sắt không đẹp nhưng dù sao cũng sử dụng mấy chục năm rồi, biết phòng rỉ sét như thế nào.

"Không bị rỉ đâu ạt Có ách bảo dưỡng thì cũng giống như nồi sắt. Nếu dùng thường xuyên thì không cần tra đầu, nhưng lâu ngày không sử dụng đến thì phải quét một ít dầu vào mép rồi để tránh bị rỉ”

"Ốp trứng có bị dính nồi không?" Dì Hạ vừa vui vẻ xem rồi vừa hỏi.

"Chú ý một chút thì sẽ không bị dính, để con biểu diễn cho hai người xem một lần." Tăn Lãng cười, đi đến bên cạnh bếp.

Trước đây dì Hạ dùng rồi sắt, nhưng để một thời gian không sử dụng đến thì không những bị dinh rồi mà còn bị rỉ nữa.

Cho nên bà đổi sang dùng nồi chống dính, rửa rất dễ dàng còn không lo bị rỉ.

Nhưng mà bà nghe nói, lớp chống dính trên nồi không tốt, dùng lâu dài sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ.

Đúng là lựa chọn khó.

Nhưng mà bây giờ bà lại nhìn thấy chiếc nồi này, vừa đẹp vừa dễ bảo dưỡng lại không bị rỉ, không bị dính khi nấu. Bà rất thích!

Lại thêm cả hình trang trí bên ngoài, thực sự là không thể không thích nó


Tần Lãng ốp một quả trứng cho bà Tần và dì Hạ xem.

Cách tốt nhất để kiểm tra nồi bị dinh hay không là ốp trứng.

"A.. đúng là không dính chút nào!"

"Cái nồi này tốt thật đấy!”

"Lãng Lãng, cái nồi này có đắt không? Mấy trăm tệ?" Bà Tần hỏi.

Lúc trước trong nhà có tiền cũng dùng rồi sắt, nồi sắt tốt rất đắt, mấy ngàn tệ một cái.

Nhưng mà đều là ông Tân đi mua, bà không hiểu mấy thứ này.

Bởi vì trước khi tay của ông Tần bị thương thì đồ ăn trong nhà hầu như là ông Tần làm.

Trong đoạn thời gian đó, trong nhà cũng không thuê người nấu cơm. Bởi vì đã được ăn những món ngon lại chuyển sang ăn những món không ngon, thực sự là không thấy ngon miệng.

Vả lại ông Tân cũng rất thích làm đồ ăn ngon cho người nhà.

Tần Lãng nói: "Dạ! Hai ba trăm tệ thôi ạ. Mẹ! Nếu mẹ và dì Hạ thích thì con sẽ đặt hàng trên mạng cho hai người, sau đó gửi về nhà”

"Nếu không nồi này nặng như vậy, hai người mang về cũng mệt mỏi”

Nồi này hẳn mua hai ba ngàn tệ một chiếc, nhưng mà hẳn nói thật thì sợ mẹ hắn và dì Hạ không cần nữa.


Dì Hạ nói: "Ngại quát Dì chỉ là thấy đẹp thôi. Lãng Lãng, con không cần mua cho dì:

Bà Tần vỗ vỗ vai dì Hạ nói: "Mua mua mua! Hai ba trăm một cái, tuy hơi đắt nhưng mà đất cũng có chỗ tốt của đắt, lại còn đẹp nữa”

"Lãng Lãng! con mua cho mẹ và dì Hạ của con hai cái nồi này. Hai cái giống của con, một cái để xào, một cái để nấu canh. Con cứ mua màu giống của con đi, màu này rất đẹp."

Dì Hạ vội vàng nói không cần không cần, nhưng mà Tân Lãng đã đặt hàng trên điện thoại rồi, rất nhanh sẽ nhận được hàng. Hắn để địa chỉ giao hàng là nhà mình, đến lúc đó sẽ đưa đến cùng một lúc.

Bà Tần nhận được hàng thì sẽ đưa cho dì Hạ.

"Lãng Lãng, để con tốn kém rồi." Dì Hạ ngượng ngùng nói.

"Dì Hạ! cái này không tính là tốn kém, đây chuyện nên làm" Ngày thường dì Hạ giúp đỡ nhà hẳn không ít, lần này lại giúp bọn họ theo chăm sóc tụi nhỏ đến Thượng Hải.

Mua hai cái nồi, cũng không phải chuyện gì lớn.

Dì Hạ rất vui vẻ, bởi vì trong nhà bà chủ yếu là do bà nấu cơm. Có hai chiếc nồi đẹp như vậy, lúc nấu ăn tâm trạng cũng tốt hơn.

Sau đó mọi người tiếp tục xem phòng ở.

Lúc nhìn thấy máy giặt ở ban công, bà Tân và dì Hạ đầu có chút ngây người.

"Nhiều máy giặt thế này!"

"Một, hai, ba, bốn, năm, năm cái! Má ơi!" Dì Hạ sợ ngây người.

Tần Lãng nói với bà Tân và dì Hạ là chỗ này chỉ có bốn cái máy giặt, cái còn lại là máy sấy khô. Hai máy giặt đặt dưới đất là để giặt quần áo của hẳn và Tô Thi Hàm.

Còn hai máy giặt treo tường là dùng để giặt quần áo của bọn nhỏ.


Một cái là giặt đồ của Huyên Huyên, một cái là giặt quần áo của Vũ Đồng và Khả Hinh.

Ở nhà họ Tân, bà Tân chỉ để một cái máy giặt trong phòng Tần Lãng.

Quần áo của bọn nhỏ và Tô Thi Hàm đều được Tần Lãng giặt bằng tay.

Bây giờ nhìn trong nhà Tân Lãng mua nhiều máy giặt như vậy, bà lập tức nhớ đến chuyện Tần Lãng dặn bà trang hoàng lại nhà cửa, bà lập tức lấy điện thoại ra, nói: 'Mẹ phải ghi chú cái này lại. Đúng thật! quần áo phải giặt như vậy mới đúng. Lãng Lãng, mẹ sẽ mua thêm mấy cái máy giặt đặt vào phòng của con, lúc nghỉ đông các con trở về, thời tiết đã lạnh lảm rồi. Quần áo của bọn nhỏ rất lâu khô, nhất định phải mua một cái máy sấy khô quần áo.

"Ba bé nhỏ cần hai máy giặt treo tường, để mẹ ghi lại. Đúng rồi, Lãng Lãng, bít tất của con và Thi Hàm đừng giặt chung với quần áo."

Được bà Tân nhắc nhở, Tăn Lãng nói: "Vậy con sẽ mua thêm một cái máy giặt bít tất.”

Bà Tần sửng sốt một chút, sau đó nói: "Được! Vậy mẹ cũng mua thêm cho mấy đứa một cái máy giặt bít tất.”

Tân Lãng nghĩ đến một việc, nói: "Mẹ! Nếu mẹ mua máy giặt thì có thể tham khảo loại máy giặt đa năng, tốt nhất là loại giặt hơi nước hoặc là giặt khô.”

"Những loại quần áo bằng tơ tâm hoặc là áo lông cửu không thể giặt nước trực tiếp thì có thể dùng giặt khô.”

"Còn những loại quần áo da, vừa không giặt được bằng nước vừa không giặt khô được thì mẹ có thể giặt bằng hơi nước.”

Trước đây khi nhà họ Tân mới có tiền, còn chưa thuê bảo mẫu thì quăn áo của bà Tăn đều tự giặt ở nhà, chỉ có áo khoác lông và quần áo da là mang ra tiệm giặt là để giặt.

Sau khi thuê bảo mẫu thì những thứ này đều giao cho bảo mẫu phân loại, bà không quản.

Bây giờ nghe con trai nói giặt quần áo cũng phải chia tỉ mỉ như thế, bà vừa đánh chữ vừa gật đầu nói “Được! Chức năng giặt hơi nước, chức năng giặt khô. Rất tốt, phải ghi lại."

Đến mùa đông sẽ hay dùng áo khoác lông, quần áo da. Đến lúc đó việc giặt đúng là một vấn đề, nếu có thể giặt mấy thứ này ở nhà sẽ tiết kiệm hơn là mang ra tiệm giặt là. Hơn nữa còn đảm bảo vệ sinh, sẽ không xây ra chuyện lây chéo các loại bệnh truyền nhiễm.

Nhà thuê bên này Tần Lãng cũng chuẩn bị đổi một chiếc máy giặt có thể giặt khô. Lúc trước khi trang trí phòng ở, hắn cũng không suy nghĩ nhiều. Lúc mua máy giặt thì chọn luôn máy giặt Casarte của nhãn hiệu cao cấp Haier.

Nhưng mà máy giặt Casarte chỉ có chức năng giặt hơi nước, không có chức năng giặt khô.
 
Chương 312: C312: Ngọt ngào


Nhìn thấy dáng vẻ dễ thương như thiên thần của con trai thì lòng Tần Lãng cũng mềm ra

Hắn nhẹ nhàng đặt bé vào trong nôi, rồi để đầu bé gối lên gối định hình đầu để ngủ ngon hơn.

Sau đó thì đặt Vũ Đồng vào một cái nôi khác, rồi cũng để đầu bé nằm lên trên cái gối định hình đầu cho ngủ ngon hơn.

Sau gần chục ngày nằm gối định hình thì đầu của bọn nhỏ đang dần thay đổi và phát triển theo hướng đầu tròn.

Càng ngày càng đẹp hơn.

Sau khi hôn hai cô con gái nhỏ và đắp chăn bông mỏng lên người thì Tần Lãng mới nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, rồi đóng cửa phòng lại.

Lúc này Tô Thi Hàm đã nấu xong mì, tắt máy hút mùi rồi mang mì đi ra khỏi bếp.

Hai người ngồi đối diện nhau, Tô Thi Hàm hỏi hắn xem bọn nhỏ đã tỉnh chưa. Tân Lãng nói chưa, hiện giờ bọn nhỏ ngủ rất ngon. Chỉ là Khả Hinh khi ngủ rất nghịch, con bé ngủ từ đầu giường đến cuối giường nên hẳn đều đã bế hai đứa vào trong nôi ngủ rồi.

Bên trong nôi đều có gối định hình đầu nên có thể để bọn nhỏ ngủ thoải mái hơn mà không bị xê dịch.

Vì nếu tư thế ngủ thoải mái thì chúng sẽ không di chuyển lung tung.

Tô Thi Hàm gật gật đầu.

Tân Lãng uống canh giải rượu trước, sau đó nói chuyện với Tô Thi Hàm về hình dạng đầu của bọn nhỏ.

Hắn nói ngủ cũng có thể làm đầu tròn lại, như vậy mới đẹp. Hiện tại đầu của bọn nhỏ cũng đã có chiều hướng tròn lại rồi.


Nói đến chuyện này thì Tô Thi Hàm cong mắt lại cười: “Vâng, may mà hôm sinh nhật của em mẹ có tới đây. Ngoài ra còn mua thêm gối định hình cho bọn nhỏ. Em tìm ở trên mạng thì thấy rất nhiều bà mẹ nói trẻ em sinh được 3 tháng thì đầu đã cố định rồi, lúc đấy muốn đổi cũng khó."

“May mắn là chúng ta vẫn có thể thay đổi hình dạng đầu cho bọn nhỏ”

“Ừ? Tân Lãng gật gật đầu, bắt đầu ăn mì mà Tô Thi Hàm làm cho.

"Anh thấy mì như thế nào? Ăn có ngon không?

Em dùng thịt gà mà tốt qua còn thừa làm canh cho anh. Ngoài ra em còn làm thêm một quả trứng ốp la nữa, anh thấy như thế nào?"

Trong khi hỏi câu này thì Tô Thi Hàm đặt hai tay lên bàn, để hai bàn tay chống vào má rồi chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp nhìn Tần Lãng.

Giống như là rất mong được Tần Lãng khen ngợi Lúc này, Tân Lãng dường như nhìn thấy hai cái tai thỏ mềm mại trắng nõn đang lắc lư ở trên đầu của Tô Thi Hàm, rất đáng yêu.

Hắn đưa tay cưng chiều xoa xoa đầu nhỏ của cô nói: “Ngon hơn trước rồi! Nước súp rất ngon, sợi mì đã thấm vị, nêm muối cũng vừa miệng”

Tô Thi Hàm được khen ngợi thì cười tủm tỉm nói “Lần này em thông minh hơn rồi. Em nấu mì xong thì cho vào nước lạnh rồi cho súp vào, đun lửa nhỏ khoảng 5 phút là súp gà và trứng đã ngấm vào mì, có ăn ngon không? Cho em ăn với một miếng với.”

Nói xong, Tô Thi Hàm nghiêng người, đôi môi hồng mở ra, Tân Lãng đút cho cô ăn một miếng.

Hai người anh một miếng, em một miếng, chẳng bao lâu tô mì sợi này đã ăn xong.

Khi chỉ còn một sợi mì thì mỗi người ăn một bên đầu sợi mì rồi cuối cùng hôn nhau một cái


Ngọt ngào, rất ngọt ngào.

Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Phương Nhã Nhàn đã gọi video tới.

'Đầu tiên là do bà nhớ bọn nhỏ. Thứ hai là ngày mai trường học của Tô Thi Hàm sẽ chính thức khai giảng nên Phương Nhã Nhàn có không ít lời muốn nói với con gái.

Học kỳ này bắt đầu thì Tô Thi Hàm đã là sinh viên năm ba.

Đối với sinh viên năm ba thì đã phải bắt đầu nghĩ đến năm tư sẽ tốt nghiệp rồi tìm việc làm hay là sẽ thi thạc sĩ.

Nếu mà thi thạc sĩ thì bây giờ có thể bắt đầu tìm kiếm trường học, quyết định ngành học rồi hỏi thông tin về các khóa học chuyên môn mà trường mình chọn cần thi

Bởi vì kỳ kiểm tra đầu vào sau đại học bắt đầu vào khoảng ngày 23 tháng 12 của học kỳ đầu tiên, thuộc năm cuối cấp và kết quả của kỳ kiểm tra sơ bộ sẽ được công bố vào tháng 2 năm sau. Sau đó sẽ chuẩn bị cho việc kiểm tra lại hoặc điều chỉnh, v.v..

Tô Thi Hàm và Phương Nhã Nhàn trò chuyện với nhau, sau đó thì bà xem ba bé cưng và đặc biệt cô còn cố ý cho bà xem hình dạng đầu của bọn nhỏ.

Trong phòng khách, ông Tần và bà Tần trò chuyện với nhau.

Bởi vì bà Tần chuẩn bị về nhà nên lúc 2 giờ trưa nay bà đã mua vé tàu cao tốc.

Vốn bà cũng mua cho ông Tần, nhưng bởi vì tối hôm qua ông Tân và Ngô Bác trò chuyện vấn đề nhà máy đầu gội. Cho nên sáng nay Ngô Bác gọi điện tới, mời ông Tần đến nhà máy của ông ấy để xem các loại thiết bị.

Nhà máy của Ngô Bác không phải ở Thượng Hải mà là ở Quảng Châu là nơi giao thông thuận tiện.


Ông Tần đồng ý.

Nên lúc này Tần Lãng đang hủy vé tàu cho ông

Tần và thay ông mua vé máy bay bay đến Quảng Châu.

Từ Thượng Hải đến Quảng Châu thì ngồi xe lửa cần tới bảy giờ. Nhưng nếu đi máy bay chỉ căn hai giờ 48 phút mà thôi. Hơn nữa vé tàu găn 800 tệ, nếu đi máy bay mà có thêm phụ phí xăng đầu thì cũng chưa đến 600 tệ.

Ông Tần và Ngô Bác chuẩn bị ra sân bay.

Ông Tần để cho Tân Lãng giúp ông và Ngô Bác mua về máy bay để hai người có thể ngồi gần nhau.

Ngô Bác muốn trả tiền vé máy bay cho ông Tân nhưng ông Tân nói không cần.

Ngô Bác không chỉ bán máy móc cho ông mà còn giới thiệu cho ông nhiều cửa hàng, đại lý bán lẻ sản xuất phụ liệu. Chẳng khác nào đem toàn bộ các mối quan hệ của ông ấy trong hơn mười năm làm trong ngành đầu gội này đều cho ông.

Đây chính là một tài sản vô hình rất lớn, cho nên việc mua vé máy bay cho Ngô Bác với giá dưới 600 tệ hoàn toàn không phải là vấn đề gì

Khi Tần Lãng mua vé máy bay thì Tô Vĩnh Thẳng đang video call với Tô Thi Hàm, cho nên đã nghe được cuộc nói chuyện giữa Tân Lãng và ông Tân.

Nên ông yêu cầu Tô Thi Hàm đưa điện thoại cho ông Tần.

Sau đó ông Tô và ông Tân trò chuyện với nhau. Ông Tô hỏi ông Tân có phải là muốn đến Quảng Châu Không.

“Đúng vậy! Tôi đến đó gặp một người quen cũ. Do Lãng Lãng chuẩn bị mở một nhà máy sản xuất đầu gội đầu, mà trùng hợp là tôi có một người bạn có một số máy móc cần bán nên tôi sẽ đi xem một chuyến. Vừa hay nhà máy của ông ấy cũng ở Quảng Châu.

Tô Vĩnh Thẳng cười ha hả nói: “Vậy thì tốt quá! Hai ngày nay tôi cũng vừa hay không có việc gì, ông ngày nào thì tới? Để tôi đi với ông một chuyến. Tôi rất quen thuộc Quảng Châu”

Sau bao nhiêu ngày ở nhà của ông bà Tần ăn nhiều bữa ăn ngon như vậy, cuối cùng ông Tần cũng có dịp đến tới Quảng Châu. Vì vậy ông phải làm tốt vai trò là một người chủ nhà để ông Tân có thể ăn uống, ngủ, nghỉ vui vẻ rồi


Trong lúc Ông Tần và ông Tô nói chuyện quên trời quên đất thì Tân Lãng đã hủy vé tàu và mua xong vé máy bay cho ông Tân. Vé máy bay khởi hành lúc 6 giờ chiều, vừa hay lúc đến Quảng Châu là khoảng 9 giờ tối

Tô Vĩnh Thẳng nói đến lúc đó thì ông Tân hãy gọi điện cho ông để ông đến đón.

Nhà thông gia nhiệt tình như vậy thì đĩ nhiên ông Tân không có cách nào từ chổi nên mỉm cười đồng ý.

Sau khi tắt điện thoại thì bà Tân nhận được điện thoại của đì Hạ, đì Hạ và bà Tần đồng ý gặp nhau ở cửa nhà ga cao tốc. Lúc đó con trai Dì ấy sẽ trực tiếp đưa đến nơi.

Bà Tần đồng ý.

Vé xe của bà Tần và đì Hạ mua sẽ rời bến từ lúc 2 giờ chiều.

“Tần Lãng lái xe đến nhà ga cao tốc cần 40 phút.

Nên buổi trưa 12 giờ rưỡi Tần Lãng đã chuẩn bị đưa bà Tân đi đến nhà ga cao tốc.

Vào buổi sáng, ông bà Tần dự định sẽ đi đến khu. chung cư mà Tân Lãng định mua.

Khu chung cư đấy ở khu Tĩnh An, cách khá xa so. với khu chung cư mà họ đang ở, lái xe đến đấy phải mất đến 1 giờ đồng hồ.

Chỉ là khu Tĩnh An cũng ở gần nhà ga cao tốc, họ chỉ cần 20 phút là có thể đến nơi

Vì vậy ông bà Tần mang đồ dùng trong nhà đặt lên xe, đến khi xem phòng xong là họ có thể trực tiếp đi nhà ga cao tốc.

Đi tới hoa viên Vân Hinh ở Tĩnh An.

Đây là nơi lúc trước Thi Hàm chụp ảnh và đăng lên mạng, ở đây không chỉ có những căn hộ lớn mà còn có cả biệt thự.
 
Chương 313: C313: Đưa cha mẹ đi xem nhà mới


Tỷ lệ biệt thự cao cấp ít hơn căn hộ bình thường rất nhiều.

Hơn nữa, trước cửa ra vào đều có cửa hàng, cách đó không xa còn có một bệnh viện lớn hạng ba, trường tiểu học và nhà trẻ cũng đều là trường thuộc hạng nhất ở khu Tĩnh An.

An ninh của khu chung cư này cũng rất nghiêm ngặt, cho nên sẽ không được phép ra vào nếu không có thẻ ra vào hoặc được chủ nhà đưa vào.

Trên đường đi, Tô Thi Hàm gọi cho chuyên gia tư vấn bất động sản của hoa viên Vân Hinh và nói rằng hôm nay cô sẽ đến xem nhà một chút.

Chuyên viên tư vấn bất động sản không bị hạn chế việc đưa khách hàng đến xem nhà.

Sau khi tiến vào khu chung cư, họ không đi xem nhà mới trước mà là đi xem tòa nhà cũ đầu tiên,

Khu chung cư này đã xây dựng được 8 năm nhưng vẫn chưa được phát triển. Đợt mở rộng mới nhất sẽ được mở bán trước vào tháng 9 năm sau, cũng chính là giai đoạn 5 của các biệt thự đơn lập.

Môi trường của khu chung cư này rất tốt, tỷ lệ lô đất thấp, đa số là nhà phố và biệt thự xếp chồng lên nhau, sau đó là bốn tòa nhà cao tầng lớn

Bởi vì hiện giờ họ đang xem ở khu nhà cũ nên cây cối ở đây rất xanh tốt, cây cối đã mọc cao ngất ngưởng

Chuyên gia tư vấn bất động sản nói với họ rằng các biệt thự đơn lập trong giai đoạn 4 và giai đoạn 5 đều năm tách biệt nhau, không cùng chung một cổng lớn.

Quyền riêng tư của chủ nhân biệt thự đơn lập cũng được đảm bảo tốt.

Chuyên gia tư vấn bất động sản gợi ý cho Tô Thi Hàm và mọi người rằng họ nên mua biệt thự lớn. Sau đó nói với Tô Thi Hàm rằng nếu họ muốn mua một căn hộ lớn thì bộ phận kinh doanh đã bán hết rồi nên họ chỉ có thể mua căn hộ cũ

Với lại căn hộ cũ đã xây dựng được sáu năm, tường ngoài có thể nhìn thấy một số chỗ đã trở nên cũ kỹ. Nếu họ muốn ở lâu dài trong tương lai sẽ phải tốn phí bảo trì thang máy, hành lang, đường ống nước v.v...


Nếu như ở vài chục năm thì sẽ phải sửa chữa càng nhiều hơn.

Nên chuyên gia tư vấn bất động sản vẫn khuyên họ mua một biệt thự lớn dành cho gia đình. Ở đó một đại gia định có thể bao gồm năm thế hệ cùng sinh sống mà vẫn có đủ không gian sinh hoạt.

Hơn nữa, ngoài cửa có siêu thị, bệnh viện, trường học, thực sự rất tiện lợi, chỉ có một nhược điểm là giá cả đất đỏ.

Diện tích nhỏ nhất là 352 mét vuông.

Hiện tại nơi đây vẫn chưa có giá bán lẻ, đợi sau khi toà nhà được sửa xong hoàn toàn thì sẽ mở giá bán vào tháng 9 năm sau, nhưng giá sẽ không thấp. hơn giá của căn hộ.

Trong đầu ông bà Tân nhanh chóng tính toán.

Diện tích nhỏ nhất là 352 mét vuông. Hiện tại giá cho một mét vuông là 130 ngàn tệ, cho nên dựa theo giá này mà tính thì căn hộ kia phải cần 45,76 triệu!

Trước đây, họ còn nghĩ rằng mình có thể mua nó với giá hơn 20 triệu. Họ không ngờ rằng căn biệt thự nhỏ nhất cũng có giá ít nhất là 40 triệu, thậm chí là hơn 50 triệu!

Bà Tần gần như không thở nổi.

May mắn là ông Tần đã khéo léo đỡ bà mới không để bà phải mất mặt.

Tô Thi Hàm nhíu mày, nói: "Trước đây tôi xem trên phần mềm bán nhà thì có thấy bán rất nhiều biệt thự 200 mét vuông”

Biệt thự 352 mét vuông thì quá đắt.


Nếu là hơn 200 mét vuông, cô và Tân Lãng vẫn có thể mua được.

Vì trong thẻ ngân hàng của cô vẫn còn hơn 10 triệu.

Với lại sau khi Tân Lãng giao xong đơn hàng điêu khắc rồi, trừ đi thuế thì vẫn còn gần 18 triệu.

Nhân viên tư vấn bất động sản lịch sự nói: "Thưa cô! Quả thật có một số căn hộ nhà phố và biệt thự song lập trên 200 mét vuông được rao bán trong khu của chúng tôi, nhưng đó đều là sản phẩm từ giai đoạn 3 và 4. Còn hiện tại thì diện tích tối thiểu của các biệt thự đơn lập trong giai đoạn 5 là 352 mét vuông”

“Phần mềm bán nhà có thể ghi không rõ ràng lắm”

Tô Thi Hàm lập tức hiểu ra, vì để lừa khách hàng đi xem nhà, cho nên trên một số phần mềm nhà đất thì trước tiên họ sẽ đưa giá thấp hoặc những ngôi nhà có diện tích thấp để thu hút khách hàng đi xem thực thế. Nhưng sau khi gặp mặt thì mới nhận ra không có cái giá rẻ như vậy và cũng không có căn nhà có diện tích nhỏ như vậy.

Nhưng mà vì tất cả mọi người đều đã tới rồi, cho nên nhất định cũng phải đi xem cho hết.

Có nhiều người vẫn sẽ cắn răng để mua.

Tần Lãng nói: “Căn nhà 352 mét vuông vẫn là quá nhỏ, còn có căn hơn 500 mét vuông không?”

Ông bà Tần đột nhiên nhìn về phía Tần Lãng, sau đó nghĩ thầm rằng con trai mình là đang cố ý lên mặt.

Nếu đến xem nhà mà nghe xong giá của căn nhà có diện tích nhỏ nhất đã hết hồn, thì quả thật có chút quá mất mặt.

Điều đó cũng sẽ làm cho các nhà tư vấn bất động sản nghĩ rằng họ không đủ khả năng để mua thì thái độ phục vụ cũng sẽ thiếu kiên nhẫn, v..


Người tư vấn bất động sản nghe lời Tần Lãng nói thì nụ cười của anh ta càng đậm hơn. Bởi vì nếu căn nhà mà Tần Lãng mua càng đắt thì anh ta sẽ nhận được càng nhiều hoa hồng.

"Có ạ! Anh Tần, trong nhà anh có ba đứa nhỏ. Anh thực sự nên cân nhắc mua một căn biệt thự rộng hơn 500 mét vuông, anh có cần xem nhà mẫu ngay bây giờ không? Hay anh đi một vòng quanh khu vực này xem trước nhé?"

Tần Lãng nhìn về phía ông bà Tân nói: “Trước tiên chúng ta đi xung quanh xem sao”

Nói gì thì nói, trước đây giá trị bản thân của ông Tần cũng hơn trăm triệu. So với bà Tân việc khống chế vẻ mặt trước mặt con trai cũng tốt hơn, ông hỏi nhân viên tư vấn bất động sản về việc cải tạo căn nhà.

“Chú Tần! Khu chung cư của chúng tôi không được phép làm thay đổi kiến trúc của căn nhà, nhưng mà có thể thêm một phòng đón nắng”

“Tuy nhiên! Tôi khuyên chú không nên cải tạo nhiều phòng đón nắng, vì phòng sẽ nóng vào mùa hè và lạnh vào mùa đông.”

“Ngay cả khi phòng đón nắng được trang bị điều hòa nhiệt độ, rèm che nẵng, hoặc sưởi sản... Thì nó cũng không quá thoải mái. Chúng tôi chỉ xây dựng một phòng đón nẵng để phơi quần áo chính là lựa chọn tốt nhất."

Chuyên gia tư vấn bất động sản nói cũng rất có tâm, ông Tần gật đầu tiếp tục quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Nếu họ không thể cải tạo, mặc dù không thể mở rộng biệt thự. Thế nhưng người khác cũng không làm được, cũng sẽ không đem máy móc hạng nặng vào. làm hỏng đường đi.

Sau đó, ông Tân hỏi thêm một số vấn đề như nuôi gà, vịt, lợn trong biệt thự.

“Chú có thể nuôi trong sân nhà mình nhưng không được để chúng đi ra ngoài đường” Chuyên gia tư vấn bất động sản trả lời

“Ừm! Vậy còn chó thì sao?"

"Nếu chú có nuôi chó thì chú cần có dây xích và làm thẻ cho chó khi đi ra khỏi sân nhà của mình. Chú có thể làm thẻ đăng ký chủ sở hữu miễn phí tại văn phòng bảo an, hơn nữa còn sẽ được tặng dây xích cho chó.”

Hoàn cảnh của khu chung cư và những tòa nhà cũ không đến nỗi quá tệ như những gì chuyên gia tư vấn bất động sản nói.


Đã là xây dựng phòng đón nẵng thì sẽ không có những căn phòng cải tạo thô sơ bằng xi măng.

Và nếu có nuôi chó thì phải có chủ dắt dây, không cho phép chó chạy lung tung.

“Tần Lãng rất coi trọng chuyện này, bởi vì nhà bọn họ có ba đứa nhóc. Sau này sống ở đây nhất định sẽ dẫn bọn nhỏ ra ngoài đi dạo, nếu gặp phải chó không xích và đặc biệt là những con chó lớn thì chúng sẽ dọa bọn nhỏ sợ mất.

Hơn nữa nó còn có thể cần trẻ em hoặc người lớn.

Sau khi xem xong tình hình của toàn bộ khu nhà cũ thì Tần Lãng nhờ người tư vấn bất động sản đưa bọn họ đi xem nhà mẫu.

Bởi vì họ đang ngồi trên xe tham quan của phòng kinh doanh, cho nên thấy khu chung cư này rất rộng, rất thuận tiện cho việc đi xem nhà mà không cần phải đi bộ.

Đây là một ngôi nhà mẫu với diện tích sàn là 523 mét vuông.

Tặng kèm một tầng bán hầm, phía trước và phía sau đều có vườn hoa

Diện tích của khu vườn ít nhất là 300 mét vuông, và một số khu vườn lớn có thể lên đến 1000 mét vuông.

Cùng một loại hình căn hộ nhưng vị trí khác nhau thì diện tích sân vườn cũng sẽ khác nhau.

Ngôi nhà rộng hơn 500 mét vuông còn được tặng một tầng bán hầm, quả thật vô cùng lớn!

Đây nhất định là một căn biệt thự tốt!

Mỗi phòng đều được trang bị toilet và phòng tắm riêng. . Truyện Tổng Tài

Cũng như phòng tập thể dục, phòng giặt ủi, phòng xem phim, phòng làm việc, còn có trần nhà trong phòng khách cao đến bảy mét..
 
Chương 306: C306: Tặng cho ông tân một bộ điêu khắc


Thăm quan nhà Tần Lãng xong, Tân Lãng dẫn ông bà Tân và dì Hạ đi xem các phòng, trừ phòng ngủ chính. Từ phòng khách đến phòng bếp, nhà vệ sinh, phòng của ba đứa nhỏ và phòng đọc sách.

Đến phòng đọc sách, ở đây có một số dụng cụ điêu khắc và một bộ điêu khắc thành phẩm của Tân Lãng, tác phẩm này gọi là Tây Du Ký. Trong đó có bản Tôn Ngộ Không, còn có Đường Tam Tạng, Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh, Bạch Long Mã, Quan m, Ngọc Đế, Như Lai, v.v...

Đều là đồ trang trí dạng đứng.

Tất cả đều được điêu khắc từ gỗ tử đàn. Màu sắc của gỗ tử đàn kết hợp với tay nghề điêu khắc của Tần Lãng đã thành công tạo ra một bộ tác phẩm điêu khắc Tây Du Ký đẹp tuyệt vời!

Người và vật đều được điêu khắc sinh động như thật.

Từ đầu tóc, áo giáp cho đến các chỉ tiết nhỏ đều được điêu khắc vô cùng chính xác.

Đây là lần đầu tiên dì Hạ được nhìn thấy tác phẩm điêu khắc của Tân Lãng, làm cho bà có cảm giác như bản thân đang bước vào một thế giới mới.

“Trời ạ! không ngờ tác phẩm điêu khắc lại đẹp đến mức này! Đẹp quái Tôi có cảm giác đặt những thứ này ở trong nhà sẽ có giá trị như một bộ sưu tập đặc biệt! Lãng Lãng! Khó trách tác phẩm của con lại bán được giá cao như vậy, tay nghề của con quá tốt!”

Ông Tần càng nhìn càng yêu thích, không nỡ buông tay. Ông rất thích xem Tây Du Ký, bởi vì trong Tây Du Ký có rất nhiều triết lý nhân sinh đáng để cho người ta suy ngẫm.

Ông cũng rất thích nói chuyện với người khác về những nhân vật trong Tây Du Ký.

Có lúc nói chuyện đến mức tranh chấp với người ta, sau đó còn tranh cãi đỏ cả mắt.

Trong truyện, ông thích nhất là Tôn Ngộ Không, một lần nhào lộn trên cân đẩu vân là có thể đi xa ngàn dặm.

Cho nên vừa nhìn thấy bộ Tây Du Ký của Tân Lãng, ông ngay lập tức yêu thích căm lấy bức Tôn Ngộ Không.


Tôn Ngộ Không hình thái uy vũ, phóng khoáng, thần sắc oai phong lẫm liệt.

Tóc búi cao trên đỉnh đầu, cơ mặt căng lên, hai mắt mở to. Trên người mặc áo giáp tinh xảo, đai lưng hoa văn Thao Thiết đầy khí phách, chân dẫm lên đám mây, trang phục của thần tướng và đứng thắng trên bàn đá tạo ra thần thái uy mãnh.

Hình thức sinh động, đường nét thủ công tỉnh tế thành công khắc họa một Tôn Ngộ Không như thật, giống như hình ảnh ba chiều sống động.

Đẹp đến mức ông không nỡ buông tay!

"Lãng Lãng..."

"Cha! Bộ Tây Du này là để tặng cho cha đấy." Tần Lãng thấy ba mình kích động như vậy lập tức nói

Ông Tần sững người, kinh ngạc nhìn về phía Tân Lãng, ông tưởng mình nghe nhầm nên hỏi lại: “Tặng cha ư?"

“Vâng! con biết cha thích xem Tây Du Ký nên bộ này là tặng cho cha. Nhưng mà bộ này có tất cả 12 nhân vật, còn hai bức con chưa hoàn thành, chờ con làm xong sẽ gửi về nhà cho cha sau nha” Tần Lãng nói.

Bởi vì ông Tần thích xem Tây Du Ký, cho nên Tần Lãng lúc nhỏ cũng xem không ít lăn. Cho nên khi điêu khắc thì các tác phẩm thủ công của người khác đều là những nhân vật trong phim hoạt hình hoặc phim điện ảnh đang lưu hành hiện nay, ví dụ như,, và một số nhân vật người đẹp trong Anime.

Hắn không làm những cái đó, hẳn chọn những nhân vật trong tác phẩm nổi tiếng Tây Du Ký của Trung Quốc.

Hãn chuẩn bị lấy tạo hình các nhân vật trong các tác phẩm kinh điển của Trung Quốc để điêu khắc.

Để mọi người biết rằng nhân vật thần thoại Trung Quốc so với nhân vật Anime cũng rất có giá trị thưởng thức.

Ông Tần kích động ôm lấy Tần Lãng, nói: "Cảm ơn con! Cha rất thích món quà này. Ha ha, cha muốn chụp ảnh để đăng lên weibo."

" Hai nhân vật còn lại con không cần phải đến khi nghĩ đông thì làm cũng được. Con vẫn nên điều khắc tác phẩm trước đi, làm xong tác phẩm của khách hàng trước rồi làm cho cha sau cũng được, không cần vội." Ba Tân cười ha ha nói.

Sau đó thì vui vẻ bắt đầu chụp hình, chuẩn bị đăng lên vòng bạn bè.

Bà Tần nhìn về phía Tần Lãng, nói: 'Lãng Lãng! Bộ điêu khắc này có thể bán được không ít tiền, con chắc chẩn muốn tặng cho cha con à?"

"Cha con là một người thô lỗ, mẹ sợ là cha con cầm những tác phẩm này xong, không được mấy ngày thì đã làm hỏng”

Giọng của bà Tân rất cứng rằn, ông Tân vội vàng thanh minh cho bản thân: “Lãng Lãng! con đừng nghe mẹ con đoán mò, quà con tặng chắc chắn ba sẽ cẩn thận cất giữ, sẽ không bao giờ làm hỏng”

Tần Lãng cười nói: "Mẹ, nếu cha làm hỏng mấy cái cũng không sao, con khắc lại cho cha cái khác là được. Mặc dù những bức điêu khắc này có thể bán lấy tiền nhưng mà nhà chúng ta bây giờ cũng không thiếu tiền.

"Đúng vậy đúng vậy” Ông Tần phụ họa.

Bà Tần tức giận gõ ông Tăn. Nhưng mà thấy ông Tần đang vui vẻ quay phim cùng chụp ảnh, cho nên bà cũng không nói thêm gì nữa.


Nhìn phòng ở xong, bà Tân nói với Tân Lãng, tối nay bà và đì Hạ sẽ ngủ ở phòng thứ hai, còn ông Tân thì trải đệm ngủ ở phòng khách.

Tân Lãng muốn thuê khách sạn cho ba người, như vậy ngủ sẽ thoải mái hơn. Nhưng bà Tần lại không đồng ý, nói bọn họ chỉ ở một chút, lãng phí tiền.

Bà nói khách sạn ở Thượng Hải rất đắt, một đêm tận bốn năm trăm tệ.

Ông Tần cũng đồng ý với bà xã mình, nói bây giờ đang là mùa hè, trải đệm ngủ ở phòng khách hoàn toàn không có vấn đề gì.

Tần Lãng thấy cha mẹ hắn đều kiên tì như vậy đành đồng ý, nhưng hắn nghĩ tới chuyện tầng dưới có. phòng ở đang muốn cho thuê.

Hắn gật gật đầu, lúc về phòng với Tô Thi Hàm thì dặn cô hẹn người môi giới, sáng mai họ sẽ đi xem phòng ở.

Nếu phù hợp thì hẳn sẽ thuê luôn.

Như vậy vừa không cần đi thuê khách sạn vừa có đủ phòng ở, hơn nữa còn là tầng trên tầng dưới, rất thuận tiện.

Tô Thi Hàm lập tức đồng ý.

Sáng sớm hôm sau, Tân Lãng ra khỏi phòng, đang chuẩn bị đi mua đồ ăn sáng thì phát hiện cửa phòng ngủ cho khách đang mở. Giường gối được xếp gọn gàng, đệm chăn trong phòng khách cũng được gấp gọn đặt trên ghế sofa.

Nhưng mà không thấy cha mẹ hắn và dì Hạ ở trong nhà.

Tần Lãng gọi điện thoại cho mẹ hắn.

Bà Tần bắt máy rất nhanh, bà ở trong điện thoại cười nói: "Lãng Lãng, con dậy rồi à? Mẹ và ba con, cả dì Hạ nữa đang đi chợ. Ngày hôm qua chúng ta đến đây muộn nên không đi mua thức ăn được. Bây giờ chúng ta đi mua, con muốn mua gì không? Mẹ mua giúp cho”

Tần Lãng nhìn thời gian trên điện thoại di động, đúng sáu rưỡi.

Hơn nữa bọn họ cũng có thể dùng bản đồ hướng dẫn trên Baidu.


Không cần lo bọn họ bị lạc đường.

"Mẹ! Mẹ cứ mua như ngày thường trong nhà ăn là được, con không căn mua gì đâu mẹ” Tần Lãng nói

Bọn họ ở nhà họ Tân hơn một tháng, bà Tần cũng biết Tô Thi Hàm thích ăn gì.

"Được rồi! Chợ đông người nên ồn lắm, mẹ không nói chuyện nữa, tắt nhé” Bà Tân lớn tiếng nói.

Bởi vì ở chỗ đông người nên theo bản năng nói chuyện lớn tiếng hơn, sợ người bên kia điện thoại không nghe rõ.

"Vâng! Vậy mọi người chú ý an toàn, nếu bị lạc đường thì gọi điện thoại cho con”

"Ha ha, con yên tâm! Chúng ta không lạc đường đâu. Chúng ta dù sao cũng đều là người từng ở Thượng Hải, tắt đây tắt đây. Ai da! Ông chủ, thêm chút hành lá đi."

Siêu thị chưa mở cửa, chỉ có chợ đang họp.

Nhưng mà chỗ hẳn ở cách chợ một chút, phải đi bộ tầm 15 phút, nhưng mà đấy là đối với người biết đường.

Sao cha mẹ hắn lại tìm được chợ nhỉ?

Hắn cười cười, bỏ qua chuyện này. Cha hắn từng ở Thượng Hải mấy chục năm, cho dù đến khu nào cũng có thể tìm được chợ.

Ở trong khu chung cư tìm các bác các mẹ hỏi thăm một chút là có thể tìm được chợ.
 
Chương 313: C313: Đưa cha mẹ đi xem nhà mới


Tỷ lệ biệt thự cao cấp ít hơn căn hộ bình thường rất nhiều.

Hơn nữa, trước cửa ra vào đều có cửa hàng, cách đó không xa còn có một bệnh viện lớn hạng ba, trường tiểu học và nhà trẻ cũng đều là trường thuộc hạng nhất ở khu Tĩnh An.

An ninh của khu chung cư này cũng rất nghiêm ngặt, cho nên sẽ không được phép ra vào nếu không có thẻ ra vào hoặc được chủ nhà đưa vào.

Trên đường đi, Tô Thi Hàm gọi cho chuyên gia tư vấn bất động sản của hoa viên Vân Hinh và nói rằng hôm nay cô sẽ đến xem nhà một chút.

Chuyên viên tư vấn bất động sản không bị hạn chế việc đưa khách hàng đến xem nhà.

Sau khi tiến vào khu chung cư, họ không đi xem nhà mới trước mà là đi xem tòa nhà cũ đầu tiên,

Khu chung cư này đã xây dựng được 8 năm nhưng vẫn chưa được phát triển. Đợt mở rộng mới nhất sẽ được mở bán trước vào tháng 9 năm sau, cũng chính là giai đoạn 5 của các biệt thự đơn lập.

Môi trường của khu chung cư này rất tốt, tỷ lệ lô đất thấp, đa số là nhà phố và biệt thự xếp chồng lên nhau, sau đó là bốn tòa nhà cao tầng lớn

Bởi vì hiện giờ họ đang xem ở khu nhà cũ nên cây cối ở đây rất xanh tốt, cây cối đã mọc cao ngất ngưởng

Chuyên gia tư vấn bất động sản nói với họ rằng các biệt thự đơn lập trong giai đoạn 4 và giai đoạn 5 đều năm tách biệt nhau, không cùng chung một cổng lớn.

Quyền riêng tư của chủ nhân biệt thự đơn lập cũng được đảm bảo tốt.

Chuyên gia tư vấn bất động sản gợi ý cho Tô Thi Hàm và mọi người rằng họ nên mua biệt thự lớn. Sau đó nói với Tô Thi Hàm rằng nếu họ muốn mua một căn hộ lớn thì bộ phận kinh doanh đã bán hết rồi nên họ chỉ có thể mua căn hộ cũ

Với lại căn hộ cũ đã xây dựng được sáu năm, tường ngoài có thể nhìn thấy một số chỗ đã trở nên cũ kỹ. Nếu họ muốn ở lâu dài trong tương lai sẽ phải tốn phí bảo trì thang máy, hành lang, đường ống nước v.v...


Nếu như ở vài chục năm thì sẽ phải sửa chữa càng nhiều hơn.

Nên chuyên gia tư vấn bất động sản vẫn khuyên họ mua một biệt thự lớn dành cho gia đình. Ở đó một đại gia định có thể bao gồm năm thế hệ cùng sinh sống mà vẫn có đủ không gian sinh hoạt.

Hơn nữa, ngoài cửa có siêu thị, bệnh viện, trường học, thực sự rất tiện lợi, chỉ có một nhược điểm là giá cả đất đỏ.

Diện tích nhỏ nhất là 352 mét vuông.

Hiện tại nơi đây vẫn chưa có giá bán lẻ, đợi sau khi toà nhà được sửa xong hoàn toàn thì sẽ mở giá bán vào tháng 9 năm sau, nhưng giá sẽ không thấp. hơn giá của căn hộ.

Trong đầu ông bà Tân nhanh chóng tính toán.

Diện tích nhỏ nhất là 352 mét vuông. Hiện tại giá cho một mét vuông là 130 ngàn tệ, cho nên dựa theo giá này mà tính thì căn hộ kia phải cần 45,76 triệu!

Trước đây, họ còn nghĩ rằng mình có thể mua nó với giá hơn 20 triệu. Họ không ngờ rằng căn biệt thự nhỏ nhất cũng có giá ít nhất là 40 triệu, thậm chí là hơn 50 triệu!

Bà Tần gần như không thở nổi.

May mắn là ông Tần đã khéo léo đỡ bà mới không để bà phải mất mặt.

Tô Thi Hàm nhíu mày, nói: "Trước đây tôi xem trên phần mềm bán nhà thì có thấy bán rất nhiều biệt thự 200 mét vuông”

Biệt thự 352 mét vuông thì quá đắt.


Nếu là hơn 200 mét vuông, cô và Tân Lãng vẫn có thể mua được.

Vì trong thẻ ngân hàng của cô vẫn còn hơn 10 triệu.

Với lại sau khi Tân Lãng giao xong đơn hàng điêu khắc rồi, trừ đi thuế thì vẫn còn gần 18 triệu.

Nhân viên tư vấn bất động sản lịch sự nói: "Thưa cô! Quả thật có một số căn hộ nhà phố và biệt thự song lập trên 200 mét vuông được rao bán trong khu của chúng tôi, nhưng đó đều là sản phẩm từ giai đoạn 3 và 4. Còn hiện tại thì diện tích tối thiểu của các biệt thự đơn lập trong giai đoạn 5 là 352 mét vuông”

“Phần mềm bán nhà có thể ghi không rõ ràng lắm”

Tô Thi Hàm lập tức hiểu ra, vì để lừa khách hàng đi xem nhà, cho nên trên một số phần mềm nhà đất thì trước tiên họ sẽ đưa giá thấp hoặc những ngôi nhà có diện tích thấp để thu hút khách hàng đi xem thực thế. Nhưng sau khi gặp mặt thì mới nhận ra không có cái giá rẻ như vậy và cũng không có căn nhà có diện tích nhỏ như vậy.

Nhưng mà vì tất cả mọi người đều đã tới rồi, cho nên nhất định cũng phải đi xem cho hết.

Có nhiều người vẫn sẽ cắn răng để mua.

Tần Lãng nói: “Căn nhà 352 mét vuông vẫn là quá nhỏ, còn có căn hơn 500 mét vuông không?”

Ông bà Tần đột nhiên nhìn về phía Tần Lãng, sau đó nghĩ thầm rằng con trai mình là đang cố ý lên mặt.

Nếu đến xem nhà mà nghe xong giá của căn nhà có diện tích nhỏ nhất đã hết hồn, thì quả thật có chút quá mất mặt.

Điều đó cũng sẽ làm cho các nhà tư vấn bất động sản nghĩ rằng họ không đủ khả năng để mua thì thái độ phục vụ cũng sẽ thiếu kiên nhẫn, v..


Người tư vấn bất động sản nghe lời Tần Lãng nói thì nụ cười của anh ta càng đậm hơn. Bởi vì nếu căn nhà mà Tần Lãng mua càng đắt thì anh ta sẽ nhận được càng nhiều hoa hồng.

"Có ạ! Anh Tần, trong nhà anh có ba đứa nhỏ. Anh thực sự nên cân nhắc mua một căn biệt thự rộng hơn 500 mét vuông, anh có cần xem nhà mẫu ngay bây giờ không? Hay anh đi một vòng quanh khu vực này xem trước nhé?"

Tần Lãng nhìn về phía ông bà Tân nói: “Trước tiên chúng ta đi xung quanh xem sao”

Nói gì thì nói, trước đây giá trị bản thân của ông Tần cũng hơn trăm triệu. So với bà Tân việc khống chế vẻ mặt trước mặt con trai cũng tốt hơn, ông hỏi nhân viên tư vấn bất động sản về việc cải tạo căn nhà.

“Chú Tần! Khu chung cư của chúng tôi không được phép làm thay đổi kiến trúc của căn nhà, nhưng mà có thể thêm một phòng đón nắng”

“Tuy nhiên! Tôi khuyên chú không nên cải tạo nhiều phòng đón nắng, vì phòng sẽ nóng vào mùa hè và lạnh vào mùa đông.”

“Ngay cả khi phòng đón nắng được trang bị điều hòa nhiệt độ, rèm che nẵng, hoặc sưởi sản... Thì nó cũng không quá thoải mái. Chúng tôi chỉ xây dựng một phòng đón nẵng để phơi quần áo chính là lựa chọn tốt nhất."

Chuyên gia tư vấn bất động sản nói cũng rất có tâm, ông Tần gật đầu tiếp tục quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Nếu họ không thể cải tạo, mặc dù không thể mở rộng biệt thự. Thế nhưng người khác cũng không làm được, cũng sẽ không đem máy móc hạng nặng vào. làm hỏng đường đi.

Sau đó, ông Tân hỏi thêm một số vấn đề như nuôi gà, vịt, lợn trong biệt thự.

“Chú có thể nuôi trong sân nhà mình nhưng không được để chúng đi ra ngoài đường” Chuyên gia tư vấn bất động sản trả lời

“Ừm! Vậy còn chó thì sao?"

"Nếu chú có nuôi chó thì chú cần có dây xích và làm thẻ cho chó khi đi ra khỏi sân nhà của mình. Chú có thể làm thẻ đăng ký chủ sở hữu miễn phí tại văn phòng bảo an, hơn nữa còn sẽ được tặng dây xích cho chó.”

Hoàn cảnh của khu chung cư và những tòa nhà cũ không đến nỗi quá tệ như những gì chuyên gia tư vấn bất động sản nói.


Đã là xây dựng phòng đón nẵng thì sẽ không có những căn phòng cải tạo thô sơ bằng xi măng.

Và nếu có nuôi chó thì phải có chủ dắt dây, không cho phép chó chạy lung tung.

“Tần Lãng rất coi trọng chuyện này, bởi vì nhà bọn họ có ba đứa nhóc. Sau này sống ở đây nhất định sẽ dẫn bọn nhỏ ra ngoài đi dạo, nếu gặp phải chó không xích và đặc biệt là những con chó lớn thì chúng sẽ dọa bọn nhỏ sợ mất.

Hơn nữa nó còn có thể cần trẻ em hoặc người lớn.

Sau khi xem xong tình hình của toàn bộ khu nhà cũ thì Tần Lãng nhờ người tư vấn bất động sản đưa bọn họ đi xem nhà mẫu.

Bởi vì họ đang ngồi trên xe tham quan của phòng kinh doanh, cho nên thấy khu chung cư này rất rộng, rất thuận tiện cho việc đi xem nhà mà không cần phải đi bộ.

Đây là một ngôi nhà mẫu với diện tích sàn là 523 mét vuông.

Tặng kèm một tầng bán hầm, phía trước và phía sau đều có vườn hoa

Diện tích của khu vườn ít nhất là 300 mét vuông, và một số khu vườn lớn có thể lên đến 1000 mét vuông.

Cùng một loại hình căn hộ nhưng vị trí khác nhau thì diện tích sân vườn cũng sẽ khác nhau.

Ngôi nhà rộng hơn 500 mét vuông còn được tặng một tầng bán hầm, quả thật vô cùng lớn!

Đây nhất định là một căn biệt thự tốt!

Mỗi phòng đều được trang bị toilet và phòng tắm riêng. . Truyện Tổng Tài

Cũng như phòng tập thể dục, phòng giặt ủi, phòng xem phim, phòng làm việc, còn có trần nhà trong phòng khách cao đến bảy mét..
 
Chương 314: C314: Kích hoạt kỹ năng phong thủy


Đến lúc đó thì sẽ bàn giao nguyên vật liệu cho đội thi công rồi xây dựng theo yêu cầu của mình là được Tần Lãng và người nhà rất hài lòng đối với căn nhà lớn này.

Tuy nhiên đây là nhà mẫu, đến lúc mua chắc chân sẽ không phải nhà mẫu. Cho nên sau khi xem nhà mẫu, Tân Lãng và người nhà lập tức đi xem nhà thật. Ngôn Tình Trọng Sinh

Bây giờ nhà ở phải sửa chữa toàn bộ thật tốt rồi phủ xanh khu vực xung quanh thì mới có thể bán được.

Lúc này, phần chính của ngôi nhà đã được hoàn thành xong, phần đá dán tường ở bên ngoài thì đang được thi công.

Làm xong mấy cái này thì phải phủ xanh, quá trình này cũng phải mất một thời gian. Do đó các nhà đợt này phải vào tháng 9 năm sau mới có thể mở bán.

Vừa hay mấy người Tân Lãng có thế mua nhà vào tháng 10 năm sau.

Vì căn nhà chưa thi công xong, cho nên khi họ vào xem nhà thì cần phải đội mũ bảo hiểm. Ông Tần bảo bà Tần và Tô Thi Hàm mang mấy đứa nhỏ ra bên ngoài đợi, ở bên cạnh nơi đậu xe để ngắm cảnh, còn ông và Tần Lãng sẽ đội mũ bảo hiểm đi vào xem ngôi nhà.

Vì với cách này họ có thể nhìn rõ hơn hướng của ngôi nhà, hoàn cảnh xung quanh và diện tích sân vườn là bao nhiêu.

Mặc dù họ có thể nhìn thấy những thứ này ở trên sa bàn xây dựng của phòng kinh doanh, nhưng cụ thể vẫn phải tùy thuộc vào tình hình thực tế, đặc biệt là khu vực sân vườn được tặng.

Bên cạnh đó họ cũng không thể nhìn thấy chỉ tiết cụ thể của căn nhà ở trên sa bàn, mà họ chỉ có thể xem tổng thể bên ngoài của ngôi nhà.

Ông Tần và Tân Lãng đi vào công trường dưới sự hướng dẫn của chuyên gia tư vấn bất động sản.

Xe tham quan không được phép đi vào trong. công trường vì vậy họ phải đi bộ vào.

Do chưa phủ xanh nên mặt bằng vẫn chỉ có đất đá.


Cũng may bây giờ thời tiết rất tốt cho nên khi đi đường sẽ không bị dinh bùn khiến cho giày bị bẩn.

Chuyên gia tư vấn bất động sản trực tiếp đưa ông Tân và Tân Lãng đi xem ngôi nhà rộng 523 mét vuông.

Mặc dù nói là biệt thự lớn dành cho gia đinh, thế nhưng nó vẫn thuộc loại biệt thự sân vườn. Chính là loại các biệt thự có sân vườn ở giữa, chỉ cách nhau bởi một cái vườn hoa, không phải là loại biệt thự biệt lập.

Điều này dẫn đến diện tích vườn của các hộ ở giữa sẽ nhỏ hơn so với các hộ ở ngoài rìa.

Tất nhiên, nếu diện tích nhà là giống nhau, vậy thì nhà ở phía ngoài rìa giá cả cũng cao hơn so với nhà ở giữa.

"Đinh... Phát hiện ký chủ vì người nhà chọn mua nhà, ban thưởng cho ký chủ một bộ số tay Phong Thủy”

Sổ tay Phong Thủy?

Âm thanh của hệ thống vừa phát ra thì có rất nhiều kiến thức về Phong Thủy, Ngũ Hành Bát Quái, Kinh Dịch, Bát Tự,... đều được đưa vào trong đầu của hắn.

"Trước đó hắn cũng rất quan tâm đến Bát Quái nên đã mua sách 'Chu Dịch về tìm hiểu nhưng mà sau khi mở ra thì hắn mới phát hiện các chữ tách riêng thì hắn hiểu, nhưng khi ghép chúng lại với nhau thì hắn lại rất mơ hồ và hoàn toàn xem không hiểu gì.

Như vậy thì đừng nói đến các loại xem quẻ để dự đoán này nọ.

Nên cuối cùng hẳn chỉ có thể đặt cuốn sách lên giá sách rồi sau đó thì nó bị phú bụi. Nhưng sau khi tiếp thu kiến thức về phần thưởng của hệ thống, hắn giống như người tụ tiên được mở thông mạch kinh. mạch lần thứ hai vậy. Từ đó trong nháy mắt hẳn đã hiểu được các loại càn khôn và lời giải thích bên trong quyển sách của Chu Dịch

Cùng với hơn 47 các loại trí thức về Bát Tự, Thất Chính.

Chưa nói đến việc xem bói, nhưng mà chỉ xem Phong Thủy cho căn nhà thì hẳn dư sức.


Ngay lập tức, Tăn Lãng bắt đầu nghiêm túc xem xét phong thủy của những ngôi nhà này.

Ông Tần rất thích một khu nhà lớn ở bên cạnh, có khu vườn rộng 1.000 mét vuông, đây là căn lớn nhất trong số các căn hộ cùng loại 523 mét vuông có vườn hoa bên trong,

Thậm chí vườn hoa này còn lớn hơn hầu hết các căn hộ có diện tích hơn 700 mét vuông!

“Lãng lãng! Con cảm thấy căn nhà bên cạnh này như thế nào? Khu vườn này rộng như vậy, chúng ta đều có thể tự đào ao, nuôi vài con cá, để mỗi ngày đều được ăn cá không bị ô nhiễm. Bọn nhỏ khi còn bé ăn nhiều cá một chút thì sau này nhất định sẽ rất thông minh:

“Khi con còn nhỏ cha cũng thường xuyên cho con ăn thịt cá. Con xem không phải bây giờ con rất thông minh sao?”

Hơn nữa, ông thấy Phong Thủy của biệt thự này cũng rất tốt, vừa hay ở nơi nạp khí.

"Trước đây, sau khi ông Tãn làm ăn phát đạt thì ông cũng có nghiên cứu về Phong Thủy, ông còn nhận đại sư Phong Thủy làm sư phụ và theo học với mấy vị đại sư đó trong một thời gian.

Ông cũng có mời sư phụ đến nhà để thay đổi bố cục Phong Thủy cho nhà mình.

"Trong thời gian đó, sự nghiệp của ông phát triển không ngừng nên ông cảm thấy rằng Phong Thủy đóng một vai trò nào đó trong đó.

Tuy nhiên, sau khi phá sản ông đã tìm đến sư phụ để thay đổi vận mệnh nhưng các vị đại sư Phong Thủy này đều tránh mặt ông.

Khi đó ông biết rằng có lẽ ông đã bị lừa...

Nhưng mà ông vẫn tin tưởng một chút vào Phong Thủy.


Cho nên lần này khi Tân Lãng chọn nhà thì ông cũng nghiêm túc lấy một số kiến thức phong thủy mà bản thân học được.

Cố gắng chọn một ngôi nhà có Phong Thủy tốt nhất cho con trai của mình.

Tần Lãng nói: “Cha! Cha chọn căn nhà này thật sự là không tệ, nhưng con nghĩ căn nhà này tốt hơn. Tuy rằng diện tích sân vườn không tới 1.000 mét vuông nhưng cũng phải tới 800 mét vuông, đối với chúng ta là đủ dùng rồi”

Bởi vì căn nhà bên này là căn nhà có Phong Thủy tốt nhất.

Thuận gió, thuận nước.

Hần không đòi hỏi căn nhà nhất định phải là Phong Thủy phát tài, nhưng hẳn hy vọng cả gia đình được bình an, mạnh khỏe và mọi sự như ý.

Ngay cả một chút bệnh tật hay tai họa cũng có thể gặp dữ hóa lành.

Chuyên gia tư vấn bất động sản nói với Tân Lãng rằng anh không khuyến khích Tân Lãng chọn căn nhà này, bởi vì hiện tại bên cạnh căn nhà này vẫn chưa có gì nhưng đợi đến lúc xây dựng đường cao tốc ở phía sau khu vực này thì ở đây sẽ rất ồn ào.

“Tất nhiên, giá nhà của tòa nhà này chắc chắn sẽ rẻ hơn rất nhiều so với căn nhà mà ông Tân đã nói tới.

Không chỉ đơn giá rẻ hơn mà nếu diện tích vườn cảng nhỏ thì tổng giá sẽ càng nhỏ hơn.

Sau khi nghe chuyên gia tư vấn bất động sản nói, ông Tân nghĩ rằng tổng giá sẽ rẻ hơn rất nhiều. Tuy rằng sau này sẽ xây dựng đường cao tốc nhưng không phải bây giờ vẫn chưa xây dựng sao?

Tuy rằng đến khi đường cao tốc thực sự được xây dựng thì sẽ rất ồn ào, thế nhưng chỉ cần cửa ra vào và cửa số được làm tốt và nhôm được lựa chọn có thể cách âm tốt là được rồi.

Cho nên ông cũng không nói thêm gì nữa.

“Tân Lãng nói: “Hiện tại tôi sẽ chọn căn nhà này Bây giờ có thể đặt cọc luôn không?”

Sau khi nhìn xung quanh một vòng, hẳn xác định rằng căn biệt thự này là căn có phong thủy tốt nhất ở đây.


Sau khi Tần Lãng xem xong thì muốn đặt cọc.

trước.

Nhân viên tư vấn bất động sản vui mừng nói "Được! Nhưng mà tôi phải nói trước với anh là nếu anh muốn đặt căn nhà này thì phải đặt cọc để cố định vị trí. Nếu sau này anh mà đối ý, không mua nữa thì không thể trả lại tiền cọc được”

"Tiền đặt cọc là 200.000 tệ."

Tần Lãng gật gật đầu: “Được! Hiện tại chúng ta ra ngoài trước đi, tôi muốn bàn bạc thêm với người nhà một chút.”

“Được! Anh Tần” Nhân viên tư vấn bất động sản cười đến híp mắt lại. Dù sao nếu bán được một biệt thự lớn như vậy thì hoa hồng của anh ta cũng sẽ có tận sáu con số.

"Anh có muốn xem thêm một căn nhà khác nữa không?” Nhân viên tư vấn bất động sản hỏi.

“Không cần” Tần Lãng nói.

"Được rồi! Tôi đưa mọi người ra ngoài."

Ông Tần lấy điện thoại di động ra, tạch tạch tạch, ông chụp vội vài tấm hình, sau đó cùng đám người Tần Lãng ra khỏi công trường.

Sau khi rời khỏi công trường, bọn nhỏ nhìn thấy Tần Lãng thì lập tức kêu lên y a y a.

Chúng thi nhau muốn thể hiện để có được sự chú ý của baba mình.

Tân Lãng cởi mũ bảo hiểm để đưa cho người tư vấn bất động sản. Sau đó cười đi về phía bọn trẻ rồi ôm lấy Huyên Huyên trong tay của người lái xe.

Sau đó lại nghiêng người để kề sát đến Vũ Đồng và Khả Hinh.

“Vội vàng chờ baba về sao? Baba vừa mới cùng ông nội đi xem nhà mới của chúng ta, vừa nhìn là đã chọn được”
 
Chương 307: C307: Huyên huyên mọc răng sữa


Ông Tần bà Tân đi mua đồ ăn, lúc đi qua một cửa hàng trẻ em bà Tân nói: “A! Tôi đi mua ít đồ, bọn Huyên Huyên sắp bốn tháng rưỡi rồi có thể bắt đầu cho bọn nhỏ ăn cháo được rồi đó.”

“Tôi mua trước cho bọn nhỏ thử xem, vừa vặn có thể dạy cho Lãng Lãng cùng Thi Hàm cách nấu cháo cho bọn nhỏ”

Ba người cùng bước vào trong cửa hàng dành cho trẻ.

Ông Tần đứng ở cửa xem đồ còn bà Tân cùng dì Hạ vào trong chọn loại gạo ngon để nấu cháo.

Đối với phương diện này thì kinh nghiệm của hai người bọn họ rất dày dặn.

Chọn loại gạo nguyên cám và đồ ăn giàu chất sắt.

Bởi vì gạo nguyên cám nấu sẽ ngon hơn và còn dễ dàng tiêu hóa.

Ăn đồ giàu chất sắt là bởi vì vào khoảng tháng thứ 4 trở đi, cơ thể của trẻ sẽ càng ngày càng phát triển. Vì thế trẻ rất cần phải bổ sung một hàm lượng sắt nhất định mà trong sữa mẹ lại cung cấp không đủ cho nên mới cần phải thông qua cháo và một số loại thực phẩm để bổ sung thêm nguyên tố sắt.

Rất nhanh hai người đã chọn được loại gạo tốt.

Mua gạo xong ba người bọn họ cùng nhau trở về nhà.

Chỉ là khi đi vào khu chung cư, bà Tân nhìn mấy. tòa nhà trong đó, nhìn số tòa ghi trên mỗi nhà có chút bối rối nháy mắt: “A! Tại sao lại không đúng? Tôi nhớ rõ ràng ở hướng này là tòa nhà 26 của Lãng Lãng mà, sao ở đây lại ghi là 25?”

Di Hạ nhìn về phía bên cạnh nói: “Bên này là tòa 28.”

Ông Tần nói: “Bên kia là tòa 32 không thấy toàn 26 đâu bà có phải nhớ nhầm hướng rồi hay không?”

“Không nhớ nhầm mà... " Bà Tần suy nghĩ một chút rồi nói.


Dì Hạ như muốn chửi bậy, nói: “Chị nói xem bọn họ sao không sắp xếp các tòa nhà theo thứ tự chứ? Như thế có phải chúng ta sẽ dễ dàng tìm hơn không?"

“Chỗ này đều sắp xếp loạn hết cả lên, tòa 25, tòa 28, tòa 32”

“Nhiều tòa như thế làm sao mà tìm được?”

Ông Tần nói: “Lúc đi ra còn cảm thấy khu chung cư này không quá lớn. Thế mà lúc đi vào lại thấy lớn như vậy, không tìm được tòa cần tìm."

“Nếu không thì gọi điện thoại cho Lãng Lãng xem?”

Bà Tần lại nói: “Không căn! Ba người chúng ta lớn như thế mà còn bị lạc đường, trở về không phải bị con trai cười à? Mà hai ngày nay Lãng Lãng lái xe cũng mệt mỏi rồi không chừng lúc chúng ta trở về còn đang ngủ."

“Chúng ta đi tìm người hỏi thử xem.”

Thời điểm này có rất nhiều người tập thể dục, chạy bộ hoặc đi mua đồ ăn.

Thế nhưng hỏi ba bốn người đều không biết tòa 26 ở chỗ nào.

Bởi vì bọn họ cũng chỉ biết chỗ tòa mình ở hoặc là biết tòa bên cạnh chứ không biết toàn bộ tòa nhà của khu chung cư này.

Tay của ông Tân còn chưa khỏi hẳn nên không thể căm đồ vì vậy mà đồ đạc đều là bà Tần cùng đi Hạ cầm.

Hỏi ba bốn người đều không biết, bà Tần cùng dì Hạ có chút mệt mỏi. Đem đồ đặt ở trên bãi cỏ rồi đặt mông ngõi trên tảng đá lớn, một bên dùng tay quạt một bên nói: “Tại sao lại không thấy bảng hướng dẫn ở đâu? Có cái bảng hướng dẫn thì chúng ta cũng không đi nhầm thế này?"

Ông Tần nghĩ nghĩ rồi nói: “Lúc vào cửa lớn có cái bảng hướng dẫn”

“Nếu không thì chúng ta tìm bảo vệ hỏi một chút?"

Bảo vệ thường phải đi tuần tra nên chắc chắn biết được tòa 26 nằm ở đâu.

Bà Tần cuối cùng giơ ngón tay cái với ông Tần: " Đi thôi! Chúng ta phải tranh thủ thời gian”

Trong nhà Tần Lãng tắm xong cho bọn nhỏ, nhìn đồng hồ đã tám giờ mà vẫn chưa thấy cha mẹ cùng với dì Hạ trở về.

Theo lý đi bộ thì giờ này cũng vẽ tới nơi rồi chứ?

Chẳng lẽ bọn họ bị lạc đường sao?

Tần Lãng đang chuẩn bị lấy điện thoại di động ra gọi bà Tần thì nghe thấy âm thanh cửa mở ở bên ngoài.

Sau đó thấy cửa phòng mở ra, bà Tân cùng dì Hạ một người hai tay xách đồ đi vào còn ông Tân thì đi theo sau lưng.

Bà Tần vào cửa, khẽ giảm âm thanh như muốn chửi bậy xuống thấp vì sợ đánh thức bọn người Tần Lãng: “Ai da! Về sau Lãng Lãng mua nhà mới, nhất định phải kêu nó vẽ lại bản đồ cho chúng ta, bằng không thì tìm không được”

Dì Hạ nói: "Đúng vậy! Đây là chung cư đã đủ mệt rồi. Đến lúc Lãng Lãng nhà chị mua biệt thự, diện tích còn lớn hơn, chúng ta mà đi nhầm thì đoán chừng là đi một giờ cũng không về nổi...”


Ông Tần đắc ý nói: “Tìm không được thì nhờ bảo vệ. Bà xem bảo vệ vừa giúp chúng ta xách đồ còn trực tiếp dẫn chúng ta tới tận đây thế là giải quyết được vấn đề. Không thể không nói bảo vệ khu này tố chất thực tốt.”

Bà Tần một bên đổi dép một bên nói với ông Tân: "Để ông đắc ý rồi”

“Lãng Lãng! Con dậy rồi à” Ông Tăn cười hắc hắc sau đó ngẩng đầu nhìn thấy Tân Lãng đi từ ban công ra.

“Cha! Mẹ! Dì Hài Mọi người lạc đường trong khu chung cư này hả?” Tần Lãng một bên nhận lấy đồ trong tay dì Hạ một bên hỏi

Dì Hạ không để cho Tân Lãng cầm, đổi dép xong cười nói: “Di căm vào trong bếp luôn, này là một chút thịt gà, vịt với cá, còn dinh máu với lại rất tanh, con chăm bọn nhỏ nên đừng dính vào”

Bà Tần cũng đi theo đì Hạ đi vào phòng bếp, một bên ở trong phòng bếp xử lý nguyên liệu một bên kể lại chuyện lạc đường vừa rồi của bọn họ cho Tăn Lãng ở bên ngoài nghe.

Ông Tần còn khen bản thân thông minh biết tìm bảo vệ để đưa bọn họ trở về.

Bà Tần trừng ông Tân một cái: “Ông thông minh.”

“Cũng không” Cuộc đấu võ mồm hằng ngày mở ra.

Bà Tần hỏi Tần Lãng là Tô Thi Hàm dậy chưa. Tân Lãng nói chưa, bà Tân nói với hẳn đi chăm bọn nhỏ còn phòng bếp cứ giao lại cho bà cùng dì Hạ là được. Sau đó thì đem cửa phòng bếp đóng lại.

Như vậy hai người bọn họ ở trong phòng bếp bật máy hút mùi cùng với nói chuyện sẽ không ồn đến Tô Thi Hàm đang ngủ.

Ông Tần trong phòng khách tiếp tục cùng Tần Lãng nói về việc vừa rồi ông anh minh thần võ thế nào.

Còn đối với các cháu nội nói.

Đặc biệt khoe khoang.

Khiến Huyên Huyên cười đến phát ra tiếng phốc phốc, sau đó thì phun ra nước miếng.

Trực tiếp phun vào mặt ông Tân đang ở găn chơi đùa với thằng bé.


Phun ra bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Ông Tần sửng sốt một lát, Huyên Huyên vẫn còn phát ra âm thanh phốc phốc phun nước miếng.

Nhưng mà không phun cao như hồi nãy chỉ phun ở bên miệng mà thôi.

Tần Lãng tranh thủ cầm khăn giấy lau miệng thẳng bé một bên đưa cho ông Tân để lau

Ông Tần lau mặt, nói đi nhà vệ sinh gội đầu bởi vì không những trên mặt bị phun mà cả trên đầu cũng có.

Huyện Huyên chơi rất nhiệt tình, đã bắt đầu thì khó dừng lại. Tần Lãng ôm Huyên Huyên đi đến phòng bếp hỏi bà Tần.

Không biết có phải cơ thể Huyên Huyên gặp vấn đề hay không, bởi vì phun nước miếng phốc phốc hơn mười phút tồi còn chưa chịu dừng lại.

Còn càng phun càng hưng phấn, phun phốc phốc thật lớn tiếng. Mới rồi còn phun đầy nước bọt vào mặt ông Tần.

Bà Tân sau khi thấy thì cười nói: “Không có việc gì đâu đây là chuyện tốt nên đừng lo lẳng. Huyên Huyên nhà chúng ta chuẩn bị mọc răng rồi”

“Mọc răng? Không phải năm, sáu tháng mới bắt đầu mọc răng sao? Tần Lãng kinh ngạc mà hỏi.

“Có đứa nhỏ mọc răng sữa sớm, hơn bốn tháng lập tức bắt đầu mọc răng sữa. Huyên Huyên đây là mọc răng cảm thấy không thoải mái cho nên mới phun như vậy để cảm thấy dễ chịu một chút.”

Tần Lãng nhớ chuyện hôm qua Huyên Huyên khóc rống rất lâu dỗ mãi không nín. Hắn lập tức hỏi bà Tân có phải lúc răng mọc, buổi tối cũng sẽ cảm thấy không thoải mái?

"Phải! Bởi vì thời điểm mọc răng sữa, trên cơ bản sẽ ngứa lợi cảm giác đau sẽ khiến bọn nhỏ khó chịu mà khóc rống lên”
 
Chương 314: C314: Kích hoạt kỹ năng phong thủy


Đến lúc đó thì sẽ bàn giao nguyên vật liệu cho đội thi công rồi xây dựng theo yêu cầu của mình là được Tần Lãng và người nhà rất hài lòng đối với căn nhà lớn này.

Tuy nhiên đây là nhà mẫu, đến lúc mua chắc chân sẽ không phải nhà mẫu. Cho nên sau khi xem nhà mẫu, Tân Lãng và người nhà lập tức đi xem nhà thật. Ngôn Tình Trọng Sinh

Bây giờ nhà ở phải sửa chữa toàn bộ thật tốt rồi phủ xanh khu vực xung quanh thì mới có thể bán được.

Lúc này, phần chính của ngôi nhà đã được hoàn thành xong, phần đá dán tường ở bên ngoài thì đang được thi công.

Làm xong mấy cái này thì phải phủ xanh, quá trình này cũng phải mất một thời gian. Do đó các nhà đợt này phải vào tháng 9 năm sau mới có thể mở bán.

Vừa hay mấy người Tân Lãng có thế mua nhà vào tháng 10 năm sau.

Vì căn nhà chưa thi công xong, cho nên khi họ vào xem nhà thì cần phải đội mũ bảo hiểm. Ông Tần bảo bà Tần và Tô Thi Hàm mang mấy đứa nhỏ ra bên ngoài đợi, ở bên cạnh nơi đậu xe để ngắm cảnh, còn ông và Tần Lãng sẽ đội mũ bảo hiểm đi vào xem ngôi nhà.

Vì với cách này họ có thể nhìn rõ hơn hướng của ngôi nhà, hoàn cảnh xung quanh và diện tích sân vườn là bao nhiêu.

Mặc dù họ có thể nhìn thấy những thứ này ở trên sa bàn xây dựng của phòng kinh doanh, nhưng cụ thể vẫn phải tùy thuộc vào tình hình thực tế, đặc biệt là khu vực sân vườn được tặng.

Bên cạnh đó họ cũng không thể nhìn thấy chỉ tiết cụ thể của căn nhà ở trên sa bàn, mà họ chỉ có thể xem tổng thể bên ngoài của ngôi nhà.

Ông Tần và Tân Lãng đi vào công trường dưới sự hướng dẫn của chuyên gia tư vấn bất động sản.

Xe tham quan không được phép đi vào trong. công trường vì vậy họ phải đi bộ vào.

Do chưa phủ xanh nên mặt bằng vẫn chỉ có đất đá.


Cũng may bây giờ thời tiết rất tốt cho nên khi đi đường sẽ không bị dinh bùn khiến cho giày bị bẩn.

Chuyên gia tư vấn bất động sản trực tiếp đưa ông Tân và Tân Lãng đi xem ngôi nhà rộng 523 mét vuông.

Mặc dù nói là biệt thự lớn dành cho gia đinh, thế nhưng nó vẫn thuộc loại biệt thự sân vườn. Chính là loại các biệt thự có sân vườn ở giữa, chỉ cách nhau bởi một cái vườn hoa, không phải là loại biệt thự biệt lập.

Điều này dẫn đến diện tích vườn của các hộ ở giữa sẽ nhỏ hơn so với các hộ ở ngoài rìa.

Tất nhiên, nếu diện tích nhà là giống nhau, vậy thì nhà ở phía ngoài rìa giá cả cũng cao hơn so với nhà ở giữa.

"Đinh... Phát hiện ký chủ vì người nhà chọn mua nhà, ban thưởng cho ký chủ một bộ số tay Phong Thủy”

Sổ tay Phong Thủy?

Âm thanh của hệ thống vừa phát ra thì có rất nhiều kiến thức về Phong Thủy, Ngũ Hành Bát Quái, Kinh Dịch, Bát Tự,... đều được đưa vào trong đầu của hắn.

"Trước đó hắn cũng rất quan tâm đến Bát Quái nên đã mua sách 'Chu Dịch về tìm hiểu nhưng mà sau khi mở ra thì hắn mới phát hiện các chữ tách riêng thì hắn hiểu, nhưng khi ghép chúng lại với nhau thì hắn lại rất mơ hồ và hoàn toàn xem không hiểu gì.

Như vậy thì đừng nói đến các loại xem quẻ để dự đoán này nọ.

Nên cuối cùng hẳn chỉ có thể đặt cuốn sách lên giá sách rồi sau đó thì nó bị phú bụi. Nhưng sau khi tiếp thu kiến thức về phần thưởng của hệ thống, hắn giống như người tụ tiên được mở thông mạch kinh. mạch lần thứ hai vậy. Từ đó trong nháy mắt hẳn đã hiểu được các loại càn khôn và lời giải thích bên trong quyển sách của Chu Dịch

Cùng với hơn 47 các loại trí thức về Bát Tự, Thất Chính.

Chưa nói đến việc xem bói, nhưng mà chỉ xem Phong Thủy cho căn nhà thì hẳn dư sức.


Ngay lập tức, Tăn Lãng bắt đầu nghiêm túc xem xét phong thủy của những ngôi nhà này.

Ông Tần rất thích một khu nhà lớn ở bên cạnh, có khu vườn rộng 1.000 mét vuông, đây là căn lớn nhất trong số các căn hộ cùng loại 523 mét vuông có vườn hoa bên trong,

Thậm chí vườn hoa này còn lớn hơn hầu hết các căn hộ có diện tích hơn 700 mét vuông!

“Lãng lãng! Con cảm thấy căn nhà bên cạnh này như thế nào? Khu vườn này rộng như vậy, chúng ta đều có thể tự đào ao, nuôi vài con cá, để mỗi ngày đều được ăn cá không bị ô nhiễm. Bọn nhỏ khi còn bé ăn nhiều cá một chút thì sau này nhất định sẽ rất thông minh:

“Khi con còn nhỏ cha cũng thường xuyên cho con ăn thịt cá. Con xem không phải bây giờ con rất thông minh sao?”

Hơn nữa, ông thấy Phong Thủy của biệt thự này cũng rất tốt, vừa hay ở nơi nạp khí.

"Trước đây, sau khi ông Tãn làm ăn phát đạt thì ông cũng có nghiên cứu về Phong Thủy, ông còn nhận đại sư Phong Thủy làm sư phụ và theo học với mấy vị đại sư đó trong một thời gian.

Ông cũng có mời sư phụ đến nhà để thay đổi bố cục Phong Thủy cho nhà mình.

"Trong thời gian đó, sự nghiệp của ông phát triển không ngừng nên ông cảm thấy rằng Phong Thủy đóng một vai trò nào đó trong đó.

Tuy nhiên, sau khi phá sản ông đã tìm đến sư phụ để thay đổi vận mệnh nhưng các vị đại sư Phong Thủy này đều tránh mặt ông.

Khi đó ông biết rằng có lẽ ông đã bị lừa...

Nhưng mà ông vẫn tin tưởng một chút vào Phong Thủy.


Cho nên lần này khi Tân Lãng chọn nhà thì ông cũng nghiêm túc lấy một số kiến thức phong thủy mà bản thân học được.

Cố gắng chọn một ngôi nhà có Phong Thủy tốt nhất cho con trai của mình.

Tần Lãng nói: “Cha! Cha chọn căn nhà này thật sự là không tệ, nhưng con nghĩ căn nhà này tốt hơn. Tuy rằng diện tích sân vườn không tới 1.000 mét vuông nhưng cũng phải tới 800 mét vuông, đối với chúng ta là đủ dùng rồi”

Bởi vì căn nhà bên này là căn nhà có Phong Thủy tốt nhất.

Thuận gió, thuận nước.

Hần không đòi hỏi căn nhà nhất định phải là Phong Thủy phát tài, nhưng hẳn hy vọng cả gia đình được bình an, mạnh khỏe và mọi sự như ý.

Ngay cả một chút bệnh tật hay tai họa cũng có thể gặp dữ hóa lành.

Chuyên gia tư vấn bất động sản nói với Tân Lãng rằng anh không khuyến khích Tân Lãng chọn căn nhà này, bởi vì hiện tại bên cạnh căn nhà này vẫn chưa có gì nhưng đợi đến lúc xây dựng đường cao tốc ở phía sau khu vực này thì ở đây sẽ rất ồn ào.

“Tất nhiên, giá nhà của tòa nhà này chắc chắn sẽ rẻ hơn rất nhiều so với căn nhà mà ông Tân đã nói tới.

Không chỉ đơn giá rẻ hơn mà nếu diện tích vườn cảng nhỏ thì tổng giá sẽ càng nhỏ hơn.

Sau khi nghe chuyên gia tư vấn bất động sản nói, ông Tân nghĩ rằng tổng giá sẽ rẻ hơn rất nhiều. Tuy rằng sau này sẽ xây dựng đường cao tốc nhưng không phải bây giờ vẫn chưa xây dựng sao?

Tuy rằng đến khi đường cao tốc thực sự được xây dựng thì sẽ rất ồn ào, thế nhưng chỉ cần cửa ra vào và cửa số được làm tốt và nhôm được lựa chọn có thể cách âm tốt là được rồi.

Cho nên ông cũng không nói thêm gì nữa.

“Tân Lãng nói: “Hiện tại tôi sẽ chọn căn nhà này Bây giờ có thể đặt cọc luôn không?”

Sau khi nhìn xung quanh một vòng, hẳn xác định rằng căn biệt thự này là căn có phong thủy tốt nhất ở đây.


Sau khi Tần Lãng xem xong thì muốn đặt cọc.

trước.

Nhân viên tư vấn bất động sản vui mừng nói "Được! Nhưng mà tôi phải nói trước với anh là nếu anh muốn đặt căn nhà này thì phải đặt cọc để cố định vị trí. Nếu sau này anh mà đối ý, không mua nữa thì không thể trả lại tiền cọc được”

"Tiền đặt cọc là 200.000 tệ."

Tần Lãng gật gật đầu: “Được! Hiện tại chúng ta ra ngoài trước đi, tôi muốn bàn bạc thêm với người nhà một chút.”

“Được! Anh Tần” Nhân viên tư vấn bất động sản cười đến híp mắt lại. Dù sao nếu bán được một biệt thự lớn như vậy thì hoa hồng của anh ta cũng sẽ có tận sáu con số.

"Anh có muốn xem thêm một căn nhà khác nữa không?” Nhân viên tư vấn bất động sản hỏi.

“Không cần” Tần Lãng nói.

"Được rồi! Tôi đưa mọi người ra ngoài."

Ông Tần lấy điện thoại di động ra, tạch tạch tạch, ông chụp vội vài tấm hình, sau đó cùng đám người Tần Lãng ra khỏi công trường.

Sau khi rời khỏi công trường, bọn nhỏ nhìn thấy Tần Lãng thì lập tức kêu lên y a y a.

Chúng thi nhau muốn thể hiện để có được sự chú ý của baba mình.

Tân Lãng cởi mũ bảo hiểm để đưa cho người tư vấn bất động sản. Sau đó cười đi về phía bọn trẻ rồi ôm lấy Huyên Huyên trong tay của người lái xe.

Sau đó lại nghiêng người để kề sát đến Vũ Đồng và Khả Hinh.

“Vội vàng chờ baba về sao? Baba vừa mới cùng ông nội đi xem nhà mới của chúng ta, vừa nhìn là đã chọn được”
 
Chương 315: C315: Đặt cọc trước căn nhà tốt


Tô Thi Hàm hỏi: "Anh xem vừa ý rồi sao?”

Bà Tân cũng tò mò hỏi: “Con vừa ý căn nhà nào. rồi? Là căn 523 mét vuông sao?”

Tần Lãng gật gật đầu. Bà Tần muốn nói thêm gì đó chỉ là lúc này đang ở bên ngoài nên bà vẫn nhịn được, nên không nói nhiều lời.

Ông Tần đi tới, nhà tư vấn bất động sản biết nhà Tân Lãng sắp bàn bạc chuyện mua nhà nên đặc biệt gọi tài xế cùng đi uống nước giải khát.

Cho cả nhà Tần Lãng có không gian riêng để bàn bạc thêm.

Sau khi thấy bọn họ đi xa, bà Tân mới thấp giọng hỏi Tăn Lãng: "Lãng Lãng! Con có chắc muốn mua không? Căn nhà 523 mét vuông lận, ít nhất phải hơn 40 triệu, rất đắt đó nha!"

Tô Thi Hàm cũng nói: “Chồng à! Nếu không húng. ta có thể mua một căn hộ lớn nhà phố hoặc biệt thự song lập cũng được. Em nghĩ 523 mét vuông là quá lớn rồi, cộng với tầng hầm thì nó cũng phải gần 700 mét vuông”

Ông Tần nói: "Lãng Lãng! Mặc dù cái nhà đó quả thật không tệ, hoa viên có tám trăm mét vuông nhưng mà thật sự quá mắc. Cho dù giá tiền ở vị trí đấy có ít hơn những ngôi nhà khác nhưng ước chừng cũng phải mất gần 40 triệu."

"Bốn mươi triệu không phải là một số tiền nhỏ."

“Hơn nữa chúng ta cần đặt cọc trước 200.000 tệ. Nếu đến thời điểm đó mà chúng ta không muốn mua thì cũng không được trả lại tiền đặt cọc”.

Tần Lãng nói: “Cha! Ngôi nhà đó quả thật là rất tốt, con có hiểu một chút về Phong Thủy. Căn nhà đó là căn có Phong Thủy tốt nhất trong số những biệt thự này."

"Những người có thể mua biệt thự ở đây về cơ bản đều là những ông chủ lớn. Họ nhất định sẽ nhờ các thầy Phong Thủy đến xem nhà giúp."

"Nếu quả thật bọn họ mời được một thầy Phong 'Thủy lợi hại thì nhất định sẽ nhìn trúng căn nhà kia. 'Vậy đợi đến lúc chúng ta đến mua thì căn nhà đấy đã không còn để bán rồi."


“Cho nên chúng ta nhất định phải đặt cọc ngay hôm nay, quyết định mua căn nhà này.

“Về phần tiền bạc thì cha không phải lo lắng, con có thể xử lý."

Về tình hình của hắn và Tô Thi Hàm thì ngay khi gặp mặt chuyên viên bất động sản thì họ đã nói rõ ràng là phải đến tháng 10 năm sau thì họ mới có thể mua nhà.

Chuyên gia tư vấn bất động sản cho biết không có vấn đề gì, bởi vì căn nhà của họ phải đến tháng 9 năm sau mới chính thức mở bán.

Còn một năm nữa, hắn tự tin rằng mình có thể kiếm được hơn 40 triệu.

Bởi vì bây giờ hắn không chỉ có kỹ năng chạm khắc mà còn có dầu gội đầu và kiến thức phong thủy vừa mới học được.

Tất cả những điều đó đều có thể kiếm tiền.

Ông Tần ngạc nhiên: “Lãng Lãng! Con còn biết về Phong Thủy nữa sao?"

“Vâng! Con có biết một chút” Tân Lãng cười nói

“Không phải con thường xuyên nghe cha nói vẽ Phong Thủy sao? Cho nên con cũng tự học được một chút”.

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Mặt Lạnh Cưng Sủng Vợ Yêu |||||

Bà Tần nghĩ tới một chuyện, nói: "Nhưng mà Lãng, Lãng, quyển Chu Dịch trên giá sách trong phòng của con đều dính đầy bụi rồi. Con thực sự biết về Phong Thủy thật ư"

"Đó là bởi vì con đã đọc xong cuốn sách đó từ lâu rồi. Nhưng những điều viết trong sách Chu Dịch dùng được thì không nhiều lắm cho nên không nói tới. Ngoài cuốn sách đấy thì con còn đọc qua các sách khác như "Tử Bình Chân Thuyên, “Quả Lão Tinh Tông,,'Dịch Mạo', 'Dịch Ẩn', cùng các loại Bát Tự cùng Thất Chính Tứ Dư.


Sau khi ông Tân nghe những cuốn sách mà Tần Lãng nói thì hai mắt của ông đều sáng lên. Bởi vì những cuốn sách này rất ít người biết, chỉ những người thực sự đi học Phong Thủy mới biết được.

Ông cũng chỉ nghe những người bạn làm đại sư. Phong Thủy cũ của mình nói về Bát Tự và Thất Chính Tứ Dư nhưng họ lại không cho ông biết những thứ này rốt cuộc là chỉ những cuốn sách nào.

Xem ra trong hai năm học đại học thì con trai của mình đã thực sự tự học được rất nhiều điều.

Tô Thi Hàm nghe vậy có chút choáng váng, cô vậy mà lại hoàn toàn không biết chuyện này.

Nhưng cô nhớ lúc trước khi ông Tăn nói đến chuyện này thì Tân Lãng đổi với Phong Thủy giống như không hiểu rõ lâm, nhưng sao hiện tại lại hiểu rồi?

Cô còn không thấy Tần Lãng đọc mấy cuốn sách này mà?

Chồng cô thực sự khiến cô càng ngày càng tò mò.

Trong lòng cô có nghỉ ngờ nhưng cô không hỏi.

Cô nói: "Tân Lãng! Anh đã quyết định chọn mua căn nhà này vậy thì chúng ta mua đi. Em tin tưởng vào con mắt của anh. Đúng rồi! Anh có chụp ảnh lại không?"

"Cha đã chụp ảnh rồi gửi cho anh. Để anh cho em xem” Tân Lãng lấy điện thoại ra rồi đưa cho Tô Thi Hàm xem.

Mặc dù hiện nay bốn phía xung quanh ngôi nhà đều có đầy giàn giáo, thế nhưng có thể thấy được hình dáng tống thể của ngôi nhà và cũng có thể thấy rõ được vườn trước, vườn phụ hai bên và cả vườn sau.

Bởi vì là biệt thự ở phía ngoài cùng, cho nên bên hông có vườn hoa tất rộng.


Tổng diện tích sân vườn là 800 mét vuông, phần lớn diện tích tập trung ở vườn sau và vườn bên.

Căn nhà thực sự rất lớn, mặc dù Tô Thi Hàm ngoài miệng nói rằng nó quá lớn và quá đắt. Thế nhưng trong lòng cô cũng muốn mua một căn nhà lớn như vậy.

Như vậy thì họ có thế sống ở đây cho đến khi già đi mà không cần phải đổi căn nhà khác.

Sau khi ba bọn nhỏ lớn lên thì cũng có phòng riêng của chính mình.

Ngoài ra còn có nhiều phòng giải trí, phòng xem phim và quan trọng nhất là phòng giặt rất lớn, cũng như nhà bếp, phòng vẽ tranh.

Nếu như năm sau, khi đến lúc đó mà tài khoản của họ vẫn chưa đủ thì cô có thể mặt dày mượn tiền của cha mẹ một chút, hoặc chọn cách trả góp, hoặc thế chấp.

Bà Tân nhìn về phía ông Tân, ông Tân cũng gật đầu với bà: "Nếu Lãng Lãng và Hàm Hàm đều đã quyết định muốn mua cái nhà này thì chúng ta cũng đừng nói nhiều nữa”

Bà Tần cuối củng cũng gật gật đầu.

Lúc trước, khi gia định họ chưa phá sản thì họ sống trong một ngôi biệt thự lớn. Ban đầu diện tích căn nhà chỉ hơn 300 mét vuông, nhưng sau đó họ đã xây dựng thêm và đã lên đến hơn 500 mét vuông.

Sống trong một ngôi nhà lớn thực sự rất thoải mái.

Bây giờ con trai sắp mua được nhà lớn thì trong lòng của bà cũng rất vui mừng, nhưng khi nghĩ đến giá nhà đắt như vậy thì lại sợ con trai không trả nổi.

Ài! Không có tiền chính là như vậy!

Bà thậm chí còn đang nghĩ, nếu hồi đó gia đình không bị phá sản thì sao?

Bà và cha của Tần Lãng nhất định có thể mua cho con trai một căn nhà lớn như vậy.

Nhưng mà trên đời không có thuốc hối hận.


Phá sản là phá sản, ai cũng phải chấp nhận sự thật này.

Cuối cùng bà Tân vẫn không kìm lòng được mà gọi Tân Lãng sang một bên, nói với hắn kiếm tiền không dễ. Với lại vận may hay thay đổi, có lẽ năm nay hẳn rất lãi nhưng năm sau lại có thể không kiếm ra tiền.

Để hẳn suy nghĩ lại, hẳn vẫn nên mua dựa trên số tiền tiết kiệm được vẫn hơn.

Trước đây, người ta thường nói rằng ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây nhưng mà bây giờ thế giới này đang thay đổi quá nhanh, thậm chí chính là 3 năm đã Hà Đông, 5 năm đã là Hà Tây.

Một là do sự thay đổi thường xuyên trong chính sách và thứ hai đến từ suy thoái kinh tế cùng các yếu tố bất ngờ có thể xảy ra khác.

Tần Lãng biết nỗi lo lẳng trong lòng mẹ của hắn. Hắn trấn an bà, cho bà yên tâm.

Làm cho bà tin vào hắn.

Bà Tần nghĩ đến những thay đổi của con trai trong mấy tháng qua, như là việc mở cửa hàng, mua xe BMW, nhận đơn hàng 20 triệu và chuẩn bị thành lập nhà máy.

Cuối cùng bà cũng gật đầu một cái, nói: “Được! Lãng Lãng, một mình con cũng không cần áp lực quá. Nếu đến lúc đó chúng ta thật sự không có đủ tiền, coi như chúng ta đành mất trắng số tiền 200.000 này vậy.”

Tần Lãng cười nói: “Mẹ! Mẹ cứ yên tâm! Con của mẹ chắc chắn sẽ mua được căn nhà này.”

Sau khi cùng gia đình thương lượng và thống nhất ý kiến, Tân Lãng và nhân viên tư vấn bất động sản cùng nhau đi đến trung tâm mua bán ký hợp đồng.

Hợp đồng quy định Tần Lãng đặt cọc 200.000 tệ, sau đó đến mua nhà, thanh toán đợt cuối cùng trước tháng 11 năm sau, giá bán nhà sẽ tùy theo giá công bố. Nếu như lúc ấy họ không trả được thì tiền cọc cũng sẽ không hoàn trả.

Nghĩa vụ của chủ đầu tư là giữ nhà cho hắn, không được bán cho ai khác. Nếu không coi như chủ đầu tư vi phạm hợp đồng và phải bồi thường gấp đôi theo giá của căn nhà cho Tân Lãng.

Tân Lãng và gia đình vừa rời đi thì có một khách hàng đi vào phòng kinh doanh. Khách hàng này đi cùng với một người đàn ông mặc bộ đồ thời Đường, nhìn qua rất giống một vị đại sư Phong Thủy.

"Triệu đại sư! Hôm nay ông giúp tôi xem nhà một chút. Tôi chuẩn bị mua một căn biệt thự ở khu này, xem như là nơi định cư sau này.”
 
Chương 308: C308: Mua cho mẹ máy rửa bát


Tần Lãng nói: “Bảo sao tối qua Huyên Huyên khóc rống không ngừng, ôm dỗ đều không được cuối cùng vẫn là khóc đủ rồi ngủ”

Tối hôm qua Tô Thi Hàm ôm thẳng bé dỗ rất lâu. Cả đêm qua hai người đều ngủ không được nhiều nhưng sức khỏe hẳn so với Tô Thi Hàm thì tốt hơn. Vì thế khi tỉnh dậy lúc sáu giờ sáng tinh thần cũng không quá mệt mỏi.

Tô Thi Hàm do ngủ không được đủ giấc nên giờ này vẫn còn chưa thức dậy, là còn đang ngủ bù.

Bà Tân nói: “Nếu buổi tối Huyên Huyên không ngủ được. Vậy con và Thi Hàm rửa tay cho sạch sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa nướu răng cho Huyên Huyện. Làm như vậy thì thắng bé sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Muốn thẳng bé không khóc rống lên có thể lấy một cái băng gạc dành cho trẻ thấm một ít nước. rồi cho vào miệng của thằng bé, như vậy cũng có thể làm cho thằng bé ngừng khóc.

“Đợi đến lúc răng của Huyên Huyên mọc, con có thể chuẩn bị cho thằng bé mấy món đồ chơi để nó gặm nướu. Lúc thẳng bé khóc vì răng mọc lấy ra sử dụng thì có thể giúp thắng bé thấy dễ chịu hơn một chút.”

Tần Lãng nhớ kỹ lời bà Tần, chuẩn bị hôm nào đi mua cho Huyên Huyên đồ chơi gặm nướu.

Ăn xong, lúc bà Tân chuẩn bị rửa bát đũa thì Tô Thi Hàm bảo bà có thể sử dụng máy rửa bát.

“Máy rửa bát?" Bà Tân chưa dùng qua bao giờ. Lúc trước trong nhà còn khá giả cũng chưa sử dùng qua, hoàn toàn là do một tay người làm rửa

Dì Hạ lại gần tò mò hỏi: “Thật sự chiếc máy này có thể rửa bát sạch sẽ sao?”

Dì có nghe người ta nói đến máy rửa bát nhưng chủ yếu đều là người trẻ mua chứ tầm tuổi của bọn họ không có dùng.

Cảm thấy máy rửa sẽ tuyệt đối không sạch bằng tự mình dùng tay rửa.

Máy rửa bát vừa tốn tiền điện vừa tốn tiền nước mà lại còn chạy hơn một tiếng đồng hồ, chỉ bằng tự mình rửa chỉ mất có mười phút lại còn sạch.

Tô Thi Hàm giới thiệu cho hai người về máy rửa bát, nói rằng máy có thể rửa sạch rất sạch sẽ hơn nữa còn có thể rửa những nồi lớn nhỏ khác nhau.


Nhất là những chiếc ly pha lê, có thể rửa đến sạch bóng.

Đặc biệt nhất là còn có chức năng hong khô. Sau khi đem bát đũa rửa sạch thì lập tức hong khô khử trùng sát khuẩn.

Như thế thì sẽ làm giảm khả năng sinh sôi của vi khuẩn.

Tuy nhiên căn phải lấy bát đũa ra ngoài ngay khi rửa xong trong vòng hai mươi bốn giờ nếu không thì có thể dễ dàng tái sinh lại vi khuẩn.

Cũng bởi vì bên trong máy rửa bát không chỗ thông gió nên môi trường rất ẩm thấp.

Máy rửa bát Tân Lãng mua là thuộc hãng Siemens.

Bà Tân cùng dì Hạ không tin máy rửa bát có thể rửa sạch bát đũa nên Tô Thi Hàm dùng cho hai người xem, hướng dẫn hai người làm sao để bát đũa vào trong máy.

Cùng với vị trí để muối rửa bát, bột rửa bát,....

Dì Hạ nói: “Bát đũa này trước phải xả nước một lần để loại bỏ đầu và đồ ăn thừa còn dính lại. Nhưng ở bước này có thế trực tiếp rửa dưới vòi nước là được”

Bà Tần cũng gật đầu.

Tô Thi Hàm nói: “Thường chúng ta rửa bát, nhiệt độ nước sẽ không đạt được đến 40 độ nên không có khả năng khử trùng. Còn đối với máy rửa bát mà nói thì nhiệt độ thường dùng của nước là 70 độ, có thể đem vi khuẩn trên bát đũa mà diệt sạch”

“Còn đồ của bọn trẻ, mấy bình sữa cho vào đây rửa vừa có thể rửa sạch lại vừa có thể khử trùng”

Bà Tần nói: “Con với Lãng Lãng dùng máy này cũng phải, có thể tiết kiệm cho các con rất nhiều thời gian.”

Dì Hạ nói: “Vậy hai đứa có thể để buổi tối rồi rửa luôn một thể, dù gì bát đũa cũng ít lại để trong một cái máy to như vậy nếu mỗi bữa dùng một lần thì sẽ rất lãng phí tiền điện tiền nước”

Bà Tần nói: “Đúng vậy! Một lần rửa cũng mất một tiếng. Các con có thể đồn vào một buổi để có thể tiết kiệm nha”

“Nhiều người nói, một lần có thể rửa nhiều bát đũa.”

“Máy rửa bát này một lần có thể rửa bao nhiêu cái?”

“Có thể rửa 13 bộ bát đũa”

“Rất tốt! Nếu trong nhà có khách đến chơi thì dùng máy này có thể rảnh rỗi rồi. Chỉ là không biết có rửa sạch hẳn hay không thôi”

Mỗi lần ăn Tết, họ hàng thân thích đều đến nhà ăn cơm cùng nhau. Ăn xong, mệt nhất chính là rửa bát đũa bởi vì tận hai bàn nên rửa rất lâu.

Tuy bình thường bà cảm thấy tự rửa cũng nhanh.

Tân Lãng đi vào trong phòng bếp nói với bà Tần “Mẹ! Con nghĩ trong nhà cũng nên có một cái đặt sàn dung tích lớn, một lần có thể rửa đến 16 bộ bát đũa Con đặt cho mẹ một cái, mẹ trước hết ở nhà chuẩn bị tốt chỗ để chiếc máy này là được”


Bà Tần dở khóc dở cười nói: “Cái này của con 13 bộ mẹ đã cảm thấy lớn, còn 16 bộ. Lãng Lãng! Con không cần tốn kém, mẹ và cha con chỉ có hai người nhà, mỗi bữa nhiều nhất thì ăn bốn cái bát chỉ căn mấy phút là mẹ rửa xong mà”

“Mẹ! Mẹ thích tự rửa bát sao? Nước rửa bát có chất hóa học, ít nhiều cũng sẽ tổn thương đến da tay Mẹ quên chuyện mẹ bị mẩn ngứa vì rửa bát nhiều rồi à?"

Không đề cập tới máy rửa bát, hắn cũng quên bản thân cũng đang muốn mua cho mẹ một cái máy rửa bát.

Lúc nhìn thấy chiếc máy lại nghe mấy người họ nói chuyện. Tân Lãng ôm Vũ Đồng đi tới, quyết định mua cho mẹ một cái máy rửa bát không căn phải đụng tay nữa.

Nhất là thời điểm ăn Tết, mẹ hẳn rửa bát đến mức cả người như muốn gấy ra còn hai tay thì mỏi nhừ.

“Ách.." Kỳ thật không quản là đàn ông hay là phụ nữ đều không thích rửa bát đũa. Không chỉ bởi vì nước rửa bát có chứa nhiều thành phần hóa học ăn mòn da tay mà bát đũa lại còn rất nhiều đầu mỡ. Nhất là lúc ăn lẩu cay, muốn rửa cho sạch thì phải tốn rất nhiều nước rửa bát mà một lần cũng không thể rửa sạch hoàn toàn. Rửa xong còn có cảm giác nhơn nhớt tay rất khó chịu.

Tô Thi Hàm nhân cơ hội nói: “Mẹ! Máy rửa bát thực sự có thể rửa sạch, rửa so với tự mình rửa còn sạch sẽ hơn.”

“Chờ một chút sau khi rửa xong hai người ra xem.

“Đi! Chúng ta ra ngoài phòng khách ăn trái cây”

Bà Tần thấp giọng hỏi Tân Lãng máy rửa bát bao nhiêu tiền một cái.

Nghiễm nhiên trong lòng bà vẫn là bị thuyết phục.

Tân Lãng cười nói với bà không đắt chỉ khoảng 4000-5000 tệ mà thôi.

Bà Tân nói đắt thế, quá đắt.

Dì Hạ bên cạnh nói giúp. Một máy rửa bát giá đó không đắt bởi vì có thể dùng đến mười năm. Cứ tính bình quân, một năm chính là bốn năm trăm tệ vậy thì mỗi ngày chỉ dùng một ít, không phải là lời sao?

Dì Hạ nói giúp đúng lúc.

Quả nhiên bà Tân lần thứ hai động tâm.


Dì Hạ khen bà Tân có phúc khí, có con dâu và con trai quan tâm như thế.

Buổi sáng, Tô Thi Hàm cùng Tần Lãng đi ra ngoài mua cho bọn nhỏ mấy món đồ chơi gặm nướu. Ở trên đường, Tô Thi Hàm thương lượng với Tân Lãng mua cho bà Tân máy rửa bát.

Tân Lãng chuẩn bị mua cho bà Tần một chiếc máy của hãng Siemens.

Tô Thi Hàm lại đề cử Miele.

Tân Lãng chưa từng nghe qua hãng này. Hắn cảm thấy Siemens đã là đồ điện gia dụng xa xỉ nhất rồi.

Tô Thi Hàm giải thích cho Tân Lãng. Máy rửa bát Miele rất cao cấp, kỹ thuật so với Siemens tốt hơn nhiều. Xếp hạng máy rửa bát tốt nhất chính là hãng Miele.

Máy rửa bát Miele này có chức năng hong khô không khí tự nhiên. Cho dù bát đũa có để quên trong đó sau khi lấy ra cũng sẽ không bị mốc meo.

Có cả bộ rửa ly thủy tỉnh cực tốt siêu sạch nữa.

Còn tỏ ý về sau bọn họ mua nhà mới cũng sẽ mua hãng máy này dùng.

Chỉ là máy rửa bát hãng này có chút đắt. Phải gần 30 ngàn tệ.

Thế nhưng có thể dùng đến 20 năm.

Còn có hai năm bảo hành, mua thêm 1888 tệ còn có thể kéo dài bảo hành năm năm vân vân.

Rất có lợi ích thực tế.
 
Chương 315: C315: Đặt cọc trước căn nhà tốt


Tô Thi Hàm hỏi: "Anh xem vừa ý rồi sao?”

Bà Tân cũng tò mò hỏi: “Con vừa ý căn nhà nào. rồi? Là căn 523 mét vuông sao?”

Tần Lãng gật gật đầu. Bà Tần muốn nói thêm gì đó chỉ là lúc này đang ở bên ngoài nên bà vẫn nhịn được, nên không nói nhiều lời.

Ông Tần đi tới, nhà tư vấn bất động sản biết nhà Tân Lãng sắp bàn bạc chuyện mua nhà nên đặc biệt gọi tài xế cùng đi uống nước giải khát.

Cho cả nhà Tần Lãng có không gian riêng để bàn bạc thêm.

Sau khi thấy bọn họ đi xa, bà Tân mới thấp giọng hỏi Tăn Lãng: "Lãng Lãng! Con có chắc muốn mua không? Căn nhà 523 mét vuông lận, ít nhất phải hơn 40 triệu, rất đắt đó nha!"

Tô Thi Hàm cũng nói: “Chồng à! Nếu không húng. ta có thể mua một căn hộ lớn nhà phố hoặc biệt thự song lập cũng được. Em nghĩ 523 mét vuông là quá lớn rồi, cộng với tầng hầm thì nó cũng phải gần 700 mét vuông”

Ông Tần nói: "Lãng Lãng! Mặc dù cái nhà đó quả thật không tệ, hoa viên có tám trăm mét vuông nhưng mà thật sự quá mắc. Cho dù giá tiền ở vị trí đấy có ít hơn những ngôi nhà khác nhưng ước chừng cũng phải mất gần 40 triệu."

"Bốn mươi triệu không phải là một số tiền nhỏ."

“Hơn nữa chúng ta cần đặt cọc trước 200.000 tệ. Nếu đến thời điểm đó mà chúng ta không muốn mua thì cũng không được trả lại tiền đặt cọc”.

Tần Lãng nói: “Cha! Ngôi nhà đó quả thật là rất tốt, con có hiểu một chút về Phong Thủy. Căn nhà đó là căn có Phong Thủy tốt nhất trong số những biệt thự này."

"Những người có thể mua biệt thự ở đây về cơ bản đều là những ông chủ lớn. Họ nhất định sẽ nhờ các thầy Phong Thủy đến xem nhà giúp."

"Nếu quả thật bọn họ mời được một thầy Phong 'Thủy lợi hại thì nhất định sẽ nhìn trúng căn nhà kia. 'Vậy đợi đến lúc chúng ta đến mua thì căn nhà đấy đã không còn để bán rồi."


“Cho nên chúng ta nhất định phải đặt cọc ngay hôm nay, quyết định mua căn nhà này.

“Về phần tiền bạc thì cha không phải lo lắng, con có thể xử lý."

Về tình hình của hắn và Tô Thi Hàm thì ngay khi gặp mặt chuyên viên bất động sản thì họ đã nói rõ ràng là phải đến tháng 10 năm sau thì họ mới có thể mua nhà.

Chuyên gia tư vấn bất động sản cho biết không có vấn đề gì, bởi vì căn nhà của họ phải đến tháng 9 năm sau mới chính thức mở bán.

Còn một năm nữa, hắn tự tin rằng mình có thể kiếm được hơn 40 triệu.

Bởi vì bây giờ hắn không chỉ có kỹ năng chạm khắc mà còn có dầu gội đầu và kiến thức phong thủy vừa mới học được.

Tất cả những điều đó đều có thể kiếm tiền.

Ông Tần ngạc nhiên: “Lãng Lãng! Con còn biết về Phong Thủy nữa sao?"

“Vâng! Con có biết một chút” Tân Lãng cười nói

“Không phải con thường xuyên nghe cha nói vẽ Phong Thủy sao? Cho nên con cũng tự học được một chút”.

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Mặt Lạnh Cưng Sủng Vợ Yêu |||||

Bà Tần nghĩ tới một chuyện, nói: "Nhưng mà Lãng, Lãng, quyển Chu Dịch trên giá sách trong phòng của con đều dính đầy bụi rồi. Con thực sự biết về Phong Thủy thật ư"

"Đó là bởi vì con đã đọc xong cuốn sách đó từ lâu rồi. Nhưng những điều viết trong sách Chu Dịch dùng được thì không nhiều lắm cho nên không nói tới. Ngoài cuốn sách đấy thì con còn đọc qua các sách khác như "Tử Bình Chân Thuyên, “Quả Lão Tinh Tông,,'Dịch Mạo', 'Dịch Ẩn', cùng các loại Bát Tự cùng Thất Chính Tứ Dư.


Sau khi ông Tân nghe những cuốn sách mà Tần Lãng nói thì hai mắt của ông đều sáng lên. Bởi vì những cuốn sách này rất ít người biết, chỉ những người thực sự đi học Phong Thủy mới biết được.

Ông cũng chỉ nghe những người bạn làm đại sư. Phong Thủy cũ của mình nói về Bát Tự và Thất Chính Tứ Dư nhưng họ lại không cho ông biết những thứ này rốt cuộc là chỉ những cuốn sách nào.

Xem ra trong hai năm học đại học thì con trai của mình đã thực sự tự học được rất nhiều điều.

Tô Thi Hàm nghe vậy có chút choáng váng, cô vậy mà lại hoàn toàn không biết chuyện này.

Nhưng cô nhớ lúc trước khi ông Tăn nói đến chuyện này thì Tân Lãng đổi với Phong Thủy giống như không hiểu rõ lâm, nhưng sao hiện tại lại hiểu rồi?

Cô còn không thấy Tần Lãng đọc mấy cuốn sách này mà?

Chồng cô thực sự khiến cô càng ngày càng tò mò.

Trong lòng cô có nghỉ ngờ nhưng cô không hỏi.

Cô nói: "Tân Lãng! Anh đã quyết định chọn mua căn nhà này vậy thì chúng ta mua đi. Em tin tưởng vào con mắt của anh. Đúng rồi! Anh có chụp ảnh lại không?"

"Cha đã chụp ảnh rồi gửi cho anh. Để anh cho em xem” Tân Lãng lấy điện thoại ra rồi đưa cho Tô Thi Hàm xem.

Mặc dù hiện nay bốn phía xung quanh ngôi nhà đều có đầy giàn giáo, thế nhưng có thể thấy được hình dáng tống thể của ngôi nhà và cũng có thể thấy rõ được vườn trước, vườn phụ hai bên và cả vườn sau.

Bởi vì là biệt thự ở phía ngoài cùng, cho nên bên hông có vườn hoa tất rộng.


Tổng diện tích sân vườn là 800 mét vuông, phần lớn diện tích tập trung ở vườn sau và vườn bên.

Căn nhà thực sự rất lớn, mặc dù Tô Thi Hàm ngoài miệng nói rằng nó quá lớn và quá đắt. Thế nhưng trong lòng cô cũng muốn mua một căn nhà lớn như vậy.

Như vậy thì họ có thế sống ở đây cho đến khi già đi mà không cần phải đổi căn nhà khác.

Sau khi ba bọn nhỏ lớn lên thì cũng có phòng riêng của chính mình.

Ngoài ra còn có nhiều phòng giải trí, phòng xem phim và quan trọng nhất là phòng giặt rất lớn, cũng như nhà bếp, phòng vẽ tranh.

Nếu như năm sau, khi đến lúc đó mà tài khoản của họ vẫn chưa đủ thì cô có thể mặt dày mượn tiền của cha mẹ một chút, hoặc chọn cách trả góp, hoặc thế chấp.

Bà Tân nhìn về phía ông Tân, ông Tân cũng gật đầu với bà: "Nếu Lãng Lãng và Hàm Hàm đều đã quyết định muốn mua cái nhà này thì chúng ta cũng đừng nói nhiều nữa”

Bà Tần cuối củng cũng gật gật đầu.

Lúc trước, khi gia định họ chưa phá sản thì họ sống trong một ngôi biệt thự lớn. Ban đầu diện tích căn nhà chỉ hơn 300 mét vuông, nhưng sau đó họ đã xây dựng thêm và đã lên đến hơn 500 mét vuông.

Sống trong một ngôi nhà lớn thực sự rất thoải mái.

Bây giờ con trai sắp mua được nhà lớn thì trong lòng của bà cũng rất vui mừng, nhưng khi nghĩ đến giá nhà đắt như vậy thì lại sợ con trai không trả nổi.

Ài! Không có tiền chính là như vậy!

Bà thậm chí còn đang nghĩ, nếu hồi đó gia đình không bị phá sản thì sao?

Bà và cha của Tần Lãng nhất định có thể mua cho con trai một căn nhà lớn như vậy.

Nhưng mà trên đời không có thuốc hối hận.


Phá sản là phá sản, ai cũng phải chấp nhận sự thật này.

Cuối cùng bà Tân vẫn không kìm lòng được mà gọi Tân Lãng sang một bên, nói với hắn kiếm tiền không dễ. Với lại vận may hay thay đổi, có lẽ năm nay hẳn rất lãi nhưng năm sau lại có thể không kiếm ra tiền.

Để hẳn suy nghĩ lại, hẳn vẫn nên mua dựa trên số tiền tiết kiệm được vẫn hơn.

Trước đây, người ta thường nói rằng ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây nhưng mà bây giờ thế giới này đang thay đổi quá nhanh, thậm chí chính là 3 năm đã Hà Đông, 5 năm đã là Hà Tây.

Một là do sự thay đổi thường xuyên trong chính sách và thứ hai đến từ suy thoái kinh tế cùng các yếu tố bất ngờ có thể xảy ra khác.

Tần Lãng biết nỗi lo lẳng trong lòng mẹ của hắn. Hắn trấn an bà, cho bà yên tâm.

Làm cho bà tin vào hắn.

Bà Tần nghĩ đến những thay đổi của con trai trong mấy tháng qua, như là việc mở cửa hàng, mua xe BMW, nhận đơn hàng 20 triệu và chuẩn bị thành lập nhà máy.

Cuối cùng bà cũng gật đầu một cái, nói: “Được! Lãng Lãng, một mình con cũng không cần áp lực quá. Nếu đến lúc đó chúng ta thật sự không có đủ tiền, coi như chúng ta đành mất trắng số tiền 200.000 này vậy.”

Tần Lãng cười nói: “Mẹ! Mẹ cứ yên tâm! Con của mẹ chắc chắn sẽ mua được căn nhà này.”

Sau khi cùng gia đình thương lượng và thống nhất ý kiến, Tân Lãng và nhân viên tư vấn bất động sản cùng nhau đi đến trung tâm mua bán ký hợp đồng.

Hợp đồng quy định Tần Lãng đặt cọc 200.000 tệ, sau đó đến mua nhà, thanh toán đợt cuối cùng trước tháng 11 năm sau, giá bán nhà sẽ tùy theo giá công bố. Nếu như lúc ấy họ không trả được thì tiền cọc cũng sẽ không hoàn trả.

Nghĩa vụ của chủ đầu tư là giữ nhà cho hắn, không được bán cho ai khác. Nếu không coi như chủ đầu tư vi phạm hợp đồng và phải bồi thường gấp đôi theo giá của căn nhà cho Tân Lãng.

Tân Lãng và gia đình vừa rời đi thì có một khách hàng đi vào phòng kinh doanh. Khách hàng này đi cùng với một người đàn ông mặc bộ đồ thời Đường, nhìn qua rất giống một vị đại sư Phong Thủy.

"Triệu đại sư! Hôm nay ông giúp tôi xem nhà một chút. Tôi chuẩn bị mua một căn biệt thự ở khu này, xem như là nơi định cư sau này.”
 
Chương 316: C316: Muốn dùng một triệu tệ để đổi lấy cọc nhà mới của tần lãng


Triệu Cảnh Lễ gật đầu, nói: "Ông dẫn tôi đi xem nhà trước đi”

Trước khi bước vào nơi bán, ông ta đã xem xét hết toàn bộ khu vực này và cũng đã nhìn thấy bố cục tổng thể của khu này từ trên máy bay.

Phong Thủy tổng thể của khu vực này rất tốt.

Triệu Cảnh Lễ là một thầy Phong Thủy được Vương Thế Duy đặc biệt mời tới giúp ông ấy xem Phong Thủy để mua nhà mới.

Vương Thế Duy rất tôn trọng Triệu Cảnh Lễ, ông ấy nói: “Được! Triệu đại sư:

Sau đó, Vương Thế Duy yêu cầu nhân viên tư vấn bất động sản đưa ông ấy đi xem các biệt thự đang được xây dựng trong giai đoạn năm ở khu này.

Bây giờ giá trị bản thân của Vương Thế Duy đã đến vài tỷ, cho nên đối với ông ấy mà nói thì việc đến đây để mua một căn biệt thự độc lập lớn là một điều vô cùng bình thường.

Vợ của ông ấy đã chỉ định một vài khu vực để ông ấy đi chọn, cho nên ông ấy đã mang theo Triệu Cảnh Lễ đi xem những chung cư này. Sau khi lựa chọn, cuối cùng đặt mục tiêu vào khu vực hoa viên Vân Hinh này.

Bởi vì Triệu Cảnh Lễ nói răng khu vực này có bố cục Phong Thủy tốt nhất trong số những nơi mà họ đã xem.

Căn biệt thự lần này ông ấy mua là để sinh sống đến trăm năm, cho nên được ông ấy đặc biệt chú ý đến vấn đề Phong Thủy.

Nhất định phải đảm bảo mua được căn biệt thự có Phong Thủy tốt nhất.

Khi đó lại mời Triệu Cảnh Lễ bố trí bố cục Phong Thủy, rồi dỡ bỏ ngôi nhà và xây dựng lại theo ý của mình.


Mua biệt thự có nghĩa là có thể tự mình xây thêm và cải tạo lại theo ý của mình.

Ông ấy đã nghĩ như vậy.

Cuối cùng, Triệu Cảnh Lễ chọn một căn mà trước. đó Tần Lãng đã chọn: "Ông Vương! Chọn cái này đi”

Vương Thế Duy rất tin tưởng Triệu Cảnh Lễ, tuy rằng căn biệt thự này chỉ có 523 mét vuông thì có hơi nhỏ. Hơn nữa diện tích sân vườn cũng không phải là lớn nhất trong những căn biệt thự ở nơi này. Nhưng vì Triệu Cảnh Lễ đã chọn căn này do đó ông ấy sẽ mua nó.

Dù sao đến lúc đập bỏ xây lại nhà mới là có thể xây dựng được diện tích mà mình mong muốn.

Ngay lập tức, ông gọi cho nhân viên tư vấn bất động sản: "Cậu Lưu à! Tôi muốn chọn căn này”

"Ông Vương! Phiền ông chờ tôi một chút."

“Ông Vương! Căn biệt thự này đã có người đặt rồi” Tiểu Lưu có chút ngượng ngùng nói.

"Đã được đặt trước rồi sao? Ai đã đặt trước? Cậu đưa thông tin liên hệ của người đó cho tôi, tôi sẽ gọi cho họ- Bởi vì hiện tại chỉ là đặt trước và chưa có giao dịch mua bán nhà chính thức nào, chính vì vậy ngay cả khi căn nhà đã được đặt trước thì ông cũng có cách để mua lại nó.

Tiểu Lưu nói: "Vừa được đặt cọc vào ngày hôm nay”

Tiểu Lưu nhanh chóng tìm được thông tin liên lạc của Tăn Lãng. Anh ta không căn thông qua nhân viên tư vấn bất động sản của Tân Lãng, mà là thông qua một người bạn phụ trách hợp đồng.

Anh ta đưa số điện thoại của Tân Lãng cho. Vương Thế Duy.


Vương Thế Duy gọi điện thoại cho Tân Lãng.

Lúc này Tân Lãng đang lái xe đưa bà Tân đến trạm cao tốc, định đưa bà Tần đi gặp dì Hạ thì điện thoại di động của hẳn vang lên.

Đây là một số điện thoại lạ.

“Xin chào! Anh có phải là anh Tân không?" Vương Thế Duy cười lễ phép hỏi.

“Đúng vậy! Là tôi, ông là ai vậy?"

Vương Thế Duy tự giới thiệu mình với Tân Lãng, chủ yếu nói rằng ông ấy chuẩn bị mua một căn biệt thự ở hoa viên Vân Hinh. Nhưng mà không nghĩ rằng mình và Tăn Lãng lại cùng để ý tới một căn biệt thự. nhỏ.

Sau đó ông ấy nói rằng vợ của ông ấy rất thích căn biệt thự này, cảm thấy rất có duyên. Cho nên muốn mua nó nhưng lại, do đó băn khoăn không biết Tân Lãng có thể nhường cho ông ấy căn biệt thự này được không.

Ông ấy sẵn sàng trả gấp đôi số tiền đã đặt cọc.

Bằng cách này, cho dù Tăn Lãng có vi phạm hợp đồng mà không lấy lại được 200.000 tệ tiền đặt cọc lại thì vẫn có thể nhận được 200.000 tiền bồi thường.

Vương Thế Duy nghĩ rằng Tần Lãng sẽ đồng ý.

Dù sao đây là ngồi không cũng kiếm được lời 200.000 tệ mà.


Tần Lãng nghe xong thì nhẹ giọng đáp: 'Không được! Người nhà của tôi cũng rất thích căn biệt thự này."

Nơi có Phong Thủy tốt như vậy, làm sao có thể bởi vì 200.000 tệ mà bán nó đi chứ?

Hắn cũng không ngu ngốc.

Vương Thế Duy sửng sốt một chút. Từ trong giọng nói ông ấy nghe ra Tần Lãng hẳn là còn rất trẻ, không ngờ ông ấy cho Tần Lãng 200.000 tệ mà Tần Lãng lại không đồng ý.

Xem ra là tiền cho không đủ.

Triệu đại sư đã chọn căn biệt thự này nên ông ấy nhất định phải mua nó.

Ông ẩy cười tiếp tục nói: “Anh Tần! Hay như vậy. mua lại đặt cọc trong tay anh với giá một triệu tệ, anh cảm thấy thế nào?"

"Xin lỗi! Tôi vừa rồi nói, tôi không đồng ý. Hiện tại tôi còn có việc nên tôi tắt máy trước đây” Sau đó, Tần Lãng tắt điện thoại.

Tô Thi Hàm hỏi đã xảy ra chuyện gì?

Tần Lãng nói với cô rằng có người muốn mua lại đặt cọc của căn biệt thự mà họ đã đặt trước, nhưng hắn không đồng ý.

Bà Tần ngạc nhiên thốt lên: "Ông ta sẵn sàng trả một triệu tệ để mua căn biệt thự mà chúng ta vừa ký hợp đồng đặt cọc sao?”

Ông Tần nói: "Lãng Lãng! Con nói đúng, đừng bán! Nếu họ muốn mua thì nhất định là vì họ thích Phong Thủy của căn biệt thự này. Nếu không thì không có khả năng bỏ ra một triệu tệ để mua lại căn biệt thự của chúng ta”

"Tôi thật sự không ngờ Lãng Lãng lại có khả năng xem nhà tốt như vậy. Vừa mua đã có người sẵn sàng trả một triệu tệ để mua lại chỗ đó. Cũng may là chúng ta đã ký hợp đồng trước, nếu không đợi khi chúng ta bàn bạc xong rồi quay lại thì căn biệt thự này đã được bán đi rồi”

Bà Tần lại cau mày nói: "Người này sẵn sàng trả một triệu tệ để mua nơi này. Nếu như họ nhất định muốn mua căn biệt thự này, sau đó hợp tác với chủ đầu tư đợi đến khi mở bán thì bán cho họ trước, khi đó chúng ta làm sao bây giờ?"


Ông Tần nói: "Nhà đầu tư chắc chẩn sẽ không. làm như vậy đâu? Tôi đã đọc hợp đồng mà hôm nay Lãng Lãng đã ký, phía trên viết rằng nếu nhà đầu tư vi phạm hợp đồng thì họ sẽ phải bồi thường cho Lãng Lãng gấp đôi giá của căn biệt thự này. "

“Gấp đôi thì ít nhất cũng là 100 triệu tệ, tôi không tin chủ đầu tư sẽ làm như vậy. Hơn nữa khi làm như vậy cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến uy tín của họ. Vẽ sau thì còn ai dám đặt cọc trước tiền xây dựng nhà cho họ nữa chứ?”

Nhà của Tô Thi Hàm có kinh doanh bất động sản, mặc dù chỉ là một nhà đầu tư nhỏ, nhưng cô vẫn biết được một chút về việc bàn bạc và thanh toán này.

Cô cau mày nói: "Cha, mẹ! Chuyện này thật sự rất khó xử lý. Mặc dù đã ký hợp đồng đặt cọc với chủ đầu tư nhưng chúng ta lại chưa ký hợp đồng mua bán nhà."

“Đến lúc đó nếu chủ đầu tư làm trái quy định trong hợp đồng để bán nhà trước cho người khá thì họ có thể nói là do nhân viên tư vấn bất động sản tự ý bán. Mà nhân viên tư vấn bất động sản đều là do họ thuê, sau đó họ chỉ căn đuổi nhân viên tư vấn bất động sản, vậy là họ sẽ không có bất kỳ vấn đề gì cả.”

"Tuy nhiên, do chúng ta có ký hợp đồng cho nên cũng có thứ bảo đảm. Trừ khi người kia sẵn sàng bồi thường cho chúng ta gấp đôi giá nhà, nếu không chủ đầu tư sẽ không thể làm bất cứ điều gì bất lợi cho chúng ta”

Tần Lãng cười nói: “Mọi người không cần lo lắng, căn biệt thự này nhất định sẽ là của chúng ta”

Hắn đã tính toán trước rằng căn biệt thự này có duyên với hắn và nhất định sẽ thuộc về cả nhà bọn họ.

Trừ khi có một đại sư Phong Thủy có hiểu biết về Phong Thủy mạnh hơn hắn, có thể cưỡng ép thay đổi cục diện.

Tất nhiên, việc thay đối tình thế một cách cưỡng bức sẽ đòi hỏi các đại sư Phong Thủy phải trả giá bằng hàng chục năm nỗ lực miệt mài, thậm chí là tính mạng.

Có nhân, có quả. Nhân quả báo ứng.

Về phía Vương Thế Duy. Sau khi Tân Lãng cúp điện thoại thì ông ấy đã hỏi người tư vấn bất động sản về hợp đồng mà Tân Lãng đã ký. Tiếp đó hỏi ý kiến của Triệu Cảnh Lễ.

Nếu ông đồng ý trả 100 triệu để mua căn hộ này thì có được không?

Một trăm triệu quả thực khá nhiều đối với người có tài sản vài tỷ như ông ấy. Tuy nhiên, nếu đây là nơi có Phong Thủy cực tốt thì nó có thể nhân đôi giá trị của ông ấy, điều này mang lại tài phú cho ông ấy còn nhiều hơn con số một trăm triệu này!
 
Chương 309: C309: Phản ứng của bọn nhỏ khi ăn cháo gạo


Tân Lãng nói có thể giao mấy việc mua sắm đồ điện gia dụng cho Tô Thi Hàm.

Còn hắn phụ trách trả tiền.

Bởi vì khi nghe mấy cái chức năng kỹ thuật mà Tô Thi Hàm nói, khiến cho Tân Lãng có chút choáng váng.

“Tốt! Đồ chơi gặm nướu, ở trên mạng em cũng đã tham khảo rất nhiều. Nhiều người bình luận nên mua hàng chính hãng. Chất lượng silica gel phải đảm bảo vì dù sao cũng là để bọn nhỏ ngậm trong miệng. Mặt khác hình dạng cũng phải chọn loại tốt, không chọn mấy loại hình cây nấm, em thấy có nhiều bà mẹ bình luận loại đấy dùng lâu dài sẽ làm miệng bọn nhỏ mấn ngứa. Chắc là do nước bọt của bọn nhỏ lưu lại không khô, sau đó tiếp xúc với miệng dẫn đến miệng bọn nhỏ bị bệnh mẩn ngứa”

Kế tiếp, Tô Thi Hàm nói với Tân Lãng về mấy loại đồ chơi gặm nướu. Đam Mỹ Hay

Cuối cùng hai người bọn họ đến một cửa hàng nổi tiếng chuyên bán những sản phẩm dành cho trẻ. Trong cửa hàng Tô Thi Hàm đã mua một rất nhiều đồ chơi gặm nướu.

Mặc dù bây giờ chỉ có Huyên Huyên bắt đầu phun nước miếng do mọc răng sữa, nhưng Vũ Đồng cùng Khả Hinh chắc là cũng sẽ nhanh chóng mọc răng.

Cho nên mua nhiều một chút để sau này còn có mà dùng.

Mua xong đồ chơi, Tô Thi Hàm nhận được điện thoại bên môi giới, nói là chủ ngôi nhà họ định thuê đã đến có thể đi xem phòng.

Đồ đạc không nhiều nên bọn họ cầm theo luôn.

Hai người trở lại khu chung cư. Căn phòng họ định thuê ở ngay phía dưới căn họ đang sống, bố cục ngóc ngách đều giống nhau.

Hơn nữa còn đã dọn dẹp sạch sẽ.

Căn phòng kia Tân Lãng thuê là nhà đầu tư giao phòng, cho nên không có giường ghế sofa các thứ.

Còn căn phòng thuê này có sẵn giường cùng ghế sofa, TV còn nguyên bộ, máy giặt cũng có.


Người thuê trước vừa vặn hết hợp đồng cho thuê mà người nọ cũng không muốn kí hợp đồng tiếp. Nên chủ nhà tìm người cho thuê khác với lại đã sớm kêu người vệ sinh sạch sẽ qua.

Tô Thi Hàm đi lên lầu kêu ông Tần bà Tân bọn họ xuống xem qua phòng.

Ba người mỗi người ôm một đứa củng ông Tân đi xuống.

Nhìn qua phòng, đơn giản không có gì cần sửa. Kế tiếp là kiểm tra nước nhà vệ sinh xem có vấn đề không. Nhưng nhà vệ sinh không có nước nóng chỉ có ở phòng bếp có một cái máy nước nóng phụ trách toàn bộ nước nóng trong phòng.

Nhà vệ sinh muốn dùng nước nóng thì phải chờ ba phút mới có.

Nhưng cái này không phải vấn đề gì lớn. Tô Thi Hàm nói đổi một cái máy nước nóng khác là được.

Tổng là có bốn căn phòng, ba phòng có giường một phòng để tủ sách.

Trong phòng có lắp mạng internet, máy giặt thì để ở ban công. Có một ống nước riêng cho máy giặt để thoát nước nên sẽ không xuất hiện tình trạng rò rỉ nước.

Khuyết điểm duy nhất là đồ điện gia dụng không quá tốt. Bời vì đều là đồ cũ, hẳn là phòng này đã cho thuê một thời gian khá dài.

Cho nên có một số đồ dùng đã bị cũ.

Ví dụ như tủ lạnh, vẫn là loại kia sẽ kết sương tủ lạnh nhưng ở đây hiệu quả làm lạnh không quá tốt.

Cùng máy giặt đời cũ mấy trăm tệ.

Điều hòa cũng vậy đã ngả vàng cũ kỹ. Bật kiểm tra một lúc thì không có hiệu quả làm lạnh và trong không không khí cũng ẩm mùi khó chịu.

Tuy nhiên chỉ đều là việc nhỏ bởi vì tòa nhà này hiện chỉ có căn phòng này là cho thuê, cũng không còn phòng khác. Cộng thêm vừa lúc căn hộ của Tân Lãng. ở ngay trên rất thuận tiện.

Trả tiền thuê theo năm so với tiền thuê căn phòng kia của Tăn Lãng đắt hơn 500 tệ. Bởi vì có đõ dùng gia dụng, một tháng tiền thuê là 4600 tệ.

Mỗi năm tiền thuê là 57600 tệ.

Dưới sự trả giá của ông bà Tân thì tiền thuê tổng lấy 56.888 tệ.

Ký xong hợp đồng, môi giới cùng chủ nhà đều rời đi. Bà Tân để Tân Lãng gọi 110 để lắp đặt ổ khóa mới.

Sau đó bà Tân cùng dì Hạ bắt đầu dọn dẹp.

Mặc dù chủ nhà đã cho người quét dọn một lần. Nhưng bà Tân cảm thấy vẫn chưa sạch, cho nên tiếp tục cùng dĩ Hạ lau chùi vệ sinh thêm một lăn nữa.

Ăn xong cơm trưa, dì Hạ chuẩn bị đi đến chỗ con trai. Tăn Lãng vốn muốn chớ dì đi nhưng dì Hạ bảo hắn không cần phí sức, dì gọi xe đi qua là được.

Bằng không Tần Lãng chở dì tới còn phải lái về. Tối nay dì tạm thời ở nhà con trai bởi vì có nhiều chuyện muốn nói.

Tần Lãng gọi xe cho di Hạ, bảo dì có việc gì thì gọi cho hẳn.


Tiễn dì Hạ xong, ba đứa nhỏ cũng ngủ rồi. Bà Tần bảo ông Tần đi xuống dưới lầu trải ga giường vì tối nay có thể ở dưới đó luôn.

Tô Thi Hàm cùng Tăn Lãng tựa vào giường. Cô một bên nhìn điện thoại một bên nói với Tần Lãng muốn mua đồ.

Ví dụ như nệm.

Tấm nệm nhà dưới không tốt. Cô muốn đổi một tấm nệm chính hãng vì như vậy nằm sẽ thoải mái dễ chịu hơn.

Còn điều hòa, bình nước nóng, máy giặt, tủ lạnh đều cần phải đổi.

Mấy đồ bị thay thế kia Tô Thi Hàm cũng không định vứt đi. Để chung vào một căn phòng.

Chờ sau này chuyển đi, cô còn mang đồ của mình đi.

Sau đó đem đồ của chủ nhà lắp đặt lại là được.

Bởi vì bên dưới có bổn phòng, dùng ba phòng là đủ.

Những việc này Tân Lãng đều nghe Tô Thi Hàm, để cô chọn đồ cho vào giỏ hàng online còn hắn thì phụ trách trả tiền.

Taobao có chức năng thanh toán thay cho người khác.

Bởi vì sáng thức dậy sớm mà tối hôm qua không ngủ được bao lâu, cho nên rất nhanh Tân Lãng đã ngủ thiếp đi.

Tô Thi Hàm mua xong đồ quay sang thấy Tân Lãng ngủ say sưa. Cô không đánh thức hắn mà trực tiếp dùng tài khoản của mình thanh toán.

Bởi vì trong thẻ ngân hàng của cô còn hơn mười triệu tiết kiệm. Cô là một tiểu phú bà, mua đống đồ này cô vẫn còn đủ tiền nha.

Thanh toán xong, cô cùng bên chăm sóc khách hàng sắp xếp tốt thời gian lắp đặt. Sau đó để điện thoại xuống chỉnh âm thấp lại rồi ôm Tân Lãng cùng nhau đi ngủ.

Ngày hôm sau, Tân Lãng cùng ông Tần căm thẻ căn cước sổ hộ khẩu cùng các giấy tờ khác để nộp tiền bảo hiểm xã hội.

Tô Thi Hàm cùng bà Tân ở nhà chăm bọn nhỏ.


Huyện Huyên gặm được đồ chơi nướu, lập tức vui vẻ cắn.

Thỉnh thoảng đem gặm nướu bỏ ra, phun phun vài cái lại tiếp tục gặm.

Đặc biệt đáng yêu.

Bà Tân nói có thể thử cho Huyên Huyên ăn cháo, bởi vì ba đứa nhỏ đều nuôi bằng sữa mẹ cùng sữa bột kết hợp. Chỗ nên lúc bốn tháng rưỡi có thể cho bọn nhỏ ăn chút cháo thử xem. Nhìn xem có phản ứng dị ứng gì không, nếu như không có thì có thể tiếp tục nấu cho bọn nhỏ ăn.

Nếu như là nuôi thuần bằng sữa mẹ, có thể chờ đến sáu tháng rồi bắt đầu cho ăn cháo bổ chất sắt.

Bà Tân lúc nấu cháo nói cho Tô Thi Hàm, vừa mới bắt đầu nên dùng sữa mẹ hoặc sữa bột để nấu cùng, lúc bọn nhỏ ăn sẽ có mùi vị giống như lúc uống sữa. Như vậy bọn nhỏ sẽ không có cảm giác bị lạ miệng.

Chờ bọn trẻ đần thích ứng rồi có thể đổi sữa thành nước để nấu.

Lần thứ nhất làm, làm ba bát cháo.

Sau đó lần lượt cho bọn nhỏ ăn.

Huyện Huyên nhìn thấy đồ ăn, lá gan lớn nên trực tiếp ăn một miếng sau đó lập tức phun ra.

Sau đó thì không chịu ăn tiếp, thà phun phun chơi nước bọt cũng không ăn cháo gạo.

Vũ Đồng cùng Khả Hinh hai đứa trực tiếp từ chối.

Miệng cũng không nguyện ý mở ra hơn nữa còn biết dùng tay đẩy hai bát Tô Thi Hàm cùng bà Tân đưa đến.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom