Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Những Ngày Du Lịch Cùng Idol

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
819,264
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Những Ngày Du Lịch Cùng Idol

Những Ngày Du Lịch Cùng Idol
Tác giả: Thỏ Nhĩ Tề
Tình trạng: Đang cập nhật




"Tài nghệ nấu nướng, ngọt sủng và trọng sinh vào thân của nữ minh tinh, Thời Tiểu Ngư, khiến cuộc sống của cô thay đổi hoàn toàn. Khi thần tượng của cô, Kính Gia Uyên, mắc chứng bệnh kén ăn và đến ăn đồ ăn nhanh của cô, cuộc đời Thời Ngư đi đến một điểm giao nhau bất ngờ.

Sau khi sống lại xuyên vào thế giới của tiểu hoa Thời Tiêu Ngư tuyến mười tám, cô bắt đầu tham gia chương trình du lịch và cùng Kính Gia Uyên trên hành trình thưởng thức ẩm thực. Những khoảnh khắc ngọt ngào và hài hước đang chờ đón độc giả trong câu chuyện ấm áp này."
 
Chương 1: 1: Đố Anh Tài 1


Edit by Triệu ViuVốn dĩ cửa hàng của Thời Tiểu Ngư đột ngột nổi tiếng sau một đêm, nhưng cô vẫn thấy không vui.Một tuần trước, phía “Tâm nguyện mỹ thực” đã tung ra một đoạn video ngắn bên lề, đó là lúc Kính Gia Uyên còn sống, tham gia một chương trình giải trí âm nhạc.

Lúc nghỉ ngơi trong khi ghi hình chương trình giải trí, anh đã nói chuyện trời đất với bạn bè của mình.Anh nói: Cửa hàng đồ ăn nhanh, hận gặp nhau trễ.Người trong video ngắn kia chỉ mới 27 tuổi, khuôn mặt nổi tiếng toàn cầu, anh cực kỳ dịu dàng với tất cả mọi người.Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã đứng trên đỉnh.Năm 18 tuổi, ca khúc ra mắt của anh là “Sinh mệnh” đã khiến toàn bộ giới âm nhạc phải cảm động.

Anh thiện lương, sự quý trọng và tình yêu của anh dành cho thế giới này khiến ai nghe được bài hát ấy cũng phải cảm động.Ca khúc xao xuyến, ca từ được mài giũa, giọng hát cao vút khác biệt khiến bài hát này nổi tiếng khắp chốn.


Không biết vì sao bài hát này lại mang đến hy vọng cho biết bao nhiêu mảnh đời, tô thêm màu vào cuộc đời vốn u tối của bọn họ.Nhưng thiên tài còn có nghĩa là, chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.Nửa năm sau khi ghi hình chương trình giải trí đó, cũng tức là năm Kính Gia Uyên 28 tuổi, tin tức chính thức được công bố rằng Kính Gia Uyên đã bất hạnh qua đời vì căn bệnh ung thư dạ dày.Chương trình giải trí mà anh ghi hình kia cũng là thứ giữ lại hình bóng cuối cùng của anh trên thế giới này.Sau khi tin tức Kính Gia Uyên qua đời được lan truyền ra, gần như tất cả các tai to mặt lớn trong giới giải trí đều thở dài tiếc thương.

Kính Gia Uyên xuất hiện, mang lại sức sống mới cho giới giải trí vốn mục nát vì lợi ích này.Tác phẩm của anh đã thay đổi toàn bộ nền âm nhạc, trở thành tín ngưỡng trong lòng biết bao nhiêu người.Mà điều khiến người hâm mộ càng thêm tiếc thương đó là, sau khi anh qua đời, công ty đĩa nhạc đã công bố tuyển tập di tác “Vi Quang” của anh.

Trong đó có mười bài hát, mỗi một bài đều do Kính Gia Uyên tự biên soạn, viết lời, mỗi một ca khúc trong album đều như hát vang trong lòng mọi người, làm rung động linh hồn của mọi người hâm mộ ca nhạc.Đáng tiếc, thiên tài như vậy, bọn họ sẽ không được gặp lại nữa.Bài hát của anh cũng không cách nào được anh hát vang nữa.Sinh mệnh ngắn ngủi của Kính Gia Uyên gần như dâng hiến hết cho âm nhạc.


Anh dùng sự dịu dàng, dùng tình yêu của mình, vô thức sưởi ấm cho mỗi một người, mang đến niềm hy vọng cho những người đang tuyệt vọng.Sau khi anh đột nhiên qua đời, mọi người như tan vỡ, không ai dám chấp nhận hiện thực này.Một người tốt như vậy, dịu dàng đến thế, sao lại đột nhiên bị ung thư dạ dày được chứ?Rốt cuộc trong đó có nội tình ẩn khuất gì?Lúc những người hâm mộ truy hỏi công ty, bọn họ đã nói ra sự thật khiến mọi người không cách nào chấp nhận nổi.Trước khi Kính Gia Uyên bị ung thư dạ dày, anh mắc chứng bệnh kén ăn cực kỳ nghiêm trọng.

Mấy năm nay khi còn sống, mỗi một ngày anh phải chịu đựng sự giày vò của căn bệnh kén ăn này.

Đặc biệt vào một năm trước khi qua đời, anh dường như nuốt không trôi bất cứ thứ gì.Người hâm mộ biết được chuyện này, cảm thấy trái tim mình càng thêm đau nhói.Thì ra, cái người vẫn luôn dịu dàng với thế giới này lại phải chịu đựng sự dằn vặt như thế hàng ngày.Các cô yêu Kính Gia Uyên, dù anh đã qua đời một năm nhưng khắp chốn trong giới giải trí đâu đâu cũng toàn tin tức của anh.

Người hâm mộ không ngừng lưu luyến sự ấm áp mà Kính Gia Uyên để lại ở thế giới này, tất cả cũng đang thấy hối hận tại sao lúc anh còn sống, họ lại không phát hiện ra những chuyện đó, sao họ lại không thể trao cho anh sự ấm áp để sưởi ấm trái tim anh.Mà bây giờ lại thấy một chút hoài niệm, một chút áy náy..

 
Chương 2: 2: Đố Anh Tài 2


Edit by Triệu ViuSau khi video bên lề được tung ra, từng đợt từng đợt người đến cửa hàng đồ ăn nhanh của Thời Tiểu Ngư, các cô muốn cảm nhận cái nơi duy nhất mang lại sự ấm áp cho anh lúc anh còn sống.Vì những nguyên do đó, trong nháy mắt cửa hàng nhỏ của Thời Tiểu Ngư trở nên nổi tiếng.

Thậm chí còn có bạn bè nước ngoài không ngại xa nghìn dặm đến để thưởng thức món ăn ngon mà Kính Gia Uyên ăn lúc còn sống, lệ rơi đầy mặt.Đối diện với tình cảnh nổi tiếng này, bạn bè của Thời Tiểu Ngư cực kỳ vui mừng, từng người một gọi điện tới, chúc mừng cho cửa hàng nhỏ bùng nổ của cô.“Aida, Tiểu Ngư, cậu phát đạt thật rồi nha! Cậu xem xem cửa hàng đồ ăn nhanh của cậu kinh doanh tốt như vậy! Cứ thế tiếp thì e là chẳng mấy chốc nữa cậu sẽ thành phú bà thôi!”“Tiểu Ngư, hôm qua mình thấy báo cáo của cửa hàng đồ ăn nhanh của cậu trên tin tức đài truyền hình, nói cậu nghe, bây giờ cửa hàng đồ ăn này của cậu đã trở thành hiện tượng nổi tiếng rồi, thật sự rất ghê gớm đó nha!”Đối diện với những lời chúc mừng từ bạn bè, Thời Tiểu Ngư chỉ biết cứng nhắc đáp lại.Lúc ở nơi không người, không biết cô đã khóc bao nhiêu trận.Bạn bè ai cũng bảo quán ăn của cô bùng nổ, cho rằng cuối cùng cô cũng xoay mình được rồi, cảm thấy hạnh phúc vì bước nhảy vọt trong cuộc sống.Nhưng họ không biết rằng cô cũng là một trong những người được Kính Gia Uyên sưởi ấm.

Từ lúc một năm trước, khi mà Kính Gia Uyên qua đời, màu sắc xán lạn nhất trong lòng cô đã rời bỏ cô mà đi rồi.Kính Gia Uyên nói, hận gặp nhau trễ.Xem ra Thời Tiểu Ngư đã bỏ lỡ mất rồi.Giá như… Giá như cô biết anh mắc bệnh kén ăn sớm một chút, nếu như cô biết rằng đồ ăn vặt mình làm là thứ duy nhất Kính Gia Uyên nuốt trôi sớm một chút.


Vậy thì liệu có phải cô sẽ có cơ hội chữa bệnh cho anh không? Anh sẽ không cần phải chịu khổ vì bệnh kén ăn nữa, có phải anh cũng sẽ không bị bệnh ung thư dạ dày không?Tiếc nuối cùng nỗi thống khổ đâm thẳng vào nội tâm của Thời Tiểu Ngư.

Cuối cùng, sau khi tiệm ăn nhỏ bùng nổ một tuần lễ, Thời Tiểu Ngư đột ngột đóng cửa quán, không để lại lời nhắn, không một lời giải thích.


Cô đột nhiên làm vậy rồi biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.Không một ai biết, sau khi Thời Tiểu Ngư biến mất cô đã đi thẳng đến mộ của Kính Gia Uyên.Trước mộ Kính Gia Uyên, Thời Tiểu Ngư nhẹ nhàng cầm bó bông hoa cúc trắng trên tay.

Đôi mắt trong veo của cô đầy nỗi bi thương và tưởng niệm, cô chậm rãi nói: “Em đến thăm anh đây, lâu vậy rồi mà em mới đến thăm anh, có phải anh thấy em không xứng làm fan hâm mộ không.”Thời Tiểu Ngư ra sức muốn cười nhưng chỉ mới nói một câu này mà cô đã không kìm được nước mắt của mình, giọt lệ rơi theo gò má: “Xin lỗi, xin lỗi, trễ thế này em mới biết đến bệnh kén ăn của anh, thậm chí em còn không biết anh đã từng tới tiệm của em, không biết việc anh thích đồ ăn em làm… Em không biết gì cả… Là fan hâm mộ của anh mà em chẳng biết gì cả…”Nỗi bi thương sâu sắc cùng sự thống khổ đầy ắp trái tim Thời Tiểu Ngư, cô cũng không cách nào khống chế được, bèn ngồi xổm vùi đầu vào đầu gối, khóc rống lên.Bên cạnh, thi thoảng cũng có fan hâm mộ khác đến đây, các cô nhìn thấy Thời Tiểu Ngư ngồi xổm trước mộ khóc lớn, cảm thấy bản thân mình cũng đau nhói không thôi.

Hình ảnh này khiến các cô ấy cũng cảm động lây..

 
Chương 3: 3: Đố Anh Tài 3


Edit by Triệu ViuThời Tiểu Ngư khóc trọn một tiếng, khóc đến nỗi cổ họng khàn khàn, nhận thức cũng trở nên mờ ảo hơn.

Nỗi thống khổ và ân hận tích góp từng chút một mấy ngày nay phát tiết hết ra vào giây phút này.Cô run rẩy đứng lên, buồn bã nhìn bia mộ của Kính Gia Uyên rồi mới rời đi.Cô đón xe taxi, ngồi lên ghế sau xe với đôi mắt đỏ hồng.Tài xế trên xe bật lặp lại các ca khúc của Kính Gia Uyên, bên trong xe rất yên tĩnh.


Trong bầu không khi tĩnh mịch này, giọng hát trong trẻo mà ấm áp của anh lại lần nữa đánh thẳng vào trái tim của Thời Tiểu Ngư, khóe mắt cô lập tức ửng đỏ.Tài xế để ý thấy việc này nên bèn tự tay âm thầm tắt nhạc.Thời Tiểu Ngư mờ mịt, cô ngẩng đầu nhìn sang tài xế.Tài xế chuyên tâm lái xe, một lát sau mới mở miệng nói: “Đến thăm Kính Gia Uyên à.”“Vâng.” Thời Tiểu Ngư thấp giọng đáp.Tài xế nghe vậy, bèn nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Một năm qua tôi chở không ít người hâm mộ giống như cô, ai cũng khóc rất nhiều rồi mới quay về.”Thời Tiểu Ngư hơi nhíu mắt lại, cô không nói tiếp.“Thật ra tôi cũng là người hâm mộ của cậu ấy, thấy tôi bây giờ vui vẻ vậy thôi chứ cuộc sống trước đây của tôi thảm lắm.

Con trai mắc bệnh hiếm, vợ thì chạy theo gả cho người khác, việc kinh doanh của tôi xuống dốc không phanh.

Khi đó tôi thấy mình thật sự không chịu nổi nữa, thậm chí… Tôi còn từng muốn tự sát nữa…” Tài xế lại nói.“Lúc đó ấy, bạn bè của tôi đè đầu tôi lại bắt tôi nghe nhạc.


Tôi được nghe nhạc của cậu ấy, bài hát tên là “Sinh mệnh”, với một bài tên “Vi quang”.

Ha ha, tôi là đàn ông đàn ang vậy mà cô không biết đâu lúc đó tôi nghe hai bài ấy mà khóc không còn gì luôn.” Sau khi nói đến đây, tài xế hơi nghẹn ngào: “Cũng may là có cậu ấy tôi mới đứng dậy được lần nữa.”“Tôi cũng vậy, lúc còn đang mờ mịt, hai bài hát đó của anh ấy đã giúp tôi tiến về phía trước.” Thời Tiểu Ngư nhẹ giọng đáp.“Đúng vậy… Không chỉ chúng ta mà cậu ấy còn cứu rỗi rất nhiều người nữa.”Tài xế cảm khái: “Đúng là chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau quả không sai, nhất định là do ông trời cô đơn nên mới muốn có một người tốt bụng như thế ở bên bầu bạn.”Một câu nói kết thúc để lại sự trầm mặc.Thời Tiểu Ngư phải quay về trạm xe lửa, cách nơi đây một khoảng xa, ngồi trên xe cũng cần chút thời gian.Có lẽ hai người trầm mặc vài phút đồng hồ, sau khi hai người tiêu hóa tình cảm xong, tài xế lại nói: “Thật ra… Nói đi nói lại, cậu ấy đi rồi cũng tốt.”Giọng nói của tài xế vừa tiếc hận cũng vừa đồng tình: “Khoảng thời gian trước khi có tin, cậu ấy phải sống với căn bệnh ung thư dạ dày, vốn là bệnh kén ăn.

Thật ra bệnh kén ăn khổ sở thế nào có lẽ cô không rõ lắm, nhưng tôi từng tiếp xúc qua rồi.”“Đặc biệt là kiểu như cậu ấy, biết rõ là muốn ăn nhưng lại có sự chống cự xuất phát từ nội tâm.


Dường như cậu ấy cũng tích cực tiếp nhận trị liệu rồi nhưng vẫn mãi không chữa khỏi, thậm chí bệnh tình ngày càng nghiêm trọng hơn, hơn nửa năm sau, thậm chí cần phải tiêm dịch dưỡng để mà sống nữa, việc này cũng đáng thương lắm…”Thời Tiểu Ngư nghe vậy, cô không khỏi nắm lấy vạt áo, ngón tay trở nên trắng bệch.Trái tim của cô như bị bóp nghẹn, đầu đau như búa bổ.Tài xế đang đắm chìm trong tâm trạng bi thương nên không để ý đến tình hình của Thời Tiểu Ngư, ông ấy còn nói: “Trước đây có một video được tung ra, nói hình như cậu ấy thích một tiệm ăn vặt nhỏ, hình như tên là tiệm ăn Tiểu Thực Ốc nhưng lúc gặp được đã muộn quá rồi, không cứu được nổi.”Thời Tiểu Ngư im lặng rơi lệ.“Aida, ông trời thích đùa giỡn với con người ta thế đấy, nếu đã không gặp được thì cứ để qua đi càng tốt, giờ gặp được rồi nhưng lại không cho người ta quay đầu!” Không biết tài xế nghĩ đến chuyện gì mà gương mặt ông ấy hơi co quắp lại: “Ông trời đúng là tệ bạc mà! Ai càng ưu tú thì cuộc sống càng không như ý! Nếu thứ tệ bạc ấy có chút lương tâm thì phải sớm đưa Tiểu Thực Ốc đến trước mặt cậu ấy rồi! Phải gặp lúc bệnh ung thư dạ dày của cậu ấy chưa chuyển biến xấu!”Tâm trạng của tài xế rất kích động, vừa dứt lời, một chiếc xe tải ở đối diện không kiểm soát được mà lao đến.“Tích…”“Tích tích tích…”“Tích…”Thình thịch…Trước mắt Thời Tiểu Ngư chợt tối sầm lại, cô mất đi ý thức..

 
Chương 4: 4: Cô Xuyên Không 1


Thời Tiểu Ngư tỉnh dậy sau cơn đau dữ dội ở đầu và ngực.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Thời Tiểu Ngư vô thức nhỏ giọng nói nhỏ, cô xoa cái đầu đau nhức rồi ngồi dậy.

“Xảy ra chuyện gì, chính cô còn không biết à?” Một giọng nữ lạnh như băng vang lên.

Thời Tiểu Ngư nhìn theo hướng phát ra giọng nói, ánh mắt mờ mịt dần dần tập trung hơn.

Lúc ánh mắt của cô dừng lại trên khuôn mặt nghiêm khắc và thanh tú của người phụ nữ kia, cô ngây người.

Người này, cô ấy vừa xa lạ vừa quen thuộc, nhưng người này sẽ không bao giờ xuất hiện ở đây.

Người phụ nữ này là một người đại diện, là người đại diện của một nghệ sĩ tuyến mười tám mờ nhạt có tên rất giống Thời Tiểu Ngư trong làng giải trí.


Cô biết người đại diện nghệ sĩ này, tất cả là do Kính Gia Uyên.

Thời Tiểu Ngư mờ nhạt ra mắt làm ngôi sao nhí, ban đầu phát triển khá tốt nhưng sau đó ngày càng trở nên mờ nhạt.

Tất cả đều do cô ta không chỉ không có thực lực không có tác phẩm, mà còn là một diễn viên đã hết thời.

Không chỉ vậy, cô ta còn thích gây scandal với nhiều người nổi tiếng, thậm chí từng vươn tay đến Kính Gia Uyên - người không thích dính líu đến các vấn đề giải trí, chỉ tập trung vào âm nhạc.

Hành động này, đã khiến độ thiện cảm của người dân cả nước đối với cô ta gần như thành con số âm.

Mà sở dĩ cô nói người đại diện này tuyệt đối không thể xuất hiện ở đây, là bởi vì cô ấy đã chết ngoài ý muốn từ hai năm trước rồi.

Đợi đã, chết?Cô hoảng hốt nhớ kỹ lại, vừa rồi hình như có một vụ tai nạn xe cộ xảy ra.


Trong đầu Thời Tiểu Ngư nảy lên một suy nghĩ, cô hơi ngước mắt lên, vừa cẩn trọng vừa ngạc nhiên hỏi: "Tôi chết rồi à?"Người đại diện Tô Lị Viện: ?Thời Tiểu Ngư thấy cô ấy nghi ngờ, chỉ chỉ mình rồi lại chỉ cô ấy: "Nếu không thì sao hai chúng ta có thể gặp mặt, còn có thể nói chuyện nữa?"Tô Lị Viện: "! "Tô Lị Viện hít một hơi thật sâu, không để ý tới cô gái đang "giả ngây giả dại" trước mặt, cô ấy đã quen với trò mèo cũ này của cô từ lâu rồi.

Tô Lị Viện ném một chồng tài liệu xuống trước mặt Thời Tiểu Ngư: "Sau này trước khi làm bất cứ điều gì cô hãy lý trí hơn đi.

Lúc nào cô cũng cần nhớ kỹ rằng bản thân cô là người của công chúng, mà người của công chúng là gì, có nghĩa là không thể làm mọi thứ theo ý thích của riêng cô, mà phải xem xét toàn cục, cảm xúc của cô, không chỉ thuộc về một mình cô.

”Một đoạn lải nhải khiến Thời Tiểu Ngư có hơi mơ hồ, người của công chúng? Xem xét đại cục?Không đợi cô tiêu hóa hết, Tô Lị Viện chỉ chỉ vào chồng tài liệu: "Đây là một chương trình tạp kỹ vừa nhận được, nếu như cô có thể làm tốt thì sẽ tẩy trắng được cho những gì cô đã làm trước đây.

Nhưng nếu cô không làm được những yêu cầu này của tôi, thừa lúc còn sớm thì đừng đi nữa.

"Thời Tiểu Ngư cầm tài liệu lên nhìn lướt qua, trang bìa có viết một vài chữ to… Bản kế hoạch "Hành Trình Ước Mơ".

Đồng tử của Thời Tiểu Ngư đột nhiên co rút lại, một cảnh tượng khiến cô đau lòng đột nhiên hiện lên trong đầu, cô gần như không thể chờ đợi nữa mà giở ra xem ngay.

Tô Lị Viện thấy dáng vẻ này của cô, cũng không cần phải nói nhiều nữa, cô ấy đứng dậy khoanh tay lại: “Tôi đi xử lý đống lộn xộn mà cô để lại trước đã, cô xem kỹ đi, chờ tôi về rồi bàn bạc kỹ càng.

".

 
Chương 5: 5: Cô Xuyên Không 2


"Còn nữa, lần sau còn vờ điên vờ ngốc thì không cần kéo theo tôi đâu, còn trù cho tôi chết đi.

" Hai tay của cô ấy đặt lên vai Thời Tiểu Ngư, đè xuống, nhưng sau đó lại xoay người rời đi.

Thời Tiểu Ngư không quan tâm đến việc trả lời Tô Lị Viện, cô nhanh chóng lật xem tài liệu trên tay.

Tên chương trình: "Hành Trình Ước Mơ".

Loại hình: Chương trình tạp kỹ du lịch.

Vị trí: Các quốc gia ở châu Âu, châu Á và châu Phi, vị trí cụ thể sẽ được xác định sau.

Khách mời đã xác định: Kính Gia Uyên, Tiêu Nhã, Lâm Vũ Phi.

Khách mời đề phòng: Diêu Dao, Thịnh Mạn, Đinh Tuyết Diễm.

Kế hoạch chương trình: "Hành Trình Ước Mơ" là một chương trình truyền hình thực tế về du lịch thám hiểm do đài truyền hình Yến Kinh phát triển, mời các ngôi sao tự đi du lịch ở nước ngoài, với tình huống kinh phí hạn chế sẽ thể hiện khía cạnh chân thực nhất của các ngôi sao và điểm đến du lịch! Khi lật đến trang sau, tay của Thời Tiểu Ngư ngày càng run rẩy kịch liệt, cái chương trình này, làm sao cô lại không biết chứ, chẳng những biết mà cô còn khắc cốt ghi tâm nữa.


Lúc trước sau khi Kính Gia Uyên qua đời, có người đã tìm ra toàn bộ quá trình bệnh tật của anh, tất cả các khả năng.

Trong số đó tất cả mọi người đều phát hiện ra, trong một chương trình tạp kỹ du lịch có tên "Hành Trình Ước Mơ", suốt hành trình ấy Kính Gia Uyên gần như bị quăng quật mãi, ăn không ngon ngủ không yên, sau khi kết thúc ghi hình chương trình, Kính Gia Uyên ngã bệnh nặng một trận.

Sau sự việc đó, sắc mặt của Kính Gia Uyên vẫn trong trạng thái tái nhợt một thời gian dài.

Người hâm mộ đào ra tình huống lúc đó, đồng ý cho rằng chương trình tạp kỹ lần đó là một nửa thủ phạm đã kết liễu quá sớm cuộc đời Kính Gia Uyên.

Nếu như không ghi hình chương trình đó, ánh sáng ấm áp nhất trong thế giới của các cô cũng sẽ không vụt tắt sớm như vậy.

Nhưng bây giờ, kế hoạch của chương trình này, tại sao lại xuất hiện trong tay cô.

Chương trình…Kế hoạch! Người đại diện! Hết tin tức này đến tin tức khác liên tục hiện lên trong đầu Thời Tiểu Ngư, dần dần nảy sinh ra một suy đoán táo bạo đến mức không thể tưởng tượng nổi, cô chộp lấy chiếc điện thoại ở bên cạnh, mở ra nhìn thời gian.

Ngày XX tháng XX năm XXXX.


Ấn mở Weibo.

No.

1 hotsearch: Thời Tiểu Ngư và Kính Gia Uyên ở trong khách sạn?Cô lại bật camera lên, trong điện thoại xuất hiện một khuôn mặt có giá trị nhan sắc rất cao mà cô lại cực kỳ ghét.

Quả nhiên! Cả người Thời Tiểu Ngư co quắp lại nằm xuống lần nữa.

Cô nằm trên giường nhắm mắt lại, buộc mình phải tỉnh táo lại, sắp xếp lại tình hình hiện tại.

Bây giờ về cơ bản có thể khẳng định, cô xuyên không rồi, xuyên vào người Thời Tiểu Ngư kia, hơn nữa còn là năm năm trước.

Vào thời điểm này, nếu cô nhớ không lầm thì đó là thời điểm Thời Tiểu Ngư vừa mới cọ sự nổi tiếng của Kính Gia Uyên một phen, đang là lúc bị người hâm mộ công kích nhiều nhất.

Mà khi đó Thời Tiểu Ngư vì muốn tẩy trắng nên cũng tham gia chương trình tạp kỹ du lịch này.

Kết quả là trong chương trình, cô ta kiêu ngạo ngang ngược, ở trong tập thể có nhiều người, cô ta là người duy nhất hoàn toàn coi mình như một công chúa nhỏ.

Mang theo hành lý rất nặng cũng không tự mình xách, khách sạn có điều kiện hơi kém một chút cũng không ở, đi ra ngoài thì phải đi taxi, bước nhiều thêm một bước cũng không muốn bước.

.

 
Chương 6: 6: Cô Xuyên Không 3


Mà cái giá phải trả cho sự kiêu ngạo của cô ta chính là tạo gánh nặng cho người khác.Cô ta không muốn xách hành lý, Kính Gia Uyên phải giúp cô ta xách.

Cô ta ăn đồ ăn ngon nhất, ngủ trên chiếc giường tốt nhất, vì chi phí du lịch vượt mức kế hoạch nên phải hy sinh ba người khác để bù đắp vào.Vốn dĩ Kính Gia Uyên sẽ không khốn khổ như vậy ở trong chương trình này, phần lớn nguyên nhân đều do Thời Tiểu Ngư.Mà bây giờ, cô đã trở thành Thời Tiểu Ngư, Thời Tiểu Ngư khi Kính Gia Uyên vẫn chưa bị bệnh!Mặc dù Thời Tiểu Ngư không biết tại sao lại xảy ra chuyện này, nhưng đầu ngón tay cô khẽ run lên nhẹ nhàng.


Cô không ngờ được rằng vậy mà mình sẽ có cơ hội gặp lại Kính Gia Uyên.

Đồng thời trong lòng cô cũng có một tia hi vọng mong manh chậm rãi trỗi dậy, dần dần rực cháy.Bây giờ, cô đã gặp Kính Gia Uyên trước khi anh ngã bệnh.


Như vậy có phải nghĩa là cô có cơ hội giúp Kính Gia Uyên điều trị bệnh đúng không?Liệu có thể thay đổi số phận bị bệnh nặng qua đời sớm của Kính Gia Uyên hay không?Nghĩ đến khả năng này, tim Thời Tiểu Ngư đập thình thịch dữ dội, một giọt nước mắt chất chứa cảm xúc phức tạp, rơi xuống từ khóe mắt của Thời Tiểu Ngư."Ông trời đúng là tệ bạc mà! Ai càng ưu tú thì cuộc sống càng không như ý! Nếu thứ tệ bạc ấy có chút lương tâm thì phải sớm đưa quán ăn nhanh đó đến trước mặt cậu ấy rồi! Phải gặp lúc bệnh ung thư dạ dày của cậu ấy chưa chuyển biến xấu!!"Những lời của người tài xế trước khi xảy ra tai nạn vang vọng trong ký ức của Thời Tiểu Ngư, cô không khống chế được vừa khóc vừa cười.Kích động, xót xa, tiếc nuối, hy vọng...Từng đợt cảm xúc phức tạp lần lượt ập đến trong lòng Thời Tiểu Ngư, cô vô thức cuộn chặt tay lại đặt lên ngực.Ông trời thương xót, cô thực sự đã đến rồi.Dù thế nào đi chăng nữa, lần này cô sẽ cố gắng hết sức để giải thoát Kính Gia Uyên khỏi nỗi đau ban đầu.Anh là ánh sáng, là niềm hy vọng trong lòng hàng ngàn vạn người hâm mộ, lẽ ra ánh sáng ấm áp này không nên vụt tắt sớm như thế.

Vậy nên lần này, cô sẽ là người bảo vệ ánh sáng này.Lúc người đại diện Tô Lị Viện quay lại, Thời Tiểu Ngư đã xử lý xong cảm xúc của mình, cô đang yên lặng lật xem bản kế hoạch.Tô Lị Viện nhìn cô gái yên lặng này, không khỏi thở dài trong lòng: "Ăn cơm trước đi."Thời Tiểu Ngư nhìn thoáng qua, nhận lấy đồ ăn do Tô Lị Viện đưa tới, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."Một lời cảm ơn, Tô Lị Viện không khỏi nhìn cô thêm lần nữa.Tô Lị Viện chú ý đến ánh mắt của cô, khác với ánh mắt ngang ngược càn rỡ thường ngày, ánh mắt lần này của Thời Tiểu Ngư chất chứa sự ấm áp và dịu dàng.Chẳng lẽ sự cố lần này thực sự đả kích đến cô rồi? Tính tình thay đổi rồi ư?Tô Lị Viện có hơi nghi ngờ, không biết cô có thể duy trì trạng thái này bao lâu,.

Nếu cô thực sự thay đổi thì như vậy cô ấy cũng sẽ bớt lo đi không ít.“Xem bản kế hoạch thế nào rồi?” Sau khi phát hiện Thời Tiểu Ngư có đôi chút thay đổi, giọng nói Tô Lị Viện cũng không khỏi nhẹ nhàng hơn."Ừm, đã xem hết rồi." Thời Tiểu Ngư vội vàng trả lời, cô ngồi thẳng người.“Để tôi phân tích cho cô một chút.”.

 
Chương 7: 7: Cô Xuyên Không 4


Tô Lị Viện lấy ra một tờ giấy đặt lên bàn, vừa viết vừa vẽ trên đó: “Ưu điểm của chương trình này là hiện nay không có nhiều chương trình tạp kỹ du lịch ở trong nước, cô có khả năng trở nên nổi tiếng.

Hơn nữa, thông qua chương trình này, nếu như cô thể hiện tốt thì có thể tẩy trắng hình tượng của cô trong mắt người hâm mộ, đặc biệt là vụ tai tiếng với Kính Gia Uyên do cô tự mình tạo ra trước đây, có thể phủ nhận nó thông qua hành động của cô..."Nói đến đây, Tô Lị Viện khẽ thở dài thườn thượt một hơi, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Thời Tiểu Ngư, chân thành nói: “Tiểu Ngư, tôi biết mấy năm nay cô không được nổi tiếng, chính cô cũng lo lắng nên mới liều mạng ké fame.

Nhưng cái kiểu nổi tiếng bằng tai tiếng này mãi mãi chỉ là thoáng qua rồi biến mất, tôi hy vọng cô có thể ổn định lại.


Điều tôi muốn thấy là Thời Tiểu Ngư có thể ở trong lòng mọi người, chứ không phải Thời Tiểu Ngư có thể sụp đổ bất cứ lúc nào."Thời Tiểu Ngư khẽ gật đầu.Trong lòng Tô Lị Viện thở dài, cũng không ôm hy vọng cô có thể nhớ kỹ, mà tiếp tục giới thiệu chương trình này."Nhưng đồng thời, chương trình này cũng có nhược điểm của nó." Tô Lị Viện viết vài dòng cần nhấn mạnh: "Đầu tiên, chương trình này rất khổ, địa điểm đi đến không phải để cô tận hưởng, gần như có thể đoán trước được sẽ gặp phải nhiều khó khăn trong quá trình ghi hình, có thể cô sẽ không thích nghi với điều kiện sống được.

Thứ hai, đây là do Diêu Dao - nghệ sĩ cùng công ty chọn còn thừa lại, với lòng kiêu căng tự mãn của cô, cô có thể chấp nhận được không? Thứ ba, vẫn sẽ có quan hệ với Kính Gia Uyên như cũ."Tô Lị Viện nói đến đây, cô ấy hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào Thời Tiểu Ngư nói: "Nếu như cô không thể kiểm soát khoảng cách với Kính Gia Uyên, vẫn cứ tiếp cận quá trớn ở trong chương trình.


Nếu như cô vẫn cứ kiêu căng ngạo mạn như thường ngày ở trong chương trình này, vậy thì cô sẽ còn bị bôi đen thảm hơn bây giờ.

Nếu thực sự muốn tham gia thì đó sẽ là một bước lên thiên đường, hoặc một bước xuống địa ngục.""Thời Tiểu Ngư, bây giờ tôi sẽ cho cô thời gian để suy nghĩ cho kỹ, chọn đánh cược một ván, liều mạng hết mình, hay chọn từ bỏ chương trình này?"Thời Tiểu Ngư im lặng một lúc, ngước mắt lên nhìn Tô Lị Viện một cách nghiêm túc, giọng nói ngập tràn sự kiên định: "Tôi tham gia."Cô, nhất định phải tham gia.Đôi mắt sắc bén của Tô Lị Viện rơi vào người Thời Tiểu Ngư.Cô ấy chậm rãi buông tờ giấy trong tay xuống, cẩn thận nhìn Thời Tiểu Ngư.

Thời Tiểu Ngư đồng ý quá dứt khoát, dưới cái nhìn của cô ấy, Thời Tiểu Ngư lúc nào cũng luôn kiêu ngạo nghe thấy chương trình này được nghệ sĩ khác chọn còn dư lại thì chắc chắn sẽ ầm ĩ một phen.Nhưng vừa rồi, cô đồng ý quá dứt khoát, dứt khoát đến mức cô ấy cảm thấy dừng như trước mặt mình là một người khác.Nhưng mà...!cũng tốt.Tô Lị Viện không nói gì nữa, sau khi để lại tài liệu về những điều cần chú ý trong chương trình này, cô ấy đứng dậy dặn dò lần cuối cùng: "Tôi sẽ nhờ trợ lý của cô gửi những điều cần chú ý còn lại cho cô, mấy ngày tới cô nhớ chuẩn bị hành lý, một tuần sau sẽ xuất phát.”"Ừm." Thời Tiểu Ngư gật đầu, tiễn Tô Lị Viện đến cửa..

 
Chương 8: 8: Sẵn Sàng Đi 1


Trước khi Tô Lị Viện rời đi, cô ấy nhấn mạnh một lần nữa: "Nhớ kỹ, nhất định phải giữ khoảng cách với Kính Gia Uyên trong suốt chương trình, mấy cái mánh khóe và kế vặt của cô tém hết lại cho tôi.

Tôi biết cô muốn nổi tiếng trở lại, nhưng tôi hy vọng cô có thể nhớ kỹ những gì tôi đã nói, hãy là chính mình, cô sẽ có thể nổi tiếng.""Ừm, tôi hiểu rồi." Trong mắt Thời Tiểu Ngư hiện lên vẻ dịu dàng, cô gật đầu đáp lại.Lúc Tô Lị Viện chuẩn bị rời đi, Thời Tiểu Ngư ở phía sau cô ấy, nhỏ giọng nói một câu: "Cảm ơn chị Tô."Cơ thể Tô Lị Viện đi phía trước hơi ngừng lại, nhưng ngay lập tức bước chân lại nhanh hơn mấy phần.Sau khi tiễn Tô Lị Viện đi, Thời Tiểu Ngư trở về phòng, ngồi xuống ghế sô pha.Cô ấy sắp xếp lại tình hình hiện tại trong đầu cho tốt, dựa theo những ký ức rời rạc về Thời Tiểu Ngư trong đầu cô và tin tức về Thời Tiểu Ngư mà cô biết được ở kiếp trước, có lẽ cô biết đại khái tình hình hiện tại của mình.Cô không biết làm thế nào mình có thể xuyên về mấy năm trước, còn xuyên vào Thời Tiểu Ngư.Cũng không biết giữa chừng cô có xuyên trở về hay không, mọi thứ đều chưa rõ tình hình.

Thời Tiểu Ngư chỉ biết rằng đây là cơ hội của cô.Cho dù cô chỉ có thể ở đây vài tháng, nhưng chỉ cần cô có thể nắm bắt tốt, không chừng có thể thay đổi thói quen ăn uống của Kính Gia Uyên, vậy là có thể tránh thoát được việc xảy ra bi kịch.Rất nhiều ý nghĩ cứ lởn vởn trong đầu cô.Cô rất nghiêm túc tự hỏi về những gì sau này cô cần phải làm.Thời Tiểu Ngư lấy ra một tờ giấy ở bên cạnh, lấy bút ra lần lượt viết ra những điều cần lưu ý.Đầu tiên, muốn tham gia "Hành Trình Ước Mơ" để chăm sóc tốt cho Gia Uyên ở trong chương trình, đồng thời chú ý giữ khoảng cách, không chỉ vì bản thân, mà còn tránh khiến Gia Uyên thêm phiền phức.Thứ hai, sau chương trình, hãy cố gắng giục Gia Uyên đi kiểm tra sức khỏe, ngăn ngừa ung thư dạ dày.Thứ ba, nếu có thể tiếp tục ở lại thì phải tìm ra nguyên nhân chủ yếu khiến Gia Uyên biếng ăn, cũng như thử cố gắng chữa trị....Cùng ngày hôm đó, Thời Tiểu Ngư đã sắp xếp suy nghĩ của mình rất lâu, lập từng cái kế hoạch sơ bộ cho những việc cần làm trong tương lai.Nhưng chính cô cũng biết, ưu tiên hàng đầu vẫn là trong chương trình tạp kỹ này.


Chương trình tạp kỹ này là nguyên nhân chủ yếu khiến tình hình của Kính Gia Uyên trở nên chuyển biến xấu.

Nếu muốn thay đổi bi kịch này thì tuyệt đối không thể coi thường chương trình tạp kỹ lần này.Sáng sớm hôm sau, trợ lý Lộ Bân gửi tin nhắn đến, giai đoạn đầu tiên của "Hành Trình Ước Mơ" có hợp đồng ba tháng.


Hành trình tiếp theo vẫn chưa được quyết định, trước mắt thì điểm dừng đầu tiên nằm ở Nepal.

Một tuần sau, cô sẽ bay từ thành phố Yến đến thủ đô của Nepal là Kathmandu.

Ở Kathmandu cô sẽ gặp ba vị khách mời khác ở trong cùng ê - kíp, đội ngũ sản xuất chương trình sẽ xử lý chuyện hộ chiếu của chuyến đi.Những nội dung này, ở kiếp trước lúc cô xem chương trình nên biết rõ cả.Nhưng xem chương trình là một chuyện, còn thực sự đến Nepal, chuyện này đối với Thời Tiểu Ngư đến tận bây giờ vẫn chưa từng ra nước ngoài mà nói cũng là một thách thức lớn.Mấy ngày tới, cô điên cuồng xem các hướng dẫn liên quan đến Nepal..

 
Chương 9: 9: Sẵn Sàng Đi 2


Cô không có kinh nghiệm nên xem các điều cần lưu ý khác nhau được viết trên hướng dẫn, bao gồm cả nhiều các loại số liệu khiến cho đầu óc mơ hồ.

Có một số việc cô không rõ rốt cuộc là cái gì, cho nên chỉ có thể cưỡng ép ghi nhớ hết vào trong đầu trước đã.

Cùng lúc, trong mấy ngày qua cô cũng tìm thấy cuốn nhật ký mà nguyên chủ Thời Tiểu Ngư để lại.

Trong quá trình lướt qua nhanh, cô cũng biết được rất nhiều người quen liên quan tới Thời Tiểu Ngư.

Có những thứ này thì chí ít lúc cô ở trước mặt người quen cũng sẽ không bị lộ tẩy.

Sau khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, đã đến lúc thu dọn hành lý.

Thời Tiểu Ngư đột nhiên cảm thấy đau đầu, nơi cô ta ở bây giờ là một căn nhà cho thuê, bởi vì lý do công việc nên tạm thời cô ta mới thuê ở đó.

Nhưng cô có rất nhiều đồ, nếu muốn mang theo thì vẫn phải về căn nhà cũ đó.

Mà ở bên trong căn nhà kia! Mặc dù Thời Tiểu Ngư không muốn đi, nhưng đối với cô bây giờ mà nói, không còn lựa chọn nào khác.


Cuối cùng chỉ còn cách cắn răng ngồi trong xe cả buổi chiều, trở về ngôi nhà mà ngay cả nguyên chủ cũng không muốn bước chân vào.

Ngôi nhà đó không hề cũ nát, thậm chí đối với Thời Tiểu Ngư mà nói, có thể dùng từ xa hoa để hình dung.

Tại một địa điểm non xanh nước biếc, một ngôi biệt thự ba tầng được xây dựng, trong biệt thự được trang trí tinh xảo, có đủ các loại tiện nghi.

Mà nguyên nhân Thời Tiểu Ngư không muốn trở về, bởi vì trong biệt thự còn có mẹ của nguyên chủ.

Dù sao cô cũng là "người từ ngoài đến", người không quen biết nhìn thấy cô, có lẽ sẽ không phát hiện được bên trong đã thay người.

Nhưng là mẹ của nguyên chủ, Thời Tiểu Ngư không dám chắc mình có thể lừa được người có quan hệ huyết thống với nguyên chủ hay không.

Về phần nguyên chủ, nguyên nhân cô ta khăng khăng không muốn trở về cũng là bởi vì bệnh ham muốn khống chế của mẹ.

Khi nguyên chủ còn rất nhỏ, bởi vì ba cô ta đi quá giới hạn với thư ký công ty nên ba mẹ cô ta đã ly hôn, cô ta đi theo mẹ từ nhỏ.

Một mình mẹ nuôi nấng cô ta khôn lớn, nguyên chủ rất yêu thương mẹ mình, thế nhưng không thể chịu đựng được việc chuyện gì mẹ của cô cũng muốn nhúng tay can thiệp vào.


Cô ta nhận thông cáo, nhất định phải được mẹ xem qua, mẹ đồng ý mới có thể nhận.

Cô ta ăn thức ăn gì, cũng nhất định phải do mẹ cảm thấy cô nên ăn cái đó, mới có thể ăn cái đó.

Bị ham muốn khống chế như vậy, nguyên chủ Thời Tiểu Ngư đã sắp suy sụp, cho nên quanh năm ở bên ngoài.

Nếu không phải nhất định phải về thì cô ta cũng không muốn trở về.

Sau khi Thời Tiểu Ngư hiểu rõ ràng về chuyện này, cô dũng cảm rút chìa khóa ra, mở cửa biệt thự.

Vì cố hết sức để không bị lộ, cô vẫn nên nói ít lại, lấy đồ xong là rời đi luôn.

Đẩy cửa ra, Thời Tiểu Ngư đổi giày đi vào phòng khách, nhìn thấy có người sắc mặt âm trầm ngồi trên sô pha, da đầu lập tức tê dại.

"Mẹ! " Thời Tiểu Ngư có hơi cứng ngắc và lúng túng kêu một tiếng.

Mẹ của Thời Tiểu Ngư là Hàng Mỹ Thần quay đầu sang một bên, rất rõ ràng, bà vẫn còn đang tức giận vì chuyện Thời Tiểu Ngư đã nhận thông cáo mà không có sự cho phép của bà.

Thời Tiểu Ngư có lòng muốn nói điều gì đó, nhưng thực sự không giỏi giải quyết những chuyện này.

.

 
Chương 10: 10: Sẵn Sàng Đi 3


Cô cúi đầu nhanh chóng rời đi, đi lên phòng của mình ở tầng ba, lấy vali đựng hành lý ra.

Cô vừa định bắt đầu thu dọn đồ đạc thì đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, vỗ vỗ đầu.

Rõ ràng đã xem chương trình rồi nhưng cô gần như đã quên hết.

Điều kiện đường xá ở Nepal không tốt, rất nhiều chỗ gập ghềnh, xách vali đi lại rất khó khăn, nhiều lần ở giữa đường phải nhấc vali lên mới đi được.

Lúc đó, cô và một ngôi sao nữ khác đã cực kỳ tuyệt vọng về vấn đề này.

Mà nhiệm vụ xách hành lý lại rơi vào người Kính Gia Uyên, tăng thêm rất nhiều nhiệm vụ vô ích.

Lần này đã sớm biết trước, đương nhiên cô sẽ không phạm phải sai lầm như vậy.

Thời Tiểu Ngư lấy balo leo núi hầu như chưa từng sử dụng kể từ lúc mua nó ra khỏi tủ quần áo, cho quần áo vào đó.


Cô đã kiểm tra trước thời tiết ở Nepal, nên mang theo vài bộ quần áo dày để thay đổi giữa thu và đông.

Thu dọn hành lý xong, cô đặt tay lên vali, nhưng ánh mắt lại hơi cụp xuống.

Nếu cô nhớ không lầm, lúc đó Kính Gia Uyên không mang theo nhiều quần áo dày.

Mà mấy vị khách quý đồng hành kể cả cô cũng không mang theo quần áo dày, kết quả là sau khi đến nơi, bọn họ đều run rẩy vì lạnh.

Kính Gia Uyên thể hiện phong thái ga lăng, đưa quần áo của anh cho hai người họ mặc.

Mà chính bản thân anh, trên đường du lịch bị ốm nặng một trận.

Nghĩ tới những điều này, đôi mắt Thời Tiểu Ngư hơi rủ xuống không khỏi hiện lên mấy phần đau lòng.

Cô do dự một chút, lấy từ trong balo mấy bộ quần áo dày cộp ra, bỏ vào trong một bộ quần áo trung tính cỡ lớn nam nữ đều mặc được có cùng kiểu dáng.


Ngộ nhỡ đến lúc đó anh cảm thấy lạnh thì có một bộ quần áo để đề phòng cũng tốt.

Sau khi thu dọn quần áo xong, cô nghĩ đến cảnh tượng mình đã xem được trong chương trình ở kiếp trước.

Ở Nepal, đồ ăn các loại không ngon nên dẫn đến việc Kính Gia Uyên suốt đường đi không được ăn ngon, đây cũng là nguyên nhân chính dẫn đến bi kịch sau đó.

Lần này cô có thể quay về, đã có thể thay đổi, vậy thì phải thay đổi hoàn toàn.

Nghĩ như vậy, cô định xuống bếp lấy ít gia vị đi.

Để vào bếp tránh không được phải đi ngang qua phòng khách, Thời Tiểu Ngư vừa ló đầu ra đã thấy Hàng Mỹ Thần vẫn ngồi trên ghế sô pha hờn dỗi.

Thời Tiểu Ngư muốn nhanh chóng đi ngang qua, nhưng Hàng Mỹ Thần cũng đã nhìn ra, con gái mình đúng là không có ý định chủ động nói chuyện với bà, bà lập tức nói với giọng u ám: “Mẹ thấy con cánh cứng rồi, cảm thấy người mẹ như mẹ vô dụng rồi đúng không?”Thời Tiểu Ngư lập tức cảm thấy da đầu tê dại.

Đây là cuộc đối thoại Tu La Tràng kiểu gì vậy.

Kiếp trước cô luôn ở bên bà ngoại, chưa từng phải ứng phó với cảnh tượng như này, đột nhiên lòng bàn tay của Thời Tiểu Ngư khẩn trương đến mức đổ mồ hôi.

Hàng Mỹ Thần nhìn thấy trong đôi mắt cô ẩn chứa sự tức giận rất rõ ràng, giọng điệu lại lạnh như băng: "Cái chương trình kia, mấy tháng trước người đại diện của con cũng đã nói qua rồi, khi đó mẹ đã lập tức từ chối con có biết vì sao không?"Thời Tiểu Ngư không nói gì, Hàng Mỹ Thần cũng không nghe thấy cô có ý trả lời, tiếp tục nói: "Con là công chúa nhỏ, đến một nơi xa xôi hoang vu như vậy, con muốn làm gì? Con có thể chăm sóc bản thân mình cho tốt được không? Mà một chương trình du lịch đấy có thể mang lại cho con độ nổi tiếng gì?".

 
Chương 11: 11: Sẵn Sàng Đi 4


Thời Tiểu Ngư im lặng, sự im lặng của cô rơi vào trong mắt Hàng Mỹ Thần khiến bà càng thêm tức giận.

"Lần này con đã ký hợp đồng, không có chỗ để thay đổi, nhưng con phải nhớ kỹ cho mẹ, đức tính lớn nhất của con gái là yếu đuối! Sau khi con đi ra ngoài, mọi việc không nên tự mình làm, càng không nên xông lên phía trước, làm cho tốt công chúa nhỏ như con là được, chỉ cần con xem mình là một công chúa nhỏ, người khác mới có thể coi con là công chúa biết không!"Còn nữa, hiện tại không còn lựa chọn nào khác, tham gia cái chương trình này cũng không sao.

Con phải nhớ kỹ, có cơ hội thì nhớ thể hiện nhiều hơn trước mặt Kính Gia Uyên, cũng phải học được cách nắm bắt ống kính.

Dù cho người ta có hứng thú với con hay không, trọng điểm chỉ là để đám fan thấy, con hiện đang rất mờ nhạt, Kính Gia Uyên thì đang hot, để cậu ấy mang lại sự nổi tiếng cho con cũng không tệ.

"Thời Tiểu Ngư không ngờ mình lại nghe được cái tên Kính Gia Uyên từ miệng của mẹ nguyên chủ.

Trong lòng cô rất không tán thành, hơi khó chịu trước lời nói của Hàng Mỹ Thần, nhưng cô cũng không dám biểu hiện gì, chỉ có thể nhanh chân đi về phía nhà bếp.


Cô nhìn trong phòng bếp bày ra các loại gia vị rực rỡ, không khỏi âm thầm líu lưỡi.

Điều kiện gia đình của nguyên chủ Thời Tiểu Ngư thực sự không tệ lắm, gia vị nào nên có đều có đủ, nhưng có lẽ bởi vì gia đình không lãng phí quá nhiều thời gian để nấu các món ăn phức tạp nên rất nhiều gia vị vẫn chưa được mở ra.

Lúc Thời Tiểu Ngư nhìn những gia vị này, cô hơi do dự một lúc, cầm lấy vài gói gia vị trong tay.

Chuẩn bị đi, cô chợt nhìn thấy trà bảo vệ sức khỏe bên cạnh bếp, ánh mắt lập tức khẽ động, cũng cầm theo vài gói.

Dạ dày của Kính Gia Uyên không tốt, có những thứ này thì trên đường đi anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.

Thời Tiểu Ngư đang nghĩ như vậy thì cửa bếp đột nhiên bị một lực mạnh mẽ đẩy ra, ngay sau đó là khuôn mặt tức giận của Hàng Mỹ Thần xuất hiện trước mặt Thời Tiểu Ngư.


Cả người Thời Tiểu Ngư đột nhiên căng thẳng, không đợi cô nói thêm gì, ánh mắt của Hàng Mỹ Thần đã rơi vào mấy gia vị mà cô đang cầm trên tay, lập tức giọng nói trở nên sắc bén hơn mấy phần "Mẹ phải xem xem đầu óc của con có phải có vấn đề hay không! Còn mang theo những cái này, con chê mình quá nhàn hạ rồi đúng không? Hay là con muốn đi làm người giúp việc? Những gì mẹ vừa nói chỉ là đánh rắm đúng không! Bỏ xuống ngay cho mẹ!"Nói xong, Hàng Mỹ Thần muốn giật lại gia vị trên tay Thời Tiểu Ngư.

Thời Tiểu Ngư không ngờ bà sẽ động tay động chân, lúc không để ý, một gói gia vị đã rơi xuống đất.

"Con mang theo những thứ này có ích mà!" Thời Tiểu Ngư sốt ruột thốt lên.

Hàng Mỹ Thần không ngờ Thời Tiểu Ngư sẽ phản bác lại, sửng sốt một lúc, ngọn lửa trong lòng đột nhiên bùng lên: "Con còn học được cách cãi lại đúng không?"Thời Tiểu Ngư hoàn toàn đầu hàng, cô nhanh chóng mang theo gia vị bước ra ngoài.

Vẫn nên trốn chạy thôi, nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi rời đi mới tốt.

Thế nhưng lần này Hàng Mỹ Thần không để tùy ý nữa, cô đi đến đâu, Hàng Mỹ Thần cũng đi theo tới đó.

Bà không ngừng nói về việc mình đã khó khăn như thế nào để nuôi lớn Thời Tiểu Ngư.

.

 
Chương 12: 12: Tiềm Năng Của Thời Tiểu Ngư 1


Khi nhìn thấy những đồ đạc bên trong balo leo núi của Thời Tiểu Ngư, giọng nói của bà lại càng lớn hơn mấy lần: "Con muốn mang theo cái này? Con có biết mấy cái này nặng bao nhiêu không! Đè ép chính mình thì phải làm sao bây giờ!"Hàng Mỹ Thần vẫn nói không ngừng nghỉ, cuối cùng khiến Thời Tiểu Ngư hoàn toàn không còn cách nào khác.

Cô cất những thứ cuối cùng vào balo, sau khi thắt dây lại, cô quay đầu, lần đầu tiên nhìn thẳng vào mắt Hàng Mỹ Thần.

Trong mắt Thời Tiểu Ngư kèm theo mấy phần bất đắc dĩ, đồng thời cũng xen lẫn mấy phần ấm áp, cô dịu dàng nói: "Mẹ, con biết những năm đó mẹ cũng không dễ dàng gì, nhưng mẹ yên tâm, con đã trưởng thành rồi, sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, chăm sóc mẹ thật tốt để chúng ta đều sẽ được sống cuộc sống tốt đẹp.

"Trong giọng nói của Thời Tiểu Ngư kèm theo ý chân thành, lặng lẽ chăm chú quan sát Hàng Mỹ Thần.

Đây cũng là lời nói thật lòng của cô, mặc dù không biết làm thế nào lại đến được cơ thể của Thời Tiểu Ngư, nhưng Thời Tiểu Ngư đã cho cô một cơ hội để bù đắp những hối tiếc của mình, cô cũng sẽ cố gắng hết sức để báo đáp Thời Tiểu Ngư.

Hàng Mỹ Thần lập tức giật mình, bà nhìn cô con gái trước mặt, môi mấp máy, nhưng không nói gì.

Bà giả vờ bình tĩnh đi xuống lầu, ngồi lại trên ghế sofa, bật TV lên.

Mà lúc Thời Tiểu Ngư đeo balo rời đi, mới dịu dàng nói: "Con đi trước đây, mẹ ở nhà phải chăm sóc tốt bản thân nhé.


"Nói xong, dưới sự dẫn dắt của trợ lý, đi đến địa điểm tập trung.

Mà lúc cánh cửa đóng lại, Hàng Mỹ Thần vẫn luôn mạnh mẽ đang ngồi trên ghế sofa, lặng lẽ lau nước mắt.

Sau khi về nhà cùng Thời Tiểu Ngư, trợ lý Lộ Bân vẫn đợi bên ngoài.

Mẹ của Thời Tiểu Ngư, cậu ấy cũng biết, tư thế hùng hổ dọa người đó, cậu ấy nghĩ lại mà run rẩy.

Nhưng lúc này, cậu ấy ở bên ngoài nhìn thấy Thời Tiểu Ngư đi ra, lập tức vội vàng tiến lên cầm lấy balo của Thời Tiểu Ngư, đặt ở trên ghế sau xe, sau đó cung kính chờ Thời Tiểu Ngư lên xe.

"Cám ơn.

" Thời Tiểu Ngư nói câu cảm ơn.

Lộ Bân gãi gãi đầu, có hơi thật thà nở nụ cười, ngồi vào vị trí lái xe.


Sau khi thắt dây an toàn xong, Lộ Bân nhìn Thời Tiểu Ngư từ trong kính chiếu hậu, hơi kinh ngạc hỏi: "Tiểu Ngư hôm nay cô mặc cái này à?"Từ quan điểm của Lộ Bân, thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Thời Tiểu Ngư luôn rất quan tâm đến ngoại hình của mình, mỗi khi ra ngoài đều phải ăn mặc tỉ mỉ cẩn thận một phen, tuy rằng khiếu thẩm mỹ đó có hơi khó có thể chấp nhận được đối với Lộ Bân, nhưng trang điểm đậm đã đồng nghĩa với cái tên Thời Tiểu Ngư rồi.

Kết quả là lần này ra ngoài, Thời Tiểu Ngư chỉ trang điểm nhẹ nhàng, thậm chí còn tưởng rằng nếu không chú ý đến sẽ tưởng ra ngoài mà không trang điểm.

Mà quần áo cô đang mặc cũng cực kỳ đơn giản, là trang phục thường ngày màu đỏ, đơn giản phóng khoáng.

Trước đây chưa bao giờ nhìn thấy Thời Tiểu Ngư mặc một trang phục đơn giản phóng khoáng như vậy.

Nhưng mà! cậu ấy cảm thấy Tiểu Ngư như thế này trông rất đẹp.

Thời Tiểu Ngư nghe thấy câu hỏi của Lộ Bân, gật nhẹ đầu: "Hôm nay phải xuất phát rồi, ra ngoài đi du lịch thì nên mặc quần áo đơn giản thoải mái mới tốt, di chuyển cũng thuận tiện hơn.

"“À à, cũng phải.

” Lộ Bân gật nhẹ đầu.

.

 
Chương 13: 13: Tiềm Năng Của Thời Tiểu Ngư 2


Cuối cùng vẫn không nhịn được phải khen một câu: "Tiểu Ngư cô mặc bộ đồ này trông rất đẹp.

"“Cám ơn.

” Thời Tiểu Ngư nhỏ giọng nói.

Xe bắt đầu chạy chầm chậm, bọn họ hẹn gặp nhau ở sân bay quốc tế Thủ đô lúc 3 giờ chiều, đến lúc đó sẽ cùng nhau lên đường.

Bây giờ xuất phát, còn có thể đến sân bay quốc tế Thủ đô sớm hơn nửa giờ so với thời gian đã thỏa thuận.

Khi xe đang chạy trên đường, Thời Tiểu Ngư nhìn hình ảnh đang di chuyển nhanh chóng trước mắt, nghĩ đến mình sẽ sớm có thể nhìn thấy Kính Gia Uyên, phảng phất vẫn có cảm giác hư ảo.

Cô vô thức nắm chặt lấy vạt áo, hồi tưởng lại giọng nói và dáng vẻ của Kính Gia Uyên trong ký ức, khóe môi khẽ nở một nụ cười.

Lộ Bân đang lái xe phía trước định nói chuyện với Thời Tiểu Ngư mấy câu, nhìn thấy cảnh này trong gương chiếu hậu, bất giác nuốt nước bọt một cái.

Má ơi, nghệ sĩ nhà mình thực sự rất xinh đẹp.


Chỉ tiếc là, đôi khi đầu óc không hoạt động tốt lắm.

Thời Tiểu Ngư không chú ý đến biểu cảm của Lộ Bân, cô vẫn đang lặng lẽ sắp xếp những gì đã xảy ra trong mấy ngày này ở trong đầu.

Kết hợp với ký ức kiếp trước từng xem chương trình này, Thời Tiểu Ngư phát hiện ra một chuyện thú vị.

Ở kiếp trước, Thời Tiểu Ngư rất ra vẻ trong chương trình này, có rất nhiều việc phải làm.

Mỗi khi mọi người gặp khó khăn gì, cô ta lại làm ra vẻ như một công chúa nhỏ, cái gì mà "Aiya tôi hơi mệt.

" "Aiya tôi thực sự không biết làm cái này, mọi người có thể giúp tôi không?" "Gia Uyên, chân của tôi thấy hơi đau, anh có thể dìu tôi đi một chút được không?" Mấy kiểu câu như thế này nhìn quen lắm rồi.

Mà khi Kính Gia Uyên bị ốm và cần được chăm sóc ở trong chương trình, dáng vẻ cô ta như chỉ hận mình không thể trốn trên trời để không ai có thể nhìn thấy, việc chăm sóc Kính Gia Uyên, chưa bao giờ nhìn thấy bóng dáng cô ta.

Kết hợp với những gì đã xảy ra trong hai ngày qua, Thời Tiểu Ngư đột nhiên có một suy đoán dở khóc dở cười.


Người đại điện bảo cô ta nhất định phải giữ khoảng cách với Kính Gia Uyên.

Mẹ Thời Tiểu Ngư cũng bảo cô ta nhất định phải giữ vững phong thái của một công chúa nhỏ.

Nhưng những gì Tiểu Ngư đã làm trong chương trình này vào thời điểm đó, đều hoàn toàn không tuân theo lời khuyên của hai người họ.

Lúc Kính Gia Uyên vừa bị ốm, thì nghe theo lời người đại diện, giữ khoảng cách với anh.

Một khi mọi người cần mình, vậy thì nghe theo lời của mẹ, phải biểu hiện dáng vẻ của một công chúa nhỏ?Lúc trước xem chương trình này, cảm thấy cực kỳ không thích Thời Tiểu Ngư lúc đó, không ngờ tới thực sự có còn có một tầng quan hệ như vậy.

Thời Tiểu Ngư nhất thời không kìm được, bật cười thành tiếng.

Trợ lý Lộ Bân bị thu hút sự chú ý, cũng cười hỏi: "Phải xuất phát mà vẫn vui vẻ như vậy à?"“Ừm.

” Thời Tiểu Ngư không thể nói cho Lộ Bân biết chuyện này được, chỉ là cười nhẹ đáp lại.

Lộ Bân thấy nhiều ngày đã trôi qua như vậy, Thời Tiểu Ngư cuối cùng cũng trở nên vui vẻ, cậu ấy cũng thả lỏng đôi chút: "Đi ra ngoài chơi một chút cũng tốt, gần đây trong giới quá hỗn loạn, tranh thủ chương trình này đi ra ngoài hóng gió, cũng khiến mình vui vẻ hạnh phúc.

"Nói xong, cậu ấy đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nhắc nhở: "Nhưng mà Tiểu Ngư, có việc tôi phải nhắc cô trước, lát nữa đến sân bay, có thể sẽ gặp một số fan của Kính Gia Uyên.

.

 
Chương 14: 14: Tiềm Năng Của Thời Tiểu Ngư 3


“Chính là! lúc trước hình tượng của cô trong lòng họ không tốt lắm, đến lúc đó bọn họ có thể sẽ nói ra những lời khó nghe, cô đừng để ý làm gì, cũng đừng đáp lại bọn họ, cứ giả vờ như không nghe thấy gì đi.

""Ừm, tôi hiểu.

" Thời Tiểu Ngư gật đầu.

Trong lòng cô cười khổ, đương nhiên cô biết rất rõ ràng gần đây xảy ra chuyện gì, Lộ Bân đang nói giảm nói tránh, khoảng thời gian trước nguyên chủ Thời Tiểu Ngư vì ké fame Kính Gia Uyên, thậm chí còn ảnh hưởng đến việc phát hành bình thường bài hát mới của Kính Gia Uyên, mấy người hâm mộ nhìn thấy cô là hận đến nghiến răng, nào chỉ là vấn đề về hình ảnh không tốt lắm đâu.

Có lẽ không chỉ nhóm fan, mà idol của các cô ấy nhìn thấy mặt cô, chắc hẳn cũng rất chán ghét! Nghĩ tới đây, tâm trạng Thời Tiểu Vũ đang vui vẻ cũng giảm sút đi mấy phần.

Lộ Bân đưa Thời Tiểu Ngư đến tận sân bay, sau khi xuống xe, Lộ Bân vô thức đưa tay lấy chiếc balo của Thời Tiểu Ngư.

Dù đi tới nơi nào, đồ vật hơi nặng một chút là Tiểu Ngư đã không bằng lòng cầm, Lộ Bân cũng đã hình thành thói quen mang túi xách cho cô.

Thời Tiểu Ngư lại đi trước một bước, đeo balo lên.

"Không có việc gì, tôi tự cầm được.


" Thời Tiểu Ngư nói.

Từ nhỏ tới lớn chuyện gì cô cũng tự làm, không có thói quen làm phiền người khác.

Sau khi Thời Tiểu Ngư đeo balo leo núi xong, đi về phía sân bay.

Lộ Bân nhìn vào balo leo núi to đùng sau lưng Thời Tiểu Ngư, lập tức gãi gãi đầu một cái.

Không biết vì sao, cậu ấy luôn cảm thấy sau khi Tiểu Ngư té xỉu vào mấy ngày trước, hình như cô có chỗ nào đó là lạ.

Nhưng mà sự thay đổi này lại rất tốt.

Lộ Bân mỉm cười, đi theo sau Thời Tiểu Ngư.

Lúc Thời Tiểu Ngư xuống xe, để tránh rắc rối, vẫn đeo khẩu trang lên, lúc này cô mới lặng lẽ đến chỗ tập hợp.


Ở địa điểm tập hợp đã hẹn trước, vẫn chưa có ai đến, chỉ có một người quay phim, đang đặt camera ở một bên, mà vì hiện tại anh ấy không có việc gì khác, bèn chỉ ngồi ở ghế bên cạnh nghỉ ngơi.

Nhưng dù chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi để nghỉ ngơi, sự chú ý của anh ấy vẫn tập trung.

Nhìn thấy một người đeo khẩu trang đang đi về phía mình, theo bản năng anh ấy lập tức vực dậy sự hăng hái.

Chỉ là! anh ấy nhìn thấy trang phục của Thời Tiểu Ngư, vô thức dụi dụi mắt.

Đợi đã, đây là khách mời của bọn họ Thời Tiểu Ngư?Cái người Thời Tiểu Ngư đi được hai bước đã kêu đau chân, ăn mặc lòe loẹt và trang điểm đậm như chỉ hận không thể thông báo cho cả thế giới thấy sự tồn tại của mình?Hôm nay ăn mặc giản dị như vậy?Còn tự mình đeo balo?Nếu không phải trợ lý Lộ Bân của cô theo sát phía sau, anh ấy còn tưởng mình mình nhận nhầm.

Nhưng mà đạo đức nghề nghiệp vẫn cần phải có, anh ấy lập tức bật máy quay lên, hướng về hướng Thời Tiểu Ngư đang đi tới.

Sau khi Thời Tiểu Ngư bước vào, nhìn vào camera được đặt gần địa điểm đã hẹn trước, ngay lập tức biết mình đã tìm đúng địa điểm.

Cô mỉm cười bước tới, hỏi lại lần nữa để xác nhận: "Xin chào, đây là điểm hẹn của "Hành Trình Ước Mơ" nhỉ.

"Người quay phim không xuất hiện, chỉ để máy quay gật đầu hai cái, thay câu trả lời.

Thời Tiểu Ngư lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhìn đồng hồ, cô đã đến sớm gần một tiếng, không sao không sao.

.

 
Chương 15: 15: Tiềm Năng Của Thời Tiểu Ngư 4


Cô không muốn ngày đầu tiên đã đến trễ, hoặc đến đúng giờ, và khiến thần tượng có ấn tượng xấu.

Khi đã xác định được địa điểm, vậy tiếp theo chỉ cần đợi những vị khách mời khác đến là được.

Thời Tiểu Ngư đặt ba lô trên lưng xuống, nhìn Lộ Bân vẫn đứng ở một bên như cũ, khẽ cười nói: "Tôi thuận lợi tới nơi rồi, anh không cần trông chừng ở đây đâu, đi về nghỉ ngơi trước đi.

"Lộ Bân không ngờ mình lại đột nhiên được quan tâm, lập tức có hơi được chiều mà sợ, nói không ngừng rằng: "Không cần không cần, dù sao tôi cũng không có việc gì khác để làm, nếu ở đây còn có bất kỳ sắp xếp nào khác, tôi cũng có thể giúp đỡ đôi chút.

"Nhưng sự thật là Lộ Bân sợ lát nữa khi Kính Gia Uyên đến, người hâm mộ của anh sẽ quá kích động, làm tổn thương Thời Tiểu Ngư.

Có cậu ấy ở đây, ít nhất đối mặt với những trường hợp khẩn cấp còn có thể ứng phó được.


"Ò! " Thời Tiểu Ngư gật đầu.

Dù sao trước kia cô chỉ mở quán ăn nhanh, tuy có yêu thích thần tượng nhưng cũng không biết nhiều về giới giải trí.

Cô tưởng rằng đây là công việc của trợ lý nên cũng không nhiều lời nữa.

Cô nhường đường rồi bảo Lộ Bân ngồi xuống nghỉ ngơi trước, sau đó cô không nói gì nữa, chỉ im lặng chờ đợi các vị khách mời khác đến.

Mà lúc này, người của phòng kế hoạch thực ra cũng cách Thời Tiểu Ngư không xa, nhưng bọn họ ẩn mình trong đám người đang nghỉ ngơi nên không dễ bị phát hiện.

Mà lúc này, một người trong số đó là phó đạo diễn Khang nhìn thấy Thời Tiểu Ngư đến, lập tức nói với PD Trương đang bên cạnh: "Mà này, sao anh lại chọn một người như vậy? Địa vị và cảm giác trong chương trình tạp kỹ của cô ấy làm sao mà vượt qua được Diêu Dao? Mà coi như Diêu Dao có việc không thể đến được, bất kể là Thịnh Mạn hay Ứng Đông Nghiên cũng đều tốt hơn cô ấy.

”PD Trương đang ngồi bên cạnh phó đạo diễn Khang thần bí cười một tiếng: "Cái này chắc anh không hiểu được nhỉ, chỉ một mình Thời Tiểu Ngư, đúng là hoàn toàn không địch nổi mấy người ấy, nhưng cô ấy có chỗ tốt.


""Chỗ tốt nào?""Trước hết, cô ấy có thể gây chiến.

Trong số mấy người mà anh nói, ai có thể gây chiến qua cô ấy?" PD Trương nhướng mắt, nheo mắt nhìn Thời Tiểu Ngư rồi nói.

"Cực kỳ gây chiến.

""Hơn nữa, chương trình này không phải đi để hưởng thụ, gặp phải chuyện nhỏ là làm mình làm mẩy, bàn về năng lực làm mình làm mẩy, không ai có thể hơn được cô ấy đâu.

"“À…” Phó đạo diễn Khang không nói nên lời, tuy nói như vậy cũng không sai, nhưng sao mấy ưu điểm này cứ là lạ nhỉ?"Quan trọng hơn nữa là, chương trình này có Kính Gia Uyên.

" PD Trương tỏ vẻ đã thấy trước được thành công: "Trước khi cùng nhau đi thì đã có rất nhiều scandal lên hotsearch rồi, ra ngoài đi du lịch cùng ăn cùng ở cùng đi, tôi tạo điều kiện cho cô ấy một chút, với “tài năng” của cô ấy còn không phải là ngày nào cũng có scandal để lên hotsearch mỗi ngày à?""! ""Cho nên, tôi chỉ làm tốt chuyện nên làm thôi, tiếp theo là chờ chương trình này bùng nổ đi!"Thời Tiểu Ngư không biết rằng cách chỗ cô không xa, những người trong phòng kế hoạch đang sôi nổi thảo luận về "ưu điểm" của cô.

Bản thân Thời Tiểu Ngư vẫn không ngừng xem thời gian ở trên điện thoại, thấy thời gian cách giờ đã hẹn càng ngày càng gần, cô không khỏi thấy hơi căng thẳng.

.

 
Chương 16: 16: Xin Chào 1


Sắp gặp được Kính Gia Uyên, thần tượng duy nhất của cô từ nhỏ đến lớn! Lúc này, Kính Gia Uyên và trợ lý của anh đi cùng nhau, đã đến gần sân bay.

Với độ nổi tiếng của Kính Gia Uyên, ngay cả khi bên chương trình cố tình giữ bí mật cũng không thể hoàn toàn che giấu được lịch trình của anh.

Cho nên ngay lúc xe của anh dừng lại, đã có một nhóm người hâm mộ vây quanh anh.

Sau khi trợ lý và người đại diện của Kính Gia Uyên thảo luận vài câu, trợ lý xuống xe trước, chào hỏi nhóm người hâm mộ, bảo bọn họ đừng làm ảnh hưởng trật tự chỗ gần sân bay.

Đồng thời sau khi nhanh chóng nhận những lá thư mà người hâm mộ đang háo hức đưa tới, quản lý sơ tán những người hâm mộ đang vây xung quanh ra.

Những người hâm mộ đến đây để tiễn Kính Gia Uyên, yêu cầu tất cả họ rời đi thì cũng không thực tế, sau khi trợ lý thương lượng với các cô ấy một phen, những người hâm mộ lựa chọn ra một vài người đại diện, lặng lẽ đi theo sau Kính Gia Uyên, đưa anh đến tận sảnh.


Cuối cùng sau khi đạt được sự nhất trí với người hâm mộ, Kính Gia Uyên mới đi ra khỏi xe.

Hôm nay anh ăn mặc cũng rất đơn giản, một cái áo len màu nâu xen trắng, mặc trên người anh nhìn rất có cảm giác rung động.

Các đường nét trên khuôn mặt của anh như tạc tượng, đường nét khuôn mặt rõ ràng, đường cong rõ nét, khuôn mặt tự nhiên như vậy trên người anh, không tăng không giảm, không hơn không kém, vừa đúng kiểu hoàn mỹ.

Khi Kính Gia Uyên xuống xe, anh chỉ xách một chiếc ba lô thể thao, một chiếc vali trên tay.

Cũng không cần sự trợ giúp của trợ lý, Kính Gia Uyên dưới sự dẫn dắt của người đại diện, lặng lẽ bước vào sảnh sân bay.

Quản lý Tông Lương đi ở phía trước, mặc dù đã cố gắng tỏ ra thoải mái, nhưng đôi mày hơi nhíu lại vẫn lộ ra vẻ sốt ruột.


Ngay mới vừa rồi, anh ấy còn ở trong xe tận tình khuyên bảo Kính Gia Uyên, hay là chúng ta không tham gia chương trình này nữa, anh ấy tìm đại lý do nào đó để từ chối, cùng lắm là có thêm chút phí bồi thường vi phạm hợp đồng, vẫn có thể chịu đựng được.

Ít nhất sẽ không phải gặp cái người đã khiến anh ấy đau đầu trong một thời gian dài Thời Tiểu Ngư kia!Mấy ngày nay, Tông Lương và Thời Tiểu Ngư đã đấu trí đấu dũng, anh ấy gần như sắp tan nát rồi.

Nghĩ đến việc tham gia chương trình này trong một thời gian rất dài, Kính Gia Uyên phải đơn phương độc mã đối mặt với Thời Tiểu Ngư, anh ấy không thể đi theo nên cảm thấy đau đầu muốn gục ngã.

Không để ý Thời Tiểu Ngư trong vài ngày thì không chừng cô ấy có thể đã nghĩ ra ý tưởng xấu nào đấy, bây giờ đang phải tham gia chương trình, nhưng vài tháng nữa, quỷ nhó đó không biết chừng còn có thể đâm thủng trời!Thế nhưng những lời khuyên bảo của anh ấy hoàn toàn vô dụng.

Anh ấy nói đến mức miệng lưỡi khô khốc, Kính Gia Uyên chỉ trả lời đúng một câu: "Gần đây trong quá trình sáng tác đã lâm vào thế bí rồi, chuyến đi du lịch lần này sẽ kích thích ham muốn sáng tác của tôi, còn về chuyện người đi cùng là ai thì cũng không quan trọng.

"Tông Lương ngay lập tức không nói nên lời.

Anh ấy rất rõ tính cách của Kính Gia Uyên, sáng tác là trên hết, anh muốn thông qua chương trình du lịch lần này để kích thích linh cảm sáng tác, đừng nói đến một Thời Tiểu Ngư, cho dù là mười người anh cũng sẽ đi.

.

 
Chương 17: 17: Xin Chào 2


Trong lòng Tông Lương lo lắng, tình cờ nhìn thấy một khách mời khác trong chương trình này, Tiêu Nhã.

Anh ấy lập tức đi lên gặp cô ấy.

Lúc Tiêu Nhã đến, tâm trạng cô ấy cũng không được tốt cho lắm.

Nhờ năng lực nghề nghiệp của nghệ sĩ giúp cô ấy mỉm cười đúng lúc.

Lúc ban đầu Tiêu Nhã nhất quyết phải tham gia chương trình này, Thời Tiểu Ngư không phải là khách mời, cô ấy cảm thấy có Kính Gia Uyên ở đây, chương trình này cũng không tệ lắm.

Nhưng mới chỉ một tuần trước, bên chương trình đột nhiên nói cho các cô biết, Diêu Dao ở trong số khách mời sẽ được thay thế bởi Thời Tiểu Ngư.

Ngay lập tức tâm trạng tốt đẹp của Tiêu Nhã đã bị hủy hoại.

Tính cách cô ấy thích yên tĩnh, quanh năm đều ở trong giới thời trang, có thể coi là ngôi sao top đầu giới thời trang.

Mặc dù ngày thường cô ấy không quá để ý đến những âm mưu trong giới giải trí, nhưng lại cực kỳ chán ghét đối với những gì Thời Tiểu Ngư đã làm.


Chương trình lần này, ban đầu cô ấy giữ thái độ đi du lịch bằng chi phí chung.

Nhưng khi nghe thấy trong số khách mời có Tiểu Ngư, trong lòng cô ấy dường như cảm thấy trong đoàn du lịch của bọn họ có thêm một con bọ chét, rõ ràng là người không có địa vị nhưng lại có thể khiến người ta khó chịu khắp người.

Lúc Tiêu Nhã còn chưa đi vào sảnh, đã nhìn thấy Kính Gia Uyên.

Ngay lập tức, cô ấy bảo trợ lý nhanh chân, đuổi kịp giữa chừng, tạo ra một cảnh chạm trán tình cờ.

“Gia Uyên, thật trùng hợp, lúc này anh cũng vừa tới.

” Tiêu Nhã tiến lên chào hỏi.

Khi Kính Gia Uyên nhìn thấy khách mời tham gia chương trình lần này, đáp lại một cách lịch sự và xa cách: "Xin chào.

"Đúng là Tông Lương không trông chờ được gì vào nghệ sĩ nhà mình có thể tạo mối quan hệ tốt với người khác, vì thế anh ấy lập tức tiến lên: "Chào Tiêu Nhã, đúng là trùng hợp thật đấy, vậy mà chúng ta lại đến cùng một lúc.

Có lẽ chương trình lần này sẽ không quá yên bình đâu, đến lúc đó Gia Uyên và cô, xem chừng còn phải chiếu cố nhiều hơn rồi.


"Tiêu Nhã ngay lập tức hiểu ý của Tông Lương, cười nói: "Tất nhiên rồi, trong suốt chuyến đi này, tôi sẽ chăm sóc Gia Uyên thật tốt.

""Ha ha, chăm sóc lẫn nhau chăm sóc lẫn nhau.

" Mặc dù Tông Lương không thích biểu hiện thân thiết của Tiêu Nhã, nhưng so sánh với cái người tai hại Thời Tiểu Ngư kia thì Tiêu Nhã vẫn đáng tin cậy hơn.

Sau cuộc trao đổi ngắn ngủi, truyền đạt ý định cho nhau xong, bọn họ cùng nhau đi về phía địa điểm tập trung.

Tiêu Nhã có thể cảm nhận được sự xa cách của Kính Gia Uyên, đương nhiên cô ấy biết tính cách của nghệ sĩ hot nhất lúc này nên sẽ không chủ động tiến đến làm phiền anh.

Cô ấy đi sau Kính Gia Uyên nửa bước, Kính Gia Uyên đi phía trước.

Đương nhiên cô ấy cũng cảm thấy những người đang lặng lẽ đi theo sau lưng họ là fan của Kính Gia Uyên.

Khi bọn họ chuẩn bị bước vào phạm vi máy quay, cô ấy hơi quay người lại, nở một nụ cười xinh đẹp với đám người hâm mộ, dùng khẩu hình miệng để nói: "Tôi sẽ chăm sóc anh ấy thật tốt".

Ngay lập tức nhóm người hâm mộ đã nảy sinh ra cảm tình rất lớn đối với khách mời còn khá xa lạ này, sôi nổi giơ ngón tay cái cho cô ấy.

Tiêu Nhã được đáp lại, ý cười trong mắt cô ấy tăng thêm mấy phần.

Cô ấy vẫy tay về phía nhóm người hâm mộ, chính thức bước vào phạm vi máy quay.

.

 
Chương 18: 18: Xin Chào 3


Nhóm người hâm mộ biết, các cô ấy không thể tiếp tục tiến lên nữa, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc ghi hình chương trình, làm phiền đến công việc của Kính Gia Uyên.

Là những người hâm mộ hiểu chuyện, đương nhiên các cô ấy biết, không làm phiền là sự tôn trọng ngầm cơ bản nhất với thần tượng.

Bước chân của bọn họ dừng lại ngay tại chỗ, nhìn thần tượng ưu tú như vậy đi vào địa điểm tập hợp, trong mắt tràn đầy sự thỏa mãn và mấy phần lưu luyến không muốn buông bỏ.

Bọn họ yên lặng quan sát, đột nhiên có một fan bên cạnh híp mắt lại, nhỏ giọng nói: "Các cậu nhìn kìa, người đang ngồi ở đó, mặc quần áo thoải mái màu đỏ kia, có phải là Thời Tiểu Ngư không?"“Thời Tiểu Ngư?!” Fan vẫn luôn mỉm cười hài lòng đột nhiên giật mình, lấy lại tinh thần, khẩn trương hỏi: “Ở đâu cơ?”"Ở kia kìa, trước mặt Gia Uyên nhà mình ấy.

"Sau khi người hâm mộ nghe thấy điều này, ai cũng rối rít vươn cổ ra, hơi nheo mắt lại chỉ để nhìn rõ hơn đôi chút.

"Tớ cảm thấy chắc không phải đâu, sao cô ta ăn mặc đơn giản như vậy được?" Có một người hâm mộ không chắc chắn nói.


Còn ở bên cạnh cô ấy, có một người hâm mộ vừa bị dọa sợ nghiến răng nghiến lợi nói: "Sao lại không phải? Chính là con cá chết cá thối đấy đó! Cô ta có hóa thành tro bụi tớ cũng có thể nhận ra.

"Sau khi được xác nhận, những người hâm mộ đi theo đều choáng váng, niềm vui vẻ ban đầu biến mất ngay lập tức.

"Cô ta sẽ không tham gia chương trình lần này đâu nhỉ.

""Vậy Gia Uyên nhà chúng mình phải làm sao bây giờ? Thế thì có mà bị cô ta phiền chết à, đột nhiên không muốn Gia Uyên nhà mình tham gia chương trình này nữa.

""Đúng vậy, cái con cá chết đó rốt cuộc có biết điểm dừng không vậy! Vừa rồi ké fame còn không đủ, Gia Uyên nhà chúng mình vất vả lắm mới tham gia một chương trình truyền hình thực tế mà còn không biết xấu hổ đi theo, cô ta thực sự coi mình như là thuốc cao bôi trên da chó đúng không!""Tớ cũng không hiểu, lúc này ngoại trừ làm ra vẻ sĩ diện cãi láo thì Tiểu Ngư cô ta còn có thể làm cái gì? Một người như vậy sao vẫn chưa biến khỏi giới giải trí, đến chỗ này hoàn toàn làm ô uế ánh mắt của mọi người đó được không.

""Không biết chuyện gì đang xảy ra nữa, lát quay về tớ phải hỏi kỹ Tông Lương, đây là sự bảo vệ của anh ấy đối với Gia Uyên à? Để anh và Thời Tiểu Ngư cùng tham gia chương trình, đang chê Gia Uyên nhà chúng mình còn chưa đủ scandal đúng không?!"“Bây giờ tớ chỉ cầu mong con cá chết kia tránh xa Gia Uyên nhà chúng mình ra thôi!”!.

Thời Tiểu Ngư không biết lúc này cô đã bị đám fan mắng hàng ngàn hàng vạn lần.


Cô chỉ nhìn thấy Kính Gia Uyên đang từng bước về phía mình, nhịp tim bắt đầu tăng tốc dữ dội.

Ngay sau đó, trong lòng bàn tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi.

Thần tượng của cô, người xuất sắc và hoàn mỹ nhất trên thế giới này, bây giờ đang rất tốt đẹp, khỏe mạnh ở trước mặt cô.

Quá kích động, Thời Tiểu Ngư vô thức muốn đi tới nghênh đón.

Nhưng vào giây phút vừa mới cất bước, trợ lý Lộ Bân ở bên cạnh nhẹ nhàng giật ống tay áo.

Thời Tiểu Ngư lập tức bình tĩnh.

Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, bây giờ cô không phải là fan Thời Tiểu Ngư của Kính Gia Uyên nữa, mà là Thời Tiểu Ngư mờ nhạt lúc nào cũng cần giữ khoảng cách với Kính Gia Uyên.

.

 
Chương 19: 19: Xin Chào 4


May mắn thay, vừa rồi người quay phim vì bận quay cảnh Kính Gia Uyên và Tiêu Nhã đi tới chỗ máy quay nên không chú ý tới cô, sự kích động của cô trong nháy mắt đó đã không bị ai chú ý tới.

Nếu không lỡ bị máy quay ghi hình lại thì e là không biết sẽ dẫn đến sự bàn tán như thế nào.

Thời Tiểu Ngư căng thẳng chờ đợi ở tại chỗ, cô hít thật sâu mấy lần, bắt mình bình tĩnh lại.

Cùng lúc đó, Kính Gia Uyên và Tiêu Nhã cũng đã đến bên cạnh cô.

"Xin chào.

" Giọng nói của Kính Gia Uyên vẫn xa lạ như cũ, đối mặt với Thời Tiểu Ngư như thể đang đối mặt với một người xa lạ, chưa từng có scandal, cũng chưa tình có bất kỳ quan hệ gì, cực kỳ lạnh lùng.

Mà lúc Thời Tiểu Ngư vất vả lắm mới ổn định được cảm xúc, cô suýt chút nữa gục ngã vì hai từ đơn giản này.

Giọng nói này, ở thời điểm cô khó khăn nhất, giọng nói này đã cùng cô trải qua vô số ngày đêm lại vang lên trước mặt cô rõ ràng như vậy.

Giây phút này đây, Thời Tiểu Ngư cảm thấy đây chính là món quà lớn nhất ông trời ban cho cô.


"Anh! chào anh.

" Thời Tiểu Ngư cố gắng ổn định tâm trạng, đáp lại.

Sau khi Kính Gia Uyên nói xong câu này, anh chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nhanh chóng lẳng lặng ngồi ở một bên chờ đợi, không có ý định tiếp tục lên tiếng.

Mà Tiêu Nhã chỉ mỉm cười ngồi bên cạnh Kính Gia Uyên, mỉm cười với Thời Tiểu Ngư thay cho lời chào hỏi.

Nếu như có thể thì không ai muốn có quá nhiều tương tác với Thời Tiểu Ngư cả.

Sự phấn khích ngập tràn của Thời Tiểu Ngư cuối cùng đã bị cô đè xuống, đôi mắt đầy tình cảm của cô nhanh chóng quét qua Kính Gia Uyên, vô số lời muốn nói đều bị nuốt xuống.

Sau này còn nhiều thời gian, còn rất nhiều, bây giờ không phải lúc.

Cuối cùng Thời Tiểu Ngư cũng bình tĩnh lại, đồng thời yên lặng ngồi về chỗ cũ.

Trợ lý Lộ Bân vẫn luôn căng thẳng ở một, thấy cảnh tượng này, cuối cùng trái tim đang treo lơ lửng cũng bình tĩnh lại.


Cũng may cũng may, không tiếp tục làm ra hành động gây sốc nào cả.

Nhưng PD Trương đang ở một bên hứng thú, tiếc nuối chậc chậc lưỡi: "Aiya, sao lại không có xung đột, với tính cách của cô ấy thì đúng là không bình thường.

"Phó đạo diễn Khang lau mồ hôi lạnh, ông ấy đột nhiên cảm thấy đây là lần đầu tiên hợp tác với PD Trương, có lẽ sẽ không đơn giản như vậy.

Nhưng PD Trương lại tự nhiên đứng dậy, chỉnh lại nếp gấp quần áo: "Nào, mọi người đã đến đông đủ rồi, đã đến lúc chúng ta phải làm việc, không có xung đột thì tạo ra đi.

"Trong bầu không khí ngột ngạt vì sự im lặng của ba người, PD Trương và phó đạo diễn Khang đi đến.

PD Trương với nụ cười "thân thiện" trên môi, tươi cười tiến đến chỗ ba người họ.

"Mọi người đều đến đông đủ rồi, haha, thật ngại quá chúng tôi đến muộn.

Chắc mọi người quen biết nhau nên tôi cũng không vẽ vời cho thêm chuyện bảo mọi người tự giới thiệu ha.

" PD Trương cười ha ha nói, nói xong ánh mắt của ông ấy rơi vào trên người Thời Tiểu Ngư.

Ông ấy nhìn thấy cái balo leo núi lớn mà Thời Tiểu Ngư đang mang, có hơi "ngạc nhiên" nhướng mày: "Tiểu Ngư, sao lại đeo balo nặng thế, có thấy mệt không?"Nói xong, PD Trương vô cùng ân cần nhìn Thời Tiểu Ngư.

Theo như ông ấy thấy, một ngôi sao yểu điệu được ông ấy nhắc nhở như vậy thì cái tài năng thiên bẩm đó lập tức sẽ lộ ra.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom