Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 681


CHƯƠNG 681

Giọng nói của cô vừa vỡ vụn vừa khàn đặc: “Chiến Mục Hàng, anh không phải sớm đã được như ý nguyện rồi sao?! Ba mẹ của tôi sớm đã xảy ra tai nạn xe một cách không rõ ràng, bây giờ cả nhà họ Tô chỉ còn lại Tô Thu Quỳnh tôi, anh giết tôi, để tôi bồi táng cho con của anh và An Tình đi!”

Bàn tay nắm tay Tô Thu Quỳnh của Chiến Mục Hàng chợt cứng đờ, đúng vậy, ông bà nhà họ Tô đã chết thảm trong một vụ tai nạn xe vào 6 năm trước, nhà họ Tô chỉ còn lại một mình Tô Thu Quỳnh mình đầy thương tích.

Sững sờ nhìn Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng nhất thời không biết nên nói gì mới được, anh đã từng hận Tô Thu Quỳnh ép anh lấy cô, nhưng tại sao bây giờ nghĩ tới những đau khổ mà Tô Thu Quỳnh từng chịu, trong lòng anh chỉ có đau!

Khi sững người, Tô Thu Quỳnh đã hất mạnh tay của anh ra: “Chiến Mục Hàng, hôm nay anh không giết tôi, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tôi sẽ khiến anh và An Tình bồi táng cho con của tôi! Chiến Mục Hàng, tôi nguyền rủa anh và An Tình mãi mãi không thể có được hạnh phúc, sống không bằng chết!”

“Tôi Thu Quỳnh!” Chiến Mục Hàng thấy Tô Thu Quỳnh vẫn không biết tốt xấu như vậy, sự thương tiếc trong lòng lại hóa thành phẫn nộ.

Thấy vệ sĩ của anh đã tới, anh hạ lệnh một cách không có tình cảm: “Lột chiếc váy cưới trên người cô ta!”

Chiến Mục Hàng nhíu mày, anh u ám nhìn chằm chằm Tô Thu Quỳnh, anh đợi cô cầu xin anh.

Chỉ cần cô lao vào trong lòng anh, nói với anh một câu, cô bằng lòng rời xa Lâm Tiêu, cô sai rồi thì anh tha cho cô!

Tô Thu Quỳnh không có cầu xin Chiến Mục Hàng, có điều mấy vệ sĩ đó cũng không thể lột đồ của Tô Thu Quỳnh được.

Bọn họ còn chưa tạm tới người của Tô Thu Quỳnh, quyền cước của Lâm Tiêu đã đánh vào người của mấy vệ sĩ đó.

Tuy thân thủ của Lâm Tiêu không bằng Chiến Mục Hàng, nhưng đối phó mấy vệ sĩ, vẫn là chuyện nhỏ.

Thấy mắt của Tô Thu Quỳnh đỏ hoe, Lâm Tiêu rất đau lòng, anh ta cẩn thận ôm Tô Thu Quỳnh vào trong lòng: “Tô Thu Quỳnh, em làm sao vậy?”

Hôm nay, tiệm váy cưới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Lâm Tiêu không biết quá rõ, nhưng khi anh lên tầng, câu nói đó của Chiến Mục Hàng, anh ta nghe rõ ràng.

Chiến Mục Hàng nói, lột váy cưới trên người của cô ra!

Lâm Tiêu hận không thể xé Chiến Mục Hàng thành tám mảnh, Tô Thu Quỳnh đã bị anh ức hiếp thành như này rồi, anh sao còn có mặt mũi hành hạ Tô Thu Quỳnh như vậy nữa!

Nhiều người như vậy vây ở đây, anh bảo người khác lột đồ của Tô Thu Quỳnh, Tô Thu Quỳnh về sau làm người kiểu gì!

Lâm Tiêu muốn giết người!

Giết cái tên khốn nạn Chiến Mục Hàng!

Cơ thể của Tô Thu Quỳnh không theo khống chế mà run rẩy, vừa rồi cô thật sự tưởng rằng cô hôm nay sẽ mất hết thể diện, không ngờ Lâm Tiêu vậy mà giống như thiên thần xuất hiện ở trước mặt cô.

Anh còn bảo vệ chặt cô ở trong lòng.

Vốn trên người Tô Thu Quỳnh thật sự rất lạnh, đó là một loại lạnh lẽo thấu xương, nhưng sau khi được Lâm Tiêu ôm vào trong lòng, trên người cô bỗng nhiên không có lạnh như thế nữa.

Giống như ở trong hầm băng lạnh lẽo, ánh nắng chiếu vào, nơi lạnh lẽo nhất cũng đang từng chút hòa tan.

“Lâm Tiêu, cảm ơn anh, tôi không sao.”
 
Chương 682


CHƯƠNG 682

Tô Thu Quỳnh vừa xoay mặt lại, nhìn thấy sự đồng cảm không thể che đậy của chị Ngô và mấy nhân viên trong tiệm váy cưới, vừa rồi bị Chiến Mục Hàng bắt nạt như vậy, cô không khóc, nhưng thấy sự đồng cảm trong mắt của những người xem xung quanh này, nước mắt của cô suýt nữa rơi ra.

Sao vậy, bị người khác đồng cảm sao?

Cô là Tô Thu Quỳnh! Tô Thu Quỳnh kiêu ngạo như thế!

Tô Thu Quỳnh tỏa sáng vạn trượng, thì ra cũng sẽ bị người khác đồng cảm.

Giống như minh châu phủ bụi, vậy thì khiến người ta vừa suýt xoa vừa tiếc nuối!

Tuy nước mắt của Tô Thu Quỳnh không rơi xuống, nhưng Lâm Tiêu lại nhìn thấy sự ươn ướt trong mắt của cô.

Khoảnh khắc đó, trong lòng Lâm Tiêu rất đau, đau tới mức anh ta quên mất thời gian không gian, anh ta chỉ muốn ôm chặt người phụ nữ anh ta thương tiếc ái mộ từ tận đáy lòng vào trong lòng, xoa dịu tất cả đau khổ và buồn thương trong lòng cô.

Đương nhiên, anh ta càng muốn lột da róc xương những người bắt nạt cô hơn!

“Lâm Tam, buông Tô Thu Quỳnh ra!”

Chiến Mục Hàng nhíu mày, Lâm Tiêu đánh thủ hạ của anh, anh có thể mặc kệ, nhưng anh không cho phép Lâm Tiêu ôm Tô Thu Quỳnh.

Thấy Lâm Tiêu không có ý muốn buông Tô Thu Quỳnh ra, Chiến Mục Hàng cũng không còn tí kiên nhẫn nào nữa, anh bước tới, muốn cướp lại Tô Thu Quỳnh.

Động tác của Lâm Tiêu nhanh hơn Chiến Mục Hàng, bàn tay của Chiến Mục Hàng còn chưa đặt lên cổ tay của Tô Thu Quỳnh, nắm đấm của anh ta đã không khách sáo mà chào hỏi gương mặt đẹp trai của Chiến Mục Hàng.

Lúc này Chiến Mục Hàng chỉ muốn cướp Tô Thu Quỳnh lại, không có chú ý động tác nhỏ của Lâm Tiêu, bị Lâm Tiêu đánh.

Chiến Mục Hàng lau máu ở khóe miệng, ánh mắt cũng từng chút biến thành màu đỏ ngầu.

Có lúc, bạo lực là kênh phát ti3t điều bực bội nhất trong lòng, Chiến Mục Hàng sớm đã muốn đánh một trận với Lâm Tiêu.

Chiến Mục Hàng nheo đôi mắt nguy hiểm lại, nắm đấm nhắm chuẩn vào người của Lâm Tiêu.

Tô Thu Quỳnh không phải là xót Lâm Tiêu, thật ra là mọi chuyện ngày hôm nay đều là vì cô mà ra cô không muốn liên lụy tới Lâm Tiêu.

Sợ Lâm Tiêu sẽ bị Chiến Mục Hàng làm bị thương, Tô Thu Quỳnh vội vàng đi tới, bảo vệ ở trước mặt Lâm Tiêu.

Chiến Mục Hàng thế nào cũng không ngờ Tô Thu Quỳnh lại chặn ở trước mặt Lâm Tiêu, anh tức điên, tức đến mức muốn ói máu, nhưng cho dù là tức đến mức ói máu, anh cũng không lỡ đánh Tô Thu Quỳnh.

Một cú đấm bừng bừng khí thế tung ra, chỉ có thể thả lỏng mà thu lại.

“Tô Thu Quỳnh!” Chiến Mục Hàng tức đến mức gương mặt đẹp trai đó cũng biến hành, anh gầm lên đầy bực tức: “Tô Thu Quỳnh, em giỏi! Em giỏi!”

Chiến Mục Hàng trước giờ chưa từng thất bại như vậy, trong cuộc đời của anh sao lại gặp phải một người phụ nữ như Tô Thu Quỳnh chứ?! Đánh thì không nỡ, không đánh thì bị cô làm cho tức chết!
 
Chương 683


CHƯƠNG 683

Cho dù là tức chết, anh cũng không muốn chết ở trước mặt người phụ nữ Tô Thu Quỳnh này!

Chiến Mục Hàng tối sầm mặt xoay người, bực bội đi về phía trước.

An Tình thấy Chiến Mục Hàng đi rồi, vội vàng đuổi theo, bọn họ còn chưa xuống tầng dưới thì An Tình nghe thấy giọng nói rét lạnh của Lâm Tiêu: “An Tình, đứng lại! C ởi đồ trên người cô ra!”

An Tình mặt mày mờ mịt quay lại, cô ta không hiểu mà nhìn Lâm Tiêu, cô ta thế nào cũng không dám nghĩ, ở trước mặt Chiến Mục Hàng, Lâm Tiêu vậy mà dám bắt cô ta c ởi đồ.

Đây là quang minh chính đại trêu đùa sao?

Cô ta vô thức siết chặt chiếc váy trên người mình: “Lâm Tiêu, lời này của anh là có ý gì?!

An Tình nhìn một vòng xung quanh, thấy các nhân viên của tiệm váy cưới đều nhìn cô ta, cô ta lập tức cảm thấy có chút mất mặt, giọng nói cũng không khỏi nâng cao mấy tông: “Lâm Tiêu, anh tôn trọng chút đi! Nơi này là nơi công cộng, anh dựa vào đâu mà bắt tôi c ởi đồ?!”

An Tình như chú chim nhỏ khoác cánh tay của Chiến Mục Hàng: “Anh Mục Hàng, Lâm Tiêu hiếp người quá đáng, anh ta vậy mà muốn em c ởi đồ.”

“Anh Mục Hàng, anh còn ở đây đó, anh ta thế mà bắt nạt em như vậy! Em biết, anh ta đây là vì giúp Tô Thu Quỳnh xả giận, nhưng bọn họ cũng không thể bắt nạt vị hôn thê của anh như vậy chứ! Chúng ta bây giờ là một, em c ởi đồ, mọi người sẽ nhìn anh Mục Hàng như nào!”

“Lâm Tam, cậu đừng quá đáng!” Chiến Mục Hàng đương nhiên cũng sẽ không để Lâm Tiêu bắt nạt An Tình ở trước mặt anh, anh đanh giọng quát.

“Quá đáng ư? Ha!” Lâm Tiêu cười một cách tiêu sái, anh ta liếc nhìn An Tình đầy khinh thường, không có ý tốt.

“Tôi kêu An Tình c ởi đồ là quá đáng, vừa rồi các người ép Thu Quỳnh c ởi đồ ở trước mặt mọi người, các người không quá đáng sao?!”

“An Tình, cô vừa rồi không phải là nói tôi dựa vào đâu bắt cô c ởi đồ sao? Dựa vào việc Tô Thu Quỳnh là người phụ nữ mà Lâm Tiêu tôi muốn bảo vệ cả đời! Ai bắt nạt Tô Thu Quỳnh chính là đối địch với Lâm Tiêu tôi, cô khiến Lâm Tiêu tôi không vui như vậy, tôi dựa vào đâu để cô mặc đồ trong tiệm của tôi?!”

“An Tình, cởi! Cởi chiếc váy cưới trên người ra! Chiếc váy cưới này, tôi không bán cho cô!”

An Tình sửng sốt, cô ta luôn thích váy cưới của Rose, cô ta thế nào cũng không ngờ, ông chủ lớn đằng sau của Rose lại là Lâm Tiêu!

Lâm Tiêu không bán váy cưới cho cô ta…

Váy cưới của Rose là tượng trưng cho thân phận, mọi người đều lấy làm vinh hạnh khi có thể trong ngày cưới mặc váy cưới của Rose, cô ta đã khoe khoang với không ít bạn thân, cô ta và Chiến Mục Hàng kết hôn sẽ chọn váy cưới đặt thiết kế riêng của Rose, giá trị liên thành, bây giờ Lâm Tiêu không cho cô ta mua váy cưới của Rose nữa, như vậy khiến mặt mũi của cô biết treo ở đâu!

Cô ta nghĩ rất đẹp, cô ta sẽ chọn váy cưới do bậc thầy Lawrence thiết kế cho bộ ảnh cưới, ngày kết hôn thì mặc thiết kế của một nhà thiết kế hàng đầu thiết kế, vậy thì mặc thêm chiếc váy cưới của Rose vào, An Tình cô ta sẽ khiến bao nhiêu cô gái ngưỡng mộ!

Không! Cô ta tuyệt đối không thể không mặc váy cưới của Rose!

“Lâm Tiêu, hai chiếc váy cưới trước đó tôi thử đều là do bậc thầy Lawrence làm riêng cho tôi, tôi cũng đã đặt cọc, anh không thể không bán váy cưới cho tôi, anh…”

“An Tình, chút tiền cọc cô trả đó, Lâm Tiêu tôi không thèm! Tôi hoàn cọc gấp 10 lần cho cô, bây giờ cô cởi bộ váy cưới ra cho tôi!”

Thấy An Tình mặt mày ngỡ ngàng đứng tại chỗ, Lâm Tiêu nở nụ cười xấu xa, lời nói ra càng khiến người khác tức không cần đền mạng: “Sao hả, bản thân cô không muốn cởi, muốn tôi tìm người khác cởi giúp cô sao?”
 
Chương 684


CHƯƠNG 684

“Vốn tôi có thể cởi giúp cô, nhưng con người tôi có bệnh sạch sẽ, người cô quá thối, tôi sợ sẽ làm bẩn tay của tôi!”

Khựng lại một chút, Lâm Tiêu dường như nghĩ ra cách gì đó rất hay, anh ta cố tỏ vẻ khoan thai nói: “Như vậy đi, tôi kêu bảo vệ tới cởi giúp cô! Ừm, tuy bọn họ cũng chê cô, nhưng tôi có thể bù đắp cho bọn họ! Cùng lắm tôi cho bọn họ nghĩ nửa ngày, để bảo họ từ từ tắm rửa, tránh dính mùi thối trên người cô!”

“Lâm Tiêu, anh!” An Tình tức đến mức thở hổn hển, cô ta là cần mặt mũi, còn để ý hình tượng của mình ở trước mặt Chiến Mục Hàng, Lâm Tiêu ở trước mặt Chiến Mục Hàng nói cô ta như vậy, cô ta không nhịn được!

“Lâm Tiêu, anh đừng quá đáng! Tôi hôm nay nói luôn tại đây, mấy chiếc váy cưới này tôi cũng chắc rồi! Nếu anh cứ muốn làm khó thì là đối địch với nhà họ Chiến chúng tôi!”

“Ha!”

Lâm Tiêu cười thành tiếng một cách vừa trầm thấp vừa khinh thường: “Nhà họ Chiến các cô? Tôi ngược lại muốn đi hỏi bác trai Chiến và bác gái Chiến, nhà họ Chiến từ khi nào biến thành của cô rồi!”

Lời này của Lâm Tiêu lập tức khiến An Tình nghẹn lời không nói được gì.

Đúng vậy, nhà họ Chiến này không phải là của An Tình cô ta.

Thậm chí ba mẹ của Chiến Mục Hàng còn rất không thích cô ta, nếu không phải Chiến Mục Hàng kiên trì muốn lấy cô ta, chỉ sợ nửa đời sau của cô ta cũng đừng hòng bước vào nhà họ Chiến được.

Rõ ràng tất cả mọi người đều biết, Tô Thu Quỳnh đã hại chết con của cô ta, cô ta không hiểu, ba mẹ của Chiến Mục Hàng tại sao cứ muốn thiên vị cho Tô Thu Quỳnh! Thậm chí, bọn họ bây giờ vẫn nhắc điểm tốt của Tô Thu Quỳnh, mong Chiến Mục Hàng và Tô Thu Quỳnh gương vỡ lại lành.

Ha! Gương vỡ lại lành? Tô Thu Quỳnh một thứ rách nát như cô dựa vào đâu nhận được sự yêu quý của ba mẹ Chiến Mục Hàng chứ?!

Nghĩ như vậy, An Tình càng khó bình tĩnh.

An Tình nói không lại Lâm Tiêu, cô ta chỉ có thể xin Chiến Mục Hàng giúp đỡ: “Anh Mục Hàng, em rất sợ, Lâm Tiêu chắc sẽ không thật sự muốn ép em c ởi đồ ở trước mặt mọi người thì anh ta mới cam tâm đâu nhỉ?”

“Anh Mục Hàng, em cần mặt mũi, nếu em thật sự bị ép c ởi đồ ở trước mặt mọi người, em không thể sống nữa!”

An Tình hở một tí là tìm tới cái chết, thật sự khiến Chiến Mục Hàng thấy phiền từ tận đáy lòng.

Anh thật sự muốn nói với cô ta một câu, không thể sống thì đi chết.

Nhưng anh nói như vậy rồi, Tô Thu Quỳnh nhất định sẽ rất đắc ý.

Anh không muốn người phụ nữ khiến người ta tức không đền mạng Tô Thu Quỳnh này đắc ý như vậy!

Chiến Mục Hàng lạnh lùng liếc nhìn Lâm Tiêu: “Lâm Tam, dừng đúng lúc!”

“Chiến Thất, thật xin lỗi, trong từ điển của Lâm Tiêu tôi thật sự không có mấy chữ dừng đúng lúc này!” Ánh mắt của Lâm Tiêu từ từ trên ở trên mặt An Tình: “Lâm Tiêu tôi chỉ biết, người khác bắt nạt người phụ nữ của tôi một, Lâm Tiêu tôi nhất định sẽ trả lại gấp vạn lần! An Tình, cởi!”

Đám người chị Ngô cũng không nói gì, nhưng trong mắt bọn họ rõ ràng là đợi xem An Tình xấu mặt.

Dù sao, người khiến người khác ghét, xấu mặt gì đó, mọi người thích nhất!
 
Chương 685


CHƯƠNG 685

Bị Lâm Tiêu ép từng bước như vậy, vẻ mặt của An Tình cũng không dịu dàng được nữa, cô ta hằn học trừng mắt với Lâm Tiêu, ngay cả váy cưới cũng quên cởi, giống như chạy trốn lao xuống dưới tầng.

Thấy An Tình nhếch nhác chạy trốn như vậy, Lâm Tiêu cũng lười đuổi, chiếc váy cưới bị cái cơ thể bốc mùi của An Tình mặc, anh ta không muốn đuổi theo đòi lại.

Anh ta thong dong đi tới trước mặt Chiến Mục Hàng: “Chiến Thất, chiếc váy cưới này còn chưa thanh toán thì An Tình đã mặc chạy rồi, như này là cần bồi thường! Như vậy đi, nể tình chúng ta là anh em, tôi phóng khoáng một chút, bồi thường theo giá trị gấp 10 lần của cái váy là được!”

Đền gấp 10 lần, Lâm Tiêu trực tiếp là đi ăn cướp rồi.

Chiến Mục Hàng là thương nhân, chỉ có anh cướp phần của người khác, anh đâu thể bị người ta cướp!

Nhưng bây giờ Tô Thu Quỳnh còn ở đây, anh ta ghét nhất mất mặt ở trước mặt Tô Thu Quỳnh, anh âm trầm liếc nhìn Lâm Tiêu, trực tiếp ném một chiếc thẻ không có mật khẩu tới trước mặt anh ta và Tô Thu Quỳnh.

Chiến Mục Hàng vốn là muốn ném xong thẻ ngân hàng thì trực tiếp tiêu sái rời đi, nhưng dáng vẻ trai tài gái s@c tình chàng ý thiếp này của Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh thật sự chướng mắt.

Tâm lý của anh rất u ám, vặn vẹo, cuối cùng anh nở nụ cười lạnh đầy sự ác ý mà nói: “Tô Thu Quỳnh, tiền dư ra trong chiếc thẻ này, coi như là phí dịch vụ gái gọi vừa rồi!”

Tô Thu Quỳnh, tiền dư ra trong chiếc thẻ này, coi như là phí dịch vụ gái gọi vừa rồi!

Chiến Mục Hàng thật sự thâm độc!

Cơ thể của Tô Thu Quỳnh bỗng run rẩy, cô suýt nữa đứng không vững, nhưng trong lòng rõ ràng khó chịu như vậy, gương mặt nhỏ trắng bệch của cô lại nở nụ cười.

Chỉ là nụ cười lần này của cô khác với loại châm biếm vốn có hay nụ cười dửng dưng của cô, khóe miệng của cô tràn ngập sự tang thương.

Tô Thu Quỳnh máy móc nhìn xung quanh, nơi này nhiều người như vậy, mà Chiến Mục Hàng ở trước mặt nhiều người như vậy, không lưu tình mà vạch trần tất cả chuyện xảy ra trong phòng thử đồ vừa nãy, anh thật sự không cho cô sống mà!

Lâm Tiêu cũng không ngờ Chiến Mục Hàng sẽ nói ra một câu như này, nhìn thấy trên vai của Tô Thu Quỳnh có vết hồng hồng, anh ta lập tức hiểu được. Tải ápp Һоlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô gái mà anh yêu lại xảy ra quan hệ với người đàn ông khác, trong lòng Lâm Tiêu nói không hề khó chịu, đó chắc chắn là giả.

Nhưng nhiều hơn vẫn là sự đau lòng, anh ta xót thương Tô Thu Quỳnh!

Càng tiếp cận Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu càng hiểu Tô Thu Quỳnh, Tô Thu Quỳnh kiêu ngạo như vậy, sao có thể cam tâm trao thân cho tên trai đểu đã khiến cô người đầy thương tích như Chiến Mục Hàng nữa chứ!

Chỉ có một khả năng, đó chính là Chiến Mục Hàng c ưỡng bức cô!

“Chiến Thất, cậu khốn nạn!”

Lâm Tiêu thật sự muốn đánh vào gương mặt lãnh huyết vô tình này của Chiến Mục Hàng, nhưng Tô Thu Quỳnh của bây giờ, giống như một con búp bê thủy tinh sắp vỡ, chuyện này nháo càng lớn, trong lòng Tô Thu Quỳnh càng đau buồn.

Mà anh ta muốn nhìn thấy nụ cười xuất phát từ trong tim của Tô Thu Quỳnh.

Cho nên anh ta chỉ có thể giả bộ cái gì cũng không hiểu, cảnh thái binh giả tạo.

Chiến Mục Hàng nói ra những lời xấu xa như vậy là vì anh muốn nhìn thấy sự chán ghét không thể che đậy của Lâm Tiêu dành cho Tô Thu Quỳnh, như vậy Tô Thu Quỳnh sẽ phát hiện, Lâm Tiêu không thật lòng với cô, cô có lẽ sẽ nhìn thấy điểm tốt của anh.
 
Chương 686


CHƯƠNG 686

Chiến Mục Hàng đã thất vọng rồi.

Trong ánh mắt của Lâm Tiêu khi nhìn Tô Thu Quỳnh, không có sự chán ghét, không có sự khinh bỉ, chỉ có sự thương tiếc từ tận đáy lòng.

Chiến Mục Hàng phát hiện, anh nhìn thấy sự thâm tình không chút che đậy trong mắt Lâm Tiêu dành cho Tô Thu Quỳnh, trong lòng anh vậy mà có sự hoảng loạn trước nay chưa từng có.

Hình như một tí tẹo thứ đồ mà anh cố gắng nắm trong tay đều bị Lâm Tiêu cướp đi rồi.

Lâm Tiêu, cậu ta sao có thể không căm hận Tô Thu Quỳnh chứ! Tô Thu Quỳnh lẳng lơ như thế, cô lắm chồng, cô đáng hận như thế!

Mắt của Lâm Tiêu có phải bị mù không!

Cũng không muốn nhìn thấy Lâm Tiêu diễn cảnh tình cảm của Lâm Tiêu ở trước mặt Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng lần đầu tiên hoảng loạn chạy trốn.

“Lâm Tiêu, chuyện vừa rồi, cảm ơn anh.” Tô Thu Quỳnh từ tận đáy mắt nói với Lâm Tiêu.

Mặc kệ Chiến Mục Hàng làm khó cô bao nhiêu, nhưng mọi chuyện Lâm Tiêu làm vì cô, cô rất cảm kích.

Cô biết, anh ta và Chiến Mục Hàng là anh em tốt sống chết có nhau, nhưng vừa rồi anh ta vì cô mà dạy dỗ An Tình, đắc tội với Chiến Mục Hàng.

Cô còn cảm ơn Lâm Tiêu khi đã cho cô một cơ hội làm đại ngôn cho Rose, vừa rồi khi biết Lâm Tiêu là ông chủ lớn đứng sau của Rose, cô thật sự rất bất ngờ.

Nhưng đại ngôn này, cô không thể nhận rồi, cô không muốn nợ Lâm Tiêu quá nhiều, càng không biết phải đối diện thế nào với người biết mọi sự nhếch nhác của cô.

“Tô Thu Quỳnh, không cần cứ mãi cảm ơn anh. Em quên rồi sao, khi ở siêu thị, chúng ta nói rồi, chúng ta là bạn, Tô Thu Quỳnh, giữa bạn bè không cần khách sáo như vậy!”

“Lâm Tiêu, chuyện đại ngôn cũng cảm ơn anh, có điều tôi không thể chụp rồi.” Tô Thu Quỳnh muốn thay bộ váy cưới trên người ra, nhưng vừa rồi cô gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh bảo cô ấy đưa quần áo tới, Nhan Nhã Tịnh bây giờ vẫn chưa tới, cô không thể cởi váy cưới trên người ra được.

“Tại sao?” Lâm Tiêu lo lắng mà nắm lấy bàn tay nhỏ của Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, em không chụp đại ngôn này, là vì anh là ông chủ của Rose sao? Tô Thu Quỳnh, anh chọn em làm đại ngôn cho Rose, không phải là ý cá nhân, anh là thật sự cảm thấy khí chất của em, giọng hát của em có thể khiến Rose bước lên một độ cao mới.”

“Nhãn hiệu váy cưới cao cấp nhất trên quốc tế còn cần độ cao mới gì sao? Lâm Tiêu, anh giúp tôi, tôi rất cảm kích, nhưng tôi không muốn nợ anh quá nhiều.” Nói xong, Tô Thu Quỳnh từng chút tách tay của Lâm Tiêu ra.

Lâm Tiêu cố chấp chạy tới trước mặt của Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, em đừng hiểu lầm, anh để em làm đại ngôn, thật sự không phải là muốn dùng quy tắc ngầm gì đó, em thật sự rất phù hợp với Rose.”

“Lâm Tiêu, tôi biết giữa chúng ta không có quy tắc ngầm, tôi chỉ là không thể nhận ý tốt của anh được.”

Đối với sự lo lắng và đau lòng không thể che đậy trong mắt của Lâm Tiêu, trong lòng Tô Thu Quỳnh mềm nhũn run rẩy.

Thật ra, vừa rồi Chiến Mục Hàng đã nói những lời đó, cô cũng nghĩ Lâm Tiêu sẽ coi thường cô, không ngờ Lâm Tiêu không có vì điều này mà xem thường cô.
 
Chương 687


CHƯƠNG 687

Cô cũng cảm ơn Lâm Tiêu không có xem thường cô.

“Tô Thu Quỳnh, anh…”

Lâm Tiêu vừa muốn nói tiếp điều gì đó, Nhan Nhã Tịnh xách một chiếc túi lo lắng đi tới: “Thu Quỳnh, mình vừa rồi nhìn thấy Chiến đểu! Cậu sao rồi? Có bị Chiến đểu bắt…”

Nhớ tới túi đồ trong tay mình là gì, giọng nói của Nhan Nhã Tịnh bỗng dừng lại.

Tô Thu Quỳnh là bảo cô tới đưa quần áo cho cô ấy, ra ngoài yên lành, quần áo sáo lại tự dưng bị hỏng chứ!

Chỉ sợ là Chiến Mục Hàng xé quần áo của Tô Thu Quỳnh, cưỡng ép Tô Thu Quỳnh…

Nhan Nhã Tịnh tức đến nghiến răng: “Tên khốn Chiến Mục Hàng! Mình vừa rồi ở bên dưới nên cắt ‘của quý’ của anh ta!”

“Nhã Tịnh, mình không sao.” Tô Thu Quỳnh sợ Nhan Nhã Tịnh lo lắng cho cô, ngược lại an ủi Nhan Nhã Tịnh trước.

“Nhã Tịnh, mình vào phòng thử đồ thay đồ.” Nói xong lời này, Tô Thu Quỳnh cầm túi đồ bước nhanh về phía phòng thử đồ.

Ánh mắt của chị Ngô và nhân viên của tiệm váy cưới nhìn sang Tô Thu Quỳnh đều có chút vi diệu, một người phụ nữ dây dưa không rõ với Chiến Mục Hàng, cậu Lâm của bọn họ lại yêu cô tới sống đi chết lại.

Những người đứng xem như bọn họ có thể nói gì chứ? Chỉ có thể nói hồng nhan họa thủy mà thôi!

Hết lần này tới lần khác bị Tô Thu Quỳnh từ chối cả ngàn dặm, Lâm Tiêu cũng nảy sinh nghi ngờ về sức quyến rũ đàn ông của mình.

Có điều con người của Lâm Tiêu luôn là càng thua càng hăng, sự từ chối của Tô Thu Quỳnh sẽ không khiến anh ta chùn bước, anh ta sẽ chỉ càng phấn đấu, tìm một hy vọng.

Lâm Tiêu cảm thấy trí tuệ của một người sẽ có hạn, anh ta cảm thấy, anh ta xin sự giúp đỡ thông minh của các bạn tốt của anh ta.

Lâm Tiêu đầu tiên gửi một tin nhắn của Lưu Thiên Hàn, dù sao, Lưu Thiên Hàn là một trong có cuộc sống tình cảm hài hòa nhất trong số các anh em tốt của bọn họ, anh chắc chắn có không ít kinh nghiệm.

“Lưu Cửu, cậu là dùng cách gì để Nhan Nhã Tịnh yêu cậu say đắm vậy?”

Gần như ngay lập tức Lưu Thiên Hàn kiêu ngạo trả lời lại: “Chuyện đơn giản như vậy còn cần dùng cách gì sao? Tôi và Nhan Nhã Tịnh là trong lòng có nhau, vừa nhấn đã thông, một cặp trời sinh.”

Lồ ng ngực của Lâm Tiêu trúng tên, vốn là muốn xin kinh nghiệm, sao tự dưng bị thồn cho một mồm cơm chó thế?

Khi Lưu Thiên Hàn trả lời tin nhắn cho Lâm Tiêu, Nhạc Dũng đứng ở bên cạnh, thật sự không phải là Nhạc Dũng nhìn trộm, anh ta chỉ hơi không cẩn thận thì nhìn thấy rồi.

Còn một nhấn đã thông…

Nhạc Dũng thầm trợn mắt, thật sự không biết là ai nửa đêm làm phiền giấc mơ của người ta, kêu anh ta hao tâm tổn sức viết một quyển “bí kíp theo đuổi vợ”.

Lão đại, thể diện thật sự là một thứ tốt, cho dù là có vợ, chúng ta cũng phải có mặt mũi!

Từ chỗ Lưu Thiên Hàn không học được kinh nghiệm gì, Lâm Tiêu suy nghĩ một chút, lại gửi một tin nhắn cho Cao Bắc Vinh có tư duy linh hoạt nhất: “Cao Đại, làm sao mới có thể khiến phụ nữ yêu cậu sâu đậm?”

“Cái này dễ nha! Ồ! Đẩy ngã cô ấy, chinh phục cô ấy, khiến cô ấy run rẩy trong sức quyến rũ đàn ông của cậu!”
 
Chương 688


CHƯƠNG 688

Lâm Tiêu nhíu mày, tên độc thân này thật sự không đáng tin!

Lâm Tiêu vừa muốn bảo Cao Bắc Vinh cút thì anh ta lại nhận được một tin nhắn Cao Bắc Vinh gửi tới: “Nếu cậu không thể lĩnh hội nội dung động tác chính, tôi có thể gửi cho cậu một phần mấy cái cuốn phim con heo mà tôi cất giấu!”

“Cút!” Lâm Tiêu không thể chịu được nữa, quả quyết bảo Cao Bắc Vinh cút.

Lâm Tiêu cảm thấy so với tên độc thân Cao Bắc Vinh này, vẫn là ông hoàng tình cảm trải qua vạn khóm hoa mà không dính lá như Giang Kiến Huy đáng tin hơn.

Anh ta lại gửi tin nhắn giống vừa rồi gửi cho Cao Bắc Vinh cho Giang Kiến Huy, Giang Kiến Huy trả lời cũng rất nhanh, chỉ là trong câu chữ mang theo oán hận ngút trời.

“Nếu tôi có cách khiến phụ nữ yêu tôi sâu đậm thì sớm đã đoạt được tiên nữ nhỏ Nhã Tịnh của tôi rồi, còn cần phải đêm khuya tịnh mịch, đêm đêm lấy nước mắt rửa mặt hay sao?”

Khóe miệng của Lâm Tiêu giật giật, tiếp tục gửi cho Lý Hoài Nam, Lý Hoài Nam trả lời chậm nhất: “Là cái gì khiến cậu nghĩ không thông suốt, muốn yêu phụ nữ?”

Lâm Tiêu sững sờ nhìn màn hình điện thoại, anh ta hình như đã gửi bí mật ghê gớm gì đó, lẽ nào người Lý Hoài Nam thích là đàn ông?!

Quả nhiên một đám độc thân, chút ý kiến hiệu quả gì cũng không cho được, Lâm Tiêu vốn cảm thấy kẻ độc thân như Nhạc Dũng cũng không cần thiết phải hỏi, nhưng nghĩ tới Nhạc Dũng cả ngày đi theo Lưu Thiên Hàn, mưa dầm thấm lâu, cũng phải biết một ít cách theo đuổi phụ nữ.

Vậy nên Lâm Tiêu vẫn lặng lẽ gửi tin nhắn như này cho Nhạc Dũng.

Câu trả lời của Nhạc Dũng vừa chính thức vừa mạch lạc rõ ràng: “Thứ nhất, xác định mục tiêu; thứ hai, lập ra kế hoạch tác chiến. Kế hoạch tác chiến cụ thể có thể tham khảo “bí kíp theo đuổi vợ” mà tôi biên soạn cho lão đại.”

Thì ra sức quyến rũ của Lưu Cửu cũng không lớn như vậy, theo đuổi được Nhan Nhã Tịnh vậy mà dựa vào quyển “bí kíp theo đuổi vợ” này! Anh ta hình như lại biết bí mật rất ghê gớm gì đó!

Lưu Thiên Hàn thấy Nhạc Dũng cứ cười kì lạ, không nhịn được mà liếc nhìn mặt của Nhạc Dũng, Nhạc Dũng vội vàng ấn tắt màn hình điện thoại, nhưng Lưu Thiên Hàn vẫn nhìn thấy mấy chữ “bí kíp theo đuổi vợ”.

Gương mặt đẹp trai của Lưu Thiên Hàn lập tức xanh đen lẫn lộn, anh theo đuổi Nhan Nhã Tịnh quả thật tương đương chín chín 81 kiếp nạn trong hành trình đi Tây Trúc thỉnh kinh, nhưng anh đã nói phét như nào?! Bây giờ lại vạch trần anh như vậy?!

Lưu Thiên Hàn ưu nhã cầm chiếc nhẫn cầu hôn tối nay của anh lên, ừm, nể tình hôm nay là ngày tốt, anh không chấp tên độc thân cô đơn như Nhạc Dũng!

Nguyên đán, nhà nhà sáng đèn, vui vẻ vô cùng.

Theo điều 109 gần nước thì gần trăng trong ‘bí kíp theo đuổi vợ’ do Nhạc Dũng cung cấp, Lâm Tiêu đã làm một chuyện lớn.

Anh ta mua căn chung cư nhỏ ở đối diện chung cư của Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh, vào ở ngay hôm đó, buổi tối ăn nhà mới.

Ở tiệm váy cưới, sự xuất hiện của Lâm Tiêu quả thật đã giúp Tô Thu Quỳnh không ít, bây giờ mọi người lại trở thành hàng xóm tốt, Lâm Tiêu bảo cô tới nhà anh ta ăn nhà mới, cô đương nhiên không tiện từ chối.
 
Chương 689


CHƯƠNG 689

Có điều Tô Thu Quỳnh cũng không muốn một mình ở riêng với Lâm Tiêu, cho nên cô quả quyết bá chiếm thời gian anh anh em em của Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, kéo Nhan Nhã Tịnh cùng tới nhà Lâm Tiêu ăn nhà mới.

Lâm Tiêu nói tối nay sẽ đích thân xuống bếp, làm một bàn đồ ăn ngon, cảm ơn bọn họ tới giúp anh ta ăn nhà mới.

Nghĩ tới tài nấu nướng của Lâm Tiêu, mỗi một tế bào trên người Tô Thu Quỳnh đều viết kiến hai chữ từ chối, đặc biệt là tối nay cô còn kéo Nhan Nhã Tịnh tới, cô không nhẫn tâm đầu độc cái dạ dày của Nhan Nhã Tịnh, cô quả quyết nhận trọng trách vào bếp của Lâm Tiêu.

Trong lòng Lâm Tiêu rất mâu thuẫn, anh ta không nỡ để đôi tay mềm mại của Tô Thu Quỳnh dính khói dầu, nhưng anh ta lại cảm thấy, Tô Thu Quỳnh nấu cơm cho anh ta, quá ấm áp rồi.

Ấm áp đến mức khiến anh ta không kìm được mà cười ngốc.

Đặc biệt là nhìn thấy Tô Thu Quỳnh đeo chiếc tạp dề mà anh ta mới mua, Lâm Tiêu càng vui tới mức không khép được miệng.

Loại cảm giác đó giống như cô vợ nhỏ hiền hậu vào bếp nấu một bàn đồ ăn cho người chồng mà cô yêu, trong mỗi một món ăn đều có sự yêu thương đong đầy.

Đẹp chết đi được, đẹp chết đi được!

Chuyện Lâm Tiêu từ trong biệt thự lớn mấy trăm tỷ chuyển tới chung cư nhỏ, Cao Bắc Vinh cũng biết, anh ta đặc biệt muốn nhìn cậu chủ Lâm Tiêu sẽ tự ngược ở chung cư nhỏ như nào, anh ta tới ăn nhà mới trong tâm thế xem kịch.

Cao Bắc Vinh, Nhạc Dũng, Giang Kiến Huy, Lý Hoài Nam tới, Lâm Tiêu cũng rất vui, chỉ là anh ta thế nào cũng không ngờ, Chiến Mục Hàng còn mặt mũi dẫn theo An Tình cùng tới.

Giữa Chiến Mục Hàng và Lâm Tiêu dạo gần đây nháo không vui vẻ lắm, có thể nói là giương cung bạt kiếm, khói lửa tỏa khắp, nhưng mấy bạn tốt cũng ở đây, anh ta cũng không phát tác ở trước mặt mọi người.

Chiến Mục Hàng vừa vào chung cư nhỏ của Lâm Tiêu thì ánh mắt dừng ở trên người Tô Thu Quỳnh đang bận rộn trong bếp, bất luận An Tình có nép mình dựa vào người của anh thế nào đi nữa, anh cũng không thể thu hồi ánh mắt từ trên người Tô Thu Quỳnh.

Thấy Tô Thu Quỳnh đang cẩn thận cắt rau trên thớt, Chiến Mục Hàng không nhịn được mà nghĩ tới quãng thời gian bọn họ vừa kết hôn, buổi tối anh trở về khá sớm, cô mỗi tối cũng bận rộn ở trong bếp như vậy.

Về sau, anh về nhà càng lúc càng muộn, đồ ăn ngon mắt trên bàn lại chưa từng bỏ, khi anh không nhìn thấy, cô cũng như vậy, ở trong bếp tỉ mỉ làm một bàn đồ ăn ngon cho anh.

Cứ cẩn thận mà yêu anh như vậy, lấy lòng anh một cách hèn mọn như vậy, đợi anh cho cô một chút hồi đáp, bây giờ sao cô vì người đàn ông khác, rửa tay nấu súp chứ?

Chiến Mục Hàng dùng sức nhắm mắt lại, khi mở mắt lần nữa, anh dường như nhìn thấy Tô Thu Quỳnh của 6 năm trước.

Tô Thu Quỳnh của 6 năm trước, trên mặt không mang nụ cười giả tạo khiến người ta muốn xé rách như bây giờ, khi cô nhìn anh, trên mặt mang theo sự ái mộ và thích một cách chân thành.

Anh nhìn cô nhiều hơn, cô cũng có thể vui rất nhiều ngày.

Nhiều lần như vậy, buổi tối anh đều ăn ở bên ngoài rồi, cô tối nào cũng nấu bốn món mặn một món canh, mỗi một món đều là món mà anh thích nhất, món nào cũng mang đủ hương sắc.

Đáng tiếc, sự ấm áp mà trước kia anh vứt bỏ đó quá ngắn ngủi, mãi tới khi mất đi rồi, anh mới biết, người đợi ở dưới mái hiên, ngọn đèn soi sáng đường về nhà đó quý giá cỡ nào.

Mắt của Chiến Mục Hàng hơi đỏ, 6 năm nay, anh đã quên có bao nhiêu lần, buổi tối mỗi ngày về tới Bán Sơn, anh đều theo thói quen nhìn chiếc bàn trong phòng khách.
 
Chương 690


CHƯƠNG 690

Nhưng cho dù nằm mơ, anh cũng không nhìn thấy bốn món mặn một món canh tràn ngập tình yêu trên bàn nữa.

Đầu bếp ở biệt thự Bán Sơn nấu nướng ngon hơn Tô Thu Quỳnh, nhưng đầu bếp có giỏi nữa, cũng không ra được, hương vị của gia đình mà trước đây khiến anh suýt nữa không thể kiên trì với lời hứa mà anh dành cho An Tình.

Hương vị của gia đình…

Tay của Chiến Mục Hàng hơi run rẩy, trước kia, anh có một gia đình, nhưng anh tận tay phá hủy gia đình của anh!

Cũng không cứu vãn được nữa!

Vốn bầu không khí trong phòng khách của Lâm Tiêu vẫn rất hài hòa, sau khi Chiến Mục Hàng và An Tình đến thì chỉ còn lại sự gượng gạo.

Tô Thu Quỳnh từ sau bếp đi ra, bầu không khí trong phòng khách càng ngại ngùng hơn.

An Tình lại giống như cảm thấy không khí này vẫn không đủ ngại ngùng, cô ta cười giả nai nhìn Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, tôi không ngờ cô và Lâm Tiêu vậy mà trở thành một đôi. Như vậy vừa hay, tôi và anh Mục Hàng kết hôn, vẫn thiếu một cặp phù dâu phù rể, không bằng cô và Lâm Tiêu tới làm phù dâu phù rể cho chúng tôi đi?”

Sau khi An Tình nói xong câu này, sắc mặt của mọi người trong phòng khách hoặc ít hoặc nhiều đều cũng chút khó coi.

Tô Thu Quỳnh và Chiến Mục Hàng còn có quan hệ phức tạp giữa An Tình, mọi người đều biết, kêu vợ cũ của Chiến Mục Hàng làm phù dâu cho bọn họ, An Tình này là não tàn sao?

Tối hôm nay, Nhan Nhã Tịnh không muốn khiến Tô Thu Quỳnh khó chịu, cô vốn là định phớt lờ Chiến Mục Hàng và An Tình, nhưng An Tình này lại liều mình muốn tìm kiếm cảm giác tồn tại!

An Tình khiêu khích Tô Thu Quỳnh như vậy, Nhan Nhã Tịnh thật sự không nhịn được rồi!

Lúc này, đôi đũa trong tay của Nhan Nhã Tịnh để xuống, cô định dạy dỗ trà xanh siêu cấp não tàn An Tình này!

Lời của Nhan Nhã Tịnh còn chưa nói ra thì Lâm Tiêu đã bật cười mỉa mai, đôi mắt màu lam sẫm đó của anh ta tràn ngập sự chê bai mà dừng trên mặt An Tình: “An Tình, đầu óc này của cô là có chút vấn đề nhỉ?”

“Người phụ nữ khác kết hôn tìm phù dâu đều tìm người xấu hơn mình, cô kết hôn lại cứ muốn tìm một người xinh đẹp hơn cô gấp trăm nghìn lần làm phù dâu cho cô, đầu óc này của cô là bị nước vào hay là bị cửa kẹp rồi?”

“Phì…”

Cao Bắc Vinh không nhịn được mà bật cười thành tiếng, anh ta cũng không thích An Tình, nhưng bình thường nể mặt của Chiến Mục Hàng, anh ta lười quan tâm An Tình, bây giờ An Tình khiêu khích bạn tốt của chị dâu, anh ta đương nhiên là phải kiên định đứng ở phía Tô Thu Quỳnh.

Huống chi, anh ta từ tận đáy lòng cảm thấy lời nói này của Lâm Tiêu nói rất có lý.

Ánh mắt của Cao Bắc Vinh từ từ quét qua gương mặt của Tô Thu Quỳnh, sau đó lại dừng trên mặt của An Tình.

Anh ta dường như đưa ra kết luận, khẽ gật đầu: “Ừm, Lâm Tam vẫn là lần đầu tiên nói chuyện có lý như này! Người phụ nữ biết rõ bản thân, kết hôn đương nhiên sẽ không tìm phù dâu có nhan sắc đè bẹp mình! Cô An, IQ của cô có hơi cao!”

Cao Bắc Vinh cũng không biết từ đâu lấy ra một hạt óc chó, anh ta vô cùng chu đáo đưa tới trước mặt An Tình: “Cô An, về sau ăn nhiều hạt óc chó, bổ não!”
 
Chương 691


CHƯƠNG 691

Một chuỗi động tác này của Cao Bắc Vinh cực kỳ nước chảy mây trôi, nhìn gương mặt đỏ bừng của An Tình, Nhan Nhã Tịnh suýt nữa bật cười thành tiếng.

Ngay cả Tô Thu Quỳnh trên mặt dường như đeo mặt nạ, cũng không nhịn được mà nhếch môi.

“Cậu Cao, anh!” An Tình tức đến mức cả người run rẩy, nhưng Chiến Mục Hàng còn đang ở đây, cô ta cũng không thể phát tác giống như người đàn bà đanh đá.

Huống chi, mặc kệ Lâm Tiêu hay Cao Bắc Vinh, đều là người không dễ chọc ở trong giới, cô ta chỉ có thể miệng ăn hoàng liên, có lời muốn nói nhưng không nói ra được.

Chiến Mục Hàng không có lập tức lên tiếng, anh giống như ma nhập, sau khi nghe thấy lời của Lâm Tiêu, vậy mà không nhịn được mà đánh giá Tô Thu Quỳnh và An Tình.

Hơn nữa, anh còn giống như có bệnh mà đưa ra kết luận, bất luận là vóc dáng khí thế hay gương mặt, Tô Thu Quỳnh đều đẹp hơn An Tình.

Sau khi đưa ra kết luận, Chiến Mục Hàng lại không nhịn được mà nhìn Tô Thu Quỳnh nhiều hơn, vừa nhìn như vậy, anh cảm thấy Tô Thu Quỳnh đẹp hơn.

Gương mặt khuynh quốc này rõ ràng thần sắc lãnh đạm như vậy, nhưng vẫn có thể khuynh đảo chúng sinh.

Phì!

Khuynh đảo chúng sinh gì chứ! Chỉ là một gương mặt hay thay đổi mà thôi!

Nhưng đôi mắt mị diễm vô song này, làn da mịn màng này…

Ngay cả vết sẹo trên cổ tay của cô, anh cũng cảm thấy, ở trên người cô lại có một loại mỹ cảm kiêu sa.

Sao lại đẹp như vậy chứ!

“Anh Mục Hàng…”

Mãi cho tới khi giọng nói đầy ấm ức của An Tình vang lên ở bên tai của Chiến Mục Hàng, Chiến Mục Hàng mới từ trong cơn si mê đối với vợ cũ của mình mà hoàn hồn lại. Tải ápp Һσlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chiến Mục Hàng thật ra cũng cảm thấy lời vừa rồi của An Tình có hơi quá đáng, nhưng tôn chỉ của Chiến Mục Hàng luôn là bất luận anh thấy An Tình phiền cỡ nào, khiến Tô Thu Quỳnh không vui mới là điều quan trọng nhất.

Chiến Mục Hàng ngước mí mắt lên, lạnh lùng liếc nhìn Cao Bắc Vinh: “Cao Đại, dừng đúng lúc!”

Cao Bắc Vinh thật ra còn muốn phát huy tiếp, nhưng nghĩ tới chênh lệch võ lực của mình và Chiến Mục Hàng cách nhau quá nhiều, anh ta sau khi để hạt óc chó tới trước mặt An Tình thì bắt đầu duy trì nụ cười thâm sâu không nói gì.

Nguyên liệu mà Lâm Tiêu mua vào buổi chiều rất phong phú, Tô Thu Quỳnh đã nấu một bàn đồ ăn ngon.

Thật ra, Nhan Nhã Tịnh mới đầu cũng nấu mấy món, nhưng khả năng nấu nướng của Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh chênh lệch quá lớn, cuối cùng để cho Tô Thu Quỳnh phát huy.

Sườn xào chua ngọt, cá om dưa, mì xào măng, canh chua…

Đồ ăn Tô Thu Quỳnh nấu đều là món ăn bình thường nhất trong các bữa ăn gia đình, nhưng nhìn đồ ăn trên bàn, Chiến Mục Hàng lại không kìm được mà đỏ mắt.

Mấy món ăn này, đều là những món anh thích ăn nhất, Tô Thu Quỳnh sau khi nghe ngóng được từ chỗ mẹ anh được khẩu vị của anh thì học cách nấu đồ ăn ngon để lấy lòng anh, nhưng anh đối mặt với những món ăn Tô Thu Quỳnh dốc sức làm ra, trước nay chưa từng khen nửa câu, anh đối với cô chỉ có sự chê bai lạnh lùng.

Vị của cá om dưa rất nhạt, Chiến Mục Hàng gắp một miếng cá, mùi vị tươi ngon thanh đạm đó khiến người đàn ông luôn lạnh lùng như anh suýt nữa rơi nước mắt.
 
Chương 692


CHƯƠNG 692

Anh ghét ăn đồ ăn quá nhiều mặn, cho nên Tô Thu Quỳnh sẽ luôn nấu nhạt một chút, không ngờ nhiều năm trôi qua, cô vẫn duy trì thói quen nấu ăn ít thêm muối.

Anh rốt cuộc đã mất đi cái gì!

Chiến Mục Hàng cảm thấy anh còn ăn tiếp món cá om dưa này anh nhất định sẽ điên mất, anh vội vàng gắp một miếng sườn xào chua ngọt trong đ ĩa bên cạnh.

Mùi vị của sườn xào chua ngọt này ngọt hơn so với mùi vị của quán ăn bên ngoài và đầu bếp trong nhà một chút.

Phải, Chiến Mục Hàng thích ăn ngọt.

Một người đàn ông thích ăn ngọt, thật sự rất mất mặt, Tô Thu Quỳnh cũng không biết làm sao phát hiện anh thích ăn ngọt, khi cô làm sườn xào chua ngọt sẽ có thêm ít đường.

Cho nên, tuy 6 năm trước Chiến Mục Hàng ghét Tô Thu Quỳnh muốn chết, nhưng lại cực kỳ thích đồ ăn do cô nấu.

Người phụ nữ như Tô Thu Quỳnh, vừa sinh ra thì được bố mẹ cưng chiều hết mức, cô chủ ngậm thìa vàng như cô sao có thể biết nấu ăn!

Chẳng qua là yêu anh quá nhiều, hèn mọn mà lấy lòng!

Anh nhớ có một lần vào buổi tối về nhà rất sớm, trong vô tình nhìn thấy Tô Thu Quỳnh ở trong bếp mổ cá.

Cô rõ ràng rất sợ con cá đó, cô nhắm mắt lại, chóp mũi chảy một tầng mồ hôi mỏng, mới lấy hết can đảm một dao chặt xuống.

Khi rán cá, trên mù bàn tay của cô còn bị dầu bắn, phồng lên một mảng nhọt nước, cô cố ý giấu tay của cô đi, thật ra anh nhìn thấy rồi.

Chỉ là không muốn để tâm Tô Thu Quỳnh, cho nên anh chỉ có thể giả bộ không nhìn thấy, không để tâm sự bỏ ra của cô, cái tốt của cô dành cho anh.

Nhưng bây giờ, mọi cái tốt của Tô Thu Quỳnh đều muốn cho Lâm Tiêu rồi.

Cô sao có thể đem tất cả cái tốt của mình cho Lâm Tiêu! Vậy Chiến Mục Hàng anh phải làm sao!

Lần đầu tiên cắn miếng sườn xào chua ngọt đó, vị ngọt đó thật sự khiến mỗi một lỗ chân lông trên người Chiến Mục Hàng đều nở ra, nhưng sau một lần nữa cắn xuống, lại có vị đắng nghét từ trong tim.

Có phải là anh về sau muốn ăn được đồ ăn Tô Thu Quỳnh nấu, còn phải hưởng ké của Lâm Tiêu hay sao?

Ai thèm hưởng ké của Lâm Tiêu chứ!

Giang Kiến Huy cũng rất hài lòng về tài nấu nướng của Tô Thu Quỳnh, anh ta lại gắp một miếng sườn xào chua ngọt: “Không ngờ sườn xào chua ngọt cho thêm ít đường lại ngon như vậy! Lâm Tam, đã nói bắt trái tim của một người đàn ông thì phải bắt dạ dày của anh ta trước, cậu thích Thu Quỳnh như vậy, có phải là bởi vì Thu Quỳnh đã bắt cái dạ dày của cậu rồi không?”

Bắt trái tim của một người đàn ông thì phải bắt dạ dày của anh ta trước…

Đôi đũa trong tay Chiến Mục Hàng cứng đờ giữa không trung, năm đó Tô Thu Quỳnh nấu đồ ăn cho anh, cũng là muốn bắt cái dạ dày của anh rồi mới bắt trái tim của anh sao?

Tô Thu Quỳnh, tôi muốn để em bắt trái tim của tôi, em có thể giống như trước đây, tới bắt cái dạ dày của tôi không?

Thấy Giang Kiến Huy vừa ăn mấy miếng sườn xào chua ngọt, mắt của Chiến Mục Hàng đỏ tới mức gần như muốn ăn thịt Giang Kiến Huy.
 
Chương 693


CHƯƠNG 693

Đó là sườn xào chua ngọt Tô Thu Quỳnh làm cho anh, đó là sườn xào chua ngọt của anh, Giang Nhị dựa vào đâu mà ăn sườn xào chua ngọt của anh!

Chiến Mục Hàng cảm thấy mình điên rồi, anh vậy mà muốn cướp đ ĩa sườn xào chua ngọt đó, không cho Giang Kiến Huy ăn nữa.

Lâm Tiêu mỉm cười mở miệng: “Giang Nhị, cậu đâu phải không biết, khi tôi chớm yêu thì thích Thu Quỳnh, trái tim của tôi sớm đã bị Thu Quỳnh bóp chặt, không cần bắt lấy cái dạ dày của tôi, tôi cũng không chạy được!”

“Ngược lại là tôi, dạo gần đây ngày ngày nấu cho Thu Quỳnh bữa ăn tình yêu, muốn bắt cái dạ dày của cô ấy.”

“Lâm Tam, cậu có chút lên cơm cháo đấy!” Giang Kiến Huy chê bai mà liếc nhìn Lâm Tiêu, nhưng vẫn xin bái sư với Lâm Tiêu: “Lâm Tam, hay là cậu cũng dạy tôi nấu bữa ăn tình yêu, tôi cũng muốn bắt cái dạ dày của tiểu tiên nữ Nhã Tịnh của tôi…”

Giang Kiến Huy còn chưa nói hết lời, Cao Bắc Vinh ngồi ở bên cạnh anh ta đạp mạnh một cái vào chân của anh ta.

“Giang Nhị, chị dâu là của Lưu Cửu, cậu đừng nhân lúc Lưu Cửu không ở đây mà đào chân tường! Có tin tôi nói cho Lưu Cửu, bảo Lưu Cửu đánh cậu nghi ngờ cuộc đời không!”

“Cao Đại, mọi người đều là anh em, cậu thiên vị Lưu Cửu cũng đừng có rõ ràng như vậy có được không! Tôi quang minh chính đại theo đuổi tiên nữ nhỏ Nhã Tịnh của tôi thì làm sao? Lưu Cửu và tiên nữ nhỏ Nhã Tịnh kết hôn có con thì sao chứ? Tôi lẽ nào không thể làm tiểu tam à?!

“Khụ khụ…” Nhan Nhã Tịnh suýt nữa bị sặc nước bọt, cậu Giang, anh có thể đừng nói câu người thứ ba một cách hùng hồn như vậy được không!

“Giang Nhị, cậu đủ rồi đấy!” Cao Bắc Vinh thấy lời này của Giang Kiến Huy càng nói càng phi lý, không nhịn được mà mở miệng nói.

Nhạc Dũng cũng kiên quyết bảo vệ địa vị của lão đại nhà mình, anh ta cũng rất chính nghĩa mà mở miệng: “Cậu Giang, con người ấy, cho dù muốn làm tiểu tam, cũng phải có cơ hội để khai thác! Lão đại và cô Nhan tình cảm tốt như vậy, anh cảm thấy anh có cơ hội chen vào sao?”

“Ai nói tôi không có cơ hội chen vào!” Thanh niên Giang Kiến Huy kích động nói: “Tối hôm nay, Lưu Cửu cũng không tới cùng với tiên nữ nhỏ Nhã Tịnh, vừa rồi tôi nhìn thấy rồi, tiên nữ nhỏ Nhã Tịnh gọi điện cho Lưu Cửu cậu ta cũng không nghe, ai biết Lưu Cửu có bị tiểu yêu tinh nào đó câu mất đi rồi không!”

Nghe thấy lời này của Giang Kiến Huy, Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng biết nội tình cũng lười để ý anh ta.

Đâu có tiểu yêu tinh gì chứ! Lưu Thiên Hàn đây là đang kìm tung đại chiêu! Đợi khi anh tung đại chiêu, tiểu tam tiểu tứ gì đó cũng phải đứng sang một bên.

Lâm Tiêu lần đầu tiên ăn đồ ăn do Tô Thu Quỳnh nấu, trong lòng phải gọi là rất vui, anh ta không ngừng gắp đồ ăn cho Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, em quá gầy rồi, ăn nhiều một chút.”

Tô Thu Quỳnh nhìn đồ ăn chất như ngọn núi nhỏ trong bát ở trước mặt mình thì rất bất lực, Lâm Tiêu đây là cho lợn ăn à?

Tuy nghĩ như vậy, Tô Thu Quỳnh vẫn lịch sự mà gật đầu với Lâm Tiêu, nói câu cảm ơn không lời.

Sự lịch sự xa cách của Tô Thu Quỳnh đối với Lâm Tiêu lọt vào trong mắt của Chiến Mục Hàng lại trở thành tình chàng ý thiếp, anh không ăn nổi miếng nào nữa, anh tức đến mức muốn đập bàn, để Lâm Tiêu đừng tiếp tục săn sóc ở trước mặt Tô Thu Quỳnh nữa.

“Anh Mục Hàng, sườn xào chua ngọt này quả thật khá ngon… Anh cũng ăn nhiều một chút.”

Lời của An Tình còn chưa nói hết, Chiến Mục Hàng như trút giận mà gặp mấy miếng sườn xào chua ngọt vào đ ĩa trước mặt cô ta: “Ngon thì em ăn nhiều một chút!”
 
Chương 694


CHƯƠNG 694

Sau khi gắp mấy miếng sườn xào chua ngọt cho An Tình, Chiến Mục Hàng lại hối hận rồi, đây là sườn xào chua ngọt Tô Thu Quỳnh làm cho anh, anh làm gì mà nghĩ không thông đi cho An Tình ăn chứ, anh còn muốn ăn!

Chiến Mục Hàng dùng sức siết đôi đũa, anh thật sự muốn cướp lại mấy miếng sườn xào chua ngọt từ trong đ ĩa An Tình lại, nhưng anh là tổng giám đốc bá đạo lùng lùng kiêu ngạo, chuyện trẻ con như này, anh sao có thể làm chứ!

Anh chỉ có thể nhanh chóng gắp mấy miếng sườn xào chua ngọt còn lại ở trong đ ĩa trên bàn ăn vào trong bát của mình, cho dù anh không ăn, anh cũng không muốn người đàn ông khác ăn sườn xào chua ngọt Tô Thu Quỳnh làm cho anh!

“Này này! Chiến Thất, cậu đừng quá đáng quá!” Giang Kiến Huy yêu chết món sườn xào chua ngọt do Tô Thu Quỳnh làm nên khi thấy trong đ ĩa trên bàn ăn trống không thì tức tới nỗi suýt nữa nhảy lên.

“Chiến Thất, cậu có biết xấu hổ không hả? Cậu sao lại gặp hết sườn xào chua ngọt hả! Cậu tốt xấu gì cũng phải để lại một miếng cho tôi chứ!”

Chiến Mục Hàng lạnh lùng nhướn mày, anh đương nhiên sẽ không nói đây là sườn xào chua ngọt Tô Thu Quỳnh làm cho tôi, tôi không cho các cậu ăn.

Anh cao quý kiêu hãnh mở miệng: “Tình thích ăn sườn xào chua ngọt.”

Ý này của anh rõ ràng là anh gắp sườn xào chua ngọt như vậy, đều là gắp cho An Tình.

An Tình không ngờ Chiến Mục Hàng sẽ bỗng nhiên chu đáo với cô ta như vậy, cô ta thích tới mức híp mắt cười: “Anh Mục Hàng, cảm ơn anh. Em thích nhất ăn sườn xào chua ngọt mà anh gắp cho em!”

Ở trong lòng Chiến Mục Hàng lặng lẽ ghét bỏ An Tình, anh không muốn gắp sườn xào chua ngọt cho An Tình! Tất cả sườn xào chua ngọt đều là của anh! Ngay cả số sườn xào chua ngọt trong đ ĩa của An Tình cũng là của anh!

An Tình cảm thấy Chiến Mục Hàng chu đáo với cô ta như vậy, cô ta đương nhiên cũng phải thể hiện một chút, cô ta gắp một miếng cá đưa tới miệng của Chiến Mục Hàng: “Anh Mục Hàng, anh nếm thử, cá này cũng rất ngon.”

Chiến Mục Hàng vô thức nhíu mày, đôi đũa này An Tình đã dùng rồi, bên trên còn dính nước bọt của An Tình, ai muốn ăn nước bọt của An Tình chứ!

Tối nay khi nhìn thấy An Tình và Chiến Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh quyết định coi bọn họ thành không khí, nhưng cô cuối cùng vẫn không đủ bình thản được.

Chiến Mục Hàng và An Tình ân ái ở trước mặt, gặp đồ ăn cho nhau, đâm đau trái tim của Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh dùng sức c ắn môi dưới, vẫn có một loại cảm giác không thở nổi, may mắn, điện thoại của cô đổ chuông kịp lúc, cô có thể quang minh chính đại cầm điện thoại rời đi, đi ra bên ngoài nghe điện thoại, thuận tiện hít thở.

Người gọi điện cho Tô Thu Quỳnh là Tôn Lệ, Tôn Lệ ở trong điện thoại bày tỏ sự cảm ơn sâu sắc với Tô Thu Quỳnh, ca khúc “Nhất Niệm” mà Tô Thu Quỳnh giúp thu âm cho bộ phim truyền hình của cô ta, vừa đăng tải lên mạng thì leo lên vị trí đầu tiên trên bảng xếp hạng của các ca khúc hot, tên của Tô Thu Quỳnh, nổi trong một đêm, ngay cả bộ phim cô phụ trách giám chế trước đó chưa chiếu cũng đã hot trước.

Tô Thu Quỳnh không ngờ phản ứng của “Nhất Niệm” lại tốt như vậy, sau khi cúp máy, cô vừa muốn quay lại chia sẻ tin vui với Nhan Nhã Tịnh, vừa xoay người thì chạm vào đôi mắt u ám của Chiến Mục Hàng.
 
Chương 695


CHƯƠNG 695

“Tô Thu Quỳnh, ai cho em nấu cơm cho Lâm Tiêu! Em vì lấy lòng Lâm Tiêu thật sự cái gì cũng có thể làm! Tô Thu Quỳnh, em sao lại…”

“Chiến Mục Hàng, anh muốn nói tôi đê tiện có phải không?” Không đợi Chiến Mục Hàng nói hết, Tô Thu Quỳnh cắt ngang lời của anh: “Chiến Mục Hàng, tôi có đệ tiện hơn nữa cũng không đê tiện bằng anh! Ít nhất tôi sẽ không biết người khác ghét tôi, tôi còn quấn lấy!”

“Tô Thu Quỳnh, em!” Hai mắt của Chiến Mục Hàng đỏ ngầu, anh cũng không biết mình bị làm sao, anh vốn là muốn nói chuyện đàng hoàng với Tô Thu Quỳnh, nhưng ở trước mặt cô, anh hở một tí là muốn phát nổ.

“Tô Thu Quỳnh, em vừa bị tôi làm xong thì vội đi lấy lòng Lâm Tiêu, em thật bẩn!” Chiến Mục Hàng bỗng ấn Tô Thu Quỳnh vào tường: “Em nói xem, để Lâm Tiêu tận mắt nhìn thấy em ph óng đãng ở dưới người của tôi, cậu ta liệu có coi em thành rác mà vứt đi không?!”

Tô Thu Quỳnh bàng hoàng nhớ đến tất cả mọi chuyện xảy ra trong tiệm áo cưới ngày hôm nay, thân thể liền run rẩy không thôi.

Cô đã mất mặt không thể ngóc đầu lên nỗi ở cửa hàng áo cưới, nếu như bây giờ cô lại bị Chiến Mục Hàng hành hung ở đây, bị người ngồi trong phòng khách thưởng thức, cô sẽ sống không bằng chết.

Tô Thu Quỳnh vô cùng hối hận, nếu như lúc nãy cô nghe điện thoại ngoài chung cư của Lâm Tiêu thì hay biết mấy, ít nhất là nếu như ở đó, cho dù Chiến Mục Hàng có muốn bắt nạt cô, cô chỉ cần kêu to một tiếng cứu mạng thì Nhan Nhã Tịnh và Lâm Tiêu còn có thể lao ra giúp cô kéo tên chó dại Chiến Mục Hàng này đi chỗ khác.

Nhưng mà bây giờ, cô đang đứng trong hành lang.

Lối thoát hiểm trên hành lang đã bị Chiến Mục Hàng đóng lại, cộng thêm hành lang cách chung cư của Lâm Tiêu hơi xa, cho dù cô có lớn tiếng kêu cứu, e rằng bọn người Nhan Nhã Tịnh cũng không nghe thấy.

Mà điện thoại di động của cô đã bị Chiến Mục Hàng giật lấy.

Tô Thu Quỳnh cứng đờ người, nhưng khóe môi vẫn treo một nụ cười nhạt.

“Chiến Mục Hàng, anh thật sự xem mình giống như lợn giống, bất cứ lúc nào cũng không thể khống chế nổi mình. Anh nói xem, nếu như An Tình nhìn thấy chúng ta làm ở đây, có khi nào cô ta sẽ tức giận đến nỗi nhảy lầu không hả?”

Tô Thu Quỳnh lại cười một cách tà mị: “Chiến Mục Hàng, anh nói xem, rốt cuộc là anh cứ quấn lấy tôi để làm cái gì vậy? Chính là vì để chứng minh anh kém hơn Lâm Tiêu hả?”

“Chiến Mục Hàng, sau này anh đừng đi theo tôi nữa, tôi nói thật cho anh biết, cho dù ở phương diện nào đi nữa, anh cũng không có cách nào so sánh với Lâm Tiêu đâu.”

“Tô Thu Quỳnh!”

Chiến Mục Hàng thô lỗ đè chặt vai Tô Thu Quỳnh, sức lực của anh ta lớn như thế, gần như muốn bóp nát bả vai Tô Thu Quỳnh.

Bây giờ anh ta tức giận không biết nói gì với Tô Thu Quỳnh mới đúng, người phụ nữ không biết tốt xấu này, thế mà lại nói anh ta không thể so sánh với Lâm Tiêu à?

“Sao vậy, tôi ăn ngay nói thẳng thôi, anh Chiến tức giận làm gì chứ?”

Bả vai Tô Thu Quỳnh vô cùng đau, nụ cười bên khóe môi không khỏi gượng gạo: “Nhưng mà cảm giác anh Chiến mang đến cho tôi chính là như thế mà, chẳng lẽ anh còn muốn ép buộc tôi nói dối à?”

“Tô Thu Quỳnh.” Chiến Mục Hàng lại hét to một tiếng.

Anh ta kém Lâm Tiêu chỗ nào chứ?

Tô Thu Quỳnh chết tiệt này, đúng là có mắt như mù.

“Sao vậy, thẹn quá hóa giận hả?”
 
Chương 696


CHƯƠNG 696

“Ha! Anh Chiến ngoại trừ thẹn quá hóa giận thì anh còn biết làm cái gì nữa, anh Chiến, nếu như anh còn có chút mặt mũi thì sau này đừng xuất hiện trước mặt Tô Thu Quỳnh tôi nữa. Cút đi!”

“Tô Thu Quỳnh, em dám kêu anh cút đi?”

Chiến Mục Hàng nghiến răng gào thét: “Tô Thu Quỳnh, con đàn bà này, cô có tin là tôi giết cô hay không hả!”

Nói xong, tay Chiến Mục Hàng lại dùng sức muốn bẻ gãy cổ cô.

Nhưng vào giây phút tay đặt trên cổ cô, anh ta phát hiện anh ta không nỡ giết cô.

Anh ta chỉ có thể bá đạo cúi đầu xuống hôn cô.

Nhưng môi anh ta vừa lúc chạm vào môi cô, Tô Thu Quỳnh bỗng nhiên xoay mặt qua một bên, bất giác bỗng nhiên thấy buồn nôn.

Chiến Mục Hàng tức giận đến nỗi gân xanh nổi đầy trên trán, hay lắm Tô Thu Quỳnh, hay lắm.

Cô không chỉ cảm thấy anh ta kém hơn Lâm Tiêu, mà còn bị anh ta làm cho buồn nôn.

Nhưng mà cho dù cô có chê anh ta buồn nôn thì anh ta cũng muốn chứng minh với cô rằng anh ta mạnh hơn Lâm Tiêu gấp trăm lần.

Chiến Mục Hàng thật sự muốn chứng minh thực lực chân chính của mình, để sau này người phụ nữ không biết tốt xấu đừng khinh thường anh ta nữa. Nhưng lúc này, điện thoại di động của anh ta lại vang lên như đòi mạng.

Sắc mặt Chiến Mục Hàng tái xanh, anh ta thật sự muốn biết rốt cuộc là ai không muốn sống mà lại dám gọi điện thoại cho anh ta vào lúc này.

Anh ta thấy là cuộc gọi của trợ lý, Chiến Mục Hàng lạnh lùng nghe điện thoại, giọng nói âm trầm như muốn ăn tươi nuốt sống ai.

“Có chuyện gì?”

“Không có chuyện gì thì cút đi!”

Trợ lý cao cấp ở đầu dây bên kia điện thoại không thể kiềm chế mà run rẩy cả người, đại ca ăn phải thuốc nổ hả, sao cứ như núi lửa phun trào vậy?

Anh ta rất sợ Chiến Mục Hàng nổi giận, nhưng mà ngày hôm nay chuyện mà anh ta cần phải báo cáo thực sự rất khẩn cấp, cho nên vẫn kiên trì mà nói: “Đại ca, năm năm qua, chuyện kêu em điều tra chủ mưu cho người đối phó với… với cô Tô trong nhà giam, em đã tra ra rồi.”

Chiến Mục Hàng nhìn Tô Thu Quỳnh, điểm dừng của ánh mắt anh ta vừa hay nhìn vào ngón út bị gãy mất của Tô Thu Quỳnh.

“Là ai?”

“Là… là cô An.”

“Cái gì?”

“Đại ca, người ra tay với cô Tô là cô An.” Trợ lý lấy hết can đảm mà nói tiếp: “Đại ca, thật ra mấy ngày trước em đã điều tra ra người ra tay với cô Tô là cô An, nhưng bởi vì thân phận của cô An đặc biệt, cho nên em không dám tùy tiện đưa ra kết luận, cho nên em lại tiếp tục tìm kiếm thêm một vài chứng cứ.”

“Đại ca, bây giờ đã chắc chắn không thể nghi ngờ gì nữa, kẻ sai người ra tay với cô Tô trong tù chính là cô An.”

“Cũng là… cô An đã mượn danh nghĩa của đại ca để cho người gi3t chết đứa nhỏ trong bụng cô Tô, ngón tay út của cô Tô cũng là do cô An đã cho người chặt đứt.”
 
Chương 697


CHƯƠNG 697

Tính cách của Chiến Mục Hàng tàn nhẫn, lại vui buồn thất thường, làm trợ lý cho anh ta thật sự là ngày nào cũng phải nơm nớp lo sợ.

Có thể nghĩ đến lúc trước Tô Thu Quỳnh đã từng giúp đỡ anh ta, cho nên trợ lý Minh Quân của Chiến Mục Hàng mới không màng nguy hiểm từ Chiến Mục Hàng mà biểu đạt sự bất mãn trong lòng mình với Chiến Mục Hàng.

“Đại ca, chuyện cô Tô gi3t chết con của cô An chỉ là lời nói từ một phía của cô An, cho dù cô Tô có thật sự gi3t chết con của cô An thì cô An đối xử với cô Tô như thế là quá đáng lắm rồi.”

“Đại ca, cô Tô không nợ anh và cô An cái gì hết, cô ấy đã dùng đứa con của mình, dùng khoảng thời gian năm năm sống không bằng chết ở trong tù trả lại hoàn toàn những gì mà cô ấy nợ anh và cô An, còn trả gấp đôi.”

Sắc mặt Chiến Mục Hàng tái nhợt, trợ lý mà anh ta trọng dụng nhất lại đang cảm thấy bất bình hay cho Tô Thu Quỳnh?

Minh Quân vẫn còn tiếp tục nói: “Đại ca, xin lỗi em phải nói một câu vô lễ, là anh và cô An có lỗi với cô Tô, cô Tô chưa từng có lỗi với hai người.”

“Đủ rồi!”

Rốt cuộc Chiến Mục Hàng nghe không nổi nữa, anh ta quát lên một tiếng rồi trực tiếp cúp điện thoại.

Ánh mắt Chiến Mục Hàng âm trầm như bầu trời đêm không có vì sao, cho dù anh ta đã cúp điện thoại của Minh Quân, nhưng mà giọng nói của Minh Quân vẫn cứ như ma chú lặp đi lặp lại quanh quẩn trong đầu anh ta.

Cô Tô chưa từng có lỗi với hai người…

Là An Tình đã sai người giày vò Tô Thu Quỳnh đến chết đi sống lại ở trong tù.

Con của Tô Thu Quỳnh chết thảm, Tô Thu Quỳnh bị chặt đứt ngón tay út, cả người Tô Thu Quỳnh đều là vết thương, đây đều là kiệt tác của An Tình.

Sao có thể lại là An Tình chứ?

Bàn tay Chiến Mục Hàng đang kiềm chế trên người Tô Thu Quỳnh mệt mỏi trượt xuống, anh ta không biết rốt cuộc bây giờ mình nên có biểu cảm gì, anh ta chỉ muốn tránh xa Tô Thu Quỳnh ra, tránh thật xa.

Anh ta đã từng cho rằng An Tình ngây thơ lại hiền lành, không thể nào nói dối, càng không có khả năng hại người.

Đúng vậy, cô gái không để ý đến chuyện sống chết mà cứu anh ta từ trong hỏa hoạn vốn dĩ nên là cô gái lương thiện nhất trên đời này, sao cô ấy lại có thể hại người được chứ.

Nhưng mà sau đó, từng chuyện từng chuyện đều đang nói cho anh ta biết, An Tình biết nói dối, An Tình cũng biết hại người.

Thậm chí, cô ta còn giết người.

Cô ta cho người nhẫn tâm chơi chết đứa nhỏ trong bụng Tô Thu Quỳnh, còn không tính là giết người à.

Chiến Mục Hàng nhịn không được mà suy nghĩ, nếu như An Tình đã nói dối, còn biết hại người, vậy thì sáu năm trước cô ta nói mình bị Tô Thu Quỳnh đẩy xuống từ cầu thang khiến cho đứa nhỏ trong bụng cô ta chết thảm, có phải là An Tình cũng đang nói dối?

Không!

Tô Thu Quỳnh nhất định phải hại chết con An Tình.

Hai mắt Chiến Mục Hàng đỏ ngầu nhìn xuống dưới lầu, nếu như Tô Thu Quỳnh không gi3t chết con An Tình, vậy thì tất cả mọi thứ mà anh ta gây ra cho Tô Thu Quỳnh thật sự không bằng cầm thú.
 
Chương 698


CHƯƠNG 698

Chiến Mục Hàng thông minh kiêu ngạo như thế, anh ta sẽ không phạm phải sai lầm to lớn, anh ta không làm sai, Tô Thu Quỳnh đã gi3t chết con của anh ta, anh ta có tra tấn Tô Thu Quỳnh như thế nào đi nữa thì cũng không quá đáng.

Cửa cầu thang bỗng nhiên được mở ra từ bên ngoài, Nhan Nhã Tịnh và Lâm Tiêu lo lắng chạy tới, nhìn thấy quần áo Tô Thu Quỳnh xộc xệch, Nhan Nhã Tịnh lo lắng nắm lấy tay cô: “Thu Quỳnh, tên khốn Chiến Mục Hàng đó lại bắt nạt cậu có đúng không?”

“Không có.”

Tô Thu Quỳnh không muốn để Nhan Nhã Tịnh lo lắng, cô chỉ nhẹ nhàng cười: “Nhã Tịnh, mình không sao đâu, cái tên tâm thần Chiến Mục Hàng đã bị mình chọc giận chạy đi rồi, mình nghĩ sau này chắc là anh ta sẽ không xuất hiện trước mặt mình nữa đâu.”

Quả thật là như thế, thời gian ngắn như vậy, Chiến Mục Hàng cũng không có thời gian làm gì với Tô Thu Quỳnh. Sau khi xác định Tô Thu Quỳnh không bị thương, Nhan Nhã Tịnh mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Lâm Tiêu nhìn Tô Thu Quỳnh thật lâu, anh ta biết lần này trên người Tô Thu Quỳnh không bị thương, nhưng mà trong lòng thì sao?

Anh ta hối hận, quan tâm tới cái gọi là tình anh em cái gì chứ.

Tối hôm nay lúc Chiến Mục Hàng và An Tình đến nhà, anh ta nên cho người ném hai cái tên khiến người ta chán ghét ra bên ngoài.

Sau khi Chiến Mục Hàng đi rồi, một mình An Tình nhũn chân đứng trong chung cư của Lâm Tiêu, ngay cả câu tạm biệt mà cô ta còn chưa nói, liền cầm lấy túi xách đi khỏi.

Cao Bắc Vinh nhìn bóng lưng An Tình, nhịn không được mà nhíu mày: “Đúng là Chiến Thất bị mù mắt rồi mà, kết hôn với ai lại không kết, nhất định phải tìm An Tình, mắt bị gì ấy.”

“Có lẽ là do gu Chiến Thất tương đối nặng.” Giang Kiến Huy bổ thêm một dao.

Lý Hoài Nam vẫn không mở miệng, nhìn bóng dáng An Tình biến mất khỏi cửa, cuối cùng mới nói.

“Tìm loại phụ nữ như thế này, còn không bằng tìm đàn ông.”

Bọn người Cao Bắc Vinh không suy nghĩ quá nhiều về lời nói của Lý Hoài Nam, nhưng từ tin nhắn mà sáng nay Lý Hoài Nam trả lời cho mình, Lâm Tiêu cảm thấy mình biết được một bí mật gì đó rất khó tin, nhịn không được mà giật mình.

Chẳng lẽ Lý Hoài Nam là gay thật?

Thấy ánh mắt Lý Hoài Nam rơi trên người mình, Lâm Tiêu vội vàng quay mặt sang chỗ khác, lực quan sát của Lý Hoài Nam mạnh đến đáng sợ, anh ta cố ý nói với Lâm Tiêu: “Sao vậy Lâm Tam, anh muốn tìm đàn ông hả?”

Lâm Tiêu liều mạng lắc đầu, anh ta sợ Tô Thu Quỳnh hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Gu của tôi không có nặng như thế, tôi vẫn thích phụ nữ.”

Lâm Tiêu thích phụ nữ, càng nhìn Tô Thu Quỳnh trong lòng càng vui vẻ, anh ta ngồi nhích lại gần Tô Thu Quỳnh, vừa định tìm kiếm chút cảm giác tồn tại, tiếng kêu kinh ngạc của Giang Kiến Huy liền vang lên trong không khí.

“Ôi chao, mưa đỏ kìa.”

Mưa đỏ?

Trời mưa không hiếm lạ gì, nhưng mưa đỏ từ trên trời rơi xuống thì hơi hiếm đó.
 
Chương 699


CHƯƠNG 699

Nghe thấy lời nói của Giang Kiến Huy, tất cả mọi người trong phòng đều không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đúng thật là như thế, cánh hoa hồng đỏ tươi như là những giọt mưa rơi lào xào giữa không trung, trong nháy mắt mặt đất ở bên ngoài đã được phủ một lớp hoa hồng thật dày.

Nhan Nhã Tịnh kinh ngạc mở to mắt nhìn, thật ra thì cô đã từng nghe nói trên trời có mưa đỏ, còn nữa đêm lại có một trận mưa hoa hồng, đây là lần đầu tiên mà cô nhìn thấy.

Cao Bắc Vinh ý thức được chuyện gì đó, anh ta vội vàng chạy đến bên cửa sổ mở cửa sổ ra, vừa mới mở cửa, cánh hoa hồng rơi như mưa lại càng rõ ràng hơn, dường như còn có thể nghe thấy âm thanh tiếng máy bay trực thăng vang lên trên sân thượng.

“Đây là nguyên nhân?” Lúc đầu, tâm trạng Tô Thu Quỳnh còn rất phiền muộn, nhìn thấy cơn mưa hoa hồng này, tâm trạng của cô không khỏi sáng sủa hơn nhiều.

“Nhã Tịnh, thật là thần kỳ, bây giờ mưa nhân tạo còn có thể mưa ra cánh hoa hồng.”

“Đúng vậy đó, quá thần kỳ luôn.” Nhan Nhã Tịnh cũng nhìn không được mà phụ họa theo.

Nhan Nhã Tịnh vừa mới dứt lời, cô liền nhìn thấy khung cảnh ngoài cửa sổ vốn dĩ đen kịt, trong nháy mắt đèn đuốc sáng trưng.

Có vô số lồ ng đèn khổng minh được thắp sáng ở bên ngoài cửa sổ, Nhan Nhã Tịnh chạy ra cửa sổ, cô có thể nhìn thấy rõ trên những chiếc lồ ng đèn còn có viết vài con chữ khá to.

Lúc đầu, Nhan Nhã Tịnh cũng không suy nghĩ gì nhiều, nhưng mà mấy con chữ to này thật sự quá rõ ràng, cô có muốn phớt lờ thì cũng không được.

Ánh đèn lấp lánh, bầu trời đầy sao, Nhan Nhã Tịnh có thể nhìn thấy rõ trên hàng nghìn hàng vạn chiếc đèn lồ ng khổng minh có viết “Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em”.

Nhan Nhã Tịnh bỗng chốc mở to mắt, đây là anh Lưu đang tỏ tình với cô hả?

Mọi thứ xung quanh dần dần trở nên mơ hồ, thế gian rộng lớn, bầu trời đêm mênh mông, dường như trên trời dưới đất chỉ còn lại sáu chữ.

“Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em.”

Tô Thu Quỳnh cũng nhìn thấy chữ viết trên đèn lồ ng, một chiếc đèn lồ ng vừa vặn bay đến cửa sổ, Tô Thu Quỳnh nhanh chóng vươn tay ra chuẩn xác bắt lấy chiếc đèn lồ ng này.

Cô ấy ngạc nhiên há to miệng: “Nhã Tịnh mau, nhìn đi, thật sự có người đang tỏ tình với cậu đó.”

“Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em.” Khóe môi Tô Thu Quỳnh xuất hiện nụ cười từ tận đáy lòng, cô làm mặt xấu với Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, mình cũng yêu cậu nè.”

Giang Kiến Huy, người vừa mới ăn trộm được miếng sườn xào chua ngọt từ trong dĩa của Chiến Mục Hàng, bực bội để đũa xuống: “Mẹ kiếp, cái tên Lưu Cửu này mặt dày thiệt chứ, cái cách thổ lộ xấu hổ như thế mà cũng có thể nghĩ ra, tiên nữ nhỏ Nhã Tịnh của tôi nhất định không thể bị viên đạn bọc đường của cậu ta lừa gạt.”

Giang Kiến Huy vừa mới dứt lời, dưới lầu liền vang lên âm thanh của Lưu Thiên Hàn.

“Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em.”

Giọng nói của Lưu Thiên Hàn rất lớn, giống như trong tay có cầm một cái loa to.

Mọi người nhớ trở lại thời học sinh dưới lầu ký túc xá, nam sinh cố gắng hết mình chuẩn bị một buổi tỏ tình lãng mạn cho cô gái của mình, khiến cả đời này cô ấy khó mà quên được, sau đó lại cầm cái loa lớn, giống như là kẻ ngốc nói với trời với đất, bày tỏ tình yêu của mình.

“Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em.”
 
Chương 700


CHƯƠNG 700

Giọng nói của Lưu Thiên Hàn lại chui vào trong tai Nhan Nhã Tịnh, nghĩ tới bộ dạng Lưu Thiên Hàn cầm cái loa, Nhan Nhã Tịnh lập tức cười đến mặt mày cong cong.

Anh Lưu luôn lạnh lùng cao quý thờ ơ kiêu ngạo là một người như vậy sao, lại có thể làm ra chuyện cầm loa tỏ tình với nữ sinh giống như học sinh trung học.

Nhan Nhã Tịnh nhô cái đầu nhỏ ra từ cửa sổ, quả thật nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đang đứng dưới lầu cầm cái loa hô to cái gì đó, rốt cuộc cô cũng không thể khống chế nổi kích động và vui sướng trong lòng, quay người chạy xuống dưới lầu như một chú chim nhỏ.

“Anh Lưu, sao bỗng nhiên anh lại tỏ tình với em thế?”

Nhan Nhã Tịnh duyên dáng như hoa nhìn Lưu Thiên Hàn, Lưu Thiên Hàn không trả lời cô, mà đột nhiên quỳ một chân trên đất, thành kính lại thâm tình: “Nhan Nhã Tịnh, em có đồng ý gả cho anh không?”

Lưu Thiên Hàn vừa mới dứt lời, có một bàn tay đặt vào lòng bàn tay anh.

“Em đồng ý.”

Chỉ là chủ nhân của bàn tay và giọng nói này, đều không phải là của Nhan Nhã Tịnh.Sao có thể không đồng ý gả cho anh được chứ.

Nhan Nhã Tịnh xấu hổ cúi thấp đầu, cô biết lúc con trai cầu hôn với con gái, con gái nên dè dặt một chút rồi hãy đồng ý, nhưng mà người đó là anh Lưu mà.

Cô thích anh Lưu như thế, thích đến nỗi không muốn phải do dự.

“Anh Lưu, em đồng ý.”

Nhan Nhã Tịnh vừa định nắm lấy tay Lưu Thiên Hàn, cô liền chú ý tới trong tay Lưu Thiên Hàn đã có một bàn tay khác.

Giang Kiến Huy ồm giọng nói với Lưu Thiên Hàn: “Lưu Thiên Hàn, người ta đã đồng ý gả cho anh rồi, anh nhanh đeo nhẫn cho người ta đi chứ.”

“Cút ra.”

Lưu Thiên Hàn ghét bỏ hất tay Giang Kiến Huy ra, cái tên Giang Nhị này đúng là ngứa da mà, là do mấy lần trước đánh cậu ta quá nhẹ rồi.

Bọn người Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng không ngờ là Giang Kiến Huy lại dám bước lên gây sự, hai người bọn họ vội vàng đi lên, một trái một phải phối hợp hoàn mỹ kéo Giang Kiến Huy qua một bên, tránh bị hỏi tội.

Giang Kiến Huy kêu la, nhưng không tiếp tục đi phá hỏng chuyện của người ta nữa.

Rốt cuộc người phụ nữ mà mình tâm tâm niệm niệm đã có được hạnh phúc viên mãn, cái vai nam phụ này, vai nam phụ hoàn toàn không thể cạy gốc tường người ta, ngoại trừ chúc phúc thì có thể làm gì được nữa.

Tiên nữ nhỏ Nhã Tịnh, chúc em và tên khốn Lưu Thiên Hàn trăm năm hạnh phúc.

Lúc em hạnh phúc như thế, tôi đã cố gắng đè thấp cảm giác tồn tại, tôi nhất định sẽ khiến em suốt đời khó quên, điều này đối với tôi mà nói đã là một chuyện rất thỏa mãn.

Nam phụ Giang Kiến Huy khiến người khác ghét bỏ cuối cùng đã xéo đi chỗ khác, gương mặt xám xịt của Lưu Thiên Hàn mới sáng sủa hơn.

Anh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, sợ một lúc nữa là nấm lộn người: “Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em, em có đồng ý gả cho anh, làm vợ của Lưu Thiên Hàn anh không?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom