Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 352: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 25


Edit: Tinh Niệm

Thanh âm kia, mang theo bất an.

Tô Yên nhắm mắt lại, từ trên giường đi xuống.

"Ưm."

Cô lên tiếng, chọc đối phương một trận hoảng loạn.

Sau đó, nghe thanh âm Kỷ Diễn khẩn trương

"Kia, tôi......."

Nhưng mà còn chưa nói dứt lời, Tô Yên đã nhanh cắt đứt.

"Nhưng là em không ngại anh quấy rầy, em đang đợi anh gọi điện thoại tới."

Lời cô vừa ra khỏi miệng, quả nhiên hô hấp bên kia lập tức liền vững vàng.

Lại qua thật lâu.

Tô Yên chủ động nói

"Em hôm nay phải đi dạy học cho em trai anh, chờ dạy xong, còn phải phát sóng trực tiếp, phát sóng trực tiếp xong, liền đi tìm anh. Được không?"

Cô cuối cùng hỏi một câu, nhưng nghe thấy càng giống như là đã sắp xếp lịch trình tốt.

Vừa nghe cô sẽ đi tìm hắn.

Điện thoại bên kia tiếng hít thở lại dồn dập chút.

Có khả năng, lại kích động.

Sau đó cô liền nghe thấy hai tiếng đồng ý.

Kỳ thật dựa theo tính tình Tô Yên, cô là người ít nói.

Nhưng mà, Kỷ Diễn trên cơ bản là có thể không nói lời nào, liền không nói lời nào, còn rất dễ dàng suy nghĩ linh tinh.

So sánh hai người, Tô Yên cũng chỉ có thể làm người chủ động, đưa ra đề tài.

Sau khi nói xong, điện thoại liền cắt đứt.

Buổi sáng 8 giờ, Kỷ Tinh Vũ phái xe tới.

Không phải xe bảo mẫu lúc trước, mà thay đổi bằng một chiếc xe màu đen bình thường.

Chỉ là chờ cô lên xe, lại là đi tới cửa nhà Kỷ Diễn.

Cô đi xuống, Kỷ Tinh Vũ đã chờ ở cửa.

Tô Yên nhìn quét một vòng

"Chúng ta học ở chỗ này?"

Kỷ Tinh Vũ biểu tình cổ quái, tựa hồ có chút cao hứng, nhưng là càng nhiều hơn là lấy một loại ánh mắt kỳ dị đánh giá Tô Yên.

Hắn gật đầu, không nói thêm gì.

Hôm nay buổi sáng 5 giờ rưỡi, nhận được một số điện thoại lạ.

Nghe một tiếng, không nghĩ tới là anh trai!

Nghe thấy Kỷ Diễn tự báo tên.

Kinh Kỷ Tinh Vũ thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.

Kỷ Tinh Vũ phản ứng đầu tiên là không thể tin được

"Anh?!"

Phải biết rằng, anh hắn chính là không có di động, càng đừng nói tới gọi điện thoại cho ai.

Đây quả thực chính là việc không có khả năng.

Sau đó hắn liền nghe được anh trai chậm rãi, ngắn gọn nói

"Học buổi sáng, tới nhà của anh."

Kỷ Tinh Vũ cho rằng anh trai nhớ hắn, trong lòng vui mừng khấp khởi

"Được được được, anh, em bây giờ sẽ đi gặp anh, chuyện đi học lại nói sau."

Hắn rất kích động.

Sau đó, điện thoại bên kia tạm dừng thật lâu.

Nói

"Tới chỗ anh, đi học."

Thanh âm chậm rãi bên kia điện thoại, Kỷ Tinh Vũ phản ứng thật lâu.

Mới nghe hiểu ý anh trai hắn

Sau đó thật cẩn thận hỏi

"Anh, ý của anh là..... muốn em cùng cô giáo đến nhà anh học, phải không?"

"Ân"

Đối phương lên tiếng.

Kỷ Tinh Vũ trong đầu nghĩ đến Tô Yên,sau đó cơ hồ là bản năng phản ứng.

Buột miệng thốt ra

"Anh là muốn gặp Tô Yên, mà không phải muốn gặp em?"

Sau đó, liền nghe được đối phương lên tiếng.

Kỷ Tinh Vũ tâm trạng vui mừng, rốt cuộc bình tĩnh.

Hắn có điểm khóc không ra nước mắt, nhưng anh trai nhà mình thật vất vả mới có yêu cầu, thậm chí còn gọi điện thoại cho hắn.

Kia khẳng định là phải làm.

"Được, anh"

Nghe thấy hắn đồng ý, đầu kia cũng không nói thêm gì, trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Vốn dĩ, Kỷ Tinh Vũ có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.

Ví dụ như, anh là đặc biệt gọi điện thoại cho em mà cố ý bảo người chuẩn bị điện thoại sao?

Nhưng mà, đối phương đã tắt máy.

Ý nghĩ đó đành chôn dấu ở trong lòng.

Chuyện này vô luận đối với ai đều là chuyện tốt.

Hắn rốt cuộc có yêu cầu, rốt cuộc có thể nói ra suy nghĩ.

Mười năm, bởi vì điểm tiến bộ này, Kỷ Tinh Vũ trên mặt vui sướng vẫn chưa tiêu tán.

Sáng sớm liền đến thẳng biệt thự, tới chỗ bác sĩ Trương.
 
Chương 353: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 26


Edit: Tinh Niệm

Dò hỏi bác sĩ Trương thật lâu, có được câu trả lời là thuận theo tự nhiên.

Kỷ Tinh Vũ lúc này mới yên tâm, sáng sớm liền phái người đi đón Tô Yên.

Đi vào biệt thự.

Cô không có quá nhiều chú ý, trực tiếp nâng bước đi vào phòng Kỷ Diễn.

Chỉ là còn chưa đi tới cửa, Kỷ Diễn đã từ bên trong đi ra.

Không phải là bộ bệnh phục giống vài lần gặp mặt trước.

Mà là quần áo ở nhà rộng thùng thình.

Hắn đứng ở cửa phòng, tóc đen mềm che khuất trán, cặp mắt kia đen nhánh không chớp mắt nhìn Tô Yên.

Phía dưới mắt trái hắn, có một nốt ruồi lệ, bởi vì thời gian dài không thấy ánh mặt trời, cho nên làn da rất trắng, là một loại tái nhợt không bình thường.

Lông mi run rẩy, làm người liếc mắt một cái nhìn lại, liền sinh ra một loại cảm giác đau lòng.

Miệng hắn giật giật, tựa hồ muốn nói gì.

Nhưng hơn nửa ngày, cũng không nói ra.

Tô Yên đi đến trước mặt hắn, chớp chớp mắt

"Hôm nay em dạy học cho em trai anh ở đây, anh biết không?"

Kỷ Diễn không biết ý Tô Yên là đang trách hắn hay là thế nào, cho nên có chút hoảng loạn, nhưng, vẫn thành thành thật thật gật đầu

"Ân"

"Anh muốn ở bên cạnh xem sao?"

Kỷ Diễn nhanh chóng gật đầu hai cái.

Tô Yên nghiêng nghiêng đầu,

"Được"

Kỷ Tinh Vũ nhìn cô giáo hắn cùng anh trai mình nhanh như vậy đã quen thuộc với nhau.

Trong lòng cảm giác quái quái.

Hắn chính là em trai ruột a.

Bình thường cũng chỉ có thể dùng thời gian cố định tới chỗ này cùng anh trai nói chuyện một lát.

Lại còn phải giữ khoảng cách nhất định, thậm chí anh trai luôn hờ hững với hắn.

Ngẫu nhiên sẽ trả lời hai câu.

Nhìn xem hiện tại đi?

Tô Yên chỉ ghé qua nơi này vài lần, đã cùng anh trai hắn nhanh chóng thành lập tình cảm.

Hai người bọn họ còn quen đến..... khá tốt a.

Chợt vừa thấy như thế, giống như là em trai ruột mình đây có khác gì người ngoài đâu.

Nửa giờ sau......

Trên bàn cơm, Tô Yên cùng Kỷ Diễn ngồi một bên, Kỷ Tinh Vũ ngồi ở đối diện.

Kỷ Tinh Vũ vùi đầu viết bài thi, ngòi bút xẹt qua trang giấy phát ra thanh âm sàn sạt.

Tô Yên trong tay ôm một cái ipad, mang theo tai nghe, đang xem phát sóng trực tiếp.

Gần cô có ly nước, cùng một ít quả khô đồ ăn vặt.

Còn Kỷ Diễn trong tay nắm một quyển sách.

Hắn ngày thường ngoài việc ngẫu nhiên chơi game, hơn phân nửa thời gian chính là đọc sách.

Chỉ là lúc này đây...... thời gian lại qua nửa giờ, sách trong tay Kỷ Diễn không có đổi lấy một tờ.

Tầm mắt Hắn nhịn không được đã bị nữ sinh bên cạnh hấp dẫn đi.

Tô Yên đang làm gì??

Cô thực nghiêm túc xem trò chơi phát sóng trực tiếp của các đại thần trong trò chơi ăn gà.

Người ta chơi rất lợi hại, thao tác rất đẹp.

Một bên chơi, ngẫu nhiên còn sẽ giải thích một hai câu.

Nghe ra được là một lão chủ bá thuần thục.

Rốt cuộc, Kỷ Tinh Vũ lại làm xong một phần bài thi.

Nhẹ nhàng thở ra

"Cô giáo tôi làm xong rồi."

Tô Yên ngẩng đầu, tháo ra tai nghe, đem iPad đặt ở một bên.

Sau đó, nhìn bài thi từ đầu đến cuối.

Ba phút sau.

Tô Yên đem bài thi trả lại trước mặt Kỷ Tinh Vũ.

Nghiêm túc nói

"Đề thứ bảy, đề 11, đề 12. Điền chỗ trống ô thứ ba, ô thứ năm, ô thứ tám, ô thứ 2 từ dưới lên và câu 23 cuối cùng làm sai rồi."

Tiếng cô vừa dứt, Kỷ Tinh Vũ trầm mặc.

Hắn cầm bài thi, không biết là nên cười hay nên khóc.

"Cô giáo, cái bài thi này 80% nội dung chị còn chưa có giảng qua."

Tô Yên chớp chớp mắt.

Kỷ Tinh Vũ nói

"Lúc trước, chị đều là nói xong nội dung, lại phát một tập bài thi cho tôi làm."

Cô hiểu rõ, suy nghĩ trong chốc lát lại lần nữa hỏi

"Không có đọc sách?"

Kỷ Tinh Vũ sửng sốt

"Đọc sách?"

Tô Yên biết nguyên chủ muốn dạy Kỷ Tinh Vũ toàn bộ tám môn bắt buộc của cao tam.
 
Chương 354: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 27


Edit: Tinh Niệm

Bởi vì thi đại học, chính là thi tám môn này.

Vì thế, Tô Yên sau khi đến đây, trên cơ bản đã soạn xong đề thi đại học trong 5 năm gần đây của 8 môn cơ bản.

Cô lấy qua bài thi vừa nãy của Kỷ Tinh Vũ, lại nhìn một lần nữa.

Sau đó nói

"Đây đều là kiến thức cơ bản của học sinh, mệnh đề thực, mệnh đề đảo phán đoán, hàm số phân tích, mấy kiến thức này cậu tự đọc sách đi."

Kỷ Tinh Vũ nhìn Tô Yên, thần sắc quái dị

"Cô giáo, chị không dạy tôi?"

Tô Yên dừng một chút, sau đó cẩn thận nghĩ nghĩ

"Mấy điểm này, đọc sách là có thể hiểu, không cần dạy."

Cô nói phi thường nghiêm túc, một chút cũng không giống nói giỡn.

Kỷ Tinh Vũ cảm thấy...... mình tìm phải cô giáo fake.

Sau đó, hắn duỗi tay chỉ câu cuối cùng trong đề.

"Cái này giải làm sao?"

Tô Yên cúi đầu, nhìn trong chốc lát.

"Tổng các dãy số, dùng phương pháp phân tích loại bỏ"

Kỷ Tinh Vũ chờ đợi Tô Yên nói, lại phát hiện cô cũng không có ý giảng giải tiếp theo nên xử lí như thế nào

Hắn hỏi một câu

"Sau đó đâu?"

"Làm một lần, sẽ cho ra kết quả, là -2n+1"

Kỷ Tinh Vũ nghe Tô Yên ngắn gọn nói.

Hắn trầm mặc.

Tô Yên nghi hoặc nhìn hắn, nửa ngày

"Nhớ rõ biểu thức tích phân không? công thức có hơi dài, cậu có thể đọc sách trang 83, có hướng dẫn giảng giải."

Kỷ Tinh Vũ không mở miệng ra nói chuyện.

Nhìn đến ánh mắt Tô Yên, hình như là đang nói, " tôi đã nói rất rõ ràng, ai cũng có thể hiểu a. "

Kỷ Tinh Vũ mở sách trong tay ra, một bàn tay cầm bút, viết chữ vào chỗ trống trong bài thi, phát ra thanh âm sàn sạt.

Sau khi Tô Yên cùng Kỷ Tinh Vũ nói xong, liền bắt gặp ánh mắt Kỷ Diễn phóng tới.

Cô sửng sốt một chút.

Sau đó đem quả khô đẩy đến trước mặt hắn.

Kỷ Diễn nhìn về phía đồ ăn vặt bị đẩy lại đây.

Không có động.

"Không thích?"

Tô Yên ra tiếng dò hỏi.

Kỷ Diễn miệng giật giật, lại chậm chạp không nói chuyện.

Cô suy nghĩ trong chốc lát, duỗi tay, đem mấy quả nho khô đưa tới bên môi hắn.

Kỷ Diễn nhìn nho khô kia, sau đó cúi đầu, yên lặng ăn luôn.

Nhìn thấy hắn ăn, Tô Yên liền đem nho khô bên người tất cả đều đẩy đến trước mặt hắn.

Mười phút sau.

Tô Yên tầm mắt từ trên ipad dời đi.

Nhìn về phía Kỷ Diễn, phát hiện những quả nho khô đó vẫn nằm yên không nhúc nhích.

Tô Yên duỗi tay, lột ra mấy quả hạt dẻ cười, đưa qua.

Hắn thấp thấp đầu, thuận theo liền ăn.

Chờ đến khi cô đút vài lần mới phát hiện, chỉ cần cô đưa tới bên miệng hắn, hắn sẽ ăn.

Kết quả là, Tô Yên một bên xem phát sóng trực tiếp, một bên tiến hành đút đồ ăn vặt.

Giống y như mình nuôi sủng vật.

Nhưng mà cũng may, Kỷ Diễn rất dễ nuôi, đưa cái gì ăn cái đó, ai đến cũng không cự tuyệt.

Lại qua nửa giờ.

Kỷ Diễn nuốt xuống hạt thông trong miệng, Khi Tô Yên lại lần nữa đầu đút lại đây, hắn rốt cuộc nói chuyện.

"Em rất thích xem cái này?"

Sau đó nói xong, lại yên lặng nuốt vào đậu phộng Tô Yên đưa qua.

"Còn bình thường"

Cô trả lời.

Trong đầu, Tiểu Hoa nhắc nhở

"Ký chủ, chị nên phát sóng trực tiếp."

Thân là một hệ thống, nó có chức trách, trừ bỏ phát nhiệm vụ cho ký chủ, còn có công năng như một cái đồng hồ báo thức.

Tô Yên nhìn xem thời gian, sau đó nói với Kỷ Tinh Vũ

"Được rồi, hôm nay học bổ túc đến đây thôi."

Kỷ Tinh Vũ tay cầm bút dừng viết.

Nếu học xong rồi, thì tự nhiên Tô Yên sẽ không có lí do ở chỗ này ngốc đi.

Chỉ là khi phải rời khỏi, nhìn Kỷ Diễn một câu đều không nói, mà ngồi ở ghế trên vẫn luôn nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của cô.
 
Chương 355: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 28


Edit: Tinh Niệm

Cô dừng lại bước chân.

Sau đó, quay đầu.

"Có máy tính không?"

Kỷ Diễn sửng sốt, sau đó rất nhanh gật đầu hai cái.

Tô Yên nói

"Em muốn phát sóng trực tiếp chơi game, có thể ở nơi này của anh không?"

Kỷ Diễn lại lần nữa gật đầu.

Kết quả là, Tô Yên ở lại.

Hơn nữa được chủ nhân biệt thự này phi thường nhiệt tình đưa tới một gian phòng.

Mà bạn học Kỷ Tinh Vũ lại bị đuổi đi.

Tô Yên đi đến một gian thư phòng rất lớn.

Một loạt kệ sách, còn có một cái bàn, mặt trên để một cái Macbook.

Mở máy, tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, mở trò chơi.

Chỉ chốc lát sau khi cô online, người xem phát sóng đã tiến vào đầy phòng.

Tô Yên dư quang nhìn về phía cửa thư phòng, phát hiện Kỷ Diễn vẫn luôn đứng ở chỗ đó.

Hắn tựa hồ có chút không biết làm sao.

Không biết mình cho hẳn là tiến vào, hay là nên đi ra ngoài.

Tô Yên chớp chớp mắt

"Anh muốn xem em phát sóng trực tiếp không?"

Kỷ Diễn gật đầu.

"Muốn."

Kết quả là, Kỷ Diễn thành công ngồi ở bên trái Tô Yên, xem cô phát sóng trực tiếp.

Chỉ là, cô tuy rằng ở nhà luyện tập mấy ngày, nhưng cái kỹ thuật này, như cũ gà hơn cả gà.

Hai mươi phút, chết ba lần.

Phòng phát sóng trực tiếp thanh âm cười mắng một mảnh.

"Mẹ nó, Yên Hỏa đồng chí, cô đang gây cười à?"

"Yên Hỏa, cô không phải là bị người nguyền rủa chứ? Lúc này mới mấy ngày, kỹ thuật có thể kém đến trình độ giận sôi như vậy??"

"Ha ha ha ha ha ha ha, Tiểu Yên, có phải cô chưa đi máy bay bao giờ, nên mới cố ý đi nhiều thể nghiệm vài lần chứ??"

...............

Tô Yên thần sắc nghiêm túc, không thấy bình luận thế nào, chỉ phi thường nghiêm túc đánh trò chơi.

Chỉ là khi cô lại lần nữa nhảy dù xuống, nhặt lên một khẩu AK-47, lạch cạch.

Phía sau không biết chỗ nào chạy ra một người, một thân đầy trang bị.

Lúc này đây, đại khái kỹ thuật cô chỉ là tay mơ, rốt cuộc chọc đến một mảnh tức giận mắng trong phòng phát sóng trực tiếp.

"Chơi không tốt cô mở phát sóng trực tiếp làm cái gì?"

"Thật là phục luôn, lần đầu tiên lần thứ hai còn có thể cảm thấy cô có chiến lược gì đó, này đây là nhảy dù chết lần thứ mấy? vẫn còn chưa đủ?"

"Rác rưởi, lại là loại nữ nhân dựa vào khuôn mặt mà chơi phát sóng trực tiếp."

"Thật là, con mẹ nó! Lãng phí thời gian của lão tử."

Tô Yên không để ý, bên cạnh Kỷ Diễn một đôi con ngươi đen nhánh, không giống Tô Yên không nhìn.

Trên mặt hắn biểu tình gì cũng không có, cũng chỉ nhìn những dòng chữ kia.

Khi Tô Yên lại chuẩn bị bắt đầu ván tiếp theo.

Tiểu Hoa đột nhiên ra tiếng

"Ký chủ, ký chủ! chị có thể cùng Kỷ Diễn tạo tổ đội a!"

Tô Yên đang muốn bắt đầu, trong tay con chuột dừng một chút.

Sau đó tầm mắt ngược lại nhìn về phía Kỷ Diễn.

Kỷ Diễn chính là đại thần Z, kỹ thuật của hắn khẳng định là lợi hại.

Tô Yên duỗi tay, một bàn tay ấn xuống cameras, sau đó nói chuyện với Kỷ Diễn.

Cô vươn tay, giật nhẹ ống tay áo hắn

"Anh muốn cùng em chơi tổ đội không?"

Kỷ Diễn trong mắt hiện lên ánh sáng, sau đó gật đầu.

Tô Yên quét một vòng, dừng một chút

"Nơi này, chỉ có một cái máy tính."

Đang nói, liền thấy Kỷ Diễn ngẩng đầu, hướng về phía camera trong góc.

Ra tiếng

"Một cái máy tính."

Giọng nói vang lên, không đến năm phút đồng hồ.

Có tiếng đập cửa vang lên.

Kỷ Diễn đứng dậy, đi ra cửa, ngoài cửa chỉ có một cái máy tính.

Mà hắn tựa hồ sớm đã tập mãi thành quen.

Cầm lấy máy tính đi trở về cái bàn trước mặt.

Mà lúc này, phòng phát sóng trực tiếp một đống spam

" Bên cạnh Yên Hỏa còn có người?"

"Yên Hỏa đồng chí, ngươi nói chuyện với ai đó?"

"Là nam hay là nữ?"

"Oa, không phải là bạn trai Yên Hỏa đi?"

Trong phòng phát sóng trực tiếp hiện lên một mảnh thanh âm tức giận mắng, hỗn loạn tò mò hỏi chuyện.
 
Chương 356: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 29


Edit: Tinh Niệm

Rất nhanh, Tô Yên lại lần nữa bắt đầu trò chơi, cùng Kỷ Diễn lựa chọn tổ đội.

Mà khán giả đang xem live stream, bởi vì Kỷ Diễn không lộ mặt, vẫn chỉ thấy mỗi Tô Yên, thế cho nên khi Kỷ Diễn vừa mới bắt đầu cũng không có ai để ý.

Chỉ là, khi Kỷ Diễn giết chết người thứ 10, mà Tô Yên như cũ vẫn là 0 điểm.

Người trong phòng phát sóng trực tiếp dần dần bắt đầu xao động

"Yên Hỏa, không nghĩ tới ngươi còn quen biết người lợi hại như vậy a."

"Cái động tác phản kháng kia thật đẹp a!"

"Một đánh hai, trước sau giáp kích, thế nhưng đều bị giết, lợi hại!!"

Một trận trầm trồ khen ngợi trong phòng live vang lên.

Sau đó không biết là ai lúc này rốt cuộc chú ý tới tên nhân vật của Kỷ Diễn

"????? Z? Đây là giả mạo hay là đại thần Z mà tui nghĩ đến?"

Không có biện pháp, từ khi đại thần Z khiến cho mọi người chú ý, quả thực là fan cứ tăng lên ùn ùn không dứt.

Hơn nữa Z trừ bỏ thời gian phát sóng trực tiếp cố định, những lúc khác một câu cũng không nói.

Cho nên mọi người cơ hồ có thói quen, chỉ có ở đoạn thời gian kia, ở phòng phát sóng của Z Thần, mới thực sự là Z.

Mười lăm phút sau, khi Kỷ Diễn giết người thứ mười lăm, kéo Tô Yên 0 điểm chạy một đoạn lại một đoạn.

Phòng phát sóng trực tiếp đã không có người quan tâm trận này kết quả là như thế nào.

toàn bộ màn hình đều là về Z.

"A a a a a a a! Người này khẳng định là Z thần."

"Thủ pháp này, trừ bỏ Z thần ta nghĩ không còn ai vào đây."

"Qua kiểm nghiệm, đây là Z thần, không phải giả."

"Trời ạ! Vừa mới nãy thật là trâu, hắn làm thế nào thấy người kia?"

Từng đợt thanh âm điên cuồng thổi phồng, tràn kín cả khung chat của phòng phát sóng trực tiếp.

Mà tin tức Z thần ở phòng phát sóng trực tiếp Yên Hỏa, không biết như thế nào truyền ra ngoài.

Hai mươi phút sau, phòng phát sóng trực tiếp nhân số từ một vạn người trực tiếp lên đến 60 vạn.

Phòng live steam có điểm nghẽn mạng luôn rồi.

Mà hai người đang nghiêm túc chơi game, không có ai chú ý đến tin tức.

Hai người có vẻ phi thường hoà hợp.

Kỷ Diễn ở phía trước giết địch, Tô Yên yên lặng đi theo sau hắn.

Đi đến chỗ nào, liền nhặt vật phẩm chỗ đó.

Kỷ Diễn cơ hồ đem tất cả thứ tốt đưa cho Tô Yên.

Ngay cả hộp y tế trong tay cô đã có năm cái, này giống như là mua buôn vậy, một đợt một đợt đưa vào trong tay cô.

Cho đến khi rốt cuộc, đầy trang bị.

Tô Yên yên lặng ra tiếng

" Em đầy trang bị rồi."

Kỷ Diễn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Yên.

Hắn miệng giật giật, do dự thật lâu mới ra tiếng

"Em muốn, hạ một người không?"

Tô Yên không nói chuyện, nhưng không thể phủ nhận ánh mắt cô sáng rực lên một chút.

Tiến vào vòng cuối cùng này, còn dư lại 2 kẻ địch.

【Z】 ném ra một cái lựu đạn, phịch một tiếng, ngay khi lựu đạn vừa nổ, có một người bị bắn ra.

【 Yên Hỏa 】 nhắm ngay đầu người kia, phanh một tiếng, thành công hạ người chơi đầu tiên trong đời.

Khi người kia ngã xuống, Kỷ Diễn ra tiếng

"Phía bắc 20 độ, hắn đang nằm bò."

Tô Yên động tác mới lạ ngắm ống kính, sau đó cẩn thận nhìn.

Rốt cuộc trong một đống cỏ, tìm được người cuối cùng.

Sau đó, nổ súng, một phát trúng phần đầu.

Trò chơi kết thúc.

Tô Yên đạt được danh hiệu " nằm gà vương ".

Trong trò chơi, Tô Yên đối với lần thắng lợi này, không có cái gì hữu dụng.

Nhưng, cô vẫn thực vui vẻ a.

Lúc này phòng phát sóng trực tiếp người xem đã tới 90 vạn, sắp đột phá trăm vạn.

Mà phòng phát sóng trực tiếp cũng thành công tắc nghẽn, không load được.

Tô Yên nói với màn hình, thực nghiêm túc

"Hôm nay phát sóng trực tiếp đến đây thôi, tạm biệt."

Nói xong, không chút do dự, lạch cạch một chút đã đóng phát sóng trực tiếp.
 
Chương 357: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 30


Edit: Tinh Niệm

Không hề quan tâm những người vừa vào phòng phát sóng trực tiếp có cái tâm tình gì.

Khi trò chơi kết thúc, Tô Yên chuyện đầu tiên chính là..... lôi kéo ống tay áo Kỷ Diễn, vẻ mặt nghiêm túc

"Về sau em phát sóng trực tiếp, anh có thể cùng em chơi game không?"

Không có biện pháp, trình độ chơi game cô, quả thực chính là cái BUG.

Về sau, nếu Kỷ Diễn cùng cô tổ đội, khẳng định cô ngồi máy bay sẽ không bị chết nữa a.

Kỷ Diễn nghe, lỗ tai biến đỏ.

Nhưng, vẫn rất nhanh chóng gật đầu.

Bên trong biệt thự nhỏ, một mảnh gió êm sóng lặng ấm áp vô cùng.

Nhưng trên mạng lại tưng bừng sôi nổi hỗn loạn.

Chỉ với tiêu đề, " Yên Hỏa cùng Z thần rốt cuộc có quan hệ gì?."

Đã leo lên hot search thứ nhất.

Điện cạnh ăn gà quả thực sắp trở thành trò chơi quốc dân.

Thế cho nên trên cơ bản dù là người không chơi trò chơi cũng đều biết Z thần, nhưng là cái danh Yên Hỏa này, lại không quá nhiều người ngoài giới biết đến.

Làm cho đoạn video hai mươi phút phát sóng trực tiếp kia, bị vô số người vào xem, ba giờ đồng hồ, lượng xem đã sắp lên ngàn vạn.

Hot search cũng ngôi đầu không lui.

Thế cho nên trong 2 tuần sau, hoạt động cơ bản của Tô Yên là: Buổi tối về nhà ngủ, sáng tới nhà Kỷ Diễn, chơi game, dạy học.

Sau đó, đi trường học đi học, rồi về nhà.

Cuộc sống một ngày lại một ngày qua đi.

Kỷ Diễn cùng Tô Yên ở chung, từ lúc bắt đầu là Tô Yên hỏi Kỷ Diễn trả lời.

Đến sau này, ngẫu nhiên Kỷ Diễn còn sẽ chủ động dò hỏi.

Hai người quan hệ từ từ chặt chẽ, ngay cả em trai Kỷ Tinh Vũ cũng nhìn đến đỏ mắt.

Hôm nay, Tô Yên vẫn giống như trước.

Đến nhà Kỷ Diễn, dạy thêm, chơi game.

Mãi cho đến giữa trưa.

Tô Yên phát sóng trực tiếp xong, không có đi.

Rât tự nhiên ở tại biệt thự ăn cơm trưa.

Lúc này, điện thoại Tô Yên vang lên.

Bởi vì trình độ chơi ăn gà của cô có "hơi" kém, cho nên có thời gian Tô Yên sẽ luyện tập chơi.

Cô vẫn đang chơi trò chơi, di động đột nhiên rung lên.

Vì đặt ở trên bàn, cho nên cô không có chú ý.

Kỷ Diễn cầm lấy di động, trong lúc vô tình đảo qua tên kia --- Hướng Trùng.

Hắn cầm di động đến trước mặt Tô Yên.

Tô Yên bởi vì đang luyện tập chơi trò chơi, cho nên hỏi một câu

"Ai gọi tới vậy?"

"Hướng Trùng"

Con chuột trong tay dừng một chút, cô dừng lại.

Duỗi tay tiếp lấy di động.

"Chuyện gì?"

Đầu kia điện thoại, Hướng Trùng mang theo thanh âm buồn rầu cùng với bất đắc dĩ

"Tô Yên, anh không hy vọng hai chúng ta nháo đến nông nỗi như vậy, dù không phải người yêu, cũng có thể là bạn bè, không phải sao?"

Cô không nói chuyện, mà là ngẩng đầu nhìn Kỷ Diễn.

Đứng lên, đi đến ban công.

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Ký chủ, chị đây là có tật giật mình sao?"

Tô Yên đứng ở trên ban công, suy nghĩ hơn nửa ngày.

Cuối cùng cảm thấy, về nhiệm vụ của nguyên thân, vẫn là phải tốc chiến tốc thắng.

Cô nghiêm túc nói

"Có việc sao?"

Hướng Trùng bên kia tựa hồ còn muốn phát động chiến thuật ôn nhu, làm mềm dịu trái tim Tô Yên.

Sau đó, Tô Yên nói

"Nếu anh lại nói lời vô nghĩa, tôi sẽ kéo đen anh."

Đại khái Hướng Trùng cũng nghe ra Tô Yên là nói thật, hơn nữa mềm cứng không ăn.

Rốt cuộc, liền nghe Hướng Trùng nói

"Anh muốn cùng em gặp mặt một lần, nhìn xem em dạo này có ổn không."

Tô Yên dừng một chút

"Được"

Cô há mồm đồng ý.

Kết quả này, ngược lại là Hướng Trùng ngốc.

Những lời nói tiếp theo liền bị chặn trong miệng.

Sau đó, Tô Yên nói

"Anh gửi tôi địa chỉ, ngày mai tôi sẽ đi tìm anh."

Hướng Trùng lại lần nữa bị Tô Yên làm cho đột nhiên không kịp phòng ngừa.

"........tới nhà của anh? Ngày mai?"

"Không được?"
 
Chương 358: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 31


Edit: Tinh Niệm

"A, không, không, được, được, tốt, cứ như vậy."

Điện thoại bên kia cắt đứt.

Tô Yên thu hồi di động.

Đi trở về trong phòng.

Phát hiện Kỷ Diễn vẫn luôn đứng tại chỗ, cúi đầu, sắc mặt tái nhợt, vẫn không nhúc nhích.

Tô Yên sửng sốt giật mình.

Ba bước thành hai đi lên trước.

Duỗi tay đỡ cánh tay Kỷ Diễn

"Anh thế nào?"

Kỷ Diễn nghe được thanh âm cô, phục hồi tinh thần lại.

Sắc mặt tái nhợt lợi hại, hắn trong mắt đen nhánh một mảnh, chỉ nhìn Tô Yên.

Rõ ràng hắn cái gì cũng chưa nói, như thế nào chỉ nhìn, giống như bị thiên đại ủy khuất vậy??

Tô Yên nhịn không được hỏi

"Anh đau ở đâu sao?"

Nói xong, cô muốn buông tay ra.

Kết quả Kỷ Diễn duỗi tay liền cầm cánh tay cô.

Hắn giống như là cố chấp.

Như thế nào cũng không chịu buông ra.

Vừa mới nãy, hắn nghe được.

Người tên Hướng Trùng nói, Tô Yên cùng hắn đã từng là người yêu.

Vừa nói xong, Tô Yên liền trốn tránh đi ra ban công.

Là không muốn hắn nghe được?

Vậy, cô là còn thích tên Hướng Trùng kia??

Nghĩ đến đây, Kỷ Diễn tâm đều đau, trước mắt biến thành màu đen, sắc mặt nháy mắt liền trắng.

Cho đến khi Tô Yên lại lần nữa đi tới, đỡ lấy hắn.

Hắn cùng tầm mắt Tô Yên đối diện.

Hơi há mồm, có rất nhiều lời muốn nói, muốn hỏi.

Nhưng mà, cả nửa ngày, lại một câu cũng nói không nên lời.

Hắn tự tức giận với chính mình.

Bản thân, như thế nào có thể vô dụng như vậy?

Tô Yên thấy sắc mặt hắn còn tái nhợt, nhưng thần sắc trong ánh mắt lại thanh tỉnh.

Cô lôi kéo hắn

"Về phòng trước."

Hai người trở lại trong phòng hắn.

"Đi lên giường nằm, em đi gọi người đến xem thân thể của anh."

Kỷ Diễn không nói lời nào, đôi mắt buông xuống, lại gắt gao bắt lấy Tô Yên, đứng ở mép giường.

Từ trước đến nay đều nghe lời, lúc này thế nhưng kháng nghị.

Tô Yên còn đang suy nghĩ về Hướng Trùng cùng chuyện nhật ký.

Thấy hắn không phối hợp, ra tiếng hỏi

"Thân thể anh không đau?"

Kỷ Diễn ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên, hơi há mồm, lại vẫn là một câu cũng chưa nói ra.

Cô kiên nhẫn hỏi

"Đói bụng?"

Không có đáp lại.

"Thân thể đau?"

Vẫn là không có đáp lại.

"Ngủ?"

Như cũ không người trả lời.

Tô Yên mắt nhìn thời gian trên di động.

Buổi chiều ở đại học Thánh Đô cô còn có khoá học.

Cô đã không có thời gian lưu lại ăn cơm trưa.

Nhìn xem camera trong phòng này.

Hẳn là, sẽ không xảy ra chuyện gì.

Nửa ngày sau, cô nghiêm túc nói

"Nếu cái gì cũng không cần, em liền đi trước."

Kỷ Diễn thân thể cứng đờ.

Tức khắc, lạnh cả người.

Tô Yên tiếp tục nói

"Em buổi chiều phải đi học, mãi cho đến buổi tối."

Cô trần thuật một lần.

Tô Yên nhìn hắn nửa ngày, không có kết quả.

Buông lỏng tay ra, sau đó đi ba bước.

Kỷ Diễn sắc mặt tái nhợt, lông mi run rẩy, hắn nhìn Tô Yên, miệng giật giật, lời nói đã tới bên miệng.

Tô Yên đợi trong chốc lát, vẫn là một mảnh yên tĩnh.

Cô nói

"Em đi học đây."

Nói xong, hướng cửa đi, lúc tới cửa, lại nhìn Kỷ Diễn liếc mắt một cái, sau đó hoàn toàn không hề quay đầu lại, rời đi.

Kỷ Diễn đứng ở mép giường, bức màn dày nặng che khuất ánh mặt trời ban trưa.

Làm căn phòng này có vẻ tối tăm.

Hắn nghe được bên ngoài tiếng mở cửa rồi đóng cửa.

Toàn bộ biệt thự khôi phục trống rỗng.

Hắn cúi đầu, sắc mặt tái nhợt,

thanh âm chậm rì rì, khàn khàn

"Em có thể không cần đi hay không?"

Lời nói hắn ấp ủ thật lâu, rốt cuộc khi Tô Yên rời đi, nói ra.

Thân thể đơn bạc ốm yếu,

Hoàn toàn không có một tia khí sắc người bình thường nên có.
 
Chương 359: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 32


Edit: Tinh Niệm

Hắn giống như là một tên quái vật, đứng ở nơi ánh mặt trời không cách nào chiếu đến.

Vừa xấu xí lại ghê tởm.

Hắn vẫn luôn chán ghét chính mình.

Nhưng là giờ khắc này, chính là thời điểm hắn ghét nhất.

Vô dụng như vậy.

Ngay cả một câu nói hoàn chỉnh, cũng nói không được.

Yết hầu lăn lộn, môi tái nhợt động động, phòng như cũ an tĩnh, một chút thanh âm đều không có.

Tô Yên đi ra, vừa đi, vừa cúi đầu một bên suy nghĩ sự tình.

Thật lâu sau, Tô Yên ở trong đầu

"Tiểu Hoa"

"Ân? Ký chủ??"

"Em nói, hắn suy nghĩ cái gì?"

Tô Yên nghi hoặc hỏi ra miệng.

"Hả? Ký chủ không phải rất hiểu Kỷ Diễn sao? Vì cái gì lại hỏi Tiểu Hoa vấn đề này?"

Tô Yên từ túi tiền móc ra một viên kẹo, không có lên tiếng nữa.

Bản thân Tô Yên hiểu biết về vấn đề tình cảm là rất ít, thậm chí hoàn toàn có thể nói là trống không.

Xuyên qua những vị diện trước, cô ẩn ẩn đã hiểu một ít.

Đối với hắn, cũng luôn có nhiều kiên nhẫn hơn so với người khác.

Nhưng cho dù là như thế, cũng không hiểu nổi Kỷ Diễn tự bế hậm hực.

Đại bộ phận thời điểm, cô có thể biết hắn có ý gì.

Nhưng nếu Kỷ Diễn cứng đầu lên, cô lại không hề có biện pháp.

Lúc nghĩ, Tô Yên lại móc ra một viên kẹo đường.

Lột ra, ăn luôn.

Tiểu Hoa nhìn động tác ký chủ.

Vốn dĩ, kẹo sữa dâu tây dùng để giảm bớt đau đầu khi Tô Yên suy nghĩ nhiều nhưng dung lượng não không đủ.

Chỉ là đến bây giờ xem ra, ngay cả lúc Tô Yên buồn rầu cũng muốn ăn kẹo a.

Đi vào trong trường học.

Chiều nay có lớp học marketing.

Cô vẫn là trước sau như một tìm vị trí trống ngồi xuống.

Chỉ là khác với ngày trước, lúc này đây lại có nhiều ánh mắt ở trên người cô hơn.

Phía sau, vang lên giọng nói nhỏ nghị luận.

"Ai, Tô Yên còn không phải là chủ bá trò chơi kia, 【 Yên Hỏa 】 sao?"

"Thật sự? Có thể nhận sai hay không?"

"Sao có thể?! Ngươi nhìn xem hot search, tùy tiện click mở cái video phát sóng trực tiếp kia.

Ngươi nhìn xem gương mặt kia, còn không phải là Tô Yên?!"

"Ai, thật sự kìa!"

"Xem hot search, cô giống như quen biết đại thần Z."

"Oa, tớ đây muốn Z ký tên, có thể nhờ cô ấy hay không?"

"Cậu thử xem a"

"Tớ mới không cần,sao cậu không thử xem?"

"Ai da, thật là ghen ghét a. Lúc ấy tớ xem video Z thần phát sóng trực tiếp, lúc anh ấy tháo khẩu trang xuống, mẹ ơi, khuôn mặt đó......"

Blah blah.

Blah blah.

Phía sau không ngừng vang lên tiếng nói chuyện.

Tô Yên lật lật sách trong tay.

Tựa hồ có người ngo ngoe rục rịch muốn tiến lên hỏi thăm.

Còn may, tiếng chuông vào lớp vang lên.

Lúc giáo sư đi vào, rốt cuộc mọi người đều kiềm chế.

Những ánh mắt hướng vào Tô Yên cũng giảm bớt rất nhiều.

Tô Yên lật lật sách trong tay, một tờ lại một tờ, cơ hồ vẫn duy trì cùng một tần suất lật xem.

Một giờ qua đi, chuông tan học vang lên.

Cô chiều nay cũng chỉ có một tiết này, lên lớp xong, tự nhiên phải đi.

Chỉ là cô chuẩn bị đi ra cầu thang phòng học, còn chưa đi ra khỏi chỗ ngồi, đã bị người ngăn chặn.

Tốp năm tốp ba nữ sinh kiềm chế không được tò mò, rốt cuộc hỏi ra miệng

"Tô Yên, cậu chính là người tên 【 Yên Hỏa 】 trên mạng đi?"

Chuyện này vốn cũng không có gì cần dấu diếm, cô gật đầu

"Ừ"

"Vậy cậu cùng Z thần ··· làm sao quen biết vậy?"

"Đó là chuyện của tôi."

Tô Yên hồi phục, lại không có làm những người đó bớt tò mò.

Nhịn không được tiếp tục hỏi

"Cậu cùng Z thần là quan hệ người yêu?"

Nghe thấy cái vấn đề này, cô suy nghĩ trong chốc lát.
 
Chương 360: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 33


Edit: Tinh Niệm

Người yêu?

Không phải, còn ở giai đoạn ái muội.

"Không phải"

Cô trả lời dứt khoát.

Câu trả lời này, làm người chung quanh cao hứng không ít.

Lập tức, mọi người ánh mắt nhìn Tô Yên từ ghen ghét trở nên thân thiết.

A, chỉ cần nam thần còn độc thân, hết thảy mọi chuyện đều dễ nói.

Đại khái mỗi fan khả năng sẽ hoặc nhiều hoặc ít có ý nghĩ như vậy.

Khi có lý trí, đều biết rõ idol sẽ có ngày kết hôn, hơn nữa cũng phi thường muốn hắn hạnh phúc.

Nhưng là, một khi idol tuyên bố tin tức tình ái, không phải lý trí có thể khắc chế được, trong lòng cũng sẽ có một chút ghen ghét và không cam lòng.

Giống như là củ cải trắng mình nuôi dưỡng bao lâu nay phải cấp cho heo ăn á.

Nội tâm phi thường phức tạp, rất là khó chịu a.

Tự nhiên, nhóm người này cũng cũng có tâm lý như thế.

Thấy bọn họ còn muốn tiếp tục mở mồm tra hỏi.

Tô Yên ra tiếng

"Các cậu chặn đường."

Lời nói vừa ra, có người rốt cuộc giật giật chân, tránh đường ra.

Tô Yên cầm sách giáo khoa đi ra ngoài.

Phía sau còn có mấy người chưa từ bỏ ý định hỏi lại đây.

Muốn cùng Tô Yên lấy lòng thân mật.

Đi lên muốn tính toán kéo cánh tay Tô Yên

"Tô Yên, cậu chuẩn bị đi chỗ nào ăn cơm? Chúng ta cùng nhau đi?"

Cô cắn kẹo sữa dâu tây trong miệng, thân lui ra sau một bên, né tránh tay mấy người duỗi lại đây.

Sau đó nói

"Tôi thích đi một mình."

Mấy người đuổi theo có điểm xấu hổ

"Này, như vậy à. Kia, vậy cô có thể cho chúng tôi mấy cái chữ ký của Z thần không?"

Tô Yên ngẫm lại, sau đó lắc đầu

"Không thể"

Cô đều dầu muối không ăn, một chút cũng không muốn có quan hệ với mấy cô gái kia, rốt cuộc đưa tới bất mãn.

Vài người hừ nhẹ một tiếng, xoay người rời đi, không có nói nữa.

Thoát khỏi những người này, Tô Yên mới đi về nhà.

Chỉ là cô không biết, vào buổi tối.

Chính mình lại lần nữa bò lên trên bảng hot search.

Hot search tiêu đề " làm sáng tỏ, Yên Hỏa cùng Z chỉ là bằng hữu"

Sau đó là một chủ Weibo tương đối nổi tiếng viết

【 căn cứ hiểu biết, nữ chủ bá Yên Hỏa tự mình hướng bạn tốt thừa nhận chính mình cùng Z thần đều không phải là quan hệ người yêu, chỉ là bằng hữu bình thường, mong bạn bè trên mạng không cần lại tự phỏng đoán, khiến cho hiểu lầm không cần thiết xảy ra.】

Kèm theo đó là một đoạn ghi âm ồn ào.

Đúng là đoạn Tô Yên cùng những người đó nói chuyện.

Chuyện này, Tô Yên tự nhiên là không biết.

Cô đối với các sản phẩm điện tử, đồ vật internet, luôn luôn không hiểu rõ được.

Cũng không quá chú ý.

Nhưng là, đêm tối sao thưa này.

Người nào đó trong biệt thự nào đó, lại là đáng thương hề hề ngồi trước mặt máy tính nhìn cái hot search kia thật lâu.

Kỷ Diễn cẩn thận nhìn tiêu đề " chính miệng thừa nhận với bạn tốt "" chỉ là quan hệ bạn bè"

Hắn ánh mắt buông xuống, sắc mặt tái nhợt, bộ dáng ốm yếu, tại đây trong đêm tối không khí bị áp lực khổ sở bao phủ đắm chìm.

Đoạn ghi âm Kia hắn nghe đi nghe lại hơn mười lần.

Cho nên rất rõ, đó là thanh âm của cô.

Cô chỉ coi chính mình là bạn bè sao?

Cho nên, mấy ngày này, cô chỉ là thương hại hắn.

Chỉ cảm thấy hắn đáng thương a.

Kỷ Diễn toàn bộ thân thể cơ hồ muốn cứng đờ ở đằng kia.

Những tiểu tâm tư kia của hắn, thế nhưng bây giờ đều cảm thấy, có chút buồn cười.

Cũng phải, chính mình, giống như không có điểm nào có thể hấp dẫn cô.

Trừ bỏ thương hại, chính hắn cũng tìm không ra mặt khác có thể làm lý do cô lưu lại nơi này.

Trong đầu, xẹt qua buổi sáng hôm nay, Tô Yên tiếp máy người kêu Hướng Trùng kia.

Bọn họ, đã từng là người yêu.

Sau đó, Kỷ Diễn trên tay con chuột ấn vài cái.

Trong chốc lát, trên máy tính hiện ra video theo dõi buổi sáng Tô Yên ở trên ban công.
 
Chương 361: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 34


Edit: Tinh Niệm

Hình ảnh rõ ràng, thanh âm cũng thực rõ ràng.

Hắn đem thanh âm bật đến lớn nhất.

Thế cho nên toàn bộ trong phòng tất cả đều là một câu kia của Tô Yên

"Anh gửi tôi địa chỉ nhà anh, ngày mai tôi sẽ đi tìm anh."

Cô muốn đi nhà tên kia tìm hắn.

Tay Kỷ Diễn nắm chặt con chuột gần như trở nên trắng bệch.

Mà ở một đầu theo dõi khác, bác sĩ Trương vốn dĩ đang uống trà, lập tức từ ghế trên nhảy dựng lên.

"Ai cho hắn xem video theo dõi?!"

Mọi người trầm mặc.

"Tôi hỏi lại các cậu! Ai cho hắn xem video theo dõi?! Các cậu là ngại hắn sống lâu quá rồi?!"

Từ trước đến nay bác sĩ Trương tính tình tốt giờ đây lại động hỏa khí.

Không ai dám lên tiếng.

Cho đến khi không biết là ai

"Bác sĩ Trương, Kỷ Diễn kỹ thuật máy tính vẫn luôn rất lợi hại, phá giải tường lửa của chúng ta hẳn là.....không phải việc khó."

Một câu, trực tiếp đình chỉ lửa giận của bác sĩ Trương.

Phải, kỹ thuật máy tính của Kỷ Diễn rất tốt, việc này, ông cũng biết.

Nhớ trước đây, lúc Kỷ Diễn tự học, hắn cũng rất vui mừng, rốt cuộc có chút chuyện khác rời đi lực chú ý của hắn, tóm lại là chuyện tốt.

Nhưng hiện tại nhìn xem, cũng không thấy chuyện tốt đâu.

Bác sĩ Trương ngồi ở trên ghế, lần đầu tiên không hề có hình tượng, đem ly nước trà toàn bộ đều uống sạch sẽ.

Sau khi trầm mặc thật lâu, ông ra tiếng

"Buổi tối hôm nay, mọi người thay phiên trực ban, nhìn chằm chằm máy theo dõi. Đồ vật cấp cứu tất cả đều chuẩn bị tốt."

"Được"

"Được, bác sĩ Trương."

Bác sĩ Trương lại cảm thấy không yên tâm, trực tiếp dứt khoát đem vệ sĩ an bài đến cửa ra biệt thự.

Chỉ cần ra lệnh một tiếng, trực tiếp vào cửa cứu giúp.

Rốt cuộc có một lần, Kỷ Diễn cũng là lúc được theo dõi 24 giờ toàn phương vị.

Thiếu chút nữa đã tự sát thành công ở phòng tắm.

Cẩn thận một chút, tóm lại không sai.

Chỉ là lúc này đây, tựa hồ cùng quá khứ lại không quá giống nhau.

Buổi sáng sáu giờ.

Tô Yên đang ngủ đến hăng say, bị thanh âm điện thoại đánh thức.

Cô mở to mắt, nhìn đến dãy số điện thoại, không phải Kỷ Diễn.

Suy nghĩ trong chốc lát, vẫn là nghe máy.

"Alo?"

Thanh âm mơ hồ, bởi vì chưa tỉnh ngủ.

Điện thoại đầu kia

"Tô Yên tiểu thư, chúng tôi thực xin lỗi thời gian này quấy rầy đến cô. Nhưng là cô có thể hay không nghe xong lời tôi nói."

Tô Yên nghe thanh âm quen thuộc, dừng trong chốc lát

"Bác sĩ Trương?"

Bên kia tựa hồ không nghĩ tới Tô Yên có thể nhận ra, lên tiếng

"Là tôi, thật tốt quá, cô còn nhớ rõ tôi."

"Làm sao vậy?"

"Là như thế này, Tô Yên, Kỷ Diễn ở trước cửa nhà cô."

Tô Yên sửng sốt, ngồi hẳn dậy.

Tiếp đó bác sĩ Trương nói

"Tôi muốn nhắc nhở cô, vô luận Kỷ Diễn ngày thường hành vi có bao nhiêu bình thường, mong cô đừng quên hắn có bệnh tâm lý, tôi biết chuyện tình cảm miễn cưỡng không được, nhưng là còn mong cô dùng một loại phương thức uyển chuyển từ chối, để hắn thích ứng."

Tô Yên một bên nghe, một bên xuống giường muốn đi mở cửa.

Tiếp đó, liền nghe bác sĩ Trương lại nói

"Hôm nay rạng sáng bốn giờ, Kỷ Diễn trộm ra cửa dựa theo địa chỉ cô cho hắn tới tìm cô. Hắn đã đứng ở cửa gần một tiếng rưỡi, Tô Yên tiểu thư, còn mong cô đối với hắn ôn nhu một chút, lại ôn nhu một chút, làm ơn."

Giọng nói vừa vang lên, Tô Yên đã mở cửa đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa, liền thấy được Kỷ Diễn mặc bệnh phục, sắc mặt tái nhợt đứng ở cửa, vẻ mặt do dự.

Nhìn thấy Tô Yên mở cửa đi ra, Kỷ Diễn cũng sửng sốt một chút.

Khi nhìn đến di động trong tay Tô Yên, miệng mấp máy, cúi đầu.

Tô Yên trầm mặc nhìn Kỷ Diễn.

Trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết muốn nói gì.
 
Chương 362: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 35


Edit: Tinh Niệm

Hai người đứng ở cửa một hồi lâu.

Tô Yên không nói lời nào, Kỷ Diễn cũng không ra tiếng.

Chỉ đứng trơ ra ở đằng kia.

Thật lâu sau, Kỷ Diễn ngẩng đầu lên.

Hắn nhìn Tô Yên chậm chạp không có thanh âm, nuốt một chút nước miếng.

Môi giật giật, một lúc lâu sau, mới chậm rãi nói

"Em nói, tôi có thể tới tìm em."

Cô nhìn hắn, thật lâu thật lâu sau.

"Anh đến đây."

Nói xong, duỗi tay cầm lấy tay Kỷ Diễn.

Tay Hắn thực lạnh lẽo.

Chỉ là người dĩ vãng luôn luôn nghe lời, lần đầu tiên lại có phản kháng.

Hắn đứng ở chỗ đó, không theo Tô Yên đi vào.

Con ngươi đen nhánh cố chấp nhìn Tô Yên.

Nửa ngày, cô ra tiếng

"Có chuyện muốn nói cùng em?"

Thanh âm Tô Yên cùng bình thường không có gì khác biệt.

Kỷ Diễn nhấp môi, đôi mắt buông xuống, lông mi run lên run lên, nốt ruồi lệ kia theo chủ nhân biểu tình, có vẻ phá lệ bi thương.

Thật lâu sau, Kỷ Diễn môi giật giật

"Em có phải, không hy vọng tôi tới hay không?"

Tô Yên nắm chặt tay hắn, lực đạo dần dần dùng sức.

Cô là Chủ Thần, nhìn quen sinh tử, gặp qua người tâm địa tàn ác bậc nhất, đại khái là đã lâu lắm, bản thân cũng quên đi tâm tình của kẻ tự ti thấp hèn.

Những cái cảm giác đau triệt nội tâm, vui cười giận tức, đều cách cô rất xa.

Cô sẽ không có nháy mắt tuyệt vọng, cũng sẽ không xuất hiện cảm giác hy vọng.

Vẫn luôn là như vậy.

Không thể dùng tốt cùng không tốt tới bình phán, giống như là mỗi ngày uống nước, bạn có thể nói là nước ngon hay không ngon sao?

Nhưng mà mỗi lần gặp được hắn, đều sẽ không giống nhau.

Giống như là hiện tại, cô cũng không biết vì cái gì, lại có điểm tức giận.

Bác sĩ Trương nói, hắn chịu không nổi kích thích, muốn cô ôn nhu một chút.

Nhưng khi ánh mắt đầu tiên cô nhìn đến Kỷ Diễn đứng ở trước cửa.

Nhìn hắn giống như cánh hoa yếu ớt tái nhợt, thời điểm do dự vô thố.

Trong lòng cô liền cảm thấy ê ẩm, rầu rĩ.

Cái loại cảm xúc này không cách nào hình dung, nháy mắt đã khuếch tán lan ra.

Thế cho nên Tô Yên luôn luôn thong dong bình tĩnh, lần đầu tiên thổ lộ nói

"Nếu cảm thấy em không muốn anh tới, anh vì sao còn muốn tới? Cố ý muốn làm như vậy?"

Lời vừa ra khỏi miệng, Tô Yên liền nhắm mắt, tựa hồ cũng không nghĩ tới chính mình sẽ nói loại lời này.

Mà Kỷ Diễn, cơ hồ là nháy mắt, liền bất động ở chỗ đó.

Hắn thân thể run rẩy, sắc mặt so vừa mới còn muốn tái nhợt hơn, do dự, bất an, mất mát, toàn bộ tràn ngập trong cặp mắt đen nhánh kia.

"Tôi, tôi........"

thanh âm Hắn khàn khàn vang lên, tựa hồ không có cách nào nói ra lời bản thân muốn nói.

Tô Yên nhìn hắn, nửa ngày.

"Cúi xuống."

Cô ra tiếng.

Kỷ Diễn một bàn tay bắt lấy góc áo, thành thành thật thật hạ lưng xuống.

Tô Yên dựa qua, ôm cổ hắn, hôn lên môi hắn.

Môi Hắn thực lạnh.

Khác với lúc trước hôn một chút liền buông ra.

Tô Yên vươn đầu lưỡi, chạm chạm bờ môi của hắn.

Động tác này của cô, làm cho Kỷ Diễn bên tai lập tức liền đỏ.

Hoàn toàn không có ý nghĩ đi so đo lời nói vừa nãy của Tô Yên.

Mà Tô Yên đâu?

Được rồi, trong trí nhớ của cô, mỗi lần cô hôn môi đều là bị động.

Cho dù là chủ động, quyền khống chế cũng không ở trong tay cô.

Thế cho nên đến lúc này, là những gì cô đã học được ở những vị diện trước.

Hôn thật lâu.

Tô Yên buông ra.

Miệng hồng hồng.

Mà Kỷ Diễn, vốn dĩ bộ dáng nhìn tái nhợt ốm yếu, hiện giờ bên tai phiếm hồng, môi cũng hồng hồng.

Nhưng thật ra môi hồng răng trắng so với vừa nãy có khí sắc hơn nhiều.

Kỷ Diễn thoạt nhìn, càng vô thố, lúng túng.

Tô Yên lôi kéo hắn đi vào trong phòng.

Lúc này đây rốt cuộc kéo động được hắn.

Hắn thực ngoan đi theo Tô Yên đi vào bên trong.
 
Chương 363: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 36


Edit: Tinh Niệm

Đi vào trong phòng, cô vốn là tính toán đưa cho hắn chén nước.

Kết quả, hắn lôi kéo tay cô, như thế nào cũng không bỏ.

Hai người đứng ở phòng khách, cô nhìn phía hắn.

Cứ như vậy lẳng lặng chờ.

Kỷ Diễn con ngươi đen nhánh hàm chứa một tia ánh sáng.

Bởi vì vừa mới bị hôn nên bên tai còn đỏ lên.

Chỉ là khi qua thật lâu, hắn phát hiện Tô Yên chỉ nhìn hắn, một câu cũng không có nói.

Ánh sáng mỏng manh trong mắt cuối cùng cũng biến mất dần.

Hắn cương cứng thân thể, yết hầu lăn lộn, nửa ngày sau, ra tiếng

"Tôi, Tôi quấy rầy đến em đi."

Tô Yên trầm mặc.

Hắn buông xuống con ngươi

"Kia, Tôi, đi trước."

Rất chậm, buông tay Tô Yên ra.

Khi hắn hoàn toàn buông ra, bộ dáng Kỷ Diễn đã héo.

Là cái loại cả người không mang theo một chút nhân khí nào.

Chỉ là mới vừa buông ra, Tô Yên lại lần nữa bắt được tay hắn.

Cô ra tiếng

"Không đau?"

Kỷ Diễn ngẩn người ngẩng đầu.

Sau đó, khi hắn nghe rõ Tô Yên đang hỏi gì, gật gật đầu

"Em chạm vào tôi, sẽ không đau."

Từ một ngày kia, Tô Yên cưỡng chế bôi thuốc lên tay cho hắn, hắn đã không thấy đau nữa.

Tô Yên lại lần nữa hỏi

"Vì cái gì tới tìm em?"

Kỷ Diễn trầm mặc.

Chỉ là cúi đầu, đứng ở chỗ đó.

Vì cái gì tới tìm cô?

Hắn không muốn đem lý do khó nói ở trong lòng mình nói ra.

Khi hắn biết hôm nay Tô Yên sẽ đi tới nhà tên Hướng Trùng kia.

Hắn đã nôn nóng đứng ngồi không yên.

Rốt cuộc, vẫn là nhịn không được chạy tới tìm cô.

Cô nhìn hắn nháy mắt im lặng, bộ dáng này có chút chật vật.

Ngắn ngủi suy nghĩ.

Thấy hắn không muốn nói, cô liền cũng không có cách nào hỏi.

Chỉ là lôi kéo hắn, đi đến mép giường

"Ngủ đi."

Kỷ Diễn ngẩng đầu nhìn về phía cô.

Tô Yên nghi hoặc

"Không muốn?"

Kỷ Diễn không nói nữa, yên lặng lên giường đi.

Vốn dĩ cho rằng cô chỉ là muốn chính mình ngủ.

Sau đó, Tô Yên liền nằm ở bên cạnh hắn.

Hắn nuốt nước miếng một chút, không chớp mắt nhìn Tô Yên nằm ở bên cạnh hắn.

Tựa hồ cảm giác rất không chân thật.

Vốn dĩ, Tô Yên buồn ngủ.

Nhưng mà bên cạnh vẫn luôn có một đôi mắt nhìn cô.

Như thế nào cũng ngủ không được.

Cô nghiêng người một cái

"Anh có chuyện muốn nói cùng em?"

Kỷ Diễn do dự thật lâu, sắp xếp ngôn ngữ thật lâu, rốt cuộc ra tiếng

"Em hôn tôi, là thương hại tôi sao?"

"Không phải"

Cô nhắm mắt, thanh âm cũng không còn điểm tức giận mà ngữ điệu nhàn nhạt.

Khôi phục ôn nhu ngày thường.

Nói chuyện khó khăn, vẫn là hỏi ra lời.

"Kia, là bởi vì, cái gì?"

Khi Hắn hỏi lời này, bên tai lại lần nữa đỏ ửng lên.

Hắn tựa hồ có rất nhiều lời muốn cùng cô nói, một chút một chút

"Trên sách nói, hôn môi, là là hành động của mối quan hệ thân mật."

Hắn nói rất chậm, một chữ một chữ truyền vào lỗ tai Tô Yên.

Cô lên tiếng.

"Ân"

Tỏ vẻ đồng ý.

Bởi vì một tiếng này của cô, làm cho tim Kỷ Diễn đập càng lúc càng nhanh.

Hắn buông mắt xuống, che khuất ánh sáng nơi đáy mắt, thanh âm càng ngày càng yếu

"Em cũng sẽ hôn người khác sao?"

Trong đầu, lại lần nữa xẹt qua cái tên Hướng Trùng kia.

Hắn nắm tay thật chặt.

Lúc này đây, Tô Yên trả lời rất khẳng định

"Trừ bỏ anh, em sẽ không hôn người khác."

Kỷ Diễn tay nắm chặt, chậm rãi buông lỏng ra chút.

Bên tai đỏ lên, lại rất vui vẻ.

Sau đó, hắn lại lần nữa hỏi đề tài vừa nãy.

"Vậy em, vì cái gì hôn tôi?"

Tô Yên mở to mắt

"Muốn hôn anh. Cái lý do này có thể chứ?"

Kỷ Diễn bên tai lại lần nữa bạo hồng.

Lông mi Hắn run rẩy, trên mặt tựa hồ cũng mang lên thần sắc vui vẻ.
 
Chương 364: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 37


Edit: Tinh Niệm

Kỷ Diễn lại lần nữa chậm rãi mở miệng

"Kia, chúng ta......"

Hắn muốn nói lại thôi.

Cô nghi hoặc

"Anh muốn nói cái gì?"

Không biết vì cái gì, thanh âm hắn nhỏ chút

"Trên sách nói, nếu một người có thể làm bạn cảm thấy vẫn luôn muốn ở bên, muốn hôn môi hắn, đó chính là thích hắn."

"Sau đó thì sao?"

Kỷ Diễn thanh âm càng ngày càng nhỏ, hắn nhìn qua dáng vẻ thực khẩn trương

"Anh nghĩ, anh thích em. Vậy, cho nên.....,"

Hắn càng nói, càng nói lắp.

"Cho nên cái gì?"

"Cho nên, anh có thể cùng em kết giao không?"

Kỷ Diễn không ngừng hồi tưởng, chính mình có nói sai chỗ nào hay không.

Hắn thích cô, thích cùng cô ở bên nhau.

Trên mạng nói, thích một người liền phải cùng người đó thổ lộ kết giao.

Cho nên hắn chuẩn bị thật lâu, rốt cuộc, chuẩn xác không có sai lầm nói ra.

Tô Yên tự hỏi một chút

"Vậy anh sẽ phối hợp trị liệu, tốt lên sao?"

Kỷ Diễn gật đầu.

Tô Yên dựa vào trong lòng ngực hắn cọ cọ

"Ừm, được, em đồng ý."

Giọng nói vang lên, Kỷ Diễn tim đập thịch thịch thịch liên tiếp tăng nhanh lên.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ 2 đã sáng."

Tô Yên nhắm mắt lại.

Chờ đến khi hắn rốt cuộc có thể bình phục tâm tình, lại phát hiện Tô Yên đã ngủ.

Hắn duỗi tay, chậm rãi ôm cô, đem người ôm ở trong ngực.

Trên mặt lộ ra một tia vui vẻ.

Buổi sáng 9 giờ, bên ngoài thời tiết phá lệ đẹp.

Vốn dĩ, Tô Yên là tính toán hôm nay đi tìm Hướng Trùng.

Nếu như đi nhà hắn mà nói....., ngày ấy có nói, trước sau gì cũng phải gặp mặt.

Như vậy dùng một lần giải quyết, liền sẽ đơn giản chút.

Nhưng mà, Kỷ Diễn xuất hiện đánh gãy kế hoạch của cô.

Từ đêm qua ngủ một giấc xong.

Giống như giữa hai người có một chút biến hóa.

Vốn dĩ luôn luôn là Tô Yên chủ động, Kỷ Diễn luôn là bên tai đỏ bừng tiếp thu.

Nếu Tô Yên không chủ động đi trêu chọc Kỷ Diễn, hắn sẽ ngồi một bên hoặc là xuất thần, hoặc là đọc sách.

Nhưng là hiện tại......,từ sau khi rời giường, Kỷ Diễn tầm mắt vẫn ở trên người cô không rời đi.

Hơn nữa, ánh mắt nóng rực, một chút đều không thèm che dấu.

Hôm nay buổi sáng cô không cần dạy học cho Kỷ Tinh Vũ, bởi vì cô có lớp học.

Chờ đến khi hai người cơm nước xong.

Tô Yên hỏi

"Anh muốn ở chỗ này, hay là về nhà?"

Kỷ Diễn nhìn cô

"Có thể ở cùng em sao?"

Hắn thanh âm thấp thỏm, như là cẩn thận xác nhận.

Tô Yên lắc đầu

"Em đi học, anh vẫn là ở nhà mới tốt một chút."

Sau đó, Kỷ Diễn trầm mặc.

Hắn không nói đồng ý hay không đồng ý.

Cũng chỉ ngồi ở chỗ đó, có chút mất mát.

Cho đến lúc Tô Yên thu thập tốt đi ra, nhìn thấy Kỷ Diễn như cũ ngồi ở ghế trên, cúi đầu héo héo.

Cô đi qua, liền nghe Kỷ Diễn thanh âm không lớn

"Anh về sau, có phải đều không thể cùng em đi ra ngoài hay không?"

Lời kia vừa thốt ra, Tô Yên bước chân dừng một chút.

Nửa ngày sau

"Đổi một bộ quần áo, chúng ta cùng đi."

Tiểu Hoa nhìn phản ứng ký chủ mình, nhịn không được tấm tắc hai tiếng.

Kỷ Diễn nghe, nâng đầu lên, trong mắt mang theo tia sáng.

Mười lăm phút sau.

Một vệ sĩ mặc đồ đen đưa tới cửa một bộ quần áo thoải mái.

Nửa giờ sau, hai người ra cửa.

Tô Yên thường thường sẽ đi xem biểu tình của Kỷ Diễn.

Năm phút trước, bác sĩ Trương lại gọi điện thoại cho cô.

Nói một ít tình huống của Kỷ Diễn.

Hắn có bệnh tự kỷ.

Đối với đám đông có bản năng bài xích.

Thậm chí đối với người khác chủ động hoặc là nhiệt tình nói chuyện đều sẽ bài xích bất an.

Hôm nay Kỷ Diễn cùng Tô Yên cùng đi học, cùng đêm qua chạy ra là tính chất bất đồng.

Đêm qua, ngồi xe, trực tiếp tới cửa rồi, không cần gặp người nào.

Mà hôm nay, lại là muốn đối mặt rất nhiều người.

Bác sĩ Trương nhắc nhở Tô Yên chú ý cảm xúc hắn nhiều chút.
 
Chương 365: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 38


Edit: Tinh Niệm

Chỉ là khi đi ở trên đường, chung quanh ánh mắt mọi người nhìn lại đây càng lúc càng nhiều.

Tô Yên liền cảm giác được Kỷ Diễn nắm tay cô dần dần chặt.

Không có cách nào, bộ dáng Kỷ Diễn thật sự là quá đẹp.

Đi đến chỗ nào cũng sẽ hấp dẫn đến một lượng lớn chú ý.

Tô Yên bước chân dừng lại ở một cửa hàng tiện lợi.

Mua một cái khẩu trang đưa Kỷ Diễn đeo lên.

Khẩu trang che đậy hơn phân nửa khuôn mặt hắn.

Rốt cuộc, ánh mắt chung quanh cũng giảm bớt chút.

Kỷ Diễn thân thể đang cứng đờ, cũng thả lỏng xuống.

Tiểu Hoa nhịn không được ra tiếng

"Ký chủ, lúc này nam chủ giống như thực muốn được quan tâm a."

Hơn nữa, còn có một điều Tiểu Hoa chưa nói.

Nam chủ vị diện này, thật sự khiến người cảm thấy đau lòng a.

Ngay khi đi ngang qua một con ngõ nhỏ.

Nghe được bên trong truyền đến thanh âm hỗn tạp, Tô Yên trong lúc vô tình nhìn thoáng qua bên trong.

Là một đám nữ sinh mặc đồng phục cao trung thánh đô, vây xung quanh một người nữ sinh.

Kiêu ngạo nói

"Lâm Y Nhân tao đang hỏi mày, tiền đâu?"

Tô Yên nghe thấy tên Lâm Y Nhân, bước chân dừng một chút.

Sau đó, dừng bước đứng ở đầu ngõ nhìn.

Nữ sinh bị vây quanh một câu cũng không nói, chỉ cúi đầu.

Tùy ý mấy người kia xô đẩy, không phản kháng, giống như cam chịu.

Gió lạnh thổi qua, thổi bay sợi tóc của nữ sinh kia, lộ ra bộ dáng.

Tô Yên xác nhận, chính là Lâm Y Nhân đã từng đưa cơm cho cô.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ, chị muốn giúp đỡ sao?"

"Ừm, thiếu tiền cơm của cô ấy, còn chưa trả."

Bởi vì Tô Yên cùng Kỷ Diễn vẫn luôn đứng ở đầu ngõ chậm chạp không động.

Dẫn tới chú ý của đám nữ sinh kia.

Trong đó một đứa đại tỷ bắt đầu cau mày ra tiếng

"Này! Nhìn cái gì mà nhìn? Cút!"

Tô Yên không nói chuyện, mà là nghiêng đầu nói với Kỷ Diễn

"Anh ở chỗ này chờ em."

Kỷ Diễn đôi mắt đen nhánh, nhìn cô thực kiên định.

Tay chặt chẽ nắm.

Ý tứ chính là, em ở đâu anh ở đấy.

Cô bị làm cho không có biện pháp, chỉ có thể lôi kéo hắn đi qua.

Lúc này, Lâm Y Nhân cũng ngẩng đầu lên.

Đại khái là không nghĩ tới sẽ gặp được Tô Yên, trong mắt có chút kinh ngạc.

Lâm Y Nhân trên mặt có vết xanh xanh tím tím.

Đại khái là ăn không ít khổ.

Đại tỷ kia ngẩng đầu nhìn thấy Tô Yên chẳng những không rời đi, thế nhưng còn đi vào trong.

Cô ta sửng sốt, sau đó khinh thường

"Lại tới muốn làm người tốt?"

Giọng nói vang lên, đại tỷ khoanh tay trước ngực, không hề quản Lâm Y Nhân, ngược lại hướng tới Tô Yên vây qua.

Rất nhanh, hai người bị bao vây xung quanh.

Tô Yên nhìn những kẻ mặc đồng phục thánh đô cao trung, nhưng mà quần áo xiêu xiêu vẹo vẹo, một bộ dáng hung thần ác sát.

Cô còn chưa nói chuyện.

Đại tỷ kia đã ra tiếng

"Chỗ nào lại có kẻ ngáng chân đây?"

Nói xong, ánh mắt dừng ở trên mặt Tô Yên, trong mắt hiện lên một tia đen tối.

Châm chọc

"Một nữ nhân lớn lên thành cái dạng này, khẳng định có không ít đàn ông đi? làm ra vẻ cái gì hiên ngang lẫm liệt?"

Tô Yên bên này không có phản ứng gì, nhưng thật ra Kỷ Diễn một đôi con ngươi đen nhánh, nhìn đại tỷ kia, bộ dáng rất tức giận.

Tiếp đó, đại tỷ ánh mắt ngược lại đảo qua Kỷ Diễn.

"Còn mang theo khẩu trang? tháo xuống cho tao nhìn xem, là cái dạng gì."

Nói xong, một đứa đứng cạnh đại tỷ duỗi tay một cái liền tháo xuống khẩu trang trên mặt Kỷ Diễn.

Chỉ là tay còn chưa có đụng tới khẩu trang, đã bị Tô Yên một phen nắm lấy.

Tô Yên rất nghiêm túc

"Cô nếu còn nói như thế nữa, tôi sẽ đánh các người rất thảm đấy."

Đại tỷ khinh thường

"Mày là cái thứ gì, thế mà dám cùng tao nói chuyện như vậy?"

Nói, ánh mắt liếc hướng về phía Lâm Y Nhân.

"Đúng là cùng một mặt hàng."
 
Chương 366: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 39


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên ra tiếng

"Cô muốn đánh tôi?"

Đại tỷ kia cười kiêu ngạo

"Đánh mày? Tao là vì tốt cho mày, cho mày nhớ kỹ, đừng nói khó nghe như vậy a."

Nói xong, đại tỷ giơ tay liền đánh tới mặt Tô Yên.

Tô Yên đang muốn giơ tay, chỉ là Kỷ Diễn đứng ở bên cạnh cô càng nhanh hơn, đánh lại bàn tay kia.

Tô Yên sửng sốt, nhìn về phía Kỷ Diễn.

Hắn con ngươi đen nhánh, nhìn đại tỷ kia, giống như tức giận.

Tô Yên nghi hoặc

"Không đau?"

Kỷ Diễn lúc này mới phản ứng lại, sau đó nhìn về phía tay mình.

Có chút đau, nhưng là, mức độ có thể chịu đựng được.

Hắn lắc đầu

"Không đau"

Chậm rãi nói ra.

Lúc này, đại tỷ bị hất một cái nổi giận.

"Tao đánh chết chúng mày đối cẩu nam nữ!"

Giọng nói vang lên, bảy tám nữ sinh vây xung quanh liền hướng tới hai người mà đánh.

Tô Yên ra tiếng

"Anh đừng cử động."

Kỷ Diễn đối với lời Tô Yên nói, trên cơ bản đều là nghe theo.

Đặc biệt là khi nhìn thấy cô dễ như trở bàn tay giải quyết xong một người.

Hắn yên lặng đứng ở chỗ đó, thật sự không nhúc nhích.

Năm phút đồng hồ sau.

Đại tỷ kia mặt mũi bầm dập bị tẩn nằm sấp xuống.

Kỷ Diễn trong mắt sáng lấp lánh, đại khái là nhìn Tô Yên càng nhìn càng thích.

Mà Lâm Y Nhân vẻ mặt kinh ngạc.

Lúc này, đại tỷ ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên, duỗi tay chỉ thẳng cô

"Khi dễ trẻ vị thành niên, là phải ngồi tù, tao nói cho mày biết, tao sẽ không tha cho chúng mày đâu!"

Tô Yên nghe, lắc đầu

"Tuy rằng có 《luật bảo vệ trẻ vị thành niên 》 nhưng là cô động thủ trước, tôi chỉ phòng vệ chính đáng."

Nói xong, Tô Yên đi đến bên người đại tỷ, ngồi xuống.

Cô duỗi tay, ấn xuống đầu vai cô ta.

Giây tiếp theo, đại tỷ kêu la thảm thiết.

Tô Yên nghiêm túc nhìn

"Đau không?"

Đại tỷ sắc trắng bệch, nhưng cắn chặt răng không nói chuyện, trong mắt tràn đầy ý không phục.

Tô Yên ngón tay giật giật, tăng lớn lực đạo ấn xuống.

Giây tiếp theo, đại tỷ đau đến cả người đều run rẩy lộn xộn.

Tô Yên như cũ không buông tay, chỉ là thực nghiêm túc hỏi

"Đau không?"

Đại tỷ kêu thảm thiết, nhưng vẫn không trả lời Tô Yên.

Hai người như là giằng co.

Tô Yên xuống tay càng ngày càng nặng, toàn bộ cánh tay đại tỷ giống như không nghe sai sử, bày ra một cái tư thế quỷ dị.

Rốt cuộc, cô ta nhịn không được

"Đau! cô buông tay ra đi!!"

Lúc này, Tô Yên rốt cuộc chậm rì rì dừng động tác trong tay.

Sau đó nghiêm túc nói

"Nếu cô lại khi dễ cô ấy, sẽ đau gấp mười lần hơn lúc nãy. Giống như vậy."

Vừa nói, ngón tay Tô Yên ấn ở sống lưng chỗ khớp xương đại tỷ, một tấc một tấc đi xuống.

Vừa mới bắt đầu đại tỷ còn có thể kêu to ra tiếng, đến cuối cùng, chỉ có thể run rẩy, nước miếng trong miệng chảy ra bên ngoài thật giống như là đã không còn cảm giác.

Mà bên cạnh những người đi theo đại tỷ cùng nhau làm xằng làm bậy, nuốt một ngụm nước miếng, không dám nhúc nhích.

Đừng nói đại tỷ, chính là các cô nhìn, đều cảm thấy cả người đau đớn tê mỏi.

Tô Yên lại cúi thấp đầu, ghé vào bên tai đại tỷ, thanh âm nghiêm túc

"Cô đi bệnh viện sẽ không tra ra vết thương nào đâu, nhưng vẫn rất đau, đúng hay không? Nếu lại khi dễ Lâm Y Nhân, sẽ càng đau hơn."

Thanh âm cô vẫn là mềm mại vô hại.

Nhưng lại khiến đại tỷ kia cả người cứng đờ, lúc nhìn Tô Yên, không biết vì cái gì, hai mắt mang theo sợ hãi.

Một màn này, xem ở trong mắt người khác cũng là cảm xúc bất đồng.
 
Chương 366-2: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 40


Edit: Tinh Niệm

Đối với Lâm Y Nhân mà nói, cô thực cảm kích Tô Yên cứu mình, nhưng, nhưng thấy cái thảm trạng kia của đại tỷ, trong lòng vẫn là không thể ức chế lộp bộp một chút.

Ân, đây là phản ứng của người bình thường.

Mà trái lại Kỷ Diễn không thế nào là người bình thường được.

Mắt Hắn nhìn Tô Yên càng ngày càng sáng.

Ở trong mắt hắn, Tô Yên làm cái gì đều đúng.

Cho dù là hiện tại trường hợp quỷ dị như vậy.

Lâm Y Nhân trên mặt tím tím xanh xanh, Tô Yên từ trong túi móc tiền ra.

Sau đó đưa tới trong tay Lâm Y Nhân

"Tự mình mua thuốc bôi đi."

Lâm Y Nhân lắc đầu, muốn từ chối, nhưng Tô Yên đã lui nhanh ra sau hai bước.

Quyết định sẽ không nhận lại tiền này.

Sau đó, Tô Yên cùng Kỷ Diễn rời đi.

Cuối cùng, bởi vì chuyện này trì hoãn.

Tô Yên không đi đến trường.

Hai người vừa đi, Tô Yên nghiêng đầu.

Liền nhìn thấy Kỷ Diễn vẫn luôn không ngừng dùng một góc áo sơ mi xoa tay phải mình.

Cô nghi hoặc

"Làm sao vậy?"

Kỷ Diễn do dự, một lát sau nhỏ giọng nói

"Bẩn."

Tô Yên nghe, chớp chớp mắt. Cô duỗi tay, kéo tay phải Kỷ Diễn qua.

Ngón tay Hắn thon dài, móng tay cắt sửa chỉnh tề, hơn nữa thực trắng nõn, sạch sẽ.

Cô ra tiếng hỏi

"Chỗ nào bẩn?"

Kỷ Diễn cúi đầu, không nói chuyện.

Hắn biết chính mình quái dị.

Nhưng chính là chịu đựng không được.

Từ sau khi gặp được Tô Yên, bệnh đau của hắn giống như không còn nghiêm trọng.

Chỉ là hắn vẫn không thích cùng người khác có tiếp xúc.

Tô Yên thấy hắn lại không nói lời nào trầm mặc.

Lần nữa hỏi lại

"Chỗ nào bẩn?"

Bởi vì cô lại lần nữa dò hỏi, Kỷ Diễn trở nên bất an.

Hắn con ngươi đen nhánh nhìn Tô Yên.

Sau đó, sắp xếp ngôn ngữ thật lâu, do dự thật lâu

"Vừa mới, người kia..... đụng phải."

Hắn nói hàm hồ, Tô Yên nhưng thật ra nhớ tới vừa nãy hắn vì chính mình chắn một cái tát kia.

Là bởi vì cùng người khác tiếp xúc, cho nên không thích, cho nên cảm thấy bẩn?

Tô Yên không nói chuyện, nhưng vẫn lôi kéo hắn, dẹp đường hồi phủ.

Vì sao lại đột nhiên về nhà?

Về nhà rửa tay a.

Tiểu Hoa yên lặng nhìn hành động của ký chủ mình.

Nhịn không được nói

"Ký chủ, ngươi quá nuông chiều hắn rồi."

Được rồi, thân là một hệ thống, nó có điểm ghen ghét.

Đã nói rõ là một ký chủ có nguyên tắc, phân biệt đúng sai đâu?

Không phải chỉ bị người chạm vào một chút sao?

Còn không phải là chạm vào một chút???

Thật đúng là liền phải dẫn hắn về nhà?

Về nhà mục đích thế nhưng chỉ là vì phải rửa tay!!

Tô Yên từ trong đầu trả lời Tiểu Hoa

"Không sao."

Tiểu Hoa nghe nhịn không được nói

"Kia vạn nhất đem hắn chiều đến hỏng rồi làm sao bây giờ?"

Ở trong mắt Tiểu Hoa, Kỷ Diễn này chỉ chạm vào một chút đã ghét bỏ người khác bẩn, đây là tật xấu a.

Tô Yên mắt nhìn Kỷ Diễn ngồi ở trong xe trầm mặc, sắc mặt tái nhợt.

Hồi phục nói với Tiểu Hoa

"Có ta ở đây, hắn muốn thế nào cũng được."

Tiểu Hoa

"........"

Nó còn có thể nói cái gì?

Thậm chí còn cảm thấy bị nhét cẩu lương là chuyện gì xảy ra??

Trở lại nơi ở của Tô Yên, Kỷ Diễn ra tiếng

"Anh muốn tắm rửa."

Tô Yên gật đầu

"Đi thẳng, rẻ trái."

Kỷ Diễn ngoan ngoãn đi vào phòng tắm.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm vang lên thanh âm vòi hoa sen.

Một giờ sau.

Thanh âm vòi hoa sen ngừng lại.

Vốn dĩ cho rằng, hắn rất mau đi ra.

Chỗ nào biết cọ tới cọ lui hơn nửa giờ, cũng không thấy Kỷ Diễn xuất hiện.

Cô nghi hoặc.

Đi đến tắm cửa phòng tắm

"Kỷ Diễn?"

Bên trong truyền đến thanh âm rầu rĩ

"...Ừm."

"Không ra?"

".......không có quần áo thay."

"quần áo anh đâu?"

"Ướt mất rồi."

Kỷ Diễn chậm rì rì trả lời.

Tô Yên nghe, trầm mặc cả nửa ngày.

Sau đó đi trở về phòng mình.
 
Chương 367: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 41


Edit: Tinh Niệm

Cầm một cái khăn trải giường hình hoa anh đào.

Kéo cửa phòng tắm ra, đưa vào.

"Bọc"

Kỷ Diễn nhìn khăn trải giường, nửa ngày sau, vẫn là duỗi tay nhận tới.

Yên lặng đem khăn trải giường hoa anh đào bọc trên người chính mình.

Hồi lâu sau, Kỷ Diễn chậm rì rì từ toilet đi ra ngoài.

Kỷ Diễn tuy rằng gầy, nhưng rất cao.

Thế cho nên khăn bọc ở trên người, chỉ có thể đến đầu gối.

Vừa đi ra ngoài, không nghĩ tới Tô Yên đã đứng ở cửa phòng tắm.

Thế cho nên cọ một chút, bên tai liền đỏ bừng lên.

Tô Yên nhìn hắn, chậm chạp đều không dời đi tầm mắt.

Kỷ Diễn bên tai liền càng ngày càng hồng, càng ngày càng hồng.

Lúc này, chuông cửa vang lên.

Tô Yên dời tầm mắt đi mở cửa.

Là cơm hộp cô đặt tới rồi.

Hai người một đi một về lăn lộn, đã tới giữa trưa.

Chờ đến khi cô đem đồ ăn bày biện ở trên bàn.

Phát hiện Kỷ Diễn còn ở cửa phòng tắm đứng co quắp xấu hổ.

Ước chừng, tuy rằng rất nghe lời đem khăn trải giường khoác ở trên người.

Nhưng vẫn cảm thấy quái dị, thế cho nên cúi đầu, giật nhẹ nơi này, túm túm chỗ đó, hận không thể đem chính mình cả người đều giấu trong khăn trải giường này vậy.

Cho đến khi thanh âm Tô Yên vang lên

"Không đói bụng sao? Lại đây ăn cơm."

Kỷ Diễn cúi đầu, chậm rì rì đi đến cái bàn trước mặt, ngồi xuống.

Bên tai đỏ ửng còn chưa rút đi.

Động động miệng, do dự trong chốc lát, vẫn là hỏi ra tiếng

"Sẽ, kỳ quái không?"

Tô Yên lắc đầu, thực nghiêm túc

"Không, rất đẹp."

Kỷ Diễn nghe, không biết vì cái gì, hắn thực vui vẻ.

Khóe môi thậm chí đều nhếch lên trên.

Được Tô Yên khích lệ như vậy, không giống lúc nãy co quắp, ngôn hành cử chỉ chậm rãi bắt đầu khôi phục.

Tiểu Hoa nhìn một màn này, cân nhắc.

Ờm, chẳng lẽ đây là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi?

Còn có nam chủ vị diện này, cảm giác thực ảo tung chảo a.

Ký chủ nói cái gì hắn đều tin.

Tiểu Hoa bắt đầu nghĩ, vạn nhất về sau nam chủ bị bọn buôn người hoa ngôn xảo ngữ bắt cóc thì làm sao bây giờ?

Buổi chiều, Tô Yên nhận được điện thoại của Hướng Trùng.

Lúc nhận điện thoại, cô cũng không nghĩ nhiều.

"Alo?"

"Tô Yên à, em không phải nói hôm nay tới tìm anh sao? lúc nào em đến, để anh chuẩn bị."

Tô Yên nhìn xem Kỷ Diễn bên cạnh.

Suy nghĩ trong chốc lát

"Ngày mai lại nói."

Điện thoại bên kia Hướng Trùng không muốn từ bỏ cơ hội này.

Rốt cuộc Tô Yên nói ngày mai, ai biết ngày mai là hôm nào đây?

Hướng Trùng thanh âm ôn nhu

"Em có phải không muốn thấy anh hay không? anh bảo đảm, cùng em gặp mặt lần này xong tuyệt đối sẽ không hề quấy rầy em nữa. Đương nhiên, em nếu không yên tâm, cũng có thể hẹn anh ở chỗ khác."

Tô Yên dừng trong chốc lát

"Tôi nhìn xem buổi chiều có thời gian hay không đã."

Hướng Trùng nghe, vội vàng đồng ý

"Được được được, cứ như vậy a, Tiểu Yên, anh sẽ vẫn luôn chờ em."

Nói xong, điện thoại cắt đứt.

Lúc này, Kỷ Diễn từ phòng ngủ đi ra, trong tay cầm một quyển sách.

Hắn trên người vẫn bọc khăn trải giường, tựa hồ thích ứng rất tốt.

Hơn nữa, nhìn qua, hắn càng ngày càng thích khăn trải giường này.

Cô ra tiếng

"Em buổi chiều muốn đi ra ngoài một chuyến."

Kỷ Diễn đầu tiên là sửng sốt, sau đó hơi há mồm

"Anh, anh muốn cùng em......."

Hắn nói chậm, nhưng Tô Yên hiểu ý hắn.

Cô suy nghĩ trong chốc lát, lắc đầu

"Anh ở nhà ngốc, hoặc là, nếu cảm thấy không có việc gì làm, em sẽ đưa anh về biệt thự bên kia."

Kỷ Diễn thân thể cứng lại một chút.

Ý cô là không muốn chính mình đi theo.

Kia vì sao đi học có thể mang theo mình, mà buổi chiều ra cửa lại không thể?

Tiếp đó trong đầu Kỷ Diễn xẹt qua tên Hướng Trùng.
 
Chương 368: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 42


Edit: Tinh Niệm

Hắn vốn dĩ bởi vì ở chung cùng Tô Yên thời gian dài mà bộ dáng càng ngày càng vui vẻ, nháy mắt liền héo héo.

Lông mi run rẩy, do dự

"Anh không muốn trở về."

Thanh âm nhợt nhạt, làm người nghe liền đau lòng.

Tô Yên gật đầu

"Vậy anh ở chỗ này chờ em trở lại."

Hắn nhấp môi, đứng ở chỗ đó không nói được, hay không được.

Sắc mặt tái nhợt, mặt mày buông xuống mất mát.

Thấy thế nào, như thế nào cũng giống như là bị người vứt bỏ.

Tô Yên đổi giày xong, chuẩn bị đi ra ngoài.

Cô suy nghĩ trong chốc lát, đi trở về đến trước mặt Kỷ Diễn, lôi kéo hắn, dẫn hắn ngồi vào trên sô pha.

Sau đó nghiêm túc nói

"Em có chút việc làm, cần phải đi ra ngoài."

Thanh âm cô mềm mại, chính là việc đã quyết định, rất ít khi thay đổi.

Lúc này đây, dù tính là Kỷ Diễn, cũng không được.

Kỷ Diễn môi mỏng tái nhợt, run lợi hại hơn.

Hắn cúi đầu, trên người còn bọc khăn trải giường, có vẻ có chút quái dị.

Hắn như cũ trầm mặc.

Tô Yên nhíu mày một chút.

Không phải trách hắn nãy giờ không nói gì, mà là tự trách mình lại để ý hắn như vậy.

Hiện giờ, bị hắn kiềm chế, ra cửa đều cần phải trình báo.

Hắn đương nhiên không có làm cái hành động gì mang tính cưỡng chế.

Nhưng chính là bộ dáng ỉu xìu héo héo, mới đem Tô Yên trị gắt gao.

Tiểu Hoa ra tiếng, ra chiêu cho ký chủ mình

"Ký chủ, tật xấu đều là do chiều hư mà ra, chị đánh hắn hai cái, liền ngoan ngoãn."

Được rồi, Tiểu Hoa cũng không biết đánh hai cái có thể ngoan lại hay khôg.

Nhưng, rất muốn cho ký chủ thử xem, đây là có chuyện gì?

Nửa ngày sau, Tô Yên chỉ chỉ quyển sách trong tay Kỷ Diễn

"Trước khi anh xem xong quyển sách này, em sẽ trở về."

Rốt cuộc, lập ra kỳ hạn quay về, người nào đó cuối cùng cũng vừa lòng.

Kỷ Diễn ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Yên.

Hắn chậm rãi mở miệng

"Được"

Tô Yên ra cửa.

Sau khi ra ngoài, cô gọi điện cho Hướng Trùng.

Nói với hắn hiện tại sẽ đi đến nhà hắn, bảo hắn gửi địa chỉ lại đây.

Sau khi tắt điện thoại, Tiểu Hoa tò mò hỏi

"Ký chủ, vạn nhất Kỷ Diễn thực mau đọc xong quyển sách kia thì làm sao bây giờ?"

Tô Yên lắc đầu

"Quyển sách kia ta từng xem qua, tổng cộng có 201 trang, ta đọc tốc độ là bình quân mỗi một phút đồng hồ hai trang.

Tốc độ đọc đó là rất nhanh.

Lấy tốc độ đọc của ta mà nói, đọc xong quyển sách kia đại khái phải tốn 100 phút, cũng chính là một giờ 40 phút.

Một tiếng rưỡi thời gian cũng đủ để ta làm xong việc, trở về."

Cô nói một chuỗi dài, Tiểu Hoa miễn cưỡng cùng được tư duy với cô.

Sau đó Tiểu Hoa nhịn không được

"Ký chủ thật là lợi hại a ~"

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Rất đơn giản mà."

Tô Yên cùng Tiểu Hoa trò chuyện.

Lúc này, Tô Yên cảm thấy trong không gian tựa hồ có dị động.

Bởi vì Tiểu Hồng vẫn luôn không ngừng gọi cô

"Tê tê tê tê tê!"

Tô Yên, Tô Yên!!

Vốn dĩ đang đi đường thẳng, Tô Yên xoay người, quẹo vào bên cạnh ngõ nhỏ.

Cô ra tiếng

"Làm sao vậy?"

"Tê tê tê tê tê"

Mau! Đem em thả ra đi! Nhìn em xem!!

Nghe khẩu khí Tiểu Hồng sốt ruột, còn tưởng rằng đã xảy ra đại sự.

Thế cho nên nhìn một vòng bốn phía không người, cô liền mở ra không gian.

Không có xuất hiện một đống thân rắn như trong dự đoán.

Mà là một con rắn nhỏ hồng hắc đan xen so với ngón út còn muốn nhỏ hơn, xuất hiện trong lòng bàn tay Tô Yên.

Cô sửng sốt, do dự mở miệng

"Tiểu Hồng?"

Tiểu Hồng ở trong lòng bàn tay Tô Yên, vặn vẹo vòng eo

"Tê tê tê? Tê tê tê??"

Thế nào, thế nào?

Có phải rất nhỏ rất gầy hay không?

Tiểu Hồng tựa hồ thật cao hứng ở lòng bàn tay Tô Yên uốn éo dao động.

Tô Yên có điểm kinh ngạc

"Sao lại trở nên nhỏ như vậy?"
 
Chương 369: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 43


Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng rất có hứng thú

"Tê tê tê tê tê!"

Em cũng không biết! Ngủ một giấc tỉnh dậy cứ như vậy!

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

Em có thể biến to, cũng có thể thu nhỏ.

Tô Yên em có phải rất lợi hại hay không??

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn, một bộ dáng cầu khích lệ.

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng ngẩng đầu nửa ngày, nhợt nhạt cười

"Rất lợi hại."

Ngủ một giấc liền có thể biến to biến nhỏ.

Cho tới bây giờ, cô cũng chỉ gặp qua Tiểu Hồng bộ dáng này.

Sau đó cô lại hỏi

"Tiểu sâu đâu?"

"Tê tê tê tê tê"

Cậu ta còn đang ngủ, cũng không biết vì cái gì, trong không gian thật lạnh a.

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn, sau đó chậm rì rì quấn quanh cổ tay Tô Yên.

"Tê tê tê tê tê tê tê tê"

Em không muốn vào trong không gian, em muốn ở bên ngoài ngốc.

Tô Yên nghi hoặc

"Em không phải thích ở nơi râm mát ướt lạnh sao?"

Tiểu Hồng không phục

"Tê tê tê tê tê"

Bên trong không phải một chút lạnh đâu, là rất lạnh rất lạnh.

Vốn dĩ, nó còn có thể ngủ thật lâu.

Nhưng là bên trong quá lạnh, liền đem nó đông lạnh đến tỉnh rồi.

Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, có thể là có quan hệ cùng cục đá Tiểu Hồng ăn ở cái vị diện kia không?"

Nghĩ vậy, Tô Yên chọc chọc đầu Tiểu Hồng

"Phun lửa chị nhìn xem."

Tiểu Hồng mở ra miệng rộng

"Tê tê tê tê tê ~~~"

Ngô, có thể phun ra nước miếng, nhưng là phun không ra lửa a.

Tiểu Hồng nhìn chính mình phun nước miếng ở lòng bàn tay Tô Yên.

Nó làm bộ không chút nào quan tâm, chậm rãi dao động, sau đó vòng ở trên cổ tay Tô Yên một vòng, vững vàng treo ở mặt trên.

Chợt vừa thấy, còn tưởng rằng là một vòng tay hình con rắn.

Tô Yên tìm ra một tờ khăn giấy, lau nước miếng trên tay do Tiểu Hồng phun lửa thất bại nhổ ra.

Cũng không có đem Tiểu Hồng ném vào trong không gian.

Tùy ý nó treo ở trên cổ tay.

Sau đó, đi ra ngõ nhỏ, tiếp tục đi về phía trước.

Nửa giờ sau, Tô Yên đi vào một đống tiểu khu xa hoa.

Bị bảo vệ ngăn lại hỏi, lại gọi điện thoại cho Hướng Trùng xác nhận, sau đó mới cho Tô Yên đi vào.

Đi thang máy, lên tầng 20.

Ấn chuông cửa.

Thực mau, cửa phòng mở ra.

Một nam sinh mặc đồ ở nhà, hắn lớn lên cũng khá đẹp trai.

Trên người có một loại cảm giác mặt trời tỏa nắng.

Là cái loại bộ dáng của anh trai nhà bên.

"Tô Yên, em đã đến rồi. Vào đi."

Tô Yên đi vào.

Cô nhìn căn phòng này.

Phong cách trang hoàng nhẹ nhàng, lấy màu xanh trắng là chủ.

"Chỉ một mình anh ở?"

Cô dò hỏi.

Hướng Trùng cười gật đầu

"Đúng vậy"

Lúc nói, gãi gãi đầu, làm người cảm thấy an toàn vô hại.

Tiểu Hoa yên lặng bình phán.

Ân, là một loại hình thực dễ dàng khiến nữ sinh yêu thích.

Tô Yên ánh mắt đặt ở trên ngăn tủ, chỗ đó có một cái ly có phong cách khác lạ.

Trên sô pha gối ôm, còn có một ít đồ trang trí.

Tất cả, đều đang nói, trong phòng này còn có một chủ nhân khác nữa.

Hơn nữa hẳn là nữ sinh.

Hắn có bạn gái, hơn nữa cùng bạn gái ở chung.

Tuy rằng, Tô Yên cũng không hiểu, hắn vì cái gì muốn nói có một mình hắn ở.

Tô Yên ngồi ở trên ghế bên cạnh.

Hướng Trùng bưng một cái cái ly, từ phòng bếp đi ra, đưa tới trước mặt Tô Yên

"Uống nước đi."

Tô Yên chỉ là nhìn thoáng qua, không có động.

Cô chỉ chỉ ghế dựa đối diện

"Ngồi"

Lời cô nói khiến Hướng Trùng sửng sốt.

Sau đó, hắn ngồi xuống đối diện.

Hướng Trùng nhìn bộ dáng Tô Yên nhịn không được nói

"Em thay đổi rất nhiều, trở nên thật xinh đẹp."

Tô Yên nghi hoặc

"Anh tìm tôi tới, chính là vì khen tôi đẹp?"

Tô Yên khó hiểu phong tình

đánh gãy Hướng Trùng nguyên bản đang muốn ôn chuyện.
 
Chương 370: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 44


Edit: Tinh Niệm

"Anh tìm tôi có chuyện gì?"

Cô lại lần nữa hỏi.

Hướng Trùng do dự, thấy Tô Yên cũng không giống như muốn cùng hắn đề cập chuyện trước kia.

Cẩn thận nghĩ lại Tô Yên trước kia tựa hồ thực thích chính mình, nếu nhờ cô giúp một việc mà nói, hẳn là vấn đề không lớn.

Hắn nói

"Bạn anh.... một bằng hữu của anh là nữ, cô ấy cũng là chủ bá trò chơi tuyệt địa cầu sinh, muốn cùng em làm quen một chút, về sau cùng nhau chiếu cố, em cảm thấy sao?"

Tô Yên trầm mặc.

Hướng Trùng chặn lại nói

"Cô ấy thật sự muốn cùng em quen biết một chút, không có ý gì khác."

Tô Yên ra tiếng

"Tôi đưa cho anh món quà đầu tiên anh còn nhớ rõ là gì không?"

Hướng Trùng sửng sốt.

Cho rằng Tô Yên còn thích hắn, nhớ lại tình cũ, hắn khẩu khí so với vừa nãy càng thêm ôn nhu, tới gần Tô Yên

"Anh đều nhớ rõ."

"Là cái gì?"

"Một cái vòng cổ."

"Anh ném đi rồi?"

"Đương nhiên không có! Anh đem nó đặt ở trong ngăn kéo vẫn luôn lưu trữ."

Tô Yên hiểu rõ gật gật đầu

"Vậy quyển nhật ký đâu?"

"Đương nhiên cũng ở cùng chỗ với vòng cổ."

"Chúng nó ở đâu, lấy ra tới cho tôi xem."

Hướng Trùng thở dài

"Tô Yên, em không cần tùy hứng như vậy được không?"

Tô Yên thần sắc có điểm kỳ quái.

Nửa ngày sau, ra tiếng

"Anh nghe không hiểu ý tôi?"

Hướng Trùng có điểm tức giận, nhưng chính mình xác thật lại có việc cầu người.

Cuối cùng vẫn là đứng dậy hướng phòng ngủ đi đến.

Thật lâu sau, hắn lấy ra hộp màu đen.

Chờ đến khi hắn trở ra, cảm xúc đã điều chỉnh tốt.

Hắn ra tiếng

"Em tặng anh, anh vẫn luôn lưu giữ."

Cô duỗi tay, tiếp nhận lấy.

Vừa mở ra, bên trong là một cái vòng bạc, mặt trên treo một cái nhẫn.

Nhìn thoáng qua, Tô Yên liền đóng lại nắp hộp.

Trong đầu Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, đây là món quà nguyên thân đưa Hướng Trùng."

Tô Yên nhìn Hướng Trùng

"Chúng ta chia tay, tôi muốn lấy lại món quà này, tuy rằng cảm giác có chút không lễ phép, nhưng tôi phải lấy lại."

Hướng Trùng biểu tình có chút đau thương, cuối cùng vẫn là gật gật đầu

"Em là muốn thật sự, cùng anh nhất đao lưỡng đoạn."

Vừa dứt lời, liền thấy tay cô đem đồ vật bỏ vào túi.

Như là không có nghe được lời hắn nói

"Tôi đưa cho anh sổ nhật ký đâu? cuốn sổ đó, tôi cũng muốn cầm trở về."

Hướng Trùng do dự, cuối cùng, hắn lắc đầu

"Đó là kỷ niệm tình yêu của chúng ta, anh vẫn luôn bảo quản thích đáng, anh không có khả năng trả lại em."

Tô Yên hỏi một câu

"Thật không cho?"

"Không cho."

Cô gật gật đầu, đứng dậy, đi đến bên người Hướng Trùng.

Vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Khi tay cuối cùng dừng ở trên vai hắn, liền di động tới cổ rồi nhấn vào huyệt vị nào đó.

Dùng một chút lực.

Hướng Trùng đảo mắt liền hôn mê ngã xuống trên ghế.

Tiểu Hoa không thể tin được.

Hành vi thô bạo như vậy, thế nhưng ký chủ thân thân đáng yêu của nó làm ra.

"Ký chủ???"

Tô Yên đứng lên, đã đi vào trong phòng Hướng Trùng

"Không có thời gian."

Cô nói.

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ân? Ký chủ? chị đang nói cái gì?"

"Ta cùng Kỷ Diễn đã nói tốt thời gian."

Hiện tại cô ra cửa đã một giờ.

Từ nơi này về nhà còn phải đi nửa giờ.

Cô đến nhanh đi nhanh hoàn thành xong nhiệm vụ này.

Tiểu Hoa nhìn hành vi Tô Yên lục soát tìm kiếm

"Ách, ký chủ?? Này, có tính là trong nhà cướp bóc không?"

"Không có thương vong, không có tổn thất tài sản, là chủ nhà tự mình mời ta tiến vào, không phạm vào luật pháp cướp bóc ở thế giới này, cho nên không tính."

Tiểu Hoa

"......."

Tuy rằng cảm thấy ký chủ nói rất giống như ngụy biện, nhưng là nó thế nhưng cảm thấy......còn rất hợp lý a.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom