Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Không Giới Hạn

Chương 40: Chẳng logic chút nào


“Báo cáo tổ Hắc Bạch chuẩn bị tiến hành bước thứ 3” Giọng nói từ bộ đàm vang lên “Yêu cầu định vị mục tiêu”

Bước thứ 3 là bước từ VÒNG rồi VÂY bắt đầu khép lại khóa mục tiêu không cho mục tiêu có cơ hội trốn thoát. Bước thứ 3 dùng sức mạnh vây khốn mục tiêu giống như kiểu SIẾT chặt lại khiến mục tiêu không giẫy được. Đây là bước thể hiện thực lực của tổ đội, tổ đội càng ăn ý thì SIẾT càng mạnh.

Sau bước thứ 3 là bước thứ 4. Sau khi SIẾT mục tiêu ở một nơi cố định đó là khoảnh khắc quyết định của mục tiêu. Đầu hàng hoặc không. Đầu hàng thì sẽ được đưa đến sảnh chính của ký túc xá nữ bắt đầu cuộc phán quyết mà quyết định phụ thuộc người khác. Không đầu hàng sẽ được phán quyết ngay tại chỗ.

“Chậm đã” Giọng nói của thiếu nữ mặc trang phục bó màu đen ngồi trong căn phòng bí mật vang lên trong bộ đàm “Mục tiêu không hề có ý định di động. Đề nghị Đội trưởng tổ Hắc cùng đội trưởng tổ Bạch lên thăm dò. Nếu có thể thì trực tiếp dẫn mục tiêu đi xuống đại sảnh dưới tầng một.”

Tất nhiên các đội khác đều nghe thấy giọng nói thiếu nữ mặc trang phục bó màu đen. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn nhau. Cả đội Hắc Bạch cũng ngạc nhiên. Đội trưởng tổ Hắc Bạch lên tiếng vào bộ đàm “Có gì không ổn sao?”

Trầm mặc một lúc bên đầu kia của bộ đàm mới trả lời “Hắn đang nhìn ta. Hắn đang chờ ta đến.”

“Gì chứ …” Giọng nói đội trưởng tổ Chấn nói “Đừng có đùa nhau chứ. Nếu hắn ở đấy mà hắn có thể nhìn ngươi … sao ta thấy chẳng LOGIC chút nào cả.”

Bên kia bộ đàm vang lên tiếng thở dài nói “Hắn đang nhìn vào Camera quan sát a. Ngươi không biết hắn nhìn vào Camera quan sát phải được gần hai phút rồi mà chưa rời mắt đi. Ta có cảm giác hắn đang nhìn ta. Hắn đang đợi ta đến.”

Bộ đàm kết thúc. Mọi người đều nghe thấy rõ ràng lời nói của thiếu nữ bên đầu dây kia. Trong đầu mọi người đều đang tưởng tượng ra một đôi mắt lạnh lùng nhìn mình.

“Ối mẹ ơi …” Giọng nói đội trưởng tổ Càn nói “Đừng nói hắn là yêu quái nhé. Ta sợ …”

Bên kia bộ đàm vang lên “Đừng nói nữa. Hiện tại ta đang nổi hết cả da gà lên đây. Đội trưởng, đội phó tổ Hắc Bạch tất cả đều trông cậy vào hai người a.” Giọng nói từ đội trưởng tổ Khảm vang lên.

“Sao lại chỉ có hai chúng ta” Đội trưởng tổ Hắc lên tiếng “Đây là đối xử không bình đẳng a.”

“Đúng vậy đây là không công bằng a” Đội trưởng tổ Bạch lên tiếng “Ta đề nghị chúng ta tiếp tục SIẾT CHẶT VÒNG VÂY”

“Tổ Hắc Bạch là tổ mạnh nhất a” Giọng nói của đội trưởng tổ Tốn vang lên “Chúng ta cùng cổ vũ cho đội trưởng tổ Hắc và đội trưởng tổ Bạch nào.” Các tổ khác hùa vào theo cổ vũ tinh thần của đội trưởng hai tổ Hắc Bạch. Hai vị đội trưởng cũng bị đồng đội của chính mình an an ủi ủi rồi bị đẩy lên tầng 3.

Tầng 3 rất yên tĩnh. Thứ nhất vì tầng 3 rất ít người ở do phải thuê mà giá tiền cũng không hề rẻ. Thứ hai là chủ nhân của các phòng này đều như thần long thấy đầu không thấy đuôi vậy. Rất hiếm có người gặp được hay tiếp xúc với người ở trên tầng 3.

Trong không gian yên tĩnh hai đội trưởng nhẹ nhẹ bước. Chân hai người tuy không tiếng động nhưng trong ngực thì tim lại đập thình thịch. Hai người đều cảm giác được người bên cạnh mình đang rất căng thằng. Đưa mắt nhìn nhau hai người đều cố rặn ra một nụ cười khổ.

Mỗi một bước đến gần mục tiêu hai người đều thêm một phần căng thẳng không thể tự chủ được. Qua khúc kia là tới nơi mục tiêu đứng theo lời của thiếu nữ đang theo dõi qua camera giám sát thì mục tiêu đang quay lưng lại với hai người.

Khi hai người đi gần tới nơi đội trưởng tổ Bạch không tự chủ được muốn hắt hơi một cái thì bị đội trưởng tổ Hắc nhận ra. Cô nàng dùng tay cưỡng bức bịt mồm bịt mũi đồng đội. Sau khoảng năm bẩy giây đội trưởng tổ Bạch dùng tay ra hiệu không có vấn đề gì nữa thì đội trưởng tổ Hắc mới bỏ tay ra.

Đội trưởng tổ Hắc tiếp tục dẫn đường sau khi đi tới nàng đã nhìn thấy bóng lưng mục tiêu. Lúc này đội trưởng tổ Bạch … H … ẮT XÌ... HƠI … ƠI …. ƠI … ƠI …
 
Chương 41: Ngon ngọt không thích, lại thích vũ lực


Thiếu niên Ngọc Bách lúc này một bên thì trò chuyện với SIRA một bên thì đợi thiếu nữ phòng 203-T2 tới thì nghe thấy tiếng hắt hơi đằng sau. Thiếu niên vội vàng quay lại thì thấy tại sau lưng mình lúc nào xuất hiện hai nữ sát thủ toàn thân mặc trang phục bó mầu đen lại còn mang khăn che nửa khuôn mặt.

“Ah~ …” Thiếu niên ngây ngô vẫy tay nói “Xin chào a. Ta đợi từ nãy tới giờ rồi”

“Đợi …” Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch nói “Ngươi đợi ta. Tiểu tử muốn ăn đòn hả”

“Tất nhiên không phải đợi ngươi rồi” Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc gõ đầu Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch “Người ta đang đợi người khác a”

“Không đợi ta … ” Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch xoa đầu thắc mắc “Vậy hắn đợi ngươi à”

“Nín …” Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc giơ tay định gõ Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch cái nữa thấy Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch giơ tay lên đỡ thì lại thu tay về. Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc bước mấy bước lên trên nói “Chúng ta đều không phải người ngươi đang đợi.”

“Oh~ …” Thiếu niên hiểu ra gật đầu nói “Không sao. Ta đứng ở đây một mình nãy giờ cũng rất buồn có hai người nói chuyện cảm giác tốt hơn chút rồi a.”

“Ngươi đang đợi ai a” Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch tò mò hỏi. Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc bên cạnh nhắm mắt thở dài nghĩ “Sao mình lại đi bắt cặp với con dở này nhỉ” Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc có xúc động muốn gõ thêm Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch mấy cái thì nghe thiếu niên trước mặt thở dài.

“Haiz~ … Ta là người có lỗi với cô ấy … Ta cũng không biết cô ấy tên là gì... Ta cũng không biết cô ấy là ai... Ta chỉ đoán rằng hiện tại cô ấy đang dõi theo ta … Ta đứng đợi nãy giờ mà không thấy cô ấy xuất hiện …”

“Ah~ …” Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch đập tay nói “Sao ta nghe quen quen …”

“Nín …” Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc gõ Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch một cái rồi quay lại phía Ngọc Bách nói “Hiện tại ngươi đi theo chúng ta”

Thiếu niên Ngọc Bách đã ngờ ngợ từ lúc nãy rồi. Không biết hai người xuất hiện có ý tứ gì. Nhưng hiện tại thiếu nữ nói đi theo nàng hắn liền nghĩ tới “GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU” Thiếu niên vẻ mặt tái nhợt “T…ta không đi”

“Không đi …” Giọng nói của Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc trở nên lạnh lẽo “Vậy thì tiểu tử ngươi đừng trách chị nặng tay a.”

“Ngon ngọt không thích. Lại thích vũ lực …” Giọng nói của Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch cũng vang lên có phần tà ác “ … Bất quá ta thích … Hắc Hắc … ”

“Các người muốn làm gì?” Thiếu niên Ngọc Bách gấp gấp hô lên

“Chúng ta tới đưa ngươi đi gặp người ngươi muốn gặp” Giọng nói của Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch mập mờ nói

Nghe vậy Ngọc Bách thả lỏng tâm trạng nói “Sao không nói sớm. Thế mà ta cứ tưởng … Thôi phiền hai chị dẫn đường a.”

“Ngươi tưởng cái gì?” Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch có chút khó hiểu hỏi

“Hắn tưởng ngươi tới cướp sắc a” Không để Ngọc Bách kịp lên tiếng. Giọng nói của Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc vang lên trêu chọc

Thiếu niên Ngọc Bách bên cạnh nghe vậy mắt trợn lên “Cái củ đậu … Đây tuyệt đối là thể loại vu oan hãm hại trong truyền thuyết mà”

Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch mặt sầm xuống “Tiểu tử có phải ngươi nghĩ như vậy không?”

“Không có” Ngọc Bách mặt xanh lại lắc đầu

“Thật không có?” Giọng nói của Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch mập mờ nói “Tiểu tử nhìn cho kĩ chị này.” Nói xong Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch bắt đầu uống éo tạo dáng các kiểu con đà điểu.

Thiếu niên Ngọc Bách nhìn mà đau hết cả mắt. Thiếu nữ trước mặt đang mặt trang phục bó sát màu đen nha. Khúc nào ra khúc nấy. Cái nào cần mẩy thì mẩy, cái nào cần cong thì cong. “Cái … củ … đậu … Đây chính là dụ dỗ trong truyền thuyết a.” Ngọc Bách không chịu nổi nhắm mắt lại gào lên một câu cắn rứt lương tâm của bản thân mình “KHÔNG CÓ” …
~
 
Chương 42: Chúng ta lại gặp nhau


Thiếu nữ đội trưởng tổ Bạch thu hồi vẻ dụ dỗ của mình lành lạnh nói “May cho tiểu tử ngươi là không có ý đồ xấu xa với chị. Đi thôi mọi người đang chờ dưới lầu a.”

“Mọi người …” Thiếu niên Ngọc Bách ngơ ngác muốn hỏi nhưng giọng nói của thiếu nữ bên cạnh vang lên “Tất cả tập hợp. Hắc Bạch dẫn mồi về tổ.” Thiếu nữ đội trưởng tổ Hắc cầm bộ đàm nói.

“Dẫn mồi về tổ …” Ngọc Bách suy nghĩ tình hình hiện tại của mình “Con mồi … Đậu … Đây là đang nói mình a … Từ khi nào mình trở thành con mồi rồi … Ah~ … Chẳng lẽ đây là hắc động trong truyền thuyết … Hay đây là động bàn tơ … Họ muốn làm gì … Họ cần cái gì … Hấp diêm tập thể trong truyền thuyết … Không thể a … Hay là tra tấn cực hình … ”

Càng nghĩ mặt thiếu niên càng xám xịt “Mẹ ơi. Đây là trường học quái dị gì vậy. Sao mấy ngày sống ở đây ngày nào cũng đen tối vậy.” Từ khi bước chân vào trường học tới giờ không ngày nào thiếu niên không đen đủi cả. Đời quá nhọ, số quá đen.

Suy nghĩ vẩn vơ đi theo hai thiếu nữ xuống dưới tầng 1. Lúc này dưới tầng 1 đang có gần 300 thiếu nữ đang đợi trong đó có khoảng 100 thiếu nữ mặc đồng phục quần áo bó sát mạng khăn che mặt đứng xếp thẳng hàng nhìn như xã hội đen vậy.

Thiếu niên Ngọc Bách trông thấy cảnh này trợn tròn mắt nghĩ “Đậu … Thật sự rơi vào hắc động …”

Khi Ngọc Bách xuống tới đại sảnh thì 100 thiếu nữ mặc đồng phục đen nhanh chóng thiết lập một hình tròn xung quanh hắn. Hai thiếu nữ dắt hắn xuống cũng nhập vào trong vòng vây này. Thiếu niên Ngọc Bách cố gắng trấn định nuốt khan nở một nụ cười khó coi vẫy tay “Chào mọi người. Mọi người khỏe a.”

Vòng ngoài thấy thiếu niên nhỏ bé trong vòng vây chào hỏi có người thì tò mò nhìn, có người thì bán tán với nhau, có người thì cười phá lên trông rất là vô duyên. Có người còn cực phẩm hơn nói “Ai~ Nha … Lâu lâu mới có con trai đi vào đây. Không biết lần này là cường nhân cưỡng bức hay là hấp diêm tập thể a.”

“Hấp … tập … thể” Thiếu niên mặt tái lại nhìn một vòng gần 300 người đang nhìn hắn mà không tự chủ được J J lạnh lẽo co rút lại.

Nhìn thiếu niên ngây người ra mấy trăm chị em cười phá lên. “Ai~ Chắc tiểu tử này thích hấp diêm tập thể rồi … Oa ha ha …”

“Thằng nhóc này là của ta.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên làm cho Ngọc Bách không tự chủ được lại. Một thân ảnh yêu kiều bước ra từ vòng vây. Thiếu nữ này cũng mặc đồng phục nhưng không mang khăn che mặt. Hắn nhận ra ngay cô nàng này ở phòng 203-T2 gượng gạo cười nói “Ah~ Chúng ta lại gặp nhau rồi”

“Gặp nhau …” Cô nàng không biết là xấu hổ hay giận dữ mặt đỏ bừng bừng nói “Ngươi nói như vậy có nghĩa là ngươi vẫn còn nhớ …”

“Nhớ chứ …” Thiếu niên thuần khiết trong sáng nói “Mới có mấy phút a …” thiếu niên đang định nói tiếp nhớ lại một màn mờ ám mấy phút trước. Một hình ảnh thiếu nữ hiện lên trong bộ đồ ngủ mong manh đứng trước cửa …

“SIRA …” Thiếu niên Ngọc Bách thầm nghĩ “Ngươi đang làm cái quái gì đấy”

“Đây là do ký chủ muốn nhớ lại nên hệ thống mới phát dữ liệu” Giọng nói của SIRA vang lên chối bỏ toàn bộ liên quan “Không liên quan gì tới ta”

“Nếu như tiểu tử ngươi hiện tại còn nhớ …” Thiếu nữ trước mặt lạnh lùng nói “Thì chị đây hôm nay sẽ tẩy não ngươi”

“Không …” Ngọc Bách cười khổ “Hiện tại không còn nhớ nữa … Hiện tại không còn nhớ nữa …” Mồm thiếu niên nói vậy mà trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại hình ảnh một thiếu nữ có đôi chân dài miên man, bộ ngực trắng lớn ẩn ẩn hiện hiện qua cái áo ngủ mỏng manh trong suốt …

“Tiểu tử giảo hoạt …” Thiếu nữ trước mặt lạnh lùng nói “Ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi đang nghĩ cái gì. Hiện tại ngươi có thể xuống địa ngục được rồi…
 
Chương 43: Lớn thì rất lớn … nhỏ thì rất nhỏ


Thiếu nữ xinh xắn mặc trang phục bó sát màu đen phòng 203-T2 thật sự rất tức giận, thực sự rất xấu hổ. Hiện tại nàng chỉ muốn nện kẻ gây đã làm cho nàng phải lâm vào tình trạng này. Dứt lời nàng muốn nhanh chóng tra tấn, bức cung, dùng hình với kẻ trước mặt nhưng một giọng nói vang lên phía sau thiếu niên khiến nàng dừng lại.

“Chậm đã” Giọng nói từ sau lưng Ngọc Bách vang lên. Người lên tiếng là một thiếu nữ trong 100 thiếu nữ đang vây hắn. Hiện tại Ngọc Bách hoa mắt rồi không phân biệt nổi ai với ai. 100 người ở đây ai cũng giống ai từ cách ăn mặc cho tới dáng người, chỉ khác mỗi cái là màu tóc, tóc ngắn tóc dài. Thiếu nữ vừa lên tiếng là tóc cắt ngắn để lệch một bên một bên mái che mất gần nửa khuôn mặt.

Thiếu nữ phòng 203-T2 khó chịu dậm dậm hai chân nhìn rất là đáng yêu giận dỗi hét lên “Còn cái gì nữa”

“Chúng ta còn chưa làm thủ tục thẩm phán mà...” Một thiếu nữ tóc dài khác lên tiếng “Thứ nhất không thể không có lý mà ra tay, như thế sẽ phá luật. Thứ hai phải để cho bị cáo biết hắn đã phạm tội gì để hắn phục chứ.”

“Ah~ …” Thiếu nữ phong 203-T2 phụng phịu giận dỗi ngồi bệt xuống “Mấy người có làm gì thì làm nhanh lên.”

“Nhanh mà” Thiếu nữ tóc ngắn quay sang phía Ngọc Bách nói “Hôm nay là ngày xx tháng yy năm zz. Chúng ta có mặt tại đây để nói về một vấn đề. Vào buổi chiều hôm nay có một nam sinh đã đột nhập vào ký túc xá và làm khu vực này trở lên hỗn loạn. Theo điều XX khoản YY trong quyển “NỘI QUY KÝ TÚC XÁ NỮ” nạn nhân có quyền sử dụng lệnh triệu tập để truy tìm và đuổi bắt hung thủ …”

“Dừng …” Thiếu niên Ngọc Bách nghe mà há mồm lớn tiếng hỏi “Cái gì mà NỘI QUY KÝ TÚC XÁ NỮ. Cái gì mà hung thủ …” Thiếu niên hiện tại ngơ ngơ chẳng hiểu cái mô mô tê tê gì.

Mọi người ngỡ ngàng nhìn thiếu niên. Thiếu nữ tóc ngắn đang nói cũng dừng lại nhìn thiếu niên ngây ngô trước mặt mình nói: “NỘI QUY KÝ TÚC XÁ NỮ được để ngay tại ngoài cửa của ký túc xá. Đừng bảo tiểu tử ngươi chưa từng đọc qua nhé. Ai trước tiên đi vào đều phải đi ngang qua đó a.”

Thiếu niên Ngọc Bách thật thà nói “Em chưa có đọc chị ơi” Nhưng trong đầu hắn nhớ lại lúc bước vào ký túc xá. Hình ảnh dữ liệu chân thật như hắn đang đứng ở trước cửa. Một bảng nội quy lớn được đặt trước cửa như một tấm bình phong vậy. Lúc trước hắn vội vàng đi ngang qua cũng chẳng để ý. Hiện tại hệ thống phát lại dữ liệu hắn mới có thể từ từ mà nhìn.

Trên bảng nội quy có ghi điều XX khoản YY có ghi:

Học sinh học viện trong ký túc xá nữ nếu bị phần tử đến từ bên ngoài tấn công có quyền lợi triệu tập 10 tiểu đội dự bị tiến hành SIẾT CHẶT VÒNG VÂY khống chế phần tử gây nguy hiểm cho toàn bị ký túc xá nữ.

Sau khi thành công khống chế phần tử gây nguy hiểm tùy theo từng mức độ để xử lý kỷ luật …

Thiếu nữ tóc ngắn cười lớn nói: “Tiểu tử không đọc không có nghĩa là nội quy sẽ không có hiệu lực với ngươi a. Đã là nội quy thì sẽ phải thực hiện. Vi phạm nội quy thì phải bị trừng phạt.”

Thiếu niên Ngọc Bách nhìn hình thức kỷ luật trầm mặc một hồi thở dài nói “Ai~ … Hiện tại mọi người muốn kỷ luật ta như thế nào a” Trong lòng thì mắng to “ Đậu … Mấy thằng ủy thác nhiệm vụ vô lương tâm không có nói trước cái gì cả … Hố chết anh em rồi …”

Thiếu nữ tóc ngắn thấy thiếu niên tiểu tử trước mặt thờ ơ không đổi sách cười lạnh mập mờ nói “Việc này nói lớn thì rất lớn … Nói nhỏ thì rất nhỏ a …”

“Là sao?” Thiếu niên Ngọc Bách nhíu mày nghĩ “Củ đậu … Việc như cái lông mà cứ lồng lên …”

Thiếu nữ tóc ngắn nhàn nhạt nói rồi nhìn về phía thiếu nữ phòng 203-T2 nói

“Cụ thể còn tùy xem người bị hại muốn xử lý thế nào a …”
 
Chương 44: Chị đây rất ôn nhu


Nói rồi thiếu nữ tóc ngắn nhìn về phía thiếu nữ phong 203-T2 nói “Thủ tục xong rồi a. Nhớ nhẹ nhàng với em nó nhé. Em nó là lính mới nếu dữ dội quá thì nó sẽ bị ám ảnh mất.”

Thiếu nữ phòng 203-T2 nghe vậy thì lập tức hào hứng đứng dậy “Ahihi~ Ta cũng không có nặng tay đâu.”

“Ah~ Chậm đã” Ngọc Bách nhìn vậy vội vàng nói “Cuối cùng là ngươi muốn ta làm sao a.”

“Ta lựa chọn tự giải quyết mâu thuẫn” Thiếu nữ phòng 203-T2 hắc hắc cười nói “Tiểu tử ngươi chuẩn bị tốt nha … Chị đây rất ôn nhu a.” Nói xong thiếu nữ

“Ah~ Từ từ” Thiếu niên Ngọc Bách rất bình thản lên tiếng “Ta có chuyện muốn nói”

Thiếu nữ phòng 203-T2 cau mày “Có gì trăn trối a.”

Thiếu niên Ngọc Bách nhìn quanh một vòng “Ta muốn tìm người tại phong 263-T2 không biết có ở đây không a”

Trầm mặc một hồi một thiếu nữ bước từ vòng ngoài ra. Thiếu nữ phòng 263-T2 này nhìn nhỏ nhắn, xinh xắn, mặc áo sơ mi trắng lửng tay kèm váy hoa hồng, tóc dài tết đằng sau nhìn như thiếu nữ nhà bên vậy. Rất trong sáng, rất thân quen. Cô nàng thẹn thùng đỏ mặt khẽ nói “Ngươi tìm ta có việc gì a?”

Thiếu niên Ngọc Bách đôi mắt thơ ngây, trong sáng chớp chớp mắt nhìn “Ta hôm nay có nhận ủy thác đưa ngươi một phong thư a” Nói rồi thiếu niên từ trong người lấy ra một phong thư đưa cho thiếu nữ phòng 263-T2.

Thiếu nữ phòng 263-T2 đỏ mặt cúi đầu nhận lấy thư khẽ nói “Cám ơn” rồi quay người chạy một mạch. Không có ai đoán được trong đầu thiếu nữ này đang nghĩ cái gì nữa. Thấy thiếu nữ phòng 263-T2 vội vàng trốn đằng sau vòng người Ngọc Bách vẫy tay nói lớn “Nhớ lát nữa xác nhận hoàn thành nhiệm vụ hộ ta a”

Mọi người ở nơi đây đều ngơ ngác một lúc rồi thầm mắng thiếu niên “Mặt dầy” Thiếu nữ phòng 203-T2 lúc này cảm thấy rất là khó chịu gằn giọng nói “Tiểu tử ngươi xong việc chưa?”

“Ah~ …” Thiếu niên Ngọc Bách nhớ lại cái gì cười nói “Lát ngươi cũng xác nhận hoàn thành nhiệm vụ hộ ta nha.”

Thiếu niên vừa dứt lời cả phòng đứng hình. Còn thiếu nữ phòng 203-T2 thì mặt đen lại giận dữ “Được, tiểu tử giảo hoạt. Lát ta sẽ hảo hảo xác nhận cho ngươi.” Dứt lời thiếu nữ không đợi Ngọc Bách hòa hoãn thêm lần nào nữa phóng lên tiếp cận hắn vung tay tung một cú đấm nhìn như thông thường nhưng rất nhanh sau đó đã tiếp cận tới mặt hắn.

Thiếu niên Ngọc Bách không ngờ mình đụng phải một bà chằn hắn còn một vài điều muốn nói nhưng không để hắn nói người ta đã sắp đánh tới nơi rồi. Vội vàng theo phản xạ giơ tay lên muốn đỡ lấy. Vừa mới tiếp xúc với nắm tay nhỏ nhắn xinh xắn Ngọc Bách đau đớn kêu lên một tiếng. Một cú đấm nhìn nhu nhu nhược nhược vây mà khiến cho thiếu niên mặt tái lại rồi.

“Cảnh báo …” Giọng nói của SIRA vang lên “Khả năng phòng ngự của cơ thể hiện tại không đủ để giảm lực lượng đang tấn công. Yêu cầu ký chủ tận lực né tránh công kích.”

“Củ đậu …” Thiếu niên tái mặt lại nghĩ thầm “Sao ngươi không nói sớm”

“Trước khi đối phương động thủ hệ thống không thể tính toán ra” SIRA thản nhiên nói như đây là điều hiển nhiên “Sau khi tính mức độ tổn thương của cơ thể hệ thống tính toán sức mạnh của đối phương vào khoảng 40% so sánh với cực hạn của ký chủ …”

“Đậu …” Thiếu niên Ngọc Bách thầm nghĩ “Phải va chạm thì mới tính được … thế thì nói chuyện làm quái gì ta cũng tự biết hiện tại phải tránh a …”

Không chờ Ngọc Bách lùi lại thiếu nữ dũng mãnh báo đạo xông tới dùng một cú đá vòng cầu. Mục tiêu chính là cái mặt ngu ngơ khờ khạo đáng ghét của thiếu niên tiểu tử trước mặt nàng.

Thiếu niên Ngọc Bách thấy bà chị hung dữ xông tới biết lùi cũng không kịp liền ngồi thụp xuống vừa văn né được một đòn. Không chờ thiếu nữ thu chân về hắn vội vàng lăn ra một khoảng cách trong lòng thầm kêu cứ né mãi như vậy không ổn.

Lúc này giọng nói của SIRA lại vang lên trong đầu thiếu niên …
 
Chương 45: Hy vọng của thiếu nữ


“Có biện pháp giúp năng lực các chỉ số của ký chủ tăng lên” Giọng nói của SIRA vang lên trong đầu thiếu niên Ngọc Bách

Ngọc Bách chật vật đứng lên rồi không nói nhiều vội vàng trốn xa khỏi phạm vi công kích của thiếu nữ phòng 203-T2. Nghe SIRA nói hắn gấp gấp nghĩ “Là biện pháp gì”

“Biện pháp này hơi phức tạp ký chủ thực sự muốn biết” SIRA cẩn thận nói

“Đậu …” Thiếu niên thầm mắng “Đang trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng như này mà ngươi dài dòng vậy. Bình thường toàn là kêu gào cưỡng bức các kiểu. Hiện tại còn bày ra trò thăm dò ý kiến …”

Sau khi tưởng rằng đã thoát ra khỏi phạm vi công kích của thiếu nữ hắn quay người lại ngỡ ngàng thấy thân ảnh xinh đẹp đang chuẩn bị tung một cú đá tiếp theo. Thiếu niên toát mồ hôi lạnh thầm kêu gào trong bản thân mình “Ta muốn biết …”

Ngay khi đòn chân của thiếu nữ phòng 203-T2 tiếp xúc với mặt thiếu niên Ngọc Bách một dòng điện vô tình cũng xông thẳng lên não của thiếu niên. Thiếu niên gần như mất hết cảm giác cả người bay bổng rồi mạnh mẽ đáp xuống đất cách nơi mình vừa đứng hơn một mét.

Thiếu nữ phòng 203-T2 đang muốn thừa thắng xông lên thì cơ thể thiếu niên trước mặt nàng giật giật khiến nàng hoảng sợ ngừng lại. Mọi người bên ngoài nhìn thấy cảnh này cũng trắng mặt ra rồi. Có vài thiếu nữ thuần khiết nhìn thấy màn này sợ hãi hét lên rồi té xỉu.

Một vài người tỉnh táo vội vàng bàn tán “Tiểu tử kia không phải đang giãy chết đấy chứ” Chị tám nói “Chết … Không phải chứ …” Chị hai nói “Chết chắc rồi … Mấy hôm trước ta về nhà cắt tiết gà ăn thấy con gà trước khi chết nó cũng giẫy như vậy a …” Chị tư nói …

Mỗi người bên ngoài nói một câu làm vòng vây thiếu nữ mặc đồng phục bó sát màu đen càng ngày càng sốt ruột. Thiếu nữ phòng 203-T2 sắc mặt còn tệ hơn khi nghe vòng ngoài nói. Lúc đầu mặt nàng đen lại sau rồi càng ngày sắc mặt của nàng càng trắng. Thiếu nữ lúc này sợ thật rồi.

Trường học này là trường đào tạo sĩ quan cao cấp của quân đội. Trong trường ngoài việc trang bị kiến thức phổ thông, các học sinh học viên của trường còn phải trải qua huấn luyện tiêu chuẩn quân đội.

Bắt đầu từ năm học đầu tiên học sinh đã phải tập huấn song song với việc trang bị kiến thức phổ thông. Năm đầu tiên học sinh vượt qua kỳ thi sát hạch thì sẽ được cấp cho quân hàm học viên tiêu chuẩn của trường. Năm thứ hai vượt qua kỳ thi sát hạch sẽ được trực tiếp thăng cấp lên làm Hạ Sĩ.

Thiếu nữ phòng 203-T2 chính xác là đã được thăng cấp lên làm Hạ Sĩ. Thiếu nữ lúc này đang lo lắng cho tương lai của bản thân mình. Nếu thực sự thiếu niên trước mặt mà chết thật thì theo quân pháp nàng sẽ bị tước bỏ quân hàm và vĩnh viễn không được tham gia quân đội.

Người bình thường có lẽ sẽ không quan tâm vấn đề này. Nhưng nàng thì khác... Thân phận nàng là một tiểu thư thế hệ thứ ba của một gia tộc lớn. Tương lai của nàng vốn không thuộc về nàng quyết định cho tới khi nàng vào đây. Nơi đây là hy vọng của thiếu nữ để thoát khỏi xiềng xích của gia tộc.

Nhưng hiện tại tất cả hy vọng về tương lai của thiếu nữ dường như sẽ sụp đổ nếu thiếu niên này chết. Thiếu nữ nhìn quanh những đồng đội của mình. Nơi đó có ánh mắt đang an ủi nàng, có ánh mắt đang vỗ về nàng, có ánh mắt đồng cảm với nàng. Họ cũng như nàng đều sinh ra tại một gia tộc nào đó …

Nhìn thiếu niên đang co giật trước mặt, ánh mắt của của thiếu nữ nhòe đi. Nàng không muốn giết hắn … Hiện tại xong rồi, tinh thần của nàng đã sụp đổ. Nàng suy sụp xuống nước mắt lăn dài trên khuôn mặt còn nhiều phần thơ ngây …

Cả đại sảnh yên tĩnh lạ thường. Tất cả mọi người đều đang tập trung vào thiếu nữ nơi ấy. Chỉ có một người còn đang nhìn về phía thiếu niên Ngọc Bách … Là thiếu nữ phòng 263-T2. Cô nàng này còn đang tiếc nuối chưa kịp hỏi tên thiếu niên thì thấy một màn làm nàng hoảng sợ …

~TẢN MẠN CHÚT VỀ CÁI TRƯỜNG KHỈ GIÓ NÀY VÀ NỖI BI AI CỦA CÁC BẠN NỮ (TA THẬT MUỐN CỨU VỚT CÁC NÀNG KHỎI BỂ KHỔ - A DI ĐÀ PHẬT ^^)ảm ơn
 
Chương 46: Suýt nữa thì vãi hết cả ra


Thiếu niên Ngọc Bách mất mấy chục giây đồng hồ co giật trong đầu hắn hiện lên một loạt thông tin mới lạ. SIRA vừa nãy dùng phương pháp đặc biệt cưỡng chế di chuyển một loạt dữ liệu khổng lồ vào trong cơ thể hắn. Đây là cách thức nâng cao chỉ số cơ thể của hắn trong một thời gian nhất định.

Cách thức nâng cao chỉ số gồm có hai loại. Loại thứ nhất là nâng cao toàn diện chỉ số. Loại này sử dụng cách vận chuyển năng lượng phân bổ khắp toàn thân tăng cường sự linh hoạt trao đổi chất khiến các nhóm cơ, các mạch máu, các tế bào trong cơ thể. Khi sử dụng sẽ khiến tất cả các chỉ số nhảy vọt lên.

Nhưng theo dữ liệu SIRA truyền về cách sử dụng này có một hạn chế nhất định đó là áp lực vận chuyển năng lượng rất lớn. Khi sử dụng áp lực nhỏ thì có thể duy trì một thời gian dài và tương tự khi sử dụng áp lức lớn thì thời gian sẽ rút ngắn lại.

Một khi cơ thể không chịu đựng được thì sẽ bị vỡ nát hết từ mạch máu cho tới các tế bào nhỏ. Theo dữ liệu cơ thể hắn cho thấy hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng khi áp lực giới hạn ở 30% trong khoảng mười phút. Ở giới hạn áp lực này chỉ số của cơ thể hắn đồng loạt tăng lên 130% trong khoảng mười phút.

Cách thức thứ hai là nâng cao chỉ số tại một nơi cố định. Loại này sử dụng cách vận chuyển năng lượng tập trung vào các nhánh mạch cố định. SIRA có truyền lại một loạt các tuyến di chuyển năng lượng cho Ngọc Bách.

Cách thứ hai có khuyết điểm là năng lượng không thể linh hoạt được như cách thứ nhất nhưng ưu điểm của nó là có thể kéo dài thời gian sử dụng. Nhưng ưu điểm cũng là thứ quan trọng nhất là áp lực trên một vài bộ phận của hắn có thể đạt tới giới hạn 50%. Điều đó có nghĩa là khi sử dụng hắn có thể nâng cao chỉ số lên 150%.

Cả hai cách nâng cao chỉ số cơ thể trong thời gian ngắn này đều có một khuyết điểm chung là tiêu hao năng lượng. Sau khi sử dụng cần phải lập tức bổ xung năng lượng để điều hòa năng lượng trong cơ thể.

Sau khi nhận được dữ liệu mà SIRA truyền tới thiếu niên Ngọc Bách phải mất thêm mấy phút mới tiêu hóa được hết. Coi xong một hồi mặt hắn nhăn lại cau có nghĩ thầm “Có đồ tốt mà giấu … Đậu…”

“Đây bản lý thuyết chưa qua thí nghiệm trên mô hình …” Giọng nói của SIRA vang lên “Hiện tại cấp bách mới lấy ra để ký chủ sử dụng coi như là làm thí nghiệm thực tế”

“Hả ~…” Thiếu niên nghe vậy mặt đen lại nghĩ “SIRA. Cái này có chắc xài được không thế?”

“Theo lý thuyết thì sử dụng có tác dụng phụ...” Giọng nói của SIRA vang lên “Có thể gây chết người”

Thiếu niên Ngọc Bách triệt để nản hẳn rồi đang muốn hỏi SIRA rõ hơn thì hắn thấy thiếu nữ phòng 203-T2 gục xuống. Nàng lấy hai che lấy khuôn mặt xinh xắn của mình và bắt đầu khóc. Mọi người thì đang trầm mặc đứng nhìn thiếu nữ. Hắn thầm nghĩ “Mình bị đá một cái sái cả quai hàm còn không có khóc. Mụ kia làm gì mà tự dưng lăn đùng ra ăn vạ thế kia a.”

Thiếu niên Ngọc Bách cố gắng đứng lên lấy tay xoa xoa má. Cú đá vòng cầu của thiếu nữ quá ác mà hiện tại một bên má của thiếu niên đang đỏ ửng lên tình trạng này có lẽ ít phút nữa nó sẽ sưng lên một cục trên mặt và tồn tại ở đây mất mấy ngày a. Hiện tại còn bị dập thành miệng bên trong nữa chứ làm cho máu bên trong vô tình chảy ra bên mép ngoài miệng hắn.

“AH~ …” Lúc này tại vòng ngoài thiếu nữ phòng 263-T2 hoảng hốt thét lên khiến mọi người đổ dồn anh mắt về phía cô nàng này. Thiếu nữ đứng bên cạnh thấy bạn mình tự dưng hét lên làm nàng giật cả mình nói “Làm cái quái gì mà hét to thế. Suýt nữa thì vãi hết cả ra rồi …”

Thiếu nữ phòng 263-T2 mặt trắng bệch, giơ ngón tay run run chỉ về phía giữa sảnh … Mọi người nghi hoặc nhìn theo rồi đồng loạt sững người lại … “AH~ …” Một thiếu nữ không kìm được thét lên. Như một cơn chấn địa … mấy trăm thiếu nữ cùng hoảng hốt la hét náo loạn cả khu vực lầu một …
 
Chương 47: Nữ nhân không bao giờ nói lý


Vòng ngoài vô cùng hỗn loạn các thiếu nữ tranh nhau chạy bốn phương tám hướng. Còn tại vòng trong khuôn mặt các thiếu nữ mặc trang phục màu đen bó sát thì trở lên nghiêm trọng. Một thiếu nữ bình tĩnh lớn tiếng nói “Chúng ta cùng lên bắt trói hắn lại. Dùng chiến thuật SIẾT CHẶT VÒNG VẬY bước thứ bốn CHẶT”

“Tổ Khảm tiến hành bày trận”

“Tổ Khôn tiến hành bày trận”

“Tổ Chấn tiến hành bày trận”

“Tổ Tốn tiến hành bày trận”

“Tổ Càn tiến hành bày trận”

“Tổ Đoài tiến hành bày trận”

“Tổ Chấn tiến hành bày trận”

“Tổ Ly tiến hành bày trận”

Các đội trưởng nhanh chóng triệu tập đội viên của mình tạo thành một trận vây lớn vây quanh thiếu niên ở giữa. Thế trận ẩn ẩn đồ hình bát quái chín tám bẩy mươi hai quẻ thiên biến, địa biến, nhân biến khóa chặt không lối thoát.

“Tổ Hắc hành động”

“Tổ Bạch hành động”

Hai đội trưởng tổ Hắc Bạch cùng chỉ đạo đội viên xông vào tâm trận. Hiện tại trận môn hoàn toàn đóng lại mười đội trưởng thông qua camera giám sát ở bên ngoài bắt đầu lược trận.

Lúc này tại phía trong trận. Thiếu niên sững sở nhìn trận hình của các thiếu nữ mà không khỏi hoa hết cả mắt. “Đậu …” Thiếu niên trong lòng thầm mắng to “Đây là binh pháp trong truyền thuyết a … Muốn bắt ta thì cứ việc lên mà bắt thôi có cần phải làm lớn thế này không chứ …”

Thiếu nữ phòng 203-T3 nhìn thấy một màn này nở một nụ cười đắng ngắt. Đồng đội nàng vì nàng mà tạo ra thế trận như vậy “Hiện tại tương laai không còn nằm trong tay mình … Ta còn gì để mất … Đồng đội a …” Thiếu nữ trong lòng đã đánh quyết tâm rồi không nói một lời xông lên thiếu niên trước mặt lựa chọn hy sinh.

Thiếu niên đang suy nghĩ chưa kịp thốt lên lời thì một thân ảnh xinh đẹp trong trang phục bó mầu đen xuất hiện trong tầm mắt. Hắn thầm mắng “Đậu … Người xưa có nói là nữ nhân không bao giờ nói lý … Hiện tại mình đã hiểu ra rồi” Không nói nhiều lời hắn âm thầm vận chuyển năng lượng dồn vào tay phải của mình áp lực lên tới 50%

“BỊCH” cú đá từ chân trái thiếu nữ chạm vào tay của Ngọc Bách lần này không khiến hắn trở lên đau đớn như lần trước nữa. Thiếu niên cảm thấy khá tốt hài lòng nở ra một nụ cười thật tươi.

Hàng loạt thiếu nữ đối diện trông thấy màn này thì trong lòng lạnh như băng. Họ đang cảm giác như đối mặt với một con quái vật vậy. Con quái vật này nhìn cực kỳ kinh khủng nó đang nhe hàm răng còn vương vấn máu tươi đọng lại như muốn ăn thịt người vậy. Quá ám ảnh các thiếu nữ.

Đứng gần Ngọc Bách nhất là thiếu nữ phòng 203-T2 hiện tại cô nàng này sợ hãi cực độ nhưng vẫn không lui mà còn tiến lên. Cô nàng không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt đáng sợ ấy. Thiếu nữ sợ hãi nhắm chặt mắt lại xông lên quyền loạn đấm cước loạn đá, miệng thì la hét không ngừng.

Thiếu niên Ngọc Bách kêu khổ không thôi liên tục vận chuyển năng lượng từ tay trái sang tay phải, xuống chân trái rồi xuống chân phải để đón đỡ các đòn đánh của thiếu nữ. Nhưng dịch chuyển năng lượng có mấy khi như ý đâu này. Trong một chiêu sơ sót Ngọc Bách hứng trọn một nắm đấm của thiếu nữ vào trúng bên má trái.

“Ah~ …” Thiếu niên Ngọc Bách thầm nghĩ “Sao không có đau lắm a …”

“Đo lường chỉ số sức mạnh của đối thủ hiện tại chỉ còn 20” Giọng nói của SIRA vang lên

“Ôh~ …” Ngọc Bách trong lòng mừng thầm nghĩ “Vậy hiện tại có thể ngừng vận chuyển năng lượng bảo vệ cơ thể rồi” Thiếu niên thu hồi năng lượng cơ thể lại rồi bình thường đón đỡ mấy chiêu mèo cào của thiếu nữ.

Ở bên ngoài nhìn vào hai người ngươi đánh ta đỡ một hồi tất cả đều có chung một cảm giác là con quái vật này hiện tại mạnh hơn trước rồi. Trước một cú đá của thiếu nữ phòng 203-T2 có thể làm con quái vật này bay xa. Hiện tại thì sao … Sau khi hắn biến hình có thể nhẹ nhàng đón đỡ quyền cước của cô nàng kia mà không thèm di chuyển a. Thậm chí mấy cước mấy quyền trúng đích mà cứ như chìm vào trong biển vậy…
 
Chương 48: Tốt cái củ đậu a


Ở đây có rất nhiều người đang quan sát và tất nhiên cũng có người nhận thấy sự khác biệt. Mười vị Tổ trưởng các tổ đều là tinh anh trong tinh anh. Họ là những người đã trải qua tập huấn nghiêm khắc tại trường trong thời gian dài. Hiện tại ai trong số họ cũng đạt chuẩn Hạ Sĩ và chỉ chờ thời điểm sát hạch kế tiếp thôi là họ chính thức được mang quân hàm cấp Hạ Sĩ chân chính.

Trên màn hình camera giám sát mười vị tổ trưởng âm thầm theo dõi và kết luận chính xác một điều. Thiếu nữ phòng 203-T2 hiện tại không thể phát huy được hết khả năng của mình. Rất nhanh chóng các vị tổ trưởng đã ra lệnh cho đội viên của tổ mình chuẩn bị tổ chức một đợt tấn công giải vây cho thiếu nữ phòng 203-T2.

“Tổ Khảm, Cấn, Tốn, Khôn mở trận”

“Tổ Ly, Đoài, Càn, Chấn phong trận”

“Tổ Hắc chủ động tấn công”

“Tổ Bạch chủ động cứu trợ”

Ngay lập tức trong trận tràn ra mười tám thiếu nữ mặc trang phục bó mầu đen. Chín thiếu nữ mục tiêu là thiếu nữ phòng 203-T2. Chín thiếu nữ còn lại mục tiêu là phía thiếu niên Ngọc Bách.

Thiếu niên Ngọc Bách thấy tại vòng vây xông ra một lúc gần hai chục thiếu nữ hắn `thầm kêu không ổn. Vội vàng điều chỉnh năng lượng áp lực dồn lên chân phải thiếu niên nhanh chóng bật mạnh rời khỏi vị trí cũ của mình. Quay đầu nhìn lại hắn thấy lạnh gáy khi thấy có ba thân anh xinh đẹp vừa vặn tấn công vào chỗ hắn đứng lúc trước. Hiện tại bên này cũng đang có ba thiếu nữ đang tiến tới.

Không có nhiều thời gian cho Ngọc Bách. Thiếu niên vội vội bật thêm một cái nữa về đằng sau ba thiếu nữ vừa tấn công vào vị trí cũ của hắn. Lúc này hắn đang ở giữa vòng vây chín thiếu nữ của tổ Hắc và ba thiếu nữ phong trận của tổ Ly. Nhìn vòng vây càng ngày càng hẹp lại thiếu niên gấp gấp tìm quân sư quạt mo của mình “SIRA … Hiện tại phải làm sao đây” Ngọc Bách thầm gào thét trong lòng

“Hiện tại có hai cách …” Giọng nói của SIRA vang lên “Một là mạnh mẽ dùng sức mạnh cưỡng bức mở ra một lối thoát. Hai là tính toán tìm ra lối thoát.

“Theo ngươi hiện tại sử dụng cách nào” Thiếu niên vội vã hỏi

“Hai cách đều tốt như nhau …” Giọng nói của SIRA vang lên khăng định một điều chắc chắn “Cách thứ nhất khả năng thành công là 1%. Cách thứ hai khả năng thành công là 0,1%”

“Vì sao a …” Đầu của thiếu niên như muốn đập xuống đất sau khi nghe xong đáp án của SIRA mặt anh lại xanh lại như lá chuối thật sự rất muốn thông ASS thằng điên này vậy mà nó còn bảo tốt được mới hay.

“Thực lực của ký chủ quá yếu ớt …” Giọng nói của SIRA vang lên như trêu chọc thiếu niên vậy “Khả năng sử dụng sức mạnh để cưỡng bức mạnh mẽ mở đường là không cao. Khả năng tính toán của ký chủ quá tệ vì thế khả năng cao không thể tính toán được lối ra.”

“Vậy sao ngươi còn kêu là tốt …” Thiếu niên Ngọc Bách khóc thầm trong lòng “Tốt cái củ đậu a.”

“Có cách giải quyết không phải là tốt rồi sao?” Giọng nói của SIRA vang lên

Thiếu niên Ngọc Bách sững sờ thật sự rất là muốn khóc. Nhưng thân là nam nhân đổ máu không rơi lệ. Nhìn mười hai thiếu nữ như lang như hổ đang chuẩn bị vồ tới Ngọc Bách cắn răng nghĩ thầm“Thật sự đã hết cách rồi sao”

“Hiện tại thật may vì còn một cách nữa” Giọng nói của SIRA lại vang lên

“Củ đậu …” Thiếu niên không nhịn được mắng “Ta biết ngay tên khốn ngươi chuyên môn giấu diếm mà … Ta đậu …”

“Ký chủ có muốn biết cách cuối cùng không?” Giọng nói của SIRA vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ y y của thiếu niên

“CÓ …” Thiếu niên Ngọc Bách gấp gấp gào lên trong lòng

“Cách cuối cùng rất đơn giản a …” Giọng nói của SIRA vang lên chậm rãi từng lời một “ĐẦU HÀNG”

Thiếu niên Ngọc Bách sau khi nghe xong đáp án ngây ra rồi cười lớn nghĩ thấm “Sao ta không nghĩ ra a” Nhìn các thiếu nữ đang chạy đến thiếu niên Ngọc Bách nở một nụ cười tươi thật tười chào đón các nàng. Chậm rãi giơ hai tay lên hét lên “TA …”

“BỊCH BỊCH” Hai cú sút như búa tạ đập vào hai bên mông thiếu niên Ngọc Bách làm hắn mất thăng bằng lao về đầng trước. Lúc này trước mặt hắn có hai vị thiếu nữ xinh thật xinh đang giơ hai cặp giò ngon thật ngon đón đợi hắn lao tới. Lúc này hắn chỉ biết hét lên “ĐẬU …”
 
Chương 49: Xa luân chiến


Thiếu niên Ngọc Bách không ngờ vừa mới đây muốn đầu hàng mà lại bị bức phải luân phiên chiến đấu. Thiếu niên ủy khuất thật tâm muốn nói TA ĐẦU HÀNG hiện tại hay rồi thành ra TA ĐẬU A. Vận chuyển năng lượng ra khắp toàn thân với áp lực cực hạn 30% thiếu niên thu người lại chuẩn bị đỡ đòn.

BỊCH BỊCH hai cú đá tạ ngang từ hai thiếu nữ tưởng như nhu nhu nhược nhược khiến hắn bay về phía bên trái. Ở phía bên trái của Ngọc Bách cũng hiện hiện hai thiếu nữ khác không chờ hắn đáp xuống. Cả hai xông lên làm hai cái đạp tống đạp mạnh vào lưng hắn khiến hắn lại bay lên đằng trước.

Thiếu niên Ngọc Bách lúc này đang bị bức muốn khóc rồi. Hiện tại hắn thấy bản thân mình giống như một quả bóng bị các thiếu nữ lấy ra đùa chơi. Đá hết bên này rồi lại đá sang bên kia a. Nhìn thiếu niên trông rất thảm mà thật ra hắn cũng chẳng có vấn đề gì.

Giọng nói của SIRA liên tục vang lên trong đầu thiếu niên:

“Chỉ số sức mạnh hợp lực 33”

“Chỉ số sức mạnh hợp lực 34”

“Chỉ số sức mạnh hợp lực 34”



Hiện tại chỉ số phòng ngự cơ thể của hắn lên tới 36 nên mấy đòn đấm đá của các thiếu nữ chỉ có lực mà không có hiệu quả gây tổn thương nghiêm trọng với cơ thể thiếu niên. Nhưng dù sao Ngọc Bách cũng không kéo dài mãi thế này được thiếu niên hiện tại chỉ có mười phút bắt đầu đếm ngược. Hiện tại phải gấp gấp tìm kiếm khe hở để thoát thân.

Hai thiếu nữ chuẩn bị xông tới nơi nhảy lên giơ cao chân chuẩn bị làm một cú chẻ ngọn mục tiêu là hai vai của thiếu niên để kết thúc một vòng xa luân chiến thì một bất ngờ xảy ra. Ngay trong lúc đang bay bổng thiếu niên trước mặt hai nàng bỗng nhiên xoay người trong tích tắc gọn gàng né tránh hai cặp giò nhỏ nhắn xinh xắn đang dã man bổ xuống.

Theo đà bay thiếu niên Ngọc Bách xuyên qua hai người thiếu nữ kia rồi nhanh chóng chạy về phía vòng vây. Vừa đi vừa gào thét trong lòng “SIRA ngươi có thể tính toán được lối thoát không”

“Có thể” Giọng nói của SIRA vang lên

“Đi hướng nào” Thiếu niên Ngọc Bách gấp gấp nói

“Chạy thẳng” Giọng nói của SIRA vang lên

“Chắc chắn” Thiếu niên nghi hoặc “Hiện tại đừng hố ta a.”

“Chính xác” Giọng nói của SIRA vang lên khẳng định “Vừa nãy có 3 người ở trong đấy đi ra”

Thiếu niên Ngọc Bách nhìn trước mặt hiện tại ba người đi ra hai người xông lên đánh lén hắn giờ còn một người. Thiếu nữ trước mặt bình tĩnh thủ thế không có ý định tiến lên. Nàng đang chờ đợi đồng đội về hợp lực để cùng đánh và cũng không thể rời bỏ vị trí vì đằng sau nàng là một cửa ra “Cửa KHÔN”.

Nếu người bình thường sẽ lựa chọn né tránh không xung đột với nàng mà chọn đi đường khác. Đi đường khác tương đương với đi vào đường cụt. Khắp nơi đều giăng thiên la địa võng tuy thưa nhưng mà khó thoát a.

Thiếu nữ bình tĩnh quan sát thiếu niên vừa thoát khỏi vòng vây tiểu hình SIẾT CHẶT VÒNG VÂY. Đây không phải lần đầu tiểu hình bị phá nhưng chân chính SIẾT CHẶT VÒNG VÂY thì chưa bao giờ bị phá cả. Nàng có đủ tự tin để giữ chân đối phương trong một thời gian đủ để cho đồng đội quay về.

Thiếu niên trước mặt không làm cho nàng thất vọng. Hắn nhe răng trợn mắt xông về phía thiếu nữ. Thiếu nữ rất nhanh chóng đổi thế thủ đây là nhu quyền THÁI SƠN. Khác với những người đồng đội xông lên cường công. Thiếu nữ hiện tại chọn nhu quyền để thủ. THÁI SƠN là một trong hai thế thủ mạnh mẽ nhất của NGŨ HÀNH NHU QUYỀN thuộc THỔ hành bộ.

Thiếu niên Ngọc Bách chưa từng học qua võ kỹ nên cũng chẳng quan tâm gì hết hắn chỉ biết hiện tại cần phải nhanh nhanh xông ra mà thôi. Khi thiếu niên lao tới hắn cũng mặc xác chẳng buồn tấn công cứ thế mà chạy thẳng qua. Khi chạy ngang qua thiếu nữ vẫn bình tĩnh làm thế thủ khiến cho Ngọc Bách nghi hoặc không thôi.

“Có cái gì đó sai sai …” Thiếu niên Ngọc Bách cau mày nghĩ thầm và tích tắc sau đó hắn cảm thấy trời đất bỗng nhiên ngả nghiêng …
 
Chương 50: Không có gì độc bằng lòng dạ nữ nhân


Thiếu niên Ngọc Bách lúc này bị mất trọng tâm do đòn tá lực của thiếu nữ. Trong lúc hắn gấp gấp chạy ngang qua thì thiếu nữ xoay người 180 độ. Chân của thiếu nữ quét vào chân trụ của hắn khiến hắn mất trọng tâm. Tay của nàng còn độc hơn khi vừa vặn túm lấy áo hắn và quật xuống. Đây là đòn đánh khá độc trong bộ THÁI SƠN THỔ HÀNH của NGŨ HÀNH NHU QUYỀN gọi là ĐẢO THIÊN.

Ngọc Bách lúc này đầu chính xác bị tay của thiếu nữ đảo ngược xuống cắm xuống sàn. Một tiếng “OONG” vang lên trong đầu ngàn sao vẫy gọi thiếu niên. Lúc này trong đầu hắn trời đất đang đảo điên quay cuống nằm im không nhúc nhích.

Không đợi thiếu niên Ngọc Bách tỉnh lại thiếu nữ nhanh chóng tiếp cận sử dụng đòn trảo thủ nổi tiếng trong NGŨ HÌNH QUYỀN là LONG TRẢO THỦ khóa và vặn trật các khớp trên hai tay của thiếu niên Ngọc Bách.

R..Ắ..C … R..Ắ..C … R..Ắ..C … R..Ắ..C … Hai khớp vai và cổ tay Ngọc Bách bị thiếu nữ vặn không thương tiếc như nàng đang ăn món cánh gà nướng vậy …

“A…” Thiếu niên Ngọc Bách đau đớn gào thét thầm mắng “Củ đậu … Có cần thiết phải ra tay ác như thế không chứ …”

Cơn đau khiến cho thiếu niên tỉnh táo lại vùng lên. Thiếu nữ thấy màn này vội di chuyển về thủ thế. Ngọc Bách cắn răng chịu đựng cơn đau thầm nghĩ “Ác … Không có gì độc bằng lòng dạ nữ nhân … Không biết tay có bị gẫy không nữa …”

“Không gẫy …” Giọng nói của SIRA vang lên “Tay chỉ bị trật khớp. Ký chủ sử dụng vận chuyển năng lượng tập trung vào hai cánh tay để tăng khả năng chịu đựng rồi vặn mạnh ngược lại là được.”

Hiện tại thiếu niên Ngọc Bách bất chấp rồi. SIRA nói vân chuyển năng lượng tập trung hắn vận chuyển vào cổ tay trái rồi nhanh chóng vặn khớp trở lại. RẮC … RẮC … Lấy tay trái cầm vai và cổ tay phải vặn từng cái một RẮC … RẮC … Mặt hắn nhăn nhó đau đớn hít vào một hơi lãnh khí rồi bỗng thả lỏng.

Các thiếu nữ bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng này còn hơn cả tra tấn. Quá tàn bạo rồi. Đúng là quái vật a. Các nàng ai cũng lạnh hết cả người hô hấp có chút nghiêm trọng. Mười vị tổ trưởng bên ngoài lúc này đưa mắt nhìn nhau. Một màn thiếu niên vừa biểu diễn chưa đầy hai phút khiến cho các nàng cảm thấy hưng phấn.

Thứ nhất, mục tiêu chưa có chết, chỉ là hắn bị bức không nói lên lời. Thứ hai, mục tiêu khả năng ứng biến tốt rất thích hợp để làm người để bồi luyện. Nhất là hiện tại bồi luyện với nhóm dự bị này để chiến thuật của nhóm dự bị có khả năng tiến thêm một bước lớn. Xác định được tình hình hiện tại mười vi tổ trưởng đưa mắt nhìn nhau rồi cùng khẽ gật đầu biểu thị đồng ý với việc bồi luyện các thành viên trong nhóm dự bị.

Thiếu niên Ngọc Bách lại chuẩn bị một lần nữa rơi vào trong tiểu hình SIẾT CHẶT VÒNG VÂY chiến thuật. Nhưng có kinh nghiệm từ lần trước rất nhanh thiêu niên đã tìm ra sơ hở. Đó là trước khi rơi vào trong vòng vây cần phải đột phá thiếu nữ vừa vặn khớp của hắn lệch đi kia.

Thiếu niên nhanh chóng lại một lần nữa chạy tới. Lần này vẫn là chạy ngang qua sườn thiếu nữ đó. Thiếu nữ cau mày nghĩ thầm “Tên điên. Đau một lần chưa thôi còn muốn tiếp tục ăn đòn. Đúng là quái vật a.”

Thiếu nữ lại sử dụng đòn cũ ĐẢO THIÊN. Nhưng lần này chân nàng lại không có cảm giác được đạp trúng cái gì. Tay nàng cũng không có cảm giác được nắm trúng cái gì. “Bị lừa …” Thiếu nữ trong đầu sững sờ nhìn thân ảnh bay ngang qua người nàng.

Thiếu niên Ngọc Bách tất nhiên là không ngu gì thử thêm một lần đập đầu xuống đất nữa a. Trong giây phút chạy ngang qua người thiếu nữ Ngọc Bách âm thầm sử dụng vận chuyển năng lượng vào chân trụ rồi đạp mạnh xuống khiến thiếu niên nhảy đủ cao để thoát khỏi gọng kiềm của thiếu nữ.

Lăng không lộn một vòng đáp xuống không nói nhiều lời thiếu niên Ngọc Bách ngẩng đầu lên hướng chạy tới hướng mà SIRA đã chỉ định là hướng ra. Lúc này hắn nhìn rõ là lối ra có hai thiếu hàng thiếu nữ phân biệt đứng hai bên. Một con đường nhỏ bé lộ ra ở giữa …
 
Chương 51: Sira … lối ra đâu rồi


Không có nhiều thời gian dong dài. Thiếu niên Ngọc Bách sau khi tiếp đất vội vã chạy thẳng vào trận hình của sáu thiếu nữ trước mặt. Đằng sau lưng hiện tại là có chín thiếu nữ chỉ vài giây thôi là có thể bắt kịp hắn rồi.

Ngọc Bách vận chuyển năng lượng toàn thân lên cao nhất xông vào. Sau khi ăn một vố đau đớn của thiếu nữ vừa nãy hắn không tin các nàng trước mặt mình an chay a. Âm thầm cảnh giác hắn lao vào giữa hai hàng thiếu nữ.

Các thiếu nữ đang giữ ở cửa KHÔN thấy thiếu niên trước mặt chẳng mấy hơi thở sắp chạy tới nơi rồi nên nhanh chóng có chuẩn bị. Hai người đầu tiên cùng thủ thế thiên về phòng ngự một người thủ thế THÁI SƠN còn một người khác thủ thế THÁI BÌNH.

THÁI BÌNH thế thủ giống với THÁI SƠN thế thủ đều là thế thủ đỉnh cấp trong NGŨ HÀNH NHU QUYỀN. THÁI SƠN thế thủ thuộc THỔ bộ còn THÁI BÌNH thế thủ thuộc THỦY bộ. Cả hai đều vang danh khác nhau THÁI SƠN mạnh mẽ và khiến người khác bị mệ hoặc. Còn THÁI BÌNH thì mềm mại nhưng khiến người khác không thể nào thoát ra.

Thiếu niên xông vào tới nơi thì hai thiếu nữ cũng động thủ. Cả hai đều tránh ra một bước nhường hắn chạy vào trong lối nhỏ. Thấy hành động này của hai thiếu nữ Ngọc Bách thầm kêu không ổn cưỡng chế giảm tốc độ và đưa hai tay mình lên che trước người.

Một thân ảnh đột nhiên xuất hiện tung một cú đá khiến hắn phải lùi lại mấy bước sau đó biến mất. “Củ đậu …” Thiếu niên sững sờ thầm mắng “Cái này là thể loại gì nữa đây … Ninja trong truyền thuyết …”

Không đợi Ngọc Bách có đáp án. Sau lưng thiếu niên hai thiếu nữ cũng động thủ một thiếu nữ quét xuống chân của Ngọc Bách để khiến hắn mất thăng bằng ngã ngửa ra. Thiếu nữ còn lại đang giơ chiếc chân xinh xắn lên chuẩn bị làm cú bổ xuống mục tiêu là ngực của thiếu niên.

Nhưng không may cho hai nàng là Ngọc Bách dồn toàn lực để giữ vững trọng tâm của mình. Cú đá quét dưới của thiếu nữ không đủ lực để khiến hắn mất thăng bằng nữa. Và cú bổ của thiếu nữ còn lại thì trúng vào vai của hắn.

Thiếu niên Ngọc Bách không để ý tiếp tục cắn răng đi tới phía trước. Khi đi được hai bước thì thân ảnh thiếu nữ khác lại từ bên phải xuất hiện xông ra tấn công hắn. Là một cú đá tạt ngay tầm đầu của Ngọc Bách. Lần này có đề phòng thiếu niên cứng rắn đỡ lấy cú đá của thiếu nữ vừa mới xuất hiện.

Thiếu nữ mới xuất hiện sau khi biết đồng đội không thu phục được mục tiêu liền xông tới giữ chân mục tiêu. Nàng biết hiện tại không còn yếu tố bất ngờ như trước nên lần này nàng chọn cường công. Sau khi đá một cú tạt vào mục tiêu thiếu nữ đã chuẩn bị đòn hậu thủ.

Sau khi hoàn thành cú tạt thiếu nữ rất nhanh thu chân về chân nàng vẽ ra một vòng tròn đẹp mắt cái eo nhỏ nhắn phát lực như một con quay khiến cả người của nàng xoay tròn 360 độ. Cái chân nhỏ nhắn xinh xắn xoay tròn mang theo lực quán tính gót chân hạ thẳng vào vai gáy của mục tiêu.

Tiếc cho cú đá đẹp mắt của thiếu nữ không có trúng mục tiêu. Người khác có lẽ sẽ còn dây dưa một hai nhưng với gà mờ thiếu niên tiểu tử này thì thoát thân mới gọi là vương đạo. Ngay sau khi thiếu nữ thu chân về Ngọc Bách đã phát lực xông lên về phía trước.

Mười thiếu nữ đội trưởng của các tổ đội lúc này đang theo dõi cũng không khỏi hô hấp khó khăn. Thiếu niên tiểu tử kia số thật may mắn lúc nào cũng thoát trong tích tắc. Trong đó khó coi nhất là đội trưởng của tổ KHÔN. Tổ của nàng hiện tại đang bị mạnh mẽ xông vào a. Hiện tại mục tiêu đang tiến vào giữa đội hình rồi.

Hít một hơi thật sâu thiếu nữ tổ trưởng tổ KHÔN nói vào trong bộ đàm “Tổ KHÔN nhân biến chuyển LY trận” Chín thiếu nữ đội trưởng khác quay lại nhìn thiếu nữ tổ KHÔN âm thầm kêu hay.

Từ trong bộ đàm vang lên tiếng của đội trưởng của tổ mình. Các thiếu nữ tổ KHÔN nhanh chóng chuyển biến trận hình của tổ mình. Thiếu niên Ngọc Bách đang thấy một màn này thầm mắng “Củ đậu … SIRA … Lối ra đâu rồi …” trước mặt con đường nhỏ bỗng nhiên bị lấp lại …

… Thực sự ta rất muốn viết dài hơi hơn nhưng mà ta cứ thấy nó lê thê chẳng ra sao cả nên ta cắt …
 
Chương 52: Ta sẽ cưỡng bức hắn


Hiệu trưởng Ngô Triết sau khi tiễn ông lão rời khỏi liền bận rộn một hồi. Hiện tại chuẩn bị hết giờ làm việc Ngô Triết mới thảnh thơi một chút. Nghĩ tới sáng nay gặp thiếu niên Ngọc Bách hắn không khỏi tò mò. Hắn nhấc điện thoại lên gọi cho chủ nhiệm Tạ Văn. “Tiểu Văn … Cậu có rảnh thì tra xem hôm nay tiểu tử Ngọc Bách làm cái gì rồi gửi qua cho tôi nhé.”



Lúc này thiếu niên Ngọc Bách đang ở trong vòng vây của các thiếu nữ tại ký túc xá nữ. Giọng nói của SIRA vang lên trong đầu thiếu niên “Hiện tại cách duy nhất để chạy ra khỏi chỗ này là mạnh mẽ xông lên mở một đường”

“Đậu …” Thiếu niên Ngọc Bách mặt nhăn lại không có nhiều thời gian để suy nghĩ thiếu niên ngay lúc này nhân được sự chăm sóc nhiệt tình của các thiếu nữ của tổ KHÔN. Xa luân chiến … Dĩ nhiên lại là xa luân chiến. LY trận là trận hình tiêu biểu của tổ LY chuyên đánh xa luân chiến chín người vây công một mục tiêu.

Các thiếu nữ tổ KHÔN lúc này đang sử dụng đội hình của tổ LY bắt đầu từng người một lên công kích rồi lại lui về để người khác lên. Cứ mỗi người một hai chiêu trúng hay trượt, hiệu quả hay không thì cũng trở về đội hình.

“SIRA cứ thế này chúng ta không xong mất” Thiếu niên Ngọc Bách giờ chật vật với kiểu đánh vây công của các thiếu nữ rồi. Hiện tại hắn sử dụng vận chuyển năng lượng gia tăng áp lực toàn thân chỉ ít phút nữa thôi là hắn kiệt sức rồi.

“Tận lực né tránh công kích...” Giọng nói của SIRA vang lên nhắc nhở “Lối ra ở sau lưng thiếu nữ bên tay trái”

Thiếu niên Ngọc Bách nghe vậy nhìn lướt qua thiếu nữ đang đứng chặn lối ra. Đúng là cô nàng này nãy giờ đứng một chỗ không thấy lên tấn công hắn. Hắn còn muốn cảm kích một phen ai ngờ đâu đây là lối ra …

Né tránh thêm một lượt công kích bất ngờ chẳng biết đến từ đâu. Ngọc Bách lướt ngang về phía tay trái của mình di chuyển đợt tấn công dần dần về phía cửa dự định đột phá.

Thêm vài đợt công kích bất ngờ từ các thiếu nữ. Mười thiếu nữ đội trưởng bên ngoài nhanh chóng phát hiện ra sự di chuyển của thiếu niên. “Tiểu tử này khá thật …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ Hắc nói “Mới vào trận chưa được một phút đã nhìn ra được. Nếu không phải chúng ta đều diễn luyện hàng ngày chưa chắc ta có thể nhìn ra a.”

“Giờ ném ngươi vào đấy chắc gì ngươi đã nhìn ra …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ Bạch nói “Chúng ta diễn luyện chỉ là dạo chơi thôi. Còn nhìn tiểu tử kia xem. Hắn liên tục bị đánh hoa cả mắt lên rồi. Nếu là ta thì hiện tại còn biết đâu là phương hướng chứ”

if (document.getElementById('DADIV_71659')) {document.write('');}

“Ta thấy tiểu tử này thật đáng sợ …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ LY nói “Quan sát nãy giờ mọi người có thể thấy. Rõ ràng hắn không có biết chút hình thức công kích nào. Từ khi bắt đầu tới giờ hắn chỉ có né tránh và chịu đựng. Nếu là nam sinh bình thường khác rơi vào trong trận này thì không thể nào làm tốt hơn hắn được.”

“Đúng rồi …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ CÀN nói “Hình như tiểu tử này còn là lính mới a. Không biết sau khi được huấn luyện thì tiểu tử này còn phát triển như nào a”

“Đáng tiếc …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ KHÔN nói “Nếu như tiểu tử này là nữ thì tốt rồi. Ta sẽ cưỡng bức hắn nhập trận doanh. Với sự nhạy bén kia mà nhập vào tổ ta thì hắn sẽ được làm tổ phó a.”

“Nhìn kìa …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ CẤN nói “Tiểu tử kia lại nhích thêm một chút. Kiểu này thì không đầy một phút nữa thì trận hình có thể sẽ bị phá a.”

“Ai~ …” Thiếu nữ Đội trưởng tổ CHẤN nói “Sau sáu mươi năm không ngờ chiến thuật SIẾT CHẶT VÒNG VÂY lại có thể bị phá. Ta thật là xấu hổ a”

“Phải a …” Đội trưởng tổ LY nói “Nhưng chẳng lẽ chúng ta cứ để như vậy. Hiện tại nhóm dự bị này biến trận còn được chứ còn chưa diễn luyện trận hình lớn được”

“Nhóm dự bị không được thì mấy đứa lên đi” Một giọng nói vang lên từ phía sau lưng các đội trưởng …

~Điện thoại cùi của ta đã bị hỏng mấy hôm nay. Rảnh rỗi không thể viết nháp trước được. Ai~ …

~Hiện tại trên bàn làm việc của ta còn mấy công văn đang chờ soạn thảo mai trình lãnh đạo. Cố gắng hoàn thành chương này để kịp cho đại gia giải khát.

~Hôm nay chỉ đến đây thôi~
 
Chương 53: Chìa khóa để mở cái cửa


Mười vị thiếu nữ đội trưởng quay lưng lại ngạc nhiên khi thấy đằng sau nàng xuất hiện hai người. Trong đó có một người mà các nàng quen thuộc Phó hiệu trưởng Hoàng Vân. Và người lên tiếng là một bà lão đứng bên cạnh nàng.

“Phó hiệu trưởng” Mười vị thiếu nữ đội trưởng cùng đồng thanh chào

“Chào mọi người …” Phó hiệu trưởng lên tiếng nói “Hiện tại thiếu niên kia sắp thoát ra khỏi trận rồi. Nếu mọi người không chuẩn bị thì rất nhanh trận hình sẽ bị phá a.”

Mười vị thiếu nữ đội trưởng nhìn nhau. Có mệnh lệnh từ phó hiệu trưởng hiện tại các nàng chẳng cần thiết phải giữ thể diện nữa nha. Mười người nhanh chóng thành lập một tổ đội tiểu hình SIẾT CHẶT VÒNG VÂY ghép liền với tổ KHÔN làm thành một liên hoàn trận.

“Tiểu Vân …” Bà lão đứng bên cạnh phó hiệu trưởng nói “Nhóm người đội hình chính thức này thực lực không tệ a”

“Để cô chê cười rồi …” Phó hiệu trưởng Hoàng Vân đứng bên cạnh cười gượng gạo nói “Nếu so với thời của cô bọn nhỏ còn thua kém nhiều lắm”

“Không thể nói vậy a …” Bà lão mỉm cười nói “Ngày đó còn đang chiến tranh hiện tại mấy đứa còn giữ được truyền thống đã không tệ rồi”

Nếu thiếu niên Ngọc Bách hiện tại mà nhìn thấy chắc chắn nhận ra bà lão này. Đây chính là Tâm lão Tâm Lan. Tâm Lan là một trong mười người đã tạo nên chiến thuật SIẾT CHẶT VÒNG VÂY này. Chiến thuật này khi ở trong chiến tranh ngày xưa thường được vận dụng để đánh du kích vây khốn bắt địch.

Công lao của chiến thuật này to lớn đến mức mười người đội trưởng bao gồm cả Tâm lão đều được vinh dự trao quân hàm Thiếu Tướng ngay trong lúc chiến tranh. Chiến thuật này được nhân rộng ra thành một chiến dịch khổng lồ.

Trận hình lớn nhất có tới mười vạn người tham gia và còn sử dụng được trên ba loại quân chủng Lục Quân, Không Quân, Hải Quân. Đa phần chiến thuật này được áp dụng tại Lục Quân vì trận hình này sinh ra để Lục Quân phát huy sức mạnh đoàn kết tốt nhất.

if (document.getElementById('DADIV_71659')) {document.write('');}

Tâm lão lúc này đang nhìn vào trong trận ánh mắt lóe ra nhưng tia sáng đầy trí tuệ. Thiếu niên Ngọc Bách này chính là một tiểu tử hoàn cảnh rất đặc biệt. Hiện tại Tâm lão lại phát hiện ra một điều rất đặc biệt khác của thiếu niên. Linh hoạt và tỉnh táo trong chiến đấu là điều cần có để trở thành một người lính giỏi. Đặc biệt nhạy cảm với chiến thuật là một điều kiện để trở thành một người chỉ huy.

Lúc này thiếu niên Ngọc Bách đã tiến đến gần sát với lối ra trong tổ KHÔN. Hiện tại hắn bị vây trong này mất gần ba phút rồi, hắn chỉ còn khoảng năm phút duy trì năng lượng tạo ra áp lực lên trên cơ thể của mình. Sau đó thì thế nào đây … SIRA không đề cập tới sau đó.

Thiếu niên Ngọc Bách không biết điều này. Hắn đang liều mạng né tránh, chịu đựng đón đỡ các đợt tấn công dồn dập từ các thiếu nữ đội KHÔN. Lúc này một thiếu nữ tiến lên làm một đợt tấn công như bình thường với Ngọc Bách. Thiếu nữ gia tốc rồi bật lên lăng mình nhảy lên làm một cú đá xoay từ trên cao.

Ngọc Bách lúc này vừa mới chịu đựng đón đỡ lượt tấn công của một thiếu nữ khác liền lập tức bật người lên đón lấy cú đá xoay. Thiếu nữ này Ngọc Bách để ý sau vài lượt tấn công rồi. Thiếu niên muốn lợi dụng nàng để bất ngờ xông thẳng vào thiếu nữ đang chặn cửa.

Nếu nói thiếu nữ chặn cửa là một cái cửa, thì thiếu nữ đang tấn công chính là chìa khóa để mở cái cửa đấy ra. Lực đá của thiếu nữ đủ mạnh để Ngọc Bách bay nốt khoảng cách gần hai mét hiện tại. BỊCH. Va chạm đã diễn ra.

Theo quán tính Ngọc Bách rơi xuống cách thiếu nữ vừa đúng một sải tay không hơn. Điều này làm cho thiếu nữ đang chặn cửa khá bất ngờ vội thủ thế THÁI BÌNH. Nàng rất muốn cho tên tiểu tử trước mặt ăn đòn nhưng nhiệm vụ của nàng chỉ có một … Giữ cửa a.

Tại bên ngoài Tâm lão nhìn thấy cảnh này liền nở một nụ cười bí ẩn …
 
Chương 54: Nhiệm vụ đặc biệt


Trong phòng Hiệu trưởng, Ngô Triết đang thảnh thơi thư giãn với một tác trà đặc biệt do ông tự châm. Công việc ngày hôm nay đã hoàn thành, thời gian còn lại là để thư giãn. “TÍNH TINH TÌNH”. Chiếc điện thoại thân yêu của Ngô Triết hiện lên một tin nhắn.

Hiệu trưởng Ngô Triết nhàn nhã cầm máy lên đọc tin nhắn vừa được gửi tới. Tin nhắn là của con gái Ngô Triết là Ngô Huyền gửi. Vui vẻ mở tin nhắn ra trong đó vẻn vẹn có ghi đề cập tới việc chiều ngày hôm nay hồ sơ các cấp bảo mật đều bị xâm nhập.

Trầm mặc một hồi Hiệu trưởng Ngô Triết phản hồi lại thư hỏi xem có bị tổn thất gì không. Ngô Huyền phản hồi lại là dữ liệu không bị thay đổi, không tìm ra được lỗ hổng, nghi ngờ trong nội bộ có người không báo trước sử dụng quyền lệnh cao để xâm nhập, tình trạng đang điều tra.



Lúc này thiếu niên Ngọc Bách đang đứng ngay trước mặt thiếu nữ không. Thừa hơi tán gẫu hắn lập tức nghiêng người xông tới. Thiếu nữ có chút bất ngờ nhưng không hoảng loạn. Nàng tiến một bước vào thế sẵn sàng phản công.

Thiếu niên Ngọc Bách hai tay nắm chặt lại thành nắm đấm hai mắt giận dữ trên khóe mội còn đọng lại vết máu khô xông tới tấn công. Đúng là tấn công. Đây là một bước cuối cùng để thoát khỏi vòng vây của các thiếu nữ. Hắn phải nhanh.

Sử dụng lực quán tính của cả cơ thể, thiếu niên Ngọc Bách tung một cú đấm thẳng bằng tay phải không thể thẳng hơn vào người thiếu nữ. Rất nhanh, rất chuẩn. Thiếu nữ nhẹ nhàng chạm lấy tay của Ngọc Bách rồi lấy tay trái khẽ gạt sang bên cạnh.

Chưa hết tay phải của thiếu nữ vung ra rất độc vào ngay phần ngực của Ngọc Bách sát gần mỏ ác nhưng lại ngay cạnh tim. BỊCH. Ngọc Bách cảm thấy ngực mình như bị một cái búa đập vào làm toàn thân như muốn thoát lực.

Trong ngực thiếu niên Ngọc Bách nhận một luồng áp lực lớn từ bên ngoài vào khiến hắn cảm thấy khó thở. Trái tim lúc này cũng như đã ngừng đập một giây. “Cảnh báo …” Giọng nói của SIRA vang lên “Đòn công kích của đối phương có chỉ số cao hơn chỉ số phòng ngự hiện tại. Đề nghị tận lực né tránh.”

Thiếu niên Ngọc Bách vội hít một hơi lãnh khí. Tiếng nói của SIRA vang lên làm hắn tỉnh lại. “Đây không phải là thiếu nữ thủy mị, đoan trang, thuần khiết a. Đây là ma nữ, cọp cái … là thú dữ … Không thể đánh đồng hai thể loại này với nhau a.”

Thiếu nữ không để cho Ngọc Bách tỉnh táo lại tiếp tục những đòn phản công. Nếu Ngọc Bách đứng ngoài phạm vi cánh tay của thiếu nữ thì không sao. Nhưng hiện tại hắn đang trong phạm vi của nàng. Liên tiếp những đòn quyền thủ, chưởng thủ, đao thủ, … rơi vào trên người thiếu niên.

Lúc này Ngọc Bách cảm thấy hối hận vì hành động của minh rồi. Hắn cảm thấy mình đang đối mặt với thiên thủ quan âm a. Hắn tận lực né tránh, chống đỡ thậm chí còn ngạnh kháng mà không thể thoát ra khỏi phạm vị công kích của thiếu nữ này.

Hiện tại thiếu niên Ngọc Bách sắp thở không được rồi. Hắn muốn lui về nhưng ngay khi có suy nghĩ đó trong đầu giọng nói của SIRA vang lên “Chúc mừng ký chủ … Chỉ số phòng ngự hiện tại đạt 99% … Hiện tại đề nghị ký chủ chịu khó phòng ngự để hoàn thành gia tăng chỉ số … Để tăng khả năng hoàn thành hệ thống bonus cho ký chủ nhiệm vụ đặc biệt …”

Nhiệm vụ gia tăng chỉ số phòng ngự

Phần thưởng: Chỉ số phòng ngự +1. Trừ bỏ một nhiệm vụ tăng trưởng chỉ số khác

Hình phạt: Sốc điện cấp 1

“Đậu …” Sau khi nhận được thông tin từ SIRA thiếu niên Ngọc Bách không tự chủ được mà mắng

Thiếu nữ trước mặt nghe thấy thiếu niên tiểu tử mắt trừng lên như khiêu khích mình còn nghe rõ ràng hắn còn mắng mình nữa không khỏi giận dữ. Chuyển từ thế phòng thủ phản công lên cường công.

Lực đạo cùng tần suất đột nhiên gia tăng khiến thiếu niên Ngọc Bách chóng mặt chống đỡ. Cộng thêm cái nhiệm vụ đặc biệt hắn càng phải cắn răng chịu đựng. Qua thêm mấy lượt tấn công nữa khiến tay chân của hắn bắt đầu nhức mỏi.

“Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt …” Giọng nói của SIRA vang lên
 
Chương 55: Đầu hàng


“Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt …” Giọng nói của SIRA vang lên “Chỉ số phòng ngự +1. Chỉ số phòng ngự hiện tại 29 …”

Không quan tâm SIRA nói nhảm trong đầu. Thiếu niên Ngọc Bách nhân lúc thiếu nữ chủ quan cường công liền chịu đựng tóm lấy cái cổ chân nhỏ nhắn khi thiếu nữ vung chân đá không kịp thu về. Dùng sức Ngọc Bách kéo lấy chân của thiếu nữ hất về đằng sau. Thiếu nữ cũng bị bất ngờ không kịp phản ứng theo quán tính bị động tiến tới lộ ra một lối ra phía sau.

Ngọc Bách sau khi loại được thiếu nữ giữ lối ra liền nhanh chóng chạy lao tới. Sau khi lao ra khỏi trận thiếu niên chưa kịp vui mừng thì nhìn thấy một vòng vây thiếu nữ đang đón đợi hắn. Thiếu niên Ngọc Bách mặt đen lại rồi … ngồi bệt xuống hét lên “TA ĐẦU HÀNG”

Mười thiếu nữ đội trưởng thấy vậy mắng thầm “Hàng cái con khỉ” Nếu không phải Phó hiệu trưởng ra mặt thì các nàng không được phép tham gia vào. Các nàng tham gia vào như kiểu bịt tai trộm chuông vậy. Hay nói đúng hơn là thiếu niên tiểu tử này chính xác đã phá được trận. Mọi người đều biết chỉ có thiếu niên này là không biết thôi.

Mười thiếu nữ đội trưởng đang muốn nện cho thiếu niên một trận thì giọng nói từ bên ngoài vang lên. “Được rồi...” Là giọng nói của Tâm lão vang lên Tiểu Bách ra đây đi” Các thiếu nữ đang chuẩn bị phát tiết thì bị kêu ngừng lại khiến cho các nàng có cảm giác như đang đấm vào gấu bông vậy. Chẳng thoải mái chút nào, các thiếu nữ mở ra một lối đi cho thiếu niên đi ra.

“Tâm lão …” Ngọc Bách nhìn thấy người quen vội vội chạy ra. Thiếu niên chẳng muốn bị vây thêm một giây nào nữa “Cháu chào Tâm lão. Chào cô.” Lễ phép chào hỏi hai người thiếu niên Ngọc Bách quay lại nhìn 101 thiếu nữ đang tràn đầy sát khí nhìn hắn nhất là cô nàng phong 203-T2 kia hai mắt nàng còn đang đỏ rực như muốn ăn thịt hắn vậy.

Mồ hôi chảy ra sau lưng khiến thiếu niên Ngọc Bách cảm thấy lạnh cả người. Từ lúc bắt đầu tới giờ Ngọc Bách cũng không biết mình đã làm gì nên tội mà bị người ta luân phiên đánh như vậy. Thật oan ức mà. Đang buồn bực suy nghĩ thì giọng nói của Tâm lão vang lên. “Tiểu Bách … Có muốn làm một cái giao dịch không?”

“Giao dịch …” Thiếu niên Ngọc Bách cười nói “Tâm lão có việc chỉ cần nói cháu sẽ đi làm a”

“Cái này không phải giao dịch cùng ta …” Tâm lão gật đầu mỉm cười chỉ vào 101 thiếu nữ nói “Là tiểu tử ngươi đi giao dịch cùng với các nàng a”

if (document.getElementById('DADIV_71659')) {document.write('');}

“Với họ …” Nhìn theo hướng Tâm lão chỉ thiếu niên mặt đen lại nói “Tâm lão đừng đùa cháu chứ.”

Tâm lão nhìn thấy sắc mặt của thiếu niên cười lớn rồi quay sang Phó hiệu trưởng Hoàng Vân nói “Giới thiệu với cháu đây là Ngọc Bách, mới nhập học hôm qua. Tiểu Bách đây là Phó hiệu trưởng Hoàng Vân.”

“Cháu chào Phó hiệu trưởng” Ngọc Bách lễ phép chào. Phó hiệu trưởng Hoàng Vân gật đầu cảm thán nói “Tiểu Bách được Tâm lão ưu ái thật là may mắn” rồi nàng quay về phía 101 thiếu nữ nói “Tổ đội tập hợp” 101 thiếu nữ nhanh chóng chia ra làm mười một hàng, riêng thiếu nữ phòng 203-T2 đứng một hàng.

Sau khi các thiếu nữ đã tập hợp xong. Phó hiệu trưởng Hoàng Vân mỉm cười nhìn các thiếu nữ nói “Giới thiệu với mọi người đứng bên cạnh ta đây là Tâm lão Tâm Lan …”

Các thiếu nữ đồng thanh chào Tâm lão trong lòng có nhiều nghi hoặc. Còn mười đội trưởng cả thiếu nữ phòng 203-T2 thì ngỡ ngàng. Các nàng đều biết vị Tâm lão này là ai. Mười một đôi mắt long lanh đầy ngưỡng mộ cùng kính trọng nhìn lại. Đây chính là một trong những tên tuổi huyền thoại xuất thân từ trường học này … Thượng Tướng Tâm Lan, một trong mười nữ Đô đốc của Quân đội.

“Còn thiếu niên này tên là Ngọc Bách …” Phó hiệu trưởng Hoàng Vân lại chỉ về phía thiếu niên nói. Các thiếu nữ ánh mắt bực bội nhìn về phía Ngọc Bách. Kẻ này chính là người vừa phá trận của các nàng. Có ai mà không buồn bực chứ. Bực nhất là thiếu nữ phòng 203-T2 nàng hận không thể chạy lên nện cho tiểu tử kia một trận.

“Được rồi …” Tâm lão bước lên một bước nói “Hôm nay mọi người đều làm rất tốt, nhưng vì thời gian tiếp xúc với trận hình chưa nhiều nên chưa thể phát huy hết tiềm lực. Vì vậy ta có một đề nghị …
 
Chương 56: Không ngóc đầu lên được mới thôi


“Được rồi …” Tâm lão bước lên một bước nói “Hôm nay mọi người đều làm rất tốt, nhưng vì thời gian tiếp xúc với trận hình chưa nhiều nên chưa thể phát huy hết tiềm lực …”

Khi Tâm lão nói đến đây, bà lặng lẽ quan sát các thiếu nữ. Các thiếu nữ ở đây đều tràn đầy sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ, có quyết tâm, có nghị lực, có trí tuệ … Nhìn các thiếu nữ lao động, học tập hàng ngày Tâm lão đều thấy mình như được các thiếu nữ truyền cho mình thêm nghị lực để mà sống. Đây chính là lý do duy nhất mà Tâm lão muốn tới nơi đây để an dưỡng tuổi già.

Tâm lão nhìn các thiếu nữ đang lắng nghe trước mặt bình tĩnh nói “Vì vậy ta có một đề nghị hàng tuần ngoài diễn luyện trận hình thì cũng phải có một ngày luyện tập cọ sát với thực tế.”

Một mảnh xôn xao từ phía các thiếu nữ vang lên. Từ khi vào trường học các nàng đều được tuyển ra từ các câu lạc bộ khác ở bên trong trường để ghép thành một nhóm như vậy. Có người thì ở câu lạc bộ thể thao, có người ở câu lạc bộ võ thuật, thậm chí còn có người ở câu lạc bộ cờ tướng, cờ vây, cờ vua và các câu lạc bộ khác ở trong trường.

Từ lúc tham gia các thiếu nữ là một nhóm còn rất non và nhu nhược. Sau hơn một năm thời gian, hiện tại các thiếu nữ đều trở thành cường nữ hàng thật giá thật. Không còn cái vẻ nhu nhu nhược nhược như trước nữa. Thay vào đó là những khuôn mặt mang chút khí thế nữ nhi anh hùng. Tuy vậy các nàng vẫn là thiếu nữ đơn thuần trong sáng thơ ngây.

Hiện tại các thiếu nữ không hài lòng với bản thân mình. Mất hơn một năm vất vả diễn luyện trận hình, tôi luyện bản thân, cuối cùng lại bị một tiểu tử lính mới đạp đổ. Điều này khiến cho tâm trạng các nàng trở lên trầm trọng. Nếu cho các thiếu nữ thêm cơ hội, tuyệt đối các nàng sẽ hành hạ tiểu tử kia không ngóc đầu lên được mới thôi.

“Nếu mọi người không quá để ý. Ta đề nghị mọi người cùng Ngọc Bách sẽ luyện tập cùng. Hàng tuần Ngọc Bách sẽ tới đây một lần làm mục tiêu thực luyện cho mọi người....” Ngay khi các thiếu nữ đang nghị luận Tâm lão lại thêm vào bom tấn khiến cho các thiếu nữ càng bùng nổ.

Ngạc nhiên nhất là Phó hiệu trưởng Hoàng Vân. SIẾT CHẶT VÒNG VÂY ở trong trường từ trước tới giờ các thành viên đều là nữ không có nam. Các lần tuyển chọn thành viên mới đều rất khắt khe. Nhưng hiện tại lời đề nghị của Tâm lão nếu ai tinh ý mới thấy được … Tâm lão muốn thiếu niên tên là Ngọc Bách này được công nhận là thành viên trong nhóm … dù chỉ là một mục tiêu.

Các thiếu nữ tổ dự bị xôn xao một trận lớn. Các thiếu đội trưởng thì trầm mặc suy nghĩ. Các nàng đều nhìn ra tiềm lực của Ngọc Bách. Nếu để hắn làm đá mài thì chắc chắn sẽ mài được con dao thật sắc thật bén. Với cả nếu hắn chịu đồng ý thì chuyện ngày hôm nay coi như là một buổi thực luyện, nếu truyền tin trận hình bị phá các nàng không có mất mặt lắm. Bịt tai trộm chuông a.

if (document.getElementById('DADIV_71659')) {document.write('');}

Mười thiếu nữ đội trưởng đưa ánh mắt nhìn nhau trong lòng mỗi người đều có quyết định rồi. Mọi người lại tập trung ánh mắt về phía thiếu nữ phòng 203-T2. Lúc này cô nàng đang nhìn thiếu niên tiểu tử miệng cười rất là ngọt như thấy được miếng ngon. Mười vị thiếu nữ đội trưởng thấy màn này trong lòng thầm nhịn cười nghĩ “Thật tội nghiệp thằng nhỏ”

Khác với các thiếu nữ, Ngọc Bách sau khi nghe tên mình được điểm ra thì giật mình nghĩ lại cảnh tượng vừa diễn ra mấy phút trước làm thiếu niên muốn phát điên lên rồi. Giờ kêu hắn hàng tuần đi chịu chết … Hắn chịu mới lạ.

“Thực luyện như vừa nãy rất có lợi cho sự tăng trưởng chỉ số …” Giọng nói của SIRA vang lên trong đầu thiếu niên “Hệ thống sẽ dựa theo lịch mà thêm vào trong danh sách nhiệm vụ cần thiết.”

“Củ đậu …” Thiếu niên trong lòng thầm mắng “SIRA đừng có mà nói lung tung. Ta còn chưa có đồng ý.”

Lúc này một thiếu nữ đứng ra đại diện nói “Cám ơn Tâm lão, cám ơn Phó hiệu trưởng Hoàng Vân đã giúp chúng em nhìn thấy được điểm yếu hiện tại của mình. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ luyện tập để không phụ lòng quan tâm chăm sóc của nhà trường. Tất nhiên Ngọc Bách tuần sau cũng sẽ trở thành một thành viên trong nhóm luyện tập”

“Chậm … Thiếu niên Ngọc Bách vội vã lên tiếng “Ta còn chưa có đồng ý mà …
 
Chương 57: Giao dịch


Tất cả ánh mắt mọi người ngạc nhiên tập trung nhìn về phía thiếu niên Ngọc Bách. Mọi người đang chờ đợi lý do thuyết phục từ phía thiếu niên tiểu tử này. “Được rồi …” Mọi người trầm mặc một hồi thì Tâm lão lên tiếng “Ngọc Bách có thể nói ra lý do tại sao cậu không tham gia cho mọi người nghe không?”

“Dạ …” Thiếu niên Ngọc Bách gãi đầu nói “Tâm lão cũng biết rồi a. Hiện tại cháu phải đi kiếm điểm cống hiến để duy trì đóng học phí hàng năm. Cháu thực sự không có nhiều thời gian a.”

“Ah~ …” Tâm lão gật gù nói với mọi người “Đây là lý do hoàn toàn chính đáng. Vì vậy ta mới kêu Ngọc Bách tại đây làm cuộc giao dịch với mọi người …”

“Giao dịch …” Tất cả thiếu nữ đều khó hiểu không thôi. Trầm mặc một hồi thiếu nữ đại diện cả nhóm lên tiếng “Tâm lão, người có thể cho cháu biết điều kiện giao dịch là gì ạ”

“Điều kiện giao dịch …” Tâm lão mỉm cười nói “Là hàng tuần cấp cho thiếu niên Ngọc Bách một khoản chi phí trợ giúp. Ngoài ra nếu Ngọc Bách phá được một trận hình nào thì các thành viên trong tổ đội đó phải bỏ điểm cống hiến ra gấp đôi coi như là hình phạt …”

“Không biết điểm cống hiến theo đề nghị của Tâm lão là bao nhiêu” Thiếu nữ đại diện nhóm hỏi.

“Cái này để Ngọc Bách nói đi” Tâm lão quay sang Ngọc Bách hỏi “Hiện tại cần bao nhiêu điểm cống hiến trong một ngày?”

“Dạ …” Thiếu niên Ngọc Bách tất nhiên nghe rõ ràng là mình sẽ được trợ cấp hàng tuần mà nguồn trợ cấp cho hắn là nhóm thiếu nữ từ thiện trước mặt khiến hắn không khỏi xấu hổ gãi đầu nói “Hiện tại cần 2740 điểm cống hiến trong một ngày a.”

Các thiếu nữ trừng mắt nhìn hắn. Cái thể loại gì đây 2740 điểm cống hiến một ngày, đây là cưỡng bức hay bóc lột người khác mà có chứ đào đâu ra 2740 điểm cống hiến một ngày chứ. Ngay cả những đội viên chính thức hiện tại một ngày đào ra được 1000 điểm cống hiến đã là giỏi rồi.

“Uh~ …” Tâm lão trầm ngâm một lúc rồi nói “Vậy thì mỗi người trong đội sẽ đóng góp 30 điểm cống hiến một tuần nhé.”

Các thiếu nữ nhìn nhau 30 điểm cống hiến đối với các nàng mà nói là một con số nhỏ a. Nhưng 100 người gộp lại thì khoản nho nhỏ sẽ trở thành một khoản kha khá nha. Hơn nữa đội nào bị phá trận thì bị phạt gấp đôi. Thiếu nữ đứng lên đại diện nói “Chúng cháu chấp nhận đề nghị giao dịch này.”

Tâm lão nhìn các thiếu nữ mỉm cười gật đầu rồi quay sang thiếu niên Ngọc Bách nói “Vậy là vấn đề điểm cống hiến đã được giải quyết. Cậu có còn đề nghị nào nữa không?”

Thiếu niên Ngọc Bách lúc này đang cau mày lại trao đổi với SIRA cũng chỉ vì vấn đề này. SIRA muốn hắn đi thực luyện, hắn thì lại không muốn. Giằng co nhau cho đến hiện tại. “Vừa có thể tăng trưởng chỉ số vừa có thể kiếm được điểm cống hiến. Cái này gọi là một mũi tên trúng hai đích.” Giọng nói của SIRA vang lên

“Sao ta có cảm giác ngươi càng ngày nói càng nhiều” Thiếu niên Ngọc Bách nghi hoặc nói

SIRA trầm mặc một hồi rồi lên tiếng “Hiện tại ngôn ngữ cơ bản đều phiên dịch được gần hết nên khả năng nói chuyện cũng nhiều từ ngữ để nói hơn”

“Ah~ … Nói vậy là ngày xưa ngươi rất là hay nói đúng không” Thiếu niên mập mờ hỏi

“Không thể nào …” Giọng nói của SIRA vang lên

“Vậy là đúng rồi …” Thiếu niên Ngọc Bách nói “Chắc chắn ngày xưa ngươi nói rất là nhiều”

SIRA trầm mặc một hồi rồi lên tiếng “Không đi lạc chủ đề. Ta đề nghị tiếp nhận giao dịch thêm điều khoản phá hoàn toàn trận thì sẽ được gấp mười lần điểm cống hiến.”

“Gấp mười lần …” Thiếu niên Ngọc Bách nghi hoặc hỏi “Có chắc là họ có thể đáp ứng chứ. Gấp 10 lần là 30.000 điểm cống hiến a”

“Chắc chắn họ sẽ đáp ứng.” Giọng nói của SIRA vang lên khẳng định

“Nhưng mà họ đáp ứng thì cũng thôi đi” thiếu niên Ngọc Bách nhớ lại cảnh tượng bị vây trong trận hình của họ mà ngán ngẩm nói “Có gấp trăm lần thì cũng như nhau a. Làm sao mà thoát ra được cái trận đấy cơ chứ”
 
Chương 58: Cống hiến vượt mức kế hoạch


“Vừa nãy thoát được ra hai trận hình rồi” Giọng nói của SIRA vang lên “Cho thêm thời gian ai đảm bảo không thể thoát được những trận hình còn lại”

Ngọc Bách thấy SIRA nói cũng có lý gật đầu nói “Có lý a”

“Đúng …” Giọng nói của SIRA vang lên “Hệ thống đã phân tích thì xác xuất sai lệch là rất nhỏ. Hiện tại nhanh chóng chấp nhận đề nghị giao dịch kèm thêm một điều kiện phá tan tất cả trận hình …”

Mọi người lúc này đang tập trung ánh mắt hướng về Ngọc Bách chờ đợi câu trả lời. Thiếu niên mở mắt ra nói: “Cháu chấp nhận đề nghị giao dịch này với một điều kiện. Nếu cháu có thể phá toàn bộ trận hình này thì cháu sẽ được nhận gấp mười lần điểm cống hiến.”

Mọi người nghe vậy xôn xao lên một người phá toàn bộ trận … Các thiếu nữ vô ý cười lớn còn một số người thì nhìn thiếu niên tiểu tử như nhìn một tên ngốc vậy. Chỉ có một số người còn bình tĩnh được như Tâm lão, Hoàng Vân Phó hiệu trưởng cùng với một số thiếu nữ khác.

“Tiểu Bách …” Tâm lão nhìn vào Ngọc Bách nghi hoặc nói “Cậu có lòng tin phá toàn bộ trận này à”

Có người không biết chứ Tâm lão biết trận hình này đã từng bị phá không chỉ một lần mà bị phá cùng một người. Mặc dù trận hình lúc đó mới hình thành và còn chưa được hoàn thiện nhưng đều là đã bị phá qua rồi. Không thể không phủ nhân người từng phá tan nát trận hình ngày xưa chính là người có công lớn nhất để hoàn thiện trận hình này.

“Ahaha~ …” Thiếu niên Ngọc Bách gãi đầu cười nói “Cháu không có chắc chắn là sẽ phá được trận hình này nhưng mà cháu sẽ cố gắng thử xem”

Tâm lão nhìn điệu bộ của Ngọc Bách không tự chủ được mà chìm lại trong ký ức ngày xưa khi người kia cũng đã từng nói như vậy “Ahaha~ … Ta không có chắc chắn là sẽ phá được trận hình này nhưng mà ta sẽ cố gắng thử xem …”

“Giống, quá giống” Tâm lão trong lòng thầm than “Nếu mà lão già kia tình cờ gặp không biết lão có nhận ra không a”. Nhìn thiếu niên bên cạnh Tâm lão mỉm cười nói “Cái đề nghị này còn phải để cho các bạn học phía bên kia đáp ứng …” Tâm lão hướng lên nhìn các thiếu nữ phía trước nói “Mọi người thấy đề nghị của Ngọc Bách thế nào?”

Thiếu nữ đứng lên đại diện nói “Chúng cháu chấp nhận đề nghị giao dịch này.” Trong bụng lại thầm nghĩ “Hôm nay ngươi có thể đắc chí nhưng lần sau thì đừng có hòng. Ta sẽ cùng các chị em luân phiên bạo hành ngươi cho ngươi thấm. Kiếm điểm cống hiến không phải là dễ dàng a.”

“Được rồi …” Tâm lão mỉm cười nói “Hôm nay cũng coi như là đợt thực luyên. Mọi người chuẩn bị tiền đóng góp hỗ trợ cho Ngọc Bách a. Còn hai đội bị vượt qua nữa, nhớ đóng tiền phạt a.”

Phó hiệu trưởng Hoàng Vân đứng cạnh Tâm lão từ lúc diễn ra giao dịch tới giờ đều đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Đây là Tâm lão đang giúp thiếu niên Ngọc Bách kia nói chuyện a.

Nếu không phải Tâm lão đứng ra nói chuyện thì thiếu niên có bò ra được khỏi ký túc xá nữ không là một chuyện. Tâm lão còn đứng lên giúp thiếu niên dàn xếp giao dịch này. Đây là lần đầu tiên Phó hiệu trưởng Hoàng Vân thấy Tâm lão bao che cho một thiếu niên mà nàng không biết. Phó hiệu trưởng Hoàng Vân lúc này đây đang tràn ngập hiếu kỳ đánh giá thiếu niên trước mặt.

Mọi việc thủ tục còn lại đều đơn giản nhanh gọn. Trong tài khoản của thiếu niên hiện tại tăng lên thêm 3600 điểm cống hiến nữa. Đây là 3000 điểm cống hiến của các thiếu nữ hàng tuần thêm vào 600 điểm cống hiến do tổ Hắc và tổ Khôn bị phá trận nộp vào. Sau đó mọi người cùng lên lịch hẹn vào chủ nhật hàng tuần tại sân vận động của trường tiến hành thực luyện.

Vậy là thiếu niên Ngọc Bách trong một ngày kiếm được 515 điểm cống hiến khi làm nhiệm vụ. 70 điểm cống hiến do bà chị ở phòng 302-T3 thưởng cho. Và 3600 điểm cống hiến do bị các thiếu nữ hành hạ mà nhận được. Tổng cộng thu hoạch ngày hôm nay kiếm đươc 4185 điểm cống hiến vượt mức kế hoạch đề ra là trên 800%

Thiếu niên đang có chút lâng lâng về thu hoạch ngày hôm nay thì giọng nói của SIRA vang lên …
 
Chương 59: Em chào các thím


“Nhiệm vụ tăng trưởng chỉ số của cơ thể còn hai cái. Thời hạn hoàn thành nhiệm vụ còn bẩy tiếng đồng hồ. Hiện tại hệ thống đề nghị nhanh chóng hoàn thành nốt nhiệm vụ.

Nhiệm vụ tăng trưởng chỉ số sức bền hiện tại đạt được 30%,

Nhiệm vụ tăng trưởng chỉ số trí lực hiện tại đạt được 0%.

Ký chủ có một lần khấu trừ nhiệm vụ.”

Ngọc Bách nghe vậy nhớ ra mình vẫn còn hai nhiệm vụ chưa làm liền quay sang Tâm lão tạm biệt “Tâm lão. Cháu xin phép về trước a.”

“Tiểu Bách còn có việc sao?” Tâm lão ngạc nhiên hỏi

“Vâng …” Ngọc Bách lễ phép trả lời “Cháu hiện tại muốn đi thư viện tìm sách ạ”

“Ah~ …” Tâm lão gật đầu mỉm cười nói “Nếu cần thiết thì cứ đi đi thôi.”

“Vâng …” Thiếu niên Ngọc Bách lễ phép cúi chào “Cháu chào Tâm lão. Cháu chào Phó hiệu trưởng …” Sau khi chào hai vị trưởng bối thiếu niên quay sang hướng các thiếu nữ vẫy tay nói “Em chào các thím. Hẹn các thím chủ nhật tái chiến” Sau khi vẫy tay chào các thiếu nữ, Ngọc Bách chạy thẳng một mạch ra cửa tâm trạng thật thoải mái. Ân … cảm giác thật đã.

Các thiếu nữ không biết thẹn thùng ngại ngùng hay giận dữ mà cả người run run hai tay nắm chặt lại. Phó hiệu trưởng Hoàng Vân nhìn thấy khí sắc của các thiếu nữ liền biết chủ nhật này sẽ là một ngày khó khăn với thiếu niên tiểu tử tên là Ngọc Bách kia rồi. Nghĩ tới thiếu niên tiểu tử kia Phó hiệu trưởng Hoàng Vân muốn điều tra chút xem thiếu niên kia một chút.



Phòng hiệu trưởng. Lúc này Hiệu trưởng Ngô Triết vẫn chưa có về mặc dù đã hết giờ làm việc rồi. Vừa nãy nhận được tin nhắn của Ngô Huyền con gái ông nói về một việc đột nhập cơ sở dữ liệu của trường.

Mạng lưới của trường là một mạng khép kín không có sử dụng mạng lưới thông thường kết nối với bên ngoài. Vậy mà có một địa chỉ từ bên ngoài xâm nhập được vào mạng lưới của trường điều này chứng tỏ trong trường có kẻ nằm vùng. Kẻ nằm vùng này kết nối mạng lưới của nhà trường với mạng lưới bên ngoài.

Có nhiều cách kết nối nhưng hầu như không có hiệu quả vì mạng lưới của nhà trường còn đòi hỏi mật mã đặc biệt nếu có người từ bên ngoài xâm nhập. Mật mã này chỉ có cao tầng có thể biết và hiện tại chỉ có năm người biết được. Ngô Triết là một trong số năm người đó nhưng xét địa vị thì ông là người đứng cuối cùng.

TÍNH TINH TÌNH … Điện thoại của Hiệu trưởng Ngô Triết lại vang lên. Lần này không phải là tin nhắt mà là cuộc gọi trực tiếp từ Chủ nhiệm Tạ Văn. Điều chỉnh lại tâm trạng, Hiệu trưởng Ngô Triết nhất máy lên nói “Tiểu Văn à”

“Vâng lãnh đạo …” Đầu bên kia Chủ nhiệm Tạ Văn gấp gấp nói “Vừa nãy tôi có kiểm tra bảng nhiệm vụ của Ngọc Bách phát hiện cậu ấy nhận ba nhiệm vụ tới ký túc xá nữ. Tôi có cảm giác không ổn. Hy vọng ngài có thể liên lạc Phó hiệu trưởng Hoàng Vân để xem tình hình của Ngọc Bách hiện tại thế nào”

“Hả …” Hiệu trưởng Ngô Triết giật mình khi nghe tin tức này. Phải nói là những năm gần đây nam sinh mà đi vào ký túc xá nữ thường lành ít dữ nhiều a. Ngay cả thời điểm ông còn theo học tại trường thì ký túc xá nữ đã trở thành khu vực cấm của nam sinh rồi. “Được rồi cám ơn cậu đã thông báo. Tôi sẽ gọi điện cho Phó hiệu trưởng Hoàng Vân xem tình hình bên đấy thế nào” Hiệu trưởng Ngô Triết có chút gấp gáp hồi đáp.

Hiệu trưởng Ngô Triết và Phó hiệu trưởng Hoàng Vân là hai người cùng một thế hệ. Cùng lớn lên, cùng học chung vì vậy tình cảm của hai người rất gắn bó lúc nào cũng quấn quýt lấy nhau làm mọi người cứ tưởng họ sẽ trở thành một đôi. Nhưng sau này khi lớn lên rồi cả hai đều coi đối phương như anh em của mình vậy.

Vừa ngắt điện thoại Hiệu trưởng Ngô Triết tìm tới số của Phó hiệu trưởng Hoàng Vân quay số gọi đi. Mấy hồi chuông sau đầu bên kia nhấc máy “Alô … Anh tìm em có chuyện gì vậy …” là Phó hiệu trưởng Hoàng Vân bắt máy.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom