Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Hồ Ly Và Thư Sinh

Chương 40


Hồ ly cầm vàng trở lại khách điếm, ném lên bàn.

” Cho ngươi!” Hai tay hắn khoanh trước ngực cố ý không nhìn thư sinh.

Thư sinh cầm lấy vàng nhìn, sắc mặt khẽ biến: “Có phải ngươi lại đi đến mấy nơi lung tung rối loạn hay không?”

Hồ ly hừ lạnh, không nói lời nào.

“Không nói ta sẽ vứt hết!” Thư sinh không định để hắn quen thói.

Thấy hắn thật sự tức giận khiến Hồ ly lại sốt ruột, vội vàng nói lại toàn bộ sự tình cho đối phương.

Hồ ly ôm lấy hắn: “Đều là ta không tốt, ngươi đừng tức giận nha!”

Thần sắc Thư sinh hoà hoãn chút:” sau này ở trước mặt công tử áo vàng kia ngươi nhất định không được biến thành hình người.”

“Vì sao?”

Thư sinh thở dài: “Ta hoài nghi hắn muốn ngủ ngươi, cảm thấy thật bất an.”

Hồ ly nghe vậy liền vô cùng vui vẻ ôm ghì lấy hắn.

“A a, A Sinh sao ngươi lại thành thật như vậy, ta thật là yêu ngươi nhaaa!”
 
Chương 41


Năm đó, na của Vương gia và ba của Hoàng đế cùng nhau tranh đấu giành thiên hạ, kết quả ba của vương gia vì cứu ba của hoàng đế mà chết, tiên đế bước lên đế vị liền phong Vương gia khi đó còn nhỏ làm vương gia khác họ.

Vốn đây là một việc tốt, thế nhưng Vương gia không cam lòng, hắn một hai tin rằng thiên hạ này là của nhà hắn! Hắn muốn tạo phản! Hắn muốn soán vị! Hắn muốn sắc dụ hoàng đế!!

……

Logic rất đúng nha! Không có chút sơ hở nào!
 
Chương 42


“Lúc ta nhặt được ngươi trên núi, rốt cuộc ngươi đã gặp phải chuyện gì?”

Hồ ly đang dang bốn chân nằm trên giường nghe vậy toàn thân cứng đờ chậm rãi ngồi dậy đến đuôi cũng chẳng vẫy, có vẻ rất nghiêm túc.

“Ta bị ca ca ta đuổi ra ngoài…”

Thấy vậy Thư sinh cũng không khỏi nghiêm mặt, anh em bất hoà, cái này nhất định là chuyện cũ bi thương!

” Ca ca của ta là một con hắc hồ ly, lúc hồ tộc tuyển mỹ hồ ta bại dưới tay hắn, vì thế hắn trở thành tân vương tộc chúng ta.” Hồ ly cắn răng, “Ta thật sự không cam lòng, rõ ràng lông của ta nhiều hơn hắn, mắt vừa tròn vừa lớn móng vuốt cũng hồng hồng mềm mại, sao có thể bại bởi hắn!”

Thư sinh: “…… Vương của tộc các ngươi là dựa vào mỹ mạo mà chọn ra?”

“Đúng vậy!”

“Vậy trọng thương mà ngươi nói…”

“Đau lòng nha!” Hai móng vuốt Hồ ly ôm tim, “A Sinh ngươi nói xem, vì sao ta lại bại bởi hắn? Chẳng lẽ màu đen đẹp lắm sao?!”

“…… Màu đen không lo bẩn đi.”
 
Chương 43


Nghiêm túc mà nói là Hồ ly trốn nhà rời đi.

Nó cơ bản không thể chấp nhận sự thật rằng mình không đẹp (đáng yêu) bằng ca ca, cho nên trong lòng cảm thấy vô cùng bi thương.

“Ta sẽ không bao giờ quay lại!!” Hồ ly khóc lóc một đường chạy xuống núi.

Sau khi rời khỏi quê nhà, nó không thể tự gánh vác sinh hoạt nên cuối cùng ngã xuống Gà Trọc sơn, suýt nữa bị đông chết còn may có thư sinh đi qua cứu giúp.

Chẳng qua thật ra ban đầu cũng không phải muốn cứu nó.

Có thể thấy trông đẹp mắt có đôi khi thật sự có thể thay đổi vận mệnh nha!
 
Chương 44


Thư sinh đi thi, bảo Hồ ly ở khách điếm thành thật chờ hắn, hồ ly trong miệng nói biết rồi, xoay người lập tức chạy nhảy ra ngoài chơi.

Kết quả lại ngẫu nhiên gặp được bạn cũ trong tộc.

“Tiểu Hồng! Sao ngươi lại ở đây?” Hồ ly vừa mừng vừa sợ.

Hồng y mỹ nam cũng là vẻ mặt kinh hỉ, hắn nhìn nhìn hai bên, thấy không ai chú ý mới một tay xách nắm lông trắng kia vào trong tiệm đóng cửa lại.

“Tiểu thiếu gia, hoá ra ngươi ở đây! Chúng ta tìm ngươi thật lâu!” Hồng y mỹ nam ngồi xổm trước mặt hồ ly nói.

“Mọi người có khỏe không?”

“Mọi người đều khá tốt.”

“Bao gồm ca ca ta sao?”

“Bao gồm Đại vương.”

“Vậy thì thật là quá tiếc nuối!”
 
Chương 45


“Tiểu Hồng, ngươi đang bán thứ gì nha?” Hồ ly nhìn thấy cửa hàng có rất nhiều bột phấn hồng hồng lục lục, mùi vị cũng rất kỳ quái.

“Ta bán hương liệu.”

“Sao lại bán mấy thứ này, mũi ngươi chịu được sao?” Mới ở có một lát Hồ ly đã cảm thấy khó chịu muốn chết.

Tiểu Hồng ai thán: “Không còn cách nào a, tu vi của ta quá thấp mới có ba đuôi, nếu không có hương liệu che lấp thì mùi trên người ta quá kích thích, nhân loại sẽ không chịu nổi.”

” Hoá ra là để che mùi hôi nách!” Hồ ly bừng tỉnh đại ngộ. “Nhưng mà phẩm vị của nhân loại rất kỳ quái, có đôi khi dù có hui hui bọn họ cũng không nhất định ghét bỏ nha.”

“Tỷ như?”

“Đậu hủ thúi!”
 
Chương 46


Mấy tháng Hồ ly mất tích kia, nó đi Bác Sơn.

Không phải cái ở Sơn Đông.

Là ba toà tiên sơn trên biển tên Bác Sơn.

Nó cầu tiên nhân trên núi cho mình một tiên dược trường sinh bất lão. Tiên nhân nói nó phải để lại một cái đuôi mới có thể đổi tiên dược. Vì thế cửu vĩ hồ biến thành bát vĩ hồ.

Tiên nhân nói thuốc này phải ăn vào đêm trăng tròn, đợi sau khi bài tẫn tục vật phàm nhân liền có thể trường sinh bất lão.

Hồ ly cảm tạ tiên nhân rời đi.

Đợi nó đi rồi tiên nhân nhanh chóng lấy đuôi Hồ ly lên.

“Trên Bác Sơn quá lạnh, để duy trì dáng vẻ tiên phong đạo cốt ta không thể mặc quá nhiều quần áo, sớm đã muốn có một cái khăn quàng cổ, xúc cảm thật tốt nha…” Tiên nhân xoa xoa nước mũi nói.
 
Chương 47


Ba ngày qua đi, cuối cùng thư sinh cũng thi xong trở lại, bởi vì phải đợi yết bảng nên khoảng thời gian này rất nhàn, thư sinh liền mang theo Hồ ly đi vùng ngoại ô du ngoạn.

Vùng ngoại ô có rất nhiều người đang thưởng mai, Hồ ly thế mà có thể nhìn trong một đám người thấy công tử áo vàng quen thuộc. Hắn nhớ rõ lời thư sinh nói, vừa muốn lảng tránh đã không còn kịp rồi.

“Này không phải hồ công tử sao? Thật trùng hợp!” Hoàng đế làm lơ Thư sinh đang đứng đen mặt một bên, lập tức giữ chặt tay Hồ ly.

Chưa nói được vài câu, bên cạnh đã truyền đến một giọng nói.

“Này không phải Vương huynh sao? Thật trùng hợp!” Vương gia không biết từ nơi nào xông ra, một phen giữ chặt tay hoàng đế.

Chuyện ngẫu nhiên gặp phải này, tình tiết cẩu huyết gì đâyy.
 
Chương 48


Ngày đó hoàng đế mời Hồ ly, Thư sinh, Vương gia ăn một bữa cơm chiều ở tửu lầu có vị trí đẹp nhất kinh thành, giá cũng rất đắt.

Chỉ là có chút xấu hổ.

Sau khi ăn xong Hồ ly liền cùng Thư sinh về khách điếm, còn lại hoàng đế và Vương gia mắt to trừng mắt nhỏ.

Hoàng đế: “Khụ, trẫm phải về cung, ngự đệ ngươi thì sao?”

Vương gia mặc bạch y dáng vẻ thanh thuần nhớ lại nội dung chép trong cuốn sổ nhỏ, mặt liệt nói: “Ngươi về việc của ngươi, chuyện của ta không cần ngươi quản, ngươi lại không phải thân ca ca của ta! ngươi đi đi, đi đi.”

“……ò.” Vì thế hoàng đế đi rồi.

Hắn đi rồi, Vương gia đỡ trán nói với thân tín bên người: “Ta cảm thấy hình như mình cũng thành kẻ thiểu năng trí tuệ.”
 
Chương 49


Thư sinh và Hồ ly ăn no rồi về khách điếm ngủ.

Đêm đó vừa lúc là đêm trăng tròn, Hồ ly bèn lấy tiên dược ra đặt dưới quần áo Thư Sinh.

“Đây là cái gì?”

“Ăn vào tốt cho cơ thể, là tiên…Tiên dược ta luyện!”

Thư sinh không hề nghi ngờ nó, vui vẻ ăn vào.

Tiên dược có công dụng phạt tẩy tủy, chỉ chốc lát Thư sinh cảm thấy tới lúc rồi.

Một đêm kia, hắn thường xuyên phải qua lại phòng ngủ và nhà xí, ngồi xổm trên bồn cầu đến độ chân mềm nhũn.

Hồ Ly nhét hai cục bông vào mũi đứng cách ván cửa hô: “A Sinh cố lên, rất nhanh sẽ không đau nữa.”

Thư sinh nghiến răng nghiến lợi: ” Lời giống như này ta nhất định sẽ không tin lần thứ hai!”

Lần trước Hồ ly nói câu này là vào một đêm trăng thanh gió mát.
 
Chương 50


Hoàng đế để ý đến thân phận của Thư sinh, vì thế phái người đi tra. Lại phát hiện Thư sinh và Hồ ly cùng vào cùng ra, cùng ăn cùng ở, hóa ra chính là một đôi người yêu!

Hoàng đế tức giận đến xé nát mật báo, ngoài trời đúng lúc đổ mưa, vì thế hắn không màng ngăn trở vọt vào trong mưa.

Vào ngày mưa đó hắn chạy vội chạy vàng, té ngã, rống to kêu lớn, sau đó uống say đến độ không biết trời chăng gì.

Vương gia nhận được mật báo về Hoàng đế, trong lòng cảm thấy hắn cũng sẽ không khá hơn nhưng vẫn quyết định tiến cung an ủi đối phương.

Nhưng mà……

“không được Thánh thượng truyền triệu ngài không thể đi vào.” Vương gia bị ngăn bên ngoài cửa cung.

“Phiền công công thông tri một chút.”

“Bệ hạ đang ngủ.”

Vương gia ăn phải bế môn thang ( canh bế môn) tức giận hồi phủ.

“Cẩu hoàng đế! Dám nhục nhã ta như thế ta! Ta nhất định phải #? $%¢~&……hắn”
 
Chương 51


Thư sinh thuận lợi tiến vào thi đình, ở đó gặp được Hoàng đế thân mặc long bào chí khí bá vương tỏa bốn phía. Đối phương cũng nhìn thấy hắn sau đó lộ ra vẻ mặt thiểu năng trí tuệ  “Hừ hừ, ngươi sợ rồi sao”.

Thư sinh dời tầm mắt tìm chỗ của mình ngồi xuống.

Toàn bộ thời gian khảo thí hắn đều có thể cảm giác được Hoàng đế đang trừng hắn.

Trừng hắn.

Cùng với trừng hắn.

Thật sự chịu không nổi, thư sinh yên lặng mắt trợn trắng nộp bài thi sớm rời khỏi trường thi.
 
Chương 52


Lão bản của khách điếm nuôi một con vẹt trắng.

Trước nay Hồ ly chưa từng nhìn thấy loại chim nào như vậy, có một ngày nhân lúc vẹt trắng đang phơi nắng trong sân, nó tung tăng chạy đến phía dưới cái giá ngửa đầu nhìn một lúc lâu.

“Nhìn cái rắm!” Vẹt trắng rất thông minh, nó có thể nói rất nhiều câu.

Hồ ly thấy nó mở miệng nói tiếng người vô cùng kinh ngạc, cho rằng mình gặp đồng loại cũng là yêu, vui vẻ nói:” Điểu huynh hóa ra ngươi cũng là yêu tinh nha!”

Nháy mắt thế giới quan vẹt trắng vỡ nát, nó vùng vẫy cánh kêu cứu mạng: “Má ơi! Hồ ly nói chuyện!! Hồ ly nói chuyện! Nó nói chuyện a a a!!! Hù chết bảo bảo!”
 
Chương 53


Thành tích thi đình đã có, Thư sinh xếp hạng giữa nhưng khiến mọi người không ngờ là hắn bị giữ lại ở kinh thành vào Hàn Lâm Viện!

Một kẻ nhà nghèo không phải nhị giáp, mới chỉ đứng tam giáp lại được làm dự bị của nội các!

“A Sinh, ngươi được làm đại quan nha, nhưng sao lại không vui vẻ?”  Hồ ly kỳ quái hỏi.

Thư sinh thở dài: “Hoàng đế hình như còn não tàn hơn so với ta nghĩ nữa…”

“Hắt xì!” Lúc này hoàng đế đang ở hoàng cung phê duyệt tấu chương không hiểu sao đánh cái hắt xì.

Hắn hít hít cái mũi, mở một bức tranh ra.

“Thiên hạ này không có người Long xx ta không chiếm được, chỉ cần ngươi ở lại kinh thành ta sẽ luôn có cách khiến ngươi yêu ta!Chúng ta chỉ lo chờ xem!” Trên bức họa quả đúng là vẽ hình người của Hồ ly, hóa ra Hoàng đế muốn giữ Hồ ly lại mới phá lệ cho Thư sinh vào Hàn Lâm Viện!

Rất nhanh tin này đã được đưa đến tay Vương gia…
 
Chương 54


“Có phải hắn có tật gì không?”  Vương gia bực bội xé nát mật báo, bắt đầu đi qua đi lại.

“Dáng người của ta không đẹp bằng tên họ Hồ kia sao? Gia cảnh, học thức của ta không bằng cái loại lùm cỏ giang hồ đó sao? Trông ta…” Hắn im lặng một lát.

“A?”

Thân tín đứng bên định nịnh bợ lấy lòng hắn liền bước lên nói: “Cẩu hoàng đế đó là mắt mù!”

Vương gia trở tay tát một bạt tai, giận không thể át: “Ý của ngươi là dù hắn mắt mù cũng chướng mắt ta?!!”

Thân tín bụm mặt vẻ mặt câm nín.
 
Chương 55


Sau khi Thư sinh vào Hàn Lâm Viện bắt đầu lu bù vì công việc nên mỗi ngày đi sớm về trễ, Hồ ly rất bất mãn với việc này nha.

A Sinh bây giờ càng ngày càng không quan tâm ta, có phải là hắn không còn yêu ta hay không? Hồ Ly tự dọa mình chết khiếp sau đó quyết định đi đến nơi thư sinh làm việc thăm hắn.

Nó trộm trong phòng bếp hai cái bánh bao thịt gói vào khăn lụa sau đó thắt lên cổ.

“Gặp a Sinh rồi chúng ta mỗi người một cái!” Hồ ly nói rồi lon ton lên đường.
 
Chương 56


Hồ ly dùng thuật che mắt trộm vào Hàn Lâm Viện, sau đó tìm được thư sinh.

Dáng vẻ A Sinh nghiêm túc làm việc thật là đẹp mắt nha! Hồ ly nghĩ, nhẹ nhàng cắn cắn vạt quan bào của Thư sinh.

Thư sinh vừa cúi đầu nhìn thấy nó hai mắt lập tức trừng lớn: “Sao ngươi lại tới đây?”

Hồ ly quơ quơ tay nải nhỏ trên cổ.

“Ta tới đưa đồ ăn cho ngươi nha! bánh bao thịt to lắm ó!”

Thư sinh ngẩn người, cởi tay nải trên cổ nó ra nhìn, cười: “Gia hỏa này, ngươi trộm từ phòng bếp có phải không?”

“Hị hị. ” Hồ ly ngượng ngùng nở nụ cười.

Cuối cùng thư sinh và hồ ly ngươi một miếng ta một ngụm ăn sạch hai cái bánh bao. Lúc Hồ Ly trở về Thư sinh lại lần nữa buộc lại tay nải cho nó, bên trong để tiền hai cái bánh bao.
 
Chương 57


Cảm giác mới mẻ qua đi, Hồ ly bắt đầu nhớ nhà.

Nó hỏi thư sinh: “Khi nào thì chúng ta có thể về nhà?”

Thư sinh không ngẩng đầu lên, tiếp tục lật sách:” Nơi này không tốt sao?”

“Ta nhớ đại Hắc…” Hồ ly uể oải ỉu xìu gác đầu lên chân trước, “Còn có bọn nhỏ trong thôn.”

Quan trọng nhất chính là nơi này không được tự do.

Động tác lật sách của thư sinh cứng lại trầm mặc một lát, buông sách qua xoa xoa đầu hồ ly.

“Về sau nơi này chính là nhà của chúng ta.” Hắn nói.

58
 
Chương 58


Hoàng đế vì hồ ly không buồn ăn uống, cả ngày thương xuân bi thu.

Lúc làm quần áo mới…

Hoàng đế: “Ngươi nói xem màu này Hồ công tử có thích không? còn có kiểu dáng này? Có làm ta càng thêm ngọc thụ lâm phong hay không?”

Vương gia: “Ừm……”

Lúc trời mưa…

Hoàng đế: “Ngự đệ, ngươi nói xem lúc này hồ công tử đang làm gì?”

“Đang ở nhà đi.”

Hoàng đế lập tức mặt đen: “Ý ngươi nói hắn với dã nam nhân kia ở trên giường 【 … ——】 và 【 … ——】?!!”

Vương gia: “…… A?”

Lúc ăn cơm…

Lúc ngắm hoa…

Không có lúc nào là…… Không có lúc nào là!!!

Vương gia quăng toàn bộ đồ trên bàn xuống đất: “Ta muốn giết con hồ ly tinh kia!”
 
Chương 59


Nếu Vương gia muốn biện pháp diệt trừ hồ ly, trong đám phụ tá hắn có một kẻ cho hắn một chủ ý: Bôi nhọ Hồ ly là hồ ly tinh hại nước hại dân, mê loạn quân vương, bắt lên thiêu chết!”

“Phương pháp này có quá mức… Loạn thần không?” Vương gia có chút do dự.

“Điện hạ không ngại trước bắt người nhốt lại, nếu cẩu hoàng đế trách tội ngài, Điện hạ liền lấy Trụ Vương làm lệ thuyết phục quan lại cùng nhau li gián! Đắp nặn bản thân thành một vị trung thần lo lắng vì quân vương, không để hắn trầm mê nam sắc. Nếu như hắn muốn tiếp tục vì một nam nhân mà hoang đường, sớm muộn sẽ đánh mất nhân tâm.  Mà nếu hắn tùy tiện để điện hạ xử trí họ Hồ, vậy điện hạ liền giết họ Hồ kia”Phụ tá vuốt vuốt râu, “Vô luận hắn xử trí như thế nào đều có lợi cho chúng ta.”

“Cao minh!” Tự tin của Vương gia lại về rồi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom