Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Hồ Ly Và Thư Sinh

Chương 20


Thư sinh vẽ một con hồ ly, một con hồ ly vừa to vừa trắng.

Hồ ly thò lại gần, cái đuôi vui vẻ vẫy qua vẫy lại:” con hồ ly này thật là đẹp nha!” Nó không biết xấu hổ bình một câu.

Thư sinh đặt bức hoạ lên bàn, ngày hôm trước thấy người ta đang lưu hành viết lưu niệm lên tranh.

—— kiếp này tình cảm chân thành

Phía dưới ấn một lạc khoản nhỏ hình đoá hoa mai.

Thư sinh nhoẻn miệng cười, đề bút vừa viết vừa nói: “Tiên nhân nói đúng.” ngừng bút phải đóng dấu mới đẹp.
 
Chương 21


Một ngày, hồ ly ra ngoài về nhà có vẻ vô cùng bực bội, không ngừng đi qua đi lại.

“Con cáo già trên núi cũng không biết xấu hổ tự nhận mình là hồ vương vạn tuổi, phi, không biết xấu hổ.”

Thư sinh bình tĩnh mài mực: “Yêu hồ tiên các ngươi lại còn lưu hành lấy ngoại hiệu?”

Hồ ly nhào qua: “A Sinh, ngươi cũng giúp ta lấy một cái đi!”

Thư sinh dừng động tác nhìn về phía nó, ra vẻ suy tư, đặt bút viết xuống:” Lấy ngọn núi ta nhặt được ngươi làm tiền tố, hơn nữa cá nhân ngươi còn rất đặc biệt…”, đề bút lên giấy xong Thư sinh tránh sang một bên, “Xong rồi.”

Hồ ly hưng phấn nhào lên ngó, chỉ thấy trên giấy viết ~ một chuỗi danh hào dài ngoằng.

—— gà trọc sơn không dứt quang ăn không làm la lý ba sách trượng tịnh hành hung hồ đại tiên! (chỗ này mình để nguyên QT nha)
 
Chương 22


Lúc rảnh rang Hồ Ly luôn thích lắc lư trong thôn, hôm nay nó bị một nhóm tiểu cô nương đang hái hoa dại ven đường cản lại.

“A Bạch, ta trang điểm cho ngươi một chút được không?” Tiểu cô nương mới bảy tám tuổi, đặc biệt thích cục bột trắng lông xù xù.

Hồ ly cũng thích tiểu hài tử, lắc lắc xoã tung cái đuôi to cho các nàng chơi, còn rất là chờ mong.

Thư sinh vừa mới bưng đồ ăn đặt lên bàn nhìn hồ ly về nhà, bốn chân tung tăng nhảy nhót, đuôi vểnh lên cao, phía trên cắm đủ loại hoa này hoa nọ.

“A Sinh, ta nở hoa nè!” Nó ngẩng cổ nhìn thư sinh.

Thư sinh bế nó lên đặt vào ghế ngồi:” đẹp đẹp đẹp, ăn cơm.”
 
Chương 23


Thư sinh mang Hồ ly vào thành mua đồ, đi qua phố lầu xanh, Hồ ly hỏi thư sinh vì sao mấy nữ tử đó phải vén váy lộ chân với người qua đường. Thư sinh trấn định nói rằng các nàng kiếm tiền.

Hai ngày sau, Hồ ly tươi như hoa súng chạy đến trước mặt thư sinh nói: “A Sinh ta kiếm được tiền nè!”

“Kiếm ở đâu ra?” Giữa mày thư sinh nhảy dựng.

“Chỉ lộ ra một cái đùi thế mà có rất nhiều người cho ta tiền nha.” Hồ ly cười đến vô tâm vô phế.

Sau đó nó bị Thư sinh nổi cơn thịnh nộ treo ngược lên đánh.

Bạch bạch bạch, không dứt bên tai.
 
Chương 24


Hồ ly nằm trên giường bốn chân chổng vó lên trời để lộ cái bụng tròn xoe hô hô ngủ, Thư sinh đọc sách xong chuẩn bị ngủ, nhìn thấy nó như thế nhịn không được cúi người hôn hôn mũi nó.

Hồ ly mơ màng cảm thấy hô hấp không thuận, trở móng vuốt chụp lên mặt Thư sinh, động tác của thư sinh khựng lại, một lát sau nắm móng vuốt Hồ Ly đưa lên môi hôn hôn, lại vùi mặt vào cái bụng trắng trắng mềm mềm của Hồ ly hít mấy hơi.

Hồ ly mơ mơ màng màng trợn mắt, thấy Thư sinh như vậy liền biến thành hình người ôm lấy hắn.

“A Sinh hoá ra ngươi thích ta đến như vậy nha!”

Lại lăn giường.
 
Chương 25


Hồ ly cưỡi lên người a Hắc chạy tán loạn trong sân khiến gà vịt bị đuổi cho chạy té khói.

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ta là Hồ Đại vương!”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha các ngươi có sợ không!”

Thư sinh vừa vào cửa nhìn thấy hồ ly vui vẻ cưỡi chó đen chạy khắp nhà lập tức hoá đá.

“Cút xuống cho ta!” Thư sinh lạnh lùng nói.

Hồ ly run run rẩy rẩy bò xuống.

Sau đó lại bị đánh đòn.

“Kêu ngươi sợ, ta xem ngươi còn có sợ không?”

“Hu hu hu, sợ!”
 
Chương 26


Dưới mái hiên nhà Thư sinh có một tổ chim én, mỗi năm xuân về đều có chim én tới đây an cư lạc nghiệp.

Từ lúc chúng tới Hồ ly đã nhìn chằm chằm, nhìn tới độ nước miếng chảy ròng cả đầu chỉ muốn bò lên trộm trứng chim ăn. Nhưng thư sinh cảnh cáo nó, nếu nó dám làm như thế sẽ đánh gãy chân hồ ly của nó.

Hôm nay, chim mẹ đều ra ngoài tìm đồ ăn chỉ có chim con ở trong tổ gào khóc đòi ăn, có một con không may rơi xuống đất sợ đến mức kêu chi chi chi.

Hồ ly nghe thấy tiếng kêu chạy ra, do dự giữa ăn hay không ăn một lát, cuối cùng thở dài một tiếng, biến thành người nhấc chim nhỏ bỏ vào lòng bàn tay rồi bò lên mái hiên cẩn thận để nó vào tổ.

Sao ta lại nghe lời, lại ngoan thế chứ lại!

Hồ ly càng thấy yêu bản thân hơn.
 
Chương 27


Hồ ly luôn có rất nhiều vấn đề cổ quái khiến nó thấy lạ.

Ngày nọ, vừa giao phối xong, hồ ly nhìn chằm chằm hai điểm nhỏ trên ngực thư sinh, bỗng nhiên nói: “Người thật là kỳ quái nha.”

“Kỳ quái chỗ nào?” Thư sinh cảm thấy mình tốt xấu gì cũng là người đọc sách, có thể giải đáp cho nó.

“Chỉ có hai cái bầu sữa.”

“……”

“Ta có tận sáu cái nè!”

Thư sinh mặt vô biểu tình trở mình: “Ta chỉ có một bầu sữa.”

“Ta không nói cái bầu sữa kia nha…” Hồ ly còn muốn giải thích.

“Câm miệng!”
 
Chương 28


Thời tiết càng ngày càng nóng. Thư sinh mang Hồ ly ra hồ bơi lội tắm rửa.

Hồ ly quơ bốn chân ngắn củn bơi như chó qua qua lại lại bên cạnh thư sinh.

“A Sinh, có muốn ta dạy ngươi bơi lội không nha?”

“Không cần.”

“Ta dạy rất giỏi, ngươi không phải ngại ngùng đâu mà!”

Thư sinh không chịu nổi quấy nhiễu, không thể nhịn được nữa canh chuẩn cơ hội lặn xuống túm lấy đuôi hồ ly kéo xuống nước.

Ọc ọc ọc ọc ọc…

Mặt hồ nổi lên một đám bọt khí.

Phịch một tiếng, mỹ nam cả người trần trụi phá nước mà ra, hoa dung thất sắc dính vào người Thư sinh.

“A Sinh cứu ta, ở dạng người ta không biết bơi aaaa!”

“Tiền đồ…”
 
Chương 29


Lông màu trắng thật đáng ghét, động hay không động đều có thể bẩn! Hồ ly rất là hâm mộ Đại hắc, có thể nói nó cũng muốn là một hắc Hồ ly nha!

Mùa hè tới rồi, thư sinh bổ một quả dưa hấu, vì không muốn làm bẩn lông, Hồ ly đặc biệt biến thành hình người ngồi gặm.

Sau khi ăn xong trên cằm toàn là nước dưa hấu.

Thư sinh nâng cằm nó lên liếm liếm.

” Thật ngọt.”

Hồ ly hôn lấy hắn: “Không có ngọt bằng A Sinh!”
 
Chương 30


“Hồ ly bình thường có thể sống mười năm, chim én có thể sống mười một năm, Đại hắc có thể sống mười lăm năm, ta có thể sống hơn một ngàn năm, A Sinh nha?” Hồ ly ôm thư sinh hỏi.

Thư sinh không nói.

Hồ ly lại hỏi: “A Sinh nha?” Ngữ khí có chút nôn nóng.

“Sống một ngày là một ngày, ta nào biết ta có thể sống bao lâu?” Thư sinh xoa loạn lông trên đầu nó, ” Trước tiên ngươi tự lo cho mình đi, lại chịu thêm một lần trọng thương nữa thì không biết có sống lâu bằng Đại hắc không đâu…”

Vài ngày sau, Hồ ly mất tích.
 
Chương 31


Hồ ly mất tích vài tháng, mùa đông lại lần nữa đến, thư sinh lại lên núi hái rau dại.

Lần đầu tiên phát hiện Hồ ly ở ven đường, thư sinh dừng một chút, không phản ứng gì rồi cứ thế đi qua. Lần thứ hai nhìn thấy Hồ ly ghé vào mép đường, hắn mặt vô biểu cảm vòng qua. Lần thứ ba thư sinh đang hái rau dại, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hồ ly dùng đuôi câu lấy nhánh cây lộn mèo xuống trước mặt mình, đầu lưỡi còn thè ra ngoài chưa kịp thu về.

Thư sinh nhìn chằm chằm nó hồi lâu, cõng giỏ tre bước chân xuống núi.

Hồ ly mất mát nhảy xuống mặt đất, rủ hai lỗ tai, miệng phát ra thanh âm nức nở.

“Còn không đuổi kịp!”

Phía trước truyền đến tiếng thư sinh rống giận, ánh mắt hồ ly sáng lên, lỗ tai run run, hưng phấn vươn móng vuốt đuổi theo.

“A Sinh! Ngươi từ từ đợi ta!”
 
Chương 32


Hồ ly đối mặt với tiểu viện và Đại hắc đã lâu không gặp vui vẻ quá chừng. Chỉ là không chờ nó vui vẻ được bao lâu liền phát hiện hoa khôi trong thôn hình như thích Thư sinh đã lâu, lâu lâu lại tới đưa mấy quả trứng gà nhờ Thư sinh viết dăm chữ.

Hồ ly sinh ra cảm giác nguy cơ, lăn lộn la lối khóc lóc bắt thư sinh thề chỉ thích mình nó.

“Ngươi nói đi! Ta phải nghe ngươi nói!” Hồ ly dùng hình người quay cuồng trên giường.

Thư sinh không dao động, từ khi Hồ ly trở về mặc dù hắn không hỏi nguyên nhân vì sao đối phương mất tích, nhưng cũng không sủng nịch Hồ Ly như trước đây.

Hồ ly cảm giác được, vô cùng thương tâm, yên lặng ghé vào giường khổ sở muốn chết.

Sau khi hắn ngủ, thư sinh buông sách lặng lẽ đi vào mép giường, cúi người hôn hôn khoé mắt đỏ bừng của đối phương.

“Ta chỉ thích ngươi.” Thư sinh dùng thanh âm chỉ mình hắn nghe được nói.
 
Chương 33


Gian khổ học tập đọc sách mười mấy năm, cuối cùng Thư sinh cũng muốn vào kinh đi thi! Hắn nhét Hồ ly vào rương đựng sách sau lưng, lại nhờ hàng xóm trông Đại hắc rồi một mình lên đường.

Hoa khôi thôn đứng ở đầu thôn đưa tiễn hắn, lưu luyến không rời.

Thư sinh bảo nàng tìm người tốt gả đi thôi.

“Vì sao? Ngươi có người ngươi thích ư?” Hoa khôi thôn rưng rưng hỏi.

“Ừm.” Hồ ly còn đang ngủ, thư sinh nhẹ giọng trả lời.

“Nàng là … là người như thế nào?” Hoa khôi thôn không cam lòng hỏi.

“Mọi thứ của hắn không bằng cô nương, đại khái chỉ có một chút hơn so với ngươi.”

“Là cái gì?”

“Hắn xinh đẹp hơn ngươi.”

“……”

Thư sinh ngay thẳng, không chút làm ra vẻ xua xua tay liền đi rồi.
 
Chương 34


Thư sinh đi ngang qua một ngôi miếu cũ đổ nát thấy sắc trời đã tối đành phải tạm chấp nhận một chút. Nửa đêm, Thư sinh ôm Hồ ly vừa sưởi ấm vừa đọc sách, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Thư sinh hỏi là ai, người tới nói mình là tiểu thư nhà trong thành hôm nay ra ngoài dạo chơi không may đi lạc, nhìn thấy trong miếu có ánh lửa nên muốn vào xin sưởi ấm.

Thư sinh còn chưa động, Hồ ly đã nhảy lên mặt đất hoá thành hình người, vài bước đi ra kéo cửa miếu.

Ngoài cửa đứng một nữ tử nũng nịu, Hồ ly ngửi mùi liền xác định đối phương cũng là yêu tinh.

“Tránh ra, thư sinh bên trong ta bao rồi!” Hắn ghét bỏ đẩy đối phương ra.

Nữ yêu tinh sửng sốt, sắc mặt khó coi nói: “Ngươi là hồ ly đực cơ mà!”

Hồ ly: “Hồ ly đực thì sao? Ngươi có đẹp bằng ta à?”

Không có……

Nữ yêu tinh cứng họng, không cam lòng rời đi.
 
Chương 35


Hồ ly và Thư sinh đang đi trên đường bỗng nhiên thấy một hồi đuổi giết. Một đám hắc y bịt mặt đuổi theo một quý công tử mặc áo vàng.

Thư sinh gặp chuyện bất bình lập tức lôi kéo Hồ ly trốn ra phía sau một cây đại thụ.

Qua một lát, hồ ly nói: “Bọn họ muốn đánh tới khi nào? Trước khi trời tối chúng ta còn không vào được thành là lại phải ngủ miếu hoang đó!”

Thư sinh đề nghị: “Nếu không ngươi biến thành hồ ly qua đó nói hai câu doạ bọn họ chạy?”

Đương nhiên Hồ ly không làm như vậy.

Hắn đánh hắc y nhân bỏ chạy, cứu vị công tử áo vàng một mạng.

Công tử áo vàng cảm tạ ơn cứu mạng của hắn, chưa kịp nhiều lời hai câu đã bị tuỳ tùng khiêng đi rồi.

Hồ ly đưa nhẫn ban chỉ cho thư sinh xem, thư sinh như suy tư gì, bảo hồ ly tự mình giữ lấy.
 
Chương 36


Quý công tử áo vàng thật ra chính là đương kim hoàng đế, hắn cải trang đi tuần không may đảng phản bội biết được tin tức phục kích suýt nữa gặp nạn, cũng may được tiên nhân(?) Hồ đại hiệp động thân cứu giúp mới may mắn thoát nạn.

Hoàng đế vẫn muốn một lần tái ngộ vị công tử mỹ lệ khả nhân kia a!

“Nếu tái ngộ người kia, trẫm nhất định phải để hắn vĩnh viễn ở lại bên người!”

Hoàng đế khốc huyễn cuồng bá túm lấy tổng quản thái giám bên cạnh khí thế nói.

“Thao, Hoàng đế thế mà lại là đoạn tụ! Trách không được trước đây cho hắn mỹ nữ hắn cũng không chú ý tới!” Sau khi vị vương gia mưu toan soán vị nhận được tin tức kia lâm vào trầm tư. “Vì nghiệp lớn, chỉ có thể hy sinh bản thân ta!” Hắn cực kỳ bi thương nhắm mắt.
 
Chương 37


Đi đường mấy tháng cuối cùng cũng đến kinh thành! Đây là lần đầu tiên Hồ ly nhìn thấy nơi phồn hoa như vậy nên cái gì cũng cảm thấy mới mẻ, lúc Thư sinh ở khách điếm đọc sách nó liền một mình một Hồ ly lắc lư ra ngoài.

Lời nói cộng với hành động quê mùa lạc quẻ của nó rất nhanh bị đám miêu cẩu bản địa kỳ thị.

” Ngươi từ đâu tới?” Một con mèo bản địa hỏi.

” Ta tới từ Gà Trọc sơn nha!” Hồ ly kiêu ngạo phe phẩy cái đuôi trả lời.

Nhóm mèo hoang nghe xong cười đến độ bò lăn bò quài, đều nói chưa từng nghe thấy nơi nào như vậy hơn nữa cái tên này thực là khó nghe, nghe qua liền biết không phải ngọn núi gì đứng đắn.

“Các ngươi không được nói nó như vậy!”

Hồ ly tức giận, nhào qua đánh lộn thành một đoàn với mấy con mèo hoang.

Nhất thời lông bay tứ toán!
 
Chương 38


Thư sinh đang ngồi trong khách điếm bỗng nhiên có người gõ cửa phòng, hắn vừa mở cửa liền nhìn thấy ngoài cửa là một nam nhân trung niên, tay cầm theo một con hồ ly lông mao hỗn loạn, mặt còn đầy vết cào.

“Đây có phải Hồ ly của ngươi không?” Nam nhân trung niên vẻ mặt phẫn nộ. Nó không chỉ đánh nhau với mèo ở nhà ta còn làm hỏng bồn hoa nhà ta rồi, ngươi xem làm thế nào chứ!”

Thư sinh trấn định nói: “Đây không phải ta nuôi, ngươi tìm lầm người.” Nói đóng cửa lại.

Nam nhân trung niên có vẻ đã rất quen với kịch bản này, nói với cánh cửa:” Vậy ta mang con hồ ly này về lột da làm thành khăn quàng cổ.”

Thư sinh lại mở cửa ra.

“Muốn bồi thường bao nhiêu tiền?”
 
Chương 39


Hồ ly gây ra hoạ đêm đó bị Thư sinh hung hăng giáo huấn một phen. Cảm thấy đối phương không yêu nó, trong lòng thương tâm khổ sở muốn chết nên Hồ ly bèn rời nhà trốn đi. Hắn đang cô đơn đi trên đường cái, lại lần nữa gặp hoàng đế cải trang vi hành.

“Hồ công tử!” Hoàng đế hưng phấn.

“Là ngươi!” Hồ ly hai mắt sáng ngời, cũng hưng phấn.

Hồ ly đưa tín vật cho đối phương nói muốn muốn đổi bạc.

“……” Tuy rằng không giống với tưởng tượng nhưng hoàng đế vẫn cho hắn một rương vàng.

“Ngươi thật sự không cần cái khác sao?” Hoàng đế cố ý lộ ra kim long lệnh bài của mình.

Hồ ly nói không cần, sau đó cầm một rương vàng đi mất.

“A, hắn thật là thanh tao thoát tục, không hề giống với mấy kẻ dung chi tục phấn đó!” Hoàng đế cảm thấy Hồ ly rất hợp khẩu vị của mình.

Mà Vương gia lúc nhận được tình báo liền ghi lại toàn bộ những gì Hoàng đế yêu thích vào một cuốn sổ nhỏ.

Thích thanh thuần, tốt nhất là không để hắn vào mắt.

“Hừ, thiểu năng trí tuệ!” Đáy lòng vương gia tràn đầy khinh miệt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom