Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!
Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý.
Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly.
Nhíu mày: “Đi xuống!”
Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?”
Hồ ly cạo hết lông trên người cảm thấy như vậy sẽ không bị tĩnh điện nữa, đang lúc nó hưng phấn đi tìm thư sinh thì thư sinh lại khiếp sợ nhìn nó:” Lông của ngươi đâu?”
“Cạo rồi nha!” Hồ ly lắc lắc cái đuôi.
“Không lạnh sao?”
Hồ ly đột nhiên đánh cái hắt xì.
Thư sinh thở dài, vài ngày sau, hồ ly mặc một cái áo choàng lông dê do thư sinh may cho nó tung ta tung tăng chạy trên đường nhỏ trong thôn.
Lúc Hồ Ly và Thư Sinh gặp gỡ là một ngày đông tuyết bay tán loạn.
Thư sinh đi lên núi hái rau dại, lúc đi ngang qua một mảnh tuyết không cẩn thận dẫm phải cái đuôi của Hồ ly.
Hồ ly bị trọng thương, hơi thở mỏng manh rầm rì một tiếng xong liền bất động.
Thư sinh cứ như vậy phát hiện ra Hồ ly trắng như hoà một thể với nền tuyết, hắn cẩn thận đẩy đẩy tuyết đọng trên người Hồ ly ra, nhét Hồ ly vào sọt tre vác sau lưng mang về nhà.
Thịt kho tàu Hồ ly ăn không thành, bởi vì lúc Thư sinh mang nước nóng chuẩn bị vặt lông hồ ly thì thấy trên mặt đất đã không còn Hồ ly, nó biến thành một mỹ nam trần như nhộng.
Mỹ nam suy yếu mở hai mắt: “Ta là tứ… Hồ tiên… Ngươi cứu ta, ta báo đáp ngươi!” Hắn bị đông cứng nên nói chuyện cũng không nhanh nhẹn.
Thư sinh ngồi xổm trước mặt hắn, chần chờ nói: “Tới từ Phúc Kiến sao?”
“…… Không phải!”
Thư sinh nói: “Ta có thể cứu ngươi, nhưng ngươi phải học ốc đồng cô nương báo ân, thay ta nấu cơm giặt quần áo làm việc nhà, thế nào?”
Luồng khí lạnh trăm năm khó gặp một lần buông xuống khiến nhân loại nhớ đến mùa đông khủng bố năm nào.
Thư sinh cả ngày ngồi cạnh bếp lửa cũng không thể làm mình ngừng run rẩy, ngay cả bút cũng không cầm được.
Trình độ lạnh như này Hồ ly không sợ nhưng nhìn dáng vẻ thư sinh run run rẩy rẩy nó lại vô cùng đau lòng, vì thế nó nhảy vài cái lên bàn lại theo cánh tay thư sinh bò lên đầu vai.
“Làm gì thế?” Thư sinh hỏi.
Hồ ly nằm lên gáy hắn, cái đuôi vòng một vòng quanh cổ, vừa đúng đầu đuôi gặp nhau.
” Làm khăn quàng cổ cho ngươi nha.” Sau đó tự cắn lấy đuôi của mình.
Mùa đông năm đó, Thư sinh có thêm một cái khăn quàng cổ Hồ ly mặc áo choàng lông dê.
Hồ ly có một cái bảo bối vô cùng yêu thích, chỉ sau áo choàng lông dê—— là cầu mây thư sinh làm cho nó, bên trong còn nhét lục lạc.
Nó đang nằm chổng vó trên giường ôm cầu lăn lộn tạo ra âm thanh leng keng!
Thư sinh không kiên nhẫn nói: “Tắm rửa, chải lông, cắt móng tay, làm đồ chơi, đảm đương đối tượng động dục … Kỳ thật ngươi không phải tới báo ân mà là tới nô dịch ta đúng không?”
Hồ ly ngồi dậy, hai chân trước khép lại cuộn đuôi vào đó, nó cúi đầu cụp tai lấy ánh mắt vô tội từ dưới nhìn lên thư sinh.
Thư sinh buông sách, đi qua cầm lấy cầu mây: “Ta chơi vơi ngươi một lát đi……”
Thư sinh ngồi trên giường đọc sách, Hồ ly cuộn tròn trên đầu gối hắn, bỗng nhiên đầu gối chợt nặng, thư sinh cúi đầu nhìn, hoá ra là Hồ ly biến thành hình người.
Thời tiết dần dần ấm áp, hồ ly đã cởi áo choàng lông dê hắn yêu thích ra, cho nên lúc này hắn đang trơn bóng.
Thư sinh tiếp tục đọc sách, như có như không vuốt ve tóc Hồ ly.
Hồ ly ngủ ngon lành, trở mình vô ý vươn đầu lưỡi liếm liếm tay thư sinh, còn ngậm ngón tay vào miệng khẽ cắn.
Thư sinh nhanh chóng rút ngón tay ra, xoa xoa ngót tay ướt dầm dề, nhẹ nhàng xuỳ một tiếng cúi đầu hôn hôn miệng Hồ ly.
Lúc thư sinh về nhà, Hồ Ly đang ở trong viện răn dạy con chó đen hắn nuôi lớn.
“Ngu xuẩn!”
“Ô ô ~” chó đen ủ rũ cụp đuôi cúi đầu, vẻ mặt ai oán.
“Sao lại ồn ào thế?” Thư sinh thuận miệng hỏi.
Hồ ly nhìn thấy hắn liền vui vẻ lắc lắc cái đuôi, tiếp theo tức giận mách: “Hôm nay mang thằng nhãi này đi đoạt địa bàn, kết quả nó lâm trận lùi bước chạy trốn, thực sự đáng giận!”
“Vô tình vô nghĩa như vậy?”
“Đúng nha!”
Thư sinh bế nó từ mặt đất lên, cọ cọ lông trên người nó:” Chúng ta không chấp nhặt với nó nữa.”
Mùng một tết, hồ ly một đường khóc lóc chạy về nhà.
“A Sinh!!”
Thư sinh nghe tiếng vội đi ra cửa xem, kết quả thấy Hồ ly cả người đầy phân. Hoá ra nó đang trên đường vui vẻ đi lại, bỗng nhiên có mấy đứa nhỏ hư ném mấy quả pháo vào hố phân bên đường, nổ cho nó một người đầy phân.
“Ta hui quá đi à a Sinh ô ô ô ô!!” Hồ ly muốn ôm một cái, vì thế đi lên phía trước vài bước.
Thư sinh nhíu mày vội vàng lui ra phía sau một bước.
Nháy mắt vẻ mặt Hồ ly mếu máo thành sống không còn gì luyến tiếc.
Nó đặt mông ngồi bệt xuống đất, gào khóc: “Đồ vô tình vô nghĩa! Ta phải rời khỏi ngươi!”
“Ngoại trừ biến thành người, ngươi còn có thể làm gì? Sao ta chưa thấy ngươi sử dụng tiên pháp bao giờ?”
“Vì ta bị thương rất nặng, mấy năm tới cơ bản là không khỏi được cho nên trong lúc đó không thể làm việc nặng nhọc, không thể thi pháp, thời gian biến thành hình người cũng không thể quá dài.”
” Vậy phải mất bao lâu mới có thể tốt lên?”
“Ít nhất cũng phải khoảng bốn năm chục năm đi!” Hồ ly nói.
Thư sinh nghe vậy yên lặng đi qua bế nó lên ném ra ngoài cửa, sau đó đóng cửa.
Một lát sau Hồ ly mới lấy lại tinh thần, liều mạng dùng móng vuốt cào cửa: “hu hu hu A Sinh, cho ta vào đi mà, ta sẽ không mãi vô dụng như vậy nữa a a a!”
Mùa xuân đến, lại đến mùa giao phối, à không là mùa vạn vật sống lại.
Hoa Lan của Thư sinh trồng nở hoa rồi, lục tục nở ra từng nụ hoa be bé.
Hồ ly ngứa móng, rảnh lại ra chụp nó, cuối cùng chụp đến mức đứt đoạn. Nó sợ đến mức lông trên đuôi muốn nổ tung thế là vội vã trốn xuống gầm giường không chịu ra.
Thư sinh có dỗ nó như nào cũng vô dụng đành phải kệ nó.
Buổi tối hồ ly mới mò từ gầm giường ra bò lên giường.
Ngày hôm sau thư sinh mở mắt ra phát hiện hồ ly đang ôm hắn ngủ ngon lành.
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com