Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 896


Chương 896

Nghĩ đến đây, cường giả tộc Liệt Thiên Thần Hổ lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Quân ở dưới, sau đó nói: “Ta sẽ mang thi thể cháu trai ta đi…”, ông ta còn chưa dứt lời, Diệp Quân ở dưới đã thu thi thể Liệt Thiên Thần Hổ vào nhẫn!

Mọi người: “…”

Diệp Quân nhìn cường giả Liệt Thiên Thần Hổ: “Ngươi hãy nhớ đấy!”

“Làm càn!”

Cường giả tộc Liệt Thiên Thần Hổ nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt hiện lên sát khí, ông ta không nói gì thêm, xoay người rời đi!

Trên đài sinh tử.

Sau khi Diệp Quân thu thi thể Liệt Thiên Thần Hổ vào nhẫn, hắn nhìn về phía thần thú Huyền Vũ, lúc này, trong mắt thần thú Huyền Vũ và Chu Tước đều có chút kiêng dè!

Nhát kiếm vừa rồi của Diệp Quân thật sự quá kinh khủng!

Diệp Quân không xuất kiếm, mà đi sang bên cạnh, xòe bàn tay ra, mảnh vỡ kiếm Long Ngâm chậm rãi bay vào trong tay hắn, nhìn mảnh vỡ trong tay, hắn nhẹ giọng nói: “Sau này ta sẽ đúc lại ngươi!”

Kiếm Long Ngâm khẽ rung lên, như đang đáp lại.

Diệp Quân thu hồi mảnh vỡ kiếm Long Ngâm, quay đầu nhìn về phía Lục Thiên: “Tiếp tục!”

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ!

Vèo!

Trong sân, một luồng kiếm quang như sấm sét xoẹt qua.

Sau khi Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên dung hợp, sức mạnh của hắn tăng lên không chỉ một chút, bao gồm cả tốc độ của hắn, bây giờ ngay cả khi hắn không xuất kiếm cũng có thể xé rách thời không!

Thấy nhát kiếm đáng sợ của Diệp Quân, Lục Thiên híp mắt lại, thần thú Huyền Vũ phía sau gã lại gầm lên một tiếng: “Bất động như núi!”

Ầm!

Vừa dứt lời, quy giáp Huyền Vũ trên cơ thể gã tỏa ra luồng ánh sáng vàng, quy giáp bao phủ lấy Thần Huyền Vũ và Lục Thiên, cùng lúc đó, Chu Tước trên trời đột nhiên đáp xuống, lúc này, trời đất lập tức sôi trào!

Ầm!

Thanh kiếm của Diệp Quân chém vào quy giáp Huyền Vũ, một luồng khí tức đáng sự đột nhiên bộc phát ra.

Lúc này, Diệp Quân liên tiếp tung ra mười nhát kiếm!

Lâm Giới!

Ầm!

Một sức mạnh đáng sợ bộc phát từ mũi kiếm của Diệp Quân, trong nháy mắt, quy giáp Huyền Vũ nứt ra, rồi vỡ vụn!

Lúc này, Diệp Quân lại chém ra một nhát kiếm!

Ầm!

Quy giáp Huyền Vũ bỗng vỡ vụn, nhưng lúc này Chu Tước đã lao tới!

Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu, lại chém ra một nhát kiếm!

Lâm Giới!
 
Chương 897


Chương 897

Ầm!

Nhất thời, Chu Tước bị nhát kiếm này đánh bay ra ngoài chân trời, nhưng ngay sau đó, mười thanh phi kiếm đột nhiên phóng ra từ cơ thể của Diệp Quân!

Lại là Lâm Giới!

Chu Tước còn chưa kịp dừng lại, mười thanh phi kiếm đã chém xuống đầu nó!

Ầm!

Dưới sự chứng kiến của mọi người, một tiếng thét thảm thiết bỗng nhiên vang lên, ngay sau đó, đầu Chu Tước nổ tung, hóa thành một con chim không đầu.

Tất cả mọi người chết lặng!

Thần thú cứ vậy bị chém chết rồi sao?

Sau khi giết Chu Tước bằng một nhát kiếm, mười thanh phi kiếm Chu Tà bất ngờ bay ngược lại, chém về phía đầu thần thú Huyền Vũ!

Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của thần thú Huyền Vũ đột nhiên co rụt lại, nó biết bản thân không thể ngăn được nhát kiếm này!

Sau khi Diệp Quân hợp nhất với Ngao Thiên Thiên, sức mạnh và tốc độ tăng lên quá đáng sợ!

Nhưng lúc này, Lục Thiên đột nhiên giơ tay phải lên, trong nháy mắt, sức mạnh đáng sợ bao phủ tất cả thời không xung quanh gã!

Ầm!

Bỗng chốc, tốc độ mười thanh phi kiếm của Diệp Quân đột nhiên giảm xuống!

Nhưng lúc này, thời không xung quanh Lục Thiên lại lơ lửng những phù ấn đại đạo.

Vực!

Đạo vực!

Tất cả mọi người đều sửng sốt!

Ẩn Kiếp Chí Cảnh cộng thêm cả đạo vực?

Lúc này, Diệp Quân phất tay áo, mười thanh phi kiếm bay ngược về phía sau, rút khỏi đạo vực của Lục Thiên.

Diệp Quân quan sát Lục Thiên, gã bật cười, vừa định lên tiếng thì Diệp Quân đột nhiên nhẹ giọng nói: “Nếu như ngươi sớm thi triển đạo vực thì Liệt Thiên Thần Hổ và Chu Tước sẽ không chết!”

Nụ cười tươi rói vừa xuất hiện trên khuôn mặt Lục Thiên đông cứng lại!

Tất cả mọi người nhìn về phía Lục Thiên, thần sắc cũng trở nên không đúng lắm.

Không thể không nói, câu nói của Diệp Quân như một gáo nước lạnh!

Đạo vực!

Lúc Lục Thiên thi triển đạo vực, những người ủng hộ gã đương nhiên vui mừng phát điên!

Không chỉ là Ẩn Kiếp Chí Cảnh, hơn nữa còn nắm được cả Ẩn Kiếp Chí Cảnh của đạo vực!

Thế nhưng câu nói của Diệp Quân đã khiến cho cảm giác vui mừng của bọn họ giảm đi một nửa.

Phải đấy!

Nếu như Lục Thiên không che giấu thực lực thì Liệt Thiên Thần Hổ và Chu Tước sẽ không chết!

Đạo vực đấy!

Đạo vực là phương pháp khủng bố có thể trấn áp được phi kiếm của Diệp Quân!
 
Chương 898


Chương 898

Vậy mà ngươi lại không dùng!

Không thể không nói, đã có một số người thật sự nổi giận!

Lục Thiên trừng mắt nhìn Diệp Quân, không nói gì hết, ban nãy gã cũng không cố ý muốn hi sinh Liệt Thiên Thần Hổ và Chu Tước, nguyên nhân chủ yếu à bởi vì gã đã xem nhẹ thực lực của Diệp Quân!

Gã không ngờ sau khi Diệp Quân dung hợp với Ngao Thiên Thiên thì thực lực lại nâng cao nhiều đến vậy, càng không ngờ uy lực của phương pháp Lâm Giới của Diệp Quân lại khủng bố tới thế!

Tại gã sơ ý rồi!

Đương nhiên, gã không giải thích gì cả, bởi vì gã biết càng giải thích thì càng tệ!

Lục Thiên nhìn Diệp Quân: “Diệp Quân, trận chiến ngày hôm nay, ngươi dùng những thủ đoạn nhỏ nhặt này có tác dụng sao?”

Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, mười thanh phi kiếm Chu Tà bay trở lại trong lòng bàn tay hắn, hắn nhìn Lục Thiên, khẽ cười: “Không phải ngươi nói có ta thì không có ngươi, có ngươi thì không có ta sao? Hôm nay, ta đứng ở đây, cầu xin ngươi giết ta đấy!”

Khóe miệng Lục Thiên nhếch lên nở một nụ cười đểu: “Sẽ như ngươi mong muốn!”

Gã đột nhiên lao lên trước một bước.

Ầm!

Bước chân này lao ra, cả đài sinh tử rung lên kịch liệt, ngay sau đó, gã mở lòng bàn tay, một tấm thần ấn ngưng tụ lại, nhưng đúng vào lúc này, mười thanh phi kiếm đột nhiên lao tới!

Diệp Quân đương nhiên sẽ không ngốc tới độ để cho Lục Thiên thi triển công pháp một cách yên ổn!

Mười thanh phi kiếm lao tới trong nháy mắt!

Lại là Lâm Giới!

Đúng lúc này, yêu thú Thần Huyền Vũ trên đỉnh đầu Lục Thiên đột nhiên gầm lên đầy phẫn nộ, hai tay nó mạnh mẽ giơ ra phía trước bảo vệ, hóa thành quy giáp màu vàng bảo vệ Lục Thiên lần nữa.

Ầm!

Mười thanh phi kiếm chém tới, sức mạnh cường đại khiến cho quy giáp màu vàng nứt toác, lúc này lại có một thanh phi kiếm lao tới!

Ầm!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, quy giáp màu vàng đột nhiên vỡ vụn!

Thế nhưng đúng vào lúc này, giọng nói của Lục Thiên đột nhiên vang lên: “Địa Tỏa!”

Vừa dứt lời, mặt đất dưới chân Diệp Quân đột nhiên rung lên kịch liệt, ngay sau đó, vô số sức mạnh mặt đất quy tụ lại về phía Diệp Quân, trong nháy mắt, số sức mạnh mặt đất này đã khóa chặt lấy thời không nơi hắn đang đứng!

Thứ nó khóa không phải Diệp Quân mà là thời không nơi hắn đang đứng!

Diệp Quân khẽ cau mày, đang định xuất kiếm, lúc này, giọng nói của Lục Thiên lại tiếp tục vang lên: “Thiên Tù!”

Ầm!

Trên đỉnh đầu Diệp Quân, thời không đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một khí tức vô cùng đáng sợ từ trên trời giáng xuống. Cùng lúc này, sức mạnh đất trời dâng lên như nước thủy triều, nháy mắt đã khóa chặt lấy không gian Diệp Quân đang đứng!

Bấy giờ, Lục Thiên lại tiến về phía trước một bước, sau đó khẽ lật tay phải.

Ầm ầm!

Trong tích tắc, không gian xung quanh Diệp Quân xuất hiện vô số phù ấn đại đạo!
 
Chương 899


Chương 899

Đạo vực!

Thiên Tù!

Địa Tỏa!

Ba loại sức mạnh trấn áp Diệp Quân!

Lục Thiên phẫn nộ gầm lên: “Mời Đạo Nhẫn!”

Đột nhiên, tất cả mọi người đang có mặt đồng loạt ngẩng đầu, chỉ thấy cách đỉnh đầu Diệp Quân khoảng nghìn trượng, thời không nơi đó đột nhiên ngưng lại, ngay sau đó, có một lưỡi dao khổng lồ dài nghìn trượng bay ra ngoài!

Vút!

Thanh Đạo Nhẫn đó giáng xuống từ trên đỉnh đầu rồi chém thẳng về Diệp Quân phía bên dưới!

Rắc!

Đột nhiên, thời không trong phạm vi nghìn trượng nứt ra, sau đó mai một đi từng tấc.

Cùng lúc này, thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng cũng trở nên hư ảo!

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều kinh ngạc!

“Thuật thần thông của Đạo gia!”

Có người đứng trong đám đông khẽ nói: “Ít nhất là cấp Chân bên trên cấp Giản!”

Thuật thần thông cấp Chân!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc!

Cấp Chân thật sự vô cùng hiếm có!

Thuật thần thông cấp bậc này chỉ mấy thế gia đỉnh cao và thư viện Quan Huyên mới có, quan trọng nhất là thuật thần thông ở cấp bậc này không phải thứ mà người bình thường có thể kiểm soát!

Cấp bậc càng cao thì càng khó tu luyện!

Thanh Đạo Nhẫn kia mang theo uy lực hủy diệt trời đất cứ thế chém thẳng xuống.

Nhát chém này khiến cho đất trời nứt ra!

Đạo Nhẫn vẫn chưa giáng xuống mà khí thế đã áp chế cả đất trời!

Bên dưới, Diệp Quân nhìn thanh Đạo Nhẫn chém xuống, sắc mặt bình tĩnh, đúng lúc này, Ngao Thiên Thiên đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, cô ta nói: “Để ta chống đỡ!”

Nói xong, cô ta muốn xông ngay lên trời!

Thanh Đạo Nhẫn này khiến cô ta cảm nhận được khí tức của sự chết chóc, cô ta biết mặc dù cô ta và Diệp Quân đã dung hợp lại làm một, nhưng cũng có khả năng không thể chống đỡ được, có thể cô ta sẽ không chết, mà Diệp Quân sẽ chết!

Dù gì cô ta cũng là Thiên Long, lực phòng ngự của thân xác vô cùng đáng sợ, còn Diệp Quân thì không phải.

Một khi thân xác của cô ta bị phá hủy, sức mạnh quá lớn khiến cho cô ta và Diệp Quân phân tách nhau ra, vậy thì thân xác phàm trần của Diệp Quân chắc chắn sẽ chẳng thể chống đỡ nổi!

Vậy nên cô ta quyết định một mình mình đứng ra chống đỡ!

Lúc này, tay cô ta đột nhiên bị kéo lại!

Diệp Quân khẽ nói: “Cô tới giúp ta đã là rất quý rồi, sao ta có thể để cho cô đi liều mạng chứ?”

Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân, không nói gì!
 
Chương 900


Chương 900

Diệp Quân khẽ cười, Ngao Thiên Thiên cũng bật cười, cô ta đột nhiên lao ra phía trước một bước, chủ động dung hợp với Diệp Quân!

Diệp Quân mở lòng bàn tay ra.

Vút!

Một tiếng kiếm kêu lao thẳng lên trời, trong ánh mắt của tất cả mọi người, Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, một thanh kiếm Chu Tà xuất hiện trong tay hắn, hắn chém thẳng về phía trước.

Lâm Giới!

Lần này không phải mười kiếm!

Mà là mười lăm kiếm!

Sau khi có được sự trợ lực của Ngao Thiên Thiên, số nhát kiếm lần này của hắn đã đạt tới mười lăm!

Ầm!

Khoảnh khắc thanh kiếm này lao ra, thời không nơi hắn đang đứng đột nhiên vỡ vụn, vô số sức mạnh mặt đất và sức mạnh đất trời cũng vỡ tan theo!

Đương nhiên, đạo vực của Lục Thiên cũng tan nát trong khoảnh khắc này!

Không còn bị ba sức mạnh kìm hãm, Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay!

Mười hai thanh phi kiếm đột nhiên lao ra!

Lâm Giới!

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lần này không phải mười nhát kiếm mà là mười hai nhát kiếm!

Không phải là mười lăm nhát kiếm là bởi vì hắn chỉ có mười hai thanh phi kiếm mà thôi!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, mười hai thanh phi kiếm kia chém về phía Đạo Nhẫn.

Ầm ầm!

Trời đất rung lên kịch liệt, kiếm quang mạnh mẽ bộc phát, Đạo Nhẫn cũng rung lên kịch liệt, sau đó nứt ra, ngay sau đó cùng với màn kiếm quang kia hóa thành một màn sóng khí khủng bố lan tỏa ra khắp không gian!

Tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã lan ra phạm vi cả nghìn trượng!

Ầm!

Khu vực đài sinh tử mà Diệp Quân và Lục Thiên đang đứng cũng bắt đầu đổ sụp!

Cùng lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên bay ra từ trong màn sóng khí kia!

Vút!

Kiếm quang đi tới đâu thời không nứt ra tới đó!

Phía xa, đôi con ngươi của yêu thú Thần Huyền Vũ chợt co lại, không thể không nói, bây giờ nó thật sự thấy hơi sợ kiếm của Diệp Quân rồi!

Kiếm của Diệp Quân thật sự có thể phá hỏng lớp phòng ngự của nó!

Có điều lúc này, nó chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể bảo vệ Lục Thiên!

Thế nhưng đúng vào lúc này, Lục Thiên lại nói: “Để ta!”

Nói xong, gã lao ra trước một bước, sau đó chỉ điểm, trên đầu ngón tay, một phù ấn màu máu đột nhiên bay vút!
 
Chương 901


Chương 901

Ầm!

Phù ấn màu máu này lại chặn đứng được mười hai thanh phi kiếm của Diệp Quân, có điều sức mạnh cường đại cũng lập tức khiến cho Lục Thiên và yêu thú Thần Huyền Vũ chấn động tới mức lùi ra ngoài cả trăm trượng!

Lúc Lục Thiên và yêu thú Thần Huyền Vũ vừa dừng lại!

Vút!

Thời không trước mặt gã đột nhiên nứt ra, Diệp Quân cầm kiếm lao tới!

Lần này, Diệp Quân sử dụng liên tiếp mười lăm nhát kiếm!

Lại là Lâm Giới!

Hai tay Lục Thiên kết ấn, lẩm nhẩm thần chú, đột nhiên, dưới chân gã xuất hiện một màn sáng đại đạo!

Ầm!

Màn sáng đại đạo này chặn đứng lại nhát kiếm khủng bố của Diệp Quân, khu vực thời không nơi hai người đang đứng lập tức sụp đổ, biến thành một mảng tối đen!

Có điều trong nháy mắt đã khôi phục lại như cũ!

Đôi mắt Diệp Quân lóe lên vẻ tàn ác, hắn cầm kiếm xoay mạnh một vòng.

Ầm ầm!

Một màn kiếm quang đột nhiên bộc phát, sức mạnh cường đại lập tức khiến cho màn sáng đại đạo kia chấn động tới mức vụn vỡ!

Bốp!

Lục Thiên cũng bị chấn động văng ra, nhưng cùng lúc này, tay phải của gã lại túm lấy Diệp Quân từ phía xa, bỗng chốc thời không xung quanh cứ thế nứt lìa, ngay sau đó, gần mười nghìn tia chớp màu đỏ nhạt cùng lúc bay ra, sau đó lao thẳng về phía Diệp Quân!

Vẻ mặt Diệp Quân bình tĩnh, vung ống tay áo.

Vút!

Một màn kiếm quang chém ra, trong tích tắc, những tia chớp xung quanh hắn hoàn bị chém vỡ vụn!

Một giây sau, Diệp Quân đột nhiên biến mất khỏi vị trí!

Phía xa, con ngươi của Lục Thiên chợt co lại, gã đột nhiên lao ra trước một bước, thời không xung quanh cũng xuất hiện vô số phù ấn đại đạo!

Đạo vực!

Ầm ầm!

Vào lúc thanh kiếm của Diệp Quân lao tới, sức mạnh cường đại khiến cho khu vực đạo vực chấn động rung lên kịch liệt, ngay sau đó, đạo vực đột nhiên vỡ vụn!

Bốp!

Lục Thiên nháy mắt đã lùi ra bên ngoài cả trăm trượng!

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của tất cả mọi người đang có mặt đều trở nên vô cùng nghiêm trọng!

Đánh tới bây giờ, bọn họ phát hiện ra người mang thiên mệnh mà vốn dĩ bọn họ cho rằng vô địch trong lòng lại bị đánh lép vế!

Thực lực của Diệp Quân rõ ràng quá khủng bố!

Lúc này, có đệ tử thế gia đột nhiên khẽ nói: “Thực lực của Diệp Quân này, mạnh thật…”

Ở bên cạnh y, cả đám đệ tử thế gia tông môn đều trầm mặc.
 
Chương 902


Chương 902

Đột nhiên, có một người đàn ông nhìn về phía đệ tử thế gia vừa nói, phẫn nộ lên tiếng: “Mạnh cái gì chứ? Nếu không phải hắn đã ký kết khế ước bình đẳng với Ngao Thiên Thiên, có được sức mạnh của Ngao Thiên Thiên thì hắn có là cái thá gì?”

Đệ tử thế gia tông môn kia trầm giọng nói: “Lục Thiên sư huynh cũng có thần thú bảo vệ, hơn nữa còn có ba…”

Người đàn ông bực tức mắng chửi: “Ngươi đang nói cái gì? Lục sư huynh là người mang thiên mệnh, trên người huynh ấy có số mệnh đại đạo thuộc về thiên mệnh. Ngươi lại nói giúp cho tên Diệp Quân kia, có phải ngươi muốn tạo phản không? Có phải ngươi muốn phản bội lại vũ trụ Quan Huyên hay không hả?”

Đệ tử thế gia kia cứng họng.

Trên đài sinh tử.

Sau khi Diệp Quân dùng kiếm chém vụn đạo vực thì vẫn chưa dừng lại, cơ thể hắn rung lên, hóa thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí!

Khoảnh khắc này, tốc độ của hắn đã đạt tới cực hạn!

Vô số người đang có mặt đều không nhìn rõ tốc độ của nhát kiếm này, bọn họ chỉ nghe thấy âm thanh thời không nứt vỡ!

Phía xa, Lục Thiên đột nhiên nói: “Hợp thể với ta!”

Vừa nói dứt lời, yêu thú Thần Huyền Vũ đột nhiên hóa thành một tia sáng xâm nhập vào bên trong cơ thể gã!

Ầm!

Cơ thể Lục Thiên từ trên xuống dưới xuất hiện một lớp quy giáp Huyền Vũ màu vàng!

Lúc này, Diệp Quân đã cầm kiếm chém tới nơi!

Nhát kiếm này đâm thẳng vào yết hầu của Lục Thiên!

Rắc!

Lớp quy giáp Huyền Vũ màu vàng nứt toác!

Lúc này, khóe miệng Lục Thiên lại nở một nụ cười: “Ngươi mắc bẫy rồi!”

Vừa dứt lời, không gian phía sau lưng Diệp Quân đột nhiên nứt lìa, một bàn tay máu khủng bố cứ thế thò ra!

Trên trụ đá, sắc mặt của Tào Bạch đột nhiên biến đổi: “Một trong ba đại hung thú – Hung Nghê Thú!”

Cùng lúc này, thanh kiếm trong tay Diệp Quân đột nhiên biến mất, hắn quay phắt người lại, tung ra một cú đấm!

Liệt Thế Thốn Kình!

Khoảnh khắc này, dưới sự giúp đỡ của Ngao Thiên Thiên, uy lực Liệt Thế Thốn Kình của hắn tăng lên gấp năm lần!

Ầm ầm!

Một cú đấm tung ra, sức mạnh khủng bố bộc phát đầy mạnh mẽ, yêu thú trước mặt hắn bị chấn động tới mức văng ra xa cả trăm trượng!

Diệp Quân đột nhiên mở nắm đấm ra, kiếm xuất hiện trong tay hắn, một giây sau, hắn quay mạnh người lại tung ra một nhát kiếm!
 
Chương 903


Chương 903

Lâm Giới!

Ầm ầm!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, Lục Thiên đã bị chém bay ra xa cả trăm trượng!

Vừa dừng lại, lớp quy giáp màu vàng khắp người Lục Thiên cứ thế nứt vỡ!

Tất cả mọi người như hóa đá!

Diệp Quân nhìn Lục Thiên: “Mắc bẫy cái đầu nhà ngươi, phế vật!”

Mọi người: “…”

Lúc này, có người đột nhiên run giọng nói: “Võ thế, hắn vừa là Kiếm Đế vừa là Võ Thần…”

Lời này vừa thốt ra, không gian chợt lặng ngắt như tờ.

Vừa là Kiếm Đế, vừa là Võ Thần.

Lúc này mọi người trong sân đều đang nhìn Diệp Quân, ánh mắt mọi người đều hiện lên vẻ khó tin.

Song tu Võ Kiếm?

Mọi người chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.

Phải biết rằng, dù là Kiếm Chủ Nhân Gian năm đó cũng không yêu nghiệt như vậy.

Bây giờ Diệp Quân này lại không chỉ tu kiếm mà còn tu võ, quan trọng nhất là hắn vừa là Kiếm Đế, vừa là Võ Thần.

Quá đáng sợ!

Lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu tê dại.

Không gian lúc này bỗng trở nên im ắng, chỉ nghe thấy tiếng hít thở.

Trên bầu trời, Đại Võ Tông đó nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này ông ta cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

Võ Thần!

Đây là điều ông ta không ngờ đến.

Phải nói rằng đây là chuyện mà theo ông ta nghĩ là hoàn toàn không có khả năng xảy ra.

Vừa là Chuẩn Đại Kiếm Đế, vừa là Võ Thần.

Quả thật quá yêu nghiệt.

Đại Võ Tông nhìn chằm chằm Diệp Quân bên dưới, lặng thinh không nói, không biết đang nghĩ gì.

So với các thế gia, tông môn ủng hộ Lục Thiên đó, lúc này Kiếm Tông và các thế lực ủng hộ Diệp Quan lại càng nhốn nháo.

Võ Thần!

Rất nhiều người trong số họ cũng không ngờ Diệp Quân không chỉ là một Chuẩn Đại Kiếm Đế, mà còn là một Võ Thần.

Quá yêu nghiệt!

Tào Bạch đứng bên cạnh Trần Quan Tử lắc đầu cười khổ: “Diệp sư đệ này che giấu cũng kỹ quá đấy”.

Các kiếm tu ở đằng sau y đều gật đầu, ai nấy cũng cảm thấy bất ngờ, dĩ nhiên vui mừng kinh ngạc vẫn chiếm phần nhiều.

Trần Quan Tử nhìn Diệp Quân ở trên đài sinh tử đằng xa, lặng thinh không nói nhưng lại có thể thấy được nụ cười hiếm thấy hiện lên gương mặt.

Y cũng rất bất ngờ với chuyện Diệp Quân là Võ Thần.
 
Chương 904


Chương 904

Lúc này các cường giả của thần điện Linh Hư và và động thiên Tuế Nguyệt cũng bật cười.

Mấy ngày nay, họ đều nghẹn một bụng tức.

Vì ai cũng mắng họ là đồ ngốc, mắng họ là não bị cửa kẹp.

Mà giờ thì…

Ai còn dám nói thế nữa?

Người mang thiên mệnh ư?

Lúc này dường như gã cũng chỉ có thế ở trước mặt Diệp Quân, vì đánh đến lúc này mà Diệp Quân luôn chiếm ưu thế. À không phải, là hoàn toàn áp đảo Lục Thiên.

Người mang thiên mệnh?

Chẳng qua chỉ có thể.

Lúc này các cường giả của tộc Thiên Long ở một bên khác cũng thở phào, nhất là tộc trưởng Ngao Thành.

Từ sau khi lão và Ngạo Thiên Thiên chọn Diệp Quân, hai cha con họ đối mặt với rất rất rất nhiều áp lực.

Không chỉ phải đối mặt với áp lực từ Tiên Bảo Các của thư viện Quan Huyên, mà còn phải đối mặt với áp lực từ những người trong tộc đó, có thể nói chỉ cần Diệp Quân bị đánh bại, tộc Thiên Long sẽ nổi dậy làm phản, sau đó sẽ xé nát cha con họ, dù sao hầu hết mọi người trong tộc Thiên Long đều muốn ủng hộ Lục Thiên.

Mà lão và Ngao Thiên Thiên lại chọn ủng hộ Diệp Quân, có thể tưởng tượng đến kết cục của cha con họ nếu Diệp Quân thua.

Bây giờ thấy Diệp Quân là Võ Thần, Ngạo Thành cũng thở phào nhẹ nhõm.

Dù Diệp Quân không thắng cũng không ai dám nói cha con Ngao Thành lão là đồ ngu ngốc.

Vừa là Kiếm Đế, vừa là Võ Thần, lẽ nào không đáng cho tộc Thiên Long ủng hộ sao?

Hơn nữa lúc này Diệp Quân đã hoàn toàn áp đảo người mang thiên mệnh.

Các cường giả tộc Thiên Long ở đằng sau lão cũng dần nở nụ cười, phải nói là Diệp Quân này quả thật rất yêu nghiệt, chẳng kém cỏi so với Lục Thiên chút nào.

Trên đài sinh tử.

Diệp Quân nhìn Lục Thiên ở phía đằng xa với vẻ mặt khinh thường, nhưng hắn không tấn công Lục Thiên mà xoay lại nhìn phía sau. Phía trước hắn không xa có một con yêu thú hung hãn, yêu thú có hình dạng giống con sư tử khổng lồ, toàn thân đỏ như máu, có hai cái sừng, đuôi dài đến tận mấy trượng, hơn nữa phần rìa sắc bén như đao, cực kỳ đáng sợ.

Yêu thú Hung Nghê.

Tộc Hung Nghê là một trong ba tộc Hung Yêu lớn của yêu vực, thực lực của chúng hơn cả bốn đại thần thú.

Lúc nãy, một cú đấm của Diệp Quân đã đập nát sống mũi của Hung Nghê, lúc này toàn thân nó toát ra khí thế hung tàn, ánh mắt càng thêm hung dữ như muốn ăn tươi nuốt sống người.

Nó đã nổi giận.

Thế nhưng Diệp Quân càng tức giận hơn, không hề nói thêm lời thừa thãi nào đã biến mất khỏi chỗ.

Thấy Diệp Quân còn muốn ra tay trước, Hung Nghê càng tức giận, gầm gừ một tiếng rồi lao đến trước đâm đến chỗ Diệp Quân.
 
Chương 905


Chương 905

Ầm!

Không gian mà nó chạy qua đều từng chút từng chút sụp xuống, cực kỳ hãi hùng.

Tốc độ của Diệp Quân lại không hề giảm.

Phải cứng rắn đối đầu.

Lúc này Diệp Quân bỗng đâm thanh kiếm tới.

Mười lăm nhát kiếm.

Ngay khi Diệp Quân xuất kiếm, thời không trong phạm vi ngàn trượng đều nứt ra.

Ầm!

Một người một yêu thú bỗng văng ra ngoài cùng lúc.

Diệp Quân lùi lại cả trăm trượng, không gian ở những chỗ hắn lùi lại bị đâm nát, khi hắn dừng lại, khóe miệng tràn ra một vệt máu.

Sức mạnh quá lớn.

Dù là hắn và Ngao Thiên Thiên cùng lên phòng ngự cũng không thể chống đỡ được.

Hung Nghê ở phía đằng xa liên lục lùi lại cả trăm trượng, lần này khi dừng lại, đầu nó nứt toác, máu bắn ra như suối.

Phá vỡ phòng ngự!

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt mọi người đều trở nên kinh hãi.

Có thể thấy khí tức của yêu thú Hung Nghê là cấp Tiên đỉnh cao, mà lúc này nó muốn cứng rắn đối đầu với Diệp Quân nhưng lại không thể?

Mặc dù Diệp Quân có Ngao Thiên Thiên, nhưng tên Lục Thiên này có bốn con yêu thú siêu cấp.

Nếu bốn con yêu thú siêu cấp này mà đi theo Diệp Quân…

Nhiều người nghĩ đến đây đã cảm thấy sợ hãi.

Hung Nghê sửng sốt một chốc rồi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân ở phía đằng xa, lúc này khí thế hung tàn của nó đã giảm đi khá nhiều, thay vào đó là thêm phần nghiêm túc.

Nhát kiếm này khủng khiếp quá.

Nếu không phải nó phòng vệ đặc biệt thì đòn tấn công lúc nãy đủ để lấy mạng nó rồi.

Lúc này nó không còn xem thường kiếm tu trước mặt này nữa.

Ngay lúc này giọng Lục Thiên ở đằng xa bỗng vang lên: “Hung Nghê huynh, kéo chân hắn một lúc giúp ta”.

Vừa dứt lời Lục Thiên bỗng bay lên không trung, thời không xung quanh gã rung lên dữ dội, cùng lúc đó một thần trận phù ấn cực lớn xuất hiện trên đỉnh đầu gã, phù ấn dày đặc xung quanh gã cũng dần nổi lên, lúc này cả đài sinh tử lại bắt đầu rung lắc lần nữa.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Thấy thế mọi người đều biến sắc.

Gã muốn xuất chiêu hiểm!

Diệp Quân híp mắt, kiếm Chu Tà bên tay phải khẽ rung lên.

Lúc này Hung Nghê bỗng tức giận gào lên: “Tiên tổ bảo vệ”.

Ầm!

Tia sáng màu đỏ bỗng phát ra từ trong người nó, sau đó hóa thành một bộ áo giáp màu đỏ như mái phủ khắp người nó.

Thấy thế, Diệp Quân nhíu mày, sao yêu thú này lại có nhiều tiên tổ bảo vệ như thế?
 
Chương 906


Chương 906

Lúc này như biết sự ngờ vực của hắn, Ngao Thiên Thiên trong cơ thể bỗng nói: “Về cơ bản, những yêu thú nòng cốt trong đám yêu thú đỉnh cấp đều có cách bảo vệ mạng sống, chính là sự bảo hộ của tiên tổ, trong quá trình tiên tổ bảo vệ, số lượng phòng thủ tăng gấp đôi”.

Tăng lên gấp đôi!

Diệp Quân nhíu mày, phòng vệ của đám yêu thú này vốn dĩ đã hơn hẳn người cùng cấp bậc, thêm nữa phải nói là tiên tổ bảo vệ này quả thật hơi bi3n thái.

Ngao Thiên Thiên bỗng nói: “Ta cũng có tiên tổ bảo vệ, có cần ta thi triển không?”

Nhưng Diệp Quân lại nói: “Không cần”.

Ngay khi vừa dứt lời, Diệp Quân bỗng biến mất, lần này mục tiêu của hắn không phải là thú Hung Nghê nữa mà là Lục Thiên ở đằng xa kia.

Lục Thiên đang thi pháp, hơn nữa vừa nhìn đã biết là gã đang xuất chiêu hiểm nên hắn định giải quyết Lục Thiên này trước.

Vèo!

Một luồng kiếm quang nhanh như chớp xoẹt qua, không gian ở những nơi nó lướt qua đều bị nứt toạc ra từng chút, tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ thoáng chốc đã đánh đến trước mặt Lục Thiên.

Ngay lúc này, yêu thú Thần Huyền Vũ bỗng chắn trước mặt Lục Thiên, nó gầm lên một tiếng, hai tay ấn mạnh về phía trước, quy giáp màu vàng đã có vết nứt lại xuất hiện.

Lúc này kiếm của Diệp Quân lao đến.

Ầm!

Đòn tấn công này lao đến, quy giáp màu vàng rung lên, vết nứt trở nên lớn hơn.

Ánh mắt Diệp Quân lóe lên tia tà ác, lại thêm một nhát kiếm nữa.

Rầm!

Nhát kiếm này lao đến, quy giáp màu vàng nổ tung, biến thành từng mảnh vỡ của tia sáng màu vàng rơi xuống.

Diệp Quân mặc kệ Thần Huyền Vũ bị thương mà lao lên trời, chém một kiếm về phía Lục Thiên.

Nhưng đúng lúc này, yêu thú Thần Huyền Vũ bỗng tức giận gầm lên, tay phải của nó túm lấy chân Diệp Quân, sau đó kéo mạnh xuống dưới.

Ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ tàn ác, hắn thuận thế chém xuống dưới một kiếm.

Vèo!

Nhát kiếm này đâm thẳng vào đỉnh đầu của yêu thú Thần Huyền Vũ, máu b ắn ra tung tóe.

Diệp Quân vẫn mặc kệ yêu thú Thần Huyền Vũ, xoay người muốn bay lên trời nhưng vào lúc này, yêu thú Thần Huyền Vũ lại đột nhiên gầm lên một tiếng, nó lại dùng hết sức kéo mạnh xuống.

Rầm!

Nó và Diệp Quân cũng rơi xuống đất, vừa rơi xuống, mặt đất nổ tung, đất cát văng lên tung tóe.

Lần này Diệp Quân không để tâm đến Lục Thiên nữa, hắn xòe bàn tay, mười thanh phi kiếm bay ra đâm vào giữa trán yêu thú Thần Huyền Vũ, đôi mắt của yêu thú Thần Huyền Vũ trợn to, máu liên tục chảy ra, nhưng nó vẫn nắm chặt lấy tay Diệp Quân không buông.

Diệp Quân nhìn yêu thú Thần Huyền Vũ trước mặt, yêu thú Thần Huyền Vũ ngẩng đầu nhìn Lục Thiên khẽ nói: “Người mang thiên mệnh, ngươi đã đồng ý với tộc Thần Huyền Vũ của ta, phải giúp tộc Thần Huyền Vũ vực dậy, ngươi nhất định phải nhớ cho kỹ”.
 
Chương 907


Chương 907

Vừa dứt lời…

Ầm!

Trong cơ thể nó bỗng phát ra một luồng khí tức đáng sợ.

Tự nổ!

Khí tức này vừa xuất hiện, sắc mặt Diệp Quân thay đổi, cả người run lên rồi lui lại cả trăm trượng nhưng vẫn bị sóng xung kích khủng khiếp kia ập đến.

Bùm!

Diệp Quân liên tục lùi về sau hơn ba trăm trượng.

Khi hắn dừng lại, khóe miệng hắn xuất hiện một vệt máu.

Thời không cách trước mặt hắn cả ngàn trượng biến thành một vùng đen kịt, nhưng thoáng chốc lại dần trở lại bình thường.

Tự nổ!

Mọi người ở đó đều kinh hãi.

Không ai ngờ được yêu thú Thần Huyền Vũ lại chọn cách tự nổ để kéo chân Diệp Quân, cũng liều mạng quá rồi nhỉ?

Lúc này yêu thú Hung Nghê bỗng đứng trước mặt Diệp Quân, nhìn chằm chằm hắn.

Nhiệm vụ bây giờ của nó là kéo chân người trước mặt này.

Diệp Quân lau vết máu trên khóe miệng, sau đó thầm nói: “Thiên Thiên, cô không sao chứ?”

Ngao Thiên Thiên im lặng một lúc rồi cười nói: “Ta không sao, ta có thể có chuyện gì chứ?”

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn Lục Thiên ở trên trời, từng luồng khí tức đáng sợ liên tục cuồn cuộn xuất hiện trên đỉnh đầu Lục Thiên.

Lúc này không chỉ cả đài sinh tử, mà cả đỉnh thí luyện đều xuất hiện một uy lực cực mạnh.

Mọi người hoảng sợ.

Lục Thiên này đang thi triển chiêu gì thế?

Ngay lúc này Nam Lăng Nhất Nhất bên Kiếm Tông khẽ nói: “Đây là cấm thuật trong truyền thuyết”.

Cấm thuật!

Nghe thế Trần Quan Tử nhíu mày: “Đó là cấm thuật trong thần điển truyền thuyết?”

Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu, run giọng nói: “Đúng thế, là “Vạn Đạo Vẫn Lạc” – một trong mười cấm thuật”.

Cô ấy có thần điển nhưng thư viện Quan Huyên cũng có thần điển, dĩ nhiên thần điển mà cô ấy có mới là thật.

Mười cấm thuật.

Nghe Nam Lăng Nhất Nhất nói thế, Trần Quan Tử biến sắc.

Tào Bạch hơi khó hiểu: “Đại sư huynh, cấm thuật này rất mạnh à?”

Trần Quan Tử gật đầu: “Thần điển này là do chủ nhân Đại Đạo Bút viết, các thuật của thần pháp được chứa trong đó đều vô cùng đáng sợ, uy lực của cấm thuật này lại càng mạnh hơn. Trong trận chiến ở chiến trường Hư Chân, thần thuật sư của vũ trụ Quan Huyên ta đã từng dùng cấm thuật này để giết mười mấy vạn thần linh chỉ trong tích tắc”.

Y vừa nói vừa nhìn Lục Thiên ở trên đài sinh tử, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Năm đó, ngay cả vài thần thuật sư Đế Cảnh cũng khó có thể khống chế được cấm thuật đáng sợ vô địch này nhưng gã lại có thể thi triển được nó…”
 
Chương 908


Chương 908

Nghe Trần Quan Tử nói thế, các kiếm tu đều lặng thinh không nói gì, họ nhìn Diệp Quân trên đài sinh tử bên dưới, đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Nam Lăng Nhất Nhất siết chặt hai tay, sắc mặt hơi tái, cô ấy là thần thuật sư nên cô ấy biết cấm thuật đó đáng sợ thế nào.

Trên đài sinh tử, Diệp Quân im lặng nhìn Lục Thiên.

Đối phương đã thi triển xong.

Lúc này nếu ra tay thì cũng không đỡ được.

Hai tay Lục Thiên giơ lên giữa không trung, thoáng chốc không gian trời đất bỗng nứt ra, sau đó vô số phù ấn đại đạo bay ra từ trong không gian bị nứt ra đó.

Ầm!

Lúc này cả đỉnh thí luyện rung lên dữ dội như thể xảy ra động đất.

Các ngọn núi xung quanh bắt đầu nứt toạc và sụp xuống.

Mọi người hoảng sợ.

Rất nhiều cường giả thư viện Quan Huyên bỗng xuất hiện xung quanh, họ bắt đầu gia cố không gian, nhưng dù như thế, đỉnh thí luyện cũng bắt đầu nứt ra từng chút.

Đỉnh thí luyện này không thể chịu được sức mạnh này.

Lục Thiên nhìn xuống Diệp Quân bên dưới: “Đi đường bình an”.

Vừa dứt lời.

Ầm!

Những lá bùa bí ẩn trên trời đó bỗng chốc biến thành tia máu bắn về phía Diệp Quân ở bên dưới.

Rầm!

Cả đỉnh thí luyện bắt đầu nứt ra từng lớp một.

Thấy thế mọi người đều hốt hoảng.

Đại Võ Tông đứng trong tầng mây mỉm cười.

Kết cục đã xác định rồi.

Cấm thuật!

Có thể nói đây đã chứng tỏ thực lực của hai bên quá cách biệt.

Trên đài sinh tử, Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn Lục Thiên, hắn tiến về trước hai bước.

Ầm!

Kiếm thế ngút trời bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Quân trước ánh mắt của tất cả mọi người.

Đại Kiếm Đế!

Diệp Quân bỗng xòe tay ra, hét lên: “Kiếm đến!”

Vù!

Vô số tiếng kiếm kêu bỗng lao lên trời, ngay sau đó trong kiếm mộ của Kiếm Tông, hàng triệu thanh kiếm bỗng lao vút lên trời rồi bay về phía đỉnh thí luyện.

Trên đỉnh thí luyện, hàng trăm vạn thanh phi kiếm bay đến như sao băng.

Mọi người đều hóa đá.
 
Chương 909


Chương 909

Kiếm đến!

Một tiếng kiếm đến, trăm vạn thanh kiếm đã phóng tới.

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, trăm vạn thanh kiếm kia đã chém về phía những lá bùa màu máu!

Vù vù vù vù…

Bỗng chốc, cả đất trời như bị trăm vạn thanh kiếm này chém vỡ!

Trên trời, từng đạo phù ấn đại đạo bốc cháy rồi rơi xuống!

Đại Kiếm Đế!

Mới đầu, tất cả mọi người chỉ nghi ngờ Diệp Quân là Đại Kiếm Đế thôi.

Nhưng lúc này, không cần phải nghi ngờ nữa!

Hắn chính là Đại Kiếm Đế!

Đại Kiếm Đế trẻ thế này!

Hắn đã phá kỷ lục năm xưa của Diệp Vũ Kiếm Đế, trở thành người nhanh nhất bước từ Kiếm Đế lên Đại Kiếm Đế trong lịch sử!

Yêu nghiệt tuyệt thế!

Giây phút này, tất cả mọi người chỉ có một ý nghĩ này thôi!

Trên một cột đá nào đó, một đệ tử thế gia bỗng gằn giọng nói: “Đại Kiếm Đế thì sao? Nhìn là biết đã có được truyền thừa của Kiếm Tông rồi, nếu không có truyền thừa của Kiếm Tông, hắn chẳng là cái thá gì cả!”

Một đệ tử tông môn đứng bên cạnh gã chịu không được: “Thừa nhận người khác ưu tú, khó đến vậy sao?”

Đệ tử thế gia kia tức giận: “Ngươi nói gì? Lục sư huynh là người mang thiên mệnh, ngươi lại nói đỡ cho Diệp Quân kia, ngươi có ý gì? Có phải ngươi muốn phản bội vũ trụ Quan Huyên không? Hả?”

Đệ tử tông môn kia ngơ cả người.

Lúc này y chỉ muốn nói một câu: Mẹ kiếp!

Đệ tử thế gia này còn định nói gì đó thì một chàng trai đứng bên cạnh đã giáng cho gã một cái tát.

Bốp!

Đệ tử thế gia kia bị tát bay!

Chàng trai kia nổi giận: “Cái thứ gì không biết? Mẹ kiếp, người ta xuất xắc thật đấy! Trẻ như thế đã là Đại Kiếm Đế, thế mà, mẹ kiếp, ngươi vẫn còn bới móc, bới cái đầu ngươi à!”

Nói rồi, chàng trai nọ vẫn không nhịn được cơn tức, lao tới đấm cho gã một trận nữa.

Mọi người: “…”

Phía trên không đài sinh tử, trăm vạn thanh phi kiếm phóng ra, từng đạo đại đạo lần lượt bị hủy diệt!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Lục Thiên kia khó coi tới cùng cực!

Không phải đã nói Diệp Quân không phải là Đại Kiếm Đế à?

Trên tầng mây, giây phút Đại Võ Tông nhìn thấy Diệp Quân là Đại Kiếm Đế, sắc mặt cũng trở nên u ám vô cùng, còn cả một tia khó tin nữa!

Đại Kiếm Đế!

Diệp Quân này lại có thể trở thành Đại Kiếm Đế trong thời gian ngắn như vậy!

Đúng là yêu nghiệt!
 
Chương 910


Chương 910

Đại Võ Tông nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này, cuối cùng ông ta cũng thấy hơi hoảng loạn!

Quá yêu nghiệt!

Nếu Lục Thiên không thể quang minh chính đại giết được Diệp Quân thì chắc chắn Kiếm Tông sẽ thề chết để bảo vệ Diệp Quân!

Đại Võ Tông nhìn Lục Thiên bên dưới, trầm tư.

Tất cả mọi người đều đang nhìn Lục Thiên!

Người mang thiên mệnh vô địch?

Giây phút này, trong lòng mọi người, ý nghĩ này đã bắt đầu bị lung lay!

Vì Diệp Quân thật sự quá yêu nghiệt!

So với Lục Thiên, Diệp Quân càng giống người mang thiên mệnh hơn!

Trên một cột đá nào đó, Đại trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt bỗng nói: “Không hổ danh là con trai của ông ấy!”

Nghe lời Đại trưởng lão nói, những trưởng lão đứng bên cạnh đồng loạt nhìn ông ta, một trong những trưởng lão đó hỏi: “Lão Đại, rốt cuộc Diệp công tử có lai lịch thế nào vậy?”

Những người khác cũng vội ghé lại gần Đại trưởng lão, ánh mắt tò mò!

Đại trưởng lão nhìn Diệp Quân dưới đài sinh tử, khẽ nói: “Các ông nhìn cậu ấy giống ai?”

Các trưởng lão ngờ vực, quay đầu nhìn Diệp Quân. Nhìn mãi, nhìn mãi, bỗng đồng tử của cả trăm trưởng lão đều rút lại, buộc miệng thốt lên: “Ôi trời!”

Những người khác đứng xung quanh hơi ngẩn người, đồng loạt nhìn đám trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt!

Đồng thanh vậy sao?

Các ông bị bệnh gì thế?

Thấy mọi người nhìn, những trưởng lão động thiên Tuế Nguyệt vội thu hồi ánh mắt, lúc này, Đại trưởng lão vội nói: “Khiêm tốn! Phải khiêm tốn!”

Các trưởng lão vội gật đầu!

Phải khiêm tốn!

Trên đài sinh tử, trăm vạn thanh kiếm chém tới, vô số đại đạo của Lục Thiên bắt đầu dần dần tan biến. Không chỉ vậy, thần trận phù ấn khổng lồ kia cũng bắt đầu từ từ sụp đổ!

Cấm thuật bị phá rồi!

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nhưng lúc này, sắc mặt của Diệp Quân cũng trở nên trắng bệch!

Rõ ràng, chiêu kiếm này đã tiêu hao rất rất nhiều năng lượng của hắn!

May có sức mạnh dung hợp của Ngao Thiên Thiên chống đỡ, nếu không hắn không thể trụ nổi.

Mà đối diện với Diệp Quân, hung thú Hung Nghê kia đang nhìn Diệp Quân với vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, ánh mắt lộ vẻ kiêng dè!

Lúc này, nó cũng hơi sợ hãi!

Đại Kiếm Đế trẻ tuổi đến thế này!

Hơn nữa, hắn lại còn có thể triệu hồi phi kiếm ở mộ kiếm của Kiếm Tông, quá đáng sợ!

Người mang thiên mệnh vô địch?
 
Chương 911


Chương 911

Không chỉ những người khác, ý niệm này trong lòng nó cũng đã bị lung lay!

Người mang thiên mệnh thật sự vô địch sao?

Đã từng, đúng là Kiếm Chủ Nhân Gian vô địch, nhưng không có nghĩa những người mang thiên mệnh khác cũng có thể vô địch!

Diệp Quân này thật sự quá yêu nghiệt!

Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Lục Thiên, thần thái của gã lúc này bình tĩnh đến lạ thường!

Diệp Quân không phí bất kỳ lời nào, xòe tay ra: “Chém!”

Ong!

Một tiếng kiếm kêu vang vọng trời cao!

Trăm vạn thanh kiếm bỗng chém về phía Lục Thiên.

Giây phút này, không gian xung quanh Lục Thiên vỡ nát, trăm vạn thanh kiếm cùng chém tới.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lục Thiên.

Sắp kết thúc rồi sao?

Đúng lúc này, Lục Thiên bước lên trước một bước, hai tay gã xòe ra, trong lòng bàn tay trái dần dần ngưng kết một đạo phù ấn, trong lòng bàn tay phải của gã thì xuất hiện một đạo pháp ấn!

Ánh mắt Lục Thiên dữ dằn, hai tay chưởng về phía trước: “Trấn!”

Rầm!

Bỗng chốc, không gian xung quanh run rẩy kịch liệt, trăm vạn thanh phi kiếm kia bị trấn áp tại chỗ!

Cùng lúc đó, không gian xung quanh chợt xuất hiện vô số phù ấn đại đạo và thần pháp ấn!

“Hai loại vực!”

Bấy giờ, có người kinh hãi hô lên.

Hai loại vực.

Giây phút này, tất cả mọi người lại ngây ra như phỗng.

Ấy vậy mà Lục Thiên lại nắm giữ hai loại vực?

Người thường nắm giữ một loại vực đã là nghịch thiên rồi, mà Lục Thiên này lại nắm giữ đến hai loại vực, quan trọng nhất là gã còn là một vị cường giả Ẩn Kiếp Chí Cảnh!

Hai loại vực này xuất hiện khiến những đệ tử của đám thế gia và tông môn kia lại lần nữa xôn xao!

Lúc nhìn thấy Diệp Quân là Đại Kiếm Đế, bọn họ đã sắp tuyệt vọng rồi, mà lúc này, Lục Thiên lại nhen nhóm lên hy vọng cho bọn họ.

“Vô địch!”

Không biết ai đó đã hét lên, rất nhanh, tiếng hô hào vang dậy, chấn động trời cao.

Trên trời, ánh mắt Lục Thiên hung hăng, gã lại áp tay xuống: “Rơi!”

Ầm!

Trời đất run rẩy kịch liệt, trăm vạn thanh kiếm kia bắt đầu bị đẩy xuống!

Nhưng đúng lúc này, Diệp Quân ở bên dưới bỗng giẫm mạnh chân phải.

Ầm!

Chỗ chân phải vừa giẫm xuống, mặt đất sụp đổ, Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời!
 
Chương 912


Chương 912

Tốc độ cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt Lục Thiên, nhưng khi hắn vào đạo vực và pháp vực của Lục Thiên, tốc độ của hắn đã bị chậm lại!

Nhưng lúc này, Diệp Quân đâm một kiếm ra!

Xuất liền mười hai thanh kiếm!

Sau khi đột phá Đại Kiếm Đế, thực lực của hắn đã được lột xác về chất lượng!

Ầm!

Nhát kiếm này vừa đâm ra, đạo vực và pháp vực lập tức rung lên kịch liệt, sau đó nứt ra!

Thấy cảnh này, sự dữ dằn trong mắt Lục Thiên càng lộ rõ, gã tức giận gào lên, hai tay áp xuống: “Trấn!”

Ầm!

Trong nháy mắt, vô số phù ấn đại đạo và pháp ấn bốc cháy, từng luồng sức mạnh đáng sợ xuất hiện ở xung quanh, điên cuồng trấn áp Diệp Quân đang đứng trước mảnh vực này!

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng thu kiếm lại, một giây sau, hắn lại đâm ra một kiếm nữa: “Phá!”

Nhát kiếm này…

Rầm!

Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, mảnh vực đó nứt toác, sức mạnh kinh người đánh Lục Thiên kia bay ra mấy trăm trượng!

Lúc Lục Thiên lùi lại, mười hai thanh phi kiếm phóng qua, chớp mắt đã bay tới trước mặt Lục Thiên!

Rắc!

Thời không trước mặt Lục Thiên nứt ra, đồng tử gã rút lại, hai tay hợp làm hình chữ thập, lại lần nữa thi triển đạo vực và pháp vực!

Nhưng mười hai thanh phi kiếm lại là Lâm Giới!

Rầm!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, thời không trước mặt Lục Thiên ầm ầm vỡ nát, mười hai thanh phi kiếm đã áp sát!

Nhưng vào thời khắc quan trọng, một đạo kim quang bỗng phóng ra từ trước ngực Lục Thiên!

Rầm!

Một cái chuông vàng cản được mười hai thanh phi kiếm của Diệp Quân!

Thần vật cấp Chân!

Lúc chuông vàng xuất hiện, không những cản được mười hai thanh phi kiếm của Diệp Quân mà còn bộc phát ra một đạo kim quang đáng sợ khóa mười hai thanh phi kiếm lại, kim quang này giống như một sợi dây xích, khóa chặt mười hai thanh phi kiếm kia lại!

Nhưng lúc này, Diệp Quân bỗng biến mất, một giây sau…

Ầm!

Một thanh kiếm đâm thẳng vào chuông vàng!

Keng!

Chuông vàng rung lên kịch liệt, sức mạnh khủng khiếp đánh bay Lục Thiên trong tích tắc, cái chuông vàng kia cũng xuất hiện vết nứt!

Diệp Quân lại biến mất, đồng tử Lục Thiên đứng ở đằng xa bỗng rút lại, kiếm của Diệp Quân quá nhanh, nhanh đến mức gã không thể nào phản kháng được!

Mà ngay lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ bỗng đánh tới sau lưng Diệp Quân!
 
Chương 913


Chương 913

Là hung thú kia!

Vừa nãy, nó cũng do dự có nên rời đi hay không, nhưng nghĩ lại, nếu rời đi thì tộc Hung Nghê của nó sẽ trở thành trò cười cho cả vũ trụ Quan Huyên!

Mà Lục Thiên lại có hai loại vực!

Gã tin, Lục Thiên có thể chiến thắng!

Thế nên, nó quyết định liều một phen!

Vì mình, cũng là vì cả tộc Hung Nghê!

Lúc này, Diệp Quân nhíu mày, hắn bỗng quay người chém ra một nhát.

Ầm!

Nhát kiếm này chém ra, con Hung Nghê kia bị chém bay ra mấy trăm trượng, nó vừa dừng lại thì vảy lân trên người đã vỡ hết, máu tươi phun ra!

Thấy vậy, Hung Nghê đơ mặt ra!

Một nhát kiếm đã chém nó trọng thương rồi!

Đây chính là Đại Kiếm Đế sao?

Hung Nghê đứng ngây ra đó, nó phát hiện, giây phút này nó còn không địch lại nổi một nhát kiếm của kiếm tu trước mặt!

Tất cả mọi người cũng bị nhát kiếm này của Diệp Quân làm chấn động!

Yêu thú cấp Tiên đỉnh cao lại không thể đỡ được một nhát kiếm của Diệp Quân!

Một nhát kiếm chém lui Hung Nghê xong, Diệp Quân lại không thèm quan tâm tới Lục Thiên kia, hắn bỗng biến mất, đồng tử của Hung Nghê kia rút lại, vừa định lui thì một thanh kiếm đã đâm vào giữa trán nó!

Ầm!

Một mảng kiếm quang chui vào trong cơ thể yêu thú Hung Nghê, chém nát lục phủ ngũ tạng trong cơ thể nó trong nháy mắt.

Hung Nghê chầm chậm mềm oặt ra!

Diệp Quân vung tay, vút ra một nhát kiếm!

Vù!

Đầu của yêu thú Hung Nghê kia bay vút ra mấy chục trượng.

Diệp Quân quay người nhìn Lục Thiên, mà lúc này, trong cơ thể Lục Thiên trào ra một luồng khí tức kh ủng bố!

Ầm!

Bỗng chốc, không gian của cả đỉnh thí luyện như cuộn trào.

Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, một đạo ấn chậm rãi ngưng kết ở giữa trán Lục Thiên.

Đạo ấn hiện!

Lục Thiên tức giận chỉ Diệp Quân, gằng giọng: “Diệp Quân, tới đây, chịu chết đi!”

Mà lúc này, đạo ấn giữa trán của gã bỗng hơi rung rinh…

Đạo ấn!

Khi đạo ấn xuất hiện, một luồng khí tức cổ xưa lan tràn trong trời đất!
 
Chương 914


Chương 914

Luồng khí tức này không thuộc về thời đại này, dường như đã trải qua vô số năm tháng, tràn ngập mùi xa xưa và hoang vắng, mạnh mẽ vô cùng!

Giây phút này, những nơi người ta có thể nhìn thấy đều trở nên hư ảo!

Tất cả mọi người thất kinh!

Đây là đạo ấn Kiếm Chủ Nhân Gian từng mang!

Lúc này, ánh mắt của vô số đệ tử thế gia và tông môn nóng rực!

Đạo ấn!

Rất nhiều người không biết Lục Thiên có đạo ấn, thế nên khi nhìn thấy đạo ấn, bọn họ đều sững sờ.

Nhưng rất nhanh, máu huyết trong người bọn họ lại lần nữa cuộn trào!

Đây là đạo ấn Kiếm Chủ Nhân Gian từng mang, mà lúc này nó lại nằm trong tay Lục Thiên!

Điều này có ý nghĩa gì, chắc không cần nói ra đâu nhỉ?

Tất cả mọi người đều nghĩ tới điểm này!

Thế nên, những đệ tử thế gia và tông môn ủng hộ Lục Thiên đều không còn kiêng kỵ gì nữa, cười như điên!

Một bên khác, những đệ tử Kiếm Tông nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập vẻ hồ nghi.

Lẽ nào Lục Thiên thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?

Một bên khác, sắc mặt các cường giả tộc Thiên Long trở nên khó coi.

Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?

Nếu Lục Thiên là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì Diệp Quân lấy gì để thắng?

Ngao Thành dẫn đầu nhìn chằm chằm Lục Thiên ở phía xa: “Dù có là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì cũng đã sao? Diệp công tử vô địch! Vô địch!”

Những cường giả khác của tộc Thiên Long cũng đồng loạt gật đầu.

Giây phút này, cả tộc Thiên Long đã cùng tiến cùng lùi với Diệp Quân!

Diệp Quân thắng, thì tộc Thiên Long hưng thịnh!

Diệp Quân thua, thì tộc Thiên Long diệt vong!

Thế nên, nội loạn lúc này là việc cực kỳ ngu ngốc!

Lúc này chính là lúc tộc Thiên Long phải đồng tâm hiệp lực, đoàn kết một lòng!

Hơn nữa, Lục Thiên chưa chắc đã là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Ai nói có đạo ấn thì sẽ là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian chứ?

Một bên khác, sắc mặt của đám người Trương Vân Thiên ở phúc địa Linh Hư cũng cực kỳ khó coi!

Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?

Nếu thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì sao Diệp công tử thắng được?

Trương Vân Thiên trầm mặc không lên tiếng, tiên tổ có lừa mình không?

Chắc chắn là không!

Trương Vân Thiên nhìn Diệp Quân ở bên dưới, khẽ cười. Tuy không tiếp xúc được nhiều với Diệp Quân, nhưng tính cách của chàng trai này kiên định, thiên phú yêu nghiệt, làm người đức độ, có thể làm chuyện lớn!

Dù Diệp Quân thua, ông ấy cũng sẽ không hối hận vì ủng hộ Diệp Quân!
 
Chương 915


Chương 915

Sắc mặt của các trưởng lão bên phía động thiên Tuế Nguyệt thì lại rất điềm tĩnh, tuy mới đầu bọn họ cũng hơi sửng sốt, nhưng chẳng mấy chốc họ đã bình tĩnh trở lại.

Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian?

Bớt bớt đi!

Trông Lục Thiên chẳng giống Kiếm Chủ Nhân Gian chút nào cả, còn Diệp Quân với Kiếm Chủ Nhân Gian thì lại như cùng một khuôn đúc ra.

Đây mới chính là người mang thiên mệnh!

Ngoài Nam Ly Âm, những người còn lại của động thiên Tuế Nguyệt không hề lo lắng chút nào cả!

Trên đài sinh tử, Lục Thiên nhìn mọi người xung quanh hoan hô xong thì thấy hứng khởi, bật cười thật lớn. Sau đó gã dang tay ra, bỗng chốc, một màn sáng đỏ nhạt tỏa từ trong người gã ra!

Sức mạnh huyết mạch!

Thấy vậy, bầu không khí bỗng yên tĩnh hẳn!

Bấy giờ, có người bỗng run giọng nói: “Huyết mạch phong ma! Đây là huyết mạch phong ma! Gã thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!”

Huyết mạch phong ma!

Lời này vừa dứt, mọi người bỗng huyên náo lên!

Ai không biết Kiếm Chủ Nhân Gian sở hữu huyết mạch đứng đầu chư thiên vạn giới – huyết mạch phong ma?

Mà lúc này, Lục Thiên lại có huyết mạch phong ma!

Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Bỗng chốc, một vài đệ tử của thế gia và tông môn quỳ xuống, có người hô to lên: “Bái kiến thiếu chủ!”

Thiếu chủ!

Vừa dứt lời, đệ tử của những thế gia và tông môn ủng hộ Lục Thiên hơi ngẩn người, sau đó cũng đồng loạt quỳ xuống.

“Bái kiến thiếu chủ!”

Từng tiếng hô hào vang lên không ngớt, như sóng biển cuộn trào, vang vọng ra xa!

Hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Thiếu chủ!

Thấy cảnh này, tộc Thiên Long và Kiếm Tông đều ngơ ngác!

Phúc địa Linh Hư cũng vậy!

Thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian sao?

Chỉ có một tốp khá là bình tĩnh, chính là phía động thiên Tuế Nguyệt!

Nam Ly Âm nhìn mấy người Đại trưởng lão, tuy bọn họ khá bình tĩnh nhưng trong mắt vẫn ánh lên vẻ ngờ vực.

Nam Ly Âm cười nói: “Nghe đồn huyết mạch phong ma vừa xuất hiện thì toàn thân sẽ đỏ như máu, mọi người nhìn xem Lục Thiên này đi, có chút dáng vẻ điên cuồng nào không?”

Đại trưởng lão sững người.

Đúng thế!

Thần thức của Lục Thiên này bình thường lắm, hoàn toàn không thấy chút điên cuồng nào!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom