Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3899


Áp chế cảnh giới!

Còn Thiên Võ Tân thì khác, khi nhìn thấy Chiêu Võ Đạo Đế bước ra bước cuối cùng, cô ta lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Thật sự là Diệt Đạo!

Nếu là Diệt Đạo thì trên đời này còn ai là đối thủ của ông ta nữa?

Thiên Võ Tân hờ hững nhìn thoáng qua Diệp Quân ở phía xa, không tức giận, không đắc ý mà chỉ có xem thường, trong mắt cô ta, mấy người nhóm Diệp Quân bây giờ giống như một đám hề vậy.

Châu chấu đá xe.

Dù có giãy giụa thế nào thì cuối cùng vẫn là phí công.

Chiêu Võ Đạo Đế ở phía xa đột nhiên tiến về phía trước một bước, chỉ một bước, một uy áp đáng sợ đã khiến Ung Đế lùi lại mười vạn trượng, khi dừng lại, khoé miệng ông ta có một dòng máu tươi chậm rãi chảy xuống.

Chỉ với một uy áp!

Thấy cảnh này, sắc mặt nhóm Lý Toại Phong lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Chiêu Võ Đạo Đế này đã vượt qua Khai Đạo, không cùng một đẳng cấp với họ nữa rồi.

Chiêu Võ Đạo Đế chậm rãi đi về phía Ung Đế, ông ta cười nói: “Không thể không nói ông thật sự rất lợi hại, trong những cao thủ Khai Đạo ta từng gặp, chắc chắn ông chính là người đứng đầu, nếu có cơ duyên, thậm chí ông còn có thể đạt tới trên Khai Đạo, tiếc là ông chọn sai rồi. Rất nhiều lúc giới hạn của đời người thường được quyết định bởi sự lựa chọn của mình”.

Nói xong, ông ta nhẹ nhàng chỉnh lại cổ áo xốc xếch, sau đó lại cười nói: “Thế này đi, ta cho ông một cơ hội lựa chọn nữa, nếu ông chịu phục tùng, hôm nay ta sẽ không giết ông”.

Phục tùng!

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Ung Đế.

Cả Diệp Quân cũng thế.

Ung Đế lau đi máu tươi trên khoé miệng, ông ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Chiêu Võ Đạo Đế: “Tỷ tỷ của ta từng nói với ta hai câu, ta vẫn luôn nhớ rõ, câu thứ nhất là muốn ta thành công, câu thứ hai là sau này nhất định phải sống có khí phách!”

Chiêu Võ Đạo Đế cười to: “Ta sẽ giúp ông có khí phách”.

Dứt lời, ông ta siết chặt tay phải, một khí thế đáng sợ thoáng chốc tập trung lại từ trong thiên địa.

Diệt Đạo!

Tất cả mọi người hoảng hốt vội vàng lùi lại, cách xa nơi này, có vài người còn chạy hẳn ra khỏi Đăng Thiên Vực.

Lúc này, toàn bộ Đăng Thiên Vực đã trở thành khu vực cấm.

Cao thủ bên ngoài không khỏi hoảng sợ.

Ung Đế đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân phía xa: “Diệp công tử, nếu tỷ tỷ của ta đã chuyển kiếp sống lại thì xin cậu giúp ta quan tâm tỷ ấy, đừng nói với tỷ ấy những chuyện của kiếp trước, kể cả ta, kiếp trước quá khổ sở, không có gì tốt đẹp cả, ta cũng không đáng để tỷ ấy nhớ tới…”

Dứt lời, ông ta đột nhiên xoay người.

Oanh!

Lại một ngọn lửa bùng lên từ trong người ông ta.

Thiêu đốt linh hồn!

Thấy Ung Đế thiêu đốt linh hồn, tất cả mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt.
 
Chương 3900


Rõ ràng là ông ta muốn liều mạng!

Có thể nói là rất nhiều người đang có mặt đều rất kính nể Ung Đế, thực lực cảnh giới Khai Đạo chiến đấu với cao thủ Diệt Đạo, sự can đảm và quyết đoán này thật sự rất đáng sợ.

Đương nhiên mọi người cũng thấy khá tiếc nuối, vì Ung Đế này trúng phải Đạo khiển, thực lực chỉ còn ba bốn phần so với thời kỳ đỉnh cao, nếu thực lực của ông ta đang trong giai đoạn đỉnh cao thì đừng nói là thật sự không có khả năng Khai Đạo đấu với Diệt Đạo.

Sau khi thiêu đốt linh hồn, khí thế của Ung Đế lập tức tăng vọt, khí thế mạnh mẽ ùn ùn kéo đến rồi lan ra khắp đất trời, nhưng dù là thế, khí thế của ông ta vẫn bị khí thế của Chiêu Võ Đạo Đế trấn áp.

Đây chính là cảnh giới Diệt Đạo!

Thấy khí thế của Ung Đế bị trấn áp, dường như Diệp Quân ở phía xa nghĩ đến điều gì đó nên hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía bia đá phía trên trời, hắn chắp tay nói: “Tiền bối, xin ngài nể mặt nhà họ Dương của ta, giải trừ Đạo khiển trên người Ung Đế tiền bối, coi như nhà họ Dương của ta nợ ơn ngài”.

Hắn không dám chắc Đại Đạo hiện hữu có ở trên Cửu Trọng Thiên hay không, nhưng hắn muốn thử xem sao.

Giải trừ Đạo khiển?

Nghe thấy lời của Diệp Quân, nét mặt những người xung quanh đều trở nên kỳ lạ.

Thiên Võ Tân trong tửu quán cất giọng châm chọc: “Giải trừ Đạo khiển? Ngươi cho rằng nhà họ Dương các ngươi là ai mà Đại Đạo hiện hữu lại phải nể mặt? Đúng là một trò cười, ta…”

Oanh!

Đúng vào lúc này, Ung Đế kia đột nhiên run rẩy dữ dội, trong nháy mắt, một năng lượng hắc ám bí ẩn b ắn ra từ trong cơ thể ông ta, sau đó tan biến trong đất trời.

Đạo khiển được giải trừ!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hoá đá.

Thật sự giải trừ rồi à?

Mẹ kiếp?

Khi nhìn thấy cảnh này, hai mắt Quan Đế trợn to như chuông đồng, trong lòng như có trăm nghìn con ngựa đang lao nhanh.

Con mẹ nó!

Đại Đạo hiện hữu thật sự nể mặt người này?

“Sao có thể chứ!”

Lúc này, Thiên Võ Tân tỏ vẻ khó tin lẩm bẩm: “Sao có thể, chuyện này hoàn toàn không có khả năng, hắn ta chỉ là một kẻ đến từ một vũ trụ cấp thấp, sao có thể để Đại Đạo hiện hữu phải nể mặt được? Chẳng lẽ Đại Đạo hiện hữu này có vấn đề về đầu óc?”

Quan Đế cau mày nhìn thoáng qua Thiên Võ Tân ở bên cạnh, hình như người phụ nữ này có vấn đề gì đó, ông ta vội vàng di chuyển đi xa mấy nghìn trượng, cách xa Thiên Võ Tân.

Mà Thiên Võ Tân đang đứng đó vừa mới nói xong thì có một tia lôi điện đột nhiên đánh xuống từ trên trời.

Oanh!

Thiên Võ Tân còn chưa kịp phản ứng đã bị lôi điện kia đánh trúng, thân thể vỡ tan, chỉ còn lại linh hồn.

Thiên Võ Tân: “…”
 
Chương 3901


Thấy cảnh này, mí mắt Quan Đế khẽ giật, mồ hôi lạnh tuôn rơi, mẹ kiếp, cũng may là chạy nhanh, khi nãy ông ta đứng rất gần Thiên Võ Tân, nếu không chạy đi thì e rằng ông ta cũng bị đánh trúng rồi.

Thật ra thực lực càng mạnh, địa vị càng cao thì càng có nhiều lời không thể nói bừa, mỗi câu đều sẽ có nhân quả!

Thực lực yếu không ai quan tâm đ ến ngươi, nhưng sau khi thực lực và địa vị tăng lên thì khác, mỗi câu nói của ngươi đều sẽ có nhân quả, thậm chí là bị người khác nói quá lên một cách không có giới hạn.

Vì thế tu vi và địa vị càng cao thì càng phải nói năng cẩn trọng!

Sau khi Đạo khiển được giải trừ, khí thế của Ung Đế ở phía xa thoáng chốc tăng vọt.

Lúc này, ông ta đã trở lại thời kỳ đỉnh cao của mình.

Ung Đế chậm rãi nhắm mắt lại, những khí thế đáng sợ liên tục dâng trào từ trong cơ thể của ông ta, lúc này những khí thế này không hề thua kém khí thế của Chiêu Võ Đạo Đế kia chút nào.

Thấy thế, mọi người không khỏi khiếp sợ.

Khí thế của cảnh giới Khai Đạo lại không thua kém Diệt Đạo?

Sao có thể chứ?

Chiêu Võ Đạo Đế ngẩng đầu nhìn lên Cửu Trọng Thiên, sau đó lại nhìn về phía Ung Đế, ông ta nở nụ cười: “Thú vị đấy”.

Dứt lời, trong mắt ông ta có ánh sáng lạnh loé lên, tay phải ông ta nắm chặt lại, sau đó đánh một quyền nhằm vào Ung Đế từ phía xa.

Diệt Thế Quyền!

Đây là quyền pháp ông ta sáng tạo ra vào năm đó khi lần đầu tiên bước vào Diệt Đạo, nắm đấm đánh ra, diệt thế diệt đạo.

Khi Chiêu Võ Đạo Đế đánh ra cú đấm này, tất cả mọi người xung quanh đều hoảng hốt vội vàng chạy khỏi Đăng Thiên Vực đã biến thành một hố đen đen kịt.

Mấy người nhóm Lý Toại Phong cũng vội vàng đưa Diệp Quân rời khỏi Đăng Thiên Vực, vì sức mạnh Ung Đế và Chiêu Võ Đạo Đế bộc phát lúc này thật sự quá kinh khủng, bây giờ dù là cao thủ Diệt Đạo Cảnh cũng không dám ở lại Đăng Thiên Vực này.

Quá đáng sợ!

Diệp Quân siết chặt hai tay nhìn chằm chằm khu vực đó, máu huyết trong người đang sôi trào, đại chiến thế này mới là đại chiến chấn động đất trời.

Ung Đế đứng đối diện Chiêu Võ Đạo Đế hít sâu một hơi, ông ta chậm rãi siết chặt tay phải, lúc này ông ta đã trở lại thời kỳ đỉnh cao rồi.

Diệt thế?

Ung Đế chậm rãi mở mắt nhìn về phía Chiêu Võ Đạo Đế kia, trong mắt không chứa đựng chút sợ hãi nào.

Nắm đấm di chuyển theo trái tim.

Đánh ra một quyền.

Chỉ là một cú đấm đơn giản! Ầm!

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Đăng Thiên Vực đã bị vô số quyền mang bao phủ, khí thế đáng sợ càn quét chư thiên vạn giới như sóng triều, tinh hà nơi nó đi qua đều sụp đổ.

Tất cả cao thủ vừa rút lui vừa toả sức mạnh của mình ra để chống lại những dư chấn sức mạnh đáng sợ kia!

Ngay sau đó, toàn bộ Đăng Thiên Vực truyền tới những tiếng nổ đáng sợ, sóng xung kích lực lượng mạnh mẽ liên tục lan rộng khắp xung quanh, cực kỳ kinh khủng.

Khai Đạo chiến đấu với Diệt Đạo!
 
Chương 3902


Khi nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hơi khó tin.

Càng tiến về phía trước muốn chiến đấu vượt cấp sẽ càng khó, vì người có thể lên đến Diệt Đạo đều là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt, có rất nhiều vũ trụ suốt cả một vòng đời cũng không thể có được một người như thế, đừng nói là Diệt Đạo mà cao thủ Khai Đạo cũng rất hiếm có ở vũ trụ hiện hữu này.

Mà người có thể đạt tới Diệt Đạo càng hiếm có hơn.

Cao thủ cấp bậc này bị người khác chiến đấu vượt cấp có ý nghĩa thế nào?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Ung Đế kia.

Lúc này không ai cảm thấy Chiêu Võ Đạo Đế đáng sợ, chỉ cảm thấy Ung Đế đáng sợ.

Khai Đạo khiêu chiến Diệt Đạo!

Đây là chuyện hàng tỉ năm cũng khó thấy được.

Ầm ầm!

Những tiếng nổ liên tục vang lên ở phía xa, sức mạnh bộc phát ra từ hai người đã khiến vô số tinh vực xung quanh Đăng Thiên Vực sụp đổ.

Cũng may khi nãy lúc bắt đầu chiến đấu, cao thủ của tinh vực xung quanh cũng đã rút lui.

Có một điều đáng nói là dù hai người đều đã khôi phục sức chiến đấu đỉnh cao của mình nhưng vẫn không thể rung chuyển bia đá Đăng Thiên kia.

Rất nhiều người đều chú ý tới điều này!

Đại Đạo hiện hữu!

Dù bây giờ sức ảnh hưởng của Đại Đạo hiện hữu chỉ còn lại ở Đăng Thiên Vực, nhưng xem ra người đời vẫn đánh giá quá thấp thực lực của nó.

Đương nhiên lúc này những người đa mưu đều đang suy nghĩ vì sao Đại Đạo hiện hữu này lại nể mặt Diệp Quân?

Không bình thường chút nào!

Người suy nghĩ nhiều nhất trong đó chính là Quan Đế, ông ta vẫn luôn âm thầm quan sát Diệp Quân, lúc này ông ta càng cảm thấy thiếu niên này không đơn giản, thiếu niên có khí chất tài hoa, khí thế hiên ngang, không giống phàm phu tục tử tầm thường, đương nhiên quan trọng nhất không phải bề ngoài mà là Đại Đạo hiện hữu lại nể mặt hắn.

Kỳ quái!

Quan Đế nhìn quan tài sau lưng mình, quan tài này là dùng để ra oai chứ không phải thật sự dùng để chôn bản thân.

Lúc này ông ta đã chuẩn bị chuồn rồi.

Sắc mặt Thiên Võ Thế và Vu Mã Hình lúc này cũng vô cùng khó coi tựa như cùng nhau vào mồ vậy.

Thứ nhất bọn họ không ngờ Ung Đế lại có thể chiến đấu với cao thủ Diệt Đạo bằng cảnh giới Khai Đạo.

Chuyện này rất kỳ quái!

Vì ở thời đại của bọn họ, bọn họ cũng chưa từng gặp người lợi hại như thế bao giờ, không chỉ chưa từng gặp mà thậm chí còn chưa từng nghe nói tới.

Lúc bọn họ đạt đến Diệt Đạo thì một vài cao thủ cảnh giới Khai Đạo thậm chí còn không có sức đánh trả trước mặt bọn họ!

Mà bây giờ Ung Đế này lại chiến đấu với cao thủ Diệt Đạo bằng cảnh giới Khai Đạo.
 
Chương 3903


Quan trọng nhất là bọn họ biết Chiêu Võ Đạo Đế kia là cao thủ Diệt Đạo chân chính… Mà như thế lại càng đáng sợ hơn.

Thứ hai, bọn họ không ngờ Đại Đạo hiện hữu lại nể mặt Diệp Quân giải trừ Đạo khiển trên người Ung Đế.

Chuyện này quá kỳ quái.

Đại Đạo hiện hữu là một tồn tại như thế nào? Đây là Đại Đạo tối cao của toàn bộ vũ trụ hiện hữu, vậy mà nó lại nể mặt Diệp Quân…

Lúc này bọn họ ngày càng thấy lo lắng hơn.

Dù hiện tại Ung Đế không yếu thế trước Chiêu Võ Đạo Đế, nhưng mấy người nhóm Lý Toại Phong cũng không thấy vui mà còn lo lắng hơn.

Vô cùng lo lắng!

Lúc này Ung Đế thật sự không phân cao thấp với Chiêu Võ Đạo Đế kia, nhưng họ đều biết rõ hiện tại Ung Đế đang thiêu đốt thân thể và linh hồn của mình.

Nếu Ung Đế không thể gi ết chết Chiêu Võ Đạo Đế trong một khoảng thời gian ngắn thì cuối cùng chắc chắn Ung Đế vẫn là người thua, dù sao thì ông ta cũng không thể kéo dài thời gian được.

Quan trọng nhất là sau lưng Chiêu Võ Đạo Đế này còn có Ác Đạo Minh.

Tình thế vẫn bất lợi với họ.

Lý Toại Phong và Nho Uyên nhìn nhau, trong mắt hai người đều tràn đầy nỗi lo lắng, nhưng cả hai đều không có lựa chọn rút lui.

Nếu không nhờ Diệp Quân họ hoàn toàn không thể rời khỏi Cửu Trọng Thiên này, họ sẽ bị nhốt đến chết, mà Diệp Quân đã cứu họ ra ngoài, nói theo lời của họ lúc trước thì là ơn cứu mạng dù có chết cũng phải đền đáp.

Bây giờ hai người đều đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất.

Ầm!

Ngay lúc này, phía xa đột nhiên bộc phát ra những tia quyền mang đáng sợ một lần nữa, sau đó Ung Đế và Chiêu Võ Đạo Đế đồng thời liên tục lùi lại.

Lần này, hai người đã lùi lại tận mấy chục vạn trượng.

Ngoài bia đá Đăng Thiên kia, tất cả mọi thứ ở Đăng Thiên Vực đều bị đánh tan, mọi người xung quanh cũng hoàn toàn cách xa khu vực này, dù cách rất xa nhưng mọi người vẫn có thể theo dõi chiến trường này, dù sao đều không phải cao thủ tầm thường, thị lực đương nhiên phải hơn hẳn người bình thường rồi.

Sau khi dừng lại, Ung Đế chậm rãi nắm chặt hai tay, ngọn lửa quanh người tựa như ánh mặt trời chói chang, khiến người ta không thể nhìn thẳng.

Khí thế của ông ta còn đang điên cuồng tăng vọt như không có điểm cuối.

Quanh người Chiêu Võ Đạo Đế ở phía xa cũng tản ra những hơi thở mạnh mẽ đáng sợ, hơn nữa hơi thở của ông ta còn là hơi thở huỷ diệt rất đáng sợ, nhưng lúc này hơi thở của Ung Đế kia cũng không thua kém ông ta chút nào.

Chiêu Võ Đạo Đế nhìn chằm chằm Ung Đế, lúc này ánh mắt của ông ta nặng nề hơn trước đó một chút.

Bất ngờ!

Vô cùng bất ngờ!

Ông ta không ngờ mình đã bước ra một bước cuối cùng mà vẫn không thể g iết chết được Ung Đế.

Khai Đạo chiến đấu với Diệt Đạo!

Đây gần như là chuyện không thể nào!

Mà lúc này ông ta lại gặp phải.
 
Chương 3904


Chiêu Võ Đạo Đế nhìn xung quanh, lúc này tất cả mọi người đều đang theo dõi trận chiến giữa họ.

Sở dĩ ông ta gọi nhiều người quen cũ đến như thế là muốn cho những người đó nhìn thấy sự huy hoàng của ông ta.

Nhưng tình hình bây giờ không ổn lắm.

Chiêu Võ Đạo Đế chậm rãi ngẩng đầu nhìn Ung Đế phía xa bằng ánh mắt chứa đựng sát khí, ông ta không thèm nhiều lời, đột nhiên biến thành một tia quyền mang biến mất.

Mà gần như cùng lúc này, Ung Đế phía xa cũng đột nhiên biến mất.

Oanh!

Hai quyền mang vừa tiếp xúc đã tựa như hai hành tinh va vào nhau, một cơn sóng xung kích chứa đựng lực lượng huỷ diệt đất trời lan rộng ra, chấn động đến mức hai người liên tục lùi lại, sau khi dừng lại hai người lại lao vào nhau một lần nữa.

Ầm!

Một tiếng nổ lập tức vang vọng khắp vô số vũ trụ tinh vực!

Khiến nhiều người thấy đinh tai nhức óc.

Nhóm người Lý Toại Phong đều vội sử dụng kiếm ý và huyền khí của mình để ngăn cản, kể cả Thiên Võ Thế và Vu Mã Hình cũng phải lùi về phía sau.

Nếu đang ở thời kỳ đỉnh cao thì đương nhiên bọn họ sẽ không sợ, nhưng bây giờ thực lực của bọn họ đang kém xa thời điểm mạnh nhất.

Lúc này Lệ Minh ở bên kia đang rất tò mò về Diệp Quân, Diệp Quân có thể được nhiều cao thủ giúp đỡ như thế là một chuyện quá kỳ lạ!

Đương nhiên điều kỳ lạ nhất là trước đó Diệp Quân bảo Đại Đạo hiện hữu giải trừ Đạo khiển trên người Ung Đế.

Đại Đạo hiện hữu còn thật sự nể mặt!

Kỳ quái!

Lệ Minh dời mắt khỏi Diệp Quân, sau đó nhìn về phía Lệ Hàn, không thể không nói đứa cháu này của ông ta rất giỏi.

“Ha ha!”

Lúc này, Ung Đế ở phía xa đột nhiên bật cười.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía ông ta.

Ung Đế chậm rãi đi về phía Chiêu Võ Đạo Đế, cười to nói: “Thì ra Diệt Đạo chỉ như vậy thôi à?”

Diệt Đạo chỉ như vậy thôi à?

Nghe thấy lời của Ung Đế, tất cả mọi người đang có mặt đều im lặng.

Không ai cảm thấy Ung Đế đang ngông cuồng!

Ông ta có tư cách này!

Chiêu Võ Đạo Đế nhìn chằm chằm Ung Đế, đang định đáp lời thì Ung Đế đột nhiên nắm chặt hai tay.

Oanh!

Một khí thế huỷ diệt đất trời thoáng chốc dâng trào từ trong cơ thể Ung Đế, sau đó bao phủ lên vô số vũ trụ tinh vực!

Mọi người đều thấy hoảng hốt!

Vì khí thế này đã không còn bình thường nữa!
 
Chương 3905


“Ông ta…”

Thiên Võ Thế ở phía xa run rẩy nói: “Ông ta sắp đột phá, sắp đạt tới Diệt Đạo rồi!”

Đột phá?

Nghe thấy lời của Thiên Võ Thế, những người đang có mặt đều sửng sốt.

Người này đánh nhau một lúc lại muốn đột phá?

Thiên Võ Tân kia thì thoáng chốc như bị sét đánh, suýt thì không còn sức lực ngã xụi lơ dưới đất.

Ung Đế mới chỉ ở cảnh giới Khai Đạo đã đáng sợ như vậy, nếu để ông ta đạt tới Diệt Đạo thì sẽ thế nào nữa?

Mà lúc này, Chiêu Võ Đạo Đế kia hơi ngơ ngác.

Cứ thế đột phá ư?

Chiêu Võ Đạo Đế tỏ vẻ khó tin, lúc này vẻ ung dung trong mắt ông ta cũng không còn nữa.

Ầm…

Khí thế của Ung Đế điên cuồng tăng lên.

Thế không thể đỡ, trấn áp Đại Đạo đất trời!

Nhưng lúc này chợt có hiện tượng lạ xuất hiện, trong Bát Trọng Thiên kia đột nhiên có tiếng kiếm reo vang vọng, sau đó một thanh kiếm đỏ như máu đột nhiên bay ra, trong nháy mắt đã chém tới trước mặt Ung Đế.

Con ngươi Ung Đế chợt co lại, hai tay nắm chặt, tất cả khí thế biến thành một tấm chắn ngăn cản trước người.

Ầm!

Thanh kiếm bị ngăn lại, nhưng sau đó nó lại rung động dữ dội, tiếp theo, thanh kiếm đâm rách lá chắn kia rồi lao thẳng về phía ngực của Ung Đế, cố định ông ta lại tại chỗ!

Trước cửa đá ở Bát Trọng Thiên có một cô gái trên người tản ra lôi kiếp đáng sợ đỏ như máu chậm rãi bước ra!

“Tam điện chủ Ác Đạo!”

Không biết người nào hô lên.

Diệt Đạo!

Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới!

Diệt Đạo!

Tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía lối ra của Bát Trọng Thiên, ở nơi đó có một cô gái mặc áo choàng đỏ như máu đang đứng, áo màu đỏ tươi, trên người quẩn quanh lôi kiếp màu máu, trong đôi mắt có huyết lôi bao trùm, trông vô cùng hung ác.

Tam điện chủ Ác Đạo!

Nhóm người Nho Uyên đều hoảng hốt.

Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới?

Lúc này không biết Diệp Quân đã lao tới bên cạnh Ung Đế từ bao giờ, hắn nâng tay phải cầm lấy thanh kiếp kiếm đỏ như máu kia, nhưng vừa mới chạm vào thanh kiếm đã bị một sức mạnh lôi kiếp đáng sợ làm chấn động đến mức lùi lại cả nghìn trượng.

Diệp Quân đang muốn tiến lên một lần nữa nhưng lại bị Ung Đế ngăn cản: “Diệp thiếu đừng đến gần, cậu bây giờ không thể chống lại sức mạnh này đâu”.
 
Chương 3906


Diệp Quân vô cùng lo lắng dừng bước, hắn vội mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên bay thẳng đến bên cạnh Ung Đế: “Tiền bối, ông có thể mượn sức mạnh thanh kiếm này của ta”.

Ung Đế nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt, ông ta cũng không từ chối, giơ tay cầm lấy kiếm Thanh Huyên.

Oanh!

Vào khoảnh khắc cầm lấy kiếm Thanh Huyên, con ngươi ông ta chợt co lại, sau đó tay phải của ông ta dùng sức chém mạnh về phía thanh kiếp kiếm trước mặt.

Ầm!

Kiếm chém xuống, thanh kiếp kiếm đỏ như máu lập tức vỡ tan, biến thành những năng lượng màu máu bị đánh bay ra.

Thấy thế, Ung Đế nhìn về phía kiếm Thanh Huyên bằng nét mặt nặng nề.

Tất cả mọi người bên phía Diệp Quân đều xuất hiện bên cạnh Ung Đế, Ung Đế trầm giọng nói: “Diệp tiểu hữu, thanh kiếm này quá mạnh, vẫn nên dùng cẩn thận thì tốt hơn, dùng nhiều chắc chắn sẽ có suy nghĩ lệ thuộc vào nó, ảnh hưởng đến bản tâm, ảnh hưởng đến sự thuần tuý của mình”.

Diệp Quân gật đầu: “Vãn bối xin nhớ kỹ lời của tiền bối”.

Dứt lời, hắn lấy một quả Đạo Linh ra đưa cho Ung Đế: “Tiền bối chữa thương trước đã”.

Ung Đế cũng không từ chối, ông ta ăn quả Đạo Linh vào, sau đó trả kiếm Thanh Huyên lại cho Diệp Quân.

Diệp Quân muốn nói lại thôi.

Ung Đế hiểu ý Diệp Quân, lập tức nói: “Cũng không phải ta bảo thủ, chỉ là ta không phải kiếm tu, thanh kiếm này cũng không tiếp sức được nhiều cho ta, hơn nữa nếu ta sử dụng nó chẳng khác nào mượn đường của người khác, việc này chỉ có hại cho ta mà thôi”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi gật đầu, sau đó nhận lấy kiếm Thanh Huyên, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tam điện chủ Ác Đạo, trầm giọng hỏi: “Tiền bối còn có thể đột phá không?”

Ung Đế cũng ngẩng đầu nhìn Tam điện chủ Ác Đạo đang chậm rãi đi tới, ông ta lắc đầu: “Tuy ta chém vỡ được thanh kiếp kiếm này, nhưng thanh kiếm đó cũng đã để lại kiếp trong người ta, dù ta dọn sạch được kiếp trong người, cô ta cũng sẽ không cho ta cơ hội đột phá lần nữa”.

Nói xong, nét mặt ông ta cũng dần trở nên nặng nề: “Thực lực của người này còn mạnh hơn cả Chiêu Võ Đạo Đế nữa”.

Còn mạnh hơn cả Chiêu Võ Đạo Đế!

Nghe thấy lời của Ung Đế, sắc mặt nhóm người bên cạnh Diệp Quân đều trở nên u ám, thực lực của Chiêu Võ Đạo Đế đã mạnh lắm rồi, mà Tam điện chủ Ác Đạo này còn mạnh hơn ông ta, thế cô ta phải mạnh đến mức nào chứ?

Lúc này, hai cao thủ tuyệt thế là Lý Toại Phong và Nho Uyên cũng cảm thấy hơi tuyệt vọng.

Diệp Quân chợt trầm giọng nói: “Khi nãy ta nhìn thấy cô ta đi ra từ Bát Trọng Thiên, chẳng lẽ cô ta là người ở trong Bát Trọng Thiên?”

Lý Toại Phong lắc đầu: “Cô ta không phải bị nhốt, cô ta đến để vượt ải, ta từng nhìn thấy cô ta một lần, nhưng cũng không giao thủ, cô ta đi thẳng tới bát Trọng Thiên”.

Vượt ải!

Diệp Quân nhìn Tam điện chủ Ác Đạo kia, từ sau khi ra ngoài, đối phương vẫn luôn nhìn chằm chằm Ung Đế, trong mắt cô ta không có chút cảm xúc, lạnh nhạt đến mức khiến người ta không rét mà run.

Không phải người!

Ác Đạo!

Hắn cũng từng gặp Ác Đạo, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp Ác Đạo mạnh đến thế này.
 
Chương 3907


Còn về Ác Đạo ở Chân vũ trụ kia, đối phương vẫn luôn bị trấn áp, vì thế hắn cũng không biết rốt cuộc đối phương mạnh bao nhiêu.

Khi Tam điện chủ Ác Đạo chậm rãi đi ra, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm cô ta.

Mấy người nhóm Thiên Võ Thế vô cùng mừng rỡ, nếu Ác Đạo Minh này không còn cao thủ nào ra ngoài, khiến Ung Đế đột phá, thì khi đó còn ai ở đây có thể ngăn cản ông ta nữa?

Rõ ràng Chiêu Võ Đạo Đế không có khả năng đó.

Lúc trước khi thấy Ung Đế suýt đột phá, bọn họ thật sự sắp tuyệt vọng rồi.

Thực lực cảnh giới Khai Đạo đã mạnh đến thế, nếu còn để ông ta đột phá đạt tới Diệt Đạo thì chẳng phải nguy rồi sao? Đừng nói là Chiêu Võ Đạo Đế, e rằng có hai Chiêu Võ Đạo Đế cũng không thể ngăn cản được ông ta.

Dù sao Ung Đế cũng là người chiến đấu với cao thủ Diệt Đạo khi đang ở cảnh giới Khai Đạo, một khi đạt tới Diệt Đạo thì chắc chắn sẽ là tồn tại vô địch trong cảnh giới.

Cũng may Ác Đạo Minh vẫn còn có người!

Thiên Võ Thế nhìn thoáng qua Thiên Võ Tân bên dưới, cảm nhận được ánh mắt tổ tiên nhà mình, Thiên Võ Tân vội cung kính hành lễ.

Thiên Võ Thế dịu dàng nói: “Lựa chọn của ngươi không tệ, sau khi chuyện lần này kết thúc, ngươi là người có công thứ nhất”.

Thiên Võ Tân lập tức mừng rỡ vô cùng, vội vàng hành lễ, cảm giác không vui vì thân thể bị phá huỷ trước đó lập tức mất sạch.

Thiên Võ Thế thu hồi tầm mắt, lão ta cười khẩy nhìn Lệ Minh ở cách đó không xa.

Lệ Minh không thèm quan tâm đ ến ánh mắt của Thiên Võ Thế, ông ta nhìn Diệp Quân phía xa, không biết đang nghĩ gì.

Chiêu Võ Đạo Đế ở phía xa nhìn thoáng qua Tam điện chủ Ác Đạo kia, không nói gì.

Đây có thể xem là lần đầu tiên ông ta và Tam điện chủ gặp nhau, lúc trước người kêu gọi ông ta gia nhập Ác Đạo Minh là Nhị điện chủ, ông ta chưa từng gặp Tam điện chủ này bao giờ.

Không thể không nói, lần gặp hôm nay khiến ông ta hơi kinh ngạc.

Thực lực này thật sự khá ổn.

Nhưng lúc này, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Tam điện chủ Ác Đạo kia đột nhiên tiến lên một bước, siết chặt tay phải, trong nháy mắt một thanh kiếp kiếm đỏ như máu ngưng tụ trong lòng bàn tay cô ta.

Xoẹt!

Vào khoảnh khắc thanh kiếp kiếm kia xuất hiện, toàn bộ Đăng Thiên Vực chợt xuất hiện vô số tia chớp đỏ tươi, những tia chớp này như một cái lưới bao phủ lấy Đăng Thiên Vực, những uy áp lôi kiếp đáng sợ liên tục xuất hiện trong thiên địa, cực kỳ kinh khủng.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được kiếp uy đáng sợ này, uy áp này mạnh hơn uy áp của Chiêu Võ Đạo Đế trước kia không biết bao nhiêu lần.

Ai nấy đều thấy hoảng sợ.

Lúc này sắc mặt của Chiêu Võ Đạo Đế đều trở nên nặng nề chưa từng có, rõ ràng ông ta vẫn đánh giá hơi thấp thực lực của Ác Đạo trước mắt rồi.

Tam điện chủ Ác Đạo ở phía chân trời đột nhiên hoá thành kiếm quang màu máu biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Con ngươi Ung Đế chợt co lại, ông ta vung tay áo, một sức mạnh nhẹ nhàng kéo nhóm Diệp Quân lùi lại cách xa mấy chục vạn trượng.

Sau đó, ông ta mặc kệ cơ thể đang bị thương, tay phải nắm chặt lại đánh tới một phát.
 
Chương 3908


Đạo Diệt Thần Quyền!

Cú đấm đánh ra, những sức mạnh đáng sợ xuất hiện như núi lửa phun trào, trực tiếp đối mặt với chiêu kiếm kia.

Ầm!

Sức mạnh của hai người vừa mới tiếp xúc đã lập tức có vô số quyền mang và lôi điện lan ra, Ung Đế kia cũng thoáng chốc lùi lại mấy chục vạn trượng.

Nhưng vừa dừng lại, trong cơ thể ông ta đã có những khí thế đáng sợ bộc phát một lần nữa.

Lại bắt đầu cố gắng đột phá!

Ung Đế siết chặt hai tay, mái tóc dài bay lượn, uy áp đáng sợ liên tục dâng trào từ trong cơ thể ông ta, khí thế kia ngày càng mạnh và đáng sợ hơn.

Oanh!

Lúc này, vô số lôi kiếp tuôn trào từ trong cơ thể Ung Đế rồi vỡ ra, nhưng lại không thể tan biến được.

Sau khi đẩy lôi kiếp trong cơ thể ra, khí thế của Ung Đế lại tăng vọt một lần nữa.

Ông ta biết rõ Tam điện chủ này khác với Chiêu Võ Đạo Đế, thực lực của Tam điện chủ vượt xa Chiêu Võ Đạo Đế kia, nếu ông ta không đột phá Diệt Đạo thì hoàn toàn không phải đối thủ của cô ta.

Phải đột phá!

Thấy cảnh này, Lý Toại Phong cất lời: “Diệp thiếu, cho ta mượn kiếm dùng tạm, ta phải tranh thủ thời gian cho Ung Đế”.

Diệp Quân không chút do dự mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay vào tay Lý Toại Phong, sau đó, Lý Toại Phong biến thành một tia kiếm quang bay lên cao, chém về phía Tam điện chủ Ác Đạo kia.

Thấy Lý Toại Phong cầm kiếm lao tới, trong mắt Tam điện chủ Ác Đạo lộ vẻ khinh thường, cô ta cầm kiếm vung tay lên.

Kiếm quang loé sáng!

Ầm!

Kiếm trong tay Tam điện chủ Ác Đạo vỡ tan tành, nhưng Lý Toại Phong cũng liên tục lùi lại mấy chục vạn trượng.

Thấy kiếp kiếm trong tay mình vỡ tan tành, trong mắt Tam điện chủ Ác Đạo lộ vẻ ngạc nhiên, nhưng cô ta không suy nghĩ nhiều, cũng không đuổi theo Lý Toại Phong mà nhìn về phía Ung Đế với khí thế vẫn đang dâng trào cách đó không xa, trong tay cô ta lại ngưng tụ ra một thanh kiếp kiếm.

Không thể để người này đột phá được!

Tam điện chủ Ác Đạo biến mất khỏi vị trí ban đầu, sau đó một tia kiếm quang đỏ như máu đã giết tới trước mặt Ung Đế, nhưng lúc này, Lý Toại Phong lại chắn trước Ung Đế một lần nữa, ông ta hét to một tiếng rồi chém tới.

Ầm!

Hai tia kiếm quang vỡ tan tành, Lý Toại Phong lùi lại một lần nữa, mà lần này trong quá trình lùi lại có vô số lôi kiếp đánh lên người ông ta, khiến cơ thể ông ta dần nổ tung, khi dừng lại, tay phải cầm kiếm của ông ta khẽ rung lên.

Oanh!

Những lôi kiếp trên linh hồn ông ta thoáng chốc vỡ tan!
 
Chương 3909


Nếu không nhờ kiếm Thanh Huyên trong tay thì đòn tấn công khi nãy đã đủ khiến thần hồn của ông ta vỡ tan rồi!

Tam điện chủ kia cũng bị chấn động liên tục lùi lại mấy nghìn trượng, sau khi dừng lại, cô ta nhìn tay phải của mình, tay phải đang trở nên mờ ảo.

Mà tất cả mọi người đều chú ý tới điều này.

“Cô ta là phân thân!”

Không biết ai đó đột nhiên hô lên.

Phân thân!

Nghe thấy lời này, nhóm Nho Uyên đều thay đổi sắc mặt.

Phân thân?

Mạnh như thế mà còn không phải bản thể?

Không chỉ có mấy người bên phía Diệp Quân mà cả Chiêu Võ Đạo Đế cũng hơi khó tin, người phụ nữ này chỉ là một phân thân chứ không phải bản thể?

Quan trọng nhất là nếu không vì cô ta bị thương bởi thanh kiếm kia, thì ngay cả ông ta cũng không thể nhìn ra cô ta là phân thân…

Nét mặt Chiêu Võ Đạo Đế trở nên hơi nặng nề, ông ta đã đánh giá thấp Tam điện chủ Ác Đạo bí ẩn này rồi.

Mà Nhị điện chủ ông ta nhìn thấy khi đó… Nghĩ đến đây, nét mặt Chiêu Võ Đạo Đế càng nặng nề hơn.

Diệp Quân ở cách đó không xa cũng rất bất ngờ, hắn cũng không ngờ Tam điện chủ này chỉ là một phân thân.

Thực lực của phân thân đã có thể so với Chiêu Võ Đạo Đế kia rồi?

Mà lúc này mấy người nhóm Thiên Võ Thế là vui vẻ nhất.

Đây thật sự là niềm vui bất ngờ.

Bọn họ vốn cứ tưởng Tam điện chủ là bản thể, nhưng không ngờ đây cũng chỉ là một phân thân.

Phân thân đã mạnh thế này thì bản thể sẽ đáng sợ đến mức nào nữa?

Nhóm Thiên Võ Thế và Vu Mã Hình đều nở nụ cười, cuối cùng cũng thấy yên tâm hơn.

Kết quả đã có!

Hai người đồng loạt nhìn thoáng qua Lệ Minh, khi thấy nét mặt nặng nề của Lệ Minh, hai người đều không khỏi bật cười, trong lòng vô cùng sung sướng.

Hai người lại nhìn về phía nét mặt u ám của Lệ Hàn, càng cười không kiêng nể gì hơn.

Làm tổ tiên sợ nhất là gì?

Đương nhiên là sợ con cháu đời sau xuất hiện một kẻ ngu, vì một khi có kẻ ngu xuất hiện, gia tộc rất có thể sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.

Mà Lệ Hàn trước mắt rõ ràng là một tên ngốc nhất trong những tên ngốc!

Ầm!

Lúc này, trong người Ung Đế phía xa chợt bộc phát ra một khí thế đáng sợ, bây giờ ông ta đã từ Khai Đạo đạt đến Bán Bộ Diệt Đạo.

Sắp đột phá rồi!

Lý Toại Phong nhìn chằm chằm Tam điện chủ Ác Đạo kia, mà lúc này, cô ta lại không có hành động gì.

Thấy thế, Lý Toại Phong cau mày.

Diệp Quân cũng cảm thấy có gì đó kỳ lạ.
 
Chương 3910


Lúc này, Chiêu Võ Đạo Đế kia chậm rãi siết chặt tay phải, đương nhiên ông ta sẽ không để đối thủ của mình đột phá vào lúc này.

Oanh!

Khí thế của Ung Đế lại tăng vọt một lần nữa.

Sắp đột phá!

Mà Tam điện chủ Ác Đạo ở phía xa chợt trở nên hư ảo.

Mọi người đều thấy nghi ngờ.

“A!”

Ung Đế chợt ngẩng đầu gào thét, những khí thế đáng sợ liên tục dâng trào từ trong cơ thể ông ta như núi lửa bùng nổ.

Lúc này khí thế của ông ta đã đạt tới đỉnh cao.

Rắc!

Vào thời khắc mấu chốt này, Tam điện chủ kia đột nhiên biến mất như một lát khói xanh, sau đó thời không nứt ra, một cô gái mặc váy đỏ chậm rãi bước tới!

Bản thể đến rồi!

Lý Toại Phong không chút do dự lập tức thiêu đốt linh hồn, sau đó biến thành một tia kiếm quang bay lên cao, chém thẳng về phía Tam điện chủ!

Trong mắt Tam điện chủ Ác Đạo lộ vẻ khinh thường, cô ta vung tay áo.

Oanh!

Một vùng kiếm quang vỡ tan, Lý Toại Phong bị đánh bay tận mấy chục vạn trượng!

Vừa dừng lại, cơ thể của ông ta đã trở nên hư ảo và trong suốt.

Nếu không nhờ kiếm Thanh Huyên bảo vệ linh hồn thì thần hồn của ông ta đã bị đánh tan, dù thần hồn không tan biến, nhưng lúc này ông ta đã mất hoàn toàn khả năng chiến đấu rồi.

Mà Tam điện chủ Ác Đạo ở phía xa đột nhiên biến mất, sau đó một thanh trường kiếm màu đỏ như máu đâm thẳng về phía lồ ng ngực của Ung Đế, Ung Đế trợn tròn mắt, khí thế quanh người lập tức hỗn loạn.

Tam điện chủ nhìn chằm chằm Ung Đế bằng ánh mắt không chút cảm xúc: “Ngươi xứng làm kẻ thù của Ác Đạo Minh ta hay sao?”

Dứt lời, tay phải cầm kiếm của cô ta xoay một vòng, Ung Đế bị kiếm nâng lên, sau đó bị kiếm ghim lơ lửng trên không trung.

Ung Đế chậm rãi nhắm mắt lại: “Diệp tiểu hữu… Xin lỗi, ta đã cố hết sức rồi”.

Dứt lời, ông ta siết chặt tay phải, thân thể và linh hồn vốn đang cháy chợt căng lên.

Muốn tự phát nổ!

Thấy thế, Diệp Quân ở phía xa hoảng hốt, hắn vội hét lên: “Cha!”

“Cha?”

Lúc này, Thiên Võ Tân kia châm chọc: “Bây giờ gọi cha làm gì? Gọi ông nội cũng vô dụng!”

Diệp Quân như đang phát điên, lại gào thét một lần nữa: “Ông nội!”

Rắc!

Rắc!

Hai tiếng thời không nứt ra chợt vang lên.
 
Chương 3911


Phía bên phải chân trời có một người đàn ông mặc trường bào màu xanh chậm rãi bước ra.

Còn bên trái thì có một người đàn ông mặc áo trắng.

Mọi người cau mày, hai người này là ai?

Lúc này, thời không bên cạnh người đàn ông áo trắng lại nứt ra một lần nữa, sau đó có một người phụ nữ áo trắng chậm rãi bước ra.

Tam điện chủ Ác Đạo quay đầu nhìn ba người như đang nhìn một bầy kiến: “Cả nhà đến đông đủ rồi, vừa khéo để cả nhà các ngươi chôn cùng nhau rồi”.

Chôn chung cả nhà!

Nghe Tam điện chủ nói vậy, người đàn ông áo xanh đột nhiên bật cười, ông ấy đang chuẩn bị ra tay, vào lúc này, người đàn ông áo trắng bỗng nhiên cười nói: “Cha, để con”.

Người đàn ông áo xanh nhìn về phía người đàn ông áo trắng, cười nói: “Được”.

Người đàn ông áo trắng quay đầu nhìn Tam điện chủ ở cách đó không xa, Chiêu Võ Đạo Đế ở gần đó đột nhiên từ từ đi ra cười nói: “Ông là cha của Diệp Quân à?”

Người đàn ông áo trắng nhìn thoáng qua Diệp Quân đang ở phía xa: “Ừ”.

Đang nói bỗng dừng một chút rồi nói tiếp: “Cha ruột”.

Diệp Quân: “…”

Chiêu Võ Đạo Đế nhìn người đàn ông áo trắng rồi mỉm cười nói: “Nghe nói ông là cường giả cảnh giới trên Khai Đạo?”

Người đàn ông áo trắng hơi hứng thú hỏi: “Có gì muốn chỉ dạy sao?”

Chiêu Võ Đạo Đế nhìn chằm chằm người đàn ông áo trắng: “Ta cực kỳ ghét giọng điệu tự phụ và vẻ mặt không quan tâm sự đời của ông”.

Dứt lời ông ta đột nhiên bước tới rồi tung nắm đấm.

Uy lực Diệt Đạo quét sạch bầu trời!

Ông ta cho rằng ông ta phải ra tay giết người trước, nếu không thì hào quang của ông ta sẽ bị Tam điện chủ cướp mất.

Hôm nay là sân nhà của Chiêu Võ Đạo Đế ông ta!

Không ai có thể cướp lấy ánh hào quang của ông ta!

Có thể nói rằng ông ta đã dốc hết toàn lực vào cú đấm này, ông ta muốn giế t chết người đàn ông áo trắng chỉ bằng một đấm để khôi phục lại vẻ uy nghiêm.

Đối mặt với cú đấm khủng khiếp của Chiêu Võ Đạo Đế, người đàn ông áo trắng ở đằng xa cũng chỉ cười nhẹ rồi ngay lập tức khép hai ngón tay lại làm một.

Phập!

Tiếng kiếm vang lên kèm theo một thanh kiếm cắm thẳng vào trán Chiêu Võ Đạo Đế.

Xoẹt!

Trong thoáng chốc, cú đấm mang theo uy lực Diệt Đạo của Chiêu Võ Đạo Đế biến mất không một dấu vết như thể nó chứ từng xuất hiện.

Sự im lặng chết chóc bao trùm khắp nơi.

Thua rồi ư?

Đôi mắt của Thiên Võ Thế trừng to như một quả trứng.

Vu Mã Hình như bị điểm huyệt đứng im tại chỗ, đầu óc trống rỗng.

Vẻ mặt của Thiên Võ Tân ngay lập tức tái nhợt, trong lòng lạnh như băng…
 
Chương 3912


Còn Quan Đế đã đứng ở sau lưng mấy người Diệp Quân không biết từ lúc nào.

Thoạt nhìn thì họ rất giống một phe.

Lệ Minh sững sờ một lúc rồi đột ngột nhảy ra trước mặt Thiên Võ Thế và Vu Mã Hình, nở cười xán lạn: “Hai vị, có chuyện gì với mấy người vậy? Tại sao vẻ mặt hai người lại khó coi như cha mẹ chết thế? Nào nào, cười lên nào, ha ha ha ha…”

Thiên Võ Thế: “…”

Vu Mã Hình: “…”

Cách đó không xa, Tam điện chủ nhìn thấy Chiêu Võ Đạo Đế bị một thanh kiếm đóng đinh vào một chỗ, cô ta nhíu mày, trong đôi mắt hiện lên nỗi sợ hãi.

Nhưng Chiêu Võ Đạo Đế là cường giả cảnh giới Diệt Đạo, mặc dù hơi khoác lác nhưng ông ta vẫn là cường giả cảnh giới Diệt Đạo.

Một nhát kiếm đã đánh bại cường giả cảnh giới Diệt Đạo ư?

Vẻ mặt Tam điện chủ dần trở nên nghiêm túc, cô ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông áo trắng, chợt nhận ra hình như cô ta đã đánh giá thấp thực lực của người đàn ông trước mặt này.

Lúc này, mấy người Đạo Quân cũng đang cực kỳ sợ hãi, bọn họ không ngờ Chiêu Võ Đạo Đế lại bị đánh bại ngay lập tức. Đương nhiên họ còn phấn khích hơn, quả thật bọn họ không ngờ ngoại trừ cô cô của cậu Diệp giỏi đánh đấm thì cha ruột của hắn cũng lợi hại như vậy!

Đột nhiên Từ Thiên chắp tay lại, ông ta nhìn sang đám người Thiên Xích ở cách đó không xa, cười nói: “Mọi người đừng sợ, ba người vừa tới này đều là người của mình, là người của chùa Phạm Thiên ta!”

Đạo Quân, Nguyên Tướng và Hoàng Đế Đại Chu đồng loạt nhìn về phía Từ Thiên, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Từ Thiên khẽ mỉm cười buột miệng nói: “Cha của cậu Diệp cũng là cha của Từ Thiên ta đây…”

Nói xong Từ Thiên cũng đứng hình.

Mẹ kiếp!

Lão nạp vừa nói cái gì vậy?

A?

Mọi người: “…”

Diệp Quân không quan tâm tới mọi người, hắn đi tới bên cạnh Ung Đế sau đó sử dụng kiếm Thanh Huyên để bảo vệ thần hồn của Ung Đế.

Nhìn thấy thần hồn của Ung Đế được kiếm Thanh Huyên che chở, Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm.

Hắn vội vàng lấy ra một quả Đạo Linh đưa cho Ung Đế ăn, sau đó hắn quay qua nhìn Chiêu Võ Đạo Đế đang ở gần đấy. Lúc này hai mắt Chiêu Võ Đạo Đế trợn to hiện rõ vẻ không thể tin được, cả người như mất hồn lẩm lẩm: “Sao có thể… Làm sao có thể…”

Thời khắc này ông ta đã thực sự phát điên.

Chỉ một nhát kiếm!

Ông ta là cường giả cảnh giới Diệt Đạo mà!

Vậy mà lại bị một nhát kiếm chém bay?

Sao có thể như thế được?

Lúc này, người đàn ông áo trắng đột nhiên cười nói: “Vẻ mặt đó của ông là sao hả? Không phục ư?”

Không đợi Chiêu Võ Đạo Đế trả lời, người đàn ông áo trắng đã nói tiếp: “Vậy chúng ta đánh thêm lần nữa!”
 
Chương 3913


Dứt lời ông ấy xòe tay ra, luồng kiếm quang c ắm vào cơ thể của Chiêu Võ Đạo Đế bay thẳng lên trời, Chiêu Võ Đạo Đế lập tức bình thường trở lại.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, không hiểu được hành động của người đàn ông áo trắng.

Người đàn ông áo xanh nhìn người đàn ông áo trắng, cười ha hả nói: “Đúng là con trai của ta, giỏi lắm!”

Người đàn ông áo trắng: “…”

Ở đằng xa, sau khi cảm giác bản thân mình đã bình thường trở lại, vẻ mặt của Chiêu Võ Đạo Đế đột nhiên trở nên cực kỳ dữ tợn.

Sỉ nhục!

Người trước mặt đang sỉ nhục ông ta!

Kể từ khi nổi tiếng, ông ta chưa bao giờ phải chịu đựng nỗi nhục nào lớn như vậy.

Trong cơn giận, hai mắt của Chiêu Võ Đạo Đế đỏ ngầu, khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo như dã thú đang nổi điên, ông ta nắm chặt hai tay lại, ngẩng đầu hét lên một tiếng, cơ thể ông ta ngay lập tức bốc cháy, những luồng khí tức đáng sợ ngay lập tức quét qua vũ trụ Chư Thiên Vạn Giới.

Nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó, ông ta lại bước lên phía trước một bước.

Phừng!

Ngọn lửa trong người của ông ta bốc lên cao.

Đốt cháy linh hồn!

Khi thể xác và linh hồn bắt đầu bốc cháy, khí tức của Chiêu Võ Đạo Đế bỗng nhiên trở nên đáng sợ vô cùng, áp lực tỏa ra từ người của ông ta cũng khiến những cường giả cảnh giới Khai Đạo không chịu nổi.

Các cường giả nhìn thấy cảnh này đều hoảng hốt rồi rối rít lùi lại phía sau, sợ bị ảnh hưởng bởi luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra từ trên người Chiêu Võ Đạo Đế.

Chiêu Võ Đạo Đế tức giận trừng mắt nhìn vào người đàn ông áo trắng ở phía chân trời, gằn giọng nói: “Ta sẽ xé xác ông!”

Dứt lời ông ta đột nhiên tung một cú đấm

Ầm!

Cú đấm của cường giả cảnh giới Diệt Đạo!

Cú đấm này có thể xem là cú đấm mạnh nhất trong cuộc đời Chiêu Võ Đạo Đế, chỉ một cú đấm này cũng có thể gi ết chết các cường giả cảnh giới Khai Đạo.

Những cường giả ở xung quanh nhìn thấy cảnh này đều giật mình rồi rối rít lùi về phía sau vì sợ chết oan.

Nhưng lúc này người đàn ông áo trắng đột nhiên chỉ tay, một luồng kiếm quang từ trên trời đánh xuống, lóe lên rồi biến mất.

Phập!

Một nhát kiếm lại đâm vào trán.

Chiêu Võ Đạo Đế bị đóng đinh tại chỗ, cú đấm đầy mạnh mẽ của ông ta biến mất không một dấu vết.

Cả đất trời đều im lặng như tờ.

Một nhát kiếm!

Chiêu Võ Đạo Đế lại bị một nhát kiếm đánh bại ngay tức khắc.

Lúc này, đám người Thiên Võ Thế nổi da gà khắp người, máu trong cơ thể như bị đông lại, ngừng chảy, trái tim của bọn họ cứ như đang bị một cái kìm kẹp lại, hoàn toàn ngừng đập, cảm giác sợ hãi ở sâu trong lòng giống như dây leo điên cuồng lan ra ngoài rồi bao trùm toàn thân.

Cường giả Diệt Đạo bị đánh bại trong tích tắc!
 
Chương 3914


Hơn nữa, cường giả Diệt Đạo này đã thiêu đốt cả linh hồn và thể xác rồi.

Mà vẫn bị một nhát kiếm đánh bại ngay tích tắc!

Giờ phút này thế giới quan của họ đã hoàn toàn sụp đổ, niềm tin của họ cũng đổ sụp hoàn toàn.

Cường giả Diệt Đạo yếu ớt như vậy sao?

Bấy giờ, đầu óc trống rỗng không chỉ có đám người Thiên Võ Thế mà còn có đám người Lý Toại Phong.

Đó không phải là một người bình thường mà là một cường giả cảnh giới Diệt Đạo!

Vậy mà khi ở trước mặt kiếm tu áo trắng này, ngay cả cơ hội ra tay cũng không có?

Quả là khó tin!

Đám người Đại Chu nhìn nhau, trong mắt hiện rõ vẻ kinh hoàng.

Từ Thiên chắp hai tay lại, giọng hơi run: “Nhận người này làm cha hình như cũng không sai..”.

Mọi người: “..”.

Ở đằng xa, Tam điện chủ đang nhìn chằm chằm vào người đàn ông áo trắng, lúc này sự thù địch và ý định chém giết của cô ta đã giảm đi rất nhiều, thay vào đó là sự nghiêm túc và kiêng dè.

Sức mạnh của người đàn ông áo trắng này đã vượt xa dự đoán của cô ta.

Cô ta nhìn người phụ nữ váy trắng đang im lặng đứng bên cạnh người đàn ông áo trắng, không biết đang suy nghĩ gì.

“Sao có thể chứ?”

Đúng lúc này Chiêu Võ Đạo Đế ở xa xa đột nhiên lên tiếng, trông ông ta giống như mất hồn nhìn người đàn ông áo trắng ở trên trời, mặt đầy vẻ khó tin: “Sao có thể chứ? Sao có thể chứ? Chuyện này tuyệt đối không thể..”.

Lúc này ông ta hoàn toàn không có cách nào để chấp nhận sự thật này.

Ông ta là Chiêu Võ Đạo Đế mà lại bị người khác đánh bại trong phút chốc.

Năm đó ông ta là người vô địch của một thời đại kỷ nguyên, năm đó ông ta còn giao đấu với người của nền văn minh Thiên Hành, năm đó Chư Thiên Vạn Giới chỉ cần nghe tới tên Chiêu Võ Đạo Đế của ông ta thì có ai không mất hồn mất vía?

Vậy mà vào giây phút này ông ta lại bị đánh bại trong nháy mắt.

Thậm chí ngay cả sức để đánh trả ông ta cũng không có.

Lúc này ông ta mới nhớ tới lời nói của người năm xưa đã coi bói cho ông ta, đời này ông ta nhất định sẽ gặp một kiếp nạn…

Số kiếp!

Chiêu Võ Đạo Đế đột nhiên cười phá lên, tự cười nhạo chính mình.

Lúc trước ông ta còn tức cười vì nghĩ rằng số kiếp không cần phải tránh mà thay vào đó là phải đón nhận, một người đàn ông thì phải vượt qua khó khăn để đi lên.

Nhưng bây giờ lại giống như một trò cười.

Trò cười rất lớn!

Đôi mắt của Chiêu Võ Đạo Đế khép dần lại, lúc này, những người được ông ta gọi tới đều nhìn chằm chằm vào ông ta.

Như cái gai ở trên lưng!

Những người này vốn được ông ta gọi đến để chứng kiến ông ta tái hiện lại vẻ huy hoàng, nhưng lúc này ông ta lại bị đánh bại trong nháy mắt.
 
Chương 3915


Hơn nữa, cường giả Diệt Đạo này đã thiêu đốt cả linh hồn và thể xác rồi.

Mà vẫn bị một nhát kiếm đánh bại ngay tích tắc!

Giờ phút này thế giới quan của họ đã hoàn toàn sụp đổ, niềm tin của họ cũng đổ sụp hoàn toàn.

Cường giả Diệt Đạo yếu ớt như vậy sao?

Bấy giờ, đầu óc trống rỗng không chỉ có đám người Thiên Võ Thế mà còn có đám người Lý Toại Phong.

Đó không phải là một người bình thường mà là một cường giả cảnh giới Diệt Đạo!

Vậy mà khi ở trước mặt kiếm tu áo trắng này, ngay cả cơ hội ra tay cũng không có?

Quả là khó tin!

Đám người Đại Chu nhìn nhau, trong mắt hiện rõ vẻ kinh hoàng.

Từ Thiên chắp hai tay lại, giọng hơi run: “Nhận người này làm cha hình như cũng không sai..”.

Mọi người: “..”.

Ở đằng xa, Tam điện chủ đang nhìn chằm chằm vào người đàn ông áo trắng, lúc này sự thù địch và ý định chém giết của cô ta đã giảm đi rất nhiều, thay vào đó là sự nghiêm túc và kiêng dè.

Sức mạnh của người đàn ông áo trắng này đã vượt xa dự đoán của cô ta.

Cô ta nhìn người phụ nữ váy trắng đang im lặng đứng bên cạnh người đàn ông áo trắng, không biết đang suy nghĩ gì.

“Sao có thể chứ?”

Đúng lúc này Chiêu Võ Đạo Đế ở xa xa đột nhiên lên tiếng, trông ông ta giống như mất hồn nhìn người đàn ông áo trắng ở trên trời, mặt đầy vẻ khó tin: “Sao có thể chứ? Sao có thể chứ? Chuyện này tuyệt đối không thể..”.

Lúc này ông ta hoàn toàn không có cách nào để chấp nhận sự thật này.

Ông ta là Chiêu Võ Đạo Đế mà lại bị người khác đánh bại trong phút chốc.

Năm đó ông ta là người vô địch của một thời đại kỷ nguyên, năm đó ông ta còn giao đấu với người của nền văn minh Thiên Hành, năm đó Chư Thiên Vạn Giới chỉ cần nghe tới tên Chiêu Võ Đạo Đế của ông ta thì có ai không mất hồn mất vía?

Vậy mà vào giây phút này ông ta lại bị đánh bại trong nháy mắt.

Thậm chí ngay cả sức để đánh trả ông ta cũng không có.

Lúc này ông ta mới nhớ tới lời nói của người năm xưa đã coi bói cho ông ta, đời này ông ta nhất định sẽ gặp một kiếp nạn…

Số kiếp!

Chiêu Võ Đạo Đế đột nhiên cười phá lên, tự cười nhạo chính mình.

Lúc trước ông ta còn tức cười vì nghĩ rằng số kiếp không cần phải tránh mà thay vào đó là phải đón nhận, một người đàn ông thì phải vượt qua khó khăn để đi lên.

Nhưng bây giờ lại giống như một trò cười.

Trò cười rất lớn!

Đôi mắt của Chiêu Võ Đạo Đế khép dần lại, lúc này, những người được ông ta gọi tới đều nhìn chằm chằm vào ông ta.

Như cái gai ở trên lưng!

Những người này vốn được ông ta gọi đến để chứng kiến ông ta tái hiện lại vẻ huy hoàng, nhưng lúc này ông ta lại bị đánh bại trong nháy mắt.
 
Chương 3916


Đó là cơ hội để thay đổi số phận của cô ta và tộc Tức Mặc…

Ở đằng xa, sau khi Chiêu Võ Đạo Đế ngã xuống, người đàn ông áo trắng xòe tay ra, chiếc nhẫn của Chiêu Võ Đạo Đế bay vào trong tay ông ấy, ông ấy cười nhạt rồi chỉ tay, chiếc nhẫn đó lập tức bay tới chỗ của Diệp Quân, Diệp Quân vội vàng cất chiếc nhẫn đi, kích động nói: “Cám ơn cha”.

Người đàn ông áo trắng khẽ mỉm cười: “Cảm ơn gì chứ? Cha giúp con trai không phải chuyện hiển nhiên sao? Loại người không giúp được gì mới là không bình thường, con nói đúng không?”

Ở phía xa, khuôn mặt của người đàn ông áo xanh chợt tối sầm lại.

Khuôn mặt của Diệp Quân hoàn toàn cứng đờ.

Mẹ kiếp!

Cha ơi!

Cha đặt ra cho trai của mình câu hỏi chết tiệt gì vậy?

Sao con dám trả lời chứ?

May mắn thay vào lúc này Tam điện chủ đột nhiên chậm rãi đi ra, thu hút sự chú ý của mọi người.

Người đàn ông áo trắng cũng không muốn gài bẫy con trai mình nữa nên bật cười rồi nhìn vào Tam điện chủ, cười nói: “Lúc nãy cô nói sẽ chôn cả nhà ta cùng nhau… cô định một chọi ba sao?”

Mặt Tam điện chủ không chút biểu cảm: “Ba đánh một là việc làm của hảo hán ư? Ta muốn một chọi một”.

Người đàn ông áo trắng cười nói: “Vậy cô ra tay đi”.

Tam điện chủ nói tiếp: “Ta không đánh với ông”.

Người đàn ông áo trắng khẽ nhíu mày, Tam điện chủ đột nhiên chỉ vào người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy: “Ta muốn đánh một chọi một với bà ta!”

Thực lực của người đàn ông áo trắng này quá kinh khủng, cô ta không nắm chắc phần thắng.

Người đàn ông áo xanh đó là kiếm tu, cô ta cũng không chắc là sẽ thắng.

Nhưng người phụ nữ váy trắng này rất bình thường không có gì kỳ lạ nên cô ta nắm chắc phần thắng hơn!

Sở dĩ cô ta chọn người phụ nữ váy trắng là có nhiều nguyên nhân.

Đầu tiên, sau khi người phụ nữ này bước ra thì vẫn luôn đứng bên cạnh người đàn ông áo trắng, không nói gì, cảm giác tồn tại rất thấp.

Thứ hai, người phụ nữ váy trắng trông cực kỳ bình thường, không thấy có cảm giác nguy hiểm gì.

Thứ ba, người phụ nữ váy trắng này đi theo bên cạnh người đàn ông áo trắng hệt như người hầu, vì vị trí đứng của bà ấy luôn xoay quanh người đàn ông áo trắng.

Cô ta đoán người phụ nữ váy trắng chắc cũng có thực lực nhưng không mạnh.

Khi nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, Diệp Quân sửng sốt, chọn cô cô váy trắng?

Đúng là biết chọn thật đấy.

Dĩ nhiên ba người trước mặt này, chọn ai thì kết quả cũng như nhau.

Chỉ có một điều không giống là chọn cô cô váy trắng thì có thể sẽ không chỉ chết một lần.

Mọi người đều nhìn sang người phụ nữ váy trắng đó, ai cũng cảm thấy tò mò.

Nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, người đàn ông áo trắng khẽ cười, sau đó quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh nói: “Thanh Nhi, mục tiêu của cô ta là muội, muội đánh với cô ta vài chiêu nhé?”

Người phụ nữ váy trắng nhìn Tam điện chủ Ác Đạo, nhướng mày: “Vài chiêu?”
 
Chương 3917


Người đàn ông áo trắng bật cười: “Là ta nói sai”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn chằm chằm Tam điện chủ Ác Đạo, vẻ mặt bình tĩnh như nước, Tam điện chủ bỗng bay lên trời, thoáng chốc hàng vạn Lôi Kiếp xuất hiện ở cả Đăng Thiên Vực.

Vũ Trụ Kiếp!

Lúc này, toàn bộ Đăng Thiên Vực biến thành một hồ sấm, uy lực Lôi Kiếp vô tận không ngừng dâng lên từ giữa không trung khiến mọi người đều biến sắc, vội vàng lùi về sau, cách xa khu vực này.

Sắc mặt mấy người Lý Toại Phong bên cạnh Diệp Quân cũng thay đổi.

Phải nói là thực lực của Tam điện chủ này quá khủng khiếp, hơn hẳn Chiêu Võ Đạo Đế đó.

Quả thật đáng sợ.

Mấy người Lý Toại Phong đều nhìn sang người phụ nữ váy trắng, người này muốn đối phó với Vũ Trụ Kiếp đáng sợ này thế nào?

Người phụ nữ váy trắng lạnh nhạt nhìn Tam điện chủ Ác Đạo, ánh mắt vẫn không hề dao động.

Coi thường!

Cứ như con người đang nhìn loài kiến nhỏ bé.

Nhìn thấy ánh mắt của người phụ nữ váy trắng, sắc mặt Tam điện chủ Ác Đạo trở nên dữ tợn, cô ta vươn tay vung về phía trước, ngay tức khắc có ngàn vạn Lôi Kiếp vũ trụ tụ lại trong tay cô ta như thủy triều, ngưng tụ lại thành một thanh Lôi Kiếm đỏ như máu, ngay sau đó cô ta nhảy lên đ ỉnh đầu người phụ nữ váy trắng, sau đó chém mạnh xuống.

Đâm tới rồi!

Nhát kiếm này vừa được tung ra, uy lực Kiếp Lôi vũ trụ vô tận lan tràn ra xung quanh rơi xuống chỗ người phụ nữ váy trắng.

Ngay lúc này người phụ nữ váy trắng bỗng búng ngón tay.

Vụt!

Hàng vạn ngàn uy lực của Lôi Kiếp lập tức biến mất.

Tam điện chủ Ác Đạo dừng lại giữa không trung, một thanh kiếm đâm vào giữa trán cô ta.

Đánh bại trong tích tắc!

Lại là đòn giết trong tích tắc.

Mọi người đều hóa đá, xung quanh tĩnh lặng như tờ.

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, mấy người Thiên Võ Thế đều suýt nữa ngã phịch xuống đất, lúc này họ hoàn toàn tuyệt vọng.

Lúc này họ biết mình xong đời rồi.

Mọi thứ đều biến mất.

Thiên Võ Tân khó tin nhìn cảnh tượng trước mặt: “Sao có thể… sao có thể… không thể nào”.

Thiên Võ Thế bỗng quay đầu nhìn Thiên Võ Tân, tức giận quát: “Súc sinh, ngươi hại chết tộc Thiên Võ rồi”.

Thiên Võ Tân ngã phịch xuống đất, mặt xám như tro tàn.

Chiên Võ Đạo Đế bị đánh bại trong tích tắc.

Tam điện chủ Ác Đạo cũng bị đánh bại trong tích tắc.

Hoàn toàn xong đời rồi.

Tộc Thiên Võ tiêu tan rồi.
 
Chương 3918


Lệ Minh ở phía xa mừng rỡ bật cười, cười đến mức ngông cuồng.

Mặc dù ông ta đã chết nhưng ông ta vẫn không mong Lệ tộc một tay mình sáng lập ra lại suy tàn.

Dĩ nhiên càng sung sướng hơn khi nhìn thấy dáng vẻ lúc này của đám người Thiên Võ Thế.

Đúng là vô cùng vui sướng.

Con cháu đời sau của mình sẽ mạnh hơn và có tầm nhìn hơn tộc Thiên Võ và tộc Vu Mã.

Con cháu không chịu thua kém.

Ngay lúc này Cửu Kiếm Đạo Thiên và Thất Phật Mật Tàng bay lên trời chạy về phía chân trời.

Họ vốn dĩ vẫn còn một tia hy vọng, hi vọng này chính là Tam điện chủ Ác Đạo, nhưng khi nhìn thấy Tam điện chủ cũng bị đánh bại trong chốc lát, hy vọng của họ tan vỡ hoàn toàn.

Chạy thôi!

Lúc này trong đầu họ chỉ có một suy nghĩ, có thể chạy được bao xa thì chạy.

Nhìn thấy Cửu Kiếm Đạo Thiên và Thất Phật Mật Tàng bỏ chạy, Quan Đế nhìn mấy người phụ nữ váy trắng, ông ta do dự, cuối cùng vẫn không bỏ chạy.

Ngay lúc này người phụ nữ váy trắng bỗng giơ tay lên.

Vèo!

Mười sáu cái đầu ở đằng xa văng lên trời.

Kiếm quang quá nhanh nên ngay khi mười sáu đầu người kia văng lên, cơ thể vẫn còn đang chạy trốn, thế là xuất hiện một cảnh tượng hết sức quỷ dị: cơ thể bay ở phía trước, đầu đuổi theo phía sau.

Đáng sợ nhất là đầu của mười sáu người vẫn còn ý thức.

Họ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng quái dị này.

Lúc này mười sáu đôi mắt trợn to như quả chuông, vẻ mặt hoảng sợ đến mức đã vặn vẹo, không thể hình dung được…

Không chỉ có mười sáu người mà những người khác cũng đứng sững sờ.

Một cái vung tay đã chém chết mười sáu cường giả cảnh giới Khai Đạo.

Sức mạnh này hơi vượt mức rồi.

Lúc này các cường giả tộc Thiên Võ và tộc Vu Mã đều tuyệt vọng.

Vốn dĩ họ cũng định bỏ chạy, họ nghĩ mặc dù mình đánh không lại ba người trước mặt này, nhưng nếu họ muốn chạy có lẽ vẫn còn cơ hội.

Nhưng lúc này cảnh tượng trước mặt này làm cho họ biết mình không có cơ hội đó.

Họ chỉ như một đám kiến nhỏ bé trước mặt người phụ nữ váy trắng đó.

Không, chẳng bằng kiến nữa.

Quan Đế toát mồ hôi lạnh, lúc này ông ta cảm thấy mình thật sự quá may mắn, cũng may vừa rồi không chạy theo đám người đó, nếu không e là cái đầu này cũng đã không còn nữa.

Quá mức hoang đường.

Mẹ nó chứ!

Bên ngoài quá đáng sợ.

Ta muốn về nhà.

Người phụ nữ váy trắng xòe tay ra, sau đó lướt nhẹ, mười sáu chiếc nhẫn bay đến trước mặt Diệp Quân.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom