Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3822: Lão tổ nhìn xa trông rộng!


Vừa dứt lời, một thiếu nữ nhà họ Ngư vội vã chạy vào: “Báo! Gia chủ, thám tử gửi thư mật về!”

Ngư Thất Tình tiến lên một bước, mở thư mật ra xem.

Đôi mắt không ngừng dao động, không nhịn được quay đầu nhìn lão tổ nhà họ Ngư: “Lão tổ, ông đúng là thần!”

Hơn ngàn tông môn thế lực như Trấn Hồn Tông, thần cung Lục Đạo, Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các cùng tổ thành liên minh diệt Diệp!”

“Thái Dương Tông xong thật rồi, anh Diệp cũng...” Dừng một chút: “Chết chắc rồi!”

Lão tổ nhà họ Ngư mỉm cười: “Bây giờ cô còn cảm thấy, ban đầu lão phu muốn nhà họ Ngư vạch rõ ranh giới với Diệp Bắc Minh là chuyện xấu không?”

“Lão tổ nhìn xa trông rộng!”

Ngư Thất Tình mừng thầm kính phục gật đầu: “Nếu không phải lão tổ khi cần giải quyết thì dứt khoát, hôm nay với tình hình này!”

“Một khi để người khác biết quan hệ giữa nhà họ Ngư và Diệp Bắc Minh, sợ rằng nhà họ Ngư cũng sẽ khó thoát kết cục bị diệt tộc!”

“Ha ha ha!”

Lão tổ nhà họ Ngư cười lắc đầu: “Con đường của cô còn dài, xem nhiều, học nhiều!”

“Tránh xa kẻ nguy hiểm, hành sự thận trọng cẩn thận, đây là thủ đoạn của nhà họ Ngư đứng trên mảnh đất bât diệt”.

“Chỉ là Diệp Bắc Minh, thực sự đáng tiếc...”

Diệp Bắc Minh còn chưa biết chuyện các đại tông môn liên thủ với nhau. Sau khi anh rời khỏi rừng rậm Tinh Hồn, trực tiếp về đến Thái Dương Tông. Tiểu sư đệ về rồi!

Tôi đã nói tiểu sư đệ không sao mà phải không, ấy?

Nhược Giai cũng đến này!

Mấy sư tỷ nhìn thấy Chu Nhược Giai, vô cùng vui mừng tiến lên.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3823: Vậy mày đi chết đi!


Liền sau đó, bề ngoài cơ thể Diệp Nặc hiện lên phù văn, khẽ lay động mấy cái rồi mở mắt!

“Bố, bố đi đâu đấy? Con muốn ôml”

Diệp Bắc Minh ngẩn người.

Anh và con gái vẫn chưa thân thiết mà lại muốn mình ôm ư?” Không nghĩ nhiều, giang rộng hai tay ôm về phía con gái.

Bỗng nhiên, một luồng khí kình vô cùng cường mạnh lướt qua trên cổ của Diệp Bắc Minh, phụt một tiếng máu tươi chảy ra!

Cả người Diệp Bắc Minh bay ngược ra đập mạnh xuống đất!

“Tiểu sư đệ!”

“Bắc Minh!”

Mọi người đều rất kinh ngạc, mau chóng xông đến, Đông Phương Xá Nguyệt hơi tức giận trừng mắt nhìn Diệp Nặc: “Nặc Nhi, con đang làm gì thế hả? Sao có thể ra tay với bố của con!”

“Bố?

Trong cổ họng của Diệp Nặc phát ra một giọng nói vô cùng khàn khàn: “Thần hồn của bản tọa đang ở yên ổn trong bản nguyên ma thể, qua một thời gian nữa tôi đã có thể hoàn toàn nuốt chửng thần hồn của cô bé này!”

“Hoàn hoàn chiếm chứ cơ thể này, không ngờ các người lại có được tinh hồn thảo? Vọng tưởng muốn tìm về thần hồn đã tổn hại của nó? Chỉ tiếc là thần hồn của nó đã bị tôi nuốt chửng một phần, các người không thể nào tìm về được đâu!”

Diệp Bắc Minh đứng lên với sắc mặt lạnh như băng, vị trí trên cổ xuất hiện một vết thương sâu đến mức có thể nhìn thấy xương.

Trong đôi mắt Diệp Nặc lóe lên vẻ ngạc nhiên: “Ấy? Đòn vừa nãy của bản tọa có bảy phần sức mạnh, cậu lại chưa chết?”

“Không đúng, không có thứ gì chặn được sức mạnh của bản tọa!” “Xương Chí Tôn? Trên cổ của mày lại có một chiếc xương Chí Tôn?”

Vẻ mặt Diệp Bắc Minh đầy tức giận: “Bất kể ông là thứ gì, cút ra khỏi cơ thể của con gái tôi!”

Bước ra một bước, trực tiếp đi về phía Diệp Nặc!

Diệp Nặc dừng tại chỗ bất động, đợi khi Diệp Bắc Minh tấn công đến, liền òa khóc một tiếng: “Hu hu hu, bố đừng đánh con, Nặc Nhi đã làm gì việc gì?”

“Nặc Nhi!”

Diệp Bắc Minh lập tức thu tay lại.

Liền sau đó.

Vẻ mặt của Nặc Nhi biến đổi, trên khuôn mặt ngây thơ xuất hiện vẻ hung dữ không hợp với cô bé: “Nhóc con, không nhẫn tâm làm hại đến con gái của mày phải không?”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3824: Nặc Nhi đau quá


“Hu hu, tay của Nặc Nhi đau quá...”

“Nặc Nhi...”

Mấy sư tỷ mềm lòng.

Diệp Nặc tìm được cơ hội, đột nhiên bùng phát! Phập! Phập! Phập!

Bảy sư tỷ phun ra ngụm máu tươi, bị đánh bay đi!

Diệp Bắc Minh nhân cơ hội dùng Ảnh Thuấn, tóm lấy hai tay hai chân của Diệp Nặc: “Cút ra khỏi cơ thể của con gái tôi”

“Hu hu, bố ơi, bố làm con đau...”

“Nặc Nhi đau quá!”

“Bắc Minh..., Đông Phương Xá Nguyệt đau lòng.

Lần này, bất luận Diệp Nặc cầu xin thế nào, Diệp Bắc Minh vẫn tỏ vẻ mặt lạnh lùng, không hề động lòng: “Tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, cút ra khỏi cơ thể con gái tôi!”

“Nếu không, tôi sẽ cho ông thần hồn tiêu tan!”

“Tôi chỉ đếm đến bal”, Diệp Nặc thấy cầu xin vô ích, lập tức cười: “Ha ha ha, bản tọa không tin người dám!”

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng.

'Thấy Diệp Bắc Minh bắt đầu đếm thật, sắc mặt của Diệp Nặc sầm xuống: “Mà có tin một ý nghĩa của bản tọa, thì có thể cho con gái mày thần hồn tiêu tan không?”

Diệp Bắc Minh tiếp tục nhả ra một chữ.

“Ha ha, tiếp tục đi!”

Số thứ ba vừa dứt, Diệp Bắc Minh giơ tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3825: Vô cùng hư yếu!


Liền sau đó.

Cuối cùng Diệp Nặc cảm nhận được sát ý khủng bố của Diệp Bắc Minh!

Lúc này, Diệp Nặc ớn lạnh, lông tóc trên người dựng đứng! Thần hồn trong cơ thể có một ảo giác, nếu còn không rời khỏi cơ thể của cô bé này, chắc chắn sẽ phải chết cùng cô bé này!

Điên rồi, tên nhóc này điên rồi! Lại dám giết cả con gái ruột của mình!

Soạt!

Một thần hồn màu đen xông ra, trực tiếp rời khỏi cơ thể của Diệp Nặc, đụng vỡ bức tường chạy ra ngoài phòng!

Diệp Bắc Minh trực tiếp thu tay lại, sát ý đáng sợ gần như dính sát lướt qua cơ thể của Diệp Nặc!

Bảo vệ tốt con gái! Ném con gái cho Đông Phương Xá Nguyệt.

Diệp Bắc Minh bước ra một bước đuổi theo thần hồn màu đen đó, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục nghiền áp xuống!

Gru!

Một con huyết long xông ra hằm hằm đập lên thần hồn màu đen! 'Thần hồn màu đen kêu thảm một tiếng, lăn lộn muốn tháo chạy! Diệp Bắc Minh sử dụng Ảnh Thuấn xuất hiện ở phía trước.

Tấn công ra một quyền!

Phập!

'Thần hồn mau đen ngã xuống đất, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trực tiếp giáng xuống, nó sợ đến liên tục cầu xin: “Đợi đã, đừng giết tôi!”

“Tôi là chủ U Minh, biết rất nhiều bí mật của giới U Minh, cậu giết tôi, chắc chắn là tổn thất to lớn của cậu!”

Quả nhiên.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục dừng lại! “Chủ U Minh?”

Diệp Bắc Minh cau mày.

Chín vị sư tỷ đi theo ra, nghe thấy cái tên chủ U Minh, vẻ mặt liền biến sắc: “Ông thực sự là chủ U Minh?”

Thần hồn màu đen hóa thành dáng vẻ một người đàn ông trung niên!

Vô cùng hư yếu!

Cơ thể trong suốt! Dường như chỉ một cơn gió thổi qua thì có thể tiêu tan như làn khói! “Đúng thết”

Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh nhạt: “Ông là chủ U Minh, tại sao thần hồn lại ở trong cơ thể con gái tôi?”

Chủ U Minh cười khổ một tiếng: “Bản tọa bị đệ tử hãm hãi, thần hồn may mắn thoát chết! Vốn dĩ thoi thóp hơi hàn ở giới U Minh, định tìm cơ hội sống lại trả thù!”

“Ông trời đã cho tôi một cơ hội, cuối cùng đợi được bản nguyên ma thể này ra đời!"



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3826: Ông nói cái gì?


“Ông cũng xứng!”

“Ông nói cái gì?”

Diệp Bắc Minh ngẩn người, chủ U Minh lại biết tin tức của bố mẹ mình?

Từ sau khi bố mẹ chủ động rời đi, anh cũng không nghe đến tin tức của hai người!

“Nói! Rốt cuộc là thế nào?”

Chủ U Minh giải thích: “Cậu muốn tôi nói chuyện nào?”

Diệp Bắc Minh lên tiếng: “Nói thần hồn của con gái tôi trước đi!”

Chủ U Minh vội gật đầu: “Thần hồn của con gái cậu đang ngủ say ở sâu trong thức hải, lúc tôi tiến vào cơ thể của cô bé, đúng là muốn nuốt chửng thần hồn của cô bét”

“Nhưng thần hồn của cô bé quá cường mạnh, tôi không thể nuốt chửng nổi!”

“Ngược lại tôi còn suýt bị thần hồn của cô bé nuốt chửng, nếu không phải lúc cuối cùng thần hồn của con gái cậu bỗng rơi vào giấc ngủ say, có lẽ tôi thực sự thua rồi!”

Diệp Bắc Minh cau mày: “Không thể nào, con gái tôi mới một tuổi, thần hồn làm sao có thể cường mạnh hơn ông?”

Chủ U Minh trầm mặc, nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc: “Nếu trong cơ thể của con gái cậu là thần hồn luân hồi thì sao?”

“Ông nói cái gì?” Diệp Bắc Minh ngẩn người. Chín vị sư tỷ và Đông Phương Xá Nguyệt cũng quay sang nhìn nhau!

Sắc mặt Diệp Bắc Minh biến ảo bất định: “Tiểu tháp, còn gái tôi là người luân hồi ư?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục suy nghĩ một lát, lát sau mới nhả ra một câu: “Cậu nhóc, trên người con gái cậu đúng là có một tầng khí tức thần bít”

Trước đây bản tháp vẫn luôn không nhắc đến chuyện này, bản tháp thực sự không nhìn thấu được cô bé!”

“Cái gì? Ngay cả ông mà cũng không nhìn thấu?”

Diệp Bắc Minh ngạc nhiên: “Tại sao?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3827: Rốt cuộc là thứ gì?


“Vấn đề thứ hai, ông từng gặp bố mẹ tôi ư?”, Diệp Bắc Minh nheo mắt, tiếng rồng gầm trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vang lên không dứt: “Nếu có một câu giả dối, tôi bảo đảm lập tức cho ông thần hồn tiêu tan!”

Chủ U Minh ngẩng đầu: “Tôi không chắc chắn hai vợ chồng đó là bố mẹ của cậu, nhưng có một người phụ nữ trong đó trông vô cùng giống cậu!”

“Người đàn ông đó không phải là loài người, trong cơ thể ông ta có huyết mạch ma hoàng!”

Ánh mắt Lục Tuyết Kỳ sáng lên: “Tiểu sư đệ và chủ mẫu đúng là trông vô cùng giống nhau!”

“Đúng thế, bố của tiểu sư đệ cũng có huyết mạch thần hoàng!”

Mấy sư tỷ gật đầu theo.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Ông từng gặp bố mẹ tôi? Họ đang ở đâu?”, chủ U Minh trả lời: “Lúc đó thần hồn của tôi trốn trong một tế đàn hấp thụ năng lượng trời đất, bố mẹ của cậu hình như đang tìm thứ gì đó!”

Lúc đó đi qua tế đàn, dừng lại hồi lâu, toi mới nhớ kỹ bọn họ.

“Đúng rồi, nhìn bọn họ có vẻ như bị người ta uy hiếp!”

Diệp Bắc Minh nheo mắt: “Ông nói cái gì?”

Chủ U Minh gật đầu khẳng định: “Có một thanh niên dẫn theo một đán người, hình như ra lệnh cho bố mẹ của cậu tìm thứ gì đó!”

“Cụ thể là thứ gì, tôi cũng không biết!”

“Nếu không tin, cậu tự xem đi!”, vừa dứt lời, thần hồn của chủ U Minh dao động. Ông ta tái hiện lại hình ảnh trong ký ức!

Hình ảnh tái hiện hơi tối, có thể nhìn ra là một tế đàn nằm sâu trong thung lũng thần bí!

Có máya ông lão, mười mấy người đàn ông trung niên theo phía sau một thanh niên!

Đám người phía trước nhất.

Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam khập khiễng bước đi, tinh thần còn có chút yếu đuối!

“Bố, mẹ!” Diệp Bắc Minh hơi kích động.

Trong hình ảnh, Dạ Huyền và Diệp Thanh Lam phát hiện ra tế đàn rồi lập tức tiến lên kiểm tra một lượt, không có thu hoạch gì!

Thanh niên phía sau có chút mất kiên nhẫn, khóe miệng giật giật! Vì là hình ảnh tái hiện, nên không có âm thanh.

Nhưng Diệp Bắc Minh có thể nhìn ra qua khẩu hình, thanh niên đó nói: “Còn không tìm được thứ đó, các người sẽ chết rất khó coil”

Rốt cuộc là thứ gì?

Bây giờ bố mẹ đã tìm thấy thứ đó chưa?

Họ có được an toàn không?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3828: Cái gì?


Trong lúc anh đang buồn bực, một bóng hình hoảng hốt xông vào, thụp quỳ xuống đất: “Chủ nhân, xảy ra... chuyện lớn rồi!”

“Chuyện gì?” Diệp Bắc Minh lo lắng cho an nguy của bố mẹ, cho nên đôi mắt đầy tia máu!

Tiêu Vô Tướng ngẩn người, vội vàng nói: “Ở cửa có rất nhiều người đến, vô cùng vô cùng đông người!”

Họ tự xưng là liên minh diệt Diệp! Nói gì mà tông chủ cậu vô nhân đạo, giết người vô tội bừa bãi, sát hại vô số!”

“Hơn ngàn tông môn liên thiệp lại, muốn diệt Thái Dương Tông chúng ta...”

Còn nói gì mà thiên hạ đệ nhất sát tông chỉ là hư danh, muốn chúng ta thành thiên hạ đệ nhất diệt tông”.

Ông ta nuốt nước miếng bổ sung một câu: “Chủ nhân, cậu mau đi đi! Cô Chu và Cô Vương đang ở cổng, sợ là không ngăn được nhiều người như vậy!”

“Cái gì?” Vẻ mặt chín sư tỷ biến sắc.

Diệp Bắc Minh vốn đang tức đến tận đỉnh đâu, trong lúc sát tâm sôi sục lại còn có người dẫn xác đến?

Trực tiếp đi về phía cổng của tông môn! Lúc này, bên ngoài cổng Thái Dương Tông. Người đông nghìn nghịt, lá cờ của các tông môn bay phấp phới!

Dưới mặt đất, trên không trung khắp nơi đều là người, hơn ngàn tông môn tập trung bên ngoài Thái Dương Tông!

Ngoại trừ những tông môn này, còn có rất nhiều tông môn hạng hai hạng ba đến xem kịch vui.

Dưới sự kiện hoàng tránh, chỉ thấy nhấp nhô đầu người! Hàng triệu người la liệt chen chúc nhau như con kiến! “Vãi, đông người thế?”

Thái Dương Tông đã chọc giận tất cả rồi!

“Hôm nay Thái Dương Tông coi như xong đời rồi, cho dù mười thần hoàng lần trước lại xuất hiện cũng không bảo vệ được Thái Dương Tông!”

“Còn chẳng phải Diệp tông chủ đó sát tâm quá nặng, chú sát hơn một trăm gia tộc đã khiến trời giận người oán sao!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3829: Giơ tay ép về phía bà ta!


“Cô lại còn dám phản bội Lục Đạo Thần Tông? Lập tức quỳ xuống cho tôi!”

“Tự phế cảnh giới, dập đầu một vạ cái về hướng liệt tổ liệt tông thần cung Lục Đạo!”

“Cho đến khi liệt tổ liệt tông của thần cung Lục Đạo hiển linh, tha thứ cho phản đồ nhà cô mới thôi!”

“Nếu không, cô quỳ ở đây đến chết cho tôi!”

Nhìn thấy người phụ nữ, đôi mắt Chu Nhược Giai đỏ bừng, cúi đầu: “Sư phụ, xin lỗi!"

“Còn không quỳ xuống!” Người phụ nữ thét dài một tiếng, gióng như đánh đòn cảnh cáo! Cơ thể Chu Nhược Giai run lên, sắp quỳ xuống!

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Bắt người phụ nữ của tôi quỳ? Bà cũng xứng hải”

Một bóng người xông ra, đứng bên cạnh ôm lấy Chu Nhược Giail

Khoảnh khắc Diệp Bắc Minh xuất hiện, Chu Nhược Giai dường như đã có chỗ dựa.

Ý định quỳ xuống liền biến mất. “Diệp Bắc Minhl”

Người phụ nữ trung niên sầm đôi mắt: “Vương Bình Gô tôi dạy bảo đệ tử, liên quan gì đến cậu?”

“Chu Nhược Giai, cô còn ngây ra đó làm gì? Còn không quỳ xuống!”

Diệp Bắc Minh cười, bảo vệ Chu Nhược Giai phía sau: “Tôi là chủ của Thái Dương Tông, Chu Nhược Giai là vợ của tôi!”

“Cũng là phu nhân tông chủ của Thái Dương Tông, bảo phủ nhân tông chủ của Thái Dương Tông quỳ ư?”

“Bà thật to gan, tôi thấy bà nên quỳ trước đi!” Dứt lời, Diệp Bắc Minh lại trước tiếp bước ra một bước.

Khoảnh khắc rời khỏi trận pháp hộ sơn của Thái Dương Tông, rất nhiều thần niệm khóa chặt anh!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3830: Còn dám sủa hả?


Vương Bình Cô ngẩng đầu với đôi mắt đỏ bừng: “Tôi là trưởng lão của thần cung Lục Đạo, còn là sư phụ của Chu Nhược Giail”

“Cậu đối xử với tôi như vậy, không sợ bị trời đánh hả?”

“Còn dám sủa hả? Dập đầu!”

Diệp Bắc Minh lướt nhìn bà ta một cái, năm ngón tay ép xuống!

Đầu của Vương Bình Cô đập xuống đất, phát ra tiếng phập bức bối!

Lại đang dập đầu thật!

“Diệp Bắc Minh, cậu sẽ không được chết tử tế đâu!”

Vương Bình Cô xấu hổ tức giận muốn chết, nghiến răng nghiến lợi nhìn sang Chu Nhược Giai: “Chu Nhược Giai, cô nhìn sư phụ của mình bị người khác ức hiếp, chẳng lẽ không có chút phản ứng nào sao?”

“Cô phản bội tông môn, đó là bất trung!”

“Cô ức hiếp sư diệt tổ, đó là bất hiếu!”

“Loại bất trung bất hiếu như cô...”

Chu Nhược Giai hơi khó xử, đang định lên tiếng.

Diệp Bắc Minh nhả ra hai chữ: “Ồn ào!”

Giơ chân dẫm lên đầu của Vương Bình Cô, khiến miệng bà ta lún xuống sâu dưới đất!

Không thốt ra được một câu!

“A.."

Vương Bình Cô điên cuồng gào thét, lại không thể nói được! Miệng chỉ có thể phát ra tiếng ư ư ư, vô cùng ấm ức!

Bỗng nhiên, một giọng nói băng lạnh vang lên: “Diệp Bắc Minh, thả sư phụ của tôi ra, nếu không tôi giết cô ta!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3831: Trái tim co thắt lại!


“Cô ta ở trong tay con, vi sư sẽ an toàn hơn!”

Nói xong, Vương Bình Cô khó khăn ngẩng đầu: “Tôi nói đúng không? Diệp tông chủ?”

“Thiên Thần, đồ nhỉ tốt của ta, bây giờ vi sư đếm đến bal”

“Nếu Diệp tông chủ này không thả vi sư, con đừng do dự, lập tức giết con tiện nhân mà con bắt!”

Vương Thiên Thần đỏ bừng mắt gật đầu: “Vâng, sư phụ!” “Một!”

Vương Bình Cô vừa đếm một số.

“Thả người!”

Diệp Bắc Minh trực tiếp buông tay, dứt khoát nhanh chóng. Soạt!

Vương Bình Cô được tự do nhanh chóng lùi lại phía sau, về đến bên cạnh Vương Thiên Thần!

Liền sau đó, bà ta nở nụ cười của kẻ chiến thắng: “Ha ha ha! Diệp tông chủ, xem ra con bé này rất quan trọng với cậu!”

“Hay là chúng ta chơi một trò chơi đi, thế nào?” Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Bà muốn chơi gì?”

Giọng của Vương Bình Cô trở nên cực kỳ âm hiểm: “Trò chơi này rất đơn giản, tôi muốn Diệp tông chủ quỳ xuống dập đầu ba cái với tôi là được!”

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Nếu tôi nói không thì sao?” “Không?”

Vương Bình Cô cười âm hiểm: “Diệp tông chủ chắc rất quan tâm Mặc Đình Đình này phải không?”

Lật cổ tay.

Trong tay Vương Bình Cô có thêm một con dao ăm màu xanh!

Một luồng khí tức có tính ăn mòn ập đến, kịch độc!

“Con dao găm này được làm từ răng độc của một con vua chuột, bị nó rạch một đao thì cả khuôn mặt sẽ nát!”

“Tôi vẫn chưa thử nó có tác dụng hay không, không biết con dao này rạch xuống...

Vương Bình Cô giơ con dao găm, lướt nhẹ trên khuôn mặt Mặc Đình Đình!

Mặc Đình Đình sợ đến cơ thể run lên, hết sức gật đầu: “Anh Diệp... đừng... Đình Đình vốn là thị nữ của anh, cái mạng hèn mọn!”

“Cô im miệng!”

Vương Bình Cô quay đầu tát Mặc Đình Đình một cái: “Cô còn dám nhiều lời, tôi cắt cái mũi của cô trước!”

Quay đầu, nhìn sang vị trí của Diệp Bắc Minh! “Diệp Bắc Minh, cậu có quỳ không!”

Liền sau đó.

Vương Bình Cô ngẩn người: “Cậu ta đâu?” Diệp Bắc Minh lại biến mất tại chỗ!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3832: Tiếc là bà không nắm bắt!


“Xem mặt bà là sư phụ của Nhược Giai, tôi đã cho bà cơ hội!”

“Tiếc là bà không nắm bắt!”

Sức mạnh của năm ngón tay bùng phát!

Từ phần cổ trở lên của Vương Bình Cô hóa thành một màn sương máu tại chỗ!

Cơ thể trực tiếp ngã xuống!

Mất sinh cơ!

“Sư phụ!”

Vương Thiên Thần sợ đến hai chân mềm nhữn, đặt mông ngồi xuống đất!

Diệp Bắc Minh nghiền áp một quyền đến, Vương Thiên Thần hóa thành sương máu!

“Mày dám...”

Sức mặt của đám người thần cung Lục Đạo trở nên dữ tợn, đang định lên tiếng!

Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời, giết vào trong đám đông thần cung Lục. Đạol

Trong tích tắc, tiếng kêu thảm vang lên dồn dập!

Mười mấy hơi thở ngắn ngủi, mấy trăm người của thần cung Lục Đạo vốn không hề có sức phản kháng đều bỏ mạng!

“Việc này... suýt!”

Toàn bộ võ giả có mặt trố mắt, không nhịn được hít khí lạnh! Tanh máu!

Quá tanh máu!

Mọi người nằm mơ cũng không ngờ, Diệp Bắc Minh lại tiêu diệt tất cả người của thần cung Lục Đạo trước mặt hơn ngàn tông môn!

Trong lúc mọi người còn thộn mặt!

Anh quay người ôm lấy bên hông Mặc Đình Đình, trở lại cổng của Thái Dương Tông: “Còn ai muốn nộp mạng không? Chỉ cần các người muốn chết, bản tông chủ bảo đảm đáp ứng các người!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3833: Vậy thì đúng rồi


Ba chữ Thiên Sát Môn dường như có ma lực!

Mấy triệu người!

Mở to con mắt nhìn chằm chằm thanh niên vừa lên tiếng! Dường như ngừng hít thở và tim ngừng đập.

Rất nhiều ông lão đều nhảy ra, trừng to con mắt: “Thiên Sát Môn! Tông môn tàn sát trong truyền thuyết thực sự tồn tại sao? Làm sao có thểi”

Có thanh niên hỏi: “Thiên Sát Môn này rất nổi tiếng hả?” Một vài lão quái vật đều gật đầu: “Đâu chỉ là nổi tiếng, mà đúng là khủng bối” Người nào cũng tỏ ánh mắt vô cùng nghiêm trọng!

“Thiên Sát Môn cực kỳ tín ngưỡng đạo tàn sát, nghe nói ngoại trừ trời và đất không thể giết, thì sẽ giết hết những vật có thể giết trên đời!”

“Nhưng họ đã biến mất hơn mấy triệu năm, sao bỗng nhiên xuất hiện rồi?”

€ó thanh niên không tin: “Quá khoa trương rồi đấy, giết hết mọi thứ có thể giết trên thế gian ngoại trừ trời đất?”

Ông lão vừa nói nheo mắt: “Cậu nghĩ một người bình thường có thể gia nhập Thiên Sát Môn sao?”

“Điều kiện đầu tiên để gia nhập Thiên Sát Môn: “Giết chết bố mẹ của mình!” “Suýt..."

Các võ giả xung quah đều hít khí lạnh!

Giết bố mẹ của mình?

Có thể làm được đến mức này đúng là kẻ độc ác!

Lúc này, nhiệt độ bên ngoài Thái Dương Tông dường như hạ thấp mấy phần!

Diệp Bắc Minh nhìn thanh niên của Thiên Sát Môn, trong lòng hơi ngạc nhiên: “Tiểu tháp, sát khi cường mạnh quá!"

“Kẻ này là kẻ có sát khí nặng nhất trong tất cả võ giả tôi từng gặp, thậm chí còn không phân được cao thấp với sát khí trên người tôi!”

“Rốt cuộc hắn đã giết bao nhiêu người?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Cậu nhóc, sát khí trên người hắn nặng không có nghĩa hắn đã giết nhiều người!”

“Mà là sát tâm của hắn rất nặng, nặng hơn vô số lần so với sát tâm của cậu!”

Diệp Bắc Minh ngẩn người: “Sát tâm nặng nề?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Đúng thế, Thiên Sát Môn có thể giết tất cả mọi thứ có thể giết trên thế gian, ngay cả bố mẹ của mình cũng giết, cậu có thể làm được không?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Đừng nói bố mẹ, ngay cả giết bạn bè, tôi cũng không làm được!"

“Vậy thì đúng rồi!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Đã như vậy, đạo tàn sát của cậu chỉ là giết nhiều người!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3834: Không ai hết!


Diệp Bắc Minh đang nói chuyện với tháp Càn Khôn Trấn Ngục nên không phản ứng gì!

Người thanh niên của Thiên Sát Môn còn nghĩ Diệp Bắc Minh bị dọa sợ bởi ba chữ “Thiên Sát Môn!

Suy nghĩ kỹ lại cũng phải, không có ai nghe thấy ba chữ Thiên Sát Môn mà không sợ hãi!

Không ai hết!

“Nhóc con, mày nhớ kỹ!”

Giọng của thanh niên Thiên Sát Môn không hề dao động: “Thứ nhất, Thái Dương Tông có thể là thiên hạ đệ nhị sát tông, đệ tam sát tông!”

“Chỉ cần không phải đệ nhất, Thiên Sát Môn chúng tôi cũng không có ý kiến! Duy nhất không thể là đệ nhất!”

“Thứ hai, tất cả người của Thái Dương Tông tự phế võ công, tự chặt một cánh tay!”

“Thứ ba, tông chủ Thái Dương Tông tuyên bố Thái Dương Tông không phải là thiên hạ đệ nhất tông, tự sát tạ tội!”

“Chỉ cần mày làm được ba điều này, tao sẽ quay người đi ngay, coi như chuyện này chưa từng xảy ra!”

“Nếu không, giết!”

Diệp Bắc Minh cười: “Tao cầu được giết đấy!” “Được, tao đáp ứng cho mày!”

Thanh niên của Thiên Sát Môn gật đầu!

Trong tích tắc, cả bầu trời bỗng biến sắc, một luồng khí tàn sát như con đao bùng phát.

Xoẹt!

Khí tàn sát gần như áp sát cổ họng của Diệp Bắc Minh, lóe lên rồi vụt tắt, nếu không phải anh phản ứng nhanh tránh được đòn này!

Thì chắc chắn sẽ bị một đao lướt cổ họng! Diệp Bắc Minh hơi kinh ngạc: “Tốc độ nhanh quái”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3835: Ném mảnh giấy đi!


Thanh niên Thiên Sát Môn dậm chân, lại bỗng hóa thành mười mấy bóng người giống nhau lân lượt bỏ chạy về mười mấy hướng!

“Chỉ là trò vặt!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu, bước ra một bước!

Khi một bóng người trong đó dẫm chân xuống.

Phập!

Cơ thể của thanh niên Thiên Sát Môn đập xuống đất như sao băng! Bản thể bị đánh trúng, mười mấy phân thân còn lại lập tức tan biến! “Mày... mày có thể phát hiện ra tao? Làm sao có thể!”

Cuối cùng trên mặt thanh niên Thiên Sát Môn lóe lên tia chấn kinh.

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Nói đi, rốt cuộc Thiên Sát Môn có nguồn gốc thế nào?”

Thanh niên Thiên Sát Môn cười quỷ dị: “Diệp Bắc Minh, tao chỉ là kẻ giết người cấp thấp nhất trong Thiên Sát Môn!”

“Mày dám tự xưng thiên hạ đệ nhất sát tông, thì đã chắc chắn phải diệt vọng! Tao ở dưới đợi mày!”

Vừa dứt lời.

Diệp Bắc Minh như cảm nhận được điều gì, nhanh chóng lùi lại! Lập tức về đến trong trận pháp hộ sơn của Thái Dương Tông! Âm ầmI

Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, trước mắt dâng lên một đám mây nấm khủng bố, thanh niên Thiên Sát Môn lại tự hủy!

Bên ngoài Thái Dương Tông, ít nhất có mấy vạn võ giả bỏ mạng tại chỗ!

“Thái Dương Tông đã bị Thiên Sát Môn nhằm vào, mau đi thôi!”

“Nơi này không thể ở lại, đừng để bị Thiên Sát Môn ghi thù! Mau rút đi!” “Rút...”

Hơn ngàn tông môn như nhìn thấy ma, dưới tác dụng của ba chữ Thiên Sát Môn, liên minh diệt Diệp lập tức tan rãt

Diệp Bắc Minh ngẩn người, cau chặt mày!

Thiên Sát Môn này, hình như còn khủng bố hơn anh tưởng tượng.

Cùng lúc đó ở một phân đà của Thiên Sát Môn.

Một bóng người từ bóng tối đến, để lại một mảnh giấy rồi quay người rời đi! Một bóng người khác ngồi trước bàn gỗ đơn sơ mở mảnh giấy ra xeml

Bên trên có một số thứ tự, phía dưới vẽ chữ X lớn.

“Kẻ giết người số mười sáu chết rồi?”

Phía dưới còn có một cái tên khác: “Diệp Bắc Minh, tông chủ Thái Dương Tông? Thiên hạ đệ nhất sát tông? Ha haI”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3836: Khủng bố


Hơn ngàn tông môn lập tức rút về, toàn cảnh vô cùng hùng tráng!

Anh giết liền một lúc hơn triệu người cũng không thể chấn áp được những tông môn này, còn Thiên Sát Môn chỉ dùng ba chữ đã dọa sợ hơn trăm tông môn rút luil

“Thiên Sát Môn thực sự khủng bố đến thế không?”

Diệp Bắc Minh giữ thái độ hoài nghi.

“Khủng bố, đâu chỉ là khủng bố...”

Phía sau vang lên giọng của Tiêu Vô Tướng.

Diệp Bắc Minh quay đầu: “Ồ? Chẳng lẽ thực lực của Thiên Sát Môn còn cường mạnh hơn ngàn tông môn?”

Tiêu Vô Tướng giải thích: “Chủ nhân, thế lực của Thiên Sát Môn cường mạnh thế nào, thuộc hạ không biết!”

“Nhưng sự khủng bố của Thiên Sát Môn chắc chắn không thể tưởng tượng, đã từng có một tông môn thế lực tương đương với thần cung Lục Đạo bị Thiên Lệnh Sát truy nãi”

“Trong vòng bảy ngày, các lãnh đạo cấp cao của tông môn này liên tiếp bị ám át, ngay cả thái thượng trưởng lão cảnh giới thần hoàng cũng chết ở nơi ông ta bế quan!”

“Còn nữa, quốc chủ của một thần quốc từng chế nhạo Thiên Sát Môn, trong một tháng thần quốc đó bị hủy diệt hoàn toàn!”

“Những việc tương tự như vậy có rất nhiều!”

Vương Yên Nhi tỏ vẻ mặt kỳ lạ: “Tại sao đều là những thế lực chủ động chọc vào Thiên Sát Môn bị diệt?”

Tiêu Vô Tướng đang định trả lời, do dự một lúc nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Chắc chủ nhân biết tại sao chứ?”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Vì các võ giả khác sau khi bị Thiên Sát Môn giết, không thể truyền tin đi!”

“Chủ nhân thông minh!” Tiêu Vô Tướng khen một câu.

Diệp Bắc Minh hỏi: “Theo ông biết, Thiên Sát Môn từng giết võ giả cảnh giới cao nhất là gì?”

Tiêu Vô Tướng suy nghĩ một lát: “Tổ cảnh!” “Tổ cảnh?”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh nghiêm trọng ba phần: “Tiểu tháp, lúc tôi ở Thái Dương Tông có thể bảo vệ tông môn không cần phải lo!”

“Một khi tôi có việc ra ngoài, thì Thiên Sát Môn này đúng là một sự uy hiếp!"

“Thái Dương Tông cần một tốp đệ tử, nhưng tình hình hiện nay sợ rằng không ai dám gia nhập Thái Dương Tông!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Cậu nhóc, cậu quên tiểu đội sát thần của cậu rồi à?”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Tiểu đội sát thần?” Đúng thết

Ban đầu anh thành lập tiểu đội sát thần, tất cả giao cho Vạn Lăng Phong toàn quyền xử lý!

Vì kẻ địch mà anh phải đối diện có cảnh giới quá cao, tiểu đội sát thần vẫn luôn chưa được dùng đến!

Kết quả chỉ mai phục, thăm dò tin tức, không chừng tiểu đội sát thần có hiệu quả!

Cùng là sát thủ, đi con đường tàn sát!

Diệp Bắc Minh không nghĩ chủ tàn kém hơn Thiên Sát Môn! “Không biết Vạn Lăng Phong bồi dưỡng họ thế nào rồi?”

“Tiểu tháp, có thể tìm được tung tích của Vạn Lăng Phong không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm ngâm một lát, mới từ từ nói: “Ông ta ở thế giới Tam Thiên!”

“Xem ra phải đến thế giới Tam Thiên một chuyến!”

Nghĩ đến đây, Diệp Bắc Minh nhìn sang Vương Yên Nhi và Tiêu Vô Tướng: “Nếu tôi muốn rời khỏi thần giới, đến thế giới cấp thấp hơn thì có cách gì không?”

Vương Yên Nhi và Tiêu Vô Tướng quay sang nhìn nhau.

“Cậu Diệp, chẳng lẽ cậu muốn về Huyền Giới lánh nạn ư?”

“Chủ nhân muốn về Huyền Giới sao?”, Tiêu Vô Tướng hơi thất vọng. Hai người đều nghĩ Diệp Bắc Minh kiêng sợ Thiên Sát Môn!

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không phải Huyền Giới, tôi có chút chuyện phải xử lý nên phải về một chuyến!”

Tiêu Vô Tướng hiểu ra: “Các thần tông đêu có năng lực mở truyền tống trận đến hạ giới, nhưng chủ nhân, cậu đã đắc tội với quá nhiều tông môn”.

Chắc chắn họ không muốn cho cậu mượn truyền tống trận!” “Tôi có cách!”

Giọng của Vương Yên Nhi vang lên: “Tôi có một người bạn, là công chúa của thần quốc Hư Không!”

“Thần Quốc Hư Không chuyên nghiên cứu truyền tống trận, hơn nữa nghe nói sâu trong hoàng cung còn có truyền tống trận có thể trực tiếp đến lãnh vực yêu tộc!”

“Nếu tôi ra mặt, vị công chúa đó có lễ sẽ giúp cậu Lý một lần!”

Diệp Bắc Minh chắp tay: “Cảm ơn cô Vương!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3837: Ở chỗ ngàn mét


Sau khi rời khỏi Thái Dương Tông, Diệp Bắc Minh đến thẳng rừng rậm Tinh Hồn!

Vừa đến bên ngoài rừng rậm Tinh Hồn, Diệp Bắc Minh đã cảm thấy có người đi theo dõi phía sau: “Người của Thiên Sát Môn? Ha hai”

Trực tiếp sử dụng Ảnh Thuấn! Phập!

Tấn công ra một quyền, một bóng đen từ chỗ tối ngã mạnh xuống dưới đất phun ra một ngụm máu tươi!

“Bị phát hiện rồi, rút!” Bóng đen không kịp nghĩ nhiều, quay người định bỏ chạy! Liền sau đó, phia sau vang lên tiếng rồng gầm!

Bóng đen không nhịn được quay đầu nhìn, sâu trong đồng tử co lại phản chiếu một con huyết long: “A...”

Ở chỗ ngàn mét.

Ba bóng hình cẩn thận nhìn thấy cảnh này, đồng thời con mắt sầm xuống: “Hắn lại có thể nhìn thấu thuật ẩn thân của chúng ta, xem ra tên nhóc này không đơn giản!"

Bóng hình dẫn đầu mặc chiếc áo bó sát người màu đen!

Thân hình kiều diễm ẩn dưới chiếc áo choàng đen to rộng, chỉ lộ ra đoi mắt lạnh lùng: “Đuổi theo! Một khi có cơ hội, giết ngay lập tức!”

“Rõ!"

Ba người nhìn Diệp Bắc Minh đi vào rừng rậm Tỉnh Hồn, vội đi theo nhanh như thỏ.

Điều khiến họ không ngờ là,tốc dộ của Diệp Bắc Minh rất nhanh!

Vừa đi theo khoảng trăm dặm, một bóng hình trong đó tỏ vẻ mặt không dám tin: “Biến mất rồi? Rốt cuộc tên nhóc này dùng thân pháp gì?”

Rừng rậm Tinh Hồn lớn như vậy, số mười bảy, chúng ta phải làm tìm thế nào?”, một bóng đen khác cau mày.

Số mười bảy trực tiếp rút ra khỏi rừng rậm Tinh Hồn: “Chúng ta đợi ở ngoài! Đừng quên lời dạy bảo của tổ tiên Thiên Sát Môn!”

“Khiêm tốn và kiên nhẫn, đợi con mồi tự xuất hiện!”

“Chúng ta không cần làm gì hết, hắn sẽ tự lộ ra sơ hởi”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3838: Còn nữa không?


Trịnh Thiên Quyết ngẩn người. sau đó lắc đầu nói: “Cậu nhóc, cậu nghĩ nhiều rồi!"

“Thiên phú của cậu rất mạnh, con đường của bản tọa không hợp với cậu, cho nên sẽ không chọn cậu làm đồ đệ!”

“ý? Tại sao cậu lại nói lại hả? Hình như bản tọa chưa từng nói muốn nhận cậu làm đồ đệ?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lớn: 'Ha ha ha, cậu nhóc không ngờ hả, người ta không để ý cậu!

Diệp Bắc Minh hơi lúng túng: “Không sao!” “Đợi đãi”

Trịnh Thiên Quyết bỗng cau mày, bước ra một bước, đáp đến bên cạnh Diệp Bắc Minh.

Cái mũi ngửi lên người Diệp Bắc Minh như con chó. Sức mặt bỗng thay đổi: “Cậu nhóc, cậu bị Thiên Sát Môn theo dõi hả?” Diệp Bắc Minh ngạc nhiên: “Sao tiền bối biết?”

Trịnh Thiên Quyết hừ lạnh lùng một tiếng: “Trên người cậu có khí tức của cái chết, hơn nữa...”

Vừa dứt lời, Trịnh Thiên Quyết bỗng nhiên giơ tay, điểm lên giữa đôi lông mày của Diệp Bắc Minh!

“Đừng phản kháng!” Diệp Bắc Minh đứng im tại chỗ.

Lúc đầu ngón tay của Trịnh Thiên Quyết rạch lên giữa đôi lông mày của Diệp Bắc Minh.

Một giọt máu tươi rơi xuống đất!

Vù!

Trong tích tắc, giọt máu tươi này tỏa hào quang, lại hình thành một hình ảnh hoa Lê khổng lồ đường kính khoảng một mét!

“Hoa lê máu! Quả nhiên là Thiên Sát Lệnh!”

Đôi mắt của Trịnh Thiên Quyết nghiêm trọng: “Cậu nhóc, có người hạ Thiên Sát Lệnh với cậu?”

“Rốt cuộc cậu đã chọc vào người nào?”

“Thiên Sát Lệnh? Tiền bối, ông nói đóa hoa lê này chính là Thiên Sát Lệnh ư?””, Diệp Bắc Minh cũng lần đầu tiên nhìn thấy hoa lê máu.

“Đúng thết” Trịnh Thiên Quyết mặt đầy nghiêm trọng: “Hoa lê máu vừa ra sẽ mất sinh cơl”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3839: Trừ phi cái gì?


Trịnh Thiên Quyết cau mày: “Việc này cũng không đến mức, cũng từng có mấy tông môn tự xưng là thiên hạ đệ nhất sát tông!”

“Tuy cuối cùng đều bị Thiên Sát Môn tiêu diệt, hoàn toàn biến mất!”

“Nhưng, chỉ dựa vào hai điều này chắc chắn không đến mức sử dụng Thiên Sát Lệnh với cậu!”

“Trừ phi...”

Diệp Bắc Minh hỏi: “Trừ phi cái gì?”

Ánh mắt Trịnh Thiên Quyết khóa chặt Diệp Bắc Minh: “Trừ phi Thiên Sát Môn vì nguyên nhân khác phát ra Thiên Sát Lệnh, mà người này vừa hay lại là cậu!”

“Nhưng, Thiên Sát Môn hình như không biết người này là cậu!” Diệp Bắc Minh cau mày: “Còn có chuyện này sao?”

Trịnh Thiên Quyết nhìn thái độ như không sao của Diệp Bắc Minh, nghiêm túc nhắc nhở một câu: “Cậu nhóc, đừng nghĩ rằng Thiên Sát Lệnh là trò đùa!”

“Từ xưa đến nay những người bị Thiên Sát Lệnh nhằm vào chưa quá mười người sống sót, cậu ở lại đây với tôi thì hơn!”

“Ít nhất nơi này rất an toàn, cho dù Thiên Sát Môn cường mạnh đi nữa cũng không dám đến đây giết cậu!”

Diệp Bắc Minh lại lắc đầu: “Tiền bối, tôi đến đây là để hoàn thành lời hứa!” _

“Đồng thời, cũng là chào tạm biệt ông một thời gian

Trịnh Thiên Quyết lướt nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Cậu nhóc, tôi không hiểu lời của cậu”.

Diệp Bắc Minh giải thích: “Tiền bối, tôi nhất định sẽ thực hiện cam kết lời hẹn ngàn năm!”

“Nhưng, tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm, tôi đến đây là để đưa mấy người Nhược Tuyết, Hầu Tử đi!”

Trịnh Thiên Quyết lắc đầu: “Sợ rằng cậu không đưa bọn họ ởi nổi!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3840: Nhược Tuyết đâu?


“Có chuyện gì vậy?” Diệp Bắc Minh ngạc nhiên.

Trịnh Thiên Quyết cười: “Nơi này là từng là chiến trường của thần, thứ để lại trên vách đá là truyền thừa của thần!”

“Anh em của cậu đã bị nó thu hút, một khi lĩnh ngộ được, bay vút lên trời!”

“Bây giờ cho dù cậu dùng mười con bò kéo cậu ta, cậu ta cũng không muốn rời đi!”

Diệp Bắc Minh thở nhẹ nhõm: “Thì ra là vậy! Nếu Hầu Tử có cơ duyên lớn, tôi cũng mừng cho anh tai”

“Nhược Tuyết đâu?”

“Đi theo tôi!”

Trịnh Thiên Quyết quay người đi, một lát sau, hai người đến trước vách núi! Phía trước là vực sâu vạn trượng, Hạ Nhược Tuyết ngồi trên vách núi!

Ngôi sao ngập trời tập trung thành ánh sáng sao băng bay đến, hình thành một thanh thần kiếm khổng lồ trên đỉnh đầu của Hạ Nhược Tuyết!

“Cô ta đang lĩnh ngộ kiếm ý ngập trời của các thần để lại, bây giờ cậu muốn đưa cô ta đi không?”

Diệp Bắc Minh giật khóe miệng.

Trịnh Thiên Quyết lại đưa Diệp Bắc Minh đến gặp Thạch Trung Hổ, ông ta đang ngồi thiền trong chiến trường!

“Lãnh Thanh Thu đâu?” Diệp Bắc Minh nghỉ hoặc. “Cô ta hồi phục hình người, hình như có chuyện quan trong đã rời đi rồi”.

Diệp Bắc Minh bất lực: “Được thôi, vấn bối cáo từ tại đây, đợi hoàn thành công việc, nhất đinh sẽ thực hiện lời hứa ngàn năm!”

Trịnh Thiên Quyết không nhịn được nhắc một câu: “Cậu nhóc, lão phu chỉ là cần một người để giải buồn!”

“Nếu cậu không có thời gian, lão phu không miễn cưỡng cậu”.

“Có điều, lão phu vẫn phải nhắc nhở cậu một câu, Thiên Sát Lệnh không phải trò đùa!”

“Tốt nhất cậu điều tra rõ ràng, tại sao Thiên Sát Môn lại phát Thiên Sát Lệnh với cậu!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Được, vãn bối nhớ rồi”. Đang định quay người rời đi.

Trịnh Thiên Quyết gọi Diệp Bắc Minh lại: “Đợi đã, Thiên Sát Môn rất giỏi thuật truy đuổi!”

“Sau khi cậu xuống núi thì đừng trở lại con đường cũ, tốt nhất đổi một con đường khác!”

“Được, cảm ơn tiền bối nhắc nhở!” Diệp Bắc Minh quay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3841: Cậu nhóc


“Tòa ở giữa tên là thành Võ, là nơi dành cho võ giả!”

“Tòa thanh trên cao nhất là Hoàng Thành, hoàng cung của Thần Quốc Hư Không được xây dựng trên cao nhất!”

Vì Vương Yên Nhi có tín vật, cho nên hai người trực tiếp đến trong Hoàng Thành cao nhất!

Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện, cả tòa Hoàng Thành lại lơ lửng trên không trung cao vạn mét nhờ vào một trận pháp khổng lồ!

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Sức mạnh của trận pháp dồi dào bất tận, cho nên tòa thành này có thể lơ lửng trong không trung!”

“Cậu nhóc, dưới ba tòa thành này chắc chắn có một long mạch vô cùng cường mạnh!”

Diệp Bắc Minh khẽ động trong lòng. Lúc này.

Vương Yên Nhi dẫn Diệp Bắc Minh đến trước cổng hoàng cung, vô số võ giả nườm nượp tiến vào hoàng cung!

Vương Yên Nhi ngẩn người: “Sao hôm nay lại náo nhiệt như vậy?”

Hộ vệ ở cổng hoàng cung rõ ràng nhận ra Vương Yên Nhị, lập tức cung kính trả lời: “Thì ra là cô Yên Nhi đến! Cô quên rồi à? Ba ngày sau là sinh nhật của công chúa chúng tôi!”

“A!”

Vương Yên Nhi vỗ trán: “Dạo này bận quá, quên mất cả việc này!”

“Sắp sinh nhật Dĩnh Nhi, vừa hay cậu Diệp có chuyện cần đến Thần Quốc Hư Không một chuyến!”

“Nếu không Dĩnh Nhi sẽ trách tôi chết mất!”

Chỉ vào Diệp Bắc Minh bên cạnh: “Đây là bạn của tôi, đi cùng tôi đến, có cần kiểm tra không?”

“Công chúa đã hạ lệnh, chỉ cần cô đến đi cùng ai cũng không cần kiểm tra, mời cô Yên Nhil”

Hộ vệ cung kính nhường lối. Sau khi tiến vào hoàng cung, các khách khứa khác đều xếp hàng kiểm tra! Duy chỉ có Vương Yên Nhi trực tiếp đi qua.

Thậm chí, một vài cung nữ và hộ vệ nhìn thấy Vương Yên Nhi, đều tiến lên hành lễ.

Diệp Bắc Minh đi theo phía sau Vương Yên Nhi, đương nhiên không cần kiểm tra.

Chỉ là tiếu tháp nhắc nhở: “Cậu nhóc, hoàng cung này ngọa hổ tàng long!”

“Theo như bản tháp thăm dò, ít nhất có mười thần hoàng trở lên tọa trấn!” “Nhiều thế ư?” Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ.

Hai người đi thẳng một mạch trưc tiếp vào hoang cung, đến trước một cung điện vô cùng xa hoal

Một cô gái áo tím đang nhàm chán ngồi trên xích đu, chiếc váy dài đung đưa bay trong không trung!

“Dĩnh Nhi!”

Vương Yên Nhi gọi một tiếng.

“AI Con bé chết tiệt, cô đến rồi, sau sinh nhật lần trước của bản công chúa, cô nói sẽ mau chóng đến thăm tôi!”, lúc cô gái áo tím nhìn thấy Vương Yên Nhi, đôi mắt nhàm chán liên sáng lên.

Cô ta lao đến nhanh như thỏ, ôm lấy vòng eo của Vương Yên NhiI

Còn hôn mạnh lên má cô ta một cái!

“Một năm rồi cô mới đến! Cô có biết hoàng cung này chán lắm không?”

“Đám thị vệ cung nữ này chán chết được, tôi muốn đấu võ với họ, họ lại không dám ra tay với tôi!”

“Tôi muốn chơi trò khác, cũng không ai dám thắng tôi!”

“Vẫn là con bé nhà cô hợp khẩu vị của tôi, nào, tối nay chúng ta đại chiến ba trăm hiệp, không say không về!”

Cô gái áo tím trông vô cùng phóng khoáng. Tóm lấy cổ tay của Vương Yên Nhị, đi vào sâu trong cung điện!

Vương Yên Nhi vội nhắc nhở một câu: “Dĩnh Nhi, đừng làm bừa, tôi tìm cô có chuyện nghiêm túc!”

“Sao thế?”

Cô gái áo tím ngẩn người.

Vương Yên Nhi chỉ vào phía không xa: “Đây là cậu Diệp Phong!” “Ừm?”

Ánh mắt cô gái áo tím sáng lên: “Cô lại dẫn đàn ông đến gặp tôi? Chẳng lẽ là người cô thích?”

“Cô được đấy, đã nói là giúp nhau giải quyết, cô lại lén tìm đàn ông!” “Nói mau, hai người đến mức nào rồi? Để tôi xem cô đã trao thân ra chưa?” Thò ra bàn tay ngọc thon dài tóm về phía tà váy của Vương Yên Nhil

Liền sau đó.

Cô gái áo tím cười ha ha: “Vẫn còn, hai người chưa đến mức đó hả?” Diệp Bắc Minh kinh ngạc.

Vãi!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom