Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3802: Cậu nhóc


“Suýt!”

Sau khi tông chủ Trấn Hồn Tông rơi xuống đất, mọi người lại hít khí lạnh!

Chỉ thấy.

Tay phải của tông chủ Trấn Hồn Tông hoàn toàn biến mất!

Vị trí bả vai lộ ra vết thương khủng bố đầm đìa máu tươi! Thanh Huyền Tử nheo con mắt đục ngàu: “Sức mạnh của xương Chí Tôn lại khủng bố như vậy! Một cảnh giới Thần

Hoàng lại bị một quyền của hắn đánh nổ một cánh tay!”

“Kẻ này vừa vào thần giới, còn chưa chuyển hóa thần lực, ngưng tụ thần cách phải không?”

“Một khi hẳn thoát xác, sợ rắng ngay cả chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn!”

“Cái gì?”

Các võ giả có mặt khác đều hít khí lạnh, kinh hãi nhìn sang Diệp Bắc Minh!

Kỷ Sinh nuốt nước miếng: “Không... không thể nào, tên nhóc nay vừa tiến vào thần giới!”

“Cho dù hắn chuyển hóa thần lực, ngưng tụ thần cách cũng không thể nào đánh bại được chúng ta!”

Độc Cô Bá Đạo lại nghiêm túc gật đầu: “Quốc sư nói đúng, thiên phú khủng bố của kẻ này đã vượt qua dự đoán của chúng ta!”

“Hôm nay hắn không chết, sau này chắc chắn sẽ là đại họa của chúng tai”

Hai người không còn do dự, hai luồng sát cơ băng lạnh lập tức khóa chặt Diệp Bắc Minh!

Cơ thể càng hóa thành hai tàn ảnh mau chóng lướt đến! “Giết!”

Diệp Bắc Minh cảm nhận sát kinh thiên, hai nắm đấm cùng bùng phát!

Gru!

Hai con huyết long xông ra, tiến về phía Độc Cô Bá Đạo và Thanh Huyền Tử!

“Phá cho tôi!"

Hai người hùng hổ tấn công, khoảnh khäc huyết long bị đánh tan bùng phát ra năng lượng cường mạnh!

Hai người bị đánh bay ra, đáp xuống đấtr ồi lùi lại ba bốn bước!

“Nhìn thấy chưa?”

Độc Cô Bá Đạo tỏ sắc mặt nghiêm túc.

Thanh Huyền Tử gật đầu mạnh: “Nhìn thấy rồi, kẻ lại có thể cùng lúc đánh lui hai người chúng tôi, tương lai của hẳn đúng là không thể dự đoán!”

“Vậy thì cho hän không có tương lail

Độc Cô Bá Đạo gầm lên một tiếng, lòng bàn tay hiện lên một thanh thần kiếm màu tím tạo hình khoa trương: Bá Đạo, giết cho ta!”

Chém một kiếm xuống, bầu trời chấn rung!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3803: Cuốn đi tất cả!


Còn không đợi mọi người suy nghĩ nguồn gốc của giọng nói này!

Liền sau đó.

Một con huyết long khổng lồ trăm trượng từ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xông ra, đập lên kiếm khí Bá Đạo!

Ầm!

Sức mạnh bùng phát như núi lửa phun trào, trời đất biến sắc!

Cuốn đi tất cả!

Độc Cô Bá Đạo bay đi giống nwh cánh diều đứt dây, điên cuồng phun ra máu tươi trong không trung.

Năng lượng bùng nổ cuốn đến như sóng thần! “Mọi người cẩn thận!”

Thanh Huyền Tử quát lớn một tiếng, chặn trước người một đám mấy chục võ giả của Thần Quốc Đại Ngụy!

Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh phản ứng lại, thuộc hạ đưa đến vốn không ngăn đươc năng lượng bùng nổ này!

Bị đánh bay tại chỗ, rơi xuống vách núi mấy trăm ngàn mét!

Độ cao như vậy, cho dù là thần tôn cũng phải ngã chết! Cuối cùng.

Độc Cô Bá Đạo đứng vững người trước vách đỉnh núi, chỉ thiếu một bước nữa là bị rơi xuống vực sâu vạn trượng!

Tay của ông ta tê dại, quay đầu nhìn một cái!

Cánh tay cầm Bá Đạo Thần Kiếm khế run lên: “Kẻ có thể tiếp được đường kiếm này của tao, dưới Tổ Cảnh vốn không có mấy người!"

“Cho dù có thể đỡ được, cũng tuyệt đối không thể nào ép bản tạ đến mức này!”

“Nhóc con, mày là người đầu tiên!”

“Khụ khụ..”

Tông chủ Trấn Hồn Tông ho khan hai tiếng, sắc mặt trắng bệch kiêng sự nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Bản tông chủ đã có cảm giác không thể kiểm soát được tên súc sinh này, cảm giác này rất không ổn!”

“Bản tông chủ không muốn chơi nữa!”

Nói xong, tông chủ Trấn Hồn Tông giơ tay vung ra!

Một cái phướn gọi hồn màu đen xuất hiện trong tay!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3804: Bỗng nhiên!


“Ha ha ha!”

Trong con mắt tông chủ Trấn Hồn Tông đầy hàn ý: “Đúng thế, đã không thể kiểm soát được tên súc sinh này!”

“Để đề phòng bất trắc, vẫn nên trực tiếp dùng phướn trấn hồn luyện hóa thần hồn của hắn thì hơn!”

Vù!

Tông chủ Trấn Hồn Tông vung múa phướn trấn hồn, ác quỷ gầm thét!

Liên sau đó, Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện, bề ngoài cơ thể của Hạ Nhược Tuyết, Hầu Tử, Thạch Trung Hổ, Lãnh Thanh Thu hôn mê!

Lại xuất hiện một tầng thần hồn trong suốt!

Thấy như sắp thoát ra khỏi cơ thể, đi về phía phướn trấn hồn!

“Hỏng rồi!”

Vẻ mặt Diệp Bắc Minh biến sắc, ngay cả thần hồn của anh cũng khẽ chấn động!

Phướn trấn hồn này giống như một cái hố đen, khiến thần hồn của người ta không nhịn được muốn xông vào trong đói!

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, ổn định thần hồn! Phướn trấn hồn là vật tà ác, thiên lôi trong Lôi Trì có thể phá nó!”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Được!”

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay đâm vào trong Lôi Trì, hấp thụ sức mạnh điện lôi vô tận!

Sau đó đấm ra một kiếm, một con Lôi Long giống như một tia nắng mặt trời trong đêm đen xông phá quỷ khí ngập trời!

Gru!

Lôi Long gầm thét!

Ác quỷ trong phướn trấn hồn cảm nhận được sức mạnh của thiên lôi sợ đến không ngừng kêu thảm thiết, cả đỉnh Lưỡng Giới Sơn lập tức giống như mười tám tầng địa ngục!

“Các người còn đợi cái gì? Tôi giữ chân tên súc sinh này, các người lên giết hắn đi!”, tông chủ Trấn Hồn Tông không ngờ Diệp Bắc Minh lại có thể khác chế được phướn trấn hồn.

Độc Cô Bá Đạo phản ứng lại, Bá Đạo Thần Kiếm lại tấn công ra lần nữa!

Thanh Huyền Tử nheo con mắt, quyết đoán lao lên!

Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh quay sang nhìn nhau một cái, đều cùng ra tay!

Năm thần hoàng cùng ra tay! Diệp Bắc Minh muốn rút kiếm Càn Khôn Trấn Ngục về.

Nhưng một khi thu kiếm, thần hồn của mấy người Hạ Nhược Tuyết sẽ bị hút đến phướn trấn hồn!

“Tiểu tháp, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng trả lời: “Được! Bản tháp sẽ ra tay bất cứ lúc nào, cố gắng lập tức giết hết bọn họi”

Bỗng nhiên!

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên: “Các người ồn chết đi được!”

“Tổ tiên của Trấn Hồn Tông, điện Thần Hoàng, Thần Quốc Đại Ngụy, nhà họ Vạn, nhà họ Kỷ đều không dám bước chân đến nơi này, mấy vẫn bối các người lại dám ra tay ở đây?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3805: Ông là ai?


Liền sau đó.

Một bóng hình xuất hiện ở giữa Diệp Bắc Minh và năm người.

Đó là một ông lão khô gầy, trông giống cái xác khô.

Da thịt toàn thân lõm xuống, trên người không có chút sức sống!

Nếu lúc này ông ta nằm dưới đất, đúng là một cái xác khôi

Nhưng.

Ông lão xuất hiện không hề báo trước, thậm chí khiến người ta nghĩ ông ta đã ở đó ngay từ ban đầu!

“Ông là ai?”

Tông chủ Trấn Hồn Tông đỏ bừng đôi mắt, sát ý ngưng tụ.

Ông lão cười: “Xông vào địa bàn của tôi còn ăn nói với tôi như vậy?”

“Tổ tiên của Trấn Hồn Tông không dạy ông lễ nghĩa sao? Quỳ xuống!”

Vừa dứt lời, tông chủ Trấn Hồn Tông cảm thấy như bị thái sơn đè nặng!

Kêu thảm một tiếng, lại quỳ xuống đất thật!

Phướn trấn hồn trong tay rơi sang bên cạnh, quỷ khí ngập trời biến mất không còn tăm tích!

“Suýt..”

Bốn người Độc Cô Bá Đạo, Thanh Huyền Tông, Vạn Hóa Nguyên, Kỷ Sinh cùng hít ký lạnh!

Một câu nói đã ép tông chủ Trấn Hồn Tông quỳ xuống?

Rốt cuộc ông lão này là ail

“Tiền bối, chúng tôi không có ý đắc tội với ông, chỉ vì chúng tôi có thù với kẻ này..”, Vạn Hóa Nguyên đang định

lên tiếng giải thích.

Ông lão dường như thấu hiểu tất cả: “Ông cũng quỳ xuống!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3806: Làm sao có thể!


“Được, vậy tôi giơ cao đánh khế”, ông lão gật đầu.

Kỷ Sinh vui mừng: “Cảm ơn tiền bối!”

Liên sau đó, ông lão giơ tay tát một cái!

Phập!

Kỷ Sinh giống như bị một luồng sức mạnh vô hình đập trúng, bay đi như chó chết, trực tiếp rơi xuống từ vách núi cao hàng trăm mét!

Trán Độc Cô Bá Đạo toát mồ hôi lạnh: “Suýt...”

Thanh Huyền Tử nuốt nước miếng, quyết đoán lùi lại: “Tiền bối, làm phiền rồi, cáo từ...”

Hai người cũng không dám ở lại một giây, dẫn theo người vừa bò vừa lăn biến mất! Ị”

“Các người cũng cút đi

Ông lão giơ tay tát qua một cái, tông chủ Trấn Hồn Tông và Vạn Hóa Nguyên đang quỳ dưới đất bay đi rơi xuống vực!

Diệp Bắc Minh nhìn tất cả, trợn mắt há hốc miệng!

Ông lão quay đầu nhìn Diệp Bắc Minh từ đầu đến chân!

Diệp Bắc Minh nhân lúc ông lão còn chưa ra tay, mau chóng nói: “Tiền bối, không cần ông ra tay, chúng tôi đi ngay đây!”

Ông lão như xác khô cười: “Đã đến rồi thì đừng đi!”

Dưới chân Lưỡng Giới Sơn.

Hai người Độc Cô Bá Đạo, Thanh Huyền Tử đưa theo thuộc hạ chạy một mạch đến đây!

Vẫn sợ đến tìm gần như nhảy ra ngoài!

Chỗ không xa, Vạn Hóa Nguyên nằm dưới đất, cơ thể không ngừng run lên!

Tông chủ Trấn Hồn Tông trợn mắt trắng, trên người máu tươi đầm đìa!

Đầu gối Kỷ Sinh nát bét, hai chân trực tiếp biến mất!

Ba người rơi từ độ cao hàng trăm mét, cho dù là thần hoàng cũng mất nửa cái mạng!

Độc Cô Bá Đạo cất giọng run run: “Vừa nãy... ông lão vừa nãy đó là ai?”

Đường đường Bá Đạo Thần Hoàng, lúc nay lại giống như con chim cun cút!

Toàn thân Thanh Huyền Tử bị ngấm mồ hôi: “Theo như khẩu khí của ông ta, sợ rằng ông lão này đã ở Lưỡng Giới Sơn rất lâu năm rồi!”

“Nghe nói, Lưỡng Giới Sơn là chiến trường của thần chiến năm đó, chẳng lẽ ông ta là người tham gia cuộc chiến năm đó?”, toàn thân Độc Cô Bá Đạo run lên.

“Làm sao có thể!”

Tuy Thanh Huyền Tử sợ hãi, nhưng vẫn còn lý trí: “Cuộc chiến năm đó, tất cả đều chết hết!”

“Hơn nữa lúc đó vẫn chưa có điện Thần Hoàng, cũng không có Thần Quốc Đại Ngụy, nhưng ông ta vừa nhìn đã nhìn ra lai lịch của chúng tai”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3807: Quay lại?


Độc Cô Bá Đạo nghĩ đến từng cảnh vừa nãy liền sợ hãi!

Thanh Huyền Tử cười: “Đửng giả bộ nữa, chẳng lẽ điện Thần Hoàng không giấu một vài đại năng thượng cổ sao?”

Độc Cô Bá Đạo lắc đầu: “Làm sao tôi biết được! Nhưng hình như chúng tôi chọc cho lão già đó không vui!”

“Tên súc sinh đó vẫn chưa xuống, đã đắc tội với đại năng thượng cổ tuyệt đối chết chắc!”

Thanh Huyền Tử gật đầu: “Theo như phản ứng của ông lão đó, đúng là không thích bị làm phiền!”

“Có điều cũng không thể coi thường, chúng ta quay lại xem sao!”

“Quay lại?”

Trái tim Độc Cô Bá Đạo co lại: “Ông chắc chắn quay lại không? Chẳng may lão già đó...”

Chưa chắn chắn tên nhóc đó đã chết thật, lòng tôi không yên!”, Thanh Huyền Tử lắc đầu, quay người đi về hướng đỉnh núi.

Độc Cô Bá Đạo suy nghĩ một lát, đi theo saul

Một canh giờ sau, hai người về đến gần đỉnh núi.

'Trốn phía sau một tảng đá nham, mấy canh giờ trôi qua. Vẫn không thấy bóng dánh của Diệp Bắc Minh!

“Đã qua năm canh giờ rồi, tên nhóc đó vẫn chưa xuống núi! Chắc chắn là chết rồi!"

Độc Cô Bá Đạo nheo mắt: “Thật tiếc xương Chí Tôn và chiếc nhẫn tông chủ của Thái Dương Tông trên người hắn, phải biết là năm đó Thái Dương Tông đột nhiên bị diệt!”

“Chăc chắn để lại rất nhiều bảo vật, nhiều năm nay vẫn chưa có ai tìm được!”

Thanh Huyền Tử nhìn về hướng đỉnh núi lần cuối: “Đi thôi!”

Hai người xuống núi.

Ba người Vạn Hóa Nguyên, Kỷ Sinh, tông chủ Trấn Hồn Tông ngồi khoanh chân, đang trị thương!

Độc Cô Bá Đạo cau mày, nhìn Thanh Huyền Tử một cái!

Hai người đều nhìn thấy tia sát ý từ trong mắt đối phương!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3808: Liền sau đó


“Cái gì! Ông muốn giết chúng tôi?” Vẻ mặt ba người biến sắc, đứng lên lùi lại như đứng trước kẻ địch lớn!

Độc Gô Bá Đạo bước ra một bước hoàn toàn chặn đường lui của ba người!

Mấy canh giờ trước. “Đã đến rồi thì đừng đi!”

Nghe thấy lời của ông lão như xác khô này, sắc mặt Diệp Bắc Minh sầm xuống.

Tay cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục siết chặt hơn mấy phần: “Tiền bối, nếu cứ muốn ra tay, tôi chỉ đành liều thôi!”

“Nhưng tôi muốn nhắc nhở tiền bối một câu, thực sự ra tay, ít nhất tôi nắm chắc ba phần có thể giết được tiền bối!”

Uy hiếp!

Uy hiếp không hề che đậy!

Ông lão giật mí mắt: “Cậu nhóc, cậu đang uy hiếp lão phu sao?” Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Tiền bối có thể thử xeml” “Ừm?”

Ông lão nheo mắt, nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc!

Không biết tại sao lại thực sự có cảm giác kinh sợi

“Chẳng lẽ tên nhóc này thực sự có năng lực đó? Tuyệt đối không thể nào, cho dù tên nhóc này có thủ đoạn ngút trời cũng không thể uy hiếp được mình!”

“Xem ra là mình ở trên đỉnh núi lâu, quá thận trọng rồi!"

Liền sau đó.

“Ha ha ha!”

Ông lão ngửa cổ lên trời cười lớn, vừa nực cười vừa tức lắc đầu: “Cậu nhóc, nếu lão phu muốn giết cậu thì đã ra tay từ lâu rồi, sẽ không nói nhiều với cậu như vậy!”

“Lão phu bảo cậu ở lại, thứ nhất là vì lão phu đã ở nơi này quá lâu, muốn tìm người giải buồn!”

“Thứ hai, bây giờ cậu rời đi, chẳng lẽ là đối thủ của năm thần hoàng ư?” “Thứ ba, lão phu có một chuyện muốn cậu đi làm!”

Diệp Bắc Minh hơi do dự, vẫn không buông lỏng cảnh giác!

Ông lão lắc đầu: “Lòng cảnh giác rất mạnh đấy, tôi hỏi cậu!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3809: Có lẽ không sống nổi!


Cấu tạo cơ thể của thỏ và người cũng khác nhau! Thấy Diệp Bắc Minh khó xử.

Ông lão lên tiếng nhắc nhở: “Cô ta là yêu tộc, sức mạnh bị đánh tan, cho nên không thể giữ được hình người!

“Hơn nữa, cô ta chịu một đòn toàn lực của tông chủ Trấn Hồn Tông, kinh mạch đã đứt!”

“Có lẽ không sống nổi!”

Diệp Bắc Minh quay đầu: “Tiền bối, Quỷ Môn Thập Tam Châm chỉ có thể sử dụng với nhân tộc!”

“Tình trạng cơ thể của yêu tộc hoàn toàn khác, ông có cách cứu cô ta đúng không?”

Ông lão gật đầu: “Đúng thế, lão phu có cách!”

“Có điều tại sao tôi phải giúp cậu?”

“Trừ phi...

Diệp Bắc Minh nhanh chóng tiến lên: “Trừ phi cái gì?”

Ông lão nhếch miệng cười: “Trừ phi cậu ở lại với tôi một ngàn năm, để giải tỏa sự cô đơn trên đỉnh núi này!”

“Một ngàn năm?”

Diệp Bắc Minh cau mày: “Tiền bối, tôi đến rừng rậm Tinh Hồn là để tìm một loại dược liệu tên là tinh hồn thảo để cứu con gái tôi!”

“Thực sự rất khó tuân mệnh!”

“Chỉ cần tiền bối chịu cứu người, tôi bảo đảm sau khi tìm được tỉnh hồn thảo cứu con gái tôi!”

“Sẽ lập tức trở lại nơi này giải buồn cho cùng tiền bối!”

Ông lão hài lòng gật đầu: “Tên nhóc cậu thật trọng tình trọng nghĩa, cũng được!”

“Muốn cứu cô ta chỉ có một cách, đưa cô ta vào Lôi Trì!"

“Lôi Trì?”

Diệp Bắc Minh ngẩn người.

Ông lão giải thích: “Lôi điện đánh tan tất cả, mang theo thuộc tính hủy diệt

Nhưng xương Chí Tôn trong cơ thể cậu lại đang trọng sinh, cậu lấy dịch lôi kiếp trong Lôi Trì luyện xương Chí Tôn!”

“Chỉ cần lợi dụng một phần khí tức của xương Chí Tôn hồi phục cơ thể cho cô †a là được, không những có thể cứu cô ta, còn có thể có lợi ích lớn cho cô ta!”

Ánh mắt của Diệp Bắc Minh lóe lên.

Lướt nhìn đám người Hạ Nhược Tuyết đang hồi phục: “Tiền bối, xin ông chăm sóc họ một lúc!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3810: May mắn


Độc Cô Bá Đạo thở hổn hển, lồng ngực nứt ra một đường khủng bố, máu tươi chảy rat _

“Đáng chết! Ba lão già này lại khó giết như vậy:

“Rõ ràng đã bị thương nặng, vậy mà còn giấy dụa, suýt nữa để họ tự hủy thành công rồi!”

Ba thần hoàng một khi tự hủy thành công, chắc chắn có thể kéo theo hai thần hoàng cùng cảnh giới chết theo!

May mắn.

Độc Cô Bá Đạo thi triển kiếm khí Bá Đạo mới ngăn được ba người!

Trạng thái của Thanh Huyền Tử cũng rất tệ, trên khuôn mặt già tái xanh có mấy vết thương: “Con người vào lúc sinh tử, tiềm lực vô cùng vô tận! Tuy chúng

tôi bị thương cũng không thua!”

“Ba chiếc nhãn trữ vật của ba người này. Ông lấy hai cái, một cái còn lại thuộc Về tôi!”

Nói xong.

Thanh Huyền Tử nhìn phướn trấn hồn ở phía không xa: “Tôi lấy vật này, thế nào?”

Độc Cô Bá Đạo nhận lấy hai chiếc nhẫn trữ vật: “Được, phướn trấn hồn vô dụng với tôi, tôi lấy hai chiếc nhẫn trữ vật là được!”

“Nơi này không thể ở lại lâu,chúng ta nên đi thôi!”

Hai người phòng bị lẫn nhau, ánh mát nhìn chằm chằm đối phương chậm rãi lùi lại!

Bỗng nhiên.

Thanh Huyền Tử dừng bước chân: “Đợi đã!” Độc Cô Bá Đạo tay cầm thần kiếm, chặn trước người: “Còn có chuyện gì?”

Thanh Huyền Tử ngẩn người, sau đó cười: “Ông đừng căng thẳng, chúng ta nên thống nhất lời kể!”

“Năm người chúng ta truy giết Diệp Bắc Minh đến dưới chân Lưỡng Giới Sơn, tên súc sinh này biết không còn đường để chạy nên đã chọn mang theo xương

Chí Tôn tự hủy!”

“Ba người lão tổ Vạn Hóa Nguyên nhà họ Vạn, lão tổ Kỷ Sinh nhà họ Kỷ, tông chủ Trấn Hồn Tông vì xương Chí Tôn tự nổ bỏ mạng!”

“Tôi biết rồi”. Độc Cô Bá Đạo ném lại một câu, mau chóng rời đi.

Thanh Huyền Tử đảo nhìn về hướng đỉnh núi lần cuối rồi quay người biến mất.

Tin tức nhanh chóng được truyền đi, Diệp Bắc Minh, tông chủ Thái Dương Tông đã chết!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3811: Sao đột nhiên đã chết rồi?


“Thái Dương Tông vừa mới khôi phục chưa đến một tháng, mà tông chủ mới của họ đã chết rồi?”

“Chuyện là thế nào? Nửa tháng trước, lúc Thái Dương Tông khôi phục, mười thần hoàng đến chúc mừng, tông chủ Thái Dương Tông còn dung hợp hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn trước mặt mọi người, vẻ vang thế nào chứ!”

“Sao đột nhiên đã chết rồi?”

“Việc này cho thấy vận mệnh của Thái Dương Tông đã hết, chỉ tiếc số xương Chí Tôn đó thôi! Hận quá

Vô số thế lực đang bàn tán.

Nhà họ Ngư, sau khi Ngư Thất Tình được biết ngạc nhiên đến không khép được miệng: “Anh Diệp đã chết? Làm sao có thể! Không thể nào!”

Lão tổ nhà họ Ngư dường như sớm đã nhìn rõ, cất trọng nặng nề nói: “Thất Tình, tôi đã sớm nhìn ra tên nhóc này đoản mệnh!”

“Nếu không tôi làm sao lại vội vã vạch rõ ranh giới với Diệp Bắc Minh chứ?” “Thiên phú của cậu ta đúng là nghịch thiên!” “Số may đúng là kinh người!”

Nhưng đạo lý cây có mọc thành rừng, vẫn bị gió thổi bật rễ, cô nên hiểu chứ? Càng đừng nói thân phận của cậu ta!”

“Cậu ta tự hủy xương Chí Tôn mà chết, cũng coi như để lại tên tuổi trong sử sách rồi!”

Nói xong, lão tổ nhà họ Ngư nhìn chằm chằm Ngư Thất Tình: “Thất Tình, bây giờ cô là gia chủ nhà họ Ngư!”

“Sau này chắc chăn sẽ thấy nhiều việc sống chết hơn, chỉ bằng suy nghĩ xem con đường sau này nhà họ Ngư phải đi như thế nào còn hơn là thương cảm!”

“Vâng!” Ngư Thất Tình gật đầu.

Nghe nói Diệp Bắc Minh đã chết, cô ta không buồn nhiều, thậm chí có chút thấy may mắn!

Nếu Diệp Bắc Minh còn sống, cô ta mới hối hận vì nhà họ Ngư vạch rõ ranh giới với anh đấy!

Nhà họ Vương, sau khi Vương Yên Nhi được biết tin Diệp Bắc Minh chết trong rừng rậm Tinh Hồn.

Lập tức phản ứng lại cũng không tin! “Là giả! Anh Diệp không thể chết được!”

“Với tính cách của anh Diệp, cho dù chết chắc, tự hủy xương Chí Tôn làm sao có thể để cho ai sống sót chứ?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3812: Là giả


Hai ông lão quay sang nhìn nhau, đi theo Vương Yên Nhi.

'Thần cung Lục Đạo, trong một sơn cốc tĩnh mịch vang lên tiếng kêu thảm đau khổ: “Không! Chồng tôi chưa chết, anh ấy không thể chết được!”

“Là giả, các người lừa tôi đúng không? Chắc chắn là giả!” Chu Nhược Giai cuộn tròn trong góc, hai tay ôm đầu gối. Không thể chấp nhận sự thực này!

“Tại sao? Tại sao! Anh bảo em đến thần cung Lục Đạo luyện võ chăm chỉ, bảo em đợi anh!”

“Em không tin, anh không chết, em phải đi tìm anh!” “Nhược Giail”

Giọng nói uy nghiêm vang lên, một thiếu phụ mặc cung trang chặn trước người Chu Nhược Giail

Một luồng sức mạnh vô hình trói buộc cô, khiến cô không thể dịch chuyển!

“Sư phụ, ta họ chồng của con đã chết, là giả đúng không?”, Chu Nhược Giai mở to con mắt.

Thiếu phụ mặc cung trang sắc mặt lạnh nhạt: “Nếu chồng của con tên là Diệp Bắc Minh, còn là tông chủ Thái Dương Tông!”

“Hơn nữa cậu ta vừa từ Huyền Giới vào thần giới không lâu, còn dung hợp một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn!”

“Mà lúc chồng của con ra tay có dị tượng huyết long, còn mang đi một thanh thần kiếm thượng cổ từ nhà họ Ngư, thì không nhầm đâu!”

“Người tên Diệp Bắc Minh đó đã chết rồi

“Bá Đạo Thần Hoàng và Quốc Sư Đại Ngụy đích thân giải thích, chắc không giả đâu!”

Mỗi một câu nói giống như một đòn giáng mạnh!

Đập mạnh lên trái tim của Chu Nhược Giail

“Không! Là giả, chắc chắn là giả!”

Đôi mắt Chu Nhược Giai đỏ bừng, vốn không tin tất cả! “Đủ rồi!"

Thiếu phụ mặc cung trang lạnh lùng quát một tiếng: “Nếu không phải vì con có căn cốt màu tím, thì đến lượt con la hét lớn trước mặt vi sư hả?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3813: Huynh đưa muội đi?


“Nhưng huynh thật lòng với muội, huynh không để ý muội từng có người đàn ông khác! Càng đừng nói người đàn ông đó đã chết!”

“Cút đi! Anh ấy chưa chết, huynh cút đi cho muội!”

Chu Nhược Giai tuyệt vọng hét lớn: “Tôi muốn đi tìm Bắc Minh, anh ấy chắc chắn chưa chết!”

“Hừ!"

Thiếu phụ mặc cung trang lạnh lùng hừ một tiếng: “Con xem con trông như thế nào, tự mình kiểm kiểm đi!”

“Sau đây không có lệnh của sư phụ, không đươc phép rời khỏi sơn cốc một bước!”

Trực tiếp phất tay áo bỏ đi.

Chu Nhược Giai ngồi dưới đất, cơ thể không ngừng run lên.

Vương Thiên Thần tiến lên muốn an ủi, lại bị Chu Nhược Giai đẩy ra: “Huynh cút đi cho muội! Muội muốn đi tìm anh ấy, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”

“Cho dù chồng của muội thực sự tự hủy, muội cũng phải mang tro xương của anh ấy về!”

Đôi mắt Vương Thiên Thần lóe sáng.

Mỉm cười: “Nhược Tuyết sư muội, sư phụ không cho muội rời khỏi sơn cốc!”

“Một mình thì không thể đến rừng rậm Tinh Hồn, hay là, huynh đưa muội đi?”

“Cái gì? Huynh đưa muội đi?”

Chu Nhược Giai kích động, tiến lên tóm lấy tay của Vương Thiên Thần!

Vô cùng mềm mại!

Vương Thiên Thần kích động đến mặt đỏ bừng, suýt nữa hưng phấn kêu lên.

Anh ta kiềm chế cảm xúc kích động: “Đương nhiên, huynh dẫn muội đi!”

Cô nam quả nữ đi vào rừng rậm Tinh Hồn, chẳng phải là cơ hội tốt để tăng tinh cảm sao? Nói không chừng trên đường gặp phải nguy hiểm gì, còn có thể diễn vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân ấy chứ!

Nếu lại tiến thêm một bước, có khi trực tiếp hạ gục được Chu Nhược Giail

Thái Dương Tông, tin Diệp Bắc Minh đã chết được truyền về. Chín sư tỷ yên lặng đến kỳ lại Thậm chí!

“Ha ha ha!”

Đạm Đài Yêu Yêu không nhịn được cười ra tiếng, sắp cười chảy cả nước mắt: “Lại là tin tức gì vậy? Tiểu sư đệ chết?”

“Tôi đã nghe không dưới tám trăm lần rồi, nếu tiểu sư đệ gặp nguy hiểm, chúng ta chắc chắn có tâm linh cảm ứng!”

“Lần này, sư tỷ muội chúng ta lại không có chút cảm ứng nào!” “Đừng nói là bỏ mạng, cho dù tiểu sư đệ bị thương thì muội cũng không tin!” Đạm Đài Yêu Yêu lắc đầu.

Lục Tuyết Kỳ gật đầu: “Đúng thế, dạo này tâm trạng của tỷ rất tốt, kỳ sinh lý cũng bình thường”.

“Tiểu sư đệ chết? Đùa gì vậy!”

“Tiểu sư đệ không giống như xảy ra chuyện, chỉ là tại sao Độc Cô Bá Đạo phải truyền ra tin tức này?”

Đôi mắt đẹp của Khương Tử Cơ trầm xuống: “Bất luận thế nào, tiểu sư đệ rất có thể bị nhốt trong rừng rậm Tinh Hồn!”

“Hoặc là, trong thời gian gian rất dài không thể quay về, Độc Cô Bá Đạo mới dám truyền ra tin tức này!”

“Nếu không, hôm nay Độc Cô Bá Đạo nói tiểu sư đệ bỏ mạng, ngày mai tiểu sư đệ xuất hiện, chẳng phải là tự vả mặt sao?”

Thiên Nhận Băng gật đầu: “Ngũ sư muội nói đúng, có lẽ tiểu sư đệ gặp phải rắc rối!”

Mấy sư tỷ ngẩn người! Sắc mặt từng người trở nên nghiêm trọng!

'Thiên Nhận Băng suy nghĩ một lúc: “Yêu Yêu, Lạc Ly, hai muội lập tức đến rừng rậm Tỉnh Hồn thăm dò tin tức của tiểu sư đệ!”

“Nếu có khó khăn gì, lập tức liên lạc với tông môn!”

Điện Thần Hoàng.

“Diệp Bắc Minh chết rồi?”, Lạc Khuynh Thành tìm Độc Cô Bá Đạo.

Độc Gô Bá Đạo vốn đang trị thương, nhìn thấy Lạc Khuynh Thành trực tiếp dừng lại: “Khuynh Thành, bao nhiêu năm nay đây là lần đầu tiên cô chủ động tìm tôi, tôi rất vuil”

“Nhưng cô hỏi câu này, tôi hơi buồn đấy”.

“Chẳng lẽ trong lòng cô, tên nhóc đó thực sự quan trọng như vậy?”

Đôi mắt Lạc Khuynh Thành hơi mơ màng, lắc đầu: “Trong đáy lòng tôi luôn có một giọng nói, một chấp niệm!”

“Cơ thể luân hồi của tôi có quan hệ nhân quả với người này, nếu không kết thúc đoạn nhân quả này!”

“Tôi không thể đột phá cảnh giới cao hơn!” Độc Cô Bá Đạo lạnh lùng gật đầu: “Hắn chết thật rồi”.

Lạc Khuynh Thành trầm mặc, hồi lâu sau mới chậm rãi nhả ra một chữ: “Được, tôi sẽ đích thân đến rừng rậm Tinh Hồn chứng thực!”

“Nếu anh ta chết thật, có lẽ chấp niệm đó cũng sẽ được buông bỏ!” Cùng lúc đó, đỉnh Lưỡng Giới Sơn.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3814: Tiền bối


Đám người Hạ Nhược Tuyết đứng ở chỗ cách ngàn mét, nét mặt bị lôi điện chiếu không ngừng lấp lánh: “Trịnh tiền bối, đã bảy ngảy rồi!”

“Mỗi ngày Diệp Bắc Minh bi sét đánh, cứ tiếp tục như vậy thực sự không sao chứ?”

Bảy ngày nay, họ đã biết tên của ông lão là Trịnh Thiên Quyết! Trịnh Thiên Quyết không nói thân phận cụ thể, họ cũng không dám hỏi nhiều.

Hầu Tử nuốt nước miếng: “Đúng thế, Trịnh tiền bối, cho dù dịch lôi kiếp có thể rửa gần tẩy tủy!”

“Với cường độ như này, cho dù là cơ thể bằng sắt cũng không chịu nổi chứ?”

Trịnh Thiên Quyết cười lắc đầu: “Yên tâm đi, tên nhóc này rất bền bỉ!”

“Chút thiên lôi này chỉ có lợi chứ không có hại cho cậu ta, ngược lại là các người khó khăn lắm mới đến Lưỡng Giới Sơn một lần, nếu không có được vài cơ duyên thì thực sự quá đáng tiếc!”

“Tiền bối, ý của ông là?”, ánh mắt của Hạ Nhược Tuyết sáng lên.

Trịnh Thiên Quyết nhả ra một câu: “Nơi này đã từng là chiến trường của thần!”

“Tuy sau cuộc chiến đó rất nhiều thứ đều tan thành tro bụi, nhưng cũng để lại không ít đồ trong chiến trường!”

“Các người đi tìm đi, có lẽ có thu hoạch!”

Dưới chân núi Lưỡng Giới Sơn sớm đã có rất nhiều võ giả tập trung.

Nhìn mảnh đất cháy đen trước mắt, trong không khí vẫn tràn ngập năng lượng tàn phát

Mỗi một võ giả đều giật mí mắt. “Đây là nơi Diệp Bắc Minh tự hủy sao?” “Năng lượng khủng bố dao động, xem ra tên nhóc này tự hủy thật rồi!”

“Vãi! Tôi còn ôm một tia hy vọng, có lẽ có thể có được một mảnh vụn của xương chí tôn, bây giờ xem ra đến một chuyến vô ích rồi!”, một số võ gải tức giận mắng một câu, tìm kiếm một lượt gần đó rồi bỏ đi.

Vương Yên Nhi xuất hiện với đôi mắt đỏ bừng.

'Trên mảnh đất cháy trước mắt, nếu Diệp Bắc Minh tự hủy thật, chắc chắn lành ít dữ nhiều!

Nhưng cô ta vẫn quát nói với hai ông lão phía sau: “Tìm, bất luận thế nào cũng phải tìm được dấu vết của anh Diệp cho tôi! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”

Chỗ không xa, ánh mắt mấy người đàn ông trung niên trầm xuống: “Người của nhà họ Vương? Theo dõi bọn họ!”

“Chỉ cần chứng minh họ có liên quan đến Diệp Bắc Minh, vậy thì dùng họ để †ỏ lòng tôn kính với lão tổ trên trời!”

Vừa dứt lời. “Ông xã!” Một giọng nói xé tim xé phổi vang lên!

Soạt!

Ánh mắt của mấy người đàn ông trung niên đều nhìn lên Chu Nhược Giai, sát ý ngưng tụ: “Xem ra không cần con bé nhà họ Vương đó!”

“Đi thôi!"

Mấy người bước ra một bước, trực tiếp chặn Chu Nhược Giai: “Vừa nấy cô hét cái gì? Ông xã? Ông gọi ai là ông xã?”

Chu Nhược Giai đỏ con mắt: “Ông xã của tôi tên Diệp Bắc Minh”

“Cô là người phụ nữ của tên tạp chủng đó? Chúng tôi đang sầu vì không có ai huyết tế cho vong linh của lão tổ trên trời đây!”

Một người đàn ông trung niên trong đó mở rộng năm ngón tay, bóp về phía cổ của Chu Nhược Giai: “Cô đến đúng lúc lắm!”

“Đợi đấy!”

Vẻ mặt Vương Thiên Thần biến sắc, bất chấp chặn trước người Chu Nhược Giai: “Mấy vị tiền bối, chúng tôi là người của thần cung Lục Đạo!”

Nói xong, rút ra thẻ bài đệ tử. “Tôi là Vạn Thanh Hải!”

Một người đàn ông trung niên lướt mắt nhìn thẻ bài một cái: “Đã là người của thần cung Lục Đạo, tại sao gọi tên nhãi đó là chồng?”

Vương Thiên Thần vội giải thích: “Vạn tiền bối hiểu lầm rồi, Nhược Giai sư muội có hôn ước với Diệp Bắc Minh!”

“Hai người họ chưa thành thân, nên chưa tính là vợ chồng!” “Xin mấy vị tiền bối nể mặt thần cung Lục Đạo, giơ cao đánh khết” Sắc mặt Vạn Thanh Hải giãn ra: “Thì ra là vậy! Thôi vậy!”

“Hai người chỉ là quan hệ hôn ước, vậy cô chỉ cần thề giải trừ hôn ước với Diệp Bắc Minh trước mặt tất cả mọi người!”

“Và nguyền rủa thần hồn của hắn mãi mãi không được siêu sinh, vạch rõ ranh giới với hắn, nhà họ Vạn tôi cũng không truy cứu trách nhiệm của cô nữa!”

Vương Thiên Thần vui mừng: “Cảm ơn mấy vị tiền bối, Nhược Giai sư muội, muội mau thề đi!"

“Các người nằm mơ đi!”

Chu Nhược Giai cắn chặt môi đỏ, lấy ra một mảnh lụa trắng buộc lên đầu: “Nếu Diệp Bắc Minh còn sống, tôi là vợ của anh ấy!”

“Nếu Diệp Bắc Minh chết, tôi là người vợ chưa chết của anh ấy!” “Vũ trụ hủy diệt, mãi mãi không thay đổi!”

Giọng nói mạnh mẽ có lực!”

Trịnh trọng vang sáng!

“Cô gái này cũng mạnh mẽ đấy!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3815: Cô bị ngốc hả!


Năm ngón tay hung dữ nghiền áp về phía đỉnh đầu của Chu Nhược Giail

Vương Thiên Thần sợ đến toàn thân run rẩy: “Vạn tiền bối, chúng tôi là đệ tử của thần cung Lục Đạo...”

“Một đệ tử nhỏ bé thôi, chẳng lẽ thần cung Lục Đạo sẽ vì cô ta mà đối địch với nhà họ Vạn?”

Vạn Thanh Hải không có ý dừng tay: “Cậu cút đi cho tôi, nếu không, hai người cùng chết!”

Đôi mắt Vương Thiên Thần tràn đầy tia máu, đỏ bừng: “Cút thì cút!”

Vương Thiên Thần chạy ra ngoài cách trăm mét với tốc độ nhanh nhất!

Chỉ để lại một mình Chu Nhược Giai tại chỗ!

Nhìn bàn tay của Vạn Thanh Hải nghiền áp xuống, trong lòng Vương Thiên 'Thần nghĩ thầm: 'Việc này không trách huynh được, huynh đã cố hết sức rồi! Là muội tự tìm cái chết!"

Soạt!

Đột nhiên, hai bóng người lóe lên rồi vụt tắt!

Phập một tiếng vang lớn, mặt đất chỗ Chu Nhược Giai đứng lõm sâu xuống!

Chu Nhược Giai lại không sao, dịch ngang sang mấy chục mét.

“Lục sư tỷ, tứ sư tỷ!”

Vẻ mặt Chu Nhược Giai đầy kích động, nhìn hai người Đạm Đài Yêu Yêu và Chu Lạc Ly đột ngột xuất hiện.

Chu Lạc Ly cau mày: Cô thật ngốc, không phải là đối thủ của người ta mà sao không chạy đi? Đợi nộp mạng hả?”

Chu Nhược Giai đỏ con mắt: “Bắc Minh chết rồi, tôi muốn đi cùng anh ấy!”

“Cô bị ngốc hả!”

Đạm Đài Yêu Yêu không vui dúi đầu Chu Nhược Giai: “Làm sao tiểu sư đệ có thể chết được! Chắc chắn là tin giải”

“A? Thật không?” Chu Nhược Giai mừng đến phát khóc.

Chu Lạc Ly kiêng sợ nhìn đám người nhà họ Vạn: “Nơi này nguy hiểm, rời khỏi đây trước rồi tính!”

“Tiểu sư đệ? Các cô chính là sư tỷ của tên nhãi đó?”, Vạn Thanh Hải cười lạnh lùng một tiếng: “Muốn đi hả, có đơn giản thế không?”

“Cùng ở lại đây đi, bắt lấy cho tôi!”

Một tiếng hạ lệnh.

Mấy người nhà họ Vạn cuốn lên cuồng phong, mau chóng tấn công đến! “Rút thôi!”

Chu Lạc Ly quát khế một tiếng, ba người cùng lùi lại.

Vạn Thanh Hải dậm chân: “Dịch hình hoán ảnh!”

Trong phút chốc xuất hiện trước ba người, thô bao tấn công ra một quyền! “Cẩn thận!”

Chu Lạc Ly và Đạm Đài Yêu Yêu liên thủ phòng ngự, sức mạnh cường mạnh cuốn đến!

Ba người bị sức mạnh này đánh bay, phun ra ngụm máu tươi ròi đập mạnh xuống đất.

Vạn Thanh Hải cười lắc đầu: “Những người có liên quan đến Diệp Bắc Minh đều là một lũ vô dụng sao? Chỉ dựa vào chút thực lực của các người thì chết đi cho rồi!"

Xòe năm ngón tay, nghiền áp về phía ba người!

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng hổ thét vang lên!

Nhìn kỹ lại, lại là một con mãnh hổ màu đen lao về phía Vạn Thanh Hải!

Vạn Thanh Hải phát hiện được nguy hiểm, không thể không thu lại bàn tay đập về phía con mãnh hổ màu đen!

Phập!

Một tiếng vang lớn, mãnh hổ màu đen hóa thành năng lượng bùng nổi!

Vương Yên Nhi dẫn theo hai ông lão chặn trước ba người Chu Nhược Giai, ông lão vừa ra tay hơi bất lực: “Tiểu thư, cứ phải ra tay thế sao? Thế lực của nhà

họ Vạn lớn hơn nhà họ Vương rất nhiều!”

Vương Yên Nhi tức giận nói: “Câm miệng, chẳng lẽ muốn tôi thấy chết mà không cứu hả?”

Hai ông lão không nhiều lời nữa. “Tốt tốt tốt!”

Sắc mặt Vạn Thanh Hải sầm xuống: “Nhà họ Vương muốn đối địch với nhà họ Vạn phải không? Giết hết cho tôi!”

Mấy người cảnh giới thiên thần đỉnh phong nhà họ Vạn không hề do dự, trực tiếp ra tay!

“Đưa họ rời khỏi nơi này!” Vương Yên Nhi quát khế một tiếng, đột phá vòng vây ra bên ngoài.

Chỉ tiếc là sáu thiên thần đỉnh phong liên thủ, hai ông lão nhà họ Vương vốn không ngăn được!

Mười mấy hiệp liền bị đánh trọng thương!

Vạn Thanh Hải vừa lắc đầu vừa đi đến: “Tại sao cô cứ phải lo chuyện bao đồng chứ?”

“Bây giờ tốt rồi, nuốn chôn cùng phải không? Cô muốn ra mặt thì giết cô trước!”

Vạn Thanh Hải đang định ra tay!

Đột nhiên.

Gru!

Một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên không hề có dấu hiệu từ trước! “Tiếng rồng gầm ở đâu ra?”

Trái tim các võ giả dưới núi run lên, cùng ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh Lưỡng Giới Sơn!

Chỉ thấy.

Một con lôi long vô cùng to lớn xông thẳng lên trời, bao trùm cả bầu trời giống dải ngân hà, khí thế cực kỳ kinh người.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3816: Cảm ơn tiền bối!


Vốn dĩ, dịch lôi kiếp đầy cả một bể trong Lôi Trì lại biến mất hoàn toàn, đã bị Diệp Bắc Minh hấp thụt

“Diệp Bắc Minh, chúc mừng cậu! Đã dung hợp hoàn toàn một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn, lão phu đã sống mấy triệu năm, chưa từng thấy người như vậy!”

Trịnh Thiên Quyết tỏ vẻ mặt nghiêm trọng: “Cậu, là người đầu tiên!”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Nếu không phải tiền bối giúp đỡ, tôi cũng sẽ không thuân lợi như vậy!”

“Sau đây!”

Trịnh Thiên Quyết giơ tay, một cây thảo dược màu xanh lam rơi vào trong tay Diệp Bắc Minh.

“Tiền bối, đây là?”

“Tinh hồn thảo, chẳng phải cậu vẫn luôn muốn có sao? Vừa hay trên đỉnh núi có!”, Trịnh Thiên Quyết nói.

“Cảm ơn tiền bối!”

Diệp Bắc Minh nhận lấy tinh hồn thảo: “Tiền bối, tôi luôn có một thắc mắc!” “Cậu!

Trịnh Thiên Quyết nhả ra một chữ.

Diệp Bắc Minh lên tiếng: “Lần đầu tiên sau khi dung hợp xương Chí Tôn, thực lực của tôi đều biến mất!”

“Kể cả là bây giờ, đã hung hợp một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn, tuy sức chiến đấu của tôi được nâng cao, nhưng tôi vẫn không có cảnh giới!”

“Rốt cuộc là tại sao?”

“Ha ha ha!”

Trịnh Thiên Quyết cười.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Tại sao tiền bối cười?”

Trịnh Thiên Quyết lắc đầu nói: “Cậu nhóc, đây là lợi ích mà bao nhiêu người cầu mà không được!”

“Lợi ích?”

Diệp Bắc Minh càng nghỉ hoặc: “Cảnh giới của tôi đều mất hết, nào phải là lợi ích gì?”

Trịnh Thiên Quyết không trả lời thẳng, mà bình tĩnh hỏi: “Trước đó cậu có cảnh giới gì?”

Diệp Bắc Minh trả lời: “Khoảng cảnh giới hư thần!”

“Cảnh giới hư thần? Cậu nhóc, cảnh giới của cậu đúng là thấp quá!”

Trịnh Thiên Quyết ngẩn người, không khỏi giật khóe miệng.

Tiếp tục nói: “Sở dĩ xương Chí Tôn cường mạnh là vì có liên quan đến việc nó có thể làm giảm sức mạnh trong cơ thể con người!”

“Trong cơ thể cậu có một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn, cho nên thực lực cảnh giới hư thần đã bị làm giảm một trăm bốn mươi tám lần!”

“Thực lực cảnh giới hư thần bị giảm đến một trăm bốn mươi tám lần, đương nhiên chẳng còn lại gì, cũng tạo thành hiện tượng cảnh giới biến mất!”

Diệp Bắc Minh ngẩn người.

Lại còn có cách giải thích như vậy?

Liền sau đó.

Diệp Bắc Minh phát hiện được chỗ sai sai, anh dường như nghĩ đến điều gì!

Đồng tử co lại: “Tiền bối, nếu tôi hồi phục cảnh giới!”

“Có phải cần lấp đầy sức mạnh trong một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn, thì tôi sẽ có sức mạnh tương đương với một trăm bốn mươi tám lần cảnh giới hư thần không?”

Trịnh Thiên Quyết hài lòng gât đầu: “Cậu nhóc cậu rất thông minh, lại có thể nhìn ra điều này! Đúng thế!”

“Suýt..”

Diệp Bắc Minh hít khí lạnh, anh cười: “Vãi! Thực lực một trăm bốn mươi tám lần, chẳng phải muốn nghịch thiên sao?”

Trịnh Thiên Quyết nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc: “Nếu không cậu nghĩ tại sao số xương đó dám gọi là xương Chí Tôn?”

“ý nghĩa của xương Chí Tôn là chí tôn trong cùng cảnh giới!" “Có một chiếc xương Chí Tôn thì có sức mạnh gấp đôi cùng cảnh giới!”

“Ba chiếc thì gấp ba! Như cậu cùng lúc có một trăm bốn mươi tám chiếc, chưa từng nghe nói đến!”

Diệp Bắc Minh hoàn toàn kích động.

Không ngờ xương Chí Tôn còn có lợi ích này?

Cảnh giới trượt dốc thì ra là vì xương Chí Tôn làm giảm đi! Liền sau đó, Diệp Bắc Minh không còn do dự.

Lấy ra lượng lớn đan dược hồi phục chân nguyên từ trong nhãn trữ vật, điên cuồng nuốt xuống như ăn kẹo!

Trịnh Thiên Quyết nhìn mà trố mắt!

Với ông ta, số đan dược này cũng không phải là có phẩm cấp cao!

Nhưng một lúc ăn hết toàn bộ hơn vạn viên đan dược, đúng là kinh sợi

Sau khi nuốt xuống hơn một vạn viên đan dược, thực lực của Diệp Bắc Minh trực tiếp hồi phục đến cảnh giới hư thần!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3817: Buông tứ sư tỷ của tôi ra!


Đạm Đài Yêu Yêu, Vương Yên Nhi và hai ông lão cảnh giới thần tôn trung kỳ nhà họ Vương cũng bị đánh bay đi !

Vạn Thanh Hải dẫn theo sáu người đàn ông trung niên châm rãi đi đến trước Chu Lạc Ly đã bị thương: “Chạy? Sao không tiếp tục chạy đi? Chạy đi tiếp!”

Giơ chân dẫm lên chỗ vết thương ở chân của Chu Lạc Ly, đạp mạnh xuống! “Ưm...”

Chu Lạc Ly đau đến khuôn mặt trắng bệch, cắn răng chịu đựng!

Đạm Đài Yêu Yêu quát một tiếng: “Buông tứ sư tỷ của tôi ra!”

Chân nguyên trong cơ thể nổi lên, cả người vút lên giết đến về phía Vạn Thanh Hải!

“Đồ phế vật, còn dám ra tay với tôi? Chết đi cho tôi!”, Vạn Thanh Hải tỏ sắc mặt hung dữ.

Đập một chưởng về phía Đạm Đài Yêu Yêu, định giết cô ấy tại chỗ!

Trong lúc một chưởng này sắp chạm đến Đạm Đài Yêu Yêu, soạt một cái bóng người chặn trước người Đạm Đài Yêu Yêu!

Phập! Một chưởng này đập mạnh lên bóng người đó! Bóng người hoàn toàn không sao!

Bàn tay của Vạn Thanh Hải lại rắc rắc một tiếng trực tiếp nổ tung, cả người kêu thảm một tiếng bay đi như chó chết!

“Tiểu sư đệt” Đạm Đài Yêu Yêu vô cùng vui mừng. Chu Lạc Ly thở nhẽ nhõm một hơi: “Tiểu sư đệ, quả nhiên đệ không sao!”

Chu Nhược Giai trực tiếp xông đến, nhào vào lòng Diệp Bắc Minh: “Hu hu hu, anh làm em sợ muốn chết... họ đều nói anh đã chết...”

Diệp Bắc Minh võ vai cô: “Chẳng phải anh còn sống khỏe mạnh đấy sao? Không sao đâu”.

Vương Yên Nhi không nói gì.

Đôi mắt đỏ bừng, thấy Diệp Bắc Minh không sao.

Cũng thở nhẽ nhõm một cái!

“Diệp Bắc Minh? Mày chính là Diệp Bắc Minh?”, Vạn Thanh Hải bò lên. Tay phải nổ trung không những chảy máu.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3818: Anh nói cái gì?


Vạn Thanh Hải còn chưa nói hết một câu!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đâm xuyên lồng ngực của ông ta, gần như chỉ trong tức thì!

Vạn Thanh Hải trực tiếp hóa thành một cái xác khô!

“Suýt.."

Năm người còn lại của nhà họ Vạn hít khí lạnh, quay người bỏ chạy! Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng: “Muốn chạy hả?”

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bay ra, trức tiếp đâm xuyên cơ thể năm người, hút cạn tất cả tinh khít

Năm cái xác khô từ không trung rơi xuống!

Trong bóng tối vang lên một giọng kinh hãi.

Diệp Bắc Minh tấn công ra một quyền, nổ tung như sét đánh! “Phụt...”

Một thanh niên ngã xuống đất thê thảm, điên cuồng dập đầu cầu xin: “Anh Diệp tha mạng! Tôi là Vương Thiên Thần, là đệ tử của thần cung Lục Đạo!”

“Nhược Giai sư muội, muội nói đi! Huynh là người mình, không phải kẻ địch!” Chu Nhược Giai cau mày.

Tuy vào lúc quan trọng, Vương Thiên Thần lựa chọn rút lui, nhưng cũng đã đưa cô đến rừng rậm Tinh Hồn.

Liền lạnh lùng gật đầu: “Ông xã, anh ta không phải kẻ địch!”

Diệp Bắc Minh cũng không nhìn người này thêm một cái: “Đi thôi, rời khỏi nơi này trước rồi tính”.

“Được!”

Mấy người mau chóng xuống núi, vừa về đến dưới chân Lưỡng Giới Sơn, một đám võ giả đều sửng sốt.

“Họ lại xuống đây?” “Người của nhà họ Vạn đâu?” Trong lúc mọi người nghỉ hoặc.

Cũng có người nhìn sang Diệp Bắc Minh” “Thanh niên này là ai? Ấy! Sao mới là khí tức cảnh giới hư thần?”

Bỗng nhiên, một người đàn ông kinh ngạc: “Diệp Bắc Minh! Thanh niên này là Diệp Bắc Minh!”

“Anh nói cái gì?”

“Anh ta chính là Diệp Bắc Minh ư?”

Toàn bộ võ giả có mặt đều sửng sốt, chằng phải Diệp Bắc Minh đã tự hủy xương chí tôn chết rồi ư?”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3819: Cậu đồng ý ư?


Ông lão cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong ngẩn người, sau đó cười: “Diệp tông chủ, lão phu đến từ nhà họ Vân!

“Gia tộc có mấy thiên tài thiếu niên đang vào lúc quan trọng để đột phá!”

“Đang cần mấy chiếc xương Chí Tôn hỗ trợ đột phá, lão phu cũng không phải là người tham lam, không biết Diệp tông chủ có thể tặng cho tôi mười chiếc xương Chí Tôn không?”

Diệp Bắc Minh tỏ ra bình tĩnh gật đầu: “Được!”

Vương Yên Nhi vô cùng sốt ruột: “Cậu Diệp, cậu thực sự muốn giao xương Chí Tôn ra ư?”

Đạm Đài Yêu Yêu phì cười: “Phụt! Cô Vương, cô đừng vội, tiểu sư đệ lòng dạ rất đen tối!"

“Chắc chắn sư đệ không có ý tốt đâu!”

“A?”

Vương Yên Nhi thộn người!

Ông lão nhà họ Vân ngẩn người: “Cậu đồng ý ư?”

“Đương nhiên”.

Diệp Bắc Minh tiếp tục gật đầu.

“Ha ha hai”

Ông lão nhà họ Vân lập tức phản ứng lại: “Tuy không biết tên nhóc này làm sao sống sót được, nhưng từ thực lưc cảnh giới hư thần của hắn có thể thấy chắc chắn cảnh giới trượt dốc!"

“Sớm biết tên nhóc này dễ bắt chẹt như vậy, mình đòi thêm vài cái nữa! Nhưng không sao, cứ lấy trước mười cái rồi tính!"

“Tốt tốt tốt!”

Nghĩ đến đây, ông lão nhà họ Vân kích động đến gật đầu: “Diệp tông chủ, vậy cậu mau giao xương Chí Tôn ra đi!”

Diệp Bắc Minh cười: “Không vội!”

Ánh mắt lướt nhìn đám đông có mặt một lượt: “Còn ai muốn xương Chí Tôn không? Đừng sợ, nói ra đi!”

Mọi người nghe lời này, lập tức cảm thấy một luồng khí lạnh từ dưới bàn chân toát ral

Lúc này.

Diệp Bắc Minh bổ sung một câu: “Chỉ cần sau khi mọi người lấy đi xương Chí Tôn, đừng gây rắc rối cho Thái Dương Tông là được!”

“Một cảnh giới hư thần nhỏ bé như tôi, đâu thế giữ được hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn!”

“Tôi chỉ xin giữ mạng!”

Lời vừa được nói ra, nỗi kiêng sợ trong lòng mọi người đều biến mất! Thế là hợp lý rồi!

Liền sau đó.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3820: Trực tiếp dùng Ảnh Thuấn!


Vương Yên Nhi cực kỳ tức giận: “Những người này thật quá đáng, thậm chí có những thế lực cũng không bằng nhà họ Vương!”

“Họ dựa vào cái gì chứ!”

Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt khó xử: “Nhiều người như vậy, xương Chí Tôn cũng không đủ chia!”

Bán bộ Thần Hoàng của nhà họ Gổ lạnh lùng hừ một tiếng: “Đương nhiên là ai thực lực mạnh, thì người đó lấy xương Chí Tôn trước!”

“Đúng thết"

Người cảnh giới Thần Tôn của nhà họ Vân gật đầu theo: “Mười chiếc xương Chí Tôn của nhà họ Vân tôi không được thiếu cái nào, nếu không, ha ha...”

Không hề che đậy ý uy hiếp! “Được thôi”.

Diệp Bắc Minh bất đắc dĩ gật đầu: “Đã như vậy, tiền bối của nhà họ Vân và nhà họ Gổ đến lấy xương Chí Tôn trước đi!”

Bán bộ Thần Hoàng nhà họ Cổ và thần tôn nhà họ Vân ngần người, quay sang nhìn nhau một cái!

“Chắc tên nhóc này cũng không dám giốn chúng tai"

Hai người bước ra một bước, đến trước người Diệp Bắc Minh: “Được rồi, giao xương Chí Tôn ra đi!”

Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh cười, khóe miệng hiện lên ý thích thú: “Các người còn muốn xương Chí Tôn thật hả?”

Đạm Đài Yêu Yêu khẽ cười một tiếng: “Kịch hay bắt đầu rồi!”

“Cậu có ý gì”

Hai người cau mày, đang sắp bốc hỏa!

Diệp Bắc Minh tấn công ra một quyền!

Phụt!

Bán bộ Thần Hoàng nhà họ Cổ biến mất, chỉ còn lại một màn sương máu! “A..

Thần tôn nhà họ Vân toàn thân run lên, quay người định bỏ chạy!

Diệp Bắc Minh móc năm đầu ngón tay, một con huyết long xông ra tóm thần tôn nhà họ Vân quay lại: “Chạy cái gì? Ông không cần xương Chí Tôn nữa hả?”

“Không không không! Diệp tông chủ, đó là xương Chí Tôn của cậu!”

Thần tôn nhà họ Vân sợ đến tè ra quần, hết sức cầu xin chiếc cũng không cần!”

Không cần nữa, một Diệp Bắc Minh nở nụ cười như tử thần: “Không được, vừa nãy ông nói cần, thì phải lấy!” Năm ngón tay tóm lại! Cái đầu của thần tôn nhà họ Vân nổ tung tại chỗ!

Các thế lực đứng ra khác sợ đến thần hồn bốc hơi, bỏ chạy tán loạn điên cuồng!

Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh lùng: “Người nào tự chủ động ở lại tự vẫn, tôi chỉ giết một mình người đó!”

“Kẻ nào dám chạy, diệt cả tộc!” Giọng nói như tử thần vang khắp! Chỉ có số ít võ giả cơ thể cứng đờ, dừng tại chỗ không dám động đậy!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3821: Vậy nên


Người này kêu thảm một tiếng, bay ngược trở về ngã xuống đất như chó chết! Bước ra bước thứ hai, Ảnh Thuấn! Những nơi thần niệm đến, Ảnh Thuấn lập tức đến nơi!

Trước khi dung hợp một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn, Diệp Bắc Minh không thể sử dụng Ảnh Thuấn nhiều lần trong chiến đấu!

Bây giờ thì khác, anh có sức mạnh gấp một trăm bốn mươi tám lần, ít nhất có thể sử dụng mấy trăm lần Ảnh Thuấn!

Vậy nên.

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Diệp Bắc Minh xuất quỷ nhập thần như tử thần!

Tất cả võ giả tháo chạy đều bị anh bắt về, hơn một trăm người quỳ xuống đất như chó chết, sắc mặt trắng bệch!

Mấy người vừa nãy chế nhạo càng run rẩy sợ hãi, điên cuồng dập đầu cầu xin: “Diệp tông chủ xin tha mạng, xin tha mạng!”

Phập! Phập! Phập!

Đầu dập đến chảy máu tươi!

Vừa nãy hống hách bao nhiêu, bây giờ thê thảm bấy nhiêu!

“Tôi đã nói, những kẻ chủ động ở lại tự vẫn, tôi chỉ giết một mình người đó!”

“Kẻ to gan dám tháo chạy, diệt hết toàn tộc! Các người nghĩ tôi đùa chắc?”, giọng của Diệp Bắc Minh rất bỉnh thản, lại tràn đây chắc chắn.

“Tiểu tháp, mượn dùng sức mạnh của ông!” “Huyết Mạch Chú Sát!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sợ giật mình: “Cậu nhóc, ở đây có hơn trăm người! Cậu thực sự muốn diệt toàn tộc bọn họ ư?”

“Tộc nhân của những người này cộng lại, có thể vượt quá chục triệu người!” _

“Hàng chục triệu người thì làm sao! Tôi là sát thần

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Bắt đầu từ hôm nay, Thái Dương Tông là thiên hạ đệ nhất sát tông!”

Liền sau đó.

Anh giơ tay khắc một mảng phù văn trong không trung, huyết dịch của hơn trăm người quỳ dưới đất bỗng bùng cháy!

“A... đừng!” “Đó là bố của tôi, con trai của tôi, còn có cháu của tôi..."

“Không! Súc sinh! Súc sinh!”

“Diệp Bắc Minh, mày sẽ không được chết tử tế đâu!”

“Diệp tông chủ, tôi sai rồi, tôi có thể chết, tha cho người nhà của tôi đi... đừng...”

Trong ngọn lửa, hơn một trăm người điên cuồng giãy dụa!

Bọn họ nhìn thấy trên người những người có quan hệ huyết mạch với họ trong gia tộc đều bùng cháy ngọn lửa nguyền rủa!

Có sức mạnh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỗ trợ, không có ai có thể ngăn cản!

Lập tức hóa thành tro bụi, thần hồn tiêu tan! “Diệp tông chủ, chúng tôi tự vẫn ngay đây!” “Diệp tông chủ, đừng mà, xin cậu tuân thủ lời hứa, đừng hại tộc nhân của tôi...”

Vừa nãy mấy võ giả chưa chạy không hề do dự quỳ xuống đất, chủ động tự vẫn!

“Suýt.. Lúc này, vẻ mặt những võ giả khác dưới chân Lưỡng Giới Sơn biến sắc!

Ánh mắt nhìn sang Diệp Bắc Minh không còn vẻ tham lam vừa nấy, chỉ còn lại nỗi sợ vô tận!

“Chúng ta đi thôi”. Trong tĩnh lặng, giọng của Diệp Bắc Minh vang lên.

Lúc nàyVương Yên Nhi mới phản ứng lại, nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc rồi mau chóng đi theo!

“Bắt đầu từ hôm nay, tên của tông chủ Thái Dương Tông sợ rằng sẽ ngang với sát thần rồi!”

“Thái Dương Tông? Danh hiệu thiên hạ đệ nhất sát tông thành hiện thực rồi!” “Thủ đoạn sát phạt thật đáng sợi”

Các võ giả còn lại toát mồ hôi, nhìn bóng dáng Diệp Bắc Minh rời đi và tự lẩm bẩm.

“Diệp Bắc Minh chưa chết? Chú sát một trăm ba mươi sáu gia tộc dưới chân núi Lưỡng Giới Sơn? Giết hơn hàng chục triệu người?”

“Suýt! Ham muốn giết chóc thật đáng sợ!” “Diệp Bắc Minh điên rồi sao? Giết nhiều người như vậy, hắn muốn làm gì?” Tin tức truyền đi.

Hơn nửa thần giới đều chấn kinh!

Gần như tất cả những người nghe được thông tin này đều há hốc miệng, không thốt ra lời!

Nhà họ Ngư.

Sau khi Ngư Thất Tình được biết thông tin này, suýt nữa kinh hãi nhảy lên: “Lão tổ, việc này... làm sao có thểi”

Lão tổ nhà họ Ngư mở to đôi mắt, nhìn tin tức được truyền về!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom