Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3362: Bàn tay nổ tung, sụp đổ ngay tại chỗ!


 Trong đáy mắt của Huyết Ảnh hiện lên sát ý, nhưng đã nhanh chóng che giấu đi.   

 

 

Mỉm cười lắc đầu: "Cũng được, nếu cậu từ chối thì bổn tọa cũng không làm khó người khác!"  

 

"Nhưng hôm nay ba người các ngươi có duyên gặp bổn tọa, tôi nhất định phải chọn một người làm đệ tử!"  

 

Ánh mắt ông ta xoay chuyển, liếc nhìn Lê Mộng Ly và Thẩm Nại Tuyết.  

 

"Hai người có nguyện ý bái tôi làm sư phụ không?"  

 

"Tôi..."  

 

Thẩm Nại Tuyết vừa định mở miệng thì đã bị Diệp Bắc Minh kéo lại.  

 

"Anh Diệp?"  

 

Thẩm Nại Tuyết có chút do dự nhìn Diệp Bắc Minh.  

 

Anh lắc đầu.  

  Advertisement

Lê Mộng Ly đứng ở bên khác đã gấp đến mức không chờ nổi mà tiến lên, quỳ một chân xuống: "Đệ tử nguyện ý!"  

 

"Tốt lắm!"  

 

Trên mặt Huyết Ảnh tràn đầy vui mừng, vội vàng mở miệng: "Cô tiến lên quỳ xuống trước mặt bổn tọa đi!"   

 

"Vâng!"  

 

Lê Mộng Ly nhanh chóng bước lên, quỳ xuống trước mặt Huyết Ảnh!  

 

Vèo!  

 

Trong phút chốc, Huyết Ảnh hóa thành một tia sáng máu, trực tiếp tiến vào giữa lông mày của Lê Mộng Ly!  

 

"A..."  

 

Lê Mộng Ly hét lên một tiếng, ánh mắt lập tức tối sầm lại.  

 

"A? Anh Diệp, đã xảy ra chuyện gì vậy?"  

 

Thẩm Nại Tuyết hoảng sợ.  

 

Một giây tiếp theo, Lê Mộng Ly đang quỳ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, cử động tay chân.  

 

Quay đầu nhìn Diệp Bắc Minh, giọng nói phát ra lại là giọng nói của Huyết Ảnh: "Thằng nhóc, vừa rồi là cậu đã từ chối tôi đúng không?"  

 

"Mặc dù bổn tọa cũng không thật lòng muốn nhận cậu làm đệ tử, chỉ muốn đoạt lấy thân thể của cậu thôi!"  

 

"Nhưng dáng vẻ từ chối bổn tọa của cậu khiến tôi rất tức giận!"  

 

"Cậu nói xem, tôi nên tra tấn cậu như thế nào đây?"  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Nại Tuyết nhất thời trắng bệch: "Chiếm đoạt thân thể..."  

 

Chẳng lẽ Lê Mộng Ly đã bị chiếm đoạt thân thể sao?  

 

Chẳng trách vừa rồi anh Diệp lại ngăn cản cô ta!  

 

Nếu như cô ta thật sự bái sư trước thì hậu quả thật không dám tưởng tượng!  

 

Diệp Bắc Minh nhìn ông ta: "Rốt cuộc ông là ai?"  

 

"Con người? Hahaha!"  

 

Huyết Ảnh cười ngạo nghễ: "Bổn tọa cũng không phải loài người thấp kém như vậy, bổn tọa chính là Thiên Thần!"  

 

"Bổn tọa muốn thân thể này của cậu!"  

 

Bùm!  

 

Trên người Lê Mộng Ly bộc phát ra một bóng đen, một luồng sát khí đáng sợ toát ra từ trong cơ thể cô ta!  

Sát khí màu đen ngưng tụ hóa hành một bàn tay tóm lấy!   

 

 

"Cút!"  

 

 

Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng, tung ra một cú đấm!  

 

 

Bàn tay nổ tung, sụp đổ ngay tại chỗ!  

 

 

Một giây tiếp theo, sát khí đang sụp đổ biến thành vô số phù văn màu đen, áp chế xuống Diệp Bắc Minh!  

 

 

Anh nhanh chóng lui về phía sau, phù văn màu đen ngưng tụ thành một mảnh!  
 
Chương 3363: Cảnh giới Chúa Tể trung kỳ, đột phá!


 

 Trong phút chốc, Diệp Bắc Minh như thể bị mắc kẹt trong đầm lầy, lại không thể cử động được bước nào!  

 

"Phép tắc sức mạnh, nguy rồi!"  

 

Sắc mặt của Diệp Bắc Minh trở nên vô cùng khó coi.

Một giây kế tiếp, thân thể của Lê Mộng Ly mềm nhũn, ngã nhào xuống đất.  

 

Một Huyết Ảnh bước ra từ giữa, nghiền ngẫm nhìn Diệp Bắc Minh: "Chỉ là một con kiến hôi mà cũng có thể chống lại Thiên Thần sao?"  

 

Mồ hôi Diệp Bắc Minh chảy đầm đìa trên lưng, nói: "Tiểu Tháp! Mau ra đây!"  

 

"Sư phụ!"  

 

"Thằng nhóc, phản kháng cũng vô dụng thôi!"  

 

"Con kiến hôi, bổn tọa sẽ kế thừa khối thân thể này của cậu thật tốt!"  

 

Khuôn mặt Huyết Ảnh không chút thay đổi: "Cậu, có thể chết rồi!"  

 

Vừa dứt lời, một bóng Huyết Ảnh từ giữa lông mày của Lê Mộng Ly lao ra, hoàn toàn đi vào giữa lông mày của Diệp Bắc Minh!  

  Advertisement

Một giây tiếp theo.  

 

Con ngươi của Diệp Bắc Minh trở nên tối đen giống như một lỗ đen!  

 

Đôi mắt của Thần Ma giữa hai lông mày mở ra!  

 

Anh há miệng phát ra một giọng nói đầy uy nghiêm: "Thứ như mày mà cũng dám động vào hậu nhân của tao sao?"  

 

"A!"  

 

Huyết Ảnh bị đánh bay ra ngoài, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi: "Sao lại có thể như vậy! Huyết mạch Thiên Ma… Cậu..."   

 

"Mày nói nhảm quá nhiều!"  

 

Giọng nói uy nghiêm tiếp tục vang lên.  

 

Chỉ thấy Diệp Bắc Minh tiến lên đứng trước mặt Huyết Ảnh!  

 

"Đây là… Xì!"  

 

Thẩm Nại Tuyết hít sâu một hơi thật sâu, nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời này cô ta cũng không thể nào quên được!   

 

Huyết Ảnh không có bản thể, theo lý mà nói thì không có khả năng bắt được!  

 

Nhưng trên người Diệp Bắc Minh dường như lại có một lực lượng thần bí nào đó, vậy mà có thể tóm lấy cổ Huyết Ảnh!  

 

Dùng sức xé thật mạnh!  

 

Xoẹt!  

 

"Không…"  

 

Huyết Ảnh kêu thảm thiết một tiếng, bị tiêu diệt ngay tại chỗ!  

 

"Linh hồn của Thiên Thần? Cũng chỉ như vậy thôi à!"  

 

"Thần hồn bị tiêu diệt còn sót lại cũng không tệ lắm, vậy thì cứ nuốt chửng lấy nó đi!"  

 

Trong cơ thể của Diệp Bắc Minh phát ra một giọng nói, há miệng hút vào!  

 

Năng lượng còn sót lại sau khi tiêu diệt Huyết Ảnh lập tức hoàn toàn đi vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh!  

 

"A!"  

 

Trong phút chốc, hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, huyết mạch dâng trào!  

 

Ngọn lửa bùng cháy, cơ thể gần như nổ tung!  

 

Bùm!  

 

Những gông cùm xiềng xích của cảnh giới trực tiếp bị phá vỡ!  

 

Cảnh giới Tạo Hóa sơ kỳ, đột phá!  

 

Cảnh giới Tạo Hóa trung kỳ, đột phá!  

Cảnh giới Tạo Hóa hậu kỳ, đột phá!  

 

 

Cảnh giới Chúa Tể sơ kỳ, đột phá!  

 

 

Cảnh giới Chúa Tể trung kỳ, đột phá!  

 

 

…  

 

 

Mãi cho đến khi đạt tới cảnh giới Chúa Tể đỉnh phong thì mới dừng lại!  

 

 

"A..."  

 
 
Chương 3364: "Tôi ở chỗ này thành tâm xin lỗi anh!"


 

"Anh Diệp, rốt cuộc anh là quái vật gì vậy?"  

 

Cô ta run rẩy toàn thân, hai chân cũng run cầm cập!  

 

Hoàn toàn không thể đứng vững được nữa!  

 

…  

 

Cũng trong lúc đó.  

 

Thần Giới, Vạn Thần đỉnh.  

  Advertisement

Một vị Thiên Thần cổ xưa mở mắt ra, mặt trời, mặt trăng và các vì sao đều run rẩy!  

 

"Tàn hồn của bổn tọa đã chết..."  

 

Người này có chút khó tin, bấm ngón tay tính toán.  

 

Nheo mắt lại, một giọng nói lạnh như băng vang lên: "Lại là Huyền Giới? Người được ông trời chọn lựa? Kẻ may mắn?"  

 

Đầu ngón tay phá vỡ lòng bàn tay, ép mấy giọt máu tươi chảy ra!  

 

Ngưng tụ thành một bức chân dung!  

 

Nếu như Diệp Bắc Minh ở chỗ này thì anh nhất định sẽ nhận ra người trong bức tranh chính là mình!  

 

Khoảnh khắc nhìn thấy bức chân dung này, đôi mắt Thiên Thần mở to: "Là cậu ta? Cậu ta đã trở lại!"  

 

Lúc này, bên trong hang động.  

 

Diệp Bắc Minh nắm chặt năm ngón tay, một luồng sức mạnh cường đại ngưng tụ: "Đây chính là cảnh giới Chúa Tể sao? Một chúa tể của thế giới nhỏ!"  

 

"Nếu như cảnh giới Siêu Phàm trong tôi là một con hổ dũng mãnh, vậy thì cảnh giới Chúa Tể giống như một con rồng khổng lồ!"  

 

"Nếu như chúng ta gặp lại đám người Bách Lý Tranh Vanh..."  

 

Diệp Bắc Minh nheo mắt lại.  

 

Giơ tay lên giết!  

 

Lúc này, giọng nói của Thẩm Nại Tuyết lại vang lên bên tai: "Anh… Anh Diệp… Anh…"  

 

"Anh thật sự đã tiến vào cảnh giới Chúa Tể sao?"  

 

Giọng nói của cô ta run rẩy!  

 

Mặc dù Thẩm Nại Tuyết đang ở cảnh giới Hư Vương!  

 

Diệp Bắc Minh đã vượt xa hai cảnh giới lớn!  

 

Nhưng Thẩm Nại Tuyết lại có một loại trực giác, hai cảnh giới lớn này đối với Diệp Bắc Minh mà nói căn bản không đáng kể chút nào!  

 

Nếu là một trận chiến sinh tử, cô ta sẽ không thể trụ nổi được một giây nào dưới kiếm của Diệp Bắc Minh!  

 

"Thực lực của anh vừa rồi chỉ mới là cảnh giới Siêu Phàm sao?"  

 

Lê Mộng Ly mới vừa tỉnh lại thì đúng lúc nhìn thấy Diệp Bắc Minh thăng cấp thành công!  

 

Không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng!  

 

Trong lòng đã sớm nổi lên sóng to gió lớn!  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu.  

 

"Xì!"  

 

Lê Mộng Ly hít một hơi khí lạnh.  

 

Cô ta bước nhanh về phía trước, đi vòng qua vòng lại Diệp Bắc Minh mấy chục vòng rồi mới dừng lại!  

 

Đôi mắt xinh đẹp không ngừng co lại: "Rốt cuộc anh là quái vật gì vậy? Chỉ mới cảnh giới Siêu Phàm mà đã có thể chiến đấu với cảnh giới Đế!"  

 

"Bây giờ lại đạt đến cảnh giới Chúa Tể, chẳng phải là…"  

 

Lê Mộng Ly không dám nói tiếp nữa!  

Yêu nghiệt đáng kinh ngạc như vậy, phóng tầm mắt nhìn toàn bộ học viện Viễn Cổ cũng chưa từng gặp qua người như vậy!  

 

 

Đột nhiên.  

 

 

Lê Mộng Ly giống như nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt đầy thành khẩn nói: "Anh Diệp, chuyện vừa rồi là do Lê Mộng Ly tôi không đúng!"  

 

 

"Tôi ở chỗ này thành tâm xin lỗi anh!"  

 

 

Nói xong, hơi quỳ gối xuống.  

 

 

Diệp Bắc Minh không phải là người nhỏ mọn, chỉ thoải mái cười nói: "Tôi vẫn thích dáng vẻ bướng bỉnh không phục tùng của cô hơn!"  

 
 
Chương 3365: Nhìn về một hướng nhất định!


 

Một khi anh không còn giá trị lợi dụng thì tùy tiện vứt bỏ đi!  

 

Học viện Viễn Cổ này có lẽ cũng tương tự như vậy.   

 

Lê Mộng Ly sửng sốt, tựa như có thể nhìn thấy sự kiêng dè trong lòng Diệp Bắc Minh.  

 

Cô ta vội vàng giải thích: "Anh Diệp, học viện Viễn Cổ rất đặc biệt!"  

 

"Tôi có thể nhắc nhở anh một câu, học viện Viễn Cổ mỗi ba năm sẽ mở một cuộc tuyển chọn một lần!"  

  Advertisement

"Hầu như mỗi lần tuyển chọn đều có một hai học sinh được người của Thần giới mang đi!"  

 

"Anh có thể hiểu hết những lời tôi nói không?"  

 

Lông mày Diệp Bắc Minh khẽ giật!  

 

Anh còn chưa mở miệng, Thẩm Nại Tuyết ở bên cạnh đã kinh ngạc thốt lên: "Chẳng lẽ lời đồn là thật sao!"  

 

"Gia nhập học viện Viễn Cổ tương đương với việc có được một tấm vé vào cửa của Thần Giới!"  

 

Một giây tiếp theo.  

 

Thẩm Nại Tuyết kích động nhìn về phía Diệp Bắc Minh, thậm chí không để tâm đến thân phận của bản thân là thánh nữ Băng Cực Cung!  

 

Nắm lấy cổ tay của Diệp Bắc Minh, đôi mắt xinh đẹp đỏ hoe vì kích động: "Anh Diệp, tại sao anh còn do dự?"  

 

"Mau đồng ý với cô ta đi!"  

 

"Chỉ cần anh trở thành học trò của học viện Viễn Cổ thì mấy tông môn linh tinh như Thiên Đạo Tông, Võ Cực Tông hay Sát Minh đều chỉ là rác rưởi thôi!"  

 

Diệp Bắc Minh như có điều suy nghĩ.  

 

Nhìn Lê Mộng Ly hỏi: "Cô Lê, cô nói được người của Thần Giới mang đi là có ý gì?"  

 

Lê Mộng Ly giải thích: "Học viện Viễn Cổ ba năm sẽ tổ chức thi đấu một lần, sau đó sẽ quyết định ra ba người đứng đầu".  

 

"Thí sinh có cơ hội được người của Thần Giới chọn lựa sẽ có thể trở thành người hầu của Thần!"  

 

"Người hầu của Thần?"  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày.  

 

Lê Mộng Ly gật đầu: "Không sai, anh Diệp, anh đừng xem mấy chữ người hầu của Thần này giống như người hầu!"  

 

"Nhưng đây là phụng sự thật sự, ý nghĩa hoàn toàn khác!"  

 

Khóe miệng Diệp Bắc Minh co giật.  

 

Người hầu của Thần thì chẳng phải vẫn là người hầu thôi sao?  

 

Anh lắc đầu đáp: "Hay là thôi đi".  

 

Lê Mộng Ly có chút thất vọng: "Được rồi, anh Diệp. Nếu bất lúc nào anh muốn gia nhập học viện Viễn Cổ thì cứ nói cho tôi biết!"  

 

"Nhà họ Lê của tôi ở học viện Viễn Cổ cũng có chút địa vị, cho nên vẫn có biện pháp giúp anh gia nhập!"  

 

Lấy ra một miếng ngọc bội giao cho Diệp Bắc Minh.  

 

Phía trên có khắc khuê danh của Lê Mộng Ly.  

Trên đó còn có mùi hương cơ thể nhẹ nhàng nữ tính!  

 

 

Diệp Bắc Minh nhận lấy, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào!  

 

 

"Ông tính nghe lén đến khi nào?", đột nhiên, giọng nói của Diệp Bắc Minh ngưng tụ.   

 

 

Nhìn về một hướng nhất định!  

 

 

Một ngọn lửa yếu ớt bay ra ngoài, cố gắng trốn thoát!  

 

 

Diệp Bắc Minh cười lạnh một tiếng, giơ tay lên, một ngọn lửa từ lòng bàn tay bay ra!  

 

 

Trong nháy mắt biến thành một chiếc lồng giam, nhốt ngọn lửa kia vào trong đó!  
 
Chương 3366: Quả thật quá nghịch thiên!


 Ngọn lửa kia lại phát ra giọng nói của Huyết Ảnh: "Đừng… A… Không, xin cậu hãy tha mạng!"  

 

 

“Phần Thiên Chi Diễm nằm trong top 10 của Dị Hỏa Bảng?”  

 

Lê Mộng Ly nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu!  

 

Rốt cuộc trên người Anh Diệp còn có bao nhiêu bí mật?  

 

"Thân phận, lai lịch của ông, còn có tại sao ông lại ở chỗ này!"  

 

Giọng nói của Diệp Bắc Minh mang theo ngữ khí không thể nghi ngờ: "Nhớ kỹ, tôi chỉ cho ông một cơ hội!"  

 

"Thưa cậu, tôi tên là Hoàng Sào, chỉ là một tiểu thần cấp thấp nhất của Thần Giới!"  

 

Hoàng Sào không dám chậm trễ: "Mười triệu năm trước, trong Thần Giới đã diễn ra một cuộc chiến chưa từng có!"  

 

"Mặc dù hung tàn và có vô số Thiên Thần đã chết trong trận chiến! Nhưng bên cạnh chiến trường còn để lại rất nhiều bảo vật…"  

 

"Tiểu thần nhất thời nổi lên lòng tham, nghĩ đến việc nhặt chút của hời ở gần chiến trường".  

 

"Nào ngờ lại bị cuốn vào một vòng xoáy năng lượng, thân xác lập tức sụp đổ, chỉ còn lại một tàn hồn rơi vào trong hang đá này!"  

 

"Mười triệu năm qua đã có hàng chục người tiến vào hang đá này, nhưng đáng tiếc không ai có thể sống sót đi ra ngoài!"  

 

"Thưa cậu, đây là thật, những gì tôi biết cũng chỉ có như vậy thôi!"  

 

Hoàng Sào điên cuồng cầu xin tha thứ.  

 

Phần Thiên Chi Diễm chính là một trong những ngọn lửa căn nguyên!  

 

Một khi thần hồn bị Phần Thiên Chi Diễm thiêu hủy thì ngay cả cơ hội đầu thai cũng không còn!  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Những tin tức này không có bất kỳ giá trị gì, giữ lại ông có ích lợi gì?"  

 

Năm ngón tay nắm chặt!  

 

Lồng giam Phần Thiên Chi Diễm nhanh chóng co lại!  

 

"A!"  

 

Hoàng Sào điên cuồng kêu thảm thiết: "Đừng! Xin đại nhân đừng giết tôi!"  

 

"Tôi biết đường ra khỏi chỗ này, hơn nữa còn biết một chỗ có nhiều mảnh vỡ thần khí!"  

 

"Tôi xin lấy thần hồn của mình ra thề, chỉ cần cậu tha cho tôi một mạng!"  

 

"Tôi không chỉ dẫn cậu đi đến đó, mà từ nay về sau, tôi còn trở thành người hầu của Thần cho cậu!"  

 

…  

 

Một lúc sau, ở nơi sâu trong vùng đất Thiên Tuyệt.   

 

Phía trước có một dòng khí Hỗn Độn khởi động, vô số ánh sáng như sao băng lóe lên trong dòng khí Hỗn Độn!  

 

"Đây là!"  

 

Thân thể xinh đẹp của Thẩm Nại Tuyết cứng đờ, bình tĩnh nhìn về phía trước!  

"Thần khí, tất cả đều là thần khí!"  

 

 

Lê Mộng Ly trợn to hai mắt, không ngừng hít vào khí lạnh!

 

Học viện Viễn Cổ cũng có mấy món thần khí bị hư tổn, đó đã là bảo vật trấn viện!  

 

Vậy mà ở đây lại có hàng nghìn, hàng vạn món thần khí!  

 

 

Quả thật quá nghịch thiên!  

 

 

Hoàng Sào vội vàng nói: "Chủ nhân, nơi này chính là trung tâm chiến trường trong cuộc chiến giữa các vị thần!"  

 

 

"Những thần khí kia mặc dù đã bị hư hại, nhưng chúng đều là những thần binh có tiếng trên bảng xếp hạng khi còn tồn tại!"  
 
Chương 3367: Một cây sáo ngọc gãy!


 

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: "Tiểu Tháp, giao cho ông!"  

 

Một giây sau.  

 

Lấy Diệp Bắc Minh làm trung tâm, một luồng sức mạnh vô cùng lợi hại tràn ra!  

 

Những thần khí trong dòng khí Hỗn Độn đó lần lượt bay về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Chui vào trong vị trí trái tim của anh!  

  Advertisement

"Trời đất ơi..."  

 

"Anh Diệp, anh..."  

 

Thẩm Nại Tuyết và Lê Mộng Ly hoàn toàn sửng sốt, nhìn Diệp Bắc Minh như nhìn thấy quỷ!  

 

Ròng rã suốt nửa canh giờ.  

  Advertisement

Cả hai đều duy trì động tác đờ đẫn!  

 

Hơn mười nghìn món thần khí bị hư tổn, toàn bộ đều chui vào cơ thể của Diệp Bắc Minh!  

 

Đầu óc của Thẩm Nại Tuyết và Lê Mộng Ly đều ong ong, cảm thấy có chút choáng váng.  

 

Hoàng Sào nghẹn họng nhìn trân trối: "Chuyện gì đã xảy ra vậy?"  

 

Ngay cả ông ta cũng chưa từng nhìn thấy tình huống như vậy!  

 

Giờ phút này, thế giới bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.  

 

"Hahaha!"  

 

Một tòa bảo tháp cổ xưa đang tỏa ra muôn vàn tia sáng: "1% sức mạnh, bản tháp cuối cùng cũng khôi phục 1% sức mạnh!"  

 

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Cắn nuốt hơn chục nghìn món thần khí, vậy mà ông chỉ khôi phục được 1% sức mạnh thôi sao?"  

 

"Tôi còn cho rằng, chí ít ông cũng có thể khôi phục một phần mười sức mạnh chứ!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười một tiếng: "Mười nghìn món thần khí nghe có vẻ rất nhiều, nhưng thực chất còn không đủ để bản tháp nhét kẽ răng!"  

 

"Người trẻ tuổi, bản tháp có thể khôi phục 1% sức mạnh đã rất tốt rồi!"  

 

"Bây giờ nếu bản tháp ra tay, thậm chí có thể che đậy thiên cơ!"  

 

"Bất kể là tìm người hay là đánh nhau!"  

 

"Trừ khi có người của Nhân giới tận mắt nhìn thấy, bằng không bọn họ vĩnh viễn không có cách nào cảm nhận được sự tồn tại của bản tháp!"  

 

Hai mắt của Diệp Bắc Minh sáng lên: "Thật tốt quá!"  

 

"Còn có một chuyện nữa, mảnh vỡ của bản tháp cũng nằm trong số những món thần khí này!"  

 

Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vừa dứt, một mảnh vỡ màu đen bay tới.  

 

Lơ lửng trước mặt Diệp Bắc Minh!  

 

Anh đưa tay nắm lấy, một loại cảm giác lạnh lẽo truyền đến.  

 

Chất liệu không phải vàng cũng không phải sắt, nhưng lại cực kỳ dày nặng!  

 

Vụt!  

Hai cái bóng lần lượt bay tới, dừng lại trước mặt hai người Thẩm Nại Tuyết và Lê Mộng Ly.  

 

 

Một thanh kiếm gãy!  

 

 

Một cây sáo ngọc gãy!  

 

 

“Có chuyện gì vậy?”, cả hai đều sửng sốt.  

 

 

Hoàng Sào nói: "Thần khí có quyền chọn chủ, bọn chúng không muốn bị chủ nhân cắn nuốt!"  

 

 

"Vì vậy, bọn chúng muốn nhận các người làm chủ!"  

 
 
Chương 3368: "Anh chắc chắn muốn đưa nó cho chúng tôi sao?"


 Cảm giác như bị một chiếc bánh từ trên trời rơi trúng vậy!  

 

 

Mặt mỗi người đều đỏ tận mang tai, hô hấp dồn dập!  

 

Tuy nhiên, bọn họ không dám tự mình làm chủ.  

 

Dù sao cũng nhờ Diệp Bắc Minh đưa bọn họ tới đây.  

 

Nếu không có Diệp Bắc Minh, bọn họ thậm chí không có tư cách nhìn thấy thần khí!  

 

"Anh Diệp... tôi..."  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Nếu các cô thích, vậy thì cầm đi".  

 

"Thật sao?"  

 

Thẩm Nại Tuyết hưng phấn nhảy dựng lên.  

 

Lê Mộng Ly cũng kinh ngạc: "Anh Diệp, thần khí vô cùng trân quý!"  

 

"Anh chắc chắn muốn đưa nó cho chúng tôi sao?"  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Đây là thần khí tự mình lựa chọn, tôi sẽ không can thiệp!"  

 

"Cảm ơn anh!"  

 

Hai người vui mừng khôn xiết, đưa tay cầm lấy thần khí.  

 

Một luồng thông tin chảy vào trong đầu, cơ thể khẽ run lên!  

 

"Đi nào!"  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu, đi về phía bên ngoài vùng đất Thiên Tuyệt.  

 

...  

 

Cốc Luân Hồi.  

 

Khi Diệp Bắc Minh đến đây, sớm đã không còn ai.  

 

Không chỉ chủ Luân Hồi biến mất, ngay cả Đông Phương Xá Nguyệt cũng không thấy đâu!  

 

Tìm khắp toàn bộ cốc Luân Hồi, bọn họ vẫn không tìm thấy một bóng người nào.  

 

"Tiểu Tháp, giúp tôi tìm kiếm hơi thở của bọn họ!", sắc mặt của Diệp Bắc Minh rất khó coi.  

 

"Được!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời một tiếng, sau đó bắt đầu tìm kiếm toàn bộ Huyền Giới!  

 

Sau một lúc.  

 

Một giọng nói vang lên: "Nhóc con, bọn họ biến mất rồi!"  

 

"Biến mất? Ý ông là sao?", Diệp Bắc Minh cau mày.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: "Có hai loại tình huống!"  

 

"Thứ nhất, bọn họ đang ẩn náu trong một trận pháp nào đó".  

 

"Tuy nhiên, loại trận pháp này phải có năng lực che đậy thiên cơ, đồng thời che đậy được sự tra xét của bản tháp!"  

 

"Ngay cả ở Thần giới cũng chỉ có một ít! Vì vậy chuyện này gần như không có khả năng!"  

 

"Thứ hai, bọn họ không ở Huyền Giới!"  

 

Sắc mặt Diệp Bắc Minh tối sầm lại: "Không ở Huyền Giới sao?"  

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gật đầu: "Bọn họ có lẽ đã rời đi, tuy nhiên..."  

 

 

"Tôi cảm nhận được hơi thở của đại sư tỷ cậu, Hầu Tử và Long Khuynh Vũ!"  

 

 

Trong mắt Diệp Bắc Minh hiện lên một tia lạnh lẽo: "Xem ra bọn họ gần như đã khôi phục!"  

 

 

"Đi, chúng ta trước tiên đi về Huyền Thiên Tông!"  

 

 

...  

 

 

Cùng lúc đó, ở một vùng đất u ám.  

 
 
Chương 3369: "Chúng tôi rõ ràng đang gây sự nha!"


 

Ánh mắt của chủ Luân Hồi u ám: "Nếu không phải do Diệp Bắc Minh ngã xuống, bản tọa cũng không đến mức phải sử dụng hạ sách này!"  

 

Đông Phương Xá Nguyệt cau mày: "Sư phụ, chúng ta tới U Minh Giới để làm gì vậy?"  

 

Khóe miệng của Chủ Luân Hồi lộ ra một nụ cười: "Đương nhiên là để giúp bản tọa tái sinh!"  

 

"Linh hồn của đứa nhỏ trong bụng con vô cùng mạnh mẽ, chỉ khi ở trong U Minh Giới này, bản tọa mới có thể đoạt xá thành công!"  

  Advertisement

"Chỉ cần thành công, bản tọa có thể nhờ vào cơ thể mẹ để tái sinh lần nữa!"  

 

"Quay về tuổi trẻ!"  

 

Đông Phương Xá Nguyệt theo bản năng lùi về phía sau vài bước, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi: "Sư phụ... người đã hứa với con là không động đến đứa nhỏ này mà!"  

  Advertisement

...  

 

Huyền Thiên Tông, trên bậc thang trước sơn môn.  

 

Hai người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần đang cầm cây chổi trên tay, quét dọn bậc thang.  

 

Hai mắt của Long Khuynh Vũ đỏ hoe: "Đại sư tỷ, anh Diệp thật sự đã chết rồi sao?"  

 

"Những lời người kia nói có phải là sự thật hay không?"  

 

Một đầu tóc đen của Lạc Khuynh Thành buông xõa tự nhiên.  

 

Cô ấy đang mặc trang phục cho đệ tử ngoại môn của Huyền Thiên Tông, nhưng điều này vẫn không thể nào che đi khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của cô ấy!  

 

"Tiểu sư đệ không thể nào chết được, chị tin rằng cậu ấy nhất định đang bị vây nhốt ở một nơi nào đó!"  

 

Lạc Khuynh Thành tự tin: "Đừng lo lắng, chỉ cần chăm sóc bản thân thật tốt là được".  

 

"Sau đó chờ tiểu sư đệ trở về!"  

 

Sắc mặt của Long Khuynh Vũ có phần hồng hào hơn, nghiêm túc gật đầu: "Ừm, được rồi".  

 

"Hai người các cô đang lẩm bẩm cái gì vậy!"  

 

Đột nhiên, một âm thanh không mấy hài hòa vang lên.  

 

Ngẩng đầu nhìn lại, có mấy người phụ nữ đang bước xuống bậc thang một cách ngạo mạn.  

 

Mấy người cô ta vừa cắn hạt dưa, vừa nhổ vỏ xuống đất: "Lại đây, dọn dẹp sạch sẽ nơi này đi!"  

 

Long Khuynh Vũ bỗng nhiên nổi giận: "Chúng tôi vừa mới dọn dẹp xong, các cô rốt cuộc có ý gì hả?"  

 

"Có ý gì à?"  

Người phụ nữ mặc áo xanh dẫn đầu cười một cách đầy nghiền ngẫm: "Cô không nhìn ra sao? Không phải là tên ngốc đấy chứ!"  

 

 

"Chúng tôi rõ ràng đang gây sự nha!"  

 

 

"Hahahaha!"  

 

 

Mấy người phụ nữ bên cạnh cười lớn.  

 

 

"Cô!"  

 

 

Long Khuynh Vũ tức giận cầm chổi, chuẩn bị lao về phía trước.  

 
 
Chương 3370: "Anh à, anh phải làm chủ cho chúng tôi!"


 

 Long Khuynh Vũ đè nén lửa giận: "Đại sư tỷ, em nghe chị!"  

 

Lạc Khuynh Thành mỉm cười.  

 

Cô ấy đi đến trước mặt người phụ nữ áo xanh, quét sạch chỗ vỏ hạt dưa!  

 

Người phụ nữ áo xanh giễu cợt: "Ha, cô cũng thật là hèn mọn nha!"  

 

"Tôi bảo cô quét dọn sạch sẽ, cô liền đi tới quét dọn thật sao?"  

 

"Cũng thật nghe lời, nào, tới đây, dọn dẹp chỗ này đi!"  

 

Dứt lời, cô ta tiện tay vứt xuống!  

 

Vỏ hạt dưa bay khỏi lòng bàn tay, rơi vãi khắp hàng chục bậc thang.  

  Advertisement

Lạc Khuynh Thành cau mày!  

 

"Mấy người các cô lại tới gây sự phải không?"  

 

Đột nhiên, một giọng nói tức giận vang lên: "Nếu còn có lần sau, tôi sẽ báo cáo cho Nhậm trưởng lão ngay lập tức!"  

 

Đám người phụ nữ áo xanh quay đầu, chỉ thấy Hầu Tử đang đi đến!  

 

Sắc mặt của đám người này đột nhiên biến đổi!  

 

"Vương sư huynh!"  

 

Thân phận của Hầu Tử là đệ tử nội môn, mấy người các cô nào dám đắc tội!  

 

Hầu Tử giận dữ quát: "Nhặt sạch sẽ chỗ rác rưởi này cho tôi!"  

 

"Nếu để cho tôi nhìn thấy còn có một mảnh vỏ hạt dưa nào sót lại, tôi muốn các người khó coi!"  

 

Sắc mặt của người phụ nữ áo xanh và những người khác biến đổi lớn, bọn họ chật vật lao ra ngoài, điên cuồng nhặt vỏ hạt dưa trên mặt đất!  

 

Hầu Tử thấy thế, lúc này mới đi tới trước mặt hai người Lạc Khuynh Thành và Long Khuynh Vũ: "Đại sư tỷ, cô Long, các người không sao chứ?"  

 

Hai người lắc đầu.  

 

Hầu Tử thở dài một hơi: "Nếu như anh Diệp còn ở đây, mọi người sẽ không phải chịu ức hiệp như vậy!"  

 

"Mặc dù tôi là đệ tử nội môn, nhưng cũng chẳng dễ dàng gì!"  

 

"Thật khốn nạn, tôi thậm chí còn không thể rời khỏi Huyền Thiên Tông!"  

 

Lạc Khuynh Thành vừa an ủi được hai câu.  

 

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai!  

 

"Ai bắt các người làm những chuyện này?"  

 

Mấy người cô gái áo xanh ngước lên, lập tức bật khóc, chạy đến bên cạnh chàng trai vừa lên tiếng.  

"Anh à, anh phải làm chủ cho chúng tôi!"  

 

 

"Huhuhu, Vương Khinh Hầu bắt nạt chúng tôi!"  

 

 

Sắc mặt của Hầu Tử hơi thay đổi, người vừa đến là Hiên Viên Thái.  

 

 

Hắn ta là cháu trai của thái thượng trưởng lão, Hiên Viên Đại Long!  

 

 

Đệ tử nội môn nhìn thấy hắn ta đều phải thay đổi sắc mặt!  

 

 

Trong mắt Hiên Viên Thái hiện lên vẻ không vui: "Ồ? Toàn bộ Huyền Thiên Tông, có ai không biết các người là người hầu của tôi!"  

 
 
Chương 3371: Anh ta đã không thể động đậy!


Hiên Viên Thái ngoài cười nhưng trong không cười: "Thật vậy sao?"  

 

 

Mấy người phụ nữ áo xanh vội vàng lắc đầu: "Công tử, Vương Khinh Hầu đang ngậm máu phun người!"

"Rõ ràng là chính anh ta đã ném nắm vỏ hạt dưa, hơn nữa còn hạ nhục chúng tôi, bắt chúng tôi phải dùng tay nhặt lên!"  

 

"Nếu không nhặt nó lên, anh ta muốn chúng tôi phải khó coi!"  

 

"Chúng tôi đều nói ra tên của anh, anh ta còn dõng dạc nói, cho dù anh đích thân tới cũng sẽ không nể mặt!"  

 

"Các người!"  

 

Nhìn đám người phụ nữ áo xanh đổi trắng thay đen, Hầu Tử giận dữ trừng mắt nhìn bọn họ.  

 

Hiên Viên Thái cười mỉa: "Ngay cả tôi đến cũng không nể mặt? Tôi muốn nhìn xem!"  

 

"Chỉ là một tên gác cổng vô dụng, mặt mũi rốt cuộc lớn đến chừng nào!"  

  Advertisement

Một luồng hơi thở của cảnh giới Động Hư nghiền ép mà đến!  

 

Phụt!  

 

Hầu Tử phun ra một ngụm máu tươi tại chỗ, cả người nằm rạp trên mặt đất!  

 

Anh ta đã không thể động đậy!  

 

"Hahaha..."  

 

Đám người phụ nữ áo xanh che miệng cười trộm.  

 

"Nhìn dáng vẻ của anh ta kìa, anh ta nhìn như một con chó vậy!"  

 

Động tĩnh rất lớn đã thu hút rất nhiều đệ tử.  

 

Dưới ánh mắt nghị luận ầm ĩ của mọi người.  

 

"Hiên Viên Thái, mày khinh người quá đáng!"  

 

Hầu Tử giận dữ quát nhỏ.  

 

Hiên Viên Thái cười nghiền ngẫm: "Đúng là tao khinh người quá đáng đó, mày có thể làm gì tao?"  

 

Vừa nói hắn ta vừa nhấc chân lên.  

 

Hắn ta duỗi bàn chân về phía Hầu Tử: "Bò qua đây, liếm sạch bàn chân của tao!"  

 

"Liếm xong thì tao sẽ tha cho mày lần này. Sau này nếu gặp tao thì nhớ đi đường vòng!"  

 

"Nếu không, hôm nay mày cứ nằm sấp mà canh cửa, để người khác xem mày làm một con chó như thế nào!"  

 

"Mẹ kiếp!"  

 

Hầu Tử gào lên một tiếng: "Không thể nào!"  

 

Anh ta điều động toàn bộ chân nguyên trong cơ thể của mình, muốn đứng dậy!  

 

Hiên Viên Thái giơ tay ấn nhẹ một cái!  

 

Một luồng sức mạnh như Thái Sơn đè lên khiến Hầu Tử lại một lần nữa đập mạnh xuống mặt đất!  

 

Xương sườn chặt đứt!  

"Hầu Tử!"  

 

 

Lạc Khuynh Thành quát nhỏ một tiếng: "Hiên Viên Thái, mọi người đều là đệ tử của Huyền Thiên Tông, đừng làm việc quá tàn nhẫn!"  

 

 

"Nếu Nhậm trưởng lão biết chuyện này, anh cũng không dễ dàng để giải thích đi?"  

 

 

Nghe được tên của Nhậm Kiếm Hành, Hiên Viên Thái lộ ra chút kiêng dè!  

 

 

Nhưng làm sao hắn ta có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?  

 

 

Ánh mắt hắn ta quét qua cơ thể mềm mại của Lạc Khuynh Thành, không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng!  
 
Chương 3372: "Không được nói lung tung!"


 

Bộ trang phục của đệ tử ngoại môn vẫn không thể nào che giấu được khuôn mặt hoàn hảo và thân hình mềm mại của Lạc Khuynh Thành!  

 

"Cô Lạc, muốn tôi buông tha anh ta cũng không phải là không thể!"  

 

Vẻ mặt của Hiên Viên Thái chân thành: "Chỉ cần cô nguyện ý làm người phụ nữ của tôi, tôi hứa sau này không những sẽ không trêu chọc Vương Khinh Hầu!"  

 

"Mà tôi còn có thể bảo đảm, toàn bộ Huyền Thiên Tông, không ai có thể bắt nạt cô!"  

 

"Hả? Anh..."  

  Advertisement

Người phụ nữ áo xanh và những người khác gấp gáp.  

 

Bọn họ thường xuyên bắt nạt Lạc Khuynh Thành và Long Khuynh Vũ!  

 

Một khi Long Khuynh Vũ đồng ý làm người phụ nữ của Hiên Viên Thái!  

 

Bọn họ chẳng phải là xong rồi sao?  

 

Lạc Khuynh Thành cau mày: “Hiên Viên Thái, xin anh hãy tự trọng!"  

 

Nụ cười của Hiên Viên Thái cứng lại: "Nói như vậy, cô không muốn sao?"  

 

Hầu Tử càng là nhếch miệng cười to hơn: "Hahahaha, Hiên Viên Thái, đồ cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga!"  

 

"Sao mày không dùng nước tiểu mà soi lại bộ dáng của mình đi, chị Khuynh Thành là đại sư tỷ của anh Diệp!"  

 

"Cô ấy là người phụ nữ của anh Diệp, mày thì tính là gì?"  

 

"Trong mắt Vương Khinh Hầu tao, mày chỉ là một thứ đồ bỏ đi!"  

 

"Đồ bỏ đi đó, mày biết không? Hahahaha..."  

 

Chết tiệt!  

 

Tên này điên rồi à?  

 

"Ừng ực!"  

 

Các đệ tử xung quanh nuốt một ngụm nước miếng, nhìn Hầu Tử như một kẻ điên!  

 

Hai mắt Hiên Viên Thái đỏ bừng, sắc mặt tái xanh!  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Khuynh Thành đỏ bừng, tức giận nói: "Hầu Tử, anh nói bậy bạ gì đó!"  

 

Nhìn thấy biểu hiện của Lạc Khuynh Thành, mọi người ở đây còn gì không rõ!  

 

Trong lòng Hiên Viên Thái càng là vô cùng ghen tị: "Anh Diệp? Diệp Bắc Minh? Tên phế vật đó làm hại Huyền Thiên Tông thảm như vậy!"  

 

"Bây giờ cỏ trên mộ cậu ta đã cao tới vài mét, mày còn dám dùng thứ rác rưởi đó để làm nhục tao sao?"  

 

"Làm nhục mày thì sao? Cùng lắm thì hôm nay ông đây không thèm quan tâm đến cái mạng này nữa!", Hầu Tử chửi ầm lên.  

 

"Đồ bỏ đi! Cả nhà mày đều chỉ là thứ đồ bỏ đi!"  

 

"Đến đây đi đồ bỏ đi, giết chết ông đây!"  

 

Huyền Thiên Tông nghiêm cấm đồng môn tương tàn!  

 

Có nhiều người đang nhìn như vậy!  

Hầu Tử đây là liều mạng quyết tâm muốn bảo vệ hai người Lạc Khuynh Thành và Long Khuynh Vũ!  

 

 

"Hầu Tử!"  

 

 

Lạc Khuynh Thành và Long Khuynh Vũ lập tức đã hiểu được ý của Hầu Tử, cực kỳ sợ hãi: "Không được nói lung tung!"  

 

 

Hầu Tử dường như không nghe thấy: "Tên phế vật kia, mày có dám giết tao không? Mẹ kiếp! Không dám thì cút khỏi đây cho tao!"  

 

 

"Được! Rất được!"  

 

 

Hiên Viên Thái tức giận đến mức nổi gân xanh trên trán.  

 
 
Chương 3373: Đừng nói nhảm!"


Chương mới nhất được đăng tải tại Website santruyen.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc metruyenhot nhé !
 
Chương 3374: Hiện trường lại yên tĩnh đến đáng sợ!


 

 "Hầu Tử, đây là có chuyện gì vậy?"  

 

Hầu Tử cười một tiếng, giải thích toàn bộ sự thật của câu chuyện.  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh tối sầm, nhìn về phía Hiên Viên Thái và mấy người phụ nữ áo xanh!  

 

Tuy nhiên, anh vẫn chưa ra tay.  

 

Ngược lại lạnh lùng hỏi: "Hầu Tử, anh đang làm gì ở Huyền Thiên Tông?"  

 

Hầu Tử ấp úng: "Anh Diệp, bây giờ tôi là đệ tử nội môn!"  

 

"Đệ tử nội môn không tu luyện, lại đứng ở cổng làm gì?", Diệp Bắc Minh hỏi lại.  

 

Hầu Tử có chút xấu hổ: "Anh Diệp, tôi... canh cổng…"  

  Advertisement

"Canh cổng?"  

 

Diệp Bắc Minh nheo mắt lại, lửa giận dâng trào!  

 

Đại sư tỷ và Long Khuynh Vũ ở đây quét rác, anh em tốt thì đi canh cổng?  

 

"Haha... Thật thú vị".  

 

Một giây sau, Diệp Bắc Minh trực tiếp quát lớn: "Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên!"  

 

"Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh Quỷ Đế, Hoa Linh Lung!"  

 

"Tất cả các người đều cút ra đây cho tôi!"  

 

Lời này vừa dứt, toàn bộ Huyền Thiên Tông đều chìm vào im lặng!  

 

Đám đệ tử ở sơn môn càng là nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng gần như vỡ òa vì sợ hãi!  

 

"Cậu ta... Cậu ta vậy mà gọi thẳng tên của sáu vị lão tổ?"  

 

"Hơn nữa còn làm sáu vị lão tổ lăn ra đây?"  

 

Gào!  

 

Một tiếng rồng ngâm, nương theo giọng nói của Diệp Bắc Minh truyền khắp toàn bộ Huyền Thiên Tông!  

 

Giờ phút này, vô số người trong Huyền Thiên Tông ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn về phía phía sơn môn.  

 

"Là tên nhóc kia đã trở về rồi sao?", Nhậm Kiếm Hành kinh ngạc.  

 

Đôi mắt già nua của Hiên Viên Đại Long hơi tối lại: "Tên nhóc này quả nhiên chưa chết!"  

 

Ngay cả sáu người ở chỗ sâu trong cấm địa cũng đột nhiên mở mắt!  

 

"Diệp Bắc Minh?"  

 

"Cậu ta quay trở về?"  

 

"Cậu ta không chết sao?"  

Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Hoa Linh Lung, cơ thể của sáu người cùng lúc run lên!  

 

 

"Đi, mau đi xem!"  

 

 

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ cao tầng của Huyền Thiên Tông đều xuất hiện ở cửa vào sơn môn.  

 

 

Vô số đệ tử lần lượt xuất hiện, toàn bộ Huyền Thiên Tông vô cùng náo nhiệt!  

 

 

Hàng triệu người có mặt gần như cùng lúc, còn náo nhiệt hơn cả ăn Tết!  

 

 

Tuy nhiên.  

 
 
Chương 3375: "Đậu má... Đây là sự thật sao?"


 "Nhóc Diệp, cậu quay trở về rồi sao, thật tốt quá!", Nhậm Kiếm Hành hưng phấn.  

 

 

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: "Ông Nhậm!"  

 

Anh vẫn còn tương đối tôn trọng Nhậm Kiếm Hành.  

 

Hầu Tử và đại sư tỷ đã từng nói, Nhậm Kiếm Hành đã rất quan tâm, chăm sóc bọn họ!  

 

Hiên Viên Thái nhìn thấy nhiều cao tầng như vậy đến đây, ngay cả sáu vị lão tổ ngày thường không xuất hiện cũng tới.  

  Advertisement

Hắn ta lập tức có được dũng khí vô tận: "Ông nội... Sáu vị lão tổ, các vị nhất định phải làm chủ cho con!"

"Tên Diệp Bắc Minh này điên rồi, cậu ta vừa về liền phế một cái chân của tôi đi!"  

 

"Cầu xin mọi người nhất định phải nghiêm khắc trừng trị người này!"  

 

Vừa dứt lời, một kiếm khí huyết sắc đã nghiền ép đến!  

  Advertisement

Đám người Hiên Viên Thái và người phụ nữ áo xanh còn không có cả cơ hội phản ứng, trong nháy mắt đã bị chém thành một đống máu!  

 

"Chuyện này..."  

 

Ánh mắt đám người co vào một chút.  

 

Ai cũng không nghĩ tới Diệp Bắc Minh dám ra tay ở ngay trước mặt sáu vị lão tổ Huyền Thiên tông!  

 

"Diệp Bắc Minh, cậu là đệ tử của Huyền Thiên tông, thế mà lại tàn sát đồng môn Huyền Thiên tông?"  

 

Hiên Viên Đại Long tức đến run rẩy cả người.  

 

Diệp Bắc Minh cười một tiếng: "Ồ, tôi là đệ tử của Huyền Thiên tông từ bao giờ vậy?"  

 

"Nếu như tôi là đệ tử của Huyền Thiên tông, sao mấy người lại không làm chuyện đã đồng ý với tôi?"  

 

Sáu người Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Hoa Linh Lung thầm kêu không tốt.  

 

Tiêu Bất Hủ trầm giọng nói: "Cậu Diệp, theo chúng tôi vào cấm địa!"  

 

"Chúng tôi sẽ cho cậu một câu giải thích hài lòng!"  

 

Diệp Bắc Minh cười nhạo một tiếng: "Ông thì tính là cái gì? Ông giải thích cho tôi?"  

 

"Để huynh đệ của tôi đi canh cổng, để người phụ nữ của tôi đi quét rác?"  

 

"Đây chính là câu giải thích của mấy người sao?"  

 

Xung quanh càng thêm an tĩnh!  

 

Gương mặt xinh đẹp của Lạc Khuynh Thành đỏ lên: "Cái gì mà người phụ nữ của cậu chứ, nói lung tung..."  

 

Long Khuynh Vũ có chút choáng váng: "Hả... mình là người phụ nữ của anh ấy sao?"  

 

Tuyệt Vô Trần không có cảm xúc gì: "Cậu Diệp, hôm nay hành vi của cậu chúng tôi không truy cứu!"  

 

"Bây giờ không phải là thời điểm hành động theo cảm tính, theo chúng tôi đi cấm địa!"  

 

"Lão phu lấy danh nghĩa lão tổ Huyền Thiên tông để thề, nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời chắc chắn hài lòng!"  

 

"Hơn nữa lão phu có thể cam đoan, từ hôm nay trở đi không ai có thể động tới huynh đệ và người phụ nữ của cậu nữa!"  

 

"Bây giờ cậu sẽ là thánh tử của Huyền Thiên tông!"  

Nghe thấy lời này, đám người vỡ tổ trong nháy mắt!  

 

 

"Cái gì? Thánh tử!"  

 

 

"Đậu má... Đây là sự thật sao?"  

 

 

"Diệp Bắc Minh sau này sẽ là thánh tử của Huyền Thiên tông?"  

 

 

"Mẹ nó... So sánh người với người đúng là làm tôi tức chết mà!"  

 

 

Các đệ tử ở đây đều đỏ mắt!  
 
Chương 3376: Một con huyết long bỗng nhiên bộc phát!


 

Cho dù như thế, lão tổ vẫn tuyên bố để Diệp Bắc Minh làm thánh tử của Huyền Thiên tông!  

 

Mẹ nó quả thực là quá trời chiều chuộng rồi!  

 

Ghen ghét!  

 

Ghen ghét đến chết!  

 

Hiên Viên Đại Long biến sắc: "Lão tổ, không thể!"  

 

Nhậm Kiếm Hành bật cười: "Hahaha, cậu Diệp còn không mau đồng ý đi!"  

 

Điều khiến tất cả mọi người đều bất ngờ chính là Diệp Bắc Minh lại ngửa mặt lên trời cười to: "Hahahaha!"  

 

Anh cười đến mức suýt nữa thì chảy cả nước mắt, sau đó chỉ vào sáu vị lão tổ của Huyền Thiên tông: "Sáu con chó già ra vẻ đạo mạo, nghĩ hay thật đấy!"  

  Advertisement

"Lúc tôi có giá trị lợi dụng thì không tiếc bất cứ giá nào để lôi kéo!"  

 

"Đến khi tôi không có giá trị lợi dụng nữa, ngay cả huynh đệ và người phụ nữ của tôi còn không thèm quan tâm chút nào!"  

 

"Bảo tôi làm thánh tử Huyền Thiên tông? Mấy người xứng sao?!"  

 

Âm vang hữu lực!  

 

Hùng hùng hổ hổ!  

 

Đinh tai nhức óc!  

 

Huyền Thiên tông vốn dĩ đang sôi trào khắp chốn, lại rơi vào yên tĩnh như chết một lần nữa!  

 

Tất cả mọi người đều trừng to mắt, tròng mắt suýt nữa thì rơi ra ngoài!  

 

"Anh Diệp!"  

 

Hầu Tử hô hấp dồn dập, đôi mắt đỏ bừng.  

 

Lạc Khuynh Thành cười: "Đây mới là tiểu sư đệ của tôi!"  

 

Long Khuynh Vũ nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh, trực tiếp ngây người: "Anh Diệp cứng rắn quá..."  

 

"Cậu!"  

 

Tiêu Bất Hủ căm tức nhìn Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, cậu đừng quá cuồng vọng!"  

 

"Nơi này là Huyền Thiên tông, không phải là chỗ vớ vẩn gì!"  

 

Sắc mặt bốn người Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Hoa Linh Lung cũng vô cùng lạnh lùng!  

 

Tuyệt Vô Trần lạnh lùng lên tiếng: "Diệp Bắc Minh, cậu xác định sao?"  

 

Diệp Bắc Minh gầm thét một tiếng: "Tôi xác định cái đầu ông, sáu con chó già, chết đi cho ông đây!"  

 

Một con huyết long bỗng nhiên bộc phát!  

 

Diệp Bắc Minh trực tiếp lấy kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra, dẫm chân xuống một cái, lao thẳng về phía sáu vị lão tổ của Huyền Thiên tông!  

"Trời ạ!"  

 

 

Nhìn thấy một màn này, đám người Huyền Thiên tông trực tiếp ngây ra!  

 

 

Tiêu Bất Hủ khẽ quát một tiếng: "Giao cho tôi giải quyết, tiểu súc sinh này đơn giản là không biết lòng tốt của người ta mà!"  

 

 

"Nếu không phải chúng ta giúp cậu ta, cậu ta đã sớm chết dưới sự truy sát của Thiên Đạo tông rồi!"  

 

 

"Thế mà còn bị cắn ngược lại một cái? Khó trách Hoa tộc Thượng Cổ sẽ bị diệt tộc, kết cục này đúng là đáng đời!"  

 

 

Ông ta đưa tay ra nắm lại, một thanh trường thương màu vàng xuất hiện trong tay!  

 
 
Chương 3377: Uy lực Đế Cảnh kinh khủng như vậy!


Chương mới nhất được đăng tải tại Website santruyen.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc metruyenhot nhé !
 
Chương 3378: Cuối cùng Trịnh Cửu Uyên đã sợ!


 

 Hoa Linh Lung khẽ quát một tiếng: "Đại sư huynh, đừng mắc thêm lỗi lầm nữa!"  

 

"Cậu Diệp không phải người vô tình, chúng ta đã làm sai trước, nhận sai thì cậu ấy sẽ không trách tội chúng ta!"  

 

Tuyệt Vô Trần lên cơn giận dữ: "Đồ ăn cây táo rào cây sung!"  

 

"Lão phu bảo bà ra tay, bà dám do dự?"  

  Advertisement

"Đại sư huynh, tôi...", Hoa Linh Lung đang định giải thích.  

 

"Cút!"  

 

Tuyệt Vô Trần đột nhiên bộc phát, tung một quyền đánh bay Hoa Linh Lung: "Ba người còn chờ cái gì? Đồng loạt ra tay!"  

 

Hoa Linh Lung ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Ba người Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh Quỷ Đế liếc nhìn nhau!  

 

Trịnh Cửu Uyên khẽ quát một tiếng: "Dùng toàn lực ứng phó, đừng cho tên tiểu súc sinh này bất cứ cơ hội nào!"  

 

Ông ta đang chuẩn bị ra tay.  

 

Vèo!  

 

Một tàn ảnh lướt qua!  

 

Ngay sau đó.  

 

Ầm!  

 

Một âm thanh giòn rã vang lên, Trịnh Cửu Uyên lập tức bay ra ngoài!  

 

Khuôn mặt sưng lên giống như đầu heo, khóe miệng tràn máu tươi!  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta: "Ông rất thích ra mặt đúng không?"  

 

Trịnh Cửu Uyên suýt nữa thì giận điên lên, chửi ầm lên: "Cậu dám đánh vào mặt lão phu? Đệch! Đệch! Đệch!"  

 

Ngay trước mặt hàng triệu đệ tử Huyền Thiên tông, đây quả thực là chà đạp lên tôn nghiêm của ông ta!  

 

"Đế Cảnh? Cũng chỉ đến thế mà thôi, ông chỉ biết vô dụng gầm thét sao?", Diệp Bắc Minh buồn cười lắc đầu.  

 

"Diệp Bắc Minh!"  

 

Trịnh Cửu Uyên nổi giận gầm lên một tiếng: "Sĩ có thể giết, không thể nhục!"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "À, vậy ông hãy chết đi!"  

 

Anh giờ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lên, không chút do dự chém về phía đầu Trịnh Cửu Uyên!  

"Đừng mà..."  

 

 

Cuối cùng Trịnh Cửu Uyên đã sợ!  

 

 

Vào giây phút kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đánh tới, tất cả tôn nghiêm và phẫn nộ đều hóa thành sợ hãi!  

 

 

Ông ta điều động tất cả chân nguyên trong cơ thể, đồng thời quay về phía đám người Tuyệt Vô Trần, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh Quỷ Đế gào thét: "Mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì? Cứu tôi!"  

 

 

"Mẹ nó mau cứu..."  

 

 

Ầm!  

 
 
Chương 3379: Tuyệt Vô Trần chật vật bỏ chạy!


 

 Đám trưởng lão Nhậm Kiếm Hành, Hiên Viên Đại Long đều hít sâu một hơi!  

 

Mẹ nó cũng quá kinh khủng đi!  

 

Đây chính là lão tổ của Huyền Thiên tông, thế mà Diệp Bắc Minh lại giết Đế Cảnh như giết gà!  

 

Hầu Tử siết chặt nắm đấm: "Mẹ nó anh Diệp quá mạnh! Đến bao giờ mình mới có thể giống như anh Diệp chứ?"  

 

Vẻ mặt Long Khuynh Vũ nóng như lửa, trong mắt chỉ có một mình Diệp Bắc Minh!  

 

Lạc Khuynh Thành từ đầu đến cuối vẫn cong khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt!  

 

Đột nhiên, Diệp Bắc Minh đưa mắt nhìn về phía ba người Tuyệt Vô Trần, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh Quỷ Đế.  

 

"Đến lượt các ông rồi!"  

  Advertisement

"Cậu!"  

 

Trái tim ba người đồng thời co rụt lại.

Trong đôi mắt của Tuyệt Vô Trần hiện ra ý lạnh như băng, nhưng trong lòng đã đánh trống lui quân: "Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! Rốt cuộc tên nhóc này đã gặp chuyện gì vậy?"  

 

"Thực lực của cậu ta sao có thể tăng lên một cách khủng bố như thế? Còn chưa đến một tháng nữa!"  

 

"Chẳng lẽ tên nhóc này sẽ có thể dẫn Hoa tộc vươn lên sao?"  

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Tuyệt Vô Trần vô cùng hối hận!  

 

Đáng tiếc, bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi!  

 

Chỉ có thể hoàn toàn giết chết Diệp Bắc Minh, không có con đường thứ hai để chọn!  

 

"Cơ hội cuối cùng, đồng loạt ra tay!", Tuyệt Vô Trần cắn răng.  

 

"Giết!"  

 

Ông ta quát to một tiếng, ba người bộc phát chân nguyên toàn thân!  

 

Hai người Nghiêm Bắc Huyền và Vô Danh Quỷ Đế đánh về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Điều khiến tất cả mọi người mở rộng tầm mắt là thế mà Tuyệt Vô Trần lại chạy về hướng ngược lại!  

 

Ông ta bỏ chạy!  

 

"Tuyệt Vô Trần, ông lừa chúng tôi!"  

 

Nghiêm Bắc Huyền và Vô Danh Quỷ Đế đồng thời quay đầu.  

 

Phát ra một tiếng oán hận tuyệt vọng!  

 

Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh đã xuất hiện trước mặt hai người!  

 

Ầm! Ầm!  

 

Hai đống máu nổ tung!  

 

Ánh mắt của tất cả mọi người đều co rụt lại theo màn mưa máu!  

Đầu óc vang lên ầm ầm, giống như là đang nằm mơ!  

 

 

Sáu vị lão tổ, ngoại trừ Hoa Linh Lung ra thì bốn người chết ngay tại chỗ!  

 

 

Tuyệt Vô Trần chật vật bỏ chạy!  

 

 

Mà tất cả những điều này đều chỉ do một thanh niên gây ra!  

 

 

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh, chỉ còn sợ hãi vô tận!  

 

 

Trong bầu không khí yên lặng như tờ, Diệp Bắc Minh đi đến trước người Hoa Linh Lung: "Nói đi, tại sao bà lại nói chuyện giúp tôi?"  

 
 
Chương 3380: Tôi phản đối!"


 Hầu Tử đi tới: "Anh Diệp, Bách Hoa lão tổ cũng từng quan tâm đến tôi, còn tự mình thu tôi làm đệ tử!"  

 

 

"Bách Hoa sư phụ lo lắng mấy người Tuyệt Vô Trần biết, cho nên mới không cho tôi nói ra bên ngoài!"  

 

Lạc Khuynh Thành nói: "Tiểu sư đệ, Bách Hoa lão tổ là người tốt".  

 

Long Khuynh Vũ cũng mở miệng theo: "Bách Hoa lão tổ đã giải vây cho chúng tôi nhiều lần".  

 

Sắc mặt Diệp Bắc Minh dừng một chút, tiến lên một bước.  

  Advertisement

Ngân châm trong tay rơi xuống!  

 

Cả người Hoa Linh Lung run lên, khuôn mặt già nua khôi phục huyết sắc!  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày: "Bà từng trúng độc?"  

 

Hoa Linh Lung kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh một chút, gật đầu: "Tôi đã dùng hơn chục ngàn loại hoa làm thuốc, luyện chế Vạn Hoa Đan!"  

  Advertisement

"Đúng là trong cơ thể đã tích lũy rất nhiều độc tố!"  

 

Diệp Bắc Minh chuyển đề tài: "Tôi muốn lấy Long Thai Trì về, bà không có ý kiến gì chứ?"  

 

Hoa Linh Lung gật đầu: "Long Thai Trì vốn là đồ của cậu".  

 

"Được!"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu, nhanh chân đi vào trong đại điện Huyền Thiên tông.  

 

Những người còn lại sững sờ, nhao nhao tiến vào đại điện.  

 

Chỉ nhìn thấy.  

 

Diệp Bắc Minh không hề có chút kiêng dè nào, trực tiếp ngồi lên bảo toạ tông chủ cao nhất đại điện!  

 

Nơi đây đã trống rỗng mấy chục ngàn năm.  

 

Cho dù là Tuyệt Vô Trần cũng không thể ngồi lên, vẫn để lại chỗ trống.  

 

Hôm nay, thế mà Diệp Bắc Minh lại ngang nhiên ngồi lên trên bảo tọa tông chủ, trong lòng rất nhiều người đều trầm xuống!  

 

Chẳng lẽ tên nhóc này muốn làm Huyền Thiên tông chủ?  

 

Một số trưởng lão quay ra nhìn nhau.  

 

Một giây sau, Hiên Viên Đại Long đi ra từ trong đám người: "Cậu Diệp, cậu có ý gì?"  

 

"Chẳng lẽ cậu vừa giết lão tổ của Huyền Thiên tông chúng tôi, hiện bây giờ lại muốn làm tông chủ Huyền Thiên tông sao?"  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Tôi và bọn họ là ân oán cá nhân, không liên quan gì đến Huyền Thiên tông cả".  

 

Nghe thấy lời này, đám người Huyền Thiên tông thở ra một hơi.  

 

Mấy vị lão tổ ngã xuống, mặc dù Huyền Thiên tông sẽ rơi xuống khỏi vị trí tông môn đỉnh cao.  

 

Nhưng.  

 

Không đến mức bị hủy diệt!  

 

"Vậy cậu Diệp có ý gì?"  

 

Hiên Viên Đại Long nhướng mày.  

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Từ hôm nay trở đi, đại sư tỷ Lạc Khuynh Thành của tôi chính là chủ nhân của Huyền Thiên tông!"  

 

 

"Vương Khinh Hậu từ đệ tử nội môn tăng lên thành thánh tử Huyền Thiên tông!"  

 

 

"Ai đồng ý, ai phản đối?"  

 

 

"Hả?"  

 

 

Lạc Khuynh Thành sững sờ.  

 

 

Hai mắt Hầu Tử tỏa sáng: "Móa! tôi được làm thánh tử ư?"  

 
 
Chương 3381: Vương Khinh Hậu


Xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch, không còn ai dám mở miệng!

Ánh mắt Hoa Linh Lung lấp lóe: "Vương Khinh Hậu bây giờ là đệ tử của tôi, lại từng dùng Long Huyết Bồ Đề tẩy cân phạt tủy!"

"Thiên phú tuyệt đối không có vấn đề, dư sức làm thánh tử"

"Lạc Khuynh Thành làm người trầm ổn, cho dù là tâm tính, trí tuệ, lòng dạ hay là EQ đều không kém!"

"Để cô ấy làm tông chủ, có thể trực tiếp khoá Diệp Bắc Minh và Huyền Thiên tông lại!"

"Lần này, mặc dù Huyền Thiên tông tổn thất năm vị lão tổ Đế Cảnh, nhưng có thêm Diệp Bắc Minh có thể giết được Đế Cảnh..."

"Chưa chắc đã không phải chuyện tốt!"

Trong nháy mắt, Hoa Linh Lung đã nghĩ rõ tất cả.

Hơn nữa, cậu ấy còn là...

Nghĩ tới đây, Hoa Linh Lung mỉm cười: "Tôi đồng ý!"

Một đám quản lý của Huyền Thiên tông quay sang nhìn nhaul

Đám người suy nghĩ một hồi, đều lần lượt nghĩ đến chuyện kia.

"Tôi đồng ý... "Tôi cũng đồng ý!" "Tham kiến Lạc Tông chủ! Tham kiến Vương thánh tử!"

Một đám quản lý tiến lên, bao vây Hầu Tử và Lạc Khuynh Thành chật như nêm cối.

Diệp Bắc Minh chậm rãi đứng dậy, đi về phía cấm địa Huyền Thiên tông.

Hoa Linh Lung theo sát phía sau, hai người một trước một sau đi vào bên trong cấm địa.

"Nói đi, vì sao lại giúp tôi?", Diệp Bắc Minh dừng lại.

Hoa Linh Lung không hề nói nhảm, trực tiếp lấy ra một cây trâm cài tóc.

Diệp Bắc Minh cầm lấy xem: "Trâm cài tóc của Đông Phương Xá Nguyệt? Sao lại ở chỗ bài"

Hoa Linh Lung mở miệng: "Tôi và Xá Nguyệt là bạn thân!"

"Bạn thân?"

Diệp Bắc Minh sững sờ, chợt hiểu ral

Đông Phương Xá Nguyệt đã từng bảo Diệp Bắc Minh gia nhập Huyền Thiên tông, bởi vì cô ta có một người bạn tốt ở Huyền Thiên tông.

Chỉ sợ sẽ là Hoa Linh Lung!

Hoa Linh Lung quái dị nhìn Diệp Bắc Minh một chút: "Không ngờ thế mà cậu lại bắt được cô ta!"

"Ánh mắt của người bạn tốt này của tôi rất cao!"

"Mười ngàn năm trước, dung mạo của hai người chúng tôi còn lọt vào mười vị trí đầu trong bảng xếp hạng nữ thần nhà họ Mặc!"

"Từng ấy năm nay, chưa có bất kỳ người nào có thể lọt vào mắt của cô ta, thế mà cô ta lại cam tâm tình nguyện mang thai con của cậu!"

"Đúng là chuyện lạt"

Diệp Bắc Minh có chút xấu hổ.

Anh lập tức nói sang chuyện khác: "Hoa lão, bà có biết tung tích của Đông Phương Xá Nguyệt không?"

Hoa Linh Lung lắc đầu: "Nửa tháng trước, cô ta đã đến Huyền Thiên tông tìm tôi!"

"Chỉ để lại cái trâm cài tóc này và một phong thư, tự cậu xem đi".

Nói xong, bà ta lấy ra một bức thư chưa mở.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom