Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1408: 1408: Chương 1407





“Không, không phải!”
Diệp Tử muốn phản bác, đáng tiếc là ngay cả một chữ cũng không thể phản bác.
Thẩm Hạ Lan giống như là một tấm gương soi một mặt xấu xí nhất trong đáy lòng của cô ta, sự dữ tợn không chịu nổi, tản ra mùi hôi thối, ngay cả chính cô ta cũng cảm thấy buồn nôn.
Nhưng mà Thẩm Hạ Lan lại không vội vã phản bác cô ta, mà lạnh lùng nhìn cô ta, chỉ là nhìn như vậy, Tử liền cảm thấy mình giống như bị lột sạch hoàn toàn, chật vật không chịu nổi.
“Cô có tư cách gì mà nói tôi? Bản thân cô cũng vì coi trọng tiền tài của anh trai tôi, coi trọng địa vị của nhà họ Diệp, nếu như Diệp Ân Tuấn không có cái gì hết, cô sẽ kết hôn với anh ấy à?”
Từ dữ tợn kêu la.

“Tôi sẽ!” Trong mắt của Thẩm Hạ Lan lướt qua một tia thương cảm.
“Mặc dù bối cảnh gia đình của tôi không bằng nhà họ Diệp, nhưng mà cũng không phải là gia đình bậc trung bình thường, huống hồ gì từ đầu đến cuối tôi kết hôn với anh ấy đều là vì tình yêu, cho dù anh ấy có tiền hay không có tiền cũng là như vậy.

Thậm chí tôi còn không bởi vì những chuyện ồn ào của nhà họ Diệp mà không cần anh ấy, càng sẽ không vứt bỏ anh ấy không thèm quan tâm vào thời điểm mà anh ấy gặp khó khăn.


Diệp Tử, cô có biết là bây giờ
Triệu Ninh cần cô đến cỡ nào, cô lại lựa chọn như thế nào?”
Lời nói của Thầm Hạ Lan giống như là một lưỡi dao đâm từng nhát vào trong tim của Diệp Tử.

Nếu như đã không thể giả vờ, vậy thì không giả nữa.
Sắc mặt của Diệp Tử trầm xuống, lạnh lùng nhìn Thẩm Hạ Lan rồi nói: “Cô có thể làm gì tôi đây? Bây giờ ở đây cũng không phải là Hải Thành, cũng không có người của nhà họ Diệp và nhà họ Hoắc, cô còn có thể làm gì tôi được? Cô có tin không, chỉ cần tôi gọi một cuộc điện thoại, anh họ của tôi sẽ mang người đến đây tiêu diệt cô, nếu như cô chết rồi, Diệp Ấn Tuấn sẽ sụp đổ, đến lúc đó anh họ của tôi sẽ ra quân, nhà họ Diệp chính là của chúng tôi, tôi cũng đã có thể báo thù cho mẹ mình.”
“Rốt cuộc đã không thể giả vờ được rồi đúng không, đã chịu đối mặt với sự ích kỷ nhất trong lòng mình có đúng không?”
Thẩm Hạ Lan cười lạnh: “Tử à, nếu như cô biết thân biết phận làm những chuyện mà cô cả nhà họ Diệp nên làm, quãng đời còn lại của cô sẽ rất tốt đẹp.

Có một người đàn ông như Triệu Ninh yêu có như thế, còn có đứa nhỏ ở trong bụng ở bên cạnh cô, không phải là gia đình rất tốt đẹp à? Tại sao lại phải đi đến bước đường này cơ chứ?”
“Cô cho rằng không có đường về, đúng lúc tôi lại rất muốn” Diệp Tử không muốn phải nói nhảm với Thẩm Hạ Lan.

Cô ta bỗng nhiên lấy một khẩu súng AK47 từ trong túi ra, nâng lên với Thẩm Hạ Lan, đáng tiếc là cô ta đã đoán sai năng lực hành động của Thẩm Hạ Lan, cũng đã để lọt mất tình trạng mang thai hiện tại của mình.
Thẩm Hạ Lan đá một đá bay mất súng của cô ta, phát ra tiếng vang giòn tan.

Cùng lúc đó, bọn người Tổng Đình trực tiếp phá cửa chạy vào, ngay lập tức khống chế Diệp Tử.
Diệp Tử quả thật không thể tin được mình lại bị đánh bại trong chớp mắt, cô ta nhìn Tống Đình đột nhiên xuất hiện, kinh ngạc hỏi: “Tại sao anh lại ở đây, không phải là anh đang ở Vân Nam hả?”
“Ngày hôm qua cô xuất hiện ở đây, sếp Diệp đã nhận được tin tức, là anh ấy đã điều tôi đến đây.

Tử, cô thật sự làm cho người khác quá thất vọng.”
Trong mắt của Tổng Đình xẹt qua một tia vô tình.

Nếu như cô ta không phải là em gái ruột của Diệp Ân Tuấn, anh ta hận không thể chém cô ta thành muôn mảnh.

Lúc này, Diệp Tử mới kịp phản ứng.
Thẩm Hạ Lan ở đây, chắc chắn Diệp Ân Tuấn cũng ở đây, nhưng mà bây giờ lại không nhìn thấy Diệp Ân Tuấn, chỉ có thể nói là Diệp Ân Tuấn không muốn đối mặt với mình, thậm chí là không muốn nhìn thấy cô ta..

 
Chương 1409: 1409: Chương 1408





Diệp Tử đột nhiên cảm thấy hoảng sợ.
“Anh của tôi đâu, tôi muốn gặp anh của tôi.”
“Đừng có mơ tưởng, đời này tôi sẽ không để cho cô gặp lại anh ấy đâu, sự tồn tại của cô ngoại trừ kích thích anh ấy làm cho anh ấy khó chịu, một chút tác dụng khác cũng không có.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Tử từ trên cao, lạnh lùng nói: “Nhốt cô ta lại đi, tôi nghe nói là ở bên đây có một nhà tù quốc tế, không ai có thể vượt ngục từ chỗ đó, chỉ cần bỏ đủ tiền.

Cứ nhốt cô ta ở trong đó, chờ đến khi đứa bé sinh ra rồi thì đưa cho Triệu Ninh nuôi dưỡng”
Sắc mặt của Diệp Tử đột nhiên trắng bệch.

“Không! Thẩm Hạ Lan, cô không thể đối xử với tôi như vậy, tôi là em gái ruột của Diệp Ân Tuấn, anh họ của tôi là Vu Phong, anh ấy sẽ cứu tôi, cô chỉ là kẻ ngoài thôi, cô dựa vào cái gì mà xử lý tôi?”
“Chỉ dựa vào việc tôi là vợ của Diệp Ân Tuấn, nhiêu đây đã đủ rồi, mang đi đi”
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan vẫn luôn bình tĩnh.
Tổng Đình nhìn Thẩm Hạ Lan.

Vào những lúc này, cô thành thục hơn rất nhiều.
Tổng Đình vung tay lên, người của Ám Dạ trực tiếp chặn miệng của Diệp Tử lại, sau đó mang ra ngoài.
Thẩm Hạ Lan quay người đi ra ngoài.

Dương Tân nhìn thấy Thẩm Hạ Lan xử lý một người gọn gàng linh hoạt như vậy, trong mắt cũng bắn ra ánh sáng.

“Chủ mẫu, tôi…”
“Dưỡng thương cho thật tốt đi chữa trị vết thương ở chân cho khỏe lại, trở về sớm giúp đỡ tôi, người của Ám Dạ vẫn giao cho anh.”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Dương Tân rất kích động.
Rốt cuộc cũng đã xem như Thẩm Hạ Lan hoàn toàn tha thứ cho anh ta rồi có đúng không?
Anh ta chỉ cảm thấy cánh mũi có chút chua xót.
Trong vòng một năm nay, anh ta đã nhận quá nhiều, đã mất đi quá nhiều, nhưng mà anh ta biết thứ mà mình không muốn mất nhất đó chính là chủ mẫu như Thẩm Hạ Lan.
“Cảm ơn chủ mẫu.”

Thẩm Hạ Lan nở nụ cười với anh ta, sau đó đi ra khỏi khách sạn.
Ở phía chân trời đã bắt đầu nổi lên bông tuyết.
Tổng Đình nhìn thấy người của Ám Dạ nhét Diệp Tử vào trong xe, thấp giọng nói: “Để tôi đi cùng, tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Vu Phong đã liên lạc với cô ta, đương nhiên sẽ cho người theo dõi xung quanh, tôi sợ là trên đường sẽ xảy ra chuyện gì đó”
Chân mày của Thẩm Hạ Lan hơi nhíu lại.
Nhất định phải giam Diệp Tử lại, dù sao thì người này giết không thể giết, thả không thể thả, là người thân của Diệp Ân Tuấn, Diệp Tử không thể chết được, đưa đến nhà tù quốc tế là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng mà Tống Đình nói cũng đúng, chỉ sợ là Vu Phong sẽ ra tay.
Thẩm Hạ Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Chờ tôi một lát, để tôi gọi điện thoại” Nói xong, cô đi qua một bên trực tiếp gọi điện thoại cho Trương Linh.

“Tôi tìm Tiêu Nguyệt” Thẩm Hạ Lan không gọi xưng hô mà gọi thẳng tên.
Trương Linh khẽ nhíu mày có chút bất mãn, nhưng mà vẫn đưa điện thoại cho Tiêu Nguyệt.
“Ha Lan?”
Có lẽ là Tiêu Nguyệt hơi bất ngờ, dù sao thì cuộc trò chuyện lần trước của hai người cũng không tính là vui vẻ, bà ta căn bản không ngờ tới là Thẩm Hạ Lan sẽ chủ động gọi điện thoại cho mình.
Thẩm Hạ Lan ừ một tiếng rồi nói: “Có chuyện muốn dì giúp đỡ một chút, giao dịch đi, sau này tôi sẽ suy xét giúp đỡ cho Phương Nguyên”
“Được.”  Tiêu Nguyệt trả lời rất thẳng thắn, ngược lại làm Thẩm Hạ Lan ngây ra một lúc..

 
Chương 1410: 1410: Chương 1409





“Không hỏi chuyện gì à?” “Cho dù là chuyện gì đi nữa, cháu đã tìm dì, vậy thì chắc chắn dì có thể làm được, không phải sao?”
Tiêu Nguyệt là người thông minh, còn có thể nhìn thấu.
Đây là cảm giác hiện tại của Thẩm Hạ Lan.

Cô mơ hồ thấy cảm giác đối với Tiêu Nguyệt tốt hơn một chút, nhưng mà cũng chỉ là tốt hơn một chút mà thôi.
Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Vụ Phong là người của tam điện hạ, bây giờ tôi đang ở nước ngoài, đang giữ Tử là em họ của Vu Phong, tôi muốn đưa cô ta vào nhà tù quốc tế, nhưng mà tôi sợ là nửa đường Vu Phong lại xuất hiện can thiệp.

Nơi này cách nước T tương đối gần, tôi muốn hỏi một chút có thể nhờ bà giúp đỡ một tay để gây nên chuyện hỗn loạn làm cho Vu Phong không thể thoát thân, để cho tam điện hạ không rảnh quan tâm đến chuyện của tôi”
Tiêu Nguyệt im lặng.
Thẩm Hạ Lan cũng không vội vã.


Nếu như hai người đã muốn hợp tác với nhau thì nhất định phải đưa ra thành ý, hơn nữa, bây giờ cô chỉ là muốn xem thành ý của Tiêu Nguyệt.
Tiêu Nguyệt cũng biết Thẩm Hạ Lan đã có lòng muốn đưa Diệp Tử vào trong nhà tù quốc tế, vậy thì đương nhiên vẫn có lực lượng để tự vệ, bây giờ cô lại không sử dụng lực lượng của mình mà là gọi điện thoại cho bà ta, nói trắng ra là Thẩm Hạ Lan muốn liên minh với bà ta, thậm chí muốn phát triển mối quan hệ tình thân với bà ta.
Nhận thức như thế này làm Tiêu Nguyệt có chút vui mừng.
“Được chứ, giao cho dì đi, nửa tiếng đồng hồ sau, nửa tiếng đồng hồ sau mọi người hẵng lên đường” Tiêu Nguyệt cho một câu trả lời chắc chắn cùng với thời gian.
Lông mày của Thẩm Hạ Lan đang nhíu chặt đã thả lỏng.

“Cảm ơn”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Hạ Lan kêu Tổng Đình mang Diệp Tử trở về khách sạn một lần nữa.
Diệp Tử bị trói tay trói chân, dán miệng, ném lên trên giường.

Cô ta nhìn Thẩm Hạ Lan, trong đôi mắt có sự lạnh lẽo độc ác, nhưng mà đối với Thẩm Hạ Lan thì lại chẳng có hề hấn gì.


Hiện tại, Diệp Tử căn bản không thể uy hiếp được cô.
Cô ta cũng chỉ dựa vào Vu Phong, mà đằng sau cô còn có thể lực nhấn chìm Vu Phong, nhưng mà không cần thiết phải để cho Diệp Tử biết những chuyện này.
Thẩm Hạ Lan lấy điện thoại di động ra nhìn thấy tin nhắn của Diệp Ân Tuấn gửi tới cho mình.

“Vẫn chưa xong hả?” “Sắp rồi, một tiếng sau em sẽ trở về với anh, đã hết sốt chưa vậy?”
Lúc Thẩm Hạ Lan nhìn thấy ảnh đại diện của Diệp Ân Tuấn, ánh mắt dịu dàng hơn rất nhiều, sát khí cũng đã thu liễm lại, cả người tràn đầy một loại khí tức ngọt ngào, làm cho Diệp Tử phẫn nộ không thôi.
Người phụ nữ này dựa vào cái gì mà lại sống tốt như thế? Cô ta dựa vào cái gì? Nhưng mà Thẩm Hạ Lan không thèm quan tâm đến ánh mắt của cô ta.

Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan lo lắng cho mình, vội vàng nói: “Không có chuyện gì đâu, đã ăn một bát cháo, cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.” “Vậy được rồi, anh nghỉ ngơi một chút nữa đi, một lát nữa em trở về chúng ta sẽ đón giáng sinh”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn nhìn màn hình điện thoại, khóe môi khẽ nhếch lên, lại nghe voice chat được gửi đến trong điện thoại: “sếp Diệp, mợ chủ muốn đưa Tử vào nhà tù quốc tế”
Nhà tù quốc tế à?
Đáy mắt của Diệp Ân Tuấn tối xuống mấy phần.
“Cứ làm như vậy đi, cho thêm ít tiền để bọn họ cho Tử có chế độ ăn uống tốt một chút, dù sao thì trong bụng của nó đang mang thai con của Triệu Ninh, chờ đến lúc đứa bé được sinh ra đời, cứ để cô ta ở trong đó tự sinh tự diệt đi”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn rất lạnh lẽo, giống như là một sự lạnh lùng từ bản chất..

 
Chương 1411: 1411: Chương 1410





Người nhà?
Ha ha!
Người nhà như thế này, không bằng anh không cần.
Trong mắt của Diệp Ân Tuấn xuất hiện một sự vô tình.

Thẩm Hja Lan cất điện thoại di động vào, nhìn thấy Tử Ô Ô muốn nói gì đó, dù sao thì cũng rảnh rỗi, cô giật lấy cái khăn từ trong miệng của cô ta ra.
“Anh họ của tôi sẽ không bỏ qua cho các người đâu! Các người dám đưa tôi vào trong nhà tù quốc tế, Thậm Hạ Lan.

tôi nói cho cô biết, nếu như cô dám đưa tôi đến đó, tôi sẽ giết đứa nhỏ trong bụng để nhà họ Triệu không có người nối dõi.

Đến lúc đó, tôi xem xem các người sẽ ăn nói như thế nào với Triệu Ninh đây.”
“Ăn nói cái gì chứ? Cô thật sự cho rằng mình là người không ai có thể thay thế à? Diệp Tử, ai cho cô ảo giác đó vậy? Cô cũng không quan tâm đến sự sống chết của Triệu Ninh, cô cảm thấy anh ta sẽ còn vì cô mà cả đời này không lập gia đình hả? Cô giết chết đứa nhỏ thì chẳng có gì tốt hơn nữa, vốn dĩ là tôi nể mặt đứa nhỏ cho nên mới dự định để cô sống tốt một chút, nếu như bản thân cô đã không muốn đứa nhỏ này, vậy thì cô cứ dùng sức mà làm đi, chờ đến khi con không còn nữa, đó cũng là lúc bắt đầu thời gian khổ sở của cô.

Mà cùng lắm thì Triệu Ninh cũng chỉ đau khổ ba năm, ba năm sau, tôi và Ân Tuấn lại tìm cho anh ta một cô con gái nhà giàu, anh ta vẫn có thể có
Thẩm Hạ Lan nói rất chậm, lại làm cho Diệp Tử đột nhiên mở mắt.


“Không, không thể! Cô không thể làm như vậy!”
“Vậy thì bảo vệ bụng của cô cho thật tốt đi, con của cô vẫn còn ở đó, tạm thời cô vẫn an toàn, còn có thể sống thật tốt, thỏa thích hưởng thụ mấy tháng cuối cùng của thai kỳ.

Bởi vì tiếp theo đây cô sẽ phát hiện không còn đứa nhỏ, không còn nhà họ Diệp, không có tình yêu của Ân Tuấn đối với cô, Diệp Tử cô chẳng là cái thá gì hết”
Lần đầu tiên Diệp Tử cảm thấy Thẩm Hạ Lan quá tàn nhẫn.

Trước kia, người phụ nữ này lương thiện như thế, thậm chí còn đối xử tốt với mình như thế, tại sao bây giờ lại có thể cay nghiệt và tuyệt tình như vậy?
“Thẩm Hạ Lan, trước kia cô đối xử với tôi đều là giả vờ hết ư? Dù sao thì mẹ của tôi đã hại chết mẹ của cô, cô hận tôi còn không kịp có đúng không? Nhưng mà ở trước mặt của anh trai tôi, cô còn phải giả vờ như là rất hòa thuận với tôi, người phụ nữ này, tại sao cô lại dối trá như vậy chứ?”
Diệp Tử cảm thấy mình nhất định phải dùng lời nói gì đó để công kích Thẩm Hạ Lan, nếu không thì mình sẽ thật sự điên mất.
Thẩm Hạ Lan lại cười nói: “Bây giờ cô muốn nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ như thế đó đi, nhân từ đối với loại người giống như cô, con mẹ nói thật là ngu ngốc”
Nói xong, cô trực tiếp nhét cái khăn vào trong miệng của Diệp Tử, cảm thấy toàn bộ thế giới đều yên tĩnh.

Diệp Tử vẫn còn đang ô ô giãy giụa, Thẩm Hạ Lan ngồi lại trên ghế, lấy điện thoại di động ra bắt đầu lướt.


Ngày hôm nay là lễ giáng sinh, cô với Diệp Ân Tuấn đón giáng sinh như thế nào đây?
Cũng không thể bởi vì những người này mà phá vỡ niềm vui của bọn họ.

Thẩm Hạ Lan nhìn hoạt động giảm giá của các cửa hàng ở gần đây, không khỏi bấm vào xem lần lượt.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh.

Đột nhiên lại ầm lên một tiếng, Thẩm Hạ Lan cảm thấy toàn bộ mặt đất đều đang rung chuyển.
“Có chuyện gì vậy?”
Thấm Hạ Lan vội vàng đứng dậy.
Tổng Đình đi vào, nhìn thấy Thẩm Hạ Lan không có chuyện gì mới lên tiếng nói: “Không biết nữa, hình như là có bom nổ, cách đây không xa không gần,
chắc là ở bên phía nước T xảy ra chuyện gì đó.”
Trái tim của Thẩm Hạ Lan sững lại.

Chap mới luôn có tại — ТRUMtr uyen.

м E —
nước T?
Hành động của Tiêu Nguyệt lớn như vậy à?
Cô chưa kịp phản ứng, Tiêu Nguyệt đã lập tức gọi điện thoại tới..

 
Chương 1412: 1412: Chương 1411





“Xong hết rồi”
“Cảm ơn.”
Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, giữa hai hàng lông mày là ý cười.
Thật sự là một vụ nổ.
Tiêu Nguyệt càng ngày càng khiến cho người ta thích.

Thẩm Hạ Lan trực tiếp kêu Tổng Đình mang Diệp Tử đi.
Tổng Đình lo lắng nói: “Đoạn đường này…” “Yên tâm đi, chắc là Vu Phong không đến đây cứu cô ta được đầu” Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Tổng Đình hơi sững sờ, nhưng mà vẫn nhẹ gật đầu rồi đi ra ngoài.
Vừa mới đi ra, Dương Tân đã thấp giọng nói: “Chủ mẫu, Tổng Đình, mới nhận được tin tức, tẩm cung của tam điện hạ nước T vừa mới bị nổ, với lại kho quân dụng của anh ta cũng đã bị nổ.

Hiện tại cả nước đang vào giai đoạn giới nghiêm, Vu Phong đã được phái ra ngoài để điều tra những người gây bạo động, chắc có lẽ là không có thời gian lo lắng chuyện bên này”
Thẩm Hạ Lan gật đầu cười.

Diệp Tử sợ đến ngây người.

Tại sao lại có thể như vậy?
Tại sao lại trùng hợp như vậy? Cô ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Hạ Lan, nhìn thấy nụ cười nhạt của Thẩm Hạ Lan, trái tim không khỏi chìm xuống.
Là Thẩm Hạ Lan à? Cô ta lại có năng lực nhúng tay vào chuyện của nước T, còn có thể gây ra một cuộc bạo động lớn như thế?
Lần đầu tiên Diệp Tử phát hiện mình đã xem thường Thẩm Hạ Lan rồi.
Người phụ nữ trông có vẻ yếu ớt như thế này thật sự là loại giả heo ăn thịt hổ, làm cho cô ta chưa từng xem cô giống như là kẻ thù để đối đãi, nhưng mà bây giờ nói gì cũng đã chậm rồi.

Diệp Tử bị Tổng Đình mang đi.
Thẩm Hạ Lan không khỏi thở dài một hơi.
Sau khi xử lý những người này xong, tâm trạng của cô đặc biệt thoải mái.

Tuyết rơi càng ngày càng nhiều, càng ngày càng có không khí của buổi lễ giáng sinh.

Thẩm Hạ Lan quay đầu lại nói với Dương Tân: “Không cần phải đi theo tôi, tự anh sắp xếp thời gian đi, tôi muốn ở riêng với Ân Tuấn)
“Sự an toàn của cô…” “Có Ân Tuấn ở đó rồi, an toàn của tôi sẽ có vấn đề à?” Lúc Thẩm Hạ Lan nói tới Diệp Ân Tuấn, trong mắt đều là ngôi sao sáng lấp lánh.


Dương Tân nhìn thấy có thật sự hạnh phúc, lúc này mới nhẹ gật đầu rồi nói: “Được, chủ mẫu, có chuyện gì bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho tôi.”
“Ừm.”
Thẩm Hạ Lan leo lên xe, xe nhanh chóng chạy về phía cảng ở bên kia.
Sau khi đến bến cảng, Thẩm Hạ Lan bước xuống xe, lại chạy trở về thuyền, nhưng không nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đầu.

“Anh đâu rồi? Diệp Ân Tuấn” Thẩm Hạ Lan tìm khắp nơi nhưng lại không tìm thấy bóng dáng của Diệp Ân Tuấn đầu.
Cô có chút lo lắng.

Vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho Diệp Ân Tuấn, nhưng mà điện thoại của đối phương lại tắt máy.
Trái tim của Thẩm Hạ Lan bắt đầu không bình tĩnh.
Cô vội vàng xuống thuyền, lại nhìn thấy một người mặc đồ ông già noel cầm một túi quà đứng bên cạnh cảng, giống như là đang chờ cái gì đó.

Thẩm Hạ Lan vội vàng đi lướt qua người đó, lại bị người đó ngăn cản lại.

“Người đẹp, hôm nay là lễ giáng sinh, xin hỏi cô muốn món quà giáng sinh gì đây? Tôi là ông già noel, cho dù cô có muốn cái gì tôi cũng có thể thỏa mãn cho cô”
Ngữ khí của đối phương có chút nhẹ nhàng.
Thẩm Hạ Lan hoàn toàn bất ngờ..

 
Chương 1413: 1413: Chương 1412





Cô nghe thấy âm thanh quen thuộc, nhìn ông già noel ăn mặc cồng kềnh trước mắt, trong lòng không khỏi nổi bong bóng.

“Diệp Ân Tuấn, anh đổi nghề làm ông già noel từ lúc nào vậy?” “Từ ngày hôm nay, nhưng mà anh chỉ làm ông già noel dành riêng cho em.

Người đẹp, em thật sự không muốn quà gì hả?”
Diệp Ân Tuấn cười hỏi.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên chạy đến ôm chặt lấy anh, trong đôi mắt có nước mắt lấp lánh.
“Tôi muốn Diệp Ân Tuấn ở bên cạnh tôi cả một đời một kiếp, đây chính là món quà tôi muốn trong đêm giáng sinh, xin hỏi có thể thực hiện được không đây?”
“Có thể”
Diệp Ân Tuấn ôm cô lại.
Bông tuyết vẫn còn đang tung bay, nhưng mà cả hai người đều không cảm thấy lạnh, ngược lại còn cảm thấy lãng mạn.
Thẩm Hạ Lan cầm cái nón nặng ở trên đầu của Diệp Ân Tuấn xuống, sau khi nhìn thấy gương mặt tuấn tú quen thuộc, đột nhiên kiễng mũi chân lên trực tiếp hôn lên cằm của anh.
Trong mắt của Diệp Ân Tuấn có sự dịu dàng, đứng ở bến cảng hôn cô nhiệt tình.


Có người qua đường nhìn thấy cảnh tượng này thì vui vẻ huýt sáo.
Lúc này, Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình không còn là mợ Diệp nữa, Diệp Ân Tuấn không còn là sếp Diệp, bọn họ chỉ là một đôi tình nhân bình thường, đang biểu diễn một đoạn tình yêu lãng mạn nhất trên đường phố xa lạ.
Sau khi hôn cuồng nhiệt, Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, nói một cách thâm tình: “Cả ngày hôm nay anh đều phải mặc như thế này để đón lễ với em nha?”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn dứt khoát đồng ý.
Thật ra thì mặc bộ quần áo cồng kềnh như thế này thật sự không thoải mái, nhưng mà nhìn bộ dạng vui vẻ của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn cảm thấy như thế nào cũng có thể.
Đã rất nhiều năm rồi, anh không nhìn thấy nụ cười sạch sẽ của Thẩm Hạ Lan.

Còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp cô, chính là nụ cười tươi đẹp như thể đã thu hút sự chú ý của anh.
Cô giống như là ánh mặt trời, nhiệt lượng tỏa ra có thể khiến cho người trong hầm bằng cảm thấy ấm áp.

Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan tay trong tay bước đi trên đường.

Khắp nơi đều là bài hát giáng sinh, có rất nhiều nhân viên phục vụ đang buôn bán đồ vật trong cửa hàng.

Thẩm Hạ Lan kéo Diệp Ân Tuấn đi dạo.
Đi dạo mệt mỏi, hai người ăn uống gì đó trong tiệm cơm ở ven đường, sau đó lại đi xem một bộ phim.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy một buổi hẹn hò mà mình không có được vào tám năm trước, bây giờ đã viên mãn rồi.
Hai người đi dạo cả một ngày.
Diệp Ân Tuấn không trở lại du thuyền mà là trở về khách sạn.
Thẩm Hạ Lan tắm nước nóng, mệt mỏi nằm ở trên giường không muốn động đậy.
Sau khi Diệp Ân Tuấn tắm xong, đi ra liền nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đã ngủ.
Anh cười nhẹ, điều chỉnh nhiệt độ không khí điều hòa cho thật tốt, sau đó đắp chăn cho Thẩm Hạ Lan, lúc này mới mở máy tính ra.
Tổng Đình ở phía bên kia đã đưa Tử vào tù, trên đường đi rất thuận lợi.

Sau khi nhận được tin tức này, sắc mặt của Diệp Ân Tuấn không có gì thay đổi.
Anh là đàn ông, mặc dù sự phản bội của Diệp Tử làm anh cảm thấy rất khó chịu, nhưng mà cũng làm cho anh hiểu được anh cần phải có bộ giáp kiên cường để bảo vệ cho vợ con.
Diệp Tử đã không xem anh là anh trai, anh cần gì phải níu kéo phần tình thân này không chịu buông cơ chứ?
Nói anh bạc tình cũng tốt, nói anh vô tình cũng được, điều mà anh muốn cũng chỉ là vợ con mình bình an mà thôi.
Lúc Diệp Ân Tuấn dự định tắt máy, máy tính của anh đột nhiên lại đen thui, sau đó, gương mặt của Diệp Minh Triết lập tức xuất hiện trên màn hình.
“Này lão Diệp, giáng sinh vui vẻ!
Diệp Ân Tuấn hơi bất ngờ, lập tức nở nụ cười.
“Giáng sinh vui vẻ, con trai của ba.”.

 
Chương 1414: 1414: Chương 1413





Diệp Minh Triết cười nói: “Mẹ con đâu?”
“Đi dạo mệt mỏi, bây giờ ngủ rồi.”
“Ngày hôm qua là sinh nhật của ba, con sợ làm phiền thời gian riêng tư của ba với mẹ, cho nên con mới không gọi điện thoại cho ba.

Mặc dù hôm nay đã trễ rồi, nhưng mà con vẫn muốn tự mình nói với ba một tiếng.

Lão Diệp, sinh nhật vui vẻ.”
Lời nói của Diệp Minh Triết khiến trái tim của Diệp Ân Tuấn thấy ấm áp.
“Cảm ơn con”
“Con với Diệp Tranh có chuẩn bị quà cho ba, chờ đến khi ba đón tết xong trở về thì nhìn xem, cái con bé ăn hàng Nghê Nghê chuẩn bị bánh gato cho ba, nói là muốn gửi bưu điện đến cho ba.

Ba cũng biết rồi đó, chuyện đó căn bản không có khả năng mà, cho nên con với Diệp Tranh đã chụp một tấm ảnh bánh gato gửi qua cho ba, coi như là tặng ba, còn cái bánh gato thì bị một mình em ấy ăn rồi.”
Diệp Minh Triết nói rồi trực tiếp gửi một tấm ảnh chụp bánh gato tới.

Cái bánh này làm không đẹp cho lắm, nhưng mà cũng có thể nhìn ra được người làm đã cố gắng.


“Tự tay Nghề Nghề làm hả?”
Mặc dù Diệp Ân Tuấn không ăn được, nhưng mà vẫn cảm thấy ấm áp trong lòng.
Diệp Minh Triết có chút ghét bỏ mà nói: “Má Hoàng có giúp một chút, còn lại là do em ấy làm, nhưng mà bánh gato này đã làm lãng phí một túi bột mì, con cảm thấy không bằng dùng tiền mua cho rồi, được không bị mất.”
“Cái đó khác, đây là tấm lòng của con gái ba dành cho ba mà”
Diệp Ân Tuấn càng thấy hạnh phúc.
Nhìn thấy Diệp Ân Tuấn bất giác nở nụ cười Diệp Minh Triết có chút khinh bỉ mà nói: “Lão Diệp, ba cũng dễ dàng thỏa mãn quá rồi đó.

Được rồi, nói như thế nào thì Nghề Nghê cũng là người tình nhỏ kiếp trước của ba, con với Diệp Tranh không tranh giành tình cảm với em ấy đâu.

Được rồi, cũng không còn
việc gì nữa, ba với mẹ ở bên ngoài chơi thật vui đi, ở trong nhà cũng không cần hai người phải lo lắng.

Con nghỉ rồi, con với Diệp Tranh sẽ ở nhà thật ngoan, Nghề Nghệ cũng sẽ thật ngoan, nếu như có thể, hai người lại sinh thêm cho bọn con em trai hoặc là em gái nhỏ gì đó cũng được.”
Nghe thấy Diệp Minh Triết nói như vậy, khóe miệng của Diệp Ân Tuấn co rút.
Đứa nhỏ này thật sự chỉ mới bốn tuổi thôi hả?
Không!
Sắp đến năm tuổi rồi.

Nhưng mà có phải những gì mà nó hiểu có hơi nhiều rồi không? Thấy Diệp Ân Tuấn hơi cau mày, Diệp Minh Triết vội vàng cúp điện thoại.

Diệp Ân Tuấn nhớ đến lời nói của Diệp Minh Triết.
Em trai nhỏ em gái nhỏ hả?
Đời này cũng đừng có nghĩ.

Anh tắt máy vi tính, trở về bên cạnh Thẩm Hạ Lan.

Nhìn Thẩm Hạ Lan ngủ yên ổn như thế, Diệp Ân Tuấn đột nhiên cảm thấy rất an tâm, rất thỏa mãn.
Đã có ba đứa con rồi, bây giờ anh chỉ muốn chăm sóc cho Thẩm Hạ Lan thật tốt, không thể để cô tiếp tục chịu đựng nỗi khổ sinh đẻ, nỗi khổ mang thai, cứ sống vui vẻ, sống sung sướng là được rồi.
Diệp Ân Tuấn nằm xuống ở bên cạnh Thẩm Hạ Lan, đưa tay ra ôm cô vào trong ngực, thân thể mềm mại cùng với hương thơm nhạt nhạt ấy vây quanh
anh, toàn thân nhịn không được mà trở nên khô nóng, suy nghĩ linh tinh.
Anh cúi đầu xuống, hôn lên trên mặt của Thẩm Hạ Lan.

Lông mày của cô, mắt của cô, cái mũi của cô, miệng của cô, cằm của cô… Diệp Ân Tuấn hôn Thẩm Hạ Lan, thân thể chậm rãi xảy ra biến hóa.

Đột nhiên ầm một tiếng, sau đó là tiếng súng dày đặc vàng trên bầu trời.

Diệp Ân Tuấn cau mày, một khắc sau, Thẩm Hạ Lan mở đôi mắt nhập nhèm ra.

“Sao vậy, xảy ra chuyện gì thế?”.

 
Chương 1415: 1415: Chương 1414





“Không biết, nhưng mà vẫn nên mặc quần áo tử tế vào đi, kẻo có chuyện gì.


Dù sao thì ở đây không phải là địa bàn của Diệp Ân Tuấn, cách đây không lâu, Tiêu Nguyệt lại gây ra động tĩnh lớn như thế ở nước T, ai biết được có khi nào sẽ tai bay vạ gió.

Thẩm Hạ Lan lập tức tỉnh táo.

Hai người nhanh chóng mặc quần áo.

Tống Đình đứng ở bên ngoài gõ cửa.

“sếp Diệp.


“Vào đi.


Diệp Ân Tuấn trầm giọng lên tiếng.


Tống Đình đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đã ăn mặc chỉnh tề, mới nói: “Tam vương tử nước T đang chạy về phía bên này, hình như là nói muốn tìm phần tử bạo động gì đó, mặc dù trấn nhỏ này không thuộc về nước T nhưng mà vẫn nằm trên đường biên giới, thuộc về khu vực không ai quản lý.

Tam điện hạ muốn đi điều tra người, chúng ta cũng không thể ngăn cản, Lưu Nhiên có ý hỏi xem sếp Diệp có muốn rời khỏi đây không, nếu như rời đi, anh ta sẽ đưa hai người đi.


Bây giờ Thẩm Hạ Lan không muốn có liên lạc với người của nước T, nghe thấy Tống Đình nói như vậy, cô vội vàng nói: “Chúng ta đi thôi, dù sao thì cũng không phải là địa bàn của chúng ta, nếu như ở đây thật sự xảy ra chuyện gì đó thì không hay.


“Được.


Diệp Ân Tuấn thấy là Thẩm Hạ Lan muốn đi, đương nhiên anh không có ý kiến.

Tống Đình nhanh chóng đi xuống dưới sắp xếp.

“Em không thể đón buổi lễ giáng sinh thoải mái được rồi.


Diệp Ân Tuấn có chút bực bội.


Vốn dĩ anh dự định mình với Thẩm Hạ Lan sẽ trải qua một thế giới hai người thật tốt đẹp, ai biết được lại xảy ra chuyện.

Thẩm Hạ Lan lại cười nói: “Không có đâu, em cảm thấy đây là buổi lễ giáng sinh vui nhất trong mấy năm qua.


“Thật chứ, không lừa gạt anh đó chứ?”
Trong mắt của Diệp Ân Tuấn có sự kích động.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy người đàn ông này thật sự rất đáng yêu.

Trước kia anh chỉ quan tâm đến công việc, làm gì có chỗ để nghĩ đến lễ giáng sinh cơ chứ? Kết hôn tám năm, lần đầu tiên cô có cảm giác như mối tình đầu và cuộc hôn nhân đầu.

Cho nên mới nói có đôi khi trải qua một vài chuyện cũng không phải là không tốt, ít nhất có thể làm cho cuộc sống của mình phát triển theo hướng mà mình chờ mong, đây chính là điều tốt mà, không phải sao?
“Thật đó.


Hai tay của Thẩm Hạ Lan vòng qua cổ Diệp Ân Tuấn, hôn một cái vào miệng anh.

Diệp Ân Tuấn đột nhiên nắm chặt tay, ôm cô ở trong ngực, giọng nói khàn khàn: “Ngày hôm qua anh đã hỏi Tô Nam, qua hai ba ngày nữa là anh có thể rồi, chỉ mong đến lúc đó em tiếp tục quyến rũ anh như thế này.


Thẩm Hạ Lan lập tức giật mình.

Hả?
Nhanh như vậy à?.

 
Chương 1416: 1416: Chương 1415





Nhìn thấy đôi mắt của Diệp Ân Tuấn như là muốn phun ra lửa, Thẩm Hạ Lan lập tức có chút luống cuống.

“Đừng đừng đừng, em cảm thấy chúng ta có thể thương lượng đàng hoàng.


“Ừm hứm!”
Giọng điệu của Diệp Ân Tuấn có hơi ngã ngớn, làm Thẩm Hạ Lan thấy sợ.

Ở bên ngoài lại truyền đến âm thanh của Tống Đình một lần nữa.

“sếp Diệp, mợ chủ, tam điện hạ đã bao vây toàn bộ thị trấn nhỏ, trước mắt chúng ta không thể đi khỏi được.


Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn đột nhiên chìm xuống mấy phần.

Tam điện hạ này đúng là làm cho người ta chán ghét.

Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Em tìm Tiêu Nguyệt hỗ trợ, chỉ cần chúng ta muốn đi, em không tin là anh ta thật sự có thể bao vây chúng ta.

Tiêu Nguyệt đã kinh doanh nhiều năm như thế, đương nhiên có con đường đặc thù để chúng ta rời khỏi đây.



Diệp Ân Tuấn dừng lại một chút, sau đó hỏi: “Em liên lạc với Tiêu Nguyệt hả?”
“Có hợp tác một lần, nói đúng ra kho quân dụng của tam điện hạ bị nổ là do Tiêu Nguyệt đã đánh lạc hướng giúp cho em, vì để đảm bảo Diệp Tử có thể an toàn vào nhà tù.


Thẩm Hạ Lan không hề giấu Diệp Ân Tuấn chuyện gì.

Mặc dù đoán được chuyện này có liên quan với Tiêu Nguyệt, nhưng mà Diệp Ân Tuấn không ngờ tới là Thẩm Hạ Lan lại nói tới chuyện hợp tác, nhưng mà vợ của mình làm cái gì, anh đều ủng hộ.

“Được.


Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu.

Thẩm Hạ Lan lại gọi điện thoại cho Tiêu Nguyệt.

Sau khi Tiêu Nguyệt nghe máy, cô còn chưa kịp mở miệng thì bà ta đã lên tiếng trước: “Dì đã cho người đón mọi người, yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.


“Cảm ơn.



Sau khi Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, Diệp Ân Tuấn liền cho người của mình bắt đầu phân tán, chỉ có Tống Đình đi theo bọn họ.

Dương Tân mang theo Ám Dạ đến Kình Thiên Minh, đây là do Diệp Ân Tuấn đã sắp xếp.

Thế lực của Kình Thiên Minh ở bên này rất lớn, cho dù tam điện hạ có muốn tìm phiền phức gì thì cũng phải suy nghĩ cẩn thận.

Sau khi làm xong hết tất cả, ở bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

“Sếp Diệp, Thẩm Hạ Lan, bà chủ phái tôi đến đây đón mọi người.


Là Trương Linh.

Thẩm Hạ Lan cũng đoán được là bà ta, nhưng mà vẫn lên tiếng hỏi.

“Không phải là bà đã về Hải Thành rồi hả?”
“Bởi vì chuyện của cô, cho nên tôi phải tự mình đi máy bay trở về, là ý của bà chủ.


Lời nói của Trương Linh làm Thẩm Hạ Lan hơi sửng sờ.

Xem ra Trương Linh chính là thủ hạ mà Tiêu Nguyệt tin tưởng nhất.

Cô với Diệp Ân Tuấn không nói thêm gì nữa, trực tiếp đi ra khỏi khách sạn.

Trương Linh với bọn họ vừa mới bước lên xe đi khỏi, liền nhìn thấy có một đoàn người đang đi về phía khách sạn.

.

 
Chương 1417: 1417: Chương 1416





Lúc đi thoáng qua nhau, Thẩm Hạ Lan nhìn thấy người đàn ông đi đầu, vẻ ngoài có chút quen mắt, đặc biệt là cặp mắt đó quả thật giống với Phương Nguyên như đúc.

“Người đó là ai vậy?”
Thẩm Hạ Lan chỉ vào người đàn ông đã đi vào trong khách sạn.

Nếu như đoán không lầm, người đàn ông này chắc là người đàn ông mà Diệp Ân Tuấn đã ném xuống biển từ trên thuyền.

Trương Linh nhìn thoáng qua, nhíu mày, thấp giọng nói: “Là tam điện hạ.


“Anh ta là tam điện hạ của các người?”
Thẩm Hạ Lan thật sự rất bất ngờ.

Diệp Ân Tuấn nhìn lướt qua, hừ lạnh một tiếng.

Nếu như sớm biết người này là tam điện hạ, lúc trước đã không ném anh ta xuống biển mà là trực tiếp ném vào trong nhà vệ sinh còn tốt hơn, miễn cho anh ta quay đầu lại gây phiền phức.


Thẩm Hạ Lan thấy Trương Linh nhẹ gật đầu, cô bó tay rồi.

Cái này là ngay cả ông trời cũng để cho cô với tam điện hạ là kẻ thù à?
Cô lắc đầu, sau đó dựa vào trong ngực của Diệp Ân Tuấn.

Cũng không biết là vì cái gì, đoạn đường có nhiều thủ vệ tra xét người như thế, nhưng mà Trương Linh lại giống như đi vào chốn không người, không ai dám ngăn cản xe của bà ta.

Thẩm Hạ Lan thật sự không nhìn ra được chiếc xe này có chỗ nào không bình thường.

Quay đầu lại nhìn Trương Linh rồi hỏi: “Tại sao bọn họ lại không ngăn cản xe của bà vậy?”
“Bởi vì xe của tôi là xe ở trong cung, là xe riêng của tổng thống.


Lời này của Trương Linh vừa mới nói xong, lập tức làm Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đều ngây người.

Xe riêng của tổng thống?
Trương Linh phóng xe chạy khắp phố phường rêu rao như thế, vậy thì mối quan hệ của bà ta với tổng thống là như thế nào?

Hình như là nhận ra Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ cái gì đó, Trương Linh nhẹ giọng nói: “Đừng có đoán mò, tôi với tổng thống không có quan hệ gì đâu, có điều là biết chút y thuật nên được tổng thống coi trọng mà thôi.

Ông ta cho tôi ra ngoài đón người, tôi thuận tiện đón mọi người luôn, đưa mọi người đến nơi an toàn rồi thì tôi sẽ đi đón người mà tổng thống muốn đón, điều này không mâu thuẫn với nhau.


Mặc dù Trương Linh giải thích như thế, nhưng mà Thẩm Hạ Lan biết nếu như không phải kế hoạch của Tiêu Nguyệt, rất có thể sẽ không có cảnh Trương Linh đi ra ngoài đón người như thế này.

Tiêu Nguyệt đã chết nhiều năm như thế, Trương Linh lại không bị bại lộ, thậm chí còn nhận được sự tín nhiệm của tổng thống.

Thẩm Hạ Lan không thể không bội phục mưu kế của Tiêu Nguyệt và sự trầm ổn của Trương Linh.

Ngược lại là Diệp Ân Tuấn không nói lời nào, chỉ là nhìn Trương Linh rồi sau đó quay đầu đi.

Ở bên ngoài vẫn hỗn loạn.

Xe của Trương Linh chạy đến đường biên giới, đi thẳng đến khu vực của nước T.

Có làm như thế nào Thẩm Hạ Lan cũng không nghĩ tới là mình lại đến nước T nhanh như thế.

Quả nhiên, kế hoạch không có gì thay đổi.

.

 
Chương 1418: 1418: Chương 1417





Phòng thủ của nước T rất nghiêm ngặt.

Thẩm Hạ Lan nhìn phong cách kiến trúc nửa hiện đại nửa cổ kính này, cảm thấy nó rất đẹp.

Diệp Ân Tuấn chỉ vào cái tháp đồng hồ ở cách đó không xa rồi nói: “Tháp đồng hồ đó có phải là một công trình mang tính đánh dấu, nhìn bề ngoài cũng có chút năm tháng.


Trương Linh nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy thì vội vàng nói: “Tháp đồng hồ này có bề dày lịch sử khoảng hai trăm năm.


“Lâu như vậy à? Đúng là không nhìn ra.


Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn không hề giống như là hai người đang chạy nạn, ngược lại còn giống như đi du lịch hơn.

Trương Linh không thể không khâm phục sự trầm ổn của bọn họ.

Xe chạy vào tòa thị chính.

Trương Linh đưa họ vào trong nhà của thị trưởng.


Thị trưởng là một ông cụ khoảng năm mươi tuổi, lúc nhìn thấy Trương Linh dẫn Thẩm Hạ Lan đến đây thì vội vàng chạy ra.

“Bác sĩ Trương, mọi người đến rồi?”
“Ừm, khách quý của bà chủ, hầu hạ cho thật tốt.


Lời nói của Trương Linh khiến Thẩm Hạ Lan lập tức hiểu ngay, thị trưởng là người của Tiêu Nguyệt.

Tiêu Nguyệt giả chết hơn mười năm, chỉ sợ là có rất nhiều thế lực trà trộn vào mỗi một cấp bậc, ở đây có xuất hiện một thị trưởng cũng không có gì kì lạ.

Thị trưởng nhìn thấy Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan có khí chất bất phàm, cười nói: “Cứ gọi tôi là lão dương, từ xa đến đây là khách, mau vào đi.


Diệp Ân Tuấn không nói gì thêm, sau khi nhẹ gật đầu thì đi vào cùng với Thẩm Hạ Lan.

Lão dương sắp xếp phòng dành cho khách cho bọn họ, đồng thời còn nói với quản gia là phải thỏa mãn hết tất cả những yêu cầu của bọn người Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan thật sự cảm nhận mình là khách quý.

Trương Linh không nán lại, sau khi đưa bọn họ đến đây thì đi ngay.


Bên ngoài vẫn còn tiếng la hét bắt người ở khắp nơi.

Thẩm Hạ Lan nhìn ra bên ngoài, thấp giọng nói: “Anh nói xem Phương Nguyên có biết chúng ta đến đây không?”
“Không biết nữa, em muốn gặp anh ta hả?”
Diệp Ân Tuấn nhìn thoáng qua Thẩm Hạ Lan, cảm xúc không rõ.

Thẩm Hạ Lan lắc đầu: “Tạm thời vẫn không muốn gặp, nói thật thì em không thích nước T, vừa mới nghĩ ở đây có quá khứ của Vu Phong và Thẩm Niệm Niệm, em liền cảm thấy khó chịu.


“Đúng vậy, chỉ là không biết có cơ hội gặp Vu Phong không.


Diệp Ân Tuấn nhìn ra bên ngoài, thờ ơ mở miệng.

Thẩm Hạ Lan hơi sửng sờ.

“Nếu như gặp thì sao đây?”
“Giết.


Lúc Diệp Ân Tuấn nói đến câu này, sát khí tràn đầy.

Thẩm Hạ Lan đã không còn lòng thương xót như trước.

.

 
Chương 1419: 1419: Chương 1418





Có một vài người đáng để đáng thương, có một vài thì thật sự không cần.
Quản gia đưa đồ ăn và thức uống đến cho bọn họ, sau đó liền lui xuống, không hề có ý muốn nhìn trộm sự riêng tư của bọn họ.
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn hiếm khi mới thả lỏng, vào trong phòng tắm tắm một cái, đang trong giai đoạn đặc biệt, Diệp Ân Tuấn cũng không làm gì với Thẩm Hạ Lan.
Hai người dựa ở trên ghế salon xem tivi.
Bản tin nước T liên tục phát tình huống thê thảm của kho quân dụng bị nổ, có rất nhiều quân đội đều chạy đến.
Đôi mắt sắc bén của Thẩm Hạ Lan phát hiện bóng dáng của Phương Nguyên.
Anh ta trà trộn trong đám người, đội cái nón lưỡi trai, giữa hai hàng lông mày có nhiều hơn một phần tàn khốc và âm trầm so với lúc ở thành phố B.
Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.

Xin ủng hộ chúng tôi tại -- TRUМtruy en.


mE --
Toàn thân của Phương Nguyên đều là sự lãnh đạm, giống như biến thành một người khác.
Cô còn nhớ lúc nhìn thấy anh ta ở thành phố B, một bộ dạng công tử phong độ nhẹ nhàng, tại sao bây giờ lại thành ra như vậy?
Diệp Ân Tuấn cũng nhìn thấy Phương Nguyên, anh thấp giọng nói: “Cái chết của Thành Lâm đã mang đi sự thiện lương cuối cùng của anh ta, có lẽ Phương Nguyên thật sự không muốn tranh quyền, đáng tiếc sinh ra trong một gia đình như thế, không tranh giành thì chỉ có chết.

Anh nghe nói Thành Lâm chết thay cho Phương Nguyên, lúc trước người mà Vu Linh muốn giết là Phương Nguyên, là Thành Lâm đã bỏ thuốc anh ta rồi một mình đi đến cuộc hẹn, cho nên mới chết bất ngờ.”
Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói vậy, trái tim của Thẩm Hạ Lan hụt một nhịp.
“Không phải là ngay từ đầu Vu Linh đã nhằm vào Thành Lâm rồi hả?”
“Không phải, anh đã từng nghe Tô Nam điều tra ở trong cục cảnh sát, ngay từ đầu mục tiêu mà Vu Linh và Vu Phong muốn nhằm vào đó chính là Phương Nguyên, Vu Phong làm việc cho tam điện hạ mà.


Mặc dù Phương Nguyên không tranh quyền, nhưng mà gần đây bởi vì quá thân thiết với em, cho nên mới bị đưa lên truyền thông.

Tam điện hạ biết bối cảnh phía sau em, sợ là Phương Nguyên sẽ sinh ra lòng tranh đoạt, cho nên mới dự định tiêu diệt trước tránh tay họa về sau, chỉ là không ngờ tới Thành Lâm sẽ đi đến cuộc hẹn thay cho Phương Nguyên, hơn nữa còn chuốc mê Phương Nguyên.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy, trong lòng của Thẩm Hạ Lan vô cùng kinh ngạc.
Ấn tượng của Thành Lâm ở trong đầu của cô không sâu, thậm chí là không nhớ rõ hình dạng của người đàn ông kia như thế nào, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy Thành Lâm đối với Phương Nguyên thật sự là tình thâm nghĩa trọng.
“Em cảm thấy có lẽ Thành Lâm chính là một tia ấm áp cuối cùng trên cuộc đời này của Phương Nguyên.”
“Đúng vậy, cuộc chiến trong cung vẫn luôn rất tàn khốc, lúc còn nhỏ thiếu chút nữa là Phương Nguyên đã bị hạ độc chết rồi, người khác còn có mẹ ruột ở bên cạnh lập mưu tính kế cho người ta, nhưng mà Phương Nguyên thì lại không có, chẳng những không có, anh ta còn không được cưng chiều ở trước mặt của tổng thống.

Anh ta muốn sống thì phải nỗ lực nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn so với người khác, phải chấp nhận nhiều thứ hơn.

Vất vả lắm mới trưởng thành, anh ta không muốn chết đi trong cuộc chiến ở trong cung cho nên mới lựa chọn ra ngoài, tình nguyện có ở trong khu ổ chuột cũng không quay về cung điện vương tử, nhưng mà anh ta đã gặp được Thành Lâm ở khu ổ chuột.”
Diệp Ân Tuấn nói những chuyện mình đã điều tra được..

 
Chương 1420: 1420: Chương 1419





“Thành Lâm đã bầu bạn với anh ta trong độ tuổi dậy thì, bọn họ cùng rời khỏi nước T rồi đến thành phố B phát triển, từ một người không có mối quan hệ lại trở thành một ông lớn trong giới giải trí.

Người khác chỉ có thể nhìn thấy được vẻ chỉnh tề xinh đẹp của Phương Nguyên, lại không nhìn thấy những gian khổ mà Thành Lâm và Phương Nguyên đã cùng nhau trải qua, có thể nói Thành Lâm là anh em, là người yêu, là bạn bè của Phương Nguyên, anh ta đóng quá nhiều vai trong cuộc đời của Phương Nguyên, cuối cùng lại vì anh ta mà chết đi, nếu như Phương Nguyên không nổi điên lên thì anh mới cảm thấy kỳ quái đó.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan có chút đồng cảm cho Phương Nguyên.
“Nếu như anh ta đã trưởng thành, cũng đã rời khỏi nước T, tại sao khi đó lại không chịu tìm tới em?”
Diệp Ân Tuấn nghe Thẩm Hạ Lan hỏi như vậy, không khỏi cười nói: “Khi đó em có thân phận gì, chỉ là con gái nuôi nhà họ Thẩm mà thôi.


Mặc dù nhà họ Thẩm ở Hải Thành cũng được xem như là một gia đình có tiếng tăm, nhưng mà cuối cùng cũng chẳng có tác dụng gì hết, huống hồ gì khi đó lại không biết em là cháu gái của nhà họ Tiêu, anh ta không thể liên kết mọi thứ lại với em, tìm em làm cái gì?”
“Cũng đúng, thiếu chút nữa em đã quên mất rồi.”
Thẩm Hạ Lan lập tức bật cười.
“Đúng rồi, nói tới nhà họ Thẩm, hiện tại vợ chồng Thẩm Phong như thế nào rồi?”
Không phải là Thẩm Hạ Lan cố ý nghe ngóng tin tức của ba mẹ Thẩm, chỉ là nói đến đây thì thuận miệng hỏi một chút mà thôi.
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy trong đáy mắt của cô không có khổ sở và bi thương, lúc này mới cất giọng nói: “Thận của Thẩm Niệm Niệm bị suy yếu không nhận được quả thận kịp thời, không bao lâu sau liền qua đời.

Anh nghe nói ngay cả người nhặt xác cũng không có, bệnh viện đã mời vợ chồng Thẩm Phong nhận thi thể, đáng tiếc là hai người này lại giả chết, nói là Thẩm Niệm Niệm không phải là con gái của bọn họ, bọn họ không quan tâm.”
Nói đến đây, Diệp Ân Tuấn hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là rất xem thường bọn họ.
Thẩm Hạ Lan cũng có chút thổn thức.
Lúc ba mẹ Thẩm coi Thẩm Niệm Niệm là con gái ruột của mình, vì cô ta mà thật sự có tán gia bại sản đi nữa cũng không tiếc, thậm chí còn vì cô ta mà không quan tâm đến đứa con gái mà bọn họ đã nuôi hơn hai mươi năm là mình đây, còn hủy hoại đạo đức mà muốn tranh đoạt quá khứ của mình để đền bù cho Thẩm Niệm Niệm.

Nhưng mà một khi chân tướng bị lộ ra, biết Thẩm Niệm Niệm không có chút quan hệ nào với bọn họ, thế mà hai người đó lại tuyệt tình như thế.
Cho dù có nuôi một con chó một con mèo đi nữa, chết cũng sẽ được chôn, huống chi là người mà bọn họ đã từng móc tim móc phổi ra đối xử tốt.
Thẩm Hạ Lan lắc đầu, thở dài nói: “Vậy cuối cùng thi thể của Thẩm Niệm Niệm được xử lý như thế nào?”
“Để ở nhà xác không có ai nhận, bệnh viện tự mình bỏ chi phí ra, ba mẹ Thẩm không chịu nhận, bệnh viện không có cách nào khác nên đành phải tìm cục cảnh sát ở nơi đó để xử lý chuyện này.

Nhưng mà chuyện này cũng không được cục cảnh sát quan tâm, cuối cùng người của cục cảnh sát góp tiền hỏa táng, tro cốt được rải ở đâu thì anh không biết.”
Diệp Ân Tuấn lạnh nhạt nói, không có cảm xúc gì nhiều.
Thẩm Niệm Niệm có kết cục như thế này cũng chẳng oan chút nào.
Có cái gọi là con đường đều do người vẽ, cô ta lựa chọn con đường này cho nên phải biết con đường này không có kết quả tốt.

Thẩm Hạ Lan không ngờ tới là cuối cùng Thẩm Niệm Niệm lại có kết quả này, cái này có được coi là chết không toàn thây không nhỉ?
Cô thở dài một hơi, không nói gì thêm.
Diệp Ân Tuấn nói tiếp: “Kể từ khi cặp vợ chồng Thẩm Phong biết Thẩm Niệm Niệm đã qua đời, bọn họ vẫn còn chưa từ bỏ ý định, sai người nói là muốn gặp em, nói là bọn họ biết sai rồi, bị Thẩm Niệm Niệm mê hoặc nên mới làm ra những chuyện không tốt với em, hi vọng là em có thể nể tình ơn nuôi dưỡng mà tha thứ cho bọn họ.

Anh không cho người khác truyền lời đến với em, trực tiếp tìm người đuổi bọn họ đi luôn.”.

 
Chương 1421: 1421: Chương 1420





Thẩm Hạ Lan hơi bất ngờ.

Đúng là cô có chút không dám tin, đều đã như vậy rồi thế mà vợ chồng Thẩm Phong còn muốn lấy ơn dưỡng dục ra để nói chuyện.

Còn hy vọng mình có thể cứu bọn họ à?
Rốt cuộc là hai người này suy nghĩ như thế nào vậy chứ?
Thật sự cho rằng Thẩm Hạ Lan này là đất nặn, không có tính tình hả?
“Em thật sự được mở rộng tầm mắt.


Thẩm Hạ Lan cười khổ, nhưng mà không có bất cứ cảm xúc khó chịu nào.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy cảm xúc của cô vẫn còn tốt, lúc này mới thở dài một hơi.

“Em sẽ không trách anh tự quyết định đó chứ?”
“Sẽ không đâu, đối với hai vợ chồng đó, cả đời này em đều không muốn gặp, thật sự làm thay đổi nhận thức của em.


Thẩm Hạ Lan lắc đầu.


Diệp Ân Tuấn cười nói: “Em sẽ không gặp lại bọn họ đâu, anh đã cho người cố ý gây ra mâu thuẫn với bọn họ, trong lúc vô tình, Thẩm Phong đâm bị thương người, thời gian thi hành án được tăng thêm, chắc có lẽ là chết ở trong tù luôn.

Về phần bà Thẩm, anh nghe nói là tim có vấn đề, muốn tìm người bảo lãnh, đã bị anh sắp xếp cho người bác bỏ rồi.


“Anh thật sự không cho bọn họ con đường sống.


Thẩm Hạ Lan cười nhạt.

Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói: “Anh cho bọn họ con đường sống, để bọn họ ra ngoài rồi tiếp tục làm tổn thương em và bọn nhỏ à? Vậy không bằng để bọn họ thành thành thật thật ở trong tù đi.


“Cũng đúng.


Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.

Trong lúc nhất thời hai người không nói gì nữa.


Tin tức trong tivi vẫn còn đang được chiếu, Phương Nguyên thì lại không có hành động quá khích gì hết, chỉ là len lỏi trong đám người nhìn kho quân dụng một lát rồi liền đi ngay.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy mình nên gặp Phương Nguyên một lần.

Dù sao thì Tiêu Nguyệt cũng đã giúp mình hai lần.

“Ân Tuấn, anh nói xem ngày hôm nay chúng ta đi gặp Phương Nguyên một chút, có khi nào sẽ mang đến phiền phức cho anh ta không?”
Thẩm Hạ Lan mở miệng.

Diệp Ân Tuấn hơi ngây ra một lúc, sau đó nói: “Nếu như em muốn gặp, anh sẽ tìm cách.


“Có khi nào sẽ tạo thành nguy hiểm cho em và anh không?”
Đây là điều đầu tiên mà Thẩm Hạ Lan cân nhắc.

“Khó nói lắm, nhưng mà anh sẽ cố gắng để chúng ta tránh khỏi nguy hiểm.


“Vậy thì quên đi thôi, chờ khi nào ổn định, chờ qua hết năm nay rồi hẵng nói.


Thẩm Hạ Lan nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, trực tiếp dẹp bỏ suy nghĩ này.

“Nếu như em muốn gặp…”.

 
Chương 1422: 1422: Chương 1421





“Em nói là thôi đi.


Đương nhiên là Thẩm Hạ Lan biết ý của Diệp Ân Tuấn, chỉ cần cô muốn làm cái gì, cho dù có lên trời hái sao, xuống hồ bắt rùa đi nữa thì anh cũng sẽ không tiếc, nhưng mà làm sao cô có thể nỡ chứ?
Chỉ là do lúc nãy thấy Phương Nguyên rất âm trầm, sợ là trong lòng của anh ta có vấn đề, nhưng mà suy nghĩ kỹ lại một chút, anh ta nhất định phải bước đi trên con đường này, cho dù lần này có khuyên nhủ anh ta, vậy thì lần sau, lần sau nữa thì sao?
Cho nên đoạn đường này đi như thế nào cần phải dựa vào người.

Hai người lại xem một hồi rồi nằm xuống.

Ở bên ngoài vẫn là tiếng hò hét ầm ĩ như cũ, nhưng mà đối với chỗ của lão dương thì lại không có ảnh hưởng gì.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn ngủ một giấc ngon lành.

Khi ánh bình minh ló dạng ở phía chân trời, lão dương sai quản gia đến gõ cửa.

Diệp Ân Tuấn ngủ tương đối nông, lúc quản gia đi lên lầu thì anh đã nghe thấy tiếng bước chân và đã thức dậy.

“Ai?”
“Cậu Diệp, ông Dương kêu tôi đến đây nói cho hai người biết hai người sửa soạn một chút, bác sĩ Trương sẽ đưa hai người rời khỏi nơi này, ở bên ngoài đang giới nghiêm, chỉ có thể thừa dịp hiện tại mà đi.



Giọng nói của quản gia không lớn, nhưng mà đủ để Diệp Ân Tuấn nghe rõ ràng.

Thẩm Hạ Lan trở mình, vẫn còn chưa tỉnh ngủ, không khỏi ngáp một cái.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy dáng vẻ mơ hồ của cô, đau lòng nói: “Ngủ tiếp đi, anh ôm em đi.


“Được.


Thẩm Hạ Lan nhích người lại gần Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn mặc đồ bình thường mà ngủ, anh ôm Thẩm Hạ Lan cùng với cái chăn lên, nhấc chân đi ra khỏi phòng.

Lúc nhìn thấy lão dương, Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Tôi mượn cái chăn này, sau này sẽ trả lại cho ông.


“Không sao, thời tiết ở bên ngoài lạnh lắm, đừng để bị cảm lạnh.



Lão dương không để ý đến một cái chăn.

Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu với ông ta rồi ôm Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài.

Cơn gió lạnh thổi qua làm Thẩm Hạ Lan co người lại một chút, vẫn ngáp như cũ.

Cô rụt rụt thân thể, thấp giọng nói: “Nếu không thì anh bỏ em xuống đi.


“Không sao đâu, anh ôm được.


Diệp Ân Tuấn kéo chăn bao bọc Thẩm Hạ Lan lại.

Lúc này, Thẩm Hạ Lan đã cảm thấy ấm áp một chút.

Cô thật sự buồn ngủ.

Sau khi sinh non, sức khỏe của cô rất yếu, cho dù cô có đi theo huấn luyện viên rèn luyện thân thể nhưng mà vẫn không có cách nào để cho sức khỏe của mình đạt đến tình trạng như cũ.

Lần này hao tổn sức lực dữ dội, cô dễ dàng mệt mỏi rã rời chính là triệu chứng rõ ràng nhất.

.

 
Chương 1423: 1423: Chương 1422





Thẩm Hạ Lan cũng biết tình huống lúc này có chút nguy hiểm, nhưng mà cô lại không mở mắt ra nổi, cộng thêm tiếng nói từ tính của Diệp Ân Tuấn vang lên ở bên tai làm cho cô càng buồn ngủ hơn nữa.

Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan vào trong xe.

Trương Linh nhìn thấy Thẩm Hạ Lan được quấn như là một con tằm ở trong ngực của Diệp Ân Tuấn, không khỏi hỏi: “Cô ấy sao vậy?”
“Sau khi sinh non, sức khỏe không được bảo dưỡng tốt, vẫn luôn dễ dàng mệt mỏi, bây giờ căn bản không thể thức dậy nổi.


Diệp Ân Tuấn cũng không giấu Trương Linh.

Trương Linh khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Tôi nghe nói là sách cổ của nhà họ Trương đã được các người tìm được.


“Ừm.


Trương Linh là người của nhà họ Trương, biết được chuyện sách cổ cũng không có gì bất ngờ, Diệp Ân Tuấn không giấu giếm bà ta, thoải mái thừa nhận.

“Một lát nữa cho tôi mượn xe đi, nói không chừng tôi có thể tìm được biện pháp để thân thể của cô ấy dễ chịu hơn, nhưng mà tạm thời đừng muốn có con.



Trong mắt của Diệp Ân Tuấn lướt qua một tia sáng.

“Tôi đã làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh, đời này sẽ không để cho cô ấy chịu khổ nữa.


Lời này làm Trương Linh hơi bất ngờ, ánh mắt nhìn Diệp Ân Tuấn cũng nhiều hơn một tia ấm áp.

“Đi thôi.


Bà ta khởi động xe.

Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan thật chặt.

Thẩm Hạ Lan mơ mơ màng màng chép chép miệng, rốt cuộc vẫn không chống cự được cơn buồn ngủ, lại ngủ thiếp đi một lần nữa.

Xe chạy ở lối đi bộ, tốc độ rất nhanh.


Mắt thấy sắp rời khỏi đường biên giới, ánh mắt của Diệp Ân Tuấn đột nhiên trùng xuống, bởi vì phía trước có chướng ngại vật do con người bố trí ở trên đường, đèn báo hiệu lấp lóe làm trái tim của anh lập tức bị nhấc lên.

Diệp Ân Tuấn bất giác ôm chặt lấy Thẩm Hạ Lan.

Lông mày của Trương Linh cũng nhíu chặt lại.

Tốc độ lái xe chậm lại, nhìn ánh đèn lúc sáng lúc tối ở phía trước, không biết trong đầu đang suy nghĩ cái gì.

Mắt thấy xe sắp đến rào chắn ở trên đường phía trước, đột nhiên cách đó không xa truyền đến tiếng cảnh báo.

“Ở bên kia bắt được kẻ ác rồi, nhanh chóng đến chi viện.


Từ một nơi không xa truyền đến âm thanh để những người trước mắt nhanh chóng di chuyển qua bên kia.

Trái tim của Diệp Ân Tuấn và Trương Linh lập tức được thả lỏng, Trương Linh đạp chân ga, trực tiếp tông vào rào chắn.

Sau khi rời khỏi nước T, đã xem như không có nguy hiểm.

Trương Linh lập tức đưa bọn họ đến ngoại cảnh, đồng thời đã có máy bay trực thăng đang chờ đó.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Tiêu Nguyệt ở phía xa xa.

.

 
Chương 1424: 1424: Chương 1423





Lông mày của anh hơi nhíu lại, nhưng không nói gì.

Thẩm Hạ Lan vẫn còn đang ngủ.

Tiêu Nguyệt nhìn thoáng qua Thẩm Hạ Lan ở trong ngực của Diệp Ân Tuấn, hiền từ nở nụ cười: “Thời tiết lạnh lắm, tôi mua cho con bé một cái áo khoác, một lát nữa mặc vào cho con bé đi, dù sao thì bọc một cái chăn cũng không lịch sự chút nào.


“Cảm ơn.


Câu cảm ơn này của Diệp Ân Tuấn có rất nhiều ý tứ.

Tiêu Nguyệt nghe rõ, nhưng mà cũng không nói gì mà lấy ra một cái đồng hồ từ trong ngực đưa qua cho Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Sắp hết năm rồi, giúp tôi đưa món đồ này cho ba của tôi đi.


“Đây là…”
“Đây là di vật của mẹ tôi.


Ánh mắt của Tiêu Nguyệt mang theo một tia bi thương.


“Trước khi mẹ của tôi qua đời đã để lại cho Lưu Mai, hi vọng là bà ta giữ lại một tưởng niệm, chỉ là không ngờ tới cuối cùng người phụ nữ đó lại phụ kỳ vọng ba tôi, tìm được ba ruột của mình, hạ một ván cờ thật lớn.

Nghe nói cái đồng hồ này là quà cưới năm đó của ba tôi tặng cho mẹ tôi, sau này phải vất vả lắm tôi mới có thể tìm lại được chiếc đồng hồ quả quýt này, vốn dĩ muốn đưa cho ba của mình, nhưng mà hiện tại thời cơ chưa chín mùi.

Nhưng tôi không biết ba tôi có thể đợi đến ngày tôi trở về hay không, cho nên nhờ cậu chuyển cho ông ấy, đồng thời nói cho ông ấy biết rằng con gái cả của ông ấy vẫn còn sống.


Diệp Ân Tuấn khẽ nhíu mày.

Chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, huống hồ gì hiện tại lại không rõ động cơ và thân phận của Tiêu Nguyệt, anh không biết khi mình đưa cái đồng hồ này cho ông cụ Tiêu thì ông ấy sẽ có phản ứng như thế nào.

Lúc Diệp Ân Tuấn đang do dự, Thẩm Hạ Lan đã mở mắt.

“Đây là của bà ngoại để lại à? Là quà cưới của ông ngoại tặng cho bà ngoại?”
Hình như là không nghĩ tới Thẩm Hạ Lan sẽ tỉnh dậy vào lúc này, Tiêu Nguyệt và Diệp Ân Tuấn đều giật mình.

Diệp Ân Tuấn vô thức hỏi một câu: “Em lạnh không?”
“Vẫn ổn.



Thẩm Hạ Lan nhảy xuống khỏi cái ôm của Diệp Ân Tuấn, không hề khách khí mà mặc cái áo của Tiêu Nguyệt đã mua.

Khoan hãy nói gì, thật sự rất vừa người.

Tiêu Nguyệt nhìn thấy cô mặc áo, không thể nhịn được mà nở nụ cười.

“Thật là đẹp.


“Còn phải nói, tôi sinh ra đã đẹp rồi.


Thẩm Hạ Lan không hề khiêm tốn chút nào, sau đó quay đầu lại nhìn Tiêu Nguyệt rồi hỏi: “Dì vẫn chưa trả lời câu hỏi lúc nãy của tôi.


“Đúng vậy, là quà.


Tiêu Nguyệt cho là hai lần hợp tác này đã có thể hóa giải nghi ngờ của Thẩm Hạ Lan đối với mình, nhưng mà không ngờ tới cô vẫn cẩn thận như cũ.

Thẩm Hạ Lan rất hài lòng đối với câu trả lời của Tiêu Nguyệt, thu liễm khí tức ở trên người, cười nói: “Tôi nhất định sẽ chuyển nó lại cho ông ngoại, yên tâm đi, nếu như dì chỉ làm muốn biểu đạt sự hiếu thảo của mình, đương nhiên tôi sẽ giúp dì hoàn thành nguyện vọng này, nhưng mình nếu như dì có tâm tư gì khác thì đừng có trách đến lúc đó tôi không niệm thân tình.

Tôi cảnh cáo trước, tránh cho đến lúc đó mọi người vạch mặt lại khó coi.

”.

 
Chương 1425: 1425: Chương 1424





Cô nói lời này rất thẳng thắn, căn bản không suy nghĩ là Tiêu Nguyệt có thể chịu được hay không.

Tiêu Nguyệt dừng một chút, gật đầu cười, về phần trong lòng nghĩ như thế nào, Thẩm Hạ Lan không biết, cũng không muốn biết.

Sau khi nói xong lời này, Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn liền bước lên máy bay trực thăng.

Máy bay trực thăng là máy bay tư nhân được in quốc huy nước T, tượng trưng cho máy bay trực thăng ở trong cung điện.

Sau khi bọn họ lên máy bay, máy bay liền cất cánh bay lên.

Diệp Ân Tuấn nhìn cô, thấp giọng hỏi: “Làm khó bà ta như thế, thật sự không sợ bà ta sẽ trở về hả?”
“Muốn trở về đương nhiên là tốt rồi, nhưng mà em đã không nhìn thấu bà ấy, anh thấy thế lực của bà ấy có thể nói là ở nước T này gần như là trên vạn người dưới một người, thế lực to lớn như thế, vậy mà tổng thống lại không biết.

Hơn nữa bà ta lại không giúp đỡ Phương Nguyên đoạt quyền, điểm này làm cho người ta không thể hiểu nổi, chẳng lẽ Phương Nguyên không phải là con của bà ta hả?”

“Làm sao có thể không phải, nếu như bà ta không phải là mẹ của Phương Nguyên thì làm sao lại có dáng dấp giống hệt với mẹ của em như thế, với lại sao kết quả xét nghiệm adn lại có độ trùng khớp với em cao như vậy?”
Diệp Ân Tuấn trực tiếp phản bác lời của Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan không quan tâm, nhún nhún vai: “Nhưng mà bà ta lại trơ mắt nhìn con trai của mình bị bắt nạt, chịu đựng quá nhiều chuyện như thế này lại không chịu ra tay, anh cảm thấy có khả năng không?”
“Hạ Lan, nếu như bà ta thật sự không ra tay, Phương Nguyên sẽ không sống tới hiện tại đâu.


Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ.

“Sao lại nói vậy?”
“Lúc Tiêu Nguyệt chết ở trước mặt của mọi người, Phương Nguyên vẫn còn nhỏ, em thật sự cho rằng không có người nào che chở cho Phương Nguyên mà anh ta có thể sống để rời khỏi nước T rồi đầu quân vào ngành giải trí à? Em phải biết là cho dù lúc trước tam điện hạ vẫn còn nhỏ, nhưng mà sau lưng của tam điện hạ có mẹ ruột lập mưu cho anh ta, muốn yên lặng không tiếng động mà giết chết một đứa bé còn dễ dàng hơn là giết một người trưởng thành, nhưng mà bọn họ lại không thành công, chỉ là đuổi Phương Nguyên ra ngoài.

Điều này nói rõ cái gì, nói rõ là có người che chở cho Phương Nguyên.



Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan đã hiểu rõ đôi chút.

“Nhưng mà nếu như đã bảo vệ cho Phương Nguyên, tại sao lại để anh ta chịu đựng nhiều thứ ở bên ngoài như thế?”
“Đây là những khó khăn mà một vương tử nhất định phải chấp nhận và trải qua, thậm chí anh còn hoài nghi Tiêu Nguyệt biết cái chết của Thành Lâm, hơn nữa rất có thể có năng lực cứu Thành Lâm, nhưng mà bà ta sẽ không đi cứu anh ta, cho dù đối với Phương Nguyên mà nói anh ta chính là một sự ấm áp duy nhất ở trên đời này.


Thẩm Hạ Lan nghe đến đó thì không hiểu cho lắm.

“Có ý gì chứ?”
“Phương Nguyên nhất định phải kế thừa vị trí tổng thống, lúc trước anh còn có chút không xác định, nhưng mà sau khi gặp Tiêu Nguyệt thì anh liền hiểu ngay, đây là ý của Tiêu Nguyệt, cũng là kỳ vọng của bà ta.

Làm một tổng thống, làm sao có thể có thông tin mình với trợ lý của mình là đồng tính, cho nên dựa vào điểm này Thành Lâm không thể tồn tại, huống hồ gì Thành Lâm là sự ấm áp cuối cùng của Phương Nguyên, chỉ có anh ta chết đi, hơn nữa là chết ở trong tay của tam điện hạ thì Phương Nguyên mới có thể hoàn toàn đổi tính, mới có thể trở về đoạt quyền, mới có thể đi trên con đường mà Tiêu Nguyệt đã trải cho anh ta.

Cho nên mặc kệ có Vu Linh hay không, Thành Lâm phải chết là chuyện không thể ngờ.

”.

 
Chương 1426: 1426: Chương 1425





Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn hơi tối xuống.

Anh thật sự không muốn để Thẩm Hạ Lan biết những thủ đoạn dơ bẩn như thế này trong cung đình, nhưng mà người đó là Tiêu Nguyệt, là dì cả của Thẩm Hạ Lan, là con gái nhà họ Tiêu, cho nên anh không thể không để Thẩm Hạ Lan biết những chuyện quanh quẩn ở trong này.

Thẩm Hạ Lan nhíu mày, ấn tượng tốt đối với Tiêu Nguyệt vừa mới xuất hiện được một chút, bây giờ lập tức bị đánh tan.

“Nói như vậy, Tiêu Nguyệt làm ra tất cả cũng là vì để Phương Nguyên thượng vị?”
“Xem là như thế đi.


“Vì để con trai của mình thượng vị, lại tình nguyện không quan tâm đến hạnh phúc của con trai, như thế này còn được xem là mẹ?”
Cảm xúc của Thẩm Hạ Lan có chút kích động.

Diệp Ân Tuấn cầm lấy tay của cô rồi nói: “Hạ Lan, có một số người có một số việc mà chúng ta không thể biết, cũng không hiểu rõ lợi hại trong đó, cho nên em không cần phải vì Phương Nguyên mà bênh vực kẻ yếu, càng không nên cảm thấy Tiêu Nguyệt tàn khốc.

Dù sao thì chúng ta không phải là Tiêu Nguyệt, không trải qua những chuyện mà bà ta đã gặp phải, đương nhiên không biết bà ta làm như vậy là có dụng ý gì.


Chỉ cần bà ta không có ý hại em, tính toán em là được rồi, những cái khác, chúng ta cứ làm theo khả năng là được.


Thẩm Hạ Lan lập tức nhớ đến thân thế của Tiêu Nguyệt.

Một người vừa mới ra đời không bao lâu thì đã bị phần tử khủng bố bắt cóc, đồng thời thiếu chút nữa còn bị bắn chết, cuộc đời sau đó của một cô gái bị bắt cóc chắc chắn là không tầm thường.

Trôi qua nhiều năm như thế, không có ai biết bà ta trải qua cái gì và chịu đựng cái gì, trong bầu không khí quỷ dị ở cung điện, e là ve sầu thoát xác cũng là cách làm bất đắc dĩ.

Suy nghĩ của Thẩm Hạ Lan đột nhiên có chút phức tạp, không biết nên đánh giá Tiêu Nguyệt như thế nào, giống như Diệp Ân Tuấn đã nói cô không phải là Tiêu Nguyệt, không có quyền lợi khoa tay múa chân với hành động của Tiêu Nguyệt.

Nhưng mà từ góc độ của người nhà mà suy xét, Tiêu Nguyệt đối với cô cũng khá tốt, Thẩm Hạ Lan không phủ nhận điểm này.

“Được rồi, vậy trước tiên cứ đi một bước rồi nhìn một bước thôi.



Nghe Thẩm Hạ Lan nói vậy, Diệp Ân Tuấn thở phào một hơi, anh chỉ sợ là cô vợ nhỏ của mình để tâm vào chuyện vụn vặt rồi không bước ra được.

“Có buồn ngủ không? Ngủ một chút nữa nha, đến Hải Thành anh sẽ gọi em.


Diệp Ân Tuấn nhìn thấy tinh thần của Thẩm Hạ Lan vẫn còn có chút uể oải, không khỏi đau lòng.

Thẩm Hạ Lan dựa ở trên vai của anh, thấp giọng nói: “Thật đáng tiếc, em còn dự định trở về Tuấn Lang Đào Nguyên Cư xem một chút.


“Lần sau đi, dù sao cũng chạy không được.


Giọng nói của Diệp Ân Tuấn vô cùng dịu dàng.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy hai mắt của mình không thể mở ra nổi.

Đầu của cô nặng nề, mơ mơ màng màng nói: “Hình như là em nhớ tới một chuyện.

”.

 
Chương 1427: 1427: Chương 1426





“Hửm?”
“Trong năm năm em không ở bên cạnh anh, nghe nói anh đã vì em mà xây dựng một khu rừng riêng, em còn chưa đi đến đó xem thử.


Thẩm Hạ Lan nói xong rồi cũng ngủ thiếp đi, tốc độ ngủ như thế này làm cho Diệp Ân Tuấn có chút ghen tị.

Khóe môi của anh khẽ cong lên, thấp giọng nói: “Sẽ có cơ hội.


Nhưng mà Thẩm Hạ Lan đã ngủ rồi.

Máy bay bay mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đã đến sân bay Hải Thành.

Thẩm Hạ Lan ngáp một cái rồi tỉnh lại, thời gian rất chính xác.


Diệp Ân Tuấn cười nói: “Em còn biết tỉnh nữa à?”
“Ừm, đói bụng quá, đúng lúc ra ngoài tìm gì đó ăn thôi.


Hiện tại Thẩm Hạ Lan như thế này rất giống với Diệp Nghê Nghê.

Giữa hàng lông mày của Diệp Ân Tuấn là sự cưng chiều.

Máy bay của hai người hạ cánh, rời khỏi sân bay từ lối đi đặc biệt, ban đầu dự định tìm một quán ăn ở kế bên ăn chút gì đó, lại nghe thấy có một giọng nữ quen thuộc truyền đến.

“Hạ Lan, sếp Diệp, hai người đi đâu trở về vậy?”
Thẩm Hạ Lan hơi bất ngờ, lập tức quay đầu lại thì nhìn thấy Hồ Ngọc Duyên.

Ngày hôm nay Hồ Ngọc Duyên một bộ trang phục chuyên nghiệp gọn gàng, mang đến cho người ta một loại cảm giác phụ nữ mạnh mẽ.

“Chị dâu, chị đây là…”

“Đến đây đón khách, không ngờ tới là gặp hai người ở đây, đi ra ngoài du lịch hả?”
Hồ Ngọc Duyên có chút tò mò mà nhìn Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan lập tức cười nói: “Đi ra ngoài chơi mấy ngày, à đúng rồi, chân của anh họ em sao rồi?”
“Không có vấn đề gì lớn, qua hai ngày nữa là đã có thể xuất viện, nhưng mà vẫn cần phải tỉnh dưỡng một thời gian, không phải là sắp chuẩn bị hôn lễ rồi à? Anh ấy sống chết muốn xuất viện tự mình tham dự vào, chị cũng không thể lay chuyển được anh ấy, cho nên cứ tùy ý anh ấy thôi.


Lúc Hồ Ngọc Duyên nói tới Tống Dật Hiên, gương mặt vô cùng rạng rỡ, vừa nhìn là đã biết chìm trong tình yêu.

Thẩm Hạ Lan vui vẻ nói: “Em cũng đã quay về rồi, đến lúc đó em sẽ hỗ trợ.


“Chuyện đó là chắc rồi, còn có thể bỏ qua cho em được à? Đúng rồi, khách hàng của chị còn nửa tiếng đồng hồ nữa mới hạ cánh, đi thôi, chị mời hai vợ chồng bọn em ăn cái gì đó.


Thái độ thân thiết của Hồ Ngọc Duyên làm cho Diệp Ân Tuấn ngây ra một lúc, nhưng mà lại không thấy phản cảm chút nào, huống hồ gì Hồ Ngọc Duyên còn cứu Thẩm Hạ Lan, đương nhiên anh không có ý kiến.

Lúc ba người đi ra ngoài, Hồ Ngọc Duyên đột nhiên lại lôi kéo Thẩm Hạ Lan rồi thấp giọng nói một câu, lập tức làm cho sắc mặt của Thẩm Hạ Lan thay đổi.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom