Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2674


Chương 2674

Lúc này, bà cụ Nguyễn quá mức kinh ngạc, nhất thời quên cả nói chuyện.

“Nếu bà cụ Nguyễn không có ý kiến gì khác, chuyện này cứ làm như vậy đi.” Đường Minh Hạo thấy bà cụ Nguyễn không nói gì, lại xem như bà ta đồng ý.

“Nếu bà cụ Nguyễn đồng ý, vậy tôi sẽ mời chuyên gia tới.” Đường Minh Hạo đặc biệt nhấn mạnh một lần nữa, tránh cho đến lúc đó bà cụ Nguyễn lại lật lọng.

Lúc này, bà cụ Nguyễn mới lấy lại tinh thần nhưng trong lòng vẫn còn quá chấn động, khóe miệng giật giật, nhất thời vẫn không nói được lời nào.

“Cậu chủ nhỏ, có cần tôi liên hệ với bác sĩ không?” Cố Ngũ nghe cậu chủ nhỏ nhà mình nói muốn liên lạc với chuyên gia, tất nhiên không thể im lặng được nữa. Cậu chủ nhỏ lợi hại mấy đi nữa cũng chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, chắc chắn không quen biết với những chuyên gia kia.

Mà trong tình huống bây giờ, lão đại chắc chắn không thích hợp để đứng ra, bằng không sẽ bị người ta mượn cớ chỉ trích.

“Không cần, nếu chú liên hệ thì có thể sẽ không đủ nhanh, mất quá nhiều thời gian.” Đường Minh Hạo lại từ chối Cố Ngũ thẳng thừng, rất rõ ràng trong lòng thằng bé đã có tính toán.

“Cậu chủ nhỏ muốn tìm ai nhờ liên hệ giúp? Thật ra tôi vẫn có thể làm được, không cần tìm người khác đâu.” Cố Ngũ thầm lo lắng. Không biết có phải cậu chủ nhỏ muốn tìm lão đại hay không? Anh ta cảm thấy tốt nhất đừng kéo lão đại vào chuyện này, bằng không để bà cụ Nguyễn nắm được điểm yếu, lấy tính tình của bà ta thì không biết sẽ gây ra chuyện gì.

Bà cụ Nguyễn sẽ không vì lão đại là cháu ruột của bà ta mà nương tay đâu.

Nhìn hôm nay ông cụ Nguyễn giả vờ bất tỉnh để hãm hại lão đại là hoàn toàn có thể nhìn ra được điều này.

Cố Ngũ nói những lời này cũng xem như nhắc nhở Đường Minh Hạo. Anh ta cảm thấy cậu chủ nhỏ nhà mình thông minh như vậy, chắc chắn sẽ hiểu rõ ý của mình.

Đường Minh Hạo tất nhiên hiểu ý của Cố Ngũ nhưng thằng bé lại không để ý đến anh ta. Bởi vì thằng bé vốn không muốn tìm Nguyễn Hạo thần, có một người còn thích hợp hơn anh.

Đường Minh Hạo lấy điện thoại di động ra, tìm ra một số và gọi qua.

Ngay lập tức, mọi người đều nhìn Đường Minh Hạo, tất cả đều muốn biết thằng bé sẽ gọi điện thoại cho ai.

Cố Ngũ thầm thở hắt ra một hơi, cảm giác trong lòng căng thẳng, hi vọng cậu chủ nhỏ không phải gọi điện thoại cho lão đại.

Con ngươi của bà cụ Nguyễn lóe sáng. Lúc này, bà ta cũng cho rằng Đường Minh Hạo đang gọi điện thoại cho Nguyễn Hạo thần.

Cho dù bà cụ Nguyễn không muốn để người ngoài biết Nguyễn Hạo thần có con, không muốn vì đứa trẻ mà ảnh hưởng tới chuyện thông gia với Quỷ Vực Chi Thành, nhưng lúc này bà ta lại không ngăn cản Đường Minh Hạo.

Bà cụ Nguyễn cảm thấy Đường Minh Hạo thông minh như vậy, không thể để lộ ra quan hệ giữa thằng bé và Nguyễn Hạo thần vào lúc này. Dù sao những chuyên gia này là do Nguyễn Hạo thần mời tới, vậy đến lúc đó bà ta hoàn toàn có lý do chất vấn kết quả kiểm tra đưa ra. Thậm chí bà ta có thể nói là Nguyễn Hạo thần cố ý thu xếp, tình hình lại càng có lợi cho bọn họ hơn.

Cho nên bà cụ Nguyễn cảm thấy, cho dù cuộc điện thoại này của Đường Minh Hạo là gọi cho Nguyễn Hạo thần, chắc hẳn cũng không giải thích rõ ràng mối quan hệ giữa thằng bé và Nguyễn Hạo thần, nếu thật sự là thế…

Trong lòng bà cụ Nguyễn đột nhiên nảy ra một ý định khác, có một kế hoạch khác. Đến lúc đó, bà ta hoàn toàn có thể lợi dụng điểm này.

“Cậu.” Nhưng điện thoại vừa kết nối, Đường Minh Hạo đã gọi một tiếng cậu.

Một tiếng cậu này nhất thời làm rất nhiều người phải thay đổi sắc mặt.
 
Chương 2675


Chương 2675

Cố Ngũ thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra cậu chủ nhỏ gọi cho cậu cả Đường. Cậu chủ nhỏ nói rất đúng, để cậu cả Đường tới làm chuyện này tuyệt đối sẽ nhanh hơn, hiệu quả cũng tốt hơn so với anh ta làm.

Cậu chủ nhỏ quả nhiên lợi hại, suy nghĩ chu đáo. Vừa rồi, anh ta thật sự lo lắng thừa rồi.

Bà cụ Nguyễn rõ ràng ngẩn người. Cậu? Ai là cậu của thằng bé này?

Thằng bé này chắc là con của Hạo thần và Tô Khiết. Nhưng Tô Khiết có anh hoặc em trai sao?

Hình như cô có một người em họ. Nhưng theo bà ta biết, người em họ này không chịu phấn đấu, cả ngày chơi bời lêu lổng, chỉ biết làm loạn ở bên ngoài. Từ sau khi chi thứ hai nhà họ Tô xảy ra chuyện, chẳng biết người em họ này của Tô Khiết đã lăn lộn đến xó nào nữa.

Lúc này, thằng bé này gọi điện cho người em họ kia của Tô Khiết nhờ trợ giúp à? Có lẽ thằng bé này đã suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản. Tên lưu manh không nên thân kia có thể giúp được gì chứ?

Chẳng qua lúc này bà cụ Nguyễn không nói gì, tiếp tục nghe Đường Minh Hạo nói chuyện điện thoại, muốn xem thử thằng bé sẽ nói thế nào.

“Cậu, cháu cần mấy bác sĩ tới kiểm tra giúp ông cụ Nguyễn. Cậu có thể mời mấy chuyên gia qua giúp cháu được không?” Đường Minh Hạo không nói to, nhưng lúc này trong phòng bệnh đặc biệt yên tĩnh cho nên mọi người đều nghe biết rõ thằng bé nói gì.

“Được, cháu muốn mời bác sĩ nhà nào? Có muốn mời người nào cụ thể không?” Ở đầu bên kia điện thoại, Đường Lăng không nhịn được cười. Thằng nhóc này đúng là giỏi, làm chuyện nào ra chuyện đó, còn biết tìm anh nhờ giúp đỡ.

Lúc này, Đường Minh Hạo tìm Đường Lăng nhờ giúp đỡ mà không phải tìm Nguyễn Hạo thần, làm anh vừa vui mừng lại vừa đắc ý.

Đường Lăng vui mừng là thằng bé Minh Hạo này suy nghĩ chu đáo, vào lúc này biết tránh Nguyễn Hạo thần. Nếu anh bị dính vào trong chuyện này, sau này không biết ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn sẽ làm ầm ĩ tới mức nào đâu.

Đường Lăng đắc ý vì bảo bối Minh Hạo biết nghĩ đến anh vào thời điểm quan trọng như vậy, đã chứng minh thằng bé cảm thấy anh rất lợi hại.

Lúc này, điện thoại của Đường Minh Hạo không mở loa ngoài, cho nên mọi người đều không nghe được giọng nói ở đầu bên kia điện thoại.

“Chuyên gia trong bệnh viện nhà họ Trác hoặc cậu hai Trác cũng được.” Đường Minh Hạo nghe thấy Đường Lăng nói vậy thì không hề khách sáo, nói đích danh luôn. Đường Minh Hạo cảm thấy mình không cần thiết phải khách sáo với cậu.

Phóng viên nghe được giọng điệu của Đường Minh Hạo thì hoàn toàn kinh ngạc và hoảng sợ. Thằng bé vừa mở miệng đã muốn mời bác sĩ nhà họ Trác, còn nói mời cậu hai Trác cũng được?

Cậu hai Trác dễ mời như vậy sao?

Cậu hai Trác còn khó mời hơn cả Trác Hiểu Lam đấy.

Nhưng nghe ý của đứa trẻ này, hình như mời cậu hai Trác là một chuyện vô cùng đơn giản giống như ăn cơm, ngủ nghỉ bình thường vậy.

Đôi mắt Bà cụ Nguyễn nhanh chóng lập lóe và có hơi nghi ngờ. Em họ của Tô Khiết có thể mời được cậu hai Trác à? Nằm mơ sao?

“Có lẽ một người không đủ, còn phải mời thêm mấy người nữa. Cậu lại mời thêm Cổ Vũ – chuyên gia trong bệnh viện của tám gia tộc lớn tới nữa.” Đường Minh Hạo ngẫm nghĩ rồi lại nói ra tên của một người nữa.

Nghe Đường Minh Hạo nói vậy, rất nhiều người ở đây đều hít sâu một hơi. Cổ Vũ? Là Cổ Vũ mà bọn họ biết sao?
 
Chương 2676


Chương 2676

Có lẽ vậy. Bởi vì đứa trẻ vừa cố ý nhấn mạnh là bệnh viện của tám gia tộc lớn. Sau khi Cổ Vũ về nước vẫn làm ở trong bệnh viện của tám gia tộc lớn. Chắc trong đó không thể có Cổ Vũ thứ hai được.

Cổ Vũ còn nổi tiếng hơn cậu hai Trác. Cho dù cậu hai Trác rất lợi hại nhưng dù sao vẫn còn trẻ, mới ba mươi tuổi. Mà năm nay Cổ Vũ đã hơn năm mươi tuổi. Hai mươi năm trước, khi ông ta bằng tuổi cậu hai Trác đã có tiếng tăm chẳng khác với cậu hai Trác bây giờ.

Với hai mươi năm kinh nghiệm, có thể nói Cổ Vũ là ngôi sao sáng của giới y học. Hơn nữa tính cách ông ta hơi kỳ quái. Người bình thường muốn mời ông ta, vậy tuyệt đối sẽ không thể mời được.

Cho dù có nhiều tiền hơn nữa, thân phận cao quý hơn nữa cũng không được.

Rốt cuộc người ở đầu kia điện thoại là ai, lại có thể mời được Cổ Vũ?

Thằng nhóc này sẽ không phô trương thanh thế chứ?

Cho dù thằng bé này vẫn biểu hiện ra năng lực rất mạnh, còn tự xưng là cậu chủ nhỏ của Diêm Môn, nhưng tất cả mọi người vẫn hơi nghi ngờ lời thằng bé mới nói.

Bởi vì Cổ Vũ thật sự không dễ mời như vậy. Nếu là tình huống nguy cấp gì đó còn dễ nói. Nhưng chỉ cần là người sáng mắt nhìn tình trạng của ông cụ Nguyễn đều nhận ra ông đang giả vờ. Nhưng ông vẫn cố chống đỡ, tiếp tục nằm bất động trên giường.

Với tình huống như vậy, ai có thể mời được Cổ Vũ chứ?

Người trong tám gia tộc lớn cũng chưa chắc có thể mời được nhỉ?

Bà cụ Nguyễn cũng thấy buồn cười. Xem ra trẻ con thì cuối cùng vẫn là trẻ con thôi. Thằng bé vẫn suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.

Bà cụ Nguyễn cũng cảm thấy thằng bé này đang phô trương thanh thế, chỉ là không biết rốt cuộc thằng bé gọi cho ai?

Bà cụ Nguyễn nhìn Đường Minh Hạo, đôi mắt nhanh chóng lập lóe. Chắc không phải thằng bé gọi cho Tô Khiết chứ?

Chắc thằng bé này không cùng Tô Khiết đóng kịch lừa mọi người chứ?

Nếu thật sự là vậy, chuyện này lại thú vị đây. Bà ta có thể chờ xem náo nhiệt.

Chỉ có Cố Ngũ biết cậu chủ nhỏ nhà anh ta chắc chắn sẽ không phô trương thanh thế. Người khác rất khó mời được bác sĩ Cổ, nhưng cậu cả Đường tự mình ra tay thì chắc chắn sẽ mời được. Đến lúc đó, không biết có thể làm những người này kinh ngạc tới rơi cằm hay không.

Đặc biệt là bà cụ Nguyễn. Cố Ngũ nhìn qua đã biết bà ta không tin. Đến lúc đó chờ mời được người tới, chỉ sợ sẽ phải làm bà ta thôi. Đến lúc đó chắc chắn sẽ rất đặc sắc đấy.

“Bà cụ Nguyễn, bà thấy hai người này đã đủ chưa? Nếu chưa đủ, tôi sẽ bảo cậu mời giúp thêm mấy người nữa.” Đường Minh Hạo nhìn thẳng vào mắt của bà cụ Nguyễn và mỉm cười. Thằng bé chỉ xem như mình không hay biết gì về ý định của bà cụ Nguyễn.

“Đủ rồi, có một mình bác sĩ Cổ là đủ rồi. Bác sĩ Cổ là ngôi sao sáng của giới y học. Kết quả kiểm tra do ông ta đưa ra, không ai có thể chất vấn được.” Bà cụ Nguyễn mỉm cười. Ông ta đã đưa ra kết quả kiểm tra, chắc chắn sẽ không có ai chất vấn. Nhưng điều kiện trước tiên là có thể mời được ông ta đã.

Lúc này, bà cụ Nguyễn chắc chắn Đường Minh Hạo không thể mời được bác sĩ Cổ tới.

“Được, nếu bà cụ Nguyễn đã nói vậy thì chỉ mời hai người này thôi.” Đường Minh Hạo gật đầu, hình như rất hài lòng. Thằng bé đương nhiên biết bà cụ Nguyễn đang có âm mưu gì nhưng chỉ xem như không biết gì.

“Cậu, bà cụ Nguyễn nói mời hai người này là đủ rồi, vậy cứ mời hai người này đã.” Đường Minh Hạo lại tiếp tục nói chuyện với Đường Lăng qua điện thoại. Thằng bé nghĩ ngợi lại nói thêm một câu: “Cậu, bây giờ chúng cháu đang chờ ở trong bệnh viện, cậu phải nhanh lên đấy.”
 
Chương 2677


Chương 2677

Mọi người nghe thằng bé nói vậy, chỉ cảm thấy nó thật sự không đáng tin. Bác sĩ Cổ rất bận rộn. Nghe nói muốn nhờ bác sĩ Cổ khám bệnh đều phải hẹn trước, mà người có hẹn trước với bác sĩ Cổ cũng không biết đã sắp xếp lịch tới khi nào rồi.

Thằng bé này lại còn bảo đối phương phải làm nhanh lên. Thằng bé này nói như bác sĩ Cổ đã đứng chờ nó ở bên đường vậy.

“Được, cậu biết rồi. Cậu đã làm việc thì cháu cứ yên tâm đi.” Nhưng bên kia điện thoại, Đường Lăng không thấy có vấn đề gì. Hơn nữa, lúc này anh còn cười rất vui vẻ. Đây là lần đầu biên bảo bối Minh Hạo nhờ anh giúp đỡ, cho nên anh nhất định phải làm xong, tuyệt đối phải làm cho bảo bối Minh Hạo thỏa mãn.

Minh Hạo nói phải nhanh, vậy chắc chắn sẽ nhanh rồi. Bây giờ anh ta tự mình đi tìm Cổ Vũ. Chỉ cần ông ta không phải đang làm phẫu thuật, anh ta sẽ lập tức kéo ông ta qua.

Anh ta nhớ hôm nay Cổ Vũ vừa vặn không có ca phẫu thuật nào. Bởi vì cứ vào ngày mười lăm hàng tháng, ông ta sẽ không tiếp nhận làm phẫu thuật. Ông ta đã giữ thói quen này rất nhiều năm rồi.

Về phần nguyên nhân thì chẳng có ai biết được. Đường Lăng cảm thấy phía sau chuyện này có thể là một câu chuyện rất bi thương, cho từ trước đến nay chưa từng hỏi tới.

Nếu hôm nay Cổ Vũ không có ca phẫu thuật, vậy anh chắc chắn sẽ dẫn Cổ Vũ đi với tốc độ nhanh nhất.

Phòng làm việc của anh cách bệnh viện không xa, bây giờ đi qua sẽ không mất nhiều thời gian. Vừa tìm được Cổ Vũ, anh sẽ lập tức đưa ông ta đi bệnh viện. Với tốc độ của anh, chỉ khoảng nửa giờ là có thể đến được.

“Cậu sẽ đưa Cổ Vũ tới sau bốn mươi phút. Về phần cậu hai Trác, cậu sẽ gọi điện thoại qua, bảo anh ta tự mình tới đó với tốc độ nhanh nhất, chắc sẽ không quá nửa giờ đâu.” Đường Lăng tính toán một lát, sau đó cho Đường Minh Hạo một thời gian cụ thể.

Đường Lăng bình thường rất ít nói, nhưng bây giờ là nói với Đường Minh Hạo, đương nhiên sẽ khác.

“Được cậu, vậy cháu sẽ chờ thêm một lát.” Đường Minh Hạo liên tục gật đầu trả lời, rõ ràng rất hài lòng về thời gian mà Đường Lăng đưa ra.

“Bác sĩ Cổ và bác sĩ Trác sẽ có thể qua nhanh thôi. Chậm nhất cũng không quá một giờ. Lại làm phiền mọi người chờ thêm một lát đi.” Sau khi Đường Minh Hạo cúp máy, rất lịch sự giải thích với mọi người.

“Không phiền, hoàn toàn không thấy phiền.” Mấy phóng viên nghe Đường Minh Hạo nói vậy thì vô thức làm trả lời.

Bảo bọn họ chờ cũng hơi phiền phức, nhưng thật sự có thể chờ được Cổ Vũ tới thì sao?

Hơn nữa, thằng bé này còn nói Cổ Vũ có thể sẽ đến chậm nhất sau một giờ. Có phải thằng bé đang nằm mơ không ?

Thằng bé này có biết mời Cổ Vũ khó thế nào không?

Thằng bé này thật sự mời được Cổ Vũ sao? Thật sự Cổ Vũ mà bọn họ nghĩ tới chứ?

“Được, chúng tôi có thể chờ.” Bà cụ Nguyễn khẽ nhếch môi. Lần này, bà ta cực kỳ phối hợp, hơn nữa tâm trạng lúc này cũng không tệ, giọng điệu cũng tốt hơn trước nhiều.

Rất rõ ràng, bà cụ Nguyễn đã xác định Đường Minh Hạo vừa mới phô trương thanh thế, xác định thằng bé không thể mời được Cổ Vũ.

Đừng nói là một giờ, cho dù là một ngày, một tháng, một năm, thằng bé cũng không thể mời Cổ Vũ tới được.

Bà ta xem như đã biết qua về tính tình của Cổ Vũ, biết rõ khó mời ông ta tới mức nào. Đừng nói là mời Cổ Vũ đi theo, cho dù là tới bệnh viện yêu cầu Cổ Vũ khám bệnh, không có hẹn trước cũng tuyệt đối không thể gặp được ông ta.
 
Chương 2678


Chương 2678

Trước đây bà ta có lần cảm thấy trong người khó chịu, biết Cổ Vũ rất giỏi nên đi thẳng vào bệnh viện, muốn yêu cầu ông ta khám bệnh cho mình. Nhưng bà ta chờ cả ngày vẫn không gặp được ông ta.

Bây giờ thằng nhóc này nói Cổ Vũ sẽ tới trong một giờ, quả thật là chuyện buồn cười nhất mà bà ta nghe được trong thời gian gần đây!

Bây giờ thằng nhóc này nói Cổ Vũ sẽ tới trong một giờ, quả thật là chuyện buồn cười nhất mà bà ta nghe được trong thời gian gần đây!

Thằng bé này thật sự là quá tự cao tự đại, cũng không biết mình có bao nhiêu bản lĩnh.

Đến lúc đó, nó không mời được Cổ Vũ thì chuyện này sẽ càng náo nhiệt hơn. Bà ta hoàn toàn có thể nói thằng bé này vẫn luôn hồ đồ. Dù sao nó chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, bà ta không tin mình không đối phó được một thằng nhóc đầu gấu này.

Lúc này, bà cụ Nguyễn càng nghĩ càng đắc ý, tâm trạng đã hoàn toàn bình tĩnh lại, còn suýt bật cười.

Ông cụ Nguyễn đang nằm trên giường rõ ràng cũng có suy nghĩ giống bà cụ Nguyễn. Ông cũng cho rằng một đứa trẻ con không thể mời Cổ Vũ tới được.

Cậu của thằng bé này cũng không thể có bản lĩnh cao như vậy. Người quen của Tô Khiết lại càng không có ai có thể có bản lĩnh đó. Ngay cả Nguyễn Hạo thần cũng không làm được.

Ngoại trừ là người có quan hệ rất thân thiết với Cổ Vũ mới mời được ông ta. Nhưng ông nghe nói tính tình ông ta kỳ quái, không thích qua lại với người khác, cũng không có bạn bè nào.

Đừng nói là thằng nhóc này, cho dù là ông tự đi cũng không mời nổi.

Cho dù là người của tám gia tộc lớn đi cũng không có tác dụng gì. Cho dù Cổ Vũ ở trong bệnh viện của tám gia tộc lớn nhưng chưa chắc đã nghe lời của tám gia tộc lớn.

Nhưng ông nghe nói Cổ Vũ tới bệnh viện của tám gia tộc lớn là vì một người đặc biệt có uy tín và danh vọng trong tám gia tộc đã mời ông ta. Có lẽ người có uy tin lớn nhất, thần bí nhất trong tám gia tộc lớn mới có thể mời được Cổ Vũ.

Chẳng qua thằng bé này chắc chắn là con của Tô Khiết. Với quan hệ của cô không thể quen biết với người của tám gia tộc lớn, tất nhiên cũng sẽ không thể nhờ bọn họ giúp đỡ. Về phần người có uy tín nhất trong tám gia tộc lớn kia, sợ rằng người bình thường muốn gặp cũng không gặp được. Với thân phận của Tô Khiết như vậy, lại càng chẳng thể tới gần.

Ông cụ Nguyễn nghĩ đến những điều này thì cũng thấy yên tâm. Nếu thật sự để thằng nhóc này mời được Cổ Vũ tới đây, ông cũng không biết nên hạ màn thế nào.

Nhà họ Đường.

“Bảo bối Minh Hạo bảo Lăng đi mời Cổ Vũ giúp, nó có thể mời được sao? Tính tình ông ta như vậy, sợ rằng chưa chắc đã nể mặt Lăng.” Bà cụ Đường không khỏi lo lắng, sốt ruột.

“Hay ông giúp một tay, tự mình đi qua đó một chuyến.” Bà cụ Đường nhìn sang ông cụ Đường: “Trước đây chính là ông mời ông ta đến bệnh viện của tám gia tộc lớn. Có lẽ ông đi sẽ…”

“Bà tưởng ông ta sẽ nghe lời tôi à?” Ông cụ Đường lắc đầu: “Năm đó, tôi đã dùng hết ân tình mới mời được ông ta qua. Bây giờ, ông ta chắc chắn sẽ không nghe đâu.”

“Ông ta còn chẳng nể mặt ông, vậy Lăng làm sao có thể mời được ông ta chứ?” Bà cụ Đường nghe thấy ông cụ Đường nói vậy thì càng sốt ruột hơn: “Nhưng không thể làm lỡ chuyện của Minh Hạo được. Ông nhìn dáng vẻ của bà cụ Nguyễn đi. Bây giờ bà ta đã bắt đầu đắc ý rồi, rõ ràng xác định Minh Hạo không thể mời được Cổ Vũ tới. Nếu đến lúc đó Lăng không thể mời Cổ Vũ tới bệnh viện số 1, Minh Hạo nhà chúng ta chắc chắn sẽ bị bà ta bắt nạt mất.”

Bà cụ Đường biết bà cụ Nguyễn tuyệt đối có thể làm ra chuyện như vậy.

“Những chuyện bà nói, tôi đều hiểu cả. Nhưng với tính tình của Cổ Vũ, tôi có đi hay không cũng vậy thôi. Tôi hiểu ông ta rất rõ mà.” Ông cụ Đường không phải không muốn đi, mà biết rõ mình đi căn bản cũng không có tác dụng gì.

“Vậy làm sao bây giờ?” Bà cụ Đường sốt ruột, đang ngồi trên ghế sô pha chợt đứng phắt dậy: “Lẽ nào cứ chờ Minh Hạo nhà chúng ta bị đám người bà cụ Nguyễn bắt nạt sao?”

 
 
Chương 2679


Chương 2679

“Bà ngoại, bà đừng sốt ruột. Trước giờ anh cả làm việc gì cũng có chừng mực. Nếu anh cả đã nhận lời Minh Hạo thì chắc chắn có cách làm được. Cháu tin tưởng anh ấy.” Tô Khiết tin tưởng Đường Lăng. Cô biết anh không phải là loại người mạnh miệng nói suông.

Đường Lăng cũng biết bây giờ tình hình của Minh Hạo ở bệnh viện số 1 thế nào. Chuyện bà cụ Đường có thể nghĩ đến, anh chắc chắn cũng có thể nghĩ đến. Anh tuyệt đối sẽ không để cho thằng bé phải chịu bất kỳ uất ức nào, càng không thể để cho thằng bé bị bắt nạt.

“Ông ngoại cháu còn chẳng có cách nào, Lăng có thể làm gì chứ? Chắc nó không biết tính của Cổ Vũ, suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản thôi.” Bà cụ Đường rõ ràng không lạc quan như Tô Khiết. Bà cảm thấy có lẽ Đường Lăng không hiểu quá rõ về Cổ Vũ.

“Tôi không có cách, cũng không có nghĩa là Lăng không có cách. Bà nên tin tưởng vào cháu chứ.” Ông cụ Đường nói lời này là an ủi bà cụ Đường, nhưng cũng tin tưởng vào Đường Lăng: “Bà đừng vội, chúng ta xem tình hình thế nào rồi nói sau.”

“Được.” Bà cụ Đường nghe ông cụ Đường nói vậy thì chậm rãi gật đầu. Trong chuyện này không thể sốt ruột được, sốt ruột cũng vô ích. Cứ xem tình hình rồi nói sau. Biết đâu Đường Lăng thật sự có cách mời Cổ Vũ qua thì sao.

Trong bệnh viện của tám gia tộc lớn.

“Đi, đi với tôi tới bệnh viện số 1.” Đường Lăng đi thẳng vào văn phòng của Cổ Vũ, thấy ông ta đang ở bên trong. Hơn nữa, lúc này ông ta đúng lúc không có bệnh nhân nào. Anh thở phào nhẹ nhõm. Tình huống này rất tốt cho anh.

“Cậu biết hôm nay tôi không làm phẫu thuật.” Cổ Vũ ngước mắt liếc nhìn Đường Lăng, đôi mắt hơi tối lại. Cứ mười lăm hàng tháng là ông ta không làm phẫu thuật. Nếu bây giờ là người khác đi vào, ông ta chắc hẳn đã cầm dao phẫu thuật chào hỏi rồi.

“Tôi biết, tôi không bảo ông phải đi làm phẫu thuật, chỉ nhờ ông giúp một chuyện nhỏ, làm kiểm tra giúp người ta thôi.” Đường Lăng tất nhiên nhận ra sắc mặt Cổ Vũ không tốt lắm, cho nên liên tục giải thích.

Nói thật, hình như cứ đến mười lăm hàng tháng, tâm trạng của Cổ Vũ đều không tốt. Nếu không phải hôm nay bảo bối Minh Hạo bảo anh giúp đỡ, anh thật sự không muốn tới tìm ông ta vào lúc này đâu.

Nếu thật sự chọc cho Cổ Vũ tức giận, con dao phẫu thuật của ông ta có thể sẽ bay thẳng qua đấy.

“Làm kiểm tra à?” Cổ Vũ nhíu mày, liếc nhìn Đường Lăng: “Bây giờ đều dùng thiết bị để kiểm tra, chỉ cần một người có thể thao tác là được rồi.”

“Nhưng chuyện này cần tới uy tín của ông.” Đường Lăng cũng biết bây giờ có các thiết bị kiểm tra, chỉ cần một người biết xem các thông số của thiết bị là có thể làm kiểm tra được. Nhưng bây giờ bọn họ muốn vạch trần sự ngụy trang của ông cụ Nguyễn. Chỉ người có uy tín như Cổ Vũ đứng ra, mới làm bà cụ Nguyễn không nói được lời nào.

Lần này, Cổ Vũ chỉ lạnh lùng liếc nhìn Đường Lăng nhưng không nói gì, chẳng qua ý tứ rất rõ ràng, không đi.

“Không phải mấy năm nay ông vẫn muốn tìm một người truyền thừa sao? Tôi đã tìm được một người giúp ông rồi, bảo đảm sẽ làm ông thấy thỏa mãn. Ông không muốn đi xem à?” Đường Lăng rất hiểu tính tình của Cổ Vũ, biết không dễ mời được ông ta như vậy. Nhưng có một việc tuyệt đối có thể dụ được ông ta qua.

Quả nhiên, sau khi Cổ Vũ nghe thấy Đường Lăng nói vậy thì rõ ràng đã thay đổi sắc mặt, nhìn về phía Đường Lăng: “Cậu biết yêu cầu của tôi rất cao. Cậu tính kiếm một người qua lừa gạt tôi à? Tôi không ngại cho cậu thử xem dao phẫu thuật của tôi đâu.”

Rất rõ ràng, Cổ Vũ cũng không tin. Người truyền thừa mà ông ta muốn đâu dễ kiếm được như vậy?

“Sao tôi dám lừa gạt ông chứ? Đường Lăng tôi đã bao giờ lừa gạt ông chưa?” Đường Lăng vừa nghe Cổ Vũ nhắc tới dao phẫu thuật thì da đầu cũng hơi tê dại.
 
Chương 2680


Chương 2680

“Người nào?” Cổ Vũ vẫn tin tưởng vào nhân phẩm của Đường Lăng. Cho dù lúc này anh đang cầu xin ông ta, nhưng anh không đến mức dùng chuyện này lừa ông ta. Anh biết ông ta đặc biệt nghiêm túc về chuyện này.

“Người nhà họ Đường chúng tôi.” Đường Lăng nói đến đây thì hơi hất cằm lên, trong giọng nói rõ ràng có hơi kiêu ngạo.

“Người của nhà họ Đường à?” Ánh mắt Cổ Vũ chợt sáng lên: “Gien nhà họ Đường các cậu thật sự không tệ. Năm đó tôi cũng hài lòng về cậu nhưng cậu không đồng ý. Tới tuổi của cậu bây giờ thì miễn đi. Nhà họ Đường các cậu còn mới nhận về một cô cháu gái, nghe nói là rất lợi hại, nhưng tuổi tác hình như cũng không nhỏ, không phù hợp với yêu cầu của tôi. Loại bỏ cậu và cô gái kia, bây giờ nhà họ Đường các cậu hình như không có người nối nghiệp thì phải?”

“Ai nói nhà họ Đường chúng tôi không có người nối nghiệp chứ?” Đường Lăng trầm mặt xuống: “Tôi nói cho ông biết, người tôi nói tới chính là cháu trai của tôi, năm tuổi, tư chất thông minh nhanh trí hơn người. Nếu ông nhìn thấy mà không hài lòng, sau này Đường Lăng tôi sẽ theo họ ông.”

Đường Lăng tuyệt đối tin tưởng vào hai cục cưng nhà mình. Cổ Vũ nhìn thấy, tuyệt đối sẽ thỏa mãn.

Đường Lăng biết ít nhất chẳng thể giấu được thân phận của Đường Minh Hạo bao lâu nữa. Dù sao bây giờ Nguyễn Hạo thần vì Khiết Khiết mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn. Anh muốn ở cùng với Khiết Khiết, tất nhiên sẽ phải công khai chuyện của hai đứa trẻ.

Cho nên Đường Lăng nói sớm với Cổ Vũ cũng không sao. Hơn nữa, anh tuyệt đối tin tưởng Cổ Vũ. Ông ta chắc chắn không phải là loại người lắm miệng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất kỳ bí mật nào.

“Cháu trai? Ai vậy?” Vẻ mặt Cổ Vũ rõ ràng đã nghiêm túc hơn. Nghe nói là đứa trẻ nhà họ Đường, ông ta cũng thấy có hứng thú. Gien nhà họ Đường thật sự rất tốt!

Không phục cũng không được!

Người nhà họ Đường ai cũng giỏi giang, nếu đứa nhỏ này thực sự ưu tú như Đường Lăng nói, ông ta ngược lại muốn gặp thử xem.

Thế nhưng, cháu ngoại trai của Đường Lăng này? Thân phận có hơi …

Ông ta nhất thời không thể nhìn thấu…

Đường Lăng nhìn thẳng vào Cổ Vũ: “Con của em gái tôi.”

Đường Lăng suy nghĩ một chút, sau đó nói thêm: “Của em gái tôi và Nguyễn Hạo thần.”

Cổ Vũ nghe Đường Lăng nói đứa trẻ này là con của cô cả nhà họ Đường, hai mắt sáng lên, tuy ông ta không phải người nhiều chuyện nhưng vẫn có nghe nói về những chuyện của cô cả đó, vô cùng sắc sảo, xuất sắc và ưu tú. Con của một người xuất sắc như vậy thì cũng không đến nỗi nào.

Cổ Vũ nghe thấy câu này thì đôi mắt sáng lên, Nguyễn Hạo thần, ông ta cũng biết, là một người thực sự có năng lực và vô cùng quyết đoán.

Con của cô cả nhà họ Đường và Nguyễn Hạo thần, ông ta thực sự hơi mong chờ.

Suy nghĩ của Cổ Vũ khác với người thường, nếu người khác nghe thấy lời này của Đường Lăng, nhất định sẽ rất tò mò không biết cô cả nhà họ Đường làm sao kết hôn được với Nguyễn Hạo thần? Làm sao hai người họ sẽ có con?

Nhưng Cổ Vũ chỉ nghĩ đến vấn đề gen của hai người đó.

“Con trai hay con gái?” Cổ Vũ không nhịn được hỏi thêm một câu.

“Trai hay gái tùy ông chọn.” Đường Lăng sửng sốt một lúc, sau đó trả lời lại một câu, cục cưng Minh Hạo và cục cưng Vũ Kỳ đều rất thông minh và lanh lợi.

Cổ Vũ sửng sốt, hơi kinh ngạc nhìn Đường Lăng, trai hay gái tùy ông ta chọn? Loại chuyện này ông ta có thể chọn được sao?

Đường Lăng không khỏi mím môi khi nhìn thấy bộ dạng của Cổ Vũ: “Là song sinh, à không, là đôi long phượng.”
 
Chương 2681


Chương 2681

“Vậy tôi có thể chọn cả hai luôn được không?” Đôi mắt của Cổ Vũ bỗng nhiên sáng ngời, con của cô cả nhà họ Đường và Nguyễn Hạo thần đều được Đường Lăng khen không ngớt lời, chắc hẳn cũng không tệ. Lại còn là một đôi long phượng, ông ta đều muốn chọn cả hai.

“Phải xem biểu hiện của ông thế nào. Lần này là do cháu ngoại trai của tôi đặc biệt chỉ đích danh nhờ ông giúp đỡ …” Đường Lăng không dám thay hai đứa trẻ quyết định. Nhà họ Đường luôn theo chủ nghĩa dân chủ, cho dù bọn trẻ còn nhỏ nhưng cũng phải tôn trọng ý kiến của bọn chúng, hơn nữa, Minh Hạo và Vũ Kỳ đều là những đứa trẻ rất độc lập.

Anh ta muốn dùng sự thông minh của hai đứa cháu nhà mình để cám dỗ Cổ Vũ, còn những thứ khác, anh ta không quan tâm đến.

“Còn chần chờ gì nữa? Nhanh đi thôi.” Lần này Cổ Vũ còn lo lắng hơn Đường Lăng, ông ta đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc, Đường Lăng còn chưa đi ra ngoài, ông ta đã tự đi một mình rồi.

Đường Lăng khẽ nhướng mày, quả nhiên tên này vừa nghe nói có học trò tốt, thì cái gì cũng đồng ý.

Anh ta biết tính này của ông ta nên mới đồng ý với ông ta về chuyện của hai đứa nhỏ nhà mình.

“Ông phải chờ tôi chứ, ông biết ở đâu không?” Đường Lăng đi theo Cổ Vũ ra khỏi văn phòng, không nhịn được cười khi thấy Cổ Vũ đang gấp gáp ở trước mặt.

“Cậu đi chậm thật, không cần đi theo tôi, cậu gửi số phòng cho tôi là được.” Cổ Vũ hiện giờ rõ ràng là đang lo lắng, ông ta thật không kiên nhẫn để chờ Đường Lăng, cho nên mới “vứt bỏ” Đường Lăng.

Đường Lăng dừng bước, trong lòng thở dài, anh ta thế mà bị ghét bỏ, đã không cần anh ta đi theo, vậy thì anh ta sẽ không đi, anh ta còn có một số việc phải giải quyết, hơn nữa còn phải chờ ba anh ta đến.

Hôm nay ba anh ta trở về từ Hải Thành, bên này cũng có một vài việc cần giải quyết.

Khi Đường Lăng ngẩng đầu lên thì không nhìn thấy Cổ Vũ đâu nữa, Đường Lăng chỉ đành gửi số phòng qua cho Cổ Vũ.

Trong phòng bệnh của ông cụ Nguyễn ở bệnh viện số 1, thời gian từng chút một trôi qua, lúc này mọi người đều im lặng, ngay cả các phóng viên cũng trầm mặc không hỏi thêm câu nào.

Thật ra, tất cả các phóng viên có mặt ở đây đều có quá nhiều vấn đề để hỏi, nhưng dưới tình huống này, họ biết có hỏi thì cũng không ai trả lời, bây giờ tất cả đều đang chờ xem đứa trẻ này có thể mời được Cổ Vũ đến không, nói thật lúc này ai cũng đang lo lắng và gấp gáp.

Một vài nhà truyền thông có mặt ở đây vẫn đang phát sóng trực tiếp, vì vậy nhiều người có thể thấy rõ tình hình trong phòng bệnh thông qua phát sóng trực tiếp.

Các phóng viên trong phòng bệnh vẫn không có tiến triển gì, nhưng cư dân mạng lại đang bình luận rôm rả.

“Cậu của đứa trẻ này thật sự có thể mời Cổ Vũ đến sao?”

“Tôi cảm thấy không có khả năng. Nếu Cổ Vũ dễ mời như vậy, những người có tiền có thế kia đã sớm mời được anh ta tới rồi, nhưng theo như tôi biết, mấy năm nay, cho dù có tiền có quyền thì cũng không thể mời được Cỗ Vũ đến, cuối cùng chỉ có thể hẹn trước ở trong bệnh viện của tám gia tộc lớn.”

“Tôi cũng nghĩ là không thể. Cảm thấy đứa trẻ này đang khoác lác mà thôi.”

“Đứa trẻ này mới còn nhỏ, sao biết khoác lác được? Khoác lác cũng là người cậu kia nói, không liên quan gì đến đứa trẻ này cả. Đứa trẻ này đáng yêu như vậy, tôi rất thích đó!”

“Tôi cũng rất thích, nhìn thấy cậu nhóc này, thật muốn kiếm một người bạn trai, rồi sinh một đứa con trai.”

“Cậu nhóc quá dễ thương, quá mê người.”

“Hơn nữa còn thông minh và xuất sắc như vậy, thật muốn có một đứa con trai như thế.”

Lúc này, Đường Minh Hạo đã đội mũ và đeo kính lên, tuy không nhìn rõ diện mạo nhưng trông cậu nhóc khá phong độ.
 
Chương 2682


Chương 2682

Các bình luận tiếp theo đều nói Đường Minh Hạo đáng yêu như thế nào.

“Cậu của đứa trẻ là ai vậy?” Trong phần bình luận bỗng xuất hiện một câu hỏi như vậy.

“Đúng vậy, cậu của đứa trẻ là ai thế?”

“Cùng một câu hỏi, cậu của đứa trẻ là ai thế?”

Tiếp theo là phần lớn hỏi về cậu của đứa trẻ…

“Muốn biết người cậu kia là ai, không phải trước tiên nên biết ba mẹ của đứa trẻ kia là ai à?”

“Ừ nhỉ, ba mẹ của cậu đứa trẻ kia là ai vậy?”

“Cùng một câu hỏi, ba mẹ đứa trẻ là ai vậy?”

Sau đó, lại là một loạt bình luận về ba và mẹ của đứa trẻ kia là ai.

Nhưng dù có hỏi bao nhiêu thì cũng không ai trả lời được những câu hỏi này, lúc trước Đường Minh Hạo nói cậu đang chảy dòng máu của nhà họ Nguyễn, nhưng lúc đó vẫn chưa phát sóng trực tiếp vì có nhân viên bảo vệ đang theo dõi, mấy phóng viên thậm chí còn không có cơ hội để chụp ảnh, chứ nói chi về chuyện thân phận của Đường Minh Hạo.

Thế nhưng, sau khi phát sóng trực tiếp, ngược lại có nhắc đến Diêm Môn, còn nhắc đến thân phận của cậu chủ nhỏ Đường Minh Hạo.

Tuy nhiên, chủ nhân của Diêm Môn rất bí ẩn, không ai biết thân phận thật sự của người đứng sau Diêm Môn, nên dù biết đứa trẻ là cậu chủ nhỏ của Diêm Môn nhưng vẫn không biết ba của đứa trẻ là ai.

Hơn nữa lúc cậu bé vừa mời người đến giúp, cũng không nhờ ba giúp mà là nhờ cậu của mình, cho nên chuyện này càng kỳ lạ hơn.

“Tôi nghĩ người cậu này chắc là muốn lừa đứa trẻ kia rồi. Có khả năng người cậu không hiểu tình huống nên mới đùa giỡn một chút thôi. Tôi nghĩ người cậu kia không thể mời được Cổ Vũ đến.”

“Đồng ý với bên trên, người cậu kia không thể mời Cổ Vũ đến được.”

Hầu như mọi người đều bình luận rằng không tin người cậu kia có thể mời được Cổ Vũ đến.

“Lỡ như mời được thì sao. Dù sao cũng không ai biết người cậu kia là ai mà?” Một vài người yếu ớt đưa ra ý kiến ​​khác nhau.

Sau đó, câu chuyện quay trở lại việc người cậu là ai?

“Thân phận của người cậu kia quả thật là điểm mấu chốt, rốt cuộc người cậu kia là ai?”

“Người cậu kia là ai?”

“Người cậu kia là ai?”

Sau đó là một loạt bình luận hỏi người cậu kia là ai, trong chốc lát, sự chú ý của mọi người dành cho người cậu đã vượt xa câu hỏi có thể mời được Cổ Vũ đến hay không.

“Tôi nghĩ người cậu kia nhất định không đơn giản, mọi người có cho rằng anh ta là ông chủ lớn nào không? Nếu không, đứa trẻ kia cũng sẽ không nhờ cậu mình giúp.”

“Đứa trẻ kia là cậu chủ nhỏ của Diêm Môn. Cậu bé không nhờ cha mình giúp đỡ, mà lại nhờ cậu mình đến giúp, cho nên người cậu kia có khả năng mạnh hơn người đứng sau Diêm Môn.”

“Lỡ như người cậu kia là chủ nhân của Diêm Môn thì sao? Cậu của đứa trẻ kia là chủ nhân của Diêm Môn, đứa trẻ kia cũng được xem như cậu chủ nhỏ của Diêm Môn rồi.”

“Người cậu kia là chủ nhân của Diêm Môn?”

“Người cậu kia là chủ nhân của Diêm Môn?”

“Người cậu kia là chủ nhân của Diêm Môn!!”

Mặc dù tiếp theo là vấn đề người cậu là chủ nhân của Diêm Môn, nhưng đã chuyển dần từ câu hỏi sang câu khẳng định, ý nghĩa của các dấu câu cũng đã thay đổi hẳn, đồng nghĩa với việc suy nghĩ của mọi người cũng đã thay đổi.
 
Chương 2683


Chương 2683

Rõ ràng mọi người đều cảm thấy rằng người cậu này có thể là chủ nhân của Diêm Môn.

“Với thân phận và năng lực của người đứng sau Diêm Môn, có thể mời được bác sĩ Cổ Vũ kia không?” Sau đó có người hỏi một câu rất thực tế, nếu người cậu là chủ nhân của Diêm Môn thì câu hỏi này lại là vấn đề mấu chốt.

Bình luận trên mạng vẫn đang tiếp tục…

“Với thân phận và năng lực của chủ nhân Diêm Môn, thì có thể mời được bác sĩ Cổ Vũ kia không?” Sau đó có người hỏi một câu rất thực tế, nếu người cậu là chủ nhân của Diêm Môn thì câu hỏi này lại là vấn đề mấu chốt.

Những bình luận trên mạng vẫn đang tiếp tục diễn ra với khí thế ngất trời, bất tri bất giác đã 25 phút đã trôi qua.

“Vừa rồi đứa trẻ nói bác sĩ Cổ Vũ chậm nhất trong một tiếng là đến, hiện giờ đã gần nửa tiếng trôi qua rồi.”

“Không phải còn mời cậu hai Trác nữa sao? Khi nào thì cậu hai Trác tới?”

“Đứa trẻ không nói, nhưng bệnh viện của nhà họ Trác còn gần hơn tám gia tộc lớn kia. Nếu như cậu của đứa trẻ kia có thể mời được cậu hai Trác, vậy cậu hai Trác cũng sẽ đến nhanh hơn chút phải không?”

“Đã nửa tiếng trôi qua. Theo thời gian thì cậu hai Trác lẽ ra đã tới rồi chứ, nhưng hiện tại lại không có một chút động tĩnh nào.”

“Tính từ nhà họ Trác đến bệnh viện số 1 cũng phải mất nửa tiếng. Nếu không kẹt xe, hơn nữa chắc chắn cậu hai Trác không xảy ra bất cứ việc gì thì có lẽ đã xuất phát rồi, nhưng đó là chuyện không thể xảy ra, cậu hai Trác ngày thường rất bận, có thể đang phẫu thuật, hoặc đang có bệnh nhân, hơn nữa cho dù cậu hai Trác có thời gian, cho dù người cậu kia là chủ nhân của Diêm Môn thì cũng không có khả năng khiến cho cậu hai Trác nghe theo anh ta, vừa nhận điện thoại đã gấp gáp đến đây, cho nên chúng ta vẫn nên chờ đợi đi, chắc cũng khoảng một tiếng, nhưng điều kiện trước tiên là người cậu kia có thể mời được cậu hai Trác, nếu người cậu kia không mời được cậu hai Trác, vậy chuyện này có khả năng là thất bại rồi…”

Người kia vừa đăng lên, bên dưới lập tức xuất hiện một câu cảm thán.

“Đây là cậu hai Trác sao? Là cậu hai Trác phải không? Tôi không nhìn lầm chứ?”

Hiện tại vẫn đang phát trực tiếp, cho nên mọi người có thể nhìn thấy được tình huống trong phòng bệnh.

Đúng lúc này, cậu hai Trác đã xuất hiện trong phòng bệnh, mọi người cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Chắc chắn là cậu hai Trác rồi. Lần trước tôi có xem một bài giảng về học thuật. Tôi đã xem qua ảnh của cậu hai Trác rồi. Cậu hai Trác còn đẹp trai hơn ảnh trên mạng nữa. Thật đẹp trai và quyến rũ!!”

“Cậu hai Trác đến cũng nhanh thật? Còn chưa đến nửa tiếng. Cho dù không tắc đường, thì từ nhà họ Trác đến ​​bệnh viện số một cũng phải mất nửa tiếng. Cho nên nói, cậu hai Trác chắc hẳn là vừa nhận được điện thoại của người cậu kia thì đã lập tức xuất phát rồi.”

“Người bên trên vừa rồi nói là bảo sao nghe vậy, tốc độ này cũng không khác gì với việc bảo sao nghe vậy, phải không?”

“Có thể khiến cậu hai Trác đến nhanh như vậy, người cậu kia rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

“Người cậu uy vũ!!”

“Người cậu quyền thế!!”

“Người cậu kia thật là ngầu!!”

“Cậu nhóc đáng yêu nhà tôi được cứu rồi !!”

“Bác sĩ Cổ còn chưa tới, lầu trên đừng mừng quá sớm.”
 
Chương 2684


Chương 2684

“Có thể khiến cho cậu hai Trác đến nhanh như vậy thì người cậu kia cũng thật lợi hại, tôi nghĩ chỉ cần có mình cậu hai Trác là đủ rồi. Trình độ của cậu hai Trác là không thể nghi ngờ rồi đúng không?”

“Người khác có nghi ngờ hay không cũng không quan trọng, quan trọng là bà cụ Nguyễn nếu không thừa nhận thì nói bao nhiêu cũng uổng công.”

“Đúng, vừa rồi bà cụ Nguyễn đã nói rất rõ ràng. Chỉ nói tin tưởng Cổ Vũ, vì vậy cho dù cậu hai Trác có giỏi hơn Cổ Vũ thì đến lúc đó bà cụ Nguyễn sợ là cũng sẽ không thừa nhận.”

“Bà cụ Nguyễn rõ ràng là càn quấy, vô lý.”

“Ha ha, càn quấy? Vô lý? Những chuyện này không là gì cả. Bây giờ chuyện này đã rõ ràng rồi. Ông cụ Nguyễn là giả vờ ngất đi, là muốn nhờ vậy hại cậu ba Nguyễn, thậm chí muốn hại cả cháu trai ruột của mình, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn thật quá độc ác.”

“Đúng vậy, thật độc ác. Trước đây ông cụ Nguyễn giả vờ nằm viện để hãm hại Tô Khiết, bây giờ còn hãm hại cả cháu trai ruột của mình. Người thân như vậy thà không có còn hơn. Chẳng trách Nguyễn Hạo thần muốn tách rời quan hệ với nhà họ Nguyễn, cậu hai Trác chắc chắn là bị ông cụ và bà cụ Nguyễn nhìn thấu nên mới bất đắc dĩ làm như vậy.”

“Lúc trước bà cụ Nguyễn công khai hôn sự của Nguyễn Hạo thần và công chúa của Qủy Vực Chi Thành, nhưng rõ ràng Nguyễn Hạo thần không thích công chúa của Qủy Vực Chi Thành, thậm chí còn nói cậu ba Nguyễn rất ghét cô công chúa kia, nếu không thì cũng không thể vứt cô công chúa kia ra khỏi, cho nên hôn sự này nhất định không phải là ý của Nguyễn Hạo thần, còn việc Nguyễn Hạo thần muốn thoát khỏi quan hệ với nhà họ Nguyễn cũng có thể liên quan đến chuyện này.”

“Không chỉ chuyện này. Dựa theo tình hình hiện giờ, trước đây ông cụ và bà cụ Nguyễn sợ là đã làm những chuyện quá đáng với Nguyễn Hạo thần, mà chuyện công chúa của Qủy Vực Chi Thành đã trở thành ngòi nổ.”

“Cho nên, cậu ba Nguyễn chắc hẳn đã bị đẩy đến đường cùng, cũng đã hoàn toàn hết hy vọng. Đó là lý do tại sao anh ấy tổ chức một cuộc họp báo để tách khỏi nhà họ Nguyễn.”

“Đúng, từ thái độ quyết liệt của cậu ba Nguyễn đủ để chứng minh anh ấy đã từ bỏ mọi thứ đối với nhà họ Nguyễn, bao gồm tất cả cổ phần của Nguyễn thị, và cả quyền quản lý của Nguyễn thị, cũng bao gồm tất cả tiền bạc của Nguyễn thị. Cậu ba Nguyễn tự thoát khỏi quan hệ với nhà họ Nguyễn, có thể thấy được ông cụ và bà cụ Nguyễn quá đáng như thế nào.”

“Mà hiện giờ ông cụ Nguyễn không phải đang tìm cách vãn hồi hay sao, ngược lại giả vờ ngất đi để hãm hại cậu ba Nguyễn, thật sự là quá kinh khủng, quá ghê tởm!!”

Tình huống trong phòng bệnh, mọi người đều có thể thấy được qua phát sóng trực tiếp, ai cũng đều biết, ông cụ Nguyễn giả tạo thế nào, lại nghe phân tích của bạn nhỏ Đường Minh Hạo, mọi người mới hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chỉ có điều bà cụ Nguyễn vẫn nghiến răng không chịu thừa nhận, mà ông cụ Nguyễn vẫn tiếp tục nằm trên giường và giả vờ ngất đi.

Hiện giờ chính là tìm ra một bằng chứng, để cho bà cụ Nguyễn không thể giả vờ được nữa.

Trong phòng bệnh của ông cụ Nguyễn, các phóng viên có mặt ở đây đều nhìn thấy cậu hai Trác xuất hiện với tốc độ vô cùng nhanh chóng. Mọi người vô cùng kinh ngạc, cậu hai Trác là một người vô cùng bận rộn, rất nhiều nhà truyền thông đều muốn đến phỏng vấn cậu hai Trác, nhưng đều bị cự tuyệt, lý do rất đơn giản chính là: không có thời gian.

Cậu hai Trác không có thời gian thế mà chưa được nửa giờ đã tới phòng bệnh rồi?

Xin hỏi đây rốt cuộc là tình huống gì?!

Cho nên người cậu kia rốt cuộc là người thế nào?

Có thể khiến cho cậu hai Trác đến nhanh như vậy!!
 
Chương 2685


Chương 2685

Bà cụ Nguyễn cũng sửng sốt, tuy bà ta quan tâm nhất vẫn là Cổ Vũ, nhưng thân phận của cậu hai Trác cũng không đơn giản, muốn mời cũng không phải chuyện dễ dàng.

Hầu hết mọi người đều chắc rằng sẽ không mời được, chứ đừng nói đến với tốc độ nhanh như vậy.

Người cậu kia là ai? Chắc chắn không phải là người em họ ngu ngốc kia của Tô Khiết, người em họ ngu ngốc kia chắc chắn không có khả năng này.

Bà cụ Nguyễn không khỏi cảm thấy lo lắng, có vẻ như người cậu kia thực sự có năng lực.

Có điều, cho dù có thể mời được cậu hai Trác, thì tuyệt đối cũng không thể mời đươc Cổ Vũ. Có thể nói tình nói lý được với cậu hai Trác, nhưng nghe nói Cổ Vũ kia là người không thích nói về tình cảm, hơn nữa nghe nói Cổ Vũ kia là người không thích nói lý với bất cứ ai.

Bà cụ Nguyễn nghĩ đến đây, trong lòng chậm rãi buông xuống.

“Tiểu Trác, cháu đến rồi à. Không ngờ chuyện này lại phiền cháu. Cháu và Hạo thần là anh em …” Sau khi bà cụ Nguyễn phản ứng lại, vội chào hỏi nói chuyện với cậu hai Trác, nghe giọng điệu của bà ta rõ ràng là muốn kéo gần quan hệ với cậu hai Trác hơn.

Cậu hai Trác không để ý tới bà cụ Nguyễn, trước kia bà ta là người nhà của cậu ba, khi nhìn thấy bà ta, anh ta cũng thường chào hỏi, bây giờ cậu ba đã tách khỏi nhà họ Nguyễn, anh ta cũng không cần bận tâm về những người không liên quan nữa.

Cậu hai Trác đi tới trước mặt Đường Minh Hạo, sau đó ngồi xổm xuống, đôi mắt nhìn thẳng vào cậu nhóc, đôi mắt vốn lãnh đạm hiện giờ sáng như sao, đây là con của cậu ba, không tệ, rất xuất sắc.

Anh cả gọi điện bảo anh ta đến bệnh viện, anh ta không muốn đến nhưng anh cả lại nói con trai của cậu ba đang nằm viện nhờ anh ta giúp, anh ta vội bỏ mọi chuyện đang làm và đến đây với tốc độ nhanh nhất có thể.

Lần trước, cậu ba có khoe con trai và con gái của anh với bọn họ, vốn định hôm sau sẽ đến nhà họ Đường để gặp hai đứa trẻ, nhưng vì một số lý do đặc biệt nên không thể đến, bây giờ lại có một cơ hội tốt như vậy, làm sao anh ta có thể bỏ lỡ được.

Đường Minh Hạo cũng nhìn về phía cậu hai Trác, đây là lần đầu tiên Đường Minh Hạo nhìn thấy cậu hai Trác. Đường Minh Hạo đang muốn chào hỏi với cậu hai Trác, nhưng nhìn thấy ánh mắt sáng rực của anh ta, Đường Minh Hạo vô cùng kinh ngạc, cậu hai Trác dùng ánh mắt như vậy nhìn mình là có ý gì? Đây là tình huống gì?!

“Bé cưng, bảo bác qua đây, mà không gọi một tiếng bác Trác sao?” Cậu hai Trác nhìn Đường Minh Hạo, không nhịn được mà cong môi lên, đây là con trai của cậu ba, nên gọi anh ta một tiếng bác chứ.

“Bác Trác.” Đường Minh Hạo vẫn đang nghĩ nên xưng hô thế nào, dù sao thì hiện tại thân phận của cậu bé vẫn chưa được công khai, cậu bé đang ngụy trang mà thôi. Đường Minh Hạo vẫn hơi lo lắng nếu để cho người ta biết cậu là con trai của Nguyễn Hạo thần, thì việc hôm nay coi như thất bại.

Chẳng qua, bây giờ bác Trác đã nói như vậy, cậu cũng không cần phải vướng bận những chuyện ấy nữa.

“Ngoan thật.” Từ trước đến nay, cậu hai Trác vẫn luôn lạnh lùng cao ngạo, giờ phút này lại cười tươi như hoa, anh ta không nhịn được vươn tay ra bóp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Minh Hạo.

Ừ, mềm thật, trơn thật, rất thoải mái!

Mọi người lại bàng hoàng sau khi nghe thấy một tiếng bác Trác này, tuy từ “bác” này dùng để xưng hô với người lớn tuổi hơn ba mình, cũng không nhất thiết phải là người rất thân thiết, hoặc thậm chí không phải là người quen.

Thế nhưng, có thể khiến cho cậu hai Trác chủ động mở miệng bảo cậu bé gọi bác, e là không phải quan hệ bình thường, dù sao ai cũng biết cậu hai Trác rất lạnh lùng kiêu ngạo, hầu hết mọi người đều muốn kéo gần quan hệ với anh ta, nhưng đó là điều không thể nào.

 
 
Chương 2686


Chương 2686

Vừa rồi, ngay cả bà cụ Nguyễn cũng muốn chào hỏi cậu hai Trác, nhưng cậu hai Trác lại không để ý tới bà ta.

Hơn nữa thái độ của cậu hai Trác đối với cậu bé này càng khiến mọi người kinh ngạc hơn, nụ cười của cậu hai Trác hơi ngốc nghếch, giống như là nhìn thấy con ruột của mình vậy?!

Cho nên, giữa cậu hai Trác và cậu bé này rốt cuộc có quan hệ gì?

Đứa trẻ này rốt cuộc là ai?

Bà cụ Nguyễn nhìn thấy hành động của cậu hai Trác và Đường Minh Hạo, ánh mắt bà ta rõ ràng chìm xuống, người khác không biết tại sao cậu hai Trác lại nhiệt tình với đứa bé này như vậy, nhưng bà ta thì biết.

Từ lâu bà ta đã đoán được đứa bé này có khả năng là con của Nguyễn Hạo thần, cậu hai Trác và Nguyễn Hạo thần là anh em tốt của nhau, tất nhiên đối xử với Đường Minh Hạo cũng rất nhiệt tình, hơn nữa cậu hai Trác bảo cậu bé gọi anh ta là bác Trác, cũng làm cho bà cụ Nguyễn xác định được thân phận của Đường Minh Hạo.

Cho nên, suy cho cùng, đứa bé này vẫn dùng quan hệ của Nguyễn Hạo thần để mời cậu hai Trác qua đây, và cũng được xem là dùng quan hệ của nhà họ Nguyễn bọn họ!!

Vì vậy, vừa rồi cậu bé có khả năng là gọi cho Nguyễn Hạo thần, lấy quan hệ giữa Nguyễn Hạo thần và cậu hai Trác, mới có thể khiến cho cậu hai Trác vội vàng chạy tới đây như vậy.

Chỉ là, lúc nãy cậu bé gọi điện thoại vì sao lại kêu tiếng cậu?

Về chuyện này, bà cụ Nguyễn vẫn có hơi khó hiểu.

“Nào, quà gặp mặt của bác Trác đây.” Lúc này, trong mắt cậu hai Trác chỉ có một mình bạn nhỏ Đường Minh Hạo, hoàn toàn coi những người khác như không khí. Sau khi bóp mặt cậu bé một chút, anh ta lấy một cái túi đưa cho Đường Minh Hạo.

Đó là một cái túi lớn, trong đó có rất nhiều hộp khác nhau.

“Đây là cái gì?” Đường Minh Hạo sửng sốt, tặng quà lần đầu gặp mặt không phải chuyện gì lạ, nhưng đây là lần đầu tiên cậu bé nhận được một món quà gặp mặt lớn như vậy.

“Nghe nói cháu thích chơi mô hình. Đây là những thứ bác đã sưu tầm được trong hai ngày qua. Thời gian gấp gáp nên chỉ sưu tầm được mấy thứ này, sau này bác sẽ tìm tiếp cho cháu.” Cậu hai Trác rõ ràng là rất để tâm, biết bạn nhỏ Đường Minh Hạo thích mô hình nên đã sưu tầm rất nhiều trong vòng chưa đầy hai ngày.

“Cảm ơn bác Trác, cháu rất thích món quà này.” Mắt Đường Minh Hạo lập tức sáng lên, ánh mắt nhìn thẳng vào túi xách của cậu hai Trác, nhưng cậu nhóc vẫn không quên lễ phép cảm ơn.

“Thích là được rồi.” Cậu hai Trác thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cậu nhóc thích là được, chứ nói thật, anh ta sợ cậu nhóc sẽ không thích.

“Còn vài món nữa, bác đã cho người gửi qua đường bưu điện rồi. Vẫn đang trên đường đến đây. Đợi họ tới rồi đưa cho cháu.” Cậu hai Trác nghe nói Đường Minh Hạo thích, hơn nữa cậu bé rất lanh lợi, cậu hai Trác lần đầu tiên cảm nhận được món quà của mình được người khác thích là một chuyện vô cùng xúc động như vậy.

Thực lòng mà nói, trước đây anh ta đã nghe Tịch Xuyên kể về hai đứa nhỏ này, đặc biệt là những chuyện liên quan đến Đường Minh Hạo, cậu hai Trác thật sự sợ mình sẽ không thể làm vừa lòng hai đứa nhỏ này.

“Bác Trác thật tốt, thật đẹp trai.” Đường Minh Hạo cũng rất vui vẻ, không chỉ bởi vì cậu bé thích mô hình, mà còn bởi vì cậu hai Trác đã nhọc tâm để tìm cho cậu món quà này.

Mọi người nhìn cảnh này đều sững sờ, không phải nói cậu hai Trác qua đây để kiểm tra cho ông cụ Nguyễn sao?

Sao lại chỉ tặng quà thế này, từ lúc cậu hai Trác đến đây, anh ta hoàn toàn không đề cập đến việc kiểm tra, giống như đến đây chỉ để tặng quà vậy.
 
Chương 2687


Chương 2687

Cậu hai Trác, cậu có thể nghĩ đến chuyện chính trước được không?

“Cậu hai Trác, cậu chủ nhỏ của Diêm Môn đặc biệt mời ngài đến đây để kiểm tra bệnh cho ông cụ Nguyễn đấy.” Người phóng viên được Đường Minh Hạo dẫn tới cảm thấy bản thân cần phải lên tiếng nói gì đó.

Bây giờ bác sĩ Cổ vẫn chưa đến, với tư cách là một phóng viên, anh ta cũng hiểu rất rõ vị bác sĩ Cổ kia, huống chi là việc mời anh ta đến, cho dù là người có tiền có thế cũng phải hẹn trước với anh ta.

Vì vậy, phóng viên cảm thấy việc mời được bác sĩ Cổ đến đây vẫn chưa chắc chắn.

Cậu hai Trác cũng rất nổi tiếng trong lĩnh vực y thuật, uy thế cũng rất cao, không bằng nhờ cậu hai Trác kiểm tra cho ông cụ Nguyễn, cậu hai Trác kiểm tra, cũng sẽ không có ai nghi ngờ kết quả, đến lúc đó bà cụ Nguyễn cũng không lật lọng được.

Lúc này cậu hai Trác không vội chút nào, nhưng người phóng viên kia đang rất vội vàng.

“Việc kiểm tra e là không thể. Tốt hơn là nên đợi bác sĩ Cổ tới đi. Ở trước mặt bác sĩ Cổ, tôi không dám múa rìu qua mắt thợ.” Cậu hai Trác hoàn toàn không chấp nhận ý của phóng viên, câu trả lời kia đương nhiên cũng tùy tiện.

Người phóng viên vừa nói chuyện hoàn toàn sững sờ, khóe môi giật giật, chờ bác sĩ Cổ tới đây?

Nhưng trước tiên phải đợi bác sĩ Cổ đến mới được.

Cậu hai Trác, có thể nghiêm túc chút được không? Chúng ta có thể không lo lắng sao?

Cậu chủ nhỏ của Diêm Môn mời ngài tới, không phải để xem kịch vui!

Tất nhiên, người duy nhất bị sốc không phải một mình người phóng viên kia, những phóng viên khác có mặt ở đây cũng không khác gì, thái độ của cậu hai Trác thực sự khiến họ không biết phải nói gì.

Lúc này, những bình luận trên mạng đang sắp bùng nổ cả rồi.

“Quan hệ giữa cậu hai Trác và cậu nhóc rõ ràng là không bình thường.”

“Ừ, đúng vậy, vừa nhìn cũng biết là rất thân thiết rồi. Nếu không phải cậu hai Trác bảo cậu nhóc gọi mình một tiếng bác, tôi nghĩ bọn họ là cha con rồi đấy.”

“Nhưng cậu Trác cũng đã đến rồi, sao không kiểm tra cho ông cụ Nguyễn? Kết quả mà cậu hai Trác kiểm tra ra tuyệt đối có sức thuyết phục, không ai nghi ngờ được cả. Nếu lỡ như bác sĩ Cổ không tới, cậu hai Trác cũng có thể giúp cậu nhóc được chứ.”

“Cậu hai Trác nói phải đợi bác sĩ Cổ đến. Có phải cậu hai Trác biết bác sĩ Cổ sẽ đến không?”

“Cũng có khả năng lắm, nếu không thì cậu hai Trác cũng không nhàn nhã như vậy, cậu hai Trác làm việc rất có uy tín, dù sao anh ta cũng là cao thủ phẫu thuật mà, chẳng qua anh ta làm chuyện gì cũng đều rất nghiêm khắc.”

“Nếu là như vậy, chuyện này càng ngày càng hay rồi, tôi nghĩ kế tiếp nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.”

“Ngồi chờ xem kịch thôi!”

“Ngồi chờ xem kịch thôi!”

Lại là một loạt bình luận khác ập đến, tất cả mọi người đều đang chờ đợi xem kịch vui.

“Nhưng tôi vẫn cảm thấy Cổ Vũ không thể tới.”

“Đồng ý với lầu trên.” Đương nhiên mọi người vẫn không tin Cố Vũ sẽ xuất hiện.

Lúc này, mọi người trong phòng bệnh của ông cụ Nguyễn đều đang đợi, thời gian trôi qua từng phút một, cậu hai Trác đến cũng đã gần mười phút, nói cách khác, Đường Minh Hạo gọi điện đi đã hơn ba mươi phút.
 
Chương 2688


Chương 2688

Lúc trước Đường Minh Hạo nói Cổ Vũ sẽ đến chậm nhất trong vòng một tiếng, hiện tại thời gian càng ngày càng gần, tâm trạng của mọi người cũng càng ngày càng kích động, còn nửa tiếng nữa, mọi người đã bắt đầu háo hức nhìn chằm chằm ra ngoài cửa.

Bà cụ Nguyễn không khỏi âm thầm cười lạnh, những người này nhìn háo hức như vậy, thật sự cho rằng Cổ Vũ sẽ tới sao? Nếu Cổ Vũ dễ mời như vậy thì không phải là Cổ Vũ nữa rồi, những người này thật dám nghĩ tới, quá nực cười.

Bà cụ Nguyễn cười lạnh, đúng vào lúc này, đột nhiên bên ngoài phòng bệnh truyền đến tiếng bước chân, sở dĩ giờ phút này mọi người có thể nghe thấy tiếng bước chân, một là vì bây giờ trong phòng thật sự rất yên tĩnh, hai là vì tiếng bước chân bên ngoài rất nhiều, rất lộn xộn, chắc chắn không phải là một người, vì vậy tiếng động không nhỏ, mà thật sự rất lớn, cảm giác giống như một đám người đang đến!!!

Bà cụ Nguyễn cười lạnh, đúng vào lúc này, đột nhiên bên ngoài phòng bệnh truyền đến tiếng bước chân, sở dĩ giờ phút này mọi người có thể nghe thấy tiếng bước chân, một là vì bây giờ trong phòng thật sự rất yên tĩnh, hai là vì tiếng bước chân bên ngoài rất nhiều, rất lộn xộn, chắc chắn không phải là một người, vì vậy tiếng động không nhỏ, mà thật sự rất lớn, cảm giác giống như một đám người đang đến!!!

Phòng bệnh của ông cụ Nguyễn chính là phòng bệnh VIP nhất, tầng này nhiều quy củ, theo lý thuyết, chắc hẳn sẽ không gây ra tiếng động lớn như vậy.

Tầng này không có nhiều người ở, người ở cũng đều là người có thân phận, không có người nào dám ồn ào như vậy, đám người này đến đây là muốn làm gì?

“Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì vậy?” Một phóng viên đứng ngoài cùng thò đầu ra nhìn, sau đó hoàn toàn khiếp sợ, có lẽ bởi vì quá mức kinh ngạc, giọng nói cũng cao lên mấy phần.

Bởi vì camera phát sóng trực tiếp đều hướng vào trong phòng bệnh, nên những người xem trực tiếp cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Sao vậy? Sao vậy? Xảy ra chuyện gì à? Là ai đến?”

“Nghe tiếng thì là có người đến, mà hình như không chỉ một người.”

“Là bác sĩ Cổ đến sao?”

“Chắc hẳn là bác sĩ Cổ, tiếng động thế này chắc chắn không phải là một người, bác sĩ Cổ đến không thể nào lại mang theo cả vệ sĩ?”

“Cho dù bác sĩ Cổ đến Bệnh viện số một, chắc chắn cũng là một mình, không thể nào dẫn theo nhiều người như vậy.”

“Vậy rốt cuộc là ai đến? Rốt cuộc là ai? Là người của nhà họ Dạ? Hay là người của bé đáng yêu?”

“Có phải là ba của bé đáng yêu không, môn chủ của Diêm Môn, bé đáng yêu đến bệnh viện đã mang theo không ít vệ sĩ, môn chủ của Diêm Môn ra ngoài, chắc chắn cũng sẽ mang theo không ít vệ sĩ.”

“Môn chủ của Diêm Môn đến cổ vũ cho bé đáng yêu sao?”

“Lâu vậy rồi mà môn chủ của Diêm Môn chưa từng xuất hiện, cũng không có bất kỳ động tĩnh gì, khả năng xuất hiện vào lúc này không lớn, vì vậy chắc hẳn không phải là môn chủ của Diêm Môn.”

“Vậy rốt cuộc là ai?”

“Rốt cuộc là ai?”

Bình luận trên mạng lập tức dồn dập, tất cả mọi người đều đang hỏi rốt cuộc là ai đến?”

Không chỉ người xem phát sóng trực tiếp không biết người đến là ai, mà ngay cả những người trong phòng bệnh cũng không biết người đến là ai.

Vốn dĩ trong phòng bệnh đã có không ít người, phóng viên của mấy tòa soạn cộng thêm thợ quay phim cũng phải mười mấy người.

Người của Diêm Môn đi cùng Đường Minh Hạo cũng chừng sáu bảy người, lại cộng thêm bảo vệ của nhà họ Dạ.
 
Chương 2689


Chương 2689

Nhiều người như vậy ở trong phòng bệnh vốn đã chen chúc, lúc này cho dù mọi người muốn ra ngoài xem, nhất thời cũng không chen ra được.

Hơn nữa phần lớn phóng viên đều không muốn chen ra, ở đây nhiều phóng viên như vậy, nếu bây giờ đi ra, vậy không giành được vị trí đằng trước rồi, việc quan trọng nhất bây giờ vẫn là phỏng vấn chuyện của ông cụ Nguyễn và thằng nhóc này.

Còn người đến là ai? Nếu như đến phòng bệnh của ông cụ Nguyễn, bọn họ không cần chen ra cũng có thể nhìn thấy, nếu không phải thì cũng không có ý nghĩa lớn gì đối với bọn họ, bọn họ là phóng viên, đến để lấy tin tức, không phải đến để xem náo nhiệt.

“Rốt cuộc là ai?” Bà cụ Nguyễn cũng tò mò, chủ yếu vì thời điểm bây giờ đang hơi nhạy cảm.

“Không biết, không nhận ra, nhưng rất nhiều người, đều mặc áo blouse, chắc là bác sĩ của bệnh viện.” Một bảo vệ ở bên ngoài nghe thấy lời của bà cụ Nguyễn thì cuống quýt trả lời, nhưng người bảo vệ kia không nhận ra ai, tin tức duy nhất anh ta có thể cung cấp cho bà cụ Nguyễn chính là những người kia đều mặc áo blouse.

“Bác sĩ? Có mấy bác sĩ?” Lông mày bà cụ Nguyễn khẽ nhíu lại, sắc mặt thay đổi, không biết đang suy nghĩ điều gì.

“Có rất nhiều, khoảng mười người.” Bảo vệ nhìn ra ngoài, vội vàng trả lời, coi như còn trả lời được vấn đề này.

“Vì sao đột nhiên có nhiều bác sĩ đến như vậy?” Chân mày bà cụ Nguyễn càng nhíu chặt hơn, vừa rồi thằng nhóc này chỉ nói rằng bảo cậu của mình mời cậu hai Trác và Cổ Vũ, cũng không mời những người khác.

Sao đột nhiên có nhiều bác sĩ đến như vậy?

Đã xảy ra chuyện gì?

Thời điểm này, bà cụ Nguyễn cũng không hiểu nổi rồi.

Nhưng mà tiếng bước chân càng ngày càng gần, rất rõ ràng là đang đi về phía này.

“Cậu xem có phải bọn họ đang đi đến phòng bệnh của chúng ta không?” Bà cụ Nguyễn không nhịn được hỏi một câu, lúc này bất kỳ biến động nhỏ nào cũng sẽ ảnh hưởng đến hướng phát triển của sự việc.

Nên bà ta nhất định phải mau chóng tìm hiểu tình huống, kịp thời ứng phó.

“Vâng, hình như là vậy.” Bảo vệ nhìn người đi đường rồi suy đoán, rất rõ ràng những người đi đường kia đang đi thẳng về phía phòng bệnh của bọn họ, chắc hẳn là đến phòng bệnh của bọn họ rồi.

Ánh mắt bà cụ Nguyễn chợt lóe, bởi vì không rõ người đến là ai, vì vậy nhất thời bà cụ Nguyễn cũng không biết đối phó như thế nào.

Bây giờ có rất nhiều người chen ở cửa ra vào, cho dù bà ta muốn đi ra nhìn thử, chỉ sợ nhất thời cũng không chen ra được.

Hơn nữa thân phận của bà ta cũng không thích hợp đi làm chuyện này.

“Bọn họ đến phòng bệnh của chúng ta.” Khi bà cụ Nguyễn đang nghĩ ngợi, giọng nói của bảo vệ truyền đến.

Lần này không cần bảo vệ nói thì bà cụ Nguyễn cũng biết rồi, bởi vì mấy người đi đầu đã đến cửa phòng bệnh của bọn họ, dừng ngay trước cửa phòng bệnh, rõ ràng là đang chờ người phía sau.

Bà cụ Nguyễn phát hiện lúc này không chỉ có một người đứng ở cửa ra vào, mà bà ta còn nhận ra một người trong số đó, là Viện trưởng của Bệnh viện số một.

Trong lòng bà cụ Nguyễn đầy nghi ngờ, lúc này Viện trưởng của bệnh viện đến làm gì?
 
Chương 2690


Chương 2690

Lúc trước khi ông cụ Nguyễn vào bệnh viện, Viện trưởng cũng có đến thăm, nhưng cũng chỉ là đến để lôi kéo làm quen mà thôi.

Bởi vì vốn dĩ ông cụ Nguyễn không có vấn đề gì, thật ra bà cụ Nguyễn cũng không hài lòng về bệnh viện này, sở dĩ bà ta gọi xe cứu thương chính là vì muốn làm lớn chuyện, bệnh viện tư nhân có tính bảo mật cao, vì vậy bà ta mới chọn một bệnh viện công.

Nên khi Viện trưởng đến, bà cụ Nguyễn cũng không có thái độ tốt, sau đó Viện trưởng nói vài câu rồi rời đi.

Bây giờ Viện trưởng lại đến, quả thật khiến bà cụ Nguyễn thấy rất kỳ lạ, Viện trưởng đến cửa rồi mà không đi vào, kỳ lạ hơn là lần này Viện trưởng không chỉ đến một mình mà còn có những người khác của bệnh viện, thoạt nhìn chắc hẳn cũng đều là lãnh đạo của bệnh viện.

Nhìn dáng vẻ của bọn họ dường như là đang chờ ai đó?

Những người khác trong phòng nhìn thấy tình huống này cũng cảm thấy lạ, không biết rốt cuộc là chuyện gì.

Ngay cả Đường Minh Hạo cũng không nhịn được chớp mắt, dựa theo thời gian cậu nói, chắc hẳn bác sĩ Cổ đến rồi?

Nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện gì vậy?

Sao lại nhiều người như vậy?

“Cảnh tượng lớn rồi đây.” Rõ ràng cậu hai Trác đã hiểu là chuyện gì, không nhịn được nở nụ cười.

“Bác Trác, bác biết là đã xảy ra chuyện gì sao?” Cậu bạn nhỏ Đường Minh Hạo đặc biệt thông minh, lập tức nghe hiểu ý cậu hai Trác.

“Ừ, nhìn thật náo nhiệt.” Bình thường cậu hai Trác không thích xem náo nhiệt, nhưng lúc này anh ta lại đặc biệt hăng hái.

Anh ta nhìn Đường Minh Hạo bị chen ở đằng sau, đứng ở trong đám người, hoàn toàn bị che phủ, khóe môi hơi mấp máy, sau đó ngồi xổm xuống bế Đường Minh Hạo lên: “Nào, bác Trác ôm cháu đi xem náo nhiệt.”

Chỉ dựa vào vóc dáng này của Đường Minh Hạo, cho dù nhìn xuyên qua thì cũng không nhìn được chút tình huống nào ở bên ngoài.

Lúc này Đường Minh Hạo cũng tò mò, vì vậy không từ chối, rất phối hợp ôm lấy cổ cậu hai Trác.

Cậu hai Trác vốn dĩ cao, lúc này còn cố gắng ôm Đường Minh Hạo lên cao hơn, như vậy, Đường Minh Hạo có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên ngoài phòng bệnh.

“Đây là bác sĩ của Bệnh viện số một…” Đường Minh Hạo nhìn thoáng qua đã xác định được thân phận của mấy người ở cửa, bởi vì trên quần áo của những người kia đều có ký hiệu của Bệnh viện số một.

Không thể không nói, cậu bạn nhỏ Đường Minh Hạo quan sát rất cẩn thận, còn tốt hơn người bảo vệ kia, người bảo vệ kia chỉ biết người đến mặc áo blouse.

“Ừ, quả thật là Bệnh viện số một.” Cậu hai Trác rất hài lòng liếc nhìn Đường Minh Hạo, thằng nhóc này rất lợi hại, ánh mắt bén nhọn, quan sát tinh tế.

Không hổ là con trai của chuyên gia tâm lý học tội phạm.

“Vậy bọn họ đang đợi ai?” Đường Minh Hạo nhìn những người đang đứng ở cửa ra vào kia, cũng không vội vàng tiến vào, rõ ràng là đang chờ người.

“Cháu cảm thấy thế nào?” Cậu hai Trác không trả lời, mà nhìn Đường Minh Hạo hỏi.

“Là bác sĩ Cổ đến rồi sao?” Đường Minh Hạo suy đoán, hoặc không chỉ là suy đoán, cho đến bây giờ Đường Minh Hạo cũng biết tương đối tình hình rồi, cậu nói khoảng bốn mươi phút bác sĩ Cổ sẽ đến, bây giờ thời gian vừa đúng, hơn nữa có thể khiến cho Bệnh viện số một tiếp đón như vậy, không thể nghi ngờ chính là bác sĩ Cổ.

“Rất đúng.” Cậu hai Trác giơ ngón tay cái lên, không hề keo kiệt khen ngợi bé Hạo.
 
Chương 2691


Chương 2691

Giờ phút này, tiếng nói chuyện của Đường Minh Hạo với cậu hai Trác cũng không to, chỉ hai người bọn họ nghe thấy, người phía trước cũng không nghe thấy bọn họ đang nói gì.

“Giáo sư Cổ, mời ngài.” Nhưng vào lúc này, Viện trưởng của Bệnh viện số một lại cung kính giơ tay mời, thái độ này của Viện trưởng khiến mọi người giật mình, mà lời nói của Viện trưởng càng khiến lòng người rung động hơn.

Vừa rồi Viện trưởng nói là giáo sư Cổ? Có phải chính là Cổ Vũ hay không?

Chẳng lẽ Cổ Vũ đã đến rồi?

Chẳng lẽ lúc này bệnh viện gọi nhiều người ra như vậy là vì nghênh đón Cổ Vũ?

“Các ông làm trò gì vậy, cản đường tôi rồi, tránh ra, tránh ra.” Ngay sau đó có một giọng nói từ bên ngoài phòng bệnh truyền đến, thái độ hoàn toàn tương phản với Viện trưởng, giọng nói này nghe vô cùng thiếu kiên nhẫn.

Rõ ràng người đến không thích nghênh đón thế này chút nào, còn ghét bỏ có người cản đường ông ta.

“Giáo sư Cổ, đây chính là phòng bệnh của ông cụ Nguyễn, đến nơi rồi.” Một chủ nhiệm vô cùng kiên nhẫn giải thích, mặc dù tính tình giáo sư Cổ rất kém, giọng điệu cũng không hề tốt, nhưng chủ nhiệm kia vẫn mỉm cười, không thể hiện chút thái độ nào.

Lúc này, bệnh viện bọn họ có thể điều động lãnh đạo nào thì đều điều động hết, ngay cả Viện trưởng của bọn họ cũng đến, cung kính đứng đầu tiên nghênh đón giáo sư Cổ, sao ông ta dám lạnh nhạt.

Đừng nói bây giờ giáo sư Cổ chỉ ghét bỏ bọn họ cản đường đi, cho dù giáo sư Cổ thật sự mắng bọn họ, bọn họ cũng phải chấp nhận, không chỉ vì lãnh đạo của bệnh viện đều ở đây, mà còn vì giáo sư Cổ là thần tượng mà ông ta hâm mộ nhất, ông ta cũng không ngờ mình có thể nhìn thấy giáo sư Cổ ở khoảng cách gần như vậy, chuyện này đủ để ông ta khoác lác trước mặt những bác sĩ khác cả đời.

“Nếu các ông không cản tôi, tôi đã đến từ sớm rồi.” Tiếng nói hùng hổ bên ngoài kia lại vang lên lần nữa, ông ta đang sốt ruột đến thăm đồ đệ, nhưng lại bị những người này cản lại, còn nói cái gì mà muốn dẫn ông ta đi, tất cả đều là làm chậm trễ thời gian của ông ta.

“Đúng, đúng, là chúng tôi sai rồi, mong giáo sư Cổ thứ lỗi.” Chủ nhiệm tiếp tục cười, thái độ vẫn cung kính như cũ, giọng điệu vẫn tốt đến không thể tốt hơn.

“Là chúng tôi làm không tốt, chậm trễ thời gian của giáo sư Cổ.” Viện trưởng cũng tiếp lời vị chủ nhiệm kia mà nói xin lỗi.

Lúc này thái độ của Viện trưởng cũng tốt đến không thể tốt hơn, giáo sư Cổ đến bệnh viện của bọn họ đấy, đây chắc chắn là vinh hạnh của bệnh viện bọn họ.

Chỉ bởi vì chuyện này đã đủ để cho danh tiếng bệnh viện bọn họ tăng cao rồi, đây chính là giáo sư Cổ, là nhân vật được mọi người kính trọng trong giới y học, bình thường bất kỳ bệnh viện nào cũng không thể mời được giáo sư Cổ.

Những năm này, có bệnh viện nào không muốn mời giáo sư Cổ chứ, vì khiến cho giáo sư Cổ có thể đến bệnh viện mình một chuyến, mấy bệnh viện đã đưa ra cái giá trên trời, nhưng giáo sư Cổ căn bản không thèm để ý.

Đương nhiên cũng có bệnh viện khác muốn khiến cho ông ta hài lòng, đưa ra đủ loại điều kiện.

Nhưng mà, những năm này chưa có bệnh viện nào có thể mời được giáo sư Cổ.

Vì có thể mời được giáo sư Cổ, Viện trưởng của Bệnh viện số một bọn họ cũng đã nghĩ hết biện pháp, nhưng cuối cùng cũng chưa từng mời được giáo sư Cổ.

Bây giờ Viện trưởng không còn hi vọng xa vời như vậy nữa, nhưng tuyệt đối không ngờ hôm nay giáo sư Cổ lại không mời mà đến, hơn nữa còn là đến làm kiểm tra cho bệnh nhân trong bệnh viện của bọn họ.

Chuyện như vậy khiến Viện trưởng khó lòng tưởng tượng, cả người vẫn đang lâng lâng.
 
Chương 2692


Chương 2692

Lúc trước cũng có người của bệnh viện bọn họ xem phát sóng trực tiếp liên quan đến ông cụ Nguyễn và thằng nhóc kia, đương nhiên cũng có người biết thằng nhóc gọi điện thoại cho cậu mình, muốn mời cậu hai Trác và giáo sư Cổ đến bệnh viện.

Về sau việc này cũng lan truyền trong bệnh viện, nhưng mà tất cả mọi người đều không coi là thật, so với người ngoài, bác sĩ bọn họ hiểu rõ cậu hai Trác không phải dễ mời, bác sĩ Cổ thì càng không thể nào mời được.

Dựa theo suy nghĩ của bọn họ, không có người nào có thể mời được bác sĩ Cổ, bởi vì bác sĩ Cổ quả thật là nhân vật khó chiều.

Vì vậy, mọi người cũng chỉ coi như đang xem náo nhiệt mà thôi.

Nhưng, chưa đến nửa tiếng, cậu hai Trác thật sự đến rồi, bọn họ vẫn là nhờ nhìn thấy cậu hai Trác trong phát sóng trực tiếp của ông cụ Nguyễn nên mới biết cậu hai Trác thật sự đến bệnh viện của bọn họ.

Vì vậy có người suy đoán, có phải giáo sư Cổ cũng đến hay không?

Mặc dù Viện trưởng cảm thấy suy nghĩ như vậy quá ngây thơ, không có khả năng, dù sao Viện trưởng cũng biết rõ giáo sư Cổ khó mời đến nhường nào.

Nhưng lỡ như giáo sư Cổ đến thì sao? Lỡ như?

Trước kia Viện trưởng cũ vì mời giáo sư Cổ mà nghĩ mọi biện pháp, hễ có cơ hội nào, hễ có chút khả năng nào, Viện trưởng cũ đều không bỏ qua.

Bây giờ là cơ hội của ông ta, độ khả thi của ông ta cao hơn Viện trưởng cũ rất nhiều.

Dưới tình huống này, nếu đến lúc đó giáo sư Cổ thật sự đến, nếu ông ta không chuẩn bị sẵn sàng trước, đoán chừng sẽ bị Viện trưởng cũ lột da.

Lại nói, dựa vào lực ảnh hưởng của cậu hai Trác trong giới y học, bọn họ cũng đã nên nghênh đón rồi, đây không chỉ là vinh hạnh của bệnh viện bọn họ, mà còn là một tuyên truyền rất tốt cho bệnh viện bọn họ.

Chỉ là lúc trước bọn họ không coi là thật, vì vậy bỏ qua một cơ hội tốt như vậy.

Cho nên, Viện trưởng muốn bắt lấy cơ hội lần này, lỡ như giáo sư Cổ thật sự đến thì sao?

Ông ta chuẩn bị đầy đủ, nếu giáo sư Cổ không đến thì thôi, dù sao để mời giáo sư Cổ đến, Viện trưởng cũ còn chuẩn bị cả mấy chục năm.

Nếu giáo sư Cổ thật sự đến, vậy coi như…

Thật ra khi Viện trưởng dẫn người đến cổng bệnh viện nghênh đón, trong lòng chỉ ôm tâm lý may mắn xa vời đó, Viện trưởng cũng không tin giáo sư Cổ sẽ đến thật.

Khoảnh khắc ông ta nhìn thấy giáo sư Cổ đi đến cổng bệnh viện, ông ta còn tưởng rằng mình hoa mắt rồi, ông ta còn cho rằng mình đang nằm mơ, vì mình quá mong muốn giáo sư Cổ đến nên tự sinh ra ảo giác.

Mãi đến khi nghe thấy người bên cạnh ngạc nhiên hô lên, Viện trưởng mới hồi phục tinh thần, ông ta tận mắt nhìn thấy, nên mới thật sự tin tưởng giáo sư Cổ thật sự đến bệnh viện bọn họ, giây phút này trong lòng Viện trưởng kích động không nói lên lời.

Từ cổng bệnh viện đi đến cửa phòng bệnh, tâm trạng Viện trưởng vẫn chưa bình tĩnh lại được, cứ luôn kích động.

“Người đâu? Người đâu?” Giáo sư Cổ cũng không phải là người không nói lý, hơn nữa cũng đã đến bên ngoài phòng bệnh rồi, ông ta có thể gặp mặt người mình tìm rồi.

Chỉ dựa vào giọng điệu này của giáo sư Cổ đã có thể nghe ra sốt ruột của ông ta, ông ta là đang sốt ruột muốn gặp mặt người mình muốn gặp.

Lúc này người mà giáo sư Cổ nói đương nhiên là cậu bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

Nhưng những người khác đều cho rằng người mà giáo sư Cổ nói là ông cụ Nguyễn.

 
 
Chương 2693


Chương 2693

“Ông cụ Nguyễn ở trong phòng bệnh này, giáo sư Cổ, mời ngài.” Viện trưởng lại bày ra tư thế mời đầy cung kính, lần này giáo sư Cổ đã đến cửa chính phòng bệnh.

Giờ phút này, cuối cùng người trong phòng bệnh cũng có thể nhìn thấy ông ta rồi.

Trong lúc nhất thời, tất cả phóng viên ở đây đều kinh ngạc, giáo sư Cổ thật sự đến rồi? Thật sự đến rồi?!

Giờ phút này, bình luận trên mạng lại nổ tung lần nữa.

“Giáo sư Cổ thật sự đến rồi, nhìn cảnh tượng này chắc chắn không phải là giả, đây chính là gần như toàn bộ lãnh đạo của bệnh viện ra mặt nghên đón đấy, cũng chỉ có giáo sư Cổ mới có thể có đãi ngộ cao như vậy.”

“Người cậu này lợi hại quá, vậy mà thật sự mời được giáo sư Cổ đến.”

“Bây giờ càng ngày càng tò mò thân phận của người cậu này rồi, rốt cuộc người cậu này là thần thánh phương nào?”

“Chắc chắn người cậu này phải thuộc cấp bậc lão đại, chỉ là không biết lão đại về phương diện nào.”

“Thật sự muốn biết thân phận của người cậu này, rất muốn biết thân phận của người cậu này.”

“Cầu thân phận, cầu thân phận của người cậu này!!!”

“Cầu thân phận của người cậu này!!!”

Sau đó bình luận lại tràn đầy màn hình, đều là cầu xin muốn biết thân phận của người cậu này, không thể không nói người cậu này được nhắc đến cực kỳ nhiều.

“Giáo sư Cổ đến, bệnh viện cử ra tất cả lãnh đạo nghênh đón, vì sao khi cậu hai Trác đến lại không có chút động tĩnh gì chứ?” Có người không nhịn được hỏi một câu.

“Chắc hẳn khi đó lãnh đạo bệnh viện không coi là thật, không ngờ cậu hai Trác sẽ thật sự đến bệnh viện?”

“Đồng ý, nếu cậu hai Trác không xuất hiện, chắc chắn lãnh đạo bệnh viện sẽ không tin chuyện giáo sư Cổ sẽ đến bệnh viện, vì vậy nếu không có cậu hai Trác đi đầu, sẽ không có cảnh tượng hoành tráng nghênh đón giáo sư Cổ bây giờ.”

“Vì vậy là cậu hai Trác dùng chính mình xây cầu cho giáo sư Cổ, rất muốn biết suy nghĩ lúc này của cậu hai Trác.”

Đương nhiên cậu hai Trác sẽ không để ý đến những điều này, ngược lại, từ trước đến giờ cậu hai Trác luôn không thích những chuyện như vậy, đều có thể tránh thì sẽ tránh, khi anh ta đến còn cố ý tránh cửa chính.

Vì vậy lúc này cậu hai Trác đang ôm Đường Minh Hạo nhìn giáo sư Cổ, tâm trạng đặc biệt vui vẻ, giáo sư Cổ đến rồi, trò vui này cũng nên bắt đầu thôi!!!

Hôm nay anh ta ở đây xem náo nhiệt vậy!!!

Nhưng lúc này tâm trạng bà cụ Nguyễn lại không hề tốt, sắc mặt bà cụ Nguyễn thay đổi mấy lần, đôi mắt liên tục lấp lóe, bà cụ Nguyễn thật sự không ngờ cậu của thằng nhóc này lại mời được Cổ Vũ đến.

Lúc trước bà ta vẫn luôn cho rằng thằng nhóc này không mời được Cổ Vũ, vì vậy mới nói chỉ cần Cổ Vũ kiểm tra ra kết quả thì bà ta sẽ không nghi ngờ, bây giờ Cổ Vũ đến rồi…

Lúc trước bà ta vẫn luôn cho rằng thằng nhóc này không mời được Cổ Vũ, vì vậy mới nói chỉ cần Cổ Vũ kiểm tra ra kết quả thì bà ta sẽ không nghi ngờ, bây giờ Cổ Vũ đến rồi…

Nếu Cổ Vũ thật sự kiểm tra cho ông cụ, nếu thật sự kiểm tra ra ông cụ không có vấn đề gì, vậy chuyện này phiền phức rồi.

Bây giờ lãnh đạo bệnh viện ra mặt nghênh đón Cổ Vũ long trọng như vậy, cảnh tượng hoành tráng như vậy lại càng tăng uy tín cho Cổ Vũ, như vậy không ai có thể nghi ngờ kết quả Cổ Vũ kiểm tra được sau đó.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom