Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 861


Chương 861

Cô nên lay chuyển anh như thế nào đây?

Người đàn ông này mạnh hơn cô nhiều lần!

Cô nên làm như thế nào đây?

Ánh mắt của anh lóe lên một cái, xuất hiện một tia yêu thương nhàn nhạt.

“Tịch Dao, người uy hiếp tôi giống như em có nhiều lắm.” Cho nên anh cũng sẽ không để ở trong mắt: “Em có thể hận tôi, nhưng trong thời gian kết hôn thay thế một tháng, tôi hi vọng là chúng ta có thể sống hòa bình với nhau. Mặc kệ một tháng sau nữa chúng ta lại trở nên như thế nào, tóm lại trong vòng một tháng này, em nhất định phải bỏ xuống cái gai trên cả người của em, an phận thành thành thật thật làm một người vợ của tôi.”

Sắc mặt tái nhợt, móng tay dường như đâm sâu vào trong thịt, đâm vào khiến cô đau nhức.

Cô cười nhạo rồi nói: “Vợ? Anh xác định như thế này cũng coi là vợ của anh à? không phải là vợ thay thế thôi sao?.”

Con ngươi của anh co rút lại, muốn đưa tay chạm vào gương mặt của cô.

Lại bị cô chán ghét né đi!

Ngón tay với những đốt xương ngón tay rõ ràng cứng ngắc dừng ở giữa không trung.

“Cho dù là vợ gì cũng được, tôi chỉ hi vọng là trong một tháng này, em giống như là một người vợ nhỏ toàn tâm toàn ý yêu thương chồng của mình mà bầu bạn với tôi…”

“Anh nằm mơ đi!” Cô lạnh giọng đánh gãy lời của anh, sao anh có thể trông chờ cô sẽ toàn tâm toàn ý yêu anh được.

Lại không nghĩ rằng trong đôi mắt của anh lại toát ra một vẻ nghiêm túc và khẩn thiết chưa bao giờ có.

“Đúng… tôi chính là muốn mơ một giấc mơ.”

Mơ một giấc mơ mà anh vẫn luôn luôn muốn mơ thấy.

Mơ một giấc mơ nếu như không yêu thì không cưới nhau.

Bởi vì chỉ có anh mới biết được, một tháng sau, sau khi tỉnh dậy từ giấc mơ, cuộc đời của anh sẽ không còn có cơ hội nằm mơ được nữa…

Mắt anh lại lướt nhìn về phía thời gian.

“Kết hôn thay thế bắt đầu từ một giây này, hành trình kết hôn thay thế của em bắt đầu ở Sabah một tháng sau sẽ kết thúc vào giờ phút này. Tịch Dao, nếu như em đủ thông minh thì lập tức tháo xuống phòng bị của em đi, tôi không hy vọng trong một tháng này mối quan hệ của chúng ta bởi vì những chuyện của quá khứ mà phải chịu ảnh hưởng. Cho dù chỉ là một giấc mơ, cũng mong em hãy diễn nói cho thật tốt.”

Nói xong, anh xoay người lại, đôi chân trần đạp lên tấm thảm, không có tiếng bước chân…

Lúc đi lướt qua bên cạnh của Hình Uy, anh không nói gì, Hình Uy lại có thể nhìn thấy được một tia khó khăn xuất hiện trong đôi mắt của anh.

Hình Uy không khỏi thở dài, chủ tử, tội gì phải làm vậy chứ?

Rõ ràng là quan tâm đến cô Cố như vậy, nhưng mà lại cứ tổn thương hết lần này đến lần khác.

Nhưng chủ tử không làm như vậy thì cô Cố có chịu ở lại không?

Đến thời điểm đặc biệt thì dùng thủ đoạn đặc biệt.

Hình Uy có thể cảm nhận được sự bất lực của chủ tử, nhưng cũng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn…

“Cô Cố, xin cô… bớt…” Anh ta vốn muốn nói bớt đau buồn, đột nhiên lại nghĩ đến câu này cũng không quá thích hợp, đến bên miệng thì nhanh chóng nuốt xuống: “Cô có chuyện gì thì cứ việc dặn dò tôi.”
 
Chương 862


Chương 862

Cố Tịch Dao nhắm mắt lại, cố gắng làm tâm trạng mình ổn định.

Thiếu chút nữa là cô đã đứng không vững, mà mềm nhũn ở trên giường.

“Tôi không cần cái gì cả, tôi muốn rời khỏi nơi này!”

Có làm như thế nào cô cũng không nghĩ đến dây chuyền kim cương còn chưa trả được cho dì Dư Như Khiết thì lại gặp phải Bắc Minh Quân!

Càng không nghĩ đến, thế mà lại bị anh cưỡng ép yêu cầu cô kết hôn thay thế.

Nhóc con phải làm sao bây giờ đây, còn đang ở nhà chờ cô mà…

Cô nhất định phải rời khỏi nơi này!

Cho dù có kết hôn thay thế thì cũng không nên bắt đầu từ Sabah.

Sabah chính là thiên đường hạnh phúc của cô với cô nhóc nhỏ.

Bắc Minh Quân dựa vào cái gì mà nhúng một chân vào làm rối loạn mảnh đất như thiên đường hạnh phúc của cô với cô nhóc?

“À… thật xin lỗi, cô Cố, chỉ sợ là chủ tử không đồng ý đâu…” Mặc dù nói Hình Uy nghe chủ tử yêu cầu cô Cố kết hôn thay thế thì cảm thấy rất bất ngờ, nhưng mà cũng nằm trong dự liệu…

Dù sao thì ngày hôm sau, sau khi cô Phỉ Nhi hủy bỏ tại buổi lễ đính hôn thì đã cắt tay tự sát ở bệnh viện.

May mắn là bác sĩ đến kịp lúc mới có thể cứu được một mạng của cô Phỉ Nhi.

Nếu không thì cả đời này chủ tử đều sẽ sống trong sự áy náy và tự trách.

Hình Uy mãi mãi không quên được dáng vẻ cô đơn hút thuốc của chủ tử khi canh giữ ở bên ngoài phòng bệnh của cô Phỉ Nhi.

Một nụ cười xuất hiện trên gương mặt tái nhợt của chủ tử: “Hình Uy, Phỉ Nhi cứ chết như vậy, vậy mà tôi lại cảm thấy được thả lỏng… quả nhiên tôi chính là một kẻ không có tính người, không có lương tâm, tôi như thế này, ngay cả bản thân tôi cũng khinh bỉ mình.”

“Chủ tử, đừng như vậy…”

“Không như vậy thì còn có thể như thế nào nữa? Thật ra cuộc đời của tôi đã hỏng hết rồi, tại sao lại xuất hiện thêm một Cố Tịch Dao chứ? Tại sao lại phải làm đảo lộn quỹ đạo ổn định của tôi? Cô gái đó có biết hay không, một con cương thi không có trái tim đột nhiên lại có nhịp tim là một chuyện đáng sợ đến cỡ nào? Nó sẽ phát điên… tay chân của nó sẽ luống cuống… nó sẽ cảm thấy mình không còn là cương thi nữa… sau đó nó cũng không biết là mình sẽ biến thành cái gì…” Hình Uy không đành lòng nhìn chủ tử của mình như thế này, nhưng lại không thể làm gì.

Thời hạn kết hôn thay thế một tháng, cô Cố có biết rằng đó là bởi vì chủ tử đã từng hứa với cô Phỉ Nhi, một tháng này sẽ để cho cô Phỉ Nhi điều dưỡng thân thể tốt lại, một tháng sau sẽ quang minh chính đại mà cưới cô ấy vào cửa.

Giờ phút này, có lúc Hình Uy thà rằng người tự sát chính là cô Cố…

Ít nhất thì như vậy, người làm cho chủ tử không thể không cưới được sẽ không phải là Phỉ Nhi.

Nhưng mà Hình Uy biết cô Cố không phải là người yếu đuối như thế này, cũng không phải là một người lấy cái chết để ép buộc người khác…

Tim Cố Tịch Dao lạnh buốt, cô biết mà, kết hôn thay thế cũng giống như là trong tù vậy: “Anh đi ra ngoài đi, tôi cần yên lặng một mình một chút.”

Hình Uy thở dài rồi đi khỏi phòng.

Cố Tịch Dao vội vàng lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Anna…
 
Chương 863


Chương 863

Cuộc hôn nhân thay thế này, không có ai biết được kết quả sẽ trở nên như thế nào.

Một tháng này, rốt cuộc là có thay đổi gì hay không?



Dưới lầu của khách sạn Thanh Song.

Một người đàn ông mặc áo choàng tắm màu trắng, chân trần giẫm lên trên bãi cỏ.

Giống như là đang tìm kiếm cái gì đó.

Nhân viên phục vụ của khách sạn vội vàng chạy đến, dùng tiếng anh mà nói: “Quý khách, xin hỏi có thể giúp gì cho quý khách không?”

Bắc Minh Quân lạnh lùng không lên tiếng.

Trên mặt vẫn bình tĩnh, tự mình tìm kiếm trên bãi cỏ…

Quay đầu lại nhìn về phía căn phòng nào đó, lúc nãy vừa mới ném ra từ cửa sổ đó.

Chắc có lẽ là ở gần đây không sai đâu.

Anh cúi đầu, đôi mắt như ra đa cẩn thận lục soát mỗi một góc khuất nào có khả năng.

Lại không thu hoạch được gì.

“Quý khách, cho hỏi là quý khách đang tìm kiếm cái gì sao?” Nhân viên phục vụ lại hỏi một lần nữa.

Lông mày của Bắc Minh Quân nhíu chặt lại, nhưng vẫn không nói lời nào như cũ.

Chỉ là trong đôi mắt đen kịt đã lộ ra sự tức giận.

Rõ ràng là ở gần đây mới đúng…

Đột nhiên, gâu gâu gâu, có vài tiếng chó sủa vang lên.

Anh vô thức liếc mắt nhìn qua, nhìn thấy một con chó Chihuahua với bộ lông màu trắng đang chạy về phía bãi cỏ.

Một con chó Afghanistan khổng lồ đang đuổi theo ở sau lưng của nó.

“Gâu gâu gâu.”

Trong nháy mắt, hai mắt của Bắc Minh Quân sáng lên.

Rõ ràng nhìn thấy được trong miệng của con chó Chihuahua kia đang ngậm một sợi dây chuyền…

Một giây sau, nhân viên phục vụ liền nhìn thấy anh bỗng nhiên vọt về phía của Chihuahua.

Tốc độ nhanh như tia chớp, thiếu chút nữa để nhân viên phục vụ lóa mắt.

“Gâu gâu gâu.”

Chihuahua lại nhìn thấy một quái vật khổng lồ đang chạy về phía nó, nó rất là hoảng sợ, lắc lắc cái mông nhỏ, đột nhiên thay đổi phương hướng.

Huhu, một bên là Bắc Minh Quân mặc áo choàng tắm, một bên là con chó Afghanistan to lớn, hai bên đều lao về phía của Chihuahua. Nó giống như là bé thỏ trắng đáng thương, bốn cái chân ngắn nhỏ bé cứ chạy cứ chạy…

Nhưng mà đứa nhóc đáng thương này lại đối diện với đôi chân thon dài của Bắc Minh Quân?

Không cần tốn nhiều sức, chỉ nhìn thấy Quân gia đạp một cước, bay lên trên không, một cước đạp về phía cái mông nhỏ của Chihuahua

“Ẳng ẳng ẳng.”

Chihuahua la lên mấy tiếng, bị đá văng xa vài mét bởi cú đá bất ngờ này, lăn nhào mấy vòng trên bãi cỏ…
 
Chương 864


Chương 864

Con chó Afghanistan đang đuổi theo ở sau lưng của nó nhìn thấy cảnh tượng như thế này thì dừng phắt lại, chân trước vội vàng phanh lại, thấp giọng kêu hai tiếng. Ôi má ơi! Cái tên này thật là lợi hại mà, bước chân của chó Afghanistan dừng lại, cũng không dám tiếp tục đuổi theo…

Chihuahua lăn lộn trên bãi cỏ đến nỗi đầu óc choáng váng, may mắn là trên cỏ rất mềm rất trơn, mặc dù là không đau nhưng mà làm nó chóng mặt muốn chết, ẳng ẳng…

Trong lúc trời đất của Chihuahua đang quay cuồng, Bắc Minh Quân nhanh chóng chạy lên phía trước, ngồi xổm xuống, đưa tay ra nắm chặt lấy miệng của Chihuahua.

“Nhả ra.”

“Ẳng ẳng ẳng…” Chihuahua đáng thương nhẹ giọng nghẹn ngào, giống như là đang nói: đồ khốn nạn, đi ra đi, tôi mới không muốn yêu đương cùng với anh đâu… (muốn nói yêu đương với Chihuahua, thật ra chính là con chó Afghanistan với bộ lông đen kia.)

“Không nghe lời thì sẽ bẻ răng của mày.” Quân gia hừ lạnh.

Tiểu Chihuahua dường như nghe thấy lời đe dọa của anh, bất thình lình rùng mình một cái.

Bắc Minh Quân lập tức cạy miệng của nó ra, rút ra sợi dây chuyền kim cương mật ái từ trong kẽ răng của nó ra.

“Shit!” Gương mặt tuấn tú của Quân gia co rút lại một chút, vô thức che mũi lại, trừng mắt nhìn sợi dây chuyền đang dính đầy nước bọt của chó, thật tình!

“Shit shit shit!”

“Quý khách, hóa ra là anh muốn tìm cái này à?” Nhân viên phục vụ đuổi theo, mỉm cười nói: “Có cần tôi làm sạch lại cho quý khách không?”

“Không cần đâu!” Quân gia đứng thẳng người dậy, lạnh lùng trả lời một câu, lúc này mới mang theo dây chuyền kim cương nhanh chóng rời khỏi…

Cuối cùng, chó Chihuahua cũng đã từ từ hồi thần lại, trừng mắt nhìn bóng lưng cao lớn của Quân gia, mặc dù người đàn ông này đi chân trần, nhưng mà lại…

Ôi má ơi, một đá kia của anh làm nó đau muốn chết rồi, ẳng…

Chihuahua quay đầu lại nhìn thoáng qua con chó Afghanistan lúc nãy vẫn còn đuổi theo nó không buông, làm gì còn bóng dáng của con chó đen đó nữa.

Cái tên nhóc kia, sau khi nhìn thấy Quân gia đá Chihuahua một đá liền lập tức chạy trốn.

Chihuahua xì một cái ở trong lòng, còn muốn dây dưa với bổn cô nương, quả là một con chó không có tiết tháo!



Bắc Minh Quân nhanh chóng trở về phòng của khách sạn.

Vừa bước vào cửa, Hình Uy liền nhìn thấy Bắc Minh Quân đang nhíu chặt mi tâm, trên tay đang cầm theo một sợi dây chuyền kim cương trông có vẻ hơi thê thảm.

“chủ tử…”

Không đợi Hình Uy hỏi xong, Bắc Minh Quân trực tiếp đi vào phòng tắm.

Rầm một tiếng, cửa bị đóng lại thật mạnh.

Hình Uy sờ sờ lên mũi, nhìn thoáng qua cánh cửa phòng tắm đang đóng chặt lại, nhìn về phía cửa phòng của cô Cố đang đóng chặt, ôi…
 
Chương 865


Chương 865

Hai cái người này…

Cô Cố kết hôn thay thế trong vòng một tháng, vậy bây giờ có thể gọi cô Cố và chủ tử như là một cặp vợ chồng… nhỉ?



Trong phòng tắm.

Bắc Minh Quân ném sợi dây chuyền kim cương vào trong bồn rửa mặt.

Vòi cảm biến ngay lập tức phun ra một cột nước, rửa sạch chiếc dây chuyền, không lâu sau, chiếc dây chuyền đã khôi phục lại vẻ đẹp rực rỡ trước đây.

Sau đó, anh lấy nước rửa tay ở bên cạnh bồn rửa, gần như là đổ cả bình xuống.

Viên kim cương được chôn trong nước rửa tay nồng đậm hương thơm.

Anh hung hăng mà trừng sợi dây chuyền kim cương này!

Nước rửa tay liên tục bị pha loãng bởi nước, bọt chất thành đống cao cao ngay lập tức, viên kim cương dần dần bị chìm trong bong bóng….

Nhúng tay vào đám bong bóng đó, nắm lấy sợi dây chuyền, dường như để trừ khử mùi chó đó, anh dùng lực chà xát mạnh…

Không biết đã rửa bao nhiêu lần, cho đến khi viên kim cương được rửa đến sáng rực khắp nơi, anh mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ngước mắt lên, sơ ý liếc thấy mình trong gương——

Mái tóc rối tung lác đác trước trán, vầng trán anh lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng, men theo thái dương trượt xuống.

Chiếc áo choàng tắm lớn màu trắng đã bị bẩn nhiều chỗ.

Quan trọng nhất là khi anh nhìn rõ mình trong gương, khi nhìn sợi dây chuyền kim cương đã sáng chói trở lại đó, khóe miệng vậy mà lại hơi nhếch lên!

Đột nhiên—

Trái tim giống như bị thứ gì đó đâm xuyên qua.

Anh căng cứng lại theo phản xạ!

Sau đó nắm lấy sợi dây chuyền và đập nó về phía gương…

Bùm!

Viên kim cương đập vào gương, phát ra tiếng rồi rơi xuống.

Viên kim cương cực kỳ cứng cáp không bị tổn thương chút nào cả, nhưng tấm gương đã bị đập thành một vết nứt!

Cảnh tượng này dường như đã chọc giận một sợi dây thần kinh mỏng manh nào đó trong tim anh!

Nếu viên kim cương tượng trưng cho Dư Như Khiết, thì chiếc gương đại diện cho anh.

Vậy thì—

“Tại sao thứ bị vỡ không phải là mày chứ!”

Đột nhiên, anh vung một đấm nện lên trên vết nứt của tấm gương—

Ầm!

Tiếp đó, răng rắc hai tiếng, xoảng….

Mảnh gương vỡ rơi xuống…
 
Chương 866


Chương 866

Trong những mảnh gương vỡ đó, phản chiếu gương mặt nhăn nhó vì tức giận của Bắc Minh Quân…

Cũng phản ánh nỗi bi thương rõ ràng trong đôi mắt anh …

Bên này, Cố Tịch Dao trốn trong phòng gọi một cuộc điện thoại với Anna.

Được biết con bé khóc lóc kêu mẹ, lòng cô như tan nát …

Làm thế nào đây?

Nghĩ đến sợi dây chuyền mà Bắc Minh Quân ném xuống lầu hồi nãy, cô đột nhiên lao ra khỏi phòng—

Hình Uy tất nhiên là canh ở bên ngoài.

“Cô Cố, xin hỏi cô muốn đi đâu?”

“Tìm sợi dây chuyền!” Bộ dạng cô như thiêu như đốt, trông rất căng thẳng.

“Là một sợi dây chuyền kim cương đúng không?”

“Ừm ừm!” Cô cau mày, vừa qua loa qua quýt vừa đi về phía cửa.

Nhưng không ngờ: “Ồ, chủ nhân mới tìm về rồi!”

“Hở?” Cô đột ngột dừng bước, quay người lại, trừng Hình Uy: “Cái, cái gì? Anh ta tìm về rồi?”

“Phải. Nếu như tôi không nhìn nhầm, cái mà chủ nhân tìm về, chắc là sợi dây chuyền mà cô Cố nói đó.”

Trên đời này, còn ai có bản lĩnh khiến chủ nhân đích thân chạy xuống lầu tìm dây chuyền chứ? Càng huống hồ, khi chủ nhân đem sợi dây chuyền đó về, còn có vết dơ dáy rõ ràng, điều này đối với chủ nhân bị bệnh sạch sẽ mà nói, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng!

Cố Tịch Dao chấn kinh mà hỏi: “Anh nói…anh ta mới vừa tìm lại cái sợi dây chuyền kim cương Mật Ái đó rồi?”

Cô không nghe nhầm chứ?

Người đàn ông hồi nãy hung hăng ném dây chuyền xuống lầu, vậy mà lại tự mình tìm dây chuyền về rồi?

“Vâng.” Hình Uy gật gật đầu: “Chủ nhân đang ở nhà tắm, đợi chủ nhân ra rồi, cô Cố có thể đích thân hỏi ngài ấy.”

Cô khẽ sững sờ một hồi, trừng cánh cửa nhà tắm bị đóng chặt một cái.

Đây có phải nghĩa là, anh thật ra không nỡ vứt đi đồ của mẹ anh không?

Cô phẫn nộ mà nghiến răng, vậy sao anh còn vứt đi chứ!

Tên khốn phức tạp đến khiến người ta khó hiểu này!

Nhíu mày, cô lúc này mới khẽ thở phào một hơi, nếu như cô không thể đích thân trả lại viên kim cương cho dì Như Khiết, vậy thì ở trong tay của Bắc Minh Quân cũng như nhau thôi đúng không?

Không nghĩ nhiều nữa, cô vội vàng nói với Hình Uy—

“Không cần hỏi nữa! Tôi bây giờ có chuyện gấp phải ra ngoài một chuyến.”

“Đợi đã, cô Cố muốn đi đâu?”

Cô xua xua tay: “Lát nữa anh nói với anh ta, thời hạn cuộc hôn nhân thay thế đợi về thành phố A rồi nói, tóm lại tôi không đồng ý bắt đầu ở Sabah!”

Vứt lại một câu, thân ảnh của cô đã chạy ra ngoài cửa…

“Hả?” Hình Uy đuổi theo: “Cô Cố, hay là cô đích thân nói với chủ nhân đi, tôi không thể….”
 
Chương 867


Chương 867

“Để cô ấy đi!”

Đột nhiên, một thanh âm trầm thấp vang lên từ đằng sau Hình Uy.

Hình Uy ngừng bước chân, quay đầu lại.

Bắc Minh Quân không biết từ lúc nào đã ra khỏi nhà tắm, trên eo quấn một chiếc khăn tắm, xem ra là đã tắm qua rồi.

“Chủ nhân không giữ cô Cố sao?”

Bắc Minh Quân trực tiếp đi đến bên ban công, lười biếng mà nghiêng người dựa trên ban công, rũ mắt xuống—

Quả nhiên, một lát sau, thân ảnh của Cố Tịch Dao xuất hiện ở trong tầm mắt của anh, cô vội vội vàng vàng mà giẫm lên bãi cỏ đi đường tắt, xông thẳng đến bên đường…

Hình Uy đi theo tới, nhìn thấy cảnh này.

Đôi mắt Bắc Minh Quân khẽ híp lại: “Phái người theo cô ấy. Tôi muốn xem thử, cô ấy đến Sabah rốt cuộc là vì ai!”

Hình Uy lập tức gọi điện thoại, phái người theo dõi Cố Tịch Dao.

Bắc Minh Quân trực tiếp lấy ra một điếu xì gà từ tủ ban công.

Châm lửa.

Những mây mù sương khói bốc lên.

Nhìn bóng người xinh đẹp đó, dần biến mất khỏi tầm mắt của anh.

Nỗi buồn ứ đọng trong ánh mắt rất lâu vẫn chưa tiêu tan đi….

“Chủ nhân, ngài thật sự định một tháng sau sẽ trả một cậu chủ nhỏ cho cô Cố sao?” Hình Uy từ đầu đến cuối luôn cảm thấy, thật ra chủ nhân cũng rất yêu thương hai cậu chủ nhỏ, chỉ là cách thức của anh khác biệt: “Nếu như trả, chủ nhân định trả cậu chủ nhỏ Dương Dương sao?”

Bắc Minh Quân hút một ngụm thuốc, không nói lời nào.

Hình Uy thở dài một hơi, sau đó ánh mắt nhìn lướt qua tay Bắc Minh Quân: “Chủ nhân, ngài bị thương rồi?”

Trên nắm đấm của Bắc Minh Quân, rõ ràng là đã bị rách da, tuy máu đã được rửa sạch sẽ, nhưng phần da thịt bị lộ ra vẫn khiến Hình Uy kinh ngạc!

“Không sao.” Anh nhàn nhạt đáp một tiếng, tiếp tục hút thuốc.

“Vậy chiều nay chủ nhân còn định quay lại thành phố A không? Vé máy bay đã được đặt rồi.”

Bắc Minh Quân nhíu mày, nhàn nhạt lắc đầu: “Khi nào cô ấy về, thì chúng ta về!”

“Vâng.” Hình Uy đáp một tiếng

Trên thực tế, cô Cố càng chạy trốn dữ dội thì chủ nhân càng bắt lại chặt hơn.

Bởi vì Bắc Minh Quân chính là một người như vậy–

Khi anh muốn người phụ nữ này, anh sẽ làm tất cả những gì có thể!

Làm tất cả mọi thứ!

Do đó, nếu anh sủng ái bạn, đó thực sự là may mắn ba đời.

Loại đàn ông này, một khi động tình, thì sẽ thâm tình cả một đời.

Nhưng nó cũng quá đáng sợ, bởi vì anh sẽ không quan tâm bạn có thích hay không.
 
Chương 868


Chương 868

Anh ta chỉ cần biết rằng anh ta muốn bạn, vậy là đủ!

Thế nhưng, nếu bạn không yêu nữa, anh ta sẽ quấn lấy suốt đời, đến chết mới ngừng…

Cố Tịch Dao vội vàng quay trở lại nhà Anna.

Anna mở cửa ra, vào giây phút nhìn thấy Cố Tịch Dao, mới thở ra một hơi thật dài: “Tịch Dao, cô về rồi…”

Cố Tịch Dao vội vàng nhìn qua nhìn lại ở đằng sau một cái, lập tức đẩy Anna vào trong.

“Anna, mau đóng cửa lại!”

“Sao thế?”

“Tôi nghi là có người theo dõi tôi!” Sắc mặt Cố Tịch Dao trắng bệch, căng thẳng mà đi vào nhà.

Hồi nãy lúc về, cô cảm giác có người luôn theo cô.

Nhưng khi quay đầu nhìn lại, lại không phát giác ra diều dị thường gì cả.

Cô nhạy cảm quá rồi sao?

“Khi nghe cô nói trong điện thoại, vậy mà cũng gặp phải Bắc Minh Quân ở Sabah…thật sự là không thể tin được, ha ha, Tịch Dao, không thể không nói, hai người cũng thật là có duyên a.” Anna cười nói.

Cố Tịch Dao nhếch môi đầy chua xót, thốt ra hai chữ: “Phải a, nghiệt duyên!”

Khi Anna quay người lại—

Lúc này Cố Tịch Dao mới nhìn thấy một bóng người thấp bé đứng sau Anna…

Mặc một chiếc váy hoa nhí, hai tay ôm ngực, trên khuôn mặt núc ních khả ái không nhìn thấy nụ cười thường ngày, mà là cái miệng nhỏ hơi bĩu lên!

“Tiểu tiểu bảo bối…” Cố Tịch Dao sụt sịt mũi, lập tức xông qua đó.

Khom lưng xuống ôm lấy bé con vào trong lòng mình.

“Hừ!” Tiểu nha đầu hừ một tiếng, quay đầu qua, không nhìn mặt của Cố Tịch Dao.

“Ai ui, tiểu bảo bối của mẹ bị sao thế hở? Nhìn thấy mẹ không vui sao?” Cố Tịch Dao mỉm cười véo lấy khuôn mặt núc ních của cô bé: “Nào, để mẹ xem xem, tiểu công chúa nhà chúng ta lại xinh xắn rồi a…”

“Hừ!” con bé lại hừ một tiếng.

Anna cười lắc đầu, giải thích thay cho cô gái nhỏ: “Ha ha, con nhóc này, hồi nãy nó còn khóc lóc kêu trời tìm cô a…”

“Vậy sao nhìn thấy mẹ rồi, lại xị mặt với mẹ nữa?” Cố Tịch Dao dùng mũi cọ cọ vào khuôn mặt của cô bé, nũng nĩu với con bé: “Tiểu tiểu bảo bối, nào, để mẹ hôn hôn ha…”

“Hừ…” Tiểu nha đầu lại hừ một tiếng, rõ ràng là đã nhẹ nhàng hơn một chút.

“Ai ui, đừng giận mẹ nữa, được không nè?” Mẹ con liền tâm, Cố Tịch Dao ít nhiều cũng biết con bé đang giận cái gì, chỉ đành cười than một tiếng: “mẹ vốn muốn cho con một kinh hỉ a, cho nên mới không nói với con là sẽ về Sabah đó, ai biết giữa đường lại có chuyện làm lỡ rồi…Ờm, được rồi, kinh hỉ biến thành kinh sợ, làm doạ đến tiểu công chúa nhà chúng ta rồi, hu hu hu, mẹ biết sai rồi, đừng giận mẹ nữa, có được không?”

Đôi mắt long lanh như nước của con bé, quay sang nhìn Cố Tịch Dao một cái.

Lúc này mới nhăn nhúm khuôn mặt nhỏ: “Oa….” một tiếng, khóc trong lòng của mẹ.
 
Chương 869


Chương 869

“mẹ là người xấu…hu hu, không đón Giáng sinh với Cửu Cửu…không đón Nguyên đán với Cửu Cửu…mẹ là người xấu…” Thanh âm con bé khàn khàn, cái đầu nhỏ dùng sức dụi vào áo của Cố Tịch Dao, niềm nhung nhớ đối với mẹ đã chuyển hóa thành nước mắt.

“Ha ha, mẹ đây không phải là đến đón tết với tiểu Cửu Cửu rồi sao?” Cố Tịch Dao ôm lấy con bé vào trong nhà: “Vậy bảo bối mấy ngày này có nghe lời của dì Anna không đó?”

con bé sụt sịt mũi, thu nước mắt lại, gật đầu như gà mổ thóc: “Có a có a! Cửu Cửu hồi nãy còn giúp dì Anna làm việc nữa đó!”

“Ha ha, vậy sao? Đã làm gì thế?” Cố Tịch Dao cười hỏi, đặt cô bé lên sofa.

con bé lập tức nở một nụ cười xinh đẹp, nước mắt và nước mũi vẫn còn vương trên khuôn mặt, vui vẻ nói: “Con lấy khăn trong toilet lau bồn tắm nhỏ, còn lau cả bồn cầu nhỏ, hồi nãy còn lau chén nữa, Cửu Cửu rất là siêng a!”

“Chén?” Cố Tịch Dao giật mình.

Lúc này, Anna bưng bát cơm ra, chuẩn bị dùng bữa…Nhưng nghe xong câu nói của con bé, Anna sững người …

“Cố Cửu Cửu, con lại lấy khăn lau bồn cầu lau chén?” Cố Tịch Dao điên rồi.

Thế là, bữa cơm trưa đến muộn này bắt đầu trong một niềm vui.

con bé rúc trong vòng tay mẹ, cười đùa nghịch tóc của mẹ, giống như nhìn mẹ thế nào cũng là không đủ, phải đòi mẹ đút cơm mới chịu ăn.

Cố Tịch Dao để mặc cho bé con vặn vẹo trong lòng cô như một con sâu bướm, vừa đút cho cô bé vừa hỏi Anna——

“Vụ án ly hôn của cô tiến triển thế nào rồi? Nếu có cần sự giúp đỡ của tôi thì cứ nói a.”

Nói đến vụ kiện ly hôn, Anna tỏ ra bất lực: “Anh ta yêu cầu tôi phải đưa cho anh ta 100.000 ringgit, mới chịu ly hôn với tôi.”

“100.000 ringgit?” Cố Tịch Dao trợn to hai mắt: “Có lộn không vậy? Anh ta thông gian trước, vậy mà lại còn đòi cô bồi thường? Anh ta có biết xấu hổ không?!”

Anna cười khổ gật đầu: “Vấn đề bây giờ là anh ta phủ nhận chuyện thông gian với nữ cấp trên, nói đêm đó chỉ là uống say với nữ cấp trên, hai người không làm gì cả…”

“Còn những tấm hình đó thì sao? Không phải chụp cảnh hai người cởi trần nằm trên giường quấn quýt sao? Vậy mà còn nói là không có làm gì?” Cố Tịch Dao nói đến cái này thì lại tức giận, thử hỏi trên thế gian này sao lại nhiều hạng đàn ông rẻ tiền như vậy?

Anna xoa xoa cái trán đau nhức: “Ảnh bị nữ cấp trên của anh ta trộm đi rồi…”

“Trộm đi rồi?” Cố Tịch Dao khó tin mà cất cao giọng.

“Ở Malaysia, tôi yếu thế, không phải đối thủ của họ…” Anna cau mày.

“Vậy luật sư của cô nói thế nào? Trời ơi, bọn họ trộm đi chứng cứ của cô là phạm pháp đó!”

“Tôi đã báo cảnh sát rồi, nhưng không có nhân chứng, hơn nữa cũng không có bất kỳ tổn thất tài sản nào, cảnh sát nói sẽ lập án điều tra, nhưng hy vọng rất mong manh…” Anna nói đến đây, đôi mắt ươn ướt: “Tịch Dao, tôi thực sự không biết phải làm gì nữa, 100.000 ringgit tôi căn bản không lấy ra được, nhưng không ly hôn thì tôi không cam tâm! Người đàn ông như vậy, tôi nhìn thấy thêm một ngày thì chỉ cảm thấy ghê tởm…Trước đây lúc chúng tôi ở trường học, mọi người đều nói anh ta là một người tốt rất thật thà, sao anh ta lại trở thành bộ dạng đó rồi chứ?”

Tiểu nha đầu nhìn thấy Anna khóc, liền vội vàng nhảy khỏi người mẹ.

Đôi chân ngắn ngủn chạy tới trước mặt Anna, cầm khăn giấy kiễng chân lên giúp Anna lau nước mắt, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Dì Anna … Đừng khóc…”
 
Chương 870


Chương 870

Hành động của con bé khiến Anna cảm thấy ấm áp ngay lập tức, cô cảm động ôm chặt lấy Cửu Cửu: “Tiểu tiểu bảo bối, ngoan…”

Cố Tịch Dao nhìn thấy nước mắt của Anna, không khỏi cảm thấy chua xót: “Anna, tôi chỉ hận bây giờ tôi vẫn chưa phải là luật sư, nếu không tôi nhất định sẽ trút giận giúp cô!”

“Tịch Dao, cảm ơn cô.” Anna lau nước mắt, cười nói: “Ha, đừng nói mấy chuyện phiền lòng của tôi nữa, cô thì sao? Bắc Minh Quân thả cô ra ngoài như vậy à?”

Hễ nói đến tên khốn Bắc Minh Quân, Cố Tịch Dao liền tức đến ngứa cả răng: “Anna, cô biết không, tên khốn đó vậy mà lại muốn một cuộc hôn nhân thay thế với tôi!”

“mẹ…” con bé mỗi lần nghe thấy ba chữ Bắc Minh Quân, liền nhịn không được mà gióng cái lỗ tai nhỏ lên, trải qua cuộc nói chuyện với Bắc Minh Quân lần trước, con bé vẫn còn nhớ như in, bất giác giật mình: “mẹ đang nói [Thần Toilet] sao?”

Cố Tịch Dao nhìn con bé một cái, phẫn nộ mà thốt lên—

“Không, Cửu Cửu, bắt đầu từ hôm nay, con phải kêu anh ta là [Quỷ Toilet]! Nhớ chưa?”

“…” Tiểu Cửu Cửu cố gắng suy nghĩ một hồi, rồi lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Cửu Cửu nhớ rồi!”

Sau đó con bé quay người lại, bịch bịch chạy vào toilet, lúc ra ngoài, trong tay còn cầm một bức ảnh….

Đưa đến trước mặt Cố Tịch Dao—

Cố Tịch Dao nhận lấy tấm ảnh xem một cái, đôi con ngươi liền sững sờ, tấm ảnh vậy mà lại bị kim đâm vô số lỗ chi chít, khuôn mặt anh tuấn của Bắc Minh Quân đã sớm bị xuyên ngàn vạn lỗ rồi…

con bé chớp chớp đôi mắt to sáng như ngôi sao, vô cùng ngây thơ đáng yêu mà chỉ vào tấm ảnh nói: “mẹ không vui, cứ đâm cái này đi!”

Anna cười giải thích: “Ha ha, Tịch Dao, sau khi Cửu Cửu nghe thấy thanh âm của Bắc Minh Quân trong điện thoại lần trước, kinh sợ quá độ, cho nên mới điên cuồng đâm vào ảnh của Bắc Minh Quân trong toilet…”

“Mẹ nói nha….” Cố Tịch Dao trừng bức ảnh bị đâm thành tổ ong trong tay, đột nhiên tâm trạng tốt lên, cười híp mắt mà gật đầu: “Làm tốt lắm, Cố Cửu Cửu! Cách xả giận này không tồi!”

Đôi mắt con bé lập tức cười thành hai vầng trăng nhỏ cong cong: “Ừm ừm, lúc mẹ đâm kim, còn phải niệm chú với con nữa a.”

Cố Tịch Dao sững sờ, đâm ba con rồi mà còn phải niệm chú?

“Ừm…câu thần chú là gì?”

con bé nghiêm túc gật đầu, thu ý cười lại, sau đó nhăn mặt, nghiêm nghị niệm: “Thần chú là [Quỷ Toilet] đâm một cái nè bịch bịch bịch bịch…”

Trọng điểm là, con bé còn tự động sao chép tiếng vang nữa.

“Phụt —-” Cố Tịch Dao và Anna đều không thể nhịn được cười.

“Haha, bà phù thủy nhỏ này…”

Cùng lúc đó, trong căn phòng ở khu VIP của khách sạn Thanh Thông.

Ăn xong bữa trưa, Bắc Minh Quân đang hút thuốc, đột nhiên cảm thấy đau nhói ở lưng.

“Sịt…”

“Chủ nhân, có chuyện gì vậy?” Hình Uy quan tâm hỏi.
 
Chương 871


Chương 871

“Không có gì, có thể là dây thần kinh co thắt một chút thôi.” Anh theo bản năng nhíu mày.

Hình Uy gật đầu: “Người được cử đi theo dõi cô Cố đã báo lại rằng, cô Cố đã vào một toà nhà dân cư bình thường, còn về ngôi nhà cụ thể mà cô ấy vào thì vẫn đang được điều tra. Tuy nhiên, thông tin về 72 chủ hộ trong tòa nhà đó đã được gửi đến rồi, chủ nhân xem qua chút đi—”

Hình Uy nói xong, liền đưa điện thoại cho Bắc Minh Quân.

Danh sách 72 chủ hộ được hiển thị rõ ràng trên điện thoại.

Bắc Minh Quân nhanh chóng quét nhìn một cái, đột nhiên, một cái tên trong đó khiến anh cảm thấy quen thuộc: Anna?

Anh nhớ đêm trước khi đến Sabah, điện thoại của Cố Tịch Dao hiển thị một cái tên MyCC, cô đích thực có một người bạn tên là Anna, còn nói gì mà MyCC là chị gái của tôi. (Quân gia làm sao mà biết, MyCC thật ra có ý nghĩa là Cửu Cửu của tôi chứ!)

Nghĩ đến đây, đôi con ngươi lạnh lùng của anh dần dịu lại.

Có vẻ như Anna này là bạn của cô ở Sabah trong hai năm qua.

Bắc Minh Quân ngừng lại một hồi, đột nhiên nói với Hình Uy: “Kiểm tra thông tin của Anna này một chút.”

Hình Uy sững sờ một lúc, sau đó gật đầu: “Vâng.”

Một lúc sau, điện thoại di động của Hình Uy đổ chuông.

Thông tin của Anna đã được gửi đến——

“Chủ nhân, Anna này có xuất thân rất bình thường, là người gốc nước T địa phương ở Sabah, cha mẹ đều là người bình thường. Tuy nhiên, hai năm trước, vì bị chồng bạo hành gia đình, đã phải nhập viện một lần và suýt bị sẩy thai… Sau đó, mấy tháng gần đây đang đâm đơn kiện ly hôn với chồng, tố anh ngoại tình với nữ cấp trên nhưng không có bằng chứng…”

Nghe đến đây, mi tâm Bắc Minh Quân không khỏi nhíu lại: “Suýt chút nữa sảy thai?”

Anh nhớ, hôm đó là một con bé với giọng nói rất dịu dàng mềm mại nghe máy, Tịch Dao nói là con gái của Anna đó.

“Vâng.” Hình Uy cẩn thận xem qua một lần: “Ý của suýt chút nữa sảy thai, chắc là cuối cùng đã giữ được con rồi?”

Bắc Minh Quân im lặng một hồi.

Sau đó nói: “Lát nữa cậu xuống dưới mua chút giỏ hoa tươi trái cây quà tặng gì đó đi.”

“Chủ nhân đang định…”

“Ừm, tôi muốn tự mình đến thăm cô Anna đó!”

Có lẽ là cuộc hôn nhân thê lương của Anna đã khiến anh thương cảm.

Nguyên nhân nhiều hơn, là bởi vì cô ta là bạn của Tịch Dao.

Khóe môi Bắc Minh Quân nhếch lên một nụ cười, có lẽ, anh nên cảm ơn vì Anna này đã canh chừng Hạnh Nhi thay cho anh suốt hai năm…

Hình Uy bị sốc.

Nhưng cũng thầm toát mồ hôi lạnh.

Có vẻ như chủ nhân đã thực sự quyết tâm sủng ái cô Cố lại rồi…

Nhưng, một tháng ngắn ngủi.
 
Chương 872


Chương 872

Cuối cùng, anh có thể bò ra ngoài để kết hôn với cô Phỉ Nhi nữa không?

Hình Uy quả nhiên là đồng chí luôn làm mọi việc nhanh chóng gọn gàng.

Sau khi mua giỏ trái cây xong, Hình Uy lái xe, chở cậu hai Bắc Minh vừa ra khỏi garage dưới tầng hầm của khách sạn Thanh Thông…

Đột nhiên, bốn chiếc ô tô màu đen chạy tới, chặn đường của Hình Uy

“Chủ nhân?” Hình Uy liếc kính chiếu hậu một cái.

Bắc Minh Quân mím môi, vẻ mặt lạnh như băng.

Từ cửa sổ ô tô nhìn ra, bốn chiếc ô tô màu đen đều có in ký hiệu ba thanh tre.

Băng nhóm Tam Trúc.

“Đừng quan tâm đến bọn họ, lái đi.”

Hình Uy gật đầu, đạp ga, chiếc xe vút lên lao thẳng về phía trước, với tư thế đâm thẳng vào, cả 4 chiếc xe sợ đến mức vội vàng bẻ lái tránh ra…

Ầm ầm hai tiếng, chiếc xe vẫn không tránh khỏi va quẹt với đối phương.

“Bắc Minh Quân–”

Đột nhiên, một giọng nam mạnh mẽ vang lên từ trong một chiếc xe của đối phương.

Hình Uy vội đạp phanh!

Mạc Cẩm Thành ra khỏi xe, dưới sự bảo vệ của hai người đàn ông mặc đồ đen, ông ta bước tới cửa sổ xe của Bắc Minh Quân với sắc mặt căng cứng, gõ gõ vào cửa kính.

Bắc Minh Quân lúc này mới ngoảnh mắt qua, cửa sổ xe tự động hạ xuống.

“Quân, khó lắm mới đến Sabah một chuyến, sao vừa thấy tôi lại vội vàng đi rồi?” Mạc Cẩm Thành nhướng mày, hỏi.

Bắc Minh Quân nhíu mày, khẽ nhếch khóe môi lên, khinh miệt mà thốt ra—

“Đừng gọi thân mật như vậy, tôi và ông không có thân, ông Mạc!”

Mạc Cẩm Thành cười cười, dấu vết của năm tháng hằn rõ trên khuôn mặt ông ta, có sự thăng trầm bể dâu của cuộc đời.

“Nếu tôi đã đến rồi, hay là, mời tôi lên uống ly trà đi?”

“Cái này không cần thiết đâu.” Bắc Minh Quân lạnh lùng từ chối.

Mạc Cẩm Thành trầm mặc, rồi lại nói: “Hay là, để tôi lên xe của cậu, chúng ta nói chuyện?”

Ánh mắt Bắc Minh Quân trở nên lạnh lẽo: “Tôi thấy không cần đâu! Hình Uy, lái xe!”

“Vâng, chủ nhân.”

Ngay khi Hình Uy chuẩn bị khởi động lại động cơ, Mạc Cẩm Thành trầm giọng gào lên một tiếng—

“Cậu cuối cùng chịu tới Sabah, chẳng phải muốn uy hiếp tôi sao? Sao, hiện tại ngay cả uy hiếp cũng lười rồi ư?”

Ngay lập tức, chiếc xe lao vút đi, phi nước đại ra ngoài…

Mạc Cẩm Thành trừng mắt nhìn đuôi xe, thét ra lửa!
 
Chương 873


Chương 873

Đường đường là hội trưởng của băng Tam Trúc, lần đầu tiên mất mặt trước người khác như vậy!

Đột nhiên, chiếc xe dừng lại, sau đó lùi lại vài mét, trở lại vị trí của Mạc Cẩm Thành.

Bắc Minh Quân thò đầu ra khỏi xe, liếc nhìn Mạc Cẩm Thành một cái, giọng nói lạnh như băng——

“Tôi đã ở Sabah hơn 24 giờ, ông nên hiểu rằng ông đã mất đi thời gian tốt nhất để đàm phán với tôi! Ngoài ra, đừng tưởng rằng trong lễ đính hôn lần trước, là ông đã giúp Vân Chi Lâm khai thông mối quan hệ! Phá hoại lễ đính hôn của tôi thì cũng thôi đi, nhưng ông không nên cho Vân Chi Lâm cơ hội chấm mút xà xẻo người phụ nữ của tôi! Nếu không, tôi không đảm bảo là ngày tháng sau này, băng Tam Trúc của ông có còn được lăn lộn một cách gió nổi nước lên nữa hay không đó!”

Lời này, nghe có chút mùi vị uy hiếp.

Mạc Cẩm Thành không tức giận mà còn cười: “Vậy sao? Tuổi còn trẻ nhưng khẩu khí thì không nhỏ.”

Bắc Minh Quân nhướng mày: “Đã có tuổi rồi, còn học người ta làm lão đại, cho xương cốt của ông thư giãn chút đi!”

“Ha ha ha…đây là uy hiếp tôi sao?” Mạc Cẩm Thành cười to: “Tôi thừa nhận, hôm cậu đính hôn, Vân Chi Lâm sở dĩ không có trở ngại gì, là tôi đã âm thầm ra chút sức. Nếu như sớm biết như vậy có thể ép cậu đến Sabah, tôi đã nên tìm một nhà tốt để gả Hạnh Nhi từ lâu rồi…”

Sắc mặt Bắc Minh Quân thắt lại: “Ông có gan thì thử xem!”

“Chậc chậc, hóa ra cậu hai Bắc Minh cũng có điểm yếu!” Mạc Cẩm Thành nở nụ cười cao thâm khó lường: “Xem ra tôi nên tập trung vào Hạnh Nhi…”

“Mạc, Cẩm, Thành!” Bắc Minh Quân thốt ra từng chữ từng chữ, nghiến ra từ trong kẽ răng, đôi con ngươi bị bao phủ bởi băng lạnh.

Mạc Cẩm Thành nhún nhún vai: “Trừ phi cậu dành thời gian, gặp mặt mẹ cậu một cái.”

“Không thể!” Anh từ chối mà không cần suy nghĩ.

Đôi mày Mạc Cẩm Thành nhíu chặt: “Vậy thì tôi chỉ đành để Tịch Dao ở lại Sabah mãi mãi, trở thành người kế vị của Mạc Cẩm Thành tôi.”

Sắc mặt Bắc Minh Quân âm trầm, trừng mắt nhìn Mạc Cẩm Thành, không lên tiếng.

“Quân, cậu biết tôi nói được là làm được! Mấy năm nay, tôi đã gửi không ít tư liệu liên quan đến mẹ cậu cho cậu, nhưng cậu chả thèm nhìn lấy một cái mà đã trả lại rồi…cậu có biết mẹ cậu nhớ cậu biết bao không?”

“Im miệng!” Bắc Minh Quân quay đầu đi, không muốn nghe bất kỳ chuyện gì về người phụ nữ đó.

Mạc Cẩm Thành đột nhiên thu nụ cười lại, nghiêm túc mà nhìn Bắc Minh Quân một cái: “Bất kể quyết định của cậu là gì, ngày mai là tết rồi, tôi và mẹ cậu đợi cậu!”

Bắc Minh Quân nhếch môi cười lạnh một tiếng: “Vậy ông đừng lãng phí thời gian này nữa! Bởi vì tôi tuyệt đối sẽ không ở lại Sabah qua tết đâu!”

Anh thân là cậu hai Bắc Minh, chủ tịch của tập đoàn Bắc Minh, anh phải về nhà Bắc Minh ăn Tết!

Ngừng một chút, anh nói tiếp: “Tôi cảnh cáo ông lần cuối cùng, đừng có giở trò sau lưng tôi, càng đừng mong lợi dụng Cố Tịch Dao uy hiếp tôi! Mạc Cẩm Thành, cho dù ông có phí cạn tâm huyết hủy cả Bắc Minh Thị, ông cũng nên biết, Bắc Minh Quân tôi cả đời này cũng không thể làm người kế vị Mạc Cẩm Thành ông! Vĩnh viễn đừng có mơ!”

Mấy năm nay, Mạc Cẩm Thành sở dĩ không ngừng gửi tư liệu cho anh, một mặt là bởi vì Dư Như Khiết; Mặt khác là vì tuổi tác của Mạc Cẩm Thành càng lúc càng già, lại không có con, cho dù cực khổ thế nào cũng không tìm được người kế nhiệm thích hợp, vì vậy một lòng muốn chiêu gọi Bắc Minh Quân đến làm hội trưởng của băng Tam Trúc!

Cái này sao có thể?
 
Chương 874


Chương 874

Mạc Cẩm Thành quả đúng là nằm mơ!

Bắc Minh Quân lạnh lùng quát, anh họ Bắc Minh, anh sở hữu một Đế quốc Bắc Minh Thị khổng lồ, anh không thèm thiên hạ của tình nhân người phụ nữ đó!

Nói xong, anh lạnh lùng nói với Hình Uy: “Lái xe!”

Hình Uy gật đầu, lập tức đạp ga—

Mạc Cẩm Thành vội vàng nói—

“Bắc Minh Quân, tôi nói cho cậu biết, công trình ‘Ánh’ bị cháy, không phải tôi phái người làm đâu! Người mà cậu nên lo lắng, tuyệt đối không phải là tôi…”

Thế nhưng, chiếc xe đã lao vút đi, lời nói của Mạc Cẩm Thành bay trong gió…

Bên này, Cố Tịch Dao đang ôm con bé, cả hai đang chơi trò lấy kim đâm [Quỷ Toilet].

Chơi rất vui vẻ.

Anna dọn dẹp bát đĩa, vừa quay đầu nhìn hai mẹ con đang cười khúc khích trên ghế sofa, vừa nhẹ giọng hỏi: “Tịch Dao, ngày mai là tết rồi, chúng ta ra ngoài ăn, hay là làm ở nhà?”

Cố Tịch Dao ngước mắt lên, liếc nhìn Anna một cái, mỉm cười: “Làm ở nhà đi? Ha ha, hay là chúng ta gói sủi cảo nha?”

“Xủi cảo xủi cảo, Cửu Cửu muốn ăn xủi cảo…” con bé lập tức hưng phấn mà mở to đôi mắt đen láy, giống như một con chó chihuahua tham ăn, rất dễ thương rất ngây thơ.

“Tiểu tiểu bảo bối, cháu biết gói không?” Anna vui vẻ hỏi.

Tiểu Cửu Cửu vội vàng gật đầu: “Cháu biết cháu biết, xủi cảo có vỏ mỏng nhân nhiều, có mười tám nếp gấp…”

“Bảo bối, đó được gọi là bánh bao hiệu Cẩu Bất Lý! Không phải sủi cảo.” Cố Tịch Dao véo véo khuôn mặt nhỏ mềm mại của Tiểu Cửu Cửu, mỉm cười sủng nịch.

Đúng lúc này, chuông cửa vang lên—

Dingdong dingdong! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anna và Cố Tịch Dao đột nhiên sững sờ!

Phản ứng đầu tiên của hai người là người chồng lăng nhăng của Anna.

Sắc mặt Anna có hơi tái nhợt.

Cố Tịch Dao đặt con bé xuống, rồi đứng dậy: “Anna, đừng sợ! Tôi sẽ đi đối phó với tên đàn ông rẻ tiền đó!”

Lập tức, Cố Tịch Dao tức giận chạy tới cửa ra vào, liếc nhìn chiếc kính nhỏ ở cánh cửa theo phản xạ…

Nhìn một cái: “Sịt…”

Cố Tịch Dao hít một hơi lạnh!

Hồi nãy còn hùng hùng hổ hổ, lúc này dây thần kinh đều căng cứng hết lên…

“Anna… Anna… là tên khốn Bắc Minh Quân đó…” Cố Tịch Dao vội vàng trở lại phòng khách, tay chân luống cuống bế cô gái nhỏ chạy vào phòng ngủ: “Làm sao đây, không thể để anh ta nhìn thấy con bé, tuyệt đối không…”

Anna cũng lo lắng: “Hay là chúng ta đừng mở cửa?”

Nhưng tiếng chuông càng lúc càng gấp gáp.
 
Chương 875


Chương 875

Ding dong ding dong.

“Mẹ, ai đến vậy?” con bé hoàn toàn không biết tình hình.

“Suỵt, tiểu bảo bối của mẹ đừng lên tiếng nha, lát nữa bất luận là ai tới, con đều phải nấp vào, tuyệt đối không được ra ngoài a!”

“Tại sao?” Trong giọng nói nhẹ nhàng mềm mại của Tiểu Cửu Cửu có chút tò mò.

Cố Tịch Dao rũ mắt xuống, nhìn con bé nhắn xinh xắn đáng yêu trong lòng mình, cắn chặt môi, hạ quyết tâm một phen—

“Bởi vì [Quỷ Toilet] đã chạy ra khỏi địa ngục rồi… hắn ta đáng sợ đáng sợ lắm, nếu để hắn nhìn thấy Cửu Cửu, hắn sẽ ăn thịt Cửu Cửu đó…”

“A…” Cửu Cửu giật mình! Ánh mắt lập tức kinh hoảng, đôi môi run rẩy: “Mẹ, mẹ…Cửu Cửu sợ…”

“Sợ là đúng rồi! Nếu như bị [Quỷ Toilet] ăn thịt, Cửu Cửu sẽ không được gặp mẹ nữa…sau đó mẹ sẽ rất thương tâm đó, Cửu Cửu sẽ rất đáng thương…”

“Hu hu…mẹ, Cửu Cửu không muốn bị [Quỷ Toilet] ăn đâu, [Quỷ Toilet] sẽ biến Cửu Cửu thành phân thúi đó…”

Ơ…

Khóe miệng Cố Tịch Dao giựt một cái!

Quả nhiên, [Quỷ Toilet] đã thực sự thành công trong việc đầu độc con bé!

Cô cười thầm một tiếng, ôm bé con bước nhanh vào phòng ngủ.

Cánh cửa rầm một tiếng đóng lại.

Ngoài cửa, Hình Uy đứng ở cửa, mang theo hai giỏ trái cây, không ngừng bấm chuông.

Nhưng không ai ra ngoài xem cả.

Bắc Minh Quân nhíu mày, ngay lập tức gọi vào điện thoại của Cố Tịch Dao——

Anna giật bắn mình khi nghe thấy tiếng điện thoại rung trên ghế sofa.

Vội vàng chạy tới, cầm lấy điện thoại chạy vào phòng ngủ gõ cửa: “Tịch Dao, anh ta gọi điện thoại đến….”

“Đừng nghe máy! Có chết cũng không nghe máy!” Cố Tịch Dao ôm lấy con bé, trả lời qua cánh cửa.

Không lâu sau, tiếng chuông điện thoại cũng yên tĩnh lại.

Reng một tiếng, lại đến một tin nhắn.

“Tịch Dao, anh ta gửi tin nhắn đến…”

“… Anna, vậy cô xem chút đi.”

Thế là Anna mở tin nhắn, đôi mắt kinh hãi, thanh âm run lên: “Tịch Dao…anh ta nói biết cô ở đây, một phút sau, cô còn không mở cửa, anh ta sẽ báo cảnh sát nói là chỗ này mất trộm đó!”

Một giây sau, cánh cửa cạch một tiếng mở ra. Cố Tịch Dao ra khỏi phòng ngủ, khuôn mặt lạnh lẽo: “Tên đàn ông chết tiệt này vậy mà còn dám báo cảnh sát nữa?”

“Tịch Dao, tôi thấy anh ta không giống như nói đùa đâu…Nếu như thật sự báo cảnh sát, cảnh sát nhất định sẽ vào nhà lục soát, lúc đó con bé không giấu được đâu…”

“Nhưng Anna… tôi phải làm sao đây? Tôi không thể để anh ta nhìn thấy con bé… không thể để con bé đi vào vết xe đổ của năm đó…”

Anna vỗ vai Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, đừng hoảng! Chỗ này dù gì cũng là nhà của tôi, cô lại là khách của tôi, càng huống hồ, tôi lại không có quen với Bắc Minh Quân, anh ta chắc sẽ không làm bậy đâu.”
 
Chương 876


Chương 876

Dingdong dingdong!

Anna đưa cho Cố Tịch Dao một ánh mắt an ủi, sau đó đi qua đó, lúc này mới mở cửa ra—

Nhưng nhìn thấy một khuôn mặt đàn ông lạ: “Xin chào, xin hỏi, anh đang tìm ai vậy?”

Anna hỏi Hình Uy.

“Xin hỏi cô là cô Anna đúng không? Tôi là Hình Uy, tôi theo chủ nhân nhà tôi đến tìm cô Cố.” Hình Uy lịch sự đáp một câu, sau đó đưa giỏ trái cây cho Anna: “Chút thành ý nhỏ, mong đừng chê.”

Anna có chút ngại ngùng mà nhận lấy giỏ trái cây, lúc này mới nhìn thấy người đàn ông cao lớn phía sau Hình Uy.

Vì Anna cũng đã nhiều lần nhìn thấy ảnh của [Thần Toilet], cho nên vốn không lạ gì với dung mạo của Bắc Minh Quân.

Cô ta gật đầu với Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân lịch sự mà khẽ gật đầu.

Tiếp đó, giống như là phản khách thành chủ, sải đôi chân dài đi vào nhà Anna.

Nhìn hoàn cảnh xung quanh một cái, ngôi nhà của Anna trang trí tuy rất bình thường, nhưng đơn giản và trang nhã, hơn nữa dọn dẹp rất gọn gàng.

Bắc Minh Quân thích những ngôi nhà sạch sẽ.

Thế nhưng, anh không nhìn thấy người phụ nữ mà anh muốn gặp đâu cả!

Nhưng mà, anh không gấp.

Quay người lại nói với Anna: “Đến thăm đột ngột, thứ lỗi cho Bắc Minh mỗ mạo muội. Nhưng mà, tôi nghe nói cô Anna gần đây đang bận kiện tụng ly hôn với chồng cô, thật trùng hợp khi sếp của công ty chồng cô là bạn học cũ với tôi. Chỉ cần tôi nói một tiếng, sẽ khiến cho chồng cô và nữ cấp trên của chồng cô bị thất nghiệp ngay, hơn nữa phong sát bọn họ trong giới, cũng không phải chuyện gì khó…”

Bắc Minh Quân không hổ là gian thương số một, nói chuyện ngoằn ngoèo quanh co, có thứ có tự, dẫn cá cắn câu, nhưng lại không chịu thả mồi!

Thần sắc Anna thắt lại, giống như là nhìn thấy một chút hy vọng: “Ngài Bắc Minh đây là nói, có cách đối phó với đôi cẩu nam nữ đó….”

Bắc Minh Quân khẽ nhuớng mày, thần sắc vẫn luôn bình tĩnh, nhưng đôi mắt thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh, tựa như đang chờ một người phụ nữ nào đó lao ra.

“Nhưng mà, có chút đáng tiếc. Tối nay tôi phải bay về thành phố A, cô biết đó, ngày mai là tết rồi, tôi có thể không giúp được cô Anna…”

Thanh âm lạnh lùng của anh, nhẹ nhàng và rõ ràng.

Nghe thì có vẻ là khiến người ta nhìn thấy hy vọng nhưng thực tế lại là thất vọng.

Ánh mắt Anna ảm đạm: “….Ngài Bắc Minh có lòng rồi. Cảm ơn giỏ trái cây của ngài Bắc Minh…”

“Đừng khách sao! Vậy Bắc Minh mỗ xin cáo từ.”

Nói xong, anh quay người định rời khỏi—

Sải bước đi một, hai, ba bước.

“Đợi đã!”

Bắc Minh Quân ưu nhã mà đứng lại, giống như là đã đoán được kết quả này. Khóe miệng anh bất giác cong lên.
 
Chương 877


Chương 877

Cố Tịch Dao xông ra khỏi phòng ngủ, cắn môi, ngăn Bắc Minh Quân lại. Ngẩng đầu trừng người đàn ông cao lớn này—

“Anh thật sự có thể phong sát đôi cẩu nam nữ đó?”

Bắc Minh Quân nhướng mày, khóe môi mỏng khẽ mở ra, cố ý ám muội mà nhả ra một hơi trên mặt cô: “Năng lực của tôi, hình như em không phải là ngày đầu tiên biết rồi…”

“Khụ khụ khụ…” Cố Tịch Dao ho khan vài tiếng, dùng tay xua đi mùi thuốc lá nam tính của anh: “Vậy anh lập tức gọi điện thoại cho bạn cũ của anh đi a!”

Nhưng Bắc Minh Quân lại đứng thẳng người, tư thái ung dung mà kéo kéo cà vạt, liếc nhìn cô: “Còn em thì sao, chuẩn bị dùng thân phận gì để cầu xin tôi?”

Trái tim Cố Tịch Dao thắt lại, hung hăng trừng anh: “Anh hy vọng tôi dùng thân phận gì?”

Anh cao ngạo mà nhướng mày, một nét đùa nghịch xẹt qua khóe môi mỏng, vươn ngón tay mảnh khảnh ra, nhẹ nhàng lướt qua bờ má cô: “Ví dụ như, vợ của tôi?”

Cố Tịch Dao phẫn nộ cắn chặt môi.

Hất cái móng vuốt của anh ra!

Cô biết mà! Tên đàn ông này căn bản không đợi được về thành phố A mới bàn chuyện cuộc hôn nhân thay thế với cô!

Nhìn Anna với thần sắc xoắn xuýt, Cố Tịch Dao suy nghĩ một hồi.

Năm đó khi cô đến khoa sản kiểm tra, Anna suýt bị sẩy thai do bị chồng bạo hành, tuy đã giữ được tạm thời, nhưng thai nhi không ổn định, cần phải nhập viện để theo dõi.

Thế là, tình bạn của họ bắt đầu từ sản phụ khoa.

Không ngờ, khi Anna mang bầu 8 tháng, vì cãi nhau to với chồng, sơ ý trượt chân khiến cô ta ngã lăn xuống cầu thang, đứa trẻ tử vong trong bụng tại chỗ, cuối cùng không cứu được…

Chuyện xảy ra chỉ là sơ suất, căn bản không thể quy trách nhiệm hình sự cho chồng được!

Anna gần như gục ngã …

Kể từ đó, Anna lao vào con đường ly hôn khó khăn.

Không ngờ, người chồng một mực không chịu ly hôn, hai người cuối cùng gây đến tòa án, còn xảy ra những biến đổi bất ngờ.

Trong những ngày đó, Cố Tịch Dao đã nhìn Anna sống qua từng ngày như thế nào.

Cô hiểu nỗi khổ trong lòng Anna!

Nhưng cô còn có con bé, yếu thế ở Sabah, thậm chí cô còn đích thân đến tìm Mạc Cẩm Thành, nhưng Mạc Cẩm Thành nói, băng Tam Trúc của ông ta không phải là băng nhóm giúp người ta giải quyết việc nhà, nên không tiện ra mặt.

Cho đến giờ phút này, Bắc Minh Quân nói, chỉ cần một câu nói của anh, liền có thể giúp Anna thoát khỏi cơn ác mộng kéo dài hai năm này.

Thế giới này thực sự không công bằng!

Một số người cố gắng hết sức nhưng không có kết quả.

Một số người thì lại gặt hái được thành quả mà chẳng tốn chút công sức nào.

Cố Tịch Dao siết chặt tay, suy nghĩ, nếu như có thể giúp Anna giải quyết chuyện với chồng càng sớm càng tốt, vậy thì Anna có thể đưa con bé trở về thành phố A cùng cô rồi.

Càng huống hồ, một tháng sau, còn có thể đòi về một đứa con trai nữa!

Cô hít một hơi thật sâu, ngước đôi mắt trong veo lên và nhìn thẳng vào đồng tử của Bắc Minh Quân——
 
Chương 878


Chương 878

“Được! Bắc Minh Quân! Bây giờ tôi lấy thân phận vợ thay thế của anh, ra lệnh cho anh, lập tức gọi điện thoại cho bạn học cũ của anh! Thay tôi giải quyết chuyện của Anna!”

Hình Uy đứng ở bên cửa, khẽ sững sờ, sau đó mím môi lại muốn cười, nhưng lại không dám cười.

Đôi con ngươi sâu thẳm của Bắc Minh Quân lóe qua một tia sáng, không thể phủ nhận, trái tim của anh, bởi vì lúc cô nói chữ vợ mà nhịn không được run lên một hồi, sau đó, khóe miệng cong lên một ý cười trêu người—

“Là cầu xin, không phải ra lệnh!”

Đôi con ngươi xinh đẹp của Cố Tịch Dao trừng anh, bộ dạng ‘tên khốn nhà anh đừng có mà được nước làm tới’.

Bắc Minh Quân sau đó ưu nhã mà nhướng mày, vươn bàn tay to ra, một giây sau liền nắm lấy bàn tay nhỏ của cô…

Cô thậm chí còn không kịp tránh né.

Anh dắt cô đi ra ngoài cửa…

“Này! Anh buông ra! Anh còn chưa gọi điện thoại a…”

“Hình Uy, lập tức đi gọi điện thoại. Nhớ, phải giải quyết chuyện cho êm đẹp!” Thanh âm từ tính của anh, tràn ngập niềm vui và sự thư thái hiếm có, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô bước ra ngoài.

“Này! Anh kéo tôi đi đâu vậy? Tôi không muốn đi…Anna…”

Bắc Minh Quân đảo mắt: “Cô Anna, tôi đưa người đi đây. Hai năm nay làm phiền cô rồi, xin bỏ qua cho.” Ngừng lại một hồi, trong ánh mắt kinh ngạc của Anna, anh lịch sự nói một câu: “Chúc mừng năm mới.”

Anna sững sờ, cả một hồi vẫn không tìm lại được giọng nói của mình…

Cái, cái quý công tử lịch sự, cử chỉ nho nhã, khiến người ta như tắm gió xuân này, là tên khốn Bắc Minh Quân mà Tịch Dao luôn miệng nói sao?

Cố Tịch Dao suy sụp trong gió!

Tên yêu nghiệt Bắc Minh Quân này, hồi nãy nói, nói cái gì vậy?

Hai năm nay gây phiền phức cho Anna rồi là sao?

“Này! Anh muốn kéo tôi đi đâu…Buông ra…Tôi không muốn đi…”

Còn chưa kịp suy nghĩ mấy cái này, Bắc Minh Quân liền lôi cô một mạch nhét vào trong thang máy.

“…” Cô bám chặt vào tường, không chịu đi vào!

Cô muốn ở cùng con bé, cô không muốn đi cùng tên khốn kiếp này!

“Em nói rồi, bây giờ em là vợ của tôi, không ở cùng với tôi, thì muốn đi đâu?”

“Bắc Minh Quân, anh đủ rồi nha! Chúng ta không phải là vợ chồng thật sự…anh không được….”

“Sao anh không được? Tịch Dao, tôi nghiêm túc đó…”

Một câu ‘nghiêm túc’, khiến trái tim Cố Tịch Dao đột nhiên thắt lại.

Mi tâm anh nhíu lại, lập tức khom lưng xuống, vác cô lên, đặt trên vai mình, đi vào thang máy…

Bên này, Hình Uy cũng tạm biệt lịch sự với Anna: “Cô Anna, tôi sẽ thông báo cho cô ngay khi có tình hình mới.”

Nói xong, Hình Uy cũng rời đi.

Anna thẫn thờ nhìn ra cửa, người vừa đi, tòa nhà liền trống vắng…
 
Chương 879


Chương 879

“Mẹ mẹ…”

Một thân thể mềm mại xông đến bên chân Anna, nước mắt của con bé chảy ròng ròng: “Dì Anna, có phải mẹ đã bị [Quỷ Toilet] ăn thịt rồi không? Hu oa…”

Anna cúi xuống ôm cô bé vào lòng, nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô bé: “Tiểu tiểu bảo bối đừng khóc a, mẹ sẽ về thôi…”

“Hu hu…dì Anna, đưa Cửu Cửu đi cứu mẹ được không? Cửu Cửu không thể không có mẹ…”

Anna mỉm cười: “Tiểu Cửu Cửu nghĩ mình có thể đánh lại [Quỷ Toilet] không?”

“Ơ…” con bé thở dài một hơi, trên đôi mi chớp chớp có những giọt nước mắt long lanh, một lúc sau, cô bé lại khóc: “Oa, oa, Cửu Cửu không muốn mẹ trở thành phân thối đâu…mẹ…”

“Ngoan, Tiểu Cửu Cửu đừng khóc nữa, đợi Cửu Cửu lớn rồi, đi cứu mẹ được không?”

“Hức…Dì Anna, Cửu Cửu làm sao mới lớn lên được? Có phải mỗi ngày tưới nước giống như bông hoa, thì sẽ lớn không?”

“…” Anna cười.

Bắc Minh Quân vác Cố Tịch Dao, nhét cô vào trong xe.

“Bắc Minh Quân, tôi đã nói tôi không muốn đi…tôi phải cùng ăn tết với Anna!” Trong lòng cô nghĩ đến đứa nhỏ, khó lắm mới đến Sabah một chuyến, nhưng không ngờ tên khốn này cũng sáp đến gây rối!

Bắc Minh Quân bình tĩnh ngồi vào ghế lái, bật khoá trung ương, cô không còn đường nào để thoát.

Anh rũ mắt xuống nhìn đồng hồ đeo tay: “Ngày mai tết rồi, tôi cần phải về thành phố A. Sau đó em cũng phải theo tôi về.”

“Không được!”

Nhưng anh không nói gì, trực tiếp khởi động xe, chiếc xe vút một tiếng, lao đi…

Trên đường đi.

Cố Tịch Dao hỏi: “Chết tiệt, chắc anh không phải muốn đưa tôi đi sân bay ngay bây giờ chứ? Tôi đã nói tôi không muốn về thành phố A! Tôi muốn ở lại Sabah đón năm mới!”

Gương mặt đẹp trai không tỳ vết của Bắc Minh Quân vẫn không chút cảm xúc nào.

Khi cô mới quen biết anh, người đàn ông này bị tê liệt cơ mặt rất nghiêm trọng!

“Này, Bắc Minh Quân, anh có nghe thấy không vậy?!”

Rất lâu sau, thanh âm trong trẻo của anh trầm giọng thốt lên một từ—

“Quân.”

“Cái gì?” Cô không phản ứng kịp.

“Tôi cho phép em, bắt đầu từ giờ phút này, gọi tên của tôi. Em có thể gọi tôi là Quân, hoặc là…” Đôi mắt phượng xán lạn của anh khẽ liếc nhìn cô một cái, tiếp tục nói: “Xưng hô thân thiết hơn một chút, tôi cũng không ngại đâu.”

Cố Tịch Dao lúc này mới hiểu ra, tên này đảo mắt liếc nhìn là cảnh giới yêu nghiệt đến thế nào…

Nhưng mà—

“Sịt…” Cô đột nhiên rùng mình một cái: “Ai muốn gọi anh như vậy chứ? Anh có thấy buồn nôn không?”

Nhưng khóe môi anh lại nhếch lên một nụ cười vô hình: “Buồn nôn sao? Tôi không cảm thấy.”

“Này, Bắc Minh Quân, anh đủ rồi nha! Anh rốt cuộc là muốn làm cái trò gì vậy?” Ánh mắt tên này nhìn chằm chằm đến khiến người ta rợn cả tóc gáy, cô nhíu mày đưa tay sờ trán anh: “Sốt rồi sao?”

Không có a!

“Kêu tôi là Quân!” Anh lặp lại một lần nữa, trong thanh âm nhẹ nhàng có một loại kiên trì kỳ lạ.
 
Chương 880


Chương 880

Cô sững sờ, bĩu môi, hừ một tiếng, lắc đầu: “Tôi không muốn!”

Chiếc xe lái rất nhanh, đến trước cửa của một cửa hàng trang sức ở địa phương Kota Kinabalu

Xuống xe, anh lại siết chặt tay cô bước vào cửa hàng trang sức.

“…” Cố Tịch Dao hoàn toàn không tò mò đến hành vi của tên này nữa, lúc này chỉ nghĩ: “Khi nào thì anh mới chịu để tôi về chỗ Anna đây?”

Anh không trả lời, trực tiếp dẫn cô đến trước quầy.

Những viên kim cương, vàng, châu báu và ngọc bích chói lọi gần như làm cô mờ mắt.

Người bán hàng đi tới với một nụ cười: “Thưa ông, thưa bà, xin hỏi có gì có thể giúp cho ngài?”

“Tôi muốn nhẫn.” Anh lạnh lùng trả lời bằng tiếng Anh.

Cố Tịch Dao sửng sốt.

“Được.” Sau đó người bán hàng nhiệt tình lấy ra vài chiếc nhẫn sang trọng.

Bắc Minh Quân nhíu mày quét nhìn một cái, hình như không được hài lòng lắm.

Thay vào đó, một chiếc nhẫn kim cương khác tương đối kém sang trọng và có thiết kế tương đối đơn giản ở trong quầy đã thu hút sự chú ý của anh.

Đó là một chiếc nhẫn hai trong một của nam và nữ, viên kim cương trên hai chiếc nhẫn kết hợp với nhau trông giống như một miếng thép chất lượng cao loại nhỏ.

Ngón tay mảnh khảnh của anh chỉ vào mẫu nhẫn đôi đó: “Tôi muốn cái này!”

“Dạ được! Ngài thật là có gu thẩm mỹ! Tuy người thiết kế chiếc nhẫn này vẫn còn là một tân binh trong ngành trang sức, nhưng vẫn có thể thấy tiền đồ vô lượng, tất cả tác phẩm do anh ta thiết kế chắc chắn sẽ có giá trị khổng lồ.”

Nhưng mà, Bắc Minh Quân vốn không quan tâm cái này.

Thuận tay sờ sờ kích cỡ lớn nhỏ của ngón tay Cố Tịch Dao, rồi nói với nhân viên bán hàng: “Số 11 cho cô ấy.”

“Không thành vấn đề.”

Mua nhẫn xong, Bắc Minh Quân lại nắm tay Cố Tịch Dao trở lại xe.

Toàn bộ quá trình mất chưa đầy mười phút.

Nhưng Cố Tịch Dao lại cảm thấy như một thế kỷ đã trôi qua…

Đầu óc luôn ở trong trạng thái trống rỗng, rốt cuộc thì tên này muốn làm cái gì?

Chính vào lúc cô đang sững sờ, đột nhiên, một thứ lạnh lẽo bắt lấy ngón áp út bên bàn tay phải của cô.

Cô co lại theo phản xạ, sau đó bị anh túm lấy, thanh âm có chút tức giận: “Đeo lên rồi, thì đừng có mong tháo xuống nữa!”

Cô rũ mắt xuống, chiếc nhẫn có kích thước vừa thích hợp, phối với những ngón tay trắng nõn của cô, vô cùng đẹp.

Thế nhưng, trái tim cô lại trào dâng lên…

Không ngờ, anh lại tặng nhẫn cho cô!

Anh có biết ý nghĩa của việc tặng nhẫn không? !

“Tại sao?” Cô thấp giọng hỏi một câu, hơi thở nghẹn lại một cách khó hiểu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom