Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1963


Chương 1963:

Muốn thành lập một đội cảm tử, đi đối kháng với Bắc Ma.

Lời này vừa nói ra, toàn bộ đều trâm mặc.

Không ai nguyện ý xuất chiến! Đối mặt với Bắc Ma, lòng tự tin cũng mất.

Tất cả mọi người đều bị sa vào sự sợ hãi do Bắc Ma chỉ phối.

Ngay cả vệ binh Viêm Long cũng thế.

Chứ đừng nói đến những người khác.

Vừa nghe đến cái tên Bắc Ma này, tất cả mọi người đều bị dọa đến chân như mềm nhữn ra.

Chứ đừng nói chỉ đến việc đối đầu với gã.

Bây giò Bắc Ma đã nảm trong tay tổ chức sát thủ và lính đánh thuê mạnh nhất Châu Đông Phương, lại có liên minh báo thù hiệp trợ.

Mang lại sự sợ hãi to lớn cho mọi người.

Không chỉ riêng bọn họ.

Dù là hhb, Bắc An vương, những người này vừa nghe đến tên Bắc Ma ra ngục cũng đều kinh SỢ.

Bọn họ đều coi Ngũ Long Lạc Việt là thần.

Chứ nói chỉ đến việc Bắc Ma là người mạnh nhất trong số đó.

Bọn họ hao tốn hết tài nguyên đến bồi dưỡng người nối nghiệp Ngũ Long, nhưng không ai hiểu rõ Bắc Ma mạnh cỡ nào so với bọn họ.

Người nối nghiệp gã căn bản không đào tạo ra nổi.

Sự mạnh mẽ của gã không cách nào phục chế.

Bên trong một sa mạc lớn ở cảnh Bắc, có một căn cứ Thiên Sơn.

Đội quân tu la do Trân Hữu Đạo dẫn đầu đang cảm trại tại đây.

Vừa rồi họ đã bị công kích mãnh liệt và bị tổn thất nặng nề.

Nhóm sẽ lên chính trên app truyệnhola nhé! Có điều may mà vẫn giữ được chỗ này.

“Đại ca, trước mắt chỉ bên đội quân Côn Luân là còn tốt! Những chỗ khác đều bị thương rồi.”

“Nhất là bên chiến thần Phàn Thắng Nam!

Không khá hơn chúng ta chút nào!”

Thất Sát thống kê tình hình thương vong và tình hình chiến đấy của các căn cứ khác.

“Nhất định phải giữ vững cho tôi, nếu không Trần Hữu Đạo tôi, thân là chiến thần Côn Luân không chống nổi người này!”

Trần Hữu Đạo hô lớn.

Căn cứ Thiên Sơn, địa thế hiểm trở, bọn họ dựa vào địa thế còn có thể thủ.

“Có tung tích của Bắc Ma không?”

Trần Hữu Đạo hỏi.

Bởi vì sau khi Bắc Ma tuyên bố trở về, cuối cùng không có xuất hiện nữa.

Ngược lại là thủ hạ của gã xuất hiện ở rất nhiều nơi.

“Tạm thời các nơi đều chưa có tung tích của Bắc Ma! Có người đoán Bắc Ma sẽ tới Kinh thành!

Sẽ không xuất hiện ở cảnh Bắc!”

Phá Quân nói rất-chắc chắn.

“Hi vọng bọn họ sớm tìm được cách đối phó với Bắc-Ma. Gã là ma, chúng ta’là người, căn bản không ứng phó được.

Thân là một thành viên của môn phiệt Bắc An, Trần Hữu Đạo cũng cực kỳ sợ hãi Bắc Ma.
 
Chương 1964


Chương 1964:

Gã vượt quá xa người bình thường.

Rầm rầm…

Đúng lúc này, chim muông tan tác, tiếng gào thét chọc trời.

Một luồng áp lực khủng khiếp xông tới Tất cả mọi người đều cả thấy ngột ngạt, hô hấp dồn dập, đặc biệt không thoải mái, cả người không được tự nhiên.

Khiến cho tâm tình tiêu cực xông lên đầu.

Thậm chí có xúc động muốn tự sát.

Dường như cả thế giới đều hóa thành hai màu đen trắng.

Sự xuất hiện của Bắc Ma khiến đất trời như biến sắc, để thế giới này giống như trỏ thành một đống đổ nát.

Đó chính là điều mà trong lòng mọi người đều rõ.

Gã giống như một thiên thần nắm quyền sát phạt.

Gã xuất hiện, mọi người trong mắt gã đều bé nhỏ, chẳng khác gì một con kiến.

Bao gồm cả các chiến thần thân kinh bách chiến như Trân Hữu Đạo.

Trước căn cứ Thiên Son, một bóng người màu đen chậm rãi bước tới, sau lưng còn dân theo một đám người.

Bắc Ma tới rồi.

“Äm!” Khi nhìn thấy bóng dáng cô độc đó, đầu Trần Hữu Đạo như muốn nổ tung.

Gã thực sự xuất hiện ở cảnh Bắc, mà không phải kinh thành! Dự đoán của mọi người đều sail Bắc Ma vốn không có ý định tấn công kinh thành.

Tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm nhé! Tiêu rồi.

Lần này tiêu thật rồi! Là thành viên trong môn phiệt, Trân Hữu Đạo hiểu rõ Bắc Ma đáng sợ như thế nào hơn bất kỳ ai khác.

Nhưng Thất Sát và mấy người Phá Quân phía sau đều không hề sợ hãi.

“Lão đại, chúng tôi sẽ cố gảng hết sức để bảo vệ căn cứ Thiên Son! Đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ vang danh khắp Lạc Việt và cả thế giới!” “Đúng vậy, trấn giữ căn cứ Thiên Sơn trong tay Bắc Ma, truyền ra ngoài uy phong biết nhường nào?” Ba người Thất Sát còn đang mơ mộng, thì sắc mặt của Trần Hữu Đạo đã tối sầm lại.

Vẫn muốn giữ? Vấn đề bây giò là có giữ được không? Vấn đề bây giờ là đội quân Tu La có mấy ai có thể sống sót trở về…

Nhưng đội quân Tu La không thể lùi bước! Anh không thể lùi! “Đội quân Tu La đâu?” Trân Hữu Đạo hét lên.

“Cót” Đội quân Tu La cùng nhau hô lên.

“Thê chết cũng phải canh giữ nơi này!” Trần Hữu Đạo giơ tay và hô lên.

“Chúng ta chiếm cứ khu đất cao, địa hình, muốn xuyên thủng phòng tuyến cũng không đễ dàng như vậy!” Khóe miệng Trần Hữu Đạo nhếch lên một nụ hung hãn.

Chỉ trong giây tiếp theo, giữa đám đông đột nhiên vang lên một trận kinh hô.

“Người đâu? Không thấy người đâu nữa?” Mọi người lân lượt nhìn vê phía trước.

Bắc Ma rõ ràng khi nấy vừa mới đơn thương độc mã xuất hiện ở đây, bây giò lại không nhìn thấy nữa.

Gã ta biến mất trước mắt hàng nghìn người.

“Không hay rồi..” Trần Hữu Đạo kinh hãi.

Lát sau anh có cảm giác giống như bị con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào mình.

Da đầu tê dại, mồ hôi lạnh túa ra.

Bắc Ma xuất hiện trong số họ…

“Ơ a,.” Đột nhiên có một tiếng hét thất thanh vang lên Xoay lại nhìn, đội quân Tu La thương vong nặng nề.a
 
Chương 1965


Chương 1965:

Một mình Bắc Ma dễ dàng xuyên thủng hàng phòng thủ.

Thuộc hạ của Bắc Ma ào ào kéo đến như sóng trào..

“Bắt lấy gấ! Cơ hội tốt để lập công!”

Ba người Thất Sát giống như mãnh hổ xổng chuồng lao tới.

“Âm”

“Âm”

‘Am”

Chỉ là ba người bị đánh bay ra ngoài, ngay cả một chiêu của Bắc Ma cũng không tiếp được.

Ánh mắt Trần Hữu Đạo toát ra một luồng khí lạnh: “Tuyệt đối không thể rút lui! Thà chết cũng phải trấn giữ nơi này!”

“Đám nhãi ranh, các người trấn giữ nổi không?”

Bắc Ma xuất hiện trước mặt Trần Hữu Đạo, tấn công anh ta.

Trần Hữu Đạo nôn ra máu, bay ngược ra ngoài.

“Chiến thần Côn Luân? Chẳng qua cũng chỉ có như thết”

Trần Hữu Đạo ngã lăn ra đất lại tiếp tục đứng dậy.

“Nào! Tiếp tục đi!”

Mặc dù anh ta kém cỏi Nhưng dù có chết, cũng phải chết trong trận chiến xung phong.

“Đừng ngốc nghếch nữa, mau lui ra đi!”

Lúc này, Phàn Thắng Nam bất ngờ dẫn người đến kéo Trần Hữu Đạo rút lui.

“Không! Trần Hữu Đạo tôi chưa từng thất bại!

Tôi chính là chiến thần Côn Luân!”

Cả nhà chịu khó tải app truyệnhola đọc tiếp nhé! Trần Hữu Đạo vẫn cứ cố chấp.

“Chưa nói tới anh có xứng làm chiến thần Côn Luân hay không, chỉ nói Bắc Ma, chúng ta làm sao đối phó đây?”

“Tôi đã nhận được mệnh lệnh của vệ binh Viêm Long, bảo chúng ta rút lui! Đừng làm mấy chuyện hi sinh vô ích nữa!’Phàn Thắng Nam hét lên.

“À¡! Rút lui!” Trần Hữu Đạo ra lệnh rút lui.

Chẳng bao lâu, Bắc Ma đã chiếm cứ điểm Thiên Sơn.

Một số căn cứ xung quanh toàn bộ đều bị thất thủ.

Cảnh Bắc hoàn toàn sụp đổ…

Bắc Ma đứng ở nơi cao nhất, nhìn về phía xa, gã mỉm cười, nói: “Lạc Việt, có thể cản ta được sao?”

“Bắc Ma đại nhân thật oai phong!”

Mọi người đều cất giọng tung hô.

Những người này bây giờ ai nấy cũng đều phấn khích.

Đi theo Bắc Ma, vậy mà lại có thể vùi dập Lạc Việt thành như thế?

Sau khi Bắc Ma xuất hiện ở cảnh Bắc thì bắt đầu đại sát tứ phương.

Phá hủy nhiều phòng tuyến và căn cứ.

Toàn bộ cảnh Bắc đều sợ hãi Bắc Ma.

Mọi người đều rút lui.

“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Lạc Việt rút lui!”

“Bắc Ma mạnh quá! Đánh cho toàn bộ cảnh Bắc phải rút lui!”

“Không ai có thể địch lại! Lạc Việt lấy cái gì mà ngăn được gã?”
 
Chương 1966


Chương 1966:

“Cũng may, Bắc Ma đứng về phe đối lập của Lạc Việt!-Nếu như đứng về phía.Lạc Việt, đối với những người khác mà nói, tuyệt đổi là họal”

Sau khi Bắc Ma ra tay, hải ngoại vô cùng xôn xao.

Đây là lần đầu tiên mọi người thấy Lạc Việt bị đánh thành như thế này.

“Sớm biết đã cho Bắc Ma xuất ngục giết Nhất Vũ Kiên Vương rồi, như thế không cần phải hi sinh nhiều người nữa!”

“Bắc Ma chính là khắc tinh của Lạc Việt!”

Hiệu quả tuyệt quá. Vượt quá sự mong đợi của liên minh báo thù.

Hắc Long cười đến mức hai mắt gần như nheo lại.

“Lúc đầu tôi vốn định cho Bắc Ma ra tay, sẽ lập tức trốn khỏi Lạc Việt. Bây giờ xem:ra không cần nữa, chúng ta có dư thời gian rời đi, bây giờ xem kịch hay là được rồi” Hắc Long mỉm cười nói.

Hắc Phụng Hoàng gật đầu: “Đúng vậy, hiện tại bọn họ không rảnh để tâm đến chúng ta. Chúng ta có thể rời đi bất cứ lúc nào mình muốn.”

“Thủ lĩnh, ông nghĩ kết quả cuối cùng sẽ như: thế nào? Bắc Ma hiện tại là bất khả chiến bại!

Năm đó hắn mạnh hơn gấp ba lần, dưới tay còn có bao nhiêu chiến sĩ tinh nhuệ.”‘ Hắc Hổ hỏi.

Hắc Long suy nghĩ một hồi rồi nói: “Tình huống cuối cùng là Lạc Việt tìm Bắc Ma đàm phán hòa bình, nhượng bộ rất lớn, đưa ra điều kiện cho Bắc Mai”

“Tôi không thể nghĩ ra điều gì khác ngoài điều này: Chính xác.

Sức mạnh và thế lực.bây.giờ của Bắc Ma là hoàn toàn không thể ngăn cản.

Lạc Việt đành bó tay, chỉ có thể đàm phán hòa bình.

“Không phải chứ? Lạc Việt sẽ không bao giờ đàm phán! Bọn họ thà chết đứng, cũng không chịu sống quỳ.”

“Tôi cũng nghĩ rằng Lạc Việt sẽ không thương lượng”

Một số người của Hắc Phụng Hoàng đã nói lên suy nghĩ của họ.

“Ừm, đúng là như thế! Những kẻ ngụy quân tử như Lạc Việt, nói cái gì sẽ không chịu nhún nhường hay đàm phán hòa bình. Nhưng khi đối diện với Bắc Ma bọn ọ.có cách nào sao?”

“Nếu không chủ động thương lượng thì phải chống lại Bắc Ma. Hi sinh càng lúc càng nhiều…

căn bản Không thể khống chế được… Đển cùng, chẳng phải cũng sẽ đi thương lượng với Bắc Ma sao?”

“Đây là…

Sau khi nghe những gì Hắc Long nói, mọi người đều phản ứng lại.

Là Bắc Ma quá mạnh rồi, muốn dồn Lạc Việt vào con đường cùng!

Nếu không muốn bị tiêu diệt, thì phải chủ động đàm phán! Muốn sinh tồn, thì phải vứt bỏ tôn nghiêm.

Như thế, Lạc Việt chẳng khác gì bị người ta giãm đạp trên đất.

Nhưng tình thế cấp bách, cũng hết cách rồi.

Dấu sao thì Bắc Ma cũng chính là bất khả chiến bại!

Đau đầu thật!

Vệ binh Viêm Long vô cùng đau đầu!

Bắc Ma bất ngờ xuất hiện ở cảnh Bắc, đó là chuyện mà họ không ngờ tới.

Quan trọng hơn là sức chiến đấu của Bắc Ma lại vô cùng tuyệt vời, gã có thể công phá được.

hàng loạt tuyến phòng thủ.

Thời gian tới, ước tính ba biên giới đông, tây, nam sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Ngay cả kinh thành cũng gặp nguy hiểm.

“Cái này làm sao mới tốt đây?”

“Bắc Ma quá mạnh mẽ! Chung quanh ta không ai ngăn cản được hắn!”
 
Chương 1967


Chương 1967:

“Cho dù có Nhất Vũ Kinh Vương ở đây, tôi cũng không an tâm! Tôi cho răng ngài ấy và Bắc Ma không phải cùng một đẳng cấp.”

“Đúng vậy, không cùng đảng cấp: Giữ ngài ấy lại cuối cùng, tuy không nắm chắc!”

Nhưng vào lúc này, tin tức từ bốn người trong ngũ long Lạc Việt truyền đến.

Bọn họ có một cách! Đây là một tin tuyệt vời đối với Vệ binh Viêm Long và Lạc Việt! Giờ phút quan trọng này vậy mà lại có thông tin truyên tới.

Lễ nào ngũ long của Lạc Việt sắp xuất hiện lại sao? “Là bốn người Đông Yêu sắp trở lại?” Mọi người đều vô cùng kích động.

“Không đúng! Thể chất của bốn người bọn họ vẫn như trước đây, hoàn toàn không thể xuất chiến!”

“Cái đó?” “Đệ tử của bọn họ có thể xuống núi!” “Đệ tử của bọn họ đáng sợ không?” “Bốn người Đông Yêu đều khẳng định bốn người đệ tử của bọn họ đều học được chân truyên từ họ! Là những người kế vị mà bọn họ phí tâm sức mấy mươi năm để đào tạo!” “Hon nữa, mấy mươi năm đây, bốn vị tiền bối Đông Yêu vẫn đang nghiên cứu Bắc Mai Đem kỹ năng chiến đấu võ học của gã nghiên cứu một cách cặn kẽ! Vì thế, bọn họ vẫn đang sáng tạo ra kỹ thuật tấn công kết hợp đặc biệt để nhắm vào Bắc Mai ” “Bây giò bốn đệ tử của họ đã thực hành kỹ thuật tấn công kết hợp này chống lại những Bắc Ma đến mức hoàn hảo!” “Bốn vị tiền bối từng nói, Bắc Ma mà gặp phải bốn đệ tử của họ chắc chắn sẽ thua!” Nghe đến đây.

Trên dưới vệ binh Viêm Long đều hò reo.

“Thật tuyệt vời! Thật tuyệt vời!” “Hóa ra bốn vị tiền bối Đông Yêu vẫn còn giữ lại chiêu cuối cùng, giúp Lạc Việt đào tạo ra một ngũ long mới! Thật là đáng khâm phục!” “Thật lợi hại! Có được kỹ thuật tấn công kết hợp đặc biệt nhằm vào Bắc Mai Đúng là vi diệu!” Mọi người đều đã cảm thấy mùi vị của chiến thăng.

Hoặc là nói, chiến thẳng trong tâm tay! “Trước đêm nay, bốn vị đệ tử sẽ đến nhắm vào Bắc Ma!”

“Để nâng cao tỷ lệ chiến thắng, vệ binh Viêm Long quyết định thành lập một đội cảm tử! Tập hợp những cao thủ tổ chức thành đội quân cảm tử, đưa mọi người lên chiến trường!” “Đặc biệt là các thế lực ẩn thân lớn nhất định phải phái người tham gia đội quân cảm tử!” “Tôi tin rằng đệ tử của ngũ long Lạc Việt công với đội cảm tử nhất định có thể chiến thắng Bắc Mai” Vệ binh Viêm Long đã xây dựng một kế hoạch chiến lược.

“Còn Diệp Lâm Quân thì sao? Anh ta gia nhập há chẳng phải nắm chắc hơn sao?” Có người đặt câu hỏi.

“Diệp Lâm Quân phụ trách diệt trừ Liên minh báo thù. Anh ta không cần đối phó với Bắc Mai Hiện tại, chỉ cần bốn đệ tử của ngũ long Lạc Việt và đội cảm tử cũng đủ rồi!”

Vệ binh Viêm Long ban đầu dự định để Diệp Lâm Quân lãnh đạo đội chống lại Bắc Ma vào thời điểm cuối cùng: Đây là biện pháp bất đắc dĩ.

Không ngờ, Ngũ long của Lạc Việt lại để lại hậu chiều, cho bốn đệ tử xuất trận.

Vậy thì sẽ không cần đến Diệp Lâm Quân nữa.

Quả thật là như vậy. Bởi vì mọi người đều cho.

rằng bốn vị đệ tử này mạnh hơn Diệp Lâm Quân. Sự tự tin để đối phó với Bắc Ma cũng lớn hơn.

Dấu sao cũng có ngũ long Lạc Việt liên hợp chống lại, vì vậy không cần dùng tới Diệp Lâm Quân.

Anh chỉ cần đi xử lý Liên minh báo thù là được.

Không sai.

Kỹ thuật tấn công kết hợp mà bốn người Đông Yêu nghiên cứu dùng để đối phó Bắc Ma, có thể chiến thẳng Bắc Ma Nhưng đồ chỉ là Bắc Ma của năm xửa.

Bốn người Đông Yêu không tài nào ngờ được rằng Bắc Ma của ngày hôm nay đã mạnh hơn gấp ba lần.

Kỹ thuật tấn công kết hợp của bọn họ chỉ có thể thắng Bắc Ma của năm đó, chứ không thể chiến thắng Bắc Ma đã mạnh hơn gấp ba lần được.

Đây là điều mà không ai ngờ đến.

Trong lúc họ đang nghiên cứu về gã, thì gã đã tiến bộ rất nhanh rồi…

Khi Diệp Lâm Quân nhận được mệnh lệnh này, anh cũng cảm thấy sững sờ.

Anh vì chuyện này mà bận tới bận lui, dường như tất cả đều dưới sự chỉhuy của anh mà làm.

Kết quả đến lúc quan trọng, anh đã sẵn sàng để xuất-chiến. Rốt-cuộc anh lại không thể tham gia, lại được phái đi đối phó với liên minh báo thù.

Chỉ vì bốn đệ tử của ngũ long Lạc Việt xuất hiện mà không cần đến anh nữa, quăng anh sang một bên.

Anh không phục!
 
Chương 1968


Chương 1968:

Nhưng không phục thì biết làm sao? Nghĩa vụ của một người lính là phải tuân theo mệnh lệnh!

Anh chỉ cần làm theo mệnh lệnh là được rồi.

“Diệp Lâm Quân nhận lệnh!” Diệp Lâm Quân trông bất lực.

“Nhất Vũ Kiên Vương nói một câu cậu không thích nghe! Bốn đệ tử của bốn người Đông Yêu xuống núi rồi! Một mình trong số họ vốn không yếu hơn cậu, bốn người liên hợp lại còn mạnh hơn cậu rất nhiều!” “Họ cũng có kỹ thuật tấn công kết hợp đặc biệt nhằm vào Bắc Mai Đó là lý đo tại sao họ được cử đến để đổi phó với Bắc Mai” “Cậu chỉ cần xử lý Liên minh báo thù là được!” Diệp Lâm Quân gật đầu: “Ừm, tôi hiểu rồi, Diệp Lâm Quân xin nghe theo sự điều phái! Nếu như bên đó cần tôi đối phó Bắc Ma, tôi sẵn sàng đến bất cứ lúc nào!” Mặc dù cảm thấy hơi uất ức, nhưng vì Lạc Việt, bản thân không được có cảm xúc.

Miễn là Lạc Việt được tốt, Diệp Lâm Quân có thể làm bất cứ điều gì.

Có lẽ bốn đệ tử Ngũ long của Lạc Việt thích hợp đối phó với Bắc Ma hơn chính anh ta.

Bên cạnh Diệp Lâm Quân ngoại trừ bí mật của Trấn Thiên Điện, những người khác đều bị điều đi.

Đặc biệt là người của đội quân Côn Luân đều bị điều đi ra cảnh Bắc hết rồi…

Tải app truyệnhola đọc tiếp tiếp nhé! Mặt khác.

Trong một căn cứ bí mật ở đâu đó trong kinh thành.

Đột nhiên có mấy chiấc chiến xa chạy tới.

Bốn người đàn ông trung niên bước xuống xe.

Họ là đệ tử của bốn người Đông Yêu.

“Đông Thú!” “Tây Tăng!” “Nam Tướng!” “Trung Binh!” Bốn người đều có biệt danh riêng của họ.

Tất cả đều dựa trên tên của sư phụ để thể hiện sự tôn trọng đối với sư phụ của họ! vào Bắc Mai”

“Để nâng cao tỷ lệ chiến thắng, vệ binh Viêm Long quyết định thành lập một đội cảm tử! Tập hợp những cao thủ tổ chức thành đội quân cảm tử, đưa mọi người lên chiến trường!” “Đặc biệt là các thế lực ẩn thân lớn nhất định phải phái người tham gia đội quân cảm tử!” “Tôi tin rằng đệ tử của ngũ long Lạc Việt cộng với đội cảm tử nhất định có thể chiến thắng Bắc Mai” Vệ binh Viêm Long đã xây dựng một kế hoạch chiến lược.

“Còn Diệp Lâm Quân thì sao? Anh ta gia nhập há chẳng phải nắm chắc hơn sao?” Có người đặt câu hỏi.

“Diệp Lâm Quân phụ trách diệt trừ Liên chính là niềm tự hào của Lạc Việt! Sự tích của các vị sẽ được lưu danh ngàn đời!”

Mấy người trong vệ binh Viêm Long nói.

“Yên tâm đi! Mấy sư phụ của chúng tôi sợ có một ngày Bắc Ma sẽ trở lại, cho nên đã nghiên cứu ra kỹ thuật tấn công kết hợp này để đối phó gấ! Chúng tôi đã luyện đến cảnh giới cao nhât!

Bắc Ma có mọc thêm cánh cũng khó thoát.”

Cả bốn có vẻ vô cùng tự tin. Họ hoàn toàn nắm chắc trong tay.

Nếu không, ngũ long cũng sẽ không phái họ ra.

“Thật tuyệt! Các người đúng là tứ long của Lạc Việt!”

Mọi người đều rất phấn khích.

“Tứ long không dám nhận, là nhờ sư phụ. Có thể gọi chúng tôi là tứ tiểu long của Lạc Việt cũng được!”

Chức danh này do bốn người tự xưng.

“Đúng rồi, khi nào chúng tôi xuất phát?” Tiểu quân thần Trung Binh hỏi.

“Khoan gấp, chúng tôi vần đang thành lập một đội cảm tử! Muốn tiêu diệt hoàn toàn Bắc Ma và đám |âu la của gã! Độieảm-tử vẫn đang được huy động! Chắc là tới trưa mai sẽ tập hợp đủ! Đến lúc đó có thể xuất phát!”

Mấy người gật đầu: “Được, chúng tôi cũng cần một số bia đỡ đạn”

Cả bốn đều vô cùng tự tin. Ngang nhiên gọi đội cảm tử là bia đỡ đạn.
 
Chương 1969


Chương 1969:

“Đúng rồi, Diệp Lâm Quân đâu? Thằng nhóc đó là người nhậm chức chiến thần Côn Luân đầu tiên, nghe nói còn mạnh hơn cả Trần Hữu Đạo!”

Tiểu quân thần Trung Binh hỏi.

Bởi vì ông ta là trung quân, tức là hạt giống mạnh nhất được Thần quân Lạc Việt lựa chọn từ hàng triệu chiến sĩ của Lạc Việt.

Nhưng ông ta đã ẩn trốn nhiều năm, rất quan tâm đến mấy vụ chiến thần-Vấn Lang này.

Ông ta thậm chí còn muốn gặp Diệp Lâm Quân.

“Diệp Lâm Quân không tham gia trận chiến đánh Bắc Ma này, anh ta không có tư cách đó!”

“Đúng vậy!” “Nếu tiểu thần quân ra tay sớm, có chiến thần Côn Luân, chiến thân Tu La còn cần làm gì nữa? Bọn họ ngay cả đi theo xách đép cho tiểu quân thân cũng không xứng!” Người còn lại trong số đó nói.

Tiểu quân thần có chút tiếc nuối nói: “Tôi vẫn muốn xem thử! Sư phụ đánh giá cao cậu ta như vậy!

Nói nếu như được bồi dưỡng từ nhỏ, cậu ta chắc chản rất có tiên đô!” “Không cần phải quan tâm đến cậu ta! Các ngài mới là nhân vật quan trọng đối phó Bắc Mai”

Những người khác bắt đầu nịnh nọt.

“Ừm, mau chóng thành lập đội cảm tử! Chúng ta lên đường đi tìm Bắc Ma!” Bốn người họ đã rất sốt ruột.

Vào lúc này, các nơi ở Lạc Việt vì chuyện thành lập đội cảm tử mà bận tối mày tôi mặt.

Các thế lực ẩn thế cũng cực kỳ đau đầu.

Biệt đội cảm tử có ý nghĩa gì? Đến đứa con nít cũng biết! Đi chỉ có nước cửu tử nhất sinh! Cho nên rất ít người chủ động tình nguyện tham gia vào đội cảm tử.

Đặc biệt lần này tuyển chọn vào đội cảm tử đều là cường giả siêu cấp trong các thế lực lớn.

Đi để nạp mạng, là một đả kích rất nặng nề cho gia tộc.

Không ai muốn chịu một tổn thất lớn như vậy.

Nhưng mọi người đều phải tuân theo mệnh lệnh của vệ binh Viêm Long.

Các thế lực lớn cảm thấy nó giống như đang cắt mất một miếng thịt trên người mình vậy.

Tứ đại môn phiệt cũng không ngoại lệ.

Bọn họ cũng phải chọn ra một trăm người tham gia vào đội cảm tử, yêu câu đều phải là cấp tông sư.

Mỗi môn phiệt cần hai mươi lăm người.

Sau khi chuẩn bị xong, môn phiệt Tây Đường chọn ra được hai mươi người.

Bởi vì mọi người đều biết gia nhập đội cảm tử chỉ có nước chết, không có đường sống.

Cho nên đã chọn ra những tông sư kém cỏi nhất, hoặc là nói, không có tiêm năng.

Cõ gắng không chọn ra những mầm giống tương lai của môn phiệt.

Nhưng mà hai mươi vị tông sư cũng đã là giới hạn rồi.

Năm người còn lại rất khó chọn ra.

Cuối cùng quyết định bốc thăm chọn người! Cho các tông sư bốc thăm, bóc trúng ai thì chọn người đó.

Hôm nay, môn phiệt Tây Đường vô cùng náo nhiệt.

“Đừng chọn con trai tôi đi! Nó còn nhỏ đã là cấp tông sưt Nó là hi vọng tương lai!” Hóa ra con trai của Hoàng Vạn Sinh của môn phiệt Tây Đường bị bóc trúng, phải tham gia vào đội cảm tử.

Hoàng Vạn Sinh có quyền hạn rất cao, là em trai thứ tám của Hoàng Mạnh Hùng.

Còn trai của ông ta lại càng là thiên tài.

Thế hệ trẻ trong môn phiệt Tây Đường đều xếp trong top ba.

Ông ta đương nhiên không nhãn tâm để con trai mình đi, nhưng đã rút phiếu rồi, biết phải làm Sao.
 
Chương 1970


Chương 1970:

“Ông Hoàng Vạn Sinh, ông muốn ngăn cản con trai mình gia nhập đội cảm tử?” Ngô Thị Lan nghiêng người hỏi.

“Lẽ nào các người có cách sao?” Hai mắt Hoàng Vạn Sinh sáng lên.

“Chúng tôi có một cách!” Ngô Thị Lan nói.

Hoàng Vạn Sinh sốt ruột nói: “Nhanh! Mau nói địt”

“Nếu như các người thật sự có cách, Hoàng Vạn Sinh tôi nợ các người một ân tình! Các người có chuyện gì cứ tìm tôi, tôi sẽ bảo vệ các người cả đời!”

Hoàng Vạn Sinh kích động.

Mấy người Ngô Thị Lan nhìn nhau, ánh mắt đột nhiên lóe sáng.

Bọn họ chính là đang đợi câu nói này của ông ta.

Tuy bợn họ cũng là thành viên’của mồn phiệt Tây Đường, nhưng dựa vào lão thái thái, địa vị vẫn quá thấp.

Nếu Hoàng Vạn Sinh bảo vệ họ, địa vị của họ chắc chắn sẽ tăng vọt.

“Gón “Cho người thay quý công tử đi nạp mạng!”

Lý Văn Chấn mỉm cười.

“Hả? Quy tắc anh cả đã đặt ra từ đầu, không thể cho người đi thay, bóc trúng ai thì người đó đi!” Hoàng Vạn Sinh nói.

Ngô Thị Lan mỉm cười: “Nếu là người khác, chắc chắn sẽ không cho! Nhưng người mà chúng tôi nhắc tới đây tuyệt đối có thểI”

“Là ai? Mau nói đi!”

“Diệp Lâm Quân!”

“Thứ nhất, anh ta đủ mạnh! Là cường giả cấp tông sư!”

“Thứ hai, những chuyện đi nạp mạng này phải cho những loại người này tham gia!”

Nghe thấy cái tên này, Hoàng Vạn Sinh gật đầu lia lịa.

“Sao tôi lại không nghĩ đến cậu ta chứ?” Hoàng Vạn Sinh siết chặt tay.

Không thể tìm được người thay thế, chủ yếu là do hạn chế cường giả cấp tông sư.

Ngoài ra Hoàng Mạnh Hùng quy định không thể thay thế những người trong cùng một tộc.

Nhưng Diệp Lâm Quân không phải là thành viên của môn phiệt Tây Đường.

Chỉ có thể nói là có quan hệ thôi! “Để Diệp Lâm Quân thay thế đi!” Mọi người đều nói.

“Vậy thì gọi Diệp Lâm Quân tới!” “Có điêu, ông Sinh, chuyện này cân phải thương lượng với lão thái thái!” Mọi người cùng nhắc nhỏ.

“Được rồi, tôi sẽ nói chuyện với chị hai của tôi” Chẳng mấy chốc, mọi người đã tụ tập lại chỗ của lão thái thái.

“Ừm! Để Diệp Lâm Quân đi thay Mộ Phong! Đứa nhỏ Mộ Phong này ta vẫn luôn xem trọng nó, để nó gia nhập đội cảm tử, ta cũng không đành lòng!” Lão thái thái rất xem trọng con trai Hoàng Vạn Sinh, giữa hai người, đương nhiên chọn Diệp Lâm Quân tôi.

“Lão thái thái phải suy nghĩ cho kỹ! Nếu như đi tham gia đội cảm tử rồi, sẽ không trỏ về được nữa!

Như thế Lê Nguyên sẽ không có chồng, bé Quân sẽ mất cha” Có người bên cạnh nhắc nhở.

Lão thái thái đã quyết tâm: “Cứ chọn Diệp Lâm Quân đi! Mẹ con bọn họ ta sẽ bảo vệ! Căn bản không sợ Diệp Lâm Quân!” “Người đâu, mau đi gọi Diệp Lâm Quân.”

Diệp Lâm Quân vừa chuẩn bị đi đối phó với liên minh báo thù thì bị người ta gọi lại.

Anh cảm thấy tò mò đi đến nhà họ Lý.

“Cái gì? Muốn tôi gia nhập đội cảm tử xông lên tiền tuyến đấu với Bắc Ma?” Nghe đến đây, Diệp Lâm Quân rất ngạc nhiên.
 
Chương 1971


Chương 1971:

Anh rất muốn đi diệt trừ Bắc Ma, nhưng không có cơ hội? Không ngờ môn phiệt Tây Đường lại tạo cho anh cơ hội đễ dàng như vậy? Đây chẳng phải là điều anh mong muốn sao? Bởi vì anh có một linh cảm mạnh mẽ — Bắc Ma rất mạnh, đệ tử của ngũ long Lạc Việt cũng không đễ xử.

Chỉ khi anh đích thân tự mình đi mới có thế yên tâm được một chút…

Chỉ là không có cớ để đi.

Bây giờ thì có rồi.

Còn về xử lý liên minh báo thù hiện tại cũng không phải là quan trọng lắm, Bắc Ma mới là…

“Diệp Lâm Quân, chỉ cần cậu thay Mộ Phong tham gia đội quân cảm tử, vợ con cậu và còn mẹ cậu nữa, tôi bảo đảm sẽ chăm lo cho họ cả đời! Nếu không thì, kết cục cậu cũng hiểu đấy!” Lão thái thái hăm dọa.

“Được rồi, tôi đồng ý!” Diệp Lâm Quân đồng ý mà không chút do dự.

Điều này khiến lão thái thái và những người khác vô cùng ngạc nhiên.

Diệp Lâm Quân đồng ý dễ dàng như vậy sao?

Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều.

Không lâu sau, môn phiệt Tây Đường đã gom đủ thành viên vào đội cảm tử, tiễn bọn họ lên đường.

Hoàng Mạnh Hùng điểm danh hai mươi lăm người tham gia đội cảm tử.

“Hoàng Mộ Phong!”

“Người đâu?”

Hoàng Mộ Phong bị gọi tên, nhưng không ai trả lời.

Cậu ta vốn không có ở hiện trường “Em tám, người đâu?”

Ánh mắt lạnh nhữ băng của Hoàng Mạnh Hùng nhìn chằm chằm vào Hoàng Vạn Sinh.

“Anh cả, Diệp Lâm Quân muốn đi thay Mộ Phong!” Lão thái thái nói.

Lời vừa thốt ra, cả hiện trường đều kinh ngạc.

Hoàng Mạnh Hùng, Hoàng An Nhiên và những người biết thân phận của Diệp Lâm Quân đều chết lặng.

Bảo người này đi tham gia đội quân cảm tử?

Không phải đang đùa đó chứ?

Ngoài ra, mấy người Lý Từ Nhiệm cũng sững SỜ.

Chuyện này từ khi nào chứ? Sao cô lại không biết?

Đổi cảm tử chẳng khác gì bia đỡ đạn cả….

Diệp Lâm Quân đi rồi tuyệt đối không thể sống sót trở về.

“Bà nội, các người đang làm gì thế? Sao có thể để Hạo Quân đi thay người?”

“Hoàng Mộ Phong tự mình rút được, không thể trách người khác!”

Lý Từ Nhiệm lo lắng.

Hoàng Vạn Sinh lập tức nói: “Là Diệp Lâm Quân tự đồng ý đi thay Mộ Phong”

Lão thái thái cũng gật đầu: “Ừ, đúng là thế!”

Ngay lập tức, ánh mắt của Lý Từ Nhiệm và những người khác rơi vào Diệp Lâm Quân.

“Hạo Quân, anh đồng ý sao?”

Diệp Lâm Quân ánh mắt phức tạp Lý Từ Nhiệm rồi gật đầu.

“Huych!” Cả người Lý Từ Nhiệm run lên.

Cô liền cảm thấy Diệp Lâm Quân đồng ý đi nạp mạng chắc chắn là vì cô và bé Quân.

Nếu không anh sẽ không đễ dàng đồng ý như vậy.

“Anh cả, anh thấy rồi chứ? Là bản thân cậu ta tự đồng ý!” Lão thái thái và Hoàng Vạn Sinh vội vàng thúc giục.
 
Chương 1972


Chương 1972:

“Không được! Tôi không đồng ý!” “Hạo Quân anh không thể đi nạp mang được!” Lý Từ Nhiệm vội vàng cản lại.

“Ở đây không có chỗ cho con nói chuyện!” Lý Từ Nhiệm bị lão thái thái kéo sang một bên.

“Cái này…

Hoàng Mạnh Hùng do dự, ánh mắt bất giác nhìn sang Diệp Lâm Quân “Là tôi muốn tự mình đi!

Nhanh lên!’ Nghe Diệp Lâm Quân nói thế, Hoàng Mạnh Hùng không thể từ chối được nữa.

“Được rồi, do cậu đi thay Mộ Phong vậy!” “Không! Dựa vào đâu bản thân cậu ta không tự đi, mà bắt chồng tôi đi chứ?” Lý Từ Nhiệm hét lên.

“Thật không công bằng! Tại sao Diệp Lâm Quân phải đi chết?” Những người khác cũng hét lên.

“Diệp Lâm Quân cũng là con rể của môn phiệt Tây Đường, chúng ta muốn cậu ấy đi thì làm sao?” Lão thái thái quát.

Lúc này, mấy người Lý Hồng Thắng đã đứng lên.

“Lễ nào mày quên rồi? Trước đây Diệp Lâm Quân là chiến sĩ Lạc Việt, chiến thần Vân Lan! Thời khắc nguy hiểm như thế này! Nó nên là người đầu tiên đi mới phải?” “Đúng vậy, chiến sĩ Lạc Việt nên bảo vệ chúng tat Diệp Lâm Quân là người nên tham gia vào đội cảm tử nhất!” “Không phải cậu ta luôn miệng nói muốn vì Lạc Việt mà nhảy vào đầu sôi lửa bỏng sao! Lúc này không nên trốn chứ!” Lý Từ Nhiệm lập luận: “Các người đúng là những kẻ đạo đức giả! Tham gia hay không đều do tự nguyện cả!” Thấy hai bên định cãi nhau.

Diệp Lâm Quân an ủi: “Lê Nguyên, đừng lo, anh sẽ về!” “Nhưng cái này là anh đang đi nạp mạng…

làm sao về được chứ…”

Bây giờ ở Lạc Việt ai mà không biết Bắc Ma mạnh cỡ nào?

“Nhanh lên! Thời gian đến rồi!”

Cuối cùng đội cảm tử của môn phiệt Tây Đường cũng được lập xong, sau khi quy tụ với những người khác thì có thể tiến đến cảnh Bắc.

Như thế Diệp Lâm Quân đã có thể lấy danh nghĩa Hoàng Mộ Phong mà chiến đấu với Bắc Ma một cách đàng hoàng.

Còn về liên minh báo thù, Diệp Lâm Quân đã bảo Trấn Thiên Điện và lực lượng của tứ đại môn phiệt để mắt tới.

Tạm thời cứ án binh bất động, chờ mệnh lệnh của anh.

Trong một căn cứ bí mật ở kinh thành, một ngàn đội cảm tử được tập hợp lại.

Tất cả mọi người trong đội cảm tử đều đeo mặt nạ và mặc áo giáp.

Cho nên vệ binh Viêm Long không hề nhận ra có sự hiện diện của Diệp Lâm Quân ở đây.

“Tất cả mọi người trong đội cảm tử phải phục tùng vô điều kiện!”

“Có hiểu không?”

Vệ binh Viêm Long đã giao quyền chỉ huy tuyệt đối cho bốn người Đông Thú. Bao gồm cả việc họ-kêu gọi mọi người phải đi chết, cũng phải tuân theo một cách vô điều kiện.

“Hiểu!” Mọi người hô lên.

Bốn người tiểu quân thần kiểm tra qua một lần rồi gật đầu hài lòng: “Không tệ!”

“Thế thì xuất phát!”

Bốn người dẫn theo một nghìn đội cảm tử và lên đường về phía bắc.

“Có tin tức gì từ Diệp Lâm Quân không? Họ vẫn chưa động thủ sao?”

Vệ binh Viêm Long bắt đầu hỏi về hành động bên này của Diệp Lâm Quân.

“Không có, án binh bất động!”

“Diệp Lâm Quân có chuyện gì vậy? Không tuân theo mệnh lệnh chỉ huy?”
 
Chương 1973


Chương 1973:

“Có phải Diệp Lâm Quân khó chịu vì chúng ta mời đệ tử của ngũ long đi đối phó với Bắc Ma không?”

“Chúng ta thừa nhận Nhất Vũ Kiên Vương rất manh, nhưng bốn vị đệ tử của ngũ long càng mạnh hơn! Đây là sự thật không thể chối cãi!”

“Truyền lệnh xuống, bảo Diệp Lâm Quân lập.

tức tiêu diệt liên minh báo thù, nếu vi phạm xử theo pháp lệnh!”

Mệnh lệnh được truyền ra.

Chỉ là Diệp Lâm Quân đang ở trong đội cảm tử.

Căn bản không thèm để tâm.

Nơi cao nhất của cặn cứ Thiên Sơn ở phía bắc. Bắc Ma đứng ở đây, nhìn về phía xa.

Dường như non nước của Lạc Việt đều bị gã ta thu vào trong tâm mắt: “Đại nhân Bắc Ma, theo tin tức từ Liên minh báo thù — đệ tử của ngũ long của Lạc Việt dẫn theo một ngàn quân cảm tử đang tiến về phía này!”

“Nghe nói bốn người Đông Yêu đã dành mấy mươi năm nghiên cứu kỹ thuật tấn công kết hợp để đối phó ngài, bốn đệ tử đều đã tinh thông! Bọn họ muốn dù chiêu này để giết ngài!”

Bắc Ma nghe xong liền mỉm cười.

“Bốn người Đông Yêu bọn họ còn tưởng ta đang ở cảnh giới giống năm xưa sao? Bây giờ ta đã mạnh hơn trước gấp ba lần! Kỹ thuật tấn công kết hợp đó có tác dụng gì với ta?”

“Họ đã nghiên cứu ta mấy mươi năm qua, lẽ nào ta không đi tìm hiểu vệ họ-sao? Nói như vầy, những chiêu thức chiến đấu của bọn họ ta đều nghiên cứu qua hết rồi! Cũng giống như việc ta quá hiểu rõ đệ tử của bọn họ!”

“Về cơ bản ta đã đoán được kỹ thuật tấn công kết hợp của bọn họ là gì, nực cười! Chỉ dựa vào nó mà muốn đánh bại ta?”

Đó là điều mà không ai ngờ đến.

Bắc Ma vậy mà cũng nghiên cứu bốn người Đông Yêu. Ngay cả chiến thuật tấn công kết hợp của bọn họ cũng đoán ra được.

Hiệu quả chiến đấu của bốn người tiểu quân thần trước mặt Bắc Ma, có lẽ không cao hơn nhiều so với mấy người.Trần Hữu Đạo.

Cái gọi là biết mình biết ta trăm trận trăm thắng.

Vệ binh Viêm Long và tứ tiểu long của Lạc Việt cho rằng mình đã biết nhiều về Bắc Ma, nhưng thật ra, họ chẳng biết gì cả.

Việc tứ tiểu long của Lạc Việt này dẫn theo một đội quân cảm tử tiến về cảnh Bắc đã nhanh chóng lan truyền khắp Lạc Việt.

Bởi vì tứ tiểu long đã thực hành kỹ thuật tấn công kết hợp chống lại Bắc Ma, cho nên mọi người đều nghĩ trăm phần trăm bọn họ có thể chiến thắng Bắc Ma.

Cho nên cả nước đều reo mừng.

Bắc Ma vẫn chưa bị đánh bại, tử tiểu long đã được tung hô như anh hùng của đất nước, tung hô càng lúc càng nhiều.

Thậm chí còn hơn cả Nhất Vũ Kiên Vương!

Không ít nơi đã định xây khắc tượng để tưởng niệm cho bọn họ nữa.

Đám mây mù bao phủ những ngày nay của Lạc Việt giống như bị quét sạch.

Đâu đâu cũng có cảnh ăn mừng.

Trong tổ trạch nhà họ Lý ở Giang Bắc.

Mọi người bắt đầu thuyết phục Lý Từ Nhiệm: “Lê Nguyên nhìn thấy chưa? Diệp Lâm Quân có lẽ sẽ trở về mà.”

“Tứ Tiểu Long của Đại Hạ là chuyên môn đối phó Bắc Ma! Bọn họ nhất định có thể đánh bại Bắc Mai Đến lúc đó đội cảm tử sẽ không phải chết, Diệp Lâm Quân cũng sẽ trở lại.”
 
Chương 1974


Chương 1974:

Nghe vậy, Lý Từ Nhiệm nắm chặt tay và cầu nguyện: “Tất cảhỳ vọng được đặt vào tứ tiểu long của Lạc Việt. Các người nhất đinhk phải đánh bại Bắc Mail”

“Các người là anh hùng của Lạc Việt! Nhất định phải thắng! Tôi, Lý Từ Nhiệm, sẵn sàng xây tượng cho các người!”

Lý Từ Nhiệm cầu nguyện cả nửa ngày, chỉ vì muốn Diệp Lâm Quân có thể an toàn trở về.

Họ không biết rằng Diệp Lâm Quân mới là người mạnh nhất trong đội này.

Nếu nói có thể đánh bại Bắc Ma, đó phải là Diệp Lâm Quân.

quân.

“Các người hãy làm tiêu hạo sức lực của Bắc Ma trước, đợi khi các người bị đánh bại hết, sau đó chúng tôi sẽ lên, như thế sẽ nắm chắc phần thắng hơn một chút.”

Tiểu thần quân ra lệnh.

Nghe xong mệnh lệnh này; những người trong đội cảm tử đều chết lặng. Không ai đáp lại.

Mặc dù mọi thành viên của đội cảm tử đều biết rằng mình không thể Sống sót trở về.

Nhưng cũng phải chết một cách có tôn nghiêm! Chuyện này chẳng khác nào bảo bọn họ làm bia đỡ đạn, đương nhiên trong lòng ai cũng cảm thấy khó chịu!

Họ cũng là những người đang sống sờ sờ.

Không phải là công cụ bị lợi dụng!

Cho dù bảo bọn họ tự do xung phong cũng được, làm bia đỡ đạn để tiêu hao năng lượng địch, không ai chịu đồng ý.

Nhưng chẳng có ai dám nói ra. Dẫu sao quyền chỉ huy cũng đang nằm trong tay người khác.

Hơn nữa tứ tiểu long cũng có sức mạnh tuyệt đối. Bọn họ sắp xếp như thế nào, đội cảm tử cứ chấp hành như thế đó.

“Mọi người nghe hiểu-cả rồi.chứ? Nếu như không có ai phản đối? Thì xuất phát thôi!”

Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé! Các thành viên đội cảm tử bên dưới khẽ mấp.

máy, nhưng cuối cùng cũng không ai dám đứng ra phản bác.

Tiểu thần quân thấy bên dưới không có ai phản đối, nở nụ cười hài lòng.

Bốn người họ tận hưởng cảm giác nắm quyền khống chế này “Tôi có dị nghị!” Đột nhiên, có người hô lên.

“Hả..

Trong phút chốc, hàng nghìn con mắt đổ dồn về phía người đó.

Chính là Diệp Lâm Quân, chỉ là đang trong thân phận của Đường Mộ Phong trong đội cảm tử.

Bốn người tiểu quân thần nhìn Diệp Lâm Quân, lạnh lùng nói: “Gậu,có phản đối à? “Vâng đúng vậy!”

“Chúng tôi là đội quân cảm tử, chứ không phải đội quân đi nạp mạng! Khi vẫn chưa biết bố trí và sức mạnh của đối phương thế nào mà đi làm tiêu hao sức lực của địch, thế chẳng phải đi chết sao!”

“Dù chết chúng tôi cũng phải chết một cách có giá trị! Không thể chết một cách vô nghĩa như thế được!”

Diệp Lâm Quân vẫn luôn là thống soái, bố trí đánh trận vẫn luôn hiểu biết hơn người khác.

Muốn đi đánh địch, thì phải biết địch biết ta.

Bây giờ tình hình bện Bắc Ma thế nào đều không hiểu, vậy mà lao vào đánh, không phải đi chết thì là gì?

“Nói háy lắm, cúng tôi là đội đảm tử; chứ không phải đi liều chết!”

Lời nói của Diệp Lâm Quân đã thu hút sự tán thưởng của mọi người. Sau cùng, Diệp Lâm Quân cũng đã nói ra nguyện vọng của họ.

Nghe vậy, tiểu thần quân bật cười: “Chúng ta không hiểu đối phương? Thật nực cười! Trên đời này còn có người nào hiểu rõ Bắc Ma so với sư phụ của bọn ta không? Không có!”

“Đòn tấn công kết hợp mà bốn người chúng tôi luyện tập đặc biệt để đối phó với Bắc Ma. Các người bảo chúng tôi không hiểu đối phương sao?”

Nghe đến đây, mọi người đều cảm thấy rất có Tứ tiểu ldng mới là người hiểu fð Bắc Ma nhất. Có vẻ như theo họ là sự lựa chọn tốt nhất.
 
Chương 1975


Chương 1975:

“Nhưng tôi cảm thấy các ông vẫn chưa chuẩn bị đến nơi đến chốn! Bắc Ma thật sự chỉ có sư phụ các người từng tiếp xúc qua, còn các người thì không, Hơn nữa bên cạnh Bắc Ma có bao.

nhiêu người, cao thủ như thế nào, các người có biết không?” Diệp Lâm Quân hỏi.

Vài câu hỏi này đã chặn cứng họng tứ tiểu long.

“Cút! Cút ngay cho tôi!”

“Cậu muốn đào binh đúng không? Tôi cho phép, cậu mau cút đi!”

“Sau đó điều tra thử cậu là của thế lực nào?”

Bốn người tiểu tñần quân đã tức giận.

Diệp Lâm Quân chế nhạo: “Tôi sẽ không đào binh! Tôi đã chọn đến đây, Bắc Ma chưa bị diệt, tôi không thể duay về”

Q “Nhưng tôi không xem trọng cách làm của mấy người, tôi muốn dùng cách của mình để giết Bắc Mai”

“Ha ha ha ha…” Nghe vậy, tất cả mọi người trong tứ tiểu long đều bật cười.

Đó là nụ cười chế giễu!

“Cậu muốn dùng cách của mình để giết Bắc Ma? Được được được, tôi đồng ý!” Tiểu quân thần cười nói.

Theo họ, hành vi của Diệp Lâm Quân chỉ đơn giản là ngu ngốc.

Chỉ dựa vào anh mà đòi giết Bắc Ma?

Kẻ điên nằm mơ giữa bạn ngày!

Diệp Lâm Quân nhìn-sang những người khác hô lớn: “Còn có anh em nào đi cùng tôi không? Đi thẻø tồi ñếu không muốn chết!”

Chỉ là tất cả mọi người đều rơi vào im lặng và do dự.

So với một “Hoàng Mộ Phong”

không tên không tuổi, mọi người đều nguyện ý đi theo tứ tiểu long hơn.

Lỡ như được sống sót, sẽ là cơ hội tuyệt vời để trỏ nên nổi tiếng! Sau cùng, đi theo tứ tiểu long chiến thắng Bắc ma, sẽ tuyệt đối có được vinh quang.

Tương lai sau này chẳng phải lo gì nữa.

Dù là Lạc Việt hay là gia tộc đều không dám khinh thường bản thân.

Dù có chết cũng có thể trỏ thành liệt sĩ và đạt được những quyên lợi nhất định cho gia đình, dòng họ.

Mặt khác, đi theo Diệp Lâm Quân thì chỉ có ngõ cụt, không biết chết như thế nào.

Thậm chí còn mang tiếng là một kẻ đào ngũ.

Dù nghĩ thể nào, đi theo Diệp Lâm Quân cũng không phải là cách hay.

Yên lặng hồi lâu.

Ngay khi mấy người tiểu thần quân đang định cười, thì đột nhiên có mấy người hô lên: “Nếu đều chết, vậy tại sao không chết một cách vẻ vang? Tự do một chút không tốt sao? Chúng ta tự mình làm!” “Người anh em, tôi đi cùng cậu!” “Chúng tôi cũng đi cùng cậu!” Một vài người lác đác đến bên Diệp Lâm Quân.

Nhưng hết người này đến người khác vẫn đến.

Mọi người nén hơi thở.

Cuối cùng, ba mươi tám người cùng đi với Diệp Lâm Quân.

Đối với một đội quân cảm tử hàng ngàn người, con số này chỉ là một hạt cát trong sa mạc.

“Một lũ nhát gan! Các người chết như thế nào cũng không biết!” “Đi theo cậu ta, các người có mà hối hận!” Mấy người tiểu thần quân hét lên tức giận.

Diệp Lâm Quân và ba mươi chín người khác rời đi không chút do dự và đi đến căn cứ Thiên Sơn từ một hướng khác.

Sau khi bọn họ rời đi, bốn người tiểu thần quân thảo luận.
 
Chương 1976


Chương 1976:

Nói với những người bên dưới: “Chúng tôi đã quyết định thay đổi chiến lược của mình! Không để các người đi phí sức! Chúng ta cũng nhau xuất phát, các người đi theo bên cạnh chúng tôi!”

“Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức mình giúp các bạn sống sót trỏ về!” “Tôi muốn để cho những người khi nãy phải hối hận! Từ bây giờ không còn là đội cảm tử nữa, chỉ có những người chiến thăng!

Chúng ta nhất định thắng!” Nghe đến đây, hơn chín trăm người thuộc đội cảm tử đã vỡ òa trong tiếng reo hò.

Họ không cần phải chết.

Họ cũng phải được vinh danh.

Hơn một tỷ người ở Lạc Việt sẽ chào đón sự trở lại của họ…

Mặt khác, nhóm người vừa đi chính là một đám ngu xuẩn, ngốc nghếch.

Lát thôi, bọn họ sẽ hối hận!

Những người này nắm chặt tay, cảm thấy có chút may mắn.

Vừa rồihp xém chút không thể kìm lại được nữa, và đi theo Diệp Lâm Quân.

Đúng thật là may mắn.

Vấn chưa tuyệt mạng!

Ha ha ha ha…

“Được rồi, thu dọn rồi xuất phát thôi!”

Mọi người bắt đầu thảo luận.

“Mấy người vừa rồi đều là não tàn! Sao phải đi theo người khác? Mấy chục người các người có thể giết được Bắc Ma sao?”

“Những người này tưởng bản thân dũng cảm lắm, cuối cùng chết thế nào cũng không biết?”

“Nếu để bọn họ biết bây giờ chúng ta không cần phải chết, chắc là sẽ hối hận lắm?”

Các thành viên trong đội cảm tử đều vui mừng. Nhưng họ thậm chí còn không biết những gì họ sắp phải đối mặt.

Vốn tưởng nhiều người chọn thì sẽ đúng, bọn họ mới là may mắn nhất, nhưng nào ngờ, ba mươi tám người kia mới đưa ra lựa chọn chính xác nhất.

“Được rồi xuất phát!”

Cuối cùng, tứ tiểu long dẫn đầu đội cảm tử và tiến về căn cứ Thiên Sơn một cách dũng mãnh.

Tại nơi cao nhất của căn cứ Thiên Sơn, Bắc Ma có cái nhìn toàn cảnh về mọi hành tung của cả đội.

Bắc Ma chấp tay ra sau lưng, cười khinh bỉ: “Lạc Việt tưởng rằng đây là kết thúc, đây rõ ràng chỉ là mới bắt đầu!”

“Đợi lát thôi, thì sẽ có một trận đồ sát cảnh cáo mọi người trên thế giới! Bắc Ma ta mới là vô địch!”

Câu nói ngông cuồng này của gã, không ai dám có nửa lời chất vấn.

Nhưng tứ tiểu long và đội quân cảm tử lại không hay biết gì về chuyện này.

Với thân phân là chiến thần Côn Luân, Diệp Lâm Quân đối với mỗi tất đất của Lạc Việt đều rành như chỉ tay.

Đặc biệt là những căn cứ và mặt trận lón anh đều biết đến.

Anh đưa mọi người đến phía tây của căn cứ Thiên Sơn.

Trước mặt là một vách đá dốc gần chín mươi độ.

“Đây là con đường gần nhất đến căn cứ Thiên Son, và đương nhiên là nguy hiểm nhất! Ở đây những đội quân có quy mô lớn không cách nào thông qua được, cho nên ở căn cứ không cân phòng ngự!” Diệp Lâm Quân giải thích.
 
Chương 1977


Chương 1977:

“Nghĩa là chúng ta có thể lặng lẽ lẻn vào căn cứ Thiên Sơn?” Những người khác nói.

“Đúng, không sai! Nếu như xông vào đánh chính diện, thương tổn rất nặng, lại bị đối phương tập kích, dễ dàng bị tiêu diệt toàn bộ đội quân!” “Sau khi lẻn vào, chúng ta tìm cơ hội giết địch” Diệp Lâm Quân sắp xếp trận tuyến.

Còn kẻ địch mà anh nói tới, đương nhiên là Bắc Ma.

“Được, thế chúng ta hành động thôi!” Ngay lập tức, ba mươi chín người lặng lẽ leo lên vách đá.

Nơi này quả nhiên không có phòng bị.

Bởi vì nó là một rào cản tự nhiên, căn bản không cần dùng đến thứ khác.

Ba mươi chín người âm thầm mai phục trong căn cứ Thiên Son.

Diệp Lâm Quân chuẩn bị hành động, nhưng nhân được tin rằng thủ lĩnh của Liên minh báo thù, Hắc Long, đã trốn thoát khỏi Lạc Việt.

Trấn Thiên Điện xin chỉ thị có nên ngăn chặn? Diệp Lâm Quân suy nghĩ một lúc, nhưng cuối cùng lại thôi.

Đẳng sau liên minh báo thù vẫn còn chưa rõ, nếu Trấn Thiên Điện miễn cưỡng đánh chặn.

Trân Thiên Điện bị bại lộ không nói, thậm chí sẽ còn tổn thất rất nặng nề.

Nếu có anh ở đó có thể hành động, nhưng bây giờ anh đang bận đối phó với Bắc Ma.

Dẫu sao gì bây giò Bắc Ma cũng là mối đe dọa lớn với Lạc Việt.

Giữa hai chuyện này, đương nhiên Diệp Lâm Quân lựa chọn Bắc Ma.

Bọn Hắc Long sau này cũng có thể bắt lại được.

Trước mắt mối uy hiếp của bọn chúng vẫn còn khá ít…

Thế là bọn Hắc Long để dàng trốn khỏi Lạc Việt Chẳng bao lâu sau, Vệ binh Viêm Long biết về điều này.

“Diệp Lâm Quân đang làm gì vậy?” “Để thủ lĩnh của liên minh báo thù bỏ chạy như thế sao? Anh ta bị gì thế? Anh ta muốn làm gì?

Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé! Sự việc này đã làm dấy lên sự phẫn nộ của tất cả mọi người.

“Bây giờ chúng ta không liên hệ được với Nhất Vũ Kiên Vương! Cậu ấy giống như đang cố ý vậy!”

“Làm sao như thế được, Diệp Lâm Quân dám xem thường mệnh lệnh sao?”

“Cảm thấy thăng được trận chiến ở núi Cửu Long thì có thể làm được gì thì làm sao? Không ai quản được cậu à?”

“Thả thủ lĩnh của liên minh báo thù chạy mất, là Diệp Lâm Quân thất trách! Nên xóa bỏ vị trí Nhất Vũ Kiên Vương của cậu ấy đi!”

“Tôi đồng ý! Đây là quá thất trách! Sao có thể làm Nhất Vũ Kiên Vương được chứ?”

“Hửm, chuyện này cứ quyết định như thế đi!

Đợi sau khi dẹp yên Bắc Ma, mới quyết định cụ thể! Đến lúc đó cũng lựa chọn được người thay thế Nhất Vũ Kiên Vương!”

Bọn họ đang định đề cử tiểu tứ long lên đấy.

Tước quyền Nhất-Vũ Kiên Vương của Diệp Lâm Quân, sau đó chọn ra một trong số bốn người họ.

Bởi vì bọn họ sắp dẹp yên Bắc Ma, nên có tư cách đó, không một ai có thể nói gì được!

Tất cả đều nằm trong kế hoạch.

Nó không chỉ trừng phạt việc Diệp Lâm Quân vi phạm nghĩa vụ mà còn thưởng cho chiến tích của tứ tiểu long.

Bên này, tử tiểu long dẫn theo một đội quân ào ạt tiến vào dưới căn cứ Thiên Sơn.

Họ không có lấy bất kỳ dụng cụ che chắn nào, cứ xông vào trực diện.

“Nghe lệnh của chúng tôi, tấn công!”

Tứ tiểu long dẫn đầu quân đội và trực tiếp tấn công căn cứ Thiên Sơn.

“Giết!”
 
Chương 1978


Chương 1978:

Đội cảm tử theo sau bốn người họ.

Bắc Ma nhìn một cái rồi nói: “Chờ bọn chúng vào đây rồi giết!”

Tứ tiểu long dẫn đầu đội cảm tử tiến vào lối vào của căn cứ Thiên Sơn mà suốt chặng đường không hề bị cản trở.

“Hả? Tại sao không có ai?” Mọi người đều ngạc nhiên.

“Có lẽ Bắc Ma đã bị tứ tiểu long làm cho sợ hãi, dù sao bọn chúng sẽ nhắm vào đòn tất công kết hợp của họ!”

Đó chính là lý dọ mà mọïngười có thể nghĩ ra.

Bắc Ma vừa nghe tứ tiểu long xuất hiện thì đã bị dọa sợ.

Bốn người Tiểu Quân Thần ngẩng đầu tự cao, ánh mắt tỏ vẻ cao ngạo.

“Bắc Ma không trốn được đâu, bọn ta là khắc tinh của ông! Ông có trốn đến chân trời góc bể cũng không thoát được!”

Tứ tiểu long kiêu ngạo đến mức họ thực sự nghĩ rằng Bắc Ma sợ họ.

“Âm…”

Chính ngay lúc này, một tiếng động lớn đột nhiên vang lên.

Mọi người quay đầu lại thì thấy một tảng đá siêu lớn chắn ngang lối vào nhỏ hẹp của căn cứ.

Trong khoảng thời gian ngắn như thế mọi người đừng hòng rời khỏi.

“Âm ầm..”

Đồng thời hai bên đỉnh núi, xuất hiện một toán người đang phục kích!

Đổi cảm tử bắt đầu hoảng loạn. Trong lòng mỗi người đều có linh cảm không tốt. Nụ cười trên gương mặt đều đông cứng lại.

€ó vẻ như việc theo chân tứ tiểu long không được suôn sẻ cho lắm.

Nhìn thấy bị bao vây, tứ tiểu long vẫn tỏ ra bình tĩnh.

Tiểu Quân Thần giễu cợt: “Tôi nghe sư phụ nói rằng Bắc Ma trước đây đơn thương độc mã giết trong giết ngoài châu Đông Phương.Bây giờ xem ra là bị đánh sợ rồi, nên mới dùng mấy thủ đoạn hạ lưu như thế này”

“Đúng vậy, sợ đến nỗi mai phục đánh lén! Còn gọi là Bắc Ma sao?”

Đông Thú hét lên: “Bắc Ma, mau cút ra đây chịu chết, đừng trốn trốn nấp nấp nữa!”

Nam Tướng cũng hô lên: “Đúng, sớm ra đây chịu chết đi!”

“Hừ!”

Một tiếng hừ lạnh khinh thường vang lên.

Thân hình phàm trần của Bắc Ma xuất hiện ở nơi cao, dửng dưng nhìn mọi người.

Không biết tại sao, giây phút Bắc Ma xuất hiện, trong lòng mọi người đều cảm thấy bất an, như thế đang bị một áp lực nào đó đè nén xuống vậy.

Nỗi sợ hãi trong lòng như được khơi dậy.

Bốn người Tiểu Quân Thần cũng cảm thấy như thế, chẳng qua họ không thèm để tâm.

“Cuối cùng cũng xuất hiện rồi? Bắc Ma trong lời đồn cũng chẳng ra làm sao cả!” Nam Tướng bật cười: “Bốn lão già Đông Yêu kia ẩn trốn không xuất hiện, để các người đến đây chịu chết à?”Bắc Ma hỏi.

“Hỗn xược!”

“Bắc Ma, ông chỉ là đối thủ bại trận của sư phụ chúng tôi. Còn có tư cách gì nói bọn họ?”

Bắc Ma mỉm cười: “Năm đó các người làm sao bắt được ta, trong lòng các người rõ nhất!

Dùng đủ loại mưu kế gài bẫy, còn dùng thêm mấy trăm ngàn người.”

“Bản thân bọn họ là đối thủ của ta sao? Mọi người chỉ là bị che mắt mà thôi!”

Tiểu Quân Thần lập tức phản bác: “Chúng tôi chỉ nhìn thấy kết quả;ông quả thật đã bị bắt!”
 
Chương 1979


Chương 1979:

“Hơn nữa mấy mươi năm trước sư phụ của chúng tội có thể bắt được ông;hôm nay, bốn người chúng tôi cũng có thể bắt ông giống y như vậy!”

“Đúng vậy, Bắc Ma ông chuẩn bị xong rồi sao?

Còn dám đến Lạc Việt?”

“Lần này không chỉ là bắt ông, mà còn khiến ông chết không có chỗ chôn thân!”

Bốn người Đông Thú nhìn chằm chằm vào Bắc Ma.

“Chỉ dựa vào các người? Ha ha ha…’ Bắc Ma giống như đang nghe kể truyện cười mà cười lớn.

Thật sự không biết trời cao đất dày…

“Đúng, chỉ dựa vào chúng tôi! Bắc Ma, hiện giờ ông đang nằm trong sự khống chế của chúng tôi!”

“Đúng vậy, chúng tồi còn hiểu ông hơn cả bản thân ông!”

Đây chính là những lời mà sư phụ bọn họ từng nói. Dẫu sao thì, Ngũ long của Lạc Việt đã dành nhiều thập kỷ để nghiên cứu về Bắc Ma.

Quả thật đã nghiên cứu rất kỹ lưỡng.

Bắc Ma mỉm cười gật đầu.

“Bắc Ma nhớ rõ đây là nơi chôn thây của ông!

Chúng tôi cũng sẽ vì thành tích giết ông mà một bước lên mây!” Bốn người Tiểu thần quân không thể kìm nén được nữa.

Bắc Ma thấy thế, mỉm cười: “Các người dựa vào đâu mà muốn giết ta? Lẽ nào dựa vào cái chiêu hợp kích đó sao?”

“Không sai! Chính là đặc biệt dành cho ông đấy…

Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé! “Ha ha ha…”

Đột nhiên thủ hạ của Bắc Ma bật cười, khiến mấy người Tiểu Quân Thần đều.bối rối…

Đột nhiên bốn phía đều vang lên tiếng cười giòn giã.

Hơn nữa những người đó đều nhìn bọn họ giỗng như nhìn mấy tên ngốc vậy.

Bốn người Tiểu Quân Thần lờ mờ cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng cụ thể là chỗ nào vẫn chưa biết được.

Tóm lại, tiếng cười của bọn chúng khiển bốn người họ cảm thấy rất hoang mang, chứ đừng nói đến các thành viên của đội quân cảm tử, người nào người nấy đều run như cầy sấy.

“Muốn chết, giết cho ta!” Tiểu Quân Thần không thể nhịn được nữa, trực tiếp xông ra ngoài.

Những người khác cũng theo sát phía sau.

Trong lòng mọi người đều có một dự cảm không lành.

“Giết Một tên cũng không tha!” Bắc Ma đứng trên đỉnh cao, lạnh lùng ra lệnh.

Bỗng chốc.

Vô số cao thủ tràn xuống bao vây các đội cảm tử.

Vào lúc này, mọi người đều có một suy nghĩ — dường như theo tứ tiểu long thì sẽ chết nhanh hơn.

“Á “”Á ” Một trận chiến tay đôi ác liệt bắt đầu.

Không bên nào nhường bên nào.

Suy cho cùng thì thành viên của đội cảm tử đều là những cao thủ của các thế lực ẩn thế tuyển chọn Ta.

Cả hai bên đều bị thương vong nặng nê.

Ngay cả dưới sự lãnh đạo của tứ tiểu long, đội cảm tử đã có một động lực tuy khá mò nhạt nhưng cũng giúp họ có thêm niêm tin để đánh bại kẻ địch Tứ tiểu long rất mạnh! Họ chắc chắn có thể sống sót rời khỏi đây! Tứ tiểu long quả thật đã thừa hưởng bản lĩnh ngũ long của Lạc Việt.

Ngang nhiên xông vào đám địch, giống như chốn không người.

Bốn người chém giết mỏ đường máu trực tiếp lao thẳng đến chỗ Bắc Ma.
 
Chương 1980


Chương 1980:

Đội cảm tử theo sau, càng chiến càng hăng.

Dường như sắp đánh bại khí thế đại quân của Bắc Ma.

Lạc Việt và cả thế giới đều đang theo dõi trận chiến này.

Mấy người trong nhà họ Lý cũng đều quan tâm đến trận chiến.

Thông qua nhiều kênh khác nhau để tìm hiểu tình trạng thực tế của cuộc chiến.

Đặc biệt là Lý Từ Nhiệm, người luôn quan tâm đến vấn đề này nhất.

Cô siết chặt tay.

Khi nghe đến tình hình ở trận chiến, Lý Từ Nhiệm mới thả lỏng.

“Diệp Lâm Quân thật may mắn! Là thành viên của đội cảm tử vậy mà lại không cần phải chịu chết! Hơn nữa, xem tình trạng này nói không chừng khi trở về lại được vinh quang!”

“Thằng nhóc đó cũng may mắn quá nhỉ?”

Lý Hồng Thăng và những người khác ghen tỉ.

Sắc mặt Ngô Thị Lan thì u ám.

Tất cả đều tự hỏi liệu việc để Diệp Lâm Quân đi chết thay có phải là một quyết định sai lầm hay không.

Nếu Diệp Lâm Quân sống sót trở về, vinh quang hiển hách, thay đổi một đời.

Đó không phải là những gì bọn họ muốn thấy.

Tuyệt đối không thể để Diệp Lâm Quân gặp họa được phúc.

Lúc này Hoàng Vạn Sinh và Hoàng Mộ Phong chạy vào.

“Các người đưa ra chủ ý tồi gì thế? Bao nhiêu lợi ích bây giờ đều bị Diệp Lâm Quân lấy đi hết rồi!” Hoàng Vạn Sinh hét lên.

Lý Từ Nhiệm ngạc nhiên nhìn hai người.

€ó thấy loại người nào không biết xấu hổ không?

Lúc đầu khi nghe tin đội quân cảm tử đi nạp mạng, ông ta không dám để cho con trai mình đi mà bảo Diệp Lâm Quân đi thay. Bây giờ nhìn thấy đội quân cảm tử không chết, lại chạy ra đây than trách.

Sao lúc đầu không chịu đĩ?

Hoàng Mộ Phong, người trước giờ chưa thấy xuất hiện lúc này đột nhiên hét lên: “Ba, như thế không được, vốn dĩ là vinh dự thuộc về con mà.

Có liên quan gì đến Diệp Lâm Quân?”

Hoàng Vạn Sinh suy nghĩ, nói: “Con trai yên †âm, công lao là của con. Cho dù là Diệp Lâm Quân đi, nhưng là đi với danh nghĩa của con. Có công lao gì, cũng đều sẽ tính cho con hết.”

“Đúng vậy, nếu Diệp Lâm Quân về đây, tất cả vinh quang và công lao đều thuộc về cậu Mộ Phong”

Mọi người đều hùa theo nói Nghe vậy, Hoàng Mộ Phong gật đầu: “Ừm, vậy thì còn được!”

Cảm giác này đúng là sướng thật!

Ngồi không cũng có lời!

Vô sỉ! Đúng là cực kỳ vô sỉ!

Lý Từ Nhiệm như sắp phát điên.

Diệp Lâm Quân đã ở trên chiến tuyến thay cậu ta đi nạp mạng, nhưng kết quả thì sao, toàn bộ công lao đều thuộc về cậu ta hết.

Thậm chí còn bị bọn họ chế giêu khinh thường!

Cả nhà Hoàng Mộ Phong chỉ toàn là những kẻ không biết liêm sỉ!

Vấn còn người như thế sao?
 
Chương 1981


Chương 1981:

Mấy người Hoàng Vạn Sinh bật cười.

Đây giống như một giao dịch tạo ra lợi nhuận mà không mất tiền.

Bản thân không cần phải làm gì cả.

Giữ được mạng sống của con trai, lại còn gặt hái được công lao to lớn.

Hoàng Mộ Phong sau này sẽ trở thành anh hùng của Lạc Việt.

Bọn họ đúng thật là giỏi tính toán.

“Tiếp theo đây, chúng ta chỉ cần chờ tin chiến thắng thôi!” Ai ai cũng tỏ vẻ đắc chí.

Lý Hồng Thắng và những người khác cũng mỉm cười.

Vừa nãy còn sợ Diệp Lâm Quân sẽ vì thể mà được trở mình.

Nhưng cũng may, Diệp Lâm Quân liêu mạng đổ máu, nhưng công lao lại được tính cho Hoàng Mộ Phong Lý Từ Nhiệm siết chặt tay, cảm thấy vô cùng tức giận.

Nhưng cô chỉ hy vọng Diệp Lâm Quân có thể bình an trở về là được rồi, có vinh quang hay không cũng không quan trọng.

Đặc biệt khi nhìn thấy tứ tiểu long dẫn đắt cả đội quân cảm tử trong tư thế bất khả chiến bại, cô lại càng cảm thấy yên tâm hơn.

“Tứ tiểu long, cố lên! Nhất định phải thắng! Đưa chồng của tôi còn sống trở vê!” Lý Từ Nhiệm thâm cầu nguyện.

Trong căn cứ Thiên Sơn.

Tử tiểu long dẫn dắt cả đội quân cảm tử càng chiến càng hăng.

Quét sạch kẻ địch đễ như bẻ cành khô.

Chẳng bao lâu, đại quân Bắc Ma cũng không cản được bọn họ.

Khoảng cách với Bắc Ma càng lúc càng gần.

“Bắc Ma ông chạy đâu cho thoát?” Tứ tiểu long nhìn Bắc Ma bằng ánh mắt khinh thường, hống hách.

“Mấy cao thủ của liên minh báo thù đâu? Bọn họ đâu rồi? Ta bảo bọn họ mai phục ở bên phải mà, sao không thấy người đâu?” Bắc Ma tức giận hỏi.

Theo sắp xếp của gã, bên phải còn có một toán cao thủ liên minh báo thù mai phục.

Nếu như hợp tác với thủ hạ của gã bao vây lấy đội quân cảm tử, e rằng bọn họ bây giờ chẳng còn ai có thể sống sót.

Thế nhưng đám người này lại đột nhiên biến mất.

“Chúng tôi cũng không biết, đám người liên minh báo thù này không đáng tin!” Bắc Ma gật đầu: “Ta biết bọn họ không đáng tin”

Chúng đâu biết rằng bây giò liên minh báo thù đang bận giao chiến với đám người của Diệp Lâm Quân.

Bọn họ đang giữ chân kìm hãm liên minh báo thù lại.

Nói cách khác, bọn họ là đang cứu đám người của đội quân cảm tử.

Bắc Ma nhìn tình cảnh như sắp bại trận, hừ lạnh một tiếng: “Một lũ ăn hại!”

Tuy thủ hạ của gã có không ít người, nhưng đều là những đám ô hợp.

Đồng Thú hừ lạnh một tiếng: “Đừng nói người khác, ông cũng là phế vật!”

Nghe ýậy, Bắc Mạ bật cười thay vì tức giận.

Những kẻ ngu xuẩn vô tri thật nực cười!

“Hôm nay, bọn ta sẽ phanh thây ông tại đây!

Nói cho mọi người trên thế giới biết, Bắc Ma chẳng là cái thá gì!”

Bốn người Tiểu thần quân di chuyển.

Công thủ xông về phía Bắc Ma.

Mỗi người làm ầm vang một trận, khiến trời đất rung chuyển, đỉnh núi sụp lở.

Bọn họ mới thể hiện ra sức mạnh thật sự của mình.
 
Chương 1982-1983


Chương 1982:

Cả bốn người họ đều là truyền nhân thực sự của Ngũ long của Lạc Việt.

“Âm!”

‘Ăm”

Nhưng Bắc Ma đều chống đỡ được hết.

“Quả nhiên rất mạnh!”

“Nếu như đơn đả độc đấu, chúng ta không có ai là đối thủ của ông ta!”

“Nhưng chúng ta liên thủ lại, còn có đòn hợp kích nữa!”

Bốn người Tiểu Quân Thần mỉm cười.

“Bắc Ma, ngày tàn của ông đến rồi!”

Cả bốn liên thủ lại tấn công Bắc Ma.

“Âm!”

“Âm!”

‘Äm”

Cường giả giao thủ với cường giả, đánh đến long trời lở đất, sông núi ngược dòng.

Tuy nhiên, cho dù kỹ năng chiến đấu của bốn người có bá đạo cỡ nào, lực lượng có hùng hậu cỡ nào, Bắc Ma cũng có thể dễ dàng tiếp chiêu.

Thậm chí còn dự đoán được từng bước đi của họ.

Điều này khiến bốn người họ vô cùng kinh ngạc.

Họ không biết răng, Bắc Ma đã hiểu rõ từng người bọn họ từ lâu rồi.

Hiểu còn hơn chính bản thân bọn họ.

“Không xong rồi! Khởi động kỹ năng chiến đấu Tru Mail”

Bốn người nhìn ñhau rồi gật đầu Kỹ năng chiến đấu Tru:Ma là thứ mà sư phụ của họ đã nghiên cứu mấy mươi năm nay để đối phó với Bắc Mạ.

“Rầm…

Chiêu thức Tru Ma được thi triển, núi Thiên Sơn sụp đổ tan tành, trời đất toàn là một mảnh điêu tàn.

Giống như sắp đến ngày tận thế…

Nghiên cứu mấy chục năm, chỉ vì một chiêu hợp kích này thôi.

Có thể tưởng tượng được uy lực của chiêu thức này mạnh đến cỡ nào.

Tứ tiểu long không thể cứ mãi tấn công, bọn họ trực tiếp sử dụng chiêu hợp kích này, muốn một đòn giết chết Bắc Ma.

Lúc này, cả thế giới đều yên lặng.

Mọi người dường như nín thở chờ đợi giây phút cuối cùng.

Theo người dân Lạc Việt thấy rằng, lần này, Bắc Ma chắc chắn sẽ thua.

Dù sao đây cũng là chiêu thức tạo ra dành riêng cho gã.

Vệ binh Viêm Long và ngũ long của Lạc Việt đều mỉm cười nhẹ nhõm – kết thúc rồi, mọi thứ đã kết thúc.

“Ha ha, tiếp theo đây, vị trí Nhất Vũ Kinh Vương nên dành cho ai đây!”

“Ài,lần này cả bốn đều làm rất tốt! Chúng ta làm sư phụ cũng không có cách nào chọn được!”

“Hay là tính chung cho bốn người đi?”

Trận chiến vẫn chưa kết thúc, bọn họ đã bàn đến chuyện chiến thắng.

Đúng là quá tự tin rồi!

Bốn vị ngũ long của Lạc Việt đều đã đến, chứng tỏ Bắc Ma sắp bại.

Trong tổ trạch nhà họ Lý cũng tràn đầy tiếng cỗ vũ.

Chương 1983:

Còn nước ngoài thì lại cỗ vũ rằng: Bắc Ma không được thua! Nhất định phải cố lên!

Nhưng ngay cả bản thân bọn họ cũng không tin Bắc Ma sẽ chiến thắng, Tứ tiểu long đang có tuyệt chiêu đấu với Bắc Ma, cho nên mọi người sợ là chỉ có liên minh báo thù tin tưởng Bắc Ma sẽ thắng.

Giữa chiến trường.

Đội cảm tử và đại quân của Bắc Ma lần lượt dừng lại, theo dõi trận chiến ở trên đỉnh căn cứ Thiên Sơn.

Bỗng chốc, chiến kỹ Tru Ma sắp tiêu diệt được Bắc Ma.

Bắc Ma bị kỹ thuật hợp kích đó đánh rơi xuống…

“Âm”

Một tiếng nổ vang trời.

Đỉnh núi căn cứ Thiên Sơn đã trực tiếp bị san phẳng.

Đòn này không kém gì:bị ném bom oanh tạc mười lần.

Thậm chí còn mạnh hơn!

Toàn bộ khu vực bị khói bụi bao trùm.

Sau khi tứ tiểu long tiếp đất, mỉm cười nói: “Hay lắm, mọi thứ sắp kết thúc rồi!”

Bị đòn hợp kích đó dồn ép, Bắc Ma đừng nói là còn sống, cho dù một cơ thể hoàn chỉnh cũng khó mà giữ được.

Một lúc sau, khói bụi cũng dần dần tản đi, để lộ ra căn cứ Thiên Sơn.

Không lâu sau, mọi người giống như là nhìn thấy ma vậy.

Đông Thú. Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé cả nhà!

Nam Tướng.

Tây Tăng.

Trung Binh.

Đều đứng chết lặng.

Chẳng có gì lạ, bọn họ chỉ là nhìn thấy Bắc Ma thôi.

Bắc Ma không những không chết mà còn nguyên vẹn.

Gã lau bụi bẩn trên người, cười nói: “Chỉ có chút sức mạnh này sao?”

“Xuyt!”

Vào lúc này, cả đội cảm tử thở ra hơi lạnh. Đôi mắt kinh ngạc của họ như sắp bay ra ngoài.

Còn đại quân của Bắc Ma, chúng gầm thét dữ dội.

Giờ phút này đây, cả thế giới đều chìm trong yên lặng.

Vệ binh Viêm Long trên dưới đều im như tờ.

Nụ cười trên gương mặt bốn người ngũ long Lạc Việt đều đông cứng lại.

Trong tổ trạch nhà họ Lý, Lý Từ Nhiệm đứng như hóa đá.

Hoàng Mộ Phong và những người khác như muốn phát điên…

Đòn hợp kích mà bốn người Đông Yêu nghiên cứu mấy chục năm vậy mà lại không có tác dụng gì với Bắc Mai Đúng là bất ngời Mọi người đều cho rằng có được đòn hợp kích đó có thể nắm thắng được tám chín phần.

Nhưng không ngờ cuối cùng lại thành ra như vậy.

Kết quả này đúng là nằm ngoài dự đoán.

Trong trận chiến.

Tiểu Quân Thần tỏ vẻ hoài nghĩ: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Đòn hợp kích sao.

có thể không có tác dụng chứ?”

“Tôi không tin!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom