Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 800: 800: Chương 801





Anh không ngờ Tiêu Thấm lại nghiêm túc.

Thích anh thật…
Nếu Tiêu Thấm xảy ra chuyện, anh mãi mãi không thể tha thứ cho bản thân.

Bây giờ, Tiêu Thấm đang uống rượu ở một câu lạc bộ tư nhân.

Sau khi cô đau lòng rời đi vào buổi sáng, tìm vài người bạn cấp ba, mượn rượu giải sầu.

Uống rượu cả buổi tối, cô đã say ngắc ngư từ lâu.

Mấy nữ sinh khuyên nhủ hết lời, nếu không Tiêu Thấm đã say đến mức bất tỉnh nhân sự rồi.

Chỉ là trong câu lạc bộ có vài người bạn học, thân thể khoẻ mạnh, đều cao hơn một mét chín.

Họ cũng là bạn học cấp ba của Tiêu Thấm, bây giờ đang học ở trường thể thao.

Vừa nghe nói Tiêu Thấm uống rượu ở đây, họ đã lập tức chạy đến.


Người con trai dẫn đầu tên là Tô Lãng Long, thích Tiêu Thấm từ hồi cấp ba.

Cậu ta là côn đồ trong trường, hay bắt nạt nữ sinh.

Nhưng Tiêu Thấm là hòn ngọc quý trong tay nhà họ Triệu, cậu ta không dám.

Chỉ có thể theo đuổi quanh minh chính đại.

Nhưng bị từ chối.

Nhưng suy nghĩ khốn nạn của cậu ta vẫn chưa từng từ bỏ.

Đặc biệt là khi nghe tin Tiêu Thấm mượn rượu giải sầu ở đây, lập tức chạy tới.

Thấy dáng vẻ cuốn hút của Tiêu Thấm, Tô Lãng Long lập tức thấy nóng hết người.

“Tiêu Thấm, tối nay cậu không thoát khỏi tay tôi đâu”

Tô Lãng Long biết, Tiêu Thấm là người rất bảo thủ.

Chỉ cần chiếm được cô, cô sẽ không chạy được.

Đến lúc đó, cậu ta sẽ là con rể của gia tộc lớn nhất Hoa Lư này rồi.

Nghĩ thế, Tô Lãng Long cảm thấy cổ họng mình khô nóng.

“Tiêu Thấm, nào, hôm nay tôi với cậu không say không về”
Tô Lãng Long rót thêm rượu cho Tiêu Thấm.

Mấy cô gái không ngăn được.

Tiêu Thấm mượn rượu giải sầu, lại uốn thêm mấy chén.

Say thật rồi….

Tô Lãng Long đã mở khách sạn, tiếp theo đó đưa Tiêu Thấm về là được.

Lúc này, cả Kim Lăng đang tìm người.

Đột nhiên Diệp Quân Lâm nhận được tin nhắn từ Trương Đông Húc: “Cậu Diệp, tìm thấy rồi, ở câu lạc bộ tư nhân Quân Hào.”
Diệp Quân Lâm lập tức tới đó..

 
Chương 801: 801: Chương 802





Trong câu lạc bộ.

“Mọi người đều uống nhiều rồi, các người đưa những người khác về, tôi đưa Tiêu Thấm về.”
Tô Lãng Long nói, muốn tách những người khác ra.

“Không được, chúng tôi đưa Tiêu Thấm về!”
Mấy nữ sinh nói.

“Không hiểu tôi nói gì à? Tôi đưa Tiêu Thấm!”
Tô Lãng Long tức giận.

Mấy nữ sinh chỉ có thể nhìn Tô Lãng Long đưa Tiêu Thấm rời đi.

“Bình!”
Khi Tô Lãng Long đang định đưa Tiêu Thấm lên xe, đột nhiên có người đạp cửa phòng ra.

Một người đi vào, sắc mặt rất đáng sợ.


Diệp Quân Lâm không nói câu nào, đi qua bế Tiêu Thấm lên, rồi rời đi.

Tốc độ của Diệp Quân Lâm quá nhanh, đến nỗi đám Tô Lãng Long không kịp phản ứng.

Đến khi họ mất dạng ở cửa.

Tô Lãng Long và mấy anh em ở trường thể dục lập tức xông ra ngoài.

Ra bên ngoài, bốn năm người Tô Lãng Long ngăn Diệp Quân Lâm lại.

“Mẹ nó chứ, mày là ai, bế người rôi chạy mất?
Tô Lãng Long tức giận nói.

Cậu ta phẫn nộ vô cùng.

Khách sạn có rồi, Tiêu Thấm say rồi, mọi thứ đều sắp xếp xong.


Đột nhiên có một người lạ tới ôm Tiêu Thấm đi?
Chuyện này cậu ta nhịn làm sao được!
“Tối nay chớ chọc tôi, tâm trạng tôi đang không tốt.”
Diệp Quân Lâm không muốn chấp nhặt với mấy đứa trẻ.

“Nói cho rõ, anh là ai? Với lại để người xuống cho tôi, đây là bạn học của tôi!”
Thái độ của Tô Lãng Long rất kiên quyết.

Mấy anh em bên cạnh cũng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

.

Ngôn Tình Hài
“Tôi là anh rể của cô ấy, tới đón cô ấy vê nhà”
Diệp Quân Lâm nói.

Ồ”
Tô Lãng Long sững sờ.

Thật sự là người nhà của Tiêu Thấm?.

 
Chương 802: 802: Chương 803





Vậy kế hoạch của cậu ta hỏng bét rôi?
Cơ hội tối nay, cậu ta thực sự không muốn bỏ qua.

Cũng muốn gạo nấu thành cơml Tô Lãng Long làm một cái quyết định chắc chắn rồi nói: “Anh rể của Tiêu Thấm? Sao tôi lại không biết! Mau thả người xuống rồi cút nhanh cho tôi “Tránh ra, tôi không muốn làm tổn thương các cậu!”
Diệp Quân Lâm cười mỉa mai nói.

Ha ha ha…
Tô Lãng Long cười.

Bọn họ thường xuyên tập thể dục, đều luyện đấu vật và đánh nhau.

Ai mà không đánh lại được?
Chỉ bằng một mình Diệp Quân Lâm mà muốn đánh thương bọn họ?
Đúng là nực cười!
“Mau thả người xuống, chúng tôi phải bảo vệ an toàn cho Tiêu Thấm!”
Tô Lãng Long hối thúc.


Có điều Diệp Quân Lâm lại cứ ôm người đi, không quan tâm chút nào.

“Lên cho tôi!”
Mấy người Tô Lãng Long ỷ mình họ trường thể thao, vốn không xem Diệp Quân Lâm ra gì, lập tức muốn ra tay.

Rầm!
Đúng lúc này, phía ngoài cửa câu lạc bộ vang lên một tiếng đổ lớn.

Từ bên ngoài, một người lại một người đi vào.

Ai cũng hung hăng, thậm chí có người còn cầm vũ khí.

Trong sân nhanh chóng đầy ắp người, cũng phải mấy trăm.

Nhân số còn không ngừng tăng lên, bên ngoài có một đống lớn.


Chiến trận này khiến Tô Lãng Long sợ hãi không thôi.

Đây đều là người mà anh rể Tiêu Thấm đưa tới?
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Đừng gây ra án mạng là được.”
“Đánh!”
Mấy trăm người xông tới, vây quanh Tô Lãng Long và đồng bọn, đánh cho bọn họ một trận tơi bời.

Sau khi cõng Tiêu Thấm về nhà họ Trịnh, Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm chăm sóc một đêm.

Sáng hôm sau, Lý Từ Nhiệm rời đi, để Diệp Quân Lâm lại.

“Anh nói chuyện rõ ràng với Châu Anh đi.”
Lý Từ Nhiệm nói.

Cô không muốn Tiêu Thấm lại xảy ra chuyện nữa.

Tiêu Thấm mơ màng tỉnh lại, người đầu tiên nhìn thấy chính là Diệp Quân Lâm.

“Anh rể….

 
Chương 803: 803: Chương 804





Tiêu Thấm không biết nói gì cho phải.

“Em biết tối qua xảy ra chuyện gì không?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Hình như em uống hơi nhiều.”
Tiêu Thấm xoa tóc, ngượng ngùng nói.

“Sau này không cho phép ra ngoài uống rượu, điện thoại không được tắt máy! Cho dù có muốn giải tỏa cũng không được như vậy, em có biết mọi người lo lắng cho em thế nào không? Rất nguy hiểm!”
Diệp Quân Lâm giả vờ tức giận nói.

“Em nào có giải tỏa, chuyện hôm qua anh và chị em đừng để ý, em chỉ nói đùa thôi, hai người đừng tưởng là thật.”
Tiêu Thấm che miệng cười xấu hổ.

“Ừ, sau này ngoan ngoãn nghe lời là được.”
Diệp Quân Lâm cười.


Tiêu Thấm gật đầu.

Nhưng ngay một giây sau, cô lại đứng dậy ôm chầm lấy Diệp Quân Lâm.

Cả người Diệp Quân Lâm cứng đờ, không dám tin nhìn Tiêu Thấm.

“Em… em làm gì thế?”
Cả người Diệp Quân Lâm cứng ngắc, cũng không dám động đậy.

“Đừng nói gì cả, em chỉ ôm anh mười phút thôi, trong khoảng thời gian đó, anh thuộc về em”
Giọng nói của Tiêu Thấm truyên đến, Diệp Quân Lâm không giấy dụa nữa, mặc cho cô ấy ôm.

Mười phút sau, Tiêu Thấm buông Diệp Quân Lâm ra.

Cùng ngày, Tiêu Thấm rời khỏi tỉnh thành, cô ấy tới Hoa Hải thực tập.


Cho dù là Thiên Danh hay tỉnh thành đều có ký ức về Diệp Quân Lâm, cô ấy không muốn ở lại nữa.

Cuối cùng, ba người cho chuyện này là một trò đùa để giải quyết.

Nhưng trong lòng ai cũng hiểu sự thật là như thế nào.

Dưới sự sắp xếp của nhà họ Trịnh, Tiêu Thấm vào một khách.

sạn năm sao ở Hoa Hải ở.

Lúc cô ấy đi tới sảnh lón, lại nghe được ba chữ Diệp Quân Lâm.

Tiêu Thấm dừng chân lắng nghe.

Mấy người ngồi trêu ghế sô pha cách đó không xa đang nói chuyện phiếm.

“Thật sao? Tên là Diệp Quân Lâm?”
Đúng vậy, tên nhóc này được nhà họ Diệp ở Thiên Thành nhận nuôi, thân phân vốn là trẻ mồ côi?
“Từ nhỏ nó đã bị ném đi rồi, không ngờ lại ở Thiên Danh? Tìm được rồi, cuối cùng cũng tìm được đứa nhỏ này rồi!”
“Còn không phải sao, gần đây nhà họ Sở và nhà họ Quách cùng tới Kim Lăng làm loạn, tôi mới biết được Diệp Quân Lâm ở đó….

 
Chương 804: 804: Chương 805





Nghe mấy người nói chuyện, trong lòng Tiêu Thấm lại như nổi sóng to gió lớn.

Cái gì?
Thân phân của anh rể?
Ba mẹ ruột của anh và gia đình ở Hoa Hải?
Tiêu Thấm đương nhiên biết Diệp Quân Lâm là trẻ mồ côi, nhưng chưa từng có ai nhắc đến thân phận chân chính của Diệp Quân Lâm.

Hôm nay, cô vừa tới Hoa Hải lại nghe được tin tức quan trọng như vậy?
Có nên nói cho anh rể biết không?
Tiêu Thấm đo dự hồi lâu vẫn quyết định tạm thời không nói.

Cô đã buông xuôi rồi.

Tạm thời sẽ không liên lạc với Diệp Quân Lâm.


Hoa Hải, trang viên Bảo Đức Danh với lối thiết kế theo kiến trúc châu Âu, bên trong các biệt thự xây san sát nhau.

Đây chính là chỗ ở của nhà họ Chí thuộc dòng dõi Hoàng gia ở Hoa Hải.

Nhà họ Chí là thuộc Hoàng gia chân chính, địa vị cao hơn so với các nhà giàu khác.

Cho dù nhà họ Quách cũng không đáng để họ để mắt.

Chỉ dùng tiền tài thì không thể nào hình dung được về gia tộc này.

Hoàng gia phải có mối liên hệ trong ba lĩnh vực kinh doanh, chính trị và quân sự.

Giống như một gốc cây đại thụ, sừng sững không ngã.

Gốc rễ càng tương đối phức tạp, trải rộng khắp nơi.


“Việc lớn không ổn rồi!”
“Việc lớn không ổn rồi!”
Đột nhiên có người vừa chạy vừa la to vào trang viên Bảo Đức Danh.

Trong phòng nghị sự của nhà họ Chí.

Gia chủ nhà họ Chí, Chí Đông Phương ngồi nghiêm chỉnh, đáng thưởng thức trà thì lông mày nhíu chặt lại.

Gần đây nhà họ Chí gặp phải một việc nan giải, ngay cả ông tâ cũng không có cách giải quyết.

Từ trên xuống dưới nhà họ Chí đều u sầu vì chuyện này.

Nghe được tiếng ồn ào, sắc mặt ông ta không khỏi nghiêm lại.

Quản gia đứng bên cạnh ông ta tức giận nói: “Ồn ào thế còn ra thể thống gì?”
Người kia nhanh chóng chạy vào phòng nghị sự, quỳ xuống trước mặt Chí Đông Phương: “Bẩm ông chủ, có phát hiện quan trọng”
Chí Đông Phương ngẩng đầu lên nhìn về phía anh ta: “Phát hiện gì?
“Ông chủ còn nhớ con trai của cô Oánh Oánh không? Tên là Diệp Quân Lâm”
Lời này vừa dứt, Chí Đông Phương liền đứng bật dậy, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài, trong đôi mắt tràn đầy vẻ không thể tin, “Cậu nói gì? Con trai Oánh Oánh? Không phải đã sớm chết ở đầu đường xó chợ sao? Sao lại còn sống?”
Chí Đông Phương kinh ngạc hỏi..

 
Chương 805: 805: Chương 806





“Còn sống! Anh ta bị ném ở đầu đường Thiên Danh, lại được nhà họ Diệp ở Thiên Danh nhận nuôi.

Gần đây, nhà họ Sở và nhà họ Quách đến Kim Lăng làm loạn, trong lúc vô tình thì điều tra ra được, phát hiện anh ta còn sống.”
Người kia nói.

“Cháu ngoại tôi còn sống ư?”
Chí Đông Phương không thể tin được mà thốt lên.

Chí Oánh Oánh là mẹ của Diệp Quân Lâm.

Còn ông ta là ông ngoại của Diệp Quân Lâm!
“Vậy thì nhanh chóng cho người tới đón về!”
Chí Đông Phương nóng nảy hô lên.

“Hiểu rồi, ông chủ, tôi lập tức đi chuẩn bị!”

Sau khi người kia đi rồi, quản gia đi tới trước mặt Chí Đông Phương nói: “Ông chủ, nếu như thật là con của cô Oánh Oánh, vậy thì tôi còn nghĩ tới một việc.”
Chí Đông Phương hiểu ra cái gì, không khỏi kinh ngạc nói: “Ý của ông là vấn đề nan giải của nhà họ Chí chúng ta sẽ được giải quyết?”
“Đúng vậy, nếu như cậu ấy trở về thì sẽ là một phần của nhà họ Chí, để cậu ấy chịu tội thay là được!
Có thể miễn một kiếp nạn cho nhà họ Chít”
Quản gia cười nói.

Chí Đông Phương cũng cười to: “Ha ha, quả nhiên là trời giúp tôi rồi.”
“Nhà họ Chí vừa mới gặp phải kiếp nạn này, con trai của cô Oánh Oánh lại xuất hiện, đây chính là ông trời giúp nhà họ Chí chúng ta giải quyết kiếp nạn”
Kim Lăng.

Sau khi đưa Tiêu Thấm đi, mọi thứ dường như trở lại như thường.

Nhưng ai cũng có một cảm giác không nói ra được.

“Anh Diệp, có người tìm anh.”
Võ Sâm, đội trưởng đội bảo vệ gọi điện tới.


“Tìm tôi?”
Diệp Quân Lâm kinh ngạc hỏi.

Quảng trường trước công ty có một chiếc Roll-royce đỗ lại.

“Anh Diệp, chính là bọn họ.”
Võ Sâm chỉ vào chiếc xe.

Lập tức có mấy người đi tới.

Đi đầu là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt vui mừng nhìn Diệp Quân Lâm hỏi: “Cậu chính là cậu Diệp Quân Lâm?”
“Đúng vậy, là tôi.”
Vẻ mặt Diệp Quân Lâm hoang mang, anh cũng không nhận ra những người này là ai.”
“Là đứa trẻ mồ côi được nhà họ Diệp ở Thiên Danh nhận nuôi?”
“Đúng vậy, sao thế? Các người có chuyện gì sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Cậu Diệp Quân Lâm, chúng tôi tìm được cậu rồi!”
Người đàn ông trung niên kích động nắm lấy tay Diệp Quân Lâm, vui đến phát khóc..

 
Chương 806: 806: Chương 807





“Cậu Diệp Quân Lâm, cậu biết không, ngày bé sau khi cậu bị mất tích, chúng tôi vẫn luôn tìm cậu!
Cuối cùng cũng tìm được rồi..


Người đàn ông trung niên nói láo mà mặt không đổi tim không đập mạnh.

Bọn họ chỉ là vô tình biết Diệp Quân Lâm ở chỗ này.

Cũng không cố ý tìm kiếm.

Dựa vào thực lực của nhà họ Chí, tìm một người là quá dễ dàng.

Huống chỉ Diệp Quân Lâm rất nổi tiếng ở Thiên Danh.

“Mọi người là?”
Diệp Quân Lâm nhíu mày.

“Cậu Diệp, chúng tôi là nhà họ Chí ở Hoa Hải, tôi là Chí Nguyên Sinh.

Gia chủ hiện tại là Chí Đông Phương, cũng chính là ông ngoại của cậu.”

Chí Nguyên Sinh nói xong thì Diệp Quân Lâm ngây ngẩn cả người.

Ông ngoại, cái từ xa lạ này đối với anh đúng là có lực rung động.

Từ khi hiểu chuyện, anh chính là một đứa trẻ mồ côi.

Lúc đó, anh thề là sẽ không đi tìm ba mẹ ruột của mình và họ hàng hai bên.

Bọn họ đã vứt bỏ mình, có nghĩa là đời này không liên quan tới mình.

Anh cũng không cần đi tìm.

Mặt trước, anh vì nhà họ Diệp ở Thiên Danh mà không ngừng phấn đấu.

Mặt sau anh vì Lý Từ Nhiệm mà sống.

Thật ra, lấy thân phận của Diệp Quân Lâm bây giờ, muốn tra ra lai lịch của mình thì quá là đơn giản.

Nhưng anh không làm.

Trong lòng anh nhận định, đời này không có liên quan gì tới cái gia đình đã vứt bỏ mình kia.


Bây giờ nghe thấy chữ ông ngoại, anh quả thực kinh ngạc vô cùng.

“Cậu Diệp, cậu nhanh chóng chỉnh trang lại cùng tôi về Hoa Hải đi! Đến lúc đó cậu chính là cậu cả nhà họ Chí! Gia thế của nhà họ Chí thuộc bậc Hoàng gia, chỉ cần cậu muốn, toàn bộ tỉnh Giang Nam này là của cậu cũng được.”
Chí Nguyên Sinh cười nói.

Đây không phải lời nói khoác.

Đây là thực lực của Hoàng gia.

Không giống như nhà họ Quách và nhà họ Sở.

Nhà họ Chí chả thèm để vào mắt chút tài sản ở Giang Nam.

“Cậu Diệp, vì để kiểm chứng thân phận, tấm thẻ này đưa cậu trước.

Đây lầ tiền tiêu vặt mà ông chủ cho cậu, bên trong có ba mươi tỷ”
Chí Nguyên Sinh đưa cho Diệp Quân Lâm một tấm thẻ.D Đồng thời còn chứng minh tại chỗ là số dư bên trong có ba mươi tỷ, Chí Nguyên Sinh chắc chắn rằng cho dù thế nào Diệp Quân Lâm cũng sẽ không từ chối.

Trong khái niệm của ông ta.

Xưa này sẽ không có ai từ chối việc mình từ một người bình thường trở thành cậu chủ của tộc Hoàng gia.

Từ nay lưng đeo bạc triệu, địa vị hiển hách, trở thành người trêu vạn người.

Tiên tài? Phụ nữ? Quyên thế?
Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu..

 
Chương 807: 807: Chương 808





Muốn làm gì thì làm!
Ai sẽ từ chối cơ chứ?
Ai ngò, Diệp Quân Lâm đến nhìn cũng không thèm nhìn thẻ ngân hàng một chút đã từ chối ngay.

“Các người về đi, tôi và nhà họ Chí chẳng có quan hệ gì cả, tôi không ba không mẹ, càng không có người thân nào khác!
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Hả?”
Câu trả lời của Diệp Quân Lâm khiến Chí Nguyên Sinh và những người khác đều ngẩn cả người.

Ai cũng không thể tưởng tượng nổi mà nhìn anh.

Vậy mà anh lại từ chối?
Anh lại từ chối cơ hội trỏ thành một người có giá trị bản thân lên đến vài nghìn tỷ?

Có phải não anh bị úng nước không?
“Nhớ kỹ, coi như chuyện này chưa từng xảy ra, sau này không cần tới nữa!
Nói xong, Diệp Quân Lâm liên quay người rời đi.

“Chuyện này…
Vẻ mặt Chí Nguyên Sinh đây kinh ngạc.

Anh từ chối thật?
“Các người nói đây là sao?”
Chí Nguyên Sinh vẫn không sao hiểu nổi, thuận miệng hỏi bọn người dưới.

“Cậu ta sẽ không từ chối, đây là chiêu trò của cậu ta thôi, nếu đồng ý ngay thì sẽ lộ ra là không có cốt khí, rất mất mặt.

Chứ thực ra trong lòng cậu ta còn muốn hơn so với bất kỳ aI.


“Còn không phải sao, người này thông minh đấy, biết chúng ta sẽ còn tìm mình cho nên giả bộ từ chối vài lần, tỏ ra mình là thanh cao.”
Bọn cấp dưới phân tích.

Chí Nguyên Sinh gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy đúng là như thết Trêu đời này chẳng ai lại đi từ chối sự hấp dẫn của chức vị cậu chủ nhà họ Chí thuộc Hoàng gia cả.”
Một người lại nói tiếp: “Trừ khi cậu ta mạnh hơn cả nhà họ Chí, nên không để nhà họ Chí vào mắt”
“Có khả năng à? Không để nhà họ Chí vào mắt? Chỉ dựa vào cậu ta?”
“Đúng vậy! Chỉ là một cái tỉnh Giang Nam, có thể mạnh hơn nhà họ Chí sao? Nói đùa à?”
“Huống chỉ chúng ta đã điều tra rõ ràng về Diệp Quân Lâm rồi, chỉ là một kẻ ăn xong rồi ngồi chờ chết thôi”
Đám người nhao nhao cười mỉa mai.

Tin tức nhanh chóng truyền về bên Hoa Hải.

“Cái gì? Thằng nhóc đó từ chối?”
Chí Đông Phương không thể tin nổi hỏi lại.

Chuyện này nhìn thế nào thì cũng phải tám chín phần ổn rồi..

 
Chương 808: 808: Chương 809





“Ông chủ, cậu ta cố ý thôi, muốn chúng ta tới mời thêm vài lần.”
Quản gia cười nói.

“Thế thì thỏa mãn nó đi! Dù sao bây giờ chúng ta có thể sử dụng nó!”
Chí Đông Phương lại nói: “Gọi tất cả đàn ông trong gia tộc, tôi muốn họp!”
Trong sảnh lớn phòng nghị sự của nhà họ Chí nhanh chóng tụ tập đàn ông ba đời của gia tộc.

Bọn họ đều đứng, chỉ có Chí Đông Phương và mấy vị già cả khác được ngồi.

Sắc mặt ai cũng ra vẻ u sầu, hiển nhiên là vì chuyện gần đây xảy ra với nhà họ Chí.

“Đầu tiên thông báo với mọi người một việc, con trai mất tích hơn hai mươi năm của Oánh Oánh đã tìm được rồi!”
Lời này của Chí Đông Phương khiến toàn trường xôn xao.


“Tìm được đứa bé bị bỏ rơi ở thành phố?”
Người nói chính là con trai trưởng của Chí Đông Phương, Chí Khiếu Thiên.

Quản gia nói.

Đám tiểu bối phía dưới cười mỉa mai nói: “Tìm được một kẻ lang thang thì có ích gì? Không thể cống hiến cho gia tộc được.”
“Sao lại không dùng được? Sau khi đón về, nó chính là cháu ngoại của Chí Đông Phương này, cũng coi nhà là huyết mạch của nhà họ Chí rồi: Chí Đông Phương lớn tiếng nói.

“Đúng vậy!”
Mọi người trả lời.

“Là con cháu nhà họ Chí, vậy nó có thể thay gia tộc đi chịu tội, ai cũng sẽ không nói gì được.”
Chí Đông Phương lại nói.

“Hả? Thật sao?”

Đám người nhà họ Chí đều vui mùng hẳn lên.

Vấn đề mà bọn họ mệt mỏi bấy lâu nay đã được giải quyết.

Trời không tuyệt đường người ta mài Thế nào lại tìm được con trai của Chí Đông Phương.

Nhất là đám tiểu bối vui đến suýt chút nữa thì hét lên.

Cuối cùng cũng tìm được một người thay bọn họ đi chịu tội.

Gân đây, nhà họ Chí làm ăn ở Đông Nam A đã gây ra họa lớn, chọc phải một vị quân phiệt cao cấp nào đó, bị quân đội ở nơi đó xử phạt nghiêm trọng.

Bồi thường một trăm nghìn tỷ, bỏ ra rất nhiều hạng mục có lợi thì thôi, lại còn phải bỏ ra mười người đi ngồi tù chịu tội, thi hành án ba mươi năm.

Nói là ngồi tù, thực ra là chịu chất.

Điều kiện ngục tù ở đó cực kỳ khắc nghiệt, mỗi ngày đều chịu đủ hình phạt, không tới mấy tháng sẽ bị đày vò chết tươi.

Đồng thời còn yêu cầu, trong mười người, nhất định phải có một nam, một nữ thuộc dòng chính đi chịu tội..

 
Chương 809: 809: Chương 810





Nếu không cái vị quân phiệt này sẽ khó mà tan được lửa giận.

Vì người chịu tội nhất định phải là dòng chính nhà họ Chí, chỉ thứ không được ởi thay.

Chí Đông Phương không muốn nhìn đám con cháu mình đi chịu tội này.

Ông cũng không hi vọng con cháu ruột thịt của mình đi uổng công chịu chết.

Mỗi người đều là tương lai của nhà họ Chí.

Đầu là bảo bối của mình.

Tư tưởng trọng nam khinh nữ của nhà họ Chí đã ăn sâu vào tiêm thức.

Con gái dòng chính đã được chọn xong, mặc dù là cháu gái ruột của Chí Đông Phương nhưng ông bằng lòng đưa ra.


Nhưng nam dòng chính thì ông không nỡ đứa nào cả.

Những ngày này, nhà họ Chí đều đau đầu nhức óc về chuyện này.

Bây giờ xuất hiện một đứa cháu ngoại, vừa hay có thể thay thế.

Lo lắng của mọi người đều được quét sạch.

Thậm chí vội vàng nói: “Ông nội, người này ở đâu, chúng cháu lập tức đón về?
Chí Đông Phương cười: Chuyện này không cân các người quan tâm, tôi đã cho người đi đón rồi Con trai trưởng Chí Khiếu Thiên lại đưa ra thắc mắc: “Ba, chúng ta cứ để Diệp Quân Lâm đi chịu tội hình như không tốt lắm.

Lỡ để nhà họ Diệp ở Kinh thành mà biết được rồi trách tội xuống…”
“Chuyện đó không cần để ý, bản thân nó đã bị nhà họ Diệp vứt bỏ hơn hai mươi năm, sao nhà họ Diệp chưa đi tìm nó một lần?”
“Trong gia phả nhà họ Diệp không có người này, chúng ta không cần lo”
Sau khi có được lời khẳng định của Chí Đông Phương, ai cũng thờ phào yên tâm.


Vấn đề nhà họ Chí cuối cùng cũng được giải quyết.

Cho cháu ngoại của Chí Đông Phương là Diệp Quân Lâm đi ngồi tù chịu tội, đối phương sẽ không có ý kiến gì.

“Ba, nhất định là do bình thường ba dâng hương lễ Phật, Phật Tổ Bồ Tát phù hộ cho nhà họ Chí chúng ta nên mới có thể may mắn như thế”
Chi Khiếu Thiên cười nói.

“Đúng vậy, không thì sao tự dưng lại có một đứa cháu ngoại từ trên trời rơi xuống chứ?”
Những người khác cũng cười theo.

Nhất là đám tiểu bối.

Một đám công tủ quần là áo lượt, sao mà không vui được.

Lúc nào cũng sợ là mình sẽ bị đẩy đi, u buồn đến không ăn được.

Diệp Quân Lâm vừa xuất hiện, bọn họ liền không sao nữa.

Chí Đông Phương vuốt râu cười nói: “Nếu đứa nhỏ này đã thay chúng ta chịu tội thì cũng không thể cứ để cho nó đi không như vậy! Đến lúc đó phải thỏa mãn tất cả nguyện vọng của nó đã”
“Ba (Ông nội) cứ giao cho chúng con!”
Ai cũng hưng phấn, từ trên xuống dưới nhà họ Chí đều đang chờ Diệp Quân Lâm tới..

 
Chương 810: 810: Chương 811





Diệp Quân Lâm làm sao mà ngờ được mình lại trở thành vật hi sinh cho nhà họ Chí.

Tình hình so với tưởng tượng của anh còn thê thảm hơn nhiều.

Đột nhiên xuất hiện một ông ngoại, đã khiến cho tâm trạng của anh rất phức tạp.

Ba mẹ?
Người nhà?
Họ hàng?
Thân thích?
Có quan hệ với anh sao?
Nếu thật sự quan tâm thì sẽ không vứt bỏ anh!
Nếu như hối hận thì đã sớm tìm anhl
Vì sao đã ba mươi năm không ai tìm, giò lại đột nhiên xuất hiện một ông ngoại?

Hơn nữa nhìn bộ đạng của nhà họ Chí, nhất định còn có ý đồ khác.

Diệp Quân Lâm là giang hồ lão luyện, liếc mắt là biết được dụng ý của nhà họ Chí không đơn giản như vậy.

Bắc Phương nhanh chóng gọi điện thoại tới.

“Tướng quân, nhà họ Chí ở Hoa Hải quả không đơn giản.

Bọn họ đắc tội với Tang Khôn, quân phiệt cấp cao ở Đông Nam Á.

Yêu cầu là nhất định phải cho một đôi nam nữ của dòng chính tới ngôi tù chịu tội ba mươi năm.

Nam dòng chính mà nhà họ Chí chọn nhất định là anh”
“Ha ha…
Nghe xong, Diệp Quân Lâm liền cười.


Làm gì có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống?
Tất cả đều là cố ý!
Trong những gia tộc lớn như vậy vốn nên hiểu rõ mấy chuyện tình thân như này.

Nhất định là với người ta, một kẻ bị vứt bỏ, lang thang bên ngoài ba mươi nam không có bất kỳ giá trị gì.

Người ta đón anh về làm gì?
Còn cho tiền, cho quyền?
Người ta đâu có điên.

Lời giải thích duy nhất là anh có giá trị sử dụng.

Nếu không thì sao cho Diệp Quân Lâm đi ngồi tù thay chịu tội?
Ha ha ha…
Diệp Quân Lâm cười to vài tiếng.

Đúng là nực cười!
Thân tình sau ba mươi năm chính là như vậy?.

 
Chương 811: 811: Chương 812





Là ông ngoại, chú bác của anh lại có thể làm ra chuyện độc ác như vậy?
Có khác gì nhà họ Diệp ở Thiên Danh đâu?
Bắc Phương ở đầu dây bên kia lập tức cảm nhận được hô hấp của Diệp Quân Lâm có sự thay đổi.

Anh đang tức giận.

Người đàn ông này tức giận rồi.

Bắc Phương hỏi dò: “Tướng quân, ba năm trước, quân phiệt Tang Khôn bị chúng ta đánh cho tơi bời, suýt chút nữa thì bị điệt toàn bột Có muốn để Trung Phương tới tiêu diệt không?”
Diệp Quân Lâm lắc đầu: “Không cần! Chúng ta không chọc người ta! Đay là chuyện của nhà họ Chí, không liên quan gì đến chúng ta.

“Mọi người chú ý, ba mẹ của Diệp Quân Lâm tôi là người Việt Nam, là ở nơi này, những người khác chẳng liên quan gì đến chúng ta cả”
Diệp Quân Lâm dặn dò.


“Hiểu rồi!”
Đám người Bắc Phương cũng là trẻ mồ côi, nên có thể hiểu được tâm trạng của Diệp Quân Lâm.

Đột nhiên xuất hiện thêm một người thân, lại còn đối xử như vậy thì có là ai cũng không vui được!
“Quân Lâm, sao thế? Trông anh không được vui.”
Lý Từ Nhiệm nhìn sắc mặt không bình thường của Diệp Quân Lâm thì hỏi.

Anh lại làm như không có việc gì xảy ra.

“Không có gì.”
Diệp Quân Lâm cười.

“Nghe nói sáng nay có người tới tìm anh, không sao chứ?”
Lý Từ Nhiệm lo lăng hỏi.


“Không có gì, nếu có việc anh nhất định sẽ nói với eml”
“Vậy thì tốt, tối chờ em, chúng ta cùng đi ăn cơm.”
Buổi tối sau khi tan làm, Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm sánh vai nhau cùng rời đi, Chí Nguyên Sinh lại đưa một đoàn người tới ngăn cản.

“Vợ, em ở đây đợi một chút, anh xử lý chuyện này đã!”
Đối mặt với nhà họ Chí, Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Đã bảo các người đi rồi mà, sao còn chạy tới nữa?”
Chí Nguyên Sinh cười: “Cậu Diệp, chúng tôi tới đón cậu về Hoa Hải!”
“Cậu đã phiêu bạt bên ngoài ba mươi năm, cũng nên về nhận thân phận chân chính! Cậu là con cháu dòng dõi quý tộc, không nên ở những chỗ như này!”
Chí Nguyên Sinh đã nhận được lệnh là cho dù thế nào cũng phải đưa Diệp Quân Lâm về Hoa Hải.

Cho nên ông ta mới cố gắng đi qua đi lại trước mặt Diệp Quân Lâm, nếu vẫn không được thì phải dùng biện pháp mạnh.

.

Ngôn Tình Sắc
Diệp Quân Lâm cười mỉa mai nói: “Đi đi! Tôi chẳng thèm cái thân phận cậu chủ nhà họ Chí gì cả! Cho dù gia chủ nhà họ Chí đến mời thì câu trả lời của tôi vẫn là vậy.”
Nói xong, Diệp Quân Lâm vung tay rời đi..

 
Chương 812: 812: Chương 813





Bọn người Chí Nguyên Sinh nhìn bóng lưng của Diệp Quân Lâm, ai cũng lâm vào trầm tư.

Một lúc sau, Chí Nguyên Sinh lên tiếng: “Nếu không được thì bắt về!”
Lý Từ Nhiệm đương nhiên muốn hỏi nguyên nhân.

Diệp Quân Lâm nói cho cô, nhưng không nhắc tới chuyện nhà họ Chí bắt anh đi ngồi tù chịu tội thay.

“Đúng, dựa vào cái gì?”
Lý Từ Nhiệm cũng rất tức giận.

Cô ôm chặt lấy Diệp Quân Lâm nói: “Chồng, cho dù anh có quyết định gì, em cũng sẽ đứng về phía anh.”
“Ừm, có em là đủ rồi! Tình thân gì đó kia anh coi như chưa từng †ồn tại.”
Diệp Quân Lâm nói.

Chí Nguyên Sinh vung tay nói sau, xem cậu ta ở chỗ nào! Buổi tối chúng ta qua ép người đi là được!”
Kẻ bám đuôi anh và Lý Từ Nhiệm đi ăn cơm dạo phố, Diệp Quân Lâm vẫn luôn biết.


Có điều anh không quá để ý.

Buổi tối, Lý Từ Nhiệm trở về nhà họ Trịnh, Diệp Quân Lâm như thường lệ về trụ sở quân đội.

Sau đó không lâu, Chí Nguyên Sinh liền đưa theo mấy tên cao thủ bao vây chung quanh trụ sở quân đội.

“Ở nơi rách nát như vậy, lại còn bảo là không quan tâm vị trí cậu chủ nhà họ Chí?
Chó nó mới tin!”
Chí Nguyên Sinh chế giêu một câu.

Trụ sở quân đội đã lâu chưa được tu sửa, tường bị tróc, cổng chính còn bị nhà họ Quách phá hỏng hai hôm trước.

Cho nên nhìn qua khá nát.

“Hành động đi! Trói được người thì chúng ta đi.”

Chí Nguyên Sinh ra lệnh.

Bốn người thân thủ nhanh nhẹn nhảy vào trong sân, nghĩ là chỉ một lúc là có thể bắt được Diệp Quân Lâm ra.

Nhưng mười giây sau.

Bốn người bị ném ra ngoài.

Chỉ thấy một người đàn ông mặc áo ba lỗ đi từ bên trong ra, cười mỉa mai nói: “Sao đấy? Muốn trộm đồ à?”
Người đàn ông mặc áo ba lỗ nhắm ngay vào chiếc xe tải, nện một quyền xuống, đầu xe liền bị lõm vào.

Chí Nguyên Sinh và những người khác không thể tin nổi mà trố mắt nhìn.

Nơi này còn có cao thủ cỡ này?
Không kịp phản ứng lại, cửa xe liền bị kéo ra.

Đám người Chí Nguyên Sinh trực tiếp bị lôi ra.

“Trộm đồ? Hay là bắt cóc?”
Tô Hoàng Long hỏi..

 
Chương 813: 813: Chương 814





Anh ta đang tập luyện thì có bốn thằng nhãi con đến quấy rầy.

Tô Hoàng Long liền giận dữ!
Tiếng còi cảnh sát nhanh chóng vang lên, Trịnh Văn Viễn mang theo đặc công tới.

Bắt toàn bộ đoàn người Chí Nguyên Sinh đi…
Ở trang viên Bảo Đức Danh, Hoa Hải.

“Cái gì? Chí Nguyên Sinh bị bắt đến đồn cảnh sát? Đám phế vật! Đúng là không làm được gì chỉ tổ phá hoại!”
Chí Đông Phương giận dữ nói.

Quản gia không khỏi nói: “Đúng vậy, không sai! Chí Nguyên Sinh hai lần mời Diệp Quân Lâm đều bị từ chối.

Hết cách nên mới nghĩ trói người mang về, kết quả lại gặp phải chuyện này.”
“Đúng là ngu như bòI”
Chí Đông Phương giận mà không có chỗ xả.


Ngay cả người mà cũng không mời được.

Có khác gì đồ bỏ đi không?
“Có điều Diệp Quân Lâm hình như nói là cho dù tự gia chủ đi mời thì cậu ta cũng không tới.”
Quản gia lại nói.

“Tôi hiểu, đứa trẻ này đang trách vì tôi không tự mình đi mời! Ha ha, bảo Khiếu Thiên đi mời đi! Cố gắng mời người ta một cách khách sáo chút, dù sao người ta cũng có giá trị cho chúng ta lợi dụng.”
Chí Đông Phương lại cho con trai mình đến mời Diệp Quân Lâm.

Chí Khiếu Thiên tối đó đến Kim Lăng, đầu tiên là chuộc Chí Nguyên Sinh ra.

Rạng sáng hôm sau, Chí Khiếu Thiên tự mình đợi ở cửa công ty.

Diệp Quân Lâm vừa xuất hiện, Chí Khiếu Thiên vội vàng ra nghênh đón.

“Lại là người của nhà họ Chí?”
Diệp Quân Lâm nhìn một cái là nhận ra đám người Chí Nguyên Sinh phía sau.


.

Truyện Hệ Thống
“Quân Lâm, đứa cháu trai đáng thương của bác, cuối cùng thì bác cũng gặp được cháu rồi!”
Chí Khiếu Thiên vui đến phát khóc, xông lên muốn ôm Diệp Quân Lâm một cái thật chặt.

May mà Diệp Quân Lâm né kịp.

“Quân Lâm, bác Chí Khiếu Thiên, là bác cả của cháu! Mẹ cháu, Chí Oánh Oánh là em gái của bác!”
Diệp Quân Lâm kinh ngạc nhìn ông ta.

Nghe được cái từ mẹ này khiến anh cũng có chút xúc động.

Cho dù anh có thừa nhận hay không thì anh vẫn do người phụ nữ kia sinh ra.

Điều này trốn không thoát được.

Cho nên sau khi vừa nghe cách xưng hô, anh vẫn có chút xúc động.

Thì ra bà gọi là Chí Oánh Oánh.

Cho dù Diệp Quân Lâm có điểm bài xích nhưng trong tiềm thức anh vẫn ghi nhớ cái tên này..

 
Chương 814: 814: Chương 815





“Quân Lâm, là chúng ta không tốt! Để cháu phiêu bạt bên ngoài nhiều năm như vậy! Theo lý mà nói thì hẳn là ông ngoại nên tự mình tới đón cháu về, nhưng sức khỏe của ông ngoại cháu không tốt, chỉ có thể bảo bác đến đón cháu.”
“Cháu yên tâm, bác dùng lễ nghi cao nhất tới đón cháu về! Bên ngoài có hai mươi chiếc Roll-Royce, mười chiếc BM để đón cháu.”
“Ngoài ra, bác cho cháu làm ông chủ của một công ty trị giá chục tỷ USD, cho cháu thêm một thẻ ngân hàng trị giá một nghìn tỷ, nơi ở của cháu sẽ là biệt thự cao cấp nhất ở Hoa Hải…”
“Vì để đền bù cho cháu, nhà họ Chí đã cho cháu làm gia chủ đời kế tiếp, tương lai của nhà họ Chí, toàn bộ đều do cháu định đoạt.”
Chí Khiếu Thiên nói một tràng.

.

Truyện Xuyên Nhanh
Tóm lại là cái gì tốt nhất thì nói ra.

Thậm chí còn cho Diệp Quân Lâm cả nhà họ Chí.

Nếu Diệp Quân Lâm không biết gần đây nhà họ Chí xảy ra chuyện gì thì anh thật sự bị làm cho cảm động gân chết.

Chí Khiếu Thiên cam đoan những chuyện này đúng là quá đủ thành ý.

Tuyệt đối có thể cảm động lòng người.


Thậm chí còn lôi cả nhà họ Chí ra cho.

Nhưng cái vị trí người thừa kế nhà họ Chí chỉ là cái bẫy mà thôi.

Để anh ngồi lên vị trí này, thực tế là muốn hợp lý hóa cái lý do để anh thay nhà họ Chí ngồi tù chịu tội.

Nghe cam kết của Chí Khiếu Thiên, ngay cả Chí Nguyên Sinh cũng giật mình.

Vì để cho Diệp Quân Lâm trở về, nhà họ Chu cũng bỏ công sức quá.

Chí Khiếu Thiên nhìn bộ dạng xúc động của Diệp Quân Lâm, nhấch miệng cười.

Ông ta gần như cười ra tiếng.

Không phải chỉ là một đứa trẻ sao?
Dễ giải quyết thôi mà!
Đưa ra những điều kiện hấp dẫn như vậy là có thể nhẹ nhàng nắm được rồi.


Đứa bé kia sao có thể chịu được những cám dỗ thế này.

Ông ta nhìn về phía Chí Nguyên Sinh bằng ánh mắt khinh thường.

Giống như đang nói: nhìn xem đồ phế vật, tôi chỉ nói mấy câu là xong.

Nào biết một giây sau, Diệp Quân Lâm cất giọng nói: “Xin lỗi, ông Chí, một nhà họ Chí chẳng lọt vào mắt Diệp Quân Lâm tôi, giữa chúng ta chẳng có quan hệ gì cả, xin ông đừng xưng hô bác cháu với tôi, cảm ơn.”
Nghe được Diệp Quân Lâm từ chối, Chí Khiếu Thiên ngây ngẩn cả người.

Vẻ mặt không thể tin nổi.

Như này mà còn từ chối à?
Không thèm nhìn nhà họ Chí vào mắt cơ “Lão Võ, tiễn khách”
Diệp Quân Lâm hô một tiếng, Võ Sâm lập tức đưa mấy người Chí Nguyên Sinh và Chí Khiếu Thiên ra ngoài.

Đi ra ngoài.

Chí Nguyên Sinh bất đắc dĩ nói: “Tên nhóc này thật bướng bỉnh, ông mời mà cũng không được!”
Chí Khiếu Thiên cực kỳ tức giận.

Ở nhà họ Chu, ngoại trừ Chí Đông Phương ra, địa vị của ông ta là cao nhất.

Diệp Quân Lâm lại dám từ chối ông ta?.

 
Chương 815: 815: Chương 816





Chính là không nể mặt nhau rồi!
“Đúng là không cho nhau chút thể diện nào! Chẳng qua mày chỉ là công cụ cho nhà họ Chí lợi dụng mà thôi!”
Chí Khiếu Thiên cả giận nói.

“Tôi đang nghĩ, có phải cậu ta thực sự muốn gia chủ tới mời về không?”
Chí Nguyên Sinh phân tích.

“Nó hỗn vừa!”
Chí Khiếu Thiên tức giận nói: “Nó chẳng qua chỉ là một đứa mồ côi bị vứt đầu đường xó chợ, có tư cách gì đòi ba đích thân tới?
Đúng là không biết xấu hổi”
“Nhưng cậu ta không về, chúng ta làm gì có cách nào? Cũng không thể cưỡng ép bắt về được.”
Phương pháp đó ông ta đã thử vào tối qua, hỏng bét.

Có điều đó cũng là phương pháp cực đoan nhất.

Chí Khiếu Thiên ngẫm nghĩ rồi không khỏi nói: “Ha ha, đúng là rượu mời không muốn lại cứ thích uống rượu phạt.”
“Thật sự cho rằng tao không có cách trị mày à? Tao sẽ khiến mày phải quỳ gối cầu xin tao dẫn về.”

Sắc mặt Chí Khiếu Thiên tối đi, mùi âm mưu như đang lên men
Diệp Quân Lâm biết nhà họ Chí sốt ruột tìm mình đi thế tội nên tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy.

Bọn họ nhất định sẽ còn bày trò phía sau.

Cho dù nhà họ Chí thuộc Hoàng gia thì thế nào?
Anh cần phải để vào mắt à?
Ngay cả Tang Khôn mà nhà họ Chí e ngại không thôi còn suýt chút thì bị anh diệt.

Chỉ cần anh muốn, một ngón tay là có thể nghiền chết nhà họ Chí rồi.

Tòa cao ốc đối diện tập đoàn Minh Cường.

Vẻ mặt Chí Khiếu Thiên vô cùng nghiêm túc.

“Chuẩn bị xong hết chưa?”
Ông ta lạnh giọng hỏi.


“Xong hết rồi!”
Chiều, Lý Từ Nhiệm đang muốn ra ngoài bàn chuyện làm ăn.

Võ Tiêu bảo vệ bên người.

Chiến thần Diêm La đi chữa bệnh nên tạm thời không về được.

Có điều bây giờ toàn bộ Kim Lăng đều do Diệp Quân Lâm khống chế, không có kẻ địch nào.

Đi vào công ty cần bàn hợp đồng.

Lý Từ Nhiệm vừa xuống xe, Võ Tiêu liền phát hiện có điểm bất thường.

Trên lầu xa có phản quang!
Hơn năm mươi phần trăm là ánh sáng khúc xạ bởi gương của súng bắn tỉa!
“Nằm xuống!”
Võ Tiêu liền đẩy Lý Từ Nhiệm ngã xuống ghế ngồi.

Păng!
Am!I Sau một khắc, cả chiếc xe bị giáng một đòn nặng nề..

 
Chương 816: 816: Chương 817





Lốp xe phía trước phát nổ, thân xe rung lắc dữ dội.

Điều này khiến Võ Tiêu bị dọa sợ.

Có người muốn giết Lý Từ Nhiệm?
“Nhanh chóng lui về!”
Võ Tiêu nhờ cộng sự che chắn, đưa Lý Từ Nhiệm vào trong tòa nhà cao tầng.

Nhưng vừa bước vào liền đụng phải một người đội mũ đen trùm kín mặt, trong đôi mắt lóe lên tia ác độc.

Xoett Gã lấy ra một con dao, đột nhiên đâm về phía Lý Từ Nhiệm.

Võ Tiêu vội vàng đẩy Lý Từ Nhiệm ra, ném di động của mình ngăn lại, có điều máy điện thoại cũng bị đập bể.

Sau khi gã ta ám sát thất bại thì liền rút lui.

Biến mất trong nháy mắt.

Lý Từ Nhiệm bị dọa đến trắng bệch cả mặt, mồ hôi lạnh ứa ra.


Võ Tiêu càng thêm hoảng sợ.

Cảm thấy chỗ nào cũng không an toàn.

Cô ta kéo Lý Từ Nhiệm đến bãi đậu xe dưới hầm.

Võ Tiêu lợi dụng kĩ thuật mở khóa một chiếc xe, lập tức đưa Lý Từ Nhiệm rời đi.

Trong kính chiếu hậu, cô nhìn thấy có vài người xông về phía họ.

Võ Tiêu bị tình cảnh này dọa đến mồ hôi lạnh ứa ra đầy người.

Võ Tiêu chạy bằng tốc độ nhanh nhất, lao vùn vụt trên đường.

Sau khi lái ra khỏi khu vực đó, cô mới thở dài một hơi.

Nhưng sau một giây, mặt cô lại biến sắc.


Am!
Một chiếc xe con hung hăng đụng tới.

Võ Tiêu và Lý Từ Nhiệm nháy mắt mất đi ý thức.

Chờ đến khi hai người tỉnh lại, Diệp Quân Lâm và Võ Sâm đã tới.

May mà Võ Tiêu và Lý Từ Nhiệm không bị thương, chỉ bị kinh sợ.

Vẻ mặt Diệp Quân Lâm cực kỳ lạnh lùng.

Lập tức nghĩ tới một người.

Muốn chết!
Võ Tiêu lập tức báo cáo tình huống: “Anh Diệp, tôi cảm thấy chuyện này có điểm không bình thường, chúng tôi bị ám sát bốn lần, hình như có người cố gắng điều khiển.”
“Lần đầu tiên, tay bắn tỉa bắn trượt, còn đánh trực diện như vậy đã không hợp lẽ thường rồi.”
“Lần thứ hai, tay dùng dao ám sát có thể hoàn toàn lách qua vị trí của tôi rồi ra tay tiếp, lần thứ ba thì bọn họ đã mai phục sẵn dưới bãi đậu xe hẳn là nên ra tay sớm, chứ không chờ đến lúc chúng tôi lái xe rời đi rồi mới ra tay.

Lần thứ tư, xem ra là chỉ muốn đụng chúng tôi chứ không phải muốn lấy mạng chúng tôi.”
“Tôi cảm giác đối phương là cố ý dọa sợ chúng tôi mà thôi, chứ không phải muốn giết.”
Võ Tiêu tổng kết.

Diệp Quân Lâm không nói gì.

Chỉ là vẻ mặt âm trâm..

 
Chương 817: 817: Chương 818





Nhà họ Chí đang cảnh cáo anh!
Khi anh trở lại công ty, ở cửa lại đụng phải Chí Khiếu Thiên.

Ông ta cười nói: “Quân Lâm, sao rồi? Vợ cháu không sao chứ? Đúng là may mắn mài!”
Sát thủ ra tay, làm Lý Từ Nhiệm bị thương Ông ta nói bóng nói gió, tất cả đều do ông ta thiết kế.

Ông ta lúc nào cũng có thể giết chết Lý Từ Nhiệm.

Mạng của Lý Từ Nhiệm nằm trong †ay ông ta.

Diệp Quân Lâm cười.

Uy hiếp anh bằng cách này à?
Đúng là tìm nhầm người rồi.

Chí Khiếu Thiên tiếp tục nói: “Lần tiếp theo, khả năng đạn sẽ không lệch, dao sẽ chuẩn hơn, người mai phục kỹ, xe trực tiếp đụng phải!”

“Haiz, tính mạng con người vẫn còn yếu lắm, có đôi khi bảo vệ thế nào cũng không giữ được!”
Ý cảnh cáo của Chí Khiếu Thiên quá rõ ràng.

Võ Tiêu vốn không gánh nổi Lý Từ Nhiệm.

Lần tiếp theo, có thể Lý Từ Nhiệm sẽ chết.

“Không biết nàng dâu của cháu trai đắc tội với ai, mà trong một thời gian ngắn chết hụt đến bốn lần.

Nếu như thân phận của cô ấy là cháu dâu ngoại của nhà họ Chí, thì bác xem ai dám động vào!”
Nói xong, Chí Khiếu Thiên đưa cho Diệp Quân Lâm một tờ giấy.

Trên đó viết một số điện thoại.

Ý tứ quá rõ ràng.


Chỉ cần Diệp Quân Lâm trở lại nhà họ Chí, như vậy Lý Từ Nhiệm sẽ không có chuyện gì.

Uy hiếp!
Chí Khiếu Thiên đang uy hiếp Diệp Quân Lâm.

Nếu như Diệp Quân Lâm quan tâm đến sự sống chết của Lý Từ Nhiệm thì sẽ quỳ xin nhà họ Chí giúp đỡ.

Sau khi Chí Khiếu Thiên rời đi, ông ta cười lớn một tiếng: ‘Còn muốn đấu với tao n”
“Nhà họ Chí chúng ta giờ chỉ cần ngoan ngoãn chờ Diệp Quân Lâm đến cửa cầu xin được về là được!”
Những người khác cũng nhao nhao cười theo.

Sắc mặt Diệp Quân Lâm lạnh đi, mang theo vẻ ngang ngược.

Dám ra tay với Lý Từ Nhiệm?
Người có điểm giới hạn, động vào sẽ chất.

Lý Từ Nhiệm là giới hạn của anh.

Đừng nói đến việc cô bị thương, cho dù bị chút kinh hãi cũng không được.

Hôm nay liên tục bị ám sát bốn lần, dẫn đến việc cô bị sợ hãi, thậm chí còn dẫn đến việc thần kinh bị suy nhược..

 
Chương 818: 818: Chương 819





Điều này khiến Diệp Quân Lâm tức giận vô cùng.

Nhà họ Chí đã chạm tới lằn ranh của Diệp Quân Lâm.

Anh phải ra tay với nhà họ Chí thôi.

Thứ nhất, anh không thừa nhận quan hệ với nhà họ Chí.

Thứ hai, cái người gọi là ông ngoại kia gọi mình về cũng chỉ muốn thay ông ta chịu tội mà thôi.

Cho nên anh ra tay thì ra tay, đối với anh bọn họ chỉ là người ngoài mà thôi.

đi vào văn phòng, Lý Từ Nhiệm đã đỡ hơn nhiều.


Cô rất thông minh, đã đoán được đại khái là do nhà họ Chí làm.

“Quân Lâm, thực sự không được, anh đi xem thế nào?”
Lý Từ Nhiệm nói.

“Không thể nào, tôi sẽ không trở về!”
“Bọn họ sẽ vì chuyện hôm nay trả giá thật lớn!”
Vẻ mặt của Diệp Quân Lâm liền âm trầm.

Đi ra ngoài, Võ Tiêu áy náy nói: “Thật xin lỗi, tôi không bảo vệ tốt cho tổng giám đốc.”
“Không sao, cô đã làm rất tốt rồi! Tiếp theo giao cho tôi là được!”
Chí Khiếu Thiên và những người khác một mực chờ đợi, có điều điện thoại lại chậm chạp không vang lên.

Chí Nguyên Sinh hỏi: ‘Không đúng, sao lâu thế rồi mà tên nhóc kia không có động tĩnh gì?”
Những người khác cũng nói: “Theo lý mà nói thì phải sớm gọi rồi chứ?”

Chí Khiếu Thiên cũng kinh ngạc: “Hay là do tôi làm chưa tới, không nên chỉ khiến cho cô gái kia kinh sợ, mà nên cho cô ta bị thương?”
“Có thể lắm! Có lễ cậu ta cảm thấy nhà họ Chí niệm tình cậu ta là cháu ngoại nên không dám ra tay, chỉ hù dọa mà thôi!”
Chí Nguyên Sinh phân tích.

Chí Khiếu Thiên hừ lạnh một tiếng: ‘Mẹ nó! Tôi đường đường là thân phận người thừa kế của nhà họ Chu phải đến mời mà nó vẫn không cho tôi mặt mũi! Thực sự cho mình là to lắm hả? Chẳng qua mày chỉ là một con chó thôi, mẹ mày cũng không phải thứ gì tốt.”
“Nếu mày đã không sợ thì được rồi, tao sẽ phế đi tay chân của vợ mày, xem mày còn không chịu tới cầu xin tao nữa không!”
“Người đâu, bảo bọn sát thủ ra tay đi, tôi nhất định phải thấy máu!”
Chí Khiếu Thiên ra lệnh một tiếng.

Ban ngày thuê hơn mười tên sát thủ cùng nhau ra tay, xông thẳng đến chỗ Lý Từ Nhiệm.

Những sát thủ này dày đặn kinh nghiệm vô cùng, đã sớm mai phục ở chung quanh Lý Từ Nhiệm, mỗi một khoảnh khắc đều có thể xuất hiện trường hợp ra sát chiêu với Chuyện này với bọn họ đều là đao trâu mổ gà.

Rõ ràng chỉ cần trực tiếp giết là được.

Không ngò lại chỉ cần làm bị thương thôi.

Dưới bãi đậu xe ở công ty, một bóng người xuất hiện, sau một giây, người đó mở cửa xe của Lý Từ Nhiệm, lặng lẽ chưi vào..

 
Chương 819: 819: Chương 820





Đợi lát khi Lý Từ Nhiệm xuất hiện, gã nhất định sẽ dùng một giây khiến Lý Từ Nhiệm bị thương.

Đang lúc gã đắc ý thì lại kinh ngạc phát hiện phía trước có một người, người đó chậm rãi quay đầu lại.

Suýt chút thì hù chết tên sát thủ này.

Gã tính thoát đi thì người này liền tóm lấy gã.

Tầm!
Một bàn tay khác liền đập vào mặt gã, trong nháy mắt máu tươi văng ra.

“Tiếp theo!”.

Ngôn Tình Hay
Diệp Quân Lâm xoa xoa tay, châm một điếu thuốc rồi rời đi.

Sau đó, chung quanh công ty không ngừng có người ngã xuống.


Hơn mười tên sát thủ bị tiêu diệt toàn bội “Hình như có điểm bất thường, đã hơn mười hai giờ rồi mà sao một tên sát thủ cũng không về?”
Sau khi chò mấy tiếng, Chí Khiếu Thiên đứng ngồi không yên.

Bọn sát thủ không trở lại, cũng không có tin tức.

Xem ra xảy ra chuyện rồi.

“Tôi cũng cảm thấy có vấn đề, nhiều sát thủ cao cấp như vậy mà không giải quyết được một người phụ nữ?
Chí Nguyên Sinh kinh ngạc nói.

“Tranh thủ thời gian liên hệ với nhóm sát thủ này đi, xem rốt cuộc bọn họ đang làm gì?”
Chí Khiếu Thiên bước qua bước lại, trong lòng bực bội vô cùng.

Chí Nguyên Sinh gọi điện hết người này đến người khác, nhưng lại chẳng liên hệ được với một ai.

“Xảy ra chuyện rồi, nhưng nhiều người như vậy thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?”

Chí Khiếu Thiên không tin có người sẽ ứng phó được với nhiều sát thủ đến vậy.

Lúc này đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

“Mọi người có chuyển phát nhanh.”
Nhân viên giao hàng đến đưa cho Chí Nguyên Sinh một cái hộp.

“Chuyển phát nhanh của chúng ta?”
Chí Nguyên Sinh nghi hoặc nhìn.

Đồng thời ông ta còn ngửi được một mùi kỳ quái.

“Cái gì? Chuyển phát nhanh? Tôi tới Kim Lăng này có quen biết ai đâu?”
Chí Khiếu Thiên kinh ngạc nói.

“Mở ra xem.”
Sau khi mở hộp ra, chính là âm thanh của tiếng hít khí lạnh.

Bởi vì trong hộp đều là những ngón tay đẫm máu.

Chí Khiếu Thiên bị dọa đến sắc mặt cũng trắng bệch..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom