Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 780: 780: Chương 781





Hơn trăm người run rẩy, cúi đầu không dám trả lời, mồ hôi lạnh ứa ra.

Người này nổi giận, hậu quả chính là trời sập đất nứt.

Bởi thì thân phận của ông ta vô cùng đáng sợ, nếu nói ra e rằng các tỉnh ở phía nam Việt Nam đều sẽ run rẩy!
Bởi vì ông ta chính là Phó Thương Long, thủ lĩnh của Nam Hồng Môn, một trong hai phái Hồng Môn!
Lịch sử của tổ chức Hồng Môn này phải đi ngược dòng về thời nhà Nguyễn.

Khi ấy còn có những hội nhóm gọi là Thiên Địa Hội, Hồng Hoa Hội vân vân… Mặc dù mấy năm nay Hồng Môn đã suy tàn, nhưng họ vẫn là vương giả.

Hơn nửa phân đà của Nam Hồng Môn đều ở vùng duyên hải, kinh tế phát đạt, sản nghiệp đa dạng, có vô số cao thủ, những cao thủ chân chính biết võ thuật đều xuất thân từ Hồng Môn.

Nhất là thế giới ngầm của những khu vực lớn, chỉ cần nghe tên Hồng Môn thì chắc chắn sẽ sợ mất mật.


Có chuyện người khác không biết, thực ra Viên Phù Đồ Hà cũng xuất thân từ Nam Hồng Môn, hằng năm ông ta phải cống hiến hơn 10.000 tỷ cho Nam Hồng Môn.

Năm đó tại sao Viên Phù Đồ Hà lại phải ẩn thế 30 năm?
Không ai biết nguyên nhân.

Mà sự thật là vì Viên Phù Đồ Hà phát triển quá nhanh chóng, đụng chạm tới lợi ích của Nam Hồng Môn.

Nếu ông ta tiếp tục phát triển thì Nam Hồng Môn sẽ ra tay với ông ta, thế nên Viên Phù Đồ Hà mới bất đắc dĩ ẩn thế, tránh né Nam Hồng Môn phong sát.

Từ nay về sau, Viên Phù Đồ Hà đã cống hiến gấp đôi số tiền lúc trước cho Nam Hồng Môn, thế mới có thể giữ được tính mạng của ông ta.

Không chỉ như thế, ngay cả tập đoàn Tam Tinh cũng phải chuẩn bị mấy ngàn tỷ cho Nam Hồng Môn mỗi năm.

Ngẫm lại tập đoàn Hàn Quốc lớn mạnh như Tam Tinh mà cũng phải khúm núm với Nam Hồng Môn, thế thì Nam Hồng Môn mạnh cỡ nào? Chỉ cần một câu, phàm là các ông trùm có thân phận ở nam bộ đều phải cống hiến cho Nam Hồng Môn, nhưng Nam Hồng Môn lại không có nghĩa vụ giúp đỡ họ.

Đó chính là điểm cường thế của Nam Hồng Môn.

Có thể nói cả thế giới ngầm của nam bộ đều nằm trong tầm khống chế của Nam Hồng Môn.

Chỉ cần họ nguyện ý thì có thể thay thế bất cứ lúc nào.

Bên Hoa Lư gần đây đã xảy ra chuyện, đầu tiên là phe phái của Viên Phù Đồ Hà gục ngã, sau đó là tập đoàn Tam Tỉnh vượt tầm kiểm soát, không ai nộp tiền cống hiến, Nam Hồng Môn nhận thấy Hoa Lư đã xảy ra chuyện nên mới phái Lã Chiến đến đó.

Bởi vì mâm của Hoa Lư quá lớn, ngay cả thủ lĩnh Nam Hồng Môn là Phó Thương Long cũng phải đích thân đến đó.


Hơn trăm môn sinh quỳ trên mặt đất chính là nhân tài tinh anh đến từ các ngành nghề, thậm chí còn là tay to.

Có thể trở thành học sinh của Phó Thương Long, thế thì thực lực có thể yếu sao? Trong mấy chục năm, Phó Thương Long thích nhận học trò mới nhận bảy tám trăm học sinh, có thể nói mỗi người đều là thiên tài hàng đầu.

Không chỉ nhiều môn sinh, Phó Thương Long còn có rất nhiều thuộc hạ, mạng lưới quan hệ rộng lớn, có thể nói Phương Lâm Thiên nói một câu, nam bộ sẽ đều hưởng hứng.

Đây chính là điểm lợi hại của thủ lĩnh Nam Hồng Môn.

“Thầy ơi, chúng con sai rồi! Đáng lẽ chúng con phải đưa thi thể của sư đệ về trước!”
“Thầy hãy cho chúng con thêm một cơ hội đi, chúng con sẽ lập tức đưa thi thể của sư đệ về!”
Người bên người nhao nhao kêu lên.

Phó Thương Long nhìn lướt qua một lượt, nói: “Không cần các con! Ta sẽ đích thân đến đó để trả thù cho học trò của tal”
“Lục Khấu Trọng?” Phương Lâm Thiên kêu.

“Thưa thủ lĩnh, có Lục Khấu Trọng!” Một người đàn ông trung niên bước lên nói.


“Ta ra lệnh cho anh đến Hoa Lư trước, trước khi quân đội của Nam Hồng Môn chúng ta đến nơi, anh phải tìm được thi thể học trò của ta!” Phó Thương Long ra lệnh.

“Tuân lệnh!” Lục Khấu Trọng rời đi trước.

Người này có thân phận rất cao.

Nam Hồng Môn có một rồng bốn thiên long tám nô, Lục Khấu Trọng chính là một trong bốn thiên vương.

Ở Nam Hồng Môn, trừ thủ lĩnh chính là bốn thiên vương định đoạt.

Bốn thiên vương của Nam Hồng Môn có thực lực đủ để dễ dàng đánh bại người như Viên Phù Đồ Hà.

“Lã Chiến chất thật thảm! Ta còn định thừa nhận thân phận người thừa kế của thằng bé trên đại hội nam bắc Hồng Môn không lâu sau đó!” Phó Thương Long rơi mấy giọt nước mắt..

 
Chương 781: 781: Chương 782





“Thiên vương Lục đã đến Hoa Lư, sau khi đón thi thể của Lã Chiến về, ta sẽ tổ chức lễ tang cho thằng bé ở Hoa Lư.” Phó Thương Long nói.

“Chúng con đã hiểu, chúng con nhất định sẽ tổ chức lễ tang lớn cho sư đệ!”
Phó Thương Long nhìn về phía mọi người: “Kế tiếp các con phải điều tra rõ về những kẻ dính líu tới cái chết của Lã Chiến!
Lúc đó, ta muốn chúng chôn cùng Lã Chiến!”
Ánh mắt Phó Thương Long lạnh lùng, khí thế lạnh lẽo lan tỏa ra ngoài khiến mọi người run lên, thậm chí cảm nhận rõ ràng nhiệt độ chung quanh mình hạ xuống chừng bảy tám độ.

Không phải khuếch đại, mà là sự thật! Bởi vì Phó Thương Long là bậc thầy võ học, tu luyện ngạnh khí công, mấy ngày nay ông ta bế quan cũng là để tu luyện khí công.

“Vâng, thưa thầy.

Chúng con sẽ đi điều tra ngay, phàm là người có liên quan thì đầu sẽ điều tra rõ!” Người bên dưới lập tức đáp.

Mọi người run rẩy, lần này Phó Thương Long muốn chôn sống một đám người để hạ táng cùng Lã Chiến, thật là tàn nhẫn.

Nhưng đây chính là kết cục khi đắc tội với Nam Hồng Môn.

Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm ở Hoa Lư không nhận thấy nguy hiểm càng lớn sắp kéo đến.


Thậm chí Diệp Quân Lâm đã quên mất người tên là Lã Chiến, miễn bàn nghĩ đến sau này sẽ có người tới báo thù.

Anh hoàn toàn không muốn biết thân phận của Lã Chiến.

Mấy ngày gần đây, nhà họ Trương vẫn luôn thấp thỏm.

Hai cha con Trương Nghiệp Phi ăn không ngon, ngủ không yên, cả ngày cứ lo lắng chuyện này.

Bởi vì ngay từ đầu họ đã biết Lã Chiến đến từ Nam Hồng Môn, thậm chí còn là học trò của thủ lĩnh Nam Hồng Môn.

Cho nên sau khi Lã Chiến xảy ra chuyện, họ mới càng thấp thỏm.

Nam Hồng Môn chắc chắn sẽ không để yên, thậm chí sẽ làm liên lụy tới họ.

Họ vẫn đang chờ đợi.

Buổi chiều, một nhóm người đột nhiên ập đến, đó chính là đoàn người Lục Khấu Trọng, một trong bốn thiên vương của Nam Hồng Môn.

Ánh mắt Trương Nghiệp Phi sáng lên, lập tức nghênh đón: “Cuối cùng các vị cũng đã đến.”
“Nhà họ Trương chúng tôi thật vô dụng,,ụ không thể bảo vệ được cậu Lã Chiến Trương Nghiệp Phi thẳng thắn tội danh trước.


“Đứng lên đi, tôi biết không liên quan gì đến mấy người.” Lục Khấu Trọng không kiên nhãn nói: “Tôi hỏi hai người, thi thể của Lã Chiến đâu?”
“Hả?” Trương Nghiệp Phi sửng sốt, sau đó nói: “Thưa anh, thi thể của cậu Lã đã bị thuộc hạ của chiến thần Diêm La kéo đi rồi, không biết ném ở đâu nữa.”
“Cái gì? Ném ư?” Lục Khấu Trọng nổi giận, khí thế bá đạo bùng nổ, khiến đám Trương Nghiệp Phi không thở nổi.

Trương Nghiệp Phi, Trương Đông Húc đều hoảng sợ, người này còn mạnh hơn cả hai nô tài của Lã Chiến.

Rốt cuộc đây là ai?”
“Đúng thế, đám người kia nói muốn vứt thi thể của cậu Lã như rác rưởi.”
“Tôi đoán chắc họ đã ném vào thùng rác nào đó, bị hư thối từ lâu rồi.”
Nghe vậy, Lục Khấu Trọng hoàn toàn nổi giận, đấm một phát lên tường nhà họ Trương, khiến cả bức tường sập xuống.

“Tìm chết”
“Nếu không tìm thấy thi thể của Lã Chiến, tôi bảo đảm sẽ khiến cả Hoa Lư chôn cùng!!”
Lục Khấu Trọng dữ tợn nói.

Trương Nghiệp Phi và Trương Đông Húc đã quỳ xuống dưới áp lực mạnh mẽ này.

Quá mạnh, mạnh hơn cả bất cứ ai mà họ từng gặp.

“Dẫn tôi đi gặp chiến thần Diêm Lal” Lục Khấu Trọng lạnh lùng nói.

Không lâu sau, đám người đã xuất hiện trước cửa câu lạc bộ Thiết Huyết.

Lần này Trương Nghiệp Phi càng tự tin hơn trước, bởi vì ông ta đã biết thân phận bốn thiên vương của Lục Khấu Trọng..

 
Chương 782: 782: Chương 783





“Mấy người làm gì vậy?“ Bảo vệ trước cửa vừa hỏi thì hai thanh dao đã lóe lên.

Đoàn người Lục Khấu Trọng bước vào câu lạc bộ Thiết Huyết.

Nơi này vẫn náo nhiệt như xưa.

Lục Khấu Trọng lập tức bước đến bàn điều khiển, cắt đứt tiếng nhạc, hon nữa bật đèn lên, khắp nơi đều bị chiếu sáng như ban ngày.

Thoáng chốc, mấy trăm người đang nhảy múa dừng lại, kinh ngạc nhìn lên bàn điều khiển.

Mọi người kêu la nhốn nháo, nhân viên của câu lạc bộ đều xông tới đây.

Lục Khấu Trọng câm micro lên tiếng: “Tất cả im lặng! Tôi có chuyện muốn nói.”
Tiếng kêu của Lục Khấu Trọng khiến mọi người đều yên tĩnh, đưa mắt nhìn ông ta.

“Xin tự giới thiệu, tên tôi là Lục Khấu Trọng.”
“Hả? Lục Khấu Trọng? Nghe có vẻ quen thuộc!”
“Đúng, hình như đã nghe ở đâu đó rồi thì phải…”
Nghe thấy cái tên này, mọi người đều ồ lên, cảm thấy rất quen tai.

Lục Khấu Trọng nói tiếp: “Tôi đến từ Nam Hồng Môn, là thuộc hạ của thủ lĩnh Phó Thương Long.”
Nghe vậy, mọi người đều nổ tung, khó tin nhìn Lục Khấu Trọng.


“Trời đất, thiên vương Lục, một trong bốn thiên vương của Nam Hồng Môn?
“Không ngờ lại là thiên vương Lục của Nam Hồng Môn, tôi sắp điên rồi!
“Thiên vương Lục đến thành Hoa Lư ư?
Sắp xảy ra chuyện lớn rồi!”
Mọi người bàn tán xôn xao.

Nghe thấy cái tên Nam Hồng Môn, tất cả đều như nổ tung.

Thân là đám côn đồ ở thể giới ngâm, ước mo lón nhất của họ chính là được tiến vào Nam Hồng Môn trong truyên thuyết, đối với họ, nơi đó là tín ngưỡng, thậm chí là làm rạng rõ tổ tông, là thánh địa, đồng thời cũng là nơi đáng sợ nhất.

Đắc tội Nam Hồng Môn thì sẽ bị đuổi giết đến cùng, cho dù chạy tới chân trời góc bể…
Hôm nay, ngay cả thiên vương Lục, bốn thiên vương trong truyền thuyết của Nam Hồng Môn cũng đến đây.

Rất nhiêu người đều coi thiên vương Lục là thân tượng, thâm chí còn xăm ông ta lên mình.

Thiên vương Lục đũng mãnh thiện chiến cả đời, thể hiện phong thái vô địch mọi lúc.

“Hôm nay, tôi đến để tìm thi thể của học trò đại ca tôi!“ Lục Khâu Trọng nói tiếp.

Mọi người đều kinh ngạc.


Đại ca của thiên vương Lục? Chẳng phải chính là Phó Thương Long, thủ lĩnh của Nam Hông Môn đó sao? Thi thể của học trò Phó Thương Long? Mọi người bỗng nghĩ tới một người, đó chính là Lã Chiến mấy ngày trước còn vô cùng kiêu ngạo.

Không ngờ anh ta lại là học sinh của thủ lĩnh Nam Hồng Môn? Thế thì phiên phức to! Chọc giận toàn bộ Nam Hồng Môn, cho dù chiến thần Diêm La mạnh đến mấy thì cũng không làm được gì.

“Thiên vương Lục, chuyện này không liên quan gì tới chúng tôi, tất cả đều là do chiến thân Diêm La làm!”
“Đúng, chúng tôi hoàn toàn không nhúng tay vào!”
Nhất thời, đa số mọi người đều phủi sạch quan hệ.

Chỉ còn số ít đang lưỡng lự.

Họ là thuộc hạ cũ của Thạch Thanh Sơn, bây giờ đi theo chiến thần Diêm La.

Đa số người đều trốn sang một bên, để lại họ ở giữa.

Lục Khấu Trọng lập tức hiểu ngay.

Ông ta nhìn về phía mấy người này hỏi: “Thi thể của học sinh đại ca tôi là do các cậu chuyển đi đúng không?” Giọng điệu bình thản lại có chút đe dọa, khiến người ta không thở nổi.

“Chúng… Chúng tôi chuyển đi thì sao?”
Một người nói.

“Vậy thì thi thể đang ở đâu?” Lục Khấu Trọng gắn từng chữ, khí thế tràn ngập toàn trường.

“Ném… Ném vào thùng rác từ lâu rồi!”
Người kia nói.

“Tốt, tốt lắm! Tất cả các người đều phải chết!” Lục Khấu Trọng gầm lên.

“Các người là ai mà dám giương oai ở địa bàn của tôi!”.

 
Chương 783: 783: Chương 784





Lúc này, một giọng nói vang lên, một người đàn ông đeo mặt nạ nửa mặt xuất hiện.

Chiến thần Diêm La đã đến.

Bởi vì hôm nay Diệp Quân Lâm đều ở bên cạnh Lý Từ Nhiệm, không cần mình bảo vệ nên anh về trước, không ngờ lại gặp phải chuyện này.

“Cậu là ai?” Lục Khấu Trọng hỏi.

“Thiên vương Lục, hắn ta chính là chiến thần Diêm La, cậu Lã với hai nô tài đều do hắn ta đánh chết! Tôi tận mắt nhìn thấy!”
Trương Nghiệp Phi nói.

“Đúng, chính hắn ta đã giết người!” Đám Trương Đông Húc cũng đồng loạt kêu lên.

Nghe thấy người này là chiến thần Diêm La, Lục Khấu Trọng lập tức nổi lên sát khí.

“Bắt lấy hắn cho ta!” Lục Khấu Trọng ra lệnh.

Mười mấy cao thủ bên cạnh ông ta đồng loạt nhảy xuống bàn điều khiển, xông về phía chiến thần Diêm La.

Mười mấy người này đích thực là cao thủ trong cao thủ, họ sử dụng vũ khí cũng có đủ loại, nào là roi, giáo mác, gương… Mười mấy cao thủ phối hợp ăn ý, nhất thời khiến chiến thần Diêm La lùi lại liên tục.


Cảnh tượng này khiến mọi người kinh hãi.

Mọi người đều biết rõ thực lực của chiến thần Diêm La là như thế nào, thế mà phải lùi lại liên tục, không hổ là Nam Hồng Môn, bất cứ một người nào cũng là cao thủ.

Nhưng ngay sau đó, chiến thần Diêm La hoàn toàn bùng nổ, tung ra cặp thiết quyền vô địch.

“Bịch bịch bịch!”
Cao thủ của Nam Hồng Môn bay ra ngoài liên tục.

Lục Khấu Trọng nhíu mày, vẻ mặt hơi kiêng ky.

Chẳng trách có thể giết chết hai tên nô tài của thủ lĩnh, quả thật là cao thủ.

Vẫn nên chờ thủ lĩnh tới rồi định đoạt vậy.

Hôm nay nhiệm vụ của ông ta là đến tìm thi thể của Lã Chiến.

Còn đám người chiến thần Diêm La này thì ông ta nghe thủ lĩnh nói sẽ chôn sống cùng Lã Chiến, cho nên ông †a tạm thời không đụng vào người này.

“Khoan đãi” Lục Khấu Trọng vung tay lên, đám cao thủ này đều dừng lại: “Chiến thần Diêm La đúng không? Hôm nay tôi sẽ không giết cậu.

Nói cho tôi biết, các cậu ném thi thể của Lã Chiến ở đâu?”

“Ở bên đường Hòa Bình ấy, đi tìm đi!” Có người kêu.

“Đi, vậy thì chúng ta hãy chờ mà xeml”
Lục Khấu Trọng cười lạnh.

“Ha ha, được, tôi chờ mấy người.” Chiến thần Diêm La nở nụ cười.

Nếu là trước kia thì có lẽ anh ta sẽ kiêng ky, nhưng bây giờ có Diệp Quân Lâm làm chỗ dựa, anh ta còn sợ ai2 Sau khi Lục Khấu Trọng rời đi, đám thuộc hạ rất khó hiểu: “Sao thiên vương không cho chúng tôi giết hắn ta?”
“Cậu ta không kém, các cậu không phải là đối thủ của cậu ta.

Tôi đoán chắc có thể đánh ngang tay với cậu ta.

Nếu sau lưng cậu †a còn có người thì chúng ta sẽ chịu thiệt, chờ thủ lĩnh tới rồi hằng tính tiếp!”
“Chúng tôi hiểu rồi.”
Đến đường Hòa Bình, mọi người tìm mất một buổi tối, cuối cùng mới phát hiện thi thể của Lã Chiến đã sớm bị hư thối, bị ruồi bọ bu kín.

Lục Khấu Trọng kìm nén cảm giác ghê †ởm mang thi thể của Lã Chiến về.

Trương Nghiệp Phi lập tức thu xếp quan tài thủy tinh đóng băng thi thể của Lã Chiến.

Sau khi biến chuyện này, Phó Thương Long giận tím mặt, cất tiếng gào thét: “Chờ ta đích thân xử lý đám người này!”
Bên kia, chiến thần Diêm La đã nói chuyện này cho Diệp Quân Lâm.

“Nam Bắc Hồng Môn ư? Tôi cũng biết đấy.” Diệp Quân Lâm nói.

“Nhất là chỉ nhánh của Hồng Môn ở nước ngoài càng đáng sợ, cao thủ nhiều như mây, rất nhiều quốc gia đã chịu thiệt trong tay Hồng Môn nước ngoài.”
Ánh mắt Diệp Quân Lâm sáng lên: “Thế thì thú vị đấy! Trung Phương có thể thoải mái ra tay rồi!”.

 
Chương 784: 784: Chương 785





Trung Phương híp mắt cười nói: “Tôi cũng từng nghe nói cao thủ Hồng Môn nhiều như mây! May mắn được chiến đấu với cao thủ của Hồng Môn nước ngoài rồi, đúng là không tôi, hy vọng có thể giúp tôi gặp được một người có thể thỏa sức chiến đấu Tây Phương thở dài: “Chẳng phải có câu nói, cao thủ trong thiên hạ đều xuất thân từ Hồng Môn sao?”
Ánh mắt Nam Phương sắc bén: “Chẳng qua chúng đã đắc tội nhầm người, dám kiêu ngạo trước mắt chúng ta, đúng là ngang ngược”
Diệp Quân Lâm lại có ý tưởng khác, không khỏi nở nụ cười.

“Vì mời một người phụ nữ mà bị giết tư?”
Lục Khấu Trọng kinh ngạc hỏi lại.

“Đúng thế, cậu Lã mời cô ta năm lần bảy lượt, nhưng lần nào cũng bị lạnh mặt, cuối cùng bị giết chết.” Trương Nghiệp Phi nói.

“Thân phận cô ta là gì?” Sắc mặt Lục Khấu Trọng âm trâm đến đáng sợ.

“Cô ta tên là Lý Từ Nhiệm, chủ của tập đoàn Thiên Lạc.

Sau lưng cô ta chính là tập đoàn Minh Cường.”
Lục Khấu Trọng lạnh giọng nói: “Tập đoàn Minh Cường giỏi lắm! Lần này ta sẽ tiêu diệt mày!”
Chò thủ lĩnh đích thân đến Hoa Lư, bất kể ông chủ của tập đoàn Minh Cường là ai, bất kể tập đoàn Minh Cường có bối cảnh gì thì đều sẽ bị tiêu diệt.


Hôm sau, Phó Thương Long đích thân dẫn ba thiên vương khác cùng sáu nô tài trong tám nô tài đến Hoa Lư, đương nhiên còn có vô số đệ tử Nam Hồng Môn đi cùng.

Phó Thương Long vung tay kêu, chắc hẳn sẽ kéo thêm mấy chục ngàn đệ tử Nam Hồng Môn khác, đây chính là sức kêu gọi của thủ lĩnh Nam Hồng Môn.

Nhà họ Trương vẫn trở thành đại bản doanh.

Hai cha con Trương Nghiệp Phi nằm mơ cũng không ngờ một ngày họ lại được đích thân gặp thủ lĩnh Nam Hồng Môn trong truyền thuyết!
“Lã Chiến đâu?“ Vừa đến nhà họ Trương, Phó Thương Long đã đi thẳng đến chỗ thi thể của Lã Chiến.

“Đại ca, xin hãy đi theo tôi.“ Lục Khấu Trọng lập tức đi trước dẫn đường.

Khi thấy Lã Chiến nằm trong quan tài thủy tỉnh, Phó Thương Long không thể kìm nén nổi cảm xúc của mình.

Đây là học trò mà ông ta yêu thương nhất, coi như con ruột của mình.

Phó Thương Long đứng bên cạnh quan tài thủy tỉnh không biết bao lâu, cuối cùng lên tiếng.


“Bẩm thủ lĩnh, có thuộc hạ.” Bốn thiên vương, sáu nô tài đồng thanh kêu.

“Ba ngày sau sẽ tổ chức tang lễ cho Lã Chiến, lấy nghỉ thức cao nhất của Hồng Môn!
Các đường chủ của Nam Hồng Môn đều phải tham gia.“ Phó Thương Long ra lệnh.

“Vâng!” Mọi người đồng thanh kêu lên.

“Ngoài ra, những kẻ liên quan tới cái chết của Lã Chiến đều phải bắt lại hết, ta muốn Phó Thương chôn sống chúng với Lã Chiến Long gầm lên.

“Thưa thầy, con đã điều tra xong! Tổng cộng mười một người liên quan tới cái chết của sư đệ, chủ yếu nhất là bốn người: chiến thân Diêm La, Diệp Quân Lâm, Lý Từ Nhiệm và Vương Khanh!”
Đôi mắt Phương Lâm Thiên ứa ra tia sáng, khí thế hùng hồn.

“Ngoài ra còn bao gồm cả cha con nhà họ Trương!” Người kia lạnh lùng nhìn hai cha con Trương Nghiệp Phi.

Cha con Trương Nghiệp Phi sợ tới mức ngất xỉu, cuối cùng họ lại rơi vào kết cục bị chôn sống.

“Được, trước khi lễ tang bắt đầu, ta phải thấy những kẻ này!” Phó Thương Long cả giận nói.

“Tuân lệnh!” Bốn thiên vương đồng thanh hô.

“Nghe nói Lã Chiến là vì một người phụ nữ mới chết thảm?” Phó Thương Long hỏi..

 
Chương 785: 785: Chương 786





Mọi người chần chờ, nhưng vẫn gật đầu: “Vâng, đúng thế.”
“Thưa thầy, cô ta là con cháu của nhà họ Đoàn, một trong bốn danh gia vọng tộc ở Hoa Lư!” Một người khác nói.

“Tốt lắm! Nếu đã vật thì lễ tang sẽ được tổ chức ở nhà họ Đoàn! Trẻ con gây chuyện, cả gia tộc gánh vác!” Phó Thương Long lạnh lùng nói.

Lục Khấu Trọng nhận lệnh: “Thủ lĩnh, tôi nguyện làm tiên phong chiếm lĩnh nhà họ Đoàn Ba thiên vương khác cũng xin được nhận lệnh.

“Được, lên đường thôi.”
Nhà họ Đoàn không thể ngờ được rằng Nam Hồng Môn lại xông tới tận nhà.

Quan trọng nhất là họ không hề liên quan tới chuyện này.

Quân đội của Nam Hồng Môn xông tới, thủ vệ ở nhà họ Đoàn nhanh chóng bại trận.

Gia chủ Đoàn Nam Sinh, cũng tức là anh trai của ông hai nhà họ Đoàn dẫn người nhà họ Đoàn chạy ra ngoài.

Bên ngoài trang viên tráng lệ của nhà họ Đoàn toàn là đệ tử áo đỏ của Hồng Môn.

Sáu người đội mặt nạ đằng trước đang khiêng một chiếc quan tài thủy tinh.

Bốn người đằng trước dũng mãnh vô địch, ánh mắt bá đạo nhìn lướt qua người nhà họ Đoàn, giống như bốn ngọn núi khiến người nhà họ Đoàn bị chấn nhiếp.

Đằng sau biển người mênh mông còn có mấy chiếc xe, bên trên in chữ nam, hồng.


Chỉ riêng khí thế đáng sợ này đã khiến nhà họ Đoàn hoảng sợ.

Họ rất buồn bực, đây là ai nhỉ? Từ khi ông hai nhà họ Đoàn qua đời, nhà họ Đoàn vẫn rất khép kín, không tham dự vào bất cứ chuyện gì, chưa bao giờ nghe nói có kẻ thù nào, sao lại gặp đối thủ mạnh mẽ thế này?
“Các người… Các người là ai?” Đoàn Nam Sinh run giọng hỏi.

“Nam Hồng Môn, Lục Khấu Trọng!”
“Nam Hồng Môn, Chu Phóng!”
“Nam Hồng Môn, Nhậm Mộ Dã!”
“Nam Hồng Môn, Dạ Thương Lãng!”
Sau khi bốn người cầm đầu báo tên, ông Đoàn Nam Sinh sợ tới mức ngã khuyu xuống đất.

Mấy người lớn tuổi khác của nhà họ Đoàn cũng sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu.

Đám người trẻ tuổi của nhà họ Đoàn lại mờ mịt không hiểu ra sao.

Đoàn Nam Sinh suýt nữa sùi bọt mép, bốn thiên vương của Nam Hồng Môn đều đến đông đủ ư? Nhà họ Đoàn đã gặp phải chuyện gì mà đáng đến bốn thiên vương trong truyền thuyết đều đến đây?
“Đây là ai vậy?” Đám con cháu đều khó tin hỏi.

“Đây là bốn thiên vương của Nam Hồng Môn!”
Nghe người lớn tuổi nói, người nhà họ Đoàn đều biến sắc.

Họ từng nghe không ít truyền thuyết về Nam Hồng Môn, nhất là thủ lĩnh và bốn thiên vương, giống như là thần linh.

“Tất cả tránh ra! Kẻ nào ngăn cản, giết không tha!” Lục Khấu Trọng lạnh lùng nói.


Nghe vậy, người nhà họ Đoàn lập tức tránh đường.

Bốn thiên vương đi đằng trước, sáu nô tài khiêng quan tài thủy tinh vào trang viên nhà họ Đoàn.

Đằng sau còn có đệ tử Nam Hồng Môn trùng trùng điệp điệp tiến vào.

Cuối cùng Phó Thương Long cũng đi Vào.

.

ngôn tình hay
Biết thủ lĩnh đích thân đến, người nhà họ Đoàn sợ tới mức quỳ xuống đất.

Ai nấy đều kinh sợ, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Nghe cho rõ đây, học trò cưng nhất của thủ lĩnh đã chết vì Lý Từ Nhiệm.

Lý Từ Nhiệm gây họa, cả nhà họ Đoàn đều phải gánh vác, lúc đó các người đều chôn cùng đi!” Lục Khấu Trọng lạnh lùng nói.

Đám Đoàn Nam Sinh suýt nữa ngất xỉu.

Lý Từ Nhiệm gây họa? Họ phải gánh vác ư?
Họ muốn bỏ chạy, nhưng lại bị canh chừng chặt chẽ.

Sau đó, chuyện Lã Chiến được tổ chức lễ tang lan truyền ra ngoài, thủ lĩnh và bốn thiên vương của Nam Hồng Môn đích thân chủ trì.

Trong lúc nhất thời, cả phía nam đều kinh hãi.

Thậm chí các ông lớn của thế giới ngầm ở các khu vực cũng đang trên đường tới đây.

Họ coi Hồng Môn là thánh địa nên cần thiết đến dự lễ tang này..

 
Chương 786: 786: Chương 787


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Ba ngày sau lễ tang này nhất định sẽ gây chấn động phía nam.

Nghe tin này, tỉnh thành mới biết đã xảy ra chuyện lớn đến thế, ngay cả thủ lĩnh Nam Hồng Môn cũng đích thân đến đây, thế mà họ lại không biết.

Chuyện này nhanh chóng lọt vào tai Diệp Quân Lâm.

Anh kinh ngạc hỏi lại: “Cái gì? Còn muốn bắt tôi đi chôn sống bồi táng ư?!”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Trấn Quốc

“Ừ, không.

Tôi có kế hoạch khác với Nam Hồng Môn.

Đến lúc đó hãng tính.” Diệp Quân Lâm đã sóm có kế hoạch với cục diện này.

“Diêm La, anh phải bảo vệ vợ tôi thật tốt, cô ấy vất vả lắm mới yên tâm làm việc, tôi không muốn cô ấy biết chuyện này, hoặc là bị quấy nhiễu.” Diệp Quân Lâm ra lệnh.


“Vâng, dù phải liều mạng, tôi cũng sẽ bảo vệ cô Từ Nhiệm an toàn.”
Bên kia, sau khi chính thức tiến vào nhà họ Đoàn, Nam Hồng Môn bắt đầu hành động.

“Đại ca, tôi muốn hỏi lân này anh sẽ xử lý người của tập đoàn Minh Cường như thế nào.“ Lục Khấu Trọng tò mò hỏi: “Tôi nghe nói lúc trước rất nhiêu người thậm chí còn chưa thấy mặt của ông chủ tập đoàn Minh Cường thì đã bị xử lý!
Phó Thương Long suy nghĩ sâu xa: “Ép ông chủ xuất hiện trước, sau đó nhận hắn ta làm thuộc hạ cho ta.”
“Vâng.”
Kế tiếp, Nam Hồng Môn bắt đầu hành đông.

Bất kể là người dính líu tới cái chết của Lã Chiến thì đều bị bắt về.

Cuối cùng chỉ còn lại bốn người Diệp Quân Lâm.

Nhưng bên Nam Hồng Môn lại do dự.

Trừ Diệp Quân Lâm, ba người khác đều ở cùng nhau, muốn bắt được Lý Từ Nhiệm thì phải vượt qua chiến thần Diêm La.

“Thực lực của chiến thân Diêm La rất cao siêu, hai nô tài hợp sức mà vẫn bị hắn ta giết chết!”

“Tôi cũng tận mắt chứng kiến thực lực của cậu ta, ít nhất ngang sức với tôi.“ Lục Khấu Trọng nói.

“Thưa thầy, con tra được thân phận của chiến thân Diêm La đã từng là chiến thần Lang Quốc, sau này bị Côn Luân nước ta đánh bại thì mai danh ẩn tích, xuất hiện trên trận đấu sinh tôn châu Á”
Trong số mấy trăm học sinh của Phó Thương Long không thiếu người xuất sắc, nhanh chóng tìm được thân phận chân thật của chiến thân Diêm La.

“Thì ra là chiến thần Lang Quốc, chẳng trách thực lực lại mạnh đến thế.“ Mọi người chọt hiểu ra.

“Nếu đã vậy thì bốn người các cậu cùng đi đi! Để hắn ta biết được sự lợi hại của Nam Hồng Môn.

Côn Luân có thể đánh bại hẳn ta, †a cũng có thể!” Phó Thương Long ra lệnh.

“Tuân lệnh!” Bốn thiên vương nhận lệnh.

Hôm nay Lý Từ Nhiệm tan tâm như thường lệ, Võ Tiêu lái xe đến đón cô.

Trên đường đi, chiến thần Diêm La xuất hiện, đưa cho Võ Tiêu một tờ giấy: “Mau đến nơi này, mau rời đi!”
Võ Tiêu nhìn thoáng qua rồi mau chóng khởi động xe, lao đi như bay.

Chiến thần Diêm La vẫn canh chừng ở góc tối bỗng cảm nhận được mùi nguy hiểm, thậm chí lần này khiến anh ta nảy sinh cảm giác sợ hãi, chưa chắc anh ta đã có thể ứng phó, thế nên anh ta lập tức kêu Võ Tiêu dẫn Lý Từ Nhiệm đến đại viện quân khu tìm Diệp Quân Lâm.

Thấy xe rời đi, chiến thần Diêm La thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi đi sang chỗ khác..

 
Chương 787: 787: Chương 788





Lúc này, trước ngõ hẻm tối om xuất hiện bốn bóng người, bốn thiên vương đồng thời hiện thân.

Họ nhìn chiến thần Diêm La bằng ánh mắt tàn nhẫn.

Thấy chiến thần Diêm La bước tới, Lục Khấu Trọng lạnh lùng nói: “Tìm chết!”
Trong con hẻm tối om, chiến thần Diêm La giao chiến với bốn thiên vương Hồng Môn.

Hồng Môn là nơi luôn tôn trọng thực lực, có ba cách để đạt được địa vị cao, thứ nhất là vũ lực, thứ hai là tiền tài, thứ ba là trí tuệ.

Người có địa vị cao đều có một trong ba loại này, thậm chí có cả ba loại.

Ở Nam Hồng Môn có một thủ lĩnh bốn thiên vương tám nô tì, đại biểu cho nhóm có vũ lực cao nhất.

Thực lực của bốn thiên vương là vô địch, đông chinh tây chiến cho Nam Hồng Môn, giành được vô số địa bàn.

Trong con hẻm hẹp hòi, một trận chiến kinh thiên động địa đang được tiến hành.

Vách tường hai bên đều sập xuống, thậm chí nhà cửa chung quanh cũng bị vỡ vụn.

Ban đầu chiến thần Diêm La còn có thể đánh, nhưng dần dần rơi vào thế yếu.

Mỗi một người trong bốn thiên vương đều có thể chiến ngang tay với anh ta, bốn người hợp sức, anh ta đương nhiên không thể địch lại.


“Bịch!”
Mười phút sau, chiến thần Diêm La bị Lục Khấu Trọng đá bay ra ngoài.

Chiến thần Diêm La đang định đứng lên thì ba chiêu thức đập mạnh lên người.

“Rắc…
Mấy chục cây xương trên người anh bị vỡ, đã mất khả năng hành động.

“Đừng giết cậu ta!” Ánh mắt Lục Khấu Trọng lạnh lùng, cầm một con dao nhỏ cắt đứt gân tay gân chân của chiến thần Diêm La.

Chiến thần Diêm La bị đau đến ngất xỉu, cuối cùng bị mang đi, sắp sửa bị chôn cùng trong lễ tang của Lã Chiến.

“Hai người phụ nữ kia đâu?” Nhậm Mộ Dã hỏi.

“Chiến thần Diêm La đều bại trận, họ còn có thể chạy đi đâu? Phái người đi bắt về là được!” Lục Khấu Trọng cười nói.

Đối với ông ta, trở ngại lớn nhất chính là chiến thần Diêm La, còn Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu thì không đáng để quan tâm, phái thuộc hạ đi bắt về là được.

Võ Tiêu ra sức lái xe đến nơi ghi trên tờ giấy, không lâu sau đã tới đại bản doanh của nhóm Diệp Quân Lâm, đại viện quân khu.

Hai người hớt hải chạy vào, đúng lúc đụng vào Diệp Quân Lâm.

“Sao vậy?” Diệp Quân Lâm hỏi.


“Tôi không biết, người đàn ông bảo vệ tổng giám đốc Nguyên đột nhiên đưa cho tôi một tờ giấy, kêu tôi tới đây.” Võ Tiêu sốt ruột nói.

Diệp Quân Lâm sửng sốt, thầm nghĩ mình sơ suất xem nhẹ Nam Hồng Môn.

Theo anh thấy, có chiến thần của Lang Quốc thì không ai ở Nam Hồng Môn có thể là đối thủ của anh ta.

Bây giờ xem ra anh đã sai rồi, Nam Hồng Môn cao thủ nhiều như mây, chắc chắn chiến thần Diêm La cảm thấy mình không nắm chắc nên mới kêu Võ Tiêu lái xe đến đây.

Quả nhiên đúng với câu nói, cao thủ trong thiên hạ đều xuất thân từ Hồng Môn.

E rằng trong Nam Hồng Môn có không ít cao thủ có thể đối phó với chiến thần Diêm La.

“Vậy thì tối nay các cô ở lại đây đi.”
Diệp Quân Lâm nói.

Lý Từ Nhiệm rất tò mò về nơi này, nhưng vẫn ở lại đây.

Bây giờ cô rất tò mò về thân phận của Diệp Quân Lâm.

Vệ sĩ âm thầm bảo vệ mình lại kêu mình đi tìm Diệp Quân Lâm ngay khi vừa xảy ra chuyện, chắc chăn anh ấy có thân phận bí ẩn nào đó.

Bên kia, hai mươi cao thủ do Lục Khấu Trọng phái đi lại tìm đến nơi này, có thể thấy hiệu suất của Nam Hồng Môn rất cao.

“Đại khái là ở đây, chúng ta tìm một lượt, chắc chắn sẽ tìm thấy” Mọi người bàn bạc.

Hai mươi người đang định vào khu vực lộn xộn này thì một ông bác mặc áo xanh lục chạy ra nói: “Đây không phải là nơi các cậu nên đến, mau rời đi!”
“Ha ha, còn có nơi mà chúng tôi không thể tới ư?” Mọi người không cho là đúng.

“Bởi vì nơi này là cấm địa của Hoa Lư.”.

 
Chương 788: 788: Chương 789





Nghe vậy, đệ tử Nam Hồng Môn đều bật cười.

“Cấm địa á? Không có nơi nào mà Hồng Môn không thể đặt chân vào!”
“Các cậu nghe tôi khuyên đi, bước vào nơi này thì các cậu không còn tự quyết định được nữa đâu.” Ông bác khuyên nhủ.

Đừng nhìn ông bác này chỉ là người canh cửa, nhưng thực tế lại là cựu chiến binh.

“Chúng tôi cứ muốn vào đấy, làm gì được chúng tôi?” Đám cao thủ Hồng Môn nghênh ngang đi vào.

“Hầy, lại là một đám chịu chết.” Nhìn bóng lưng đám người này, ông bác thở dài bất đắc dĩ.

Trên đường đi, phàm là người gặp gỡ họ thì đều khuyên họ trở về, nói nơi này là cấm địa Hoa Lư, không phải ai cũng có thể tiến vào.

Điều này khiến cao thủ của Nam Hồng Môn rất khó hiểu, đồng thời nhanh chóng tìm đến đại viện quân khu.

“Nhìn kìa, đó là xe của Lý Từ Nhiệm, họ đang ở đây!”
Thấy chiếc xe đỗ ngoài cổng, người kia kinh hô.

Mọi người đang định xông vào thì đúng lúc này, một người mặc đồ thể thao, ngậm thuốc lá xuất hiện trước mắt họ.

Đó chính là chiến vương Trung Phương.


Lúc này, nhóm Diệp Quân Lâm đang đứng trên nóc nhà quan sát.

Họ đang đoán Trung Phương sẽ giải quyết đám rác rưởi này trong vòng mấy giây.

Diệp Quân Lâm đoán một giây.

Giữa sân, Trung Phương nhìn lướt qua đám người: “Ai kêu mấy người tới đây?
Không biết đây là nơi mà mấy người không nên đến sao?”
Đám cao thủ Nam Hồng Môn nhất thời sửng sốt.

Sao cứ có người nói nơi này không thể đến thế nhỉ? Rốt cuộc nơi này là sao?
Trông có vẻ tiêu điều đổ nát, càng giống như là xóm nghèo, sao lại trở thành cấm địa của Hoa Lư?
“Hừ, nơi nào mà chúng tôi không thể tới?
Mau tránh ra!” Người cầm đầu quát lên.

Trung Phương cười nói: “Chờ tôi rít xong hơi thuốc!”
Rít xong một hơi thuốc lá, Trung Phương nhúc nhích, biến thành một tia chớp xông tới.

Ánh mắt mọi người chợt tối om, không còn ý thức.

Chờ đến khi tỉnh lại, họ phát hiện mình đang nằm trong đống rác, bị ném ra khỏi khu bố kia.


Mọi người không khỏi hoảng sợ.

Họ thậm chí không biết đối phương ra tay từ khi nào.

Đúng là cấm địa, không phải ai cũng có thể xông vào.

Mau rút luil Cả đám đều chạy trối chết.

Tại sơn trang nhà họ Đoàn, bốn thiên vương đích thân bắt được chiến thần Diêm La, mọi người đều tràn đầy vui mừng.

“Đại ca yên tâm, cô ả kia sẽ bị bắt nhanh thôi.” Lục Khấu Trọng nói.

Ba người còn lại, ông ta tùy tiện phái ai cũng có thể giải quyết.

Đúng lúc này, hai mươi cao thủ lại hoảng hốt chạy về: “Báo cáo thủ lĩnh, bốn vị thiên vương, không ổn…”
Tất cả đều mặt mũi bầm dập, hiển nhiên là đều bị thương.

“Thế là thế nào?” Lục Khấu Trọng phẫn nộ hỏi.

“Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu trốn trong đại viện nào đó ngoài ngoại ô Hoa Lư, nơi đó rất quái dị, gặp ai cũng khuyên chúng tôi trở về, nói nơi đó là cấm địa.

Chúng tôi gặp một kẻ kỳ lạ, thậm chí chưa thấy hắn ta ra tay như thế nào thì chúng tôi đã ngất xỉu…”
Sau khi nghe đám người này nói xong, đám Lục Khấu Trọng đều cả kinh.

Hai mươi người này đều là cao thủ, thế mà lại bị ném ra ngoài, thậm chí còn chưa thấy rõ mặt đối phương? Đây là cao thủ gì vậy?
“Cái gì? Hoa Lư còn có nơi như thế ư?”.

 
Chương 789: 789: Chương 790





“Sao tôi không biết? Mạnh nhất Hoa Lư chính là Viên Phù Đồ Hà và Thạch Thanh Sơn mà?”
Mọi người đều kinh ngạc.

Lại hỏi nhóm Đoàn Nam Sinh, mọi người đều không biết có một cấm địa như thế.

Đám học sinh của Phó Thương Long lần lượt điều tra mà vẫn không tra ra manh mối gì, bởi vì nơi đó là cấm địa quân sự, hồ sơ tuyệt mật, ai có thể điều tra được?
“Không được! Cần thiết bắt người về đây cho tai”
Phó Thương Long rất tức giận: “Ta không quan tâm cấm địa gì, cho dù là địa ngục thì cũng phải bắt người từ trước mặt Diêm vương đến đây cho tai”
Người Nam Hồng Môn cũng đều bá đạo tự tin.

Chẳng qua chỉ là một Hoa Lư nho nhỏ mà thôi, còn có nơi họ không đám xông vào sao? Đúng là buôn cười!
Bốn thiên vương run rẩy nói: “Thủ lĩnh, bảo đảm sẽ bắt người đến cho ngài!
Sau đó, bốn thiên vương dẫn hơn trăm cao thủ nhanh chóng đến khu phố này.

“Trực tiếp xông vào!”
Ánh mắt Đoàn Hồng Thắng lóe lên, vung tay, trêu trăm cao thủ đồng loạt xông vào khu phố, mỗi người đều có thân pháp rất cao, thân nhẹ như yến, tiếp cận đại viện quân khu.

Trêu trăm cao thủ cùng nhau xông vào, cảnh tượng thật sự đồ sô.


Chẳng mấy chốc, đám người đã đến ngã tư đường.

“Một hai một, một hai một, một hai ba bốn…
Song đúng lúc này, bỗng tiếng kêu vang đội truyền đến sau lưng họ, kèm theo đó là tiếng bước đi đều nhịp.

“Khoan đã!“ Lục Khấu Trọng vung tay lên, mọi người đứng trước ngã tư đường, lắng lặng quan sát chung quanh.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, tiếng kêu cũng càng ngày càng vang đội.

Ba hướng trước trái phải trêu ngã tư đường đều xuất hiện một đội quân đang huấn luyện, ít nhất phải có mấy trăm người, quy mô hai ba tiểu đoàn.

“Giậm chân tại chỗ!”
Thấy đám người Lục Khấu Trọng, quan quân dẫn đầu ra lệnh, tất cả binh lính đều dừng lại, ánh mắt quái dị nhìn đám Lục Khấu Trọng.

Đám Lục Khấu Trọng đều trợn tròn mắt, mọi người đưa mắt nhìn nhau, không biết nên làm gì bây giờ.

Sao lại gặp phải binh lính đang huấn luyện ở đây? Lục Khấu Trọng rất kinh ngạc, chắc đám binh lính kia cũng rất kinh ngạc, nơi này là cấm địa quân sự, đám người này tụ tập ở đây làm gì? Trông có vẻ còn có tổ chức có kỷ luật, chẳng lẽ là tới gây chuyện? Tuyệt đối không thể để họ tiến vào bên trong.

Ánh mắt quan quân lóe lên, ra lệnh: “Tiếp tục hành quân!”

Binh lính từ ba phương hướng tiếp tục bước về phía hơn trăm người của Lục Khấu Trọng.

Tiếng bước chân đều như nhịp trống đánh trêu trái tim của đám người Lục Khẩu Trọng.

Mọi người phản xạ lùi lại, binh lính tiên một bước, mọi người lùi lại một bước.

Đám Lục Khấu Trọng đều chảy mô hôi lạnh.

Dù họ mạnh đến mấy thì vẫn sẽ chột dạ khi đối mặt với đám người này.

“Rút lui!“ cuối cùng bốn thiên vương ra lệnh, hơn trăm người đồng loạt rời đi, mau chóng biến mất khỏi nơi này.

Ra ngoài khu phố, Lục Khấu Trọng thở phào nhẹ nhõm: “Suýt nữa thì chúng ta gây ra họa lón.”
Ba người Nhậm Mộ Dã cũng thế.

Nếu họ lại tiến thêm một bước, nảy sinh xung đột thì sẽ rất phiên phức.

Dù Nam Hồng Môn mạnh đến mấy thì có thể mạnh hơn những người này không? Huy động máy bay xe tăng bắn bỏ xử bây giò.

Võ công cao cường đến mấy cũng vô ích.

Dạ Thương Lãng kinh ngạc nói: “Thì ra cấm địa có nghĩa là như thế, nơi này thuộc loại cấm địa quân sự.”
“Phù, Lý Từ Nhiệm thật biết tìm nơi trốn.“ Chu Phóng nói.

Nhậm Mộ Dã bất đắc đĩ thở dài: “Bây giờ chúng ta nên làm sao đây?.

 
Chương 790: 790: Chương 791





“Có cần xin chỉ thị của thủ lĩnh không?”
“Xin chỉ thị của thủ lĩnh cũng vô ích!
Chẳng lẽ lại phái người xông vào bắt cô ta đi?“ Lục Khấu Trọng bất đắc đĩ nói.

“Vậy thì làm sao đây? Chúng ta cứ thế tha cho cô ta ư?“ Nhóm Nhậm Mộ Dã không cam lòng.

Lục Khấu Trọng suy nghĩ rồi nói: “Tôi có một cách.”
“Cách gì? Anh nói đi!” Ba thiên vương nhìn về phía ông ta, sốt ruột hỏi.

“Tôi không tin cô ta dám nấp ở đây cả đời.

Chúng ta cứ chờ xem cô ta có ra hay không.” Lục Khấu Trọng nói.

“Cũng được coi là một cách.

Bây giờ xem ra chỉ có thể làm thế thôi.”
Nhậm Mộ Dã ra lệnh: “Một trăm người các cậu mai phục chung quanh, theo dõi mọi lúc mọi nơi, một khi có tin tức thì lập tức báo cho chúng tôi Sau khi bốn thiên vương trở về nhà họ Đoàn báo cáo, Phó Thương Long nổi “Cái gì? Nấp trong đại viện quân khu ư?”
“Buồn cười! Chẳng lẽ các người trốn trong đại viện quân khu thì ta không có cách sao?”

“Thầy ơi, làm gì cũng không thể xung đột với họ, đó là đường chết!” Đám học sinh khuyên nhủ.

Thấy dáng vẻ Phó Thương Long thế này, họ thật sự sợ Phó Thương Long sẽ trực tiếp xông tới.

“Đúng thế đại ca, chúng ta xúc động cỡ nào cũng không thể đụng vào họ.”
“Bây giờ chỉ còn cách chờ đợi, tôi không tin cô ta sẽ không ra ngoài!” Lục Khấu Trọng nói.

Phó Thương Long đầy mặt phãn nộ, nhưng lại không còn cách nào khác.

Sáng hôm sau, bốn thiên vương nhận được tin tức: Lý Từ Nhiệm đã đi ra.

Bốn thiên vương lập tức chạy đến, chẳng qua thấy cảnh tượng trước mắt, họ không khỏi câm nín.

Đúng là Lý Từ Nhiệm đã đi ra, nhưng chung quanh cô có khoảng bốn chiếc xe lính hộ tống, mặc dù chạy cách xa, người bình thường không phát hiện manh mối, nhưng đám Lục Khấu Trọng vừa thấy đã biết bốn chiếc xe lính này chạy theo trận hình hộ tống.

Lục Khấu Trọng không khỏi tuyệt vọng, đối phương rõ ràng là muốn bảo vệ Lý Từ Nhiệm.

Tối qua cảnh cáo cùng với hôm nay cảnh cáo đã bày tỏ điểm này.


Nam Hồng Môn ngang ngược đến mấy cũng không dám chống đối họ.

Trong xe, Lý Từ Nhiệm hoàn toàn không biết chuyện gì cả, cô vẫn đi làm như thường lệ.

Tất cả đều do Diệp Quân Lâm thu xếp, không ai có thể quấy rầy cuộc sống bình thường của Lý Từ Nhiệm.

Ngay khi Lục Khấu Trọng không biết nên làm gì thì một cậu bé đi đến trước mặt ông †a, nói: “Chú ơi, bên kia có người kêu cháu đưa cho chú một tờ giấy.”
Lục Khấu Trọng cầm tờ giấy lên xem, bên trong chỉ viết một câu: “Tôi sẽ xuất hiện trên lễ tang – Diệp Quân Lâm.”
Họ đương nhiên biết Diệp Quân Lâm, chính là kẻ đã cùng chiến thần Diêm La giết chết Lã Chiến.

“Tốt lắm, mày cũng dám xuất hiện!” Lục Khấu Trọng cười lạnh.

Sau khi trở về nhà họ Đoàn, ông ta báo cáo lại cho Phó Thương Long.

“Cái gì? Quân đội bảo vệ cô ta ư?” Phó Thương Long nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì được.

“Nhưng Diệp Quân Lâm, chồng của cô †a nói là sẽ tới dự lễ tang, chắc là muốn thỏa hiệp với chúng ta.” Lục Khấu Trọng nói.

“Sao lại không thỏa hiệp? Dù gì chúng ta cũng ở trong bóng tối, có cơ hội giết chết chúng!” Nhậm Mộ Dã nói.

“Được, vậy thì chờ hắn ta xuất hiện đi!
Hắn ta phải chôn cùng cho học sinh của tai”
Phó Thương Long tức giận nói..

 
Chương 791: 791: Chương 792





Ngày thứ hai, lễ tang của Lã Chiến chính thức bắt đầu.

Hầu hết nhân vật có uy tín danh dự của Nam Hồng Môn đều đến dự lễ tang này, có thể nói nội tình của Nam Hồng Môn đều tụ tập ở đây.

Nói khoa trương hơn là những người này vừa giận dữ, cả phương nam đều sẽ run rẩy.

Hôm nay, hơn ngàn đệ tử Hồng Môn mặc đồ đen, đeo hoa trắng trước ngực, sắc mặt nghiêm túc.

Trên linh đường đặt một chiếc quan tài.

Bên cạnh, đám chiến thần Diêm La bị trói gô lại, không thể khóc kêu.

Lát nữa họ sẽ phải cùng xuống mồ với quan tài của Lã Chiến.

“Đệ nhất đường của Nam Hồng Môn đến tiễn đưa cậu Lãt”
“Đệ cửu đường của Nam Hồng Môn đến tiên đưa cậu LãI”
“Đệ nhị thập tam đường của Nam Hồng Môn đến tiễn đưa cậu Lã
Hồng Môn tổng cộng ba mươi chín đường, trải rộng khắp các vùng ở phương nam, hôm nay đều tề tựu để tham dự lễ tang của Lã Chiến.


“Quảng Bắc Hồ Hiền Văn đến tiễn đưa cậu Lãt! Xin chia buồn với ông Phó!”
“Quảng Nam Trác Văn Phi đến tiễn đưa cậu Lãt! Xin chia buồn với ông Phó!”
“Vân Quý Kiều Húc Đông đến tiễn đưa cậu Lãt! Xin chia buồn với ông Phó Không chỉ là đệ tử Nam Hồng Môn đến tham dự mà các ông trùm ở các vùng khác cũng đến dự lễ tang.

So với mấy ông trùng này, các gia tộc ở tỉnh Giang Nam thậm chí không có tư cách đến dự lễ tang.

Đây chính là đẳng cấp của Nam Hồng Môn.

Nếu lễ tang này tổ chức ở Hoa Hải thì có sẽ người đến dự sẽ tăng thêm mấy lần.

Nhưng Phó Thương Long vẫn lạnh mặt, không thể tự tay bắt ba người Diệp Quân Lâm, Lý Từ Nhiệm vấn là nỗi đau của ông ta!
“Đại ca, khách quý đến dự lễ tang đều đã đến đông đủ.” Lục Khấu Trọng đứng bên cạnh nhắc nhở.

“Ừ” Phó Thương Long nhìn lướt qua mọi người: “Đầu tiên, tôi rất cảm ơn các vị có thể đến dự lễ tang của học trò tôi.”
Nhất thời, mọi người đều yên tĩnh, đưa mắt nhìn Phó Thương Long.

“Chẳng giấu gì các vị, Lã Chiến là học trò mà tôi yêu thương nhất trong số tám trăm học trò.


Tôi còn định tuyên bố thằng bé sẽ là người thừa kế của tôi trên đại hội Nam Bắc Hồng Môn năm nay, để thằng bé trở thành thủ lĩnh đời kế tiếp của Nam Hồng Môn!”
“Thật đáng tiếc…” Nói đến đây, Phó Thương Long nức nở: “Tôi không thể ngờ được rằng Lã Chiến sẽ chết ở Hoa Lư, hơn nữa bị người sát hại tàn nhẫn!”
“Trả thù! Trả thù! Trả thù…”
“Nợ máu trả bằng máu “Nợ máu trả bằng máu!”
Thoáng chốc, hơn ngàn đệ tử Hồng Môn nhất thời kêu to.

Tiếng hét rung trời, đủ để phạm vi mười dặm đều nghe thấy tiếng kêu rung động này.

Phó Thương Long khoát tay ngăn lại, tiếng kêu lập tức ngưng bặt.

“Nay những kẻ tham dự vào cái chết của Lã Chiến đều đã bị tôi bắt giữ, nhất là chiến thần Diêm La, kẻ tự tay giết chết Lã Chiến đã bị tôi cắt đứt gân tay gân chân.

Chúng sẽ phải chôn cùng!” Sau đó Phó Thương Long đổi giọng: “Nhưng vẫn còn có ba con cá lọt lưới!”
“Chúng có người bảo vệ, tôi không thể đụng vào! Tôi thật hận không thể chính tay đâm kẻ thù vì Lã Chiến!” Phó Thương Long nức nở nói, nước mắt chảy ra.

“Giết giết giết!”
“Bất kể là ai bảo vệ cũng phải giết không thai”
“Đuổi tới chân trời góc bể cũng giết không thai”
“Giết giết giết!”
Người bên dưới đồng thanh hô, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.

Đây là sỉ nhục Nam Hồng Môn, đuổi tới chân trời góc biển cũng phải giết..

 
Chương 792: 792: Chương 793





Phó Thương Long hít sâu một hơi: “Vậy thì tôi sẽ lấy danh nghĩa thủ lĩnh Nam Hồng Môn, phát lệnh truy sát!”
“Các đại đường của Nam Hồng Môn phải dùng hết thủ đoạn giết chết Diệp Quân Lâm, Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu.”
“Đệ tử Hồng Môn nghe lệnh!”
“Đệ tử Hồng Môn nghe lệnh!”
Hơn ngàn người nhao nhao tỏ thái độ, ánh mắt tràn đầy sát ý.

Đây chính là lực chấp hành của Nam Hồng Môn, một người hô vạn người ứng.

Lúc này Phó Thương Long mới dễ chịu hơn một chút, bởi vì ông ta cho rằng đằng nào Diệp Quân Lâm cũng phải chết, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

“Đúng rồi, tên Diệp Quân Lâm kia còn chưa tới hả?” Phó Thương Long hỏi.

“E là không dám tới.

Dù sao hẳn ta cũng biết đến chẳng khác nào chịu chết!” Lục Khấu Trọng nói.

“Ai bảo tôi không dám tới?” Lúc này, một giọng nói vang lên.


Giọng nói vang vọng khắp hội trưởng.

Hơn ngàn người Nam Hồng Môn đồng loạt nhìn về phía này.

Trước cửa sơn trang nhà họ Đoàn xuất hiện hai người, đó chính là Diệp Quân Lâm và Trung Phương.

Ngay cả Phó Thương Long cũng kinh ngạc nhìn lại, ông ta không ngờ Diệp Quân Lâm sẽ đến.

“Thật to gan!“ Lục Khấu Trọng cười nhạo.

“Có lễ mục đích của hắn ta chính là tự gánh vác hết thảy, không liên lụy tới vợ mình.” Nhậm Mộ Dã nói.

“Cũng đúng, không thì hắn ta chạy tới làm gì?
Trước ánh mắt của gần hai ngàn người, Diệp Quân Lâm và Trung Phương đần dần bước đến giữa sân, dừng lại cách Phó Thương Long hơn mười mét.

Diệp Quân Lâm hỏi: “Thủ lĩnh Nam Hồng Môn, Phó Thương Long?
“Là ta!“ Phó Thương Long gật đầu, chợt quát lên: “Còn không mau quỳ xuống?”
“Tại sao tôi phải quỳ xuống?“ Diệp Quân Lâm hỏi lại.


“Mày giết học trò và thuộc hạ của tai! Ta muốn mày quỳ xuống sám hối trước linh đường học trò của ta! Đồ đệ của ta chết oan uống quá!” Phó Thương Long hét lên.

“Quỳ xuống, sám hối!”
“Quỳ xuống, sám hối!”
Đệ tử Nam Hồng Môn đồng thanh kêu to, tiếng kêu như sấm sét vang đội.

Nghe vậy, Diệp Quân Lâm cười nhạo: “Chết oan uổng ư? Ha ha, thằng đó chết chưa hết tội thì cóI Nghe vậy, tất cả mọi người đều im re, nhìn Diệp Quân Lâm bằng ánh mắt đáng sợ.

Trước mặt người Nam Hồng Môn mà nói Lã Chiến chết chưa hết tội ư? Đây là khiêu khích toàn bộ Nam Hồng Môn!
“Tìm chết!“ Bốn thiên vương cùng sáu nô tài hoàn toàn nổi giân.

Phó Thương Long khó tin nói: “Mày… Mày nói gì? Lã Chiến của ta chết chưa hết tội tr?”
“Đúng thết Lã Chiến coi mạng người như cỏ rác, hắn ta chết chưa hết tội.” Diệp Quân Lâm vẫn khẳng định.

“Mày thật to gan! Chẳng những giết người của Nam Hồng Môn mà còn nói ẩu nói tả ngay trong lễ tang, mày hoàn toàn không để mắt tới Nam Hồng Môn!” Phó Thương Long giận tới mức bật cười.

Đã bao nhiêu năm rồi, ông ta chưa từng thấy tiểu bối nào kiêu ngạo như thế này.

Ai dè Diệp Quân Lâm lại gật đầu: “Ừ, Nam Hồng Môn còn chưa đủ tư cách vào mắt tôi đâu!
Nghe vậy, tất cả mọi người đều nổ tung, tiếng kêu gào xôn xao.

Nói khoa trương một chút, họ có thể chịu đựng cái chết của Lã Chiến, nhưng không cho phép có kẻ khiêu khích Nam Hồng Môn, tương đương với xúc phạm cấm ky! Họ liêu mạng cũng sẽ bảo vệ..

 
Chương 793: 793: Chương 794





Cho nên khi Diệp Quân Lâm không thèm nhìn Nam Hồng Môn, tất cả đều nổi điên như đã thú.

“Giết hắn!
“Chôn cùng!”
“Chôn cùng!”
Đệ tử Nam Hồng Môn đỏ mắt kêu to.

Nếu không phải Phó Thương Long còn chưa ra lệnh thì họ đã xé xác Diệp Quân Lâm thành mảnh nhỏ.

“Ha ha ha ha… Lão phu phiêu bạt giang hồ năm mươi năm, chưa từng nghe ai nói là không để mắt tới Nam Hồng Môn ta đây!
Mày là kẻ đầu tiên!”
“Rốt cuộc mày dựa vào đâu mà không để mắt tới Nam Hồng Môn ta?” Phó Thương Long hỏi.

Diệp Quân Lâm cười, chậm rãi giơ nắm đấm lên: “Dựa vào cái này.”
Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Thật kiêu ngạo, trước mặt hơn ngàn cao thủ của Nam Hồng Môn dám giơ nắm đấm? Quả thực là khiêu khích toàn bộ Nam Hồng Môn.


“Chỉ dựa vào năm đấm của mày sao?”
Phó Thương Long nở nụ cười.

Trung Phương lại lên tiếng: “Các người còn chưa đủ tư cách để anh ấy ra tay! Một mình tôi đủ để đánh hết cả đám rồi!”
Tiếng hít hà liên tục vang lên.

Quá kiêu ngạo, cao thủ Nam Hồng Môn đa số đều là kẻ kiêu ngạo, nhưng cũng chưa từng gặp kẻ nào kiêu ngạo đến thế.

Một người đánh toàn bộ Nam Hồng Môn? Phải có thực lực cỡ nào thì mới đám ăn nói kiêu ngạo đến thế?
“Hôm nay một mình anh em tôi ở đây, đánh không lại coi như tôi thua.“ Diệp Quân Lâm cười nói.

“Được, đủ kiêu ngạo, không hổ là người trẻ tuổi.” Phó Thương Long vung tay lên: “Người tới, bắt hắn cho tai”
“Đệ tam thập lục đường Nam Hồng Môn, Thiết Quyên Triệu Chính Phong nguyện giết chết kẻ này!”
“Đệ thập thất đường Nam Hồng Môn, Kim Đao Tiết Lý Khuê nguyện giết chết kẻ này!”
“Đệ nhị thập bát đường Nam Hồng Môn, Tàn Thối Chu Phương Nghị nguyện giết chết kẻ này!
Lập tức có cao thủ của Nam Hồng Môn xin được xuất chiến.

Trung Phương ngoắc ngón tay: “Cùng xông lên đi “Tìm chết!“ Mười mấy cao thủ Nam Hồng Môn đồng thời xông lên.


Đám người này đều là các cao thủ đứng đầu của các đại đường Nam Hồng Môn, thực lực của mỗi người có thể nói là nằm trêm cả bốn chiến tướng của Viên Phù Đồ Hà.

Họ hợp sức với nhau, quả thực là đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Nhưng chẳng mấy chống, đám cao thủ đứng đầu Nam Hồng Môn này đều bị đánh bay ra ngoài.

Tất cả mọi người đều tràn ngập khó tin.

“Quả nhiên là có chút thực lực! Xông lên!”
Kế tiếp, các cao thủ của đại đường Nam Hồng Môn lần lượt ra tay, nhưng không một ai là đối thủ của Trung Phương.

Đến một người bay ra một người.

Không lâu sau, mấy trăm cao thủ đều bại trận.

Đến lượt bên Nam Hồng Môn đều chấn kinh, ánh mắt tràn đây khiếp sợ.

Quá mạnh, mấy trăm cao thủ của Nam Hồng Môn mà cũng không phải là đối thủ thì khủng bố biết chừng nào?
“Sáu nô tài xông lên!“ Phó Thương Long mặt âm trầm vung tay lên.

Sáu nô tài hợp sức xông lên.

Họ cũng chỉ mạnh hơn cao thủ của các đại đường một chút, có thể chống đỡ lâu hon một xíu mà thôi, cuối cùng cũng đều bay ngược ra ngoài..

 
Chương 794: 794: Chương 795





“Bốn chúng ta cùng xông lên!”
Đôi mắt của bốn thiên vương lóe lên tia sáng lạnh.

Mỗi người trong số họ đều có thực lực ngang ngửa với chiến thân Diêm La, tương đương với bốn chiến thân Diêm La đánh chiến vương Trung Phương.

Trân chiến đấu kế tiếp quả là kinh thiên đông địa, tiếng nổ liên tục vang lên, thâm chí sàn nhà cũng bị bong tróc, mỗi chiêu thức đều có uy lực kinh người.

“Bịch”
“Bịch”
“Bịch”
“Bịch”
Cuối cùng, Trung Phương lấy một địch bốn đánh bại bốn thiên vương của Nam Hồng Môn.

Bốn người nằm trên mặt đất, vẻ mặt đầy khó tin.

Họ tập võ từ nhỏ, vũ lực cực kỳ cao, ngay cả chiến thần của Lang Quốc cũng bị họ đánh bại, thế mà lại không thể đánh thắng người trẻ tuổi này sao? Lai lịch của cậu ta là gì? Mạnh đến khó tin, là người mạnh nhất mà họ từng gặp!
Đệ tử Nam Hồng Môn bên dưới đều cảnh giác nhìn chằm chằm Trung Phương.

Họ lại nảy sinh sợ hãi với Trung Phương, người này thật sự đánh bại toàn bộ cao thủ của Nam Hồng Môn.

Quá mạnh, rốt cuộc lại lịch của người này là gì? Nam Hồng Môn chưa bao giờ thấy nhân vật nào như thế này!
Trung Phương hét lên một tiếng thỏa mãn.


Kể từ khi rút lui khỏi tiền tuyến, Trung Phương còn chưa từng được đã ghiền như thế này.

Diệp Quân Lâm cũng bật cười.

Trung Phương là người hiếu chiến nhất trong năm chiến vương, cuộc sống bình tĩnh gần đây khiến anh ta ngột ngạt vô cùng.

Cuối cùng cũng được thỏa mãn một phen.

Phó Thương Long trợn tròn mắt, khó tin nhìn Trung Phương và Diệp Quân Lâm.

Trung Phương đưa mắt nhìn ông ta: “Nghe bảo ông mới là đệ nhất cao thủ của Nam Hồng Môn, tới đi!”
Phó Thương Long lại không nhúc nhích.

Ông ta kinh ngạc nhìn Diệp Quân Lâm và Trung Phương thật lâu mới nói: “Các cậu là người của quân đội đúng không?”
Phó Thương Long không hổ là thủ lĩnh của Nam Hồng Môn.

Vừa rồi ông ta vẫn luôn quan sát nên phát hiện một vài vấn đề.

Thực tế võ thuật thực sự đều là kỹ xảo giết người, chứ không phải là để biểu diễn.

Cao thủ của Nam Hồng Môn đều tu luyện kỹ xảo giết người, chiêu thức nào cũng nhắm vào mục đích gây tổn thương người khác.

Nhưng ông ta phát hiện thủ đoạn của Trung Phương càng thuần túy và hữu hiệu hơn, không có chiêu thức rườm rà, mỗi chiêu đều đầy sát khí.


Kẻ trúng chiêu không chết cũng bị thương.

Hơn nữa ông ta phát hiện chiêu thức của Trung Phương đều mang tính thực chiến rất mạnh.

Chiêu thức của Trung Phương đều được rèn giữa từ vô số lân thực chiến, chỉ cần có chút kiến thức thì sẽ nhận thấy điểm này.

Mà phong cách sát phạt lưu loát như thế này thì chỉ quân đội mới có.

Phó Thương Long lập tức nghĩ tới Diệp Quân Lâm và Trung Phương là cao thủ trong quân đội.

Ông ta vốn cho rằng Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm có quân đội bảo kê, chẳng qua là nhò chỗ dựa quân đội, nhưng không nhờ chính cậu ta lại là người trong quân đội.

Nghe thấy đây là cao thủ trong quân đội, đệ tử Nam Hồng Môn đều hít vào một hơi.

“Thật tỉnh mắt!” Trung Phương kinh ngạc nói.

Biết suy đoán của mình là đúng, Phó Thương Long lại khẩn trương.

Thực lực mạnh cỡ này thì phải có địa vị như thế nào trong quân đội?
“Chẳng… Chẳng lẽ… Chẳng lẽ thuộc phe của tướng quân Côn Luân?“ Phó Thương Long run giọng hỏi.

Ông ta đương nhiên biết tướng quân Côn Luân đã rửa tay gác kiếm, bây giờ đang ở Thiên Danh.

Có cao thủ bậc này xuất hiện, ông ta chỉ có thể nghĩ tới người thuộc phe tướng quân Côn Luân.

Trung Phương cười nói: “Tướng quân, ông ta đoán trúng hết kìa.”
“Đúng thế, ông đoán đúng rồi.

Tôi chính là Trung Phương, một trong năm chiến vương đưới trướng của tướng quân Côn Luân.”.

 
Chương 795: 795: Chương 796





“Cái gì???”
“Trời ơi! Sát thần chiến trường Trung Phương!”
Đệ tử Nam Hồng Môn đều nổ tung.

Không ai không biết không ai không nghe danh tiếng sát thần của Trung Phương, nhất là sự tích cùng Phiêu Anh Đoàn tiêu diệt Lang Quốc đã truyền khắp thể giới.

Không ít người ở Nam Hồng Môn đều sùng bái chiến vương Trung Phương.

Nghe thấy thân phận của Trung Phương, Phó Thương Long thất tha thất thểu, suýt nữa ngã khuyu xuống đất.

Ông ta thậm chí muốn đi chết ngay bây giò, không ngờ lại gặp phải chiến vương Trung Phương.

Vậy thì vị này là…?
Nghĩ đến một sự thật đáng sợ, Phó Thương Long hoảng sợ ngồi bệt xuống đất.


Ông ta thậm chí không dám nhìn vào mặt Diệp Quân Lâm.

“Vậy chắc các vị cũng đã đoán được thân phận đại ca tôi, đúng, anh ấy chính là Diệp Quân Lâm, chiến thần Côn Luân!”
Sau khi Trung Phương nói xong, cả thế giới như im lặng, thời gian như ngừng chảy, mọi người đều cảm thấy mình như đang nằm mơ.

“Cuối cùng cũng biết tại sao nhà họ Quách lại bị tiêu diệt, nhà họ Sở lại sụp đổ…”
Đôi mắt Phó Thương Long tràn đầy tĩnh mịch, thậm chí đã biết thì ra người phụ nữ mà học trò mình muốn mời lại là phu nhân của tướng quân…
Phạm phải tội lớn thế này, hẳn ta chết một trăm lần cũng chưa đủ.

“Bái kiến chiến thần Côn Luân!”
“Bái kiến chiến thần Côn Luân!”
Sau khi phản ứng lại, Phó Thương Long dẫn dắt toàn thể Nam Hồng Môn quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm, đồng thanh kêu lên.

“Chúng tôi sai rồi! Chúng tôi sẵn sàng tiếp thụ bất cứ sự trừng phạt nào!”
“Nhất là lỗi của học trò tôi, tôi xin được gánh vác!” Phó Thương Long nói.


Nam Hồng Môn mạnh đến mấy thì cũng không thể chống lại chiến thần Côn Luân.

Hơn nữa vừa rồi Trung Phương đã thể hiện thực lực của mình, một người đánh toàn bộ Nam Hồng Môn.

Không đầu hàng thì chỉ còn lại một con đường chết mà thôi.

Diệp Quân Lâm chậm rãi bước đến trước mặt Phó Thương Long, nói: “Tôi đã nghĩ kỹ về trừng phạt cho các ông, thậm chí có thể nói là đã suy nghĩ mấy ngày.”
“Cái gì?”
Mọi người đều bất ngờ.

Thì ra Chiến thần Côn Luân hoàn toàn không coi họ ra gì.

Thậm chí đã nghĩ xong kế hoạch xử lí họ rồi.

“Chiến thần tuỳ ý xử lí, chúng tôi có thể chấp nhận hết!”
Phó Thương Long nói.

“Được thôi, từ ngày hôm nay, anh chỉ có thể làm ăn hợp pháp, kiếm những đồng tiền trong sạch”.

 
Chương 796: 796: Chương 797





“Tôi có thể”
“Không được coi mạng người như cỏ rác”
“Tôi có thể”
“Ngoài ra, tôi muốn cậu cống số tiền những năm nay kiếm được cho quân sự, sử dụng như quân phí!
Đồng thời, sau này mỗi năm đều phải nộp tiền cho quân sự! Có đồng ý không?”
“Tôi đồng ý”
Phó Thương Long không do dự nói.

Diệp Quân Lâm nhìn những cao thủ đang đứng ngoài Nam Hồng Môn, nói: “Đám người các người có tuyệt kĩ, nhưng lại ức hiếp người thường, không biết xấu hổ sao? Các người nên đi tham gia, đi giết địch ở những chiến trường, báo hiếu tổ quốc, chúng không phải ở đây, đúng là lãng phí võ công!”
“Đàn ông Việt Nam chúng ta nên đầu đội trời chân đạp đất, báo hiếu tổ quốc là trách nhiệm, đặc biệt là những người có võ công như các người.”
Mọi người ngẩn ra, sắc mặt xấu hổ.

Họ đã hiểu kế hoạch của Diệp Quân Lâm.


Thứ nhất, dùng đồng tiền dơ bẩn cống hiến cho quân đội.

Thứ hai, những cao thủ họ đây đều phải đi tham gia vào quân đội.

“Chẳng lẽ các người không đồng ý sao?”
Diệp Quân Lâm cười, hỏi.

“Đồng ý, tôi đồng ý”
“Tôi đã chán cuộc sống thế này lâu rồi! đáng lẽ nên đi chiến trường giết địch từ sớm mới đúng! Bảo vệ tổ quốc!”
“Đúng, đáng lẽ phải dùng chúng tôi vào nơi cần thiết nhất”
Diệp Quân Lâm nói mấy câu, đã có hơn nghìn người đáp lại.

Trong đó có người đồng ý, có người không đồng ý.


Nhưng trước uy thế của Diệp Tướng quân, mọi người đều phải đồng ý.

Nhìn hơn nghìn cao thủ, Diệp Quân Lâm liền thấy lòng mình ngứa ngáy.

Đám cao thủ võ lâm này lập thành một đội, hiệu quả trên chiến trường chắc chắn rất tốt.

Tuyệt đối bất khả chiến bại!
Ai nấy cũng có tuyệt kĩ, ở trên chiến trường chắc chắn thành bá chủ.

Vừa hay chiến khu phương Bắc có chiến sự, đang khá gấp gáp.

Đội ngũ này được phái đi, chắc chắn sẽ có tác dụng rất lớn.

Đây chính là kế hoạch từ đầu tới giờ của Diệp Quân Lâm.

“Các người đều đồng ý rồi, vậy để tôi nói! Tiếp theo đây, tôi sẽ biến các người thành mũi giáo sắc trong chiến trận! Các người hợp thành một đội, gọi là Bách Thú Doanh, trực tiếp nghe điều khiển của tôi!
Từ ngày mai, các người tập hợp ở quân khu Kim Lăng, sẽ có người tới huấn luyện các người! Để các người tiếp xúc với kĩ năng quân sự, trở nên mạnh hơn”
Diệp Quân Lâm nói..

 
Chương 797: 797: Chương 798





Những người này tuy mạnh nhưng vẫn chưa có kĩ năng.

Giao cho Nam Phương để huấn luyện họ thành vô địch.

“Hiểu rõI”
Mọi người đồng thanh nói.

Mọi người không ngờ rằng cuối cùng lại trở thành binh sĩ của Chiến thần Côn Luân Những người ban nãy không đồng ý, giờ trong lòng cũng thấm thấy may.

Ước mơ của vô số đàn ông Việt Nam, đã được họ vớ được.

Còn về Tứ đại Thiên Vương, nô bộc của sáu nhà thì Diệp Quân Lâm không nhắc tới.

Dù sao thì cũng là họ hàng của Phó Thương Long.

Anh vẫn mong những người này nộp quân phí.


Mọi người không thể tưởng tượng thế mà Nam Hồng Môn lại bị Diệp Quân Lâm xử lí như thế.

Diệp Quân Lâm trở về công ty như không có chuyện gì.

Lý Từ Nhiệm lại tìm đến anh.

“Hai chúng ta nói chuyện đàng hoàng đi?”
Thời gian này trôi qua nhanh quá, trong lòng Lý Từ Nhiệm đương nhiên thấy hoài nghỉ.

Cô cảm thấy nên tìm Diệp Quân Lâm nói cho rõ.

Sau khi tới công ty, Lý Từ Nhiệm hỏi: “Diệp Quân Lâm, rốt cuộc anh đã giấu em bao nhiêu chuyện?”
Không khí đột nhiên trở nên nghiêm túc.

“Khụ”

Nghe Tiêu Thấm nói thế, ngụm trà Diệp Quân Lâm vừa uống liền phụt ra ngoài.

“Sao thế? Anh li hôn rồi thì không phải là độc thân sao, sao em không thể theo đuổi anh?”
Tiêu Thấm nghỉ hoặc nhìn Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cười nói: “Anh độc thân không sai, nhưng em đi hỏi chị em xem có theo đuổi được không?”
“Được, vậy em đi hỏi chị em”
Tiêu Thấm vui vẻ rời đi.

Khi ở Thiên Danh, nghe tin Diệp Quân Lâm sắp kết hôn, Tiêu Thấm kích động đến mức không ngủ nổi mấy hôm.

Chỉ tiếc không thể lập tức đi theo đuổi Diệp Quân Lâm.

Cơ hội của cô cuối cùng cũng đến rồi!
Khó khăn lắm mới đến thời gian thực tập, cô lập tức đi tìm Diệp Quân Lâm.

Trong phòng làm việc, Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân đang thảo luận phương án.

“Tiêu Thấm, sao em đến đây? Có chuyện gì sao?”
Lý Từ Nhiệm ngạc nhiên hỏi..

 
Chương 798: 798: Chương 799





“Đúng thế, chị, em tìm chị có chuyện!”
Tiêu Thấm lạnh mặt.

“Vậy mình lánh đi trước một chút, hai người nói chuyện”
Phùng Ngọc Hân định rời đi.

“Chị Ngọc Hân, không sao đâu, chị không cần đi”
Tiêu Thấm nhìn Lý Từ Nhiệm, hỏi: “Chị ở, có phải chị li hôn rồi không?”
“Ừm, chị nhận giấy chứng nhận li hôn rồi”
“Chị và anh ấy đều độc thân rồi, vậy em có thể theo đuổi Diệp Quân Lâm không?”
Lời Tiêu Thấm vừa nói khiến cho người ta kinh ngạc không thôi.

Mắt Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân như muốn lồi ra ngoài.

Sắc mặt hai người như không thể tin nổi.


“Con bé này điên rồi sao? Thế mà lại muốn theo đuổi Diệp Quân Lâm?”
Đây là suy nghĩ trong đầu hai người.

“Tiêu Thấm, em…em nghiêm túc sao?”
Lý Từ Nhiệm không ngồi vững, run rẩy hỏi.

Tiêu Thấm gật đầu: “Em nghiêm túc đó! Em cảm thấy anh ấy rất tốt, các phương diện đều phù hợp tiêu chuẩn của em, anh ấy độc thân rồi, em có thể theo đuổi anh ấy”
Phùng Ngọc Hân cắn môi.

Lúc này, trong lòng cô hơi rối.

Cô cũng cảm thấy Diệp Quân Lâm rất tốt.

Đặc biệt là sau khi cứu cô, cái nhìn của cô về Diệp Quân Lâm có thay đổi lớn.


Sắc mặt Lý Từ Nhiệm đột nhiên thay đổi: “Không được! Em không thể theo đuổi anh ta!”
“Hả?”
Tiêu Thấm sắc mặt nghi hoặc.

“Chị, cho em một lí do, tại sao em lại không thể theo đuổi anh ấy, anh ấy đã độc thân rồi!”
“Dù bọn chị đã li hôn, nhưng anh ấy cũng là anh rể em! Em không thể theo đuổi anh ấy! Ngoài ra, em vẫn đang đi học, đừng nghĩ tới mấy chuyện đó.”
Lý Từ Nhiệm rất nghiêm khắc.

“Em đã sắp tốt nghiệp rồi! Sao là trẻ con nữa? Anh ấy độc thân, em có quyền theo đuổi! Chị không phải vợ anh ấy, chị không có quyền ngăn eml”
Sắc mặt Tiêu Thấm rất quyết liệt.

Chuyện cô đã quyết, không ai ngăn được!
Thấy thái độ kiên quyết của Tiêu Thấm, Lý Từ Nhiệm thở dài.

Trước kia, sao cô lại không biết Tiêu Thấm thích Diệp Quân Lâm?
“Chị, nếu chị không cho em một lí do thuyết phục, em sẽ theo đuổi 2# 3 anh ấy.

Tiêu Thấm nói..

 
Chương 799: 799: Chương 800





“Chị…
Lý Từ Nhiệm không biết nên nói thế nào.

Phùng Ngọc Hân giải thích nguyên nhân: “Em à, người nhà em lĩnh chứng nhận li hôn, thật ra chị em và anh rể em vẫn ở bên nhau, rất nhanh thôi họ sẽ kết hôn lại, anh rể em muốn bù lại hôn lễ cho chị em”
“Cũng tức là họ chưa li hôn”
“Cái gì?”
Nghe thế, Tiêu Thấm không thể tin nổi mà nhìn Lý Từ Nhiệm.

Làm ầm ï, ngại ngùng thế này, Lý Từ Nhiệm thậm chí không dám nhìn Tiêu Thấm rồi.

“Cộp!”
Tiêu Thấm đẩy cửa ra ngoài, hai hàng lệ tuôn.

Quan hệ của ba người, thế này ai cũng ngượng ngùng.


Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm đều không đi tìm Tiêu Thấm.

Nhưng đến tối, Tiêu Thấm xảy ra chuyện.

Vì ngại ngùng, Lý Từ Nhiệm và Diệp Quân Lâm đều không đi tìm Tiêu Thấm.

Kết quả đến tối, Tiêu Thấm vẫn không thấy tin tức gì.

Không về nhà, cũng không đến những nơi quen thuộc khác.

Giống như biến mất vậy.

Người nhà họ Trịnh rất lo lắng.

“Hôm nay rõ ràng là Tiêu Thấm đã về, sao lại không gọi được điện thoai, không tìm thấy người, có phải xảy ra chuyện rồi không?”
Trịnh Văn Thành và Mai Tiêu Nhược suýt khóc.


Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng cũng đổ mồ hôi hội.

Lý Từ Nhiệm cũng sợ muốn khóc.

“Chuyện này đều tại mình…”
Lý Từ Nhiệm rất tự trách.

Nếu như Tiêu Thấm xảy ra chuyện gì thật, cô sẽ áy náy cả đời.

Phùng Ngọc Hân khuyên: “Chuyện này không liên quan tới cậu, ai cũng không ngờ được Tiêu Thấm sẽ thích anh ấy”
“Ài”
Lý Từ Nhiệm thở dài liên tục.

Diệp Quân Lâm nghe tin thì lập tức cho người đi tìm.

Gần như cả tỉnh Kim Lăng đều không thấy Tiêu Thấm đâu.

Diệp Quân Lâm càng tự trách hơn, anh không nên bảo Tiêu Thấm đi tìm Lý Từ Nhiệm..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom