Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 700: 700: Chương 701





Rất nhanh, đám người Thạch Thanh Sơn đã đi tới.

Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc vừa muốn ân cần thăm hỏi thì người ta đã trực tiếp đi lướt qua, coi bọn họ như không khi.

“Làm phiền, cho hỏi cô Lý Tử Nhiễm là người nào?”, Thạch Thanh Sơn đi đến phía trước, đánh giá một lượt rồi hỏi.

“Là tôi!”, Lý Tử Nhiễm trả lời, cô đã ý thức được cái gì đó.

“Chào cô chủ Lý, bắt đầu từ lúc này, toàn bộ trung tâm nghiên cứu và đội ngũ nghiên cứu ngày xưa của tập đoàn Tam Hưng đã thuộc về cô! Đây là hợp đồng, xin cô hãy xem qual”
Thạch Thanh Sơn không nói lời vô nghĩa mà trực tiêp đưa hợp đồng cho Lý Tử Nhiễm.

“Phụt!”
Thấy tình cảnh này, thiếu chút nữa Triệu Kiến Quốc đã hộc máu.


Thạch Thanh Son lại tự mình đến đưa tặng hợp đồng?
Hay là ông lớn siêu cấp mà ông ta nhắc đến có quan hệ gì với Lý Tử Nhiễm?
“Chào cô chủ Lý, đây là hợp đồng và tài liệu của nơi sản xuất ban đầu thuộc tập đoàn Tam Hưng, cũng thuộc về côi”
“Chào cô chủ Lý, đây là hợp đồng của tòa nhà văn phòng trước đó của tập đoàn Tam Hưng, cũng đã thuộc về côi”
Từng ông lớn đều đưa hợp đồng lên.

Hiện tại toàn bộ hệ thống mà tập đoàn Tam Hưng để lại đã thuộc về Lý Tử Nhiễm.

Khiếp sợ!
Vô cùng khiếp sợ!
Vấn đề thật sự được giải quyết rồi!
“Đây là sự thật sao?”
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan nhìn nhau cười.

Ngô Mộc Lan mừng đến chảy nước mắt.


Vẻ mặt Triệu Kiến Quốc cũng mang đầy hưng phần.

Lý Tử Nhiễm như lâng lâng bay lên.

Tương lai đã không còn giới hạn.

Nhà họ Triệu cũng vì thế mà leo lên cao.

“Nhà họ Triệu sắp bay cao, chúng ta cũng sắp bay cao!”
Trương Văn Thao và Triệu Quân Phi hưng phấn nhảy cẵng lên hoan hô.

Từ trên xuống dưới nhà họ Triệu đều là một mảnh vui mừng.

“Chắc chuyện này không liên quan đến Diệp Quân Lâm đâu đúng không?”, Có người đưa ra nghỉ ngờ.

Mọi người đều sửng sốt.

Nếu thật sự là do Diệp Quân Lâm làm ra mọi chuyện..

 
Chương 701: 701: Chương 702





Như vậy…
Hậu quả không cách nào tưởng tượng.

Cả nghĩ thôi mà mọi người cũng không dám nghĩ.

Lý Tử Nhiễm hỏi: “Ông Thạch, có thể nói cho tôi biết là ai làm chuyện này không?”
Đây cũng là câu mà mọi người muốn hỏi.

Họ đều tò mò nhìn về phía Thạch Thanh Sơn.

“Cô Lý, xin cô đến tòa nhà văn phòng ban đầu của tập đoàn Tam Hưng để xem!”, Thạch Thanh Sơn trả lời.

“Được, cám ơn ngài.”
Sau đó, Lý Tử Nhiễm lập tức đi đến tòa nhà văn phòng của tập đoàn Tam Hưng trước.

Gần như toàn bộ người nhà họ Triệu đều đi theo, bọn họ £ 47A ADN Ta ME DS š muôn xem rôt cuộc người đó là thân thánh phương nào?
Khi đi đến trước tòa cao ốc của tập đoàn Tam Hưng, người nhà họ Triệu đều sửng sốt.


Ước chừng có đến bốn năm mươi tầng cao ốc, quả thật rất hoành tráng.

So với cảnh tượng trước mắt, nhà họ Triệu thật sự như múa rìu qua mắt thợ.

Mà nơi này đã thuộc về Lý Tử Nhiễm.

Cũng coi như gián tiếp thuộc về nhà họ Triệu.

Tắt cả mọi người vô cùng phấn khởi!
Sau khi đi vào tập đoàn Tam Hưng, ngoài cửa sớm đã có người đứng chờ.

“Mời giám đốc Lý!”, Người phụ trách nghênh đón Lý Tử Nhiễm.

Đoàn người Lý Tử Nhiễm được dẫn dắt đi tới văn phòng của tổng giám đốc.

“Giám đốc Lý, người ấy đang ở bên trong! Mọi người cứ tự đi vào là được rồi!”

Giờ khắc này, tắt cả người nhà họ Triệu đều bắt đầu đứng ngồi không yên.

Người bên trong sẽ là ai?
Chẳng lẽ thật sự là Diệp Quân Lâm?
Nếu là Diệp Quân Lâm thì nên làm sao bây giờ?
Dù sao trước đó bọn họ còn cưỡng ép anh phải ly hôn!
Nếu Diệp Quân Lâm là nhận vật này thì nhà họ Triệu sẽ gặp phiền phức to.

Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc càng nghĩ càng ứa mồ hôi lạnh.

Hai người vội lau mồ hôi đi.

Trương Văn Thao đã nấp ở phía sau.

Theo cảm nhận của Lý Tử Nhiễm, bên trong nhất định là Diệp Quân Lâm.

Dù sao tối hôm qua anh đã chạy tới nói như vậy.

Khi cánh cửa được mở ra.

Tắt cả mọi người lập tức sửng sốt….

 
Chương 702: 702: Chương 703





Bởi vì bọn họ nhìn thấy một người xa lạ trong phòng làm việc.

Đó không phải là Diệp Quân Lâm!
“Xin chào, giám đốc Lý, tôi là Lục Nam Hiên!”
Thì ra người nọ là Kỳ Lân.

“A2? Chào giám đốc Lục!”, Lý Tử Nhiễm vừa mừng vừa sợ.

Đây chính là nhân vật thần bí đứng thứ hai của tập đoàn Vân Đình.

Ngay cả Phương Tử Tình cũng chưa được gặp qua máy lần.

Mà lần này anh ta lại đích thân đến đây!
Người nhà họ Triệu cũng có nghe nói đến Lục Nam Hiên.


Họ khiếp sợ không thôi!
Lục Nam Hiên tự mình đến, chứng minh là anh ta rất coi trọng Lý Tử Nhiễm.

Mặt khác, bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Không phải Diệp Quân Lâm là tốt rồi!
Vừa rồi bọn họ đều sợ hãi.

“Giám đốc Lý, tôi giao cho cô toàn bộ giai đoạn đầu dự án mở rộng thị trường điện tử! Ông chủ rất xem trọng cô, cố ý phái một đội ngũ đến để hỗ trợ côI”, Kỳ Lân nói.

“Vậy thật sự quá tốt!”, Lý Tử Nhiễm cười nói.

Có tập đoàn Vân Đình làm hậu thuẫn thì cô cũng càng thêm tự tin.


“Được rồi, đợi lát nữa đội ngũ sẽ gặp mặt cô! Tôi rời đi trước!”
Kỳ Lân nhanh chóng rời đi.

“Ha ha ha, tôi cứ thắc mác ai sẽ là nhân vật không ai chọc nổi kia, thì ra là ông chủ của tập đoàn Vân Đình!”
“Tử Nhiễm à, cháu phải làm thật tốt, chúng ta ủng hộ cháu một trăm phần trăm! Giờ nhìn lại thì trước kia chúng ta vẫn luôn xem nhẹ tiềm lực của cháu.”
“Tương lai của cháu, tuyệt đối là người đứng đầu cả tỉnh Giang Nam này!”
Người nhà họ Triệu rất hưng phần.

Ngô Mộc Lan vỗ ngực một cái rồi nói: “May mắn là bà đã cho cháu và Diệp Quân Lâm ly hôn trước! Lầy thành tựu tương lai của cháu, Diệp Quân Lâm ở bên cạnh cháu thì chỉ là liên lụy mà thôi! Thời gian càng dài thì càng phiền phức!”
“Bà nội (Mẹ) quá sáng suốt!”
Người nhà họ Triệu không khỏi trầm trồ tán thưởng tầm nhìn của Ngô Mộc Lan.

Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan cũng vui mừng nói: “Cuộc hôn nhân này kết thúc là đúng!”
“Diệp Quân Lâm này căn bản không xứng! Đúng rồi, không phải cậu ta nói chuyện này là do mình giải quyết sao? Cậu ta đâu rồi?”, Trương Văn Thao đột nhiên nhớ tới Diệp Quân Lâm.

“Đúng vậy! Người này thật là biết dựng chuyện! Còn nói là bản thân giải quyết, mặt gì mà dày quá vậy!”
Không đợi mọi người nói nhiều.

Đội ngũ mà tập đoàn Vân Đình phái tới cũng đã đến nơi..

 
Chương 703: 703: Chương 704





Mọi người lại nhìn thấy Diệp Quân Lâm trong đội ngũ.

Hơn nữa lúc biết Diệp Quân Lâm cũng là một thành viên trong đội, người nhà họ Triệu đều sợ ngây người.

Khó trách tối hôm qua Diệp Quân Lâm lại tới nhà họ Triệu, cố ý thừa nước đục thả câu.

Vấn đề thật sự được giải quyết.

Nhưng có liên quan gì đến người này?
Đó là nhờ ông chủ lớn của tập đoàn Vân Đình giải quyết!
Người nhà họ Triệu còn lo lắng một vấn đề.

Nếu vậy, không phải là cho Diệp Quân Lâm cơ hội tiếp xúc với Lý Tử Nhiễm sao?
“Chúng tôi không đồng ý! Diệp Quân Lâm nhất định không thể tiếp xúc với Tử Nhiễm!”, Ngô Mộc Lan từ chối.


“Thưa bà, thật có lỗi, bà không quyền lợi này! Diệp Quân Lâm được công ty ủy nhiệm! Cho dù là giám đốc Lý cũng không có tư cách từ chối!”
“Hả…”, Ngô Mộc Lan ngây ngắn cả người.

Bà ấy cũng không dám làm trái ý của tập đoàn Vân Đình.

“Vậy tôi muốn hỏi một chút, Diệp Quân Lâm có chức vụ gì?”, Ngô Mộc Lan hỏi.

“Anh ta là đội ngũ hậu cần bảo an, đồng thời phụ trách bảo vệ an toàn của chúng tôi!”
Trương Văn Thao hừ lạnh một tiếng: “Tức là bảo vệ đúng không?”
“Cũng tương đương vậy!”
“Ha ha ha…”
Tất cả mọi người nở nụ cười.

Vốn cho là Diệp Quân Lâm có chức vị quan trọng gì trong đội ngũ.


Không ngờ chỉ tương đương với bảo vệ đầu bếp.

Thứ rác rưởi này có thể xứng với Lý Tử Nhiễm có giá trị con người lên đến trăm tỷ sao?
Anh có có gắng như thế nào đi nữa thì cũng chỉ là một thằng công nhân quèn trong tập đoàn Vân Đình.

Mà trong tương lai, Lý Tử Nhiễm sẽ thuộc về tầng cao nhất của tỉnh Giang Nam.

Giữa hai người căn bản không có bất kỳ ngang hàng nào cảt May mắn là Lý Tử Nhiễm và Diệp Quân Lâm đã ly hôn!
Ngô Mộc Lan cảnh cáo Diệp Quân Lâm: “Tôi cho anh biết, đừng có bát kỳ lui tới gì với Tử Nhiễm! Để tôi biết thì anh không có kết cục tốt đâu!”
Người nhà họ Triệu đều uy hiếp Diệp Quân Lâm.

Họ còn dặn Lý Tử Nhiễm không được gặp mặt Diệp Quân Lâm.

Dưới sự trợ giúp của tập đoàn Vân Đình, tập đoàn Đông Thiên thành công bước vào tỉnh thành.

Hơn nữa chỉ trong vài ngày ngắn ngủn, họ đã chuẩn bị xong công tác sắp xép, trực tiếp bắt đầu dự án.

Dưới sự chống đỡ của tài chính và nhân tài hùng mạnh, hình thức ban đầu của sản phẩm điện tử đã được hình thành…
Xí nghiệp của nhà họ Triệu cũng được thơm lây không ít..

 
Chương 704: 704: Chương 705





Đám người Ngô Mộc Lan ngày nào cũng mặt mày hồng hào, cười đến không khép miệng lại được.

Lớp trẻ của nhà họ Triệu rất có tiền đồ.

Nam thì có Triệu Viễn.

Nữ thì có Lý Tử Nhiễm.

“Máy ngày nữa bà sẽ tìm một vị hôn phu xuất chúng cho.

Tử Nhiễm, các con cũng hỏi thăm khắp nơi xem! Phải là người cực kỳ xuất sắc, bằng không không xứng với Tử Nhiễm nhà ta đâu!”, Ngô Mộc Lan cười nói.

Bà ấy cũng đối xử càng ngày càng tốt với hai vợ chồng Lý Văn Uyên.

Điều này làm hai người thật hưng phấn.

Sau khi Tử Nhiễm rời khỏi Diệp Quân Lâm, quả nhiên mọi chuyện đều trở nên tốt hơn.


Hai người lại cảm thán hôn ly quá đúng.

Theo cái nhìn của mọi người, thành phố Kim Lăng xuất hiện một hiện tượng kỳ quái.

Tập đoàn Tam Hưng và phe phái của Viên Phù Đồ đã để lại một miếng thịt ngon béo bỡ.

Nhưng lại không có một thế lực và dòng tộc nào trong thành phố Kim Lăng động lòng.

Họ cứ để mặc cho tập đoàn Đông Thiên này chậm rãi gặm ăn từ từ.

Ngay lập tức, rất nhiều thế lực dòng tộc ngoài tỉnh bắt đầu tra xét bối cảnh của tập đoàn Đông Thiên.

Nhưng họ vận dụng tất cả tài nguyên mà vẫn không điều.

tra ra tập đoàn Đông Thiên có bối cảnh gì.


Điểm đặc biệt duy nhất chính là có quan hệ hợp tác với tập đoàn Vân Đình.

Tên tuổi của tập đoàn Vân Đình đã thật sự trở nên nồi bật.

“Tôi biết tập đoàn Vân Đình mạnh, nhưng mà cũng không thể bá đạo đến mực độc quyền một mình như vậy, đúng không?”
“Đúng thế, mọi người cùng nhau chia sẻ một món hời lớn như vậy không tốt sao?”
“Hừ, tôi thì không tin mình không ăn được cái bánh ngọt thành phố Kim Lăng này!”
Thì ra trong trận chiến tranh giành thành phó Kim Lăng, các thế lực ngoài tỉnh đều đang âm thầm quan sát.

Nhưng bây giờ đã ổn định lại, tắt cả mọi người bắt đầu rục rịch.

Ai cũng theo dõi khối bánh ngọt to lớn này!
Nhà họ Trương trong tỉnh thành.

Từ sau đêm gặp chuyện không may đó, Trương Đông Húc đã ở nhà rất lâu mà không ra khỏi cửa.

“Phanh!”
Lúc này, cánh cổng của nhà họ Trương đột nhiên bị người ta đạp mở.

Từ bên ngoài xông vào mười mấy người mặc áo đen cùng một màu.

Hành động này làm mọi người trong nhà họ Trương hoảng Sợ..

 
Chương 705: 705: Chương 706





“Các người là ai?”, Cha của Trương Đông Húc là Trương Nghiệp Phi lạnh lùng mà hỏi.

Đối phương vẫn chưa trả lời.

Một chiếc Rolls-Royce Phantom đột nhiên tiền vào từ phía Sau.

Một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống xe.

Anh ta mặc bộ âu phục màu lam, tay thì đang mân mê một chuỗi phật châu, có đeo cặp kính râm màu đen.

Có hai người đứng bên cạnh anh ta, một đen một trắng, hai người đều lạnh như khối băng.

Hai người đều đeo một cái mặt nạ đáng sợ.

Đứng gần còn có thể cảm nhận được một luồng hơi lạnh quất thẳng vào mặt.


“Các người là ai?”, Vệ sĩ của nhà họ Trương hỏi.

Người đàn ông đeo mặc nạ mặc áo trắng lạnh lùng nhìn anh ta một cái.

“Xet rằm!”
Một cảnh tượng đáng sợ đã xảy ra…
Đầu của vệ sĩ nhà họ Trương đột nhiên rớt xuống đất, một dòng máu tươi bắn vọt ra từ miệng vết thương…
Giờ khắc này, chung quanh yên tĩnh không có một tiếng động.

Tất cả mọi người trong nhà họ Trương đều sợ choáng váng.

Sắc mặt Trương Đông Húc và Trương Nghiệp Phi trăng bệch, không còn chút máu.

“Bịch bịch!”

Chân bọn họ mềm nhữn ra, đều quỳ rạp xuống đắt.

Đây là người nào?
Trừng người ta một cái là mắt luôn cái đầu?
Thật quá đáng sợ!
Cậu chủ mặc áo lam ở giữa tiến lên vỗ vỗ mặt của Trương Nghiệp Phi lừng sợ! Các người còn hữu dụng với tôi, tôi sẽ không giết các người!”
Trương Nghiệp Phi đã sớm chảy mồ hôi lạnh ướt cả người, chỉ run run rẫy rẫy mà nói: “Thưa ngài, xin… Xin cứ việc sai bảo, tôi nhất định có thẻ… Làm được!”
“Tốt lắm, mục đích tôi tới nơi này rất đơn giản, tôi muốn toàn bộ thành phó Kim Lăng!”
Miệng lưỡi của người đàn ông áo lam vô cùng bá đạo.

“Toàn bộ thành phố Kim Lăng?”
Tròng mắt của bọn người Trương Nghiệp Phi, Trương Đông Húc như sắp trợn đến rớt ra ngoài.

Miệng lưỡi của người này cũng quá ngông cuồng.

Chưa từng có ai cuồng đến như vậy!
Cho dù là nhà họ Sở, hoàng tộc chuẩn mực ở Hoa Hải cũng không ngông nghênh đến thế.

Cái bụng to bao nhiêu mà muốn một ngụm nuốt trọn toàn bộ Kim Lăng chứ?.

 
Chương 706: 706: Chương 707





Nhưng mức độ hung ác của nhóm người này còn đáng sợ hơn xa tất cả những kẻ mà bọn họ từng gặp.

Trừng mắt một cái thì người ta đã mắt đầu.

Thật là đáng sợ!
Dĩ nhiên không phải trừng một cái là đầu người rớt xuống, chủ yếu là bởi vì tốc độ ra tay của người nọ quá nhanh, mắt thường căn bản không bắt giữ được, vì thế mới gây nên ảo giác như thế.

Mà người này chính là cao thủ trong cao thủ!
Cao thủ mà cả Đài Phong của Viên Phù Đồ cũng không thể so sánh được.

Người đàn ông áo lam tháo kính mát xuống, để lộ ra khuôn mặt đây tà khí.

Anh ta cười cười rồi nói: “Tất cả đứng lên đi, quỳ làm chỉ vậy chứ?”
Sau khi người đàn ông mở miệng cho phép, lúc này bọn người Trương Nghiệp Phi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.


Nhưng hai chân bọn họ như nhữn ra, căn bản không đứng dậy nỗi.

Người đàn ông áo lam kéo một cái ghế dựa tới rồi ngồi xuống, anh ta nhìn người nhà họ Trương đang quỳ, mở.

miệng hỏi: “Hiện tại thành phố Kim Lăng do ai làm chủ?”
“Trong giới ngầm thì nhà họ Sư khống chế trong tay, nhưng thật ra người mạnh nhất thành phố Kim Lăng chính là Bất Động Thạch Phật Thạch Thanh Sơn, ông ta có được nhiều sân đấu quyền anh hoạt động chui nhất và cũng có quy mô lớn nhất, cao thủ bên cạnh nhiều như: mây! Có chừng trên trăm cao thủ quyền anh cách đấu của Châu ÁI Ai cũng không dám chọc ông ta! Tôi nghe nói nhà họ Sở tới từ Hoa Hải cũng bị ông ta chèn ép!”
Trương Nghiệp Phi hít một hơi thật mạnh.

“Hừm, tốt lắm.

Đêm nay tôi sẽ đến thăm hỏi nhà họ Sư và Bắt Động Thạch Phật!”
Khóe miệng người đàn ông áo lam lướt qua một nụ cười thật nham hiểm.

“A? Thưa ngài, ngài xác định muốn đi tìm hai người đó sao?”, Trương Nghiệp Phi kinh ngạc hỏi.

Người đàn ông áo lam cười cười: “Chẳng lẽ không được à?”

Phía sau anh ta, hai người đeo mặt nạ một đen một trắng đưa mắt nhìn lại.

Trương Nghiệp Phi Sợ tới mức lập tức cúi đầu.

Bị bọn họ trừng một cái là mát đầu ngay!
Người áo đen đeo mặt nạ đột nhiên đặt tay lên bàn đá.

“Phanh!”, Một tiếng nỗ vang lên.

“Răng rắc!”
Ngay sau đó, cái bàn đá từ từ sụp đổ xuống, nổ tung ra, hóa thành vô số bột phần tro bụi…
Cảnh tượng này dọa đám người của nhà họ Trương ngớ.

cả rat Vừa rồi cao thủ đeo mặt nạ mặc áo trắng chỉ liếc nhìn người ta một cái thì mắt mạng.

Hiện tại cao thủ đeo mặt nạ mặc áo đen mới sờ cái bàn đá một cái thì nó đã nát vụn.

Con mẹ nó, đây có còn là người không?
Thật là đáng sợ!.

 
Chương 707: 707: Chương 708





Trương Nghiệp Phi vừa muốn đứng lên lại quỳ rạp xuống đất.

Trương Đông Húc trực tiếp bị dọa tè ra quần.

Đứng trước mặt hai cao thủ này, mạng sống thật sự quá yếu ớt.

Nếu đắc tội bọn họ thì chết thế nào cũng không biết.

Hiện giờ Trương Nghiệp Phi và Trương Đông Húc không dám hoài nghỉ thực lực của bọn họ nữa.

Bọn họ không phải ngông cuồng!
Càng không phải lỗ mãng!
Người ta có thực lực tuyệt đối!
Người đàn ông áo lam vui vẻ, cười hỏi: “Có lẽ các người đang hoài nghỉ thân phận của tôi đúng không?”
“Không dám! Chúng tôi không dám nghĩ nhiều!”, Trương Nghiệp Phi cúi đầu nói.


Bất kể người này có thân phận gì thì nhà họ Trương bọn họ cũng không thẻ trêu vào!
“Cũng được thôi, vậy tôi nói cho ông biết thân phận của tôi! Tôi tên là Lữ Chiến!”
“Hả?” Đám người Trương Nghiệp Phi lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

Họ chưa từng nghe qua cái tên này.

Lữ Chiến tiền đến bên tai Trương Nghiệp Phi, nhỏ giọng mà nói: “Tôi đến từ…”
Khi nghe xong câu nói thì thầm của Lữ Chiến, sắc mặt Trương Nghiệp Phi thay đổi liên tục.

Gương mặt ông ta lập tức không còn chút máu, trắng bệch như tờ giấy.

Trong mắt ông ta hiện ra sự hoảng sợ cực độ, đó là sự sợ hãi đến từ sâu bên trong nội tâm!
“Thì ra là cậu chủ Lữ, khách quý đến nhà mà chúng tôi không tiếp đón từ xa, mong ngài thứ tội!”
Sau khi Lữ Chiến nói ra thân phận, Trương Nghiệp Phi lập tức quỳ rạp xuống đắt rồi dập đầu rằm rằm rằm.


Trán của ông ta đã bị đập đến đổ máu.

Đêm nay, nơi này nên đổi chủ nhân Trương Đông Húc và những người họ Trương còn lại đều trợn tròn mắt.

Người này có thân phận như thế nào mà có thể khiến Trương Nghiệp Phi sợ đến như vậy?
Anh ta rốt cuộc có lai lịch ra sao?
Mọi người trong nhà họ Trương đang lạnh run.

Trước đó hai cao thủ trắng đen tung ra thủ đoạn vô cùng thần kỳ, cũng chưa làm Trương Nghiệp Phi sợ đến như.

vậy.

Tại sao vừa nói ra thân phận thì Trương Nghiệp Phi đã sợ: đến như vậy?
Thân phận của người này kinh người đến mức nào!
Giờ phút này, Trương Nghiệp Phi cũng không còn chút hoài nghi chuyện Lữ Chiến muốn một ngụm nuốt trọn cả thành phố Kim Lăng.

Ông ta cũng không cảm thấy có bắt kỳ thành phần khoa trương nào!
Lấy thân phận của anh ta thì hoàn toàn có thể làm được!.

 
Chương 708: 708: Chương 709





Lữ Chiến cười cười nói: “Chỉ cần các người ngoan ngoãn nghe lời tôi, hoàn thành chuyện mà tôi giao cho! Tôi đảm bảo nhà họ Trương sẽ một bước lên trời, về sau ở thành phố Kim Lăng này, các ngươi muốn thay thế người nào cũng được cải!”
“Đa tạ cậu chủ Lữ! Nhà họ Trương tôi bằng lòng bắt chấp gian nguy, không ngại hung hiểm vì cậu chủ Lữ!”, Trương Nghiệp Phi lộ ra vẻ mặt mừng như điên.

.

Đam Mỹ Sắc
Tuy rằng bị kinh sợ, nhưng nếu đi theo cậu chủ Lữ thì vận mệnh của nhà họ Trương sẽ triệt để thay đổi.

Một bước lên trời!
Trương Nghiệp Phi lập tức vỗ vỗ Trương Đông Húc nói: “Con trai, con mau đi đặt nhà hàng tốt nhát của Kim Lăng đi, buổi tối chúng ta đón gió tẩy trần cho cậu chủ Lữ!”
“Vâng, con biết rồi! Đảm bảo sẽ không để cậu chủ Lữ thất vọng!”, Trương Đông Húc lập tức đi an bài chuyện này.

Lữ Chiến vui vẻ tiếp nhận tất cả.


Hơn nữa còn ở lại biệt thự của nhà họ Trương.

Trương Nghiệp Phi mang theo mấy người đẹp đi đến phòng ngủ của Lữ Chiến.

“Ông có thể đi vào, mấy người phụ nữ này thì cút!” Ở cửa phòng ngủ, hai người đeo mặt nạ trắng đen lạnh lùng mà nói.

Trương Nghiệp Phi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lập tức cười nịnh nọt rồi nói: “Hai ngài đã hiểu lầm rồi, mấy cô gái này là tôi hiền cho cậu chủ Lữ!”
Người mặc áo trắng đeo mặt nạ lạnh lùng nói: “Thiếu chủ luôn không gần phụ nữ, hơn nữa ngài ấy cũng chướng mắt loại phụ nữ dung tục như thế này!”
Người còn lại cũng phụ họa: “Đúng vậy, ông muốn tỏ lòng trung thành cũng được! Nhưng ít nhất phải là người đẹp đứng đầu của thành phố Kim Lăng mới có tư cách lọt vào mắt xanh của ngài ấy!”
“À, tôi hiểu rồi!”
Trương Nghiệp Phi hết sức kinh ngạc.

Trong những tên cậu chủ của mấy dòng tộc thê lực lớn mà ông ta từng gặp, không có người nào là không háo sắc.


Mà lần đầu tiên ông ta gặp được dạng như Lữ Chiến!
Không gần nữ sắc, giữ mình trong sạch.

Có được định lực mạnh mẽ như vậy mới là người làm việc lớn thật sự.

Nhưng mà khi ông ta nghĩ lại, cậu chủ đến từ thế lực kia có thể không mạnh mẽ hay sao?
Bồi dưỡng ngay từ tắm bé đã làm anh ta hình thành một thói quen, tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian trong chuyện rượu chè gái gú!
Sau đó không lâu, Trương Đông Húc đã trở lại.

Anh ta tìm được Trương Nghiệp Phi.

“Cha, rốt cục thân phận của cậu chủ Lữ là gì?”
Không chỉ một mình anh ta tò mò mà những người họ Trương còn lại cũng vô cùng hiếu kỳ.

Ai mà có thể khiến Trương Nghiệp Phi sợ hãi đến như vậy.

Trương Nghiệp Phi hít sâu một hơi rồi nói: “Vậy mọi người nghe cho kỹ…”
“Cái gì?”.

 
Chương 709: 709: Chương 710





Sau khi nghe xong, bọn họ trợn mắt to đến mức sắp lọt ra ngoài.

“Bịch bịch!”
Trương Đông Húc đã sợ tới mức ngã xuống đắt.

“Tôi cảnh cáo mọi người, nhất định không thể làm chuyện của cậu chủ Lữ có sai sót gì, bằng không chết như thế nào cũng không biết!
“Thưa vâng!”
Người từ trên xuống dưới nhà họ Trương đều gật đầu.

Buổi tối hôm đó, nhà họ Trương đón gió tẩy trần cho Lữ Chiến ở nhà hàng tiêu chuẩn cao nhát tại Kim Lăng.

Sau phần dạ tiệc, Lữ Chiến cười cười: “Đi thôi, đi tìm Bất Động Thạch Phật!”
Trương Nghiệp Phi và Trương Đông Húc đều sửng sót.


Nhanh như vậy mà đã kiềm chế không nổi muốn khai đao với Thạch Phật?
Có nhanh quá hay không?
“Đi thôi, các người sợ à?” Lữ Chiến cong môi mỉm cười.

“Không có, cậu chủ Lữ, mời!”, Trương Nghiệp Phi căng da đầu dẫn đường ở phía trước.

Rất nhanh, đoàn người đi đến câu lạc bộ Thiết Huyết.

“Đêm nay, nơi này nên đổi chủ nhân!”, Lữ Chiến nhìn thấy bảng hiệu câu lạc bộ Thiết Huyết, phách lối mà cười nói.

Lữ Chiến vừa dứt lời, một tên vệ sĩ phía sau đột nhiên xông lên trước.

“Răng rắc!”

Anh ta giơ một chân lên đá một cái, bảng hiệu câu lạc bộ Thiết Huyết đã vỡ thành hai mảnh!
Người nhà họ Trương thấy vậy thì hết hồn!
Quá kiêu ngạo!
Trong thành phó Kim Lăng này, từ trước đến nay không ai dám khiêu khích Thạch Thanh Sơn như vậy!
E là cậu chủ Lữ này muốn lật ngược cả bầu trời Kim Lăng!
Nhưng lấy thân phận và thực lực của anh ta thì tuyệt đối có tư cách làm vậy!
Bảng hiệu của câu lạc bộ Thiết Huyết bị đá vỡ thành hai mảnh, tiếng động ồn ào khiến rất nhiều người kéo đến.

“Rào rào rào…”
Trong sân quyền anh ngầm lao ra hơn trăm người, họ bao vây đoàn người Lữ Chiến lại.

Người đàn ông cầm đầu lạnh lùng mà hỏi: “Bảng hiệu là do tụi mày làm hư?”
Lữ Chiến cười cười: “Là tôi làm!”
“Làm càn! Lá gan của mày thật lớn! Biết nơi này là chỗ nào hay không?” Mọi người lập tức quát tháo.

Bọn họ không nghĩ ra vì sao lại có người dám tới nơi này gây rối…
Lữ Chiến thưởng thức phật châu, cười nói: “Biết! Tôi chỉ muốn nơi này đổi chủ nhân mới mà thôi!”.

 
Chương 710: 710: Chương 711





“Cái gì?” Mọi người nghe vậy thì ngắn người ra.

Muốn nơi này đổi chủ nhân?
Chẳng phải đang nói muốn đuổi Thạch Thanh Sơn đi?
Người nào ăn gan hùm mật gấu rồi!
“Các anh em, bắt lấy đám người trâng tráo lớn lối này cho tao!”
Người đi đầu ra lệnh một tiếng, hơn trăm người vọt tới.

Trương Đông Húc và Trương Nghiệp Phi sợ tới mức trốn đến phía sau.

Phải biết là Lữ Chiến chỉ mang theo có mười hai người mà thôi.

Có thể ứng phó nhiều người như vậy không?
Huống chi Thạch Thanh Sơn còn có trên trăm tên cao thủ biết cách đấu…
Nhìn thấy hơn trăm người vọt tới, vẻ mặt Lữ Chiến thật trấn định, cả mí mắt cũng không chớp cái nào.


Phía sau anh ta trừ hai cao thủ đeo mặt nạ trắng đen ra thì mười tên vệ sĩ còn lại đều xông lên nghênh chiến!
Ngay sau đó, bọn người Trương Nghiệp Phi sợ ngây người.

Mười người này lại kinh khủng đến như vậy?
Bọn họ trực tiếp đè bẹp hơn cả trăm người.

Rất nhanh, hơn trăm người đã bị đánh tan, trốn ngược vào sân đầu quyền anh ngầm.

“Đi, đi vào!”
Lữ Chiến mang theo mọi người tiền vào sân đầu.

Giờ phút này, trong sân đang tiền hành thi đấu.

Cũng không ít người đang xem.


Nhưng mọi người đều bị sự náo động trong sân hấp dẫn.

“Bang bang phanh…”
Bảo vệ của sân đấu ngầm không ngừng lao vào.

Bên ngoài xuất hiện một tốp người.

Mọi người đều đưa mắt nhìn sang.

“Sao lại thế này?” Mọi người dò hỏi.

“Không xong, có người đên phá quán gây sự! Mau thông báo cho Thạch Phật đi!”
Chuyện này nhanh chóng truyền đến tai của Thạch Phật.

Thạch Thanh Sơn mang theo các cao thủ đi vào giữa sân.

“Lá gan của Trương Nghiệp Phi thật là lớn, cũng dám tới chỗ của tôi gây chuyện à?”
Thạch Thanh Sơn liếc một cái đã nhận ra Trương Nghiệp Phi, ông ta lạnh lùng quát..

 
Chương 711: 711: Chương 712





“Tôi…”, Trương Nghiệp Phi bị dọa.

Làm sao ông ta dám nói chuyện với Thạch Thanh Sơn.

Lúc này Lữ Chiến mở miệng nói: “Là tôi bảo ông ta tới!
Ông xem phía này này!”
“Hả “.

Thạch Thanh Sơn sửng sốt.

Mọi người cẩn thận quan sát Lữ Chiến, chẳng ai nghĩ anh ta chính là đại ca.

Hơn nữa anh ta trông có vẻ lạ mặt, không giống như người địa phương của Kim Lăng.

“Thạch Phật, bọn họ đánh nát bảng hiệu, tuyên bố muốn thay đổi chủ nhân của nơi này!”

Một tên thuộc hạ lập tức báo cáo tình hình đã xảy ra cho Thạch Thanh Sơn biết.

Thạch Thanh Sơn nhìn về phía Lữ Chiến.

Lữ Chiến cười rồi khẽ gật đầu: “Đúng, không sai, là tôi làm.

Thạch Thanh Sơn đúng không? Ông đã chiếm cứ nơi này quá lâu rồi, nên đổi chủ nhân thôi!”
Giọng điệu của anh ta thật bình thản, lại nói ra câu nói quá phách lồi.

Ở Kim Lăng, cũng không có người trẻ tuổi nào dám khiêu khích Thạch Thanh Sơn!
Thạch Thanh Sơn cũng ngắn cả người, đây la lần đầu tiên ông ta gặp phải người tuổi trẻ mà lớn lối như vậy.

Đương nhiên ngoại trừ chiến thần Côn Luân.

Đó là thần!
Không phải người!

Thạch Thanh Sơn tò mò hỏi: “Thứ cho tôi tai mắt vụng về, chàng trai trẻ này có thân phận là gì vậy?”
Tiếng gào quá lớn làm tất cả mọi người trong nhà họ Triệu bùng tỉnh.

Tất cả bọn họ đều đi xuống xem.

“Tình hình thế nào?”
“Nghe nói là tới vì chuyện của tập đoàn Tam Hưng!”
Nghe vậy, từ trên xuống dưới của nhà họ Triệu đều giật mình: “Cái gì?”
Chẳng lẽ thật sự bị Diệp Quân Lâm nói trúng rồi?
Vấn đề này thật sự được giải quyết?
Rất nhanh, đám người Thạch Thanh Sơn đã đi tới.

Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc vừa muốn ân cần thăm hỏi thì người ta đã trực tiếp đi lướt qua, coi bọn họ như không khí.

“Làm phiền, cho hỏi cô Lý Tử Nhiễm là người nào?”, Thạch Thanh Sơn đi đến phía trước, đánh giá một lượt rồi hỏi.

“Là tôi!”, Lý Tử Nhiễm trả lời, cô đã ý thức được cái gì đó.

“Chào cô chủ Lý, bắt đầu từ lúc này, toàn bộ trung tâm nghiên cứu và đội ngũ nghiên cứu ngày xưa của tập đoàn Tam Hưng đã thuộc về cô! Đây là hợp đồng, xin cô hãy xem qual”.

 
Chương 712: 712: Chương 713





Thạch Thanh Sơn không nói lời vô nghĩa mà trực tiếp đưa hợp đồng cho Lý Tử Nhiễm.

“Phụt!”
Thấy tình cảnh này, thiếu chút nữa Triệu Kiến Quốc đã hộc máu.

Thạch Thanh Sơn lại tự mình đến đưa tặng hợp đồng?
Hay là ông lớn siêu cấp mà ông ta nhắc đến có quan hệ gì với Lý Tử Nhiễm?
“Chào cô chủ Lý, đây là hợp đồng và tài liệu của nơi sản xuất ban đầu thuộc tập đoàn Tam Hưng, cũng thuộc về côi”
“Chào cô chủ Lý, đây là hợp đồng của tòa nhà văn phòng trước đó của tập đoàn Tam Hưng, cũng đã thuộc về côi”
Từng ông lớn đều đưa hợp đồng lên.

.

ngôn tình hay
Hiện tại toàn bộ hệ thống mà tập đoàn Tam Hưng để lại đã thuộc về Lý Tử Nhiễm.


Khiếp sợ!
Vô cùng khiếp sợ!
Vấn đề thật sự được giải quyết rồi!
“Đây là sự thật sao?”
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan nhìn nhau cười.

Ngô Mộc Lan mừng đến chảy nước mắt.

Vẻ mặt Triệu Kiến Quốc cũng mang đầy hưng phần.

Lý Tử Nhiễm như lâng lâng bay lên.

Tương lai đã không còn giới hạn.

Nhà họ Triệu cũng vì thế mà leo lên cao.


“Nhà họ Triệu sắp bay cao, chúng ta cũng sắp bay cao!”
Trương Văn Thao và Triệu Quân Phi hưng phấn nhảy cẵng lên hoan hô.

Từ trên xuống dưới nhà họ Triệu đều là một mảnh vui mừng.

“Chắc chuyện này không liên quan đến Diệp Quân Lâm ị đâu đúng không?”, Có người đưa ra nghi ngờ.

Mọi người đều sửng sốt.

Nếu thật sự là do Diệp Quân Lâm làm ra mọi chuyện.

Như vậy…
Hậu quả không cách nào tưởng tượng.

Cả nghĩ thôi mà mọi người cũng không dám nghĩ.

Lý Tử Nhiễm hỏi: “Ông Thạch, có thể nói cho tôi biết là ai làm chuyện này không?”
Đây cũng là câu mà mọi người muôn hỏi..

 
Chương 713: 713: Chương 714





Qua mấy ngày mình phải xem xét nội dung nên giờ mới lên được nhé cả nhà! Mình đã sửa lại từ giữa chương 712 cả nhà xem lại giúp mình tí nhé! Nếu có chổ nào chưa đúng mong cả nhà góp ý vào group thích truyện giúp mình nhé! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!
Kể cả trăm vị cao thủ chiến đấu sau lưng Thạch Thanh Sơn đều sợ đến mức choáng váng.

Hai người đó mà không đánh được thì bọn họ càng không đánh được!
Trong lòng Thạch Thanh Sơn bị chấn động.

Mình không thể trêu chọc người này được!
“Không biết ngài đây tới Kim Lăng có chuyện gì không?”
Thạch Thanh Sơn giữ bình tĩnh và hỏi.

Lữ Chiến cười một tiếng đầy kỳ quái: “Tôi muốn chỉnh đốn lại người Kim Lăng! Nghe nói ông là người mạnh nhất nên tôi tới tìm ông trước tiên!”
“PhùI”
Thạch Thanh Sơn thở hổn hển.

Mặc dù người này rất kiêu căng ngạo mạn, nhưng thực lực của anh ta rất mạnh!
“Tôi thừa nhận tôi không phải đối thủ của cậu! Nhưng nếu cậu muốn chiếm toàn bộ Kim Lăng thì đừng hòng!”

Vẻ mặt Lữ Chiến trở nên tò mò.

“Bởi vì Kim Lăng không phải nơi có thể tạo chuyện thị phi! Tôi khuyên cậu nhanh chóng rời khỏi Kim Lăng đi, nếu không cậu sẽ chết đấy!”
Thạch Thanh Sơn khuyên.

“Ha ha ha…”
Lữ Chiến cười.

Mấy tên thuộc hạ của anh ta cũng cười.

“Tôi không nói dối đâu! Bởi vì Kim Lăng có một người cực kỳ mạnh, cho dù thân phận của cậu là gì thì cậu cũng không phải là đối thủ của người đó
Thạch Thanh Sơn biết thân phận của Diệp Quân Lâm.

Cho dù Lữ Chiến có thân phận cao như thế nào thì cũng sẽ rơi vào đường chết nếu chọc vào Diệp Quân Lâm.

Huống chỉ Lữ Chiến còn lăm le địa bàn Kim Lăng.


Hành động này là hành động Đại tướng Côn Luân ghét nhất.

Như thế chắc chắn sẽ gặp nhau.

Như vậy, Lữ Chiến sẽ chết!
“Được, vậy người kia là ai? Ông nói cho tôi biết, tôi sẽ đi tìm anh ta!”
Lữ Chiến cười hỏi.

Trong nhận thức của anh ta, không ai ở thành phố Kim Lăng có thể ngăn cản anh taI Thạch Thanh Sơn nói: “Tốt nhất là cậu không nên biết! Nghe lời tôi, lập tức rời khỏi Kim Lăng đi!”
“Giết ông ta!”
Lữ Chiến hành động dữ dội như lửa, nhanh như gió, anh ta ra lệnh một tiếng.

Chỉ trong nháy mắt, cao thủ đeo mặt nạ mặc đồ trắng xông lên.

“Phụt phụt!”
Cây đao lóe sáng, Thạch Thanh Sơn liền từ từ ngã xuống.

Trước khi chết, Thạch Thanh Sơn chỉ vào Lữ Chiến và nói: “Thì ra cậu là… Phụt…”
Thạch Thanh Sơn ngã xuống..

 
Chương 714: 714: Chương 715





Quả nhiên, trước khi chết ông ta đã nhận ra thân phận của Lữ Chiến.

Sau khi Thạch Thanh Sơn ngã xuống, toàn bộ sàn đấm bốc ngầm loạn lên.

“Mọi người đừng hốt hoảng! Bắt đầu từ bây giờ Lữ Chiến tôi sẽ tiếp quản nơi này! Tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi những người đi theo tôi!”
Lữ Chiến hét lớn.

“Nguyện nghe theo sự phân công của cậu Chiến!”
Vài trăm người rối rít quỳ xuống đất và nói lớn.

Sau khi thành công thu phục câu lạc bộ Thiết Huyết.

Lữ Chiến hỏi Trương Nghiệp Phi: “Người mà Thạch Thanh Sơn nói là ai?”
“Không biết, tôi chưa từng nghe thấy có ai như thế ở thành phố Kim Lăng! Tôi nghĩ chắc Thạch Thanh Sơn chỉ dọa để khiến cậu Chiến bỏ chạy thôi!”
Trương Nghiệp Phi nói.

Tên đàn em của Lữ Chiến cũng nói: “Cậu chủ, trước khi đến đây chúng tôi cũng đã điều tra rồi.


Không có ai như thế cải”
“Được, vậy thì tới nơi tiếp theo! Sư Gia!”
Đôi mắt Lữ Chiến tràn ngập sự lạnh lẽo.

Đối với thành phố Kim Lăng, đêm nay là một đêm đầy sóng gió!
Một thế lực đột nhiên xuất hiện càn quét mọi nơi, trước tiên giết chết Thạch Phật bất động, sau đó lại chém Sư Gial Mười mấy thế lực liên tục bị phá hủy chỉ trong nháy mắt!
Hai mươi bảy sàn thi đấu quyền anh ngầm dưới lòng đất và trên trăm sân bị chiếm sạch.

Chuyện lần này không phải do sự ngã xuống của phe Viên Phủ Đồ Hà và sự sụp đổ của tập đoàn Tam Tỉnh.

Ít nhất hai lần đó không làm liên lụy tới những người khác.

Nhưng lần này không những làm liên lụy tới người khác mà thủ đoạn của đối phương còn cực kỳ tàn nhẫn!
Chỉ cần không phục tùng thì sẽ giết không tha!
Trong chốc lát đã khiến cho lòng người trở nên hoảng loạn.


Các dòng họ lớn thấp thỏm không yên, lo lắng sẽ gặp phiền phức, không chừng người tiếp theo chết sẽ là mình.

Quan trọng là Thạch Thanh Sơn và hai đại lão của Sư Gia đều đã bị giết chết.

Có thể thấy đối phương kinh khủng tới mức nào.

Quan trọng nhất là mọi người không biết thân phận thật của thế lực này.

Không thể điều tra ra được!
Người chấn động nhất chính là cha con Trương Nghiệp Phi.

Trong suốt quá trình bọn họ đi theo Lữ Chiến, bọn họ đã tận mắt thấy mười mấy thế lực bị dẹp bỏ, Thạch Thanh Sơn và Sư Gia bị giết chết.

Quá mạnh!
Đúng là quá mạnh!
Điều khiến bọn họ kinh ngạc vui mừng là, hình như vận mệnh của nhà họ Trương tốt thật, không ngờ cậu Chiến lại chọn bọn họ.

Cậu Chiến để nhà họ Trương quản lý các sàn đấu thu được.

Đây là một bước nhảy vọt về chất đối với tất cả các mặt của nhà họ Trương.

Lữ Chiến rất hài lòng đối với chiến tích đêm nay, nhưng lại không kiêu ngạo..

 
Chương 715: 715: Chương 716





Giống như chỉ đang làm một việc rất bình thường.

Sau khi quay về, Lữ Chiến gọi điện thoại và nói rất cung kính: “Thầy, đệ tử đã dẹp tan thế giới ngầm của Kim Lăng theo như những gì ngài phân phó! Xin ngài hãy phân phó tiếp!
“Rất tốt, tiếp theo cậu cứ tự phát triển theo ý cậu đi, chờ tôi tới Kim Lăng!”
Một giọng nói già nua truyền tới từ bên kia điện thoại.

“Thưa thầy, con hiểu! Học sinh nhất định không phụ sự tin tưởng của thây! Con đấy Kim Lăng trước, làm ra thành tích tốt cho ngài xem!
Lữ Chiến vô cùng hưng phấn.

Trương Nghiệp Phi và Trương Đông Húc cúi đầu, giống như là mắc sai lâm gì đó.

Trong lòng bọn họ vô cùng sợ hãi.

Còn có người đến sao?
Là thầy của Lữ Chiến?

Anh ta đã lợi hại như thế.

Thầy của anh ta còn kinh khủng đến mức nào nữa!
Ngày hôm sau Chuyện xảy ra đã nhanh chóng truyền đi khắp noi.

Trịnh Văn Viễn cố ý đến dặn dò nhà họ Trịnh: “Bây giờ mọi người chú ý một chút, bây giờ trong thành phố có một đám người thần bí, ngay cả Thạch Thanh Sơn và Sư Gia đều ăn quả đắng, tất cả mọi người cẩn thận TÚ một chút Mọi người ai cũng khiếp sợ, âm thâm nhớ lòi Trịnh Văn Viễn.

Ngô Thị Lan nghĩ đến chuyện gì đó, nói thêm: “Tôi nghĩ nên để vệ sĩ đi theo Lê Nguyên! Bây giò nguy hiểm như vậy! Lê 2 Nguyên không thể xảy ra chuyện gì được Bà ta lại nói: “Hơn nữa, có vệ sĩ ở đó Diệp Quân Lâm sẽ không thể tiếp cận Lê TH Nguyên được Trịnh Quốc Thắng cười cười: “Đúng là Z một mũi tên trúng hai đích nha Ngô Thị Lan do dự nói: “Chuyện chọn vệ sĩ cũng không thể qua loa, các phương điện Kĩ năng không bàn đến, tốt nhất phải là nữ, Quân Nga, Văn Thống, hai người quen biết nhiều, các người tìm giúp xem sao?”
Trịnh Quân Nga lộ ra ý cười: “Bà nội tìm đúng người rồi, gân đây bọn con đúng lúc TÚ quen người phù hợp “A? Thật sao?”
Ngô Thị Lan không khỏi giật mình.

“Gần đây quen biết một người chị em, cô ấy thế mà là lính đặc chủng, mới chuyển xuất ngũ từ tiên tuyến phía Tây! Biệt hiệu là nữ Diêm vương, nghe nói có thể một đánh một trăm!”
Trịnh Quân Nga nói.

“Vậy thì là cô ấy! Nhanh chóng mời đến đị⁄ Ngô Thị Lan vừa mừng vừa sợ.


Trịnh Quân Nga do dự một chút nói: “Bà 2 nội, chắc là giá tiên cũng hơi cao “Một năm mười triệu tiên lương, còn thêm tiên xăng xe, có được không?”
Ngô Thị Lan rất quan tâm đến Lý Tử Nhiễm, bao nhiêu tiên cũng không thành vấn đề.

“Vậy thì được!”
Sau đó không lâu, Trịnh Quân Nga đã đưa người nữ lính đặc chủng này đến.

Cao một mét tám, cả người đều lộ ra khí chất ngoan cường.

“Chào cô Nga, chào bà Lan, tôi tên là Võ Tiêu! Đã từng phục vụ tại đại đội quân đoàn đặc chủng ở chiến khu Tây Cảnh! Tôi đã giết chết hai trăm bảy mươi bảy tên địch trên chiến trường! Việc của một vệ sĩ không đáng kể với tôi!”
Ánh mắt Võ Tiêu sắc bén, khi thế hơn người.

Người nhà họ Trịnh ngay lập tức nhìn trúng.

“Được, chọn Võ Tiêu! Chúng tôi có hai yêu cầu: Đầu tiên là bảo vệ tốt cháu nội của tôi; thứ hai là đừng để Diệp Quân Lâm tiếp xúc với con bé, đây là ảnh của anh tai”
Ngô Thị Lan nói.

Võ Tiêu cầm lấy ảnh Diệp Quân Lâm nhìn thoáng qua rồi nói.

“Được rồi, không có vấn đề gì, nhiệm vụ này quá dễ dàng, tôi chắc chắn có thể hoàn thành được!”.

 
Chương 716: 716: Chương 717





Võ Tiêu vừa nhẹ nhõm vừa tự tin.

Chuyện này so với giết địch trên chiến trường đơn giản giống như nghỉ phép.

Mặc dù Lý Tử Nhiễm không quá thoải mái.

Nhưng Ngô Thị Lan đã sắp xếp, cô cũng không có cách nào.

Mấu chốt là Võ Tiêu này hai mươi bốn tiếng ăn uống cùng cô.

Cô không thể nào gặp mặt Diệp Quân Lâm được.

Trong công ty.

Diệp Quân Lâm vẫn như ngày thường, đi vào văn phòng của Lý Tử Nhiễm, ngay lúc chuẩn bị đẩy cửa đi vào.

Trước mặt bỗng xuất hiện một bóng người chặn đường.


Cũng không thấp hơn anh ta bao nhiêu.

Quan trọng lại là nữ.

“Anh không thể đi vào!”
Võ Tiêu lạnh lùng nói.

“Cô là ai?”
Diệp Quân Lâm kinh ngạc hỏi.

Anh ta chưa từng thấy qua người phụ nữ này.

“Tôi là vệ sĩ của tổng giám đốc Nguyên, phụ trách an toàn của tổng giám đốc Nguyên!”
Võ Tiêu trả lời.

Diệp Quân Lâm giật mình.

Lý Tử Nhiễm có vệ sĩ từ lúc nào?

“Vậy cô tránh ra đi, tôi là chồng cô ấy!”
Diệp Quân Lâm vẫn muốn đi vào bên trong.

“Không được! Nhiệm vụ chính của tôi là không cho anh tiếp xúc với tổng giám đốc Nguyên!”
Võ Tiêu ngăn cản trước mặt Diệp Quân Lâm.

Suy nghĩ của Diệp Quân Lâm thay đổi thật nhanh lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Đây là vệ sĩ nhà họ Trịnh mời đến để ngăn cản anh tiếp xúc với Lý Tử Nhiễm.

“Cô xác định là có thể ngăn cản tôi sao?”
Diệp Quân Lâm cười.

Vẻ mặt Võ Tiêu lạnh lùng hà khắc: “Giết người trên chiến trường tôi còn không sợ thì tôi hoàn toàn không để anh vào mắt!”
Trong đầu Võ Tiêu có ba mươi cách có thể chế ngự Diệp Quân Lâm trong nháy mắt.

Theo như cô ta thấy Diệp Quân Lâm chỉ là người bình thường nên hoàn toàn không có năng lực phản kháng.

Cô ta ra tay đối phó với loại người bình thường này thật sự là pháo cao xạ đánh và một con muỗi, dùng người tài không đúng chỗ.

Diệp Quân Lâm sững sờ cười hỏi: “Cô đã từng đi lính sao?”
“Ừ”
Võ Tiêu gật đầu..

 
Chương 717: 717: Chương 718





“Cô ở chiến khu nào?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Anh lại dò xét Võ Tiêu lần nữa thì phát hiện trên người của người phụ nữ này có hơi thở giết chóc của quân nhân.

Thậm chí đã luyện ra hơi thở giết chóc rồi.

Cô ta tuyệt đối đã từng giết chết kẻ địch trên chiến trường.

Lại còn là cao thủ!
Vốn dĩ Võ Tiêu sẽ không để ý tới Diệp Quân Lâm.

Nhưng Ngô Thị Lan giao nhiệm vụ là không cho Diệp Quân Lâm tiếp xúc với Lý Tử Nhiễm.

Cho nên Võ Tiêu dự định giải quyết trong một lần duy nhất tránh cho có nỗi lo về sau.


“Được thôi, một tháng trước tôi đi nghĩa vụ quân sự ở đại đội quân đoàn đặc chủng Hổ Bôn của chiến khu Tây Cảnh! Ra chiến trường ba năm đã giết hai trăm bảy mươi bảy kẻ địch!”
Võ Tiêu đem chiến công của mình nói hết ra đồng thời tỏa ra hơi thở giết chóc lạnh lão khắp người.

Cô ta muốn hù dọa Diệp Quân Lâm trong một lần duy nhất.

Nào biết Diệp Quân Lâm lại không sợ hãi chút nào.

Diệp Quân Lâm hỏi: “Cô là quân của thằng nhóc Tần Uyên kia sao?”
Võ Tiêu sững sờ khi nghe thấy tên của Tần Uyên.

Anh ta vậy mà lại biết Tân Uyên?
Bởi vì Tân Uyên là thủ trưởng số một của chiến khu Tây Cảnh!
Là thần thánh trong suy nghĩ của hàng triệu binh sĩ Tây Cảnh và gần với đại tướng Côn Luân.

Nhưng người bình thường làm sao có thể biết thân phận của Tân Uyên chứ…
Chiến khu Tây Cảnh chính là tiền tuyến!

Tỉnh Kim Lăng ở xa như vậy mà vẫn có người biết sao?
Đúng rồi?
Anh ta vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?
Thằng nhóc Tần Uyên?
Võ Tiêu kịp phản ứng thì trợn tròn mắt!
Cô ta nổi giận!
Lại có người dám gọi thủ trưởng Tần Uyên là thằng nhóc!
Như vậy là vô lễt Võ Tiêu đằng đăng sát khí nhìn chòng chọc Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?”
“Tôi kêu cậu ta là thằng nhóc? Sao vậy?”
Diệp Quân Lâm theo bản năng nói.

Tân Uyên do một tay anh dạy dỗ nên.

Lại còn do anh tự mình ra lệnh phái đi tới chiến khu Tây Cảnh.

Anh kêu cậu ta thằng nhóc là đúng rồi…
Nhưng những lời này vào tai Võ Tiêu thì lại biến chất.

Diệp Quân Lâm đang sỉ nhục thần quân bất khả chiến bại của Tây Cảnh!
Tội chết!.

 
Chương 718: 718: Chương 719





“To gan! Anh dám vô lễ với thủ trưởng Tân Uyên! Tôi ra lệnh cho anh lập tức xin lỗi!”
Võ Tiêu quát.

Diệp Quân Lâm nhíu mày: “Tôi đã làm chuyện gì sai sao? Cần phải xin lỗi cô?”
“Bởi vì anh nói năng lỗ mãng, thủ trưởng Tần Uyên không phải là người mà anh có thể gọi là thằng nhóc! Nhanh chóng xin lỗi!”
Võ Tiêu hùng hổ dọa người.

Diệp Quân Lâm cười giễu: “Đừng nói là cô, cho dù là Tân Uyên ở trước mặt tôi, tôi gọi cậu ta là thằng nhóc thì cậu ta cũng rất vui vẻi”
Thực ra thì Diệp Quân Lâm được xem như là sư phụ và thần tượng của Tân Uyên.

Chỉ cần một câu nói của Diệp Quân Lâm thì cậu ta có thể lên núi đao xuống biển lửa.

Anh gọi cậu ta là thằng nhóc.

Cậu ta sẽ vui vẻ cả nửa ngày.


Võ Tiêu lại thật sự nổi giận!
“Bây giờ tôi đã giải nghệ nên không muốn đánh nhau! Tôi hỏi anh một lần cuối cùng, anh có xin lỗi hay không!”
Võ Tiêu hạ thấp giọng hỏi.

Ở trong mắt cô ta Diệp Quân Lâm không khác gì một xác chết!
Diệp Quân Lâm cười: “Tôi không sai thì tại sao lại phải xin lỗi?”
Anh không nói nên lời.

Tần Uyên thật là tài giỏi.

Cậu ta có thể đào tạo ra nữ lính đặc chủng tài giỏi như vậy.

Thế nhưng sao đầu óc lại không linh hoạt như thế này.

Anh dám kêu Tần Uyên là thằng nhóc mà chẳng lẽ cô ta không nghỉ ngờ thân phận của anh sao?
“Vậy thì đừng trách tôi ra tay!”

Võ Tiêu lạnh lùng nói.

Cô ta muốn ra tay.

“Bùm!”
Trong không gian nhỏ, chân phải mảnh khảnh của Võ Tiêu đột nhiên nhấc lên.

Lấy khí thế như sấm vang chớp giật đè xuống,, mục tiêu rõ ràng đúng là khuôn mặt của Diệp Quân Lâm!
Những gì Võ Tiêu rèn luyện trong quân đội đều là kỹ năng giết chóc!
Khi cô ta bắt đầu tấn công, mang trong đó là khí thế sấm sét lôi đình, khí thế sát phạt.

Cái chân này mà đập vào mặt mũi của Diệp Quân Lâm thì hoàn toàn có thể không nhìn ra khuôn mặt ban đầu.

Nằm viện một hai tháng cũng được.

“Cô muốn chết thật sao!”
Diệp Quân Lâm cũng tức giận.

Vào lúc nghìn cân treo sợi tóc, giọng nói của Lý Tử Nhiễm truyền đến.

“Không được!”.

 
Chương 719: 719: Chương 720





Âm thanh truyền đến, và Lý Tử Nhiễm mở cửa ra.

Khi chân của Võ Tiêu cách mặt Diệp Quân Lâm chưa đầy một centimet, thì cô ta đột ngột dừng lại.

Khuôn mặt của Diệp Quân Lâm không hề dao động.

“Võ Tiêu, anh ấy là chồng em, đừng hại anh ấy!”
Lý Tử Nhiễm kinh hãi.

Võ Tiêu thu chân lại, lạnh lùng nhìn Diệp Quân Lâm: ‘Lần này tôi sẽ tha cho anh, nhưng lần sau, cẩn thận tôi sẽ không khách sáo với anh nữa đâu!”
Diệp Quân Lâm vui mừng: “Lê Nguyên, em đã cứu cô ấy!”
Diệp Quân Lâm thực sự muốn ra tay lúc bây giờ.

Thật không may, Lý Tử Nhiễm đã xuất hiện.


Võ Tiêu bùng nổ.

Rõ ràng là cô ta đã tha mạng cho anh trước.

Anh nói cô ta đã được cứu?
Người này thật sự rất đáng ghét!
Thảo nào mọi người trong gia đình họ Triệu đều ghét anh và không cho anh tiếp xúc với Lý Tử Nhiễm.

“Được rồi, lần sau không cho phép anh gặp mặt tổng giám đốc Lê Nguyên nữa, cẩn thận đó, tôi sẽ không khách khí nữa!”
Võ Tiêu cảnh cáo.

Lý Tử Nhiễm thấp giọng đến gần Diệp Quân Lâm, và nói Võ Tiêu ở đây để cô giải quyết.

Sau khi Diệp Quân Lâm rời đi, Võ Tiêu hết giận.

Cô ta chợt nhận ra một vấn đề làm sao anh biết được thân phận của Tần Uyên?

Lại dám gọi Tần Uyên là cậu nhóc?
Không giống như đang cố ý vậy?
Mà giống như là một thói quen.

Chẳng lẽ anh có thân phận gì?
Không có khả năng!
Làm sao người có thể gọi là Tân Uyên là cậu nhóc lại có thể là một người tâm thường làm việc ở một công ty được?
Còn giống như là làm bảo vệ?
Làm sao có thể!
Có lẽ anh là một người say mê quân đội đi!
Để biết được tình hình ở các chiến khu cũng không phải việc gì khó.

“Diệp Quân Lâm phải không? Tôi sẽ nhớ anh, sớm muộn gì tôi cũng sẽ dạy cho anh một bài học!”
Võ Tiêu là người có tính cách nóng nảy.

Không thể hiểu được Diệp Quân Lâm!
Diệp Quân Lâm tự nhiên không để cho một Võ Tiêu nho nhỏ ở trong lòng.

Võ Tiêu rất mạnh mẽ..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom